Quyển 2
Chương 715: Thiên địa dị tượng, khai quật thần vật.
Nguồn:Sưu Tầm
- Đại ca hắn giải ra một khối Thánh tinh lớn như vậy, bọn Tây Bắc các ngươi nhất định thua rồi.
Một thanh niên khác vô cùng càn quấy nói ra.
Bọn người Dong Thánh cũng ngây người tại chỗ, Thánh tinh xuất thế, làm cho bọn họ kinh sợ, trong nội tâm không có suy nghĩ lật bàn.
Một bên, người của Thánh Vương đổ tinh phường, sắc mặt khó coi như phụ mẫu chết, những cao thủ thạch sư như bọn họ đã xem qua tất cả đá ở đây, đem những khối ít có khả năng sinh ra kỳ trân ra ngoài, không nghĩ tới lại đổ ra một khỏa như vậy, hối hận thối ruột.
Trên mặt của Lôi Áo Lợi Âu cười cao ngạo, đi tới trước mặt Kiệt Sâm, đạm mạc nói:
- Nói thật, ta phải cảm tạ ngươi, nếu không có ngươi, hôm nay ta cũng không liều mình đánh cược một lần, đạt được kỳ trân quý như vậy.
Thần sắc của hắn cao ngạo, giống như đế vương bao quát thần dân của mình, Thánh tinh xuất thế, làm cho nội tâm của hắn kích động, cũng tràn ngập ngạo ý.
Trên mặt của Kiệt Sâm vô cùng bình tĩnh, không có chút nào khác thường, cười nói:
- Đừng nóng vội nói lời cảm tạ, trên thực tế ta cũng nên cảm tạ ngươi, lúc trước ta còn lo lắng ngươi nếu giải ra thứ không tốt, một ức linh tệ đặt cược sẽ biến thành quá rẻ, hiện tại coi như không tệ, Thánh tinh ngươi giải ra, miễn cưỡng vừa mặt ta.
Kiệt Sâm nói ra lời này, bọn người Khoa Luân vốn sững sờ, lập tức cười vang.
- Ha ha, tên Kiệt Sâm này, đúng là quá điên rồi!
- Ai giúp ta xem đầu óc của hắn hư mất rồi không, lời như vậy cũng nói ra được.
- Mọi người cũng đừng trách hắn, dù sao cũng là tiểu tử nông thôn Tây Bắc nghèo kiết xác, đời này còn chưa thấy qua bảo vật như Thánh tinh, lần đầu tiên nhìn thấy, tư duy có chút hỗn loạn, chúng ta cũng nên hiểu cho.
- Ha ha, ha ha ha!
Bọn người Khoa Luân cười phá lên, nước mắt cũng chảy ra ngoài.
Cường giả chung quanh cùng lắc đầu, có người đồng tình, có người nhìn có chút hả hê, giải ra một khối Thánh tinh lớn như thế, Kiệt Sâm thua là kết cục đã định, không còn bất luận cơ hội lật bàn.
- Các ngươi cười cái gì? Trong viên đá của thiếu gia có thứ tốt đấy.
Một bên, Khắc Lôi Nhã vung vẩy nắm đấm lên tiếng.
- Thứ tốt? Ha ha, tiểu muội muội, vậy ngươi nên giải giúp thiếu gia ngươi đi...
- Ca ca đây mới có thứ tốt này, ngươi có muốn cầm xem hay không.
Khoa Luân cười rất hèn mọn bỉ ổi, cười đều thành tiếng.
- Ân!
Bỗng nhiên hai mắt của Kiệt Sâm ngưng tụ, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao nhìn qua, nhìn chăm chú vào người của Khoa Luân, thần sắc của hắn lạnh như băng, làm cho người nào nhìn thấy trái tim cũng băng giá.
Một cổ hàn ý lạnh như băng, từ trong lòng bàn chân của Khoa Luân dâng lên đầu, hắn cả kinh, lời nói trong miệng dừng lại, mang theo sợ hãi lui ra phía sau hai bước, trốn ở sau lưng Lôi Áo Lợi Âu.
Ở đây không ít cường giả, cảm nhận được cổ uy áp này xuất hiện trên người của Kiệt Sâm, bạo phát ra ngoài, trong lòng đều nhịn không được rùng mình, ý niệm trong đầu, mọi người lui ra sau một bước.
- Uy áp thật cường đại, tiểu tử Kiệt Sâm này là quán quân của đại lục tinh anh đại tái, quả nhiên không phải đơn giản dựa vào vận khí!
- Các hạ, uy phong thật lớn, nhanh giải thạch đi!
Lôi Áo Lợi Âu ngưng trọng lên tiếng.
- Đúng, giải thạch đi!
- Giải thạch bình luận cao thấp!
Không ít cường giả nhao nhao lên tiếng.
Kiệt Sâm không nói thêm gì, hào quang trong tay lóe lên, hắc sắc trọng kiếm lúc này đã xuất hiện trong tay của hắn.
- Đó là? Huyền Thiết Trọng Kiếm?
- Tên tiểu tử này muốn dùng binh khí nặng giải thạch hay sao?
- Rốt cuộc hắn có tinh thông giải thạch không vậy?
Tất cả mọi người trừng mắt líu lưỡi, hành vi của Kiệt Sâm làm cho người ta giật mình, làm cho nội tâm của mọi người đập nhanh.
Giải thạch cần dùng thạch đao chuyên dụng, chuyên môn dùng để giải thạch, đồng thời còn bảo vệ kỳ trân trong đá, trọng kiếm lớn như vậy, nói không chừng một chút sai lầm, cũng cắt nát vật liệu đá bên trong.
Thế nhưng mà Kiệt Sâm...
Rất nhiều người đều triệt để im lặng
Dùng binh khí giải thạch, đây là chuyện vô tri cỡ nào, chuyện này giống như có người mang bom trên người, đi tới chỗ đông người rồi tự sát.
- Tiểu tử, ngươi không hiểu giải thạch, thì nên giao vật liệu cho thạch sư trong thạch phường giải, đây là Thánh Vương đổ tinh phường, giải thạch không tốn tiễn.
- Đúng vậy a, tiểu tử, ta thấy ngươi nên mang cho thạch sư giải thạch đi.
Tất cả mọi người tiến lên khuyên can, mang theo hảo ý.
Ngay cả bọn người Dong Thánh cùng Địch Ny Toa, cũng há hốc mồm, sư phụ hắn không khỏi quá khí phách a.
- Sư phụ, ngươi có nắm chắc sao?
Dong Thánh tới gần Kiệt Sâm, lặng yên hỏi.
- Chỉ có khối tinh thạch này mới có thể mở ra trân phẩm, ta cảm giác nó rất quý giá, nhưng không rõ là gì, cũng không xác định, nhưng mà, có thể nhất định là, nó không bình thường.
Kiệt Sâm đáp lại.
Sau khi nói câu này, Kiệt Sâm liền giữ im lặng, không hề nói nữa, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào khối tuyết linh thạch trước mặt.
Cứ như vậy nửa ngày, đột ngột, bỗng nhiên hai mắt của Kiệt Sâm sáng ngời, hắc sắc trọng kiếm trong tay trở mình bay lên.
Vô số ô quang đảo qua tuyết linh thạch, giống như du long hắc sắc, xoay quanh khối tuyết linh thạch, đến mức, một tầng bột đá óng ánh rơi xuống.
- Cái này...
Đám cường giả trong thạch viên sững sờ, lập tức, trên mặt mang theo nét khó tin.
Hắc sắc trọng kiếm nặng hơn trăm cân, ở trong tay của Kiệt Sâm, giống như một thanh đao thật nhỏ, tràn ngập nhẹ nhàng cùng phiêu dật, hắc sắc ô quang chớp động, Kiệt Sâm cử trọng nhược khinh, bước chân đi chuyển chung quanh khối tinh thạch, một tầng huyết sắc đảo quang viên đá, bột đá không ngừng bay xuống, vô cùng ổn định, không có khối nào lớn hơn móng tay.
Nhìn thấy một màn như vậy, không ít cường giả đều kinh ngạc đến ngây người, đặc biệt là một ít cao thủ sử dụng kiếm như thấy quỷ, bởi vì nhìn thấy chuyện không tưởng tượng nổi.
Từ trên người của Kiệt Sâm, bọn họ không cảm thụ được chút linh lực chấn động nào, nói cách khác, Kiệt Sâm hiện tại, hoàn toàn dựa vào lực lượng thân thể để huy động trường kiếm, mà không sử dụng bất cứ linh lực nào.
Đây là động tác không thể nói là gian nan, nhưng cần lực lượng cường đại và sức khống chế mạnh mẽ, cũng không phải ai cũng làm được.
Nhưng đây cũng không phải là chuyện khó tin nhất, dù sao tuy khó, nhưng chỉ cần thất giai Hoàng Linh Sư cường đại dốc lòng ra tay, tại nghệ kiếm thuật tới trình độ nhất định, sẽ có thể làm được.
Nhưng điều kiện tiên quyết là, hòn đá kia phải là hòn đá bình thường.
Nhưng khối đá ở trước mặt của Kiệt Sâm, chính là tinh quáng thạch xuất xứ từ trong thái cổ linh quáng trong thất đại cấm địa, độ cứng của nó, căn bản không phải nham thach bình thường có thể so sánh, càng thêm khoa trương là, tinh quáng thạch này là loại cứng rắn nhất trong số tinh quáng thạch, tuyết linh thạch!
Muốn làm được hành động cử trọng nhược khinh như Kiệt Sâm, không làm hư hao kết cấu của linh thạch, một tầng một tầng lấy ra, trong cường giả ở đây, chỉ sợ không có người nào làm được.
Phải biết rằng, trong cường giả ở đây, có không ít người là cường giả bát giai Đế Linh Sư, thậm chí còn có mấy bát cấp cao cấp cùng đỉnh phong Đế Linh Sư, nhưng đối với bọn họ mà nói, hiện tại Kiệt Sâm làm dễ dàng, nhưng bọn họ làm không được.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
- Kiệt Sâm này, tạo nghệ trên kiếm pháp, chỉ sợ đã tới cảnh giới xuất thần nhập hóa!
- Khó trách hắn có thể đạt được quán quân của đại linh tinh anh đại tái, tuyệt đối không chỉ có vận khí.
Trong nội tâm của một ít cường giả mạnh mẽ rung động, nhưng rung động thì rung động, ánh mắt của bọn họ không ngừng nhìn qua khối linh thạch trong tay của Kiệt Sâm.
Trải qua Kiệt Sâm giải thạch lâu như vậy, khối tuyết linh thạch co lại một lần ba, tuyết linh thạch vốn óng ánh, giờ phút này biến thành tuyết trắng.
- Đây là...
Một ít lão giả có trình độ tạo nghệ giải thạch thật sâu đậm cũng nhìn ra, sau đó kinh ngạc lên tiếng:
- Bông tuyết thạch!
- Là bông tuyết thạch!
- Ai, là một khối phế thạch chân chính!
- Chỉ sợ niên đại của khối tinh thạch này, cũng không chỉ có mấy vạn năm, quá xa xưa, trong tuyết linh thạch còn có bông tuyết thạch, linh khí tán dật quá triệt để, cơ hồ ngay cả một tia linh lực cũng không tồn tại.
Không ít người tinh tế phân biệt rõ, cũng thở dài lên tiếng..
- Đại ca, cái gì là bông tuyết thạch?
Có người hướng Lôi Áo Lợi Âu hỏi thăm.
Lôi Áo Lợi Âu cười nhạt nói:
- Bông tuyết thạch, là một bước tiến hóa càng sâu hơn của tuyết linh thạch, nói cách khác, số năm của khối tuyết linh thạch này, trên thực tế so với kết luận của một ít thạch sư kia còn lâu hơn, căn bản không có khả năng xuất tinh, là phế thạch trong phế thạch...
Trong đám người, thần sắc của Kiệt Sâm không có chấn động chút nào, tiếp tục giải thạch, giờ phút này, khối tuyết linh thạch chỉ còn lớn nhỏ như đầu người, vẫn mang theo một tầng bông tuyết thạch sáng bóng như trước, không có bất cứ tinh linh gì.
- Thua, tiểu tử Tây Bắc đã thua.
- Đổ tinh quả nhiên là mười đánh bạc chín thua ah, một khi không cẩn thận, sẽ thua cả bàn.
- Hai ức linh tệ, đây không phải số lượng nhỏ!
Tất cả mọi người lắc đầu, căn bản không có khả năng tin tưởng Kiệt Sâm có thể giải ra đồ vật gì, huống chi, Kiệt Sâm hiện tại cho dù có giải ra Thánh tinh, thì cũng nhỏ hơn khối Thánh tinh của đối thủ.
Nhưng Kiệt Sâm lúc này không ngừng giải thạch, đột nhiên động tác lúc này biến thành nhu hòa, mỗi một kiếm rơi xuống rất cẩn thận, sợ cắt phạm.
- Tên Kiệt Sâm này, đến bây giờ còn...
Khoa Luân cười trào phúng vài tiếng, nhưng không đợi hắn nói xong...
- Đinh!
Đột nhiên, Kiệt Sâm lại nhẹ nhàng đánh xuống một kiếm, bông tuyết thạch trắng bóng vỡ ra, hào quang chói mắt hiện ra ngoài, cực kỳ đẹp mắt, giống như ánh mặt trời, chiếu sáng hai mắt tất cả mọi người.
- Đây là...
- Cái gì đó?
Tất cả mọi người kinh hô, gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, nhìn khối đá trong tay của hắn.
Trong tiếng kinh hô, nguyên tố linh lực trong thạch viên cuồng bạo, nguyên tố linh lực khủng bố, tạo thành đạo triều tịch, khối đá Kiệt Sâm đang giải thạch, hình thành một linh lực phong bạo cực lớn
Khai quật thần vật, thiên địa dị tượng!
Linh lực cuồng bạo như thế làm cho người ta kinh hãi, trong thạch viên tầng thứ chín, người vây xem đều sôi trào, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào khối đá trên tay của Kiệt Sâm lúc này.
- Cái gì đó?
- Rốt cuộc là giải ra cái gi, tại sao có thiên địa dị tượng như thế?
- Thiên địa dị tượng, thiên địa dị tượng, đây chính là dấu hiệu giải ra thánh vật.
Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, giải thạch giải ra thiên địa dị tượng, trong lịch sử Đấu Linh thành, cũng ít khi thấy, mỗi một lần xuất hiện thiên địa dị tượng, nói rõ khai quật ra kỳ trân quý giá.
Linh mang chói mắt, tán phát hào quang vô cùng chói mắt, đem ánh mắt của tất cả mọi người sáng sủa, tuy tất cả mọi người không mở mắt ra được, cảm xúc rất kích động, không ngừng đi về phía trước, muốn xem xem là cái gì.
- Thỉnh mọi người lui ra phía sau, không nên ảnh hưởng tới người giải thạch.
Trong thạch viên, thạch sư của Thánh Vương đổ tinh phường lên tiếng nói.
Tất cả cường giả đều đè nén kích động trong nội tâm, nhao nhao lui ra phía sau.
- Cái này... Không biết giải ra cái gì đây?
Bọn người Khoa Luân kinh ngạc, bọn họ là nhân vật đồng lứa nên đứng cùng nhau, sớm đã bị các cường giả lách vào.
- Thiên địa dị tượng!
Thần sắc của Lôi Áo Lợi Âu ngưng trọng, sắc mặt trầm xuống, đây chính là dị tượng mà người giải thạch đều khao khát, tất có kỳ vật xuất thế.
- Giải ah, nhanh giải ah!
Tất cả người trong thạch viên kích động lên tiếng, hận không thể lập tức nhìn thấy trong bông tuyết thạch là cái gì, tâm thần lo lắng.
Kiệt Sâm thu liễm tâm thần, cho linh lực bắn ra ngoài, khi linh khí tan hết, bông tuyết thạch khôi phục bình thường, chỉ có một đạo hào quang di chuyển, câu nhân tâm phách.
- Răng rắc
Hắc sắc trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm nhẹ nhàng chém ra, trong tiếng đá vỡ vụn thanh thúy, đám đá bao phủ bên ngoài rơi xuống, một đạo hào quang năm màu bắn ra, chiếu sáng khắp chung quanh.
Đạo hào quang năm màu này chiếu rọi gương mặt của tất cả mọi người, nhưng cho dù là hào quang năm màu, lại không có bao nhiêu linh khí tán dật, vô cùng nội liễm.
- Đây là, Thánh tinh năm màu!
Thạch sư của tinh phường mở miệng, giật mình.
- Thánh tinh năm màu, không ngờ là Thánh tinh năm màu.
Cường giả chung quanh cũng lên tiếng nói theo.
Thánh tinh năm màu, là một loại trong Thánh tinh, đại biểu ngũ hành, linh khí ẩn chứa trong đó, không hề giống Thánh tinh tinh khiết, bao hàm một loại ngũ hành.
Từ trong thái cổ linh quáng giải ra linh tinh sở dĩ so trân quý hơn linh tinh của linh mạch bình thường, chính là vì linh lực ẩn chứa trong đó.
Linh hạch trong cơ thể của linh thú, tuy có được linh lực cường đại, nhưng vô cùng cuồng bạo, Linh Sư bình thường không có cách nào hấp thu được, cần phải trải qua chuyển hóa đặc thù, linh tinh bình thường, vô cùng nội liễm, tràn ngập tạp chất, không sánh được linh tinh trong thái cổ linh quáng, vô cùng tinh khiết, có thể cho Linh Sư trực tiếp hấp thu tu luyện.
Sỡ dĩ Thánh tinh trân quý, cũng bởi vì linh lực ẩn chứa trong đó vô cùng tinh khiết, đồng thời cấp bậc linh lực vô cùng cao, cho dù đối với đám người bát giai Đế Linh Sư, thậm chí cửu giai Thánh Linh Sư cũng có trợ lực to lớn, quan trọng hơn là, nó có thể cho bất cứ Linh Sư hệ nào hấp thu.
Tuy Thánh tinh năm màu ẩn chứa thuộc tính trong đó vô cùng hiếm thấy, nhưng linh lực trong đó chính là linh lực ngũ hành, một hỏa hệ Linh Sư muốn hấp thu phải đề luyện linh lực hỏa hệ trong đó, bởi vậy trên giá trị, Thánh tinh năm màu không trân quý bằng Thánh tinh bình thường.
- Một khối Thánh tinh năm màu lớn như thế, định giá là một ức năm ngàn vạn...
Một cường giả lên tiếng.
- Không sai biệt lắm, giá trị của Thánh tinh năm màu, so với Thánh tinh bình thường kém hơn không ít, nhưng so với Thánh tinh trước đó của Lôi Áo Lợi Âu lớn hơn không ít, một ức năm ngàn vạn linh tệ là đáng giá.
Mọi người nhao nhao lên tiếng, trong giọng nói ý tứ hàm xúc rất rõ ràng, có thất lạc, có tiếc nuối, cũng có chút hả hê.
Đương nhiên, định giá cơ bản nhất của nó la một ức năm ngàn vạn linh tệ, thực sự xuất ra đấu giá, tuyệt đối không chỉ như vậy, đây là vật báu vô giá.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
- Định giá một ức năm ngàn linh tệ, ha ha, chỉ định giá một ức năm ngàn linh tệ.
Sau khi nghe được các cường giả chung quanh định giá, Khoa Luân không đợi ca ca lên tiếng đã cười to lên.
Thời điểm trước đó, Kiệt Sâm giải thạch sinh ra thiên địa dị tượng, bọn người Khoa Luân đã kinh ngạc tới ngây người, sợ Kiệt Sâm chuyển cơ, tiếp tục thua, trái tim của bọn họ nhảy mạnh, hiện giờ sau khi nghe các cường giả chung quanh định giá, một loại cảm giác sống sót sau tai nạn, lập tức xuất hiện trong nội tâm của bọn họ.
- Một ức năm ngàn vạn linh tệ, đây không phải giá cả thấp, nhưng đáng tiếc là, so với hai ức linh tệ của đại ca thì kém hơn nhiều!
- Ha ha, nói cách khác, căn cứ quy định, Thánh tinh năm màu còn so sánh với Thánh tinh của đại ca sao?
Bọn họ kích động lên tiếng.
- Không đúng, tuy Thánh tinh năm màu quý hiếm, nhưng còn chưa tới mức thiên địa dị tượng hiện ra, nhất định còn đồ vật gì đó.
Trong thạch viên, tinh sư nhíu mày lên tiếng.
Trước vật liệu, sắc mặt Kiệt Sâm ngưng trọng, nhìn Thánh tinh năm màu trước mặt, năm màu này hiển hiện trước mặt của mọi người..
- Ồ, mọi người có thấy trong Thánh tinh năm màu có cái gì không?
- Hình như có cái gì đó.
- Cái này... Hình như là một cây linh dược!
- Trong Thánh tinh năm màu còn có một cây linh dược sinh tồn trong thái cổ linh quáng suốt mấy vạn năm, rồi sau đó hình thành linh tinh, trong lúc vô tình bị phong ấn trong linh tinh?
Cả thạch viên lập tức sôi trào, tất cả mọi người nhao nhao nghị luận, trong miệng kích động lên tiếng, không ngừng đi về phía trước, muốn nhìn cho rõ.
Hào quang năm màu nhu hòa, cũng không chói mắt, tất cả mọi người nhìn ra được đồ vật bên trong là gì, quả nhiên là một cây thực vật.
- Đây là thực vật gì? Vì cái gì chỉ có năm quả, lại không có lá nào?
- Năm quả nhỏ, mỗi một quả đều có màu sắc và linh tính khác nhau, khó trách lúc trước không phân biệt ra được.
- Đúng vậy a, thật sự là kỳ lạ! Xuất hiện trong Thánh tinh năm màu, chẳng lẽ là kỳ trân gì?
- Nói không chừng đây chỉ là linh dược bình thường, vô tình bị phong ấn trong đó mà thôi.
Không ít người suy đoán, một ít linh dược đại sư đi lên phía trước, muốn phân biệt. Nhưng đây là linh dược như ngón tay cái, chỉ có một cái rễ nhỏ, mà ở trên rễ, chỉ có năm khỏa quả nhỏ năm màu, mỗi một quả nhỏ đều có hào quang khác nhau, hình thành Thánh tinh năm màu.
- Đây là...
Trong nháy mắt nhìn qua cây nhỏ này, trong nội tâm của Kiệt Sâm xuất hiện một ít khả năng, nhưng không đợi đến lúc phân biể rõ ràng, cặp mắt của hắn đã mở to lên. Cho dù lúc trước hắn giải ra Thánh tinh năm màu cũng không có chút kích động nào, nhưng vào lúc này thần sắc kích động, trong hai mắt hiện ra thần sắc vui mừng khó nhịn.
- Ngũ Hành Đạo Quả, không ngờ là Ngũ Hành Đạo Quả!
Trong nội tâm của Kiệt Sâm kích động như muốn no lên.
- Khó trách, khó trách thoạt nhiên niên đại của khối khoáng thạch này lâu như thế, nhưng kết cấu vi mô chỉ gần vạn năm mà thôi.
Trong nội tâm của Kiệt Sâm hiểu ra... Hắn lúc này vô cùng kích động.
- Cuối cùng là linh quả gì?
- Trái cây năm màu, chưa từng nghe nói qua!
Trong thạch viên, một ít linh dược sư đang cẩn thận phân biệt, đều không nhìn ra cái gì, mà Dong Thánh, Địch Ny Toa không hiểu ra làm sao, bọn họ chưa từng nghe nói qua linh dược này.
- Nhường một chút, chư vị nhường một chút!
Đúng lúc này, từ bên ngoài có âm thanh già nua vang lên, nghe được thanh âm này, tất cả mọi người tránh ra. Đây là một lảo giả áo đỏ dáng người cũng cũng không cao, nhưng có cảm giác uy thế khó hiểu.
- Hoắc Tư đại sư!”
- Hoắc Tư đại sư đã đến, nhanh chóng cho đại sư nhìn.
Hoắc Tư này, chính là một gãi đại sư của Thánh vương đổ tinh phường, có tạo nghệ linh dược học vô cùng thâm hậu, là một gã thất giai trung cấp linh dược Hoàng Sư, có thanh danh hiển hách trong Linh Đấu Thành. Lúc trước nghe nói có người giải thạch ra linh dược, người trong Thánh vương đổ tinh phường, lập tức mời tên linh dược đại sư này.
Vừa tiến vào trong đám người, Hoắc Tư đã quan sát tỉ mỉ Thánh tinh năm màu trong tay của Kiệt Sâm, vừa xem xét, toàn thân của Hoắc Tư lập tức ngây dại. Lập tức, thần sắc của hắn kích động xông về phía trước, đánh giá cẩn thận, miệng run rẩy, sắc mặt khiếp sợ.
- Đây là, đây là Ngũ Hành Đạo Quả! Đúng vậy, đây nhất định là Ngũ Hành Đạo Quả!
Thần sắc Hoắc Tư kích động, trong miệng kiên định lên tiếng.
- Ngũ Hành Đạo Quả?
Trong nội tâm mọi người nghi hoặc, rất nhiều người cũng chưa nghe qua tên linh dược này, nhưng có một ít linh dược sư cường đại, nghe được cái tên này, trên mặt lập tức tràn đầy khiếp sợ, sau đó là giật mình
Ngũ Hành Đạo Quả, là một loại linh dược kỳ lạ, nó sinh trưởng tràn đầy tính truyền kỳ, phải sinh trưởng trong tinh quáng, hấp thu chất dinh dưỡng trong linh tinh mới có thể phát triển được, mà công hiệu của nó, càng cường đại kinh người. Năm quả nhỏ của nó, phân thành: kim, thanh, lục, hồng, tro năm màu, đại biểu cho ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, mỗi một khỏa quả nhỏ này, đều ẩn chứa mảnh vỡ thuộc tính ngũ hành, chỉ cần bị Linh Sư phục dụng hấp thu, sẽ nằm giữ một loại pháp tắc trong đó, là một linh dược cực kỳ nghịch thiên.
Tại Tư Đặc Ân đại lục, Linh Sư chỉ cần tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư, mỗi khi tấn giai cần phải lĩnh ngộ thuộc tính tương ứng mới được, mà có Ngũ Hành Đạo Quả, đối với tu luyện giả nằm trong ngũ hành linh lực, căn bản là bảo vật nghịch thiên. Nếu như dùng bảo vật như vậy tấn giai hiệu quả rất tốt, cho nên Ngũ Hành Đạo Quả là bảo vật bát giai, trong bảo vật bát giai, cũng vô cùng quý hiếm, so với Kiệt Sâm trên linh dược sư đại hội, tìm được một khỏa Băng Linh Thánh Quả, còn trân quý hơn không ít.
Chỉ có điều linh dược này phát triển thái quá mức nghịch thiên, phải sinh trưởng trong linh tinh, mới có thể phát triển được, hơn nữa điều kiện sinh trưởng quá hà khắc, mỗi một khỏa trái cây thành thục, phải hấp thu năng lượng tương đương với một khỏa bát giai linh hạch, mới được xem là thành thục, mà niên hạn phát triển của mỗi quả, cũng quá dài, một ngàn năm mới thành thục.
Vào thượng cổ, thiên địa linh khí vô cùng đầy đủ, loại linh quả này ngẫu nhiên vẫn có linh dược sư cường đại tìm được, nhưng sau vạn năm này, loại linh quả này cơ hồ đã tuyệt tích.
Cũng khó trách thời điểm nhìn thấy Ngũ Hành Đạo Quả, thần sắc Hoắc Tư đại sư sáng lên.
- Trời ạ, đây là linh dược bát giai a.
- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi ah!
- Vận khí của Kiệt Sâm này, không khỏi quá tốt a.
Sau khi nghe thấy Hoắc Tư đại sư giải thích, tất cả cường giả chung quanh không bình tĩnh được, trong miệng khiếp sợ lên tiếng.
- Ha ha, bảo vật bát giai, bảo vật bát giai a, trong tuyết linh thạch có bảo vật như vậy, sư phụ, ngươi thật sự là quá lợi hại!
Trong miệng Dong Thánh cười ha hả, trên mặt tràn ngập nụ cười đắc ý.
Một bên, bọn người Địch Ny Toa cũng có gương mặt ngốc trệ, hoàn toàn lâm vào trong rung động.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Bảo vật bát giai, trên đại lục tuyệt đối có thể xem là bảo vật đáng giá nhất, bởi vì bảo vật cửu giai thật sự quá khó tìm, huống chi Ngũ Hành Đạo Quả này trong bảo vật bát giai, cũng là tồn tại cao nhất.
Đừng nhìn U Bỉ Ni Nhĩ vương quốc của Địch Ny Toa lớn, cũng là thế lực cường thế của Tây Bắc, nhưng bảo vật bát giai của vương quốc, kỳ thật một tay cũng có thể đếm được, hơn nữa cũng chỉ là bảo vật bát giai bình thường mà thôi.
- Vị tiểu huynh đệ này, nếu như ngươi nguyện ý đem Ngũ Hành Đạo Quả tặng cho lão hủ, lão hủ nguyện ý dùng thất giai Hoàng cấp dược tề để đổi.
Hoắc Tư trịnh trọng lên tiếng, thần sắc ngưng trọng.
Bảo vật bát giai, đối với một gã linh dược đại sư thật sự mà nói là quá trân quý, một gã thất giai linh dược Hoàng Sư muốn tấn cấp, phối chế linh dược tề bình thường có công hiệu quá to lớn, chỉ có cố gắng phối chế ra linh dược thật tốt, mới xem như thu hoạch.
- Ta nguyện dùng năm ức ba ngàn vạn linh tệ, ngươi đem Ngũ Hành Đạo Quả tặng cho ta.
Một lão giả cũng lên tiếng.
- Bảo vật bát giai là vô giá, Kiệt Sâm, lão hủ là chưởng quỹ của Linh Bảo các, lão phu nguyện dùng một loại thành phẩm thất giai đổi với ngươi.
Không ít lão giả đã nhao nhao lên tiếng, trong miệng báo giá, ánh mắt lửa nóng.
Tên Hoắc Tư đại sư giới thiệu xong, mọi người đã biết rõ công hiệu của Ngũ Hành Đạo Quả, đây chính là đạo quả có pháp tắc, sau thất giai, mỗi khi tấn cấp, đều có lĩnh ngộ với pháp tắc, đối với linh dược sư cường đại, Ngũ Hành Đạo Quả quá trân quý, chỉ cần sau khi trở về thỉnh đại sư luyện chế, đây chính là năm bình linh dược mà bát giai Đế Linh Sư tranh đoạt vỡ đầu đấy, thậm chí còn cửu giai Thánh Linh Sư, cũng sẽ ra tay.
Tất cả mọi người biết rõ giá trị của Ngũ Hành Đạo Quả, trong nội tâm vô cùng kích động.
Đối mặt với đám người này, Kiệt Sâm lại lắc đầu, nói:
- Chư vị, Ngũ Hành Đạo Quả tại hạ tự có hữu dụng, sẽ không bán.
Lúc trước Kiệt Sâm sở dĩ kích động, là vì biết rõ khuyết điểm tu luyện nhiều hệ trong miệng của Khắc Lâm Phu, hắn biết rõ, thân là Linh Sư nhiều hệ, nhất định phải có nhiều loại thuộc tính cùng tấn cấp, mới có thể không ảnh hưởng tới tu vi.
Mà từ lục giai cao cấp tấn cấp thất giai, nhất định phải cảm ngộ bộ phận pháp tắc, cho dù thiên tài như Kiệt Sâm, cũng không dám nói mình có thể đồng thời tấn cấp, nhưng khi có được Ngũ Hành Đạo Quả này, đã hoàn toàn khác.
Thuộc tính của Kiệt Sâm chủ yếu là ngũ hành thuộc tính, có được Ngũ Hành Đạo Quả này, Kiệt Sâm muốn tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư, nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Hắn nói ra lời này, trong đám người lập tức phát ra nhiều tiếng thở dài, một ít người thậm chí con mắt chuyển động, muốn nghĩ ra quỷ kế, nhưng nhớ tới thân phận của Kiệt Sâm, rất nhiều người không ngừng bỏ ý niệm trong đầu.
Cho dù Kiệt Sâm tới từ đại lục Tây Bắc vắng vẻ, nhưng bất kể thế nào, hắn vẫn là quán quân đại lục tinh anh đại tái, danh tiếng cực thịnh, tuy cơ hội gia nhập Song Tháp không cao, nhưng lại có ý nghĩa phi phàm.
Song Tháp tuyệt đối sẽ không cho phép hắn ở trong Linh Đấu thành có chuyện gì, đây là chuyện không thể nghi ngờ.
Nhìn thấy bột đá trước mặt của Kiệt Sâm rơi xuống, những người kêu gào Kiệt Sâm không biết tuyển thạch, tuyết linh thạch trong mắt của các cường giả là phế vật, nhưng lúc này nuốt tất cả những lời đó vào bụng.
Trên thực tế, Kiệt Sâm sở dĩ lựa chọn khối tuyết linh thạch, là vì hắn phát hiện, trong linh khí tán dật của tuyết linh thạch, dường như trôi qua không tự nhiên, mà là bị đồ vật gì đó hấp thu, cho nên mới phải làm cho linh khí tán dật triệt để như thế, thoạt nhìn nó có niên đại giống như có tới mấy vạn năm, trên thực tế, cũng chỉ có thời gian gần vạn năm.
- Ha ha, là thời điểm thu hoạch chiến lợi phẩm!
Trong đám người, Dong Thánh cười lớn lên, đi đến trước mặt bọn người Lôi Áo Lợi Âu.
- Oa, khối Thánh tinh này có gì ghê gớm, đoán chừng rất đáng tiền a?
Dong Thánh nhìn thấy Thánh tinh trước mặt của Lôi Áo Lợi Âu, cố ý quấn hai vòng, làm một ít bộ dáng khiếp sợ, rồi sau đó cầm Thánh tinh lên.
- Đúng, còn có một ức linh tệ khác, ta sẽ cầm giúp sư phụ ta, mấy vị thật sự quá khách khí, nhìn thấy chúng ta nhiệt tình như thế, chẳng những đưa tiền còn có bảo vật đáng tiền như thế, thật sự làm cho người ta nhận lấy cũng cảm thấy xấu hổ.
Hắn cười ha ha.
Đối diện, sắc mặt Lôi Áo Lợi Âu trầm xuống, mà bọn người Khoa Luân cũng giống như phụ mẫu chết đi vậy, chỉ thiếu chút nữa khóc thét lên, Kiệt Sâm cắt được chí bảo trong tuyết linh thạch, tương phản lớn như vậy, làm cho bọn họ không thừa nhận được.
Cho dù trong nội tâm không cam lòng, nhưng bọn họ không thể làm gì, chỉ có thể trừng to mắt, trơ mắt nhìn thấy đám người Dong Thánh mang Thánh tinh rời đi.
Kiệt Sâm vung tay lên, đem Thánh tinh Dong Thánh đưa đến thu vào không gian giới chỉ.
- Vị tiểu hữu này, đổ tinh đã hoàn tất, không bằng chúng ta cùng nhau đi uống một chén?
- Ha ha, lần đại lục tinh anh đại tái này chúc mừng Kiệt Sâm huynh đệ đạt giải quán quân, Ma Nhĩ gia tộc ta đã đặt tiệc rượu rồi, Kiệt Sâm tiểu hữu nhất định phải đi ah.
Lúc này, đổ tinh tuy chấm dứt, nhưng trong thạch viên tầng thứ chín, càng thêm náo nhiệt, tất cả mọi người đều ném cành ô liu với Kiệt Sâm, ý đồ kết bạn.
Trong lúc đổ tinh, mọi người nhất trì không nhìn tốt Kiệt Sâm, Kiệt Sâm lại cắt ra hai khối bảo thạch, tất cả mọi người cảm giác quá tà dị, đồng thời cũng cảm thấy tạo nghệ trên phương diện đổ tinh của Kiệt Sâm, cũng cảm thấy hiếu kỳ thật sâu, nếu lúc trước nói Kiệt Sâm là nhờ vận khí, nhưng kết bạn với quán quân của đại lục tinh anh đại tái, cũng vô cùng cần thiết.
- Ha ha, chư vị tiền bối, tại hạ còn nghe nói Thánh Vương đổ tinh phường còn có tầng thứ mười, mà ở tầng thứ mười, có chút ít chí bảo quáng mạch, tại hạ cũng muốn mở rộng tầm mắt.
Kiệt Sâm hơi cười ra tiếng, hắn thật sự muốn tìm hiểu chí bảo quáng mạch của Thánh Vương đổ tinh phường này, kiếp trước hắn tuy là cửu giai linh dược Thánh Sư, nhưng thời đại của hắn lúc đó, thái cổ linh quáng không còn nhiều, thật sự là niên đại hắn sinh ra, một ít tinh quáng mạch của thái cổ linh quáng đã đào sạch, mà thái cổ linh quáng trong chỗ sâu chân chính, nhưng không có người nào tiến vào, những tinh quáng thạch chân chính, giải một khỏa là thiếu một khỏa.
Hôm nay đã là ngày thứ ba, ngày mai Kiệt Sâm phải đi tới linh dược sư tháp, khó được tới một lần, đương nhiên phải nhìn cho thỏa mãn, đợi đến lúc lần tiếp theo, không biết phải tới năm nào tháng nào.
Bởi vì Kiệt Sâm ôm tâm tư này, sắc mặt của người trong Thánh Vương đổ tinh phường, thoáng cái cải biến.
Tuy lúc này đây Kiệt Sâm mới tới giải thạch, bọn họ kiếm được hơn hai ức linh thạch, nhưng so sánh với đồ vật mà hắn giải ra, hoàn toàn không đủ nhìn.
Nhưng bọn họ cũng biết rõ, cho dù không cho Kiệt Sâm đi, cũng sẽ có người khác đi vào, nhưng đây là việc buôn bán, tự nhiên không có đạo lý cự tuyệt khách ngoài cửa.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Hơn nữa tinh quáng thạch trong tầng mười, cũng không dùng linh tệ bán ra, chỉ lấy vật đổi vật, ít nhất cũng phải lấy bảo vật thất giai ra đổi, mặc kệ cắt ra cái gì, Thánh Vương đổ tinh phường đều kiếm lớn, không có gì phải lo lắng.
Chỉ có điều trở ngại Kiệt Sâm lúc trước biểu hiện quá nghịch thiên, vẫn làm cho sắc mặt người của Thánh Vương đổ tinh phường khẽ biến, cảm giác được một tia không tự nhiên.
- Cái gì, tên Kiệt Sâm này còn muốn đi tầng thứ mười?
- Chí Tôn thạch viên, đây chính là Chí Tôn thạch viên, mỗi một tảng đá đều là chí bảo.
- Muốn giải thạch căn bản không cách nào dùng giá cả mua sắm, chỉ có thể dùng bảo vật thất giai hoái đối!
- Đi, chúng ta cũng nhìn xem!
Nghe được Kiệt Sâm còn muốn đi tầng thứ mười, tất cả mọi người đều sôi trào, nhao nhao đi theo sau lưng Kiệt Sâm, hướng về tầng mười của thạch viên.
Chỗ sâu nhất tầng mười của đổ tinh phường, bình thường cực ít có người xuất hiện, lúc này đây, phi thường náo nhiệt, đại lượng cường giả đều tràn vào.
Đây là một phiến tịnh thổ, là thế ngoại đào viên, tràn ngập yên lặng cùng an nhàn, trong không khí có hương hoa nhàn nhạt, trừ một gã lão giả tóc hoa bạch đang ngồi tu luyện, cả thạch viên vô cùng yên tĩnh.
Nhưng mà hôm nay đám người tiến vào, đã lặng yên đánh tan yên tĩnh.
Đối với chuyện này, Kiệt Sâm cũng bất đắc dĩ, hắn dẫn đầu nhân viên công tác đi vào bên trong, đánh giá tất cả các nơi chung quanh.
Thạch viên này rất lớn, thảm cỏ xanh miết, sơn thủy vờn quanh, nhưng mà kỳ thạch trong đây không nhiều, chỉ có hơn mười khối, phân bố các nơi trong thạch viên.
Đi qua một bóng cây, bọn người Kiệt Sâm nhìn thấy khối kỳ thạch đầu tiên.
- Quá không thể tưởng tượng nổi, tảng đá nay do tự nhiên hình thành? Không phải là phỏng chế a?
Nhìn thấy thứ đầu tiên, trong miệng Dong Thánh kinh hô thành tiếng.
Đây chỉ là khối thạch đầu kỳ lạ, giống như một cái ma bàn, nước sơn đen như mực, từ trên xuống dưới lại có quáng điểm vờn quanh, không ngừng lóe ra, giống như bầu trời mùa hè.
Khối vật liệu đá này không giống như tinh thạch, trong nội tâm Dong Thánh hoài nghi, có phải đây là đồ đổ tinh phường phỏng chế hay không.
- Tiểu huynh đệ ngươi không nên nói loạn, những tảng đá này đổ tinh phường chúng ta phí công sức thật lớn mới có được, vận chuyển từ trong thái cổ linh quáng ra ngoài đấy.
Nhân viên công tác của đổ tinh phường không vui.
- Tảng đá kia tên là Tinh Quang thạch, thời điểm ban đêm mỗi ngày, có thể hấp thu Tinh Quang chi lực, đợi đến lúc ban ngày, sẽ tỏa sáng chung quanh nó, thần kỳ đến cực điểm.
- Có một vị tinh thuật đại sư đã từng suy đoán, mỗi ngày khỏa Tinh Quang thạch này hấp thu tinh hoa của trăng, ban ngày bài xuất phế tạp khí, không mấy năm nữa trong đó sẽ có linh khí thiên địa chống chất tiến vào, nhất định sẽ có thần vật kinh thiên xuất thế.
- Nếu không phải khỏa tinh quáng này có giá trị quá cao, Thánh Vương đổ tinh phường quy định ít nhất phải có thất giai Hoàng cấp linh dược tề thành phẩm, hoặc bảo vật mới có thể hối đoái, chỉ sợ đã sớm bị người của đại gia tộc mang đi rồi.
Một lão giả cảm khái lên tiếng, rất hiển nhiên đối với khối Tinh Quang thạch này vô cùng động tâm, nhưng giá cả của nó, làm cho không ít người chùn bước.
Bảo vật, cũng phân cao thấp đấy, nếu như chỉ là một quả thất giai linh hạch, tuy cũng có bảo vật thất giai, cũng không phải Vân Vụ linh quả là bảo vật thất giai cấp thấp có thể so sánh, tuy Vân Vụ linh quả trân quý, nhưng nếu như dùng nó để phối chế thành thất giai Hoàng cấp dược tề ―― Tái Sinh dược tề, so sánh với nhau đúng là kém xa.
Linh dược tề là bảo vật quý hiếm nhất trên đại lục, mà thất giai Hoàng cấp dược tề, cơ hồ tương đương với bảo vật thất giai trân quý nhất, nếu như Tinh Quang thạch có thể dùng bảo vật thất giai bình thường hối đoái, như vậy đoán chừng đã sớm bị người của đại gia tộc mang đi, nhưng Thánh Vương đổ tinh phường lại muốn dùng một lọ thất giai Hoàng cấp dược tề, tính đánh bạc thật sự quá lớn, không có ai nguyện ý làm.
Nghe người chung quanh giới thiệu, Kiệt Sâm đi đến trước, tinh tế quan sát, hắn đoán được, khối quáng thạch này, cũng không phải con người phỏng chế làm ra.
- Tiểu huynh đệ, như thế nào đây?
Một ít lão giả mang trên mặt chờ đợi lên tiếng hỏi thăm, rất muốn nghe xem phán đoán của hắn về đồ vật này.
Kiệt Sâm không có trả lời, chỉ khẽ lắc dầu, cuối cùng, hắn đứng lại chỗ Tinh Quang thạch thật lâu, bất đắc dĩ rời đi.
Tuy hắn từ trên Tinh Quang thạch này, nhìn ra những thứ mà người khác không biết được, nhưng theo lời trước đó, một lọ thất giai Hoàng cấp dược tề cái giá thật lớn, Kiệt Sâm còn không cách nào phán đoán, bên trong Tinh Quang thạch ẩn chứa đồ vật giá trị như thế nào, phải chăng đáng giá một lọi thất giai dược tề không.
- Tiểu huynh đệ, mau đến xem khối kỳ thạch này.
Không đợi Kiệt Sâm đi ra hai bước, một vị lão giả lại lên tiếng.
Ánh mắt của Kiệt Sâm nhìn qua, đó là khối tinh quáng mượt mà, trên tinh quáng, có hoa văn rất phức tạp, giống như bản phác thảo của một bức tranh.
- Tảng đá kia...
Kiệt Sâm chấn động, trong nội tâm rất không bình tĩnh.
Từ phía trên tảng đá, hắn cảm thấy được một loại đạo vận đặc biệt, cực kỳ đầm đặc, hơi trọng yếu hơn, hoa văn trên tảng đá, cũng không lăng loạn, mà là theo quy luật nào đó, giống như phác thảo trận văn phức tạp.
Một bên, thân là luyện kim đại sư, Dong Thánh đã sớm kinh ngạc đến ngây người, nói:
- Những linh vân này là người ta khắc lên sao?
- Đây là trời sinh!
Ngón tay của Kiệt Sâm quẹt qua trận vân này một cái, đối với phân biệt tinh chi thuật hắn vô cùng rõ ràng, liếc qua là nhìn ra được, những đường vân này tuyệt đối là do trời sinh hình thành, thụ thiên địa nuôi dưỡng, mà không phải do con người điêu khắc ra.
- Tiểu huynh đệ, như thế nào đây? Có hứng thú với tảng đá này không?
Một đám lão giả lên tiếng, cực lực giựt giây hắn giải thạch.
Kiệt Sâm đứng im sau nửa ngày, cuối cùng vẫn rời đi, hắn thực sự cảm thấy không đúng.
Tinh quáng thạch ở đây, nếu như giống với tầng chín, giá cả một lượng ức linh tệ, nói không chừng hắn sẽ mua xuống, dù sao đối với Kiệt Sâm mà nói, linh tệ không đáng kể chút nào, huống chi lúc trước hắn từ trong tay của Lôi Áo Lợi Âu, lấy được một ức linh tệ.
Đáng tiếc tinh quáng thạch tại đây, mỗi một khỏa đều lấy vật đổi vật, bảo vật thất giai đối với Kiệt Sâm mà nói, cũng vô cùng trọng yếu, đương nhiên không muốn tiêu hao trong quá trình đổ tinh.
- Sư phụ, ngươi mau xem tảng đá kia kìa!
Không đợi Kiệt Sâm rời khỏi Linh Vân Thạch, Dong Thánh ở bên cạnh kêu to lên.
Kiệt Sâm chậm rãi đi đến, sừng sững trước mặt của Dong Thánh, là một khối tinh quáng thạch lòng bàn chân, linh lực đậm đặc từ phía trên nó tản mát ra ngoài, làm cho người ta giật mình không thôi.
- Đây là?
Ánh mắt của Kiệt Sâm ngưng tụ, đi đến trước.
Nếu như các tinh quáng thạch khác, căn bản không có linh lực ba động mạnh mẽ, cho nên mới khó phán đoán, nhưng linh lực ba động trên quáng thạch này, lại rất mạnh mẽ, cho dù là Linh Sư bình thường cũng cảm nhận được, chứ đừng nói cấp bậc như Kiệt Sâm hiện giờ.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥