02-12-2010, 11:55 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết
Quyển 12 – Thiên Äịa Vô Cá»±c – chÆ°Æ¡ng 068
Chương 1060 – Lục Vân hồi gia
(Lục Vân vỠnhà )
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: Diamondismail
Biên dịch: Humanity
Biên táºp: Humanity
Nguồn: TTV
Lục Vân không hỠđáp lại nhÆ°ng vẻ mặt lại lá»™ ra nụ cÆ°á»i, ánh mắt lấp lánh vẻ hoà i niệm. Bách Linh, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đến bên Lục Vân, thấy chà ng đứng yên lặng lẽ, trong lòng biết đã đến nÆ¡i tìm, không khá»i Ä‘Æ°a mắt đánh giá và i lần.
Ban đầu, những phòng ốc sắp xếp hoà n toà n không khiến ba cô để ý, dù sao nó cÅ©ng rất tầm thÆ°á»ng. NhÆ°ng giây lát sau, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết phát hiện chá»— khác thÆ°á»ng, hô nhẹ má»™t tiếng:
- NÆ¡i nà y quái dị, bốn bá» không ngá» có tráºn pháp bảo há»™.
Bách Linh và ThÆ°Æ¡ng Nguyệt nghe váºy, quan sát cẩn tháºn, quả nhiên thấy sáu cá»™t trụ đá láºp thà nh má»™t hình sáu cạnh, má»—i cá»™t đá bên trong Ä‘á»u có linh khà mạnh mẽ tụ hoà i không tan.
Hơi kinh ngạc, Thương Nguyệt nói:
- Tráºn nà y uy lá»±c không kém, xem ra ngÆ°á»i bố trà tráºn tu vi không bình thÆ°á»ng.
Bách Linh cau mà y nói:
- Linh khà trong sáu cột đá nà y có phần kỳ quái, có cảm giác quen biết.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cÅ©ng cất lá»i:
- Muá»™i cÅ©ng cảm thấy váºy nhÆ°ng nhất thá»i không nói rõ được. Lục Vân, huynh dừng lại ở đây có phải bởi vì phát hiện nà y không?
Lục Vân không đáp, vẻ mặt kỳ quái khiến ba cô đầy nghi hoặc, nhìn chằm chằm và o chà ng.
Phát hiện được tâm tình của ba cô, Lục Vân cÆ°á»i cÆ°á»i nhá» nhẹ nói:
- Huynh nói dẫn các muá»™i Ä‘i tìm món ngon, vì sao các muá»™i Ä‘á»u quên hết rồi?
Bách Linh kinh ngạc đáp:
- Huynh Ä‘i đến đây vì tìm món ăn? Không phải vì tráºn pháp nà y?
Lục Vân báºt cÆ°á»i cao thâm khó lÆ°á»ng:
- Sao rồi, tưởng huynh đang nói đùa sao?
Bách Linh đáp:
- Không phải, nhÆ°ng bá»n muá»™i không hiểu rõ được, huynh dẫn chúng ta đến nÆ¡i nà y tháºt ra muốn tá» rõ Ä‘iá»u gì đây?
Nhìn ba cô, Lục Vân báºt cÆ°á»i thần bÃ, sau đó Ä‘Æ°a tay vuốt ve mái tóc của Hải Nữ, nhá» nhẹ dặn dò:
- Hải Nữ, con Ä‘i và o trong nhà đi, nhá»› phải có lá»… phép, nói là Lục Vân đã trở vá», đến lúc đó cam Ä‘oan sẽ có đồ ăn ngon.
Hải Nữ không chút nghi ngá», cÆ°á»i duyên nói:
- Phải váºy không? Thế thì tốt, con Ä‘i và o trong đó đây.
Nói rồi liá»n chạy thẳng và o trong nhà .
Mắt thấy Hải Nữ rá»i Ä‘i, khuôn mặt Lục Vân thôi cÆ°á»i, nhá» nhẹ nói:
- Các muá»™i không phải cảm thấy linh khà trong tráºn pháp nà y rất quen thuá»™c sao? Tháºt ra các muá»™i phân tÃch cẩn tháºn sẽ phát hiện được, nó vá»›i khà tức trên ngÆ°á»i huynh vô cùng tÆ°Æ¡ng tá»±.
Nghe váºy, cả ba cô thất kinh, ngạc nhiên nhìn Lục Vân, suy nghÄ© lá»i của chà ng. Rất nhanh, ThÆ°Æ¡ng Nguyệt nghÄ© đến má»™t chuyện, cất tiếng há»i:
- Lục Vân, ý huynh nói là tráºn pháp nà y do huynh láºp ra phải không?
Bên cạnh, Trương Ngạo Tuyết vẻ mặt phức tạp, nhỠnhẹ nói:
- Lục Vân, đây là nhà của huynh phải không?
Lá»i nà y phát ra, Bách Linh và ThÆ°Æ¡ng Nguyệt nhịn không được hô lên má»™t tiếng kinh ngạc, ai nấy nhìn Lục Vân, trong mắt có mấy phần u oán.
Lục Vân há»i lại:
- Vì sao lại thấy được váºy?
Trương Ngạo Tuyết nhỠnhẹ đáp:
- Không phải huynh sai Hải Nữ và o truyá»n lá»i nói là Lục Vân trở vá» rồi sao? Trở vá», đây không phải thể hiện trÆ°á»›c đây huynh đã từng ở nÆ¡i nà y, có đúng không?
Lục Vân báºt cÆ°á»i nhẹ, tán thưởng:
- Vẫn là Ngạo Tuyết thông minh, đoán ra được trước hết.
Bách Linh múa quyá»n đánh Lục Vân, mắng:
- Huynh à , tháºt là khoái chá»c ngÆ°á»i ta, quay vá» nhà cÅ©ng không nói cho bá»n muá»™i rõ, hại cho bá»n muá»™i không có chuẩn bị tâm lý trÆ°á»›c, ngay cả lá»… váºt cÅ©ng không có được.
Thương Nguyệt vẻ mặt đỠlên, nhỠnhẹ nói:
- Cố ý khiến bá»n muá»™i xấu mặt, huynh quả tháºt là … còn cÆ°á»i nữa.
Lục Vân nói:
- Các muá»™i chÃnh là lá»… váºt tốt nhất huynh mang vá» cho cha mẹ, tin chắc bá»n há» thấy các muá»™i rồi nhất định sẽ vô cùng hà i lòng.
Ba cô trừng chà ng, sau đó cúi đầu không nói, im lặng đứng bên cạnh chà ng.
Lúc nà y, trong nhà truyá»n ra tiếng bÆ°á»›c chân vá»™i vã, chỉ thấy má»™t đôi trung niên nam nữ anh tuấn xinh đẹp xông ra ngoà i, vừa kÃch Ä‘á»™ng gá»i Vân nhi, vừa chạy thẳng tá»›i đó.
Thấy váºy, Lục Vân vẻ mặt hÆ¡i Ä‘á»™ng Ä‘áºy, nhanh chóng bÆ°á»›c tá»›i hai bÆ°á»›c, vừa ôm hai ngÆ°á»i và o lòng, miệng kêu cha mẹ. Sau hai năm, thân nhân gặp lại, tình cảm dâng trà o đó không bút má»±c nà o có thể diá»…n tả được.
Ngoà i cá»a, Hải Nữ nhìn thấy cảnh nà y, lẩm bẩm thì thầm:
- Té ra sư phụ vỠnhà rồi, Hải Nữ cũng nhớ đến cha mẹ.
Giữa sân, Lục mẫu Trương Hoa Phượng ôm chặt lấy Lục Vân khóc lóc nói:
- Vân nhi, hai năm rồi, mẹ nhớ con lắm, con sống có tốt không, có khổ sở gì không?
Lục Văn VÅ© ánh mắt đầy lệ, kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Vân nhi, con không việc gì là tốt rồi, không việc gì là tốt rồi, ta và mẹ con cứ mãi lo nghĩ cho con.
Lục Vân hÆ¡i cảm Ä‘á»™ng, tình thân rất nhiá»u khiến chà ng trÆ°á»›c giá» chÆ°a khóc cÅ©ng phải rÆ¡i lệ.
- Cha, mẹ, Vân nhi rất an là nh, cha mẹ không cần phải lo lắng cho con, không phải con rất khá»e mạnh đây sao?
Cẩn tháºn nhìn chà ng, TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng vẻ mặt nở nụ cÆ°á»i vui mừng, gạt nÆ°á»›c mắt nói:
- Hoà n hảo, không ốm, so với ngà y trước bỠđi không thay đổi.
Lục Vân VÅ© nhìn con, phụ há»a:
- Äúng thế, không thay đổi gì, bất quá có vẻ thà nh thuá»™c lắm.
Nói xong lÆ¡ đãng Ä‘Æ°a mắt Ä‘i liá»n phát hiện có ba cô, vá»™i và ng kéo TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng nói:
- Phu nhân, còn có khách ở đây, nhanh gặp khách.
TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng tháºt ra vừa khá»i cá»a đã thấy rồi, nhÆ°ng nhất thá»i kÃch Ä‘á»™ng quên Ä‘i nhiá»u thứ, lúc nà y nghe chồng nhắc nhở, má»›i Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, cÆ°á»i mắng:
- Mẹ tháºt hồ đồ quá, ngay cả khách cÅ©ng quên chà o há»i.
Nói rồi buông Lục Vân Ä‘i thẳng đến ba cô, miệng bà cÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Ba vị cô nÆ°Æ¡ng đừng cÆ°á»i, má»i và o trong nhà ngồi.
Ba cô vẻ mặt đỠbừng, trong lòng rất khẩn trương, hà nh lễ hoảng loạn nói:
- Con dâu ra mắt mẹ chồng.
Lá»i nà y hÆ¡i Ä‘á»™t ngá»™t, bất quá ba cô Ä‘á»u hiểu rõ, Lục Vân nếu muốn dẫn bá»n há» vá» nhà , hẳn tất nhiên muốn là m rõ thân pháºn, vì thế ba cô ngầm cho là tốt, dùng thân pháºn con dâu ra mắt.
Trương Hoa Phượng chợt dừng bước, vẻ mặt hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn Lục Vân lại nghe chà ng nói:
- Mẹ, bá»n há» Ä‘á»u là con dâu của mẹ, mẹ không phải thấy tốt chăng?
TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng Ä‘á»™t nhiên bừng tỉnh, cÆ°á»i mắng:
- Nói báºy, mẹ đã sá»›m muốn bồng cháu, tá»± nhiên muốn nhìn cho rõ.
Nói rồi Ä‘Æ°a tay đỡ ba cô, cẩn tháºn đánh giá.
Vừa má»›i thấy, TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng không khá»i kêu lên kinh ngạc:
- A! Äược! Äược! Äược! Ba con ai mẹ cÅ©ng Ä‘á»u thÃch hết, con ta tháºt sá»± là diá»…m phúc lá»›n bằng trá»i rồi.
Nói rồi không nhịn được cÆ°á»i rung ngÆ°á»i, rõ rà ng ba con dâu khiến bà rất vừa ý.
Lục Văn Vũ đưa mắt nhìn ba cô, vẻ mặt bình tĩnh cũng toát ra nét kinh hãi, vỗ vai Lục Vân nói:
- Vân nhi, con quả tháºt có mắt, hãy trân trá»ng cho tốt.
Lục Vân cÆ°á»i nói:
- Äa tạ cha đã khÃch lệ, Vân nhi sẽ rất quý trá»ng.
Hải Nữ lúc nà y chạy đến bên Lục Vân, duyên dáng nói:
- SÆ° phụ, ngÆ°á»i không phải nói có đồ ăn ngon sao, Hải Nữ đã đói bụng rồi.
Lục Vân cÆ°á»i nói:
- Äừng gấp, đợi má»™t lúc liá»n có thể ăn cÆ¡m rồi.
TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng nghe váºy, Ä‘ang vui mừng bừng tỉnh, lá»›n giá»ng nói:
- Äừng gấp, để ta láºp tức chuẩn bị đồ ăn ngon, hôm nay chúng ta phải ăn mừng cho tháºt lá»›n má»™t chút.
Nói rồi kéo tay ba cô, cÆ°á»i không khép miệng Ä‘i và o trong nhà .
Lục Văn VÅ© kéo con trai cÆ°á»i nói:
- Hai năm qua, mẹ con hôm năm chÃnh là ngà y vui mừng nhất.
Lục Vân nói:
- Äúng thế, Vân nhi dẫn ba cô con dâu thiên hạ vô song vá», mẹ tá»± nhiên cao hứng rồi.
Lục Vân Vũ nói:
- Cha cũng cao hứng và kiêu ngạo vì con.
Trong nhà , cha con Lục Vân ngồi bên bà n, nhà n rá»—i nói chuyện. Hải Nữ không ngồi yên được, nhảy nhót lung tung trong nhà , má»™t lúc ở phòng bếp, má»™t lúc ở nhà chÃnh, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng cÆ°á»i duyên.
Trong bếp, ba cô dần dần bình tÄ©nh lại, phụ giúp TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng lúc nói lúc cÆ°á»i khiến bà vui nhÆ° ở trên thiên Ä‘Ã ng. Ba cô con dâu nà y Ä‘á»u hệt nhÆ° tiên nữ, khà chất phi phà m, nữ nhân bình thÆ°á»ng hoà n toà n không so sánh được, là m sao không khiến TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng vui mừng đây chứ?
Giây lát sau, thức ăn đã chuẩn bị xong, ngÆ°á»i má»™t nhà ngồi vá»›i nhau, vừa ăn cÆ¡m vừa nói chuyện. Trên bà n tiệc, cá» chỉ ba cô Æ°u nhã, khiến cha mẹ Lục Vân vui mừng rất sâu sắc. Hải Nữ tinh nghịch đáng yêu, chá»c cho má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i lá»›n, tăng thêm không khà cho căn nhà .
Lục Vân vẻ mặt cứ cÆ°á»i mỉm, nhất định không nói đến chuyện nhân gian, ngược lại còn há»i những chuyện xÆ°a trong thôn núi, hoà n toà n hòa nháºp và o trong nhà .
CÆ¡m trÆ°a xong, má»i ngÆ°á»i ăn ngon mặt mà y há»›n hở. Dá»n bà n xong, Lục mẫu TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng há»i:
- Vân nhi, lần nà y quay vỠkhông đi nữa chứ?
Lục Vân cÆ°á»i đáp:
- Vân nhi còn có chuyện chÆ°a xong, tạm thá»i không thể ở lâu bên cạnh, bất quá mấy ngÆ°á»i Ngạo Tuyết và Hải Nữ có thể ở lại mấy ngà y.
TrÆ°Æ¡ng Hoa Phượng nghe váºy thất vá»ng, nhÆ°ng nghe ba cô Ngạo Tuyết muốn ở lại, láºp tức tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cao hứng nói:
- Thế thì tốt, mẹ nhìn thấy các con dâu thêm lâu, nói chuyện với các con.
Bên cạnh, Lục Văn VÅ© há»i:
- Vân nhi, con thì sao? Không ở nhà thêm và i ngà y sao?
Lục Vân lắc đầu nói:
- Vân nhi còn có chuyện quan trá»ng không thể cháºm trá»…, vì thế phải Ä‘i là m.
Gáºt đầu hiểu rõ, Lục Văn VÅ© lên tiếng:
- Äại sá»± quan trá»ng, cha cÅ©ng không giữ con lại, đợi tÆ°Æ¡ng lai má»i chuyện kết thúc rồi con má»›i quay vá» cÅ©ng không muá»™n.
Lục Vân nói:
- Cha yên tâm, ngà y đó sẽ không lâu lắm đâu.
Nói rồi đứng lên rá»i khá»i nhà , má»™t mình đứng ở trong sân, nhìn vá» phÃa núi non xa xa.
Nhẹ Ä‘i đến bên Lục Vân, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết há»i:
- Huynh đang muốn đi gặp sư phụ huynh sao?
Lục Vân nghiêng đầu nhìn nà ng, cÆ°á»i nhẹ nói:
- Không hẳn chỉ là nhÆ° váºy.
Trương Ngạo Tuyết ánh mắt hơi mơ hồ, nhỠnhẹ nói:
- Phải váºy chăng? Vì sao không nói rõ vá»›i bá»n muá»™i váºy?
Lục Vân ngÆ°ng cÆ°á»i, hÆ¡i nặng ná» nói:
- Äó là con Ä‘Æ°á»ng huynh nhất định phải Ä‘i, ai cÅ©ng không giúp được gì. Còn chuyện sao không nói nguyên nhân cho các muá»™i, chÃnh là không muốn các muá»™i thắc mắc.
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết gáºt nhẹ, nhá» giá»ng nói:
- Muá»™i hiểu rõ rồi, nhÆ°ng vì sao huynh lại lo lắng nhÆ° váºy?
Lục Vân nhìn nà ng, than nhẹ:
- Má»—i bÆ°á»›c Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng của huynh Ä‘á»u ngáºp đầy hung hiểm, cà ng vá» cuối cà ng đáng sợ. Lần nà y chÃnh là lúc quan trá»ng nhất trong Ä‘á»i của huynh, đáng tiếc huynh lại không nhìn ra được.
Báºt cÆ°á»i thản nhiên, TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết nắm lấy tay chà ng, kiên định nói:
- Không cần phải sợ, các muá»™i tin tưởng huynh nhất định sẽ chiến thắng má»i thứ!
Cảm nháºn được ý nghÄ© trong lòng nà ng, Lục Vân láºp tức cảm thấy mở rá»™ng tâm hồn, toà n thân ngáºp đầy vẻ tá»± tin.
- Äược, vì các muá»™i, cho dù khốn nạn thế nà o, huynh cÅ©ng Ä‘á»u phải đánh ngã được nó!
TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết cÆ°á»i cÆ°á»i, quay đầu nhìn lại cá»a, chỉ thấy má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang mỉm cÆ°á»i, Ä‘ang nhìn vá» hai ngÆ°á»i. Thá»i khắc đó, tiếng lòng không lá»i hóa thà nh nụ cÆ°á»i hiểu ý, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa.
Buổi chiá»u, Lục Vân ở nhà tiếp đãi cha mẹ và ba cô má»™t khoảng thá»i gian tốt đẹp, sau đó liá»n lên tiếng muốn Ä‘i.
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của hailua2523
02-12-2010, 11:57 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết
Quyển 12 – Thiên Äịa Vô Cá»±c – chÆ°Æ¡ng 069
Chương 1061 – Sư phụ sư nương
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: Diamondismail
Biên dịch: Humanity
Biên táºp: Humanity
Nguồn: TTV
Lúc chia tay, Lục Vân Ä‘Æ°a “Thiên Uy lệnh†cho TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết bảo quản, sau đó kêu Hải Nữ đến bên cạnh, Ä‘Æ°a “NhÆ° à hoà n†của Thiên Äịa môn chủ ra Ä‘eo và o cổ nó, dặn dò:
- Váºt nà y không được rá»i ra, con phải bảo quản cho tháºt tốt.
Hải Nữ vuốt ve vòng ngá»c, há»i lại:
- SÆ° phụ, vòng ngá»c nà y kỳ diệu, mang trên ngÆ°á»i rất thoải mái, nó tên là gì váºy?
Lục Vân trả lá»i:
- Váºt nà y tên là NhÆ° à hoà n, chÃnh là bảo váºt quý giá trong trá»i đất, chÃnh là lá»… váºt sÆ° phụ cho con, nhất định không thể là m hÆ° hao được, biết không?
Hải Nữ cÆ°á»i duyên:
- SÆ° phụ yên tâm, lá»… váºt ngÆ°á»i cho Hải Nữ, con nhất định sẽ giữ kỹ.
Mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, Lục vân liếc cha mẹ và ba cô, cÆ°á»i nói:
- Äừng lo lắng, con sẽ quay vá» rất nhanh thôi.
Nói rồi lóe lên biến mất, rõ rà ng không muốn đối mặt với đau thương.
******
ThÆ°Æ¡ng Phong lÄ©nh, má»™t nÆ¡i Lục Vân quen thuá»™c, chà ng há»c nghỠở đây mÆ°á»i hai năm, có quá nhiá»u hồi ức và dÄ© vãng.
Hiện nay, lại quay lại nÆ¡i nà y, má»™t chút hoà i niệm và cảm xúc, không khá»i toát ra trên khuôn mặt.
Báºt cÆ°á»i nhè nhẹ, Lục Vân thôi cảm xúc, cung kÃnh hà nh lá»… vá»›i Ä‘á»™ng núi Ä‘en ngòm, sau đó mở miệng lên tiếng:
- SÆ° phụ, Vân nhi quay vá», ngÆ°á»i cÅ©ng không muốn ra gặp mặt chăng?
Cá»a Ä‘á»™ng lóe lên bóng ngÆ°á»i, má»™t nam tỠáo Ä‘en anh tuấn âm thầm hiện ra, ánh mắt kỳ dị nhìn Lục Vân, khóe miệng nhếch lên nụ cÆ°á»i và i phần thần bÃ.
Lục Vân nhìn ông, ánh mắt lấp lánh, cÆ°á»i ha hả nói:
- Sư phụ ngà y đó thu con là m đồ nhi, không phải đã nhìn thấy con sau nà y lớn lên nhất định rất tuấn tú chăng?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông áo Ä‘en lên tiếng:
- Nói lung tung, vi sÆ° nếu quan trá»ng vẻ ngoà i nhÆ° váºy sao vẫn giữ khuôn mặt già lão xấu xà vá»›i ngÆ°á»i khác.
Lục Vân cÆ°á»i ha hả nói:
- SÆ° phụ trÆ°á»›c đây ở má»™t mình, lại quen biếng nhác, tá»± nhiên sẽ không để ý đến bá» ngoà i. Tình hình hiện nay không giống váºy, sÆ° phụ là m sao không chú trá»ng đến hình thức được?
Trừng Lục Vân, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông áo Ä‘en Duyên Diệt cÆ°á»i mắng:
- Miệng lưỡi trÆ¡n tuá»™t, không lá»›n không nhá», con sao biết sÆ° phụ trÆ°á»›c đây chỉ má»™t mình đây?
Lục Vân sá»ng sá», sau đó cÆ°á»i nói:
- Té ra sÆ° phụ trÆ°á»›c đây vẫn giấu mình trong vá».
Duyên Diệt cÆ°á»i nhẹ đáp:
- Thế nà o, không được sao?
Lục Vân đáp:
- Äược, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên được, nhÆ°ng đồ nhi rất hiếu kỳ, chuyện nà y nhiá»u năm rồi không được gặp sÆ° nÆ°Æ¡ng, sÆ° phụ không muốn thỉnh ra cho đồ nhi gặp mặt má»™t lượt à ?
Duyên Diệt mắng:
- Tiểu tá» thúi, ra ngoà i hai năm không há»c chuyện tốt, ngược lại há»c chuyện xấu không Ãt.
Lục Vân cÆ°á»i ha hả nói:
- Chuyện tốt Ä‘á»u há»c ở sÆ° phụ, ngÆ°á»i ta ở ngoà i Ä‘á»u là ngÆ°á»i xấu, tá»± nhiên không há»c được chuyện tốt nà o.
Duyên Diệt nói:
- Bá»›t vuốt mông ngá»±a Ä‘i, vi sÆ° không thÃch chuyện nà y. Con lần nà y quay vá», không phải chỉ Ä‘Æ¡n giản muốn đến gặp ta sao?
Lục Vân cÆ°á»i đáp:
- SÆ° phụ quả tháºt thông minh, đồ nhi lần nà y quay vá» chỉ thuáºn Ä‘Æ°á»ng thăm viếng lão nhân gia, chủ yếu còn muốn được gặp sÆ° nÆ°Æ¡ng!
Duyên Diệt vẻ mặt biến hẳn, mắng:
- Tiểu tá» thúi lòng vòng … thÃch bà y trò vá»›i ta, ngÆ°Æ¡i không phải là da Ä‘ang ngứa đấy chứ?
Lục Vân lá»›n giá»ng nói:
- Oan uổng quá, đồ nhi toà n là nói những câu tháºt, sao dám đùa cợt vá»›i sÆ° phụ đây.
- Bá»›t đến Ä‘i, ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a nói chuyện chÃnh.
Trừng Lục Vân, Duyên Diệt hoà n toà n không lầm mưu.
Thôi cÆ°á»i, Lục Vân nói:
- Lần nà y quay vá» là gặp sÆ° phụ và cha mẹ, hai là nói vá»›i sÆ° nÆ°Æ¡ng má»™t câu, thứ ba chÃnh là có chút chuyện riêng muốn là m.
Duyên Diệt nghe váºy vẻ mặt bình thản, dÆ°á»ng nhÆ° sá»›m đã biết hết má»i thứ, giá»ng nói không dao Ä‘á»™ng nói:
- Chuyện dÄ© vãng của con vi sÆ° Ä‘á»u biết rồi, tình hình gần đây thế nà o?
Lục Vân nói:
- Tình hình thiên hạ sÆ° phụ nhất định biết rõ, Vân nhi cÅ©ng không nói nhiá»u. TrÆ°á»›c khi đến đây, con đã gặp Kiếm Vô Trần, hắn và Há»a Vân hợp nhất vá»›i nhau, nhiá»u lần đối đầu vá»›i Vân nhi, bây giá» con đã tiêu diệt hắn rồi, Háºu Nghệ thần cung cÅ©ng đã bị chém gãy. Hiện nay, Vân nhi còn phải đối mặt vá»›i Äịa Âm, Thiên Sát, Vu Thần, Yêu Hoà ng và HÆ° Vô Giá»›i Thiên, tình thế rất nghiêm trá»ng, tiá»n đồ rất gian nan hiểm ác.
Duyên Diệt vẻ mặt hơi biến, trầm ngâm nói:
- Äịnh mệnh sắp sẵn, hắn cuối cùng đã trốn không được. Cứ là m, con Ä‘Æ°á»ng thuá»™c vá» con ai cÅ©ng không thể thay đổi được.
Lục Vân nói:
- Vân nhi hiểu rõ, sÆ° phụ yên tâm. Äược rồi, cho sÆ° phụ biết má»™t chuyện, Vân nhi thu được má»™t đồ đệ.
Duyên Diệt ánh mắt hơi kinh ngạc mắng:
- Bản thân còn chưa lớn lại bắt đầu thu đồ đệ.
Lục Vân cÆ°á»i ha hả nói:
- Sư phụ đừng mắng, đồ nhi con thu nà y không hỠđơn giản, nó đến từ Hải vực, đã từng nuốt Thất Hải long châu, tuy chỉ mới ba tuổi nhưng tu vi đã mạnh đến cảnh giới Quy Tiên.
Duyên Diệt đáp:
- Chỉ được cái chá»n thứ đã có sẵn thì hay ho gì.
Lục Vân cÆ°á»i ngượng ngùng phản bác lại:
- SÆ° phụ ngà y đó thu con là m đồ đệ không phải cÅ©ng tình hình nhÆ° váºy sao?
Duyên Diệt cÆ°á»i mắng:
- Nói hươu nói vượn, con dám cho sư phụ giống con?
Lục Vân cÆ°á»i đáp:
- SÆ° phụ ngÆ°á»i không giống con, chÃnh là Vân nhi giống ngÆ°á»i.
Duyên Diệt trừng chà ng, sau đó nhịn không được báºt cÆ°á»i.
- Äược, không nói đùa nữa, để ta bảo BÃch Vân ra đây, con có chuyện gì muốn nói vá»›i cô ấy thì nói.
Nói rồi hình bóng lóe lên liá»n biến mất không còn thấy.
Giây lát, trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™ng hà o quang hiện ra, Duyên Diệt và má»™t mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần chừng hai mÆ°Æ¡i lăm hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi Ä‘á»™t nhiên xuất hiện.
Nhìn ngÆ°á»i phụ nữ đó má»™t lúc, Lục Vân trong lòng phải thầm khen sÆ° phụ quả có mắt, chủ nhân Dao Trì nà y còn hÆ¡n Dao Trì thánh nữ má»™t báºc.
Cung kÃnh hà nh lá»…, Lục Vân lên tiếng:
- Vân nhi ra mắt sư nương.
BÃch Vân vẻ mặt hÆ¡i Ä‘á», nhá» nhẹ đáp:
- Không cần đa lễ, mau đứng lên.
Lục Vân nói:
- Tạ ơn sư nương.
BÃch Vân hÆ¡i xấu hổ, khẽ thở dà i lên tiếng:
- Nói ra, ngà y đó ta đã khiến con thêm không Ãt phiá»n toái.
Lục Vân đáp:
- SÆ° nÆ°Æ¡ng đừng để ý, đó là những chuyện hoà n toà n không ảnh hưởng gì đến con, ngược lại còn cho con nhiá»u cÆ¡ há»™i rèn luyện.
BÃch Vân cÆ°á»i nhẹ, than thở:
- Con không để ý ta cũng an lòng. Nghe sư phụ con nói con có chuyện muốn nói với ta, có phải liên quan đến Tâm Nghi không?
Lục Vân đáp:
- Äúng váºy, cô ấy có mấy lá»i muốn nhá» con chuyển đến sÆ° nÆ°Æ¡ng.
BÃch Vân thở dà i u oán, há»i lại:
- Có câu gì, nó có khá»e không?
Lục Vân đáp:
- Cô ấy rất xấu hổ vá» chuyện của Dao Trì, không còn mặt mÅ©i nà o gặp ngÆ°á»i, vì thế nhá» con chuyển lá»i giúp. Hiện nay, cô ấy má»™t mình bá» Ä‘i, có thể tìm má»™t nÆ¡i an tÄ©nh để Ä‘iá»u chỉnh tâm tình trÆ°á»›c, ngÆ°á»i đừng lo lắng.
BÃch Vân nói:
- Chuyện nà y tháºt ra phải trách ta, nếu ngà y đó ta không đáp ứng yêu cầu của Thiên Kiếm khách, phái nó tiến và o trong nhân gian thì sẽ không có những chuyện nà y.
Lục Vân Ä‘iá»m nhiên trả lá»i:
- Không có quá khứ thì là m sao hiện tại đến được đây?
BÃch Vân sá»ng sốt, sau đó tỉnh ngá»™, gáºt đầu nói:
- Äúng thế, có lẽ đây chÃnh là váºn mệnh chăng.
Nói rồi không khá»i dá»i mắt sang nhìn Duyên Diệt.
Duyên Diệt mỉm cÆ°á»i, lên tiếng:
- Quá khứ hãy đã cho nó qua Ä‘i, nắm chắc hiện tại má»›i là trá»ng yếu. Bây giá» trá»i cÅ©ng không còn sá»›m nữa, Lục Vân còn có chuyện cần là m, nếu nà ng không còn gì hãy vá» trÆ°á»›c, ta còn mấy câu phải nói vá»›i Lục Vân.
BÃch Vân dạ má»™t tiếng, nghiêng đầu nói vá»›i Lục Vân:
- Tâm Nghi là má»™t đứa trẻ đáng thÆ°Æ¡ng, không thân không thÃch, từ nhỠđến lá»›n sống ở Dao Trì. Hiện nay, nó má»™t mình lÆ°u lạc bên ngoà i, trong lòng nhất định vô cùng Ä‘au khổ, ta rất lo lắng. Con nếu nhÆ° gặp lại nó, nhá»› thay mặt ta khuyên bảo nó, nói sÆ° nÆ°Æ¡ng hoà n toà n không trách nó, hy vá»ng nó có thể trở vá».
Lục Vân đáp lá»i:
- SÆ° nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i yên tâm, lần gặp tá»›i con nhất định sẽ dẫn cô ấy vá» cho sÆ° nÆ°Æ¡ng.
CÆ°á»i cÆ°á»i, BÃch Vân nói:
- NhÆ° váºy thì ta an tâm rồi.
Nói rồi xoay ngÆ°á»i lÆ¡ lá»ng trôi Ä‘i, để lại má»™t là n gió thÆ¡m quanh quẩn.
Äợi BÃch Vân rá»i Ä‘i, Lục Vân cÆ°á»i nói:
- SÆ° phụ quả tháºt diá»…m phúc không Ãt, Vân nhi xin chúc mừng trÆ°á»›c ở đây.
Trừng Lục Vân, Duyên Diệt nhịn không được cÆ°á»i mắng:
- Không lớn không nhỠgì cả, mặt mũi của sư phụ cũng dám giễu cợt.
Báºt cÆ°á»i ha hả, Lục Vân đáp:
- Äồ nhi tháºt lòng chúc mừng, sÆ° phụ sao lại la con oan uổng váºy.
Duyên Diệt nói:
- Oan uổng cho con má»›i lạ, những trò quá»· của con ta biết rõ hết. Äược rồi, không nói những chuyện nà y. Còn dá»± tÃnh lúc nà o Ä‘i HÆ° Vô giá»›i?
Lục Vân thôi cÆ°á»i, nghiêm túc nói:
- Chuyện nà y Vân nhi còn Ä‘ang cân nhắc, tạm thá»i còn chÆ°a định được, phải xem phát hiện sau nà y thế nà o.
Duyên Diệt trầm giá»ng nói:
- Chuyến Ä‘i nà y vi sÆ° có má»™t câu con phải nhá»› kỹ, đó là vô cùng cẩn trá»ng vá»›i HÆ° Vô tôn chủ, chỉ có ngÆ°á»i nà y cả Ä‘á»i của vi sÆ° không nhìn rõ được, trên ngÆ°á»i đó có ẩn chứa má»™t số huyá»n cÆ¡, con phải cẩn tháºn Ä‘á» phòng.
Lục Vân đáp:
- SÆ° phụ an tâm, Vân nhi sẽ nhá»› kỹ lá»i của ngÆ°á»i.
Duyên Diệt phất tay nói:
- Äi Ä‘i, mệnh váºnh của con, mệnh váºn của thiên hạ Ä‘á»u nằm trong lòng bà n tay của con.
Lục Vân gáºt đầu đáp:
- SÆ° phụ bảo trá»ng, Vân nhi Ä‘i đây.
Nói rồi hà nh lá»… lần nữa, sau đó đứng lên bay thẳng vá» phÃa xa xa.
Nhìn theo hình bóng của chà ng, Duyên Diệt tá»± nói: “Ná»— lá»±c lên, còn có rất nhiá»u chuyện con không cách gì dá»± Ä‘oán Ä‘ang chỠđợi con …†Nói rồi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, lóe lên đã mất chỉ còn lại gió nhẹ thổi ở cá»a Ä‘á»™ng.
******
Nhìn vách đá trước mặt, Liệt Thiên vẻ mặt trầm lặng, một chút ưu tư nhà n nhạt mỠhiện trong lòng hắn.
Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng nép chặt trong lòng, ngá»ng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn của hắn, nhá» nhẹ nói:
- Thiên, huynh đang lo lắng cho muội chăng?
Liệt Thiên thôi nhìn, cúi đầu nhìn đôi mắt trong suốt nhÆ° suối nÆ°á»›c, Ä‘iá»m nhiên nói:
- Không há», huynh chỉ Ä‘ang nghÄ© Nạp Tuyết Thiên Hoa còn ở trong Ä‘á»™ng hay không thôi.
Bạch Như Sương nói:
- Nếu nhÆ° đến rồi, hà tất phải Ä‘oán, trá»±c tiếp tiến và o liá»n biết.
- Äúng thế, tiến và o liá»n biết.
Còn Ä‘ang nói, Liệt Thiên ôm lấy thân hình Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng, lóe lên đã đến dÆ°á»›i vách đá, dừng chân ngay cá»a Ä‘á»™ng.
Buông tay, Liệt Thiên nhìn và o trong động, cau mà y nói:
- Kỳ quái, dÆ°á»ng nhÆ° không giống nhÆ° lần trÆ°á»›c.
Bạch Như Sương nói:
- Chúng ta cẩn tháºn má»™t chút, nói không chừng Nạp Tuyết Thiên Hoa bố trà thêm cÆ¡ quan, tăng cÆ°á»ng phòng bị.
HÆ¡i hÆ¡i gáºt đầu, Liệt Thiên Ä‘i trÆ°á»›c, nhÆ°ng đúng lúc nà y trong Ä‘á»™ng truyá»n ra tiếng của Nạp Tuyết Thiên Hoa:
- NgÆ°á»i đến dừng chân.
Liệt Thiên ngừng lại, đáp lá»i:
- ChÃnh ta đây, sao lại không hoan nghênh váºy?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Luân hồi nhân duyên, chỉ má»™t lần gặp, Yêu Hoà ng má»i quay vá» Ä‘i.
Liệt Thiên nói:
- Ta đến có chuyện muốn há»i, nếu ngÆ°Æ¡i không ra đây gặp mặt, bổn hoà ng sẽ không bá» Ä‘i.
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Yêu Hoà ng có chuyện cứ há»i ở đây, có thể trả lá»i ta sẽ trả lá»i.
Nghe váºy giáºn dữ, Liệt Thiên muốn nổi nóng, lại bị Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng ngăn lại.
- Äược, há»i ở đây cÅ©ng nhÆ° váºy thôi.
Tà i sản của hailua2523
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của hailua2523
02-12-2010, 11:58 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết
Quyển 12 – Thiên Äịa Vô Cá»±c – chÆ°Æ¡ng 070
ChÆ°Æ¡ng 1062 – Thiên địa chi tá»
(Con của trá»i đất)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: Diamondismail
Biên dịch: Humanity
Biên táºp: Humanity
Nguồn: TTV
Liệt Thiên hừ giá»ng nói:
- Coi nhÆ° nể nà ng, bổn hoà ng không so Ä‘o vá»›i bà ta nữa. Bây giá», Nạp Tuyết Thiên Hoa ngÆ°Æ¡i nghe cho rõ, Ä‘iá»u ta muốn há»i chÃnh là , đối vá»›i ta, NhÆ° SÆ°Æ¡ng và thiên hạ, ta có phải chỉ có thể có má»™t mà không thể có được cả hai chăng?
Nạp Tuyết Thiên Hoa không đáp lại liá»n, mà chỉ trầm ngâm má»™t lúc lâu má»›i có thể mở miệng nói:
- Yêu Hoà ng nếu nhÆ° đã rõ rồi sau còn phải há»i thêm nhiá»u là m gì?
Liệt Thiên vẻ mặt biến hắn, quát to:
- Nói báºy, chuyện nhÆ° váºy nhất định có biện pháp có được cả hai!
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Trên Ä‘á»i không có việc khó, chỉ sợ lòng ngÆ°á»i. Nếu nhÆ° Yêu Hoà ng cố chấp mà là m, cÅ©ng chÆ°a chắc không thể có cả hai. NhÆ°ng …
Thấy bà đột nhiên không nói, Liệt Thiên há»i:
- Nhưng cái gì?
Nạp Tuyết Thiên Hoa than nhẹ đáp:
- Nhưng ông có thể có được bao lâu?
Liệt Thiên đáp:
- Tự nhiên là cà ng lâu cà ng tốt.
Nạp Tuyết Thiên Hoa than thở:
- NgÆ°á»i quân tá» có năm bảy Ä‘Æ°á»ng, thiên hạ có phải là phúc lâu dà i không?
Liệt Thiên đáp:
- Ta mặc kệ, thiên hạ và nà ng ấy ta Ä‘á»u phải có!
DÆ°á»ng nhÆ° nghe được sá»± kiên định trong lá»i nói của Liệt Thiên, Nạp Tuyết Thiên Hoa nói:
- Yêu Hoà ng đã cố chấp nhÆ° váºy, lão thân chỉ còn cách thở dà i, má»i quay vá» thôi, ta không giúp được gì!
Liệt Thiên hừ lạnh nói:
- Ngươi là không muốn nói hay là không biết được?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Ngà y đó lão thân đã nói qua vá»›i ông, muốn cầu được dà i lâu, má»™t lá»i thá»! NhÆ°ng hôm nay ông muốn thiên hạ, ta cÅ©ng không cách gì khác.
Liệt Thiên ánh mắt hÆ¡i Ä‘á»™ng Ä‘áºy, mÆ¡ hồ hiểu được gì đó, há»i trở lại:
- à ngươi nói là , nếu muốn ở cùng Như Sương có thể là m được, nhưng muốn đạt thêm cả thiên hạ lại khó thà nh hiện thực?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Äúng thế, muốn được dà i lâu tháºt ra không khó, nhÆ°ng muốn thiên hạ lại đã quá muá»™n rồi.
Mà y kiếm cau lại, Liệt Thiên há»i:
- Quá muộn? Có ý gì đây?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- TrÆ°á»›c đây, thiên hạ đối vá»›i ông dá»… nhÆ° trở bà n tay, nhÆ°ng ông lại bá» Ä‘i. Bây giá», khi ông muốn lấy lại, thì thá»i gian không gian đã chuyển biến, không giống nhÆ° trÆ°á»›c đây.
Liệt Thiên không nói, má»™t chút thất vá»ng má» hiện trong đáy mắt hắn. Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng vuốt ve ngá»±c hắn, nhẹ giá»ng nói:
- Äừng quá Ä‘au lòng, nÆ¡i nà y còn chÆ°a nghÄ© ra, chúng ta đổi sang nÆ¡i khác.
Liệt Thiên cúi đầu nhìn nà ng, yêu thương nói:
- Như Sương, nà ng không trách ta chứ?
Bạch Như Sương lắc đầu đáp:
- Chà ng chÃnh là ông hoà ng của Yêu vá»±c, chà ng có trách nhiệm Ä‘oạt lấy thiên hạ, suy nghÄ© vì con dân Yêu vá»±c.
Liệt Thiên đầy cảm Ä‘á»™ng, trầm giá»ng nói:
- NhÆ° SÆ°Æ¡ng, kiếp nà y ta muốn nà ng phải hạnh phúc cÆ°á»i vui vÄ©nh viá»…n.
Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng trả lá»i:
- Tâm nguyện của ta tháºt ra rất nhá», chỉ cầu cả Ä‘á»i ở bên cạnh chà ng mà thôi.
Liệt Thiên ôm chặt lấy nà ng, kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Nà ng yênt âm, Ä‘á»i nà y ai cÅ©ng không cách gì phân chia chúng ta.
Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng nghe váºy báºt cÆ°á»i, má»™t cảm giác hạnh phúc lúc nà y trà n lồng ngá»±c, khiến nà ng không khá»i nhắm mắt lại, nép chặt và o trong lòng Liệt Thiên.
Giữa không trung, gió nhẹ thổi qua, âm thanh của Nạp Tuyết Thiên Hoa lại vang lên:
- Yêu Hoà ng, thá»i gian không còn sá»›m nữa.
Liệt Thiên lạnh lùng đáp:
- Không còn sá»›m thì sao? NgÆ°Æ¡i có lá»i nà o hà tất không nói rõ ra?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Có má»™t số câu tháºt ra không nên nói vá»›i ông. NhÆ°ng nói hay không cÅ©ng váºy, kết quả ai cÅ©ng không thể thay đổi được.
Liệt Thiên nói:
- Nếu váºy ngÆ°Æ¡i hà tất phải giấu diếm.
Nạp Tuyết Thiên Hoa than thở:
- Ta cho ông biết cÅ©ng chỉ sẽ thêm phiá»n não cho ông mà thôi.
Liệt Thiên ánh mắt lạnh lại, hừ giá»ng nói:
- Phải váºy chăng? NgÆ°Æ¡i khẳng định ta sẽ vì thế mà phiá»n não?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Còn nhớ đến tình hình ông sinh ra chăng?
Liệt Thiên đáp:
- Lần trÆ°á»›c đã thấy qua tá»± nhiên quên không được. NhÆ°ng váºy thì thế nà o?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Không thế nà o cả, chỉ toát ra lai lịch của ông mà thôi, đáng tiếc ông lại không biết.
Liệt Thiên kinh ngạc há»i:
- Ngươi biết được?
Nạp Tuyết Thiên Hoa nói:
- Ta biết nhÆ°ng nhÆ° váºy thì là m sao?
Liệt Thiên nói:
- Nếu như ngươi biết hãy cho ta biết, che giấu vì chuyện gì đây.
Nạp Tuyết Thiên Hoa nói:
- Cho ông biết cÅ©ng được, nhÆ°ng ông nghe rồi phải láºp tức Ä‘i ngay.
Liệt Thiên há»i:
- Vì sao lại nhÆ° váºy?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Ông ở đây cà ng lâu, cà ng nguy hiểm cho ta.
Liệt Thiên hừ giá»ng nói:
- Ngươi sợ ta chăng?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Không phải sợ ông, nhưng ông lại mang đến tai nạn cho ta.
Liệt Thiên hồ nghi nói:
- Tai nạn? NgÆ°Æ¡i ám chỉ Ä‘iá»u gì?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Ãm chỉ Ä‘iá»u gì không quan trá»ng, chủ yếu là ông có đáp ứng không?
Liệt Thiên trầm ngâm một lúc mở miệng nói:
- Äược, ta đáp ứng vá»›i ngÆ°Æ¡i, nói Ä‘i.
Giữa không trung, Nạp Tuyết Thiên Hoa thở dà i nhè nhẹ, nhá» giá»ng nói:
- Bảy mà u tạo hình hà i, trá»i đất sinh ra, có sức mạnh vô cùng, có khả năng ngà n năm không chết, chÃnh là con của trá»i!
Liệt Thiên sá»ng sá», lặp lại:
- Con của trá»i? NgÆ°Æ¡i nói ta là con của trá»i?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Äúng thế, ông chÃnh là sức mạnh cá»±c dÆ°Æ¡ng cá»±c cứng, có nguồn gốc từ trá»i đất, cùng loại vá»›i sức mạnh của Vu Thần, nhÆ°ng lại đối láºp hẳn.
Liệt Thiên vẻ mặt biến đổi hoà i, thân pháºn nà y khiến hắn bất ngá», nhất thá»i không biết nói thế nà o má»›i được.
Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng nép và o ngÆ°á»i hắn, nhẹ giá»ng nói:
- Chà ng là con của trá»i, chẳng phải vừa hay đối láºp vá»›i Lục Vân chÃnh là kẻ nghịch trá»i sao?
Liệt Thiên nghe váºy thất kinh, ngá»ng đầu nhìn lên không trung há»i:
- Phải nhÆ° váºy sao?
Nạp Tuyết Thiên Hoa từ chối trả lá»i nói:
- Yêu Hoà ng nghĩ sao?
Liệt Thiên giáºn dữ nói:
- Ta Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i.
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp trả:
- Lão thân không phải là ngÆ°á»i cái gì cÅ©ng biết, lại để cho ông phải thất vá»ng rồi.
Thấy bà ta không nói, Liệt Thiên hừ giáºn má»™t tiếng, kéo Bạch NhÆ° SÆ°Æ¡ng bay Ä‘i, để lại giữa không trung má»™t câu ngắn vang vá»ng.
- Lần sau tới đây hẳn phải là ngà y ta đoạt được thiên hạ, ngươi hãy chỠmà coi cho rõ.
Nạp Tuyết Thiên Hoa không đáp, chỉ có tiếng thở dà i vang mãi trong sơn cốc không tan.
Rất lâu, sÆ¡n cốc đã trở lại nhÆ° trÆ°á»›c, nhÆ°ng má»™t vị khách không má»i lại Ä‘á»™t nhiên đến.
Nhìn khắp bốn phÃa, ngÆ°á»i đến tá»± nói: “Có ý tứ, té ra bà ta núp ở đây.†Nói rồi bóng hình loáng lên đã đến trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™ng dÆ°á»›i vách đá, lá»›n giá»ng nói:
- NgÆ°á»i tá»™c Thiên Hoa, bổn thần đã đến, còn không nhanh chóng ra nghênh tiếp.
Giữa không trung, Nạp Tuyết Thiên Hoa lạnh lẽo đáp:
- NÆ¡i luân hồi, ngÆ°á»i lạ không đến gần. Vu Thần từ đâu đến, xin má»i vá» lại nÆ¡i cÅ©.
Té ra ngÆ°á»i nà y chÃnh là Vu Thần, nhÆ°ng vì sao lão lại xuất hiện ở đây?
Báºt cÆ°á»i âm hiểm lạnh lùng, Vu Thần lên tiếng:
- Bổn thần vốn nghe Äại Luân Hồi bà n thần bà khó lÆ°á»ng, hôm nay nếu đã gặp được, tá»± nhiên muốn biết qua.
Nạp Tuyết Thiên Hoa trả lá»i:
- Sức mạnh của Vu Thần có nguồn từ Cá»u U, vượt khá»i sá»± luân hồi, còn cố chấp là m gì.
Vu Thần âm hiểm nói:
- Bổn thần thông hiểu vạn sự thiên hạ, nhưng lại chưa từng bước và o luân hồi. Hôm nay nói thế nà o cũng phải thỠmột phen.
Nạp Tuyết Thiên Hoa thở dà i nhẹ đáp lá»i:
- à của Vu Thần ngươi biết ta biết, hà tất phải che giấu là m gì.
Vu Thần ánh mắt lạnh lại, hừ giá»ng nói:
- Không hổ là háºu nhân của tá»™c Thiên Hoa, quả tháºt có mấy phần bản lãnh. Bây giá» bổn thần đến rồi, ngÆ°Æ¡i nói xem phải tiếp đãi nhÆ° thế nà o đây?
Nạp Tuyết Thiên Hoa đáp:
- Äiá»u Vu Thần nghÄ© trong lòng, lão thân Ä‘Ã nh chịu bó tay, xin má»i vá» thôi!
Báºt cÆ°á»i lạnh lùng tà n khốc, Vu Thần nói:
- Ngươi đã không nể mặt bổn thần, thế đừng trách ta ra tay vô tình.
Nạp Tuyết Thiên Hoa trầm giá»ng nói:
- Váºt luân hồi không xuống phà m trần, nếu nhÆ° Vu Thần muốn cố Ä‘oạt lấy, tất nhiên cÅ©ng vô công mà thôi.
Vu Thần khinh bỉ nói:
- Bổn thần muốn váºt gì, có khi nà o không Ä‘oạt được đây? Bây giá» ngÆ°Æ¡i tốt nhất là chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a Äại Luân Hồi bà n cho ta, bổn thần sẽ tha cho ngÆ°Æ¡i, nếu không ta sẽ tiêu diệt ngÆ°Æ¡i!
Nạp Tuyết Thiên Hoa nói:
- Tá»™c Thiên Hoa, nhiá»u Ä‘á»i truyá»n nhau, váºt luân hồi không và o phà m trần được. Nếu Vu Thần cố chấp muốn Ä‘oạt, lão thân cÅ©ng Ä‘Ã nh liá»u mình tá»›i cùng.
Dứt lá»i không nói gì nữa, không khà trong sÆ¡n cốc trở nên âm hiểm lạnh lùng.
Hừ giáºn má»™t tiếng, Vu Thần bÆ°á»›c lên, loáng đã tiến và o trong Ä‘á»™ng. Sau đó, tiếng sấm sét rung trá»i thỉnh thoảng vang lên, sÆ¡n cốc yên tÄ©nh rung chuyển không ngừng.
Tình hình nà y cứ kéo dà i mãi, khoảng chừng hÆ¡n ná»a canh giá», đỉnh núi lân cáºn rung chuyển kịch liệt, cuối cùng trong tiếng sấm Ä‘iếc tai, phÆ°Æ¡ng viên và i chục dặm đất rung núi lở, bụi đất đầy trá»i bao phủ lấy má»i thứ.
Thá»i khắc đó, má»™t cá»™t sáng xông đến táºn trá»i, chỉ trong chá»›p mắt đã biến mất vá» phÃa chân trá»i.
Sau đó, má»™t bóng Ä‘en nhanh chóng bay ra, bắn thẳng lên bầu trá»i nhÆ° muốn Ä‘uổi theo cá»™t sáng đã bay Ä‘i, nhÆ°ng lại cháºm má»™t chút.
Giữa bầu trá»i, Vu Thần gà o thét không ngừng, vẻ mặt giáºn dữ, Ä‘ang lá»›n tiếng quát tháo:
- Lão già đáng ghét kia, lần nà y xem như ngươi may mắn, bất quá trúng phải một chưởng của bổn thần ngươi cũng khó mà thoát chết được!
Bốn bá», cuồng phong cuồn cuá»™n nổi lên, dòng khà gà o thét thổi tan tầng mây, để lá»™ cảnh tượng dÆ°á»›i chân, chỉ thấy má»™t vùng đất hoang lÆ°Æ¡ng, khe rảnh tung hoà nh, cát và ng ngáºp đầy, không má»™t chút cá» cây.
Giây lát, Vu Thần Ä‘ang phẫn ná»™ bình tÄ©nh trở lại, hÆ¡i bất cam háºm há»±c bá» Ä‘i, nhanh chóng đến má»™t vùng sÆ¡n cốc âm u cách đó và i trăm dặm, gặp lại Äại Vu sÆ° Hách Triết Ä‘ang chá».
- Chủ nhân, chuyến nà y thu hoạch thế nà o?
Hách Triết bÆ°á»›c lên đón Vu Thần mở miệng há»i han.
Vu Thần lạnh lẽo đáp:
- Äi theo Liệt Thiên, tìm được tung tÃch của Äại Luân Hồi bà n, đáng tiếc bị lão quái váºt kia trốn thoát. Tình hình ở đây thế nà o rồi, tâm tình Bạch Quang ra sao?
Hách Triết vừa Ä‘i theo lão, vừa trả lá»i:
- Má»i thứ nÆ¡i đây vẫn váºy, không chút biến hóa, Bạch Quang đã tỉnh lại, nhÆ°ng tâm tình rất kÃch Ä‘á»™ng, lòng phản kháng rất kiên quyết.
Báºt cÆ°á»i khinh bỉ, Vu Thần nói:
- Mặc kệ hắn, phÃa Nam CÆ°Æ¡ng có tin tức cụ thể nà o không?
Hách Triết đáp:
- Bẩm chủ nhân, Âm Vệ được phái Ä‘i đã trở vá», nháºn được tin tức, tá»™c ta tổn thất cá»±c nặng, năm Vu sÆ° không ngÆ°á»i nà o may mắn trốn thoát, cao thủ trong tá»™c cÅ©ng đã chết toà n bá»™.
Vu Thần vẻ mặt giáºn dữ, rống lên:
- Trừ Ma liên minh đáng ghét, bổn thần sẽ không bỠqua cho ngươi.
Hách Triết đáp:
- Chủ nhân bá»›t giáºn, hiện nay chúng ta phải là m thế nà o?
Vu Thần trầm ngâm giây lát, há»i lại:
- PhÃa Yêu vá»±c thế nà o rồi?
Hách Triết đáp:
- Thuá»™c hạ đã phái Thiết Vệ thám thÃnh qua, đại quân Yêu vá»±c Ä‘ang phân hai Ä‘Æ°á»ng, vòng qua phòng tuyến của Trừ Ma liên minh, bắt đầu quét qua thiên hạ, tiến Ä‘á»™ vô cùng kinh ngÆ°á»i.
Vu Thần âm hiểm nói:
- Kiếm Vô Trần hiện nay đã chết, Lý TrÆ°á»ng Xuân cÅ©ng không còn, cả thiên hạ hiện nay nằm trong tay Äịa Âm, Thiên Sát, Yêu Hoà ng, Lục Vân và bổn thần. Muốn đối phó Äịa Âm Thiên Sát, chúng ta có thể dá»±a và o tay Lục Vân, nhÆ°ng đối phó Yêu Hoà ng lại phải tá»± mình Ä‘á»™ng thủ mà thôi.
Hách Triết nói:
- Chủ nhân đã từng tÃnh đợi sau khi Lục Vân tiêu diệt Äịa Âm Thiên Sát rồi ngÆ°á»i má»›i lợi dụng thá»i cÆ¡ loại trừ. Äến lúc đó, thiên hạ chÃnh là của chủ nhân.
Vu Thần cÆ°á»i nói:
- Không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, Yêu vá»±c thá»±c lá»±c kinh ngÆ°á»i, thế cần phải dá»±a và o sức mạnh của Trừ Ma liên minh má»›i loại trừ được. Còn vá» Yêu Hoà ng, bổn thần tá»± có đối sách. Bây giá» chúng ta chỉ cần lÆ°u ý hà nh tung của Yêu Hoà ng Liệt Thiên, từ từ chá» cÆ¡ há»™i là được rồi.
Tà i sản của hailua2523
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của hailua2523
03-12-2010, 12:01 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết
Quyển 12 – Thiên Äịa Vô Cá»±c – chÆ°Æ¡ng 071
Chương 1063 – Lôi Thiên chuyển biến
(Biến đổi của Lôi Thiên)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: Diamondismail
Biên dịch: Humanity
Biên táºp: Humanity
Nguồn: TTV
Yên lặng lÆ¡ lá»ng giữa không trung, Trần Ngá»c Loan nhìn vá» xa xa, đáy mắt thỉnh thoảng hiện lên chút lo lắng.
Lúc nà y, năm ngÆ°á»i Lục Vân hẳn phải đến Hoa SÆ¡n rồi, chuyện gì sẽ chỠđợi chà ng ở đó đây?
Thiên hạ hiện nay, những ngÆ°á»i còn sống Ä‘á»u là nhân váºt lợi hại, tuy nà ng tin tưởng Lục Vân nhất định sẽ chiến thắng, nhÆ°ng sá»± quan tâm lại sẽ không vì thế mà giảm bá»›t chút nà o.
Thá»i gian, chầm cháºm trôi qua, khi TÆ° Äồ Thần Phong xuất hiện bên cạnh nà ng, trá»i đã chÃnh ngá».
- Ngá»c Loan, đừng lo lắng, đến giỠăn cÆ¡m rồi.
Quay đầu báºt cÆ°á»i, Trần Ngá»c Loan nói:
- Ăn cơm? Muội chỠđợi câu nà y của huynh, nhưng đã chỠrất lâu rồi.
TÆ° Äồ Thần Phong sá»ng sốt, ánh mắt lÆ°á»›t qua khuôn mặt xinh đẹp của nà ng, vừa hay thấy được ánh mắt nhấp nháy tinh nghịch, không khá»i cÆ°á»i mắng:
- Nghịch ngợm, lại còn cố ý đùa cợt huynh.
Trần Ngá»c Loan nÅ©ng nịu khẽ nói:
- Sao, không được chăng? Thế sau nà y muội sẽ không thèm nhìn đến huynh nữa.
TÆ° Äồ Thần Phong cÆ°á»i dà n hòa nói:
- Äược, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên được, chỉ cần muá»™i vui thì lúc nà o cÅ©ng được.
- Thế cũng không tồi lắm.
Trong tiếng cÆ°á»i duyên, Trần Ngá»c Loan nhẹ nhà ng hạ xuống, cùng vá»›i TÆ° Äồ Thần Phong trở vá».
Sau giá» trÆ°a, Khiếu Thiên phụ trách thám thÃnh tin tức đã quay vá» liên minh.
Vừa gặp mặt, Trần Ngá»c Loan liá»n há»i:
- Théo nà o, phÃa Hoa SÆ¡n có tin tức thế nà o?
Khiếu Thiên vẻ mặt kÃch Ä‘á»™ng, lá»›n giá»ng nói:
- Tin tức tốt, tin tức tốt là nh đó.
Văn Bất Danh vội la lên:
- Tin tức tốt thế nà o, ngươi còn không nói nhanh ra.
Khiếp Thiên hÃt và o má»™t hÆ¡i sâu, ổn định lại tâm tình, lá»›n giá»ng nói:
- Lục Vân chuyến nà y gặp nhiá»u chuyện, đầu tiên gặp phải U Minh Ma long, để Tứ Linh thần thú xuất chiến, sau lại gặp Thiên Sát, hai bên giao chiến kịch liệt, cuối cùng Lục Vân thi triển Thiên Uy lệnh đánh bại Thiên Sát, Ä‘uổi hắn bá» chạy. Sau đó, Vu Thần xuất hiện lợi dụng thá»i cÆ¡ tấn công, kiá»m chế được Lục Vân, Vô Trần và Sở Hoà i DÆ°Æ¡ng lại phát Ä‘á»™ng đánh lén, kết quả Vô Trần bị TrÆ°Æ¡ng Ngạo Tuyết đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng, trong lúc bá» chạy bị Lý TrÆ°á»ng Xuân núp gần đó đánh lén, hai bên giao chiến kịch liệt thảm khốc, cuối cùng Lý TrÆ°á»ng Xuân chết trong tay Vô Trần, mà Vô Trần lại mất cÆ¡ há»™i bá» chạy, chết trong tay Lục Vân.
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy vừa mừng vừa ngạc nhiên, Cà n Nguyên chân nhân kÃch Ä‘á»™ng lá»›n giá»ng nói:
- Äược, là m rất tốt. Vô Trần cuối cùng chết trong tay của môn hạ Dịch viên, Huyá»n Âm sÆ° đệ và Hoà nh Phi cÅ©ng có thể nhắm mắt rồi.
Văn Bất Danh cÆ°á»i lá»›n nói:
- Lục Vân tháºt tốt, cuối cùng cÅ©ng đã loại trừ được tai há»a nà y, nhân gian từ nay cÅ©ng sáng tá» khá nhiá»u.
Thiên Mục Phong đáp:
- Äúng thế, Vô Trần đã sá»›m sống thừa, sống đến ngà y nay đã tÃnh là mạng hắn quá dà i rồi.
Trần Ngá»c Loan lại không há» kÃch Ä‘á»™ng, sau khi tiêu hóa tin tức nà y, liá»n nhanh chóng khôi phục bình tÄ©nh lạnh lùng, tiếp tục há»i:
- Ngoại trừ những chuyện nà y ra, còn có Ä‘iá»u gì khác chăng? Lục đại ca mấy ngÆ°á»i há» Ä‘ang ở đâu bây giá»?
Câu nà y vừa nói, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tỉnh táo lại, nhìn Khiếu Thiên, chá» Khiếu Thiên trả lá»i.
Khiếu Thiên nói:
- Ngoại trừ những chuyện nà y, Yêu Hoà ng Liệt Thiên đã từng xuất hiện gặp Lục Vân, Lăng Thiên của HÆ° Vô Giá»›i Thiên cÅ©ng xuất hiện ở Hoa SÆ¡n. Còn mấy ngÆ°á»i Lục Vân sau đó Ä‘i đâu, lúc nà y tạm thá»i còn chÆ°a biết, nhÆ°ng có thể khẳng định là không há» quay vá» liên minh.
Trần Ngá»c Loan cau mà y ánh mắt quét qua má»i ngÆ°á»i há»i:
- Lúc nà y Lục đại ca sẽ đi đâu đây?
Quy Vô đạo trưởng suy đoán:
- Ta nghÄ©, bá»n há» có thể có chuyện riêng phải xá» lý.
Pháºt Thánh Äạo Tiên cÅ©ng nói:
- Trên ngÆ°á»i Lục Vân còn ẩn chứa nhiá»u bà máºt, có má»™t số ngay bản thân hắn cÅ©ng không hiểu rõ, vì thế hắn cần thá»i gian để giải đáp những Ä‘iá»u nà y.
Trần Ngá»c Loan nói:
- Nếu nhÆ° váºy, chúng ta trÆ°á»›c hết khoan nói đến bá»n há», hay là bà n luáºn chuyện nhân gian hiện nay. TrÆ°á»›c mắt, Lý TrÆ°á»ng Xuân và Vô Trần Ä‘á»u đã chết, chỉ còn lại Äịa Âm, Thiên Sát hà nh tung không rõ, chúng ta cÅ©ng không thể theo dõi, chỉ còn cách theo dõi Yêu Hoà ng và Vu Thần, má»i ngÆ°á»i lÆ°u ý hà nh Ä‘á»™ng của hai phe nà y.
Khiếu Thiên nói:
- Trên Ä‘Æ°á»ng vá», ta phát hiện rất nhiá»u cao thủ Yêu vá»±c Ä‘ang táºp há»p, không biết có hà nh Ä‘á»™ng gì to tát hay không.
Quy Vô đạo trưởng nói:
- Chuyện nà y ta đã phái đệ tá» liên minh quan sát, nếu có chuyện gì phát sinh, bá»n há» sẽ kịp thá»i báo lại. Bây giá», Ä‘iá»u ta muốn há»i chÃnh là má»™t khi Yêu vá»±c triển khai rá»™ng rãi, chúng ta phải là m nhÆ° thế nà o?
Má»i ngÆ°á»i không nói, chuyện nà y quan hệ rất trá»ng đại, ai cÅ©ng Ä‘á»u không tá»± tiện mở miệng được.
Trần Ngá»c Loan nghÄ© qua, trầm giá»ng nói:
- Gặp chuyện xá» lý, tùy cÆ¡ ứng biến. Má»™t khi bá»n há» tháºt sá»± phát Ä‘á»™ng xâm lược, muốn thống nhất nhân gian, chúng ta tá»± nhiên không thể ngồi yên không lý gì đến.
Thiên Mục Phong nói:
- Minh chủ nói rất đúng, vì hòa bình nhân gian, chúng ta tá»± nhiên phải hà nh Ä‘á»™ng. NhÆ°ng theo tình hình hiện nay, cao thủ liên minh tuy nhiá»u, nhÆ°ng thá»±c lá»±c tổng thể không to lá»›n nhÆ° Yêu vá»±c, nhân số bá»n há» vượt qua chúng ta không chỉ gấp mÆ°á»i lần, tháºt sá»± tÃnh toán xâm lược, chúng ta sợ là không địch lại.
Văn Bất Danh lên tiếng:
- Chuyện nà y ta trÆ°á»›c đây có nghÄ© qua, chúng ta có thể táºp trung thá»±c lá»±c, lần lượt đánh phá từng chút.
Quy Vô đạo trưởng lắc đầu nói:
- Chỉ sợ đến lúc đó không kịp rồi.
Trần Ngá»c Loan nói:
- Hai quân giao chiến, kế là chÃnh, sức mạnh là phụ. Vá»›i thá»±c lá»±c chúng ta muốn thủ thắng cÅ©ng không phải hoà n toà n quá khó. Bây giá», chúng ta hãy nghiên cứu cẩn tháºn, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói ra suy nghÄ© của mình.
Má»i ngÆ°á»i láºp tức Ä‘Æ°a ra những ý kiến bản thân để bắt đầu thảo luáºn …
Gió lạnh từng hồi, quá»· khà vá»n quanh, sÆ°Æ¡ng mù mà u xám bao trùm cả sÆ°á»n núi. Äó là má»™t ngá»n núi cô Ä‘á»™c cao đến táºn trá»i, đứng giữa núi non trùng Ä‘iệp, quanh năm mây mù bao phủ.
Trên đỉnh núi, gió lạnh gà o thét nhÆ° sóng ba Ä‘Ã o, cùng vá»›i tiếng kêu chói tai vang khắp bốn bá», khiến cho phÆ°Æ¡ng viên và i chục dặm thú váºt không há» có, côn trùng cÅ©ng né tránh.
Ngá»n núi nà y vẻ ngoà i kỳ dị đặc biệt, sÆ°á»n núi trở xuống Ä‘á»u không chút kỳ dị, nhÆ°ng Ä‘i dá»c theo sÆ°á»n núi lên cao, trÆ°á»›c hết bốn góc hình thoi, sau đó là ba góc hình bát giác, cuối cùng đến đỉnh có hình cái trùy, hệt nhÆ° má»™t tổ hợp những lưỡi Ä‘ao binh khà sắc bén, ngạo nghá»… giữa vùng núi, chém giết khắp bốn phÆ°Æ¡ng.
Trên sÆ°á»n núi, hình thoi phÃa Äông trên mặt có má»™t hang đá, thổi ra từng tráºn gió lạnh, còn thỉnh thoảng truyá»n đến những tiếng rống Ä‘iên cuồng giáºn dữ.
Ngá»n núi cô Ä‘á»™c hoang vắng nhÆ° váºy sao lại có ai đầy lòng bất cam? Ai Ä‘ang gà o thét lá»›n tiếng? Quá»· dị, kỳ quái, ngÆ°á»i nà o biết được đây?
Cá»a và o Ä‘á»™ng đá rất nhá», gần nhÆ° chÆ°a đến ba thÆ°á»›c, nhÆ°ng bên trong lại dần dần rá»™ng ra, hÆ¡n nữa còn uốn lượn vòng vo, vô số những ngã rẽ giao nhau hệt nhÆ° má»™t mê cung, khiến ngÆ°á»i ta khó mà phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Äi dá»c theo má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm to lá»›n và o được chục trượng, trÆ°á»›c mắt hiện ra má»™t căn phòng đá tám góc, cao Æ°á»›c chừng ba trượng, Ä‘Æ°á»ng kÃnh chục trượng, má»—i mặt Ä‘á»u có má»™t Ä‘Æ°á»ng thông, tổng cá»™ng có tám lối và o.
Giữa căn phòng đá, má»™t ao hình bát giác ngáºp đầy sÆ°Æ¡ng mù mà u xanh biếc quá»· dị, trà n đầy vẻ tà ác, âm trầm.
Trên mặt đất, tám hình vẽ chia Ä‘á»u phân bố bốn phÃa ao, hÆ¡i giống vá»›i loại đồ án bát quái, nhÆ°ng lại Ä‘iêu khắc hình ảnh vô cùng quá»· bÃ, toà n là những hình vẻ thú khó thấy, chÆ°a từng gặp lại chÆ°a từng nghe.
Trong căn phòng đá, gió nhẹ gá»n gợn, thổi những sÆ°Æ¡ng mù xanh lục lên, khiến bốn phÃa má»™t mà u xanh lục, có vẻ quá»· bà khó mô tả được.
Trong ao, tiếng rống to truyá»n ra. Thanh âm Ä‘1o nghe phẫn ná»™ vô cùng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang chịu má»™t sá»± Ä‘au khổ rất lá»›n má»›i có thể Ä‘iên cuồng nhÆ° váºy, hệt nhÆ° dã thú Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng.
Tình hình nà y kéo dà i liên tục không ngừng, hệt nhÆ° tồn tại vÄ©nh viá»…n, cứ vang vá»ng mãi trong mê cung.
Không biết đã bao lâu, tiếng gà o chói tai dần dần yếu Ä‘i, sÆ°Æ¡ng mù trong căn phòng đá biến mất, để lá»™ má»™t ao nÆ°á»›c to chừng hai trượng, ở giữa có má»™t ngÆ°á»i ngồi, gần nhÆ° chỉ hiện ra bóng lÆ°ng.
Trong ao, nÆ°á»›c ao hiện mà u xanh lục, xem ra nồng Ä‘áºm vô cùng, những là n sáng xanh lục nhá» bé hÆ¡i hÆ¡i chá»›p Ä‘á»™ng, liên tục không ngừng truyá»n và o trong ngÆ°á»i đó. Cảnh tượng nà y kéo dà i rất lâu, khi ao nÆ°á»›c mà u xanh thẫm kia bắt đầu má» Ä‘i, ngÆ°á»i đó Ä‘á»™t nhiên đứng lên, chầm cháºm quay đầu nhìn lại.
Giữa sÆ°Æ¡ng mùa xanh, má»™t cặp mắt sáng tá» lấp lánh ánh sáng âm Ä‘á»™c, khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy tà ác kinh khủng. Ãnh mắt nhÆ° váºy, sắc bén nhÆ° Ä‘ao, ngÆ°á»i nà y là ai đây?
BÆ°á»›c ra khá»i ao nÆ°á»›c, ngÆ°á»i đó chầm cháºm Ä‘i ra xuyên qua sÆ°Æ¡ng mù xanh nhà n nhạt, để lá»™ bá»™ mặt tháºt của hắn.
Té ra hắn chÃnh là Âm Äế. Khó trách tà ác bá đạo nhÆ° váºy.
Nhìn quanh bốn phÃa, khuôn mặt tuấn tú của Âm Äế đầy vẻ âm Ä‘á»™c, miệng giáºn dữ rống lên:
- Lục Vân, ta sẽ không cho ngÆ°á»i sống an là nh đâu, hãy chỠđó.
Nói rồi ngÆ°á»i loáng lên liên biến mất không biết Ä‘i vá» nÆ¡i nà o.
Giây lát, trong căn phòng đó ánh sáng chợt lóe lên, má»™t con rồng Ä‘en mang theo má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, chầm cháºm hạ xuống. Con rồng nà y khà tức quá»· dị, chÃnh là U Minh Ma long, ngÆ°á»i nó mang trên lÆ°ng chÃnh là Lôi Thiên, nhÆ°ng vì sao nó lại đến nÆ¡i nà y?
Chăm chú nhìn ao nÆ°á»›c, U Minh Ma long kêu lên nho nhá», Lôi Thiên Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng rất nặng trong lòng sá»ng sá», nhịn không được há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i bảo ta tiến và o trong ao để hấp thu luồng tà khà trong trá»i đất đó chăng?
U Minh Ma long hÆ¡i hÆ¡i gáºt đầu, miệng kêu khẽ đồng ý vá»›i hắn.
Lôi Thiên hơi phản kháng, lắc đầu nói:
- Khà tà ác, căn nguyên của vạn ác, ta không muốn …
Gà o nhẹ một tiếng, U Minh Ma long trừng hắn, một luồng ý thức bá đạo xông thẳng và o ngực hắn. Thân thể Lôi Thiên nhoáng lên, vẻ quái dị nói:
- Äược, ta đáp ứng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được.
Nói rồi tá»± Ä‘á»™ng Ä‘i đến bên ao, chầm cháºm ngồi xuống.
U Minh Ma long thân thể cuá»™n thà nh vòng trên mặt đất bao phủ quanh ao nÆ°á»›c, đầu rồng hÆ¡i hÆ¡i ngá»ng lên, vô tình cố ý hấp thu sÆ°Æ¡ng mù xanh lục trong căn phòng, cÅ©ng chầm cháºm nhắm chặt hai mắt.
Trong ao, thân thể Lôi Thiên hÆ¡i run lên, Lôi Thần quyết trong cÆ¡ thể bà i xÃch sức mạnh tà ác trong ao nÆ°á»›c, khiến hắn hÆ¡i khó chịu.
May mà tình hình nà y chỉ kéo dà i giây lát. Sau đó, thân thể Lôi Thiên bị U Minh Ma long đồng hóa liá»n phát sinh chuyển biến, chủ Ä‘á»™ng hấp thu lấy tà khà trong nÆ°á»›c ao để bồi dưỡng thân thể trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Thá»i gian âm thầm trôi qua, khi Lôi Thiên đã hấp thu đủ tà khÃ, thÆ°Æ¡ng thế trong cÆ¡ thể tuy đã biến chuyển tốt hÆ¡n rất nhiá»u, nhÆ°ng tÃnh cách lại dần dần phát sinh thay đổi.
Ban đầu, hắn vốn là cÆ¡ thể cá»±c dÆ°Æ¡ng cá»±c cÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng lúc trÆ°á»›c giao chiến vá»›i Tứ Linh thần thú, đã hòa trá»™n vá»›i tà khà Cá»u U trên ngÆ°á»i U Minh Ma long, chân nguyên trong cÆ¡ thể có đủ chÃnh tà , khiến sức mạnh hắn tăng mạnh, đồng thá»i tÃnh cách cÅ©ng dần dần âm hiểm hÆ¡n.
Hiện nay, ở trong ao nÆ°á»›c quá»· dị nà y, hắn hấp thu má»™t lượng lá»›n khà tà ác, láºp tức khiến khà dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng trong cÆ¡ thể bị áp chế, khiến hắn dần dần trở nên tà mị âm hiểm.
Bên cạnh ao, U Minh Ma long không biết mở mắt từ lúc nà o, Ä‘ang yên lặng nhìn hắn, ánh mắt có mấy phần thần bÃ.
Lôi Thiên lúc nà y thần sắc quá»· bÃ, thân thể ná»a xanh ná»a đỠđã biến thà nh mà u xanh lục, quanh thân má» hiện má»™t tầng ánh sáng xanh lục nhấp nhô, Ä‘ang váºn hà nh vá»›i tần suất ngà y cà ng tăng cao hÆ¡n.
Tà i sản của hailua2523
03-12-2010, 12:05 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
Thất Giá»›i Truyá»n Thuyết
Quyển 12 – Thiên Äịa Vô Cá»±c – chÆ°Æ¡ng 072
Chương 1064 – à ngoại tương phùng
(Gặp gỡ bất ngá»)
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Dịch: Diamondismail
Biên dịch: Humanity
Biên táºp: Humanity
Nguồn: TTV
ủ hoà n toà n thân thể Lôi Thiên, trong căn phòng đá ánh sáng huyá»n hoặc lóe lên, chỉ nghe Lôi Thiên Ä‘iên cuồng gà o thét, phảng phất nhÆ° gặp phải má»™t chuyện gì đó đáng sợ.
Sau đó, âm thanh lắng lại, ánh xanh lục tan biến. Chỉ thấy Lôi Thiên lại khôi phục hình dạng ná»a Ä‘á» ná»a xanh, bá» ngoà i không chút khác thÆ°á»ng, chỉ có ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên hà o quang xanh lục thẫm.
Báºt cÆ°á»i âm hiểm lạnh lẽo, thân thể Lôi Thiên thẳng thắn đứng lên, xoay má»™t vòng giữa không gian bay lên ngÆ°á»i Ma long, giá»ng âm hiểm tà đạo nói:
- Linh khà nơi nà y rất đặc biệt, ẩn chứa một luồng khà tức đặc biệt.
U Minh Ma long kêu nhá» má»™t tiếng, thân thể cuá»™n tròn tá»± Ä‘á»™ng duá»—i ra, phát xuất má»™t luồng sáng trắng ảo chá»›p mắt đã bao trùm cả căn phòng đá, mang theo Lôi Thiên biến mất thần bÃ.
Má»i thứ gần nhÆ° chỉ xảy ra trong chá»›p mắt. Khi ánh sáng huyá»n ảo biến mất, căn phòng đá đã bình tÄ©nh trở lại, ngoại trừ sÆ°Æ¡ng mù xanh lục nhà n nhạt theo gió nhấp nhô, má»i thứ Ä‘á»u yên lặng trở lại.
NhÆ°ng không biết do đặc thù của nÆ¡i nà y, hay là do xảo hợp, sau khi U Minh Ma long mang Lôi Thiên rá»i Ä‘i không lâu, Thiên Sát không ngá» lại đến nÆ¡i nà y.
Nhìn thấy ao nÆ°á»›c trong căn phòng đá, Thiên Sát ánh mắt sáng lên tá»± nói: “Té ra ‘Thông Thiên Âm Mạch’ trong truyá»n thuyết ở đây, quả tháºt ông trá»i giúp ta.†Nói xong nhẹ nhà ng hạ xuống ngồi xếp bằng đùa giỡn trong ao.
Sá»± xuất hiện của Thiên Sát thay đổi hoà n cảnh bên trong căn phòng đá, khiến cho ao nÆ°á»›c vốn có mà u xanh lục dần dần trở nên Ä‘á» sáºm, trong không khà có sÆ°Æ¡ng mù máu nhà n nhạt chuyển Ä‘á»™ng, ngáºp đầy khà huyết sát kinh ngÆ°á»i.
Cảnh tượng nà y kéo dà i má»™t hồi lâu. Khi Thiên Sát mở to mắt, cả căn phòng đá ánh Ä‘á» chói lá»i, là n sáng mà u Ä‘á» nhÆ° máu run rẩy kịch liệt nhÆ° ngà n vạn con trùng Ä‘á»™c, nhanh chóng chuyển Ä‘á»™ng hÆ¡n nữa còn phát ra tiếng rÃt.
Äứng lên, Thiên Sát ánh mắt hÆ¡i kinh ngạc, lên tiếng:
- Kỳ quái, nÆ¡i nà y không ngá» có khà tức của Âm Äế và U Minh Ma long. Lẽ nà o bá»n chúng đã đến nÆ¡i nà y trÆ°á»›c ta má»™t bÆ°á»›c?
Trong lúc nói, Thiên Sát dừng lại một hồi, sau đó âm thầm biến mất.
Ngá»n núi thần bÃ, căn phòng đá cổ quái. Thông Thiên Âm Mạch theo lá»i Thiên Sát tháºt ra là chá»— huyá»n diệu đến thế nà o đây? Vì sao Äịa Âm, Thiên Sát, Ma long Ä‘á»u không hẹn mà đến nÆ¡i nà y váºy?
Má»i thứ mê hoặc, ngoại trừ bá»n chúng ra còn ai có thể nói rõ được đây?
Thá»i gian tiếp tục trôi qua. Căn phòng đá vốn yên tÄ©nh Ä‘á»™t nhiên lóe lên hà o quang. Lần nà y ngÆ°á»i đến lại là ai đây? Kết quả khiến ngÆ°á»i bất ngá», ngÆ°á»i đến không ngá» chÃnh là U Minh Ma long và Lôi Thiên. Bá»n há» vì sao lại quay lại nÆ¡i nà y?
Than nhè nhẹ, U Minh Ma long vừa hất Lôi Thiên trên lưng và o trong ao nước, vừa chăm chú nhìn hắn, đáy mắt mơ hồ ẩn chứa mấy phần chỠđợi.
Lôi Thiên không biết Ä‘iá»u nà y, hắn chỉ thấy ao nÆ°á»›c nà y biến hóa rất lá»›n, ẩn chứa khà huyết sát vô cùng, có thÆ°Æ¡ng hại nhất định vá»›i thân thể hắn, khiến hắn trong lòng nóng nảy, gà o thét không ngừng.
Bên ao, U Minh Ma long toà n thân ánh Ä‘en há»™i tụ, bố trà má»™t tầng kết giá»›i kÃn bÆ°ng quanh ao nÆ°á»›c, ép lấy chặt chẽ thân thể Lôi Thiên, không cho hắn có cÆ¡ há»™i phản kháng được.
Rất nhanh, toà n thân Lôi Thiên Ä‘ang phẫn ná»™ má» hiện ánh Ä‘á», má»™t lượng lá»›n khà huyết sáng ẩn chứa trong nÆ°á»›c ao Ä‘ang hút và o trong ngÆ°á»i hắn, cải tạo thân thể của hắn. Quá trình nà y khó chịu vô cùng, Ä‘au khổ kịch liệt khiến hắn nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng, miệng phát ra những tiếng kêu thê thảm đứt rá»i gan ruá»™t.
U Minh Ma long ánh mắt vô tình, không chút có ý dừng tay, cứ như thế ép chặt chẽ lấy hắn, quan sát tình hình của hắn. Cuối cùng, trong tiếng kêu thảm thiết kéo dà i, Lôi Thiên ngất đi.
Lúc đó, thân thể của hắn lúc Ä‘á» nhÆ° máu, lúc lại xanh lục, hai mà u nà y lần lượt hiện ra, chốc chốc lại hợp nhất. Cứ nhÆ° váºy, sau và i lần liên tục, cuối cùng là n sáng trên ngÆ°á»i Lôi Thiên tan Ä‘i, cả ngÆ°á»i khôi phục lại bình thÆ°á»ng, không chút khác biệt ngÆ°á»i khác.
Lúc nà y, nÆ°á»›c ao tá»± Ä‘á»™ng mất Ä‘i, chỉ còn lại má»™t hố Ä‘Ã o khô héo mô tả má»i thứ phát sinh.
U Minh Ma long kêu nhẹ má»™t tiếng, có mấy phần vui mừng, phát xuất má»™t luồng sức mạnh êm ái đỡ lấy Lôi Thiên Ä‘ang hôn mê, mang hắn lóe lên đã biến mất. Láºp tức, căn phòng đá yên tÄ©nh trở lại, nhÆ°ng tầng sÆ°Æ¡ng mù vốn lÆ¡ lá»ng không tan lúc nà y đã biến mất.
Cứ váºy, căn phòng đá không còn thần bà nữa, má»™t vùng trống rá»—ng có vẻ rất vắng lặng.
Äến vá»™i vã, Ä‘i vá»™i vã. Âm Äế và Thiên Sát Ä‘á»u chÆ°a từng lÆ°u lại, nhÆ°ng U Minh Ma long lại dẫn Lôi Thiên đến lần thứ hai, tháºt ra nó có mục Ä‘Ãch thế nà o?
Con ngÆ°á»i Lôi Thiên biến đổi rất quá»· dị. Äiá»u đó ngầm ám chỉ Ä‘iá»u gì? Giữa hắn và U Minh Ma long, tháºt ra ai là ngÆ°á»i khống chế?
Äiá»u nà y xem tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng lại ẩn chứa bà máºt vô cùng, cuối cùng mang đến kết cục thế nà o cho thiên hạ đây?
-----------------------------------------
Trèo đèo lá»™i suối, trên Ä‘Æ°á»ng truy Ä‘uổi, Lâm Vân Phong dẫn Hứa Khiết cứ Ä‘i tìm những nên thâm sÆ¡n cùng cốc, truy tìm tung tÃch Dịch viên, không biết đã trôi qua hết hai ngà y.
Hai ngà y nà y, hai ngÆ°á»i Ä‘i qua hÆ¡n ná»a đại lục, từ Äông đến Tây, lại từ Tây qua Bắc, hiện nay đã đến bên ngoà i Âm sÆ¡n.
Nhìn thảo nguyên mỠmịt, Lâm Vân Phong than nhẹ:
- Bên nà y cũng không có, xem ra chúng ta đã tìm sai phương hướng.
Hứa Khiết an ủi:
- Äừng nản chÃ, mở lòng ra. Hai ngà y nà y tuy chúng ta Ä‘i qua không Ãt nÆ¡i, nhÆ°ng Ä‘á»u vá»™i vã chạy qua, hoà n toà n chÆ°a từng xem xét cẩn tháºn, rất có khả năng má»™t số vị trà trên Ä‘Æ°á»ng đã bá» qua.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i khổ đáp:
- Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, huynh đã xem xét rất cẩn tháºn, Âm DÆ°Æ¡ng pháp quyết tuyệt đối không bá» qua má»™t chút đầu mối nà o, nhÆ°ng lại không má»™t chút thu hoạch. Hiện nay, chỉ có phÆ°Æ¡ng Nam chÆ°a từng tìm kiếm, hay là chúng ta Ä‘i vá» phÃa Nam Ä‘i.
Hứa Khiết ôn nhu mỉm cÆ°á»i, gáºt đầu đồng ý, cùng gã Ä‘i vá» phÃa Nam.
Bay trong tầng mây trắng, nhìn những đám mây lùi lại nhanh chóng hai bên, tâm tình Lâm Vân Phong dần dần tốt lên.
Hứa Khiết bên cạnh để ý thấy tình hình của gã, thấy gã hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, không khá»i mở miệng nói:
- Vân Phong, nếu nhÆ° tìm được Dịch viên, huynh có dá»± tÃnh nhÆ° thế nà o?
Lâm Vân Phong suy nghĩ một lúc, đáp lại:
- Tá»± nhiên toà n lá»±c là m cho Dịch viên vinh quang, thu nháºn môn đồ, khiến nó trở thà nh môn phái lá»›n nhất trong Tu Chân giá»›i để an ủi sÆ° phụ, sÆ° bá linh thiêng trên trá»i.
Hứa Khiết nói:
- Nếu như tìm được Dịch viên, nó lại ở nơi xa xăm mù khơi, huynh có muốn mang nó vỠlại Tây Thục chăng?
Lâm Vân Phong nói:
- Dịch viên vốn ở Tây Thục, huynh thân là đệ tá» Dịch viên, tá»± nhiên muốn mang nó vá» lại nÆ¡i cÅ©, nhÆ°ng váºy má»›i không có lá»—i vá»›i liệt tổ liệt tông của Dịch viên.
Hứa Khiết nói:
- Dịch viên thể tÃch khổng lồ, huynh tin có thể mang toà n thể nó vá» chăng?
Lâm Vân Phong cÆ°á»i nói:
- Äiểm nà y không khó, Âm DÆ°Æ¡ng pháp quyết của huynh có thể dá»… dà ng là m được chuyện đó.
Báºt cÆ°á»i nhà n nhạt, Hứa Khiết hoà n toà n không kinh ngạc, tiếp tục há»i:
- Dá»i vá» lại Tây Thục, ai có thể là m chưởng giáo Dịch viên đây?
Lâm Vân Phong không chút nghÄ© ngợi, báºt thà nh tiếng:
- Tá»± nhiên chÃnh là Cà n Nguyên sÆ° bá, ông ấy là trưởng bối duy nhất của Dịch viên hiện nay.
Hứa Khiết lắc đầu nói:
- Nếu ông ấy không đồng ý thì sao?
Lâm Vân Phong sá»ng sốt, nghÄ© má»™t lúc, mở miệng nói:
- Ông ấy không là m thì đến phiên Ngạo Tuyết sư tỷ rồi.
Hứa Khiết trừng gã, mắng yêu:
- Cố ý tỠra hồ đồ, huynh biết rõ Lục Vân và Ngạo Tuyết sẽ không là m, hay giao cho muội xé tan ra cho rồi.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i ha hả nói:
- Huynh cuối cùng không thuyết phục được sư bá, lúc đó sẽ để huynh là m.
Hứa Khiết nói:
- NhÆ° thế sao không thể? Vị trà chưởng giáo nà y trá»±c tiếp quan hệ đến tÆ°Æ¡ng lai Dịch viên, cần phải ngÆ°á»i có năng lá»±c đảm nháºn. Huynh nếu nhÆ° muốn nó trở nên vinh quanh, tá»± nhiên cần ngÆ°á»i là m cho tốt, táºn sức có thể, nhÆ° váºy má»›i không có lá»—i vá»›i Huyá»n Ngá»c sÆ° bá, vá»›i sÆ° phụ huynh và vá»›i những ngÆ°á»i khác.
Lâm Vân Phong bị nà ng mắng nhÆ° váºy, vẻ mặt hÆ¡i xấu hổ, bất quá trong lòng lại rất thoải mái. Bởi vì nhÆ° váºy chứng tá» Hứa Khiết rất quan tâm gã.
Nắm chặt bà n tay bé nhỠcủa Hứa Khiết, Lâm Vân Phong nghiêm mặt nói:
- Muá»™i yên tâm, huynh nhất định không phụ kỳ vá»ng của muá»™i, nhất định sẽ khiến Dịch viên dÆ°Æ¡ng danh thiên hạ.
Báºt cÆ°á»i kiá»u mị, Hứa Khiết nép và o ngÆ°á»i gã, nhá» nhẹ nói:
- Vân Phong, nếu nhÆ° sau nà y tìm không được sÆ° phụ, sÆ° tá»· lại theo Lục Vân Ä‘i mất, muá»™i muốn ở lại Dịch viên Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c thà nh láºp má»™t hệ phái, thu tháºp má»™t số nữ đệ tá» cÅ©ng tÃnh là hoà n thà nh má»™t chút tâm ý cho Phượng Hoà ng thÆ° viện.
Khi nói vẻ mặt hơi lo lắng, sợ Lâm Vân Phong không đáp ứng.
Nghe váºy Lâm Vân Phong cÆ°á»i nói:
- Äược, hãy để Dịch viên và Phượng Hoà ng thÆ° viện hợp lại, đến lúc đó má»›i cùng nhau phát triển vinh quang, cÅ©ng tÃnh là má»™t giai thoại của Tu Chân giá»›i.
Hứa Khiết rất mừng, kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Vân Phong, huynh tháºt là tốt.
Lâm Vân Phong cÆ°á»i ha hả nói:
- Äối vá»›i Khiết nhi của huynh, tá»± nhiên huynh đáp ứng tất cả má»i yêu cầu.
CÆ°á»i quyến rÅ©, Hứa Khiết nháy mắt vá»›i gã, nhá» nhẹ nói:
- Muá»™i sau nà y sẽ báo đáp huynh tháºt tốt.
Lâm Vân Phong vui mừng, cÆ°á»i ha hả không ngừng, láºp tức dẫn Hứa Khiến tăng tốc tiến lên, loáng cái đã biến mất trong biển mây.
Buổi chiá»u, Lâm Vân Phong và Hứa Khiết đến trên má»™t khu rừng nguyên thủy ráºm rạp, ở đó Lâm Vân Phong phát hiện má»™t chút mùi vị quen thuá»™c.
Dừng lại, Lâm Vân Phong nói với Hứa Khiết:
- Ma Thần tông chủ Bạch Vân Thiên hẳn ở quanh đây.
Hứa Khiết kinh ngạc nói:
- Nơi nà y hoang sơ rừng rú, hắn là m gì ở đây?
Lâm Vân Phong đáp:
- Chuyện nà y không nói rõ được, huynh cũng đoán không ra. Hay là đi gặp hắn là biết ngay thôi mà .
Nói rồi nhẹ nhà ng hạ xuống đứng trên một cây đại thụ.
Trong rừng bóng trắng lóe lên, Bạch Vân Thiên chủ Ä‘á»™ng xuất hiện, nhìn thấy hai ngÆ°á»i Lâm Vân Phong, cÆ°á»i nói:
- Té ra là cố nhân đến chÆ¡i, bổn tông chủ quả tháºt thất lá»… không đón tiếp từ xa, xin thứ lá»—i.
Lâm Vân Phong Ä‘iá»m nhiên đáp:
- Tông chủ không đi tranh đoạt thiên hạ, lại chạy đến nơi hoang sơ núi rừng nà y, không biết có phải đến thưởng thức cảnh sắc nơi nà y không?
Bạch Vân Thiên cÆ°á»i ha hả đáp:
- Phong cảnh nơi nà y tuy tốt, nhưng còn chưa lưu được bổn tông chủ. Ta lần nà y đến đây bất quá đi tìm một thứ đồ mà thôi.
Lâm Vân Phong ánh mắt nghi hoặc, kinh ngạc nói:
- Tìm đồ? Váºt đó nhất định không tầm thÆ°á»ng,. nếu không cÅ©ng không nhá»c đến đại giá của tông chủ?
Bạch Vân Thiên cÆ°á»i ha hả đáp lá»i:
- CÅ©ng không có gì, chỉ là má»™t gốc U BÃch Lan Hoa, khiến các vị chê cÆ°á»i.
Lâm Vân Phong cau mà y, quét qua ký ức trong não có liên quan đến U BÃch Lan Hoa, nhất thá»i chìm và o trầm ngâm.
Hứa Khiết đầy nghi hoặc há»i lại:
- U BÃch Lan hoa là thứ gì, ngÆ°Æ¡i tìm nó là m gì?
Bạch Vân Thiên cÆ°á»i tà dị đáp:
- Không có gì, đó chỉ là má»™t đóa hoa vô dụng vá»›i các vị, nhÆ°ng có thể là m đồ chÆ¡i nhá» cho Ma tông của ta. Äược, không nói đến những chuyện đó, khó có dịp gặp mặt, cho các vị má»™t tin tốt có liên quan đến Kiếm Vô Trần.
Lâm Vân Phong tỉnh lại, lên tiếng há»i:
- Kiếm Vô Trần thế nà o rồi?
Bạch Vân Thiên cÆ°á»i đáp:
- Kiếm Vô Trần chết rồi, hắn chết trong tay của Lục Vân, chuyện nà y mới xảy ra ngà y hôm qua.
Vẻ mặt biến hẳn, Lâm Vân Phong hÆ¡i kÃch Ä‘á»™ng nói:
- Chết rồi? Chết là tốt, tội hắn phải bị báo ứng, chết cũng không đáng tiếc.
Tà i sản của hailua2523
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của hailua2523
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 7 gioi truyen thuyet , ãåîìåòðèÿ , áîäèáèëäèíã , bach luyen thanh tien , çàêîí , êàìàñóòðà , hauthatgioiutruyenthuyet , hua tien chi 4vn , ñòðèì , öåëêè , tâm má»™ng vô ngân , that gioi , that gioi site:4vn.eu , that gioi thuyen thiet , that gioi truyen thuyen , that gioi truyen thuyet , that giok , that gjoi , thatgioi , thatgioitruyenthuyet , thất giá»›i , thất giá»›i truy , truyen that gioi , truyen thuyet that gioi , truyen thuyet that giÆ¡i , truyen thuyet the gioi , truyen thuyet thet gioi , truyen tien hiep 7 gioi , vietsn phim bo , ÷àñîâîé