Thế nhưng, lúc này Độ Thiện đại sư vẫn còn đang trong bế quan chữa thương, phật môn không có người nào đủ sức ngăn quản phong mang của Cổ Thần, vì vậy tạm thời không hề có bất cứ hành động nào đối với Cổ Thần. Cổ Thần không đánh tới cửa đã a di đà phật rồi.
Bị Cổ Thần triệu hoán, rất nhanh vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ liền chạy tới chỗ núi hoang nơi Cổ Thần chờ đợi,
Người này chính là Cuồng Nha đạo nhân, là đệ nhất đại sư luyện đan phật môn.
Cuồng Nha thượng nhân hạ xuống trước mặt Cổ Thần, Cổ Thần còn chưa mở miệng hỏi, hắn đã lấy ra một quyển trục, hai tay dâng lên:
- Cổ Chiến Thần, đan phương hư không đan, ta đã mang tới đây rồi…
Cổ Thần vung tay, cương khí tiên lực đảo qua, đan phương hư không đan liền rơi vào trong tay Cổ Thần, mở ra vừa nhìn, xác nhận không hề lầm, chỉ là tài liệu luyện chế hư không đan khiến Cổ Thần phải nhíu mày khó khăn.
Chỉ nhìn trong chốc lát, Cổ Thần liền thu thập đan phương thuần dương đan vào trong Càn Khôn Trạc, nói:
- Đan phương ức tâm đan, có thể tìm được tin tức gì hay không?
Cuồng Nha thượng nhân nói:
- Cổ Chiến Thần, bần tăng lần tìm toàn bộ sách thuốc cũng không hề phát hiện ra đan phương ức tâm đan, tất cả tư liệu chi chép chỉ tại thời kỳ thượng cổ trở lại đây, theo như bần tăng suy đoán, ức tâm đan hẳn là theo thời đại thượng cổ kết thúc đã thất truyền rồi, đồng thời ghi chép về ức tâm đan thời đại thượng cổ đều đã bị hủy diệt toàn bộ.
- A…
Lông mày Cổ Thần nhếch lên, nói:
- Dĩ nhiên không có bất cứ ghi chép gì về ức tâm đan thời đại thượng cổ, là ai cố ý muốn tiêu hủy toàn bộ tư liệu liên quan tới ức tâm đan?
Cuồng Nha thượng nhân khẽ lắc đầu, nói:
- Điều này thì bần tăng không rõ.
Tâm niệm Cổ Thần chuyển động, hắn từ trong miệng Côn Ngô Tiên Đế biết được, tiên vương tiên tôn, chư tử đại tiên biến mất tại thời đại thái cổ, thượng cổ đều là đi vào tiên độ phàm gian, từ thế giới tiên giới Cổ Hoang tiến vào trong vũ trụ phàm gian.
Mà lên thời cổ đại còn lại là một nhóm tiên giới Cổ Hoang cuối cùng di chuyển tiến vào vũ trụ phàm gian, Cổ Hoang đại kết thúc, không có bất cứ ghi chép gì về cuộc di chuyển này.
Từ sau thời đại thượng cổ, trung cổ, cận cổ, tu sĩ đều giống như chư tử đại tiên thời cổ đại, theo thời đại thượng cổ kết thúc mà biến mất tập thể, vẫn là một mê đề không có lời giải, không người biết được.
Có thể thấy được, một lần di chuyển kia cũng là có người tiêu hủy dấu vết lịch sử, để hậu nhân không thể biết được.
Mà ức tâm đan cũng theo thời đại thượng cổ kết thúc, từ đó về sau thất truyền.
Cổ Thần chậm rãi liên kết lại chuyện ức tâm đan và chư tử đại tiên thượng cổ biến mất tập thể, rất tự nhiên một suy nghĩ xuất hiện trong đầu của hắn.
Khả năng là lúc cường giả thượng cổ tiên độ phàm gian, ở trong giới tu sĩ tiên giới Cổ Hoang có một số người biết được bí mật này, mà trong những tu sĩ tiên độ phàm gian lại có người không muốn để hậu nhân tìm hiểu được, nguyên nhân không muốn để cho hậu nhân biết hạ lạc của bọn họ, vì vậy đã cho một số người ăn vào vong trần đan, đánh mất tất cả ký ức trước đây, sau đó lại tiêu hủy toàn bộ ức tâm đan, đan phương cùng với tất cả các ghi chép có liên quan tới đan phương ức tâm đan, toàn bộ đều xóa đi, chỉ còn tồn tại trong truyền lưu biết được đã từng có loại đan dược ức tâm đan này, nhưng đối với cách luyện chế đan dược thì không hề biết mảy may.
Nghĩ như vậy, sự kiện rất nhanh trở nên rõ ràng hơn, Cổ Thần âm thầm giật mình, đã có tám chín thành tin tưởng suy đoán của bản thân.
- Đến tột cùng là ai muốn tiêu hủy tất cả tin tức liên quan tới ức tâm đan? Đồng thời còn không muốn hậu nhân biết tiên độ phàm gian, có thể đạt tới đại bí mật trường sinh? Nhất định là một đại nhân vật nào đó!
Trong lòng Cổ Thần âm thầm suy tư.
Tâm tư Cổ Thần chỉ chuyển biến trong nháy mắt, nói:
- Cuồng Nha, ngươi có tin tức liên quan tới thương thế khôi phục của Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư?
Cuồng Nha thượng nhân nói:
- Tạm thời không có!
Cổ Thần nói:
- Mật thiết quan sát tình huống của hai người, có biến hóa gì lập tức dùng phi kiếm truyền âm cho ta…
- Rõ, Cổ Chiến Thần!
Cuồng Nha thượng nhân đáp ứng.
Hiện tại Cuồng Nha thượng nhân đã nằm trên thuyền giặc của Cổ Thần rồi, ngoại trừ nghe theo mệnh lệnh của Cổ Thần, không còn con đường nào khác có thể đi.
- Ngươi đi đi!
Cổ Thần phất tay nói.
Rất nhanh, Cuồng Nha thượng nhân liền rời khỏi nơi này, bàn tay Cổ Thần vừa lộn, đan phương hư không đan lại xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Thế nào? Sư đệ, luyện chế hư không đan có hi vọng gì hay không?
Hư Tửu Uyên bước tới bên cạnh Cổ Thần hỏi, Tiểu Bạch và Tự Ngọc cũng đều chuyển ánh mắt nhìn qua.
Bên cạnh Cổ Thần chỉ có tam nữ, Mông Tiên âm lại tiến vào trong tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp, khu vực thời gian gia tộc gấp mười lần, tiếp tục tu luyện thân thể, kích hoạt khiếu huyệt, đợi khi đạt tới Minh Khiếu kỳ cực hạn, lại nhất cử ngộ đạo, bước vào Độ Hư.
Mông Tiên Âm quan sát kim cương pháp tướng của Già La Trang tại Kim Cương Tự một ngày một đêm, lĩnh ngộ đối với pháp tắc so với Cổ Thần trải qua sáu mươi năm tại quốc gia phàm nhân còn khắc sâu hơn nhiều, chỉ cần đạt tới Minh Khiếu kỳ cực hạn tùy thời có thể cảm ngộ pháp tắc, ngư dược long môn, bước vào Độ Hư cảnh dễ dàng.
Cổ Thần nhìn hư không đan phương, lông mày hơi nhíu, trên mặt có chút khổ sáp, sau một lúc lâu mới lắc đầu, nói:
- Hư không đan quả nhiên là tiên đan vô thượng so với ngộ hư đan còn trân quý hơn mười lần, số tài liệu cần thiết để luyện chế so với ngộ hư đan còn quý hiếm hơn không chỉ mười lần, chỉ cần là thanh thụ thảo, luyện chế một viên hư không đan đã cần phải có tròn mười hai cây.
- Cái gì? Mười hai cây thanh thụ thảo?
Hư tử Uyên và Tự Ngọc đều thét lên kinh hãi.
Trước kia Cổ Thần tìm kiếm thanh thụ thảo, tốn hao bao nhiêu khí lực, các nàng vô cùng rõ ràng.
Một viên ngộ hư đan, chỉ cần một cây thanh thụ thảo, mà một viên hư không đan lại cần tới mười hai cây thanh thụ thảo, tròn mười hai lần.
Cổ Thần nói:
- Thanh thụ hảo cũng không tính là cái gì, ta tại Thanh Đế mộ trủng thu được gần hai trăm cây thanh thụ thảo, muốn luyện chế mười viên hư không đan cũng dư thừa, thế nhưng chỉ riêng thanh thụ thảo vẫn chưa thể luyện chế được, tài liệu cần thiết luyện chế hư không đan rất nhiều, so với ngộ hư đan còn hơn mười lần, cũng là vạn năm thủy tham, hư không đan cần năm cây, cũng là cửu khúc vân chi thảo, hư không đan cần ba cây, đồng thời đây chỉ là một bộ phận phối dược mà thôi, ngoài ra còn cần ít nhất năm loại phối dược, độ trân quý không thua gì so với cửu khúc vân chi tham hay vạn năm thủy tham, mà đây là phối dược. Trừ phối dược ra còn cần ba loại chủ dược, một cây phệ cốt hoa, một cây cức diệp thảo, một quả thánh ngọc quả…
- Phệ cốt hoa? Cức diệp thảo? Thánh ngọc quả?
Chương 4: Tài liệu biến thái (hạ).
Hư Tử Uyên nghĩ thầm, trong thanh âm tràn ngập nghi hoặc, nàng cũng là tông sư đan dược, tạo nghệ luyện đan so với cổ Thần không thua kém bao nhiêu, thậm chí còn nghiên cứu toàn bộ “Tàng thị luyện đan”, nhưng vẫn chưa hề nghe nói qua ba loại tiên thảo tiên quả này.
- Đây đều là những loại tiên dươc ngạc nhiên cổ quái gì?
Đôi lông mày của Cổ Thần nhíu sát lại, nhìn đan phương, nói:
- Phệ cốt hoa, loại hoa này chỉ sinh trưởng tại thi cốt của tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên, tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên ngôn xuất pháp tùy, thân động pháp tùy, đã lĩnh ngộ được pháp tắc tới mức cực kỳ thấu triệt, phệ cốt hoa hấp thu huyết nhục trong thi hài, đồng thời cũng hấp thu lực lượng pháp tắc ẩn chứa, tiên lực thông linh, hình thành lực lượng pháp tắc cực kỳ khắc sâu, tu sĩ phục dụng có khả năng ngộ đạo trong nháy mắt, từ Mệnh Tuyền cảnh bước vào Độ Hư cảnh, nếu luyện chế thành hư không đan chí ít cũng có thể giúp tu sĩ Giá Vụ kỳ rất nhanh bước vào Hư Không kỳ… Ông trời của ta ạ, tiên dược sinh trưởng trong thi hài của đại nhân vật tương đương chư tử đại tiên thượng cổ, điều này thực sự chỉ nghe nói qua nhưng chưa hề nhìn thấy, phục dụng một gốc dĩ nhiên có thể trực tiếp đột phá từ Mệnh Tuyền cảnh mạnh mẽ bước vào Độ Hư cảnh, phệ cốt hoa này cũng quá mức biến thái đi.
Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tự Ngọc cũng trừng lớn con mắt, loại tiên dược này sợ rằng bất cứ kẻ nào nghe xong cũng phải khiếp sợ tới rớt cả cằm.
- Thiên hạ dĩ nhiên có tiên thảo như vậy! Thực sự là quái lạ!
Tự Ngọc không nhịn được sợ hãi than thở.
Trên khuôn mặt trắng hồng hoàn mỹ tuy rằng kinh hãi, nhưng càng nhiều hơn chính là hiếu kỳ và hưng thú, nói:
- Cức diệp thảo và thánh ngọc qua thì sao? Là loại tiên thảo gì?
Cổ Thần nhìn qua ghi chép trong thuần dương đan phương, nói:
- Cức diệp thảo, sinh trưởng dưới đáy biển hai vạn trượng, thế giới Cổ Hoang duy nhất chỉ có một hải vực phụ cận Phong Bạo Thâm Uyên là có sinh trưởng, chín nghìn năm ấu sinh kỳ, chín nghìn năm thành thục kỳ, chí ít cần hơn hai vạn năm mới có thể làm chủ dược hư không đan, cứu diệp thảo có hình răng cưa… A!
Vừa đọc Cổ Thần đột nhiên cả kinh, bàn tay vừa nhấc, một hộp thuốc xuất hiện trong tay hắn, mở hộp thuốc ra, bên trong chính là một cây tiên thảo hình lá răng cưa.
Thảo dược này là do Cổ Thần tại Đông Hải tìm kiếm van năm thủy tham, trong hải vực phụ cận Phong Bạo Thâm Uyên, sâu tới hai vạn trượng ngẫu nhiên tìm kiếm được, trước kia không biết loại dược thảo này có lai lịch gì, chỉ biết tiên thảo chí ít cũng sinh trưởng hai vạn năm trở lên, hiện tại mới biết được, nguyên lai tiên thảo này dĩ nhiên chính là một trong ba loại chủ dược luyện chế hư không đan, cức diệp thảo.
Phối dược hư không đan Cổ Thần cơ bản đều không có, ba loại chủ dược càng chưa từng nghe nói qua, hiện tại trong tay dĩ nhiên có một cây cức diệp thảo, vừa vặn là chủ dược của hư không đan, trùng hợp như vậy thực ra khiến Cổ Thần trong lúc thất vọng thu được kinh hỉ cường liệt.
Bất quá cho dù có cức diệp thảo, muốn luyện chế hư không đan còn cách rất xa.
Đóng hộp thuốc lại, thu cức diệp thảo vào trong Càn Khôn Trạc, ánh mắt của Cổ Thần tiếp tục rơi vào hư không đan phương, tiếp tục đọc:
- Thành ngọc quả, loại quả kết xuất trên một loại thánh thụ, loại thánh thụ này do hạo nhiên chính khí tẩm bổ sinh ra, đại lục Cổ Hoang, duy nhất trong Bách Thánh Các thánh địa nho môn mới có một cây, cách mỗi một vạn năm mới có thể kết xuất thành ba quả thành thục, nếu trực tiếp ăn loại quả này có thể khiến thọ nguyên tăng lên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, tinh hoa vạn pháp thiên địa đều ngưng tụ trong loại quả này…
- Thánh ngọc quả? Dĩ nhiên có thể tăng thêm thọ nguyên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm?
Tam nữ đều kinh hô, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Pháp tắc sinh mệnh chính là loại pháp tắc thần bí nhất, chỉ khi tu vi bước vào Hợp Đạo kỳ mới có thể mò mẫm bước vào con đường sinh mệnh pháp tắc, mà thánh ngọc quả dĩ nhiên có thể tăng thêm thọ nguyên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, làm sao không khiến mọi người khiếp sợ.
Thánh ngọc quả và phệ cốt hoa có hiệu quả tương đối giống nhau, phệ cốt hoa có thể khiến tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ trực tiếp bước vào Độ Hư cảnh, thọ nguyên tăng trưởng một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, thánh ngọc quả thì lại trực tiếp tăng trưởng thọ nguyên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, quả thực đánh vỡ quy tắc sinh mệnh.
Cổ Thần đóng lại hư không đan phương, trong mắt hơi có ý kinh hãi, nói:
- Chưa bao giờ nghe nói qua Thánh đình dĩ nhiên có loại tiên quả này, phục dụng một quả có thể tăng thọ nguyên thêm 1296 năm? Vậy sao toàn bộ tu chân giới không hề có truyền lưu?
Hư Tử Uyên than thở:
- Tài liệu hư không đan này thực sự quá mức khó kiếm, sư đệ, ngay cả tài liệu luyện chế ngộ hư đan mà ngươi cũng tốn nhiều tinh lực tới như vậy, chỉ riêng phối dược hư không đan đã có thể so sánh với toàn bộ tài liệu để luyện chế ngộ hư đan, mà thánh ngọc quả lại đang ở trong thánh địa nho môn Bách Thánh Các, há có thể đơn giản lấy được? Phệ cốt hoa sinh trưởng tại thi thể đại nhân vật Hợp Đạo kỳ tương đương chư tử đại tiên, điều này càng thêm xa vời, cần phải đi tới đâu để tìm thi thể chư tử đại tiên? Trong cơ thể ngươi đã có tam đại bản nguyên, có thể ở trong khu vực gia tộc Như Ý Linh Lung bảo tháp lĩnh ngộ pháp tắc, tốc độ không hề chậm, tốt nhất không nên hao tâm tốn sức vì hư không đan này nữa!
Cổ Thần thở ra một hơi, đáp lời:
- Sư tỷ nói đúng…
Nói xong, liền thu hồi lại hư không đan phương vào trong Càn Khôn Trạc, lập tức ánh mắt Cổ Thần phóng ra một đạo tinh quang, nói:
- Thánh ngọc quả kia có thể tăng thêm thọ nguyên 1296 năm, chính là bảo bối quý hiếm, không biết lúc này trên cây có quả hay không, ta thực sự muốn trộm vài quả xem thế nào.
…
Trung thổ, Đại Kiền!
Một đạo thân ảnh nhanh như lưu tinh, xẹt qua bầu trời đêm, phi độn hướng về phía Ngọc Tiêu Thành.
Thân ảnh người này đứng trong hư không cách mặt đất ba vạn trượng, chợt lóe một cái đã vượt qua năm nghìn dặm, tốc độ phi độn cực nhanh, lại vừa thuấn di mà đi, không nói tu sĩ bình thường, coi như là cường giả Độ Hư cảnh thông thường cũng không thể phát hiện được thân ảnh người này tồn tại.
Bóng người phi độn trên không trung chính là Cổ Thần.
Hắn từ thuần dương đan phương biết được thánh địa nho môn Bách Thánh Các có tồn tại thánh ngọc quả, hắn cùng với Thánh Đình đã thành đại cừu, không chết không thôi, tiên quả như vậy làm sao có thể để Thánh Đình hưởng một mình.
Lấy thực lực của Cổ Thần hiện tại, so với Chiến Thần “Hình” đơn thân độc mã xông vào Thánh Đình chém giết Thánh hoàng còn chưa đủ, thế nhưng muốn lẻn vào Thánh Đình, trộm con mẹ nó mấy quả, coi như có thể an toàn rời khỏi.
Vì vậy sau khi để tam nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch và Tự Ngọc trở lại Chiến Thần Điện, Cổ Thần liền chạy tới Thánh Đình Đại Kiền.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 5 : Một mình xông vào Thánh Đình
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Về phần Mông Tiên Âm thì tiếp tục ở lại tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp tu luyện, tranh thủ thời gian sớm ngày kích hoạt toàn bộ huyệt khiếu trong cơ thể, sau đó cảm ngộ pháp tắc, bước vào Độ Hư cảnh.
- Hử!
Trong lúc phi độn, Cổ Thần nhướng mày, chuyển mắt quét qua bốn phương tám hướng.
Trong nháy mắt kia, hắn tựa hồ có một loại cảm giác bị người nhìn trộm, giống như bị ánh mắt người nào đó lướt qua.
Từ lúc Cổ Thần tu luyện Phá Thiên Chỉ tới đệ nhất trọng đại thành, giác quan thứ sáu càng trở nên linh mẫn, nếu không phải như vậy, loại cảm giác bị nhìn trộm vừa rồi phi thường yếu ớt, không giống như bị người nhìn kỹ, tựa hồ có người dùng khóe mắt khẽ lướt qua hắn mà thôi, thậm chí còn càng yếu ớt hơn, nếu là Cổ Thần trước kia, tuyệt đối khó có thể phát hiện.
Cổ Thần đưa mắt nhìn bốn phương tám hương, vẫn chưa thấy bất cứ chỗ nào khả nghi, trong lòng không khỏi hoài nghi.
- Chẳng lẽ cảm giác sai rồi?
Cổ Thần hạ xuống đặt chân trên đại đại vô biên vô hạn:
- Hoặc là mặt đất phía trước có cường giả Độ Hư cảnh trong lúc vô ý nhìn lướt qua bầu trời?
Cổ Thần không giải thích được, nhưng trong lòng càng thêm cẩn thận.
Thánh Đình, Ngọc Tiêu Cung.
Cổ Thương Khung mặc hắc y ngồi tại thánh tọa Thánh Hoàng, ngay bên cạnh hắn chính là Thiên Toán Tử.
Lúc này, vẻ mặt Thiên Toán Tử kinh hãi, sắc mặt lộ ra kinh nghi.
- Xảy ra tình huống gì?
Cổ Thương Khung hỏi.
Thiên Toán Tử gật đầu, trong thanh âm để lộ ý kinh hãi:
- Thánh Hoàng bệ hạ, vừa rồi ta dùng Thiên Cơ Toán Thuật tiến hành thiên thị đối với Cổ thần, phản ứng của Cổ Thần so với trước kia rõ ràng linh mẫn hơn rất nhiều, ta vừa mới bắt đầu sử dụng thiên thị đã bị hắn phát hiện ra, thuộc hạ không dám nhìn nhiều, người này so với trước đây càng thêm đáng sợ hơn, chung quy có một ngày ngay cả ta cũng không tính được hắn.
- A?
Cổ Thương Khung nhấc cao lông mày, trong mắt để lộ một tia tàn khốc, nói:
- Hắn đại thế đã thành, muốn tiêu diệt hắn càng lúc càng thêm khó khăn, mấy ngày trước đây ngay cả Khổ Thiện đại sư Thiên Thiền Tự cũng bị chết dưới tay hắn, thực lực của hắn đã có thể đối địch với ta và Độ Thiện đại sư rồi, người này không trừ, lòng ta khó yên, đợi chân thân bản hoàng phục nguyên sẽ tới Tây Hải, mở ra thông đạo tiên phàm, tiên độ phàm gian, cầu đạt trường sinh, nếu như lưu người này trên đời, thứ nhất sợ hắn ảnh hưởng tới việc mở ra thông đạo tiên phàm lần này, thứ hai sau khi bổn hoàng rời khỏi, Cơ tộc sợ rằng không có người nào hàng phục được hắn, trước khi rời khỏi tiên giới Cổ Hoang, nhất định phải giết chết người này mới được.
- Ai…
Nói xong, Cổ Thương Khung thở dài, nói tiếp:
- Nếu chờ khi chân thân bản hoàng và Độ Thiện đại sư phục nguyên thương thế, vậy thì đại thống linh long tộc Ngô Tinh kia cũng sẽ khôi phục hoàn toàn, nếu như hắn liên thủ với Cổ Thần, cho dù ta và Độ Thiện đại sư cũng không làm gì được, tốt nhất nên động thủ trước khi chân thân của bản hoàng phục nguyên, cụ thân ngoại hóa thân này của ta tuy đã đạt tới tu vi Hư Không hậu kỳ, thực lực vượt qua Kim Băng Vương và Khổ Thiện đại sư, nhưng Cổ Thần có thể đánh chết được Khổ Thiện, chứng minh thực lực của hắn sợ là không dưới cái thân ngoại hóa thân này của bản tọa, bằng vào thân ngoại hóa thân muốn giết chết hắn, hi vọng xa vời.
- Thánh Hoàng bệ hạ!
Thiên Toán Tử bước lên một bước, nói:
- Ta vừa mới sử dụng thiên thị nhìn qua Cổ Thần, tìm được cơ hội tốt giết chết người này.
Hai mắt Cổ Thương Khung chợt lóe tinh quang, nói:
- Cơ hội gì?
Thiên Toán Tử nói:
- Cổ Thần đang phi độn về phương hướng thánh đô, tuy rằng không biết mục đích của hắn là gì, nhưng thuộc hạ đã tính ra được mục đích chuyến này của hắn chính là Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình, Thánh Hoàng bệ hạ có thể lợi dụng thân phận của thân ngoại hóa thân này ám toán Cổ Thần, cho dù một kích không chết cũng khiến hắn phải trọng thương, sau đó lại lợi dụng kỳ trận thượng cổ trong Ngọc Tiêu Cung, hơn nữa có chí cường giả lánh đời các thế gia nho môn, bay thiên la địa võng, nhất cử tiêu diệt Cổ Thần, cho dù hắn có đại khí vận, thế nhưng muốn xông vào Thánh Đình, đó chính là thiêu thân lao vào lửa, tự tìm đường chết.
Cổ Thần ẩn nấp thanh ảnh, vô thanh vô tức tiến vào thánh đô Đại Kiền.
Bách Thánh Các ở trong thánh đô Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình cao vạn trượng hư không, lúc này tuy là ban ngày, thủ vệ bốn phía Ngọc Tiêu Cung đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, đồng thời còn có một đạo khí tức cường đại phủ toàn toàn bộ phương viên mấy nghìn dặm, hiển nhiên là cường giả Độ Hư cảnh.
Bên ngoài có cao thủ Mệnh Tuyền cảnh dò xét, bên trong có cường giả Độ Hư cảnh trấn thủ, Ngọc Tiêu Cung cơ bản có thể nói là phòng thủ kiên cố.
Đồng thời Cổ Thân là tông sư trận pháp, liếc mắt liền có thể nhìn ra được, bốn phía Ngọc Tiêu Cung đều có trận thế bao phủ, chạm vào là bộc phát.
Bất luận kẻ nào muốn lén tiến vào Ngọc Tiêu Cung cũng không có khả năng.
Không bị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bên ngoài nhìn thấy, thì cũng bị cường giả Độ Hư cảnh trấn thủ bên trong cảm nhận được, hoặc có thể xúc động trận thế, thân xông vào trận địa.
Chỉ là Cổ Thần không giống người bình thường, nguyên thần của hắn dung nhập vào trong khiếu huyệt, coi như là thần thức của cường giả Độ Hư cảnh cũng không thể phát hiện ra hắn, hắn tận lực ẩn nấp thân ảnh, lấy lực lượng pháp tắc vặn vẹo hư không, khiến mọi người không nhìn thấy, cường giả Độ Hư cảnh bình thường cũng không phát hiện được, càng đừng nói tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Về phần trận thế bốn phía Ngọc Tiêu Cung, đối với tông sư trận pháp như Cổ Thần mà nói, có cũng như không, tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần đã đạt tới trình độ tông sư trận pháp thượng cổ cũng khó có thể vượt qua được, xông qua trận pháp bốn phía Ngọc Tiêu Cung không thành vấn đề.
Cổ Thần cứ như vậy, dưới con mắt của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, lấy lực lượng pháp tắc ẩn nấp thân ảnh, vượt qua trận pháp bốn phía Ngọc Tiêu Cung, rất nhanh đã tiến vào bên trong.
Trước khi tới đây, Cổ Thần tại cổ vu tộc tìm đọc một ít tư liệu thượng cổ về Thánh đình, quả nhiên tìm được một ít ghi chép về thánh ngọc quả, bởi vì Chiến Thần đợi thứ hai “Hình” đã từng chém giết vào tận Thánh đình, trực tiếp giết chết Thánh Hoàng đời thứ nhất “Cơ”, vì vậy biết thánh thụ kia ở nơi nào.
Theo như ghi chép, thánh thụ sinh trưởng tại hậu điện Ngọc Tiêu Cung, phía trước viện tử tế đường của thánh nhân Bách Thánh Các.
Tế đường thánh nhân chính là tế bái bách thánh nho môn thời đại thái cổ, hạo nhiên chính khí trường tồn, trải qua vô số năm tháng mới trưởng thành một gốc thánh thụ như vậy.
Tiến vào trong Ngọc Tiêu Cung, tinh thần của Cổ Thần càng thêm cẩn thận, trong cung có cường giả Độ Hư cảnh tồn tại, sử dụng lực lượng pháp tắc ẩn nấp thân ảnh căn bản không có hiệu quả, Cổ Thần mượn mái hiên cung điện, vách tường để ngăn cản tầm nhìn, dần dần lẻn vào hậu điện Ngọc Tiêu Cung.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 6 : Huyết nhục trọng sinh
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tới Ngọc Tiêu Cung tựa hồ có một loại lực lượng kỳ lạ bao phủ trong hư không, phạm vi cảm ứng thân thể của Cổ Thần bị thu nhỏ lại rất nhiều, trình độ cảm ứng rõ ràng cũng hạ thấp rất lớn, nhưng thông qua cảm ứng của thân thể, Cổ Thần vẫn biết được trong hư không vạn trượng Ngọc Tiêu Cung không chỉ có cường giả Độ Hư cảnh, đồng thời số lượng không chỉ một vài người, về phần tu vi không thể cảm ứng được rõ ràng, nhưng có vài đạo khí tức ngay cả Cổ Thần cũng cảm giác được áp lực không nhỏ.
Có thể thấy được, sợ rằng chí ít cũng là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, thậm chí là Hư Không hậu kỳ.
Tuy nói không phải là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phưng, đối với Cổ Thần không thể tạo thành uy hiếp quá lớn, thế nhưng bị một đám cường giả Độ Hư cảnh vây khốn, đây rõ ràng không phải là chuyện đơn giản, Cổ Thần càng thêm cẩn thận.
Trong cổ vu tộc có địa đồ Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình, cũng không phải rất rõ ràng, bởi vì thời kỳ thượng cổ Chiến Thần “Hình” có thể nói là nghênh ngang đi vào mỗi một địa phương nhỏ nhất trong Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình, ngay cả Thánh Hoàng đời thứ nhất “Cơ” cũng bị hắn chém chết dưới phủ, vì vậy địa đồ Ngọc Tiêu Cung lưu lại rất toàn diện.
Địa đồ tỉ mỉ đối với Cổ Thần mà nói có tác dụng rất lớn, điều này có thể khiến hắn tại mức độ lớn nhất mượn kiến trúc xung quanh che chắn, đồng thời thẳng cho tới mục đích tế đường thánh nhân.
Trong hư không, toàn bộ Ngọc Tiêu Thành chừng phương viên vạn trượng, liên miên hơn mười dặm, Cổ Thần lại không thể nghênh ngang phi hành trong không trung để quan sát, vì vậy, nếu không quen thuộc địa đồ Ngọc Tiêu Thành, có thể xuyên toa cả ngày bên trong cũng rất có khả năng không tìm thấy tế đường thánh nhân ở nơi nào.
Có địa đồ tường tận, Cổ Thần đi con đường ngắn nhất, giảm thiểu rất nhiều thời gian.
Cổ Thần tiến vào Ngọc Tiêu Thành huyền phù giữa hư không, tại chỗ sâu trong hậu điện Ngọc Tiêu Thành, Cổ Thương Khung nhíu chặt đôi lông mày.
Dựa theo lời nói của Thiên Toán Tử, lúc này Cổ Thần hắn là đã tới thánh đô Ngọc Tiêu Thành rồi, thế nhưng còn chưa nghe được bất luận tin tức gì về Cổ Thần.
Cổ Thương Khung từ lâu đã hạ lệnh, phát hiện ra Cổ Thần cũng coi như không thấy, để hắn tiến vào trong Ngọc Tiêu Thành, thế nhưng bây giờ còn không có tin tức, có thể xảy ra hai tình huống.
Thứ nhất, Cổ Thần đột nhiên thay đổi chủ ý, không đến Ngọc Tiêu Thành nữa, vì vậy hiện tại Cổ Thần còn chưa tới.
Thứ hai, Cổ Thần đã tiến vào trong Ngọc Tiêu Thành rồi, thế nhưng tu sĩ Thánh Đình không ai phát hiện ra.
Nếu như loại tình huống thứ nhất, vậy thì cũng thôi, nhưng nếu là loại tình huống thứ hai, Cổ Thương Khung ngược lại hít sâu một ngụm khí lạnh, phòng ngự của Thánh Đình hắn là người rõ ràng nhất, tương đối thỏa mãn, coi như là chính bản thân hắn cũng khó có thể lẻn vào.
Nếu như Cổ Thần đã tiến vào Ngọc Tiêu Thành, mà các tu sĩ Thánh đình, bao gồm cả hắn bên trong, không ai phát hiện ra, vậy Cổ Thần cũng quá mức biến thái rồi, cho dù là nguyên thần Thánh hoàng trong người Cổ Thương Khung cũng cảm thấy kinh khủng.
Giữa lúc Cổ Thương Khung buồn bực không ngớt, đột nhiên tấm kính một mặt ngay bên cạnh hắn sáng lên, bên trong kính hiện ra một viện tử, trong viện tử có trồng một gốc thánh thụ trông giống như ngọc chất, ngay bên cạnh là tế đường, trước tế đường có viết “Thánh Nhân Tế Đường”.
Trên thánh thụ giống như ngọc chất kia có kết xuất ba trái cây, giống như hình người, thân như mỹ ngọc, lòe lòe phát quang.
Ánh mắt Cổ Thương Khung rơi vào mặt kính, sắc mặt đại biến, ánh mắt của hắn không hề bị ba trái cây giống như hình người mỹ ngọc kia hấp dẫn, mà rơi vào một góc nhỏ ngay trong viện tử bên cạnh.
Góc nhỏ này có một người đang đứng thắng, không phải Cổ Thần thì còn là người phương nào?
…
Cổ Thần đã tới viện tử phía trước tế đường thánh nhân, hiện đang đứng tại một góc khuất.
Trung ương viện tử có mọc một cây nhỏ chỉ cao chừng hơn một trượng, toàn thân cây nhỏ giống như bạch ngọc.
Trên cây kết xuất ba trái cây giống như hình người, từng trái cây đều lòe lòe phát sáng, tinh oánh trong sáng, giống như mỹ ngọc đẹp nhất.
Không cần bàn cãi, ngọc thụ trong viện tử này chính là thánh thụ rồi.
Mà trái cây kết xuất trên thánh tụ chính là thánh ngọc quả.
Thánh ngọc quả, một lần chỉ có thể kết xuất ba quả, trải qua vạn năm mới thành thục, mỗi một thánh ngọc quả có thể giúp bất cứ người nào tăng thêm thọ nguyên 1296 năm.
Nói cách khác, một tu sĩ bình thường nuốt vào thành ngọc quả là có thể kéo dài tuổi thọ thêm 1296 năm, đủ sống vượt qua cao thủ Mệnh Tuyền cảnh Minh Khiếu kỳ đứng đầu.
Thánh ngọc quả, là tiên quả chỉ có dược hiệu một lần, mặc kệ là kẻ nào, chỉ khi ăn vào quả đầu tiên mới tăng thêm thọ nguyên, nếu tiếp tục ăn vào, ngoại trừ vị đạo ngon ngọt không gì sánh được ra, đối với thọ nguyên không còn nửa điểm tác dụng.
Vì vậy, nghĩ muốn thông qua thánh ngọc quả vô hạn kéo dài thọ nguyên là chuyện hoàn toàn không có khả năng.
Thế nhưng, chỉ cần kéo dài thêm 1296 năm đã là chuyện tình vô cùng khó lường rồi.
Cổ Thần đứng ở góc viện tử, nhìn ba ngọc thánh quả mọc trên thánh thụ không xa trước mắt, tất cả các ghi chép liên quan tới thánh ngọc quả trong hư không đan phương Cổ Thần đều đã đọc qua, mà ba thánh ngọc quả hiện tại còn chưa hoàn toàn thành thục.
Thánh ngọc quả hoàn toàn thành thục không chỉ lòe lòe phát sáng, mà sẽ phát sinh quang mang bảy màu, quang mang đại thịnh, bảy màu chiếu xạ hơn mười trượng, hình thành một loại cảnh tượng ánh sáng chói lọc vô cùng mỹ lệ.
Thánh ngọc quả, hoàn toàn thành thục mới có thể kéo dài thọ nguyên thâm 1296 năm, nếu như chưa hoàn toàn thành thục, tối đa chỉ có thể kéo dài thêm ngọ nguyên chừng năm sáu trăm năm mà thôi, hiệu quả suy giảm cực lớn.
Tuy rằng thọ mệnh năm sáu trăm năm không ngắn, thế nhưng so sánh với thọ mệnh 1296 năm mà nói, hiển nhiên là ngắn hơn quá nhiều, hơn nữa sau khi thánh ngọc quả thành thục không lâu, Thánh hoàng vẫn không lấy đi dùng, y đợi được tới khi thanh ngọc quả triệt để thành thục.
Đồng thời, Thánh hoàng Cơ Nghiêu chuẩn bị đi mở thông đạo tiên phàm, tiên độ thế gian, nếu như có thể thành công, từ nay về sau bước vào con đường trường sinh, như vậy thọ nguyên hơn một nghìn năm của thánh ngọc quả đã không còn đặt trong mắt hắn nữa rồi, để nó tiếp tục lớn, đạt tới thành thục triệt để, lưu lại cho hậu nhân Cơ thị cũng là chuyện tốt.
Sau khi thánh ngọc quả bước vào kỳ thành thục, cách thời đại triệt để thành thục còn một đoạn thời gian, ngắn thì mấy trăm năm, lâu thì hơn nghìn năm.
Nguyên nhân chính là hiệu quả của thánh ngọc quả vô cùng kinh người, vì vậy thánh ngọc quả triệt để thành thục có thể giúp tu sĩ từ Mệnh Tuyền cảnh độ phá bước vào Độ Hư kỳ, chỉ cần cơ hội vừa đến, hoặc là chỉ cần thành thục hai ba trăm năm, thậm chí đạt tới thành thục triệt để cũng nói không chừng.
Cũng không biết thánh ngọc quả trước mắt rốt cuộc đã thành thục bao lâu, luyện chế hư không đan cần phải có thánh ngọc quả triệt để thành thục, hái hay không hái, điều này khiến Cổ Thần có chút băn khoan.
Chương 6: Huyết nhục trọng sinh (hạ).
“Thánh Đình phòng ngự rất nghiêm mật, nếu có cường giả Độ Hư cảnh dò xét bên ngoài Ngọc Tiêu Thành, ta căn bản không có khả năng lẻn vào tận đây, lần sau trở lại có thể tình huống sẽ khó khăn hơn rất nhiều, thật vất vả mới tìm được thánh ngọc quả, hai quả hai bên không hái thì thực sự quá mức xin lối một chuyến lén lút này rồi.”
Cổ Thần cắn răng.
“Hư không đan cần phải dùng tài liệu quá nhiều, căn bản không có khả năng thu thập được hết những tài liệu này, mà thánh ngọc quả trước mắt có thành thục triệt để hay không đều không quan trọng, khó có được một chuyến lẻn vào Thánh Đình, phải hái toàn bộ.”
Tâm niệm Cổ Thần chuyển động, cuối cùng quyết định, mặc kệ thánh ngọc quả trước mắt có thành thục hay không, ba thánh ngọc quả không thể lưu lại, phải lấy đi toàn bộ.
Nhâc chân phải lên, Cổ Thần đang định bước về phía trước, bàn chân vẫn còn lơ lửng cách mặt đất, lại chậm rãi thu trở về, Cổ Thần nhất thời ẩn vào góc thật sâu, cùng với toàn bộ hoàn cảnh xung quanh dung hợp với nhau, coi như là cường giả Độ Hư cảnh, nếu không cẩn thận nhìn quét qua một lượt, chỉ sợ khó có thể phát hiện ra.
Thân thể Cổ Thần cảm giác được, một cỗ lực lượng cường đại đang chuyển động về phía viện tử này, bởi vì trong Thánh Đình có một loại lực lượng kỳ lạ bao phủ không trung, khiến khoảng cách cảm ứng của thân thể Cổ Thần giảm đi, hiệu quả cảm ứng cũng yếu hơn rất nhiều, thẳng cho tới khi cỗ lực lượng cường đại kia đến gần hai mươi trượng, Cổ Thần mới phát hiện ra.
Một hắc y nhân, cũng mượn kiến trúc mái hiên các loại che chắn, hướng về phía viện tử này, tốc độ rất nhanh.
Cổ Thần đề cao cảnh giác, khó tức người tới so với Khổ Thiện đại sư không chút thua kém, tu vi chí ít cũng là Hư Không hậu kỳ, thực lực lượng đại, chính là một kình địch.
Hắc y nhân rất nhanh liền đi tới mái hiên viện tử, nhảy xuống phía dưới, trực tiếp hạ xuống ngay bên cạnh viện tử.
Ánh mắt Cổ Thần chấn động.
Hắc y nhân kia dĩ nhiên là phụ thân hắn, Cổ Thương Khung.
Từ phong bạo thâm uyển dưới đáy biển gặp nhau, cho đến nay đã qua hai mươi ba năm, Cổ Thần lại một lần nữa nhìn thấy thân ảnh Cổ Thương Khung.
So với phúc tại Phong Bạo Thâm Uyên, tu vi của Cổ Thương Khung lại tăng thêm một tầng, đã đạt tới Hư Không hậu kỳ rồi, khí tức trên người dĩ nhiên so với siêu cấp cường giả Khổ Thiện đại sư dừng lại tại quan ải Hư Không hậu kỳ quá nghìn năm còn cường đại hơn.
Cổ Thương Khung dĩ nhiên xuất hiện trong Thánh Đình, điều này khiến Cổ Thần thần kinh, tâm thần đại chấn.
Cổ Thương Khung hạ xuống viện tử, tựa hồ cũng không phát hiện ra sự tồn tại của Cổ Thần, ánh mắt chăm chú nhìn vào ba thánh ngọc quả trên thánh thụ, có loại cảm giác ngo ngoa muốn động hái xuống.
Giữa lúc Cổ Thương Khung nhấc bước chân, muốn tiến tới gần thánh ngọc quả trong viện tử, môt thanh âm rất nhỏ hầu như không thể nghe thấy từ trong góc vang lên:
- Phụ thân…
Thân ảnh Cổ Thương Khung run lên, nháy mắt dừng lại, nhìn về phía Cổ Thần trong góc nhỏ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Trong vẻ kinh ngạc còn ẩn chứa mừng như điên.
Giống như một người phụ thân tìm về được nhi tử đã thất tán hồi lâu.
Một khắc kinh ngạc và mừng như điên kia, hai loại biểu tình đồng thời xuất hiện, đan xen trên gương mặt Cổ Thương Khung.
Thấy nhãn thần quen thuộc của Cổ Thương Khung, còn có biểu tình kinh ngạc, trong lòng Cổ Thần không khỏi dâng lên tình cảm ấm áp, thân ảnh chợt lóe, lập tức từ trong góc chạy tới trước mặt Cổ Thương Khung.
- Thần nhi…
Cổ Thương Khung kinh hô một tiếng, thần sắc trong mắt đại biến, tựa hồ như muốn nói cho Cổ Thần cái gì đó.
Thế nhưng, đang nói đột nhiên dừng lại, biểu tình của Cổ Thương Khung trong nháy mắt biến hóa, tuy rằng chỉ là thể xác của Cổ Thương Khung, thế nhưng nhãn thần lại hung ác độc địa không gì sánh được, sát ý tràn ngập.
Một đạo kiếm cương kinh diễm và một đạo quyền cương chói lòa đồng thời thoáng hiện.
Cổ Thần và Cổ Thương Khung chỉ cách nhau hơn một thước, để tinh thần căng thắng của hắn nhiều hơn một chút thả lỏng, đạo kiếm cương và đạo quyền cương kia thực sự xuất hiện quá mức đột ngột, xuất hiện quá mức nhanh…
Vèo…
Kiếm cương kinh diễm xẹt qua giữa cổ của Cổ Thần, trong mắt Cổ Thần chợt lóe qua quang mang kinh hãi, cái đầu lập tức văng lên cao, trong không khí rải rác một dòng máu đỏ tươi.
Ầm…
Đạo quyền cương ánh sáng ngọc hầu như đồng thời với đạo kiếm cương, đánh trúng vào mệnh tuyền của Cổ Thần, trong quyền cương ẩn chứa một cỗ lực lượng cường đại không hề kém hơn so với lực lượng pháp tắc, chính là hạo nhiên chính khí.
Lực lượng thật lớn khiến cái thân thể không đầu của Cổ Thần giống như đạn pháp, văng ngược về phía sau, tại vị trí mệnh tuyền bị oanh kích thành một quyền ấn thật sâu, thân thể phụ cận mệnh tuyền thì xuất hiện hơn mười vết nứt nẻ, máu tươi chảy ròng.
Ầm… Bịch…
Thân thể không đầu của Cổ Thần nặng nề rơi vào vách tường biệt viện, khiến vách tường biệt viện không biết được làm từ loại chất liệu gì bị lún sâu một lỗ lớn bằng thân người, sau đó bắt đầu rạn nứt lan tỏa như mạng nhện.
Bức tường này là từ thời đại thái cổ kiến tạo thành, tài liệu sử dụng cũng chỉ có thời đại thái cổ từng xuất hiện qua, cứng rắn không gì sánh được, môt tu sĩ Độ Hư cảnh Hư Không kỳ bình thường dùng toán lực oanh ra chưởng ấn quyền cương cũng không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào tới vách tường này.
Mà hiện tại vách tường dĩ nhiên bị phá vỡ như vậy, có thể tưởng tượng được, lực va đập của thân thể không đầu vào vách tường mạnh mẽ tới mức nào, bởi vậy cũng có thể thấy được một kích đánh lén kia Cổ Thương Khung đã vận chuyển thực lực tới đỉnh cao nhất.
- Ha ha ha ha….
Chỗ sâu trong tròng mắt của Cổ Thương Khung hiện lên một tia bi thương, thế nhưng chỉ khẽ lướt qua liền biến mất, ngược lại hài lòng tới cực điểm cười ha hả.
Thân thể của Cổ Thương Khung dĩ nhiên phát ra thanh âm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
- Ha ha ha ha, Cổ Thần, cho dù kiếp này ngươi có số mệnh to lớn băng trời đi nữa, cho dù có thể gặp dữ hóa lành, nhưng cuối cùng vẫn phải rơi vào tay bản hoàng, tiện tặc, đền mạng cho thánh tử của bản hoàng đi thôi!
Một kiếm chém đứt đầu Cổ Thần, một quyền oanh nát mệnh tuyền của Cổ Thần, chiếu theo tình huống này Cổ Thần hẳn là chết chắc rồi, chí ít là thân thể hoàn toàn chết chắc rồi, nguyên thân gặp phải đòn nghiêm trọng, cho dù chưa chết đi nữa thì cũng trọng thương không nhẹ.
Bất quá, ngoài dự liệu của Thánh hoàng, thân thể không đầu của Cổ Thần đột nhiên chấn động, từ vách tường lún sâu nhảy xuống, thanh âm từ thân thể không đầu từng tiếng từng tiếng phát ra:
- Nhiếp Hồn Đạo thái cổ?
Trong thanh âm ẩn chứa một tia khổ sáp, đệ nhất Chiến Thần Xi chính là chết vào tay Thánh hoàng đời thứ nhất “Cơ”, dưới tình huống dùng Nhiếp Hồn Đạo thái cổ khống chế Viêm Phượng Hoàng.
Không nghĩ tới, Cổ Thần hắn hôm nay dĩ nhiên lại bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sử dụng Nhiếp Hồn Đạo thái cổ, khống chế Cổ Thương Khung ra tay.
Trong ánh mắt Cổ Thương Khung hiện ra thần sắc vui vẻ và chấn động, đương nhiên, tia vui sương kia chỉ lướt qua liền biến mất, chấn động khiếp sợ nhanh chóng chiếm toàn bộ, kinh ngạc nói:
- Nhiếp Hồn Đạo thái cổ chính là bí mật bất truyền của Cơ gia chúng ta, ngươi dĩ nhiên biết?
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 7 : Đoạt được thánh quả
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Bất quá, bởi vì quá mức khiếp sợ, trong lúc nhất thời đã quên Cổ Thần dĩ nhiên chưa chết.
- Ha ha ha ha…
Cổ Thần cười lớn một tiếng, nói:
- Đáng tiếc a đáng tiếc! Ngươi biết ta có đại thần thông Ba Đầu Sáu Tay, lại không biết hiệu quả của Chiến Thần Tinh Kinh và Ba Đầu Sáu Tay, nguyên lai thảm án tại thành Nhạc Thủy dĩ nhiên chính là tay ngươi gây ra? Ngươi dám sử dụng Nhiếp Hồn Đạo khống chế tinh thần phụ thân ta, hôm nay ngươi chưa thể giết ta, ngày khác ta chắc chắn sẽ giết chết ngươi, khiến Thánh Đình ngươi bị diệt, thiên hạ không còn Cơ thị Thánh Đình.
Tuy là tiếng cười, thế nhưng trong thanh âm lại bộc lộ sát khí tầng tầng, có thể thấy được hắn đối với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu có quyết tâm phải giết/
Chiến Thần Bất Diệt Thể, tu luyện tới cảnh giới thứ ba Nguyên Thần Dung Khiếu chính là cảnh giới đai thành. Nguyên thần chia làm một nghìn hai trăm chín mươi sáu phần, dung nhập một nghìn hai trăm chín mươi sáu khiếu huyệt toàn thân, từ nay về sau huyết nhục không phân biệt được, thân thể bị nghiền nát thành nhiều khối, chỉ cần có một huyệt khiếu còn tồn tại, nguyên thân chưa chết là có thể huyết nhục trọng sinh.
Thế nhưng Ba Đầu Sáu Tay là một môn đại thần thông cổ thần lợi hại không gì sánh được, thời điểm thi triển Ba Đầu Sáu Tay muốn khống chế được sáu cánh tay, nhất định phải tụ tập toàn bộ tinh thần khí vào trong ba đầu, lúc đó mới có thể khống chế linh hoạt ở mức cao nhất.
Thậm chí ngay cả Chiến Thần Bất Diệt Thể tu luyện tới cảnh giới Nguyên Thần Dung Khiếu, thời điểm thi triển Ba Đầu Sáu Tay cũng phải tạm thời dịch chuyển nguyên thần từ huyệt khiếu vào trong ba đầu, lúc này nếu là đồng thời chém xuống ba đầu, coi như là Chiến Thần huyết nhục trọng sinh cũng bị mất mạng trong nháy mắt.
Thời điểm Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đánh lén Cổ Thần, Cổ Thần không phải đang trong hình thái Ba Đầu Sáu Tay, chém xuống một đầu căn bản không có bao nhiêu trở ngại, trong tiếng cười của Cổ Thần, vị trí cổ bắt đầu huyết nhục trọng sinh, một cái đầu hoàn toàn mới mọc ra, mà cái đầu rơi xuống vừa rồi thì hoàn toàn héo rũ, tựa hồ huyết nhục biến thành nguyên khí thiên địa, một lần nữa dung nhập vào trong thiên địa.
Trong mắt Cổ Thương Khung tràn đầy vẻ chấn động, trăm triệu lần không ngờ tới, Cổ Thần bị chém đứt đầu, phá nát mệnh tuyền, tới trình độ tổn thương như vậy rồi mà vẫn chưa chết?
Cái đầu bị chặt đứt rơi xuống hoàn toàn biến thành nguyên khi thiên địa, dung nhập vào trong thiên địa, một lần nữa bị Cổ Thần hấp thu, rất nhanh một cái đầu hoàn toàn mới mọc ra, so với cái đầu lúc trước giống nhau như đúc.
Về phần mệnh tuyền của Cổ Thần, thoặt nhìn bên ngoài tựa hồ như bị nghiền nát nghiêm trọng, nhưng trên thực tế nghiền nát chỉ là thân thể phụ cận mệnh tuyền mà thôi.
Quyền cương của Thánh hoàng Cơ Nghiêu kích vào mệnh tuyền của Cổ Thần, tam đại lực lượng bản nguyên hỏa, thủy, mộc trong nháy mắt bạo phát, tiêu tán quyền lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu thành vô hình, ngược lại tam đại bản nguyên bởi vì quyền lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu càng thêm dung hợp một ít, khiến Cổ Thần đối với ba loại pháp tắc hỏa, thủy, mộc càng thêm lĩnh ngộ sâu khắc, nếu như có thực lực diễn hóa pháp tắc, Cổ Thần nhất định có thể càng tiến thêm một bước.
Thân thể tràn đầy vết thương vỡ tan của Cổ Thần thoạt nhìn bên ngoài vô cùng dọa người, nhưng thực tế ảnh hưởng lại xa không bằng so với tu sĩ bình thường, Cổ Thần đã kích hoạt toàn một mười một mệnh mạch, trung tâm thân thể sơm không phải là mệnh tuyền, mà là mười một mệnh mạch này.
Mười một mệnh mạch ẩn chứa trong chỗ tối, mệnh tuyền chỉ là một điểm mà mười một mệnh mạch đổ vào mà thôi, vì vậy tuy rằng thân thể Cổ Thần bị một quyền đánh trúng nứt ra hơn mười đạo vết thương ghê người, nhưng không ảnh hưởng tới phát huy thực lực của Cổ Thần.
Trong ngũ hành, mộc chủ sinh!
Cổ Thần có mộc chi bản nguyên trong mệnh tuyền, bằng với thời thời khắc khắc có tiên đan diệu dược chữa trị thân thể, thậm chí so với tiên đan chữa thương hiệu quả nhất trong tu chân giới còn tốt hơn.
Cổ Thần chỉ cần thôi động mộc chi bản nguyên, tức thì chữa trị hoàn hảo tất cả vết thương, vết rách thân thể tại mệnh tuyền dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng, đang chữa trị cực nhanh, so với tình huống tu sĩ bình thường bị lực lượng pháp tắc tổn thương, cần phải bế quan tiềm tu mấy năm, hơn mười năm hoàn toàn không giống nhau.
Chiếu theo tình huống hiện tại, không cần dùng tới một thời ba khắc, vết thương của Cổ Thần sẽ khôi phục hoàn toàn.
Cổ Thương Khung bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khống chế, đương nhiên sẽ không để Cổ Thần chậm rãi khôi phục thương thế, nhất trong trong mắt tuôn ra sát khí, quát lớn:
- Cổ Thần, cho dù không thể giết chết ngươi trong nháy mắt, nhưng ngươi đã bị bản hoàng gây thương tích, ha ha ha ha… Tại Ngọc Tiêu Thành Thánh Đình của bản hoàng, cho dù ngươi có đại thân thông và đại số mệnh hơn nữa thì hôm nay cũng phải chết…
Đang khi nói chuyện, âm lượng của Cổ Thương Khung tăng mạnh, hét lớn:
- Mở ra Hạo Nguyên Thương Cương Trấn Ma đại trận.
Theo thanh âm của Cổ Thương Khung vang lên, một vòng quang tráo nửa trong suốt đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ hư không Ngọc Tiêu Thành bên trong.
Từ mặt đất nhìn lại, một quang cấu thật lớn hoàn toàn bao phủ tòa Ngọc Tiêu Thành khổng lồ, phong tỏa kín kẽ đến một giọt nước cũng không lọt.
Vòng quang tráo trong suốt kia tựa hồ bị một cỗ lực lượng pháp tắc cường đại bao phủ, hình thành nên rất nhiều thứ có hình dạng thiên kỳ bách quái, có khi là binh khí như đao, kiếm, thương, cũng có khi là vật phẩm giống như chung, tháp, điện…
Cổ Thần từ các loại vật thể hình thù kỳ quái do lực lượng pháp lực ngưng tụ thành cương mang tiên lực cảm thụ được một cỗ nguy cơ thật lớn, tựa hồ Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận có thể phát huy được lực sát thương vô cùng to lớn, thậm chí trực tiếp diệt sát hắn tại chỗ.
Đồng thời lúc Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận hình thành còn có bốn đạo thân ảnh khác từ bốn phương hướng trong Ngọc Tiêu Thành bay thẳng lên trời, nhanh như thiểm điện, chớp mắt đã lao về phía viện tử nơi Cổ Thần đang chữa thương.
Bốn người này đều ngoại phóng tu vi, điên cuồng bạo phát, Cổ Thần có thể cảm ứng được vô cùng rõ ràng, bốn người mới tới đều là siêu cấp cường giả tu vi cao thâm, trong đó có hai người là Hư Không hậu kỳ, hai người là Hư Không trung kỳ.
Bốn vị cường giả siêu cấp này chính là bốn người mạnh nhất nho môn thánh gia, chính là gia tộc của thánh nhân thái cổ truyền thừa tới nay, luôn đứng một chỗ với Cơ gia, là lực lượng hạch tâm nhất của Thánh Đình.
Khổng, Mạnh, Nhan, Tằng, tứ đại nho môn thánh gia.
Hai vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ chính là gia chủ của hai đại thánh gia Khổng, Mạnh, một người tên là Khổng Lân, một người tên là Mạnh Đỉnh.
Hai vị cường giả Hư Không trung kỳ chính là hai gia chủ của hai đại thánh gia Nhan, Tằng, một người tên là Nhan Thức, một người tên là Tằng Hiến.
Nho môn thánh gia chính là lực lượng hạch tâm nhất của Thánh đình ngoài Cơ gia, bình thường cường giả nho môn thánh gia đều bế quan tu luyện trong “Sinh Tử Bí Cảnh”, không hỏi thế sự, chỉ khi Thánh đình xuất hiện đại sự nào đó khó giải quyết thì bọn họ mới chịu ra ngoài.
Chương 7: Đoạt được thánh ngọc quả (hạ).
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đối với Cổ Thần, không tiếc triệu hồi thánh chủ của tứ đại nho môn thánh gia từ trong Sinh Tử Bí Cảnh ra ngoài, có thể thấy được đối với Cổ Thần, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đã triệt để nổi lên quyết tâm phải giết.
Lúc này đây, không giết chết Cổ Thần, không diệt trừ mối họa lớn trong lòng, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu thề không quả bỏ.
Cổ Thần nhíu mày, đại trận bao phủ xung quanh Ngọc Tiêu Thành lợi hại không gì sánh được, chính là trận pháp truyền xuống từ thời đại thái cổ, tuy rằng so với Tiểu Thiên Độ Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận thua kém mấy cấp bậc, thế nhưng so với Ngũ Hành đại trận thì chỉ thua kém một chút.
Trong trận, lực lượng pháp tắc ngưng tụ thành các loại cương mang tiên lực hình thù kỳ lạ quái dị, lực lượng ẩn chứa trong đó cường đại không gì sánh được, coi như là chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ không cẩn thận cũng phải ăn chút thiệt thòi, thậm chí vẫn lạc, cường giả siêu cấp Hư Không kỳ nếu như xông vào trong trận hầu như là cửu tử nhất sinh.
Bên ngoài có Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận vây khốn, bên trong có ngũ đại cường giả siêu cấp kéo tới, tình cảnh của Cổ Thần không thể nói là không nguy hiểm cực độ.
Thân ảnh Cổ Thần biến đổi, trong sát na thi triển thần thông cổ thần Ba Đầu Sáu Tay, sáu đạo quang mang ba xanh va đen chợt lóe, ba thanh Thanh Đế Tiên Phủ, ba thanh Võng Lượng Tiên Phủ xuất hiện tại sáu bàn tay của Cổ Thần.
Đối mặt với ngũ đại cường giả siêu cấp, Cổ Thần không dám phớt lờ, thi triển Ba Đầu Sáu Tay thực lực đã đề cao tới mức cao nhất.
Sáu thanh tiên phủ đều là tiên bảo thượng phẩm, đồng thời nguyên liệu luyện chế đều là cấp tiên phẩm vô thượng, uy lực kinh người, đối với chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng có hiệu quả thương tổn nhất định, đối với cường giả Hư Không dưới Hợp Đạo kỳ càng là hiệu quả thương tổn cực kỳ nghiêm trọng.
Lúc này Cổ Thần ba đầu sáu tay, thân thể cao chừng hai mét hai, cầm sáu thanh tiên thủ dài tới một trượng rưỡi, giống như cổ thần thái cổ trọng lâm hậu thế, khí thế như phong quyển tàn vân, tạo thành một vòng khí trường xung quanh thân thể, khiến hư không cũng phải vặn vẹo đứt gãy.
Trên người mang theo Càn Khôn Ngọc Bích, Cổ Thần đối với bất cứ thứ gì cũng có thể đạt được sự dung hợp hoàn mỹ, tuy rằng Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận lợi hại vô cùng, thế nhưng rơi vào trong mắt Cổ Thần lại có mấy chỗ hở, những chỗ hở kia uy lực so với các chỗ khác yếu hơn rất nhiều, bằng vào thực lực của Cổ Thần hiện tại, xông qua không phải vấn đề khó khăn.
Vì vậy, đối với năm vị cường giả siêu cấp vây khốn, trong lòng Cổ Thần sớm có đường lui.
Bốn vị cường giả siêu cấp Khổng Lân, Mạnh Đỉnh, Nhan Thức, Tằng Hiến giống như mũi tên nhọn rời cung, xuất hiện ngay bên cạnh Cổ Thương Khung, trong mắt đều là sát khí um tùm, Cổ Thần chém giết thánh tử Cơ Thần Không, trở thành Chiến thần của cổ vu tộc, lại đánh thương nặng Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư.
Là đại biểu lợi ích của Thánh Đình, vô luận là hành vi nào của Cổ Thần cũng đủ khiến bốn vị thánh chủ nho môn trực tiếp diệt sát Cổ Thần trăm lần, nghìn lần.
Vì vậy, bốn vị thanh chủ nho môn đã tới, hầu như trong nháy mắt năm vị cường giả siêu cấp sẽ xuất thủ đối với Cổ Thần, muốn triệt để diệt sát Cổ Thần.
Nhưng mà, ngay lúc này, biến hóa nảy sinh.
Thánh thụ chính giữa nội viện đột nhiên tản mát ra quang mang vạn trượng, ba thánh ngọc quả tựa hồ bị cái gì đó kích thích, quang mang lòe lòe ban đầu trong sát na liền biến mất không còn, trực tiếp thu vào bên trong thánh ngọc quả.
Chớp mắt tiếp theo, thánh ngọc quả tựa hồ như biến thành một cỗ máy thôn phệ quang mang, quang mang vạn trượng do thánh thụ bộc phát ra đều bị thánh ngọc quả hút toàn bộ.
Biến hóa đột nhiên xảy ra này khiến năm vị cường giả siêu cấp ngẩn ra, tạm thời dừng xuất thủ.
Nói thì chậm, nhưng khí đó cực nhanh, từ lúc thánh thụ bạo phát quang mang vạn trượng cho tới khi thánh ngọc quả hấp thu toàn bộ quang mang bất quá chỉ trong sát na, hầu như là hai lần nháy mắt đã hoàn thành. Mà sau khi thánh ngọc quả thôn phệ quang mang vạn trượng hoàn tất, đột nhiên bộc phát quang mang lóng lánh.
Lúc này đây, thánh ngọc quả phát ra ba đạo ánh sáng bảy màu, hoàn toàn bao phủ toàn bộ viện tử, ánh sáng bảy màu đan chéo vào nhau, hình thành một cảnh tượng cực kỳ huyễn lệ.
Thể tích của thánh ngọc quả tựa hồ bành trướng lên không ít, so với lúc trước rõ ràng lớn hơn ba phần, đồng thời ánh sáng bảy màu lóng lánh nhiều hơn một phần linh khí.
Ngay trong nháy mắt này, thánh ngọc quả dĩ nhiên triệt để thành thục rồi.
Năm vị cường giả siêu cấp bởi vì thánh ngọc quả biến hóa khiến lực chú ý đối với Cổ Thần bị giảm sút trong sát na, thân thể Cổ Thần đột nhiên phóng lên cao, hét lớn một tiếng:
- Lão tử đi đây!
Đang khi nói, bàn tay Cổ Thần chợt lóe lên xích mang, Chiến Thần Lệnh trong nháy mắt xuất hiện trong lòng bàn tay, bộc phát quang mang màu đỏ đẹp mắt, hướng về phía cương mang tiên lực phía Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận bao phủ Ngọc Tiêu Thành cấp tốc chém mạnh xuống.
Năm vị cường giả siêu cấp nhất thời kinh hãi, lần này bày ra thiên la địa võng muốn nhất cử đánh chết cổ Thần, một lần tuyệt hậu họa, nguyên bản Cổ Thần dưới sự vây khốn của năm vị cường giả siêu cấp, nhưng chỉ trong sát na thất thần vừa rồi, dĩ nhiên bị Cổ Thần xông ra ngoài.
Nhìn Chiến Thần Lệnh phát ra cương mang màu đỏ, ẩn chứa một loại khí thế có thể phá hủy tất cả mọi thứ cản đường, Cổ Thần lao ra khỏi đại trận cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Năm vị cường giả siêu cấp giận dữ, cùng quát lớn:
- Tiện tặc, trốn chỗ nào!
Hầu như là cùng một lúc, ngũ đại cường giả siêu cấp đồng thời nhảy lên trên không trung.
Con đang trên không trung lao tới, tam đại cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ Cổ Thương Khung, Khổng Lân, Mạnh Đỉnh kết thành pháp ấn, ba đạo chưởng cương nhất thời từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ vỗ về phía Cổ Thần.
Khóe miệng Cổ Thần hiện lên một tia mỉm cười đắc ý, đột nhiên Thái Hư Tiên Đỉnh xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần.
Oanh… Oanh… Oanh…
Ba tiếng nổ lớn, ba đạo chưởng cương hầu như đồng thời kích vào Thái Hư Tiên Đỉnh, giống như một viên lưu tinh rơi xuống mặt đất, Thái Hư Tiên Đỉnh một lần nữa rơi vào trong viện tử.
Đúng lúc này, thân ảnh Cổ Thần từ trong Thái Hư Tiên Đỉnh nổ bắn ra, trong sát na xuất hiện ngay bên cạnh thánh thụ, bàn tay khẽ đảo, ba thánh ngọc quả lập tức rơi vào trong tay Cổ Thần, chớp mắt liền biến mất không thấy, thu thập vào trong Càn Khôn Trạc.
Cổ Thần cười to một tiếng, quát lớn:
- Đa tạ năm vị trợ giúp, thánh ngọc quả thuộc về lão tử rồi, ha ha ha ha…
- A… Muốn chết!
Năm vị cường giả siêu cấp nhất thời giận dữ, dĩ nhiên bị Cổ Thần đùa giỡn, ngay trong nháy mắt ba thánh ngọc quả dĩ nhiên bị Cổ Thần hoàn toàn đoạt mất.
Thanh âm Thánh Hoàng Cơ Nghiêu giận run người, quát lên:
-Tiện tặc, lấy được thánh ngọc quả ngươi cũng không mang đi được, nhận cái chết cho ta!
Đang khi nói chuyện, năm vị siêu cấp cường giả từ năm phương hướng tầng tầng vây xung quanh Cổ Thần, bàn tay vung lên đạp xuống, đồng thời công kích về phía Cổ Thần.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 8 : Chém giết thánh chủ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cổ Thần cười nhạt một tiếng, quát lạnh:
- Thực sự cho rằng lão tử sợ các ngươi hay sao? Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, nháy mắt sáu trăm quyền!
Sáu thanh tiên phủ trong tay Cổ Thần biến mất không còn, sáu tay đồng thời kết thành quyền ấn, sáu đạo một trăm lẻ tám quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh Quyền oanh kích ra.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời oanh kích một trăm quyền là có thể diệt sát được siêu cấp cường giả Hư Không kỳ.
Trong nháy mắt sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời đánh ra, uy lực mạnh mẽ tới cỡ nào?
Sợ rằng chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng không dám không làm bất cứ hành động phản kháng nào, để măc cho sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời bắn trúng thân thể, nếu không, chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cũng phải thương nặng.
Về phần cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, dưới sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh quyền hầu như không chịu nổi một kích, coi như là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong đối mặt với sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong nháy mắt cũng phải nhượng bộ lui binh, bằng không hẳn phải chết không cần nghi ngờ.
Đồng thời oanh kích sáu trăm bốn mươi tám quyền, hầu như trong nháy mắt tiêu hao hai phần ba cương khí pháp lực trong cơ thể Cổ Thần, trong nháy mắt cơ thể có hai phần ba lực lượng biến mất khiến Cổ Thần sản sinh một loại cảm giác toàn thân tê dại, nhẹ bẫng, tựa hồ như chỉ cần cơn gió nhẹ thổi tới là có thể cuốn theo hắn đi.
Sáu trăm bốn mươi tám Chiến Thần Diệt Tinh quyền vừa ra, một cỗ lực lượng pháp tắc ẩn chứa khí tức hủy diệt, phá hủy, tử vong, giết chóc mãnh liệt đột ngột phóng lên cao.
Năm vị cường giả siêu cấp Thánh Đình trong sát na đại biến sắc mặt, sáu đạo quyền cương này ẩn chứa lực lượng đủ khiến bọn họ cảm thấy vô cùng sợ hãi, đó là sợ hãi đối với tử vong.
Ầm ầm ầm ầm ầm… Năm tiếng nổ đồng thời vang lên, năm vị cường giả siêu cấp đánh ra chưởng cương hầu như cùng một lúc bị quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đánh tan thành hư vô.
Sáu đạo một trăm lẻ tám quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh quyền không giảm thế đi, tiếp tục cuồng oanh về phía năm vị cường giả siêu cấp.
Hư không bị phong ấn, ngũ đại cường giả siêu cấp muốn tránh cũng không thể tránh, chỉ đành phải liều mạng. Năm đạo cương mang thoáng hiện, ngũ đại cường giả siêu cấp vận dụng tiên bảo phòng ngự, ngăn cản trước người, đồng thời vận chuyển lực lượng tới mức cao nhất oanh kích hai đạ quyền cương mong chống đối lại công kích từ Chiến Thần Diệt Tinh quyền.
Rầm rầm rầm rầm…
Bốn tiếng nổ vang vọng, bốn người Cổ Thương Khung, Khổng Lân, Mạnh Đỉnh, Nhan Thức bị chấn tới bật lui liên tiếp, trong mắt hoảng hốt, nhất là Nhan Thức, trong miệng phun trào máu tươi, đã bị thương nặng, nếu như không có tiên bảo phòng ngự chặn lại đại bộ phận lực lượng công kích, sợ là lúc này hắn đã bỏ mình.
Về phần thánh chủ Tằng gia thì bị hai đạo một trăm lẻ tám quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh quyền chiếu cố.
Đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền thứ nhất đã khiến Tằng Hiến gặp phải kết quả giống như Nhan Thức, khi đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền thứ hai đánh tới, càng trong sát na oanh kích thành nát bấy, hóa tan hư vô, thần hình câu diệt.
Tứ đại thanh chủ nho môn, một đại phân thân Thánh hoàng, ngũ đại siêu cấp cường giả Thánh Đình vây công Cổ Thần dĩ nhiên bị Cổ Thần đẩy lùi trong nháy mắt, đồng thời còn giết chết một vị thánh chủ nho môn, nếu việc này truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ nhấc lên cơn sóng gió ngập trời, khiến toàn bộ tu chân giới khiếp sợ.
Cổ Thần đồng thời oanh kích sáu trăm bốn mươi tám đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền hợp nhất, cương khí tiên lực tổn hao quá nửa, cương khí tiên lực tổn hao kịch liệt như vậy đối với cơ thể tạo thành thương tổn không thể xem thường, trong thời gian ngắn khó có thể phục nguyên.
Sáu quyền hợp nhất oanh ra, ngũ đại cường giả siêu cấp Thánh Đình, bốn đẩy lui một chết, Cổ Thần không hề dừng lại, thân ảnh chợt lóe, liền phóng lên cao.
Một đạo quang mang huyễn bạch loang loáng nhấp nháy tại đầu ngón tay của Cổ Thần, một đạo Phá Thiên Tử quay sang Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận hình thành cương tráo tiên lực bao phủ toàn bộ Ngọc Tiêu Thành điểm mạnh.
Có Càn Khôn Ngọc Bích, trong Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận lại có mấy khe hở xuất hiện vô cùng rõ ràng trong cảm ứng của Cổ Thần, Phá Thiên Chỉ công kích thẳng vào một khe hở trong đó.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, khiến Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận bao phủ toàn bộ tòa Ngọc Tiêu Thành huyền phù trong hư không xuất hiện một lỗ hổng phương viên trăm trượng, chính là bị Phá Thiên Chỉ mạnh mẽ đánh ra.
Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận lợi hại phi thường, lỗ thủng phương viên trăm trượng kia lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy rõ ràng thu nhỏ lại, cho dù là Phá Thiên Chỉ cũng không thể vĩnh viễn phá hủy được trận pháp này.
Đương nhiên, Phá Thiên Chỉ chuyên phá trận pháp thiên hạ, không thể phá được Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận là vì đây là trận pháp thái cổ, không hề tầm thường, mà Cổ Thần mới chỉ tu luyện Phá Thiên Chỉ tới cảnh giới đệ nhất trọng đại thành, nếu như có thể tu luyện tới đệ tứ trọng, đệ ngũ trọng, chỉ một ngón tay khẽ điểm ra, toàn bộ Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận đều phải hủy diệt không còn bóng dáng tăm hơi trong nháy mắt.
Thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền từ trong lỗ thủng tan vỡ trăm trượng kia chui ra, thoát được Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận đã khiến tiên lực của hắn tiêu hao nghiêm trọng, tam đại cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, bất luận người nào đuổi theo Cổ Thần cũng khó có thể đối phó được, vì vậy không hề dừng lại, tốc độ như thiểm điện, thuấn di năm nghìn dặm, chạy trốn cực nhanh.
Đợi khi bốn cường giả siêu cấp Cổ Thương Khung, Khổng Lân, Mạnh Đỉnh, Nhan Thức truy đuổi ra bên ngoài Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận, thân ảnh của Cổ Thần đã sớm xuất hiện cách vạn dặm, lóe ra vài cái liền biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Thánh Hoàng ám toán trước, lại mời tứ đại thánh chủ nho môn bay ra thiên la địa võng, cộng thêm Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận vây khốn, nguyên tưởng rằng lần này đánh chết Cổ Thần chắn chắn trong lòng bàn tay.
Nhưng không ai có thể ngờ được không chỉ không giết chết Cổ Thần, thậm chí ba thánh ngọc quả mới thành thục triệt để sau thời gian quá vạn năm cũng bị Cổ Thần hái mất, không chỉ như vậy, trong tứ đại thánh chủ nho môn, thánh chủ Tằng Hiến càng vẫn lạc trong tay Cổ Thần. Lúc này đây, Thánh Đình quả thực vừa thiệt binh lại vừa mất tiên quả, triệt để đại bại.
Cổ Thần một hơi liên tục thuấn di gần trăm vạn dặm, thẳng cho tới khi rời khỏi biên giới Thánh Đình Đại Kiền mới dừng lại, hạ xuống một ngọn núi hoang địa thế hiểm trở, lại trực tiếp thổ độn vào trong lòng núi, phóng Như Ý Linh Lung bảo tháp ra, tiến vào khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần tại tầng thứ tư bảo tháp.
Cổ Thần bị ám toán đã thụ thương, sau đó lại nháy mắt oanh kích ra sáu trăm bốn mươi tám đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền hợp nhất, tiên lực tổn hao càng khiến hắn thụ thương nghiêm trọng hơn, một hơi thuấn di gần trăm vạn dặm rời khỏi Đại Kiền vẫn chưa hề dừng lại chữa thương dù chỉ một chút, nếu không phải trong cơ thể hắn có mộc chi bản nguyên, sợ rằng lần này không chỉ thọ nguyên hao tổn, thậm chí thương thế có thể ác hóa trở thành ác tật không thể khôi phục.
Chương 8: Chém giết thánh chủ (hạ).
Trong tầng thứ tư bảo tháp, Cổ Thần tiêu tốn thời gian tròn một tháng, sử dụng mộc chi bản nguyên không ngừng bài trừ pháp tức phá hủy ẩn chứa trong quyền cương của Thánh Hoàng, dần dần khôi phục hoàn toàn thương thế trên người.
Tuy rằng lần này Cổ Thần thụ thương không tính quá mức nghiêm trọng, thế nhưng nếu không có mộc chi bản nguyên, sợ rằng phải tiêu tốn thời gian ít nhất là vài năm mới khôi phục.
Mông Tiên Âm vẫn như trước tu luyện trong bảo tháp tầng thứ tư, kích hoạt huyệt khiếu, sau khi Cổ Thần phục nguyên thương thế, liền rời khỏi tầng thứ tư bảo tháp, thu hồi Như Ý Linh Lung bảo tháp vào mi tâm, bay về phía Tây.
Hiện tại Cổ Thần đã biết được hạ lạc của phụ thân Cổ Thương Khung, bị Thánh hoàng Cơ Nghiêu sử dụng Nhiếp Đồn Đạo thái cổ khống chế, sát khí đối với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu trong lòng càng tăng lên mãnh liệt.
Nhiếp hồn khống thần bí pháp, muốn giải trừ được chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là hoàn toàn giết chết chân thân bản thân kẻ thi triển nhiếp hồn khống thần.
Tiểu Bạch là cao thủ nhiếp hồn khống thần, Cổ Thần tự nhiên biết phải đối phó như thế nào.
Chỉ là, nếu muốn đánh chết Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, phải thu được thực lực càng cường đại hơn mới được, lần này hành trình tới Thánh đình, tuy rằng Cổ Thần chiếm thượng phong, thế nhưng đó là dưới tình huống chân thân của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không xuất hiện, nếu là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, phối hợp với Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận, Cổ Thần có thể chạy trốn được hay không cũng không biết.
Vì vậy, Cổ Thần chỉ có thể tiếp tục đề cao tu vi, đề cao thực lực thêm một bước, như vậy mới có thể chém giết Thánh Hoàng, cứu phụ thân Cổ Thương Khung.
Tài liệu cần có để luyện chế hư không đan thực sự quá mức hiếm thấy và trân quý, căn bản không thể nào thu thập đầy đủ, Cổ Thần suy nghĩ trước tiên tới Đế Đình Đại Linh, tìm kiếm mộ trủng của Bạch Đà đại đế, nhìn xem Bạch Đà đại đế có giống bốn vị đại đế còn lại hay không, để kim chi bản nguyên ở trong mộ trủng của mình.
Nếu như lấy được kim chi bản nguyên, tứ đại bản nguyên hợp nhất, tu vi của Cổ Thần khẳng định có thể tăng lên rất nhiều.
Thậm chí, Cổ Thần có một loại dự cảm, nếu như chiếm được kim chi bản nguyên, vậy thu thổ chi bản nguyên còn lại cũng không phải là việc khó khăn.
Ngũ hành đồng nguyên, nếu là tứ đại bản nguyên đều tới tay rồi, bằng vào lực lượng tứ đại bản nguyên hợp nhất, vẫn không thể thu được thổ chi bản nguyên thì quá mức kỳ quái rồi.
Thời gian trôi qua…
Chớp mắt ba năm đã trôi đi, ba năm gần đây Cổ Thần vẫn luôn ở trong địa giới Đế Đình Đại Linh, đi lại khắp nơi, tìm kiếm hạ lạc mộ trủng của Bạch Đà đại đế.
Thế nhưng, mộ trủng đại đế, muốn tìm nói dễ vậy sao?
Tuy rằng trong cơ thể Cổ Thần có tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, nếu cách kim chi bản nguyên tương đối gần thì sẽ có cảm ứng, thế nhưng khoảng cách cảm ứng lại không quá xa.
Đế Đình Đại Linh phương viên trăm vạn dặm, nếu tìm kiếm từng tấc từng tấc một, trăm năm cũng không nhất định có thể hoàn thành công việc.
Tiêu tốn thời gian ba năm Cổ Thần vẫn không tìm được hạ lạc mộ trủng của Bạch Đà đại đế.
Bất đắc dĩ, Cổ Thần trở lại Hư Thiên Tông thăm hỏi một chút, sau đó lại đi Chiến Thần Điện.
Mộ trủng đại đế xem ra cần phải có duyên phận, nếu duyên phận không tới, tìm phá đầu cũng không nhất định tìm được, duyên phận tới rồi, nói không ngừng ngày mai ngẫu nhiên phát hiện ra.
So với việc tiêu tốn thời gian nhiều như vậy để truy tìm kim chi bản nguyên, còn không bằng bế quan tu luyện, luyện hóa tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, lấy tốc độ tu luyện của Cổ Thần, tuy rằng đột phá Hư Không kỳ, độ khó phi thường lớn, thế nhưng một hai trăm năm là đủ rồi.
Một hai trăm năm trong Như Ý Linh Lung barot háp, thời gian tại thế giới Hoang mới chỉ trôi qua mười hai mươi năm mà thôi.
Về phần Cổ Thương Khung, tuy rằng Cổ Thần muốn sớm cứu ra một chút, nhưng ngược lại không lo lắng cho an nguy của hắn, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đã có quyết định không chế Cổ Thương Khung, khẳng định có tác dụng nào đó, nếu như nói Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khống chế Cổ Thương Khung là vì đối phó với cổ thần, như vậy chỉ cần Cổ Thần không chế, như vậy Cổ Thương Khung ở trong tay Thánh Hoàng Cơ Nghiêu luôn luôn bảo trì an toàn.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư còn chưa hoàn toàn phục nguyên thương thế, Thánh Đình đối với Cổ Thần không có lực lượng tiêu diệt, chỉ có thể tạm thời bỏ qua, ngược lại trở nên bình tĩnh, thỉnh thoảng có cường giả Độ Hư cảnh nho môn thánh gia tới vu cương tìm Cổ Thần báo thù, nhưng sau khi bị Cổ Thần chém chết hai người, tất cả cường giả Thánh Đình còn lại đều sợ hãi không dám tới một lần nữa.
Thời gian như nước, một năm lại một năm trôi qua, tại khu vực thời gian gia tốc tầng thứ tư bảo tháp, đã qua năm mươi năm.
Hơn nữa ba mươi năm trước, Mông Tiên Âm đã bế quan tu luyện tại tầng thứ tư bảo tháp tròn tám mươi năm, rốt cuộc Mông Tiên Âm đã kích hoạt được 1296 huyệt khiếu trong cơ thể, thành công ngộ đạo, bước vào Độ Hư cảnh.
Tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tự Ngọc, Mông Tiên Âm cuối cùng sau tám năm lần lượt bước vào Độ Hư cảnh.
Vừa vào Độ Hư cảnh, thọ nguyên tăng nhiều, hai cảnh giới Đằng Vân kỳ và Giá Vụ kỳ đều tăng thêm 1296 năm thọ nguyên.
Tuổi của tứ nữ cũng không lớn lắm, Tiểu Bạch so với Cổ Thần hắn là nhỏ hơn vài tuổi, Mông Tiên Âm thì nhiều hơn Cổ Thần hai uổi, Hư Tử Uyên lớn hơn bốn tuổi, chỉ có Tự Ngọc là nhiều hơn Cổ Thần đại khái trên dưới hai trăm tuổi, nhưng hôm nay bất quá mới hơn ba trăm tuổi mà thôi.
Cường giả Đằng Vân Kỳ, thọ nguyên 2594 năm, hơn ba trăm tuổi, quả thực giống như ấu sinh kỳ, phi thường trẻ tuổi.
Lúc tứ nữ bước vào Mệnh Tuyền cảnh, phân biệt tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ nhất kim hành chi tháp, tầng thứ ba mộc hành chi tháp, tầng thứ năm thủy hành chi tháp, đều tự tìm kiểu pháp tắc ngũ hành tương ứng, so với tu luyện bình thường thì tốc độ nhanh hơn phân nửa.
Cổ Thần tiếp tục ở trong khu vực gia tốc thời gian mười lần tại tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp, luyện hóa tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, lĩnh ngộ tam đại pháp tắc thủy, hỏa, mộc, sau đó căn cứ vào tam đại pháp tắc này thôi diễn ra tất cả pháp tắc.
Nếu muốn giải cứu phụ thân Cổ Thương Khung, đánh chết Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, tu vi của Cổ Thần nhất định phải tăng thêm một bậc, chí ít cũng phải bước vào Hư Không kỳ, vì vậy mỗi một phút một giây hắn cũng không thể lãng phí, muốn bảo trì tu luyện.
Thời gian qua mau, ngày tháng thoi đưa…
Cổ Thần bế quan trong Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ tư, hầu như đã quên đi thời gian trôi qua, chỉ biết là tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc luyện hóa được càng nhiều, bản nguyên luyện hóa từ từ dung hợp thành một chỉnh thể.
Trong quá trình này, Cổ Thần liên tục lĩnh ngộ tam đại pháp tắc thủy, hỏa, mộc, trình độ lĩnh ngộ càng lúc càng khắc sâu, đối với tam đại pháp tắc thậm chí siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng thua kém rất xa.
Theo trình độ lĩnh ngộ tam đại pháp tắc càng lúc càng khắc sâu, Cổ Thần thôi diễn ra tất cả pháp tắc cũng càng thêm sâu sắc, Cổ Thần đối với lĩnh ngộ pháp tắc ngày một tăng lên rõ rệt, tu vi cũng theo đó tăng lên, thực lực tăng trưởng chóng mặt.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế