TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 830: Một quyền nổ nát (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Chỉ là, biểu hiện so với lúc trước ở kiểm tra, trong lòng Đoàn trưởng lão còn có chút chờ mong.
- Ha ha ha. . . Từ Huyền! Đã qua năm chiêu! Còn lại năm chiêu, ngươi sẽ thảm bại tại chỗ.
Hoa Huyền cười một tiếng dài, hồn thể hiện lên một tầng phong văn màu bạc, thân thể mơ hồ kéo lên, Ngân nguyệt đại đao trong tay, phảng phất cùng thân thể hòa hợp một thể, cùng phong văn màu bạc kia liên kết.
Cũng không biết hắn thi triển bí thuật nào, sức mạnh Hoa Huyền này lần thứ hai kéo lên mấy phần, lại dung hợp Bảo khí bát phẩm kia, đao thế lại tăng lên một nửa không ngừng.
- Đây là bí thuật Ngân phong đao thể của Hoa Huyền, ta lần trước chính là thua ở một chiêu này, nếu như Từ Huyền không có đòn sát thủ, nhất định sẽ thua. . .
Con ngươi Vô Không Minh ngưng lại.
Hắn cùng Hoa Huyền luận bàn nhiều nhất, tự nhiên rõ ràng ngân phong đao thể kia lợi hại.
- Thần Hỏa kim cương!
Một tiếng hét lớn oanh động thiên hư, nổ vang mà ra, trong phạm vi mấy chục dặm, rơi vào một thế giới cuồng bạo viêm hỏa, gào thét điếc tai.
Hỏa chi tâm cùng huyết mạch của Từ Huyền, phấn chấn thiêu đốt, bên ngoài thân nhảy lên một hư ảnh Thần Hỏa xán lạn.
Kim cương thể phách của Viễn cổ thể tu, giống như Viễn cổ thần linh, cao cao tại thượng.
Một trượng. . . Hai trượng. . . Ba trượng. . . Nhanh chóng leo lên!
Năm trượng. . . Bảy trượng. . . Chín trượng. . . Thân thể mỗi cất cao một phần, sức mạnh cùng khí thế của Từ Huyền, cũng tăng thêm một phần.
Cho đến một sát na nào đó, Thần Hỏa kim cương cao đến mười trượng!
Hô Ầm!
Viêm hỏa viêm liệt cuồng bạo gào thét , khiến cho chúng tu giả bốn phía Thiên Vũ đài, tâm thần rung động, run rẩy phát ra từ linh hồn huyết mạch.
Từ Huyền đơn giản thu hồi Phương Thiên Họa Kích. Thần Hỏa kim cương giống như người khổng lồ, gào thét lên một tầng hư ảnh xán lạn, mạnh mẽ va về phía Hoa Huyền ở trạng thái Ngân phong đao thể.
Bảnh đùng chi. . .
Quyền đao giao kích, ngân phong quang văn của Hoa Huyền chuyển động loạn lên, theo đao khí nhằm về phía Từ Huyền, lại bị bạo viêm Thần Hỏa mãnh liệt xé nát.
Đồng dạng, công kích của Từ Huyền tiếp cận Hoa Huyền. Bị vô số lưỡi đao của ngân phong đao thể phân giải.
Thế nhưng, sức mạnh của Từ Huyền thực sự quá kinh khủng, một quyền qua đi, cự lực dâng trào, một thoáng đánh bay Hoa Huyền.
Bành…
Hoa Huyền bị một quyền đánh ra mấy chục trượng, khóe miệng tràn ra một ngụm máu tươi, tâm thần chấn động:
- Điều này sao có thể!
Nhưng đao thế của hắn, tùy theo càng tỏa càng dũng.
Ngân phong to lớn xé trời, bao phủ toàn bộ Thiên Vũ đài, trận pháp bốn phía, tạo nên từng trận gợn sóng.
Từ Huyền ở dưới trạng thái Thần Hỏa kim cương, không hề sợ hãi, một quyền đánh tới, toàn bộ Thiên Vũ đài, mơ hồ chấn động.
- Còn dư lại ba chiêu!
Không biết ai kinh hô một tiếng.
Ba chiêu cuối cùng!
- Kết thúc đi!
Trong lòng Hoa Huyền rùng mình, đột nhiên gầm lên một tiếng, đỉnh đầu xuất hiện một Tử Long quan, hồn thể quanh quẩn một tầng hư ảnh Tử Long u ám, khí tức tăng vọt, trường đao vung ra, dựng lên một vòng long văn tím thẫm, toả ra long khí bạo ngược. . .
- Cửu phẩm truyền thừa Bảo khí Tà Long quan!
Ở ngoài Thiên Vũ đài, tất cả xôn xao kinh hô.
Từ Huyền cũng không chút nào yếu thế, hai tay giương ra, sau lưng Thần Hỏa kim cương to lớn, triển khai một đôi ma cánh rộng 50, 60 trượng, che kín bầu trời, ma viêm tàn phá bừa bãi, cương phong khiếu động.
- Phượng Ma Dực!
Trong đám người lần thứ hai oanh động.
Hai đại thiên tài đỉnh cấp, dồn dập lấy ra cửu phẩm truyền thừa Bảo khí.
- Di Thiên chưởng!
Thần Hỏa kim cương cùng Phượng Ma Dực song trọng gia trì Từ Huyền, giống như Ma thần chư thiên, thể phách to lớn, ma cánh tế nhật, trong lúc hô hấp khí thế cuồng bạo, có thể làm cho nửa bước Kim đan kinh sợ rút lui.
Hô oanh…
Toàn bộ hư không Thiên Vũ đài trở nên trầm trọng, nặng tựa vạn cân!
Một tầng hư ảnh đạm hoàng, nương theo hỏa văn hắc khí chuyển động loạn lên, ở trên hư không diễn sinh, phảng phất như muốn lật trời.
Rất nhanh, một bàn tay to lớn, ở phía chân trời ẩn hiện, to nhỏ đến phương viên một dặm, toả ra một khí tức viễn cổ giống như bá chủ trời xanh.
Bàn tay khổng lồ kia, hỏa văn hắc khí đan xen, một sát na hiện thân, cả người Hoa Huyền chấn động.
Bành!
Hoa Huyền lại bị áp bách đến trên mặt đất, khuôn mặt chợt đỏ bừng.
Thần Hỏa kim cương, Phượng Ma Dực, Di Thiên chưởng, ba loại dung quán sản sinh thần thông, che đậy thiên địa, ngạo thị muôn dân.
Hoa Huyền bị Di Thiên chưởng tập trung, người rất khó thở, động tác chầm chạp, hầu như khó thoát khỏi bắt giết.
Di Thiên chưởng, là vì bắt giết mà sinh.
Một khi bị tập trung, khó có thể chạy trốn.
- Cỗ ý cảnh cùng chưởng lực này, hầu như có thể uy hiếp Bất Hủ Kim đan!
Bàng trưởng lão cùng Đoàn trưởng lão, đồng thời thay đổi sắc mặt.
- Đao phá hoàn vũ!
Trong con ngươi Hoa Huyền hiện lên ngân hàn cùng màu máu khiếp người, Tà Long quan trên đỉnh đầu truyền đến Long gầm mơ hồ, Ngân nguyệt đại đao trong tay, bổ ra một đạo đang quang rực rỡ.
Đao quang kia, óng ánh đẹp mắt, giống như cực quang, để một thế giới như rơi vào ngân hàn.
Đồng thời một đao kia bay ra, vờn quanh một tầng quang văn ngân phong cùng Tử Long dữ tợn tà ác.
Trong lúc mơ hồ, uy thế một đao kia, đột phá nửa bước Kim đan, tiến vào Bất Hủ Kim đan.
Xì xì. . .
Trận pháp bốn phía Thiên Vũ đài, tầng tầng nghiền nát, hai cỗ sức mạnh đan dệt, sản sinh dư âm khủng bố cực điểm.
- Bất hảo!
Mấy vị Bất Hủ Kim đan, dồn dập ra tay, trấn thủ trận pháp này.
Mắt thấy Di Thiên chưởng của Từ Huyền bị cắn nát, ánh đao long văn đan dệt, phá không chém tới.
- Còn dư lại một chiêu cuối cùng!
Không biết ai kinh hô một tiếng.
Mọi người trên sân, bao quát hai vị Thánh cảnh trưởng lão, đều hấp khí ngưng thần.
Một chiêu cuối cùng!
- Phá Vạn quyền!
Một tiếng quát to kia, phảng phất đến từ Viễn cổ, lay động thiên địa, Thần ma lui tránh!
Từ Huyền phảng phất hóa thành người khổng lồ chống đỡ thiên địa, chậm rãi đánh ra một quyền, lực lượng lay động thiên địa, mạnh mẽ phá tan hư không.
Một đạo hồng hoàng đan xen kia, trong nháy mắt chôn vùi toàn bộ Thiên Vũ đài, quyền kình kia, chất phác nguyên thủy, bá đạo dã man, nát tan tất cả. . .
Đại thể người đang xem cuộc chiến phụ cận Thiên Vũ đài, cảm nhận được một cỗ khí tức nghẹt thở cấm kỵ.
- Bất hảo!
Trong hỗn loạn, Bàng trưởng lão cùng Đoàn trưởng lão, đồng thời biến sắc.
Băng oanh…
Tiếng nổ vang kinh triệt toàn bộ Nhị động thiên.
Thiên Vũ đài phương viên trăm dặm, "Ầm ầm" trực tiếp bị oanh thành nát tan, biến thành tro bụi, dư kình cường đại kia, chấn bay một đám thiên tài, nửa bước Kim đan, Bất Hủ Kim đan cũng rống giận kinh hô. . .
Kịch biến như vậy, làm cho người đang xem cuộc chiến phụ cận Thiên Vũ đài, rơi vào kinh hoảng hỗn loạn.
Những tu giả tu vi thấp hơn nửa bước Kim đan kia, thậm chí ở dưới dư âm trùng kích vào bị thương, kêu rên thảm thiết.
Cường giả vượt qua một vòng sóng trùng kích, sắc mặt ngơ ngác, nhìn chằm chằm vào khu vực bị khói bụi tràn ngập, bão táp diễm khí bừa bãi tàn phá kia.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 831: Sóng to gió lớn. (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Ở dưới một kích cuối cùng kia, toàn bộ Thiên Vũ đài, bị sức mạnh tuyệt cường, mạnh mẽ oanh thành nát tan.
Những thiên tài vô cùng chật vật mới chạy ra khỏi nguy hiểm kia, từng cái từng cái hít một ngụm khí lạnh.
Thiên vũ đài, ở bên trong Phiếu Miểu viên, mặc dù chỉ là một pháp đài bình thường, thích hợp cho bọn hậu bối luận bàn, nhưng trên lí luận là có thể chịu đựng Bất Hủ Kim đan công kích, cường độ chất liệu cùng trận pháp, không thể hoài nghi.
Mà Thiên Vũ đài to lớn này, dĩ nhiên ở trong một chiêu cuối cùng, biến thành tro bụi.
Lả tả!
Hai vị Thánh cảnh trưởng lão, đón bão táp diễm khí, vọt vào nơi khói bụi tràn ngập, ánh sáng chớp động khu vực hạch tâm.
Thần uy của Kim đan đại thành, xua tan bụi trần quang vụ.
Chỉ thấy…
Nguyên lai khu vực Thiên Vũ đài, lưu lại một hố sâu không thấy đáy.
Giữa không trung hố lớn, nổi lơ lửng một thanh niên anh tuấn, thân hình khẽ nghiêng, vẫn duy trì tư thế đấm ra một quyền.
Mặc dù, một quyền kia đã đánh ra, giờ khắc này tư thế ra quyền, như trước ẩn chứa một cỗ khí tức phá diệt thiên địa, làm cho người ta cảm thấy xung kích thị giác cường đại.
Một quyền kia, phảng phất từ Viễn cổ kéo dài mà đến.
- Sức mạnh Phá Vạn quyền, ở dưới tình huống chính diện, coi như là ta gắng đón đỡ, cũng sẽ bị thương nặng.
Một vị Bất Hủ Kim đan, đầy mặt khiếp sợ, hít sâu một hơi.
- Hàm nghĩa một quyền này, đã vượt qua Bất Hủ Kim đan phổ thông, hơn nữa uy lực cũng rất lạ kỳ.
Mấy vị Kim đan cường giả, nhìn nhau một cái, đều là một mặt hồi hộp.
Ngày đó ở Tinh Vẫn cấm địa, một quyền đánh ra Từ Huyền, trực tiếp đánh giết Nguyên Đan đỉnh phong Tà Ương.
Khi đó, hắn cũng không có sử dụng Thần Hỏa kim cương cùng Phượng Ma Dực.
Ở dưới Thần Hỏa kim cương cùng Phượng Ma Dực song trọng gia trì, sức mạnh Phá Vạn quyền, cường hành đột phá Nguyên Đan kỳ ràng buộc, đạt đến cấp độ có thể uy hiếp Bất Hủ Kim đan.
Lúc này…
Từ Huyền sừng sững trên hư không, trên người quanh quẩn một tầng lực lượng kinh tâm động phách, toàn thân ánh vàng xán lạn.
Ngoài ra, còn có một tia quang văn màu bạc thần bí, đan dệt trong quang huy kim xán, ngân từ vô hình vô chất cùng lực lượng thể phách, tác dụng tới bốn phương tám hướng, khiến cho hắn ở nơi trọng yếu sức mạnh bạo phát, toàn thân trở ra.
Bất quá, một tia trường lực màu bạc thần bí kia, rất nhanh biến mất.
Hai vị Thánh cảnh trưởng lão, chỉ là vội vã liếc nhìn Từ Huyền, sau đó tập trung vào trong hố lớn.
Trong hố lớn, nằm một thanh niên hầu như không thành hình người, máu thịt be bét.
Hoa Huyền hấp hối, chỉ sót lại một tia sinh cơ, Tà Long quan trên đỉnh đầu, vẫn lưu chuyển quang văn màu tím yếu ớt.
- May mà có cửu phẩm truyền thừa Bảo khí này.
Bàng trưởng lão hơi thở ra một hơi.
Chỉ cần còn có một hơi, đặt ở trong Thánh cảnh, là vấn đề không lớn lắm, huống hồ có hai vị trưởng lão ở đây.
- Ta thua?
Hoa Huyền không thể động đậy, cả người đau nhức. Miễn cưỡng phân ra một tia thần thức, nhìn thấy nam tử giữa không trung, giống như Viễn cổ bá chủ.
- Mười chiêu, ngươi thua rồi.
Từ Huyền ở giữa không trung, sắc mặt lạnh nhạt.
Mười chiêu phân thắng bại!
Tâm thần Hoa Huyền run lên, đầy mặt khuất nhục, không cam lòng, trong lòng rít gào rống giận:
- Ta dĩ nhiên thua. . . Điều này sao có thể!
Thua!
Không chỉ là thua, còn là mười chiêu bị thua!
Đường đường thiên tài số một Thánh cảnh, cường giả vô địch nửa bước Kim đan, dĩ nhiên thảm bại như vậy!
- Cái này cũng là ngươi gieo gió gặt bão.
Từ Huyền cũng không có bị thương tổn thực chất, rời khỏi Thiên Vũ đài.
Mười chiêu thắng lợi, toàn thân trở ra!
Một đám tu giả cùng thiên tài, sắc mặt gần như dại ra, vẻ khiếp sợ kia là tột đỉnh.
- Từ Huyền dĩ nhiên toàn thắng!
Những thiên tài bản thổ Thánh cảnh, từng cái từng cái thất hồn lạc phách, khó có thể tin.
- Hắn thắng. . .
Cả người Vô Không Minh mơ hồ run rẩy.
Trước kia, ở kiểm tra cửa ải cuối cùng, hắn thua Từ Huyền, trong lòng cũng không để ý lắm.
Khi đó, Từ Huyền thắng lợi, có mấy phần may mắn, cùng với bản thân Vô Không Minh khinh địch.
Sauk hi tiến vào Thánh cảnh, Vô Không Minh tăng nhanh như gió, tu vi giờ khắc này, đã bước vào nửa bước Kim đan.
Hắn vốn tưởng rằng, mình lẽ ra nên kéo dài khoảng cách cùng Từ Huyền.
Nhưng trận chiến đấu này, triệt để lật đổ ý tưởng của hắn.
Trước chiến đấu, Mông Thủy cùng Vô Không Minh đều cho rằng, phần thắng của Từ Huyền cực nhỏ, có thể đánh ngang tay đã là cực hạn.
- Từ Huyền này dĩ nhiên ẩn nhẫn như vậy, thực lực chân chính khủng bố như vậy. . .
Trong lòng Mông Thủy phát lạnh.
Lúc Từ Huyền chậm rãi rơi xuống bên người, Mông Thủy thậm chí đầy mặt xấu hổ, hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.
Trước đây, tuy rằng hắn kiêng kỵ thực lực Từ Huyền, nhưng vẫn xem thường.
- Thiệt thòi ta lúc trước, lại cho là hắn nhát gan sợ chiến. . . tiến bộ Từ Huyền này, vượt qua mọi người, thực lực chân chính, toàn thắng Vô Không Minh.
Mông Thủy cũng không dám nhìn thẳng Từ Huyền.
Mười chiêu định thắng bại.
Từ Huyền dùng hành động cùng sự thực, lật đổ hết thảy thiên tài Thánh cảnh.
Khi hắn chậm rãi rời khỏi, đông đảo thiên tài ánh mắt ảm đạm.
- Người trẻ tuổi ngoại giới này, dĩ nhiên đem hết thảy thiên tài Thánh cảnh, toàn bộ đạp ở dưới chân.
Trong đám người, những nửa bước Kim đan, Bất Hủ Kim đan kia, nghị luận sôi nổi, kinh thán không ngớt.
Trong phế tích…
Thương thế của Hoa Huyền đã ổn định lại, nhưng trận chiến này, trọng thương trí mạng, tổn hại tới căn nguyên.
- Ngươi trở lại, tĩnh dưỡng hai đến ba năm, liền có thể khỏi hẳn.
Một vị dược sư nửa bước Kim đan, điều trị cho Hoa Huyền nói.
Về phần hai vị Thánh cảnh trưởng lão, Bàng trưởng lão cùng Đoàn trưởng lão, liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng rời khỏi.
Hai người rất nhanh đuổi theo Từ Huyền.
- Từ Huyền, ngươi lần này biểu hiện, phóng tầm mắt mấy vạn năm Thánh cảnh, đều không có người sánh vai.
Đoàn trưởng lão đầy mặt kinh hỉ.
- Từ đạo hữu tiềm lực tạo hóa, không thể đo đếm.
Bàng trưởng lão vuốt râu mà cười.
Hai người đối với Từ Huyền, vô cùng khách khí, lời nói như ngang hàng tương giao.
Hai vị trưởng lão, đều thấy được tiềm lực đáng sợ của Từ Huyền, ngày sau không hẳn không thể trở thành nhân vật cấp bá chủ một giới.
- Hai vị trưởng lão quá khen, vãn bối chỉ là trùng hợp vận may tốt mà thôi.
Từ Huyền như có chút thụ sủng nhược kinh.
Thánh cảnh trưởng lão, quyền cao chức trọng, thực lực thông thiên. Dưới Nguyên Thần đại đạo, khó gặp gỡ địch thủ, tùy tiện đi ra ngoài một cái, liền có thể làm cho Tam Dương thập tông nằm rạp cúng bái.
Lúc hai vị trưởng lão này vừa gia nhập Thánh cảnh, chỉ có thể khiến người ta ngưỡng mộ, ngay cả Bất Hủ Kim đan cũng phải kính nể.
- Từ Huyền, ngươi quá khiêm nhường. Từ khi đầu tiên gặp lại ngươi, Đoàn mỗ liền lần lượt nhìn thấy kinh hỉ, chẳng lẽ, mỗi một lần kinh hỉ cùng kỳ tích, đều là vận may?
Đoàn trưởng lão nụ cười xán lạn.
Hắn là cao tầng Thánh cảnh từ đầu tới đuôi, quan tâm Từ Huyền biểu hiện cùng tiến triển.
Nếu như một lần kỳ tích, có thể xưng là vận may. Như vậy nhiều lần sáng tạo kỳ tích, không thể nào mỗi một lần, đều là vận may.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 832: Sóng to gió lớn. (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Hai vị trưởng lão, đối với Từ Huyền đều hết sức coi trọng.
- Nguyên Đan trung kỳ, liền nắm giữ thực lực uy hiếp Bất Hủ Kim đan, nếu như Từ Huyền này ngày sau lên cấp Bất Hủ Kim đan, thậm chí Kim đan đại thành, thì còn đến đâu...
Trong lòng Bàng trưởng lão nghĩ như vậy, ngữ khí cũng vô cùng khách sáo.
Từ Huyền nghênh tiếp hai vị trưởng lão đến Lăng Phương viên.
- Kính chào trưởng lão.
Trầm Nguyệt Minh kia thấp thỏm lo âu.
Trong lâm viên nho nhỏ này, dĩ nhiên đồng thời nghênh đón hai vị trưởng lão.
Hơn nữa nhìn tình hình, hai vị Thánh cảnh trưởng lão, đều rất nhiệt tình đối với Từ Huyền, mơ hồ có ý tứ cố ý giao hảo.
Ở lời nói, Trầm Nguyệt Minh biết được tin tức Từ Huyền chiến thắng Hoa Huyền, trong lòng càng khiếp sợ.
Thực lực Hoa Huyền kia, nàng mấy lần mắt thấy, lấy thực lực nửa bước Kim đan của mình, căn bản không phải đối thủ, rất khó kiên trì mấy chiêu.
Đợi hai vị trưởng lão rời đi, Trầm Nguyệt Minh nhìn về phía chủ nhân, lộ ra kính phục xuất phát từ nội tâm.
- Hoa Huyền kia không có hai năm thời gian trở lên, sẽ khó khôi phục, ta hẳn là có thể an bình một đoạn thời gian rất dài. . .
Từ Huyền cảm thấy mạc danh thích ý.
Hắn cũng không biết, tin tức có quan hệ đến mình chiến thắng Hoa Huyền, rất nhanh truyền khắp toàn bộ Phiếu Miểu viên.
Tin tức kia, như đá nặng vạn cân, oanh động toàn bộ Nhị động thiên.
Tiếp đó, tin tức kia, cũng truyền tới Nhất động thiên.
Con số tu giả trong Nhất động thiên, càng quảng đại hơn.
Đặc biệt là những tu giả đến từ ngoại giới, kia cảm thấy vạn phần tự hào.
- Từ Huyền này, thực sự là làm rạng rỡ thiên tài ngoại giới.
- Không nghĩ tới sẽ là Từ Huyền!
- Có người nói, ngay cả Vô Không Minh cũng nhiều lần bị thua, Từ Huyền kia thật đúng là một con hắc mã. . .
Tin tức truyền khắp toàn bộ Thánh cảnh.
Cuối cùng, thậm chí ngay cả Thánh chủ cùng Chấp pháp trưởng lão cao nhất Tam động thiên, cũng đều biết chuyện này.
- Thánh chủ quả thực không có nhìn lầm người, Từ Huyền này là một nhân vật lợi hại, trong tay của hắn nắm giữ Ngân Từ Nguyên Châu, tiến vào Thần hoang, tất nhiên có thể như bẻ cành khô, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Chấp pháp trưởng lão mỉm cười.
- Tiềm lực Từ Huyền này, vẫn còn khó đánh giá, ngay cả tiên tử ngoại giới, cũng chân thành đối với hắn. Có thể ngày sau, ngay cả Thánh cảnh cũng sẽ không dung nạp hắn được. Trước đó, chúng ta không nên bạc đãi hắn.
Thánh chủ gật đầu một cái .
. . .
Một hồi thiên tài đứng đầu chiến đấu, ở Thánh cảnh gợi ra sóng to gió lớn.
Bất quá, hai người chiến đấu, dù sao đều không có lên cấp Bất Hủ Kim đan.
Theo thời gian chuyển dời, nhị động thiên Thánh cảnh, cũng dần dần bình tĩnh lại.
Thế nhưng rất nhiều thiên tài trong Thánh cảnh, Từ Huyền trở thành nhân vật không thể chiến thắng.
Đám người Vô Không Minh, Mông Thủy, Tư Đồ Vũ, càng thêm khắc khổ tu luyện.
- Còn có thời gian hơn hai năm, ta sẽ rời khỏi Thánh cảnh, tiến vào ngoại giới, trở về cố thổ, tiến quân Thần hoang đại địa. . .
Trong lòng Từ Huyền mơ hồ chờ mong.
Tiếp đến không nhiều thời giờ, hắn dành thời gian chuẩn bị.
Chuyện còn lại, đơn giản là hai cái.
Một, liên hệ cùng Liễu tiên tử, kéo dài tình cảm kiếp trước.
Thứ hai, tìm hiểu Tinh Vẫn di tích, tăng lên cảnh giới linh hồn.
Thời gian trôi qua nhanh chóng.
Từ Huyền tình cờ gặp gỡ cùng Liễu Vũ Yên, nghiễm nhiên là một đôi thần tiên quyến nữ.
Có một, hai lần, Từ Huyền tra hỏi mục đích Liễu Vũ Yên tới Tiểu Ngư giới.
Đối với chuyện này, Liễu Vũ Yên đều là nói không tỉ mỉ, không chính diện trả lời.
Trong lòng Từ Huyền càng sinh tra đề phòng.
Sứ mệnh của Liễu Vũ Yên, rất có khả năng có quan hệ cùng Nguyệt Quang Bí Châu.
Nói cách khác, tình cảm kiếp trước kéo dài này, rất có khả năng là kẻ địch của Từ Huyền.
Cũng may, kẻ địch trong Đại kiếp nạn tương lai kia, cũng không phải là Liễu Vũ Yên.
Điều này làm cho trong lòng Từ Huyền an tâm một chút.
Chói mắt, gần hai năm thời gian đã qua.
Tần suất Từ Huyền đi Tinh Vẫn di tích, dần dần tăng cường.
Ngày hôm đó…
Ở Tinh Vẫn cấm địa, trước Ngũ sắc Tinh Vẫn sơn.
Quanh thân Từ Huyền bồi hồi một tầng trận đồ, giống như một mảnh tinh không loại nhỏ.
Trong con ngươi hắn, hiện ra động một tia quang điểm, rồi lại mơ hồ hiện ra một tầng hồng quang.
Theo thời gian chuyển dời, mắt thấy quang điểm kia, nổi lên hồng quang, càng ngày càng chói mắt.
Ầm!
Quang điểm trong con ngươi Từ Huyền, phảng phất hóa thành hỏa cầu lớn thiêu đốt, cũng như Kim ô liệt nhật .
Trong phút chốc, Từ Huyền cảm giác mình bước vào một cấp độ mới, liệt nhật kia giống như tròng mắt, lưu chuyển một tia kim trạch lưu ly trong suốt, càng là toả ra một cỗ linh khí lay động thiên địa, ngạo thị vũ nội, bất hủ thần uy.
Tinh Vẫn cấm địa, trên đỉnh núi màu vàng óng.
- Ồ! Có người lên cấp!
Thánh cảnh trưởng lão tọa trấn di tích cổ, đột nhiên mở mắt ra, trong mắt lóe lên tinh quang.
Hắn rõ ràng nhớ tới, bên trong Tinh Vẫn di tích cổ này, cũng không có tồn tại nửa bước Kim đan trở lên.
Mà lúc này, nơi sâu xa di tích cổ truyền đến cỗ khí tức uy áp này, lay động thiên vũ, nhìn xuống muôn dân một giới.
Cái khí tức kia nghiễm nhiên là tinh thần Bất Hủ Kim đan!
Nguyên Đan cường giả bình thường, nếu chính diện tiếp xúc với nó, đều sẽ cảm giác sợ mất mật.
Rất nhanh, thần thức Thánh cảnh trưởng lão, quan sát đến thanh niên trước Ngũ sắc Tinh Vẫn sơn.
Thanh niên kia, thân hình kiên cường mà có chút khôi ngô, quanh thân quanh quẩn một trận đồ tinh văn thần bí biến ảo, trong tròng mắt phảng phất nhúc nhích một ngôi sao hỏa diễm, như Thái cổ Kim ô, ánh mắt chạm vào, đều sẽ cảm thấy nóng bức mạc danh.
- Chà chà, đem hàm nghĩa Hỏa chi tâm, hòa vào hàm nghĩa tinh không, ngộ tính của ngươi bây giờ, đã đạt đến mức độ dung hợp, sáng tạo thần thông. . .
Trong đầu truyền đến âm thanh than thở của tàn hồn kiếp trước.
Cho tới bây giờ, Từ Huyền lĩnh ngộ ý cảnh Ngũ sắc Tinh Vẫn sơn, sắp tới ba năm.
Hắn đứng thẳng tại chỗ, tựa như Cổ thần, khí tức chất phác nguyên thủy, lại lộ ra mấy phần thâm thúy trống trải.
Từ Huyền chậm rãi hít một hơi, một cỗ lực lượng linh hồn hùng vĩ bàng bạc, ở quanh thân hư không bồi hồi.
Trong cơ thể vận chuyển Mộng Hồi đại pháp, rộng mở tăng nhanh gấp đôi.
Vù!
Trận đồ tinh văn bên ngoài thân Từ Huyền biến mất, thay vào đó chính là một vòng xoáy luân bàn trong suốt thần bí, lại lưu chuyển nhiều tia quang khí hồng hoàng đan xen.
- Thành công!
Tâm thần Từ Huyền phấn chấn, giờ khắc này, hắn rốt cục xác định, mình thành công lên cấp.
Cảnh giới Linh hồn, một bước lên trời, đạt đến Bất Hủ Kim đan, chạm đến cực hạn Tiểu Ngư giới.
Nguyên bản, lấy thực lực giờ khắc này của Từ Huyền, nếu như thoải mái tay chân, cũng đủ để khiêu chiến Bất Hủ Kim đan.
Hiện nay, cảnh giới Linh hồn của hắn, càng là đạt đến cấp độ Bất Hủ Kim đan, như hổ thêm cánh.
Mang theo vài tia hưng phấn vui sướng, Từ Huyền rời khỏi Tinh Vẫn cấm địa.
Thời điểm trở lại Lăng Phương viên, quản gia Trầm Nguyệt Minh, tâm thần run lên:
- Chủ nhân tiến bộ này, cũng quá kinh khủng. . .
Thân là Viễn cổ thể tu, Từ Huyền tu vi tiến giai, so với tu giả bình thường sẽ gian nan mấy lần.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 833: Rời khỏi Thánh cảnh
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Thế nhưng, có cảm ngộ kiếp trước, Mộng Hồi đại pháp, thậm chí Tinh Vẫn cấm địa trợ giúp, cảnh giới linh hồn của Từ Huyền, dùng tốc độ khó mà tin nổi bay vọt.
Ngày đó, Từ Huyền đi gặp Liễu Vũ Yên.
- Chúc mừng Từ đạo hữu, cảnh giới linh hồn nhanh như vậy lên cấp Kim đan.
Đôi mắt đẹp của Liễu Vũ Yên mỉm cười.
Gần đây hai năm, Từ Huyền cùng Liễu Vũ Yên gặp gỡ rất nhiều lần.
Hai người nhìn như tình nhân, khi thì dắt tay mà đi, nhưng mà vẻn vẹn chỉ dừng bước ở đây.
Liễu Vũ Yên, dường như vĩnh viễn nằm ở trong tiên cảnh kỳ ảo, cái loại siêu nhiên cao cao không thể với tới này, khiến người ta khó có thể vượt qua.
Từ Huyền cùng Liễu tiên tử gặp gỡ, càng nhiều là hạn chế phương diện tinh thần tụ hợp.
- Vũ Yên, lần này tìm nàng, là tới nói lời biệt.
Từ Huyền rất nhanh nói rõ ý đồ đến.
- Ngươi phải đi?
Con mắt của Liễu Vũ Yên, hiện lên một tia gợn sóng, vẻ mặt hơi có chút không muốn.
- Cao tầng Thánh cảnh có nhiệm vụ ủy thác, muốn đi xa một chuyến, ngắn thì mười năm, nhiều thì mấy chục năm. Còn nữa, ta cũng không muốn trường kỳ lưu lại Thiên Đô Thánh cảnh.
Từ Huyền nhẹ nhàng thở dài.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Từ Huyền cường lực ngăn chặn tình cảm thuỷ triều kiếp trước kéo dài mà đến.
Bởi vì hắn rõ ràng, Liễu Vũ Yên sẽ không có trí nhớ của kiếp trước.
Mỗi khi dùng ánh mắt tình thâm khắc cốt chân thành như vậy chạm nhau, tâm tình Liễu tiên tử cũng khó mà an bình, nàng có một loại cảm giác kỳ diệu, nam tử trước mắt cùng mình, thật giống như nhận thức yêu nhau đã lâu rồi. . .
Từ Huyền đưa tay, nhẹ nhàng ôm Liễu Vũ Yên.
Cả người nàng cứng đờ, trên dung nhan tuyệt thế, hiện lên một vệt hồng hà.
Bành!
Chợt một cỗ sức mạnh nhu hoà kỳ dị, đánh Từ Huyền văng ra.
Từ Huyền nhún vai nở nụ cười, mang theo một tia cay đắng.
Liễu Vũ Yên, chung quy là tiên tử ngoại giới cao cao không thể với tới, bởi vì các loại nguyên nhân không thể phát giác, cùng Từ Huyền lĩnh hội tình ái phàm thế.
Nhưng cũng không có nghĩa là, nàng thực sự trở thành nữ nhân của Từ Huyền.
- Từ đạo hữu, Vũ Yên muốn, vẻn vẹn là thể ngộ tâm tình.
Trên gương mặt Liễu Vũ Yên, còn có một tia tàn hồng, đôi mắt đẹp câu hồn đoạt phách kia, hơi có chút né tránh.
Từ Huyền tự nhiên rõ ràng, lấy thực lực, địa vị của mình giờ khắc này, xa xa không xứng với đối phương.
Liễu Vũ Yên chính là tuyệt đính thiên tài ngoại giới, tiên tử siêu thoát phàm thế, người bình thường chỉ là liếc mắt nhìn, cũng sẽ tự ti mặc cảm.
Từ Huyền có thể cùng mến nhau, đạt đến một bước này, đủ khiến vô số tuổi trẻ tuấn kiệt luyến mộ Liễu tiên tử đố kị phát điên.
Mấy trẻ tuổi tuấn kiệt, ngay cả góc áo tiên tử cũng đừng hòng đụng tới.
- Vũ Yên, sau này mặc kệ ở Tiểu Ngư giới, hoặc là ngoại giới, chúng ta cuối cùng rồi sẽ tương phùng.
Từ Huyền khôi phục thong dong trấn định, cũng không nhụt chí.
- Từ đạo hữu, ngươi không dự định cùng Vũ Yên, cùng đi ngoại giới.
Liễu Vũ Yên lộ ra vẻ kinh ngạc.
Theo lẽ thường, Từ Huyền hẳn là lựa chọn đi theo Liễu Vũ Yên, sau khi hoàn thành sứ mệnh, ngày sau cùng đi ngoại giới.
- Không, ta sẽ bằng năng lực của mình, đi tới ngoại giới.
Từ Huyền rất quả đoán từ chối.
Này cũng để Liễu Vũ Yên, lòng sinh rất nhiều không rõ, nam tử trước mắt này, trong lần lượt gặp gỡ, càng ngày càng làm nàng hiếu kỳ.
Sauk hi cùng Liễu tiên tử nói lời từ biệt, Từ Huyền bắt đầu làm chuẩn bị cuối cùng.
- Cái gì! Ngươi muốn rời khỏi Thánh cảnh?
Mông Thủy thất kinh, có chút không tin.
Từ Huyền lười giải thích.
Hắn đầu tiên là rời khỏi Nhị động thiên, tiến vào Nhất động thiên Thiên Đô Thánh thành.
Thiên Đô Thánh thành, là trung tâm giao dịch của Thánh cảnh.
Từ Huyền có đầy đủ tư bản, ở chỗ này giao dịch lượng lớn linh tài hiếm thấy ở ngoại giới, bao quát một ít tứ phẩm, ngũ phẩm linh đan.
Giao dịch những đồ vật này, có chút là chính mình cần thiết, có chút là chuẩn bị cho thân hữu Tinh Phong quốc.
Ở trong Thánh thành, Từ Huyền ra tay bất phàm, nhưng cũng sẽ không có bất kỳ phiêu lưu.
Thiên Đô thánh cảnh so với ngoại giới, lại là hai cấp bậc.
Nơi này, thường thường có Bất Hủ Kim đan hiện thân, đẳng cấp giao dịch bảo vật đều cực cao.
Loáng một cái nửa tháng trôi qua.
Từ Huyền tiêu hao lượng lớn tư bản, thu thập được không ít linh tài tu luyện, cũng có tài liệu luyện chế Kim đan khôi lỗi, còn có rất nhiều linh đan. . .
- Xấp xỉ rồi.
Nỗi nhớ nhà của Từ Huyền tựa như biển, quyết định rời khỏi Thánh cảnh.
Đương nhiên trước khi rời đi, Từ Huyền phải đi gặp mặt Thánh chủ.
Từ Huyền một thân một mình, đi tới Thánh cảnh Tam động thiên.
Thủ vệ đồng tử cũng không có ngăn cản.
- Từ Huyền, ngươi muốn rời đi, ồ, cảnh giới linh hồn của ngươi, đã lên cấp Kim đan.
Âm thanh của Thánh chủ, cũng có chút kinh dị ngoài ý muốn.
- Vâng Thánh chủ, này cũng là nhờ Tinh Vẫn cấm địa trợ giúp.
Từ Huyền rất khiêm tốn nói.
Trên thực tế, cảnh giới linh hồn của Từ Huyền, sau khi đột phá Bất Hủ Kim đan, lệnh bài thông quan trong tay, còn có chút dư thừa.
- Rất tốt! Bản tọa không nhìn lầm người.
Trên mặt Thánh chủ mang theo ý cười, tiếp đó, bắt đầu phân phó một ít chi tiết nhỏ.
Từ Huyền lẳng lặng lắng nghe, đây là Thánh chủ ủy thác nhiệm vụ.
Nhiệm vụ, đơn giản là liên quan với câu đố sau lưng chín đại bảo vật.
Đơn độc một bảo vật di lạc, hoàn toàn không đủ để hình thành mê hoặc trí mạng với Nguyên Thần đại đạo.
Chân chính để cao tầng Thánh cảnh động tâm, là bí mật kinh thiên sau lưng chín thành di lạc.
- Thần hoang đại địa, có nhân thủ Thánh cảnh chúng ta rất lâu trước xếp vào. Chỗ này của ta có lệnh bài, ngươi có thể đi tới liên hệ. . .
Thánh chủ cho Từ Huyền một khối lệnh bài lục ngọc.
Ngoài ra, Thánh chủ lại lấy ra một thẻ ngọc, giao cho Từ Huyền.
- Thẻ ngọc này ghi chép một ít bí ẩn có quan hệ Thần hoang đại địa, chín thành di lạc, bao quát một ít suy đoán cùng tiên đoán, đối với ngươi lần này đi xa, có trợ giúp.
Thánh chủ thản nhiên nói.
Từ Huyền thu hai vật này cẩn thận, gật đầu nói:
- Vãn bối chắc chắn sẽ đem hết toàn lực.
- Hành động lần này, ngươi cũng nên cẩn thận một chút. Ngoài giới này, còn có tam đại Thánh cảnh khác, cũng có thể sẽ đánh chú ý chín thành di lạc.
Thánh chủ lại căn dặn một ít tình huống.
Tiểu Ngư giới, tổng cộng có tứ đại Thánh cảnh.
Thiên Đô thánh cảnh, chỉ là một trong số đó, thuộc về thế lực siêu nhiên Tam Dương cảnh.
Đối với những chuyện này, Từ Huyền ở Thiên Đô thánh cảnh này mấy năm, cũng có hiểu biết.
Rời khỏi Tam động thiên, Từ Huyền trở về Phiếu Miểu viên.
Lăng Phương viên.
Từ Huyền chỉnh đốn một phen, chuẩn bị liên hệ Đoàn trưởng lão, rời khỏi Thánh cảnh.
- Từ Huyền, ngươi thật có thể rời khỏi Thánh cảnh?
Mông Thủy chủ động tìm tới cửa.
Hắn nguyên bản cũng không tin sự thực này, nhưng Từ Huyền mấy ngày nay, hành vi dị thường.
Hôm nay, Từ Huyền càng là từ Tam động thiên trở về.
Mông Thủy luôn cảm giác, Từ Huyền khẳng định có bí mật gì.
Từ Huyền tự nhiên không thể để lộ bí mật, thản nhiên nói:
- Ta đã được Thánh chủ đặc biệt cho phép, sẽ rời Thánh cảnh một quãng thời gian, lập tức sẽ xuất phát.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 834: Thẩm vấn. (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Lập tức đi ngay!
Mông Thủy thay đổi sắc mặt, trịnh trọng nói:
- Từ Huyền, ngươi lần này rời khỏi, có thể giúp ta đưa ít thứ về gia tộc hay không.
Từ Huyền ngẩn ra, quan hệ của mình cùng Mông Thủy, tuy có chút cải thiện, nhưng còn chưa nói rất tốt.
- Coi như Mông Thủy ta nợ ngươi một ân tình.
Mông Thủy hơi cắn răng nói.
Thiên tài khác tiến vào Thánh cảnh, sau năm mươi năm, mới có cơ hội đi ra ngoài một chuyến.
Năm mươi năm, đối với cường giả trong Thánh cảnh, không tính quá lâu.
Thế nhưng đối với cường giả ngoại giới mà nói, kia không phải chuyện nhỏ.
Mỗi một thiên tài tiến vào, gia tộc hoặc là môn phái ở bên ngoài, đều có người thân hoặc là sư thừa.
- Được rồi.
Từ Huyền đồng ý.
Mông Thủy lập tức trở về động phủ, chỉnh lý ra một cái túi đựng đồ, trịnh trọng giao cho Từ Huyền.
Từ Huyền tiếp nhận túi đựng đồ này, cảm giác bên trong nặng trịch.
Loại tâm tình này, làm Từ Huyền có chút cộng minh.
Có thể tiến vào Thánh cảnh, sau lưng mỗi một thiên tài, đều ký thác kỳ vọng rất cao của thân hữu trưởng bối.
Ngay cả Mông Thủy chất phác lạnh băng, cũng không ngoại lệ.
- Ta sẽ bí mật đưa đến gia tộc của ngươi.
Từ Huyền thu túi chứa đồ cẩn thận, rời khỏi Lăng Phương viên, cùng Mông Thủy cáo từ.
Trước Lăng Phương viên, Trầm Nguyệt Minh nhìn theo Từ Huyền rời đi, bên trong phương tâm có một loại thất lạc mạc danh.
Nam tử sáng lập kỳ tích trong Thánh cảnh kia, lập tức liền phải rời đi.
Sau nửa canh giờ.
Từ Huyền do hai vị Thánh cảnh trưởng lão hộ tống, rời khỏi Phiếu Miểu viên, kinh động không ít người.
- Từ Huyền, lần này ngươi rời khỏi, có thể nói là gánh nặng đường xa, nhất định phải bảo trọng.
Trong mắt Đoàn trưởng lão có chút hi vọng cùng chờ mong.
- Lần sau gặp lại, chỉ mong ngươi còn có thể mang đến cho chúng ta kinh hỉ.
Bàng trưởng lão vuốt râu cười nói.
Trước khi đi, hai vị trưởng lão đối với Từ Huyền bao hàm hi vọng, căn dặn các loại chú ý.
Rốt cục, hai vị trưởng lão đưa Từ Huyền đến ngoại vi Thánh cảnh.
Từ Huyền lấy ra tín vật Thánh chủ, mấy vị Bất Hủ Kim đan cùng một vị trưởng lão đóng giữ ngoại vi Thánh cảnh, liên thủ mở ra một thông đạo.
- Xoạt!
Từ Huyền một bước bước vào trong đường hầm sương mù, thân ảnh rất nhanh biến mất trong đó.
Điều này cũng tỏ rõ, hành trình Thánh cảnh của Từ Huyền, cuối cùng có một kết thúc.
Tam Dương cảnh, vùng đất miền trung.
Thất Hiền sơn.
Nơi này là sơn môn trọng địa của mười tông đại phái Thất Hiền Các.
Là một trong những tông phái mạnh mẽ nhất Tam Dương cảnh, Thất Hiền Các trực tiếp quản hạt bốn vương triều quanh thân, hơn trăm quốc gia tu giới.
Trong đó quốc gia nhỏ nhất, lãnh thổ cùng quốc lực, đều hơn xa Đông Hoang biên cảnh Tinh Phong quốc.
Phóng tầm mắt quảng đại Tam Dương cảnh, Thất Hiền Các thuộc về siêu cấp thế lực quyết sách vận mệnh muôn dân, mấy vạn năm tới, kinh sợ thiên thiên vạn vạn vương triều, quốc gia, vượt lên vô số tông phái, gia tộc.
Một ít thời gian gần đây, cảnh tượng Thất Hiền Các sơn môn náo nhiệt phồn hoa.
Mỗi cách mười năm, Thất Hiền Các đều sẽ có một lần chiêu tuyển, cho đến lúc này, toàn bộ Thất Hiền sơn, đều sẽ có vẻ đặc biệt huyên nháo, tu giả trẻ tuổi đến đây kiểm tra, người ta tấp nập đếm không hết.
Đến từ các nơi miền trung, mấy chục ngàn tu giả trẻ tuổi, đến đây tham gia kiểm tra, hy vọng có thể Cá vượt Long môn, một lần tiến vào siêu cấp đại phái đứng đầu Tam Dương cảnh.
Vì duy trì trật tự chiêu tuyển, Thất Hiền Các thậm chí sẽ phái ra nhân vật cấp trưởng lão.
Lần này, liền xuất động mười vị trưởng lão phổ thông, thậm chí ba vị trưởng lão quyền cao chức trọng!
Ở Thất Hiền Các, trưởng lão phổ thông nắm giữ Nguyên Đan hậu kỳ, cường giả cấp bậc này, trong tông phái có rất nhiều, có chút cũng phái đi các nơi.
Nguyên Đan hậu kỳ, đặt ở vùng đất miền trung, đều thuộc về hàng ngũ cường giả, ở bên trong một số vương triều, thậm chí là sức mạnh tính uy hiếp.
Mà quyền lực trưởng lão, không thể nghi ngờ là Nguyên Đan đỉnh phong, so với Nguyên Đan hậu kỳ phổ thong còn tăng thêm một bậc, hầu như đứng ở đỉnh phong Tam Dương cảnh.
Trên trời cao, bên trong một tòa lầu cẩm tú hoa lệ.
- Lần này bên trong tu giả tham gia chiêu tuyển, ngược lại cũng có mấy nhân tài.
Một vị mỹ phụ cười nói.
Nàng chính là một trong những quyền lực trưởng lão phụ trách chiêu tuyển lần này.
Bên người hai người khác, theo thứ tự là Kiều trưởng lão cùng mũi ưng Sài trưởng lão.
- Hừ, những tên tiểu tử này, cũng chỉ có thể miễn cưỡng xem như là thiên tài, so với Hoàng Phủ Lâm cùng Tuyền Chu ngày xưa kém xa nhiều, chớ nói chi là đánh đồng cùng Mông Thủy.
Sài trưởng lão hừ nhẹ một tiếng, lắc lắc đầu.
Năm đó, chính là Sài trưởng lão đem Mông Thủy đề cử đến tông phái.
Sau đó, có người nói Mông Thủy thành công tiến vào Thiên Đô thánh cảnh.
Sau đó gần mười năm, không còn tin tức.
Trong tương lai một thời khắc nào đó, Tam Dương cảnh sẽ nhiều ra một Bất Hủ Kim đan danh chấn vũ nội.
Nhớ tới chuyện này, trên mặt Kiều trưởng lão hơi lộ ra một tia nhớ lại:
- Đúng vậy, thiên tài đứng đầu như Từ Huyền, Mông Thủy, mấy trăm năm cũng khó khăn gặp một cái.
- Kiều trưởng lão, ngươi dĩ nhiên còn băn khoăn Từ Huyền kia? Mặc dù tư chất người này không tệ, nhưng Thái Thượng trưởng lão đã sớm nói chắc chắn, lấy hắn thể tu ràng buộc, coi như tiến vào Thánh cảnh, cũng không thể nào đúc ra Bất Hủ Kim đan.
Bên trong nụ cười của Sài trưởng lão, mang theo một tia cân nhắc trào phúng.
Tuy rằng trong kiểm tra, tình cờ xuất hiện một ít thiên tài có thể nói là kinh diễm, thế nhưng so với mấy Đại thiên tài năm đó đi Thánh cảnh, căn bản không đáng chú ý.
Sài trưởng lão cùng Kiều trưởng lão, đều là khuyết khuyết hứng thú, tình cờ liếc mắt nhìn qua.
Vị Tử Thường mỹ phụ kia, có chút ngạc nhiên nói:
- Mấy vị thiên tài năm đó, thật mạnh như vậy?
- Nguyệt trưởng lão, ngươi là những năm gần đây nhất, mới gia nhập Thất Hiền Các, tự nhiên không rõ ràng tình huống. Bây giờ một trong tứ đại thiên tài Thất Hiền Các Vũ Điệp, tư chất đủ tốt chứ? Vậy mà, nàng là năm đó trong mấy vị thiên tài, là đứng cuối nhất, từ trong Thánh cảnh kiểm tra, đào thải còn sót lại.
Trong ngôn ngữ của Sài trưởng lão, có một tia cảm giác về sự ưu việt.
Nghe vậy, Nguyệt trưởng lão kia cực kỳ thay đổi sắc mặt.
Vũ Điệp, bây giờ chính là một trong tứ đại thiên tài Thất Hiền Các, xếp hạng vẫn là khá cao.
Đang ở ngày thứ mười Thất Hiền Các chiêu tuyển đệ tử.
Xèo…
Một đạo quang hà kim hồng đan xen, rơi xuống trước Thất Hiền sơn, hiện ra một thanh niên phong trần mệt mỏi.
- Thất Hiền Các, đến.
Trên mặt thanh niên, mang theo một tia nhớ lại.
Từ Thánh cảnh chạy tới Thất Hiền sơn, Từ Huyền dùng một tháng thời gian.
Sau khi rời khỏi Thánh cảnh, Từ Huyền nỗi nhớ nhà tựa như biển, nghĩ sớm một chút trở về Tinh Phong quốc.
Bất quá, dù sao Từ Huyền cũng là trưởng lão vinh dự Thất Hiền Các, năm đó cũng là thông qua cái bậc thang này, một lần tiến vào Thiên Đô thánh cảnh.
Thất Hiền Các, dù sao đối với Từ Huyền cũng có trợ giúp.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden