Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Chương 1167-1168 : Tới Tà Kiếm Văn Minh
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Hai kiếm, kết thúc chiến đấu!
Cái này! Cái này! Cái này!
Tà Phiên Thiên bụm cổ họng, nói:
- Ngươi, sao ngươi có kiếm pháp như vậy được? Không đúng, một tên nhà quê nước ngoài bình thường sao có thể biết kiếm pháp cường như vậy? Cho dù là hai kiếm phái Hiện Kiếm tông, Ẩn Kiếm tông, trong trung ương thiên triều cũng không có kiếm pháp cường giống vậy mới đúng.
Gã bị một kiếm của Lục Nguyên làm kinh sợ vô cùng.
- Sao có thể? Kiếm thuật của ngươi sao có thể ở trên ta được? Ta đến từ tà kiếm văn minh vĩđại, kiếm pháp của ta là kỷ nguyên trước lưu truyền lại, còn là kiếm pháp cấp thần linh!
Gã thật sự không dám tin vào mắt mình, người cao quý như gã, kiếm pháp cao quý đến vậy mà là bị một tên nhà quê nước ngoài đánh bại. Gã có thể khẳng định, kiếm pháp của tên nhà quê này đúng là ở trên mình.
Lục Nguyên nhẹ bắn kiếm, thổi một hơi.
Xung quanh một mảnh tĩnh lặng.
Mới rồi Tà Phiên Thiên đấu với bất cứ ai trong Nam Cương tối đa chỉ là ba chiêu. Bây giờ Lục Nguyên chiến với Tà Phiên Thiên chỉ dùng hai kiếm. Mọi người đều tranh về kiếm thuật, kiếm thuật của Lục Nguyên đã tuyệt diệu đến thế sao?
Lúc này Tà Phiên Thiên quát to rằng:
- Ngươi đừng tưởng kiếm thuật thắng ta thì rất ghê gớm! Một kiếm kia ngươi đâm trúng cổ họng ta có lẽ sẽ đánh nát sức sống của ngươi khác được, nhưng không thểđánh nát sự sống của người cao quý xuất thân từ tà kiếm văn minh như ta! Tà kiếm văn minh chúng ta có bí pháp, kiếm thuật của ngươi đúng là rất mạnh nhưng vậy thì sao chứ? Trên đời này không chỉ có kiếm thuật mà còn có pháp lực. Vốn cho rằng các ngươi là một đám con kiến nên mới định chỉ dùng pháp lực hỗn động cảnh tứ tầng chơi với các ngươi. Giờ cho các ngươi biết pháp lực chân chính của ta đây. Pháp lực của bổn đại gia là thế giới cảnh tam tầng, cũng tức là thần linh cảnh tam tầng mà các ngươi hay nói, là thần trong thần. Kiếm thuật của ngươi có cao diệu hơn nữa thì sao nào? Chỉ có nước bị pháp lực khổng lồ của ta nghiền nát. Chết cho ta!!!
Tà Phiên Thiên bắt đầu điên cuồng vận chuyển pháp lực toàn thân, khí thếđáng sợ không ngừng tăng lên đến trình độ càng đáng sợ.
Khí thế cường đại khiến nhiều người Nam Cương cảm giác bịđè ép phát điên.
Đây là thần linh thật sự!
Hơn nữa là cường giả trong thần linh!
Tà Phiên Thiên phát hiện kiếm thuật đấu không lại Lục Nguyên thì định dùng pháp lực đè chết hắn. Gã chính là người vô sỉ như vậy đấy, cực kỳ xấu xa. Nhưng vô sỉ thì sao chứ, chỉ cần gã thắng là được.
Tên nhà quên nước ngoài chết tiệt, thấy pháp lực cấp thần linh khổng lồ thế này của mình chắc bị hù sợ rồi?
Nam Cương, Đại Dung thành.
*Ầm!*
Sấm sét chớp lóe, mây đen dày đặc.
Gần như tất cảđều run lên. Thần linh, đó là trong truyền thuyết của Nam Cương, bây giờ Tà Phiên Thiên hoàn toàn bộc lộ thực lực lại là thần linh trong thần linh, thần linh tam tầng. Ở ngoại vực cấp thần linh tức là xưng hô cấp thế giới của trung ương thiên triều, đây là thực lực khiến người chấn động.
Pháp lực của Tà Phiên Thiên không ngừng dâng lên, dường như muốn đem pháp lực chấn động không gian xung quanh.
- Tiểu tử nước ngoài, bây giờđể ngươi biết cái gì gọi là đáng sợ!
Gã đâm ra một kiếm, một kiếm chỉ dựa vào pháp lực muốn đánh bạo Lục Nguyên. Không chơi kỹ thuật nữa, gia chơi là pháp lực.
Tà Quỷ Kiếm đâm nhanh cuốn theo bão tố to lớn vô cùng khủng khiếp, như muốn đem tất cả sinh linh chắn đường nhát kiếm này nghiền nát hết. Một kiếm tràn ngập hơi thở diệt tuyệt, không chút nghi ngờ, nhát kiếm này sẽ đập nát Lục Nguyên.
Một ngón tay!
Không sai!
Chính là một ngón tay.
Đó là một ngón tay thuôn dài trắng muốt.
Là ngón trỏ trong năm ngón tay.
Chính là một ngón tay này ở giữa không trung, dường như không có chút uy lực, không mang chút khói lửa, bình thường vô cùng.
Nhưng chính là ngón tay này chặn lại một kiếm diệt tuyệt đáng sợ của Tà Phiên Thiên, giống như nhát kiếm đó chẳng có gì đáng gờm cả. Nhưng rõ ràng một kiếm của Tà Phiên Thiên thật sự cường đại đến cực điểm, vô tận khủng bố, tràn ngập hơi thở hủy diệt.
Điều này sao có thể chứ!
Người vươn ra một ngón tay này chính là Lục Nguyên.
Lục Nguyên dễ dàng vươn một ngón tay chặn công kích của Tà Quỷ Kiếm, rồi mới nhìn Tà Phiên Thiên, nói:
- Thế giới cảnh tam tầng, pháp lực mạnh lắm sao?
Lục Nguyên nhẹ búng tay, keng một tiếng, chỉ kình mạnh mẽ bắn tới trái tim Tà Phiên Thiên. Ầm vang một tiếng, tim Tà Phiên Thiên nổ tung.
Nhưng tà kiếm văn minh có bí pháp trọng sinh, Tà Phiên Thiên lập tức vạn bí pháp. Không đợi gã kịp phản ứng thì trái tim mới ngưng tụ lại bị tạc nổ, có pháp lực càng thêm hủy diệt ùa vào các góc thân thể gã, ầm vang, chỉ giây lát đã hoàn toàn giết chết gã.
Làm sao có thể! Vùng quê như Nam Cương sao mà ra nhân vật cường đại như thếđược? Thật sự có người ba chiêu giết chết mình, mình là người tà kiếm văn minh cao quý mà. Đây là suy nghĩ cuối cùng trước khi đứt hơi của Tà Phiên Thiên.
Lục Nguyên nhẹ búng tay, nói:
- Mới đầu nói không để ngươi sống qua ba kiếm, bây giờ là hai kiếm một chỉ, vừa lúc ba chiêu, coi như trong phạm vi quy định. Vốn còn muốn giữ ngươi lại lâu chút nhưng tiếc rằng qua một chiêu nữa là vượt qua ba chiêu, không thể giết ngươi nên chỉđành diệt ngươi vậy.
Lục Nguyên búng đầu ngón tay như búng một con côn trùng chẳng đáng để mắt tới. Không phải Lục Nguyên làm bộ làm tịch gì, thật tình đánh chết Tà Phiên Thiên thật sự là chuyện vô cùng đơn giản, không khó hơn giẫm chết một con kiến bao nhiêu.
Điều này khiến người bên cạnh kinh ngạc, Tà Phiên Thiên, một người đã đánh Nam Cương đại loạn vậy mà dễ dàng chết dưới tay Lục Nguyên. Ba mươi năm trước Lục Nguyên chẳng qua là đại đạo cảnh tam tầng thôi, người mới tiến vào trung ương thiên triều. Mặc dù vào trung ương thiên triều thì sẽ tiến bộ rất nhanh nhưng không mau đến mức như vậy.
Quá kinh người rồi!
Qua đi kinh ngạc, mọi người đều nghĩ tới vấn đề là Tà Phiên Thiên chết rồi, vậy bây giờ vấn đề khiến các môn phái dùng kiếm thần phục có phải đã giải quyết? Mọi người rất là băn khoăn việc này, đưa mắt nhìn Lục Nguyên.
Lục Nguyên mỉm cười nói:
- Không tính giải quyết. Sau lưng Tà Phiên Thiên có thế lực cực kỳ cường đại, cho nên chuyện sau này còn phải chờ xem.
Tà kiếm văn minh vô cùng cường đại, Lục Nguyên không dám bảo đảm.
- Tà Phiên Thiên chỉ là một tiểu nhân vật của thế lực này mà thôi.
Nghe Lục Nguyên nói vậy, mấy môn phái ủ rũ gục đầu, nhưng nói đi phải nói lại, hắn không có nghĩa vụ giúp họ giải quyết vấn đề, dù sao họ không có dính dáng gì đến Lục Nguyên cả.
Các đội ngũ rời khỏi Đại Dung thành quay về chỗ mình cư ngụ, họ đã không còn sức phản kháng, dù sao khủng bố như Tà Phiên Thiên mà là ở trong đại thế lực kia coi như một tiểu nhân vật mà thôi.
Đại Dung thành trở về bình tĩnh. Lục Nguyên biết đó thật sự chỉ là một tiểu nhân vật.
Tà kiếm văn minh chân chính là sâu không lường được.
Phó chủ tà kiếm văn minh là phó chủ văn minh kỷ nguyên trước sống đến ngày hôm nay.
Bây giờ lên đường thôi.
Đi tà kiếm văn minh. Mà tà kiếm văn minh ở đâu nhỉ? Muốn tìm chỗ của tà kiếm văn minh không phải chuyện dễ, nhưng may là chỗ này có Tà Phiên Thiên. Lục Nguyên giơ tay lên, thứđồ của Tà Phiên Thiên hắn không vừa mắt, chỉ là một tiểu nhân vật thế giới cảnh tam tầng, nhưng chỗ của gã có bản đồ đi tà kiếm văn minh.
Hắn lục tìm, phát hiện chỗ của tà kiếm văn minh là gần di thất địa, không cách trung ương thiên triều quá xa. Ngeh nói di thất địa càng vào sâu trong thì cách trung ương thiên triều càng xa, càng nguy hiểm. Lục Nguyên không mấy xa lạ với di thất địa, dù sao mình đã thành công trùng kích thế giới cảnh ở di thất địa.
Đương nhiên trước khi đi tà kiếm văn minh phải tới di thất địa đã. Đến di thất địa cần phá toái hư không, trải qua không gian thác tầng. Trong không gian thác tầng có rất nhiều quái thú hung dữ, nhưng thực lực cỡ cấp thiên tôn bình thường, còn Lục Nguyên tuy là thế giới cảnh lục tầng nhưng cơ bản tương đương với cấp thiên tôn rồi, vậy nên coi như an toàn, chỉ cần hắn không gặp phải Niết. Niết là một loại quái vật trong không gian thác tầng, không có linh trí, có thể vây khốn nhân vật cấp thiên tôn ở trong không gian thác tầng. Loại không gian thác tầng này một khi bị giam cầm là sẽ lạc trong vô tận không gian bước nhảy, muốn quay về trung ương thiên triều không phải chuyện dễ.
May là chuyến này Lục Nguyên đi di thất địa không đụng phải Niết, một ít yêu thú dám trêu chọc đều bị Lục Nguyên dùng chỉ làm kiếm chém chết hết.
Một đường bay hướng tà kiếm văn minh, lần trước đi di thất địa từng bước nguy hiểm, giờ thực lực tăng vọt, chỉ cần không đụng tới không gian sụp đổ và một ít quái thú đặc biệt cường đại thì không thành vấn đề. Hắn càng tới gần tà kiếm văn minh thì yêu thú ngày càng ít, vì nếu xuất hiện là sẽ xúc phạm uy nghiêm của tà kiếm văn minh.
Một văn minh đều có một tiểu thiên thế giới.
Tà kiếm văn minh cũng có một tiểu thiên thế giới của nó.
Đây là một tiểu thiên thế giới vô cùng to lớn, bên dưới nó có chín ngàn chín trăm chín mươi chín Bá Hạ Quy. Những Bá Hạ Quy này là bị thi dịch pháp giam cầm tại đây, mỗi một con đều dài cỡ mấy vạn trượng, nếu tiểu thiên thế giới di chuyển thì chín ngàn chín trăm chín mươi chín Bá Hạ Quy vô cùng khổng lồ sẽ chở đi tà kiếm tiểu thiên thế giới.
Thế giới môn của tà kiếm văn minh cao cỡ một ngàn trượng, rộng hai trăm trường. Cánh cửa to cao đại biểu cho uy nghiêm của tà kiếm văn minh, ở thế giới môn có vài người thế giới cảnh thủ hộ. Dù là ai muốn xông vào tà kiếm văn minh không phải chuyện dễ dàng.
Tà kiếm văn minh ở di thất địa có thế lực khá mạnh.
Trên cửa có hí đầu sói to lớn, mỗi một cái đầu đôi mắt xanh biếc đầy tà ác.
Đây chính là tà kiếm văn minh, đến từ kỷ nguyên trước, phó chủ văn minh của nó là người từ kỷ nguyên trước sống tới nay.
Mấy thủ vệ thế giới cảnh không nghiêm túc canh giữ cửa.
- Chán quá đi.
- Đúng vậy, thật là chán. Chúng ta không may mắn bằng Tà Phiên Thiên, mấy người giống gã may mắn chút, được phái đi nước ngoài diễu võ dương oai, bắt kẻ dùng kiếm tứ cương ngoại vực trở về xem như làm công lớn rồi.
- À, đến nước ngoài bắt đồ nhà quê thâm sơn cùng cốc là chuyện dễ như trở bàn tay, việc đơn giản vậy mà là công lao lớn, thật là dễ kiếm quá đi.
- Nói không chừng còn có thể kiếm một ít mỹ nữ vui vẻ, họ may mắn quá.
- Các ngươi nói xem nếu Tà Phiên Thiên thất thủ thì đến lượt chúng ta, lúc đó tốt biết mấy.
- Hừ, khu vực như nước ngoài có khả năng thất bại không? Đừng nằm mơ nữa, ngoan ngoãn canh cửa đi.
Bình thường canh cửa không cần dùng người thế giới cảnh, nhưng ở chỗ như di thất địa không sử dụng người thế giới cảnh không được, vì di thất địa quá mức nguy hiểm.
Chính lúc đám người bàn tán thì bỗng nhiên thấy có người đến gần.
Một thế giới cảnh thủ vệ quát dài:
- Ai đó!
Người khác lên tiếng:
- Người đến hãy dừng bước!
Người kia không dừng lại, vẫn đi hướng cửa lớn tà kiếm văn minh, rốt cuộc thấy rõ mặt mũi. Người đến mặc đồ xanh, vai phối một thanh kiếm, tay phải cầm một hồ lô rượu, mặt treo nụ cười bất cần đời.
- Dùng kiếm, người mình ư?
Ở trong di thất địa rất ít có người dùng kiếm nên họ mới nói câu đó.
Một thủ vệ khác bảo:
- Không đúng, không phải người của mình. Kiếm của tà kiếm văn minh đều có kèm hơi thở mặt trái, kiếm của ngươi này là hơi thở mặt phải.
Một thủ vệ khác nhe răng cười nói:
- Không phải người mình mà dám tới đây, to gan quá. Nhưng mà có thể cho chúng ta đùa giải khuây à, có thể ngược sát người này đã tay, dù gì rảnh rỗi quá.
Tính cách kiểu này của gã ở trong tà kiếm văn minh đầy rẫy.
Thủ vệ thế giới cảnh tứ tầng này không không nói hai lời vọt hướng người áo xanh, đâm ra trường kiếm cuồn cuộn ma khí. Gã không muốn một lần đâm chết người áo xanh, định trước đâm một nhát trọng thương đã rồi từ từ ngược chơi.
Người áo xanh lấy tay làm kiếm tùy tiện đâm ra một kiếm đánh về phía người thủ vệ.
Lục Nguyên thở ra một hơi, rốt cuộc đến tà kiếm văn minh.
Lần này mình phải làm một chuyện đồ sộ, oanh động, lẻ loi một mình xông tà kiếm văn minh. Đương nhiên không phải không có đầu óc vọt vào, chuyện này liên quan đến Chu Thanh Huyền.
Ở cánh cổng của tà kiếm văn minh, vài tên thủ vệ vọt hướng Lục Nguyên.
*Keng!*
Hai thanh kiếm va vào nhau.
*Xoẹt!*
Hai thân kiếm xẹt qua nhau.
*Cheng!*
Ba thanh kiếm cùng va chạm.
*Đinh!*
Một thanh kiếm đè trên bốn thanh khác.
Đây là một trận đấu kiếm.
Lục Nguyên đánh rất đã ghiền. Lúc ở trung ương thiên triều chiến đấu coi như tạm được, chất lượng cao, nhưng mà hơi khó chịu. Bởi vì tại trung ương thiên triều rất ít ỏi có người dùng kiếm, mà hắn thì yêu kiếm, thích chiến đấu giữa kiếm và kiếm, cho nên lẽ đương nhiên hơi khó chịu.
Bây giờ chọc vào tà kiếm văn minh, bắt đầu từ Tà Phiên Thiên, đối thủ đều là người dùng kiếm, không ngừng đấu kiếm. Hơn nữa kiếm pháp của tà kiếm văn minh hoàn toàn khác với Hiển Kiếm Môn, Ẩn Kiếm tông, và rõ ràng mạnh hơn hai tông môn này nhiều. Loại kiếm pháp vừa mới mẻ vừa cường đại kích thích Lục Nguyên, một chữ thôi, sướng!
Đúng là rất sướng.
Lục Nguyên chiến đấu cực kỳ sung sướng.
Lục Nguyên thì sướng mà bốn đối thủ đấu với hắn hoàn toàn không sướng chút nào. Bốn người có thực lực thế giới cảnh tam tầng, tứ tầng, liên hợp lại nên là mạnh lắm. Nhưng thanh y thanh niên địch thủ này mạnh đến không thểđo lường, và kiếm pháp cường đại vô cùng, một kiếm đè ép bốn người.
Bốn người có cùng cảm giác với Lục Nguyên, kiếm pháp của đối thủ thật mới mẻ, nhưng có điều khác là đối thủ phát hiện pháp lực của hắn mới lạ thì chỉ thấy đau khổ. Họ không thích kiếm pháp quá mới hoàn toàn chưa gặp qua, điều này khác hắn với Lục Nguyên, hắn thích kiếm pháp cường đại chưa từng gặp.
Lục Nguyên chơi với đám người một lát, phát hiện chiêu thức của họ chỉ có vậy, thôi, kết thúc cho rồi.
Dù sao đây chỉ xem như bữa ăn sáng, còn có tiệc lớn tà kiếm văn minh ở đằng sau chờ mình.
Lục Nguyên xoay trường kiếm trong tay, kiếm quang lấp lóe.
Kiếm quang lóe lên, bốn người đấu với Lục Nguyên đều thấy cổ tay đau nhức, trường kiếm rớt xuống đất.
- Chĩa kiếm vào ta ra sát chiêu, hiếm khi ta không giết ngược lại.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Mau đi báo cho Tà Kiếm phó chủ văn minh của các ngươi, nói là có người tìm.
Thật can đảm!
Khi bốn người đi vào truyền lời thì toàn tà kiếm văn minh nổ tung, xôn xao chưa từng có. Không ngờ có người dám chọc đến trên đầu tà kiếm văn minh, ngay cửa đánh bị thương người thủ vệ của tà kiếm văn minh, thật là ăn gam hùm mật gấu, không biết sống chết.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Hoa Sơn Tiên Môn Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Chương 1169-1170 : Ma Kiếm Phó Chủ Văn Minh
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Qua một lát vô số người bay tới cửa tà kiếm văn minh, để xem coi rốt cuộc là ai mà to gan như vậy. Dù là nội hay ngoại bộ tà kiếm văn minh đều như vậy, đúng là không ít người đến xem náo nhiệt. Đương nhiên người có thể hoạt động trong khu vực này đều không phải kẻ yếu.
Kết quả thấy người đứng ở cửa tà kiếm văn minh thì ngây ra. Người này, quá trẻ tuổi rồi.
Mọi người tưởng đâu là lão yêu cự ma nào trong góc di thất địa, thâm sơn cùng cốc, nhưng xem người áo xanh này tối đa không hơn một trăm tuổi. Người chưa đến một trăm tuổi mà dám khiêu chiến trước cửa tà kiếm văn minh, thú vị thật, cũng rất kỳ lạ.
- Người trẻ tuổi như vậy mà dám khiêu chiến với tà kiếm văn minh chúng ta, đúng là đi tìm chết.
- Đợi ta giết hắn!
Một kiếm tu cấp thiên tôn lạnh lùng cười, nói:
- Để ta đi. Ta tới thiên tôn cảnh rồi chưa từng ra tay, bây giờ rốt cuộc có thểđánh một trận.
Người tà kiếm văn minh ai nấy huênh hoang kiêu ngạo, đều kêu gàom uốn giết chết Lục Nguyên, dám tới tà kiếm văn minh khiêu khích.
Lúc này một luồng ma khí đen như mực cuồn cuộn hỗn đục xuất hiện ở không trung.
Dưới ma khí này, dù là ai, thế giới cảnh tam tầng hoặc là thiên tôn cảnh thế giới cảnh thất tầng thậm chí là thế giới cảnh cửu tầng, vân vân đều thấy nghẹt thở, bao gồm Lục Nguyên cũng cảm giác cực kỳ khó thở.
Đây là loại ma khí khổng lồ cỡ nào chứ.
Lúc trước Lục Nguyên gặp Kiếm Ma, nếu nói ma khí của Kiếm Ma tựa con sống thì ma khí của người này như tổng hợp một hệ hành tinh, kém xa đến không thểđo lường. Bão tố ma khí to lớn chớp mắt biến bầu trời di thất địa thành một mảnh tối đen.
Lúc này người bên nội bộ tà kiếm văn minh thụt lùi thật xa, sợ tới gần chỗ này.
Dù là người nội bộ tà kiếm văn minh mới rồi ai nấy hú hét giờ câm như hến.
Ma khí như vậy có thể pahast tay dễ dàng tiêu diệt một cấp thiên tôn.
Cấp thiên tôn ở trước ma khí này tựa con kiến hoi.
- Ma Kiếm phó chủ văn minh đến!
- Đúng vậy, Ma Kiếm phó chủ văn minh đại nhân giáng lâm, người xông tà kiếm văn minh đi tìm chết.
- Ma khí của Ma Kiếm phó chủ văn minh ngày càng đáng sợ, càng lúc càng thâm trầm.
Nghe đám người bàn tán thì người tới đúng là văn minh cấp, còn là Ma Kiếm phó chủ văn minh. Trong tà kiếm văn minh không chỉ có một văn minh cấp mà đến vài người. Ví dụ như Ma Kiếm phó chủ văn minh là một trong số đó, tuy không nỏi tiếng bằng Tà Kiếm phó chủ văn minh nhưng thực lực cao cường.
Một bóng đen to lớn cỡ vạn trượng xuất hiện trên không trung. Thân hình ấy mỗi chỗ đều tràn ngập ma đạo ảo diệu, mỗi chỗ đều viết đầy tinh túy ma đạo, dường như gã chính là ma đạo hóa thân, gã chính là ma đạo chung kết, gã chính là ma đạo đại biểu, gã chính là ma đạo bản thân.
- Một thế giới cảnh bình thường cùng dám đến tà kiếm văn minh? Đúng là đi tìm chết!
Giọng của Ma Kiếm phó chủ văn minh cao to như sấm sét, một bàn tay đen thui to lớn vô cùng tựa núi to ập hướng Lục Nguyên. Chớp mắt bàn tay to đen ba trùm khu vực khiến thời gian ngừng trôi, không gian đông lại. Lúc này Lục Nguyên không thể nhúc nhích một cây ngón tay, không có chút lực lượng, hắn bịđóng băng hoàn toàn. Đây chính là lực lượng của văn minh cấp, có thể bóp nát Lục Nguyên như nghiền chết một con kiến. Ma Kiếm phó chủ văn minh không lập tức đè bẹp Lục Nguyên, gã phải dùng tốc độ thật chậm buông xuống cái chết, muốn hiệu quả rung động, giết gà dọa khỉ.
Lực lượng thật mạnh, nếu không phải có bí quyết Chu Thanh Huyền dạy cho thì mình tuyệt đối không dám tới đây.
Lục Nguyên há mồm nói:
- Ồ, không lẽ bây giờ tà kiếm văn minh đã hoàn toàn sa đọa, không để ý quy tắc kiếm kỷ nguyên kiếm giả?
Bàn tay to ma khí khựng giữa không trung:
- Tiểu tử, ngươi biết quy tắc kiếm kỷ nguyên kiếm giả?
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên ta biết quy tắc kiếm kỷ nguyên kiếm giả. Năm đó kiếm cổ văn minh và tà kiếm văn minh đều tuân theo quy tắc, vì đây là lời hứa với kiếm nguyên điểm, nếu dám vi phạm thì trời tru đất diệt, văn minh tiêu kiếp.
Bí quyết Chu Thanh Huyền dạy có tổng cộng hai điểm, thứ nhất là thích ứng thiết tắc, khiến Lục Nguyên mở mắt sáng tỏ đại ý thích ứng thiết tắc. Điểm thứ hai chính là một quy tắc của Kiếm Chủ. Trong Kiếm Chủ không chỉ có một mình kiếm cổ văn minh là kiếm văn minh, còn có mấy văn minh liên quan đến kiếm như tà kiếm văn minh. Mấy kiếm văn minh này đều từng thề rằng tuân theo một quy định do kiếm cổ văn minh chếđịnh ra.
Quy định chính là quy tắc khiêu chiến.
Nếu một người có thể khiêu chiến thắng một số kiếm đường của kiếm văn minh, ví dụ như Nhắm Mắt Kiếm Đường, Ngồi Đánh kiếm pháp kiếm đường, nằm đánh kiếm kiếm đường thì có thể khiến kiếm văn minh đồng ý một yêu cầu không tính quá mức. Cho nên mới có quy tắc này, bởi vì kỷ nguyên trước chính là kiếm kỷ nguyên, kiếm thuật càng cao thì càng tuyệt.
Kiếm cổ văn minh vì khích lệ mọi người luyện kiếm, bảo tồn càng nhiều thiên tài kiếm đạo nên mới đặt ra quy tắc này.
Chu Thanh Huyền năm đó cùng Tà Kiếm phó chủ văn minh là kẻ địch nhưng biết Tà Kiếm phó chủ văn minh sẽ tuân theo quy tắc này, vậy nên mới nói chuyện đó cho Lục Nguyên biết, để hắn giải quyết.
Nhưng kỷ nguyên trước cái loại khiêu chiến kiếm pháp kiếm văn minh tuy bình thường xuất hiện nhưng không ai thắng, bởi vì kiếm pháp của kiếm văn minh rất nhiều kiếm đường, đâu dễ dàng thắng.
Ma chưởng to lớn trên không trung vẫn khựng ở đó:
- Ngươi muốn khiêu chiến tất cả luyện kiếm đường của tà kiếm văn minh ta? Khiêu chiến kiếm pháp của tà kiếm văn minh ta?
Lục Nguyên gật đầu đáp:
- Đúng.
Ma Kiếm phó chủ văn minh quát dài:
- Tốt lắm, nếu ngươi đã hiểu quy tắc của kỷ nguyên trước vậy thì cứ làm theo điều đó đi, nhưng nếu ngươi khiêu chiến thất bại thì phải lập tức bị ta giết, ngươi có gì phản đối không!?
Lục Nguyên gật đầu, đồng ý:
- Không phản đối.
- Nếu muốn khiêu chiến thì tính ta vào.
Có một thanh âm vang lên, đó là từ bạch y thanh niên tuấn mỹ. Bạch y thanh niên toàn thân có tiên khí nhàn nhạt. Lục Nguyên nghiêng đầu xem, phát hiện kẻ đến chính là Cố Thu Thủy. Không sai, là Cố Thu Thủy lúc thử thách trung ương thiên triều, nắm giữ thiên kiếm ý từng thắng hắn một lần. Cố Thu Thủy sau thử thách trung ương thiên triều thì tham gia vào tiên cổ văn minh. Gã có tiềm lực to lớn, có khí vận to lớn, ở tiên cổ văn minh gặp vô số kỳ ngộ, tu vi bây giờ cũng siêu tuyệt bất phàm, đến thế giới cảnh nhị tầng. Kiếm thuật của gã cũng không bình thường, năm đó Cố Thu Thủy nổi tiếng kinh thiên nhất kiếm.
Bây giờ gã đến đây chuyện cũng đơn giản, gã xuất thân từ Tây Cương Đại Thụy quốc Hoán Hoa kiếm phái. Lần này tà kiếm văn minh công kích không chỉ riêng tập trung vào Nam Cương mà là tứ vực, Tà Phiên Thiên đi Nam Cương, Tà Phiên Vân đi Tây Cương. Cố Thu Thủy nhận được tin tức chạy tới thì đã muộn, người Tây Cương toàn bộ bị bắt. Vốn tính tình của Cố Thu Thủy cương cường, trong phút chốc không muốn nhờ vào tiên cổ văn minh. Lại nói ở tiên cổ văn minh gã có đắc tội với người cho nên tự mình lẻn vào đây, muốn xem coi có cách gì giải quyết không. Nhưng gã ẩn nấp ở tà kiếm văn minh lâu rồi mà không nghĩ ra cách gì, đang vắt óc thì Lục Nguyên xuất hiện.
Tiếp theo là Ma Kiếm phó chủ văn minh xuất hiện. Cố Thu Thủy có nhận ra Lục Nguyên, thầm nhủ hắn lỗ mãng như vậy sẽ chết trong tay Ma Kiếm phó chủ văn minh, ai dè nghe nói khiêu chiến tất cả luyện kiếm đường của tà kiếm văn minh liền có thể giải cứu môn phái của mình, thế là lập tức đứng dậy muốn khiêu chiến luyện kiếm đường của tà kiếm văn minh.
Năm đó Lục Nguyên tham gia thử thách trung ương thiên triều chung với một đám mạnh nhất.
Dù là nhóm người các đợt cũng không ai sánh bằng cùng nhóm với hắn, thật là khí vận, thiên tài đại tập hợp. Một đám người xếp hạng hàng đầu, tất cảđều có tương lai rộng mở.
Ví dụ như Sư Phi Tiên, năm đó xếp hạng thứ chín, tiến vào Vô Thượng Đại Giáo như Kiếm Môn, dưới tình huống này đã lăn lộn đến tu vi hỗn động cảnh lục tầng.
Cố Thu Thủy năm đó xếp hạng ba, tiến vào tiên cổ văn minh, cho nên bây giờ gã có thực lực thế giới cảnh nhất tầng cũng rất bình thường.
Khi Cố Thu Thủy thì nhìn đến Lục Nguyên.
Gã ở trong tiên cổ văn minh trung ương thiên triều tu hành, mặc dù đa số không ra ngoài nhưng tai không điếc, đối với cái tên Lục Nguyên như sấm bên tai. Thường ngày gã không ngừng nhắc nhở chính mình, Lục Nguyên còn mạnh như vậy thì mình phải biến càng cường hơn nữa. Chính vì khích lệ như vậy cộng thêm một ít kỳ ngộ kinh thiên, bây giờ gã đã tới tu vi thế giới cảnh nhị tầng.
Không chỉ là vậy, kiếm pháp của Cố Thu Thủy cũng là cao tuyệt.
Năm đó gã thắng Lục Nguyên một lần, bây giờ gặp gỡ hắn, một dù danh tiếng của hắn lớn hơn nhưng sâu trong lòng gã cho rằng kiếm pháp mình tuyệt đối không kém gì Lục Nguyên.
Lần này gã muốn khiêu chiến kiếm thuật tà kiếm văn minh, muốn khiêu chiến nhiều kiếm đường trong đó, có một phần là muốn so bì kiếm pháp với Lục Nguyên.
Cố Thu Thủy xuất hiện lại vang một giọng nói.
- Vậy thêm ta nữa chắc không tính nhiều?
Đó là một giọng nói trong trẻo lạnh lùng, sau đó một kiếm khách cực kỳ sắc bén xuất hiện. Kếm khách diện mạo bình thường nhưng tay luôn đặt trên chuôi kiếm, kiếm của gã khá lạ lùng, kiếm không có vỏ.
Lại là một người quen.
Phi Kiếm Khách đến từ phương bắc Đại Cổ Thành, năm đó thử thách trung ương thiên triều xếp hạng sau, đi theo Lý Cầu Hoan tiến vào trong phật cổ văn minh. Sau khi gã vào phật cổ văn minh rồi phật pháp nhật ích tinh thâm, Phi Kiếm Khách thì không có chút phật tính, mỗi ngày nghe kinh phật rất là chán, đương nhiên Phi Kiếm Khách không thấy ghét. Phi Kiếm Khách là loại người vì giết một người mà có thể chờ năm năm, mai phục ở một chỗ không nhúc nhích. Năm năm không nhúc nhích vì mai phục một người, có thể thấy tính kiên nhẫn đáng sợ đến mức nào.
Trong phật cổ văn minh Phi Kiếm Khách phát hiện có một cách luyện kiếm, lấy kiếm chém phật. Kiếm khí của gã sắc bén chắn phật khí từ kinh phật tản ra, cuối cùng kiếm khí càng lúc càng mạnh, kiếm pháp càng lúc càng thâm. Phi Kiếm Khách ở trong phật cổ văn minh tuyệt đối là kẻ quái dị, còn là loại không được xem trọng. Nhưng dù là vậy thì Phi Kiếm Khách dựa vào bản lĩnh của mình đến thế giới cảnh nhất tầng.
Lý do Phi Kiếm Khách trở về là bởi vì một người từng giúp gã bị tà kiếm văn minh bắt, cho nên gã tới đây.
Gã và Cố Thu Thủy giống nhau, đều ẩn núp một góc nghĩ cách, kết quả bây giờ Lục Nguyên xuất hiện, mà còn tìm ra một cách cho nên gã xuất hiện.
- Vậy tính thêm ta chắc không thành vấn đề?
Người lên tiếng chắp tay sau lưng, cười tủm tỉm. Người này diện mạo anh tuấn, tuổi khoảng ba mươi, toát ra vẻ thong dong tự tại, lưng cõng một thanh tiên kiếm, tên kiếp là Điệp Luyến Hoa. Người này chính là một truyền thuyết phương đông Đại Dịch quốc, Yến Phi Nhất.
Yến Phi Nhất là một thần thoại của Đại Dịch quốc, rất sớm đã là đệ nhất cao thủ phương đông Đại Dịch quốc, đã tiến vào di thất địa. Lần này gã nghe nói phương đông Đại Dịch quốc gặp nạn, nhiều người bị bắt nên gã là đệ nhất cao thủ xuất thân từĐại Dịch quốc ra mặt. Gã không quen biết đám Lục Nguyên, Yến Phi Nhất pháp lực cao tuyệt, đến cảnh giới thế giới cảnh ngũ tầng.
Hiện tại đoàn người có tổng cộng bốn người.
Gồm Lục Nguyên, thế giới cảnh lục tầng.
Cố Thu Thủy, thế giới cảnh nhị tầng.
Phi Kiếm Khách, thế giới cảnh nhất tầng.
Yến Phi Nhất, thế giới cảnh ngũ tầng.
Ba người trước đều xuất thân từ thử thách trung ương thiên triều, xếp hạng khi ấy là Lục Nguyên thứ mười chín, Cố Thu Thủy thứ ba, Phi Kiếm Khách thứ sáu. Yến Phi Nhất là thần thoại phương đông Đại Dịch quốc, tuổi lớn hơn ba người trước rất nhiều. Bốn người đều muốn xông tà kiếm văn minh, khiêu chiến kiếm pháp của tà kiếm văn minh.
Đương nhiên pháp lực của những người này mạnh yếu không có bao nhiêu tác dụng, vì đây là đấu về kiếm pháp chứ không phải pháp lực, phải xem kiếm pháp của ai tuyệt diệu hơn.
Không trung truyền đến giọng ồm ồm như sấm của Ma Kiếm phó chủ văn minh:
- Tốt lắm, tổng cộng bốn người, các ngươi đã quyết định khiêu chiến thì bắt đầu đi!
- Tà kiếm văn minh chúng ta có năm kiếm đường là Vô Pháp Lực kiếm đường, Mi Mao Kiếm Đường, Ngồi Đánh kiếm đường, Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, và Nằm Đánh Kiếm Đường. Năm loại kiếm đường đối ứng là dưới tình huống không có pháp lực đánh, dùng lông mày hóa kiếm đánh, ngồi không nhúc nhích đánh kiếm, nhắm mắt thần thức quấy nhiễu hoàn toàn bị ngăn cản đánh, cuối cùng là nằm đánh kiếm. Cơ bản là trong đủ loại hoàn cảnh luyện kiếm kiếm đường. Cái gọi là kiếm pháp khiêu chiến tà kiếm văn minh chính là toàn bộ thắng năm kiếm đường.
- Dựa theo quy tắc của kỷ nguyên trước, người văn minh cảnh tà kiếm văn minh sẽ không ra tay, nhưng tất cả người dưới văn minh cảnh đều ra tay.
- Ban đầu Lục Nguyên dám khiêu khích tà kiếm văn minh chúng ta, khiêu chiến thất bại, giết. Ba người khác nếu khiêu chiến thất bại, giam!
- Hiện tại bắt đầu!
Cứ thế bắt đầu, người ngoài tà kiếm văn minh nếu có giao tình với tà kiếm văn minh lập tức lẫn vào xem trò hay, nếu không có giao tình chỉđành thầm than, xem ra không xem kịch vui được rồi. Tất nhiên lúc này nhiều người đều thầm thắc mắc, thanh y thanh niên đó rốt cuộc từđâu đến, lại hiểu quy tắc kỷ nguyên trước. Người di thất địa đa số không ai biết kỷ nguyên trước có loại quy tắc này.
Lục Nguyên đang cảm thán, tà kiếm văn minh đúng là tà kiếm văn minh, thấy không thật là chuyên nghiệp quá đi, đủ loại kiếm đường khác nhau để thích ứng các loại hoàn cảnh, cái này mới gọi là chuyên nghiệp. So sánh thì dù là Hiển Kiếm Môn hay Ẩn Kiếm tông mức độ chuyên nghiệp kém xa lắc xa lơ, không thể sánh bằng được.
Bây giờ sắp bắt đầu xông kiếm đường thứ nhất, Mi Mao Kiếm Đường.
Mi Mao Kiếm Đường ở một góc Tà Kiếm đại lục, Ma Kiếm phó chủ văn minh sớm quay về chỗ gã tu hành rồi, do một vị Tà Cực Thiên Tôn xử lý chuyện này. Tà Cực Thiên Tôn có pháp lực thế giới cảnh thập tầng, toàn thân bão tố tà khí, cực kỳ tà dị. Người đi theo sau lưng gã đều cảm nhận hơi thở khủng bố, dường như có một vòng xoáy tà khí toát ra từ người gã. Đương nhiên mặc dù gã là thế giới cảnh thập tầng nhưng bàn về khí thế thì kém xa của Ma Kiếm phó chủ văn minh văn minh cảnh, giữa hai người chênh lệch quá lớn, khó mà tưởng tượng. Dù là thế giới cảnh thập tầng thì chênh lệch với văn minh cảnh lớn quá sức tưởng tượng.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Mi Mao Kiếm Đường! Đây là kiếm đường gì thế này? Lục Nguyên nhìn thấy kiếm đường này thì lòng thầm nhủ.
Mi Mao Kiếm Đường, khi nhập môn ở trên cửa có vô số lông mày.
Lục Nguyên, Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách, Yến Phi Nhất cùng nhấc chân bước vào trong Mi Mao Kiếm Đường.
Tiến vào Mi Mao Kiếm Đường, nhập môn là một tấm biển ghi chép lại phong thái của mấy kỷ nguyên trước một vị kiếm khách. Nói là kỷ nguyên trước nào đó có một vị kiếm khách họ Giang, tung hoành thiên hạ vô địch. Kiếm khách họ Giang có thể cùng lúc thúc đẩy mấy trăm vạn phi kiếm, dù là ai đều chìm trong vô tận kiếm hải của gã.
Khi ấy kiếm khách họ Giang thậm chí còn đánh một trận với tiên cổ văn minh Hồng, cuối cùng kiếm khách họ Giang biến mất. Kiếm khách họ Giang không để lại nhiều bí tịch, hậu nhân kỷ niệm phong thái của gã, ở kiếm kỷ nguyên kỷ nguyên trước xếp kiếm khách họ Giang vào trong mười đại hoa tu từ xưa đến nay.
Cách đánh của kiếm khách họ Giang là không dùng kiếm kỹ, chỉ toàn là kiếm hải, mấy trăm thanh phi kiếm bão táp đánh. Hậu nhân vô cùng tôn sùng, có không ít kiếm tu muốn dùng chiêu này nhưng phát hiện không cách nào khống chế, dù ngẫu nhiên làm được thì uy lực không mạnh, không bằng ngự sử một kiếm.
Sau này ngẫu nhiên có một kiếm tu tên gọi Trường Mi Lão Nhân, lấy mày hóa kiếm, không ngừng dùng lông mày đâm ra. Phát hiện này tuy không có phong thái bằng kiếm khách họ Giang năm đó nhưng cũng khá uy lực, vậy nên sáng lập ra Mi Mao kiếm pháp. Lông mày của Trường Mi Lão Nhân mỗi lần đụng trận là sử dụng tinh hoa vô cùng, lập tức dùng công pháp thúc đẩy ra lông mày mới.
Đây chính là lai lịch của Mi Mao Kiếm Đường.
Thì ra Mi Mao Kiếm Đường còn có lịch sử như vậy. Lục Nguyên nhìn bên trong, phát hiện trong Mi Mao Kiếm Đường chỉ có một người. Người đó khoanh tay đứng, vô cùng thê lương.
Người đó chậm rãi quay đầu lại, đó là một ông lão có lông mày trắng rất dài.
- Ta chính là người duy nhất hiện nay của Mi Mao Kiếm Đường, chỉ cần các ngươi thắng ta thì xem như thắng Mi Mao Kiếm Đường, qua cửa này.
Bạch Mi Lão Nhân nói:
- Trong Mi Mao Kiếm Đường không thể dùng kiếm, chỉ có thể lấy lông mày của mình làm kiếm, đây là quy tắc của Mi Mao Kiếm Đường. Trên nguyên tắc, chỉ cần bịđối phương đâm trúng mà mươi kiếm là xem như thua.
Cao thủ bình thường một kiếm quyết thắng bại, lý do lập quy tắc ba mươi kiếm là để người khiêu chiến thử nghiệm chút, nếu không vừa tới Mi Mao Kiếm Đường chưa kịp thích ứng đã bịđá ra mới là oan. Khiến ngươi trong phạm vi ba mươi kiếm có thể dễ dàng thích ứng.
- Trước đó các ngươi hãy thích ứng làm sao mọc ra lông mày càng dài đi, trong trận chiến này cần dùng nó.
Lục Nguyên vốn có luyện một bộ chớp mắt kiếm pháp, bây giờ còn ra Mi Mao Kiếm Đường, hắn rất có hứng thú.
Đối với kiếm pháp đủ loại mới mẻ thì Lục Nguyên luôn dào dạt hứng thú.
Hết cách rồi, đây là tính cách của mình, thích kiếm pháp mới.
Mi Mao kiếm pháp, bộ kiếm pháp này thoát khuôn khỏi mấy trăm vạn kiếm pháp của kiếm khách họ Giang.
Hậu nhân không thể nào khống chế mấy trăm vạn thanh kiếm cho nên mới sáng tạo ra Mi Mao kiếm pháp.
Người sáng lập bộ Mi Mao kiếm pháp, Trường Mi Lão Nhân coi như tạm được.
Nhưng càng về sau càng yếu, ngày càng yếu, người tu luyện cũng thưa thớt dần, mãi đến bây giờ chỉ còn một mình Bạch Mi Lão Nhân là tu hành Mi Mao kiếm pháp. Trong Mi Mao Kiếm Đường chỉ có một mình Bạch Mi Lão Nhân thủ quan, qua được cửa này là xem như đi thông Mi Mao Kiếm Đường.
Trong năm kiếm đường thì Mi Mao Kiếm Đường xếp hạng năm.
Nhưng đừng tưởng Mi Mao Kiếm Đường xếp hạng năm thì dễđối phó.
Lục Nguyên dùng pháp lực thúc đẩy lông mày của mình mọc ra, chỉ phút chốc lông mày từ bình thường dài rũ xuống đến vai, cỏ vẻ cực kỳ yêu dị. Đến thế giới cảnh rồi thì bản thân sinh mệnh xu hướng hoàn mỹ, hoàn toàn nắm giữ gien, cho nên muốn thúc đẩy lông mày mọc không phải chuyện quá khó khăn.
Lục Nguyên quen thuộc lông mày mọc dài rồi bên kia Cố Thu Thủy, Phi Kiếm Khách, Yến Phi Nhất cũng hoàn thành xong.
Bạch Mi Lão Nhân nhìn bốn người, nói:
- Nếu bốn người các ngươi đã chuẩn bị tốt thì bắt đầu thôi. Người thứ nhất, Lục Nguyên.
Lão chỉ trong thoáng chốc đã thúc đẩy, vô số lông mày trắng rơi ra lao hướng Lục Nguyên. Lông mày trắng của lão như vô số phi kiếm, phút chốc tựa như mấy ngàn thanh phi kiếm ở không trung đâm tới.
Những mi mao phi kiếm uy lực không tính quá mạnh, nếu có thể dùng phi kiếm hoặc chiêu thức thì có thể trực tiếp đánh tan tác nó.
Mi Mao Kiếm Đường bản thân là một kiếm đường sa sút, tuyệt kỹ năm đó sớm biến mất trong đáy lịch sử.
Nhưng trận chiến này không thể dùng phi kiếm hoặc là kiếm khí, phải sử dụng lông mày.
Lục Nguyên bắt đầu vận dụng lông mày, phải đem một, hai sợi lông mày sử dụng như kiếm không khó, nhưng muốn một hơi thúc đẩy mấy trăm cái thì khó khăn. Lục Nguyên phát hiện cần phải không ngừng phân cách thần thức rồi mới chia thần thức từng sợi mỏng manh khống chế nó, tương đương với cùng lúc khống chế mấy trăm phi kiếm, việc này khá là khó khăn.
Lục Nguyên chưa từng thử qua cách chơi như vậy! Hắn luôn là nhất kiếm phá vạn pháp, một người một kiếm đối mặt các loại tình huống, đâu có đụng tới kiểu thế này.
Thoáng chốc mi mao phi kiếm lắc lư trước mặt Lục Nguyên.
Lúc này Mi Mao kiếm pháp của Bạch Mi Lão Nhân đã đến. Mi Mao kiếm pháp này không lắc lư chút nào, kiếm thuật tinh tuyệt, một lát đã đánh vô số mi mao phi kiếm của Lục Nguyên chao đảo. Giây lát sau Lục Nguyên dù tránh trái né phải nhưng vẫn bịđánh trúng chín lần.
Không sai, chiêu thứ nhất liền bịđánh trúng chín lần.
Mi mao phi kiếm của hai người cách biệt lớn như vậy đấy.
Bạch Mi Lão Nhân còn chưa ngừng tấn công, mấy trăm cọng bạch mi phi kiếm không ngừng xoay quanh Lục Nguyên. Lục Nguyên ngự hắc mi phi kiếm đánh với bạch mi phi kiếm của Bạch Mi Lão Nhân. Nhưng mặc kệ hắn làm cách nào cũng không địch lại bạch mi phi kiếm được, thật không thói quen cái loại chia ra vô số tinh thần khống chế mấy trăm phi kiếm như thế này.
Lần thứ hai công kích, Lục Nguyên lại bịđánh trúng tám lần, lần này tích lũy mười bảy lần. Tức là nói lại bịđánh trúng mười ba lần nữa là Lục Nguyên phải nhận thua.
Tình hình thật là hết sức nguy hiểm.
Trong lòng hắn dường như có gì đó nở hoa.
Không đúng!
Không phải trong tâm hồn mà là ở kiếm chi không gian.
Tiểu kiếm đạo thụ.
Nở hoa!
Không sai!
Tiểu kiếm đạo thụ mang ba thiết tắc, vốn chỉ xuất hiện một cái thôi còn lại hai thiết tắc vẫn chưa hiện ra. Trong hai thiết tắc chưa xuất hiện có một cái là thích ứng thiết tắc. Không sai, gần đây tiểu kiếm đạo thụ luôn không có được dinh dưỡng cần thiết cho nên không giống trước kia điên cuồng trưởng thành. Tuy nhiên, bản thân tiểu kiếm đạo thụ có sinh mệnh chứ không phải chỉ cần dinh dưỡng bón cho nó.
Khi Chu Thanh Huyền dạy về thích ứng thiết tắc thì Lục Nguyên có điều ngộ, phát hiện thích ứng thiết tắc chia làm hai loại. Một loại là thích ứng thiên địa, một loại khác là thích ứng chiến tranh. Lúc đó đã chôn xuống mầm thích ứng thiết tắc, mầm thích ứng thiết tắc này và tiểu kiếm đạo thụ kết hợp cùng nhau sinh ra biến đổi, có phản ứng, nhưng bởi vì Lục Nguyên chiến đấu kịch liệt nên không rảnh để ý những thứđó.
Bây giờ Lục Nguyên bị Bạch Mi Lão Nhân tấn công, chớp mắt bịđánh trúng mười bảy kiếm, mắt thấy sắp thua.
Làm sao đây? Còn có mười ba kiếm mà thôi.
Bây giờ nên làm thế nào?
Phải rồi, mình còn một chiêu, chính là Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo. Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình chắc có thể phục chế tất cả chiêu thức, trong đó nếu là kiếm chiêu thì chỉ cần mình nhìn một lần là phục chếđược ngay, chiêu thức thì cần nhìn mấy lần mới làm được. Gần đây chơi thượng cổ kiếm đạo quá sướng, thiếu chút quên đi Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo. Năm đó ngay cả Tam Cực Quy Nhất Thức mạn mẽ của Kiếm Chi Tử còn bị trực tiếp phục chế nữa là.
Chớp mắt Lục Nguyên phát động Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo. Bạch Mi Lão Nhân biến mày trắng thành phi kiếm nói trắng ra là một loại kiếm chiêu, Lục Nguyên bắt đầu mô phỏng.
Đòn tấn công của Bạch Mi Lão Nhân lại tới nữa, lần này lão đâm trúng Lục Nguyên bốn kiếm.
Bây giờ Lục Nguyên đã bịđâm trúng hai mươi mốt kiếm, còn chín kiếm nữa là thua nhưng hắn không sợ mà còn lấy làm mừng. Quả nhiên, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình có thể phục chế bạch mi phi kiếm của Bạch Mi Lão Nhân.
Bạch mi phi kiếm tiếp theo đã tới, lông mày Lục Nguyên quái dị sinh trưởng, khoảnh khắc vô số hắc mi phi kiếm bắn nhanh ra, cách khống chế không kém gì Bạch Mi Lão Nhân. Hai bên đều sử dụng hơn trăm thanh mi mao phi kiếm, khoảnh khắc hơn bốn trăm hắ, bạch mi phi kiếm ở không trung va đụng.
Kế quả hai bên va đụng chính là toàn bộ phi kiếm rơi xuống đất. Thật ra cái loại khống chế nhiều mặt thế này, cùng nắm giữ mấy trăm thanh không khả năng khống chế quá tinh diệu, cộng thêm lông mày mỏng nhỏ, va đụng thế này tập thểđứt rời cũng là bình thường.
Bạch Mi Lão Nhân ồ một tiếng, vốn lão cho rằng mình thắng nhưng không ngờ Lục Nguyên phản kích, cùng một cách khống chế. Lão lại vận dụng bốn trăm thanh bạch mi phi kiếm. Lục Nguyên thì sử dụng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo chớp mắt hấp thu cách lão sử dụng, dùng hơn bốn trăm hắc mi phi kiếm. Tám trắm cọng hắc bạch mi phi kiếm ở không trung va đụng nhau, cuối cùng đứt gãy.
Lại là ngang tay, Bạch Mi Lão Nhân ngây ra. Lão lấy ra một ngàn thanh bạch mi phi kiếm thì Lục Nguyên cũng lấy một ngà hắc mi phi kiếm. Hai loại phi kiếm ở không trung va chạm nhau, công kích rồi cuối cùng đứt gãy.
Bạch Mi Lão Nhân làm liều luôn, lão không tin tà. Lão là người thừa kế Mi Mao kiếm pháp chính tông, bây giờ Lục Nguyên dùng Mi Mao kiếm pháp như nhau không lẽ hắn vượt qua được lão sao? Bạch Mi Lão Nhân lấy ra chung cực một ngàn năm trăm thanh bạch mi phi kiếm, đây là số lượng cực hạn của lão, tối đa lão chỉ có thể khống chế nhiều như thế. Lão không tin Lục Nguyên cũng khống chếđược một ngàn năm trăm thanh mi mao phi kiếm.
Chỉ thấy lông mày Lục Nguyên mọc dài bay ra, hóa thành một ngàn năm trăm thanh hắc mi phi kiếm đánh tới. Phút chốc trên không trung ba ngàn thanh mi mao phi kiếm va đụng vào nhau, hai màu trắng đen hỗn loạn. Khi hắc, bạch ba ngàn cọng lông mày rơi trên mặt đất thì Bạch Mi Lão Nhân hoàn toàn kinh sợ.
- Ngươi, sao ngươi biết Mi Mao kiếm pháp được? Hơn nữa tạo nghệ Mi Mao kiếm pháp còn tương đương với ta!
Lão thật sự khó hiểu. Lục Nguyên không có thói quen giải thích Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo của mình, chỉ nói:
- Ta có thể càng mạnh.
Lại là kiếm pháp di chuyển, hai ngàn thanh hắc mi phi kiếm đâm nhanh tới. Lục Nguyên đã nắm giữ chỗ tinh túy nhất của Mi Mao kiếm pháp. Mi Mao kiếm pháp là cách cắt tinh thần cùng đem thần hồn khống chế kiếm tách thành mấy ngàn phần. Thần hồn của Lục Nguyên vô cùng cường đại, bây giờ thần hồn của hắn cường đại cỡ thế giới cảnh thập tầng, cộng thêm đã nắm giữ tinh túy nhất Mi Mao kiếm pháp, vậy nên có thể hóa thành hai ngàn thanh hắc mi phi kiếm.
Bạch Mi Lão Nhân thấy vậy thì càng chấn kinh, lão luyện mi mao phi kiếm lâu như vậy mà cực hạn chỉ là một ngàn năm trăm, kết quả Lục Nguyên cực hạn kéo đến con số hai ngàn, điều này sao có thể! Mình mới là truyền nhân chính tông của Mi Mao kiếm pháp, sao mà thua người khác được.
Bạch Mi Lão Nhân tinh thần không ổn định, chiêu này vượt qua cực hạn của lão, cộng thêm tốc độ kiếm cực nhanh. Bạch Mi Lão Nhân chưa kịp phản ứng đã bị nhiều hắc mi phi kiếm đánh trúng, trúng ba mươi cái, thua trận này.
- Ta thua, ngươi thành công xông Mi Mao Kiếm Đường.
Bạch Mi Lão Nhân ỉu xìu nói:
- Ngươi cũng học Mi Mao kiếm pháp? Được đến một truyền thừa khác của Mi Mao kiếm pháp?
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Ta không cần giải thích.
Người tà kiếm văn minh đứng bên cạnh thấy Lục Nguyên đánh bại Bạch Mi Lão Nhân thì ngẩn ra. Bạch Mi Lão Nhân ở trong tà kiếm văn minh không tính là cường giả gì, Mi Mao Kiếm Đường là yếu nhất trong năm kiếm đường, nhưng mà, Mi Mao Kiếm Đường có chút bản lĩnh, nếu thật xông vào thì người tà kiếm văn minh có rất nhiều kẻ bị kẹt lại.
Thế mà bây giờ Lục Nguyên chiến thắng.
Kiếm thuật của Lục Nguyên miễn cưỡng xem như có chút trình độ, không ít người tà kiếm văn minh thầm nghĩ. Đương nhiên đa số người tà kiếm văn minh đều cho rằng Lục Nguyên không phải lần đầu tiên luyện Mi Mao kiếm pháp, chắc là lúc trước có học một ít truyền thừa rồi, nếu không thì tuyệt đối không chơi giỏi như vậy, giỏi hơn cả Bạch Mi Lão Nhân là truyền nhân chính tông của Mi Mao kiếm pháp.
Lần này xông Mi Mao Kiếm Đường, coi như Lục Nguyên may mắn, vô cùng may mắn thắng truyền thừa Mi Mao kiếm pháp. Nhưng cửa tiếp theo sẽ không dễ dàng như vậy, năm kiếm đường hắn mới vượt qua cửa đơn giản nhất mà thôi.
Bản thân Lục Nguyên thì vô cùng sung sướng và hưng phấn.
Lục Nguyên cực kỳ yêu kiếm, thích kiếm pháp mới mẻ.
Thật lâu thật lâu rồi chưa từng thấy kiếm pháp mới. Kiếm pháp của Hiển Kiếm Môn, Ẩn Kiếm tông đều mất đi mùi vị, không kích thích nữa.
Mới vào tà kiếm văn minh đã gặp phải kiếm pháp kích thích như vây, lông mày hóa kiếm, thật là thú vị.
Lục Nguyên vượt qua Mi Mao Kiếm Đường. Lần này vượt Mi Mao Kiếm Đường hắn dùng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo nhưng người đứng xem đều cho rằng trước đó Lục Nguyên học Mi Mao kiếm pháp rồi, vậy nên không khiến bao nhiêu người chú ý. Có không ít người tà kiếm văn minh ở trong lòng cười nhạt, chỉ có thế thôi, bốn kiếm đường sau sẽ cho ngươi biết mùi.
Lục Nguyên bình tĩnh tinh thần tiến vào kiếm chi không gian của mình.
Trong kiếm chi không gian bắt đầu nở hoa.
Lúc trước đã nói tiểu kiếm đạo thụ, lời của Chu Thanh Huyền, và khi hắn chiến đấu thì cảm ngộ, ba cái kết hợp lại bản thân tiểu kiếm đạo thụ bắt đầu nở hoa. Lục Nguyên như có lĩnh ngộ, sơ bộ nắm giữ thích ứng thiết tắc, đây là thiết tắc thứ bảy hắn nắm lấy.
Trước kia đã nói rồi, thích ứng thiết tắc chia làm hai phần, một phần là thích ứng thiên địa, phần kia là thích ứng chiến tranh.
Bây giờ Lục Nguyên phát hiện mình đã nắm giữ một phần của thích ứng chiến tranh, chỉ cần nắm mười phần là có thể hoàn toàn khống chế phần thích ứng chiến tranh.
Một phần thích ứng chiến tranh ư?
Lục Nguyên thầm nhủ, lần này mình đối mặt là Mi Mao kiếm pháp hoàn toàn chưa từng tiếp xúc, mới đến một phần thích ứng chiến tranh, tức là nói phải thích ứng chiến đấu khác nhau mới xúc tiến phần thích ứng chiến tranh này. Vậy là lần này đến tà kiếm văn minh có lợi ích rất lớn cho hắn tu hành thích ứng thiết tắc.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tốt lắm!
Thích ứng thiết tắc thật là khác hẳn với các cách tu hành mấy thiết tắc khác.
Mấy thiết tắc khác cần là kiếm ý, còn thích ứng thiết tắc cần là thích hợp đủ các loại hoàn cảnh quái lạ, thật khiến người cảm thán.
Hắn mở mắt ra, phát hiện ba người kia đang xông Mi Mao Kiếm Đường.
Người thứ hai xông quan là Cố Thu Thủy.
Cố Thu Thủy nhìn Bạch Mi Lão Nhân, nói:
- Có thể bắt đầu.
- Tốt!
Bạch Mi Lão Nhân thúc đẩy bí pháp, lông mày trắng lại bắt đầu điên cuồng mọc. Cố Thu Thủy cũng dùng pháp lực thúc đẩy lông mày sinh trưởng. Bạch mi phi kiếm của Bạch Mi Lão Nhân đâm thẳng tới, pháp lực của Cố Thu Thủy thúc đẩy hắc mi phi kiếm như con rồng rạch phá không trung.
Bạch Mi Lão Nhân kinh kêu:
- Phá Vạn Tiên Pháp!
Xoẹt một tiếng, toàn thân Bạch Mi Lão Nhân bịđâm mấy hục hắc mi phi kiếm.
Cố Thu Thủy gật đầu nói:
- Không sai, chính là Phá Vạn Tiên Pháp.
Trước kia đã nói, cái gọi là Mi Mao kiếm pháp tức thoát khuôn khỏi Bách Vạn kiếm pháp của kiếm khách họ Giang mấy kỷ nguyên trước. Kiếm khách họ Giang có thể ngự mấy trăm vạn kiếm, đã từng cùng chủ chủ văn minh tiên cổ văn minh Hồng đại chiến một trận, cuối cùng biến mất không còn bóng dáng, nghe nói Hồng cũng chịu thiệt trong tay gã.
Truyền thuyết nói sau khi Hồng chịu thiệt thì sáng chế ra một môn phá ngàn vạn tiên pháp, chuyên phá loại kiếm pháp của kiếm khách họ Giang. Trong tiên cổ văn minh cũng có môn tiên pháp này nhưng người bình thường học không nổi, chỉ học bản đơn giản Phá Vạn Tiên Pháp. Cố Thu Thủy ở trong tiên cổ văn minh có ngẫu nhiên học được Phá Vạn Tiên Pháp giờ sử dụng ra.
Có thể dùng lông mày sử dụng ra Phá Vạn Tiên Pháp, vừa lúc phá sạch pháp môn của Bạch Mi Lão Nhân, Cố Thu Thủy qua ải.
Cố Thu Thủy qua ải rồi nhìn hướng Lục Nguyên, gã không yếu hơn hắn. Năm đó gã ở thử thách trung ương thiên triều đã thắng Lục Nguyên, bây giờ còn muốn thắng hắn, cho dù pháp lực không bằng hắn nhưng gã rất tự tin vào kiếm thuật của mình, tin tưởng có thể thắng Lục Nguyên.
Người thứ ba xông ải là Phi Kiếm Khách. Bình thường Phi Kiếm Khách là một thanh trường kiếm tung hoành, lần này đụng phải Mi Mao kiếm pháp như của Bạch Mi Lão Nhân rất là vô lực. Gã muốn dùng sát kiếm sắc bén giết qua nhưng cuối cùng lúc chơi Mi Mao kiếm pháp bị Bạch Mi Lão Nhân đánh bại. Gã vượt ải thất bại, lập tức bị Tà Cực Thiên Tôn phái người bắt lấy đem đi nhốt.
Người thứ bốn vượt ải là phương đông Đại Dịch quốc vô thượng thần thoại Yến Phi Nhất. Yến Phi Nhất cũng dùng Mi Mao kiếm pháp, lấy Mi Mao kiếm pháp đối đầu với Mi Mao kiếm pháp, thắng hiểm Bạch Mi Lão Nhân. Thì ra Yến Phi Nhất ở di thất địa lưu lạc thì có được một truyền thừa Mi Mao kiếm pháp giờ lấy ra đấu, thành công vượt ải.
Đến đây thì bốn người xông Mi Mao Kiếm Đường thứ nhất có ba người thành công, trông thì xác suất thành công rất cao.
Nhưng trong năm kiếm đường thì Mi Mao Kiếm Đường là ít người nhất, cung đơn giản nhất.
Trong bốn người thành công, Cố Thu Thủy may mắn học được Phá Vạn Tiên Pháp khắc Mi Mao kiếm pháp. Yến Phi Nhất thì may mắn từng học Mi Mao kiếm pháp mới qua được ải này. Đương nhiên trong mắt người khác Lục Nguyên cũng vô vàn may mắn từng học Mi Mao kiếm pháp, nhưng không biết rằng trong khi chiến đấu hắn dùng Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo học tập.
Bốn kiếm đường sau e rằng không dễ như vậy.
Lục Nguyên phía nam Đại Dung quốc. Cố Thu Thủy phía tây Đại Thụy quốc. Yến Phi Nhất phía đông Đại Dịch quốc, ba người ra khỏi Mi Mao Kiếm Đường, bây giờ lông mày của ba người đề trở về bình thường, đối với đẳng cấp như họ thì khống chế lông mày sinh trưởng quá đơn giản. Lục Nguyên phát hiện bây giờ mình từng luyện chớp mắt kiếm pháp, Mi Mao kiếm pháp luyện vô cùng đặc sắc.
Tiếp theo phải đi kiếm đường thứ hai, trình tự kiếm đường có thể tự lựa chọn không cần cưỡng cầu.
Cố Thu Thủy nói:
- Đi Vô Pháp Lực kiếm đường đi.
Lục Nguyên gật đầu đồng ý:
- Cũng được.
Tiếp theo ba người theo Tà Cực Thiên Tôn dẫn dắt đi Vô Pháp Lực kiếm đường.
Vô Pháp Lực kiếm đường trông khá là đơn giản, một gian nhà không tính quá cao. Đẩy cửa ra bước vào trong Vô Pháp Lực kiếm đường, Lục Nguyên bỗng phát hiện pháp lực của mình bị giam cầm, cũng thấy từ người Tà Cực Thiên Tôn toát ra pháp lực cực kỳ cường đại đã biến mất.
Tà Cực Thiên Tôn hời hợt nói:
- Trong Vô Pháp Lực kiếm đường thì pháp lực sẽ tạm thời bị cấm chế, không cần lấy làm lạ. Trong Vô Pháp Lực kiếm đường có không ít nguyên khí thiên địa, một ít ôn hòa một số cuồng bạo, không ổn định. Ngươi phải mượn nguyên khí thiên địa nơi này tiến hành chiến đấu, có thể chiến đấu đến cấp bậc gì thì phải xem chính các ngươi.
Nhờ vào Nguyên khí thiên địa xung quanh tiến hành chiến đấu, mà bản thân không có một chút pháp lực nào ư? Dường như mình có thể dùng kiếm lục, nhiếp thiên.
Tiến vào Vô Pháp Lực kiếm đường rồi hắn phát hiện bên trong không có nhiều người nhưng hơn Mi Mao Kiếm Đường một chút.
Tà Cực Thiên Tôn nói:
- Năm kiếm đường thật ra chia làm bốn cấp độ khó. Đơn giản nhất là Mi Mao Kiếm Đường, khó bình thường là Vô Pháp Lực kiếm đường và Nằm Đánh Kiếm Đường. Rất khó là Nhắm Mắt Đánh kiếm đường. Siêu cấp khó là Ngồi Đánh kiếm đường. Đặt chốt khó khăn như vậy là bởi vì cơ bản không ai tu luyện Mi Mao Kiếm Đường, cho nên nó mới là đơn giản nhất. Rất ít có chuyện không pháp lực hoặc cần nằm đánh, cho nên người hai kiếm đường này dù nhiều hơn Mi Mao Kiếm Đường nhưng không tính quá khó, khó khăn không mấy gian nan, dù sao càng nhiều người cạnh tranh thì độ khó kiếm đường mới càng cao.
- Có người rất khả năng đụng tới tình huống ngồi đánh hoặc con mắt tạm thời không thể sử dụng. Cho nên Nhắm Mắt Đánh kiếm đường mới rất khó, ngồi đánh thì là siêu cấp khó.
Tà Cực Thiên Tôn đại khái giới thiệu tình hình, giản đơn nói xong năm kiếm đường:
- Đương nhiên nếu nói các ngươi cho rằng Vô Pháp Lực kiếm đường độ khó chỉ bình thường mà khinh thường nó thì sẽ chết rất thảm, đây coi như bổn thiên tôn có ý tốt nhắc nhở.
Năm kiếm đường của một văn minh, Lục Nguyên không dám xem thường.
Bây giờ Lục Nguyên cảm thấy máu nóng sục sôi, đủ loại tình huống đấu kiếm, thật là thú vị.
Nhưng không biết trong nhóm người này ai ra đấu đây? Lục Nguyên nhìn hướng đám người Vô Pháp Lực kiếm đường.
Trong số đám người Vô Pháp Lực kiếm đường bước ra một kiếm giả cao gầy. Kiếm giả cao gầy đi tới trước mới phát hiện trên mặt gã có mười vết sẹo.
- Ta là Thập TựĐạo Nhân, chính là thủ đường của Vô Pháp Lực kiếm đường. Trong Vô Pháp Lực kiếm đường, dưới tình huống không pháp lực thì kiếm thuật của ta số một, nếu các ngươi có thể chiến thắng ta coi như qua cửa.
Thập TựĐạo Nhân lạnh lùng nói:
- Vậy thì người thứ nhất, Yến Phi Nhất.
Lần trước từ Lục Nguyên bắt đầu, lần này ngược lại do Yến Phi Nhất mở màn.
Yến Phi Nhất đi tới gần, tay nắm danh kiếm Điệp Luyến Hoa. Cái tên Điệp Luyến Hoa có câu chuyện của nó, tựa như Dưỡng Ngô tiên kiếm của Lục Nguyên. Đương nhiên Dưỡng Ngô tiên kiếm là sư phụ tặng cho Lục Nguyên, hy vọng hắn có thể dưỡng thiên địa hạo nhiên chính khí vào người. Còn Điệp Luyến Hoa của Yến Phi Nhất là một câu chuyện thê lương động lòng người.
Yến Phi Nhất rất có tự tin, bởi vì trong quá trình tu hành gã từng trúng Đan Hỏa Độc. Sau khi trúng Đan Hỏa Độc công lực hoàn toàn biến mất qua nhiều ngày, dùng hết cách mới hồi phục lại được, và pháp lực tăng nhiều lên. Chính vì từng mất đi tất cả pháp lực nên đối mặt tình huống không có pháp lực sử dụng nguyên khí thiên địa xung quanh đấu kiếm thì Yến Phi Nhất rất tự tin.
Yến Phi Nhất rung kiếm trong tay nói:
- Tên kiếm, Điệp Luyến Hoa, xin chỉ giáo.
Thập TựĐạo Nhân rung mũi kiếm một cái, đáp lễ:
- Tên kiếm, Thất Khứ, xin chỉ giáo.
Hai người đều là kiếm tu, theo quy tắc kiếm tu hành kiếm lễ, hành xong kiếm lễ lập tức đấu.
Lục Nguyên ở một bên quan sát, vì rất nhanh tới lượt hắn lên sân. Hắn thấy Yến Phi Nhất ra tay rất xảo, rất diệu, quả là hiểu về lợi dụng nguyên khí thiên địa xung quanh, đem nhiều pháp lực phủ bề mặt Điệp Luyến Hoa, phát ra một chiêu kiếm pháp cực kỳ xảo diệu. Kiếm pháp như thế này chắc là nên thắng.
Nhưng khi Lục Nguyên nhìn Thập TựĐạo Nhân ra kiếp thì biết Yến Phi Nhất không có cơ hội. Về mặt lợi dụng nguyên khí xung quanh hóa ra kiếm pháp càng xảo diệu thì Thập TựĐạo Nhân thắng Yến Phi Nhất rất nhiều.
Thập TựĐạo Nhân sắp thắng, Yến Phi Nhất sẽ thua.
Lục Nguyên mới đặt ra suy đoán thì sau ba mươi ba chiêu, Thất Khứ kiếm của Thập TựĐạo Nhân đã gác trên cổ Yến Phi Nhất.
- Ngươi thua.
Sau khi Yến Phi Nhất thua lập tức bị Tà Cực Thiên Tôn sai người bắt giữ. Bây giờ bốn người xông quan đã bị bắt hết hai chỉ còn lại có hai người.
Thập TựĐạo Nhân thắng Yến Phi Nhất rồi lạnh nhạt nói:
- Người tiếp theo.
Người tiếp theo chính là Cố Thu Thủy.
Trong năm kiếm đường, Vô Pháp Lực kiếm đường, đây là kiếm đường thứ hai đoàn người Lục Nguyên đi tới.
Kiếm đường này khó khăn bình thường.
Trên khó khăn bình thường còn có rất khó là Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, siêu khó là Ngồi Đánh kiếm đường.
Nhưng chỉ là khó khăn bình thường mà Yến Phi Nhất đã thất bại.
Khó khăn bình thường không bình thường chút nào.
- Người thứ hai, Cố Thu Thủy.
Cố Thu Thủy tiến lên, tay ấn Vọng Đường tiên kiếm. Cái tên Vọng Đường tiên kiếm tất nhiên bao gồm một câu chuyện tuyệt đẹp, chẳng qua bây giờ Cố Thu Thủy không có hứng thú nhắc tới câu chuyện này. Có một vài lúc, một câu chuyện là một người ở trong góc hoàng hôn nhìn ánh tà dương, uống chén rượu đắng một mình nhấm nháp.
Cố Thu Thủy đối với tình huống không có pháp lực, chiến đấu nhờ vào nguyên khí thiên địa xung quanh có chút tâm đắc. Gã tu hành là Vong Tình Thiên Địa Chi Thư, tổng cộng chia làm mười lăm quyết, gồm thiên ý, địa thế, quân vương, thân tư, sư giáo, kim đoạn, mộc ngoan, thủy thệ, hỏa diên, thổ yểm, nhật minh, nguyệt ánh, phong lưu, vân ế, ngã vô.
Từ cái tên mười lăm quyết có thể thấy tác dụng của Vong Tình Thiên Địa Chi Thư.
Không sai, Vô Pháp Lực kiếm đường chính là sở trường nhất của Cố Thu Thủy. Dùng sở trường nhất xuất chiến, Cố Thu Thủy có vài phần tự tin.
Thấy Cố Thu Thủy ra tay, Thập TựĐạo Nhân sắc mặt không thay đổi, chỉ khẽ kêu lên. Gã phát hiện đối thủ khống chế nguyên khí thiên địa xung quanh có chỗ đặc biệt nhưng không thể thắng gã được.
Lục Nguyên ở một bên quan sát, nhìn lâu phát hiện Cố Thu Thủy có bảy phần khả năng thua. Việc này có hai nguyên nhân, một là Cố Thu Thủy khống chế nguyên khí thiên địa chiến đấu trình độ không tệ nhưng so với Thập TựĐạo Nhân thì kém một bậc, một bậc đã là muốn mạng người rồi. Thứ hai thì là Thập TựĐạo Nhân quanh năm ở trong Vô Pháp Lực kiếm đường, khá hiểu về nguyên khí thiên địa nơi này phân bố. Cố Thu Thủy mới vào đây không hiểu quá rõ, cao thủ tranh chấp cách đường chỉđã là chênh lệch xa xôi, có thể ảnh hưởng chiến đấu.
Ván này Cố Thu Thủy sẽ thua.
Lục Nguyên phát hiện mình không có nhiều thời gian.
Vốn hắn cho rằng dựa vào một kiếm kiếm lục, nhiếp thiên là được, nhưng thế cục bày ngay trước mắt, thấy hai cuộc chiến của Yến Phi Nhất và Cố Thu Thủy, hắn hiểu rõ chỉ dựa vào kiếm lục, nhiếp thiên căn bản không đủ dùng, giờ phải nghĩ cách khác mới được.
Kiếm lục, nhiếp thiên của mình nên tăng thêm chút chút kỹ xảo ư?
Nếu tăng chút kỹ xảo thì nên tăng như thế nào? Cần nhiều ít biến đổi?
Trong đầu Lục Nguyên không ngừng tính tới tính lui, đầu óc xoay chuyển siêu nhanh. Nhưng tính đi tính lại Lục Nguyên phát hiện không được! Không được! Dù có tính cỡ nào thì đúng là có thể khiến kiếm lục, nhiếp thiên vô cùng tinh xảo, nhưng dựa theo biến đổi của mình muốn đấu với Thập TựĐạo Nhân thì e rằng giống như Cố Thu Thủy, sẽ thua về mặt không nắm rõ nguyên khí thiên địa chỗ này phân bố. Cùng Thập TựĐạo Nhân chơi chiêu xảo diệu là con đường sai lầm.
Vậy con đường nào mới là chính xác?
Lục Nguyên chìm trong suy tư, thậm chí lờ mờ cảm thấy đem xảo diệu thêm vào kiếm lục, nhiếp thiên có chút lấn cấn.
Khoan đã! Nghĩ ra rồi.
Kiếm lục, nhiếp thiên bản thân đi đường bá đạo.
Nếu thêm vào xảo diệu thì kỳ quặc, hơn nữa có xảo cỡ nào cũng không diệu bằng Thập TựĐạo Nhân tập trung tu luyện cách đánh không pháp lực.
Như vậy thì hoàn toàn chơi đường bá đạo đi.
Còn phải lĩnh ngộ một bá kiếm ý.
Thường ngày Lục Nguyên không phải loại người bá đạo, thuộc hạng mây bay nước chảy nhàn vân dã hạc, muốn đột nhiên đổi tính lĩnh ngộ bá kiếm ý hiển niên không phải chuyện dễ gì. Lục Nguyên nhớ đến hành động bá đạo thường ngày của mình, phát hiện có hai lần bá đạo nhất. Một lần là lúc bảo vệ Hoa Sơn, một mình đối mặt bầy yêu ma, không chút để ý một mình canh giữa cửa ải. Khí thế tuyệt đối không yếu, nói bạo ai là bạo tên đó, nói mấy chiêu bạo đứa nào là mấy chiêu kẻ đó chết. Còn một lần nữa là không lâu trước đó môn phái xếp hạng chiến, mặc kệ binh khí chung cực của môn phái ngươi, ta cứ nuốt hết là xong việc, đây cũng là bá đạo.
Lúc này trong kiếm chi không gian hai chữđốn, ngộ cùng lóe ánh sáng.
Trước kia đã nói hai chữ ngộ đạo một khi kết hợp thì có thể phát huy tác dụng to lớn.
Nhưng lúc trước hắn vẫn không sử dụng, bây giờ cần dùng thì hai hai chữ lập tức phát huy tác dụng.
Chỉ chốc lát sau một thượng cổ phù chú chữ bá bay lên đỉnh đầu Lục Nguyên. Lục Nguyên lại tăng một kiếm ý, kiếm ý này không đơn giản, tăng thêm rất nhiều uy lực cho kiếm lục. Lục Nguyên thầm nhủ, phải rồi, mình còn có một đạo tự phân thân, nếu đem bá kiếm ý, đạo tự phân thân cùng với nhiếp thiên, ba cái kết hợp lại thì sẽ như thế nào?
Bá đạo, bá đạo!
Cái này vốn có thể kết hợp.
Tuy bây giờ không phải chữ kết hợp mà là phân thân chữ kết hợp cùng kiếm ý nhưng chắc có thểđược.
Trong lòng Lục Nguyên dấy lên thật nhiều suy nghĩ, lập tức hành động, thí nghiệm uy lực mới của kiếm lục. Hắn thử một lần phát hiện uy lực kiếm lục mới tuyệt diệu vô cùng, tuy chưa hoàn toàn thử ra nhưng trong đầu mô phỏng một phen, lờ mờ cảm giác khí thế mạnh mẽ tiêu trừ tất cả.
Rất tốt!
Lúc này, Lục Nguyên phát hiện tiểu kiếm đạo thụ của mình đang trưởng thành, ra hoa. Lục Nguyên phát hiện một trong hai phần thích ứng thiết tắc, phần thích ứng chiến tranh tăng thêm một phần. Thú vị, thật là thú vị a, Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng.[/FONT][/SIZE]
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Chương 1175: Nhắm Mắt kiếm đường (1) Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Rốt cuộc mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, chuẩn bị trùng kích Vô Pháp Lực kiếm đường này thôi. Lục Nguyên mở mắt ra, phát hiện Cố Thu Thủy đã thua. Vô Pháp Lực kiếm đường khác với kiếm đường trước. Mi Mao Kiếm Đường là đâm trúng ba mươi lần mới tính thua, nơi này thì là bị đánh đến không còn sức trả đòn hoặc là điểm yếu bị khống chế liền tính thua. Dù gì chỗ này tuy không có pháp lực nhưng có thể điều động nguyên khí thiên địa xung quanh để chiến đấu, so với chiến đấu bình thường chênh lệch không quá xa. Cố Thu Thủy đấu thua đương nhiên cũng bị bắt. Tức là nói bốn người xông kiếm đường chỉ còn lại một mình Lục Nguyên, hơn nữa đây mới chỉ là kiếm đường thứ hai mà thôi, mặt sau còn có ba kiếm đường nữa.
Có thể tưởng tượng bên trong khó khăn.
Thập Tự Đạo Nhân chắp tay sau lưng đứng, nói:
- Người tiếp theo, Lục Nguyên.
Lục Nguyên tiến lên đối diện với Thập Tự Đạo Nhân.
Thập Tự Đạo Nhân nhìn Lục Nguyên, lắc đầu nói:
- Ta vốn cho rằng lần này xông năm kiếm đường là nhân vật nào giỏi lắm, thì ra chỉ có thế thôi. Người như vậy cũng dám xông năm kiếm đường, buồn cười thật. Thôi, ngày hôm nay để Vô Pháp Lực kiếm đường ta chém chết hết các ngươi. Lần trước các ngươi ở Mi Mao Kiếm Đường đơn giản nhất chiếm lợi chút xíu, đừng tưởng năm kiếm đường là dễ xông.
- Kiếm tu đến từ nước ngoài như các ngươi, hoặc là kiếm tu từ trung ương thiên triều làm sao hiểu chỗ tinh diệu kỷ nguyên trước của tà kiếm văn minh chúng ta được.
Giọng điệu của Thập Tự Đạo Nhân có tuyệt đối tự tin và khinh thường. Gã xem thường là kiếm thuật của Lục Nguyên, khinh thường kiếm thuật nước ngoài, xem thường kiếm thuật trung ương thiên triều. Nếu nói trung ương thiên triều còn có kiếm thuật lợi hại chút thì chỉ có giản chi văn minh, nhưng tăng thêm lớp áo khoác giản, không tính là kiếm thuật tinh thuần.
Lục Nguyên vui vẻ, xuất đạo đến giờ hắn chưa từng bị xem thường về kiếm thuật, tối đa bị người ta khinh về pháp lực thôi. Đây là lần đầu tiên bị xem thường kiếm thuật.
Lúc này kiếm quang của Thập Tự Đạo Nhân ở không trung giãn ra, đang thu nguyên khí thiên địa xung quanh. Rõ ràng gã định nhanh chóng đánh bại Lục Nguyên, trò cười khiêu chiến năm kiếm đường nên dừng ở đây.
- Một kiếm này, ta muốn kiếm tu ngoại bộ như ngươi biết sự tuyệt diệu của tà kiếm văn minh chúng ta.
Lục Nguyên lạnh lùng cười, nói:
- Cũng tốt, để ta xem kiếm thuật của tà kiếm văn minh các ngươi cao hay là kiếm thuật của ta cao.
Khi nói chuyện thì Lục Nguyên vươn ra một ngón tay.
- Một kiếm, ta dùng một kiếm đánh bại ngươi.
Lúc mới rồi Thập Tự Đạo Nhân liên tiếp đánh bại Yến Phi Nhất, Cố Thu Thủy có thể nói là liên tục chiến thắng, bây giờ Lục Nguyên lại nói là hắn muốn dùng một kiếm đánh bại Thập Tự Đạo Nhân.
Thập Tự Đạo Nhân suýt bật cười gã phát hiện thanh niên này buồn cười thật, buồn cười vô cùng. Về kiếm thuật thì tà kiếm văn minh là chí cao vô thượng, ở khu đánh nhau không pháp lực này Thập Tự Đạo Nhân tự nhận kiếm thuật của mình ở dưới văn minh cảnh có thể xếp vào ba hàng đầu trong thiên địa.
Vô! Cùng! Buồn! Cười!
Nói! Năng! Khoác! Lác!
Đây là cảm nhận của Thập Tự Đạo Nhân đối với Lục Nguyên.
Chính lúc này, Lục Nguyên lấy ra tân kiếm lục, bá đạo nhiếp thiên!
Khoảnh khắc một khí thế bá đạo trùm lên một kiếm nhiếp thiên, không chỉ như vậy, đạo tự phân thân cũng đang phóng ra khí thế không giống bình thường. Nếu nói tăng bá kiếm ý còn chưa đáng sợ, vậy thêm vào đạo tự phân thân sẽ rất khủng bố, đạo tự chính là chư thiên đệ nhất văn tự.
Vô số vòng xoáy quay quanh trên kiếm của Lục Nguyên, vô tận nguyên khí thiên địa xung quanh đều bị một kiếm này hấp thu.
Đó là một kiếm bá đạo cỡ nào!
Thập Tự Đạo Nhân phát hiện dù mình có quen thuộc nguyên khí thiên địa nơi này hơn cũng vô dụng, vì tất cả đều bị một kiếm đó hút sạch không chừa chút nào. Sao có thể chứ! Tại sao có kiếm thuật bá đạo như vậy! Hút sạch toàn bộ, không có một chút gì dư thừa cho người bên cạnh.
Súc thế tràn đây, kích thứ nhất cũng là bá đạo nhất của Lục Nguyên, tân kiếm lục, bá đạo nhiếp thiên! Một kiếm đánh xuống, trong đó một kích này Vô Pháp Lực kiếm đường chấn động ầm ầm.
Dưới kích này, Thập Tự Đạo Nhân biến thành một mảnh lá cây trong nước lũ, bị nhấn chìm.
Một kiếm kia bá đạo! Khiến người ta hoảng loạn.
Kiếm thế rốt cuộc hoàn toàn chấm dứt. Khi kiếm thế kết thúc thì Thập Tự Đạo Nhân toàn thân đầy vết thương, gã thua mà không hiểu gì cả. Tại sao mình ở trong Vô Pháp Lực kiếm đường lâu như vậy mà không nghiên cứu ra chiêu thức giống thế, đem tất cả nguyên khí thiên địa hấp thu không chừa chút gì, Lục Nguyên thì đã nghiên cứu ra. Suy nghĩ trước khi gã bị trọng thương hôn mê là một kiếm kia quá bá đạo.
Thập Tự Đạo Nhân, người thủ đường cửa này, đánh bại gã tức là qua ải.
Tà Cực Thiên Tôn tuyên bố:
- Lục Nguyên thắng, thành công khiêu chiến Vô Pháp Lực kiếm đường!
Năm kiếm đường bây giờ đã qua hai.
Ra khỏi Vô Pháp Lực kiếm đường, Tà Cực Thiên Tôn nói:
- Bây giờ còn lại ba kiếm đường gồm khó bình thường Nằm Đánh Kiếm Đường, rất khó Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, và siêu khó Ngồi Đánh kiếm đường. Bây giờ ngươi muốn chọn cái nào?
Lục Nguyên nói:
- Nhắm Mắt Đánh kiếm đường.
Tà Cực Thiên Tôn hỏi lại:
- Rất khó Nhắm Mắt Đánh kiếm đường ư? Sao không chọn khó bình thwòng Nằm Đánh Kiếm Đường? Vậy thì có khả năng qua ải chút.
- Không có gì hay cả, sớm muộn gì phải qua Nhắm Mắt Đánh kiếm đường.
- Qua khó bình thường Nằm Đánh Kiếm Đường mà không qua được rất khó Nhắm Mắt Đánh kiếm đường thì cũng vô dụng.
- Cũng đúng.
Tà Cực Thiên Tôn gật đầu, dẫn Lục Nguyên đi Nhắm Mắt Đánh kiếm đường.
Trên cửa Nhắm Mắt Đánh kiếm đường vẽ một con mắt nhắm.
Tiến vào trong kiếm đường, hắn phát hiện bên trong có chút ánh sáng miễn cưỡng thấy rõ ràng, cũng phát hiện bên trong có không ít người, cỡ vài trăm, so với Vô Pháp Lực kiếm đường trước thì nhiều người hơn rất nhiều. Lục Nguyên nhìn hướng mấy trăm người, không thấy ai bước ra cả.
Lục Nguyên hỏi:
- Người thủ đường là ai?
Người thủ đường Vô Pháp Lực kiếm đường là Thập Tự Đạo Nhân, người thủ đường đợt này sẽ là ai.
Một giọng nói tà khí vang lên:
- Người thủ đường chính là ta.
Lục Nguyên phát hiện thanh âm khá quen tai, nhìn qua thì phát hiện hóa ra chính là Tà Cực Thiên Tôn.
Tà Cực Thiên Tôn chắp tay sau lưng đứng, nói:
- Không sai, người thủ đường Nhắm Mắt Đánh kiếm đường chính là ta. Ta là pháp lực thế giới cảnh thập tầng, đương nhiên ta sẽ không dùng pháp lực khi dễ ngươi, để ta nói quy tắc của Nhắm Mắt Đánh kiếm đường.
- Trong Nhắm Mắt Đánh kiếm đường qua một lát sẽ hoàn toàn mất đi ánh sáng, và ngăn cách thần niệm chỗ này, không thể dùng thần niệm đối địch. Chúng ta bay không phát ra thanh âm, cho nên không thể dựa vào thanh âm tìm kiếm đối thủ, có thể dựa vào chính là cảm giác, tâm của mình.
- Cùng lúc đó, chúng ta sẽ dùng pháp lực thế giới cảnh nhị tầng đánh, và chỉ có thể dùng kiếm thuật, không thể sử dụng pháp bảo.
Tà Cực Thiên Tôn nói:
- Cuối cùng, ai trước tiên mất đi sức chiến đấu thì người đó thua.
Nghe Tà Cực Thiên Tôn nói ra quy tắc của Nhắm Mắt Đánh kiếm đường, Lục Nguyên gật đầu.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx