 |
|

07-01-2009, 06:36 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 76 U Linh Nữ và Trần Kim Cúc
Vương Hoa bị Ngô Tinh đánh má»™t bạt tai đến đỗi phải ngẩn ngưá»i giây lát, hắn không lấy là m lạ lùng gì hết... chỉ kinh ngạc và đau lòng mà thôi.
Ngô Tinh lại ôm mặt nức nở mà khóc.
Vương Hoa ngẩn ngưá»i trong giây lát, sau đó cất tiếng gá»i :
- Ngô cô nương...
- Ta háºn ngươi... quả tháºt ta không ngá» ngươi là má»™t con ngưá»i như thế được...
Vương Hoa ấp úng nói :
- Ngô cô nương... ta không phải cố ý...
Ngô Tinh đưa mắt nhìn chòng chá»c Vương Hoa má»™t hồi, bá»—ng nhiên y ngồi báºt dáºy, lấy chiếc áo bị Vương Hoa đã xé rách mặc và o thân trở lại, sau đó y bước ra khá»i nhà tranh luôn.
Vương Hoa hấp tấp bước theo nói :
- Nà y Ngô cô nương... ngươi hãy nghe ta nói đã nà o...
Vương Hoa vừa nói vừa vội và ng mặc y phục lại, sau đó rảo bước rượt theo.
Ngô Tinh dừng bước lại, nói giá»ng lạnh lùng :
- Ngươi muốn nói gì nữa?
Vương Hoa nói :
- Ngô cô nương, ngươi hãy nghe ta giải thÃch trước đã.
- Ngươi cứ việc nói.
- Chẳng phải ta cố tình ô nhục ngươi đâu, tháºt ra ta đã trúng phải độc dược cá»§a Kim Cúc phu nhân...
Ngô Tinh lạnh lùng nói :
- Ngươi trúng độc rồi lại là m như thế được sao?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Ta... ta cũng chẳng hiểu...
- Chẳng hiểu ư?
- Phải, tại vì ta trúng loại thuốc xuân tình của Kim Cúc phu nhân đến nỗi phải điên khùng như thế, thực tình ta chẳng biết rốt cuộc ta đã là m những việc gì rồi.
- Nhưng bây giỠngươi đã biết rồi chứ?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên câu nói cá»§a Ngô Tinh có má»™t ý nghÄ©a gì khác rồi. Ngưá»i thông hiểu tâm ý cá»§a đà n bà ắt phải biết là m thế nà o để trả lá»i câu há»i nà y.
Nhưng Vương Hoa lại ngạc nhiên nói :
- Cho nên ta phải cáo lỗi với ngươi.
- Ta chẳng cần ngươi cáo lỗi gì hết.
Dứt lá»i, y phi thân chạy ra ngoà i cá»a nhà tranh ngay.
Vương Hoa hoảng hốt nói :
- Thế thì ngươi không tha thứ ta sao?
Ngô Tinh lạnh lùng nói :
- Äúng thế.
Vương Hoa đưa mắt chăm chăm ngắm nhìn sau lưng bóng hình Ngô Tinh mà nói chẳng nên lá»i.
Thình lình...
Ở bên ngoà i nhà tranh có tiếng bước chân bước vang tá»›i, má»™t bóng ngưá»i lẳng lặng hiện ra. Ngưá»i nà y chÃnh là ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en đã giao đấu vá»›i Kim Cúc phu nhân lúc nãy.
Ngô Tinh vội dừng bước lại, nói :
- Vương tỷ tỷ, ngươi cũng đến đây rồi ư?
Ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en từng động thá»§ vá»›i Kim Cúc phu nhân không ai xa lạ mà chÃnh là U Linh Nữ váºy!
Y gỡ bá» khăn bịt mặt, đưa mắt nhìn Ngô Tinh hoảng hốt há»i :
- Ngươi bị sao thế?
Ngô Tinh xúc động mãnh liệt, nhảy và o lòng U Linh Nữ cất tiếng khóc nức nở.
U Linh Nữ thoáng ngạc nhiên nói :
- Ta hiểu rồi, có phải đệ đệ của tỷ tỷ đã...
Ngô Tinh kêu oa lên một tiếng nói :
- Hắn đã ô nhục muội...
Vương Hoa nói :
- Thưa tỷ tỷ, đệ chỉ là vô ý thôi.
U Linh Nữ nói :
- Ta đã biết sá»± thể như thế nà o rồi, chÃnh Kim Cúc phu nhân hại ngươi. À, Ngô cô nương, ngươi chá»› buồn là m gì nữa, sá»± việc đã phát sinh không thể nà o cản lại được nữa.
U Linh Nữ nói với Vương Hoa rằng :
- Äệ đệ, mau sang tạ tá»™i vá»›i Ngô cô nương nà o.
- Thưa tỷ tỷ, đệ...
- Thế nà o? Ngươi không bằng lòng sao?
- Thưa tỷ tỷ, không phải thế, Ngô cô nương không tha thứ cho đệ.
- Sao đệ ăn nói hồ đồ thế, mau sang đây nà o.
Vương Hoa vội bước gần Ngô Tinh nói khẽ :
- Ngô cô nương, ta chẳng phải cố tình là m thế, xin hãy tha thứ cho ta.
U Linh Nữ mỉm cưá»i nói :
- Sao lại xin lỗi bằng cách nà y ư?
- Thưa tỷ tỷ, thế... đệ phải xin lỗi bằng cách nà o đây?
- Khùng ơi là khùng!
Nghe tá»· tá»· rầy thế nà y, Vương Hoa bất giác ngẩn ngưá»i ra tại chá»—.
Quả tháºt hắn khó xá» vô cùng, vì hắn lỡ là m việc sai lầm, bây giá» xin lá»—i như thế lại bảo không được, thế thì phải xin lá»—i bằng cách nà o đây? Vương Hoa đã ngây ngưá»i ra tại đó luôn.
U Linh Nữ mỉm cưá»i nói :
- Thôi được rồi, nà y Ngô cô nương, nói cho ngay má»i việc cÅ©ng do lá»—i nÆ¡i ta cả. Nếu như ta không bảo ngươi cứu đệ đệ ta thì cÅ©ng chẳng xảy ra việc thế nà y đâu, có phải ngươi Ä‘ang há»n trách ta...
- Thưa Vương tá»· tá»·, muá»™i không há»n trách tá»· tá»· chút nà o hết!
- Thế ngươi chẳng há»n trách ta thì chẳng lẽ ngươi há»n trách đệ đệ ta sao?
Ngô Tinh ấp úng nói :
- Ta ư...
- Ngươi có yêu đệ đệ ta chăng?
Ngô Tinh khẽ gáºt đầu không nói gì hết.
U Linh Nữ tá»§m tá»§m cưá»i nói :
- Thế thì ngươi há»n giáºn gì nữa?
- Ta...
- ÄÆ°á»£c rồi, dù gì hai ngươi cÅ©ng đã... à ! Việc nà y để tá»· tá»· lo hết, dù sao đệ đệ cá»§a tá»· không phải là hạng ngưá»i vô tình vô nghÄ©a đâu. Ngươi sợ hắn không lo lắng cho ngươi sao?
Má»™t lá»i nà y đã láºp tức đánh thức Vương Hoa ngay, hắn vá»™i và ng nói :
- Phải, Ngô cô nương, Vương Hoa nà y nhất định phải há»i cưới cô nương.
Ngô Tinh quay ngưá»i sang e thẹn há»i :
- Có... tháºt chăng?
Rõ rà ng y cùng má»™t tâm trạng vá»›i bất cứ má»™t thiếu nữ nà o đã thất thân, y cần vấn đỠđối phương phải cưới há»i y.
Vương Hoa nói cương quyết :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta không há» nói dối ngươi để là m gì.
Ngô Tinh cưá»i thẹn thùng ngay.
Vương Hoa nói :
- Ngươi bằng lòng gả cho ta chứ?
- Hừ!
- Thế ngươi không còn háºn ta nữa chứ?
- Ta há»n giáºn ngươi bao giỠđâu?
- Chẳng phải lúc nãy ngươi bảo rằng ngươi không tha thứ cho ta sao?
- Ta ư...
U Linh Nữ mỉm cưá»i nói :
- Ngu Æ¡i là ngu. Ngô cô nương yêu ngươi cho nên má»›i háºn ngươi đấy.
- á»’...
Vương Hoa như sá»±c hiểu ra Ä‘iá»u nà y, hắn vá»™i chắp tay vái chà o Ngô Tinh, nói :
- Nà y Ngô cô nương, Vương Hoa nà y Ä‘a tạ ngươi váºy.
- Quá»· quái tháºt!
HỠđã cưá»i vui vẻ.
Ngô Tinh há»i :
- Ngươi đã trúng phải thuốc gì của mụ đấy ư?
- Thuốc... xuân tình!
Ngô Tinh nói :
- Theo ta thì chắc ngươi đã bằng lòng như thế!
- Ngươi nói sao?
- Ta trông thấy Kim Cúc phu nhân ấy có gương mặt tuyệt thế, yêu kiá»u hấp dẫn hết sức, chắc chắn ngươi bằng lòng vô cùng.
- Nói báºy nà o!
- Thế tại sao ngươi đã nuốt thuốc xuân tình ấy và o? Vá»›i công lá»±c cá»§a ngươi thì phải dư sức giữ thuốc xuân tình ấy ở cổ há»ng mà ?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Ngươi lầm rồi.
- Ta lầm ư?
U Linh Nữ nói :
- Có lẽ đó không phải là loại thuốc nuốt rồi?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Äúng thế, tá»· tá»· Ä‘oán chẳng sai chút nà o. Y tẩm thuốc xuân tình ấy và o chiếc khăn tay, y mang ra khẽ phất má»™t cái thì ta bị thuốc xuân tình khống chế ngay. Bây giá» ngươi hiểu rồi chứ?
Ngô Tinh gượng cưá»i nói :
- Bây giỠta hiểu rồi.
- Sau nà y ngươi chớ mắng ta nữa nha.
Ngô Tinh mỉm cưá»i không nói gì hết.
Vương Hoa há»i :
- Tá»· tá»·, sao hai ngưá»i lại biết đệ đệ bị Kim Cúc phu nhân bắt đến đây như thế?
- Nghe Chương VÄ©nh Kỳ nói lại váºy.
Vương Hoa giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Các ngươi đã gặp Chương Vĩnh Kỳ rồi sao?
- Äúng thế, hôm trước hai ta đã chỠđợi ngươi trong đưá»ng hầm Huyết Thần giáo cả má»™t ngà y trá»i. Lúc đó Ngô cô nương đã sợ quýnh lên phải khóc hết má»™t tráºn.
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Quả tháºt Vương Hoa khó Ä‘á»n đáp tình y cô nương rồi.
- Khéo nịnh tháºt!
U Linh Nữ nói :
- Vá» sau bá»n nà y Ä‘i các nÆ¡i tìm kiếm ngươi, nhưng chẳng được chút tin tức gì hết. Thế nhưng hai ta cÅ©ng không dám rá»i khá»i nÆ¡i đó, do váºy hôm trước đây bá»n nà y má»›i gặp được Chương VÄ©nh Kỳ.
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Thế thì chÃnh Chương VÄ©nh Kỳ nói cho các ngươi biết việc ta bị giáo chá»§ Võ Lâm giáo bắt cướp Ä‘i chứ gì?
U Linh Nữ khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, lão đã mang việc hai ngươi bị nhốt trong Võ Lâm giáo thuáºt lại cho bá»n ta nghe, sau đó nói rằng ngươi bị Kim Cúc phu nhân bắt đến nÆ¡i đây.
Vương Hoa quay sang hướng Ngô Tinh nói :
- Thế là ngươi đã gặp phụ thân ngươi ư?
- Phải, ta đã gặp ngưá»i, nhưng mà ta vì tưởng nhá»› ngươi nên đã quên tương há»™i vá»›i ngưá»i, đồng thá»i cÅ©ng chưa mang việc cá»§a ta nói lại cho ngưá»i nghe, đà nh phải để mai sau má»›i tìm gặp ngưá»i thôi.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu, há»i U Linh Nữ :
- Tỷ tỷ quen biết Kim Cúc phu nhân chăng?
- Äúng thế, chẳng những ta quen biết y, vả lại chúng ta há»c võ cùng má»™t sư phụ nữa.
- Cùng một sư phụ ư?
- Phải.
- Thế nà o đệ chẳng hiểu?
- Sư phụ cá»§a bá»n nà y là Äịa Ngục Ma Nữ, mưá»i mấy năm vá» trước Trần Kim Cúc vì quyển Äịa Ngục Bà KÃp cá»§a sư phụ mà đã ra tay tác hại sư phụ tá»· tá»·.
May rằng sư phụ tá»· tá»· chưa chết và cứu thoát được tá»· tá»·, sau đó ngưá»i truyá»n thụ tất cả võ công cho tá»· tá»· và bảo tá»· tá»· tìm Trần Kim Cúc để báo thù.
Nhưng mà tung tÃch Trần Kim Cúc đã biến Ä‘i đâu mất. Thấm thoát mưá»i chÃn năm trá»i đã trôi qua, tá»· tá»· vẫn không sao tìm kiếm được y.
May gặp Chương VÄ©nh Kỳ nói lại cho tá»· tá»· biết rằng đệ đã bị Kim Cúc phu nhân bắt đến đây, tá»· tá»· sá»±c nghÄ© ra có lẽ Kim Cúc phu nhân nà y chÃnh là Trần Kim Cúc váºy.
- Thế là m sao các ngươi lại biết chỗ ở của Kim Cúc phu nhân chứ?
- Thoạt tiên chúng ta cũng không biết ở đâu, may rằng sau đó gặp phải một môn nhân của Kim Cúc phu nhân...
- Ồ! Ai thế?
- Bạch Bách Hợp, chÃnh y nói cho tá»· tá»· biết Kim Cúc phu nhân chÃnh là Trần Kim Cúc, đồng thá»i cho biết luôn chá»— ở cá»§a y nên tá»· tá»· má»›i biết tìm đến đây.
Vương Hoa thở dà i nói :
- Äa tạ hai ngươi kịp thá»i Ä‘uổi đến đây, bằng không chẳng biết háºu quả thế nà o rồi.
Tá»· tá»·, ngươi có biết Cá»u Äá»™c Thần Quân đã chết rồi chăng?
U Linh Nữ lắc đầu nói :
- Không biết.
Thế rồi Vương Hoa mang má»i việc diá»…n biến thuáºt lại cho hai ngưá»i nghe má»™t phen.
U Linh Nữ nghe kể xong nói :
- Tất cả tá»™i lá»—i thảy Ä‘á»u do Kim Cúc phu nhân gây nên. Nói thế y má»›i chÃnh là tên thá»§ phạm.
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Tỷ tỷ nói phải, chúng ta đến tìm giết y ngay.
U Linh Nữ nói :
- Tiếng thực tế, với võ công của tỷ tỷ chưa phải là địch thủ của Kim Cúc phu nhân, nhưng nếu như hợp sức của ba chúng ta lại thì chẳng sợ y rồi.
Vương Hoa nói :
- Thế thì chúng ta Ä‘i ngay bây giá». Äệ phải băm xác y thà nh ngà n, mảnh vụn má»›i xong.
- ÄÆ°á»£c.
Ba ngưá»i cùng bước ra khá»i nhà tranh rồi lượn mình chạy dá»c theo bìa rừng.
Chẳng mấy chốc hỠđã đến trú xứ của Kim Cúc phu nhân, là một ngôi nhà đá to lớn.
Vương Hoa phóng mình chạy sang bên đó trước.
Äi qua vưá»n bông tiá»n viện để bước tá»›i cổng chÃnh, thình lình có má»™t tiếng hét lạnh lùng vang tá»›i :
- Ai đó?
Tiếp theo tiếng gầm thét thì Diá»…m Mai Côi đã tung ngưá»i nhảy ra ngoà i cổng luôn, y thoáng trông thấy bá»n Vương Hoa bất giác lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Vương Hoa lạnh lùng hét lớn tiếng nói :
- Nà y Diễm Mai Côi, mau bảo Kim Cúc phu nhân ra đây cho ta nà o!
Diễm Mai Côi lạnh lùng nói :
- Ngại rằng ngươi không đủ bản lãnh thôi.
- Thế thì thỠnghiệm xem sao.
Vương Hoa vừa dứt lá»i, lượn mình lao tá»›i, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng luôn.
|

07-01-2009, 06:37 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 77 Truy sát dâm phụ
Bấy giá» Vương Hoa đã căm phẫn vô cùng. Hắn gom hết công lá»±c bình sanh phóng ra má»™t chưởng mãnh liệt kinh ngưá»i hết sức.
Diễm Mai Côi xuất thủ tấn công một chiêu ngay.
Cũng ngay lúc ấy, Ngô Tinh vì sợ rằng Vương Hoa bất cẩn bị thương, nên y cũng lao mình nhảy sổ và o hướng Diễm Mai Côi luôn.
Căn cứ võ công mà nói có lẽ Diá»…m Mai Côi trá»™i hÆ¡n Vương Hoa chút Ãt, nhưng bây giá» có Ngô Tinh tham chiến thì tình hình lại thay đổi hẳn.
Hợp sức hai ngưá»i xuất thá»§ tấn công, thế mạnh như vÅ© bão, trong khoảnh khắc nhất thá»i, Diá»…m Mai Côi phải lúng túng bó tay bó chân.
Thình lình...
Một tiếng hét lạnh lùng vang tới :
- Dừng tay lại!
Tiếp theo tiếng gầm hét thì Kim Cúc phu nhân đã tung ngưá»i nhảy ra cổng ngay. Bá»n ba ngưá»i Vương Hoa, Ngô Tinh cùng Diá»…m Mai Côi đồng thá»i nhảy lui ra sau láºp tức.
Hai mắt Vương Hoa bắn ra luồng sát khà rùng rợn kinh hồn.
Kim Cúc phu nhân nói giá»ng lạnh lùng như tiá»n :
- Không ngá» bá»n ngươi Ä‘i rồi dám quay trở lại...
Vương Hoa hét lớn tiếng nói :
- Bá»n ta Ä‘ang muốn quay lại để giết ngươi.
Kim Cúc phu nhân gầm hét nói :
- Con tiện tỳ động thủ với ta lúc nãy la ai thế?
U Linh Nữ lạnh lùng nói :
- Nà y yêu phụ, chÃnh là ta đây!
- ChÃnh ngươi ư?
- Äúng thế.
- Ngươi và Äịa Ngục Ma Nữ có quan hệ thế nà o váºy?
- CÅ©ng giống như ngươi váºy.
- Äồ đệ cá»§a Äịa Ngục Ma Nữ ư?
- Äúng thế.
- Không thể được.
- Nà y Trần Kim Cúc, ngươi tưởng rằng năm xưa ngươi hạ độc thá»§ vá»›i sư phụ thì ngưá»i đã chết rồi chăng? Ta nói cho ngươi nghe cÅ©ng chẳng há» chi, sư phụ không chết và đã truyá»n thụ võ công cho ta, bảo ta tìm giết ngươi. Mưá»i chÃn năm nay ta tìm khắp má»i nÆ¡i vẫn không sao tìm gặp được ngươi ở đâu hết, ai ngá» ngươi lại lẩn trốn tại đây.
- Ta không trốn Ä‘i đâu hết, cho dù lão ma nữ Ä‘Ãch thân đến đây ta cÅ©ng chẳng sợ hãi gì lão hết.
- Khá lắm.
- Thế mà ngươi dám lại đây chết thay cho lão ư?
- Ta đã hứa với sư phụ sẽ tìm giết ngươi.
- Ngươi cứ việc ra tay thỠxem nà o.
Vương Hoa không còn nhịn được nữa, gầm hét một tiếng :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi hãy tiếp chưởng ta xem nà o.
Vương Hoa lượn mình nhảy tá»›i đồng thá»i tấn công ra má»™t chưởng luôn.
Thù nhân gặp mặt nhau quyết phải hạ được đối phương má»›i xong, bấy giá» Vương Hoa giáºn đến đỗi muốn má»™t chưởng giết phứt Kim Cúc phu nhân cho rồi để hạ cÆ¡n giáºn bấy lâu.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng hét lớn tiếng nói :
- Nà y Vương Hoa, lần nà y ta mà bắt sống được ngươi, sẽ không dùng thủ đoạn như trước để đối phó ngươi nữa...
Y nói chưa hết lá»i thì đã vung chưởng ra đón đánh Vương Hoa ngay.
Bấy giỠNgô Tinh cũng gầm thét nói :
- Tiện nhân kia, ngươi cũng tiếp chưởng của ta xem nà o.
Hai ngưá»i song song xuất thá»§ tấn công Kim Cúc phu nhân ngay.
Diễm Mai Côi gầm hét một tiếng, nhảy sổ và o hướng Vương Hoa luôn.
U Linh Nữ thấy thế thét to một tiếng :
- Xem chưởng nà o!
Y lượn mình nhảy tới cản lại lối đi Diễm Mai Côi và hất ra một chưởng mãnh liệt hết sức.
Tức thì Diễm Mai Côi bị luồng chưởng phong của y đẩy lùi ra sau ngay.
Kim Cúc phu nhân và Ngô Tinh, Vương Hoa đã đấu với nhau cực kỳ khốc liệt.
Bên nà y...
U Linh Nữ và Diá»…m Mai Côi cÅ©ng quyết chiến má»™t cách kinh ngưá»i. Luáºn vá» võ công thì Diá»…m Mai Côi còn thua U Linh Nữ má»™t báºc, nhưng tức thá»i hai bên vẫn chưa thể phân thắng bại được ngay.
Căn cứ theo tình hình trước mắt thì bá»n Vương Hoa chiếm phần ưu thế.
Ngay lúc nà y...
Kim Cúc phu nhân bá»—ng hét to má»™t tiếng, tung ngưá»i lên cao tấn công ra ba chưởng liá»n.
Lần nà y Kim Cúc phu nhân đã liá»u mạng xuất thá»§, nên thế tấn công như vÅ© bão, tức thá»i là m cho Vương Hoa và Ngô Tinh phải lÃnh quýnh lùi ra sau ba bước liá»n.
Nhưng bấy giá» Vương Hoa cÅ©ng liá»u mạng theo, ngay lúc hắn thoáng lùi ra sau, Vương Hoa lại liá»u mạng lao mình tá»›i, đồng thá»i tấn công ra hai chiêu ngay.
Ngô Tinh cũng thừa thế lướt tới xuất thủ công ra một chưởng luôn.
Tức thá»i ba ngưá»i lại đấu vá»›i nhau rất khốc liệt kinh hồn.
Bên nà y...
U Linh Nữ và Diá»…m Mai Côi đã đấu vá»›i nhau cả và i chục chiêu, đồng thá»i thắng bại đã trông thấy rõ rà ng. Cuối cùng Diá»…m Mai Côi không chịu nổi thế công mạnh như vÅ© bão cá»§a U Linh Nữ đã lần lần rÆ¡i xuống thế hạ phong và bị U Linh Nữ đẩy lùi ra sau và i bước liá»n.
U Linh Nữ gầm lên một tiếng nói :
- Ngươi tiếp ta một chưởng nữa xem nà o.
Dứt tiếng hét, tay phải y công ra một chiêu cực kỳ mãnh liệt.
Má»™t chưởng nà y ẩn tà ng vô số biến hóa kỳ ảo hết sức. Chỉ thấy bóng chưởng như quả núi đã bổ và o ngưá»i Diá»…m Mai Côi nhanh như cắt.
Diá»…m Mai Côi nghiến răng mÃm môi, hét to má»™t tiếng :
- Chẳng lẽ ta sợ ngươi ư.
Y dứt lá»i, vung chưởng đẩy ra má»™t luồng kình phong ngay.
Diễm Mai Côi vừa phóng ra luồng kình phong thì tay phải của U Linh Nữ đã hất tới trước ngực y thần tốc hết sức.
Hình như Diá»…m Mai Côi chẳng ngá» U Linh Nữ xuất thá»§ biến chiêu nhanh như thế nên y đã bất giác giáºt mình kinh hãi ngay.
Cuối cùng Diá»…m Mai Côi vẫn chẳng hổ thẹn là má»™t ngưá»i có võ công cao cưá»ng, y xuất thá»§ xả chiêu cÅ©ng thần tốc hết sức, và lượn mình né sang bên phải nhanh như cắt.
Hình như U Linh Nữ cũng đã tiên liệu trước, biết chắc Diễm Mai Côi sẽ sỠdụng đòn nà y nên y cũng lượn mình bám theo Diễm Mai Côi và xuất thủ tấn công ra hai chiêu liên tiếp.
U Linh Nữ công ra hai chưởng nà y thần tốc hết sức, chỉ thấy thân ngưá»i chiêu Diá»…m Mai Côi chưa kịp đứng vững thì hai chưởng cá»§a U Linh Nữ đã bổ tá»›i nhanh như cắt.
Diá»…m Mai Côi nghiến răng mÃm môi, giÆ¡ tay phải tá»›i đỡ ngay.
Kêu đùng một tiếng.
Y tránh né được chiêu thứ nhất, nhưng không sao né được chiêu thứ hai, tay trái cá»§a U Linh Nữ đã đánh trúng và o ngá»±c bên trái cá»§a y má»™t cái tháºt mạnh. Kêu oa má»™t tiếng, Diá»…m Mai Côi đã há mồm phun ra má»™t bụm máu tươi, thân ngưá»i loạng choạng lui ra sau bảy, tám thước liá»n.
U Linh Nữ phi thân nhảy vá»t tá»›i ngay.
Thình lình...
Ngay lúc Diá»…m Mai Côi thất thá»§ bị thương thì Kim Cúc phu nhân thoáng giáºt bắn ngưá»i má»™t cái, tức thì chiêu thức cá»§a y cháºm lại ngay. Vương Hoa thừa thế, gầm lên má»™t tiếng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi hãy tiếp thêm hai chưởng nà y xem sao?
Dứt tiếng hét, tả hữu song chưởng đánh tới thần tốc hết sức.
Thình lình...
Má»™t tiếng kêu thảm rạch xé hư không vang tá»›i, đảo mắt nhìn tá»›i trước, thấy thân ngưá»i Diá»…m Mai Côi đã té ngã xuống.
Mặt mà y Kim Cúc phu nhân kinh hãi thất sắc.
Ngay lúc ấy...
U Linh Nữ đã lượn mình lao tới hướng Diễm Mai Côi, xuất thủ phóng ra một chưởng luôn.
Kêu đùng một tiếng.
Diá»…m Mai Côi chưa kịp kêu la gì hết, thì máu não đã phun ra tứ tán chết ngay láºp tức.
Kim Cúc phu nhân trông thấy thế kinh hãi biến sắc ngay.
Y điên cuồng gầm lên một tiếng :
- Ta liá»u mạng vá»›i các ngươi luôn.
Tiếp theo tiếng hét điên rồ, y đã tấn công mãnh liệt kinh hồn hết sức.
Trông thấy Diá»…m Mai Côi chết thảm trong tay cá»§a U Linh Nữ, quả tháºt khiến Kim Cúc phu nhân Ä‘au lòng vô cùng và đã láºp tức khởi tâm liá»u mạng luôn.
Và lúc ấy...
U Linh Nữ đã đứng chặn ngay cổng đỠphòng Kim Cúc phu nhân đà o tẩu.
Vương Hoa lạnh lùng gầm lên nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, hôm nay ngươi chạy đâu cho khá»i...
Nói xong, Vương Hoa xuất thá»§ tấn công và i chưởng liá»n.
Ngô Tinh cũng đánh ra toà n những chiêu sát thủ lợi hại hết sức.
Cho dù Kim Cúc phu nhân có khởi tâm liá»u mạng hay chăng, nhưng võ công cá»§a y quyết không phải là địch thá»§ cá»§a Vương Hoa và Ngô Tinh đã hợp công.
HÆ¡n nữa, trong khi đấu võ tối kỵ nhất là mất sá»± trầm tÄ©nh, cho dù Kim Cúc phu nhân đã đấu liá»u mạng nhưng vì chân nguyên đã hao tổn quá nhiá»u, chẳng mấy chốc y dần dần đã rÆ¡i và o thế hạ phong.
Bất thình lình...
Kim Cúc phu nhân hét to má»™t tiếng, tả hữu song chưởng múa liên tục công ra liá»n hoà n bốn chưởng kiếm ngưá»i hết sức.
Kim Cúc phu nhân đã gom hết công lá»±c bình sanh phóng ra liên hoà n bốn chưởng nà y, cho nên oai lá»±c mạnh như long trá»i lỡ đất.
Cả hai Vương Hoa và Ngô Tinh đã bị đẩy lùi ra ngay láºp tức.
Ngay lúc Kim Cúc phu nhân đánh lui Vương Hoa và Ngô Tinh, y đã đảo ngưá»i nhanh như Ä‘iện chá»›p nhảy vá»t tá»›i cổng thạch cốc mà U Linh Nữ Ä‘ang đứng cháºn đưá»ng ở đấy.
U Linh Nữ gầm lên một tiếng :
- Lui trở lại cho ta xem nà o!
U Linh Nữ vừa gầm hét vừa vung chưởng đánh và o hướng Kim Cúc phu nhân mãnh liệt vô cùng.
Bấy giá» Kim Cúc phu nhân đã liá»u mạng rồi, y chẳng những không tránh né mà giÆ¡ tay trái tá»›i đụng thẳng má»™t chưởng vá»›i U Linh Nữ luôn.
Kêu đùng một tiếng.
Hai bóng ngưá»i đồng thá»i bị dá»™i ngược ra sau.
Bấy giá» Vương Hoa và Ngô Tinh song song nhảy vá»t tá»›i.
Kim Cúc phu nhân đảo ngưá»i nhanh như cắt, đồng thá»i giÆ¡ tay phải hất ra phÃa trước luôn. Chỉ thấy vô số chấm trắng bay vá»t tá»›i, tức thì có và i chục cây kim châm mà u bạc bắn và o hướng Vương Hoa và Ngô Tinh ngay.
Vương Hoa tinh mắt cả kinh gầm lên một tiếng :
- Hãy né cho mau, đấy là độc châm đó...
Cả hai ngưá»i Vương Hoa và Ngô Tinh đồng thá»i nhảy lùi ra sau và i trượng liá»n.
Trong khoảnh khắc cá»±c kỳ thần tốc đó, Kim Cúc phu nhân đã thò tay và o túi áo lấy má»™t số kim châm ra lần nữa, láºp tức nhảy vá»t và o hướng U Linh Nữ luôn.
U Linh Nữ thoạt trông thấy Kim Cúc phu nhân ném ra má»™t số kim châm, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, y Ä‘ang còn kinh hãi thì Kim Cúc phu nhân lại buông tay ném số kim châm và o ngưá»i y luôn.
U Linh Nữ trông thấy thế, cả kinh thất sắc, lượn mình nhảy sang một bên ngay.
Cũng trong lúc U Linh Nữ né sang một bên thì Kim Cúc phu nhân đã lượn mình nhảy và o trong cổng nhanh như cắt.
U Linh Nữ gầm lên một tiếng :
- Ngươi trốn Ä‘i đâu cho khá»i!
Dứt lá»i, y cÅ©ng phi thân rượt và o trong luôn...
Nhưng sau khi Kim Cúc phu nhân vừa nhảy và o trong cổng thì bổng kêu ầm má»™t tiếng, cánh cổng đã được đóng sáºp lại ngay.
U Linh Nữ vung chưởng đánh tá»›i má»™t cái tháºt mạnh.
Kêu đến ầm má»™t tiếng, chiếc cổng bị đánh má»™t chưởng tháºt mạnh nhưng chẳng há» hấn gì cả. Bấy giá» Vương Hoa và Ngô Tinh cÅ©ng đã chạy tá»›i. Vương Hoa hấp tấp há»i :
- Tỷ tỷ, Kim Cúc phu nhân đâu rồi?
U Linh Nữ trỠvà o cổng nói :
- Y chạy và o trong cổng nà y rồi.
- A!
- ThỠhợp sức của ba chúng ta phá hủy chiếc cổng sắt nà y xem sao?
- ÄÆ°á»£c!
ba ngưá»i sáu bà n tay cùng lúc giÆ¡ lên, gầm lên má»™t tiếng đánh và o cổng sắt má»™t cái mãnh liệt hết sức.
Kêu ầm một tiếng, chiếc cổng sắt đã bị phá sụp ngay tức khắc.
Vương Hoa lướt mắt dòm ngó xung quanh chẳng thấy má»™t bóng ngưá»i cá»n con nà o hết.
Vương Hoa bất giác ngẩn ngưá»i tại chá»—.
Bấy giá» Ngô Tinh và U Linh Nữ cÅ©ng từ má»™t hướng khác chạy Ä‘i lục soát nhưng vẫn không thấy tung tÃch Kim Cúc phu nhân đâu hết.
U Linh Nữ nói :
- Äể y đà o tẩu mất rồi.
Vương Hoa tức tối mồm mÅ©i phun ra khói lá»a.
U Linh Nữ nói :
- Y chỉ đà o tẩu được ngà y hôm nay chứ không thể trốn được mãi mãi đâu.
Vương Hoa thắc mắc nói :
- Y chạy nhanh tháºt, nhưng y đã đà o tẩu vá» hướng nà o chứ?
- Có lẽ từ chiếc cá»a sổ nà y thì phải.
U Linh Nữ vừa nói vừa trá» và o chiếc cá»a sổ ở kế bên.
|

07-01-2009, 06:37 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 78 Trúng cơ quan mai phục
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Không thể được!
U Linh Nữ ngạc nhiên há»i lại :
- Có gì không thể được ư?
- Phải, nếu quả tháºt y đà o tẩu từ cá»a sổ nà y thì quyết không thể nhanh như váºy được...
- à đệ muốn nói y vẫn chưa rá»i khá»i ngôi nhà nà y phải váºy không?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Có lẽ như thế.
- Thế nhưng...
Vương Hoa nói tiếp :
- Nếu quả tháºt y đà o tẩu khá»i đây thì ắt phải có bà đạo chứ không sai. Còn như y chưa Ä‘i khá»i đây thì ắt phải có nÆ¡i chốn ẩn thân váºy.
U Linh Nữ nói :
- Phải. Có lẽ như thế! Chúng ta hãy lục soát tháºt kỹ lần nữa xem nà o!
Thế rồi ba ngưá»i bắt đầu Ä‘i lục soát những nÆ¡i khả nghi.
Há» tìm kiếm má»™t hồi lâu cÅ©ng chẳng thấy bóng ngưá»i cá»n con nà o hết.
Bấy giá»...
U Linh Nữ thở dà i một tiếng nói :
- Không thấy chỗ nà o khả nghi hết.
Vương Hoa nói :
- Thá» giảo quyệt có nhiá»u ngõ thông. Theo đệ nghÄ© mụ nà y quyết phải có bà đạo thoát thân chứ không sai.
- Nhưng tìm mãi chẳng thấy chỗ nà o khả nghi hết.
Ngô Tinh nói :
- Thế thì tháºt là lạ lùng.
U Linh Nữ nói :
- Chúng ta đi thôi!
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Äi ư?
U Linh Nữ gáºt đầu nói :
- Chẳng lẽ chúng ta canh mãi ở đây sao?
Dứt lá»i y bước ra tiá»n thất.
Vương Hoa nói :
- Chúng ta hãy lục soát gian phòng nà y xem sao?
U Linh Nữ nói :
- ÄÆ°á»£c!
Ba ngưá»i láºp tức đảo mắt tìm kiếm trong căn phòng nà y giây lát nữa.
Thình lình...
Ngô Tinh kêu ủa một tiếng.
Nghe tiếng kêu á»§a cá»§a Ngô Tinh, cả hai ngưá»i U Linh Nữ và Vương Hoa Ä‘á»u giáºt mình há»i :
- Thế nà o?
Há» liá»n chạy sang phÃa Ngô Tinh, thấy y Ä‘ang ngá»› ngẩn đứng nhìn vách tưá»ng trước mặt.
Vương Hoa cÅ©ng nhìn lên vách tưá»ng ấy chỉ thấy trên vách có treo má»™t tấm há»a bằng lụa, dà i xuống táºn dưới đất.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên há»i :
- Ngô cô nương, ngươi đã trông thấy gì thế?
Ngô Tinh trả lá»i :
- Ở đây chắc có ám môn.
- A!
U Linh Nữ há»i :
- Ở đâu thế?
- Tại đây nè.
Y vừa nói vừa chỉ và o tấm há»a bằng lụa treo trên tưá»ng.
Vương Hoa sá»±c như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, vá»™i cuốn bức há»a ấy lên, quả nhiên hắn trông thấy trên vách đà ng sau bức há»a hiện ra má»™t bà môn. Vương Hoa nói :
- Quả nhiên ở đây có bà môn tháºt!
U Linh Nữ gáºt đầu nói :
- Äệ thỠđẩy bà môn xem sao?
Vương Hoa y lá»i, dùng sức đẩy mạnh cánh cá»a bà máºt đó má»™t cái, nhưng bà môn chẳng há» xê dịch gì hết.
Vương Hoa nói :
- Chẳng động Ä‘áºy gì hết, ắt phải có cÆ¡ quan máy móc chứ không sai.
U Linh Nữ nói :
- Äể ta tìm kiếm xem sao.
U Linh Nữ đảo mắt quan sát xung quanh má»™t lần, ngoại trừ trước vách có hai cái ghế gá»—, ngoà i ra không còn váºt gì khã nghi nữa.
U Linh Nữ như sá»±c hiểu ra Ä‘iá»u gì nói :
- Có rồi!
- Thế nà o?
- Chúng ta hãy dá»i hai cái ghế dá»±a nà y sang má»™t bên xem thế nà o đã.
Vương Hoa nghe nói thế, thoáng ngạc nhiên giây lát.
Thế rồi U Linh Nữ và Vương Hoa lần lượt dá»i hai chiếc ghế dá»±a Ä‘i. Vương Hoa thì dá»i chiếc ghế dá»±a ra nÆ¡i khác má»™t cách dá»… dà ng, còn chiếc ghế dá»±a cá»§a U Linh Nữ thì không sao dá»i Ä‘i được.
U Linh Nữ khẽ gáºt đầu nói :
- Thế là chỗ khai mỡ cơ quan máy móc ở đây rồi.
U Linh Nữ láºp tức xoay tròn chiếc ghế dá»±a, tức thì có và i tiếng sá»™t soạt vang lên ngay.
Chẳng mấy chốc chiếc cá»a bà máºt đó được mở toang ra hết.
Vương Hoa định phóng mình chạy và o bên trong thì U Linh Nữ đã cản lại, nói :
- Khoan đã.
Vương Hoa láºp tức dừng bước lại há»i :
- Tại sao thế?
- Äệ hãy coi chừng Kim Cúc phu nhân đánh lén nha.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Vâng, đệ biết Ä‘iá»u nà y rồi.
Vương Hoa chạy và o trong trước, Ngô Tinh và U Linh Nữ bám sát theo ở phÃa sau.
Äây là má»™t căn phòng có cách trang trà cÅ©ng không khác gì vá»›i những căn phòng ở bên ngoà i nhưng trong phòng thì tịch lặng như tá».
Sau khi Vương Hoa Ä‘i và o bên trong, trước mặt lại hiện ra má»™t cánh cá»a khác. Bá»n Vương Hoa cùng bước và o cánh cá»a bên kia luôn.
Ba ngưá»i vừa bước và o trong bá»—ng nhiên kêu ầm ầm và i tiếng, chiếc cá»a bà máºt đã đóng sụp lại ngay. Bá»n Vương Hoa trông thấy thế bất giác cả kinh thất sắc ngay.
Thì ra hỠđã bị nhốt bên trong má»™t cái lồng bốn phÃa là những song sắt, y như nhốt loà i thú dữ váºy.
Vương Hoa căm phẫn nói :
- Bá»n ta trúng cÆ¡ quan mai phục cá»§a y rồi!
- Thình lình...
Má»™t tiếng cưá»i là nh lạnh cá»§a Kim Cúc phu nhân vang tá»›i :
- Äúng thế, các ngươi đã lá»t và o cÆ¡ quan hầm hố cá»§a ta rồi.
Vương Hoa cả kinh biến sắc, vung chưởng đánh ngay và o song sắt ngay.
Kêu đùng một tiếng.
Thanh sắt có đưá»ng kÃnh to bằng miệng chén chẳng động Ä‘áºy gì hết.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Chá»› phà sức lá»±c là m gì nữa, những song sắt nà y được rèn đúc bằng vạn niên thiết mẫu, chá»› nói rằng các ngươi, cho dù có công lá»±c cao gấp mưá»i lần so vá»›i các ngươi cÅ©ng phải bó tay chịu thua thôi.
Nghe váºy mặt mà y ba ngưá»i tái mét không còn chút máu nà o hết.
Vương Hoa gầm lên nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi có gan thì thả bá»n ta ra xem nà o.
Kim Cúc phu nhân đã xuất hiện ở bên ngoà i song sắt, gương mặt y lộ vẻ đắc ý vô cùng.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta vốn chẳng muốn giết các ngươi như thế, cÅ©ng tại vì các ngươi tá»± cho là thông minh má»›i lá»t và o cÆ¡ quan mai phục cá»§a ta thôi.
Vương Hoa nghiến răng kêu ken két nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, một ngà y nà o đó ta ắt phải băm xác ngươi thà nh muôn mảnh chứ không sai!
- Ha ha ha... không thể có chuyện đó được rồi.
Kim Cúc phu nhân cất tiếng cưá»i đắc ý như Ä‘iên như cuồng.
Cả ba ngưá»i kinh hãi biến sắc luôn.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Các ngươi hãy ngước đầu nhìn lên trên xem nà o.
Cả ba ngưá»i cùng lúc ngẩng đầu nhìn lên trên.
Tức thì mặt mà y ba ngưá»i tái mét không còn chút máu, vì bên trên bốn phÃa song sắt có treo má»™t đảng đá lá»›n vuông vức bằng gian phòng đã giam nhốt ba ngưá»i bá»n há».
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta chỉ cần khẽ ấn nhẹ nút cơ quan một cái thì tảng đá nặng và i chục cân ấy sẽ từ từ hạ xuống và ép các ngươi thà nh tương máu không sai.
Bá»n ba ngưá»i Vương Hoa nghe y nói thế đã sá»n lòng, rợn tóc gáy ngay.
Vương Hoa lạnh lùng gầm lên nói :
- Kim Cúc phu nhân, ngươi là anh hùng thì hãy thả bá»n nà y ra xem nà o?
Kim Cúc phu nhân cưá»i nham hiểm nói :
- ChỠkhi nà o các ngươi chết rồi thì ta sẽ thả hồn ma các ngươi ra chứ không sai.
Vương Hoa hét lớn tiếng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, nếu ngươi là m thế nà o để bá»n ta thoát chết thì chúng ta nhất định phải băm xác ngươi thà nh muôn mảnh vụn.
Kim Cúc phu nhân cưá»i như Ä‘iên như cuồng nói; - Thế thì chúng ta cứ chá» xem sao?
Kim Cúc phu nhân dứt lá»i lượn mình biến mất ngay.
Cả ba ngưá»i trông thấy thế bất giác lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Ngô Tinh cất tiếng nói :
- Biết là m sao bây gi�
Vương Hoa lắc đầu thở dà i nói :
- Trông tình hình chúng ta chắc phải bỠmạng tại đây thôi.
U Linh Nữ không nói gì hết, hình như y đang ngẫm nghĩ gì đấy.
Ngô Tinh cảm khái thở dà i nói :
- Cũng tại chúng ta sơ ý quá thể...
Thình lình...
Có tiếng kêu sá»™t soạt vang tá»›i, Vương Hoa giáºt bắn ngưá»i lên, vá»™i đảo mắt nhìn lên trên, thấy tảng đá to lá»›n ở trên đầu Ä‘ang từ từ hạ xuống.
Kế đó là tiếng cưá»i lạnh lùng cá»§a Kim Cúc phu nhân, nói :
- Các ngươi chỉ còn sống được ná»a tiếng đồng hồ nữa, có Ä‘iá»u gì các ngươi hãy tâm sá»± cho hết Ä‘i.
Nói xong y lại cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng.
Ngô Tinh kêu oa má»™t tiếng, ngã và o lòng Vương Hoa khóc tháºt thương tâm.
Vương Hoa cũng có cảm tưởng anh hùng mạt lộ, hắn buồn bã nói :
- Ngô cô nương, cũng tại ta hại ngươi.
Ngô Tinh nói giá»ng uất nghẹn :
- Không, ta chẳng há»n trách ngươi chút nà o hết.
Thình lình...
U Linh Nữ nói :
- Ta có kế sách rồi!
U Linh Nữ đột nhiên nói như thế là m cho Vương Hoa và Ngô Tinh phải giáºt bắn ngưá»i lên. Cả hai đưa mắt chăm chăm nhìn U Linh Nữ không hiểu gì hết.
Vương Hoa há»i :
- Tỷ tỷ nghĩ ra kế gì rồi?
- Ta đã có cách ứng phó trong hoà n cảnh nà y rồi!
Vương Hoa hấp tấp há»i :
- Cách nà o chứ?
U Linh Nữ nói :
- Trông tình hình chúng ta đà nh phải là m thế nà y thôi... có ai có binh khà chăng?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Binh khà gì thế?
- Binh khà gì cũng được hết.
Vương Hoa thò tay và o ngực áo lấy hai thanh tiểu thiết bổng ra giao cho U Linh Nữ ngay.
- Tỷ tỷ, cái nà y được không?
U Linh Nữ hai tay cầm lấy hai thanh thiết bổng.
Vương Hoa há»i :
- Tỷ tỷ lấy binh khà để là m gì thế?
U Linh Nữ nói :
- Với công lực của ta có lẽ phá hủy song sắt nà y được.
- Thế thì tỷ tỷ hãy thỠnghiệm xem nà o.
U Linh Nữ không nói gì hết, y giơ cao thanh thiết bổng cầm ở tay phải lên.
Bấy giỠtảng đá to lớn trên đỉnh đầu đã từ từ hạ xuống.
Thình lình...
U Linh Nữ gầm lên một tiếng, vung thiết bổng cầm trong tay phải bổ mạnh và o song sắt luôn.
Kêu đến coong một tiếng.
Ba ngưá»i trố mắt nhìn tá»›i trước, thấy má»™t song sắt hÆ¡i bị đánh cong. Vương Hoa cả mừng nói :
- Tỷ tỷ, thà nh công rồi đấy.
U Linh Nữ không nói gì hết. Tiếp tục vung thiết bổng đánh và o song sắt ấy tháºt mạnh. Lại kêu đến coong má»™t tiếng, song sắt ấy cong nhiá»u hÆ¡n nữa, nhưng thiết bổng trong tay đã gẫy là m hai.
U Linh Nữ láºp tức đưa thiết bổng trong tay trái sang tay phải, dùng hết sức lá»±c đánh liên tục, láºp tức tức nhiá»u tiếng coong coong vang lên...
Cuối cùng song sắt ấy đã cong hẳn sang má»™t bên, để hở má»™t lá»— khá rá»™ng, đủ cho má»™t ngưá»i chui qua.
|

07-01-2009, 06:38 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 79 Thư sinh thần bÃ
Vương Hoa nói :
- Tỷ tỷ, chúng ta có thể chui ra được rồi.
U Linh Nữ dừng tay lại, nói :
- Thế thì hãy chui ra mau.
Vương Hoa thò đầu chui ra ngoà i trước, kế đó là Ngô Tinh và cuối cùng khi U Linh Nữ vừa chui ra bên ngoà i thì tảng đá ở trên đỉnh đầu cũng vừa hạ xuống tới nơi.
Sau khi ba ngưá»i ra khá»i cÆ¡ quan song sắt, Vương Hoa láºp tức lên tiếng gầm lên nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi hãy mau mau ra đây cho ta bảo nà o.
Âm thanh của Kim Cúc phu nhân lại vang tới nói :
- ChỠkhi nà o các ngươi chết rồi ta sẽ ra ngay.
Vương Hoa lạnh lùng lớn tiếng nói :
- Ngươi hãy ra đây xem thá» nà o, bá»n ta đã ra khá»i cÆ¡ quan song sắt rồi.
- Ra khá»i cÆ¡ quan mai phục cá»§a ta ư?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi tưởng rằng cÆ¡ quan mai phục cá»n con cá»§a ngươi lại nhốt được bá»n nà y sao?
Vương Hoa nói chưa hết lá»i, bá»—ng nhiên có má»™t cánh cá»a mở toang ra và Kim Cúc phu nhân đã hiện thân ra ngay láºp tức. Y lướt mắt nhìn tá»›i trước, mặt mà y kinh hãi biến sắc ngay.
Vương Hoa gầm lên một tiếng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi hãy tiếp ta một chưởng xem nà o.
Vương Hoa vừa gầm hét vừa lao mình nhảy tá»›i hướng Kim Cúc phu nhân nhanh như Ä‘iện chá»›p, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng luôn.
Kim Cúc phu nhân nằm chiêm bao cÅ©ng chẳng ngá» rằng bá»n ba ngưá»i Vương Hoa đã bị nhốt trong cÆ¡ quan song sắt lại thoát thân chạy ra ngoà i được như thế.
Y đang còn kinh hãi suy nghĩ thì Vương Hoa đã phóng một chưởng tới nhanh như cắt.
Vương Hoa thoạt vừa xuất thá»§ tấn công thì cả hai U Linh Nữ và Ngô Tinh cÅ©ng lượn mình lướt tá»›i, đồng thá»i phóng chưởng ra luôn.
Bá»n ba ngưá»i Vương Hoa háºn Kim Cúc phu nhân vô cùng, nên má»™t kÃch liên thá»§ xuất thá»§ nà y mãnh liệt kinh hồn hết sức.
Kim Cúc phu nhân biết rằng hôm nay đã dữ nhiá»u là nh Ãt, nếu động thá»§ tiếp tục vá»›i há» tất nhiên có nhiá»u Ä‘iá»u bất lợi vá»›i mình chứ không sai.
Ngưá»i ta thưá»ng nói rằng :
“Hảo há»›n biết thá»i cÆ¡, giữ lại rừng xanh lo gì không có cá»§i đốt?â€
Kim Cúc phu nhân suy nghÄ© như thế, tả hữu song chưởng phản công ra hai chiêu, lượn mình nhảy lùi và o trong cánh cá»a bà máºt sau lưng y ngay.
Vương Hoa gầm lên nói :
- Ngươi chạy đâu cho khá»i.
Hắn vừa gầm lên vừa lao mình rượt theo sau.
Kêu ầm má»™t tiếng, chiếc cá»a được đóng sáºp lại ngay.
Vương Hoa rượt tá»›i, vung chưởng đánh và o chiếc cá»a má»™t cái tháºt mạnh, kêu đùng má»™t tiếng, chiếc cá»a mở toan ra láºp tức.
Vương Hoa rượt và o trong, đưa mắt nhìn kỹ thấy đây là một địa đạo. Hắn bất kể nguy hiểm thế nà o nữa, cứ phi thân rượt theo mãi.
Äịa đạo vừa dà i vừa ngoằn ngoèo, hắn rượt được đâu chừng năm sáu trượng thì tá»›i chá»— táºn cùng.
Sau lưng có tiếng nói của U Linh Nữ vang tới.
- Äệ đệ, có rượt kịp mụ chăng?
- Không.
Bấy giá» Vương Hoa đã rượt tá»›i phÃa trước má»™t khu tùng xanh, hắn bất giác đứng ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
U Linh Nữ và Ngô Tinh đã rượt tới sau lưng hắn.
U Linh Nữ nói :
- Lại bị mụ nà y chạy mất lần nữa.
Vương Hoa nghiến răng kêu ken két nói :
- Äúng thế, lại để y đà o thoát lần nữa.
Ba ngưá»i bá»n Vương Hoa tức giáºn đến đỗi mồm mÅ©i phun ra khá»i lá»a, nhưng mà há» cÅ©ng không là m gì được Kim Cúc phu nhân đã đà o thoát ấy.
U Linh Nữ nói :
- Trước sau gì mụ nà y cũng đã chạy mất rồi, để sau nà y từ từ tìm kiếm mụ thôi.
Vương Hoa căm phẫn nói :
- Hôm nay để y trốn mất, e rằng sau nà y khó tìm gặp y lắm rồi.
- Dù có khó khăn cách mấy đi nữa, chúng ta cũng phải quyết tìm ra mụ mới xong.
Vương Hoa nói :
- Bây giỠchúng ta nên là m thế nà o đây?
- Quay trở vỠthôi.
Sau khi ba ngưá»i ra khá»i sÆ¡n cốc, U Linh Nữ nói :
- Hai ngưá»i cứ lên đưá»ng Ä‘i Ä‘i, ta có việc không thể Ä‘i chung vá»›i hai ngưá»i nữa.
Vương Hoa há»i :
- Tỷ tỷ muốn đi đâu thế?
- Tá»· tá»· còn nhiá»u việc cần là m lắm, sau nà y tá»· tá»· sẽ tìm gặp các ngươi. Vương đệ, ngươi hãy khéo chăm sóc Ngô cô nương nha.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Tá»· tá»· khá»i phải quan tâm Ä‘iá»u nà y, ngươi không Ä‘i cùng vá»›i hai ta nữa sao?
- Không, các ngươi cứ đi đi.
Ngô Tinh nói :
- Vương tỷ tỷ, muội sẽ tưởng nhớ tỷ tỷ luôn.
U Linh Nữ mỉm cưá»i nói :
- Tá»· tá»· cÅ©ng thế thôi, hãy tháºn trá»ng nha.
- Tá»· tá»· cÅ©ng tháºn trá»ng nha.
Há» chỉ tụ hợp được khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i, sau đó lại phải buồn bã từ biệt.
Ngoại trừ há» chỉ mang theo ná»—i niá»m thương nhá»› và hoà i niệm, ngoà i ra há» không còn tìm ra lá»i nói từ biệt nà o hay hÆ¡n nữa.
Vương Hoa và Ngô Tinh song song phi thân chạy đi luôn.
Thình lình...
Ngay lúc Vương Hoa Ä‘ang phi thân chạy nhanh, có má»™t bóng ngưá»i lẳng lặng phất phÆ¡ hạ xuống phÃa trước mặt Vương Hoa nhanh như cắt.
Vương Hoa và Ngô Tinh bất giác dừng ngưá»i lại, hai ngưá»i cùng phóng mắt nhìn tá»›i trước, thấy ngưá»i xuất hiện trước mặt là má»™t thư sinh mặc chiếc áo mà u xám tro trạc tuổi bốn mươi.
Sắc mặc đối phương trông có vẻ u sầu buồn bã hết sức.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên giây lát.
Thư sinh áo xám tro đưa mắt ngắm nhìn Vương Hoa giây lát nói :
- Xin chà o tiểu ca nhi!
Vương Hoa nói :
- Có việc gì thế?
Äối phương há»i :
- Ngươi có phải là Vương Hoa chăng?
Vương Hoa nghe đối phương há»i như thế, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Äúng thế, xin há»i tiá»n bối...
Äối phương mỉm cưá»i nói :
- Ngươi muốn há»i tên tuổi cá»§a ta chứ gì?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Vâng, đúng là như thế.
Thư sinh mặc áo xám tro lắc đầu nói :
- Ta quên mất tên hỠrồi!
Vương Hoa ngạc nhiên lần nữa nói :
- Xin há»i tại sao tiá»n bối lại biết vãn bối tên là Vương Hoa như thế?
- Ta căn cứ theo truyá»n thuyết mà phán Ä‘oán ra, đồng thá»i ta đã tìm kiếm ngươi nhiá»u ngà y rồi.
Vương Hoa nghe đối phương nói thế lại lấy là m ngạc nhiên hết sức, nói :
- Tiá»n bối có Ä‘iá»u gì chỉ giáo chăng?
- Không dám, lão phu có và i việc muốn thỉnh giáo tiểu ca nhi mà thôi.
- Tiá»n bối cứ việc há»i.
- Ngươi có quen biết Chương Vĩnh Kỳ chăng?
Vương Hoa nghe đối phương há»i thế bất giác giáºt mình kinh hãi. Mình chưa từng quen biết vá»›i ngưá»i nà y, tại sao đối phương lại há»i Chương VÄ©nh Kỳ như thế, là m sao chẳng bảo Vương Hoa không kinh ngạc?
Vương Hoa thắc mắc há»i lại :
- Ngươi há»i Chương VÄ©nh Kỳ ư?
Äối phương khẽ gáºt đầu má»™t cái.
Vương Hoa kinh ngạc nói :
- Tiá»n bối tìm lão chăng?
Äối phương lắc đầu nói :
- Không!
- Thế thì...
- Ta chỉ há»i ngươi có quen biết vá»›i Chương VÄ©nh Kỳ chăng?
- Theo vãn bối nghÄ© rằng tiá»n bối há»i như váºy chỉ bằng thừa thôi.
- Thế thì truyá»n thuyết bảo rằng ngươi đã cứu thoát Chương VÄ©nh Kỳ là việc có tháºt rồi?
- Có ngưá»i đồn đại rằng ta đã cứu thoát Chương VÄ©nh Kỳ sao?
- Phải, và i hôm trước Chương VÄ©nh Kỳ đã trở vá» Thông Thiên quan. Bệnh cá»§a y cÅ©ng được trị khá»i luôn. ChÃnh y nói rằng ngươi đã cứu y thoát nạn.
- Sá»± việc nà y rất quan trá»ng vá»›i tôn giá ư?
- Äúng thế.
- Ta không hiểu gì hết.
- Có tháºt ngươi đã cứu Chương VÄ©nh Kỳ thoát nạn ư?
- Ta không phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y.
- Thế thì Chương Vĩnh Kỳ ắt phải xỠtốt với ngươi chứ không sai rồi?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
- Như váºy ta có thể phó thác ngươi má»™t việc chăng?
- Nếu là việc hợp tình hợp lý thì được...
- NhỠngươi đưa một lá thư cho Chương Vĩnh Kỳ...
- ÄÆ°a má»™t lá thư cho lão?
- Äúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên há»i :
- Tự ngươi đưa thư không được sao?
- Nếu như ta đưa thư đến đó được thì chẳng là m phiá»n ngươi là m gì nữa.
- Thế thì lá thư nà y rất quan trá»ng rồi?
- Có lẽ như thế.
- Tiá»n bối quen biết Chương VÄ©nh Kỳ chăng?
- Trước kia từng biết y.
Nhất thá»i Vương Hoa cÅ©ng chưa thể rõ được lai lịch cá»§a thư sinh mặc áo xám tro nà y, nhưng trông dáng vẻ ăn nói cá»§a đối phương, có lẽ là má»™t ngưá»i hiá»n là nh chánh phái.
Nhưng vì sao y lại nhỠmình đưa lá thư nà y cho y như thế?
Rõ rà ng bên trong ắt phải có bà ẩn gì không tầm thưá»ng rồi.
Äối phương há»i tiếp :
- Chẳng biết ngươi có bằng lòng giúp ta không?
Vương Hoa trầm tư giây lát nói :
- Ngoà i ra không còn gì nữa chứ?
- Chỉ có như thế thôi.
- Ta không hiểu Ä‘iểm nà y, ngươi không cần thiết phải nhá» ta đưa thư, ngươi vẫn có thể phó thác bất cứ má»™t ngưá»i nà o khác mang thư kia mà ?
- Ta từng nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y, nhưng không thể được.
- Tại sao không thể được chứ?
- Theo ta nghĩ rằng Chương Vĩnh Kỳ tin tưởng ngươi hơn.
- Thế là ngươi ắt phải Ä‘Ãnh kèm thêm lá»i nói gì rồi?
đối phương cưá»i nhạt nói :
- Äúng thế, còn má»™t câu nói nữa.
- Câu nói thế nà o?
- Nếu như ngươi bằng lòng giúp đỡ ta mang lá thư nà y cho Chương Vĩnh Kỳ, thì ta sẽ nói câu nà y cho ngươi nghe.
Vương Hoa suy nghÄ© giây lát, cuối cùng quyết định nháºn lá»i giúp đối phương đưa lá thư nà y, hắn bèn lên tiếng nói :
- ÄÆ°á»£c, ta bằng lòng đưa thư thay cho lão.
- Thế là đa tạ ngươi trước nha.
Äối phương thò tay và o túi áo lấy má»™t lá thư ra, giao cho Vương Hoa. Chỉ thấy trên bao thư có việc và i chữ :
“Thư gá»i Chương VÄ©nh Kỳ, Quan chá»§ Thông Thiên quan.â€
Trên bao thư không có việc tên là ngưá»i nà o gá»i thư hết. Vương Hoa lại há»i tiếp :
- Tiá»n bối còn dặn lá»i nói thế nà o nữa?
- Sau khi y xem xong lá thư nà y, ngươi nói lại cho y hay, tất cả những gì viết trong thư hoà n toà n là sá»± tháºt hết. Bảo y hãy tin tưởng là như thế.
- Tin tưởng ư?
- Có lẽ y không tin tưởng những Ä‘iá»u trong thư đã nói.
- Nếu như lão không tin tưởng thì sao?
Thư sinh mặc áo xám tro nói :
- Thế thì ta đà nh phải tìm biện pháp khác thôi.
Vương Hoa cau mà y ra vẻ khó hiểu, nhưng hắn cảm thấy đây là má»™t việc cá»±c kỳ quan trá»ng.
Mặc dù Vương Hoa thông minh xuất chúng, nhưng hắn cÅ©ng không sao suy Ä‘oán được ngưá»i nà y là ai, và trong thư đã viết những gì?
Thế rồi Vương Hoa nói :
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ chuyển câu nói nà y cho lão luôn.
- Thế thì Ä‘a tạ ngươi nhiá»u lắm.
- Chớ khách sáo là m gì!
- Thế thì lão phu xin cáo biệt.
- Xin má»i!
Thư sinh mặc áo xám tro quay ngưá»i lẳng lặng Ä‘i mất, thân pháp cá»§a y cÅ©ng nhanh thần tốc hết sức.
Vương Hoa ngẩn ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Ngô Tinh cất tiếng há»i :
- Y là ai thế?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Không biết.
- Ngươi chưa từng gặp ngưá»i nà y lần nà o sao?
- Phải, nhưng ngưá»i nà y đến má»™t cách lạ lùng tháºt, có lẽ Chương VÄ©nh Kỳ biết y là ai.
Ngô Tinh há»i :
- Ta cũng nên đến bái kiến phụ thân của ta luôn.
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Ngươi tưởng nhớ cha ngươi ư?
Ngô Tinh gáºt đầu nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lão là phụ thân ta, ta đã nói cho ngươi nghe, mặc dù lần trước ta có gặp ngưá»i nhưng sau khi nghe lão nói sá»± việc cá»§a ngươi nên ta vẫn chưa tương ngá»™ vá»›i lão.
|

07-01-2009, 06:38 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 80 Phụ tỠhội ngộ
Vương Hoa sá»±c nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, nói :
- á»’! Phải rồi, nà y Ngô cô nương, ta từng nói vá»›i ngươi rằng ta đã có hai ngưá»i yêu...
Ngô Tinh gáºt đầu nói :
- Ta nghe ngươi nói việc nà y lâu rồi.
- Hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là tá»· muá»™i cùng cha khác mẹ vá»›i ngươi cả...
- Ta biết, có chi chăng?
- Linh Linh hiện giỠcòn ở trong Thông Thiên quan...
- Ngươi sợ ta hiểu lầm chăng?
- Ta cần phải cho ngươi hiểu rõ Ä‘iá»u nà y trước.
Ngô Tinh mỉm cưá»i nói :
- Ngươi cứ yên tâm, ta không ghen tuông vá»›i y đâu mà ngươi phải lo. Còn má»™t ngưá»i nữa thì ở đâu?
- Ở một nơi khác, ta sẽ dẫn ngươi đến đó sau.
Ngô Tinh mỉm cưá»i nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi nghÄ© xem đây có phải là má»™t sá»± việc tháºt lý thú chăng?
- Sự việc lý thú?
- Chẳng phải sao, cả ba chị em chúng ta đã cùng yêu má»™t ngưá»i.
Vương Hoa nghe nói thế giác ngây ngưá»i giây lát, sau đó hắn cưá»i tháºt vui.
Ngô Tinh nói :
- Ngươi lấy là m đắc ý ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Ngô Tinh há»i :
- Trong ba ngưá»i nà y, ngươi yêu ngưá»i nà o nhất?
- Chương Linh Linh.
- Vì y là mối tình đầu của ngươi?
- Có lẽ như thế, nà y Ngô Tinh, ta có lá»—i vá»›i y nhiá»u lắm, nhưng y không há» há»n trách gì ta hết. Sau nà y ta mong rằng các ngươi sẽ hòa hợp sống vui vẻ vá»›i nhau.
Ngô Tinh mỉm cưá»i nói :
- Ngươi cứ yên tâm, chúng ta sẽ biết thương nhau thôi. Bây giỠđi chứ?
Thế rồi Vương Hoa và Ngô Tinh trực chỉ chạy tới Thông Thiên quan luôn.
Một hôm...
Hai ngưá»i đã và o tá»›i phạm vi Thông Thiên quan, Vương Hoa thoáng trông thấy Äại thiết môn Thông Thiên quan mặt đã hÆ¡i biến sắc. Hắn trông thấy và i chục môn nhân Ä‘ang vây xung quanh Äại thiết môn.
Vương Hoa giáºt mình nhá»§ thầm :
- “Chẳng lẽ Thông Thiên quan sắp sá»a xảy ra việc gì sao?â€
Hai ngưá»i bước tá»›i cá»a Quan, bảo ngưá»i và o Quan thông báo.
Chẳng mấy chốc, Chương VÄ©nh Kỳ, Äiá»n sư gia và Chương Linh Linh đã ra cổng nghinh đón.
Chương Vĩnh Kỳ thoạt vừa trông thấy Vương Hoa đã vội chắp tay nói :
- Quả nhiên kiết nhân thiên tướng, cuối cùng ngươi đã bình an trở vá».
- Nhá» phước cá»§a Quan chá»§ mà vãn bối được bình an trở vá». Hắn vừa nói vừa quay sang hướng Äiá»n sư gia nói :
- Thưa cáºu, dạo nà y cáºu vẫn khá»e chứ?
- Ta vẫn khá»e luôn!
Vương Hoa lại quay sang hướng Chương Linh Linh nói :
- Linh Linh, muá»™i khá»e chứ?
Chương Linh Linh liếc mắt chăm chăm nhìn Ngô Tinh nói giá»ng lạnh lùng :
- Äa tạ ngươi đã quan tâm đến ta!
Vương Hoa tiếp tục nói với Ngô Tinh rằng :
- Ngô cô nương, vừa rồi ngươi cùng Quan chủ đã gặp mặt rồi...
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Äúng thế, và i hôm trước đây vị cô nương nà y và má»™t thiếu nữ mặc áo Ä‘en từng há»i thăm ngươi. Thiếu nữ ấy tên là U Linh Nữ, tá»± xưng là tá»· tá»· cá»§a ngươi.
- Phải, y chÃnh là tá»· tá»· cá»§a vãn bối.
- Còn cô nương nà y là ...
- Nà y Chương quan chủ, chẳng phải ta từng nói với ngươi vỠcon gái của Thủy Tinh mỹ nhân rồi sao?
Chương Vĩnh Kỳ mặt hơi biến sắc, nói :
- Y... chÃnh là ...
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, y chÃnh là con gái cá»§a tiá»n bối váºy!
Chương Linh Linh nghe nói thế bất giác ngẩn ngưá»i ngay tại chá»—.
Ngay lúc ấy...
Bá»—ng nhiên Ngô Tinh khẽ gá»i má»™t tiếng :
- Cha!
Ngô Tinh không còn kìm chế được nữa, y đã xúc động ngã và o lòng Chương VÄ©nh Kỳ cất tiếng khóc tháºt thương tâm.
Chương VÄ©nh Kỳ cảm thấy bùi ngùi Ä‘au lòng hết sức. Lúc còn ở trong nhà lao Võ Lâm giáo, Vương Hoa đã từng thuáºt lại sá»± việc nà y cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe rồi nên Chương VÄ©nh Kỳ không thể phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y.
Vì Chương VÄ©nh Kỳ tin rằng đây là cốt nhục cá»§a lão, sau khi lão biết má»i sá»± tháºt nà y xong, lão thưá»ng hoà i niệm đứa con gái nà y.
Chương Vĩnh Kỳ đã nhỠxuống hai hà ng nước mắt nói :
- Nà y con... cha có lỗi với con...
- Cha...
Ngô Tinh khóc rả rÃch không biết nói gì hÆ¡n.
Chương Vĩnh Kỳ vuốt nhẹ mái tóc của con, nói :
- Mấy hôm trước gặp mặt, sao con không nói gì hết?
- Vì con đang lo lắng cho Vương ca ca.
- á»’...
bấy giá»...
Chương Linh Linh bước gần Vương Hoa há»i :
- Nà y Vương Hoa, rốt cuộc việc gì đã xảy ra thế?
Vương Hoa nói với Linh Linh :
- Y là tỷ tỷ của ngươi.
- Ta không hiểu biết gì hết.
- Chá» lát nữa ngươi há»i phụ thân ngươi sẽ biết ngay.
Chương Linh Linh ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Vương Hoa nói khẽ :
- Nà y Linh Linh, ngươi giáºn Vương ca ca ư?
- Ta ư?
- Linh Linh, ta có lá»—i vá»›i ngươi. Phải, có rất nhiá»u việc ta vẫn chưa có dịp nói cho ngươi biết...
- Ta ư... ta không trách ngươi đâu, ngươi yêu nà ng chăng?
- Phải, ngoà i ra còn má»™t ngưá»i nữa...
- Có phải Mai Hương đến đây lần trước chăng?
- Không, ngưá»i nà y cÅ©ng là tá»· tá»· cá»§a ngươi.
- Tá»· tá»· cá»§a ta?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Chương Linh Linh ngạc nhiên nói :
- Là m gì ta lại có nhiá»u tá»· tá»· như thế chứ?
- Lát nữa ngươi há»i phụ thân ngươi thì biết ngay.
- Thế à !
- NÃ y Linh Linh...
Vương Hoa ngắm nhìn thần tình của Chương Linh Linh, chẳng biết nói gì hết.
Chương Linh Linh nói :
- Ta không há»n trách gì ngươi hết.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu, cưá»i ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Bỗng nhiên, Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Con tên là gì thế?
- Con tên là Ngô Tinh, thưa cha! Mẹ con nói rằng nếu cha bằng lòng thì con đổi lại hỠChương ngay.
Chương Vĩnh Kỳ thở dà i nói :
- À! Cha có lá»—i vá»›i con nhiá»u lắm, tháºt ra chỉ cần cha thương con và con cÅ©ng thương cha thì dù có lấy há» Chương hoặc há» Ngô cÅ©ng chẳng há» chi.
- Phải, cha nói đúng!
- Thế thì chúng ta hãy và o trong Quan mới nói chuyện tiếp.
Ngô Tinh khẽ gáºt đầu không nói gì hết.
Thế rồi hỠcùng nhau và o Thông Thiên quan ngay.
Trên đưá»ng Ä‘i và o Quan ná»™i, Vương Hoa hạ giá»ng há»i Chương VÄ©nh Kỳ :
- Chương quan chá»§, vãn bối muốn há»i ngưá»i má»™t việc...
- Việc gì thế?
- Ngưá»i chưa mang việc tư cá»§a tiá»n bối nói lại cho Linh Linh nghe sao?
- Không có!
- Tại sao thế?
- Ta... không đà nh lòng chút nà o!
- Nà y Chương quan chá»§, ngưá»i phải nói cho y biết má»i sá»± việc má»›i đúng. Ngưá»i không thể nà o dối gạt y cả Ä‘á»i được, hÆ¡n nữa hôm trước ta đã hứa vá»›i y sẽ tiếp dẫn y đến gặp mẫu thân cá»§a y.
- Ngươi muốn nói Vương Thu Bình chăng?
- Äúng thế.
- CÅ©ng được, lát nữa ta sẽ nói cho Linh Linh biết hết má»i việc ấy. á»’! Sao ngươi lại được thoát nạn như thế?
- ChÃnh tá»· tá»· vãn bối và Ngô cô nương đã cứu vãn bối thoát nạn. á»’, phải rồi! vãn bối còn nhiá»u việc phải nói lại vá»›i tiá»n bối biết vá» việc cá»§a Kim Cúc phu nhân. Tiá»n bối có biết y là ai chăng? Y từng là bạn gái cá»§a phụ thân vãn bối...
Thế rồi Vương Hoa mang má»i việc thuáºt lại cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe má»™t phen, sau đó nói vá»›i Äiá»n sư gia :
- Thưa cáºu, cáºu còn nhá»› Cá»u Äá»™c Thần Quân không?
- Nhớ chứ!
- Cháu đã giết chết y rồi.
- Có tháºt chăng?
- Äúng thế.
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Nà y Vương Hoa, ta há»i ngươi Ä‘iá»u nà y, ngươi nói rằng Kim Cúc phu nhân đó là vợ cá»§a Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, đệ đệ cá»§a ta ư? Y vì háºn phụ thân ngươi bá» rÆ¡i y và quả Thá»§y Tinh Cầu mà đến đỗi phải hãm hại ta ư?
- Äúng thế.
- Thế thì võ công của y khá cao siêu rồi?
- Vâng, võ công của y cực kỳ cao siêu.
Bấy giá» hỠđã và o tá»›i sảnh đưá»ng Thông Thiên quan.
Chương Vĩnh Kỳ cất tiếng nói :
- NÃ y Linh Linh!
- Thưa cha, có con đây.
- Sang đây ra mắt với tỷ tỷ con, cha sẽ nói lại một số việc cho con nghe.
- Thưa cha, vâng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Linh Linh thắc mắc hồ nghi đủ việc, y láºp tức bước tá»›i trước mặt Ngô Tinh, chắp tay vái chà o nói :
- Linh Linh xin tham kiến tỷ tỷ.
Ngô Tinh ấp úng nói :
- Linh Linh muội, tỷ tỷ xin chà o muội muội.
Thế rồi Chương VÄ©nh Kỳ đà nh mang má»i việc từng quen biết vá»›i Thá»§y Tinh mỹ nhân thuáºt lại cho Chương Linh Linh nghe má»™t phen, kế đó lại nói tiếp :
- ChÃnh cha cÅ©ng chẳng ngá» rằng lại xảy ra háºu quả như thế. Y là tá»· tá»· khác mẹ vá»›i con, cha có lá»—i vá»›i hai mẹ con y nhiá»u lắm, mong rằng các con sẽ biết thương yêu lẫn nhau.
Chương Linh Linh há»i :
- Thưa cha, thế tại sao trước kia cha không trở vỠThủy Tinh lầu?
- Cha sợ mẫu thân y sẽ giết cha.
- À! Thế thì cha đã tự là m khổ thân mình đã đà nh, mà hại luôn cả dì mẫu luôn?
- Äúng thế, đây là má»™t lá»—i lầm lá»›n cá»§a cha, mong rằng con cÅ©ng lượng thứ cho cha!
Chương Linh Linh nói :
- Thưa cha, hai con sẽ biết thương yêu nhau, có phải váºy không hỡi Ngô tá»· tá»·?
Ngô Tinh nói :
- Äúng thế, chỉ cần Linh Linh muá»™i thương tá»· tá»· là đủ rồi.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên muá»™i phải thương tá»· tá»· rồi, chẳng phải Vương Hoa cÅ©ng cưng yêu tá»· lắm sao?
Ngô Tinh cưá»i thẹn thùng không nói gì hết.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Nà y Linh Linh, còn một việc nà y nữa mà cha vẫn giấu con mãi.
Chương Linh Linh thoáng ngạc nhiên, nói :
- Thưa cha! Còn việc gì thế?
Chương Vĩnh Kỳ đưa mắt nhìn Vương Hoa nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi nói cho y nghe đi!
Chương Linh Linh há»i Vương Hoa :
- Nà y Vương Hoa, rốt cuộc việc gì đã xảy ra thế?
- Äây là việc liên quan đến mẫu thân ngươi.
Chương Linh Linh ngạc nhiên nói :
- Mẫu thân ta..? Thưa cha, chẳng phải cha đã nói rằng mẹ con mắc chứng bệnh lạ mà quá cố rồi sao?
- Không phải thế!
- Ồ!... thế thì...
- Sự việc xảy ra thế nà y đây...
Thế rồi Vương Hoa bèn mang sá»± việc mẫu thân y thuáºt lại cho Chương Linh Linh nghe má»™t phen.
Chương Linh Linh nghe kể xong, cả kinh thất sắc nói :
- Thưa cha, cha đã giết chết mẹ con được sao?
- Äúng thế.
- Thưa cha, tại sao thế?
Chương Vĩnh Kỳ đau lòng hết sức, nói :
- Vì... mẹ con là m những việc mất danh dá»± cho nên cha đã giết y. Ai ngá» trong ngưá»i mẹ con vì có quả Thá»§y Tinh Cầu nên mẹ con chưa chết, và y đã bảo ngoại tổ phụ con là Quá»· Diện Tiên Ông đánh cướp Ä‘i má»™t ngưá»i tá»· tá»· sanh đôi vá»›i con.
Chương Linh Linh không kìm lòng được nữa, nước mắt đã nhỠròng ròng xuống, nói :
- Thưa cha, tại sao cha không nói cho con biết sớm hơn một chút được ư?
- Cha không đà nh lòng chút nà o hết!
Chương Linh Linh quay sang hướng Vương Hoa há»i :
- Thế là mẫu thân ta còn sống?
- Có lẽ còn sống, chẳng phải vừa rồi ta đã nói với ngươi rằng, khi ta trở vỠgặp ngươi lần nữa, ta sẽ dẫn ngươi đến một nơi ư?
- ChÃnh ngươi muốn dẫn ta đến gặp mẹ ta chăng?
- Phải, đồng thá»i ngươi còn má»™t ngưá»i tá»· tá»· nữa.
- Thế thì chúng ta Ä‘i ngay bây giá».
- Chớ vội và ng là m gì, trước sau gì chúng ta vẫn phải đi thôi.
- Mẫu thân ta đã gây nên những việc mất danh dự như thế nà o?
- Thưa cha!
Chương Linh Linh quay sang hướng Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Mẫu thân con đã tạo nên những việc mất danh dá»± như thế nà o váºy?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Y... y lấy trai!
Chương Linh Linh ngạc nhiên nói :
- Lấy trai? Cha... chẳng lầm chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không lầm rồi, bằng không tại sao cha chẳng nói việc nà y cho con nghe, à ...
Chương Linh Linh lắc đầu, nói giá»ng cương quyết :
- Không, thưa cha, chắc chắn cha đã nghi oan cho mẹ con...
Chương Linh Linh không chịu đựng được nữa, cất tiếng khóc một cách thương tâm hết sức.
Tất cả má»i ngưá»i trong hiện trưá»ng thảy Ä‘á»u lẳng lặng không nói gì hết.
Bỗng nhiên Vương Hoa nhớ tới lá thư của thư sinh mặc áo xám tro giao cho hắn.
Hắn vội thò tay và o trong túi lấy lá thư đó ra, giao lại cho Chương Vĩnh Kỳ và nói rằng :
- Thưa Chương quan chá»§, đây là thư cá»§a ngưá»i.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Thư ư? Cá»§a ngưá»i nà o gá»i cho ta thế?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Không biết, tiá»n bối hãy lấy lá thư ra xem thì biết ngay.
Chương Vĩnh Kỳ bóc thư ra xem, Vương Hoa đưa mắt chăm chăm nhìn Chương Vĩnh Kỳ không hỠchớp mắt cái nà o hết. Hắn trông thấy sắc mặt Chương Vĩnh Kỳ thay đổi từng lúc.
Sau khi xem xong lá thư, lão đã ngẩn ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Vương Hoa lên tiếng há»i :
- Thưa Chương quan chủ, việc gì thế?
Chương VÄ©nh Kỳ bá»—ng hét lá»›n tiếng há»i :
- Ngưá»i giao lá thư nà y cho ngươi đâu rồi?
Vương Hoa nói :
- Y Ä‘i rồi... trong thư viết những gì váºy?
Chương Vĩnh Kỳ căm phẫn nói :
- Hừ! Nói láo!
|
 |
|
| |