Thánh hoàng Cơ Nghiêu mở to hai mắt, nhìn chữ phong thật lớn phía trước, nói:
- Xem ra tu sĩ thượng cổ bị nhốt trong phong ấn còn chưa bị vẫn lạc, bọn họ biết phong ấn sắp bị hủy rồi, vì vậy liên thủ tiến hành công kích đối với phong ấn, chỉ là muốn phá vỡ phong ấn từ bên trong rõ ràng khó khăn hơn gấp mười lần so với bên ngoài, xem ra chúng ta còn phải tiếp tục sử dụng Cổ Thần Huyết Tế đại pháp để phong ấn càng bị nghiền nát nhiều hơn một chút.
Một vị cường giả Phật môn Giá Vụ trung kỳ nói:
- Tu sĩ nhân tộc Hư Không kỳ có thọ nguyên bất quá chỉ hơn sáu nghìn năm, từ thời đại thượng cổ tới nay đã qua hơn vạn năm, Thánh hoàng bệ hạ, lẽ nào bị nhốt bên trong là chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ? Bằng không chỉ có cường giả Hư Không kỳ yêu tộc mới có thể sống quá vạn năm mà vẫn chưa chết đi?
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nhắm lại hai mắt, không mở miệng, toàn lực chữa trị thương thế, Độ Thiện đại sư phía sau nói:
- Nơi này đã là sát biên giới tiên giới, phong ấn chính là thông đạo tiên phàm, chỗ giao tiếp hai giới, bởi vì chịu ảnh hưởng của pháp tắc sinh mệnh phàm giới, thọ nguyên tu sĩ so với tiên giới tăng lên nhiều lần, cường giả Hư Không kỳ sống qua hai ba vạn năm cũng không thành vấn đề, chỉ là nơi này không thể tu luyện, cho dù thọ nguyên có nhiều hơn nữa thì cũng giống như nước sống chảy đi không có tác dụng gì, không phải là địa phương tốt.
- Vậy vì sao bọn họ lại bị vây khốn ở nơi này? Trực tiếp tiến vào phàm gian vũ trụ, thọ nguyên càng tăng thêm mấy trăm lần, có thể đạt tới trường sinh chi cảnh, còn có thể tiếp tục tu luyện, chẳng phải rất tốt?
Một vị cường giả Hư Không kỳ Thánh đình hỏi.
Độ Thiện đại sư lắc đầu nói:
- Việc này sợ rằng chỉ có những tu sĩ thượng cổ bị nhốt lại giao điểm hai giới mới biết được.
Ầm ầm…
Trong lúc nói chuyên, lại một tiếng bạo tạc kinh thiên từ bên trong chữ phong không lồ vang lên, tu sĩ thượng cổ bị nhốt tại giao điểm giữa hai giới tiến hành công kích đối với phong ấn rõ ràng có tần suất nhanh hơn.
Tiếng nổ kinh thiên động địa, chấn tới đất rung núi chuyển, thậm chí ngay cả Cổ Thần bị Như Nguyên Thần Chưởng trấn áp dưới lòng đất cũng có thể cảm nhận được.
Cổ Thần bị trấn áp bên dưới nền đất, vẫn chưa hề bị Độ Thiện đại sư để ý tới, nhưng không thể nhúc nhích, hắn đang ở trong Thái Hư Tiên Đỉnh, về phần không gian lớn chừng căn phòng bên trong Thái Hư Tiên Đỉnh vẫn có thể giúp hắn hoạt động tự do.
Chỉ là, Cổ Thần bị một chưởng Như Nguyên Thần Chưởng trấn ép tới mức bị thương, mà Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa bị đánh lén, không thể một kích giết chết, bọn họ đã có chuẩn bị, Cổ Thần một mình một người thế đan lực bạc, có Độ Thiện đại sư và đông đảo cường giả Thánh đình, Phật môn, Cổ Thần không thể tạo thành uy hiếp đối với Thánh hoàng Cơ Nghiêu nữa rồi.
Mà Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã bị Cổ Thần đánh lén trọng thương, hắn là đang lấy chữa thương làm trọng, tạm thời không tiếp tục thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, vì vậy trong khoảng thời gian ngắn Cổ Thương Không sẽ không có nguy hiểm gì.
Dưới lòng đất, Cổ Thần định nhân cơ hội khôi phục thương thế rồi mới nghĩ đối sách.
Trong cơ thể hắn có mộc chi bản nguyên, so với bất kỳ thánh dược liệu thương nào trong thiên hạ đều tốt hơn gấp trăm lần, thậm chí ngay cả Mộc Nguyên Tiên Giới cũng xa xa không bằng.
Cổ Thần thụ thương không nghiêm trọng lắm, chỉ là bị lực chấn động khiến thân thể bị phá hủy nhiều chỗ, lực lượng pháp tắc công kích đều bị Thái Hư Tiên Đỉnh chống đỡ chín phần, bằng vào mộc chi bản nguyên có thể hồi phục lại rất nhanh, chí ít cũng nhanh hơn rất nhiều so với Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Dưới sự trấn áp của Như Nguyên Thần Chưởng, Cổ Thần ở bên trong Thái Hư Tiên Đỉnh không có người quấy rối, thôi động mộc chi bản nguyên, thương thế khắp có thể khôi phục lại với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.
Chỉ trong thời gian hai trăm lần hô hấp, hai mắt Cổ Thần chợt lóe tinh quang, dưới sự trị liệu của mộc chi bản nguyên, thương thế trong cơ thể Cổ Thần đã triệt tan hết, khôi phục lại trạng thái hoàn mỹ ban đầu.
Thậm chí bởi vì một chưởng Như Nguyên Thần Chương --- Trấn Hồi Áp của Độ Thiện đại sư, rung động tam đại bản nguyên trong mệnh tuyền, khiến tam đại bản nguyên dung hợp càng thêm sâu hơn, đối với lĩnh ngộ tam đại pháp tắc càng tinh tiếng thêm một bước.
Tuy rằng Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng được Hoàng Thiên Tỳ chặn lại phần lớn lực lượng pháp tắc công kích, thế nhưng lực phòng ngự của Hoàng Thiên Tỳ so ra kém hơn Thái Hư Tiên Đỉnh rất nhiều, vừa bị Cổ Thần đột nhiên đánh lén, trong lòng không phòng bị, vì vậy thụ thương so với Cổ Thần nghiêm trọng hơn không ít.
Cho dù có Độ Thiện đại sư trợ giúp khôi phục thương thế, ít nhất cũng cần phải có trên dưới ba nghìn lần hô hấp mới có thể hoàn toàn khôi phục, hầu như cần nửa canh giờ.
Cổ Thần trị hết thương thế chỉ trong thời gian hai trăm lần hô hấp, tiếng nổ thật lớn vang lên không ngừng, tròn vang lên bảy lên, đồng thời khoảng cách mỗi một lần càng lúc càng ngắn hơn, xem ra chúng tu sĩ bên trong phong ấn biết phong ấn sắp bị nghiền nát, vì vậy càng ra sức không kích hơn.
Nếu như có thể trước khi chúng tu sĩ bên trong phong ấn phá hủy phong ấn, bám trụ được đám người Thánh hoàng Cơ Nghiêu, như vậy Thánh hoàng Cơ Nghiêu sẽ không cần phải tiếp tục thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, theo đó Cổ Thương Khung cũng không cần phải chết.
Thương thế đã khôi phục, Cổ Thần không thể tiếp tục bị trấn áp bên dưới lòng đất như hiện tại nữa rồi, không thể để Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhàn rỗi chữa thương, cho dù không giết chết được hắn thì cũng phải quấy rầy không tha.
Xích mang chợt lóe, Chiến Thần Lệnh liền xuất hiện trong lòng bàn tay.
Tiên lực thuần dương của Cổ Thần điên cuồng dũng mãnh truyền vào trong Chiến Thần lệnh, trong sát na Chiến Thần Lệnh phát qua thuần dương chi hỏa, dưới sự khống chế của tiên lực thuần dương, cuộn trào mãnh liệt phun ra ngoài.
Một đầu trường long hỏa diễm thuần màu trắng từ trong Chiến Thần Lệnh phun ra, trong sát na liền lan tràn bốn phía xung quanh Cổ Thần, không ngừng tiếp tục khuếch tán ra bên ngoài, thiêu đốt ngọn núi khổng lồ do Như Nguyên Thần Chưởng biến thành.
Thuần dương chi hỏa, đốt tan vạn vật, thậm chí ngay cả chư tử đại tiên cũng có thể bị thiêu đốt tới chết, ngọn núi khổng lồ do Như Nguyên Thần Chưởng biến thành bất quá là do Độ Thiện đại sư dùng tiên lực phật hiệu ngưng tụ thành, so với chư tử đại tiên kém xa vạn dặm, dưới tình huống thuần dương chi hỏa liên tục đốt cháy, rất nhanh toàn bộ ngọn núi bị diệt căn cơ, rất có một loại cảm giác sẽ tan vỡ.
Độ Thiện đại sư đang trợ giúp Thánh hoàng Cơ Nghiêu chữa thương đột nhiên biến sắc, kinh ngạc nhìn ngọn núi xa kia, ngọn núi kia là do hắn dùng tiên lực phật hiệu ngưng tụ thành, hắn có thể cảm giác được tiên lực phật hiệu của hắn đang bị hủy diệt kịch liệt, biến mất cực nhanh.
- Không tốt --- Cổ Thần không bị trấn áp ngăn chặn!
Chương 19: Tiên ma thượng cổ (trung).
Độ Thiện đại sư thét lên một tiếng kinh hãi, hai bàn tay vốn áp sau lưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu lập tức dời đi, đang muốn tiếp tục đánh thêm một chưởng Như Nguyên Thần Chưởng --- Trấn Hồi Áp, nhưng đã quá muộn.
Ầm…
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ngọn núi khổng lồ do Như Nguyên Thần Chưởng hóa thành trong sát na bị phá tan thành mảnh nhỏ, sụp đổ tan tành mây khói, một đoàn hỏa diễm thuần màu trắng phóng lên cao.
Thân thể của Cổ Thần dưới thuần dương chi hỏa bao phủ bay lên trời cao.
- Độ Thiện tặc lư, ăn của ta một chưởng!
Cổ Thần hét lớn, một chưởng đánh mạnh, một đạo chưởng cương màu đỏ hồng từ lòng bàn tay Cổ Thần kích bắn ra, hóa thành nghìn trượng, mạnh mẽ phách về phía Độ Thiện đại sư.
Độ Thiện đại sư, Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Khổng Lân thánh chủ cùng với các cường giả còn lại không cách quá xa, rất cả đều bị chưởng cương bao phủ.
Một đạo chưởng cương màu đỏ này là do bản nguyên chi hỏa hừng hực thiêu đốt ngưng tụ mà thành, chính là bản nguyên ấn trong bản nguyên chi hỏa, lực công kích cực mạnh, so với Chiến Thần Diệt Tinh Quyền không hề thua kém hơn.
Tại lúc Cổ Thần chưa tu luyện thành Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn, Như Nguyên Thần Chưởng của Phật môn chính là thần công chưởng pháp đệ nhất thiên hạ, thế nhưng sau này thần công chưởng pháp đệ nhất thiên hạ sẽ phải đổi chủ, thuộc về Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn của Cổ Thần rồi.
Bản nguyên chi hỏa tuy rằng kém hơn so với thuần dương chi hỏa, nhưng lại là cực hạn ngũ hành, cho dù là chư tử đại tiên cũng không thể chịu đựng được, trừ phi là thái cổ đại năng siêu thoát khỏi phạm vi ngũ hành mới có thể không bị ảnh hưởng bởi bản nguyên chi hỏa.
Đồng thời, một đạo Bản Nguyên Hỏa Ấn này, bề ngoài có chứa rất nhiều hỏa diễm thuần màu trắng, Cổ Thần đã để thuần dương chi hỏa bám vào mặt ngoài của Bản Nguyên Hỏa Ấn, khiến uy lực của Bản Nguyên Hỏa Ấn tăng lên rất nhiều.
Uy thế của một đạo Bản Nguyên Hỏa Ấn này sov ới một đạo Trảm Sát Chi Phủ càng thêm mạnh mẽ.
- Nghịch tặc muốn chết!
Độ Thiện đại sư gầm lên một tiếng:
- Như Nguyên Thần Chưởng --- Phá!
Bàn tay không nhanh không chậm hướng lên bầu trời, một đạo chưởng ấn thuần màu vàng lập tức từ trong lòng bàn tay của Độ Thiện đại sư nổ bắn ra, trong nháy mắt biến thành hơn nghìn trượng, hướng về phía Bản Nguyên Hỏa Ấn của Cổ Thần đánh tới.
Ầm…
Hai đạo chưởng ấn va chạm trong không trung, phát sinh tiếng nổ chấn động thiên địa, đều tan nát thành phấn mạt.
Chỉ là Như Nguyên Thần Chương nổ tan thành hư vô, Bản Nguyên Hỏa Ấn tuy cũng bị vỡ vụn, nhưng còn có rất nhiều bản nguyên chi hỏa không bị diệt, bí mật theo thuần dương chi hỏa từ trên trời giáng xuống, giống như một con mưa lửa ngập trời.
Đồng thời thân thể Cổ Thần bị Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư chấn động văng ngược lại phía sau tròn mười bước, trong hư không xuất hiện mười bước chân, theo bước chân là mười vết hư không rạn nứt như mạng nhện, thực lực của Độ Thiện đại sư quả nhiên mạnh tới kinh người.
Đối mặt với mưa lửa khắp bầu trời, chúng cường giả Thánh Đình, Phật môn không chút hoang mnag, hay bàn tay nắm mạnh vào hư không, một cỗ khí lưu xoáy tròn xuất hiện, trong sát na biến thành gió xoáy mãnh liệt, phong lên cao, tất cả hỏa diễm đều bị gió xoáy thổi trúng, cuốn theo bay về phương xa.
- Bản Nguyên Thủy Ấn!
Cổ Thần hét lớn một tiếng, sáu tay đều xuất hiện, đánh ra sáu đạo chưởng ấn giống như từ thủy ngân đúc thành.
- Một giọt bản nguyên chi thủy nặng tương đương một ngọn núi nghìn trượng, xem các ngươi có thể thổi đi được hay không!
Theo Cổ Thần hét lớn một câu, sáu đạo Bản Nguyên Thủy Ấn trong sát na đánh ra, hướng về phía chúng cường giả Thánh đình, Phật môn mạnh mẽ chụp xuống.
Trong mắt Độ Thiện đại sư hiện lên một tia kinh ngạc, chưởng pháp của Cổ Thần tuy rằng rất giống so với Ngũ Hành Phân Thần Ấn của Tàng gia Đại Doanh, thế nhưng so với Ngũ Hành Phân Thần Ấn càng cường đại hơn không chỉ trăm lần, thậm chí đệ nhất thần công Phật môn Như Nguyên Thần Chưởng còn có chỗ thua kém.
- Mọi người đồng loạt ra tay, trực tiếp phản chấn nghịch tặc này tới chết.
Độ Thiện đại sư lập tức hét lớn, sau đó hai mắt mở trừng, mạnh mẽ hít sâu một hơi, tựa hồ đã vận chuyển công lực tới mức cao nhất, sau đó song chưởng đánh mạnh lên không trung.
Hai đạo quyền ấn màu vàng từ song chưởng của Độ Thiện đại sư nổ bắn ra, trong sát na biến thành mấy nghìn trượng, giống như che trời che đất, hướng về phía sau đạo Bản Nguyên Thủy Ấn oanh kích mạnh mẽ.
Cùng lúc đó ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu đồng thời đánh ra hai chưởng hướng về phía Bản Nguyên Thủy Ấn, theo sát phía sau Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư.
Tuy rằng so sánh với Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư, chưởng ấn của ba người thua kém tương đối lớn, thế nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó vẫn đủ sức kinh thiên động địa, lay chuyển núi sông.
Một vị chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh và ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ đồng thời liên thủ một kích, lực lượng ẩn chứa bên trong quả nhiên long trời lở đất, cho dù là Ngô Tinh cũng khó có thể ngăn cản được một kích liên thủ của bốn vị cường giả này.
Cổ Thần so sánh với Ngô Tinh, thực lực càng thèm hơn nửa bậc, sự nhiên không dám đón đỡ, bằng không thực sự sẽ bị chưởng lực cường đại kia trong nháy mắt phản chấn mà chết.
Nhanh chóng cắt đứt liên hệ tiên lực với sáu đạo Bản Nguyên Thủy Ấn, mất đi tiên lực thuần dương của Cổ Thần duy trì, Bản Nguyên Thủy Ấn trong nháy mắt tán loạn, hóa thành bản nguyên chi thủy từ trên trời ập xuống.
Mỗi một giọt bản nguyên chi thủy tương đương với cả ngọn núi cao nghìn trượng, bản nguyên chi thủy vô cùng vô tận từ trên trời cao rơi xuống, cũng đủ khiến cường giả Hư Không kỳ bị đập nửa chết nửa sống.
Tuy nói Cổ Thần đã triệt tiêu kết nối tiên lực, bản nguyên chi thủy cũng mất đi thủy chi bản nguyên chống đỡ, rất nhanh sẽ từ từ biến mất trong thiên địa, thế nhưng ít ra cũng duy trì được trong thời gian vài lần nháy mắt, trong thời gian vài lần nháy mắt này, bản nguyên chi thủy nặng nề không gì sánh được ẩn chứa lực công kích vô cùng kinh người.
Bản nguyên chi thủy vô cùng vô tận từ trên bầu trời ập xuống, bị Như Nguyên Thần Chưởng của Độ Thiện đại sư đánh trúng, trong sát na rất nhiều bản nguyên chi thủy bị phá tan thành, hóa thành hơi nước, biến mất trong hư không.
Càng nhiều bản nguyên chi thủy bị đánh trúng văng ngược lại, có một số văng tung tóe bốn phía, có một số bay ngược lại bầu trời rồi lại rơi xuống dưới đất.
Cổ Thần và sáu đạo Bản Nguyên Thủy Ấn này không còn kết nối với nhau, cho dù sáu đạo chưởng ấn bị đánh nát bấy trong nháy mắt, hóa thành hư vô, nhưng Cổ Thần cũng không hề bị nửa phần lực phản chấn.
Cũng chỉ có Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn của Cổ Thần sau khi mất đi tiên lực duy trì mới có thể hóa thành pháp tắc bản nguyên ngũ hành, bảo trì lực lượng công kích, nếu như là bất kỳ loại chưởng pháp nào khác, mất đi lực lượng tiên lực khống chế, vô luận là chưởng cương lợi hại cỡ nào đi nữa cũng bị tán loạn, hóa thành cương khí tiên lực, trực tiếp tiêu tán trong hư không.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 20 : Tiên Ma thượng cổ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Bản Nguyên Thủy Ấn rơi xuống dưới đất bị chưởng ấn của ba người Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu vỗ mạnh, giống như ông kích của Như Nguyên Thần Chưởng, đại bộ phận hóa thành hơi nước biến mất, một bộ phận nhỏ văng đi bốn phía, còn lại một bộ phận nhỏ văng ngược lên bầu trời rồi lại rơi xuống.
Chúng cường giả dưới mặt đất có thể cảm nhận được từ trong những giọt nước rơi xuống ẩn chứa pháp tắc hệ thủy cực kỳ thấu triệt, có lực công kích vô cùng mạnh mẽ, khiến chúng cường giả thấy nguy cơ lạnh lẽo ập tới, chỉ đành một lần nữa đánh ra chưởng ấn, ngăn cản bản nguyên chi thủy rơi trúng người.
Mà lúc này, sáu tay của Cổ Thần khẽ động, lại có sáu đạo chưởng ấn màu xanh vỗ tới, quát lớn:
- Nếm thử vị đạo Bản Nguyên Thủy Ấn rồi, tiếp tục nếm thử công kích Bản Nguyên Mộc Ấn đi!
Đang khi nói chuyện, sáu đạo Bản Nguyên Mộc Ấn lại từ trên đỉnh đầu các vị cường giả Độ Thiện đại sư hạ xuống.
Kết nối tiên lực bị cắt đứt, Bản Nguyên Mộc Ấn cũng sẽ bị tán loạn, thế nhưng hóa thành vô số cương trùy bản nguyên chi mộc từ trên bầu trời mạnh mẽ giáng xuống, tập kích hướng về chúng cường giả bên dưới.
Bản nguyên chi mộc, ẩn chứa cực hạn của pháp tắc hệ một, diệt sát sinh cơ.
Vật cực tất phản, cực hạn của pháp tắc hệ mộc chính là cực hạn của sinh cơ, cũng chính là chết!
Trong sát na, chúng cường giả bị khí tức tử vong nồng đậm bao phủ, tựa hồ sinh cơ trong cơ thể sẽ lập tức bị mất hết, sinh mệnh của bọn họ lập tức bị tiêu tan.
- Đây đến tột cùng là loại chưởng pháp gì? Sao lại lợi hại như vậy?
Lúc này, chúng cường giả Thánh đình, Phật môn đều hoảng sợ trong lòng.
Bọn họ không dám để bản nguyên chi mộc trực tiếp từ trên bầu trời hạ xuống, đập vào thân thể bọn họ, nói cách khác bọn họ cảm thụ được sẽ không phải là khí tức tử vong, mà là sinh cơ mất đi chân chính, tử vong thực sự phủ xuống rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Bốn vị cường giả Độ Thiện đại sư, Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu nhất tề xuất thủ, hướng về phía bản nguyên chi mộc trên bầu trời đánh mạnh, thế nhưng sáu đạo bản nguyên chi mộc này đã không còn một chút quan hệ với Cổ Thần, vô luận là bốn vị cường giả có sử dụng bao nhiêu lực lượng, đánh bản nguyên chi mộc thành bộ dáng gì đi nữa thì cũng không thể tạo thành thương tổn đối với Cổ Thần.
Bản nguyên chi mộc so với bản nguyên chi thủy còn kiên cố hơn rất nhiều, cho dù bị đánh nát thì cũng sẽ biến thành vô số khối nhỏ mà không bị trực tiếp đánh tan thành bột phấn, vì vậy bản nguyên chi mộc rơi xuống so với bản nguyên chi thủy càng thêm khó ứng phó.
Trừ phi đánh bản nguyên chi thủy văng đi chỗ khác, bằng không không còn biện pháp nào khác, rất khó có thể phá hủy.
Bản nguyên chi mộc trên bầu trời hạ xuống còn chưa hoàn toàn bị bốn người Độ Thiện đại sư, Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu đánh tan, Cổ Thần trên bầu trời xa xa khẽ động sáu cánh tay, lại có sáu đạo Bản Nguyên Thủy Ấn oanh kích tới.
Một lần Bản Nguyên Thủy Ấn, một lần Bản Nguyên Mộc Ấn, Cổ Thần đứng trong hư không xa xa cách mấy nghìn trượng, oanh kích Bản Nguyên Thủy Ấn và Bản Nguyên Mộc Ấn xuống đỉnh đầu đám người Độ Thiện đại sư, Cổ Thần liền lập tức triệt tiêu kết nối tiên lực, khiến chưởng ấn tự động tán loạn, hóa thành bản nguyên chi thủy, bản nguyên chi mộc rơi xuống đỉnh đầu chúng cường giả.
Cứ như vậy, Cổ Thần hầu như đứng tại thế bất bại.
Mà bốn vị cường giả Độ Thiện đại sư, Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ, Cơ Chiếu bị bản nguyên chi thủy và bản nguyên chi mộc trên bầu trời liên tục rơi xuống kiềm chế gắt gao, không thể thoát thân, căn bản không có lực lượng dư thừa đi trợ giúp Thánh hoàng Cơ Nghiêu cùng với mấy vị cường giả Hư Không trung sơ kỳ khác tri liệu thương thế.
Không có Độ Thiện đại sư trợ giúp trị liệu, thời gian Thánh hoàng Cơ Nghiêu khôi phục thương thế chí ít kéo dài gấp đôi.
Trong cơ thể Cổ Thần có thủy chi bản nguyên và mộc chi bản nguyên, hầu như có thể vô hạn oanh kích ra Bản Nguyên Thủy Ấn và Bản Nguyên Mộc Ấn, tiêu hao tiên lực đối với Cổ Thần mà nói hoàn toàn không đáng nhắc tới, căn bản không có khả năng xuất hiện tình huống tiên lực tiêu hao quá nhiều mà hư thoát.
Dưới sự công kích liên tục không ngừng nghỉ của Bản Nguyên Thủ Ấn và Bản Nguyên Mộc Ấn, Cổ Thần đã thành công kiềm chế được bốn vị cường giả siêu cấp Độ Thiện đại sư.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Tiếng nổ trong chữ phong vạn trượng xa xa càng lúc càng dày đặc hơn, thanh âm cũng càng lúc càng lớn.
Chúng tu sĩ thượng cổ bị nhốt trong phong ấn càng lúc càng thêm công kích mãnh liệt.
Cổ Thần căn cứ vào tiếng nổ không ngừng nghỉ kia đại khái suy đoán được bị vây khốn bên trong phong ấn rất có thể chính là cường giả thời đại thượng cổ, Ngô Tinh tìm kiếm long hoàng cũng có khả năng ở trong đó, chỉ cần phong ấn vừa bị vỡ ra, Thánh hoàng Cơ Nghiêu sẽ không cần phải tiếp tục thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp, vậy phụ thân Cổ Thương Khung coi như tạm thời an toàn.
Long hoàng chính là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ thời đại thượng cổ, là đại nhân vật tương đương với chư tử đại tiên nhân tộc, nếu như Ngô Tinh và long hoàng có quan hệ mật thiết, đến lúc đó Cổ Thần có thể mượn lực long hoàng chém giết Thánh hoàng Cơ nghiêu, cứu phụ thân Cổ Thương Khung ra cũng không phải là việc khó.
- Cổ Thần lão đệ!
Đang lúc Cổ Thần đang bám trụ mấy vị cường giả siêu cấp Độ Thiện đại sư, có thời gian suy nghĩ tình huông phát triển phía sau, đột nhiên có tiếng hét từ xa xa truyền tới.
Cổ Thần nghe được rất rõ ràng, chính là thanh âm của Ngô Tinh.
Cổ Thần liếc mắt quay đầu lại nhìn, chỉ thấy cách mấy nghìn dặm, bốn người Ngô Tinh, Ngọc Kình Vương, Long Thương, Long Dã đang phi độn về phía bản thân.
Bốn người Ngô Tinh căn cứ vào lộ tuyến long hoàng lưu lại rốt cuộc cũng vượt qua được Tây Hải vốn xưng là Tiên Nhân Phần Mộ, đi tới chỗ sâu nhất trong Tây Hải, vị trí thông đạo tiên phàm.
Thấy bốn người Ngô Tinh chạy tới, đám người Độ Thiện đại sư nhướng mày, Thánh hoàng Cơ Nghiêu còn cần một đoạn thời gian nữa mới có thể hoàn toàn phục nguyên, hiện tại một mình Cổ Thần đã có thể quấn chân được bốn vị cường giả chưa bị thụ thương, nếu như thêm Ngô Tinh, bọn họ sẽ lập tức rơi vào hạ phong.
Đồng thời, theo Ngô Tinh cùng đến còn có ba vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, thực lực cũng rất kinh người.
Chính vào lúc này, bốn vị cường giả Hư Không trung kỳ bên phía Thánh đình và Phật môn đứng lên, bọn họ chỉ bị Đại Phạm Âm thuật của Độ Thiện đại sư chấn thương, thụ thương không nặng lắm, so với ba vị cường giả Hư Không sơ kỳ nhẹ hơn rất nhiều, trải qua đoạn thời gian chữa thương vừa rồi đã hoàn toàn khôi phục như thường.
- Ngô Tinh đại ca, trợ giúp ta một tay, chém giết lão tặc Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Thấy đám người Ngô Tinh tới, Cổ Thần vui vẻ, hoan hô kêu gọi.
- Tốt! Độ Thiện lão tặc lưa kia giao cho ta, ha ha…
Ngô Tinh ha ha cười, cách xa nghìn dặm liền lập tức oanh kích một quyền về phía Độ Thiện đại sư.
Oanh…
Chương 20: Tiên ma thượng cổ (hạ).
Quyền ấn xuyên qua van dặm, thẳng hướng Độ Thiện đại sư đánh tới.
- Cổ Thần giao cho ba người các ngươi!
Độ Thiện đại sư hét lớn với ba người Khổng Lân thánh chủ, Tằng Đỉnh thánh chủ và Cơ Chiếu, Ngô Tinh đã xuất thủ, hắn không dám coi thường, tập trung toàn lực ứng phó.
Đang khi nói chuyện, một chưởng đánh ra, Như Nguyên Thần Chưởng màu vàng trong nháy mắt bắn trúng quyền cương của Ngô Tinh, một tiếng nổ vang, song song tan vỡ.
Độ Thiện đại sư lui về phía sau nửa bước, thân thể Ngô Tinh vốn lao về phía trước tức thì chấn động, đành phải dừng lại, quát lớn:
- Khá lắm tặc ngốc lư, tu vi so với lần trước lại có tinh tiến rồi.
Ầm…
Độ Thiện đại sư đang muốn nói, đột nhiên một tiếng nổ vang chấn động thiên địa từ trong chữ phong vạn trượng kia truyền tới, một tiếng nổ vang này hoàn toàn vượt qua những tiếng trước, toàn bộ hư không đều bị tiếng nổ chấn thành hình cuộn sóng.
Thân thể mọi người đều theo đó chấn động mạnh mẽ, trong lòng hoảng hốt, nhất tề dừng lại chuyển đầu nhìn về phương hướng chữ phong vạn trượng kia.
Chỉ thấy chữ phong lớn vạn trượng đã hoàn toàn nát bấy, một đoàn lại một đoàn khí tức dâng trào tới cực điểm, cường đại không gì sánh được từ bên trong truyền ra, chớp mắt xuất hiện hơn một nghìn đạo thân ảnh từ chỗ chữ phong vạn trượng bị nghiền nát vọt ra.
Khí tức những người này cường đại không gì sánh được, chí ít cũng có tu vi Hư Không hậu kỳ, mà có tới một nửa là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong.
Khiến mọi người chấn động nhất chính là có gần hai trăm vị cường giả, khí tức trên người bọn họ khủng khiếp tới kinh người, vượt xa chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, tựa hồ chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể đơn giả giết chết cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ.
Trang phục của những người này khác nhau, Cổ Thần nhìn thấy trong đó có không ít cường giả mặc y phục có thêu tiêu chí Hư Thiên Tông và Âm Dương Ma Tông.
Rất nhiều cường giả nho, ma, vu, đạo, yêu, phật thời đại thượng cổ bị nhốt gần thông đạo tiên phàm vạn năm trước rốt cuộc cũng thoát khốn ra ngoài.
…
Vô luận là cường giả Thánh đình, Phật môn hay đám người Cổ Thần, Ngô Tinh cũng đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, hoàn toàn bị chấn trụ.
Đột nhiên xuất hiện hơn một nghìn tu sĩ thực lực cường đại tới như vậy, ngay cả tu vi thấp nhất cũng là Hư Không hậu kỳ, mà chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cấp độ Ngô Tinh, Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư lại có tới hơn năm trăm người.
Đương nhiên, những người này không phải là điều khiến mọi người khiếp sợ nhất.
Khiếp sợ nhất chính là gần hai trăm vị cường giả cái thế đứng xen lẫn với nhau, nhưng khí tức dâng trào tới cực điểm lại vô cùng chói mắt, mỗi một người đều có ý vị chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể đơn giản giết chết chúng cường giả thực lực Hư Không kỳ như Ngô Tinh, Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư hay Cổ Thần…
Mỗi một cử động nhỏ nhất của bọn họ đều ẩn chứa lực lượng pháp tắc cực hạn, ánh mắt mỗi một người đều khiến người khác sinh lòng kinh sợ, tựa hồ chỉ cần một ánh mắt là có thể giết chết được chí cường giả.
Lẽ nào gần hai trăm vị cường giả cái thế này chính là chư tử đại tiên thượng cổ?
Trong lòng các vị cường giả thất kinh, theo như ghi chép, thời đại thượng cổ, số lượng cường giả cấp bậc chư tử đại tiên không nhiều lắm, trừ phi là đầu thời thượng cổ, số lượng cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ cùng một lúc có gần trăm, trong cùng một thời kỳ thượng cổ trung kỳ, hậu kỳ, số lượng cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ chưa bao giờ vượt qua năm mươi người, như thế nào có khả năng một lần duy nhất xuất hiện gần hai trăm vị cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ?
- Người của Thánh đình Cơ gia?
- Người của thánh địa Phật môn?
Đột nhiên, hai đạo thanh âm vang lên, trong thanh âm ẩn chứa lực lượng pháp tắc chấn động nhân tâm, một vị cường giả cái thế mặc hoàng bào cửu long cùng với một vị cường giả cái thế đầu trọc, mặc áo cà sa từ trong đoàn người bước ra, ánh mắt rơi vào người Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu mặc long bào cửu long, thắt lưng đeo triền ngọc đái, tu sĩ hiện nay vừa nhìn liền biết được là Thánh hoàng Thánh đình, trang phục của vị cường giả cái thế mặc hoàng bào cửu long kia tương tự với Cơ Nghiêu, hiển nhiên là cường giả Cơ gia thời đại thượng cổ.
Độ Thiện đại sư mặc áo cà sa, đàu trọc lóc, so với Thánh hoàng Cơ Nghiêu càng thêm rõ ràng, vị cường giả cái thế đầu trọc mặc áo cà sa kia chính là cường giả Phật môn thánh địa Thiên Thiền Tự thời đại thượng cổ, liếc mắt liền nhận ra được thân phận của Độ Thiện đại sư.
Đang khi nói chuyện, hai vị cường giả cái thế liền bước tới trước mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư.
Phía sau hai người còn có hơn mười vị cường giả cái thế khác cùng với hơn ba trăm vị cường giả siêu cấp Hư Không kỳ, hầu như chiếm một phần ba nhân số.
- Ngươi bị thương?
Cường giả cái thế mặc hoàng bào cửu long nhìn vào Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Đối mặt với cường giả cái thế Cơ gia thời đại thượng cổ, tự ngạo như Thánh hoàng cũng phải hạ thấp cái đầu, ôm quyền cung kính nói:
- Thánh hoàng Cơ gia đời thứ sáu mươi lăm ra mắt chư vị tổ bối.
Bên cạnh vị cường giả cái thế kia còn có hơn mười tu sĩ mặc hoàng bào cửu long, trong đó cường giả cái thế có khí tức kinh khủng nhất chừng sáu người, chí cường giả tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh phong tương đương với Cơ Nghiêu chừng hơn ba mươi người, còn lại đều là siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ.
Độ Thiện đại sư ngay bên cạnh cũng hợp hai tay thành hình chữ thập, cung kính hành lẽ đối với cường giả cái thế Phật môn, nói:
- Trụ trì Thiên Thiền Tự đời một trăm lẻ chín ra mắt chư vị sư tổ.
Bên cạnh vị cường giả cái thế này tổng cộng có mười hai vị cường giả cái thế có khí tức kinh khủng gần sát với hắn, tăng nhân phía sau càng có số lượng nhiều hơn so với Cơ gia, tổng cộng gần trăm.
Bất quá Thánh đình còn có tứ đại nho môn thánh gia Khổng, Tằng, Nhan, Mạnh, chỉnh thể thực lực so với Phật môn chỉ mạnh hơn chứ không kém.
Vị cường giả cái thế Phật môn kia nói:
- Bản tọa Kim Thai tôn giả, phong ấn Kiền Vũ Thánh hoàng bày ra là do các ngươi phá vỡ?
Độ Thiện đại sư cung kính trả lời:
- Là do Thánh hoàng bệ hạ thi triển Cổ Thần Huyết Tế đại pháp phá vỡ phong ấn, chúng ta chỉ tương trợ.
- Tốt, Phật môn chúng ta nhận ân huệ không thể không đền đáp…
Nói xong, Kim Thai tôn giả nhấc tay, ném một viên đan dược lập lòe phát quang giống như ngọc thạch về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu, nói:
- Đây là ngọc tủy đan, có thể trợ giúp ngươi cấp tốc khôi phục thương thế, coi như tỏ lòng biết ơn đối với Thánh hoàng các hạ.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu tiếp nhận ngọc tủy đan, không chút do dự, trực tiếp nuốt vào bụng, nói:
- Đa tạ Kim Thai tôn giả.
Ngọc tủy đan cực kỳ hiệu quả, sắc mặt của Thánh hoàng Cơ Nghiêu chốc lát đã chuyển biến tốt đẹp, xem ra không bao lâu sau là có thể hoàn toàn khỏi hẳn.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 21 : Cường giả cái thế
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Bên phía Thánh đình, Phật môn đột nhiên tăng thêm nhiều vị cường giả cái thế có khí tức kinh khủng tới như vậy, trong lòng đám người Cổ Thần chốc lát hư hạ xuống hầm băng, lực lượng địch nhân đã tăng mạnh tới trình độ khủng bố.
Không nói tới những cường giả cái thế khí tức kinh khủng kia, chỉ cần hơn mười vị chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong phía sau, thực lực mỗi một người sợ rằng đều không người Ngô Tinh, đối với năm người Cổ Thần, Ngô Tinh, Ngọc Kình Vương, Long Thương, Long Dã mà nói, hoàn toàn là tồn tại không thể đối kháng.
Rống…
Đột nhiên có tiếng long ngâm vang vọng trời đất.
Thân thể Ngô Tinh biến đổi, trong sát na biến thành một đầu ngân long chiều cao tới năm nghìn trượng, xoay quanh một vòng trong hư không.
Ngân long cũng không phải bất cứ một bộ nào trong bát bộ long tộc, so với huyết long biến dị rất giống nhau, đều là một loại huyết mạch biến dị trong long tộc, so với huyết mạch ngũ trảo kim long không chút thua kém.
Long Thương, Long Dã theo sát sau Ngô Tinh, thân thể biến đổi, lập tức phân biệt biến thành hai đầu kim long hơn bốn nghìn trượng và hơn ba nghìn trượng, phát ra tiếng gầm vang trời.
Ba người Ngô Tinh, Long Thương, Long Dã không phải là biểu diễn long thân khổng lồ của chính mình, mà là cho thấy thân phận.
Năm ngươi Ngô Tinh đã đối lập với đám người Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư, hơn nghìn vị cường giả phá vỡ phong ấn thoát ra liếc mắt liền nhận biết được.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư không cần biểu thị thân phận, y phục, đầu trọc đặc thù của bọn họ khiến chúng cường giả thượng cổ Thánh đình và Phật môn liếc mắt liền nhận ra, điều này khiến đám người Ngô Tinh cảm thấy áp lực trầm trọng, bọn họ hiển lộ thân phận là muốn tìm kiếm viện thủ, bởi vì năm người bọn họ căn bản không thể nào chống đối lại cương giả thượng cổ của Thánh đình và Phật môn.
Nếu cường giả thượng cổ Thánh đình và Phật môn đều đã xuất hiện, như vậy rất có thể có cường giả long tộc thượng cổ tồn tại, tuy rằng Ngô Tinh chưa phát hiện ra long hoàng, thế nhưng cũng thấy được mấy khuôn mặt quen thuộc trong long tộc thời đại thượng cổ.
Quả nhiên bọn họ thể hiện thân phận long tộc, lập tức có mấy chục vị cường giả chạy tới bên cạnh bọn họ.
Cường giả cái thế khí tức kinh khủng chừng sáu vị, chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh có gần hai mươi vị, còn lại đều là cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ.
Hiển nhiên, những người này đều là cường giả long tộc thời đại thượng cổ, thấy đám người Ngô Tinh cầu cứu, liền lập tức chạy tới.
A…
Đúng lúc này, Ngọc Kình Vương cũng nháy mắt lộ ra nguyên hình, hóa thành một đầu cá voi lớn chừng mấy nghìn trượng, một đạo cột khí từ trong mũi phóng lên trời cao, phát ra thanh âm ẩn hàm đại đạo tự nhiên sung mãn.
Ngọc Kình Vương biểu hiện thân phận, trong sát na lại có một phần ba cường giả thượng cổ, chừng bốn năm trăm người phi độn hướng về phía Ngọc Kình Vương, xem ra đều là cường giả yêu tộc thượng cổ.
- Ngô Tinh, ngươi dĩ nhiên còn sống? Nếu như ngươi không biến thân ngân long, ta cũng không nhận ra ngươi tới!
- Vạn năm trước long hoàng dẫn theo bát bộ long tộc tiên đô phàm gian, chỉ còn thiếu một mình Ngô Tinh huynh đệ, chúng ta còn tưởng rằng ngươi đã xuất hiện ngoài ý muốn, vẫn lạc rồi, ha ha, nguyên lai ngươi vẫn còn sống.
- Ngô Tinh, ngươi không tham gia hành trình tiên độ phàm gian, rốt cuộc tránh được một kiếp, chúng ta bị nhốt một vạn năm, con mẹ nó thực khó chịu.
- Ha ha ha ha…
Long Nguyên trưởng lão, Long Dạ trưởng lão, Ngao Chiến trưởng lão, Diệp huynh, Long Dịch huynh, Ngao Lỗi huynh, các ngươi đừng hâm mộ ta, con mẹ nó ta cũng bị mấy lão bất tử Cực Băng Tông nắm giữ, nhốt ta ở bên trong địa cung, thẳng cho tới một trăm năm trước mới được Cổ Thần lão đệ cứu ra ngoài.
Ngô Tinh cười lớn một tiếng, hóa thành hình người, đi tới trước mặt Cổ Thần, nói:
- Đây là Cổ Thần lão đệ, ít nhiều có hắn hỗ trợ, bằng không ta bây giờ vẫn còn bị nhốt trong địa cung Cực Băng Tông.
Thấy Cổ Thần chỉ là một tu sĩ Giá Vụ hậu kỳ, chúng cường giả long tộc không quá mức chú ý, liếc mắt nhìn Cổ Thần, gật đầu.
Ngô Tinh thấy thế, nói:
- Mọi người đừng nhìn tu vi của Cổ Thần lão đệ thấp, hiện nay số mệnh thiên địa quá ít, nghìn năm trước tam tộc nhân, vu, yêu xảy ra đại chiến, hai tộc nhân, vu không hề xuất hiện qua cường giả Độ Hư cảnh, thẳng cho tới khi Cổ Thần lão đệ xuất hiện, gây một tiếng kinh trời, năm một trăm lẻ tám tuổi đã bước vào Độ Hư, hôm nay hơn một trăm bốn mươi tuổi đã bước vào Giá Vụ hậu kỳ, rất nhanh sẽ đột phá Hư Không kỳ rồi.
- Cái gì? Một trăm lẻ tám tuổi bước vào Độ Hư? Hơn một trăm bốn mươi tuổi cũng sắp bước vào Hư Không kỳ?
Tất cả cường giả long tộc đều hít một ngụm lương khí, nhất tề nhìn về phía Cổ Thần, trong ánh mắt không còn vẻ coi thường lúc trước.
Thậm chí ngay cả cường giả yêu tộc, cường giả Thánh đình, Phật môn xa xa cùng với những cường giả nhân tộc, cổ vu tộc, ánh mắt đều nhìn về phía Cổ Thần, ẩn hàm vẻ kinh hãi thật sâu.
Một trăm lẻ tám tuổi bước vào Độ Hư, đây chính là tư chất kinh khủng so với chư tử tượng cổ còn kinh khủng hơn.
Cường giả cái thế đệ nhất nhân Cơ gia thoát khốn Cơ Lăng Hư hỏi:
- Tiểu tử kia là ai? Nhìn tuổi tác hắn bước vào Độ Hư cảnh, hẳn là tu sĩ nhân tộc chúng ta, thế nào lại qua lại một chỗ với yêu nghiệt long tộc, yêu tộc?
Thương thế của Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã khôi phục bảy tám thành, nhìn Cổ Thần, sát khí trong mắt dâng trào, nói:
- Lăng Hư thánh tổ, người này tên là Cổ Thần, đích thực là tu sĩ nhân tộc, nhưng là bại hoại của nhân tộc chúng ta, đại cừu nhân của Thánh đình, vừa rồi ta sử dụng Cổ Thần Huyết Tế đại pháp phá vỡ phong ấn, chính là do Cổ Thần đánh lén ta, khiến ta thụ thương.
Thanh âm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu không cố ý đè thấp, tất cả mọi người ở đây đều nghe rất rõ ràng.
Cổ Thần có thân phận tu sĩ nhân tộc khiến chúng cường giả long tộc, yêu tộc nghe được có chút kinh ngạc, nhưng nghe Cổ Thần là đại cừu nhân của Thánh đình, chúng cường giả long tộc, yêu tộc, cùng với cổ vu tộc xa xa nhìn Cổ Thần, trong ánh mắt đều tiết lộ vẻ hứng thú.
- A…
Cơ Lăng Hư nhìn Cổ Thần, thanh âm ngân dài, ánh mắt bình tĩnh, thế nhưng Cổ Thần cảm thụ được trên người hắn truyền tới sát khí giống như thủy triều ngập trời, bức thẳng tâm linh, khiến hắn có cảm giác khó thở.
Nhìn kỹ Cổ Thần chốc lát, Cơ Lăng Hư hỏi:
- Ngươi nói một chút, hắn rốt cuộc kết hạ cừu hận gì đối với Thánh đình chúng ta?
Một vị cường giả cái thế Cơ gia ngay bên cạnh nói:
- Chỉ bằng vào việc hắn đánh lén Thánh hoàng chính là tội chết vạn lần, nên tru diệt cửu tộc…
Cơ Lăng Hư vẫy tay ngưng người nọ nói:
- Viêm Hư, nghe Cơ Nghiêu nói một chút, hắn rốt cuộc kết hạ cừu hận gì đối với Thánh đình chúng ta?
Thanh âm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu có chút âm trầm:
- Truyền nhân Thánh hoàng Thánh đình đời thứ sáu mươi sáu, thánh tử của bản hoàng bị Cổ Thần làm hại.
- Cái gì? Dĩ nhiên giết chết thánh tử?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
- Thánh đình thuận theo thiên mệnh, hắn đây là muốn nghịch thiên sao? Thực sự là đáng tội chết vạn lần!
- Nghịch tặc này tội không thể tha, phải để hắn chịu dựng tất cả thống khổ dằn vặt.
Mấy vị cường giả cái thế Cơ gia nhất thời tức giận sùi bọt mép, nếu không phải bên cạnh Cổ Thần có cường giả cái thế long tộc tồn tại, chỉ sợ bọn họ đã xuất thủ từ lâu, lập tức bắt giữ Cổ Thần, thi triển tất cả thủ đoạn để Cổ Thần chịu đựng đau đớn dằn vặt lớn nhất.
Nhưng cường giả thượng cổ bên phía cổ vu tộc, yêu tộc, ánh mắt nhìn Cổ Thần càng thêm có hứng thú một chút.
Cổ Thần có cường giả thượng cổ long tộc bảo hộ, còn có cường giả thượng cổ yêu tộc ở một bên nhìn chằm chằm, tựa hồ cũng cố ý xuất thủ, Thánh hoàng Cơ Nghiêu biết chỉ dựa vào cường giả thượng cổ Thánh Đình chỉ sợ khó có thể đánh chết được Cổ Thần, trước tiên phải cô lập Cổ Thần trước, khiến toàn bộ cường giả nhân tộc đều tụ họp toàn bộ, như vậy mới có thể chém giết Cổ Thần.
Vì vậy, Thánh hoàng Cơ Nghiêu lần lượt lớn tiếng trách mắng kể lể từng thù hận suốt đời Cổ Thần.
- Tên nghịch tặc Cổ Thần này chính là một cuồng ma sát nhân, suốt đời giết người vô số.
- Huyền Âm Tông bị nghịch tặc này giết tới tận sơn môn, chém chết tông chủ Huyền Âm Tông, chém giết hai vị thái thượng hộ pháp Huyền Âm Tông, chém chết truyền nhân tông chủ Huyền Âm Tông…
- Nghìn năm trước, truyền nhân chư tử Tàng gia Tàng Khôn Huyền thành lập Đế đình Đại Doanh cũng bị nghịch tặc này tiêu diệt, mấy vạn tu sĩ Tàng gia hầu như bị hắn giết chết sạch sẽ, ba vị lão tổ Độ Hư cảnh tàng gia sau cùng cũng chết dưới tay nghịch tặc này.
- Tứ đại chư tử thế gia Hầu, Trịnh, Thương, Hạ đều bị nghịch tặc đả kích tàn khốc, cường giả Hư Không kỳ hầu như đều bị nghịch tặc chém giết, mười người có chín người chết.
- Đức đại cao tăng Thiên Thiền Tự Khổ Thiện đại sư và nghịch tặc không thù không oán, nhưng bị nghịch tặc chém giết, thân tử đạo tiêu.
- Nghịch tặc này từng lẻn vào Ngọc Tiêu Thành, trộm đi thánh ngọc quả, thánh chủ Tằng Hiến Tằng gia chặn lại, bị nghịch tặc chém giết.
- Trừ những điều này gia, còn có rất nhiều trưởng lão và truyền nhân tông chủ Âm Dương Tông, Thi Hồn Tông đều chết dưới tay nghịch tặc, Vu Thần của Vu Thần Tông nghe nói cũng chịu thiệt thòi dưới tay nghịch tặc này.
Theo thanh âm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu lần lượt nói ra, chúng cường giả thượng cổ nhân tộc càng lúc càng có nhiều tu sĩ nổi lên sát khí, nhìn Cổ Thần tràn ngập hung bạo.
Nhất là hơn hai trăm vị cường giả thượng cổ thân thể bao trùm trong màn âm ảnh, bọn họ tựa hồ như vĩnh viễn có hắc ám quấn thân, khiến mọi ngươi đều không nhìn rõ ràng, hiển nhiên đều là cường giả chượng cổ ma môn, nghe Cổ Thần đều có cừu hận đối với Âm Dương Ma Tông và Thi Hồn Tông, toàn bộ cường giả ma môn đều nổi lên sát khí đối với Cổ Thần.
Về phần cường giả thượng cổ Thánh Đình, phật môn, chư tử thế gia, nguyên bản đối với Cổ Thần đã sớm có cừu hận, lúc này sát khí càng tăng mạnh, có thể tương tượng bọn họ đối với Cổ Thần đã nổi lên quyết định phải giết.
Thấy đã thành công kích động sát ý của đại bộ phận cường giả nhân tộc đối với Cổ Thần, khóe miệng Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhếch lên, thương thế của hắn trên cơ bản đã phục nguyên, tâm tình tựa hồ rất tốt, xoay chuyển ánh mắt, lại rơi vào chúng cường giả yêu tộc thượng cổ nói:
- Nghịch tặc Cổ Thần này không chỉ phạm tội nghiệt ngập trời đối với tu sĩ nhân tộc trung thổ, đối với yêu tộc cũng có cừu hận sâu nặng, từng giết vào trong Thiên đình yêu tộc, chém giết rất nhiều cường giả yêu tộc, ngay cả Kim Bằng Vương đã thành Yêu đế cũng bị nghịch tặc này giết chết.
- Cái gì? Cổ Thần giết vào Thiên đình yêu tộc?
- Chém giết rất nhiều yêu tộc? Còn giết chết Yêu đế?
Trong sát na, cường giả thượng cổ yêu tộc đều dừng bàn luận, ánh mắt nhìn Cổ Thần hoàn toàn thay đổi, không ít cường giả thượng cổ yêu tộc đều hiện sát khí rõ rệt, đã coi Cổ Thần như cừu địch.
Ngọc Kình Vương thấy thế, nói:
- Các vị tổ tiên yêu tộc, Kim Bằng Vương kia cũng không phải là Yêu đế yêu tộc, bị Cổ Thần giết chết là bởi vì giữa hắn và Cổ Thần có ân oán riêng tư, Thiên đình từng bị âm hồn quỷ giới xâm lấn, tạo thành đại nạn, nếu không có Cổ Thần xuất thủ cứu giúp, cường giả yêu tộc sợ là toàn bộ đều vẫn lạc dưới tay âm hồn quỷ giới, toàn bộ yêu tộc sợ là sẽ bị diệt tuyệt trong một lần đại tai kiếm này, sau đó Cổ Thần trợ giúp yêu tộc, trở về Thiên đình, tiêu diệt quỷ hồn, đối với yêu tộc chúng ta có đại ân, các vị tổ tiên nhất thiết không nên nghe Thánh hoàng Cơ Nghiêu gây xích mích.
Ngọc Kình Vương nói thế khiến ánh mắt chúng cường giả yêu tộc trở nên bình thản hơn không ít, sát khí giảm đi, nhưng vẫn còn có một chút tựa hồ còn canh cánh trong lòng, sát khí đối với Cổ Thần không giảm đi bao nhiêu.
Một vị cường giả cái thế yêu tộc nói:
- Trước giết cường giả yêu tộc chúng ta, sau lại cứu giúp cường giả yêu tộc, vô luận như thế nào, Cổ Thần cùng với yêu tộc chúng ta đều có cừu hận, bất quá nếu đối với cũng có ân tình, Cổ Thần, yêu tộc chúng ta không giết người, nhưng ngươi đừng mơ tưởng muốn chúng ta thay ngươi chống đối lại cường giả nhân tộc, tu sĩ yêu tộc nghe lệnh, lui về sau một vạn trượng, không được nhúng tay vào ân cừu nội bộ nhân tộc.
Vị cường giả cái thế yêu tộc này tựa hồ là người lợi hại nhất trong những cường giả thượng cổ yêu tộc, uy vọng cực cao, tất cả các cường giả yêu tộc đều nghe theo mệnh lệnh của hắn, cùng kêu lên nói:
- Rõ, Thánh Ưng Đại Vương!
Lập tức, tất cả các cường giả thượng cổ yêu tộc đều lui về sau một vạn trượng, chỉ còn lại một mình một người Ngọc Kình Vương vẫn đứng bên cạnh Ngô Tinh và Cổ Thần.
Cường giả thượng cổ yêu tộc hầu như chiếm một phần ba số lượng cường giả thái cổ có mặt, yêu tộc vừa lui đi, số lượng cường giả long tộc còn lại so sánh với cường giả nhân tộc có vẻ yếu hơn rất nhiều.
Cổ Thần thấy vậy, nói:
- Nghìn năm trước, Thánh đình diệt thánh địa đạo gia Thái Hư Cung, không ít tiên tông đại phái đều bị liên lụy, trong tràng biến động này cả nhà bị tàn sát, Thánh đình đối đãi với tu sĩ thiên hạ như vậy, còn có tư cách gì làm lãnh tụ nhân tộc?
Thánh hoàng Cơ Nghiêu phân hóa lực lượng bên phía Cổ Thần, cô lập Cổ Thần, Cổ Thần lấy đạo của người hoàn lại người.
- Cái gì? Thái Hư Cung bị Thánh đình diệt?
Cổ Thần vừa nói, quả nhiên có hiệu quả, một tiếng quát thật lớn từ trong phía cường giả nhân tộc vang lên, người bước ra là một đạo sĩ vóc người hơi thấp, khí tức trên người vô cùng kinh khủng, so với ba vị cường giả cái thế nổi bật trong đám người như Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả, Thánh Ưng Đại Vương không hề thua kém dù chỉ một chút.
Phía sau người này còn có hơn trăm vị cường giả thượng cổ mặc đạo bào, đồng thời theo tiếng hét lớn của vị đạo sĩ này còn có không ít cường giả nhân tộc tiếp tục nhích lại gần, hiển nhiên đều là những tông môn có quan hệ cực kỳ mật thiết với Thái Hư Cung, nhất thời đối lập với cường giả thượng cổ Thánh đình.
Chương 22: Đấu võ mồm (hạ).
Cường giả Thánh đình cũng hơi kinh hãi, Thái Hư cũng là thánh địa đạo gia, thực lực mười phần cường đại, tại thời đại thượng cổ có thực lực không thua kém gì so với Thánh đình, nghìn năm trước dĩ nhiên bị Thánh đình diệt sạch, bảo sao bọn họ không kinh hãi?
Số lượng cường giả thượng cổ đạo gia từ trong đoàn cường giả nhân tộc thoát ly, nhất thời khiến thực lực nhóm cường giả thượng cổ nhân tộc đủ giảm đi một phần tư.
Ngô Tinh thấy vật, thừa cơ làm nghề nguội nói:
- Thế nào? Cơ phong tử, ngươi không dám thừa nhận? Cổ Thần lão đệ chính là chưởng giáo chí tôn của Hư Thiên Tông đời trước, nghìn năm trước Hư Thiên Tông cũng thiếu chút nữa bị hủy diệt tận gốc, Cổ Thần lão đệ đều nói đúng sự thực, thậm chí ngay cả thế lực ma môn nghìn năm trước cũng hầu như bị Thánh đình diệt trừ sạch sẽ.
Lơi này vừa nói ra khiến gần hai trăm vị cường giả thượng cổ ma môn bao trùm trong bóng tối lập tức tách ra một điểm khoảng cách với cường giả thượng cổ Thánh đình.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hừ lạnh một tiếng, việc này mọi người đều biết, muốn ấn dấu cũng không ẩn dấu được, lạnh lùng nói:
- Thái Hư Cung không nghe theo thánh lệnh, nghịch thiên mà đi, bản hoàng thay trời hành đạo, chư vị đại sư Thiên Thiền Tự theo thiên mệnh, trợ giúp bản hoàng nhất cử tiêu diệt Thái Hư Cung, việc này mọi người đều biết, có gì không dám thừa nhận? Về phần thế lực ma môn gặp phải đả kích hẳn là phải nói với hai tộc vu yêu mới đúng, hừ, ma môn cấu kết với yêu tộc, ám toán Chiến thần cổ vu tộc, nhất cử giết chết Chiến thần cổ vu tộc, cướp đoạt đi Chiến Thần Lệnh, lúc này mới khiến cổ vu tộc điên cuồng trả thù, bản hoàng đã cứu Âm Dương Tông ma môn nhất mạch, bằng không chỉ sợ đã sớm bị hai tộc vu, yêu hoàng toàn diệt sạch.
Thánh hoàng bỏ qua đạo gia, lại liên hợp với ma môn, Thánh đình có Cơ gia và tứ đại nho môn thánh gia, còn có chư tử thế gia tương trợ, cộng thêm Thiên Thiền Tự Phật môn, thực lực đã vô cùng kinh khủng, so với một chi long tộc hoàn toàn vượt xa, nếu như cộng thêm ma môn, cho dù là đạo gia và long tộc liên thủ cũng không phải là đối thủ của bên phía Thánh đình.
Đồng thời Thánh hoàng làm rõ ma môn và yêu tộc chém giết Chiến thần cổ vu tộc, cướp đoạt đi Chiến Thần Lệnh, khiến ma môn rơi vào tình thế nguy hiểm, cũng chỉ có liên thủ với Thánh đình mới hóa giải được tình thế nguy hiểm trước mắt.
Mà cổ vu tộc biết Chiến thần cổ vu bị giết, ngay cả thánh vật Chiến Thần Lệnh cũng bị cướp đi, khẳng định sẽ giận dữ, tương đối mà nói không thể nào liên hợp một chỗ với long tộc, thực lực so sánh với bên phía Thánh đình hiển nhiên yếu nhược hơn nhiều, vì vậy cổ vu tộc muốn tìm phiền toái, yêu tộc là lựa chọn tốt nhất.
Theo đó, cổ vu tộc và yêu tộc đánh nhau, căn bản không thể bận tâm được người khác, mà Thánh đình có chư tử thế gia, Phật môn, ma môn liên hợp với nhau, muốn áp chế long tộc và đạo gia không phải là việc khó khăn.
Sự tình phát triển tới mức này, đúng như Thánh hoàng Cơ Nghiêu dự liệu, Chiến thần cổ vu tộc bị giết, thánh vật Chiến Thần Lệnh bị đoạt, cường giả thượng cổ nhất thời giận dữ.
- Thiên Mục Đại Vu, cổ vu tộc tao ngộ sỉ nhục lớn như vậy, chúng ta cần phải trả lại gấp mười lần, dám giết Chiến thần cổ vu, đoạt đi thánh lệnh cổ vu tộc chúng ta, yêu tộc và ma môn to gan lớn mật, tội không thể tha thứ.
Tất cả vu sĩ thượng cổ quay về phía một võ vu đứng trước đoàn người, thân hình cao lớn, chiều cao ước chừng ha mét năm, đồng thanh nói.
Võ vu này tên là Thiên Mục, là đại vu của vu bộ lạc vạn năm trước, thực lực cực mạnh, chỉ dưới chư tử đại tiên đương đại, đơn độc chống lại cho dù là Cơ Lăng Hư Cư gia, Kim Thai tôn giả Phật môn, Thánh Ưng đại vương yêu tộc, đại trưởng lão Long Nguyên long tộc cũng phải tạm lánh ba phần.
Thiên Mục Đại Vu cũng vô cùng phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Thù này tự nhiên phải báo, ma môn lúc này muốn dây dưa với long tộc, yêu tộc ở một bên vô sự, để tránh thời điểm công kích ma môn lại bị yêu tộc đánh lén, chúng ta trước tiên cho đám yêu tộc giáo huấn, sau này mới tìm ma môn tính sổ.
Vu sĩ thượng cổ cùng quát lớn.
- Hôm nay để những tên ngu xuấn yêu tộc này nếm thử lửa giận của cổ vu tộc chúng ta!
Thiên Mục Đại Vu hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, dẫn đầu vu sĩ thượng cổ, công kích hướng về phía cường giả yêu tộc.
Sắc mặt cường giả yêu tộc biến đổi, số lượng chúng vu sĩ thượng cổ thoát khốn ra ngoài tuy ít nhất trong tam tộc, thế nhưng thực lực trung bình của vu sĩ thượng cổ dù là ai cũng không dám coi thường.
Mắt thấy vu sĩ thượng cổ và cường giả thượng cổ yêu tộc khai chiến, long tộc và đạo gia sẽ đối mặt với Thánh đình, Phật môn, Ma môn, chư tử thế gia, đối với bên phía Cổ Thần tuyệt đối là xu thế không tốt đẹp gì.
Trong lúc khẩn cấp, Ngô Tinh hét lớn một tiếng:
- Chư vị đạo hữu cổ vu tộc, Cổ Thần chính là Chiến thần cổ vu tộc hiện tại, lúc này Thánh đình đang muốn giết Chiến thần cổ vu tộc, các ngươi làm sao có thể không để ý tới?
Tất cả vu sĩ thượng cổ đánh về phía cường giả thượng cổ yêu tộc đều dừng lại, kinh ngạc nhìn Cổ Thần, vẻ mặt Thiên Mục Đại Vu hoài nghi nói:
- Ngươi nói cái gì? Hắn là Chiến Thần cổ vu tộc chúng ta?
Trong giọng nói của Thiên Mục Đại Vu rất không vui vẻ.
Đôi lông mày của Cổ Thần nhăn lại, cảm giác phiền phức, hắn không phải không nghĩ tới bộc lộ thân phận Chiến thần cổ vu tộc của chính mình hiện tại, nhưng sợ là những vu sĩ thượng cổ này căn bản không nhận thức một tu sĩ nhân tộc như hắn là Chiến thần của cổ vu tộc, cho nên mới không nói tới tận bây giờ.
Thế nhưng thực không ngờ Ngô Tinh trong lúc khẩn cấp lại nói ra thân phận Chiến thần cổ vu tộc của Cổ Thần, nghe ngữ khí của Thiên Mục Đại Vu, một là không tin, hai là mất hứng.
Cho dù là vu sĩ hiện tại từ lúc Cổ Thần từ trong Chiến Thần Sơn đi ra ngoài cũng không thừa nhận thân phận Chiến thần của Cổ Thần, thẳng cho tới khi Cổ Thần thi triển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đánh chết ma vương Độc Hại, vì cổ vu tộc giải cứu một hồi đại tai kiếp, lúc này mới khiến chúng vu sĩ cổ vu tộc tâm phục khẩu phục thừa nhận Cổ Thần là Chiến thần.
Mà vu tộc thời đại thượng cổ, nhân tài xuất hiện lớp lớp, trong cuộc chiến với hai tộc nhân, yêu trên cơ bản luôn luôn chiếm thượng phong, thế nào có khả năng dễ dàng tha thứ cho một vị tu sĩ nhân tộc trở thành Chiến thần của cổ vu tộc?
- Ha ha ha ha…
Đúng lúc này, Thánh hoàng Cơ Nghiêu cười ha hả, nói:
- Không sai, Cổ Thần không chỉ là chưởng giáo chí tôn đời trước của Hư Thiên Tông, cũng là Chiến thần hiện tại của cổ vu tộc, lĩnh tụ tối cao của cổ vu tộc các ngươi bất quá là một tên nghịch tặc, bại hoại của nhân tộc chúng ta mà thôi, ha ha ha ha…
Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa nói ra lời này, tất cả các cường giả thượng cổ đều nhìn về phía Cổ Thần, trong mắt cả kinh, nguyên lai hắn còn có một thân phận như vậy, dĩ nhiên là Chiến thần cổ vu tộc?
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 23 : Hai lão cẩu
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Chỉ là, một thân phận này khiến chúng vu sĩ thượng cổ đều cảm thấy trên mặt không có bao nhiêu ánh sáng, tiếng cười nhạo của Thánh hoàng Cơ Nghiêu tương đương với đánh thẳng vào mặt bọn họ.
Theo tiếng cười của Thánh hoàng Cơ Nghiêu phát ra, những cường giả thượng cổ nhân tộc bên phía Thánh đình, chư tử thế gia, Phật môn cùng với rất nhiều tiên tông đại phái phụ thuộc vào Thánh đình đều cười ha hả, đây là cười nhạo trần trụi.
- A di đà phật!
Lúc này, một tiếng phật hiệu vang lên, ngăn cản tiếng cười của mọi người, Kim Thai tôn giả hợp hai tay thành chữ thập, ánh mắt chăm chú nhìn vào mặt Thiên Mục Đại Vu, nói:
- Thiên Mục thí chủ, Chiến thần cổ vu tộc các ngươi chính là tu sĩ nhân tộc chúng ta, xem ra chung quy có một ngày Thiên Mục chí chủ phải ở dưới tu sĩ nhân tộc chúng ta rồi, thiện tai thiện tai, lão nạp thực vui mừng.
- Ha ha ha ha…
Cơ Lăng Hư cũng nở nụ cười, nói:
- Thiên Mục, một vạn năm qua ngươi và bản tọa, Kim Thai tông giả, Thánh Ưng, Long Nguyên, Ngọc Dương Tử cùng ngồi chung, từ nay về sau người đành phải ở dưới tu sĩ tộc ta, chỉ có Chiến thần của cổ vu tộc các ngươi mới có thể đứng cùng một độ cao với chúng ta, Thiên Mục, ngươi so với chúng ta đã thấp hơn hẳn một bậc rồi, ha ha ha ha…
- Hừ!
Thiên Mục Đại Vu hừ một tiếng tức giận, quát lớn:
- Ai nói hắn là Chiến thần cổ vu tộc ta? Bại hoại nhân tộc các ngươi có quan hệ gì với cổ vu tộc ta? Muốn giết muốn chém cứ tự nhiên, cùng với cổ vu tộc ta không có nửa điểm quan hệ!
Thấy Thiên Mục Đại Vu quả nhiên bị kích tướng, Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả đều vểnh môi lên, liếc nhau, tâm tình rất tốt.
Nếu là vu sĩ thượng cổ thực sự coi Cổ Thần là Chiến thần cổ vu tộc, thề sống thề chết bảo hộ, thực lực vu sĩ thượng cổ không quá mức mạnh mẽ, số lượng cường giả so sánh với hai tộc nhân, yêu cũng kém hơn, thế nhưng bọn họ sử dụng Cửu Sát Thiên Đô đại trận, hầu như không người địch lại.
Cho dù là đơn đả độc đấu, Thiên Mục Đại Vu cũng là tồn tại lợi hại nhất dưới chư tử đại tiên, nếu như có thêm lực lượng thông qua Cửu Sát Thiên Đô đại trận phụ thể, trừ phi là chư tử đại tiên chân chính, bằng không tuyệt đối không có người nào ngăn cản được, coi như là mười cường giả cái thế cũng không phải là đối thủ của Thiên Mục Đại Vu.
Thế nhưng, quan hệ giữa Cổ Thần và vu sĩ thượng cổ đã bị đám người Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả nói ba xạo vài câu đã phá giải hoàn toàn.
Thân thể Cổ Thần biến đổi, trong sát na biến thành bộ dáng ba đầu sáu tay, sáu đạo quang mang ba xanh ba đen chợt lóe, ba thanh Thanh Đế Tiên Phủ, ba thanh Võng Lượng Tiên Phủ đều xuất hiện trong tay Cổ Thần.
Ba Đầu Sáu Tay, cầm sáu thanh tiên phủ trong tay, giống như cổ thần thía cổ phủ xuống nhân thế, một cỗ ý chí bất khuất đặc thù của Chiến thần giống như mọt đạo khói báo đạo, xông thẳng lên trời cao.
Việc đã tới mức này, cho dù Thiên Mục Đại Vu không tiếp nhận thân phận Chiến thần của Cổ Thần, thế nhưng bản thân Cổ Thần lại không thể lùi bước, liên hợp cổ vu tộc là biện pháp duy nhất đối phó với Thánh đình, bằng không mà nói, dưới cường thế của Thánh đình, long tộc và đạo gia nhất định thất bại.
Cổ Thần hét lớn một tiếng nói:
- Ta có truyền thừa của Chiến thần đời thứ nhất Xi, lại có huyết mạch tương đồng với Chiến thần Xi, tiến vào Chiến Thần Sơn thu được lịch đại Chiến thần tán thành, thu được truyền thừa Chiến thần Chiến Thần Tinh Kinh, trở thành Chiến thần thứ tư trong lịch đại Chiến thần tu luyện Chiến Thần Bất Diệt Thể tới cảnh giới đại thành, tu luyện Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tới đại thành, cổ vu tộc gặp nạn ta đã cứu cổ vu tộc trong nước sôi lửa bỏng, ta vì cổ vu tộc tìm đến một truyền nhân huyết mạch Chiến thần chân chính, để truyền thừa Chiến thần vốn đứt đoạn có hi vọng kéo dài! Tất cả vu sĩ đều vui lòng phục tùng ta, đại vu cửu đại bộ lạc, Thần nữ Chiến Thần Điện, lịch đại anh linh Chiến thần đều thừa nhận ta là Chiến thần cổ vu, ngươi --- vì sao không tiếp thu?
Ngôn từ của Cổ Thần vô cùng chính nghĩ, thanh âm to tát, câu cuối cùng, ánh mắt chăm chú nhìn vào Thiên Mục Đại Vu, từng tiếng từng tiếng hết lớn, tựa hồ như anh linh lịch đại Chiến thần đang rít gào, tâm thần Thiên Mục Đại Vu ngẩn ra, dưới chân bất giác thôi lui, dĩ nhiên lui về phía sau một bước.
Ngoại trừ Cổ Thần là tu sĩ nhân tộc, tất cả các điều kiện khác đều chứng minh hắn chính là Chiến thần cổ vu tộc, đồng thời trải qua mấy vạn năm sau, là Chiến thần kinh tài tuyệt diễm nhất cổ vu tộc.
Cổ Thần nói đạo lý rõ ràng, thu được anh linh lịch đại Chiến Thần tán thành, còn có đại vu của cử đại bộ lạc, cùng với thần nữ Chiến Thần Điện thừa nhận, thân phận Chiến thần của hắn danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại, thiên kinh địa nghĩa.
Dưới đại thế chính thống danh chính ngôn thuận, cho dù cường đại như Thiên Mục Đại Vu bị Cổ Thần quát lớn cũng bị khí thế của Cổ Thần ảnh hưởng, bất giác lui về phía sau một bước, cái miệng há ra, nhưng lại phát hiện chính mình căn bản không có bất cứ lý lẽ nào để phản bác lại Cổ Thần.
Cổ Thần cũng không tiếp tục gây sự với Thiên Mục Đại Vu, địch nhân chân chính của hắn chính là Thánh đình và Phật môn.
Ánh mắt Cổ Thần chuyển sang hai người Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả, quát lớn:
- Ngươi… Còn có ngươi, dựa vào cái gì muốn cùng các ngươi ngồi chung? Hai người các ngươi tính là cái gì? Hai lão cẩu mà thôi, là hai lão cẩu sẽ bị lão tử dẫm nát dưới chân! Không quá lâu, Cổ Thần ta sẽ đánh lên Thánh đình, đánh rơi Ngọc Tiêu Thành xuống đất, Lăng Hư lão cẩu, ta sẽ đạp chết lão cẩu ngươi dưới chân, chém tận giết tuyệt tất cả lão cẩu Thánh đình, Kim Thai lão cẩu, Phật môn các ngươi nếu lui thân ra ngoài, ta cùng với Thiên Thiền Tự các ngươi nước sông không phạm nước giếng, nếu Thiên Thiền Tự vẫn quyết một dạng với Thánh đình, ta không ngại lão cẩu bị ta đạp dưới chân nhiều hơn mấy con!
Cổ Thần thay đổi vẻ trầm mặc lúc trước, khí thế tăng mạnh, muốn chiến, vậy chiến!
Nơi này là nơi sâu nhất trong Tây Hải, Ngũ Hành Đại trận ở ngay bên cạnh, vạn nhất đánh không thắng thì trực tiếp chạy vào trong Ngũ Hành đại trận, cho dù những cường giả cái thế khí tức kinh khủng kia cũng mở tưởng đối phó được Cổ Thần trong Ngũ Hành Đại Trận.
Dù sao cuối cùng cũng phải đánh một trận, Cổ Thần đương nhiên không khách khí với cường giả Thánh đình và Phật môn, nói hay không nói, mắng hay không mắng, Cơ gia cũng sẽ không bỏ qua hco hắn, còn không bắng mắng mỏ to tát cho thống khoái một phen, trong lòng thư sướng.
Thiên hạ dám mắng hai người Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả là hai lão cẩu, sợ rằng chỉ có một mình một người Cổ Thần.
Tuy rằng lời nói của Cổ Thần có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là miệng phun lời điên cuồng, Cổ Thần từng kiến thức qua đại năng thái cổ cấp bậc như Âm Tôn Lăng Phong, Côn Ngô Tiên Đế… Tầm mắt đối với con đường tu chân hơn xa những cường giả thượng cổ xung quanh.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế