Thân thể Trương Hằng đột nhiên tan rã giải thể hóa thành những hạt màu vàng sau đó biến mất trong hư không.
-Ồ?
Trên mặt Lãnh Nguyệt tông chủ lộ ra vẻ cổ quái.
Hắn cũng không ngốc đến mức cho rằng thân thể Trương Hằng bị mình đánh nát như vậy.
Xuy xuy!
Hai đạo quang hồ hình trăng lười liềm màu bạc kia chỉ sai lệch một tí xíu chém vào khoảng không, hóa thành hai điểm sáng màu bạc biến mất ở chân trời xa xôi.
Từ sau khi tiến vào công pháp tầng bốn, thân thể Trương Hằng được đắp nặn lại, tạo thành Bất Tử Kim Thân trước nay chưa từng có.
Chỉ cần Trương Hằng không xuất Hư Không Hỏa diễm ra, Bất diệt kim thân của bản tôn hắn chính là hoàn mỹ không tỳ vết, không một sơ hở. Bởi vì trong khoảnh khắc thân thể tan biến, linh hồn hắn dùng Hư Không Hỏa diễm dung hợp thành một thể, hóa thành trạng thái “Hư Không”.
Tóm lại Bất diệt kim thân tạo thành hình tượng mạnh mẽ biến thái của Trương Hằng, khiến cho hắn có được vốn liếng để kiêu ngạo tung hoành, căn bản không sợ ám toán bình thường.
Nhưng từ khi tạo thành Bất Tử Kim Thân cho tới nay, đây là lần đầu tiên Trương Hằng sử dụng một loại bí thuật trong Bất Tử Kim Thân - Bất Tử Kim Thân Giải Thể Đại Pháp.
Cái gọi là Bất Tử Kim Thân Giải Thể Đại Pháp chính là chủ động đánh nát Bất Tử Kim Thân hóa thành những hạt nhỏ bé, cũng chính là vừa rồi Trương Hằng thi triển.
Đổi mặt với công kích mạnh mẽ cơ hồ không thể chống lại của Lãnh Nguyệt tông chủ, Trương Hằng bị buộc bất đắc dĩ phải thi triển bí thuật như thế, khiến cho thân thể của mình tan rã giải thể.
Đây cũng là cảnh tượng mà Lãnh Nguyệt tông chủ nhìn thấy, thân thể Trương Hằng không rõ nguyên do hóa thành bụi phấn, khí tức tiêu tan.
- Chẳng lẽ người này đã chết?
Lãnh Nguyệt tông chủ triển khai thần thức cường đại, bắt đầu tìm tòi cả khu vực.
Chỉ chốc lát hắn liền phát hiện một ít manh mối.
Hừ!
Hắn vươn tay khẽ điểm về một khu vực, quang hồ hình trăng lười liềm màu bạc lại chém ra.
Vút! Xuy xuy xuy!!!
Lại là ba đạo với đại thần thông vượt qua không gian trong nháy mắt đánh trúng khu vực đó.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên từ khu vực kia, một đoàn điểm sáng màu vàng huyễn lệ xoay tròn không thôi, trong chốc lát lại hóa thành hư vô, dường như đã dung nhập vào hư không này.
- Ồ? Đây là thần thông gì? Cự nhân vừa rồi khẳng định có thân thể bất diệt không thể nghi ngờ, nhưng lại nắm giữ thần thông bậc này quả thật khiến người ta khó hiểu.
Lãnh Nguyệt tông chủ lộ vẻ suy tư, cũng không kinh hoảng. Hắn chính là cường giả nắm giữ pháp tắc không gian không tầm thường gần bằng Tiên Quân thượng vị đại viên mãn, chỉ cần những hạt nhỏ kia còn ở trong vùng không gian này sẽ không lo không có phương pháp giải quyết.
Tuy nhiên ánh mắt Lãnh Nguyệt tông chủ đột nhiên rơi xuống Phục Yêu Tháp.
Phục Yêu Tháp này là vật đã có chủ, ở trong hư không kêu lên không thôi, có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của Lãnh Nguyệt tông chủ, không khỏi run lên.
- Chạy!
Đột nhiên Phục Yêu Tháp nhận được lệnh của chủ nhân, lập tức hóa thành một đạo quang hồ màu đỏ chạy về phương xa.
- Tuyệt đối không thể để Phục Yêu Tháp này chạy trốn. Trọng bảo bậc này nhất định phải nắm trong tay mình, một khi rơi vào tay địch nhân hậu quả sẽ không thể tưởng tượng.
Lãnh Nguyệt tông chủ không chút suy nghĩ liền đuổi theo Phục Yêu Tháp.
Đối mặt với trân phẩm thượng giới như Phục Yêu Tháp này ngay cả là cường giả như Lãnh Nguyệt tông chủ cũng không thoát khỏi hấp dẫn, tạm thời xem nhẹ cường địch ẩn núp Trương Hằng.
Tuy nhiên Phục Yêu Tháp là Tiên bảo lục phẩm, tốc độ phi hành khẳng định nhanh hơn tu sĩ cùng cấp. Lãnh Nguyệt tông chủ muốn đuổi kịp nó trong thời gian ngắn thật là có chút phiền toái, phải tiêu hao pháp lực mà Tiên bảo chứa đựng.
Cứ như vậy một người một tháp với tốc độ kinh thế hài tục bay khôi chiến trường ban đầu.
Thật lâu sau, đợi Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Phục Yêu Tháp bay ra mấy chục vạn dặm, ở chiến trường ban đầu kim quang xoay tròn, một lần nữa ngưng tụ ra một bóng người màu vàng rồi sau đó hóa thành bộ dạng bản tôn Trương Hằng.
Giờ phút này xuất hiện cũng không phải là Trương Hằng sau khi dung hợp Kình Thiên Ma Thần mà là bản tôn đơn thuần.
Khí sắc Trương Hằng không được tốt. hắn nhìn chằm chằm phương hướng Lãnh Nguyệt tông chủ và Phục Yêu Tháp rời đi, thì thào lẩm bẩm:
- Ta phải nghĩ biện pháp, nhất định không thể để Phục Yêu Tháp rơi vào trong tay người khác. Bảo vật này là ta trải qua một hồi đại chém giết trong Huyết Sát chủ động phủ mà giảnh được.
Tuy rằng Phục Yêu Tháp đã bay đi thật xa nhưng Trương Hằng đã từng bước đầu luyện hóa, thần thức tương liên với khí linh trong Phục Yêu Tháp, có thể hiểu biết tình huống cụ thể ngoài mấy chục vạn dặm.
- Tiếp tục với tốc độ như thế, Phục Yêu Tháp bay thêm nửa tháng sẽ tiêu hao gần hết sạch pháp lực...
Trương Hằng thầm tính toán, khiến cho Phục Yêu Tháp bay về hướng một tông môn khác ở trên Bắc Thần đại lục - Linh Xà Tông.
Theo Trương Hằng biết, trong ba tông môn trên Bắc Thần đại lục, quan hệ giữa hai đại tiên môn Lãnh Nguyệt Môn cùng Linh Xà Tông rất kém cỏi, thường xuyên xảy ra xung đột.
Thậm chí hai người cầm đầu tông môn này còn từng giao chiến dữ dội.
- Ta để cho Phục Yêu Tháp bay tới Linh Xà Tông. Chỉ cần có thể tới Linh Xà Tông, bằng vào yêu khí kinh thiên của Phục Yêu Tháp nhất định sẽ kinh động Linh Xà tông chủ. Đến lúc đó, ở trước mặt trân bảo như Phục Yêu Tháp này, hai vị tông chủ hơn phân nửa sẽ giao chiến. Như vậy, ta liền có thể nhân cơ hội...
Trương Hằng nghĩ đến đây, chậm rãi bay hướng vùng ven của Bắc Thần đại lục.
Đồng thời hắn lại nghĩ tới một chuyện, vội vàng phân phó phân thân ở Lãnh Nguyệt Môn âm thầm hạ sát thủ với Hồ lão tiên.
Có lẽ Hồ lão tiên biết kế hoạch nhằm vào Cô Đế Tinh của Trương Hằng. Lão nhân này thông qua phương pháp giả điên, giấu được Trương Hằng một đoạn thời gian, có thể thấy được đối phương đồng dạng có được đại thần thông quỷ thần khó lường.
Phục Yêu Tháp muốn tới Linh Xà Tông đại khái cần một hai ngày, sau đó sự tình biển hóa nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của Trương Hằng.
Lãnh Nguyệt tông chủ vừa mới bay được nửa canh giờ, trong hư không phía trước đột nhiên có thêm một con cự xà màu xanh bao phủ trong sương mù. Thân nó dài trăm trượng, khắp người là hoa văn phức tạp, thần bí mà quỷ dị.
Ầm!
Cự xà màu xanh đã sớm có chuẩn bị, há miệng nuốt Phục Yêu Tháp vào trong bụng.
- Ha ha. Lãnh Nguyệt tông chủ, cảm tạ ngươi đưa tới đại lễ như vậy.
Bên cạnh cự xà màu xanh kia xuất hiện một thiếu niên áo vải bộ dạng lười biếng.
Trên thực tế, thiếu niên áo vải này Trương Hằng đã từng gặp ở Vô Song Thành.
- Là ngươi... Độc Xà Trịnh Trí Lôi!
Sắc mặt Lãnh Nguyệt tông chủ biển đổi không ngừng, không nghĩ tới tông chủ của Linh Xà Tông lại xuất hiện ở nơi này.
Trên thực tế Linh Xà Tông cũng không phải môn phái tu luyện độc công. Sở dĩ Trịnh Trí Lôi được xưng là độc xà là bởi vì người này rất quỷ dị, thích âm thầm tính kế.
- Lãnh Nguyệt tông chủ, xem bộ dạng ngươi vừa xuất quan, đã bị thương không nhẹ. Dưới tình huống bình thường có lẽ ta còn sợ ngươi vài phần, nhưng là hiện tại muốn đánh thì ta chiều!
Trịnh Trí Lôi cười hắc hắc.
Lãnh Nguyệt tông chủ hừ lạnh nói:
- Nếu ngươi thật có dũng khí như thể, từ mấy vạn năm trước đã sớm chết trong tay bản tông. Luận thực lực chân chính, thử hỏi Cô Đế Tinh này còn có ai có thể đơn đả độc đấu thắng ta?
Độc xà Trịnh Trí Lôi vừa chuẩn bị lên tiếng, cự xà màu xanh bao phủ trong sương mù kia đột nhiên rống thảm một tiếng, miệng há ra phun ra một đạo hào quang màu đỏ.
- Ha ha ha... Tiểu tử cuồng ngạo từ đâu tới. Trên Cường đại không ai có thể đơn đả độc đấu thắng ngươi?
Phục Yêu Tháp phóng ra một cỗ yêu khí kinh thế cường đại gấp mười, thậm chí gấp trăm lần lúc trước.
Trong khoảnh khắc này, toàn bộ Cô Đế Tinh mơ hồ run lên, bao trùm trong một tầng uy áp đáng sợ.
Đáng sợ... Thật đáng sợ!
Chẳng lẽ cường giả cấp Tiên Đế phủ xuống?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thanh âm đột nhiên vang lên trong Phục Yêu Tháp và khí thế kinh thiên cường đại hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần khiến cho Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Độc xà Trịnh Trí Lôi lộ ra vẻ hoảng sợ.
Khí tức cường đại đó so với Tiên Quân thượng vị bình thường thì cường đại hơn không chỉ gấp mười.
Trong lúc nhất thời, cả tinh cầu khổng lồ mơ hồ run rẩy dưới uy lực như thế, dường như cũng cảm nhận được nhân vật khủng bố cỡ nào.
Uy thế như vậy làm người ta không kìm nổi nghĩ tới nhân vật chí cường cấp Tiên Đế.
- Chẳng lẽ có nhân vật cường đại nào phủ xuống Cô Đế Tinh?
Lãnh Nguyệt tông chủ lộ vẻ dị sắc nhìn chằm chàm Phục Yêu Tháp cách đó không xa. Hắn có chút hoài nghi Phục Yêu Tháp làm sao có thể trói buộc được nhân vật cường đại như thế?
Độc xà Trịnh Trí Lôi cũng nhìn chằm chằm vào bảo tháp màu đó. Tiên sủng Thanh Hư Xà của hắn chính là Thần thú quý hiếm gần như tuyệt chủng ở thượng giới, có được đại thần thông xuyên qua không gian.
Tuy nhiên vừa rồi Phục Yêu Tháp đột nhiên phát uy lập tức khiến Thần thú cấp Tiên Quân của hắn bị thương.
Ông!
Phục Yêu Tháp nở hộ hào quang màu đó, thanh thể càng ngày càng mênh móng cuồn cuộn, thân tháp không ngừng lay động dường như có cái gì cường đại muốn phá tháp mà ra.
Đến một khắc, Phục Yêu Tháp đột nhiên ngừng lại, bắn ra một cột sáng màu đó vô cùng to lớn rơi xuống hư không.
Nơi cột sáng màu đỏ rơi xuống hiện ra một cự hán cao tới hai ba trượng, đầu có hai sừng, làn da toàn thân đỏ thẫm, hai tròng mắt lóe lên hỏa diễm màu tím thẫm yêu dị.
Ầm!
Chỉ thấy cự hán hai sừng này giơ hay tay đập vào hư không, không gian đột nhiên chấn động. Một tiếng nổ lớn cùng với dao động khủng bố lan tràn ra bốn phương tám hướng.
- Không tốt!
Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Độc xà Trịnh Trí Lôi liên tục lui về sau. Ở trước mặt uy năng mênh móng cuồn cuộn như vậy, bọn họ căn bản không dám chống lại chính diện.
Vút vút!
Hai người dùng tốc độ nhanh nhất cấp tốc lui ra.
Nhưng tốc độ bọn họ tuy nhanh chung quy không bằng công kích của cự hắn hai sừng.
Thinh thịch! Thình thịch!
Trong hư không truyền đen hai tiếng va đập, vô hình trung giống như có lực lượng nào đó công kích lên thân thể hai người Lãnh Nguyệt tông chủ.
Hứng chịu công kích như thể, Lãnh Nguyệt tông chủ cùng Độc xà Trịnh Trí Lôi thân hình cứng đờ, sắc mặt tráng bệch phun ra một búng máu.
Ngay sau đó hai người cùng mặc kệ Phục Yêu Tháp, thi triển bí thuật chạy về phương xa.
- Ha ha... Hai tên mao đầu tiểu tử, lúc Huyền Ngưu Ma Quân ta thành danh tại Yêu Hoàng giới, các ngươi còn chưa sinh ra đấy!
Cự hắn hai sừng ngửa mặt lên trời cười dài.
Ngay sau đó hắn lại nghĩ tới cái gì, la lên với Phục Yêu Tháp:
- Nhanh, để bản Yêu quân đi vào.
Phục Yêu Tháp lập tức phóng ra một cột sáng màu đỏ thu Huyền Ngưu Ma Quân vào trong.
Tầng sáu Phục Yêu Tháp đột nhiên vang lên một thanh âm:
- Vừa rồi vì sao ngươi không giết chết bọn họ?
Chủ nhân của thanh âm này hiển nhiên là Trương Hằng.
Tuy rằng giờ phút này hắn cách Phục Yêu Tháp rất xa nhưng cùng không ảnh hưởng đen hắn liên lạc với yêu vật trong Phục Yêu Tháp.
- Hừ, ngươi đừng có quên ước định vừa rồi. Bản Yêu quân hứa ra tay cho ngươi hai lần, mặc ngươi dùng Phục Yêu Tháp điều khiển. Qua hai lần, ngươi đáp ứng khôi phục tự do cho bản Yêu quân, trợ giúp ta trở lại Yêu Hoàng giới. Mà giờ phút này ngươi cách Phục Yêu Tháp quá xa, càng không thể điều khiển bản Yêu quân.
Huyền Ngưu Ma Quân cười hắc hắc. Người này nhìn như thật thà nhưng thân là Yêu quân thứ bảy của Yêu Hoàng giới sống vô số vạn năm sao có thể đơn giản chứ?
- Lão Yêu quân ngươi quả thật giảo hoạt. Sở dĩ ngươi không giết chết hai Tiên Quân kia chính là vì cơ hội ra tay lần thứ hai. Chỉ cần ra tay hai lần, Trương mỗ sẽ hứa hẹn cho ngươi tự do và giúp ngươi trở lại Yêu Hoàng giới.
Trương Hằng cười lạnh nói, sao có thể không đoán được dụng tâm của Huyền Ngưu Ma Quân.
Vừa rồi sở dĩ hắn có ước định như vậy với Huyền Ngưu Ma Quân cũng là vì tình thế bức bách. Ngoài ra hắn ở trên Cô Đế Tinh quả thật thiểu trợ lực cường đại, không thể chống lại chúng cường giả của Bắc Thần đại lục.
- Hắc! Tiểu tử, nói thì như vậy nhưng bản Yêu quân cũng không làm trái ước định.
Huyền Ngưu Ma Quân không biết xấu hổ nói.
- Được rồi. Nếu đã có hứa hẹn này, Trương mỗ cũng khinh thường làm trái. Hơn nữa, Yêu Hoàng giới kia sớm muộn ta cùng phải đi.
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia sát ý lạnh băng, trong đầu hiện ra hình chiểu của Thái thượng Yêu Long Hoàng.
Có thể nói Trương Hằng cùng Thái thượng Yêu Long Hoàng là địch nhân vận mệnh đã định. Người trước muốn giết người sau, còn người sau muốn đem người trước bóp chết từ trong trứng nước.
- Tiểu tử ngươi cũng muốn đi Yêu Hoàng giới, lá gan không nhỏ nha. Tuy nhiên ngươi không phải sợ. Chờ tới Yêu Hoàng giới, có bản Yêu quân bảo kê, tuyệt đối không người nào dám ăn hiếp ngươi.
Huyền Ngưu Ma Quân hào sảng nói.
Trương Hằng bỏ ngoài tai lời này. Nếu để Huyền Ngưu Ma Quân biết mục đích chân chính hắn tới Yêu Hoàng giới, không biết còn dám cam đoan như vậy hay không?
- Đúng rồi tiểu tử. Ta quên nói cho ngươi, muốn đi Yêu Hoàng giới trước tiên chúng ta phải đi Loạn Tinh giới. Bởi vì Loạn Tinh giới chính là mảnh đất giao hòa giữa bốn không gian bậc cao, nó có thể đi thông bất kỳ một giới nào trong số đó.
- Hiểu rồi, Loạn Tinh giới cùng chính là một nơi Trương mỗ nhất định phải đi.
Trong đầu Trương Hằng có một điểm sáng màu đen xoay quanh, trong đó có ẩn ký như tinh thần. Đây là Loạn Tinh ấn ký, lúc trước Vũ Vô Cực tặng cho hắn.
- Trương mỗ còn có việc không hiểu rõ. Hai người vừa rồi cùng đều là Tiên Quân thượng vị, ngươi cũng không tu luyện đến Tiên Đế, vì sao chênh lệch giữa ngươi với bọn họ lại lớn như vậy?
Trương Hằng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
- Hừ, hai con tóm tép kia sao có thể đánh đồng với bản Yêu quân. Ta chính là Yêu quân thứ bảy của Yêu Hoàng giới, cường giả Tiên Quân đại viên mãn đỉnh, gần như nắm giữ pháp tắc không gian, Tiên Quân thượng vị bình thường sao có thể so sánh.
Huyền Ngưu Ma Quân vẻ mặt ngạo nghễ.
- Thì ra là thế. Tiên Quân đại viên mãn lại có được uy năng như thể. Hai tên Tiên Quân thượng vị kia ở trước mặt ngươi lại không hề có sức phản kháng. Như thế rất tốt, kế hoạch Độc Cô di chỉ sau này cùng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Trương Hằng vẻ mặt tình ngộ, lại nói với Huyền Ngưu Ma Quân:
- Ta lập tức muốn đi tìm một nơi tu luyện một đoạn thời gian.
- Tiểu tử, sao ngươi lại muốn bế quan. Mỗi lần bế quan, tu vi của ngươi đều tăng lên...
Huyền Ngưu Ma Quân kinh ngạc nói, trong lòng đồng dạng khiếp sợ bởi tiến độ tu luyện của Trương Hằng.
- Ta muốn sớm ngày tu luyện tới cảnh giới Tiên Đế, chì có như vậy ta mới có thể đi Loạn Tinh giới.
Trương Hằng nói xong câu cuối cùng, cắt đứt liên hệ với Huyền Ngưu Ma Quân.
- Cảnh giới Tiên Đế? Tiểu tử này điên rồi... Điều này có khả năng sao?
Huyền Ngưu Ma Quân không khỏi cười nhạo nhưng trong lòng cùng mơ hồ cảm thấy có lẽ Trương Hằng có khả năng trưởng thành thành Tiên Đế.
Trước không đề cập đến bản tôn Trương Hằng tìm nơi tu luyện. Cùng lúc đó, Lãnh Nguyệt Môn cùng xảy ra một chuyện.
Trong động phủ của Bắc Kiếm Hàn, Hồ lão tiên điên điên khùng khùng lại tỉnh lại, đôi mắt đục ngầu đột nhiên nở rộ sáng ngời.
- Hồ lão tiên, người tỉnh rồi!
Bắc Kiếm Hàn nghe theo sư mệnh, thời khác thủ hộ Hồ lão tiên trong động phủ không dám rời đi nửa bước.
- Bắc Kiếm Hàn, sư tôn của ngươi có từng xuất quan?
Hồ lão tiên vừa xuất quan liền trực tiếp hỏi, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
- Chuyện này... Sư tôn vừa xuất quan, vừa khéo ra ngoài đuổi giết cường địch của Lãnh Nguyệt Môn.
Bắc Kiếm Hàn nói.
Trong mắt Hồ lão tiên hiện lên một tia dị sắc, hỏi:
- Ngươi có biết lai lịch của cường địch kia?
- Không biết, chưa từng gặp qua. Nhưng là người đó từng xuất hiện ở Lãnh Nguyệt Môn. Nghe trưởng lão nói người kia cao tới trăm trượng, giống như Kinh Thiên Ma Thần, thần thông kinh người thế không thể đỡ. Ngay cả Hắc Phong lão tổ trong Ác Long Uyên đều bị hắn dùng Phục Yêu Tháp thu đi.
- Người kia cao tới trăm trượng, giống như Kình Thiên Ma Thần...
Thân hình Hồ lão tiên run lén, sắc mặt càng thêm trắng bệch.
- Đúng vậy, Tuy nhiên người đó hẳn không phải đối thủ của sư tôn, đang bị sư tôn lão nhân gia đuổi giết.
Bắc Kiếm Hàn đáp.
- Chính là hắn... Chính là hắn...
Hồ lão tiên run giọng nói.
- Cái gì chính là hắn?
Bắc Kiếm Hàn mơ hồ đoán ra một ít manh mối.
- Trời giáng Ma Thần... Chính là hắn... Chính là hắn. Người này chính là một đại kiếp trên Cô Đế Tinh, cả tinh cầu này đều có khả năng vì hắn mà diệt vong.
Hồ lão tiên nói một lèo, ngay sau đó lão thở dài một hơi:
- Vận mệnh đã định phải có kiếp nạn này.
- Cái gì? Hắn chính là Ma Thần theo như lời người?
Bắc Kiếm Hàn đờ người ra.
- Đúng vậy.
Hồ lão tiên đột nhiên nhắm mắt lại, thất khiếu đổ máu mà chết.
- Hồ lão tiên... Người làm sao vậy?
Bắc Kiếm Hàn hoảng hốt, vội vàng nâng Hồ lão tiên dậy, một tia thần thức rót vào cơ thể lão ta.
Hồn phi phách tán!
Bắc Kiếm Hàn hút sâu một ngụm khí lạnh.
Hồ lão tiên chết một cách không rõ.
Việc này thật sự quá quỷ dị. Hồ lão tiên mới vừa nói xong bí mật liền chết đi.
- Hồ lão tiên, người yên tâm, ta nhất định sẽ nói bí mật này cho sư tôn.
Bắc Kiếm Hàn đứng dậy, chuẩn bị thu xếp thi thể Hồ lão tiên.
Nhưng chính vào lúc này, một bóng người màu vàng nhạt trống rỗng xuất hiện trong động phủ.
Một cỗ áp lực tới cực điểm phủ xuống, đồng thời một tia tinh thần mơ hồ xung kích vào nơi sâu trong linh hồn hắn.
- Ngươi... Ngươi là... Trương Hằng...
Bắc Kiếm Hàn nói xong câu đó, thân thể mềm oặt ngã xuống đất, vẻ mặt kinh hãi.
Có lẽ vào khoảnh khác chết đi hắn mới hiểu ra.
Nguyên lai Kình Thiên Ma Thần theo như lời Hồ lão tiên chính là Trương Hằng, một đệ tử nội môn nhìn không chút nổi bật lẻn vào trong Lãnh Nguyệt Món.
Đáng tiếc chính là Bắc Kiếm Hàn tuy biết bí mật này nhưng hắn cùng đồng thời mất năng lực thổ lộ bí mật.
Khoảnh khắc Bắc Kiếm Hàn chết đi, trong Lũ Không Điện trên Ngân Kiếm Phong sinh ra phản ứng, Tinh lão mà lúc trước Trương Hằng từng chứng kiến mở trừng mắt, quát lớn:
- Mau thông báo trưởng lão cùng Tông chủ.
Chỉ chốc lát, cả Ngạo Nguyệt Sơn phòng bị nghiêm ngặt, bốn vị trưởng lão đều trở về tiến vào động phủ của Bắc Kiếm Hàn.
Bọn họ thấy được hai cỗ thi thể phân biệt là Hồ lão tiên và Bắc Kiếm Hàn.
- Bắc sư điệt lại gặp độc thủ của địch nhân. Đều trách chúng ta toàn bộ ra ngoài sưu tầm địch nhân khiến cho tông môn bị người ám toán.
Đại trưởng lão thở dài nói, đầy vẻ hối hận.
Mọi người ở Lãnh Nguyệt Môn chờ hơn nửa ngày thì Lãnh Nguyệt tông chủ mới vẻ mặt trắng bệch quay về tông môn.
- Tông chủ, ngài bị thương rồi...
Các vị trưởng lão đều lộ vẻ hoảng sợ. Lãnh Nguyệt tông chủ thế nhưng lại bị thương.
Nên biết rằng thực lực của Lãnh Nguyệt tông chủ ở toàn bộ Bắc Thần đại lục đều là số một số hai, lại có ai có thể xúc phạm tới hắn?
Lập tức bọn họ đem chuyên này cùng Kinh Thiến cự nhân lúc trước liên hệ cùng với nhau.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Bị chút thương nhẹ, không đáng ngại.
Lãnh Nguyệt tông chủ cố gắng trấn định, ánh mắt đảo qua bốn vị trưởng lão, cảm thấy vài tia dị thường hỏi:
- Sau khi ta rời Ngạo Nguyệt Sơn, trong tông môn đã xảy ra chuyện gì?
- Chuyện này...
Ngao Xương trưởng lão mở miệng, hơi chần chờ nói:
- Tông chủ đi động phủ Bắc sư điệt xem thì biết.
Lãnh Nguyệt tông chủ sắc mặt ngưng trọng, trong lòng có một loại cảm giác rất không ổn.
Vút!
Hóa thành một đạo hồ quang thanh lãnh, trong nháy mắt Lãnh Nguyệt tông chủ phi vào động phủ của Bắc Kiếm Hàn.
Lập tức hắn thấy được hai cỗ thi thể trong động phủ, trong đó một người chính là đệ tử thân truyền của hắn - Bắc Kiếm Hàn.
- Kiếm Hàn...
Thân thể Lãnh Nguyệt tông chủ cứng đờ, đứng lặng tại chỗ không nhúc nhích.
Trên khuôn mặt lạnh băng của hắn lộ ra vẻ đau thương trong chớp mắt rồi lại khôi phục bình thường.
Hít sâu một hơi, Lãnh Nguyệt tông chủ rốt cục không nhìn nhiều hai cỗ thi thể này. Không phải là không muốn nhìn mà là không đành lòng.
Tuy rằng bề ngoài hắn cực kỳ ác nghiệt, đồng dạng sát phạt quyết đoán nhưng đối với đệ tử cùng sư môn của mình lại có cảm tình chân chính.
Lãnh Nguyệt tông chủ khinh thường rơi lệ, cũng khinh thường biểu lộ vẻ ngoài đau thương, nhưng trong lòng hắn lại đang nhỏ máu, đau thương hơn bất kỳ ai có mặt tại đây.
- Là ai làm?
Lãnh Nguyệt tông chủ hướng về phía bốn vị trưởng lão của Lãnh Nguyệt Môn.
Trong lúc nhất thời, bốn vị trưởng lão đều trầm mặc.
Bắc Kiếm Hàn chết như thể nào?
Bọn họ gần như không có một chút dấuyết nào.
- Tinh lão!
Lãnh Nguyệt tông chủ quát lạnh một tiếng.
- Tông chủ, có ta!
Đúng lúc này, Tinh lão của Lũ Không Điện lên tiếng trả lời.
- Hồi bẩm tông chủ, Kiếm Hàn là chết ở tông môn, bị địch nhân dùng lực lượng linh hồn cường đại trực tiếp áp bách trong nháy mắt mà chết.
Tinh lão tuy không phải cường giả cấp Tiên Quân nhưng thời gian sống tại tông môn cực kỳ xa xưa. trông coi Lũ Không Điện vô số năm, nắm giữ tin tức sinh tử của tất cả mọi người trong tông môn, thân phận cực kỳ cao thượng.
Vừa nghe Tinh lão trả lời, bốn vị trưởng lão không khỏi hít một hơi khí lạnh.
- Điều này sao có thể... Tu vi Kiếm Hàn đã đạt tới Chân Tiên đại viên mãn. thử hỏi Cô Đế Tinh này có ai có thể vô thanh vô tức dùng lực lượng linh hồn áp bách mà chết.
Đại trưởng lão lắc đầu nói.
Lãnh Nguyệt tông chủ nghe vậy cũng lộ vẻ dị sắc, sắc mặt biển đổi không ngừng.
- Tông chủ. Thử hỏi cường giả cấp bậc nào mới có thể có năng lực như vậy. Trực tiếp dựa vào lực lượng linh hồn trong nháy mắt khiến cho Chân Tiên đại viên mãn chết đi?
Ngao Xương trưởng lão không khỏi nghi hoặc hỏi.
- Người tu chân Chân Tiên đại viên mãn đã lĩnh ngộ pháp tắc không gian ở một trình độ nhất định, lực lượng linh hồn cũng tương đối cường đại. Nếu muốn dùng lực lượng linh hồn áp bách mà chết, địch nhân ít nhất là Tiên Quân. Nhưng nếu muốn trong nháy mắt giết chết, vậy ít nhất là hạng Tiên Quân thượng vị. về phần vô thanh vô tức trong nháy mắt giết chết... điều này càng khó khăn!
Lãnh Nguyệt tông chủ dừng lại, trong mắt lộ vẻ sợ hãi.
- Nói không sai. Dùng lực lượng linh hồn vô thanh vô tức giết Chân Tiên đại viên mãn trong nháy mắt, đây căn bản là không có khả năng. Một khi xuất động lực lượng linh hồn cường đại ra khỏi cơ thể giết địch, thế nào cũng phải có chút động tĩnh.
Một vị trưởng lão khác cũng gật đầu đồng ý.
Lãnh Nguyệt tông chủ hít sâu một hơi, thanh âm hơi trầm thấp:
- Có thể làm được điều này, đối thủ ít nhất là Tiên Quân đại viên mãn...
Tiên Quân đại viên mãn!
Mọi người đều ngây ra.
Tiên Quân đại viên mãn, bất kể là trưởng lão cùng cấp Tiên Quân hay là Tinh lão sống vô số niên đại đều hiểu được ý nghĩa đại biểu cho vài từ này.
Mấy chục vạn năm trước, sau Độc Cô Tiên Đế, trên Cô Đế Tinh từng xuất hiện một vị cao nhân Tiên Quân đại viên mãn. Người này thần thông cái thế, bễ nghễ cùng cấp, bao gồm cả Tiên Quân thượng vị.
Cũng may vị cường giả Tiên Quân đại viên mãn đó căn bản không tính ở lại mảnh đất xa xôi Tiên giới Cô Đế Tinh này, không bao lâu liền rời khỏi tinh cầu.
Tóm lại, cường giả Tiên Quân đại viên mãn, thực lực cường đại hơn Tiên Quân thượng vị bình thường không chỉ gấp mười.
- Tuy nhiên, làm cho người ta cảm thấy cổ quái chính là: Cùng chết với Kiếm Hàn còn có lão nhân lai lịch không rõ này.
Đại trưởng lão nghi hoặc nói.
- Hắn nhất định là Hồ lão tiên...
Lãnh Nguyệt tông chủ đột nhiên nhớ tới lời của đồ đệ Bắc Kiếm Hàn từng nói:
- Hắn luôn miệng nói lời cổ quái Ma Thần phủ xuống gì đó, còn nói bí mật này chỉ có thể tự mình nói với sư tôn. Nếu nói cho người ngoài sẽ chỉ lập tức dẫn đến họa sát thân.
Ma Thần phủ xuống? Họa sát thân?
Trong lòng Lãnh Nguyệt tông chủ đột nhiên có một điềm báo không ổn.
- Hồ lão tiên? Chúng ta từng nghe qua, nghe nói là Thần toán tử của Vô Song thành, quả thật có chút bản lĩnh.
Ngao Xương trưởng lão gật đầu nói.
- Xem ra việc này quả thật có chút manh mối. Ta cảm giác trên Cô Đế Tinh này có khả năng có chuyện gì đáng sợ sắp phát sinh.
Lãnh Nguyệt tông chủ ngẩng đầu nhìn bầu trời, ánh mắt lóe lên không chừng.
Giờ phút này hắn không chỉ thương tâm vì đệ tử, càng lo lắng đại nạn của Lãnh Nguyệt Môn thậm chí là cả Cô Đế Tinh sắp phải gặp phải.
- Phái một đệ tử tâm phúc đi Thiên Cơ Khách Sạn ở Lãnh Nguyệt Thành, truyền khẩu tín này của ta qua đó.
Lãnh Nguyệt tông chủ lấy ra một ngọc phù đưa tới trước miệng, thấp giọng nói vài tiếng.
- Tông chủ, ngài muốn ra ngoài Cô Đế Tinh mời cường giả về đây...
Chúng trưởng lão sắc mặt đại biến.
- Tình thế hiện giờ chỉ có thể như vậy. Ta đã cảm thấy Cô Đế Tinh sắp đối mặt nguy cơ. Thiên Cơ Khách Sạn là một tổ chức thần bí, nó trải rộng các góc của Tiên giới, việc này hẳn là rất nhanh có đáp án. Mặt khác các ngươi đi liên hệ Vụ Nguyệt Tông cùng Linh Xà Tông một chút, nói bọn họ phải chuẩn bị sẵn sàng. Đây cũng không phải là chuyện của riêng Lãnh Nguyệt Môn chúng ta.
Lãnh Nguyệt tông chủ dứt lời, lại bắt đầu mở hôi nghị Ngạo Nguyệt Sơn.
Cùng ngày, toàn bộ Lãnh Nguyệt Môn bao gồm Vô Song Thành đều bắt đầu cảnh giác, dường như đang chờ đợi đại chiến dị thường sắp tới.
về phần tin tức đệ tử thân truyền của Lãnh Nguyệt tông chủ chết đi đã bị cao tầng Lãnh Nguyệt Môn phong tỏa.
Sau khi Phỏng đoán địch nhân giết chết Bắc Kiếm Hàn là cường giả cấp Tiên Quân đại viên mãn, cao tầng Lãnh Nguyệt Môn trong thời gian ngắn cũng chỉ đành nén giận không dám lộ ra.
Không quá bao lâu, hai đại Tiên môn khác trên Cô Đế Tinh: Vụ Nguyệt Tông và Linh Xà Tông cũng bắt đầu gia tăng cảnh giới.
Theo sự biến hóa của ba tông môn lớn, những môn phái nhỏ khác trên Bắc Thần đại lục cũng ngửi thấy cái gì, trong lúc nhất thời đều lệnh đệ tử nghiêm ngặt ở lại tông môn, không có chuyện trọng yếu không được ra ngoài.
Tóm lại, trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, bầu không khí Bắc Thần đại lục lập tức trở nên gấp gáp. như gặp phải đại địch. Nhưng đại đa số tiên nhân ngay cả địch nhân là ai cũng không biết nhưng bóng ma trong vô hình lại dần áp lực mà tới.
Nói tới Trương Hằng, dưới sự trợ giúp của Huyền Ngưu Ma Quân sau khi đánh lui Lãnh Nguyệt tông chủ và Độc xà Trịnh Trí Lôi, bắt đầu tìm một nơi bí mật sử dụng các loại bảo vật cướp bóc được, bắt đầu tu luyện.
Nhoáng một cái thời gian hai ba năm qua đi, Trương Hằng cũng thành công tấn chức xuất quan.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng vặn người một cái, từ trong lĩnh vực không gian đi ra, hít thở bầu không khí mới mẻ trên Cô Đế Tinh.
- Trong lĩnh vực không gian tuy cũng tự thành thế giới nhưng vẫn đang trong trưởng thành, khuyết thiếu sinh cơ, không cách nào so sánh với không gian Tiên giới!
Trương Hằng lắc lắc đầu, hơi có tâm tình lười nhác. Hắn cũng rất chờ mong lĩnh vực không gian sớm ngày trưởng thành thành một không gian cao đẳng. Nhưng sự trưởng thành của nó có quan hệ chặt chẽ với tu vi của Trương Hằng, cũng không phải ngày một ngày hai có thể thành công.
Trải qua ba năm bế quan, Trương Hằng tiêu hao mọi thứ cướp bóc được ở Vô Song Thành, một lần từ công pháp tầng năm sơ thành tiến vào cảnh giới tầng năm Tiểu thành.
Hiện tại cho dù hắn không dung hợp thân thân cũng mạnh hơn Tiên Quân trung vị bình thường một chút.
Nếu dung hợp toàn bộ bốn phân thân sẽ có thể sinh ra loại uy lực cỡ nào. Ngay cả Trương Hằng cũng có chút chờ mong.
Tuy nhiên hắn còn một phân thân ở lại Lãnh Nguyệt Môn để hiểu biết tình huống, ba phân thân khác còn ở trong lĩnh vực không gian siêng năng lĩnh ngộ thần thông bí thuật.
Bản tôn Trương Hằng ngược lại rảnh nhất, hắn chăm chú nhìn bầu trời, thấp giọng nói:
- Xem ra, thời gian ở lại tinh cầu này cũng không dài nữa.
Đến một lúc, hắn tế ra Phục Yêu Tháp, đem Huyền Ngưu Ma Quân ở trong phóng ra.
- Tiểu tử, ngươi lại gặp phiền toái gì sao?
Huyền Ngưu Ma Quân ha hả cười, thân thể cao tới ba trượng hạ xuống khiến cho mặt đất khẽ run lên.
Trương Hằng cười tủm tỉm nói:
- Không có việc gì, chỉ là thả ngươi ra đi dạo cho thoáng. Chẳng lẽ ngươi ở trong Phục Yêu Tháp không thấy buồn sao?
- Đương nhiên. Ở trong không gian Phục Yêu Tháp nhỏ như vậy cũng quá buồn bực. Ồ, tiểu tử ngươi vô sự hiến ân cần, có mưu đồ gì với bản Yêu quân sao?
Huyền Ngưu Ma Quân lập tức lộ vẻ cảnh giác.
- Ngươi cũng thấy đấy, hiện tại Trương mỗ đã đạt tới cảnh giới Tiên Quân trung vị, một khi ta dung hợp với bốn phân thân, thực lực khẳng định có thể đạt tới Tiên Quân thượng vị. Đến lúc đó, ta cùng ngươi ở cùng một cấp bậc.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Huyền Ngưu Ma Quân biến sắc, ngay sau đó cười lạnh nói:
- Ngươi cho là ở cùng một cấp bậc với ta là có thể sử dụng Phục Yêu Tháp khống chế ta sao? Thực lực của Tiên Quân đại viên mãn chênh lệch so với Tiên Quân thượng vị bình thường đâu chỉ chục lần?
Tiên Quân thượng vị cùng Tiên Quân đại viên mãn tuy đều là Tiên Quân thượng vị nhưng đại viên mãn cường đại hơn nhiều lắm. Lúc trước Huyền Ngưu Ma Quân dễ dàng đánh lui Lãnh Nguyệt tông chủ và Độc xà Trịnh Trí Lôi chính là một ví dụ.
- Ha ha. Ta có bảy tám phần nắm chắc thông qua Phục Yêu Tháp khống chế ngươi nhưng Trương mỗ cũng khinh thường thay đổi lời hứa. Mặc dù cái gọi là lời thề tâm ma kia không hề ảnh hưởng gì đối với ta.
Trương Hằng vẻ mặt tự tin, trong hai mắt nở rộ một điểm sáng màu vàng thần bí.
Một cỗ tinh thần ý chí mơ hồ bao trùm khu vực này khiến cho không gian chung quanh xinh ra biến hóa vô cùng kỳ diệu.
- Tinh thần ý chí...
Huyền Ngưu Ma Quân hít ngược một ngụm khí lạnh.
Làm sao có thể?
Là Yêu quân thứ bảy của Yêu Hoàng giới, hắn hiểu được ý nghĩa mà tinh thần ý chí đại biểu.
Lúc trước ở Ngạo Nguyệt Sơn sở dĩ Trương Hằng có thể vô thanh vô tức sử dụng lực lượng linh hồn giết chết Bắc Kiếm Hàn cũng bởi vì có tinh thần ý chí này trợ giúp.
- Tinh thần ý chí chỉ có nhân vật cấp Tiên Đế mới có thể có được, sao có khả năng xuất hiện trên người ngươi?
Huyền Ngưu Ma Quân vẻ mặt hoảng sợ. Nếu Trương Hằng chỉ ngắn ngủi có được tinh thần ý chí vậy thì cũng thôi. Nhưng trước mắt rõ ràng là Trương Hằng nắm giữ tinh thần ý chí tự nhiên, đồng thời hòa hợp làm một với linh hồn của mình.
Trương Hằng không trả lời vấn đề của Huyền Ngưu Ma Quân. Sở dĩ hắn có được tinh thần ý chí đó là bởi vì hắn từng có được hạt giống của tinh thần ý chí, lại thêm ở Huyết Thần đại điện từng cắn nuốt tinh thần ý chí của Thái thượng Yêu Long Hoàng.
Theo thực lực không ngừng tăng lên, tinh thần ý chí của Trương Hằng đang không ngừng lớn mạnh, cường đại hơn lúc ban đầu đến chục lần, trăm lần trở lên.
Dưới sự gia tăng của tinh thần ý chí, lực chiến đấu của Trương Hằng tăng trường vài lần, nếu dung hợp cùng phân thân thực lực lại càng đáng sợ.
- Chúng ta có một mục đích chung, đều phải đi Loạn Tinh giới, cũng đều phải từ Loạn Tinh giới chuyển hướng Yêu Hoàng giới. Ngươi nói chúng ta có thể hợp tác trong thời gian ngắn hay không?
Trương Hằng cười thật sáng lạn, không sợ Huyền Ngưu Ma Quân sẽ cự tuyệt.
- Ngươi muốn ta làm như thế nào? Hẳn là ngươi cũng biết, ta không thể ở không gian Tiên giới thời gian dài, nếu bị cường giả cấp Đế phát hiện cho dù có mười cái mạng cũng khó thoát khỏi cái chết.
Huyền Ngưu Ma Quân trịnh trọng nói.
- Cô Đế Tinh xa xôi như vậy, sao có cường giả cấp Đế tới chứ. Tiếp đó, ta sắp sửa theo chúng cường giả trên Cô Đế Tinh cùng đi Băng Tuyết bình nguyên, tranh đoạt y bát truyền thừa của Độc Cô Tiên Đế. Một khi thành công, đồng thời giết chết vài tên Tiên Quân thượng vị, Trương mỗ có thể dễ dàng cướp đoạt tinh cầu này. Đến lúc đó, ta sẽ có khả năng tấn chức Tiên Quân thượng vị, sau đó cùng nhau rời Cô Đế Tinh.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Huyền Ngưu Ma Quân trầm mặc một lát, vẻ mặt phức tạp nhìn phía Trương Hằng, nói với giọng điệu cổ quái:
- Ngươi quả thật còn đáng sợ hơn so với ác ma.
- Ngươi chỉ cần có thể hiệp trợ ta ở trên Cô Đế Tinh là được. Nếu ngày sau Trương mỗ có cơ hội tấn chức cấp Đế, cũng sẽ trợ giúp ngươi tấn chức thêm một bước.
Trương Hằng cười nói.
Huyền Ngưu Ma Quân vừa nghe Trương Hằng nói vậy, không khỏi động tâm. Đối với hắn mà nói không có gì hấp dẫn hơn so với tấn chức cấp Đế.
Tiên Quân đại viên mãn cùng Tiên Đế chỉ cách biệt một đường, nhưng thực lực hai cấp lại chênh lệch trăm lần.
Đối phó một Tiên Quân bình thường, Tiên Đế chỉ cần sử dụng tinh thần ý chí, một ý niệm là có thể miểu sát.
Tiên Đế - mới là chúa tể của thượng giới!
Dựa theo xu thế trước mắt của Trương Hằng, hắn lại có được tinh thần ý chí, tấn chức Tiên Đế như là chuyện tất lẽ dĩ ngẫu.
- Được, ngươi không nên quên hứa hẹn của mình. Ở không gian thượng giới, nhân vật cấp Tiên Đế cao cao tại thượng, hẳn là khinh thường lừa gạt con kiến dưới chân.
Vô hình trung, thái độ Huyền Ngưu Ma Quân đối với Trương Hằng đã xảy ra chuyển biến thật lớn.
Dù sao Trương Hằng cũng có được tinh thần ý chí, có khả năng tấn chức cấp Tiên Đế. Chỉ dựa vào điểm này đã đáng để Huyền Ngưu Ma Quân cung kính có dư đối với Trương Hằng.
- Một lời đã định.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra nụ cười hài lòng, sau đó nhắm mắt lại thì thào:
- Trước để ta hiểu biết một chút về trạng huống Bắc Thần đại lục ba năm gần đây.
Dứt lời hắn liên hệ với phân thân ẩn núp ở Ngạo Nguyệt Sơn.
Sau hột hai hô hấp, Trương Hằng mở mắt, khóe miệng cong lên nói với giọng trào phúng:
- Thật là buồn cười. Ba đại tông môn phòng bị nghiêm ngặt, để phòng cái gọi là Ma Thần phủ xuống. Ha ha ha! Chúng ta đi Bắc Thần đại lục chơi đùa, phân thân của ta sẽ nghĩ cách trà trộn vào trận doanh tán tu.
- Ma Thần phủ xuống? Người bọn họ phòng bị sẽ không phải là ngươi chứ?
Huyền Ngưu Ma Quân dùng ánh mắt chất vấn nhìn phía Trương Hằng.
- Không sai, chính là ta!
Trương Hằng ngửa mặt cười dài, khống chể Phục Yêu Tháp bắn xuống một cột sáng màu đỏ thu Huyền Ngưu Ma Quân vào trong.
- Đi, chúng ta lên đường.
Trương Hằng hóa thành một đoàn hào quang màu vàng bắn về phía chân trời, bay về phía Băng Nguyên đại lục vô cùng xa xôi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Sau khi bản tôn Trương Hằng xuất quan, đạt thành hiệp nghị với Huyền Ngưu Ma Quân rồi lập tức bay về hướng Băng Nguyên đại lục vùng đất nguy hiểm yêu vật hoành hành trên Cô Đế Tinh.
Băng Nguyên đại lục cách Bắc Thần đại lục vô cùng xa xôi, với tốc độ của Tiên Quân bình thường không mất nửa năm một năm thì không có khả năng tới nơi.
Nhưng với tốc độ gần tới Tiên Quân thượng vị của Trương Hằng chỉ cần một hai tháng là có thể bay đến.
Vào lúc bản tôn Trương Hằng chạy tới Băng Nguyên đại lục, phân thân Trương Hằng ẩn núp ở Ngạo Nguyệt Sơn cũng bắt đầu hành động.
Phân thân Trương Hằng đã sớm khôi phục thương thế. Hắn ẩn nấp ở Ngân Kiếm Phong, không có đám người Chấp sự Lưu Cát quấy nhiễu, thông qua tầng quan hệ của Mộng Tuyết cùng Đại trưởng lão, cơ bản nắm giữ tin tức của cao tầng Cô Đế Tinh.
Chẳng những thể, phân thân Trương Hằng bởi vì thực lực theo bản tôn mà tăng mạnh, bắt đầu thăm dò ở trong Ngạo Nguyệt Sơn, vài lần lẻn vào mật thất sách cổ trên Ngân Kiếm Phong, từ trong đó chiếm được không ít bí tân có liên quan đến Cô Đế Tinh.
Đoạn thời gian gần đây nhất, Trương Hằng biết được ba Tiên môn của Bắc Thần đại lục đang chuẩn bị liên thủ đi Băng Nguyên đại lục, tìm Kiếm y bát truyền thừa của Độc Cô Tiên Đế.
Nghe nói bản đồ di chỉ của Độc Cô Tiên Đế chia ra nắm trong tay ba Tiên môn đó.
Trương Hằng hoài nghi khối ngọc thạch trong tay mình có khả năng là một bộ phận của bản đồ di chỉ Độc Cô Tiên Đế.
Bởi vì theo Mộng Tuyết biết được từ nơi sư tôn nàng, bản đồ của ba tiên môn kia hợp lại một chỗ vẫn còn không chân chính đầy đủ.
Ngoài ba đại tiên môn, tán tu có thực lực trên Bắc Thần đại lục đặc biệt là cường giả từ Tiên Quân trở lên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.
Lực hấp dẫn của di chỉ Độc Cô Tiên Đế khiến cho bất kỳ một Tiên Quân nào trên Bắc Thần đại lục đều không thể chống lại.
Có thể chiếm được y bát truyền thừa của Tiên Đế, cũng tương đương có cơ hội tìm đến con đường mờ ảo đi tới chí cường Tiên Đế.
Một ngày kia Trương Hằng rốt cục làm ra quyết định, tính toán rời Ngân Kiếm Phong gia nhập vào trận doanh tán tu của Cô Đế Tinh.
Đầu tiên hắn đi động phủ của Đái Dung.
- Trương đại ca, huynh đến tìm ta có chuyện gì? Chúng ta đến Ngạo Nguyệt Sơn nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng thấy huynh chủ động tới động phủ của ta một lần...
Đái Dung hơi ngạc nhiên vui mừng, trong giọng nói lộ ra vẻ u oán.
- Ha ha.
Trương Hằng đánh giá động phủ tinh xảo không tầm thường của Đái Dung, nơi này gieo trồng không ít kỳ hoa dị thảo, thiên tài địa bảo cũng không ít. Xem ra Ngao Xương trưởng lão đối xử với nàng không tệ.
Thời gian mấy năm ngắn ngủi, Đái Dung sớm tấn chức đến cấp Chân Tiên, tiến độ rất không tồi.
- Dung nhi, muội ở Ngân Kiếm Phong này đã quen chưa?
Trương Hằng cười hỏi.
- Dung nhi đã quen cuộc sống nơi này, sư tôn cùng Dương sư huynh đối xử với ta cũng đều không tồi. Qua một đoạn thời gian, ta sẽ cân nhắc về Đái Hà Thôn một lần. Mấy năm nay không về nhà, ca ca ta hẳn là đã kết hôn.
Trên mặt Đái Dung lộ ra vẻ hồi ức.
Trương Hằng bất động thanh sắc lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Đái Dung, bình tĩnh nói:
- Chiếc nhẫn không gian này tặng cho Dung nhi, những thứ bên trong về sau có lẽ có trợ giúp cho muội.
- Đại ca... Huynh đây là...?
- Muội cứ nhận lấy, không nên hỏi gì cả...
Trương Hằng rất cứng rắn bắt nàng nhận lấy nhẫn không gian, thản nhiên nói:
- Ngươi ta gặp nhau cũng là một hồi duyên phận.
Không ở lại động phủ của Đái Dung bao lâu Trương Hằng liền rời đi.
Khi Đái Dung mở nhẫn không gian mà Trương Hằng tặng ra xem, không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh, bị sự hào phóng của hắn làm rung động.
- Trương đại ca chỉ là một Chân Tiên hạ vị, sao có thể lấy ra nhiều thứ quý báu như vậy.
Đái Dung cảm giác có gì đó không đúng, khi nàng chạy tới động phủ của Trương Hằng phát hiện động phủ đã sập, không một bóng người.
Rất hiển nhiên Trương Hằng đã cáo biệt cùng nàng.
- Trương đại ca...
Hai mắt Đái Dung ửng đỏ, nhớ tới lời mà Trương Hằng từng nói khi dẫn nàng vào thể giới tiên nhân:
- Hiện tại muội đã hiểu ra cái giá phải trả của tự do? Thế giới tiên nhân chính là cá lớn nuốt cá bé, nắm tay ai lớn kẻ đó định đoạt, về sau nếu muội không muốn bị người khác khi dễ, nhất định phải có được thực lực cường đại hơn người khác.
Tiếp đó, Đái Dung dường như nghĩ tới cái gì, lại chạy tới động phủ thôn trưởng.
- Thôn trưởng, Trương đại ca có tới chỗ ngài không?
Đái Dung vội vàng hỏi.
- Ngươi nói Trương Hằng?
Thôn trưởng kinh ngạc nói:
- Từ sau khi tới Ngân Kiếm Phong. hắn liền xuất quỷ nhập thần, chưa từng tới căn nhà nhỏ bé này của ta.
- Ta thấy dáng vẻ ngươi vội vàng, chẳng lẽ có chuyện gì?
Thôn trưởng hỏi.
- Hắn đi rồi...
Đái Dung nói lại một lần tình cảnh trước khi Trương Hằng rời đi.
- Đi rồi...
Thôn trưởng khẽ thở dài một hơi:
- Ta sớm biết sẽ có một ngày như vậy.
Đái Dung ngẩn ra, vội vàng hỏi:
- Chẳng lẽ trên người Trương đại ca còn có bí mật gì sao?
- Dung nhi, bí mật này ta không thể nói cho ngươi, trừ khi có một ngày ngươi có thể tấn chức Tiên Quân.
Thôn trưởng cười khổ nói.
Nửa tháng sau khi Trương Hằng rời Ngạo Nguyệt Sơn. trong Lũ Không Điện trên Ngân Kiếm Phong, đạo tinh thần ấn ký đại biểu cho Trương Hằng đột nhiên nổ tung.
Tinh lão trông coi Lũ Không Điện hơi kinh hãi, sau khi Kiểm tra phát hiện người chết chỉ là một gã đệ tử nội môn bình thường, cũng không có nghĩ nhiều.
Lại nói tới phân thân Trương Hằng, sau khi nghĩ cách hủy diệt ấn ký trong Lũ Không Điện rồi hoàn toàn rời khỏi Lãnh Nguyệt Môn.
Trước khi đi hắn còn ngóng nhìn về Ngân Kiếm Phong mang đến cho người ta cảm giác áp lực thật lớn một lần.
Tóm lại Trương Hằng rời đi cũng không mang đến bao nhiêu gợn sóng đối với lãnh nguyệt môn. Ngược lại là Mộng Tuyết lúc trước vẫn bị Trương Hằng áp chế thở dài một hơi nhẹ nhõm. Đối với Nam nhân thần bí Trương Hằng này, nàng vừa tò mò lại vừa sợ hãi.
Ba tháng sau Trương Hằng ở Bắc Thần đại lục rốt cục tìm được một vị Tiên Quân hạ vị đi một mình.
Tiên Quân hạ vị này tên là Nam Cung Vân. vốn là một vị Tán tiên, thực lực trong cùng cấp bậc coi như không tồi.
Giờ phút này Trương Hằng đã không thiếu thưởng thức về Cô Đế Tinh, rất dễ dàng kết bạn với hắn.
- Thực lực Trương đạo hữu quả thật không tầm thường, vì sao ta chưa từng nghe tới thanh danh của ngươi trên Bắc Thần đại lục chứ?
Nam Cung Vân tò mò hỏi.
Trương Hằng cười nói:
- Sư thừa của ta phần lớn ẩn cư hải ngoại, lần này vô tình biết được chuyện Độc Cô di chỉ, tính toán đến tham gia náo nhiệt. Nhưng tiếc rằng Trương mỗ lẻ loi một mình, thế đơn lực bạc, giờ phút này cùng Nam Cung đạo hữu gặp nhau, đây cũng là cơ duyên lớn lao.
- Trương đạo hữu. coi như ngươi tìm đúng người. Những Tiên Quân đơn lẻ chúng ta đang nghĩ cách tập hợp thành một thế lực chống lại ba đại tiên môn kia. Y bát truyền thừa của Độc Cô Tiên Đế, mỗi người đều có phần.
Nam Cung Vân cười nói.
Bởi vì thực lực Trương Hằng không tầm thường lại là Tiên Quân trung vị, Nam Cung Vân không hoài nghi thân phận của hắn, ngược lại tận lực lôi kéo.
Cứ như vậy phân thân Trương Hằng trà trộn vào thế lực tán tu.
Ở một bên khác, bản tôn Trương Hằng rốt cục chạy tới Băng Nguyên đại lục, sớm hơn ba đại tiên môn của Bắc Thần đại lục tới một hai tháng.
Mới tới Băng Nguyên đại lục, một cỗ khí cực lạnh ùa tới.
Trương Hằng tế Phục Yêu Tháp ra, thả Huyền Ngưu Ma Quân ra ngoài thản nhiên nói:
- Nơi này là Băng Nguyên đại lục yêu vật hoành hành.
- Ngươi thả ta ra làm cái gì?
- Hoạt động cho giản gân cốt.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra vài tia cười quỷ dị.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào