Đoàn người bắt đầu xuyên qua rừng cây. Từ sau khi la bàn mất linh, trái lại mọi người không còn gặp được những chuyện quỷ dị như vậy nữa. Dọc theo đường đi không chỉ không gặp chuyện quỷ dị, trái lại dọc đường bọn họ xuyên qua núi rừng giống như cái mộ lớn này, ngay cả những các quỷ bình thường không ngừng vây chung quanh bọn họ cũng đều biến mất.
Đến lúc này mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên còn không chờ bọn họ hoàn toàn yên tâm, thời điểm bọn họ vừa xuyên qua cánh rừng tiến vào một nơi giống như một sơn cốc. Một khắc khi vừa tiến vào, tiếng gào khóc thảm thiết từ trong sơn cốc truyền ra. Trong sơn cốc một hào quang màu tím không ngừng chớp động. Xung quanh hào quang có vô số yêu vật không thấy không rõ hình dáng đang không ngừng nhấp nhô giống như bất cứ lúc nào cũng có thể lao từ trong đó ra ngoài. Tử quang này lại giống như dây thừng ràng buộc tất cả yêu vật không có chúng lao ra!
- Đây chính là cửa địa ngục sao?
Yên Hồng nhìn nơi này tử quang không nguyên do một trận sợ sệt.
- Không có chuyện gì. Ta đến trấn áp bọn họ!
Trên đỉnh đầu Âu Dương chợt lóe lên hồng quang. Bát Tí Ma La cầm đồ đao đã xuất hiện trên đỉnh đầu Âu Dương. Thời điểm Bát Tí Ma La xuất hiện, vô số yêu vật trong tử quang giữa sơn cốc giống như quá kinh hãi. Ầm một tiếng, toàn bộ đã chui vào lòng đất biến mất không còn tăm hơi...
Bát Tí Ma La kêu lên một tiếng bay ra ngoài. Vô số yêu vật sợ đến mức tránh ra bốn phía hoàn toàn không còn dám diễu võ dương oai như vừa nãy.
- Ngay cả những tiểu yêu tiểu quái này cũng muốn chết ở đây sao?
Sở Yên Nhiên nhìn những yêu vật bị Bát Tí Ma La làm kinh sợ trong khoảnh khắc đã chạy trốn khắp nơi, nàng khinh thường nói.
Nơi này dù sao cũng là cửa lớn địa ngục, không có người nào tiến vào. Nhưng chỉ có một đám tiểu yêu vật nho nhỏ làm sao có thể ngăn cản được Bát Tí Ma La đi qua?
Bát Tí Ma La trên đỉnh đầu Âu Dương giống như một vị đại thần chưởng quản sinh sát từng bước bắt đầu bước vào cánh cửa địa ngục. Sau khi Âu Dương tiến lên, vô số yêu vật thi nhau nhường đường cho Âu Dương. Bọn họ vô cùng sợ hãi đối với Bát Tí Ma La trên đỉnh đầu Âu Dương!
- Cả đời Âu Dương giết quá nhiều người. Nhiều đến mức ngay cả ác quỷ đều sợ hãi trước sát khí trên người hắn!
Cốc Thanh Vũ lại mở miệng. Thật ra Bát Tí Ma La thậm chí còn Tu La vương của Âu Dương đều không phải là do Âu Dương tu luyện ra. Những Ma thần này thật ra đều là sát khí của Âu Dương trải qua thời gian dài ngưng tụ lại. Những Ma thần này giống như Quỷ Vương nói, tuy rằng có lực uy hiếp rất cường đại, nhưng đồng dạng bản thân sát khí cũng giống như quả bom chôn trên người Âu Dương.
- Ầm...
Cánh cửa địa ngục giống như hoan nghênh đám người Âu Dương. Không ngờ khi Âu Dương đặt chân đến trước cánh cửa địa ngục, cánh cửa chậm rãi mở ra. Thời điểm cánh cửa địa ngục này mở ra, trái lại Âu Dương dừng bước nhìn cánh cửa chậm rãi mở ra.
- Là ai?
Nhìn cánh cửa lớn này, Âu Dương biết, nhất định có người mở cánh cửa địa ngục cho mình. Hoặc là nói cách khác, lẽ nào trong địa ngục có "Người" muốn mình đi vào?
- Thật sự quá cổ quái!
Mạnh Cường ôm cánh tay nói. Đừng thấy Mạnh Cường là tiên tôn. Tiên tôn cũng là người. Tiên tôn cũng có thời điêm sợ sệt. Ngày hôm nay, sau khi trải qua quá nhiều chuyện cổ quái, rõ ràng Mạnh Cường đã có chút lo sợ.
Không chỉ là Mạnh Cường, nhìn Mê Đồ Hòa Thượng đứng bên cạnh cũng nắm chặt vòng xá lợi, không dám buông tay. Dường như vòng xá lợi này là bảo vật duy nhất có thể cứu mạng vậy.
- Nếu như các ngươi thật sự không muốn vào, vậy để mình ta đi vào. Các ngươi chờ ta ở bên ngoài!
Âu Dương thấy cảnh tượng như vậy cũng không muốn miễn cưỡng mọi người. Thật ra giao dịch lần này chỉ là giao dịch giữa mình với Quỷ Vương. Mọi người căn bản không có quan hệ gì. Tất cả mọi người đi vào mạo hiểm cũng không có ý nghĩa gì.
- Không cần đâu phu quân! Phu quân cứ mang Yên Nhiên đi vào. Yên Nhiên cảm thấy nơi này còn đáng sợ hơn là bên trong...
Đừng thấy Sở Yên Nhiên là thánh nữ Yêu tộc, nhưng trong lòng nàng vẫn tồn tại sự sợ hãi. Thật ra như lời nàng nói cũng không sai. Trong địa ngục vẫn không khủng bố bằng bên ngoài này!
- Vậy vào đi thôi!
Âu Dương cũng không nhiều lời. Hắn nhanh chân bước về phía trước, dẫn theo mọi người bước qua cánh cửa địa ngục tiến vào trong. Mà khi bọn họ vừa bước vào bên trong, cánh cửa lớn địa ngục ầm liền ầm ầm đóng chặt lại!
Bát Tí Ma La trôi nổi trên đỉnh đầu Âu Dương, nên ngay cả khi cất bước trong địa ngục Âu Dương cũng không cảm thấy sợ hãi. Nếu như nói trong địa ngục đều là Tử Linh, như vậy Bát Tí Ma La cũng chuyên môn giết chết Tử Linh yêu ma. Từ trong lòng, Tử Linh đã cảm thấy sợ hãi đối với Bát Tí Ma La. Cho nên trong ba, bốn tầng phía trước, chỉ cần có Bát Tí Ma La đỉnh đầu Âu Dương, đám người Âu Dương có thể đi một đường thông suốt.
Có thể xem như sự an toàn của mọi người đều được bảo đảm. Nhưng khi mọi người đi tới tầng bốn, những gì nhìn thấy nghe thấy đều khiến mọi người cảm giác ớn lạnh.
Dù sao đi nữa, ở nơi này thứ gì buồn nôn, ngươi cũng có thể thấy được ở đây. Ác quỷ rít gào khắp nơi. Lão giả ôm đầu quay về phía ngươi cười. Một vài thi thể tàn tạ không thể tả nổ, còn kịch tính hơn gấp ngàn lần so với khi xem phim kịnh dị, xuất hiện ở trong mắt mọi người.
- Sau khu chúng ta đi qua địa ngục này, nếu không bị doạ điên, đi ra ngoài chỉ sợ đừng hòng có yêu ma quỷ quái nào hù dọa được ta nữa!
Mộc Tùng co đầu nói. Nhìn thân hình hắn khẽ run rẩy, có thể tưởng tượng hắn đã khiếp sợ tới mức nào.
- Thật ra những ác linh này không đáng sợ như các ngươi tưởng tượng. Ác linh ở mấy tầng phía trước đều là ác linh cấp thấp thôi. Bọn họ căn bản không có tư duy, hoàn toàn tồn tại dựa vào niềm tin. Mức độ độc ác của những niềm tin này hẳn không thể bằng con người được!
Âu Dương nói một câu với ẩn ý sâu xa.
- Không sai. Nói ngay như con bê Bạch Tinh kia, nếu như không phải cuối cùng Âu Dương đột nhiên khôi phục thực lực, ta dám cam đoan tất cả chúng ta đều phải chết trong tay hắn. Suốt đường đi hắn tính kế với chúng ta. So với con bê Bạch Tinh kia, những ác linh này cũng không đáng sợ như thế!
Mạnh Cường tiếp nhận nói.
- Không sai, ác linh chỉ tấn công thị giác của ngươi. Nhưng nếu như là người thâm hiểm, khi trùng kích có lẽ sẽ lấy tính mạng của ngươi!
Âu Dương nói xong câu này đã đi tới cánh cửa thông lên tầng năm. Lúc này Bát Tí Ma La đã bắt đầu biến hóa. Rất nhanh, Bát Tí Ma La này đã trở thành Tu La Vương huyết sắc!
Tu La Vương vừa ra, vô số tiếng rít gào phát ra, khiến vô số ác linh xung quanh sợ tới mức chạy trốn như điên. Âu Dương biết, thời điểm mình còn ở tầng thứ bốn tuy rằng Bát Tí Ma La rất hung tàn, nhưng những ác linh này đã không còn sợ sệt giống như mấy phía trước. Chỉ sợ sau khi vào tầng năm bản thân mình nhất định phải dùng Tu La Vương để trấn áp.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Còn lâu mình mới có thể khống chế Tu La Vương thành thạo như Bát Tí Ma La. Tu La Vương thực sự có vài phần không chịu nghe theo sự chỉ huy của mình. Nếu như không cẩn thận có khả năng Tu La Vương sẽ thoát khỏi sự khống chế!
Mọi người bước vào trong tầng thứ năm. Sau khi mọi người tiến vào, địa ngục tầng thứ năm không hề có thây chất khắp nơi giống như mọi người tưởng tượng. Tuy rằng nơi này tăm tối, nhưng lại giống như một thế giới thu nhỏ.
Những âm thanh rao hàng vang lên khắp phố. Những người bán hàng rong, lão bản mở cửa tiệm, chưởng quỹ tửu lâu, tất cả mọi thứ đều có thể thấy được ở nơi này! Toàn địa ngục tầng thứ năm hoàn toàn không giống như địa ngục. Nó thật sự giống như một thế giới bình thường.
- Ta ngất! Chúng ta đi lầm đường sao?
Tháp Khắc cũng nhịn không được thốt lên. Điều này quá quái dị. Vừa nãy còn là ác quỷ quấn quanh. Chỉ trong chốc lát, tầng thứ năm liền trở thành một tiểu thế giới. Điều này cũng quá khó tin.
- Nơi này rất rộng. Sợ là còn rộng hơn cả tiểu thế giới phía dưới!
Con mắt Âu Dương cố gắng dùng quan tâm chiến ý nhìn thấu toàn thế giới. Nhưng lần này hắn đã thất vọng. Không ngờ thế giới này còn lớn hơn cả một tiểu thế giới. Cho dù hắn dùng quan tâm chiến ý cũng không thể khiến thế giới này hoàn toàn hiện ra trong lòng của hắn.
- Tiểu thế giới?
Sau khi mọi người nghe thấy tiểu thế giới đều tỏ ra quỷ dị nhìn Âu Dương. Cuối cùng vẫn là Yên Hồng mở miệng:
- Âu Dương, nghe đồn ngươi với Mã tông chủ đều từ tiểu thế giới đi ra. Điều này là thật sao?
- Xem ra bên ngoài có không ít tin đồn liên quan tới ta!
Chuyện Âu Dương từ tiểu thế giới bước vào Tiên giới, trước sau chưa từng nhắc tới với bất kỳ người nào. Dù sao quá khứ đã qua rồi.
- Phu quân đúng là từ tiểu thế giới từng bước thành tiên sao?
Sở Yên Nhiên cũng cảm thấy vô cùng hiếu kì. Phải biết rằng sinh ra ở thế giới cao đẳng như Tiên giới thậm chí là sinh ra ở Chân Linh Giới cũng hạnh phúc hơn nhiều so với sinh ra ở tiểu thế giới.
Sinh ra ở tiểu thế giới, một đời gặp nhiều khó nhọc. Phải nhận được thiên thời, địa lợi, nhân hòa mới có thể tiến vào Chân Linh Giới. Tại Chân Linh Giới muôn vũ hóa phi tiên, cần phải gặp cơ duyên và nỗ lực lớn. Bên ngoài vẫn đồn Âu Dương đến từ tiểu thế giới. Nhưng đa số mọi người đều không tin. Dù sao Âu Dương phát ra hào quang quá sáng lạn. Trong mắt mọi người, Âu Dương ít nhân phải sinh ra ở một thế giới trung đẳng, sau đó vũ hóa phi tiên.
- Trong tiểu thế giới cũng có rất nhiều cường giả. Chỉ có điều rất nhiều người không nắm được thiên thời thôi!
Âu Dương lặng lẽ lắc đầu. Không nói người khác, chỉ nói hai người Sở Tương Hợp và Trịnh Khôn.
Sở Tương Hợp là người thiên phú dị bẩm tới mức nào? Nhưng hắn lại chết thảm trong tay tiểu nhân. Mặc dù mình chém phụ tử báo thù cho Sở Tương Hợp, nhưng làm vậy thì có ích lợi gì? Người chết không thể sống lại. Cuối cùng quốc sư vẫn chỉ có thể biến mất, không người nhớ tới...
Trịnh Khôn, Tu Phục Thuật tông sư, thực lực càng nghịch thiên. Nếu cho Trịnh Khôn cơ hội để Trịnh Khôn vũ hóa phi tiên đi tới Tiên giới này, hắn tin tưởng Trịnh Khôn tuyệt đối sẽ không kém hơn mình. Nhưng tất cả đều giống như thiên định. Bọn họ đều thiếu hụt thiên thời!
- Tiểu thế giới...
Nhìn Âu Dương lúc này, trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy một sự tôn trọng xuất phát từ trong nội tâm! Đặc biệt là Yên Hồng. Yên Hồng đã từng nghe Mã Thanh Hà giảng giải chuyện dưới tiểu thế giới. Đó là một thế giới cấp thấp. Khắp nơi đều là giết chóc và chinh chiến. Trong tiểu thế giới như vậy, năm đó Mã Thanh Hà chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ không có tiếng tăm gì, dựa vào cố gắng của mình, từng bước tiến vào Tiên giới. Trong chuyện này gian khổ và đau khổ thế nào chỉ có người đã từng trải qua tất cả những điều này mới có thể hiểu hết.
- Phu quân...
Sở Yên Nhiên bỗng nhiên có chút đau lòng. Nàng chỉ mới nghe một vài lời đồn về quá khứ của nam nhân này. Căn bản không người nào biết hắn rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu gian nan đau khổ.
- Đừng nói nữa. Tất cả những thứ này, tương lai ta sẽ tìm cơ hội nói cho các ngươi biết. Hiện tại xem thử rốt cuộc địa ngục tầng thứ năm này có trò quỷ gì đã!
Âu Dương với Tu La Vương trên đỉnh đầu một mình đi trước nhất. Phía sau hắn là một nhóm người lại nhìn nhau, trong mắt đều có mấy phần xấu hổ.
Bọn họ đều sinh ra tại Tiên giới. Nói trắng ra, từ ngày bọn họ sinh ra, bọn họ đã cao qúy hơn Âu Dương, có tiềm lực lớn hơn Âu Dương. Nhưng bọn họ lại ít phấn đấu hơn Âu Dương rất nhiều. Kết quả bọn họ chỉ có thể đứng ở dưới chân Âu Dương, vẫn có sự chênh lệch quá lớn.
- Nghe đồn Âu Dương còn không phải là một thiên tài. Âu Dương có thể từng bước đi tới ngày hôm nay đều là bởi vì hắn đủ tàn nhẫn!
Mê Đồ Hòa Thượng cũng đã nghe được vài lời đồn có liên quan tới Âu Dương.
Sau đó bọn họ không nói gì nữa. Tuy nhiên bọn họ đều có chút mong chờ đối với câu chuyện về cuộc đời Âu Dương lúc trước. Chỉ là một cường giả từ tiểu thế giới bước ra, từng bước đi tới bây giờ, hắn đã trải qua những gì. Cả đời hắn đã có bao nhiêu gian nan khổ cực? Rốt cuộc điều gì đã khiến Âu Dương kiên trì từng bước như vậy?
Đương nhiên những điều này không thể chỉ nghe từ tin đồn bên ngoài. Vẫn giống như Âu Dương đã nói, chờ sau khi ra ngoài có thời gian hắn sẽ tự mình giải thích cho bọn họ nghe.
Tại địa ngục tầng thứ năm, Âu Dương không ngừng dùng quan tâm chiến ý điều tra những gia hỏa trông giống như người bình thường này. Tuy rằng bọn họ ngụy trang rất tốt, nhưng trước mặt quan tâm chiến ý của Âu Dương bọn họ đều lộ nguyên hình. Mỗi người bọn họ đều là Tử Linh. Chỉ có điều so với những Tử Linh buồn nôn phía trước, bọn họ nhìn qua vẫn có đẳng cấp cao hớn rất nhiều. Thậm chí Âu Dương phát hiện có số vài Tử Linh vẫn có thể giao lưu với mình.
Nơi này thực sự quá cổ quái! La bàn trong tay Cốc Thanh Vũ đã sớm mất linh. Ở chỗ này không ngờ la bàn âm dương không có một chút tác dụng nào, khiến người ta không thể không nghi ngờ cái la bàn âm dương này có thật sự là thần khí hay không.
- Cốc lão nhi, la bàn âm dương của ngươi không phải là hàng nhái chứ?
Âu Dương nhìn la bàn của Cốc Thanh Vũ nói ra một danh từ siêu thời đại. Tuy rằng Cốc Thanh Vũ không rõ hàng nhái có nghĩa là gì, nhưng Cốc Thanh Vũ vẫn có thể hiểu được đây tuyệt độ không phải từ gì hay.
- Sao có thể như vậy được? La bàn này là do chính sư tôn truyền xuống. Tuyệt đối sẽ không có bất kỳ vấn đề gì!
Cốc Thanh Vũ không phục đánh vào cái la bàn. Nhưng xem dáng vẻ của la bàn âm dương, cho dù ngươi đập nó thành sắt vụn, nó cũng tuyệt đối không nhúc nhích...
- Đừng dựa vào cái la bàn âm dương chết tiệt này nữa. Trước đây nghe đồn đồ chơi này vô cùng kỳ diệu. Hiện tại xem ra không thể nào tin tưởng được vào truyền thuyết và lời đồn đại được.
Mê Đồ Hòa Thượng nắm lấy Bát Phật Xá Lợi của mình trong tay. Lúc trước khi nghe thấy la bàn âm dương,
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chương 784: Sở Yên Nhiên, ngươi rốt cuộc là thật hay là giả? (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Mê Đồ Hòa Thượng thậm chí muốn dùng Bát Phật Xá Lợi để trao đổi với cái la bàn âm dương kia. Nhưng sau khi chân chính nhìn thấy la bàn âm dương, hiểu được cái gì gọi là trăm nghe không bằng một thấy, hắn mới biết đồ chơi này chính là chó má như vậy!
- Ngươi, các ngươi...
Cốc Thanh Vũ vô cùng tức giận. Nhưng hắn lại không thể phản bác được lời nào. Theo lý thuyết, la bàn âm dương cao cấp hơn Bát Phật Xá Lợi một chút. Nhưng tại sao trong địa ngục, Bát Phật Xá Lợi vẫn có thể không ngừng tản mát ra nhiều tia Phật khí. Trong lúc đó bản thân la bàn âm dương đừng nói là toả ra khí tức, nó gần như là sắt vụn.
- Bên trái! Ở bên trái.
Cuối cùng vẫn là quan tâm chiến ý của Âu Dương phát hiện ra thông đạo đi tới tầng sáu. Sau đó hắn không để ý tới Tử Linh ở khắp hang cùng ngõ hẻm. Hắn dẫn theo mọi người dưới sự mở đường của Tu La Vương bắt đầu tiến về phía tầng thứ sáu.
- Không nên đi tiếp nữa. Có thể các ngươi đang đi tới một con đường tử vong.
Một giọng nói từ trong không trung truyền tới. Tại địa phương quỷ dị như vậy, âm thanh này mang theo sự run rẩy, âm còn kéo dài ra, dù thế nào cũng không giống với quỷ tốt!
- Ta đã đi trên con đường tử vong cả trăm lần, ngàn lần. Nhưng mỗi lần đều là người khác chết.
Âu Dương quay về phía không trung khinh thường đáp lại. Sau đó hắn lại dẫn dắt mọi người tiến vào trong tầng thứ sáu...
Sau khi mọi người biến mất sau cửa tầng thứ sáu, ba lão già liền xuất hiện ở cửa thông đạo tầng thứ sáu. Trong mắt ba lão già này đầy vẻ bi ai.
- Cần gì chứ! Đây căn bản là một con đường chết thôi.
Lão giả trên người mặt áo bào màu tím bất đắc dĩ lắc đầu.
- Thời đại lớn lần này khác với tất cả mọi lần. Chúng ta đối với những cường giả hô mưa gọi gió rung chuyển đất trời này thật sự chẳng là cái thá gì!
Lão giả mặc áo bào xanh đứng ở giữa mở miệng.
Lão giả cuối cùng đứng bên phải nói:
- Quên đi. Có lẽ đây chính là số mệnh. Chúng ta có thể chỉ có thể làm người chứng kiến tất cả những điều này mà thôi...
Đám người Âu Dương một đường xuyên qua tầng thứ sáu, tầng thứ bảy. Đám người Âu Dương cũng không có bị điều gì ngăn cản. Có Tu La Vương mở đường cho bọn họ, địa ngục đối với đám người Âu Dương mà nói như dường như chỉ là một căn phòng khủng bố. Tuy rằng có thể nhìn thấy được rất nhiều thứ khiến người ta sợ hãi, nhưng điều này cũng tôi luyện tâm tính cho mọi người.
- Thật ra đây là một chỗ tốt để tu tâm!
Cốc Thanh Vũ dần dần phát hiện ra điều này. Cùng nhau đi tới, tuy rằng trong lòng đầy sợ hãi, nhưng sau khi sợ hãi năng lực chịu đựng của mình cũng trở nên cường đại hơn.
Không phải mỗi người đều giống như Âu Dương, có thể đối mặt với thây chất thành núi, máu chảy thành sông mà chỉ hơi biến sắc. Lúc trước đối mặt với núi thây, biển máu của Chiến tộc, đối mặt với khả năng tồn tại sự nguyền rủa này, Âu Dương vẫn không có biểu hiện sợ sệt quá mức. Đây chủ yếu bởi vì Âu Dương biết, nếu như chất đống số người mình đã giết chết lại cùng một chỗ, chỉ sợ đủ để tạo thành núi thây, sông máu.
Không nói chuyện khác, chỉ nói việc hồn tộc. Hồn tộc chết trong tay Âu Dương có thể tính hết sao? Hơn nữa những người của hồn tộc đều là cường giả. Nhiều cường giả của hồn tộc đều ngã xuống vì Âu Dương. Lúc này Âu Dương còn sợ gì những oan hồn đáng chết kia??
- Nghe đồn chó ba đầu là thần thú, rất khó đối phó. Không biết tại sao canh giữ tầng thứ mười này lại là chó ba đầu? Lẽ ra chó ba đầu phải ở phía dưới mới đúng.
Mê Đồ Hòa Thượng cũng biết một vài bí mật.
- Không biết. Nhưng lẽ nào các ngươi còn chưa phát hiện ra sao? Từ khi chúng ta đi tới thông đạo của tầng thứ mười, cảm giác đáng sợ kia dường đã liền biến mất. Nơi này, phải... Nơi này giống như có một thứ... Một thứ...
Yên Hồng không nói ra được là cảm giác gì nữa!
- Thần thánh!
Mê Đồ Hòa Thượng mở miệng nói:
- Dường như tại phật đảo, khi đối mặt với vạn phật cũng có cảm giác thần thánh như vậy!
- Đúng đúng đúng! Chính là loại cảm giác này. Nơi này vô cùng thần thánh. Nơi này giống như không phải là địa ngục. Ngược lại giống như những thần điện kia!
Yên Hồng cũng xác định đúng là loại cảm giác này. Tuy nhiên loại cảm giác này lại khiến người ta cảm thấy cổ quái nhất. Trong địa ngục không ngờ lại có cảm giác thần thánh? Đây là ý gì?
- Ta để Tu La Vương lại cho các ngươi lưu. Các ngươi không nên đi tiếp nữa. Để một mình ta đi vào thôi!
Âu Dương biết việc này trái với lẽ thường, chắc hẳn có vấn đề. Nơi này thực sự quá khác thường. Âu Dương không muốn để tất cả mọi người theo mình xuống đó mạo hiểm. Hắn tiếp tục nói:.
- Tu La Vương có thể bảo hộ các ngươi trong thời gian một ngày. Nhớ kỹ, nếu như sau nửa ngày ta vẫn chưa trở về, các ngươi lập tức trở về! Hãy trở lại thuyền. Tuy rằng Tu La Vương này không thể đánh lại Quỷ Vương, nhưng chí ít có thể bảo vệ mấy người.
- Chuyện này... Như vậy sao được? Đã cùng nhau đi tới đây, chúng ta làm sao có thể dừng lại ở đây được!
Cốc Thanh Vũ không đồng ý. Mọi người từ khi mới bước vào mộ của Yêu tổ, trong lòng đều có quỷ. Nhưng đến bây giờ đã là đồng sinh cộng tử. Đó chính là một loại thăng hoa. Su khi trải qua nhiều chuyện như vậy, mặc dù mọi người đều không nói gì, nhưng mọi người đã không tự chủ xem Âu Dương là người dẫn đầu, xem những người khác là chiến hữu của mình. Bây giờ Âu Dương muốn cho mọi người bỏ Âu Dương lại để rời đi. Điều này hiển nhiên là không thể nào.
- Đừng nói nhảm. Phía dưới này nhất định có bí mật gì động trời. Mọi người hẳn đều hiểu rõ, ta có hỏa diễm linh hồn trong người. Vào thời khắc mấu chốt ta vẫn có thể chạy trốn. Nhưng tất cả mọi người cùng đi sẽ không làm được như vậy.
Khi Âu Dương nói tới hỏa diễm linh hồn, hắn bỗng nhiên trợn tròn hai mắt. Chỉ thấy lúc này trong tay Sở Yên Nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm huyết sắc đang nhẹ nhàng bốc lên.
- Hỏa diễm linh hồn!
Cảnh tượng như vậy khiến tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi. Không ai từng nghĩ thánh nữ Yêu tộc Sở Yên Nhiên cũng có hỏa diễm linh hồn!
Nhưng khi tất cả mọi người đang kinh ngạc, Sở Yên Nhiên lại đỏ mặt nói:
- Đây, đây không phải là của ta...,.
- Không phải của ngươi? Hỏa diễm linh hồn không phải của ngươi ngươi làm sao cầm được!
Rõ ràng, không có ai tin tưởng lời nói của Sở Yên Nhiên. Nói đùa, hỏa diễm linh hồn không phải là của nàng, sao nó có thể thiêu đốt trong tay nàng? Nếu như thật sự không phải là cyả nàng. Chỉ sợ trong chốc lát hỏa diễm linh hồn có thể thiêu đốt Sở Yên Nhiên thành tro bụi.
- Thật không phải là của ta. Tuy nhiên nhờ có tình cổ, ta có thể mượn một chút lực lượng trên người phu quân thôi...
Sở Yên Nhiên tiếp tục giải thích. Vừa nghe Âu Dương liền biến sắc! Trong nháy mắt khi hỏa diễm linh hồn này xuất hiện, hắn đã hiểu rõ, hẳn hỏa diễm linh hồn này là của mình. Nhưng tại sao người khác lại có thể sử dụng được hỏa diễm linh hồn của mình?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chương 785: Sở Yên Nhiên, ngươi rốt cuộc là thật hay là giả? (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Hiện tại xem ra vẫn là do tình cổ kia. Tình cổ kia quả thật quá thần thông quảng đại\? Ngay cả hỏa diễm linh hồn của mình cũng có thể đánh cắp? Vậy sau này mình có thẻ giữ được bí mật gì trước mặt Sở Yên Nhiên đâu?
- Phu quân không cần tức giận. Yên Nhiên có thể mượn của phu quân, phu quân cũng có thể mượn của Yên Nhiên! Chỉ có điều Yên Nhiên không thể truyền pháp môn cho phu quân được thôi!
Sở Yên Nhiên nở nụ cười nhẹ giọng nói. Nàng nói rất thoải mái, nhưng nàng nhìn mặt Âu Dương cũng hiểu được, Âu Dương hẳn đang rất giận!
- Được rồi! Không cần phải nói nữa. Các ngươi đều ở lại, mình ta đi vào!
Cuối cùng Âu Dương liếc mắt nhìn Sở Yên Nhiên một cái. Đối với Sở Yên Nhiên, Âu Dương thực sự không biết phải nói. Rốt cuộc nữ yêu tinh này muốn làm gì? Tình cổ, một tình cổ chết tiệt kia rốt cuộc là thật hay là giả chính mình cũng không có cách nào phán đoán được. Hơn nữa Âu Dương thậm chí không có cách nào phán đoán được những điều Sở Yên Nhiên nói với mình rốt cuộc là thật hay là giả. Cô cô kai thật sự tồn tại hay Sở Yên Nhiên dùng phương thức này để lấy được sự cảm thông từ mình?
Lặng lẽ xoay người, một mình Âu Dương bước vào tầng thứ mười, địa ngục hắc ám. Nhưng sau khi Âu Dương bước vào tầng thứ mười, phía sau của hắn bỗng nhiên có một bóng người nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
- Không phải đã bảo ngươi chờ ở bên ngoài sao? Sao lại đi theo ta vào đây làm gì? Nơi này quá nguy hiểm. Ngay cả ta cũng không bảo hộ được cho ngươi!
Giống như có một loại tâm linh cảm ứng, Âu Dương căn bản không cần quay đầu lại, hắn cũng biết người ôm lấy mình hẳn chính là Sở Yên Nhiên.
- Phu quân, ngày Yên Nhiên hạ tình cổ với phu quân, chúng ta đã là đồng sinh cộng tử. Nếu như phu quân chết, Yên Nhiên sẽ vì tình cổ mà chết theo.
Sở Yên Nhiên nói hết sức động tình.
- Ha ha, ngươi cảm thấy ta có thể tin vào điều đó sao?
Lần này Âu Dương thật sự không thể tin được. Dường như Sở Yên Nhiên có quá nhiều bí mật. Trong những lời nàng nói ra, rốt cuộc lời nào có thể tin tưởng, lời nào không thể tin tưởng bản thân Âu Dương cũng không rõ.
Sở Yên Nhiên chậm rãi buông cánh tay đang ôm Âu Dương ra, từng bước đi tới trước mặt Âu Dương. Nàng nở nụ cười đủ để nghiêng nước nghiêng thành. Cho dù là Âu Dương mỗi lần nhìn thấy cũng có cảm giác thần hồn điên đảo. Một yêu tinh như thế, trên căn bản không có mấy nam nhân nhìn thấy mà không muốn ôm nàng lên giường sau đó phát sinh chút quan hệ siêu hữu nghị.
Âu Dương cũng là nam nhân bình thường, Âu Dương cũng muốn làm như vậy. Nhưng muốn không có nghĩa là dám làm! Sở Yên Nhiên vô cùng thần bí. Có quỷ mới biết được sau khi xảy ra quan hệ siêu hữu nghị với nàng xong có thể bị yêu tinh này hấp thành người làm hay không?
- Phu quân không tin chuyện Yên Nhiên từng nói sao?
Sở Yên Nhiên nhìn thấu sự nghi hoặc trên mặt Âu Dương. Nàng biết Âu Dương đã bắt đầu hoài nghi liệu những lời mình đã từng nói trước kia có phải là thật hay không.
- Cô cô đối với Yên Nhiên giống như mẹ vậy. Từ nhỏ Yên Nhiên đã không có cha không có mẹ. Yên Nhiên là do một tay cô cô nuôi lớn. Đối với Yên Nhiên mà nói, Yên Nhiên có thể vì cô cô mà liều mạng!
- Thậm chí có thể giết phu quân của ngươi?
Âu Dương nở nụ cười khinh thường. Nàng luôn mồm cái gì đồng sinh cộng tử. Hiện tại vẫn bởi vì cô cô mà có thể không tiếc tất cả!
- Phu quân, cô cô đúng là một người tốt, một cái người đáng thương. Phu quân có thể cứu cô cô, có thể khiến cô cô ngàn năm hạnh phúc. Tại sao phu quân không thể làm một chuyện tốt như vậy? Yên Nhiên từng nói qua, chỉ cần phu quân làm như thế, cho dù Yên Nhiên phải phản lại Yêu tộc, Yên Nhiên cũng cam lòng. Từ nay về sau trong lòng Yên Nhiên chỉ có một mình phu quân!
Sở Yên Nhiên nói cực kỳ động tình.
Nhưng trong mắt Âu Dương chỉ có sự lạnh lùng. Nữ tử này đủ mỹ lệ. Nữ tử này đủ hấp dẫn người khác. Nếu là nam nhân tầm thường, vào lúc này nhất định sẽ không nhịn được đầu óc nóng lên liền làm chút gì đó. Nhưng Âu Dương sẽ không làm vậy. Mỗi giờ mỗi khắc quan tâm chiến ý của Âu Dương có thể khiến hắn luôn duy trì được sự tỉnh táo, khiến hắn không đến nỗi bởi vì đầu óc toả nhiệt mà làm ra chuyện phải hối hận cả đời!
- Phu quân vẫn không muốn sao?
Nhìn vẻ mặt Âu Dương, với sự thông minh của Sở Yên Nhiên tất nhiên đoán ra được, người khác thực sự khó có thể lay động được suy nghĩ trong lòng nam nhân này. Thế giới có thể thay đổi vì hắn. Hắn có thể đi thay đổi thế giới, nhưng không có cách nào khiến nam nhân này thay đổi dù chỉ một chút vì thế giới.
Từ xưa đến nay nam nhân như vậy đều là vương giả tôn sư. Âu Dương thì cũng thôi. Trước thời đại lớn, danh tiếng của Tiễn Thần không người nào không biết. Hắn chiến đấu một trận chấn động thiên địa tại yêu giới. Cái chết của Tiễn Thần, lôi điện bi ca, tất cả Tiên giới đều vì tấu lên khúc nhạc buồn. Sau 7000 năm hắn lại xuất hiện một lần nữa tại Tiên giới. Một người một ngựa bước lên Chúng Thần Điện. Chỉ vung tay liền lấy đi thánh binh Thứ Kiêu Cung. Một mình xông vào Hàn Băng Cung, một mũi tên tiêu diệt tiên tôn Quan Hãn Thanh, khiến một gia tộc ẩn thế như Bích Huyết Vân Đình cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Bích Huyết Vân Đình hạ lệnh truy sát. Nhưng đối mặt với danh tiếng của Tiễn Thần, cường giả trong thiên hạ lại không có người nào dám tiếp nhận lệnh truy sát. Âu Dương phong quang như vậy đúng là đã đủ rồi! Bây giờ thời đại lớn đã đến, Chiến Vương hứa một vị trí Tịnh Kiên Vương, Yêu tộc ghi nợ Âu Dương một ân tình lớn. Quỷ Vương tìm kiếm sự hỗ trợ từ phía Âu Dương! Nam nhân này giống như mỗi giờ mỗi khắc đều ở trung tâm của thế giới này. Rốt cuộc là thế giới đang phát triển, hay là hắn dẫn dắt thế giới chuyển động?
- Quên đi. Sẽ có một ngày phu quân chắc chắn có thể hiểu rõ. Lúc trước Yên Nhiên hạ tình cổ cho phu quân chẳng qua là do chỉ dẫn của Yêu tổ đời trước. Nhưng từ từ Yên Nhiên phát hiện, phu quân không đơn giản giống như Yên Nhiên đã tưởng tượng. Nói thật hiện tại mặc dù Yên Nhiên có chút thích phu quân, nhưng lại không thể nói tới một chữ yêu...
Lần này Sở Yên Nhiên nói thực sự rất thành thật. Nàng nói như vậy, thật ra Âu Dương lại thích nghe.
- Vậy đừng gọi ta là phu quân gì nữa. Gọi ta là Âu Dương là được rồi!
Thật ra Âu Dương đã sớm không chịu nổi. Mỗi ngày Sở Yên Nhiên luôn mồm gọi mình là phu quân. Điều này bảo ai mà chịu nổi...
- Được! Âu Dương!
Rốt cuộc Sở Yên Nhiên đổi giọng. Nàng nhìn Âu Dương cười nói:
- Tuy rằng bây giờ gọi ngươi là Âu Dương, nhưng ta dám cá với ngươi, sẽ có một ngày ngươi nhất định sẽ yêu ta. Sau đó ta sẽ lại gọi ngươi là phu quân!
- Yêu ngươi? Hừ hừ...
Âu Dương nở nụ cười khinh thường. Một yêu tinh thật sự hấp dẫn người khác như vậy, nhưng hấp dẫn với yêu là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
- Có thể ngươi không tin lời ta nói, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, không nên dễ dàng đi thích những nữ tử khác, cũng không nên dễ dàng để những nữ tử khác thích ngươi. Bởi vì tình cổ là một loại cổ thuật rất đáng sợ. Một khi đã trúng phải tình cổ, cả cuộc đời này ngươi chỉ có thể gần gũi thương yêu với người đã hạ tình cổ. Nếu như ruồng bỏ, bất kể ngươi yêu nữ tử khác hay nữ tử khác yêu ngươi sẽ bởi vì tiếp cận ngươi quá mức mà phri chết oan chết uổng!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Trong mắt Sở Yên Nhiên mang theo vài phần ác độc, khiến Âu Dương nhìn thấy cũng có chút đau lòng.
- Cuộc đời của ta đều không ngừng phá vỡ quy tắc. Ngược lại ta rất muốn gặp quy tắc không có cách nào bị ta phá vỡ. Ta hi vọng lần này ngươi có thể thành công!
Âu Dương không quá để ý tới tình cổ này. Mình có hỏa diễm linh hồn. Hỏa diễm linh hồn đủ để đốt cháy tất cả. Không có gì mà hỏa diễm linh hồn của mình không loại bỏ được. Cho dù là tình cổ cũng sẽ bị thiêu thành tro tàn...
Hai người không tiếp tục thảo luận về chuyện tình cổ nữa, mà từng bước bắt đầu xâm nhập vào trong địa ngục hắc ám. Trong tầng thứ mười này cũng không hề có ác quỷ thường xuyên lui tới. Nơi này quá yên tĩnh. Yên tĩnh đến mức Âu Dương chỉ nghe thấy tim một người đập.
Âu Dương cảm hấy quỷ dị thoáng nhìn về phía Sở Yên Nhiên. Ở chỗ này có hai người, tại sao chỉ có tiếng tim đập của một người? Nhưng khi hắn nhìn Sở Yên Nhiên, Sở Yên Nhiên lại không để ý lắm nói:
- Sau khi tình cổ gieo xuống, tim của hai người sẽ đập cùng một nhịp điệu, một tần suất...
- Ngay cả tim cũng đập theo cùng một tần suất sao?
Âu Dương thật sự không biết phải nói gì. Hay đây chính là tâm linh cảm ứng!
Không ngừng tiến về phía trước, ở chỗ này Âu Dương không cần nhìn thế giới. Có quan tâm chiến ý ở đây, Âu Dương hoàn toàn có thể dùng tâm nhãn của mình để đọc được tất cả. Trong lúc vô tình, Thứ Kiêu Cung đã xuất hiện ở trong tay Âu Dương. Trong thời gian gần đây, hắn rất ít khi kéo Thứ Kiêu Cung. Điều này chủ yếu vì gần đây những chuyện gặp phải đều không phải là đại chiến, mà cực kỳ quỷ dị. Điều này khiến mình muốn ra tay cũng không có cơ hội!
Tay trái cầm Thứ Kiêu Cung, tay phải cầm một mũi tên huyết sắc với hỏa diễm thiêu đốt. Sở Yên Nhiên lại không có sự khẩn trương như Âu Dương. Vào lúc này không ngờ nàng lại nhẹ nhàng kéo một góc áo của Âu Dương, vẻ mặt tinh quái nhí nhảnh mỉm cười.
- Đừng khinh thường. Nếu Quỷ Vương nói nơi này có chó ba đầu, vậy nơi này nhất định sẽ có!
Âu Dương không cho là Quỷ Vương nhàm chán tới mức đùa với mình. Hơn nữa Quỷ Vương cho mình thanh kiếm này, nhất định không phải là phàm vật. Âu Dương cố ý kéo thanh kiếm ra xem xét một lượt. Trên thanh kiếm này có một vài minh văn hắn xem không hiểu, thật giống như một loại văn tự.
Hai người không ngừng tiến lên. Bọn họ lại đi thêm khoảng nửa giờ, rốt cuộc Âu Dương đã tìm được tế đàn của tầng thứ mười này. Tế đàn kia không tính là quá cao, chỉ khoảng mười mấy mét. Nhưng ngay vào thời điểm Âu Dương mừng rỡ, hắn lại phát hiện không ngờ bên trên tế đàn kia có ba lão nhân đang ngồi!
Ba lão nhân này, người bên trái mặc áo bào màu tím. Người ở giữa mặc áo bào màu xanh. Người bên phải lại mặc áo bào màu đen. Ba lão già ngồi ở trên tế đàn, con mắt trừng trừng nhìn Âu Dương. Nhưng Âu Dương lại không cảm giác được chút nào tử khí từ trên người bọn họ.
Nói cách khác, không ngờ trên người ba lão nhân này có một loại khí tức thần thánh. Cho dù là tiên nhân cũng không có loại khí tức như vậy. Chỉ có một ít thánh hiền mới có thể có được khí tức như thế.
- Ngươi vẫn tới...
Ngay thời điểm Âu Dương quan sát ba người thời, lão nhân mặc áo bào màu xanh vừa nói, chân vừa đạp lên hư không chậm rãi đi về phía Âu Dương!
Phía sau lão nhân mặt áo bào màu xanh, hai lão nhân khác cũng theo sát phía sau, tiến về phía Âu Dương!
- Yêu thánh!
Bỗng nhiên, Yên Nhiên sợ hãi nhìn ba lão nhân đi tới. Nàng giống như gặp ma, trong miệng không ngừng lặp đi lặp lại hai chữ Yêu thánh!
- Cái gì là Yêu thánh!
Đây vẫn là lần đầu tiên Âu Dương nghe thấy nói về Yêu thánh. Âu Dương chỉ mới biết về yêu quái yêu vật. Vậy Yêu thánh là có ý gì? Chẳng lẽ nói trong yêu tinh còn có thánh hiền!
- Ồ? Vẫn còn có Nữ Oa tộc!
Lão nhân mặc áo choàng đen đi tới vị trí cách Âu Dương chưa đầy trăm mét, cũng đã nhìn thấy Sở Yên Nhiên. Hắn cũng thoáng giật mình nhìn Sở Yên Nhiên tiếp tục nói:
- Tiểu Nữ Oa này thật cá tính. Không ngờ lại mang tình cổ bản mạng của Nữ Oa tộc gieo xuống!
- Ha ha, tiểu nha đầu này hẳn là thánh nữ Yêu tộc!
Lão nhân mặc áo bào màu tím vẫn im lặng chợt mở miệng.
- Ngươi... Rốt cuộc các ngươi là ai?
Sở Yên Nhiên vô cùng sợ hãi. Cho dù lúc trước, trong địa ngục phải đối mặt nhiều ác linh như vậy Sở Yên Nhiên cũng không sợ hãi như bây giờ. Yêu thánh. đây chính là truyền thuyết của Yêu tộc. Theo truyền thuyết đây là yêu ma còn cường đại hơn cả Yêu tổ. Tuy nhiên giai đoạn này yêu ma đã chạy trốn khỏi phàm trần, không liên quan tới tranh đấu của thế giới, chỉ nguyện ý lặng lẽ một mình tu luyện.
Bây giờ lại xuất hiện ba Yêu thánh! Ba Yêu thánh đây!
- Các ngươi là chó địa ngục ba đầu sao?
Âu Dương bỗng nhiên nói ra một câu như vậy. Thật ra đây không phải là Âu Dương suy đoán. Vừa nãy Âu Dương trước sau đã dùng quan tâm chiến ý quan sát ba lão nhân này. Không ngờ trên người ba lão nhân này chỉ có một linh hồn. Giữa bọn họ thậm chí có một xiềng xích linh hồn xích bọn họ lại cùng một chỗ. Nói cách khác, ba lão giả này thật ra chính là một người, là một linh hồn. Nhưng một linh hồn lại có ba tư tưởng.
Âu Dương biết, điều này chỉ có một khả năng. Bọn họ chính là chó địa ngục ba đầu. Chó địa ngục ba đầu sau khi hoá hình biến thành ba người. Ba người cùng chung một linh hồn, lại có ba tư tưởng.
- Quan tâm chiến ý quả nhiên lợi hại. Lão tam, chúng ta thật mong chờ có thể khiêu chiến với Chiến Vương!
Lão nhân mặc áo bào tím cười ha ha thoáng nhìn về phía lão nhân mặc áo áo bào đen đứng cuối cùng.
- Xem ra ta quá tự cao tự đại. Quả nhiên lực chiến đấu của Chiến Vương đúng là thiên hạ vô song. Quan tâm chiến ý của tiểu tử này còn chưa thành hình đã có thể nhìn ra chân tướng của ba người chúng ta. Nếu như Chiến Vương tự mình đến đây, sợ là thánh chiến khí vừa ra, ba người chúng ta đã bị bức ép tới mức hiện ra nguyên hình!
Lão giả áo bào đen kia cũng bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
- Ba... Ba vị tiền bối, các người là Yêu thánh sao?
Sở Yên Nhiên yếu ớt nói. Phải biết rằng, truyền thuyết Yêu thánh chính còn cao cấp hơn cả Yêu tổ. Mà bây giờ nàng thân là thánh nữ Yêu tộc không ngờ lại gặp phải ba vị Yêu thánh, đương nhiên khó có thể kìm chế được sự kinh hãi trong lòng.
Ba người không trả lời câu hỏi của Sở Yên Nhiên, mà nhìn chăm chú vào Âu Dương. Lão nhân trên người mặc áo bào màu xanh mở miệng nói:
- Tiểu bằng hữu, ngươi biết không? Ngươi bị người lợi dụng?
- Ồ? Lợi dụng thế nào?
Mặt Âu Dương mỉm cười nói. Thời điểm ba lão nhân này nói ra những lời như vậy, Âu Dương lại không hề giật mình. Không ngờ vì một khối ngọc trấn hồn, đã khiến mình đến nơi này, gặp phải ba Yêu thánh còn lợi hại hơn cả Yêu tổ. Chỉ như vậy, Âu Dương đã biết mình bị lừa.
Núi đột nhiên xuất hiện. Cây cối giống như người. Chữ cứu quỷ dị xuất hiện trên la bàn âm dương! Tất cả đều quỷ dị như vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart