Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #76  
Old 28-06-2008, 04:44 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Há»’I 98
Äuổi quân Hán, Vương Song mắc mưu;
Úp Trần Thương, Võ Hầu thắng trận.


Tư Mã à tâu với Ngụy chủ rằng:

- Tôi thưá»ng nói vá»›i bệ hạ là Gia Cát Lượng tất Ä‘i đưá»ng Trân Thương, cho nên sai Hác Chiêu giữ ở đó, nay quả nhiên như thế thá»±c. Bởi vì Ä‘i lối ấy thì mang lương tiện lắm. Nay đã có Hắùc Chiêu, Vương Song giữ gìn, giặc không Ä‘i qua được lối ấy. Còn các đưá»ng nhá» khác, vận tải khó nhá»c. Tôi đồ rằng quân lương cá»§a quân Thục phen này chỉ còn đủ má»™t tháng, nên chúng cần phải đánh ngay. Quân ta chỉ nên giữ vững chá»› đánh. Xin bệ hạ giáng chiếu cho Tào Chân, sai y giữ vững các nÆ¡i quan ải, không ra đánh vá»™i. Chỉ má»™t tháng, quân Thục phải chạy, bấy giá» sẽ thừa thế Ä‘uổi đánh, có thể bắt được Gia Cát Lượng.

Tuấn mừng nói:

- Ngươi đã có tài biết trước thế, sao không mang quân ra mà đánh có được không?

à nói:

- Tôi không phải dám tiếc mình đâu, chỉ là muốn lưu quân này lại để phòng mặt Äông Ngô đấy thôi. Tôn Quyá»n nay mai tất tiến xong tôn hiệu. Nếu hắn xưng tôn hiệu, sợ bệ hạ há»i tá»™i, tất mang quân vào cướp nước ta trước. Cho nên tôi định lưu quân này lại dá»… đỠphòng.

Äang nói bá»—ng có má»™t cận thần tâu rằng:

- Tào đô đốc xin tâu báo quân tình.

à nói:

- Bệ hạ nên sai ngưá»i ra dặn bảo Tào Chân nếu có Ä‘uổi theo quân Thục, phải xem hư thá»±c thế nào đã, không nên vào nÆ¡i trá»ng địa, mà mắc mẹo Gia Cát Lượng đấy!

Tào Tuấn lập tức sai thái thưá»ng khanh Hàn Kỳ cầm cá» tiết ra bảo Tào Chân chá»› nên đánh vá»™i, phải giữ quân cẩn mật đợi Thục lui quân má»›i xông ra đánh. Tư Mã à tiá»…n Hàn Kỳ ra ngoài thành, dặn rằng:

- Ta lấy công này nhưá»ng cho Tá»­ Äan. Ông có ra đó chá»› nên nói ta bày ra mẹo ấy, chỉ là thiên tá»­ giáng chiếu sai giữ gìn cẩn thận, mà có sai ngưá»i Ä‘i Ä‘uổi giặc thì phải suy nghÄ© cho chín chắn chá»› dùng ngưá»i nông nổi nóng tính mà lỡ việc.

Hàn Kỳ từ biệt ra đi.

Tào Chân Ä‘ang ngồi bàn việc trong tướng, chợt có Hàn Kỳ mang chiếu đến. Chân ra ngoài thành nghênh tiếp, nhận lá»i chỉ dụ, rồi lui vào bàn nhau vá»›i Quách Hoài. Tôn Lá»… nhận lá»i.

Quách Hoài nói:

- Äây hẳn là kế cá»§a Tư Mã Trá»ng Äạt!

Tôn Lá»… há»i:

- Mẹo ấy ra làm sao?

Hoài nói:

- Ngưá»i ấy thật là biết cách cá»§a Gia Cát Lượng dùng binh. Mai sau, chống chá»i quân Thục, tất là Trá»ng Äạt thôi.

Chân há»i:

- Nếu quân Thục không rút quân vỠthì làm thế nào?

Hoài nói:

- Nên mật sai ngưá»i ra bảo Vương Song dẫn binh tuần tiểu các đưá»ng nhá», cho quân Thục không dám vận lương đến. Khi nào cạn lương, quân Thục tất phải chạy, bấy giá» sẽ Ä‘uổi đánh, chắc là được to.

Tôn Lễ nói:

- Tôi xin Ä‘i ra Kỳ SÆ¡n, giả đò tải xe lương, trên xe chứa cá»§i khô cá» gianh, bá» sẵn lưu hoàng diêm tiêu vào trong, rồi cho ngưá»i nói phao lên rằng lương ở LÅ©ng Tây vận đến. Quân Thục Ä‘ang thiếu lương, thấy vậy tất ra cướp giật. Ta sẽ phóng há»a đốt xe, lại có phục binh đánh tiếp ứng vòng ngoài, chắc là thắng được.

Chân mừng nói:

- Kế ấy hay lắm!

Lập tức sai Tôn Lá»… dẫn binh Ä‘i, y kế mà làm. Má»™t lát sai Vương Song tuần phòng các đưá»ng nhá» cho nghiêm ngặt. Quách Hoài thì dẫn quân ra trông nom mặt CÆ¡ Cốc, Nhai Äình chia giữ các nÆ¡i hiểm yếu. Lại sai con Trương Liêu là Trương Há»— làm tiên phong và sai con Nhạc Tiến là Nhạc Lâm làm phó tiên phong, cùng giữ trại dầu, không cho ra đánh.

Khổng Minh ở trong trại Kỳ SÆ¡n, má»—i ngày sai ngưá»i ra khiêu chiến. Quân Ngụy giữ vững không ra. Khổng Minh bàn vá»›i bá»n Khương Duy rằng:

- Quân Ngụy giữ mãi không ra thế này, hẳn là biết quân ta ít lương. Nay đưá»ng Trần Thương không Ä‘i được, còn các đưá»ng nhá» thì tải Ä‘i khó nhá»c lắm. Ta tính lương thảo quân ta hiện nay không đủ dùng trong má»™t tháng, làm thế nào bây giá»?

Äang trong khi bàn bạc chợt có tin quân Ngụy vận lương ở LÅ©ng Tây vá», Ä‘i qua mé tây núi Kỳ SÆ¡n này, tướng vận lương tên là Tôn Lá»….

Khổng Minh há»i rằng:

- Ngưá»i ấy thế nào?

Có ngưá»i biết thưa rằng:

- Ngưá»i ấy trước theo Ngụy chá»§, ra săn ở núi Äại Thạch, bổng dưng có má»™t con hổ dữ, nhảy xổ đến trước xe vua. Hắn nhảy phắt xuống ngá»±a, rút gươm chém chết ngay con hổ ấy, rồi được phong làm thượng tướng quân. Ấy là má»™t tướng tâm phúc cá»§a Tào Chân.

Khổng Minh cưá»i, nói:

- Äó Ngụy tướng tính rằng ta khan lương, cho nên dùng mẹo này đây. Trên xe chắc chứa toàn là cá»§i khô cá»Ã» và đồ dẫn lá»­a. Ta thưá»ng ngày hay dùng kế há»a công, nó lại muốn múa rìu qua mắt thợ à? Nếu ta đến cướp lương, nó tất đến cướp trại ta. Nay ta nên dùng mẹo nó mà lừa nó má»›i được.

Bèn gá»i Mã Äại đến dặn rằng:

- Ngưá»i dẫn ba nghìn quân, đến hẳn chá»— quân Ngụy chứa lương, nhưng không nên vào trại, chỉ cần thuận chiá»u gió mà phóng há»a, giữ cho quân nó cướp trại ta.

Lại sai Mã Trung, Trương Ngá»±c má»—i ngưá»i dẫn năm nghìn quân vây bá»c mặt ngoài, để trong ngoài dồn vào mà đánh.

Ba ngưá»i vâng lệnh dẫn quân ra Ä‘i.

Lại gá»i Quan Hưng, Trương Bào đến dặn rằng:

- Trại đầu quân Ngụy, tiếp liá»n con đưá»ng ngã tư. Chiá»u hôm nay có ngá»n lá»­a nổi lên, quân Ngụy tất đến cướp trại ta. Hai ngưá»i nên phục quân sẵn ở cạnh trại Ngụy, đợi quân nó Ä‘i khá»i thì ập vào ngay mà cướp trại.

Lại dặn Ngô Ban, Ngô à rằng:

- Hai chúng ngươi má»—i ngưá»i dẫn má»™t cánh quân phục kích ở ngoài trại, nếu quân Ngụy đến thì chặn đưá»ng vá» mà đánh.

Khổng Minh phân phát đâu đấy, ngồi cao trên núi Kỳ Sơn, đợi xem ra làm sao.

Quân Ngụy biết tin quân Thục muốn đến cướp lương, vá»™i vàng báo vá»›i Tôn Lá»…. Lá»… sai ngưá»i phi vá»›i Tào Chân. Chân lại sai ngưá»i đến trại đầu dặn bảo Trương Hổ, Nhạc Lâm: Há»… trông tấy mé tây núi có ngá»n lá»­a bốc lên, thì dẫn quân đến cướp trại Thục. Hai ngưá»i được lệnh, sai quân lên lầu cao chá» xem hiệu lá»­a.

Nói vá» Tôn Lá»… phục quân ở cạnh núi, đợi quân Thục. Canh hai đêm ấy, Mã Äại dẫn ba nghìn quân, ngưá»i ngậm tăm, ngá»±a khóa miệng. Äến thẳng mé tây núi, Äại thấy xe lương trùng Ä‘iệp Ä‘i, dàn ra xung quanh làm trại, trên xe có cắm cá». Bấy giá» Ä‘ang nổi gió đông nam, Äại sai quân đứng ở mặt nam trại phóng há»a. Xe đồ cháy sạch, lá»­a sáng rá»±c trá»i. Tôn Lá»… vá»™i vàng kéo quân đến. Bá»—ng thấy trống, tù và rầm rÄ©, rồi Trương Ngá»±c, Mã Trung dẫn quân đổ ra vây bá»c quân Ngụy vào giữa trận, Tôn Lá»… kinh hoàng. Lại nghe thấy tiếng reo nổi lên, Mã Äại dẫn quân từ chá»— lá»­a sáng đánh lại. Quân Ngụy bối rối. Gió càng to, lá»­a cháy càng mạnh, quân Ngụy ngưá»i ngá»±a tan tác, chết hại không biết bao nhiêu mà kể. Tôn Lá»… xông pha khói lá»­a, dẫn ít thương binh chạy thoát.

Trương Hổ ở trong trại, trông thấy ngá»n lá»­a, mở tung cá»­a, cùng vá»›i Nhạc Lâm kéo đếùn cướp trại Thục. Äến nÆ¡i không thấy má»™t ngưá»i nào, vá»™i thu quân vá»Ã  thì Ngô Ban, Ngô à đổ ra chặn mất đưá»ng. Hai tướng thoát khá»i vòng vây, vỠđến trại nhà, thì trên thành tên bắn xuống như mưa, té ra trại đã bị Quan Hưng, Trương Bào cướp mất tá»± bao giá».

Quân Ngụy chạy cả vá» trại Tào Chân. Vừa vào đến cá»­a, lại gặp ngay toán bại quân chạy đến, té ra Tôn Lá»…. Äôi bên cùng vào ra mắt Tào Chân, kể lại chuyện bị thua. Tào Chân sai giữ vững lấy trại lá»›n, từ đó không ra đánh nữa.

Quân Thục đại thắng. Khổng Minh mật sai ngưá»i dặn mẹo cho Ngụy Diên, má»™t mặt sai nhổ trại rút quân vá».

Dương Nghi nói:

- Nay đã đại thắng, nên diệt hết nhuệ khí của quân Ngụy, can gì lại thu quân v�

Khổng Minh nói:

- Quân ta không có lương, cốt phải đánh nhanh. Nay quân nó giữ vững không ra, quân ta sẽ khốn mất. Nó tuy tạm thá»i chịu thua, nhưng Trung Nguyên chắc có quân tiếp viện. Nếu nó Ä‘em binh kỵ chặn đưá»ng mang lương cá»§a ta, bấy giá» ta muốn vá» cÅ©ng khó. Chi bằng nhân lúc nó má»›i thua, chưa dám dòm ngó đến quân mình, thừa cÆ¡ mà vá» ngay Ä‘i. Chỉ còn má»™t mặt Ngụy Diên cá»± nhau vá»›i Vương Song ở đưá»ng Trần Thương là khó thoát. Nhưng ta đã giao cho má»™t kế chém Vương Song, để quân Ngụy không dám Ä‘uổi nữa. Nay nên cho hậu đội Ä‘i trước sau Ä‘i.

Äêm hôm ấy, Khổng Minh chỉ để vài ngưá»i ở lại đánh trống cầm canh còn bao nhiêu binh mã kéo vá» hết, sáng ra còn trÆ¡ trại không.

Tào Chân ngồi trong trại, đang lo buồn vì thua trận, sực có Trương Cáp dẫn quân đến. Cáp nói với Tào Chân rằng:

- Tôi phụng chỉ vua, lại đây chịu lệnh đô đốc sai khiến.

Chân há»i:

- Khi ngươi Ä‘i có đến từ Trá»ng Äạt không?

Cáp nói:

- Trá»ng Äạt có dặn rằng: Nếu quân ta thắng, thì quân Thục chưa dám Ä‘i vá»™i, nếu quân ta thua, thì quân Thục tất nhiên rút vá» ngay. Nay quân ta vừa thua xong đô đốc đã cho ngưá»i Ä‘i dò xem tin tức quân Thục ra làm sao chưa?

Tào Chân bực tức vô ngần.

Ngụy Diên lÄ©nh mật kế cá»§a Khổng Minh, canh hai đêm hôm ấy thu quân vá» Hán Trung. Quân mật thám báo tin vá»›i Vương Song. Song dẫn binh cố sức Ä‘uổi theo. Äi được hÆ¡n hai chục dặm, dần dần Ä‘uổi kịp quân Thục. Trông thấy cá» hiệu Ngụy Diên Ä‘i trước, Song gá»i to lên rằng:

- Ngụy Diên đừng chạy nữa!

Quân Thục cứ việc cắm đầu chạy. Song tế ngựa đuổi dấn lên. Bỗng quân Ngụy kêu lên rằng:

- Trại nhà ở ngoài thành bốc cháy, xin tướng quân vỠngay kẻo mắc mẹo giặc.

Song vá»™i vàng quay ngá»±a lại, quả nhiên thấy lá»­a sáng rá»±c trá»i liá»n thu quân trở vá». Khi qua má»™t sưá»n núi, bá»—ng có má»™t ngưá»i ở trong bụi cây nhảy xô ra, quát to lên rằng:

- Ngụy Diên ở đây!

Vương Song giật nẩy mình chưa kịp đỠphòng bị Ngụy Diên chém chết, lăn quay xuống ngựa. Quân Ngụy sợ có mai phục, chạy tản ra các phía. Diên chỉ có ba chục tên thủ hạ, từ từ kéo vỠHán Trung.

Ngưá»i sau có thÆ¡ khen rằng:

Khổng Minh kế diệu thắng Tôn Bàng
Rá»±c sáng trá»i sao chiếu má»™t phương
Tiến thoái dùng binh thần cũng chịu,
Trần Thương đưá»ng hẻm chém Vương Song

Nguyên là Ngụy Diên chịu kế cá»§a Khổng Minh, chỉ để ba chục tên kỵ binh, phục ở bên cạnh trại Vương Song, đợi hắn kéo quân Ä‘i thì phóng há»a đốt trại rồi phục sẵn má»™t chá»—, đợi hắn trở vá» bất thình lình xông ra mà chém.

Ngụy Diên chém Vương Song rồi, vỠHán Trung ra mắt Khổng Minh, trao trả quân mã. Khổng Minh mở đại yến, hội cả các tướng lại ăn mừng.

Trương Cáp Ä‘uổi quân Thục không kịp, trở vá» trại. Chợt có Hác Chiêu sai ngưá»i đến báo Vương Song chết trận, Tào Chân nghe tin thương sót không biết ngần nào, lo lắng thành bệnh, rút vá» Lạc Dương. Sai Quách Hoài, Tôn Lá»…, Trương Cáp giữ các đạo Trưá»ng An.

Nói vá» Ngô chá»§ Tôn Quyá»n, má»™t hôm Ä‘ang buổi chầu, có ngưá»i vá» báo Thục thừa tướng Ä‘em quân đánh Ngụy hai lần, bên Ngụy hao binh tổn tướng rất nhiá»u. Các quan được tin ấy, cùng khuyên Ngô vương cất quân sang đánh Trung Nguyên.

Quyá»n ngần ngại chưa quyết.

Trương Chiêu tâu rằng:

- Gần đây trên núi Äông sÆ¡n ở Võ Xương có phượng hoàng ra, dưới sông đại giang, rồng vàng nhiá»u lần xuất hiện. Chúa công đức sánh vá»›i ÄÆ°á»ng Ngu, công tầng Văn Võ, nên ngôi Hoàng Äế, rồi sẽ cất quân.

Các quan cùng nói:

- Lá»i Tá»­ Bố chí phải!

Quần thần bèn kén ngày bính dần, tháng tư, mùa hạ, đắp đàn ở mé nam quận Võ Xương, má»i Tôn Quyá»n lên đàn, lên ngôi Hoàng Äế, cải niên hiệu Hoàng Äếthứ tám, đặt tên Thụy cha là Tôn Kiên làm võ liệt Hoàng Äế, mẹ là Ngô thị làm Võ liệt Hoàng hậu, anh là Tôn Sách làm Trương Sa hoàng vương, lập con là Tôn Äăng làm hoàng thái tá»­, sai con cả Gia Cát Cẩn là Gia Cát Khác làm thái tá»­ tả phụ, con thứ Trương Chiêu là Trương Hưu làm thái tá»­ hữu bật.

Gia Cát Khác, tá»± là Nguyên Tốn, mình dài bảy thước, rất thông minh, ứng đối cá»±c giá»i. Tôn Quyá»n yêu lắm. Khi má»›i lên sáu tuổi, nhân có tiệc yến, Khác theo cha vào dá»± tiệc. Quyá»n thấy Gia Cát Cẩn mặt dài, bèn sai ngưá»i dắt má»™t con lừa đến, lấy bút phấn viết vào mặt lừa rằng: "Gia Cát Tá»­ Du". Má»i ngưá»i thấy vậy cưá»i ầm cả lên. Khác vá»™i vàng lấy bút viết thêm hai chữ nữa xuống dưới, thành ra sáu chữ: "Gia Cát Tá»­ Du chi lư. Cả đám ngồi ai cÅ©ng ngạc nhiên, phục tài Khác lắm.

Quyá»n càng mừng thưởng ngay cho Khác con lừa ấy.

Má»™t bữa, Quyá»n há»™i các quan lại ăn yến, sai Khác bưng chén má»i rượu các quan. Má»i đến Trương Chiêu, Chiêu không uống, bảo làm thế không phải là phép dưỡng lão. Quyá»n bảo Khác rằng.

- Mày có má»i thế nào cho Tá»­ Bố uống được không?

Khác vâng lá»i, nói vá»›i Trương Chiêu rằng:

- Ngày xưa ông Khương thượng phụ, tuổi đã chín mươi, còn cầm cỠmao, cắp lưỡi việt đi đánh giặc, chưa cho là già. Nay tiên sinh khi lâm chuyện thì lui lại sau, lúc uống rượu thì ngồi lên trước, sao còn trách rằng không hợp phép dưỡng lão?

Trương Chiêu cứng lưỡi, không đối đáp lại được, phải gượng uống cạn chén rượu ấy.

Bởi thế, Tôn Quyá»n yêu mến, má»›i cho vào giúp thái tá»­. Trương Chiêu ngồi ở trên hàng tam công, cho nên con cÅ©ng được làm thái tá»­ hữu bật.

Tôn Quyá»n cất Cố Ung lên làm thừa tướng, Lục Tốn làm thượng tướng quân, sai giúp thái tá»­ giữ Võ Xương.

Quyá»n trở vá» Kiến Nghiệp, há»™i quân thần bàn kế đánh Ngụy.

Trương Chiêu tâu rằng:

- Bệ hạ má»›i lên ngôi báu, chưa nên động binh, hãy sá»­a việc văn mà xếp việc võ lại, mở thêm nhà há»c, để yên bụng dân, sai sứ vào Xuyên, thông hiếu vá»›i Thục, dần dần sẽ toan việc khác.

Quyá»n nghe lá»i, sai sứ vào Xuyên thông hiếu. Sứ giả ra mắt hậu chá»§, tâu việc Tôn Quyá»n lên ngôi. Hậu chá»§ bàn vá»›i quần thần. Ai nấy Ä‘á»u chi Tôn Quyá»n là chiếm ngôi xưng đế, nên tuyệt tình hòa hiếu Ä‘i thôi.

Tưởng Uyển nói:

- Việc này nên cho há»i thừa tướng, xem xá»­ trí ra sao.

Hậu chá»§ sai ngưá»i đến Hán Trung há»i Khổng Minh.

Khổng Minh nói:

- Nên sai ngưá»i Ä‘em lá»… vật sang mừng vua Ngô, và xin sai Lục Tốn cất sang đánh Ngụy. Ngụy tất sai Tư Mã à ra cá»±. Nếu Tư Mã à chống nhau vá»›i Äông Ngô, ta thừa cÆ¡ lại ra Kỳ SÆ¡n lần nữa, thì Trưá»ng An có thể đồ được.

Hậu chá»§ nghe lá»i, sai thái úy Trần Chấn Ä‘em ngá»±a tốt, Ä‘ai ngá»c, vàng, hạt châu, bảo bối sang mừng Äông Ngô. Trần Chấn ra mắt Tôn Quyá»n, dâng trình quốc thư. Quyá»n mừng rỡ, mở tiệc khoản đãi, rồi cho vá» Thục.

Tôn Quyá»n triệu Lục Tốn vào, thuật chuyện Thục hẹn cất quân sang đánh Ngụy.

Tốn nói:

- Äấy là Gia Cát Lượng sợ Tư Mã Ã, cho nên bày ra mẹo ấy. Ta đã đồng tình, thì cÅ©ng phải nghe thôi. Nay hãy nên làm giả ra dáng cất quân, để tiếp ứng cho Tây Thục, nhưng không tiến binh vá»™i, đợi khi nào Khổng Minh đánh Ngụy thật gấp, ta sẽ thừa cÆ¡ vào lấy Trung Nguyên là hÆ¡n.

Tôn Quyá»n nghe lá»i, truyá»n lệnh sai các xứ Kinh Tương rèn tập quân mã sẵn sàng, chá»n ngày cất quân Ä‘i.

Trần Chấn vá» Hán Trung, báo tin vá»›i Khổng Minh. Khổng Minh còn lo đưá»ng Trần Thương khó tiến, bèn sai ngưá»i Ä‘i thám xem làm sao. Ngưá»i Ä‘i thám vá» báo rằng: Hác Chiêu giữ thành Trần Thương hiện Ä‘ang bị bệnh nặng. Khổng Minh mừng, nói:

- Việc ta chắc xong!

Liá»n gá»i Ngụy Diên, Khương Duy đến dặn rằng:

- Hai chúng ngươi, má»—i ngưá»i lÄ©nh năm nghìn quân, phải Ä‘i cho kịp đến Trần Thương há»… trông thấy có ngá»n lá»­a cháy thì ra sức mà đánh thành.

Hai ngưá»i không hiểu ý, há»i rằng:

- Äến hôm nào nên cất quân Ä‘i?

Khổng Minh nói:

- Hạn cho các ngươi ba ngày thì phải thu xếp xong, không cần vào từ ta, cứ việc lên đưá»ng!

Hai ngưá»i vâng mệnh trở ra.

Lại gá»i Quan Hưng, Trương Bào đến, ghé tai dặn nhá» mấy câu. Hai ngươi lÄ©nh mật kế Ä‘i ngay.

Quách Hoài nghe tin Hác Chiêu bịnh nặng, bàn với Trương Cáp rằng:

- Hác Chiêu bệnh nặng ngươi nên đến thay thế cho hắn mà giữ thành Ta sẽ tả biểu tâu vá» triá»u đình, khắc có định Ä‘oạt.

Trương Cáp dẫn ba nghìn quân lại thay cho Hác Chiêu. Bấy giá» Chiêu Ä‘ang mệt lắm; đêm ấy Ä‘ang nằm rên rỉ trong giưá»ng, chợt có tin báo quân Thục đã kéo đến nÆ¡i. Chiêu vá»™i vàng sai ngưá»i lên mặt thành canh giữ, thì đã thấy trên các cá»­a thành có lá»­a cháy, quân sÄ© xốn xáo. Chiêu kinh khiếp quá mà chết. Quân Thục kéo ùa vào.

Ngụy Diên, Khương Duy dẫn quân đến dưới thành trông lên không thấy má»™t lá cá» nào mà cÅ©ng không thấy trống cầm canh. Hai ngưá»i hồ nghi, không dám đánh thành. Bá»—ng má»™t tiếng nổ, tinh kỳ bốn mặt dá»±ng Ä‘á»u cả lên má»™t lượt rồi thấy má»™t ngưá»i gá»i to lên rằng:

- Hai chúng ngươi sao đến chậm thế?

Hai tướng trông lên, té ra Khổng Minh, vội vàng xuống ngựa lạy, mà nói rằng:

- Mẹo thừa tướng rất thần kỳ!

Khổng Minh sai mở cửa thành cho vào, rồi bảo rằng:

- Ta nghe tin Hác Chiêu ốm nặng, hẹn các ngươi trong ba ngày cất quân đến lấy thành, đó là cho yên bụng chúng mà thôi. Chính thì ta sai Quan Hưng, Trương Bào giả tiếng Ä‘iểm quân, ra luôn ngay Hán Trung. Ta cÅ©ng náu ở trong đội quân ấy, khuya sá»›m Ä‘i gấp đưá»ng đến tắt dưới thành, để cho giặc đốt lá»­a ở các cá»­a thành, hò reo giúp oai, khiến quân Ngụy kinh động. Binh không có chá»§ tướng, nên dá»… vỡ, ta thừa cÆ¡ lấy thành dá»… như chÆ¡i. Binh pháp có nói: "Äến bất thình lình, đánh lúc không phòng bị", là thế.

Ngụy Diên, Khương Duy phục là mẹo cao.

Khổng Minh thương Hác Chiêu là ngưá»i trung, cho vợ con Ä‘em linh cá»­u vá» Ngụy, để tá» lòng trung thành cá»§a hắn.

Khổng Minh bảo Ngụy Diên, Khương Duy rằng:

- Hai ngươi chớ cởi áo giáp vội, hãy dẫn quân ra cướp lấy thành Tản Quan đã. Quân giữ ải thấy Quân ta đến, tất phải bỠchạy. Nếu chậm chạp, có quân cứu đến thì khó lòng lấy được nữa.

Hai tướng vâng lệnh, đến Tản Quan, quân giữ ải quả nhiên rút chạy. Hai tướng lên ải, vừa toan cởi áo giáp, thì đã thấy ngoài ải bụi bay mù mịt, quân Ngụy đương kéo tới nơi.

Hai tướng nói với nhau rằng:

- Thừa tướng thá»±c tính kế như thần, không biết đâu mà lưá»ng trước được!

Nói Ä‘oạn, lên lầu đứng xem, té ra Ngụy tướng Trương Cáp. Hai ngưá»i má»›i chia quân ra giữ các mặt. Trương Cáp thấy quân Thục giữ mất đưá»ng hẻm rồi bèn rút quân vá». Ngụy Diên Ä‘uổi đánh má»™t trận, quân Ngụy chết rất nhiá»u. Trương Cáp dẫn bại quân Ä‘i mất.

Ngụy Diên trở vỠải, sai ngưá»i báo tin vá»›i Khổng Minh. Khổng Minh bây giỠđã dẫn binh ra Tà Cốc, lấy quận Kiến Oai, quân Thục lục tục tiến đến. Hậu chá»§ lại sai đại tướng Trần Thức ra giúp, bởi thế Khổng Minh lại dẫn quân ra Kỳ SÆ¡n hạ trại.

Khổng Minh hội các tướng ra bàn rằng:

- Ta hai phen ra Kỳ SÆ¡n, chưa bận nào được lợi. Nay lại đến đây, ta đồ rằng tên Ngụy vẫn y theo chiến trưá»ng lần trước, mà chống nhau vá»›i ta, giữ vững hai xứ Ung, My. Ta coi hai quận Âm Bình, Võ Äô, tiếp giáp vá»›i nước ta, nếu lấy được hai thành ấy, cÅ©ng chia bá»›t được thế lá»±c quân Ngụy. Có ai dám ra đánh lấy hai xứ ấy không?

Khương Duy xin Ä‘i, Vương Bình cÅ©ng xin Ä‘i. Khổng Minh mừng lắm, sai Vương Bình dẫn má»™t vạn quân đánh lấy Võ Äô. Hai ngưá»i vâng lệnh Ä‘i ngay.

Lại nói Trương Cáp, vỠđến Trưá»ng An ra mắt Quách Hoài, Tôn Lá»…, trình rằng:

- Nay thằng Trần Thương đã mất, Hác Chiêu đã chết, Tản Quan cÅ©ng bị quân Thục cướp mất. Khổng Minh lại ra Kỳ SÆ¡n, chia đưá»ng tiến binh.

Quách Hoài giật mình, nói:

- Nếu thế thì Khổng Minh lại lấy hai thành Ung, My cá»§a Trưá»ng An.

Bèn má»™t mặt để Trương Cáp ở lại giữ Trưá»ng An, Tôn Lá»… ra giữ Ung Thành còn mình ra giữ My Thành, má»™t mặt dâng biểu vá» Lạc Dương cấp báo.

Ngụy chủ được tin ấy, sợ hãi lắm. Lại có Mãn Sủng dâng biểu vỠtâu rằng:

- Tôn Quyá»n ở Äông Ngô, tiếm xứng đế hiệu, thông hiếu vá»›i Thục. Nay Lục Tốn rèn luyện binh mã ở Võ Xương, chỉ nay tất vào cướp nước Trưá»ng An.

Tào Tuấn nghe tin hai nÆ¡i nguy cấp, lo cuống cả ngưá»i lại, không biết nghÄ© thế nào. Bấy giá» Tào Chân ốm chưa khá»i, lập tức triệu Tư Mã à vào bàn bạc.

à tâu rằng:

- Cứ ý tôi xem ra, thì Äông Ngô quyết không cất quân.

- Sao ngươi biết?

- Tôi xét Khổng Minh vẫn có ý báo thù trận Hào Äình, không phải là không có ý đánh Ngô, chỉ còn e Trung Nguyên ta thừa cÆ¡ đến đánh, cho nên tạm hòa vá»›i Ngô đó mà thôi. Lục Tốn cÅ©ng biết ý như thế, cho nên giả làm ra dáng cất quân ra ứng phó, nhưng kỳ thá»±c là ngồi đó mà xem kẻ được ngưá»i thua, chứ không có bụng nào giúp Thục đâu. Bệ hạ chỉ nên giữ mặt Tây Thục, không phải phòng đến Ngô làm gì!

Tuấn nói:

- Ngươi thực là cao kiến lắm!

Bèn phong cho Tư Mã à làm đại đô đốc, thống lÄ©nh tất cả binh mã các đạo LÅ©ng Tây. Và sai cận thần đến lấy ấn cá»§a Tào Chân để phong cho Tư Mã Ã.

à tâu rằng:

- Tôi xin đi lấy cũng được.

Liá»n từ vua, đến phá»§ Tào Chân, há»i thăm qua loa má»™t vài câu, rồi nói rằng:

- Äông Ngô, Tây Thục hai nÆ¡i há»p binh vào cướp nước ta. Nay Khổng Minh đã ra Kỳ SÆ¡n, đô đốc biết tin ấy chưa?

Chân giật mình, nói:

- Ngưá»i nhà thấy tôi bệnh nặng, không nói cho tôi được biết. Vậy nhà nước có việc nguy cấp như thế, sao không cá»­ Trá»ng Äạt lên làm đô đốc, để ra đánh Thục ngay Ä‘i?

à nói:

- Tôi tài ngu trí thiển, không xứng được chức ấy.

Chân gá»i đầy tá»› bảo rằng:

- Äem ấn lại đây để giao cho Trá»ng Äạt!

à nói:

- Äô đốc khoan tâm, tôi xin giúp đỡ đô đốc má»™t tay, nhưng quyết không dám lÄ©nh ấn.

Chân nhảy choảng dậy, nói:

- Nếu Trá»ng Äạt không nhận việc này thì Trung Nguyên nguy mất! Ta phải gượng đến ra mắt thiên tá»­ mà bầu cá»­ cho ông má»›i được.

- Thiên tử cũng đã có ấn mệnh, nhưng tôi không dám nhận đấy thôi.

Chân mừng, nói:

- Trá»ng Äạt lÄ©nh chức nhiệm này, tất Ä‘uổi được quân Thục.

à thấy Tào Chân hai ba lần thá»±c bụng nhưá»ng ấn, bấy giá» má»›i chịu nhận. Rồi vào từ Ngụy chá»§, dẫn quân đến Trưá»ng An, chống nhau vá»›i Khổng Minh.

Ấy là:

Ãn cÅ© đã thay quyá»n tướng má»›i,
Giặc ngoài chỉ có mặt tây sang.

Chưa biết được thua thế nào, xem đến hồi sau phân giải.

Hết hồi 98.
Tài sản của phamhau1986

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #77  
Old 28-06-2008, 04:45 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Há»’I 99
Gia Cát Lượng cả phá quân Ngụy;
Tư Mã à vào cướp Tây Xuyên


Năm Kiến Hưng nhà Thục Hán thứ bảy, tháng tư, mùa hạ, Khổng Minh đóng quân ở Kỳ SÆ¡n, chia làm ba trại, đợi quân Ngụy. Tư Mã à dẫn binh đến Trưá»ng An, Trương Cáp ra tiếp vào, thuật lại chuyện trước. à sai Cáp làm tiên phong, Äái Lăng làm phó tướng, dẫn mưá»i vạn quân đến mé sông Vị Thá»§y hạ trại. Quách Hoài, Tôn Lá»… vào ra mắt Tư Mã Ã. à há»i rằng:

- Các ngươi đã đánh nhau với quân Thục trận nào chưa?

Hai ngưá»i thưa rằng:

- Chưa đánh trận nào.

à nói:

- Quân Thục từ xa đến đây. Lợi vỠđánh nhanh. Nay hỠkhông đánh, chắc là có mẹo gì đây. Các mặt Lũng Tây, đã có tin tức gì chưa?

Hoài nói:

- Bẩm đã có quân mật thám Ä‘i dò, biết được các quận ngày đêm phòng giữ, mưá»i phần cẩn thận, không có việc gì. Chỉ có hai xứ Võ Äô, Âm Bình chưa thấy vá» báo.

à nói:

- Äể ta sai ngưá»i hẹn vá»›i Khổng Minh quyết chiến ở đây. Hai chúng ngươi kíp lẻn ra con đưá»ng nhá», cứu viện hai quân ấy, rồi đánh chẹn mé sau quân Thục, như thế quân giặc tá»± khắc rối loạn.

Hai ngưá»i vâng kế, dẫn năm nghìn quân Ä‘i đưá»ng tắt ra cứu hai quân. Dá»c đưá»ng Quách Hoài nói chuyện vá»›i Tôn Lá»… rằng:

- Trá»ng Äạt sánh vá»›i Khổng Minh như thế nào?

Lễ nói:

- Khổng Minh hÆ¡n Trá»ng Äạt nhiá»u lắm!

Hoài nói:

Khổng Minh tuy giá»i hÆ¡n, nhưng má»™t mẹo này cÅ©ng tá» thấy tài cá»§a Trá»ng Äạt hÆ¡n ngưá»i. Nếu quân Thục Ä‘ang đánh, chúng ta tá»± mặt sau kéo đến, thì chẳng bối rối lắm ư?

Äang nói chuyện, tiểu mã chạy lại báo rằng:

- Quận Âm Bình đã bị Vương Bình đánh tan, mà quận Võ Äô cÅ©ng bị Khương Duy phá mất rồi. Quân Thục đóng ở gần đây.

Lễ nói:

- Quân Thục đã phá được thành trì rồi, làm sao lại còn dàn quân ở ngoài, tất có mưu mẹo gì đây, ta phải rút quân vỠcho mau.

Quách Hoài nghe lá»i, sắp sá»­a thu quân, bá»—ng má»™t tiếng pháo hiệu nổ rầm trá»i, rồi mé sau có má»™t toán quân đổ ra, cá» hiệu Gia Cát Lượng. Khổng Minh ngồi chÄ©nh chện trên xe, Quan Hưng, Trương Bào Ä‘i kèm tả hữu.

Tôn, Quách hai ngưá»i trông thấy thất kinh.

Khổng Minh cưá»i, bảo rằng:

- Quách Hoài, Tôn Lá»… đừng chạy nữa, mẹo cá»§a Tư Mã à làm thế nào lừa được ta? à má»—i ngày sai ngưá»i ở trước trại khiêu chiến, mà sai chúng mày đánh tập hậu quân ta. Võ Äô, Âm Bình ta đã lấy được rồi, hai chúng mày sao không hàng Ä‘i cho sá»›m, còn muốn quyết chiến vá»›i ta hay sao?

Hai ngưá»i kinh hoảng. Bá»—ng lại nghe tiếng reo ầm Ä©, té ra Vương Bình, Khương Duy từ mặt sau đánh lại, Hưng, Bào hai tướng cÅ©ng từ mặt trước đổ đến. Quân Ngụy thua to. Tôn, Quách, hai ngưá»i phải bá» ngá»±a trèo qua núi mà trốn. Trương Bào trông thấy giục ngá»±a Ä‘uổi theo, không ngá» ngá»±a vấp phải tảng đá, cả ngưá»i lẫn ngá»±a ngã lăn xuống khe núi. Quân sÄ© vá»™i vã xuống cứu, thì đầu Trương Bào đã toạc ra rồi. Khổng Minh vá»™i sai ngưá»i đưa Bào vá» Thành Äô dưỡng bệnh.

Quách, Tôn hai ngưá»i chạy thoát, vá» trại ra mắt Tư Mã Ã, thuật lại từ đầu.

à nói:

- Äó không phải lá»—i tại các ngươi, chỉ vì Khổng Minh khôn ngoan hÆ¡n ta đó thôi! Hai ngươi lại nên giữ chắc lấy các thành Ung, My, chá»› có ra đánh. Ta khắc có mẹo Ä‘uổi được giặc.

Hai ngưá»i lạy từ, trở ra.

à gá»i Trương Cáp, Äái Lăng đến dặn rằng:

- Nay Khổng Minh má»›i lấy được Võ Äô, Âm Bình, tất phải ra đó phá»§ dụ trăm há», không có ở trong trại này. Hai chúng bay, má»—i ngưá»i dẫn má»™t trăm vạn tinh binh, lẻn ra mé sau trại Thục ráng sức mà đánh. Ta dẫn quân dàn trận sẵn ở mé trước, đợi khi nào quân Thục náo loạn sẽ tràn quân sang đánh thốc vào, chắc là phá được trại Thục. Nếu ta chiếm được địa thế chá»— ấy, thì phá giặc cÅ©ng chẳng khó gì nữa!

Hai ngưá»i nhận kế dẫn quân Ä‘i. Äái Lăng Ä‘i mé tả, Trương Cáp di mé hữu, lẻn theo đưá»ng tắt. Sang canh ba ra con đưá»ng lá»›n, hai bên gặp nhau, há»™i làm má»™t cánh, kéo đến mé sau trại Thục. Äi chưa được ba mươi dặm, tiá»n quân bá»—ng dừng lại không tiến. Trương, Äái hai ngưá»i tế ngá»±a lên xem thì chỉ thấy có vài trăm cổ xe chặn ngang đưá»ng Ä‘i.

Cáp nói:

- Äây tất có phòng bị rồi, ta nên trở vá» cho xong. Hai tướng vừa sắp thu quân vá», thì đã thấy lá»­a trên núi cháy sáng rá»±c cả lên, trống tù và om ả, rồi quân Thục bốn mặt đỗ ra, vây kín hai tướng vào giữa.

Khổng Minh ở trên núi Kỳ SÆ¡n, gá»i to lên rằng:

- Trương Cáp, Äái Lăng, nghe ta bảo đây này! Tư Mã à đồ rằng ta ra Võ Äô, Âm Bình dụ dân, cho nên sai chúng bay đến cướp trại có phải không? Hai chúng bay là tướng nhá» nhặt, ta không thèm giết, nên xuống ngá»±a hàng Ä‘i cho mau.

Trương Cáp nỗi giận, mắng rằng:

- Mày là một tên quê mùa xâm phạm vào nước ta, sao dám khoác lác làm vậy? Nếu ta tóm được mày thì ta xả ra làm muôn mảnh!

Nói Ä‘oạn quất ngá»±a leo lên. Trên núi tên đạn bắn xuống như mưa. Cáp không sao lên được, má»›i tế ngá»±a múa thương, đánh thốc ra ngoài vòng vây, không ai đương nổi. Quân Thục còn vây được Äái Lăng, Trương Cáp lại xông vào, đánh cứu cho Äái Lăng ra nốt.

Khổng Minh ngồi trên núi thấy Trương Cáp ra vào, xông pha trong đám vạn quân, tinh thần mạnh mẽ, bàn bảo với tả hữu rằng:

- Ta nghe khi xưa Trương Dá»±c đánh vá»›i Trương Cáp dữ lắm ai trông thấy cÅ©ng rùng mình, nay má»›i biết là thá»±c. Nếu để ngưá»i này, tất làm vạ cho nước Thục, phải liệu trừ Ä‘i má»›i xong!

Liá»n thu quân vá» trại.

Tư Mã à dẫn quân ra dàn trận sẵn chỉ đợi quân Thục bối rối, thì xông vào. Má»™t lát thấy Trương Cáp, Äái Lăng lật đật chạy vá», kêu rằng:

Khổng Minh phòng bị trước cả, nên chúng tôi bị thua to trở vá».

à giật mình, nói:

- Khổng Minh thực là thần nhân, thà là ta lui vỠcho xong.

Lập tức truyá»n lệnh rút quân vá» trại, giữ vững không dám ra nữa.

Khổng Minh thấy trận ấy được to, bắt được ngựa và đồ khí giới không biết bao nhiêu mà kể, bèn thu quân vỠtrại. Mỗi ngày Khổng Minh sai Ngụy Diên ra khiêu chiến, quân Ngụy nhất định không ra. Một chập luôn nửa tháng, hai bên không đánh nhau một trận nào.

Khổng Minh Ä‘ang ngồi trong trướng nghÄ© ngợi, chợt có Phí VÄ© mang chiếu thư cá»§a thiên tá»­ đến. Khổng Minh ra tiếp vào trại, đốt hương bái mạng, tuyên Ä‘á»c tá» chiếu.

Chiếu rằng:

"Việc ở Nhai Äình lá»—i tại Mã Tốc, mà ngưá»i nhận làm lá»—i cá»§a mình, tá»± ức mình quá trẫm ngại trái ý ngươi, nên phải chiá»u lòng má»™t chút, nhưng từ năm trước cất quân ra, chém được Vương Song, năm nay ra đánh, Quách Hoài phải trốn, rợ Khương phải hàng, lấy lại được hai quận, oai trấn được kẻ hung bạo, công huân rõ ràng. Hiện nay thiên hạ còn tao nhiá»…u, kẽ gian ác đầu sá» chưa trừ xong. Ngươi đảm Ä‘ang việc lá»›n nhà nước, nếu để biếm chức mãi, thì sao cho rõ được công to? Nay phục chức thừa tướng cho ngươi, ngươi chá»› từ chối".

Khổng Minh nghe chiếu xong, bảo với Phí Vĩ rằng:

Việc nước chưa xong, ta sao dám nhận chức thừa tướng vội.

Vĩ nói rằng:

- Thừa tướng ví bằng không nhận, thì trái mất ý thiên tử, và làm nản cả bụng tướng sĩ. Xin Thừa tướng hãy tạm nhận đi cho.

Khổng Minh bấy giá» má»›i chịu nhận. VÄ© từ trở vá».

Khổng Minh thấy Tư Mã à mãi không ra, nghÄ© được má»™t kế, truyá»n lệnh cho các xứ nhổ trại rút lui. Có mật thám báo tin ấy vá»›i Tư Mã Ã.

à nói:

- Khổng Minh tất có mưu gì đây, chớ nên khinh động.

Trương Cáp nói:

- Äây tất là hết lương phải vá», sao lại không Ä‘uổi theo?

à nói:

- Ta tính bên Thục năm ngoái được mùa to, năm nay lúa chiêm má»›i chín, lương thảo phong túc, dù vận chuyển khó nhá»c, cÅ©ng đủ chi được ná»­a năm, sao hắn đã chịu lui? Hắn thấy ta luôn mấy hôm không ra đánh, cho nên làm thế để dá»­ đấy thôi, nên cho ngưá»i Ä‘i do thám xem sao.

Quân đi thám vỠbáo rằng:

- Khổng Minh hạ trại cách đây ba mươi dặm.

à nói:

- Ta chắc Khổng Minh không phải rút chạy đâu. Hãy giữ vững trại nhà, chớ nên khinh tiến.

ÄÆ°á»£c mươi hôm nữa, tuyệt không có tin tức gì, mà không thấy quân Thục đến khiêu chiến. à lại cho ngưá»i Ä‘i dò, ngưá»i ấy vá» báo rằng:

- Quân Thục đã nhổ trại đi rồi!

à không tin, thay mặc áo lính, đi lẫn vào trong quân, lại xem binh tình ra sao, thì thấy quân Thục lại rút vỠba mươi dặm nữa.

à vỠtrại bao với Trương Cáp rằng:

- Äây là mẹo Khổng Minh, không nên Ä‘uổi theo.

à ở lại mươi hôm nữa, ngưá»i Ä‘i do thám vá» báo rằng:

- Quân Thục lại rút quân ba mươi dặm nữa hạ trại.

Cáp nói:

- Khổng Minh dùng mẹo hoãn binh, dần dần rút vỠHán Trung, đô đốc còn ngỠgì nữa, không đuổi mà đánh ngay đi? Tôi xin quyết chiến một trận.

à nói:

- Khổng Minh lắm quỷ kế lắm. Nếu xảy ra sự gì, thì mất cả nhuệ khí quân ta, không nên khinh tiến.

Cáp nói:

- Tôi xin đi, nếu thua, xin chịu quân lệnh.

à nói:

- Ngươi có muốn Ä‘i, nên chia quân làm hai cánh, ngươi dẫn má»™t cánh Ä‘i trước, phải ra sức liá»u chết mà đánh, ta theo sau, nay cho quân nghỉ ngÆ¡i, để hôm sau có sức mà đánh.

Hôm sau Trương Cáp, Äái Lăng dẫn vài mươi viên phó tướng, và ba vạn tinh binh hùng hổ kéo Ä‘i, đến ná»­a đưá»ng, hạ trại nghỉ ngÆ¡i. Tư Mã à để nhiá»u quân mã ở nhà giữ trại, chỉ Ä‘em năm nghìn tinh binh Ä‘i tiếp ứng.

Khổng Minh cho ngưá»i Ä‘i thám, biết được quân Ngụy đến ná»­a đưá»ng rồi, gá»i các tướng đến bàn bạc rằng:

- Ngày mai quân Ngụy Ä‘uổi theo, tất nhiên liá»u chết mà đánh. Ta muốn dùng quân phục chặn đưá»ng sau, các ngươi gắng sức, má»™t ngưá»i đương nổi muôn ngưá»i má»›i được. Nhưng phi tướng trí dÅ©ng, thì không kham nổi việc này.

Nói đoạn, liếc mắt nhìn Ngụy Diên. Diên cúi đầu không nói gì cả.

Vương Bình bước ra thưa rằng:

- Tôi xin nhận việc ấy.

Khổng Minh nói:

- Nếu để lỡ việc thì làm sao?

Bình nói:

- Xin chịu quân lệnh.

Khổng Minh nói:

- Vương Bình chịu bá» mình vì nước, xông pha mÅ©i tên hòn đạn, thá»±c là trung thần! Tuy vậy, quân Ngụy chia làm hai cánh trước sau tá»›i đánh, che quân phục ta ở giữa. Bình tuy có trí dÅ©ng, chỉ đương được má»™t đầu, chá»› không chia ra làm hai mà đương cả được, phải có má»™t tướng nữa Ä‘i má»›i xong. Chỉ hiếm vì trong quân không ai chịu liá»u mình mà Ä‘i cho.

Nói vừa dứt lá»i, Trương Dá»±c bước ra thưa rằng:

- Tôi xin đi!

Khổng Minh nói:

- Trương Cáp là danh tướng nước Ngụy, có sức khá»e địch nổi muôn ngưá»i. Ngươi không phải là địch thá»§.

Dực nói:

- Nếu có thua, tôi xin nộp đầu ở dưới trướng!

Khổng Minh nói:

- Có phải ngươi muốn Ä‘i, nên cùng vá»›i Vương Bình, má»—i ngưá»i dẫn má»™t vạn tinh binh, phục ở trong hang núi. Äợi khi quân Ngụy Ä‘uổi kịp, mặc cho nó Ä‘i khá»i, rồi các ngươi đổ quân ra Ä‘uổi theo mà đánh. Nếu có Tư Mã à đi sau đánh đến, thì các ngươi chia binh ra làm hai ngả, Trương Dá»±c dẫn má»™t ná»­a chặn mặt sau. Vương Bình dẫn má»™t ná»­a chặn mặt sau mà đánh. Ta sẽ có mẹo khác giúp cho.

Hai ngưá»i nhận mẹo dẫn quân Ä‘i.

Khổng Minh lại gá»i Khương Duy, Liêu Hóa đến dặn rằng:

- Cho hai ngươi một cái túi gấm này, nên đem ba nghìn tinh binh phục sẵn ở trên núi mé trước. Khi thấy quân Ngụy vây Vương Bình, Trương Dực nguy cấp lắm thì mới tất cứu, mà mở luôn cái túi này ra xem, khắc có mẹo giải nguy.

Hai ngưá»i vâng lệnh dẫn quân Ä‘i.

Lại gá»i Ngô Ban, Ngô Ã, Mã Trung, Trương Dá»±c đến dặn rằng:

- Ngày mai quân Ngụy kéo đến, sức nó đang hăng không nên đánh vội. Các ngươi hãy vừa đánh vừa chạy, đợi lúc nào Quan Hưng đến xông trận, các ngươi sẽ quay quân lại mà đánh. Ta khắc có binh tiếp ứng sau.

Bốn tướng vâng lệnh.

Lại gá»i Quan Hưng đến dặn rằng:

- Ngươi dẫn năm nghìn tinh binh, phục ở trong hang núi hễ thấy lúc nào trên đỉnh núi phất lá cỠđỠthì kéo quân ra mà đánh.

Quan Hưng lĩnh kế, kéo quân đi.

Äây nói Trương Cáp, Äái Lăng dẫn binh kéo đến như vÅ© như bão. Mã Trung, Trương Dá»±c, Ngô Ã, Ngô Ban bốn tướng đón đánh. Trương Cáp thúc quân tràn vào, quân Thục vừa đánh vừa chạy, quân Ngụy Ä‘uổi theo hÆ¡n hai chục dặm. Bấy giá» trá»i Ä‘ang tháng sáu, nóng ná»±c khó chịu, ngưá»i ngá»±a mồ hôi như tắm. Äuổi được ngoài năm mươi dặm, quân Ngụy mệt nhoài cả ngưá»i ra, Khổng Minh ở trên núi phất lá cá» Ä‘á», Quan Hưng kéo quân đổ ra, bá»n Mã Trung bốn tướng cùng quay cả lại đánh. Trương Cáp, Äái Lăng nhất định liá»u chết chống cá»± không lui. Bá»—ng có tiếng reo nổi lên ầm ầm, hai cánh quân cá»§a Vương Bình, Trương Dá»±c ập lại, ra sức Ä‘uổi đánh, chặn hẳn mặt sau.

Cáp lớn tiếng bảo các tướng rằng:

- Quân ta đã đến chá»— này, không liá»u chết mà đánh, còn đợi đến bao giá»?

Quân Ngụy hăng hái lăn xả vào, nhưng cÅ©ng không sao ra được. Chợt ở mé sau trống đánh tù và kêu vang trá»i, Tư Mã à dẫn tinh binh kéo đến, à trá» bảo các tướng vây bá»c lấy Vương Bình, Trương Dá»±c vào giữa trận.

Trương Dực kêu to lên rằng:

- Thừa tướng thực là thần, mẹo mực đã định đâu đấy cả rồi, chúng ta cứ việc cố chết mà đánh đi thôi.

Liá»n chia quân làm hai đưá»ng, Vương Bình dẫn má»™t ná»­a chặn đánh Trương Cáp, Äái Lăng, Trương Dá»±c dẫn má»™t ná»­a ra đánh Tư Mã Ã. Hai đầu giáp chiến, tiếng reo vang động trá»i đất. Khương Duy, Liêu Hóa ở trên núi thấy quân Ngụy thế to lắm, mà quân Thục đã dần dần hÆ¡i núng. Hai ngưá»i bèn mở túi gấm ra sao, trong có nói rằng: "Nếu Tư Mã à lại vây Vương Bình, Trương Dá»±c gấp lắm, thì các ngươi nên chia binh làm hai cánh, lẻn đến cướp trại Ngụy. à tất phải rút quân vá», các ngươi nên thừa lúc loạn quân mà đánh. Tuy không cướp được trại, nhưng cÅ©ng thắng to". Hai ngưá»i mừng rỡ, tức thì chia quân kéo đến trại Tư Mã Ã.

Tư Mã à cÅ©ng đã có ý khôn, sợ mắc phải mẹo Khổng Minh, nên ở dá»c đưá»ng vẫn sai ngưá»i Ä‘i lại truyá»n báo tin tức luôn luôn. Khi ấy à đang đốc quân vây đánh quân Thục, sá»±c có ngá»±a lưu tinh lại báo rằng:

- Quân Thục chia làm hai ngả đến cướp trại lớn.

à giật mình tái mặt, nói:

- Ta đã biết Khổng Minh dùng mẹo, chúng bây không nghe, vật nài mãi xin đánh, có phải làm há»ng mâÙt việc cá»§a ta rồi không?

Lập tức thu quân chạy vá», Trương Dá»±c theo sau Ä‘uổi đánh, quân Thục thua to Trương Cáp, Äái Lăng cô thế, phải lẻn theo đưá»ng tắt trên núi chạy trốn. Quan Hưng dẫn binh tiếp ứng các đưá»ng. Tư Mã à thua má»™t trận, dẫn quân vá» trại thì quân Thục đã rút vá» cả rồi.

à thu nhặt bại quân, trách mắng các tướng rằng:

- Chúng mày không biết binh pháp, chỉ cậy sức khá»e võ phu, hăm hở ra đánh nhau, đến ná»—i thua to thế này! Từ rày cấm không được khinh động nữa, há»… không tuân lá»i ta quyết chém không tha!

Các tướng thẹn đỠmặt lá»§i ra, chuyến ấy tướng Ngụy chết rất nhiá»u, tổn mất xe ngá»±a khí giá»›i không biết bao nhiêu mà kể.

Khổng Minh thu quân thắng trận vá» trại, sắp sá»­a cất quân tiến Ä‘i. Chợt có ngưá»i báo tin ở Thành Äô báo tin Trương Bào mất. Khổng Minh khóc ầm lên, miệng thổ ra huyết, ngất Ä‘i ngã lăn xuống đất. Chúng vá»™i vã cứu dậy. Từ đó mắc bệnh, nằm bệt trên giưá»ng không coi được việc. Các tướng thấy vậy ai cÅ©ng mang lòng cảm kích.

Có thơ than Trương Bào rằng:

Trương Bào một vị tướng anh hùng,
Thắm thiết trá»i xanh chẳng tá»±a cùng!
Thừa tướng Ä‘au lòng ngưá»i dÅ©ng liệt,
Ròng ròng tuôn lệ ngá»n thu phong.

ÄÆ°á»£c mươi hôm Khổng Minh gá»i Äổng Quyết, Phàn Kiến vào dặn rằng:

- Ta nghe trong mình ngây ngất lắm, không sao coi được việc, chi bằng hãy vỠHán Trung dưỡng bệnh, sẽ liệu kế khác. Các ngươi chớ để lộ tin ra ngoài, nếu Tư Mã à biết ta mệt, tất đến đánh quân ta!

Bèn truyá»n lệnh cho quân sÄ© ngay đêm hôm ấy nhổ trại, kéo quân vá» Hán Trung.

Khổng Minh Ä‘i được năm ngày, Tư Mã à má»›i biết, liá»n than rằng:

- Khổng Minh dùng mẹo xuất quỷ nhập thần, ta thực không bằng!

Bởi vậy à lưu các tướng ở lại, chia giữ các nÆ¡i cá»­a ải, còn mình thì rút quân vá».

Khổng Minh đóng đại quân ở lại Hán Trung, còn mình vá» Thành Äô dưỡng bệnh. Văn võ các quan ra thành nghênh tiếp, đưa vá» phá»§ thừa tướng. Hậu chá»§ ngá»± bệnh, sai ngá»± y đến chữa thuốc. Bệnh dần dần cÅ©ng bá»›t.

Bấy giỠđô đốc Ngụy Tào Chân cÅ©ng đã khá»i bệnh dâng biểu tâu vá»›i Ngụy chá»§ rằng:

- Quân Thục mấy lần xâm phạm vào bá» cá»i nước ta, nếu không tiêu trừ tất để lo vá» sau. Nay nhân lúc mùa thu mát trá»i, quân mã nhàn nhã, chính là lúc nên Ä‘i đánh. Tôi xin cùng vá»›i Tư Mã à lÄ©nh đại binh vào thẳng Hán Trung, trừ bá»n gian đảng, để cho ngoài biên được thanh bình.

Ngụy chá»§ mừng lắm há»i thị trung Lưu Hoa rằng:

- Tá»­ Äan khuyên trẫm đánh Thục, có nên không?

Hoa tâu rằng:

- Äại tướng quân nói phải lắm. Nay không trừ Ä‘i, tất để lo vá» sau. Bệ hạ nên cho đánh ngay Ä‘i.

Ngụy chá»§ gật đầu. Lưu Hoa từ giả ra vá». Các đại thần đến thăm há»i rằng:

- Chúng tôi nghe thiên tử bàn với ông việc đánh Thục. Việc ấy thế nào?

Hoa nói rằng:

- Có việc ấy đâu, Thục có núi non hiểm trở, không dễ gì mà đồ được, chẳng qua chỉ hao tốn quân mã, chứ có ích lợi gì!

Các quan cũng nín lặng trở ra.

Dương Ky vào chầu tâu rằng:

- Hôm qua, Lưu Hoa khuyên bệ hạ đánh Thục, nay bàn vá»›i các quan, lại nói rằng không. Thế là dối bệ hạ đấy, xin bệ hạ đòi vào há»i lại xem sao.

Tào Tuấn lập tức triệu Lưu Hoa đến, há»i rằng:

- Hôm qua ngươi khuyên trẫm đánh Thục, nay lại nói không nên, đánh là thế nào?

Hoa tâu rằng:

- Tôi nghĩ lại cho kỹ, thì Thục không nên đánh.

Tào Tuấn cưá»i. Má»™t lát Dương Ky trở ra, Hoa liá»n tâu rằng:

- Hôm qua tôi khuyên bệ hạ đánh Thục, là lo việc lá»›n nhà nước, không nên nói lá»™ cho ngưá»i biết. Việc binh là lừa dối, việc chưa làm phải kín đáo má»›i được.

Tuấn nghĩ ra, nói:

- Ngươi nói phải lắm!

ÄÆ°á»£c mươi hôm, Tư Mã à vào chầu. Ngụy chá»§ đưa bài biểu cá»§a Tào Chân cho xem, à tâu rằng:

- Tôi chắc Äông Ngô chưa dám động binh. Nay chính nhân lúc này mà đánh Thục.

Tào Tuấn lập phong Tào Chân làm đại tư mã chinh tây đại đô đốc, Tư Mã à làm đại tướng quân chinh tây phó đô đốc. Lưu Hoa làm quân sư.

Ba ngưá»i lạy từ Ngụy chá»§, dẫn bốn chục vạn đại binh đến Trưá»ng An, theo đưá»ng ra cá»­a Kiếm Các, đến lấy Hán Trung. Bá»n Quách Hoài cÅ©ng lục tục kéo Ä‘i sau.

Ngưá»i ở Hán Trung báo tin vá» thành đô. Bấy giá» Khổng Minh bệnh khá»e đã lâu, ngày nào cÅ©ng luyện tập quân mã, dạy phép bát trận, Ä‘á»u đã tinh thục cả, sắp sẵn sàng kéo quân sang đánh Trung Nguyên. Chợt nghe tin quân Ngụy vào cướp, Khổng Minh liá»n gá»i Vương Bình, Trương Ngá»±c đến dặn rằng:

- Hai ngưá»i hãy dẫn má»™t nghìn quân Ä‘i trước ra giữ đưá»ng Trần Thương, địch quân Ngụy. Tào Chân Ä‘em đại binh tiếp ứng, cÅ©ng sẽ đến sau ngay.

Hai tướng kêu rằng:

- Ngưá»i Tào Chân đồn quân Ngụy bốn mươi vạn. Thanh thế to lắm. Thừa tướng chỉ cho má»™t nghìn quân ra giữ cá»­a ải, ngá»™ quân Ngụy kéo cả đến, thì làm thế nào?

Khổng Minh nói:

- Tào Chân cÅ©ng muốn cho nhiá»u quân Ä‘i, nhưng ngại chúng nó khó nhá»c.

Trương Ngực, Vương Bình đứng ngây mặt nhau, cùng không dám đi. Khổng Minh nói:

Nếu xảy ra việc gì, lỗi không phải là tại các ngươi, bất tất phải nói lắm hãy đi cho mau!

Hai ngưá»i lại kêu rằng:

- Thừa tướng muốn giết chúng tôi, chúng tôi xin chết ngay tại đây, chớ quả thực không dám đi.

Khổng Minh cưá»i, nói:

- Sao các ngươi ngu thế? Ta sai các ngươi Ä‘i, Ta đã liệu rồi. Ta coi thiên văn, thấy sao Tất qua vào phận thái âm, trong tháng này mưa dầm cả tháng, Quân Thục dù có bốn chục vạn, đâu đã dám vào xa nÆ¡i núi này? Bởi thế ta không phải dùng nhiá»u quân, chứ có định làm hại các ngươi đâu mà sợ! Ta Ä‘em đại quân ở lại Hán Trung, nghÄ© ngÆ¡i má»™t tháng, đợi lúc nào quân Ngụy rút vá», sẽ thả quân ra đánh tập hậu. Quân ta nhàn mà quân kia vất vả, chỉ mưá»i vạn đủ phá quân Ngụy bốn mươi vạn.

Hai ngưá»i nghe ra, má»›i vui lòng lạy từ dẫn quân Ä‘i.

Khổng Minh dẫn đại quân ra Hán Trung, truyá»n lệnh sai các sứ ải khẩu chứa sẳn cá» khô cá»§i ná» và lương thá»±c, đủ cho ngưá»i ngá»±a dùng trong má»™t tháng, đỠphòng mưa dầm. Khổng Minh lại cấp lương cấp áo cho quân sÄ©, và cho nghỉ ngÆ¡i má»™t tháng, chá» lệnh xuất chinh.

Nói vá» Tào Chân, Tư Mã à lÄ©nh đại quân đến Trần Thương, không thấy má»™t nóc nhà nào, bèn cho gá»i thổ dân đến há»i, thì há» nói rằng:

- Khổng Minh trở vỠlần trước đã sai đốt sạch cả rồi.

Tào Chân muốn cất quân đi, Tư Mã à nói:

- Tôi xem thiên văn, thấy sao Tất vào phận Thái âm, trong tháng này tất có mưa nhiá»u. Nếu ta vào sâu nÆ¡i trận địa, đánh được còn khá phá»ng thua, thì quân mã vất vả nhiá»u bá», bấy giá» muốn vá» cÅ©ng khó. Vậy ta nên ở trong thành này, lập trại đóng quân, để phòng mưa thu.

Chân nghe lá»i, không dám tiến binh vá»™i. Chưa đầy ná»­a tháng, quả nhiên trá»i đổ mưa dầm, như tầm như tã. Ngoài thành Trần Thương nước sân ngập ba thước, đồ quân như ướt sạch, ngưá»i không được ngá»§, đêm ngày lo lắng. Mưa ròng rã vừa má»™t tháng trá»i, ngá»±a hết cỠăn, chết hại rất nhiá»u. Quân sÄ© ta oán dậy đất.

Ngụy chá»§ ở Lạc Dương nghe tin mưa mãi, lập đàn cầu tạnh không được. Hoàng môn thị lang là Vương Túc dâng sá»› xin rút quân vá».

Hoàng môn thị lang dâng sớ rằng:

Sách xưa có chép "Chở lương thá»±c từ nghìn dặm, quân sÄ© có sắc đói, chặt cá»§i đốt cá» nấu cÆ¡m quân vẫn không no". Äó là nói vá» việc hành quân vậy. Lại huống như Ä‘i vào nÆ¡i hiểm trở men theo đưá»ng hẻm chắc chắn mệt gấp trăm lần. Nay gặp lúc trá»i mưa dầm dá», dốc núi hiểm mà trÆ¡n, quân chen chút mà không tiến lên được, lương thá»±c ở xa mà không có kế gì mang Ä‘i, đó là Ä‘iá»u tối kỵ cá»§a việc hành quân. Nghe nói Tào Chân xuất quân Ä‘i hàng tháng mà má»›i Ä‘i được ná»­a đưá»ng hang núi, mặc dù quân sÄ© phải vừa Ä‘i vừa sá»­a sang đưá»ng sá hết sức công phu. Phải lấy dật dãi lao đó là Ä‘iá»u đáng sợ cá»§a phép dùng binh.

Nói vá» thá»i xưa, VÅ© vương diệt Trụ kéo quân ra khá»i ải sau lại trở vá». Gần đây Võ Văn đánh Quyá»n không qua sông được, há chẳng phải thuận lòng trá»i mà biết thá»i thế đó ru? Xin bệ hạ hãy vì cá»› trá»i mưa gió đưá»ng sá hiểm trở mà cho quân sÄ© nghỉ ngÆ¡i, đợi ngày sau gặp thÆ¡iø tiết có tốt sẽ tiến quân đó má»›i là "Biết thương dân khổ. Há» sẽ dám liá»u chết cho ta".

Dương phụ Hoa Hâm cũng tâu can.

Ngụy chá»§ má»›i giáng chiếu, sai sứ ra triệu Tào Chân, Tư Mã à vá».

Tào Chân bàn với Tư Mã à rằng:

- Nay mưa dầm má»™t tháng trá»i, quân sÄ© ngã lòng, cùng có ý muốn vá» cả, làm thế nào mà ngăn được?

à nói:

- Không gì bằng hãy trở vá».

Chân nói:

- Khổng Minh đuổi theo, thì làm thế nào?

à nói:

- Ta nên cho hai toán quân phục trước, rồi sẽ rút lui.

Còn Ä‘ang bàn bạc thì có sứ đến triệu. Hai ngưá»i má»›i đổi tiá»n đội làm hậu đội, hậu đội, làm tiá»n đội từ từ rút vá».

Khổng Minh tính mưa trong má»™t tháng thì tạnh, liá»n dẫn đại quân ra đóng ở ngoài thành, truyá»n cho các đại quân há»™i lại cả Xích Nha, rồi lên trướng gá»i tướng sÄ© đến bàn rằng:

- Ta Ä‘oán quân Ngụy tất rút chạy, mà Tào Tuấn tất xuống chiếu đòi Tào Chân, Tư Mã à vá» triá»u. Khi rút vá» giặc thế nào cÅ©ng phòng bị, nếu ta Ä‘uổi theo thì mắc phải mẹo cá»§a há». Chi bằng mặc cho nó Ä‘i, ta sẽ tìm kế khác.

Sá»±c có Vương Bình sai ngưá»i lại báo rằng:

- Quân Ngụy đã rút vỠxin cho đuổi đánh.

Khổng Minh dặn vá»›i ngưá»i ấy vá» bảo vá»›i Vương Bình không được Ä‘uổi theo, khắc sẽ có mẹo phá được quân Ngụy.

Äó là:

Quân Tào cũng biết dùng mai phục,
Tướng Hán khôn hơn chẳng đuổi theo.

Chưa biết Khổng Minh phá Ngụy ra sao, xem hồi sau sẽ hiểu.

Hết hồi 99.
Tài sản của phamhau1986

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #78  
Old 28-06-2008, 04:46 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Há»’I 100
Quân Hán cướp trại, phá Tào Quân;
Võ Hầu đấu trận, nhục Trá»ng Äạt.


Các tướng thấy Khổng Minh không đuổi quân Ngụy, bèn vào trướng bẩm rằng:

- Quân Ngụy khổ sở vì mưa, không ở lại được, phải rút vá», chính nên thừa cÆ¡ mà Ä‘uổi, cá»› sao thừa tướng lại không Ä‘uổi?

Khổng Minh nói:

Tư Mã à biết phép dùng binh, rút quân vá» tất có mai phục, nếu ta Ä‘uổi theo ắt trúng kế. Không bằng mặc cho y vá», ta sẽ chia binh ra thẳng hang Tà Cốc, đến lấy Kỳ SÆ¡n, khiến cho quân Ngụy không biết đâu mà đỠphòng trước.

Các tướng há»i:

- Lấy Trưá»ng An cÅ©ng có lắm đưá»ng, thừa tướng chỉ muốn ra Kỳ SÆ¡n, là cá»› làm sao?

Khổng Minh nói:

- Kỳ SÆ¡n là đầu xứ Trưá»ng An, kéo quân vào các quân LÅ©ng Tây tất cả phải qua đưá»ng ấy, vả lại, mé trước sát sông Vị, mé sau dá»±a vào hang Tà Cốc, ra bên ná» vào bên kia, có thể dùng được kế mai phục. Äó là đất dụng võ, cho nên trước hết ta muốn dụng được chá»— địa lợi ấy.

Các tướng chịu là phải.

Khổng Minh sai Ngụy Diên, Trương Ngá»±c, Äá»— Quỳnh, Trần Thức ra cá»­a hang CÆ¡ Cốc, Mã Äại, Vương Bình, Trương Dá»±c, Mã Trung, ra cá»­a hang Tào Cốc, cùng há»™i tại núi Kỳ SÆ¡n. Khổng Minh thống lÄ©nh đại binh, sai Quan Hưng, Liêu Hóa làm tiên phong, kéo Ä‘i sau.

Tào Chân, Tư Mã à sai ngưá»i Ä‘i Ä‘oạn hậu giám đốc quân mã. Lại sai ngưá»i dò xét đưá»ng Trần Thương thì không thấy có quân Thục Ä‘uổi theo. ÄÆ°á»£c mươi ngày nữa, các tướng mai phục ở mặt sau, không thấy gì, cÅ©ng rút vá».

Tào Chân nói:

- Mưa thu ròng rã, đưá»ng sá đổ nát, quân Thục biết đâu được ta rút quân mà Ä‘uổi theo?

Tư Mã à nói:

- Quân Thục theo ra ngay bây giỠđấy!

Chân há»i:

- Sao ông biết?

à nói:

- Luôn mấy hôm nắng ráo, quân Thục không ra, đó là biết rằng ta có mai phục, cho nên mặc cho ta Ä‘i xa. Äợi quân ta Ä‘i khá»i rồi há» tất ra cướp Kỳ SÆ¡n không sai.

Tào Chân chưa tin.

à nói:

- Tá»­ Äan sao lại không tin? Tôi chắc Khổng Minh tất qua hai cá»­a hang đến đây. Tôi vá»›i Tá»­ Äan má»—i ngưá»i má»™t cá»­a, hẹn trong mưá»i ngày, nếu không có quân Thục đến, tôi xin bôi phấn hồng vào mặt, mình mặc áo đàn bà, vào trại trị tá»™i.

Chân nói:

- Nếu có quân Thục đến, tôi xin Ä‘em biếu ông cả Ä‘ai ngá»c và con ngá»±a quý cá»§a thiên tá»­ ban cho.

Liá»n chia quân làm hai ngả. Chân dẫn má»™t ná»­a đóng ở cá»­a hang Tà Cốc, mé tây núi Kỳ SÆ¡n, à dẫn má»™t ná»­a đóng ở cá»­a hang CÆ¡ Cốc, mé đông núi Kỳ SÆ¡n. Hạ trại đâu đấy, à dẫn má»™t toán phục trước trong hang núi, còn quân mã khác, chia ra đóng các đưá»ng hiểm yếu.

à ăn mặc áo lính, Ä‘i lẫn vào trong bá»n quân xem xét các trại. Äến má»™t trại, à thấy má»™t tì tướng đứng ngẩng mặt lên trá»i la toán rằng:

- Mưa dầm mãi thế này, còn chưa thèm vỠcho! Nay lại đóng quân ở đây để đánh đố nhau, chẳng khổ sở quân sĩ lắm sao?

à nghe nói, vá» trại lên trướng, há»™i hết cả các tướng lại, gá»i tên tì tướng ấy ra, mắng rằng:

- Triá»u đình, ngày thưá»ng nuôi quân, lúc có việc má»›i dùng. Mày sao dám la than, để làm ngã lòng quân?

Tên tì tưá»ng ấy không chịu nhận. à gá»i đồng đội ra làm chứng. Tên ấy hết đưá»ng chối cãi.

à nói:

- Ta không phải là muốn đánh đố nhau làm gì, chỉ muốn đánh được quân Thục, cho chúng mày có công vá»›i triá»u đình. Mày sao dám nói càn, để rước vạ vào thân?

Liá»n quát võ sÄ© lôi ra chém. Má»™t lát võ sÄ© vào dâng đầu dưới trướng. Các tướng sợ rởn tóc gáy.

à nói:

- Chư tướng các ngươi, nên phải hết lòng đỠphòng quân Thục. Nghe tiếng pháo ở trong quân nổi lên lúc nào thì bốn mặt cùng phải đổ ra mà đánh.

Các tướng vâng lệnh, lui ra.

Ngụy Diên, Trương Ngá»±c, Trần Thức, Äá»— Quỳnh, bốn tướng dẫn hai quân kéo ra cá»­a hang CÆ¡ Äốc. Äang Ä‘i, gặp tham mưu là Äăng Chi đến. Bốn tướng há»i có việc gì.

Chi nói:

- Thừa tướng truyá»n các tướng ra hang CÆ¡ Cốc phải đỠphòng quân Ngụy mai phục, chá»› có khinh tiến.

Trần Thức nói:

- Thừa tướng sao mà Ä‘a nghi thế? Quân Ngụy gặp phải mưa to má»™t dạo, y giáp mất cả, tất nhiên vá»™i vá», làm gì có quân phục nữa! Nay quân ta Ä‘i gấp đưá»ng vào, chắc lấy Kỳ SÆ¡n dá»… như không, sao lại không cho Ä‘i vá»™i?

Chi nói:

- Thừa tướng nghĩ mẹo gì cũng trúng, lập mưu gì cũng thành, ngươi chớ có trái lệnh!

Thức cưá»i rằng:

- Thừa tướng nếu thá»±c Ä‘a mưu, đã không đến ná»—i thua ở Nhai Äình.

Ngụy Diên nghÄ© đến khi trước Khổng Minh không theo kế mình, cÅ©ng cưá»i, nói rằng:

- Thừa tướng nếu nghe lá»i ta, ra tắt hang Tý Ngá» chẳng những đã lấy được xong Trưá»ng An, mà cả Lạc Dương cÅ©ng đã vá» tay rồi, còn đâu đến giá»? Nay cứ má»™t má»±c ra Kỳ SÆ¡n mà hiệu lệnh bất nhất như thế.

Thức nói:

- Ta chỉ một mình, dẫn năm nghìn quân ra tắt hang Cơ Cốc, đến trước Kỳ Sơn hạ trại, xem thừa tướng có xấu hổ với ta không?

Chi gàn lại hai ba lần Trần Thức không nghe, tá»± dẫn năm nghìn quân ra tắt hang CÆ¡ Cốc, Äặng Chi không sao ngăn được, phải trở vá» báo vá»›i Khổng Minh.

Trần Thức Ä‘i được vài dậm, bá»—ng nghe má»™t tiếng pháo nổ, quân phục bốn mặt đổ ra. Thức vá»™i vã rút vá», thì đã bị quân Ngụy đầy núi tràn hang, vây kín lại như vòng Ä‘ai sắt. Thức xông xáo cố tháo đưá»ng chạy, nhưng cÅ©ng không sao ra được. Chợt có tiếng reo ầm ầm, má»™t toán quân xông vào, té ra Ngụy Diên đến cứu Thức má»›i chạy thoát được vá», năm nghìn quân chỉ còn được bốn năm trăm tên bị thương. Quân Ngụy Ä‘uổi theo, may có Trương Ngá»±c, Äá»— Quỳnh Ä‘em quân ra tiếp ứng, quân Ngụy má»›i lui.

Trần, Ngụy hai ngưá»i, bấy giá» má»›i tin Khổng Minh biết trước như thần, hối lại thì không sao được nữa.

Äăng Chi vá» ra mắt Khổng Minh, kể lại chuyện Ngụy Diên, Trần Thức. Khổng Minh cưá»i rằng:

- Ngụy Diên vẫn có tướng làm phản, nhưng vì ta còn tiếc hắn khá»e mạnh mà không dùng đó thôi, nếu để lâu tất có khi sinh vạ.

Äang nói chuyện thì ngá»±a lưu tinh vá» báo rằng:

- Trần Thức tổn mất hÆ¡n bốn nghìn ngưá»i, chỉ còn bốn năm trăm quân mã bị thương đóng ở trong hang.

Má»™t mặt Khổng Minh sai Äăng Chi đến CÆ¡ Cốc phá»§ dụ Trần Thức, phòng có sinh biến gì chăng. Má»™t mặt gá»i Mã Äại, Vương Bình đến dặn rằng:

- Nếu có quân Ngụy phòng giữ Tà Cốc, hai ngươi dẫn quân bản bộ vượt qua núi mà đi, đêm đi ngày nghỉ, ra nhanh mé tả núi Kỳ Sơn, đốt lửa lên làm hiệu.

Äoạn gá»i Mã Trung, Trương Ngá»±c đến dặn rằng:

- Các ngươi men theo con đưá»ng nhá» trong núi, ngày phục đêm Ä‘i, ra tắt mé hữu núi Kỳ SÆ¡n, đốt lá»­a lên làm hiệu, há»™i nhau vá»›i Mã Äại, Vương Bình, để cướp trại Tào Chân. Ta thì từ đưá»ng trong hang kéo đến. Ba mặt vây lại mà đánh, chắc phá được quân Ngụy.

Bốn tướng lÄ©nh mệnh, chia đưá»ng kéo Ä‘i.

Khổng Minh lại gá»i Quan Hưng, Liêu Hóa ra dặn nhá» mưu kế, hai ngưá»i vâng mệnh dẫn quân ra Ä‘i.

Khổng Minh gấp đưá»ng tiến quân. Äang Ä‘i, lại gá»i Ngô Ban, Ngô Ã, dặn dò mật kế, cho dẫn binh Ä‘i trước.

Tào Chân trong bụng không tin có quân Thục đến, bởi thế trá»… nải, cho quân sÄ© nghỉ ngÆ¡i, chỉ đợi mưá»i ngày không có việc gì, thì làm nhục Tư Mã Ã. Giữ được bảy hôm, chợt có ngưá»i báo rằng có quân Thục đến hang. Chân sai phó tướng Tần Lương dẫn năm nghìn quân ra tuần tiá»…u không cho quân Thục đến gần cõi. Tần Lương lÄ©nh mệnh dẫn quân Ä‘i. Vừa ra khá»i cá»­a hang thì thấy quân Thục rút chạy. Lương dẫn quân Ä‘uổi theo, được năm sáu mươi dặm, không thấy quân Thục đâu nữa. Lương trong lòng nghi hoặc, cho quân xuống ngá»±a nghỉ ngÆ¡i. Chợt có tiá»…u mã lại báo trước mặt có quân mai phục. Lương lên ngá»±a trông xem, đã thấy trong hang núi bụi mù, quân Thục xông ra. Lương sai quân sÄ© đỠphòng thì tiếng reo bốn phía núi nổi lên như sấm, trước mặt có Ngô Ban, Ngô à dẫn quân ùa tá»›i, sau lưng có Quan Hưng, Liêu Hóa kéo lại. Hai bên toàn núi; không có đưá»ng nào chạy. Quân Thục ở trên núi gá»i to lên rằng:

- Ai xuống ngựa đầu hàng thì tha chết cho!

Quân Ngụy quá nửa xin hàng. Tần Lương ra đánh, bị Liêu Hóa chém chết.

Khổng Minh bắt giữ tất cả quân hàng ở lại hậu quân; cởi lấy áo giáp, cho năm nghìn quân Thục mặc vào, giả làm quân Ngụy, sai Quan Hưng, Liêu Hóa, Ngô Ban, Ngô à bốn tướng dẫn toán quân ấy, đến thẳng trại Tào Chân, cho ngưá»i vào báo trước rằng chỉ có má»™t ít quân Thục, đã Ä‘uổi Ä‘i hết cả rồi. Tào Chân mừng lắm. Chợt có ngưá»i tâm phúc cá»§a Tư Mã à sai đến. Chân gá»i vào há»i. Ngưá»i ấy thưa rằng:

- Quân Thục dùng kế mai phục, giết mất hơn bốn nghìn quân Ngụy. Tư Mã đô đốc tôi cho lại bẩm với tướng quân, xin chớ cho là việc đánh đố, phải dụng tâm mà đỠphòng mới được.

Chân nói:

- Ở đây không có một đứa quân Thục nào.

Bèn cho ngưá»i ấy vá». Chợt có tin báo Tần Lương đã trở vá», Tào Chân liá»n ra ngoài đón vào. Khi toán quân ấy đến gần, bá»—ng dưng ở mé sau trại bốc cháy hai chá»—. Chân vá»™i vàng trở vá» xem sao, Quan Hưng, Liêu Hóa, Ngô Ban, Ngô à hô quân Thục nổi lên ở trước trại. Mã Äại, Vương Bình từ mặt sau đánh đến; Mã Trung, Trương Ngá»±c cÅ©ng dẫn quân kéo lại. Quân Ngụy không kịp trở tay, quân Thục đã kéo ùa cả vào. Quân Ngụy chạy tản lạc ra bốn phía. Các tướng Tào kèm giữ Tào Chân chạy vá» phía đông. Quân Thục Ä‘uổi đánh. Tào Chân Ä‘ang chạy, bá»—ng tiếng reo nổi lên. Chân rụng rá»i hết vía, nhưng quân đến nÆ¡i, té ra là Tư Mã Ã. à thúc quân đánh nhau dữ dá»™i, quân Thục má»›i lui.

Tào Chân được thoát, thẹn thùng không biết ngần nào.

à nói:

- Gia Cát Lượng đã cướp mất địa thế Kỳ Sơn rồi. Chúng ta ở lâu đây không được, nên đến bỠsông Vị hạ trại, sẽ liệu kế khác.

Chân há»i:

- Trá»ng Äạt sao biết ta thua mà đến đây?

à nói:

- Ta thấy ngưá»i trước vá» báo Tá»­ Äan bảo không có má»™t tên quân Thục nào. Ta chắc Khổng Minh đến ngầm cướp trại, cho nên đến đây. Nay quả nhiên mắc phải mẹo thá»±c, xin đừng nói đến việc đánh đố làm gì, chỉ nên đồng tâm mà báo quốc.

Tào Chân vừa thẹn vừa tức, khí uất lên thành bệnh, nằm bẹp má»™t xó giưá»ng không dậy được, đóng quân ở lại bá» sông Vị. Tư Mã à sợ nao bụng quân, không dám để Tào Chân rút quân vá».

Khổng Minh kéo đại quân, lại ra đóng ở Kỳ SÆ¡n. Thao quân đâu đấy, Ngụy Diên, Trần Thức, Äá»— Quỳnh, Trương Ngá»±c vào trướng, lạy phục xuống đất xin lá»—i.

Khổng Minh há»i:

- Ai làm tổn thiệt quân sĩ?

Diên nói:

- Trần Thức không nghe hiệu lệnh, cố ý vào ngầm cửa hang, đến nỗi có trận thua ấy.

Thức nói:

- Ngụy Diên xui tôi.

Khổng Minh mắng rằng:

- Hắn đến cứu ngươi, lại còn đổ vấy gì cho hắn? Ngươi dám sai tướng lệnh, không phải nói lôi thôi làm chi! Liá»n sai võ sÄ© lôi Trần Thức ra chém rồi treo đầu ở trước trại, để răn các tướng.

Khổng Minh chém xong Trần Thức, bàn việc tiến binh. Bỗng có mật thám vỠbáo rằng Tào Chân bị đau, hiện đang phải phục thuốc ở trong trại.

Khổng Minh mừng lắm, bảo các tướng rằng:

- Tào Chân bệnh nhẹ, thì tất vá» Trưá»ng An. Nay quân Ngụy không rút lui, tất là Chân bị bệnh nặng, cho nên phải lưu ở lại, để yên bụng quân. Ta viết má»™t phong thư, sai quân cá»§a Tần Lương cầm vỠđưa cho Tào Chân. Nếu hắn trông thấy thư này, tất nhiên phải chết.

Bèn gá»i quân hàng đến dưới trướng, bảorằng:

- Chúng mày là quân Ngụy, cha mẹ vợ con ở cả Trung Nguyên, không nên ở lâu trong Thục này. Tao cho chúng mày vỠnhà, có muốn không?

Chúng cùng khóc, thụp xuống lạy tạ.

Khổng Minh lại bảo rằng:

- Tào Tá»­ Äan có hẹn vá»›i tao má»™t việc. Tao có bức thư này, chúng mày mang vỠđưa cho Tá»­ Äan, sẽ có thưởng to.

Quân Ngụy lĩnh thư, chạy vỠtrại nhà, đem trình với Tào Chân. Chân gượng dậy, mở xem.

Thư rằng:

"Thừa tướng nhà Hán Võ hương hầu là Gia Cát Lượng, gá»­i bức thư này cho đại tư mã Tào Tá»­ Äan được biết:

Ôi phép làm tướng,
Phải biết má»m biết cứng,
Biết lo biết lưỡng,
Biết lui biết tới,
Biết nhược biết cưá»ng,
Vững vàng như núi đá,
Biết hóa như âm dương,
To tát như trá»i đất,
Äầy đủ như kho tàng,
Rộng mênh mang như bốn bể,
Sáng vằng vặc như tam quang,
Biết thiên văn, khi mưa khi nắng,
Thuá»™c địa lý, chá»— hiá»…m chá»— thưá»ng,
Thế trận khó dễ cần phải hiểu,
Tài giặc hay dở cần phải tưá»ng,
Than ôi!
Bá»n bây hậu bối,
Trái lẽ khung thương,
Giúp quân phản tặc,
Chiếm hiệu đế vương
Äem quân thừa ra Tà Cốc
Gặp mưa dầm ở Trần Thương
Thủy bộ khốn đốn,
Quân mã cuống cuồng.
CỠgiáp quăng ra đầy nội,
Gươm giáo bá» lại khắp đưá»ng.
Äô đốc hãi hùng như chó chạy,
Tướng quân lẩn núp tựa chuột hang
Mặt nào còn trông thấy phụ lão?
Mặt nào còn vào nÆ¡i sảnh đưá»ng?
Vết xấu ghi vào sử sách,
Tiếng tăm truyá»n để bẽ bàng.
Trá»ng Äạt trông thấy trận đã hết vía,
Tá»­ Äan nghe tiếng gió cÅ©ng kinh hoàng
Tướng ta như rồng như hổ,
Quân ta vừa thịnh vừa cưá»ng.
Quét Tần Xuyên làm nơi đất phẳng
Äạp nước Ngụy làm gò bá» hoang.
Nay thư".

Tào Chân xem xong, khí đầy, tức ruá»™t, chiá»u hôm ấy chết ở trong quân.

Tư Mã à khâm liệm tá»­ tế, bá» quan vào binh xa, sai ngưá»i đưa vá» Lạc Dương an táng.

Ngụy chá»§ thấy Tào Chân chết rồi, giáng chiếu thúc Tư Mã à ra đánh. à dẫn đại quân đến địch nhau vá»›i Khổng Minh. Hôm ấy sai ngưá»i đưa luôn chiếu thư đến.

Khổng Minh bảo với các tướng rằng:

- Tào Chân tất chết rồi. Liá»n phê vào chiếu thư "Ngày mai quyết chiến", rồi trao cho xứ giả cầm vá».

Äêm hôm ấy, Khổng Minh gá»i Khương Duy, Quan Hưng đến dặn dò mẹo mật. Hôm sau, cất hết quân ở Kỳ SÆ¡n, đến cạnh bá» sông Vị. Chá»— ấy, má»™t bên thì sông, má»™t bên thì núi, ở giữa là má»™t khu đồng bằng rá»™ng rãi, làm má»™t nÆ¡i chiến trưá»ng thì vừa khéo. Quân mã hai bên ra tại đó dàn trận. Dứt ba hồi trống, Tư Mã à ở trận Ngụy từ trong cá»­a cá» Ä‘i ra, các tướng theo sau. Bên trận Thục, Khổng Minh ngồi chÄ©nh chện trên xe, tay cầm quạt lông phe phẩy.

Tư Mã à nói trước lên rằng:

- Chá»§ ta bắt chước vua Nghiêu nhưá»ng ngôi cho vua Thuấn khi xưa, truyá»n nhau hai Ä‘á»i rồi, ngồi trấn ở Trung Nguyên, thế mà còn dùng cho Ngô, Thục hai nước. Äó là chá»§ ta nhân từ, e rằng đánh thì hại lây đến trăm há». Ngươi là má»™t tên Ä‘i cày ở Nam Dương, không biết số trá»i, cÅ©ng đến xâm phạm Trung Nguyên, lẽ thì giết Ä‘i má»›i phải, nhưng ta hãy rá»™ng dung cho. Nếu ngươi chừa Ä‘i thì, nên trở vá» cho mau, đâu giữ bá» cõi đấy, để thành cái thế chân vạc, nhân dân khá»i khổ ải, mà bá»n ngươi cÅ©ng được toàn thân.

Khổng Minh cưá»i, nói:

- Ta chịu việc thác cô cá»§a tiên đế rất trá»ng, nên phải dốc lòng hết sức để tiểu trừ nghịch tặc. Há» Tào nhà mày tất bị nhà Hán giết sạch. Cha ông mày trước cÅ©ng làm tôi nhà Hán, Ä‘á»i Ä‘á»i ăn lá»™c, thế mà chẳng biết nghÄ© báo Æ¡n, lại giúp quân giặc cướp, không biết xấu hổ à?

à thẹn đỠmặt tía tai, nói gượng rằng:

- Ta quyết một trận sống mái với ngươi, hễ ngươi đánh được, ta thỠkhông làm đại tướng nữa. Nhược bằng ngươi có thua chăng nữa, ta cũng đại xá, cho ngươi vỠquê quán mà ở, không thèm giết làm chi.

Khổng Minh nói:

- Ngươi muốn đấu tướng, đấu binh, hay đấu trận pháp?

à nói:

- Trước hết hãy đấu trận pháp.

Khổng Minh nói:

- Ngươi bày trận trước cho ta xem!

à vào trung quân, cầm má»™t lá cá» vàng, phe phẩy má»™t lúc, bày ra má»™t trận, rồi lên ngá»±a ra cá»­a trận há»i rằng:

- Ngươi có biết đây là trận gì không?

Khổng Minh nói:

- Trận ấy, tên tướng hèn hạ trong quân ta cÅ©ng bày được. Äó là trận "Há»—n nguyên nhất khí" chá»› gì?

à nói:

- Nay ngươi bày trận cho ta xem.

Khổng Minh vào trong trận, cầm cái quạt phe phẩy, cÅ©ng thành má»™t trận, rồi Ä‘i ra há»i rằng:

- Ngươi có biết trận này là trận gì không?

à nói:

Äó là trận bát quái, làm gì mà chẳng biết?

Khổng Minh nói:

- Äã hay rằng biết, nhưng có dám đánh vào trong trận không?

à nói:

- Äã biết sao lại chẳng dám đánh!

Khổng Minh nói:

- Ngươi cứ việc đánh sang đi!

Tư Mã à vá» trận, gá»i Äái Lăng, Trương Hổ, Nhạc Lâm dặn ba tướng rằng:

- Trận cá»§a Khổng Minh bày ra, dàn theo tám cá»­a: Hưu, sinh, thương, đỗ, cánh, tá»­, kinh, khai. Ba ngưá»i nên từ cá»­a sinh phía chính đông đánh vào, rồi kéo ra cá»­a hưu phía tây nam mé chính bắc đánh vào, thì trận này phá được, các ngươi cẩn thận giữ gìn.

Ba tướng vâng lệnh. Äái Lăng Ä‘i giữa, Trương Hổ mé trước, Nhạc Lâm ở mé sau. Má»—i ngưá»i dẫn ba mươi tên kỵ mã, tá»± cá»­a sinh đánh vào. Quân đôi bên reo ầm cả lên. Ba ngưá»i vào tá»›i trong trận, thấy chổ nào cÅ©ng có quân mã đứng dàn ra như má»™t cá»­a thành, đánh thế nào cÅ©ng không ra lá»t. Ba ngưá»i vá»™i vàng dẫn quân Ä‘i lượn qua góc trận, rồi quay qua mặt tây nam, cÅ©ng bị quân Thục bắn chặn lại, không thể xông xáo ra được. Trông ra trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp chá»— nào cÅ©ng có cá»­a, không biết đâu là đông tây nam bắc nữa. Ba tướng lạc nhau, má»—i ngưá»i má»™t nÆ¡i, cứ bạ đâu đâm trá»— vào đấy. Má»™t lát, mây mù kéo lên mù mịt, quân Thục reo ầm má»™t tiếng, trói ráo quân tướng Ngụy lại, không thoát má»™t ngưá»i nào.

Khổng Minh ngồi trong trướng, tả hữu Ä‘iệu Trương Hổ, Äái Lăng, Nhạc Lâm và chín mươi quân quỳ cả dưới trướng.

Khổng Minh cưá»i, nói:

- Ta bắt được chúng mày, cÅ©ng chẳng lấy gì làm lạ. Thôi, tha cho vá» mà bảo vá»›i Tư Mã à há»c lại binh thư, xem lại chiến sách cho nhiá»u rồi sẽ đánh nhau vá»›i ta cÅ©ng chưa muá»™n. Tính mệnh chúng mày tao tha cho đã đành, nhưng khí giá»›i, ngá»±a nghẻo thì phải để lại đây.

Bèn sai lột hết áo xuống, lấy mực bôi vào mắt, bắt đi chân không, đuổi vỠtrận bên kia.

Tư Mã à trông thấy nổi giận, ngoảnh lại bảo các tướng rằng:

- Nó làm xấu hổ thế này, còn mặt mũi nào trông thấy các đại thần Trung Nguyên nữa.

Lập tức đốc thúc ba quân, cố chết lăn vào phá trận. à cầm gươm, dẫn hÆ¡n trăm tướng khá»e, thúc quân xông vào. Quân đôi bên vừa xô xát nhau, bá»—ng thấy trống đánh tù và thổi, tiếng reo ầm Ä©, rồi có má»™t toán quân cá»§a Quan Hưng từ mặt tây nam đánh lại. à chia hậu quân ra địch, còn mình cứ việc thúc quân đánh mé trước. Sá»±c lại thấy quân Ngụy nhao nhao chạy tán lạc, thì ra Khương Duy dẫn quân lẻn đánh đến, quân Thục bổ vây xung quanh. à dẫn quân cố cắm đầu chạy vá» phía nam. Quân Ngụy mưá»i phần chết mất sáu bảy. Tư Mã à rút quân vá» mé nam sông Vị hạ trại, giữ vững không dám ra nữa.

Khổng Minh thu quân vá» trại Kỳ SÆ¡n. Bấy giá» Lý Nghiêm ở thành VÄ©nh An, sai đô úy là Cẩu An tải lương đến trại quân. Cẩu An hay rượu, Ä‘i đưá»ng chậm trá»…, sai hẹn mất mưá»i ngày.

Khổng Minh nổi giận quát rằng:

- Trong quân ta, lương thá»±c là việc lá»›n. Sai hẹn ba hôm, tá»™i cÅ©ng đã nên chém, nay sai hẹn mất mưá»i hôm, còn cãi sao được?

Liá»n quát võ sÄ© lôi ra chém.

Trưởng sử Dương Nghi can rằng:

- Cẩu An là ngưá»i cá»§a Lý Nghiêm, mà tiá»n lương lại ở Tây Xuyên nhiá»u. Nếu chết ngưá»i ấy, thì sau này không ai dám đưa lương thá»±c đến nữa.

Khổng Minh mới sai võ sĩ cởi trói, chỉ đánh tám mươi trượng rồi đuổi đi.

Cẩu An bị đòn, trong lòng tức giận, ngay đêm ấy dẫn năm sáu ngưá»i tùy thân, đến trại Ngụy đầu hàng.

Tư Mã à gá»i vào. Cẩu An lạy van bày tá» tình đầu.

à nói:

- Khổng Minh lắm mưu, lá»i mày tao khó tin được. Mày có làm nổi má»™t việc này, thì tao sẽ tâu vá»›i thiên tá»­, cất mày làm thượng tướng.

An thưa:

- Äô đốc có việc gì, tôi xin hết sức?

à nói:

- Mày nên trở vá» Thành Äô, phao tin Khổng Minh có bụng oán chúa, nay mai sẽ tá»± xưng là vua, để cho chá»§ mày đòi Khổng Minh vá», đó là công to đấy.

Cẩu An vâng lá»i, vá» Thành Äô vào ra mắt hoạn quan, vu cho Khổng Minh những Ä‘iá»u phản nghịch. Hoạn quan tưởng thá»±c, kinh hãi lắm, lập tức vào cung, tâu lại vá»›i vua.

Hậu chủ thất kinh nói:

- Nếu thế thì làm thế nào?

Hoạn quan tâu:

- Nên đòi vá» Thành Äô tước bá»›t binh quyá»n Ä‘i, kẻo sinh vạ vá» sau.

Hậu chá»§ liá»n gián chiếu đòi Khổng Minh vá» triá»u.

Tưởng Uyển tâu rằng:

- Thừa tướng từ khi cất quân đến giá», nhiá»u lần lập được công to, có việc gì mà bệ hạ cho triệu vá»?

Hậu chủ nói:

- Trẫm có việc cÆ¡ mật, muốn bàn luận vá»›i thừa tướng, cho nên triệu vá».

Sứ giả mang chiếu, khuya sá»›m ra triệu Khổng Minh vá». Khổng Minh tiếp được chiếu chỉ, ngẩn mặt lên trá»i than rằng:

- Chúa thượng còn ít tuổi, tất có quân nịnh thần ở cạnh. Ta Ä‘ang muốn lập công, cá»› gì lại đòi vá»? Nếu ta không vá», thì là khinh Chúa, mà vá» rồi thì bao giá» gặp được cÆ¡ há»™i này nữa?

Khương Duy nói rằng:

- Quân ta lui vá», Tư Mã à thừa thế Ä‘uổi theo, thì làm thế nào?

Khổng Minh nói:

- Nay ta rút quân, phải chia làm năm đưá»ng mà Ä‘i. Ví như trong trại ta có má»™t nghìn quân, thì phải bắc hai nghìn bếp. Ngày nay làm ba nghìn bếp, ngày mai làm tăng lên bốn nghìn, má»—i ngày đắp thêm nhiá»u bếp.

Dương Nghi há»i:

- Ngày xưa Tôn Tẫn bắt Bàng Quyên, dùng mẹo giảm bếp. Nay thừa tướng thêm bếp là lý làm sao?

Khổng Minh nói:

- Tư Mã à giá»i việc dùng binh, biết quân ta lui tất nhiên Ä‘uổi theo. Nhưng trong bụng còn ngá» ta có quân mai phục, tất vào trại ta đếm bếp. Hắn thấy má»—i ngày thêm mãi bếp ra, thì không biết lui hay là không lui, tất sinh nghi mà không dám Ä‘uổi theo nữa. Ta cứ từ từ Ä‘i vá». Không đến ná»—i tổn hại binh sÄ©.


Tư Mã à biết được Cẩu An vá» thi hành mẹo cá»§a mình, chỉ chá»±c quân Thục rút vá» thì Ä‘uổi đánh. Äang nghỉ ngợi, chợt tin báo rằng:

- Trại Thục bỠkhông, quân mã rút vỠcả rồi.

Tư Mã à còn ngại Khổng Minh lắm mưu, chưa dám khinh tiến, tự dẫn hơn trăm kỵ binh đến trại Thục xem xét rồi sai quân sĩ đếm bếp, đoạn trở vỠtrại mình.


1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11


--------------------------------------------------------------------------------
Tam Quốc Diễn Nghĩa Nguyên Tác: La Quán Trung



Hôm sau, à lại sai quân sĩ đến một trại nữa, tra điểm xem có bao nhiêu bếp. Quân sĩ vỠbáo rằng bếp ở trại này hơn trại trước một nửa nữa.

Tư Mã à bảo với các tướng rằng:

- Ta tin chắc Khổng Minh lắm mẹo. Nay quả nhiên thêm quân, cho nên bắc thêm bếp. Nếu ta Ä‘uổi theo, thì mắc phải mẹo cá»§a hắn. Không bằng ta hãy trở vá», sẽ liệu kế khác.

Bởi thế à dẫn quân vá», không Ä‘uổi theo nữa. Khổng Minh Ä‘em được toàn quân vá» Thành Äô, không thiệt má»™t ngưá»i nào.

Cách vài hôm sau, ngưá»i ở cá»­a Xuyên lại báo vá»›i Tư Mã à rằng:

- Khi Khổng Minh rút quân vá», chỉ thấy làm thêm bếp, chứ không thấy thêm quân gì cả.

Tư Mã à ngẩn mặt lên trá»i than rằng:

Khổng Minh bắt chước mẹo Ngu Hủ, lừa được ta rồi. Mưu lược ấy, ta thực chịu không bằng.

Bèn dẫn đại quân vỠLạc Dương.

Ấy là:

Cao cỠlại gặp cao cỠđấy.
Äối thá»§ ai nào dám rẻ ai?

Chưa biết Khổng Minh vá» Thành Äô ra thế nào, xem hồi sau phân giải.

Hết hồi 100.
Tài sản của phamhau1986

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #79  
Old 28-06-2008, 05:08 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Há»’I 101
Ra Lũng Thượng, Gia Cát giả làm thần;
Vào Kiếm Các, Trương Cáp bị mắc mẹo


Khổng Minh dùng phép giảm quân thêm bếp, rút vỠđến Hán Trung, Tư Mã à sợ có mai phục, không dám Ä‘uổi theo, và cÅ©ng thu quân vá» Trưá»ng An. Do đó, quân Thục cÅ©ng không thiệt má»™t ngưá»i nào. Khổng Minh khao quân đâu đấy, vào Thành Äô ra mắt hậu chá»§, tâu rằng:

- Lão thần ra Kỳ SÆ¡n, sắp sá»­a lấy Trưá»ng An, bệ hạ giáng chiếu đòi vá», không biết có việc gì to lá»›n lắm vậy?

Hậu chủ ngồi ngẩn ra, hồi lâu mới nói rằng:

- Trẫm lâu không thấy thừa tướng, trong bụng mong nhớ lắm, cho nên triệu vỠchớ có việc gì đâu!

Khổng Minh nói:

- Việc này không phải tự ý bệ hạ, tất có gian thần dèm pha, nói tôi có bụng nào đây.

Hậu chủ nín lặng.

Khổng Minh nói:

- Lão thần chịu Æ¡n sâu cá»§a tiên đế, thá» chết để báo Ä‘á»n. Nay nếu bên trong có gian thần, thì lão thần còn đánh sao được giặc nữa?

Hậu chủ nói:

- Ta vì má»™t lúc quá nghe lá»i hoạn quan, triệu thừa tướng vá». Nay hối lại không kịp mất rồi.

Khổng Minh liá»n đòi hết các hoạn quan ra tra há»i, bấy giá» má»›i biết là tên Cẩu An phao tin, vá»™i cho Ä‘i bắt thì hắn đã trốn sang Ngụy rồi. Bèn sai chém tên hoạn quan tâu bậy, Ä‘uổi hết các tên khác ra khá»i cung. Lại quở mắng bá»n Tưởng Uyển, Phí VÄ©, không biết xem xét kẻ gian tà, khuyên răn thiên tá»­. Hai ngưá»i dạ dạ chịu tá»™i.

Khổng Minh lạy từ hậu chủ, lại ra Hán Trung. Một mặt, đưa hịch sai Lý Nghiêm cung cấp lương thảo, vận tải đêÙn nơi đóng quân. Một mặt bàn việc cất quân đi.

Dương Nghi nói:

- Trước kia mấy lần ta cất quân Ä‘i luôn má»™t mặt, sức lá»±c má»i mệt, mà lương cÅ©ng không tiếp kịp. Nên nay chia quân làm hai toán, má»—i toán Ä‘i trong hạn ba tháng. Ví dụ, hai chục vạn quân, thì chỉ Ä‘em má»™t chục vạn ra Kỳ SÆ¡n, đóng giữ ba tháng, rồi cho má»™t chục vạn khác ra thay, luân phiên như thế thì sức lá»±c không má»i, ta sẽ từ từ mà tiến, má»›i có thể đồ được Trung Nguyên.

Khổng Minh nói:

- Ngươi nói hợp ý ta lắm, ta đánh Trung Nguyên không phải kể ngày mà xong được việc, chính nên dùng kế lâu dài ấy.

Bèn truyá»n lệnh chia quân làm hai cánh, hẹn má»™t trăm ngày làm má»™t kỳ, lần lượt thay đổi cho nhau. Nếu ai sai hẹn thỉ chiếu quân pháp mà trị tá»™i.

Năm Kiến Hưng thứ chín, mùa xuân tháng hai, Kiến Hưng lại dẫn quân ra đánh Ngụy. Bấy giỠlà năm Ngụy Thái Hòa thứ năm.


Ngụy chủ Tào Tuấn nghe tin kiến Hưng lại đánh Trung Nguyên, kíp với Tư Mã à vào bàn định.

à tâu rằng:

- Nay Tào Tá»­ Äan đã mất rồi, tôi xin Ä‘em hết sức mình ra tiểu trừ cướp giặc, để báo Æ¡n bệ hạ.

Tuấn mừng lắm, mở tiệc yến thiết đãi. Hôm sau có tin quân Thục đến gấp, Tuấn sai Tư Mã à cất quân Ä‘i, và bày đồ loan giá, thân tiá»…n ra ngoài thành. à từ Ngụy chá»§, tá»›i thẳng Trưá»ng An, há»™i hết quân mã các đạo lại bàn định việc phá Thục.

Trương Cáp nói:

- Tôi xin dẫn một đạo quân ra giữ ở Ung, My để chống quân Thục.

à nói:

- Tiá»n quân ta không địch nổi quân Khổng Minh nhiá»u, nếu chia ra làm trước sau hai ngả thì không phải là kế hay. Không bằng giữ má»™t số quân ở lại giữ Thượng Nhai, còn bao nhiêu Ä‘em ra cả Kỳ SÆ¡n. Ông có chịu làm tiên phong không?

Cáp mừng lắm, nói:

- Tôi vốn sẵn lòng, tận tâm báo nước, chỉ tiếc vì chưa ai biết đến. Nay đô đốc ủy thác việc lớn cho tôi, dù muôn chết tôi cũng không ngại.

Tư Mã à má»›i sai Trương Cáp làm tiên phong, cho tổng đốc cả đại quân. Lại sai Quách Hoài giữ các quận LÅ©ng Tây, còn các tướng chia đưá»ng tiến Ä‘i.

Có tiểu mã vỠbáo rằng:

- Khổng Minh dẫn đại quân ra Kỳ SÆ¡n, tiá»n bá»™ tiên phong là Vương Bình, Trương Ngá»±c Ä‘i lối Trần Thương, qua núi Kiếm Các từ Tản Quan nhằm hang Tà Cốc kéo đến.

Tư Mã à bảo Trương Cáp rằng:

- Nay Khổng Minh rầm rộ kéo quân đi tất phải gặt lúa ở Lũng Tây, để làm lương thực. Ngươi nên dựng trại giữ Kỳ Sơn, ta với Quách Hoài tuần phòng các quận Thiên Thủy phòng quân giặc đến gặt lúa.

Trương Cáp vâng lá»i, dẫn bốn vạn quân giữ Kỳ SÆ¡n. Còn Tư Mã à kéo đại quân ra LÅ©ng Tây.


Nói vỠKhổng Minh đem quân đến Kỳ Sơn, an quanh đâu đấy, thấy ở bên sông Vị có quân Ngụy canh giữ, bèn bảo các tướng rằng:

- Tư Mã à đã giữ ở đây rồi. Hiện nay, trong trại ta thiếu lương, hai ba lần sai ngưá»i giục Lý Nghiêm vận đến mà không thấy. Ta Ä‘oán lúa ở LÅ©ng Thượng đã chín, nên bí mật dẫn quân để gặt vá».

Bèn sai Vương Bình, Trương Ngực, Ngô Ban, Ngô à bốn tướng ở lại giữ Kỳ Sơn. Khổng Minh dẫn Ngụy Diên, Khương Duy và các tướng đến Lỗ Thành. Quan thái thú quận này vốn biết tiếng Khổng Minh, vội vàng mở cửa ra hàng.

Khổng Minh an úy má»™t hồi, rồi há»i rằng:

- Lúc này có xứ nào lúa chín?

Thái thú thưa rằng:

- Lúa mạch ở Lũng Thượng nay đã chín.

Khổng Minh lưu Trương Dực, Mã Trung ở lại giữ Lỗ Thành, còn dẫn các tướng đến Lũng Thượng.

Tiá»n quân vá» báo rằng:

- Tư Mã à đã đóng quân ở đấy rồi.

Khổng Minh thất kinh, nói:

- Ngưá»i này cÅ©ng biết ta đến đây gặt lúa ư?

Lập tức tắm gá»™i, thay áo rồi sai Ä‘em ra ba cá»— xe bốn bánh, trang sức giống y như nhau, xe này chế sẵn ở Thục mang Ä‘i. Khi ấy Khổng Minh sai Khương Duy dẫn má»™t nghìn quân há»™ xe, năm trăm quân đánh trống, phục sẵn mé sau Thượng Nhai. Sai Mã Äại, Ngụy Diên, má»—i ngưá»i dẫn má»™t nghìn quân há»™ xe, năm trăm quân đánh trống, phục sẵn hai mặt tả hữu. Má»—i mặt có má»™t cái xe, dùng hai mươi bốn ngưá»i, mặc áo thâm, Ä‘i chân không, xõa tóc, chống gươm, tay cầm cá» phướng thất tinh Ä‘en, xúm quanh đẩy xe.

Ba tướng lĩnh mẹo, dẫn quân đẩy xe đi.

Khổng Minh sai ba vạn quân mang sẵn liá»m hái, thừng chạc, chá»±c rình gặt lúa, lại sai hai mươi bốn tên lính tráng, đêàu mặc áo thâm, xõa tóc Ä‘i chân không, cầm gươm đẩy má»™t cá»— xe bốn bánh, sai Quan Hưng ăn mặc đóng vai thiên bồng, tay cầm ngá»n phướng thâm, vẽ thất tinh, Ä‘i trước xe. Khổng Minh ngồi chÄ©nh chện trên xe, nhằm trại Ngụy kéo đến.

Quân Ä‘i tiểu trông thấy cả kinh, không biết ngưá»i, hay là quá»·, vá»™i vã vá» báo vá»›i Tư Mã Ã.

à ra trại nhìn xem, thấy Khổng Minh đội mÅ© trâm hoa, mặc áo cánh hạc, tay cầm quạt lông, ngồi trên xe bốn bánh. Tả há»­u có hai mươi bốn ngưá»i tóc tai rÅ© rượi, tay cầm thanh kiếm. Trước mặt có má»™t ngưá»i mang phướng thâm, hình như thần tướng trên trá»i.

à nói:

- Äây là Khổng Minh bày trò quá»· quái đây!

Bèn gá»i hai nghìn quân mã đến dặn rằng:

- Chúng mày chạy cho mau, bắt cho kỳ hết lại đây.

Quân Ngụy vâng lệnh, ra Ä‘uổi theo. Khổng Minh thấy quân Ngụy kéo đến, sai quay xe thong thả Ä‘i vá» trại Thục. Quân Ngụy quay ngá»±a cố sức Ä‘uổi, chỉ thấy gió lạnh gai gai, mây Ä‘en má» mịt, Ä‘uổi hàng thôi đưá»ng mà vẫn không kịp.

Quân Ngụy lấy làm lạ, dừng ngựa lại bảo nhau rằng:

- Quái lạ thay! Chúng ta Ä‘uổi miết má»™t hồi, tá»›i ba chục dặm đưá»ng mà vẫn thấy lù lù ở trước mặt, không sao kịp, chẳng biết Tư Mã à duyên cá»› làm sao?

Khổng Minh thấy quân Ngụy không Ä‘uổi nữa, sai xe ngoảnh mặt vá» phía quân Ngụy nghỉ ngÆ¡i. Quân Ngụy ngần ngừ má»™t hồi lâu, rồi lại quất ngá»±a Ä‘uổi theo. Khổng Minh sai quay xe, lá»­ng thá»­ng kéo Ä‘i. Quân Ngụy Ä‘uổi hai mươi dặm nữa, vẫn thấy ở trước mặt mà Ä‘uổi không kịp. Tên nào tên nấy đứng đỠmặt ra nhìn nhau. Khổng Minh sai quay xe ngoảnh vá» phía giặc, rồi cho đẩy giật lùi. Quân Ngụy toan Ä‘uổi theo nữa. Chợt có Tư Mã à đến truyá»n lệnh rằng:

- Khổng Minh dùng thuật bát môn độn giáp, sai khiến được thần lục đinh lục giáp, đây là thuật rút đất ở trong sách Lục giáp thiên thư đó. Quân sĩ không nên đuổi nữa.

Quân Ngụy vừa quay ngá»±a trở vá», bá»—ng nghe thấy, ở mé tả trống trận nổi vang, má»™t toán quân đổ ra. à kịp sai quân chống cá»±, thì thấy trong đội quân Thục, có hăm bốn ngưá»i, xõa tóc Ä‘i chân không, áo Ä‘en phướng thâm, xúm xít đẩy má»™t cổ xe. Trên xe Khổng Minh mÅ© thâm, áo bạc ngồi chá»…m chệ, tay cầm quạt lông phe phẩy.

à thất kinh nói:

- Vừa mới đàng kia có Khổng Minh ngồi xe, đuổi năm chục dặm không kịp, sao ở đây lại có Khổng Minh? Lạ quá! Lạ quá!

Nói chưa dứt lá»i, ở mé hữu lại thấy trống đánh om sòm, má»™t toán quân xô đến, trong bá»n này cÅ©ng có Khổng Minh ngồi xe bốn bánh, tả hữu hai mươi bốn ngưá»i Ä‘i há»™ vệ, y như đám trước.

à ngỠvực lắm, quay lại bảo các tướng rằng:

- Äây chắc là thần binh rồi.

Quân Ngụy bấy giỠđã xôn xao, không dám đánh nhau, tìm đưá»ng tháo chạy. Bá»—ng lại thấy trống đánh vang lừng, má»™t đội quân kéo ra, cÅ©ng có Khổng Minh ngồi xe, hình dạng y như các đám trước. Quân Ngụy kinh hãi vô cùng. Tư Mã à không biết là ngưá»i hay quá»·, và quân Thục nhiá»u ít thế nào, sợ hết hồn hết vía, dẫn quân chạy miết vá» Thượng Nhai, đóng chặt cá»­a thành, không dám ra nữa. Bấy giá» Khổng Minh má»›i sai ba vạn quân cắt hết lúa mạch ở LÅ©ng Thượng, vận vá» Lá»— Thành, đập thóc ra phÆ¡i.

Tư Mã à ở trong thành Thượng Nhai, ba ngày không dám ra ngoài. Vá» sau thấy quân Thục rút hết, má»›i dám sai quân Ä‘i tuần tiá»…u. Quân tiá»…u bắt được quân Thục ở dá»c đưá»ng Ä‘em vá» ná»™p Tư Mã Ã.

à há»i thì tên lính ấy bẩm rằng:

- Tôi là ngưá»i Ä‘i cắt lúa, vì mất ngá»±a phải tụt lại sau, nên bị bắt.

à há»i:

- Mấy toán quân đó là thần binh nào?

Tên ấy thưa:

- Quân Thục ba mặt Ä‘á»u không phải là Khổng Minh đó là Khương Duy, Mã Äại, Ngụy Diên đấy thôi. Má»—i mặt chỉ có má»™t nghìn quân há»™ xe, và năm trăm quân đánh trống. Duy có má»™t đám trước ra dụ trận má»›i thá»±c là Khổng Minh.

à ngá»­a mặt lên trá»i than rằng:

- Khổng Minh thực có tài xuất quỷ nhập thần.

Chợt có đô đốc Quách Hoài đến ra mắt. à tiếp vào, Hoài nói:

- Tôi nghe quân Thục gặt lúa ở Lỗ Thành không có mấy nỗi, nên đánh ngay đi.

à thuật rõ việc trước.

Hoài cưá»i, nói:

- Mẹo ấy chỉ đánh lừa được một lúc, nay đã biết rõ rồi, còn sợ gì nữa. Tôi dẫn quân đến đánh mé sau, ông đem quân đến đánh mé trước, có thể phá được Lỗ Thành, bắt được Khổng Minh.

à nghe lá»i, chia quân ra làm hai mặt kéo Ä‘i.


Khổng Minh ở Lá»— Thành, Ä‘ang sai quân sÄ© đập lúa phÆ¡i phóng, bá»—ng gá»i các tướng ra truyá»n lệnh rằng:

- Äêm nay, quân giặc tất đến đánh thành, ta coi trong cả mé ruá»™ng lúa đông tây ngoài thành này, có thể phục quân được, ai dám Ä‘i ra mai phục không?

Khương Duy, Ngụy Diên, Mã Äại, Mã Trung cùng xin Ä‘i. Khổng Minh mừng lắm, sai Khương Duy, Ngụy Diên má»—i ngưá»i dẫn hai nghìn quân phục ở góc đông nam và tây bắc; sai Mã Äại, Mã Trung má»—i ngưá»i dẫn hai nghìn quân phục ở góc tây nam và đông bắc. Há»… nghe thấy tiếng pháo nổ, bốn góc đổ vào mà đánh.

Bốn tướng lÄ©nh kế dẫn quân Ä‘i. Khổng Minh mang hÆ¡n trăm ngưá»i mang há»a pháo ra thành, phục sẵn trong ruá»™ng lúa, đợi quân giặc đến.


Lại nói Tư Mã à dẫn quân đến Lá»— Thành, bấy giá» trá»i đã xâm xẩm tối. à bảo các tướng rằng:

- Nếu ban ngày tiến binh, trong thành tất có phòng bị, nay nhân lúc đêm tối nên đánh ngay Ä‘i, thành này tưá»ng thấp hào nông, chắc là phá dá»….

Nói Ä‘oạn, đóng quân ở ngoài thành. Sang canh má»™t, Quách Hoài cÅ©ng đến nÆ¡i. Äôi bên hợp binh thành má»™t nổi hiệu trống, quân sÄ© dàn ra vây kín cả bốn mặt. Trên thành, tên đạn bắn xuống như mưa, quân Ngụy không dám đến gần. Bá»—ng nhiên thấy pháo nổ liên thanh, quân sÄ© kinh hãi, không biết quân ở đâu kéo lại. Hoài sai ngưá»i ra lục soát trong ruá»™ng lúa, thì đã thấy lá»­a sáng rá»±c trá»i, tiếng reo như sấm, quân Thục bốn mặt đổ tá»›i. Quân trong thành cÅ©ng mở tung cả cá»­a ra đánh; trong ngoài đánh dồn má»™t trận quân Ngụy tan nát, chết hại không biết bao nhiêu mà kể.

Tư Mã à dẫn đại binh cố chết đánh ra khá»i vòng vây, chiếm giữ má»™t nÆ¡i đầu núi; Quách Hoài cÅ©ng dẫn đại binh chạy vá» sau núi cắm trại.

Khổng Minh vào thành, sai bốn tướng đóng giữ bốn góc.

Quách Hoài nói với Tư Mã à rằng:

- Nay giữ nhau vá»›i quân Thục đã lâu, không có mẹo nào đánh lui được; lại bị thua má»™t trận, thiệt hÆ¡n ba nghìn ngưá»i, nếu không toan liệu sá»›m Ä‘i, vá» sau khó lòng mà Ä‘uổi được nữa.

à nói:

- Bây giỠnên nghĩ thế nào?

Hoài nói:

- Nên đưa hịch ra lấy quân mã ở Ung Lương, gá»™p sức mà đánh. Tôi xin dẫn quân đến đánh úp ở Kiếm Các, chặn mất lối vá», khiến cho quân giặc nghẽn đưá»ng vận lương, bụng quân rối loạn, bấy giá» sẽ thừa cÆ¡ mà đánh, may ra trừ diệt được giặc.

à nghe lá»i, liá»n đưa hịch ra Ung Lương lấy quân mã. Không mấy bữa, đại tướng Tôn Lá»… dẫn quân mã các quận Ung Lương đến. à liá»n sai Tôn Lá»… hẹn nhau vá»›i Quách Hoài Ä‘i úp cá»­a Kiếm Các.

Khổng Minh ở Lá»— Thành lâu ngày, không thấy quân Ngụy ra đánh, má»›i gá»i Mã Äại, Khương Duy vào truyá»n rằng:

- Nay quân Ngụy giữ chặn đưá»ng hẻm trong núi, không ra đánh nhau, má»™t là Ä‘oán ta cạn lương, hai là sai quân đến đánh úp Kiếm Các, chẹn đưá»ng tải lương cá»§a ta. Hai ngưá»i, má»—i ngưá»i dẫn má»™t vạn quân Ä‘i trước giữ vững các nÆ¡i hiểm yếu. Quân Ngụy thấy ta phòng bị rồi, tất phải rút vá».

Hai ngưá»i dẫn quân Ä‘i.

Trưởng sử Dương Nghi vào trướng bẩm rằng:

- Thừa tướng đã hẹn cho quân sÄ© cứ trăm ngày thay đổi má»™t kỳ. Nay mãn hạn rồi, quân Hán Trung đã ra khá»i cá»­a Xuyên, công văn đã đưa đến, chỉ còn đợi há»™i quân để thay đổi thôi. Hiện ở đây có tám vạn quân, trong đó có bốn vạn được đổi vá».

Khổng Minh nói:

- Äã có lệnh như thế, nên cho chúng vá» sá»›m.

Quân sÄ© nghe tin, ai nấy nhặt nhanh thu xếp, sắp sá»­a lên đưá»ng.

Chợt có tin báo Tôn Lễ dẫn hai mươi vạn binh mã ở Ung Lương đến đánh giúp, đã đánh úp lấy cửa Kiếm Các rồi, Tư Mã à đang dẫn quân tiến công Lỗ Thành.

Quân Thục kinh hãi, nhớn nhác cả lên.

Dương Nghi vào bẩm rằng:

- Quân Ngụy đột nhiên đến đây, thừa tướng nên hãy bắt quân cÅ© ở lại, đợi quân má»›i đến thay sẽ cho vá».

Khổng Minh nói:

- Không nên thế! Ta dùng binh sai tướng, cốt lấy Ä‘iá»u tin làm gốc. Nay đã hạ lệnh như thế, lẽ nào lại để thất tín? Vả lại, ai được vá» cÅ©ng đã sắm sá»­a cả rồi, cha mẹ vợ con ở nhà Ä‘ang tá»±a cá»­a chá» mong. Dù gặp tai nạn lá»›n cÅ©ng không thể lưu hỠở lại được.

Lập tức truyá»n cho quân sÄ© được đổi, ra vá» ngay hôm ấy.

Quân sĩ nghe thừa tướng xử tử tế như vậy, cùng reo lên rằng:

- Thừa tướng thương đến chúng tôi, chúng tôi hãy khoan chưa vá» vá»™i, xin liá»u mạng giết sạch quân Ngụy, để báo Æ¡n ấy.

Khổng Minh nói:

- Chúng mày được vá», còn ở lại đây làm gì?

Quân sÄ© Ä‘á»u muốn ra đánh, không muốn vá» vá»™i.

Khổng Minh nói:

- Chúng mày đã muốn giúp đỡ ta, thì nên ra ngoài thành hạ trại. Äợi quân Ngụy đến không cho nó kịp thở, đánh dấn ngay Ä‘i, đó là cách dÄ© dật đãi lao đấy.

Quân sĩ lĩnh mệnh, cầm binh khí hớn hở ra thành, dàn trận sẳn để đợi quân Ngụy.

Nói vá» quân mã Tây Lương vừa Ä‘i vừa chạy, rút đưá»ng kéo đến, ngưá»i ngá»±a mệt nhoài cả, định hạ trại nghỉ ngÆ¡i, bị quân Thục ồ ạt kéo đến, ra sức đánh má»™t trận, giết quân Ung Lương thây nằm khắp ruá»™ng, máu chảy thành sông.

Khổng Minh thu quân đắc thắng vào thành, khen thưởng và úy lạo một hồi. Chợt có Lý Nghiêm ở Vĩnh An đưa thư cáo cấp đến. Khổng Minh giật mình mở ra xem, trong thư viết rằng:

"Gần đây nghe Äông Ngô sai ngưá»i vào Lạc Dương, liên hòa vá»›i Ngụy. Ngụy sai Ngô sang đánh Thục. Nhưng may Ngô chưa cất quân. Nghiêm này dò biết được tin ấy, xin thừa tướng liệu cho".

Khổng Minh xem xong, nghi hoặc lắm, bèn há»p các tướng lại nói:

- Nếu Äông Ngô vào cướp Thục, thì ta phải vá» cho mau má»›i được.

Lập tức truyá»n cho quân mã trại Kỳ SÆ¡n hãy rút cả vá» Tây Xuyên. Vương Bình, Trương Ngá»±c, Ngô Ban, Ngô à liá»n chia quân hai đưá»ng từ từ kéo Ä‘i. Thấy quân Thục lui vá», sợ có mưu kế gì, không dám Ä‘uổi theo, bèn dẫn quân đến ra mắt Tư Mã Ã, nói rằng:

- Quân Thục rút lui không biết ý tứ ra sao?

à nói:

- Khổng Minh quá»· kế rất nhiá»u, không nên khinh động. Ta cứ việc giữ cho vững, đợi há» hết lương, tá»± nhiên phải bá» Ä‘i thôi.

Äại tướng Ngụy Bình nói rằng:

- Quân Thục nhổ cả trại Kỳ SÆ¡n mà lui rồi, phải nên thừa thế Ä‘uổi theo. Cá»› sao đô đốc đóng quân không dám động, sợ Thục như cá»p, để thiên hạ chê cưá»i cho à?

à khăng khăng không nghe.

Khổng Minh biết quân Kỳ SÆ¡n vá» hết cả rồi, bèn gá»i Dương Nghi, Mã Trung vào trướng, truyá»n bảo má»™t kế, sai dẫn má»™t vạn tay cung ná» Ä‘i mai phục trước ở hai bên đưá»ng Má»™c Môn núi Kiếm Các, dặn nếu quân Ngụy Ä‘uổi theo, nghe tiếng pháo phải kíp lăn gổ đá ra, chặn lối Ä‘i lại, rồi cho quân nhất tá» bắn xuống. Hai ngưá»i mang quân Ä‘i.

Lại gá»i Quan Hưng, Ngụy Diên sai dẫn quân Ä‘i Ä‘oạn hậu. Bốn mặt thành vẫn cắm tinh kỳ, bên trong đốt mấy đống cá» khói lá»­a um lên, còn đại quân kéo hết vỠđưá»ng Má»™c Môn.

Quân Ngụy đi tuần tiểu vỠbáo với Tư Mã à rằng:

- Äại đội quân Thục rút cả rồi, nhưng không biết quân trong thành còn nhiá»u hay ít?

à đến tận nÆ¡i nhìn xem, thấy tinh kỳ vẫn cắm chỉnh tá», trong thành có khói lá»­a bốc lên, cưá»i mà rằng:

- Äây tất là thành bá» không thôi.

Sai ngưá»i vào dò xem, quả nhiên chỉ trÆ¡ má»™t cái thành không.

à mừng, nói:

- Khổng Minh chạy rồi ai dám đuổi theo?

Trương Cáp xin đi.

à gàn lại, nói:

Ông nóng tính quá không nên đi.

Cáp nói:

- Äô đốc sai tôi làm tiên phong, nay chính là lúc lập công, sao lại không cho Ä‘i?

à nói:

- Quân Thục rút lui, phàm chổ hiểm trở tất có mai phục, nên phải cẩn thận mưá»i phần thì má»›i Ä‘uổi được.

Cáp nói:

- Lẽ ấy tôi đã hiểu rồi, bất tất phải lo.

à nói:

- Ông đã muốn đi thì, đừng có hối.

Cáp nói:

- Äại trượng phu bá» mình báo nước, dù chết cÅ©ng không oán hận gì!

à nói:

- Có phải ông đã nhất định đi thì nên dẫn năm nghìn quân đi trước, Ngụy Bình dẩn hai vạn quân bộ đi sau, đỠphòng mai phục, còn tôi dẫn ba nghìn quân đi sau nữa để tiếp ứng.

Trương Cáp vâng lệnh, dẫn quân há»a tốc Ä‘uổi theo. Äi được ba mươi dặm, bá»—ng đâu sau lưng tiếng reo nổi dậy, rồi má»™t toán quân trong rừng rậm đổ ra, tướng Ä‘i đầu cắp Ä‘ao kìm ngá»±a quát to lên rằng:

- Tướng giặc dẫn quân đi đâu đó?

Cáp nhìn xem thì ra là Ngụy Diên, bèn nổi giận, quất ngá»±a lại đánh. ÄÆ°á»£c mươi hiệp, Diên giả thua chạy. Cáp lại Ä‘uổi thêm ba chục dặm nữa, kìm ngá»±a lại nhìn xung quanh, không thấy có phục binh, lại tế ngá»±a Ä‘uổi theo. Vừa qua khá»i sưá»n núi, lại có tiếng reo ầm Ä©, má»™t toán quân xông ra, tướng Ä‘i đầu là Quan Hưng cắp Ä‘ao kìm ngá»±a gá»i to lên rằng:

- Trương Cáp chớ đuổi nữa! Có ta ở đây!

Cáp xông vào giáp chiến. ÄÆ°á»£c mươi hiệp Hưng quay ngá»±a chạy. Cáp ra sức Ä‘uổi theo, đến má»™t khu rừng rậm, Cáp đâm nghi, cho ngưá»i Ä‘i dò thám bốn mặt, tịnh không có quân mai phục nào, lại càng vững tâm Ä‘uổi riết. Chẳng dè Ngụy Diên lẻn đến trước mặt: Cáp lại đánh nhau hÆ¡n mươi hiệp nữa, Diên lại chạy. Cáp càng cố sứa Ä‘uổi già. Quan Hưng lẻn đến trước mặt chặn đưá»ng. Cáp giận lắm, vá»— ngá»±a đón đánh. Äá»™ được mươi hiệp quân Thục vứt cả áo giáp, đồ đạc đầy đưá»ng. Quân Ngụy xuống ngá»±a tranh nhau lấy cá»§a. Ngụy Diên, Quan Hưng hai tướng thay đổi nhau chống cá»±. Trương Cáp vẫn hăng sức Ä‘uổi theo. Dần dần chiá»u tối, Ä‘uổi đến cá»­a đưá»ng Má»™c Môn, Ngụy Diên quay ngá»±a lại quát to lên rằng:

- Bớ quân nghịch tặc Trương Cáp kia! Tao không muốn cự nhau với mày, sao mày lại cứ đuổi già mãi? Nay tao quyết sống mái với mày một trận!

Cáp giận lắm, tế ngá»±a xông vào đánh Ngụy Diên. Diên múa Ä‘ao chống đỡ; chưa đầy mưá»i hiệp, Diên thua to, bá» cả áo giáp, mÅ© và ngá»±a, dẫn bại quân chạy rẽ vào đưá»ng Má»™c Môn. Trương Cáp càng hăng, lại thấy Ngụy Diên thua chạy, liá»n tế ngá»±a dấn theo. Bấy giá», trá»i đã tối mịt, bá»—ng có tiếng pháo nổ vang, rồi lá»­a ở trên núi bốc sáng vằng vặc, đá gá»— quăûng xuống ngổn ngang, chặn mất đưá»ng Ä‘i. Cáp thất kinh, kêu rằng:

- Ta mắc phải mẹo mất rồi!

Lập tức quay ngá»±a chạy vá», té ra mé sau cÅ©ng bị đá gá»— chặn lấp mất đưá»ng, ở giữa chỉ còn má»™t khoảng đất trống, hai bên toàn vách núi. Cáp hết đưá»ng lui tá»›i. Bá»—ng nghe má»™t tiếng cồng, hai bên núi hàng vạn cung ná» bắn ra, tên bay như châu chấu. Thương hại thay cho Trương Cáp và hÆ¡n trăm bá»™ tướng, cùng bị bắn chết ở trong đưá»ng Má»™c Môn.

Có thơ khen Khổng Minh rằng:

Tên bay tua tủa tựa mưa rào,
ÄÆ°á»ng Má»™c Môn kia bắn tướng Tào.
Qua lại ngắm nhìn sưá»n Kiếm Các,
Quân sư còn nức tiếng mưu cao.

Trương Cáp chết rồi, quân Ngụy theo sau Ä‘uổi gá»i đến, thấy lấp mất lối, biết rằng mắc phải mẹo, vá»™i vàng quay ngá»±a rút lui. Sá»±c ngoảnh trên đỉnh núi có tiếng gá»i to lên rằng:

- Gia Cát thừa tướng ở đây!

Chúng ngẩng mặt lên nhìn, thấy Khổng Minh đứng trong bóng lửa sáng, trỠxuống bảo rằng:

- Ta hôm nay Ä‘i săn, định bắt má»™t con ngá»±a, (trá» Tư Mã Ã) lại tin nhầm phải con nai (trá» Trương Cáp). Chúng mày cứ vững dạ Ä‘i vá», bảo vá»›i Trá»ng Äạt nay thế nào cÅ©ng bị ta tóm được.

Quân Ngụy vá» ra mắt Tư Mã Ã, thuật lại sá»± việc à xót xa không biết ngần nào, ngẩng mặt than rằng:

- Äể cho Trương Tuấn NghÄ©a chết Ä‘i, là lá»—i tại ta!

Bèn thu quân vỠLạc Dương.

Ngụy chá»§ nghe tin Trương Cáp chết gạt nước mắt than thở hồi lâu, sai ngưá»i tìm thây Ä‘em vá» hậu táng. Khổng Minh vá» Hán Trung, định vá» Thành Äô ra mắt hậu chá»§.

Lý Nghiêm tâu với hậu chủ rằng:

- Lương thảo đã chu biện hết cả, sắp tải ra cho thừa tướng; không hiểu tại sao thừa tướng lại rút quân v�

Hậu chá»§ thấy vậy, sai thượng thư Phí VÄ© vào Hán Trung há»i Khổng Minh vì cá»› gì mà dẫn quân vá»? VÄ© đến Hán Trung, truyá»n đạt ý cá»§a hậu chá»§. Khổng Minh giật mình mà rằng:

- Lý Nghiêm viết thư cáo cấp nói Äông Ngô sắp cất quân vào cướp Xuyên, vì thế phải vá».

Vĩ nói:

Lý Nghiêm tâu vá»›i thiên tá»­ rằng quân lương đã biện xong, không biết thừa tướng vì cá»› gì mà rút quân vá». Bởi thế, thiên tá»­ sai tôi ra há»i xem sao.

Khổng Minh giận lắm, sai ngưá»i dò xét, té ra Lý Nghiêm vì chưa biện được quân lương, sợ thừa tướng bắt tá»™i, cho nên đưa thư ra nói dối việc Äông Ngô để Khổng Minh rút quân vá», rồi lại tâu man vá»›i thiên tá»­, để che đậy tá»™i lá»—i cá»§a mình.

Khổng Minh giận lắm, nói:

- Äồ sất phu, vì việc riêng mình, mà dám lỡ cả việc lá»›n nhà nước!

Bèn sai ngưá»i nói Lý Nghiêm đến toan chém.

Phí Vĩ can rằng:

- Thừa tướng nên nghĩ cái tình tiên đế thác cô cho hắn, tạm hãy khoan thứ một phen.

Khổng Minh nghe theo.

Phí Vĩ lập tức tả biểu tâu với hậu chủ. Hậu chủ xem biểu đùng đùng nổi giận, quát võ sĩ lôi Lý Nghiêm ra chém.

Tham quan Tưởng Uyển tâu rằng:

- Lý Nghiêm là ngưá»i cá»§a tiên đế thác cô khi xưa, xin bệ hạ hãy khoan thứ cho hắn lần này.

Hậu chá»§ nghe lá»i không chém, nhưng cách chức xuống làm thứ dân, đày Nghiêm ra quận Tá»­ Äồng.

Khổng Minh vào Thành Äô, dùng con Lý Nghiêm là Lý Phong làm trưởng sá»­, rồi chuẩn bị lương thảo, giảng tập chiến trận, sắm sá»­a khí giá»›i, chăm nom đến tướng sÄ©, đợi ba năm nữa, sẽ lại xuất chinh. Quân dân trong hai Xuyêân, ai nấy Ä‘á»u được đội Æ¡n ngưá»i ấy đức.

Ngày tháng thoi đưa, thấm thoát đã được ba năm. Bấy giá» là năm Kiến Hưng thứ mưá»i hai mùa xuân tháng mưá»i hai. Khổng Minh vào chầu tâu rằng:

- Tôi chăm nom quân sÄ© đã được ba năm; lương thảo dư dật, khí giá»›i chỉnh tá», quân mã hùng tráng, nên sang đánh Ngụy. Phen này nếu không quét sạch bá»n gian đảng, Ä‘em lại Trung Nguyên, thá» rằng không trông thấy bệ hạ nữa!

Hậu chủ nói:

Nay thiên hạ đã thành thế chân vạc; Ngô, Ngụy không quấy nhiễu nước ta, tướng phụ sao không ngồi yên mà hưởng thái bình?

Khổng Minh nói:

- Tôi chịu ơn tri ngộ của tiên đế, ngay trong lúc mơ màng cũng không quên nghĩ đến mẹo đánh Ngụy; nay xin hết sức tận tâm, đem lại Trung Nguyên cho bệ hạ, để nhà Hán nổi lên, đó là lòng mong muôÙn của tôi.

Khổng Minh nói chưa dứt lá»i, má»™t ngưá»i bước ra nói rằng:

- Thừa tướng không nên cất quân đi nữa.

Chúng nhìn xem ai thì là Tiêu Chu.

Äó là:

Võ hầu hết sức lo vì nước,
Thái sứ xem cÆ¡ luận việc trá»i.

Chưa biết Tiêu Chu bàn bạc ra sao, xem hồi sau phân giải.

Hết hồi 101.
Tài sản của phamhau1986

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #80  
Old 28-06-2008, 05:08 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Há»’I 102
Tư Mã à chiếm giữ Bắc Nguyên, Vị Kiá»u;
Gia Cát Lượng chế ra trâu gỗ, ngựa máy


Nói vỠTiêu Chu hiện đang làm thái sử, hiểu biết thiên văn. Thấy Khổng Minh lại muốn cất quân đi, mới tâu với hậu chủ rằng:

- Chức tôi coi vá» việc thiên văn, có Ä‘iá»u gì hay dở phải tâu cho rõ. Gần đây, có má»™t đàn chim vài vạn con tá»± phương nam bay lại, đâm nhào cả xuống sông Hán Thá»§y mà chết, đó là má»™t Ä‘iá»m không may. Tôi lại xem thiên tướng, thấy sao Khuê đứng vào phận Thái Bạch, khiến phương Bắc Ä‘ang vượng lắm, không nên đánh Ngụy. Nhân dân ở Thành Äô nhiá»u ngưá»i còn nghe trong cây Bách có tiếng khóc đêm. Những việc tai quái như thế xảy ra, xin thừa tướng giữ gìn không nên kinh động.

Khổng Minh nói:

- Ta chịu Æ¡n thác cô cá»§a tiên đế rất trá»ng, nên hết sức đánh giặc, có đâu vì chút Ä‘iá»m gở huyá»n ảo mà bá» việc to nhà nước được.

Liá»n sai mổ trâu bò làm lá»… tế ở miếu Chiêu Liệt, rồi vào lá»… khóc lóc khấn rằng:

- Lượng tôi năm lần ra Kỳ SÆ¡n chưa lấy được má»™t tấc đất nào, mang tá»Ã¢i nhiá»u lắm. Nay thống lÄ©nh toàn bá»™ lại ra Kỳ SÆ¡n, thá» xin hết sức tận tâm, để tiểu trừ giặt cho nhà Hán, khôi phục lại Trung Nguyên, nguyện dốc hết tâm thần và sức lá»±c kỳ đến chết má»›i thôi.

Tế xong, lại từ hậu chủ đến nơi Hán Trung, hội các tướng lại bàn bạc việc cất quân.

Chợt có tin báo Quang Hưng bị bệnh mất. Khổng Minh khóc ầm lên, ngất lăn xuống đất, nửa giỠmới tỉnh.

Các tướng ân cần khuyên giải. Khổng Minh than rằng:

- Thương thay ngưá»i trung nghÄ©a như thế, mà trá»i không cho thá». Ta phen này ra quân lại thiếu mất má»™t viên đại tướng rồi!

Có thơ than rằng:

Sống thác là thưá»ng lý,
Phù du cÅ©ng má»™t Ä‘á»i,
Miễn có trung với hiếu,
Hà tất sống lâu dài.

Khổng Minh dẫn bốn mươi vạn quân Thục chia làm năm đưá»ng tiến Ä‘i, sai Khương Duy, Ngụy Diên làm tiên phong, kéo ra há»™i ở Kỳ SÆ¡n; sai Lý Khôi vận lương thảo ra cá»­a đưá»ng Tà Cốc trước, chá» sẵn ở đó.

Nói vỠnước Ngụy, nhân năm trước có rồng xanh tự trong giếng Ma Pha bay ra, mới đổi niên hiệu là Thanh Long. Năm ấy là năm Thanh Long thứ hai, mùa xuân, tháng hai, cận thần tâu rằng:

- Quân Thục hÆ¡n ba mươi vạn, chia làm năm đưá»ng, lại ra Kỳ SÆ¡n.

Ngụy chá»§ thất kinh, kíp Tư Mã à đến há»i rằng:

- Quân Thục đã ba năm không vào quấy nhiễu. Nay Gia Cát Lượng lại ra Kỳ Sơn thì làm thế nào?

à tâu rằng:

- Tôi xem thiên văn thấy vượng khí ở Trung Nguyên Ä‘ang thịnh. Sao Khuê phạm vào ngôi Thái Bạch, không lợi cho Tây Xuyên. Nay Gia Cát Lượng tá»± cậy tài trí, muốn trái lòng trá»i, chẳng qua tá»± cầu lấy sá»± bại vong mà thôi. Tôi nhá» hồng phúc bệ hạ xin ra phá giặc ấy. Nhưng xin bệ hạ cho bốn ngưá»i nữa, cùng Ä‘i vá»›i tôi.

Tào Tuấn há»i:

- Bốn ngưá»i ấy là ai?

à nói- Hạ Hầu Uyên có bốn con: Con cả tên là Bá, tá»± Trá»ng Quyá»n; thứ hai tên Uy, tá»± Quý Quyá»n; thứ ba tên Huệ, tá»± Nha Quyá»n; con út tên Hòa, tá»± NghÄ©a Quyá»n. Bá Uy hai ngưá»i giá»i cung ngá»±a. Huệ Hòa hai ngưá»i tinh thao lược. Bốn ngưá»i ấy vẫn muốn báo thù cho cha. Nay tôi xin cá»­ Hạ Hầu Bá, Hạ Hầu Uy làm tả hữu tiên phong; Hạ Hầu Huệ, Hạ Hầu Hòa, làm hành quân tư mã, cùng giúp việc quân cÆ¡, để phá quân Thục.

Tuấn nói:

- Trước kia phò mã Hạ Hầu Mậu lầm lỡ quân cÆ¡, làm thiệt bao nhiêu quân mã, đến nay còn thẹn chưa vá», bốn ngưá»i này có giống Mậu không?

à nói:

- Bốn ngưá»i này khác hẳn.

Tuấn ưng cho, sai Tư Mã à làm đại đô đốc được quyá»n Ä‘iá»u dụng các tướng sÄ©, chỉ huy quân mã các xứ.

à vâng lệnh, từ biệt ra thành.

Tuấn lại tận tay viết chiếu trao cho Ã, chiếu rằng:

"Ngươi đến vị tân, nên giữ vững thành trì, chá»› nên ra đánh, quân Thục không giở trò gì được, thưá»ng hay giả tảng rút vỠđể dụ địch, ngươi chá»› nên Ä‘uổi theo. Äợi khi nào bá»n chúng cạn lương, tá»± nhiên phải chạy. Bấy giá» sẽ thừa cÆ¡ mà đánh, chắc chắn sẽ thắng dá»… dàng, mà quân mã cÅ©ng đỡ má»i mệt. Mẹo hay không gì hÆ¡n thế".

Tư Mã à cúi đầu chịu lá»i chiếu, ngay hôm ấy đến Trưá»ng An, tụ tập quân mã các xứ, cả thảy bốn chục vạn, kéo đến bến sông Vị hạ trại, lại sai năm vạn quân bắt chín nhịp cầu phao trên sông, cho tiên phong Hạ Hầu Bá, Hạ Hầu Uy qua bên bá» sông kia cắm trại. Lại sai đắp má»™t dãy thành ở cánh đồng mé đông sau trại, phòng bị bất ngá».

à đang bàn vá»›i các tướng, chợt có Quách Hoài, Tôn Lá»… đến ra mắt. à đón vào. Chào há»i xong xuôi, Hoài nói:

- Quân Thục hiện nay ở Kỳ SÆ¡n, nếu để há» qua sông Vị lên bá», liên tiếp giáp được vá»›i núi Bắc SÆ¡n, chẹn ngang đưá»ng LÅ©ng Äạo, thì thật đáng lo lắm.

à nói:

- Ông nói phải đấy. Ông hãy tổng đốc cả quân mã xứ Lũng Tây, giữ lấy Bắc Nguyên mà hạ trại, cứ việc giữ thành cao hào sâu, đóng quân lại chớ động, đợi khi nào quân địch hết lương, ta sẽ đánh.

Quách Hoài, Tôn Lễ lĩnh mệnh, dẫn quân đi hạ trại.

Bấy giá» Khổng Minh ra Kỳ SÆ¡n, hạ năm trại lá»›n chia ra tả hữu, trước sau và ở giữa. Từ hang Từ Cốc đến mãi núi Kiếm Các, lập hai mưá»i bốn trại lá»›n liên tiếp nhau, chia đóng quân mã, làm kế lâu dài. Hàng ngày sai ngưá»i Ä‘i tuần tiá»…u.

Chợt có tin báo rằng:

- Quách Hoài, Tôn Lễ lĩnh quân Lũng Tây, hạ trại ở Bắc Nguyên.

Khổng Minh bảo các tướng rằng:

- Quân Ngụy cắm trại ở Bắc Nguyên, đó là sợ ta lấy mất đưá»ng ấy, làm nghẽn lối xứ LÅ©ng đó thôi. Ta nay giả đò đánh Bắc Nguyên, nhưng kỳ thá»±c đến ngầm lấy Vị Tân. Ta sai ngưá»i đóng sẵn hÆ¡n trăm chiếc bè gá»—, tải cá» khô, kéo năm nghìn quân thá»§y thá»§ giá»i, chở bè. Ngày đêm ta đánh mặt Bắc Nguyên, Tư Mã à tất dẫn quân lại cứu. Ta sang đò trước, qua bên kia sông, rồi ta cho tiá»n quân xuống cả bè, xuôi dòng đốt cầu, để đánh mặt sau, ta thì tá»± dẫn quân đến đánh phía trước dinh. Nếu lấy được mé nam sông Vị, thì tiến quân không khó gì nữa.

Các tướng tuân lệnh, ngưá»i nào Ä‘i mặt nấy.

- Có tiểu mã phi báo vá»›i Tư Mã Ã. à gá»i các tướng đến bàn rằng:

- Khổng Minh làm thế, tất có mưu mẹo. Hắn giả tiếng là lấy Bắc Nguyên, nhưng kỳ thực lại đốt cầu phao của ta, thế là quấy mặt sau mà hóa ra đánh mặt trước đây.

Lập tức truyá»n lệnh cho Hạ Hầu Bá, Hạ Hầu Uy rằng:

- Khi nào nghe mé Bắc Nguyên có tiếng reo, thì đem binh vào núi Nam Sơn cạnh sông Vị Thuỷ, đợi quân Thục đến mà đánh.

Lại sai Trương Hổ, Nhạc Lâm dẫn hai nghìn tay cung ná», phục sẵn ở bá» bắc canh cầu phao, dặn rằng:

- Nếu quân Thục bơi bè gỗ thuận dòng xuôi xuống, phải nhất tỠbắn tên ra, chớ cho đến gần cầu.

Lại truyá»n lệnh cho Quách Hoài, Tôn Lá»… rằng:

- Khổng Minh đến đánh Bắc Nguyên, sang ngầm sông Vị Trại cá»§a ngưá»i má»›i lập ra, không có mấy ná»—i quân mã. Nên phục quân sẵn ở ná»­a đưá»ng, cuối giá» ngá», quân Thục sang đò, chiá»u tối tất đến đánh trại. Ngươi nên giả tảng thua, quân Thục chắc Ä‘uổi theo, bấy giá» sẽ cho quân bắn tên ra. Quân ta tiến cả hai mặt thá»§y bá»™. Nếu quân Thục kéo ùa đến, thì cứ xem ta trá» vào đâu là đánh đấy. Truyá»n lệnh cho các tướng xong rồi à lại sai hai con là Tư Mã Sư và Tư Mã Chiêu dẫn quân sang cứu Bắc Nguyên.

Nói vá» Khổng Minh sai Ngụy Diên, Mã Äại dẫn quân sang đò sông Vị, đánh giặc Bắc Nguyên; sai Ngô Ban, Ngô à dẫn quân thuận dòng xuống đốt cầu phao; sai Vương Bình, Trương Ngá»±c làm tiá»n đội; Khương Duy, Mã Trung làm trung đội; Liêu Hóa, Trương Dá»±c làm hậu đội, chia quân làm ba mặt, đánh trại trên bá» sông Vị.

Giá» Ngá» hôm ấy quân mã sang sông, dàn thành thế trận từ từ kéo Ä‘i. Ngụy Diên, Mã Äại Ä‘i gần đến Bắc Nguyên, thì trá»i đã tối. Tôn Lá»… thấy có quân Thục đến bá» trại chạy luôn. Ngụy Diên biết đã có phòng bị rồi, vá»™i rút quân vá», đã thấy bốn mặt tiếng reo nổi lên, rồi Tư Mã Ã, Quách Hoài hai mặt đổ đến. Ngụy Diên, Mã Äại cố sức đánh, quân Thục sa xuống sông chết Ä‘uối rất nhiá»u. Còn toán quân khác Ä‘ang không có đưá»ng nào trốn, may gặp Ngô à dẫn quân đến cứu, má»›i thoát được vá» bá» bên này.

Ngô Ban dẫn một nửa quân bơi bè xuống đốt cầu phao, bị Trương Hổ, Nhạc Lâm ở trên bỠbắn tên xuống như mưa. Ngô Ban tin phải tên, lăn xuống sông chết. Quân sĩ nhảy trốn cả xuống sông, bao nhiêu bè quân Ngụy cướp được sạch.

Bấy giỠVương Bình, Trương Ngực chưa biết quân Bắc Nguyên bị thua, cứ kéo thẳng đến trại Ngụy. Vào độ canh hai, nghe tiếng reo nổi ầm bốn phía. Vương Bình bảo với Trương Ngực rằng:

- Quân ta đánh mặt Bắc Nguyên chưa biết được thua thế nào. Trại Vị Nam này ở ngay trước mặt, sao lại không thấy má»™t tên quân Ngụy nào? Chẳng lẽ Tư Mã à đã biết trước phòng bị rồi chăng? Chúng ta hãy đợi xem nÆ¡i cầu phao có ngá»n lá»­a bốc lên rồi sẽ tiến binh.

Hai ngưá»i má»›i kìm binh mã lại không tiến nữa. Chợt có kỵ mã báo rằng:

- Thừa tướng truyá»n phải rút vá» ngay. Quân ở Bắc Nguyên và quân đốt cầu thua cả rồi.

Vương Bình, Trương Ngá»±c cả kinh, vá»™i vàng rút quân vá». Bá»—ng đâu, nổi má»™t hiệu pháo, lá»­a sáng rá»±c trá»i; quân Ngụy ở mé sau kéo đến. Vương Bình, Trương Ngá»±c dẫn quân ra địch. Hai bên đánh nhau ráo riết má»™t trận. Quân Thục thiệt hại mất già ná»­a. Hai tướng cố chết, vừa đánh vừa chạy được thoát.

Khổng Minh vỠđến trại Kỳ SÆ¡n, thu nhặt quân tàn, ước chừng thiệt hÆ¡n má»™t vạn ngưá»i, trong bụng buồn rầu. Chợt có Phí VÄ© ở Thành Äô đến ra mắt Khổng Minh nói rằng:

- Ta có má»™t phong thư, muốn phiá»n túc hạ Ä‘em đến Äông Ngô. Không biết túc hạ có Ä‘i giúp được cho ta không?

Vĩ bẩm:

- Thừa tướng đã sai, tôi đâu dám từ.

Khổng Minh viết thư giao cho Phí VÄ©. VÄ© mang thư đến thẳng Kiến Nghiệp, vào ra mắt Ngô Vương Tôn Quyá»n, trình dâng thư lên. Tôn Quyá»n mở ra xem, thư rằng:

"Nhà Hán chẳng may, giưá»ng vua đứt mối; giặc Tào phản nghịch, vạ lây đến nay. Lượng chịu việc cá»§a Chiêu liệt Hoàng Äếủy thác cho rất trá»ng, dám chẳng hết sức hết lòng! Nay đại binh cá»§a Lượng đã há»™i cả ở Kỳ SÆ¡n, quân giặc sắp tan vỡ ở sông Vị Thá»§y. Xin bệ hạ nghÄ© đến nghÄ©a đồng minh, sai tướng sang đánh mặt bắc, để cùng lấy Trung Nguyên, mà chia đôi thiên hạ. Thư nói khôn cùng, muôn mong soi xét".

Quyá»n xem thư xong mừng lắm, bảo Phí VÄ© rằng:

- Trẫm muốn cất quân đã lâu, nhưng chưa có dịp nào. Nay Khổng Minh đã có thư đến đây, nay mai trẫm sẽ cất quân ra Sào Môn, đánh lấy Tân Thành, lại sai Lục Tốn, Gia Cát Cẩn đóng quân ở Giang Hạ, Miện Khẩu để lấy ÄÆ°ong Dương; bá»n Tôn Thiá»u thì cho Ä‘em quân ra Quảng Lăng, đánh lấy các xứ Hoài Âm. Ba xứ tiến binh cả má»™t lúc, cả thảy ba mươi vạn quân, chỉ nay mai là lên đưá»ng.

Phú Vĩ lạy tạ nói:

- Nếu như thế thì Trung Nguyên chẳng mấy nỗi mà phá được.

Quyá»n mở tiệc yến thết đãi Phí VÄ©. Trong khi uống rượu, Quyá»n há»i rằng:

- Trong quân thừa tướng, dùng ai làm tiên phong đi phá giặc?

Vĩ thưa:

- Có Ngụy Diên làm tiên phong.

Quyá»n cưá»i, nói:

- Ngụy Diên sức khá»e có thừa, nhưng bụng thì bất chính. Nếu má»™t mai Khổng Minh mất Ä‘i, hắn tất gây vạ, Khổng Minh há lại không biết ru?

Vĩ nói:

- Bệ hạ dạy phải lắm, tôi xin vỠnói với thừa tướng tôi.

Bèn từ Tôn Quyá»n vá» Kỳ SÆ¡n, ra mắt Khổng Minh, nói việc Ngô vương khởi ba mươi vạn quân, chia làm ba đưá»ng, ngá»± giá thân chinh.

Khổng Minh há»i:

- Ngô vương có nói gì nữa không?

VÄ© thuật lá»i Ngô vương nói vá» Ngụy Diên.

Khổng Minh than rằng:

- Ngô vương thá»±c là chúa thông minh! Ta không phải là không biết Ngụy Diên, vì còn tiếc sức khá»e cá»§a hắn mà dùng đó thôi!

Vĩ nói:

- Thừa tướng nên khu xử việc ấy cho sớm.

Khổng Minh nói:

- Ta đã có cách khu xử rồi.

VÄ© lạy từ Khổng Minh, trở vá» Thành Äô.

Khổng Minh Ä‘ang há»™i các tướng thương nghị việc tiến binh. Sá»±c có má»™t tướng Ngụy đến xin hàng. Khổng Minh đòi vào há»i, tướng ấy bẩm rằng:

- Tôi là tỳ tướng nước Ngụy, tên là Trịnh Văn. Tôi vẫn cùng vá»›i Tần Lãnh lÄ©nh quân mã, theo Tư Mã à sai khiến. Không ngá» Ã tư vị, gia cho Tần Lãng làm tiá»n tướng quân, mà coi rẻ tôi như cá» rác. Vì thế tôi bá»±c mình, đến hàng thừa tướng, xin thu dụng cho.

Trịnh Văn vừa nói dứt lá»i, thì Tần Lãnh dẫn binh đến trước trại, thách Trịnh Văn ra đánh.

Khổng Minh nói:

- Võ nghệ ngưá»i này, đỠvá»›i ngươi hÆ¡n kém làm sao?

Trịnh Văn thưa:

- Tôi chém được y lập tức.

Khổng Minh nói:

- Nếu giết được Tần Lãng, thì ta mới tin.

Trịnh Văn lên ngựa ra trại, đánh nhau với Tần Lãng. Khổng Minh cũng theo ra đứng xem.

Tần Lãng vác giáo, quát to mắng rằng:

- Quân phản tặc kia, ăn trộm ngựa chiến của ta, phải đem trả ngay đây.

Nói đoạn, xông thẳng vào đánh Trịnh Văn. Văn quất ngựa múa đao đón đánh, chỉ một hiệp, chém chết Tần Lãng ngã quay xuống ngựa. Quân Nguỵ chạy mất cả.

Trịnh Văn cầm đầu Tần Lãng vào trại. Khổng Minh vá» trướng ngồi chỉnh tá», gá»i Trịnh Văn đến, bá»—ng nhiên nổi giận, quát tả hữu:

- Lôi ra chém cho ta!

Trịnh Văn kêu rằng:

- Tiểu tướng có tội gì đâu!

Khổng Minh nói:

- Ta đã biết mặt Tần Lãng rồi. Mày chém ngưá»i này không phải là Tần Lãng, lừa dối thế nào được ta?

Văn lạy kêu rằng:

- Äây quả là Tần Minh, em ruá»™t cá»§a Tần Lãng đây.

Khổng Minh cưá»i mà rằng:

- Tư Mã à sai mày lại trá hàng, để thừa cơ hại ta. Nhưng lừa dối ta sao được. Nếu không nói cho thực, ta quyết lấy đầu mày không tha.

Trịnh Văn cứng há»ng, kêu van xin tha tá»™i.

Khổng Minh nói:

- Mày có muốn sống, thì viết thư vỠđưa cho Tư Mã Ã, xui y đến cướp trại, ta sẽ tha tính mệnh cho. Nếu bắt được Tư Mã Ã, tức là công mày, ta lại trá»ng dụng thêm nữa.

Trịnh Văn viết một tỠthư trình lên Khổng Minh. Khổng Minh sai đem Trịnh Văn giam lại.

Phàn Kiến há»i rằng:

- Thừa tướng sao lại biết ngưá»i ấy trá hàng?

Khổng Minh nói:

- Tư Mã à dùng ngưá»i cẩn thận. Nếu cho Tần Lãng làm tiá»n tướng quân, thì tất võ nghệ giá»i giang. Nay má»›i đánh nhau có má»™t hiệp, đã bị Trịnh Văn giết chết, cho nên ta biết là trá.

Các tướng Ä‘á»u bái phục.

Khổng Minh kén má»™t tay quân sÄ© láu lỉnh, dặn nhá» má»i Ä‘iá»u. Tên ấy lÄ©nh mệnh, cầm thư đến thẳng trại Ngụy, xin vào ra mắt Tư Mã Ã. à gá»i vào, tên ấy dâng phong thư. à mở ra xem, rồi há»i rằng:

- Mày là thế nào?

Tên ấy thưa:

- Tôi là ngưá»i ở Trung Nguyên, lưu lạc vào trong Thục. Trịnh Văn là ngưá»i cùng làng vá»›i tôi. Nay Khổng Minh thấy Trịnh Văn có công, cho làm tiên phong. Trịnh Văn nhá» tôi Ä‘em thư này dâng đô đốc, hẹn đến đêm mai đốt lá»­a làm hiệu, xin đô đốc Ä‘em hết đại quân đến cướp trại Thục. Trịnh Văn xin làm ná»™i ứng.

Tư Mã à há»i vặn hai ba lần, lại xem Ä‘i xem lại tá» thư, quả nhiên là chữ cá»§a Trịnh Văn. à bấy giá» má»›i tin, cho quân sÄ© ăn cÆ¡m uống rượu rồi dặn rằng:

- Canh ba đêm mai, ta tá»± dẫn quân đến cướp trại Thục nếu thành đại sá»±, ta sẽ trá»ng dụng ngươi.

Tên quân lạy từ vá» trại, thuật chuyện vá»›i Khổng Minh. Khổng Minh cắp má»™t thanh kiếm, bước theo sau cương, cầm bút niệm câu thần chú; rồi gá»i Vương Bình, Trương Ngá»±c, Mã Trung, Mã Äại, Ngụy Diên, Khương Duy má»—i ngưá»i dặn dò mẹo má»±c cho dẫn quân mai phục đâu đấy. Khổng Minh dẫn vài mươi ngưá»i lên má»™t đỉnh núi cao để chỉ huy ba quân.

Tư Mã à thấy thư của Trịnh Văn, muốn dẫn hai con đến cướp trại Thục. Con cả là Tư Mã Sư can rằng:

- Phụ thân tin gì một mảnh giấy, mà tự mang thân vào nơi nguy hiểm, lỡ sơ suất thì làm thế nào? Không bằng sai một tướng khác đi trước, phụ thân dẫn quân đến tiếp ứng sau là hơn.

à nghe lá»i, sai Tần Lãng dẫn má»™t vạn quân đến cướp trại Thục. à tá»± dẫn quân Ä‘i sau tiếp ứng.

Chập tối hôm ấy, gió mát trăng trong. Sang canh hai, bá»—ng nhiên mây phá»§ khắp trá»i, đêm tối như má»±c, giáp mặt không trông thấy nhau.

à mừng rỡ, nói:

- Trá»i cho ta thành công chuyến này!

Bởi vậy, ngưá»i ngậm tăm, ngá»±a khóa miệng, kéo Ä‘i. Tần Lãng dẫn má»™t vạn quân, xông vào trại Thục, không thấy má»™t ngưá»i nào. Lãng biết mắc phải mẹo, vá»™i vàng rút quân, thì bốn mặt lá»­a đã bốc cháy, tiếng reo dậy đất. Rồi mé tả có Vương Bình, Trương Ngá»±c, mé hữu có Mã Äại, Mã Trung, hai mặt đổ lại. Tần Lãng cố chết mà đánh, không sao thoát ra được. Tư Mã à thấy lá»­a sáng rá»±c trá»i, chưa biết quân mình được thua thế nào, thúc quân cứ trông chá»— ngá»n lá»­a kéo đến. Bá»—ng nhiên lại nổi tiếng reo, trống đánh, tù và thổi om ả, pháo nổ ầm ầm, rồi Ngụy Diên, Khương Duy, hai mặt kéo ra. Quân Ngụy rối loạn, chạy tán lạc ra tứ phía, tổn hại mất tám chín phần. Bấy giá» má»™t vạn quân cá»§a Tần Lãng bị quân Thục vây bá»c bốn mặt, tên bắn ra như châu chấu, chết hại rất nhiá»u. Tần Lãng cÅ©ng chết ở trong đám loạn quân.

Tư Mã à dẫn bại quân chạy vá» bản trại. Tá»± cuối canh ba trở Ä‘i, trá»i lại quang đãng như trước. Khổng Minh ở trên đầu núi khua chiêng thu quân. Trong lúc canh hai, bá»—ng dưng có mây Ä‘en mù tối, nguyên là Khổng Minh dùng phép độn giáp làm ra. Sau khi thu quân, trá»i lại trong sáng, đó là Khổng Minh sai thần Lục Ä‘inh Lục giáp quét sạch mây Ä‘i, nên trá»i lại sáng.

Khi ấy Khổng Minh thắng trâïn vá» trại, sai Ä‘em Trịnh Văn ra chém, rồi bàn kế lấy trại Vị Nam. Ngày nào cÅ©ng sai quân kéo đến khai chiến. Quân Ngụy nhất định không ra. Khổng Minh ngồi má»™t chiếc xe nhá», Ä‘i xem địa lý mé trước núi Kỳ SÆ¡n, và góc đồng phía tây sông Vị. Khổng Minh Ä‘i đến má»™t cá»­a hang, trông như hình quả bầu, giữa phình rá»™ng ra, có thể chứa hàng nghìn ngưá»i, được má»™t quãng, núi đôi bên thắt lại, rồi lại phình ra má»™t hang, chứa đựơc bốn năm ngưá»i. Mé sau, núi bá»c xung quanh, có má»™t con đưá»ng ở giữa, chỉ má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a Ä‘i vừa. Khổng Minh xem xong, mừng lắm, há»i quan hướng đạo rằng:

- Äây gá»i là hang gì?

Quân hướng đạo đáp:

- Ở đây là hang Thượng Phương, lại thưá»ng gá»i là hang Hồ Lô.

Khổng Minh vá» trại gá»i hai tì tướng Äá»— Tuấn, Hồ Trung, dặn bảo mật kế, sai Ä‘em nghìn thợ vào trong hang Hồ Lô, chế tạo ra trâu ngá»±a gá»— có máy để dùng việc. Lại sai Mã Äại lÄ©nh năm trăm quân giữ chặt cá»­a hang, dặn rằng:

- Ná»™i là thợ thuyá»n không được cho ra ngoài; ngưá»i ngoài không được cho vào. Ta thỉnh thoảng đến coi xét. Mẹo bắt Tư Mã à chỉ ở kế ấy, chá»› để tiết lá»™.

Mã Äại vâng mệnh giữ cá»­a hang. Äá»— Tuấn, Hồ Trung coi đốc thợ thuyá»n chế tạo. Khổng Minh má»—i ngày đến chỉ bảo cách thức làm.

Một hôm, Dương Nghi vào bẩm rằng:

- Hiện nay lương gạo chứa cả ở núi Kiếm Các, dân phu và trâu ngựa vận tải vất vả lắm, làm thế nào?

Khổng Minh cưá»i, nói:

- Ta nghÄ© đã lâu rồi! Trước kia ta đã chứa sẵn gá»—, và gá»— to má»›i mua ở Tây Xuyên, ta đã sai ngưá»i chế tạo ra trâu, để tải vận lương gạo, rất là tiện lợi. Trâu ngá»±a không phải ăn uống gì, có thể Ä‘i được cả ngày lẫn đêm.

Chúng cùng ngạc nhiên, há»i rằng:

- Từ xưa đến giá», chưa có trâu gá»— ngá»±a gá»— chạy được bao giá». Thừa tướng có phép gì tài, mà chế ra được máy lạ như vậy?

Khổng Minh nói:

- Ta đã sai ngưá»i chế tạo, nhưng chưa xong. Nay ta hãy kể cách thức vuông tròn, rá»™ng hẹp, dài vắn, cho các ngưá»i nghe.

Chúng mừng lắm. Khổng Minh viết ra một tỠgiấy, đưa cho chúng xem. Các tướng xem xong, mừng nói rằng:

- Thừa tướng thật là thần nhân!

Qua vài ngày nữa, trâu ngá»±a chế tạo xong, chẳng khác gì trâu ngá»±a thá»±c, lên núi, xuống núi được cả. Ba quân trông thấy Ä‘á»u vá»— tay reo mừng. Khổng Minh sai Cao Tưá»ng dẫn má»™t nghìn quân, Ä‘em trâu ngá»±a vận lương tá»± núi Kiếm Các đến trại Kỳ SÆ¡n, để cấp cho quân ăn.

Có thơ khen rằng:

"Núi Kiếm gập ghá»nh xưa, ngá»±a chạy,
Hang Tà quanh quất lối trâu đi
Äá»i sau nếu biết dùng mưu ấy,
Tải vận còn ai khó nhá»c gì!"


Tư Mã à ở trong trại, Ä‘ang khi buồn bã, chợt có quân tiá»…u vá» báo quân Thục dùng trâu ngá»±a máy bằng gá»— vận lương, ngưá»i không khó nhá»c gì cả.

Tư Mã à giật mình, nói:

- Ta muốn giữ vững không ra, là vì thấy việc vận lương của hắn gian khổ, không tiếp tế luôn luôn được nên ta không đánh vội, đợi cho hắn hết lương thì phải chạy. Nay hắn dùng cách này, ý muốn ở đây lâu dài, không rút vỠnữa, làm thế nào bây gi�

Liá»n gá»i Trương Hổ, Nhạc Lâm đến dặn rằng:

- Hai ngươi, má»—i ngưá»i dẫn năm trăm quân Ä‘i lẻn ra đưá»ng nhá» hang Tà Cốc, đợi lúc quân Thục Ä‘em trâu ngá»±a gá»— vận lương Ä‘i qua thì kệ cho nó Ä‘i hết, rồi sẽ đổ ra, không nên bắt nhiá»u, chỉ lấy năm ba con mang vá» cho ta.

Hai tướng vâng lá»i, dẫn quân ăn mặc giả làm quân Thục ná»­a đêm Ä‘i lẻn theo đưá»ng nhá», phục ở trong hang. Hôm sau thấy Cao Tưá»ng dắt trâu ngá»±a Ä‘i qua. Äi vừa khá»i, hai bên đánh trống hò reo ùa ra. Quân Thục không kịp phòng bị, phải bá» mất vài ba đôi trâu ngá»±a mà chạy. Hai tướng mừng rỡ, dắt vá» trại nhà.

Tư Mã à xem thấy trâu ngựa gỗ quả nhiên cử động được như trâu ngựa thực, mừng nói:

- Hắn biết dùng phép này, dá»… thưá»ng ngưá»i ta không biết dùng chăng?

Bèn gá»i hÆ¡n trăm thợ đến, ngồi ngay trước mặt, tháo ra từng mảnh, sai theo đúng cách thức từng gang từng tấc, dài ngắn dày má»ng, cứ thế mà chế ra. Không đầy ná»­a tháng, làm ra hÆ¡n hai nghìn con, chẳng khác gì cá»§a Khổng Minh. Liá»n sai trấn viá»…n tướng quân Sầm Uy, dẫn má»™t nghìn quân dắt trâu ngá»±a gá»— ra LÅ©ng Tây, tải vận lương thảo, Ä‘i lại luôn luôn. Quân tướng nước Ngụy, ai cÅ©ng mừng rỡ.

Cao Tưá»ng vá» ra mắt Khổng Minh, thuật lại chuyện quân Ngụy cướp mất mấy đôi trâu ngá»±a gá»—.

Khổng Minh cưá»i, nói:

- Ta rất mong cho nó cướp. Ta chỉ tổn thất mấy đôi ngựa gỗ, nhưng nay mai tất lấy được lương thảo chưa biết bao nhiêu mà kể!

Các tướng há»i rằng:

- Sao thừa tướng lại chắc được như thế?

Khổng Minh nói:

- Tư Mã à trông thấy ngựa gỗ của ta, tất nhiên bắt chước cách thức cũng chế tạo ra được. Nhưng ta sẽ lại có mẹo khác.

Vài hôm sau, có ngưá»i báo quân Ngụy cÅ©ng làm ra trâu ngá»±a gá»—, Ä‘em ra LÅ©ng Tây tải lương thảo.

Khổng Minh mừng, nói:

- Có sai lá»i ta đâu!

Liá»n gá»i Vương Bình dặn rằng:

- Ngươi dẫn má»™t nghìn quân, ăn mặc giả làm quân Ngụy, đêm khuya Ä‘i lẻn qua Bắc Nguyên, nói phao là quân Ä‘i tuần lương, mà trà trá»™n vào bá»n giặc, thừa cÆ¡ giết hết quân coi lương rồi dắt trâu ngá»±a vá». Khi vá» qua Bắc Nguyên, chá»— ấy tất có quân Ngụy Ä‘uổi theo, ngươi nên sai quân vặn hết lưỡi ra thì trâu ngá»±a ấy không Ä‘i Ä‘i được nữa, và bá» cả đấy mà chạy. Quân Ngụy đến nÆ¡i kéo cÅ©ng không nổi, lôi cÅ©ng không Ä‘i, bấy giá» ta sẽ có quân đến, ngươi lại phải quay lại, lấy lưỡi trâu ngá»±a tra vào, rồi dắt vá». Quân Ngụy tất nghi là ma quá»·, không dám Ä‘uổi theo nữa đâu.

Vương Bình vâng lệnh, dẫn quân đi.

Khổng Minh lại gá»i Trương Ngá»±c đến dặn rằng:

- Ngươi dẫn trăm quân, ăn mặc giả làm thuần Lục Ä‘inh Lục giáp đầu quá»· mình thú, dùng thuốc ngÅ© sắc bôi vào mặt, làm ra hình thù quái dị. Ngưá»i nào cÅ©ng má»™t tay cầm lá cá» thêu, má»™t tay cầm gươm, mình Ä‘eo bầu hồ lô, trong bầu chứa sẵn đồ khói lá»­a, phục ở bên cạnh núi, đợi khi trâu ngá»±a Ä‘i qua, thì đốt cho khói lá»­a bốc lên, rồi kéo ra dòng dắt trâu ngá»±a vá».

Trương Ngực vâng lệnh dẫn quân đi.

Lại gá»i Ngụy Diên, Khương Duy đến dặn rằng:

- Hai ngưá»i dẫn má»™t vạn quân, ra trại Bắc Nguyên, tiếp ứng cho trâu ngá»±a vá».

Lại gá»i Liêu Hoá, Trương Dá»±c rằng:

- Hai ngưá»i dẫn năm nghìn quân ra chẹn đưá»ng Tư Mã à lại cứu.

Lại dặn Mã Trung, Mã Äại rằng:

- Hai chúng ngươi dẫn hai nghìn quân đến Vị Nam khởi sự đánh nhau.

Sáu tướng tuân lệnh, ai nấy dẫn quân đi.

Nói vá» tướng Ngụy là Sầm Uy dẫn quân dắt trâu ngá»±a gá»— vận lương. Äang Ä‘i được tin báo có quân Ä‘i tuần tiá»…u. Uy sai ngưá»i ra xem, quả nhiên là quân Ngụy thá»±c má»›i yên tâm kéo Ä‘i. Quân hai cánh vừa hợp làm má»™t, bá»—ng nhiên nổi tiếng reo, quân Thục ở trong đám quân Ngụy xông ra, hô lên rằng:

- Äại tướng Vương Bình đây!

Quân Ngụy chạy vá» trại Bắc Nguyên báo tin. Quách vá»™i vàng dẫn quân đến cứu. Vương Bình sai quân rút lưỡi trâu ngá»±a ra bá» cả dá»c đưá»ng, rồi vừa đánh vừa chạy. Quách Hoài truyá»n quân không Ä‘uổi vá»™i, hãy dắt trâu ngá»±a Ä‘em vá», nhưng khi quân sÄ© kéo ồ cả lại dắt trâu ngá»±a Ä‘i, thì lay không sao chuyển, kéo không sao động được. Quách Hoài nghi hoặc, không biết tại sao. Bá»—ng đâu, trống đánh tù và thổi, tiếng reo bốn mặt, rồi có hai cánh quân cá»§a Ngụy Diên, Khương Duy tràn đến, Vương Bình cÅ©ng quay lại, ba mặt đánh dồn vào Quách Hoài bị thua to chạy mất. Vương Bình sai quân tra lưỡi trâu ngá»±a vào, rồi đốc thúc kéo Ä‘i. Quách Hoài thấy vậy, toan quay binh lại Ä‘uổi. Bổng thấy mé sau núi, có má»™t luồng khói Ä‘en ngùn ngụt bốc lên, rồi má»™t đội thần binh kéo ra, má»—i ngưá»i cầm má»™t lá cá», má»™t thanh kiếm, mặt mÅ©i kỳ quái, xúm quanh lại giữ trâu ngá»±a, Ä‘i nhanh như gió.

Quách Hoài thất kinh, nói:

- Äây hẳn là thần xuống giúp cho quân Thục!

Quân sÄ© trông thấy, Ä‘á»u sợ mất vía, không dám Ä‘uổi theo.

Tư Mã à nghe tin quân Bắc Nguyên bị thua, vá»™i vàng Ä‘em quân đến cứu. Äi đến ná»­a đưá»ng, sá»±c có má»™t tiếng pháo nổ lên, rồi hai mặt quân đổ ra. Cá» hiệu để chữ to Trương Dá»±c, Liêu Hoá. Tư Mã à giật mình, quân Ngụy sợ run cầm cập, tan vỡ chạy trốn.

Äó là:

Äã gặp tướng thần, lương bị cướp,
Lại thêm quân phục, mạng hầu nguy.

Chưa biết Tư Mã à cự địch làm sao, xem hồi sau phân giải.

Hết hồi 102.
Tài sản của phamhau1986

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ, áèëüÿðä, áîóëèíã, ãîðÿùèõ, çàðàáîòîê, êîíäèöèîíåð, ïåñíÿ, ìàðêåòèíã, la quán trung, tam quốc diá»…n nghÄ©a, tam quoc dien nghia, tam quoc dien nghia 4vn, tamq uoc dien ngia 4vn, tamquoc dien nghia 4vn, tamquocdien nghia 4vn, tamquocdiennghia 4vn, tướng quá»· u, æèâîòíûìè, ðåìîíòà, ðîëüô



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™