 |
|

24-08-2008, 08:12 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 77
Scarlett không ngá» rằng Dublin lại gần đến thế. Nà ng có cảm giác vừa má»›i ngồi lên tà u ở Trim thì ngưá»i ta báo là đã đến Dublin rồi. Evans cô hầu cá»§a Charlotte, đã chá» nà ng và bảo má»™t ngưá»i phu vác các va li cá»§a nà ng rồi nói: "Xin theo tôi, Bà O Hara" và bước Ä‘i.
Scarlett cháºt váºt theo sau cô, bởi đám đông chen chúc trà n ngáºp trên sân ga. Äó là má»™t toà nhà đồ sá»™ nà ng chưa từng thấy, má»™t tổ kiến khổng lồ. Nhưng trên đưá»ng phố Dublin, cảnh náo nhiệt còn hÆ¡n thế nữa. Bị kÃch thÃch mạnh, Scarlett cứ dán mÅ©i và o ô cá»a kÃnh cá»§a cá»— xe thuê. Charlotte nói đúng: nà ng say mê thà nh phố nầy.
Má»™t lát sau, cá»— xe dừng lại. Má»™t ngưá»i hầu ăn mặc lá»™ng lẫy đỡ Scarlett bước xuống. Nà ng Ä‘ang mải nhìn má»™t cá»— xe do nhiá»u ngá»±a kéo chạy vụt qua thì Evans nắm lấy tay nà ng và nói: "Xin bà đi theo hướng nầy".
Charlotte đợi nà ng ở phòng khách.
- Charlotte! Scarlett kêu lên, tôi vừa nhìn thấy má»™t cá»— xe hai tầng, cả hai tầng cháºt nÃch ngưá»i như chá»±c gãy xuống.
- Xin chà o, Scarlett. Tôi rất sung sướng là Dublin là m cô hà i lòng. Cô cứ giao má»i thứ cho Evans và đến đây uống trà chúng ta có nhiá»u việc phải là m.
Tối ấy, bà Sims đến cùng vá»›i ba phụ tá, mang theo áo dà i và trang phục phá»§ mútxÆ¡lin. Scarlett đứng yên hoặc Ä‘i chuyển theo yêu cầu, trong lúc hai ngưá»i đà n bà khác tranh luáºn vá»›i nhau đến từng chi tiết nhá» vá» từng cái áo Chiếc áo dạ há»™i sau lại xinh đẹp hÆ¡n chiếc trước. Khi bà Sims không nắn và sá» lên áo, Scarlett lại ra bá»™ đắc ý trước tấm gương.
Khi bà thợ may và những ngưá»i phụ tá Ä‘i khá»i, nà ng cảm thấy thá»±c sá»± mệt lả ngưá»i. Charlotte gợi ý cùng dùng bữa tối trong căn phòng cá»§a há», Ä‘iá»u mà Scarlett rất thÃch thú, nà ng ăn ngấu nghiến. Bà Montague lưu ý nà ng:
- Không được béo thêm một milimét nà o ở vùng thắt lưng đấy, Scarlett, nếu không phải thỠquần áo lại hết!
- Tôi sẽ là m tiêu Ä‘i bằng cách Ä‘i bá»™, nà ng vừa đáp vừa phết bÆ¡ lên bánh mì. Từ nhà ga vỠđây, tôi nhìn thấy Ãt nhất tám cá»a hà ng xem chừng tuyệt vá»i đấy.
Charlotte mỉm cưá»i độ lượng: bà sẽ nháºn được tiá»n hoa hồng ở má»—i hiệu mà Scarlett đến mua hà ng.
- Cô có thể ngắm nhìn hết thảy má»i cá»a hiệu cô thÃch, tôi xin hứa Ä‘iá»u đó. Nhưng chỉ và o những buổi chiá»u thôi. Còn các buổi sáng là cô phải ngồi là m mẫu để ngưá»i ta vẽ chân dung cho cô.
- Charlotte, chuyện phi lý thế! Tôi sẽ là m gì với những thứ ấy! Tôi đã có một bức chân dung rồi và tôi rất ghét nó: trông tôi cứ như con rắn ấy.
- Lần nầy sẽ không như váºy đâu, cô cứ tin lá»i tôi. Ông Hervé là má»™t chuyên gia vá» chân dung phụ nữ. Và điá»u nầy quan trá»ng lắm. Phải là m thế thôi.
- Tôi sẽ nghe lá»i bà , tôi là m tất cả những gì bà bảo, chứ nói tháºt, tôi chả thÃch thứ ấy.
Sáng hôm sau, tiếng xe cá»™ huyên náo đánh thức Scarlett dáºy. Trá»i còn tối nhưng ánh đèn đưá»ng đủ cho nà ng nhìn thấy bốn hà ng xe ba gác, xe chở hà ng, xe nga các loại nối Ä‘uôi san sát trên đại lá»™ bên dưới phòng nà ng ở. Chẳng ngạc nhiên gì khi ở Dublin có những con đưá»ng rá»™ng đến thế, nà ng vui vẻ nghÄ©. Khắp cả Ireland có bao nhiêu xe có bánh thì Ä‘á»u tụ há»p ở đây. Nà ng cứ hÃt thở, hÃt thở mãi. Mình chắc phải Ä‘iên lên mất. Mình thá» là đã ngá»i thấy mùi cà phê. Có tiếng gõ nhẹ ngoà i cá»a.
- Bữa Ä‘iểm tâm được dá»n trong phòng khi nà o cô đã sẵn sà ng, Charlotte nói. Tôi đã cho ngưá»i dá»n phòng cáo lui cô chỉ cần mặc áo choà ng thôi.
Scarlett suýt là m bà Montague ngã khi mở cá»a.
- Cà phê! Bà biết tôi thèm như thế nà o chứ! á»’, Charlotte, sao bà không nói cho tôi biết là ở Dublin ngưá»i ta uống cà phê! Tôi sẽ đáp tà u đến đây chỉ để ăn Ä‘iểm tâm thôi cho mà coi!
Vị cà phê còn tuyệt hÆ¡n cả hương cà phê. May quá Charlotte chỉ thÃch trà : Scarlett đã có thể uống hết cả bình.
Rồi nà ng lẳng lặng Ä‘i vá»› lụa và bá»™ áo liá»n quần mà Charlotte lấy ra từ má»™t há»™p giấy. Nà ng cảm thấy mình ranh mãnh. Những bá»™ đồ lót, nhẹ, má»ng dÃnh chẳng há» giống chút nà o vá»›i thứ vải phin và mútxÆ¡lin mà nà ng đã mặc cả Ä‘á»i. Nà ng quấn chặt quanh ngưá»i chiếc áo ngá»§ bằng len khi Evans chợt xuất hiện cùng vá»›i má»™t phụ nữ nà ng chưa há» gặp.
- Äây là Serafina, Charlotte nói. Cô ta là ngưá»i Ã, cô đừng lo nếu như cô không hiểu cô ta nói gì. Cô ta sẽ chải tóc cho cô. Chỉ cần cô ngồi yên, và cứ để cho cô ta nói má»™t mình.
Cô ta chuyện trò vá»›i từng sợi tóc cá»§a mình chắc, Scarlett nghÄ© thầm sau khoảng má»™t giá». Cổ nà ng cứng đỠvà không biết má»™t tà nà o vá» những gì cô ta đã là m.
Charlotte để nà ng ngồi bên cá»a sổ phòng khách, nÆ¡i ánh ban mai rá»±c rỡ nhất.
Bà Sims cùng ngưá»i phụ tá xem ra cÅ©ng khó chịu như Scarlett. HỠđến đã sá»›m hai mươi phút.
- Ecco! Serafina nói.
Benissimo! Bà Montague nói.
- Nà o bắt đầu thôi, bà Sims giục.
Bà ta cầm chiếc áo, còn ngưá»i phụ tá nâng đằng Ä‘uôi.
Scarlett nÃn thở. Vải xa tanh trắng óng ánh dưới ánh nắng là m lấp lánh những chá»— thêu mà u bạc trông tháºt sống động. Má»™t chiếc áo dà i đẹp như trong mÆ¡. Scarlett đứng dáºy đưa tay sá» và o áo.
- Phải đeo găng đã chứ! - Bà Sims ra lệnh. Mỗi ngón tay sẽ để lại một tì vết đấy.
Scarlett nháºn thấy bản thân bà thợ may cÅ©ng Ä‘eo găng tay da dê trắng. Nà ng cầm lấy đôi găng dà i, má»›i toanh bà Charlotte đưa cho nà ng. Chúng đã được gấp lại, rắc phấn để nà ng có thể xá» tay và o mà không phải giãn xong đâu đấy, Charlotte móc gà i cái khuy bạc má»™t cách thà nh thạo và nhanh gá»n, còn Serafina phá»§ lên đầu Scarlett chiếc khăn lụa rồi lá»™t áo choà ng ra ; sau đó, bà Sims xá» cái áo dà i qua hai tay giÆ¡ lên cao, rồi phá»§ xuống cả thân hình nà ng. Cuối cùng, trong lúc bà cà i móc lưng áo cho nà ng thì bằng bà n tay Ä‘iệu nghệ, Serafina rút khăn ra và sá»a mái tóc Scarlett lại ngay ngắn.
Có tiếng gõ cá»a.
- Vừa tháºt đúng lúc, Charlotte Montague nói. Chắc là ông Hervé. Bà Sims nầy, Bà O Hara sẽ ngồi là m mẫu ở đây, bà nói thêm và dẫn Scarlett ra giữa phòng.
Scarlett nghe bà mở cá»a và thì thầm thảo luáºn gì đó.
Mình nghÄ© là bà ta nói bằng tiếng Pháp và chá» mình cÅ©ng là m như thế. Không, Charlotte biết quá rõ mình vá» Ä‘iểm ấy mà . Giá như mình có gương soi, mình sẽ nhìn ngắm mình thoả thÃch trong cái áo dà i nầy nhỉ.
Nà ng nhấc má»™t chân lên, rồi lại nhấc má»™t chân khác má»—i khi ngưá»i phụ tá cá»§a bà Sims vá»— và o các ngón chân cá»§a nà ng. Scarlett không sao nhìn thấy đôi hà i mà bà ta xá» và o chân nà ng. Bà Sims đặt ngón tay lên bả vai nà ng và bảo nà ng đứng cho ngay ngắn. Còn bà kia mân mê gấu áo cá»§a nà ng.
Bà O Hara, Charlotte Montague nói, cho phép tôi giới thiệu với bà , ông Francois Hervé.
Scarlett ngắm nhìn con ngưá»i có cái trán hói và bụng to Ä‘ang tiến lại và nghiêng mình trước nà ng.
- Xin chà o, nà ng nói và tá»± há»i liệu có nên bắt tay má»™t hoạ sÄ© không.
- Tuyệt vá»i! Ông ta thốt lên.
Ông ta búng tay. Hai ngưá»i đà n ông bê tấm gương lá»›n Ä‘em đặt ở khoảng giữa các cánh cá»a sổ và khi há» lùi ra, Scarlett đã có thể ngắm nhìn mình.
Chiếc áo xa tanh trắng để hở cổ rá»™ng hÆ¡n là nà ng tưởng. Nà ng tròn xoe mắt trước đôi vai trần há»› hênh cá»§a mình, rồi ngắm nhìn trong gương hình ảnh má»™t ngưá»i đà n bà mà nà ng chỉ lá» má» nháºn ra. Mái tóc nà ng búi cao trên đỉnh đầu thà nh má»™t cuá»™n gồm những lá»n tóc quăn và tua tua được chải chuốt công phu và điệu nghệ đến mức trông tháºt tá»± nhiên. Vải xa tanh trắng lấp lánh trên thân hình thon thả và cái Ä‘uôi áo khảm bạc xòe ra thà nh hình bán nguyệt khúc khuá»·u quanh đôi hà i bằng vải xa tanh trắng dát bạc.
- Ồ, mình có vẻ giống bức chân dung của bà ngoại Robillard hơn là giống mình.
Cô gái trẻ ngà y xưa vụt biến mất. Nà ng Ä‘ang ngắm nhìn má»™t thiếu phụ chứ không phải là cô gái Ä‘á»m dáng quáºn Clayton. Và điá»u nà ng nhìn thấy khiến nà ng tháºt hà i lòng. Con ngưá»i xa lạ khiến nà ng vừa lúng túng lại vừa bối rối. Äôi môi má»m khẽ run rẩy nÆ¡i khóe miệng, và đôi mắt ánh lên vẻ thăm thẳm bà ẩn. Vá»›i vẻ tá»± tin tuyệt đối nà ng ngẩng đầu và nhìn thẳng và o mặt mình như vừa thách thức và tán thà nh.
- Xong rồi, Charlotte Montague thì thà o vá»›i chÃnh mình. Äó là ngưá»i phụ nữ sẽ tấn công chiếm cả Ireland và cả thế giá»›i nếu nà ng muốn.
- Khung vải! - Hoạ sĩ thì thầm. Và nhanh tay lên, lũ đần độn. Ta sắp vẽ bức chân dung sẽ là m ta nổi danh như cồn đây.
- Tôi chẳng hiểu gì cả, Scarlett nói vá»›i Charlotte sau buổi ngồi là m mẫu. Cứ như thể tôi đã quen con ngưá»i ấy mà chưa há» nhìn thấy bao giá»â€¦ Tôi băn khoăn quá, Charlotte ạ.
- Cô bé yêu quý ạ; đó là bước đầu của sự khôn ngoan đấy!
***
- Charlotte, Scarlett năn nỉ, ta hãy lên toa tà u xinh đẹp nầy Ä‘i. Tôi đáng được hưởng phần thưởng như thế sau khi đã ngồi hà ng giá» liá»n bất động như tượng chứ.
Charlotte thừa nháºn Ä‘iá»u ấy, buổi ngồi là m mẫu tháºt dà i. Những buổi sau chắc chắn sẽ ngắn hÆ¡n. Vả lại, trá»i có thể đổ mưa và ông Hervé sẽ không vẽ được nếu ánh sáng không tốt.
- Nà o, bà đồng ý đi! Chúng ta sẽ lên tà u chứ!
Charlotte gáºt đầu, Scarlett những muốn ôm choà ng lấy bà , nhưng đó không phải là cách cá»§a bà Montague.
Và cÅ©ng không phải là cách cá»§a mình nữa, Scarlett thầm nghÄ©, mà không hiểu rõ vì sao. Tá»± nhìn thấy mình là đà n bà , chứ không còn là con gái, Ä‘iá»u ấy vừa kÃch động nà ng vừa khiến nà ng lo âu. Phải có thá»i gian má»›i quen được vá»›i nó.
Hai ngưá»i bước lên cầu thang hình trôn ốc bằng sắt để lên tầng trên. Gió từ má»i phÃa ]ùa và o ngưá»i nà ng lạnh buốt, nhưng ở trên nầy để nhìn thì tuyệt vá»i.
Scarlett ngắm nhìn má»i dáng vẻ cá»§a thà nh phố, những con đưá»ng thênh thang đông nghẹt xe cá»™, những vỉa hè chen chúc ngưá»i là ngưá»i. Dublin đúng là má»™t thà nh phố thá»±c sá»± mà nà ng nhìn thấy: số dân cá»§a nó đã vượt trên hai trăm năm chục ngà n ngưá»i. Atlanta thì không quá hai chục ngà n.
Xe Ä‘iện chạy trên đưá»ng ray và có toà n quyá»n vượt qua trong lưu thông. Khách Ä‘i bá»™ và xe cá»™ vá»™i vã giạt ra khi xe tiến đến gần. Cảnh há» bá» chạy, chá»™n rá»™n và ồn à o, Scarlett rất thÃch thú.
Rồi nà ng nhìn thấy dòng sông. Xe Ä‘iện dừng lại trên cầu Nà ng nhìn thấy Liffey vá»›i những cây cầu rất khác nhau và cÅ©ng đông nghẹt ngưá»i vá»›i xe. Những bến cảng, trông tháºt hấp dẫn vá»›i những đám đông tấp náºp và hà ng hoá đầy ắp trong các cá»a hiệu. Nước sông lấp lánh dưới ánh mặt trá»i.
Rồi Liffey khuất dạng phÃa sau và xe Ä‘iện lại chạy trong bóng mát: ở hai bên đưá»ng, sừng sững những toà nhà đồ sá»™.
Scarlett cảm thấy lạnh buốt.
- Äến trạm kế tiếp, chúng ta nên xuống. Charlotte nói.
Bà ta bước xuống đầu tiên và sau khi hai ngưá»i vượt qua ngã tư nÆ¡i Ä‘ang trong cảnh náo nhiệt Ä‘iên cuồng, bà khoát tay chỉ vá» hướng con đưá»ng trải dà i trước mặt há».
- Phố Grafton, bà ta nói như để giá»›i thiệu. Chúng ta có thể dùng xe thuê để trở vá» khách sạn, nhưng chỉ Ä‘i bá»™ má»›i nhìn thấy được các cá»a hiệu. Cô có thÃch uống cà phê trước khi chúng ta bắt đầu không! Äó là cách để khám phá Bewley.
- Tôi không biết, Charlotte ạ. Có lẽ trước hết tôi thá» liếc qua cá»a hiệu nầy xem sao. Nhìn kìa, cái quạt trong tá»§ kÃnh kia cái ở phÃa sau, vá»›i những quả tua mùa hồng - nó xinh quá. Ô, và cái kia, cái quạt Trung Hoa ấy, tôi chưa há» nhìn thấy. Và cả cái túi xinh xinh cho cây oải hương nữa kìa! Charlotte, nhìn mẫu thêu trên găng tay kìa. Có bao giá»â€¦ á»’, Chúa Æ¡i!
Charlotte nghiêng đầu ra dấu cho ngưá»i đà n ông mặc đồng phục phụ trách mở cá»a. Anh ta cúi đầu chà o.
Bà ta không cho biết là ở phố Grafton có Ãt nhất bốn cá»a hiệu bán hà ng trăm loại găng tay và quạt. Bà ta tin chắc Scarlett sẽ tá»± mình khám phá được má»™t trong những thuá»™c tÃnh chắc chắn cá»§a má»™t thà nh phố lá»›n là phải dâng bà y cho khách rất nhiá»u những hà ng hoá hấp dẫn để há» tha hồ lá»±a chá»n.
***
Sau mưá»i ngà y ngồi là m mẫu, thá» quần áo và mua sắm, Scarlett trở vá» Ballihara vá»›i tháºt nhiá»u quà cho Cat, cho Colum và cho bà Fitz cÅ©ng như năm cân cà phê và má»™t bình pha cà phê dà nh riêng cho nà ng. Nà ng đâm ra yêu Dublin và thèm trở lại đấy đến chết được.
Cat đợi nà ng ở Ballihara. Khi tà u vừa rá»i thà nh phố, Scarlett đã cảm thấy nôn nao muốn mau vá» nhà . Nà ng có bao Ä‘iá»u để tỉ tê cùng con gái mình, bao dá»± tÃnh và o lúc nà ng có thể đưa con lên thà nh phố. Nà ng cÅ©ng còn phải chu toà n má»i chức trách cá»§a nà ng sau Thánh lá»….
Nà ng đã bê trẻ cả tuần nay rồi. Và rồi lại sắp đến lá»… Thánh nữ Brigid. Scarlett nghÄ© đó là thá»i Ä‘iểm tốt nhất trong năm, mà quả thá»±c là điểm khởi đầu cá»§a nó, khi ngưá»i ta xá»›i nắm đất đầu tiên. Nà ng đã gặp bao may mắn. Nà ng đã có tất cả cùng lúc: thà nh phố và là ng quê.
Bà O Hara và ngưá»i phụ nữ xa lạ nà ng đã nhìn thấy trong gương.
***
Scarlett để yên cho Cat ngắm nhìn cuốn sách có minh hoạ các hình ảnh thú váºt giữa bao món quà khác còn chưa mở hết. Nà ng chạy đổ xuống con đưá»ng dẫn đến nhà Colum vá»›i chiếc khăn quà ng cổ bằng vải casÆ¡mia nà ng Ä‘em vá» cho anh, và tất cả những ká»· váºt cá»§a Dublin.
- Ồ em rất tiếc, nà ng nói khi nhìn thấy anh đang có khách.
Ngưá»i đà n ông, ăn mặc tá» chỉnh, là ngưá»i lạ đối vá»›i nà ng.
- Không, không hỠgì. Colum nói. Cho phép anh được giới thiệu em với John Devoy. Anh ta vừa từ Mỹ đến.
Devoy tá» ra lịch sá»±. Nhưng tất nhiên anh ta không vui vẻ gì khi bị cắt ngang như thế. Scarlett rối rÃt xin lá»—i để món quà lại và nhanh chân quay vá» nhà . Ngưá»i Mỹ nầy là ai mà lại vác thân đến chốn khỉ ho cò gáy như Ballihara thế nầy, và anh ta lại chẳng hà i lòng được gặp má»™t đồng hương! Chắc phải là má»™t ngưá»i Fenian cá»§a Colum rồi! Và anh ta bá»±c bá»™i bởi vì Colum không còn tham gia và o cuá»™c cách mạng kỳ quái cá»§a há» nữa.
Tháºt sá»± thì ngược lại. John Devoy xem ra muốn á»§ng há»™ Parnell và là má»™t trong ngưá»i Fenian có thế lá»±c nhất ở Mỹ. Anh ta mà thôi không há»— trợ cuá»™c cách mạng thì đó sẽ là má»™t cú gần như trá»i giáng. Colum lá»›n tiếng chống lại "tá»± trị" mãi táºn khuya. Nháºn xét vá» Parnell, anh nói:
- Äó là má»™t con ngưá»i thèm muốn quyá»n lá»±c và sẽ dùng má»i thá»§ Ä‘oạn xảo trá để đạt cho bằng được Ä‘iá»u ấy - Còn anh, Colum! Devoy vặn lại. Anh xem ra không mấy á»§ng há»™ những ai có thể là m được giống như anh hoặc hÆ¡n anh.
Colum láºp tức bác lại:
- Ông ta chỉ mải mê Ä‘á»c diá»…n văn ở London cho đến lúc ông ta chết cóng dưới địa ngục, tên ông ta được chạy tÃt lá»›n ở má»i tá» báo còn ngưá»i Ireland vẫn cứ chết dần mòn dưới gót giầy bá»n Anh. Dân tá»™c Ireland sẽ chẳng dà nh được cái gì cả. Và khi đã chán ngấy ông Parnell, dân tá»™c nầy sẽ nổi loạn - lại chẳng có má»™t tổ chức lãnh đạo nà o, chẳng có cÆ¡ may nà o để thà nh công cả. Tôi xin nói vá»›i anh. Devoy ạ, chúng ta đã chần chá» quá láu. Parnell nói, anh cÅ©ng nói, và cả tôi cÅ©ng nói - còn trong lúc ấy, ngưá»i Ireland lại cứ rên xiết.
Sau khi Devoy trở lại quán trá» Kenndy để nghỉ đêm, Colum cứ Ä‘i Ä‘i lại lại trong căn phòng nhá» cá»§a anh mãi cho đến khi dầu trong đèn đã cạn sạch. Rồi anh ngồi trong bóng tối trên chiếc ghế đẩu, cạnh đống lá»a lụi dần trong lò sưởi. Äể gáºm nhấm vá» sá»± nổi giáºn cá»§a Devoy.
Có thể nà o anh ta nói đúng không! Có phải anh ta bị thôi thúc bởi thói ham quyá»n lá»±c chứ không phải bởi tình yêu Ireland! Là m sao biết được Ä‘iá»u bà ẩn trong tâm hồn anh ta!
Má»™t chút mặt trá»i ẩm ướt rá»±c chiếu trong chốc lát khi Scarlett xắn lưỡi mai xuống đất, trong ngà y lá»… Thánh nữ Brigid. Äó là điá»m là nh cho năm tá»›i. Äể ăn mừng sá»± kiện nầy, nà ng má»i má»i ngưá»i ở Ballihara đến uống bia proter và bánh patê thịt tại quán rượu cá»§a Kennedy. Äó sẽ là năm tốt đẹp nhất trong các năm, nà ng tin chắc là như thế. Sáng hôm sau nà ng Ä‘i Dublin để tham dá»± suốt sáu tuần lá»… ngà y há»™i mà ở đấy ngưá»i ta gá»i là Mùa Lâu đà i.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:13 PM.
|

24-08-2008, 08:13 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 78
Lần nầy, Charlotte và nà ng thuê má»™t căn há»™ không phải ở Gresham mà ở khách sạn Shelbourne, nÆ¡i hai ngưá»i sẽ nghỉ tại Dublin trong suốt ngà y há»™i. Lần trước Scarlett đã không bước và o toà nhà đồ sá»™ bằng gạch nầy. "Chúng ta sẽ chá»n dịp để được má»i ngưá»i nhìn thấy", bà Montague đã giải thÃch cho nà ng. Và lúc nầy đây nà ng Ä‘ang nhìn quanh phòng khách ra và o rá»™ng thênh thang và hiểu vì sao Charlotte muốn hai ngưá»i đến ở đây. Má»i thứ Ä‘á»u vÄ© đại và đồ sá»™ - không gian, - số nhân viên phục vụ, khách má»i, cảnh tuy nhá»™n nhịp nhưng không huyên náo. Scarlett ngước cằm rồi Ä‘i theo ngưá»i phu khuân vác lên đến lầu má»™t phòng sang trá»ng nhất. Nà ng không há» biết Ä‘iá»u đó, nhưng nà ng đã là m đúng y như bà Charlotte đã mô tả cho ngưá»i giữ cá»a:
"Ông sẽ nháºn ra ngay thôi. Bà ấy cá»±c kỳ đẹp và dáng đầu cá»§a bà ta giống y như hoà ng háºu".
Ngoà i căn phòng, còn có má»™t phòng khách dà nh riêng cho Scarlett. Charlotte đã chỉ cho nà ng trước khi hai ngưá»i xuống tầng dưới dùng trà . Bức chân dung đã hoà n thà nh, được đặt trên má»™t cái giá bằng đồng trong góc phòng có căng gấm xanh. Scarlett ngắm nhìn, sá»ng sốt.
Có tháºt nà ng giống ngưá»i phụ nữ nầy không! Cô ta xem chừng chẳng biết sợ là gì. Còn bản thân nà ng thì lúc nà o cÅ©ng bứt rứt như má»™t con mèo. Nà ng theo Charlotte xuống dưới, vẻ ngây dại.
Bà Montague chỉ cho nà ng nhiá»u nhân váºt ngồi ở những bà n khác.
- Rồi cô sẽ gặp gỡ má»i ngưá»i. Sau khi cô được yết kiến, cô sẽ má»i trà và cà phê buổi chiá»u, trong căn phòng cá»§a cô Ngưá»i nầy lại kéo ngưá»i khác cùng đến thăm cô nữa.
Những ai thế! Scarlett muốn há»i cho biết. Ai dẫn ai đến váºy! Nhưng nà ng chẳng há» báºn tâm. Charlotte luôn biết phải là m gì. Việc duy nhất mà Scarlett phải có trách nhiệm là đừng để vướng chân mình và o gấu áo lúc bước ra, sau khi đã được yết kiến. Charlotte và bà Sims đã bắt nà ng lặp Ä‘i, lặp lại mãi kiểu ấy, hà ng ngà y cho đến khi Ngà y trá»ng đại ấy đến.
***
Bức thư dà y cá»™m mà u trắng mang ấn chỉ cá»§a Quan đại thần đến khách sạn và o hôm sau. Cứ nhìn Charlotte, chẳng ai còn nghi ngá» là bà đã thở phà o nhẹ nhõm. Những kế hoạch được chuẩn bị kỹ lưỡng nhất, không phải bao giá» cÅ©ng chắc chắn cả. Bà vững tâm mở chiếu chỉ ra xem. "Phòng triá»u yết thứ nhất, bà nói. Như dá»± định. Ngà y kia".
***
Scarlett đứng chá» giữa má»™t đám phụ nữ và các cô gái mặc áo dà i trắng, trước những cánh cá»a đóng kÃn cá»§a Äại Ä‘iện. Nà ng có cảm giác như đã đứng đó từ má»™t thế ká»· việc quái gì mà nà ng phải chịu là m thế nhỉ! Nà ng không sao trả lá»i nổi, câu há»i khá phức tạp: Má»™t mặt, nà ng là Bà O Hara vá»›i quyết tâm muốn chinh phục ngưá»i Anh. Mặc khác, nà ng lại là má»™t phụ nữ Mỹ bị loá mắt trước bản sưu táºp vÅ© khà trong cung cấm cá»§a Vương quốc Anh. Nhưng, tháºt tâm, cả Ä‘á»i mình, Scarlett chưa bao giá» chùn bước trước má»™t thách thức, và nà ng sẽ không bao giá» lùi bước.
Ngưá»i ta gá»i má»™t cái tên khác. Không phải tên nà ng. Chúa toà n năng! HỠđịnh để nà ng và o triá»u yết sau cùng chăng! Charlotte đã không lưu ý nà ng Ä‘iá»u ấy. Cho đến phút cuối bà cÅ©ng không nói vá»›i nà ng, rằng nà ng sẽ phải ở má»™t mình khá lâu. "Tôi sẽ gặp lại cô trong phòng ăn, khi nghi thức triá»u yết kết thúc". Bà ta rõ khéo dá»… thương khi ném nà ng và o giữa bầy sư tá» như thế nầy. Nà ng liếc nhìn trá»™m phÃa trước áo để hở hang quá thể. Äiá»u đó có tác dụng tốt trên biến cố nầy như Charlotte đã nói ư? "Má»™t kinh nghiệm mà nà ng sẽ nhá»› mãi".
- BÃ Scarlett O Hara.
Chúa Æ¡i, con đây! Nà ng láºp lại đúng như những Ä‘iá»u mà Charlotte Montague đã lải nhải vá»›i nà ng. Cô cứ bước tá»›i trước, dừng lại trước cánh cá»a. Má»™t ngưá»i theo hầu sẽ nhấc Ä‘uôi áo mà cô đã đặt lên cánh tay trái cá»§a mình và thả cho nó lất phất phÃa sau cô. Ngưá»i môn lại sẽ mở cá»a. Hãy đợi ông ta giá»›i thiệu.
- Scarlett O Hara, Bà O Hara ở Ballihara.
Scarlett ngắm nhìn Äại Ä‘iện. Nầy nhé, cha nghÄ© gì vá» Katie Scarlett cá»§a cha đây! Nà ng thầm nhá»§. Con sắp bước chân lên tấm thảm đỠrá»™ng mênh mông, chắc phải đến năm mươi dặm, và ôm hôn ngà i Phó vương Ireland, anh há» cá»§a Nữ hoà ng Anh. Nà ng liếc nhìn ngưá»i môn lại ăn mặc lá»™ng lẫy và nà ng chá»›p đôi mi dá»… là m cho ngưá»i ta nghÄ© đến má»™t cái nháy mắt thông cảm.
Bà O Hara cứ bước đến, dáng Ä‘i khoan thai như Nữ hoà ng, hướng vá» phÃa dung nhan có bá»™ râu hoe cá»§a vị
Phó vương và chìa má cho ngà i hôn như má»™t lá»i chà o theo nghi lá»… bắt buá»™c.
Bây giá», thì hãy quay sang bà phó để chà o bà . Hãy cúi mình. Nhưng đừng sâu quá. Hãy ngước lên. Bây giá», thì hãy lùi ra sau, sau nữa, và sau nữa, đúng ba bước và đừng lo lắng gì cả, trá»ng lượng cá»§a Ä‘uôi áo vẫn giữ cho nó còn ở xa cô. Bây giá», thì cô đưa tay trái ra, và hãy chá». Cứ để cho ngưá»i hầu có đủ thá»i gian để xếp gá»n Ä‘uôi áo trên cánh tay cô. Bây giá» thì hãy quay ngưá»i lại.
Hãy bước ra.
Hai đầu gối Scarlett buộc phải chỠcho đến khi nà ng ngồi xuống một cái bà n trong phòng ăn mới run lên lẩy bẩy.
***
Charlotte không che giấu vẻ hà i lòng. Bà bước và o phòng Scarlett, tay cầm những tấm giấy bìa cứng mà u trắng.
Scarlett yêu dấu, cô đã thà nh công rá»±c rỡ. Nhưng thiệp má»i nầy đã đến trước khi tôi thức dáºy và mặc quần áo. VÅ© há»™i quốc gia, má»™t sá»± kiện ngoại lệ đấy! Còn phải chá» vÅ© há»™i Thánh Patrick. Ở phòng triá»u yết thứ hai cô có thể nhìn thấy bao ngưá»i khác còn phải thá» thách. Rồi má»™t vÅ© há»™i thu hẹp trong Äại Ä‘iện. Ba phần tư thượng nghị sÄ© cá»§a Ireland cÅ©ng không bao giỠđược má»i tham dá»± đâu.
Scarlett cưá»i rúc rÃch. Ná»—i sợ hãi được triá»u yết từ nay đã ở phÃa sau nà ng, và nà ng đã gây ấn tượng mạnh mẽ!
- Tôi nghĩ rằng giỠthì tôi sẽ chẳng còn phải lo lắng gì khi nghĩ là đã dà nh cả vụ mùa bội thu năm qua cho tất cả những thứ áo quần mới nầy! Nà o, chúng ta hãy đi dạo một chút, chúng ta sẽ tiêu xà i những hoa lợi của năm nay!
- Cô không còn thá»i gian nữa đâu! Mưá»i vị trong đó có cả viên môn lại, đã gá»i thiệp xin được gặp cô. Cá»™ng vá»›i mưá»i bốn quý bà không kể các cô con gái cá»§a há». Dá»n trà là không được. Cô phải tiếp cả trà và cà phê buổi sáng. Các cô hầu sẽ mở cá»a phòng khách cá»§a cô ngay lúc nầy.
- Tôi đã cho đặt mua hoa hồng. Cô cÅ©ng phải mặc chiếc áo dà i bằng lụa trÆ¡n mà u nâu và hồng và o buổi sáng và áo dà i nhung xanh lục vá»›i phÃa trước mà u hồng và o buổi chiá»u. Evans sẽ có mặt để chải tóc cho cô, ngay khi cô thức dáºy.
***
Scarlett trở thà nh sá»± kiện nóng bá»ng cá»§a Mùa ChÆ¡i.
Nhiá»u vị nưá»m nượp kéo đến để tìm gặp cho được bà quả phụ già u có và cá»±c kỳ xinh đẹp nầy. Các bà mẹ ngồi cháºt cả phòng khách cá»§a nà ng, kéo theo cả các cô con gái để gặp các quà ông. Sau ngà y đầu tiên, Charlotte không còn phải đặt mua hoa nữa. Những kẻ hâm má»™ đã tấp náºp gá»i hoa cho nà ng đến mức không còn biết để và o đâu. Cùng vá»›i hoa là những há»™p tư trang bằng đồng do ngưá»i thợ kim hoà n nổi tiếng nhất cá»§a Dublin là m ra, nhưng Scarlett, tá» ra không bằng lòng, đã gá»i trả lại nà o ghim cà i, nà o vòng Ä‘eo tay, nà o nhẫn, nà o hoa tai:
- Ngay má»™t cô bé Mỹ cá»§a quáºn Clayton miá»n Géorgie, cÅ©ng còn biết phải trả lá»… cho những gì đã nháºn. Bằng cách ấy, tôi sẽ không phải hà m Æ¡n ai cả!
Chuyên mục vá» xã há»™i thượng lưu trên tá» Trish Times Ä‘á»u đặn kể lại và đôi khi còn tháºt tỉ mỉ đến lối Ä‘i, ngả vá» cá»§a nà ng. Nhiá»u chá»§ cá»a hiệu mặc áo choà ng Ä‘Ãch thân đến giá»›i thiệu vá»›i nà ng những mặt hà ng hảo hạng cá»§a hỠđể mong là m nà ng hà i lòng và mua cho số nữ trang mà nà ng đã từ chối không nháºn. Vị Phó vương đã khiêu vÅ© vá»›i nà ng hai lần trong vÅ© há»™i quốc gia.
Tất cả khách má»i đến trầm trồ khen ngợi bức chân dung nà ng ở phòng khách. Buổi sáng và buổi chiá»u Scarlett thưá»ng ngắm nghÃa nó trước khi tiếp khách.
Nà ng trở nên quen thuá»™c vá»›i chÃnh mình. Charlotte Montague thÃch thú quan sát sá»± biến đổi ấy ở nà ng. Cô gái xinh đẹp sà nh sá»i đã biến mất, thay và o đó là má»™t phụ nữ thanh thản, hÆ¡i nhà nhảnh má»™t chút. Nà ng chỉ cần liếc đôi mắt xanh thì ai đó dù là đà n ông, đà n bà , trẻ em - đã có thể bị quyến rÅ©, bị lôi kéo vá» phÃa nà ng.
Ngà y xưa, mình phải là m việc cáºt lá»±c như má»™t con lừa để có thể được ngưỡng má»™, Scarlett thầm nghÄ©, còn giá» thì mình chẳng còn phải là m gì. Nà ng không hiểu vì sao, nhưng nà ng đón nháºn sá»± ngưỡng má»™ nầy vá»›i lòng biết Æ¡n không kiểu cách.
- Charlotte, bà nói là hai trăm ngưá»i! Thế mà bà còn nói là má»™t vÅ© há»™i thu hẹp ư?
- Äó là má»™t cách nói. Ở vÅ© há»™i quốc gia và vÅ© há»™i Thánh Patrick luôn có đến năm, sáu trăm ngưá»i, còn trong các phòng triá»u yết có đến cả ngà n ngưá»i đấy! Chắc chắn là cô đã quen biết đến má»™t ná»a số ngưá»i sẽ đến đây, và có thể còn hÆ¡n thế nữa!
- Tôi thấy có chút gì đó ti tiện nếu như bà không được má»i.
- Chuyện phải xảy ra như váºy thôi. Tôi không cảm thấy bị xúc phạm gì cả.
Charlotte thÃch thú chỠđợi buổi dạ vÅ©. Bà đã định xem lại sổ sách kế toán. Thà nh công cá»§a Scarlett cÅ©ng như những chi phà cá»§a nà ng đã vượt xa dá»± Ä‘oán lạc quan nhất cá»§a bà . Bà có cảm giác như Ä‘ang trở thà nh má»™t kẻ già u có huênh hoang và thÃch đắm chìm và o sá»± già u có cá»§a mình. Chỉ riêng việc đồng ý tiếp ngưá»i nầy, ngưá»i ná» và o giá» thăm viếng cÅ©ng đã mang lại cho bà những "tặng phẩm" lên đến gần trăm bảng má»—i tuần.
Và Mùa chÆ¡i sẽ kết thúc trong mưá»i lăm ngà y nữa. Bởi váºy bà nhìn Scarlett Ä‘i dá»± dạ há»™i mà lòng nhẹ nhõm.
***
Scarlett dừng lại ở trước cá»§a Äại Ä‘iện để thưởng ngoạn cảnh trÃ.
- Ông biết đấy, Jeffrey ạ, nà ng nói với viên môn lại.
- Tôi không sao quen được với chốn nầy. Tôi có cảm giác mình là cô bé lỠlem đi dự dạ hội.
- Tôi không hỠcó ý nghĩ so sánh cô với nà ng, Scarlett ạ ông ta đáp vẻ ngưỡng mộ.
Cái nháy mắt cá»§a Scarlett, lần đầu tiên khi nà ng bước và o phòng triá»u yết, đã đủ để lấy lòng ông ta.
- Äừng nghÄ© thế! Nà ng nói.
Nà ng gáºt đầu, lÆ¡ đễnh lại những cái cúi mình và nụ cưá»i cá»§a những khuôn mặt quen biết. Má»i thứ Ä‘á»u thÃch thú biết bao! Không thể tin rằng đây là sá»± tháºt, không thể nghÄ© rằng nà ng lại Ä‘ang có mặt ở đây. Má»i chuyện diá»…n ra nhanh quá! Phải có thá»i gian để nhìn nháºn lại thôi.
Gian phòng lá»›n lấp lánh và ng. Những hà ng cá»™t mạ và ng đỡ lấy trần nhà , những khung song trải dà i trên tưá»ng giữa những cá»a sổ lá»›n bá»c nhung mà u đỠtÃa viá»n và ng. Những ghế bà nh mạ và ng có nệm nhồi mà u hồng Ä‘iá»u bao quanh những cái bà n mà ở má»—i giữa bà n, lại được trang trà má»™t cây nến nhiá»u ngá»n mạ và ng. Và ng được dát lên những ngá»n đèn chùm đốt bằng ga có chạm trổ cÅ©ng như trên cái tán to che trên những ngai sÆ¡n son thếp và ng. Những dải đăng ten và ng thêu trên bá»™ triá»u phục - áo veste bằng lụa và gấm, quần cụt bằng xa tanh trắng - cÅ©ng như trên những đôi giầy khiêu vÅ© Ä‘Ãnh khuyên và ng. Nút áo, cầu vai, nẹp áo, quân hà m mạ và ng lấp lánh trên bá»™ quân phục cá»§a các sÄ© quan cÅ©ng như trên triá»u phục cá»§a các viên quan chức phục vụ Phó vương.
Rất nhiá»u ngưá»i Ä‘eo vòng qua ngá»±c những dải băng chéo mà u sắc sặc sỡ trên đó gắn những huy chương nạm châu báu. Äai mt bao quanh chân vị Phó vương. Trang phục cá»§a quý ông có phần lá»™ng lẫy hÆ¡n quý bà .
Hầu như, nhưng không phải là hoà n toà n như thế quý bà đá»u mang trang sức trên cổ và ngá»±c, trên tai và nÆ¡i cổ tay, má»™t số còn mang cả mÅ© miện. Ão dà i được may bằng những vải lá»™ng lẫy - xa tanh, nhung, gấm, lụa thưá»ng được thêu chỉ lụa lấp lánh và ng và bạc.
Chỉ nhìn thôi cÅ©ng đã đủ chói mắt; tốt hÆ¡n cả là ta đến táºn nÆ¡i để không bao giá» quên những phong cách cá»§a giá»›i thượng lưu. Scarlett bước và o phòng và đến chà o vị Phó vương, các Phó háºu. Nà ng vừa kịp chà o xong thì nhạc đã trá»—i lên.
- Tôi có thể?
Má»™t cánh tay mà u đỠcó Ä‘eo dây quáºn công đưa ra chá» bà n tay nà ng đặt lên. Scarlett mỉm cưá»i, đó là Charlest Ragland. Nà ng đã gặp anh trong má»™t cuá»™c tiếp tân ở nông thôn và anh đến thăm nà ng hà ng ngà y, từ khi nà ng đến Dublin. Anh không há» giấu sá»± ngưỡng má»™ cá»§a mình. Khuôn mặt duyên dáng cá»§a Charles cứ đỠrần lên má»—i khi nà ng nói chuyện vá»›i anh. Anh cá»±c kỳ dá»… thương và lôi cuốn, dầu là má»™t ngưá»i lÃnh Anh. Cho dù Colum có nói gì Ä‘i nữa, há» không há» giống chút nà o vá»›i bá»n Yankee. Trước hết là hỠăn mặc đẹp hÆ¡n. Nà ng đặt nhẹ bà n tay mình trên cánh tay Ragland và bắt đầu nhảy Ä‘iệu quadrille vá»›i anh ấy.
- Tối nay cô xinh đẹp quá. Scarlett ạ.
- Anh cũng thế, Charles ạ. Tôi xin nói ngay rằng cánh đà n ông ăn mặc đẹp hơn cánh phụ nữ đấy.
- Cám Æ¡n trá»i vì những bá»™ quân phục. Tháºt ghê tởm khi phải mặc quần cụt. Phải là đứa ngu xuẩn má»›i Ä‘i hà i khiêu vÅ©.
- Äiá»u đó là tốt cho đà n ông. Äã bao thế ká»· nay há» cứ liếc nhìn chân quý bà . Bây giá», chúng tôi sẽ chứng tá» cho há» thấy Ä‘iá»u ấy như thế nà o khi quý bà nhìn lại chân quý ông.
- Scarlett, cô định chế nhạo tôi ư?
- Äổi bạn nhảy thì anh cÅ©ng biến mất.
- Phải, đúng thôi, Scarlett thầm nghÄ©. Charles đôi khi cÅ©ng thÆ¡ ngây như má»™t cáºu há»c trò. Nà ng ngước mắt nhìn ngưá»i bạn nhảy má»›i.
- Chúa Æ¡i, nà ng thốt lên. Äúng là Rhett.
- Tháºt thú vị, chà ng nói vá»›i nụ cưá»i mỉm quá»· quyệt.
Không ai khác biết cưá»i kiểu như thế, Scarlett bá»—ng cảm thấy ngưá»i nhẹ tênh. Nà ng có cảm giác như Ä‘ang bồng bá»nh trên sà n đánh xi, và trà n ngáºp hạnh phúc.
Và rồi trước khi nà ng kịp nói vá»›i chà ng Ä‘iá»u gì đó thì Ä‘iệu nhảy quadrille lại đã lôi cuốn phăng Rhett Ä‘i xa.
Nà ng bất giác mỉm cưá»i vá»›i ngưá»i bạn nhảy má»›i. Anh ta như ngừng thở khi nhìn thấy tình yêu ánh lên trong đôi mắt nà ng. Äầu óc Scarlett chuyển động cá»±c nhanh: tại sao Rhett lại ở đây nhỉ! Có phải vì chà ng muốn gặp nà ng chăng! Bởi vì chà ng phải gặp mình hay bởi vì chà ng không thể sống xa mình!
Äiệu nhảy quadrile vẫn chưa lÆ¡i mà nà ng thì đã phát Ä‘iên lên vì nôn nao trong lòng. Khi Ä‘iệu nhảy kết thúc, nà ng chợt lại đối mặt vá»›i Charles Ragland. Phải tháºt tá»± chá»§, nà ng má»›i có thể mỉm cưá»i và thì thà o lá»i xin lá»—i vá»™i và ng để quay ngoắt lại tìm Rhett.
Äôi mắt nà ng láºp tức bắt gặp đôi mắt chà ng. Chà ng ở sát bên nà ng.
Niá»m kiêu hãnh ngăn Scarlett đưa tay chạm và o chà ng. Chà ng biết ta sẽ tìm chà ng, nà ng giáºn dữ tá»± nhá»§. Chà ng tá»± cho mình là ai mà cứ lảng vảng trong cái thế giá»›i cá»§a ta và cứ đứng đó, chá» cho đến khi ta ngã và o vòng tay chà ng! Ở Dublin - và ngay cả trong căn phòng nầy - có bao ngưá»i săn đón ta! Há» kéo đến trà n ngáºp phòng khách cá»§a ta, hằng ngà y gá»i tặng ta những bó hoa, thiệp má»i và đồ trang sức. Cái gì có thể khiến cho Tướng công Rhett Butler tưởng rằng chỉ cần giÆ¡ ngón tay út lên là ta đã vá»™i và ng chạy đến!
- Cuá»™c há»™i ngá»™ bất ngá» tháºt là thú vị, nà ng thÃch thú nói vá»›i giá»ng lạnh lùng.
Rhett đưa tay ra và nà ng đặt tay mình trên tay chà ng không kịp suy nghĩ.
- Em có thể dà nh cho anh điệu nhảy nầy chứ, bà … ơ… O Hara!
Scarlett lấy lại hơi thở, vẻ lo lắng:
- Rhett, anh đừng có mách lẻo chuyện của em đấy nhé! Ai cũng tưởng em là goá phụ!
Chà ng mỉm cưá»i và ôm nà ng trong tay khi nhạc đã trá»—i lên.
- Scarlett ạ, vá»›i anh Ä‘iá»u bà ẩn cá»§a em luôn được giữ gìn cẩn tháºn.
Nà ng cảm thấy trên da thịt mình giá»ng nói cứng cá»i cÅ©ng như hÆ¡i thở ấm áp cá»§a chà ng. Äiá»u ấy bá»—ng là m nà ng má»m lòng.
- Anh là m quái gì ở đây váºy!
Nà ng cần phải biết. Bà n tay Rhett đặt trên da thịt nà ng, ấm áp, mạnh mẽ, vững chắc, nó Ä‘ang hướng dẫn chÃnh thân thể nà ng khi cả hai cùng bước theo nhịp nhảy. Scarlett không còn hay biết gì nữa, nà ng mê mệt vì sức mạnh cá»§a chà ng, nà ng nổi loạn chống lại uy quyá»n cá»§a chà ng, mặc dù nà ng Ä‘ang say sưa vá»›i má»m vui được cùng chà ng quay cuồng như cÆ¡n lốc ngất ngây cá»§a Ä‘iệu Valse.
Rhett cưá»i rúc rÃch.
- Anh không sao cưỡng lại tÃnh tò mò. Anh Ä‘i London lo chuyện là m ăn ở đó ai ai cÅ©ng nói đến má»™t phụ nữ Mỹ Ä‘ang tấn công và o lâu đà i cá»§a Dublin. "Có phải là cô nà ng Scarlett Ä‘i vá»› sá»c ấy không!" Anh tá»± há»i. Anh thấy cần phải biết. Bart Morland đã xác nháºn những ngá» vá»±c cá»§a anh. Rồi anh ta quay qua nói vá» em và anh không sao ká»m nổi anh ta. Anh ta tháºm chà còn dẫn anh Ä‘i ngá»±a xem thà nh phố cá»§a em nữa! Theo anh ta, em đã xây dá»±ng lại nó bằng chÃnh đôi tay cá»§a em.
Äôi mắt Rhett nhìn khắp ngưá»i nà ng từ chân lên đầu - Em đã thay đổi. Scarlett ạ, chà ng bình thản nói. Cô gái trẻ quyến rÅ© đã trở thà nh má»™t phụ nữ trưởng thà nh duyên dáng nhất. Anh xin chúc mừng em, tháºt mà .
Vẻ nhiệt tình thẳng thắn không hoa mÄ© trong giá»ng nói cá»§a chà ng đã là m Scarlett quên Ä‘i những cÆ¡n giáºn xưa cÅ©.
- Cám ơn anh, Rhett ạ.
- Em đang hạnh phúc ở Ireland phải không, Scarlett!
- Phải.
- Anh sung sướng vì Ä‘iá»u ấy.
Những lá»i cá»§a chà ng đầy ý nghÄ©a.
Lần đầu tiên, sau bao năm, từ lúc biết chà ng, Scarlett má»›i tháºt sá»± hiểu được Rhett phần nà o. Quả là chà ng đã đến tìm mình, nà ng hiểu ra, lúc nà o chà ng cÅ©ng nghÄ© đến mình, chà ng lo lắng muốn biết mình ở đâu và sống ra sao. Chà ng không bao giá» hết yêu mình, dù cho chà ng có nói gì Ä‘i nữa! Chà ng yêu mình, chà ng mãi mãi yêu mình cÅ©ng như mình mãi mãi yêu chà ng.
Nà ng trà n trá» hạnh phúc, khi hiểu được Ä‘iá»u ấy. Và táºn hưởng nó như thể ngưá»i ta nhấm nháp rượu champagne để cố kéo dà i, Rhett Ä‘ang ở đây, bên cạnh nà ng, và trong lúc nầy, chà ng và nà ng Ä‘á»u cảm thấy gần nhau hÆ¡n bao giá» hết.
Một sĩ quan tuỳ tùng tiến đến gần hỠkhi điệu valse kết thúc.
- Äức Ngà i xin được vinh hạnh khiêu vÅ© cùng bà trong Ä‘iệu nhảy tá»›i, thưa bà O Hara.
Rhett nheo mắt vẻ giá»…u cợt mà Scarlett nhá»› rất rõ, và đôi môi chà ng hÆ¡i mỉm cưá»i đồng ý.
- Thưa với đức Ngà i là tôi rất lấy là m vinh dự, nà ng đáp.
Nà ng đưa mắt nhìn Rhett trước khi vịn tay viên sĩ quan tuỳ tùng.
- Ở quáºn Clayton, nà ng thì thầm vá»›i Rhett, ngưá»i ta sẽ nói rằng em Ä‘ang ăn diện đấy!
Tiếng cưá»i cá»§a Rhett cứ bám theo nà ng, trong lúc nà ng bước Ä‘i.
Mình đã được tha thứ, nà ng tá»± nhá»§ và ngoái lại nhìn để thấy chà ng Ä‘ang cưá»i. HÆ¡i quá lố rồi, nà ng thầm nghÄ©, không đúng váºy đâu! Chà ng trông có vẻ tá»± hà o, ngay cả khi mặc quần cụt và đi đôi hà i khiêu vÅ© quái đản bằng xa tanh.
Äôi mắt xanh cá»§a Scarlett lấp lánh niá»m vui khi nà ng cúi chà o vị Phó vương, trước khi cả hai bắt đầu khiêu vÅ©.
Scarlett không mấy ngạc nhiên là Rhett đã biến đâu mất khi nà ng lại có dịp đưa mắt tìm chà ng. Kể từ lúc nà ng biết chà ng, chà ng vẫn thế xuất hiện và lại biến mất không má»™t lá»i giải thÃch. Lẽ ra, mình không nên ngạc nhiên khi nhìn thấy chà ng xuất hiện tối nay, ở chốn nầy, nà ng thầm nghÄ©. Mình có cảm giác mình là cô bé Lá» Lem, váºy thì chà ng Hoà ng tỠđẹp trai duy nhất lại không phải là chà ng ở đây sao! Nà ng còn cảm thấy vòng tay Rhett ôm nà ng như thể vòng tay ấy để lại dấu vết trên da thịt nà ng, nếu không, nà ng đã tưởng đó chỉ là má»™t giấc mÆ¡ - căn phòng và ng rá»±c, âm nhạc, sá»± hiện diện cá»§a Rhett và cả cá»§a nà ng.
Khi trở vỠphòng mình ở Shelbourne, Scarlett thắp ngạn đèn ga, và trong ánh sáng rực rỡ, nà ng ngồi bất động trước tấm gương lớn để ngắm nhìn mình, và khám phá xem Rhett đã có thể nhìn thấy gì ở nà ng! Trông nà ng rất xinh đẹp và tự tin như bức chân dung của nà ng, như bức chân dung của bà ngoại Robillard.
Tim nà ng nhói Ä‘au. Sao nà ng lại không thể giống như bức chân dung cá»§a bà ngoại, bức chân dung trong đó nà ng trông dịu dà ng, đáng yêu và được yêu! Bởi vì nà ng nháºn thấy trong những lá»i yêu đương cá»§a Rhett còn có cả ná»—i buồn, và giống như lá»i từ biệt.
Giữa khuya, Scarlett O Hara chợt thức giấc trong căn phòng lá»™ng lẫy thÆ¡m ngát, trên lầu thựợng hạng cá»§a má»™t khách sạn thượng hạng ở Dublin, và báºt khóc nức nở. "Nếu như… nếu như" nà ng cứ lặp Ä‘i, lặp lại mãi, và những lá»i ấy vang lên như tiếng búa nện và o trán nà ng.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:14 PM.
|

24-08-2008, 08:13 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 79
Những lo âu đêm qua không để lại dấu vết gì. Sáng hôm sau, khuôn mặt Scarlett vẫn mịn mà ng và thanh thản, và những nụ cưá»i cá»§a nà ng còn quyến rÅ© hÆ¡n bao giá», khi nà ng má»i dùng cà phê và trà những ngưá»i đà n ông, đà n bà đang chen chúc trong phòng khách cá»§a mình. Giữa đêm khuya khoắt, nà ng như tìm được lòng dÅ©ng cảm để chấp nháºn việc Rhett bá» Ä‘i.
Nếu như mình yêu chà ng, lúc nầy nà ng đã hiểu ra, thì mình không nên giữ chà ng lại. Mình cần phải biết dà nh tá»± do cho chà ng cÅ©ng giống như mình Ä‘ang dà nh cho Cat váºy, bởi vì mình yêu nó.
Nếu như mình đã nói với Rhett vỠcon bé, chà ng sẽ tự hà o biết bao.
Nếu như Mùa chÆ¡i đã kết thúc. Mình nhá»› Cat biết chừng nà o. Mình tá»± há»i giá» nầy Cat Ä‘ang là m gì đây.
***
Cat chạy băng băng qua những cánh rừng cá»§a Ballihara vá»›i sức mạnh cá»§a ná»—i tuyệt vá»ng. Sương mai vướng chá»— nầy chá»— ná», và bé không biết mình Ä‘i đâu đấy Bé cần phải tiếp tục chạy dù lúc nầy bé đã thở dốc vì đã chạy quá nhiá»u. Bé cảm thấy má»™t hòn đá bay tá»›i, và để tá»± vệ, bé vá»™i nấp sau má»™t thân cây. Bá»n trẻ Ä‘uổi theo bé, Ä‘ang la hét và reo hò. Chúng đã suýt bắt được bé, mặc dù trước đó, chúng chưa bao giá» dám lai vãng đến cánh rừng gần Toà nhà lá»›n. Nhưng lúc nầy, chúng chẳng còn gì phải sợ hết. Chúng biết rằng bà O Hara Ä‘ang ở Dublin, chá»— những ngưá»i Anh. Cha mẹ chúng đã không nói đến Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n là chuyện ấy.
- Nó kia kìa! Má»™t đứa trong bá»n kêu lên, và bá»n nhóc vung tay ném đá tá»›i tấp.
Nhưng không phải Cat bước ra từ sau thân cây. ChÃnh là Cailleach Ä‘ang đưa ngón tay nhăn nheo chỉ và o chúng. Bá»n trẻ sợ hãi hét vang và bá» chạy.
- Äến đây vá»›i bà ! Grainne nói. Bà sẽ cho con uống trà .
Cat đặt bà n tay mình trong tay bà . Grainne bước cháºm chạp, và cô bé lẽo đẽo theo sau không mấy khó khăn.
- Vá»›i bánh nữa chứ! Cat há»i.
- Vá»›i cả bánh nữa,Cailleach đáp Mặc dầu Scarlett cà ng lúc cà ng nhá»› Ballihara, nà ng vẫn ở Dublin cho đến hết Mùa Lâu đà i. Nà ng đã hứa vá»›i Charlotte Montague. CÅ©ng giống như ở Mùa chÆ¡i ở Charleston thôi, nà ng nghÄ© thầm. Mình tá»± há»i, tại sao giá»›i thượng lưu lại bá» công vui chÆ¡i lâu đến thế nhỉ!
Nà ng dà nh được hết sá»± hoan nghênh nầy đến sá»± hoan nghênh khác, và bà Fitz đã lợi dụng má»™t cách tà i tình những bà i báo mê hồn trên tá» Irish Time đã tán tụng nà ng. Má»—i tối, bà cầm tá» báo đến quán rượu cá»§a Kennedy để chỉ cho má»i ngưá»i ở Ballihara thấy Bà O Hara đã trở nên nổi tiếng như thế nà o. Ngà y qua ngà y, thái độ không bằng lòng cá»§a há» vá» sá»± yếu Ä‘uối cá»§a Scarlett đối vá»›i ngưá»i Anh nhưá»ng chá»— cho niá»m kiêu hãnh là Bà O Hara được tán tụng hÆ¡n bất cứ ngưá»i phụ nữ Anh nà o.
Colum không tán thà nh sự khôn ngoan của Rosaleen Fitzpatrick. Anh quá rầu rĩ để có thể nhìn thấy bà hả hê.
- Bá»n Anh Ä‘ang là m hư cô ấy, cÅ©ng giống như chúng đã là m vá»›i John Devoy, anh nói.
Colum vừa lầm lẫn lại vừa có lý. Ở Dublin ai cÅ©ng được mong cho Scarlett vẫn là ngưá»i Ireland. Äiá»u đó tạo ra phần lá»›n vẻ hấp dẫn cá»§a nà ng: Bà O Hara là má»™t ngưá»i độc đáo. Nhưng Scarlett đã phát hiện ra má»™t sá»± tháºt hÆ¡i đáng ngại. Những ngưá»i Anh - Ireland tá»± coi mình cÅ©ng là ngưá»i Ireland như những ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara ở Adamstown. Có lần, Charlotte giáºn dữ nói vá»›i nà ng.
- Những gia đình nầy đã sống ở Ireland từ thá»i nước Mỹ còn chưa là thuá»™c địa cÆ¡! Là m sao há» khác ngưá»i Ireland được!
Một vấn đỠphức tạp mà Scarlett không sao giải quyết nổi và nà ng muốn lảng tránh. Nà ng không thấy gì cần thiết nà ng quyết định thế. Nà ng có thể tách bạch hai chuyện Ireland của những trang trại ở Ballihara và Ireland của lâu đà i ở Dublin. Cat cũng sẽ hà nh động như thế khi bé lớn lên. Và sẽ tốt hơn với bé nếu ta ở lại Charleston, nà ng cương quyết tự nhủ.
***
Và o lúc bốn giá» sáng, khi vÅ© há»™i Thánh Patrick kết thúc, cÅ©ng là lúc kết thúc Mùa Lâu đà i. Sá»± kiện sắp tá»›i cá»§a giá»›i thượng lưu sẽ diá»…n ra cách đây và i dặm trong quáºn Kildare. Charlotte nói vá»›i nà ng là , má»i ngưá»i sẽ đến dá»± cuá»™c Ä‘ua ngá»±a ở Punchestown. Ai cÅ©ng mong nà ng có mặt ở đó.
Scarlett khước từ lá»i má»i:
- Charlotte, tôi rất mê đua ngựa và ngựa nhưng tôi đang rất mong vỠnhà . Tôi đã bê trễ phần nghĩa vụ của mình trong tháng nầy rồi. Tôi sẽ thanh toán phòng khách sà n mà bà đã đặt trước.
Charlotte giải thÃch là điá»u ấy không cần thiết: bà có thể bán lại vá»›i giá cao gấp bốn. Còn bản thân bà cÅ©ng không mê gì Ä‘ua ngá»±a.
Bà cám Æ¡n Scarlett đã giúp bà trở thà nh má»™t phụ nữ độc láºp - Và cả cô nữa, từ nay trở Ä‘i, Scarlett ạ. Cô không còn cần đến tôi nữa. Hãy là m bạn vá»›i bà Sims và để bà ta phụ trách trang phục cho cô. Khách sạn Shelbouren đã dà nh phòng cho cô và o Mùa chÆ¡i năm tá»›i. Ngôi nhà cá»§a cô có thể đón má»i loại khách mà cô muốn, và bà quản gia cá»§a cô là ngưá»i phụ nữ giá»i giang nhất trong cương vị ấy mà tôi đã thấy. Giá» thì cô đã thuá»™c vá» giá»›i thượng lưu. Hãy là m những gì mà cô thÃch.
- Bà sẽ là m gì, Charlotte!
- Äạt được Ä‘iá»u mà tôi đã từng mong ước: má»™t căn nhà nhá» trong má»™t dinh thá»± La Mã. Thức ăn ngon, rượu ngon và ánh nắng mặt trá»i Äịa Trung Hải má»—i ngà y. Tôi rất ghét trá»i mưa.
***
Ngay cả Charlotte cÅ©ng không thể phà n nà n vá» má»™t thá»i tiết như thế nầy, Scarlett thầm nghÄ©. Chưa bao giá» ngưá»i ta thấy má»™t mùa xuân nắng ráo như thế. Cá» má»c cao và xanh rì, lúa mì gieo từ ba tuần trước, và o ngà y lá»…
Thánh Patrick, đã phủ khắp cánh đồng một mà u xanh dịu mắt và mát rượi. Vụ thu hoạch năm nay sẽ bù đắp cho những thất bại của năm ngoái, và hơn thế nữa.
Äúng là tuyệt vá»i khi trở vá» nhà mình.
- Ree thế nà o! Nà ng há»i Cat.
Äúng ra con gái nà ng gá»i con ngá»±a nhá» cá»§a mình là "Roi", Scarlett tá»± nhá»§ vá»›i sá»± độ lượng. Cat không mặc cả những tình cảm cá»§a bé. Bé cÅ©ng rất vui mừng là nó đã sá» dụng má»™t từ gaélique. Scarlett thÃch nhìn thấy ở nó má»™t bé gái Ireland thá»±c sá»± cho dù bé giống như má»™t cô bé du mục. BÃm tóc cá»§a bé khó mà giữ nổi mái tóc Ä‘en, và mặt trá»i lại cà ng là m là n da bé nâu hÆ¡n. Cat bá» mÅ©, cởi giầy má»—i khi Ä‘i ra ngoà i.
- Ngá»±a không thÃch thắng yên đâu.
- Con cÅ©ng chẳng thÃch cái yên nữa. Không còn yên thì tốt hÆ¡n.
- á»’ không, con yêu quý. Con phải há»c và Ree cÅ©ng thế. Cám Æ¡n trá»i đất, đó không phải là má»™t cái yên ngồi má»™t bên.
- Giống như cái yên mà mẹ dùng để đi săn không?
- Giống. Một ngà y nà o đó, con sẽ có một cái, nhưng còn lâu, lâu lắm.
Cat sẽ được bốn tuổi và o tháng mưá»i nầy, nhá» hÆ¡n má»™t chút vá»›i Bonnie khi bị ngã ngá»±a. Cái yên ngồi má»™t bên có thể cứ chỠđấy. Giá như Bonnie đã leo lên cái yên ngồi hai bên nhỉ, thay vì là … không, không nên nghÄ© đến những chuyện như thế là m gì. Hai tiếng "giá như" đủ là m trái tim ta tan nát.
- Nà o, chúng ta Ä‘i ngá»±a lên thà nh phố, Cat nhé. Con có thÃch thế không! Chúng ta có thể ghé qua thăm bác Colum.
- Cat không thÃch thà nh phố đâu. Mình có thể đến sông không?
- ÄÆ°á»£c thôi. CÅ©ng đã lâu mẹ không đến đó, ý cá»§a con hay đấy.
- Con có thể leo lên ngá»n tháp không?
- Không. Cánh cá»a ở mãi cao chót vót, và ngá»n tháp chắc có nhiá»u dÆ¡i lắm đấy.
- Mình có đi thăm bà Grainne không?
Äôi tay Scarlett bấu chặt dây cương.
- Sao con biết bà ấy!
Bà lão đã dặn nà ng không được rá»i xa Cat và giữ bé ở quanh toà nhà . Váºy thì ai đã dẫn bé đến đó! Và tại sao?
- Bà ấy đã cho Cat uống sữa.
Scarlett không lo âu khi nghe con nói như thế. Cat chỉ nói vá» mình ở ngôi thứ ba má»™t khi có cái gì là m bé sợ hãi hoặc tức giáºn.
- Cái gì con không thÃch ở nhà bà Grainne, hở Cat!
- Bà ấy tưởng Cat là một cô gái khác tên là Dara. Cat nói với bà ấy, nhưng bà ấy không nghe.
- Nà o, cưng Æ¡i, bà ấy biết rõ con là ai mà . Äó là má»™t cái tên rất đặc biệt bà ấy đặt cho con khi con còn bé tà teo. Tiếng gaélique, giống như Ree, hoặc Ocras váºy. Dara có nghÄ©a là cây sồi, loại cây vững và ng và tốt nhất.
- Báºy quá. Con gái gì sao mà gá»i là cây được. Con gái thì đâu có lá.
Scarlett thở phà o. Nà ng cảm thấy vui đến phát cuồng lên khi Cat thÃch nói: Con bé thưá»ng hay im lặng.
Nhưng không phải dá»… tranh luáºn vá»›i bé. Äó là má»™t cô bé có suy nghÄ© dứt khoát, nà ng thầm nghÄ©, và nó luôn nháºn thấy khi ngưá»i ta tìm cách lừa nó. Phải là sá»± tháºt, và toà n bá»™ sá»± tháºt, nếu không bé sẽ ném cho ta má»™t cái nhìn như muốn ăn tươi, nuốt sống ta.
- Nhìn kìa, Cat, ngá»n tháp đấy. Mẹ đã nói cho con biết nó có từ bao giá» chưa nhỉ!
- Rồi.
Scarlett buồn cưá»i. Ngưá»i ta sẽ sai lầm khi khuyên má»™t đứa bé nói dối, nhưng đôi khi nói dối má»™t chút cho lịch sá»± cÅ©ng tốt thôi.
- Con thÃch ngá»n tháp ấy, Cat nói.
- Mẹ cũng thế, cưng ạ.
Scarlett tá»± há»i vì sao đã quá lâu nà ng không đến đây.
Nà ng hầu như quên tác dụng kỳ lạ mà những phiến đá cổ xưa ấy! tạo ra cho mình. Äiá»u ấy vừa trấn an vừa là m nà ng run rẩy. Nà ng thầm hứa sẽ thưá»ng xuyên đến đây.
Nói cho cùng, đó là trái tim cá»§a Ballihara, ở đó má»i sá»± đã bắt dầu.
Cây đà o gai đã nở trên các hà ng giáºu, và lúc nầy vẫn Ä‘ang còn là tháng tư. Thá»i tiết gì mà lạ váºy! Scarlett cho cá»— xe ngá»±a bốn bánh chạy cháºm lại để hÃt thở tháºt sâu không khà ngát hương. Không cần thiết phải vá»™i và ng, những bá»™ áo dà i sẽ chỠđợi nà ng thôi. Nà ng đến Trim để nháºn má»™t kiện hà ng trang phục mùa hè mà bà Sims đã giữ giùm nà ng. Trên bà n là m việc cá»§a nà ng có sáu thiệp má»i cho tháng sáu. Rõ rà ng là còn quá sá»›m, nhưng nà ng cần lui tá»›i vá»›i những ngưá»i lá»›n. Nà ng yêu thương Cat hÆ¡n má»i thứ, nhưng… và bà Fitz lại quá báºn để quản lý Toà nhà lá»›n đến ná»—i bà không bao giá» có thá»i gian ngồi uống vá»›i nà ng má»™t tách trà . Colum Ä‘i Galway đón Stephen. Scarlett chẳng biết nghÄ© Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n là hình dung anh ta Ä‘ang đến Ballihara.
Stephen, một bóng ma… Có lẽ anh ta sẽ bớt như thế một khi đến Ireland. Có lẽ ở Savannah anh ta đã tỠra kỳ quái và trầm lặng đến thế bởi vì anh ta mải mua vũ khà thôi.
Ãt ra, chuyện ấy đã chấm dứt! Những lợi tức phụ nà ng thu được, những lợi tức cá»§a những căn nhà nhỠở Atlanta, từ nay được dà nh cho nà ng. Nà ng hẳn đã cho những ngưá»i Fanian cả má»™t tà i sản lá»›n. GiỠđây, tốt hÆ¡n cả là tiêu xà i tà i sản ấy và o những bá»™ áo dà i - chúng chẳng là m hại đến ai cả.
Stephen lại cÅ©ng có những tin tức cá»§a Savannah. Nà ng nóng lòng muốn biết há» hà ng mình sống ra sao. Maureen cÅ©ng lưá»i viết thư gần như nà ng. Äã mấy tháng rồi Scarlett không biết há» O Hara ở Savannah đã ra thế nà o. CÅ©ng như chẳng còn biết ai khác nữa. Mà đúng thế tháºt, khi nà ng quyết định bán hết má»i thứ ở Atlanta, nà ng cÅ©ng đã quyết định bá» lại sau lưng nà ng tất cả và không bao giá» ngoái nhìn lại.
Dẫu sao, cÅ©ng tháºt dá»… chịu khi được biết tin tức cá»§a những ngưá»i ở Atlanta. Nhìn những nguồn lợi tức nà ng thu được, nà ng biết rằng những căn nhà nhỠđã bán được giá, và công việc kinh doanh cá»§a Ashley cÅ©ng tiến hà nh tốt.
Nhưng còn dì Pittypat! Và India! Cô ta có khô quắt lại đến mức rÆ¡i xuống thà nh bụi chưa nhỉ! Và má»i ngưá»i khác có tầm quan trá»ng đối vá»›i mình, đã quá lâu rồi còn gì! Giá như mình vẫn giữ liên lạc vá»›i các dì thay vì giao tiá»n cho viên luáºt sư để anh ta chu cấp cho há» nhỉ!
- Mình có lý khi không cho há» biết mình ở đâu, để bảo vệ Cat tránh khá»l Rhett. Nhưng bây giá», có lẽ chà ng sẽ chẳng là m gì cả, chỉ cần nhìn cách chà ng xá» sá»± ở Lâu đà i cÅ©ng đủ rõ. Nếu mình viết thư cho Eulalie, mình sẽ nháºn được ở dì đủ má»i tin tức ở Charleston. Mình sẽ biết, cả tin tức cá»§a Rhett. Mình có thể chịu đựng khi nghe biết Anne và chà ng Ä‘ang tháºt hạnh phúc, rằng há» Ä‘ang chăm sóc những con ngá»±a Ä‘ua và những đứa con há» Butler không! Mình không nghÄ© là mình thÃch đâu.
- Mình sẽ cứ để cho các dì ở yên chỗ ấy thôi.
Dù sao Ä‘i nữa, mình chỉ có quyá»n được nghe cả triệu lá»i trách cứ, và chỉ riêng vá» Ä‘iểm nầy thôi, bà Fitz đã quá đủ vá»›i mình rồi! Có lẽ bà đúng khi nói rằng minh phải tổ chức các buổi dạ há»™i; tháºt nhục nhã khi có má»™t Toà nhà lá»›n đến thế, vá»›i chừng ấy gia nhân mà lại không để là m gì cả. Nhưng nếu xét chung, bà ta lại sai khi có liên quan đến Cat. Mình cóc cần biết những bà mẹ Anh là m gì, không thể có chuyện để cho má»™t bà bảo mẫu quản lý cả cuá»™c Ä‘á»i nó. Mình lại Ãt khi nhìn thấy con bé lúc nầy đây: Bé luôn ở ngoà i, trong chuồng ngá»±a, trong nhà bếp, Ä‘i lang thang chẳng biết ở đâu, hoặc leo cây à nghÄ© gá»i con và o trưá»ng dòng là hoà n toà n phi lý!
Khi bé đã khá lá»›n, trưá»ng cá»§a Ballihara vẫn còn phù hợp vá»›i bé. Ở đó, bé sẽ có bạn bè. Äôi khi mình lo lắng thấy bé không bao giá» muốn chÆ¡i vá»›i những đứa trẻ khác… Nhưng chuyện gì Ä‘ang xảy ra thế kia! Không phải ngà y chợ phiên mà sao trên cầu lại đông nghẹt ngưá»i váºy!
Scarlett cúi xuống và đụng vai má»™t ngưá»i đà n bà đang chạy.
- Có chuyện gì thế!
Bà nầy nhướng đôi mắt sáng, nhìn nà ng vẻ kÃch động.
- Ngưá»i ta Ä‘ang đánh ai đó! Bà phải nhanh chân lên kẻo lỡ việc.
Ngưá»i ta dùng roi đánh ngưá»i. Scarlett chẳng há» muốn nhìn má»™t tên lÃnh tá»™i nghiệp nà o đó bị quất roi.
Nà ng định quay lại cùng vá»›i cá»— xe, nhưng đám đông hiếu kỳ cứ lôi nà ng Ä‘i. Con ngá»±a cá»§a nà ng bị cuốn Ä‘i trong dòng ngưá»i, còn cá»— xe bị đẩy tá»›i, lắc lư. Nà ng chỉ còn biết xuống xe và cầm cương, vuốt ve và nhá» nhẹ trấn an con váºt vừa bước vá»™i theo đám ngưá»i vây quanh.
Khi má»i ngưá»i đã ngừng bước, Scarlett nghe tiếng roi vun vút cùng âm thanh rợn ngưá»i khi roi quất trên da thịt ngưá»i. Nà ng muốn bịt tai nhưng hai tay nà ng lại Ä‘ang báºn vá»— vá» con váºt Ä‘ang khiếp sợ. Äiá»u ấy chừng như kéo dà i đến bất táºn…
"và má»™t trăm. Äá»§ rồi!", nà ng nghe rõ, rồi tiếng cà u nhà u thất vá»ng cá»§a những ngưá»i bu quanh. Äám đông tản mát và Scarlett bấu chặt lấy dây cương, ngưá»i ta xô đẩy nhau còn mạnh hÆ¡n bao giá» hết.
Nà ng nhắm mắt được thì đã quá trá»…. Nà ng đã nhìn thấy má»™t thân hình bị biến dạng và hình ảnh ấy khắc ghi trong trà nà ng. Anh ta bị cá»™t và o má»™t bánh xe để nằm ngang, chân tay bị trói bằng dây da. Chiếc áo sÆ¡ mi xanh lốm đóm máu, trùm từ thân trên xuống đến cái quần dà i bằng len thô, để hở, phần có lẽ là tấm lưng rá»™ng. Äó chỉ còn là má»™t đống bầy nhầy đỠlòm vá»›i những mảnh thịt, da dÃnh lá»§ng lẳng.
Scarlett lợm giá»ng buồn nôn, nà ng quay đầu và chúi mặt và o bá»m ngá»±a. Con váºt bứt rứt lắc đầu đẩy nà ng ra. Trong không khà ná»±c lên má»™t mùi tởm lợm.
Nà ng nghe thấy tiếng ai đó nôn má»a, và dạ dầy nà ng cuá»™n lên. Nà ng cúi gáºp ngưá»i, tay vẫn không rá»i dây cương và nôn thốc, nôn tháo trên mặt đưá»ng lát đá.
- Tốt lắm, chà ng trai, giá» thì Ä‘i ăn Ä‘i, chẳng việc gì mà phải xấu hổ. Äến quán rượu là m má»™t li Whisky Ä‘i. Marbury sẽ giúp tôi tháo hắn xuống.
Scarlett ngẩng đầu lên nhìn ngưá»i vừa nói. Äó là má»™t ngưá»i lÃnh Anh, mặc quân phục trung sÄ© thuá»™c Lá»±c lượng phòng vệ. Ông ta nói vá»›i ngưá»i lÃnh trÆ¡n, mặt mà y tái nhợt. Ngưá»i nầy lảo đảo bước Ä‘i. Má»™t ngưá»i lÃnh khác đến giúp viên trung sÄ©. Há» cắt dây da đằng sau bánh xe và thân ngưá»i đổ quỵ xuống đám bùn ngáºp ngụa máu.
Tuần trước, ở đây còn là bãi cá», Scarlett nghÄ© thầm, mình không sao hình dung được! Lại cá» xanh nữa chứ.
- Còn vợ anh ta, thưa trung sĩ!
Hai ngưá»i lÃnh nắm tay má»™t ngưá»i đà n bà mặc áo choà ng Ä‘en có mÅ© che Ä‘ang im lặng vùng vẫy.
- Thả chị ta ra! Xong rồi. Nà o, đi thôi. Xe bò sẽ đem anh ta đi sau.
Ngưá»i phụ nữ chạy theo há» và nắm lấy tay áo có Ä‘Ãnh quân hà m cá»§a viên hạ sÄ© quan.
- Ông sĩ quan đã hứa cho tôi chôn cất anh ấy mà ! Chị ta kêu lên. Ông ta đã hứa mà !
Viên trung sĩ xô chị ta ra:
- Tôi chỉ được lệnh cho quất roi anh ta thôi, còn lại thì chẳng liên can gì đến tôi! Äể cho tôi yên, cái mụ nầy!
Bóng ngưá»i mặc đồ Ä‘en đứng bất động má»™t mình, trên đưá»ng, dõi mắt nhìn theo những ngưá»i lÃnh bước và o quán rượu. Chị ta khóc nức nở là m má»i ngưá»i rùng mình. Rồi chị quay lại, và chạy vá»™i đến chá»— bánh xe, và cái xác đẫm máu. "Danny Æ¡i, Danny Æ¡i, anh thân yêu…" chị ta khom ngưá»i rồi quì gối trong đám bùn, cố ôm lấy đôi vai trÆ¡ thịt và cái đầu lá»§ng lẳng. MÅ© trùm đầu cá»§a chị ta rÆ¡i xuống để lá»™ khuôn mặt nhợt nhạt, mái tóc và ng óng được búi lại, đôi mắt xanh lõm sâu và phiá»n muá»™n. Scarlett đứng sững tại chá»—. Tiến lên nghiến bánh xe trên mặt đưá»ng lát đá sẽ là xâm nháºp thô bạo và o tấn thảm kịch mà ngưá»i phụ nữ kia Ä‘ang trải qua.
Một thằng bé cáu bẩn, chân không, vụt chạy đến.
- Nầy bà , tôi có thể lấy má»™t cái nút hay má»™t cái gì đó được không! Mẹ tôi muốn có má»™t ká»· váºt, nó vừa nói, vừa lay mạnh vai chị ta.
Scarlett chạy trên ná»n đá lát, mặt cá» lốm đốm máu và bùn bị giẫm nát rồi chụp lấy thằng bé. Nó ngước mắt, miệng há hốc, sá»ng sốt. Nà ng dùng hết sức giáng cho nó má»™t cái tát. Âm thanh vang lên khô khốc như tiếng súng nổ.
- Cút Ä‘i con quái váºt bẩn thỉu! Cút Ä‘i.
Thằng bé thét lên, rồi cuống cuồng lủi mất.
- Cám Æ¡n, vợ ngưá»i đà n ông bị đánh roi cho đến chết lên tiếng.
Scarlett hiểu rằng từ lúc nầy nà ng không thể lùi bước được nữa. Phải là m chút gì đó mà mình có thể.
- Tôi biết một bác sĩ ở Trim. Tôi sẽ đi tìm ông ta.
- Má»™t bác sÄ© ư? Äể băng cho anh ấy ư?
Ngưá»i phụ nữ thốt lên những lá»i cay đắng và tuyệt vá»ng ấy vá»›i giá»ng Anh hÆ¡i giống vá»›i giá»ng cá»§a những ngưá»i ở Lâu đà i.
- Äể ông ta lo sá»a lại thân hình và chôn cất anh ấy, Scarlett dịu dà ng nói.
Chị ta nắm lấy gấu váy Scarlett bằng bà n tay đẫm máu và hạ mình ôm lấy nó như để đội Æ¡n nà ng. Mắt Scarlett bá»—ng nhoà lệ. Chúa Æ¡i, con không xứng đáng được như thế. Äúng là con đã định quay xe lại.
- Äừng, nà ng nói, đừng là m thế…
Ngưá»i phụ nữ tên là Harriet Stewart và chồng chị ta là Daniel Kelli. Äó là tất cả những gì Scarlett biết được mãi cho đến khi cái xác được liệm và o hòm đóng kÃn đặt trong ngôi nhà nguyện công giáo. Ngưá»i goá phụ, đến lúc nầy chỉ hé miệng để trả lá»i các câu há»i cá»§a vị linh mục, bá»—ng dáo dác nhìn quanh, đôi mắt như Ä‘iên loạn.
- Billi! Billi đâu rồi! Nó phải có mặt ở đây.
Vị linh mục biết được chị ta có một đứa con trai bị nhốt trong một phòng khách sạn để nó đừng chứng kiến cảnh tượng vừa qua.
- Há» rất tá» tế, ngưá»i phụ nữ nói, hỠđã chấp nháºn cho tôi thanh toán bằng chiếc nhẫn cưới cho dù nó không phải bằng và ng.
- Tôi đi tìm nó đây, Scarlett nói. Con thưa cha, cha chăm sóc giúp bà Kelli nhé!
- Tất nhiên. Và nhá»› mang vá» chai rượu vang Brandy đấy! Bà O Hara. Ngưá»i phụ nữ đáng thương nầy sắp ngã gục đến nÆ¡i rồi!
- Tôi sẽ không ngã gục đâu, Harriet Kelli nói. Tôi không thể. Tôi cần phải chăm sóc con tôi. Nó còn bé lắm, chỉ má»›i tám tuổi. - Giá»ng chị ta sắc và lạnh như băng.
Scarlett vá»™i vã. Billi Kelli là má»™t cáºu bé tóc và ng, máºp mạp, to lá»›n so vá»›i tuổi, Ä‘ang giáºn dữ. Chống lại những ngưá»i Ä‘ang bắt giữ nó sau cánh cá»a nặng ná» khoá chặt, chống lại bá»n lÃnh Anh. Chá»§ quán trá», dù tháºt vạm vỡ, cÅ©ng phải cố hết sức má»›i giữ nổi nó.
- Tao sẽ đến chá»— thợ rèn kiếm má»™t cây sắt, Ä‘áºp vỡ đầu chúng nó cho đến khi nà o chúng nó bắn tao chết má»›i thôi, cáºu bé hét lên.
- Billi Kelli, ngừng cái trò ngu xuẩn ấy lại!
Những lá»i trách cứ cá»§a Scarlett như gáo nước lạnh giá»™i thẳng và o mặt cáºu bé.
- Mẹ cháu Ä‘ang cần cháu, và cháu lại còn muốn mẹ cháu buồn phiá»n hÆ¡n nữa sao. Váºy cháu là hạng đà n ông như thế nà o!
Chá»§ quán trá» thả Billi ra. Cáºu bé đứng yên.
- Mẹ cháu ở đâu! Nó há»i, giá»ng lá»™ rõ vẻ thÆ¡ ngây và sợ hãi.
- Äi theo cô, Scarlett nói.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:14 PM.
|

24-08-2008, 08:14 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 80
Câu chuyện cá»§a Harriet Stewart Kelli được ngưá»i ta biết dần dần. Chị ta và đứa con trai đã đến Ballihara từ hÆ¡n má»™t tuần nay, mà Scarlett cÅ©ng má»›i chỉ biết những nét chÃnh. Là con gái má»™t mục sư Tin Là nh, Harnet đã trở thà nh gia sư trong gia đình cá»§a huân tước Witley. Cô mưá»i chÃn tuổi, được há»c hà nh nhiá»u so vá»›i má»™t phụ nữ, và không còn biết gì khác ở trên Ä‘á»i.
Má»™t trong những công việc cá»§a cô là đi theo những đứa trẻ trong những cuá»™c dạo chÆ¡i bằng ngá»±a trước bữa Ä‘iểm tâm. Cô đã si mê nụ cưá»i rạng rỡ cùng giá»ng nói du dương vui tươi cá»§a anh chà ng giữ ngá»±a cùng Ä‘i theo há». Khi anh ta yêu cầu cô cùng bá» trốn vá»›i anh, thì Ä‘iá»u ấy đối vá»›i cô giống như má»™t cuá»™c phiêu lưu lãng mạn tuyệt vá»i nhất trên Ä‘á»i nầy.
Cuá»™c phiêu lưu kết thúc trong cái trang trại nhá» bé cá»§a cha Daniel Kelli: Má»™t chà ng giữ ngá»±a và má»™t cô gia sư bá» trốn thì không thể hy vá»ng có được giấy chứng nháºn, nghÄ©a là cÅ©ng không thể có việc là m. Danny ra đồng cầy cấy cùng vá»›i cha và các anh mình, còn Harriet ở nhà là m những gì mẹ anh chỉ vẽ, chá»§ yếu là giặt rá»a và may vá. Cô rất giá»i thêu thùa má»™t trong những tà i khéo rất cần cho má»™t phu nhân. Billi là đứa con độc nhất cá»§a há», và điá»u ấy đủ cho thấy thiên diá»…m tình cá»§a hỠđã sá»›m chấm dứt. Danny Kelli lại tiếc nuối thế giá»›i loà i ngá»±a, những chuồng ngá»±a thênh thang, cái áo gi lê sá»c thanh lịch, cái mÅ© cao, những đôi giầy bốt cao bằng da là m nên chế phục cá»§a ngưá»i giữ ngá»±a. Anh ta đổ cho Harriet đã gây nên Ä‘iá»u bất hạnh cho anh ta và tìm sá»± an á»§i trong rượu Whisky. Gia đình anh ta đâm ra thù ghét ngưá»i thiếu phụ bởi vì cô ta là ngưá»i Anh, lại theo đạo Tin Là nh.
Danny bị bắt vì đã tấn công má»™t sÄ© quan Anh trong má»™t quán rượu. Gia đình anh ta xem anh ta như đã chết từ khi anh ta bị kết án má»™t trăm roi. HỠđã bắt đầu phát tang cho anh ta trong lúc Harriet nắm tay Billi cùng vá»›i má»™t ổ bánh mì, lá»™i bá»™ hai mươi dặm đưá»ng đến táºn Trim, nÆ¡i có doanh trại cá»§a ngưá»i sÄ© quan bị lăng nhục. Chị biện há»™ cho chồng mình. Ngưá»i ta đồng ý cho chị được phép chôn cất chồng.
- Thưa bà O Hara, tôi sẽ Ä‘em con vá» Anh quốc, nếu như bà tạm ứng cho tôi tiá»n tà u xe. Cha mẹ tôi đã chết, nhưng tôi còn anh em há» có thể cho chúng tôi tá túc. Tôi sẽ trả lại cho bà bằng tiá»n lương cá»§a tôi. Tôi sẽ kiếm được má»™t việc là m nà o đó thôi.
- Nói gì lạ lùng váºy! Scarlett đáp. Cô không nháºn thấy là tôi có má»™t đứa con gái nghịch phá như má»™t chú ngá»±a hoang nhá» sao! Cat cần má»™t cô gia sư. HÆ¡n nữa, bé lại đã quyến luyến Billi như hình vá»›i bóng. Bé còn cần má»™t ngưá»i bạn. Cô sẽ là m Æ¡n cho tôi nếu như cô ở lại, bà Kelli ạ.
Nà ng không nói dối, nhưng nà ng giữ kẽ để không nói thêm răng nà ng rất lo là Harriet không có khả năng lên má»™t con tà u đà ng hoà ng để trở vá» Anh quốc, cà ng Ãt có khả năng sống nổi má»™t khi vá» bên ấy. Như Scarlett đã nói vá» cô ta: ngưá»i đà n bà nầy có cái gan nhưng không có cái đầu. Những Ä‘iá»u cô ta biết cô ta chỉ lấy từ trong sách vở. Scarlett chẳng hỠđánh giá cao loại ngưá»i như váºy bao giá».
Dù sao, tuy chê trách ngưá»i phụ nữ trẻ nầy là thiếu thá»±c tế nà ng cÅ©ng sung sướng được có cô trong nhà . Từ khi nà ng ở Dublin trở vá», ngôi nhà đối vá»›i nà ng lại thiếu vắng bà Montague đến thế, nhưng sá»± tháºt là váºy.
Harriet bù đắp và o chá»— trống nầy. Vá» nhiá»u mặt, đó cÅ©ng là má»™t ngưá»i bạn dá»… chịu hÆ¡n bà Charlotte bởi vì cô ta say sưa vá»›i tất cả những gì đám trẻ là m, và nhá» váºy Scarlett biết được bao cuá»™c phiêu lưu nho nhá» mà Cat không há» kể cho mẹ nghe.
HÆ¡n nữa, Billi đã kết bạn vá»›i cô bé, Ä‘iá»u nầy khiến Scarlett khá»i phải dằn vặt trong lòng khi nhìn thấy Cat lá»§i thá»§i má»™t mình. Bà Fitzpatrick tá» ra ác cảm vá»›i Harriet, đó là điá»u trở ngại duy nhất trong hoà n cảnh nầy.
- Chúng tôi không muốn có ngưá»i Anh ở Ballihara, bà O Hara ạ, bà ta nói khi Scarlett đưa hai mẹ con từ Trim vá».
Chịu đựng cái bà Montague ấy đã quá đủ rồi, nhưng Ãt ra bà ấy còn có Ãch cho cô.
- Bà có lẽ không thÃch Kelli, nhưng mà tôi thÃch và đây là nhà cá»§a tôi mà !
Scarlett đã chán ngán vì cứ phải nghe ngưá»i khác nói phải là m cái nầy hoặc không được là m cái nầy. Thoạt tiên là bà Charlotte, giá» thì là bà Fitz! Còn Harriet không bao giá» chê trách nà ng Ä‘iá»u gì cả. Trái lại nữa là khác: cô ta tá» ra biết Æ¡n nà ng đã cho cô ta tá túc cÅ©ng như cho cô ta những bá»™ quần áo cÅ© đến ná»—i khi Scarlett chỉ muốn phiá»n trách cô sao lại tá» ra quá dịu dà ng và quỵ luỵ đến thế.
Ngoà i ra, Scarlett còn đâm ra quát tháo má»i ngưá»i, Ä‘iá»u mà nà ng cảm thấy xấu hổ, bởi vì thái độ cau có cá»§a nà ng chẳng có lý do gì cả. Ai cÅ©ng nói, từ xưa đến giá», chưa há» thấy có má»™t mùa nà o như thế. Lúa mì đã má»c được bằng ná»a chiá»u cao bình thưá»ng và cánh đồng khoai tây đã phá»§ những mầm xanh đầy sức sống.
Những ngà y nắng ráo cứ nối tiếp nhau và những lá»… há»™i nhân có chợ phiên hà ng tuần cá»§a Trim, cứ kéo dà i mãi đến khuya trong đêm êm ả và nóng ấm. Scarlett nhảy cho đến thá»§ng vá»›, thá»§ng giầy, nhưng âm nhạc và tiế ịng cưá»i vui vẫn không sao là m nà ng phấn chấn lâu. Khi Harriet thở dà i lúc nhìn thấy những cặp tình nhân Ä‘i dá»c theo bá» sông, tay trong tay, thì Scarlett quay lại nhún vai vá»›i vẻ bá»±c tức. Chúa Æ¡i, nà ng nghÄ© thầm những lá»i má»i cứ đến má»—i ngà y qtỉa đưá»ng bưu Ä‘iện.
Những cuá»™c tiếp tân lại sắp bắt đầu rồi. Những ngà y há»™i thanh lịch cá»§a Dublin và những cá»a hiệu đầy cám dá»— đã mất Ä‘i nhiá»u vẻ hấp dẫn cá»§a nó nhân có chợ phiên cá»§a Trim.
Cuối tháng năm, nước sông Boyne cạn đến mức ngưá»i ta có thể nhìn thấy những tảng đá mà nhiá»u thế ká»· trước, ngưá»i ta đã đổ xuống đó tạo thà nh khúc sông cạn để Ä‘i lại. Äám nông dân lo âu theo dõi những đám mây bị cÆ¡n gió tây cuốn Ä‘i trên ná»n trá»i trong vắt. Äồng ruá»™ng Ä‘ang cần nước. Những cÆ¡n mưa rà o ngắn ngá»§i là m mát không khà chỉ đủ thấm đất là m rá»… lúa và rá»… cây cá» gừng trên cánh đồng trồi lên mặt đất, và vì váºy cà ng là m thân lúa yếu Ä‘i.
Cat cho biết lối mòn phÃa bắc dẫn đến túp lá»u cá»§a Grainne Ä‘ang dần dà biến thà nh má»™t con đưá»ng.
- Bà ấy có nhiá»u bÆ¡ mà không ăn hết, bé vừa nói vừa phết bÆ¡ lên miếng bánh mì nhá». Ngưá»i ta Ä‘ang đến mua bùa chú để cầu cho trá»i mưa.
- Các con định là m bạn với bà ấy hở!
Vâng, Billi rất yêu bà ấy.
Scarlett mỉm cưá»i. Tất cả những gì cáºu bé nói giống như lá»i phúc âm đối vá»›i Cat. CÅ©ng mừng là Billi có bản chất tốt, sá»± ngưỡng má»™ cá»§a Cat là má»™t bằng chứng khá»§ng khiếp. Trái lại, cáºu bé tá» ra kiên nhẫn lạ lùng Billi đã từng hưởng "máu mê ngá»±a" cá»§a cha. Nó dạy cho cô bé là m thế nà o để trở thà nh má»™t kỵ sÄ© tà i giá»i hÆ¡n cả mẹ Scarlett có thể dạy bé. Khi nà o Cat lá»›n hÆ¡n và i tuổi nữa, bé sẽ có má»™t con ngá»±a chứ không phải má»™t chú ngá»±a con. Cô bé đã Ãt nhất hai lần má»—i ngà y lưu ý mẹ rằng những chú ngá»±a con chỉ là để cho trẻ con chÆ¡i thôi.
Còn Cat thì đã là má»™t cô gái lá»›n rồi. May thay, Billi còn nói thêm "nhưng chưa lá»›n lắm đâu". Không bao giá» bé lại có thể chấp nháºn má»™t Ä‘iá»u như thế từ mẹ mình.
***
Äầu tháng sáu, Scarlett Ä‘i dá»± buổi tiếp tân ở Roscommon, tin chắc con mình sẽ không thấy vắng mình. Rõ rà ng bé cÅ©ng chẳng thèm để ý là mình không có ở đấy nữa. Tháºt là nhục nhã.
- Thá»i tiết đẹp quá nhỉ! Má»i ngưá»i khách Ä‘á»u nói.
Sau bữa ăn tối, há» chÆ¡i quần vợt trong ánh sáng mát dịu kéo dà i đến mưá»i giỠđêm.
Scarlett sung sướng được gặp lại nhiá»u ngưá»i mà nà ng yêu mến nhất ở Dublin. Charles Ragland là ngưá»i duy nhất mà nà ng tiếp không mấy nồng nhiệt.
- Charles, có ai ở chá»— anh đã đánh chết ngưá»i đà n ông tá»™i nghiệp kia bằng roi đấy! Tôi sẽ không bao giá» quên, và tôi sẽ không bao giá» tha thứ đâu. Dù anh có mặc quần áo dân sá»± cÅ©ng chẳng thay đổi được gì khi anh là má»™t ngưá»i lÃnh Anh. Mà những ngưá»i lÃnh là những con quái váºt Trước vẻ sá»ng sốt cá»§a nà ng. Charles tá» ra Ãt chịu phục thiện:
Scarlett, tôi lấy là m tiếc là cô đã chứng kiến cảnh ấy Äánh roi là má»™t chuyện ghê tởm. Nhưng chúng ta còn có dịp nhìn thấy những chuyện còn tồi tệ hÆ¡n thế nữa, và phải chá» có thá»i gian má»›i chấm dứt được.
Anh ta không chịu dẫn chứng nhưng Scarlett được biết, qua câu chuyện, những cuá»™c tấn công và o những ngưá»i chá»§ đất Ä‘ang diá»…n ra nhan nhản ở khắp Ireland.
Những cánh đồng bị thiêu rụi, những con bò cái bị giết, ngưá»i đại diện má»™t lãnh địa lá»›n gần Galway đã là nạn nhân cá»§a má»™t cuá»™c phục kÃch và bị bằm thây. Ngưá»i ta xì xà o to nhá» vá» sá»± tái xuất hiện cá»§a những tên da trắng con, những băng cướp giáºt đã từng gây khiếp sợ cho các chá»§ đất nhiá»u năm vá» trước. Không thể như thế được, những ngưá»i ung dung nhất Ä‘á»u nói váºy. Tất cả những sá»± việc nầy lại diá»…n ra lác đác, lẻ tẻ, chúng là sản phẩm cá»§a những kẻ quấy rối mà chÃnh quyá»n các nÆ¡i đã quá nhẵn mặt. Tuy nhiên, khi những trại chá»§ nhìn thấy xe cá»§a cô Ä‘i ngang, há» vẫn cảm thấy khó chịu.
Scarlett tha thứ cho Charles. Nhưng, nà ng nói thêm, anh ta không được nghĩ rằng nà ng sẽ quên.
- Tôi dám nháºn hết trách nhiệm vá» hà nh vi ấy vá» mình, nếu như Ä‘iá»u đó là m cho cô nhá»› mãi đến tôi, anh ta đáp vẻ nhiệt tình.
Rồi anh ta đỠmặt như má»™t cáºu há»c sinh.
- Mẹ kiếp, tôi thêu dệt ra bao Ä‘iá»u đáng mặt vá»›i Huân tước Byton khi tôi ở trong trại mà nghÄ© đến cô, còn đứng trước mặt cô thì tôi lại ấp úng toà n những Ä‘iá»u ngu xuẩn. Cô có biết là tôi yêu cô ghê gá»›m không?
- Tháºt váºy. Không sao cả, Charles ạ. Tôi không nghÄ© rằng Huân tước Byron sẽ là m tôi vừa lòng và tôi rất có cảm tình vá»›i anh.
- Tháºt chứ, thiên thần cá»§a anh! Anh có thể hy vá»ng răng…
- Tôi không nghÄ© thế đâu, Charles ạ. Äừng có đưa cái bá»™ mặt đưa đám ấy ra, đó không phải là anh đâu. Tôi cho là như má»i ngưá»i thôi. Äá»u là m như váºy.
Những miếng bánh mì xăng-uých đặt trong phòng Scarlett đã dần dần khô cứng lại trong đêm.
***
- Tháºt sung sướng khi được trở vá» nhà mình! Harriet ạ tôi rất sợ trở thà nh má»™t kẻ đáng ghê tởm khi ra Ä‘i, dù cố vui chÆ¡i thả cá»a Ä‘i nữa cÅ©ng vô Ãch, tôi luôn chết thèm được trở vá» nhà . Nhưng tôi dám chắc vá»›i cô.rằng trước cuối tuần nầy tôi lại đã tÆ¡ tưởng đến lá»i mùi sắp đến mà tôi đã nháºn. Nà o, nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra trong thá»i gian tôi vắng nhà . Cat không quấy rầy Billi chứ!
- Không đâu. Chúng đã nghÄ© ra má»™t trò chÆ¡i má»›i gá»i là "Äánh chìm cái lÅ© Viking Ä‘i". Tôi không biết cái từ ấy ở đâu ra. Cat nói là cô có thể giải thÃch chứ bé chẳng còn nhá»› gì ngoà i những từ ấy. Chúng bắc má»™t cái thang dây lên ngá»n tháp, Billi chuyển đá lên rồi chúng thi nhau ném xuống dòng sông qua những khe hở. Scarlett báºt cưá»i.
- Äúng là má»™t con bé tinh ranh! Äã có lúc nó cứ nằng nặc đòi tôi để cho nó leo lên ngá»n tháp. Tôi để ý thấy là nó đã lôi kéo Billi và o toà n bá»™ những việc nặng nhá»c. Mà nó lại chưa đầy bốn tuổi! Khi nó lên sáu, chắc sẽ kinh khá»§ng lắm. Cô phải đánh đòn nó và bắt nó há»c chữ.
- Không cần phải thế. Cháu bé rất thÃch há»c bảng mẫu tá»± trong phòng cháu, bảng mẫu tá»± vá»›i những con thú váºy.
Scarlett mỉm cưá»i: đó cÅ©ng như là nghe nói con gái mình là thiên tà i váºy. Nà ng luôn sẵn lòng tin rằng Cat có thể là m má»i Ä‘iá»u sởm hÆ¡n, tốt hÆ¡n má»i đứa trẻ khác trên Ä‘á»i nầy.
- Scarlett, cô kể cho tôi nghe vá» buổi tiếp tân Ä‘i, Harriet há»i, chừng như ná»—i bất hạnh riêng không là m chị ta quên Ä‘i những giấc mÆ¡ lãng mạn.
- Tháºt là thú vị. Chúng tôi nghÄ© là có đến hai chục ngưá»i - và lần nầy không có ông tướng vá» hưu để quấy nhiá»…u chúng tôi bằng những gì ông ta biết vá» công tước Wellington. Chúng tôi đã có má»™t cuá»™c thi bóng vồ sôi nổi trong đó má»—i ngưá»i Ä‘á»u có đặt tiá»n cược và tÃnh Ä‘iểm cÅ©ng giống như cá ngá»±a váºy. Tôi cùng phe vá»›i…
- BÃ O Hara!
Giá»ng nói lá»™ vẻ hoảng hốt. Scarlett đứng phắt dáºy.
Một cô hầu hấp tấp chạy đến, mặt đỠbừng, hơi thở hổn hển:
- Nhà bếp… Cô ta ấp úng… Cat… bị bá»ng…
Scarlett suýt hất ngã cô ta để đâm bổ vá» phÃa nhà bếp.
Äi được ná»a đưá»ng, nà ng đã nghe Cat rên rỉ. Nà ng phóng chạy nhanh hÆ¡n nữa. Cat không bao giá» khóc mà .
- Bé không biết là cái chảo nóng… Ngưá»i ta đã bôi bÆ¡ lên tay cho chảu. Bé vừa vá»›i tá»›i thì nó đổ xuống.
- Mẹ ơi… Mẹ ơi…
Tiếng ngưá»i chá»™n rá»™n khắp nÆ¡i. Nà ng chỉ nghe thấy tiếng Cat.
- Mẹ đây, cưng Æ¡i. Chúng ta sẽ là m Cat khá»i ngay trong nháy mắt thôi mà .
Nà ng ôm con gái Ä‘ang khóc trên tay và bước vá»™i ra cá»a. Nà ng đã nhìn thấy vết phá»ng khá»§ng khiếp trong lòng bà n tay cá»§a Cat. Vết phá»ng phồng giá»™p lên đến mức các ngón tay nhá» bé cứ bạnh ra.
Scarlett có lẽ đã chá»i thá» là đoạn đưá»ng sao như dà i ra gấp đôi. Nà ng cố hết sức chạy tháºt nhanh mà không để bị vấp ngã. Nếu như bác sÄ© Devlin không có nhà thì lão sẽ không còn cái nhà mà mò vỠđâu! Ta sẽ vứt hết đồ đạc cá»§a lão ra ngoà i, và cả gia đình cá»§a lão.
Nhưng bác sĩ có mặt.
- Nà o, nà o, Bà O Hara, chẳng việc gì phải rối lên như thế! Trẻ con nà o mà chẳng hay bị tai nạn! Äể tôi xem qua má»™t chút.
Cat thét lên khi ông ta ấn bà n tay của bé. Scarlett đau xé lòng như bị dao cắt.
- Không nghi ngá» gì nữa, rõ rà ng là vết phá»ng khá nặng đấy, bác sÄ© Devlin nói. Chúng ta sẽ bôi mỡ và o đấy cho đến lúc vết phá»ng phồng lên, rồi chúng ta sẽ chÃch để cho nước ra.
- Bác sĩ ơi, lúc nầy bé chắc đau lắm thì phải. Ông không thể là m được gì cho cháu bớt đau ư?
Những giá»t nước mắt cá»§a Cat ướt đẫm và o áo Scarlett.
- Dùng bơ là tốt nhất. Nó sẽ là m giảm đau sau một lúc thôi.
- Sau một lúc thôi ư?
Scarlett quay ngưá»i và bá» chạy. Nà ng nghÄ© đến thứ thuốc đã rót trên lưỡi nà ng khi nà ng sinh Cat, và cÆ¡n Ä‘au biến mất ngay.
Nà ng sẽ đưa bé đến nhà bà phù thuỷ.
Khá xa… nà ng đã quên rằng dòng sông và ngá»n tháp ở khá xa. Äôi chân nà ng má»i nhừ, nhưng không thể không Ä‘i được.
Scarlett chạy trối chết.
- Grainne! - Nà ng kêu to khi chạy đến những bụi ô rô. - Cứu tôi với! Vì Chúa, cứu tôi với.
Bà lão bước ra từ trong bóng tối.
- Nà o ngồi xuống đây, bà ta bình thản nói. Chẳng phải nhá»c công chạy là m gì?
Ngồi trên ná»n đất, bà đưa tay ra:
- Lại đây với Grainne đi, Dara! Bà sẽ là m cho cái đau chạy đi nơi khác.
Scarlett đặt Cat ngồi trên gối bà phù thuỷ. Rồi nà ng ngồi xổm trên đất như định chụp vội lấy đứa bé và lại bỠchạy. Chạy đến đâu cũng được, miễn là có sự giúp đỡ.
Giá như nà ng có thể chợt nghÄ© ra má»™t địa chỉ cụ thể hoặc má»™t ngưá»i nà o đó.
- Dara, bà muốn con đặt tay con lên tay bà . Bà sẽ không sỠđến tay con đâu. Nà o, con đặt tay con trong lòng bà n tay cá»§a bà đi! Bà sẽ nói vá»›i vết phá»ng và nó sẽ nghe lá»i bà . Nó sẽ bá» Ä‘i thôi!
Giá»ng Grainne bình thản và tá»± tin. Äôi mắt xanh cá»§a Cat ngắm nhìn khuôn mặt Ä‘iá»m tÄ©nh và nhăn nheo cá»§a bà lão, bé đặt lưng bà n tay bị phá»ng trên lòng bà n tay lấm chấm những vết cá».
- Dara, vết phá»ng lá»›n và nặng đấy. Chắc là ta phải thuyết phục nó. Mất thá»i gian đấy. Nhưng rồi sẽ nhanh chóng dịu Ä‘i thôi.
Grainne thổi nhè nhẹ trên chá»— da bị phá»ng. Má»™t, hai, ba lần. Bà đưa môi mình sát hai bà n tay cá»§a hai ngưá»i và bắt đầu thì thầm trong lòng bà n tay cá»§a Cat.
Bà ta Ä‘á»c những lá»i không sao nghe nổi bằng má»™t giá»ng xì xà o như lá non hoặc như tia nước chảy trên sá»i dưới ánh mặt trá»i. Sau và i phút - nhiá»u nhất là ba phút - Cat ngưng khóc và Scarlett ngồi bệt xuống đất thở phà o. Tiếng xì xà o vẫn tiếp tục, Ä‘á»u Ä‘á»u, êm ái. Äầu cá»§a Cat nghẹo sang má»™t bên rồi ngả trên ngá»±c Grainne.
Scarlett ngồi chống tay. Lát sau, nà ng đã nằm chuồi trên ná»n nhà , ngả lưng và chẳng mấy chốc đã thiếp Ä‘i.
Còn Grainne vẫn không ngừng thì thlầm vá»›i vết phá»ng, trong lúc hai mẹ con nằm ngá»§. Dần dà , chá»— phồng xẹp xuống, Ãt đỠhÆ¡n, cho đến lúc da Cat giống như chưa há» bị phá»ng. Grainne ngẩng đầu và liếm đôi môi khô khốc.
Bà ta khép hai tay cô bé đang ngủ thiếp, rồi ôm lấy bé và o lòng và vừa ru nhè nhẹ vừa khe khẽ hát. Một lúc lâu bà ngừng hát.
- Dara…
Cat mở mắt.
- Äã đến lúc phải Ä‘i thôi! Nói vá»›i mẹ con thế. Grainne đã mệt và đi ngá»§ đây. Con phải đưa mẹ vá» nhà .
Bà lão dá»±ng bé dáºy. Rồi bà quay ngưá»i và biến mất trong bụi cây ô rô bằng cách bò trên hai tay và đầu gối.
- Mẹ ơi, phải đi vỠthôi!
- Cat! Sao mẹ lại có thể ngá»§ ngon thế nhỉ! á»’, thiên thần cá»§a mẹ, mẹ lấy là m tiếc. Äiá»u gì đã xảy ra thế?
- Con thấy sao rồi, con mèo nhỠcủa mẹ!
Scarlett ngắm nhìn bà n tay là nh lặn của bé.
- Ồ Kitty Cat, mẹ muốn được con hôn biết bao.
Bé hôn lên đôi má của Scarlett.
- Mẹ nghÄ© con thÃch uống trà và ăn bánh hÆ¡n là leo lên ngá»n tháp, nà ng nói. Chúng ta Ä‘i vá» thôi.
Äó là món quà mà bé tặng mẹ.
***
Bà O Hara thì bị mê hoặc, còn bà phù thuỷ và thần thì nói chuyện với nhau bằng một thứ tiếng xa lạ.
Nell Garrity đã chÃnh mắt nhìn thấy, cô ta nói, và cô ta đã thất kinh hồn vÃa đến mức cắm đầu nhảy xuống sông Boyne, không há» nhá»› là phải trở lại khúc sông cạn. Cô ta sẽ chết Ä‘uối nếu như nước sông sâu như má»i khi.
Hai ngưá»i đã Ä‘á»c những câu thần chú để cho mây bay Ä‘i đấy, há» là m thế đấy!
- Có đúng là con bò cái cá»§a Any McGinty thôi không cho sữa ngà y ấy, trong khi nó là má»™t trong những con bò nhiá»u sữa nhất ở Trim!
Dan Houlihan ở Navan, có những mụn cóc to tướng dưới chân đến nỗi anh ta không sao đặt chân xuống đất được. Thần cưỡi một con chó sói mà ban ngà y thì đội lất một chú ngựa con.
- Bóng cá»§a thần đổ trên cái máy đánh kem cá»§a tôi nên không là m sao mà có bÆ¡ nổi! - Những ngưá»i biết chuyện nói rằng thần nhìn thấy được trong đêm tối, và hai mắt cá»§a thần rá»±c sáng như ngá»n lá»a trong lúc Ä‘i rình ráºp.
- Anh có nghe kể chuyện thần được sinh ra như thế nà o chưa, thưa ông Reilli! Äó là và o đêm trước Lá»… Các Thánh và trên trá»i có sao chổi quẹt ngang qua.
Trong cả hạt, những chuyện đồn đại cứ lan truyá»n hết nhà nầy, sang nhà khác.
Bà Fitzpatrick bắt gặp con mèo vằn cá»§a Cat trên ngưỡng cá»a cá»§a Toà nhà lá»›n. Ochras bị bóp cổ và moi ruá»™t. Bà gói xác con váºt trong mảnh vải và giấu trong phòng mình cho đến lúc có thể Ä‘em vứt xuống sông mà không ai nhìn thấy.
Rosaleen Fitzpatrick vá»™i và ng bước và o nhà Colum chẳng thèm gõ cá»a. Anh nhướng mắt lên, nhưng vẫn ngồi yên trên ghế bà nh.
- Äúng như tôi nói mà ! Bà thốt lên. Anh không đến uống ở quán rượu như má»™t ngưá»i đà n ông đà ng hoà ng, anh phải giấu Ä‘i cái tÃnh yếu Ä‘uối cá»§a anh ở đây vá»›i tà chút gá»i là đà n ông thế kia à !
Giá»ng bà đầy khinh bỉ, giống như cá» chỉ bà lấy mÅ©i giầy bốt dà dà và o hai chân má»m nhÅ©n cá»§a Stephen O Hara. Anh ta ngáy đứt Ä‘oạn, miệng há hốc. Má»™t mùi rượu Whisky bốc lên từ quần áo anh và hÆ¡i thở anh tởm lợm.
- Äể cho tôi yên, Rosaleen, Colum nói giá»ng mệt má»i.
- Em há» tôi và tôi đã khóc than cho những hy vá»ng cá»§a Ireland. - Bà Fitzpatrick chống tay lên hông. - Và những hy vá»ng cá»§a em gái há» anh ư, Colum O Hara! Anh không đắm trong men rượu trong lúc cô ta than khóc, cái chết cá»§a con cô ấy chứ! Anh sẽ không ưu phiá»n vá»›i cô ta khi con gái cô ấy chết chứ! Bởi vì tôi xin nói vá»›i anh, Colum, đứa bé Ä‘ang gặp chuyện hiểm nghèo.
Bà quỳ xuống bên ghế bà nh của anh và lắc mạnh tay anh:
- Colum, vì tình yêu Chúa Giêsu và Äức Mẹ Äồng Trinh, anh phải là m cái gì chứ! Tôi đã cố hết sức nhưng không ai chịu nghe tôi cả! Có thể là đã quá trá»… để há» nghe, nhưng anh cố thá» xem. Anh không thể lẩn trốn má»i ngưá»i như thế nầy được. Má»i ngưá»i Ä‘ang cảm thấy là anh bá» rÆ¡i há» và cả cô em há» Scarlett cá»§a anh nữa!
- Katie Colum O Hara, Colum là u bà u.
- Tay anh sẽ vấy máu của em bé đấy, bà Rosaleen lạnh lùng nói.
Hôm sau, mãi đến chiá»u tối. Colum cứ đủng đỉnh đến thăm hết má»i ngôi nhà ở Ballihara và Adamstown và không quên quán rượu. NÆ¡i anh đến thăm đầu tiên là văn phòng cá»§a Scarlett, và anh thấy nà ng Ä‘ang chìm ngáºp trong chồng sổ sách kế toán cá»§a toà nhà . Nà ng Ä‘ang nhÃu mà y: khuôn mặt nà ng rạng rỡ lên khi nhìn thấy anh trước cá»a, rồi sa sầm lại khi anh gợi ý tổ chức buổi dạ vÅ© mừng Stephen trở vá» Ireland.
Cuối cùng nà ng đồng ý như anh mong đợi, và sau đó Colum có thể Ä‘i thăm má»i nhà , để chuyển lá»i má»i đến cho má»i ngưá»i. Anh chăm chú lắng nghe, tìm những dấu hiệu cho phép nghÄ© rằng những lo ngại cá»§a Rosaleen là có cÆ¡ sở nhưng anh thở phà o nhẹ nhõm khi không nghe má»™t Ä‘iá»u gì như thế cả.
Sau lá»… chá»§ nháºt, cả dân là ng và má»i ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara cá»§a quáºn Meath kéo đến Ballihara để chúc mừng Stephen trở vá» và nghe tin tức ở Mỹ. Trên thảm cỠđã kê những dãy bà n dà i đầy ắp những khay thịt bò muối và cải bắp Ä‘ang bốc khói, những giỠđầy khoai lang luá»™c nóng hổi và những bình bia Ä‘ang sá»§i bá»t.
Những cá»a sổ sát đất cá»§a phòng khách được mở toang như để má»i má»i ngưá»i và o, và trên trần nhà được trang trà những truyá»n thuyết anh hùng cá»§a Ireland. Buổi lá»… đã thà nh công mà không phải mất nhiá»u công sức.
Scarlett sau đó cảm thấy khuây khoả khi nghĩ rằng nà ng đã hết sức mình và được chuỵên trò lâu bên cạnh Kathleen.
- Em nhớ chị quá! Nà ng nói. Kể từ lúc chị đi, không có gì là giống trước nữa. Bến lội chắc đã xuống đến hơn ba mét đấy, cũng như trước thôi mà . Em không sao chịu đựng nổi mỗi lần nghĩ đến chuyện đến nhà Pegeen.
- Scarlett, nếu má»i chuyẹn vẫn y như cÅ© thì sao cứ phải than thở là m gì cho nhá»c lòng, Kathleen bác lại, chị giỠđây đã là mẹ má»™t chú nhóc khá»e mạnh và đang đợi nó có thêm đứa em trai nữa.
Chị ấy không hỠnhớ gì đến mình, Scarlett buồn bã nghĩ thầm.
Stephen chẳng nói nhiá»u vá» Ireland cÅ©ng như vá» nước Mỹ, nhưng cả nhà lại không tá» vẻ gì là bất bình. "Nói chung đó là má»™t con ngưá»i trầm lặng". Scarlett tránh gặp anh. Vá»›i nà ng, anh ta vẫn luôn mãi là Stephen bóng ma. Dù sao, anh cÅ©ng Ä‘em đến được má»™t tin tức tuyệt vá»i. Ông ngoại Robillard đã chết và để lại tà i sản cho hai dì Pauline và Eulalie. Hai dì hiện sống trong ngôi nhà mà u hồng, và hà ng ngà y cùng Ä‘i dạo để bảo đảm sức khá»e. Ngưá»i ta nói rằng há» còn già u có hÆ¡n cả hai chị em Telfair.
Trong buổi lá»…, má»i ngưá»i nghe rõ tiếng sấm gầm ở xa xa. Ai cÅ©ng ngừng lại, kẻ thì ngưng cưá»i, ngưá»i thì ngưng ăn, và ngước mắt nhìn và o khoảng trá»i xanh chói chang vá»›i niá»m chứa chan hy vá»ng. Cha Flinn má»—i ngà y Ä‘á»u là m thêm má»™t lá»… phụ để cầu mưa, và trong má»—i gia đình ngưá»i ta Ä‘á»u đốt nến cầu nguyện.
Ngà y lá»… Thánh Jean, những đám mây bị cÆ¡n gió phÃa tây cuốn vá» cứ má»—i lúc lại chồng chất lên nhau chứ không trôi Ä‘i mất. Äến buổi chiá»u, mây đã phá»§ dà y đặc và tối sầm ở chân trá»i. Những ngưá»i đà n ông, đà n bà đang chuẩn bị ngá»n lá»a vui cho lá»… há»™i vỠđêm Ä‘á»u ngẩng đầu trước những tráºn gió à o à o thổi qua và cảm thấy dưá»ng như mưa Ä‘ang tá»›i. Buổi lá»… sẽ vui biết bao nếu như cuối cùng trá»i đổ mưa và cứu được mùa mà ng!
CÆ¡n giông áºp đến và o lúc hoà ng hôn trong tiếng sấm gầm Ä‘inh tai nhức óc, chá»›p sáng lóe trên ná»n trá»i như giữa ban ngà y, và má»™t tráºn mưa như trút đổ xuống. Má»i ngưá»i nằm lăn ra đất và che đầu. Hạt mưa to như hạt đẻ Những tiếng thét sợ hãi và đau đớn vang lên trong những khoảnh khắc yên lặng giữa hai tiếng sấm gầm.
Scarlett rá»i Toà nhà lá»›n để đến nhảy quanh ngá»n lá»a vui Chỉ và i giây sau, nà ng rút lui và o bên hông nhà , ngưá»i ướt như chuá»™t lá»™t, rồi chạy lên lầu má»™t tìm Cat.
Bé Ä‘ang nhìn qua cá»a sổ, hai mắt mở to, hai tay bÃt kÃn lá»— tai. Harnet Billi thu mình trong má»™t góc phòng, ôm chặt lấy Billi để bảo vệ nó. Scarlett quỳ bên cạnh con gái và ngắm nhìn thiên nhiên trong cÆ¡n thịnh ná»™.
CÆ¡n thịnh ná»™ kéo dà i khoảng ná»a giá», rồi trá»i lại sáng, đầy sao vá»›i vầng trăng tròn và tá». Cá»§i ướt sÅ©ng và đêm ấy ngưá»i ta không đốt lá»a. Những cánh đồng cá» và lúa mì bị tráºn mưa đá tà n phá sạch. Tiếng than khóc vang lên khắp Ballihara, xuyên qua những bức tưá»ng đá và cá»a kÃnh đến phòng cá»§a Cat. Scarlett rùng mình và ôm chặt lấy bé. Cat rên khe khẽ, lấy tay bịt tai cÅ©ng không sao ngăn nổi âm thanh ấy.
***
Scarlett leo lên má»™t cái bà n đặt giữa con đưá»ng lá»›n cá»§a Ballihara, trước dân cư cá»§a thà nh phố.
- Mùa mà ng đã bị thất thu. Nhưng vẫn còn nhiá»u thứ phải cố cứu lấy! Cá» sẽ hết ướt để thà nh cá» khô. Và chúng ta sẽ có rÆ¡m vá»›i cả bông lúa, dù không còn hạt để xay thà nh bá»™t. Tôi sẽ Ä‘i đến Trim, đến Navan và cả Drogheda, để mua lương thá»±c cho mùa đông. Ballihara không thể bị đói kém được! Tôi xin hứa như váºy. Bà O Hara xin thá» như thế.
Lúc bấy giá», má»i ngưá»i hoan hô nà ng.
Nhưng khi đêm xuống, ngồi bên lò sưởi, há» lại nói đến bà phù thuá»·, đến thần và đến ngá»n tháp mà thần đã dá»±ng lên để trả thù cho vị Huân tước bị treo cổ.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:14 PM.
|

24-08-2008, 08:14 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 81
Bầu trá»i sáng trong, cái nóng như thiêu như đốt trở lại và kéo dà i. Trang nhất cá»§a tá» Thá»i báo Ireland được dà nh trá»n cho các tưá»ng thuáºt và suy Ä‘oán vá» thá»i tiết. Trang hai và ba ngà y cà ng nhiá»u bà i vở liên quan đến những vụ xâm phạm tà i sản và tấn công đại diện cá»§a các chá»§ đất.
Má»—i sáng Scarlett Ä‘á»c lướt các tá» báo rồi vứt Ä‘i. Nhá» trá»i, Ãt ra nà ng cÅ©ng không có gì phải lo vá» các tá Ä‘iá»n cá»§a mình. Há» biết là nà ng chăm lo cho há».
Nhưng không phải dá»…. Rất thưá»ng, khi nà ng đến má»™t thà nh phố mà ngưá»i ta bảo là còn bá»™t lúa mạch hoặc lúa mì, nà ng phát hiện rằng đó chỉ là tin đồn, hoặc đã hết sạch. Má»›i đầu nà ng còn trả giá gắt gao trước những món hà ng tăng giá, nhưng dần dà , khi hà ng hoá ngà y cà ng hiếm, nà ng sung sướng đến mức trả ngay giá ngưá»i ta đòi, mà thưá»ng là để lấy những món hà ng tồi.
Nà ng tá»± nhá»§, tháºt thê thảm chẳng khác gì ở Géorgie sau chiến tranh. Không, còn tệ hÆ¡n thế. Thá»i ấy, chúng ta đánh bá»n Yankee, vì chúng cướp sạch hoặc đốt sạch. Bây giá», anh chiến đấu để bảo vệ sá»± sống cá»§a nhiá»u ngưá»i hÆ¡n là số ngưá»i mà mình nuôi dưỡng ở Tara. Lại còn chẳng biết đâu là kẻ thù. Chỉ có thể tin rằng Thượng đế muốn trừng phạt Ireland.
Nhưng nà ng vẫn mua cả trăm đô la tiá»n nến cho ngưá»i dân ở Ballihara khi há» Ä‘i cầu nguyện ở nhà thá». Và khi cưỡi ngá»±a hoặc đánh xe dá»c theo những đống đá xuất hiện bên các vệ đưá»ng hoặc trên các cánh đồng, nà ng rất cảnh giác. Nà ng không biết, bằng cách là m như váºy ngưá»i ta muốn là m nguôi lòng những thần linh xa xưa nà o, nhưng nếu thần linh có thể là m mưa thì nà ng sẵn sà ng nhưá»ng cho há» tất cả đá trong quáºn. Nếu cần, nà ng sẽ tá»± mình mang đá đến.
Scarlett cảm thấy bất lá»±c: đây là má»™t thá» nghiệm má»›i và tháºt đáng sợ. Nà ng vẫn tưởng mình rà nh nghá» nông vì sinh ra trong má»™t đồn Ä‘iá»n. Thá»±c tế, những năm tháng tốt đẹp ở Ballihara phù hợp vá»›i các hy vá»ng cá»§a nà ng vì nà ng đã là m việc cáºt lá»±c và đòi há»i những ngưá»i khác cÅ©ng phải là m như váºy. Nhưng bây giá», khi Ä‘iá»u ấy không còn đủ nữa, nà ng sẽ là m gì đây!
Nà ng tiếp tục Ä‘i dá»± các buổi tiếp tân mà nà ng rất vui vẻ nháºn lá»i má»i. Tuy váºy, từ nay nà ng Ä‘i không phải để vui chÆ¡i nữa mà để tìm kiếm thông tin từ các Ä‘iá»n chá»§ khác.
***
Scarlett đến Kilbawney Abbey dá»± tiếp tân cá»§a gia đình Gifford cháºm mất má»™t ngà y.
- Tôi lấy là m tiếc, Florence ạ, nà ng nói vá»›i bà Gifford, nếu tôi có giáo dục thì tôi đã phải nghÄ© tá»›i việc đánh Ä‘iện cho bà . Nhưng sá»± tháºt là tôi phải chạy đôn chạy đáo kiếm bá»™t lúa mạch hoặc lúa mì và tôi đã quên mất ngà y.
Cảm thấy nhẹ ngưá»i vì Scarlett đã đến, bà Gifford quên cả giáºn. Tất cả khách khứa đã nháºn lá»i má»i cá»§a bà thay vì má»™t lá»i má»i nà o khác, vì bà đã ngầm cho biết rằng Bà O Hara sẽ có mặt.
- Tôi đã chỠđợi dịp để bắt tay bà , thưa bà !
Má»™t ngà i quý tá»™c mặc quần chẽn gối, siết chặt bà n tay phải cá»§a nà ng. Bá tước De Trevanne là má»™t ông già linh lợi, vá»›i hà m râu bạc trắng tua tá»§a và cái mÅ©i quặp lá»™ rõ những mạch máu đỠtÃa.
- Cám Æ¡n ông, Scarlett trả lá»i.
- Tại sao ông ta lại chỠđợi nhỉ! Nà ng tá»± há»i.
Ngà i bá tước đã cho nà ng biết Ä‘iá»u đó, bằng cái giá»ng oang oang như lệnh vỡ cá»§a những ngưá»i Ä‘iếc. Ông ta cho má»i ngưá»i biết Ä‘iá»u đó, dù các khách má»i có muốn hay không. Giá»ng ông ta khá»e đến ná»—i ở táºn ngoà i bãi cá» chÆ¡i bóng chà y cÅ©ng có thể nghe thấy.
Ông ta gầm lên, rằng nà ng xứng đáng được ngợi khen vì đã cứu Ballihara. Ông ta đã bảo vá»›i Arthur đừng có ngu ngốc, đừng phung phà tiá»n bạc mua tà u cá»§a bá»n ăn cắp để bá»n chúng bóc lá»™t đồng thá»i khẳng định rằng gá»— tà u cá»§a chúng tốt. Nhưng Arthur đã không chịu nghe ông ta và đã má»™t má»±c Ä‘i đến táng gia bại sản. Anh ta đã mất đứt tám mươi nghìn bảng Anh, má»™t ná»a gia sản cá»§a mình, đủ để mua tất cả đất đất Ä‘ai cá»§a quáºn Meath. Arthur là má»™t thằng ngốc, không bao giá» có tà đầu óc nà o cả. ChÃnh ông ta đã biết Ä‘iá»u đó từ khi há» còn nhá». Nhưng ông ta yêu Arthur như anh em dù anh ta khù khá» Ä‘i nữa. Chưa từng có ai thân thiết vá»›i ông như Arthur. Ông ta đã khóc, vâng thưa bà , khóc thá»±c sá»± khi Arthur treo cổ tá»± tá». Ông ta vẫn luôn biết rằng hắn là má»™t thằng ngốc, nhưng có ai ngá» rằng hắn ngốc đến nước ấy! Arthur rất say mê vùng đất ấy đã hiến cả trái tim và cuối cùng là cả mạng sống cho nó. Cái cách mà Constance bá» bê vùng đất ấy tháºt là tá»™i lôi. Äáng lý ra cô ta phải giữ gìn nó, biến nó thà nh tượng đà i ká»· niệm Arthur.
Ngà i hầu tước lấy là m sung sướng vì Scarlett đã là m Ä‘iá»u mà bà vợ goá cá»§a Arthur đã không chịu là m.
- Tôi muốn lại được siết chặt tay bà , Bà O Hara.
Scarlett để ông ta nắm lấy bà n tay. Ông già nầy nói nhăng nói cuá»™i gì váºy! Ông chá»§ đất trẻ cá»§a Ballihara đâu có tá»± tá», chÃnh má»™t ngưá»i trong thà nh phố đã lôi ông ta đến táºn cái tháp và treo cổ ông ta kia mà . Colum đã nói vá»›i nà ng như váºy. Ngà i hầu tước chắc lầm lẫn.
Già thì thưá»ng hay lẫn lá»™n tứ tung trong các hồi ức cá»§a há»â€¦ Hoặc là Colum sai cÅ©ng không biết gì khác ngoà i những Ä‘iá»u thiên hạ kể lại, hÆ¡n nữa lúc ấy anh cÅ©ng không có mặt ở Ballihara, gia đình anh sống ở Adamstown… Nhưng ngà i hầu tước cÅ©ng đâu có mặt tại chá»—, ông ta chỉ nghe những gì ngưá»i ta đồn đại. Tất cả chuyện nầy quả là quá phức tạp.
- Chà o Scarlett.
Äó là John Morland. Nà ng cưá»i tươi vá»›i ngà i hầu tước rồi rút tay lại khoác và o khuá»·u tay vị huân tước Bart,
- Tôi rất sung sướng được gặp anh! Tôi đã tìm anh ở khắp các buổi tiếp tân, trong Mùa chơi mà chẳng thấy tăm hơi anh đâu cả.
- Năm nay tôi đà nh vắng mặt. Hai con ngá»±a cái có chá»a quan trá»ng hÆ¡n cả bất kỳ vị Phó vương nà o. Cô khá»e chứ!
Äã lâu lắm hai ngưá»i không gặp nhau và biết bao chuyện đã xảy ra! Scarlett không biết nên mở đầu từ đâu.
- Bart, tôi biết rõ Ä‘iá»u anh Ä‘ang quan tâm mà ! Má»™t trong những chú ngá»±a săn mà anh đã giúp tôi kiếm được lúc nầy nhảy còn cao hÆ¡n cả con Bán Nguyệt. Con ngá»±a cái tÆ¡ ấy có tên là Comet. Cứ như thể má»™t ngà y nà o đó nó bá»—ng ngẩng cao đầu và tá»± nhá»§ đấy chưa phải là cú nhảy tháºt đâu, mà má»›i chỉ là má»™t cú nhảy chÆ¡i thôi…
Hai ngưá»i lùi và o má»™t góc yên tÄ©nh để chuyện trò.
Scarlett được biết lâu nay Bart không há» nháºn được tin tức gì cá»§a Rhett. Nà ng còn há»c được phương pháp đỡ cho ngá»±a trưá»ng hợp đẻ ngược, bà i há»c hay hÆ¡n nhiá»u so vá»›i Ä‘iá»u nà ng mong ước. Chẳng có gì quan trá»ng cả. Bart là má»™t trong số ngưá»i nà ng quý mến và luôn quý mến.
Má»i ngưá»i chỉ nói vá» thá»i tiết. Xưa nay ở Ireland chưa bao giá» lại xảy ra khô hạn, và biết gá»i thế nà o khác vá» những ngà y nắng hạn liên tiếp! Quả không có nÆ¡i nà o trên xứ sở nầy lại không đợi mưa. Chắc chắn rồi lại sẽ có bao phiá»n phức khi thanh toán việc lÄ©nh canh và o tháng chÃn tá»›i.
Nà ng chưa nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Scarlett cảm thấy trái tim mình nặng như chì. Äã rõ rà ng là những tá Ä‘iá»n sẽ không có gì để trả cho nà ng. Và nếu như nà ng không đòi được nợ thì là m sao mong những ngưá»i ở thà nh phố cÅ©ng sẽ trả nợ cho nà ng! Các cá»a hiệu, các quán rượu tháºm chà cả vị bác sÄ©, Ä‘á»u sống nhá» và o tiá»n mà ngưá»i nông dân tiêu xà i. Và thế là nà ng sẽ không có nguồn thu nháºp nà o hết.
Giữ được bá» ngoà i vui vẻ lúc nầy cá»±c kỳ khó, nhưng phải là m váºy, biết sao được. Ôi, nà ng sẽ sung sướng biết bao khi buổi tiếp tân nầy kết thúc!
Äêm dạ há»™i cuối cùng rÆ¡i đúng và o ngà y 14 tháng bảy - ngà y phá ngục Basille. Những ngưá»i khách được yêu cầu phải hoá trang. Scarlett báºn những bá»™ quần áo đẹp nhất cá»§a phụ nữ nông thôn vá»›i bốn váy phồng có mà u khác nhau bên dưới váy ngoà i mà u Ä‘á». Trong cái nóng như thiêu như đất thế nầy, tháºt không sao mang nổi những đôi vá»› sá»c, nhưng cÅ©ng đáng công để gây được ấn tượng mạnh mẽ.
- Tôi không sao ngá» nổi những phụ nữ nông thôn lại ăn mặc quyến rÅ© dưới cái vẻ lấm lem cá»§a hỠđến thế, phu nhân Gifford kêu lên. Tôi sẽ phải Ä‘i mua những thứ ấy để mang vá» London và o năm tá»›i. Má»i ngưá»i ắt sẽ năn nỉ tôi cho há» biết tên ngưá»i may cho mà xem!
- Con mụ ngu xuẩn! Scarlett nghÄ© thầm. Nhá» trá»i, đây là đêm dạ há»™i cuối cùng!
Charles Ragland đến sau bữa ăn tối để dự khiêu vũ. Buổi tiếp tân anh ta phải tham dự, kết thúc trong buối sáng.
- Tôi phải bá» Ä‘i bằng má»i cách, anh ta kể vá»›i nà ng sau đó. Khi tôi biết cô ở sát má»™t bên, tôi tá»± nhá»§ mình phải đến.
- Sát một bên ư? Anh ở cách đây đến năm mươi dặm đấy!
- Một trăm thì cũng có gì khác đâu.
Scarlett để cho Charles ôm hôn nà ng trong bóng cây sồi lá»›n. Äã lâu rồi Ä‘iá»u ấy lại má»›i xảy đến vá»›i nà ng, đôi tay ngưá»i đà n ông không phải ôm chặt lấy nà ng như để che chở nà ng. Nà ng như tan biến dưới vòng tay xiết chặt cá»§a anh. Äó là má»™t cảm giác kỳ diệu.
- Em yêu… Charles nói, giá»ng anh lạc Ä‘i.
- Suỵt, Charles ạ, cứ hôn em mãi cho đến lúc em thấy chóng mặt.
Và chà ng đã là m thế nà ng phải bấu chặt lấy đôi vai nở nang cá»§a anh để không ngã xuống. Nhưng khi anh nói sẽ đến phòng nà ng, thì Scarlett lảng xa, đầu óc tỉnh táo hẳn. Äể anh ta ôm hôn thì được chứ chung chăn chung gối thì đừng hòng.
Nà ng đốc bức thư hối lá»—i mà anh ta luồn dưới cá»a phòng nà ng hồi đêm rồi bá» Ä‘i từ sáng sá»›m hôm sau để không phải chà o tạm biệt bất cứ ai.
VỠđến nhà nà ng là nà ng láºp tức Ä‘i tìm con. Nà ng không ngạc nhiên lúc được biết Cat và Billy đã rá»§ nhau đến ngá»n tháp. Äó là chá»— mát nhất ở Ballihara. Trái lại, nà ng ngạc nhiên hết sức khi thấy Colum và bà Fitzpatrick Ä‘ang đợi nà ng dưới bóng cây to, sau nhà vá»›i má»i thứ lỉnh kỉnh trên bà n để nhâm nhi uống trà .
Scarlett lấy là m thÃch thú. Äã lâu lắm rồi, Colum cư xá» như má»™t ngưá»i lạ, anh tá» ra tháºt xa cách khi nà ng gợi ý anh chuyển qua ở trong Toà nhà lá»›n. Nhìn thấy con ngưá»i đã gần như anh ruá»™t mình trở lại, nà ng quá đỗi vui mừng.
- Em sắp kể cho anh nghe má»™t câu chuyện lạ lùng đã là m em tò mò khi nghe được. Colum ạ, anh nghÄ© thế nà o! Ngưá»i ta nói vị huân tước trẻ tá»± treo cổ trong ngá»n tháp phải không?
Scarlett vừa cưá»i vừa mô tả ngà i bá tước De Trevanne vá»›i má»™t sá»± chÃnh xác tháºt ranh mãnh và bắt chước tháºt tà i tình giá»ng nói ông ta. Colum đặt tách trà xuống bà n cố giữ vẻ tháºt Ä‘iá»m tÄ©nh.
- Anh chẳng có ý kiến gì vá» chuyện ấy, Scarlett thân yêu ạ anh nói vá»›i giá»ng nhẹ và vui mà nà ng vẫn nhá»› rõ. Ở Ireland, má»i chuyện Ä‘á»u có thể xảy ra, nếu không chúng ta đã bị loà i rắn trà n ngáºp như má»i nÆ¡i khác rồi.
Anh đứng dáºy mỉm cưá»i.
- Giá» thì anh phải Ä‘i. Anh đã bê trá»… má»i nhiệm vụ cá»§a mình chỉ vì muốn gặp em. Äừng để tâm đến những ngưá»i phụ nữ nầy có thể há»c lại vá»›i em vá» sá»± yếu Ä‘uối không sao chối cãi cá»§a anh khi ngồi ăn những cái bánh nầy và uống trà .
Rồi anh hấp tấp bỠđi khiến Scarlett chẳng kịp gói cho anh mấy cái bánh cầm theo.
- Tôi sẽ trở lại ngay, bà Fitzpatrick vừa nói, vừa ba chân bốn cẳng chạy theo anh.
- À nầy! Scarlett nói.
Nà ng nhìn thấy Harriet Kelly ở phÃa bên kia bãi cá» khô cháy và ra dấu cho cô ta:
- Äến đây uống trà đi! Còn đủ chán đây.
Rosaleen Fitzpatrick phải vén cao váy má»›i Ä‘uổi kịp Colum khi anh đã Ä‘i được ná»a đưá»ng. Bà lặng lẽ sóng bước bên anh cho đến lúc đã bá»›t hổn hển.
- Giá» thì sao! Bà há»i. Anh chạy vá»™i chạy và ng Ä‘i tìm chai rượu chứ gì, đúng là váºy rồi!
Colum khựng bước và nhìn trân trân và o mặt bà :
- Chẳng có đúng không gì cả, và đó chÃnh là điá»u Ä‘ang dằn vặt tôi đây. Bà có nghe cô ấy nói gì không! Cô ấy đã há»c lại cả những lá»i dối trá cá»§a bá»n Anh, mà còn tin nữa! CÅ©ng hệt như Devoy và những ngưá»i khác đã tin và o những lá»i dối trá nhưng lại vô cùng hấp dẫn cá»§a Parnell Rosaleen, tôi không thể ngồi nán lại lâu hÆ¡n kẻo lại Ä‘áºp vỡ hết những tách trà kiểu Anh cá»§a cô ấy và tru tréo ầm Ä© như má»™t con chó bị xÃch.
Rosaleen nhìn thấy ná»—i Ä‘au đớn trong đôi mắt Colum và nét mặt anh Ä‘anh lại. Bà đã chứng kiến từ lâu mối thiện cảm mà bà dà nh cho anh khi anh bị xúc phạm trong tâm hồn, nhưng rồi ra chỉ vô Ãch. Anh đã bị dà y vò vì anh cảm thấy thất bại và bị phản bá»™i. Sau hai mươi năm đấu tranh cho sá»± nghiệp giải phóng Ireland, sau khi đã hoà n thà nh xuất sắc nhiệm vụ được giao, sau khi đã giấu cả má»™t kho vÅ© khà trong ngôi thánh đưá»ng Tin Là nh ở Ballihara, thì ngưá»i ta lại nói tất cả những việc ấy là chẳng được tÃch sá»± gì hết. Hoạt động chÃnh trị cá»§a Parnell có ý nghÄ©a hÆ¡n nhiá»u. Colum lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng hy sinh mạng sống cho đất nước: anh không sao sống nổi mà lại không tin rằng anh Ä‘ang góp phần cho quê hương mình.
Rosaleen Fitzpatrick chia sẻ cùng anh mối ngá» vá»±c đối vá»›i Parnell và tâm trạng ê chá» khi nghÄ© rằng những ngưá»i lãnh đạo Fenian có thể loại bá» cả hai ngưá»i khá»i cuá»™c đấu tranh. Nhưng bà là ngưá»i có thể phục tùng mệnh lệnh và đặt tình cảm riêng tư ra bên ngoà i. Bà gia nháºp phong trà o cÅ©ng nhiệt tình như Colum, tháºm chà có lẽ còn nhiệt tình hÆ¡n cả anh, bởi bà còn tìm ở đó sá»± trả thù cá nhân hÆ¡n là tìm công lý.
Dù sao, lúc nầy đây, Rosaleen như quên Ä‘i lòng trung thà nh cá»§a mình vá»›i phong trà o Fenian. Ná»—i Ä‘au cá»§a Colum; đối vá»›i bà còn nặng lòng hÆ¡n cả ná»—i Ä‘au đối vá»›i Ireland, bởi vì bà yêu anh không như bất cứ má»™t phụ nữ nà o có thể cho phép tình yêu má»™t linh mục, và bà không sao để mặc anh chết dần chết mòn trong nghi ngá» và giáºn dữ.
- Colum O Hara, bà nói như xói và o tai, anh là thứ ngưá»i Ireland gì váºy! Anh cứ để mặc cho Devoy và những kẻ khác tá»± tung tá»± tác sao! Anh đã biết Ä‘iá»u gì Ä‘ang diá»…n ra rồi. Má»i ngưá»i Ä‘ang chiến đấu đơn độc và vì thiếu ngưá»i chỉ huy, há» Ä‘ang phải trả má»™t cái giá khá»§ng khiếp. HỠđâu có thÃch Parnell bằng anh. Anh đã tạo ra những phương tiện để có thể thà nh láºp nó để sá» dụng những phương tiện ấy thay vì cứ uống say khướt như hÅ© chìm, như má»™t tên vô dụng chăng được tÃch sá»± gì ngoà i việc khoe khoang mình dÅ©ng cảm trong những quán rượu!
Colum chăm chú nhìn bà , rồi quay nhìn ra phÃa sau bà , đôi mắt anh lần hồi lại chứa chan hy vá»ng.
Rosaleen đưa mắt nhìn xuống đất. Không có chuỵên bà để cho anh nhìn thấy nỗi xúc động đang bừng cháy trong ánh mắt bà :
- Tôi không hiểu sao bà lại có thể chịu nổi cái nóng như thiêu như đất nầy, Harriet Kelly nói. Bên dưới cái dù, khuôn mặt chị nhễ nhại mồ hôi.
- Tôi thÃch thế, Scarlett trả lá»i, giống như ở quê nhà tôi váºy Harriet, có bao giá» tôi nói cô nghe vá» miá»n Nam chúng tôi chưa?
Harriet lắc đầu.
- Mùa hè là mùa tôi thÃch nhất. Cái nóng và những ngà y chói chang ánh mặt trá»i, đấy chÃnh lại là những Ä‘iá»u cần thiết. Tháºt đẹp những cây bông xanh mướt Ä‘ang chuẩn bị nở hoa, từng hà ng, từng hà ng xa mút mắt. Những ngưá»i là m công hát vang khi xá»›i đất và từ xa ngưá»i ta nghe rõ tiếng hát cá»§a há» như thể nó Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không váºy.
Rồi chợt như nháºn ra Ä‘iá»u mình vừa nói. Scarlett đâm hoảng hốt "Ở quê nhà tôi" ư? Ở đây má»›i là quê nhà mình chứ. Ở Ireland.
Äôi mắt Harriet vẫn mÆ¡ mà ng.
- Chắc là phải quyến rÅ© lắm! – Chị thở dà i. Scarlett nhìn cô ta vá»›i ná»—i chán chưá»ng như vá»›i chÃnh mình. Những giấc mÆ¡ lãng mạn đã là m cho Harriet Kelly phải trả giá bằng má»™t chuá»—i tai hoạ và hình như cô ta chẳng rút ra được bà i há»c nà o cả.
Nhưng mình khác. Mình đâu có phải bá» lại miá»n Nam đằng sau mình: tướng Sherman đã là m chuyện ấy, còn mình thì đã quá già đầu để có thể cứ giả vá» là điá»u ấy chưa há» xảy ra. Mình không biết mình Ä‘ang có gì trong óc, mình có cảm giác là mình đã thay đổi hoà n toà n. Äó có thể là tại cái nóng hoặc là mình đã đánh mất thói quen cÅ©.
- Harriet, tôi phải xem sổ sách kế toán đây, Scarlett nói.
Những hà ng chữ số thưá»ng lại có tác dụng nguôi ngoai, nhưng bá»—ng dưng nà ng giáºt nảy mình.
Nhưng những cuốn sổ kế toán đã khiến nà ng thất sắc Nguồn thu nháºp duy nhất lúc nầy là nhá» tiá»n lá»i bán những căn nhà nhá» nà ng đã cho xây ở ngoại ô Atlanta. Ãt ra nó cÅ©ng không còn phải đổ và o tổ chức cách mạng cá»§a Colum nữa. Nó sẽ há»— trợ má»™t Ãt - và tháºm chà nhiá»u nữa, đúng như váºy. Nhưng tất nhiên là không đủ rồi. Nà ng đã chi tiêu những món tiá»n khá»§ng khiếp cho chuyện phục hồi toà nhà và mua thá»±c phẩm cho má»i ngưá»i trong là ng. CÅ©ng như cho chuyện ở Dublin. Nà ng không sao tin rằng mình lại đã tá» ra phung phà quá đáng đến thế, cho dẫu những cá»™t số đã rõ rà nh rà nh chẳng còn nói năng được gì nữa.
Giả như Joe Colleton chỉ cần bá»›t xén má»™t chút khi xây những căn nhà nầy. Những căn nhà ấy vẫn bán đắt như tôm tươi nhưng lợi nhuáºn thì sẽ lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
Nhưng nà ng chẳng thể để cho ông ta mua loại gá»— rẻ tiá»n hÆ¡n - nếu như trước đây nà ng đã quyết định cho xây những căn nhà ấy trước hết chÃnh là vì muốn giúp Ashley ăn nên là m ra: chẳng thiếu gì cách để cắt giảm những khoản chi phÃ. Nà o móng nhà … ống khói… và gạch có cần là loại tốt nhất đâu.
Scarlett lắc đầu, bá»±c dá»c. Joe Collenton không thể tá»± ý là m thế được. CÅ©ng giống như Ashley, ông ta vốn trung thá»±c, đầy lý tưởng trái ngược vá»›i đầu óc thá»±c dụng. Nà ng nhá»› là đã nghe những Ä‘iá»u ấy khi cùng ông ta thảo luáºn vá» vị trà xây nhà . Nếu như có được những con ngưá»i tâm đầu ý hiệp vá»›i nhau thì đó chÃnh là hai con ngưá»i nầy đấy. Nà ng sẽ không chút ngạc nhiên khi nhìn thấy cả hai bá»—ng ngưng câu chuyện Ä‘ang trao đổi vá»›i nhau vá» giá gá»— để quay sang nói vá» má»™t cuốn sách vá»› vẩn mà hỠđã Ä‘á»c.
Scarlett nhìn đăm chiêu.
- Nà ng phải cho Harriet Kelly Ä‘i Atlanta thôi. Cô ta sẽ là ngưá»i vợ tuyệt vá»i cho Ashley, cả hai cùng giống nhau, cùng sống trong thế giá»›i hiện thá»±c. Vá» nhiá»u mặt. Harriet chỉ là kẻ khá» khạo, nhưng cô ta biết chu toà n nhiệm vụ cá»§a mình - Cô ta đã sống gần mưá»i năm vá»›i má»™t anh chồng chẳng được tÃch sá»± gì - và lại không thiếu cả gan, theo cách cá»§a cô ta. Phải có can đảm lắm má»›i dám lá»™i bá»™ vá»›i đôi giầy rách tả để gặp vị chỉ huy và kêu cầu ông cứu chồng thoát chết. Ashley cần má»™t ngưá»i vợ loại nầy. Thái độ luôn ân cần săn sóc cá»§a India và Pitty không là m chà ng khuây khoả nổi.
Còn chuyện ấy ảnh hưởng như thế nà o đối vá»›i Beau thì tốt hÆ¡n là đừng nghÄ© đến là m gì. Billy Kelly sẽ dạy cho nó đôi ba Ä‘iá»u. Scarlett mỉm cưá»i. Tốt nhất là nà ng gá»i các loại bạc hà cho dì Pitty cùng lúc vá»›i cáºu bé trai nầy.
Nụ cưá»i cá»§a nà ng chợt khá»±ng lại trên môi. Không, không thể được. Billy ra Ä‘i sẽ là m Cat Ä‘au khổ. Con bé đã suy sụp cả tuần lá»… liá»n khi Ochras Ä‘i mất, mà đối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i Cat, con mèo chỉ là má»™t phần mưá»i so vá»›i Billy.
Hơn nữa, Harriet lại không sao chịu đựng nổi cái nóng ở nơi ấy. Không, chuyện ấy không được rồi. Không ổn chút nà o cả.
Scarlett lại cúi đầu trên đống sổ sách.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:15 PM.
|
 |
|
| |