Băng Nguyên đại lục - một trong ba đại lục trên Cô Đế Tinh, diện tích của nó lớn hơn Bắc Thần đại lục gấp mười có dư.
Nơi đây băng thiên tuyết địa, yêu vật hoành hành, dưới Tiên Quân hiểm có người nào dám tới.
Nghe nói trên Băng Nguyên đại lục sinh trưởng vô cùng tận Thiên tài địa bảo, ngay cả di chỉ của Độc Có Tiên Đế đều ở nơi này.
Giờ phút này Trương Hằng cùng Huyền Ngưu Ma Quân đồng thời đặt chân lên vùng băng tuyết này.
- Ta cảm nhận được khí tức đồng loại rất nồng đậm ở nơi này.
Huyền Ngưu Ma Quân thì thào lẩm bẩm.
Trương Hằng tay nâng Phục Yêu Tháp, nhàn nhã ung dung nhìn vùng đại lục vô biên bị băng tuyết đóng kết này, hai mắt hơi nheo lại.
- Được rồi, nơi đây có không ít yêu vật mạnh mẽ. Ngươi có thể trợ giúp ta thu thập toàn bộ yêu vật cấp Tiên Quân trở lên vào trong Phục Yêu Tháp.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Cái gì? Ngươi muốn ta trợ giúp ngươi giết hại đồng loại của mình!
Huyền Ngưu Ma Quân trợn trừng mắt, có chút không tình nguyên.
- Ha ha, ngươi không muốn thì thôi. Ta có Phục Yêu Tháp trong tay, yêu vật trên Băng Nguyên đại lục này đối với ta mà nói hoàn toàn là cá nằm trong chậu.
Trương Hằng khẽ cười, bay vút lén trời cao Băng Nguyên đại lục, triển khai thần thức cường đại bao trùm phạm vi trăm vạn dặm.
Rất nhanh hắn liền thấy được mục tiêu.
Thu!
Trong Phục Yêu Tháp bắn ra một cột sáng màu đó chói mắt, chụp vào một yêu vật cấp bậc Tiên Quân hạ vị.
Giờ khắc này, chúng yêu vật trên cả Cô Đế Tinh này đều cảm nhận được một cỗ lực lượng khiến linh hồn run sợ.
Vút!
Cột sáng màu đỏ chiểu xuống, bao phủ tên Yêu quân kia, thu vào trong Phục Yêu Tháp.
Ở trước mặt chí bảo khác chế vạn yêu thiên hạ Phục Yêu Tháp này, yêu vật cùng cấp không hề có sức phản kháng Huống chi là yêu vật cấp Tiên Quân hạ vị.
Con thứ nhất.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra nụ cười.
Y theo cách cũ, từng cột sáng màu đỏ từ trên trời giáng xuống đem từng Yêu quân thu vào trong tháp.
Trong lúc nhất thời yêu vật trên cả Băng Nguyên đại lục đều kinh hoảng.
- Không thể tiếp tục như vậy, chúng ta xông lên giết hắn!
Vài tên Yêu quân lớn gan vọt lên.
Trương Hằng cười lạnh, khẽ quát một tiếng:
- Chấn Áp Quyết!
Trong phút chốc, lực chấn áp vô thượng phủ xuống khu vực này, đánh rơi vài tên Yêu quân kia xuống.
Thu!
Trương Hằng điều khiển Phục Yêu Tháp lần lượt thu phục mấy tên Yêu quân này vào.
Huyền Ngưu Ma Quân đứng ở xa xa, tu vi của hắn đạt tới Tiên Quân đại viên mãn, thần thức có thể bao phủ toàn bộ Băng Nguyên đại lục, thấy tình cảnh này không khỏi thầm than.
Trương Hằng tay nâng Phục Yêu Tháp, dung hợp phân thân lại thêm tinh thần ý chí, ngay cả hắn cùng chỉ có nước bị khống chế.
Nửa ngày trôi qua, Trương Hằng thu chừng mấy chục tên Yêu quân, còn đang không ngừng tìm Kiếm mục tiêu.
Chúng yêu vật trên Cô Đế Tinh kinh hãi run sợ, bất kể bọn họ phản kháng như thế nào đều không thoát khỏi vận mệnh bị thu phục.
Thậm chí có một số yêu vật lén bỏ chạy hướng hải vực khôn cùng ngoài Băng Nguyên đại lục.
- Muốn chạy?
Trương Hằng nghĩ một hồi, chăm chú nhìn Băng Nguyên đại lục dưới chân, thầm nghĩ:
- Băng Nguyên đại lục này rộng lớn như thể, dọc ngang mấy trăm vạn dặm, lại không có người địch lại ta, không bằng...
Một ý niệm cực kỳ lớn mật nảy sinh trong đầu Trương Hằng.
Cắn nuốt, cắn nuốt!
Ý niệm điên cuồng này khiến cho mặt mũi Trương Hằng có chút dữ tợn.
Chính vào giờ phút này, từ hướng xa xôi của Băng Nguyên đại lục truyền đen hai cỗ uy áp kinh thế hãi tục.
Yêu quân thượng vị!
Trương Hằng chấn động tâm thần.
Hắn chỉ có một mình bản tôn, cho dù nắm giữ Phục Yêu Tháp cũng không thể thu phục được Tiên Quân thượng vị.
- Thần thánh phương nào cũng dám công nhiên hoành hành Băng Nguyên đại lục ta. Hôm nay để hai chúng ta đánh chết ngươi, sau đó thả đồng loại trong tháp ra.
Một thanh niên và một lão già bay vụt tới, yêu khí cường đại ập tới khiến thân hình Trương Hằng bắn lui về sau.
- Trong tay tu sĩ nhân loại này quả thật có Phục Yêu Tháp, cũng may hắn chỉ là một Tiên Quân trung vị, không làm gì được chúng ta.
Lão già kia nhìn chằm chằm Phục Yêu Tháp trong tay Trương Hằng, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Phục Yêu Tháp rơi vào trong tay yêu tu có thể phát huy ra uy lực càng thêm cường đại, đủ để quét ngang cùng cấp.
Cho nên hai người này thấy Trương Hằng tay nâng Phục Yêu Tháp, lại chỉ là một Tiên Quân trung vị, tâm động vô cùng.
Trương Hằng lạnh lùng nhìn hai người, trên mặt không chút sợ hãi nào.
Khi hai tên Yêu quân thượng vị này bay vào đến phạm vi một ngàn dặm, Trương Hằng rốt cục ra tay.
Dung hợp!
Bá Bá Bá-
Ba phân thân đột nhiên lóe ra, dung hợp làm một thể với bản tôn Trương Hằng.
Đột nhiên một Kình Thiên cự nhân sừng sừng trong thiên địa, cao tới hai trăm trượng, phun ra nuốt vào mây mù, thiên địa rung chuyển không yên.
Từng đợt lôi điện lượn lờ trong tầng mây, khí thế kinh người.
- Thật... thật đáng sợ!
Thân thể hai tên Yêu quân thượng vị cứng đờ, bị khí thế làm đứng khựng lại.
Giờ phút này Kình Thiên cự nhân kia đứng ngạo nghễ trên không trung Băng Nguyên đại lục, cỗ uy áp vô hình ngưng kết trong thiên địa.
Vô hình trung cả khối Băng Nguyên đại lục đều ở trong một bóng ma vô hình, tất cả yêu vật nghẹt thở, chịu đựng áp lực không thể tưởng tượng.
- Người này thật đáng sợ, sau khi dung hợp thực lực sắp bằng Tiên Quân đại viên mãn, cộng thêm tinh thần ý chí ngay cả ta cùng vị tất có thể thắng được hắn.
Huyền Ngưu Ma Quân âm thầm kinh hãi.
Trương Hằng cũng ngạc nhiên vô cùng. Sau khi dung hợp, thực lực gia tăng so với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn không chỉ gấp đôi.
Thực lực cơ sở của bản tôn và phân thân càng mạnh thỉ uy lực sinh ra sau khi dung hợp lại càng đáng sợ.
Thu!
Trương Hằng quát lạnh một tiếng, trong phục yêu tháp bắn ra một cột sáng màu đỏ khiến không gian hơi rung lên, bao phủ lão già Tiên Quân thượng vị.
- A!!!
Lão già liều chết chống cự, muốn chạy khỏi lực hút của cột sáng màu đỏ.
- Tiến vào!
Hai mắt Trương Hằng sáng quắc, một cỗ tinh thần ý chí tràn vào trong Phục Yêu Tháp.
Bá!
Lão già kia chỉ cảm thấy lực hút gia tăng hơn chục lần, không chút phản kháng bị bắt vào trong Phục Yêu Tháp.
- Đại nhân tha mạng!
Một gã Tiên Quân thượng vị khác quỳ trên hư không.
-Thu!
sắc mặt Trương Hằng lạnh băng, không chút lưu tình thu phục tên Yêu quân thượng vị thanh niên vào trong.
Thời gian vài hô hấp ngắn ngủi, Trương Hằng thu phục hai Tiên Quân thượng vị.
Huyền Ngưu Ma Quân ở phía chân trời xa xa không khỏi ngầm thở dài một hơi.
Tiếp đó, Trương Hằng lạnh lùng nhìn xuống Băng Nguyên đại lục ở phía dưới chân, hai tay giang rộng.
Phừng!
Một mảng kim diễm to lớn giống như một tẩm lưới lớn từ trên trời giáng xuống, bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm rồi điên cuồng lan tràn.
Xèo xèo!!!
Kim diễm không ngừng cắn nuốt đại lục và băng tủy dưới chân Trương Hằng.
Lập tức thiên địa tinh túy cuồn cuộn không ngừng tràn vào trong cơ thể Trương Hằng.
Trương Hằng hóa thành Kình Thiên Ma Thần, trong nháy mắt có thể cắn nuốt một lượng thiên địa tinh túy khổng lồ.
Khuếch trương... Khuếch trương... Khuếch trương...
Kim diễm điên cuồng lan tràn, từ phạm vi mấy ngàn dặm kéo ra phạm vi mấy vạn dặm.
Mỗi thời mỗi khắc, đại lượng thiên địa tinh túy hóa thành vô số hạt màu vàng hình thành một cây cầu màu vàng khổng lồ trong thiên địa bị Trương Hằng hấp thu.
Dưới tình huống như vậy, tu vi của Trương Hằng tăng mạnh với tốc độ có thể thấy được.
Thử nghĩ một khối đại lục phạm vi mấy trăm vạn dặm, thiên địa tinh túy ẩn chứa bên trong là khủng bố cỡ nào?
Huyền Ngưu Ma Quân đứng ở xa xa, tâm tình rung động trong lòng quả thật khó thể nói bằng lời.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Thời gian từng chút qua đi, chúng yêu vật trên Băng Nguyên đại lục sớm đã chạy hơn phân nửa.
Ở trong mắt bọn họ, Trương Hằng quả thật là một tên Ma Vương ngày tận thế.
Khí thế trên người Kình Thiên Ma Thần từng chút tăng lên, thực lực từ Tiên Quân thượng vị đỉnh dần dần tới gần đại viên mãn thậm chí là Tiên Đế.
Chính vào ngày thứ năm, thực lực của Kình Thiên Ma Thần trong không trung tăng lên tới một điểm cực hạn.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Cô Đế Tinh đều bao phủ trong một bầu không khí áp lực.
Ba đại tông môn, vô số cường giả đều run rẩy trước cỗ uy áp vô hình này.
- Chẳng lẽ là... Ma Thần phủ xuống...
Ở Ngạo Nguyệt Sơn, Lãnh Nguyệt tông chủ biến sắc, lộ ra vài tia sợ hãi.
Cỗ uy áp vô hình kia, chủ nhân của nó ít nhất phải có được thực lực Tiên Quân đại viên mãn.
Điều này làm cho hắn nhớ tới lúc trước đồ đệ của mình Bắc Kiếm Hàn là chết như thể nào.
Cỗ khí thế kia càng ngày càng mạnh, làm cho người ta có cảm giác giống như Ma Thần trong vô hình đang tới gần từng chút một.
Áp lực, thật sự là áp lực...
Ngày thứ năm... Ngày thứ sáu... Ngày thứ bảy...
Áp lực vô hình làm cho tất cả những nhân vật từ Chân Tiên trở lên trên Cô Đế Tinh đứng ngồi không yên.
Đúng vào ngày thứ chín, một cỗ khí thế mạnh mẽ từ ngoài Cô Đế Tinh truyền đến, một quầng sáng màu tím từ thiên ngoại bay tới nhanh như tia chớp.
Không quá bao lâu, quầng sáng màu tím kia hạ xuống Cô Đế Tinh.
- Thật tốt quá, truyền âm ngọc phù của ta rốt cục có hiệu quả, cường giả tinh ngoại tới hỗ trợ.
Lãnh Nguyệt tông chủ đầy vẻ vui mừng.
- Khí tức thật cường đại...
Quầng sáng màu tím kia hóa thành một Nam nhân áo bào tím, thần thức mạnh mẽ bao phủ toàn bộ Cô Đế Tinh, lập tức dừng ở trên Băng Nguyên đại lục.
Khi hắn nhìn thấy tình cảnh như địa ngục trần gian ở Băng Nguyên đại lục, không khói hít một ngụm khí lạnh.
- Người này thật đáng sợ, tuy là cùng cấp nhưng ta khẳng định không phải đối thủ của hắn...
Trong lòng Nam nhân áo bào tím bắt đầu sinh ý rút lui.
Hừ!
Một tiếng hừ lạnh vang lên trong đầu hắn.
Một cỗ tinh thần ý chí không thể ngăn cản giống như mũi Kiếm bén nhọn đâm vào linh hồn hắn.
Ầm!
Nam nhân áo bào tím thấy tâm thần rúng động, phun ra một búng máu, vẻ mặt sợ hãi chạy khỏi Cô Đế Tinh.
- Thật là đáng sợ... Người kia có được tinh thần ý chí, khả năng là đang tấn chức Đế cấp...
Nam nhân áo bào tím Tiên Quân đại viên mãn này ngay cả đầu cùng không dám quay lại lập tức chạy trốn khỏi Cô Đế Tinh.
- A!
Tình cảnh như thể khiến đám cường giả Lãnh Nguyệt tông chủ đều thần sắc đại biến.
Ngay cả cường giả Tiên Quân đại viên mãn cũng bị dọa chạy.
Rất nhanh, rất nhiều cường giả trên Cô Đế Tinh bắt đầu sinh ý rút lui, mở Truyền tống trận đi tinh cầu khác.
Ngày thứ mười, dị biến đột nhiên sinh ra.
Kình Thiên Ma Thần bị vây ở bình cảnh, thân thể lại khuếch trương gấp mười.
Ầm!
Cỗ khí thế cuồng bạo kia cùng theo đó mà khuếch trương đến hơn chục lần.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Giờ phút này, một vị Kình Thiên Ma Thần sừng sừng phía trên Cô Đế Tinh, dùng ánh mắt nhìn xuống chúng sinh lạnh lùng nhìn con kiến trên tinh cầu.
Cùng lúc đó, tinh thần ý chí của Trương Hằng tăng vọt gấp mười, cường đại tới khó tin, bằng vào ý niệm có thể miểu sát Tiên Quân hạ vị bình thường.
Khi cỗ tinh thần ý chí như vậy phủ xuống thiên địa này, toàn bộ cường giả trên Cô Đế Tinh đều tuyệt vọng.
Tiên Đế!
Là Tiên Đế!
Cấp bậc Tiên Đế!
Một danh từ đáng sợ khiến tất cả cường giả đều vứt bỏ ý niệm phản kháng và chạy trốn.
Tiên Đế - không thể chống lại!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cường giả trên Cô Đế Tinh đều quỳ rạp xuống đất.
Huyền Ngưu Ma Quân đứng ở trên đình mây, mắt nhìn Kình Thiên cự nhân cao tới chục trượng, đồng dạng khom gối quỳ trong hư không.
Tiên Đế chính là Đế quân của Tiên giới, ý chí tới đâu, không ai dám chống.
Trên thực tế giờ phút này bản tôn Trương Hằng còn dừng ở cảnh giới Tiên Quân đại viên mãn, nhưng Kình Thiên Ma Thần sau khi dung hợp lại mạnh mẽ đột phá, khiến hắn bước vào hàng ngũ Tiên Đế.
Theo thực lực gia tăng mãnh liệt, Băng Nguyên đại lục trăm vạn dặm trong nháy mắt bị kim diễm bao trùm. Cái gì thiên tài địa bảo, yêu vật mạnh mẽ, Độc Cô di chỉ, toàn bộ đều chìm ngập trong kim diễm.
Kình Thiên Ma Thần sừng sừng trong thiên địa đột nhiên nhám mắt lại.
Ở sâu trong đầu hắn, tinh thần ý chí của Vũ Vô Cực đột nhiên nhảy lên.
Ông!
Điểm sáng thuần màu đen kia xuất hiện ở trước mặt Trương Hằng, hóa thành một bóng người cao ngất có tịch.
Hắn - chính là Vũ Vô Cực. Vũ Vô Cực tung hoành vô địch ba mươi sáu giới, miệt thị thiên địa vạn vật nhưng lại có thể bao dung hết thảy thiên địa vạn vật.
- Ha ha ha... Rốt cuộc ngươi đạt tới cấp Tiên Đế, nhanh hơn so với trong tưởng tượng của ta rất nhiều.
Trên mặt Vũ Vô Cực lộ ra tươi cười vui mừng.
Kình Thiên Ma Thần do Trương Hằng biến thành sừng sừng trong thiên địa, mắt nhìn Vũ Vô Cực trước mắt, thản nhiên nói:
- Chẳng lẽ hiện tại ngươi muốn quyết đầu cùng ta?
- Ngươi hiện tại còn kém rất xa... Trong Tiên Đế có đại viên mãn cùng xưng là cường giả nghịch thiên. Mà phàm là sinh linh trong ba mươi sáu giới đều bị thiên địa đại đạo ràng buộc. Chỉ có khi ngươi đột phá Tiên Đế trở thành cường giả Thiên cấp, mới có thể vượt qua quy tắc, độc lập trong đại vũ trụ, ngao du vô số không gian.
Vũ Vô Cực cười nói.
Trương Hằng nao nao, không nghĩ tới Vũ Vô Cực lại đạt tới một trình độ mà không có bất kỳ cường giả nào trong ba mươi sáu giới có thể với tới.
Trong Tiên Đế có đại viên mãn, gọi là cường giả nghịch thiên, khẳng định là những người ít ỏi như Huyết Sát Thần Đế, Bất Tử Tà Đế, Vạn Linh Tiên Tôn...
Nhưng Tiên Đế đại viên mãn vẫn không phải nghịch thiên chân chính, trên Tiên Đế còn có Thiên cấp càng thêm thần bí khó lường.
Như vậy phía trên Thiên cấp có phải còn có cảnh giới càng cao hơn?
Điểm này Trương Hằng không thể xác định, Vũ Vô Cực cũng như thế.
Tóm lại, Thiên cấp đem ba mươi sáu giới dẫm nát dưới chân.
- Tuy nhiên trong ba mươi sáu giới này còn có một cường giả bán Thiên cấp, đó chính là Thái thượng Yêu Long Hoàng. Chờ sau khi ngươi thắng hắn có thể tới Man Hoang Tổ Giới tìm ta.
Vũ Vô Cực cười nhạt nói.
Man Hoang Tổ Giới!
Trương Hằng chấn động, chẳng lẽ phía trên ba mươi sáu giới này còn có không gian cao đẳng hơn?
- Một tia tinh thần ý chí đại viên mãn này của ta sẽ lập tức tiêu tan, hy vọng ngươi có thể sớm ngày vượt qua ba mươi sáu giới, đánh một trận cùng với ta.
Vũ Vô Cực nói xong câu cuối cùng, cười dài một tràng.
- Ha ha ha...
Một tràng cười lớn rung chuyển toàn bộ Tiên giới.
Trong phút chốc tiếng cười lại từ Tiên giới lan tràn tới Yêu Hoàng giới, Phật giới, Ma giới!
Vũ Vô Cực!
Vũ Vô Cực! Vũ Vô Cực!
Từng cường giả Đế cấp đều chấn kinh, ngay cả mấy cường giả nghịch thiên trong ba mươi sáu giới đều thấp thỏm vô cùng.
- Vũ Vô Cực... Chẳng lẽ hắn không tuân thủ hứa hẹn, trở về ba mươi sáu giới? Điều này không phù hợp tính cách của hắn.
Trong Yêu Hoàng giới, một bóng người đáng sợ lơ lửng trong thiên địa, vẻ mặt kình ngạc chìm vào trầm tư.
Cười dài một tiếng, Vũ Vô Cực lại hóa thành điểm sáng tối đen thâm thúy, mắt thấy sắp tiêu tan trong thiên địa.
Ánh mắt Kình Thiên Ma Thần chợt lóe, thản nhiên nói:
- Sao ngươi không trợ giúp ta một tay?
Vù-
Một đoàn kim diễm trong suốt rời tay bay ra.
Kim diểm này chính là Hư Không Hỏa Diễm.
Ông-
Hư Không Hóa Diễm hóa thành một hắc động thật lớn trực tiếp cắn nuốt tình thần ý chí đại viên mãn của Vũ Vô Cực.
Đột nhiên một cỗ tinh thần ý chí tối thượng xông phá tận trời, phát tan trói buộc của không gian Tiên giới, khiến cho vô số cường giả kinh hãi.
Ầm!
Kình Thiến Ma Thần do Trương Hằng biến thành khuếch trương đến vạn trượng.
Một vạn trượng... Hai vạn trượng...
Thân thể hắn không ngừng bành trưởng, giống như cự thần khai thiên tích địa.
Trong khoảnh khác, Băng Nguyên đại lục trăm vạn dặm bị Trương Hằng cắn nuốt sạch sẽ. Mà thân thể do Trương Hằng biến thành vẫn còn đang khuếch trương.
Khuếch trương... Khuếch trương... Không ngừng khuếch trương...
Cho đến khi Kình Thiên Ma Thần duỗi tay ra thậm chí có thể nắm toàn bộ Cô Đế Tinh vào trong lòng bàn tay.
Thứ to lớn như tinh cầu ở trong tay hắn lại không khác gì đồ chơi.
Vào giờ khác này, tất cả nhân vật trên Cô Đế Tinh không khác gì con kiến.
Trương Hằng thậm chí nín thở, chỉ sợ hơi chút sơ suất sẽ làm cả Cô Đế Tinh hủy diệt.
Bởi vì trên Cô Đế Tinh cùng có bằng hữu của hắn.
Ánh mắt hắn đảo qua Cô Đế Tinh, Huyền Ngưu Ma Quân ở một góc thân hình không ngừng run lên.
Trương Hằng cười nói:
- Ta rất nhanh sẽ có thể mang ngươi đi Yêu Hoàng giới.
Dứt lời hắn thò tay khẽ điểm, thân hình Huyền Ngưu Ma Quân biến mất, bị hút vào trong thế giới riêng của hắn.
Giờ phút này lĩnh vực không gian của Trương Hằng cũng thành công trưởng thành thành một không gian.
về phần cái gì Phục Yêu Tháp, để nó đi gặp quỷ đi thôi.
Bá!
Kình Thiên Ma Thần biến mất khỏi phụ cận Cô Đế Tinh, thần thức bao trùm toàn bộ Tiên giới.
Sau khi cắn nuốt tinh thần ý chí đại viên mãn của Vũ Vô Cực, cảnh giới của hắn đã đạt tới Tiên Đế đại viên mãn.
Nhưng về pháp lực vẫn còn dừng ở Tiên Đế hạ vị.
Giờ phút này hắn phải nghĩ biện pháp nâng cao thực lực.
Bá!
Hắn xuất hiện ở cạnh một tinh cầu hoang tàn vắng vẻ.
cắn nuốt!
Hư Không Hỏa Diễm trong tay hắn hóa thành hắc động khôn cùng, trực tiếp cắn nuốt cả tinh cầu.
Ầm ầm-~
Thân thể Trương Hằng lại khuếch trương gấp mười.
Cứ như vậy, sau khi liên tục cắn nuốt mười tinh cầu, pháp lực của Trương Hằng đã đạt tới Tiên Đế trung vị.
Tiếp đó, lại cắn nuốt mấy viên tinh cầu, Trương Hằng cảm giác biến độ gia tăng thực lực cực nhỏ.
Trương Hằng nhíu mày, thần thức đột nhiên tập trung vào một hằng tinh.
Đúng rồi, nếu tinh cầu đã không được, chỉ bằng tìm một hằng tinh thử xem.
Trương Hằng giờ phút này không sợ trời không sợ đất, thân thể hắn lớn hơn tình cầu gấp trăm lần, cũng không sợ nhiệt độ trên hằng tinh.
Bá!
Hắn trực tiếp hạ xuống một hằng tinh, Bất Tử Kim Thân nở rộ hào quang huyễn lệ chói mắt.
Cắn nuốt!
Hư Không Hóa Diêm xuất kích, hóa thành hắc động khôn cùng, như tăm ăn rỗi cắn nuốt hằng tinh.
Ầm!
Cho đến khi hằng tinh này bùng nổ, một hắc động lớn hơn khuếch trương trong không gian Tiên giới.
Thần sắc Trương Hằng đại biển, Hư Không Hỏa Diễm trong tay giằng co cùng hắc động.
Tinh thần ý chí đại viên mãn toàn lực xuất kích.
Vào giờ khắc này, tất cả cường giả Đế cấp của Tiên giới đều hội tụ thần niệm vào nơi này.
- Người này ở đâu ra, thật đáng sợ. Có thể nào hắn sẽ hủy diệt không gian Tiên giới hay không?
Thời gian từ từ trói qua, cuối cùng Hư Không Hóa Diễm trong tay Trương Hằng chiếm ưu thế, từng chút cắn nuốt hắc động sinh ra do hằng tinh nổ tung.
Tên này ngay cả hắc động cùng có thể cắn nuốt.
Ông-~
Đột nhiên thân thể Trương Hằng lại cất cao gấp mười, Hư Không Hóa Diễm trong tay đủ để nuốt thiên phệ địa.
Giờ phút này bất kể là pháp lực hay cảnh giới linh hồn hoặc là tinh thần ý chí của hắn đều đạt tới Đế cấp đại viên mãn.
Tất cả cường giả Tiên giới trơ mắt nhìn hắn, không dám ra tay.
Ngay cả chúa tể Tiên giới, Phiêu Miểu Tiên Đế cũng không dám ho he.
Rất hiển nhiên Trương Hằng giờ phút này ở trong mắt bọn họ đã là nhân vật mạnh mẽ vô địch, ngay cả can đảm giao thủ cũng không có, chỉ cầu nguyện Ma Thần này sớm rời đi một chút.
- Đúng rồi, ta lại quên mất một việc.
Kình Thiên Ma Thần “bá” một tiếng biến mất, trở lại Cô Đế Tinh.
Theo hắn tới, toàn bộ Cô Đế Tinh đều bị một bóng đen thật lớn bao phủ.
Một vùng tối đen.
Dung hợp đi.
Một ý niệm trong đầu Kình Thiên Ma Thần phát ra, phân thân Trương Hằng ở lại trên Cô Đế Tinh liền dung hợp cùng với hắn.
Trong phút chốc, thiên địa biển sắc.
Kình Thiên Ma Thần lại bành trưởng gấp mười, Hư Không Hóa Diễm trong tay biến thành màu vàng tía.
Rốt cục hắn đạt tới công pháp tầng bảy!
Trương Hằng vội vàng nhám mắt suy tư.
Đột nhiên hắn duỗi tay, ngọc giản màu vàng tía xuất hiện trong tay.
Rắc!
Ngọc giản vỡ vụn lộ ra một tòa bảo tháp huy hoàng ngàn đời!
Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp!
Tay trái nâng bảo tháp, tay phải khống chế Hư Không Hóa Diễm, Trương Hằng liếc mắt nhìn không gian Tiên giới.
Vô thanh vô tức, thân hình Trương Hằng lại biến mất.
Hô!
Toàn bộ cường giả Đế cấp của Tiên giới đều thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
------oo0oo-----
Ngày hôm sau, một tin tức rung động ba mươi sáu giới truyền đến.
Thái thượng Yêu Long Hoàng - Chết!
Giết chết hắn chính là vị Kình Thiên Ma Thần của ngày đó.
Tục truyền rằng, Ma Thần kia có thể so với thiên địa, bảo tháp trong tay hạ xuống, ép Thái thượng Yêu Long Hoàng thành mảnh nhỏ.
Mà thân thể Thái thượng Yêu Long Hoàng tổ hợp lại, bất tử bất diệt.
Ma Thần xòe tay phải, một ngọn hỏa diễm vô hình trực tiếp cắn nuốt Thái thượng Yêu Long Hoàng.
***
Từ đó về sau trong ba mươi sáu giới không còn thấy bóng dáng Kình Thiên Ma Thần kia nữa.
Thẳng đến nhiều năm sau, mọi người gọi Kình Thiên Ma Thần là Phệ Thiên Ma Thần.
về phần tung tích của Phệ Thiên Ma Thần, không ai có thể xác định.
Có người nói hắn tiềm ẩn lánh đời, có người nói hắn đi tìm Vũ Vô Cực quyết chiến. Cùng có người nói hắn đi Man Hoang Tổ Giới trong truyền thuyết.
Trương Hằng đi đâu? Đối mặt với khiêu chiến như thể nào?
Đáp án chính tại trong lòng ngươi ta!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Dưới bầu trời sao, một bóng hình xinh đẹp thánh khiết như nữ thần đám chìm trong tinh quang. Một gương mặt khiến người ta hít thở không thông tỏa ra hào quang thần thánh vô hạn. Trên trán nàng có một vầng trăng cong tự nhiên, cả người siêu phàm thoát tục lộ ra khí tức thánh khiết trang nghiêm, làm cho người ta không thể sinh ra bất kỳ ý niệm xâm phạm. Phía dưới nữ thần múa cùng ánh sao này, ngàn vạn Nam nữ mặc áo bào trắng đồng loạt quỳ xuống thi lễ:
- Bái kiến Tinh Nguyệt nữ thần điện hạ.
- Tham kiến Tinh Nguyệt nữ thần.
Vài tu sĩ Hợp Thể Kỳ cường đại cũng nửa quỳ thi lễ, trong mắt tràn ngập thành kính.
- Đều bình thân!
Đôi mắt linh hoạt của Tinh Nguyệt nữ thần đảo qua toàn trường:
- Huyền Long Đại Vương quật khởi nhất định sẽ dậy nên một hồi gió lốc ở hải vực, đên lúc đó sinh linh đồ thán, máu nhuộm ức vạn dặm hải vực. Lần này Tinh Nguyệt Môn ta dời vào duyên hải hoặc đất liền. Chư vị trưởng lão hộ pháp có dị nghị gì không?
- Chúng ta vâng theo thánh dụ của Tinh Nguyệt nữ thần.
Chúng cao tầng không ai phản đối. Ngay tại giờ khác này, một tấm thiệp thần bí không thể nắm lấy xuyên qua tinh quang hạ xuống trước mặt Tinh Nguyệt nữ thần.
Ồ~
Tinh Nguyệt nữ thần lộ ra dị sắc, vội vàng đón lấy tấm thiệp này, sau đó trong mắt hiện ra đủ loại giày dụa và dị sắc:
- Tinh Nguyệt nữ thần... Tú Ninh... Vũ Văn sư tôn... còn có Dương đại ca.
Hoàn vũ ba mươi sáu giới, Yêu Hoàng giới.
- Thái thượng Yêu Long Hoàng. Khởi động chấm dứt, chúng ta tiến hành một trận đánh cuộc chiến.
Thân hình cao lớn cô tịch đơn thương độc mã đánh vào Yêu Hoàng giới, trực diện Thái thượng Yêu Long Hoàng - Thân thể Long thần bất diệt đệ nhất của Ba mươi sáu giới.
Toàn bộ Yêu Hoàng giới không ai có thể ngăn cản một chiêu của Vũ Vô Cực.
- Ma tôn Vũ Vô Cực.
- Vũ Vô Cực được xưng là chí tôn vô địch thất giới.
Yêu Hoàng giới một mảnh khủng hoảng, chỉ có vị hoàng giả phát ra khí phách vô cùng đối diện Vũ Vô Cực, da toàn thân giống như mai rùa mà lại như long lần, hai mắt u lãnh, song chưởng như thép. Nơi hắn đứng, Thần Ma thiên địa lui tránh.
Thái thượng Yêu Long Hoàng!
Được xưng là phòng ngự đệ nhất hoàn vũ thế giới.
- Đánh cuộc chiến? Đánh cuộc gì?
Thanh âm khí phách tận trời, bê nghê bát hoang.
- Công kích, phòng ngự, tốc độ... mặc ngươi chọn. Người thua cút khỏi ba mươi sáu giới, vĩnh viễn không trở về.
Trong thanh âm của Vũ Vô Cực lộ ra một niềm tin cường đại.
- Vũ Vô Cực. Ngươi tự tìm đường chết. Nếu đã như vậy, bổn hoàng lựa chọn phòng ngự. Nếu một kích toàn lực của ngươi có thể đẩy ta vào chỗ chết, coi như ngươi thắng!
Trong thanh âm của Thái thượng Yêu Long Hoàng lộ ra một tia trào phúng cùng châm biếm.
- Ha ha ha... Quả nhiên không ngoài dự đoán. Luận công kích và tốc độ ngươi đều không bằng ta, bản tôn muốn khiêu chiến chính là sở trường của ngươi!
Vũ Vô Cực ngửa mặt lên trời thét dài, chậm rãi nhấc bàn tay lên.
Vút...
Đúng lúc này một tấm Luân Hồi Thiếp từ thiên ngoại bay tới dung nhập vào trong cơ thể Vũ Vô Cực. Chỉ có hắn hơi nao nao, ngay cả Thái thượng Yêu Long Hoàng đều không nhìn thấy.
Cùng trong một khoảnh khắc, bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp xuyên qua thời không, địa vực khác nhau.
Nó dường như không thay đổi cái gì, nhưng lại tồn tại chân thật.
Trong số này, nơi Man Hoang đại lục trung tâm khởi nguyên của Đại Thiên vũ trụ tự nhiên cùng sẽ không ngoại lệ.
- Thiên Thu Thần tổ, cầu ngài thu ta làm đệ tử.
Một người trẻ tuổi song đồng tỏa lục quang quỳ rạp dưới đất, nói lời thành khẩn.
Nam nhân trước mắt có được huyết mạch cường đại này, tu vi đạt tới Phá Thiên cảnh đáng sợ mà lại quỳ gối trước mặt Thiên Thu Vô Ngân, trong mắt đầy vẻ sùng kính.
Hắn hiểu được Nam nhân nhắm chặt hai mắt này chính là Đại tông sư truyền kỳ mới quật khởi gần đây của Man Hoang Tổ Giới, trong thời gian không đến trăm vạn năm từ Hồn độn thiên giai sơ cấp đạt tới đỉnh, cuối cùng lại từng bước tiến vào cảnh giới Tổ Thần.
- Ngươi không thích hợp tu luyện công pháp của ta.
Bóng dáng Thiên Thu Vô Ngân dần nhạt đi.
Nhưng đột nhiên hắn xoay người hướng về một phương hướng, trong mắt chợt lóe tinh quang.
Vút—
Một tấm thiệp phát ra khí tức thần bí muôn đời rơi xuống lòng bàn tay Thiên Thu Vô Ngân.
- Luân Hồi Thiếp?
Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa kỳ dị.
Địa cầu, quảng trường Phỉ Thúy.
Ngày 8 tháng 8, quảng trường được quốc gia Hoa Hạ cổ xưa coi là mộng ảo minh châu lúc này ngập tiếng hoan hô vui mừng. Bầu không khí hân hoan vui mừng, phụ cận đậu phương tiện giao thông: xe bay, vũ trụ phi thuyền...
Đây là một buổi hôn lễ long trọng, nhân sĩ cấp cao đến từ các văn minh cường đại của vũ trụ đều tới chúc mừng, một bầu không khí long trọng nhiệt liệt.
Trên quảng trường Phỉ Thúy, Luân Hồi Tinh Bảo được vô số xe bay và phi thuyền vây ở trung tâm như chúng tinh phủng nguyệt.
Hai nhân vật chính của buổi hôn lễ này phán biệt là thiếu chủ Dương Thần của thế lực thần bí mạnh nhất vũ trụ Hồng Võng và thiên kim tiểu thư tập đoàn Trương thị, tập đoàn tài phiệt lớn nhất vũ trụ Trương Du Vũ.
Lễ đường hôn lễ vẫn như trước được an bài trên phi thuyền siêu Thần cấp đầy tính truyền kỳ Luân Hồi Tinh Bảo.
Trên quảng trường hôn lễ quen thuộc với lễ dài thủy tinh ở chính giữa, chung quanh ngồi đầy mười mấy vạn khách khứa.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về hai nhân vật chính tràn ngập hy vọng vô hạn và tương lai.
- Dương Thần tiên sinh. Anh có nguyện ý cưới Trương Du Vũ tiểu thư làm thê tử của ngươi? Anh có nguyện ý bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh, giàu có hoặc bần cùng, khóe mạnh hay tật bệnh, vui vẻ hoặc ưu sầu, anh đều yêu có ấy thật lòng, trung thành với cô ấy cho đến vĩnh viễn?
Một thanh âm trang trọng vang lên.
- Ta nguyện ý.
Dương Thần ưu nhã nửa quỳ trên đất, khẽ hôn tay nữ nhân âu yếm.
Trên gương mặt thanh thuần của Trương Du Vũ ửng đỏ, lại tràn đầy vui sướng và hạnh phúc.
- Trương Du Vũ tiểu thư. Có có nguyện ý cưới Dương Thần tiên sinh làm trượng phu của có? Cô có nguyên ý bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh, giàu có hoặc bần cùng, khỏe mạnh hay tật bệnh, vui vẻ hoặc ưu sầu, cô đều yêu anh ẩy thật lòng, trung thành với anh ấy cho đến vĩnh viễn?
Thanh âm trang trọng lại vang lên.
- Ta nguyên ý.
Trương Du Vũ lớn mật hôn môi Dương Thần.
Tức thì toàn bộ quảng trường hôn lễ ồ lên hoan hô vang dội, đưa bầu không khí lên cao trào.
Vút vút vút!
Đúng lúc này, vài tấm Luân Hồi Thiệp bán vào quảng trường hôn lễ.
Trong đó hai tấm Luân Hồi Thiếp dung nhập vào trên người đói trai tài gái sắc.
Trên bàn khách quý, hai người ngồi ở chính giữa: một Nam nhân nho nhã, một Nam nhân cương nghị.
Chỉ có bọn họ có thể thấy rõ Luân Hồi Thiếp từ thời không xa xôi bay tới nhưng không ngăn cản, ngược lại rất hiểu ý nhìn nhau cười cười.
- Dương Phàm. Hôn nhân giữa hai nhà chúng ta chính là thiên duyên trời định.
Trương Hằng nhìn con rể và con gái trên lễ dài, khóe miệng đầy tươi cười vui mừng.
Dương Phàm gật gật đầu, cười nói:
- Chỉ tiếc lão đạo chưa tới.
Vút vút-
Còn lại một số Luân Hồi Thiếp lục tục bắn vào trên người chúng thân hữu.
Ánh mắt của Dương Phàm cùng Trương Hằng lần lượt đảo qua chúng thân hữu được Luân Hồi Thiếp dung nhập vào người: Dương Lỗi, Thiên, Điệp Liên, Trịnh Tiểu Mạn, Lâm Chung, Quách Phong, Tú Ninh, Ninh Tuyết Dung...
Những người được Luân Hồi Thiếp chiếu cố đối với Trương Hằng cùng Dương Phàm mà nói, không hề nghi ngờ đều là người thập phần trọng yếu.
Cùng lúc đó, cũng có một tấm Luân Hồi Thiếp bắn vào Tiên Hồng Không Gian, dung nhập vào trên người con chó nhỏ.
Con chó nhỏ lăng không trở mình, linh mẫn tiếp nhận Luân Hồi Thiếp, trong mắt dần hiện lên một tia hiểu ra.
- Con bà nó! Coi như các ngươi còn có chút lương tâm. Lão tử chơi game Onhne không phải chỉ nói một câu làm người không bằng làm chó mới bị “bám vào” trên người con chó này. Còn cái gì mà Nguyên thú Tiên Hồng mạnh nhất. Từ đó trở thành khí linh, còn không thể lộ ra bí mật thân thể.
Con chó nhỏ đầu tiên là vui sướng, rồi sau đó lại chửi ầm lên một trận.
Đến tận Lúc này,
Bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp thông suốt cổ kim xuyên qua Đại Thiên thế giới tìm được chủ nhân, cuối cùng hoàn thành sứ mệnh.
----------oo0oo---------
Hỗn Độn Phong Bạo vô tận lan tràn trong thế giới hắc ám mang theo hủy diệt vô thanh vô tức. Toàn thế giới tĩnh mịch như chết.
Trong thế giới tuyệt đối hắc ám, chỉ còn lại một góc bình yên cuối cùng.
- Ba người.
Một thanh âm kiên quyết vang lên phá tan tĩnh mịch của thế giới ngày tận thế này.
- Toàn bộ thế giới chỉ còn lại ba chúng ta.
Một thanh âm ôn hòa là cô đơn như vậy, giống như bổ sung lời nói của Nam nhân trước đó.
- Vô số giới năm trước đã dự đoán tới cái ngày này.
Một thanh âm già nua:
- Mặc dù ta cố gắng như thế, từng với rất nhiều cái hóa thân, diễn giải đại đạo lại không có kết quả. Cuối cùng cùng chỉ có thêm hai đồng bạn.
- Cái gì chó má Tạo Hóa Tam Thiên, Luyện Thiên Hóa Địa cặn không bằng, còn có Tiên Hồng Thánh Quyết ẻo lả. Kết quả là vẫn chỉ còn lại ba chúng ta.
Thanh âm cương nghị trước tiên chửi ầm lén, lại phá vỡ sự cô tịch của toàn thế giới giờ phút này.
- Con bà nó...
Hai người khác cùng đều vứt hết hình tượng cất tiếng mắng to, dường như chỉ vì giải phóng.
Thật lâu sau.
Thanh âm cương nghị khẽ lẩm bầm:
- Tuyết Dung của ta... Còn có Triệu Thụy, Quách Phong, Vân Dịch... Tú Ninh... Chẳng lẽ hết thảy đều thành tro bụi?
- Thi Dao, Vũ Tịch, thật xin lỗi. Chúng ta chung quy bất lực. Còn có Hồ Phi, các đệ tử của ta.
Trong giọng nói của Nam nhân ôn hòa lộ ra vô tận không bỏ được.
- Hiện giờ chỉ còn một biện pháp có thể hơi bù lại.
Thanh âm già nua đột nhiên mở miệng.
- Biện pháp gì?
Hai người khác đồng thanh nói.
- Chỉ có Tiên Hồng Thánh Quyết có thể làm được. Chúng ta không thể thay đổi kết quả cuối cùng nhưng lại có thể thay đổi quỹ tích của dòng sông vận mệnh, từ đó bổ khuyết một ít tiếc nuối này...
Trầm mặc hồi lâu, Nam nhân ôn hòa đột nhiên nói:
- Ta hiểu rồi.
Lời nói vừa dứt, trong lòng bàn tay hắn hiện lén một cái luân bàn lấp lóe hào quang ngũ sắc hỗn độn, cùng hóa thành một tấm thiệp cổ xưa, phát ra khí tức thần bí.
- Đây là cái gì?
Thanh âm của Nam nhân cương nghị.
Nam nhân ôn hòa hít sâu một hơi, gần như là phun ra từng tiếng:
- Luân... Hồi... Thiếp.
Dứt lời, Luân Hồi Thiếp trong tay hắn ngân lên một hồi.
Tới một lúc, một tấm Luân Hồi Thiếp kia bỗng nhiên như hư ảnh chia ra thành bốn mươi chín tấm.
Bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp, trên mỗi một tấm đều có thêm vào phong ấn một cái linh hồn tâm ấn.
Khí tức của những linh hồn tâm ấn này Dương Phàm rất quen thuộc. Có Vũ Tịch, có Thi Dao, còn có Hồ Phi, Dương Thần cùng phần đông người trọng yếu trong đời.
- Ha ha ha... Thành công!
Trương Hằng cất tiếng cười to. Từ trong Luân Hồi Thiếp hắn có thể cảm nhận được khí tức của đám người Ninh Tuyết Dung, Trương Du Vũ, Triệu Thụy cùng với các đệ tử.
Dương Phàm gần như mừng quá mà khóc, giọng hơi run run:
- Thành công... số Luân Hồi Thiếp này dung nhập căn nguyên Tạo hóa lực của ba chúng ta, chứa đựng bốn mươi chín cái linh hồn tâm ấn, nhất định có thể vượt qua tận thế hủy diệt này tiến vào đại giới nguyên mới tiếp theo.
Hai người coi như bảo bối, nắm chặt lấy tấm Luân Hồi Thiếp phong cách cổ xưa.
Lão đạo sĩ lại cười nói:
- Vận mệnh tựa như một dòng sông, cho dù là trở lại quá khứ thay đổi một số vận mệnh cũng chỉ có thể khiến con sóng này phân ra vô số chi nhánh, mà cuối cùng cùng sẽ hội tụ cùng một chỗ. Mặc kệ đại thế giới này diễn biến như thể nào, cuối cùng hòa thành biển rộng, đó chính là hỗn Độn Phong Bạo tan biến hết thảy kia.
- Nhưng là chúng ta thành công.
Trên mặt Dương Phàm nụ cười sáng lạn:
- Mặc dù thế giới vẫn hủy diệt như trước, nhưng chúng ta giữ được những gì cần trân ái và bảo vệ, chẳng lẽ không đúng sao?
Lời vừa dứt, ba người đồng thanh cười lớn.
Nhưng theo hỗn Độn Phong Bạo như thực chất kia lan tràn, hết thảy trở về nguyên thủy. Thanh âm ba người càng ngày càng nhỏ.
Dần dần, ba người cuối cùng chân chính vĩnh hằng bất diệt cũng hóa thành trạng thái hỗn độn, rốt cục nhắm mắt lại.
Bọn họ sẽ tiến vào một giấc ngủ say dài lâu.
- Gặp lại ở giới nguyên tiếp theo.
Khi thế giới chân chính yên lặng chỉ có thể mơ hồ nghe được một thanh âm mơ hồ không rõ, không biết là từ miệng người nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào