 |
|

15-09-2008, 09:15 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 76
Rượu vang Porto
Äợi nghe tiếng khoá cá»a vặn xong và chắc chắn còn lại má»™t mình, Grimaud từ từ đứng dáºy dá»c theo thà nh vách.
Bác giÆ¡ ống tay áo quệt những giá»t mồ hôi lã chã trên trán và nói:
- Ãi chà ! May mắn là m sao mà Mousqueton lại khát.
Bác vá»™i và ng chui ra khá»i lá»— hổng, ngỡ mình vẫn còn mÆ¡; nhưng nhìn thấy thuốc nổ trong bình bia bác thấy rõ giấc mÆ¡ đó là cÆ¡n ác má»™ng chết ngưá»i.
Như ta Ä‘oán biết, d Artagnan nghe kể tất cả những chi tiết ấy vá»›i sá»± chú ý ngà y cà ng tăng. Và chẳng đợi Grimaud kể xong, anh nhẹ nhà ng đứng lên và quay sang phÃa Aramis nằm ở bên trái, anh vá»a ghé tai vừa vá»— và o vai bạn để phòng ngừa má»i động tác phản ứng đột ngá»™t. Anh bảo.
- Hiệp sÄ© Æ¡i, dáºy Ä‘i và chá»› có gây tiếng động.
Aramis tỉnh giấc, d Artagnan nhắc lại câu nói và nắm lấy tay bạn. Aramis tuân theo.
- Arthos nằm bên trái cáºu, - D Artagnan nói tiếp, - Hãy báo cho anh ấy biết như tôi đã nói vá»›i cáºu.
Aramis đánh thức Arthos tháºt dá»… dà ng vì giấc ngá»§ cá»§a anh nhẹ nhà ng như cá»§a những bản chất tinh vi và nhạy cảm. Nhưng đánh thức Porthos thì khó khăn hÆ¡n.
Anh ta sắp sá»a há»i những nguyên nhân và duyên cá»› là m sao anh ta mất giấc và rất bá»±c mình, thì d Artagnan thay cho má»i lá»i giải thÃch lấy tay bịt miệng anh ta lại.
Rồi chà ng Gascon giơ tay kéo các bạn lại gần thà nh thỠhỠnhư chụm đầu lại với nhau. Anh bảo:
- Các bạn Æ¡i, ta phải rá»i tà u ngay láºp tức, nếu không thì chết cả lÅ© bây giá».
- Ô hay! - Arthos nói, - Lại còn thế nữa kia à ?
- Các cáºu có biết thuyá»n trưởng là ai không?
- Không.
- Äại uý Groslow.
Má»™t cái rùng mình cá»§a các bạn cho d Artagnan hay là câu chuyện cá»§a anh bắt đầu gây tác động đến há».
- Groslow à , quá»· tháºt? - Aramis nói.
- Groslow là gì? - Porthos há»i, - Tôi chẳng nhá»› nữa.
- Cái kẻ đã Ä‘áºp vỡ đầu Parry và giỠđây Ä‘ang sá»a soạn Ä‘áºp vỡ đầu chúng ta.
- Ô, ồ!
- Còn viên trung uá»· cá»§a hắn ta, các cáºu có là biết ai không?
- Trung uý cá»§a hắn ta à ? - Arthos nói - Trong má»™t cái tà u buồm bốn ngưá»i không có trung uý đâu.
- Nhưng Groslow không phải là đại uý thuyá»n trưởng như má»™t ngưá»i khác. Hắn có má»™t trung uý trợ giúp, và viên trung uý ấy là Mordaunt.
Lần nà y thì các ngá»± lâm quân không còn rùng mình mà gần như là báºt kêu lên. Những con ngưá»i không thể chiến bại ấy bị khuất phục trước thế lá»±c huyá»n bà và bất hạnh mà cái tên kia gây ra và há» cảm thấy kinh hoà ng khi chỉ má»›i nghe thốt ra cái tên ấy.
- Là m thế nà o bây giá»? - Arthos há»i.
- Ta chiếm lấy con tà u, - Aramis đáp.
- Và giết phăng nó đi, - Porthos nói.
- Tà u bị đặt mìn rồi, - D Artagnan nói. - Những thùng gá»— mà tôi tưởng chứa đầy rượu. Porthos toà n là những thùng thuốc nổ. Khi Mordaunt thấy hắn bị lá»™, hắn sẽ cho nổ tung cả bạn cả thù, và thá»±c tình đó là má»™t ông bạn khó chÆ¡i, nên tôi chẳng thÃch đánh bạn vá»›i ông ta dù ở trên trá»i hay dưới địa ngục.
- Váºy cáºu có má»™t kế hoạch rồi - Arthos há»i.
- Có
- Thế nà o?
- Các cáºu có tin cáºy tôi không?
- Cứ ra lệnh đi! - cả ba chà ng ngự lâm cùng nói.
- Thế thì, lại đây.
D Artagnan Ä‘i tá»›i má»™t cá»a sổ thấp như cá»a dùng để thoát nước ở mạn tà u, nhưng vừa cho má»™t ngưá»i chui qua và đẩy nhẹ trên bản lá».
- ÄÆ°á»ng Ä‘i đây, - Anh nói.
- Ôi chao, - Aramis nói, - Các bạn Æ¡i, trá»i rét cắt da cắt thịt thế nà y.
- Nếu cáºu muốn thì cứ ở lại; nhưng tôi báo cho cáºu biết rằng lát nữa sẽ nóng giẫy lên đấy.
- Nhưng chúng ta không bơi và o bỠđược.
- Má»™t chiếc xuống được dắt theo tà u. Tất cả chỉ có thế. Äi thôi, các cáºu
- Khoan đã, - Arthos nói, - Bá»n đầy tá»› đâu?
- Chúng tôi đây! - Mousqueton và Blaisois đáp.
Grimaud đã Ä‘i tìm hỠđể táºp trung tất cả lá»±c lượng và o phòng, há» theo lối cá»a quầy ở gần giáp cá»a Ä‘i và o mà chẳng bị trông thấy.
Tuy nhiên ba ngưá»i bạn đứng lặng yên trước quang canh hãi hùng mà d Artagnan đã mở ra trước mắt há» khi nâng tấm cá»a che lên.
Thtc váºy, bắt cứ ai đã nhìn thấy cảnh tượng đó má»™t lần Ä‘á»u biết rằng không có gì tác động sâu sắc hÆ¡n mặt biển động rì rầm cuồn cuá»™n những con sóng Ä‘en ngòm dưới ánh trăng nhợt nhạt đêm đông.
- Mẹ kiếp! - D Artagnan nói, - Hình như chúng ta do dá»±. Chúng ta do dá»± thì bá»n đầy tá»› cá»§a chúng ta sẽ thế nà o?
- Tôi chẳng do dự đâu, - Grimaud nói.
- Thưa ông, - Blaisois nói, - Tôi xin báo trước là tôi chỉ biết bơi ở trong sông ngòi thôi.
- Còn tôi, - Mousqueton nói - Tôi chẳng biết bơi chút nà o hết.
Trong lúc đó, d Artagnan lách mình qua ô cá»a.
- Bạn Æ¡i, cáºu quyết định rồi ư? - Arthos há»i.
- Phải, - Chà ng Gascon đáp. - Nà y, Arthos, anh là ngưá»i hoà n hảo, anh hãy bảo tinh thần chế ngá»± thể chất. Anh, Aramis, hãy dặn dò bá»n đầy tá»›. Anh Porthos, hãy giết tất cả những gì cản trở chúng ta.
Rồi, sau khi siết tay Arthos, d Artagnan lợi dụng thá»i cÆ¡ lúc tà u Ä‘ang dáºp dá»n nghiêng ngả chìm ở phÃa Ä‘uôi, anh trưá»n xuống nước và đã ngáºp đến thắt lưng.
Arthos xuống theo ngay trước khi tà u dá»nh lên. Sau đó Ä‘uôi tà u nhô lên và ngưá»i ta trông thấy sợi chão buá»™c chiếc xuống căng ra trên mặt nước.
D Artagnan bơi đến nắm lấy sợi chão. Anh đợi ở đó, đầu mấp mé mặt nước, tay bám sợi dây.
Một giây sau Arthos đã tới chỗ anh.
Rồi ở chá»— ngoặt cá»§a Ä‘uôi tà u, hai cái đầu khác ló ra. Äó là Aramis và Grimaud.
- Tôi lo cho Blaisois, - Arthos nói, - D Artagnan cáºu có nghe nó nói rằng nó chỉ biết bÆ¡i ở sông ngòi không?
- Khi ngưá»i ta biết bÆ¡i thì ở đâu cÅ©ng bÆ¡i được, - D Artagnan đáp - Lên thuyá»n, lên thuyá»n Ä‘i.
- Nhưng chưa thấy Porthos đâu.
- Porthos sẽ tá»›i. Cứ yên trÃ, hắn bÆ¡i như Eviathan(1) váºy.
Nhưng không thấy Porthos đâu tháºt; bởi vì má»™t mà n kịch ná»a bi ná»a hà i đã diá»…n ra giữa anh vá»›i Mousqueton và Blaisois.
Hai gã nà y hoảng sợ vì tiếng sóng vỗ, tiếng gió gà o, kinh hãi trước đám nước đen ngòm sôi sục trong cái hốc sâu thẳm, hai gã chẳng dám tiến mà lùi lại.
- Nà o, nà o, - Porthos bảo, - Xuống nước đi
- Nhưng thưa ông, - Mousqueton nói, - Tôi không biết bÆ¡i, hãy để tôi lại đây - Ông Æ¡i, tôi cÅ©ng váºy, - Blaisois nói.
- Tôi bảo đảm là sẽ tôi ôm các cáºu sang thuyá»n, Porthos nói.
- Nhưng chắc chắn rằng ta sẽ chìm nghỉm trước khi tới đó, - Blaisois mếu máo.
- Ãi chà , ta sẽ bóp chết cả hai đứa nếu chúng mà y không Ä‘i ra.
- Porthos vừa nói vừa túm lấy cổ chúng. - Tiến lên, Blaisois.
Má»™t tiếng rên rỉ bị dáºp tắt bởi bà n tay sắt cá»§a Porthos là tất cả câu trả lá»i cá»§a Blaisois; vì rằng ông há»™ pháp nắm lấy cổ và chân nó và quăng nó như má»™t tấm ván qua cá»a sổ đầu cắm xuống biển.
- Bây giá» Mousqueton, - Porthos nói, - Ta hi vá»ng rằng mà y không rá»i bá» chá»§ mà y chứ!
Nước mắt rưng rưng, Mousqueton đáp:
- á»i ông Æ¡i, tại sao ông lại láºp lại những lá»i ấy là m gì? Chúng ta ở lâu đà i Pierrefonds sung sướng bao nhiêu.
Rồi không nói thêm má»™t lá»i oán trách nà o khác, hắn trở nên tư lá»± và vâng lá»i, hoặc vì táºn tâm tháºt, hoặc vì tấm gương cá»§a Blaisois.
Mousqueton lao đầu xuống biển. Dù sao đó cÅ©ng là má»™t hà nh động vì Mousqueton tưởng phen nà y chết tháºt.
Nhưng Porthos không phải ngưá»i bá» rÆ¡i đồng đội như váºy. Ông chá»§ nhảy liá»n theo chân đầy tá»›, nên hai ngưá»i rÆ¡i mà chỉ nghe tõm cùng má»™t tiếng. Thà nh thá» khi Mousqueton vừa ngoi lên mặt nước, mắt loá Ä‘i, thì đã thấy mình được giữ bởi bà n tay to tướng cá»§a Porthos, và hắn chẳng cần cỠđộng chút nà o cÅ©ng vẫn lừ lừ tiến vá» cái dây chão vá»›i vẻ oai vệ cá»§a má»™t vị thuá»· thần.
Cùng lúc ấy, Porthos thấy ở tầm tay vá»›i cá»§a mình má»™t váºt gì Ä‘ang xoáy theo dòng nước. Anh túm lấy tóc, thì ra là Blaisois mà Arthos cÅ©ng Ä‘ang ra đón.
- Thôi, thôi, bá tước, không cần đến anh đâu! - Porthos nói.
Quả tháºt, nhoà i chân mạnh má»™t cái Porthos đã đứng thẳng lên như ngưá»i khồng lồ Adamaxto trên ngá»n sóng, và ba cái nhoà i nữa anh đã tá»›i được chá»— các đồng đội.
D Artagnan, Aramis và Grimaud giúp Mousqueton và Blaisois leo lên thuyá»n. Rồi đến lượt Porthos, anh trèo qua mạn thuyá»n khiến nó suýt bị láºt úp.
- Còn Arthos đâu? - D Artagnan há»i.
- Tôi đây, - Arthos đáp.
- Äá»§ cả rồi, - D Artagnan đáp. - Còn anh, Arthos, có giữ dao găm đấy chứ?
- Váºy thì cắt dây chão Ä‘i và lên đây.
Arthos rút từ thắt lưng con dao găm sáng loáng và cắt dây. Con tà u rá»i xa. Chiếc thuyá»n dừng lại bị sóng đánh dáºp dá»nh.
- Lên đi, Arthos! - D Artagnan nói.
Và giÆ¡ tay cho bá tước de La Fère leo lên và ngồi và o trong thuyá»n.
- Vừa kịp, - chà ng Gascon nói,
- Và các anh sắp trông thấy má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ.
----------------
Chú thÃch:
(1) Quái váºt trong thần thoại Phênixi, tuyệt vá»i
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:20 AM.
|

15-09-2008, 09:16 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 77
Äịnh mệnh
Quả nhiên, d Artagnan vừa dứt lá»i thì má»™t tiếng còi vang trên chiếc tà u buôm, nó bắt đầu xuyên và o trong sương mù và bóng đêm. Anh nói tiếp:
- Các anh biết đấy, Ä‘iá»u ấy có nghÄ©a là gì rồi.
Lúc ấy ngưá»i ta trông thấy má»™t chiếc đèn ***g xuất hiện trên boong và những bóng Ä‘en ở Ä‘uôi tà u.
Bá»—ng nhiên má»™t tiếng kêu khá»§ng khiếp má»™t tiếng kêu tuyệt vá»ng xuyên qua khoảng không và dưá»ng như tiếng kêu ấy xua Ä‘uổi mây Ä‘i, tấm mà n che khuất mặt trăng bá»—ng phanh ra và ngưá»i ta nhìn thấy in lên trên ná»n trá»i xanh bà ng bạc nhưng cánh buồm xám và những sợi dây Ä‘en cá»§a con tà u.
Trên tà u, những bóng Ä‘en chạy cuống quýt, những tiếng kêu thảm thiết hoà nháºp vá»›i những Ä‘iệu vÅ© Ä‘iên loạn ấy.
Giữa những tiếng kêu hoảng hốt, trên vầng sáng ở Ä‘uôi tà u ngưá»i ta thấy xuất hiện Mordaunt tay cầm má»™t bó Ä‘uốc.
Những bóng Ä‘en chạy cuống quýt ở trên tà u kia, đó là Groslow tá»›i giá» quy định vá»›i Mordaunt đã táºp hợp ngưá»i cá»§a mình lại. Còn Mordaunt sau khi nghe ngóng ở cá»a phòng các ngá»± lâm quân xem há» có ngá»§ yên không, thấy yên tÄ©nh, hắn yên tâm và đi xuống hầm tà u. Thá»±c váºy, ai có thể nghi ngá» những việc vừa xảy ra? cho nên Mordaunt mở cá»a và chạy đến chá»— những thùng thuốc súng. Cuồng nhiệt như má»™t kẻ khao khát trả thù và vững tin ở mình như những kẻ mà Chúa đã mê hoặc, hắn châm lá»a và o đây mìn.
Trong khi ấy, Groslow và các thuá»· thá»§ táºp trung ở Ä‘uôi tà u - Kéo dây Ä‘i, - Groslow bảo, - Kéo xuồng lại phÃa chúng ta.
Má»™t thuá»· thá»§ trèo qua thà nh tà u, nắm sợi dây chão và kéo, sợi dây cứ trôi tuồn tuá»™t chẳng nặng ná» vướng vÃu gì.
- Dây chão bị đứt rồi! - Ngưá»i thuá»· thá»§ kêu lên. - Không còn xuồng nữa!
- Sao! Không còn xuống à ? - Groslow vừa nói vừa lao ra bao lơn tà u - Không thể như thế được?
- Nhưng đúng là như váºy, - Thuá»· thá»§ đáp, - Xin ông hãy nhìn xem: chẳng có vệt nước kéo theo và dầu dây chão đây thôi.
Ấy là lúc Groslow kêu thất thanh và các chà ng ngự lâm quân nghe thấy.
- Có chuyện gì thế? - Mordaunt vừa chạy ra há»i và cÅ©ng lao vá» phÃa sau, tay cầm Ä‘uốc.
- Quân địch tẩu thoát rồi! Chúng đã cắt dây và dùng xuống để trốn.
Mordaunt nhảy vá»t má»™t cái tá»›i cá»a phòng và đạp tung cá»a ra.
- Trống rá»—ng! - Hắn kêu lên. - Ôi! Bá»n quá»· quái !
- Chúng ta sẽ Ä‘uổi theo chúng, - Groslow nói - Chúng nó chưa thể Ä‘i xa đâu, và ta sẽ đánh chìm chúng bằng cách đè lên thuyá»n chúng.
- Ờ nhưng mà lá»a! - Mordaunt nói, - Tôi đã châm.
- Châm và o đâu?
- Và o đây mìn - Chết cha rồi! - Groslow gầm lên và nhảy bổ đến cá»a kho.
- May ra còn kịp chăng?
Mordaunt chỉ đáp lại bằng má»™t tiếng cưá»i ghê rợn. Nét mặt xáo động vì háºn thù hÆ¡n là vì khiếp sợ, hắn ngước nhìn trá»i bằng cặp mắt lÆ¡ láo như muốn ném lên đó má»™t lá»i phỉ báng cuối cùng. Trước tiên hắn ném bó Ä‘uốc xuống biển, rồi hắn nhảy xuống theo.
Cùng lúc ấy Groslow vừa đặt chân xuống cầu thang hầm tà u thì con tà u mở hoác ra như miệng má»™t ngá»n núi lá»a, má»™t ngá»n lá»a vá»t lên trá»i cùng vá»›i má»™t tiếng nổ giống như cả trăm khẩu đại bác cùng bắn đồng thá»i.
Bầu trá»i đỠrá»±c, những mảnh tà u vỡ cÅ©ng rá»±c lá»a văng vá»t tứ tung. Rồi ánh chá»›p kinh khá»§ng tắt, những mảnh vỡ là tả rÆ¡i xuống, run rẩy trong vá»±c thẳm và tắt ngấm, và trừ má»™t chấn động trong không trung, sau má»™t lát, ngưá»i ta tưởng như không có gì xảy ra cả.
Riêng có chiếc tà u đã biến mất khá»i mặt biển, cả Groslow, cả ba thuá»· thá»§ tiêu ma.
Bốn ngưá»i bạn đã trông thấy hết cả, không bá» sót má»™t chi tiết nà o cá»§a tấn thảm kịch ghê gá»›m ấy. Bị chìm ngáºp chốc lát trong ánh sáng chói lá»i nó soi rá»i mặt biển xa đến hÆ¡n má»™t dặm, ngưá»i ta có thể nom thấy há» má»—i ngưá»i trong má»™t tư thế khác nhau, nhưng cùng biểu lá»™ má»™t ná»—i kinh hoà ng mà mặc dầu lòng gan dạ sắt há» không thể không cảm thấy rõ rệt. Rồi những tà n lá»a rÆ¡i quanh há»; cuối cùng ngá»n núi lá»a tắt như chúng tôi đã kể, và tất cả lại rÆ¡i và o bóng đêm, con thuyá»n gáºp ghá»nh và mặt biển động sóng.
Há» yên lặng và rã rá»i trong má»™t lát. Porthos và d Artagnan má»—i ngưá»i cầm má»™t mái chèo cứ giữ nguyên nó trên mặt nước, tì cả ngưá»i lên và quặp chặt lấy nó.
Aramis là ngưá»i đầu tiên phá vỡ sá»± im lặng chết chóc đó. Anh nói.
- Thá»±c tình tôi tin rằng lần nà y má»i sá»± Ä‘á»u kết thúc.
- Cứu tôi với các ngà i ơi! Cứu tôi với!
Một tiếng kêu bi thảm vang lên giống như tiếng kêu của một hồn ma nà o trên biển.
Mấy ngưá»i bạn nhìn nhau. Ngay Arthos cÅ©ng rùng mình. Anh nói:
- ChÃnh nó đây, đúng giá»ng nói cá»§a nó.
Má»i ngưá»i im lặng, vì rằng cÅ©ng như Arthos má»i ngưá»i nháºn ra giá»ng nói ấy. Song, những đồng tá» dãn to cá»§a há» quay vá» phÃa tà u đắm, cố gắng phi thưá»ng để nhìn xuyên qua mà n đêm.
Sau má»™t lát, há» bắt đầu nháºn ra má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang ráng sức bÆ¡i gần lại.
Arthos thong thả giÆ¡ tay chỉ ngưá»i đó cho các bạn.
- Phải rồi, phải rồi, - D Artagnan nói, - Tôi trông rõ hắn.
- Lại hắn à ? - Porthos thỠphì phò như bễ lò rèn nói.
- Ãi chà , hắn là ngưá»i sắt chắc.
- Ôi, lạy Chúa, - Arthos lẩm bẩm.
Aramis và d Artagnan nói thầm với nhau.
Mordaunt bÆ¡i và i sải nữa, và giÆ¡ má»™t tay lên khá»i mặt nước ra hiệu nguy cấp, nói:
- Hãy thương tôi! Lạy Chúa, xin các ngà i hãy thương tôi! Tôi cảm thấy kiệt sức rồi, tôi sắp chết đến nơi rồi.
- Tiếng nói khẩn cầu cứu vá»›t tháºt là rung động đến ná»—i nó khêu gợi lòng thương cảm táºn đáy lòng Arthos.
- Tội nghiệp nó! - Anh lẩm bẩm.
- ÄÆ°á»£c, - D Artagnan nói, anh chỉ còn thiếu nước thương hại nó thôi! Tháºt ra tôi cho rằng nó bÆ¡i vá» phÃa chúng ta. Váºy hắn có nghÄ© rằng chúng ta sẽ vá»›t nó không? Cứ chèo Ä‘i, Porthos cứ chèo Ä‘i.
Và để là m gương, d Artagnan nhấn mái chèo xuống nước, hai nhát chèo đẩy thuyá»n Ä‘i xa hai mươi sải, Mordaunt gà o lên:
- Ôi các ngà i sẽ không bỠrơi tôi! Các ngà i sẽ không để mặc tôi chết đuối! Các ngà i không phải không thương xót?
- A a! - Porthos bảo Mordaunt, - Anh bạn dÅ©ng cảm Æ¡i tôi ngỡ là cuối cùng chúng tôi đã bắt được anh, và anh chẳng có lối nà o ra thoát khá»i nÆ¡i đây ngoà i cánh cá»a cá»§a địa ngục!
- Ồ Porthos! - Bá tước de La Fère lẩm bẩm.
- Arthos, cứ để mặc tôi. Kể ra anh trở nên kỳ lạ vá»›i những kiểu hà o hiệp bất táºn cá»§a anh rồi đó. Trước hết tôi xin tuyên bố rằng nếu nó tiến sát cách thuyá»n mưá»i bá»™, tôi sẽ lấy mái chèo phang vỡ sá» nó.
- Ôi xin các ông gia Æ¡n, đừng bá» mặc tôi, xin các ông hãy thương tôi! - Gã thanh niên kêu vang, đôi lúc đầu hắn chìm xuống ngá»n sóng, thì hÆ¡i thở hổn hển cá»§a hắn là m sá»§i bá»t là n nước lạnh giá.
Mắt luôn theo dõi má»—i cỠđộng cá»§a Mordaunt, d Artagnan kết thúc cuá»™c dối thoại vá»›i Arthos, rồi đứng dáºy nói vá»›i kẻ Ä‘ang bÆ¡i.
- Nà y ông, hãy lánh xa ra. Ná»—i ân háºn cá»§a ông nó còn quá má»›i mẻ nên chúng tôi không thể nà o tin tưởng được. Hãy nhá»› rằng con tà u mà ông toan dùng để nướng chúng tôi hãy còn phun khói ở dưới mấy tấc nước và tình trạng cá»§a ông hiện giá» vẫn là má»™t nệm trải hoa hồng so vá»›i tình trạng mà ông muốn đặt chúng tôi và o và ông đã đặt ông Groslow cùng đồng đội cá»§a ông ta và o đó.
Vá»›i giá»ng tuyệt vá»ng hÆ¡n, Mordaunt nói:
- Các ngà i ôi, tôi xin thá» rằng ná»—i hối háºn cá»§a tôi là thá»±c sá»±. Các ngà i Æ¡i, tôi còn trẻ má»›i chưa đầy hai mươi ba tuổi đầu. Tôi bị lôi cuốn bÆ¡i má»™t mối Ä‘i háºn tháºt tá»± nhiên, tôi muốn trà thù cho mẹ tôi, và chắc chắn ở địa vị tôi, các ngà i sẽ là m như tôi thôi.
Trông thấy Arthos mỗi lúc một rầu rỉ thêm, d Artagnan nói:
- Hừ! Tùy xem.
Mordaunt chỉ còn ba, bốn sải nữa là tá»›i thuyá»n, vì rằng cái chết Ä‘ang đến gần như tạo cho hắn má»™t sức mạnh phi thưá»ng.
- Chao ôi? - Hắn nói, - Tôi sắp chết rồi? Các ngà i sắp giết chết đứa con trai như đã giết chết mẹ nó? Váºy mà tôi có phải là kẻ phạm tá»™i đâu. Theo má»i luáºt lệ cá»§a Trá»i và cá»§a con ngưá»i, má»™t đứa con phải báo thù cho mẹ. - Hắn chắp tay lại và nói thêm. - Vá»›i lại nếu như đó là má»™t tá»™i ác, thì bởi vì tôi đã ăn năn, bởi vì tôi đã xin lá»—i thì tôi phải được tha thứ.
Rồi như lá»±c đã kiệt, hắn không thể đứng nổi dưới nước nữa, má»™t con sóng trà n qua đầu và dáºp tắt tiếng nói cá»§a hắn.
- Ôi! Tháºt là xé lòng! - Arthos nói.
Mordaunt lại nhô lên.
- Còn tôi - D Artagnan nói, - Tôi nói rằng phải chấm dứt. Hỡi ông đã nhẫn tâm hạ sát bác mình, hỡi ông Ä‘ao phá»§ cá»§a vua Charles, hỡi ông đốt tà u, tôi xin cam Ä‘oan là sẽ để ông chìm xuống táºn đáy biển, hoặc nếu ông còn tiến gần lại thuyá»n má»™t sải tay thôi, tôi sẽ Ä‘áºp vỡ sỠông bằng mái chèo.
Trong ná»—i tuyệt vá»ng, Mordaunt bÆ¡i thêm má»™t sải, d Artagnan hai tay cầm chặt mái chèo. Arthos đứng dáºy và kêu lên:
- D Artagnan, d Artagnan! Con trai cá»§a ta Æ¡i! Ta van xin con! Kẻ khốn khổ sắp chết rồi, và tháºt là ghê tởm để mặc má»™t con ngưá»i chết mà không chìa tay ra khi ngưá»i ta chỉ cần chìa tay ra là cứu được hắn. Ôi! Trái tim tôi ngăn cấm má»™t hà nh động như váºy; tôi không thể cưỡng lại được, cần phải cho hắn sống.
- Mẹ kiếp! - D Artagnan đáp lại. - Tại sao anh không tá»± trói chân tay và tá»± ná»™p mình ngay láºp tức cho tên khốn kiếp ấy? Như thế có phải sá»›m hÆ¡n không? A! Bá tước de La Fére Æ¡i, ông muốn chết bởi tay nó phải không? Thế thì tôi, con trai cá»§a ông như ông gá»i ấy, tôi không muốn như váºy.
Äây là lần đầu tiên d Artagnan cưỡng lại má»™t Ä‘iá»u thỉnh cầu cá»§a Arthos khi Arthos gá»i anh bằng con.
Aramis lạnh lùng tuốt lưỡi gươm ra mà anh đã ngáºm và o miệng mang theo trong khi anh bÆ¡i. Anh nói:
- Nếu hắn đặt tay và o mạn thuyá»n thì tôi sẽ chặt tay hắn như đối vá»›i má»™t kẻ giết vua.
- Còn tôi, khoan đã, - Porthos nói…
- Cáºu sẽ là m gì? - Aramis há»i.
- Tôi sẽ nhảy xuống nước và bóp cổ cho nó chết.
Với một tình cảm không cưỡng nổi, Arthos kêu lên:
- Ôi! các anh Æ¡i! Chúng ta hãy là những con ngưá»i chúng ta hãy là những kẻ có đạo!
D Artagnan buông ra một tiếng thở dà i nghe như một tiếng rên rỉ. Aramis hạ mũi gươm. Porthos ngồi xuống.
- Xem kìa, - Arthos nói, - Xem kìa, cái chết Ä‘ang hiện lên gương mặt hắn. Hắn kiệt sức rồi, và chỉ má»™t phút nữa thôi, hắn sẽ chìm xuống táºn đáy biển. Ôi! Hãy tránh cho tôi niá»m ân háºn gá»›m guốc ấy; đừng bắt tôi phải chết vì nhục nhã, các bạn Æ¡i, hãy ban cho tôi tÃnh mạng cá»§a kẻ khốn khổ đó, tôi sẽ ban phước cho các anh, tôi sẽ…
- Tôi chết mất, - Mordaunt lẩm bẩm, - Cứu tôi với! Cứu tôi với!
- Ta hãy già nh lấy một phút. – Aramis cúi sang bên trái bảo d Artagnan, rồi cúi sang bên phải bảo Porthos - Chèo một mái nữa nà o.
D Artagnan không đáp lại bằng cá» chỉ hoặc lá»i nói. Anh bắt đầu xúc động phần vì những lá»i van nà i cá»§a Arthos, phần vì cảnh tượng Ä‘ang diá»…n ra trước mắt anh. Riêng Porthos đẩy má»™t mái chèo, nhưng vì chèo có má»™t bên nên chiếc thuyá»n quay vòng và khiến Aramis nhÃch gần lại kẻ sắp chết.
- Bá tước de La Fère! - Mordaunt kêu lên, - Bá tước de La Fère Æ¡i? ChÃnh là ngà i mà tôi xin thưa, chÃnh là ngà i mà tôi cầu khẩn, ngà i hãy thương tôi!… Bá tước de La Fère, ngà i ở đâu? Tôi không còn nhìn thấy gì cả… Tôi chết mất!… Cứu tôi vá»›i, cứu tôi!
Vá»›i vẻ cao thượng và đưá»ng hoà ng vốn có, Arthos chìa tay ra cho Mordaunt và nói:
- Tôi đây! Ông hãy bám lấy tay tôi mà leo lên thuyá»n.
- Thà không nhìn còn hơn, - D Artagnan nói - Sự yếu đuối ấy là m tôi thêm sợ hãi.
Anh quay lại phÃa các bạn; há» chen nhau và o phÃa cuối thuyá»n dưá»ng như sợ **ng chạm và o cái kẻ mà Arthos đã không ngại ngần chìa tay ra cho nó.
Mordaunt cố hết sức nhô ngưá»i lên, nắm lấy bà n tay Ä‘ang chìa ra cho hắn và bám chặt lấy vá»›i sức mãnh liệt cá»§a niá»m hy vá»ng cuối cùng.
- ÄÆ°á»£c rồi. - Arthos nói. - Äặt tay kia và o đây.
Và anh giơ vai mình ra là m điểm tựa thứ hai, thà nh thỠđầu anh gần chạm đầu Mordaunt và hai kẻ tỠthù ấy ôm chặt lấy nhau như hai anh em.
Mordaunt quặp chặt ngón tay và o cổ áo Arthos.
- Tốt! - Bá tước nói. - Bây giỠông được cứu thoát rồi, hãy yên tâm.
Bá»—ng vá»›i má»™t cái nhìn rá»±c lá»a và má»™t giá»ng nói háºn thù khôn tả, Mordaunt thét lên:
- A! Mẹ Æ¡i, con chỉ có thể dâng cho mẹ má»™t váºt hiến tế thôi, nhưng Ãt ra đó cÅ©ng sẽ là váºt mà mẹ lá»±a chá»n!
Và trong khi d Artagnan kêu lên má»™t tiếng, Porthos giÆ¡ mái chèo lên Aramis tìm má»™t chá»— để đâm, thì má»™t chấn động dữ dá»™i khiến thuyá»n nghiêng Ä‘i và kéo tuá»™t Arthos xuống nước. Mordaunt thốt ra má»™t tiếng kêu đắc thắng lấy tay siết chặt cổ Arthos: dùng chân quặp chặt ngưá»i và chân anh, giống như má»™t con rắn quấn chặt con mồi cá»§a mình để là m cho nó tê liệt.
- Không kêu la, không gá»i cứu, Arthos cố ngoi ở trên mặt biển má»™t lát, nhưng rồi bị sức nặng lôi kẻo anh chìm dần. Chẳng mấy chốc má»i ngưá»i chỉ còn trông thấy má»› tóc dà i cá»a anh cháºp chá»n; rồi tất cả mất hút. Chỉ còn má»™t khoảng rá»™ng mặt nước sôi sục nhưng rồi cÅ©ng tan Ä‘i là chỉ rõ nÆ¡i cả hai ngưá»i đã chìm nghỉm.
Câm lặng vì ghê sợ, nghẹn ngà o vì bất bình và kinh hãi, ba ngưá»i bạn cứ đứng trÆ¡ ra đó, miệng há hốc, mắt giương to, tay dang ra. Trông há» như những pho tượng và mặc dầu há» lặng im, ngưá»i ta vẫn nghe tiếng tim há» Ä‘áºp thình thình. Porthos là ngưá»i đầu tiên hồi tỉnh, anh vò đầu bứt tai và vá»›i tiếng nức nở xé lòng ở má»™t ngưá»i như anh, anh gà o lên:
- Ôi Arthos, Arthos! Tấm lòng cao quý! Tai hoạ! Tai hoạ cho chúng ta đã để mất anh!
- Ôi tai hoạ tháºt! - D Artagnan nhắc lại.
- Ôi tai hoạ! - Aramis lẩm bẩm.
Vừa lúc ấy giữa má»™t khoảng biển rá»™ng lấp là nh ánh trăng cách thuyá»n bốn năm sải cái sôi sục ban nãy lại diá»…n ra và ngưá»i ta trông thấy xuất hiện trước tiên chá»m tóc, rồi đến má»™t khuôn mặt nhợt nhạt, mắt mở nhưng đã **c lại, rồi má»™t thân hình nhô lên đến ngang lưng thì láºt ngá»a ra, bồng bá»n theo từng ngá»n sóng.
Trước ngực cái xác đó có một con dao đâm và o và thò ra cái chuôi nạm và ng lấp lánh.
- Mordaunt! Mordaunt! - Cả ba ngưá»i bạn cùng kêu lên, đấy là Mordaunt.
- Nhưng còn Arthos? - D Artagnan nói.
Bá»—ng nhiên con thuyá»n nghiêng hẳn vá» bên trái trước má»™t sức nặng má»›i bất ngá» và Grimaud thốt lên má»™t tiếng kêu mừng rỡ. Má»i ngưá»i quay lại và trông thấy Arthos, mặt tái nhợt, mắt má» Ä‘i và tay run rẩy, anh Ä‘ang bám và o mạn thuyá»n để nghỉ ngÆ¡i. Tám cánh tay gân guốc láºp tức nhấc anh lên và đặt và o trong thuyá»n.
Má»™t lát sau. Arthos thấy ngưá»i ấm lên, tỉnh táo và hồi sinh dưới những cái vuốt ve ôm ấp cá»§a các bạn mình Ä‘ang mừng rối rÃt.
- Anh không bị thương à ? - D Artagnan há»i.
- Không, - Arthos đáp… - Thế còn nó?
- á»’, nó ấy à ? Lần nà y Æ¡n Trá»i, nó chết tháºt rồi.
Và buá»™c Arthos phải nhìn theo hướng tay mình d Artagnan chỉ anh xem cái xác Mordaunt trôi trên những con sóng khi nổi khi chìm dưá»ng như vẫn còn Ä‘uổi bốn ngưá»i bạn bằng má»™t cái nhìn chứa chất lá»i nguyá»n rá»§a và mối tá» thù.
Cuối cùng nó chìm nghỉm. Arthos dõì theo bằng con mắt buồn rầu và ái ngại.
Hoan hô Arthos! - Aramis nói với vẻ đạt dà o tình cảm hiếm thấy ở anh.
- Nhát đâm đẹp tháºt! - Porthos reo lên…
- Tôi có một đứa con trai, - Arthos nói. - Tôi đã muốn sống.
- Cuối cùng, - D Artagnan nói, - Chúa đã lên tiếng.
- Không phải tôi đã giết nó, - Arthos lẩm bẩm, - Số mệnh đấy.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:20 AM.
|

15-09-2008, 09:17 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 78
Sau khi suýt bị đem quay, Mousqueton suýt bị nướng thịt
Sau mà n kịch khá»§ng khiếp mà chúng tôi vừa kể, má»™t không khà im lặng sâu xa bao trùm tất cả con thuyá»n. Mặt trăng ban nãy ló ra trong chốc lát dưá»ng như Thượng đế muốn rằng không má»™t chi tiết nà o cá»§a sá»± kiện nà y được che giấu trước con mắt cá»§a các khán giả, bây giá» lẫn và o trong mây. Tất cả lại trở và o cái bóng đêm tháºt hãi hùng trong má»™t bãi sa mạc và nhất là bãi sa mạc lá»ng nà y mà ngưá»i ta gá»i là đại dương, và chỉ còn nghe thấy tiếng gió rÃt trên các ngá»n sóng.
Porthos phá tan sự im lặng, nói:
- Tôi đã được xem vô khối chuyện, nhưng không chuyện nà o xúc động tôi mạnh mẽ như chuyện tôi vừa má»›i chứng kiến. Tuy nhiên, trong lòng tháºt xáo động như tôi, tôi xin tuyên bố vá»›i các bạn rằng tôi tháºt là sung sướng. Má»™t trăm cân được cất Ä‘i khá»i ngá»±c tôi và cuối cùng tôi thở dá»… dà ng.
Tháºt váºy, Porthos thở vá»›i má»™t tiếng kêu nó là m vẻ vang cho cái cỠđộng mãnh liệt cá»§a hai lá phổi anh.
- Porthos ạ, - Aramis tiếp lá»i,
- Còn tôi, tôi sẽ không nói đến như cáºu; tôi vẫn còn kinh hoà ng, đến độ tôi không còn tin ở mắt mình nữa, tôi nghi ngá» những gì tôi đã trông thấy, tôi tìm kiếm xung quanh chiếc thuyá»n và từng phút, từng giây, tôi sẵn sà ng đợi chá» cái thằng khốn kiếp hiện ra , và chÃnh tôi tay cầm con dao găm đễ cắm và o tim nó.
- á»’, tôi thì rất bình tÄ©nh, - Porthos nói. - Nhát dao đâm và o chá»— xương sưá»n thứ sáu và ngáºp tá»›i đốc. Arthos Æ¡i tôi không trách móc gì anh đâu mà trái lại. Khi đâm là phải đâm như thế chứ. Cho nên bây giá» tôi má»›i sống, tôi thở, tôi vui mừng.
- Porthos ơi, - D Artagnan nói, - Chớ vội hát mừng chiến thắng.
- Chưa bao giá» chúng ta trải qua má»™t nguy hiểm lá»›n hÆ¡n lúc nà y, vì rằng má»™t con ngưá»i thắng được má»™t con ngưá»i chứ không thắng được má»™t hoà n cảnh. Chúng ta Ä‘ang Ä‘i biển ban đêm không ngưá»i hướng dẫn, trên má»™t chiếc thuyá»n má»ng manh; má»™t cÆ¡n gió có thể láºt úp thuyá»n thế là chúng ta Ä‘i đứt.
Mousqueton buông một tiếng thở dà i.
- D Artagnan, cáºu tháºt là bá»™i bạc, - Arthos nói.
- Phải bá»™i bạc và đã hoà i nghi Thượng đế đúng lúc Ngưá»i vừa má»›i cứu tất cả chúng ta má»™t cách tháºt là kỳ diệu. Cáºu tưởng rằng Ngưá»i cầm tay dẫn chúng ta vượt qua bao nhiêu hiểm nguy để rồi sau đó bá» rÆ¡i chúng ta ư? Không đâu. Chúng ta lên đưá»ng bằng má»™t ngá»n gió tây, ngá»n gió ấy vẫn thổi cÆ¡ mà .
Arthos định hướng theo sao Bắc đẩu và nói tiếp:
- Äây là Äại Hùng Tinh, do đó chỉ ta biết bên kia là nước Pháp.Ta cứ Ä‘i theo chiá»u gió, và chừng nà o gió chưa đổi chiá»u thì nó sẽ đưa ta vá» phÃa bá» biển Calais hoặc Boulogne-sur-Mer. Nếu thuyá»n láºt úp thì chúng ta là những ngưá»i khá khoẻ mạnh và bÆ¡i lá»™i khá giá»i . Ãt ra là năm ngưá»i trong chúng ta - Äể láºt ngá»a thuyá»n lên hoặc ôm chặt cùng vá»›i nó nếu như sá»± cố gắng đó vượt quá sức cá»§a chúng ta. Hiện giá» chúng ta Ä‘ang Ä‘i trên con đưá»ng cá»§a má»i tà u bè Ä‘i từ Douvre đến Calais và từ Portsmouth đến Boulogne-sur-Mer. Nếu như nước giữ lại được những vết tà u Ä‘i thì chắc chắn chúng sẽ đà o thà nh má»™t thung lÅ©ng dà i ở ngay chá»— chúng ta Ä‘ang Ä‘i nà y. Như váºy thì đến sáng không thể nà o chúng ta lại không gặp má»™t chiếc thuyá»n đánh cá nà o đó há» sẽ tiếp đón chúng ta.
- Nhưng giả dụ chúng ta không gặp thuyá»n nà o và gió đổi chiá»u lên hướng Bắc thì sao?
- Thế lại là chuyện khác, - Arthos đáp. - Chúng ta sẽ chỉ gặp đất liá»n ở bá» bên kia Äại Tây Dương.
- Có nghĩa là chúng ta sẽ chết đói, - Aramis nói.
- Chắc chắn mưá»i mươi rồi! - Bá tước de La Fère nói.
Mousqueton buông một tiếng thở dà i còn não nuột hơn lần trước.
- Æ nà y, Mousqueton? - Porthos há»i, - Sao cáºu cứ thở dà i thưá»n thượt mãi như váºy? Thế thì chán ngán lắm.
- Tôi đang rét, ông ạ, - Mousqueton đáp…
- Vô lý - Porthos nói.
- Sao lại vô lý? - Mousqueton ngÆ¡ ngác há»i.
- Äúng thế. Ngưá»i cáºu có má»™t lá»›p mỡ bao bá»c, khi trá»i không thấm và o được. Hẳn là có chuyện khác hãy nói tháºt Ä‘i.
- Thế thì, thưa ông, chÃnh cái lá»›p mỡ mà ông biểu dương ấy nó là m tôi kinh hãi.
- Tại sao váºy, Mousqueton. Cứ mạnh dạn nói Ä‘i, các ông đây cho phép cáºu đấy.
- Thưa, tại vì tôi nhá»› đến cái tá»§ sách ở lâu đà i Bracieux có vô số truyện phiên lưu, và trong số sách đó có sách cá»§a Jean Mocquet, ngưá»i phiêu lưu trứ danh cá»§a Henri IV.
- Thì sao?
- Thưa ông, trong những sách ấy nói rất nhiá»u đến những chuyện phiêu lưu trên biển cả và những sá»± nguy hiểm giống như sá»± nguy hiểm Ä‘ang Ä‘e dá»a chúng ta trong lúc nà y!
- Tiếp tục đi, Mousqueton, - Porthos nói, - sự so sánh ấy đầy thú vị.
- Ấy đấy, ông Æ¡i, trong những trưá»ng hợp như váºy, Jean Mocquet kể rằng những du khách đói mèm có tục lệ ghê tởm là ăn thịt lẫn nhau và thưá»ng bắt đầu bằng…
Dù tình thế Ä‘ang nghiêm trá»ng, d Artagnan không nhịn cưá»i được, nói:
- Trước tiên là thịt ngưá»i nà o béo nhất?
HÆ¡i choáng váng vì tráºn cưá»i đó, Mousqueton đáp:
- Vâng, thưa ông, nhưng tôi cÅ©ng xin phép thưa vá»›i ông rằng tôi chẳng thấy có gì đáng buồn cưá»i trong chuyện ấy cả.
- Cái thằng Mousqueton hiá»n là nh ấy là hiện thân cá»§a đức hy sinh. Ta cuá»™c rằng cáºu đã bắt đầu trông thấy mình bị ông chá»§ xé xác ra từng mảnh và ăn thịt.
- Vâng, thưa ông, tôi xin thú nháºn rằng mặc dầu cái niá»m vui mà ông Ä‘oán ra ở trong lòng tôi không phải không xen lẫn chút ưu phiá»n, tôi cÅ©ng không lấy là m tiếc cho cái thân tôi lắm, nếu như tôi được biết chắc chắn rằng khi chết tôi vẫn còn có Ãch cho ông.
- Mousqueton Æ¡i! Porthos rầu rầu nói, - Nếu có bao giá» chúng ta còn trở lại được lâu đà i Pierrefonds, thì cáºu và con cháu cáºu sẽ được sở hữu cái vưá»n nho ở phÃa trên trang trại.
- Và Mousqueton nà y, - Aramis nói, - Cáºu sẽ đặt tên nó là vưá»n nho Hy sinh đỠtruyá»n lại cho háºu thế cái ká»· niệm vá» việc hiến mình cá»§a cáºu.
- Ông hiệp sÄ© Æ¡i, - D Artagnan cưá»i nói, - Chắc hẳn cáºu sẽ ăn thịt Mousqueton mà không ghê sợ, nhất là sau và i ba ngà y nhịn đói.
- á»’ không đâu, - Aramis đáp, - Thá»±c tình tôi thÃch ăn Blaisois hÆ¡n, vì chúng ta quen biết nó chưa bao lâu.
Ngưá»i ta trao đổi vá»›i nhau câu chuyện bông đùa đó nhằm mục Ä‘Ãch gạt ra khá»i tâm trà Arthos cái cảnh tượng vừa má»›i diá»…n ra nhưng thấy rằng bá»n đầy tá»› Ä‘á»u thấp thá»m lo âu, trừ Grimaud, bác biết rằng mối nguy hiểm, dù là nguy hiểm gì, vẫn có thể xảy ra. Cho nên bác không tham gia và o câu chuyện và câm lặng theo thói quen, bác ráng sức chèo, má»—i tay má»™t mái.
- Bác vẫn chèo đấy à ? - Arthos há»i.
Grimaud gáºt đầu.
- Sao lại chèo?
- Äể cho nóng ngưá»i.
Tháºt váºy, trong khi những kẻ đắm tà u khác rét run lên, thì bác Grimaud thầm lặng đổ mồ hôi há»™t.
Bỗng nhiên Mousqueton mừng rỡ reo lên và tay giơ cao một cái chai. Hắn đưa chai cho Porthos và nói:
- Ô ông Æ¡i! Chúng ta thoát nạn rồi. Thuyá»n chứa đầy thức ăn.
- À lục lá»i ở dưới gầm ghế nÆ¡i hắn ngồi, hán đã vá»› được cái váºt mẫu quý hoá kia, hắn lôi ra hÆ¡n chục chai như váºy, bánh mì và má»™t tảng thịt bò muối.
Chẳng cần phải nói rằng sá»± khám phá ấy Ä‘em lại niá»m hân hoan cho má»i ngưá»i, trừ Arthos.
Ta nhớ rằng Porthos đã đói bụng từ lúc bước chân lên tà u buồm, anh reo lên:
- Tháºt váºy! Sao lạ tháºt, sao những ná»—i xúc động là m cho ta đói cồn cà o đến thế?
Và anh uống má»™t hÆ¡i cả chai rượu rồi ăn béng luôn trá»n má»™t phần ba cái bánh và tảng thịt muối.
- Bây giỠ- Arthos nói, - Các bạn hãy ngủ đi hoặc cố mà ngủ đi, để tôi canh cho.
Äối vá»›i những ngưá»i khác không phải là những chà ng phiêu lưu dà y dạn cá»§a chúng ta, thì lá»i đỠnghị kia chắc hẳn là giá»…u cợt. Tháºt váºy, hỠướt lạnh đến xương tuá»·, gió rét cắt da và những ná»—i xúc động vừa nếm trải không cho há» nhắm mắt. Nhưng đối vá»›i những bản chất ưu tú kia, những tÃnh tình sắt đá kia, những cÆ¡ thể rã rá»i vì trăm thứ mệt nhá»c kia, thì trong má»i trưá»ng hợp giấc ngá»§ vẫn đến đúng giá» chẳng khi nà o vắng mặt.
Cho nên táºn dụng lá»i khuyên cá»§a Arthos và vững tin ở ngưá»i hoa tiêu ấy má»™t lát sau, má»—i ngưá»i Ä‘á»u ngá»§ theo má»™t cách. Như đã hứa.
Arthos ngồi má»™t mình ở đằng lái, tỉnh táo và tư lá»± Ä‘iá»u khiển con thuyá»n như theo con đưá»ng nó phải Ä‘i. Chốc chốc anh lại đăm đăm ngước nhìn trá»i, chắc là không phải chỉ để tìm hướng Ä‘i vá» nước Pháp, mà còn để xem gương mặt cá»§a Thượng đế.
Arthos đánh thức má»i ngưá»i dáºy sau khi đã để há» ngá»§ mấy tiếng đồng hồ. Ãnh sáng ban mai đầu tiên chiếu rạng mặt biển xanh xanh, và cách non mưá»i tầm súng ở phÃa trước ngưá»i ta trông thấy má»™t khối Ä‘en sì phÃa trên căng má»™t tấm buồm hình tam giác mảnh và dà i như cánh én.
- Má»™t thuyá»n buồm! - Bốn ngưá»i bạn cùng reo lên, trong khi bá»n đầy tá»› cÅ©ng biểu hiện ná»—i vui mừng bằng những giá»ng khác nhau.
Thá»±c và đó là má»™t chiến thuyá»n Dunkerquoise kéo Ä‘i vá» phÃa Boulogne-sur-Mer.
Bốn ông chá»§ vá»›i Blaisois và Mousqueton cùng kêu lên hòa là m má»™t tiếng vang ngân trên mặt biển đà n hồi, trong khi Grimaud chẳng nói chẳng rằng chụp chiếc mÅ© và o đầu mái chèo và giÆ¡ cao lên để thu hút con mắt cá»§a những ngưá»i ở trên chiếc tà u kia cÅ©ng sắp nghe thấy tiếng kêu gá»i.
Mưá»i lăm phút sau, chiếc xuồng cá»§a con tà u dắt hỠđến. HỠđặt chân lên boong cá»§a con tà u nhá».
Grimaud được chá»§ mình sai đưa hai mươi đồng guinées cho chá»§ tà u, và do thuáºn gió đến chÃn giá» sáng thì những ngưá»i Pháp cá»§a chúng ta đặt chân lên mảnh đất cá»§a Tổ quốc.
Porthos giẫm những bà n chân đồ sộ lên bãi cát và nói:
- Hay tháºt! Giẫm lên mảnh đất nà y mình thấy khá»e hẳn ra. Bây giá» kẻ nà o thỠđến sinh sá»± vá»›i mình, ngó nghiêng mình hoặc chá»c tức mình xem, hắn sẽ thấy là hắn gặp phải tay ai? Tôi thách thức cả má»™t vương quốc.
- Còn tôi, - D Artagnan nói, - Tôi xin thá» vá»›i cáºu là tôi chẳng thách thức oang oang như thế đâu, Porthos ạ: vì rằng ở đây ngưá»i ta để ý đến chúng ta lắm đấy.
- Tháºt quả váºy, - Porthos nói, - Ngưá»i ta ngắm nghÃa chúng ta thì có.
- Nà y cáºu, - D Artagnan nói, - Tôi chẳng tá»± ái đâu, tháºt đấy. Tuy nhiên tôi nhìn thấy những ngưá»i mặc áo Ä‘en, mà trong tình thế hiện nay cá»§a chúng ta, tôi xin thú tháºt rằng bá»n áo Ä‘en là m tôi hoảng sợ.
- Äó là những nhân viên thuế quan, - Aramis nói.
- Dưới thá»i gÃáo chá»§ cÅ©, giáo chá»§ vÄ© đại, - Arthos nói, chắc ngưá»i ta chú ý đến chúng ta nhiá»u hÆ¡n là đến hà ng hoá. Nhưng dưới thá»i giáo chá»§ nà y, các bạn hãy yên tâm, ngưá»i ta sẽ chú ý đến hà ng hoá nhiá»u hÆ¡n đến chúng ta.
- Tôi chẳng tin đâu, - D Artagnan đáp, - Tôi sẽ đi theo lần những đồi cát.
- Tại sao không Ä‘i và o thà nh phố? - Porthos bảo. - Tôi thÃch má»™t quán hà ng tá» tế hÆ¡n là những bãi sa mạc ghê tởm nà y mà Chúa tạo ra riêng cho loà i thá» thôi. Vả lại tôi Ä‘ang đói đây.
- Porthos ạ, cáºu là m thế nà o tuỳ thÃch! - D Artagnan nói, - Nhưng riêng tôi, tôi tin rằng đối vá»›i những kẻ trong hoà n cảnh chúng ta, thì Ä‘i ngoà i đồng ruá»™ng vẫn chắc chắn hÆ¡n.
Và chắc chắn là táºp hợp được Ä‘a số, d Artagnan cứ bước dần và o những đống cát mà chẳng đợi Porthos trả lá»i.
Cả toán Ä‘i theo anh và chẳng mấy chốc đã biến mất sau lưng những cồn cát, không bị má»i ngưá»i chú ý.
Sau khi Ä‘i được má»™t phần tư dặm đưá»ng, Aramis bảo:
- Bây giỠta nói chuyện nà o.
- Ấy chá»›. - D Artagnan nói, - Ta hãy trốn Ä‘i. Chúng ta đã thoát khá»i Cromwell, Mordaunt và biển cả ba cái vá»±c thẳm toan nuốt chá»ng chúng ta, nhưng chúng ta sẽ chẳng thoát khá»i tay ngà i Mazarin đâu.
- D Artagnan nói đúng đấy, - Aramis nói, - Và theo ý tôi, để chắc chắn hơn, chúng ta hãy chia nhau ra.
- Phải đấy. d Artagnan, ta chia nhau ra.
Porthos toan lên tiếng phản đối, nhưng d Artagnan bấm tay anh để anh hiểu là đừng nói.
Porthos biết tuân theo những ám hiệu ấy. Vá»›i bản tÃnh chất phác anh thừa nháºn sá»± hÆ¡n hẳn vá» trà tuệ cá»§a bạn. Cho nên anh đà nh câm như hến.
- Nhưng tại sao ta lại phải chia nhau ra? - Arthos há»i.
- Bởi vì - D Artagnan đáp, - Porthos và tôi được Mazarin phải sang vá»›i Cromwell và đáng lẽ phục vụ Cromwell thì chúng tôi đã phục vụ Charles I, hai việc đó chẳng giống nhau tà nà o.Sau đó lại trở vá» cùng vá»›i các ông de La Fère và D Herblay thì tá»™i trạng cá»§a chúng tôi cà ng được xác nháºn. Nếu chúng tôi trở vá» không có các anh thì tá»™i trạng cá»§a chúng tôi ở trong tình trạng nghi ngá», mà vá»›i sá»± hoà i nghi ngưá»i ta sẽ Ä‘i rất xa. Mà tôi thì Ä‘ang muốn là m cho ngà i Mazarin Ä‘iên đầu đấy.
- Ồ, đúng thế, - Porthos nói.
- Nhưng cáºu quên rằng, - Arthos nói, - Chúng tôi là tù binh cá»§a cáºu, chúng tôi không há» tá»± coi mình đã thoát lá»i cam kết vá»›i các cáºu. Và khi các cáºu dẫn chúng tôi như tù binh vá» Paris…
- Arthos Æ¡i - D Artagnan ngắt lá»i, - Tôi rất bá»±c mình thấy má»™t ngưá»i trà tuệ như anh lại hay nói những Ä‘iá»u tầm thưá»ng khiến há»c trò lá»›p ba cÅ©ng phải đỠmặt.
Lúc ấy Aramis đang hiên ngang tì lên thanh gươm của mình, mặc dầu lúc trước anh đã nêu lên một ý kiến trái ngược, bây giỠsẵn sà ng đồng tình với Arthos.
D Artagnan quay lại phÃa Aramis và nói thêm:
- Hiệp sÄ© Æ¡i, anh hãy hiểu rằng lúc nà y cÅ©ng như má»i khi tÃnh liá»u lÄ©nh cá»§a tôi là thái quá. Tóm lại: Porthos và tôi chẳng mạo hiểm cái gì. Nhưng nếu tình cá», ngưá»i ta thá» bắt giữ chúng tôi trước mặt các anh thì sao? Bắt bảy ngưá»i chẳng giống bắt ba ngưá»i đâu: gươm kiếm sẽ tuốt ra khá»i vá» và sá»± việc vốn đã chẳng hay ho gì đối vá»›i má»i ngưá»i trở thà nh nghiêm trá»ng và nguy hại cho cả bốn chúng ta. HÆ¡n nữa, nếu tai hoạ đến vá»›i hal chúng ta thôi, thì hai ngưá»i kia còn được tá»± do chẳng hÆ¡n ư, há» sẽ cố gắng lặn lá»™i và đà o tưá»ng phá ngạch để cuối cùng giải thoát được cho các bạn. Rồi thì biết đâu nếu chúng ta tách riêng ra, bà hoà ng sẽ chẳng tha thứ cho các anh và Mazarin sẽ chẳng tha thứ cho chúng tôi, Ä‘iá»u mà chắc hẳn há» sẽ từ chối nếu chúng ta tụ há»p lại vá»›i nhau. Thôi, Arthos và Aramis hãy Ä‘i phÃa tay phải, còn Porthos Ä‘i vá» phÃa trái cùng tôi. Hãy để các anh ấy Ä‘i lên vùng Normandie; còn chúng ta theo con đưá»ng ngắn nhất vá» Paris.
- Nhưng nà y, - Aramis há»i, - Nếu chúng ta có ai bị bắt ở dá»c đưá»ng thì là m thế nà o báo cho nhau biết tai hoạ đó?
- Chẳng có gì khó cả, - D Artagnan đáp. - Ta hãy thoả thuáºn vá»›i nhau vá» má»™t hà nh trình và cứ theo đúng như thế mà đi, không sai trệch. Các anh hãy đến Saint-Valery, rồi Dieppe, sau đó theo đưá»ng bên phải Dieppe mà tá»›i Paris. Chúng tôi sẽ Ä‘i qua Abbeville, Amiens, Péronne, Compiègne và Senlis. Ở má»—i quán ăn, má»—i ngôi nhà mà chúng ta dừng chân, ta sẽ vạch lên tưá»ng bằng mÅ©i dao hoặc vạch lên cá»a kÃnh bằng mảnh kim cương, má»™t dấu hiệu có thể dẫn đưá»ng cho những ngưá»i còn tá»± do Ä‘i tìm kiếm.
- Chao ôi - Arthos nói, - Tôi yêu quý những đức tÃnh cá»§a trái tim cáºu bao nhiêu thì tôi cà ng khâm phục những tà i trà cá»§a khối óc cáºu bấy nhiêu.
Và anh chìa tay ra cho d Artagnan.
Chà ng Gascon nhún vai nói:
- Arthos Æ¡i, liệu con cáo có tà i năng không. Không, nó biết bắt gà ăn, biết đánh lạc hướng những kẻ Ä‘i săn và tìm được đưá»ng dù ngà y hay đêm, tất cả chỉ có thế thôi. Thế nà o, ta thá»a thuáºn chứ?
- Thá»a thuáºn rồi.
Váºy thì ta chia tiá»n, - D Artagnan nói, - Chắc còn khoảng hai trăm pistol. Grimaud, còn bao nhiêu?
- Thưa ông, một trăm tám mươi louis rưỡi ạ.
- Thế à ! Hoan hô! Kìa, mặt trá»i! Xin chà o bạn mặt trá»i! Tuy rằng bạn chẳng giống như mặt trá»i xứ Gastogne, ta vẫn nháºn ra bạn hoặc ta giả há»™ nháºn ra bạn. Xin chà o! Lâu lắm rồi ta chưa trông thấy bạn.
- Thôi, thôi d Artagnan Æ¡i, - Arthos nói, - Äừng có là m ra vẻ gan dạ quá,ta thấy nước mắt cáºu rưng rưng kìa. Ta hãy thẳng thắn vá»›i nhau: sá»± thẳng thắn ấy ắt là m lá»™ ra những phẩm cách tốt cá»§a chúng ta.
- Ôi chao - D Artagnan nói. - Arthos Æ¡i: anh tưởng rằng ngưá»i ta có thể chia tay má»™t cách bình tÄ©nh và trong má»™t hoà n cảnh không Ãt nguy hiểm hai ngưá»i bạn như anh và Aramis hay sao?
- Không đâu. - Arthos đáp - Con trai của tôi ơi, hãy đến cho tôi ôm hôn nà o!
- Chúa Æ¡i! - Porthos nghẹn ngà o nói. - Hình như mình sắp khóc, khỉ tháºt?
Và bốn ngưá»i bạn nhà o và o nhau: ôm chặt lấy nhau. Bốn con ngưá»i ấy siết chặt trong vòng tay anh em, lúc nà y chỉ có má»™t linh hồn chung.
Blaisois và Grimaud đi theo Arthos và Aramis.
Mousqueton đủ giúp cả Porthos và d Artagnan.
Như vẫn thưá»ng là m, há» chia nhau tiá»n má»™t cách Ä‘á»u dặn thân thiết. Rồi sau khi bắt tay từng ngưá»i và nhắc Ä‘i nhắc lại vá»›i nhau những lá»i thá» thốt vá» tình bằng hữu thuá»· chung, bốn nhà quý tá»™c chia tay nhau để Ä‘i theo con đưá»ng đã qui định, và dá»i chân mà vẫn còn ngoái lại nhìn nhau và gá»i cho nhau những lá»i lẽ thân thương mà các *****n cát còn vang vá»ng mãi.
Cuối cùng hỠkhông còn nhìn thấy nhau nữa.
- Chúa Æ¡i! - Porthos lên tiếng, - D Artagnan Æ¡i, tôi phải nói vá»›i cáºu Ä‘iá»u nà y ngay láºp túc, vì tôi không thể để bụng má»™t Ä‘iá»u gì chống lại cáºu. Tôi đã không nháºn ra cáºu trong hoà n cảnh nà y.
- Vì sao? - D Artagnan mỉm cưá»i tinh quái và há»i.
- Vì rằng nếu như cáºu nói, Arthos và Aramis Ä‘ang trải qua má»™t mối nguy hiểm thì không phải lúc bá» rÆ¡i há». Tôi thú tháºt là tôi đã sẵn sà ng theo há» và tôi vẫn sẵn sà ng Ä‘uổi theo há», bất chấp tất cả bá»n Mazarin trên cõi Ä‘á»i nà y.
- Porthos ạ, cáºu là m thế là phải nếu tình hình đúng như váºy, - D Artagnan nói. - Nhưng cáºu cần biết rõ má»™t Ä‘iá»u nhá» nhặt nà y, tuy nhiên dù nhá» nhặt mấy chăng nữa nó cÅ©ng sẽ là m thay đổi luồng suy nghÄ© cá»§a cáºu. Äó là các anh bạn kia không trải qua mối nguy hiểm lá»›n nhất, mà là chúng ta? Chúng ta chia tay há» không phải là bá» rÆ¡i há», mà là để khá»i là m lụy tá»›i há».
- Tháºt ư? - Porthos giương to mắt ngạc nhiên há»i.
- Tất nhiên rồi! Nếu há» bị bắt thì đơn giản chỉ có nhà ngục Bastille, còn nếu chúng ta bị bắt thì là đến quảng trưá»ng Grève(1).
- Ô, ô! Porthos nói, - Thế thì từ đó còn xa má»›i tá»›i cái huy hiệu Nam tước mà cáºu hứa vá»›i tôi.
- Ô hay! Có lẽ chẳng xa đến như cáºu tưởng đâu Porthos ạ. Cáºu nhá»› câu phương ngôn: "Má»i con đưá»ng Ä‘á»u dẫn tá»›i La Mã".
- Nhưng nà y - Porthos há»i, - Tại sao chúng ta trải qua những nguy hiá»m to lá»›n hÆ¡n cá»§a Arthos và Aramis?
- Bởi vì há» chỉ có là m theo nhiệm vụ cá»§a bà hoà ng Henriette giao cho, còn chúng ta thì phản lại sứ mệnh mà Mazarin giao. Bởi vì ra Ä‘i vá»›i tư cách sứ giả đến Cromwell, bây giá» chúng ta trở thà nh ngưá»i thuá»™c phe vua Charles. Bởi vì đáng lẽ phải góp sức là m rÆ¡i đầu ông vua bị kết án bởi những kẻ thô bỉ mà ngưá»i ta gá»i là các ngà i Mazarin, Cromwell, Joyce, Pride, Fairfaxx, v v… thì chúng ta suýt nữa cứu thoát vua.
- Thá»±c tình đúng là như váºy, - Porthos nói, - Nhưng bạn thân mến Æ¡i, lo chuyên giữa trăm công nghìn việc to lá»›n, tướng Cromwell Ià m gì có thì giá» nghÄ© đến.
- Cromwell nghÄ© đến má»i việc, Cromwell có đủ thì giá» cho má»i việc và bạn thân mến Æ¡i, hãy tin tôi, chúng ta đừng để mất thì giá» cá»§a mình, nó quý lắm. Chúng ta chỉ an toà n sau khi đã gặp Mazarin, váºy mà vẫn còn…
- Chết tháºt! - Porthos nói, - Thế chúng ta sẽ nói gì vá»›i Mazarin?
Cứ để mặc tôi, tôi đã có kế hoạch, cưá»i ngưá»i hôm trước, hôm sau ngưá»i cưá»i. Ông Cromwell rất giá»i, ông Mazarin rất quỉ quyệt, nhưng tôi muốn dùng mưu thuáºt còn cừ hÆ¡n chống lại há» và chống lại ông Mordaunt đã quá cố.
- Nà y cáºu, - Porthos bảo, - ÄÆ°á»£c nói ông Mordaunt đã quá cố thì khoái tháºt.
- Thá»±c tình đúng như váºy, - D Artagnan đáp. - Nhưng ta lên đưá»ng thôi.
Và không để mất thá»i gian, hai ngưá»i bạn theo hương lần ra con đưá»ng Ä‘i Paris. Mousqueton theo sau, đêm trước hắn đã đói rét cóng cả đêm, bây giá» má»›i Ä‘i được mưá»i lăm phút đã nóng rá»±c cả ngưá»i.
---------------------
Chú thÃch:
(1) Nơi hà nh quyết những tội phạm nặng.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:21 AM.
|

15-09-2008, 09:18 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 79
Trở vá»
Arthos và Aramis Ä‘i theo hà nh trình mà d Artagnan đã vạch ra và cố sức Ä‘i tháºt nhanh. Há» thấy dưá»ng như nếu bị bắt giữ ở gần Paris thì vẫn lợi hÆ¡n ở xa.
Trong ná»—i thấp thá»m lo bị bắt , nên và o ban đêm tối nà o há» cÅ©ng vạch lên tưá»ng hoặc lên kÃnh ám hiệu đã thá»a thuáºn. Nhưng sáng ra tỉnh giấc há» rất đỗi ngạc nhiên thấy mình vẫn tá»± do.
Lần lần hỠtìm vỠParis, những biến cố lớn mà hỠđã chứng kiển và đã là m đảo lộn nước Anh dần dần tan biến như những giấc mơ.
Trong khi đó trái lại những biến cố trong thá»i gian vắng mặt hỠđã khuấy động Paris và các tỉnh xuất hiện trước mặt há».
Trong sáu tuần vắng mặt há», ở Pháp đã xảy ra rất nhiá»u sá»± việc nhá», chúng hợp lại cÅ©ng thà nh như má»™t biến cố lá»›n. Nhân dân Paris buổi sáng tỉnh dáºy không thấy hoà ng háºu, không thấy vua, xôn xao náo động cả lên vá» sá»± ra Ä‘i nà y; và sá»± vắng mặt cá»§a Mazarin mà há» rất mong muốn cÅ©ng không bù lại nổi sá»± vắng mặt cá»§a hai hoà ng thượng bá» trốn.
Khi Paris biết tin cuá»™c chạy trốn đến Saint-Germain, cuá»™c chạy trốn mà chúng tôi đã để bạn Ä‘á»c chứng kiến, thì tình cảm trước tiên khuấy động đô thà nh là má»™t kiểu hốt hoảng mà trẻ con thưá»ng cảm thấy khi chúng thức giấc giữa ban đêm hoặc trong cảnh vắng lặng.
Nghị viên hốt hoảng và quyết định cá» má»™t phái Ä‘oà n đến tìm hoà ng háºu và yêu cầu bà trở vá» Paris sá»›m.
Nhưng hoà ng háºu còn Ä‘ang say sưa vá»›i chiến thắng Lens và vá»›i niá»m kiêu hãnh vá» cuá»™c bá» trốn thá»±c hiện tháºt là đẹp đẽ. Những đại biểu Nghị viện không những không có vinh dá»± được bà tiếp đón, mà còn phải đứng đợi ở ngoà i đưá»ng cái. Tại đây quan chưởng ấn - vẫn viên chưởng ấn Séguier mà trong cuốn "Ba Ngưá»i lÃnh ngá»± lâm" chúng ta đã thấy hắn ngoan cố truy lùng má»™t bức thư giấu táºn trong yếm bà hoà ng háºu - Séguier trao cho há» má»™t bức tối háºu thư cá»§a triá»u đình nêu rõ là Nghị viện phải tá»± hạ mình nháºn lá»—i trước Hoà ng thượng vá» những vấn đỠđã dẫn tá»›i cuá»™c xÃch mÃch chia rẽ há» nếu không thì ngà y hôm sau Paris sẽ bị bao vây.
Ngay lúc nà y, theo dá»± kiến cá»§a cuá»™c bao vây đó, quáºn công d Orléans đã chiếm cầu Saint-Clou và ngà i Hoà ng thân Ä‘ang còn chói lá»i vá» chiến thắng Lens cá»§a ngà i đã giữ Charenton và Saint-Denis.
Má»™t sá»± trả lá»i ôn hoà cá»§a triá»u đình có lẽ sẽ được nhiá»u ngưá»i đồng tình. Tiếc thay lá»i Ä‘e doạ kia đã gây tác dụng ngược lại vá»›i Ä‘iá»u mong đợi. Nó đã chạm lòng tá»± ái cá»§a Nghị viện, Nghị viện Ä‘ang cảm thấy được sá»± á»§ng há»™ mạnh mẽ cá»§a giai cấp tư sản mà việc thả Broussel vừa rồi cà ng tá» rõ sức mạnh. Nghị viện bèn trả lá»i bức công hà m đó bằng cách tuyên bố rằng giáo chá»§ Mazarin rà nh rà nh là thá»§ phạm cá»§a tất cả những sá»± lá»™n xá»™n và bị coi là kẻ thù cá»§a nhà vua và quốc gia.
Nghị viện ra lệnh cho Mazarin rút lui khá»i triá»u đình ngay hôm đó và rá»i khá»i nước Pháp trong vòng tám ngà y; quá hạn đó mà hẳn không chấp hà nh thì sẽ ra lệnh cho tất cả quần thần cá»§a nhà vua Ä‘uổi đánh hắn.
Câu trả lá»i kiên quyết ấy mà triá»u đình còn lâu má»›i ngá» tá»›i, đồng thá»i đặt cả Paris và Mazarin ra ngoà i vòng pháp luáºt. Bây giá» chỉ còn chá» xem Nghị viện hay triá»u đình sẽ thắng.
Triá»u đình bèn chuẩn bị tấn công và Paris chuẩn bị phòng thá»§.
Thể là những nhà tư sản, thị dân lại báºn và o cái việc thông thưá»ng cá»§a há» trong thá»i tao loạn, nghÄ©a là chăng các dây xÃch và đà o phá ná»n đưá»ng phổ.
. Há» bá»—ng thấy ngà i chá»§ giáo dẫn đến viện trợ cho há» hoà ng thân de Conti, em cá»§a hoà ng thân de Condé, và quáºn công de Longueville, em rể ông. Từ lúc đó há» vững dạ vì có hai vị thân vương vá» phe mình và hÆ¡n nữa lại có lợi thế vá» số đông. Sá»± viện trợ không hy vá»ng thà cô ấy đến vá»›i dân chúng Paris ngà y mồng mưá»i tháng Giêng.
Sau má»™t cuá»™c bà n cãi sôi nổi, hoà ng thân de Conti được phong là m tổng tư lệnh các quân đội cá»§a vua ở ngoà i Paris, cùng vá»›i quáºn công d Elubeuf, quáºn công de Bouillon và thống chế La Mothe là m trung tướng. Quáºn công de Longueville không chức trách và tước vị đà nh bằng lòng vá»›i việc phụ tá cho anh vợ mình.
Còn quáºn công de Beaufort từ Vendôme tá»›i, sá» chép rằng ông mang theo cái dáng bá»™ kiêu kỳ, má»› tóc dà i và đẹp và cái tÃnh được lòng dân nó khiến ông xứng đáng vá»›i vương quyá»n cá»§a các khu chợ.
Thế là quân đội Paris được tổ chức má»™t cách vá»™i vã; những ngưá»i tư sản, thị dân do má»™t tình cảm nà o đó thôi thúc hối hả cải trang thà nh binh sÄ©, đội quân lâm thá»i đã thá» là m má»™t cuá»™c xuất quân chá»§ yếu nhằm tá»± trấn an mình và trấn an những ngưá»i khác bằng sá»± tồn tại cá»§a mình hÆ¡n là nhằm má»™t Ä‘iá»u gì nghiêm túc.
Nó mang má»™t lá cá» phấp phÆ¡i trên đầu và ghi má»™t tiêu ngữ tháºt lạ lùng: "Chúng ta Ä‘i tìm đức vua cá»§a chúng ta!"
Những ngà y tiếp sau, há» là m má»™t và i cuá»™c hà nh quân bá»™ pháºn chẳng có kết quả nà o khác ngoà i việc cướp Ä‘i mấy đà n gia súc và đốt cháy và i ba ngôi nhà .
Lúc ấy và o những ngà y đầu tháng Hai. Äúng ngà y mồng má»™t, bốn ngưá»i bạn cá»§a chúng ta cáºp bến Boulogne-sur-Mer và chia là m hai ngả Ä‘i vá» Paris.
Äến ngà y thứ tư, há» tránh Nanterre má»™t cách tháºn trá»ng để khá»i rÆ¡i và o tay má»™t nhóm nà o đó theo hoà ng háºu.
Arthos là m những việc phòng bị ấy má»™t cách cẩn tháºn, nhưng Aramis đã nhắc nhá»§ anh rất chà lý rằng: há» không có quyá»n bất cần, hỠđược vua Charles á»§y nhiệm má»™t việc tối thượng và thiêng liêng và nhiệm vụ ấy được định hướng trao từ dưới chân Ä‘oạn đầu đà i chỉ kết thúc ở dưới chân bà hoà ng Henriete.
Arthos dà nh nhượng bộ.
Äến ngoại ô hai lữ khách thấy việc canh phòng cẩn máºt, toà n Paris được vÅ© trang. LÃnh canh không cho hai nhà quý tá»™c Ä‘i qua và gá»i viên đội.
Viên đội ra ngay láºp tức và lấy bá»™ dạng quan trá»ng như những ngưá»i tư sản thưá»ng là m khi có vinh dá»± được mang má»™t chức vị nhà binh.
- Các ông là ai? - Hắn há»i.
- Hai nhà quý tộc, - Arthos đáp.
- Các ông từ đâu đến - Từ London.
- Các ông đến Paris là m gì?
- Thá»±c hiện má»™t sứ mệnh nÆ¡i hoà ng háºu Anh quốc.
- Ãi chà ! Hôm nay tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u đến nhà hoà ng háºu Anh quốc cả! viên đội đối đáp. - Ở đồn nà y đã có ba nhà quý tá»™c Ä‘ang đưa kiểm tra giấy tá» và sắp Ä‘i đến chá»— hoà ng háºu. Giấy thông hà nh cá»§a các ông đâu?
- Chúng tôi không có.
- Sao, các ông không có à ?
- Không, chúng tôi đã nói là chúng tôi từ bên nước Anh vá». Rá»i Paris từ trước khi nhà vua ra Ä‘i, chúng tôi hoà n toà n không biết tình hình chÃnh trị diá»…n ra đến đâu rồi.
- A! - Viên đội nói vá»›i vẻ ranh mãnh - Các ông là những ngưá»i thuá»™c phái Mazarin định và o đây để dá» thám chúng tôi.
Từ nãy Arthos vẫn để Aramis trả lá»i, bây giá» má»›i nói:
- Ông bạn thân mến Æ¡i, nếu chúng tôi là ngưá»i phải Mazarin thì trái lại, chúng tôi đã có đủ má»i thứ giấy tá». Trong hoà n cảnh cá»§a các ông lúc nà y tôi thiết tưởng trước hết các ông hãy đỠphòng những ngưá»i có đầy đủ các giấy tá» hợp lệ.
- Các ông hãy và o trong đơn vị canh phòng, - viên đội nói, - và trình bà y lý lẽ với ông chỉ huy đồn.
Hắn ra hiệu cho lÃnh gác đứng ra má»™t bên, rồi Ä‘i trước dẫn hai nhà quý tá»™c và o.
ÄÆ¡n vị canh phòng gồm toà n những nhà tư sản và lá»›p bình dân ngưá»i nà y đánh bạc, ngưá»i kia uống rượu, ngưá»i khác tán chuyện gẫu.
Trong má»™t góc được canh chừng, ba ngưá»i quý tá»™c đến trước Ä‘ang đợi kiểm tra giấy tá» thông hà nh. Viên sÄ© quan xem xét giấy tá» ngồi ở phòng bên cạnh, cấp báºc cá»§a anh ta khá quan trá»ng nên được dà nh má»™t phòng riêng.
Cá» chỉ trước tiên cá»§a những ngưá»i đến trước và những ngưá»i đến sau là từ hai đầu cá»§a đơn vị canh phòng, hỠđưa mắt nhìn nhau rất nhanh và dò xét.
Những ngưá»i đến trước khoác những tấm áo choà ng dà i phá»§ lên những bá»™ y phục chỉnh tá». Má»™t ngưá»i nhá» nhắn hÆ¡n đồng bá»n đứng ở phÃa sau khuất trong bóng. Nghe viên đội báo rằng, rất có khả năng hắn dẫn và o hai kẻ thuá»™c phái Mazarin, ba ngưá»i quý tá»™c lắng tai lên và chú ý. Ngưá»i nhá» nhất trong bá»n hỠđã bước lên hai bước lại lùi lại má»™t bước và lẩn và o bóng tối. Nghe nói hai ngưá»i má»›i đến không có thông hà nh cả đơn vị canh phòng hầu như nhất trà là không để cho há» và o.
- Có chứ? - Arthos nói, - Trái lại, rất có khả năng là chúng tôi sẽ và o bởi vì dưá»ng như chúng tôi Ä‘ang tiếp xúc vá»›i những ngưá»i biết chuyện. Vả lại có thể là m má»™t Ä‘iá»u rất đơn giản là thỉnh tên há» cá»§a chúng tôi đến Lệnh bà hoà ng háºu Anh quốc. Nếu như Lệnh bà bảo đảm cho chúng tôi, thì chắc các ông sẽ thấy rằng để chúng tôi Ä‘i và o chẳng có Ä‘iá»u gì tai hại cả.
Nghe câu nói ấy, sá»± chú ý cá»§a ngưá»i quý tá»™c nấp trong bóng tối cà ng tăng gấp bá»™i, tháºm chà kèm theo má»™t cá» chỉ kinh ngạc, đến ná»—i tấm áo choà ng mà ông ta quấn chặt lại đẩy rÆ¡i chiếc mÅ© xuống đất:
Ông ta cúi xuống và vội vã nhặt lên.
Ồ! Lạy Chúa! - Aramis thúc khuỷu tay và o Arthos mà nói - Anh có trông thấy không?
- Cái gì cÆ¡? - Arthos há»i.
- Khuôn mặt cá»§a ngưá»i nhá» nhất trong số ba nhà quý tá»™c kia.
- Không.
- Hình như tôi đã…, nhưng Ä‘iá»u ấy không thể có được.
Vừa lúc ấy viên đội và o phòng riêng cá»§a viên sÄ© quan chỉ huy để nháºn lệnh Ä‘i ra, hắn trao má»™t tá» giấy cho ba ngưá»i quý tá»™c và nói:
- Giấy thông hà nh hợp lệ cả, hãy để cho ba ông nà y đi qua.
Ba ngưá»i quý tá»™c cúi đầu chà o và vá»™i vã Ä‘i ra lối cá»a đã mở theo lệnh viên đội.
Aramis đưa mắt dõi theo và lúc ngưá»i khách nhá» nhất Ä‘i qua trước mặt, anh siết mạnh tay Arthos.
- Có chuyện gì đấy hả bạn? - Arthos há»i.
- Tôi thấy… chắc là một tưởng tượng của tôi.
Rồi quay lại phÃa viên đội, anh há»i:
- Xin ông cho biết ông có quen ba nhà quý tá»™c vừa ra khá»i dây không.
- Tôi biết há» qua giấy thông hà nh: đó là các ông de Flamarenx, de Châtillon và de Bruy, ba nhà quý tá»™c phái Fronde Ä‘ang Ä‘i tá»›i chá»— quáºn công de Longueville.
Aramis như trả lá»i cho ý nghÄ© cá»§a chÃnh mình hÆ¡n là nói vá»›i viên đội:
- Quái lạ, mình tưởng như nháºn ra chÃnh lão Mazarin.
Viên đội báºt cưá»i, nói:
- Lão ấy à ! Liá»u mạng đến chá»— chúng tôi để được treo cổ à ? Äâu lại ngu ngốc đến thế!
- A! - Aramis lẩm bẩm, - Có thể mình bị lầm lắm chứ; mình chẳng còn con mắt sắc sảo như d Artagnan.
- Ai nói đến d Artagnan đó? - Viên sÄ© quan vừa lúc ấy ra đến ngưỡng cá»a há»i.
- Ôi! - Grimaud trợn tròn mắt kêu lên.
- Cái gì thế? - Aramis và Arthos cùng há»i.
- Planchet! - Grimaud nói - Planchet với giáp che cổ.
- À! Các ông de La Fère và D Herblay, - viên sĩ quan reo lên. - Các ông trở vỠParis! Ôi, tôi mừng quá! Chắc hẳn các ông đến với các vị hoà ng thân?
Trong khi Arthos mỉm cưá»i nhìn ngưá»i bạn cÅ© cá»§a Mousqueton, Bazin và Grimaud giữ má»™t cấp báºc quan trá»ng trong đội tá»± vệ tư sản thì Aramis nói:
- Như cáºu thấy đấy, Planchet thân mến ạ.
- Thưa ông D Herblay, liệu ông có thể cho tôi biết tin tức vỠông d Artagnan mà ông vừa nhắc đến.
- Bạn thân mến ơi, chúng tôi chia tay ông ấy cách đây bốn ngà y, và chắc hẳn ông ấy đã tới Paris trước chúng tôi.
- Không đâu, tôi chắc chắn là ông ấy chưa trở vỠđô thà nh, có lẽ ông ấy ở lại Saint-Germain.
- Tôi vừa mới qua đấy hôm nay mà .
Aramis mỉm cưá»i há»i:
- Thế mỹ nhân Madeleine có tin tức gì vỠông ấy không?
- Không, tôi cũng chẳng giấu ông rằng bà ta tỠvẻ rất lo lẳng.
- Kể ra thì giá» cÅ©ng gấp lắm rồi - Aramis nói - mà chúng tôi cÅ©ng rất vá»™i vã. Váºy nên Arthos thân mến Æ¡i, tôi chẳng há»i tin thêm vá» anh bạn cá»§a chúng ta, và hãy cho phép tôi chúc mừng ông Planchet.
- A! Ông hiệp sĩ! - Planchet nghiêng mình nói.
- Ông trung uý! - Aramis đáp.
- Trung uý và được hứa hẹn lên đại uý.
- Tuyệt lắm! - Aramis nói. - Thế nhưng vinh dự ấy đến với anh như thế nà o?
- Trước hết, các ông có biết rằng chÃnh tôi đã cứu ông de Rochefort không.
- Biết quá đi! Ông ta đã kể cho chúng tôi nghe.
- Việc ấy khiến tôi suýt bị lão Mazarin treo cổ và tất nhiên cũng khiến tôi được lòng dân hơn nữa.
- Và cũng nhỠđược lòng dân…
- Không, nhỠcó một cái gì hơn thế kia. Hẳn các ông biết rằng trước kia tôi đã phục vụ ở trung đoà n Piémont và được vinh dự là m đội trưởng.
- Phải rồi.
- Ấy thế! Má»™t hôm có má»™t đám tư sản và thị dân vÅ© trang Ä‘i diá»…u hà nh mà ngưá»i thì bước chân trái, ngưá»i thì bước chân phải, chẳng ai có thể xếp há» thà nh hà ng lối cả. Tôi má»›i hướng dẫn há» và khiến há» Ä‘i Ä‘á»u bước hẳn hoi, và thế là ngưá»i ta bèn phong cho tôi là m trung uý ở ngay bãi… táºp.
- À, ra thế đấy! - Aramis nói.
- Thà nh thá» ra, - Arthos tiếp lá»i, - Các anh có má»™t đám quý tá»™c Ä‘i vá»›i mình phải không?
- Äúng váºy! Chắc các ông cÅ©ng biết lúc đầu chúng tôi có hoà ng thân de Conti, quáºn công de Longueville, quáºn công de Beaufort, quáºn công de d Elbeuf, quáºn công de Bouillon, quáºn công de Chevreuse, ông Brissac, thống chế de La Mothe, ông de Luyne, hầu tước de Vitry, hoà ng thân de Marcillac, hầu tước de Marcillacs, bá tước Noirmoutiers, hầu tước de Fiesque, hầu tước Laigues, công tước de Montrésor, hầu tước de Sévigné, rồi còn ai mà biết không nữa nhỉ…
- Thế còn ông Raoul de Bragelonne đâu? - Arthos há»i vá»›i giá»ng xúc động. - D Artagnan có nói vá»›i tôi là khi ra Ä‘i đã gá»i gắm ở nÆ¡i anh Planchet tốt bụng cá»§a tôi mà .
- Vâng, thưa bá ông d Artagnan đã coi cáºu Raoul như chÃnh con đẻ cá»§a mình, và tôi phải thưa rằng tôi không lúc nà o rá»i mắt khá»i cáºu ấy.
Giá»ng lạc Ä‘i vì mừng rỡ, Arthos lại há»i tiếp:
- Thế cáºu ta có mạnh khá»e không. Có gặp tai nạn gì không?
- Không sao cả, ông ạ.
- Cáºu ta hiện ở đâu?
- Vẫn ở phố Grand-Roi-Charlemagne..
- Hằng ngà y cáºu ta là m gì?
- Khi thì đến hoà ng háºu Anh quốc, lúc tá»›i bà de Chevreuse. Cáºu ấy và bà de Guise chẳng rá»i nhau mấy khi.
- Cảm ơn Planchet, cám ơn nhé! - Arthos vừa nói vừa chìa tay ra.
Planchet khẽ chạm đầu ngón tay mình và o bà n tay Arthos và đáp:
- Ôi! Thưa ông bá tước.
- Æ kìa! Bá tước là m cái gì váºy! Vá»›i má»™t tên đầy tá»› cÅ©! - Aramis nói.
- Bạn ơi, - Arthos đáp, - Anh ta cho tôi biết tin tức vỠRaoul.
Planchet không nghe thấy lá»i nháºn xét ấy nói:
- Thế bây giỠcác ông định là m gì?
- Planchet thân mến ơi, nếu anh cho phép thì chúng tôi trở vỠParis, - Arthos nói.
- Sao! Tôi mà cho phép các ông? Ông bá tước nhạo tôi đấy ư? - Tôi chẳng là gì khác ngoà i kẻ hầu hạ ông. - Planchet đáp và cúi đầu.
Rồi quay vá» phÃa quân mình, anh bảo:
- Hãy để các ngà i đây đi qua. Tôi biết các ngà i, các ngà i là bạn của ông de Beaufort đấy.
- Ông de Beaufort muôn năm! - Cả đồn đồng thanh hô và mở đưá»ng cho Arthos và Aramis. Riêng viên đội đến gần Planchet và lẩm bẩm.
- Sao! Không có giấy thông hà nh à ?
- Không giấy thông hà nh - Planchet đáp…
- Thưa đại uý, - Viên đội nói và thăng tước cho Planchet cấp báºc mà ngưá»i ta đã hứa, - Hãy chú ý là má»™t trong số ba ngưá»i Ä‘i ra lúc nãy có nói nhá» vá»›i tôi là phải đỠphòng các ông nà y.
Planchet trịnh trá»ng nói:
- Còn tôi, tôi quen các ông nà y và tôi xin bảo đảm.
Nói rồi anh bắt tay Grimaud, bác ta có vẻ lấy là m vinh dự vỠsự đối xỠđặc biệt ấy.
- Tạm biệt đại uý nhé! - Aramis nói vá»›i giá»ng giá»…u cợt, - Nếu có chuyện gì xảy ra, chúng tôi sẽ kêu nà i lên ông đấy.
- Thưa ông, vá» Ä‘iá»u nà y cÅ©ng như vá» má»i việc khác, tôi vẫn là kẻ hầu hạ cá»§a ông.
Aramis lên ngựa nói:
- Cái thằng ranh nà y xem ra sáng trà lắm.
- Sao lại không? - Arthos cũng nhảy lên yên và nói: sau bao nhiêu năm chải mũ cho chủ nó mà !
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:21 AM.
|

15-09-2008, 09:18 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 80
Những sứ giả
Hai ngưá»i bạn lên đưá»ng ngay và xuôi xuống cái dốc cao ngoại ô. Nhưng tá»›i chân dốc há» rất đỗi ngạc nhiên thấy các phố xá Paris biến thà nh sông ngòi và các quảng trưá»ng biến thà nh hồ ao. Sau những tráºn mưa lá»›n đầu tháng Giêng, sông Seine dâng cao và cuối cùng trà n ngáºp ná»a kinh thà nh.
Arthos và Aramis cho ngá»±a xông bừa xuống chá»— lụt nhưng chẳng mấy chốc nước ngáºp đến ngá»±c ngá»±a, và hai nhà quý tá»™c phải rá»i ngá»±a để Ä‘i thuyá»n. Há» dặn mấy ngưá»i đầy tá»› đợi hỠở Khu Chợ.
Thế là há» Ä‘i thuyá»n cáºp và o cung Louvre. Trá»i tối mịt. Những ngá»n đèn ***g và ng vá»t run rẩy trên các ao hồ, những chiếc thuyá»n chở lÃnh tuần tra lấp lánh gươm súng, những tiếng gá»i canh đêm trao đổi giữa các đồn bốt, cảnh tượng ấy cá»§a thà nh phố Paris là m loá mắt Aramis, con ngưá»i nhạy bén nhất vá»›i những tình cảm hiếu chiến mà ngưá»i ta có thể gặp.
Há» tá»›i chá»— hoà ng háºu Henriette, nhưng buá»™c phải chỠđợi. Bà hoà ng Ä‘ang tiếp những ngưá»i quý tá»™c mang đến những tin tức vá» nước Anh.
Nghe ngưá»i hầu nói váºy, Arthos bảo hắn:
- Chúng tôi cÅ©ng váºy, chúng tôi không những mang những tin tức cá»§a nước Anh mà chúng tôi còn Ä‘Ãch thân từ nước Anh tá»›i đây.
- Váºy xin các ngà i cho biết quý danh, - tên hầu nói.
Aramis đáp.
- Bá tước de La Fère và hiệp sĩ D Herblay.
Äã được nghe bà hoà ng bao lần thốt lên những tên nà y trong niá»m hy vá»ng, gã hầu nói:
- A! Trưá»ng hợp nà y lại khác, và tôi chắc Lệnh bà sẽ chẳng tha thứ cho tôi nếu tôi để các ngà i phải chỠđợi dù chỉ chốc lát. Xin các ngà i hãy theo tôi.
Và hắn đi trước, Arthos và Aramis theo sau.
Äến phòng bà hoà ng, hắn ra hiệu cho há» chá», rồi mở cá»a và nói:
- Thưa Hoà ng thượng, mong Lệnh bà xá lá»—i cho tôi đã trái lệnh Ngưá»i, nếu Ngưá»i biết rằng những vị khách mà tôi đưa và o là các ngà i bá tước de La Fère và hiệp sÄ© D Herblay.
Nghe nói đến hai cái tên ấy, hoà ng háºu mừng rú lên khiến hai nhà quý tá»™c cÅ©ng nghe thấy.
- Tá»™i nghiệp hoà ng háºu? - Arthos lẩm bẩm.
- Ô! Má»›i các ông và o! Má»i các ông và o! - Cô công chúa trẻ reo lên và lao ra cá»a.
Cô gái đáng thương không rá»i mẹ và cố gần gá»§i chắm sóc bà để bà khuây khoả ná»—i nhá»› hai anh và em gái cô.
Cô tá»± ra mở cá»a và bảo:
- Xin má»i các ông và o.
Arthos và Aramis cúi chà o. Bà hoà ng ngồi trong má»™t chiếc ghế bà nh. Äứng trước mặt bà là hai nhà quý tá»™c mà các anh đã gặp ở bốt canh.
Äó là các ông Flamarens và Gaspard de Coligny, công tước de Châtillon em cá»§a ngưá»i bảy tám năm vá» trước đã bị giết ở quảng trưá»ng Hoà ng gia trong má»™t cuá»™c đấu kiếm dÃnh dáng đến chuyện bà Longueville.
Nghe báo hai ngưá»i má»›i và o, há» lùi lại má»™t bước và thì thầm vá»›i nhau và i lá»i vẻ lo ngại.
Trông thấy Arthos và Aramis, hoà ng háºu Anh quốc reo lên:
- A! Các ông đấy à ! Cuối cùng các ông, những ngưá»i bạn trung thà nh đã trở vá». Nhưng các, chuyến thư tÃn cá»§a Nhà nước còn Ä‘i nhanh hÆ¡n các ông. Triá»u đình đã hay tin các sá»± việc ở London khi các ông tá»›i các cá»a ô Paris. Äây là các ông de Flamarenx và de Châtillon do hoà ng háºu Anne d Autriche phải mang đến cho tá»›i những tin tức má»›i nhất.
Aramis và Arthos liếc nhìn nhau. Sá»± bình thản và cả ná»—i vui mừng ná»a lấp lánh trong đôi mắt cá»§a bà hoà ng khiến các anh hết sức kinh ngạc.
Bà hoà ng quay lại phÃa các ông Flamarens và Châtillon và bảo:
- Xin má»i ông tiếp tục Ä‘i. Các ông nói rằng Hoà ng thượng Charles I, vị cha tôn nghiêm cá»§a tôi đã bị kết án từ hình trái vá»›i nguyện vá»ng cá»§a Ä‘a số quần thần Anh phải không?
- Vâng, thưa Lệnh bà , - Hai ông lắp bắp.
Arthos và Aramis nhìn nhau mỗi lúc một kinh ngạc hơn.
- Và rồi, - bà hoà ng nói tiếp, - Khi bị đưa ra Ä‘oạn đầu đà i! Ôi lạy Chúa, ôi quân vương cá»§a tôi! Và khi bị đưa ra Ä‘oạn đầu đà i, Ngưá»i được đám dân chúng bất bình cứu thoát!
- Vâng, thưa Lệnh bà , - Châtillon đáp lại rất khẽ chỉ có hai nhà quý tá»™c hết sức chăm chú má»›i nghe được lá»i khẳng định ấy.
Bà hoà ng chắp hai bà n tay lại vá»›i vẻ biết Æ¡n sâu sắc, trong khi cô gái quà ng tay lên cổ mẹ và hôn bà , mắt đầm đìa những giá»t lệ mừng vui.
Châtillon thấy vai kịch mình sắm quá nặng nỠvà đỠmặt lên trước cái nhìn trân trân và sắc sảo của Arthos, nói:
- Bây giá», chúng tôi chỉ còn dâng lên Hoà ng thượng những kÃnh lá»… cá»§a chúng tôi.
- Khoan đã nà o, các ông, - hoà ng háºu vừa nói vừa ra hiệu giữ há» lại. - Hãy nán lại má»™t lát bởi vì các ông de La Fère và ông d Herblay đây mà chắc các ông có nghe nói, đã tá»›i London và là nhân chứng mắt thấy tai nghe, có lẽ sẽ kể những chi tiết mà các ông không biết. Các ông sẽ kể lại những chi tiết nà y cho hoà ng háºu, cô em dâu tốt bụng cá»§a tôi nghe, đừng giấu giếm tôi Ä‘iá»u gì, đừng nương nhẹ tôi. Hoà ng thượng vẫn còn sống và danh dá»± vương tông được bảo toà n thì má»i chuyện khác đối vôi tôi chẳng có nghÄ©a lý gì.
Arthos tái mặt và đưa tay lên ngực.
Hoà ng háºu trông thấy vẻ mặt tái và cá» chỉ ấy vá»™i nói.
- Thế nà o, hãy nói đi, tôi van ông.
- Xin Lệnh bà xá lá»—i, - Arthos nói - Nhưng tôi chẳng muốn thêm thắt gì và o câu chuyện kể cá»§a các ông đây trước khi các ông thừa nháºn là có thể các ông đã lầm.
- Lầm à ! - Hoà ng háºu gần như tức tối kêu lên - Lầm à ?… Váºy thì chuyện gì đã xảy ra? Ôi, lạy Chúa.
- Thưa ông, - Flamarenx nói với Arthos.
- Nếu chúng tôi lầm thì đó là do hoà ng háºu nói sai, và chúng tôi thiết nghÄ© rằng các ông không có ý định sá»a lại vì như váºy là đÃnh chÃnh Ä‘iá»u mà Hoà ng thượng nói.
- Äiá»u sai lầm ấy là do hoà ng háºu ư, thưa ông? - Arthos há»i hằng giá»ng bình tÄ©nh và âm vang.
- Vâng - Flamarenx cúi mặt xuống lẩm bẩm.
Arthos thở dà i buồn bã.
- Phải chăng Ä‘iá»u sai lầm ấy là do cái ngưá»i Ä‘i cùng vá»›i các ông mà chúng tôi đã gặp ở đơn vị canh phòng cá»a ô Roule - Aramis nói vá»›i vẻ lịch sá»± khiêu khÃch. - Bởi vì nếu bá tước de La Fère và tôi không lầm, thì các ông có ba ngưá»i khi Ä‘i và o Paris.
Châtillon và Flamarenx rùng mình.
Ná»—i lo âu má»—i lúc má»™t tăng, hoà ng háºu kêu lên:
- Nhưng bá tước hãy giải thÃch Ä‘i. Tôi Ä‘á»c thấy ná»—i tuyệt vá»ng trên trán ông, miệng ông ngáºp ngừng phải báo cho tôi má»™t tin tức khá»§ng khiếp, bà n tay ông run lên kia… Ôi! Lạy Chúa? Lạy Chúa! Có chuyện gì xảy ra váºy?
Nà ng công chúa trẻ quỳ xuống bên cạnh mẹ nói:
- Cầu Chúa hãy rủ lòng thương chúng tôi.
- Nà y, ông Æ¡i, - Châtillon nói, - Nếu các ông mang má»™t tin bất hạnh mà lại báo cho hoà ng háºu biết thì các ông hà nh động như má»™t ngưá»i tà n nhẫn.
Aramis sấn đến gần như chạm và o ngưá»i Châtillon. MÃm môi lại và mắt nảy lá»a, anh nói:
- Nà y ông, tôi thiết tưởng rằng ông không có ý định dạy bá tước de La Fère và tôi Ä‘iá»u gì cần phải nói ở đây chứ?
Trong lúc diá»…n ra cuá»™c đấu khẩu ngắn ngá»§i ấy, Arthos vẫn đặt lên ngá»±c và đầu cúi xuống, tiến đến gần hoà ng háºu và nói bằng giá»ng xúc động:
- Thưa Lệnh bà , do bản chất ở cao hÆ¡n những kẻ khác, những ông hoà ng bà chúa được trá»i phú cho má»™t trái tim để chịu đựng những ná»—i bất hạnh to lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u những bất hạnh cá»§a kẻ tầm thưá»ng; bởi vì trái tim cá»§a há» có liên quan đến tÃnh ưu việt cá»§a há». Cho nên tôi thiết nghÄ© là má»™t hoà ng háºu lá»›n như Hoà ng thượng không thể nà o hà nh động giống như má»™t ngưá»i đà n bà thân pháºn như chúng tôi. Thưa hoà ng háºu, ngưá»i được phó cho tất cả những sá»± tuẫn nạn trên cõi trần nà y, đây là kết quả cái sứ mạng vinh dá»± mà Ngưá»i đã trao cho chúng tôi.
Và quỳ xuống trước mặt bà hoà ng hồi há»™p và lạnh ngắt, Arthos rút từ trong ngá»±c ra má»™t cái há»™p trong đựng tấm huân chương bằng kim cương mà hoà ng háºu đưa cho Lord de Winter trước khi ra Ä‘i, và chiếc nhẫn cưới mà vua Charles trước khi chết giao cho Aramis. Từ khi nháºn hai ká»· váºt ấy, Arthos không lúc nà o rá»i chúng cả.
Anh mở há»™p và giÆ¡ những ká»· váºt đó ra cho bà hoà ng háºu vá»›i má»™t ná»—i Ä‘au đớn âm thầm và sâu sắc.
Hoà ng háºu đưa tay ra cầm lấy chiếc nhẫn, run rẩy đưa lên môi hôn, rồi không buông nổi má»™t tiếng thở dà i, không thốt ra được má»™t tiếng nức nở, bà dang tay ra, tái nhợt Ä‘i và ngã ngất trong vòng tay các cung nữ và con gái.
Arthos hôn lên gấu áo ngưá»i quả phụ đáng thương và đứng lên vá»›i má»™t vẻ uy nghiêm nó gây ấn tượng sâu sắc đến những ngưá»i chứng kiến, anh nói:
- Tôi, bá tước de La Fère, ngưá»i quý tá»™c không bao giá» nói dối, tôi thá» trước Chúa trước tiên, rồi trước bà hoà ng háºu tá»™i nghiệp, rằng tất cả những gì có thể là m được để cứu đức vua, chúng tôi đã là m trên đất nước Anh.
Rồi quay lại phÃa Aramis, anh nói tiếp:
- Hiệp sĩ, bây giỠchúng ta hãy ra đi, nhiệm vụ của chúng ta đã hoà n thà nh.
- Chýa hết, - Aramis bảo, - Chúng ta còn phải nói má»™t lá»i vá»›i các vị nà y.
Rồi quay lại phÃa Châtillon, ông nói:
- Thưa ông, liệu ông có vui lòng Ä‘i ra ngoà i, dù chỉ má»™t lát thôi, đỠnghe những lá»i mà chúng tôi không thể nói trước mặt bà hoà ng?
Châtillon không đáp, chỉ cúi đầu ra hiệu đồng ý.
Arthos và Aramis đi trước, Châtillon và Flamarens theo sau.
Chẳng nói má»™t lá»i, há» Ä‘i qua tiá»n sảnh, nhưng khi tá»›i má»™t ná»n đất ngang bằng vá»›i má»™t cá»a sổ, Aramis Ä‘i theo lối ná»n đất hoà n toà n vắng vẻ. Äến cá»a sổ anh dừng chân và quay vá» phÃa công tước de Châtillon, anh nói:
- Thưa ông, ban nãy hình như ông tá»± cho phép mình cư xá» vá»›i chúng tôi tháºt lá»— mãng. Như váºy dù ở trưá»ng hợp nà o cÅ©ng Ä‘á»u bất nhã, tệ hÆ¡n nữa nó lại do những ngưá»i mang đến cho hoà ng háºu tin tức cá»§a má»™t kẻ nói dối.
- Æ , cái ông nà y! - Châtillon kêu lên.
Aramis há»i vá»›i giá»ng giá»…u cợt:
- Các ông đã là m gì ông de Bruy? Phải chăng do tình cỠmà ông ta thay đổi bộ mặt khiến nó giống hệt ông Mazarin? Ai cũng biết rằng ở Hoà ng cung có vô số mặt nạ của ngýòi à để thay đổi từ mặt nạ thằng hỠđến mặt nạ rối Pantalon.
- Nhưng ông khiêu khÃch chúng tôi đấy à ? Tôi ngỡ như váºy.- Flamarens nói.
- A! Các ông chỉ ngỡ thôi à ?
- Hiệp sĩ ơi, hiệp sĩ! - Arthos kêu.
- Kìa, cứ để mặc tôi là m, - Aramis bá»±c bá»™i nói, - Anh biết rằng tôi không thÃch những chuyện tồn tại ở dá»c đưá»ng.
- Thế thì kết thúc đi, ông ơi, - Châtillon nói với vẻ ngạo mạn chẳng thua gì Aramis.
Aramis nghiêng mình nói:
- Thưa các ông, má»™t ngưá»i khác ngoà i tôi hoặc bá tước de La Fère có lẽ sẽ bắt giữ các ông đây, vì rằng chúng tôi có và i ngưá»i bạn thân ở Paris. Nhưng chúng tôi hiến các ông má»™t cách để ra Ä‘i mà chẳng lo ngại gì. Hãy đến cái bãi hoang kia, kiếm cầm tay và nói chuyện vá»›i chúng tôi năm phút.
- Sẵn lòng, - Châtillon nói.
- Khoan đã, các ông, - Flamarens kêu lên. - Tôi biết rõ lá»i đỠnghị tháºt cám dá»—, nhưng và o giá» nà y thì không thể chấp nháºn được.
Aramis nói giá»ng giá»…u cợt:
- Tại sao váºy? Phải chăng sá»± gần gÅ©i Mazarin đã khiến các ông tháºn trá»ng đến thế?
- Ồ! Flamarens, ông nghe đấy, - Châtillon nói - Không đáp lại sẽ là một vết nhơ cho tên tuổi của tôi và danh dự của tôi.
- à kiến tôi cÅ©ng váºy, - Aramis nói.
- Ông đừng trả lá»i nữa, - Flamarens nói, - Song tôi chắc rằng lát nữa các ông cÅ©ng sẽ đồng ý vá»›i tôi.
Aramis bắt đầu vá»›i má»™t cá» chỉ xấc xược không tưởng tượng nổi. Châtillon thấy váºy liá»n đặt tay và o đốc kiếm.
- Công tước Æ¡i, - Flamarens nói, - Ông quên rằng ngà y mai ông phải chỉ huy má»™t cuá»™c tiến quân tháºt là quan trá»ng, và do ngà i Hoà ng thân chỉ định và Hoà ng háºu chấp thuáºn, từ giá» cho tá»›i mai ông không còn thuá»™c vỠông nữa.
- ÄÆ°á»£c! Váºy thì đến sáng ngà y kia, - Aramis nói.
- Äến sáng ngà y kia, - Châtillon nói, - Thì lâu quá, các ông ạ.
- Không phải tôi ấn định và yêu cầu thá»i hạn đó. - Aramis nói. - Nhất là hình như ngưá»i ta có thể gặp lại nhau ở cuá»™c ra quân đó.
- Vâng thưa ông, - Châtillon nói, - Ông có lý, và rất vui lòng nếu ông quá bá»™ đến táºn cá»a ô Charenton.
- Sao váºy? Äể có danh dá»± gặp ông, tôi có thể Ä‘i cùng trá»i cuối đất, huống hồ chỉ phải Ä‘i có má»™t và i dặm thôi.
- Váºy thì đến ngà y mai.
- Tôi mong như váºy. Bây giỠông hãy Ä‘i đến vá»›i giáo chá»§ cá»§a ông. Nhưng trước hết, hãy lấy danh dá»± mà thá» rằng ông sẽ không báo cho ông giáo chá»§ biết là chúng tôi đã trở vá».
- Lại còn ra Ä‘iá»u kiện ư?
- Sao lại không.
- Bởi vì chỉ có ngưá»i chiến thắng má»›i ra Ä‘iá»u kiện, còn các ông thì lại không phải như váºy.
- Thế thì, chúng ta tuốt gươm ra ngay bây giá». Äối vá»›i chúng tôi chẳng sao cả, vì rằng chúng tôi không chỉ huy cái cuá»™c ra quân ngà y mai.
Châtillon và Flamarens nhìn nhau. Lá»i nói và cá» chỉ cá»§a Aramis đầy vẻ châm biếm khiến há» nhất là Châtillon, khó mà ká»m chế nổi tức giáºn. Nhưng rồi gã nhịn được trước lá»i nói cá»§a Flamarens. Gã nói:
- Thôi được! Ngưá»i bạn cá»§a chúng ta dù là gì chăng nữa, cÅ©ng không biết gì vá» những Ä‘iá»u đã xảy ra. Nhưng nà y ông, ông hứa rằng ngà y mai có mặt ở Charenton phải không?
- A! Các ông cứ yên trÃ, - Aramis đáp.
Bốn nhà quý tá»™c chà o nhau, nhưng lần nà y Châtillon và Flamarens Ä‘i ra khá»i cung Louvre trước, còn Arthos và Aramis theo sau.
- Nà y, Aramis, - Arthos há»i, - Ai là m cho cáºu nổi cÆ¡n Ä‘iên giáºn lên thế?
- HỠđã… thế anh không trông thấy à ?
- Không.
- HỠđã cưá»i khẩy khi chúng ta thá» rằng chúng ta đã là m nhiệm vụ cá»§a mình ở trên nước Anh. Có thể há» tin hoặc không tin. Nếu tin thì há» cưá»i khẩy là để lăng mạ chúng ta; nếu không tin thì há» cà ng lăng nhục chúng ta hÆ¡n, và phải là m chứng tá» cho há» biết chúng ta là thế nà o chứ? Vá»›i lại tôi cÅ©ng chẳng bá»±c mình thấy há» hoãn việc nà y đến ngà y mai đâu; tôi cho rằng tối nay chúng ta có việc gì đó là m hay hÆ¡n là đấu kiếm.
- Việc gì thế?
- À, chúaôi! Chúng ta cho bắt lão Mazarin.
Arthos bĩu môi khinh thị và nói:
- Những cuá»™c chiến ấy không hợp vá»›i tôi, cáºu biết chứ, Aramis?
- Tại sao váºy?
- Tại vì nó giống những cuộc đánh úp.
- Arthos ạ, kể ra anh có thể là má»™t vị tướng kỳ cục đấy. Anh chỉ đánh nhau ban ngà y thôi, anh sẽ cho đối phương biết trước giá» mà anh tấn công, và anh sẽ chẳng nhằm đánh há» ban đêm bao giá», vì sợ há» buá»™c tá»™i là anh đã lợi dụng bóng tối.
Arthos mỉm cưá»i nói:
- Cáºu biết rằng ngưá»i ta chẳng thể thay đổi được bản tÃnh mình. Và chăng cáºu có biết chúng ta Ä‘ang ở đâu không, và biết đâu bắt lão Mazarin lại chẳng phải việc xấu hÆ¡n là việc tốt, má»™t sá»± lôi thôi hÆ¡n là má»™t chiến công?
- Arthos, hãy nói rằng anh không tán thà nh kiến nghị của tôi.
- Không đâu, trái lại tôi cho rằng đó là thẳng thắn; tuy nhiên…
- Tuy nhiên là m sao?
- Tôi cho rằng đáng lẽ cáºu không nên bắt những gã kia thá» là không nói gì cho Mazarin biết; vì rằng bắt há» thá» như váºy thì hầu như cáºu cÅ©ng đã cam kết rằng sẽ chẳng là m gì cả?
- Tôi thỠrằng tôi chẳng cam kết gì hết, tôi tự coi như mình hoà n toà n tự do. Nà o, nà o, Arthos, ta đi thôi?
- Äi đâu?
- Äến ông de Beaufort hoặc ông de Bouillon; chúng ta sẽ cho há» biết tình hình ra sao.
- ÄÆ°á»£c, nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện là ta sẽ bắt đầu bằng ông chá»§ giáo. Äó là má»™t tu sÄ©, ông ta thông thạo vá» những Ä‘iá»u nan giải và chúng ta sẽ kể vá»›i ông ta Ä‘iá»u băn khoăn cá»§a ta.
- A! - Aramis kêu lên, - Ông ta sẽ là m há»ng cả, sẽ chiếm lấy hết cả. Ta sẽ không bắt đầu từ ông ấy mà kết thúc ở ông ấy.
Arthos mỉm cưá»i. Ta thấy anh có má»™t suy nghÄ© từ trong đáy lòng mà không nói ra.
- Thế thì, - anh nói, - Ta bắt đầu bằng ngưá»i nà o?
- Bằng ông de Bouillon nếu như anh vui lòng, nhà ông ấy là nhà đầu tiên trên đưá»ng ta Ä‘i.
- Bây giá» cáºu cho phép mình má»™t việc nhé!
- Việc gì?
- Mình đến khách sạn "Grand-Roi-Charlemagne." để ôm hôn Raoul.
- Æ kìa! Thế thì tôi cÅ©ng Ä‘i vá»›i anh và chúng ta sẽ cùng ôm hôn nó.
Hai ngưá»i lại xuống chiếc thuyá»n đã đưa hỠđến đây và đi ra khu chợ. Há» gặp Grimaud và Blaisois Ä‘ang giữ ngá»±a cá»§a há», và cả bốn thầy trò Ä‘i vá» phố Guénégaud.
Nhưng Raoul không có ở khách sạn "Grand-Roi-Charlemagne.", trong ngà y anh nháºn được má»™t bức thư cá»§a ngà i hoà ng thân và láºp tức cùng Olivain ra Ä‘i ngay.
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 11:21 AM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àâòîñèãíàëèçàöèè, àâòîðàäèî, àíåãäîòû, çåíèò, èìåíà, êîíäèöèîíåð, èñòîðèè, giống ngá»±a andalou, hai muoi nam sau dumas, îáðàçåö, ìåðëåí, ìîñêîâñêèé, ìóëüòèêè, ñëóæáà, ñïåöîäåæäà, ñòðàõîâàíèå  |
| |