Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 820: Lên đài đoạt Vương.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Giọng nói trẻ trung vang trên Phong Vương đài, không khí an tĩnh trở lại ồn ào, không ít ánh mắt kinh dị nhìn hắn, không ngờ Mục Trần sau khi chứng kiến thực lực áp đảo của Khâu Thái Âm vẫn còn dũng khí ứng chiến.
- Mục Trần này coi như dũng cảm, khó trách tuổi trẻ thành tựu lớn...
- Nhưng dù sao vẫn là tuổi trẻ bồng bột, cương ngạnh có ích gì, chỉ làm bị bông cho người ta tẩm quất, xấu hổ mất mặt mà thôi.
- Thất bại thì cũng có sao, tuổi hắn bao nhiêu chứ, còn Khâu Thái Âm thì tuổi gì rồi? Cho hắn thêm vài năm nữa coi, e rằng Khâu Thái Âm cũng không có tư cách giao đấu.
- Tương lai là chuyện tương lai, ai nói trước được chứ...
Khán giả tung chém gió thần công, tuy cũng khá khâm phục độ dũng cảm của Mục Trần, nhưng phần lớn đều cho rằng Mục Trần lỗ mãng nông nổi, tính cách nóng nảy như thế chẳng qua chỉ được cái dũng nhất thời.
Trên Phong Vương đài, Khâu Thái Âm cũng hờ hững nhìn Mục Trần, nhoẻn miệng cười, chẳng biết sao nụ cười trên môi hắn thật sự giống như nụ cười của dã thú chuẩn bị xơi tái con mồi.
- Mục thống lĩnh thật có dũng khí.
Mục Trần mỉm cười, cũng chẳng vừa đáp lại nụ cười dao găm của Khâu Thái Âm:
- Nếu dũng khí cũng không có, thì ta đâu có được như thế này.
Khâu Thái Âm không bình luận gì, hai tay giấu trong tay áo, ung dung nhìn Mục Trần. Luận địa vị, trong Đại La Thiên vực hiện tại Mục Trần và Khâu Thái Âm là ngang cấp, nhưng Khâu Thái Âm lại ra dáng tiền bối, hẳn nhiên trong lòng chẳng hề xem Mục Trần ra gì.
- Mục thống lĩnh có dũng khí như vậy, dĩ nhiên ta không thể từ chối. Nhưng quyền cước không có mắt, lúc đó ta sẽ chẳng khách khí đâu.
Khâu Thái Âm chậm rãi nói.
Mục Trần cười, không quan tâm, quay người đi tới chỗ Tần Chung đã trọng thương. Tần thành chủ máu me bê bết, hắc băng lan tỏa ngoài cơ thể, chính vì bên trong cũng đã bị hàn khí xâm nhiễm nội thể.
Phát giác Mục Trần tới gần, Tần Chung mỉm cười cay đắng, nhưng không nói nổi tiếng nào. Mục Trần chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên ngực hắn.
- Ngươi...?
Tần Chung giật mình rên rỉ, nhưng ngay sau đó hắn nhận thấy linh lực của Mục Trần đang len lỏi vào cơ thể, giúp hắn giải trừ hàn khí bá đạo kia. Tần Chung biến sắc nói ngay:
- Mau dừng tay, hàn khí này cực kỳ bá đạo, nếu bị nó lây nhiễm thì rất phiền phức.
Khâu Thái Âm nhìn thấy cũng mỉm cười, linh lực hắn tu luyện vốn dung hợp một thứ gọi là Thái Âm tinh thể, mang theo hàn khí đặc biệt, cường giả ngang cấp mà bị linh lực này xâm nhiễm cơ thể, muốn giải trừ cũng phải chuyên tâm tĩnh dưỡng, phiền phức vô cùng, Mục Trần chỉ mới Chí Tôn tam phẩm, nếu bị nó dính vào, thì căn bản là mất sạch chiến lực, khỏi đấu tốn công.
Hắn cất tiếng mia mai:
- Người thì tốt nhưng chỉ tiếc không biết trời cao đất dày...
Mục Trần chỉ cười không nói gì, đột nhiên trên tay hắn bùng lên một ngọn lửa sắc tím, theo bàn tay chui vào trong cơ thể Tần Chung.
"Xèo xèo!"
Những làn sương trắng tỏa ra, khói bốc lên đầu Tần Chung, hắn ngỡ ngàng nhận thấy hàn khí trong cơ thể đang nhanh chóng biến mất.
- Đây là... Bất Tử Hỏa?
Tần Chung chấn động thốt lên. Thì ra linh lực của Mục Trần dung hợp Bất Tử Hỏa, hèn gì chẳng tỏ ra ngại ngùng với hàn khí hắc băng kia.
Mục Trần gật đầu, rồi thu tay lại.
Khán giả Phong Vương đài lại tiếp tục chém gió thần công, những ánh mắt kỳ quái khó hiểu nhìn Mục Trần, xem như mới lên đài mà biểu hiện cũng khá thú vị.
- Đa tạ.
Tần Chung chậm rãi đứng dậy, ôm quyền cảm kích, rồi đưa ánh mắt khó coi nhìn sang Khâu Thái Âm, khẽ nói nhỏ:
- Ngươi cẩn trọng một chút, hắn không vừa đâu.
Khỏi nói Mục Trần cũng biết rõ Khâu Thái Âm lợi hại, ngay cả U Minh hoàng tử cũng chẳng bì kịp, muốn thắng mà nói thật sự không dễ.
Nhưng khó khăn thì sao, không thể nào làm hắn lui bước được. Tần Chung đã thất bại, nếu hắn cũng rút lui, thì Khâu Thái Âm hiển nhiên sẽ là Thập Vương, cũng có nghĩa là nhiệm vụ của hắn thất bại. Thất bại đồng nghĩa với cả đống tinh huyết thần thú kia chẳng biết năm tháng nào mới gom được, vậy thì bao giờ mới bắt đầu tu luyện Long Phượng chân kinh đây chứ...
Mà như vậy, con đường cường giả cái thế của hắn sẽ càng thêm gập ghềnh.
Cục diện này, hắn bắt buộc phải đánh.
Tần Chung thấy Mục Trần vẻ mặt quyết tâm như thế, không nói gì thêm, vỗ vai hắn rồi lướt khỏi Phong Vương đài.
- Mục thống lĩnh cũng khá bản lĩnh, khó trách phong sinh thủy khởi nơi Long Phượng Thiên.
Khâu Thái Âm ra vẻ "tán thưởng" Mục Trần.
Mục Trần mỉm cười không đáp, ánh mắt lóe lên.
- Với người trẻ ta cũng rất quý trọng, nhưng ta chưa bao giờ nương tay với đối thủ của mình. Vì ngươi đã lên đây khiêu chiến ta, nên cần phải trả giá cho hành vi của mình.
Khâu Thái Âm trừng mắt dữ tợn, chỉ tay tới Mục Trần:
- Lên Phong Vương đài, bất luận sinh tử không ai cứu người.
"Ầm!"
Linh lực hùng hậu của Chí Tôn ngũ phẩm lại bộc phát, uy áp cường đại như sóng lớn vỗ bờ ập tới Mục Trần.
Uy áp cường đại bao phủ, nếu là Chí Tôn tam phẩm bình thường khác, bị uy áp này ập vào e rằng đã nằm mọp xuống đất, nói gì đến chiến đấu, nhưng Mục Trần lại chẳng hề e ngại.
Mục Trần nhắm mắt lại, mái tóc đen đột nhiên dài ra, bù xù lõa xõa như thằng điên ngoài chợ, rồi hắn mở mắt, đôi mắt quỷ dị người khác hết hồn như gặp quỷ, vì tròng trắng đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một màu đen tối u ám đáng sợ.
Trạng thái tiểu Tâm Ma!
Mục Trần nắm chặt tay, linh lực xuất hiện tử hỏa và vô sắc lôi ở hai nắm tay, hai luồng linh lực có thuộc tính bất đồng lúc này hắn thi triển rất hoàn mỹ nhờ có trạng thái tiểu Tâm Ma.
Uy áp ập tới nháy mắt bị phá tan sạch sẽ.
Đôi mắt đen như quỷ vô hỉ vô bi nhìn chằm chằm Khâu Thái Âm. Ở trong trạng thái này, hắn có lý trí tỉnh táo tuyệt đối, không vì bất cứ thứ gì tác động mà ảnh hưởng nội tâm.
Bị cặp mắt quỷ của Mục Trần chiếu vào người, Khâu Thái Âm nhíu mày khó chịu, trong lòng dâng lên một chút cảnh giác. Kinh nghiệm chinh chiến cho hắn biết trạng thái này của đối thủ rất khó lường.
- Chí Tôn tam phẩm, không tin ngươi đủ sức lật trời.
Khâu Thái Âm nhủ thầm, không do dự nữa, búng tay bắn ra một luồng linh lực đen đúa lao đi như cự mãng, hàn khí lạnh toát tràn ngập.
Mục Trần lùi gấp, tay trái phất tới đánh ra đòn tử hỏa đối đầu, còn tay trái hướng tới Khâu Thái Âm, khẽ nắm lại, vô sắc lôi lóe lên.
Khâu Thái Âm nhìn hành động tay phải của Mục Trần, nheo mắt, nhưng chưa kịp phản ứng bất ngờ bị một tiếng rít như sấm sét trong lòng vang lên dọa cho hốt hoảng.
"Đùng!"
Sấm sét vang rền, Khâu Thái Âm chấn động, linh lực trong người hỗn loạn.
Mục Trần lập tức chớp thời cơ phóng tới, lướt qua vụ nổ do va chạm của hai đòn linh lực ngạnh đấu, tay nắm lại, triệu hồi Đại Tu Di Ma Trụ, ôm lấy liền lập tức nhắm thẳng đầu đối phương nện xuống.
Khâu Thái Âm trừng mắt, thân hình rung động, linh lực tạo ra một sóng âm nhanh chóng áp chế lôi âm trong cơ thể, rồi lật tay đánh một chưởng lạnh lẽo.
"Boong!"
Chưởng kình lạnh toát vỗ liên tiếp vào Đại Tu Di Ma Trụ, không gian chấn động, mặt đất bật nát, Đại Tu Di Ma Trụ đã bị đánh bay, Mục Trần cũng văng ngược đi.
Mục Trần cắm chân xuống đất kéo đi cả một đường dài, gương mặt không hề tỏ ra cảm xúc gì cả.
- Thực lực kém cỏi, thủ đoạn lại không ít, xem ra ngươi nhờ mấy trò mèo này mới nhảy nhót vùng vẫy giữa đám trẻ, nhưng ta cho ngươi biết, với những cường giả năng chinh thiện chiến như ta, thủ đoạn chỉ là trò đùa, chỉ có thực lực chân chính mới là sức mạnh thật sự!
Khâu Thái Âm lạnh lẽo nổi đóa, không cẩn thận suýt bị Mục Trần vỗ cho một gậy, lửa giận bắt đầu bùng lên trong tâm trí. Một tên tiểu tử Chí Tôn tam phẩm, trước mặt hắn căn bản chẳng là cái đinh gì.
Khâu Thái Âm dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú Mục Trần, đột nhiên chậm rãi lơ lửng lên không, linh lực hắc ám trong cơ thể tuôn ra ào ạt, tạo thành những luồng sóng.
- Thái Âm Băng Lao!
Khâu Thái Âm đổi ấn pháp, đưa tay hướng Mục Trần bóp lại, mặt đất lập tức vỡ ra, linh lực hắc ám bay lên, hình thành một cái lồng hắc băng nhốt chặt Mục Trần.
- Đóng băng!
Khâu Thái Âm cười khẩy, tay siết lại, chuồng băng nhanh chóng thu nhỏ, hàn khí lao tới hòng ăn mòn Mục Trần. Hàn khí bá đạo này e rằng Chí Tôn tứ phẩm cũng bị đóng băng.
Khán giả tiếc nuối lắc đầu, Chí Tôn tam phẩm so đấu ngũ phẩm đúng là quá chênh lệch, bây giờ Mục Trần có thủ đoạn gì cũng bó phép.
Trong băng lao, đôi mắt quỷ của Mục Trần vẫn không có gì thay đổi, tử hỏa bùng lên nhưng cũng chỉ ngăn cản hàn khí một chút. Bất Tử Hỏa tuy nhiên cường hoành hung mãnh, nhưng linh lực bản thân lại kém người quá xa.
Chí Tôn tam phẩm không đủ để hắn chống lại Chí Tôn ngũ phẩm.
- Chí Tôn tam phẩm không đủ ư...
Mục Trần lẩm bẩm, hai mắt hắn đột nhiên nhắm lại trong sự kinh ngạc của đám đông khán giả, hai tay chắp trước ngực.
Chí Tôn tam phẩm không đủ... vậy thì đột phá!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 821: Đột Phá.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Hắc băng lao lạnh lẽo làm đông cứng linh lực của kẻ bị giam, lúc này Mục Trần hoàn toàn đứng yên, chắp tay trước ngực.
Cơ thể vang lên những tiếng ù ù lạ lùng, linh lực hùng hậu tuôn ra như nước tràn bờ, chảy khắp tứ chi bách huyệt.
Uy áp linh lực từ cơ thể hắn bắt đầu vươn ra, chồng chồng lên nhau, sức mạnh tăng dần đều quét ngang.
Mục Trần trong hành trình Long Phượng Thiên gặp rất nhiều cơ duyên, linh lực đã tràn đầy sung mãn ở cấp Chí Tôn tam phẩm đỉnh phong, Mục Trần lúc đó cũng chưa lựa chọn đột phá, vì hắn thấy bản thân thăng tiến quá nhanh. Nhiều lúc thăng cấp nhanh như vậy sẽ làm căn cơ bất ổn.
Do vậy trong Long Phượng Thiên, dù đã luyện hóa rất nhiều tinh huyết Long Phượng, hắn vẫn không thử đột phá Chí Tôn tứ phẩm. Mặc cho nếu thành công, lúc đối mặt U Minh hoàng tử thì gã kia đâu thể ung dung thoải mái đến vậy.
Cho đến khi hắn trở lại Đại La Thiên vực, mới bế quan nửa tháng, khống chế chắc chắn những sức mạnh tăng trưởng nhận được ở Long Phượng Thiên, giúp cho linh lực lúc này ở mức đầy tràn chực chờ bùng phát.
Hiện tại, chỉ cần dẫn động sơ sơ linh lực thì nó sẽ tự động dâng tràn ngập, thuận nước đẩy thuyền đột phá.
Khán giả nhìn chăm chú vào hắc băng lao, không ít người tiếc nuối lắc đầu, hẳn nhiên nghĩ rằng Mục Trần sắp bị đánh bại.
Một vị Chí Tôn ngũ phẩm, hoàn toàn vượt xa cấp độ mà một Chí Tôn tam phẩm có thể đối đầu.
- Cửu U tỷ tỷ, Mục Trần hắn...
Đường Băng lo lắng, thì thào hỏi.
Cửu U cau mày, cũng nhìn chăm chú vào băng lao, dường như phát hiện được dao động bất thường, nên không trả lời.
An tọa trên Hoàng Kim đài, Mạn Đà La mắt lóe sáng, miệng mỉm cười dã man.
- Nên kết thúc đi, đánh đấm chán phèo.
Khâu Thái Âm thì đang đắc ý cười cợt, khoảng cách thực lực giữa hắn và Mục Trần quá lớn, dù cho tên nhãi kia có thủ đoạn đê hèn bao nhiêu đi nữa, cũng không thể bù đắp khoảng cách thực lực khổng lồ như thế này được.
Nhưng có thể trên đài áp đảo giày vò một trong ba gã thiên tài tiếng tăm nhất tuổi trẻ Bắc giới, cảm giác đó cũng thật sướng khoái. Cái gì mà thiên tài kinh thế diễm tuyệt cơ chứ, trước mặt hắn chẳng phải tùy ý nắn bóp sao.
Khâu Thái Âm cười gằn, xòe tay ra, rồi nắm lại.
"Bùm"
Chính lúc Khâu Thái Âm định bóp hủy băng lao, một cỗ năng lượng nóng rực bùng nổ.
Trong linh lực đó ẩn chứa tử hỏa và vô sắc lôi, bất luận lửa hay điện đều chí cương chí dương, cuồng bạo bá đạo, song trùng công kích, làm cho hắc băng lao bỗng chốc hòa tan rồi bốc hơi trong nháy mắt.
- Cái gì?
Khâu Thái Âm biến sắc.
Khán giả cũng kinh ngạc trước biến cố.
Cột sáng linh lực khổng lồ bắn lên trời, rồi nhanh chóng thu nhỏ lại, tiêu tan. Bóng người cao gầy trẻ trung hiện ra giữa không.
Mọi ánh mắt đều chú ý tới.
Vẫn là Mục Trần với mái tóc đen và đôi mắt quỷ đen thui, nhưng dao động linh lực của hắn lúc này đã mạnh mẽ hơn rất nhiều lần!
Dao động đó làm người ta kinh hô:
- Hắn đột phá?
Khán giả kinh mắt ngạc mũi, thốt lên thán phục, không ai ngờ được Mục Trần lại chọn thời điểm mấu chốt này để đột phá, một năm tư lịch mà hắn có thành tựu thế này quả nhiên hơn hẳn người bình thường.
- Nhưng dù có đột phá, hắn cũng chỉ là Chí Tôn tứ phẩm, so với Khâu Thái Âm vẫn chênh lệch lớn như vậy.
Khán giả lắc đầu, không cho rằng Mục Trần sau khi đột phá có thể cự nổi Khâu Thái Âm, cũng chỉ kéo dài thêm một chút thời gian mà thôi.
Khán giả bàn luận, Khâu Thái Âm sắc mặt khó chịu nhìn Mục Trần, biến cố này ngoài dự đoán.
- Mục thống lĩnh thật không hổ là thiếu niên anh tài, hiểm cảnh như vậy mà cũng đột phá được, nhưng Chí Tôn tứ phẩm cũng chẳng có nghĩa lý gì, hay là trận đấu này chấm dứt đi vậy, đánh tiếp ta sợ tay chân không có mắt.
- Mục thống lĩnh đã muốn so tài cao thấp, xem ra ta đành phụng bồi tới bến vậy.
Dứt lời, sát khí dâng lên trong mắt. Lời nói trước đó cũng xem như để lại chút mặt mũi cho Mục Trần, nhưng tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng còn hống hách trả lời như thế....
Khâu Thái Âm nắm chặt bàn tay, vung lên, linh lực ào ào tuôn ra, hóa thành cự kiếm, xuyên qua bầu trời chém tới Mục Trần.
Mục Trần chớp mắt, không tránh né, hai tay chắp lại. Tử hỏa và U Minh Tâm Ma Lôi dung hợp, tạo thành một luồng công kích hai thuộc tính hung mãnh đánh tới cự kiếm hắc ám.
Hai bên ngạnh đấu, nhưng Khâu Thái Âm không còn dễ dàng áp đảo như trước đó nữa, mà phải mất một hồi giằng co, cự kiếm mới chặt đứt được linh lực dung hợp của Mục Trần, mà trên thân cự kiếm cũng nứt nẻ không ít.
Sau khi đột phá Chí Tôn tứ phẩm, Mục Trần dung hợp linh lực Bất Tử Hỏa với U Minh Tâm Ma Lôi càng thêm hoàn mỹ, kéo gần khoảng cách chiến lực với Khâu Thái Âm.
Khâu Thái Âm sắc mặt càng thêm khó chịu.
Mục Trần thì vẫn bình tĩnh, từ khi sử dụng trạng thái tiểu Tâm Ma, hắn tuyệt đối tỉnh táo, chính là trạng thái chiến đấu hoàn mỹ nhất, tăng phúc cho chiến lực của hắn, sử dụng hiệu quả cực hạn mỗi luồng linh lực, không tiêu hao vô ích.
- Mục thống lĩnh thật có cân lượng, hôm nay ta cũng muốn lãnh giáo xem thử ngươi có bao nhiêu thủ đoạn.
Khâu Thái Âm phát cáu, chân giậm mạnh, linh lực hùng hậu bay lên trời, cự ảnh đầy khói đen lại hiện ra, mang theo hàn khí ngập trời.
Đó là Thái Âm pháp thân.
Lúc này Khâu Thái Âm đã nhận thấy muốn giải quyết Mục Trần, nếu chỉ dùng linh lực bình thường không thể nào áp đảo được nữa, nên phải dùng thực lực chân chính
Hắn sẽ cho Mục Trần biết rõ, dù đã thành công đột phá Chí Tôn tứ phẩm, vẫn không thể nào thay đổi kết quả trận đấu.
Khâu Thái Âm đứng trên đầu Thái Âm pháp thân, mắt sắc như dao nhìn Mục Trần, ngón tay chỉ tới, linh lực hắc yên hội tụ dữ dội, lại hình thành hắc loan nguyệt.
Khán giả rùng mình, Tần Chung trước đó thua chiêu này của Khâu Thái Âm, nên cũng rõ uy lực mạnh mẽ ra sao.
Đôi mắt Mục Trần chấn động (trạng thái TM?), hắn vung tay lên, kim quang bắt đầu tỏa sáng từ dưới chân rồi bắn xuống dưới, tạo hình thành cự ảnh kim sắc, sau đầu của nó là vầng liệt nhật lơ lửng.
Triệu hồi Đại Nhật Bất Diệt thân, linh khí thiên địa bạo động, hào quang kim sắc tràn ngập, đối chọi không cho hàn khí của Thái Âm pháp thân lan tràn sang bên này.
Khán giả cũng thấy Chí Tôn pháp thân của Mục Trần lợi hại lợi hại, mặc dù đối diện pháp thân của cường giả Chí Tôn ngũ phẩm cũng không hề thua khí thế.
Khâu Thái Âm nhìn Đại Nhật Bất Diệt thân, trừng mắt lên, cũng phát hiện pháp thân kia bất phàm, trong lòng tức tối. Nhưng hắn nghĩ rằng, Chí Tôn pháp thân càng bất phàm, thì càng cần nhiều linh lực của cường giả để duy trì.
Một cái pháp thân của cường giả Chí Tôn cửu phẩm, dù thuộc hạng bèo bọt thế nào cũng đương nhiên hùng mạnh hơn hẳn một gã Chí Tôn nhất phẩm tu luyện pháp thân trong top 10.
- Ngươi đã tự cao đến vậy...
Khâu Thái Âm nhếch mép mỉa mai, đột nhiên cả bàn tay mở ra, nắm ngón tay chỉ thẳng, lập tức linh lực từ Thái Âm pháp thân ào ạt tuôn ra, ngưng tụ trên nhửng đầu ngón tay, rồi khán giả la hét thất thanh, vì năm luồng hắc loan nguyệt đã xuất hiện
Chỉ một đòn hắc loan nguyệt đã làm Tần Chung bại trận thê thảm, lúc này lại dùng đến 5 chiêu cuồng mãnh này, uy lực của nó e rằng Mục Trần có là Chí Tôn tứ phẩm cũng không cách nào chịu nổi!
Khâu Thái Âm quả nhiên không cho Mục Trần cơ hội trở mình, chân chính muốn đè bẹp Mục Trần trước mặt tất cả mọi người!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 822: Kịch chiến Khâu Thái Âm.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Linh khí thiên địa chấn động kịch liệt, 5 hắc loan nguyệt ngưng tụ trên ngón tay Khâu Thái Âm, những chất dịch loan nguyệt toát ra khí tức ăn mòn cực mạnh.
Khán giả sắc mặt nghiêm trọng, họ đều nhận ra sát khí trong đòn này của Khâu Thái Âm, gã đó không còn muốn dây dưa lâu lắc với Mục Trần, muốn dùng thế công hung mãnh nhất chấm dứt nhanh chóng trận chiến nhàm chán này.
Cửu Vương cũng hơi nghiêm mặt, dù Khâu Thái Âm mới đột phá Chí Tôn ngũ phẩm chưa lâu, nhưng công kích cỡ này đã khiến họ phải thận trong đối đầu.
- Đi !
Khâu Thái Âm khẽ quát, tay phất lên, năm luồng hắc loan nguyệt bắn đi, thoắt cái đã biến mất trong không gian, hiện ra đã ở sát Mục Trần, như cá bơi lúc lắc linh hoạt.
Khâu Thái Âm cười khẩy nhìn Mục Trần, đã ra tay hắn phải triệt để tiêu diệt Mục Trần không còn một mảnh giáp, năm ngón tay vươn ra đột nhiên nắm lại.
- Ngũ Nguyệt Quy Nhất !
Hắc loan nguyệt đột nhiên đang lao thẳng tới lại chuyển hướng đụng vào nhau, rồi lập tức dung hợp, nhất thời làm cho thế công vốn kinh khủng càng thêm khủng bố, không gian bầu trời bị xé toạc.
Khán giả biến sắc cảm nhận tất sát ý của Khâu Thái Âm.
Mục Trần đứng yên trên đầu Đại Nhật Bất Diệt thân, mắt quỷ nhìn công kích, hai tay hợp lại, ấn pháp múa như điên.
Giữa trán và lồng ngực pháp thân sáng lên, hai vầng liệt nhật bay ra.
Kim quang tràn ngập, dũng mãnh chui vào cơ thể Mục Trần, khiến cho toàn thân hắn như được dát vàng.
Cửu Dương thần thông, song dương lực!
Mắt quỷ Mục Trần như mơ hồ có ánh vàng, ấn pháp lại thay đổi, hắn quát lên:
- Cửu Dương thần thông, Thiên Dương Hoàng Kim Ấn !
"Bùm chéo chéo"
Hoàng kim ấn cổ xưa hình thành trong tay Mục Trần, rồi bắn đi như một tia sáng vàng, lao đầu vào hắc loan nguyệt hợp nhất.
Mục Trần vừa thi triển sát chiêu, nhưng vẫn chưa thôi. Hắn biết rõ nhất kích tất sát của cường giả Chí Tôn ngũ phẩm không dễ đối phó đến vậy.
"Graooooo!"
Chân giậm mạnh, long lực gào thét trong cơ thể, sau đó là long ngâm tượng khiếu vang rền, không gian rung chuyển.
"Chíu chíu"
Bốn cột sáng mãnh liệt bắn ra, hóa thanh song long song tượng, toát ra linh lực cuồng bạo.
- Cửu Long Cửu Tượng thuật !
Song long hừng hực tử hỏa, song tượng lập lòe vô sắc lôi, thuộc tính bất đồng cường bạo vô song.
"Bùm"
Song long song tượng lao vào nhau, lực xung kích bắn ra, rồi hình thành Long Tượng quang luân, cuối cùng bắn đi như điện.
Trước có Thiên Dương Hoàng Kim ấn , sau có Long Tượng quang luân, hai công kích cường đại được thi triển tối đa, thanh thế làm cho khán giả run rẩy trong lòng, dù rằng Mục Trần vừa mới đột phá đến Chí Tôn tứ phẩm, nhưng thế công này rất nhiều cường giả Chí Tôn tứ phẩm đang đứng xem tự nhận không đỡ nổi.
Nhưng như thế có đủ cản bước sát chiêu của Khâu Thái Âm không?
Giữa trời quang, ba đòn tấn công xé rách không gian, ầm ầm như thiên thạch lao vào nhau.
"Đùng!"
Va chạm làm nổi lên một cơn bão linh lực khổng lồ, như sóng lớn vạn trượng càn quét tứ phương, không gian vỡ nát vì không chịu nổi sức công phá.
Khâu Thái Âm hờ hững nhìn công kích so kè, ánh mắt càng lúc càng lạnh, quát lên:
- Nát cho ta!
Loan nguyệt khổng lồ đột nhiên rung lên, hàn lực tăng cường, vụt một tiếng xé toang bầu trời, nghiền nát hoàng kim quang ấn.
Hắc loan nguyệt khổng lồ hung tợn sau khi xé toang hoàng kim quang ấn, không hề dừng lại, tiếp tục xông tới Long Tượng quang luân, so kè từng tấc không trung.
Long Tượng quang luân cũng nổ tung, nhưng lúc này hắc loan nguyệt cũng đã nhạt màu đi nhiều, thậm chí còn có vết nứt.
- Năng lượng còn lại đủ xử đẹp ngươi rồi.
Khâu Thái Âm cười khẩy, dù bị hai công kích liên tiếp của Mục Trần tiêu hao linh lực khá lớn, nhưng vẫn còn đủ giết người.
Mục Trần vẫn đưa mắt quỷ chăm chăm nhìn khối hắc loan nguyệt, lại hành động lạ lùng, hắn không tránh né, mà lại giậm chân bắn tới, chân thân lao thẳng vào công kích!
"Wooow"
Quanh Long Phượng đài, khán giả ồ lên kinh ngạc.
(LTC: chém gió quá nên tẩu hỏa nhập ma rồi, giờ này còn chiến ở LP đài....)
- Chán sống?
Khâu Thái Âm trừng mắt lạnh lẽo.
Hào quang kim sắc từ cơ thể Mục Trần bộc phát, trên thân xuất hiện ảnh Long Phượng to lớn, một bộ chiến giáp kim sắc bọc lấy thân thể.
Đấm ra một quyền, hung hăng công kích hắc loan nguyệt.
Kình lực bùng nổ.
Mục Trần bị hất văng ngược trở về.
Nhưng ngay lúc đó, người ta cũng thấy nơi đầu quyền Mục Trần chạm vào, hắc loan nguyệt nứt ra nhiều hơn, rồi "bùm" một tiếng vỡ tan.
Nhất kích tất sát của Khâu Thái Âm đã bị Mục Trần hóa giải !
Mục Trần lộn vòng bay ngược về, Đại Nhật Bất Diệt thân đưa tay chụp lấy, phản lực kinh khủng làm Đại Nhật Bất Diệt thân cũng bị đẩy lùi một đoạn, bàn tay rạn nứt.
Mục Trần an toàn đáp xuống tay Đại Nhật Bất Diệt thân, chiến giáp hoàng kim từ từ lặn mất, mọi người nhìn thấy cơ thể hắn bê bết máu.
Mục Trần nhìn bàn tay máu me của mình đang run run chết lặng. Lúc nãy nếu không phải hắn có Long Phượng Kim giáp và Long Phượng thể, thì e rằng loan nguyệt kia đã có thể xé xác hắn ra thành trăm mảnh.
Nhất kích toàn lực của một gã Chí Tôn ngũ phẩm không thể nào coi thường, dù chỉ là năng lượng còn lại sau khi bị hai trọng kích tiêu hao phần lớn sức mạnh, vẫn thừa sức giết chết một gã Chí Tôn tứ phẩm .
Nhưng Khâu Thái Âm đã không đánh giá hết được bản lĩnh của Mục Trần.
Khán giả lại một phen ồn ào, nhiều kẻ tỏ ra thán phục sợ hãi khi Mục Trần chỉ bị vài vết thương nhỏ sau khi đón đỡ một đòn hung mãnh của Khâu Thái Âm.
Khâu Thái Âm cũng sững sờ mà lạnh lùng nhìn đối phương, thần sắc bình tĩnh đã nổi sóng, phẫn nộ càng tăng lên.
Mục Trần ba lần bốn lượt khiến hắn ê mặt vì không làm gì được một gã mới vừa đột phá Chí Tôn tứ phẩm, thật sự là đáng giận.
Lúc này, Khâu Thái Âm đã xem Mục Trần trở thành đối thủ uy hiếp, nếu như còn khinh thị, chẳng biết lúc nào sẽ lật thuyền trong mương, hắn tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra.
Khâu Thái Âm hít một hơi lạnh lẽo, ánh mắt tức giận thu liễm, chỉ còn vẻ lạnh lùng dày đặc.
Mục Trần thấy Khâu Thái Âm biến hóa như vậy, mày cũng nhíu lại. Đối thủ trong trạng thái như thế càng thêm khó chơi.
Khâu Thái Âm giậm chân, trên tay Thái Âm pháp thân bỗng nhiên xuất hiện một thứ vũ khí màu đen hình tròn như trăng, lưỡi trăng cực kỳ sắc bén toát ra hàn khí lạnh lẽo.
Thái Âm pháp thân hung hãn xông tới, hàn khí ngập trời, thế công cuồng mãnh. Khâu Thái Âm dung hợp linh lực bản thân vào Thái Âm pháp thân, cùng lúc phát công long trời lở đất.
Mục Trần cũng kết ấn, triệu hồi Đại Tu Di Ma Trụ ra chơi, Đại Nhật Bất Diệt thân đưa tay chụp lấy, ầm ầm xông tới.
"Bành!"
Hai tên khổng lồ vung vũ khí đối chiến, nhất thời làm cho không gian chấn động, phong khởi vân dũng, bão tố nổi dậy, mây trời bị phá tan nát, rung rinh theo từng đòn giao chiến.
Khán giả tròn mắt nhìn hai Chí Tôn pháp thân quần thảo giữa bầu trời.
- Cửu U tỷ tỷ, tình hình Mục Trần dường như không ổn.
Đường Băng nhìn lên trời, lo lắng lên tiếng. Hai pháp thân giao chiến, rõ ràng Thái Âm pháp thân đang chiếm thượng phong .
Cửu U cũng nghiêm nghị gật đầu. Khâu Thái Âm dù sao cũng không đơn giản, ban đầu còn khinh thị, nhưng thất thủ nhiều lần khiến hắn đã thật sự dốc sức mà đánh.
Hắn không còn so chiêu với Mục Trần nữa, mà dùng thứ mang lại ưu thế lớn cho hắn, linh lực bản thân và sức mạnh Chí Tôn pháp thân.
Thực lực Chí Tôn ngũ phẩm, so đấu hùng mạnh cường hoành và sức kéo dài trận đấu, bất kể thứ nào cũng vượt trội Mục Trần!
Nếu cứ tiếp tục đấu như thế này, Mục Trần sẽ thất bại.
Nhìn thấu điều này hẳn nhiên không chỉ có Cửu U, chư vương cũng lắc đầu, tiết tấu trận đấu đã hoàn toàn nằm trong tay Khâu Thái Âm, nếu không phải Mục Trần tu luyện Chí Tôn pháp thân bất phàm, thì lúc này đã bại trận từ sớm. Nhưng chẳng chóng thì chày cũng sẽ khó tránh khỏi thảm bại.
Hoàng Kim tọa, Mạn Đà La nhăn mày suy nghĩ. Mục Trần cũng chẳng ngăn cản được Khâu Thái Âm nhận phong Vương sao...
Mục Trần ngẩng lên nhìn Thái Âm pháp thân, Khâu Thái Âm khẽ cười gằn.
Hiển nhiên, bất lợi của Mục Trần ai ai cũng đã nhìn ra .
Mục Trần hít một hơi không khí lạnh lẽo, hai mắt chậm rãi nhắm lại, rồi thân hình chìm vào bên trong Đại Nhật Bất Diệt thân.
"Muốn giải quyết ta đơn giản vậy sao, ngươi nghĩ lại đi..."
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 823: Át chủ bài.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Đối chiến dữ dội của hai pháp thân khổng lồ vẫn tiếp diễn giữa trời, nguyệt nhận sắc bén* chém vào ma trụ, bộc phát kình lực làm không gian chấn động.
Mục Trần lúc này đã lặn vào trong pháp thân, có vẻ như đang trốn tránh.
- Tưởng mình là con rùa đen sao, rút cổ vào mai là sống được à?
Khâu Thái Âm mỉa mai giễu cợt, trước đó mấy lần làm hắn xấu mặt, bây giờ lại như vậy đương nhiên hắn cực kỳ hả hê.
Bất kỳ ai cũng có thể thấy rõ Khâu Thái Âm đã hoàn toàn khống chế chiến cuộc, kết ảu trận đấu này chỉ là vấn đề thời gian.
Khâu Thái Âm cười khẩy, linh lực vẫn bùng nổ, Thái Âm pháp thân càng tăng cường hàn khí, thế công tới Đại Nhật Bất Diệt thân càng lúc càng ác liệt.
Kim quang của Đại Nhật Bất Diệt thân càng lúc càng hỗn loạn, đối diện công kích của Thái Âm pháp thân cũng khó mà cầm cự lâu được.
Khán giả tiếc nuối nhìn Đại Nhật Bất Diệt thân liên tiếp bại lui, nhưng không ai lên tiếng mỉa mai, vì mọi người thấy rõ Mục Trần chỉ vừa đột phá Chí Tôn tứ phẩm đã có thể cầm cự ép Khâu Thái Âm phải dùng đến chiến thuật chắc ăn nhất này, thật sự đáng khâm phục.
(LTC: móa từ đầu trận tới giờ ko biết tiếc nuối bao nhiêu lần, coi bộ thằng KTA này cũng nhọ vãi, đánh đấm mà chả được mem nào cổ vũ, toàn quay qua hết tiếc nuối tới thán phục thằng nhãi con Mục Trần, vậy mà cũng được cho là cường giả thâm niên lâu năm danh vọng cực cao dưới chư vương cơ đấy...)
Dù sao ngay cả Tần Chung đã chạm một chân vào ngũ phẩm cũng còn chưa đủ cho Khâu Thái Âm nghiêm túc đánh đấm.
Nhưng lúc đó, chư vương lại có thái độ khác, dường như họ nhíu mày nghi hoặc trước tư thế "liên tiếp bại lui" của Đại Nhật Bất Diệt thân.
Họ nhận thấy dao động linh lực của Đại Nhật Bất Diệt thân dường như biến mất, cảm giác như linh lực Mục Trần đã sắp cạn kiệt, không thể duy trì Chí Tôn pháp thân.
Tình huống này nếu người khác có thể sẽ nghĩ vì Khâu Thái Âm tấn công quá gấp, làm cho hắn chịu không nổi, nhưng bọn họ cũng chứng kiến thực lực Mục Trần, hiểu được gã này tuy trẻ tuổi như bản lĩnh thủ đoạn vô biên, thừa sức làm cho những cường giả còn mạnh hơn hắn phải kiêng dè.
Cho nên họ mới nghi hoặc chẳng hiểu tại sao pháp thân Mục Trần lại có vẻ sắp sụp đổ.
Chỉ có Mạn Đà La và Tam Hoàng mắt hơi lóe sáng, ánh nhìn tới Đại Nhật Bất Diệt thân cũng hơi trầm tư.
Họ mơ hồ nhận ra dao động khác lạ, nhưng lại được linh lực Đại Nhật Bất Diệt thân che giấu, nhất thời cũng khó nhận biết rõ là cái gì.
Nhưng chắc chắn không như người ta nghĩ Mục Trần yếu thế sắp lụn bại, có lẽ đang mưu đồ gì đó.
Cái trò này làm Mạn Đà La và Tam Hoàng thêm tò mò, cũng muốn biết cục diện bất lợi này Mục Trần sẽ làm gì để thay đổi.
Kình lực càng lúc càng cuồng bạo, Khâu Thái Âm cũng sợ đêm dài lắm mộng, càng đánh càng gia thêm kình, nguyệt nhận sắc bén múa như chớp liên tiếp cắt phá thân thể Đại Nhật Bất Diệt thân, khiến cho nó nứt ra trông thấy.
- Trận đấu này cũng nên kết thúc rồi!
Khâu Thái Âm lạnh lẽo nhìn pháp thân đối thủ, sát ý bùng phát, tay kết ấn, linh lực lại đổ thêm vào Thái Âm pháp thân.
Hắc ám quanh thân Thái Âm pháp thân càng thêm cường thịnh, nó gầm lên, linh lực hội tụ nơi nắm đấm, khiến đầu quyền càng lúc càng to ra, thành một băng quyền khổng lồ.
- Thái Âm quyền!
Khâu Thái Âm hét to, băng quyền lập tức xuyên phá không trung, băng kình làm cho không khí kết thành những mảnh băng vụn hắc ám lạnh lẽo làm cho người ta run sợ.
Quyền này Khâu Thái Âm gần như đã thúc giục cực hạn sức mạnh Chí Tôn ngũ phẩm của mình, thừa sức chấn nát bầu trời.
Khán giả rùng mình nhận ra quyền phong hung hãn.
Đại Nhật Bất Diệt thân không cách nào tránh né, lập tức bị băng quyền nhanh như điện đấm thẳng vào giữa ngực.
"Ầm!"
Thân hình khổng lồ của Đại Nhật Bất Diệt thân nứt ra, hắc băng lan tràn theo vết rạn, kéo dài phủ hết thân thể.
- Hết rồi.
Khán giả thở dài, nhận lấy trọng kích của Khâu Thái Âm, Chí Tôn pháp thân kia không thể chịu nổi, thì Mục Trần càng khó trở mình.
Trận chiến đấu này, kết quả đã có.
"Bùm"
Đại Nhật Bất Diệt thân mãnh liệt nổ tung, đương nhiên vì không thể chịu nổi quyền kình bá đạo.
Nhìn pháp thân đối thủ sáng bừng kim quang rồi nổ tung, Khâu Thái Âm nở nụ cười đắc thắng. Bây giờ Mục Trần có chạy lên trời cũng khó thoát.
Trận chiến này cuối cùng kẻ thắng vẫn là hắn, Thập Vương của Đại La Thiên vực đã không thoát khỏi tay!
- Ha ha!
Đến lúc này Khâu Thái Âm cũng không khỏi vui mừng cười lớn, vang vọng mang theo sự khoái trá mà ai cũng nhìn ra được.
Khâu Thái Âm đắc ý như vậy cũng không ai lên tiếng nói gì, dù sao sau này hắn cũng sẽ là Thập Vương, ở Đại La Thiên vực này sẽ chỉ có bốn người trên hắn mà thôi.
Kim quang sáng ngập trời, Khâu Thái Âm cười to, nhưng ánh mắt chư vương lại tập trung vào nơi hào quang chưa tắt, gương mặt kinh ngạc.
Mạn Đà La mắt lóe thần quang, Tam Hoàng thoáng ngạc nhiên.
Ngay lúc đó, giọng nói trẻ trung vang trong thiên địa.
- Bây giờ mà đắc ý, có sớm quá không thế?
Giọng nói không lớn lắm nhưng làm cho những âm thanh thở dài tiếc hận lập tức im bặt, rồi chuyển sang xôn xao bàn tán.
- Mục Trần lại chưa thua?
Khán giả khó tin hiện rõ trên mặt.
Khâu Thái Âm cũng tắt luôn tiếng cười, tái mặt nhìn qua chỗ kia, điềm nhiên nói:
- Còn dám lớn lối, nghĩ rằng ta không dám giết ngươi sao?
Sát ý trở lại với Khâu Thái Âm, hắn vung tay quét một luồng gió lớn xóa tan kim quang rực rỡ bên kia.
Nhờ đó, tình hình trong đám kim quang mù mịt trở lại rõ ràng, lập tức khán giả im thin thít, miệng mồm há to như cái bô. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
- Cái đó là. . .
Khâu Thái Âm tròn mắt nhìn, chỉ thấy Mục Trần mặt mày nhợt nhạt đứng giữa trời, bốn đóa hoa sen cực lớn đang xoay tròn xung quanh.
Bốn đóa sen không toát ra chút dao động linh lực nào, mà cánh sen lại mang theo những hoa văn tối nghĩa cổ xưa, lập lòe toát ra dao động hãi hùng khiếp vía.
- . . . Linh trận?
Tu La vương hét lên. Bốn đóa hắc liên bề ngoai yên tĩnh, nhưng họ lại nhận thấy dao động bất thường.
Đó là dao động linh trận!
Và còn là linh trận cấp bậc không hề thấp!
Bốn đóa hắc liên kia khiến cho chính họ cũng cảm thấy hồi hộp.
"É...."
Khán giả hú hét đủ kiểu, tròn mắt hoảng sợ, cái chiêu này của Mục Trần thật là chấn kinh.
Không ai ngờ Mục Trần có thực lực kinh người như vậy còn là một Linh Trận sư thành tựu không thấp!
Và lúc này người ta mới vỡ lẽ, trước đó Mục Trần lủi vào Chí Tôn pháp thân không phải là trốn tránh, thật sự mục đích là mượn Chí Tôn pháp thân bảo vệ, âm thầm bố trí linh trận.
- Dao động của bốn đóa hắc liên kia không tầm thường, linh trận cường đại như thế này, ắt phải là Linh Trận đại sư Địa phẩm mới có thể bố trí được!
Ai đó chấn động la hét.
Linh Trận đại sư Địa phẩm, ngay cả Chí Tôn ngũ phẩm cũng không dám đối đầu!
- Không thể nào!
Khâu Thái Âm xanh mặt, nổi giận. Hắn không thể ngờ được phần thắng đã nắm chắc trong tay lại bỗng nhiên vụt mất.
- Ta không tin ngươi còn là một vị Linh Trận đại sư Địa phẩm, cái vẻ hào nhoáng bên ngoài này không thể hù dọa được ta.
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 824: Thắng Hiểm.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Bốn đóa hắc liên tỏa hào quang hắc ám, vô thanh vô tức tản ra dao động làm người ta chấn kinh.
Bất kỳ ai cũng cảm thấy chúng nó rất đáng sợ.
Đây chân chính là sát chiêu cuối của Mục Trần.
Yêu Liên Đồ trận hoàn mỹ, chính là trận thái tứ liên. Xưa nay vì Mục Trần bị hạn chế bởi thực lực, không luyện ra được, nhưng hôm nay đột phá đề thăng, thành tựu linh trận ngày càng cao.
Dù từ khi đặt chân vào Đại La Thiên vực, hắn ít khi tỏ ra mình là một Linh Trận sư nhưng chưa bao giờ lười biếng tu luyện linh trận, thực lực hắn từng bước tinh tiến, hắn cũng càng có nhiều thành tựu linh trận.
Điều này hắn che giấu rất kỹ, kể cả Cửu U, Mạn Đà La cũng không biết từ khi nào thành tựu linh trận của hắn đã trở nên kinh người thế này.
Yêu Liên Đồ trận hoàn mỹ thuộc cấp độ linh trận Địa phẩm, uy lực cường đại đến mức Chí Tôn ngũ phẩm cũng phải lo tìm đường tránh né. Thậm chí linh trận Địa phẩm cao cấp, cũng thừa sức giết chết Chí Tôn lục phẩm!
Linh Trận đại sư phân ra ba cấp Thiên-Địa-Nhân, vốn dĩ Mục Trần có thể xem như Linh Trận sư Nhân phẩm cao cấp. đẳng cấp đó muốn bố trí thành công Yêu Liên Đồ trận hoàn mỹ thì xác suất thành công cực thấp, nhưng nhờ hắn đột phá lên Chí Tôn tứ phẩm, linh lực trở nên hùng hậu hơn, tu vi Linh Trận sư cũng tăng theo.
Lại có thêm trạng thái tiểu Tâm Ma, hắn đã có thể thành công bày linh trận Địa phẩm Yêu Liên Đồ trận hoàn mỹ thành công!
Khán giả há mồm đủ sức đớp cả quả trứng ngỗng, ngay cả chư vương cũng kinh ngạc cực kỳ.
Họ không phải không biết thân phận Linh trận sư của Mục Trần, vì trước kia họ cũng đã tận mắt thấy hán bố trí linh trận, nhưng thành tựu của hắn khi đó cũng không đáng sợ.
Nhưng hiện tại bốn đóa hắc liên kia toát ra sức mạnh khiến họ cũng thấy nguy hiểm, do đó thần sắc trở nên nghiêm trọng.
Mục Trần thực lực Chí Tôn tứ phẩm không đủ để họ xem vào đâu, nhưng thêm cái thân phận Linh Trận đại sư Địa phẩm, thì chư vương không dám coi thường.
- Không thể nào!
Khâu Thái Âm nổi giận không tin.
"Roẹt!"
Mục Trần chỉ tay ra trước, bốn đóa hắc liên tách ra, nghiêng xuống, tâm hoa chỉ thẳng Thái Âm pháp thân, hào quang hắc ám hội tụ lại, lần lượt chúng nó rung lên, bốn luồng sáng đen như mực mãnh liệt bắn ra.
Luồng công kích hắc ám tràn ngập hoa văn cổ thần bí khó lường.
Xuyên qua không gian chẳng hề dữ dội, nhưng để lại bốn cái đuôi đen tối lâu không tan.
- Thái Âm thuẫn!
Khâu Thái Âm lông tóc dựng ngược, tái mặt kết ấn, linh lực tuôn ra. Thái Âm pháp thân bắt đầu biến đổi, phù văn hắc ám lập lòe, tạo thành một chiếc băng thuẫn to lớn màu đen chắn trước mặt.
Bốn luồng công kích bắn tới, hung hãn nện vào hắc băng thuẫn.
Không có tiếng nổ lớn, mọi người chỉ thấy hắc băng thuẫn rắn chắc lại không thể ngăn nổi một chút nào.
Giống như tuyết gặp lò lửa dung nham, dễ dàng bị xuyên thủng.
Khâu Thái Âm kinh hãi nhìn băng thuẫn của mình bị bốn tia hắc ám xuyên phá, chưa kịp phản ứng gì thêm, bốn tia hắc ám đã bắn vào Thái Âm pháp thân.
Đầu này chạm vào ngực pháp thân, nhanh chóng ló đầu kia ra sau lưng, từ vị trí bị xuyên phá, những hoa văn hắc ám kỳ dị lan tràn khắp thân thể Thái Âm pháp thân.
Khi những hoa văn đen kia lan ra, sắc mặt Khâu Thái Âm kịch biến, linh lực của Thái Âm pháp thân đang cấp tốc tiêu tán.
Không thể nào ngăn cản, mọi hành động đều không có tác dụng.
- Cái gì thế này?
Khâu Thái Âm gầm lên phẫn nộ, nhưng chỉ ngắn ngủi vài giây, hàn khí của Thái Âm pháp thân dần tan đi, thân hình to lớn trở nên trong suốt, nhạt màu sắp vỡ.
Sắc mặt Khâu Thái Âm càng lúc càng khó coi, Chí Tôn pháp thân tương liên với bản thể, do vậy nếu linh lực Chí Tôn pháp thân tiêu tan, cũng sẽ làm hắn trọng thương rất nặng.
Cảm giác suy yếu lan tỏa trong người Khâu Thái Âm, không ngờ linh trận của thằng Mục Trần kia lại lợi hại như vậy, thứ này dường như không có lực phá hoại trực tiếp, nhưng lại có tác dụng quái lạ đốt sạch linh lực, càng thêm chí mạng.
"Bang!"
Thái Âm pháp thân càng lúc càng mỏng đi, rồi nổ một tiếng vang to khắp đất trời.
Chí Tôn pháp thân vỡ nát, Khâu Thái Âm chấn động, phun máu, linh lực bản thân trở nên cực kỳ yếu ớt.
Trên bầu trời, Mục Trần lạnh lẽo nhìn Khâu Thái Âm mặt trắng bệch, tay biến ấn, hắc liên lại chuyển động, tim sen tập trung vào Khâu Thái Âm, hắc ám hội tụ.
Khâu Thái Âm kinh hãi ra mặt, công kích quái đản này Mục Trần lại còn có thể thi triển lần nữa, Chí Tôn pháp thân đã bị phá, nếu bản thể bị đánh trúng không chừng trọng thương hoặc táng mạng, vội quát lên:
- Mục Trần, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt?
Mục Trần chẳng quan tâm, hắc ám vẫn hội tụ nơi tim sen càng lúc càng nhiều.
- Khốn nạn, ta thua!
Khâu Thái Âm thấy Mục Trần sát khí thập túc, lòng kinh hoảng quát to.
Khâu Thái Âm bất ngờ nhận thua, khán giả lập tức xôn xao, ai nấy nhìn nhau lắc đầu. KHông ai ngờ Khâu Thái Âm đang thắng chắc lại phải chủ động nhận thua.
Mục Trần nghe Khâu Thái Âm nhận thua, cười nhạt, mái tóc ngắn lại nguyên hình, đôi mắt quỷ cũng trở lại bình thường.
- Vậy ta phải đa tạ Khâu tông chủ rồi.
Mục Trần cười cợt trêu tức, bốn đóa hắc liên sau đó tiêu tán, sắc mặt Mục Trần cũng xám ngoét, ai nấy đều thấy được hắn lúc này đã cạn pin.
Cái tư thái muốn liệp sát Khâu Thái Âm khi nãy cũng chỉ là cố sức hù dọa mà thôi!
Khán giả cười to cổ quái, đưa ánh mắt thương cảm tội nghiệp nhìn Khâu Thái Âm đang giận run người. Hắn bị Mục Trần dụ khị bêu xấu.
Hiện tại dù bị thương yếu đi, nhưng Khâu Thái Âm vẫn còn sức tái chiến, hoàn toàn trái ngược Mục Trần, nếu đánh thêm 1 hiệp nữa thôi, chắc chắn Mục Trần không thua thì te tua.
Dù gì cũng chỉ mới vừa đột phá Chí Tôn tứ phẩm, linh lực còn chưa ổn định, đương nhiên khả năng tác chiến bền bỉ không cao, không thể bì kịp Khâu Thái Âm.
Nhưng ai ngờ hắn lại ép Khâu Thái Âm sợ tới mức chủ động nhận thua.
Khán giả nhìn nhau lẩm bẩm, Mục Trần kia thật là gian xảo!
Những tiếng cười rúc rích vang khắp đấu trường, làm cho Khâu Thái Âm càng thêm ê mặt tức điên. Chuyện hôm nay sẽ còn bị nhắc lại nhiều lần, danh vọng của hắn về sau phải làm thế nào đây....
- Thằng nhãi con đáng chết!
Khâu Thái Âm hai mắt đỏ bừng, phẫn nộ làm hắn mất tỉnh táo, gào lên một tiếng, lật tay lấy ra một thẻ ngọc màu trắng sữa, bên trên khắc những phù văn phúc tạp, toát ra dao động linh lực cuồng bạo.
Dao động linh lực hung bạo này làm cho cả chư vương cũng thất kinh biến sắc.
- Huyền Thiên Sư ấn?
Tam Hoàng trừng mắt nổi giận. Huyền Thiên Sư ấn chính là tuyệt học Huyền Thiên điện, chỉ có những thành viên cao cấp mới đủ tư cách nhận được.
Hùng sư linh lực lao đi vun vút trên không trung, áp sát Mục Trần. Trước hùng sư hung mãnh, hắn chỉ còn là con mồi sợ hãi run rẩy vô lực nhắm mắt chờ chết!
Và lúc này chẳng còn sức chạy trốn, hắn hoảng hốt nhìn hùng sư há mồm chuẩn bị tợp một phát xong đời.
"Bùm!"
Đột ngột hùng sư nổ tung, biến mất, cả vùng trời sau đó an tĩnh.
Mục Trần cảm thấy áp lực hùng sư đã hoàn toàn tan biến, thở phào nhẹ nhõm. Trước mặt hắn là bóng lưng xinh xắn nhỏ nhắn mà uy nghi.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này