Trong lòng Cổ Thần kích động, không quá lâu sau liền đi tới bên cạnh cỗ thi thể.
Cỗ thi thể này đã bắt đầu héo rũ, nhưng không nghiêm trọng lắm, có thể thấy được không phải là tu sĩ tử vong thời đại thượng cổ.
Cổ Thần kiểm tra một chút, thời gian chết của thi thể này đại khái khoảng bốn năm nghìn năm trước mà thôi, mà tu vi khi còn sống hẳn là Hư Không kỳ, xem ra là cường giả thời đại trung cổ.
Cổ Thần lấy Càn Khôn Trạc trên người thi thể, kiểm tra một lần, bên trong có một kiện tiên bảo thượng phẩm, hai kiện tiên bảo trung phẩm, số còn lại không đáng kể, đều thu vào trong Càn Khôn Trạc của chính mình, tiếp tục bước đi.
Theo theo đường đi, Cổ Thần liên tục phát hiện không ít thi thể cường giả thời đại trung cổ, tu vi mỗi người trước khi chết hầu như đều là Hư Không kỳ, khi Cổ thần phát hiện ra di thể cổ tu thứ bảy, trong ánh mắt lộ ra quang mang hưng phấn.
Cỗ di thể này đã héo rũ chỉ còn da bọc xương, thời gian chết đi chí ít cũng phải một vạn năm trở lên, là tu sĩ thời đại thượng cổ!
…
Ức tâm đan, hư không đan tại thời đại thượng cổ, cận cổ hầu như không còn ai có thể luyện chế ra được, dần dần trở nên đoạn tuyệt, có cũng chỉ là từ thời đại thượng cổ truyền xuống, số lượng vô cùng ít ỏi.
Thế nhưng, tại thời đại thượng cổ, hai loại tiên đan này tuy rằng không đến mức người người đều cỏ, nhưng số lượng khẳng định không ít.
Tu sĩ có thể xông vào chỗ sâu trong Tây Hải, tu vi khẳng định không bình thường, trước khi chết đều là đại nhân vật các thế lực lớn nào đó, trên người có mang theo vài viên tiên đan cũng không phải là chuyện ngạc nhiên.
Nhất là đan dược sư thời đại thượng cổ, trong người khẳng định mang theo các loại đan dược khác nhau, cùng với những tiên thảo cần thiết để luyện đan, nếu như có thể ngẫu nhiên gặp được di thể của đan dược sư thượng cổ, nói không chừng trên di thể của đan dược sư thượng cổ sẽ có hai loại tiên đan mà Cổ Thần đang tìm kiếm.
Vì vậy Cổ Thần đối với di thể tu sĩ thời đại thượng cổ này hầu như tràn ngập chờ mong trong lòng.
Di thể của tu dĩ thời đại thượng cổ hầu như đã khô cạn hoàn toàn, chỉ còn lại da bọc xương, y phục trên người cũng theo dòng chảy thời gian mà tiêu hủy, hóa thành tro tàn, toàn thân giống như một bộ xác khô.
Trải qua vạn năm, Càn Khôn Trạc cũng sẽ bị dòng chảy thời gian hóa diệt mai một, tất cả vật phẩm bên trong Càn Khôn Trạc cũng theo đó tiêu biến.
Tự nhiên, di thể của tu sĩ thời đại thượng cổ không phải chỉ có loại pháp bảo không gian chứa đựng vật phẩm cấp thấp như Càn Khôn Trạc.
Ánh mắt của Cổ Thần rơi vào ngón tay của di thể tu sĩ thượng cổ, ngón tay trỏ đeo một chiếc nhẫn màu xanh, mặc dù đã trải qua vạn năm nhưng vẫn lóe sáng như cũ, hiển nhiên là cấp bậc tiên bảo.
Cổ Thần lấy chiếc nhẫn màu xanh xuống, từ trên mặt nhẫn Cổ Thần cảm thụ được lực lượng pháp tắc rất mạnh.
Đây là một kiện tiên bảo! Đồng thời còn là tiên bảo không gian!
Cũng giống như trước kia Cổ Thần tại cấm địa Bắc Hoang, trong Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, từ trên tay của trưởng lão Cực Băng Tông phát hiện ra một chiếc Cực Băng Ngọc Giới.
Thời đại thượng cổ, tài nguyên tương đối sung túc, cường giả Độ Hư cảnh luyện chế một kiện tiên bảo không gian cũng không phải là chuyện ngạc nhiên.
Tiên bảo không gian không chỉ có không gian công hiệu chứa đựng vật phẩm, đồng thời còn có thuộc tính pháp tắc tương ứng, có công hiệu đặc thù hỗ trợ cảm nhận pháp tắc, so với Càn Khôn Trạc cao cấp hơn nhiều.
Tại thời đại thượng cổ, cường giả Độ Hư cảnh có danh tiếng hầu như đều luyện chế tiên bảo loại nhẫn không gian thay thế cho Càn Khôn Trạc, đây là một loại phong khí (model), trong tiên bảo không gian có không gian trữ vật, điều này không khác gì Càn Khôn Trạc, nhưng bởi vì nhẫn đeo trên ngón tay, thứ nhất tiện lợi, thứ hai là vật phẩm trang sức thể hiện đẳng cấp.
Cực Băng Ngọc Giới tương ứng với pháp tắc hệ băng, loại pháp tắc này là do pháp tắc hệ thủy diễn hóa thành, tuy không có tác dụng gì đối với chủ nhân luyện chế, nhưng đối với tu sĩ tu luyện pháp quyết băng hệ cảnh giới thấp lại có hiệu quả thúc đẩy cảm ngộ rất tốt. Mông Tiên Âm tu luyện chính là công pháp tuyệt học của Cực Băng Tông thượng cổ --- Cực Băng Đại Pháp, vừa vặn xứng đôi với Cực Băng Ngọc Giới, từ khi rời khỏi cấm địa Bắc Hoang, Cổ Thần đã sớm tặng Cực Băng Ngọc Giới cho Mông Tiên Âm.
Trên mặt chiếc nhẫn màu xanh này có khắc hai chữ cổ tất nhỏ --- Mộc Nguyên.
Cổ Thần từ Mộc Nguyên Tiên Giới cảm ứng được khí tức pháp tắc hệ mộc, xem ra Mộc Nguyên Tiên Giới hẳn là có hiệu quả trị liệu thương thế, nếu như mang trên người bị thương, Mộc Nguyên Tiên Giới sẽ hút pháp tắc hệ mộc từ trong hư không trợ giúp người đeo tăng cường thể lực, tương đương với thời khắc đều nhận được trị liệu nhất định.
Trực tiếp hấp thu pháp tắc hệ mộc để trị triệu, hiểu quả khẳng định phi thường rõ rệt, chỉ cần không phải thương tổn pháp tắc quá nghiêm trọng, chỉ cần có Mộc Nguyên Tiên Giới trên người, hẳn là trong thời gian rất ngắn hồi phục thương thế.
Đáng tiếc, tu sĩ thượng cổ này bị nhốt trong Mộc Chi Đại Trận, tất cả pháp tắc hệ mộc đều bị Mộc Chi Đại Trận điều động, Mộc Nguyên Tiên Giới ở trong trận này cơ bản không thể hấp thu được pháp tắc hệ mộc, đánh mất đi hiệu quả chữa thương.
Mộc chủ sinh, pháp tắc hệ mộc có thể giúp sinh cơ tu sĩ tăng cường, cũng có thể cướp đoạt đi sinh cơ của tu sĩ, sát chiêu lớn nhất của Mộc Chi Đại Trận chính là chém giết sinh cơ.
Tu sĩ thượng cổ này hiển nhiên bị sát chiêu trong Mộc Chi Đại trận chém giết tại đây, Mộc Nguyên Tiên Giới cũng không thể nào cữu trị được hắn.
Sát chiêu của Mộc Chi Đại Trận không lúc nào không di động, Cổ Thần biết được quy luật trận thế, tự nhiên khi sát chiêu tiếp cận đã sớm tránh khỏi, trong Mộc Chi Đại Trận giống như vào chỗ không người, căn bản không hề có nguy hiểm gì.
Mộc Nguyên Tiên Giới là chiếc nhẫn có hiệu quả trị liệu, điều này khiến trong lòng Cổ Thần hơi vui vẻ.
Điều này nói rõ tu sĩ thượng cổ vẫn lạc đối với pháp tắc hệ mộc có tạo nghệ tương đối khắc sâu, coi như có điều kiện ban đầu trở thành tiên đan sư, như vậy tu sĩ thượng cổ này trước khi chết rất có thể chính là tiên đan sư.
Tiên lực thuần dương dũng mãnh truyền vào Mộc Nguyên Tiên Giới, vui sướng chờ mong trong lòng nhất thời biến thành kinh hỉ.
Trong không gian Mộc Nguyên Chi Giới, ngoại trừ hai kiện tiên bảo ra còn có rất nhiều thứ, đa phần chính là tiên đan và tiên thảo!
Tu sĩ thượng cổ này trước khi chết quả nhiên là một tiên đan sư.
Đây là một vị tiên đan sư thời đại thượng cổ, đan dược luyện chế ra không có chỗ nào không phải là tiên đan thượng cổ, mà Cổ Thần cần ức tâm đan, hư không đan đều là một trong các loại tiên đan thượng cổ, điều này sao có thể không khiến Cổ Thần vui sướng.
Một viên lại một viên đan dược Cổ Thần chưa bao giờ gặp qua, thậm chí chưa bao giờ nghe nói qua xuất hiện trong cảm ứng tiên lực thuần dương của Cổ Thần.
Chương 14: Khôi phục ký ức (hạ).
Trong Mộc Nguyên Tiên Giới chí ít có hơn trăm bình đan dược, mỗi một bình đan dược ít thì có hai ba viên, nhiều thì hơn mười viên, tổng cộng lại chỉ sợ không dưới một nghìn viên.
Bất quá trong đó không ít đều là linh đan, đối với cường giả Mệnh Tuyền cảnh còn có tác dụng rất lớn, nhưng đến Độ Hư cảnh thì tác dụng giảm nhiều. Số lượng tiên đan tuy ít, nhưng cũng có hơn hai mươi bình, số lượng chỉ sợ không dưới trăm viên.
Nhiều tiên đan như vậy thực sự khiến trong lòng Cổ Thần vui vẻ, trên các bình chứa đựng đan dược đều có dán tên cẩn thận, phân loại toàn bộ.
Kim nguyên đan, mộc nguyên đan, thủy nguyên đan, hỏa nguyên đan, thổ nguyên đan, năm loại tiên đan này sau khi phục dụng sẽ đề cao cảm ngộ của tu sĩ đối với pháp tắc hệ tương ứng, đồng thời tốc độ lĩnh ngộ sau này sẽ nhanh hơn nhiều.
Năm loại tiên đan này chiếm hai phần ba số lượng.
Trừ năm loại tiên đan ngũ hành còn có hàng linh đan, chân nhan đan, vong trần đan, ngộ hư đan… Đều là một số tiên đan tương đối hiếm có.
Cuối cùng, trong lòng Cổ Thần chấn động, sau bình ngộ hư đan có một bình đan dược, trên bình viết ba chữ ức tâm đan.
Ức tâm đan! Có thể giải trừ được hiệu quả vong trần đan, giúp Tiểu Bạch khôi phục lại ký ức trước kia, rốt cuộc cũng tìm được rồi.
Tuy nói Tiểu Bạch từ lúc rời khỏi Thiên Đình vẫn luôn đi theo bên cạnh Cổ Thần, quan hệ với Cổ Thần càng lúc càng trở nên hòa hợp, thế nhưng bởi vì không có ký ức trước kia, thủy chung giữa hai người có một loại ngăn cách vô hình.
Có ức tâm đan, để Tiểu Bạch khôi phục lại ký ức trước kia, tất cả ngăn cách vô hình giữa hai người tự nhiên tiêu biến không còn.
Cổ Thần tiếp tục dùng tiên lực thuần dương kiểm tra toàn bộ không gian bên trong Mộc Nguyên Tiên Giới, thoáng thất vọng, cũng không có hư không đan mà bản thân cần.
Ngộ hư đan có mấy viên, hư không đan trong các loại tiên đan thượng cổ cũng là một loại cực kỳ trân quý, hiếm thấy, chỉ cần nhìn vào tài liệu cần thiết để luyện chế hư không đan là có thể nhìn ra được.
Trong Mộc Nguyên Tiên Giới ngoại trừ đan dược ra, còn có khá nhiều linh thảo, tiên thảo và các loại kỳ hoa dị quả…
Cổ Thần hút một ngụm lương khí, số lượng mỗi một loại tiên thảo trong Mộc Nguyên Tiên Giới không phải là số ít, vài loại ít nhất cũng không dưới mười cây, mỗi một loại đều là tiên thảo mà ngày nay hầu như không thể nào tìm thấy, đều là bảo vật vô giá.
Những loại tiên thảo hi thế chỉ có thể ngộ không thể cầu, hiện tại khắp Cổ Hoàng khó có thể tìm ra được dù chỉ là một cây, mà trong Mộc Nguyên Tiên Giới mỗi một loại tiên thảo dĩ nhiên đều vượt qua mười cây, thậm chí là mấy chục cây, quả nhiên là bảo khố khổng lồ.
Thất vọng bởi vì Cổ Thần không thấy hư không đan trong nháy mắt biến mất, trong Mộc Nguyên Tiên Giới hầu như đã có đại bộ phận tiên thảo để luyện chế hư không đan, tất cả phối dược đều đã đầy đủ hết, thậm chí đủ số lượng để luyện chế được hai ba viên.
Cho dù là chủ dược cức diệp thảo cũng có hai cây.
Thiếu sót duy nhất chính là hai loại chủ dược còn lại là phệ cốt hoa và thánh ngọc quả.
Thánh ngọc quả Cổ Thần đã hái được ba quả trong Thánh Đình, như vậy tài liệu khuyết thiếu duy nhất để luyện chế hư không đan chính là phệ cốt hoa.
Phệ cốt hoa chỉ sinh trưởng trên thi thể của tu sĩ cấp độ chư tử đạị tiên Hợp Đạo kỳ trở lên, có thể nó chính là một loại tiên bảo khó tìm nhất trong tất cả các tài liệu yêu cầu.
Thế nhưng trong lòng Cổ Thần vẫn tràn ngập lòng tin, trước đó Cổ Thần không ôm bao nhiêu hi vọng đối với việc luyện chế hư không đan, thế nhưng hiện tại một lần đã thu được nhiều loại tiên đan, tiên thảo như vậy, tài liệu cần thiết luyện chế hư không đan chỉ còn thiếu phệ cốt hoa, trong địa phương tràn ngập kỳ ngộ như Tây Hải này, có cái gì là không có khả năng?
Từ xưa tới nay, thường thường kỳ ngộ và nguy hiểm cùng tồn tại với nhau.
Tây Hải được gọi là Tiên Nhân Mộ Địa, cho dù là chư tử đại tiên thượng cổ cũng bị vẫn lạc, theo đó phệ cốt hoa sinh trưởng trong thi thể bọn họ không phải là chuyện không có khả năng.
Cổ Thần đối với Ngũ Hành đại trận trên cơ bản đã tìm hiểu thấu triệt, Ngũ Hành đại trận không thể nào vây khốn được hắn, hơn nữa sa trần bạo tại Tây Hải hầu như không có hiệu quả gì đối với Cổ Thần, người khác nói là cấm địa, là Tiên Nhân Mộ Địa, nhưng đối với Cổ Thần mà nói quả thực không có bao nhiêu nguy hiểm, có thể ra vào tự do.
Tiên lực thuần dương thu hồi từ trong Mộc Nguyên Tiên Giới, Cổ Thần nở nụ cười thỏa mãn, cánh tay vừa nhấc, một bình nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay, chính là bình nhỏ đựng ức tâm đan, bên trong bình tổng cộng có năm viên.
Dừng lại tại vị trí này không ít thời gian, sát chiêu chém giết sinh cơ cũng sẽ di động tới rất nhanh, Cổ Thần dọc theo trận thế rời khỏi nơi này, tìm vị trí tương đối an toàn một đoạn thời gian mới ngừng lại.
Mi tâm chợt lóe kim quang, Như Ý Linh Lung bảo tháp bay ra ngoài.
Tầng bảo tháp thứ ba mở ra, Cổ Thần bay vào bên trong.
Tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tự Ngọc, Mông Tiên Âm đều đang ở trong tầng bảo tháp thứ ba mộc hành chi tháp, tìm hiểu pháp tắc hệ mộc.
Thấy Cổ Thần hưng phấn chạy vào trong mộc hành chi tháp, Hư Tử Uyên hỏi:
- Sư đệ, chẳng lẽ ngươi tìm được ức tâm đan rồi sao? Thế nào lại vui vẻ như vậy?
Lúc này Cổ Thần hẳn đang ở trong địa phương nguy hiểm Tây Hải mới đúng, không nên tiến vào trong bảo tháp, nếu như Cổ Thần vào được, lại hưng phấn như vậy, tự nhiên có nguyên nguyên, Hư Tử Uyên lập tức hỏi.
- Sư tỷ, đoán thực chuẩn, ha ha…
Cổ Thần cười ha ha, giơ bình nhỏ trong tay, nói:
- Đây chính là ức tâm đna, Tiểu Bạch, nhanh nuốt vào!
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần mở bình nhỏ, lấy ra một viên đan dược giao cho Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch tiếp nhận ức tâm đan, không nói hai lời, liền nuốt vào bụng.
Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc thấy Cổ Thần thực sự tìm được ức tâm đan, cả ba đều vui vẻ, cùng lúc kêu lên chúc mừng:
- Tiểu Bạch muội muội, rốt cuộc muội cũng có thể khôi phục ký ức rồi…
Ức tâm đan vừa vào bụng lập tức có phản ứng, trong đầu Tiểu Bạch tựa hồ có một tầng vách chắn vô hình bị hòa tan, biến mất không còn, trong sát na vô số hình ảnh ùa vào trong đầu Tiểu Bạch.
Một thiếu niên mười tuổi trong rừng núi truy đuổi một đầu bạch hồ mộc huyết quan trên đầu… Chuyện xưa, bắt đầu từ thời điểm này.
Trong nháy mắt, Tiểu Bạch từa hồ đã trải qua cuộc sống trăm năm.
Tất cả mọi chuyện trước kia đều xuất hiện trong ký ức chỗ sâu linh hồn của nàng một cách rõ ràng.
Từ lần đầu tiên nàng và Cổ Thần gặp nhau, Cổ Thần lúc mười tuổi truy đuổi nàng trong giải đất sát biên giới Đông Hoang bên ngoài thành Nhạc Thủy, cuối cùng đồng thời xông vào Âm Dương Lưỡng Nghi đại trận.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 15 : Ngũ Hành đại trận
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đến khi hai người tiến vào Côn Ngô bí cảnh, tại phụ cận Nam Thiên Tiên Môn nàng bị Khổng Tước Vương, Hắc Xà Vương dẫn vào Thiên Đình, cùng với tất cả sinh hoạt trong Thiên Đình sau đó, thẳng cho tới một ngày Kim Băng Vương xuất hiện.
Ký ức gần trăm năm từ từ hiện lên rõ ràng trong đầu Tiểu Bạch.
Trong sát na, Tiểu Bạch rơi lệ đầy mặt, nàng lại một lần nữa cảm thụ được bi thương trong thời gian ly biệt với Cổ Thần cùng với tưởng niệm đối với Cổ Thần trong thời gian bị giữ lại Thiên Đình.
Giống như chim yến về tổ, Tiểu Bạch gục xuống trong lòng Cổ Thần, hai mắt đẫm lệ:
- Cổ Thần, rốt cuộc ngươi cũng tìm tới ta rồi!
Hiển nhiên, Tiểu Bạch vẫn còn đang đắm chìm trong trí nhớ trước kia, hầu như đã quên rằng Cổ Thần đã sớm xông vào Thiên Đình, cứu nàng ra ngoài.
Cổ Thần lau đi hai hàng nước mắt trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, nói:
- Tiểu Bạch, từ nay về sau chúng ta vĩnh viễn không xa nhau, ta sẽ dẫn nàng đi khắp ngũ hoang, đạp qua tứ hải, hiện tại chúng ta đang ở trong Tây Hải thần bí nhất tứ hải.
Tiểu Bạch ôm chặt Cổ Thần, nhắm hai mắt lại, vùi đầu vào lồng ngực Cổ Thần, hô hấp dần dần đều dặn.
Ký ức trước kia cùng với ký ức sau khi Tiểu Bạch sử dụng vong trần đan bắt đầu kết nối dung hợp với nhau, nối liền thành một chỉnh thể.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Cổ Thần gật đầu, sau đó ánh mắt lần lượt rơi vào người tam nữ Hư Tư Uyên, nói:
- Tử Uyên tỷ tỷ, Tự Ngọc tỷ tỷ, Tiên Âm tỷ tỷ…
Tứ nữ đều gật đầu vui cười, nói:
- Tiểu Bạch muội muội, chúng ta tướng giao đã nhiều năm, không cần khách khí.
Tiểu Bạch mỉm cười, gật đầu, ánh mắt bốn người tiếp xúc với nhau, tất cả đều nở nụ cười, mười phần hòa hợp.
Nhìn tứ nữ, trong lòng Cổ Thần tự hào đan xen vui sướng.
Kiếp trước cơ khổ linh đinh, suốt đời báo thù, cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng, rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.
Mà kiếp này, không chỉ chém giết hết cừu địch kiếp trước, tu vi càng đạt tới cảnh giới kiếp trước vĩnh viễn không thể nào với tới được, có xu thế vấn đỉnh Cổ Hoang, đồng thời còn chiếm được bốn kiều thê như hoa như ngọc, nhân sinh như vây, còn cầu gì hơn nữa?
Tiểu Bạch khôi phục ký ức, tảng đá lớn trong lòng Cổ Thần rốt cuộc cũng trút bỏ được, tứ nữ đều đã bước vào Độ Hư cảnh, có Như Ý Linh Lung bảo tháp hỗ trợ tu luyện, trong cảnh giới Độ Hư này, tốc độ tu luyện của bốn người vượt qua người khác rất nhiều, ngày sau chắc chắn sẽ đạt được thành tựu không tầm thường.
Không còn phải phân tam vì tứ nữ, từ nay về sau, Cổ Thần có thể toàn tâm toàn ý tu luyện, truy cầu đỉnh cao tu luyện.
Cổ Thần còn đang bị vây trong Mộc Chi Đại Trận, không thể ở lại quá lâu trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, chỉ nói chuyện với Tiểu Bạch và tam nữ một chút, sau đó rời khỏi bảo tháp trở lại Mộc Chi Đại Trận.
Thu hồi Như Ý Linh Lung bảo tháp vào mi tâm, Cổ Thần tiếp tục dọc theo trận thế phía trước, rất nhanh liền rời khỏi Mộc Chi Đại Trận.
Qua Mộc Chi Đại Trận, đột nhiên cảnh sắc núi rừng tràn trề nhựa sống xung quanh biến đổi, trong nháy mắt biến mất không còn, tất cả mọi thứ bốn phương tám hướng trong sát na biến thành biển rộng không bờ không bến, Cổ Thần nhảy vào trong biển rộng, biển rộng sâu không thấy đáy, dòng nước xiết gợn sóng, vừa vào biển rộng Cổ Thần liền bị một dòng nước xiết cuốn theo trôi đi.
Hiện tại đã tiến vào Thủy Chi Đại Trận rồi.
Tiên lực thuần dương vận chuyển, lực lượng pháp tắc cường đại trong nháy mắt bao phủ bốn phía, một cỗ lực lượng vô hình to lớn sản sinh, thân thể Cổ Thần trong nháy mắt dừng lại, tùy ý để dòng nước xiết trong đáy biển cuộn trào như thế nào cũng không thể lay động Cổ Thần mảy may.
Cổ Thần đối với Thủy Chi Đại trận tương đối thông thạo, trong lòng đối với toàn bộ Thủy Chi Đại Trận rất nhanh có lý giải, thân ảnh khẽ động, liền theo hướng mặt nước trồi lên, dọc theo trận thế, rất nhanh liền rời đi.
Trong biển xuất hiện rất nhiều dòng nước xoáy lớn nhỏ khác nhau, vô cùng vô tận, những dòng nước xoáy này di động với tốc độ cực nhanh, thế nhưng đối với dòng nước xoáy Cổ Thần tựa hồ sáng tỏ trong lòng, đi lại trong biển rộng một cách thoải mái tự nhiên, dòng nước xoáy đủ sức xé nát tất cả mọi thứ cản đường đều không thể tổn thương tới hắn.
Không quá lâu sau, Cổ Thần từ dưới đáy biển trồi lên trên mặt biển.
Vừa mới trồi lên trên mặt nước, cảnh tượng bốn phía lại biến đổi, trong sát na toàn bộ biển rộng vô biên vô hạn biến mất, kết thành khối băng, bầu trời đột nhiên rơi xuống vô số bông tuyết lớn bằng bàn tay, đồng thời còn kèm theo bão tuyết phô thiên cái địa đổ ập xuống.
Không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giống như toàn bộ hư không đều bị đóng thành khối băng cứng.
Vô số gió to từ bốn phương cuồn cuộn nổi lên, gió to kèm theo tuyết trắng tạo thành bão tuyết ngập trời.
Cổ Thần vẫn như trước dựa theo trận thế của Thủy Chi Đại Trận di chuyển, rất nhanh rời khỏi nơi này, bão tuyết thoạt nhìn có thể hủy thiên diệt địa cũng không thể tới gần được Cổ Thần, chốc lát sau Cổ Thần đã vượt qua Thủy Chi Đại Trận.
Cảnh tượng bốn phía ầm ầm biến đổi, trong sát na băng thiên tuyết địa biến thành hỏa lò xích diễm, toàn bộ thiên địa, đông tay nam bắc đều bị hỏa diễm màu đỏ vô cùng vô tận vây quanh, những hỏa diễm nóng cháy không gì sánh được này chính là hỏa diễm pháp tắc.
Đồng thời trong biển lửa vô cùng vô tận này còn có một chút hỏa diễm tinh khiết màu đỏ đậm, quả thực giống như bản nguyên chi hỏa, những hỏa diễm tinh khiết màu đỏ đậm này nhỏ thì có phương viên mấy nghìn trượng, lớn thì phương viên mấy vạn trượng, trong biển lửa va chạm lung tung, gặp phải cái gì cũng đốt cháy thành hư vô ngay lập tức.
Tách tách… Tiếng hỏa diễm đốt cháy vạn vật vang lên.
Toàn bộ thiên địa giống như hóa thành địa ngục nhân gian, thành lò luyện hỏa diễm.
Cảnh tượng trong Hỏa Chi Đại Trận so với Mộc Chi Đại Trận, Thủy Chi Đại Trận càng thêm sắc bén, bá đạo.
Nhưng mà, biểu tình của Cổ Thần so với hai đại kỳ trận Thủy, Mộc càng thêm trấn định hơn một chút.
Cổ Thần có thuần dương chi thể, trời sinh không sợ hãi bất cứ hỏa diễm gì, trên người lại có chí bảo thuần dương Chiến Thần Lệnh, càng là khắc tinh của tất cả hỏa diễm trong thiên hạ.
Cổ Thần vừa xuất hiện, tất cả hỏa diễm đều phân tán đi bốn phía, không dám tới gần.
Trong Hỏa Chi Đại Trận có trận thế bao phủ, Chiến Thần Lệnh khó có thể hấp thu hỏa diễm trong trận.
Cổ Thần hoàn toàn phát tán khí tức thuần dương chi thể và Chiến Thần Lệnh ra ngoài, trong Hỏa Chi Đại Trận có thể đi ngang, cho dù là sát chiêu lớn nhất trong Hỏa Chi Đại Trận cũng không thể tạo thành thương tổn tới Cổ Thần, đây chính là kỳ trận thượng cổ duy nhất mà Cổ Thần có thể không nhìn vào trong mắt.
Trong Hỏa Chi Đại Trận Cổ Thần hầu như là tồn hại vô địch.
Rất nhanh Cổ Thần đã vượt qua Hỏa Chi Đại Trận, tiến vào trong Thổ Chi Đại Trận. Nháy mắt, Cổ Thần tựa hồ về với cao nguyên cát vàng, dưới chân là một mảnh đại địa màu vàng đất, khe rãnh dưới mặt đất giống như vô số mạnh nhẹn đan chéo, nhìn không thấy đầu cùng.
Chương 15: Ngũ Hành đại trận (hạ).
Thế nhưng nhìn lên bầu trời lại tựa hồ về tới rìa ngoài Tây Hải, vô số sa trần bạo tràn ngập toàn bộ bầu trời, trong hư không rộng lớn di động đan xen với nhau, tốc độ nhanh chóng không gì sánh được.
Bất quá, Cổ Thần vẫn dựa vào trận thế Thổ Chi Đại Trận như trước, bình yên vô sự vượt qua được Thổ Chi Đại Trận, lông tóc không tổn thương.
Rời khỏi Thổ Chi Đại Trận, cảnh tượng bốn phía một lần nữa biến hóa, trong thế giới cát bụi vô tận đột nhiên tuôn ra một đạo kim quang.
Đạo kim quang này giống như khai thiên phách địa, chém toàn bộ thế giới cát bụi thành hai nửa khác nhau, kim quang soi sáng, trong sát na toàn bộ thế giới nhiễm lên một tầng kim quang, biến thành một hải dương màu vàng chói lọi.
Không có cát bụi, không có đất vàng, có chỉ là một mảnh kim quang lóng lánh, đủ loại vật chất khoáng thạch trong màn kim quang chiếu rọi phản chiếu ánh sáng chói mắt.
Một đạo lại một đạo kim quang chém về phía Cổ Thần.
Đồng thời đủ loại khoáng vật trên đại địa màu vàng đất đều giống như có sinh mệnh, từ trong đại địa màu vàng đất chui ra ngoài, hình thành vô số cự nhân khoáng vật, nhỏ thì cao chừng nghìn trượng, lớn thì lên tới vạn trượng, giống như những ngọn núi nghìn trượng, vạn trượng đồng thời lao vào Cổ Thần.
Bàn tay bọn họ chém xuống, tạo thành một đường kim quang đẹp mắt, nắm tay oanh kích, liền tạo thành quyền cương màu vàng cường mãnh.
Kim Chi Đại Trận là trận pháp duy nhất trong Ngũ Hành đại trận chỉ có sát trận, bất luận tu sĩ nào xông vào trong trận đều phải đối mặt với Kim Chi Đại Trận công kích không ngừng.
Công kích của những cự nhân cao nghìn trượng tương đương với lực lượng của cường giả Đằng Vân kỳ Độ Hư cảnh, công kích của cự nhân mấy nghìn trượng tương đương với lực lượng của cường giả Giá Vụ kỳ, công kích của cự nhân cao vạn trượng tương đương với lực lượng cường giả Hư Không kỳ.
Xa xa còn có những núi quáng thạch khổng lồ không gì sánh được, bởi vì cách Cổ Thần quá xa nên ẩn nấp chưa động, nếu những núi quáng thạch này đứng kên, hầu như đều cao mấy vạn trượng.
Lực công kích đã tương đương với công kích của cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ, nếu như muốn sống sót trong Kim Chi Đại Trận phải có đủ thực lực, chí ít cũng phải ngăn cản công kích kim quang của những cự nhân cao vạn trượng, đồng thời không thể dẫn phát những núi quáng thạch cao mấy vạn trượng, không để cự nhân cao mấy vạn trượng có lực công kích tương đương với chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ ra ngoài, bằng không trừ phi là chư tử đại tiên, tất cả đều phải chết không cần nghi ngờ.
Những núi quáng thạch thật lớn này cũng không phải tụ tập một chỗ, mà là cách xa nhau, phân bố tại mỗi một góc riêng biệt trong Kim Chi Đại Trận, chỉ có thể vượt qua chính giữa hai ngọn núi quáng thạch khổng lồ trung tâm nhất mới có thể tránh được hậu quả cự nhân cao mấy vạn trượng bị dẫn phát trồi lên khỏi đại địa màu vàng.
Dưới sự công kích dày đặc của vô số cự nhân cao nghìn trượng, mấy nghìn trượng, một vạn trượng còn muốn tìm kiếm vị trí, tránh dẫn phát cự nhân cao mấy vạn trượng, điều này hầu như là chuyện không có khả năng.
Cường giả không thông hiểu Kim Chi Đại Trận, cho dù có tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, đột nhiên bị vô số đạo kim quang công kích, chỉ sợ cũng phải loạn đầu trận quyết, bị kim quang công kích phải càng tiếp cận gần những núi quáng thạch khổng lồ, bước vào đường chết.
Nhưng Cổ Thần đối với Kim Chi Đại Trận đã tìm hiểu tương đối thấu triệt, có tạo nghệ tương đối khắc sâu, đối với trận thế của Kim Chi Đại Trận không nói nắm chắc trong lòng bàn tay, nhưng cũng đại khái biết được hướng đi của trận thế, chỗ nào có lực công kích mạnh nhất, chỗ nào có lực công kích yếu nhất.
Theo trận thế, vừa di chuyển vừa chống đối, chậm rãi xâm nhập vàu sâu trung ương Kim Chi Đại Trận, lúc Cổ Thần chống lại kim quang từ Kim Chi Đại Trận đánh tới, trong lòng không ngừng thôi diễn trận thế hoàn chỉnh của Kim Chi Đại Trận.
Cổ Thần đối với tứ đại kỳ trận thượng cổ thủy, hỏa, mộc, thổ hầu như đã thấu triệt trong lòng, đối với Kim Chi Đại Trận cũng đã thôi diễn không sai biệt lắm, còn kém một lần thể nghiệm thực tế mà thôi, lúc này đây so với nói là nguy hiểm, coi như một lần kỳ ngộ của Cổ Thần còn chính xác hơn.
Chỉ cần thấu triệt tận cùng Thổ Chi Đại Trận, Cổ Thần có thể dần dần hợp nhất được Ngũ Hành đại trận, thành tựu trên phương diện trận pháp lại bước lên một cảnh giới hoàn toàn mới, đến lúc đó sợ rằng trận pháp sư lợi hại nhất thời đại thượng cổ so sánh với Cổ Thần cũng không hơn được.
Đồng thời, nếu như hợp nhất được Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần đối với lĩnh ngộ tu luyện Phá Thiên Chỉ khẳng định tạo thành hiệu quả phá kén thành điệp, nhất cử đột phá tới cảnh giới đệ nhị trọng cũng nói không chừng.
…
Chỗ sâu trong Tây Hải!
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cùng với các vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ của Thánh đình và Phật môn đang đứng trước mặt một tầng quang tráo to lớn không gì sánh được.
Đạo quang tráo này hầu như trên nối tới trời cao, dưới nối với cửu u, lên trên xuống dưới đều không nhìn thấy đầu cùng.
Trên mặt tầng quang tráo vô biên vô hạn này lóe lên một chữ cổ vô cùng khổng lồ --- Phong!
Chữ Phong này lấp lánh ánh sáng, tỏa ra quang mang thánh khiết, lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, dài rộng chừng vạn trượng.
Chính giữa chữ phong có một vết nứt rộng chừng năm mươi trượng, dài chừng năm mươi trượng, đối với chữ phong dài rộng đều có vạn trượng mà nói, vết nứt này hầu như là một cái khe nhỏ bé không đáng kể.
Các đại cường giả siêu cấp Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư tới gần nghìn trượng trước mặt quang tráo có chữ phong thật lớn liền cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ không gì sánh được chắn phía trước, khiến bọn họ khó có thể tiến tới, đám người dừng lại, cách khoảng cách nghìn trượng, nhìn chữ phong khổng lồ dài rộng chừng vạn trượng kia.
Mặc dù cách vạn trượng, thế nhưng mười ba vị cường giả Độ Hư cảnh Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cẫn cần phải ngẩng đầu lên mới có thể hoàn toàn thu vào trong mắt chữ phong này.
Chữ phong chấn nhiếp nhân tâm, tràn ngập một loại khí tức lực lượng khủng khiếp, khiến tất cả mọi người vừa nhìn liền nhịn không được sinh ra cảm giác sợ hãi, thấy chính mình quá mức nhỏ bé.
- A di đà phật…
Ánh mắt của Độ Thiện đại sư từ chữ phong khổng lồ không gì sánh được phía trước thu trở về, nói:
- Phong ấn Kiền Vũ Thánh hoàng lưu lại quả nhiên lợi hại, lão nạp không phải lần đầu tiên nhìn thấy, thế nhưng nó vẫn chấn động nhân tâm như trước, khiến lão nạp sinh ra cảm giác tuyệt vọng, a di đà phật, lợi hại lợi hại…
Nguyên bản ngoại trừ Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư cùng với phân thân Thánh hoàng Cổ Thương Khung ra, tất cả cường giả siêu cấp Hư Không kỳ khác nhìn thấy chữ Phong khổng lồ kia đều bị một cỗ lực lượng vô hình ép tới hô hấp gấp gáp, tâm sinh sợ hãi, vì vậy có chút tâm loạn ý mê, thần hồn nặng nề, sinh ra một cỗ ý niệm quay đầu chạy trốn.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 16 : Cổ Thần huyết tế
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thế nhưng bị phật âm của Độ Thiện đại sư chấn động màng tai, nhất thời trong lòng giật thót, lập tức sinh ra cảnh giác, trong sát na thần niệm trong vắt, cảm giác sợ hãi hiện rõ trong mắt, không nghĩ tới chữ phong thật lớn kia lại có ma lực khổng lồ như vậy.
Tuy Độ Thiện đại sư nói bản thân bị chữ phong kia chấn động phật tâm, thế nhưng trên thực tế căn bản không hề bị ý cảnh của chữ phong ảnh hưởng, có thể thấy được ý cảnh của chữ phong kia tuy rất lợi hại, có thể khiến Độ Thiện đại sư phải coi trọng, nhưng còn chưa làm gì được hắn.
Độ Thiện địa sư không xưng là “ngã tâm” mà là “phật tâm”, có thể thấy được hắn đối với địa vị của chính mình đã định, là tồn tại tương đương với Phật tổ rồi, người như vậy hoặc là vô tri, hoặc là vô cùng tự tin.
Hiển nhiên Độ Thiện đại sư chính là người vô cùng tự tin, nơi phát nguyên của tự tin chính là một thân thần thông thông thiên triệt địa của hắn.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu thu hồi lại ánh mắt, nhắm mắt tĩnh khí, tựa hồ như muốn trấn áp ý cảnh của chữ phong thật lớn ảnh hưởng tới tâm cảnh, sau đó trợn mắt nói:
- Thiền tâm của đại sư càng lúc càng vững chắc rồi, bản hoàng đối mặt với phong ấn của Kiền Vũ Thánh hoàng lưu lại cũng khó có thể chiếu cố tới người khác.
Độ Thiện đại sư hợp tay hình chữ thập, nói:
- Thánh hoàng quá khen, lão nạp từng khổ tu thiền tâm, công pháp phật môn có hiệu quả ổn định tâm thần. Thánh hoàng là hậu nhân của Kiền Vũ Thánh hoàng, công pháp vừa vặn bị khí tức của Kiền Vũ Thánh hoàng áp chế mới coi như thua lão nạp nửa phần. Nếu như phong ấn trước mặt là do trưởng bối Phật môn bày ra, vậy lão nạp so với Thánh hoàng kém hơn nhiều.
Trên mặt Thánh hoàng hoàn toàn không biểu tình, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên chuyển trọng tâm câu chuyện, nói:
- Bản hoàng muốn thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, trong thi pháp cần có rất nhiều tiên lực duy trì, đồng thời cần rất nhiều tiên bảo thượng cổ câu thông pháp tắc thiên đại, thứ ba cần máu của cổ thần tế điện, hôm nay ba điều kiện đều đã tụ tập đủ, nhất định sẽ phá vỡ được phong ấn trước mắt, một lần nữa mở ra thông đạo tiên phàm, để số mệnh thiên địa trở lại tiên giới, đại sư, bản hoàng đến lúc đó muốn toàn lực thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, duy trì tiên lực phải hoàn toàn dựa vào đại sư cùng với các vị rồi.
- Thánh hoàng yên tâm, chúng ta nhất định toàn lực ứng phó, cho dù là tiên lực hư thoát cũng phải trợ giúp Thánh hoàng hoàn thành Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, phá vỡ phong ấn.
Chúng cường giả cùng kêu lên nói.
Độ Thiện đại sư liếc mắt nhìn Cổ Thương Khung, nói:
- Việc này lão nạp tự nhiên dốc toàn lực, xác định Thánh hoàng bệ họa Cổ Thần Huyết Tế thành công, chỉ là máu của cổ thần, người này thực sự có thể thay thế sao? Vạn năm trước…
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Đại sư không cần phải lo lắng, vạn năm trước tuy rằng Kiền Vũ Thánh hoàng hầu như đã tiêu diệt sạch sẽ những tu sĩ sở hữu cổ thần huyết mạch, thế nên hắn đối với phong ấn tiên giới Cổ Hoang tự nhiên vĩnh viễn không thể phá giải, nhưng hiển nhiên vẫn có tu sĩ ẩn chứa huyết mạch cổ thần tán đi công lực, trở thành phàm nhân, thành công giữ được mạnh sống, bản hoàng từ khi Cổ Thần trở thành Chiến thần cổ vu tộc mới phát hiện ra, nguyên lai hắn cùng với Chiến thần đời thứ nhất Xi giống nhau, bản thân có huyết mạch cổ thần. Cổ Thần có số mệnh quấn thân, lại có yêu nghiệt Ngô Tinh tương trợ, khó có thể bắt được, bản hoàng suy nghĩ cẩn thận, để Thiên Toán Tử tính toán, tính ra được xuất thân của Cổ Thần, người này chính là phụ thân của Cổ Thần, đồng thời là người mang huyết mạch cổ thần, dùng máu tươi của hắn để thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp tuyệt đối không thành vấn đề.
- A di đà phật…
Độ Thiện đại sư đọc một câu phật hiệu, mỉm cười nói:
- Như vậy thì thiện tai thiện tai rồi!
“Lão hòa thượng, thiên tai con mẹ ngươi, lão tử sẽ đánh cái thiện tai thiện tai con mẹ ngươi! Trách không được lão tử có thể tiến vào trong Chiến Thần Sơn, tu luyện Chiến Thần Tinh Kinh, nguyên lai lão tử có huyết mạch cổ thần càng cao cấp hơn so với huyết mạch chiến thần.”
Sau một cồn cát cách mấy nghìn trượng, Cổ Thần âm thầm ẩn nấp, nghiến răng nghiến lợi:
“Cơ Nghiêu, ngươi dám lấy cha ta để huyết tế, lão tử liều cái mạng này cũng phải đồng quy vu tận với ngươi, cũng muốn chém chết ngươi!”
Đám người Thánh Hoàng dọc theo lộ tuyến Kiền Vũ Thánh hoàng tiến vào trong Tây Hải, trên đường không gặp nguy hiểm đáng nói, sau gần ba canh giờ, rốt cuộc cũng tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải, đứng trước địa điểm Kiền Vũ Thánh hoàng bày ra phong ấn.
Cổ Thần thì trực tiếp bị hút vào Ngũ Hành đại trận chỗ sâu trong Tây Hải. Tứ đại kỳ trận thượng cổ thủy, mộc, hỏa, thổ không thể ngăn cản được Cổ Thần bao nhiêu thời gian, chỉ có tại Kim Chi Đại Trận mới khiến Cổ Thần bị nhốt tương đối lâu.
Cổ Thần bên trong Kim Chi Đại Trận đi tới đi lui, giết tới giết lui, lại một lòng thôi diễn trận thế, hiện tại đã có được thể nghiệm thực tế, rốt cuộc hữu kinh vô hiểm, hoàn toàn thấu triệt toàn bộ trận thế Kim Chi Đại Trận vào trong lòng.
Đến lúc này, ngũ đại trận pháp ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đều đã được Cổ Thần lĩnh ngộ triệt để, chỉ cần thêm một đoạn thời gian hợp nhất ngũ hành là có thể tiến thêm một bước trên con đường trận pháp.
Rời khỏi Kim Chi Đại Trận, Cổ Thần đi lại trong chỗ sâu Tây Hải chốc lát, rất nhanh liền cảm ứng được đám cường giả Thánh Đình, Phật Môn Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, vì vậy nhanh chóng ẩn nấp tiến gần.
Cổ Thần vô thanh vô tức, thần thức cũng không hề phát ra điều tra, ngay cả Thánh thánh Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư cũng không hề biết được Cổ Thần đã xuất hiện cách mấy nghìn trượng phía sau bọn họ, chỉ là bởi vì bọn họ nhân số đông đảo, Cổ Thần thế đơn lực bạc nên chưa xuất thủ.
Thế nhưng nếu Thánh Hoàng Cơ Nghiêu dám lấy phụ thân Cổ Thương Khung để huyết tế, vô luận như thế nào Cổ Thần cũng muốn liều mạng đánh cuộc một phen.
Tuy rằng trong lòng Cổ Thần vô cùng tức giận, nhưng lúc này vẫn phải ẩn núp bất động, Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, bất cứ người nào trong hai người này đều có thực lực mạnh hơn một chút so với hắn, cho dù trên người hắn có Cấm Tiên Thần Phù thì cũng chỉ có thể đối phó với một người, bại lộ chính mình quá sớm căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, giết không chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cứu ra Cổ Thương Khung cũng vô dụng, bởi vì vẫn bị Thánh Hoàng Cơ Nghiêu khống chế, Thánh hoàng Cơ Nghiêu chưa chết thì Cổ Thương Khung vĩnh viễn là một bộ phân thân của hắn, trừ phi Thánh hoàng Cơ nghiêu tự mình thu hồi lại nguyên thần, bằng không không thể thay đổi được kết cục.
Cổ Thần ẩn nấp sau cồn cát, hiện tại hắn chỉ có thể đợi, chờ đợi bọn họ bắt đầu thi triển Cổ Thần Huyết Tế, nhìn khi bọn họ toàn tâm toàn ý Cổ Thần Huyết Tế, phá vỡ phong ấn phía trước được một nửa, lúc đó sẽ có cơ hội rat ay, nhất cử đánh chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, sau đó lại đoạt Cổ Thương Khung bỏ chạy, chơi trò trốn tìm tại chỗ sâu trong Tây Hải, cho dù là cường giả Thánh Đình và Phật môn có nhiều hơn nữa thì cũng mơ tưởng đuổi theo được Cổ Thần.
Chương 16: Cổ thần huyết tế (hạ).
Bên ngoài Tây Hải, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã để Thiên Toán Tử tính toán tung tích của Cổ Thần, khi đó Cổ Thần còn đang ở sa mạc Tây Hoang, cách đám người Thánh hoàng mấy trăm vạn dặm.
Sau đó, đám người Thánh Hoàng tiến vào trong Tây Hải, không hề dừng lại dù chỉ chốc lát, một mạch đi tới nơi này, vô luận như thế nào Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không tưởng tượng ra hiện tại Cổ Thần dĩ nhiên đang ở phía sau bọn họ mấy nghìn trượng.
Cổ Thần bị sa trần bạo cuốn theo rời khỏi thông đạo an toàn, lại bị cỗ lực lượng bí ẩn cường đại không gì sánh được mạnh mẽ hút vào trong Ngũ Hành đại trận, trực tiến tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải, so với tất cả mọi người đều sớm hơn một bước đến chỗ sâu trong Tây Hải, loại tình huống như thế này quả thực không người dự liệu được.
----
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Việc này không nên chậm trễ, Cổ Thần Huyết Tế đại pháp cần phải duy trì trong thời gian rất dài, mọi người đều có vị trí riêng, hiện tại bắt đầu.
Các vị cường giả nhất tề gật đầu, đứng phía sau Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lấy Độ Thiện đại sư làm điểm trung gian, chuyển thành một nửa vòng tròn, vây quanh Thánh hoàng Cơ Nghiêu tại tâm vòng tròn.
Cổ Thương Khung dưới sự khống chế của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, ngồi xuống mặt đất phía trước cách mọi người chừng mười trượng.
Tất cả đều đã chuẩn bị hoàn tất, Thánh hoàng Cơ Nghiêu mở rộng hai tay, chỉ mạnh về phía trước, trong sát na, rất nhiều đạo quang mang xuất hiện, bao phủ bốn phía xung quanh Thán hoàng Cơ Nghiêu, nhìn qua hơn hai trăm đạo quang mang.
Mỗi một đạo quang mang đều là một kiện tiên bảo, theo hai tay của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu chỉ về phía trước, tất cả tiên bảo thượng cổ đều trôi nổi phóng lên cao, bắt đầu xoay tròn trên đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Nhãn lực của Cổ Thần cực mạnh, liếc mắt liền có thể nhìn ra được tiên bảo huyền phù bốn phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu tổng cộng có hai trăm mười sáu kiện.
Trong đó có ba mươi sáu kiện là tiên bảo thượng phẩm, bảy mươi hai kiện là tiên bảo trung phẩm, một trăm lẻ tám kiện là tiên bảo hạ phẩm.
Trách không được Thánh hoàng Cơ Nghiêu phải đi khắp nơi thu thập tiên bảo thượng cổ, hơn hai trăm kiện tiên bảo thượng cổ, cho dù cường đại như Thánh Đình cũng không lấy ra được.
Duy nhất một lần khống chế hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ yêu cầu đối với tiên lực vô cùng to lớn, cho dù Thánh hoàng Cơ Nghiêu có tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng khó duy trì được lâu, trách không được cần có nhiều cường giả siêu cấp Hư Không kỳ trợ giúp như vậy.
Hai trăm mười sáu kiên tiên bảo thượng cổ dưới tiên lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu khống chế, huyền phù trên đỉnh đầu, xoay chuyển không ngừng.
Đột nhiên, hai tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu thu hồi, kết thành một đạo pháp ấn, chỉ một ngón tay về phía Cổ Thương Khung đang ngồi phía trước hơn mười trượng.
…
Thân thể Cổ Thương Khung run rẩy, chỉ thấy một đoàn máu tươi từ đỉnh đầu của hắn bay lên, lớn chừng nắm tay.
Đoàn máu tươi lóe sáng, lóng lánh không gì sánh được, ẩn chứa sinh cơ cường đại, chứng minh huyết nhục của Cổ Thương Khung vô cùng cường đại.
Đoàn máu tươi lớn chừng nắm tay kia di động lên đỉnh đầu Cổ Thương Khung ba thước.
Hai tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu đột nhiên hướng lên trời nắm chặt, trước sau vừa chuyển, trên bầu hình thành hình một cỗ khí trường vô hình, tất cả tiên bảo thượng cổ đều chuyển biến phương hướng, nhắm vào đoàn máu tươi huyền phù cách đỉnh đầu Cổ Thần ba thước.
- Cổ Thần Huyết Tế, phá vỡ phong ấn!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hét lớn một tiếng, tay phải điểm lên trời cao, điểm trúng một kiện tiên bảo thượng cổ, đây là một thanh phi kiếm.
Chỉ thấy ngón tay phải của Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẽ lên ký hiệu vô hình, thanh tiên bảo phi kiếm này giống như mũi tên nhọn, chợt lóe giữa không trung, liền cốc tốc vọt mạnh về phía trước.
Trong sát na, thanh tiên bảo phi kiếm dâm xuyên qua đoàn máu tươi huyền phù trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, toàn bộ máu tươi bị tiên bảo phi kiếm đánh trúng nổ tan thành sương máu, đủ bao phủ phương viên ba thước, đỉnh đầu Cổ Thương Khung giống như một đoàn mây đỏ lượn lờ.
Thanh tiên bảo phi kiếm kia bay qua đoàn máu tươi, nhiễm thêm một tầng màu sắc máu hồng bên ngoài, uy lực nhân lên, tốc độ không giảm mà tăng tiếp tục vọt về phía trước.
Đinh…
Một tiếng nổ vang, thanh tiên bảo phi kiếm đỏ tươi thắng tắp bắn mạnh vào chữ “phong” khổng lồ phương viên lớn chừng vạn trượng.
Theo pháp ấn của Thánh hoàng Cư Nghiêu biến động, điểm đến điểm đi, bầu khí trường trên đỉnh đầu cuối cùng hóa thành dòng sóng khí, một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ dọc theo dòng sóng khí này bắn về phía trước.
Sóng khí xuyên qua tầng sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, tất cả tiên bảo thượng cổ đều bị nhuộm thêm một tầng màu sắc huyết hồng, uy lực tăng mạnh, liên tục không ngừng vọt mạnh về phía chữ “phong” vạn trượng phía trước, tầng tầng công kích, phát ra những tiếng chấn động vang vọng thiên địa, cùng với cương phong mãnh liệt trào đi bốn phương tám hướng.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh…
Liên miên không ngừng vang lên tiếng nổ, một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ bị nhuốm thêm một tầng màu sắc huyết hồng, tiết lộ một cỗ lực lượng vô cùng quỷ dị, oanh kích vào chữ phong lớn nghìn trượng.
Rất nhanh, hai trăm mười sáu kiện tiên bảo đều xuyên qua tầng sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung, kích vào chữ phong lớn vạn trượng, khi kiện tiên bảo thứ hai trăm mười sáu đêu đã qua đi, sương máu trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung đã hoàn toàn biến mất, đều bị hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ mang đi.
Mà tiên bảo thượng cổ liên tiếp không ngừng công kích chữ phong lớn vạn trượng, tuy rằng không thể nháy mắt đánh tan được phong ấn, thế nhưng vết nứt rõ ràng đã rộng hơn không ít.
Tiên bảo thượng cổ nhiễm hồng công kích một lần đối với phong ấn, vết máu tầng ngoài cùng lập tức biến mất không còn, rất nhanh liền quay trở lại huyền phù xoay tròn trên đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Trong miệng Thánh hoàng Cơ Nghiêu liên tục vang lên những âm tự cổ xưa, hai tay kết pháp ấn, một lần nữa chỉ ngón tay về phía Cổ Thương Khung, trong sát na lại có một đoàn máu tươi lớn chừng nắm tay từ trên đỉnh đầu Cổ Thương Khung bay lên, huyền phù cách đỉnh đầu ba thước.
Ngón tay Thánh hoàng Cơ Nghiêu biến đổi, chỉ vào tiên bảo thượng cổ trên đỉnh đầu, vẽ nhẹ về phía trước.
Như pháp ngự khí, kiện tiên bảo phi kiếm thứ nhất lại đánh tan đoàn máu tươi, sau đó một kiện lại một kiện tiên bảo thượng cổ dọc theo một đạo sóng khi liên tục không ngừng xuyên qua sương máu, đinh đinh đinh đinh đinh… Tiếng va chạm liên tục, toàn bộ đều đánh mạnh vào phong ấn vạn trượng, khiến vết rách phong ấn vạn trượng lần thứ hai bị mở rộng hơn một chút.
Cổ Thần ẩn nấp sau cồn cát cách mấy nghìn trượng, nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu xa xa đang tiến hành Cổ Thần Huyết Tế, trong lòng giống như bị cắn xé, khó có thể ngẫn lại, thầm nghĩ muốn lao ra ngoài chém chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cứu thoát phụ thân.
Thế nhưng Cổ Thần cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lúc này Thánh hoàng Cơ Nghiêu đang được Độ Thiện đại sư, thánh chủ Khổng gia, thánh chủ Mạnh gia… cùng với chín vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ vây quanh thành nửa hình vòng trong.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 17 : Đánh lén Thánh Hoàng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Vô luận là đánh lén từ vị trí nào đi nữa, giữa Cổ Thần và Thánh hoàng Cơ Nghiêu đều có một vị cường giả chắn đường.
Nếu như Cổ Thần xuất thủ đánh lén, người thứ nhất bị công kích sẽ không phải là Thánh hoàng Cơ Nghiêu mà là một vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ nào đó chắn giữa hai người.
Nếu như một kích không lập tức giết chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cổ Thần sẽ bị các cường giả Thánh đình và Phật môn ập tới bao vây, có chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong như Độ Thiện đại sư tồn tại, một kích không giết chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cổ Thần tuyệt đối không có cơ hội công kích lần thứ hai.
Vì vậy Cổ Thần không dám tùy tiện xuất kích, không giết chết được Thánh hoàng Cơ Nghiêu, tự nhiên không thể cứu được Cổ Thương Khung.
Vì vậy tạm thời không ra tay, vừa ra tay phải kinh thiên động địa, phải giết chết mục tiêu.
Cũng may Thánh hoàng Cơ Nghiêu thi triển Cổ Thần Huyết Tế, chỉ là rút máu tươi từ trong cơ thể Cổ Thương Khung ra từng chút từng chút một, đối với thân thể thực lực Hư Không hậu kỳ của Cổ Thương Khung hiện tại mà nói, máu tươi hầu như vô cùng vô tận, một đoàn lại một đoàn máu tươi bị bức ra ngoài cơ thể như vậy, tạm thời Cổ Thương Khung còn chưa có trở ngại gì quá lớn.
Nếu như muốn đánh lén Thánh hoàng Cơ Nghiêu, đạt được hiệu quả, nhất định phải vòng qua những cường giả siêu cấp vây quanh Thánh hoàng Cơ Nghiêu như Độ Thiện đại sư, thánh chủ Khổng Lân…
Thế nhưng, nếu vòng qua bọn họ, thân thể của Cổ Thần sẽ bại lộ bên trái hoặc bên phải Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Thánh hoàng Cơ Nghiêu cùng với mười một vị cường giả Độ Hư cảnh, đủ mười hai vị, nếu Cổ Thần muốn không có bất cứ kẻ nào phát hiện ra, tiến hành đánh lén đối với Thánh hoàng Cơ Nghiêu, độ khó thực sự quá mức cao.
Cổ Thần ẩn nấp sau một gò cát cách chúng cường giả Thánh đình và Phật môn mấy nghìn trượng, không dám hành động thiếu suy nghĩ, tạm thời Cổ Thương Khung còn chưa có nguy hiểm tới sinh mệnh, không tới một khắc cuối cùng, trừ phi là xuất hiện cơ hội nhất cử đánh chết được Thánh hoàng Cơ Nghiêu, bằng không Cổ Thần sẽ không tùy tiện xuất thủ, đánh rắn động cỏ, làm chuyện vô dụng.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu không biết Cổ Thần ẩn nấp một bên, thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp không chút dừng lại, hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ huyền phù trên cao liên tục qua lại đoàn sương máu đỉnh đầu Cổ Thương Khung, tới lại đi, đi lại tới, một lần lại một lần nhiễm máu tươi, kích thẳng vào chữ phong vạn trượng bên ngoài phong ấn.
Một lần…
Hai lần…
Ba lần…
…
Tiên bảo thượng cổ có chứa máu tươi Cổ Thần Huyết Tế liên tục không ngừng công kích, vết nứt trên thân chữ phong lớn vạn trượng trở nên càng lúc càng mở rộng.
Từ ban đầu chỉ rộng năm mươi trượng, dài năm mươi trượng chậm rãi biến thành rộng sáu mươi trượng, rộng bảy mươi trượng…. Một trăm trượng, một nghìn trượng.
Công kích liên tục không ngừng nghỉ kéo tới, vết nứt càng lúc càng lớn.
Nháy mắt, một canh giờ trôi qua.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, đối với chữ phong lớn vạn trượng kia đã công kích hơn nghìn lần liên tục.
Vết rách nhỏ bé ban đầu hiện tại đã biến dài một cái khe thật lớn, chừng rộng một nghìn trượng, dài một nghìn trượng, hầu như đã chia toàn bộ chữ phong thành hai nửa riêng biệt.
Công kích liên tục hơn một nghìn lần, trong cơ thể Cổ Thương Khung đã liên tục bay ra một nghìn đoàn máu tươi lớn cỡ nắm tay, cho dù hắn có thân thể thực lực Hư Không hậu kỳ cũng dần dần thay đổi sắc mặt, càng lúc càng trở nên suy yếu, nếu như máu tươi trong cơ thể hoàn toàn tiêu hao, thực lực của Cổ Thương Khung có lợi hại hơn nữa thì cũng phải mất mạng.
Cổ Thần ẩn nấp phía sau một cồn cát cách mấy nghìn trượng, đã qua một thời thần mà vẫn không tìm được cơ hội xuất thủ, vô luận Cổ Thần xuất thủ lúc nào đi nữa cũng không có khả năng một kích giết chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, điều này khiến Cổ Thần vô cùng buồn bực, nôn nóng.
Theo thời gian càng lúc càng lâu, máu tươi trong cơ thể Cổ Thương Khung càng lúc càng ít, nếu vẫn không ra tay, chỉ sợ Cổ Thương Khung thực sự có nguy hiểm tới tính mạng.
Cổ Thần cắn răng, nếu vẫn không tìm được cơ hội, vậy chỉ có thể trực tiếp liều mạng với bọn họ, dù sao đi nữa trải qua suốt một thời thần liên tục thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, mỗi một vị cường giả siêu cấp đều tiêu hao pháp lực vô cùng to lớn, thực lực khẳng định sẽ giảm đi vài phần, đánh cuộc sống chết lần này vẫn có cơ hội thành công.
Ngay lúc Cổ Thần ngo ngoe muốn động thủ, đột nhiên một tiếng nổ thật lớn ầm vang truyền tới từ phía trước.
Thanh âm này rung trời động địa, đinh tai nhức óc, chữ phong khổng lồ chừng vạn trượng phía trước rung lên mạnh mẽ, tựa hồ đã chịu công kích quá lớn vượt qua sức chịu đựng.
Tiếng nổ ầm vang đột nhiên xuất hiện này hấp dẫn sự chú ý của tất cả các cường giả có mặt, cường giả Thánh đình, Phật môn càng bị tiếng nổ vang kia chấn động kinh hãi, thần tình rung động, thậm chí ngay cả Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng tạm thời quên tiếp tục thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp.
Ngay lúc các vị cường giả siêu cấp nhìn chằm chằm vào phong ấn phía trước, Cổ Thần nắm chắc nháy mắt này, nhất thời xuất thủ.
Thân thể hắn đột nhiên biến đổi, hóa thành bộ dáng ba đầu sáu tay, trong tay chợt lóe lên ba quang mang màu xanh, ba quang mang màu đen, sáu thanh tiên phủ thượng phẩm xuất hiện trong tay.
Lập tức, thân ảnh Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện bên ngoài bầu trời cách nghìn trượng, đồng thời cùng với Cổ Thần lóe ra còn có một đạo quang mang lóe sáng, chính là Cấm Tiên Thần Phù, trực tiếp bay về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Cấm Tiên Thần Phù còn đang trong không trung, sáu thanh tiên phủ thượng phẩm trong tay Cổ Thần đã bùng phát quang mang, sáu đạo phủ cương lớn mấy nghìn trượng nhất thời chém mạnh, đồng thời hướng về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Mà lúc này, Cấm Tiên Thần Phù vừa vặn bắn trúng thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Trong sát na, một cỗ lực lượng cường đại không gì sánh được trói buộc thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu, khiến tu vi của hắn nhất thời giảm xuống hẳn một tầng cấp, biến thành Hư Không hậu kỳ.
Cổ Thần bổ ra sáu đạo phủ cương, khiến hư không cũng bị chém nát bấy, phá nát toàn bộ không gian ngăn cản chính giữa hắn và Thánh hoàng Cơ Nghiêu, trong sát na Thánh hoàng Cơ Nghiêu cảm thấy một cỗ uy hiếp trí mạng ập tới.
Cổ Thần xuất thủ nhanh tới cực điểm, các vị cường giả vừa vặn bị tiếng nổ vang vọng phía trước chấn động, hơi xuất thần, đợi khi hồi phục lại tinh thần, sau đạo phủ cương đã đánh tới đỉnh đầu Thánh hoàng Cơ Nghiêu, căn bản không kịp cầu viện.
Không… Vẫn còn một người phản ứng kịp, đó là Độ Thiện đại sư.
- Ghào…
Nghe Độ Thiện đại sư gầm lên một tiếng, một đạo sóng âm vang dội vô cùng vang lên, đạo đạo sóng âm từ trong miệng Độ Thiện đại sư nối đuôi sau bùng phát, trong nháy mắt Độ Thiện đại sư thi triển thần thông âm ba vô thượng của Phật môn --- Đại Phạm Âm Thuật.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 18 : Như Nguyên Thần Chưởng
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Một tiếng vang lớn này khiến tất cả các vị cường giả Hư Không kỳ bên cạnh đều bị sóng âm chấn động run lên, mấy vị cường giả siêu cấp Hư Không sơ kỳ tức thì bị sóng ấm chấn tới mức phun máu tươi tại chỗ, trực tiếp ngã xuống đất, có thể thấy được Đại Phạm Âm thuật của Độ Thiện đại sư lợi hại tới mức nào.
Sóng âm kia giống như lưỡi dao sắc bén, cùng với sáu đạo phủ cương va chạm một chỗ, khiến sáu đạo phủ cương một tấc lại một tấc bị lột bỏ.
Hầu như trong sát na, thể tích của sáu đạo phủ cương nhỏ đi phân nửa, bị Đại Phạm Âm Thuật hủy diệt đi phân nửa lực lượng ban đầu.
Sáu đạo phủ cương đã đã nhỏ đi phân nửa, tốc độ vẫn như trước không giảm, mạnh mẽ chém vào người Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Lúc này Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã không thể né tránh, hai trăm mười sáu kiện tiên bảo thượng cổ đều rơi xuống mặt đất, tiên lực thu về, hình thành một cương tráo tiên lực phương viên mười trượng, bao phủ thân thể bên trong cương tráo.
Ầm…
Cương tráo tiên lực bên ngoài cơ thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong sát na bị nghiền nát hoàn toàn, bị chém thành hư vô.
Tuy rằng sáu đạo phủ cương đã bị Độ Thiện đại sư dùng Đại Phạm Âm thuật hủy diệt đi phân nửa lực lượng, thế nhưng uy lực vẫn mạnh mẽ vô cùng, không phải là cương tráo tiên lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu có khả năng ngăn cản được.
Hiện tại Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã bị Cấm Tiên Thần Phù cấm chế, tu vi chỉ còn Hư Không hậu kỳ, so với Hư Không hậu kỳ đỉnh phong kém hơn rất nhiều, đối với sáu đạo phủ cương của Cổ Thần cảm thụ được uy hiếp trí mạng.
Cương tráo tiên lực vừa vỡ, mắt thấy sáu đạo phủ cương đồng thời chém mạnh vào thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu, đúng lúc này Độ Thiện đại sư cũng không quản Thánh hoàng Cơ Nghiêu được nữa, mà xoay người đánh mạnh một chưởng về phía Cổ Thần.
Trong sát na, một đạo chưởng cương tỏa kim quang chói lọi từ lòng bàn tay của Độ Thiện đại sư bắn ra, hóa thành nghìn trượng, phách về phía Cổ Thần, trong chưởng cương còn có Phạm Âm thuật, đài sen phật tượng hiện lên, giống như phật tổ lâm thế, xuất hiện ngay trước mặt, kinh sợ nhân tâm.
Như Nguyên Thần Chưởng!
Thần công đệ nhất Phật môn, chương cương xuất hiện giống như Phật tổ “Nguyên” đích thân tới, uy lực cường đại không gì sánh được, chính là chưởng pháp đệ nhất thiên hạ, chủ dương cương công phạt, gần với thần công vô thượng Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Độ Thiện đại sư không còn để ý tới Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không phải không để ý tới sinh tử của hắn, mà là biết rõ uy lực của sáu đạo phủ cương kia đã tiêu tan nhiều, không thể uy hiếp tới tính mệnh của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, vì vậy Độ Thiện đại sư lập tức phát động công kích đối với Cổ Thần, tránh cho Cổ Thần lại tiếp tục bổ ra đợt phủ cương tiếp theo.
Không ngoài dự liệu của Độ Thiện đại sư, sáu đạo phủ cương tuy vẫn còn lực lượng vô cùng cường đại, thế nhưng chưa thể nháy mắt giết chết Thánh hoàng Cơ Nghiêu, cương tráo tiên lực bên ngoài cơ thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu tiêu tán, một ngọc ấn hình vuông từ trong mi tâm bay ra ngoài, trong nháy mắt biến thành lớn, đứng chắn phía trước Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Chính là tiên bảo vô thượng Thánh Đình --- Hoàng Thiên Tỳ.
Sáu đạo phủ cương đều chém mạnh vào Hoàng Thiên Tỳ, không thể để lại nửa điểm dấu vết bên ngoài Hoàng Thiên Tỳ, thế nhưng lực lượng vô cùng to lớn lại chém văng Hoàng Thiên Tỳ bay ngược lại, mạnh mẽ đánh thẳng vào người Thánh hoàng Cơ Nghiêu phía sau.
Một ngụm máu tươi phun trào, thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị bật lui hơn mười bước mới đứng vững được, lại tiếp tục phun mạnh một ngụm máu tươi.
Thân thể của hắn xuất hiện rất nhiều vết rách, máu tươi tuôn trào, cho dù chưa chết nhưng cũng bị thương rất nặng.
- Cổ Thần, dĩ nhiên là ngươi?
Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhìn Cổ Thần trên bầu trời, trong mắt hoảng hốt.
Cổ Thần xuất hiện hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của hắn.
Trong chỗ sâu Tây Hải này, không phải người người đều có thể vào được như vậy chứ? Ngay cả chư tử đại tiên vào chỗ sâu trong Tây Hải còn phải vẫn lạc, bọn họ căn bản nhờ vào lộ tuyến an toàn mà Kiền Vũ Thánh hoàng tiên độ thế gian mới có thể đi tới được nơi này, muốn bọn họ xông loạn trong Tây Hải, điều này trăm triệu lần không dám.
Một chưởng Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư đánh tới, Cổ Thần thầm kêu không xong, nếu để hắn có thời gian nháy mắt tiếp tục chém ra sáu đạo phru cương, nhất định có thể nhất cử đánh chết được Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nhưng hiện tại có Độ Thiện đại sư ngăn cản, Cổ Thần ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không thể tiếp tục công kích Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Như Nguyên Thần Chưởng là thần công đệ nhất Phật môn, Độ Thiện đại sư lại là cường giả đệ nhất Phật môn, vô luận như thế nào Cổ Thần cũng không dám coi thường một đạo Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư.
- Trảm Diệt Chi Phủ, Trảm Diệt Nhất Thiết!
Cổ Thần hét lớn một câu, sáu cánh tay nhất tề huy vũ, sáu đạo cương mang ba xanh ba đen thoáng hiện, quay về phía Như Nguyên Thần Chưởng hóa thành mấy nghìn trượng mạnh mẽ chém xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Sáu đạo thanh âm vỡ vụn vang lên, Như Nguyên Thần Chưởng bị Trảm Sát Chi Phủ chém thành vô số mảnh nhỏ, chương cương vừa tan, nhất thời bạo tạc nổ tung, hóa thành cương khí tiên lực, tiêu tan trong thiên địa.
Sáu phủ chém vào Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư, thân thể Cổ Thần cũng bị lực lượng phản chấn lui về phía sau ba bước, hư không vô hình bị hắn đạp xuống tạo thành ba vết chân hữ hình, đồng thời tạo thành vết rách không gian giống như mạng nhện chằng chịt.
Luận về thực lực, Độ Thiện đại sư hơi thắng một chút, cho dù Cổ Thần thi triển Ba Đầu Sáu Tay cũng vẫn phải thua một bậc dưới tay Độ Thiện đại sư.
Nếu muốn chiến thắng chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, xem ra tu vi chí ít cũng phải đột phá Hư Không kỳ mới được.
- Nghịch tặc! Dám to gan đánh lén Thánh hoàng, tội đáng chết ngàn lần, Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp.
Độ Thiện đại sư hét lớn một câu, thanh âm giống như đại hồng chung, đạo đạo sóng âm từ trong miệng hắn truyền đi, nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy nghìn trượng, bao phủ Cổ Thần.
Đồng thời, hai tay hắn giơ lên trời cao, tựa hồ muốn đánh một chưởng lên bầu trời, nhưng trên thực tế hai bàn tay thật lớn đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Cổ Thần, sau đó mạnh mẽ ập xuống.
Hai đạo chưởng ấn đều lớn nghìn trượng, dày nghìn trượng, giống như hai ngọn núi to lớn không gì sánh được, mạnh mẽ trấn áp tất cả mọi thứ bên dưới chưởng.
Thời đại thái cổ, yêu tộc có một vị đại thánh thần thông quảng đại, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, thế nhưng gặp phải thủy tổ Phật môn “Nguyên”, bị “Nguyên” chụp một chưởng vào đám mây, chưởng cương hóa thành một ngọn núi khổng lồ, trấn áp bị đại thánh yêu tộc kia suốt 500 năm dài.
Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp bởi vậy mà thành danh, đây là một trong những sát chiêu Như Nguyên Thần Chưởng lợi hại nhất, cho dù là Khổ Thiện đại sư tu vi Hư Không hậu kỳ cũng không luyện tới mức đại thành.
Chương 18: Như Nguyên Thần Chưởng (hạ).
Bốn phương tám hướng có Đại Phạm Âm Thuật phô thiên cái địa áp mạnh vào chính giữa, trên đỉnh đầu lại có Như Nguyên Thần Chưởng trấn áp, thực lực bạo phát mạnh nhất của Độ Thiện đại sư trong sát na khiến Cổ Thần rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Đồng thời còn có Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu, ba vị siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ ở một bên nhìn chằm chằm, ngo ngoe muốn động thủ.
Về phần những cường giả Hư Không trung kỳ, Hư Không sơ kỳ còn lại, vừa bới bị Độ Thiện đại sư dùng Đại Phạm Âm Thuật rống một tiếng chấn tới mức trọng thương, tạm thời giống như Thánh hoàng Cơ Nghiêu, phải vận công chữa thương.
Một loại thanh âm ẩn chứa đại đạo tự nhiên đột nhiên vang lên bên tai, Cổ thần thi triển thần thông vô thượng đạo gia Kình Ca, thanh âm vừa ra, sóng âm Đại Phạm Âm Thuật xung quanh lập tức bị hóa giải, biến mất không còn bóng dáng.
Thân thể Cổ Thần chợt lóe, liền xuất hiện cách vị trí cũ hơn nghìn trượng, tiếp tục lóe lên, liền phi độn được ba nghìn trượng, tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng liên tiếp lui về phía sau, tránh né hai đạo Như Nguyên Thần Chưởng trấn áp.
Thế nhưng, vô luận thân thể Cổ Thần tránh né như thế nào, tốc độ phi độn có nhanh đến cỡ nào, hai đạo Như Nguyên Thần Chưởng trên đỉnh đầu cũng giống như giòi bám sâu vào xương cốt, theo sát thân thể Cổ Thần, mạnh mẽ vỗ xuống.
Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp là một trong những sát chiêu Như Nguyên Thần Chưởng mạnh nhất, tự nhiên không hề đơn giản, so với Chiến Thần Diệt Tinh Quyền phong ấn hư không tương đối giống nhau, Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp là tập trung, cho dù mục tiêu có phi độn liên tục nghìn dăm thì hai đạo Như Nguyên Thần Chưởng cũng sẽ thuấn di nghìn dặm, xuất hiện trên đỉnh đầu, trấn áp mục tiêu.
Cổ Thần muốn tránh cũng không tránh được, đối mặt với hai đạo Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp, trong lòng không kìm nổi cảm thấy rung động đối với thực lực của Độ Thiện đại sư, so với dự liệu ban đầu của hắn rõ ràng còn mạnh mẽ hơn vài phần.
Cổ Thần hô lên liên tục, trong tiếng hét vang, sáu đạo phủ cương liên tục chém mạnh vào bầu trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Sáu đạo thanh âm hư không nứt vỡ vang lên, bầu trời đỉnh đầu Cổ Thần xuất hiện sáu đạo phủ cương mấy nghìn trượng chém mạnh lên cao, khiến Hư Không bị chém thành sáu vết rách chân không khổng lồ, một đạo Như Nguyên Thần Chương bị sáu đạo Trảm Sát Chi Phủ chém tan nát.
Đồng thời Cổ Thần bị lực phản chấn vô cùng to lớn khiến yết hầu ngòn ngọt, muốn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nhất thời bị chấn rơi khỏi bầu trời, mạnh mẽ đạp trên đại địa cát vàng.
Mà lúc này, đạo Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp thứ hai từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ vỗ thẳng đầu thân thể Cổ Thần.
Cổ Thần không còn kịp bổ ra phủ cương chống lại Như Nguyên Thần Chưởng, chỉ đành phải ngạnh kháng một kích Như Nguyên Thần Chưởng.
Quang mang bên ngoài cơ thể chợt lóe, một cự đỉnh cổ lão tang thương đột nhiên xuất hiện, bao phủ Cổ Thần bên trong, giống như cả một căn phòng to lớn.
Ầm…
Như Nguyên Thần Chưởng chụp trúng, toàn bộ đại địa mạnh mẽ chấn động, xuất hiện nghìn vạn vết nứt nẻ sâu hoắm, chỗ chưởng cương chụp xuống, càng khiến đại địa cát vàng bị đánh tung tạo thành một lỗ thủng sâu tới mấy trăm trượng, khiến thân thể Cổ Thần và Thái Hư Tiên Đỉnh nhất tề bị dìm sâu xuống dưới lòng đất mấy trăm trượng.
Một đạo Như Nguyên Thần Chưởng này chụp xuống, chưởng cương vẫn chưa tiêu tán, mà hóa thành một ngọn núi lớn nghìn trượng, trấn áp bên ngoài Thái Hư Tiên Đỉnh, khiến Cổ Thần hầu như không thể động đậy.
Đạo chưởng cương biến thành ngọn núi cao nghìn trượng, so với ngọn núi cao nghìn trượng chân chính còn nặng nề hơn vô số lần, thậm chí so với ngọn núi lớn cao vạn trượng còn nặng hơn, hầu như tương đương với cả một dãy nũi liên miên nghìn dặm, khiến Cổ Thần bị trấn áp bên dưới lòng đất, vĩnh viễn không thể xoay người.
Như Nguyên Thần Chưởng bị trấn áp xuống, lực lượng pháp tắc cường đại bao phủ nền đất phương viên vạn trượng, người bị Trấn Hồi Áp dưới lòng đất căn bản không thể sử dụng thổ độn thuật để chạy trốn.
Phía trên có Như Nguyên Thần Chưởng trấn áp, phía dưới không có chỗ để độn, thực sự là lên trời không đường, xuống đất không cửa.
Cổ Thần bị một đạo Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp đè ép dưới lòng đất, tuy rằng đang ở trong Thái Hư Tiên Đỉnh, hoàn toàn có thể chống lại được lực công kích cường đại kia, thế nhưng lực chấn động thật lớn cũng khiến hắn bị chấn tới mức đầu choáng mắt mờ, miệng mũi phun ra máu tươi, bị chút vết thương nhẹ.
Như Nguyên Thần Chưởng oanh trên mặt đất, hóa thành một ngọn núi khổng lồ, tựa hồ tồn tại tuyên cổ, bất động vạn năm, toàn bộ không gian lại khôi phục bình tĩnh ban đầu.
Ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu đang chuẩn bị giúp đỡ Độ Thiện đại sư một tay.
Thế nhưng Cổ Thần lại bị Độ Thiện đại sư trực tiếp trấn áp bên dưới nền đất, ngọn núi lớn nghìn trượng giống như bàn tay dựng đứng trên đại đai cát vàng, bất động vạn năm, một mảnh bình tĩnh, tựa hồ đã hoàn toàn trấn áp được Cổ Thần, khiến Cổ Thần hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
Ba người Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu nhìn thấy vậy, nhất thời chúc mừng đối với Độ Thiện đại sư:
- Độ Thiện đại sư quả nhiên thần công vô địch, Như Nguyên Thần Chưởng vừa ra, mặc Cổ Thần có thực lực cường đại hơn nữa thì cũng sẽ giống như đại thánh yêu cầu thái cổ kia, bị Phất tổ Nguyên trấn áp tới mức không thể nhúc nhích.
- A di đà phật, thiện tai thiện tai!
Hai tay Độ Thiện đại sư hợp lại thành hình chữ thập, thần thái có chút tự đắc, nói:
- Cổ Thần và yêu nghiệt làm bạn, làm Chiến thần cổ vu, đánh lén Thánh hoàng, quả thực là bại hoại nhân tộc, tội đáng chết vạn lần, để hắn bị trấn áp bên dưới Như Nguyên Thần Chưởng, vĩnh viễn không thể thoát ra ngoài được, cho tới khi đại nạn tới, thân tử đạo tiêu mới thôi, để đền lại tội nghiệt kiếp này hắn đã phạm.
- Đại sư từ bi vô hạn, kẻ khác kính nể.
Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh tháng chủ, Cơ Chiếu đều luôn miệng khen ngợi.
Độ Thiện đại sư nói:
- Ta trợ giúp Thánh hoàng bệ hạ chữa thương, các ngươi cũng trợ giúp bọn họ, nhanh chóng giúp bọn họ phục hồi thương thế, Thánh hoàng bệ hạ còn phải tiếp tục thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp.
Nói xong, Độ Thiện đại sư đi tới phía sau Thánh hoàng Cơ Nghiêu, song chưởng đặt sau lưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lấy đại pháp tiên lực Phật môn trợ giúp Thánh hoàng Cơ Nghiêu chữa thương.
- Rõ, đại sư!
Ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ đỉnh Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu nhất tề gật đầu, giúp cường giả Thánh đình, Phật môn chữa thương.
Ầm ầm…
Đúng lúc này, một tiếng vang vọng kinh thiên động địa bùng phát từ phía trong phong ấn có chữ phong lớn vạn trượng đã rách nát bất kham.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế