- Thì ra là vậy, Vân Dịch còn không hoàn toàn chết đi, đây cũng là may mắn trong bất hạnh... Chỉ cần thực lực của ngươi vượt qua hắn thì mọi việc sẽ được giải quyết dễ dàng thôi!
Lạc Hà khẽ thở dài nhẹ nhõm, Vân Dịch không chết thì hắn cũng có thể yên tâm một chút.
Lạc Hà chưa từng hoài nghi việc Trương Hằng sau này có vượt qua được đệ tử của chính mình hay không.
Hắn luôn yên lặng chú ý quá trình trưởng thành của Trương Hằng. Hắn đã từng bước vượt qua địch nhân hoặc đối thủ, dẫm nát dưới chân.
Trương Hằng chăm chú nhìn vào tinh thần ý chí Huyết Sát trên cự trụ màu đen, khẽ thở dài:
- Ta có dự cảm, Vân Dịch sợ rằng đã trở thành người thừa kế của Huyết Sát Thần Đế. Nếu quả thực như vậy thì trong thời gian ngắn hắn có thể tiến vào lĩnh vực Đế cấp tại Thượng giới. Từ đó, ta e rằng hắn sẽ rước lấy một ít phiền toái...
- Phúc họa đi cùng nhau, chẳng phải ngươi cũng nhận ra một chút sao, nếu hắn có thể kế thừa y bát của Huyết Sát Thần Đế thì chẳng có mấy thứ trong thiên địa này có thể uy hiếp tới hắn đâu. Nhưng thật ra thì ngươi nên nắm chắc thời gian tu luyện, tranh thủ sớm vượt qua đệ tử của chính mình đi!
Lạc Hà trên mặt lộ ra vài tia tiếu ý.
Trương Hằng nghe vậy không khỏi cười khổ, thầm nghĩ:
“Bình thường đều là đệ tử tranh thủ sớm ngày vượt qua sư tôn, gọi là trò giỏi hơn thầy, thanh xuất vu lam, chính mình làm sư tôn, giờ lại phải đi ngược lại câu này a.”
Hàn huyên thêm vài câu, Trương Hằng thối lui sang một bên, tính toán chuẩn bị củng cố tu vi, đồng thời xử lý một chút chiến lợi phẩm.
Đúng lúc này, Nghê Thường tán tiên đột nhiên bay về phía này.
- Triệu tiểu thư có gì chỉ bảo sao?
Trương Hằng nhìn vị Tán tiên thần bí, kỳ tài mà thanh nhã này, không dám chậm trễ lên tiếng hỏi.
Nên biết rằng Huyền Long Đại Vương khi thời gian ngưng lại từng tính giết chết Triệu Tịch Nguyệt. kết quả lại bị hình chiếu của Thái thượng Yêu Long Hoàng ngăn cản. Do vậy có thể thấy được bối cảnh hoặc cường giả đứng sau nàng, khiến cho ngay cả cường giả nghịch thiên tại Thượng giới cũng không muốn dễ dàng đắc tội.
- Tiểu nữ có một chuyện muốn thỉnh giáo đạo hữu!
Triệu Tịch Nguyệt khẽ khom người, nho nhã lẽ độ, thập phần khách khí, đôi mắt trong sáng chăm chú nhìn Trương Hằng, trên người nàng tỏa ra một loại khí chất tự nhiên, điềm tĩnh.
- Triệu tiểu thư khách khí rồi, mời nói.
Trương Hằng khẽ phất tay một cái.
Dứt lời, thân thể to lớn của hắn thu nhỏ lại bình thường, tam đại phân thân cũng tiến nhập vào không gian linh hạch.
Giải trừ dung hợp!
Trong giây lát, khí thế trên người Trương Hằng giảm đi, không còn cuồng bạo như trước.
Triệu Tịch Nguyệt khẽ cười:
- Trên thế gian còn có kỳ thuật cỡ này, bản tôn dung hợp với phân thân có thể sinh ra uy lực cường đại như vậy. Tiểu nữ e rằng cũng không phải là đối thủ của Trương đạo hữu, sau này còn mong đạo hữu chiếu cố nhiều hơn mới được! Tiểu nữ có một chuyện muốn hỏi, đó là về chiến lợi phẩm vừa rồi của Trương đạo hữu...”
Triệu Tịch Nguyệt hơi lộ vẻ do dự.
Trương Hằng vừa nghe xong câu này, nghiêm mặt lại, trong lòng có chút cảnh giác.
Hắn nhớ không lầm thì khi ở tầng ngoài của động phủ, Trương Tịch Nguyệt đã từng nói qua rằng nàng tiến vào “Huyết Sát Chủ Động Phủ nhằm kiếm một vật cho phụ thân.
- Chân chính trọng bảo, ta chỉ chiếm được hai kiện...
Trương Hằng cùng không giấu giếm vì khi tranh đoạt lúc này, hai kiện bảo vật này đã lộ ra rồi.
Tay khẽ nâng, hai loại bảo vật khác nhau hiện ra trôi nổi trên không: một ngọn núi nhỏ màu xanh và một cái tàn phiến.
Hai mắt Triệu Tịch Nguyệt lóe lên dị sắc khi nhìn thấy ngọn tiểu sơn này, nhưng khi nàng nhìn tới miếng tàn phiến, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng xen lẫn sợ hãi.
- Chính là vật đó!
Ánh mắt Triệu Tịch Nguyệt dừng trên tấm tàn phiến này.
- Triệu tiểu thư biết lai lịch vật này sao?
Trương Hằng bất động thanh sắc hỏi.
Khi trước Huyền Long Đại Vương chiếm được mảnh tàn phiến này cũng không biết lai lịch của nó.
Nhưng Trương Hằng đã có đáp án, hắn cũng có một khối tàn phiến kiểu này, đó chính là mảnh thế giới tàn phiến.
Khi còn ở Tam Tinh Vực, theo như mảnh thế giới tàn phiến kia nói thì phiến không gian trước đó bị đánh tan thành bốn mảnh, không rõ rơi xuống đâu.
Không ngờ rằng một mảnh thế giới tàn phiến này lại bị Huyết Sát Thần Đế chiếm được.
Triệu Tịch Nguyệt khanh khách cười:
- Lai lịch vật này thì tiểu nữ cũng có biết nhưng không thể nói ra. Tuy nhiên, theo ta được biết thì vật này ở trong tay các tồn tại dưới Đế cấp cũng không phát huy được tác dụng gì.
- Thực có lỗi, Triệu tiểu thư, tàn phiến này ta không thể giao cho ngươi!
Trương Hằng trực tiếp nói.
Triệu Tịch Nguyệt cũng không ngạc nhiên, lạnh nhạt nói:
- Vật này ai có duyên thì được, phụ thân cũng không cưỡng cầu. Sau khi ra khỏi động phủ này, Trương đạo hữu có thể lựa chọn giao dịch với phụ thân ta. Đương nhiên, giao dịch hay không thì Triệu gia ta cũng không ép. Huống chi quan hệ của Trương đạo hữu với đệ đệ của ta cũng không tầm thường!
- Triệu gia sao?
Trương Hằng đột nhiên sinh ra hứng thú đối với gia tộc của Triệu Thụy, hỏi:
- Không biết gia tộc của Triệu tiểu thư là như thế nào? Trương mỗ rất cảm thấy hứng thú!
- Hi hi, làm gì có gia tộc nào, chỉ có một nhà ba người chúng ta mà thôi.
Triệu Tịch Nguyệt bật cười, hàng mi, khuôn mặt xinh như hoa bách hợp trong đêm, đẹp khiến người khác hít thở không thông. Với định lực của Trương Hằng cũng không tự chủ nhìn thêm vài lần.
- Trương đạo hữu nếu không thể hiểu thông thì có thể trực tiếp coi chúng ta là những người ẩn cư, bình thường sẽ không can thiệp vào chuyện trên thế gian!
Khuôn mặt nàng hơi đỏ lên, ngay sau đó khôi phục lại bình thường, nhẹ nhàng giải thích.
Nói chuyện thêm vài câu. Triệu Tịch Nguyệt nhẹ nhàng rời đi.
Trương Hằng nhìn theo bóng nàng, thầm tự cao:
- Hay là cô gái này có ý với ta?
Nếu Triệu Tịch Nguyệt vừa rời đi mà biết được Trương Hằng đang nghĩ gì thì không biết nàng có vẻ mặt thế nào.
Trên con đường tu tiên dài đằng đẵng này, không có thiếu nữ tu xuất sắc, thậm chí một số còn có thể khiến cho Trương Hằng động tâm.
Nhưng hắn vẫn luôn bảo trì lý trí, hướng tới mục tiêu cảnh giới đỉnh phong vô cùng xa xôi.
Hắn là như vậy, các tu sĩ khác cũng vậy. Nếu dành quá nhiều tinh lực vào tình cảm nam nữ. trầm mê nữ sắc thì khó có thể thành đại sự được.
Nhìn theo hướng Triệu Tịch Nguyệt rời đi, Trương Hằng bắt đầu thử liên hệ với mảnh Thế giới tàn phiến bên trong Lĩnh vực không gian.
Có lẽ do tu vi của Trương Hằng tăng lên, hiện giờ hắn tuy vẫn không cần tiến vào Lĩnh vực không gian nhưng lại có thể lấy ra hoặc đặt vật vào trong đó.
Ý niệm vừa động, ngọn núi nhỏ màu xanh và cùng với mảnh Thế giới tàn phiến liền được thu vào trong Lĩnh vực không gian
Ong ong
Hai mảnh thế giới tàn phiến trong Lĩnh vực không gian cảm ứng lẫn nhau, đồng thời bay lên không trung.
Hai mảng tàn phiến va chạm cùng nhau, sau đó không gặp cản trở gì mà hợp thành một mảnh tàn phiến lớn hơn một chút.
Ầm!
Một thế giới tàn phiến mới từ từ hạ xuống.
-Thấy thế nào?
Trương Hằng hướng về mảnh thế giới tàn phiến mới trong tay lên tiếng.
- Khặc khặc... Nhanh như vậy đã tìm được một mảnh! Chỉ cần hai mảnh nữa là ta có thể khôi phục huy hoàng ngày xưa rồi!”
Mảnh thế giới tàn phiến cười quái dị, khiến cho Trương Hằng khẽ cau mày.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nhìn biểu hiện của thế giới tàn phiến, Trương Hằng đột nhiên như hiểu ra điều gì, thầm nghĩ:
“Trước khi có thực lực nắm giữ vật này thì cho dù có tìm được hai mảnh tàn phiến khác, ta cũng sẽ không để cho chúng dung hợp được.”
Trương Hằng ngay lập tức ngừng liên hệ với Lĩnh vực không gian.
Bá bá bá!
Ba phân thân của Trương Hằng từ trong cơ thể lóe ra, lần lượt khoanh chân trên không trung.
“Nhân lúc Âm Dương tán tiên luyện hóa Tiên bảo, ta cũng nên tận dụng thời gian củng cố công pháp, thuận tiện tìm hiểu thêm Bảo Tháp Tứ Thức cùng các thần Thông bí thuật còn lại.”
Sau khi quyết định, bản tôn Trương Hằng liền khoanh chân ngồi trên không trung, cùng với ba phân thân tạo thành một hình vuông.
Một đạo ánh sáng vàng thần bí từ cơ thể của cả bốn Trương Hằng bay ra, bao phủ phạm vi hình vuông này, tạo thành một tầng phòng ngự đặc biệt.
Âm Dương tán tiên thì không so được với Trương Hằng có Hư Không Hỏa diễm có thể nhanh chóng luyện hóa bảo vật.
Chỉ riêng bước đầu luyện hóa ba kiện Tiên bảo này, Âm Dương tán tiên phải mất gần ba mươi năm, cứ từng bước luyện hóa thì hắn còn mất cả trăm năm công phu mới được.
Còn nếu muốn đem ba kiện Tiên bảo tam phẩm này luyện hóa thành bản mạng Pháp bảo thì hắn còn cần ít nhất mấy ngàn năm nữa.
Tất nhiên là đám người Trương Hằng sẽ không chờ Âm Dương tán tiên mấy ngàn năm, chờ hắn luyện hóa một trăm năm đã là cực hạn rồi.
Trong lúc Âm Dương tán tiên luyện hóa Tiên bảo, Trương Hằng củng cố công pháp, tìm hiểu bí thuật thì Lạc Hà và Nghê Thường tán tiên cũng không nhàn rỗi.
Ngoài những cấm kỵ nhân vật này ra thì ở bên ngoài Huyết Thần Đại Điện còn có vài tu sĩ Độ Kiếp Kỳ may mắn còn sống.
Thậm chí còn có một cường giả cấp Phủ chủ không chết.
Hắn chính là Hoàng Phủ Lân.
Mấy người này ở trong Huyết Thần Đại Điện cũng có một số thu hoạch, thừa dịp các cấm kỵ nhân vật tranh đấu lẫn nhau để kiếm chút tiện nghi.
Đối với việc này, Trương Hằng cũng mắt nhắm mắt mở, mặc kệ bọn chúng.
Chỉ có tu vi cấp Phủ chủ, Độ Kiếp Kỳ mà lại có dũng khí tiến vào động phủ này thì cũng là đáng quý.
Làm gì cũng nên lưu lại một đường sống, không nên quá tuyệt tình. Nếu bọn họ may mắn kiên trì tới cùng thì bọn người Trương Hằng cũng không đuổi tận giết tuyệt, vi phạm thiên đạo nhân quả.
Thời gian dần trôi qua, đối với người chuyên tâm tu luyện thì trăm năm cũng chỉ như một nháy mắt mà thôi.
Vào một ngày, ba đạo thanh quang xông lên trời, tản ra uy áp cường đại, không ngừng xoay tròn trên Huyết Thần Đại Điện.
Bản tôn cùng ba phân thân của Trương Hằng đồng thời mở mắt, tinh quang thoáng hiện, có cảm giác như thần linh trên cao nhìn xuống.
Nghê Thường tán tiến cùng Lạc Hà đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Ông
Thanh quang thu lại, lộ ra ba kiện Tiên bảo mà lúc trước Trương Hằng tặng cho Âm Dương tán tiên: một thanh phi kiếm, một kiện đạo bào cùng một cái gương.
Chúng đều là Tiên bảo tam phẩm.
Cảm thụ uy lực ba kiện Tiên bảo tản ra, Trương Hằng thầm than, Tiên bảo tam phẩm quả nhiên mạnh hơn nhiều lần so với Tiên bảo nhất phẩm bình thường.
Chỉ tính cấp bậc thì “Phá Không Kiếm” của hắn còn không bằng ba kiện Tiên bảo này. Theo lý thuyết, Phá Không Kiếm thuộc loại Tiên bảo nhị phẩm.
“Chờ sau khi rời khỏi động phủ, ta cũng nên tìm cách thăng cấp Phá Không Kiếm và Phong Lôi Phiến, ít nhất cũng đưa chúng tới cấp Tiên bảo tam phẩm trở lên.”
Trong lòng Trương Hằng thầm tính toán.
Khi ở tầng ngoài động phủ, hắn đạt được khá nhiều Tiên bảo, sau khi tiến vào tầng trong thì trừ hai kiện trọng bảo ra, hắn còn chiếm được mười mấy kiện Tiên bảo tam phẩm trở lên, trong đó bao gồm cả các chiến lợi phẩm như Tiên bảo lục phẩm Phục Yêu Tháp.
- Chúc mừng Âm Dương đạo hữu đã luyện hóa thành công ba kiện Tiên bảo, có chúng thì ngươi chẳng còn ngại tiên nhân bình thường nữa rồi!
Triệu Tịch Nguyệt cười nói.
Trương Hằng cùng chúc mừng vài câu, ngay sau đó trở lại chuyện chính:
- Việc tiếp theo, còn phải làm phiền Âm Dương đạo hữu!
Âm Dương tán tiên gật đầu:
- Đạo hữu cứ yên tâm đi, ta nhất định dùng toàn lực, tuy nhiên thành công hay không ta cũng không quyết định được!
- Đạo hữu cứ làm hết sức là được, việc này vốn cũng không thể nắm chắc tuyệt đối mà!
Trương Hằng gật đầu nói.
- Trước tiên cho ta thời gian nửa tháng để hoàn toàn chuyển hóa phàm nhân thể thành tiên nhân thể chân chính đã. Tới lúc phi thăng, ta sẽ thông báo cho đạo hữu!
Âm Dương tán tiên vừa nói xong, liền bắt đầu khoanh chân tu luyện.
Trong quá trình này, Trương Hằng bọn họ cũng không dám chậm chễ, lẳng lặng thủ hộ bên cạnh Âm Dương tán tiên.
Thời gian nửa tháng rất ngắn. nhưng trong mắt Trương Hằng bọn họ thì lại là rất lâu.
Hưu hưu hưu
Vài tên tu sĩ Độ Kiếp Kỳ và cấp Phủ chủ lấy can đảm bay lại đây.
- Tham kiến Trương tiền bối!
Đám Hoàng Phủ Lân còn chưa bay đến, đã hướng Trương Hằng chào hỏi.
Trương Hằng gật đầu, nói thẳng:
- Chờ Âm Dương đạo hữu phi thăng thượng giới, quy tắc của động phủ giới sẽ xuất hiện lỗ hổng. Đó là thời điểm mấu chốt, các ngươi phải nắm lấy!
- Đa tạ tiền bối chỉ giáo!
Mấy người này đều thi lễ, vô cùng cảm kích.
Trương Hằng cùng không nhiều lời, nhắm mắt dưỡng thần, tuy nhiên các biến động bên ngoài đều không thoát được cảm giác của hắn.
Rốt cuộc nửa tháng cũng trôi qua.
Trương Hằng mỗi lúc đều cảm nhận khí tức biến hóa trên người Âm Dương tán tiên.
Phút chốc, linh quang trong đầu chợt lóe, theo cảm nhận của hắn, thân thể của Âm Dương tán tiên đã hoàn toàn lột xác đến cực hạn.
Hô!
Đột nhiên, thân thể Âm Dương tán tiên bỗng như không trọng lượng, trôi nổi trên không trung.
Điều này không phải do dùng pháp lực, mà là do Âm Dương tán tiên đem bản thân chân chính chuyển hóa thành tiên linh thể.
- Các vị đạo hữu, bây giờ ta phải phi thăng rồi!
Thân thể Âm Dương tán tiên không tự chủ bay lên trên.
Đồng thời, hệ thống quy tắc trong Huyết Thần Đại Điện rốt cuộc cũng bị phá vỡ.
- Cơ hội tốt!
Đám người Trương Hằng ngưng thần cảm thụ các biến hóa rất nhỏ trong phiến không gian này, hòng tìm ra lỗ hổng.
Tuy nhiên, tất cả mọi người chỉ cảm nhận được một chút lỗ hổng mờ mịt, căn bản không thể nương theo để thoát ra “Huyết Thần đại điện” được.
Vũ...
Trên người Âm Dương tán tiên tản ra một cỗ linh khí cực kỳ tinh thuần, bốn phía không gian lại xảy ra biến hóa lớn.
Ngay lập tức, quy tắc bên trong động phủ bị áp chế đến mức thấp nhất.
Tâm thần Trương Hằng đã sớm dung hợp tại phiến không gian này, trong phút chốc đã tìm ra mấy lỗ hổng.
- Các vị, gặp lại sau!
Thanh âm mờ mịt của Âm Dương tán tiên truyền đến, trên người hắn hào quang tỏa ra bốn phía, trông như một vị thần tiên.
Bá một tiếng, tốc độ bay lên của hắn đột nhiên tăng vọt vô số lần, trong giây lát đã biến mất khỏi không gian Huyết Thần Đại Điện, đã bị Thượng giới triệu hoán đi.
Phi thăng, đây chính là phi thăng.
Trong nháy mắt này, Trương Hằng bọn họ cũng đã tìm được mấy lỗ hổng lớn, đang chuẩn bị rời khỏi Huyết Thần Đại Điện.
Nhưng trong lúc này, một cỗ lực lượng mơ hồ hiện ra, ngăn cản bọn hắn.
- Làm sao bây giờ...
Trương Hằng có chút nóng nảy, hắn không muốn bỏ qua một cơ hội quý giá như vậy.
Đúng lúc này, một âm thanh nam nhân truyền tới tai mọi người:
- Phá!
Hô!
Một cỗ lực hút kỳ dị bao trùm bọn họ.
Vụt!
Ngay sau đó, toàn bộ người trong đại điện đột nhiên biến mất.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Vù!
Tại một khu vực trên Đông Vân Đại Lục, đột nhiên hiện ra sáu, bảy người.
- Ồ? Chuyện gì xảy ra?!
Thần thức Trương Hằng đảo qua, phát hiện nhóm bọn hắn đã rời khỏi Huyết Thần Địa Điện, trở lại Chu Vương Triều.
Hắn nhớ không lầm thì tại chớp mắt khi Âm Dương tán tiên phi thăng, tuy bọn họ có tìm được lỗ hổng không gian để rời đi động phủ, nhưng vẫn không thể thoát li ra bên ngoài.
Nhưng bên ngoài lại truyền tới một cỗ lực lượng, trợ giúp bọn họ về tới Đại Chu Vương Triều.
- Rốt cuộc là ai có thần thông kinh người này, lại trợ giúp chúng ta, hắn có mục đích gì?!
Trương Hằng nổi lên nghi ngờ, ánh mắt nhìn qua mấy người, thấy Lạc Hà cùng đám người Hoàng Phủ Lân đều có vẻ nghi hoặc.
Chỉ có Triệu Tịch Nguyệt vẫn bình tĩnh, trên miệng lộ ra ý cười hiểu ý.
- Triệu tiểu thư, vừa rồi người ra tay là...
Trương Hằng nhìn nàng, hơi suy nghĩ, trong lòng đã hiểu ra vài phần.
- Đúng vậy, là gia phụ ra tay!
Triệu Tịch Nguyệt khẽ cười, thanh âm như trong trẻo, giải đáp nghi hoặc của mọi người.
Trương Hằng đột nhiên hiểu ra, phụ thân Triệu Tịch Nguyệt khẳng định là đại nhân vật thần long kiến thủ bất kiến vĩ, thậm chí khiến cho Thái thượng Yêu Long Hoàng cũng phải cố kỵ.
Khó trách trong nháy mắt khi Âm Dương tán tiên phi thăng, đối phương hiển lộ thực lực, đưa cho mọi người rời khỏi Huyết Sát Chủ Động Phủ.
- Thì ra là Triệu bá phụ ra tay giúp đỡ, không biết giờ người đang ở đâu?
Thần thức Trương Hằng tỏa ra bốn phía, lại không thu được bất kỳ dấu vết này.
- Phụ thân ta vẫn đang ở nhà uống trà, người muốn ta chuyển giúp tới ngươi một câu, mời ngươi tới thăm nhà chúng ta!
Triệu Tịch Nguyệt cười hì hì:
- Đệ đệ của ta cũng rất mong ngươi đến đấy.
- Tới nhà ngươi? Bây giờ sao?
Trương Hằng giật mình hỏi.
- Đúng vậy, hiện tại gia phụ đang chờ ngươi tới!
Triệu Tịch Nguyệt cười nói.
- Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh, Trương mỗ cũng đang muốn cảm ơn Triệu bá phụ một tiếng!
Trương Hằng thản nhiên nói, nhưng trong lòng lại rất khẩn trương.
Dù sao thì hắn cũng sắp gặp mặt người có thể coi như nhân vật nghịch thiên trong ba mươi sáu giới, đến ngay cả Thái thượng Yêu Long Hoàng cũng không muốn dễ dàng đắc tội.
Đồng thời, trong lòng Trương Hằng cũng có chút mong chờ, phụ thân Triệu Thụy tìm mình có việc gì? Theo lẽ thường thì với quan hệ của mình với Triệu Thụy, đối phương cũng không dễ dàng ra tay thương tổn mình, có lẽ là khinh thường xuống tay với mình.
- Lạc đại ca, ngươi về Phàm Vân Đảo trước đi, ta còn có việc đi theo Triệu tiểu thư.
Trương Hằng nói với Lạc Hà.
- Đi sớm về sớm!
Lạc Hà dặn dò, trong lòng có chút lo lắng, truyền âm:
- Ngươi đi theo Nghê Thường tán tiên gặp phụ thân thần thông khó lường của nàng, có thể sinh ra biến cố nào đó...
Hơn phân nửa là sẽ không có chuyện đâu, Triệu tiểu thư là tỷ muội tốt của Tuyết Dung, mà Triệu Thụy lại là đệ đệ của Triệu tiểu thư...
Trương Hằng trấn định nói:
- Đương nhiên, ta sẽ nhanh chóng trở về, huynh về nhớ an ủi Tuyết Dung bọn họ một tiếng, về việc của Vân Dịch, tạm thời nên giấu đi, chỉ nói là hắn kế thừa y bát của Huyết Sát Thần Đế, cần một thời gian sau mới quay về sơn môn được.
- Thì ra là vậy, nếu thế thì ta an tâm rồi.
Biết được quan hệ của Trương Hằng cùng Triệu gia, Lạc Hà khẽ thở dài nhẹ nhõm.
- Hoàng Phủ đạo hữu, chúng ta cùng từ biệt thôi. Hiện giờ các nhân vật cấm kỵ tại Đại Chu Vương Triều đã chết gần hết, sau này Trương mỗ cũng sẽ phi thăng. Ngày sau Đại Chu Vương Triều sẽ là thiên hạ của các ngươi rồi, khi Trương mỗ không ở đây, nếu Phàm Vân Đảo có gặp khó khăn gì, mong các vị giúp đỡ một chút!
Trương Hằng khách sáo nói với Hoàng Phủ Lân vài câu.
- Trương tiền bối nghiêm trọng rồi, lần đi động phủ này ngài có ân cứu mạng với chúng tôi, nếu sau này có gì cần giúp đỡ, dù nước sôi lửa bòng chúng tôi cũng sẽ tới!
Hoàng Phủ Lân nghiêm mặt nói, trong mắt là một mảnh thản nhiên.
- Tốt. Mọi người cứ tự nhiên, Trương mỗ đi trước.
Trương Hằng cùng Triệu Tịch Nguyệt nhìn nhau, Vũ một cái liền biến mất.
Ánh mắt Lạc Hà đảo qua vài tên tu sĩ Độ Kiếp Kỳ và Phủ chủ một chút, thầm nghĩ, bọn họ có thể ra khỏi Huyết Sát Chủ Động Phủ, không kể các thu hoạch khác, chỉ riêng tâm cảnh tất nhiên sẽ có tăng trưởng. Sau này rất có thể trở thành đỉnh phong một giới.
Vù!
Lạc Hà CŨNG biến mất, trở về Phàm Vân Đảo.
- Các vị, hiện giờ cường giả cấm kỵ của Chu Vương Triều gần như đã chết hết, Trương Hằng cùng sẽ phi thăng Thượng giới, Nghê Thường tán tiên và Lạc Hà đều là những người không hỏi thế sự. Chúng ta có thể an toàn rời khỏi động phủ đã là vạn hạnh rồi, chính là đại nạn không chết tất có hậu phúc. Hay là chúng ta ước định lẫn nhau, tạm thời giấu chuyện phát sinh trong Huyết Sát Chủ Động Phủ, tránh cho các thế lực đại loạn...
Một lão già Độ Kiếp Kỳ đưa ra đề nghị.
- Phải, như thế cũng tốt, nhưng không có khả năng giấu được lâu. Nếu giấu được mấy ngàn năm đã là thành công rồi. Đến lúc đó chúng ta mới có thể cùng nắm quyền tại Chu Vương Triều này.
Mấy người cùng gật đầu đồng ý. Hoàng Phủ Lân hơi do dự một chút, nhưng nhớ tới lời dặn dò của Trương Hằng trước khi đi, liền lập tức đồng ý.
- Ha ha ha... Vậy chúng ta li khai thôi, xem ai đạt tới trình độ cấm kỵ trước.
Mấy người sau khi ước định liền bay về phạm vi thế lực của mình hoặc đi tìm chỗ lánh đời để tu luyện.
Trải qua hành trình kinh tâm động phách đi Huyết Sát Chủ Động Phủ, chứng kiến cường giả chém giết cùng uy lực thần thông, thể hội pháp tắc thiên địa thay đổi trong nháy mắt. Những đồ vật thu hoạch được ngược lại trở nên không phải là thứ quan trọng nhất.
Thu hoạch lớn nhất của bọn họ chính là biến hóa tâm cảnh cùng nhãn quan. Chúng sẽ ảnh hưởng đến con đường tu luyện sau này của bọn họ.
Thực ra, Trương Hằng cùng Lạc Hà đều có thể đoán được xu thế biến hóa này. Nhưng Trương Hằng thấy rõ hơn một chút.
Tại Tinh Nguyệt Thần Điện trên Phàm Vân Đảo.
- Đã qua hơn một trăm năm rồi, sư tôn cùng với Lạc tiền bối vẫn chưa trở về!
Một nơi trên Phàm Vân Đảo, Quách Phong đứng bên một dòng suối tĩnh lặng, cảm nhận dòng nước mắt lạnh nhẹ trôi.
- Sư phụ chắc chắn không có việc gì đâu...
Một thanh âm nữ nhân thở dài từ phía sau Quách Phong truyền tới.
Người nói chính là Tú Ninh, nàng mặc một chiếc váy dài xanh nhạt, khuôn mặt thanh tú, lộ vẻ thánh khiết, bất cứ ai nhìn vào đối mắt sâu sắc của nàng đều tự thấy xấu hổ.
- Hài, ngươi lúc nào cũng nói vậy. Sư phụ lúc trước đã nói, ngắn thì mười ngày nửa tháng, lâu thì một hai năm. Nhưng giờ đã hơn một trăm năm rồi, chúng ta vẫn có tin tức gì của Huyết Sát Chủ Động Phủ, những cường giả cấm kỵ khác cùng không thấy trở về”
Quách Phong vẫn không ngừng lo lắng.
- Đại sư huynh, huynh bình thường tin tưởng sư phụ nhất mà, giờ lại là người lo lắng nhất?!
Tú Ninh khẽ cười, đẹp như một nữ thần.
Nhưng liệu có ai hiểu được nội tâm của nàng?
Quách Phong nhếch miệng cười:
- Ta chưa bao giờ mất tin tưởng vào sư phụ... Chỉ là người tiến vào động phủ lâu quá chưa về, ta rất nhớ người a!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Ngụy biện!
Tú Ninh cởi giầy ra, lộ ra một đôi chân trắng bóng như ngọc, bước vào làn nước suối mắt lạnh, nàng lặng im nhắm mắt. trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh một nam nhân đứng ngạo nghễ, tựa như thần linh vậy.
Nàng không thể quên được bóng dáng quen thuộc này trong lòng.
Ngay sau đó, nàng khẽ thở dài, tùy ý để cho bọt nước thấm ướt váy mình.
- Ta nói này nhị sư muội, muội hiện là Thánh nữ Tinh Nguyệt Môn, tu vi cũng không kém Tinh Nguyệt nữ thần. Biết bao nhiêu nam tử trên Phàm Vân Đảo có ý với muội. Hắc, hắc, ngay hôm qua mấy bằng hữu của ta còn năn nỉ xin ta tin tức liên quan đến sở thích của muội, mấy chục năm trước, Thiên Tinh Đình thiếu chủ còn...
- Đại sư huynh, huynh không cần nói nữa... Tú Ninh biết ý tốt của huynh rồi!
Tú Ninh mở hai mắt ra. chăm chú nhìn lên bầu trời Đông Vân đại lục, nói:
- Tú Ninh một mình là đủ rồi, không cần đạo lữ song tu... Hơn nữa ta còn có sư phụ, sư mẫu, còn có các huynh đệ...
Đúng lúc này, một thân ảnh màu trắng hiện ra cạnh dòng suối, như tiên tử đạp mây mà đến.
- Sư mẫu!
Tú Ninh và Quách Phong cùng nhau cung kính thi lễ.
- Sư mẫu người cũng đi ra giải sầu sao!?
Quách Phong chạy đến bên cạnh Ninh Tuyết Dung, cười hắc hắc:
- Ngài cũng nhớ sư phụ a...
Ninh Tuyết Dung mặt hơi đỏ, làm bộ tức giận nói:
- Ngươi còn tinh quái nữa. ta sẽ phạt ngươi đi bế quan một tháng đó!
- Sư mẫu tha mạng, đừng phạt a...
Quách Phong giả vỡ ôm đầu nhận sai, giả bộ đáng thương.
Ninh Tuyết Dung cười khúc khích, gõ đầu hắn một cái, nói:
- Tu vi của ngươi đã vượt qua sư mẫu rồi, đạt tới Độ Kiếp Kỳ đại viên mãn!
Trong ba người thì tu vi Quách Phong cao nhất, đạt tới Độ Kiếp Kỳ đại viên mãn. Ninh Tuyết Dung cùng Tú Ninh không có nhiều biến hóa, phân biệt đạt đến Độ Kiếp hậu kỳ và Độ Kiếp tiền kỳ.
Tới cảnh giới bọn họ bây giờ, thọ mệnh vô cùng lâu dài, mấy trăm năm, Thậm chí hơn một ngàn năm không tăng tiến tu vi cũng là chuyện bình thường. Nhưng Quách Phong mang Thiên Cơ Thần Mạch, hiển nhiên khác với người thường.
- Nếu sư phụ còn không trở lại, đệ tử liền ra ngoài lịch lãm một phen!
Quách Phong thu liễm vẻ tươi cười, nói ra quyết định.
- Không tồi... Nhưng huynh đừng có lén đi độ đại thiên kiếp đó!
Tú Ninh cười cười nhìn Quách Phong.
- Ha ha... Làm gì có...
Quách Phong có chút chột dạ.
Ngay khi ba người đang nói chuyện, một nho bào nam nhân hiện ra trên không trung Phàm Vân Đảo.
-Ồ?
Quách Phong cảm nhận được không gian dao động, ngước nhìn lên bầu trời.
Vù!
Ngay sau đó, một thân ảnh quen thuộc hiện ra cạnh mọi người.
- Lạc tiền bối!
- Lạc đại ca!
Mấy người Ninh Tuyết Dung lộ ra vẻ kinh hỉ!
- Lạc tiền bối, người từ Huyết Sát Chủ Động Phủ trở về, vậy sư phụ cùng người khác đâu? Sao lại không đi cùng người?
- Đúng rồi, còn có Vân Dịch cùng cổ tiền bối đâu rồi? Sao chỉ có một mình người trở về?
Quách Phong một hơi hỏi mấy vấn đề.
Ninh Tuyết Dung cùng Tú Ninh nhìn nhau, lộ vài tia bất an.
Lạc Hà mặt hơi tối lại: “Cổ Thương đạo hữu đã chết trong Huyết Sát Chủ Động Phủ, tuy nhiên ngươi yên tâm đi, Trương huynh đệ cùng ta đều an toàn trở về.
- Vậy thì tốt rồi, sư tôn không có việc gì thì tốt rồi!
Quách Phong lộ vẻ vui mừng, nhưng ngay sau đó lại ngẩn ra:
- Người cùng sư tôn đều an toàn trở về, vậy... Vân Dịch hắn thế nào?!
- Vân Dịch còn ở lại trong Huyết Sát Chủ Động Phủ. Chúng ta không đưa hắn về...
Lạc Hà than nhẹ, trên mặt có vài phần tự trách, bị Quách Phong ngắt lời:
- Cái gì? Vân Dịch không thể trở về?
Vừa nghe xong, Ninh Tuyết Dung cùng Tú Ninh đều biến sắc.
- Lạc đại ca, trong Huyết Sát Chủ Động Phủ đã xảy ra chuyện gì, sao lại chỉ có một mình huynh trở về?!
Ninh Tuyết Dung trong lòng càng bất an.
- Các ngươi theo ta tới Tinh Nguyệt Thần Điện nói tiếp, sự tình cũng không phải xấu như các ngươi tưởng tượng đâu!
Thần sắc Lạc Hà trấn định, thuấn di đến Tinh Nguyệt Thần Điện.
Vụt vụt!
Mấy người rất nhanh đều thuấn di đến Tinh Nguyệt Thần Điện.
Trong Tinh Nguyệt Thần Điện ngưng tụ một lượng lớn tinh thần số mệnh lực, có thể ngăn cách thăm dò từ bên ngoài, rất thích hợp bàn chuyện.
- Sự tình là như vậy... Các cấm kỵ cường giả đi Huyết Sát Chủ Động Phủ lần này, thậm chí cả Sứ giả Thượng giới cũng gần như bị chết hết, ngay cả Huyền Long Đại Vương cũng không tránh khỏi. Những người trở về Chu Vương Triều chỉ có ta, Trương huynh đệ, Nghê Thường tán tiên, về phần Vân Dịch... như sư tôn ngươi đã đoán trước, sau khi tiến vào Huyết Sát Chủ Động Phủ, hắn liền có kỳ ngộ, kế thừa y bát của Huyết Sát Thần Đế, do vậy trong thời gian ngắn hắn không thể rời khỏi Huyết Sát Chủ Động Phủ được..
Lạc Hà đem những việc trong động phủ nói ngắn gọn lại một lần.
Mặc dù hắn chỉ giải thích đại khái, còn lược bỏ rất nhiều chi tiết, nhưng Ninh Tuyết Dung bọn họ vẫn có thể cảm nhận được sự tàn khốc và nguy hiểm trong đó.
Khi Lạc Hà kể đến đoạn Trương Hằng dung hợp với ba phân thân, hóa thành Kình Thiên Ma Thần, chấn nhiếp toàn trường thì bọn Quách Phong trong lòng kích động không thôi.
Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung còn xen lẫn vài giọt lệ, trong mắt hiện ra vẻ kinh hỉ.
- Sư phụ thật quá cường đại!
Quách Phong nắm chặt tay, thân thể khẽ run, trên mặt mang vẻ tự hào cùng hưng phấn.
- Sư phụ thực sự không làm chúng ta thất vọng...
Tú Ninh cười tươi như hoa, đôi mắt đẹp hướng về phương xa, mang vẻ si mê.
- Nếu sư tôn cũng đã đi ra an toàn, sao người lại không trở về?
Quách Phong tính vội vàng, có gì nghi vấn đều trước tiên nói ra, có thể thấy tình cảm sâu đậm của hắn đối với sư phụ.
- Sư tôn ngươi được Nghê Thường tán tiên mời đi gặp một thế ngoại cao nhân!
Lạc Hà cười ha ha nói.
- Nghê Thường tán tiên?
Quách Phong nao nao.
- Nàng tìm sư tôn có chuyện gì quan trọng sao?
- Thực ra, Tuyết Dung cũng nhận thức vị Nghê Thường tán tiên thần bí này đấy!
Lạc Hà cười thần bí.
- Nàng là ai?
Ninh Tuyết Dung nhất thời đoán không ra.
- Trương huynh đệ gọi nàng là Triệu tiểu thư!
Lạc Hà nhẹ nhàng nói.
• Gì...! Thì ra là nàng ta!
Ninh Tuyết Dung giật mình nói, nàng thật không ngờ vị Nghê Thường tán tiên thần bí của Chu Vương Triều lại chính là tỷ muội tốt của mình.
- Như vậy thì, Trương đại ca đi tới Nhân Gian Tiên Cảnh...
Ninh Tuyết Dung khẽ nói.
- Nhân Gian Tiên Cảnh? Địa phương đó ở đâu vậy?
Quách Phong tò mò hỏi.
Tại một góc hẻo lánh trên Đông Vân đại lục, trong mây mù mờ ảo, có hai thân ảnh đi đến.
- Trương đạo hữu, hãy đi theo ta, nơi này rất dễ lạc đường đó!
Triệu Tịch Nguyệt cười cười, chủ động kéo tay Trương Hằng, bay vào trong mây mù vô tận.
Phi hành một lúc sau, mây mù loãng dần, hiện ra một vùng thế ngoại Đảo viên.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Nơi này là nhà của ta.
Triệu Tịch Nguyệt buông tay Trương Hằng ra. trên mặt vẫn còn hơi ửng hồng, sương mù trước mắt dần trở nên loãng đi, lộ ra một tòa nhà đơn giản nhưng cổ kính giàu có giống như là Tiên Cảnh giữa nhân gian.
Trương Hằng ngửi mùi hương giai nhân thơm mắt tự nhiên ở gần trước mắt. tinh khí thần luôn được duy trì ở trạng thái tốt nhất.
Trên người của Triệu Tịch Nguyệt có một khí tức sinh mệnh độc đáo khiến cho người ta có một cảm giác thân thiết tự nhiên. Khi Trương Hằng đứng ở gần nàng, trong lòng luôn có một sự yên tĩnh nhẹ nhàng. Đây là sự bình yên đến từ sâu trong linh hồn.
Trương Hằng bước vào Tiên Cảnh giữa nhân gian này. tất cả những sự giết chóc và lợi ích đều rời xa hắn. Thậm chí trong lòng hắn còn sinh ra một ý tưởng muốn ẩn cư. sống bình yên cả đời.
Đột nhiên từ trong tư tưởng lánh đời ẩn cư, khao khát bình yên này. trong lòng Trương Hằng sinh ra sự cảnh giác.
- Hừ? Ẩn thế bình yên cái gì chứ. bất quá cũng chỉ là một hành động lẩn trốn. Dưới hoàn cảnh sinh tồn, nếu như mất đi ý chí chiến đấu. thì sẽ mất đi tâm huyết chân chính.
Trong lòng Trương Hằng đột nhiên chuyên biến, trên người nổi lên một khí tức sắc bén linh hoạt, phá tan sự yên bình và nhẹ nhàng ở bên cạnh.
Lập tức, Trương Hằng bắt đầu cảm thấy mình và môi trường xung quanh không hợp nhau.
Không gian Kỳ dị này đối với người từ bên ngoài tới như hắn mơ hồ sinh ra một sự bài xích.
- A? Không ngờ ta lại không phát hiện ra cái gọi là Tiên Cảnh giữa nhân gian này là không lĩnh vực không gian đặc biệt.
Trương Hằng giật mình không thôi, vội vàng thu liễm khí tức sát phạt sắc bén linh hoạt trên người lại.
Triệu Tịch Nguyệt nhìn thấy sự biến hóa tinh tế này, thở dài u ám:
- Trương đạo hữu. ngươi là một người vĩnh viễn cũng không thể bình yên được sao?
- Đúng vậy, trừ phi mục tiêu của ta có thể đạt được, bằng không nếu cứ ở trong này chắc chắn ta sẽ không chịu nổi.
Trương Hằng cười nói, nói ra suy nghĩ thật sự trong lòng mình.
- Đệ đệ kia của ta cũng chịu không nổi môi trường bình yên này. có lẽ chuyện này cùng liên quan tới công pháp mà chúng ta tu luyện. Ta và phụ thân giống nhau, đều theo đuổi sự hài hòa yên bình của tự nhiên, không chủ trương chiến đấu và phân tranh.
Vẻ ảm đạm trong mắt Triệu Tịch Nguyệt biến mất. miệng nớ nụ cười tươi, nói:
- Phụ thân ta là y sư nổi danh trong khắp ba mươi sáu giới, thân phận siêu nhiên, danh tiếng cũng không tồi. biết rất nhiều cường giả thượng giới.
- Thì ra là vậy.
Trương Hằng lại nghĩ tới tình cảnh trong động phủ chủ Huyết Sát, ngay cả Thái thượng Yêu Long Hoàng kia cũng không dám tùy tiện đắc tội với cha của Triệu Tịch Nguyệt.
Chầm chậm phi hành một lát, ở phía trước xuất hiện một tòa lầu các đơn giản tự nhiên.
- Trương đạo hữu. phụ thân đang ở bên trong chờ ngươi đã lâu.
Triệu Tịch Nguyệt cười khanh khách nhìn Trương Hằng, đưa hắn tới cửa tòa lâu các màu xanh này.
Trương Hằng nhìn tòa lầu các màu xanh này. cảm nhận được một khí tức sinh mệnh thuần khiết vô cùng, chỉ mới tiến vào một bước, mà cảm thấy tứ chí và lục phủ ngũ tạng như được ngâm vào suối nước nóng, được gột rửa một cách nhẹ nhàng.
Cha!
Triệu Tịch Nguyệt đóng cửa lại, rồi nhẹ nhàng bay đi.
Trương Hằng đi vào trong lầu, phát hiện ra không gian bên trong so với thực tế còn lớn hơn nhiều.
Nhìn qua một lượt, trong lầu các này không có một người nào.
Trong khoảnh khắc này, trong lòng Trương Hằng sinh ra một sự không hài lòng.
Tuy nhiên ngay sau đó, khi hắn ngưng mắt lại, liền phát hiện ra ở cách chỗ của mình ba trượng, có một trung niên mặc lục bào đang khoanh tay đứng.
- Đối phương đứng ở ngay trước mặt mình mà giác quan của ta lại không hề phát hiện ra. người này có vẻ như đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất trong truyền thuyết.
Trương Hằng kinh ngạc trong lòng, nhưng vẫn trấn định bình tĩnh, cẩn thận quan sát cha của Triệu Thụy.
Cha của Triệu Thụy cũng không uy nghiêm như trong tưởng tượng của Trương Hằng, dáng vẻ nho nhã ôn hòa, làn da trong suốt như ngọc, đôi mắt trong vắt như thủy tinh, cả người đứng ở đó khiến cho người ta có cảm giác bừng bừng sức sống, dung nhập vào tự nhiên.
Đối mặt với Triệu phụ, không ngờ trong lòng Trương Hằng sinh ra một cảm giác đối mặt với toàn bộ thiên nhiên trong vũ trụ.
Có lẽ đối phương cũng không am hiểu chiến đấu. nhưng có toàn bộ thiên nhiên vũ trụ ở phía sau làm chỗ dựa vững chắc, cho dù là cường giả nghịch thiên hàng lâm vị tất đã có thể làm khó được hắn.
- Tại hạ Trương Hằng, bái kiến Triệu bá phụ.
Trương Hằng không kiêu ngạo không siểm nịnh thi lễ vãn bối với Triệu phụ. trên người mơ hồ có một khí tức sắc bén linh hoạt không khuất phục, xua tan làn khí hài hòa tự nhiên kia.
- Ngươi là Trương Hằng sao? Cứ ngồi đi.
Triệu phụ lạnh, nhạt nhìn hắn, không còn vẻ dễ gần trước kia.
Trong lòng Trương Hằng có chút hồi hộp. hắn cảm thấy ấn tượng của Triệu phụ này đối với mình không được tốt lắm.
- Tạ ơn bá phụ.
Trương Hằng cũng không khách khí, ngồi xuống tại chỗ.
- Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, trăm nghe không bằng một thấy, lão phu thường xuyên nghe Thụy nhi nói chuyện về ngươi. Nhưng lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, cùng không có một chút hảo cảm nào.
Lời nói của Triệu phụ không khách khí chút nào. trực tiếp thản nhiên nói ra suy nghĩ trong lòng.
Trương Hằng nao nao, thầm nghĩ không ổn, Triệu phụ này vì sao lại không có cảm tình với mình?
Không có cảm tình, đó là cách nói khéo, nếu nói thẳng ra, thì đó chính là chân ghét!
- A? Thỉnh giáo Triệu phụ. vì sao lại như vậy?
Trương Hằng cũng hỏi thẳng, hắn hiểu nếu đối phương đã mời hắn đến. thì chắc chắn sẽ không uy hiếp tới tính mạng mình, đồng thời với quan hệ của Triệu Thụy và Trương Hằng. Triệu phụ cũng sẽ không làm khó hắn.
- Bởi vì trên người ngươi có một luồng khí tức khiến ta chân ghét, có lẽ vì công pháp của chúng ta sinh ra sự bài xích lẫn nhau. Công pháp mà lão phu tu luyện chú trọng sự hài hòa bình yên. chủ trương chính là dung hợp với thiên địa tự nhiên.
Sắc mặt của Triệu phụ dần hòa hoãn lại, khẽ thở dài:
- Đương nhiên lão phu hiểu đại đạo có ba ngàn, những công pháp này không thể nói rõ ai đúng ai sai. Xin hỏi công pháp mà Trương hiền điệt tu luyện chú trọng cái gì?
- Chuyện này...
Trương Hằng do dự, chẳng lẽ hắn lại nói với Triệu phụ công pháp mà mình tu luyện chú trọng cắn nuốt hết thảy, cuối cùng thậm chí còn có khả năng trở thành thần phá hoại trong truyền thuyết.
Tuy nhiên trong lòng hắn đã hiểu nguyên nhân vì sao Triệu phụ lại sinh ra sự chân ghét đối với bản thân.
Việc này hơn phân nửa là do sự khác nhau về công pháp tu luyện.
Nói một cách đơn giản, một bên chú trọng sự hài hòa tự nhiên, bên kia lại chú trọng sự phá hoại tự nhiên.
Đây chính là hai phong cách tương phản hoàn toàn.
- Ha ha. ngươi không dám nói sao?
Trên mặt Triệu phụ nở một nụ cười, nói nhỏ:
- Ngươi không nói thì thôi. Hiện giờ chúng ta hãy nói về một chuyện khác, đây là một trong những nguyên nhân mà ta mời ngươi tới đây.
- Xin bá phụ chỉ dạy.
Trong lòng Trương Hằng hơi thở dài một hơi nhẹ nhõm.
- Trương hiền điệt. trước khi Vũ Vô Cực đi. ngay cả Loạn Tinh ấn ký kia cũng giao cho ngươi, có thể thấy được hắn đã có kỳ vọng rất lớn ở ngươi. Trong ba mươi sáu giới hiện giờ thì Thái thượng Yêu Long Hoàng là vô địch, không ai có thể là đối trọng của hắn. Nếu muốn thiên địa được cân bằng, thì trong ba mươi sáu giới nhất định phải xuất hiện một nhân vật có thể chống lại được Thái thượng Yêu Long Hoàng. Mà ngươi đã có được ý chí tinh thần và Loạn Tinh ấn ký của Vũ Vô Cực. rất có khả năng sẽ trở thành Vũ Vô Cực thứ hai trong ba mươi sáu giới, vận mệnh sau này có thể tưởng tượng được...
Trương Hằng nghe xong những lời này. trong lòng có chút không hài lòng, lạnh nhạt nói:
- Trương mỗ sẽ không là Vũ Vô Cực thứ hai trong thiên địa đâu. Trương mỗ ta chính là Trương Hằng. là độc nhất vô nhị trong thiên địa, không chỉ công pháp, mà cả con người cũng vậy.
Vừa dứt lời, trên người hắn trào ra một luồng ý chí tinh thần độc đáo, cuồn cuộn trong tòa lầu các này.
Triệu phụ đã dung hợp với thiên địa tự nhiên cảm nhận được sự sắc bén đáng sợ của luồng ý chí tinh thần này. cùng với khí tức khủng bố mơ hồ như muốn thôn tính tiêu diệt hết thảy này.
- Muốn khôi phục lại sự cân bằng trong thiên địa của ba mươi sáu giới, không nhất định cứ phải tìm là ra người ngang bằng với Thái thượng Yêu Long Hoàng, còn có một phượng pháp đơn giản hơn, đó chính là ... giết chết hắn!
Trương Hằng nói hùng hồn, trong lòng có một ý chí không thể ngăn cản.
- Được rồi. nếu ngươi đã tự tin như vậy, thì hiển nhiên là có một chút hy vọng.
Triệu phụ hơi gật đâu tán thưởng, nói:
- Chúng ta hãy nói tới chuyện thứ hai, có liên quan tới mảnh vỡ thế giới kia.
Mảnh vỡ thế giới!
Triệu phụ không hể cố kỵ nói ra danh từ này.
Trong lòng Trương Hằng trùng xuống, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Triều phụ này muốn tìm mảnh vỡ thế giới mà mình có kia...
- Nghe Tịch Nguyệt nói ngươi đã chiếm được mảnh vỡ thế giới của động phủ chủ kia. còn có Tiên thiên Linh bảo Linh Sơn?
Triệu phụ điềm tĩnh không nao núng nói, nhìn không ra một chút ý tham lam muốn đoạt bảo vật của hắn đối với Trương Hằng.
- Đúng vậy, ta đã đoạt được hai vật, trong đó đúng là có một mảnh vỡ thế giới, còn thứ kia chính là một ngọn núi nhỏ. có thể chính là Linh Sơn theo lời bá phụ nói.
- Xem ra đây đúng là ý trời rồi...
Triệu phụ thở dài một hơi, mở lòng bàn tay ra. trong hư không xuất hiện một mảnh vỡ.
- Đây là... mảnh vỡ thế giới! Bá phụ ngài cũng có một mảnh.
Trong lòng Trương Hằng nổi lên sóng lớn.
Theo lời của mảnh vỡ thế giới, thì hạ giới chỗ Đông Vân đại lục chỉ có ba mảnh vỡ. còn một mảnh đang ở thượng giới.
Không ngờ tới mình đã gặp được mảnh vỡ thứ ba nhanh như vậy.
Trong lòng Trương Hằng lập tức trở nên kích động, nếu có thể kết hợp bốn mảnh vỡ lại. không biết sẽ có kết quả như thế nào.
- Lão phu cảm thấy ngươi chiếm được hai mảnh vỡ. điều này nhất định là cơ duyên, một khi đã như vậy. mảnh vỡ này của ta sẽ tặng cho ngươi.
Mảnh vỡ thế giới ở trước mặt Triệu phụ lập tức bay tới trước mặt Trương Hằng.
- Chuyện này... bá phụ ngài?
Trương Hằng có chút bối rối tiếp nhận mảnh vỡ thế giới thứ ba.
- Vật này đối với ta mà nói cũng không có nhiêu tác dụng, đây là do Khô Tử kia lúc trước được ta cứu, vì báo ân mà đưa cho ta.
Trên mặt Triệu phụ lộ ra một vẻ hồi ức.
- Khô Tử?
Trương Hằng sinh nghi, không biết người này là ai.
- Khô Tử là một trong bốn người đứng đầu của Phật giới, là nhân vật nghịch thiên cùng tề danh với Huyết Sát Thần Đế và Bất Tử Tà Đế.
Triệu phụ giải thích, ngay sau liền nghĩ ra cái gì đó, nói:
- Nói tới Bất Tử Tà Đế. ta không thể không nhắc nhở ngươi một việc. Vào trăm năm trước, thân thể của Bất Tử Tà Đế bị phong ấn ở Đông Vân đại lục đã hồi phục, người này tâm địa xấu xa, sau này ngươi phải cẩn thận một chút.
- Hả, thân thể của Bất Tử Tà Đế hồi phục rồi sao. hiện giờ hắn...
Trương Hằng có chút lo lắng.
- Ngươi yên tâm, thân thể hắn vừa mới hồi phục, nguyên khí đại thương, bị ta đuổi tới ma giới rồi.
Triệu phụ thản nhiên nói.
- Đa tạ bá phụ. nếu ma đầu này không đi khỏi hạ giới, thì đối với chúng ta sẽ là một sự uy hiếp rất lớn.
Trương Hằng nói với vẻ cảm kích.
- Đây là bôn phận của ta, không gian Đông Vân đại lục này vốn là quê hương của ta. ta có nghĩa vụ bảo vệ nó khỏi bị xâm hại.
Triệu phụ thản nhiên nói.
- Đúng rồi bá phụ. có một chuyện ta muốn hỏi ngài, mảnh vỡ thế giới thứ tư kia đang ở trong tay người nào?
Trương Hằng nói với vẻ chờ mong.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào