Tác giả : Cao Pha – Ma Thú Lãnh Chủ tương lai
Chương 776: Minh Vương.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Việc này không nên chậm trễ, sau khi quyết định chủ ý, Đinh Hạo nhanh chóng đi tìm Lôi Mông và Thiên Cô, nói ra ý của mình.
“Phá vỡ phong ấn của Vong linh vị diện?” sau khi hiểu được ý của Dương Lăng, Thiên Cô và Lôi Mông liếc nhìn nhau, trầm ngâm không nói. Vong linh vị diện là nơi quy tụ của các Vong Hồn, là Vị Diện thần bí nhất trong các Đại Vị Diện. Từ sau khi Minh Vương chết trận, Vong linh vị diện đã bị Chúa Tể chí cao vô thương phong ấn, không một ai có thể tiến vào thăm dò. Dù cho thực lực mạnh đến đâu, cũng không thể làm gì được với phong ấn cường đại trên Vong linh vị diện.
Phá vỡ phong ấn Vong linh vị diện, nói dễ hơn làm.
“Tiên Ni Á, không thể phá vỡ phong ấn, vậy có thể trực tiếp mở ra một Vị Diện thông đạo hay không?” Thấy vẻ mặt khó coi của Thiên Cô, Dương Lăng giảm bớt yêu cầu. Mục đích của hắn chỉ là tiến vào trong Vong linh vị diện cứu sống Vưu na và con gái Thi vu vương, thăm dò Thông Thiên Tháp và làm sống lại Tổ Vu cuối cùng. Có thể hoá giải phong ấn của Vong linh vị diện là tốt nhất, nếu không được, mở ra một Vị Diện thông đạo đi vào cũng được.
“Dương Lăng, xin lỗi, nếu ngươi nói trước mười ngày thì có lẽ ta còn có biện pháp, nhưng bây giờ sợ là không giúp gì được ngươi” Thiên Cô lắc đầu chua sót nói: “sau khi Thần Chi tù lao bị phá, ta liền mất đi cảm ứng với Thời không chi luân. Mở ra Vị Diện thông đạo ở các nơi khác thì không sao, nhưng mở ra Vong linh vị diện do chính tay Chúa Tể phong ấn, thì không chắc chắn”
Mất cảm ứng đối với Thời không chi luân?
Dương Lăng thất vọng lắc đầu, hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: “Vong linh vị diện rất quan trọng. Chỉ có tiến được vào trong Vong linh vị diện, mới có thể cứu sống Thê tử Vưu na của ta. Cũng chỉ có tiến vào Thông Thiên Tháp trong Vong linh vị diện, mới có thể chắc chắn giải trừ Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể lưu lại trong đầu Thiên Cô. Tiên Ni Á, chẳng lẽ không có biện pháp nào sao?”
“không có, không có Thời không chi luân, ta không thể thuần thục nắm giữ Không gian Pháp tắc huyền ảo. Theo ta được biết, trăm ngàn vạn năm qua từng có không ít Cường giả tuyệt thế dùng mọi biện pháp, nhưng vẫn không ai có thể cởi bỏ phong ấn trên Vong linh vị diện”
Mặc dù biết Vong linh vị diện có quan hệ đến việc có thể hoá giải Linh hồn lạc ấn trong đầu mình, nhưng Thiên Cô vẫn nói ra sự thật. sau khi mất đi cảm ứng với Thời không chi luân, thật sự nàng không thể làm gì được. Vận dụng một phần uy lực của Thời không chi luân, chính là đặc quyền của các Đặc sứ mà Chúa Tể ban cho, sau khi Thần Chi tù lao bị phá vỡ, thì nàng không thể thi triển được nữa.
“BIện pháp không phải không có, có lẽ tập hợp tất cả Cường giả tuyệt thế cùng ra tay, có lẽ có thể mạnh mẽ mở ra một Vị Diện thông đạo” Trầm ngâm một lát, Lôi Mông từ từ nói ra ý kiến của mình. Theo tình thế phát triển, người tiến đến Vô tận Hải dương càng lúc càng nhiều, trong đó cũng có không ít Cường giả tuyệt thế tĩnh tu hàng trăm ngàn vạn năm qua.
Tất cả Cường giả tuyệt thế hợp sức lại, có thể phá vỡ được phong ấn trên Vong linh vị diện.
“Được, đi, đi ngay lập tức”
Mắt Dương Lăng sáng lên, hắn lưu lại một đội Lưu Lãng Thần Thú hỗ trợ phòng ngự, còn lại đều thu hết vào trong Không gian Vu tháp. “Hô” một tiếng bay lên lưng Tổ Vu Đế Giang, khẽ vỗ vỗ một cái, Đế Giang hiểu ý, thét dài một tiếng rồi nhanh chóng hoá thành một con chim khổng lồ. Thời gian không còn nhiều, thấy Dương Lăng đã chuẩn bị xong, Lôi Mông cũng nhanh chóng hành động, dặn dò Hắc Ám quân vương tăng cường phòng ngự và cảnh giác. Rồi dẫn them đám người Lưu Lãng Kiếm tôn, Lôi Bạo Tinh Quân, Tạp Mai Long ngồi lên lưng Tổ Vu Đế Giang. Số người không nhiều lắm, chỉ có hơn mười người, nhưng thực lực đều tuyệt đỉnh.
Ngao...
Sau khi rít lên một tiếng, Tổ Vu Đế Giang bay vút lên cao, nhanh chóng biến mất ở chân trời, rồi lập tức thi triển Thiên phú thần thông, dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến Vong linh vị diện. Tình thế ở Vô tận Hải dương rất khẩn cấp, Trọng Tài Giả Quân đoàn rút vào trong Lưu Tinh toà thành lúc nào cũng có thể tiến hành phản công, phải quay lại thật nhanh.
“Không gian Pháp tắc huyền ảo, đây mới là Không gian Pháp tắc chân chính”
“Lợi hại, còn xa hơn cả Thuấn di, quả thực giống như một Truyền tống quyển trục giữa các Vị Diện”
Cưỡi trên người Tổ Vu Đế Giang, mọi người mới hiểu được cái gì mới là tốc độ, đều kêu lên sợ hãi, ngay cả Thiên Cô và Lôi Mông cũng không ngoại lệ. Tất cả lúc này mới hiểu ra, tại sao Ma Thần Thú Hệ lại có thể đột nhiên liên tục chiến đấu ở các Đại Vị Diện, có Tổ Vu Đế Giang, Dương Lăng coi như không bao giờ thất bại.
Thượng cổ Vu sư đúng là Thượng cổ Vu sư, bản lĩnh cao cường.
Nghĩ đến bản lĩnh cao cường của Thượng cổ Vu sư đã thể hiện trong Thần Ma đại chiến, mọi người nhanh chóng khẳng định thân phận của Tổ Vu Đế Giang. Mặc dù hơi sai một chút, nhưng cũng không quá xa, ngoại trừ Thượng cổ Vu sư, bọn họ thật sự không nghĩ ra được ai có thần thông kinh người đến vậy.
Khác với đám người này, Dương Lăng tận dụng thời gian tu luyện và tìm hiểu Thông Thiên Vu quyết huyền bí, tìm hiểu Vu thuật trong Phương tiêm bi, nhìn xem có Vu thuật chuyên môn hoá giải phong ấn không. Đáng tiếc Vu thuật hoá giải phong ấn có không ít, nhưng đều là một ít Vu thuật bình thường; để hoá giải phong ấn do người bình thường bày ra thì không sao, nhưng muốn hoá giải phong ấn do chính tay Chúa Tể thi triển, vậy rất khó khăn.
Thời gian nhoáng lên đã mấy ngày trôi qua, hơn ba ngày sau, mọi người thuận lợi đến được Vong linh vị diện.
Vong linh vị diện.
Đây chính là một Vị Diện dành riêng cho các Vu Lực, so sánh với các Vị Diện khác thì nơi đây lớn gấp nhiều lần so với Vật chất Vị Diện bình thường. Cái khác không nói, nó lớn gấp Thái Luân đại lục trăm ngàn lần. Từ xa nhìn lại, toàn bộ Vong linh vị diện được bao phủ trong một làn bụi mù, có chút giống như Tử khí trên người đám Vong linh, lại có vẻ giống như Độc khí đáng sợ, làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm không dám đến gần.
“Tản ra, nhìn xem cso biện pháp nào hoá giải phong ấn hay không, hoặc hợp sức mở ra một Vị Diện thông đạo” Lôi Mông hạ lệnh, chỉ huy mọi người nhanh chóng hành động. Có người phát ra Thần thức cường đại, cẩn thận dò xét tình huống trong Vong linh vị diện; có người cùng nhanh hành động, tiến đến gần đám bụi kỳ quái kia.
“Tạp Mai Long, cẩn thận một chút, không nên chạm phải làn tro bụi cổ quái này”
“Hiểu, yên tâm đi”
Lưu Lãng Kiếm tôn, Lôi Bạo Tinh Quân và Tạp Mai Long tạo thành một đội nhỏ, từ từ đi đến gần làn tro bụi. Tạp Mai Long tu luyện Phong hệ Pháp tắc, tốc độ nhanh nhất đi ở trên cùng, đề cao cảnh giác, nắm thanh trường kiếm trong tay, từ từ đi tới. Là Cửu Trưởng lão của Liên minh, hắn có rất nhiều kinh nghiệm, cho dù không được mọi người nhắc nhở cũng không dám xem nhẹ.
“Ồ, đây là” Ngừng thở, rất cẩn thận đến gần làn tro bụi quỷ dị đó, cảm giác Năng lượng ba động càng lúc càng mãnh liệt, đột nhiên Tạp Mai Long trong lòng vừa động, nghĩ đến tình huống chém chết thuộc hạ của Vu Yêu Vương năm nào. Trong cơ thể mỗi một Vong linh đều ẩn chứa Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện, chỉ là nhiều hay ít mà thôi.
Chẳng lẽ, làn bụi này đều là Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện?
Tạp Mai Long nhanh chóng có một suy nghĩ, theo bản năng đi tới trước vài bước, vừa định hoàn toàn hiểu biết làn bụi đó là do thứ gì tạo thành, thì một cơn gió lạnh thổi qua, làn bụi đang yên tĩnh đột nhiên chuyển động. trong nháy mắt, Tạp Mai Long cảm giác một tia tro bụi thẩm thấu vào người mình, giống như Linh hồn công kích nhanh chóng công kích vào Linh hồn hắn. trong nháy mắt đầu vang lên một tiếng nổ, ý thức trở nên mơ hồ.
“Nhanh, lui mau, nhanh”
“Tạp Mai Long, nhanh”
Thấy làn tro bụi đang quay cuồng, đám người Lưu Lãng Kiếm tôn cảm giác được một mối nguy hiểm, theo bản năng nhanh chóng lui về sau. Không ngờ, trong lòng vội vàng quay lại thì phát hiện Tạp Mai Long vẫn đứng yên tại chỗ, giống như bị Linh hồn công kích, sắp bị làn tro bụi bao phủ.
“Tạp Mai Long Đại nhân, cẩn thận”
Ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, mọi người đang rất sợ hãi chỉ biết trơ mắt nhìn Tạp Mai Long bị làn hắc vụ bao phủ mà thôi, thì Dương Lăng đột nhiên ra tay. Dựa vào Vu Tháp, nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Tạp Mai Long, cuốn lấy hắn rồi nhanh chóng rời đi; đồng thời cũng đưa luồng Thần thức vào trong óc Tạp Mai Long, nhanh chóng hoá giải Linh hồn công kích trong đó.
“Năng lượng bổn gnuyeen, quả nhiên là Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện, đây là phong ấn của Chúa Tể sao” May mắn thoát thân, nhìn làn tro bụi đang quay cuồng, nghĩ đến chuyện vừa nữa, Tạp Mai Long kêu lên sợ hãi.
Năng lượng bổn nguyên?
Nghe Tạp Mai Long nói như vậy, mắt Dương Lăng sáng rực lên, nhanh chóng nghĩ đến lúc gặp Thi vu vương ở trong Tòa thành dưới đất, thiếu chút nữa bị Giác hồn xà giết chết. Vì để đối phó mình, Thi vu vương đã liều chết triệu một tia Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện. Theo lời Tạp Mai Long thì Năng lượng này khác đi đôi chút.
Dương Lăng vốn đang rất thất vọng chuẩn bị rời khoi nơi đây. NHưng được Tạp Mai Long nhắc nhở, hắn rốt cuộc tìm được một điểm đột phá, thấy được hy vọng mở Vong linh vị diện.
“Có nên đánh thức Thi vu vương đang tĩnh tu trong Huyết Hải, để hắn xem có biện pháp nào không?” cảm giác Năng lượng ba động quen thuộc trong không trung, Dương Lăng nhanh chóng nghĩ đến Thi vu vương. Thi vu vương hiểu rõ nhất về Vong linh vị diện.
Ông...
Nhắc đến cái đã ra ngay. Không biết là trùng hợp hay là cảm ứng được động tĩnh ở Vong linh vị diện, Dương Lăng vừa mới có ý định, thì Vu Tháp trên trán đã run lên, Thi vu vương đang bế quan đã tự tỉnh lại.
Hô...
Dương Lăng vung tay phải lên, Thi vu vương bế quan tu luyện nhiều ngày đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người. Cả người được bao trong một làn hắc khí mờ mịt, tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động mênh mông, quấn quanh tay hắn là một con Mãnh xà màu đen, trên đỉnh có 2 đầu.
Tùy trứ dương lăng hữu thủ nhất huy, tu luyện đa nhật đích thi vu vương đẩu nhiên xuất hiện tại nhân môn diện tiền. hồn thân lung tráo tại nhất đoàn hắc quang nội, diện mục mô hồ, tán phát xuất nhất trận trận bành phái đích năng lượng ba động, bạn tùy trứ nhất cổ âm lãnh đích khí tức hòa bức nhân đích uy áp; thân thượng triền trứ nhất điều &qut; tê tê &qut; quái khiếu, bất đình địa nhuyễn động đích hắc sắc mãng xà, đầu đính hắc sắc song giác.
Minh vương!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Tác giả : Cao Pha – Ma Thú Lãnh Chủ tương lai
Chương 777: Vong linh vị diện
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
"Ta đã trở về, rốt cuộc ta cũng đã trở về" Nhìn khí tức quen thuộc xung quanh, Thi vu vương xúc động đến rơi lệ.
Năm đó vì tăng cường thực lực và để cứu sống con gái đáng thương, hắn mạo hiểm thông qua Không gian liệt phùng may mắn về đến Thái Luân đại lục. Sau bao năm tháng, Đại lục đã thay đổi hoàn toàn, đừng nói là nơi sống năm xưa, mà ngay cả Thủ đô Đế quốc trước kia cũng đã mai một trong dòng chảy lịch sử, chỉ có sự đau đớn của con gái trước khi chết là luôn hiện lên trong giấc mơ của hắn.
Trước mặt người khác, Thi vu vương giống như luôn nở nụ cười, nhưng không ai biết hắn đã đau đớn trong lòng. Không biết tu luyện như thế nào mới có thể đột phá đến Thần Giai, không biết làm cách gì mới có thể cứu sống con gái đáng thương. Có lẽ đây chỉ là một giấc mộng mãi mãi không thể trở thành hiện thực mà thôi. NHưng đến một ngày, hắn gặp được Ma thú Lĩnh chủ ở Tòa thành dưới đất, gặp được Dương Lăng, người quan trọng nhất trong đời hắn.
Năm đó Dương Lăng vẫn rất nhỏ bé, chỉ là một con kiến trước mặt các Cường giả tuyệt thế. Nhưng Linh hồn Vu thuật thần bí của hắn khiến cho Thi vu vương thấy hy vọng. Trải qua bao đau khổ, hy vọng không những không mất đi, mà càng ngày càng mãnh liệt. Thi vu vương không thể nào quên được, hắn được Dương Lăng giúp đỡ nên đã tiến giai thành Thần Giai Thi vu vương, ngày đó hắn vô cùng kích động. hắn vĩnh viễn không thể quên được thời khắc đạt được truyền thừa của Minh Vương, tâm nguyện bao năm rốt cuộc cũng sắp thành sự thật.
Nhìn làn bụi bao phủ khắp Vong linh vị diện, Thi vu vương rất xúc động, giang hai tay ra gào lên một tiếng, mặc sức thả ra xúc động trong lòng. Đi ra ngoài thì dễ, nhưng tiến vào lại khó, quay về Vong linh vị diện để cứu sống con gái, hắn đã đợi ngày này bao nhiêu năm rồi.
Hô...
Thi vu vương rít lên một tiếng, giống như một cơn cuồng phong lướt trong không trung. Làn tro bụi đang bao phủ Vong linh vị diện đột nhiên mở rộng ra, chuyển động thật nhanh, nhìn thấy vậy, đám người Tạp Mai Long và Lưu Lãng Kiếm tôn vội vàng lui về phía sau, sợ không cẩn thận sẽ bị cuốn vào. Vì đảm bảo an toàn, Dương Lăng cungxlui lại. Chỉ có mình Giác hồn xà đang quấn trên người Thi vu vương vẫn nằm im không nhúc nhích, để mặc cho làn bụi khủng bố đó bao trùm.
Sau một thời gian tĩnh tu trong Huyết Hải, Thi vu vương đã có đột phá kinh người, không những hiểu được truyền thừa của Minh Vương đời trước, còn lĩnh ngộ được chung cực huyền ảo của Tử Vong pháp tắc; Linh Hồn pháp tắc cũng có đã tiến thêm một bước, hắn rõ ràng cảm giác được Năng lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện. Người khác thấy làn bụi đáng sợ kia thì tránh ra thật xa, nhưng hắn lại không cảm thấy vậy, thậm chí còn đang điên cuồng hấp thu lực lượng căn nguyên của Vong linh vị diện trong làn bụi đó.
Một Thi Vu rốt cuộc đã trở thành Minh Vương cường đại.
"Đại nhân, để ta thử mở Vị Diện thông đạo tiến vào Vong linh vị diện xem sao" Kích động qua đi, Thi vu vương vừa nói vừa cung kính hành lễ với Dương Lăng, rồi lập tức hành động. trong lòng vừa động, Tử Vong hào giác đã xuất hiện ở trong tay, rồi hóa thành một cây trường mâu khắc đầy Phù văn huyền ảo.
Hống...
Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, Thi vu vương hét lên một tiếng lớn, thân hình ngửa ra đằng sau, dừng lại một khắc rồi đột nhiên ra tay. Thanh trường mâu trong tay được ném mạnh ra ngoài theo hình xoắn ốc, cứ xoay được một vòng, tốc độ lại nhanh thêm vài lần, trong nháy mắt đã lướt qua làn bụi dày đặc, đâm thẳng đến Vong linh vị diện đang bị phong ấn, mạnh mẽ xé ra một đạo Không gian liệt phùng rộng lớn.
Tử Vong Cốt Mâu.
Sau khi dung hợp truyền thừa của Minh Vương đời trước và lĩnh ngộ được chung cực huyền ảo của Tử Vong pháp tắc, Thi vu vương lĩnh ngộ ra một chiêu tuyệt kỹ ẩn chứa Linh hồn công kích. Đừng nói là Thần giai cường giả bình thường, mà ngay cả Trọng Tài Giả trúng chiêu này cũng phát chết; giữ được vị trí đứng đầu trong Ngũ hổ thượng tướng của Ma Thần Thú Hệ. Tạo khoảng cách càng lúc càng đối với Kim bằng, thực lực gần đạt đến trình độ của các Tổ Vu.
Xuy...
Không gian liệt phùng rộng lớn thổi ra một cơn gió lạnh thấu xương, nhưng làn bụi đáng sợ đó vẫn không tản đi, một âm thanh quái dị vang lên, Không gian liệt phùng nhanh chóng khép lại, trong nháy mắt chỉ còn là một vết rạn rất nhỏ. Thi vu vương mặc dù mạnh mẽ mở ra được một đạo Không gian liệt phùng, nhưng vẫn không thể hóa giải phong ấn mà Chúa Tể lưu lại.
Phong độn!
Thấy Không gian liệt phùng trong nháy mắt là đóng lại hoàn toàn, Dương Lăng bắt Vu ấn, chuẩn bị mạo hiểm Thuấn di qua đó, chỉ cần tiến được vào Vong linh vị diện, thì mọi chuyện sẽ rất đơn giản. Cho dù không thể tạo một Vị Diện thông đạo giữa Vong linh vị diện và Không gian Vu tháp, nhưng ít nhất cũng có thể thông qua Không gian Vu tháp mà rời khỏi đây.
Tốc độ của Dương Lăng rất nhanh, nhưng Giác hồn xà đang cuốn trên người Thi vu vương còn nhanh hơn, nó không ngừng cắn nuốt rất nhiều Thần Cách và Năng lượng nên đang không ngừng tiến hóa, "Tê" một tiếng lao ra, đánh mạnh vào Không gian liệt phùng đang sắp hoàn toàn khép lại.
Nó không những ngăn cản không cho Không gian liệt phùng đóng lại, mà còn nhanh chóng mở rộng diện tích, há to mồm ra cắn nuốt làn bụi đang tiến tới, rất nhanh, trong Không gian liệt phùng tràn ra một trận gió lạnh kinh người, thổi bay làn bụi xung quanh.
Chính là lúc này.
"Các ngươi ở bên ngoài chờ ta, chậm nhất ba ngày nửa ta sẽ đi ra"
Tận dụng thời cơ, Dương Lăng không hề do dự, trong nháy mắt thu Tổ Vu Đế Giang, Thi vu vương và Giác hồn xà vào trong Không gian Vu tháp, "Hưu" một tiếng xâm nhập vào trong Không gian liệt phùng. Ngay sau đó Không gian liệt phùng đã hoàn toàn đóng lại, lúc này chỉ còn lưu lại một đạo Linh hồn truyền âm trong óc mọi người mà thôi.
"Đại trưởng lão, làm thế nào bây giờ?" Nhìn Vong linh vị diện đã khôi phục hoàn toàn, Tạp Mai Long vô cùng lo lắng, hỏi Lôi Mông đang đứng ở bên cạnh, ngay sau đó đám người Lưu Lãng Kiếm tôn cũng nhanh chóng vây quanh, khẩn trương nhìn Lôi Mông. Làn bụi bao phủ Vong linh vị diện rất quỷ dị, cho dù thực lực mạnh hơn nữa, cũng không ai dám tiến tới gần, càng không cần phải nói là tạo ra một Không gian liệt phùng như Thi vu vương. Ngoài ra, tình hình ở Lưu Tinh toà thành cũng rất nghiêm trọng, phải nhanh chóng quay về, không thể mất quá nhiều thời gian ở đây.
"Đợi ba ngày, nếu Dương Lăng không đi ra, thì chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác" Trầm ngâm một lát, Lôi Mông nhanh chóng có quyết định, không có Ma Thần Thú Hệ hỗ trợ, rất khó phá vỡ Trọng Tài Giả Quân đoàn đang tử thủ bên trong Lưu Tinh toà thành. Không có Dương Lăng giúp đỡ, không thể diệt trừ Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô, không có Dương Lăng hỗ trợ, cho dù có thể bức Chúa Tể đang bế quan ra, nhưng hắn cũng không tự tin có thể đánh bại đối phương.
Khi đám người Lôi Mông đang rất hồi hộp căng thắng, thì Dương Lăng đã triệu Thi vu vương, Giác hồn xà và Tổ Vu Đế Giang ra, hắn đã đến được Vong linh vị diện.
Cũng giống như các Vị Diện khác, Vong linh vị diện cũng có núi cao tận mây xanh, rừng rậm nguyên thủy, có đại thảo nguyên xanh ngát và đại dương mênh mông. Nhưng có điểm khác là trên không trung lại ngập tràn Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện, hoặc là đậm hoặc là nhạt. Có nơi rất nhạt, nhưng có nơi lại dày đặc đến mức gió thổi cũng không tan đi. Cũng may là bụi vụ bên trong Vong linh vị diện lại khác với bên ngoài, ngoại trừ ảnh hưởng đến tầm mắt và dò xét thì lại không có tác dụng công kích.
"La Đức Lý Cách Tư, có cảm giác được Vong hồn của con gái ngươi ở đâu không?" Từng cơn gió lạnh quét qua mặt, Dương Lăng nhìn hồ nước và rừng rậm rộng lớ trước mặt, rồi xoay người hỏi Thi vu vương.
Sau khi thuận lợi tiến vào Vong linh vị diện, hắn dự định sẽ cứu sống con gái của Thi vu vương trước, rồi cứu sống người vợ thân yêu - Vưu Na, giải quyết mối bận tâm trong lòng, rồi mới nghĩ biện pháp thăm dò Thông Thiên Tháp ở Vong linh vị diện này, sống lại Tổ Vu cuối cùng. Nếu còn đủ thời gian, sẽ xem xem Vong linh vị diện này có điểm gì khác. Hắn rất ngạc nhiên, vì sao Chúa Tể lại tự mình ra tay giết chết Minh Vương đời trước, rồi phong ấn luôn cả Vong linh vị diện này. Thi vu vương đạt được truyền thừa của Minh Vương, nhưng lại không có đầy đủ trí nhớ của hắn.
"không biết, Đại nhân, ta không cảm ứng được vị trí cụ thể của Bối Ti, nhưng" Thi vu vương rất kích động, dừng lại một chút rồi nói: "Nhưng ta cảm ứng được Linh hồn khí tức của Bối Ti. Linh hồn của nó ở ngay trong Vong linh vị diện, ta có thể cảm nhận được tiếng gọi thân thiết, là Bối Ti, nó nhất định đang gọi ta"
Cảm nhận được tiếng gọi thân thiết từ phương xa truyền đến, Thi vu vương vô cùng kích động, quỳ ngay xuống trước mặt Dương Lăng: "Dương Lăng, ngươi nhất định phải giúp ta, giúp sống lại Bối Ti đáng thương, Đại nhân"
"La Đức Lý Cách Tư đứng lên đi" Nhìn Thi vu vương kích động đến mức hai mắt đỏ hẳn lên, Dương Lăng xoay người nâng dậy thuộc hạ quan trọng nhất của mình. Bao năm qua, Thi vu vương vào sinh ra tử, lập bao công lao cho Ma Thần Thú Hệ. Cho dù đối mặt với kẻ địch cường đại đến thế nào cũng không hề sợ hãi, chỉ huy Đại quân một cách chính xác. Nhưng giờ phút này, hắn lại là một người cha tuyệt vời.
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng lấy Đại Vu Thai ra, rồi ngồi lên đó. Tay bắt Vu ấn, mặc niệm vu quyết, thần thức khổng lồ tản ra bốn phía, nhanh chóng thẩm thấu khắp mọi ngõ ngách của Vong linh vị diện. Căn cứ vào trí nhớ của Thi vu vương, tìm kiến Linh hồn dao động của con gái hắn.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Tác giả : Cao Pha – Ma Thú Lãnh Chủ tương lai
Chương 778: Vô biên cốt hải
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Núi, rừng rậm, ao hồ....
Dựa vào Thần thức cường đại, Dương Lăng phân chia khu vực ra để tìm kiếm, tìm kiếm Hồn phách của Vưu Na và con gái Thi vu vương, Thần thức khổng lồ tản mát ra, lướt qua lớp bụi vụ, rót vào mỗi ngóc ngách của các khu vực hắn tìm kiếm.
Do bụi vụ ảnh hưởng, nên tốc độ tìm kiếm của Dương Lăng rất chậm, chậm hơn bình thường không biết bao nhiêu lần. Mấy canh giờ sau vẫn không có chút thu hoạch gì, không tìm thấy Hồn phách của Vưu Na và con gái Thi vu vương, chỉ loáng thoáng cảm nhận được một tia Linh hồn ba động quen thuộc.
Ngược lại, ba động mà Thông Thiên Tháp phát ra lại càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng mãnh liệt.
"Ồ, đó là"
Thật lâu sau, Thần thức của Dương Lăng quét qua một khu vực kỳ lạ, vô cùng rộng lớn, khắp nơi đều là Thi hài trắng bệch, có bộ xương đầy đủ, có cái chỉ còn một cái đầu hoặc mấy cái xương sườn, đưa mắt nhìn ra xa xa, nơi nơi đều là hài cốt, nhìn không thấy cuối, chồng chất nên nhau như một Đại dương, thật ghê người. Trong không trung thi thoảng xuất hiện từng đợt cuồng phòng, giống như những lưỡi dao sắc bén xé đám Vong linh thành mảnh nhỏ.
Vô biên cốt hải!
Theo như trí nhớ của Thi vu vương, Dương Lăng nhanh chóng biết được đây là Vô biên cốt hải!. mặc niệm vu quyết, biến đổi Vu Ấn, thần thức khổng lồ tuôn ra, cẩn thận dò xét khu vực cổ quái này. Căn cứ theo trí nhớ của Thi vu vương, đây là cấm địa lớn nhất của Vong linh vị diện, Thông Thiên Tháp ở bên trong Vô biên cốt hải! này.
Hô....
Trên không trung Cốt hải, từng cơn gió lạnh thổi qua, có khi giống như những cơn lốc xoáy, cuốn hài cốt trắng bệch lên không trung, rồi rơi xuống như mưa, có khi giống như một cơn lốc thổi sát mặt đất, quét quanh Cốt hải.
Từng lũ Vong Hồn từ bốn phương tám hướng gom lại trong Vô biên cốt hải này. Có Vong hồn hóa thành bụi vụ, hồn phách hoàn toàn tan biến. Có Hồn phách lại hợp làm một với hài cốt bên trong, hóa thành một bô xương không có ý thức, khó khăn đi ra khỏi đám hài cốt. Hành động theo bản năng, cố gắng rời khỏi Cốt hải khủng bố này. Một số tên may mắn tránh bị gió lạnh tàn sát, đi đến các nơi khác trên Vong linh vị diện; nhưng hầu hết còn chưa kịp ra khỏi Cốt hải đã bị những cơn gió xé thành mảnh nhỏ, hồn phách tan thành mây khói, hoàn toàn mất đi cơ hội sống lại.
Sống và chết chỉ cách nhau một đường tơ.
Cái chết là sự bắt đầu của tính mạnh, giống bình minh nở rộ. Sinh mệnh thật yếu ớt.
"Luân hồi đại trận, thật lợi hại"
Thần thức khổng lồ được đưa vào trong Vô biên cốt hải, cẩn thận cảm nhận quá trình sinh và tử, Dương Lăng thầm than một tiếng, Vô biên cốt hải khéo léo hình thành một tòa Luân hồi pháp trận khổng lồ; sau khi hấp thu Vong hồn của mọi người sau khi chết đi; một bộ phận tan thành mây khói, một bộ phận trở thành những Vong linh mới, hình thành một vòng tuần hoàn.
"Đây là uy lực của Thiên nhiên, hay là Đại trận do Cường giả thi triển ra?" Cảm nhận sự huyền ảo của Luân hồi đại trận này, Dương Lăng vô cùng bội phục. Đại trận như vậy, đã vượt qua sự hiểu biết của hầu hết Cường giả tuyệt thế; nói về sự khéo léo của trận pháp, thì dù cho là phong ấn của Chúa Tể cũng kém xa Luân hồi đại trận này.
Dương Lăng biến đổi Vu ấn, thần thức khổng lồ thẩm thấu vào chỗ sâu trong Vô biên cốt hải! Quả nhiên, không lâu sau liền phát hiện Thông Thiên Tháp cao vút trong mây, bị làn bụi vụ dày đặc bao phủ. Sau bao lâu tìm kiếm, rốt cuộc đã tìm được tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng; chỉ cần sống lại Tổ Vu cuối cùng này, có thể tề tụ mười hai Tổ Vu, có đủ mười hai đoạn Thông Thiên Vu quyết, thực lực sẽ đạt đến đỉnh cao.
"Bối Ti, ngươi ở đâu. Bối Ti, ngươi ở đâu"
Thấy Dương Lăng vẫn mãi không có tin tức gì, Thi vu vương vô cùng lo lắng, thì thào tự hỏi. Sau một thời gian tĩnh tu ở Huyết Hải, thực lực của hắn đã khác hẳn trước kia. Nhưng vẫn không thể làm con gái đã chết sống lại, chỉ có thể cảm ứng một tia Linh hồn ba động mà thôi. Nếu ngay cả Dương Lăng cũng không có cách nào, thì hắn không biết trên thế gian này còn ai có năng lực đó.
"Chẳng lẽ, lúc nãy chỉ là ảo giác, Bối Ti..." Nhìn làn bụi vụ chỗ dày đặc, chỗ mờ nhạt trong không trung, cảm giác một chút Năng lượng bổn nguyên ở khắp nơi, Thi vu vương càng lúc càng lo lắng. hắn nghi ngờ tất cả đều là ảo giác, hoài nghi Linh hồn của con gái đã sớm tan thành mây khói. Dù sao, đã hơn một vạn năm trôi qua, cho dù Bối Ti lúc trước may mắn sống sót ra khỏi Vô biên cốt hải; nhưng cũng khó có thể sống sót ở trên Vong linh vị diện đầy khắc nghiệt này. Dù cho là hắn, mang theo bí thuật Thi vu vương, mà năm xưa cũng trải qua bao nhiêu khổ cực mới có thể có chỗ đứng trên Vong linh vị diện này.
"Chẳng lẽ, đây chỉ là một giấc mộng thôi sao?"
Thi vu vương vô cùng lo lắng, Dương Lăng cũng càng lúc càng nặng nề. mặc dù tìm thấy được tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng, nhưng vẫn không tìm được Hồn phách của Vưu Na và con gái Thi vu vương.
Tìm khắp cả Vô biên cốt hải cũng không tìm được Hồn phách của hai người, Dương Lăng tập trung lực lượng tiếp tục tìm kiếm, không đến lúc cuối cùng, không tìm khắp cả Vong linh vị diện, hắn tuyệt đối không thể buông tha. Chỉ cần tìm được Hồn phách của Vưu Na, dù phải trả bất cứ giá nào, hắn cũng phải làm cho nàng sống lại.
"ồ, đây là...."
Thần thức vừa mới đưa vào sâu trong Vô biên cốt hải!, Dương Lăng đột nhiên có phát hiện đáng mừng. Trong lúc vô ý hắn phát hiện một bộ xương khô không giống bình thường bên cạnh Vô biên cốt hải!. Các bộ Khô lâu khác sau khi sống lại theo bản năng cảm nhận được nguy hiểm mà hốt hoảng rời khỏi vùng đất khủng bố này. Nhưng bộ Khô lâu nhỏ này thì khác, mỗi lần cơn lốc đến gần liền trốn vào một huyệt động chắc chắn, gió êm sóng lặng mới lấm la lấm lét chui ra ngoài, hấp thu Năng lượng căn nguyên của Vong linh vị diện ẩn chứa trong làn bụi vụ.
Bộ khô lâu rất nhỏ, thậm chí xương ngực còn thiếu mất hai cây, nhưng Hồn hỏa trong đầu lại rất ổn định. Không biết có phải do hấp thu được Năng lượng bổn nguyên, hay đã sống nhiều năm, nên tốc độ, phản ứng nhanh hơn rất nhiều so với đám Khô lâu mới sống lại. Dường như đã có chút ý thức.
"Chẳng lẽ đây là con gái của Thi vu vương?"
Cẩn thận quan sát hành động của bộ Khô lâu nhỏ bé này, Dương Lăng càng lúc càng khẳng định tiểu tử này không đơn giản. Càng quan trọng hơn là trên người nó cảm nhận được một tia Linh hồn ba động quen thuộc, có vài điểm tương tự như trong trí nhớ của Thi vu vương.
"Bắt Tiểu tử này lại đây"
Hít vào một hơi thật sâu, Dương Lăng hạ lệnh, thông qua Linh hồn truyền âm cho Tổ Vu Đế Giang biết vị trí của bộ Khô lâu nhỏ bé đó. Đế Giang nhận lệnh, huýt lên một tiếng rồi bay vút đi, không lâu sau đã mang theo bộ Khô lâu nhỏ bé trở về, tốc độ không chậm hơn Thuấn di là bao.
"Bối Ti, Bối Ti của ta. Đại nhân đây là Bối Ti, ta cảm nhận được Linh hồn ba động của nó, đây là Bối Ti" Nhìn bộ Khô lâu nhỏ bé đó, cảm nhận Linh hồn ba động quen thuộc, Thi vu vương vô cùng kích động, rơi lệ đầy mặt. Liều lĩnh phi thân lên trên Đại Vu Thai, ôm chặt lấy bộ Khô lâu nhỏ bé đang không ngừng giãy dụa.
Ô...
Có lẽ cảm ứng được điều gì đó, bộ Khô lâu nhỏ bé nằm im không nhúc nhích, để cho Thi vu vương ôm vào ngực, phát ra tiếng kêu cổ quái như đang nức nở. Một lát sau, lại đột nhiên dùng sức giãy dụa, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Cốt Hải, cả người run lên. Như rất sợ hãi những người bên cạnh, xem ra trí nhớ đời trước đã hoàn toàn biến mất hoặc bị phong ấn bên trong Hồn phách.
"La Đức Lý Cách Tư, đi xuống đi, ta sẽ tái tạo thân thể cho nó một lần nữa, đưa Hồn phách vào, sẽ nhanh thôi" Nhìn thấy Thi vu vương đang rất kích động, Dương Lăng cười cười, vừa nói vừa biến ảo Vu Ấn, dùng một đạo Cấm chế cố định thân hình bộ Khô lâu nhỏ bé. Ngay sau đó, lấy ra mấy vật phẩm quý giá đã chuẩn bị sẵn như Sinh mệnh kết tinh, Long Cốt thảo và Hải Mã Não.
Đối với Vong Hồn đã chết à nói, tái tạo thân thể là một chuyện không thể thiếu, Sinh mệnh kết tinh dùng để tăng cường sinh mệnh lực, Long Cốt thảo tăng cường khí lực. Năm đó hắn vô tình lấ được Hải Mã Não ở trong tòa thành dưới đáy biển Thái Luân đại lục, thì dùng để tái tạo thân thể. Nhiều năm về trước, Dương Lăng đã giao nhiệm vụ thăm dò tòa thành dưới đáy biển cho Cổ Đức. Cổ Đức không những treo giải thưởng ở Thợ săn Công hội, mà còn triệu tập đông đảo Thợ săn cấp cao và rất nhiều thị vệ tinh anh tự mình thăm dò. Mặc dù không phát hiện được bí mật nào khác, nhưng cũng thu thập được không ít Hải Mã Não, tất cả đều được đưa lên cho Dương Lăng.
"Cảm tạ Đại nhân" sau khi ôm lấy bộ Khô lâu nhỏ bé một lần nữa, Thi vu vương cung kính hành lễ, nhanh chóng bay xuống đất, nhìn không chớp mắt vào từng động tác của Dương Lăng. Mặc dù biết thực lực của Dương Lăng sâu không lường được, không chắc chắn tuyệt đối sẽ không hứa bừa, nhưng hắn vẫn rất khẩn trương.
Ông...
Dương Lăng hít vào một hơi thật sâu, không tiếc hao tổn Năng lượng sống lại con gái của Thi vu vương. Vận công bức ra một giọt máu ẩn chứa Vu Lực, rót vào sau gáy bộ Khô lâu nhỏ bé. Ngay sau đó, hắn hòa tan Hải Mã Não, sinh mệnh kết tinh và Long Cốt thảo, hóa thành một làn khói mờ bao phủ lấy bộ Khô lâu nhỏ bé đang nằm yên không nhúc nhích.
Sau đó, hắn mặc niệm vu quyết, hai tay không ngừng biến ảo Vu ấn, thi triển Chiêu hồn thuật cao cấp.
Từ từ, đám tài liệu càng lúc càng mờ đi, trong mơ hồ có thể thấy một cô bé đáng yêu, da thịt trắng nõn, đôi lông mi chớp chớp, để lộ ra vài giọt nước mắt trong suốt, nằm im trên Đại Vu Thai.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Tác giả : Cao Pha – Ma Thú Lãnh Chủ tương lai
Chương 779: Bạch Hồ.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
"Bối Ti, Bối Ti của ta" Nhìn gương mặt quen thuộc của cô bé, đợi cho làn khí do các loại tài liệu hóa thành tan mất, Thi vu vương vội vàng lao lên trên Đại Vu Thai, ôm chặt lấy cô bé đang ngủ say, hắn đang rất xúc động.
Hơn một vạn năm cố gắng và chờ đợi, rốt cuộc đã được đèn đáp. Trải qua trăm cay nghì đắng, cuối cùng cũng đã được ôm lấy con gái đáng thương. Một giọt lệ trong suốt rơi trên môi cô bé.
"ngươi... ngươi là ai?"
Khẽ mấp máy môi, liếm lấy giọt nước mắt trong suốt của Thi vu vương, cô bé tỉnh lại nhìn thấy Thi vu vương đang rơi lệ, trong lòng cảm nhận được sự ấm áp trước nay chưa từng có, giống như đây là người thân thiết nhất của mình trên thế gian này. Nhưng, đầu óc trống rỗng, nghĩ mai không ra Thi vu vương là ai, không biết đây là đâu.
"ngươi là ai, ta là ai, ta là ai"
Cô bé túm tóc mình, lắc lắc đầu, thì thào tự nói, trong đầu thi thoảng hiện lên vô số hài cốt, những cơn gió lạnh cuồng bạo, đám Vong linh đang tự giết lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngắn nàng ta không biết mình là ai, không biết đã xảy ra những chuyện gì.
Ta là ai?
Thi vu vương sững sờ nhìn vào đôi mắt mờ mịt của con gái, nhanh chóng hiểu ra tại sao lại như vậy, dùng sức ôm chặt con gái vào trong lòng ngực: "Bối Ti, con là con gái của ta, Bối Ti đáng thương"
Phụ thân? Cô bé cảm thấy trong lòng rất ấm áp, trong đầu hiện lên một hình bóng lúc ẩn lúc hiện; nhưng cẩn thận suy nghĩ lại không nghĩ ra được gì, đầu vô cùng đau đớn.
"La Đức Lý Cách Tư, thật đáng tiếc, ta đã nghĩ hết cách nhưng vẫn không thể nào làm cho hoàn thiện được" Nhìn lệ trên mặt Thi vu vương, nhìn Bối Ti đang mất đi trí nhớ, Dương Lăng âm thầm thởi dài, nói tiếp: "Hơn một vạn năm, thời gian thật sự quá dài. Bối Ti mặc dù may mắn sống sót, nhưng Hồn phách đã bị thương rất nặng. Sau này, ngươi phải dốc lòng chăm sóc, có lẽ có thể làm cho nàng ta nhớ lại những chuyện trước kia, nhưng có thể vĩnh viễn không nhớ ra"
Trăng có lúc tròn lúc khuyết, Vu thuật rất cường đại, nhưng không phải vạn năng.
Dựa vào một tia bản năng, bộ xương khô nhỏ bé đó may mắn còn sống sót ở bên cạnh Cốt Hải, nhưng qua hơn vạn năm, không biết gặp nguy hiểm bao nhiêu lần, thiếu chút nữa bị những cơn cuồng phong xé thành mảnh nhỏ, nó đã mất đi hai chiếc xương sườn. mặc dù liều chết hấp thu được rất nhiều Năng lượng căn nguyên trên Vong linh vị diện này, khiến cho Hồn hỏa càng lúc càng ổn định, nhưng Hồn phách đã bị thương quá nặng.
Dựa vào Linh hồn Vu thuật cường đại, Dương Lăng thuận lợi tái tạo thân thể cho nó, thuận lợi sống lại Bối Ti cho Thi vu vương. Nhưng nghĩ hết biện pháp cũng không khôi phục được trí nhớ lúc còn sống của nàng ta.
"Cảm tạ Đại nhân" Thi vu vương cung kính hành lễ với Dương Lăng. Mặc dù không thể khôi phục trí nhớ cho con gái, nhưng thuận lợi làm cho con gái đáng thương sống lại đã là đủ rồi, hắn vô cùng cảm kích Dương Lăng. Chỉ cần còn có một chút cơ hội, có thể từ từ nghĩ biện pháp khôi phục trí nhớ cho con gái, cùng lắm thì sẽ ôm con gái nói cho nó tất cả mọi chuyện.
"La Đức Lý Cách Tư, đứng lên đi, mấy ngày này, ngươi tận dụng thời gian đoàn tụ với con gái. Ta đã phân phó cho Áo Phỉ Lệ Á chuẩn bị một biệt viện bên trong Không gian Vu tháp cho ngươi" Dương Lăng tự tay nâng Thi vu vương đứng dậy, rồi phất tay thu hắn và Bối Ti vào trong Không gian Vu tháp, rồi ngồi xuống, tiếp tục dò xét Vong linh vị diện khổng lồ.
Vưu Na rốt cuộc đang ở đâu?
Từ trên cao nhìn xuống khu rừng rậm mênh mông, nhìn làn bụi vụ giữa lưng chừng trời, trong lòng Dương Lăng nhói đau. Thi vu vương đã hoàn thành tâm nguyện của hắn, tìm được con gái. Nhưng Vưu Na của hắn không biết đang đi đâu về đâu.
Sa mạc hoang vu, ao hồ trong veo, đại thảo nguyên mênh mông.....
Dương Lăng uống vài bình Sinh mệnh nước suối, bổ sung Vu Lực và Tinh thần lực tiêu hao, Thần thức mênh mông được tuôn ra tìm kiếm, tìm khắp mọi khu vực. Cho dù là Vu Lực kỵ sĩ và Vu Yêu có thực lực cường đại cũng không thể phát hiện ra hắn đang dò xét. Cùng lắm chỉ cảm nhận được đôi chút khác lạ, nhưng chưa kịp phản ứng đã khôi phục bình thường.
"Ồ, đó là" Rất lâu sau, ngay khi Thần thức của Dương Lăng gần như đã tìm khắp Vong linh vị diện, không thể không chuẩn bị buông tha. Thì đột nhiên, hắn cảm giác được một tia Linh hồn ba động quen thuộc.
Khu rừng rậm cuối cùng này ở vào Cực tây của Vong linh vị diện, núi cao rừng rậm, khắp nơi đều là bụi vụ, không có một Vong linh nào dám tới gần. Khác ở các nơi khác, cây cối ở đây rất cao lớn, có lẽ là do hấp thu bụi vụ, nên thân cây có màu xám đen, từng cơn gió lạnh thổi qua, âm thanh chói tai truyền bá ra ngoài, như Linh hồn công kích đánh vào Hồn hỏa trong đầu đám Vong linh.
Theo như trí nhớ của Thi vu vương, Dương Lăng nhanh chóng hiểu đây cũng được coi là Cấm địa của Vong linh vị diện. Những âm thanh do gió lạnh thổi qua hàng cây sẽ làm tắt Hồn hỏa quan trọng nhất trong đầu đám Vong linh.
Chẳng lẽ Hồn phách của Vưu Na ở trong khu rừng rậm cổ quái này.
Nghi hoặc, Dương Lăng không hề do dự biến đổi Vu Ấn, khống chế Thần thức khổng lồ đưa vào khu rừng rậm cổ quái. Dựa theo một tia Linh hồn cảm ứng lúc có lúc không từ từ xâm nhập vào sâu bên trong khu rừng rậm. Từ từ Linh hồn ba động quen thuộc càng lúc càng rõ ràng, sau khi lướt qua một mảnh cây cối cao lớn, phát hiện một con Bạch hồ trắng muốt có chín đuôi (Cửu Vĩ thiên hồ) ở cạnh một hồ nước nhỏ.
Hô.
Bạch Hồ này có tốc độ rất ranh, nhảy lên trên cây cắn nuốt bụi vụ trong không trung, sau đó thân hình nhoáng lên đã lại xuất hiện ở bên cạnh hồ, uống mấy ngụm nước trong suốt. Có lẽ cảm ứng được gì đó, nó ngẩng đầu nhìn lên không trung, đôi mắt to đen láy đảo đảo, như đang chăm chú lắng nghe điều gì đó.
Cửu vĩ thiên hồ!
Thông qua Thần thức mênh mông tập trung vào Linh hồn ba động của Bạch Hồ, Dương Lăng vô cùng kích động, không ngờ rằng Hồn phách của Vưu Na sau khi đi đến Vong linh vị diện đã biến thành một con Cửu vĩ thiên hồ.
Vô cùng mừng rỡ, hắn thu Đại Vu Thai lại, dung tốc độ nhanh nhất Thuấn di đến đó, nhanh chóng biến mất tại chỗ, hắn chỉ lưu lại một đạo Linh hồn truyền âm cho Tổ Vu Đế Giang biết vị trí của khu rừng rậm đó.
"Vưu Na, Vưu Na..."
Ôm lấy Bạch Hồ vào lòng, hai mắt Dương Lăng đỏ lên, phất tay lấy Đại Vu Thai ra, lấy ra Thủy tinh quan đang lưu giữ thi thể của Vưu Na. Rồi lập tức không tiếc hao tổn rất nhiều Năng lượng thi triển Chiêu hồn thuật, con Bạch Hồ càng lúc càng mờ đi, cuối cùng hóa thành một đạo ngân quang tiến vào trong đầu Vưu Na.
Bằng Linh hồn Vu thuật cường đại, Dương Lăng thuận lợi làm sống lại người vợ yêu quý, nhìn khuôn mặt tái nhợt, sờ sờ da thịt trắng nõn của nàng, nghe nhịp tim đập càng lúc càng ổn định, hắn vô cùng kích động. Đồng thời cũng rất khẩn trương, mặc dù đã thuận lợi làm sống lại, nhưng Vưu Na vẫn chưa tỉnh lại, hắn sợ rằng mình có phạm sai lầm gì không.
"Dương Đại ca, thật là huynh sao, Dương Đại ca" Dưới ánh mắt chăm chú của Dương Lăng, không lâu sau, ngươi từ từ tỉnh lại, nhìn Dương Lăng ở ngay bên cạnh mình, những giọt nước mắt hạnh phúc chảy ra, dán chặt thân mình vào ngực Dương Lăng.
"Là ta, Vưu Na, là ta" Dương Lăng cũng kích động ôm lấy Vưu Na, vừa nói vừa khẽ lau những giọt nước mắt trên mặt nàng, vuốt mái tóc đen nhanh của nàng. Nhẹ nhàng lấy một chiếc khăn trong lòng ra, quàng lên cổ Vưu Na, hắn thầm thế, vĩnh viễn cũng không thể để cho nàng bị chút tổn thương nào nữa.
"Dương Đại ca, đi, đi mau, cẩn thận Thành chủ Vân Trung thành đuổi theo" Dựa vào lòng Dương Lăng, Vưu Na cảm thấy rất an toàn, nhưng nàng đột nhiên nghĩ đến Thành chủ Vân Trung thành Cáp Linh Đốn, nhớ lại cảnh tượng ở trên Cửu U Sơn mạch, nên hoảng sợ kêu nên. Dương Lăng sợ nàng luôn nghĩ đến việc đó, nên hắn đã cẩn thận xóa đi đoạn trí nhớ của nàng tại Vân Trung thành này.
"Vưu Na, đừng sợ, lúc nàng bị trọng thương, Thành chủ Vân Trung thành Cáp Linh Đốn đã bị chết, trên thế gian này đã không có ai có thể uy hiếp đến sự an toàn của chúng ta" Dương Lăng ôm chặt lấy Vưu Na, rồi nhanh chóng mang theo nàng và Tổ Vu Đế Giang đã kịp chạy đến vào trong Không gian Vu tháp. Giao nàng cho Tác Phỉ Á và Ngả Lỵ Ti chăm sóc.
Dặn dò ngươi chú ý nghỉ ngơi, hắn đến biệt viện của Thi vu vương thăm con gái hắn, Dương Lăng liền cùng Tổ Vu Đế Giang rời khỏi Không gian Vu tháp, trở lại Vong linh vị diện. Cưỡi Tổ Vu Đế Giang bay nhanh đến Thông Thiên Tháp ở sâu trong Cốt hải, đã sống lại được con gái của Thi vu vương và Vưu Na, đã giải quyết xong chuyện riêng, bây giờ chỉ còn việc sống lại Tổ Vu cuối cùng mà thôi.
Mười hai Tổ Vu tập trung lại, liên thủ thi triển Đô Thiên Thần Sát Đại trận, sẽ có sức chiến đấu cường đại đến mức nào?
Tưởng tượng ra cảnh mười hai Tổ Vu cùng chiến đấu, Dương Lăng rất kích động. Sau Tổ Vu liên thủ đã dễ dàng phá vỡ cái gọi là Thượng Cổ Thí Thần đại trận, rất nhanh giết chết hai Thủ Hộ Chiến tướng là Cự Linh Thần và Yêu Đao. Không thể tưởng tượng được, mười hai Tổ Vu thi triển Đô Thiên Thần Sát Đại trận sẽ kinh khủng đến mức nào.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Tác giả : Cao Pha – Ma Thú Lãnh Chủ tương lai
Chương 780: Vu Tháp chi chủ.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Từng cơn cuồng phong cuộn lên trên Cốt hải, sau đó lại rơi xuống, Đinh Hạo đưa mắt nhìn, thấy vô số hài cốt.
Mặc dù sớm biết rằng bên trong Cốt hải có vô số hài cốt, số lượng không kể hết. Nhưng lúc này cưỡi trên mình Tổ Vu Đế Giang bay trên Cốt hải, tận mắt nhìn thấy hài cốt vô biên, Dương Lăng vẫn cảm thấy sợ hãi.
Không thể nào tưởng tượng được rốt cuộc đã chết bao nhiêu người mới tạo thành một Cốt hải như thế này.
Tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng này rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì?
Nhìn đông đảo hài cốt khó khăn đứng lên, rồi không lâu sau đó lại bị từng cơn cuồng phong xé thành mảnh nhỏ, nhìn màn bụi vụ dày đặc trên Cốt hải, Dương Lăng lắc đầu. không biết tại sao Thượng cổ Vu sư lại dựng tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng ở sâu bên trong Cốt hải. Trong thời gian ngắn, hắn không biết bên trong Thông Thiên Tháp ẩn chứa bí mật gì. Nghi hoặc, hắn chỉ huy Tổ Vu Đế Giang tăng tốc độ, “Hưu} một tiếng xẹt qua bầu trời Cốt hải, bay thẳng tới Thông Thiên Tháp.
Khác với Thông Thiên Tháp ở các Vị Diện còn lại, bên ngoài Thông Thiên Tháp này không có bất cứ binh lính nào canh giữ, ngoại trừ hài cốt vỡ nát thì ngay cả một bộ khô lâu đầy đủ cũng không còn. Nếu như không đoán sai, đó là do đặc thù của Vong linh vị diện. Chỉ sợ ngay cả Chúa Tể năm đó phong ấn Vong linh vị diện cũng không nghĩ được rằng còn có người có thể đạt được truyền thừa của Minh Vương. Dựa vào việc lĩnh ngộ lực lượng bổn nguyên của Vong linh vị diện mà lao được vào bên trong.
Bầu trời âm u tăm tối, một quái vật thân chim mặt người lơ lửng trong không trung; nhưng khác với Tổ Vu Đế Giang, cả người mọc đầy hoa văn cây cối, hợp làm một với rừng rậm mênh mông, chân đạp Thanh Long đang giương nanh múa vuốt, khí thế bức người. Từ xa nhìn lại cũng thần bí giống như rừng rậm nguyên thủy, lại giống như những cây cổ thụ chọc trời tràn đầy Sinh mệnh năng lượng.
Tổ Vu Cú Mang.
Trên tòa Phương tiêm bi trước cửa tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng này, Dương Lăng thấy được phù điêu của Tổ Vu Cú Mang, tìm được một đoạn Thông Thiên Vu quyết cuối cùng. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tương sinh tương khắc; sau khi sống lại Tổ Vu Cú Mang, không chỉ tập trung Tổ Vu ngũ hành; tập trung đầy đủ mười hai Tổ Vu, liên thủ thi triển Đô Thiên Thần Sát Đại Trận.
Cốt hải vô biên, là nơi thuộc về tất cả Vong linh. Tổ Vu hệ Mộc, lại tượng trưng cho Sinh mệnh lực.
Nhìn đám Vong linh vừa mới có một loạt ngã xuống, lại có một bọn mạnh mẽ sinh ra, Dương Lăng trầm ngâm một chút, rồi xoay người đẩy cửa Thông Thiên Tháp ra, bước vào bên trong. Cũng giống như các tòa Thông Thiên Tháp khác, hai bên thành lầu khắc đầy hình ảnh của Tổ Vu Cú Mang lúc còn sống, ghi chép sự tích của hắn.
“Ồ, đây là...” sau khi đi đến một bức phù điêu khổng lồ, nhìn cuộc đại chiến trên đó, Dương Lăng không thể không dừng lại.
Trong bức hình, Tổ Vu Cú Mang ẩn mình trên một ngọn cây, tay trái giơ một thanh Vu Khí đen nhánh, tay phải bắt Vu ấn, môi khẽ nhếch lên, như là đang mặc niệm vu quyết gì đó, trong nháy mắt toát ra từng cây đằng mạn cuốn lấy đám Đại ác ma cùng hung cực ác. Không trung thoáng hiện lên những tia sáng màu đen, chiếu thẳng vào Mi tâm đám Đại ác ma đang không có cách nào nhúc nhích.
“Tổ Vu Cú Mang, nắm giữ tất cả thực vật trong thiên hạ”
Dương Lăng gật đầu, kết hợp các bức Phù Điêu, hắn nhanh chóng hiểu được Thần thông của Tổ Vu Cú Mang. Tổng hợp thực lực, thì Tổ Vu Hình Thiên cầm cự phủ trong tay là mạnh mẽ nhất trong mười hai Tổ Vu. Nói về công kích từ xa, không ai có thể so sánh được với Tổ Vu Huyền Minh cầm Huyền Minh Cốt Tiến trong tay. Thực lực của Tổ Vu Cú Mang cũng không quá nổi bật, nhưng lại có Sinh mệnh lực không bao giờ cạn kiệt, và khả năng khống chế thực vật, nếu như chiến đấu trong rừng rậm nguyên thủy thì sẽ như hổ thêm cánh.
Dừng lại một chút, Dương Lăng tiếp tục đi về phía trước, hắn vốn định đi lên đỉnh Tháp sống lại Tổ Vu Cú Mang. Nhưng không ngờ được mới đi đến tầng hai đã phát hiện ra máu huyết và Hồn phách của Tổ Vu Cú Mang. Còn đường đi thông tầng cao nhất của Thông Thiên Tháp lại bị một cánh cửa đá khắc đầy Phù văn huyền ảo chặn lại, điều này khác hẳn các Thông Thiên Tháp còn lại.
“Kỳ lạ, tầng cao nhất rốt cuộc có bí mật gì?” Dương Lăng sau thoáng ngạc nhiên, liền đứng im quan sát cánh cửa đá khắc đầy phù văn. Mặc dù đã sớm chuẩn bị, nhưng dù như thế nào cũng không nghĩ ra tòa Thông Thiên Tháp cuối cùng này lại khác các nơi khác nhiều như vậy.
Thông Thiên Vu quyết, Đại Vu chiêu hồn.
Sau một lúc suy nghĩ, Dương Lăng bắt tay hành động, lấy ra Đại Vu Thai, bắt Vu Ấn, thi triển Chiêu hồn thuật cao cấp sống lại Tổ Vu Cú Mang đã mất đi vô số lần. Dưới tác dụng của Vu thuật vô thượng, Nguyên thần và máu huyết của Tổ Vu Cú Mang nhanh chóng dung hợp lại cùng với Hồn phách trong Thông Thiên Tháp. Từ từ, trong không trung hiện lên một ảo ảnh thân chim hình người khổng lồ, dưới cố gắng không biết mệt mỏi của Dương Lăng, hình ảnh càng lúc càng rõ ràng.
Dát....
Trong nháy mắt khi Tổ Vu Cú Mang rít lên một tiếng, đã hoàn toàn sống lại; cánh cửa đá đi thông đỉnh Thông Thiên Tháp đột nhiên được mở ra, lộ ra một con đường u tối. Hai bên vách tường không ghi khắc lại các bức phù điêu về Tổ Vu Cú Mang, mà khắc đầy phù văn. Trong không trung tràn ngập một cỗ Năng lượng ba động mịt mờ, tương tự như Vu Lực.
Nhìn con đường u ám trước mặt, Dương Lăng thu lấy Tổ Vu Cú Mang vừa sống lại vào Không gian Vu tháp, lập tức rút Chiến Hồn Đao ra, từng bước đi tới trước. Vừa khẩn trương, vừa kích động, hắn cảm giác được một tiếng kêu gọi thân thiết. Thông đạo rất tăm tối, đối với người bình thường mà nói có lẽ nửa bước khó đi, nhưng đối với Dương Lăng mà nói không ảnh hưởng gì, không lâu sau hắn đã thuận lợi đi hết con đường, đi tới đỉnh Tháp cao vút trong mây.
Khác với trong tưởng tượng của hắn, đỉnh Thấp rất đơn giản, trên sàn nhà trống trải khắc đầy Phù văn huyền ảo, ở giữa đặt một chiếc bàn đá, trên mặt bàn để một cuốn sách cổ xưa. Bên cạnh là một pho tượng tóc đen mắt đen đang quỳ không nhúc nhích, hai tay nắm lấy một nắm đất, đang cúi đầu nhìn xuống. Nhìn từ bên cạnh thấy như hắn đang nhìn nắm đất trong tay, hoặc như đang cầu khẩn. mặc dù chỉ là một pho tượng lạnh như băng, nhưng ánh mắt rất sống động.
Thượng cổ Vu sư?
Dương Lăng nghi hoặc đi tới, vừa định giở cuốn sách trên mặt bàn. không biết là chạm phải cơ quan hay Cấm chế, mà những bức Phù văn trên mặt đất đột nhiên tản mát ra một tia ngân quang, pho tượng lạnh như băng lập tức từ từ dịch chuyển, hóa thành một Hắc y nhân mặt mày tái nhợt.
“Mười hai tòa Thông thiên triệu hoán đại trận, rốt cuộc đã mang đến Vu Tháp từ thời Thượng cổ. Tộc nhân đến từ cố hương, chào mừng ngươi đã đến” Hắc y nhân mặt mày tái nhợt, giọng nói rất trầm ổn, dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Đừng kinh hoảng, đừng ngạc nhiên, đây chỉ là huyễn tượng của ta lưu lại trong Thứ nguyên Không gian này mà thôi. Lúc ngươi đến được đây, có lẽ Bổn tôn của ta đã mang theo tộc nhân trở lại cố hương; có lẽ vẫn còn lưu lãng trong Không gian; có lẽ đã Hồn phi phách tán.”
Huyễn tượng? Dương Lăng cả kinh, nhìn xem đám phù văn đang tản mát ra từng tia sáng màu bạc, chợt hiểu ra đây là một đạo Cấm chế huyền ảo. không biết có phải là do Năng lượng sắp hết, hay là tại sao, tia sáng mà Cấm chế tản mát ra càng lúc càng mờ, huyễn tượng do thạch điêu hóa thành càng lúc càng mờ nhạt.
“Cấm chế rất nhanh sẽ biến mất, thời gian đã không còn nhiều lắm, Tộc nhân hãy đón nhận truyền thừa mà ta lưu lại, ngươi sẽ hiểu được mọi nghi hoặc trong lòng” Hắc y nhân vừa nói vừa bắt một Vu ấn huyền ảo, trong nháy mắt, từ Mi tâm phát ra một luồng sáng chói mắt, “Hô” một tiếng xẹt qua không trung, bắn thẳng vào Ấn ký hình tháp trên Mi tâm Dương Lăng. Ngay lập tức, trong đầu Dương Lăng có thêm một đoạn ký ức xa lạ, chưa kịp cẩn thận xem xét, Hắc y nhân đã vươn hai bàn tay đầy sẹo ra, giao nắm Hoàng thổ đặt vào tay hắn.
“Tấm da dê trên mặt bàn ghi chép Thông Thiên Vu quyết đầy đủ. Chỉ có chủ nhân của Vu thuật, mới có thể lĩnh ngộ đầy đủ, trở thành Thông Thiên Vu Tôn bảo vệ Tộc ta” Thân hình Hắc y nhân càng lúc càng mờ nhạt, hắn tận dụng chút thời gian còn lại nói tiếp: “Nhớ kỹ, Linh hồn mới là điều căn bản của một Vu Sư, mười hai Tổ Vu là điểm mấu chốt để ngươi trở thành Thông Thiên Vu Tôn... Nắm hoàng thổ này là nắm đất mà chúng ta đã lấy trên dòng Hoàng Hà trước khi rời khỏi quê hương. Ta hy vọng ngươi tiến giai đến Thông Thiên Vu Tôn, đừng quên quê hương xa xôi của chúng ta. Đừng quên mang hài cốt của Tộc nhân phải lưu lãng bên ngoài về đến bên cạnh Hoàng hà, để cho các dũng sĩ được nghỉ ngơi bên dòng sông mẹ.”
“Đời người như mộng ảo. Ha ha ha, có thể thấy được được Vu Tháp, dù là Linh hồn có bị tiêu tan, ta cũng không hề hối tiếc”
“Gặp lại sau, Tộc nhân yêu quý của ta. Nếu có một ngày, ngươi dựa vào đại thần thông của Vu Tháp, tìm được Thi hài của ta. Đừng quên mang ta về sườn núi cao nhất bên cạnh Hoàng Hà, khi ngươi thắp lên mộ ta ba nén hương, cũng là lúc Linh hồn của ta được nghỉ ngơi hoàn toàn” Thân hình của Hắc y nhân càng lúc càng mờ, giơ tay vẫy chào Dương Lăng rồi “Ông” một tiếng trở lại thành một pho tượng lạnh như băng. Nhưng trên người đã xuất hiện vô số vết nứt, một cơn gió lạnh thổi qua, liền biến thành một đống tro bụi, biến mất trong không trung.
Đời người như mộng ảo?
Đang cầm nắm đất Hoàng hà ở cố hương trong tay, nghĩ đến vô số ngôi mộ của các Vu Sư bên trong Không gian Vu tháp, nghĩ đến Yêu Cơ Tát Lạp đã Hồn phi phách tán, lại nghĩ đến cha mẹ ở trên Trái đất, hai mắt Dương Lăng đỏ lên. Lưu lãng thiên nhai, lá rụng về nguồn. Dù cho đã trở thành Ma thú Chủ Thần cao cao tại thượng, dù cho một ngày nào đó tiến giai đến Vu Tôn cường đại, hắn cũng không thể nào quên được vùng quê thôn dã năm nào, không thể quên được con đường mòn gập ghềnh quanh co và dòng sông nhỏ trong suốt, không quen được cha và mẹ già.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong