21-01-2009, 05:49 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
quyển 7 chương 1 phần 2 Thá»§y há»a thần anh
Dịch giả: phi vu
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
Ta sợ hãi kêu lên một tiếng, đột nhiên cảm thấy sau lưng một luồng gió tanh tưởi thổi tới, bên hông bị quấn lấy, dưới chân trống không, thì ra bị lão yêu kia quấn chặt lấy, nhấc bổng bay lên. vảy lạnh như băng tanh tưởi trơn chợt đặt lên cổ ta, xiết chặt là m ta không thở nổi, trong lòng vừa kinh vừa sợ, nghỉ rằng chắc phải chết trong tay yêu ma tại đây."
" Yêu ma " à " lên má»™t tiếng , cặp mắt xanh hung quang lóe ra trừng nhìn ta , thần sắc rất cổ quái , như là kinh ngạc , lại như là mừng như Ä‘iên. Chi trong giây lát , đột nhiên cưá»i to lên như Ä‘iên cuồng , nói :
-" hay lắm hay lắm !tháºt sá»± là trá»i giúp ta ! " "
" Thất ca đại kinh thất sắc , sợ hắn là m ta bị thương , cầm chặt cung tên , không dám tiến công lại, chỉ là lớn tiếng kêu lên :
-" yêu quái to gan ! Công chúa là kim chi ngá»c diệp, ngươi nếu là m cho nà ng bị thương ná»a sợi tóc, bổn vương quay lại ná»™i thà nh Trưá»ng an kêu toà n bá»™ cao thá»§ pháºt đạo tá»›i đây, khiến ngươi chết không có chá»— chôn! " "
" Lão yêu không sợ hãi chút nà o, ngược lại còn cưá»i nói:
-" Ngươi cứ gá»i Ä‘i , lão tá» Ä‘ang muốn má»i ngưá»i trong thiên hạ lại đến xem má»™t trưá»ng hảo hà vừa xảy ra. "
Tay trái hiện ra má»™t hạt châu mà u sắc quang mang lấp lánh rá»±c rỡ, trên không trung hình thà nh má»™t hình ảnh đúng tình cảnh ta vá»›i thất ca lúc trước Ä‘ang triá»n miên hoan hỉ. "
" Ta thấy thế liá»n sợ hãi láºp tức thất thanh kêu lên, mặc dù đối vá»›i sá»± việc phát sanh vừa qua không hối háºn, nhưng nghỉ đến nếu để xà yêu Ä‘em bà máºt nà y tiết lá»™ cho khắp thiên hạ , chẳng những bá»n ta thân bại danh liệt , chÃnh cả hoà ng thất cÅ©ng Ä‘á»u hoà n toà n mất mặt nên không khá»i có vừa thẹn vừa giáºn , suýt nữa choáng váng. "
Sở dịch trong lòng cà ng thấy rỠrà ng :
- "Quả nhiên không lạ. Lão yêu nà y đã sá»›m phát hiện bá»n há», vì thế hắn bắt bá»n há» tất có mưu đồ."
Là Tư Tư nheo hai mắt lại, phảng phất thấy lại tình cảnh ngà y đó, tiếp tục nói:
- "Thất ca sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, lạnh lùng nói:
"Yêu nghiệt, ngươi muốn cái gì? Thẳng thắn nói ra đi."
Phục Hi lão tổ ha ha cưá»i nói:
- "Tá» vương thiếu niên anh hà o, quả nhiên là dá»… nói chuyện. Kỳ tháºt ta có má»™t phần hảo tâm, thấy huynh muá»™i các ngươi căn cốt kì giai, lại si tình lẫn nhau, rất đúng phong phạm xà nhân tá»™c chúng ta, cho nên cố ý muốn thu nạp các ngươi là m đồ đệ, chỉ có váºy thôi?"
Sở dịch" A "kêu lên một tiếng, pha lẩn kinh ngạc, nghĩ thầm rằng:
-"không thể tưởng được các ngươi thực sự đồ đệ xà yêu nà y."
Xà nhân tá»™c tá»± xưng là háºu nhân Phục Hi, Nữ Oa, phong tục khác hẳn vá»›i Hán tá»™c từ xưa tá»›i nay, tá»· đệ, huynh muá»™i được quyá»n lấy nhau. Bởi váºy ngay từ thá»i đại thái cổ đại hoang đã bị các quốc gia trung thổ coi như loại dị tá»™c. Hoà ng đế sau khi thống nhất, chê bai bá»n há» thuá»™c hạng yêu tà nên trục xuất ra ngoà i đại hoang.
Nếu theo như lá»i kể , lão quái nà y thấy huynh muá»™i Lý Huyá»n loạn luân cho nên thấy rất là thÃch hợp nháºn là m đệ tá», ngoại ra không còn khả năng nà o khác.
Äoán được ý nghỉ cá»§a Sở Dịch, Là Tư Tư cưá»i lạnh má»™t tiếng, nói:
- "hắc hắc, ngươi cho là hắn tháºt tâm muốn thu Bá»n ta là m đồ đệ sao? Lão yêu nà y ngoà i miệng máºt ngá»t, trong lòng cÅ©ng độc ác vô cùng. Hắn ở quanh dưới chân núi Chung Nam mấy năm, ngươi Ä‘oán cho là vì cái gì?"
Sở dịch tâm niệm vừa động, thất thanh nói:
- "Tần hoà ng địa cung?"
Là Tư Tư lạnh lùng trả lá»i:
-"Äúng đó! Xà yêu nà y không biết từ đâu mà biết rõ việc Tần Thá»§y Hoà ng vá»›i Ma Môn, cho rằng Hiên Viên lục bảo nhất định giấu trong lăng má»™ Tần Thá»§y Hoà ng. Chỉ tiếc là địa cung cá»±c kỳ bà ẩn, là m hắn cố gắng ra sức tìm kiếm suốt bốn năm nhưng uổng công, ngay cả cổng và o ở đâu cÅ©ng không tìm cho ra được. Khi thấy huynh muá»™i bá»n ta liá»n tÃnh toán dá»±a và o thế lá»±c hoà ng thất ta mà giúp hắn Ä‘iá»u tra ra bà máºt Tần lăng."
"Bá»n ta khi đó không nhìn ra được giang hồ hiểm ác, khó biết đáy lòng hắn Ä‘ang tÃnh toán cái gì? Nhưng cho dù có biết, vá»›i tình thế hiện tại lúc đó giống như chuôi dao nằm tại trong tay hắn, là m sao dám chối từ? Vì không thể là m gì khác, Bá»n ta đà nh phải nuốt " xà cổ Ä‘an " cá»§a hắn rồi dá»±a theo lá»… nghi xà nhân tá»™c bái hắn là m sư phụ, tiếp theo tại trước mặt hắn cắt tay trÃch máu tươi, kết thà nh phu phụ ……"
đột nhiên trên mặt nà ng á»ng lên má»™t mà u đỠá»ng, thần sắc cổ quái, ôn nhu nói:
- "Trong lúc thất ca mặt mà y tái nhợt, mút máu tươi từ đầu ngón tay ta , gá»i ta là nương tá», ta cảm thấy trá»i đất như chuyển động, toà n thân vô lá»±c, trong tim ta phảng phất như muốn nổ tung ra, tất cả má»i sợ hãi xấu há»— không gì ngoại lệ Ä‘á»u Ä‘em vất Ä‘i ra khá»i đầu óc chỉ còn lại hạnh phúc, ngá»t ngà o và vui mừng. Äối vá»›i xà yêu kia, tháºm chà dâng lên má»™t tia cảm kÃch ……"
«Kể từ má»™t khắc đó, ta không còn xem thất ca là ca ca, tá»±u giống như trong lá»i hứa" tinh huyết tương dung, hải khô thạch lạn, sanh sanh thế thế, nguyện vi quân phụ "…… mặc dù biết rõ má»i việc không thoát khá»i số mệnh, nhưng mặc kệ như thế nà o, chỉ cần được là thê tá» vá»›i hắn má»™t giá» hay nữa khắc, ta phải chết cÅ©ng không oán háºn. Ngay cả có bị phải là m nô lệ van ngưá»i ( vạn phu sở chỉ = lấy vạn ngưá»i là m chồng, là m đỉ Ä‘iếm) , thiên thu thóa mạ, ta cÅ©ng không nuối tiếc."
Nà ng lá»i nói mặc dù nhẹ nhà ng đê uyển, tuy nhiên như Ä‘inh đóng cá»™t, cá»±c kỳ kiên định. Sở Dịch trong lòng buồn vui lẩn lá»™n, trăm ngà n cảm xúc, muốn nói má»™t Ä‘iá»u gì mà kiếm không nên lá»i.
Là Tư Tư dừng lại má»™t lát, rồi thản nhiên tiếp tục nói: "Phục Hi lão tổ biến thà nh má»™t lão gia Ä‘inh, theo bá»n ta trở lại kinh thà nh, tiá»m phục ở trong Tá» vương phá»§. Má»›i đầu ra vẻ an pháºn thá»§ thưá»ng, chỉ lấy danh giả vá» truyá»n pháp thuáºt cho ta, bắt bá»n ta giúp hắn trá»™ rất nhiá»u đạo Ä‘iển tịch tà ng, linh Ä‘an tiên thảo cá»§a hoà ng gia, cùng hắn tu luyện."
"Thất ca và ta mặc dù nhiá»u chuyện bị ép buá»™c, nhưng tÃnh mệnh bị hắn nắm trong tay, quá lắm cÅ©ng chỉ có thể giáºn dữ trong lòng chứ không dám nói. Lão yêu kia có mục Ä‘Ãch vá» sau nên chân tháºt vá» truyện dạy bá»n ta thổ nạp luyện khà thuáºt, rồi sau đó lại bức bách ta vá»›i thất ca âm dương song tu. Bá»n ta tu vi đột nhiên tăng mạnh, rất nhanh Ä‘i đến" linh nhân "cảnh giá»›i."
"Trong Ä‘oạn thá»i gian đó, ta quá hốt hốt hoảng hoảng, tá»±u giống như sống ở trong má»™ng mÆ¡. Kỳ tháºt không thể tu luyện thà nh tiên hay không, đối vá»›i ta mà nói không quan trá»ng, chỉ cần muốn được cùng thất ca vÄ©nh viá»…n sá»›m chiá»u ká» cáºn, khoái hoạt hÆ¡n so vá»›i muốn trở thà nh thần tiên. Nhưng trong đáy lòng ta lại muốn nói không nên lá»i ná»—i lo lắng, chỉ sợ má»™t ngà y nà o đó tỉnh dáºy phát giác ra đây chỉ là má»™t giấc má»™ng đẹp."
"Qua hÆ¡n mấy tháng, ta dần dần cảm thấy được có chút dị thưá»ng, trong cÆ¡ thể chợt nóng chợt lạnh, tá»±u giống như bị bệnh táºt không bình thưá»ng, khó chịu không thể tả nổi. Má»™t ngà y và o ban đêm Ä‘ang cùng thất ca âm dương song tu, đột nhiên cảm thấy hai cổ chân khà băng hà n, liệt há»a đồng loạt chạy lên trên đầu, Ä‘au nhức Ä‘iên cuồng, toà n thân phảng phất như muốn bùng nổ ra."
"Thất ca cá»±c kỳ kinh hãi, ôm ta lá»›n tiếng kêu, bó tay không biết là m sao. Còn Phục Hi lão tổ chỉ khoanh tay đứng nhìn cưá»i hì hì, không ngừng tặc lưỡi thở dà i: "quả nhiên là thá»§y há»a thần anh ngà n năm khó gặp, trong ba tháng ngắn ngá»§i, có được tiến triển như thế tháºt là lợi hại! Thá»±c sá»± lợi hại!" "" Thá»§y há»a thần anh?"
Sở dịch lắp bắp kinh hãi, nhá»› tá»›i chân khà trong cÆ¡ thể nà ng âm hà n quá»· dị đúng là thuá»™c thá»§y, lại nhá»› lại thá»i Ä‘iểm trước đó nà ng pháp thuẠmà nà ng sá» dụng để dá»… dà ng giải ấn Chu Tước đúng là xuất xứtừ há»a tá»™c, nhất thá»i giáºt mình: "Phải rồi! Nguyên lai yêu nữ nà y có" song đức chi thân " bao gồm cả thá»§y linh và há»a linh"
Linh quang chợt lóe, đột nhiên hiểu được Phục Hi lão tổ vì cái gì muốn thu nà ng là m đệ tá», lại vì sao phải muốn truyá»n cho nà ng yêu công tà pháp nà y!
Ngá»c Hà nh kiếm bị ếm trấn tại nÆ¡i nà o ở Nam hoang , từ xưa tá»›i nay không ngưá»i nà o biết. Nhưng nếu Là Tư Tư là "thá»§y há»a thần anh", tá»± nhiên có thể cảm ứng được linh lá»±c "thá»§y há»a thần binh". Có nà ng, Phục Hi lão tổ tá»±u giống như có nam châm muốn tìm kim châm khó gì.
Quả nhiên, chỉ nghe Lý Tư Tư nói:
-" thất ca kinh ngạc phẫn ná»™, bá»—ng dưng quỳ xuống trước mặt xà yêu, không ngừng dáºp đầu xuống đất cầu hắn cứu mạng cho ta.
Lão yêu quái nở nụ cưá»i và i tiếng, giảng:
" muá»™i tá» nhà ngươi tá»± tác chá»§ trương, không dá»±a theo giáo Ä‘iá»u pháp môn cá»§a lão phu mà tu luyện, hiện tại kinh mạch bị tẩu há»a nháºp ma. Chỉ có Ä‘iá»u lão phu kiến thức thô thiển, khó có thể cứu được nà ng? Bất quá ngươi chân thá»±c có lòng cứu nà ng, ta ngược lại có thể chỉ Ä‘iểm má»™t lối thoát. " "
" Thất ca dáºp đầu soang soãng, trên trán trà n đầy máu tươi , nói chỉ cần lão yêu chỉ Ä‘iểm đưá»ng lối , cứu lấy tÃnh mệnh cá»§a ta , muốn hắn là m cái gì Ä‘á»u có thể đáp ứng . Ta thì mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng nghe thấy thất ca nói như váºy, trong lòng vừa bi thống vừa vui sướng, hắn bãn tÃnh rất là kiêu ngạo, nếu không phải thương ta cá»±c kỳ, sao có thể bá» rÆ¡i niá»m tá»± tôn, Ä‘áºp đầu cầu xin? Giá» khắc đó, ta cho dù phải chết cÅ©ng cam tâm tình nguyện."
"Lão yêu kia lấy ra từ trong tay áo một viên dược hoà n, giả nhân giả nghỉa nói:
- "thôi thôi, Bá»n ta đã là thầy trò, muá»™i tá» ngươi đúng lương tà i mÄ© chất ngà n năm má»›i thấy, ta lại sao bá» mặc nà ng chết? Bất quá, ta có Ä‘an dược hồi thần nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ có thể bảo vệ tÃnh mệnh cá»§a nà ng ba năm mà thôi. Bây giá» trong thiên hạ, váºt duy nhất có khả năng cứu muá»™i tá» ngươi là thái cổ ngá»c hà nh kiếm." "
" lão yêu Ä‘em dược hoà n tống nháºp và o trong miệng ta, quay lại thất ca nói:
- "Há»a phúc tương á»·, cÅ©ng may muá»™i tá» ngươi thuá»™c hà ng “song đức chi thânâ€. Hiện tại trong cÆ¡ thể mặc dù thá»§y há»a giao công, nhưng chỉ cần tìm được thá»§y há»a thần binh, tiếp nháºp hai mạch nhâm đốc, chẳng những có thể hóa giải xung đột chân khÃ, thêm ná»a có thể dung hợp thì tu vi đạt được cao cưá»ng."
Là Tư Tư hÃp đôi mắt lại, cưá»i lạnh nói:
-"thì ra lão yêu nà y tÃnh toán từ lâu, Ä‘iá»u tra và đoán ra Ngá»c Hà nh kiếm đại khái ở tại Nam Chiếu quốc. Vì muốn ép buá»™c bá»n ta giúp hắn tìm thần binh, tiện dụng thá»§ Ä‘oạn ti bỉ vô sỉ nà y ……"
"Nhưng mà ta vá»›i thất ca bất quá má»›i bước và o tu chân chi môn, căn bản không có nghe nói qua Hiên Viên lục bảo, tá»± nhiên cÅ©ng không biết nà y lão ma đầu dã tâm như lang sói. Thất ca nghe nói có phương pháp cứu được, vui mừng vô cùng, đối lão yêu nà y dÄ© nhiên nghe theo má»i việc."
"Äá»… bịt mắt má»i ngưá»i, không cho ai trong thiên hạ chú ý, lão yêu dạy bá»n ta diá»…n má»™t vở kịch “Mạn thiên quá hảiâ€. Ngà y thứ hai, ta gặp phụ hoà ng tấu thỉnh cầu gả ta cho quốc vương Nam Chiếu."
"Lúc ấy quốc vương Nam Chiếu mấy lần cầu hôn, triá»u đình Ä‘ang thương nghị việc nà y, nghe nói ta tá»± mình chấp thuáºn, Ä‘á»u nghị luáºn rối rÃt. Phụ hoà ng đối vá»›i ta sá»§ng ái mặc dù không bằng hồi xưa, nhưng phải gả ta cho phiên vương thì tháºp phần không muốn."
"Nhưng lúc ấy hoà ng háºu Văn trạch thiên đối vá»›i ta cá»±c kỳ ganh ghét, má»™t lòng thúc dục phụ hoà ng đáp ứng. Tứ ca, cữu ca kể từ ngà y hôm đó, đối vá»›i ta và thất ca vô cùng sợ hãi, tha thiết muốn ta Ä‘i được cà ng xa cà ng tốt, Vì váºy Ä‘á»u váºn dụng quan hệ, khuyên bảo phụ hoà ng."
"Cuối cùng phụ hoà ng hạ chỉ chấp thuáºn lá»i cầu hôn gả ta cho quốc vương Nam Chiếu. Thất ca đúng theo kế hoạch, đứng ra tình nguyện há»™ tống ta Ä‘i tá»›i Nam Chiếu."
"Ngay ngà y đó rá»i kinh thà nh Ä‘i, mưa phùn lất phất, Ä‘ang giữa mùa xuân, ta ngồi ở xe ngá»±a, qua cá»a sổ,nhìn ngắm con đưá»ng quen thuá»™c, quần chúng hò hét…ta cà ng lúc cà ng rá»i xa nhưng trong lòng không có ná»a Ä‘iểm buồn bả, ngược lại trà n ngáºp hưng phấn và vui sướng khó tả được. NghÄ© Ä‘i nghỉ lại: "ta rốt cục có thể cùng thất ca bên nhau như chim liá»n cánh, đến má»™t nÆ¡i không ai biết bá»n ta là ai." "
" Tá»›i biên thùy Nam Chiếu quốc, núi cao hiểm lá»™, chướng khà trà n ngáºp, hà nh Ä‘oà n gồm hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i Ä‘á»u táºp trung tinh thần cẩn tháºn. Äợi quốc vương Nam Chiếu phái ngưá»i ra nghênh đón thì Phục Hi lão tổ đột nhiên thi triển yêu pháp, thổi lên má»™t tráºn cuồng phong, hiện ra thú thân cá»§a hắn ,nuốt ta vá»›i thất ca và o trong miệng."
"Má»i ngưá»i kinh hãi thất sắc, cả Ä‘oà n tán loạn. Lão yêu kia liá»n đại khai sát giá»›i, ngay đương trưá»ng giết hÆ¡n 10 ngưá»i, rồi sau đó ngáºm chúng ta trong miệng, thừa lúc tán loạn đà o tẩu trốn Ä‘i."
"Hai năm sau, bá»n ta ẩn thân trong sÆ¡n dã cá»§a Nam Chiếu, phiêu bạc tứ xứ, dá»±a theo manh mối lão yêu đó sưu tâm, tìm kiếm nÆ¡i hạ lạc ngá»c hà nh kiếm."
Sở dịch chợt nhá»› ra, trầm giá»ng nói: "Phải rồi, năm đó Nam Chiếu cầu hôn không thà nh rồi hưng binh nổi loạn, nói váºy đúng là má»™t phần tại vì thế sá»± nà y mà khởi đầu?"
Là Tư Tư khúc khÃch cưá»i, nói: "không sai. đưá»ng đưá»ng là Vương gia , công chúa cá»§a thiên triá»u, trong nước Nam Chiếu bị yêu ma giết chết, Nam Chiếu vương là m sao thoát khá»i được liên hệ? Nam Chiếu vương sợ phụ hoà ng há»i tá»™i, tốt nhất tẩu tán má»i tin tức hưng binh nổi loạn trước, chiếm lấy thất châu bốn mươi lăm huyện biên thùy, tá»± xưng" Nam đế ", khởi đầu sáu năm" Nam man chinh chiến "……"
Sở Dịch giáºn dữ, lạnh lùng nói:
- "Con bà nó, cho dù bị xà yêu kia hiếp bách, các ngươi thân là công chúa vá»›i Vương gia tây đưá»ng, có thể nà o vì má»™t Ãch ká»· riêng tư, là m cho thiên hạ dân chúng bị lôi cuốn trong chiến loạn? Nhìn biên thùy quân dân vì ngươi uổng tá», chẳng lẻ từ đáy lòng tá»±u không có tá»›i ná»a Ä‘iểm áy náy sao!"
Là Tư Tư báºt cưá»i, thu ba lưu chuyển, thản nhiên nói:
-"Cái nà y má»›i là lạ, giết ngưá»i tác loạn kia chÃnh là quốc vương nam man, ta vì cái gì mà áy náy? Vả lại, nhân dân bá»n ta coi như cá» rác, chết thì thôi, liên hệ gì vá»›i ta?"
Ãnh mắt đảo qua tá» vi tinh bà n, trên mặt đột nhiên hiện lên thần sắc ôn nhu thê uyển, thấp giá»ng:
-"chỉ cần ta cùng thất ca thương yêu lẩn nhau, bên nhau suốt Ä‘á»i, cho dù trá»i long đất lở, ngưá»i thú chết hết cÅ©ng không há» gì"
Sở Dịch khà ná»™ giao táºp, chỉ cảm thấy nữ tá» nà y quá tá»± tư thá» Æ¡, không cần biết gì khác. Láºp tức cưá»i lạnh không nói.
Là Tư Tư trên mặt rạng Ä‘á», ôn nhu nói: "Nam Chiếu sÆ¡n thá»§y hiểm ác, phần đông là mãnh thú. Bá»n ta theo lão yêu lưu lãng tứ xứ, ngụ tại sÆ¡n huyệt khi gốc cây, má»i ngà y bạn cùng hổ sói, ăn uống như gấu báo. Má»™t mặt tìm kiếm thần kiếm, má»™t bên dốc lòng tu luyện. Tu vi đột nhiên tăng mạnh, tiến bá»™ ngà y Ä‘i ngà n dáºm,."
"Do sống tại thâm sÆ¡n cùng cốc xa cách nhân thế, thất ca cÅ©ng dần dần quên mất luân thưá»ng đạo đức, đối vá»›i ta cà ng ngà y cà ng ôn nhu không muốn xa rá»i, tá»±u giống như quang cảnh mai thanh trúc mã. Ai, hôm nay hồi tưởng khi đó mặc dù phiêu bạc không ngừng, sống Ä‘á»i hoang dã, trong cuá»™c Ä‘á»i ta cuá»™c sống nà y tháºt là tiêu diêu khoái hoạt. Chỉ cần trong tim hòa má»™t nhịp cùng má»™t chá»— thì cho dù, cùng sÆ¡n ác thá»§y cÅ©ng biến thà nh thế ngoại đà o nguyên ……"
Là tư tư đầu ngón tay nhẹ nhà ng xoa vuốt tá» vi tinh bà n, dưá»ng như Ä‘ang vuốt ve mÆ¡n trá»›n bóng hình Lý Huyá»n. Huyến quang thiểm diệu, từng đạo ánh sáng chiếu trên mặt nà ng, mê ly hoảng hốt, biến ảo không chừng.
Nà ng run ngưá»i khiếp sợ má»™t lát, thở dà i, nói:
-"chỉ tiếc hạnh phúc không bao giá» vỉnh cá»u. Mùa hè năm thứ hai, tá»›i dưới chân núi Ná»™ Viêm, thá»§y há»a nhị khà trong cÆ¡ thể ta đột nhiên phát tác, nóng lạnh giao nhau, Ä‘au đớn không chịu nổi. Phục Hi lão tổ không khá»i ra vẻ mừng như Ä‘iên, nói là ta cảm ứng được linh lá»±c thá»§y há»a thần binh, Ngá»c Hà nh kiếm nhất định ở đâu đó xung quanh."
"Hắn không cần biết ta Ä‘au đớn muốn chết, lôi kéo ta tìm kiếm chung quanh. Thất ca mặc dù cá»±c kỳ phẫn ná»™, nhưng nghÄ© đến má»™t khi tìm thấy thần kiếm, thì là m cho ta hoà n toà n bình phục, nên chỉ đà nh nuốt giáºn không nói."
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Chữ ký cá»§a Sóng Xô Bá»
22-01-2009, 06:48 AM
Yêu Vợ Yêu Con
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: vt
Bà i gởi: 196
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 834
Thanked 431 Times in 42 Posts
Quyển 7 chương 1 phần 3 Thá»§y há»a thần anh
Dịch giả Phi vu
Biên dịch linhlan
Nguồn: TTV
"Bá»n ta qua nhiá»u nÆ¡i Ä‘i và o dưới băng há»a nhai. NÆ¡i đây gió lạnh, nhiệt khà giao nhau, má»™t ngá»n cá» còn không có đừng nói có cái gì loà i chim bay thú chạy. Trong cÆ¡ thể ta thá»§y há»a chân khà cà ng ngà y cà ng gia tăng mãnh liệt, phảng phất thá»i khắc ta phải bị chẻ thà nh hai phần. Nhưng khi ta cà ng Ä‘au đớn, có nghÄ©a cà ng tiếp cáºn thần kiếm, Bá»n ta nÆ¡i đáy lòng cÅ©ng cà ng kÃch động vui mừng ……"
Là Tư Tư tay trái rung lên, rung rung Ngá»c Hà nh kiếm, nhướng mà y mỉm cưá»i nói:
-"Trá»i cÅ©ng không phụ lòng ngưá»i. HÆ¡n ba ngà y ba đêm, tại má»™t khe hố sâu hÆ¡n trăm trương, Bá»n ta rốt cục tìm thấy cây thần binh nà y."
"Hắc quang, hồng mang lần lượt thay đổi thiểm diệu, long lanh là m bá»n ta hoa cả mắt.Má»™t khắc ngắn, bá»n ta cÆ¡ hồ mừng rở nhảy lên, há mồm cứng miệng, không nói nên lá»i."
"Phục Hi lão tổ tiêu hao hết chÃn ngưu nhị hổ công lá»±c, bạt xuất thần kiếm, ngá»a mặt lên trá»i cưá»i to, hoan hỉ Ä‘iên cuồng, như không còn có gì hÆ¡n nữa. Thất ca nhanh mắt, thoáng thấy ngay bên cạnh trong nham thạch còn có khảm má»™t vòng tròn bạc trắng."
Sở dịch trong lòng giáºt mình:
-"Thì ra tá» vi tinh bà n vá»›i Ngá»c Hà nh kiếm giấu ở má»™t chá»—. Là Huyá»n lão tặc tại Nam hoang chứ không ở đâu khác có thần khà nà y,tu luyện thà nh Ma Môn tá» vi đại đế."
Là Tư Tư nói:
- "Lúc ấy bá»n ta tuy không biết đây là tá» vi tinh bà n, nhưng cÅ©ng Ä‘oán rằng nhất định đây cÅ©ng thuá»™c loại thái cổ thần khÃ. Vì váºy thất ca thừa dịp lão yêu không chú ý, lặng lẽ lấy giấu Ä‘i."
"Mắt thấy ta lúc lạnh lúc nóng, Ä‘au đớn muốn chết, thất ca xoay ngưá»i ngoan cố yêu cầu lão yêu cứu tánh mạng cho ta. Không ngá» lão yêu kia ha ha cuồng tiếu nói:
"tiểu tá», thần kiếm nà y là má»™t trong bắc đẩu thần binh, thần ma còn thèm muốn, ngươi tưởng thá»±c sá»± ta sẽ cho các ngươi còn sống sót rá»i bá» nÆ¡i nà y Ä‘i, tiết lá»™ bà máºt sao?"
Äang nói tiện tay đánh ra má»™t chưởng, nhất thá»i là m cho thất ca thổ máu tươi chảy ra lênh láng, ngã sang má»™t bên. "
Là Tư Tư chá»›p nhẹ mi mắt, trong mắt hiện lên vẻ háºn ná»™, lạnh lùng nói:
- "Lúc ấy thất ca tuy đã có tu vi tiên nhân cấp, nhưng so vá»›i lão yêu kia trình đỠcòn thua quá xa, nếu không phải có tá» vi tinh bà n bảo vệ tâm mạch, chắc chắn đã bị hắn cho má»™t chưởng tiêu Ä‘á»i."
"Lão yêu thấy má»™t chưởng không có là m cho thất ca bị chết, cÅ©ng có kinh ngạc, cưá»i nói:
"Hảo tiểu tá», không hổ là đồ đệ lão tá». Äáng tiếc Ngá»c Hà nh kiếm má»™t lần nữa xuất hiện trong thiên hạ, phải uống máu ngưá»i. Ngươi trở thà nh tế phẩm cho thần binh, cÅ©ng không hoà n toà n uổng công sống đến bây giá»."
Mạnh bước tiến lên, rút kiếm hướng thất ca đâm tới. "
" ta đứng ngay bên cạnh nhìn thấy, thất thanh sợ hãi, nước mắt nhất thá»i mÆ¡ hồ che hết tầm mắt, nghÄ© thầm rằng thất ca nếu chết, ta cÅ©ng không muốn sống là m gì . Trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không biết từ đâu có khà lá»±c, đột nhiên trá»—i dáºy, đứng ra trước ngưá»i thất ca. Ngay trước bụng, ngá»c hà nh kiếm vừa vặn đâm thẳng và o trong huyá»n khiếu cá»§a ta ……"
Sở dịch "A" thất thanh kinh hô, huyá»n khiếu nằm dưới Ä‘an Ä‘iá»n, đối vá»›i căn bản tu chân, đây là vị trà "thần khà chi căn, hư vô chi cốc". Tu chân sở luyện má»i nguyên thần khà ngưng kết tại nÆ¡i nà y, má»™t khi bị phá há»§y, chắc chắn thần hồn tiêu tán, vạn kiếp bất phục!
Là Tư Tư khúc khÃch cưá»i, ôn nhu nói:
-"Sở công tá» yên tâm, ta mệnh to phúc lá»›n, sao lại có thể chết trong tay lão yêu tại nÆ¡i đó? Ngá»c Hà nh kiếm không há» sai lệch xuyên qua trung tâm huyá»n khiếu ta, nếu là kẻ khác, sá»›m thần hồn tiêu tán; nhưng lúc ấy trong huyá»n khiếu cá»§a ta má»™t ná»a âm, má»™t ná»a dương, thá»§y há»a giao trùng, bị thá»§y há»a thần binh nà y đâm má»™t nhát, chẳng những không chết, ngược lại là m cho hai luồng thá»§y há»a chân khà dung hợp thà nh má»™t thể, trở nên quán thông ……"
ánh mắt nà ng chá»›p động, hé miệng mỉm cưá»i nói:
- " huyá»n diệu hÆ¡n chÃnh là khi thá»§y há»a tương dung, nguyên khà phi toà n, đột nhiên hình thà nh má»™t hấp lá»±c mạnh mẻ vô cùng, trong nháy mắt là m cho chân khà lão yêu kia liên miên không ngừng bị hút và o trong Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a ta!"
Sở dịch "A" kêu má»™t tiếng, vừa kinh vừa lạ, đây đúng là chuyển há»a thà nh phúc!
Sau khi hợp nhất vá»›i Sở Cuồng Ca, hắn hiểu thấu "Hấp chân đỉnh lô đại pháp", theo như lá»i Là Tư Tư ở tình cảnh nà y so vá»›i hấp chân đại pháp khác đưá»ng nhưng cùng hướng, mặc dù hoà n toà n ngẫu nhiên, nhưng có thá»§y há»a thần binh tương trợ, uy lá»±c chỉ sợ mạnh mẻ hÆ¡n.
Là Tư Tư nói: "Lão yêu ứng phó không kịp, muốn triệt hồi, nhưng cà ng lúc cà ng hút chặt không ra, kinh sợ, há miệng hét to. Thất ca nghÄ© ta đã chết ở dưới kiếm cá»§a hắn, bi ná»™ Ä‘iên cuồng hét lên, đột nhiên ra sức nhảy dá»±ng lên lấy tá» vi tinh bà n Ä‘áºp mạnh lên đỉnh đầu lão yêu."
"Lão yêu muốn tránh cÅ©ng không thể được, hung tÃnh đại phát, liá»n sá» dụng yêu pháp lưỡng bại câu thương, chấn Ä‘oạn kinh mạch chÃnh mình, trong nháy mắt táºp trung chân khà còn sót lại xông thẳng lên đỉnh đầu ……"
"Oanh long má»™t tiếng chấn hưởng, bên tai ta tá»±u như bị ngà n vạn sấm sét oanh kÃch, suýt nữa muốn Ä‘iếc, chỉ thoang thoảng nghe được thất ca hét thảm má»™t tiếng, sau đó hôn mê Ä‘i."
"Cho tá»›i khi ta tỉnh lại, Phục Hi lão tổ đã tuyệt khà còn thất ca toà n thân máu tươi đầm đìa, nằm bên ngoà i cách xa mấy trượng, không có tá»›i má»™t chút động Ä‘áºy. Trong khi ngay chÃnh trên bụng cá»§a ta ngá»c hà nh kiếm vẫn còn đâm sâu nhưng tinh thần ta cà ng lúc cà ng sáng láng , bình yên vô dạng."
Sở dịch nghe nà ng bình bình thản đạm nói đến, tưởng tượng tá»›i tình cảnh lúc ấy tháºt kinh tâm động phách, lòng bà n tay đầy mồ hôi lạnh lúc nà o không biết.
Là tư tư nói:
-"Ta rút Ngá»c Hà nh kiếm ra, vết thương trong nháy mắt khép lại, giống như chẵng có chuyện gì phát sinh ra. Nhưng lúc ấy ta đâu còn tâm tư mà chú ý tá»›i sá»± kiện nà y, khóc òa ôm lấy thất ca, dùng sức lay động, lại Ä‘em hết chân khà liá»u mạng đưa và o trong cÆ¡ thể hắn."
"Thất ca lúc trước đã bị lão yêu đánh cho má»™t chưởng trá»ng thương, lại vì muốn cho báo thù ta, tiêu hao hết cả chân nguyên, nên khi bị lão yêu trước khi lâm tá» phản phác, nhất thá»i chấn Ä‘oạn hết kì kinh bát mạch, nằm giữa sống chết má»™t đưá»ng tÆ¡. Mặc dù ta hao hết tâm lá»±c cÅ©ng chỉ có thể tạm thá»i bảo há»™ cho hắn má»™t ngụm chân khÃ."
"Dưới cÆ¡n tuyệt vá»ng, ta bất chợt nhá»› tá»›i lão yêu trước đó có nói qua " đồng tá» thuần nguyên tục mệnh đại pháp ", Vì váºy Ä‘i ra sÆ¡n trại, thôn trang xung quanh Tìm kiếm và i thiếu niên, cùng bá»n chúng giao cấu nhằm hấp thá»§ thuần dương, sau đó lại cùng thất ca giao hợp để đưa đồng tá» thuần dương và o huyá»n khiếu cá»§a hắn, nối lại khà lá»±c ……"
Sở dịch giáºn dữ, khiển trách:
- "Äến sá»± tình táng táºn thiên lương bá»±c nà y ngươi cÅ©ng sẵn sà ng là m! Những thiếu niên nà y? Sau đó chắc Ä‘á»u bị ngươi giết phải không?"
Là tư tư khúc khÃch cưá»i, trong nụ cưá»i mang theo chua xót thê lương, lạnh nhạt nói:
-"Phương pháp đó là tốt nhất, ngoại ra còn tìm được thuốc nà o khác nữa? Vả lại, thân thể ta luôn luôn thuá»™c vá» thất ca, nếu không phải nằm trong tình thế bất đắc dÄ©, ta sao lại có thể nà o nhượng ngưá»i khác hưởng thụ? Cho dù bá»n há» không có bị thoát dương mất mạng thì còn lại bị ta giết chết ……"
"Tốt cho một tình yêu như thế nà y!"
Sở dịch giáºn dữ, ha ha cưá»i nói:
- "hắc hắc, yêu nữ, ngươi đã trung trinh như vầy, sao mặc dù biết rõ là ta cải trang, ngà y đó còn cùng ta là m chuyện phong lưu? Äây có thể cÅ©ng là tình có phải không?"
Là Tư Tư nhÃu mà y, hoắc nhiên đứng dáºy, giống như uấn ná»™, lại giống như xấu há»—. Thần sắc cổ quái đưa mắt nhìn hắn má»™t lát, đột nhiên thở dà i, lần nữa ngồi xuống, buồn bả nói:
- "ngươi lại muốn kÃch động ta giết ngươi sao? ta không có Ä‘iên đâu."
Hai gò má căng lên, lông mi nhẹ nhà ng rung động, Thấp giá»ng:
- "Sở công tá», ngươi vá»›i những đồng tá» nà y tá»± nhiên không giống nhau, Nếu không phải bởi vì thất ca chết ở trong tay ngươi, ta sẽ đối vá»›i ngươi cÅ©ng như má»i nam nhân khác."
Lá»i nói nà ng ôn nhu bi thương, ra vẻ đùa giỡn, lại giống như đứng đắn, Sở Dịch từ từ nghe sá»ng sốt, đột nhiên hai bên tai nóng bừng, trong lòng như bị Ä‘áºp mạnh, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không biết trả lá»i như thế nà o.
Là Tư Tư quay đầu, ảm đạm cưá»i, nói tiếp:
-"Ta liên tiếp thu hút lấy ba mươi sáu nguyên dương đồng tá», thất ca kết quả cÅ©ng có chuyển biến tốt lại. Nhưng hắn không có má»™t tà nà o vui mừng, chỉ là phẫn ná»™ trừng trừng nhìn ta, cắn răng nghiến răng, giống như háºn không thể là muốn băm vằm ta ra vạn mảnh ……"
Nà ng tròng mắt đỠlên, buồn bả nói:
-"Ta biết hắn không phải háºn ta lạm sát vô tá»™i, mà là tức giáºn ta đã hiến thân cá»§a mình cho ngưá»i khác, nhưng dưới tình thế khẩn cấp, vì cứu hắn, còn phương pháp gì nữa chứ? Chỉ cần là m sao cứu hắn thoát chết, cho dù cả Ä‘á»i có phải bị hắn ghét háºn, cÅ©ng không hối háºn."
"Như thế trãi qua bẩy bẩy bốn mươi chÃn ngà y, kinh mạch cá»§a hắn tất cả Ä‘á»u nhất nhất nối lại, chân khà cÅ©ng khôi phục được sáu bẩy phần. Má»™t ngà y và o buổi tối, Ä‘ang khi ta hấp thu nguyên dương má»™t thiếu niên thì, hắn đột nhiên nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, nhảy dá»±ng lên liá»n cho thiếu niên kia má»™t chưởng tan nát như tương, rồi sau đó hung bạo chụp lấy ta ……"
Nói đến chá»— nà y, Là Tư Tư nước mắt không nhịn được chảy ra à o à o rÆ¡i xuống, run giá»ng nói:
-"hắn trong khi cuồng bạo giao hợp vá»›i ta lại ra tay xiết chặt cổ há»ng, bên tai ta không ngừng nghe tiếng rÃt gà o, nói ta là thuá»™c vá» hắn, tuyệt không cho phép bất kì nam nhân đụng ta ngay cả ngón tay ……"
"Hắn đè chặt tà n bạo như váºy, ta thở không được, lồng ngá»±c bóp nghẹn muốn nổ tung, nghÄ© thầm rằng ta sẽ chết, sẽ chết ở trong tay thất ca. Trong lòng vừa bi thương, vừa khoái hoạt."
"Äá»™t nhiên, hắn thất thanh khóc rống giang tay ra, ôm chặt lấy ta, hôn tá»›i tấp ta, trên thân thể ta hung bạo. Lệ cá»§a hắn rá»›t trên mặt ta, nóng bá»ng như nham thạch từ trong núi cuồng mạnh đốt cháy đáy lòng ta, là m cho ta hoà n toà n sụp đỗ, động lòng, vô cùng thống khổ mà hạnh phúc …… đó là lần đầu tiên, cÅ©ng là cuối cùng ta thấy hắn khóc."
Nói đến đây, nà ng đột nhiên dừng lại. Trên mặt hồng hồng như say, một lúc lâu sau, rồi mới thở dà i, nói:
- "Nam nhân rÆ¡i nước không dá»…, chỉ khi tá»™t cùng thương tâm thôi. Khi đó ta má»›i phát giác, thì ra trên thế gian vÅ© khà sắc bén nhất không phải tá» vi tinh bà n, cÅ©ng không phải thá»§y há»a thần binh, mà là nước mắt nam nhân mình yêu."
"Kể từ ngà y đó, quan hệ giữa ta vá»›i thất ca thay đổi phát sinh má»™t biến hóa vô cùng vi diệu. Hắn thương ta vô cùng, nhưng cÅ©ng háºn ta táºn sâu cốt tá»§y. Khi yêu ta hắn nâng mui trong bà n tay; khi háºn ta thì hắn nhục mạ trăm Ä‘iá»u, tùy ý đánh Ä‘áºp. Thưá»ng thưá»ng trước má»™t khắc ta như bay lên thiên đưá»ng, má»™t khắc sau lại như rá»›t xuống chin tầng địa ngục ……"
Là Tư Tư buồn bả cưá»i, nhà n nhạt nói:
-" lão yêu kia nói ta là thá»§y há»a thần anh, không thể tưởng được ngay cả váºn mệnh cá»§a ta cÅ©ng giống như thá»§y há»a giao công, chỉ định phải lạc giữa hai cá»±c mãnh liệt cá»§a yêu và háºn."
Sở Dịch trong lòng run lên, nhớ tới ngà y đó khi biết Tiêu Vãn Tình lừa gạt mình,hắn cũng có khi phẫn nộ lúc lại bất chợt có chút thương cảm.
Hoặc có lẽ mùi vị yêu háºn, giống như nà y ngá»c hà nh kiếm, cả hai kết hợp, khó mà phân rá»i.
ChÃnh vì như thế, tình gây cho con ngưá»i vết thương nặng ná» nhất, không biết đã có bao nhiêu nam nữ mê si oán háºn sống chết vá»›i nhau. Tá»±u ngay cả Sở Cuồng Ca, Là Huyá»n, Tiêu Thái Chân …… thuá»™c hang Ma Môn Tán tiên cÅ©ng không thể thoát khá»i.
Tà i sản của lnt1980
22-01-2009, 02:19 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
quyển 7 chương 2 phần 1 :tương nhu dĩ mạt
Dịch giả: phi vu
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
Gió rÃt gà o thổi qua hốc núi khiến ngưá»i cà ng thêm lạnh.
Ãnh trăng chiếu lên ngưá»i Lý Tư Tư,bạch y trắng như tuyết, trên mặt nà ng hiện má»™t quầng hà o quang mỠảo, nếu không phải Sở Dịch biết nà ng lòng như rắn rết, thì đã tưởng nà ng là má»™t tiên từ thánh thiện Ä‘oan trang.
Chỉ thấy nà ng thấp giá»ng nói:
-" Ta bắt và i chục đồng tỠở các sÆ¡n trại phụ cáºn,là m nổi lên má»™t trưá»ng sóng lá»›n,má»i ngưá»i lúc đó Ä‘á»u giáºn dữ đồn rằng há»a sÆ¡n xuất hiện má»™t yêu quái ăn thịt ngưá»i.Rất nhiá»u tu chân nam hoang nghe tin theo nhau đến.
Lúc đó ta tuy hút được không Ãt chân khà cá»§a Phục Hy lão tổ, nhưng chưa hoà n toà n dung hóa được, thất ca lại bị thương vừa má»›i khá»i, bá»n ta chỉ sợ bị tu chân pháp lá»±c cao cưá»ng xuất hiện,trá»™m thần kiếm cùng tá» vi tinh bà n, vì thế chỉ ẩn thân trong băng há»a nhai,âm dương song tu,tăng cưá»ng luyện công..."
Khà háºu dưới thá»§y há»a nhai dị thưá»ng, thi thể cá»§a Phục Hy lão tổ không há» bị thối nát.Thất ca đối vá»›i hắn háºn đến táºn xương, lóc vẩy cá»§a hắn,lôi nguyên thần khà đan cá»§a hắn từ huyá»n khướu ra, tá»± mình nuốt lấy, rồi lại Ä‘em thi thể hắn phân thân vạn mảnh,nấu thà nh canh thịt, ăn ba ngà y ba đêm.
Không biết có phải vì ăn nguyên Ä‘an cá»§a lão quái đó không, tÃnh tình thất ca cà ng lúc cà ng trở nên bạo ngược, ăn hết lão yêu rồi, hắn vẫn không hả giáºn được, lai đêm thi thể cá»§a mấy mươi thiếu niên đó, dùng phương pháp cÅ©, bức ta cùng hắn ăn hết sạch.
Sở Dịch run ngưá»i, thầm nghÄ©:
-"Cứ theo như nà ng ta nói, Lý Huyá»n trước đó không phải là ác nhân, chỉ vì tham lam, háºn thù, gút mắc trong lòng khó giải,má»›i Ä‘i cà ng lúc cà ng sâu và o ma đạo.Chỉ vì má»™t ý niệm,phân biệt thiện ác hai đưá»ng, đạo ma lưỡng giá»›i, cuối cùng có kết cục như ngà y hôm nay."
Hắn cảm thấy cự thạch trên mình cà ng lúc cà ng nặng, rất khó chịu đựng.
Lý Tư Tư hồn nhiên không phát giác, si dại ngồi bên cạnh hắn, tà áo bay phất phÆ¡,nhu thanh thấp giá»ng hồi tưởng lại những sá»± việc trước kia.
-"Bá»n ta trốn ở dưới đáy nhai ba tháng, tiá»m tâm khổ luyện, tu vi biến hóa rõ rệt.Thất cha thông minh ham há»c,bác cổ thông kim, nhanh chóng Ä‘oán ra đại khái ý nghÄ©a cá»§a những cổ tá»± viết trên Tá» Vi tinh bà n,không những há»c được "Bắc thần tá» vi đại pháp", còn biết được bà máºt cá»§a Hiên viên lục bảo.
Lúc đó bá»n ta trầm mê và o con đưá»ng tu chân,biết được chỉ cần tìm đủ Hiên viên lục bảo là có thể tu luyện Hiên viên tiên kinh, đăng nháºp tiên giá»›i,vui mừng như cuồng.
Chỉ tiếc Tá» Vi tinh bà n chỉ có thể hiện thị má»™t ná»a "Hiên viên tinh đồ",mà thế thì cá»±c kỳ huyá»n ảo khó giải, muốn biết chÃnh xác phương vị cá»§a Hiên viên lục bảo, phải có thêm Thiên la giá»›i nữa...."
Bá»n ta nghÄ© trước nghÄ© sau,sau cùng má»›i nghÄ© ra má»™t phương pháo ổn thá»a nhanh chóng nhất, đó là quay lại Trưá»ng An, lợi dụng thân pháºn hoà ng thất,dò tìm nÆ¡i hạ lạc cá»§a bảo váºt."
"nhưng đưá»ng xa vạn dặm, tai mắt rất nhiá»u.Ngá»c Hà nh kiếm thông linh thông thiên, mà bá»n ta lúc đó là m gì có những loại pháp bảo như túi cà n khôn để cất và o,đế tránh dẫn dụ sá»± chú ý cá»§a đạo ma tu chân, bá»n ta đà nh Ä‘em thần kiếm phân ra là m hai thanh,má»™t ngưá»i cầm má»™t ná»a,Ä‘i đưá»ng vòng quay vá» Trưá»ng An."
"ta Ä‘i đưá»ng thuáºn lợi, nhanh chóng vỠđến kinh thà nh.Nghe nói ta quay vá», triá»u dã chấn động,phụ hoà ng rất là hoan hỉ,há»i ta mấy năm nay đã Ä‘i đâu, ta chỉ nói ngà y đó bị má»™t con cá»± xà bắt Ä‘i, sau đó lại được thợ săn cứu sống, trải qua bao nhiêu gian nan hiểm trở, má»›i bình an quay lại được, không biết Thất ca giỠở đâu."
Mưá»i hai ngà y sau thất ca má»›i quay vỠđến kinh thà nh, chỉ là hắn bị trá»ng thương, ná»a thanh Ngá»c Hà nh kiếm không thấy đâu..."
Lý Tư Tư nhÃu mà y, lạnh lẽo nói:
-"Thì ra hắn ở Miêu Cương gặp phải Trương Túc của Linh Bảo phái, lão mũi trâu đó cảm ứng được linh lực của thần kiếm, nảy sinh tà ý,không biết liêm sỉ mượn danh hà ng yêu trừ ma, đánh bị thương thất ca ta,cướp đi thần kiếm!"
Sở Dịch a lên má»™t tiếng, cuối cùng cÅ©ng hiểu vì sao Lý Huyá»n đối vá»›i Linh Bảo phái như có thâm thù đại háºn như váºy, tháºm chà không tiếc sức buá»™c tá»™i, hãm hại,mượn tay đạo ma các phái, giết sạch trên dưới cá»§a Hoa sÆ¡n.
Lý Tư Tư hứ một một tiếng, âm hiểm nói:
-"may là thất ca ta cảnh giác, đã sá»›m thay đổi diện mạo,không để lá»™ thân pháºn, lại cố ý giả chết,thoát khá»i được má»™t kiếp nạn.Quân tá» báo thù mưá»i năm không muá»™n. Lão mÅ©i trâu đó tưởng rằng thần không hay quá»· không biết, dấu Ngá»c Hà nh kiếm và o dưới đáy Trầm Ngư Uyên,hắn không biết rằng từ ngà y đó, hắn đã gieo cái há»a diệt môn cho Hoa sÆ¡n.
Sở Dịch cưá»i lạnh nói:
-"Thì ra ngươi đã sá»›m biết Ngá»c Hà nh Kiếm được dấu ở Lạc Nhạn đỉnh! Nếu là như thế, gì sao còn phải phà bao tâm cÆ¡, giúp huynh đệ Tô Bạch Thạch cứu Trương chân nhân?"
-"Sở công tá», đó Ä‘á»u là vì ngươi! nếu không phải ngươi là m loạn kế hoạch, giết Ä‘i thất ca cá»§a ta, cướp lấy Hiên Viên lục nảo, lại còn vá»ng tưởng giúp lão mÅ©i trâu đó giải oan...thì ta sao phải phà sức như váºy chứ?"
Lý Tư Tư đứng lên, khanh khách cưá»i nói:
-"Nói tháºt vá»›i ngưá»i, thá»±c ra " tá»a phách thá»±c cốt giao " trên linh thạch vốn là chuẩn bị cho Tiêu Thái Chân, con lão yêu nữ đó.Ta vốn tÃnh đợi yêu nữ đó thu hết Hiên viên lục nao,lừa ả đến đây rút Ngá»c Hà nh kiếm,sau đó từ từ đợi ả chết Ä‘i..."
Ngừng má»™t lúc, mỉm cưá»i nói;
-"Những năm nà y thất ca đối xá» vá»›i ta cà ng lúc cà ng nóng nảy,nhưng lại dÃnh như sam vá»›i con Tiêu yêu nữ đó.Tuy biết hắn chẳng qua là nhăm nhe Hiên viên lục bảo, cùng ả chẳng qua là Tiếu lý tà ng Ä‘ao,lợi dụng lẫn nhau, nhưng lòng ta vẫn ghen tức khó chịu đựng.
"ta đã tÃnh trước ,chỉ cần trừ Ä‘i Tiêu yêu nữ đó, Sở Cuồng Ca cùng đám linh bảo đạo sÄ©,sau đó mượn Tiên Pháºt đại há»™i, khiêu động đạo pháºt ma các phái đấu đá nhau đến cá chết lưới tan,là có ngồi hưởng ngư ông đắc lợi.Thất ca có được Hiên viên lục bảo,có thể cùng vá»›i ta phi thăng thà nh tiên, vÄ©nh viá»…n bên nhau....Ai, không ngá» ngươi đột nhiên xuất hiện giữa đưá»ng* phá há»ng hảo sá»± cá»§a ta."
Sở Dịch lạnh ngưá»i, chỉ thấy hà ng cưá»i nhìn chằm chằm hắt, trong mắt chứa đầy oán độc bi háºn,dịu dà ng nói:
-"Sở công tá»,ngươi giết thất ca cá»§a ta,lại hóa thà nh hình dạng cá»§a huynh ấy, đến đây là m loạn.Lúc đầu ta không Ä‘oán được ngươi là ai, chỉ biết ngươi tu vi cao thâm khó lưá»ng,đơn độc sức má»™t mình ta, tuyệt đối không thể báo thù cho thất ca.Bất đắc dÄ©,ta đà nh phải mượn dao giết ngưá»i..."
Sở dịch giáºt mình, láºp tức hiểu ra, thất thanh nói:
-"Là ngươi! chÃnh ngươi đã Ä‘em chuyệt Lý Huyá»n bức gian NgÅ© nương nương nói cho Lý Má»™c Phá»§!"
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i nói:
-"Không sai.Ta biết Lý Má»™c Phá»§ tên lão tặc đó xưa nay xem thất ca như cái Ä‘inh trong mắt,đã thế, ta cho hắn má»™t cÆ¡ há»™i.Ta cố ý kÃch hóa dâm trùng trong thể ná»™i NgÅ© phi nương,sau đó lại bà y kế để Äá»— Như Tấn thông báo vá»›i Lý lão tặc, để cho hắn diá»…n vở hà kịch bắt gian tại tráºn.
Thở dà i một hơi, nà ng nói tiếp:
-"ta nghÄ© cao thá»§ đạo pháºt các phái Ä‘á»u ở đó, nhất định sẽ đánh cho ngươi tan xác.Nhưng vạn lần không ngá», ngươi lại thông minh tinh quái thế, dùng kế kim thiá»n thoát xác, hóa nguy thà nh an."
Sở Dịch tức giáºn nói:
-"Nói váºy thái tá» cùng NgÅ© nương nương quả nhiên là do ngươi sát hại ? Ngươi muốn giết ta, thì cứ xông đến ta.vì sao phải lạm sát vô tá»™i, vu oan giá há»a?"
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i:
-"Sở công tá», cứ tưởng ngươi nuốt được nguyên thần cuả Sở Cuồng Ca, sẽ biến thà nh phẫn khÃch, cuồng phóng như hắn,không ngá» vẫn còn vu há»§ như thế? Chỉ cần đạt được mục Ä‘Ãch, cần gì câu nệ dùng thá»§ Ä‘oạn nà o? TÃnh mạng ngưá»i khác có liên quan gì đến ta?"
"lại nói, Trương Túc lão mÅ©i trâu đó cùng thất ca ta thù sâu như biển,sao để hắn tiện nghi thế được?Ta bà y kế để huynh đệ Tô Bạch Thạch xâm nháºp và o Từ Ân tá»±, sau đó giết Ä‘i thái tá», đổ tá»™i lên đầu bá»n chúng, cho bá»n linh bảo phái bá»n chúng có trăm miệng cÅ©ng không cãi được,vÄ©nh viá»…n không có cÆ¡ há»™i chuyển mình...."
dịch ý, nguyên văn là ná»a đưá»ng xuất hiện TRình giảo Kim:
Trinh Giảo Kim vốn là má»™t nông dân khởi nghÄ©a thá»i ÄÆ°á»ng, sau khi nhà đưá»ng nổi lên,ông quy thuáºn nhà đưá»ng, là má»™t đại tướng công danh hiển hách thá»i đại nà y.
Bán lá»™ sát xuất Trình Giảo Kim là câu tục ngữ cá»§a ngưá»i TQ, ý nói kế hoạch tÃnh toán kỹ cà ng, Ä‘ang trên đưá»ng thá»±c hiện thì có má»™t ngưá»i không liên quan nhảy ra phá đám, là m há»ng đại cuá»™c
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
22-01-2009, 02:28 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Táºp bảy chương 2 :Tương nhu dÄ© mạt (Phần 2)
Dịch giả: linhlan
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lý Tư Tư chắp tay sau lưng Ä‘i thong thả quanh Sở Dịch, dịu giá»ng nói:
-"Ta ở trong Từ Ân tá»±, thấy Sở công tá» tá»± nhiên ôm theo NgÅ© nương nương phi lên Äại Nhạn tháp, đúng tháºt là vừa kinh hãi vừa buồn cưá»i.CÅ©ng và o lúc ấy, ta Ä‘oán ra thân pháºn cá»§a ngươi, biết ngươi chắc là ngưá»i gá»i là "Tần hoà ng chuyển thế".Ngươi đã tá»± mình mò đến, ta Ä‘anh phải thuáºn thiên hà nh đạo, là m cho mà n kịch thêm tà mà u sắc váºy."
Sở Dịch cưá»i lạnh nói:
-"Vì thế ngươi cải biến chá»§ ý, cố ý để Tô Bạch Thạch cứu Trương chân nhân ra, sau đó giết chết thái tá», để Lá»™c lá»±c đại tiên dâm sát NgÅ© nương nương, Ä‘em má»i chuyện đổ lên đầu ta? hắc hắc,Lý Má»™c Phá»§ không những không hại được ta, còn mất cả tÃnh mệnh, ngươi chắc lúc đó thất vá»ng lắm nhỉ?"
Lý Tư Tư yêu kiá»u cưá»i nói:
-"Sở công tá»,ngươi nói Ä‘á»u sai rồi.Ta đã biết ngươi là " tần hoà ng chuyển thế",trên mình có Hiên viên lục bảo, thì là m sao để cho ngươi chết và o tay ngưá»i khác chứ?Lý lão tặc tuy là lão gian thần giảo hoạt,nhưng ngươi cÅ©ng quá»· kế Ä‘a Ä‘oan,miệng lưỡi trÆ¡n tru, thay trắng đổi Ä‘en, ta đã sá»›m biết hắn quyết không phải là đối thá»§ cá»§a ngưá»i rồi..."
Sở Dịch ha ha cưá»i nói:
-"Vì thế ngươi má»›i mượn tay ta, trừ Ä‘i lão hồ ly ấy chứ gì? Hắc hắc, Ä‘a tạ ngưá»i có tuệ nhãn nhìn ngưá»i, tÃn nhiệm ta như thế."
Hắn tuy tức giáºn,nhưng cÅ©ng không khá»i cảm thấy và i phần đắc ý.
Äá»™t nhiên nghÄ© tá»›i má»™t vấn đỠlâu nay không hiểu,Sở Dịch dương mi nói:
-Nói như váºy, thần bà nhân xuất hiện trong tá»± hôm đó là đồng đảng cá»§a ngươi sao?Hắn thần thông như thế, sao không thừa cÆ¡ đánh lén, tiếp tục dồn ta và o chá»— chết?"
Lý Tư Tư nhÃu mà y liá»…u lại,kỳ quái há»i:
-"Ngưá»i thần bà nà o cÆ¡?"
Sở Dịch sững ngưá»i,thấy mặt nà ng trà n ngáºp nghi hoặc ngạc nhiên, không giống giả tạo, hắn thầm lạnh ngưá»i nghÄ©:
-"Không lẽ ngưá»i đó tháºt sá»± không phải cùng má»™t đưá»ng vá»›i ả? Váºy hắn là ai?là bạn hay địch?Bá» Ä‘i, ả đã không biếtviệc đó,thì cứ coi như không có chuyện gì, để khá»i là m đả thảo kinh xà ..."
Nói rồi hắn thu liá»…m tinh thần, đổi đỠtà i ,cưá»i lạnh nói:
-"Äúng rồi, hôm đó Chu tước thất túc là do ngươi gá»i đến đúng không? Nếu ngươi có tà i năng như thế, vì sao còn khổ sở hao phà tâm tá»±, Ä‘i má»™t vòng lá»›n? Cứ triệu táºp chu tước thất túc, giết ta là được rồi."
Lý Tư Tư cưá»i khằng khặc nói:
-"Sở công tá», ngươi quá đỠcao ta rồi.Má»i thần thì dá»…,tiá»…n thần thì khó, trong tay ta có ná»a thanh Ngá»c hà nh kiếm,dụ bá»n chúng đến đương nhiên là dá»…, nhưng muốn chế ngá»± được bá»n chúng e rằng không thể.NghÄ© trước nghÄ© sau, cuối cùng đà nh lấy tÃn nhiệm cá»§a ngươi trược, đợi sau nà y có thá»i cÆ¡ khác cÅ©ng không muá»™n."
Ngừng má»™t lúc,cháºm rãi nói:
-"ta lừa Tô a đầu đó, nói chỉ có dùng "Kim cương đạo thể trá»ng chú đại pháp" má»›i có thể cứu được tÃnh mệnh Trương Túc, vốn là định dụ ngưá»i là m, nhân lúc ngươi vì cữu lão mÅ©i trâu đó tổn thương chân khÃ, má»›i ngầm ám toán, Ä‘oạt Hiên viên lục bảo.Không ngá» ngươi không trúng kế,chẳng là m gì hết, ta đà nh để Lá»™c lá»±c đại tiên giả là m thất ca,cướp ÄÆ°á»ng tiên tá»,từng bước từng bước dụ ngươi đến đây.
Nghe đến đây, Sở Dịch đã hiểu đầu Ä‘uôi câu chuyện,không ngá» hắn bị hư tình giả ý mê hoặc,chịu háºu quả nà y không nói, lại còn vì ả mà lo lắng không nguôi,lúc nà o cÅ©ng sợ ả có gì bất trắc....lòng hắn không kìm được ngượng ngùng tá»± then, lá»a giáºn bừng bừng.
Liá»n đó, hắn lạnh lùng nói:
-"Ả Äinh lục nương đó cÅ©ng sá»›m biết thân pháºn cá»§a ta rồi phải không? Vì thế má»›i cùng ngươi diá»…n kịch tốt như váºy chứ?
-"Không sai."
Lý Tư Tư yêu kiá»u cưá»i, dịu dà ng nói:
-"Sở công từ,chỉ trách ngươi đối vá»›i bá»n yêu nữ đó dịu dà ng quá, là m bá»n há» nghi ngá».Äinh lục nương đối vá»›i ca ca ta trung tâm cảnh cảnh,nếu không phải vì nghe lệnh cá»§a ta,bá»n chúng đã sá»›m vì đại ca báo thù rồi"
Ngừng một lúc, ả thở dà i nói:
-"Ngươi dung hợp nguyên thần cá»§a đạo ma nhị tiên, thông minh nhiá»u kế,tu vi trùm trá»i, vốn là má»™t đối thá»§ cá»±c kỳ khó ứng phó,chỉ tiếc ngươi Ä‘a tình thái quá, thương hương tiếc ngá»c, nhất định phải chịu nhiá»u khổ sở vì nữ nhân.Äó là má»™t Ä‘iá»u ngươi phải há»c từ thất ca ta..."
Nói xong câu cuối,quầng mắt đột nhiên đỠhồng, thu ba lưu chuyển, nhìn chằm chằm Tá» Vi tinh bà n trong tay, mỉm cưá»i nói:
-"Chẳng qua nói lại, ta có khi phải cảm Æ¡n ngươi.Äại ca đối vá»›i ta cà ng lúc cà ng không tốt, ta lúc nà o cÅ©ng sợ cuối cùng sẽ có má»™t ngà y hắn lìa xa ta.Nhưng giỠđây không cần lo lắng nữa rồi.Äá»i nà y kiếp nà y, hắn không thể nà o lìa xa ta được nữa.
Âm thanh nhẹ nhà ng thấp nhỠđó, hoan hỉ mà âm u thê lệ,là m ngưá»i ta nổi da gà , không lạnh mà run.
Sở Dịch lạnh lùng nói:
-"yêu nữ, oan có đầu, nợ có chá»§, Lý Huyá»n là do ta giết,không liên quan đến ngưá»i khác.ÄÆ°á»ng tiên tá», Tô tiểu muá»™i Ä‘á»u là những cô nương đơn thuần chất phác, ngươi thả bá»n há» ra,rồi muốn giết muốn chém gì, cứ tá»± tiện ra tay vá»›i ta..."
Lý Tư Tư sững ngưá»i, khanh khách cưá»i giòn nói:
-"Sở công tá», giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»i,cái tÃnh phong lưu Ä‘a tình cá»§a ngươi, tháºt là chết đến vẫn không đổi.Ai...ngươi đã yêu ÄÆ°á»ng tiên tá» như thế, hay là ta cho ả bồi táng cùng ngươi, thế nà o?Chẳng qua Tô A đầu thì cô gia còn có việc khác cần dùng, không thể cho ngươi là m tình nhân được.
Nói xong, ả phi lên không trung, xâm nháºp và o động phá»§ bên trong đỉnh núi.
Má»™t lúc sau, quả nhiên Ä‘em theo ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu xuống đáy khe,để nà ng nằm bên cạnh Sở Dịch, tương cách và i xÃch, bốn mắt nhìn nhau
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu không thể động đây,liếc mắt nhìn Sở Dich, đầu mà y nhÃu nhẹ, trong thần sắc khinh bỉ giáºn dữ có pha thêm và i phần ngạc nhiên,chắc là vì coi hắn là Lý Huyá»n.Nhưng thần thái giáºn dữ, khinh bạc cá»§a nà ng cÅ©ng cá»±c kỳ động nhân.
Sở Dịch tim Ä‘áºp thình thình, thấp giá»ng nói:
-" ÄÆ°á»ng tiên tá», cô không sao chứ?Ả ta đối vá»›i cô thế nà y sao?"
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu "a" lên má»™t tiếng, vừa kinh ngạc, kỳ quái,ngượng ngùng lại vừa vui mừng nói:
-"Sở công tá»! không lẽ...không lẽ là ngưá»i sao?"
Thu ba lưu chuyển, cả mặt ừng hồng, khẽ khép bá» mi dà i, khóe miệng kìm không được nhếch lên khẽ cưá»i.
Sở Dịch nghÄ© đến mình hai tay hai chân Ä‘á»u bị dÃnh lên cá»± linh thạch, bị ép chìm và o đất, chỉ lá»™ ra cái đầu, tư thế buồn cưá»i, giống như má»™t con rùa lá»›n, bất giác tai đỠhồng, cảm thấy rất khó xá»,câu nói quan tâm cÅ©ng đà nh nuốt trong bụng nói không ra lá»i."
-"Có duyên thiên lý nối má»™t sợi tÆ¡, quản gì chà ng ở nhân gian hay đỉa phá»§".Sở công tá», Nguyệt lão ta đại công cáo thà nh,không là m phiá»n các ngươi nữa."
Lý Tư Tư ngưá»i khanh khách, dịu dà ng nói:
-"Äợi mưá»i ngà y ná»a tháng nữa, cô gia lại đến lấy Hiên viên lục bảo, thuáºn thiện má»i khách quý Ngao sÆ¡n Ngu phu nhân đến, để bà táºn mắt nhìn thấy Thượng thanh chưởng môn vì tên Sở Cuồng Ca xảo quyệt gian ngoan,vì tình tá»± vẫn như thế nà o."
Nói đến đây, ngon tay nà ng búng má»™t cái, xÃch quang lưu vÅ©, má»™t sợi long gân rồng mà u đỠsáºm quay tròn phi nhanh tá»›i trói chặt ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu, đóng và o lòng đất."
Sở Dịch cá»±c giáºn mắng lá»›n:
-"yêu nữ, ngươi muốn giết cứ giết ta, ÄÆ°á»ng tiên tá» cùng ngươi không oán không thù, ngươi Ä‘iếm nhục thanh danh cá»§a nà ng để là m gì!"
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu mặt đỠhồng, vừa ngượng ngừa tức,không nói nên lá»i.
Lý Tư Tư hi hi cưá»i nói:
-"Sở công tá»,ai bảo ngươi yêu vị ÄÆ°á»ng tiên tá» nà y? ngươi giết Ä‘i ngưá»i ta yêu nhất,vay máºn trả đà o, ta tá»± nhiên phải Ä‘em những ngưá»i ngươi yêu thương nhất giết sạch má»›i đúng."
Nà ng khẽ trợn mắt,sát cÆ¡ lăng lệ, từng chữ từng chữ nhẹ giá»ng nói:
-"Ngươi cứ yên tâm, trừ vị ÄÆ°á»ng tiên tá» nà y, Tiêu tá»· tá»·, Yến muá»™i muá»™i cá»§a ngươi cÅ©ng đến bồi táng cùng ngươi nhanh thôi,ta sẽ vì ngươi đốt mấy cái bùa, thỉnh diêm vương gia ở âm phá»§ vì bá»n ngươi mở đại yến kết hôn . Ai,chỉ là ba vị mỹ nhân như hoa như ngá»c nà y,phải láºp ai lá»›n ai nhá», tháºt là khó quyết."
Sở Dịch lòng trầm xuống, mồ hôi lạnh toát đầy ngưá»i,sợ hãi nghÄ© nếu như Lá»™c lá»±c đại tiên giả mạo hắn, hai ngươi chắc sẽ không phòng bị.Kinh hãi giáºn dữ lẫn lá»™n, hắn lá»›n tiếng quát:
-"nếu ngươi dám đụng đến má»™t cá»ng lông cá»§a bá»n há», ta là m quá»· cÅ©ng không tha cho ngươi"
Lý Tư Tư khanh khách cưá»i to nói:
-"Sở công tá»,ngươi bị tá»a phách thá»±c hồn giao đó dÃnh lên, đã định sẵn là hồn phi phách tán, là m quá»· là m sao được? trên thân ÄÆ°á»ng tiên tá» là má»™t sợi Bắc hải huyết long gân,gặp nước thì co lại,cà ng vùng vẫy trói cà ng chặn,đợi nó thâm nháºp và o cốt tá»§y,cÅ©ng đồng dạng vạn kiếp bất phục.Thá»i gian không nhiá»u, hai vi còn không trân quý trong thá»i gian ngá»t ngà o trước mắt Ä‘i.
Nói xong câu cuối cùng, nhẹ nhà ng bay lên không, quát nhá»:
-"Chá» giang phà hải,di san Ä‘iá»n uyên táºt!" (nấu sôi sông,là m biển bốc hÆ¡i,dá»i núi, lấp khe..."
Tay áo dà i phất phÆ¡, Ngá»c hà nh kiếm quang mang đại tác,bầu trá»i dưá»ng như bị bao phá»§ bởi những cÆ¡n sóng tÃm lăn tăm
"Ầm"
Cả dãy núi chấn động,những khối tuyết từ đỉnh núi bốn bá» theo nhau sụp xuống,như sóng trắng cuá»™n dâng, lăn vá» phÃa khe sâu vạn trượng.
Tà i sản của dracupi
Last edited by dracupi; 22-01-2009 at 03:01 PM .
22-01-2009, 02:56 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
quyển 7 chương 2 phần 3 :tương nhu dĩ mạt
Dịch giả: phi vu
Biên dich: Linhlan
Nguồn: TTV
Mắt Sở Dịch hoa lên, hô hấp nghẹn lại, tiếng cưá»i như chuông bạc cá»§a Lý Tư Tư cÅ©ng không nghe thấy được.
Từng cÆ¡n sóng lạnh buốt nhắm và o đầu hắn cuá»™n vá»—,tứ phÃa má»™t mầu bÃch lam, bá»t cuồn cuá»™n nổi lên.
Trong khoảnh khắc, vách sâu mới vừa rồi trống rỗng lại biến trở lại thà nh Trầm Uyên Ngư băng lạnh vô bì.
Bị cÆ¡n sóng lá»›n vá»— phải, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu bị cuốn mạnh vá» phÃa sau, lại bị sợi gân rồng kéo lại, như thá»§y tảo trôi nổi lắc lư,mặt trắng như tuyết.
"ÄÆ°á»ng tiên tá»"
Sở Dịch lạnh ngưá»i, nà ng không biết thuáºt hô hấp trong nước,lại bị chế trụ kinh mạch,chân khà tắc nghẽn, khó chi trì được lâu.Chỉ sợ chẳng cần đợi sợi gân rồng bắc hải đó xâm nháºp và o huyết mạch gân tá»§y, đã sá»›m chết Ä‘uối trong nước lạnh rồi.
Trong lúc cẩn cấp,Sở Dịch hét to,cố gắng đẩy bay cá»± linh thạch, nhưng song chưởng như má»c rá»… đóng Ä‘inh và o nó.
Hòn đá chỉ khẽ rung động, nhưng ngược lại hắn thì bị chìm xuống thêm một thốn,là m toà n thân hắn tê dại, rất khó chịu.
Trong là n nước lạnh, hai ngưá»i mặt hướng vá» nhau, không thể động Ä‘áºy, khoảng cách chỉ và i xÃch,mà tưởng như trăm sông ngà n núi.
Sợi gân rồng trói cà ng lúc cà ng chặt hÆ¡n , hồng quang lấp lóe. ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu mặt cà ng lúc cà ng trắng,nhăn mà y cắn môi, dưá»ng như Ä‘ang cắn răng chịu khổ sợ cá»±c đại, không nói gì.
Sở Dịch lòng như lá»a đốt,hắn có bản lãnh kinh thế hãi tục,có báu váºt mà thần quá»· Ä‘á»u thèm khát trong túi, thế mà giỠđây phải trừng mắt nhìn nà ng, thúc thá»§ vô sách,chỉ hô gá»i thì có là m được gì.
Qua một lúc, băng thủy cà ng lúc cà ng lạnh.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu không kìm được run lẩy bẩy, cảm thấy hà n ý thấu xương,từ bốn phương tám hướng phả và o nà ng,là m ngá»±c phổi như muốn vỡ tung, sợi gân rồng trên ngưá»i lại trói cà ng lúc cà ng chặt,khiến nà ng cà ng thêm khó thở.
Trong lúc hoảng hốt,nhìn thấy Sở Dịch không chá»›p mắt nhìn vá» phÃa nà ng, trên mặt đầy vẻ quan tâm lo lắng, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu trong lòng cảm thấy ấm áp khó tả, những kinh hoảng sợ hãi cÅ©ng tiêu biến được quá ná»a.
Äá»™t nhiên nà ng nghÄ© tá»›i mưá»i mấy ngà y trước trên đỉnh Hoa SÆ¡n, cùng hắn chỉ cách nhau và i thước,đối mặt sinh tá»...trong đầu đột nhiên nảy ra má»™t ý niệm kỳ dị:
-"Không lẽ đó quả tháºt là thiên ý sao? đã định rằng kiếp nà y ta cùng Sở công tá» phải đồng táng trên hoa sÆ¡n nà y?"
Lòng run rẩy,thầm nghĩ :
-"Sư phụ thương nói "Thế gian nhân quả, Ä‘á»u do duyên định". Ta cùng Sở công tá» vốn chẳng quen biết nhau, vì sao trong mưá»i mấy ngà y ngắn ngá»§i, lại ba lần bảy lượt cùng trải qua sinh tá»? Ta và hắn...giữa ta và hắn...không lẽ tháºt sá»± có nhân duyên sao.
Tim nà ng Ä‘áºp mạnh...cuống tai, đôi má vốn giá lạnh chợt á»ng hồng.
Sở Dịch thấy nà ng hồng đôi má, sứng ngưá»i nhìn hắn, như Ä‘ang suy nghÄ© gì, thần sắc cổ quái mà yêu mị khó tả, không khá»i cảm thấy có chút hiếu kỳ. Nhưng lúc đó má»™t lòng chỉ nghÄ© là m sao thoát nạn,giải cứu Yến Tiểu Tiên hai ngưá»i, không rảnh rá»—i nghÄ© nhiá»u.
Trong lúc suy nghÄ©, sóng xanh lay động,hà n ý từng chút má»™t thấm và o da thịt bá»n há».
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu hô hấp ngưng trệ, nhịn không được đà nh mở miệng thả trá»c khà ra ngoà i. Má»™t xâu bong bóng khà từ miệng nà ng thoát ra ngoà i.Những bong bong khà lăn tăn đó,chạm và o má,môi sở dịch, láºp tức bị vỡ tan.
Sở Dịch giáºt mình, nảy ra môt ý:
-"Äúng rồi,ta chỉ cần có thể Ä‘em không khà truyá»n và o trong thân thể ,là có thể cứu được tÃnh mệnh nà ng!"
Nói rồi không còn chần chá», hắn váºn chuyển thiên địa lô, xoáy ngược chân khà ở Ä‘an Ä‘iá»n,phồng miệng nói:
-"ÄÆ°á»ng Tiên tá», đắc tá»™i.Phiên giang đảo hai, di tinh hoán đẩu, táºt!"
Sóng xanh xung quanh láºp tức hình thà nh má»™t cái vòi rồng cuồn cuồn xông lên,thông đến cổ há»ng.
Bị chân khà xoáy tròn nghịch chuyển cấp tốc hút lấy, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu thân bất do ká»· tiến vá» phÃa trước, trong khoảnh khắc bá» môi nà ng áp lên bá» môi Sở Dịch.
Chưa kịp hồi thần lại, nà ng cảm thấy bá» môi bị má»™t váºt vừa má»m mại vừa mạnh bạo tách môi nà ng ra,má»™t luồng không khà thanh tân theo đó truyá»n và o, cảm giác tức thở trong phôi láºp tức tiêu tán như mây khói.
Bốn mắt nhìn nhau, mi chạm và o nhau
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu vừa kinh hoảng vừa mÆ¡ hồ nhìn chằm chằm và o hắn,đầu óc trống rá»—ng. Không biết qua bao nhiêu lâu,dưá»ng như má»™t khắc, mà cÅ©ng giống như và i trăm năm,nà ng má»›i tỉnh lại:"Äúng rồi!đó là đầu lưỡi cá»§a Sở công tá»! Hắn... hắn Ä‘ang hôn ta!"
Bên tai nà ng như có sấm nổ, như bị sét đánh trúng ngưá»i,trong khoảnh khắc thiên địa xoay chuyển,tim như ngừng Ä‘áºp, chỉ cảm thấy má»™t luồng hÆ¡i ấm từ đầu truyá»n khắp thân mình,khiến nà ng như lá»a đột,chỉ muốn ngất Ä‘i.
Sở Dịch thấy hÆ¡i thở Ä‘ang Ä‘á»u cà ng cá»§a nà ng đột nhiên biến thà nh cuồng loạn hổn hển, lạnh ngưá»i, không dám lÆ¡ là ,đầu lưới chặn mạnh lưỡi nà ng lại,Ä‘em không khà trong là nh liên miên bất tuyệt truyá»n và o trong phổi nà ng.
Tứ phÃa nổi sóng lá»›n, sợi gân rồng trói nà ng xuống phÃa dưới, cà ng lúc cà ng chặt, khiến cho ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu Ä‘ung đưa bồng bá»nh,nếu không phải bị bá» môi cá»§a Sở Dịch hút mạnh lấy, thì đã sá»›m bị đẩy ra xa.
Nhưng lúc nà y nà ng hoảng hốt không cảm thấy gì, chẳng nhìn thấy gì, nghe thấy gì,tai như lùng bùng như có sấm sét cuá»™n đến,không ngừng láºp Ä‘i láºp lại thanh âm cá»§a chÃnh nà ng :" hắn Ä‘ang hôn ta... hắn Ä‘ang hôn ta..."
Thanh âm đó liên tục vang lên, chấn nà ng mặt đỠhồng, toà n thân như bị thiêu đốt, không tá»± chá»§ phát run lên, hà n ý, Ä‘au đớn, tất cả Ä‘á»u không cảm thấy được nữa.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu vốn là má»™t xá» nữ băng thanh ngá»c khiết,từ nhỠđến lá»›n chuyên tâm tu luyện,đến má»™t đầu ngón tay ngưá»i khác giá»›i cÅ©ng chưa từng cầm qua, nói chi đến chuyện tình ái
Nhưng giỠđây Ä‘ang tuổi cáºp kê,thiếu nữ mÆ¡ má»™ng, gặp thiếu niên anh tuấn không khá»i có hảo cảm.
Từ khi gặp được Sở Dịch, không những bị hắn nhìn khắp ngá»c thể, còn và i ba lần cùng chung hoạn nạn,đồng sinh cá»™ng tá»...bất tri bất giác, đối vá»›i chà ng thư sinh thiện lương tuấn tú nà y, đấy lòng nà ng cÅ©ng có má»™t cảm giác kỳ dị.
GiỠđây bị hắn cướp Ä‘i nụ hôn đầu như thế,không kịp phòng bị, không biết là kinh ngạc,giân dữ,ngượng ngùng hay là vui mừng, trong lòng chấn động đến mức khó tả thà nh lá»i.
Trong lúc tâm hươu ý vượn, trong đầu đột nhiên khuôn mát hiá»n từ mà uy nghiêm cá»§a Ngu phu nhân, nà ng giáºt mình, lòng nghÄ©:
-"Không, phông được! ta đã là ngưá»i xuẩ gia tu chân, phải thanh tâm quả dịch,độc thiện kỳ thân,thế má»›i tu thà nh chÃnh quả, đăng nháºp tiên giá»›i,sao có thể suy nghÄ© hồ đồ,cùng thế tục nam nhân thân máºt được?
Nà ng cố sức lắc đầu, muốn chống cá»±, nhưng ngay đến má»™t chút khà lá»±c cÅ©ng không có.Kinh hãi,tuyệt vá»ng, sợ hãi,ngượng ngùng,á»§y khuất Ä‘á»u xông lên đầu, nước mắt chỉ chá»±c trà o ra khá»i mắt.
Nhắm đôi mắt lại,nà ng vừa ngượng vừa lo lắng,thầm nghĩ:
-"Sư phụ,đó không phải là con muốn, con tháºt thân bất do ká»·..."
Äá»™t nhiên nghÄ© đến Ngu phu nhân thưá»ng nói:"Thuáºn thiên ứng đạo,tâm lặng như gương" tám chữ châm ngôn cá»§a tu chân, lòng nghÄ©:
-"Phải rồi! ông trá»i để Sở công tá» tình cá» gặp ta lúc nà y, chắc phải có dụng ý cá»§a nó, sống cÅ©ng được, chết cÅ©ng được, hắn hôn ta cÅ©ng được, không hôn ta cÅ©ng được,ta hà tất phải ngu ngốc tá»± gây phiá»n cho mình?Cứ nghe theo mệnh trá»i sắp đặt váºy..."
NghÄ© đến đấy,tâm thần hoảng loạn khẩn trương dần lắng xuống.Nà ng ngưng thần tụ ý,cá»±c lá»±c loại bá» má»i tạp niệm.
Nhưng hai ngưá»i vẫn môi chạm và o môi, trao nhau hÆ¡i thở, má»—i lần hô hấp,nà ng lại thấy tim mình lay động,muốn tâm lặng như nước đâu có dá»…?
Môi răng cá»§a nà ng bị đầu lưỡi Sở Dịch quét qua,tê như Ä‘iện giáºt, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu không khá»i run lẩy bẩy,nhịn không được nghÄ©:
-"Ba nghìn thế giá»›i,má»™t tuyến nhân duyên"Không lẽ ta và hắn thá»±c sá»± có má»™t Ä‘oạn trần duyên sao,ta và hắn có đúng vì thế má»›i cùng đến Hoa sÆ¡n nà y không? Nếu cùng hắn cùng chết má»™t nÆ¡i,đó có phải do trá»i cao đã định không?
Tim nà ng Ä‘áºp thình thịch, đột nhiên cảm thấy chua xót mà ngá»t ngà o, lại nghÄ© :
-trên " Nam hoa chân kinh" có viết:"Tương nhu dÄ© mạt,không bằng cả hai quên Ä‘i giang hồ",nếu ta cùng Sở công tá» có thể sống mà rÆ¡i khá»i đây, ta có thể quên hắn không?Hắn có nhá»› ta không?
ÄÆ°á»ng Má»™ng yểu gò má cà ng lúc cà ng hồng,cả ngưá»i lúc lạnh lúc nóng, ý loạn tình mê, nghÄ© đến những tâm sá»± cổ quái.
Những ý niệm nà y nà ng cÅ©ng từng nghÄ© qua, nhưng loáng má»™t cái rồi biến,thá»§y chung không dám nghÄ© nhiá»u.
Nhưng giỠđây trong thá»i khắc sinh tá»,môi chạm bá» môi,bao nhiêu tình cảm Ä‘á»u xông đến, như những con sóng lá»›n lạnh lùng từng cÆ¡n từng cÆ¡n lay động lòng nà ng,khiến nà ng như chết chìm trong đó, nổi trôi bất định,không thể nà o rút mình ra được.
Sở Dịch vừa ngưng thần truyá»n khà cho nà ng, nừa khổ sở nghÄ© kế thoát thân, không hỠđể ý đến tâm tình phức tạp cá»§a thiếu nữ bên cạnh mình.
Sợi long gân cà ng lúc cà ng thu chặt,hằn trên cánh tay trắng như tuyết cá»§a nà ng những vết tÃm bầm,hắn tuy có thể giúp ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu không tức thở, nhưng sợi gân rồng đó má»™t khi xâm nháºp và o xương, thì cÅ©ng hồn phi phách tán, không thể cứu chữa.
Bắc Hải huyết long cân lấy từ thái cổ thần thú "XÃch lân long mãng" là má»™t váºt dai nhất thên thế giá»›i.
Năm xưa Xi vưu ở Bắc hải cùng thá»§y yêu đại quân kịch chiến mấy ngà y đêm, tuy có thể dùng Ä‘ao chém chết BÃch lân long mãng,nhưng không có cách nà o cắt đứt được gân cá»§a nó.Xi Vưu đã không thể, huống chi là hắn.
Trong đầu Sở Dịch lướt qua vô số ý nghĩ, nhưng không có cái nà o có hiệu quả.
ChÃnh lúc Ä‘ang bà ng hoà ng vô kế,đột nhiên nghÄ©:
-"Äúng rồi, vạn váºt tá»± nhiên, nóng nở lạnh co.Nếu sợi huyết long cân nà y gặp nước lạnh thu nhá» lại, ắt gặp lá»a sẽ ná»›i lá»ng ra, chỉ cần có thể xông phá được kinh mạch cá»§a ÄÆ°á»ng tiên tá»,sau đó dùng tam muá»™i chân há»a thiêu nó,có khi có thể khiến nà ng an toà n thoát thân.
NghÄ© ra được chi tiết nà y, hắn tinh thần đại chấn, sau đó liá»n ngưng thần tụ ý,Ä‘em chân khà cuồn cuá»™n truyá»n qua lưỡi, du nháºp và o thân thể ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu.Hắn bị bị ép bởi Cá»± Linh thạch,chân tay bị dÃnh chặt lên dá, không thể động Ä‘áºy nhưng kinh mạch vẫn không suốt không bị gì cản trở.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu chỉ cảm thấy cổ há»ng nóng lên, má»™t cá»— khà lưu nóng vô cùng mạnh mẽ cuá»™n cuồn xông và o,di chuyển khắp toà n thân,cảm gia tê rần vì lạnh láºp tức đỡ Ä‘i.
Qua ná»a thá»i thần nữa,ngón tay út bên phải, ngón giữa tay trái cùng run lên, Thái Dương tiểu trà ng kinh,quyết âm lương bao kinh, hai đại há»a thuá»™c kinh mạch cá»§a bà n tay bị chân khà cá»§a Sở Dịch xung khai.
Há»a sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thổ...ngÅ© hà nh tương sinh tương khắc,không ngừng khắc nà o,Âm minh vị kinh, Thái Dương tì kinh cá»§a chân Ä‘á»u là những kinh mạch thuá»™c thổ tiếp tục bị xung khai.
Tiếp đó,kỳ kinh bát mạch, tháºp nhị kinh lạc Ä‘á»u dần dần thông suốt.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu vừa kinh ngạc vừa hoan hỉ,nhưng sợi long gân dà y thắt nút trói nà ng rất chặt, tuy kinh mạch đã giải, nhưng vẫn như cÅ© khó mà động Ä‘áºy, định muốn vùng thoát, nà ng chợt cảm thấy Ä‘ao đớn, ngược lại bị trói cà ng chặt hÆ¡n.
Sở Dịch lạnh ngưá»i,vá»™i dùng niệm lá»±c truyá»n âm nói:
-"ÄÆ°á»ng tiên tá»,long gân gặp cưá»ng tắc cưá»ng, gặp nhược tắc nhược, uy lá»±c ngược lại cá»±c kỳ kinh ngưá»i.Cô đừng giãy dụa, cứ thả lá»ng thân mình,tôi có cách là m cho nó lá»ng ra."
Thoại âm chưa dứt, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu nghe những tiếng "xuy xuy" nhẹ vang lên,kinh mạch bị thiêu đốt từng tráºn,lá»a bừng bừng vừa Ä‘au đớn lại vừa dá»… chịu.Lòng hồi há»™p, muốn mở mắt ra nhìn, nhưng lại sợ gặp ánh mắt cá»§a Sở Dịch, chỉ dám ngầm tá»± thị triển thuáºt "ná»™i thị".
Ngưng thần xem,nà ng thấy rấy linh ngach,trên da thịt trắng như tuyết cá»§a nà ng má»™t lá»›p u lam há»a diá»…m dầy ba thốn,Ä‘ung đưa trên toà n cÆ¡ thể.
Cảm giác thấy thân thể nà ng khẽ run, Sở Dịch mỉm cưá»i, truyá»n âm nói:
-"Tiên tá» yên tâm,tam muá»™i ly há»a nà y là chân khà cá»§a ta thông qua kinh mạch cô phát ra.Vì thế chỉ có ở bá» mặt, không há» tổn thương cô.Hoặc là có Ä‘au má»™t chút, nhưng cô cố chịu đựng,má»™t khi sợi gân rồng lá»ng ra, thì cô có thể thoát thân.
Vừa nói, hắn vừa mặc niệm pháp quyết,Ä‘em chân khà không ngừng truyá»n và o há»a thuá»™c kinh mạch cá»§a nà ng.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu mặt đỠbừng, biết hắn không kể sống chết cá»§a bản thân, má»™t lòng má»™t ý cứu mình, thấy vừa ngượng ngùng vừa cảm kÃch,tim cà ng thình thịch Ä‘áºp loạn.
Qua má»™t lúc lâu, thấy ly há»a láºp lòe nhảy múa, trong nước cà ng đốt cà ng lạnh,nhưng sợi long gân vẫn không hể lá»ng ra, Sở Dịch thầm lo lắng,trong lòng không biết đã thầm chá»i XÃch lân ma long bao nhiêu ngà n lần.
Cá»± thạch trên hắn cà ng lúc cà ng mạnh,dần dần ép đến hắn tức thở,nếu không mở được sÆ¡i long gân nà y mau, đừng nói tá»›i cứu ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu, chỉ sợ bản thân hắn cÅ©ng bị đè nát thịt.
ChÃnh lúc đó, phái trên song nước rung chấn, lá» má» truyá»n lại má»™t tiếng lừa kêu.
Sở Dịch thuáºn theo tiếng nhìn lại, đột nhiên giáºt mình.
Chỉ thấy bÃch lãng rẽ sang, má»™t con lừa Ä‘en Ä‘ang khẩn cấp xông đến,vừa ngượng nghịu quẫy đạp nhanh bốn chân trong nước,vưa dùng cặp mắt lá»›n như chuông đồng nhìn tứ phÃa,chÃnh là "Hắc kỳ lân"
"A....u" hắc lư nhìn thấy hắn, hoan hỉ kêu lên, phun ra má»™t xâu bá»t khÃ,lắc đầu quẫy Ä‘uôi bÆ¡i tá»›i.
Sở Dịch vừa vui mừng vừa kinh ngạc, dưá»ng như không dám tin và o mắt mình,nhưng hắn liá»n hiểu chắc là nó đã theo hương cá»§a thanh phù,Ä‘uổi theo đến đây.
Nhưng vá»›i cái tÃnh lưá»i biếng vô tÃch sá»± cá»§a nó, là m sao leo lên được thiên hạ chà hiểm Hoa sÆ¡n?là m sao có thế bÆ¡i trong Trầm Uyên Ngư thiên hạ chà hà n mà vẫn tiêu diêu tá»± tại?
ChÃnh lúc hắn kinh ngạc không hiểu, lại nghe những tiếng phốc phốc phốc bất tuyệt, bốn phÃa bá»t khà cuồn cuá»™n, dưá»ng như vô số cong bạch long uốn lượn theo là n sóng, tụ lại xung quanh hai ngưá»i.
Sở Dịch định tình nhìn lại, lòng lạnh toát,suýt nữa kêu ra tiếng.
Trong bá»t trắng, xung quanh xuất hiện rất nhiá»u quái nhân mình rùa, đầu như cái dÄ©a,chân má»c mà ng,trên da thịt có dÄ©nh má»™t niêm dịch trÆ¡n tuá»™t không mà u, lấp lánh phát quang.Phóng mắt nhìn ra, thấy phải gần má»™t nghìn tên.
"hà đồng*!"
Sở Dịch đột nhiên nhá»› tá»›i trên Chà quái Ä‘iển tịch ngà y trước xem có đỠcáºp đến má»™t loại quái thú bạo ngược hung ác ,sức lá»±c vô vùng, diện mạo hoà n toà n giống như bá»n chúng.
Chỉ là thủy yêu nà y nghe nói sống ở đông hải phù tang,vì sao lại xuất hiện trên đất Hoa sơn,không hiểu là địch hay là bạn.
Trong lúc hắn suy nghÄ©,bá»n hà đồng mặt như gá»— không biểu tình,bay nhanh như Ä‘iện chá»›p, chá»›p mắt vượt qua hắc lư, vô thanh vô tức bÆ¡i đến bên cá»± linh thạch.
"viu viu viu viu"
Hà đồng cùng há mồm, phum ra vô số tÆ¡ trăng, tung hoà nh loạn vÅ©, như tÆ¡ nhện cuốn lấy, bao phá»§ hai ngưá»i sở dịch
Còn không đợi Sở Dịch kịp hoà n hồn lại, dưới ngưá»i đã thấy chấn động, bị bá»n cúng kéo cùng vá»›i cá»± linh thạnh,bÆ¡i lên phÃa trên.
*tương nhu dĩ mạt
Xuất xứ: Trang tỠ.đại tông sĩ.
Äiển cố;Có hai con cá bị sa và o vùng nước cạn, để sinh tồn, hai con cá nhá» dùng miệng hà hÆ¡i ấm cho nhau, tình cảnh như thế là m cho ngưá»i cảm động,Nhưng sinh tồn như thế không phải là bình thưá»ng, tháºm chà là tá»™i nghiệp.Äối vá»›i hai con cá mà nói,tình huống lý tưởng nhất là chúng bÆ¡i được ra biển rá»™ng lá»›n vô táºn, má»—i con có thiên địa thuá»™c vá» bản thân chúng, cuối cùng, bá»n chúng quên mất dòng sông.Má»—i con ở má»™t phương,sống hạnh phúc,quên Ä‘i lẫn nhau, quên Ä‘i những ngà y sống dá»±a và o nhau.
à nghĩa
Con cá quên được,có khi có thể sống hạnh phúc, còn nếu như trong hai có má»™t con không quên được thì sao.Con ngưá»i đối vá»›i tình cảm cÅ©ng như thế, tương nhu dÄ© mạt, có lúc cần thiết cho sinh tồn, không còn cách nà o khác,"tương nhu dÄ© mạt là m ngưá»i cảm động, nhưng "tương vong giang hồ" quên hết chuyện trước kia cÅ©ng là cần thiết.
Có thể lãng quên, có thể bỠqua, cũng là một hạnh phúc.
*hà đồng: con kappa trong truyá»n thuyết Nháºt Bản
Tà i sản cá»§a Sóng Xô Bá»
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu tien so , âàâèëîí , ãàçïðîì , àâòîçâóê , àêâàðèóìíûå , âîäîíàåâà , doc tien so 4eu , êàðòèíêè , êíèãà , êóïèò , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ïîäìîñêîâüÿ , îíëàéí , ìîñêâå , ïîðåâî , ïîðíóõà , ïñîðèàç , îñòðîâ , ïûëåñîñ , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ñìàðòôîíû , ñîëÿðèé , ñöåíàðèè , ôèãóðíîå , ôèòíåñ , óëüòðà , thụ hạ dã hồ , tiên sở , tiên sở (trá»n bá»™) , tiên sở 4.vn , tiên sở 4vn , tiên sở 4vn eu , tiên sở trá»n bá»™ , tien hiep tien sở 4vn , tien so 4eu , tien so 4vn , tien so trang 4vn.com , truyen tien so 4vn , truyen tien so tren 4vn