Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 24 : Ngô Tinh hợp đạo
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhận được sự trợ giúp của Côn Ngô Tiên Đế, Cổ Thần có tự tin, bước vào cảnh giới Hợp Đạo kỳ chỉ là vấn đề thời gian, đồng thời lấy tốc độ tu luyện của Cổ Thần, thời gian để làm được những lời này không quá lâu.
Chỉ cần Cổ Thần không chết, những cường giả thái cổ trước mắt chung quy có một ngày đều bị hắn dẫm nát dưới chân.
Vừa rồi hắn đã truyền âm nói với Ngô Tinh vài câu, biết những cường giả cái thế trước mắt không phải là chư tử đại tiên.
Hợp Đạo kỳ có một quá trình Hợp đạo, mà hợp đạo không phải là chuyện dễ dàng, có thành công, có thất bại, trên cơ bản xác suất thành công phi thường nhỏ, thành công hợp đạo mười phần chỉ có một.
Trên cơ bản Hợp Đạo kỳ chia làm ba giai đoan.
Giai đoạn thứ nhất là chuẩn bị hợp đạo, cần phải vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, có thể tính là Hợp Đạo sơ kỳ, Hợp Đạo sơ kỳ chỉ là chuẩn bị hợp đạo, còn chưa thực sự hợp đạo, so sánh với chư tử đại tiên đã hợp đạo thành công hoàn toàn kém xa vạn dặm.
Giai đoạn thứ hai là chính thức hợp đạo, hợp đạo thành công giống như ngư dược long môn (cá chép vượt long môn), nhất cử trở thành chư tử đại tiên, ngôn xuất pháp tùy, có thể tính là Hợp Đạo trung kỳ, tu sĩ hợp đạo thất bại sẽ dừng lại ở cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ cho tới khi chết.
Giai đoạn thứ ba là sau khi hợp đạo thành công, lợi dụng đạo của chính mình hư không tạo vật, mở ra thế giới, điều này so với ngôn xuất pháp tùy của Hợp Đạo trung kỳ càng lợi hại hơn gấp trăm lần, cho dù là chư tử đại tiên thượng cổ cũng có rất ít người có thể đạt tới cảnh giới này, coi như Hợp Đạo hậu kỳ.
Hợp Đạo kỳ mới chân chính bước vào điện phủ tu chân đại đạo, mỗi khi tiến thêm một bước, thực lực tăng trưởng so với trước khi hợp đạo mạnh hơn gấp trăm lần, cho dù là ba giai đoạn Hợp Đạo sơ, trung, hậu, mỗi một giai đoạn đều có thực lực hơn kém nhau gấp trăm lần, giữa hai cấp độ giống như ngăn cách trời đất, hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp.
Hợp Đạo sơ kỳ thấp nhất cũng đã vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, tiến dần từng bước, thực lực cực mạnh, cường giả Hư Không kỳ hoàn toàn không thể so sánh được, đánh chết cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong đơn giản giống như ăn cơm uống nước.
Những cường giả cái thế thoát khốn từ phụ cận thông đạo hai giới tiên phàm chính là tu vi Hợp Đạo sơ kỳ, cũng không phải là chư tử đại tiên thượng cổ, chỉ có thể tính là nửa bước chư tử.
Hoàn toàn bước ra khỏi một bước này, Hợp Đạo thành công mới là chư tử đại tiên, bằng không nửa bước chung quy là nửa bước, còn chưa thể ngư dược long môn, so sánh với chư tử đại tiên chân chính kém quá xa, không phải là không thể chiến thắng.
Cổ Thần đột nhiên cường thế như vậy, hầu như khiến tất cả cường giả thượng cổ sợ đến ngây người.
Không chỉ giận dữ quát Thiên Mục Đại Vu cổ vu tộc, nói Thiên Mục Đại Vu tới mức á khẩu không trả lời được, càng trực tiếp chỉ vào Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả, mắng to hai lão cẩu.
Giờ khắc này, tất cả cường giả thượng cổ đều khiếp sợ, đồng thời cảm thụ trong lòng cũng hoàn toàn khác nhau.
Không ít vu sĩ thượng cổ cổ vu tộc bởi vì Cổ Thần quát Thiên Mục Đại Vu mà sinh bất mãn trong lòng, thế nhưng đối với việc Cổ Thần mắng to hai người Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả lại rất xả giận, đối với thân phận Chiến thần của Cổ Thần đã có chút lắc lư bất định, bất quá cũng có gần nửa số vu sĩ thượng cổ nhìn về phía Cổ Thần, ánh mắt chuyển biến thành thân mật.
Chúng cường giả thượng cổ Thánh đình và Phật môn tự nhiên không có nửa phần cảm giác xả giận rồi, mỗi người đều cảm thấy như không thể hô hấp, trong lòng nghẹn một hơi thở, lửa giận thiêu đốt hừng hực.
Về phần hai người Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả bị cổ Thần điểm danh hai lão cẩu thì càng tức giận tới sôi lên, đây là tức giận sôi lên chân chân chính chính, từ giận từ mũi, tai mắt, miệng phun trào ra, bởi vì tức giận quá thịnh hầu như hóa thành khí trắng giống như sương mù.
Bất quá hai người dù sao cũng là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, là tồn tại cấp bậc lĩnh tụ, chung quy ổn định lửa giận trong lòng, không hề đánh mất tâm trí, bạo phát giống như phát rồ.
Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả không bạo phát, thế nhưng không có nghĩa là các cường giả cái thế khác không bạo phát.
- Giết… Giết… Giết… Chém nghịch tặc Cổ Thần này thành thịt vụn…
Cơ Viêm Hư cùng với một vị cường giả cái thế Phật môn thần tình hung ác nhất thời chỉ vào Cổ Thần rít gào ầm ĩ, hai người hóa thân thành hai đạo lưu quang, dẫn đầu giết về phía Cổ Thần.
Trong sát na, bên phía long tộc lao ra hai vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ ngăn cản công kích của hai người, bắt đầu đại chiến, cương khí tiên lực dâng trào tràn đi bốn phía, đủ hình thành một con lốc vô cùng to lớn đạt tới mấy nghìn trượng, uy lực mạnh mẽ, coi như là cường giả Độ Hư cảnh Đằng Vân kỳ hay Giá Vụ kỳ cũng có thể đơn giản bị cắt nát thành phấn mạt.
Cơ Viêm Hư và bị cường giả cái thế Phật môn kia vừa động thủ, cường giả Thánh đình, Phật môn còn lại cũng ào ào xông lên, cường giả ma môn, chư tử thế gia cũng đều xuất thủ.
Cường giả thượng cổ Đạo gia hoàn toàn ngăn cản tu sĩ bên phía Phật môn.
Cường giả thượng cổ long tộc cũng nhảy lên, chiến đấu một chỗ với chúng cường giả thượng cổ Thánh đình, đánh tới kinh thiên động địa.
- Cẩu tặc ma môn, nếm thử lửa giận của cổ vu tộc chúng ta!
Tựa hồ đã bị Cổ Thần ảnh hưởng, không ít tu sĩ thượng cổ đều đã coi Cổ Thần là Chiến thần thực sự, thấy ma môn đang vây công hướng về phía Cổ Thần, lập tức tiến lên ngăn cản, ma môn làm sao là đối thủ của cổ vu tộc? Chịu chỉ thị của Cơ Lăng Hư, cường giả thượng cổ chư tử thế gia tiến hành trợ giúp đối với ma môn.
Thế nhưng, coi như là ma môn và cường giả thượng cổ chư tử thế gia liên thủ, vu sĩ thượng cổ cổ vu tộc mới xuất động phân nửa cũng đã hoàn toàn chiếm thượng phong, đánh cho chúng cường giả thượng cổ ma môn và chư tử thế gia liên tục bại lui, liên tiếp vang lên mấy tiếng kêu thảm thiết, chỉ vừa mới bắt đầu đã có mấy vị cường giả Hư Không kỳ vẫn lạc.
Lúc này còn có phân nửa vu sĩ thượng cổ và tất cả cường giả thượng cổ yêu tộc còn chưa động thủ, đang trong quan sát, phòng bị lẫn nhau.
Song phương chiến đấu trên cơ bản là Hợp Đạo sơ kỳ đấu với Hợp Đạo sơ kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh phong đấu với Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, Hư Không hậu kỳ đấu với Hư Không hậu kỳ, số lượng cường giả hai bên không thua kém quá lớn, cho dù có tình huống hai Hợp Đạo sơ kỳ đối chiến với ba Hợp Đạo sơ kỳ, nhưng cũng không xuất hiện cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ đi tàn sát đối với cường giả Hư Không kỳ.
Chương 24: Ngô Tinh hợp đạo (hạ).
Thứ nhất, cường giả cái thế Hợp Đao sơ kỳ bên mình đấu với Hợp Đạo sơ kỳ bên phía đối phương, khiến đối phương không thể tàn sát đối với cường giả Hư Không kỳ, thứ hai cả hai bên đều biết rõ, tàn sát cường giả Hư Không kỳ bên phía đối phương cũng sẽ bị cường giả cái thế bên phía đối phương trả thù ngược lại, vì vậy thời điểm chiến đấu hầu như đều là cường giả tu vi ngang nhau chiến đấu, người thụ thương không ít, nhưng tử vong không nhiều.
Nguyên bản thực lực bên phía Thánh đình muốn đánh chết Cổ Thần có thể nói chiếm thượng phong, có nắm chắc, thế nhưng kết quả vu sĩ thượng cổ có không ít người xuất thủ, khiến bên phía Thánh Đình hoàn toàn không có nửa điểm thượng phong đáng nói.
Cơ Lăng Hư bị đại trưởng lão long tộc Long Nguyên ngăn cản, thực lực của hai người ngang nhau, chiến đấu giằng co không dứt.
Kim Thai tôn giả thì bị đệ nhất cường giả Thái Hư Cung Ngọc Dương Tử ngăn cản, hai người cũng là kỳ phùng địch thủ, hồi lâu không phân yếu mạnh.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư một lòng muốn chém giết Cổ Thần, nhắm thẳng về phía Cổ Thần phóng đi.
Ngô Tinh thấy thế, bức lui một vị cường giả Hư Không hậu kỳ, thân ảnh chợt lóe, liền ngăn cản trước mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu, hai người chiến loạn thành một đoàn.
Độ Thiện đại sư tiếp tục nhằm về phía Cổ Thần, lại bị một vị cường giả long tộc Hư Không hậu kỳ đỉnh phong ngăn cản.
Cổ Thần đối mặt với hai vị cường giả Hư Không hậu kỳ công kích, ứng phó với hai người này tương đối vững vàng, sáu thanh tiên phủ trong liên tục bổ mạnh, phủ cương lướt qua, không gian nghiền nát, thiên địa nứt võ, chỉ trong hai lần chớp mắt đã chém chết một vị cường giả Hư Không hậu kỳ Cơ gia, trực tiếp chém qua linh hồn của hắn tan thành hư vô.
Thấy Cổ Thần dưới sự công kích của hai vị cường giả Hư Không hậu kỳ vẫn chiếm thượng phong rõ rệt, thậm chí ngay cả chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh Cổ Thần cũng có thể chống đỡ được một đoạn thời gian dài, đôi lông mày của Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhăn lại, xu thế công kích đối với Ngô Tinh càng thêm sắc bén, chốc lát sau tựa hồ dẫn phát đại thế thiên địa, trên bầu trời dĩ dĩ ầm ầm nổ vang, lôi quang thiểm điện, mây đen rậm rạp, trong sát na hình thành một dòng xoáy đen ngóm cực lớn.
Vô số lôi quang thiểm điện giống như vô số đầu lôi long hướng về phía trung tâm dòng xoáy đen kịt hội tụ lại, hình thành chín đạo lôi kiếp to lớn không gì sánh được.
Lôi kiếp đệ cửu trọng!
Phong ấn số mệnh thiên địa tiên giới Cổ Hoang do Kiền Vũ Thánh hoàng bày ra đã bị phá vỡ, theo các tu sĩ thượng cổ bị vây khốn trong thông đạo tiên phàm thoát ra ngoài, số mệnh thiên địa tiên giới Cổ Hoang cũng quay trở về thời đại thượng cổ.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu sau khi sử dụng ngọc tủy đan, thương thế đã phục nguyên, hắn vốn dừng lại ở Hư Không hậu kỳ đỉnh nhiều năm, chỉ kém một tia số mệnh không đến, hôm nay số mệnh vừa tới, cư nhiên trong chiến đấu đột phá tu vi, nhất tử bước vào điện phủ tu đạo, đăng đường nhập thất, bước vào cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ, dẫn phát lôi kiếp đệ cửu trọng.
Ầm ầm ầm…
Lôi kiếp thật lớn hấp dẫn sự chú ý của bất cứ tu sĩ nào có mặt ở đây.
Lôi kiếp đệ cửu trọng xuất hiện, có nghĩ lại có một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ sinh ra.
- Ha ha ha ha…
Thánh hoàng Cơ Nghiêu bay lên hư không vạn trượng, cười ha hả, nói:
- Ngô Tinh, yêu nghiệt nhà ngươi, bản hoàng đã đột phá bình cảnh Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, bước vào Hợp Đạo kỳ, nhất cử bước vào điện phủ tu đạo, đăng đường nhập thất, nhìn xem yêu nghiệt ngươi làm sao ngăn cản ta, hôm nay ta sẽ chém tận giết tuyệt yêu nghiệt ngươi, thần hình câu diệt.
- Thánh hoàng Cơ gia dĩ nhiên trong chiến đấu đột lôi kiếp đệ cửu trọng, bước vào Hợp Đạo kỳ rồi, Thánh đình lại nhiều hơn một cường giả cái thế a!
Không ít tu sĩ đều kinh ngạc cảm thán.
Mái tóc trắng của Ngô Tinh bay lượn, thân thể cũng bay lên trời cao, đạt tới hư không vạn trượng, lăng không đứng yên, trong ánh mắt Ngô Tinh tràn ngập chiến ý, nhìn Thánh hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Cơ phong tử, ngươi cho rằng chỉ ngươi đột phá Hợp Đạo kỳ sao? Lão tử dừng lại ở Hư Không hậu kỳ đỉnh đã vạn năm, lực lượng tích lũy không phải ngươi có khả năng tưởng tượng được, so với ngươi càng cường đại hơn nhiều, lão tử bước vào Hợp Đạo, chính là tồn tại lợi hại nhất trong cảnh giới Hợp đạo sơ kỳ, ngươi dựa vào cái gì so sánh với ta? Hôm nay bị chém tận giết tuyệt, thần hình câu diệt chính là ngươi…
Theo tiếng nói của Ngô Tinh vừa dứt, quần áo của hắn không gió tự động, khí tức dâng trào phá thế mà ra, giống như cơn lốc kinh thiên, hình thành gió xoáy khổng lồ, cuộn thẳng trời cao.
- Cái gì? Long tộc cũng có tu sĩ đột phá Hợp Đạo kỳ?
- Trước đây tiên giới Cổ Hoang không có bao nhiêu số mệnh thiên địa, tu sĩ không thể đột phá Hợp Đạo kỳ, tất cả đều phải dừng lại ở Hư Không hậu kỳ đỉnh phong rất nhiều thời gian, tiếp tục đột phá Hợp Đạo kỳ, vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng quả thực rất dễ dàng a, sau khi đột phá so với cường giả cái thế bình thường vừa mới đột phá Hợp Đạo kỳ còn lợi hại hơn.
- Tu sĩ long tộc này cư nhiên dừng lại ở Hư Không hậu kỳ đỉnh một vạn năm, thực sự quá kinh khủng, đột phá Hợp Đạo kỳ, không biết sẽ biến thành biến thái như thế nào?
….
Liên tiếp có hai tu sĩ trong chiến đấu đôt phá Hợp Đạo kỳ, trở thành cường giả cái thế, tu sĩ thượng cổ càng thêm khiếp sợ, từng tiếng kinh hô liên miên không dứt.
Ầm ầm!
Nói thì chậm, nhưng diễn biến cực nhanh, Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Ngô Tinh bay lên hư không vạn trượng chỉ mới trôi qua thời gian hai lần nháy mắt, lôi kiếp đệ cửu trọng trên bầu trời liền rơi xuống.
Chín đạo lôi kiếp thật lớn từ trên vòm trời mạnh mẽ hạ xuống, chín đạo lôi kiếp này so với lôi kiếp đệ cửu trọng bình thường còn to lớn hơn nhiều, Ngô Tinh và Thánh hoàng Cơ Nghiêu đồng thời độ kiếp, hai kiếp hợp nhất, so với lôi kiếp đệ cửu trọng bình thường lợi hại hơn nhiều.
Nhưng hai người đều là chí cường giả dừng lại ở Hư Không hậu kỳ đỉnh phong thật sâu, lực lượng tích lũy khổng lồ, lôi kiếp đệ cửu trọng còn chưa lọt vào mắt.
Trong sát na, lôi kiếp đệ cửu trọng oanh kích xuống, bao phủ hai người bên trong.
Lôi kiếp tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, chợt lóe liền biến mất, trên người Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Ngô Tinh tựa hồ còn mang theo điện quang, thân thể hai người cũng đánh vào một chỗ, song chưởng va chạm.
Hai người vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, quả nhiên không chút tổn hao nào, lôi kiếp vừa mới biến mất đã lao vào đấu với nhau.
Oanh…
Một tiếng nổ vang, một đoàn cương khí tiên lực giống như quang cầu bành trướng rồi mạnh mẽ khuếch tán bốn phía.
Thân thể Ngô Tinh chỉ hơi lay động, mà thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu lại nhoáng lên, ầm ầm ầm ầm…, liên tục hơn mười tiếng nổ nặng nề từ trên bầu trời vang lên.
Thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu trong nháy mắt bị bật lui trăm trượng, trong hư không xuất hiện hơn mười vết chân thật lớn, chấn tới mức hư không vỡ vụn.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 25 : Đại chiến kinh thiên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Trong sát na cao thấp lập tức phân, Ngô Tinh và Thánh hoàng Cơ Nghiêu đồng thời tiến vào Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng thực lực của Ngô Tinh mạnh hơn Thánh hoàng Cơ Nghiêu nửa bậc, hầu như đã trở thành tồn tại cường đại nhất trong các cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hoảng hốt, tại thời điểm còn ở Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, thực lực của hắn và Ngô Tinh hầu như không thua kém bao nhiêu, không nghĩ tới sau khi bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, trở thành cường giả cái thế chỉ trong thời đại thượng cổ mới xuất hiện lại trở nên thua kém rõ ràng so với Ngô Tinh.
- Cơ phong tử, nợ lần giữa chúng ta cũng nên tính toán một lượt, lại tiếp ta ba chưởng!
Ngô Tinh hét lớn một tiếng, thân ảnh như điện, hướng về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu đánh mạnh.
Ầm…
Lại một tiếng nổ vang, lúc này đây thân ảnh của Ngô Tinh không hề lay động, nhưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu lại bị chấn văng ngược ra xa, đủ đẩy lui hơn ba trăm trượng.
Thân ảnh Thánh hoàng Cơ Nghiêu liên tiếp lui về phía sau đã hấp dẫn sự chú ý của đông đảo cường giả thượng cổ.
Trong suy nghĩ của bọn họ, tuy rằng Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng thực lực thực tế so với đông đảo cường giả thượng cổ Hợp Đạo sơ kỳ bình thường khác còn lợi hại hơn.
Bởi vì, tuy rằng những cường giả thượng cổ này đều bước vào Hợp Đạo sơ kỳ một vạn năm trước, thế nhưng bị vây tại phụ cận thông đạo hai giới tiên phàm, bởi vì pháp tắc hai giới đan xen với nhau, mười phần hỗn loạn, căn bản không thể tu luyện, vì vậy tu vi so với vạn năm trước mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ không chút tiến triển.
Cường giả thượng cổ Hợp Đạo sơ kỳ vừa mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ không lâu sẽ tiến hành Hợp Đạo, nếu như thất bại, không thể ngư dược long môn, những tu sĩ này trong số các cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ có thực lực thấp nhất, chỉ có những cường giả cái thế vừa mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ không lâu, có hi vọng Hợp Đạo thành công mới là tồn tại lợi hại nhất.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, thực lực đã vượt qua đại bộ phận cường giả cái thế, nếu như những cường giả cái thế vừa mới thoát khốn ra ngoài phân thành mấy tầng một, hai, ba… mà nói, vậy Thánh hoàng Cơ Nghiêu chí ít cũng là tồn tại cấp hai.
Thánh hoàng Cơ nghiêu đã lợi hại tới mức này, thế nhưng Ngô Tinh so với hắn càng lợi hại hơn nhiều, trước mặt Thánh hoáng Cơ Nghiêu có cường thế tuyệt đối, một chưởng đã đẩy lui Thánh hoàng Cơ Nghiêu hơn mười bước, hai chưởng trực tiếp đẩy lui hơn trăm bước.
Vừa mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, thực lực của Ngô Tinh cũng đã có thể so sánh được với những cường giả cái thế có thực lực cao nhất trong nhóm cường giả Hợp Đạo sơ kỳ như Cơ Lăng hư, Kim Thai tôn giản, Long Nguyên, Thiên Mục đại vu, Ngọc Dương Tử, Thánh Ưng đại vương…
Trong lòng Thánh hoàng Cơ Nghiêu khổ sở, bị hai chưởng của Ngô Tinh chấn tới mức huyết khí lồng lộn, tiên lực cuồng loạn, hầu như trực tiếp chặt đứt kết nối với pháp tắc thiên địa xung quanh, không thể tiếp tục ngăn cản chưởng thứ ba.
Thế nhưng Ngô Tinh lại hét lớn một tiếng, thân ảnh giống như lưu quang thiểm điện vọt mạnh, bàn tay giơ lên, lại một chưởng oanh kích hướng về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Đúng lúc này, một đạo kim quang đột nhiên bay tới.
Vù…
Một hòa thượng toàn thân chìm trong kim quang lấp lánh, thân hình cao lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Hai tay nắm lại, oanh kích một quyền về phía trước, ngăn cản hai chưởng của Ngô Tinh, hòa thượng chìm trong kim quang lấp lánh này hét lớn:
- Bần tăng Đồ Long tôn giả, sẽ đồ sát tiểu ngân long ngươi.
Oanh! Oanh!
Đồ Long tôn giả và Ngô Tinh quyền cưởng giao tiếp với nhau, hai tiếng nổ mạnh đồng thời vang lên, rung trời chuyển đất.
Thân ảnh Ngô Tinh vẫn chưa thối lui, thân thể sừng sững giữa hư không, không chút nhúc nhích.
Ầm ầm ầm…
Ba tiếng nổ mạnh, Đồ Long tôn giả một bước mười trượng, đủ lui lại ba mươi trượng, trong không trung để lại ba vết chân to lớn vô cùng, khiến hư không bị rách nát, đủ lan tràn ra xa ba trăm trượng…
Trong sát na, cao thấp lập tức phân định.
Đồ Long tôn giả là một trong những cường giả cái thế lợi hại nhất của Phật môn, chỉ có Kim Thai tôn giả mới có thể trên hắn một bậc, nhưng thực lực vẫn không bằng được Ngô Tinh.
Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Ngô Tinh xác thực đã đạt tới tầng cấp những cường giả cái thế mạnh nhất Hợp Đạo sơ kỳ như Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả…
Trong mắt Đồ Long tôn giả hoảng sợ, hắn bước vào Hợp Đạo sơ kỳ đã lâu, trong số những cường giả thượng cổ bị nhốt, là một người có thực lực tiếp cận gần nhất tầng cấp cường giả như Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả, Long Nguyên, Thánh Ưng đại vương, Thiên Mục Đại Vương, Ngọc Dương Tử.
Lại chưa từng nghĩ tới, dĩ nhiên bị Ngô Tinh vưa mới bước vào Độ Hư sơ kỳ đẩy lui.
- Thánh hoàng các hạ! Chúng ta liên thủ, cùng diệt trừ yêu nghiệt!
Đồ Long tôn giả biết chính mình không phải là đối thủ của Ngô Tinh, hét lớn một tiếng, thân thể trực tiếp thối lui tới bên cạnh Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
- Được!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu gật đầu, thanh âm vang dội, cũng không bởi vì phải liên thủ với Đồ Long tôn giả đối phó với Ngô Tinh mà cảm thấy nửa phần mất mặt.
- Thiên địa tiên cương, hạo nhiên chính khí!
- La hán kim thân, hàng long phục hổ.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả đều sử dụng tuyệt học lợi hại nhất, cương khí tiên lực dâng trào cuồn cuộn bộc phát, hình thành hai thân ngoại hóa thân, cả hai đều đạt tới hơn nghìn trượng.
Thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu do Thiên Cương Chính Nguyên quyết ngưng tụ hạo nhiên chính khí mà thành, tựa hồ đại biểu cho chính thống thiên địa, uy lâm thiên hạ, thống ngự bát phương, có một loại đại khí thế giơ tay nhấc chân, vạn dân giai phục.
Thân ngoại hóa thân của Đồ Long tôn giả chừng hai nghìn năm sáu trăm trượng, so với thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu còn cao hơn hai ba trăm trượng, là một la hán kim thân, giống như từ vàng ròng đúc thành, tràn ngập lực lượng hạo hãn, bá đạo kinh khủng.
Thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu đưa tay trảo mạnh, giống như thiên tử lấy vật, mang theo một cỗ xu thế không thể ngăn cản, chộp vào đầu Ngô Tinh, thân ngoại hóa thân của Đồ Long tôn giả thì hay tay hợp thành chữ thập, thân thể khẽ động, trực tiếp xông về phía trước, dùng cái đầu cứng rắn không gì sánh được mạnh mẽ lao vào Ngô Tinh.
Thân ngoại hóa thân chính là do cương khí tiên lực ngưng tụ tạo thành, giống như quyền cương oanh ra ngoài, cho dù bị đánh thành nát bất cũng không thể thương tổn tới bản thể tu sĩ, đây chính là thần thông vô thượng mà chỉ có cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ mới có thể thi triển.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả, hai người tự biết thực lực không bằng Ngô Tinh, dưới tình huống liều mạng, thụ thương chỉ có thể là chính mình, vì vậy song song thi triển thân ngoại hóa thân, như vậy cho dù bị thua cũng không có gì đáng lo ngại.
Chương 25: Đại chiến kinh thiên (hạ).
Huống hồ tuy rằng Ngô Tinh mạnh hơn hai người, nhưng muốn trong thời gian ngắn hoàn toàn phá hủy thân ngoại hóa thân của hai người cơ bản không có khả năng, cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ mỗi một người đều cường đại không gì sánh được, tuy rằng giữa bọn họ có khác biệt thực lực khá rõ ràng, nhưng cùng một tầng cấp cũng không xuất hiện sự biến hóa về chất, nếu muốn giết chết một vị cường giả cái thế cùng cấp bậc, độ khó tương đối lớn.
Trừ phi là chư tử Hợp Đạo trung kỳ, đã hợp đạo thành công, có được đạo của chính bản thân mình, đối mặt với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mới có ưu thế tuyệt đối.
- Thân ngoại hóa thân? Phá cho ta!
Ngô Tinh thấy thế, hét lớn một tiếng, cương khí tiên lực cũng dũng mãnh trào ra ngoài cơ thể, hình thành một cụ thân ngoại hóa thân, cao chừng ba nghìn trượng, đỉnh thiên lập địa, hướng về phía thân ngoại hóa thân của hai người Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả.
Thân ngoại hóa thân so với bản thể của tu sĩ hầu như giống hệt nhau, thân ngoại hóa thân của Ngô Tinh cũng là bạch y tóc trắng, tóc trắng phiêu đãng, đủ đạt nghìn trượng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có một cỗ đại thế thiên địa theo sau, thổi tung trận trận lốc xoáy, trùng thẳng trời cao.
Rất nhanh, thân ngoại hóa thân của Ngô Tinh và Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Đồ Long tôn giả công kích cùng một chỗ, thanh âm vang vọng thiên địa, đinh tai nhức óc, đối mặt với thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Đồ Long tôn giả, Ngô Tinh không hề rơi vào hạ phong, càng đánh càng hăng.
Bởi vì Ngô Tinh bước vào Hợp Đạo kỳ, một người kiềm chế hai vị cường giả cái thế, thực lực của long tộc tăng lên rất nhiều, trong lúc nhất thời sĩ khí bành trướng, đối mặt với chúng cường giả thượng cổ Thánh đình chiếm thượng phong.
Cường giả cái thế của Thánh đình đều bị người ngăn cản, không ai đến chém giết Cổ Thần, cho dù là chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong cũng bị Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn của Cổ Thần ngăn cản từ xa, đồng thời rất nhanh sẽ có chí cường giả bên phía long tộc chạy tới cứu viện.
Về phần cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ thì hoàn toàn không phải là đối thủ của Cổ Thần, Cổ Thần vừa chiến vừa lui, dần dần đã lui tới rìa ngoài cùng chiến trường, sáu thanh tiên phủ thượng phẩm trong tay chí ít đã chém chết hơn mười vị cường giả Hư Không hậu kỳ của Thánh đình và Phật môn.
Cường giả Phật môn và Đạo gia tương đương nhau, nhưng từ lúc Đồ Long tôn giả đi hiệp trợ Thánh hoàng Cơ nghiêu, dưới sự công kích của chúng cường giả Đạo gia, Phật môn đã dần dần rơi vào hạ phong.
Về phần cuộc chiến giữa cổ vu tộc và ma môn, chư tử thế gia, cổ vu tộc vẫn chiếm thượng phong như trước, bất quá cổ vu tộc chỉ xuất động phân nửa cường giả, nửa còn lại thì phòng bị nhìn yêu tộc xa xa.
Ầm ầm ầm…
Đang trong lúc bên phía long tộc chiếm thượng phong, đột nhiên trên bầu trời lại vang lên tiếng sấm nổ ầm ầm, trong sát na mây đen rậm rạp, lôi quang thiểm điện.
Một dòng xoáy đen kịt vô cùng to lớn hình thành, vô số lôi quang thiểm điện hướng về phía trung tâm dòng xoáy đen kịt hội tụ lại, hình thành chín đạo loi kiếp vô cùng to lớn.
Lôi kiếm đệ cử trọng lại xuất hiện rồi, biểu thị có một vị tu sĩ bước vào Hợp Đạo kỳ, trở thành cường giả cái thế.
Độ Thiện đại sư trong nháy mắt bay lên trời cao, dừng lại trong hư không vạn trượng.
- Là Độ Thiện đại sư bước vào Hợp Đạo rồi, Độ Thiện đại sư dừng lại tại cảnh giới Hư Không hậu kỳ đỉnh phong so với bản hoàng còn lâu hơn, sau khi bước vào Hợp Đạo kỳ, thực lực tất nhiên mạnh hơn ta, Đồ Long tôn giả, chúng ta bám trụ Ngô Tinh, cường giả cái thế long tộc hiện tại đều bị chúng ta chế trụ, lúc Độ Thiện đại sư vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, đó cũng là lúc nghịch tặc Cổ Thần này bị mất mạng.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hài lòng hô to, công kích đối với Ngô Tinh càng thêm sắc bén mãnh liệt.
Đồ Long tôn giả cũng vui vẻ trong lòng, khẽ gật đầu, đồng sử dụng toàn bộ lực lượng, đối với Ngô Tinh khởi xướng tấn công điên cuồng.
Cổ Thần thấy Độ Thiện đại sư cũng bước vào Hợp Đạo kỳ, trong lòng lập tức biết không ổn, Độ Thiện đại sư vốn có mục tiêu chính là hắn, tuy rằng bị chí cường giả của long tộc ngăn cản, thế nhưng khoảng cách với Cổ Thần không xa, chí cường giả bên phía long tộc đều xa xa bị cường giả cái thế Thánh đình kiềm chế, nếu như Độ Thiện đại sư độ lôi kiếp đệ cửu trọng xong, lao thẳng về phía hắn, vậy phụ cận không có người nào ngăn cản kịp ngăn cản.
Trong lòng Cổ Thần hiện lên ý lui, nhất thời sáu đạo phủ cương chém xuống, bức lui ba vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ vây công chính mình, thân ảnh chợt lóe, lập tức xuất hiện bên ngoài nghìn trượng, giống như thiểm điện lưu quang lập lòe, rất nhanh phi độn về phương hướng Ngũ Hành đại trận.
Lúc rời đi, truyền âm với Ngô Tinh nói:
- Ngô Tinh đại ca, ta vào Ngũ Hành đại trận lánh nạn, nếu muốn tiếp tục cứu long hoàng, sau một ngày một đêm ta trở lại nơi này hội họp!
Lúc này, Độ Thiện đại sư còn đang tiếp tục độ kiếp, hoàn toàn không để ý tới Cổ Thần, mấy vị cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ thì không thể theo được tốc độ của Cổ Thần.
Người Thánh đình muốn đánh chết chính là Cổ Thần, mà Cổ Thần tiến vào Tây Hải lần này là vì cứu viện long hoàng, vì vậy cường giả long tộc nhất định phải bảo vệ Cổ Thần, một bên muốn giết, một bên muốn bảo vệ, Thánh đình và long tộc mới có thể triển khai đại chiến, đồng thời lan tràn tới các thế lực Phật môn, Ma môn, Đạo gia…
Giữa các thế lực mặc dù có mẫu thuẫn, nhưng còn chưa đến mức đấu nhau người chết ta sống, không phải vậy thì bị vây khốn vạn năm đã sớm đấu với không còn người nào rồi.
Vì vậy chỉ cần Cổ Thần rời đi, trận đại chiến kinh thiên này cũng sẽ không còn lý do tiếp tục, ngoại trừ cổ vu tộc và Ma môn, yêu tộc còn có thể tiếp tục đánh nhau, giữa Thánh đình và long tộc nhất định sẽ dừng trận chiến.
Cổ Thần bứt ra ngoài cũng là biện pháp duy nhất để ngưng lại trận đại chiến kinh thiên này.
Oanh!
Lôi kiếp đệ cửu trọng oanh xuống, bao phủ thân thể Độ Thiện đai sư bên trong.
Lúc này, Thánh hoàng Cơ Nghiêu không tiếp tục chú ý tới Độ Thiện đại sư độ kiếp.
Mắt thấy thân ảnh Cổ Thần chợt lóe hơn nghìn trượng, đang rời khỏi chiến trường cực nhanh, phi độn về phương xa, Thánh hoàng Cơ Nghiêu khẩn trương, thấy đám cường giả yêu tộc đang đứng xa xa quan sát, nhất thời quát lớn:
- Trên người Cổ Thần có chí bảo cổ vu tộc Chiến Thần Lệnh, ai giết được hắn Chiến Thần Lệnh chính là của người đó…
Nguyên bản Thánh hoàng Cơ Nghiêu nghĩ Thánh đình nắm chắc đánh chết được Cổ Thần, đến lúc đó Chiến Thần Lệnh tự nhiên rơi vào tay Thánh Đình, lấy lực lượng của Thánh Đình cũng có thể bảo vệ được Chiến Thần Lệnh.
Vì vậy Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẫn không hề tiết lộ tin tức trên người Cổ Thần có Chiến Thần Lệnh.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu không nói, Ngô Tinh tự nhiên càng không nói, Chiến Thần Lệnh là kiện chí bảo thuần dương, là một kiện tiên thiên linh bảo cuối cùng còn sót lại của tiên giới Cổ Hoang, có ai không thèm muốn?
Một khi bị người khác biết Chiến Thần Lệnh trên người Cổ Thần, tuyệt đối sẽ là tai họa cực lớn, sẽ trở thành cái đích cho mọi người đả kích.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 26 : Tiến vào đại trận
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Quả nhiên!
- Cái gì? Chiến Thần Lệnh...
- Chiến Thần Lệnh dĩ nhiên trên người hắn?
…
Lời của Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa nói ra, nhất thời vô số cường giả cái thế đều kinh hô vang dội.
Ngay trong nháy mắt này, trong chúng cường giả thượng cổ yêu tộc vẫn chưa hề động, Thánh Ưng đại vương vung tay lên, chỉ về phía Cổ Thần, quát lớn:
- Tru sát Cổ Thần, vô luận như thế nào cũng phải đoạt Chiến Thần Lệnh qua đây!
Cùng thời khắc này, đệ nhất cường giả cổ vu tộc Thiên Mục Đại Vu cũng bắt ra hai đạo tinh quang trong mắt, quát lớn:
- Đoạt lại thánh vật bản tộc, tuyệt đối không thể Chiến Thần Lệnh lạc vào trong tay ngoại tộc.
Trong sát na, cường giả cái thế yêu tộc, cổ vu tộc đều đuổi theo Cổ Thần, nhất là những cường giả cái thế, tốc độ nhanh chóng tới cực điểm, tuy rằng lúc này không thể thuấn di, thế nhưng trong nháy mắt cường giả cái thế cũng có thể phi độn được ba bốn nghìn trượng, hầu như tương đương với tốc độ thuấn di.
Thậm chí ngay cả cường giả Phật môn và Đạo môn, Ma môn, chư tử thế gia và các vu sĩ thượng cổ khác đều đình chỉ chiến đấu, toàn bộ đều đuổi theo Cổ Thần.
Cũng không biết những cường giả thượng cổ này người nào muốn bảo vệ tính mệnh của Cổ Thần, chạy tới cứu hắn, có thể toàn bộ đều là đến truy sát hắn, cướp đoạt Chiến Thần Lệnh cũng nói không chừng.
Bị nhiều cường giả thượng cổ truy sát như vậy, trong lòng Cổ Thần không thể nào bình tĩnh, không nghĩ tới tin tức về Chiến Thần Lệnh bại lộ, dĩ nhiên là kết quả như vậy, khiến trong lòng Cổ Thần giận dữ.
Vừa quay đầu lại, Cổ thần lập tức nhìn thấy hia người Thánh Ưng đại vương và Thiên Mục đại vu xa xa vượt lên đầu, đuổi về phía chính mình, nhóm thứ hai chính là Kim Thai tôn giả và Ngọc Dương Tử.
Cổ Thần cả giận nói:
- Thánh Ưng đại vương, ngươi đã nói yêu tộc và ta triệt tiêu ân oán, lão cẩu ngươi dám lật lọng, trước kia ta có thể xông vào Thiên đình giết chết Kim Bằng Vương, ngày khác ta cũng có thể xông vào Thiên đình chém chết lão cẩu ngươi.
- Hắc hắc hắc hắc… Nhóc con, ngươi không đợi được ngày đó rồi, ngày hôm nay ngươi phải chết.
Thánh Ưng đại vương không một chút để ý, cười lạnh một tiếng, độn tốc đuổi theo không hề giảm đi.
- Còn có lão cẩu ngươi!
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Thiên Mục đại vu, quát lớn:
- Nếu không có ta, cổ vu tộc đã sớm bị diệt trong tay vu ma vương Đồ Độc ,ta là Chiến thần cổ vu tộc, ngươi bất quá là đại vu của Thiên Vu bộ lạc mà thôi, hôm nay ngươi ỷ vào tu vi bản thân mạnh hơn ta, liền không để lão tử vào mắt, một ngày nào đó, ta sẽ để cho ngươi biết, ruồng bỏ Chiến thần là sẽ là kết quả gì… Tất cả vu sĩ thượng cổ, các ngươi đều sẽ nhìn thấy, lửa giận Chiến thần bốc cháy lên, sẽ đốt hết mọi thứ, Chiến thần nghiêm phạt một ngày nào đó sẽ phủ xuống.
Chừng hơn một nửa vu sĩ thượng cổ đều dừng độn tốc lại, hiển nhiên trong lòng bọn họ vẫn coi Cổ Thần là Chiến thần.
Bất quá đại bộ phận những người này đều là cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, số lượng chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong rất ít, về phần cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ chỉ có ba người.
Những người còn lại bao gồm cả Thiên Mục đại vu, tổng cộng hơn ba mươi cường giả cái thế cổ vu tộc đều đuổi theo Cổ Thần.
Thiên Mục đại vu lạnh lùng nói:
- Chiến thần cổ vu tộc chúng ta sao có thể để cho tu sĩ nhân tộc ngươi đảm đương? Hôm nay ta sẽ diệt ngươi, đoạt lại thánh vật bản tộc, Chiến thần của bản tộc, bản vu sẽ một lần nữa lựa chọn, ngươi --- tìm chết cho bản vu!
- Ha ha ha ha…
Cổ Thần cười ha hả, quát lớn:
- Chỉ bằng đám lão cẩu các ngươi cũng có thể giết ta?
Nói xong xoay chuyển ánh mắt, rơi vào trên người Ngọc Dương Tử, lớn tiếng nói:
- Ta là chưởng giáo chí tôn Hư Thiên Tông tiền nhiệm, truyền nhân duy nhất của Thái Hư Cung sau khi bị Thánh đình hủy diệt, ngươi --- vì sao cũng đuổi theo ta?
Ngọc Dương Tử vóc người thấp bé, nói:
- Bản đạo dẫn theo các tu sĩ đạo gia tới cứu ngươi, trong chúng ta không hề thiếu là tu sĩ thượng cổ Hư Thiên Tông, là sư tổ của ngươi, Cổ Thần, ngươi không cần chạy trốn, bần đảo sẽ bảo vệ ngươi an toàn.
- Cổ Thần, ta là chưởng giáo chí tôn Hư Thiên Tông đời thứ bốn mươi sáu Hư Tương Trần, ta lấy liệt tổ liệt tông Hư gia thề, tuyệt đối không hại ngươi.
Bên cạnh Ngọc Dương Tử, một vị đạo dĩ trung niên tuổi chừng hơn bốn mươi quát lớn, nhìn qua người này so với Hư Nam Thiên có chút giống nhau.
- Chúng ta đều là tu sĩ Hư Thiên Tông, ngươi đã là chưởng giáo chi tôn tiền nhiệm của bản giáo, chúng ta tuyệt đối sẽ không để ngươi bị yêu ma tà đạo công kích, sẽ bảo vệ ngươi an toàn.
Phía sau Hư Tương Trần, hơn mười vị tu sĩ cùng kêu lên nói.
Xem ra, Đạo gia tựa hồ là đến cứu giúp.
Cổ Thần cười cười, nói:
- Các vị sư tổ thực có lòng tốt, Cổ Thần xin tâm lĩnh, địch nhiều thế cô, sẽ không phiền phức các vị sư tổ nữa, chỉ bằng vào đám lão cẩu này còn không đuổi kịp được ta, ha ha ha ha, muốn chết thì cứ tới đây đi.
Cổ Thần đột nhiên cười ha ha, thân ảnh chợt lóe không thấy.
Hắn đã phi độn tới sát biên giới Ngũ Hành đại trận, trực tiếp nhảy vào trong trận.
Ngũ Hành đại trận chính là kỳ trận thượng cổ cho dù cái thế cường giả Hợp Đạo kỳ cũng có thể vây khốn, Cổ Thần đối với Ngũ Hành đại trận đã tìm hiểu thấu triệt, có thể tự do ra vào, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần căn bản không hề sợ hãi những vị cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ này.
- Không tốt, hắn đã tiến vào trong Ngũ Hành đại trận!
Thánh Ưng đại vương hét lớn một tiếng, thân ảnh đuổi tới chỗ Cổ Thần vừa biến mất lập tức dừng lại.
Cường giả thượng cổ, tự nhiên biết chỗ sâu nhất trong Tây Hải có một Ngũ Hành đại trận, hầu như bao phủ trong phạm vi phương viên mấy vạn dặm.
Thánh Ưng đại vương đối với trận pháp hiển nhiên không hiểu biết bao nhiêu, đối với Ngũ Hành đại trận phi thường kiêng kỵ, đứng ở bên ngoài Ngũ Hành đại trận không dám tiếp tục tiến lên.
- Ghê tởm! Hắn dĩ nhiên tình nguyện chết bên trong Ngũ Hành đại trận cũng không trả lại Chiến Thần Lệnh cho bản vu, thực sự là chết tiệt!
Thiên Mục Đại Vu cũng dừng lại bên ngoài Ngũ Hành đại trận, nhìn phía trước nơi Cổ Thần biến mất, tâm tình vô cùng xấu.
Thiên Mục Đại Vu cũng không tinh thông trận pháp, đối với Cổ Thần nhảy vào trong Ngũ Hành đại trận không hề có biện pháp.
- Ha ha… Ngươi chỉ là một tên yêu man, sao có thể biết được bản lĩnh tu sĩ tộc ta? Luận tạo nghệ trận pháp, vẫn là tu sĩ tộc ta mạnh nhất, tâm tư Cổ Thần tinh tế, định liệu trước hắn tiến vào Ngũ Hành đại trận không phải là muốn chết như vậy, mà là cầu sinh, các ngươi vây ở chỗ này chờ đợi, hắn đã sớm từ chỗ rời trận rời đi thật xa.
Ngọc Dương Tử rất nhanh liền chạy tới bên ngoài Ngũ Hành đại trận, khẽ cười một tiếng nói.
Kim Thai tông giả hầu như cùng với Ngọc Dương Tử đồng thời chạy tới bên ngoài Ngũ Hành đại trận, nói:
- Tu sĩ Phật môn ta không ít người tinh thông trận pháp, a di đà phật, tuy rằng Ngũ Hành đại trận rất lợi hại, nhưng cũng không phải không thể tiến vào, tu sĩ Phật môn nào nguyện ý tiến vào Ngũ Hành đại trận, đánh chết Cổ Thần?
Chương 26: Tiến vào đại trận (hạ).
- Đệ tử đối với trận pháp có nghiên cứu, nguyện ý tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, đánh chết Cổ Thần.
Một người lớn tiếng nói.
Kim Thai tôn giả theo tiếng nhìn lại, đã thấy người xung phong, dĩ nhiên chính là Độ Thiện đại sư vừa mới vượt qua lôi kiếp đệ cửu trọng, tuy rằng vừa mới bước vào Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng khí tức dâng trào trên người Độ Thiện đại sư lại không hề thua kém so với Thánh hoàng Cơ Nghiêu, có thể thấy được thực lực thâm hậu, trong những cường giả cái thế thoát khốn ra ngoài tuyệt đối xếp trong một số ít cường giả gần sát với tầng cấp lĩnh tụ.
Nguyên bản Độ Thiện đại sư đối với trận pháp có nghiên cứu nhất định, sau đó tại Hắc Đế mộ trủng bị Thủy Chi Đại Trận gây khó khăn, càng dồn thêm tinh lực nghiên cứu đối với Ngũ Hành đại trận.
Thiên Thiền tự truyền thừa từ thời đại thái cổ, đối với các loại trận pháp đều có ghi chép, giờ khắc này Độ Thiện đại sư tìm hiểu đối với Ngũ Hành đại trận, tạo nghệ đã vô cùng cao thâm rồi.
Kim Thai tôn giả gật đầu, đối với thực lực của Độ Thiện đại sư phi thường thỏa mãn, có hắn đánh chết Cổ Thần, hầu như nắm chắc.
Thánh Ưng đại vương thấy vậy, nói:
- Tu sĩ yêu tộc ta có ai tinh thông đối với trận pháp, nguyện ý tiến vào Ngũ Hành đại trận đánh chết Cổ Thần, cướp đoạt Chiến Thần Lệnh? Vô luận thành hay bại, bản vương nhất định ban thưởng.
Chỉ thấy một đại hán da ngăm đen bước tới trước mặt Thánh Ưng đại vương, nói:
- Tiểu vương nguyện đi.
Thánh Ưng đại vương liếc mắt nhìn người nọ, nói:
- Hắc Lân đại vương nguyện ý đi, tất nhiên mã đáo thành công, dễ như trở bàn tay, Cổ Thần chết chắc rồi.
Hắc Lân đại vương kia cười ha ha, nói:
- Nhất định giết Cổ Thần, đoạt Chiến Thần Lệnh vào tay.
Nói xong, Hắc Lân đại vương chợt lóe tiến vào, biến mất trong Ngũ Hành đại trận.
Thiên Mục Đại Vu nhìn thoáng qua chúng vu sĩ thượng cổ bên cạnh hắn, bất quá những vu sĩ thượng cổ này tựa hồ không có nghiên cứu gì đối với Ngũ Hành đại trận, đều không dám lấy tính mệnh của chính mình ra để đặt cược, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận tìm kiếm.
Ngũ Hành đại trận tại thời kỳ thượng cổ hung danh đỉnh đỉnh, cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo thành công cũng có thể vây khốn, nếu không phải là tu sĩ có nghiên cứu sâu đối với trận pháp, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận chính là muốn chết.
Thiên Mục Đại Vu thở dài một tiếng, không ai nguyện ý đi, hắn cũng không thể bắt ép tiến vào, bởi vì chính hắn cũng biết, để một người không am hiểu trận pháp tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, ngay cả tự bảo vệ chính mình còn là vấn đề rất lớn, càng đừng nói là đánh chết Cổ Thần, đoạt lại Chiến Thần Lệnh.
Thiên Mục Đại Vu không nói được một lời, sắc mặt âm trầm, tuy rằng không có cường giả cổ vu tộc nào nguyện ý tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, nhưng Thiên Mục đại vu cũng không rời khỏi, hắn chờ đợi ở nơi này, đợi tin tức cuối cùng về Cổ Thần, nếu như Cổ Thần bỏ mình, Chiến Thần Lệnh bị đoạt đi, chỉ cần rời khỏi Ngũ Hành đại trận hắn sẽ lập tức xuất thủ tranh đoạt, dùng hết mọi biện pháp đoạt Chiến Thần Lệnh trở về.
Cổ Thần vừa đi, cuộc chiến giữa Thánh đình và long tộc rất nhanh liền kết thúc, thấy các thế lực yêu tộc, cổ vu tộc, Ma môn, chư tử thế gia, Đạo gia… Đều đuổi theo phía sau Cổ Thần, Thánh đình và long tộc tự nhiên không rớt lại phía sau.
- Tính mệnh của nghịch tặc này thực đúng là ngoan cường, dĩ nhiên để hắn chạy thoát!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu dừng bước bên ngoài Ngũ Hành đại trận, thanh âm tràn ngập phẫn hận.
Một vị cường giả thượng cổ Cơ gia bổ xung nói:
- Trong Ngũ Hành đại trận từng bước từng bước đều có sát khí, Cổ Thần bất quá chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, tiến vào Ngũ Hành đại trận kiên trì không được thời gian nửa khắc chung, hầu như hẳn phải chết không cần nghi ngờ.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu khẳng định nói:
- Không, hắn không chết được, nhất định sẽ sống.
Thời điểm tại Hắc Đế mộ trủng, bị Thủy Chi Đại Trận vây khốn, Thánh Hoàng đã từng kiến thức qua tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần, tự nhiên cũng biết Cổ Thần tiến vào trong Ngũ Hành đại trận không phải là tự sát, mà là vì muốn tránh thoát mọi người.
- Làm sao bây giờ? Cổ Thần dĩ nhiên trốn vào trong Ngũ Hành đại trận, đây chính là trận pháp lợi hại nhất thời thượng cổ, cho dù là chư tử đại tiên cũng có thể bị vây khốn, bên trong Ngũ Hành đại trận chúng ta căn bản không giúp được cái gì.
Một vị cường giả thượng cổ long tộc chạy tới bên ngoài Ngũ Hành đại trận, kinh hô.
Ngô Tinh nói:
- Chỗ lợi hại nhất của Cổ Thần lão đệ chính là tạo nghệ trận pháp, Long Anh trưởng lão, ta đối với vị lão đệ này có lòng tin tuyệt đối, bên trong Ngũ Hành đại trận, cho dù tất cả các cường giả cái thế đuổi vào đi nữa cũng không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
Vị cường giả cái thế long tộc tên gọi Long Anh cả kinh nói:
- Cổ Thần chỉ có niên kỷ như vậy đã bước vào Độ Hư, vậy mà đối với trận pháp cũng có tạo nghệ cao thâm như vậy?
Chính vào lúc này, một đạo bóng đen trực tiếp từ trong đám tu sĩ ma môn nhoáng lên, tiến vào trong Ngũ Hành đại trận.
Ngữ khí Long Anh biến đổi, nói:
- Không tốt, đó là ma tu Long Dương đạo nhân của Âm Dương Tông, có người nói tạo nghệ về mặt trận pháp của người này gần lịch đại tông chủ Âm Dương Tông nhất, đối với Âm Dương Trận Đồ đã tìm hiểu tới trình độ cực kỳ khắc sâu, chỉ sợ đối với Ngũ Hành đại trận cũng cực kỳ thấu triệt, Long Dương đạo trận đuổi vào Ngũ Hành đại trận, tình huống không ổn.
Đại trưởng lão Long Nguyên nhướng mày, nói:
- Long Dương trưởng lão tự hào là trận pháp đệ nhị, hôm nay tông chủ Âm Dương Tông đã tiến vào vũ trụ phàm gian, chỉ sợ Cổ Hoang tiên giới, luận về tạo nghệ trận pháp không có bất cứ kẻ nào so sánh được với hắn, Ngũ Hành đại trận cũng không nhất định làm khó được hắn.
Ngao Chiến sờ sờ chòm râu dê, nói:
- Huống hố, tu vi của Long Dương đạo nhân cũng không thấp, so với cường giả cái thế mới bước vào Hợp Đạo kỳ còn lợi hại hơn không ít, ta và hắn từng giao thủ một lần, đánh tròn ba ngày ba đêm, cuối cùng thua một chiêu dưới tay Long Dương đạo nhân.
Mọi người đều kinh hãi, thực lực của Ngao Chiến trong các cường giả thượng cổ long tộc gần ba người Long Nguyên, Long Anh, Long Dạ nhất, trong số các cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ được coi như tồn tại thượng tầng, ngay cả hắn cũng thua Long Dương Đạo Nhân một chiêu, có thể thấy được thực lực của Long Dương đạo nhân đích xác cường đại.
Ngô Tinh trấn định nói:
- Ta tin tưởng Cổ Thần lão đệ nhất định có thể gặp dữ hóa lành, lúc hắn rời đi từng truyền âm cho ta, hắn có trăm phần trăm nắm chắc chạy trốn thành công, chúng ta đi thôi, lưu lại chỗ này cũng không có tác dụng.
Long Nguyên đại trưởng lão gật đầu nói:
- Cho dù Cổ Thần có nguy hiểm, nhưng ở trong Ngũ Hành đại trận chúng ta cũng không quản được, đi thôi!
Rất nhanh, long tộc liền rời khỏi nơi này.
Đợi khi rời khỏi được mười vạn dặm, năm vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ Ngô Tinh, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân bí mật rời khỏi đội ngũ cường giả long tộc.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 27 : Kim chi bản nguyên
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Long Nguyên đại trưởng lão dẫn theo cường giả long tộc rời khỏi Tây Hải, mà năm vị cường giả cái thế Ngô Tinh thì len lén lưu lại, chờ ngày mai hội họp với Cổ Thần, tiếp tục nghĩ cách cứu viện long hoàng.
Những tu sĩ thế lực khác đều cho rằng cường giả long tộc đã rời khỏi Tây Hải, đợi lâu Cổ Thần không ra tự nhiên cũng sẽ rời đi, tuyệt đối không nghĩ ra được đám người Ngô Tinh bí mật trở lại.
Trong Ngũ Hành đại trận.
Cổ Thần tiến vào trong Ngũ Hành đại trận, phân trận đầu tiên chính là Kim Chi Đại Trận.
Tuy rằng Cổ Thần đối với Ngũ Hành đại trận đã linh ngộ rất thấu triệt, nhưng cũng không biểu thị không bị Ngũ Hành đại trận công kích, vừa mới vào trong Kim Chi Đại Trận, lập tức vô số quáng sơn bên cạnh từ dưới đất đứng lên, biến thành cự nhân cao mấy nghìn trượng, một vạn trượng khởi xướng công kích về phía Cổ Thần.
Cổ Thần linh hoạt không gì sánh được, một mặt né tránh công kích của cự nhân màu vàng, một mặt liên tục xuyên qua, cấp bách lao về phía trước.
Không quá lâu sau, Cổ Thần phát hiện lại có người xông vào trong Ngũ Hành đại trận, người này đầu trọc, thân mặc áo cà sa, râu lông mày trắng xóa, chính là Độ Thiện đại sư.
Chỉ bất quá Kim Chi Đại Trận rộng lớn không gì sánh được, vị trí Cổ Thần vừa mới tiến vào trong Ngũ Hành đại trận đã bị cường giả yêu tộc chiếm đóng, Độ Thiện đại sư phải vào tại vị trí cách Cổ Thần khoảng chừng mấy nghìn trượng, tuy cùng tiến vào trong Kim Chi Đại Trận, nhưng giới hạn với ảnh hưởng không gian trận pháp, cách Cổ Thần tương đối xa xôi.
- Cổ Thần, nghịch tặc ngươi, lúc này ngươi trốn không thoát rồi!
Cách xa mấy nghìn dặm trong không gian trận pháp, Độ Thiện đại sư liền hét lớn một câu, hắn bước vào Hợp Đạo kỳ, đối với pháp tắc đã lĩnh ngộ hoàn toàn thấu triệt, chỉ kém một bước là có thể hợp thành đạo của chính mình, trong thanh âm ẩn hàm lực lượng pháp tắc, giống như một mũi tên nhọn, cách xa mấy nghìn dặm cũng có thể truyền tới, Cổ Thần nghe thấy rất rõ ràng.
Cổ Thần cũng không khách khí, vận chuyển thần thông vô thượng Đạo gia Kình Ca, tuy rằng hắn lĩnh ngộ đối với pháp tắc thua kém Độ Thiện đại sư rất xa, nhưng cũng vẫn có thể thoái mái ngưng tụ sóng âm thành một tia, hình thành mũi tên nhọn truyền đi rất xa, rơi vào trong tai Độ Thiện đại sư:
- Tặc ngốc lư, ngươi đây là thiên đường có lối không chịu đi, địa ngục không cửa thích xông vào, ngươi đã muốn chết ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Chính vào lúc này lại sinh biến hóa, bên cạnh Cổ Thần hơn mười dặm, một quáng sơn đột nhiên đứng lên, Cổ Thần nhìn lại, chỉ thấy một gã đại hán có làn da màu ngăm đen mạnh mẽ xông vào trong trận.
Gã đại hái màu ngăm đen này chính là cường giả cái thế yêu tộc, Hắc Lân đại vương.
Vị trí Hắc Lân đại vương tiến vào trong trận chỉ kém vị trí Cổ Thần tiến vào hơn mười trượng, khi xuất hiện trong trận chỉ cách nhau mười dặm, khoảng cách rất gần.
Thời điểm Cổ Thần nhìn thấy Hắc Lân đại vương, Hắc Lân đại vương cũng nhìn thấy Cổ Thần, nhất thời chạy nhanh về phía Cổ Thần.
Hắc Lân đại vương cũng có nghiên cứu cơ sở đối với Ngũ Hành đại trận, giữa hắn và Cổ Thần vừ vặn có một quáng sơn khổng lồ vô cùng, hắn là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ, đối với lĩnh ngộ pháp tắc đã tới cảnh giới hoàn toàn thấu triệt, cự nhân màu vàng lớn mấy nghìn trượng, một vạn trượng công kích bằng pháp tắc hệ kim trên cơ bản không thể gây thương tổn được tới hắn.
Người này là một mối uy hiếp rất lớn!
Trong lòng Cổ Thần rùng mình, nhanh chóng né tránh công kích pháp tắc hệ kim của cự nhân màu vàng, đồng thời phi độn chạy trốn.
Phương hướng Cổ Thần phi độn đi cũng không phải hoàn toàn ngược lại so với Hắc Lân đại vương, mà là phi độn về phía bên sườn của Hắc Lân đại vương, đồng thời khoảng cách đối với Độ Thiện đại sư càng thêm kéo xa hơn.
Thoạt nhìn, nếu như Cổ Thần trực tiếp lựa chọn phương hướng phi độn ngược lại, khoảng cách giữa hắn và Hắc Lân đại vương mới có thể kéo dãn xa hơn, mà phi độn theo phía bên sườn Hắc Lân đại vương, chỉ cần Hắc Lân đại vương đuổi theo đường thẳng, rất dễ dàng đuổi kịp.
Nhưng trên thực tế, nếu như phi độn theo hướng ngược lại, khoảng cách thẳng tắp giữa bản thân hắn và Hắc Lân đại vương đều là lộ tuyến an toàn, trên cơ bản Hắc Lân đại vương không sợ công kích pháp tắc hệ kim của những cự nhân màu vàng lớn mấy nghìn trượng, một vạn trượng này, mà nếu Cổ thần không tránh không né, luận về tốc độ Cổ Thần thua kém hơn Hắc Lân đại vương một chút, sớm muộn gì cũng bị đuổi theo.
Mà phi độn theo phía bên sườn, thoạt nhìn tựa hồ khoảng cách đối với Hắc Lân đại vương không hề bị kéo xa, nhưng trên thực tế Hắc Lân đại vương căn bản không dám trực tiếp đuổi thắng tắp, bởi vì nếu như đuổi thẳng về hướng Cổ Thần nhất định sẽ khiến một quáng sơn vô cùng to lớn ngay bên cạnh chú ý tới, đó chính là cự nhân mấy vạn trượng có thể công kích bằng pháp tắc hệ kim ngay cả chư tử đại tiên cũng sợ hãi.
Cổ Thần đối với Kim Chi Đại Trận vô cùng quen thuộc, tuy rằng Hắc Lân đại vương có lĩnh ngộ nhất định đối với Kim Chi Đại Trận, nhưng nếu so sánh với Cổ Thần hiển nhiên kém xa nghìn dặm.
Ngược lại, Độ Thiện đại sư lĩnh ngộ đối với Kim Chi Đại Trận tựa hồ không hề kém hơn so với Cổ Thần, đồng thời tu vi cường đại, xuyên toa qua Kim Chi Đại Trận nhanh chóng như thiểm điện, đuổi theo phía sau Cổ Thần, khoảng cách càng lúc càng gần.
Kim Chi Đại Trận cùng với Phật môn có liên quan cực kỳ sâu, Bạch Đà đại đế của Phật môn đã từng lĩnh ngộ hoàn chỉnh qua Kim Chi Đại Trận, đồng thời có thể bố trí được Kim Chi Đại Trận hoàn chỉnh, lý giải đối với Kim Chi Đại Trận của Độ Thiên đại sư cũng không khiến Cổ Thần cảm thấy ngoài dự liệu.
Cổ Thần trong Kim Chi Đại Trận chạy trái xuyên phải, không ngừng biến ảo phương hướng, Hắc Lân đại vương chăm chú đi theo, mỗi một lần Cổ Thần cách ngay bên cạnh hắn không xa, nhưng hắn lại phải thay đổi phương hướng phi độn một khoảng cách, sau đó mới tiếp tục chuyển hướng đuổi theo Cổ Thần, cứ như vậy khoảng cách giữa hắn và Cổ Thần không hề có chút thu nhỏ lại nào.
Đồng thời Hắc Lân đại vương đối với Kim Chi Đại Trận chưa có tạo nghệ sáng tỏ tất cả trong tâm như Cổ Thần.
Rốt cuộc, tại một lần đuổi theo Cổ Thần, thời khắc chuyển biến phương hướng hơi sớm, dẫn tới một tòa quáng sơn khổng lồ không gì ngay được ngay bên cạnh chú ý tới.
Một tiếng nổ vang, tòa quáng sơn khổng lồ kia trong nháy mắt sống dậy, từ dưới nền đất mạnh mẽ đứng lên, cao chừng hơn ba vạn dặm, lớn tới mức không thể tưởng tượng, há mồm phun mạnh, một đạo quang trụ màu vàng liền từ trong miệng phun ra, nhằm thẳng vào Hắc Lân đại vương.
Đạo quang trụ màu vàng này vượt qua pháp tắc hệ kim, đây chính là bản nguyên chi kim, lực công kích so với pháp tắc hệ kim lợi hại hơn gấp mấy lần.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, cho dù Hắc Lân đại vương có là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ cũng không thể chống đỡ được bản nguyên chi kim, trong nháy mắt đã bị bản nguyên chi kim đồng hóa trở thành một đoàn kim chúc, hóa thành một bộ phận của Kim Chi Đại Trận.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 28 : Diệt sát Độ Thiện
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thoát khỏi Hắc Lân đại vương, Độ Thiên đại sư càng lúc càng đuổi gần.
Cổ Thần biết lĩnh ngộ đối với Kim Chi Đại Trận, Độ Thiện đại sư hoàn toàn không dưới tay chính mình, lợi dụng Kim Chi Đại Trận diệt sát Độ Thiện đại sư hầu như không có khả năng.
Vì vậy Cổ Thần thay đổi lộ tuyến, xuyên toa vài cái, ngay lúc Độ Thiện đại sư thấy sắp đuổi kịp được thì cũng là lúc vượt qua Kim Chi Đại Trận, xuất hiện bên trong Mộc Chi Đại Trận.
Mộc Chi Đại Trận, trong phương viên mấy vạn dặm đều là màu xanh tươi mát, cây lớn thành rừng, sinh cơ dạt dào.
Nhìn qua thật yên lặng, không giống như Kim Chi Đại Trận có rất nhiều tòa quáng sơn kim chúc, liên tục có cự nhân đứng dậy dùng pháp tắc hệ kim công kích, thanh thế bức người.
Thế nhưng trong bình tĩnh lại ẩn chứa sát khí vô cùng vô tận, ai cũng không biết sát chiêu chặt dứt sinh cơ lợi hại nhất trong Mộc Chi Đại Trận kia sẽ xuất hiện khi nào.
Cổ Thần vừa tiến vào trong Mộc Chi Đại Trận, thân ảnh chợt lóe, liền nhanh chóng thuấn di phi độn, trong sát na xuất hiện trong một tòa sơn cốc sau gốc đại thụ to lớn che trời.
Ngay sau đó Độ Thiện đại sư cũng xuất hiện trong Mộc Chi Đại Trận, thấy Cổ Thần cách đó không xa, thân ảnh chợt lóe, cũng truy đuổi vào trong sơn cốc.
Sơn cốc này phi thường rộng lớn, chừng phương viên vạn trượng, bên trong cây lớn che trời, mỗi một gốc đều thô to chừng mười người mới ôm hết, cao trên dưới trăm trượng (~330m).
Trong trung ương sơn cốc có một mảnh đất bằng phẳng phương viên mấy nghìn trượng, trên mảnh đất này mọc đầy hoa cỏ màu xanh, chiều cao chừng nửa thân người.
Cổ Thần tiến vào trong sơn cốc liên chạy tới thảm cỏ giữa trung ương.
Lúc này Độ Thiện đại sư đã đuổi vào trong sơn cốc.
Tốc độ phi độn của Độ Thiện đại sư so với Cổ Thần nhanh hơn khá nhiều, trên mặt hắn nở nụ cười đắc ý, Cổ Thần ngay phía trước, lấy thực lực của hắn hiện tại, Cổ Thần có chắp cánh cũng khó thoát.
Cổ Thần đột nhiên dừng lại, xoay người một cái, nhìn Độ Thiện đại sư, nở nụ cười vô cùng quỷ dị.
Trong lòng Độ Thiện đại sư thịch một tiếng, thân thể đang lao tới trong nháy mắt đứng yên, hắn từ trong nụ cười của Cổ Thần cảm giác được một tia vị đạo âm mưu thành công.
Vừa mới tiến vào trong sơn cốc, cách Cổ thần chỉ còn bốn năm nghìn trượng, Độ Thiện đại sư liền dừng lại thân thể, bị Cổ Thần đột nhiên nở nụ cười quỷ dị, hoàn toàn chấn động.
Cổ Thần đứng giữa trung ương bãi cỏ, cũng không có bất cứ động tác gì khác lạ, tinh thần toàn thân đạm nhiên, tựa hồ không phải là bộ dáng chạy tới điểm cuối con đường.
“Chẳng lẽ Cổ Thần có trá kế gì đó?”
Thấy Cổ Thần hoàn toàn là bộ đáng vân đạm phong khinh, trong lòng Độ Thiện đại sư không nhịn được suy nghĩ.
Cổ Thần chắp tay phía sau lưng, nói:
- Độ Thiện, tặc ngốc lư ngươi, nhanh trở về đi, cầu khẩn vì chúng sinh thiên hạ cũng không phải là chuyện tốt, trở lại nói cho lão cẩu Kim Thai tôn giả, nói Cổ Thần ta một ngày nào đó sẽ tới Thiên Thiền Tự, lấy cái mạng chó của hắn, ngươi đừng tiếp tục đuổi, đuổi nữa ngươi sẽ mất mạng.
Độ Thiện đại sư không biết lúc này Cổ Thần hoàn toàn nói lời thực, nhìn bộ dáng của Cổ Thần tựa hồ đúng là nói thực, thế nhưng lúc này Cổ Thần đã không còn đường chạy trốn, rõ ràng đã tới điểm cuối con đường, nghĩ như vậy, Độ Thiện đại sư cảm thấy Cổ Thần đang lừa dối mình, chơi trò không thành kế, để chính mình không công trở lại.
“Có nghe Mộc Chi Đại Trận có thể trảm diệt sinh cơ tu sĩ, lợi hại dị thường, là một đại trận ta tìm hiểu nông cạn nhất trong Ngũ Hành đại trận, Cổ Thần đối với Ngũ Hành đại trận hiển nhiên có tạo nghệ phi phàm, tuyệt đối sẽ không chạy vào đường chết, nếu như hắn dám đứng trong sơn cốc, nói rõ trong sơn cốc không có nguy hiểm gì, cho dù có nguy hiểm thì công kích cũng không làm gì được hắn, ngược lại sao hại được ta? Tâm tư Cổ Thần cẩn thận, gan to hơn trời, cho dù chết đến nơi thì cũng không có biểu thị gì, lúc này thần tình đạm nhiên vị tất là do trong lòng hắn không vội, hiển nhiên muốn lừa ta lui về phía sau, cầu một đường sống!”
Độ Thiện đại sư nhìn Cổ Thần, trong lòng liên tục nghĩ lại, cười hắc hắc, nói:
- Cổ Thần, ngươi đã không có đường trốn còn dám dõng dạc, bản tọa cũng không ngu ngốc như ngươi sao lại chịu bị ngươi lừa dối. ta biết ngươi có số mệnh phi phàm, thiên tư yêu nghiệt, thời gian không quá nhiều tu vi còn có thể tiếp tục tiến triển hơn nữa, vượt qua Hợp Đạo kỳ cũng không phải là không thể, thế nhưng ngươi không đợi được người đó nữa rồi, hôm nay bản tọa sẽ siêu độ cho ngươi, cho ngươi tất cả thành không.
Nụ cười của Cổ Thần mạnh mẽ dừng lại, sắc mặt lạnh lùng, gàn giọng nói:
- Tặc ngốc lư, ngươi còn dám tiến về phía trước lập tức bị mất mạng.
Thấy vẻ đạm nhiên của Cổ Thần mất hết, trong mơ hồ nhiều hơn một tia cấp bách không thể nhịn, Độ Thiện đại sư càng thêm tin tưởng Cổ Thần đang lừa dối chính mình, ha ha cười lớn, bước chân vừa nhấc đã đi về phía Cổ Thần, nói:
- Cổ Thần, ta bước vào Hợp đạo, thực lực của ta hiện tại cao hơn ngươi gấp trăm lần, đánh chết ngươi cũng giống như lấy đồ trong túi, lấy hoa trên cây, cho dù trong cốc có cái gì đó nguy hiểm, không làm khó được ngươi, còn khó được bản tọa hay sao?
Độ Thiện đại sư bước một bước vượt qua trăm trượng, rất nhanh đã được nghìn trượng, cách Cổ Thần chỉ còn hơn ba nghìn trượng.
Trong mắt Cổ Thần tựa hồ nhiều hơn vài phần cấp bách, tựa hồ Độ Thiện đại sư tới đây khiến hắn vô cùng lo lắng.
Lộ ra thần sắc như vậy hiển nhiên là bộ dáng sợ hãi Độ Thiện đại sư, điều này khiến Độ Thiện đại sư càng thêm hoài nghi, thầm nghĩ:
“Cho dù tâm tình của Cổ Thần kém thì cũng không nên có thần sắc như vậy mới đúng, có gian trá? Cẩn thận sử dụng thuyền vạn năm, bản tọa đang lấy thân phạm hiểm, để thân ngoại hóa thân thử một lần.”
- Hắc hắc hắc hắc… A di đà phật!
Độ Thiện đại sư hắc hắc nở nụ cười hai tiếng, niệm một câu phật hiệu, nói:
- Cổ Thần, ta biết ngươi tất có gian trá, tuy rằng bản tọa không không coi ngươi vào đâu, nhưng bản tọa vẫn cẩn thận trên hết, thân ngoại hóa thân của bản tọa cũng đủ bắt sống ngươi rồi.
Đang khi nói chuyện cương khí tiên lực của Độ Thiện đại sư tuôn mạnh ra ngoài, ngưng tụ thành một thân ngoại hóa thân thật lớn, chừng hơn nghìn trượng, toàn thân lập lòe kim quang, kim thân đầu trọc, giống như một tôn la hán.
Thân ngoại hóa thân của Độ Thiện đại sư bước về phía trước một bước, trực tiếp vượt qua bốn năm trăm trượng, đi về phía Cổ Thần, bàn tay khổng lồ co lại, bắt thẳng về hướng cổ Thần.
Cổ Thần đột nhiên nở nụ cười, nói:
- Tặc ngốc lư, ngươi nhìn bốn phía, ngươi thực sự đã chết!
Trong lòng Độ Thiện đại sư chấn động, nhìn quanh bốn phía, quả nhiên bên ngoài sơn cốc đã xuất hiện một tầng quang mang màu xanh nhàn nhạt, một số chỗ gần như trong suốt, hoàn toàn bao phủ toàn bộ sơn cốc bên trong, cho dù hắn không đi tới thì cũng bị tầng quang mang này bao phủ bên trong sơn cốc.
Trong lòng Độ Thiện đại sư kinh hãi, quát lớn:
- Đây là cái gì?
Cổ Thần nói:
- Sát chiêu lớn nhất trong Mộc Chi Đại Trận --- Trảm Diệt Sinh Cơ! Pháp tắc hệ mộc chủ sinh, vật cực tất phản, sinh đến cực hạn chính là tử, để pháp tắc hệ mộc diễn biến tới cực hạn thì sẽ chuyển hóa thành bản nguyên chi mộc, diệt sát toàn bộ sinh cơ trong sơn cốc này, tử vong bao phủ xuống, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công thì cũng tổn hao sinh cơ cực lớn, cửu tử nhất sinh.
Độ Thiện đại sư nhất thời vỡ mật vỡ tim, điên cuồng rống to:
- Không có khả năng!
Thân ngoại hóa thân trong nháy mắt tán loạn, hóa thành cương khí tiên lực trở về cơ thể, lập tức thân ảnh Độ Thiện đại sư chợt lóe, liền phi độn ra bên ngoài sơn cốc.
Ầm…
Thân thể Độ Thiện đại sư đâm mạnh vào tầng quang mang màu xanh, phát sinh tiếng nổ rung trời.
Tuy rằng tầng quang mang màu xanh kia rất mỏng, gần như trong suốt, thoạt nhìn chỉ cần một ngón tay đam nhẹ cũng có thể xuyên thủng.
Thế nhưng trên thực tế tựa hò là một loại lực lượng khổng lồ không gì có thể phá hủy, hình thành một phong ấn vô cùng kiên cố, vô luận công kích cường đại cỡ nào đi nữa thì cũng không thể tạo thành một chút thương tổn đối với tầng quang mang màu xanh nhàn nhạt này.
Cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, thực lực so với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mạnh hơn gấp trăm lần, muốn phá hủy tầng phong ấn này cũng phải công kích toàn lực mấy lần, Độ Thiện đại sư tuy là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ nhưng muốn lao ra khỏi tầng phong ấn này hầu như không thể.
Giờ khắc này, Độ Thiện đại sư rốt cuộc cũng tin lời nói của Cổ Thần, nơi này đã bị sát chiêu lớn nhất trong Mộc Chi Đại Trận --- Trảm Diệt Sinh Cơ bao phủ, trong lòng hoảng hốt.
Hắn vừa mới bước vào Hợp Đạo kỳ, thọ nguyên so với Hư Không kỳ tăng trưởng mấy nghìn năm, hầu như có hơn phân nửa sinh mệnh phía trước vẫn chưa được trải nghiệm qua, ngày sau nói không chừng có cơ hội Hợp Đạo thành công, trở thành tồn tại giống như chư tử đại tiên cũng nói không chừng, tuyệt đối không muốn chết ngay bây giờ.
Giờ khắc này Độ Thiện đại sư cảm giác được tử vong bao phủ xuống, trong lòng khẩn trương, quát lớn:
- Sao có khả năng? Sao có khả năng? Cổ Thần, ngươi dĩ nhiên thực sự muốn tự sát?
Cổ Thần nhún vai, nói:
- Ta đã khuyên ngươi trước rồi, bảo ngươi đi mau, tặc ngốc lư ngươi không chịu nghe, càng muốn cho ta chôn cùng, trách được ai?
Trảm Diệt Sinh Cơ tới cực nhanh, quang mang màu xanh nhàn nhạt kia vừa mới bao phủ sơn cốc, trong thời gian hai lần nháy mắt, một tầng lại một tầng quang mang màu xanh đan thành lưỡi, liền trên không trung rơi xuống, một tầng lại một tầng, tựa hồ vô cùng vô tận.
Đây chính là pháp tắc hệ mộc diễn biến tới cực hạn, hầu như ngưng tụ thành thực chất, hóa thành bản nguyên chi mộc, pháp tắc hệ mộc cực hạn đó chính là cực hạn của sinh cơ, hóa thành khí tức của tử vong.
Tầng quang mang do bản nguyên chi mộc cấu thành lướt qua, tất cả sinh cơ sẽ đoạn tuyệt.
- A… Ta không cam lòng! Ta hận!
Độ Thiện đại sư liên tục thúc đẩy cương khí tiên lực, hình thành một vong cương tráo tiên lực mạnh mẽ, bao phủ chính mình bên trong, lớn tiếng gào to.
Cổ Thần thì ngồi xuống đất, trong nháy mắt này Cổ Thần tiến vào trạng thái vô vật vô ngã, tất cả ý niệm đều rơi vào mộc chi bản nguyên trong mệnh tuyền, hắn triệt để bỏ đi tất cả phòng ngự trên người, cương khí tiên lực đều tiến vào trong mệnh tuyền, thôi động mộc chi bản nguyên.
Mộc chi bản nguyên dưới tiên lực thuần dương của Cổ Thần thôi động, hóa thành đạo đạo bản nguyên chi mộc, dọc theo mệnh tuyền, lưu chuyển tới mười một mệnh mạch.
Cổ Thần chỉ dùng mộc chi bản nguyên để bảo vệ mười một mệnh mạch, tất cả còn lại đều không để ý tới.
Trong sát na, tầng quang mang màu xanh do bản nguyên chi mộc hình thành tầng tầng hạ xuống, cương tráo tiên lực của Độ Thiện đại sư không tạo thành một chút tác dụng nào, quang mang bản nguyên chi mộc biến thành đơn giản xuyên qua cương tráo tiên lực của hắn, tiến vào trong thân thể.
Thậm chí còn không phát ra tiếng kêu thảm thiết, Độ Thiện đại sư dưới một loại trạng thái kỳ diệu không tên, tất cả sinh cơ đều bị diệt hết, thần tình trong mắt chốc lát trở nên lờ mờ không chút ánh sáng.
Quang mang màu vàng cũng tiến vào trong cơ thể Cổ Thần, hủy diệt sinh cơ của hắn, Cổ Thần có thể cảm giác được chỗ quang mang màu xanh kia lướt qua, từng điểm từng điểm huyệt khiếu toàn thân đều mất đi sinh cơ, một đường kinh mạch trong nháy mắt tử vong.
Thế nhưng, thời điểm quang mang màu xanh này tiến vào mười một mệnh mạch đã bị mộc chi bản nguyên chống lại, không hề nổi lên chút tác dụng nào.
Rất nhanh Trảm Diệt Sinh Cơ trôi đi, toàn bộ sơn cốc lại khôi phục như bình thường, điều khác nhau duy nhất chính là Độ Thiện đại sư nằm dưới mặt đất, không còn ý thức, sinh cơ đoạt tuyệt.
Mà thân thể của Cổ Thần cũng đã chết, thế nhưng mười một mệnh mạch và mệnh tuyền vẫn hoàn hảo như lúc đầu, dưới sự thôi động của tinh nguyên sinh mệnh, thân thể Cổ Thần lấy tốc độ nhanh chóng không gì sánh được, dần dần khôi phục trở lại.
Rất nhanh liền chữa trị hoàn hảo huyệt khiếu và kinh mạch bị diệt sinh cơ.
- Phut…
Cổ Thần phun ra một ngụm máu tươi, tất cả máu đen đều hộc ra ngoài cơ thể, toàn bộ thân thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, bản nguyên chi mộc bảo vệ mệnh mạch và mệnh tuyền, sát chiêu Trảm Diệt Sinh Cơ không thể hủy diệt Cổ Thần.
Chiến Thần Bất Diệt thể của Cổ Thần đã luyện tới cảnh giới đại thành, có thể đơn giản huyết nhục trùng sinh, căn bản không hề bị thương tổn gì quá lớn.
Cổ Thần bước tới trước mặt Độ Thiện đại sư, truyền một đạo tiên lực thuần dương tiến vào trong cơ thể hắn, kiểm tra hắn đúng thực sự đã hoàn toàn tử vong hay chưa, cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ cho dù chỉ có một tia sinh cơ thì cũng sẽ một lần nữa tỏa sáng, thương thế phục nguyên.
Tiên lực thuần dương của Cổ Thần truyền thẳng vào mệnh mạch của Độ Thiện đại sư, vừa mới chạm vào mệnh mạch, thân thể Độ Thiện đại sư chấn động, hai mắt nhất thời khôi phục vài phần thần thái, nhìn Cổ Thần, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nghịch tặc ngươi, dĩ nhiên không chết?
- Đáng tiếc, ngươi lập tức phải chết rồi!
Thanh âm của Cổ Thần vô tình vang lên, tiên lực khẽ động, nhất thời hủy diệt mệnh mạch của Độ Thiện đại sư, nhãn thần Độ Thiện đại sư một lần nữa rơi vào cảnh vô thần, một đời cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ vẫn lạc như vậy.
Bàn tay vung lên, Cổ Thần lập tức thu Càn Khôn Trạc trên người Độ Thiện đại sư vào trong tay.
Đang muốn kiểm tra Càn Khôn Trạc của Độ Thiện đại sư, sắc mặt Cổ Thần đột nhiên biến đổi, thân thể chợt lóe, trong nháy mắt liền biến mất không còn.
Ngay trong nháy mắt này, cơ thể linh mẫn của Cổ Thần cảm úng được, một cỗ khí tức vô cùng cường đại đột nhiên xông vào trong Mộc Chi Đại Trận, là một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, so với Độ Thiện đại sư còn lợi hại hơn một chút.
Thân ảnh Cổ Thần vừa mới biến mất không thấy, bên cạnh Độ Thiện đại sư liền xuất hiện một bóng người từ trong hư không chậm rãi bước ra.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế