08-06-2011, 08:56 AM
Dâm dê-Äê tiện-Biến thái
Tham gia: Apr 2009
Äến từ: Lạng SÆ¡n
Bà i gởi: 675
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 5,153
Thanked 1,261 Times in 206 Posts
Äăng ký nà o, cho ta má»™t chá»—, tầm 2c đã, xong thì tiếp tục!
Tà i sản của tetema
08-06-2011, 09:29 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 271: Mưu đồ của Tần gia (p1)
Tống Minh Nguyệt nghÄ© tá»›i chá»— đáng sợ, trong lúc nhất thá»i, sắc mặt trắng bệch, nói:
- Ai chà , nhiá»u thế gia như váºy, môi ngưá»i chỉ cần phun má»™t miếng nước bá»t là có thể chết Ä‘uối toà n bá»™ Tần gia, trừ phi bá»n há» Ä‘iên rồi, má»›i có thể là m như váºy!
Lăng Tiêu hÆ¡i hÆ¡i lắc đầu, không lên tiếng nhưng trong lòng thầm nghÄ©: dưới tình huống bình thưá»ng, Tần gia đương nhiên sẽ không là m như váºy, nhưng nếu có gì bất ngá» thì sao?
Ngẫm lại, theo lá»i Tống Minh Nguyệt, mấy năm nay Tần gia hà nh động trên biển cà ng cà n rỡ hÆ¡n, nhưng trong đại lục lại không há» truyá»n ra chút ác danh nà o. Như váºy chỉ có thể nói Tần gia giảo hoạt. Biển rá»™ng ngà n dặm má» mịt vô ngần, nếu phái tinh nhuệ ra, giả dạng hải tặc, cho dù biết rõ chúng là m gì cùng không có chứng cá»›, cùng chi biết váºy mà thôi. HÆ¡n nữa, cùng chẳng ai biết Tần gia Ä‘ang là m cái gì bên trong gia tá»™c cá»§a chúng!
Cho nên, Lăng Tiêu nhìn Tống Minh Nguyệt nói:
- Nà ng không cần giao phong thư đó cho gia chá»§ Tần gia. cần phải nghÄ© biện pháp bá»™c lá»™ chuyện nà y ra, để cho tất cả các thế gia, môn phái Ä‘á»u biết chuyện nà y má»›i được.
- A, váºy chẳng phải là sẽ đại loạn sao?
Tống Minh Nguyệt trợn trừng mắt lên. Tống Minh Nguyệt là má»™t cô gái lương thiện, nà ng táºp tức nghÄ© rằng, nếu Lăng Tiêu nói ra chân tướng sá»± việc, lần thịnh há»™i giao lưu nà y sẽ trở thà nh đại loạn, có lẽ sẽ phát sinh há»—n chiến kịch liệt.
Mà ngưá»i tá»›i tham gia thịnh há»™i Ä‘a số Ä‘á»u là những ngưá»i trẻ tuổi, phần lá»›n Ä‘á»u là nhưng niá»m hy vá»ng cá»§a tương lai các thế gia. Nếu thá»±c sá»± xảy ra biến cố ở hải đảo Tần gia như váºy, có lẽ tất cả thế gia môn phái ẩn thế Ä‘á»u sẽ phát Ä‘iên!
Nếu Tần gia không thể xá» lý tốt chuyện nà y, kết quả tất nhiên sẽ là xóa tên trên đại lục. Äừng nói Tần gia có ba cao thá»§ Kiếm Tôn, cho dù có ba mươi ngưá»i cùng không thể chống nổi tất cả các thế gia môn phái ẩn thế cùng nhau vây công.
Dưới tình huống như váºy, Tần gia là m gì còn tâm tư để so Ä‘o chuyện hôn sá»± vá»›i hải vá»±c Tống gia, Ä‘au đầu còn chẳng kịp nữa là !
Tống Minh Nguyệt mÃm đôi môi anh đà o căng má»ng, thoáng nhìn Lăng Tiêu, thầm nhá»§ ngưá»i nà y ra vẻ trung háºu, không ngá» có thể nghÄ© được phương pháp như váºy để đả kÃch Tần gia. May mắn Tống gia không phải là địch nhân cá»§a hắn! NghÄ© tá»›i đây, trên mặt Tống Minh Nguyệt á»ng hồng, nghÄ© mình nói ra bà máºt nà y, váºy thì từ nay vá» sau sẽ chẳng có gì là không hiểu nhau nữa, trong lòng liá»n cảm thấy vô cùng vui vẻ.
- Nhưng là m thế nà o để có thể phát tán tin tức nà y ra ngoà i?
Tống Minh Nguyệt nhăn mặt nhÃu mà y hòi Lăng Tiêu. Äối vá»›i nà ng, chuyện nà y căn bản là chẳng biết chút gì cả.
Lăng Tiêu lặng lẽ cưá»i:
- Äừng có gấp, xem ta!
Lăng Tiêu suy nghĩ một chút, còn nói thêm:
- Chuyện nà y hẳn là bà máºt đặc biệt trong ná»™i bá»™ Tần gia. Năm đó phụ thân nà ng có thể nghe thấy là do may mắn. Ta Ä‘oán, ngay cả Tần Phong cùng chưa chắc đã biết chuyện nà y!
- A, phu quân sao lại nghÄ© váºy?
Tá»›i rồi lúc nà y, Tống Minh Nguyệt cùng chẳng còn e ngại gì khi nói tá»›i Tần Phong. Tần Phong hay ai cùng váºy, đối vá»›i nà ng hiện tại chẳng qua cùng chi là má»™t kẻ bình thưá»ng như bao ngưá»i qua đưá»ng, chẳng khác già ông A bà B con chó con mèo. Chẳng qua bà n luáºn là váºy, nà ng sẽ không nói tốt cho Tần Phong, nghe thấy Lăng Tiêu nói Tần Phong cùng chưa chắc đã biết chuyện nà y nên cảm thấy hÆ¡i tò mò.
- Nà ng nói năm đó khi đà m luáºn chuyện nà y, chÃnh là ba gã Kiếm Tôn và gia chá»§ Tần Chiêu Nhiên cá»§a Tần gia nhá» giá»ng đà m luáºn đúng không. Ta Ä‘oán, để tu luyện loại công pháp nà y, Ãt nhất thá»±c lá»±c cùng phải từ Kiếm Hoà ng trở lên má»›i được!
Ngoà i miệng nói váºy nhưng Lăng Tiêu vân không nói hết cho Tống Minh Nguyệt, không phải ai cùng có thể tu luyện công pháp tà môn. Nếu không có tu vi tâm tình nhất định, dưới tình huống thá»±c lá»±c đột nhiên tăng mạnh, không tẩu hòa nháºp ma má»›i là lạ!
- Váºy nà ng nói xem, Tần Phong có thá»±c lá»±c không há» thua gì ta, chẳng lẽ hắn là thiên tà i sao?
Nhắc tá»›i Ä‘iá»u nà y, Tống Minh Nguyệt nhiá»u Ãt có chút không phục, có ý muốn phân cao thấp. Dù sao trước khi nà ng tu luyện công pháp song tu, má»›i chi có thá»±c lá»±c Ma Kiếm Sư báºc bốn, nhưng như váºy, nà ng đã được tÃnh là cao thá»§ do Tống gia tiêu tốn vô số linh dược má»›i đà o tạo được.
Nếu là ở nhưng thế gia, môn phái nhá», vá»›i tuổi cá»§a Tống Minh Nguyệt, có thể đạt tá»›i Cuồng Kiếm Sư báºc sáu hoặc Ma Kiếm SÄ© báºc má»™t, kỳ tháºt cùng đã phi thưá»ng khó khăn, tuyệt đối có thể xưng là thiên tà i!
Nhưng lần nà y, nhìn Tần Phong cùng trạc tuổi hoặc nhiá»u hÆ¡n tuổi hai ngưá»i Lăng Tiêu má»™t Ãt, váºy mà Ãt nhất có thá»±c lá»±c trên Ma Kiếm Sư. Äiá»u nà y khiến ngưá»i ta có ảo giác, chẳng lẽ các thế gia môn phái ẩn thế lại nhiá»u cao thá»§ như váºy sao?
Trên thá»±c tế cùng không phải như váºy, để có thể đà o tạo được má»™t cao thá»§ trẻ tuổi như Tống Minh Nguyệt, má»™t số thế gia môn phái có thá»±c lá»±c hùng háºu cùng phải dốc gần như toà n bá»™ lá»±c lượng, táºp trung ưu đãi trên má»™t số Ãt ngưá»i. Nếu không như váºy, là m sao có thể cam Ä‘oan môn phái trưá»ng thịnh không suy chứ?
Lăng Tiêu cưá»i gáºt gáºt đầu:
- ChÃnh nà ng cùng đã nói, phụ thân nà ng năm đó xem Tần Phong, kinh mạch tiên thiên liá»n thông mấy cái, không phải thiên tà i là cái gì?
Nói xong, hắn lại cưá»i nói:
- Nà ng xem ta năm xưa bế tắc toà n bộ kinh mạch, nhưng so với Tần Phong cùng trạc tuổi ta, hiện giỠthực lực của ta chẳng phải không tồi sao?
- Huynh?
Tống Minh Nguyệt thè lưá»i trêu Lăng Tiêu:
- Äừng lấy huynh ra so vá»›i chúng ta. Tuy rằng ta không biết huynh là m sao mà được như váºy, nhưng thá»±c sá»± không thể dùng thiên tà i để hình dung huynh được! Biết phái dùng gì để miêu tả nhỉ?
Tống Minh Nguyệt giÆ¡ hai bà n tay trắng nõn như bạch ngá»c lên ôm tai, nhìn chằm chằm và o Lăng Tiêu, sau đó lắc đầu, thá»±c sá»± không thể tìm được từ nà o thÃch hợp để miêu tả hắn.
Tháºm chà theo bản năng, trong lòng nà ng đã gạt Lăng Tiêu ra khôi hà ng ngÅ© đối láºp, tá»± động đưa hắn và o giữa đội ngÅ© cá»§a các lão nhân. Còn tại sao lại có ý nghÄ© như váºy, chÃnh bản thân Tống Minh Nguyệt cùng không biết rõ. Dù sao nếu so sánh vá»›i hắn, sẽ khiến lòng tá»± tôn bản thân bị tổn thương.
- Cho nên nói, chuyện nà y trong ná»™i bá»™ Tần gia chắc hẳn cÅ©ng cá»±c kỳ bà máºt. Ta nhìn ngÅ© quan cá»§a Tần Phong có chút tà khÃ, có lẽ dùng máu huyết tạo thà nh, nhưng khà thế trên ngưá»i lại coi như bình thưá»ng. Ngưá»i tu luyện công pháp tà môn khi tiếp cáºn ngưá»i ta thưá»ng mang tá»›i má»™t câm giác lạnh lẽo.
Lăng Tiêu nhẹ nhà ng nói:
- Cho nên ta đoán, Tần Phong hẳn là cùng không biết chuyện nà y.
- Váºy han dùng... dùng máu huyết như huynh nói thì giải thÃch thế nà o?
Vừa nghÄ© tá»›i máu huyết nà y Ä‘á»u lấy từ thân thể nhưng ngưá»i luyện võ có thá»±c lá»±c từ Ma Kiếm Sư trở lên, Tống Minh Nguyệt liá»n có cảm giác buồn nôn, tá»± nhá»§ quả thá»±c là đáng sợ! ChÃnh mình cho dù chết, cùng không muốn có chút quan hệ nà o vá»›i tên Tần Phong đó.
HÆ¡n nữa, ngưá»i cá»§a hải vá»±c Tống gia mấy năm nay chết trong tay Tần gia nếu không đến má»™t trăm thì cùng phải và i chục. Lại nói tiếp, hai nhà có thâm cừu đại háºn cùng không đủ, chỉ có Ä‘iá»u cả hai bên Ä‘á»u chưa thá»±c sá»± láºt mặt nạ, nên vẫn duy trì tươi cưá»i dối trá mà thôi.
- Chẳng có ai khó giải thÃch. Lăng Tiêu khẽ cưá»i nói:
- Tá»±a như nhưng đệ tỠđược dùng linh dược để nâng cao thá»±c lá»±c cá»§a nhưng thế gia môn phái ẩn thế khác. Bá»n há» khẳng định là cùng chỉ được báo cho biết như váºy mà thôi, còn trình tá»± thá»±c tế thì nếu không phải là gia chá»§ hoặc nhưng tên Kiếm Tôn tâm phúc bên ngưá»i sẽ không thể có tư cách biết chuyện nà y. Tần gia to lá»›n đông đảo, nếu để cho biết chuyện nà y, là m sao còn có thể gian dối được đến táºn hôm nay?
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt má»›i gáºt đầu, thầm nhá»§: Lăng Tiêu quả nhiên cá»±c kỳ cẩn tháºn, từ trong lá»i cá»§a mình đã có thể suy luáºn được nhiá»u Ä‘iá»u như váºy.
Lăng Tiêu lúc nà y bông nhiên cưá»i ha hả nói:
- Minh Nguyệt, nà ng nói xem, nếu tin tức nà y bị lén truyá»n ra ngoà i, bất kể tháºt hay giả, nếu nà ng là má»™t ngưá»i ngoà i cuá»™c sẽ có phản ứng gì?
Tống Minh Nguyệt khẽ nhÃu mà y, nhẹ giá»ng nói:
- Tự nhiên là thà rằng tin là có chứ không thể tin là không!
Äầu tiên chÃnh là truyá»n tin tức nà y vá» môn phái ngay rồi nói sau, để tránh trưá»ng hợp không biết gì.
- Ha hả, váºy thì Ä‘i thôi. Cho nên sau khi lên đảo, chuyện đầu tiên cá»§a chúng ta chÃnh là là m sao thần không biết quá»· không hay, truyá»n bá tin chuyện nà y ra ngoà i. Hừ, muốn hôn chiến thì tại sao chúng ta lại phải ra mặt trước là m gì?
Tống Minh Nguyệt lúc nà y quả thá»±c bá»™i phục Lăng Tiêu. Äã nhiá»u năm qua, hải vá»±c Tống gia đã nghÄ© hết cách để muốn thoát khôi Tần gia, nhưng như Tống Minh Nguyệt nói, nếu Tống gia công bố chuyện nà y ra ngoà i, chắc chắn sẽ không có ngưá»i tin. Kỳ tháºt cho dù tin, há» cùng sẽ chẳng phản ứng gì mà đá»u vui vẻ nhìn hai đại gia tá»™c là Tần gia và Tống gia đánh nhau vỡ đầu.
Nhưng hiện tại thì hoà n toà n khác. Gần như tất cả tinh nhuệ trẻ tuổi cá»§a các thế gia môn phái ẩn thế Ä‘á»u Ä‘i và o địa bà n Tần gia, tham gia thịnh há»™i giao lưu mấy năm má»™t lần. Tất cả các ánh mắt Ä‘á»u táºp trung vỠđây, cho nên, nếu bên nà y chi cần có chút gió lay ngá»n cá», các thế gia cÅ©ng sẽ phải cảnh giác và i phần đối vá»›i Tần gia để đảm bảo an toà n cho tương lai môn phái cá»§a mình.
Tốt nhất là Tần gia kia không kìm nổi, giết chết và i Ma Kiếm Sư, sau đó tin tức nà y truyá»n ra ngoà i. Tin rằng sẽ gây chấn động cá»±c kỳ lá»›n.
NghÄ© thầm trong bụng, Lăng Tiêu thoáng cưá»i lạnh: Xem ra mình cùng biết chÆ¡i âm mưu quá»· kế chứ không đến nôi là chẳng biết phương pháp nà o.
Hải đảo cá»§a Tần gia cách khá xa lục địa, thuyá»n lá»›n chạy hết tốc lá»±c sáu, bảy ngà y má»›i tá»›i. Từ rất xa đã thấy má»™t Ä‘iểm Ä‘en nhá», cà ng lại gần cà ng phóng to lên. Äen khi tá»›i gần, nhìn thấy rõ rà ng, rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u không kìm nổi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu: Căn cứ cá»§a Tần gia nà y... quả tháºt là to lá»›n!
Hải cảng lá»›n như váºy khiến ngưá»i ta có cảm giác giống như má»™t thà nh phố lá»›n phồn hoa. Vô số con thuyá»n lá»›n nhá» dừng lại, Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, cá»±c kỳ náo nhiệt. Không Ãt ngưá»i không kìm nổi phát ra lá»i tán thưởng, tá»± nhá»§, ná»™i tình đại thế gia quả nhiên thâm háºu, Tần gia nà y cứ yên lặng phát triển mấy ngà n năm, chẳng trách có được hà o khà như váºy. Toà n bá»™ chi tiêu cho lần thịnh há»™i giao lưu nà y Ä‘á»u do Tần gia bá» ra.
Bá»i vì bá»n há» là chiếc thuyá»n cuối cùng tá»›i nÆ¡i nên trên bến tà u đã có không Ãt ngưá»i cá»§a các thế gia môn phái tá»›i trước đứng chá». Bá»i vì trong các thế gia môn phái có rất nhiá»u ngưá»i kết bạn, quen biết nhau nên Ä‘á»u tá»›i nghênh đón, chà o há»i.
Mấy trăm cô xe ngựa xa hoa chỠở bên ngoà i bến tà u. Tống Minh Nguyệt nhìn thấy khẽ nói với Lăng Tiêu:
- Mấy năm nay Tần gia phát triển quả nhiên vượt xa gia tá»™c cá»§a ta rất nhiá»u!
- Nhưng cái nà y Ä‘á»u là bá» ngoà i. Äại gia tá»™c chỉ xem thá»±c lá»±c, loại khoe khoang nà y có lẽ Ä‘á»u là má»›i mua sắm thôi!
Lăng Tiêu nhìn thoáng qua nhưng cá»— xe ngá»±a xa hoa đó, khẽ cưá»i nói.
Bởi vì hắn phát hiện rất nhiá»u chiếc xe tháºm chà còn chưa há» có má»™t vết xây xước trên nước sÆ¡n, lấp lóe phản chiếu ánh mặt trá»i. Tất cả nhưng thứ nà y hẳn là đá»u chuyên môn chuẩn bị cho lần giao lưu thịnh há»™i nà y.
Tuy rằng biết Lăng Tiêu nói tháºt nhưng Tống Minh Nguyệt vẫn mÄ©m cưá»i ngá»t ngà o, kéo tay Lăng Tiêu Ä‘i lên má»™t chiếc xe ngá»±a trong đó.
Cách bá»n há» không xa, cha con Triệu Long cá»§a Äông hải Triệu gia và má»™t Ãt đệ tỠđồng môn Ä‘á»u nhìn theo hai ngưá»i, trong mắt Ä‘á»u vô cùng phẫn háºn.
Hôm đó Lăng Tiêu chi dùng má»™t chén nước là m nhục Triệu Long, đánh ngất y, sau đó chặn hÆ¡n má»™t ngà n kiếm liên tục công kÃch cá»§a cao thá»§ Kiếm Tông là Triệu KÃnh Chi! Tuy rằng cuối cùng hắn nháºn bại nhưng lại không há» bị chút thương tổn nà o.
Chuyện nà y lan truyá»n ra ngoà i chỉ trong má»™t ngà y, gần như tất cả má»i ngưá»i trên thuyá»n Ä‘á»u biết chuyện nà y. Äông hải Triệu gia mất hết mặt mÅ©i, mà thân pháºn cá»§a Lăng Tiêu lại không há» bị bá»™c lá»™ ra ngoà i. Rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u tò mò Ä‘oán thân pháºn cá»§a Lăng Tiêu, đồng thá»i ngưá»i chú ý tá»›i hắn cùng nhiá»u lên.
Chẳng qua sau và i ngà y, Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt Ä‘á»u ru rú trong nhà , thoạt nhìn giống như thể né tránh sá»± trả thù cá»§a Triệu gia, nhưng trên thá»±c tế, hai ngưá»i chẳng qua là không muốn Ä‘i ra ngoà i để bị ngưá»i chỉ trá» thôi.
Từ chá»— cao nhất trên nóc thuyá»n có thể nhìn được rất xa, thấy rõ cảnh tượng huyên náo bên ngoà i bến tà u, mấy trăm cô xe ngá»±a Ä‘ang chạy rất nhanh.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 09:31 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 271: Mưu đồ của Tần gia (p2)
:0 (54):
Tần Phong suất lÄ©nh má»™t số ngưá»i đứng Ỡđó, đôi mắt sắc sảo nhìn chằm chằm và o cá»— xe ngá»±a cá»§a Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt, ở phÃa sau, đôi mắt tam giác cá»§a Tần Bằng cùng đã biết nữ nhân xinh đẹp kia chÃnh là vị hôn thê cá»§a Tần Phong, mà không ngá» cô ta lại Ä‘i cùng vá»›i má»™t nam nhân khác, trong lòng có má»™t cảm giác thÃch thú khó hiểu, đồng thá»i cùng âm thầm kinh hãi: tiểu tá» kia và hải vá»±c Tống gia quả thá»±c là quá kiêu ngạo, chẳng lẽ không há» coi Tần gia và o đâu? Lại nói tiếp, chuyện nà y chắc chắn sẽ đè nặng trong lòng Tần Phong. NghÄ© tá»›i đây, Tần Bằng nhìn lướt qua sắc mặt âm trầm cá»§a Tần Phong, không há» lên tiếng. Bá»i vì y biết rõ, nếu chuyện nà y xảy ra vá»›i mình, chi sợ mình đã sá»›m Ä‘i tìm tiểu tá» kia liá»u mạng. Giá» nà y mà Tần Phong vân có thể ẩn nhẫn được, quả thá»±c là quá là nh tÃnh... vợ mình ngá»§ vá»›i ngưá»i ta mà vẫn thá» Æ¡ được!
Tần gia quả nhiên rất chịu chÆ¡i, bố trà phòng cho khách Ä‘á»u cá»±c kỳ xa hoa. Lần nà y có không Ãt ngưá»i tá»›i vá»›i thân pháºn tình lữ nên khi bố trà phòng, đệ tá» Tần gia cùng không há» cảm thấy kỳ quái khi Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt c yêu cầu má»™t phòng.
Lúc đăng ký, Lăng Tiêu không dùng thân pháºn hải vá»±c Tống gia cá»§a Tống Minh Nguyệt mà viết lên tỠđăng ký hai từ khó hiểu "Thục SÆ¡n"!
- Thục Sơn thế gia?
Tên đệ tá» kia hÆ¡i ngạc nhiên hòi. Chưa bao giá» nghe nói tá»›i cái tên nà y, Ä‘á»c cùng thấy trúc trắc, có lẽ là má»™t tiểu môn phái hạng bét nà o đó. NghÄ© váºy, tên đệ tá» Tần gia nà y hÆ¡i bÄ©u môi, tá»± nhá»§: thiếu gia cùng tháºt là ... thuyá»n cuối cùng nà y không ngá» lại mang cả tiểu môn phái nghèo mạt nà y tá»›i. Tháºt không hiểu nghÄ© như thế nà o!
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt đánh giá sá»± bà i trà trong phòng. Lăng Tiêu xem xét rất kỹ từng chá»— trong phòng, nói Tần gia cùng tháºt xa xỉ, từ bá» ngoà i cá»§a phòng khách cùng có thể thấy được Ä‘iá»u nà y. Bá»n hỠđăng ký vá»›i thân pháºn cá»§a má»™t tiểu môn phái, váºy mà vân được phân cho má»™t căn há»™ gồm hai gian, ngoà i là phòng khách, bên trong là phòng ngá»§ vá»›i chăn đệm xa hoa, tản ra hương vị tươi mát. Xem ra, để phục vụ cho lần thịnh há»™i nà y, Tần gia đã đầu tư không Ãt công phu!
Có Ä‘iá»u khác vá»›i nhưng ngưá»i khác, Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu Ä‘á»u không há» có chút cảm kÃch nà o vá» sá»± chiêu đãi cá»§a Tần gia. Tần gia thịnh tình khoản đãi như váºy có lẽ chÃnh là vì có dụng ý khác.
- Minh Nguyệt, nà ng nói xem, liệu có ngưá»i nà o tá»›i gây sá»± vá»›i chúng ta không?
Lăng Tiêu kiểm tra tháºt kỳ hai phòng, không phát hiện có Ä‘iểm dị thưá»ng má»›i cưá»i há»i Tống Minh Nguyệt.
Tống Minh Nguyệt thoáng nghÄ© má»™t chút, khẽ cưá»i nói:
- Muá»™i nghÄ© Ãt nhất hiện giá» thì không thể. Äối vá»›i Tần gia. loại chuyện nà y không phải vẻ vang gì. Muá»™i cảm thấy, gia chá»§ Tần gia chắc chắn sẽ má»i muá»™i tá»›i để há»i rõ đã xảy ra chuyện gì.
Lăng Tiêu gáºt đầu nói:
- Váºy phải tÃnh sao nhi? Chúng ta chÃnh là phe Ä‘uối lý mà .
Tống Minh Nguyệt khẽ gắt một tiếng, đỠmặt nói:
- Äó là chuyện cá»§a huynh cÆ¡ mà !
Trên hải đảo, địa thế bằng phẳng, kỳ tháºt nếu là ngưá»i không biết đây là địa bà n cá»§a Tần gia, chắc chan sẽ cảm giác mình Ä‘ang tá»›i má»™t đảo quốc nhá».
Không có tưá»ng thà nh, nhưng ở đây toà n là nhưng công trình kiến trúc cao lá»›n. Nhưng con đưá»ng lát đá rá»™ng lá»›n, thẳng tắp, hai bên là các cá»a hà ng xen ká», tiếng rao hà ng vang lên liên tiếp. Äi trên đưá»ng, ngưá»i ta căn bản là không há» có cảm giác rằng đây chÃnh là má»™t thế gia ẩn thế quy mô lá»›n đã kế thừa mấy ngà n năm.
Ở đây gần như không há» khác gì má»™t thà nh thị bình thưá»ng cả.
Diện tÃch hải đảo rá»™ng rãi, mưá»i mấy vạn ngưá»i Tần gia chẳng qua má»›i chiếm má»™t mảnh nhá» mà thôi. Nhưng vùng đất hoang dã và rừng ráºm chưa khai phá vân rá»™ng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i hải vá»±c Tống gia.
Chiếc thuyá»n chở ngưá»i cuối cùng đã tá»›i đảo. Giao lưu thịnh há»™i cùng sẽ chÃnh thức bắt đầu và o ngà y mai.
Giao lưu thịnh há»™i tổng cá»™ng chia là m mấy bước: thứ nhất là đại há»™i giao dịch váºt phẩm! Bước nà y được cá» hà nh ở má»™t quảng trưá»ng rất rá»™ng. Trên quảng trưá»ng hiện tại đã dá»±ng lên nhưng chiếc lá»u giống nhau. Không Ãt ngưá»i trong các thế gia môn phái đã tá»›i chiếm chá»— tốt. Kỳ tháºt cái gá»i là đại há»™i giao dịch váºt phẩm chÃnh là buôn bán giữa các thế gia môn phái ẩn thế mà thôi.
Việc nà y chẳng khác gì buôn bán ở thế tục giá»›i. Có gì khác chẳng qua chÃnh là váºt phẩm và phương thức mà bá»n há» giao dịch mà thôi.
Bước thứ hai cá»§a giao lưu thịnh há»™i chÃnh là giao lưu, kỳ tháºt chÃnh là ký kết má»™t Ãt hiệp nghị công thá»§ đồng minh mà thôi, từ đó có cÆ¡ há»™i kết giao vá»›i những bạn bè khác. Äa phần những ngưá»i tuổi trẻ tá»›i đây lần nà y Ä‘á»u sẽ quyết định tương lai và hướng Ä‘i cá»§a rất nhiá»u thế gia môn phái ẩn thế.
Cho nên, má»›i có nhiá»u thê gia, môn phái nhá» như váºy cùng tá»›i. Nếu có thể giao hảo vá»›i nhưng đệ tá» nòng cốt cá»§a má»™t đại môn phái, như váºy chÃnh là má»™t chuyện cá»±c kỳ có lợi.
Bước thứ ba chÃnh là cÆ¡ há»™i giải quyết ân oán trước sá»± chứng kiến cá»§a rất nhiá»u môn phái thế gia. Äây chÃnh là sá»± kiện được ngưá»i ta chú ý nhất má»—i lần giao lưu thịnh há»™i. Gần như tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hứng thú vá»›i việc nà y. Äối vá»›i các thế gia môn phái lấy kiếm thuáºt là m trung tâm phát triển, không có gì khiến ngưá»i ta kÃch động hÆ¡n là đấu võ!
HÆ¡n nữa, giải quyết ân oán tại đây còn có má»™t Ä‘iểm tốt lá»›n nhất. Äó chÃnh là , sau khi nói ra ân oán và tiến hà nh giải quyết, bất kể ai thắng ai thua, chỉ cần chấm dứt giao lưu thịnh há»™i, sẽ không được là m nhưng việc như tiêu diệt cả nhà ngưá»i ta.
Quy định nà y được rất nhiá»u thế gia môn phái đắc tá»™i vá»›i nhưng thế lá»±c lá»›n hoan nghênh, bởi vì thá»±c lá»±c cá»§a hai bên chênh lệch nhau quá xa, chi có thông qua phương thức nà y má»›i có thể đảm bảo gia tá»™c môn phái mình không bị ngưá»i ta tiêu diệt!
Trong quá trình nà y cùng có thể tiến hà nh má»™t Ãt luáºn bà n hữu hảo, kiến thức kiếm kỹ công pháp cá»§a các môn phái khác, dùng để nâng cao thá»±c lá»±c bản thân, cÅ©ng là lá»±a chá»n không tồi!
Nhưng bước nà y Ä‘á»u là ná»™i dung chá»§ yếu mà các thế gia ẩn thế tiến hà nh má»—i lần giao lưu thịnh há»™i và i năm tổ chức má»™t lần từ trước tá»›i giá».
Nhưng lần nà y có thêm má»™t tin tức lá»™ ra khi má»i ngưá»i đà m luáºn:
Lần thịnh há»™i nà y sẽ tuyển ra má»™t vị minh chá»§ và má»™t số vị trưá»ng lão để cấu thà nh má»™t cÆ¡ cấu quyá»n lá»±c má»›i!
CÆ¡ cấu quyá»n lá»±c cùng không có thá»±c quyá»n mà chi phụ trách Ä‘iá»u hòa giải quyết các ân oán và các công việc trao đổi giữa các thế gia môn phái. Äồng thá»i cùng sá»a đổi thá»i gian giao lưu thịnh há»™i từ không xác định thà nh 5 năm má»™t lần.
Tôn chỉ là cộng đồng đỠcao, cộng đồng tiến bộ! Nỗ lực liên hợp các thế gia môn phái, tranh thủ cộng đồng nghiên cứu để là m thế nà o đỠcao nhanh hơn, truy tìm cực hạn của võ đạo!
Xuất phát Ä‘iểm cá»§a Ä‘iá»u nà y là tuyệt đối tốt, không ai có thể nghi ngá». Nhưng có thể thá»±c hiện được hay không thì chẳng ai dám cam Ä‘oan cả.
Dù sao, trên đại lục rất đông các thế gia môn phái ẩn thế, các gia tá»™c, môn phái có thá»±c lá»±c mạnh mẽ cùng không thiếu. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết ngay cả nhưng thế gia môn phái nhất lưu cùng hÆ¡n hai mươi nhà ! Huống chi, còn có cả những siêu cấp môn phái thế gia trên cả nhất lưu!
Sau đó nhị lưu và tam lưu thì cà ng nhiá»u, Ãt nhất cùng có chừng và i trăm thế gia môn phái nhị lưu và tam lưu.
Cà ng không nói tá»›i nhưng thế gia môn phái khiêm tốn Ãt xuất thế, không được ngưá»i biết tá»›i, ngoà i ra còn có vô sô số môn phái nhá» không được xếp hạng... Nhưng khiến Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt giáºt mình nhất chÃnh là má»™t tin tức khác: sỡ dÄ© Tần gia gánh vác thịnh há»™i lần nà y nghe nói còn có má»™t nguyên nhân khác, chÃnh là các hải đảo Tần gia mấy trăm dặm, trên má»™t hòn đảo lá»›n không ngưá»i, xuất hiện má»™t ma thú có thá»±c lá»±c mạnh mẽ! Mà ma thú kia là má»™t đại mãng xà có huyết thống long tá»™c, bá»i vì trên đầu cá»§a đại mãng xà không ngá» lại có sừng!
Căn cứ suy Ä‘oán cá»§a rất nhiá»u ngưá»i Tần gia, đại mãng xà nà y có thá»±c lá»±c vượt lên trên báºc chÃn, có thể nói ngôn ngữ nhân loại, chi số thông minh phi thưá»ng cao, hÆ¡n nữa giảo hoạt vô cùng. Tháºm chà Tần gia và i lần phái ra cao thá»§ có thá»±c lá»±c Kiếm Tông và Kiếm Hoà ng cùng không thể bắt được. Mà mấy lão tổ tông cảnh giá»›i Kiếm Tôn cá»§a Tần gia lại Ä‘ang bế quan. Vì phòng ngừa ma thú đó Ä‘i và o Tần gia hải đảo quấy rối tà n sát bừa bãi, Tần gia hy vá»ng nhưng ngưá»i tá»›i tham gia giao lưu thịnh há»™i lần nà y có thể liên hệ vá»›i gia tá»™c. Nếu nguyện ý Ä‘i săn bắt nó, váºy Tần gia sẽ cung cấp hết thảy tiêu phÃ, tháºm chà nếu có thể giết chết ma thú nà y, Tần gia còn có thể cung cấp má»™t quyển kiếm kỹ Thiên cấp!
Kiếm kỹ Thiên cấp!
Cho dù là giữa thế gia nhất lưu cùng tuyệt đối là bảo váºt khiến ngưá»i ta phải sáng mắt! Äe bảo đảm an bình cho gia tá»™c, Tần gia chấp nháºn trả giá kinh ngưá»i như váºy, quả tháºt là hà o sảng.
Lăng Tiêu và Tống Minh nghe thấy tin tức nà y thì vừa mừng vừa sợ.
Ma thú trên đầu có sừng, có huyết mạch long tá»™c, trên báºc chÃn, miệng nói được tiếng ngưá»i, đây chẳng phải là Thiên Niên Giao sao?
Thế giá»›i nà y cùng không có cái tên "giao" nên gá»i nó là đại mãng xà . Tống Minh Nguyệt nghe thấy tin nà y liá»n có cảm giác, tháºt sá»± là thần linh chiếu cố, hiện tại chỉ còn thiếu máu cá»§a Thiên Niên Giao nữa là phụ thân có thể khôi phục được thá»±c lá»±c. Äen lúc đó, hải vá»±c Tống gia lại thêm má»™t cao thá»§ thá»±c lá»±c Kiếm Hoà ng nữa.
Có thể nói, đây là tin tức tốt nhất mà Tống Minh Nguyệt nghe được trong mấy ngà y nay.
Có Ä‘iá»u... Có thể là âm mưu hay không? Hay là Tần gia lợi dụng tin tức nà y, câu dẫn vô số kẻ mạnh tiến đến săn bắt ma thú, sau đó âm thầm gây rối gì đó?
Sau khi nghe thấy tin tức nà y, Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt quay sang nhìn nhau, Ä‘á»u hiểu tâm ý cá»§a đối phương, thầm nhá»§, khả năng nà y không những lá»›n mà còn rất lá»›n!
Tin tức vá» ma thú chắc hẳn là sá»± tháºt, mà Tần gia có mưu đồ cùng là tháºt!
Chuyện lão tổ tông Ä‘ang bế quan má»›i đúng là vô nghÄ©a! Nếu có ma thú thá»±c sá»± xuất hiện, có thể uy hiếp đến hải đảo cá»§a Tần gia, lại tiến đến tà n sát bừa bãi, bá»n há» mà không xuất hiện má»›i sợi là kỳ quái.
CÆ¡ nghiệp mấy ngà n năm bị há»§y hoại chi trong chốc lát, Tần gia từ nay vá» sau chắc chắn sẽ không gượng dáºy nổi, cho dù bá»n há» có và i Kiếm Tôn thì cùng có thể là m được cái gì?
Việc nà y cùng vá»›i hải vá»±c Tống gia năm xưa. Ma thú Thâm Hải Äá»™c Long Ä‘i tá»›i hải đảo cá»§a Tống gia, gây ra gió tanh mưa máu, hÆ¡n mưá»i cao thá»§ Kiếm Hoà ng cÅ©ng không thể giết chết được nó. Äến cuối cùng, lão tổ tông Tống Khê Ä‘ang bế quan cùng phải ra tay, má»›i chém chết được nó.
Cho nên, nếu Tần gia không có má»™t chút mưu đồ thì Tống Minh Nguyệt là ngưá»i đầu tiên không tin.
HÆ¡n nữa, ma thú có thá»±c lá»±c vượt trên báºc chÃn, chỉ sợ cả ba cao thá»§ Kiếm Tôn cùng lên cùng chưa chắc có thể giết chết được nó. Lăng Tiêu cùng hiểu rõ Ä‘iá»u nà y. Nếu không mượn ngoại lá»±c mà chi dùng thá»±c lá»±c bản thân, đừng nói ba Kiếm Tôn, chi sợ má»™t trăm Kiếm Tôn cùng chưa chắc có thể giết được nó. Ngâm lại chuyện Bạch Tuá»™c Biển Sâu, khi còn có bản thể, nó cùng có thá»±c lá»±c vượt trên ma thú báºc chÃn, không ngá» có thể xé mỡ không gian tiến và o Thánh Vá»±c, hÆ¡n nữa còn có thể can nuốt kẻ mạnh cấp Kiếm Thánh!
ChÃnh là Kiếm Thánh cÆ¡ đấy!
Má»™t kẻ mạnh Thánh cấp nếu ở trên đại lục, không tiến và o Thánh Vá»±c, quả thá»±c chÃnh là tồn tại giống như Thần! Có thể nói là tuyệt không ai có thể đánh bại được hắn.
Không biết các thế gia môn phái nà y có kinh nghiệm chiến đấu vá»›i ma thú trên báºc chÃn hay không? Nếu mạo hiểm liá»u lÄ©nh săn bắt ma thú trên báºc chÃn, đến bao nhiêu ngưá»i cùng không đủ chết!
Hai mắt Lăng Tiêu chợt ngưng lại, nghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á», há»… là ma thú trên báºc chÃn Ä‘á»u có chỉ số thông minh cá»±c cao. Rất nhiá»u ngưá»i cứ nhìn má»i việc bằng con mắt nhân loại là đệ nhất thiên hạ, kỳ tháºt đó là má»™t quan Ä‘iểm tuyệt đối sai lầm!
Ở Tu Chân Giá»›i, thú tu sau ngà n năm tu luyện sẽ thà nh yêu. Nếu may mắn vượt qua được thiên kiếp. đắc đạo thà nh tiên, thà nh tá»± tương lai sẽ hùng mạnh hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i nhân loại.
Tháºm chÃ, có rất nhiá»u truyá»n thuyết rằng tồn tại đỉnh cao không phải là nhân loại. Cho nên nói đến như thế, Tần gia thả tin tức nà y ra khiến ngưá»i ta phải suy nghÄ© sâu xa, chẳng lẽ sá»± quáºt khởi cá»§a Tần gia, tu luyện công pháp tà ác, là có liên quan tá»›i Thiên Niên Giao sao?
Theo Lăng Tiêu thấy, khả năng nà y có thể xảy ra. Hoặc là nói, Thiên Niên Giao và Tần gia đã đạt thà nh hiệp nghị gì đó. Nó giúp đỡ Tần gia giết chết nhưng kẻ mạnh nà y, còn Tần gia thì đồng ý cung cấp cho nó cái gì đó... Hoặc là cùng giống như trưá»ng hợp cá»§a Bạch Tuá»™c Biển Sâu, hai bên chia nhau 5:5....
Sau khi ăn tối, trên má»™t đại sảnh lá»›n trong tá»u lâu, Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt cải trang dịch dung, cá»±c kỳ khiêm tốn xen lẫn giữa những ngưá»i cá»§a các thế gia môn phái không được xếp hạng.
Cả hai lặng lẽ nghe má»i ngưá»i cao giá»ng bà n luáºn.
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 10:02 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
để mình thi nốt há»c kì tuần nà y mình sẽ nháºn má»™t số chương vá» là m
Tà i sản của npq91
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a npq91
08-06-2011, 10:07 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 277: Nhiệm vụ bất khả thi
:2 (10):
Lăng Tiêu quyết định chá»§ ý, đơn giản không Ä‘i xuyên qua rừng mà kéo Tống Minh Nguyệt, hai ngưá»i bay lên trá»i, đạp lên ngá»n cây, bay nhanh tá»›i ngá»n núi trên hòn đảo nhỠđó.
Tống Minh Nguyệt vừa đi vừa nói:
- Phu quân, huynh nói ngá»n núi nà y cao hÆ¡n hay là Phạm Äế à đại tuyết sÆ¡n cao hÆ¡n?
Lăng Tiêu nhìn thoáng qua Tống Minh Nguyệt, cưá»i nói:
- Cô nhóc nà y, còn định gạt ta sao? Bản thân hòn đảo nà y chÃnh là má»™t ngá»n núi lá»›n, hÆ¡n ná»a còn ngầm sâu dưới biển không biết bao nhiêu, không thể xem thấu, cho nén không thể so sánh được ngá»n núi nà o cao hÆ¡n. Chà có Ä‘iá»u ta nghÄ© ngá»n núi nà y còn cao hÆ¡n cả Phạm Äế à đại tuyết sÆ¡n.
Tống Minh Nguyệt hé miệng thản nhiên cưá»i nói:
- Phu quản tháºt thông minh, từ trước tá»›i giá», Minh Nguyệt đã là m khó không biết bao nhiêu ngưá»i bằng cảu há»i nà y đấy. Hì hì...
Ban đêm không có thái dương nóng bức, những cÆ¡n gió mát rượi mang theo mùi vị cá»§a biển cả khiến ngưá»i ta có cảm giác thoải mái. Khu rừng ráºm tươi tốt trên đảo cÅ©ng không ngừng truyá»n tá»›i những mùi hương tươi mát.
Nêu không phải biết nÆ¡i nà y có má»™t ma thú hùng mạnh sinh sống. thâm chà ngưá»i ta còn cho rằng đáy là má»™t nÆ¡i cá»±c kỳ thÃch hợp để định cư.
Hai ngưá»i phi hà nh má»™t cách lá»™ liá»…u, rốt cục dẫn tá»›i sá»± chú ý cá»§a chá»§ nhân nÆ¡i nà y. Bầu trá»i đếm hác ám bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t áp lá»±c cá»±c lá»›n. Tống Minh Nguyệt có thá»±c lá»±c hÆ¡i kém má»™t chút liá»n không thể phi hà nh, Lăng Tiêu cảm giác ngá»±c nặng ná» như thể có mấy khối đá lá»›n vô hình Ä‘ang đè xuống.
- Nó xuất hiện!
Tống Minh Nguyệt khẽ kinh hô, sắc mặt hÆ¡i tái. Hai ngưá»i cùng rÆ¡i xuống trên má»™t bãi đất trống.
Lăng Tiêu đứng đó cá»±c kỳ trầm tÄ©nh, hướng vẻ phÃa ngá»n núi cao cách đó không xa, cao giá»ng quát:
- Ở đây... có phải là ma thú tu luyện giả Thiên Niên Giao không?
Theo câu há»i cá»§a Lăng Tiêu, áp lá»±c cá»±c lá»›n kia láºp tức biến mất. thay và o đó là má»™t tiếng thở dà i tháºt lá»›n như thể từ bốn phương tâm hướng truyá»n tá»›i, hoặc như trá»±c tiếp truyá»n thang và o lòng ngưá»i.
Như muốn cố gắng không chế tinh thần bản thân , Tống Minh Nguyệt hÆ¡i khẩn trương dá»±a và o lưng Lăng Tiêu, tay nắm chặt bảo kiếm. Lăng Tiêu thản nhiên cưá»i nói:
- Thu kiếm lại đi, nà ng cầm nó cũng vô dụng.
- Sao như thế nà o vô dụng, tự tăng thêm can đảm cho bản thân mà không được à !
Tống Minh Nguyệt nói giá»ng khẩn trương, tuy nhiên sau khi nói vá»›i Lăng Tiêu xong, cảm giác trong lá»ng nà ng đã trấn định rất nhiá»u.
- Hai đứa nhóc nhân loại kia, có phải là ... đặc biệt tới tìm ta không?
Ngay khi hai ngưá»i Ä‘ang đỠphòng thì má»™t tiếng nói như thể tiếng nhản loại vạng lên như sấm rá»n, vẫn như thể truyá»n đến từ bốn phương tâm hướng như lúc trước. Thanh ám trầm thấp, hÆ¡i khà n khà n, nhưng cÅ©ng cá»±c kỳ lưu loát, như thể má»™t ông lão Ä‘ang nói chuyện váºy.
- Äúng váºy! Tiểu tá» tá»›i đây muốn giao dịch vá»›i tiá»n bối, xin má»i tiá»n bối hiện thắn. Tin rằng ngà i sẽ cảm thấy hứng thú!
Lăng Tiêu nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu bình tÄ©nh.
- á»”, ha ha.... cảm thấy hứng thú? Ta chà cảm thấy hứng thú đổi vá»›i máu huyết trong cÆ¡ thể các ngưá»i mà thôi! Äúng là không thể nhìn nổi, hai tiểu tá» tuổi còn trẻ mà đã có tu vi thế nà y, lại còn chá»§ động Ä‘i tá»›i táºn cá»a để ta ăn. Ta đây... còn khách khà là m gì nữa?
Thanh âm trầm thấp có vẻ hưng phấn. Lá»i nói khá»§ng bố nà y phát ra trong đêm tối khiến ngưá»i ta thá»±c sá»± có cảm giác không rét mà run.
Tống Minh Nguyệt không kìm nổi nép sát và o ngưá»i Lăng Tiêu. Giá» phút nà y Tống Minh Nguyệt bị váy trong má»™t trang thái mẫn cảm, thá»±c lá»±c toà n thân cÅ©ng váºn dụng đến trang thái đỉnh cao, cho nén nà ng cảm nháºn được tim Lăng Tiêu Ä‘áºp rất vững và ng, Ä‘á»u nhịp. không ngá» không há» có chút dao đông nà o hoặc nhanh hÆ¡n bình thưá»ng chút nà o. Äiá»u nà y là m cho Tống Minh Nguyệt hÆ¡i xấu hổ. tá»± nhá»§, xét vẻ thá»±c lá»±c, mình cùng sắp đạt tá»›i cảnh giá»›i Kiếm Tông. nhưng nói vẻ tâm tÄ©nh thì kém quá xa. Xem ra sau nà y mình cần phải rèn luyện thêm vẻ phương diện nà y má»›i được.
- Ha hả, chúng ta nếu có thể đến nơi đây, tự nhiên đã có chuẩn bị vẹn toà n.
Lăng Tiêu nói vá»›i giá»ng thản nhiên
- Lại nói tiếp, có lẽ không tá»›i và i ngà y sẽ có đông đảo ngưá»i tá»± nguyện tá»›i nÆ¡i nà y chịu chết. Chẳng lẽ đêm qua ngà i nuốt má»™t ngưá»i còn chưa đủ sao? Sao hôm nay lại muốn nuốt thêm cả hai chúng ta?
- A? Tiểu tá» nà y biết khá nhiá»u nhỉ! Ha ha, ngươi nói chút xem ngươi tá»›i đây là m gì? Muốn tìm ta tâm sá»± à ? Ha ha.... Nêu nói không tốt, ta sẽ ăn thịt hai ngươi! Ngươi nói đúng, có ngưá»i muốn tá»›i săn bắt ta, hôm qua ta cÅ©ng đã ăn má»™t tên. A... ta nhá»› ra rồi, hóa ra ngươi, chÃnh là tên có tinh thần lá»±c hùng mạnh mà đêm qua ta không tóm được! Ngươi tháºt không tồi, không tồi! Không ngá» có thể trốn thoát khá»i tay ta má»™t lần. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không cho ngươi trốn thoát lần thứ hai đâu!
Thanh âm già nua đó nói như thể Ä‘ang đùa cợt, có vẻ như Ä‘ang rất vui vẻ, lại tiếp tục há»i Lăng Tiêu:
- Äúng rồi. Ngươi vừa má»›i bảo ta cái gì? Ma thú tu luyện giả?
- À, cách nói nà y cá»§a ngươi rất hình tượng! Ta không thÃch nhân loại gá»i ta là ma thú báºc chÃn! Cái gì mà báºc chÃn, báºc tám... lẩy mấy thứ rác rưởi đó so sánh vá»›i ta sao? Ha ha, ta là tu luyện giả, ta muốn thà nh thần! Äúng rồi, ngươi gá»i ta là Thiên Niên Giao, tuy rằng ta đã sống hÆ¡n má»™t vạn năm nhưng... cái tên nà y dưá»ng như nghe rất êm tai! ừ, tiểu tá» kia, vá»›i hai câu nà y cá»§a ngươi hôm nay...
Thanh âm già nua đó hÆ¡i ngừng lại má»™t chút. dưá»ng như suy nghÄ© gì đó, sau má»™t lúc lâu lại nói tiếp:
- Bởi vì cái tên ngươi gá»i ta hôm nay dá»… nghe hÆ¡n vô số lần so vá»›i đại mãng xà , ta thấy ngươi có vẻ có kiến thức hÆ¡n nhiá»u so vá»›i đám ngưá»i đó. ừ, bổn đại mãng xà , a, bổn giao quyết định rồi, sẽ cho ngươi má»™t cái chết có thể diện! Ngươi tá»± sát Ä‘i. Chá» sau khi ngươi tá»± sát, ta sẽ ăn ngươi, ngươi thấy thế được chứ?
- Ha ha ha ha
Lăng Tiêu cất tiếng cưá»i to âm thanh trong trẻo truyá»n ra tháºt xa giữa bầu trá»i đêm, tiếng vá»ng không ngừng truyá»n đến từ phÃa đối diện.
Ma thú giao Ä‘ang ẩn nấp vô cùng buồn bá»±c, thầm nhá»§: chẳng lẽ, nhóc con nhân loại nà y Ä‘iên rồi sao? Chắc là nó bị kÃch đông quá mức! Hừ, từ trước tá»›i giá» ta chưa bao giá» lưu tình đối vá»›i bất cứ kẻ nà o, cho nén chắc là nó cảm thay quá vinh hạnh, không ngá» thần thú lại khai ân đối vá»›i má»™t nhân loại nhá» bé như nó.
Giao tá»± cho là đoán được ý nghÄ© cá»§a Lăng Tiêu, nhưng lại cảm thấy không đúng, nhất là khi nghÄ© tá»›i cảnh tượng cha mẹ nó bị ngà n vạn Tia Chá»›p trên bầu trá»i đánh chết, bân thân nó là ma thú còn cảm thấy vô cùng thương tâm. Váºy thì nhân loại có tình cảm phong phú hÆ¡n nhiá»u, khi gặp phải tá» vong, chắc chắn còn phải thương tâm hÆ¡n chứ? Cho nén nó hÆ¡i nghi hoặc há»i:
- Vì sao ngươi cưá»i?
- Ta cưá»i ngươi, chết đến nÆ¡i rồi còn không tá»± biết! Váºy mà vẫn ở đáy tá»± cho là đúng, ha ha ha ha!
Lăng Tiêu nói xong, lại không kìm nổi cưá»i to và i tiếng.
- Nói báºy! Hừ, nói hươu nói vượn! Nhóc con nhân loại. ngươi muốn dá»a ta sợ phải không. Ta sắp chết đến nÆ¡i ư? Buồn cưá»i! Hừ hừ. Trừ ngưá»i ở nÆ¡i đó có thể giết chết ta, ở thế gian nà y, còn có ai là đối thá»§ cá»§a ta? Chẳng lẽ. ngươi cho là ... chỉ sô thông minh cá»§a Bổn giao không bằng nhóc con nhản loại ngươi phải không?
Thanh âm già nua như cá»§a nhân loại mang theo vẻ khinh thưá»ng rất sâu, có Ä‘iá»u khi nói tá»›i "nÆ¡i đó", trong giá»ng cá»§a nó thoáng run lên. Nêu Lăng Tiêu không có tinh thần lá»±c cá»±c kỳ hùng mạnh, căn bân là không thể nghe ra biến hóa trong giá»ng nói cá»§a nó.
Äổi mặt lão quái váºt đã sống hÆ¡n vạn năm như váºy, Lăng Tiêu biết, dừng đạo lý tầm thưá»ng căn bản là không có khả năng thuyết phục nó, hÆ¡n nữa, má»™t khi nó bắt đầu chắn sẽ hiện ra bản thể, cắn nuốt mình và Tống Minh Nguyệt.
Bởi váºy, Lăng Tiêu cưá»i lạnh nói:
- Ngươi đã sống vạn năm à ? Váºy gá»i ngươi Vạn Niên Giao nhé! Ta cưá»i ngươi chÃnh là , ngươi là lão quái váºt đã sống vạn năm, không ngá» không rõ rà ng địch nhân lá»›n nhất cá»§a mình là cái gì, váºy mà còn ở đáy kêu gà o "nÆ¡i đó". Cháºc cháºc, thá» xem, ngươi nói chÃnh là Thánh Vá»±c hả? ÄÃch xác ngưá»i nÆ¡i đó nếu Ä‘i ra, có thể dá»… dà ng rút gân lá»™t da, nghiá»n xương ngươi thà nh tro nhỉ!
Chẳng qua. ta nói cÅ©ng không phải là Thánh Vá»±c. ChÃnh ngươi tá»± ngẫm kỹ lại Ä‘i, tổ tiên cá»§a ngươi và đồng loại. khi chúng tu luyện tá»›i trang thái đỉnh thì địch nhân lá»›n nhất là cái gì? Cho nên, ta nói ngươi chết đến nÆ¡i rồi mà không tá»± biết, không ngá» còn bừng bừng muốn cắn nuốt chúng ta, ha ha... nuốt Ä‘i, cắn Ä‘i! Nuốt cà ng nhiá»u, ngươi chết cà ng nhanh!
- Ngươi muốn chết!
Thanh âm già nua gầm lên giáºn dữ. Láºp tức, má»™t áp lá»±c dá»i núi lấp biển trong giây lát bá»™c phát từ phÃa ngá»n núi đối diện, ép thằng tá»›i hai ngưá»i Lăng Tiêu và Tổng Minh Nguyệt.
Tống Minh Nguyệt đầu tiên kiên trì không được, thất khiếu láºp tức phun ra máu tươi. Hai mắt và khóe miệng Lăng Tiêu cÅ©ng chảy ra máu, hắn cắn răng nói:
- Ta có biện pháp cho ngươi giữ được tÃnh mang khi gặp kiếp nạn lá»›n nhất đó!
-Vù!
Gần như chỉ nghe một tiếng vù, áp lực cực lớn đó chợt biến mất.
Tống Minh Nguyệt thân mình má»m nhÅ©n, ngã ngồi trên mặt đất. trái tim nhảy dá»±ng lên kinh hoà ng, như thể sắp sá»a nhảy ra khá»i cổ há»ng váºy.
Lăng Tiêu vá»™i và ng lấy má»™t viên Ä‘an dược ra nhét và o miệng Tống Minh Nguyệt, đồng thá»i trong mát hiện lên má»™t tia phẫn ná»™,thầm nhá»§: Nghiệt súc nà y, ngươi cứ chỠđó! Có má»™t ngà y, ta sẽ lá»™t da, rút gân ngươi, xem ngươi còn dám kiêu ngạo nữa không.
- Ngươi có biện pháp?
Má»™t giá»ng nói đầy nghi hoặc vạng lẻn. đồng thá»i má»™t thân thể từ giữa không trung chợt hiện ra trước mắt Lăng Tiêu. Lăng Tiêu táºp trung nhìn và o, thấy kẻ nà y cÅ©ng cao xấp xỉ bằng mình, khuôn mặt trắng trẻo không há» có râu, hÆ¡n ná»a còn bóng loáng như da trẻ con. Cặp mắt đầy huyết sắc ánh lên vá»›i má»™t vẻ đẹp quá»· dị. Cái đầu trá»c lóc, trên đầu có những hoa văn khác nhau, kéo dà i tá»›i táºn đôi mắt đầy huyết sắc Ä‘á».
Trên ngưá»i ảo hóa ra má»™t bá»™ áo choà ng mà u Ä‘en thuần, xung quanh thân thể còn quanh quẩn má»™t khối không khà nồng đạm, khiến ngưá»i ta có cảm giác hư ảo. Lăng Tiêu biết, đây không phải là Vạn Niên Giao biến thà nh ngưá»i trẻ tuổi nà y là m ra vê huyá»n bÃ, mà toà n bá»™ khối không khà nồng Ä‘áºm kia Ä‘á»u là tinh thần lá»±c khổng lồ cá»§a nó thá»±c thể hóa mà thà nh.
Vạn Niên Giao nhấp nháy đôi mắt đỠlóe ra hà o quang, nhìn Lăng Tiêu. Nó nhe răng, thè lưỡi, thanh âm già nua lại vạng lên lần nữa:
- Nếu ngươi dám gạt ta. Hừ hừ... ta tất nhiên bằm thây ngươi là m vạn đoạn!
Tống Minh Nguyệt hÆ¡i hoảng sợ nhìn "ngưá»i" có tướng mạo đẹp đẽ nà y vừa phát ra tiếng nói. Äó là má»™t nam nhân. chằng quả xem diện mạo rồi lại nghe thanh âm kia, khiến ngưá»i ta có cảm giác cá»±c kỳ quá»· dị.
CÅ©ng may Ä‘i theo bên ngưá»i Lăng Tiêu, cÅ©ng coi như đã biết má»™t Ãt kiến thức thần kỳ gì đó, Tống Minh Nguyệt áp chế sá»± khẩn trương trong lòng, nhìn dáng vẻ bình tÄ©nh cá»§a Lăng Tiêu, trong lòng nà ng cùng dần an định xuống.
Lăng Tiêu khẽ nhếch miệng cưá»i, tháºm chà còn không thèm lau máu ở khóe mát và khóe miệng, nói:
- Có phải ngươi đã từng thấy đồng tá»™c cá»§a ngươi, tháºm chà là trưá»ng bối cá»§a ngươi, khi thá»±c lá»±c đạt tá»›i má»™t trang thái đỉnh cao. muốn xé mở không gian Ä‘i tá»›i má»™t thế giá»›i khác thì trên trá»i giáng xuống vô số đạo thiên lôi . bổ và o ngưá»i cá»§a chúng, đánh chúng thà nh tro bụi?
Vạn Niên Giao nghe thấy lá»i Lăng Tiêu thì không kìm nổi run rẩy thân mình Chi sổ thông minh cá»§a nó rất cao nhưng kinh nghiệm lại kém xa so vá»›i nhân loại, căn bản không biết cách che dấu tỉnh cảm cá»§a mình. Có Ä‘iá»u cho dù biết rõ như váºy sẽ bại lá»™ nhiá»u Ä‘iểm nhưng Vạn Niên Giao cÅ©ng không để ý. Nó và đồng tá»™c Ä‘á»u tin tưởng: trước mặt thá»±c lá»±c mạnh mẽ, hết thảy âm mưu quá»· kế Ä‘á»u là phà công.
- Äã thấy, đương nhiên đã thấy! Äó là thiên uy!
Cặp mát đỠmáu cá»§a Vạn Niên Giao ánh lên vẻ sợ hãi. Sau đó nó nhìn Lăng Tiêu, đánh giá từ trên xuống dưới và i lần rồi há»i:
- Sao ngươi lại biết nhiá»u như váºy? Ta nghÄ©, đã nhiá»u năm qua. nhân loại hẳn là không xuất hiện võ giả hùng mạnh nà o cÆ¡ mà ? Ngươi biết những Ä‘iá»u nà y từ đâu?
- Biết chuyện nà y từ đâu thì ngươi không cần quan tâm. Lần nà y ta tới đáy là muốn giao dịch với ngươi.
Lăng Tiêu có thể khẳng định, kẻ đứng trước mặt mình chẳng những biết chuyện độ kiếp, hÆ¡n nữa còn biết nhiá»u hÆ¡n so vá»›i những kẻ mạnh cá»§a nhân loại. Thâm chÃ, nó đã từng chÃnh mắt trông thấy cảnh đồng tá»™c cá»§a nó độ kiếp. Nêu không, khi mình nhắc tá»›i thiên kiếp, nó sẽ không thể lá»™ ra dáng vẻ sợ hãi như thế được.
- Giao dịch với ta? Lá gan của ngươi rất lớn nhỉ! Tuy nhiên, ngươi nói đi!
Vạn Niên Giao nói xong liá»n há cái miệng rông, thè lưỡi khạc nhổ và i cái. Trong lòng nó nghÄ©: nhân loại nà y tháºt to gan, có Ä‘iá»u nhìn hắn có vẻ biết rất nhiá»u chuyện, thoạt nhìn còn biết nhiá»u hÆ¡n cả hà ng xóm cá»§a mình. Có Ä‘iá»u hà ng xóm cá»§a mình lại có tác dụng rất lá»›n, đương nhiên là không thế giết. Hiện tại. hai nhóc con nà y có vẻ... cÅ©ng không thể giết được! Tuy nhiên, muốn chiếm tiện nghi cá»§a ta, ha ha.... Không thể nà o!
Lăng Tiêu cũng không cần biết Vạn Niên Giao nghĩ như thế nà o, cứ nói thẳng:
- Ta cần một lỠmáu của ngươi!
Nói xong, Lăng Tiêu lấy từ trong ngá»±c ra má»™t cái bình sứ to chừng má»™t bà n tay. Ở phÃa sau lưng hắn, Minh Nguyệt nhìn thấy không kìm nổi thầm lắc đầu, tá»± nhá»§: phu quân cÅ©ng thá»±c sá»± là lạ. Khó khăn như váºy để lấy máu cá»§a nó, không ngá» lại chà dừng má»™t chiếc bình nhá»! Nếu chẳng may nó đáp ứng, chẳng phải là mình rất thiệt sao?
Vạn Niên Giao vừa nghe nói hắn muốn máu mình, khuôn mặt trắng bệch láºp tức tức giáºn, tuy nhiên vừa nghe được câu tiếp theo cá»§a Lăng Tiêu, thái độ cá»§a Vạn Niên Giao láºp tức thay đổi hoà n toà n.
- Äể trao đổi, ta có thể đưa cho ngươi má»™t loại Ä‘an dược có thể bảo tồn được tÃnh mạng cá»§a ngươi khi gặp phải thiên uy!
Lăng Tiêu nói xong, Ãnh mắt thản nhiên nhìn thẳng và o mắt Vạn Niên Giao.
Quả nhiên, Lăng Tiêu vừa má»›i dứt lá»i, hô hấp cá»§a Vạn Niên Giao láºp tức trÆ¡ nên dồn dáºp, cặp mắt mà u đỠtươi lại cà ng sáng hÆ¡n, nhấp nháy nhìn Lăng Tiêu:
- Là m sao ta biết ngươi có lừa gat ta hay không?
Lăng Tiêu mỉm cưá»i hồn nhiên nói:
- Là một ma thú tu luyện giả có thực lục mạnh mẽ đã sống vạn năm, chằng lẽ ngà i không có chút kiến thức nà o vỠviệc nà y sao? Hơn nữa, là m sao ta dám lừa gạt ngà i chứ?
Trên thá»±c tế, trừ việc nháºn thức được má»™t Ãt thảo dược đơn giản. Vạn Niên Giao đại nhân đáng thương cá»§a chúng ta thá»±c sá»± là không có kiến thức gì. Có thể tu luyện được đến trình độ thế nà y, hoà n toà n là nhá» và o sách vở và công pháp tu luyện gia truyá»n.
Chẳng qua, cho dù là ma thú cùng có tôn nghiêm cá»§a mình, đương nhiên sẽ không chịu thừa nháºn là mình không đủ kiến thức. Nhưng nếu cứ đáp ứng nhóc con nhân loại nà y như váºy, nếu chẳng may bị lừa, váºy có tìm được hãn để trả thù hay không? HÆ¡n ná»a lúc đó mang cá»§a mình cÅ©ng đã tiêu rồi.
Cho nên, Ãnh mắt Vạn Niên Giao lóe lên. trong lòng trở nên do dá»±.
Lăng Tiêu thản nhiên cưá»i, nói tiếp:
- Ngươi xem, ngươi chỉ nghÄ© là m sao để có thể nâng cao thá»±c lá»±c cá»§a chÃnh mình, căn nuốt ngưá»i luyện võ nhân loại ở khắp nÆ¡i. Nhưng như váºy thì tác dụng phụ cùng sẽ rất lá»›n. Má»—i đêm trăng tròn. khi sức mạnh linh hồn trà n đầy nhất. ngươi thưá»ng xuyên cảm giác thấy những linh hồn cá»§a ngưá»i luyện võ nhân loại quấy rối trong linh hồn ngươi, khiến ngươi tâm thần không yên phải không? Ha ha, để chứng mình lá»i ta nói không phải là dối trá, ta có thể đưa cho ngươi mấy viên Ä‘an dược . khi gặp phải tình huống như váºy, ngươi có thể ăn nó. Äen lúc đó, chẳng phải là ngươi sẽ biết rằng ta có lừa gạt ngươi hay không sao?
Vạn Niên Giao mặt mÅ©i trắng bệch, âm tình bất định nhìn Lăng Tiêu, sau đó nó bá»—ng nhiên cưá»i lạnh, nói:
- Hừ, suýt nữa thì ta bị ngươi lừa! Nhóc con nhân loại. ngươi tÃnh kế cÅ©ng giá»i đấy. Bất kể thế nà o, ngươi cùng chiếm được tiện nghi nhÄ©? Hừ, vừa má»›i hết tháng được và i ngà y, còn hÆ¡n mưá»i ngà y nữa má»›i tá»›i đêm trăng tròn! Không cần biết ngươi cho ta Ä‘an dược thế nà o, Ä‘á»u cần hÆ¡n mưá»i ngây sau má»›i có thể nghiệm chứng tháºt giả. mà khi đó các ngươi đã sá»›m mang máu huyết cá»§a ta xa chay cao bay. Hừ hừ,... Muốn lừa gat má»™t Vạn Niên Giao đại trà đã sổng vạn năm. các ngươi còn non lắm!
Lăng Tiêu bỉu môi, có chút khinh thưá»ng nói:
- Không ngá» ngươi đã sống vạn năm mà vạn không há» tiến bá»™, không có tiá»n đồ! Chẳng lẽ lá gan cá»§a ngươi lại nhá» như váºy sao? Chẳng lẽ ngươi không biết suy nghÄ© tại sao ta lại biết rõ chuyện nà y như váºy à ? Hừ, lÅ© hà ng xóm Tần gia bị ngươi biến thà nh nô lệ có biết việc nà y không?
- Äúng váºy.
Vạn Niên Giao cÅ©ng không để ý tá»›i giá»ng Ä‘iệu trà o phúng cá»§a Lăng Tiêu mà thá»±c sá»± suy nghÄ©, sau đó má»›i chau mà y rất nhân tÃnh hóa.
- Vì sao ngươi biết những Ä‘iá»u đó? Chẳng lẽ ngươi là ngưá»i Ä‘i từ Thánh Vá»±c ra? CÅ©ng không đúng! Trong Thánh Vá»±c không thể xuất hiện nhân loại có thá»±c lá»±c yếu á»›t như ngươi được. HÆ¡n ná»a, cho dù là ngưá»i trong Thánh Vá»±c cÅ©ng không thể biết được chuyện nà y! Váºy là m sao ngươi biết được?
- Ngươi tháºt sá»± là ngây thÆ¡! Lăng Tiêu thở dà i nói:
- Là m sao mà biết được, ta nói ngươi cÅ©ng không rõ. chẳng qua, có thể chứng minh, ta cÅ©ng không lừa ngươi! HÆ¡n nữa, ta còn phải nhắc nhở ngươi má»™t cau, nói váºy chÃnh ngươi cùng rõ rà ng, cứ cắn nuốt ngưá»i luyện võ nhân loại như ngươi hiện giá» cÅ©ng không phải là kế lâu dà i! Cuối cùng sẽ có má»™t ngà y, Ä‘an dược cá»§a ta không thể ngăn nổi oán khÃ, chúng sẽ cắn trả ngươi! Cho nen, rất có thể ngươi không chỠđược tá»›i khi thiên uy giáng xuống thì đã bị ngà n vạn oan hồn cắn trả, biến ngươi thà nh Ä‘iên cuồng!
Những lá»i nà y cá»§a Lăng Tiêu khiến Vạn Niên Giao tháºt lâu sau không nói gì, sau đó nó nhấp nháy mắt nhìn Lăng Tiêu nói:
- Theo cách nói của ngươi, nên giải quyết như thế nà o?
Lăng Tiêu mỉm cưá»i nói:
- Rất đơn giản. Nêu có ngưá»i tìm tá»›i ngươi gây phiá»n toái. ngươi cứ trốn Ä‘i là được! Ta không tin, những ngưá»i đó có thể tìm được ngươi.
- Trốn Ä‘i? Như váºy sao được!
Thanh âm phẫn ná»™ cá»§a Vạn Niên Giao ầm ầm truyá»n ra tháºt xa. Chấn động khiến ngưá»i ta Ä‘au cả mà ng tai... Tống Minh Nguyệt đưa tay lên bịt tại, trong lá»ng cà ng cảm thấy bá»™i phục Lăng Tiêu, chỉ dăm câu ba Ä‘iá»u, không ngá» có thể lừa gat được kẻ kia. Thá»±c lá»±c cá»§a nó quả tháºt là khá»§ng khiếp!
Dưá»ng như chà thở má»™t hÆ¡i cùng có thể tiêu diệt được Ma Kiếm Sư đỉnh cao như mình!
- Nhưng nhân loại đó tá»›i tìm ta, tá»± nhiên là tâm tư tham lam, ta ăn bá»n chúng có gì là sai lầm?
Thanh âm của Vạn Niên Giao lại trở nên lạnh như băng:
- Bá»n chúng không phải chết trong miệng ta mà chết ở chÃnh lòng tham cá»§a chúng.
Lăng Tiêu hơi hơi lắc đầu:
- Ngươi biết đấy, ta không nói Ä‘iá»u nà y, ta chỉ muốn nói cho ngươi, nếu ngươi cứ tiếp tục ăn thịt ngưá»i ta như váºy, chắc chắn sẽ không được chứng kiến thiên uy đâu!
- Ngươi khẳng định? Vạn Niên Giao nhìn thẳng và o đôi mát thản nhiên của Lăng Tiêu.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
Lăng Tiêu chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt không chút e sợ, phối hợp với dáng vẻ cuồng ngạo của hắn, trông rất có vẻ đặc biệt.
Vạn Niên Giao do dá»± ná»a ngà y, sau đó nói:
- Và o động phủ của ta rồi nói tiếp!
Nói xong, má»™t cÆ¡n gió dịu dà ng cuồn cuá»™n nổi lên, cuốn lấy hai ngưá»i. Lăng Tiêu vừa định giãy dá»±a. Lăng Tiêu liá»n giÆ¡ tay ôm nà ng và o trong ngá»±c, cưá»i nói:
- Không phải sợ, có ta đây!
Tống Minh Nguyệt tá»±a và o ngưá»i Lăng Tiêu, sau đó đẻ mặc cho cÆ¡n gió cuốn mình và Lăng Tiêu bay và o sâu trong núi, vượt quả chÃnh diện ngá»n núi, tá»›i má»™t cá»a động cá»±c kỳ bà ẩn thì lao thẳng và o đó.
Tốc độ bay xuống xuống xuống rất nhanh chóng, ma sát vá»›i gió khiến hai ngưá»i cÅ©ng hÆ¡i cay mắt. Quả má»™t lúc, Tống Minh Nguyệt thâm chà còn buồn chán nhầm đếm, tá»± nhá»§, hang đông nà y còn sâu hÆ¡n nhiá»u so vá»›i động ngầm trong di tÃch thượng cồ lần trước.
Lăng Tiêu cÅ©ng hiểu, xem ra Vạn Niên Giao nà y cÅ©ng không hoà n toà n tin tưởng mình, muốn Ä‘em mình xuống đông sâu nà y chÃnh là để phòng ngừa mình chay trốn mà thôi.
Tuy nhiên Lăng Tiêu vạn khẽ nhếch miệng cưá»i, tá»± nhá»§: nếu xét vẻ thá»±c lá»±c thì ta không phải đối thá»§ cá»§a ngươi, nhưng vẻ kỹ xảo chay trốn, chi cần ngươi chưa trở thà nh thần thú chân chÃnh, ngươi sẽ không thể giữ nổi ta.
HÆ¡n nữa, còn có má»™t Ä‘iá»u, Vạn Niên Giao nà y trà n đầy tá»± tin đưa hai ngưá»i và o trong đông cá»§a nó, nếu có cÆ¡ há»™i, Lăng Tiêu nhất định sẽ bổ trà má»™t đại tráºn trong đó, cho dù không thể giết chết nghiệt súc nà y thì Ãt nhất cÅ©ng có thể giam giữ nó 1800 năm. Äến lúc đó thá»±c lá»±c cá»§a mình cÅ©ng có thể hoà n toà n áp chế nó, khi đó đến lấy tÃnh mang nó cÅ©ng không muá»™n.
Tuy nhiên hết thảy Ä‘á»u phải xem cÆ¡ há»™i thế nà o! Lăng Tiêu nghÄ© thầm.
Sau má»™t lúc lâu, bá»n há» cÅ©ng tá»›i đất. Lúc nà y Lăng Tiêu cưá»i nói vá»›i Tống Minh Nguyệt:
- Ta cảm thấy đây có lẽ là đáy biển sau. HÆ¡n nữa, ngá»n núi nà y chắc chắn cao hÆ¡n Phạm Äế à Thánh SÆ¡n!
Tống Minh Nguyệt mÃm cưá»i, đến bây giá» ngược lại nà ng không còn sợ nữa. Lúc trước nà ng sợ hãi chang qua là vì đối mắt vá»›i ma thú có thá»±c lá»±c mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi nên bị khà tức cá»§a nó là m kinh sợ theo hắn năng mà thôi.
Hiện tại, nà ng đã dần dần thÃch ứng. Ở cùng má»™t chá»— vá»›i phu quân. chết còn không sợ, còn sợ cái gì ná»a?
Lúc nà y Vạn Niên Giao quay đầu lại cưá»i lạnh. không kiên nhẫn nói:
- GiỠthì các ngươi có thể giao đan dược ra được rồi!
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé