Thánh cô thấy Đao thần quay đầu lại nhìn nàng , lạnh lùng nói : “ Đao thần , ngươi đỉnh đỉnh đại danh là nhân vật trên thiên bảng , như thế nào lại không dám cùng bổn thánh cô so tài cao thấp ? “ .
Đao thần cười hắc hắc , nói : “ Con dâu , nghĩa tử ta còn chưa lớn , ngươi không cần phải nóng vội đuổi theo gả cho hắn thế này đâu ! “ .
Thánh cô lạnh lùng cười , tay phất ra một mũi ám khí , sưu sưu mấy tiếng , hàn mang bắn thẳng đến chân vủa Đao thần . Đao thần vội phi thân tránh , hàn mang chỉ còn cách chân ông ba tấc , trong lúc đó Thánh cô đã tranh thủ tiến gần hai người năm thước .
Phương Kiếm Minh mắt thấy Thánh cô sắp duổi tới , Đao thần trong miệng lại không ngừng trêu chọc nàng , vội nói : “ Nghĩa phụ , người đi trước đi , để con đối phó với bọn họ . Họ sẽ không làm khó cho con đâu “ .
Đao thần cười khổ nói : “ Minh nhi , nãy giờ vợ ngươi đuổi theo chúng ta không tha , ngươi tưởng nàng ấy sẽ dễ dàng buông tha cho ngươi chắc ? “ .
Phương Kiếm Minh sờ sờ vào chuôi Thiên thiền đao , tự tin nói : “ Nghĩa phụ , ta có bảo đoa trong tay , không sợ bọn họ đâu . Người cứ đi trước đi “ .
Đao thần quay đầu nhìn lại , Thánh cô lại tiến thêm năm thước , khoảng cách giữa họ chỉ còn năm trượng . Nhìn thoáng qua xung quanh , Đao thần nét mặt vui vẻ nói : “ Trời giúp chúng ta rồi . Minh nhi , mau tiến vào rừng cây kia mau “ .
Cách hai người không xa là một đại lâm vô cùng rộng lớn , Phương Kiếm Minh thấy vậy trong lòng cũng vui vẻ . Đao thần cắp Kiếm Minh bay lên , nhìn như hùng ưng xuất động , trong chớp mắt đã ở ngoài bìa rừng . Đao thần nhặt ở dưới đất vài hòn đá , hữu thủ phất lên .
“ Veo veo “ . Mấy hòn đá nhằm hắc vân tuyết cái – bảo mã của Thánh cô công kích . Thánh cô cười lạnh , nói : “ Đao thần , ngươi dám ! “ . Nàng nắm chắc dây cương , hai chân thúc vào ngựa bảo mã , bảo mã hí lên một tiếng , vọt lên cao một trượng , tránh được hết những ‘ ám khí ’ của Đao thần .
Đao thần thấy mấy hòn đá cũng không làm khó được bọn họ vội cắp Phương Kiếm Minh chạy sâu vào trong rừng . Vừa đi , Đao thần vừa nói : “ Con chạy về bên phải , ta chạy về bên trái , tách ra mà chạy khiến bọn họ không biết đường nào ma lần . Nhớ kỹ sau này chúng ta chúng ta gặp lại tại bên ngoài khu rừng .
Phương Kiếm Minh nói : “ Nghĩa phụ , người không nên một mình ngăn cản bọn họ a “ . Lời chưa dứt , Đao thần đã ném hắn bay về bên phải mười trượng , truyền âm nói : “ Tiểu tử , đến lúc rồi , con bà nó , lúc này còn không chạy đi thì đợi đến bao giờ “ .
Nói xong , Đao thần xoay người lai cười to : “ Thánh cô , các ngươi lại đây . Lão phu sẽ an bài cho các ngươi một nơi rất tốt “ . Vừa nói ,thân hình Đao thần vừa thi triển , lao nhanh về bên trái .
Phương Kiếm Minh cắm đầu chạy một mạch không nhìn lại , khinh công hắn tuy không cao bằng Đao thần nhưng so với những người bình thường trong giang hồ cũng lợi hại hơn không ít . Nội lực hắn dồn vào hai chân , cước lực trong nháy mắt tăng vọt . Lúc này đây , hắn đã đem nội công tâm pháp của Thiên thiền đao ra vận dụng , toàn thân hắc khí phát ra dữ dội , mỗi lần phi thân cũng được năm , sáu trượng , không thua gì khoái mã .
Hắn cứ chạy miết , không biết đã chạy bao lâu , ước chừng từ nơi tiểu trấn đến đây cũng đã hơn một trăm năm mươi dặm đường . Phương Kiếm Minh vừa chạy vừa lo lắng cho Đao thần , thân hình cũng từ từ chậm lại rồi dừng hẳn .
Hắn chạy như vậy mà cũng chưa ra khỏi khu vực rừng cây , nguyên lai đây là một rừng rậm nguyên thủy , không có người khaci thác , không biết rộng đến bao nhiêu nữa . Phương Kiếm Minh nghỉ chân , quay đầu nhìn lại phía sau cũng chẳng còn ai nữa , trong lòng suy tư : “ Không thể nào , bọn họ chẳng lẽ chỉ đuổi theo nghĩa phụ ? Như vậy thì nghĩa phụ không xong rồi “ .
Nghĩ đến đây , trong lòng hắn quýnh lên , lại chạy ngược lại hai mươi trượng . Lúc này , hắn đã thấy một thân bạch ảnh ngồi trên hắc mã , chỉ còn cách mình mười trượng . Một tiếng hừ lạnh vang lên , thân ảnh ngồi trên ngựa biến động , trong nháy mắt đã tới gần, những ngón tay như bạch ngọc đang nhằm đến những đại huyệt trên người hắn .
Phương Kiếm Minh ngẩng đầu nhìn lên , mặt biến sắc , vị Thánh cô này động thủ cũng nhanh quá .
Phương Kiếm Minh thấy Thánh cô ập đến như vậy , nhất thời lúng túng , chưa biết xử lí làm sao cho phải . Đúng lúc Thánh cô sắp nắm được hắn , Phương Kiếm Minh vội sử dụng thế ‘Yến tử hồi đầu’ , toàn thân tự lui về sau mấy thước để tránh .
Phương Kiếm Minh xoay người lại hỏi : “ Nghĩa phụ ta đâu ? “ .
Thánh cô cười lạnh nói : “Tiểu quỷ , đi mà lo cho mình đi , mạng ngươi sắp không xong còn đi lo cho lão già đó “ . Miệng nói , tay nàng đã xuất ra bảy chưởng , mỗi chường đều nhằm tới đại huyệt trên người Phương Kiếm Minh xuất tới .
Phương Kiếm Minh vừa tránh vừa nói : “ Ta không muốn đánh nhau với phụ nữ , ngươi đừng ép ta phải ra tay “ .
Thánh cô nói : “ Ta cứ ép ngươi phải ra tay đấy . Tiểu quỷ , tại Đồng phủ ngươi không phải rất lợi hại sao , giờ còn chần chờ gì nữa , bộc lộ công phu ra đi “ .
Phương Kiếm Minh lúc này bắt buộc phải xuất chưởng cùng nàng giao đấu . Hai người không ngừng bay lượn trên không trung , hương thơm từ người Thánh cô truyền sang khiến Kiếm Minh đang đánh cũng không nhịn được phải ngửi ngửi mấy cái : “ Trên người ngươi sao lại thơm như vậy ? Phải chăng phụ nữ các ngươi trên người đều sử dụng hương phấn ? “ .
Last edited by thaolakinh89; 14-11-2008 at 06:21 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ngocnd321
Thánh cô cười lạnh nói : “ Nhàm chán , bớt sàm ngôn đi , chờ ta chế trụ ngươi rồi quay lại tìm bọn họ , ta tin rằng dưới sự liên thủ của họ Đao thần cũng không chống được “ .Miệng nói , tay nàng tiếp tục thi triển một bộ chưởng pháp cổ quái .
Phương Kiếm Minh cả kinh nói : “ Đây là chưởng pháp gì vậy ? Sao vừa đẹp mắt lại vừa lợi hại đến mức này ? “ .
Nguyên lai thân hình của Thánh cô không ngừng uyển chuyển di động trong không trung , ngọc thủ nàng sáng rực lên , khiến Phương Kiếm Minh nhìn đến ngẩn ngơ , ngây ngốc . Hắn cứ đứng im nhìn như vậy , không để ý đến ngọc thủ của Thánh cô đang dần ấn đến ngực mình .
Khi ngọc thủ của Thánh cô sắp chạm tới người hắn , hai mắt của Phương Kiếm Minh lóe lên một đạo hắc quang , khiến hắn trong nhất thời tỉnh táo lại , vội vàng sử dụng một chiêu trong Thiếu lâm Long trảo thủ - ‘Long hí thủy‘ . Tay hắn cùng ngọc thủ của Thánh cô va chạm vào nhau , ‘Phanh’ một tiếng , thân hình Kiếm Minh lảo đảo lui về phía sau , Thánh cô phi thân theo , ngón trỏ trên hữu thủ nhằm huyệt đạo trên hông Kiếm Minh điểm tới . Phương Kiếm Minh mắt thấy bản thân sắp bị chế trụ , bỗng Hắc vân tuyết cái của Thánh cô hí lên một tiếng , nhất thời khiến Thánh cô phân tâm . Phương Kiếm Minh không bỏ lỡ cơ hội này , tận dụng thời cơ tránh một chỉ của Thánh cô đồng thời xoay người rút Thiên thiền đao ra.
Phương Kiếm Minh nói : “ Thánh cô , ngươi biết đao trong tay ta có tên là gì không ? “ .
“ Hắc hắc , nếu ta đoán không lầm thì đó là một trong những bảo vật của Thiếu Lâm tự , Thiên thiền đao ! “ . Người lên tiếng không phải là Thánh cô mà là một ‘nam tử’ không biết từ đâu xuất hiện .
Nếu nói người này là ‘nam tử‘ sợ rằng cũng không chính xác bởi vì hắn cũng không phải là một nam nhân bình thường .
Từ hướng âm thanh phát ra , từ trong rừng mười mấy người bước đến , đi đầu chính là người của Đông Hán thái giám thuộc hoàng triều Đại Minh với trang phục lòe loẹt , theo sau là những phiên tử , trong tay đều cầm lợi kiếm , sắc mặt lạnh như băng nhìn Phương Kiếm Minh cùng Thánh cô hai người .
Thánh cô thấy mấy người bọn họ , trong lòng thất kinh , chẳng trách lúc nãy Hắc vân tuyết cái lại hí lên đánh động nàng , nguyên lai là do cảm giác nó linh mẫn phát hiện được có cao thủ đang tới . Ma môn đời trước bị Chu Nguyên Chương hạ chỉ phán là ‘Tà đạo’ giáo hội , môn nhân Ma môn trong chốn giang hồ nếu như bị đông xưởng , cẩm y vệ phát hiện đều bị truy lùng , tuy không bắt bọn họ giam hết vào đại lao nhưng cũng giết đi mấy chục người làm gương cảnh báo Ma môn không được công khai hoạt động .
Thánh cô biết được Ma môn hôm nay công khai hoạt động trên chốn giang hồ đều là nhờ có chỗ dựa vào chốn quan trường , nếu không làm sao quan phủ lại buông tha cho họ chứ .
Thánh Cô đang trầm ngâm suy nghĩ thì giọng của người thái giám lại âm hiểm vang lên : “ Ngươi chính là Thánh cô Ma môn ? “ .
Thánh cô lạnh lùng đáp : “ Đúng vậy , ta chính là Thánh cô của Ma môn “ .
“ Lớn mât, ngươi dám dùng thái độ này để nói với Hàncông công sao , ngươi có mấy cái đầu hả “ . Một phiến tử đứng sau Đông Hán lướn tiếng quát .
Thánh cô cười lạnh một tiếng , nói : “ Người khác sợ các ngươi chứ bổn thánh cô không sợ các ngươi đâu , có bản lãnh gì cứ thi triển hết đi . Các ngươi đến đây định bắt chúng ta chăng ? “ .
Hàn công công đưa tay ngăn cản thuộc hạ , cười nói : “ Người của Tào Cung Phụng , chúng ta làm sao dám đắc tội . Chúng ta đến đây không phải đế gây phiên toái với Ma môn , thánh chỉ của Thái thượng hoàng bây giờ cũng chỉ là một phế chỉ mà thôi . Đương kim hoàng thượng rất nghe lời Tào Cung Phụng đại nhân , địa vị ông ta hiện nay không dưới Đông Hán công công của chúng ta . Hắc hác , lần này chúng ta xuất hành là có chuyện quan trọng bên người , bất quá lại thấy Thiên thiền đao xuất hiện trong tay một tiểu tử , thật là một cơ hội trời ban . Chúng ta định thu lấy nó đem về làm lễ vật tặng vương đại công công “ .
Thánh cô nghe xong lập tưc phản đối : “ Không được , Ma môn chúng ta trong vòng hai năm qua đã tốn không biết bao nhiêu công sức mới có thể tìm được tiểu tử này , các ngươi tưởng chỉ với mấy lời đơn giản như vậy là mang được Thiên thiền đao đi sao ? “ .
Hàn công công cười hắc hắc nói : “ Thánh cô , người chớ quên bên chúng ta đang có rất nhiều người “ .
Thánh cô vẫn lạnh lùng nói : “ Nhiều người thì sao , bổn thánh cô chỉ cần phát ra tín hiệu bổn môn , đệ tử bổn môn sẽ nhanh chóng đến tiếp ứng , đến lúc đó các ngươi có thể là đối thủ sao ? “ .
“ Thánh cô , người chớ quên là Ma giáo đang truy lùng các ngươi , nói không chừng giáo chủ Độc Cô Cửu Thiên của bọ họ đang ở quanh đây , chỉ cần người phát tín hiệu là hắn sẽ đến . Ngay cả sư phụ Bạch Liên thánh mẫu của người còn không nắm chắc phần thắng khi đối mặt với hắn , chẳng lẽ người lại tự tin đến thế sao ? “ .
Thánh cô cười lạnh nói : “ Bọn họ tới càng hay , Ma môn chúng ta sớm đã có mâu thuẫn với họ từ lâu , nói không chừng đây là cơ hội để tiêu diệt toàn bộ Ma giáo . Ngươi là Hàn công công ? Ngươi có chức vụ gì trong triều đình ? “ .
Hàn công công mỉm cười nói : “ Ta là tâm phúc của Đông Hán công công , Bạch bộ Hàn Nhược Vọng . Thánh cô , hẳn là người đã nghe qua về ta “ .
“ Nguyên lai là như vậy , nghe đồn ngươi đối với Ưng trảo công của mình thập phần đắc ý , đã luyện tới mức lô hỏa thuần thanh , bổn thánh cô muốn được thưởng thức một lần thử xem “ .
Hàn Nhược Vọng từ khẩu khí của nàng đã biết Thánh cô không chịu buông tay , sắc mặt biến đổi , bộ mặt đang tươi cười chợt đanh hẳn lại : “ Thánh cô , rượu mời không uống ngươi lại muốn uống rượu phạt , bổn công công nể mặt ngươi có quan hệ với Tào Cung Phụng nên đã nhún nhường rất nhiều , vậy mà ngươi còn không biết điều . Đừng trách bổn côn công không khách khí , các ngươi lên hết đi , áp dụng mọi thủ đoạn để đối xử với nàng ta “ .
Lời vừa dứt , chỉ thấy hai người phía sau hắn bay ra . “Tranh “ . Lợi kiếm của bọn họ đã được rút ra , hàn quang lóe sáng , lãnh khí sâm sâm , song kiếm chia làm hai hướng nhắm Thánh cô đâm đến .
Thánh cô hừ lạnh một tiếng , chân lực trong cơ thể tống ra , hai ống tay áo như cương thiết xuất ra , đối chọi với hai thanh kiếm đang đâm đến .
Hàn công công thấy vậy vội quát lớn : “ Không nên sử dụng kiếm đối phó với ống tay áo của nàng ta “ .
Lời chưa dứt , chỉ thấy ống tay áo của Thánh cô đột nhiên gia tốc , quấn lấy hai thanh kiếm .
Phương Kiếm Minh đứng một bên nhìn không khỏi bật cười , nói : “ Hảo công phu . Có phải đây là Thiết tụ công đúng không ? “ .
Chỉ thấy hai người phiên tử kêu lên một tiếng đau đớn , đồng loạt phun ra hai ngụm máu tươi . Họ đã bị lực đạo vô hình từ ống tay áo của Thánh cô truyền qua thanh kiếm tấn công vào nội phủ . Sắc mặt hai người phiến tử bây giờ trở nên xanh lét , vô cùng khó coi nhưng vẫn định liều mình lao vào tấn công tiếp .
Hàn công công bước lên , đưa tay ngăn cản : “ Các ngươi lui xuống đi , không phải là đối thủ của nàng ấy thì có đánh nữa cũng vô dụng thôi . Chúng ta quả thật đã hơi xem thường vị Thánh cô này rồi “ .
Last edited by thaolakinh89; 14-11-2008 at 06:21 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ngocnd321
Hàn Nhược Vọng đang định cùng Thánh cô giao thủ thì nghe Phương Kiếm Minh kêu lên : “ Các ngươi đánh nhau thì mặc kệ các ngươi , ta phải đi đây “ . Hắn nói là làm , chân đã bắt đầu nhấc lên rời đi .
Hần Thôi Vọng và Thánh cô đồng thời quát : “ Ngươi dám ! “ .
Hai người cơ hồ cúng lúc phi thân hướng tới phía Phương Kiếm Minh , nhìn cứ như cả hai người liên thủ lại để đối phó với một đứa nhỏ như Kiếm Minh vậy . Phương Kiếm Minh thấy hai kiệt suất cao thủ đồng loạt lao đến , bình thường đối phó với một người hắn đã chật vật lắm rồi huống chi hai người liên thủ . Hắn không tự chủ được , tay nắm chặt chuôi Thiên thiền đao .
“ Các ngươi không nên tiến thêm nữa , nêu không ta sẽ không khách khí nữa đâu “ . Phương Kiếm Minh vội sử dụng thân pháp Kỳ lân bát biến tránh một kích liên thủ của hai người . Hai người Thánh cô và Hàn Nhược Vọng thấy Phương Kiếm Minh định chạy trốn trong lòng không giữ được ình tĩnh , có bao nhiêu bản lĩnh đều thi triển ra hết , chưởng lực xuất ra khiến cát bay đá chạy , bùn đất bắn tung tóe . Sau đó hai người như kiều phượng đằng long đồng thời vọt lên , hữu thủ đồng loạt chộp tới người Phương Kiếm Minh , dường như đều không muốn để cho đối phương thủ đắc .
“ Hàn Nhược Vọng , đây là ý tứ gì , mau nhường người cho bổn thánh cô “ .
“ Hừ , chúng ta muốn làm gì , người Ma môn các ngươi có thể quản được sao ! “ .
Hai người miệng nói chuyện nhưng tay vẫn xuất chiêu , cứ như vậy Phương Kiếm Minh biến thành con mồi để hai thợ săn tranh nhau ra tay .
Phương Kiếm Minh vẫn chưa rút Thiên thiền đao ra , hắn biết Thiền thiền đao sát khí quá lớn , một khi nó xuất ra là phải có máu mới chịu quay về . Mặc dù chán ghét bọn Đông Hán phiên tử nhưng tâm địa hắn vốn thiện lương , không muốn làm tổn thương người khác , chỉ dùng thân pháp Kỳ lân bát biến không ngừng tránh né . Nhân lúc hai người Thánh cô và Hàn Nhược Vọng cãi nhau , thân hình hắn đã vọt ra sau hai trượng .
Phương Kiếm Minh đang định tiếp tục lui về phía sau sau thì xuất hiện hai đạo chưởng phong mạnh mẽ cuốn tới . Kiếm Minh nhìn lại , chỉ thấy hai phiên tử một tay nắm chặt lợi kiếm , một tay đang xuất chưởng , chưởng phong như sấm , đang hướng tới phía hắn . Khi Kiếm Minh muốn thối lui quay đầu ngược lại thì Thánh cô và Hàn Nhược Vọng từ phía đấy đang lao đến , hắn chỉ còn cách dùng khinh công Nhất hạc xung thiên bây thẳng lên trên cao , chưởng phong lướt qua cước bộ hắn , để lại hai cái hố sâu hoắm .
Thân hình Phương Kiếm Minh ở trên cao nhìn xuống , sắc mặt cực kì khó coi . Nguyên lai mọi người ở phía dưới đã lập thành một vòng tròn chỉ đợi hắn rơi xuống là quây lại . Trong lòng Kiếm Minh bây giờ cảm thấy bất hảo , thấp giọng mắng : “ Con mẹ nó , các ngươi cứ lại hết đây đi , là do các ngươi ép ta ra tay đấy nhé , đừng trách tiểu tử này vô tình “ .
“ Tranh ! “ . Thiền thiền đao đã dược xuất ra khỏi vỏ .
Phương Kiếm Minh quát : “ Đến đây đi , ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là sự lợi hại của Thiên thiền đao “ .
Hai tay nắm chặt Thiên thiền đao , Kiếm Minh dùng toàn sức bổ xuống , đao pháp xé gió lao xuống tạo những âm thanh ong ong khó chịu . Đây là thức thứ năm trong Thiền thiền đao pháp – Thiền diệt . Trong hai năm qua , Kiếm Minh mới học được có hai thức là Thiền sanh và Thiền diệt , nếu hai chiều này đồng thời xuất ra thì uy lực đảm bảo kinh thiên động địa , nếu là người sanh thì ta diệt , sanh tử nối tiếp nhau tuần hoàn .
Chúng nhân phía dưới vỗn đang mừng rỡ chờ Kiếm Minh rơi xuống thì đột nhiên Thiên thiền đao xuất ra , chỉ thấy trong không trung tràn đầy các loại ảo ảnh khiến người ta hoa mắt , một đao chứa đầy bạo khí lao xuống khiến mọi người phải biến sắc .
Thánh cô là người đầu tiên nhận ra dị biến này , từ lúc Kiếm Minh rút đoa ra , trong lòng nàng đã có sự chuẩn bị nhưng cũng không ngờ đao pháp của Kiếm Minh lại bá đạo đến mức này , sự kinh hãi trong lòng khôn nguôi . Trong Ma môn của nàng cũng có một loại công phu vô cùng lợi hại là Mê hồn tam tiếu , địch nhân nghe thấy sẽ sinh ra ảo giác , thấy thật thành giả . Bây giờ Thiên thiền đao pháp so với ma công tuyệt kĩ của bọn họ có điểm tương đồng , khiến người ta không biết đâu mới là đạo đao ảnh thật xuất ra , sợ rằng không mau tránh thì cái mạng nhỏ của mình cũng sẽ bị nguy mất .
Thánh cô đương nhiên không có năng lực khắc chế ảo giác nhưng nàng có một môn công phu khiến tâm hồn thanh tỉnh – điều cần thiết nhất trong lúc này . Vội vận dụng nội công tâm pháp , hàn khí từ người nàng tỏa ra , tạo thánh màn sương trắng mờ mịt bao phủ quanh thân . Phương Kiếm Minh vừa sử dụng Thiền thiền đao , hai mắt đã xuất hiện một đạo hàn mang màu đen kỳ dị , nhìn thấy Thánh cô tự xoay sở có một biện pháp khắc chế , hừ một tiếng , trong khi đao khí lúc đó đã công kích bảy tên phiên tử . Đao khí chấn nát ba thanh lợi kiếm , đả thương năm trong số bảy tên phiên tử , máu tươi bắn ra tung tóe . Phương Kiếm Minh lại chuyển hướng quay sang công kích Hàn Nhược Vọng .
Hàn Nhược Vọng lần đầu tiên trong đời nhìn thấy loại đao pháp kinh khủng như vậy , trong lòng thầm run , giờ hắn chỉ còn biện pháp liều mạng đánh bừa may ra còn có cơ hội để sống , nếu không chắc chết không nghi ngờ . Hắn vội tập trung nội lực trong người , mười ngón tay giơ lên . Trong phút chốc , mười ngón tay hắn trở nên lớn như một cành cây , ngạnh như cương thiết , đây đúng là Ưng trảo công – tuyệt chiêu đắc ý nhất của Hàn Nhược Vọng . Tay hắn giờ như ưng trảo tung cánh , trực tiếp ngênh tiếp đạo đao khí do Thiên thiền đao phát ra .
“ Đương “ , âm thanh vang lên như hai kim loại va chạm vào nhau , Ưng trảo công của Hàn Nhược Vọng quả nhiên đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, mười chỉ của hắn không bị Thiền thiền đao chặt đứt làm hai đoạn nhưng Hàn Nhược Vọng cũng cảm giác tay như bị sét đánh , tê nhức không chịu được , thậm chí đã xuất hiện vô số những vết thương nhỏ do bị đao khí công kích . Mồ hôi lạnh trên người Hần Thôi Vọng không ngừng túa ra, Thiền thiền đao quả nhiên là một trong thất tuyệt của Thiếu Lâm tự , nhục thể của hắn không thể nào nghênh tiếp được .
Sau khi giao thủ với Hàn Nhược Vọng , Phương Kiếm Minh từ trên cao rơi xuống , mũi chân vừa chấm đất đã vọt về phía trước một trượng . Công lực hiện tại của hắn vẫn chưa đủ sức điều khiển Thiên thiền đao , cũng may tỏng mấy năm gần đây nội lực của hắn cũng đã tăng không ít , chứ như trước kia ở Đổng phủ hắn mới chỉ xuất ra một đao là hôn mê luôn .
Phương Kiếm Minh không dám nấn nà ở đây thêm nữa , vội vàng phi thân trốn đi . Sờ vào trong ngực , Kỳ lân thử vẫn an nhiên ngủ , Kiếm Minh nở một nụ cười khổ , tiểu tử này quả là tiêu dao tự tại quá đi , mình đang chật vật đánh nhau còn hắn lại coi như không có gì , thật đáng giận . Thánh cô lúc này cũng đã trở lại trên lưng Hắc vân tuyết cái , nhằm hướng Phương Kiếm Minh tẩu thoát đuổi theo .
Phương Kiếm Minh chạy được một mạch vẫn nghe tiếng vó ngựa vang đều lên sau lưng , trong lòng cảm thấy rất phiền hà , xoay người lại nói : “ Thánh cô , ngươi đừng có mà ép ta quá như thể ! Ngươi tưởng ta không có khả năng giết ngươi ư ? Cùng lắm là chúng ta đồng quy vô tận “ .
Last edited by hoangcongthanh; 07-10-2008 at 02:15 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ngocnd321
Thánh cô lạnh lùng nói : “ Ta nhất định phải đem ngươi mang về Ma môn . Ngươi mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng võ công đã đạt đến mức này , hơn nữa ngươi lại là nghĩa tử của Đao thần và có Thiên thiền đao trong tay , nếu ngươi chịu đầu phục chúng ta thì Đao thần cũng sẽ quy thuận theo , đến lúc đó còn ai có thể trở thành đối thủ của Ma môn nữa đây “ .
Phương Kiếm Minh cả giận nói : “ Tại sao ta phải quy thuận Ma môn các ngươi , các ngươi liên tục tìm đến ta gây sự , khiến ta phiền phức đủ rồi . Bây giờ ta thà đồng quy vu tận với ngươi còn hơn là trở thành đệ tử Ma môn ! “ .
Thánh cô nghe xong , trong nhất thời trở nên ngẩn ngơ , không nói gì , một lúc sau mới tỉnh lại thúc ngựa đuổi theo Phương Kiếm Minh .
Phương Kiếm Minh thấy nàng ấy vẫn không chịu buông tha cho mình , trong lòng nảy sinh một cỗ bạo khí , chạy tiếp hai mươi dặm hết rừng cây thấy xuất hiện vực thẳm đen ngòm nhìn không thấy đáy . Hắn men theo mép vực chạy thêm nửa ngày , Thánh cô vẫn truy theo , lạnh lùng nói : “ Tiểu tử , bổn thánh cô tính nhẫn nại có hạn , nếu ngươi không biết tốt xấu , đừng trách bổn thánh cô ra tay tàn nhẫn “ . Vừa nói , nàng đã rút lợi kiếm bên hông ra, phi thân đâm tới Phương Kiếm Minh .
Kiếm Minh xoay người lại , một chưởng xuất ra , kình phong cuồng quyển , nhằm cổ tay nàng đánh tới . Thánh cô cười lạnh , mũi kiếm biến đổi , trong nháy mắt đã xuất ra bảy kiếm điểm tới huyệt đạo trên người Phương Kiếm Minh . Nàng vẫn muốn bắt sống Phương Kiếm Minh mang về Ma môn .
Phương Kiếm Minh nào để nàng đâm trúng , sử ra Kỳ lân bát thức thân pháp , đầu vai nhoáng lên , lui ra một trượng , nhảy lên một cây đại thụ . Lợi dụng những dây mây , hắn nắm lấy tung người đu lên những thân cây địa thụ tiếp theo , khiến Thánh cô lại một lần nữa mất dấu . Thánh cô tức giận , vội nhảy lên Hắc vân tuyết cái truy theo . Nó quả là một con thần mã hiếm cỏ , đã truy theo Kiếm Minh cả ngày như vậy mà tốc độ vẫn không chậm đi , thậm chí chạy trên loại đường nào cũng được , khiến Kiếm Minh không cách nào cắt đuôi được .
Thời gian dần trôi đi , sắc trời ảm đạm dần , hoàng hôn buông xuống trên khu rừng rậm , ánh sáng càng lúc càng trở nên ảm đạm . Phương Kiếm Minh lúc này cũng không biết là mình chạy theo hướng nào nữa , khí lực hắn sắp cạn , mà bụng lại đói , thầm than : “ Thôi , thôi , ta sẽ không chạy nữa , thử xem ngươi bắt ta bằng cách nào “ .
Quay đầu lại , Kiếm Minh nói : “ Thánh cô , ngươi và đồng bọn cả ngày đuổi theo truy bắt ta và nghĩa phụ , chẳng lẽ chỉ vì muốn chúng ta gia nhập Ma môn ? “ .
Thánh cô đã đi đến gần , từ trên ngựa nhảy xuống : “ Ngươi giờ mới chuyển ý sao ? Nói cho ngươi biết , từ đầu đến giờ , bổn thánh cô có thể dễ dàng để lại trên người ngươi vài lỗ thủng , tội gì lại phải đuổi theo đến tận bây giờ . Chúng ta hiện nay đang rất cần nhân tài , mà hai người các ngươi là một trong số đó “ .
Phương Kiếm Minh hừ một tiếng , nói : “ Ngươi cần chúng ta gia nhập Ma môn để làm gì thì nói luôn đi , nếu bắt ta đi làm loại chuyện mờ ám thì có chết ta cũng không gia nhập Ma môn “ .
Thánh cô không trả lời mà hỏi lại : “ Có phải Đao thần thuộc Ma đao môn đúng không ? “ .
Phương Kiếm Minh ngẩn người ra , đột nhiên cười ha hả , nói : “ Nguyên lai là như thế , chẳng trách các ngươi lại muốn đuổi theo chúng ta không tha . Các ngươi đều biết thì còn cần hỏi ta làm gì , chẳng lẽ các ngươi không biết nghĩa phụ ta đã không còn quan hệ với Ma đao môn nữa “ .
Thánh cô cười lạnh , nói : “ Nói bậy , Ma đao môn hoan nghênh Đao thần quay về còn không kịp , như thế nào Ma đao môn lại không cần Đao thần . Ngươi mau theo ta quay về Ma môn “ .
Nói xong , thân hình hướng tới Phương Kiếm Minh đánh tới , nhằm huyệt Kiên tỉnh của hắn mà điểm . Phương Kiếm Minh thấy nàng vừa nói xong là đã động thủ luôn , thập phần tức giận nói : “ Ngươi muốn đánh tiếp hả , hảo , hôm nay ta sẽ bồi tiếp ngươi “ .
Hắn triển khai Long trảo thủ nhằm đầu vai của Thánh cô đánh tới , lối đánh hoàn toàn là lưỡng bại câu thương , khiến cho Thánh cô cũng phải giật mình . Thánh cô hừ lạnh một tiếng , vội tránh đi , một kiếm lại xuất ra đâm tới . Phương Kiếm Minh không kịp tránh , đầu vai dính một kiếm , máu tươi bắn ra nhưng tay hắn cũng đã kịp nắm được cổ tay của Thánh cô , xem ra cái già này cũng không phải là đắt . “ Buông tay ! “ .
Thánh cô lạnh lùng mắng : “ Tiểu quỷ , ngươi dám xúc phạm ta à , xem bổn thánh cô giết ngươi đây “ .
Tả chưởng nàng nhanh như chớp đánh ra , Phương Kiếm Minh kêu lên một tiếng , mồm phun ra một ngụm máu tươi , dính hết vào người Thánh cô . Bị như vậy nhưng hắn vẫn ha hả cười to : “ Ai mà thèm để ý đến ngươi , nếu ngươi không truy đuổi ta quá gấp , ta thèm mà làm thế này sao “ .
Thánh cô cả người phát run lên , mũi kiếm lại xuất ra đâm tới Kiếm Minh . Chảng mấy chốc mà đầu vai , cánh tay , đùi hắn lỗ chỗ vêt thương , khiến hắn trở thành một huyết nhân . Tuy thế hắn vẫn không thèm để ý , thân hình tiến lên nửa thước , cơ hồ như dán sát lên thân thể mềm mại của đối phương . Trong mũi hắn giờ đây tràn ngập mùi hoa lan , ngẩn đầu lên nhìn Thánh cô , giận dữ nói : “ Ngươi mang vật này ta thấy thật ngứa mắt . Để ta xem Ma môn thánh cô dám làm gì ta nào “ . Tay hắn đưa lên giật lấy mảnh lụa che mặt của Thánh cô .
Thánh cô cả kinh : “ Ngươi dám ! “ nhưng cũng không kịp động thủ ngăn trở . Nguyên lai khi Kiếm Minh tiến lại gần nàng , mùi nam nhân truyền đến khiến cả người muốn nhũn ra , toàn thân vô lực , nhất thời không làm gì được Kiếm Minh .
Một khuôn mặt tuyệt thế xuất hiện trước mặt Phương Kiếm Minh , giống y hệt lục y tiên tử hắn gặp trong giấc mộng . Chỉ tiếc rằng khuôn mặt này lạnh lùng như băng , hai mắt Thánh cô như hai ngọn lửa nhìn hắn đầy thù hận .
“ Ngươi như thế nào lại lạnh lùng vô tình vậy , Thánh mẫu các ngươi đã bức tử Đồng lão nhân gia , hôm nay ngươi lại muốn giết ta , hảo , để ta xem ngươi xòn giết người được nữa không “ .
Nói xong , hắn ôm Thánh cô tung người lao xuống vực thẳm . Thánh cô đầu óc lúc này trở nên trống rỗng , chưa kịp nghĩ gì đã bị một nam nhân xa lạ ôm vào ngực . Chỉ đến khi hai người sắp rơi xuống thì bản năng trong người nàng mới thức tỉnh , hừ lạnh nói : “ Tiểu quỷ , ngươi buông ta ra , ngươi muốn chết cũng không cần phải kéo ta theo chứ “ . Nội lực nàng bộc phát , nhằm thẳng vào Phương Kiếm Minh đánh ra .
Phương Kiếm Minh kêu “ Ách “ một tiếng , máu từ ngũ quan trào ra không ngớt , nhìn thật là kinh khủng nhưng hai tay vẫn ôm chặt Thánh cô không buông , xem ra bọn họ nhất định sẽ vùi thây nơi vực thẳm .
Dưới tình huống này , Thánh cô chỉ biết lấy kiếm đâm vào mép vực , hi vọng có thể trụ vững được . Kiếm Minh bây giờ đã trở nên điên cuồng , một tay vươn ra mong đoạt lấy lợi kiếm vứt đi , tay kia ôm chặt lấy hông Thánh cô . Hai người cứ giằng có như vậy mà rơi xuống , mũi kiếm chạm vao đá đến tóe lửa . Đột nhiên Thánh cô kêu lên một tiếng đau đớn , miệng mắng : “ Tiểu quỷ , ngươi ... ngươi dám ... “ . Nàng không nói được nên lời .
Phương Kiếm Minh ha hả cười to : “ Ta cắn ngươi đó thì sao ? Ngươi nói tiếp đi , ha ha , xong hết rồi , ta sắp đi gặp cha mẹ ta đây . Cha ... mẹ ... , con đến tìm gặp hai người đây “ .
Hai bóng người trong nháy mắt đã mất hút dưới vực sâu .
Hắc vân tuyết cái hí lên những tiếng thê thẩm , quay người phóng nhanh như muốn đi tìm người giúp đỡ , chẳng mấy chốc bóng dáng của nó cũng khuất sau màn đêm .
Last edited by hoangcongthanh; 07-10-2008 at 02:15 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ngocnd321
Không ai biết rõ tung tích của Phương Kiếm Minh và Thánh cô của Ma môn ra sao , sự biến mất của hai người là một bí ẩn không lời giải đáp . Năm năm sau , trên giang hồ xuất hiện một thiếu niên vô cùng thần bí với đao pháp tuyệt thế và một bộ thân pháp cổ quái , xuất sứ của hắn khiến người người tò mò .
Chuyện ấy nói sau , giờ quay trở lại với Đao thần .
Đao thần sau khi ném Kiếm Minh đi thì nhanh chóng lao về phía trước mười trượng , phía sau là hai hồng ý trung niên phụ nhân và ba lãnh khốc đại hán đang ráo riết đuổi theo . Cước trình của bọn họ làm sao so được với Đao thần , cũng may là có khoái mã nên bọn họ tạm thời còn bám theo được . Thân pháp mà Đao thần có tên là ‘Lưu tinh’ , mỗi lần sử dụng đều tiêu hao hơn một nửa công lực , nếu bình thường năm người kia bằng chính sức mình đuổi theo , căn bản là không có khả năng .
Từ khi tu luyện Tẩy tủy kinh , con người Đao thần đã có sự biến đổi , diện mạo trở nên trẻ hơn không ít , nếu không biết mọi người cứ tưởng ông chỉ hơn ba mươi thôi , Tẩy tủy kinh cũng khiến nội lực ông hoàn toàn khôi phục kể từ khi sử dụng chiêu “Khuynh thành nhất đao’ tại Thương Long cốc . Đao thần từ khi có Tẩy tủy kinh vô cùng cao hứng , ăn uống cũng khỏe hơn , đối với đao pháp cũng lãnh ngộ được không ít điều từ thiên đạo .
Võ công Phật gia quả nhiên cao thâm khó lường , chỉ với 1/3 quyển Tẩy tủy kinh thôi mà Đao thần cũng đã cảm thấy vô cùng hiệu quả khi tu luyện , tựa hồ mọi loại nội công tâm pháp trong thiên hạ đều từ nó mà ra cả , nay Đao thần như đang ở trong con sông lớn quay ngược về biển cả , cảm thấy võ học bao la bát ngát không bờ bến . Tẩy tủy kinh lợi hại như vậy , tại sao lão già trong Tình nhân sơn trang có nó bao nhiêu năm mà chưa xưng bá trên chốn giang hồ ? Đó là do lão luyện một trong tứ đại tà thư ‘địa ngục bạch cốt lục’ , có Tẩy tủy kinh chỉ dùng làm tác dụng phụ trợ , hai môn chính tà không thể hợp nhất dẫn đến tẩu hỏa nhập ma .
Võ học thiên hạ phải đi từng bước một , một số nhân vật gặp được kỳ duyên hay được trưởng bối truyền cho nội lực , lúc đầu có lẽ rất mạnh đấy nhưng càng về sau càng yếu đi , nguyên nhân do nội lực không tinh thuần . Thậm chí có một số người vì muốn nội lực tăng nhanh đã tu luyện những tà môn công phu , dẫn đến tẩu hỏa nhập ma không ít , thậm chí còn tàn phế suốt đời .
Tẩy tủy kinh chú trọng tôi luyện gân cốt , khiến con người ta phản lão hoàn đồng , nhưng từ xưa đến nay đâu phải không có người có được Tẩy tủy kinh , Thiếu Lâm tự giữ nó bao năm mà có mấy người luyện được đâu ! Điều quan trọng là phải lĩnh ngộ được nó , may ra ngàn năm mới có một người lĩnh ngộ hoàn toàn Tẩy tủy kinh , được gọi là bất thế kỳ tài .
Đao thần đối với cảnh giới cao hơn của võ đạo cũng có chút lĩnh ngộ , tu luyện từng bước tiến lên cảnh giới võ thượng , trở thành lục địa thần tiên . Cao thủ từ trước đến nay có không ít , có những người cả đời chỉ ở trong thâm sơn cùng cốc tu luyện võ đạo để đột phá mà cũng không thành công , càng lên cao thì càng gặp nhiều trắc trở . Đao thần từ khi có được tẩy tủy kinh mới lãnh ngộ được 1/10 , nếu có thêm thời gian tu luyện chắc có thể trở thành một tông sư võ học trên giới giang hồ .
Vấn đề cũng bắt đầu từ đây , Đao thần muốn lĩnh ngộ thêm mà lão Thiên hết lần này đến lần khác ngăn cản , vừa lĩnh ngộ được một chút gì đó đã lại lâm vào bế tắc . May mà gần đây sống được hai năm yên ổn , tinh thần cũng trở nên thư thái rất nhiều , nếu không Đao thần chắc chắn sẽ lâm vào con đường tẩu hỏa nhập ma .
Đó cũng là nguyên do Phương Kiếm Minh cố hết sức ngăn cản Phi Long Tử , không cho Đao thần ra tay . Phi Long Tử là một siêu cấp cao thủ , Đao thần muốn thắng cũng phải vô cùng chật vật , lại đang trong thời kì luyện công trọng yếu , không cẩn thận ông sẽ trở nên điên cuồng . Hôm nay hai người bọn họ gặp Ma môn , Đao thần cũng không dám ra tay , chỉ dám chạy trốn , sợ rằng mình mà động thủ thì không biết hậu quả sau này sẽ thế nào .
Sắc trời ngyaf càng ảm đạm , bọn họ càng lúc càng tiến sâu vào trong rừng , phía trước cây cối um tùm , rậm rạp , đâu đây vang lên tiếng dã thú kêu , chim chóc cũng đang bay về tổ . Tình thế này rất có lợi cho Đao thần , ông hy vọng càng vào sâu trong rừng càng dễ cắt đuôi những người bám theo sau .
Phía sau năm người cảm thấy lo lắng , bọn họ đuổi theo Đao thần từ sáng đến giờ mà vẫn không bắt kịp , nay vào sâu trong rừng đảm bảo cớ hội thánh công sẽ ít hơn , hơn nữa Thánh cô đi truy bắt tiểu tử kia không biết tình hình thế nào , đến giờ vẫn chưa có tín hiệu .
Đao thần trong lòng mừng như điên , thầm nhủ : “ Đúng là trời già còn có mắt , để lại cho lão phu một con đường sống . Các ngươi cứ đợi đấy , lão phu có thâm nửa năm yên tĩnh tu luyện Tẩy tủy kinh xong sẽ tìm đến Ma môm các ngươi tính sổ “ .
Đao thần trong lòng vui vẻ , nhất thời cước bộ cũng tăng lên , miệng cười ha hả .
Bỗng dưng sắc mặt Đao thần biến đổi .
“ Người nào ở đây ? Di ... không đúng , chẳng lẽ ta hoa mắt ? “ .
Đao thần vừa thấy thấp thoáng một bóng người ở trước mặt , khi ông xuyên qua hai cây đại thụ lại không thấy đâu nữa . Đao thần dừng lại , đảo mắt quan sát xung quanh . Phía sau mấy người thấy đao thần vô cớ dừng lại , tưởng đối thủ có âm mưu quỷ kế gì , vội ghì dây cương dừng lại , tinh thần cảnh giác cao độ .
“ Đao thần , nội lực của ngươi không còn phải không ? Lão nương khuyên ngươi đừng có cố chạy nữa kẻo thoát lực mà vong đấy “ . ‘Lục muội’ nói .
Đao thần trừng mắt nhìn bà , nói :” Lão phu không có thù oán gì với các ngươi , tại sao cứ lẵng nhẵng bám đuôi ta từ nãy đến giờ vậy ? Cho các ngươi hay , nơi đây có cao thủ đấy , không chừng là người Ma giáo cũng nên “ .
Đao thần nói xong liến lập tức động thủ , một đao xuất ra khiến cây đại thụ gần đấy đứt làm hai đoạn đổ ầm xuống . Một thân ảnh từ trong tán cây bay ra , khinh công quả thật cao cường , trong nháy mắt đã phóng lên cao chừng mười trượng , khiến cho Đao thần nhìn thấy cũng phải biến sắc .
“ Ma giáo ? Ma giáo ? Người của Ma giáo ở đâu ? Độc Cô Động Thiên lão nhi ở đâu ? ... Các ngươi là ai , dám tự tiện xông vào lãnh địa của lão phu , lão phu sẽ giết hết các ngươi ... ha ha ha ... Quy tức đại pháp , rốt cuộc lão phu cũng đã tu luyện thành công rồi “ .
Người nọ tại không trung hồ ngôn loạn ngữ một hồi rồi mới lộn xuống , mọi người chú ý thấy hắn quần áo rách rưới , tóc tai bù xù , hai mát lạc thần , cả người dường như chỉ có mỗi đoản khố là còn nguyên vẹn . Thân hình hắn rất cao lớn , vóc người không thua kém gì ‘ Trung châu ngũ hổ ‘ , tuy nhiên khuôn mặt hắn nhìn già dặn hơn , bộ dạng giống như hung thần ác sát .
Đao thần nhớ mang máng là đã từng gặp qua người này , nhưng nghĩ mãi mà vẫn không ra là ai . Ma môn mấy người thấy người này đều ngẩn ra , tuấn mã dưới chân dường như cũng bị sát khí từ người hắn tỏa ra làm cho hoảng sợ , hí lên từng tiếng sợ hãi .
Một cơn gió thổi qua làm tóc của nhân vật mới xuất hiện tung bay , làm lộ ra một dấu xăm màu xanh ở giữa trán .
Đao thần thấy vậy dường như nhớ ra người này là ai , sắc mặt đại biến , lớn tiếng kêu : “ Thì ra hắn không chết ! Lão phu đã nhớ ra người này là ai rồi , hắn năm mươi năm trước nghe đồn đã bị Độc Cô Động Thiên giết chết , Thiên bảng ‘ Thần Nguyệt giáo chủ ‘ Tư Đồ Cuồng ! “.
Last edited by hoangcongthanh; 07-10-2008 at 12:04 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ngocnd321