Chương 1248: Chủ Pháp Cổ văn minh(hạ)
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Nếu nói phó chủ văn minh vươn một cây ngón út liền dễ dàng hủy diệt mình.
Bây giờ thiên uy đó không cần vươn ngón út, trực tiếp đánh ra thần niệm là tiêu diệt được mình ngay.
Đây là cái gì!
Trên phó chủ văn minh chỉ có một tồn tại, đó chính là chủ văn minh!
Không lẽ lúc này tạo áp lực cho mình chính là chủ văn minh?
Lúc này Lục Nguyên phát hiện trong tân kiếm thế giới kiếm khắc hoang bị đè sắp cong lại, khắc tự phân thân cũng bị áp đến cực hạn, dường như tùy thời nổ tung. Lục Nguyên rốt cuộc khẳng định một điều, đây là chủ thái cổ văn minh! Nơi này là pháp cổ thế giới, uy thế thiên uy của chủ thái cổ văn minh sao lại buông xuống nơi đây, rơi trên đầu hắn chứ?
Thật ra thì nó có liên quan đến trận chiến Lục Nguyên một đối sáu trong văn minh thánh địa, quan hệ rất là lớn nữa.
Đến bây giờ Lục Nguyên chưa từng đón lấy lực lượng cấp thiên địa!
lực lượng cấp thiên địa thật ra là lực lượng cấp phó chủ văn minh.
Trên thiên địa vài kỷ nguyên lực lượng bỗng ập xuống, tuy không biết ba xa nhưng Lục Nguyên có cảm giác nghẹt thở.
Chủ thái cổ văn minh, gã đến rồi!
Hơn nữa muốn cách không bóp chết mình!
Lục Nguyên muốn né, nhưng Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh, thực lực của nàng kém xa hắn.
Vậy nên Lục Nguyên kiên cường xuất kiếm, cũng biết đấy là lực lượng thần hồn của đối phương, nên chính tự chớp mắt chuyển đến cực to. Chính tự thủ hộ thần hồn mạnh nhất, tuy nhiên giờ thì nó cũng chống không nổi.
Thật ra không chỉ mình Lục Nguyên, toàn pháp cổ thế giới, một cổ thế igowis to lớn như thế, lực lượng vượt qua kỷ nguyên cũng phóng ra, đó là lực lượng hùng hồn cỡ nào chứ, đè ép tất cả dưới văn minh cảnh sắp tan vỡ. Chỉ có văn minh cảnh Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu là không bị đè ép quá thảm thôi.
Tất cả mọi người đều cảm giác được! Đây là!
Trong chớp mắt, có một lực lượng càng tang thương, cổ kính, hùng hồn, không thể dùng ngôn ngữ miêu tả, siêu thoát lực lượng thiên địa, lực lượng càng tang thwng tồn tại qua nhiều kỷ nguyên cũng toát ra, quét đi lực siêu kỷ nguyên của thái cổ văn minh.
- Chủ thái cổ văn minh, từ khi nào địa bàn của bổn văn minh đến lượt hậu bối như ngươi nhúng tay vào? Ngươi thật to gan!
Một thanh âm đến từ chân trời ầm ầm vang lên. Mặc dù cùng là chủ văn minh nhưng tuổi của chủ pháp cổ văn minh hơn xa chủ thái cổ văn minh.
Đương nhiên, chủ thái cổ văn minh không thể xem thường.
Vì trong này có một bí mật.
Bí mật chủ kỷ nguyên.
Hai lực siêu kỷ nguyên hùng hồn không gì sánh bằng ở không trung va nhau.
- Bổn văn minh còn đang nghĩ Thái Cổ ngươi rốt cuộc dựa vào cái gì dám tới trước cửa của ta, thì ra là tham ngộ một ít bí mật chủ kỷ nguyên, hèn chi.
Giọng chủ pháp cổ văn minh hùng hồn vang trên không trung, như ngân hà vậy. Lời của chủ pháp cổ văn minh khiến Lục Nguyên ngây ra.
Chủ kỷ nguyên!
Bí mật của chủ kỷ nguyên!
Lại nói đây chính là một điều mình thắc mắc từ đó tới giờ.
Lúc trước có nghe nói mỗi một kỷ nguyên có một vị chủ kỷ nguyên, nhưng mình chưa từng thấy qua chủ kỷ nguyên gì cả, thế nên cứ luôn tò mò, không lẽ những chủ kỷ nguyên đều trốn đi rồi? Nhưng chắc không rảnh đến vậy đâu, một đám chủ kỷ nguyên trốn đi làm cái gì?
Đây là điều mà Lục Nguyên luôn đánh dấu hỏi.
Bây giờ thì trong lời nói của chủ pháp cổ văn minh nhắc tới bí mật của chủ kỷ nguyên, thật lạ lùng.
Chủ pháp cổ văn minh ở không trung quát to:
- Trừ phi ngươi hoàn toàn nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên, mới có tư cách đấu ngang tay cùng bổn văn minh, chứ bây giờ ngươi còn non lắm, Thái Cổ!
Nói năng thật hùng hồn, nguyên thiên địa người dám nói như vậy với chủ thái cổ văn minh không hơn mười.
Chủ pháp cổ văn minh chính là một trong số đó.
Lục Nguyên nghe thế thì không hiểu gì cả. Thấy Lục Nguyên thắc mắc, Vân Tụ Tuyết ở bên cạnh giải thích cho, nàng xuất thân không tầm thường, kiến thức bất phàm.
- Trên thế giới cảnh chính là phó chủ văn minh, trên phó chủ văn minh thì là chủ văn minh, trên chủ văn minh là chủ vĩnh hằng.
- Vậy chủ kỷ nguyên thì sao?
Lục Nguyên ngây ra, nghe nói vậy thì chẳng phải là không có chủ kỷ nguyên ư?
- Chủ kỷ nguyên tức là chủ nhân một kỷ nguyên. Một kỷ nguyên chỉ có thể sinh ra một vị thôi.
Vân Tụ Tuyết giải thích nói:
- Đến văn minh cảnh rồi bàn về pháp lực mạnh yếu tức là lấy kỷ nguyên đo. Một kỷ nguyên, hai kỷ nguyên, mba kỷ nguyên. Mỗi một kỷ nguyên tăng pháp lực càng nhiều, khi đã nắm giữ bí mật của chủ kỷ nguyên rồi thì có thể tăng lên pháp lực mười kỷ nguyên.
- Đây chính là chủ kỷ nguyên, tăng vọt pháp lực mười kỷ nguyên. Tiếc rằng một kỷ nguyên chỉ có thể được một chủ kỷ nguyên.
- Nói thẳng ra là chủ kỷ nguyên chính là chủ văn minh, bình thường một kỷ nguyên đến mười kỷ nguyên xưng là phó chủ văn minh. Mười kỷ nguyên đến hai mươi kỷ nguyên thì gọi là chủ văn minh. Chủ kỷ nguyên bởi vì có pháp lực mười kỷ nguyên hỗ trợ nên bình thường trực tiếp là chủ văn minh. Nhưng kỷ nguyên này dường như là ngoài ý muốn, chủ thái cổ văn minh chỉ được năm lực lượng kỷ nguyên, còn có năm lực lượng kỷ nguyên đánh rơi bên ngoài nên kỷ nguyên này vẫn không có chủ kỷ nguyên. Không ai biết năm kỷ nguyên đã đi đâu. Trong thiên địa nhiều người mạnh mẽ đều đang tìm lực lượng năm kỷ nguyên đó, một khi vào tay là pháp lực sẽ tăng vọt.
- Nửa bước văn minh cảnh chỉ được lượng năm kỷ nguyên chi tử, bản thân có tu vi rất mạnh nhưng chưa phải là đối thủ của phụ thân.
Vân Tụ Tuyết nhỏ giọng giải thích:
- Hơn nữa dù là phó chủ văn minh hay chủ văn minh đều chỉ có thể sống thời gian có hạn. Ví dụ phó chủ văn minh là sống mười kỷ nguyên, chủ văn minh chỉ sống được hai mươi kỷ nguyên. Vậy nên mọi người đều hy vọng có thể trở thành Khổng Ni, thế mới là vạn kiếp bất bại, vạn kiếp không hủ. Nhưng mà từ xưa đến nay chưa từng tồn tại một vị chủ vĩnh hằng, chỉ thấy vĩnh hằng môn dựng ở đó. Thời gian trôi qua, mọi người dần nhạt đi hy vọng, cảm thấy chủ văn minh cũng không thể trở thành chủ vĩnh hằng được. Chủ vĩnh hằng chỉ là truyền thuyết hư ảo, có một vài tên điên hoặc nhân vật văn minh cấp sinh mệnh sắp tới cuối mới điên cuồng truy đuổi truyền thuyết chủ vĩnh hằng.
Lục Nguyên nghe Vân Tụ Tuyết nói vậy xem như hoàn toàn hiểu ra, hóa ra bên trong có nhiều cong cong quấn quấn như thế.
Trong đó có nhiều việc ở Vô Thượng Đại Giáo không nghe được, vì người Vô Thượng Đại Giáo không biết nhiều như vậy.
Lục Nguyên nghe lòng sục sôi, bây giờ phải lấy mục tiêu văn minh cảnh trước đã, đến văn minh cảnh rồi mới trùng kích lực lượng nhiều kỷ nguyên. Lực lượng nhiều kỷ nguyên thật sự quá cường đại.
Ở không trung giao đấu dường như chủ thái cổ văn minh rơi vào thế yếu.
Chủ pháp cổ văn minh, làm chủ văn minh nổi danh nhiều năm đúng là không đơn giản.
Lực lượng siêu kỷ nguyên lại ở không trung va chạm, Lục Nguyên bỗng phát hiện có luồng pháp lực bắn tới. Lục Nguyên chưa kịp phản ứng thì đã xuất hiện ngoài pháp cổ thế giới, nhưng hắn không ở địch doanh, cách không xa có Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu, cùng với một người đàn ông trung niên siêu ca to.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 1249: Chủ Thái Cổ Văn Minh muốn lấy mạng(thượng)
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
…
Người đàn ông trung niên siêu cao to đứng đó, vóc người trông thì chỉ cao hơn người bình thường một chút nhưng Lục Nguyên trực giác cảm thấy người này to lớn giống như ngân hà. Mỗi một tấc của gã đều có bí mật thiên địa, không đúng, là vượt qua bí mật thiên địa, một tihene địa không thể ghi lại sự vĩ đại của gã. Đôi mắt người đó như có hai tinh thần, có cửu u thế giới sâu thẳm khó dò.
Vĩ đại, vĩ ngạn, vĩ bác, tất cả từ ngữ hình dung đều không thể tả về gã.
Người đàn ông trung niên chắp tay sau lưng.
Đầu ngón tay lộ ra, một lóng tay dường như là pháp thuật tối cao chân lý, những người khác như Hoa Pháp Thánh, Pháp Nhất Đế Tử, Mộng Hồ Đế Hậu thông minh và pháp thuật nhưng so với người đàn ông trung niên này thì kém quá xa. Hoa Pháp Thánh không bằng cả một ngón tay người đàn ông trung niên.
Chủ pháp cổ văn minh!
Lục Nguyên phát hiện cách không xa cũng đứng một người đàn ông trung niên. Người đàn ông trung niên để nửa thân trần, có loại cuồng dã khó hình dung, dường như gã đại biểu đại hoang chân lý. Người này nửa thân trần mỗi tấc da đều có cảm giác hoàn mỹ không bút mực nào tả xiết. Trên người gã không thấy có chỗ nào không hoàn mỹ, so với bản thân thiên địa hoàn mỹ hơn nhiều. Người đàn ông trung niên thân trần đôi mắt tựa đốm lửa, không đúng, là hai tinh cầu bốc cháy, dường như muốn đốt sạch thiên địa, khó mà hình dung, khó mà tưởng tượng.
Đây là chủ thái cổ văn minh!
Hai chủ văn minh kình nhau, là sức chiến đấu đỉnh cao nhất trung ương thiên triều giằng co.
Mới rồi giao đấu rõ ràng chủ pháp cổ văn minh kỹ cao hơn một, hai bậc.
- Thái Cổ, ngươi còn dám vênh váo, dám đến pháp cổ văn minh thế giới của bổn văn minh huênh hoang như vậy, muốn giết người trong lòng của con gái ta, to gan thật.
Hiển nhiên dù chủ pháp cổ văn minh chưa từng lộ mặt nhưng rất hiểu chuyện của Lục Nguyên và Vân Tụ Tuyết, không chỉ hiểu thôi mà còn đồng ý cuộc hôn nhân, xem như ngay mặt thừa nhận.
Chủ thái cổ văn minh nói:
- Người trong lòng của con gái ngươi ở trong văn minh thánh địa giết Ngọc Hoàng Đại Đế, lực chi văn minh Lực Hùng Đế Tử, thiên lý văn minh Chu Nhân Dục, giản chi văn minh Giản Thánh Đế Tử, thụ chi văn minh Thụ Thánh Đế Tử, độc chi văn minh Độc Thánh Đế Tử các nhân vật khác.
Lục Nguyên nghe ngây ngẩn, mấy người đầu hắn thừa nhận đúng là đã giết, còn mặt sau thụ chi văn minh, độc chi văn minh sao cũng tính là hắn làm? Hắn không biết sau khi lấy một chọi sáu, trước khi tham gia cuộc chiến thất tinh đại trận đấu với Hoang Chi Tử thì ra tay hai lần chém hai nửa bước văn minh cảnh, đó chính là Thụ Thánh Đế Tử và Độc Thánh Đế.
Hơn nữa Lục Nguyên giết người không phải hạng tầm thường, văn minh cảnh đều là một văn minh bỏ công tốn sức bồi dưỡng ra, thế mà hắn giết nhiều như vậy.
Dưới tình huống bình thường chuyện xảy ra trong văn minh thánh địa không được ra ngoài tìm thù, nhưng lần này Lục Nguyên giết quá nhiều, cộng thêm thái cổ văn minh vốn muốn hủy diệt hắn thế là bỏ mặc nội quy đó, kết bè với nhiều đại nhân vật trong cõi trời đất đi tính sổ với Lục Nguyên. Lục Nguyên còn có lực lượng có thể khắc chế hoang, Hoang Thánh Đế Tử đã cảm giác được hai lần, cho nên thái cổ văn minh càng không thể để hắn sống được.
*Ầm!*
Một đại nhân vật giáng xuống, đại nhân vật này sức mạnh lớn vô cùng, giống như Bàn Cổ trọng sinh, lưng cõng một cái búa to khổng lồ, có lực lượng một búa chặt thiên địa. Gã đúng là có sức mạnh như thế, vì phó chủ lực chi văn minh vốn là đệ tử đích truyền của Bàn Cổ. Phó chủ lực chi văn minh đã đến.
Không biết khi nào thì lại xuất hiện một đại nhân vật, đó là phó chủ thiên lý văn minh, cũng là nhân vật rất khó gặm.
Lập tức trong thiên địa lại xuất hiện một đại nhân vật to lớn.
Nhân vật này thấy không rõ diện mạo vóc dáng, chỉ cảm thấy một màu xanh, dường như gã đại biểu là sắc xanh trong thiên địa, loại màu bản chất. Gã vừa đáp xuống thì có vô biên vô tận cây cối vương quốc mở ra trong thiên địa, đó là phó chủ thụ chi văn minh, cũng là một đại nhân vật trong thiên địa.
- Lục Nguyên giết chết Thụ Thánh Đế Tử, là người bổn tọa bồi dưỡng nhiều năm, việc này không thể nào cứ thế cho qua được.
Hiển nhiên gã muốn đòi lại công bằng chuyện lúc trước.
Phó chủ thụ chi văn minh là đại nhân vật trong thiên địa, cuộc chiến thành danh lấy một chọi hai, đối phó hai văn minh cảnh, biến hai đối thủ thành cây rồi cuối cùng giết chết. Hơn nữa gã có một tuyệt kỹ gọi là lạc địa sinh căn, nó mặc kệ đối thủ có mạnh cỡ nào thì sẽ ở trong người ngươi nẩy mầm, tiếp theo tinh khí thần của ngươi sẽ thông qua những mầm cây rót vào thân thể. Nhân vật như vậy sao mà không đáng sợ cho được? Phó chủ thụ chi văn minh thật là một phó chủ thụ chi văn minh cực kỳ khó đối phó.
Trong thiên địa khuynh khuynh thao thao, vô biên sóng độc ở không trung xuất hiện, đây là huynh tạn sóng độc vũ trụ, đó là sóng độc cả một thế giới. Một chút độc dịch rơi vào Kiếm Môn liền có thể giết hết Kiếm Môn, không chừa một ai. Lục Nguyên cảm thấy thanh thánh kiếm đạo của mình chớp mắt bị áp chế nhiều, trên vô tận sóng độc đứng một người đàn ông trung niên áo đen. Người đàn ông trung niên áo đen này dường như hút hết ngoan, độc, đáng sợ, tàn nhẫn, không thể tưởng tượng trong thiên địa, vô cùng khủng bố.
Phó chủ độc chi văn minh cũng là một phó chủ văn minh trong thiên địa.
Phó chủ độc chi văn minh đáp xuống, nói:
- Lục Nguyên, nghe nói ngươi ở văn minh thánh địa phá độc của Độc Thánh Đế Tử, bổn tọa bình thường không hứng thú gì khác chỉ thích thử độc phá độc, không biết ngươi có hứng thú cùng bổn tọa chơi không?
Nếu văn minh cảnh khiêu chiến một người không phải văn minh thì mất mặt, thường thì không ai làm, nhưng phó chủ độc chi văn minh không cần mặt mũi chỉ muốn giết chết Lục Nguyên thôi. Không đúng, nói chính xác hơn thì phó chủ độc chi văn minh từ trước đến nay không cần mặt mũi gì cả, người này từ khi ra đời đã nổi tiếng là lòng độc tay ngoan không cần mặt mũi. Năm đó mọi người đều nghĩ nhân vật như vậy trở thành văn minh cảnh chắc sẽ thu lại mũi nhọn, dù sao văn minh cảnh đã là tầng cao nhất trong thiên địa, lên cao nhất thì chắc cũng cần mặt mũi. Nhưng mà, họ sai rồi, vị này hoàn toàn không cần sĩ diện, cái gì cũng chẳng cần, tới văn minh cảnh gã tiếp tục làm những chuyện hố cha người ta. Dù là nhân vật gì chỉ cần không có chỗ dựa vững chắc thì gã dám trực tiếp độc giết, mặc kệ cảnh giới của ngươi thấp hơn gã nhiều ít.
- Lục Nguyên, rốt cuộc chúng ta gặp mặt.
Một thanh âm tràn đầy từ tính vang lên, Lục Nguyên nhìn hướng đối thủ, là một người vóc dáng cao gầy như là một thanh kiếm! Đây là kiếm khách mạnh nhất hắn từng thấy, lúc trước luôn cho rằng Tà Kiếm phó chủ văn minh mới là kiếm giả mạnh nhất, vượt xa Kiếm Chi Tử, bản thân hắn, Chu Thanh Huyền, Yến Thương Thiên.
Nhưng giờ thì hắn biết mình đã sai.
Vị này mới là mạnh nhất kiếm đạo.
Người đó như là kiếm giả xông lên trời đâm phá một kỷ nguyên.
Kiếm giả thời thượng cổ!
Loại khí thế kiếm đạo mạnh mẽ tuyệt đối này hơn xa Lục Nguyên nhiều. Người này mặt mày như kiếm nhưng cho người khí thế rất quái dị, kiếm của gã hình như khác với bình thường.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 1250: Chủ Thái Cổ Văn Minh muốn lấy mạng(hạ)
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
…
Lục Nguyên làm ra phán đoán:
Phó chủ giản chi văn minh!
- Không sai, chính là ta.
Phó chủ giản chi văn minh lạnh nhạt nói:
- Ta có nghe tiếng ngươi đã lâu, hơn nữa đứa mạnh nhất một trong các nhi tử đã bị ngươi giết chết.
Giọng điệu của giản chi văn minh lạnh nhạt nhưng chất chứa thù hận sâu đậm. Gã không thể so với phó chủ văn minh khác, gã mới sống một kỷ nguyên thôi, nhưng Giản Thánh Đế Tử là nhi tử mạnh nhất của gã, bỏ công sức bồi dưỡng cho trùng kích văn minh cảnh, kết quả đã chết rồi. Trong giọng điệu lạnh nhạt có mối thù sâu tận xương tủy với Lục Nguyên, thù hận giữa gã và hắn đã không cần tính thêm gì nữa, tới điểm cao nhất không thể cao hơn.
Chỉ cần có cơ hội là giản chi văn minh sẽ nghiền xương Lục Nguyên thành tro, giết sống.
Chỉ cần có cơ hội là giản chi văn minh tất nhiên sẽ diệt cả nhà, tru mười tộc của Lục Nguyên.
Còn có một nhân vật đột nhiên đáp xuống.
Người này đại biểu chủ ngọc thanh, đại biểu vị nguyên thủy, người này chính là Ngọc Thanh Nguyên Thủy phó chủ văn minh, tự xơng là Nguyên Thủy phó chủ văn minh. Nguyên Thủy phó chủ văn minh tóc trắng phất phơ, diện mạo tiên phọng đạo đốt, uy nghiêm khiến người không dám xâm phạm, dường như ai làm ngược ý gã là sẽ bị thiên uy xử tử.
Nguyên Thủy phó chủ văn minh đáp xuống, nói:
- Vô Lượng Thiên Tôn, Ngọc Hoàng Đại Đế có thiện duyên nhiều năm với bổn đạo vậy mà đột nhiên chết tại đây, vô cùng đáng tiếc, về tình về lý ta phải cùng hắn chấm dứt chuyện này.
Nguyên Thủy phó chủ văn minh không đơn giản, vị này là nhân vật thứ hai của tiên cổ văn minh, dưới chủ tiên cổ văn minh Hồng chính là gã.
Bình thường gã đại biểu cho tiên cổ văn minh.
Phó chủ thiên lý văn minh hét to:
- Lục Nguyên, Chu Nhân Dục là đệ tử ta tốn bao công sức bồi dưỡng ra lại bị ngươi tàn nhẫn giết hại!
Phó chủ thiên lý văn minh dùng từ ngữ rất hay, rõ ràng là Lục Nguyên một chọi sáu vậy mà gã bảo là hắn tàn nhẫn giết hại, giống như gã mới là ở thế yếu vậy. Phó chủ thiên lý văn minh giỏi nhất là lật ngược phải trái, gã không sợ đấu võ mồm với Lục Nguyên, càng cãi thì hắn càng thua thảm thôi.
Phó chủ lực chi văn minh rống to nói:
- Lục Nguyên, chỉ cần ngươi có thể đón một búa của ta thì sẽ tha cho ngươi, không ghi nhớ mối thù giết Lực Hùng Đế Tử!
Gã nói giống như là sẽ tha cho Lục Nguyên một con đường, nhưng một búa của phó chủ lực chi văn minh đập xuống bảo đảm Lục Nguyên không có một con đường sống, chết chắc rồi, sao đón được một búa của phó chủ lực chi văn minh được chứ? Bây giờ Lục Nguyên một chỉ của phó chủ văn minh còn đỡ không được nữa là, đây chính là cách biệt một trời một vực giữa văn minh cảnh và thế giới cảnh.
Hiện tại thế cục rất rõ ràng.
Lấy thái cổ văn minh làm đại biểu, tiên cổ văn minh phái ra nhân vật đứng thứ hai, còn có giản chi văn minh, thụ chi văn minh, độc chi văn minh, lực chi văn minh, thiên lý văn minh.
Tương đương với hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường đều đòi Lục Nguyên món nợ máu.
Lục Nguyên ở văn minh thánh địa giết người, bây giờ họ muốn hắn chết.
Đúng vậy, quy tắc là chuyện trong văn minh thánh địa không thể lấy ra ngoài trả thù.
Nhưng quy tắc do con người đặt ra, chủ yếu nhất là ngũ đại cổ văn minh đặt, bây giờ trong ngũ đại cổ văn minh có hai muốn trả thù thì quy củ vứt rác.
Lực lượng cường đại mới là quy tắc.
Giọng chủ pháp cổ văn minh nổ trên không trung"
- Chủ thái cổ văn minh, đây là có ý gì?
Chủ thái cổ văn minh cười khẽ nói:
- Rất đơn giản, bây giờ hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường chúng ta tại đây, muốn lấy mạng Lục Nguyên. Lục Nguyên ở văn minh thánh địa tàn sát quá nhiều, phải tru. Đương nhiên chúng ta tìm tới pháp cổ văn minh là thất lễ rồi, bổn văn minh sẽ đem một ban đầu văn tự tĩnh tự thêm vào một loại pháp thuật văn minh cấp bồi thường ngươi, như thế nào?
Chủ thái cổ văn minh rất rộng rãi, mỗi một ban đầu văn tự đều cực kỳ quý giá, gã phẩy tay đã tặng một ban đầu văn tự thì đúng là rộng rãi không thể tả. Vì giết chết Lục Nguyên, gã bỏ được. Tĩnh tự đối với hoang, võ không có bao nhiêu tác dụng, họ cần là động tự, mà đối với tiên, pháp, phật thì có tác dụng rất quan trọng.
Vật văn minh tức là thần vật văn minh cấp có thể dùng, bình thường sẽ không xuất hiện, chỉ khi kỷ nguyên luân phiên mới hiện ra. Vật văn minh vô cùng thưa thớt, loại pháp thuật thì càng hiếm hoi, vật đó có tác dụng càng lớn hơn cả tĩnh tự.
Chủ thái cổ văn minh chơi chiêu này một bên dùng hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường uy hiếp chủ pháp cổ văn minh, bên kia thì lấy thứ khác dụ dỗ. Một ban đầu văn tự dụ dỗ không nhỏ rồi còn thêm một vật văn minh loại pháp thuật, chủ thái cổ văn minh đây là bỏ vốn gốc.
Giọng chủ pháp cổ văn minh lần thứ hai vang lên:
- A, muốn bổn văn minh giao ra người trong lòng của con gái, chuyện này sao có thể!
Chủ thái cổ văn minh quát rằng:
- Nếu đã vậy thì pháp cổ văn minh chuẩn bị đối địch với hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường sao?
Đây tuyệt đối là uy hiếp nặng ký. Hai cổ văn minh, cùng với năm văn minh bình thường, uy hiếp này không ai dám bỏ qua.
Uy hiếp lớn như vậy chỉ vì đòi một mình Lục Nguyên.
Chủ pháp cổ văn minh buồn cười nói:
- Các ngươi đừng nằm mơ giữa ban ngày, có bao nhiêu thủ đoạn, văn minh cứ lấy ra hết đi, bổn văn minh chưa từng sợ kẻ nào. Pháp cổ xưa nay không phải loại hèn hạ sợ hãi người khác uy hiếp liền đem người của mình giao cho kẻ địch!
Thật là một câu hào hùng!
Có bao nhiêu thủ đoạn, văn minh thì cứ tới đây đi, bổn văn minh chưa từng sợ ai, bổn văn minh sẽ đón hết.
Chủ thái cổ văn minh nhìn chủ pháp cổ văn minh, thầm cười nhạt. Gã có tính kế riêng mình, âm mưu rất là lớn. Lần này đàm phán với pháp cổ văn minh thất bại có lẽ là chuyện tốt. Liên minh liên kết vững chắc đối phó pháp cổ văn minh, đây là tính toán của gã.
- Đều muốn đối phó Lục Nguyên ư? Bổn cung không đồng ý.
Một giọng nói trong suốt như tiếng trời vang lên.
Ai, là ai xuất hiện?
Loại quyết đấu đẳng văn minh cấp này thậm chí khi chủ văn minh đối thoại lại có ai dám xen vào? Người này là ai? Thật to gan.
Trong bóng tối chậm rãi đi ra một thiếu nữ tóc bạc. Thiếu nữ tóc bạc cầm cây dù nho nhỏ, ngực ôm một con ngọc thố trắng như tuyết.
- Mặc kệ nói thế nào thì Lục Nguyên cũng là người mà ngọc thố trong lòng bổn cung thích, các ngươi đòi đánh đòi giết phải xem ta có đồng ý hay không đã.
Thiếu nữ tóc bạc chỉ là một cô gái mà thôi, nhưng thấp thoáng tuyệt sắc thiên hạ, vẻ đẹp này dù là Mộng Hồ Đế Hậu của pháp cổ văn minh cũng kém hơn một bậc.
Một cô gái bình thường mà thôi, nhiều nhân vật cấp thiên tôn không biết cô, trong lòng thầm nhủ, một người tay cầm dù trúc ôm ngọc thố trắng như tuyết sao có thể xen vào lúc chủ văn minh nói chuyện, đúng là không biết trời cao đất dày.
Nhưng nhiều phó chủ văn minh thì biến sắc mặt, họ đúng là nhận ra lai lịch của thiếu nữ tóc bạc.
Gió nhẹ thổi sợi tóc bạc, tăng thêm bí ẩn cho thiếu nữ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
…
Chủ thái cổ văn minh nhìn thiếu nữ tóc bạc, nói:
- Thường Nga, không ngờ chủ tiên cổ văn minh đề phòng lâu như vậy vẫn không làm gì được ngươi, khiến ngươi tìm lại ký ức trăm thế trước, tu lại địa vị phó chủ văn minh.
Chủ thái cổ văn minh không mấy để ý Thường Nga, bởi vì đó là vấn đề để chủ tiên cổ văn minh đau đầu.
Nguyên Thủy phó chủ văn minh thì biến sắc mặt, gã là Khí Vận Thất Tử, năm đó có lĩnh giáo uy lực của Thường Nga.
Năm đó vị chủ văn minh này thực lực không kém gì chủ tiên cổ văn minh Hồng.
Thường Nga và Hồng từng đấu với nhau, hai người ở không trung đánh đến một thế giới như trung ương thiên triều tàn phá. Năm đó Khí Vận Thất Tử từng đấu với Thường Nga một lần, kết quả vài chiêu đã bị nàng đánh nằm rạp, bàn tay ngọc như có ma lực vô cùng.
Đó là trong suốt cuộc đời Khí Vận Thất Tử một lần gần với tử vong nhất, nếu không phải ở phút cuối Hồng cứu gã thì bây giờ gã sớm chết trong trận đó rồi.
Từ nay thực lực của gã không ngừng tăng lên, bây giờ đã gần với chủ văn minh rồi nhưng ngẫm lại, nếu đụng phải Thường Nga năm đó, đối mặt đôi tay ngọc kia thì e rằng trong mười chiêu gã sẽ bị đánh bại. Thường Nga năm ấy chính là có bản lĩnh cường đại như thế đó.
Khí Vận Thất Tử trong lòng suy nghĩ xoay chuyển rất nhiều, gã đứng ra hét lên:
- Thường Nga!
Tiếng rống của gã truyền khắp bốn phương vang vọng vũ trụ. Gã hét có tên là chấn vũ rống, có thể chấn động vũ trụ, tiêu diệt đối thủ.
- Tiểu Nguyên Thủy, la hét cái gì?
Thiếu nữ tóc bạc bất mãn hừ một tiếng, nói:
- Ồn ào quá đi.
Đối mặt tiếng rống của Khí Vận Thất Tử, phản ứng của thiếu nữ tóc bạc là ồn quá. Hơn nữa giọng điệu quả nàng lớn lối thật, đối với nhân vật thứ hai trong tiên cổ văn minh bảo là tiểu Nguyên Thủy.
Thiếu nữ tóc bạc nhẹ vuốt ngọc thố trong tay.
Khí Vận Thất Tử tiến lên một bước, một bước phong vân sinh, càn khôn đọng:
- Thường Nga, bây giờ thực lực của ngươi chưa hồi phục mà dám ra đây?
Thường Nga cười lạnh nói:
- Đương nhiên bổn cung dám ra. Tiểu Nguyên Thủy, không lẽ ngươi làm gì được bổn cung sao? Năm đó ngươi nhặt lại cái mạng dưới tay bổn cung, bây giờ mặc dù thực lực của bổn cung chưa hoàn toàn hồi phục, có lẽ không làm gì được ngươi nhưng nếu ngươi muốn chống lại bổn cung thì là nằm mơ. Hơn nữa những thực lực của ngươi lâu vậy còn chưa đột phá đến chủ văn minh, thật mất mặt. Thực lực như vậy, bổn cung qua một thời gian liền sẽ vượt trên ngươi.
- Vậy sao?
Nguyên Thủy phó chủ văn minh giơ tay lên, pháp lực đại chưởng to lớn như trời sụp đè hướng thiếu nữ tóc bạc. Pháp lực đại chưởng như sơn như hải, không đúng, như thiên địa, một chưởng này, như là bản thân thiên địa, đè xuống chính là cùng trời vỡ! Khí thế đó khủng bố hơn thế giới cảnh đánh nhau rất là nhiều.
Thiếu nữ tóc bạc bàn tay vung trong không trung, hóa thành một bàn tay nhỏ thuôn dài chộp hướng bàn tay to như trời sụp.
Hai bàn tay ở không trung đánh nhau. Nguyên Thủy phó chủ văn minh có chút đắc ý, gã phát hiện pháp lực hơn Thường Nga một bậc, nhưng lập tức thấy ra không thích hợp. Trong chưởng của gã có vô tận ánh sáng bạc tạc nổ, và một ban đầu văn tự nguyệt tự bay lên từ tay gã, đó chính là ban đầu văn tự nguyệt tự.
Trong muôn kiếp trước Thường Nga đem ban đầu văn tự nguyệt tự tế luyện đến có thể so sánh với tiên tự, bây giờ bao nhiêu năm không tế luyện có lẽ đã không bằng tiên tự, nhưng nàng tìm về nguyệt tự, bây giờ muốn đói kháng với Nguyên Thủy phó chủ văn minh mà không yếu thế thì cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì.
Nguyên Thủy phó chủ văn minh giật mình bật thốt:
- Ngươi tìm trở lại nguyệt tự!?
- Đương nhiên rồi, bổn cung không tìm lại nguyệt tự thì sao xuất hiện ở đây được.
Thường Nga có chút ngoài ý muốn nói:
- Tiểu Nguyên Thủy, bây giờ thực lực của ngươi có tiến bộ nhất định rồi nhỉ.
Nguyên thủy đấu với Thường Nga, đánh ngang tay nhưng Thường Nga chắc chắn là mạnh hơn Nguyên Thủy. Dù gì năm ấy Thường Nga là nhân vật đứng ngang hàng với Hồng, trong chủ văn minh xếp vài hàng đầu.
Thường Nga xoay ô dù trong tay, nói:
- Thế nào? Bổn cung có thể làm một trong chỗ dựa cho Lục Nguyên không?
Thường Nga tuyệt đối là chỗ dựa vững chắc, mặc dù bây giờ chưa đến cấp chủ văn minh, chỉ là phó chủ văn minh mà thôi nhưng tương lai sớm muộn gì sẽ tiến vào chủ văn minh.
Nguyên Thủy phó chủ văn minh nhìn hướng Thường Nga, nói:
- Tại sao ngươi phải giúp Lục Nguyên?
Đây là một vấn đề, vấn đề khá là quan trọng với tiên cổ văn minh.
- Tiểu Nguyên Thủy, lỗ tai của ngươi bị điếc sao? Bổn cung đã sớm nói rồi, ai kêu đây là người đàn ông mà ngọc thố thích. Ngọc thố, còn không đi ra gặp mặt?
Ngọc thố biến thành luồng sáng trắng, sau đó xuất hiện một thiếu nữ áo trắng thuần khiết. Lục Nguyên giật mình, đây là Chung đại tiểu thư, Chung Linh.
Ngọc thố chính là Chung đại tiểu thư, Chung Linh?
Nguyên Thủy Thiên Tôn lòng trầm xuống:
- Ngọc thố?
Gã đương nhiên ghi nhớ năm đó ngọc thố là một trong thuộc hạ xuất sắc nhất của Thường Nga, cũng là tu vi phó chủ văn minh, bây giờ mặc dù bây giờ bề ngoài là sơ kỳ thế giới cảnh nhưng bản thân là nhân vật không tầm thường chuyển thế, sau này tu vi e rằng khá là đáng sợ. Đương nhiên Nguyên Thủy phó chủ văn minh cũng không sợ ngọc thố, lúc nó ở đỉnh cao vẫn thua dưới tay gã.
Lúc này thì Lục Nguyên lại thêm một chỗ dựa.
Thứ nhất là chủ pháp cổ văn minh, thứ hai là Thường Nga hiện nay là cấp phó chủ văn minh nhưng bản thân là cấp chủ văn minh chuyển thế, tiền đồ không thể đo lường.
Đương nhiên bây giờ muốn so với hai cổ văn minh, năm văn minh bình thường thì vẫn kém nhiều.
Chủ thái cổ văn minh rống to:
- Thường Nga, nếu ngươi hồi phục tu vi chủ văn minh thì cũng đành thôi, nhưng bây giờ ngươi liên hợp với pháp cổ văn minh vẫn không đủ xem đâu!
Câu này chọc giận Thường Nga:
- Chủ thái cổ văn minh hậu bối, ngươi vênh váo quá đấy!
- Vậy nếu thêm vào bổn cung nữa thì sao?
Bây giờ là ai muốn nhúng tay vào? Chỉ thấy trên không trung tỏa ánh sáng lấp lánh, vô số tiên nhạc vang lên, tiên âm lọt tai, lại có hai hàng Kim Đồng Ngọc Nữ. Kim đồng bàn tay chấp tràng, ngọc nữ đôi tay cầm như ý. Trong đội ngũ trầm rộ có một trầm hương bảo tọa, trên bảo tọa ngồi một thiếu phụ diện mạo xinh đẹp phong hoa tuyệt đại khí chất trang nhã. Thiếu phụ cột tóc đuôi ngựa, tóc dài rũ xuống.
Đây là!
Lục Nguyên kinh ngạc, có mấy người hô lên:
- Phó chủ thiên mẫu văn minh!
Phó chủ thiên mẫu văn minh! Nữ Oa Nương Nương!
Nhân vật này cũng siêu cứng rắn, được gọi là gần với chủ văn minh nhất, sức chiến đấu thậm chí đã bằng với chủ văn minh khác, vượt xa các phó chủ văn minh. Cho dù là Nguyên Thủy Thiên Tôn thì e rằng không phải đối thủ của bà.
Chủ thái cổ văn minh rống lên:
- Phó chủ thiên mẫu văn minh? Ngươi cũng muốn chen vào một chân bảo vệ Lục Nguyên sao?
- Tại sao bổn cung không thể bảo vệ Lục Nguyên?
Phó chủ thiên mẫu văn minh lạnh nhạt nói:
- Kỷ nguyên này sinh ra hai nhân tuyển chủng mã tốt nhất, một là Hoang Chi Tử, hai là Lục Nguyên. Hoang Chi Tử tự cao tự đại, tự đại thành cuồng, bổn cung rất không thích đương niên muốn để Lục Nguyên làm chủng mã.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Chương 1252: Phượng cổ văn minh(hạ)
Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
…
Chủng mã? Thế này là sao trời? Lục Nguyên dở khóc dở cười.
Không thể tưởng tượng được phó chủ thiên mẫu văn minh bảo vệ mình là bởi muốn mình làm chủng mã cho văn minh cảnh. Lúc đó có nghe thiên mẫu văn minh nói vài lần nhưng không để trong lòng, cho rằng nói đùa thôi, bây giờ phó chủ thiên mẫu văn minh lại đường hoàng nói ra.
Lục Nguyên có chút lúng túng nhưng các nhân vật văn minh cấp thì không thấy ngại gì cả, vì họ đều biết việc chủng mã là bí mật của phó chủ thiên mẫu văn minh, thậm chí liên quan truyền thừa của họ. Phó chủ thiên mẫu văn minh có hai loại chủng mã, một là chủng mã bình thường, một là chủng mã kỷ nguyên.
Chủng mã bình thường không cần phó chủ thiên mẫu văn minh đích thân xuất động, hơn nữa chỉ chọn hai người là Hoang Chi Tử, Lục Nguyên.
Như vậy xem ra có khar năg là chủng mã kỷ nguyên.
Đây là đại bí mật kinh thiên động địa, nhưng rất ít có người biết bí mật này, dù là văn minh cảnh cũng cực kỳ hiếm hoi.
Phó chủ thiên mẫu văn minh đáp xuống, hành lễ với chủ pháp cổ văn minh. Chủ pháp cổ văn minh đáp lễ lại, hai bên đều là đại nhân vật trong thiên địa.
Lần này bên Lục Nguyên có chỗ dựa là chủ pháp cổ văn minh, Thường Nga rất có khả năng trở thành chủ văn minh, phó chủ thiên mẫu văn minh rất có thể sẽ là chủ văn minh.
Hiện tại thế lực chống lưng cho Lục Nguyên hoàn toàn không kém gì hai cổ văn minh tiên hoang, thêm vào năm văn minh bình thường là thụ, đồng, độc, lực, thiên lý liên hợp.
Lục Nguyên thật là may mắn, có số đào hoa, đến bây giờ thì hai người phụ nữ gần cấp chủ văn minh đến cứu hắn, chậc chậc, thật khiến người vừa hâm mộ vừa khâm phục, không biết Lục Nguyên lấy đâu là số đào hoa tốt thế.
Chủ thái cổ văn minh rống to:
- Hai vị gần chủ văn minh xuất hiện thì cùng khá ghê gớm, nhưng đáng tiếc, phó chủ thiên mẫu văn minh, Thường Nga, hai ngươi bây giờ ở trong mắt bổn văn minh chẳng là gì.
Gã tự tin một chọi một thì nhất định thắng ai người này, dù họ có line hợp lại cũng không đấu nổi với gã. Đương nhiên bây giờ đại thế rất khó đè đầu Lục Nguyên được, thế lực hai phe cơ bản ngang bằng, bên Thái Cổ, Tiên Cổ hưi thắng một chút, dù sao Tiên Cổ là Nguyên Thủy phó chủ văn minh chứ không phải đích thân Hồng.
- Vậy cộng thêm bổn cung nữa thì sao?
Lại một giọng nói vang lên.
Lại là bổn cung! Đây là bổn cung thứ ba rồi.
Lại đến một người nữa tự xưng là bổn cung.
Vị này sẽ là ai đây?
Màn kịch này náo nhiệt chưa từng có.
Chủ thái cổ văn minh mặc dù là chủ văn minh nhưng lúc trước chưa từng nghĩ đến sẽ xảy ra điều này.
Vô số ánh sáng chớp mắt hiện ra, vo số tiên nữ giáng xuống. Những tiên nữ mỗi người đều rất là u nhã, đứng chính giữa là một quý phụ khí chất ung dung cao sang. Phụ nhân cao quý mặc vân quang hương bào, mang kim quang thái huyền quan, xứng với bảy thước nhiễu chỉ ngọc kiếm.
Hơn nữa Lục Nguyên cảm giác rõ ràng trên người mỹ phụ cao quý cường đại lạ lùng, lực lượng hơn cả kỷ nguyên, đấy là lực lượng chủ văn minh. Trong cõi trời đất thế mà có một nữ chủ văn minh, Lục Nguyên giật mình, phát hiện mỗi đại nhân vật đều chấn kinh. Người chưa tới văn minh cảnh hiển nhiên không biết mỹ phụ cao quý này.
Chủ thái cổ văn minh giật mình nói:
- Không ngờ là người!
Thật ra thì đây là lần đầu tiên chủ thái cổ văn minh thấy mỹ phụ cao quý này nhưng trong cõi trời đất lấy thân phụ nữ vinh đăng chủ văn minh thì hiện nay chỉ có một người.
Mỹ phụ cao quý lạnh nhạt nói:
- A? Đã nhận ra bổn cung rồi? Ánh mắt không tệ.
Chủ pháp cổ văn minh cũng chắp tay nói:
- Không ngờ Phượng Hậu chủ văn minh đích thân tiến đến, hiếm có hiếm có.
Phó chủ thiên mẫu văn minh được gọi là nhân vật gần với chủ văn minh và Thường Nga cực kỳ kiêu ngạo đều từng nghe đến kỳ nữ chủ văn minh, hành lễ nói.
- Kính chào Phượng Hậu chủ văn minh!
Phượng Hậu chủ văn minh!
Không sai, vị mỹ phụ cao quý này là Phượng Hậu chủ văn minh, cũng là trong thiên địa một nữ chủ văn minh duy nhất.
Phượng Hậu chủ văn minh là tây hoa chí diệu, động âm cực tôn. Từ trước đạo khí lắng đọng, không có chỗ đứng, đem khải địch huyền công khiến vạn vật nảy sinh. Nói trắng ra là Phượng Hậu chủ văn minh chính là nhân vật tôn quý nhất trong nữ tính, vượt qua phó chủ thiên mẫu văn minh và Thường Nga.
Dưới tay Phượng Hậu chủ văn minh luôn có bảy đại sứ giả gọi là thất nữ.
Trong thất nữ không có ai đơn giản cả.
Ví dụ trong thất nữ xuất sắc nhất gồm ba người. Một là chúa tể căn nguyên dưỡng dục huyền ảo thần linh, trong mê mang chia ra đại đạo thuần tinh khí, khiến khí tụ kế thành hình Tây Vương Mẫu, Tây Vương Mẫu, lại xưng thái hư cửu quang quy đài Kim mẫu chi quân, đại biểu địa vị thân phận của Kim Mẫu.
Còn một người tên gọi Dao Cơ thánh mẫu, Dao Cơ thánh mẫu chưởng quản dương hòa chi khí, nàng nắm giữ là hỏa.
Một người có tên Cửu Thiên Huyền Nữ, Cửu Thiên Huyền Nữ nắm giữ gió trong thiên địa.
Các cô gái gái khác cũng có chỗ lợi hại.
Phượng Hậu chủ văn minh dưới tay có nhiều nhân vật lợi hại như thế, bản thân bà cũng không tầm thường.
Tổ long, phượng hậu vốn là ngang nhau, đương nhiên thực lực thật sự thì yếu hơn tổ long chút nhưng có thể đứng chung đủ thấy chỗ đáng sợ của bà.
Phượng Hậu chủ văn minh cai quản có một phượng cổ văn minh. Phượng cổ văn minh mạnh hơn thiên mẫu văn minh rất nhiều, tên có một chữ cổ đủ thấy thực lực tuyệt đối không kém gì thái cổ văn minh.
Chẳng qua Phượng Hậu chủ văn minh đã nhiều năm không để ý trần thế, bao nhiêu kỷ nguyên không xuất hiện, bây giờ đi ra đúng là việc lạ.
Chủ pháp cổ văn minh và chủ thái cổ văn minh đều khẳng định một loại khả năng nhưng cách nghĩ của hai người hoàn toàn khác nhau.
Chủ thái cổ văn minh cao giọng nói:
- Không biết Phượng Hậu chủ văn minh đến là vì sao? Không lẽ muốn giúp tiểu bối Lục Nguyên chăng?
- Bổn hậu cũng không muốn giúp hắn, nhưng bất đắc dĩ bổn hậu mới thu thanh nữ đòi giúp hắn.
Dưới tay Phượng Hậu chủ văn minh vốn có thất nữ, cai quản địa phương khác nhau nhưng địa vị ở trong phượng cổ văn minh là cao nhất trừ Phượng Hậu chủ văn minh ra. Đương nhiên nghe nói mấy kỷ nguyên thất nữ có bị hao tổn, muốn bổ sung không dễ dàng, bây giờ rốt cuộc đã đầy đủ rồi ư?
Một cô gái áo xanh từ sau lưng Phượng Hậu chủ văn minh chậm rãi hiện ra. Thiếu nữ áo xanh thân cõng tiên kiếm, diện mạo thanh tú, khí chất ưu lệ.
- Tiểu Thanh!
Lục Nguyên ngây ra, không sai, đây là lúc trước hắn có quen biết, Việt Nữ Tiểu Thanh.
Không sai, thanh nữ mà Phượng Hậu chủ văn minh mới thu chính là Việt Nữ Tiểu Thanh ở Việt quốc nước ngoài.
Việt Nữ Tiểu Thanh không hải đại nhân vật chuyển thế gì, chỉ là Việt Nữ A Thanh đầu thai thôi. Đến bây giờ Việt Nữ A Thanh không phải đại nhân vật gì, chỉ là một thế giới cảnh mà thôi, chẳng là gì cả. Lúc trước Việt Nữ Tiểu Thanh và Phượng Hậu chủ văn minh không có một chút liên quan.
Nhưng thất nữ phượng cổ văn minh mỗi một người yêu cầu đặc biệt, bình thường một kỷ nguyên cũng khó gặp được một người.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius