NghÄ©a tình trá»n vẹn Siêu nhân báo thù
Nghiêm Tiếu Thiên đỠcả mặt, ngoảnh lại nhìn phÃa đôi mắt thân quen Ä‘ang nhìn mình má»™t cái rồi hÆ¡i ngượng, há»i to lên :
- Ha ha mà nà y, tại sao cái gì Biện huynh cÅ©ng biết cả váºy?
- Có gì khó đâu, má»™t là có Sở huynh nói lại, hai là từ thái độ cá»§a lão huynh mà Biện má»— suy luáºn ra. Nghiêm huynh, ngưá»i cÅ©ng lạc và o bể ái rồi. Ha ha yểu Ä‘iệu thục nữ, quân tá» mê hồn. Kìa, Nghiêm lão huynh cÅ©ng biết ngượng kia. Ha ha...
Thế là má»i ngưá»i cưá»i ầm lên vui vẻ, còn Cổ Yển La Hán thì khom ngưá»i đưa tay lên cảm tạ má»i ngưá»i nói :
- Sở lão đệ, Lê cô nương, lão Nghiêm nà y cảm Æ¡n nhiá»u, nhiá»u lắm...
Ba vị Hoà n chá»§, Lãnh Cương, Khố Tỵ, Tất Lá»±c xuất lÄ©nh các đệ tá» cá»§a Kim Äiêu minh và cả Cáp Sát chuyển đưá»ng Ä‘i vá» Tuy Viá»…n trước để đến Quải Tá» hồ. Còn Tá» Tâm Äiêu và Cuồng Ưng Bà nh Mã và hai đại há»™ vệ cá»§a Sở Vân là Lý Khải, Thịnh Dương thì lại nhân cÆ¡ há»™i nà y cùng vợ chồng Sở Vân Ä‘i vá» má»™t nÆ¡i mà há» ngưỡng má»™ từ lâu Äông Hải - Hoà n Hồn đảo. Há» muốn đến đó để tưởng nhá»› nÆ¡i cố Minh chá»§ đặt chân đến lần cuối cùng trước khi ra Ä‘i mãi mãi. Cừu Hạo và Bà nh Mã là hai vị lá»›n tuổi nhất nên Ä‘i đến đó trước, vì nếu vá» Tuy viá»…n rồi thì cÆ¡ há»™i trở vá» Trung Nguyên cá»§a hai vị rất hiếm, chẳng như những ngưá»i khác tuổi trẻ ngà y dà i, cÆ¡ há»™i không thiếu.
Trên đưá»ng Ä‘i há» gặp Vệ Bách Hà o, Chưởng môn cá»§a Bạch Sư môn Ä‘ang trên đưá»ng trở vá» chấn hưng cÆ¡ nghiệp và cháu trai cá»§a ông. Má»i việc không có gì trắc trở, chỉ có vết nhăn trên trái Vệ chưởng môn là sâu hÆ¡n thôi. Há» kể cho nhau nghe những chuyện xảy ra từ lúc há» chia tay cho đến bây giá».
Sau khi đưa hỠđến má»™t nÆ¡i tuyệt đẹp trên bá» Äông Hải là Toà n Phước thôn, NgÅ© Nhạc Nhất Kiếm và Ngân Thanh Song Long chia tay Sở Vân trở vá» căn cứ cá»§a há»... Nhìn theo bóng ba kỵ sÄ© ấy khuất dần, Cổ Yển La Hán nói :
- Biện huynh và anh em há» Hướng quả là những ngưá»i đặc biệt tốt, chúng ta cần kết giao chặt chẽ vá»›i những ngưá»i ấy!
Sở Vân gáºt đầu tán thưởng rồi chỉ tay ra má»™t khoảng đất trống nói :
- Lão huynh, kia là chỗ lần đầu anh em mình gặp nhau đó nhé..
Rồi Sở Vân cưá»i gá»i Lê Tưá»ng :
- Tiểu Tưá»ng cÅ©ng vì sá»± xuất hiện đột ngá»™t trong đêm cá»§a em nên má»›i có sá»± quen biết nà y đấy phải không?
Tiểu Thúy vẫn mặc nguyên nam trang, cưá»i nói :
- Äó là vì tiểu thư muốn lấy Thúy Pháºt nên bị lão nhân gia trị cho má»™t mẻ.
Lê Tưá»ng nói ngay :
- Nghiêm đại ca, nhà cá»§a tiểu muá»™i không phải là ổ cưá»ng đạo đâu nhé! Việc lấy Thúy Pháºt là chá»c phá cho vui váºy thôi!
Thấy má»i ngưá»i cưá»i mình nên Cổ Yển La Hán vá»— ngá»±a chạy sang bên Lê Tưá»ng và Tiểu Thúy cưá»i ha hả nói :
- Ta chỉ dùng má»™t tay mà lấy được bảo váºt quý ấy, chẳng có ai giúp sức đâu.
Lúc nà y Cừu Hạo nói :
- Minh chá»§, Ä‘ang tiết thu, gió to lắm, chúng ta lên đưá»ng sá»›m Ä‘i!
Cổ Yển La Hán vẫn còn lưu luyến câu chuyện gặp gỡ đầu tiên nói :
- Lão đệ, ngà y đầu gặp gỡ, ngưá»i chỉ má»™t mình, ta cÅ©ng thế, váºy mà hôm nay có đôi có cặp hết cả rồi..
Chưa dứt lá»i nói ông ta đã bị Tiểu Thúy đánh cho má»™t roi ngá»±a.
Lúc ấy Sở Vân đưa tay chỉ vá» phÃa là ng chà i ná» nói :
- Chúng ta hãy đến đó nghỉ chừng giây lát, nhưng không thể và o hết trong nhà được.
Tá» Tâm Äiêu nói :
- Minh chá»§ từ Hoà n Hồn đảo quay trở vá», đã đến thôn nà y, nhà dân ở đó cư xá» tốt vá»›i Minh chá»§, đó là nÆ¡i Minh chá»§ để lại cái bao da, nhưng vì sao không cho tất cả chúng ta Ä‘á»u và o?
- Vì gia đình đó quá nhiệt tình, con ngưá»i quá tốt, mà chúng ta lại muốn Ä‘i công chuyện ngay.
Giá»ng nói cá»§a Sở Vân tha thiết khi nói lên câu ấy. Chà ng nhá»› ngôi nhà ấy và trong đó có má»™t cô em gái rất thiết tha khi tiá»…n chà ng Ä‘i nhìn chà ng vá»›i đôi mắt sâu thăm thẳm.
Bá»—ng Sở Vân giáºt mình vì cái nhìn cá»§a Lê Tưá»ng Ä‘ang chiếu và o mình như má»™t mÅ©i kim chÃch và o da thịt, khiến chà ng đỠmặt, há»i :
- Tưá»ng em, có Ä‘iá»u chi muốn nói vá»›i anh à ?
- Em Ä‘ang nghÄ© anh à , lúc nà y anh Ä‘ang cảm thấy ngá»t ngà o ấm áp lắm phải không?
- Em đừng nghÄ© sai cho anh, anh chỉ nghÄ© tá»›i gia đình ngưá»i đánh cá ná» tình sâu nghÄ©a Ä‘áºm và cô con gái lá»›n cá»§a nhà ấy lúc tiá»…n anh đã nhìn anh tháºt tình cảm!
- Cô gái ấy rất đẹp có phải không?
- Kể ra cÅ©ng khá đẹp, nhưng là m sao so vá»›i em được, anh chỉ vì tức cảnh sinh tình váºy thôi, hồi tưởng lại những gì hứng thú chứ chẳng có gì khác đâu. Nếu không thì anh nói vá»›i em là m gì?
- Còn ngược lại, đà n ông các anh chẳng tốt đẹp gì, hãy tháºt thà má»™t chút!
Mấy ngưá»i đà n ông nhìn nhau lắc đầu, cưá»i khổ, rồi Sở Vân tiến đến gần Lê Tưá»ng nói :
- Äi thôi, gió ngưng thổi rồi, biển cả đẹp mê hồn đấy!
Thế là tám ngưá»i phóng ngá»±a và o là ng chà i ấy, đến trước căn nhà ná».
Lúc nà y là buổi chiá»u, ngư dân Ä‘i biển chưa vá», xóm chà i vắng ngắt. Thấy ngưá»i lạ mấy con chó chạy tá»›i chạy lui sá»§a vang.
Sở Vân xuống ngá»±a bước tá»›i cánh cổng cá»a mà u Ä‘en má»›i sÆ¡n lại, nhìn trên cá»a có dán mấy chữ hỉ mà u đỠtươi, chà ng đắc ý quay lại nhìn Lê Tưá»ng má»™t cái rồi gõ cá»a. Má»™t lúc lâu sau..
Cánh cá»a mở ra, má»™t đôi mắt kinh ngạc nhìn Sở Vân má»™t lúc rồi như bá»—ng nháºn ra Sở Vân là ai thì láºp tức ngưá»i ấy cất tiếng kêu lên kinh ngạc và bước vá»™i ra, đó là má»™t thiếu nữ cao lá»›n khá»e mạnh và đẹp má»™t cách sắc sảo mà vẫn tá»± nhiên, đó chÃnh là cô bé năm nà o.
Sở Vân khom ngưá»i xuống lá»… rất tôn kÃnh nói :
- Cô nương không nháºn ra tại hạ à ? Lão bá và lệnh tôn đưá»ng có khá»e không?
Cô nương ấy bá»—ng báºt khóc, cố nén xúc động nói :
- Sở... Sở thúc thúc tại sao bây giỠmới trở lại?
Sở Vân vỗ lên vai cô gái ấy tỠra rất tự nhiên phóng khoáng nói :
- CÅ©ng không muá»™n cÆ¡ mà ? Không ngá» cô còn nháºn ra thúc thúc nữa. Sao lại không má»i thúc thúc và o nhà váºy. Cháu phát triển quá rồi nhỉ?
Cô gái chợt tỉnh ngá»™ bước sang bên nhưá»ng lối cho Sở Vân và o rồi đưa mắt nhìn ra ngoà i thì thấy có bảy ngưá»i Ä‘ang cưỡi ngá»±a và cô nương đẹp tuyệt trần kia Ä‘ang nhìn cô gái mỉm cưá»i. Cô ta tái mặt Ä‘i nói :
- Mấy vị kia nữa xin má»i cả và o, Sở thúc thúc!
- Không, thúc thúc phải Ä‘i ngay rồi, ngưá»i thiếu nữ kia là vợ cá»§a thúc thúc, còn mấy ngưá»i kia Ä‘á»u là bạn hữu thân thiết cá»§a thúc thúc đó!
- Quả nhiên thúc thúc đã thà nh thân... còn cháu thì má»›i hôm kia đã gả cho nhà há» Trần cùng thôn ta cả,.. Sở thúc thúc.. không phải Sở Phi, vì sao lại đột ngá»™t ra Ä‘i, vì sao lại lâu quay vá» như thế? Ngay từ đầu tiểu nữ đã biết ngưá»i không phải là má»™t ngư dân bình thưá»ng, tiểu nữ cÅ©ng hiểu ngưá»i chẳng nhá»› gì đến tiểu nữ cả, nhưng tất cả Ä‘iá»u ấy ngưá»i không nháºn thấy sao?
Sở Vân rất áy náy đỠmặt lên nói :
- Cô bé, bé chỉ là má»™t đứa trẻ nhá», chúng ta chỉ tụ hợp tạm thá»i, bé chưa hiểu được ta, chúng ta không hợp nhau đâu!
- Tiểu nữ đã nghÄ©, đã nghÄ© biết bao ngà y đêm cho đến lúc thất vá»ng, cho mãi tá»›i hôm nay.. trá»i Æ¡i!
Nói rồi cô ta khóc nấc lên chạy và o trong buồng, dìu má»™t cụ già ra, cụ nhìn theo cô cháu gái lắc đầu, rồi bước ra cá»a, nheo nheo mắt nhìn cho đến lúc nháºn ra Sở Vân thì mừng rỡ ôm chầm lấy chà ng ta nói :
- Khá, khá lắm, Sở ca, ngưá»i trở vá» rồi, ha ha... Những ngà y qua cả nhà lão phu nhá»› ngưá»i đến chết được.. Ta đã sá»›m biết ngưá»i không phải là ngưá»i xuất thân từ nghá» chà i lưới, hôm nay thì quả đúng là như thế tháºt. Ngươi lưu lại nhiá»u ngá»c ngà châu báu như váºy để tặng cho cả nhà lão phu, Ä‘iá»u đó là m sao mà nháºn được cá»› chứ.. lần nà y ngưá»i trở lại ngưá»i có khá»e không? Ha ha trông ngưá»i khá lắm..
- Lão trượng, Äại Toà n ca ca và Tưá»ng Sinh Ä‘á»u khá»e cả chứ? Äại toà n tẩu tẩu cÅ©ng váºy chứ? Tại hạ đã muốn sá»›m quay lại nhưng không có thá»i gian, nghe nói Hắc Nữu sắp Ä‘i lấy chồng rồi?
- Phải rồi ngưá»i đến vừa đúng lúc, vừa má»›i uống rượu há»· cá»§a nhị a đầu đó, năm ngà y nữa thì nó xuất giá đấy, thằng bé con há» Trần ấy khá lắm, vừa biết là m ăn lại vừa tháºt thà , tương lai cá»§a Äại Nữu được đảm bảo rồi.. ha ha.
Lúc ấy dâu cá»§a lão trượng, vợ cá»§a Tiết Äại Toà n bước đến, nháºn ra Sở Vân thì nói ngay :
- á»i giá»i! Tưởng ai thì ra là Sở thúc thúc, tháºt là quý! Cha Æ¡i, sao không má»i Sở thúc thúc và o nhà ? À còn có bạn bè chỠở phÃa ngoà i kia hả?
Thấy Tiết lão trượng Ä‘i ra, má»i ngưá»i Ä‘á»u vá»™i xuống ngá»±a, Sở Vân giá»›i thiệu từng ngưá»i cho lão trượng biết rồi chà ng nói :
- Cha, chúng con cần phải Ä‘i ngay, lần trước con có gá»i lại Ãt đồ đạc, nay xin phép được nháºn lại, cái túi da dê ấy..
- Sao thế được? Äã lâu chưa gặp nay má»›i gặp thì đã đòi Ä‘i ngay, cả đến chén trà cÅ©ng không uống, bữa cÆ¡m không kịp ăn. Ở lại mưá»i ngà y ta cÅ©ng lo được mà , à , mà ngưá»i.. vợ ngưá»i má»›i lần đầu đến đây phải ở lại cùng Äại Hắc Nữu tâm sá»± má»›i được chứ?
Sở Vân chân tháºt nói :
- Cha Æ¡i, con cÅ©ng muốn ở lại lâu nhưng vì công việc quá báºn rá»™n nên không thể nà o ở lại được, sau nà y có thá»i gian chúng con sẽ quay lại mà , ở đến khi nà o cha ghét thì má»›i Ä‘i.. Ha ha...
Chà ng năn nỉ mãi và sau khi hứa dứt khoát má»™t thá»i gian chÃnh xác quay lại thì má»i ngưá»i má»›i cho há» Ä‘i và gá»i Lý Khải, Thịnh Dương Ä‘i khiêng cái túi da ấy ra.
Sau đó Sở Vân chà o lão trượng và Tiết phu nhân rồi há»i :
- Lão trượng, Hắc Nữu tên tháºt là gì?
- Nó là Tiết Mỹ Nương, đó là do cha nó đặt cho đấy, lúc nãy nó khóc lóc ghê quá, lão phu cũng nghĩ nó không muốn con đi bây giỠđâu!
Sở Vân thở dà i, lấy ra má»™t chiếc há»™p ngá»c chưa kịp đưa cho lão trượng thì ông đã nói :
- Sở ca ca.. ngưá»i hiện giá» thân pháºn tháºt cao quý, lão phu chợt nghÄ© ra là các ngưá»i.. Mỹ Nương nó nhá»› ngưá»i lắm, chỉ tiếc cho số pháºn cá»§a nó má»ng quá, nếu không kết hợp cùng ngưá»i thì tốt biết bao...
Sở Vân đưa chiếc hộp cho lão trượng rồi tha thiết nói :
- Lão trượng, cha, đây là quà tặng cho hôn lá»… cá»§a Mỹ Nương, xin đừng từ chối. Duyên pháºn là do trá»i định, ta biết là m sao? Con xin phép Ä‘i ngay, cha thay mặt con thăm há»i anh Äại Toà n và cháu Dương Sinh!
Bá»—ng lão trượng há»i :
- Sở ca ca, con tên tháºt là Sở Phi hả?
- Thưa không, tên tháºt cá»§a con là Sở Vân, xin tha cho cái tá»™i lúc ấy con giấu tên tháºt vì lúc ấy con có việc chưa thể nói tên tháºt được, nên bất đắc dÄ©...
- Váºy Sở Vân lần sau con và phu nhân nhá»› quay lại nhé, đừng có lừa ta!
Sau khi chà o tạm biệt lão trượng và Tiết phu nhân, má»i ngưá»i lên ngá»±a ra Ä‘i.
Chà ng Ä‘i được mấy trượng quay lại thì thấy bên cạnh hai ngưá»i kia là Mỹ Nương, dá»±a và o cá»a khóc, tay vẫy vẫy chà ng không ngừng, giống hệt ngà y nà o Mỹ Nương tiá»…n đưa chà ng ra Ä‘i váºy. Chà ng giÆ¡ tay lên vẫy chà o, tạm biệt rồi quay nhan ngưá»i Ä‘i.
Khi moi ngưá»i Ä‘i đến má»™t rừng cây, Lê Tưá»ng nói :
- Anh, lúc nãy Tiết cô nương là m má»i ngưá»i cảm động quá. Cả gia đình há» ai cÅ©ng Ä‘á»u tốt quá, nếu chúng ta không kiên quyết thì Ä‘i không nổi tháºt đấy... mà cô nương ấy tháºt là xinh đẹp!
- Anh thì chẳng có được ý chà sắt đá đâu, nhưng anh đã có được em bên cạnh rồi thì không còn có ai có thể xen và o được nữa!
- Khéo mồm khéo miệng thế thôi, ai biết trong lòng đang nghĩ gì nà o?
- Em, tuy trá»i đất có to rá»™ng tháºt đấy, nhưng anh chỉ có má»™t mình em thôi, nếu như mà em còn không tin, dà y vò anh chuyện ấy thì anh nhảy xuống biển đấy!
Lúc ấy má»i ngưá»i đã nhảy xuống biển. Cừu Hạo ra lệnh cho Lý Khải và Thịnh Dương cởi bá» lá»›p vải bá»c cá»§a tấm da ra rồi cẩn tháºn trải rá»™ng ra, Bà nh Mã lấy ra má»™t cái bÆ¡m bằng da hình cái trống, bÆ¡m hÆ¡i và o chiếc vòi cá»§a tấm da ấy. Nở dần lên thà nh hình chiếc thuyá»n.
Cổ Yển La Hán bước lại gần bên Lê Tưá»ng an á»§i nà ng :
- Cô bé, Sở lão đệ không có tình ý gì vá»›i cô nương ấy đâu, cứ yên tâm Ä‘i. Nếu nó mà léng phéng thì lão ca nà y là ngưá»i đầu tiên liá»u mạng vá»›i nó đấy!
Lê Tưá»ng gạt mấy giòng lệ long lanh nÆ¡i khóe mắt nói :
- Em biết anh ấy không như thế, anh ấy vừa nói nếu em mà ép anh ấy thì anh ấy sẽ nhảy xuống biển.
- Äừng sợ nó dá»a em đấy, nếu nó mà dám là m em khổ thì đừng mong sống tá»›i hôm nay!
Bỗng Sở Vân bước tới đặt tay lên vai nà ng nói :
- Tưá»ng em, nếu không có em thì anh sống trên Ä‘á»i nà y là m gì nữa?
Lúc ấy Cừu Hạo đã cho mang tất cả lương thá»±c nước uống xuống chiếc thuyá»n da ấy, bốn miếng thá»§y tinh cÅ©ng được ghép và o, buồm đã dá»±ng lên. Sở Vân dìu Lê Tưá»ng xuống thuyá»n rồi nói vá»›i Cừu Hạo :
- Phó minh chá»§ cứ thả ngá»±a và o cánh rừng nà y, an toà n lắm, lại có đủ cá» non nước ngá»t, khi nà o trở vá» ta lại gá»i chúng trở ra..
Cừu Hạo y theo lá»i thá»±c hiện, rồi cùng Cổ Yển La Hán và hai há»™ vệ cá»§a Sở Vân khiêng thuyá»n ra mặt nước, rồi Sở Vân và má»i ngưá»i lên thuyá»n, ổn định chá»— ngồi đâu đó rồi từ từ cho thuyá»n ra khÆ¡i.
Mặt biển hiá»n hòa, sóng gợn lăn tăn, gió thổi nhè nhẹ đưa con thuyá»n ra khÆ¡i xa, lúc nà y mặt biển mênh mông như gắn liá»n vá»›i chân trá»i xanh thẳm.
Lê Tưá»ng thở dà i má»™t tiếng, mắt nhìn mặt biển mênh mông nói :
- Ôi biển đẹp quá! Em ở trên núi chỉ thấy cây xanh vách đá hùng dÅ©ng, còn biển thì má»›i được nhìn thấy từ má»™t khoảng cách rất xa. Hôm nay má»›i được biết biển, ở ngay trong lòng biển, báºp bá»nh trên biển cả, ôi tháºt đẹp, tháºt mênh mông, bao dung đại lượng quá!
Con thuyá»n dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a Sở Vân căng buồm no gió cà ng lúc cà ng nhanh nhẹ nhà ng lướt vá» phÃa trước. Chà ng cho thuyá»n Ä‘i theo hình chữ chi rồi lại nhìn Lý Khải và Thịnh Dương ngồi hai bên cá»™t buồm nói :
- Hai ngưá»i ở Quải Tá» hồ bao nhiêu năm, lướt thuyá»n trên hồ chắc không kém, thấy ta Ä‘iá»u khiển hải thuyá»n nà y được không?
- Bẩm Minh chá»§, Ä‘i thuyá»n trên hồ và trên biển hoà n toà n khác nhau, hồ không có sóng nước nhạt, sức gió nhá». Biển thì gió phức tạp, sóng hung dữ, gân cốt hoà n toà n khác nhau ạ!
Cừu Hạo cũng nói xen và o :
- Minh chá»§ Ä‘iá»u khiển thuyá»n rất khéo léo, chỉ cần nhìn và o cách sá» dụng buồm và đổi hướng là biết ngay trình độ cao thâm cá»§a Minh chá»§ rồi!
Lê Tưá»ng lướt lại gần Sở Vân nói nhá» :
- Em không ngỠtrên biển anh cũng tà i năng đến thế!
Cổ Yển La Hán mặt tái đi nói :
- Ta chẳng Ä‘i nữa đâu, thuyá»n gì mà lắc lắc, báºp bá»nh lúc lên lúc xuống, là m ruá»™t gan cứ lá»™n tùng phèo, cứ như là đi trên Lưỡng Thế kiá»u cá»§a Äại Hồng sÆ¡n hôm có gió mạnh váºy!
- Äúng đấy lão huynh ạ, hôm cha con Há» Tiêu rá»i núi, lão huynh Ä‘i sau cùng Gia Cát Äồ nói chuyện gì váºy mà hoa chân múa tay ghê váºy?
- À lúc ấy lão phu giải thÃch cho hắn biết đã cùng Tam KÃch Tuyệt Hồn quyết đấu như thế nà o, đã giúp hắn Ä‘oạt lại Ngá»c Sư cầu ra sao? Nếu mà hắn còn muốn gây rắc rối thì hãy lấy cha con Há» Tiêu là m gương. Ta nói má»™t lúc là m hắn xịu mặt chẳng nói được gì cả. Mãi đến lúc Ä‘i hết cầu hắn má»›i nói ra vẻ ta đây hẹn non cao sông dà i, hẹn ngà y nà o đó.. ha ha
- Còn Hoa Äao Hồng Dẫn chắc là hiện nay Ä‘ang Ä‘au đầu nhức óc tìm đến Cổ Yển sÆ¡n tìm đến chúng ta để giải khai huyệt đạo nữa chứ! Hà hà cứ để cho nó lo lắng, quá thá»i hạn đó mà không chết thì hắn khắc biết là đã bị lừa rồi, ha ha...
- Hà hà nghÄ© tá»›i nghÄ© lui, lão đệ ta cÅ©ng nhá» ngưá»i mà thÆ¡m lây, không nói chuyện Gia Cát Äồ câm há»ng, mà đến cả anh em Äại Hồng sÆ¡n nếu không vì nể mặt ngưá»i thì không tha cho ta cái món nợ tại Äại liá»…u bình đâu.
Sở Vân lắc đầu chân thà nh nói :
- Lão huynh đừng nói thế, anh em ta vốn là má»™t, đâu có thể nói là ai được hưởng vinh quang cá»§a ai. Nên nhá»› là việc Äại Hồng sÆ¡n vốn là do tiểu đệ dẫn đến, thì tá»± mình hòa giải. HÆ¡n nữa Tiểu Tưá»ng cÅ©ng không vì thế mà ghét bá». Sao hôm nay lão huynh lại khách sáo thế? Hay là sợ biển quá mà như thế? Tốt nhất là hãy ngồi má»™t chá»— cho ổn định, đừng lo sợ, còn phải Ä‘i và i ngà y nữa má»›i đến!
Cổ Yển La Hán nhìn Tiểu Thúy nói :
- Lão đệ, ngưá»i cầm lái thì ta chẳng lo sợ chi cả, nhưng nói cho mà biết, cứ rÆ¡i xuống nước thì hai cô bé nà y có nổi lâu bằng ta không?
Thế rồi thuyá»n Ä‘i má»—i lúc má»™t nhanh, cánh buồm no gió đưa con thuyá»n lướt sóng êm ru, há» nhìn thấy xa xa những con thuyá»n đánh cá xa xa nhá» li ty Ä‘ang hướng vá» thôn Toà n Phúc. Trá»i đã vá» chiá»u, cả mặt biển như được nhuá»™m hồng, những gợn sóng lăn tăn lấp lánh giống như những hạt sương long lanh trên cánh hoa hồng, mặt biển mênh mông vững chãi như má»™t thảo nguyên, gợi cảm và tiếp thêm cho ngưá»i ta ý chà kiên cưá»ng và tấm lòng khoáng đạt. Ban đêm, mặt biển lấp lánh giống như má»™t con cá lá»›n Ä‘ang vẫy vùng trên mặt nước, vì vảy cá»§a nó chÃnh là những ánh sao đêm nhuá»™m trên sóng nhá».
Äã quá ba ngà y lênh đênh trên biển, Hồi Hồn đảo đã hiện ra ở phÃa xa những lưỡi sóng bạc liếm quanh chân đảo, nhìn từ xa hòn đảo như má»™t đứa trẻ Ä‘ang ngá»§ say sưa trong lòng mẹ biển cả bao la.
Ba năm ròng rã Sở Vân sống trên đảo nà y, cho nên chà ng đã thuá»™c lòng nó như lòng bà n tay, và chà ng khéo léo đưa thuyá»n dá»±a sát và o bỠđá và nương sóng đưa thuyá»n an toà n lên bãi cát trên đảo. Má»i ngưá»i xuống thuyá»n, cùng nhau khiêng nó lên vị trà khá cao an toà n rồi theo Sở Vân, má»i ngưá»i Ä‘i vá» phÃa gian thạch thất ná». Trên đưá»ng Tá» Tâm Äiêu Cừu Hạo và Cuồng Ưng Bà nh Mã cùng vá»›i năm ngưá»i kia Ä‘á»u chú ý quan sát không thiếu má»™t thứ gì trên đảo, từ hòn đá đến bụi cá», từ bãi cát đến má»™t phiến đá bằng phẳng, như muốn khắc ghi mãi mãi và o trà não mình những cảnh sắc đó. Lê Tưá»ng Ä‘i sát và o Sở Vân nói :
- Anh, hòn đảo nà y tháºt là hoang vu, nhưng vì sao nham thạch Ä‘á»u là mà u Ä‘en cả, trông rất đáng sợ? Ban đêm Ä‘om đóm láºp lòe bay, nếu lại có má»™t cÆ¡n giông bão nữa thì cà ng đáng sợ biết bao?
Sở Vân cưá»i nói :
- Ấy váºy mà má»™t mình anh đã chỠđợi suốt ba năm ròng rã đó. Giả sá» lúc đó có em bên cạnh, thì hoang đảo nà y sẽ vui biết bao!
Trước mắt hỠlà một phiến đá đen khổng lồ nhô ra hiên ngang hùng vĩ. Sở Vân nhìn vỠcái hang đen đen dưới tảng đá đó mà lòng bỗng thấy hồi hộp nói :
- Äến rồi, phÃa dưới tảng đá Ä‘en kia chÃnh là máºt thất đó!
Cổ Yển La Hán nhìn phải ngó trái nói :
- Nà y lão đệ, đà n sÆ¡n dương ngưá»i nuôi đâu rồi? Tại sao má»™t con cÅ©ng chẳng thấy?
Bá»—ng nhiên Tá» Tâm Äiêu Cừu Hạo sắc mặt biến Ä‘i, bước vá»™i đến bên Sở Vân nói nhá» :
- Minh chá»§ hãy xem, vùng cát phÃa trước tảng đá Ä‘en đó hình như có dấu chân thì phải?
Sở Vân vá»™i và ng đưa mắt nhìn vá» phÃa ấy thấy trên mặt lá»›p cát.
Sở Vân láºp tức đưa mắt nhìn ra xung quanh và phát hiện ngay, trên mấy cà nh cây tạp có phÆ¡i những tấm áo dà i. Cuồng Ưng Bà nh Mã chỉ lên mấy tấm đá nằm quanh đó bị phá»§ những tấm da dê nói :
- Kia mới là xương của sơn dương, còn kia là da của nó!
Ngay lúc đó Cổ Yển La Hán đã vá»t lên trước, Sở Vân nhìn quanh má»™t lần nữa rồi lạnh lùng hét :
- Xông lên!
Khoái Äao Tam Lang vung Uyển Nguyệt Ä‘ao lao vút tá»›i vá» phÃa phải tảng đá, cùng lúc đó thì Sát quân tá» Thịnh Dương đã vung quả trùy đầy gai nhá»n lao vút vá» bên trái tảng đá ấy, Bà nh Mã vung tay áo, thân hình như má»™t con đại bà ng đáp xuống ngay trước tảng đá đó, ánh mắt như những luồng Ä‘iện chiếu rá»i bốn phương. Cổ Yển La Hán vá»t đến, chạy khắp nÆ¡i quanh đó tìm kiếm.
Lê Tưá»ng lo lắng há»i :
- Có thể những ngưá»i đánh cá đã lên đảo nà y tạm thá»i tránh gió bão, phải không?
- CÅ©ng mong rằng như thế, nhưng những tháng lúc nà y là lúc biển đông gió lặng sóng yên. Thá»i tiết nà y theo anh biết, những ngà y gần đây không há» có gió bão!
Bá»—ng nhiên Cuồng Ưng Bà nh Mã gá»i to lên :
- Minh chá»§, phát hiện ra rồi, có hai ngưá»i Ä‘ang bị Lý Khải và Thịnh Dương truy Ä‘uổi chạy trốn đến đây. Bá»n há» còn xây dá»±ng sau đảo má»™t gian nhà tranh nữa, gần đây thôi. Hừ..
Tiếp theo tiếng hừ thì hình như Bà nh Mã sững lại vì ngạc nhiên nên không nói tiếp nữa, Sở Vân kinh ngạc đưa mắt nhìn lên. Ngay lúc đó bá»—ng chà ng nghÄ© đến má»™t việc, Cừu Hạo lạnh lùng nhìn Sở Vân rồi nhìn lên Bà nh Mã trên đỉnh nham thạch há»i :
- Bà nh đưá»ng chá»§, có phải là má»™t nam má»™t nữ không?
Ngay lúc đó thì Lê Tưá»ng cÅ©ng chợt nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u, nà ng run run giá»ng há»i :
- Không phải là .. chẳng phải là Tiêu Váºn Äình sao? Không, không thể trùng hợp như thế được!
Ngay lúc đó trước mắt Sở Vân, hai bóng ngưá»i hoang mang nhảy vá»t qua khe đá chạy vá» hướng chà ng. Vừa nhìn thấy thì toà n thân chà ng run lên, các bắp thịt giáºt giáºt mấy cái. Hai ngưá»i đó dù không có hình dạng giống con ngưá»i nữa, Sở Vân vẫn nháºn ra ngay hai khuôn mặt đã Ä‘i và o xương tá»§y chà ng: Bạch VÅ© công tá» và Tiêu Váºn Äình!
Sá»± trùng hợp nà y sao mà khéo thế. Äây có phải là sá»± an bà i cá»§a thượng thiên hay không? Có phải là nhân quả báo ứng, thiện ác báo Ä‘á»n?
Khuôn mặt tuấn tú cá»§a Thiệu Ngá»c giá» nà y chằng chịt những vết lồi lõm cá»§a những vết sẹo, cái dà i cái ngắn, cái vuông cái tròn, chá»— đỠchá»— trắng, chá»— tÃm chá»— và ng. Mắt trái là má»™t hố Ä‘en ngòm, trên ngưá»i quần áo rách bươm, trông như má»™t hà nh khất nhưng lại giống như má»™t ác quá»·. Tiêu Váºn Äình sắc mặt và ng võ, ánh mắt má» nhạt, vệt sẹo chữ tháºp trên trán đỠhồng, quần áo rách rưới, tinh thần hoảng loạn, trông giống như má»™t oan hồn Ä‘ang bị đà y nÆ¡i chÃn tầng Äịa ngục trông giống như má»™t ngưá»i Ä‘iên. Hai ngưá»i ná» bước cao bước thấp, hoảng hốt, xiêu vẹo, chạy đến thì mắt há» bắt gặp ánh mắt sắc như dao, lạnh như băng cá»§a Sở Vân chiếu tá»›i. Hai ngưá»i ấy như bị sét đánh, chết đứng tại chá»—, toà n thân run lẩy bẩy, mắt nhìn trừng trừng, mồm há hốc, sắc mặt trắng bệch như xác chết, tay chân toát mồ hôi, da mặt biến dạng. Cứ thế Sở Vân không nói không rằng, nhìn sững và o mắt hai ngưá»i đó.
Lê Tưá»ng nhìn há» rồi nhìn Sở Vân, nà ng giáºt mình khi nhìn thấy khuôn mặt thống khổ đầy oán háºn, đầy bi phẫn cá»§a Sở Vân.
Cừu Hạo đứng yên như một pho tượng đá, không nói không rằng.
Lý Khải và Thịnh Dương vừa đuổi đến nơi, nhìn thấy Sở Vân như thế thì cũng đứng sững lại không dám hó hé. Bà nh Mã vẫn đứng trên đỉnh tảng đá, sắc mặt u ám, Cổ Yển La Hán vừa chạy tới định nói gì, nhưng nhìn thấy cảnh tượng đó thì lặng lẽ bước tới đứng bên cạnh Tiểu Thúy.
Sở Vân vẫn lạnh lùng như má»™t tảng băng, hai mắt như hai luồng Ä‘iện chiếu sáng quắc chiếu và o hai kẻ ná».
Tiêu Váºn Äình từ từ quỳ xuống, Bạch VÅ© công tá» Thiệu Ngá»c cÅ©ng quỳ ngay xuống. Hai kẻ ấy đã mất Ä‘i vẻ hiên ngang dÅ©ng khà ngà y trước, mà bá»™c lá»™ sá»± cầu xin khẩn cứu, kinh hãi Ä‘au đớn. Nhìn và o há» bá»—ng khiến cho ngưá»i ta chợt thấy thương hại.
Rất lâu, rất lâu sau, Sở Vân má»›i nói, giá»ng chà ng như từ cõi u linh vá»ng vá» :
- Thần báo thù Ä‘ang cưá»i cuồng dại, các ngưá»i có nghe thấy không? ÄÆ°á»ng xuống hoà ng tuyá»n đã mở cá»a, các ngưá»i có nhìn thấy không? Nắm đất ướt kia, cái quan tà i lạnh giá kia, những khúc xương trắng, những bóng ma trÆ¡i, có phải đã theo các ngưá»i từng giá» từng phút không? Lưới trá»i nhân quả báo ứng đã giăng trước mặt các ngưá»i. Trá»i xanh đã đưa các ngưá»i đến trước lưỡi kiếm cá»§a ta, dùng máu các ngưá»i để gá»™t rá»a sạch cừu háºn cá»§a ta!
Tiêu Váºn Äình cất tiếng khóc, khóc mà như rú, mà như gà o, thê thảm cầu khẩn :
- Sở Vân! Phu quân Æ¡i, hãy tha cho chúng tôi. Em sai rồi, em sai nhiá»u lắm rồi. Em đã bị báo ứng. Anh đã dà y vò chúng tôi đã đủ lắm rồi... báo thù như thế đã đủ lắm rồi. Anh xem bây giá» chúng tôi còn ra hồn ngưá»i nữa không? Thiệu Ngá»c lúc nà y thần trà hoảng loạn, đã bị Ä‘iên rồi. Sở Vân! Anh hãy coi em như má»™t con chó. Anh hãy nghÄ© đến má»™t chút gì ká»· niệm còn sót lại cá»§a tình vợ chồng khi xưa, Sở Vân.. Em van xin anh hãy tha cho chúng tôi, để kiếp sau biến thà nh trâu thà nh ngá»±a thì em vẫn báo Ä‘á»n Æ¡n anh. Hãy thương chúng tôi, cho chúng tôi được sống trên hoang đảo nà y, để chúng tôi sống mà ân háºn, sống mà sám hối...
Bạch VÅ© công tá» bá»—ng cất tiếng nói nhát gừng, giá»ng hắn khô khốc như tiếng chó sá»§a :
- Tôi là má»™t con chó... Ngà i cÅ©ng nghÄ© đến tình vợ chồng. Van ngà i tha cho chúng tôi, thương hại chúng tôi. Kiếp sau dù biến thà nh trâu thà nh ngá»±a tôi cÅ©ng xin báo Ä‘á»n!
Những thá»› thịt trên mặt Sở Vân giáºt giáºt, bà n tay đặt trên chuôi kiếm run run, giây phút kinh khá»§ng nhất đã đến, tất cả má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u không đủ can đảm nhìn và o nÆ¡i đó, Ä‘á»u quay mặt Ä‘i.
Tiêu Váºn Äình quỳ trên mặt đất, đầu ngẩng lên, tá»± nhiên máu ứa ra từ vết thương chữ tháºp trên trán, Bạch VÅ© công tá» thì gục xuống, úp mặt vươn cổ trên tảng đá, má hòa và o cát sá»i thấm khắp thân hình và khuôn mặt hắn.
Bá»—ng Lê Tưá»ng chạy tá»›i ôm chầm và o cánh tay cá»§a Sở Vân, nước mắt đầm đìa nói :
- Anh.. tha cho há» Ä‘i, há» sống không bằng chết nữa, sống không còn hy vá»ng gì nữa rồi. Sở Vân đừng tà n sát nữa, hãy vì em mà tha cho há», em chỉ cầu xin anh má»™t lần nà y mà thôi. Mối thù cá»§a anh, trá»i đã trừng phạt há». Anh, cha ở trên trá»i linh thiêng cÅ©ng không muốn nhìn thấy tay anh nhuốm máu quá nhiá»u!
Sở Vân vẫn lạnh lùng không nhìn Lê Tưá»ng nói :
- Không, ta phải báo thù, đừng ngăn cản ta, Lê Tưá»ng, đừng ngăn cản ta!
- Anh, đã quá đủ rồi, hỠđã quá thê thảm, anh hãy tha thứ cho há» Ä‘i. Anh xem, hỠđã mất Ä‘i tất cả, kể cả lòng tá»± tôn, thì là m gì là con ngưá»i nữa? Anh có má»™t trái tim nhân từ, anh đã tha cho kẻ thù phóng độc anh, còn há» không ra con ngưá»i, không biết tá»± vệ, em cầu xin anh tha cho há»!
Cổ Yển La Hán lầu bầu nói :
- Lão đệ, hai kẻ kia khiến cho lão phu không thể ngỠđược trước kia chúng đã là hai con ngưá»i bản lÄ©nh uy phong, xinh đẹp mỹ miá»u. Ngươi xem, Thiệu Ngá»c đã Ä‘iên rồi, không còn tri giác nữa. Thượng thiên đã trừng phạt nó rồi, cừu háºn báo Ä‘á»n đến đây đã đủ, đòi nợ máu không nhất thiết phải giết ngưá»i. Lão đệ, Lê a đầu van xin ngưá»i, ngưá»i nên nghe nó!
Mặt Sở Vân hÆ¡i biến sắc, chà ng đưa mắt nhìn Cừu Hạo và Bà nh Mã, Cừu Hạo nhắm mắt không nói gì, còn Bà nh Mã thì gáºt đầu hai cái.
Thế là Sở Vân cảm thấy Ä‘au nhói trong lòng, mắt chà ng như muốn hoa lên nóng rá»±c, bà n tay nắm chặt chuôi kiếm, hứ má»™t tiếng, Khổ Tâm Hắc Long soạt má»™t tiếng, tuốt ra ná»a chừng rồi ấn sáºp xuống, kèm theo má»™t tiếng quát vang :
- Các ngưá»i cút Ä‘i!
Lê Tưá»ng a lên má»™t tiếng, ôm chầm lấy Sở Vân. Cổ Yển La Hán bước đến nắm chặt tay Sở Vân rung rung, mắt ông ta ứa lệ. Cừu Hạo buông ra má»™t tiếng thở dà i, trầm giá»ng nói :
- Minh chá»§, ngưá»i là siêu nhân, lão Minh chá»§ chá»n ngưá»i là rất đúng, năm mươi năm trước, mà hình như lão nhân đã hiểu ngưá»i rồi!
Lúc đó Tiêu Váºn Äình đã phá»§ lên ngưá»i Thiệu Ngá»c, đỡ hắn lên, quay mặt vá» hướng Sở Vân nước mắt rà n rụa nói :
- Cám Æ¡n anh, suốt Ä‘á»i em cám Æ¡n anh, em hối háºn vì những sai lầm đã qua, em hối háºn tá»± mình đã phá Ä‘i hạnh phúc cá»§a Ä‘á»i ngưá»i!
Bạch VÅ© công tỠđưa con mắt thất thần nhìn vá» phÃa Sở Vân lắp bắp nhắc lại những lá»i Tiêu Váºn Äình vừa nói :
- Cám Æ¡n, đến chết vẫn cảm Æ¡n, hối háºn đã há»§y Ä‘i hạnh phúc.. cám Æ¡n!
Tiêu Váºn Äình nhìn vá» phÃa Lê Tưá»ng nói :
- Tôi.. Ä‘á»i Ä‘á»i cảm tạ cô nương, tôi cầu chúc cho hai ngưá»i hạnh phúc. Sở Vân là má»™t ngưá»i chồng không thể tìm thấy được!
- Chúng ta, chúng tôi đã là vợ chồng, cô nương có thể gá»i tôi là Sở phu nhân!
Tiêu Váºn Äình a lên má»™t tiếng, chỉ cần ba tiếng Sở phu nhân là đã nói lên đến giá» phút nà y Tiêu Váºn Äình đã mất Ä‘i tất cả!
Cừu Hạo ra lệnh cho Lý Khải và Thịnh Dương lấy đủ phần thức ăn nước uống cho bá»n há», còn lại bao nhiêu tặng cho Tiêu Váºn Äình và Thiệu Ngá»c.
Sở Vân không muốn nhìn thấy hai ngưá»i đó, liá»n khoác vai Cổ Yển La Hán Ä‘i ra má»™t góc xa xa. Cổ Yển La Hán đưa mắt nhìn Tiêu Váºn Äình Ä‘ang đứng bên cạnh Lê Tưá»ng, còn Tiểu Thúy thì Ä‘ang lấy má»™t bá»™ quần áo cá»§a mình Ä‘em tặng cho Tiêu Váºn Äình.
Lưới trá»i lồng lá»™ng, tuy thưa mà khó lá»t. Bá»n hỠđã rá»i núi chạy xuống biển, rá»i đất liá»n ra hoang đảo, nà o ngá» lại chạy đến trước mÅ©i kiếm cá»§a kẻ báo thù.
- Äây là ý trá»i không cho chúng nó chết trên lục địa, không cho chết trong lòng biển, không cho chết dưới lưỡi kiếm cá»§a ta, chạy ra hoang đảo nà y rồi tá»± nguyện chạy đến trước mÅ©i kiếm cá»§a ta. Quả là đất trá»i xui khiến. Việc Ä‘á»i cÅ©ng quả là kỳ diệu, cứ nghÄ© đến cái đêm ta bị chúng Ä‘uổi giết quăng xác xuống biển. Äó là ý trá»i!
Lúc đó Cừu Hạo vẫy tay gá»i Bà nh Mã Ä‘ang đứng trên má»m đá xuống, rồi má»i ngưá»i xúm lại theo sá»± chỉ dẫn cá»§a Sở Vân lặng lẽ khiêng tấm đá che chắn cá»a động tiến và o rồi hợp lá»±c dá»i tấm đá che đưá»ng tiến và o gian thạch thất. Má»i ngưá»i Ä‘i thà nh má»™t hà ng, tiến đến nÆ¡i vị Minh chá»§ khai minh đã từng ở những ngà y cuối Ä‘á»i.
Chiếc thuyá»n da lại đưa tám ngưá»i trở vỠđất liá»n. Trên đảo có hai bóng ngưá»i nhìn theo chiếc thuyá»n da ngà y cà ng má» trong nắng chiá»u.
Qua mấy ngà y trá»i yên bể lặng, chiếc thuyá»n da nho nhỠđã đưa Sở Vân và những ngưá»i Ä‘i cùng trở vỠđất liá»n, thế rồi vó ngá»±a lại rá»™n rã phóng trên đưá»ng đưa há» trở vá» vùng Tuy Viá»…n. NÆ¡i đó có Quải Tá» hồ, có những trái tim đồng đội Ä‘ang chá». Thế là đoà n ngưá»i ngá»±a háo hức băng qua muôn dặm quan san.
Lê Tưá»ng đưa mắt nhìn quanh, nà ng như đắm chìm trong sắc đẹp như cảnh bồng lai cá»§a Quải Tá» hồ. Quả là điá»u nà ng không bao giá» tưởng nổi là giữa sa mạc cát mênh mông lại có má»™t ốc đảo kỳ diệu đến thế, cứ tưởng như sống trong má»™ng, Lê Tưá»ng nói vá»›i Sở Vân :
- Anh, đây là Quải Tá» hồ à ? Äây là nhà cá»§a chúng mình à ? Äẹp quá, thanh cao quá, em sẵn sà ng được sống mãi bên anh...
Sở Vân quay lại nhìn Cừu Hạo và Bà nh Mã rồi gáºt đầu vui vẻ nói :
- Mong sao chúng ta Ä‘oà n tụ bên nhau suốt Ä‘á»i. Mong sao cho Quải Tá» hồ vinh hạnh mãi mãi. Mong cho ná»a quyển Thái dương chưởng pháp mà ta lưu lại ở Äại Hồng sÆ¡n sẽ xong vá»›i chúng ta sáng rá»±c như mặt trá»i trên áo cá»§a ta váºy. Ta đã đáp ứng giáo dưỡng những đứa trẻ mồ côi cá»§a Äại Hồng sÆ¡n, ta lại cà ng kỳ vá»ng Kim Äiêu minh tiếp tục phát huy Ä‘á»i sau hÆ¡n Ä‘á»i trước, vì sá»± thiêng liêng cá»§a Quải Tá» hồ để thá»a lòng ước nguyện cá»§a những ngưá»i khai minh công thần!
Thế rồi dưới ánh mặt trá»i từ bên bá» hồ, từ trên dốc núi, từ dãy cát và ng, từ rừng liá»…u xanh, những bóng Ä‘en thêu áo mặt trá»i và ng chạy lao tá»›i, cất tiếng hoan hô vang trá»i, biểu hiện niá»m vui tá»™t độ, niá»m tin mãnh liệt. Dẫn đầu là ba vị Hoà n chá»§, rồi những vị Tiêu Lăng đưá»ng và những ngưá»i dÅ©ng sÄ© hạng nhất đã từng theo Sở Vân chấn hưng cÆ¡ nghiệp.
Sở Vân cất tiếng cưá»i sang sảng, chà ng lệnh cho hai vị đại há»™ vệ Lý Khải và Thịnh Dương được mặc lại chiếc áo có hình thái dương. Sau đó chà ng khoác vai Lê Tưá»ng nói nhá» và o tai nà ng :
- Tưá»ng em, anh yêu em. Em nói đúng, chúng ta sẽ ở mãi bên nhau tại đây mưá»i Ä‘á»i, má»™t trăm Ä‘á»i!
Cừu Hạo cưá»i, Bà nh Mã cưá»i, Khổ Tỵ, Lãnh Cương, Tất Lá»±c, Lý Khải, Thịnh Dương, Cung Ninh cùng cưá»i. Tiếng cưá»i cá»§a Cổ Yển La Hán như muốn ất tiếng cưá»i cá»§a má»i ngưá»i, mặt ông ta đỠhồng, cầm tay Tiểu Thúy nói lá»›n :
- Tức tháºt, vui thế nà y mà nà ng chẳng có dÅ©ng cảm tý nà o cả!
Nói rồi ông ta hôn đánh chụt lên má Tiểu Thúy nói tiếp :
- Thấy chưa, ta nhớ nà ng, ta yêu nà ng biết chừng nà o?
Sở Vân khoác vai Lê Tưá»ng Ä‘i trong tiếng reo hò hoan hô ầm Ä©, bước bên cạnh chà ng là võ sÄ© Mông Cổ khổng lồ Cáp Sát cÅ©ng đỠbừng mặt lên vì sung sướng.
Má»i ngưá»i cùng sát vai nhau, nắm chặt tay nhau, vừa vá»— tay vừa hát những bà i ca, ca ngợi Quải Tá» hồ, vừa hát vừa Ä‘i vá» Äại lá»… đưá»ng cá»§a Kim Äiêu minh!
HẾT