Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 67: Bạch tổng
Nguồn: MT
Đứng trước gương đồng cổ xa hoa, Bạch Văn Thanh vuốt vuốt cà- vạt màu hồng trước ngực giá trị hơn hai vạn tệ, trên mặt lộ ra một tia cười đắc ý, quả nhiên hàng giá cao chính là thứ tốt, cùng hai người con gái ở trên giường lăn lộn nửa ngày, không thấy một nếp nhăn, thời khắc mấu chốt còn có thể dùng để buộc tay, tuyệt đối là lữ hành tại gia, đồ vật cần chuẩn bị khi trên giường vận động phức tạp.
Hắn quay người lại, vươn tay vỗ vào mông tuyết trắng của 2 người con gái nằm ở trên giường của hắn vài cái, sau đó đánh tiếng cười vang, vừa lòng mà cười nói:
- Ta phải đi rồi, chờ hôm nay ký xong hợp đồng, trở về thưởng cho mỗi em một chiếc xe.
- A, cám ơn Bạch tổng!
Hai nữ nhân nhất thời vui mừng lộ rõ trên nét mặt, trong đó một người làm bộ mặt khiếp sợ, nũng nịu hỏi:
- Bạch tổng, hôm nay ký hợp đồng gì vậy ạ, có thể làm cho anh cao hứng như thế, không bằng nói ra để hai tỷ muội chúng em đồng thời cao hứng với!
Nghe vậy, Bạch Văn Thanh dựng thẳng lên một đầu ngón tay, dán chặt miệng ả, đắc ý cười nói:
- No,No, bảo bối, đó là một bí mật, trở về sẽ nói cho các em biết.
Gần đây, hắn có thể dùng từ xuôi gió xuôi nước để hình dung cũng không đủ. Đầu tiên là được xếp hạng 10 doanh nghiệp quốc nội. Hằng Cổ Quỹ đầu tư vào Bạch thị dược nghiệp của hắn hai mươi phần trăm cổ phần công ty, cung cấp trợ giúp tài chính tất yếu để hắn tiến thêm một bước mở rộng thị trường, ngay sau đó còn có một tin tức làm người ta phấn chấn truyền đến.
Bạch thị dược nghiệp và tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ gần đây đã nóng đến bỏng tay, bắt tay hợp tác hiệp nghị, Bạch thị dược nghiệp được làm đại lý toàn quyền tiêu thụ sản phẩm Nam Tinh Đảo số 1 do công trình Long Duệ sản xuất trên thị trường, tuy rằng chỉ là ở Hoa Nam, nhưng chỉ điểm ấy, liền đủ để cho Bạch thị dược nghiệp một bước lên trời, gà đồi biến thành phượng hoàng.
Không từ mà biệt, chỉ cần hiệp nghị một thời gian trước cắm cọc tiêu có hiệu lức, trải qua truyền thông tuyên truyền, cổ phiếu Bạch thị dược nghiệp sẽ tăng như diều gặp gió, hơn nữa Hằng Cổ Quỹ đầu tư, cho tới nay, giá trị đã gấp mấy lần, hiện tại tập đoàn Bạch thị có thể nói trở thành một cổ phiếu đứng đầu tại thị trường chứng khoán.
Cho nên nói, dùng gió xuân để hình dung về hắn, hoàn toàn là không đủ.
Nhưng đương nhiên, cũng không phải một chút khúc chiết đều không có, tỷ như đứa con trai không nên thân của mình, gần đây cả ngày thiêm phiền toái cho mình, mấy ngày hôm trước, còn suýt nữa chọc vào đại họa ngập trời.
Một người cảnh sát bắt cóc thành viên chính yếu của tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ lại khai nhận Bạch Lượng Phong làm chủ phía sau màn vụ bắt cóc. May mắn mình nhiều mặt chuẩn bị, cầu cạnh này nọ, mất vài trăm vạn mới làm cho sự tình bãi bình, vốn đang muốn mang hắn đi trải nghiệm, hiện tại ngẫm lại, trước hết để cho hắn tránh né một chút đã.
Nhưng coi như là nhân họa đắc phúc, hiện tại cuối cùng đã đến lúc chính thức ký hợp đồng, công trình Long Duệ hiện nay mà nói đã có được tổ chức UICC tán thành, thay lời khác nói, thứ này thật đúng là vô giá.
Cho nên chỉ cần chính thức ký hợp đồng, các báo chí tuyên truyền, cổ phiếu của Bạch thị dược nghiệp trên thị trường không mỗi ngày một đi lên đó mới là việc lạ.
Hoa Hạ năm trăm doanh nghiệp cường thịnh, à, không, xí nghiệp năm trăm cường thịnh nhất thế giới hoàn toàn đã trong tầm với của hắn.
Đi ra khỏi biệt thự, ngoài cửa một chiếc xe đã chờ hắn, hắn nghiêng bả vai, sờ sờ cái bụng mập mạp, có chút thở hổn hển mà tiến vào chỗ cho ông chủ, khí phách hăng hái mà phất phất tay:
- Xuất phát!
Để biểu thị long trọng, nghi thức ký hợp đồng được đặt ở lễ đường phủ thị chính, chủ trì nghi thức ký hợp đồng chính là phó tỉnh trưởng kiêm bí thư thị ủy Thành phố Mai Ninh, Triệu Khánh, chỉ dựa vào điểm ấy, đã biết cái nghi thức ký hợp đồng này có bao nhiêu trọng yếu .
Nhìn nhìn lại những xí nghiệp tham dự ký hợp đồng, ngoài tập đoàn Bạch thị dược nghiệp của hắn, còn có Hoa Bắc đại khu chính là xí nghiệp nổi danh cả nước về chế dược, Hoa Tây đại khu thì là tập đoàn nhãn hiệu lâu đời quốc gia, Hoa Đông đại khu là tập đoàn điền sản dược nghiệp lớn nhất cả nước, ba công ty đều là những xí nghiệp lớn top 100 cả nước, có thể cùng bọn họ làm bạn, đồng thời tham dự lễ ký hợp đồng chính thức, Bạch Lượng Phong có một cảm giác dữ hữu vinh yên ( vô cùng quang vinh ), trên đường đi tới, tựa hồ thắt lưng cũng cứng lên.
Đương nhiên, ngoài đó ra, các bệnh viện lớn trị liệu u nổi danh cả nước cũng có không ít y bác sỹ tiến đến tham dự lễ ký hợp đồng , nhưng bọn họ không phải làm thương nhân, mà là người sử dụng sản phẩm khi hợp đồng có hiệu lực.
Điều này đối với bệnh viện bọn họ mà nói, là một cơ hội tốt tăng lên sự nổi tiếng.
Bạch Văn Thanh khí phách hăng hái mà hàn huyên cùng từng người hắn nhận biết được, tại nơi này, là cơ hội kết giao bằng hữu, mở rộng kinh doanh tuyệt hảo, là một thương nhân thành công, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Chín giờ đúng, khoảng cách đến thời điểm làm lễ ký hợp đồng chính thức còn có nửa giờ, một cô gái dáng người nóng bỏng bắt đầu phát thẻ chỗ ngồi cho mỗi một khách quý, cũng thông báo cho bọn họ vào chỗ.
Bạch Văn Thanh lần thứ hai vuốt vuốt cà- vạt hồng trước ngực, mang theo một tia khẩn trương hưng phấn, chuẩn bị đi lên thảm trải ra màu đỏ đi đến bục chủ tịch, là xí nghiệp ký hợp đồng, hắn vốn có tư cách này .
Cô gái xinh đẹp kia còn chưa tới, trước mắt vừa vặn đi tới một người mà hắn quen thuộc, hoặc là nói, là một người hắn cực độ căm ghét, tổng giám đốc tập đoàn Tinh Vân dược nghiệp - Phùng Thiên Lân, người này lại là bạn học đại học với hắn, hai người có thể nói là tranh đấu cả đời.
Hai người cùng yêu một nữ nhân, cuối cùng Phùng Thiên Lân ôm được mỹ nhân về, sau khi tốt nghiệp một người về xí nghiệp của gia tộc, một người tiến vào xí nghiệp quốc doanh là Tinh Vân dược nghiệp. Hai người lại tranh đấu sống chết trong giới dược nghiệp. Cuối cùng Bạch thị dược nghiệp cao hơn, thành công chuyển hình thành xí nghiệp quốc doanh. Mà Tinh Vân dược nghiệp thì bị chèn ép đến gần như hấp hối.
Hiện tại Tinh Vân đã là mặt trời lặn đằng tây, ngày càng lụn bại, ngay cả thị trường chứng khoán đều bị ST. Hằng Cổ Quỹ đầu tư Bạch thị dược nghiệp gần đây vừa mới nói cho hắn biết, chuẩn bị thông qua tập đoàn Bạch thị muốn thu mua Tinh Vân, nhưng mấy ngày hôm trước lại bị Phùng Thiên Lân không chút khách khí cự tuyệt.
Đương nhiên, Bạch Văn Thanh cũng không tức giận, với hắn mà nói, bị cự tuyệt rất hay. Lấy thực lực Bạch thị bây giờ, hơn nữa có Hằng Cổ Quỹ đầu tư, hoàn toàn có thực lực hoàn thành vụ thu mua ác ý hạng nhất, thâu tóm Tinh Vân.
Giờ phút này Tinh Vân phải là trong tình cảnh bi thảm mới đúng, Bạch Văn Thanh cũng không nghĩ tới, tại trường hợp này cư nhiên còn có thể gặp lại Phùng Thiên Lân, hơn nữa trên mặt ông ta tựa hồ cũng không có vẻ như người suy sút thất bại, chẳng lẽ là hắn vận khí tốt sao?
Đại hội còn chưa bắt đầu, Bạch Văn Thanh mỉm cười, lần thứ ba chỉnh lý một chút cà- vạt hồng, mang theo kiêu ngạo của người chiến thắng đi đến trước mặt Phùng Thiên Lân, làm bộ như vô tình gặp, đột nhiên mở miệng nói:
- Ồ, đây không phải là Phùng tổng sao? Sao hôm nay lại tới đây, cũng là ký hợp đồng cùng với y học viện Mai Đại sao?
Bên cạnh Phùng Thiên Lân còn có một người thanh niên đẹp trai, cao cao tuổi trẻ cùng với mỹ nữ cao gầy đeo kính râm che đến không nhận ra, giống như một đặc vụ, nhưng dáng người cực kỳ nóng bỏng, đây chẳng lẽ là con gái của hắn sao?
Phùng Thiên Lân nhìn thấy Bạch Văn Thanh đến, trên mặt cũng có chút kinh ngạc, nhưng hắn cũng không có trả lời ngay Bạch Văn Thanh, mà là quay đầu nói chuyện với hai người thanh niên tuổi trẻ kia, nói:
- Tiểu thư, Trương công, vị này chính là Bạch Văn Thanh, Bạch tổng, chủ tịch tập đoàn Bạch thị dược nghiệp.
Người đàn ông trẻ tuổi nghe vậy, ngẩng đầu nhìn qua Bạch Văn Thanh một cái, mỉm cười. Nụ cười này, Bạch Văn Thanh nhìn mà cực kỳ không được tự nhiên, ít nhất hắn cảm thấy, cái cười như vậy, thấy thế nào có chút giống cười nhạo.
Hơn nữa, người thanh niên này cảm giác giống như có chút quen thuộc, tựa hồ đã gặp nhau ở nơi nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 68: Thế lực thật lớn
Nguồn: MT
- Phùng tổng, nghe nói gần đây có tập đoàn tài chính coi trọng xí nghiệp rách nát của các ông, hay là gà biến thành phượng hoàng nhỉ? Cho nên lúc này ngữ khí cũng đi mạnh lên?
Bạch Văn Thanh nhìn thấy Phùng Thiên Lân không phản ứng với hắn, trong lòng dâng lên cơn giận.
- Ha ha, Bạch tổng nói chỗ nào vậy, hôm nay chỉ là đến vô giúp vui, đúng rồi, không biết Bạch tổng tới nơi này để làm chi nhỉ?
- Ông đoán đi!
Bạch Văn Thanh mang trên mặt một tia tươi cười, hắn hiện tại, hoàn toàn có thể tư thái coi thường Phùng Thiên Lân và Tinh Vân, ký hợp đồng hoàn tất, lập tức có thể bắt đầu chấp hành vụ thu mua, đến lúc đó liền không đơn giản là coi khinh, trực tiếp để cho người này cút đi.
Phùng Thiên Lân nhíu mày nói rằng:
- Hay là cũng là đến vô giúp vui ?
- Ngại quá, Bạch Văn Thanh tôi cũng không giống ông, không có việc gì lại chạy chung quanh vô giúp vui, cầu ông lạy bà, khẩn cầu người khác thưởng cho một miếng cơm ăn, tôi có thể thành thật nói cho ông biết, Bạch mỗ lần này tới chỗ này. . . Ha ha, ông đợi ở dưới đài là có thể xem được, không cần tôi nhiều lời, a, ha ha, ông đi đi . . . Không ngại thì ông cứ tiếp tục đi …
Mới vừa định rời khỏi, một tiểu thư xinh đẹp lễ nghi chạy chạy lại đây, trong tay còn bưng một phong thư ánh vàng, ánh mắt đặt ở trên người ba người bọn họ.
Đến đây!
Bạch Văn Thanh đắc ý cười với Phùng Thiên Lân, chỉnh lý một chút cổ áo âu phục, thân mình khẽ nghiêng, nói rằng:
- Ngại quá, Bạch mỗ đi trước một chuyến.
Tiểu thư xinh đẹp đến gần , chỉ nhìn lướt qua Bạch Văn Thanh, cung kính mà bái với Phùng Thiên Lân, dùng thanh âm dịu dàng mềm mại đáng yêu đến cực hạn mà mở miệng hỏi:
- A, thật xin lỗi, quấy rầy một chút, ngài là Phùng tổng phải không ạ?
Bạch Văn Thanh ngẩn người, hắn xác định chính mình hẳn là không có nghe lầm, tiểu thư kia nói Phùng tổng, mà không phải Bạch tổng.
Phùng Thiên Lân gật gật đầu:
- Vâng, là tôi …
- Phùng tổng, đây là chỗ ngồi cho ngài, ở bên cạnh Triệu bí thư, ngài cất kỹ, nghi thức ký hợp đồng sẽ bắt đầu, làm phiền ngài dời bước.
Con gái xinh đẹp đem tấm thiếp cung kính mà đưa cho Phùng Thiên Lân, lại vội đi ở phía trước hắn, nói.
Bạch Văn Thanh nháy mắt hóa đá , ngồi bên cạnh Triệu bí thư, đây là đãi ngộ như thế nàoa, hắn mắt mở trừng trừng nhìn Phùng Thiên Lân hưởng thụ đãi ngộ cho khách quý , bước lên thảm đỏ, đi hướng đài chủ tịch, an vị.
- Xảy ra chuyện gì?
Hắn giật giật cổ áo sơmi, như thế nào mà hắn cảm thấy áo sơmi này quá chặt như vậy chứ, không phải là hàng giả chứ!
- Làm quen một chút!
Lúc này người đàn ông tuổi trẻ bên cạnh Phùng Thiên Lân kia vẻ mặt mỉm cười mà đi tới, đi đến bên cạnh Bạch Văn Thanh, đồng thời nhìn phía đài chủ tịch phía trước.
- Tôi là Trương Dương.
Bạch Văn Thanh còn đang ở trạng thái hóa đá trung, nhưng vẫn theo bản năng mà nghiêng đầu liếc về phía đối phương, có chút phục hồi lại tinh thần :
- Cậu …cậu . . . cậu nói cậu tên là Trương Dương?
Trương Dương nhún vai, gật đầu nói:
- Vâng, bạn học của Bạch Lượng Phong …
Nghe vậy, Bạch Văn Thanh hoảng sợ, giống bị điện chập, thân mình hơi hơi co rụt lại, vội vàng rời đi cách Trương Dương vài bước, hắn mơ hồ nghe con trai hắn nói qua, cái tên Trương Dương này, đánh người tuyệt đối là dân chuyên nghiệp. Nhưng trên mặt hắn vẫn cứ duy trì một dáng dấp thân là thương nhân thành công nên có, thản nhiên hỏi han:
- Cậu muốn làm gì?
Trương Dương mỉm cười, lắc lắc đầu đáp:
- Không muốn làm gì, Bạch tổng, ngài lại đây làm gì vậy?
- Mắc mớ gì tới cậu ...
Bạch Văn Thanh có chút lo lắng mà nhìn chằm chằm bục chủ tịch, mặt trên vị trí tựa hồ đã ngồi đầy người, nhưng lúc này lại không có một tiểu thư xinh đẹp nào đến mời hắn, thậm chí con mắt nhìn hắn một chút đều không có.
Hắn cúi đầu nhìn đồng hồ tay một chút, đã chín giờ hai mươi lăm rồi, qua năm phút đồng hồ nữa, nghi thức ký hợp đồng sẽ chính thức bắt đầu, mồ hôi lạnh nhất thời từ trên trán hắn xông ra.
Không phải là ban tổ chức nhất thời sơ sẩy quên hắn chứ, hắn không thèm nhìn Trương Dương, chạy vài bước về phía hậu trường, tìm người tổ chức đại hội, Vương thị ủy, phó bí thư, vội vàng hỏi han:
- Vương bí thư, tại sao không có tên của tôi?
Vương bí thư nhìn hắn một cái, vươn tay gãi gãi đầu, rồi sau đó lại đột nhiên vỗ, nói rằng:
- Ai nha, tôi quên.
- Không có việc gì, không có việc gì, quên cũng có thể bổ sung mà, tôi không ngại.
Bạch Văn Thanh vừa nghe, không khỏi thở phào một hơi, hóa ra là quên, làm hại người ta thiếu chút nữa dọa chảy nước tiểu .
- Không phải, ý tôi là nói, tôi quên cho người thông báo với ông, là như vậy, đại biểu Mai Đại tối hôm qua cho chúng tôi biết, hủy bỏ hợp đồng các ông ký cùng bọn họ, à, vị trí hiện tại của các ông đã cho Tinh Vân dược nghiệp thay thế , nhưng tôi xem đầu óc tôi này, quên nói cho ông một tiếng, ôi, thực thực xin lỗi.
- Cái . . . Cái gì? Hủy bỏ hợp đồng?
Bạch Văn Thanh đặt mông ngã trên mặt đất, mới vừa nhớ ra cái gì nháy mắt đứng lên,
- Chuyện này. . . hợp đồng còn có thể hủy bỏ sao? Tôi đã đặt ba nghìn vạn rồi mà!
- À, là như thế này, hợp đồng mà bọn họ cùng các ông ký chẳng qua là cái hợp đồng lâm thời, không có hiệu lực pháp luật, ba nghìn vạn, bọn họ đã chuyển giao chính phủ thành phố, chúng tôi sẽ trả lại cho ông sớm!
- Chuyện này. . . Điều đó không có khả năng, Bạch thị chúng tôi và Mai Đại quan hệ luôn luôn tốt đẹp, bọn họ không thể làm như vậy .
Vương bí thư nhún vai, nói rằng:
- Chuyện này. . . Tôi đây cũng không biết, không phải ông quan hệ cùng bọn họ tốt lắm sao, có thể gọi điện thoại hỏi một chút xem, thực xin lỗi, tôi rất bận, tôi đi trước một bước .
Vương phó bí thư bỏ qua Bạch Văn Thanh, nhanh như chớp … chạy.
Lưu lại Bạch Văn Thanh trợn mắt há hốc mồm mà ngồi dưới đất, một lúc lâu, hắn tựa hồ nghĩ tới điều gì, vội vội vàng vàng lấy điện thoại di động ra, điên cuồng gọi điện thoại cho phó viện trưởng Trần Văn Đào.
Kết quả đối phương tắt điện thoại.
- Không đúng, còn có Phó thị trưởng Mã . . . Còn có phó hiệu trưởng Hoàng. . .
Bạch Văn Thanh luống cuống tay chân mà cuồng tìm điện thoại người quen chung quanh, cái hợp đồng này hắn tuyệt đối không thể bỏ qua, đây chính là cơ hội cho Bạch thị dược nghiệp của hắn từ một xí nghiệp nhỏ trở thành cấp quốc gia, thậm chí xí nghiệp cấp thế giới, cơ hội bị mất liền không còn sau đó nữa, chớ nói chi là, hắn đã vì cái hợp đồng này đầu tư phí dụng trước vào quảng cáo.
Hắn đánh mấy chục cú điện thoại, cuối cùng chỉ có Hoàng phó hiệu trưởng trường Mai Đại miễn cưỡng tiếp điện thoại của hắn.
- Lão Bạch à, việc này không dễ làm , ngày hôm qua ban ngày còn không có gì, nhưng đêm qua không biết làm sao, tổ nghiên cứu khoa học Long Duệ gửi cho chúng tôi một phong tối hậu thư, kiên quyết yêu cầu giải trừ hợp đồng lâm thời cùng tập đoàn các ông, hơn nữa hiệu trưởng cũng nghe theo bọn họ , ông bảo tôi làm như thế nào?
- Tôi nói này, có phải ông đắc tội người nào không nên đắc tội hay không hả?
- Cứ như vậy , tôi cũng lực bất tòng tâm, không có việc gì thì đừng gọi điện thoại cho tôi, tôi cúp!
- Mẹ kiếp, bình thường nhận quà cáp thì như thế nào, hiện tại có việc lại bảo ta đừng gọi điện thoại?
Bạch Văn Thanh phì cuồn cuộn thân mình than thở, lần thứ hai ngồi xuống dưới đất.
- Đã xảy ra chuyện gì? Tôi phải tội ai ?
- Không đúng, nhất định là cái tên Trương Dương kia, đúng, chính là nó, vừa rồi Phùng Thiên Lân đi cùng hắn rồi ngồi một chỗ , nhất định là nó giở trò quỷ.
Bạch Văn Thanh lăn lông lốc xoay người đi lên, một đôi mắt nhỏ cơ hồ nhìn không thấy đường lộ ra hung quang.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 69: Ma
Nguồn: MT
Giờ phút này, bị người ta chửi rủa, Trương Dương đang nói chuyện phiếm với Kiều đại mỹ nữ rất hân hoan, bị Bạch Lượng Phong làm khó dễ lâu như vậy, cơn tức trong lòng rốt cục trút xuống. Lúc này Trương Dương thoải mái hơn nhiều.
Tối hôm qua hắn cùng giáo sư Thượng Quan Hoành còn có giáo sư Đinh Bằng Sơn mấy người nói chuyện này, ba người bọn họ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp nói:
- Nếu khó chịu với bọn họ, đương nhiên chỉ có đá văng ra thôi, chẳng lẽ còn cứ chịu ghê tởm …
Hắn lập tức để Ngô Hạo, hành văn tương đối tốt, thảo một bản kiến nghị, sau đó đưa cho lãnh đạo học viện còn cả hiệu trưởng trường Mai Đại. Hiệu trưởng Mai Đại vừa thấy ba vị viện sĩ trong trường hưởng thụ đãi ngộ cao nhất đều đưa ra ý kiến này, ngay cả nhìn cũng chưa nhìn, trực tiếp gọi điện thoại cho lãnh đạo học viện đáp ứng yêu cầu.
- Xảy ra chuyện gì, các ông cùng xí nghiệp ký hợp đồng cũng không thương lượng cùng các viện sĩ một chút sao? Có phải cần người ta làm gì hay không? Lập tức giải trừ cho tôi.
Sau đó liền dẫn đến bi kịch của Bạch Văn Thanh .
Nhưng để Trương Dương càng thích thú hơn chính là, lúc này hệ thống cư nhiên lại phát ra một thanh âm đã lâu không nghe thấy:
- Thành công làm thất bại âm mưu của xí nghiệp Bạch thị, thưởng cho 10 điểm hệ thống tích phân, hiện tại tổng tích phân của bạn là mười bốn điểm, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn. . .
Từ khi hao phí năm mươi tích phân có được gien ức chế tế bào siêu cấp kháng ung thư, nguyên bản Trương Dương có năm mươi bốn phân điểm lập tức biến thành bốn điểm, biến trở về thanh niên bình thường, muốn xin một nhiệm vụ M bình thường với ba mươi điểm thoạt nhìn là xa xa vô kỳ, nhưng hôm nay nhờ đấu với Bạch thị một phen, cư nhiên còn đạt được mười điểm, đây thật đúng là trên trời rơi xuống bánh nhân thịt.
Không biết nếu phá đổ Bạch thị dược nghiệp, có thể có nhiều điểm hơn hay không? Thật đúng là đáng chờ mong.
- Lại trộm cười cái gì?
Kiều mỹ nữ nhìn thấy trên mặt Trương Dương tươi cười đáng khinh, tức giận mà đưa tay ra, cấu hắn một cái, nàng cúi đầu nhìn nhìn bộ ngực của mình, hôm nay ăn mặc coi như bình thường mà, áo khoác vàng nhạt, váy dài tím, cổ áo cố ý buộc lại dải khăn lụa phòng ngừa ác lang rình coi, trừ phi gia súc này cúi lại đây ngắm bên trong, nếu không tuyệt đối là an toàn .
- Đâu có!
Trương Dương vội vàng che miệng cười thầm, nhìn nhìn xa xa lão già mập mạp họ Bạch như cha mẹ chết nhìn chằm chằm trên đài đang hừng hực khí thế cử hành nghi thức ký hợp đồng, đôi mắt hơi hơi co rụt lại.
- Em suy nghĩ, có nên trở về phòng thí nghiệm hay không.
- Giả bộ tích cực đi, hôm nay phòng thí nghiệm chỉ có Điền sư tỷ, nhưng đối với cậu mà nói ngược lại là cơ hội tốt, tôi thấy Điền sư tỷ đối với cậu sớm đã thèm nhỏ dãi ba mét, mà cậu cũng là dục hỏa khó kiềm, hiện tại đi vừa lúc củi khô lửa bốc. . .
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn nàng, Kiều mỹ nữ hạ kính râm xuống một chút, hỏi:
- Tôi nói không đúng?
- Đi hay không đi?
- Đi, đương nhiên đi!
Đại hội còn đang kia hừng hực khí thế khai triển, Trương Dương và Kiều Hi Nhi hai người lại nhớ tới phòng thí nghiệm, cũng không phải Trương Dương tích cực, mà là hắn thật sự không quen môi trường này, hơn nữa hắn cũng không thích kéo dài thời gian. Cái thuốc thử kia một ngày chưa làm ra, trong lòng hắn liền không nỡ, bên này ký hợp đồng cái gì đó cũng đã bắt đầu làm, vạn nhất chính mình làm cái thuốc thử kia không được, đây chẳng phải là làm cho thiên hạ chê cười sao.
Nhưng khi hai người trở lại phòng thí nghiệm, lại phát hiện Điền mỹ nữ không ở đó, phòng thí nghiệm to như vậy trống rỗng , giống nhà xác, khiến người nhìn xem trong lòng hốt hoảng, hai người ở phòng thí nghiệm giằng co không đến nửa giờ, phát hiện tiến triển nuôi cấy tế bào vẫn cực kỳ thong thả, hơn nữa rất nhiều thao tác chỉ có hai người còn không được, Kiều Hi Nhi liền mở miệng .
- Theo như cậu nói đi, hôm nay các vị giáo sư đều đi tham gia nghi thức ký hợp đồng, tối thiểu cũng phải tới buổi chiều mới lại đây, chạy lấy người, đến nhà cậu nghỉ ngơi đi.
Nàng cởi áo dài trắng, xem bộ dáng là chuẩn bị bôi dầu vào lòng bàn chân! ( chạy!)
Trương Dương nghĩ nghĩ, nàng đã đi rồi, chính mình đứng ở nơi này có tác dụng mốc gì, chẳng bằng đi sửa sang một chút biệt thự mới là chính đạo.
Nhưng mới đi tới cửa, Kiều mỹ nữ liền nhận được điện thoại, nàng xem số người gọi, trực tiếp lén lút trốn sang một bên nghe đi, nhận xong điện thoại, sắc mặt nàng rõ ràng có chút khó coi, thản nhiên mà nói rằng:
- Chị có chút việc tư cần làm, không đi cùng cậu, tôi thấy cậu hiện tại cứ ở phòng thí nghiệm trong chốc lát, giáo sư bọn họ lập tức quay lại.
Sau đó không đợi Trương Dương đồng ý, nàng trực tiếp liền đem vứt Trương Dương một mình tại phòng thí nghiệm, chạy.
- Này này, chị cho em đi nhờ về trụ sở chính của trường đi, này …!
Trương Dương nhìn nàng vô cùng lo lắng mà rời đi, bỏ mặc mình, trong lòng cực độ khó chịu.
- Tối nay lại đến đón cậu!
Trương Dương không thể nói gì, chỉ có thể đi trở về phòng thí nghiệm, nhưng khi đi ngang qua toilet phòng thí nghiệm, lại đột nhiên nghe được một tiếng xả nước quỷ dị.
- Vừa rồi rõ ràng không có người mà.
Vốn là Trương Dương cũng không có cảm thấy cái gì, nhưng đột nhiên nghĩ đến, lúc mình và Kiều Hi Nhi tiến vào, rõ ràng không có người, sao lúc này lại có người.
Toilet này nằm cạnh phòng thí nghiệm , mà Trương Dương và Kiều Hi Nhi hai người ở bên trong ít nhất cũng nửa giờ , rõ ràng không thấy có người, chẳng lẽ Điền mỹ nữ đi vệ sinh hơn nửa canh giờ, thật biết ngồi !
Hắn mang theo một tia tò mò đi đến bên toilet nơi đó, cũng muốn thuận tiện nhìn trộm, lại phát giác nữ sinh bên kia im ắng , một chút động tĩnh đều không có.
- Điền sư tỷ?
Trương Dương theo bản năng mà hô một tiếng.
Kết quả không có được bất cứ đáp lại nào, hỏi lời này như đá chìm đáy biển.
Nằm mơ chăng, không thể nào, ban ngày chẳng lẽ có ma? Da đầu Trương Dương run lên sợ hãi, phòng thí nghiệm chết tiệt này kiến trúc y như cái nhà xác, tường trắng bệch sàn trắng bệch , nhìn như thế nào cũng không thích hợp!
A di đà phật. Lão tử là một nam nhân, còn là một thanh niên có được thuật đánh nhau cao cấp, còn sợ tiểu quỷ nào.
Trương Dương trấn định tâm lý, quyết đoán đi vào WC nữ sinh, đầu vừa mới nhó vào, hắn lập tức sợ hãi nhảy lên, bật người rụt trở về.
- Ôi trời . . . Ma!
Trương Dương ló đầu ngó, liền nhìn thấy trong WC một người đang ngồi xổm, chắn cửa mở ra, một người con gái tóc tai bù xù quần áo trắng giống một con thú bông, ngồi ở bồn cầu, váy vuốt cao đến bên hông, lộ ra hai đùi trắng như tuyết, đầu hướng phía cửa, hai ánh mắt xanh mượt nhìn thẳng hắn.
Ôi trời, tuy rằng Trương Dương rất lớn gan, cũng biết dưới ánh mặt trời ban ngày, không thể giở trò quỷ, nhưng thấy một màn như vậy, vẫn bị sợ tới mức tim đập thình thịch, chạy ra vòi nước rửa tay bên ngoài, dùng nước lạnh vỗ vỗ vào mặt, lúc này mới định thần lại.
- Dâm tặc, dám nhìn lén bổn cô nương đi tiểu!
Bên trong truyền tới một giọng nữ âm như chim hoàng oanh, ngay sau đó tiếng bước chân cọ cọ dép lê chà xát mặt đất truyền ra.
Sau đó một cái bánh ngô ló ra, Trương Dương vừa thấy …
Đây không phải là "Nữ quỷ" kia sao, lúc này xem như thấy rõ , hóa ra đôi mắt thật đúng là không phải màu xanh, chẳng qua vẽ viền mắt xanh mà thôi.
Đó là một cô nương, hơn nữa tuyệt đối là một tiểu cô nương, nhìn ra sẽ không vượt quá hai mươi tuổi, trừ kiểu tóc quái dị, mắt vẽ tương đối khác người ra, tuyệt đối cũng coi là mỹ nhân đệ nhất. Mặt trái xoan trắng nõn non mịn, cái mũi cao thanh tú, môi anh đào mỏng manh, nhất là đôi mắt, vốn cũng đủ lớn, hơn nữa hiệu quả của phấn son, mắt còn to hơn, thoạt nhìn còn giống gấu trúc.
- Anh là ai?
Mỹ nữ kia hai tay ôm ở ngực, váy nàng là cái loại váy công chúa bồng bềnh, lúc này thịt từ hai tiểu sườn núi cuồn cuộn mà chụm cùng một chỗ, lộ ra một đường cong thật sâu, nhìn rất là mê người.
- Tôi là ai? Tôi còn chưa hỏi cô là ai đâu?
Trương Dương cuối cùng trấn định lại được, cô bé xinh đẹp thanh xuân trước mắt này không phải nữ quỷ, mà là một người từ sao hoả tới.
Tiểu mỹ nữ nhìn thấy Trương Dương không trả lời nàng, còn hỏi lại nàng, mắt to nháy một cái, giống như một con mèo con tìm được con cá nhỏ, chắp hai tay, chậm rãi bước đi thong thả đến bên cạnh Trương Dương, giống như nhìn tinh tinh, vòng quanh Trương Dương một vòng. Trương Dương chú ý tới, trong tay nàng ra vẻ còn cầm đồ vật quái dị, cái gọi là quái dị, bởi vì đó chính là cái sextoy nữ dùng, hắn nhìn thấy vô số lần trong những clip của Lỗ Thần, tuyệt đối không có nhớ lầm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Last edited by V.E.A.R; 29-08-2013 at 02:37 PM.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 70: Thiên tài xinh đẹp
Nguồn: MT
- Chẳng lẽ này tiểu mỹ nữ này vừa rồi đang chơi đồ vật này? Còn ở cạnh phòng thí nghiệm?
Trương Dương hóa đá .
- Rất lớn mật, không trả lời câu hỏi của tôi, còn dám hỏi lại tôi, biết tôi là ai không?
Tiểu mỹ nữ xinh đẹp mắt to không kiêng nể gì mà quơ quơ đồ vật màu hồng hồng trong tay, rồi sau đó tựa hồ ý thức được có chút không đúng, vội lại thu lại:
- Tôi nói cho anh nghe trước, thứ này không phải của bổn cô nương .
Bình thường mỹ nữ có lớn gan đến mấy, cầm trong tay cái đồ vật này tối thiểu sẽ đỏ mặt lên, nhưng mỹ nữ mắt to này lại không có một chút ý tứ thẹn thùng, trực tiếp nhét vào trong túi.
- Vậy xin hỏi nữ hiệp, cô là ai ạ?
Trương Dương theo lời của nàng hỏi, ánh mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm cái vật kia không tha, mỹ nữ này thật sự là rất hung mãnh .
- Hừ, chút tiểu kỹ xảo ấy còn muốn lừa bịp bổn cô nương, ta cho ngươi biết chẳng phải là kẻ ngươi với được đâu.
Mỹ nữ mắt to trừng mát với Trương Dương, cái mũi nhíu nhíu, nói rằng:
- Cho ngươi ba giây đồng hồ suy nghĩ, tính danh, tuổi, giới tính, thân cao thể trọng, hết thảy báo cáo …
- Cô nói giỡn hả, đi tra hộ khẩu à?
Trương Dương hơi hơi dò xét phía dưới, đầy hứng thú mà nhìn người con gái xinh đẹp mắt to kia, muốn nhìn một chút nàng kế tiếp sẽ làm cái gì.
Mỹ nữ nhìn Trương Dương không phản ứng, bật người bắt đầu làm động tác Trương Dương không tưởng tượng được.
Nàng lắc cổ áo váy ra bên ngoài, vuốt một chút đến vai, lộ ra vai tuyết trắng cùng nửa bộ ngực, cô gái này quả là vô cùng hung hãn. . .
Sau đó còn chưa chấm dứt, nàng còn đặt bàn tay đến vạt váy áo, vuốt vuốt hướng lên trên, đồng thời dùng thanh âm cao mấy trăm đê-xi-ben, hô:
- Bớ người ta, cưỡng gian . . .
Hix! May mắn cho Trương Dương phản ứng đến mau, một cái vọt đi lên, vươn tay ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
- Trương Dương, 21 tuổi, 1.81 m, nam. . .
- Kha kha …
Tiểu mỹ nữ đắc ý liếc Trương Dương một cái, hạ váy xuống, xếp cổ áo trở về, nhéo nhéo cằm nói,
- Vậy là được rồi. . . anh mới vừa nói cái gì, anh là Trương Dương?
- Là. . . Trương Dương … Trương Dương ...
Bại dưới tay một tiểu mỹ nữ, Trương Dương một trận nổi giận, tức giận mà đáp.
- Ai nha, sư huynh.
Trương Dương còn không có kịp phản ứng, tiểu mỹ nữ đổi tính ngay, trực tiếp liền xông lên ôm lấy Trương Dương, hai khối thịt đẫy đà chạm đến khiến phía dưới Trương Dương thiếu chút nữa trực tiếp cứng lên.
- Đã tìm được tổ chức …
Khi đồ vật bên dưới của Trương Dương sắp nhếch lên cao, tiểu mỹ nữ rốt cục buông Trương Dương ra, mắt to chớp chớp nhìn chằm chằm Trương Dương giống như một pho tượng cổ, cuối cùng còn chậc lưỡi, khen ngợi nói:
- Không tồi, giống như tôi nghĩ, lại cao lại đẹp trai, có dáng vẻ thư sinh.
- Khụ. . . Khụ, Bát Giới, cô nói lời này có ý tứ gì?
Trương Dương phát mộng , trước sau biến hóa cũng quá lớn, người con gái xinh đẹp này từ chỗ nào tới vậy?
- Bát Giới?
Tiểu mỹ nữ cau cái mũi.
Trương Dương gật gật đầu, nói:
- Cô cũng gọi ta là sư huynh, tôi còn không gọi cô là Bát Giới được à?
- Khi dễ người ta, em cho anh biết tay, em không phải Bát Giới, em tên June, à không, em là Lưu Tử Tuyền, là Tiểu sư muội của anh!
Mỹ nữ mắt to nhăn cái mũi thì thầm nói:
- Đinh giáo sư không nói cho anh biết sao?
- Lưu Tử Tuyền ?
Trương Dương theo bản năng mà lui về phía sau hai bước, trong đầu mơ hồ nhớ đến Điền Điềm đã từng nói qua, trong phòng thí nghiệm này có Tiểu ma nữ ngày đầu tiên dám không đến làm, họ Lưu, không phải là nàng chứ?
- Ừ, Lưu Tử Tuyền … Lưu Tử Tuyền …
Mỹ nữ mắt to nháy mắt to, thực khẳng định mà đáp.
- Cô nói cô là sư muội của tôi? Cũng là thành viên phòng thí nghiệm này?
- Vâng …
Mỹ nữ mắt to gật gật đầu, rồi sau đó tựa hồ nghĩ đến cái gì, sờ soạng nửa ngày trong túi áo váy, rốt cục lấy ra một cái thẻ, hai tay đưa cho Trương Dương:
- Mời sư huynh nghiệm chứng.
Trương Dương nhìn nàng một cái, tiếp nhận rồi xem một chút, trên thẻ quả nhiên có ảnh chụp của nàng, tính danh còn có chức vụ, còn có cái ghi chú, viết là thạc sĩ phần tử tế bào học.
- Thạc sĩ?
Trương Dương sợ hãi nhảy lên, tiểu mỹ nữ như vậy cư nhiên cũng đã là thạc sĩ , so với Kiều Hi Nhi còn nghịch thiên hơn à? Mình thì sao , chính mình hiện tại ngay cả bằng đại học chính quy cũng chưa tốt nghiệp đâu.
- Sư huynh?
Mỹ nữ mắt to nghiêng đầu nhìn nhìn Trương Dương :
- Có vấn đề sao?
- Không. . .
Trương Dương đưa thẻ trả cho nàng, không khỏi nghiêm nghị khởi kính đối với tiểu muội này, thật cẩn thận hỏi han:
- Sao hôm nay chỉ một mình em ở đây? Điền sư tỷ đâu?
Hắn nhớ rõ hình như Kiều Hi Nhi nói qua, Diền Điềm hôm nay chịu trách nhiệm.
- À, Điền sư tỷ à, đến không bao lâu, nói là đau bụng kinh đi trở về.
Lưu Tử Tuyền vô tâm vô phế mà trực tiếp bán đứng riêng tư của Điền Điềm.
Trương Dương lau đem mồ hôi lạnh, quả nhiên là Tiểu ma nữ mà, ngàn vạn lần đừng để có cái nhược điểm gì ở trong tay nàng mới được.
Vậy ngươi vừa rồi như thế nào tránh ở WC lâu như vậy? Hay là. . .
Trương Dương vươn tay chỉ chỉ túi áo váy của nàng, lộ ra một cái ám hiệu dâm loạn.
- Anh nói cái này à?
Lưu Tử Tuyền Lưu trực tiếp móc ra từ trong túi, nhún vai nói rằng:
- Nhìn thì tò mò thuận tay mua một cái mà thôi, nhưng thứ này dùng như thế nào nhỉ? Em nghiên cứu nửa ngày mà không thể nào hiểu được, lần sau đến hỏi Diệp sư tỷ một chút mới được . . .
Trương Dương hết chỗ nói rồi, chẳng lẽ Diệp tiểu như thường xuyên dùng? Vội vàng khoát tay nói:
- Nếu em có muốn hỏi, cũng đừng nhắc đến tên của anh, không thì anh chết chắc rồi.
- Ha ha, em hiểu ...
Lưu Tử Tuyền lại cất vào trong túi, sau đó lộ ra một bộ mặt sùng bái, hai mắt hiện đầy ngôi sao mà nhìn chằm chằm vào Trương Dương, nói:
- Sư huynh, anh quá lợi hại , đạo sư của em là tiến sĩ Âu Văn Tư nghiên cứu hơn nửa đời người, một chút thành quả đều không có, kỹ thuật PCR siêu cấp lại được anh nghiên cứu ra , anh cùng Kiều sư tỷ và đạo sư là 3 người em sùng bái nhất trên thế giới này …
- Một người là người khởi xướng PCR, một người là người phát hiện, Kiều sư tỷ còn làm nó hoàn thiện , cuối cùng thành tế bào siêu cấp kháng u, hai người quá lợi hại .
- Em mới vừa nói cái gì? Kỹ thuật PCR là của đạo sư em khởi xướng ?
Trương Dương nhíu mày.
- Không phải em muốn nói cho anh biết, em là người tốt nghiệp đại học Hopkins chứ?
- Có vấn đề sao, sư muội của anh, em chính là tốt nghiệp đại học Hopkins, ngành sinh vật tế bào học.
- Em . . . em… không định nói với anh em luyện thành Đồng Tử Công, Thiên Sơn đồng nào đó chứ?
Trương Dương sợ hãi nhảy lên, đại học Hopkins ư? Ôi, nổi danh ngang hàng học viện Havert, hoặc là nói trường đại học còn nổi tiếng hơn về ngành sinh vật công trình quyền uy, trên thế giới tuyệt đối là số một, mỹ nữ mắt to này. . . Làm sao có thể?
- 19 tuổi, cám ơn, không cần hoài nghi thực lực sư muội của anh ...
Lưu Tử Tuyền vuốt vuốt cái đầu hoả tinh, nháy mắt to, nói.
- 19 tuổi tốt nghiệp thạc sĩ? Em . . .
Trương Dương hết chỗ nói rồi, chính mình cũng phán đoán tuổi của nàng như vậy, nhưng phán đoán đối với chỉ số thông minh của nàng tuyệt đối sai đến thái quá.
Lưu Tử Tuyền rũ xuống lông mi thật dài, trộm liếc Trương Dương một cái, mang theo một tia đắc ý nho nhỏ, nói:
- Hừ, sư muội của anh từ 5 tuổi bắt đầu đi đọc, 7 tuổi nhảy lớp hoàn thành việc học trung học cơ sở, mười một tuổi đến nước Mỹ học trung học phổ thông, 13 thi vào Hopkins. . . Không phải vậy, anh nghĩ em có tư cách vào đến cái phòng thí nghiệm công trình Long Duệ này không?
- Đúng vậy, sao em không lưu lại đó, chạy đến nơi đây làm cái gì?
- Đúng vậy, vì cái gì em lại tới nơi này nhỉ?
Cô gái thiên tài xinh đẹp cau cái mũi, nhìn nhìn trần nhà phòng thí nghiệm, lại nhìn chằm chằm Trương Dương, nói:
- Anh muốn biết không?
- Vô nghĩa, không muốn biết sao anh phải hỏi ?
- Tốt lắm, trước tiên anh giúp em một chút, em sẽ nói cho anh biết.
Trương Dương liếc nàng một cái, gật gật đầu:
- Ok, vậy em nói đi, giúp cái gì?
- Anh dạy em, thứ này dùng như thế nào?
Cô gái thiên tài xinh đẹp lấy ra vật hồng hồng trong túi, đưa tới trước mặt Trương Dương, hỏi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 71: Ma nữ say rượu (1)
Nguồn: MT
- Cái gì?
Trương Dương nhìn chằm chằm thứ màu phấn hồng, bóng loáng non mịn, hình bầu dục, trực tiếp há hốc mồm, ngươi thật lưu manh, thứ này trong tay ngươi, đã ở trong WC hơn nửa giờ, sau đó bây giờ còn cầm nó tới hỏi ta dùng như thế nào?
- Dùng như thế nào hả?
Cô gái xinh đẹp nắm phía cuối vật kia, tiến đến trước mặt Trương Dương, bộ dáng ngây thơ hỏi.
Cần phải thề, ánh mắt của nàng tuyệt đối là cái loại này hồn nhiên ngây thơ vô cùng, nhưng nếu nói nàng không hiểu cách sử dụng thứ này, đánh chết Trương Dương cũng không tin.
- Thật sự muốn tôi dạy cho cô?
Trương Dương cảm thấy Lưu thiên tài tuyệt đối đang đùa giỡn mình, một khi đã như vậy, đại ca cũng không phải ngồi không, đại ca chơi đùa cùng ngươi.
Thiên tài xinh đẹp gật đầu không ngừng:
- Ừ ! Ừ! Ừ!
- Tốt lắm, trước tiên chị vén váy lên.
Trương Dương nóng mặt, nha đầu này còn không coi ta là nam nhân.
- Vén váy làm gì?
- Làm gì, cởi quần lót ra, em không cởi quần lót ra anh làm sao dạy em được?
- Được rồi!
Lưu Tử Tuyền như là hạ quyết tâm rất lớn, duỗi ra tay, trực tiếp vén váy lên. . .
Ôi trời! Thật đúng là dám làm, Trương Dương vừa mới nhìn qua đã thấy một cái quần lót màu trắng, chợt nghe thấy cửa toilet truyền đến một tràng vỗ tay thưa thớt, Điền Điềm cùng Diệp tiểu thư, hai người mang theo vẻ mặt sùng bái, đi đến.
- Tiểu sư muội, lợi hại.
Hai người dựng thẳng lên một ngón tay cái hướng phía Lưu Tử Tuyền.
Đồng thời các nàng còn ý vị thâm trường mà nhìn Trương Dương một cái:
- Sư đệ, chúng ta nhìn lầm cậu.
Trương Dương ngây người nửa ngày, qua hồi lâu sau, mới biết được hết thảy đây là Lưu Tử Tuyền cùng hai người bọn họ đánh cuộc. Lưu Tử Tuyền nói có biện pháp trong vòng một ngày để Trương Dương quỳ gối dưới váy nàng.
Kiều Hi Nhi thì không có tham dự trong đó, nhưng nàng rời đi là một chuyện ngoài ý muốn, nếu không Trương Dương cũng sẽ không bị lừa.
Từ đó, hình tượng Trương Dương là cây cải củ đào hoa trong lòng mấy người xem như xác định, nhưng Trương Dương cũng không ngại, dù sao nếu đều đã như vậy, vừa vặn đối với các nàng muốn thế nào được cái đó, trong ngày thường cãi nhau ầm ĩ cùng mấy mỹ nữ, ngẫu nhiên còn có thể đụng chạm, thật đúng là một loại hưởng thụ.
Nhưng tuy rằng Lưu Tử Tuyền thích đùa giỡn người khác, nhưng ở phương diện sinh vật tế bào học nàng thật đúng là không phải người bình thường, nói nàng là thiên tài tuyệt đối không đủ, có nàng gia nhập liên minh, tiến độ thực nghiệm nhanh hơn rất nhiều.
Nàng vì cái gì mà trở lại Hoa Hạ, cái đáp án này Trương Dương không có được, nhưng cô bé nói bóng nói gió một chút, mơ mơ hồ hồ biết một ít tin tức, thân thế nha đầu kia cùng Kiều mỹ nữ không khác lắm, cũng đến từ kinh thành, cũng là đứa con một đại gia tộc, tuy rằng khả năng so với Kiều gia thoáng yếu hơn một ít, nhưng kém không có mấy, hơn nữa nàng cùng giáo sư Đinh Bằng Sơn tựa hồ còn có chút quan hệ thân thích, cho nên đây có lẽ là nguyên nhân thực sự nàng tới chỗ này.
Đến chạng vạng, Kiều Hi Nhi đã trở lại, nàng cùng Lưu Tử Tuyền tựa hồ đã sớm quen nhau, vừa thấy mặt Lưu Tử Tuyền liền trực tiếp nhảy lên trên cổ Kiều Hi Nhi. Gọi Kiều tỷ tỷ, Kiều tỷ tỷ … không dứt, còn thiếu nước không hôm nàng thôi.
Từ biểu hiện ngây thơ như vậy của nàng mà xem, Trương Dương cảm thấy nàng 19 tuổi đều không đến.
Lưu Tử Tuyền thân cao ước chừng 1.65 m, so với Kiều Hi Nhi thấp hơn gần 10 cm, nhưng nàng đi một đôi giày cao gót, ngược lại Kiều mỹ nữ đi giày vải bằng không cao hơn là mấy, hai đại mỹ nhân ở phòng thí nghiệm, hơn nữa Điền Điềm cùng Diệp tiểu như dáng người cũng đều khá chuẩn, cái phòng thí nghiệm này không thể nghi ngờ gia tăng không ít ánh sáng, so sánh với các phòng thí nghiệm nghiên cứu khoa học bên ngoài thực sự khác nhau nhiều lắm.
Trương Dương từng đi thăm nhiều phòng thí nghiệm trường học khác, bên trong cũng có không ít nữ thạc sĩ, nhưng đây quả thực chính là nơi đầu tiên hắn thấy.
Nhưng cũng có khuyết điểm, khi ba viện sĩ cùng với Ruihe và En Lide không tới phòng thí nghiệm, bốn nữ nhân bắt đầu nổi điên rồi, không có việc gì liền trêu chọc Trương Dương, luôn tuyên dương chuyện hắn cùng Lưu Tử Tuyền tại toilet khắp bốn phía.
Kỳ thật Ngô Hạo cũng rất đẹp trai, nhưng hắn thuần túy chính là điển hình của những người nghiên cứu khoa học, hơn nữa lão Ngô này đã cưới vợ, còn là một nữ thạc sĩ, điều này để bốn ma nữ mất đi dục vọng khiêu khích, tiện đà đem toàn bộ tinh lực phát tiết đến trên người Trương Dương.
Nhưng tục ngữ có nói đến, nam nữ phối hợp, làm việc không phiền lụy, đặc biệt nam đẹp trai cùng nữ xinh gái cùng làm việc, tiến độ thuốc thử tiến triển cực nhanh.
Không đến một tuần, tế bào đơn thể liền chính thức chế tạo thành công.
Cùng lúc đó, đồ đạc bên chỗ biệt thự cũng sắp xếp tương đối ổn thỏa, Kiều mỹ nữ chỉ cần mang theo Trương Dương đi văn phòng bất động sản công chứng, hắn sẽ chính thức vào ở.
Theo cách nói của Kiều Hi Nhi, nhà 1 ngày không có người ở, đều có thể mốc.
Chuyện biệt thự Trương Dương vẫn chưa nói cho Hứa Đan Lộ, nhưng không có ý gì khác, hắn chỉ muốn cho nha đầu kia một chút kinh hỉ.
Để ăn mừng tế bào nuôi cấy thành công, Thượng Quan giáo sư đồng ý vung tay, thông qua cho một khoản tiền "Năm nghìn tệ" chuẩn bị để 6 tên vất vả trong phòng thí nghiệm một buổi ăn mừng ở một khách sạn lân cận, đương nhiên, nghiêm cấm uống rượu.
Rượu quá ba tuần, năm lão nhân gia thực thức thời mà lui đi, còn lại sáu nam nữ trẻ tuổi, ngoài Kiều Hi Nhi phải lái xe ra, toàn bộ bắt đầu thả cửa.
Tuy rằng Ngô đại ca trong ngày thường đầu gỗ một chút, nhưng không chịu nổi bốn cái miệng mỹ nữ, không lâu sau đã bị chuốc đến cả người mềm nhũn, miệng bắt đầu nói mê sảng .
Trương Dương ở một bên thấy rõ ràng, bốn nha đầu này rõ ràng là hữu ý , cho nên hắn cũng không có ý định ngăn cản, tửu lượng của hắn tuy rằng không cao, nhưng để đấu với Ngô Hạo cùng mấy nha đầu điên loạn vẫn là dư dả .
Ngô đại ca ngà ngà, tay bắt đầu phe phẩy hướng trên người Diệp Tiểu Như :
- Tiểu... Tiểu Như à, lúc trước ... Lúc trước kỳ thật anh thích em, chẳng qua ... Chẳng qua bị chị dâu em cưỡng … hiếp, gạo nấu thành cơm, ôi, biết vậy chẳng làm, đều ... Đều nói ... Ta bị bẫy …
Nháy mắt, ánh mắt tất cả mọi người đồng loạt nhìn chăm chú hướng về phía Diệp Tiểu Như, Diệp Tiểu Như xấu hổ đến đỏ bừng mặt, liên tục xua tay:
- Không có, không thể nào, tôi cùng Ngô sư huynh không quen biết trước ...
- Cái gì. . . Cái gì không quen, em ... anh đã viết cho em một bức thư tình, em còn trả lời ... Tôi còn nhớ rõ ... Có hôm, buổi tối, cô ... em mặc …
Lúc này, nói còn chưa dứt lời, miệng liền bị Diệp Tiểu Như luống cuống tay chân mà vươn ra ngăn chặn.
Vừa nghe có bí mật, mấy người còn lại đâu chịu buông tha, bật người giơ chân giơ vuốt, kéo cánh tay kéo cẳng chân, ngạnh sinh sinh mà kéo tay Diệp Tiểu Như tay từ ngoài miệng Ngô Hạo ra.
Nhưng làm các nàng thất vọng chính là, Ngô Hạo này thật vô dụng, đã trực tiếp ngủ gục, nhưng lại giống như con heo, ngáy khò khò.
Hừ! Thực mất hứng! Vểnh tai muốn nghe trò hay vừa ra, Trương Dương không khỏi cũng thấy thất vọng.
Nhưng đối với ba ma nữ kia mà nói, như vậy đủ rồi, liền tóm lấy Diệp Tiểu Như, khiêng đến một bên ghế sa lông, triển khai nghiêm hình bức cung.
Tuy rằng Diệp Tiểu Như bịt miệng, nhưng không ngăn nổi mấy ma nữ mỗi người đều là người chỉ số thông minh cao, khi mấy người triển khai khổ hình thoát y cho Diệp Tiểu Như trước mặt Trương Dương, y phục trên người bị lột đến chỉ còn lại có Bra, nàng đầu hàng.
- Năm đó các cô không biết, chị tôi thi đậu thạc sĩ, ba mẹ tôi khóc lóc một hồi, nói vậy là xong rồi, đứa con này chắc sẽ thành bà cô thôi, sớm biết vậy đã không cho chị ấy đi học khoa học tự nhiên , học đến u mê, thạc sĩ có thể gả được đi hay không? Chị tôi hận, liền thề rằng trong vòng một năm, nhất định sẽ đi lấy chồng …
- Kết quả ấy à, trong vòng một năm, thân cận cùng chị ấy không dưới năm mươi lần, mãi đến khi người kia xuất hiện. .
Nàng vươn tay chỉ chỉ Ngô Hạo sớm bất tỉnh nhân sự, vẻ mặt tức giận, nói rằng,
- Các cô ngẫm lại xem, thằng nhãi này coi như là người điển trai, còn là tiến sĩ, tối trọng yếu hơn là, anh ta không có bạn gái, trong mắt đám nữ thạc sĩ như chúng ta, tuyệt đối là cực phẩm trong số đàn ông, lão nương đương nhiên không thể buông tha . . . Chỉ tiếc…
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R