Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 790: Tiên bảo động lòng người
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Linh Lung Thiên..." Âm Lệ Hoa liếc "Linh Lung Thiên" đứng cạnh.
"Nó lớn mật quá, hy vọng không xảy ra chuyện gì." Đáy mắt nàng hiện rõ thần sắc khẩn trương.
Có Bắc Mang hóa hình phù, đại hán mặt đỏ "Linh Lung Thiên" đứng cạnh đó bất động. Cách đó khá xa, mấy tu sĩ vốn đứng cạnh Thiên La chân nhân tỏ vẻ kinh nghi bất định vì chỗ y đứng trống trơn.
"Ngụy tiểu tử, nếu ngoan ngoãn quỳ xuống làm nô bộc cho ta, ta sẽ tha mạng." Trong sơn cốc, Lưu Chân Võ tuy không dễ chịu gì nhưng cười vang chấn động thiên địa.
Bất diệt tịnh bình lơ lửng trên đầu Ngụy Tác, dòng kiếm như bánh xe được thôi động. Gã không ngừng phát ra đạo tôn nhưng bị kim sắc kiếm quang chẻ tan, khí tức và dung nhan gã ngày càng già đi.
"Nằm mơ hả?" Ngụy Tác gầm lên, giọng nói có phần già đi.
"Y cũng cứng cỏi nhưng vô bổ... cơ hội lật ngược đã hết." Không ít lão bất tử lắc đầu thở dài, cho rằng hiện tại Ngụy Tác tốt nhất nên nhận thua, bảo Tô Thần Huyết hòa Vương Vô Nhất trung chỉ đối quyết, giá dạng Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất dừng giao đấu thì còn giữ được tính mạng.
"Ta không ngại đập gãy bộ xương già của ngươi." Lưu Chân Võ cười lạnh, Ngụy Tác có mấy môn vô thượng bí pháp và tiên khí khiến y động lòng, quyết ý khiến gã không còn chiến lực thì ngoài mặt tha mạng nhưng ngầm sai người bắt gã, dù tổn thất chút thọ nguyên nhưng giành được những thứ đó thì đều là lập công lớn cho Hoàng Thiên đạo, mấy chục năm thọ nguyên thì với năng lực của Hoàng Thiên đạo tất dễ dàng bù lại. Nếu lấy được cả mấy môn vô thượng bí thuật thì càng được thưởng kinh nhân.
Ngụy Tác ra vẻ nghiến răng chống chọi, liên tục thi triển Thiên đế vẫn tinh tàn thiên.
"Kích phát chừng hai mươi đạo thuật pháp này nã là y thọ nguyên hao tận..." Nhiều tu sĩ nhìn nhau, liên tục kích phát hơn mười đạo giá thuật pháp, Ngụy Tác đã già cốc như lão đầu hai trăm lai tuổi, khí tức suy nhược như chỉ còn một trăm mấy chục năm thọ nguyên.
"Còn đánh nữa? Hiện tại đã là lão đầu rồi, tha cho ngươi cũng không sao."
"Đại sư huynh nhất chiến thành danh, vượt lên mọi thiên tài tu sĩ của các đại lục! Còn không mau quỳ xuống cầu xin!" Mấy Hoàng Thiên đạo chân truyền đệ tử càng cực kỳ đắc ý, không ngừng cười nhạo Ngụy Tác.
"Xoẹt!!"
Đột nhiên, Ngụy Tác phản kích, chui vào Bất diệt tịnh bình, thi triển Động Hư bộ pháp, xuất hiện ngay sau Lưu Chân Võ, bạch sắc chướng khí từ Bất diệt tịnh bình tràn ra.
Bất diệt tịnh bình rung lên, bối giáp Hoang cổ cự ngao lại xuất hiện ngăn đỡ vết nứt. "Oành!" Bạch sắc thiên long cưỡi sóng tràn ra, oanh kích Tứ thần vương pháp tọa.
"A!"
Lưu Chân Võ thét lên thảm thiết, chưa kịp thi triển Cổ hoàng đoạt binh thuật, hà quang ngưng hình bèng lên trên đầu, bị bạch sắc viễn cổ thiên long cưỡi sóng đánh nát, cùng Tứ thần vương pháp tọa văng đi, phun máu ồng ộc!
"Đây là sao?" Ai cũng chấn động, ngay cả Tô Thần Huyết, Vương Vô Nhất cùng mấy lão bất tử Hóa Thiên giáo hiện thân sau đó, đang thoạt ẩn thoạt hiện sau lưng Tô Thần Huyết cũng ngẫm ngợi.
"Kim sắc thánh kiếm giảm bớt không ít uy năng! Chỉ là một đoạn thần uy chứ không phải thần binh của đại năng, uy năng đã tiêu hao gần nửa, Ngụy Tác ẩn nhẫn lâu như vậy, đã liều mình rồi!"
"Đây là kim đơn hà quang ngưng hình, y còn luyện bản mệnh pháp bảo! Kim đơn uy năng đáng sợ thế này, cộng với bản mệnh pháp bảo thì còn hơn hà quang uy năng Kim đơn ngũ trọng của Lưu Chân Võ!" Không ít tu sĩ hiểu ra, lạnh ngắt cõi lòng.
Vốn kim sắc thánh kiếm gần như phá được Bất diệt tịnh bình, Ngụy Tác đồng thời phát động Vô thủy kiếm kinh mới giữ được tịnh bình, nhưng hiện giờ kim sắc thánh kiếm tuy vẫn thần uy vô song, khí tức chấn động thiên địa, nhưng không tổn hại được cho Bất diệt tịnh bình nữa.
"Chết đi!"
Trong Bất diệt tịnh bình, Ngụy Tác diễn kịch tuyệt hảo, gầm lên đọng trời, lại ngưng ra đạo tôn giáng vào Lưu Chân Võ, đồng thời thi triển Động Hư bộ pháp, xuất hiện sau lưng y.
"Chát!"
Kim sắc thánh kiếm kiếm quang rải ra, chém tan đạo tôn nhưng Ngụy Tác lại ngưng thành viễn cổ thiên long cưỡi sóng ép xuống Lưu Chân Võ và Tứ thần vương pháp tọa.
"A!"
Lưu Chân Võ rống lên, đỉnh đầu phun ra vô số bạch sắc thần quang, một viên bạch sắc kim đơn ngang ngửa với viên của Ngụy Tác lúcn vừa đột phá đến Kim đơn tứ trọng bay lên. Lưu Chân Võ thấy không chống nổi nên kim đơn cũng tế xuất.
"Kim đơn to thế này... thiên cấp công pháp, kim đơn của Kim đơn ngũ trọng!" Lưu Chân Võ tế xuất kim đơn lớn như thế khiến các đại tu sĩ đều hít hơi lạnh. "Kim đơn cũng tế xuất, không còn bài tẩy nữa." Trong Bất diệt tịnh bình, Ngụy Tác bình tĩnh cười lạnh.
"Oành!"
Bạch sắc viễn cổ thiên long đứng trên làn sóng bị kim đơn của Lưu Chân Võ đánh tan nhưng kim đơn và thân thể y run lên, há miệng phun máu.
Lại một đạo tôn và bạch sắc viễn cổ thiên long hóa ra, trừ sợ kim đơn bị kim sắc thánh kiếm chém nên không dám trực tiếp tế xuất thì Ngụy Tác toàn lực phát động đòn công kích mạnh nhất.
"Phù!" Lưu Chân Võ rúng động, mắt mũi rỉ máu, bạch sắc thần quang gần như tan hết.
"A!" Mấy chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo vừa mới trào phúng, trợn tròn mắt kêu lên.
Lưu Chân Võ đã lại trọng thương nội phủ, sắp thổ hết máu.
"Chết đi!"
Ngụy Tác gầm lên khiến mọi đại tu sĩ và lão bất tử biến sắc, đạo tôn và bạch sắc viễn cổ thiên long tái hiện!
"A!"
Lưu Chân Võ tan hết bạch sắc thần quang, bị đánh bay khỏi Tứ thần vương pháp tọa. Bạch sắc kim đơn văng theo.
"Trời đất! Lưu Chân Võ chiến bại..."
"Có hai đạo vô thượng bí thuật, mượn được kim sắc thánh kiếm, như có một thần huyền đại hiệp trợ mà vẫn bại... Không thể tưởng tượng nổi!"
Nhiều tu sĩ tại trường, cả những lão bất tử cũng kinh hô thành tiếng, đều nhận ra Lưu Chân Võ đã bại, cả kim đơn cũng không khống chế bất trụ, căn bản vô pháp để đnổi, khó lòng đỡ đòn tiếp của Ngụy Tác.
"Vương Vô Nhất khẳng định sẽ xuất thủ ngăn cản!"
Nhiều người cũng nghĩ như thế, vì Vương Vô Nhất không ngăn cản, Lưu Chân Võ khẳng định sẽ xong đời.
"Cùng xuất thủ?"
Nhưng ai cũng không ngờ là không chỉ Vương Vô Nhất, Tô Thần Huyết cũng xuất thủ.
Tô Thần Huyết phát ra mấy đạo hồng quang, cổ đồng sắc quang tráo bao kín sơn cốc tan đi, "Ngụy đạo hữu, thắng bại đã phân, dừng tay." Một làn thanh quang chặn trước Ngụy Tác.
Cùng lúc, thân thể Vương Vô Nhất hóa thành vô số thần quang quang văn, như vô số quang ti tỏa khắp hư không chỉ vào Lưu Chân Võ đang văng đi, giữ y lại.
"Thắng bại đã phân." Vương Vô Nhất nói đoạn lạnh tanh.
Ngụy Tác không truy kích, băng tử sắc quang hoa lóe lên, Bất diệt tịnh bình được thu lại, trong gã nhăn nheo, tóc bạc trắng, không chỉ nhục thân, ngay cả kim đơn cũng có khí tức già nua.
"Thuật pháp này tổn thương thọ nguyên đáo đến thế... thọ nguyên của y không còn bao nhiêu..."
"Y tuy thắng nhưng là thảm thắng... Kim đơn khí tức già thế rồi, đừng nói phát ra thuật pháp đó mà phát động cường pháp khác cũng tổn hao sinh cơ."
"Y đã gần như kiệt quệ, không thể thoải mái xuất thủ... y lại có bảo vật, tất gặp tai họa."
"Tiên khí... Tiên khí nhất định về tay ta!"
"Lấy được một, hai thứ của y đủ hoành hành thiên hạ!"
"Cơ hội tốt nhất giết y đến rồi..."
Nhất thời vô số mục quang dồn lên Ngụy Tác, không ít người tỏ rõ vẻ tham lam.
Vương Vô Nhất phất tay, một đạo tinh quang từ miệng Lưu Chân Võ bắn về phía Ngụy Tác. Cùng lúc, nạp bảo nang của y và của hai chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo bị Ngụy Tác đánh chết, Tứ thần vương bảo tọa đều bay về phía gã.
Lưu Chân Võ được Vương Vô Nhất đẩy về phía hai thái thượng trưởng lão Hoàng Thiên đạo ngoài sơn cốc.
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 791: Lão quỷ cười gian
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Động Hư bộ pháp!"
"Bắc minh đấu chuyển, nhiên nguyên thiên pháp!"
"Vô thủy kiếm kinh!"
Dù Ngụy Tác chưa để lộ Địa Mẫu cổ kinh và vô thượng bí pháp có từ chân tiên thần văn thì trừ ba môn vô thượng cường pháp này, cơ hồ mọi tu sĩ tại trường đều khẳng định gã còn môn vô thượng cường pháp tôi luyện nhục thân nữa. Trong trận chiến kinh thế hãi tục này, nhục thân gã sánh với cửu cấp Hoang cổ cự thú.
Công pháp của gã là thiên cấp đỉnh giai công pháp. Không biết đến Địa Mẫu cổ kinh, nhiều tu sĩ, thậm chí các lão bất tử ngầm đoán rằng công pháp này nhờ vào nồng độ chân nguyên mà được xếp vào thiên cấp đỉnh giai công pháp, không thì gã không thể thôi động được kiếm lưu khổng lồ, không thể liên tục kích phát ngần ấy đạo quân.
Thiên cấp đỉnh giai công pháp và thiên cấp đỉnh giai vô thượng cường pháp, đối với tu sĩ thì đều là vô thượng chí bảo.
Ngụy Tác lại được cả Tiên vương thần tinh! Tiên vương thần tinh, Bất diệt tịnh bình, Trấn thiên pháp tướng... không ai không động lòng.
Ngụy Tác thần uy vô song, giết thần huyền đại năng rồi trước mặt chúng nhân đánh bại Lưu Chân Võ biết vô thượng cường pháp, khiến tất cả đều kinh hãi nhưng giờ gã đã già nua như mấy lão bất tử, như hổ chỉ còn lại da.
Không còn tu sĩ nào lên tiếng nhưng một cơn bão hình đang ủ mầm.
Ngụy Tác đi về phía Âm Lệ Hoa, vô số mục quang lén tụ vào lưng gã.
"Các vị theo mỗ về đại hội hội trường." Tô Thần Huyết liếc Ngụy Tác, đáy mắt ánh lên phức tạp.
"Đương"
Đột nhiên, tiếng chuông vang lên chói tai, thần quang bao kín sơn môn Hóa Thiên giáo tựa hồ rung lên. Tô Thần Huyết đi trước dẫn đường chọt biến sắc, nhìn về sơn môn sau lưng.
Lão bất tử Hóa Thiên giáo ở sau lưng y biến hẳn sắc mặt, lẫn vào mây khói.
"Xảy ra chuyện gì?"
Mọi tu sĩ tại trường đều nhận ra trong sơn môn Hóa Thiên giáo có đại sự kinh nhân phát sinh, tiếng chuông vang khắp tông môn, thinh không mấy chục dặm quanh đó chấn động, là tiếng Hóa Thiên giáo cảnh báo.
"Lẽ nào Công Đức tông có tu sĩ đến xâm lấn, gây loạn đại hội?" Nhiều tu sĩ lóe lên ý nghĩ này.
"Đó không phải là Linh Lung Thiên, là Thiên La chân nhân..." Âm Lệ Hoa đợi gã đến gần, cách Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất cực xa, thần thức hai thần huyền đại năng không vươn tới. Tiếng chuông chấn động sơn môn Hóa Thiên giáo vang lên, thân thể Âm Lệ Hoa run lên, sắc mặt nhợt đi, ra hiệu cho gã rồi truyền âm.
"Cái gì!" Ngụy Tác nín thở, rợn tóc gáy.
"Cương nha muội đáng chết!"
Ngụy Tác không đổi sắc nhưng thầm nghiến răng nghiến lợi, nhất thời đã mắng Linh Lung Thiên không biết bao nhiêu lần.
Cương nha muội đáng chết đúng là liều mạng, Âm Lệ Hoa ra hiệu khiến gã biết Linh Lung Thiên đang làm gì! Linh Lung Thiên từ đầu đã thèm muốn Nguyên thủy thần mộc trong sơn môn Hóa Thiên giáo nhưng gã đã nhắc đi nhắc lại nó không nên làm càn. Hiện không chỉ có hai thần huyền đại năng tại trường, Hóa Thiên giáo lại thực lực khó dò, nếu Linh Lung Thiên bị phát hiện, dù nó liều mạng cũng chưa chắc thoát được! Mà dù nó thoát được khỏi sơn môn Hóa Thiên giáo, Âm Thi tông cũng sẽ diệt vong.
Hiện tại Tiên vương thần tinh đến tay, lại cố ý ra vẻ thọ nguyên sắp hao tận, các tu sĩ đều không biết gã có Thiên long huyết hóa thạch nên những ai định đối phó gã tất sẽ động thủ. Khi đó có Linh Lung Thiên chưa từng lộ diện giúp sức, sẽ tung hoanh ngang dọc, còn thu được nhiều lợi lộc hơn.
Đại hội lần này dù không có tin về Đề hồ thánh quả thì cũng đủ rồi. Nhưng Linh Lung Thiên lại gây họa, dám mò vào sơn môn Hóa Thiên tông!
Ngụy Tác dám chắc Nguyên thủy thần mộc là vô thượng chí bảo, tất ở trong cấm địa của Hóa Thiên tông, dù đắc thủ thì muốn thoát đi mà không lộ nào có dễ. Tô Thần Huyết hiện không có sát ý với gã, địch bạn chưa rõ, sau này biết gã có rễ Nguyên thủy thần mộc thì coi như gã có thêm một đại địch.
"Chuyện đó..." Ngụy Tác giật giật chân mày, nhãn quang ánh lên kịch liệt.
Đúng là việc gì cũng cùng đến, Ngụy Tác cảm ứng được bảo bối Phệ tâm trùng đang tỉnh lại!
"Chát" Hồng sắc quang hoa từ bạch sắc vân khí bắn ra, hiện rõ thân ảnh trước mặt Tô Thần Huyết.
Là một thanh niên ba mươi mấy tuổi, tu vi Kim đơn tam trọng, mặc hồng sắc pháp y, khí độ phi phàm, mày kiếm mắt sao. Không ít tu sĩ tại trường nhận ra là chân truyền đệ tử của Hóa Thiên giáo: Kim Độ Vũ.
Kim Độ Vũ thần sắc thập phần khó coi, mấp máy môi truyền âm bẩm báo với Tô Thần Huyết.
"Oành!"
Tô Thần Huyết đột nhiên chấn động khí tức, thinh không như có tiếng sấm nổ.
"Chư vị đạo hữu đợi một chút, có kẻ lẻn vào Hóa Thiên giáo, làm hỏng mấy thứ." Tô Thần Huyết lạnh lùng lên tiếng.
"Cái gì, có người dám lẻn vào sơn môn Hóa Thiên giáo!"
"Hiện tại hai thần huyền đại năng đều ở trong sơn môn Hóa Thiên giáo, ai to gan như vậy..." Cả sơn cốc lặng ngắt, trừ Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, cơ hồ ai cũng không dám tin. Qua việc Tô Thần Huyết chấn động tâm thần thì tại sơn môn Hóa Thiên giáo có vật cực kỳ trọng yếu.
"Y phá hoại nhiều cấm chế, tựa hồ từ chỗ chúng ta xông vào sơn môn Hóa Thiên giáo. Chư vị đạo hữu, xin cứ đứng nguyên, xem quanh mình có ai." Tô Thần Huyết tiếp tục lên tiếng, mục quang quét qua mọi tu sĩ tại trường.
"Ai?" Mấy tu sĩ quanh Thiên La chân nhân nhợt nhạt mặt mày, thần sắc dị dạng, nhưng không nói gì thì đã bị Tô Thần Huyết chú ý đến, quang hoa lóe lên, Tô Thần Huyết đến ngay trước mặt.
"Thiên La chân nhân..." Một lão giả mặc hôi sắc thoa y run rẩy hồi đáp.
"Mẹ nó chứ, đúng là hại người." Ngụy Tác ngầm nghiến răng nghiến lợi, liếc "Linh Lung Thiên" đứng cạnh, cạnh gã và Âm Lệ Hoa lúc này thật ra là Thiên La chân nhân. Tuy qua lời Tô Thần Huyết, tựa hồ Linh Lung Thiên chưa bị bắt nhưng vạn nhất bị Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất phát hiện Thiên La chân nhân bị chế trụ ở cạnh thì gã và Âm Lệ Hoa khó thoát.
"Nó bảo tỷ nếu có cơ hội, nghe thấy tiếng lão quỷ cười gian thì lại kích phát Bất diệt tịnh bình thành màn đêm." Âm Lệ Hoa cực kỳ khẩn trương, đến sát Ngụy Tác truyền âm.
"Lại phải kích phát Bất diệt tịnh? Còn cả tiếng lão quỷ cười gian... Sao nó không tự đập đầu chết biến thành lão quỷ, nó già lắm rồi mà!" Ngụy Tác nghiến răng, nếu Linh Lung Thiên có mặt thì gã đã cắn nó rồi.
"Thiên La chân nhân!" Tô Thần Huyết mục quang lóe lên, dặn mấy đệ tử Hóa Thiên giáo từ bạch ngọc bình đài lướt tới: "Điều tra xem trừ Thiên La chân nhân thì còn thiếu vị đạo hữu nào?"
Mấy đệ tử này phụ trách tiếp đãi, tựa hồ đã ghi lại, nên lướt một vòng rồi báo cho Tô Thần Huyết: "Tông chủ, trừ Thiên La chân nhân và hai đệ tử Hoàng Thiên đạo, các đạo hữu khác đều đủ."
"Phù!"
Lưu Chân Võ đang liệu thương ở trước mặt hai thái thượng trưởng lão Hoàng Thiên đạo đến tham gia đại hội sớm nhất, nghe vậy thì lại phun ra nghịch huyết. Các chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo thần sắc cực kỳ khó coi, nhìn Ngụy Tác bằng ánh mắt phun lửa.
"Chỉ Thiên La chân nhân không có?" Tô Thần Huyết liếc Kim Độ Vũ, Kim Độ Vũ lướt ra ngoài sơn môn Hóa Thiên giáo.
"Xem ra phải động dụng toàn tông chi lực, phong tỏa chư thành, không để kẻ đó đào thoát." Nhiều tu sĩ nhận ra.
"Ha... Ha... Ha..." Cùng lúc, sơn môn Hóa Thiên giáo đột nhiên vang lên tiếng cười gian giảo.
"Mẹ nó chứ! Lấy đâu ra cơ hội!" Ngụy Tác thầm mắng, biết là tiếng cười gian kiểu lão quỷ mà Linh Lung Thiên nói.
"Chư vị đợi chút!" Không hề dừng lại, Tô Thần Huyết hóa thành thanh sắc lưu quang, bắn về phía tiếng cười gian.
"Ngươi định làm gì!" Thấy thân ảnh Tô Thần Huyết khuất vào bạch sắc vân khí, Ngụy Tác mắng thầm nghiến rắng, kêu lên với một tu sĩ ở bên trái. Cùng lúc, gã tế xuất Bất diệt tịnh bình, tức thì Bất diệt tịnh bình như một hắc động hút hết quang hoa, mấy chục dặm chìm trong bóng tối.
"Việc gì hả!" Nhiều tu sĩ kinh hô, không ít người tế xuất pháp bảo phòng ngự, bởi không biết có chuyện gì.
"Toàn bộ đứng im, ai cãi lời, giết!" Vương Vô Nhất cất giọng cực kỳ băng hàn. "Ngụy đạo hữu, dừng kích phát pháp bảo này, không thì, giết!"
Nhưng lúc đó, trong không gian tối om có tiếng xé không khí, ít nhất năm, sáu tu sĩ lướt tới.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 68 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 792: Lại nhắc tới Tiểu Thiên giới
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
"Lừa đảo, được rồi." Cùng lúc, một giọng nói truyền vào tai Ngụy Tác.
"Mẹ nó chứ!" Sắc mặt gã trong bóng tối thập phần khó coi, sát ý từ Vương Vô Nhất tràn đến, gã vung tay thu Bất diệt tịnh bình lại.
"Việc gì hả?" Nhiều tu sĩ nhìn về phía Ngụy Tác, phát hiện thinh không có thêm sáu tu sĩ Hóa Thiên giáo. Tu vi sáu người này khác nhau, có người Chu thiên cảnh tứ trọng, chỉ là phổ thông đệ tử, nhưng có một hôi phát lão giả tu vi Kim đơn lưỡng trọng, là trưởng lão. Cả sáu đều nhìn quanh, kinh hoảng cực độ.
Vương Vô Nhất cách Ngụy Tác chỉ mấy trăm trượng, lạnh lùng liếc gã rồi hỏi mấy tu sĩ Hóa Thiên giáo, "Xảy ra chuyện gì?"
"Không biết, bọn vãn bối đều bị khống chế, không thể thi pháp, vừa bị ném vào đây." Mấy tu sĩ Hóa Thiên giáo nhìn nhau.
"Tại sơn môn Hóa Thiên giáo mà bị khống chế...?" Tuyệt đại đa số tu sĩ đều không dám tin. Trong sáu tu sĩ Hóa Thiên giáo có cả Kim đơn lưỡng trọng đại tu sĩ, nếu bị bắt ở chỗ khác thì còn hiểu được nhưng trong sơn môn Hóa Thiên giáo, lại không bị tu sĩ Hóa Thiên giáo nhận ra thì quá kinh nhân.
"Đối phương thế nào?" Vương Vô Nhất rực thần quang vạn trượng, hỏi tiếp.
"Không biết..."
"Không thấy..."
"Hộ thể linh quang và pháp bảo của vãn bối bị phá trong tích tắc, chưa kịp ngoái nhìn thì đã bị chế trụ..."
Sáu tu sĩ Hóa Thiên giáo, cả trưởng lão Kim đơn lưỡng trọng đều sắc mặt khó coi, cả sáu bị bắt ở những chỗ khác nhau, không kịp nhìn mặt đối phương.
"Cương nha muội đáng chết, mẹ nó chứ, muốn chết hả, làm thế thì ta sẽ thành mục tiêu cho mọi người chĩa mũi dùi vào, lẽ nào không sợ bị Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất phát hiện!" Ngụy Tác nghiến răng nghiến lợi truyền âm cho Linh Lung Thiên. Linh Lung Thiên hiện tại đã là chính nó, tay áo lại thành cái động không đáy, Thiên La chân nhân xui xẻo đã bị nhét vào, không có dấu vết gì.
"Sợ cái gì, Vương Vô Nhất không phải chân thân, thần văn pháp thân này tối đa chỉ tu vi Thần huyền lưỡng trọng như Tô Thần Huyết, không thể nhận ra. Lừa đảo ngươi giả bộ rất khá, bến mình thành lão quỷ sắp tọa hóa..." Linh Lung Thiên thản nhiên truyền âm đáp lời, càng khiến Ngụy Tác hận không thể cho nó một cước vào mặt.
"Vì sao đạo hữu kích phát pháp bảo!" Vương Vô Nhất chợt quay phắt lại nhìn Ngụy Tác, kim sắc thần văn ràn rạt sát ý.
"Ban nãy y nhìn mỗ, thập phần tham lam, mỗ tưởng y xuất thủ, nên kích phát pháp bảo này phòng thân." Ngụy Tác chỉ vào tu sĩ ban nãy gào to với gã.
"Sao lại như thế! Sao tại hạ lại xuất thủ." Tu sĩ đó cả kinh kêu lên. Y mặc thủy lục sắc pháp y, chừng bốn mươi tuổi, là Thiên Sơ môn tông chủ, Thiên Sơ môn cũng là tông môn ngang cấp Âm Thi tông, y cũng tu vi bất phàm, tu vi Kim đơn tam trọng hậu kỳ. Nhưng ở trong sơn môn Hóa Thiên giáo, đối diện Vương Vô Nhất thì không thể trấn định.
"Ngươi dám nói ban nãy không nhìn ta? Ánh mắt ngươi đầy sát ý, không thể không khiến người ta hiểu lầm." Ngụy Tác già cốc đế bảo đối phương.
"Ta..." Thiên Sơ môn tông chủ lắc đầu, "Ngụy đạo hữu hiểu lầm rồi, tại hạ chỉ kính nể thần uy, nhìn thêm một chút chứ tuyệt đối không có ý đồ xấu."
"Chết cười, ngần ấy chí bảo thì ai không động lòng..." Nhiều tu sĩ thầm cười lạnh. Lời lẽ và thần thái Thiên Sơ môn tông chủ thì khẳng định y thèm bảo vật của Ngụy Tác.
"Với thần thông của Ngụy đạo hữu thì phản ứng như thế có phần khả nghi." Thần quang pháp thân của Vương Vô Nhất mặt mũi lạnh tanh, giọng nói thập phần băng lãnh.
"Có thể mỗ hơi quá khích… nhưng như bây giờ, không thể không đề phòng." Ngụy Tác nói.
"Y đã sắp đèn khô dầu cạn, có bảo vật đầy mình nên càng dễ run rẩy..." Nhiều tu sĩ đều thấy Ngụy Tác phản ứng như vậy là bình thường.
"Các hạ phát pháp bảo xong thì mấy đạo hữu Hóa Thiên giáo bị ném vào, thời cơ quá xảo hợp, không thể không nghi." Vương Vô Nhất vẫn nhìn Ngụy Tác.
"Vương tông chủ hoài nghi mỗ yểm hộ?" Ngụy Tác thầm mắng Cương nha muội, một mặt nói: "Dù có người chạy trốn cũng không thể nào đi qua chỗ đông thế này, Thiên La chân nhân lại có thù với mỗ, từng bị mỗ đánh bại trong một lần đổ đấu. Mỗ không giết y là tốt lắm rồi, sao lại giúp y."
"Chắc là xảo hợp." Nhiều lão bất tử thầm gật đầu. Ngụy Tác đánh bại Lưu Chân Võ cũng là thảm thắng, dù gã cùng bọn với Thiên La chân nhân thì y không đời nào đem Tiên vương thần tinh cho Lưu Chân Võ.
Vương Vô Nhất không hỏi thêm nhưng Ngụy Tác được thần thức của y quét qua gã và Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên cùng lão đầu Hắc Phong tông mấy lần, chứng tỏ chưa hết nghi.
Nhưng Vương Vô Nhất quét thần thức mà không thấy gì lạ, thần thức lại quét khắp sơn cốc mấy lần.
Trừ thêm mấy tu sĩ Hóa Thiên tông bị ném vào thì không có thêm ai.
Vù!
Bạch sắc vân khí tách ra, sắc mặt Tô Thần Huyết thập phần khó coi.
Tựa hồ truyền âm mấy câu với Vương Vô Nhất xong, Tô Thần Huyết lên tiếng: "Mời chư vị đạo hữu cất bước, Hóa Thiên minh hội sẽ bắt đầu." Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất đi trước, mọi tu sĩ quay về bạch ngọc bình đài.
Bạch ngọc bình đài đến thêm sáu, bảy mươi tu sĩ, ai cũng tiếc rẻ vì không tận mắt thấy Ngụy Tác và Lưu Chân Võ đối quyết, giờ thấy gã đã già nua thì đáy mắt họ dậy sóng ngầm.
"Thiên La chân nhân lẻn vào Hóa Thiên giáo định làm gì? Hiện tại đã bị Hóa Thiên giáo bắt chưa?"
"Biết đâu Thiên La chân nhân bị Công Đức tông sai khiến, y tu vi Kim đơn tứ trọng, tất nhiên không ngu xuẩn, dám đến sơn môn Hóa Thiên giáo gây sự, chắc có cách thoát thân an toàn. Tô Thần Huyết khó coi thế kia, Hóa Thiên giáo khẳng định tổn thất không nhỏ."
Ngồi trên các bạch ngọc liên đài, mọi tu sĩ tại trường thầm bàn luận, chỉ có Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên biết.
"Cương nha muội đáng chết, đắc thủ chưa?" Ngụy Tác cố ý ngồi chính giữa hội trường, chung quanh đông đặc tu sĩ, dù Vương Vô Nhất và Tô Thần Huyết cómật pháp cũng khó nghe được gã và Linh Lung Thiên truyền âm.
"Hừ hừ." Linh Lung Thiên không đáp, thập phần đắc ý.
"Bảo ngươi đừng đi lung tung mà ngươi còn dám như thế." Dáng vẻ nó khiến Ngụy Tác nghiến răng, "Tiếng lão quỷ cười gian đó là sao?" Đồng thời gã thập phần hiếu kỳ với tiếng cười thu hút Tô Thần Huyết đi, từ một phúc địa trong sơn môn Hóa Thiên giáo truyền đi, không thể do Linh Lung Thiên phát ra.
"Quỷ tiếu thảo, không hiếm gì, ở kho nào của Âm Thi tông cũng có... Chế trụ y rồi cho uống." Linh Lung Thiên truyền âm.
"Quỷ tiếu thảo? Ngươi lén mang theo làm gì! Mẹ nó chứ, có phải ngươi vốn định để đối phó ta!" Ngụy Tác suýt nữa tung cước. Quỷ tiếu thảo là linh thảo đặc biệt, dược lực vô hại với tu sĩ nhưng khiến tu sĩ ngứa ran mà cười to. Vật này trừ để trêu ghẹo người ta thì vô dụng, hiện đối đầu của Linh Lung Thiên chỉ có một mình Ngụy Tác.
"Ai bảo, ta mang đi chơi không được sao." Linh Lung Thiên đắc ý.
"Cương nha muội đáng chết, còn giữ đồ quỷ quái gì nữa hả?" Ngụy Tác mắng.
"Đây là bí mật riêng." Linh Lung Thiên trợn tròng trắng, "Không cần cho ngươi biết."
"Riêng cái đầu ngươi..."
"Chư vị, Hóa Thiên minh hội chính thức bắt đầu." Tô Thần Huyết va Vương Vô Nhất ngồi trên liên đài pháp tọa ở hàng đầu, tuyên bố đại hội bắt đầu.
Ngụy Tác biết Hóa Thiên giáo lập ra Đại Hóa minh là có ý riêng nên không cãi nhau với Linh Lung Thiên mà lắng nghe Tô Thần Huyết.
"Hóa Thiên giáo lập ra minh hội vì liên quan đến một bí ẩn lớn..."
"Bí ẩn?" Quả nhiên, Tô Thần Huyết vừa nói là Ngụy Tác và mọi tu sĩ tại trường cùng chấn động.
"Mỗ và Vương tông chủ nhận được tin Công Đức tông và Đăng Tiên tông ngầm liên thủ. Lưỡng tông lấy được bí thuật của thượng cổ Vân Giới tông tại Đạo Huyền điện." Tô Thần Huyết nói tiếp, "Bí thuật này liên quan đến mượn uy năng của Thiên khung."
"Mượn uy năng của Thiên khung... khác nào tu sĩ Thần hải nhất trọng rút uy năng Đế thiên thần binh để sử dụng. Điên cuồng hết biết." Linh Lung Thiên nuốt nước bọt.
"Tiểu thiên giới?" Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa đồng thời hít một hơi lạnh, nhìn nhau, cả hai biết nhau trong Đạo Huyền điện, được lục bào lão đầu cho biét Vân Giới tông vì muốn lợi dụng uy năng của Thiên khung, kết quả bị hủy vì uy năng của Thiên khung phản ngược. Vũ Hoàng chân nhân cũng cho biết, đỉnh giai tu sĩ của Bắc Minh tông và Vô Kỵ thiên cung, U Minh tông, kể cả hai thần huyền đại năng đều chết trong khi thử uy năng Thiên khung. Thiên khung hơi gợn uy năng cũng đủ giết thần huyền, mà còn có tông môn dám nhắm tới Thiên khung!
"Lệ Hoa... Đạo Huyền điện sau đó thế nào?" Ngụy Tác truyền âm cho Âm Lệ Hoa. Theo Tô Thần Huyết, Công Đức tông và Đăng Tiên tông, hai siêu cấp tông môn khác của Vân Linh đại lục rất có thể lấy được bí thuật lợi dụng uy năng của Thiên khung mà Vân Giới tông để lại, hai phái này không thể nào không biết Vân Giới tông vì bí pháp này mà bị hủy. Nếu vẫn dám sử dụng, chứng tỏ Công Đức tông và Đăng Tiên tông đã lĩnh ngộ thêm, hoặc lấy được chỉnh lý từ tu sĩ Vân Giới tông may mắn sống sót.
Lúc Ngụy Tác thu lợi từ Đạo Huyền điện thì đã vào mọi mật địa trọng yếu, nên khi quay lại Vân Linh đại lục thì gã quên không hỏi han về thượng cổ di tích đó.
"Sau đó tin về Đạo Huyền điện đồn ra, không lâu sau khi chúng ta vào, nhiều đại tu sĩ của đại tông môn cũng đến, Đạo Huyền điện bị nhiều thế lực luân phiên lật tung, trừ vài cấm chế còn lại thì không khác gì tử địa." Âm Lệ Hoa truyền âm cho Ngụy Tác.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 74 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 793: Không muốn y sống
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
“Mượn uy năng Thiên khung!"
"Công Đức tông cùng Đăng Tiên tông cũng nhắm đến Thiên khung...!" Tô Thần Huyết vừa nói xong, mọi tu sĩ trên bạch ngọc bình đài cùng ồ lên.
"Tô tông chủ, việc này có thật không?" Lập tức một lão bất tử của đại tông môn sắp sửa tọa hóa không nén được hỏi ngay.
"Việc này tại hạ cùng Vương tông chủ có thể lấy tính mệnh đảm bảo, không thể nhầm được. Nếu không thì Hoàng Thiên đạo không đời nào ủng hộ Hóa Thiên giáo thành lập Đại Hóa minh." Tô Thần Huyết đáp.
"Công Đức tông cùng Đăng Tiên tông điên rồi hả, chẳng lẽ không sợ giẫm vào vết xe đổ của Vân Giới tông!" Một lão nhân ma y, phù văn đơn giản nói.
"Vân Giới tông trước đây dù muốn lợi dụng Thiên khung uy năng, cũng không đời nào thử trong chính tông môn mình." Tô Thần Huyết nói: "Hơn nữa cho dù thất bại, nếu tổn hại đến Thiên khung, tạo tành nhiều vết nứt thì với cả tu đạo giới, tất là đại sự."
"Không sai!" Thiên Sơ môn tông chủ lúc trước bị Ngụy Tác đe dọa, nói nhỏ: "Nếu Thiên khung nứt thì thành trì nào gần, thành trì đó sẽ trực tiếp hủy trong thú triều."
"Công Đức tông cùng Đăng Tiên tông thế lực hùng hậu, chúng định làm gì thì chúng ta cũng không thể can thiệp. Nhưng nếu định động tới Thiên khung, nhất định sẽ ản hưởng đến tu đạo giới Vân Linh đại lục." Tô Thần Huyết nói tiếp, "Uy lực vết nứt Thiên khung thì qua việc ở Thiên Huyền đại lục bắc bộ là biết. Hiện tại Thiên khung đại lục bắc bộ đã thành hoang nguyên, vô số tu sĩ gục ngã. Cho nên Hóa Thiên giáo lập ra minh hội không phải muốn gây nên tranh chấp mà khi xảy ra đại biến cố, tông môn trong liên minh có thể trợ giúp nhau."
"Chẳng lẽ Tô Thần Huyết cùng Vương Vô Nhất cũng từ các điển tịch mà biết Thiên khung thọ nguyên sắp cạn?" Ngụy Tác mắt hơi ánh lên. Qua lời Tô Thần Huyết, gã thoát hiểu ý cần đề phòng Thiên khung tan vỡ.
"Công Đức tông và Đăng Tiên tông chống lại Hóa Thiên giáo và Hoàng Thiên đạo... Vạn nhất giao chiến thì sẽ là đại chiến vô tiền khoáng hậu lật tung cả Vân Linh đại lục tu đạo giới."
"Hóa Thiên giáo quả nhiên vì áp lực của Công Đức tông mới tổ chức liên minh, vạn nhất Công Đức tông thành công lợi dụng Thiên khung uy năng, không biết sẽ tạo thành đại năng thế nào..."
Nhất thời, mọi tu sĩ trên bạch ngọc bình đài lơ lửng đều thập phần rúng động.
"À!" Đúng lúc đó, Ngụy Tác đột nhiên cảm giác được sau lưng có người đang quan sát.
"Hiên Viên lão tổ?" Gã bình tĩnh như thường, giật giật chân mày ngó qua.
Hoàng y lão giả rủ mày ngồi đó là Hiên Viên lão tổ!
Xem ra Hiên Viên lão tổ đến chậm, chưa kịp chứng kiến Ngụy Tác cùng Lưu Chân Võ đối quyết, mà Ngụy Tác nhất thời không chú ý đến.
Thoáng nhìn gã, Hiên Viên lão tổ thoáng lo lắng, rõ ràng lo cho tình cảnh của gã.
Ngụy Tác bình tĩnh như thường đưa mắt ra hiệu, rồi không hề nhìn qua chỗ lão.
"Hôm nay trừ những đạo hữu tham gia giao dịch hội tới đây, còn lại đều là tông môn nhận được Đại hóa kim giản tới gia nhập Hóa Thiên minh. Mục đích lập minh hội này trừ tiết lộ bí ẩn còn để chư vị biết đến những tông môn tham dự đồng minh, sau này nếu có tông môn đối phó tông môn đồng minh thì Hóa Thiên giáo cùng Hoàng Thiên đạo sẽ nghiêm trị." Tô Thần Huyết nói tiếp.
"Vì Công Đức tông cùng Đăng Tiên tông dính vào việc này, mọi người kết minh, tránh xảy ra xung đột phân tranh cũng là chuyện tốt. Nhưng vạn nhất có xung đột chẳng lẽ đều cần Hóa Thiên giáo đến xử lý sao, e là không thể xuể được." Một kim sam trung niên tu sĩ lên tiếng. Trung niên tu sĩ này là Thiên Phù cung tông chủ, Thiên Phù cung là đại tông môn quy mô ngang ngửa Âm Thi tông nên lời nói của y cũng có phân lượng nhất định.
"Nên mới cần thương lượng với chư vị, mỗ cùng Vương tông chủ cho rằng trong đại hội này sẽ đề cử ra ba mươi đạo hữu, lập ra Đại Hóa minh trưởng lão hội, đến lúc có đại sự gì thì trưởng lão hội sẽ quyết định." Tô Thần Huyết nói.
"Lập ra trưởng lão hội, tránh cho Hóa Thiên giáo cùng Hoàng Thiên đạo chuyên quyền độc đoán, có thể kiềm chế nhau, nhưng có ổn không."
"Hiện tại mới đang bàn luận, lời lẽ có gì không thuận thì sau này khẳng định sẽ bị làm khó dễ..." Mọi tu sĩ đều âm thầm tính toán.
"Tại hạ tán thành đề nghị của Tô tông chủ." Thiên Phù cung cung chủ tỏ thái độ đầu tiên.
"Thần Thụy tông cũng đồng ý."
"Huyền Cơ phủ tán thành."
"..."
Sau Thiên Phù cung cung chủ, rất nhiều tông môn đều tỏ thái độ, những tông môn đang cân nhắc đều đồng ý.
Kế tiếp là đề cử thành viên cho Đại Hóa minh trưởng lão hội, vì Âm Thi tông là đại tông môn, có quan hệ không tầm thường cùng Hiên Viên lão tổ, Âm Lệ Hoa cùng Hiên Viên lão tổ đều trở thành thành viên trưởng lão hội, thành viên còn lại không là tông chủ đại tông môn như Âm Lệ Hoa thì cũng là lão bất tử.
Hóa Thiên giáo lấy ra một khối kim bi, mời tất cả các tông môn khắc lên lòie thề kết minh, tông môn nào vi phạm sẽ thành địch nhân của Đại Hóa minh.
Khối lập minh kim bi khắc xong thì được đưa ra ngoài sơn môn Hóa Thiên giáo, dùng cấm chế phong bế trên ngọn núi cao nhất ngoài Hóa Thiên thành.
Hóa Thiên giáo phát Hóa Thiên đạo đơn đặc hữu cho mỗi tông môn tu sĩ được mời đến.
Âm Lệ Hoa cùng Ngụy Tác, Linh Lung Thiên cùng lão giả Hắc Phong tông đều được một viên. Đơn dược này có thể đề thăng tu vi không ít cho tu sĩ dưới cấp Kim đơn, là địa cấp đơn dược, Hóa Thiên tông có ngần ấy Hóa Thiên đạo đơn khiến người ta không khỏi cảm thán.
Đại hội hội minh đã xong một giai đoạn, tiếp đó là giao dịch đại hội mà mọi tu sĩ cũng như các lão bất tử sắp xuống ba thước đất đều cực kỳ chờ mong, chính thức bắt đầu.
Số lượng tu sĩ cực lớn, thiên cổ hiếm có nên Hóa Thiên giáo tiến hành đại hình giao dịch hội, lấy ra nhiều khối bạch sắc ngọc bích cực lớn, làm công cáo bài.
Mỗi tu sĩ cũng có thể trực tiếp công bố bảo vật đang cần hoặc không cần nữa trên đó.
Bạch sắc ngọc bích đã được bố trí, cứ dùng thủ đoạn chân nguyên ngưng phù dồn vào trong đó, lập tức hóa thành hắc sắc tự phù chảy đi.
Hết thảy tu sĩ đều xuất thủ, Ngụy Tác cũng không chần chừ, phát tin, "Âm Thi tông Ngụy Tác cần Đề hồ hhánh quả, lục giai thủy hệ yêu đơn, linh thảo đề thăng thọ nguyên Kim đơn tu sĩ."
"Đề hồ thánh quả, trước đây Âm Thi tông hóa ra từng dùng dùng hai đạo giai thượng phẩm pháp bảo đổi thánh quả, nhưng loại thánh quả cực kỳ hiếm có này là gì?"
"Cao giai thủy hệ đơn dược, tu sĩ tu luyện thủy hệ công pháp mới cần, chẳng lẽ là muốn dùng cao giai thủy hệ đơn dược phối hợp tu luyện?"
"Thọ nguyên hao tận, hơn nữa đã tu vi Kim đơn tứ trọng trung giai, không thể đột phá trong thời gian ngắn được, xem ra định bất chấp mọi giá tìm vật đề thăng thọ nguyên."
Cả đại hội hội trường có không biết bao nhiêu ánh mắt lén nhìn Ngụy Tác, gã đưa ra yêu cầu là rất nhiều tu sĩ lại thì thầm bàn tán.
"Chỉ sợ không ai giao dịch với y..."
"Vì sao, y có thể với Thần huyền, khẳng định có rất nhiều đồ tốt. Hơn nữa y đã cùng đường, nếu đem bí thuật ra giao dịcht hì không biết bao nhiêu người sẽ điên cuồng."
"Lưu Chân Võ tuy rằng đã được đưa đi dưỡng thương, nhưng mấy lão bất tử và chân truyền đệ tử Hoàng Thiên đạo vẫn còn ở đây, cả tu sĩ Tử Dương tông cùng Quảng Pháp thiên cung nữa, giao dịch với y khẳng định sẽ khiến họ bất mãn... Hơn nữa chỉ e ở đây cũng không ít người mong y sống sót, tiên bảo động lòng người... Hơn nữa y không chết, sau này đạt tới Thần huyền sẽ có không biết bao nhiêu thần thông, tuyệt đại đa số tu sĩ không hy vọng người như y sống sót..."
"Tuổi này mà có thể sánh với với Thần huyền, quả thực nghịch thiên, lớp trẻ bây giờ tất không muốn bị kẻ như thế cưỡi trên đầu..."
Ngày càng nhiều tu sĩ đưa ra yêu cầu giao dịch bảo vật lên bạch sắc ngọc bích, không khí giao dịch hội thiên cổ hiếm có nóng bỏng, rất nhiều nguyên liệu luyện khí bình thường tu đạo giới khó thấy, cả linh thảo quý giá cũng đều xuất hiện, nhưng nhiều tu sĩ thầm đoán rằng sẽ không ai giao dịch với Ngụy Tác.
Quả nhiên, tuy có không biết có bao nhiêu ánh mắt chú ý nhất cử nhất động của Ngụy Tác, nhưng quanh gã cùng Âm Lệ Hoa, Linh Lung Thiên và lão giả Hắc Phong tông lại trống trơn. Rất nhiều tu sĩ sợ đứng gần gã sẽ gặp phiền toái.
"Lừa đảo đáng chết, quá nửa số tu sĩ đều muốn giết ngươi." Linh Lung Thiên thầm cười lạnh, thính lực của nó hơn xa tu sĩ thông thường, nghe rõ rất nhiều người truyền âm.
"Tạm thời không có ai chủ động giao dịch cùng ta, cho lục bào lão đầu ra ngoài xem trong số này có gì hay không đã ròi tính." Ngụy Tác âm thầm cười lạnh đoạn lấy Dưỡng quỷ quán ra, nhỏ một giọt máu Hỏa địa long vào. Gã có bảo vật như Bất diệt tịnh bình cùng Trấn thiên pháp tướng cũng đủ làm cho người ta thèm muốn, nên mặc kệ các tu sĩ có ai có bí thuật nhận ra được khí linh lão nhân này không.
"Lão tổ, coi như không quen biết, có cơ hội mỗ sẽ truyền âm." Thần thức quét đến Hiên Viên lão tổ đang giả bộ nhìn lên bạch sắc ngọc bích, Ngụy Tác bình tĩnh như thường truyền âm vào tai ông ta.
Hiên Viên lão tổ không truyền âm đáp lời mà ngoảnh đi.
Ngụy Tác vẫn giả bộ cuống quít, mặt khác nhiền lên bạch sắc ngọc bích xem những thứ các tu sĩ công bố cần trao đổi."Vạn cổ hoàng kim chi... Xích tiêu thần thiết... Tiên cơ ngọc... Nhiều chí bảo như vậy! A!" Lục bào lão giả liên tục hít hơi lạnh trong tai gã.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 68 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thông Thiên Chi Lộ Tác giả: Vô Tội
------oo0oo-----
Chương 794: Chủ động giao dịch
Nhóm Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Sưu tầm By Kyosaike --- 4vn.eu
Vạn cổ hoàng kim chi là kim sắc linh chi sinh trưởng vạn năm trở lên, có thể tăng cường xương cốt, dù không tu luyện luyện thể thuật pháp, mà luyện hóa nó thì xương cốt cũng biến thành kim hoàng sắc, cứng sánh với thượng giai tinh kim, cực kỳ hiếm có.
Xích tiêu thần thiết, là xích hồng sắc tinh kim do thượng cổ tu sĩ để lại, không biết dùng bao nhiêu loại tinh kim để tôi luyện, sánh với đỉnh cấp tinh kim như Cửu u minh thiết, có thể dung hòa với nhiều loại nguyên khí, nhất là hỏa hệ nguyên khí, là nguyên liệu luyện chế thai thể hỏa hệ pháp bảo tốt nhất.
Tiên cơ ngọc, trơn bóng, lại có phù văn như làn da, có thể hòa tan nguyên khí bất lợi nhiều trong cao giai yêu đơn. Linh ngọc này vốn là nguyên liệu lý tưởng cho các luyện đơn đại sư.
Mộc vương tán, một loại cây kỳ dị có thể hấp nạp mộc linh nguyên khí, tu sĩ tu luyện mộc hệ công pháp chỉ cần trồng một hạt rồi tu luyện dưới gốc, tốc độ tu luyện sẽ cao lên.
Giao hoán đại hội này dù quy mô hay đẳng cấp đều thiên cổ hiếm có, nhiều chí bảo chỉ có trong điển tịch cũng xuất thế. Thứ nhiều tu sĩ cần cũng thiên kỳ bách quái, đẳng cấp cực cao.
"Trời đất, Tà vương nhãn!"
Đột nhiên, không ít tu sĩ kinh hô.
"Tà vương nhãn, không ngờ có thứ này xuất thế!" Linh Lung Thiên và Ngụy Tác, lục bào lão đầu, Âm Lệ Hoa đều thập phần chấn kinh. Hóa ra trong mấy thứ một lão bất tử Cổ Phù tông định trao đổi, xuất hiện bư chữ Tà vương nhãn.
Tà vương nhãn, là mắt Độc mục tà vương, cửu cấp yêu thú chỉ có ở Hoang cổ thâm uyên, có tác dụng đả thương thần thức tu sĩ, là thứ để luyện chế thành dị bảo đả thương thần thức đối phương.
Cửu cấp yêu thú vốn hiếm có, cổ thú ở trong Hoang cổ thâm uyên lại càng hiếm. Tuyệt đại đa số tu sĩ chỉ đọc được rằng hơn năm nghìn năm trước, một thiên tài tu sĩ lấy được Tà vương nhãn, luyện chế thành "Tà vương bảo quan" khiến nhiều tu sĩ có tu vi cao hơn không dám đối địch, sau đó không còn gì ghi chép về Tà vương nhãn nữa, không ngờ lại tái hiện tung tích ở đây.
Pháp bảo công kích thần thức có thể xuyên qua mọi phòng ngự pháp bảo kiểu nguyên khí, lại không bị phản ngược như thuật pháp thần thức xung kích, đối với mọi tu sĩ đều là chí bảo kinh nhân.
Lão bất tử Cổ Phù tông này chỉ tu vi Kim đơn lưỡng trọng trung kỳ, đã già lắm rồi, răng rụng sạch, khí tức suy tàn, cơ hồ sắp chết bất cứ lúc nào, cùng lắm chỉ còn mười năm thọ nguyên. Cổ Phù tông là tiểu tông môn còn kém cả Hải Tiên tông, vốn không mấy ai biết lão nhưng giờ đưa ra Tà vương nhãn thì tất thảy tu sĩ đều vây lấy.
"Mặc Phù chân nhân, sư bá của Cổ Phù tông tông chủ, bình thường không ra khỏi sơn môn Cổ Phù tông." Vốn danh hiệu không mấy ai biết này được lan khắp hội trường.
"Các hạ muốn đổi lấy bảo vật gì?"
"Các hạ định dùng Tà vương nhãn giao đổi lấy cái gì?"
"Có thể lấy Tà vương nhãn ra cho chư vị đạo hữu thưởng lãm, e rằng chưa ai được thấy chí bảo này." Nhiều tông chủ, lão bất tử của đại tông môn cùng bước lên, nhãn thần nóng bỏng.
Ngụy Tác đương nhiên cũng động lòng, đến gần lão bất tử mặc hôi sắc bố y, trông như sắp chết đó."Cương nha muội đáng chết, đừng có gây loạn nữa." Gã lại cảnh cáo Linh Lung Thiên, tiểu nha đầu có sừng này từng trải qua những việc kinh thiên nên lớn mật khôn tả, gã biết nó đã đắc thủ nhưng không hỏi việc liên quan đến Nguyên thủy thần mộc, sợ bị người ta dùng bí thuật nghe thấy thì thảm rồi.
"Ngươi đừng gọi là Cương nha muội đáng chết thì càng an toàn, lão đầu sắp chết..." Linh Lung Thiên truyền âm.
Là một con mắt cỡ nửa nắm tay màu vàng nhờ, lấp loáng vằn xám, trông như con ngươi nhưng tỏa ánh lấp lánh và Hoang cổ khí tức, tạo cho người ta cảm giác không phải con mắt mà là tinh thạch.
Tu sĩ trong vòng trăm trượng đều nhận thấy áp lực vô hình ép lên óc.
"Đây là Tà vương nhãn thật sự!" Tô Thần Huyết và Vương Vô Nhất cũng tới, thần huyền khí tức càng tạo thành áp lực, khiến người ta nghẹt thở.
"Mặc Phù đạo hữu định đổi lấy gì?" Tô Thần Huyết hỏi hôi y lão giả. Thần huyền đại năng lên tiếng, không ai dám cắt lời, tứ bề liền an tĩnh lại.
"Tại hạ cần Tục thiên tinh." Hôi y lão nhân cầm Tà vương nhãn, nhìn Tô Thần Huyết, từ từ nói, "Tại hạ chỉ cần vật đó."
"Tục thiên tinh? Loại tinh nguyên trị liệu Thiên diệt tuyệt thể, lẽ nào Cổ Phù tông có Thiên diệt tuyệt thể?"
"Thiên diệt tuyệt thể thể chất đặc thù, sánh với thiên linh căn tu sĩ, tu luyện tiến cảnh cực kỳ thần tốc, nhưng ba mươi tuổi sẽ đột nhiên sinh cơ đoạn tuyệt mà mất mạng, là thiên tài yểu mệnh, chỉ có Tục thiên tinh có thể trị liệu. Nhưng khỏi rồi, tốc độ tu luyện của Thiên diệt tuyệt thể thập phần kinh nhân, tất thành đại khí... Lão bất tử này không đổi lấy vật đề thăng thọ nguyên cứu mạng mình, mà muốn tạo cho tông môn một thiên tài tu sĩ."
"A a a! Tiếc là chúng ta không có thứ đó, không thì có thêm một món dị bảo, Tà vương nhãn đả thương thần thức, dù gặp đối thủ hùng mạnh cũng khiến đối phương không thể giao đấu lâu... A!" Hôi y lão nhân cần Tục thiên tinh, lục bào lão đầu bực mình kêu lên.
"Tục thiên tinh? Hóa Thiên giáo còn khối, Mặc Phù đạo hữu cần ngay hay sau đại hội đi lấy?" Tô Thần Huyết hỏi hôi y lão nhân.
"Hóa Thiên giáo có..." Mọi tu sĩ tại trường thầm thở dài, biết đã lọt vào tay Hóa Thiên giáo thì dù có tu sĩ khác có Tục thiên tinh cũng không dám tránh với Tô Thần Huyết.
"Tại hạ cần đổi Tục thiên tinh ngay." Hôi y lão giả mắt đã mờ nhưng đáp thập phần khẳng định.
"Được." Tô Thần Huyết gật đầu với một Hóa Thiên giáo đệ tử. Đệ tử đó đi ngay, một lúc sau mang một viên tinh thạch màu xanh vàng đan nhau đến đưa cho hôi y lão giả.
Hôi y lão giả đổi Tà vương nhãn ngay rồi đưa tinh thạch cho một tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh sắc tinh kim khải giáp.
"Lẽ nào đấy là Thiên diệt tuyệt thể của Cổ Phù tông?" Nhiều tu sĩ phát hiện tu sĩ trẻ tuổi cùng hôi y lão nhân đến tham gia đại hội chỉ hai mươi mấy tuổi nhưng tu vi Kim đơn nhất trọng, sắc mặt nhợt nhạt chứ không long tinh hổ mãnh như Kim đơn tu sĩ trẻ tuổi.
Đúng như chúng nhân đoán, tu sĩ trẻ tuổi mặt gầy gò nhợt nhạt đón lấy Tục thiên tinh đoạn cắt nhỏ, nuốt xuống luyện hóa.
"Trong các tu sĩ trẻ tuổi Vân Linh đại lục chỉ có Đăng Tiên tông chân truyền đại đệ tử Nam Cung Kình Thiên là thiên linh căn tu sĩ, hiện tại Cổ Phù tông có một tu sĩ Thiên diệt tuyệt thể, Cổ Phù tông cũng có một thiên tài tu sĩ sẽ thành tựu kinh nhân..." Nhiều tu sĩ chợt có ý nghĩ này.
Tà vương nhãn bị Tô Thần Huyết trực tiếp thu vào túi, các tu sĩ vây quanh hôi y lão nhân thân mất hứng tản đi.
Nhìn hôi y lão nhân lẻ loi, Ngụy Tác lắc đầu, thầm thở dài.
"Ngần ấy người định giết ta? Xem ra các đại tu sĩ không mấy ai nghĩ đến tình nghĩa, chỉ vì ta có trọng bảo là định giết ta? Muốn giết phải xem các ngươi có bản lĩnh không..." Một lúc sau, gã đến trước bạch sắc cự bích, thầm cười băng lãnh.
Không một tu sĩ nào giao dịch với gã.
Trừ Đề hồ thánh quả, những thứ còn lại gã cần đều không quá đặc biệt, ngần ấy nhân vật cấp tông chủ, thái thượng trưởng lão, khai sơn lập phái thì khẳng định có người có.
Lần này những tu sĩ chủ động đến đây đều là những lão bất tử phân lượng cực cao, là nhân vật đỉnh nhọn trong các tán tu, nếu đẳng cấp không đủ, dù đủ gan đến dự, Hóa Thiên giáo cũng không nể mặt mà cho tham gia.
Ngụy Tác đương nhiên biết nhiều tu sĩ cực kỳ e dè Hoàng Thiên đạo, Tử Dương tông và Quảng Pháp thiên cung, không dám dính dáng đến gã nhưng gã cũng biết những lão quái sắp xuống đất từ các đại lục khác đến, hành tung ẩn bí, bình thường không hành tẩu tại tu đạo, không sợ các tông môn đó.
Những nhân vật như thế tại trường không thiếu nhưng không ai giao dịch với gã, chứng tỏ họ không muốn gã sống sót, để lấy chí bảo của gã!
"Họ không dám giao dịch, chúng ta tự tìm họ mà giao dịch..." Thầm cười băng lạnh, Ngụy Tác bình tĩnh như thường đi về chỗ Linh Lung Thiên truyền âm.
Linh Lung Thiên nhìn thấu những thứ họ có, gã cứ trực tiếp đề xuất giao dịch, dù đối phương không chịu thì thuận tiện diễn kịch càng giống hơn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 68 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina