Đại bàng kim sắc xuất hiện, lôi điện trên bầu trời nổ vang. Vô tận lôi quang giống như thiên kiếp ầm ầm đánh xuống xung quanh hải vực, nghiền nát tất cả thành từng mảnh. Trong hư không vô tận Trầm Điễn đạp lên sóng lớn. Hắn không có bất kỳ e sợ nào, nắm chặt chiến đao Thương Long trong tay. Con mắt lập lòe ánh sáng màu xanh, dường như căn bản cũng không để Đại Bàng Vương kim sắc vào trong mắt.
- Tiểu tử! Cho dù là Sa Lâm tái sinh cũng không dám xông vào Man đảo ta. Ngươi chỉ là một nhãi ranh nhận được lực lượng truyền thừa đã dám đối địch với Yêu tộc ta sao!
Đại Bằng Vương cuốn lấy phong vân. Tất cả bầu trời tạo thành một hố đen dường như muốn cắn nuốt tất cả cuốn về phía Trầm Điễn.
Một tiếng Thương Long rít gào vang lên. Hàng trăm hàng ngàn hồn Thương Long từ trong chiến đao Thương Long tấn công ra. Nơi Thương Long đi qua nước biển chảy ngược, thời không nghịch chuyển. hai tay Trầm Điễn cầm trường đao, nhìn Thương Long vô tận lập tức phá tan hố đen kia, bao vây Đại Bằng Vương trên không trung. Lúc này Trầm Điễn nâng đao quay về phía Đại Bằng Vương đang bị nhốt trên bầu trời chém xuống một đao!
- Đại Bằng Vương cẩn thận!
Một thanh âm chợt xuất hiện. Chỉ thấy trên biển, một con đại yêu đầu rồng thân rùa xuất hiện. Thân thể hắn run lên, chợt biến thành một hình người. Lúc này trong tay hắn xuất hiện một tấm khiên đã rạn nứt thành từng mảnh. Tuy rằng nhìn qua, tấm khiên giống như chỉ cần tiểu hài tử đạp một cước đã có thể vỡ nát, nhưng không ngờ mạnh mẽ cứng rắn đỡ được một đao đủ để chém nứt thời không của Trầm Điễn.
- Huyền Vũ Thuẫn quả nhiên danh bất hư truyền!
Trầm Điễn cũng không tiếp tục truy kích Đại Bằng Vương, mà lẳng lặng đứng phía trên biển rộng giống như đang khiêu khích với tất cả Yêu tộc.
- Tặc tử ngông cuồng!
Mở miệng nói ra một tiếng, hỏa diễm đốt cháy bầu trời. Ngọn lửa này có màu trắng tinh. Đây chính là một trong hai ngọn lửa mạnh nhất thiên hạ, chí dương hỏa kỳ lân! Lúc này một nam tử toàn thân phát ra kim quang rực rỡ đứng ở bên trên biển rộng. Trên trán của hắn có một cái sừng. Cả người lộ ra vẻ uy vũ bất phàm nói không ra lời.
- Tốt lắm! Kỳ Lân Vương, thu thập tên tiểu tử này đi!
Nhìn thấy Kỳ Lân Vương một sừng ra tay, một đám đại yêu biết, ngày hôm nay cho dù Trầm Điễn mạnh hơn nữ cũng phải cúi đầu trước hóa diễm chí cường này.
Nhưng bọn họ quên mất, tuy rằng Trầm Điễn không có được ký ức, nhưng Trầm Điễn thiên phú dị bẩm. Sau thời gian lâu như vậy Trầm Điễn đã nắm giữ tất cả lực chiến đấu của Thương Long trong lòng. Vào lúc này hắn sao có thể dễ dàng thất bại như vậy!
- Được! Chí dương hỏa kỳ lân! Ta đã nhìn thấy hỏa diễm linh hồn của Âu Dương cường đại, vẫn bị Chí dương hỏa kỳ lân của ngươi mạnh hơn một bậc!
Trầm Điễn nói ra một câu suýt nữa làm Kỳ Lân Vương tức chết. Vào lúc này Trầm Điễn còn nói đùa như thế, điều này hiển nhiên Trần Điễn không để Kỳ Lân Vương vào mắt!
Lại nói nữa, chí dương hỏa kỳ lân làm sao có thể so sánh với hỏa diễm linh hồn so với? Cái này căn bản là hai khái niệm không giống nhau. Chí dương hỏa kỳ lân chính là hỏa diễm chí dương trong thiên địa, đủ để thiêu huỷ thế giới! Tuy rằng hỏa diễm linh hồn không chí dương chí cương như vậy, nhưng lại có lực lượng thiêu huỷ tất cả linh hồn. Hai loại hỏa diễm này hoàn toàn không thể so sánh!
Ầm!
Hỏa diễm đầy trời đốt cháy hải vực này thành một màu trắng tinh. Hỏa diễm khiến biển rộng bốc hơi. Bất luận là nước biển gì đụng tới chí dương hỏa đều chỉ có thể hóa thành hơi nước biến mất trong không trung.
Vô số Hải tộc từ phía xa nhìn trận đại chiến kinh thế này, mỗi người đều kinh sợ đến mức không dám mở miệng! Trầm Điễn này quá trâu bò! Ngay cả chí dương hỏa của Kỳ lân Vương một sừng cũng không hề tầm thường. Hai đại cường giả này đụng độ, sợ là qua hôm nay trong phạm vi mười ngàn dăm xung quanh Man đảo sẽ không còn một ngọn cỏ.
- Mở cho ta!
Trầm Điễn nhìn hỏa diễm tấn công tới, hắn cũng cũng không lui lại. Hắn kiêu ngạo không cho phép bản thân mình lui lại. Cho dù là đối mặt với hỏa kỳ lân chí cường chí dương nhất thiên hạ này hắn cũng muốn tiến vào dòng nước xiết!
Chiến đao Thương Long cuốn theo vô số Long Hồn chém xuống hỏa diễm. Đối mặt với vô số Long Hồn giờ phút này Kỳ Lân Vương một sừng lần đầu tiên cảm khái tại sao sinh ra mình không có hỏa diễm linh hồn!
Nếu như là hỏa diễm linh hồn, lần này mình có thể hoàn toàn thiêu hủy chiến đao Thương Long! Nếu là trước mặt hỏa diễm linh hồn, dùng linh hồn chém xuống hoàn toàn chính làbiểu hiện muốn chết tìm ngược.
Đáng tiếc đây lại là hỏa kỳ lân chí dương có thể đốt sạch thiên địa nhưng không cách nào đốt sạch linh hồn. Vô số Long Hồn biến ảo ra chiến trận Thương Long không ngờ thật sự chém được sự ngăn cản của hỏa kỳ lân chí dương!
Nhưng hỏa kỳ lân chí dương có thể dễ dàng bị nghiền nát như vậy sao? Nếu như hỏa kỳ lân chí dương thật sự dễ bị nghiền nát như thế, vậy làm sao xứng với danh hiệu một trong hai hỏa diễm đại chí cường trong thiên hạ được!
- Thiêu chết con rùa này cho ta!
Lão Thương Long đứng bên cạnh. Tuy rằng móng vuốt mới đã được sinh ra, nhưng hắn vẫn vô cùng tức giận. Ngàn vạn năm trước nếu như không phải Thương Long Đao Khách xong tới Thương Long tộc bọn họ, giết gần hết Thương Long tộc bọn họ, chỉ sợ Thương Long tộc cường đại gấp ngàn vạn lần so với bây giờ!
Ầm!
Hỏa diễm lại bốc lên. Nước biển đã sớm bị đốt sạch. Lúc này nước biển xung quanh Man đảo đã hoàn toàn biến mất. Sóng biển vô tận bị ngăn cản ngoài vạn dặm. Chỉ còn lại một cuộn sóng dưới chân Trầm Điễn. Hỏa diễm kỳ lân bắt đầu điên cuồng thiêu đốt không khí vào thời không ở bốn phương tám hướng xung quanh.
- Hỏa kỳ lân chí dương, một trong hai hỏa diễm đại chí cường trong thiên hạ quả nhiên danh bất hư truyền!
Trầm Điễn đứng ở trong ngọn lửa. Lúc này hắn đã bị hỏa diễm thiêu đốt khiến hắn có chút đau đầu. Hỏa diễm này quá mạnh mẽ. Mặc dù mình mạnh hơn so với Kỳ Lân Vương, nhưng muốn phá vỡ hỏa diễm vô tận này gần như không có khả năng...
Trầm Điễn mấy lần nỗ lực, mỗi lần chiến đao Thương Long đều có thể chính xác chém trúng chí dương hỏa kỳ lân. Nhưng bất luận Trầm Điễn cố gắng như thế nào đều không thể đột phá được vòng vây của chí dương hỏa kỳ lân
Hỏa diễm này một tầng lại một tầng căn bản là chém không hết, cắt không xong! Lần này mặc dù chết, Trầm Điễn cũng cảm thấy cực kỳ đau đầu.
- Kỳ Lân Vương, không nên ép ta giết ngươi!
Trầm Điễn nổi giận. Tuy nói này chí dương hỏa kỳ lân thật sự rất mạnh, nhưng nếu như Trầm Điễn thật sự muốn giết Kỳ Lân Vương, nói vậy vẫn là có thể. Phải biết rằng một khi Trầm Điễn khởi động đại trận Thương Long Sinh Sát, ngay cả cấp bậc như Chiến Vương cũng phải cẩn thận ứng phó một thời gian. Kỳ Lân Vương với Chiến Vương căn bản không cùng một cấp bậc. Một khi đại trận sinh sát mở ra, nhất định có người chết trận.
- Ha ha ha ha thật nực cười! Ngươi thật sự nghĩ rằng ngươi vẫn là Thương Long Đao Khách lúc trước sao? Đến Man đảo của Yêu tộc ta còn dám ăn nói ngông cuồng. Hôm nay nếu không đốt ngươi thành tro bụi, chẳng phải sẽ khiến người ta nói Yêu tộc ta không có người sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Kỳ Lân Vương có chút mừng rỡ phát điên. Hắn lại có thể nhốt được Thương Long Đao Khách nổi tiếng thiên hạ.
- Kỳ Lân Vương, ta đến Yêu Tộc các ngươi không phải để khiêu khích. Ta đã mấy lần nhường nhịn không hề ra tay quá nặng. Trước sau đều là do Yêu Tộc các ngươi khiêu khích ta. Xem ra hôm nay không cho các ngươi nhìn thấy thực lực của ta, chúng ta không có cách nào nói chuyện được!
Hai tay Trầm Điễn nắm chặt chiến đao Thương Long. Một nụ cười tà ác đã xuất hiện trên gương mặt Trầm Điễn.
- Muốn nói chuyện với Yêu Tộc chúng ta sao? Trước tiên phá Kỳ Lân Chí Dương Trận của ta hãy nói!
Kỳ Lân Vương căn bản không để ý nhiều tới lời nói của Trầm Điễn. Dưới cái nhìn của hắn, muốn phá Kỳ Lân Chí Dương Trận trong thiên hạ chỉ sợ chỉ có hỏa diễm linh hồn của Chiến Vương mới có thể làm được.
- Ô... Ha!
Bỗng nhiên, Trầm Điễn gầm rú một tiếng. Sauđó liền thấy trường đao trong tay hắn phát ra một đạo hào quang màu xanh xông thẳng lên trời. Bầu trời vốn vô cùng âm u, chỉ trong chớp mắt gió mây dâng lên cuồn cuộn. Lôi quang chớp động bên trong. Vô số chùm sáng màu xanh xé rách bầu trời. Những tiếng gầm rú của hồn Thương Long trong chiến đao từ bên trong tầng mây vọng ra!
- Lão Kỳ Lân đi mau! Đây là đại trận Thương Long Sinh Sát! Người vào hẳn phải chết!
Lão Thương Long thấy cảnh tượng này đã biết Trầm Điễn thật sự nổi giận. Bây giờ Yêu tổ còn chưa ra. Trầm Điễn mở ra đại trận Thương Long Sinh Sát, tất cả Yêu tộc không ai có thể ngăn cản.
- Đại trận Thương Long Sinh Sát, ngược lại ta muốn xem thử có phải người vào hẳn phải chết như trong truyền thuyết hay không!
Cũng không biết có phải lão Kỳ Lân lúc trước chiếm được chút ưu thế cho nên tâm trí bị lạc lối hay không. Không ngờ lúc này sống chết ở lại không chịu lùi. Không chỉ không lùi, còn không chém hỏa diễm đi ra trong không trung tạo thành từng con kỳ lân hoặc là chạy, hoặc là nhảy lên, hoặc là gào thét, hoặc là gầm lớn. Vô số kỳ lân cùng Thương Long ở phía trên chín tầng mây đối đầu với nhau. Trong phạm vi trăm vạn dặm cũng có thể nghe thấy tiếng kỳ lân và tiếng rồng gầm rú.
Một trận đấu kinh thiên. Đây chắc chắn là một trận đấu kinh thiên! Kỳ Lân Vương một sừng từ viễn cổ đx là cấp cường giả. Tuy rằng không có cách nào với thật sự đặt ngang hàng với chủng tộc vương giả, nhưng thực lực chân chính lại không kém hơn bao nhiêu. Bây giờ Kỳ Lân Vương một sừng huyết liều mạng với Thương Long Đao Khách tính vì Thương Long tộc giành lại những Long Hồn.
- Giúp lão Kỳ Lân!
Lão Thương Long cuống lên. Hắn không biết rốt cuộc tại sao Kỳ Lân Vương một sừng lại trở nên mơ hồ mà phạm phải sai lầm như vậy. Cho dù là Yêu tổ đích thân tới đây cũng phải cân nhắc xem có nên đi vào đại trận Thương Long Sinh Sát hay không. Nhưng không ngờ lão Kỳ Lân điên cuồng tới mức dùng Kim Lân Trận ứng chiến với đại trận Thương Long Sinh Sát. Điều này trong mắt lão Thương Long giống như tự tìm cái chết!
9999 Thương Long chiến hồn, thêm bản thân chiến đao Thương Long chính là vạn long chi hồn. Đại trận Thương Long Sinh Sát liền được vạn long lực lập ra, lực lượng đủ để chém nát thời không trong nháy mắt!
- Thuận nghịch chi đao!
Trầm Điễn đứng giữa tầng mây, vô số Thương Long đều phục với dưới chân. Lúc này chiến đao Thương Long trong tay Trầm Điễn đột nhiên biến thành một Thương Long thật sự. Thương Long này không tính là quá khổng lồ, nhưng dáng vẻ dữ tợn rít gào lại nói cho thế giới biết nó mới thật sự là Thương Long chi Vương.
Ầm!
Một đao từ trên trời giáng xuống. Đao khí cực lớn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi chém nát thời không. Một đao kia mang theo chiến khí của vạn Thương Long, dường như có thể chém đứt thế giới.
Kỳ Lân Vương không hề sợ hãi trước một đao kia. Hắn há mồm phun ra hỏa diễm. Hỏa diễm vừa được Kỳ Lân Vương phun ra, đúng vào lúc này không ngờ cái sừng của Kỳ Lân Vương cũng bóc ra. Điều này khiến đại yêu của Yêu tộc phía dưới đều muốn phát điên
Kỳ lân đoạn giác chiến. Đây chính là ý chí chiến đầu liều chết. Sừng của kỳ lân chính là pháp bảo mạnh nhất của kỳ lân, cũng chỗ dựa cuối cùng của kỳ lân! Lúc này trong hỏa diễm bốc lên, cái sừng của kỳ lân giống như một viên hạt giống, không ngờ chậm rãi lớn lên trong hỏa diễm.
Trong chốc lát, cái sừng sinh trường thành một cây non khoảng ba bốn tuổi. Khi cây giống sinh ra, tất cả đại yêu phía dưới đều kinh hãi đến biến sắc.
- Thế giới thụ! Không ngờ Kỳ Lân Vương thật sự tu thành thế giới thụ!
Nhìn cây non mọc lên trong hỏa diễm, cho dù là Trầm Điễn cũng cảm thấy kinh hãi.
Thân cây chính là do hỏa diễm sinh thành. Trên lá cây lóe lên hào quang bảy màu. Không ngờ trong mỗi lá cây lại xuất hiện một thế giới. Đây là thế giới hỏa diễm. Vì trong thế giới có vô số hỏa diễm bốc lên hợp thành mỗi sinh linh!
- Ta xem thử đại trận Sinh Sát của ngươi có thể phá được thế giới thụ của ta hay không!
Lúc này Kỳ Lân Vương đã mất đi một sừng, nhưng lực chiến đấu lại không hề giảm sút. Kỳ Lân Vương gầm lớn một tiếng không ngờ biến thành bản thể. Một con kỳ lân lớn đến trăm trượng bay lên không trung. Những đám mây trên bầu trời đều bị hỏa diễm chí dương màu trắng của bản thân Kỳ Lân Vương thiêu đốt biến mất không còn tăm hơi.
Phía xa, trong biển rộng, một nam tử đầu mang tử kim quan cầm Tam Xoa kích tử kim trong tay nhìn về phía bên này. Thật ra chuyện lần này Trầm Điễn đi tới Man đảo của Yêu tộc, Hải Hoàng có biết. Nhưng Hải Hoàng không thể tưởng tượng được, hai bên vốn liên hợp không ngờ biến thành một trận đại chiến kinh thế như vậy. Hắn càng không ngờ được Kỳ Lân Vương lại có uy thế như thế!
- Giết hắn đi! Kỳ Lân Vương! Giết hắn ngươi liền trở thành vương giả chí tôn trong trời đất!
Nhìn Kỳ Lân Vương uy thế vô song, vô số đại yêu dưới mặt đất điên cuồng gầm rú. Nếu như hôm nay Kỳ Lân Vương có thể giết chết Thương Long Đao Khách, đó chính là đại thế đã thành. Kỳ Lân Vương sẽ sẽ trở thành Chiến thần mới sinh trong đất trời.
Tuy nhiên phía dưới gầm rú cũng không hề khiến Kỳ Lân Vương lạc lối! Bản thể hắn ngậm lấy thế giới thụ đang lơ lửng trong không trung, nghênh đón thuận nghịch chi đao kia!
Một đao kia đủ để lật đổ thế giới. Một đao kia đủ để chém nát thời không. Một đao kia giống như khiến thế giới phải bất động theo nó. Một đao kia bao hàm cả hai loại niềm tin sống và chết!
Ầm!
Thế giới thụ mạnh mẽ chống đỡ thuận nghịch chi đao. Khắp bầu trời đều có đao khí bay lượn. Hỏa diễm thiêu đốt khiến không gian chung quanh sụp đổ. Thời không bắt đầu đổ nát. Đại địa phía dưới mặt biển khô cạn kia bị thiêu đốt đã sớm trở nên nứt nẻ. Nếu không phải có vô số đại yêu bảo vệ Man đảo, va chạm lần này đủ để khiến Man đảo trầm luân.
- Kỳ Lân Vương ngươi muốn chết!
Trên chín tầng mây, Trầm Điễn múa Thương Long. Y phục trên người hắn đã bị rách nát không ít. Áo bào trên hai cánh tay đã bị rách thành từng mảnh từ lâu. Trên ngực Trầm Điễn, một hỏa diễm nhỏ đang điên cuồng thiêu đốt, giống như là muốn cắn nuốt Trầm Điễn vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Trầm Điễn một đao huy động, một mảnh bắp thịt bị Trầm Điễn mạnh mẽ cắt bỏ khỏi ngực. Trầm Điễn không hề tỏ ra đau đớn. Một tay hắn chỉ về phía không trung. Đại trận Thương Long Sinh Sát lại bày ra. Tuy nhiên lần này sinh trận bên trong đại trận sinh sát đã biến mất, chỉ còn lại có sát trận!
- Lão Kỳ Lân ta đến giúp ngươi!
Huyền Vũ Vương từ dưới đất phóng lên trời, hóa thành bản tôn, không hề nhỏ hơn so với bản tôn của Kỳ Lân Vương. Mai rùa che kín một góc bầu trời. Lúc này bên trên lưng rùa của Huyền Vũ Vương chớp động nhật nguyệt tinh không. Trong tinh không chớp động, vô số Thương Long trùng kích vào lưng rùa của Huyền Vũ Vương!
- Lão ô quy! Hôm nay ta liền phá Huyền Vũ Thuẫn của ngươi!
Chiến đao Thương Long trong tay Trầm Điễn đã biến mất từ lâu. Lúc này chiến đao Thương Long đã biến thành mắt của sát trận, Trầm Điễn chính là người thao túng toàn đại trận. Hắn giống như Ma thần đứng trong cửu thiên điên cuồng giết người.
Răng rắc!
Một tia chớp từ trên trời giáng xuống. Tia chớp này trực tiếp chém thẳng vào lưng rùa của Huyền Vũ Vương. Tuy rằng tinh không nhật nguyệt trên lưng rùa theo đó mà mờ đi không ít. Tia chớp qua đi, vô số Thương Long không ngờ hợp thành một chiến đao màu xanh từ trên trời giáng xuống. Chiến đao này lóe giết sát niệm giống như sát thần cửu thiên đến thế gian!
- Mau tránh! Đó là sát chi nhận!
Lão Thương Long bối rối. Ngày hôm nay bọn họ đã thật sự chọc giận Trầm Điễn. Sợ là không dễ dàng giải quyết được. Ngay cả sát chi nhận, Trầm Điễn cũng đã lấy ra. Xem ra hôm nay không thấy máu hắn tuyệt đối không chịu thu hồi đại trận sinh sát.
- Thế Giới Chi Thụ!
Kỳ Lân Vương phun ra một đám mưa máu. Trong mưa máu, thế giới thụ dao động. Vừa nãy thế giới thụ cản trở thuận nghịch chi đao đã bị tổn thương. Tuy nói thế giới thụ là do sừng của Kỳ Lân Vương ngưng tụ ra, nhưng nếu so với chiến đao Thương Long của Trầm Điễn do 9999 chiến hồn Thương Long ngưng tụ vẫn kém hơn rất nhiều.
- Huyền Vũ đến thế gian!
Huyền Vũ Vương cũng không cam lòng rơi lại phía sau. Huyền Vũ Thuẫn sau lưng chớp động tinh quang. Không ngờ một ngôi sao lớn từ trên trời giáng xuống rơi vào bên trên Huyền Vũ Thuẫn. Một tấm khiên giống như huyễn thải hiện lên bên trên lưng của Huyền Vũ Vương!
- Đứt cho ta!
Trầm Điễn không hề để ý đến Thế Giới Chi Thụ và Huyền Vũ Thuẫn. Ngày hôm nay hắn nhất định phải lập uy. Nếu như ngày hôm nay không lập uy, vậy cũng không cần nói chuyện với Yêu tộc nữa.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn truyền đến. Tiếng động này truyền từ Man đảo đến. Chỉ thấy ở vị trí trung tâm của Man đảo bỗng nhiên xuất hiện một hố đen. Trong hố đen thân thể của Bạch Tinh giống như một ngôi sao băng xé gió bay thẳng tới, đón lấy sát chi nhận trên trời giáng xuống!
- Yêu tổ!
Nhìn đột nhiên Yêu tổ xuất hiện, vô số đại yêu đều quỳ xuống đất lễ bái. Yêu tổ đến thế gian, ngay cả là sát chi nhận cũng đừng hòng chém được Kỳ Lân Vương và Huyền Vũ Vương.
Ầm!
Một tiếng vang trầm thấp từ trên bầu trời truyền đến. Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai tay Yêu tổ bắt được sát chi nhận từ trên trời giáng xuống. Nhưng ngay cả là chân thân Yêu tổ xuất hiện cũng không có cách nào hoàn toàn ngăn cản được lưỡi đao sinh sát. Tuy nhiên lần này cũng coi như đã giải được một phần sát khí trên sát chi nhận. Sát chi nhận vốn vô cùng sắc bén, sát khi đã giảm xuống ba phần mười.
Tiếp theo chợt nghe đến một tiếng ầm. Huyền Vũ Vương đã bị vỡ vụn lưng rùa và Kỳ Lân Vương toàn thân hỏa diễm từ trên trời ngã xuống đáy biển.
Sau những tiếng kêu gào, vô số đại yêu nhanh nhảy vào trong biển kéo Huyền Vũ Vương với Huyền Vũ Thuẫn rạn nứt và Kỳ Lân Vương lên. Lúc này Huyền Vũ Vương còn tốt hơn một chút. Tuy rằng thương thế nghiêm trọng, nhưng có ít nhất có Huyền Vũ Thuẫn cản cản một chút lực lượng, cho nên cho dù bị thương nhưng vẫn có thần trí.
Chỉ có điều thế giới chi thụ của Kỳ Lân Vương bị nổ nát. Thân thể to lớn đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh. Trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết sống chết...
- Ha!
Trên cửu thiên, Bạch Tinh rống to một tiếng. Trước miệng hắn liền tạo thành một vòng xoáy lớn. Bạch Tinh đưa tay thăm dò bên trong. Từng mảnh bể nát của Thế Giới Chi Thụ bay vào trong thời không được Bạch Tinh lấy ra.
Bạch Tinh ném Thế Giới Chi Thụ về phía Kỳ Lân Vương. Khi Thế Giới Chi Thụ này bay tới trước người Kỳ Lân Vương liền biến thành một cái sừng. Cái sừng này kêu rắc một tiếng sau đó liền gắn vào trán của Kỳ Lân Vương. Khi chiếc sừng quay trở lại, khí tức của Kỳ Lân Vương mới chậm rãi ổn định lại.
Vô số đại yêu căm tức nhìn Trầm Điễn đứng trên bầu trời. Lúc này Trầm Điễn cầm chiến đao Thương Long trong tay ngạo nghễ đứng trên cửu thiên, giống như một vị sát thần đứng đối diện với Yêu tổ Bạch Tinh.
- Hừ hừ, Yêu tổ! Đây chính là đạo đãi khách của Yêu Tộc các ngươi sao?
Trong mắt Trầm Điễn mang theo mấy phần khinh thường.
- Nói thêm nữa, hôm nay ta sẽ chém ngươi!
Bạch Tinh không nói một lời vô nghĩa, trực tiếp nói ra một câu cuồng ngạo không biên giới như vậy. Câu nói này cũng khiến sắc mặt Trầm Điễn đại biến. Phải biết rằng, nơi này chính là Man đảo. Nhìn đám đại yêu ở phía đưới mặt đất nhìn lên như hổ đói rình mồi. Nếu như Yêu tổ ra lệnh một tiếng, chắc hẳn những đại yêu này liên hợp với Yêu tổ cùng ra tay. Tới lúc đó hắn muốn chạy trốn cũng không đơn giản như vậy!
- Yêu tổ! Ngươi không cần hù dọa ta. Hôm nay ta tới đây không phải để múa mép khua môi với Yêu Tộc các ngươi!
Trầm Điễn cố gắng trấn tĩnh. Dù sao lần này hắn vẫn có sự trợ giúp. Tuy rằng không biết Hải Hoàng có đáng tin hay không, tuy nhiên hắn có thể cảm nhận được khí tức của Hải Hoàng. Nói vậy Yêu tổ cũng có thể cảm thụ được. Không phải vạn bất đắc dĩ Yêu tổ Bạch Tinh tuyệt đối sẽ không giết mình.
- Hừ! Yêu tộc chưa bao giờ múa mép khua môi với người khác. Nói ra ý đồ của ngươi đi. Nếu như ngươi thực sự tới quấy rối, hôm nay ta ắt phải chém ngươi!
Trên mặt Bạch Tinh đầy lạnh lùng. Thật ra hắn đã sớm ra khỏi mộ của Yêu tổ. Tuy nhiên hắn với Trầm Điễn đều chỉ nhận được lực lượng truyền thừa mà không có linh hồn truyền thừa. Những ngày qua sở dĩ hắn ở trong mộ của Yêu tổ, cũng bởi vì thứ Yêu tổ đời trước truyền thụ cho hắn!
Bên ngoài chỉ biết là Yêu tổ xuất hiện, lại không biết trên thực tế Yêu tổ vẫn chờ trong mộ của Yêu tổ chưa từng ra ngoài.
- Ha ha, Yêu tổ tuy rằng ta không có thế lực lớn, nhưng thời đại lớn này lại ắt phải có tên của ta! Lần này ta tới đây cũng vì nhận sự ủy thác của người khác! Ta tin tưởng ta nói ra chuyện này ngươi nhất định cũng có hứng thú!
Trầm Điễn chậm rãi từ trên bầu trời hạ xuống đi tới bên cạnh Yêu tổ. Vào lúc này đám đại yêu bên cạnh Yêu tổ đều dùng một ánh mắt hận không thể ăn thịt người nhìn Trầm Điễn.
Vừa nãy nếu như không phải có Yêu tổ ra tay, có lẽ Kỳ Lân Vương và Huyền Vũ Vương đã chết nuốt hận này. Cho nên cho dù Trầm Điễn nói ba hoa chích choè, những người ở đây cũng không muốn nghe.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Bạch Tinh mở miệng nói ra một câu đón khách, sau đó xoay người đi về phía đại điện Yêu tổ mới xây chưa từng được sử dụng trên Man đảo!
Một câu nói đón khách của Bạch Tinh khiến vô số đại yêu đều giật mình. Nhưng Yêu tổ đã mở miệng bọn họ lại không có người nào có can đảm phản đối. Bọn họ chỉ có thể căm tức Trầm Điễn đi theo phía sau Bạch Tinh bước vào trong đại điện...
Phía xa, Hải Hoàng nhìn thấy cảnh tượng như vậy khẽ mỉm cười tự nhủ:
- Ha ha, thời đại lớn lần này nhất định là một thời đại lớn không tầm thường. Muốn không chết trong sự hủy diệt, chỉ có thể đem hủy diệt chi nguyên cho hủy diệt...
Một trận đấu kinh thiên tại Man đảo, khiến cường giả tám phương đều vô cùng khiếp sợ. Trận chiến này có thể tính là trận chiến đầu tiên sau khi thời đại lớn kéo tấm màn che lên. Trận chiến này cũng là trận chiến đầu tiên sau khi thời đại lớn mở ra, các vương giả cùng cấp tranh tài.
Một đao chém nát cả nhật nguyệt tinh không. Đao khí chặt đứt thời không uy thế khiến vô số người đều biết đến vương giả cường đại. Tiên tôn có thể dời núi lấp biển, nhưng tuyệt đối không có cách nào dùng đao chém Càn Khôn.
Trận chiến này lưu truyền vô cùng kỳ diệu. Tuy nhiên cuối cùng Trầm Điễn vẫn an toàn rời khỏi Man đảo. Có người nói khi hắn rời khỏi, Yêu tổ đã tự mình ra tiễn. Cũng không biết rốt cuộc bọn họ nói những chuyện gì, nhưng có thể tưởng tượng đây nhất định sẽ không phải việc nhỏ.
Thánh sơn trong Nhân tộc, một thiếu niên nhìn qua chỉ có khoảng mười bảy, mười tám tuổi ngồi xếp bằng trên một thạch đàn với điêu khắc nhật nguyệt tinh không và Thái Cực. Thạch đoàn không ngừng phát ra những tia sáng chói mắt, dường như có thể làm hoa tiêu chỉ đường, cực kỳ thần kỳ.
- Tiên vương, không tìm hiểu được. Sau khi Thương Long Đao Khách đánh một trận xong liền rời khỏi Man đảo tiến vào lãnh địa Hải tộc. Chúng ta không dám tùy tiện tiến vào!
Một nữ tử mặc áo xanh đứng ở trước mặt nam tử đó. Từ trong lời nói của nàng, mọi người liền giật mình kinh hãi. Hóa ra nam tử ngồi trên thạch đàn này chính là Vạn Tiên Chi Vương Nghi Quân!
- Bên Hải tộc cũng không có tin tức sao?
Giọng nói của Nghi Quân bình thản như nước. Nếu như chỉ nhìn Nghi Quân lúc này, không có ai liên hệ giữa hắn với Nghi Quân đã tàn sát hết Vô Hồi Cốc. Bởi vì hiện tại Nghi Quân với bộ dạng tiên phong đạo cốt, người không biết còn tưởng hắn là tiên đồng nhà ai!
- Không có! Hải Hoàng vẫn yên ắng, không có bất kỳ hành động cổ quái nào!
Nữ tử tiếp tục trả lời.
- Ha ha, một trận phân tranh kinh thiên đại kế sắp xảy ra. Vu tộc, Hải tộc, Yêu tộc, ba tộc này liên hợp với nhau thêm vào một Thương Long Đao Khách. Tứ đại cường rốt cuộc muốn làm gì đây?
Nghi Quân nói xong nhắm hai mắt lại. Nữ tử kia cung kính thối lui ra khỏi đại điện, biến mất không còn dấu vết!
Vạn Yêu thành, nơi đã từng là Vạn Yêu thành hôm nay đã phát sinh biến hóa. Bây giờ nơi này ma khí ngập trời.
Nơi này chính là thành thị của Ma Vương. Bây giờ Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập đã bỏ đi cái đuôi huyết dực, nhìn không khác gì một nam tử bình thường.
Ngụy Bỉnh Dập ngồi một mình trong một mật thất. Tiên giới chiến đấu một trận, tất nhiên hắn đã biết. Tuy nhiên hắn không có hứng thú gì đối với trận chiến đấu ấy.
Hắn chỉ muốn biết rốt cuộc Trầm Điễn với Bạch Tinh đã nói gì...
Tất cả thế giới giống như bị sương mù dày đặc bao phủ.
Trong Viên Gia Thôn, Âu Dương cầm trong tay một cái thước dạy học, giống như một tiên sinh không ngờ lại làm lão sư trong sơn thôn nhỏ này. Tất cả những người hắn dạy đều là những đứa trẻ bảy, tám tuổi.
Âu Dương không phải đang day bất kỳ phương pháp tu luyện nào. Không ngờ hắn lại dạy các loại như lễ nghĩa liêm sỉ Rất khó tưởng tượng được, bản thân Âu Dương là một gia hỏa thường xuyên không thuộc bài, không ngờ lại ở chỗ này làm tiên sinh.
Sau một buổi giảng bài kết thúc, Âu Dương hoạt động thân thể một chút. Mỗi ngày truyền thụ cho những đứa trẻ bảy, tám tuổi này không ngờ lại là chuyện thật sự rất tiêu hao tâm lực. Tuy nhiên Âu Dương lại có chút thích thú. Dù sao cuộc sống yên tĩnh như vậy cũng rất khó có được. Nếu như không nắm chặt trong khoảng thời gian này hưởng thụ tốt một chút, ai lại biết tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.
- Tiên sinh, phụ thân Viên Phi đã chết!
Một tiểu nữ hài khoảng tám tuổi buộc tóc hai bên chạy tới đây nói chữ chết. Trong tuổi tác của tiểu hài, chúng không có khái niệm quá lớn về cái chết.
- Ồ? Phụ thân Viên Phi đã chết sao?
Tiểu nữ hài không có khái niệm nhưng Âu Dương lại có. Tuổi của Viên Phi trong miệng của tiểu nữ hài này hẳn không chênh lệch với tiểu nữ hài này là mấy. Năm nay hẳn cũng tám tuổi.
Phụ thân của Viên Phi mới chỉ hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Phải biết rằng, thiếu niên trong sơn thôn hiểu chuyện sớm. Bọn họ cưới vợ sinh con rất sớm. Tính ra trên thực tế tuổi phụ thân của Viên Phi vẫn còn rất trẻ. Hơn nữa dựa vào quan sát của Âu Dương, Viên Lang phụ thân của Viên Phi không có bệnh kín trong người. Ngoại trừ ở trong thôn thích uống vài chén rượu ra, cũng không có thù oán với ai. Tại sao hắn lại đột ngột chết như vậy?
- Đúng vậy, mẫu thân ta kể phụ thân Viên Phi không nghe lời chạy ra phía sau núi nên đã bị chó sói vồ chết!
Khi tiểu nữ hài nói đến chó sói, rõ ràng còn cảm thấy sợ hơn là nói tới cái chết. Dù sao trong thôn nhỏ như vậy, người lớn khi muốn hù dọa hài tử thường nói sói tới bắt ngươi đi ăn thịt!
Mà hôm nay thật sự có người bị chó sói vồ chết. Vậy cách lấy sói hù dọa này đã tạo ra tác dụng lớn hơn nữa. Chắc hẳn có thể đạt được trình độ khiến tiểu hài tử trực tiếp sợ phát khóc.
- Phía sau núi có chó sói sao?
Tiểu hài tin là chó sói, nhưng Âu Dương căn bản lại không tin.
Phải biết rằng, phía sau núi lợi hại nhất chính là gấu. Tuy nhiên gấu lại rất ít khi lui tới. Bình thường cả đời thợ săn đi săn thú cũng chưa chắc có thể gặp gấu được một lần. Hơn nữa thợ săn vào núi thông thường đều túm năm tụm ba, sẽ không xuất hiện trường hợp lên núi một mình lên núi.
Cả đời sống trong rừng núi, túm năm tụm ba lên núi, cho dù gặp phải gấu cũng có thể lên cây tránh né, sao có thể bị gấu vồ chết như vậy được?
Mà không phải nói gấu, trong rừng núi cũng chỉ có một ít lợn rừng. Âu Dương không cho là lợn rừng có thể giết chết một thợ săn có kinh nghiệm!
- Sau khi phụ thân của Viên Phi bị thương được kéo trở về mới chết. Hay là khi tìm được đã chết rồi?
Tuy rằng Âu Dương biết hỏi một tiểu hài tử như vậy không tốt, nhưng hắn vẫn hỏi.
- Ta không biết. Mẫu thân ta kể là bị chó sói vồ chết!
Tiểu nữ hài ngây thơ lắc đầu, Âu Dương cũng khẽ mỉm cười. Hắn biết không thể hỏi được điều gì hữu dụng từ trong miệng tiểu nữ hài này nữa. So với lãng phí thời gian ở đây, chẳng bằng đi tìm Viên Thiệu Nhất hỏi một chút.
- Sau này phải nghe lời. Chó sói thích nhất là bắt những tiểu hài không chịu nghe lời. Nếu là ngươi không nghe lời ngày nào đó cũng sẽ bị chó sói bắt đi!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Trước khi đi Âu Dương còn không quên hù dọa tiểu nữ hài này một chút. Trong khoảng thời gian hai năm ở trong sơn thôn, Âu Dương đã trở thành một tuyển thủ chuyên hù dọa tiểu hài.
Hơn nữa tuyển thủ này còn dùng dáng dấp vô cùng hứng thú, hù dọa bằng các cách thức cấp thấp như... Sói tới...
Đi ra khỏi lớp học rõ ràng mới được xây dựng chưa lâu, Âu Dương đi thẳng đến nhà của Viên Thiệu Nhất. Ở trong Viên gia thôn lâu như vậy, Âu Dương đối với đường đến chỗ nhà của Viên Thiệu Nhất có thể nói là xe nhẹ chạy đường quen.
Dọc theo con đường này, mỗi người gặp phải Âu Dương đều thân thiết chào hỏi Âu Dương. Ban đầu bọn họ nghi ngờ Âu Dương tới đây vì có mưu đồ chiếm đoạt bảo bối. Nhưng đến bây giờ Âu Dương đã ở trong sơn thôn được hai năm. Trong thời gian lâu như vậy Âu Dương lại không hề làm bất kỳ chuyện gì khác người. Những việc nhà nông mọi người có thể làm Âu Dương cũng có thể làm. Mọi người không thể làm, nói thí dụ như dạy hài tử, chuyện như vậy Âu Dương cũng có thể làm. Từ khi có này nhà trẻ Tiễn Thần, người trong sơn thôn có thể nói là bớt lo không ít.
Trải qua thời gian lâu như vậy, người trong sơn thôn thật thà chất phác đã sớm quên lãng bảo vật gì đó, đều nói Âu Dương là do tổ tiên phái tới trợ giúp bọn họ.
Trước sự thay đổi của người dân trong thôn, Âu Dương cũng không hề nói gì. Sống trong sơn thôn một thời gian như vậy, Âu Dương biết, thật ra suy nghĩ của người dân trong sơn thôn rất đơn giản. Ngươi cho bọn họ vàng bọn họ chưa chắc đã vui vẻ. So với cho vàng, thật ra những người không thích giao lưu với thế giới này thích một thanh chủy thủ sắc bén hoặc là một trường cung tốt hơn!
Bất luận là chủy thủ hoặc là trường cung Âu Dương đều có thể làm ra được. Cho nên đang dạy đám hài tử Âu Dương cũng thường xuyên dũng những đồ do mình làm ra đổi lấy một ít lương thực. Bản thân Âu Dương không cần ăn những thứ này.
Hắn lấy tất cả những lương thực này cho một vài hài tử có điều kiện gia đình không mấy tốt, có thể khiến hài tử lấp đầy cái bụng. Cách làm như vậy tự nhiên nhận được sự tán thành của người sống trên núi, cũng khiến Âu Dương dần dần dung nhập vào trong đó...
Thật ra bình thường người trong sơn thôn đều tự mình làm trường cung và một vài chủy thủ, đoản đao. Tuy nhiên bất kể bọn họ làm như thế nào khẳng định đều không thể so sánh được với thứ do Âu Dương làm ra. Cho nên phần lớn mọi người trong thôn đều lựa chọn đổi lấy thứ Âu Dương làm.
Âu Dương cũng chưa bao giờ từng chối từ điều gì. Đối với những thôn dân chất phác này, Âu Dương có thể trợ giúp liền trợ giúp. Đặc biệt là một vài hài tử, Âu Dương đổi lấy lương thực đều dùng để trợ giúp những hài tử này.
Âu Dương không truyền thụ phương pháp tu luyện cho những hài tử này, cũng không phải bởi vì những hài tử này không có thiên tư. Tại Tiên giới loại này linh khí nhuộm đẫm kháp nơi, tất nhiên có nhiều hài tử có linh căn. Nhưng Âu Dương không muốn đánh vỡ sự bình yên của sơn thôn này. Hắn tình nguyện khiến nơi này vĩnh viễn trở thành một chốn cực lạc, khiến người nơi này có thể vĩnh viễn sống tốt.
Có lẽ bởi vì Âu Dương tiếc nuối đối với lúc trước. Thế giới tranh hùng nhìn dường như đặc sắc, nhưng đặc sắc cũng không nhất định phải thể hiện trong sự tranh đấu không ngừng. Có thể trong lúc bình thản ngộ ra một vài chân lý nhân sinh.
Đẩy cửa nhà Viên Thiệu Nhất ra, Âu Dương bước vào trong. Trong thôn, trên căn bản mỗi nhà đều không cần phải đóng cửa. Âu dương đi vào trong nhà Viên Thiệu Nhất. Lúc này Viên Thiệu Nhất không có ở nhà. Trong nhà cũng không có ai. Âu Dương không hề khách khí. Hắn đi thẳng tới nhà chính của Viên Thiệu Nhất tự rót cho mình một chén trà sau đó ngồi chờ Viên Thiệu Nhất trở về.
Chỉ một lát sau, cửa mở ra. Cháu trai của Viên Thiệu Nhất, Viên Chính từ ngoài cửa đi vào. Khi nhìn thấy cửa nhà mở, Viên Chính cũng không hề giật mình. Hắn nhìn vào trong phòng, vừa hay bắt gặp Âu Dương!
- Âu Dương tiên sinh.
Viên Chính đã không còn tỏ ra thù địch với Âu Dương giống trước đây nữa. Dù sao bây giờ nhi tử của hắn cũng theo Âu Dương đọc sách. Mỗi ngày về nhà nhi tử đều nói cho Viên Chính biết Âu Dương làm tốt thế nào. Tự nhiên suy nghĩ của Viên Chính đối với Âu Dương cũng thay đổi.
- Viên Chính! Thúc phụ của ngươi đâu?
Nhìn thấy Viên Chính mình trở về, Âu Dương cảm thấy sửng sốt. Âu Dương vốn cho rằng hai người bọn họ cùng đi với nhau. Không ngờ lúc này lại chỉ có một mình Viên Chính trở về.
- Không phải phụ thân của Viên Phi vừa chết sao? Viên gia chỉ còn lại cô nhi quả phụ. Nên Nhị thúc tới đó xem thử thế nào, thuận tiện đưa ít đồ cho bọn họ. Nếu không cô nhi quả phụ này phải sống làm sao được.
Viên Chính đưa tay lên lau ngang miệng.
- Sức khỏe của Viên Lang đang tốt như vậy, sao lại chết ở trên núi được?
Âu Dương cau mày. Từ trong giọng nói của Viên Chính, Âu Dương nghe ra được Viên Chính hẳn đã biết được điều gì.
- Ôi, lại nhắc tới chuyện này. Chuyện như vậy trong thôn trước đây cũng đã xảy ra. Ta không xem Âu Dương tiên sinh như người ngoài. Dù sao Âu Dương tiên sinh đã sống ở chỗ này lâu như vậy. Ta nghe nói Yên muội tử rất thích Âu Dương tiên sinh. Phải nói rằng Yên muội tử chính là đại mỹ nhân có tiếng trong thôn. Thế nào Âu Dương tiên sinh có muốn ta đi nói giúp ngươi một tiếng hay không?
Viên Chính thật sự vô lý. Lúc trước còn đang nói chuyện của Viên Lang, xoay mặt cái đã nói đến chuyện làm mối. Âu Dương nghe thấy thiếu chút nữa đã một tát đập chết hắn ngay tại chỗ
- Ha ha... Chuyện làm mối này, chờ khi nào ta rảnh rỗi hãy nói sau. Vẫn nói chuyện về Viên Lang trước đi...
Âu Dương có chút khó chịu kkhi thấy Viên Chính chuyển biến nhanh như vậy. Hắn nhẹ giọng ho khan nói.
- Hì hì được được được! Người trẻ tuổi hay ngượng ngùng. Việc này chờ nhị thúc tới bảo Nhị thúc đi nói!
Viên Chính lại nói chuyện một cách vô lý.
Âu Dương ở bên cạnh mặt cũng đen cả lại. Mụ nội hắn, mình được tính là người trẻ tuổi sao? Tính ra, nếu như dựa theo tính toán của thế giới này, mình thật sự được tính là người trẻ tuổi. Dù sao mình cũng chưa tới 15 ngàn năm!
- Nếu nói tới Viên Lang cũng không biết tại sao hắn lại mê muội tâm hồn tâm hồn như vậy. Không ngờ hắn lại dám một mình chạy tới Loạn Thạch Cốc. Ngươi nói thử xem có phải hắn điên rồi không?
Viên Chính rốt cuộc đã bắt đầu nói vào đề tài chính.
- Lại là Loạn Thạch Cốc sao?
Âu Dương phát hiện, Viên gia thôn thật sự không ít bí mật. Tất cả bí mật ở nơi này dường như đều không rời khỏi Loạn Thạch Cốc. Rốt cuộc trong Loạn Thạch Cốc này có bí mật gì đây?
- Ân, khi chúng ta phát hiện thi thể của hắn bên cạnh Loạn Thạch Cốc, Âu Dương tiên sinh ngươi không nhìn thấy chứ, cái thi thể kia bị nắm....
Viên Chính đang muốn miêu tả một vài thứ khiến người trong lòng yếu đuối khó có thể ngủ được, cánh cửa bên ngoài lại bị đẩy ra. Viên Thiệu Nhất với mặt uể oải từ ngoài cửa đi vào.
- Người chết là lớn nhất, mồ yên mả đẹp! Cái miệng của ngươi không thể tích chút âm đức hay sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart