Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 39 : Phá trận (cuối)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Ngô Tinh mượn lực lượng của Tổ Long Ấn va chạm một kích với thân ngoại hóa thân của Kim Thai tôn giả mới miễn cưỡng coi như lực lượng ngang nhau, thế nhưng tiên lực của Kim Thai tôn giả khẽ vận chuyển, song chưởng vốn tán loạn trong nháy mắt khôi phục như bình thường, giống như chưa hề tổn hao gì, một lần nữa nắm tay lại, công kích về phía Ngô Tinh.
Đồng thời lại có hơn ba mươi cụ thân ngoại hóa thân truy đuổi tới bên cạnh sáu người Cổ Thần, hoặc quyền thành chưởng, hoặc trảo thành chỉ, công kích hướng về phía sáu người Cổ Thần.
Có thân ngoại hóa thân thậm chí sử dụng lực lượng pháp tắc ngưng tụ thành đại đao cự phủ, mạnh mẽ chém xuống đầu sáu người Cổ Thần.
Trong sát na, sáu người Cổ Thần liền lâm vào hơn mười đạo công kích kinh khủng.
Ngô Tinh liên tục sử dụng Tổ Long Ấn đối kháng với thân ngoai hóa thân của Kim Thai tôn giả, đồng thời đánh ra một chưởng, một chưởng cương từ lòng bàn tay hắn phóng đi, trong sát na biến thành nghìn trượng, hướng về phía một thân ngoại hóa thân dùng lực lượng pháp tắc ngưng tụ thành cự phủ oanh kích tới.
Bốn vị cường giả cái thế Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân đều vận chuyển thực lực của chính mình đề cao tới cực hạn, một bên sử dụng tiên bảo đối địch, một bên còn muốn bổ ra chưởng ấn quyền cương, ứng phó với càng nhiều thân ngoại hóa thân kéo tới công kích.
Cổ Thần nhìn ra được hơn mười đạo thân ngoại hóa thân này đều có thực lực rất mạnh mẽ, mượn lực lượng của Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, so với Ngô Tinh kém hơn không nhiều, tuy rằng bốn người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân thuộc vào tầng trung bình trong cách cường giả cái thế, gần với cường giả cái thế tầng thứ nhất như Ngô Tinh, nhưng song quyền khó địch tứ thủ.
Bốn người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân làm sao có thể chống đỡ được hơn mười đạo công kích từ thân ngoai hóa thân thực lực không kém họ liên thủ với nhau?
Vì vậy Cổ Thần biến lực tấn công của chính mình đối với những thân ngoại hóa thân này căn bản không có bao nhiêu hiệu quả, không bằng toàn lực phòng ngự.
Lập tức, Cổ Thần vận chuyển tiên lực thuần dương trong cơ thể đạt tới mức cực hạn, Thái Hư Tiên Đỉnh dưới tiên lực thuần dương mạnh mẽ của hắn thôi động lại tăng lên vài phần, có thể dung nạp cả một phòng ở bên trong, đồng thời dung nạp cả năm người Ngô Tinh, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân trong Thái Hư Tiên Đỉnh.
Ầm ầm ầm ầm…
Liên tiếp tiếng bạo tạc đinh tai nhức óc, quả nhiên không ngoài dự liệu của Cổ Thần, bốn người Long anh không thể ngăn cản được hơn mười đạo công kích thân ngoại hóa thân, pháp bảo của bọn họ trong nháy mắt bị đánh văng ngược trở lại, chưởng ấn quyền cương của bọn họ đánh ra càng bị hóa thành hư vô.
Công kích của hơn mười thân ngoại hóa thân tiếp tục rơi vào chưởng cương và Tổ Long Ấn của Ngô Tinh, cho dù cường đại như Ngô Tinh cũng không thể ngăn cản được nhiều cường giả cái thế liên thủ công kích như vậy, huống hồ còn có một Kim Thai tôn giả không kém gì so với hắn.
Trong sát na, Tổ Long Ấn cũng bị oanh kích văng ngược trở về, lực lượng chấn động thật lớn càng khiến Ngô Tinh trong Thái Hư Tiên Đỉnh liên tục lui lại phía sau hơn mười bước, thẳng cho tới khi va chạm vào vách Thái Hư Tiên Đỉnh, phát ra tiếng ông chấn động mới ngừng lại được.
Ầm…
Ngô Tinh vừa mới va chạm vào vách Thái Hư Tiên Đỉnh, một tiếng nổ chấn động cực lớn liền từ Thái Hư Tiên Đỉnh truyền tới.
Công kích của hơn mười đạo thân ngoại hóa thân đều oanh kích vào Thái Hư Tiên Đỉnh.
Tuy rằng Thái Hư Tiên Đỉnh không bị nổ nát, thế nhưng lực chấn động vô cùng to lớn cũng khiến Thái Hư Tiên Đỉnh như đạn rời khỏi nòng, bắn đi thật xa, đủ bay được mấy nghìn trượng, sáu người Cổ Thần trong đỉnh bị chấn tới đầu choáng não váng.
Phụt…
Năm vị cường giả cái thế Ngô Tinh còn tốt, thực lực của Cổ Thần thấp nhất, Thái Hư Tiên Đỉnh lại do hắn khống chế, bị lực lượng chấn động ảnh hưởng lớn nhất, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, đã thụ thương.
Chỉ bất quá Cổ Thần bị thương, mộc chi bản nguyên trong mệnh tuyền lập tức nhảy lên, tựa hồ sau khi Cổ Thần bước vào Hư Không kỳ, theo thực lực đề cao rất nhiều, tam đại bản nguyên trong mệnh tuyền càng lúc càng thêm hòa hợp, cũng không cần Cổ Thần thúc giục vận chuyển, một khi thụ thương mộc chi bản nguyên liền lập tức chủ động tiến hành trị liệu.
Mộc chi bản nguyên vô cùng cường đại, Cổ Thần vừa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt có chút tái nhợt, hầu như là trong hai lần hô hấp sắc mặt Cổ Thần lập tức chuyển biến tốt hơn, thương thế khỏi hơn phân nửa, xem ra chỉ cần mấy lần hô hấp là hoàn toàn khôi phục như thường, tốc độ chữa thương như vậy thực sự nghe mà rợn người.
Có mộc chi bản nguyên trong mện tuyền, trừ phi Cổ Thần bị miểu sát trong nháy mắt, bằng không lấy lực lượng khôi phục cường đại của mộc chi bản nguyên, Cổ Thần hầu như có bất tử chi thân, căn bản không thể giết chết.
Lúc này tốc độ chữa thương của Cổ Thần tuy rằng vô cùng rợn người, nhưng năm vị cường giả cái thế Ngô Tinh lại không có tâm tư đi chú ý điều này, trong Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, ba mươi sáu thân ngoại hóa thân của ba mươi sáu cường giả cái thế lại tiếp tục đuổi theo.
Bị Kim Thai tôn giả cùng với hơn mười thân ngoại hóa thân nhanh nhất công kích một lượt, giờ khắc này hầu như hai phần ba thân ngoại hóa thân thiên cương đã đuổi tới nơi, tổng cộng hơn hai mươi người.
Mà hiện tại sáu người Cổ Thần chỉ cách biên giới cương tráo trận pháp trên dưới bốn nghìn trượng, nguyên bản sáu ngươi phóng về hướng đông, đã vượt qua được trên dưới ba nghìn trượng, cách sát biên giới chỉ còn khoảng cách hai nghìn trượng.
Kết quả bị thân ngoại hóa thân của Kim Thai tôn giả và hơn mười thân ngoại hóa thân thiên cương ngăn cản, ngược lại bị oanh kích ngược lại hơn bốn nghìn trượng, hiện tại cách sát biên giới, là cương tráo phía tây ước chừng bốn nghìn trượng.
Khoảng cách bốn nghìn trượng đối với cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mà nói bất quá là một hai lần hô hấp mà thôi.
Thế nhưng khoảng cách một hai lần hô hấp này căn bản không thể vượt qua, hơn hai mươi thân ngoại hóa thân thiên cương đã từ bốn phương tám hướng vây quanh tới, vây khốn sáu người tại trung tâm, đồng thời xuất thủ.
Tại thời điểm nguy hiểm cận kề này, ánh mắt Cổ Thần đột nhiên chuyển lên phía trên, hét lớn:
- Bay lên trời!
Năm người Ngô Tinh hiểu ý, nhất thời phóng lên cao.
Đồng thời năm vị cường giả cái thế Ngô Tinh, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân đều xuất thủ, chống đối lại công kích từ hơn hai mươi thân ngoại hóa thân thiên cương.
Lực lượng hai bên thực sự hơn kém quá xa, công kích của năm người Ngô Tinh hầu như trong nháy mắt bị phá hủy.
Ầm ầm ầm ầm ầm…
Thân thể năm người lui mạnh, tất cả đều đánh vào vách Thái Hư Tiên Đỉnh, phun ra một ngụm máu tươi, bị lực lượng phản chân thụ thương.
Hơn hai mươi thân ngoại hóa thân thiên cương oanh ra công kích đều đánh vào Thái Hư Tiên Đỉnh.
Có đủ loại tiên bảo vô thượng, có quyền ấn, có quyền cương, có chỉ cương, có thối cương, ẩn chứa lực lượng pháp tắc cực kỳ thấu triệt ngưng tụ thành các loại võ khí, công kích dày đặc đều hướng về phía Thái Hư Tiên Đỉnh.
Trong lòng Cổ Thần run rẩy, nhiều công kích như vậy chỉ sợ trốn trong Thái Hư Tiên Đỉnh thì sáu người cũng sẽ bị trực tiếp chấn tới chết, thực lực năm người Ngô Tinh cao cường, có thể có chút hi vọng không chết, nhưng Cổ Thần hắn mới có tu vi Hư Không kỳ, một lần bị nhiều công kích như vậy tuyệt đối kết cục đi đời nhà ma.
Trong lòng Cổ Thần chợt lóe hắc mang, tức thì một chiếc bát vu đen nhánh bay ra ngoài, trong nháy mắt biến lớn, bao phủ toàn bộ Thái Hư Tiên Đỉnh bên trong.
Đây là Nguyên Thần Ô Bát, là tiên bảo phòng ngự vô thượng lấy được từ tay Độ Thiện đại sư.
Nguyên Thần Ô Bát là thủy tổ Phật môn, Nguyên luyện chế tạo thành, nguyên liệu sử dụng để luyện chế không hề kém hơn so với Thái Hư Tiên Đỉnh do Thái luyện chế ra, đồng thời Nguyên Thần Ô Bát còn là một tiên bảo phòng ngự, toàn bộ chú trọng vào phòng ngự, vì vậy luận về hiệu quả phòng ngự so với Thái Hư Tiên Đỉnh còn mạnh hơn một bậc.
Để Nguyên Thần Ô Bát phòng ngự bên ngoài Thái Hư Tiên Đỉnh, trước tiên đỡ sóng công kích mạnh nhất, chờ khi lực công kích của địch nhân xuyên qua Nguyên Thần Ô Bát đã yếu bớt, lúc này lại kích vào Thái Hư Tiên Đỉnh, tới sáu người Cổ Thần có lẽ trong phạm vi thừa nhận được.
Còn có một kiện tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp, nhưng Cổ Thần lại không dám lấy ra dùng, lực công kích của địch nhân quá mức mạnh mẽ, vạn nhất khiến tứ nữ trong tháp bị trực tiếp chấn chết, vậy thì hắn hối hận cũng đã muộn rồi.
Nói thì lâu kỳ thực thời gian giống như thiên quân nhất phát, bất quá trong sát na mà thôi.
Nguyên Thần Ô Bát vừa mới bao phủ Thái Hư Tiên Đỉnh, công kích của hơn hai mươi thân ngoại hóa thân thiên cương đã rơi vào thân Nguyên Thần Ô Bát.
Một tiếng nổ vang vọng, Nguyên Thần Ô Bát trong nháy mắt bị chấn tán loạn, hóa thành lớn bằng bàn tay, bị chấn văng ngược về mi tâm Cổ Thần.
Thế ngưng lực công kích của đối phương xuyên qua Nguyên Thân Ô Bát đã suy yếu rất nhiều, tiếp tục oanh kích vào Thái Hư Tiên Đỉnh tuy rằng đám người Cổ Thần vẫn bị chấn tới phun máu tươi, nhưng coi như chưa mất mạng.
Ngược lại bởi vì bị công kích, Thái Hư Tiên Đỉnh giống như mũi tên rời khỏi dây cung, phóng lên cao, trong sát na đã tới sát biên giới phía trên Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận.
Trong cương tráo đại trận mỗi cách một ít địa phương đều có một chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh phong thủ hộ, vận chuyển trận pháp, những địa phương khác đều hồn nhiên thiên thành, giống như một chỉnh thể, duy nhất có vị trí người bày binh bố trận bởi vì là nguyên điểm lực lượng hội tụ và truyền đi, lực lượng của chí cường giả có người mạnh có người yếu hình thành một điểm sơ hở rất nhỏ, coi như là điểm yếu duy nhất của toàn bộ cương tráo đại trận.
Đương nhiên, chỗ yếu này chỉ là cách nói tương đối, lúc trước sáu người Cổ Thần hợp lực công kích chính là một trong những chỗ yếu này, kết quả bị chấn ngược trở về.
Mà lúc này Cổ Thần đã sớm vận chuyển Phá Thiên Chỉ tới trạng thái cao nhất, đồng thời tại thời khắc sinh tử tồn vong, Cổ Thần đối với tìm hiểu Phá Thiên Chỉ lại có bước nầng cao, không chỉ có hai đại kỳ trận thượng cổ thủy, hỏa đã dung nhập vào Phá Thiên Chỉ, ngay cả Mộc Chi Đại Trận cũng đã dung nhập vào trong đó, khiến uy lực của Phá Thiên Chỉ càng tăng cao, hoàn toàn đạt tới cảnh giới đại viên mãn tầng thứ nhất.
Coi như là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ trực tiếp chịu một kích Phá Thiên Chỉ hiện tại cũng phải bị thương nặng.
Ánh mắt Cổ Thần tập trung vào phương hướng trên đầu, nhìn chằm chằm vào một người đóng vai trò địa sát bày trận, ngón tay điểm nhẹ.
Phá Thiên Chỉ!
Một đạo quang mang ánh sáng ngọc xuất hiện tại đầu ngón tay Cổ Thần, trong hư không còn chưa có chỉ cương xẹt qua, một đạo lực lượng to lớn không gì sánh được liền công kích tới trước mặt người bày binh bố trận đóng vai trò địa sát.
Chỉ cương hư huyễn đẹp mắt vô cùng công kích vào quang tráo Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận hầu như không gì phá nổi, giống như mỗi múi khoan điện không gì ngăn cản được liên tục đột phá về phía trước.
Một bên là đại trận không gì phá nổi.
Một bên là thần thông tuyệt thế không gì không phá được, không trận không phá.
Bên nào càng cường đại hơn.
Phá Thiên Chỉ vừa mới phá võ được cương tráo khoảng chừng mười trượng, thời gian như dừng lại, Phá Thiên Chỉ đã dừng lại rồi, Phá Thiên Chỉ trước kia phá tan tất cả, không gì ngăn cản được, hiện tại dĩ nhiên bị cương tráo đại trận ngăn chặn.
Trong lòng Cổ Thần cả kinh, sáu người đang trong tốc độ cực nhanh phóng lên cao, nếu như Phá Thiên Chỉ không thể phá vỡ được cương tráo đại trận, như vậy sáu người thực đúng là khó chạy thoát được tai kiếp.
Phá Thiên Chỉ dừng lại rất ngắn, ngay tại thời điểm Cổ Thần kinh hãi, Phá Thiên Chỉ rốt cuộc cũng bạo phát tiến về phía trước, Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận chung quy không thể ngăn cản được mũi nhọn của Phá Thiên Chỉ không gì không phá, không gì không hủy, trong sát na bị đục thủng một lỗ.
Chí cường giả tu vi Hư Không hậu kỳ đỉnh bày binh bố trận trong nháy mắt bị Phá Thiên Chỉ diệt sát thành hư vô, cương tráo đại trận xuất hiện một lỗ thủng lớn, khuếch tán bốn phía, tới trăm trượng mới dừng lại.
Cương tráo Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận phía trước rốt cuộc cũng bị phá ra một lỗ hổng, trong lòng sáu người Cổ Thần vô cùng vui vẻ, rốt cuộc thấy được đường sống.
Thế nhưng trong ba mươi thân ngoại hóa thân thiên cương có hơn mười vị thực lực đặc biệt cường đại, lúc này đã đuổi theo rất gần, phát động công kích mãnh liệt đối với sáu người Cổ Thần.
Trước không nói có thể ngăn cản được hơn mười vị cường giả cái thế thực lực cực mạnh này, nhưng có thể khẳng định một điều chính là, nếu như bị ngăn cản trong chớp mắt, cho dù cương tráo đại trận phía trước có chỗ hổng, sáu người Cổ Thần cũng không ra được, rất nhanh sẽ rơi vào sự bao vây của ba mươi sáu thân ngoại hóa thân thiên cương.
Cơ hội chỉ có một lần duy nhất này, Phá Thiên Chỉ của Cổ Thần trong một ngày một đêm chỉ có thể sử dụng được một lần, cơ hội tốt này nếu bỏ lỡ sẽ không còn, nếu sai lầm sẽ vĩnh viễn không thể thoát được Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận.
- Hóa long thăng thiên, lấy tốc độ nhanh nhất lao ra!
Ngô Tinh đột nhiên hét lớn.
Nếu như không thể tiếp tục bị động công kích, vậy chỉ có thể bằng tốc độ nhanh nhất, trước khi công kích của địch nhân ập tới lao ra khỏi đại trận.
Tu sĩ long tộc khi hóa long, tốc độ sẽ nhanh hơn.
Theo tiếng nói của Ngô Tinh, thân thể Ngô Tinh đột nhiên biến đổi, hóa thành một đầu ngân long to lớn không gì sánh được, giống như một đạo ngân quang thiểm điện, tốc độ một lần nữa đề cao gấp đôi, hướng về phía chỗ lỗ thủng đại trận bị phá vỡ chừng trăm trượng phóng đi cực nhanh.
Bốn người Long Anh, Long dạ, Ngao Chiến, Ngao Chân cũng biến hóa trong nháy mắt.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 40 : Giết ra một đường máu
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Long Anh, Long Dạ biến thành hai đầu kim long, Ngao Chiến biến thành một đầu hắc long, Ngao Chân thì biến thành một đầu hoàng long.
Kim long và hắc long đều phóng lên cao, Ngao Chân biến thành một đầu hoàng long đột nhiên nắm trảo nắm lấy Cổ Thần, Ngao Chân không biết Cổ Thần có Nghịch Mệnh Hóa Long quyết, sau khi hóa long muốn nắm lấy Cổ Thần, bằng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi đại trận.
Vì vậy sau khi hóa long không phải trước tiên lao đi mà bắt về phía Cổ Thần.
Mà đúng lúc này, Cổ Thần hầu như cùng thời gian, giống như năm người Ngô Tinh, lập tức hóa thân ảnh một đầu kim long vô cùng to lớn, phóng lên cao.
Theo đó, Long Anh, Long Dạ, Cổ Thần, Ngô Tinh, Ngao Chiến vượt qua phía trước, ngược lại Ngao Chân bị tụt lại sau cùng.
- Nguyên lai ngươi cũng có thể hóa long?
Thanh âm Ngao Chân kinh hãi, nhất thời phóng lên cao.
Đúng lúc này, một trường mâu màu vàng từ trong hư không đột phá đâm tới, hầu như dài vạn trượng.
Một tiếng long ngâm thê lương thảm thiết vang lên, thân thể của Ngao Chân vừa mới vượt qua được phân nửa cương tráo phong ấn của Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận đã bị thanh trường mâu dài vạn trượng kia đâm xuyên qua thân thể, từ dưới bụng thấu lên trên lưng, thân thể Ngao Chân bị xuyên thấu trong hư không, xu thế phóng lên cao đột nhiên bị dừng lại.
Phần đuôi của thanh trường thương kim quang nằm trong tay Kim Thai tôn giả, một đạo trường mâu kim quang hầu như ngưng tụ một kích tiên lực suốt đời của hắn, trong trường mâu kim quang ẩn chứa các loại pháp tắc đã lĩnh ngộ tới thấu triệt.
Một mâu này đánh ra hầu như tiêu hao toàn bộ cương khí tiên lực của Kim Thai tôn giả, bình thường không đơn giản đánh ra, thấy đám người Cổ Thần đã chạy ra khỏi đại trận, vô cùng bất đắc dĩ đâm ra một mâu này.
Bởi vì mục tiêu lần mai phục lần này của Thánh đình, Phật môn chính là Cổ Thần, vô luận như thế nào bọn họ cũng phải giết chết Cổ Thần, một mâu vừa rồi của Kim Thai tôn giả có mục tiêu chính là Cổ Thần.
Mà Ngao Chân bởi vì muốn cứu Cổ Thần, thân thể bị rơi sau cùng, Cổ Thần dẫn đầu hóa long chạy ra khỏi đại trận, vì vậy một đạo trường mâu kim quang đã cắm vào người Ngao Chân.
Một kích ngưng tụ tiên lực suốt đời của Kim Thai tôn giả, cho dù là Ngao Chân có thực lực rất gần với cường giả cái thế tầng thứ nhất cũng không chịu nổi, tiếng bi ngâm thê lương giằng co chỉ chốc lát, thanh âm cấp tốc chuyển yếu, thân thể thật lớn rơi ngược vào trong Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, quang mang trong nháy mất đi rất nhanh, một đời cường giả cái thế đã chết dưới một mâu kim quang của Kim Thai tôn giả.
Ngô Tinh, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến thoát khốn đều phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, Ngao Chân vẫn lạc, bọn họ không thể ngăn cản, thậm chí ngay cả thi thể của Ngao Chân cũng không thể đoạt lại.
Tuy rằng đã chạy ra khỏi Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, nhưng tình thế của bọn họ không lạc quan cho lắm, chưa thoát khỏi vòng nguy hiểm.
Cho dù không có đại trận phong ấn, ba mươi sáu vị cường giả cái thế kia căn bản không phải là sáu người Cổ Thần có thể chống lại được.
- Đi, hội họp với Long Nguyên đại trưởng lão, mở ra một đường máu, thù của Ngao Chân ngày sau chúng ta sẽ tìm Kim Thai tôn giả, trả lại gấp mười lần! Theo ta đi!
Ngô Tinh hét lớn một tiếng, quát ngừng ba vị cường giả cái thế định ngừng lại cướp thi thể Ngao Chân trở về.
Mọi người cố gắng ngăn cản sự phẫn nộ trong lòng, theo sau Ngô Tinh, trong hư không vạn trượng, cấp tốc phi độn theo hướng đông nam, hội họp với chúng cường giả long tộc do Long Nguyên đại trưởng lão dẫn tới cứu viện.
Cổ Thần quay đầu lại nhìn thoáng qua, thi thể của Ngao Chân đã rơi vào trong đại trận, Ngao Chân bởi vì muốn cứu hắn mới chậm chân một bước, bằng không một mâu kia rất có thể đã đâm xuyên qua người chính mình rồi.
Cho dù có mộc chi bản nguyên trong người Cổ Thần cũng không dám khẳng định chính mình có thể chịu đựng được trường kim kim quang kia, rất có thể bị miểu sát nháy mắt, cho dù là mộc chi bản nguyên cũng không thể cứu được hắn.
“Ngao Chân, ngươi bởi vì ta mà chết, sau này ta nhất định sẽ chém đầu lão cẩu Kim Thai tôn giả báo thù cho ngươi, nhất định! Tuyệt không nuốt lời!”
Cổ Thần cắn răng, trong lòng hạ lời thề.
Rời khỏi Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, đã không còn phong ấn hạn chế, năm người Cổ Thần phi độn trong không trung với tốc độ cực nhanh, hai lần hô hấp đã phi độn tới địa phương Cơ Lăng Hư suất lĩnh cường giả nhân tộc đại chiến với chúng cường giả long tộc do Long Nguyên đại trưởng lão suất lĩnh.
Trong chiến trường, kịch liệt nhất chính là hai người Cơ Lăng Hư và Long Nguyên đại trưởng lão.
Long Nguyên đại trưởng lão một lòng muốn cứu người, mỗi khi xuất thủ đều là một kích toàn lực, nhất quyết sinh tử với Cơ Lăng Hư.
Mà Cơ Lăng Hư cũng thề sống thề chết ngăn cản Long Nguyên đại trưởng lão, để Kim Thai tôn giả lợi dụng Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, có thể nhất cử diệt sát sáu người Cổ Thần.
Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận chú trọng nhất chính là chữ “tỏa”, những tu sĩ bên trong không thể thoát ra ngoài, giống như cá trong chậu, không chỗ chạy trốn, trận này muốn phá hủy từ bên trong cực kỳ khó khăn, cho dù sáu người Cổ Thần, mỗi một người đều có thực lực như Ngô Tinh cũng khó có thể bằng vào lực lượng mạnh mẽ phá trận.
Thế nhưng trận này muốn phá từ bên ngoài lại rất dễ, chỉ cần một cường giả cái thế tu vi như Long Nguyên đại trưởng lão cũng đủ sức hoàn toàn pha tan trận pháp, khiến sáu người Cổ Thần bên tỏng thoát khốn ra ngoài.
Vì vậy Cơ Lăng Hư tuyệt đối không để Long Nguyên đại trưởng lão chạy tới.
Cơ Lăng Hư và Long Nguyên đại trưởng lão chiến đấu vô cùng kịch liệt, toàn bộ cường giả Long tộc đều trong chiến đấu điên cuồng, căn bản không hề biết rằng đám người Cổ Thần nhanh như vậy đã từ trong Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận phá trận ra ngoài.
Ngô Tinh vừa thấy Long Nguyên đại trưởng lão chiến với Cơ Lăng Hư, nhất thời sát khí trong mắt bùng phát mãnh liệt, Cơ Lăng Hư chính là cường giả cái thế cùng một cấp bậc với Kim Thai tôn giả, đánh chết Cơ Lăng Hư nhất định khiến thực lực Thánh đình hạ thấp trên diện rộng.
Tổ Long Ấn trong nháy mắt từ trong mi tâm Ngô Tinh bắn ra ngoài, trong sát na biến thành lớn chừng vạn trượng, giống như cả ngọn núi lớn khuynh đảo, đè ép Cơ Lăng Hư xuống dưới.
Cổ Thần thì xoay chuyển ánh mắt, tập trung vào chiến trường, một vị cường giả cái thế mặc cửu long hoàng bào, đầu đội tử kim ngọc quan --- Thánh hoàng Cơ Nghiêu, lúc này hắn đang chiến đấu với một vị cường giả cái thế long tộc, hầu như chiếm thượng phong.
Trước ngực Cổ Thần bay ra một đạo xích mang, chính là Chiến Thần Lệnh, trong sát na Chiến Thần Lệnh phun trào rất nhiều thuần dương chi hỏa, tốc độ giống như mũi tên nhọn, hóa thành một đạo hỏa mang thuần một màu trắng, chém về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Ba người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến đều tự chọn mục tiêu cho mình, phát động công kích, Ngao Chân vẫn lạc khiến bọn họ xuất thủ đều cực kỳ tàn nhẫn, vừa ra tay chính là sát chiêu mạnh nhất, lấy đi tính mệnh người khác.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 41 : Hư Không na di
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Cơ Lăng Hư và Long Nguyên đại trưởng lão tương đương nhau, không phân biệt được trên dưới, đột nhiên áp lực trên đỉnh đầu nặng nề ép xuống, chỉ thấy một long ấn to lớn không gì sánh được đánh về phía chính mình, khí thế dâng trào, lực công kích rất mạnh, không dưới Long Nguyên đại trưởng lão, nhất thời trong lòng rùng mình, thất kinh.
Long Nguyên đại trưởng lão vừa nhìn, là Tổ Long Ấn của Ngô Tinh, biết Ngô Tinh đã thoát khốn ra ngoài, trong lòng vui vẻ, xuất thủ công kích càng thêm sắc bén ba phần, muốn cùng Ngô Tinh liên thủ công kích, nhất cử diệt sát Cơ Lăng Hư.
Bất quá Cơ Lăng Hư là cường giả cái thế tầng thứ nhất, thực lực thông thiên, sao có thể bị diệt sát dễ dàng như vậy? Trong mi tâm bay ra một kiện pháp bảo, là một kiện ngọc đăng giống như liên hoa.
- Thánh Quang Đăng, thánh quang vạn trượng, soi sáng thiên hạ, Nho môn kinh pháp, vạn hồi cổ đại thịnh.
Cơ Lăng Hư rống lên, ngọc đăng bắn ra quang mang vạn trượng, xuất hiện một cỗ khí trường tuyệt thế, dĩ nhiên ngăn cản Tổ Long Ấn uy lực cực lớn giữa hư không, không thể tiến thêm dù chỉ một chút.
Thánh Quang Đăng này chính là một kiện tiên bảo vô thượng tiếng tăm lừng lẫy Bách Thánh Các, nghe đồn là thánh đăng do thánh tổ Nho môn tại Bách Thánh Các thái cổ dùng khi đọc sách, ngọn đèn tỏa sáng đại biểu cho đại thế Nho môn, chủ đạo thiên địa, không thể ngăn cản, là một kiện tiên bảo vô thượng uy lực vô cùng, so với Hoàng Thiên Tỳ còn mạnh hơn nửa bậc.
- Thần Long Kích… Thần long xuất thế, quán tuyệt thiên hạ, giết…
Cơ Lăng Hư sử dụng Thánh Quang Đăng ngăn cản công kích Tổ Long Ấn của Ngô Tinh, Long Nguyên đại trưởng lão lập tức xuất hiện một thanh trường kích trong tay, mạnh mẽ đánh tới.
Trường kích màu vàng kia tựa hồ là anh linh thần long thượng cổ, thậm chí là thái cổ, cương mang trường kích tỏa vạn trượng, một đầu thần long màu vàng to lớn không gì sánh được giương nanh múa vuốt trong cương mang, thần thái hung ác, theo cương mang trường kích vạn trượng chém tới Cơ Lăng Hư.
Thánh Quang Đăng một lần nữa chiếu rọi quang mang, giống như một vầng thái dương chói mắt, rất nhiều thánh quang hội tụ bên ngoài cơ thể Cơ Lăng Hư, không chỉ ngăn cản được Tổ Long Ấn, còn muốn ngăn cản trảm sát của Thần Long Kích.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, cương mang vạn trượng của Thần Long Kích chém vào bên ngoài cơ thể Cơ Lăng Hư, thánh quang tầng tầng nghiền nát, Cơ Lăng Hư lấy một địch hai, chung quy không thể địch lại, quang mang Thánh Quang Đăng ảm đạm, thu hồi vào mi tâm Cơ Lăng Hư.
Cơ Lăng Hư phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bật lui mấy nghìn trượng, dưới một kích liên thủ của Long Nguyên đại trưởng lão và Ngô Tinh đã bị thụ thương.
Bên kia, Thánh hoàng Cơ Nghiêu đối mặt với nguy cơ lớn nhất trong đời, thân thể vừa chuyển liền thấy thân ảnh Cổ Thần, trong lòng đại chấn, Cổ Thần quá nhanh từ trong Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận phá ra ngoài, thực sự vượt qua dự liệu của Thánh hoàng Cơ Nghiêu, vì vậy khiến Thánh hoàng Cơ Nghiêu phản ứng chậm nửa phần, bị Chiến Thần Lệnh đánh trúng.
- A…
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, Chiến Thần Lệnh trực tiếp đục một lỗ trên thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu, khiến bản thân Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị thương nặng.
Nguyên bản vị cường giả cái thế Long tộc đối chiến với Thánh hoàng Cơ Nghiêu vẫn bị vây dưới thế hạ phong, bị Thánh hoàng Cơ Nghiêu áp chế mạnh mẽ, lúc này thấy Thánh hoàng Cơ Nghiêu thụ thương, vừa kinh vừa mừng.
Kinh hãi chính là Thánh hoàng Cơ Nghiêu có tu vi Hợp Đạo sơ kỳ, có thực lực gần với cường giả cái thế tầng thứ nhất, dĩ nhiên bị thương dưới tay một tu sĩ Hư Không sơ kỳ như Cổ Thần.
Mừng chính là Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị thương khiến thực lực của hắn giảm đi, nhất thời triển khai phản kích điên cuồng.
Vị cường giả cái thế long tộc kia nắm chặt hai bàn tay, cương khí tiên lực ngưng tụ trong tay hóa thành cự chùy lớn mấy trăm trượng, hắn mạnh mẽ đập xuống, hai cự chùy giống cả ngọn núi khổng lồ mạnh mẽ đập vào về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Ầm ầm…
Cự chùy khẽ động, trên bầu trời đột nhiên sấm sét rậm rạp, tựa hồ kết nối với pháp tắc lôi điện, vô số kinh lôi thiểm điện từ trên bầu trời đánh xuống, rơi vào hai thanh cự chùy, khiến lôi quang trên cự chùy thoáng hiện, mượn lôi thế, uy lực tăng lên nhiều.
Nơi cự chùy đi qua, Hư Không bạo tạc, đại đại rạn nứt, giống như lôi kiếp hủy diệt hàng thế, phá hủy tất cả, hủy diệt tất cả.
Cổ Thần đứng trong hư không cách Thánh hoàng Cơ Nghiêu xa xa, Thái Hư Tiên Đỉnh bảo vệ thân thể chính mình, hai bàn tay biến đổi pháp ấn, Chiến Thần Lệnh vừa đục lỗ trên thân thể Thánh hoàng Cơ Nghiêu vòng vo chuyển hướng, lại bùng phát quang mang, biến thành một lưỡi dao quang mang huyễn bạch sắc bén, hướng về phía Thánh hoàng Cơ Nghiêu chém tới.
Song song đối mặt với công kích kinh khủng từ phía sau người, sắc mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu trắng bệnh, hắn đã bị thụ thương, lúc này cho dù hắn phản ứng kịp cũng không thể chống đỡ được một kích liên thủ của Cổ Thần và vị cường giả cái thế long tộc kia, một cỗ cảm giác tử vong nồng đậm nhất thời bao phủ toàn thân.
Lui!
Thánh hoàng Cơ Nghiêu lui mạnh, cương khí tiên lực cuộn trào mãnh liệt, hình thành một cụ thân ngoại hóa thân phía trước, cao tới hơn hai nghìn trượng, thân ngoại hóa thân dùng tay chụp lấy Chiến Thần Lệnh của Cổ Thần, một tay còn lại thì oanh kích thành quyền, hướng về phía hai lôi chùy của cường giả cái thế long tộc?
- Bắt được sao? Chiến Thần Lệnh --- Trảm!
Cổ Thần quát lạnh một tiếng, pháp ấn hai tay biến đổi, hư không chém mạnh, Chiến Thần Lệnh trong sát na tỏa quang mang vạn trượng, mạnh mẽ chém xuống cánh tay thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Một cánh tay thân ngoại hóa thân còn lại của Thánh hoàng Cơ Nghiêu không thể ngăn cản được hai lôi chùy kinh khủng của cường giả cái thế long tộc oanh kích tới, trực tiếp bị phá nát bấy, lôi chùy thiểm điện tiếp tục hạ xuống, đánh mạnh vào thân thể thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu.
Oanh…
Một tiếng nổ rung trời chuyển đất, thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu trực tiếp bị oanh kích tán loạn, tầng tầng nghiền nát, biến thành một đoàn cương khí, biến mất trong thiên địa.
Thân ngoại hóa thân của Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị diệt, nhưng chân thân cũng nhân cơ hội này chạy lui thật xa, về tới bên cạnh một vị cường giả cái thế Thánh đình, đầu tiên bị trúng một kích Chiến Thần Lệnh do Cổ Thần phát ra, sau đó thân ngoại hóa thân bị diệt, tuy rằng thân ngoại hóa thân bị diệt cũng không thương tổn tới bản thân, nhưng cương khí tiên lực xói mòn không trở về được, khiến tiên lực của Thánh hoàng Cơ Nghiêu hao tổn rất lớn.
Năm người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến gia nhập chiến trường khiến cuộc đại chiến giữa cường giả long tộc và cường giả Thánh đình hoàn toàn nghiêng về phía long tộc, Thánh hoàng Cơ Nghiêu của Thánh đình cùng với thủ lĩnh thực tế Cơ Lăng Hư của Thánh đình đều đã thụ thương.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 41: Hư không na di (hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Thế nhưng loại tình huống này không duy trì được bao lâu, sáu người Cổ Thần vừa mới gia nhập vào chiến trường, ba mươi sáu vị cường giả cái thế đóng vai trò ba mươi sáu thiên cương trong Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận đều đã đuổi ra khỏi trận, phi độn cực nhanh về phía chiến trường, bóng người phía sau lay động, số lượng càng nhiều, còn lại là bảy mươi hai chí cường giả địa sát.
Nếu như bị những người này một lần nữa vây quanh thì toàn bộ long tộc có thể sẽ nguy hiểm, dù sao thực lực của long tộc tối đa chỉ có thể quyết ăn thua đủ với một phương thế lực Thánh đình hoặc Phật môn mà thôi, căn bản không thể đồng thời chống lại Thánh đình và Phật môn liên thủ.
Huống hồ lúc này còn có Ma môn, chư tử thế gia cùng với một số cường giả tiên tông đại phái quy thuộc Thánh đình, thực lực tổng hợp của bọn họ vượt qua long tộc khá xa.
- Lui --- Bách long thăng hồi thiên, hư không na di!
Long Nguyên đại trưởng lão quyết định thật nhanh, hét lớn một tiếng.
Long Nguyên đại trưởng lão và Ngô Tinh sau khi bức lui Cơ Lăng Hư, sau đó liền lập tức xông vào giữa nhóm cường giả long tộc, những nơi đi qua, siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ hoặc chí cường giả Hư Không hậu kỳ đỉnh lập tức máu thịt bay ngang, trong nháy mắt tử vong, những cường giả long tộc bị vây khốn lập tức hóa long, phóng lên cao.
Cường giả long tộc chiếm thượng phong thì trực tiếp hóa long, xông vào hư không trời cao.
Rất nhanh, tất cả các cường giả long tộc đều đã hóa long thăng hồi thiên, tiến vào trong hư không vạn trượng, Long Nguyên và Ngô Tinh là người vọt lên cuối cùng, vung tay lên, một đạo quang tráo thật lớn đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ cường giả long tộc bên trong.
Các bộ long tộc trong quang tráo cùng gầm lên một tiếng, phát ra tiên lực ngập trời, tựa hồ như thôi động trận pháp nào đó, trong sát na Cổ Thần cảm giác trời đất xoay chuyển, thời gian vặn vẹo, cảnh tượng bốn phía lập tức biến hóa.
Nháy mắt sau, Cổ Thần cảm giác mọi thứ khôi phục bình thường, cảnh tượng bốn phía dần dần rõ ràng hơn, hắn theo các cường giả long tộc na di tới bầu trời một sơn cốc, cách đó không xa chính là biển rộng vô biên vô hạn, sóng triều cuồng nộ.
Cổ Thần đã tới địa phương kim long tộc ở lại --- Kim Long Nhai.
Kim Long Nhai ở đỉnh phía đông bắc yêu vực Đông Hoang, chỗ giao tiếp giữa Đông Hải và cấm địa Bắc Hoang, biển rộng vô biên mà Cổ Thần nhìn thấy chính là Đông Hải, tiếp tục hướng về phía bắc không xa chính là đại địa băng tuyết, là cấm địa Bắc Hoang.
Địa điểm bị Thánh đình phục kích là trong sa mạc Tây Hoang cách Tây Hải trăm vạn dặm, cách nơi này chừng vài nghìn vạn dặm, dĩ nhiên trong nháy mắt vượt qua được hư không mấy nghìn vạn dặm, chạy tới Kim Long Nhai, một chiêu hư không na di này của long tộc quả nhiên vô cùng cường hãn.
Cường giả long tộc trở lại Kim Long Nhai, Long Nguyên đại trưởng lão liền ra lệnh:
- Đều tự trở về nghỉ ngơi, tăng mạnh tuần tra đề phòng, chuẩn bị lúc nào cũng có thể đối mặt với Thánh đình tấn công.
Chúng cường giả long tộc rất nhanh đều tự thối lui.
Thấy Cổ Thần có chút suy tư miên man, Ngô Tinh bước tới cạnh Cổ Thần, nói:
- Chúng ta có thể thi triển hư không na di chủ yếu là vì trong Kim Long Nhai có một trận pháp Thăng Long Đại Trận, mặc kệ ở nơi nào chúng ta cũng có thể sử dụng lực lượng bách long thăng hồi thiên thi triển hư không na di, trở lại Kim Long Nhai, nếu như muốn đi nơi khác căn bản không có tốc độ lẫn khả năng thuấn di xa như vậy, thuấn di mấy nghìn vạn dặm, ha hả… Cho dù là chư tử đại tiên cũng không có khả năng đạt tới mức này.
Cổ Thần gật đầu:
- Thì ra là thế! Ngô Tinh đại ca, Thánh đình muốn tru sát ta thật nhanh, hầu như là không chết không thôi, lực lượng của long tộc tại Kim Long Nhai có thể ngăn cản thế lực Thánh đình và Phật môn liên thủ công kích hay không? Nếu không được ta chẳng phải đã hại long tộc nhất mạch?
Ngô Tinh vỗ vỗ vai Cổ Thần, nói:
- Lão đệ yên tâm, Kim Long Nhai có Thăng Long Đại Trận, phòng thủ kiên cố, cho dù là toàn bộ nhân tộc đánh tới đây cũng không thể công phá được, tuyệt đối không thành vấn đề, lão đệ và ta tình như thủ túc, đồng thời sau ba trăm năm mươi bốn năm sau còn phải nhờ lão đệ tiến vào chỗ sâu trong Tây Hải cứu Long hoàng ra, cả công lẫn tư ta đều phải bảo vệ lão đệ, lão đệ cứ yên tâm ở lại Kim Long Nhai!
Bên kia, Long Nguyên đại trưởng lão để chúng cường giả long tộc rời khỏi, sau khi nghe ba người Long Anh, Long Dạ kể lại cuộc hành trình cùng với Cổ Thần giải cứu Long hoàng, rất nhanh liền bước về phía Cổ Thần và Ngô Tinh.
Long Nguyên đại trưởng lão nói:
- Cổ Thần đạo hữu, ngươi có thể vì cứu Long hoàng mà không để ý sinh tử, ta đại biểu cho Long tộc cảm tạ, Kim Long Nhai ta đã giúp ngươi an bài chỗ ở, ngươi cứ yên tâm ở lại nơi này, bất cứ địch nhân nào tới phạm cũng không thể tiến vào Kim Long Nhai nửa bước.
Cổ Thần tiến vào trong hung trận thái cổ có nguyên nhân chủ yếu là vì tìm kiếm phệ cốt hoa, đương nhiên nếu không có phệ cốt hoa, Ngô Tinh đã mở miệng, Cổ Thần có thực lực kia tự nhiên không chối từ, đối với cảm kích của long tộc Cổ Thần không từ chối.
Cổ Thần nói:
- Đã như vậy, vậy làm phiền rồi!
Long Nguyên đại trưởng lão cười cười, nói:
- Tại sao lại làm phiền? Cổ Thần đạo hữu có thể tới Kim Long Nhai là vinh hạnh của Long tộc chúng ta, Ngô Tinh, ngươi dẫn Cổ Thân đạo hữu tới nơi ở của hắn, sau đó tới tìm ta, Cơ Lăng Hư bị chúng ta liên thủ đánh trọng thương, tuyệt đối không chịu để yên, chúng ta phải chuẩn bị thế lực Thánh đình tùy thời tấn công, Long Anh, các ngươi đi theo ta!
- Rõ, đại trưởng lão!
Ngô Tinh gật đầu, sau đó nói với Cổ Thần:
- Đi theo ta, Cổ Thần lão đệ!
Ngô Tinh dẫn Cổ Thần đi rồi, Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến cùng với những cường giả cái thế long tộc, trong đó có người liên thủ công kích Thánh hoàng Cơ Nghiêu với Cổ Thần, tên là Ngao Thanh, đều theo Long Nguyên đại trưởng lão đi tới đại sảnh nghị sự của kim long tộc.
Sau khi ngồi xuống, ánh mắt Long Nguyên đại trưởng lão nhìn quét qua chúng cường giả cái thế long tộc, nói:
- Cổ Thần tạm thời ở lại Kim Long Nhai, tất sẽ đưa tới các thế lực Thánh đình và Phật môn liên thủ vây công, các ngươi thấy thế nào?
Long Anh nói:
- Kim Long Nhai có Thăng Long Đại Trận, bằng vào thực lực của Thánh đình và Phật môn liên thủ căn bản không công phá được, chúng ta không cần sợ bọn chúng.
Ba người Long Dạ, Ngao Chiến, Ngao Thanh nhất tề gật đầu, đồng ý nói:
- Chỉ cần thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh dám đến, chúng mượn Thăng Long Đại Trận, nhất định sẽ đánh chúng một trận hoa rơi nước chảy.
Một vị cường giả cái thế long tộc ngồi ngay bên cạnh Ngao Thanh nói:
- Thế lực Thánh đình, Phật môn và đồng minh không thể công phá được, chúng ta tại Kim Long Nhai có phòng thủ rất kiên cố, đã như vậy vì sao chúng ta không tự mình lấy Chiến Thần Lệnh, sau này long tộc chúng ta tự đi cứu Long hoàng không phải rất tốt, trong Kim Long Nhai, bằng vào Cổ Thần hắn không có bất cứ lực lượng phản kháng lại, nhất định phải giao ra Chiến Thần Lệnh.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển 7: Thượng Cổ Tiên Ma.
Chương 42: Ngô Tinh lập uy
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Rầm…
Mấy người Long Anh đồng thời vỗ mạnh xuống bàn trước mặt, quát lớn:
- Ngao Dương, việc này đừng nói nữa, Cổ Thần đạo hữu vì cứu Long hoàng mà tiến vào hung trận thái cổ, ra sinh vào tử, đối với long tộc chúng ta có đại ân, long tộc chúng ta sao có thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa, làm ra chuyện hổ thẹn như vậy? Nói vậy chúng ta nghe được cũng không sao, nhưng nếu để Ngô Tinh đại thông lĩnh nghe được, Ngao Dương, chỉ sợ ngươi khó thoát khỏi nghiêm phạt.
- Hừ…
Cái đầu Ngao Dương ngẩng cao, nói:
- Ngô Tinh sao? Hắn cùng với Cổ Thần giống nhau, bất quá là tu sĩ nhân tộc tu luyện bí thuật hóa long mà thôi, vạn năm trước hắn bất quá là một nhân vật nho nhỏ, hắn cũng dám phạt… a…
Ngao Dương đang nói chuyện, một thân ảnh từ bên ngoài phòng nghị sự chớp mắt đã xuất hiện ngay phía trước hắn, chỉ nghe Ngao Dương hét thảm một tiếng, thân thể văng đi, nặng nề đánh mạnh vào vách tường cách đó không xa, trên mặt đã nhiều hơn một vết bàn tay đỏ hồng.
Bóng người là Ngô Tinh, hắn quát lạnh một tiếng:
- Nói sau lưng ta một chút thì cũng thôi, ta đã quen rồi, nhưng ai dám nói tới huynh đệ ta, lần sau sẽ không phải là một cái tát đơn giản như vậy.
Bởi vì Long Nguyên đại trưởng lão bàn giao, Ngô Tinh dẫn Cổ Thần về chỗ nghỉ ngơi, liền lập tức chạy trở về phòng nghị sự, vừa mới nghe được lời nói của Ngao Dương, nhất thời nổi giận lôi đình, nhảy vào trong phòng nghị sự, một cái tát đánh bay Ngao Dương.
Thực lực của Ngao Dương trong chúng cường giả cái thế Hợp Đạo Sơ kỳ là tồn tại hạ đẳng, so với những cường giả cái thế tầng thứ nhất như Ngô Tinh còn kém rất xa.
Cổ Thần bước vào Hư Không kỳ đã có thực lực sáng ngang với chúng cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ thấp nhất, bước vào Hư Không hậu kỳ đỉnh càng có thể đánh bại được cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ mạnh nhất.
Sự khác biệt giữa Ngao Dương và Ngô Tinh tương đương với sự khác biệt giữa thời điểm Cổ Thần tại Hư Không sơ kỳ và Hư Không hậu kỳ, có thể nghĩ được khác biệt to lớn tới mức nào, Ngô Tinh xuất thủ có thể đơn giản bóp chết Ngao Dương.
Hơn vạn năm trước Ngô Tinh vốn là một đệ tử thế gia tu tiên trung đẳng, tư chất bình thường, trong gia tộc chịu đủ mọi khi dễ, coi thường.
Có một lần Long hoàng và Kiền Vũ Thánh hoàng đại chiến, bản thân bị thương rất nặng, phải tạm thời ở lại phụ cận Ngô gia chữa thương, vừa vặn Ngô Tinh ngẫu nhiên gặp gỡ, lúc đó Ngô Tinh mới mười bảy tuổi, thiếu niên mang bầu máu nóng, liền dẫn theo Long hoàng về nhà trợ giúp chữa trị thương thế.
Đoạn thời gian Long hoàng dưỡng thương trong Ngô gia, được Ngô Tinh dốc lòng chăm sóc, đối với Ngô Tinh vô cùng yêu thích, Ngô Tinh tự nhiên sẽ không nghĩ tới vị đại thúc tướng mạo đường đường kia dĩ nhiên là Long hoàng long tộc. Trong lúc trị thương Long hoàng đã chỉ điểm vài loại pháp thuật đối với Ngô tinh, khiến thực lực của Ngô Tinh đột nhiên tăng mạnh, trong hàng đệ tử Ngô gia coi như giành được mặt mũi rất lớn, nhưng tư chất của Ngô Tinh có hạn, không có khả năng đi được quá xa trên con đường tu đạo, không có bao nhiêu phát triển, mà lúc đầu Long hoàng cũng chưa từng nghĩ tới truyền dạy Nghịch Mệnh Hóa Long quyết cho Ngô Tinh.
Chỉ là Ngô gia chọc phải một cường địch, đưa tới tai ương diệt môn, địch nhân tới phạm là một thế gia tu tiên vô cùng cường đại, tổ tiên từng xuất hiện qua một vị cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, gia chủ hiện tại đã có tu vi Hư Không kỳ.
Lúc đó Long hoàng bị trọng thương, không thể xuất thủ, nhưng mang theo Ngô Tinh chạy trốn, né tránh được một kiếp.
Lúc đó để thỏa mãn tâm nguyện báo thù của Ngô Tinh, đã truyền dạy Nghịch Mệnh Hóa Long quyết cho Ngô Tinh, từ đó về sau tư chất của Ngô Tinh tăng lên, đạt tới tiên căn siêu phẩm, tu vi cũng tăng tiến cực nhanh, cuối cùng đã báo được thù hận.
Cừu gia chính là một thế gia tu tiên phụ thuộc vào Thánh đình, mặc dù Ngô Tinh thành công báo thù rửa hận, thế nhưng lại bị Thánh đình truy sát, người nhà Ngô Tinh đã chết hết, vì vậy không còn lo lắng gì, liền theo Long hoàng trở thành một thành viên của long tộc, năm đó không thiếu tu sĩ long tộc nhìn hắn với con mắt trắng, nhưng có long hoàng bảo vệ, tuy rằng tu vi của Ngô Tinh còn chưa bước vào Hợp Đạo kỳ, trong long tộc không quá nhô cao, người khác cũng chỉ dám nói xấu sau lưng hắn.
Trong long tộc nhìn Ngô Tinh bằng con mắt trắng, không có bao nhiêu người thân mật với Ngô Tinh, mà Ngô Tinh niệm ân tình của Long hoàng cùng với mặt mũi của một số bằng hữu, đối với những tu sĩ long tộc nghị luận sau lưng hắn chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt, coi như không nghe thấy, mạnh mẽ nhịn xuống. Hiện tại thời gian đã trôi qua vạn năm, sau vạn năm Ngô Tinh hắn đã trở thành một trong hai người mạnh nhất Long tộc, Ngao Dương dám nói xấu sau lưng hắn, hắn làm sao có thể chịu được.
Huống hồ Ngô Tinh lại là người trọng tình trọng nghĩa, năm đó Long hoàng có ân đối với hắn, vì vậy biết được Long hoàng bị vây nhốt trong Tây Hải, hắn liền nghĩ hết biện pháp muốn giải cứu Long hoàng ra ngoài, cho dù thân tử hắn cũng không hề do dự, vì vậy Cổ Thần tiến vào trong hung trận thái cổ Ngo Tinh cũng không hề sợ hãi, muốn cùng Cổ Thần tiến vào.
Người khác nghị luận sau lưng hắn, hắn đã có thói quen không để ý rồi, nhưng Ngao Dương dĩ nhiên dám nói tới Cổ Thần, nghe ngữ khí còn muốn cướp đi cướp đoạt Chiến Thần Lệnh, Ngô Tinh làm sao có thể chịu đựng được? Nếu như không nhìn vào mặt mũi Long hoàng và Ngao Dương còn đang ở trong long tộc, Ngô Tinh sợ là đã sớm bóp chết hắn rồi.
Ngao Dương bị đánh văng vào tường nặng nề rơi xuống đất, sau đí chống tay đứng lên, một tay ôm mặt, biểu tình phẫn nộ nói:
- Đại trưởng lão, hắn dám động thủ trước mặt ngươi, hắn quả thực không biết lớn nhỏ, hắn thực coi mình là chủ nhân của long tộc rồi? Đại trưởng lão, ngươi nhất định phải giáo huấn hắn, thay đệ tử long tộc ta xả giận!
- Ngao Dương, ta là một thành viên của long tộc, đây là Long hoàng tự mình quyết định, ngươi dám nghi vấn long hoàng? Ta là đại thống lĩnh long tộc, là bát bộ thiên long cộng đồng chọn lựa, ngươi dám nghi vấn quyền lực lựa chọn của bát bộ long tộc?
Ngô Tinh nói một câu liền bước một bước về phía Ngao Dương, khí thế toàn thân bạo phát, thân thể giống như một con lốc, không khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo, xoay tròn, uy áp thật lớn phủ xuống người Ngao Dương, ép tới mức hắn phải quỵ gối dưới đất. Mọi người trong phòng nghị sự đều cảm nhận được sự ba động của uy áp, đều thấy hít thở khó khăn, giống như trên người đột nhiên nhiều hơn trọng lượng nghìn vạn cân, trong ánh mắt lộ vẻ kinh hãi nồng đậm, tựa hồ thấy được thân ảnh Long hoàng trước đây.
Trên người Ngô Tinh dĩ nhiên có uy áp giống như Long hoàng phủ xuống?
Đây đương nhiên không phải là uy áp của Long hoàng, mà là của bản thân Ngô Tinh, hiện tại hắn đã bước vào Hợp Đạo, thực lực đột nhiên tăng mạnh, khí thế giống như mặt trời đang lên, đã hình thành một cỗ đại thế, uy lực uy áp đại thế này hầu như có thể theo sát Long hoàng, mới khiến chúng cường giả cái thế long tộc xuất hiện ảo giác như Long hoàng đứng trước mắt. Cho dù là Long Nguyên đại trưởng lão cũng có chút âm thầm kinh hãi, luận về khí thế uy áp, hắn so với Ngô Tinh rõ ràng yếu hơn một bậc.
Ngô Tinh từng bước từng bước đi tới trước mặt Ngao Dương, mỗi lần đi một bước trái tim Ngao Dương chấn động mãnh liệt, nhịp tim đập của Ngao Dương theo bước chân của Ngô Tinh biến hóa, mỗi một bước của Ngô Tinh đều khiến Ngao dương có một loại cảm giác trái tim bị bạo liệt.
Khi Ngô Tinh đã bước tới trước mặt Ngao Dương, trên người Ngao Dương đã chảy mồ hôi như tắm, thân thể bị uy áp nghiêm trọng không đứng lên được, cái đầu chỉ vươn tới gần ngực Ngô Tinh, vẫn chưa hề phát giác ra, chỉ biết là lúc này cần ngẩng đầu nhìn Ngô Tinh, trong mắt Ngao Dương, Ngô Tinh lúc này trở nên to lớn không gì sánh được, để hắn sợ hãi thật sâu.
Ba…
Lại một tiếng tát vang, Ngô Tinh tát một cái tát, Ngao Dương còn đang bị ý cảnh uy áp của Ngô Tinh ảnh hưởng, không hề phản ứng kịp, trên mặt giống như bị một ngọn núi khổng lồ đánh tới, truyền cảm giác đau đớn không thể nhịn, thân thể mất tự chủ bay đi. Ầm ầm… Nặng nề văng ngược vào vách tường, một lần nữa bắn ngược rồi ngã dưới mặt đất.
- Nghi vấn mệnh lệnh của Long hoàng, nghi vấn lựa chọn của bát bộ long tộc, Ngao Dương phạm tội, đáng lẽ nên chịu trấn áp vạn năm, để diện bích tư quá, hối cải làm người mới.
Ngô Tih mở miệng nói, thanh âm như pháp lệnh, bàn tay nhấc lên, liền biến thành một bàn tay khổng lồ bắt về phía Ngao Dương.
Trong bàn tay thật lớn kia ẩn chứa lực lượng pháp tắc vô cùng vô tận, Ngao Dương nhìn một chưởng chộp tới, tựa hồ rơi vào trong vực sâu vạn trượng, trên cách xa trời, dưới không tới đất, bốn phía đều là hư không, chỉ còn lại duy nhất một bàn tay to, vô luận hắn chống lại như thế nào cũng không thể chống đỡ đươc bàn tay to biến hóa chộp tới, còn đang trog lúc hoảng hốt, thân thể liền cứng ngắc lại, bốn phía đều bị tập trung, bàn tay to bắt hắn lên, lực lượng pháp tắc cường đại trói buộc khiến hắn không thể nhúc nhích mảy may.
Sau khi Ngô Tinh bước vào Hợp Đạo kỳ liền cùng với mấy người Long Anh và Cổ Thần đi vào hung trận thái cổ, còn chưa trở về Kim Long Nhai.
Ngoại trừ mấy người Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến coi hắn là đại thống lĩnh long tộc, những cường giả thượng cổ long tộc thoát khốn khác căn bản không hề để đại thống lĩnh Ngô Tinh này thành chuyện gì lớn.
Ngô Tinh hành động như vậy ngoài muốn trút giận vì bằng hữu còn là vì giết gà dọa khỉ, tạo dựng uy tín, khiến chúng cường giả long tộc thoát khốn biết, bất kính đối với hắn sẽ có kết quả như thế nào.
Ngô Tinh có thực lực này, Long Nguyên đại trưởng lão cũng không thể thắng hắn được, vì vậy hắn liền mạnh mẽ lập uy.
Tình huống của Thánh hoàng Cơ Nghiêu so với Ngô Tinh không khác nhau, nguyên bản là thủ lĩnh Thánh đình, thế nhưng chúng cường giả thượng cổ Cơ gia vừa mới thoát ra, uy tín thủ lĩnh của hắn liền không còn, chúng cường giả thượng cổ Cơ gia chỉ nghe Cơ Lăng Hư, Thánh hoàng Cơ Nghiêu bị ném sang một bên.
Nếu như Thánh hoàng Cơ Nghiêu có thực lực như Ngô Tinh, hắn cũng sẽ thu thập một hai vị cường giả cái thế để tạo dựng uy tín, thế nhưng Thánh hoàng Cơ Nghiêu không có, chỉ đành đi theo đuôi người khác, đi theo phía sau Cơ Lăng Hư, nghe Cơ Lăng Hư phân phó.
Cổ Thần cũng như vậy, nếu như hắn có đủ thực lực liền có thể tạo dựng uy tín Chiến Thần, nghiêm mặt những vu sĩ thượng cổ dám bất kính đối với hắn, ngưng tụ toàn bộ cổ vu tộc một chỗ, đối kháng với nhân tộc và yêu tộc.
Đáng tiếc thực lực của Cổ Thần đối với những cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ quá mức kém xa, cho dù là Thánh hoàng Cơ Nghiêu cũng không thể so sánh được, càng đừng nói tới Ngô Tinh, vì vậy chúng vu sĩ thượng cổ căn bản không để Cổ Thần vào trong mắt, Thiên Mục đại vu càng muốn trực tiếp giết chết Cổ Thần, một lần nữa lựa chọn Chiến thần.
Trên thế giới này, có thực lực thì cái gì cũng dễ nói.
Có thực lực liền có uy tín, có địa vị.
Đã không có thực lực phải sống dưới chân dưới khác, không có quyền lên tiếng, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của người khác.
Thậm chí bị người khác gạt bỏ.
Ngô Tinh tại Hư Không hậu kỳ đỉnh phong bị vây quanh vạn năm, sau khi đột phá Hợp Đạo kỳ, tiềm lực vô cùng lớn, xu thế tăng trưởng cực kỳ nhanh chóng, lại trải qua một lần ma luyện dưới Thiên Cương Địa Sát Tỏa Thiên Tru Ma đại trận, thực lực lại có chút tin tiến, dĩ nhiên Ngao Dương với tu vi Hợp Đạo sơ kỳ ngay cả sức phản kháng cũng không có, lập tức bị bắt lên.
Điểm này Long Nguyên đại trưởng lão đều nhìn hết trong mắt, cho dù là hắn xuất thủ bắt Ngao Dương cũng không dễ dàng như vậy.
Giờ khắc này, Long Nguyên đại trưởng lão đã minh bạch rồi, Ngô Tinh đã không phải là một trong hai người mạnh nhất long tộc, mà là người mạnh nhất chân chính, không có một trong gì hết.
Thế nhưng Ngô Tinh muốn trấn áp Ngao Dương vạn năm, điều này quá nghiêm trọng rồi, cho dù là long tộc có tính mệnh cực kỳ dài lâu thì vạn năm cũng là quãng thời gian quá lớn, Ngao Dương tại thông đạo tiên phàm bị vây khốn vạn năm, mới vừa rồi thoát khốn ra ngoài, nếu như bị trấn áp vạn năm, sinh mệnh của hắn sợ là chấm dứt trước khi được thả ra.
Ngô Tinh tự nhiên không phải muốn trấn áp Ngao Dương vạn năm, mà là muốn người khác cầu tình, ai cầu tình mới được? Đương nhiên là đại trưởng lão Long Nguyên.
Long Nguyên đại trưởng lão tỏ ra yếu kém, cầu tình Ngô Tinh, bằng với việc thừa nhận Ngô Tinh mới là thủ lĩnh duy nhất của long tộc, Ngô Tinh không phải là người nông nổi, tự nhiên sẽ bán cho Long Nguyên đại trưởng lão một mặt mũi, nghiêm phạt đối với Ngao Dương tự nhiên sẽ không nghiêm khắc trấn áp vạn năm như vậy.
Nếu như Long Nguyên đại trưởng lão tỏ ra yếu kém, lời nói của Ngô Tinh đã phát ra, Long Nguyên đại trưởng lão không để hắn bậc thang xuống, hắn tự nhiên không có khả năng tự dẫm chân mình, vậy thì tuyệt đối phải trấn áp Ngao Dương.
Long Anh, Long Dạ, Ngao Chiến, còn có mấy vị cường giả cái thế đều đứng lên, cùng nói:
- Đại thống lĩnh, Ngao Dương có chút xúc phạm ngôn ngữ, xác thực thực có tội, đúng là không nên, nhưng nghiêm phạt trấn áp vạn năm có phải quá mức nghiêm trọng? Ngao Dương bị vây khốn vạn năm mới thoát ra ngoài được, nếu như lại trấn áp vạn năm sợ là Ngao Dương tươi sống bị trấn áp tới chết rồi…
Có chút cường giả cái thế thượng cổ nguyên vốn không coi Ngô Tinh là chuyện gì quan trọng, thế nhưng vừa nhìn hình ảnh Ngô Tinh bắt Ngao Dương, bọn họ biết được, thực lực của Ngô Tinh không phải là bọn họ có khả năng chống đối, bọn họ phải cúi đầu, không cúi đầu chính là kết quả giống như Ngao Dương, cho dù Long Nguyên đại trưởng lão cũng không thể ngăn cản được.
Chúng cường giả cái thế thượng cổ khuyên bảo không hề tiến vào trong lòng Ngô Tinh, Ngô Tinh lớn tiếng nói:
- Vô luận là nghi vấn quyết định của Long hoàng hay là nghi vấn quyền lựa lựa chọn của bát bộ long tộc đều là tội lớn, nếu như người người đều giống như Ngao Dương, long tộc chúng ta chẳng phải chia năm xẻ bảy? Nếu không trừng phạt nghiêm khắc Ngao Dương, sao có thể khiến kẻ khác phục tùng? Dùng cái gì để long tộc chúng ta vạn chúng đồng tâm?
- Cái này…
Lời nói nghiêm khắc của Ngô Tinh nhất thời khiến chúng cường giả cái thế không biết nói gì mới phải.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden