|
|
07-08-2008, 12:26 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 80
Nghe Chuyện XÆ°a Thiếu Hiệp Căm Há»n
Thanh Y Kiếm Khách khẽ rung cây kiếm...
Choang!
Trong đêm tối, trên không trung vá»t ra má»™t tia lá»a sáng. Thanh kiếm gãy bị văng ra xa đến hÆ¡n trượng, lão la lên:
- Con nha đầu nà y! Ngươi bức bách lão phu phải giết ngươi hay sao?
Hai tia mắt sắc bén chiếu và o mặt TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bất giác run lên.
- Khoan động thủ!
Má»™t bóng ngÆ°á»i vá»t và o trÆ°á»ng.
- Ai?
Trong trÆ°á»ng, ngoà i trÆ°á»ng mấy tiếng quát lên.
Thanh Y Kiếm Khách TÆ° Äồ Vá»ng đảo mắt nhìn ngÆ°á»i má»›i đến tá» vẻ ngạc nhiên há»i:
- Ngươi đấy ư?
Cam ÄÆ°á»ng khoanh tay đáp:
- ChÃnh là vãn bối!
Tôn Quỳnh Giao mắt sáng lên mừng rỡ nói:
- Cam thiếu hiệp!
Cam ÄÆ°á»ng nghiêng ngÆ°á»i nhìn Tôn Quỳnh Giao gáºt đầu. Trong đêm tối, bóng ngÆ°á»i đẹp lá» má» chẳng khác gì đóa hoa trong sÆ°Æ¡ng. Ngoà i vẻ đẹp chà ng còn trông thấy ở ngÆ°á»i nà ng má»™t sá»± quyến rÅ© ghê gá»›m.
Cam ÄÆ°á»ng không dám nhìn lâu. Chà ng gáºt đầu rồi quay sang nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn mặt lạnh nhÆ° tiá»n, nà ng cÅ©ng lên tiếng:
- Kìa Cam thiếu hiệp! May lại gặp đây.
Thanh Y Kiếm Khách TÆ° Äồ Vá»ng đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Nhai nhi! Ngươi đến đây chắc không phải là ngẫu nhiên. Sao ngươi lại bảo ta khoan động thủ?
- Dĩ nhiên là phải có lý do.
- Tên hỠngươi là chi?
- Vãn bối là Cam ÄÆ°á»ng.
- Sao? NgÆ°Æ¡i là Cam ÄÆ°á»ng Æ°?
- ChÃnh phải!
- Lệnh tôn... là ai?
- Tiên phụ là Cam KÃnh Nghiêu.
Thanh Y Kiếm Khách TÆ° Äồ Vá»ng trợn mắt lên, chòm râu rung Ä‘á»™ng, da mặt co rúm. Lão loạng choạng lùi lại ba bÆ°á»›c, há»i bằng má»™t giá»ng vô cùng khÃch Ä‘á»™ng:
- NgÆ°Æ¡i... nói tháºt đấy chứ?
Thái Ä‘á»™ của TÆ° Äồ Vá»ng chẳng những khiến cho Cam ÄÆ°á»ng tâm thần chấn Ä‘á»™ng, mà cả Tôn Quỳnh Giao và TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÅ©ng không khá»i kinh hãi.
Cam ÄÆ°á»ng bá» ngoà i vẫn thản nhiên, chà ng lạnh lùng đáp:
- DÄ© nhiên trên Ä‘á»i chẳng có ai ngu ngốc Ä‘i nháºn ngÆ°á»i khác là m cha.
Thanh Y Kiếm Khách tra kiếm và o vá». Mắt long lanh ngấn lệ, lão ngá»a mặt lên trá»i nói bằng má»™t giá»ng rất bi thiết:
- Trá»i xanh có mắt. KÃnh Nghiêu huynh không đến ná»—i tuyệt tá»±.
Cam ÄÆ°á»ng xót xa thân thế bất giác hai hà ng lệ nhá». Chà ng lại nhìn Thanh Y Kiếm Khách thi lá»… há»i:
- Tiá»n bối vá»›i tiên phụ là ...
Thanh Y Kiếm Khách bùi ngùi nói:
- Hiá»n Ä‘iệt! KÃnh Nghiêu huynh vá»›i ta là chá»— thâm giao. Ta bị gian nhân ám toán lÆ°u lạc hải ngoại. Chẳng ngá» cÆ¡n biệt ly biến thà nh vÄ©nh quyết. Ta ở cõi ngoà i được tin, Ä‘au lòng không muốn sống nữa. Vụ huyết kiếp ở Thánh Thà nh ngÆ°Æ¡i đã Ä‘iá»u tra ra được hung phạm chÆ°a?
- Hung phạm giảo quyệt vô cùng. Hắn không để lại chút dấu vết gì hết...
- Ta nghe tin di thể KÃnh Nghiêu huynh bị chết vá» thanh kiếm ba lưỡi của Thủ Tà , con Ma Mẫu...
- Vá» Ä‘iểm nà y Ä‘iệt nhi đã Ä‘iá»u tra được rồi.
- Thế nà o?
- Ngà y ấy Thủ Tà tẩu thoát nhÆ°ng chẳng bao lâu gã cÅ©ng chết vì vết thÆ°Æ¡ng quá nặng. Thanh Tam Nháºn quái kiếm đó bị thất lạc ngay ở chân núi Thái Hà ng. Hung thủ muốn gieo vạ cho Cá»u Tà Ma Mẫu mà thôi, vì ngà y trÆ°á»›c tiên phụ đánh nhau vá»›i Cá»u Tà Ma Mẫu thì Lục Tà bị chết, còn Ma Mẫu và Tam Tà bị trá»ng thÆ°Æ¡ng trốn chạy. Hung thủ dụng tâm tháºt là nham hiểm vô cùng.
- Tin tức đó ngươi lấy ở đâu ra?
- ChÃnh miệng Ma Mẫu thuáºt lại.
- Hiện giỠMa Mẫu ở đâu?
- Mụ chết rồi. ChÃnh Ä‘iệt nhi đã mai táng cho mụ.
- Trong vụ huyết án Thánh Thà nh chỉ có một mình ngươi trốn thoát phải không?
- Còn trắc thất của tiên phụ là Lục Tú Trinh.
Thanh Y Kiếm Khách ánh mắt hung dữ lá»›n tiếng há»i:
- Mụ đâu rồi?
- Chết rồi!
- Là m sao mà chết?
- Mụ chết vỠtay Tây Môn Tung một cách cực kỳ thảm khốc.
- Hừ! Mụ chết... chết thế là đáng Ä‘á»i!
Cam ÄÆ°á»ng há»i sang chuyện khác:
- Bị gian nhân ám toán, thế thúc phải lÆ°u ly hải ngoại mÆ°á»i mấy năm Æ°?
- Äúng thế! Việc đó rồi sẽ bà n. Ta hãy giải quyết việc phân tranh trÆ°á»›c mắt đã...
Tôn Quỳnh Giao và TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghe đối phÆ°Æ¡ng nói là chá»— thế giao vá»›i Cam ÄÆ°á»ng thì biết rằng mình đã hiểu lầm, trong lòng bình tÄ©nh. Bây giá» hai nà ng nghe lão đòi giải quyết mối tranh chấp thì không khá»i khẩn trÆ°Æ¡ng trở lại.
Cam ÄÆ°á»ng vá»™i nói:
- Thế thúc! Bây giá» giải quyết vấn Ä‘á» nà y tháºt là thÃch hợp.
Thanh Y Kiếm Khách nghi hoặc há»i:
- Sao mà thÃch hợp?
Cam ÄÆ°á»ng nghiêm sắc mặt há»i lại:
- Thế thúc! Xin phép há»i thế thúc, ngà y gặp nạn trên mặt bể có những ai?
Thanh Y Kiếm Khách nhăn mặt, Ä‘au lòng há»i lại:
- Sao bây giá» ngÆ°Æ¡i còn há»i đến chuyện đó?
- Vì Ä‘iệt nhi có Ä‘iá»u muốn thÆ°a lại.
- Hỡi Æ¡i! Thúc mẫu cùng thế muá»™i ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u mắc nạn hết.
- Năm ấy thế muội mấy tuổi?
- Năm tuổi.
- Hiện bây giỠnà ng bao nhiêu?
- Äúng mÆ°á»i chÃn tuổi.
Cam ÄÆ°á»ng hồi há»™p trong lòng, chà ng biết rằng mình đã Ä‘oán trúng. Chà ng quay lại há»i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng:
- Có phải cô nương đã nói là thuở nhỠgặp nạn ở ngoà i bể?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng dÆ°á»ng nhÆ° đã hiểu ra, nà ng ngó trá»™m Thanh Y Kiếm Khách má»™t cái, rồi đáp:
- Äúng thế!
- Cô nương có nhớ lệnh tôn tên húy là gì không?
- DÆ°á»ng nhÆ° là Vá»ng thì phải?
- TÆ° Äồ Vá»ng?
- Có lẽ đúng... Cam thiếu hiệp...
Thanh Y Kiếm Khách mặt biến đổi từ kinh hãi đến nghi ngá», từ nghi ngỠđến xúc Ä‘á»™ng. Lão nhÆ° ngÆ°á»i mÆ¡ má»™ng, thân hình run lẩy bẩy.
Cam ÄÆ°á»ng day lại há»i:
- Thế thúc! Có phải thế muá»™i là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng không?
Thanh Y Kiếm Khách môi miệng run lên, hai mắt nhìn chằm chặp TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng hồi lâu má»›i đáp:
- Äúng!
Cam ÄÆ°á»ng quay lại nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói:
- Bây giá» tại hạ kêu cô nÆ°Æ¡ng bằng thế muá»™i. Thế thúc đây là lệnh tôn Thanh Y Kiếm Khách TÆ° Äồ Vá»ng.
Bầu không khà trong trÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên nhÆ° ngÆ°ng Ä‘á»ng lại.
Thanh Y Kiếm Khách và TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng da mặt co rúm, nÆ°á»›c mặt chạy quanh. Hồi lâu TÆ° Äồ Vá»ng má»›i nghẹn ngà o há»i:
- Chẳng lẽ đây là mộng ư?
- Gia gia!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa kêu thét lên vừa nhảy xổ và o lòng lão.
Cha con ôm nhau mà khóc.
Bao nhiêu ngÆ°á»i phái Äông Hải thấy diá»…n biến Ä‘á»™t ngá»™t nà y Ä‘á»u đứng thá»™n mặt ra.
Tôn Quỳnh Giao tiến lại gần Cam ÄÆ°á»ng nói:
- Thiếu hiệp! Thiếu hiệp đến cháºm má»™t bÆ°á»›c thì háºu quả khó mà tưởng tượng được.
Cam ÄÆ°á»ng gáºt đầu đáp:
- Lòng trá»i xui khiến cho TÆ° Äồ thế muá»™i trùng phùng lệnh tôn má»›i có cuá»™c gặp gỡ nà y.
Thanh Y Kiếm Khách dứt tiếng bi ai rồi, nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn còn than thở, dÆ°á»ng nhÆ° mối thê lÆ°Æ¡ng khổ sở chứa chất mÆ°á»i mấy năm nay bây giá» má»›i bá»™c phát ra được.
Tôn Quỳnh Giao tiến lại đỡ TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói:
- Äại thÆ°! Cốt nhục trùng phùng là việc may mắn, hoan hỉ má»›i phải.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gạt lệ nói bằng má»™t giá»ng thê lÆ°Æ¡ng:
- Tạ Æ n công chúa!
- Äại thÆ°! Sao đại thÆ° cứ xÆ°ng hô nhÆ° váºy?
- Không thể bỠlễ nghi được.
- Hiện giỠcốt nhục đoà n viên, chúng ta sắp phải chia tay, nên đổi cách xưng hô hay hơn.
- Không thể được! Công chúa đã có Æ¡n thâm nghÄ©a trá»ng cứu cho, dù tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng không báo đáp được...
- Ta có cứu đại thÆ° đâu? Câu nói đó đại thÆ° nên để nói vá»›i phụ thân ta. Ta không muốn đại thÆ° xÆ°ng hô nhÆ° váºy.
- Công chúa! Công chúa kêu tại hạ bằng đại thư thì đã sao?
- Äại thÆ° lá»›n hÆ¡n ta, dÄ© nhiên ta phải kêu bằng đại thÆ°.
- Tại hạ là pháºn nô tỳ.
- Thôi không nói nữa! Äại thÆ° kêu ta bằng Giao muá»™i Ä‘i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói là nhÃ:
- Giao muá»™i.
Tôn Quỳnh Giao sung sÆ°á»›ng cầm lấy tay TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, nà ng há»i:
- Äại thÆ°! Äại thÆ° cùng lệnh tôn lâu ngà y xa cách, nay má»›i gặp mặt cần nói chuyện nhiá»u, ta hãy vá» lữ Ä‘iếm nên chăng?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng quay lại nhìn Thanh Y Kiếm Khách há»i:
- Gia gia! à gia gia thế nà o?
Thanh Y Kiếm Khách quay lại há»i Cam ÄÆ°á»ng:
- Äiệt nhi! Äiệt nhi tÃnh sao?
Tôn Quỳnh Giao nhìn Cam ÄÆ°á»ng bằng cặp mắt sâu thẳm rồi cÆ°á»›p lá»i:
- Chắc Cam thiếu hiệp cũng vui lòng.
Cam ÄÆ°á»ng không sao được Ä‘Ã nh nói:
- Xin má»i thế thúc.
Thanh Y Kiếm Khách đảo mắt nhìn bá»n đồ đệ phái Äông Hải rồi khẽ nói:
- Tôn cô nÆ°Æ¡ng! Lão phu vì có chuyện riêng không thể tiết lá»™ danh tÃnh lai lịch vá»›i cô nÆ°Æ¡ng để gây nên má»™t vụ hiểu lầm, là m bị thÆ°Æ¡ng quá nhiá»u quý đệ tá», trong lòng rất áy náy.
- Tiá»n bối dạy quá lá»i. Bá»n chúng cà n rỡ, mong tiá»n bối lượng thứ cho.
* * * Ngoà i thà nh Khai Phong trên Sĩ Hoạn thà nh đà i treo đèn kết hoa thiệt là rực rỡ, nhà khách sạn Kinh Hoa canh giữ rất nghiêm.
Trá»i đã gần sáng. Trên cá»a sổ nhà chÃnh sảnh dÆ°á»›i ngá»n đèn hồng thấp thoáng hai bóng ngÆ°á»i má»™t già má»™t trẻ. Hai bóng ngÆ°á»i nà y chÃnh là Thanh Y Kiếm Khách TÆ° Äồ Vá»ng vá»›i Cam ÄÆ°á»ng.
Hai ngÆ°á»i được Tôn Quỳnh Giao thiết đãi yến tiệc rất lịch sá»±. Ä‚n uống xong hai ngÆ°á»i liá»n và o trong phòng để bà n việc cÆ¡ máºt. Những võ sÄ© bá»™ hạ phái Äông Hải canh gác suốt đêm.
Cam ÄÆ°á»ng nhắc lại câu chuyện, chà ng há»i:
- Thế thúc! Hôm nay thế thúc đã bảo Lục Tú Trinh chết tháºt đáng kiếp là nghÄ©a là m sao?
Thanh Y Kiếm Khách thở dà i, trầm giá»ng nói:
- Lòng ngÆ°á»i nham hiểm không biết đâu mà phòng. Phụ thân ngÆ°Æ¡i ngẫu nhiên cứu được má»™t đứa con gái yếu á»›t. Thị tá»± xÆ°ng là con má»™t vị quan lá»›n vá» hÆ°u trà bị cừu nhân hãm hại đến ná»—i gia phá thân vong, còn lại tấm thân trÆ¡ trá»i lênh đênh. Phụ thân ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng thị là má»™t tiểu thÆ° gia thế, thu dụng nuôi dưỡng. Thị cảm Æ¡n, xin là m thiên phòng để báo đáp...
Cam ÄÆ°á»ng há»i xen và o:
- Phải chăng thị là Lục Tú Trinh?
Thanh Y Kiếm Khách nghiến răng đáp:
- Äúng thế! Thị là sÆ° muá»™i Tây Môn Tung.
- NgÆ°Æ¡i hãy nghe ta nói đã. Tây Môn Tung tá»· võ vá»›i phụ thân ngÆ°Æ¡i bị bại, rồi hắn phụng thị phụ thân ngÆ°Æ¡i nhÆ° má»™t vị thần minh, thÆ°á»ng thÆ°á»ng ra và o trong Thánh Thà nh. Phụ thân ngÆ°Æ¡i đối đãi vá»›i hắn nhÆ° ngÆ°á»i tri ká»·. Má»™t lần phụ thân ngÆ°Æ¡i có việc phải xa nhà . Tây Môn Tung cùng Lục Tú Trinh Ä‘ang có cuá»™c tụ há»™i ngấm ngầm trong vÆ°á»n hoa, bị ta vô ý bắt gặp. Thế là mối liên quan giữa hai ngÆ°á»i bị đổ bể. Ta chÆ°a kịp báo tin cho phụ thân ngÆ°Æ¡i thì thúc mẫu và thế muá»™i ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™t nhiên bị ngÆ°á»i đến trói lại Ä‘em lên má»™t chiếc thuyá»n chở ra Äông Hải...
Thanh Y Kiếm Khách nói đến đây vì khÃch Ä‘á»™ng quá, ngừng lại má»™t chút rồi má»›i nói tiếp:
- Khi ấy ta cho là kẻ thù nà o mình chÆ°a biết tên, liá»n láºt Ä‘áºt đến Äông Hải. Sau khi lên thuyá»n quả nhiên thấy vợ con đã bị đối phÆ°Æ¡ng kiá»m chế. Äối phÆ°Æ¡ng không nói rõ nguyên nhân, chỉ bắt buá»™c ta xa rá»i Trung Nguyên. Ta ở và o tình trạng ném chuá»™t sợ vỡ đồ, Ä‘Ã nh Ä‘i theo chúng.
Cam ÄÆ°á»ng rÃt lên:
- Tháºt là đáng giết!
Thanh Y Kiếm Khách nước mắt chạy quanh, nói:
- Thuyá»n ra biển được hai ngà y thì tá»± nhiên bị nổ tung. Toà n thuyá»n và hai mÆ°Æ¡i tám thủy thủ Ä‘á»u chết cả. Ta cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng chÆ°a chết, may vá»› được má»™t mảnh ván thuyá»n trôi lá»nh bá»nh. Khéo sao! NgÆ°á»i đã ra tay đặt thuốc nổ cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng và cÅ©ng vá»› được tấm ván nà y. Gã không ngá» thuốc nổ mau quá khiến cho gã không kịp trốn Ä‘i. Hiển nhiên kẻ đồ mÆ°u muốn cho chết tất. Gã căm háºn vô cùng, nói cho ta hay kẻ chủ mÆ°u là Tây Môn Tung...
- Ãi chà !
- Vì muốn báo thù ta cố tranh đấu vá»›i thần chết. Sau ba ngà y lênh đênh trên mặt bể, tấm ván trôi dạt và o bá» má»™t hoang đảo. Ta lại vô tình lượm được má»™t bản kiếm lục của phái Vô Song ở đất Phù Tang, nên má»›i có ngà y nay. Trá»i còn thÆ°Æ¡ng kẻ trung lÆ°Æ¡ng.
Thế muá»™i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng còn sống mà vì mÆ°á»i mấy năm trá»i đằng đẳng, cha con không còn nhá»› mặt nhau.
- Thế thúc! Theo ý kiến thế thúc thì vụ huyết án nhà điệt nhi phải chăng cũng là lão thất phu Tây Môn Tung gây ra?
- Cứ như bản lãnh hắn trước kia thì là m không nổi.
- Xin thế thúc hãy tạm hoãn việc báo cừu. Äiệt nhi đã thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i trưởng lão phái Thiên Tuyệt, ấn định chÆ°Æ¡ng trình hà nh Ä‘á»™ng vá»›i mục Ä‘Ãch phanh phui vụ bà máºt nà y. Hiện giá» hắn được đồng đạo võ lâm tôn lên là m minh chủ. Việc nà y phải từ từ hà nh Ä‘á»™ng để võ lâm hiểu rõ, hầu tránh khá»i những háºu quả tai hại.
- Äược rồi! Ta Æ°ng thuáºn nhÆ° váºy.
- Äiệt nhi muốn thỉnh giáo thế thúc má»™t Ä‘iá»u nữa.
- Äiá»u chi?
- Vì lẽ gì mà gia mẫu xảy cuộc chia lìa với tiên phụ?
Thanh Y Kiếm Khách đứng dáºy há»i:
- Mẫu thân ngươi không mắc nạn ư?
- Không! Gia mẫu ra khá»i nhà trÆ°á»›c khi xảy vụ huyết án.
- Ngươi nói là mẫu thân xa lìa phụ thân ngươi ư?
- Chẳng lẽ thế thúc không biết việc ấy...?
- Ta không biết! Mẫu thân ngươi hiện giỠở đâu?
- Gia mẫu... Ä‘á»™t nhiên mất tÃch...
- Sao ngÆ°Æ¡i không há»i nguyên nhân nÆ¡i mẫu thân ngÆ°Æ¡i?
Cam ÄÆ°á»ng lắc đầu Ä‘au khổ đáp:
- Gia mẫu nói là chÃnh ngÆ°á»i cÅ©ng không biết rõ nguyên nhân.
- Sao lại thế được?
- Äiệt nhi nghe nói...
- Ngươi nghe nói sao?
- Gia mẫu... gia mẫu...
Cam ÄÆ°á»ng nghẹn há»ng nói không ra lá»i.
Thanh Y Kiếm Khách nghi hoặc há»i:
- Y là m sao?
- Gia mẫu... bất trinh.
Thanh Y Kiếm Khách run run há»i:
- Ai bảo thế?
- Trước là tự miệng Ma Mẫu, sau lại do Tây Môn Tung và Lục Tú Trinh nói ra. HỠcòn bảo điệt nhi không phải là cốt huyết Võ Thánh...
Thanh Y Kiếm Khách Ä‘áºp bà n lá»›n tiếng:
- Nói láo! Quyết không có việc ấy được.
Cam ÄÆ°á»ng cúi đầu buồn rầu há»i:
- Váºy giải thÃch thế nà o được?
- Có kẻ ác tâm mÆ°u đồ chuyện gì nên phao ngôn nhÆ° váºy.
- Có mÆ°u đồ gì mà phá hủy gia đình ngÆ°á»i khác? Há» phao ngôn nhÆ° váºy thì có lợi gì?
- Ta chắc rằng trong vụ nà y còn có âm mưu ghê gớm.
Giữa lúc ấy, bên ngoà i bá»—ng có thanh âm Ä‘Ã n bà vá»ng và o:
- Vụ nà y ta biết rõ.
Cam ÄÆ°á»ng cùng Thanh Y Kiếm Khách giáºt mình kinh hãi. Ở ngoà i, cuá»™c phòng bị rất nghiêm máºt, hÆ¡n nữa bản lãnh hai ngÆ°á»i nhÆ° thế mà bị kẻ đứng ngoà i nhìn trá»™m không phát giác ra thì kẻ ấy tháºt là má»™t nhân váºt ghê gá»›m.
Thanh Y Kiếm Khách dà y công hà m dưỡng, Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng đã thấu triệt công phu nà y, nên trong lòng tuy cá»±c kỳ kinh hãi mà ngoà i mặt vẫn ung dung. Hai ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, rồi Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng cất tiếng há»i:
- Các hạ là cao nhân phương nà o?
NgÆ°á»i ngoà i cá»a sổ đáp:
- Lão thân nà o phải cao nhân, chỉ là khách qua Ä‘Æ°á»ng mà thôi.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°a mắt cho Thanh Y Kiếm Khách rồi gáºt đầu ra hiệu. Hai ngÆ°á»i thong dong đứng dáºy, mở cá»a Ä‘i ra.
|
07-08-2008, 12:30 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 81
Thân Nhân Bỗng Biến Thà nh Cừu Nhân
DÆ°á»›i cá»a sổ, má»™t mụ Ä‘Ã n bà nạ dòng áo Ä‘en đứng đó.
Hai bên ứng đối đã kinh Ä‘á»™ng đến bá»n võ sÄ© Äông Hải canh gác gần đó nên há» Ä‘á»u lục tục nhảy và o.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng và Tôn Quỳnh Giao cÅ©ng xuất hiện.
Lúc nà y trá»i đã lá» má» sáng, trông rõ mặt ngÆ°á»i. Äối vá»›i những tay cao thủ thì chẳng khác giữa ban ngà y.
Cam ÄÆ°á»ng chắp tay há»i:
- Tôn giá đột ngột đến đây, xin chỉ thị cho biết danh hiệu.
Thiếu phụ áo đen đưa cặp mắt lạnh lùng nhìn xung quanh một lượt, rồi nói:
- Ta mong rằng bá»n há» lui ra hết, vì ta muốn nói chuyện riêng vá»›i TÆ° Äồ Vá»ng và ngÆ°Æ¡i mà thôi.
Cam ÄÆ°á»ng trầm ngâm má»™t chút rồi há»i:
- Chúng ta ra ngoà i thà nh nói chuyện có được không?
- Thế thì lại cà ng hay. Ta ra trÆ°á»›c ngoà i cá»a đông.
Mụ nói xong băng mình Ä‘i ngay. Thân pháp mụ mau lẹ phi thÆ°á»ng.
Tôn Quỳnh Giao chau mà y há»i:
- Ai váºy?
Cam ÄÆ°á»ng lắc đầu đáp:
- Tại hạ chÆ°a gặp mụ bao giá».
- Xem chừng bản lãnh mụ nà y không phải tầm thÆ°á»ng.
- Äúng thế!
- Mụ mÆ°u đồ chuyện gì váºy?
Cam ÄÆ°á»ng không tiện nói thiếu phụ nà y biết gia sá»± mình, chà ng gượng cÆ°á»i đáp:
- Khó mà phá»ng Ä‘oán được.
- Sao mụ không nói chuyện ngay ở đây?
- Mụ bảo là có chuyện riêng vá»›i TÆ° Äồ thế thúc và tại hạ thì hẳn ná»™i vụ có Ä‘iá»u bà ẩn nên tại hạ cho rằng ra ngoà i thà nh nói chuyện tiện hÆ¡n.
- Ta xem chừng đối phương có hà nh động khả nghi...
- Cái đó bất tất phải lo ngại. Tôn cô nương! Tại hạ có việc muốn trình bà y.
- Việc chi váºy?
Nà ng vừa há»i vừa tiến gần thêm hai bÆ°á»›c. HÆ¡i thở từ miệng nà ng phát ra thÆ¡m nhÆ° hoa lan. Cam ÄÆ°á»ng bất giác cảm thấy tâm hồn bâng khuâng, chà ng bình tÄ©nh lại nói:
- Lệnh Cô Tổ Mẫu là Âm Ty Công Chúa hiện giỠcòn sống trên thế gian.
Tôn Quỳnh Giao mắt hạnh tròn xoe tiến gần thêm mấy bÆ°á»›c nữa, nà ng há»i:
- Thực thế ư?
- Äúng rồi! Tối hôm qua chÃnh mắt tại hạ đã thấy bà xuất hiện trên đầu núi Äiệp Thạch. TrÆ°á»›c kia cặp mắt bà hoáng giả mà nay đã được trưởng lão phái Kỳ Môn là Thần Y VÅ© Văn Tùng chữa cho khá»i rồi...
- Úi chà ! Tạ Æ n trá»i đất.
- Tôn cô nÆ°Æ¡ng! Lệnh Cô Tổ Mẫu gây ra những vụ huyết kiếp không tiá»n khoáng háºu trong võ lâm, mà hiện nay theo giá»ng nói thì dÆ°á»ng nhÆ° vẫn không chịu buông tha các phái võ Trung Nguyên. Tên Tá» Thần thứ hai tà n ngược là do tay bà cấu tạo nên. Sá»± thá»±c vụ nà y tiết lá»™ ra rồi, các phái võ Trung Nguyên dÄ© nhiên không chịu buông tha bà .
Tại hạ cÅ©ng là má»™t phần tá» võ lâm Trung Nguyên, đồng thá»i bà cùng phái Thiên Tuyệt cÅ©ng có nợ máu.
- Cam thiếu hiệp! Tệ Cô Tổ Mẫu hiện giỠở đâu?
- Tại hạ cũng không biết!
- Sáng mai gia phụ sẽ tá»›i tìm cách Ä‘Æ°a Cô Tổ Mẫu vá» Äông Hải.
Thanh Y Kiếm Khách tắt đèn rồi và đã trở ra. Lão cùng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thì thầm nói chuyện vá»›i nhau.
Cam ÄÆ°á»ng trầm ngâm má»™t lát rồi cất giá»ng trang nghiêm nói:
- Tôn cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ xin thà nh thá»±c bà y tá» cho cô nÆ°Æ¡ng rõ. Chiá»u hôm qua vì nể mặt cô nÆ°Æ¡ng mà tại hạ chÆ°a Ä‘á»™ng thủ cùng lệnh Cô Tổ Mẫu. Sau nà y nếu còn gặp bà , hoặc bà lại gây huyết kiếp, tại hạ không thể tụ thủ bà ng quan. Váºy xin cô nÆ°Æ¡ng tìm cách chu toà n việc nà y cho tại hạ.
Tôn Quỳnh Giao cúi đầu khẽ nói:
- Cam thiếu hiệp! Ta sẽ cố gắng khiến cho Cô Tổ Mẫu phải dá»i khá»i Trung Nguyên.
Cam ÄÆ°á»ng không nói gì nữa chỉ ngá» lá»i cáo từ:
- Tại hạ xin tạm biệt!
Tôn Quỳnh Giao ngẩng đầu lên, vẻ mặt thiết tha quyến luyến, nà ng há»i:
- Cam thiếu hiệp đi phó ước hay sao?
- Phải rồi!
- Bao giỠsẽ quay trở lại?
Cặp mắt trong nhÆ° nÆ°á»›c hồ thu sâu thẳm đăm đăm nhìn Cam ÄÆ°á»ng. Cam ÄÆ°á»ng không dám nhìn thẳng, chà ng đáp:
- Tại hạ còn có việc gấp phải là m. Thịnh tình của cô nương tại hạ xin tâm lãnh là đủ.
- Cam thiếu hiệp không quay lại nữa ư?
- Äúng thế! Ngà y mai tại hạ rá»i khá»i nÆ¡i đây, mong rằng có kỳ tái ngá»™.
Tôn Quỳnh Giao dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u muốn nói lại thôi. Mắt nà ng vẫn không rá»i khá»i Cam ÄÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng nóng cả mặt mÅ©i, phải lên tiếng gá»i:
- Thế thúc! Chúng ta đi thôi!
Thanh Y Kiếm Khách đáp:
- Äược rồi!
Lão day lại há»i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng:
- Hà i tá»! Gia gia lại phải xa con. Con có buồn gia gia không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bùi ngùi đáp:
- Không! Sao gia gia lại nói thế?
- Con hãy tạm ở với công chúa. Gia gia xong việc rồi sẽ...
Lão không nói tiếp nữa vì lão Ä‘i chuyến nà y mÆ°u tÃnh chuyện trả thù Tây Môn Tung chÆ°a biết sống chết thế nà o. Biết đâu ly biệt lần nà y chẳng là vÄ©nh quyết. NhÆ°ng lão cố thản nhiên. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói:
- Gia gia! Công chúa còn ở Trung Nguyên ngà y nà o thì hà i nhi còn bầu bạn với y ngà y ấy.
- Ta cùng thế huynh đi phó ước đây.
- Xin gia gia bảo trá»ng.
- Cái đó con khá»i quan tâm.
Tôn Quỳnh Giao vẫn quyến luyến Cam ÄÆ°á»ng. Nà ng si tình, hoang mang, ai oán.
Bao nhiêu tình cảm đổ dồn ra cặp mắt.
Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng hiểu thế. NhÆ°ng chà ng chỉ Ä‘au lòng chứ không biết là m thế nà o.
Thanh Y Kiếm Khách lên tiếng:
- Hiá»n Ä‘iệt! Chúng ta Ä‘i thôi!
Rồi lão lại quay sang nói với Tôn Quỳnh Giao:
- Tôn cô nÆ°Æ¡ng! Quấy nhiá»…u cô nhiá»u quá. Æ n đức của cô đối vá»›i tiểu nữ suốt Ä‘á»i lão phu không quên.
Tôn Quỳnh Giao vội đáp:
- Tiá»n bối dạy quá lá»i!
Cam ÄÆ°á»ng nhân dịp nà y quay lại nhìn TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói:
- Thế muội! Sau nà y sẽ tái hội.
Chà ng quay lại từ biệt Tôn Quỳnh Giao lần nữa rồi láºt Ä‘áºt trở gót Ä‘i ngay. Muốn không kinh Ä‘á»™ng đến lữ quán, hai ngÆ°á»i vượt nóc nhà mà đi vá» phÃa cá»a đông.
Ngoà i thà nh, thiếu phụ áo đen đã đứng chỠtrên một cái gò đất.
Cam ÄÆ°á»ng cùng Thanh Y Kiếm Khách rảo bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt thiếu phụ.
Thiếu phụ áo Ä‘en cÆ°á»i lạt, mắt mụ ẩn hiện sát khÃ. Hai ngÆ°á»i thấy thế không khá»i phát run.
Thiếu phụ áo Ä‘en lạnh lùng há»i:
- TÆ° Äồ Vá»ng! Mi còn nhá»› được ta là ai không?
Thanh Y Kiếm Khách nhìn kỹ một lúc rồi đột nhiên vui vẻ nói:
- Ngươi... là ... Như Bình tiểu muội đấy ư?
- Thế mi hãy còn nhớ ta.
- Từ khi hiá»n muá»™i xuất giá ra ngoà i quan ải đến bữa nay ta má»›i gặp.
- Mi lấy là m lạ lắm phải không?
- Ta rất đỗi ngạc nhiên. Bình muội kiếm ta ư?
- Hừ! Kiếm đã mÆ°á»i mấy năm nay rồi.
Giá»ng nói của mụ lại cà ng lạnh lẽo vô tình. Thanh Y Kiếm Khách không tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nữa. Lão biết rằng có chuyện gì đây, liá»n quay lại bảo Cam ÄÆ°á»ng:
- Hiá»n Ä‘iệt! Äây là cô mẫu ngÆ°Æ¡i tên gá»i NhÆ° Bình. Khi y vá» nhà há» Tưởng ngoà i quan ải thì ngÆ°Æ¡i hãy còn nhá» tuổi. NhÆ°ng...
Cam ÄÆ°á»ng rất Ä‘á»—i kinh ngạc. Chà ng kÃnh cẩn thi lá»… nói:
- Äiệt nhi từng nghe gia gia Ä‘á» cáºp đến cô.
Vẻ mặt NhÆ° Bình biến đổi ra chiá»u thÆ°Æ¡ng hại. Mụ nắm lấy tay Cam ÄÆ°á»ng nói:
- Hà i tá»! Tá»™i nghiệp cho ngÆ°Æ¡i! Ta không ngá» há» Cam còn lÆ°u lại được ngÆ°á»i kế tá»±.
Cam ÄÆ°á»ng và nh mắt Ä‘á» hoe, nói bằng má»™t giá»ng bi ai:
- Bình cô! ÄÆ°á»ng nhi thẹn mình chÆ°a trả được huyết cừu.
- Hà i tỠhãy từ từ. Kẻ thù sẽ có ngà y phải mất đầu.
- Bình cô! Thân thế của điệt nhi...
- Hà i tá»! NgÆ°Æ¡i đúng là cốt huyết há» Cam, nhÆ°ng đại tẩu...
Cam ÄÆ°á»ng run lên ngắt lá»i:
- Gia mẫu là m sao?
Cam Như Bình nghiến răng nói:
- Äại tẩu không giữ pháºn phụ đạo. Äó là chuyện thá»±c.
Cam ÄÆ°á»ng nhÆ° bị sét đánh lùi lại ba bÆ°á»›c, chân tay cứng Ä‘Æ¡ nhÆ° bị liệng và o thùng nÆ°á»›c lạnh. Mẫu thân chà ng là ngÆ°á»i bất đức không còn chối cãi và o đâu được nữa.
Thanh Y Kiếm Khách trầm giá»ng nói:
- NhÆ° Bình! Äại tẩu ngÆ°Æ¡i không phải hạng ngÆ°á»i ấy. NgÆ°Æ¡i nói...
Cam NhÆ° Bình trở lại vẻ mặt lạnh lẽo. Bà nhìn Thanh Y Kiếm Khách há»i:
- Mi muốn cãi giùm đại tẩu ta chăng?
Thanh Y Kiếm Khách nghiêm nét mặt nói:
- Có thể nói nhÆ° váºy.
- Hừ! Mi có biết mÆ°á»i mấy năm nay ta tìm mi để là m gì không?
- Là m gì?
- Giết mi!
Thanh Y Kiếm Khách lùi lại má»™t bÆ°á»›c run lên há»i:
- Hiá»n muá»™i muốn giết ta Æ°?
Cam Như Bình mắt lộ sát khà lớn tiếng đáp:
- Äúng thế. Ta vâng mệnh gia huynh Ä‘i giết kẻ mặt ngÆ°á»i dạ thú nhÆ° mi.
Thanh Y Kiếm Khách cá»±c kỳ xúc Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i run lên bần báºt. Cặp mắt lão lồi ra nhÆ° hai chiếc nhạc đồng. Lão gầm lên:
- NgÆ°Æ¡i vâng mệnh KÃnh Nghiêu huynh Æ°?
- Äúng thế!
- Bình muội! Bình muội nói thiệt đấy chứ?
- Thiệt cả trăm phần trăm.
- Tại sao váºy?
- Äiá»u đó mi phải tá»± biết rồi.
- Ta không biết chi hết.
- Mi nhất định bắt ta phải nói ra ư?
- ChÃnh thế!
- Mi phá hoại danh tiết của đại tẩu ra.
- Sao?...
Thanh Y Kiếm Khách mặt tÃm bầm, da mặt co rúm, miệng há hốc ra không nói nên lá»i. Chòm râu đốm bạc rung lên.
Cam NhÆ° Bình hằn há»c há»i:
- Chẳng lẽ mi còn muốn chối cãi sao?
- Vụ nà y... do đâu mà ra?
- Mi cứ tự vấn tâm sẽ biết.
- Cam Như Bình! Ngươi dám nói cà n rỡ, đừng trách ta...
- Hừ! TÆ° Äồ Vá»ng! Mi đừng tưởng thuáºt phái Vô Song là đủ dá»a được ta. Cam NhÆ° Bình nà y không coi và o đâu.
Cam ÄÆ°á»ng mặt xám ngắt. Lòng chà ng Ä‘au khổ vô cùng. Chà ng nhá»› lại buổi đầu tiên đến Ngá»c Äiệp Bảo đã coi Tây Môn Tung nhÆ° hà ng cha chú. Bây giá» TÆ° Äồ Vá»ng xuất hiện vá»›i địa vị thế thúc. Không ngá»...
Chà ng quay lại nhìn Thanh Y Kiếm Khách, cặp mắt đầy sát khÃ. Thanh Y Kiếm Khách nói bằng má»™t giá»ng Ä‘au khổ:
- Hiá»n Ä‘iệt!...
- Im miệng ngay! NgÆ°Æ¡i không đáng kêu ta nhÆ° váºy.
Cam Như Bình khoát tay nói:
- Hà i tá»! NgÆ°Æ¡i hãy nhẫn nại má»™t chút, để ta há»i cho rõ đã.
Thanh Y Kiếm Khách ngá»a mặt lên trá»i. Lão bình tÄ©nh lại nói:
- Như Bình tiểu muội! Ta nguyện ý nghe ngươi nói rõ đầu đuôi.
Cam NhÆ° Bình hắng giá»ng má»™t tiếng rồi há»i:
- Mi cho là ta đặt Ä‘iá»u phải không?
- Chẳng lẽ ngươi có bằng cớ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Bằng cớ gì?
Cam NhÆ° Bình móc trong bá»c ra má»™t váºt để và o trong lòng bà n tay rồi há»i:
- Mi có nháºn được cái nà y không?
Äó là má»™t đồng tiá»n cổ, hai mặt sáng loáng.
Thanh Y Kiếm Khách kinh hãi la lên:
- Äây là đồng tiá»n để trang sức chuôi kiếm của ta bị thất lạc. Sao lại...
- ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Thanh Y Kiếm Khách đến váºt nạm và o chuôi kiếm bị thất lạc mà không biết Æ°?
- Äó là sá»± thá»±c.
- Còn nữa...
Cam NhÆ° Bình lại lấy ra má»™t cà nh kim thoa đặt và o bà n tay. Äầu cà nh thoa chạm má»™t con phụng rất khéo. Bà há»i:
- Mi nháºn biết cái nà y không?
- Äó là má»™t cà nh kim phụng thoa.
- á»’! Phải rồi! Chiếc phụng thoa nà y không phải váºt tầm thÆ°á»ng. Phổ thông thì phụng thoa chạm đầu con phượng, nhÆ°ng cà nh thoa nà y chạm hình con phượng vá»— cánh muốn bay lên. Danh hiệu đại tẩu ta có liên quan đến nó.
- Sao? Äây là tiêu chà đặc biệt của đại tẩu Æ°?
- Äúng thế! Nó là đại biểu cho ba chữ Phụng Hoà ng Nữ.
- Thế thì liên quan gì đến ta?
Cam NhÆ° Bình cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng lại lấy trong bá»c ra má»™t lá»n tóc rồi nói:
- TÆ° Äồ Vá»ng! Äồng tiá»n cổ và chiếc phụng thoa buá»™c và o nhau bằng má»™t chiếc thoa xanh. Mi có nháºn ra vụ nà y là thế nà o không?
Thanh Y Kiếm Khách sắc mặt lợt lạt, mồ hôi nhá» giá»t, lão há»i lại:
- Vụ nà y là thế nà o?
- Mi tá»± há»i mi coi?
- Ta không hiểu, không hiểu...
- Váºy để ta nói cho mi hay. Tiên huynh ta lượm được váºt nà y trong phòng khác mà mi ngủ trá». Y láºp tức quay vá» chất vấn đại tẩu.
- Äại tẩu ngÆ°Æ¡i có thừa nháºn không?
- Tiên huynh ta tức quá vừa thấy mặt đại tẩu liá»n lá»›n tiếng bảo đại tẩu phải cút ra khá»i nhà há» Cam tức khắc hay tá»± tá» ngay Ä‘i. Äại tẩu vẫn trÆ¡ tráo chẳng nói gì cả, mà cÅ©ng không há»i nguyên nhân, hầm hầm bá» Ä‘i liá»n.
- KÃnh Nghiêu huynh đã Ä‘Æ°a váºt nà y ra chÆ°a?
- ChÆ°a! Äại tẩu vừa bị trách mắng đã bá» Ä‘i rồi.
- Trá»i Æ¡i! Thế nà y là nghÄ©a là m sao?
- Äại tẩu Ä‘i rồi, tiên huynh giao váºt nà y cho ta và bảo ta thay ngÆ°á»i xá» trÃ.
Cam ÄÆ°á»ng gầm lên:
- TÆ° Äồ Vá»ng! NgÆ°Æ¡i nạp mạng Ä‘i!
Chà ng vung chưởng đánh luôn.
Sầm! Tiếp theo là tiếng rú vang lên. Thanh Y Kiếm Khách không né tránh mà cÅ©ng không chống đỡ. Lão nháºn phát chưởng rồi loạng choạng ngÆ°á»i lùi lại mấy bÆ°á»›c.
Miệng hộc ra ngụm máu tươi.
Cam ÄÆ°á»ng giáºn nhÆ° Ä‘iên, thét lá»›n:
- TÆ° Äồ Vá»ng! Rút kiếm ra Ä‘i! Không thì chẳng có cÆ¡ há»™i nà o nữa.
Thanh Y Kiếm Khách vẻ mặt thẫn thá», nhìn ra phÆ°Æ¡ng xa miệng lẩm bẩm:
- Không thể được, không thể được!
Cam ÄÆ°á»ng lại gầm lên:
- Rút kiếm ra!
Thanh Y Kiếm Khách Ä‘au khổ vô cùng, lão há»i lại:
- Hiá»n Ä‘iệt! Có chịu để cho ta nói má»™t câu nữa chăng?
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng há»i:
- Ngươi còn muốn nói gì nữa?
Thanh Y Kiếm Khách run lên nói:
- NhÆ° Bình tiểu muá»™i! Hiá»n Ä‘iệt! Xin nghe lá»i ta nói đây. Äó là âm mÆ°u rất Ä‘á»™c ác. Vụ nà y có liên quan đến chuyện nổ thuyá»n ngoà i Äông Hải. Các ngÆ°Æ¡i hãy cho ta má»™t tháng để Ä‘iá»u tra ngá»n ngà nh vụ nà y. Kiếp dÆ° sinh của ta chết cÅ©ng chẳng tiếc gì, nhÆ°ng danh tiết của đại tẩu không thể để bị nhÆ¡ nhuốc. Thanh danh của KÃnh Nghiêu không thể bị thÆ°Æ¡ng tổn được. Các ngÆ°Æ¡i giết ta rồi thì vụ nà y sẽ coi nhÆ° sá»± thá»±c, không tà i nà o rá»a sạch.
|
07-08-2008, 12:33 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 82
Hai Cô Cháu Giả Dạng SÆ° Äồ
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng nói:
- Mi hẹn má»™t tháng trá»i để ung dung xa chạy cao bay.
Thanh Y Kiếm Khách tức giáºn la lên:
- NgÆ°Æ¡i coi thế thúc là hạng ngÆ°á»i thế nà o?
- Là giống cầm thú biết đội mũ mặc áo.
Thanh Y Kiếm Khách run lên bần báºt. Mặt co rúm lại, nghiến răng ken két. Lão nghẹn há»ng má»™t lúc má»›i nói được:
- Hiá»n Ä‘iệt! Ta không trách ngÆ°Æ¡i, vì việc nà y không ai nhẫn nại được. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chá»› nên là m cho ngÆ°á»i thân phải Ä‘au khổ mà kẻ thù lại sung sÆ°á»›ng. Hết hạn má»™t tháng, nếu ta không tìm ra đáp án thì ta sẽ tá»± tỠđể tạ tá»™i.
Thái Ä‘á»™ cÆ°Æ¡ng quyết của lão khiến cho ngÆ°á»i ta chẳng thể không tin.
Cam Như Bình nói:
- Hà i tá»! Chúng ta hãy chá» y má»™t tháng.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘au khổ gáºt đầu.
Trên mắt Thanh Y Kiếm Khách treo hai giá»t lệ. Lão trầm giá»ng nói:
- Hiá»n Ä‘iệt! Vụ nà y ta ra tay dò xét Tây Môn Tung. NhÆ°ng hắn quá»· quyệt vô cùng.
Nếu ta gặp Ä‘iá»u bất hạnh thì hai cô cháu ngÆ°Æ¡i phải tiếp tục cuá»™c Ä‘iá»u tra, vì vụ nà y có quan hệ đến sá»± trong trắng của đại tẩu...
Cam ÄÆ°á»ng trợn mắt nhìn lão không chá»›p. Chà ng thấy vẻ mặt bi phẫn, Ä‘au khổ oán Ä‘á»™c thì biết là đối phÆ°Æ¡ng không nói dối. Chà ng trầm giá»ng nói:
- TrÆ°á»›c khi vụ nà y chÆ°a rõ rệt, Ä‘iệt nhi vẫn kêu bằng thế thúc. Mong rằng lá»i nói của thế thúc là sá»± thá»±c.
- Tấm lòng ngay thẳng của ta nguyện xin quỷ thần chứng giám.
- Bây giá» xin thế thúc tạm thá»i đừng tá»›i Ngá»c Äiệp Bảo vì tiểu Ä‘iệt đã sắp đặt mÆ°u lược để Ä‘iá»u tra vụ nà y, váºy thế thúc hãy theo địa phÆ°Æ¡ng khác mà hà nh Ä‘á»™ng.
- Nhưng Tây Môn Tung là đối tượng duy nhất...
- Xin thế thúc tạm thá»i hãy ẩn nhẫn.
- NhÆ°ng ta chỉ có thá»i hạn má»™t tháng.
- Nếu đối tượng quả là Tây Môn Tung thì tiểu điệt tin rằng trong khoảng một tháng sẽ phanh phui ra hết.
- Äược rồi! Ta nháºn lá»i vá»›i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy.
Cam Như Bình lạnh lùng nói:
- Ta cÅ©ng chỉ mong đúng nhÆ° lá»i mi đã nói.
- Bình muá»™i! Sá»± thá»±c sẽ trả lá»i ngÆ°Æ¡i. Ta Ä‘i đây!
Thanh Y Kiếm Khách trở gót chạy xuống khá»i gò đất.
Thân hình lão lảo đảo.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn bóng sau lÆ°ng Thanh Y Kiếm Khách cảm khái nói:
- Xem ra y không phải là hạng cầm thú.
Cam Như Bình nói:
- Hà i tá»! Lòng ngÆ°á»i không biết đâu mà lÆ°á»ng được.
- Theo ý Bình cô thì bây giỠnên hà nh động thế nà o?
- Ta có hai việc phải là m:
Má»™t là điá»u tra TÆ° Äồ Vá»ng, hai là dò xét vụ huyết án Thánh Thà nh.
Cam ÄÆ°á»ng chợt nảy ra má»™t ý nghÄ©. Chà ng nói:
- Xin Bình cô hà nh Ä‘á»™ng theo má»™t Ä‘Æ°á»ng vá»›i Ä‘iệt nhi...
- Hà nh động thế nà o?
- Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.
- Äược lắm!
Hai cô cháu Ä‘i vá» nẻo Ä‘Æ°á»ng đã Æ°á»›c há»™i vá»›i thủ tòa trưởng lão phái Thiên Tuyệt là Nam Cung Do.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Cam ÄÆ°á»ng Ä‘em những cuá»™c kỳ ngá»™ của mình và kế hoạch sắp đặt vá»›i Nam Cung Do hiện nay thuáºt lại má»™t lượt.
Cam NhÆ° Bình không khá»i thẫn thá».
Mấy hôm sau, Cam ÄÆ°á»ng cùng Cam NhÆ° Bình tá»›i nÆ¡i Æ°á»›c há»™i thì đã thấy đông đủ đệ tá» phái Thiên Tuyệt từ hÆ°Æ¡ng chủ trở lên ngồi chá» tại đó. Cam ÄÆ°á»ng giá»›i thiệu cô mẫu vá»›i má»i ngÆ°á»i. Vì có thêm Cam NhÆ° Bình nên kế hoạch định trÆ°á»›c cần phải thay đổi.
Sau cuá»™c nghị luáºn khá lâu, những chi tiết hà nh Ä‘á»™ng được quyết định và phân công cho má»i ngÆ°á»i.
Từ ngà y Tây Môn Tung lên ngôi minh chủ võ lâm thì Ngá»c Äiệp Bảo, tổng Ä‘Ã n của phái Ngá»c Äiệp, được đổi tên là Võ Minh, mà Thấu Ngá»c Biệt Phủ nguyên trÆ°á»›c là phân Ä‘Ã n của phái Ngá»c Äiệp thì nay đổi là m tổng Ä‘Ã n. Phân Ä‘Ã n chúa Huỳnh Kiá»u Kiá»u được thăng lên chức phó môn chủ, phụ trách má»i việc của phái Ngá»c Äiệp.
Má»™t hôm trá»i vừa xế ngá», trÆ°á»›c cá»a Thấu Ngá»c Biệt Phủ xuất hiện má»™t mụ già tinh thần quắc thÆ°á»›c và má»™t chà ng thiếu niên mặt trắng cỡ hai mÆ°Æ¡i. Má»™t già má»™t trẻ Ä‘i tá»›i cổng lá»›n cách chừng mÆ°á»i trượng thì dừng lại. Mụ già há»i:
- Hà i tá»! NgÆ°Æ¡i không nhá»› lá»™n đấy chứ?
Thiếu niên mặt trắng đáp:
- ThÆ°a sÆ° phụ! Äồ nhi nhá»› rõ lắm. Tiên phụ lúc sắp chết đã dặn Ä‘i dặn lại hai ba lượt. Tuy còn nhá» tuổi nhÆ°ng khi nà o đồ nhi dám quên vụ nà y.
- Váºy ngÆ°Æ¡i tiến lại gá»i Ä‘i.
Bạch diện thiếu niên vâng lá»i cất bÆ°á»›c tiến lại. Bá»—ng thấy hai võ sÄ© áo Ä‘en là m thị vệ chạy ra. Hai gã ngó qua ngó lại mụ già và chà ng thiếu niên rồi cất tiếng há»i:
- Hai vị đi đâu?
Bạch diện thiếu niên rảo bÆ°á»›c tiến lại lạnh lùng há»i:
- NÆ¡i đây có phải là tổng Ä‘Ã n phái Ngá»c Äiệp không?
- Äúng rồi!
- Tại hạ muốn kiếm môn chủ.
- Ông bạn hãy báo danh trước đi!
- Cái đó để sau khi gặp quý môn chủ sẽ nói.
- Ông bạn có danh thiếp không?
- Danh thiếp ư? Có đây!
Bạch diện thiếu niên vá»— và o thanh trÆ°á»ng kiếm ở sau lÆ°ng.
Hai tên võ sÄ© áo Ä‘en biến sắc lùi lại má»™t bÆ°á»›c há»i:
- Hay là ông bạn tìm lầm ngÆ°á»i. Thá» nhìn kỹ lại coi.
- Äúng rồi!
- Ông bạn muốn kiếm võ lâm minh chủ là m chi?
- Bản nhân kiếm Ngá»c Äiệp Môn Chủ Tây Môn Tung có chuyện riêng, chứ không dụng gì đến Võ Minh cả.
- Ông bạn đã không báo danh lại, không có bà i thiếp thì tại hạ đà nh xin lỗi...
- Võ sĩ không chịu thông báo ư?
- Nhất định là thế.
- Váºy tại hạ cứ Ä‘i và o cÅ©ng được.
- NgÆ°Æ¡i dám ngang tà ng nhÆ° váºy Æ°?
- Ha ha! Ta nói thiệt, hai ngươi không ngăn cản được đâu.
Hai tên võ sĩ áo đen vẻ mặt hầm hầm rút kiếm ra cầm tay.
Bạch diện thiếu niên vẻ mặt vẫn lạnh lùng, chà ng há»i lại:
- Muốn động thủ ư?
Võ sÄ© trợn mắt lên há»i:
- Cần phải cho thằng lá»i ngông cuồng nà y má»™t bà i há»c.
“Bốpâ€! Tên võ sÄ© loạng choạng lùi lại má»™t bÆ°á»›c. Má bên trái gã còn in năm vết bà n tay tÃm bầm. Gã không kịp nhìn rõ đối phÆ°Æ¡ng ra tay thế nà o.
Bạch diện thiếu niên cÆ°á»i lạt nói:
- Liệu mà từ từ lá»— miệng, đừng có thằng lá»i nà y thằng lá»i ná». Hiện bản nhân chÆ°a muốn giết ngÆ°Æ¡i đâu.
- Ông bạn khinh ngÆ°á»i thái quá!
Tên võ sÄ© áo Ä‘en kia vừa quát vừa vung kiếm lên chém lẹ và o thượng bà n và trung bà n chà ng thiếu niên. Gã ra tay mau lẹ phi thÆ°á»ng, đáng là tay cao thủ hạng nhất trên chốn giang hồ. Kiếm quang lấp loáng vụt tắt. MÅ©i kiếm của gã bị hai ngón tay chà ng thiếu niên cặp lấy. Võ sÄ© áo Ä‘en giá»±t tháºt mạnh mà thanh kiếm nhÆ° má»c rá»… không nhúc nhÃch được chút nà o. Gã sợ hãi vô cùng.
Tên võ sĩ bị tát tai đang giơ kiếm lên toan chém tới, thấy thế bất giác chùn tay.
Má»™t tiếng quát vá»ng lại:
- Bản lãnh ông bạn khá đấy!
Ngón tay chà ng thiếu niên khẽ run lên giựt lấy thanh kiếm. Võ sĩ áo đen lùi lại ba bước mới đứng vững.
Má»™t tên võ sÄ© áo gấm đã xuất hiện trong trÆ°á»ng.
Hai tên võ sĩ áo đen nhìn gã mới đến thi lễ, vẻ mặt khiếp sợ lùi lại.
Xem chừng địa vị tên võ sĩ áo gấm nà y cao hơn hai tên võ sĩ áo đen.
Kiếm sĩ áo gấm thái độ hống hách đảo mắt nhìn võ sĩ áo đen lạnh lùng nói:
- Lui ra!
Hai tên võ sĩ áo đen hốt hoảng lùi lại chạy và o phủ.
Võ sÄ© áo gấm nhìn bạch diện thiếu niên há»i:
- Ông bạn đến tệ môn có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Bạch diện thiếu niên lạnh lùng đáp:
- Tại hạ muốn gặp quý môn chủ.
- Xin cho biết mục Ä‘Ãch đến đây để là m gì?
- VỠđiểm nà y tại hạ không thể trình bà y được.
- Tại hạ phải xưng hô ông bạn thế nà o đây?
- Bây giỠchưa phải là lúc báo danh.
Võ sĩ áo gấm xịu mặt xuống nói:
- Nếu ông bạn không theo quy củ giang hồ thì xin tha thứ cho tại hạ không thể vâng mệnh được.
- Tôn giá không là m chủ được đâu, đừng nói nhiá»u nữa.
- Chẳng lẽ ông bạn cứ sấn và o chăng?
- Có thể nhÆ° váºy.
- Chắc ông bạn á»· mình bản lãnh cao cÆ°á»ng.
- Tôn giá muốn thỠchăng?
- Hừ! Bản nhân quả nhiên muốn thỠmột chút.
Mụ già tóc bạc đột nhiên nói xen và o:
- Hà i tá»! Là m gì mà lắm miệng thế?
Bạch diện thiếu niên ngó mụ già má»™t cái rồi cất bÆ°á»›c tiến đến trÆ°á»›c cổng lá»›n Thấu Ngá»c Biệt Phủ.
Võ sÄ© áo gấm lạng ngÆ°á»i ra cản Ä‘Æ°á»ng, gã trầm giá»ng nói:
- Ông bạn! Äây không phải là chá»— để ông bạn đến hà nh Ä‘á»™ng ngông cuồng cà n rỡ.
- Tránh ra!
- Ông bạn muốn chết thì cứ việc sấn và o.
- Ngươi nói khoác mà không biết xấu hổ ư?
- Thế thì đừng oán bản nhân nữa. Tiếp chưởng đây!
Võ sÄ© áo gấm chÆ°a dứt lá»i đã phóng chưởng đánh và o sau lÆ°ng thiếu niên. Phát chưởng phóng ra Ä‘á»™t nhiên biến thà nh thế chém. Äồng thá»i tay trái gã xỉa ra nhÆ° mÅ©i Ä‘ao đâm tá»›i “thất khảm†đối phÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ lợi hại.
Bạch diện thiếu niên vẫn thản nhiên nhÆ° không. Chà ng quét tay má»™t cái coi rất tầm thÆ°á»ng. Thế mà võ sÄ© áo gấm phải thu thế vá» lùi lại, sắc mặt gã tái mét.
Giữa lúc ấy, bên trong cổng Thấu Ngá»c Biệt Phủ có mấy bóng ngÆ°á»i vá»t ra. Má»™t lão già áo gấm và má»™t thiếu phụ trung niên xinh đẹp đứng sóng vai. PhÃa sau là bốn tên võ sÄ© áo gấm và má»™t lão già áo Ä‘en mặt choắt tai chuá»™t.
Lão già áo gấm chÃnh là Tây Môn Tung, môn chủ Ngá»c Äiệp Môn. Thiếu phụ đứng bên là phó môn chủ Huỳnh Kiá»u Kiá»u. Tây Môn Tung cÆ°á»i khanh khách há»i:
- Ông bạn ở đâu mà muốn ra mắt bản tòa?
Võ sÄ© áo gấm né ngÆ°á»i sang má»™t bên. Bạch diện thiếu niên quay lại nhìn mụ già đưa mắt ra hiệu. Má»™t già má»™t trẻ rảo bÆ°á»›c tiến lên, còn cách chừng hai trượng thì dừng lại.
Tây Môn Tung ngó bạch diện thiếu niên rồi lại nhìn mụ già đứng ở phÃa sau chà ng. Hắn trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
- Cách xưng hô các vị thế nà o?
Mụ già tóc bạc lấy trong tay áo ra má»™t váºt cầm giÆ¡ lên. Hiển nhiên là má»™t tấm gÆ°Æ¡ng đồng lá»›n bằng bà n tay Ä‘en sì, trông chẳng có gì kỳ lạ.
Tây Môn Tung chau mà y, há»i bằng má»™t giá»ng kinh dị:
- Tôn giá phải chăng là Bảo KÃnh Phu Nhân Dịch Vân HÆ°Æ¡ng?
Mụ già cất tấm gương đồng đi lạnh lùng nói:
- Quả nhiên ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i có kiến thức.
Tây Môn Tung khoanh tay thi lễ nói:
- Không ngá» Dịch tiá»n bối vẫn còn mạnh khá»e ở nhân gian.
Bảo KÃnh Phu Nhân nhăn mặt lại há»i:
- Ngươi tưởng lão thân chết rồi phải không?
Tây Môn Tung cÆ°á»i đáp:
- Äâu có! Trên giang hồ ngÆ°á»i ta đồn đại Dịch tiá»n bối đã quy tiên ba chục năm trÆ°á»›c...
- Thế thì là m sao?
- DÄ© nhiên lá»i đồn không đủ bằng chứng.
- HỠnói lão thân chết vỠtay Thi Lỗi, chưởng môn phái Thiên Tuyệt ở Trung Nguyên chứ gì?
- Quả hỠđồn nhÆ° váºy.
- Ha ha! Äáng tiếc là lão thân lại không chết, mà sau ba chục năm còn đến đây để há»i vá» phái Thiên Tuyệt.
Tây Môn Tung thoáng lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i bà máºt khó hiểu, hắn há»i lại:
- Bữa nay Dịch tiá»n bối hạ cố có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Bảo KÃnh Phu Nhân Dịch Vân HÆ°Æ¡ng trá» và o bạch diện thiếu niên đáp:
- NgÆ°á»i muốn tìm ngÆ°Æ¡i là đồ nhi của lão thân.
- Lệnh cao đồ...
Bạch diện thiếu niên ngắt lá»i:
- Môn chủ còn nhá»› vụ án giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p của hai chục năm trÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng quan lạc không?
Tây Môn Tung kinh hãi nói:
- Thiếu hiệp là ai?
- Môn chủ mau quên quá nhỉ?
Tây Môn Tung ngoảnh đầu nhìn phó môn chủ Huỳnh Kiá»u Kiá»u nói:
- Nhớ rồi!
- Nhớ được là hay. Món nợ đó bữa nay phải thanh toán.
- Thiếu hiệp nói váºy nghÄ©a là m sao?
- Xin há»i ngÆ°Æ¡i, thiếu nữ bị môn chủ cÆ°á»›p Ä‘i còn sống hay đã chết rồi?
- Bản tòa... cÆ°á»›p ngÆ°á»i Æ°?...
Huỳnh Kiá»u Kiá»u từ nãy giá» vẫn chÆ°a mở miệng, bây giá» má»›i há»i xen và o:
- Ngươi là ai?
Bạch diện thiếu niên không ngó gì đến Huỳnh Kiá»u Kiá»u. Mắt lá»™ sát khÃ, chà ng nhìn chòng chá»c và o Tây Môn Tung, chà ng há»i:
- Chẳng lẽ môn chủ còn phủ nháºn Æ°?
Tây Môn Tung bình tĩnh đáp:
- Nói bản tòa cứu ngÆ°á»i còn nghe được, chứ cÆ°á»›p ngÆ°á»i thì không thể thừa nháºn.
- Cứu ngÆ°á»i Æ°?
- Äúng thế! Äúng là cứu ngÆ°á»i!
- Môn chủ không dám thừa nháºn?
- Sá»± thá»±c là nhÆ° váºy.
- NgÆ°á»i ấy đâu rồi?
- Tiểu hữu cho biết lai lịch.
- Huỳnh Tuấn đi theo cha mẹ và cũng gặp nạn may mà chưa chết nên còn đây.
- Tiểu hữu... là đứa nhỠnăm ấy ư?
Phó môn chủ Huỳnh Kiá»u Kiá»u lạng ngÆ°á»i tá»›i gần, mụ lá»™ vẻ cảm Ä‘á»™ng run lên há»i:
- Ngươi... là bé Tuấn đấy ư?
Bạch diện thiếu niên lùi lại má»™t bÆ°á»›c kinh hãi đăm đăm nhìn Huỳnh Kiá»u Kiá»u, miệng há hốc ra mà không nói lên lá»i.
Huỳnh Kiá»u Kiá»u mắt Ä‘á» hoe run run há»i:
- Tuấn đệ! Ngươi... không chết ư?
Bạch diện thiếu niên trước còn kinh ngạc, rồi sau cơn xúc động chà ng dụi mắt nói:
- Chẳng lẽ bà là ...
- Ta là thÆ° thÆ° Kiá»u Kiá»u đây.
- Sao không... giống...
- Tuấn đệ! Hai mÆ°Æ¡i năm trá»i đăng đẳng, thì nét mặt ai mà không cải biến.
Bạch diện thiếu niên toà n thân run lẩy bẩy từ từ vén tay áo lên. Trên cánh tay có má»™t nốt ruồi Ä‘en lá»›n bằng hạt Ä‘áºu. Chà ng cháºm rãi nói:
- Phụ thân lúc lâm tỠbảo là thư thư cũng có nốt ruồi nà y.
Huỳnh Kiá»u Kiá»u Ä‘á»™t nhiên sa lệ. Mụ vén tay áo lên quả nhiên cÅ©ng có nốt ruồi Ä‘en nhÆ° váºy.
Bạch diện thiếu niên cất tiếng gá»i:
- ThÆ° thÆ°!
Rồi chà ng co chân toan quỳ xuống.
Huỳnh Kiá»u Kiá»u đỡ lấy không cho chà ng quỳ xuống, miệng khóc nức nở.
Tây Môn Tung dõng dạc cÆ°á»i nói:
- Hay lắm, hay lắm! Thư đệ trùng phùng thì còn vui mừng nà o bằng. Và o phủ rồi sẽ nói chuyện.
Bất thình lình, lão già áo đen mặt choắt tai chuột khoát tay nói:
- Bẩm môn chúa! Khoan đã! Trong vụ nà y dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iá»u giả trá.
Bạch diện thiếu niên Huỳnh Tuấn khẽ đẩy Huỳnh Kiá»u Kiá»u ra há»i:
- Lão nà y là ai?
Huỳnh Kiá»u Kiá»u nÃn khóc đáp:
- Lão là Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chúa bản môn tên gá»i Triệu Khôi Quan.
Bảo KÃnh Phu Nhân Dịch Vân HÆ°Æ¡ng đảo cặp mắt lạnh lùng nhìn lão già mặt choắt tai chuá»™t, bà há»i:
- Äiá»u chi giả trá?
Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chúa Triệu Khôi Quan ngó Tây Môn Tung để há»i ý.
|
07-08-2008, 12:35 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 83
Lần Thứ Hai Xông Và o Biệt Phủ
Tây Môn Tung gáºt đầu nói:
- Triệu Ä‘Æ°á»ng chúa! NgÆ°Æ¡i cứ nói ra!
- Bẩm môn chủ! Năm ấy Dịch tiá»n bối bị hại, ty tòa hiện có mặt ở đó. DÆ°á»ng nhÆ°...
- Sao?
- DÆ°á»ng nhÆ° bà không sống lại.
Bảo KÃnh Phu Nhân Dịch Vân HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả há»i:
- Tiểu lão nhi! Phải chăng chÃnh mắt ngÆ°Æ¡i đã nhìn thấy thân xác lão thân bị vùi xuống đất?
- Cái đó... Tại hạ không biết.
- Váºy sao ngÆ°Æ¡i dám chắc là ta đã chết?
- Tại hạ Ä‘oán váºy thôi.
- Nhưng ngươi nói là có sự giả trá kia mà ?
- Cái đó...
- Thi Lá»—i là môn chủ phái Thiên Tuyệt có thể giết ngÆ°á»i mà cÅ©ng có thể cứu sống ngÆ°á»i. Vá» Ä‘iểm nà y ngÆ°Æ¡i có biết không?
- Äó là sá»± thá»±c, hết thảy võ lâm Ä‘á»u công nháºn.
- Thế mà sao ngÆ°Æ¡i còn ăn nói thối tha nhÆ° váºy?
Triệu Khôi Quan tức quá xám mặt lại. Lão muốn nổi hung mà không dám.
Bảo KÃnh Phu Nhân nhìn Huỳnh Tuấn hằn há»c nói:
- Hà i tá»! NgÆ°Æ¡i đã có chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a, váºy lão thân quay vá» Äại Mạc.
Huỳnh Tuấn lạng ngÆ°á»i ra nói:
- Äệ tỠđã chịu ân đức sÆ° phụ giáo dưỡng hai chục năm. Có lý nà o không báo đáp...?
Huỳnh Kiá»u Kiá»u tiến ra chúc câu vạn phúc rồi nói:
- Dịch tiá»n bối chẳng nên nói đến chuyện quay vá» nữa. Vãn bối còn có đủ cÆ¡m canh để cung dưỡng tiá»n bối mà .
Bảo KÃnh Phu Nhân trừng mắt há»i:
- Chẳng lẽ lão thân ở nhỠcác ngươi đến chết hay sao?
- Tiá»n bối chẳng nên để cho chân tay vãn bối lại phải chia lìa.
- Lão thân có đem Huỳnh Tuấn đi đâu?
Tây Môn Tung liá»n đứng ra già n xếp, hắn nói:
- Dịch tiá»n bối ngà n dặm xa xôi, xin để cho bản tòa được tá» hết tình địa chủ. Còn chuyện gì sẽ tÃnh sau được chăng?
Huỳnh Tuấn chắp tay kÃnh cẩn nói:
- Äi hay ở đệ tá» Ä‘á»u theo gót ân sÆ°.
Bảo KÃnh Phu Nhân thở dà i nói:
- Hà i tá»! Tuy ngÆ°Æ¡i đối vá»›i sÆ° phụ hãy còn là đứa nhá», nhÆ°ng chẳng bao lâu sẽ tá»›i tuổi già . Trên thế gian có cuá»™c vui nà o tồn tại mãi được, ngÆ°Æ¡i đừng nên ngá»› ngẩn thế...
- Äệ tỠđã quyết tâm hầu hạ ân sÆ° đến trá»n Ä‘á»i.
Tây Môn Tung đứng bên lên tiếng:
- Xin má»i tiá»n bối!
Triệu Khôi Quan cùng các võ sÄ© tùy tùng vá»™i tránh ra để nhÆ°á»ng bÆ°á»›c.
Bảo KÃnh Phu Nhân không sao được Ä‘Ã nh lắc đầu nói:
- Xin minh chủ...
- Tiá»n bối là má»™t cao nhân ở ngoà i quan ải, bản tòa không dám nháºn cách xÆ°ng hô đó.
- Váºy ngÆ°Æ¡i không phải là minh chủ hay sao?
- Äó là đồng đạo Trung Nguyên quá yêu Ä‘á» cá».
- Xin minh chủ dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Äoà n ngÆ°á»i tiến và o Thấu Ngá»c Biệt Phủ, Huỳnh Tuấn cùng Bảo KÃnh Phu Nhân được má»i và o ở trong má»™t gian thiên viện.
Thấm thoát đã được ba ngà y. Huỳnh Tuấn vì có mối liên quan vá»›i Huỳnh Kiá»u Kiá»u nên đã chÃnh thức gia nháºp Ngá»c Äiệp Môn và được nháºm chức tổng Ä‘Ã n há»™ pháp.
Bảo KÃnh Phu Nhân thì ở địa vị khách khanh cùng ở lại Thấu Ngá»c Biệt Phủ.
Giữa canh ba đêm hôm ấy, trừ những tên cáºn vệ Ä‘i tuần, cả tòa Thấu Ngá»c Biệt Phủ Ä‘á»u đã ngủ yên. Bất thình lình ngoà i cổng phủ có tiếng rú thê thảm vang lên. Giữa canh khuya, tiếng rú cà ng nhÆ° chá»c và o tai.
NgÆ°á»i giáºt mình tỉnh giấc đầu tiên là há»™ pháp Huỳnh Tuấn. Tiếp theo là phó môn chủ cùng các võ sÄ©. Toà n phủ nhốn nháo cả lên, tá»›i tấp chạy ra ngoà i cổng.
Cách cổng lá»›n chừng ba trượng, bảy xác chết nằm lăn ra đó. Trong đám nà y thì hai tên là võ sÄ© áo gấm và năm tên võ sÄ© áo Ä‘en. Cái chết của há» rất là thê thảm, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng bị cắt mất đầu.
Kẻ nà o dám vuốt râu hùm và o hẳn khu vá»±c lãnh tụ võ lâm là Ngá»c Äiệp Môn? Kẻ sát nhân lấy đầu ngÆ°á»i Ä‘i là có mục Ä‘Ãch gì?
Bản lãnh nhÆ° võ sÄ© áo gấm mà sao không lá»™ ra vết tÃch gì đã có cuá»™c tranh đấu?
TrÆ°á»›c khi tiếng rú vang lên cÅ©ng không nghe thấy tiếng ẩu đả. Váºy bản lãnh hung thủ tháºt đáng ghê hồn.
Tây Môn Tung là minh chủ võ lâm lại được tôn là m Võ Thánh. Äối phÆ°Æ¡ng dám đến Ngá»c Äiệp Môn hà nh hung đủ tá» hỠđến để trả thù, dÄ© nhiên không phải là hạng tầm thÆ°á»ng. NhÆ°ng sao há» không công khai tranh đấu mà chỉ giết ngÆ°á»i lấy đầu?
Tây Môn Tung nóng nảy tức giáºn, ngÆ°á»i hắn run bần báºt, sắc mặt xám xanh.
Huỳnh Tuấn là m há»™ pháp, trách nhiệm ở mình. Chà ng chạy nhÆ° bay quanh phủ má»™t vòng, lá»›n tiếng há»i:
- Có ai nhìn thấy gian tế không?
Một tên võ sĩ áo đen hốt hoảng khom lưng đáp:
- Bẩm hộ pháp! Tiểu nhân phụ trách canh phòng gần bên, vừa nghe tiếng rú chạy ra có trông thấy...
Huỳnh Tuấn há»i ngay:
- Bá»n chúng có bao nhiêu tên?
- Äá»™ mÆ°á»i tên. Chúng toà n che mặt nên không trông rõ.
- Chúng rút lui vỠphương nà o?
- Theo Ä‘Æ°á»ng nhá» mé Nam.
Huỳnh Tuấn quay lại nhìn Tây Môn Tung thi lễ nói:
- Bá»n chúng đến đông có thể theo vết truy tầm. Ty tòa xin Ä‘uổi theo.
Tây Môn Tung trầm giá»ng gáºt đầu đáp:
- Äem nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘i chia Ä‘Æ°á»ng mà tìm.
- Tuân lệnh dụ!
Phó môn chủ Huỳnh Kiá»u Kiá»u căn dặn:
- Tuấn đệ hà nh Ä‘á»™ng phải cẩn tháºn.
Huỳnh Tuấn vâng lá»i dẫn tám tên võ sÄ© ám gấm băng mình chạy vá» phÃa Nam.
Äi được má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng, tám tên võ sÄ© áo gấm liá»n chia là m ba cánh Ä‘uổi theo, còn Huỳnh Tuấn thì Ä‘i Ä‘Æ°á»ng giữa. Má»i ngÆ°á»i Æ°á»›c định đến sáng trở vá» phủ.
Huỳnh Tuấn Ä‘i được chừng mÆ°á»i dặm liá»n rẽ sang phÃa Tây, bá»—ng thấy má»™t tòa miếu Quan Äế đã dá»™t nát hiện ra trÆ°á»›c mắt. Chà ng chạy quanh má»™t vòng rồi lại gõ cá»a miếu.
- Ai?
- Ta!
- Ủa! Xin má»i và o. Nam Cung trưởng lão chỠđã lâu rồi.
- Cần chú ý phòng bị.
- Xin tuân lệnh!
Trong miếu có đến hÆ¡n chục ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trong thiên phòng.
Huỳnh Tuấn vừa và o, má»i ngÆ°á»i đứng dáºy nghinh tiếp nói:
- Thiếu chủ lại một phen vất vả.
NgÆ°á»i lên tiếng đầu tiên là hÆ°Æ¡ng chủ Bà n Cá»u NÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i trÆ°á»›ng viện Thiên Oai.
Huỳnh Tuấn đúng là Cam ÄÆ°á»ng đã giả trang.
Nam Cung trưởng lão, Cam NhÆ° Bình, Bạch Vi, Tá» Quyên, Thần Võ viện chúa KhÆ°Æ¡ng Minh tùng, Chấp Pháp viện chúa Tôn Thắng, bảy tám vị hÆ°Æ¡ng chủ, hai vị há»™ pháp, hai tên chấp sá»±. Cả thảy gần hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i vừa thấy Cam ÄÆ°á»ng và o phòng Ä‘á»u theo thứ tá»± thi lá»….
Nam Cung trưởng lão nóng nảy há»i ngay:
- Tình trạng thế nà o?
- Nhất thiết Ä‘á»u đúng nhÆ° kế hoạch của chúng ta.
- Trình viện chúa hóa trang là m Bảo KÃnh Phu Nhân ra sao?
- Y bị Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chúa Ngá»c Äiệp Môn là Triệu Khôi Quan sinh lòng nghi hoặc, nhÆ°ng đã ứng đối trôi được hết.
- Còn Huỳnh Kiá»u Kiá»u?
- Mụ tin lắm, không nghi ngỠgì cả.
- Bây giỠphải hà nh động đến bước thứ hai ngay.
Cam ÄÆ°á»ng láºp tức cởi bỠđồ giả ra, khôi phục lại bản tÆ°á»›ng.
Má»™t vị há»™ pháp là Bạch Thế TÃn mặc quần áo của Cam ÄÆ°á»ng. Äồng thá»i Chấp Pháp viện chúa Tôn Thắng cải trang thà nh gã Huỳnh Tuấn thứ hai.
Nam Cung trưởng lão ân cần dặn Cam ÄÆ°á»ng:
- Chá»› nên má»™t lúc khÃch Ä‘á»™ng mà hạ sát Tây Môn Tung. Huỳnh Kiá»u Kiá»u cÅ©ng nên để sống. Còn bá»n võ sÄ© áo gấm thì đừng nể nang gì, giết được nhiá»u chừng nà o hay chừng nấy để biết Ä‘iá»u trở ngại vá» sau.
- Äược rồi!
- Có cần dặn gì Tôn viện chúa nữa không?
- Có!
Cam ÄÆ°á»ng dặn gã cách thức cùng lối trong Thấu Ngá»c Biệt Phủ. Äồng thá»i những chiêu thức Ä‘á»™ng thủ Ä‘á»u diá»…n lại cho gã coi. Äoạn chà ng quay lại nói vá»›i Cam NhÆ° Bình.
- Bình cô! Chúng ta đi thôi!
Bắt đầu sang canh tÆ°. Trong Thấu Ngá»c Biệt Phủ đèn lá»a sáng choang. Tây Môn Tung cùng Huỳnh Kiá»u Kiá»u ở trong sảnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lui Ä‘i tá»›i tá» vẻ băn khoăn. Chung quanh biệt phủ cuá»™c phòng bị rất là nghiêm máºt.
Äá»™t nhiên hai bóng ngÆ°á»i chạy tá»›i nÆ¡i nhanh nhÆ° chá»›p.
Tám tên võ sÄ© áo Ä‘en canh gác cổng phủ vung trÆ°á»ng kiếm lên đứng thà nh hà ng chữ nhất để nghinh tiếp bá»n võ sÄ© áo gấm Ä‘i Ä‘uổi trở vá» và o cổng xong rồi. Chúng lại hô lá»›n:
- Ai đến hãy dừng bước.
Tiếng quát vừa dứt, ngÆ°á»i má»›i đến đã lại gần trÆ°á»›c mặt. Rõ rà ng là má»™t thiếu phụ áo Ä‘en và má»™t chà ng thiếu niên tuấn tú.
Bá»n võ sÄ© áo gấm vừa nhìn thấy ngÆ°á»i má»›i đến đã kinh hãi la lên:
- Thiếu chủ phái Thiên Tuyệt.
Cam ÄÆ°á»ng sát khà bừng bừng lá»›n tiếng quát:
- Hãy nghe đây! Bản nhân là Cam ÄÆ°á»ng, con Võ Thánh Cam KÃnh Nghiêu. Bữa nay đến đây để đòi nợ, không phải là địa vị thiếu chủ phái Thiên Tuyệt. Bây giá» bắt đầu từ ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.
Tên võ sÄ© áo gấm không chá» Cam ÄÆ°á»ng dứt lá»i đã quét má»™t chiêu nhanh nhÆ° chá»›p. Hắn váºn toà n lá»±c để ra chiêu nà y cá»±c kỳ lợi hại, nhÆ°ng đáng tiếc là y gặp phải đối thủ quá mạnh.
Cam ÄÆ°á»ng vung tay phải lên, má»™t luồng kình khà xoáy lại khiến cho thế kiếm của đối phÆ°Æ¡ng má»›i ra ná»a vá»i đã bị chặn đứng. Trong khoảng thá»i gian chá»›p nhoáng nà y chà ng hất tay trái lên.
Thiên Tuyệt chưởng có thể cách không xuyên thủng má»i váºt, hÆ¡n nữa công lá»±c Cam ÄÆ°á»ng đã đến mức ý nghÄ© vừa phát Ä‘á»™ng cÅ©ng đủ hại ngÆ°á»i.
“Oẹâ€! Tiếp theo là tiếng rú khủng khiếp. Kiếm sÄ© áo gấm miệng vá»t máu tÆ°Æ¡i ngã lăn xuống đất.
Tám tên võ sÄ© áo Ä‘en đồng thá»i quát lên má»™t tiếng liá»u mạng nhảy xổ và o.
Cam ÄÆ°á»ng đầy lòng căm háºn, sát khà đằng đằng vừa quát vừa phóng ra má»™t chưởng khủng khiếp.
Những tiếng rú chói tai vang lên! Bóng ngÆ°á»i tung Ä‘i. Tám tên võ sÄ© áo Ä‘en thì sáu bị chết, hai bị thÆ°Æ¡ng.
Bá»n đệ tá» canh phòng trong và ngoà i Ngá»c Äiệp Môn nghe tiếng vá»t tá»›i nhÆ° Ä‘Ã n ong. Cam ÄÆ°á»ng la lên:
- Bình cô! Giết hết bá»n chúng Ä‘i!
Tiếp theo tiếng quát, bốn tên võ sÄ© áo Ä‘en Ä‘i đầu đã chết lăn ra Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Bỗng có tiếng quát:
- Lui lại!
Bá»n đệ tá» Ngá»c Äiệp Bảo hấp tấp lùi lại mấy trượng. PhÃa trong cá»a, Tây Môn Tung, Huỳnh Kiá»u Kiá»u và ba tên võ sÄ© áo gấm đã xuất hiện.
Cam ÄÆ°á»ng hai mắt Ä‘á» ngầu hầm hầm nhìn Tây Môn Tung và Huỳnh Kiá»u Kiá»u.
Tây Môn Tung vẻ mặt hung ác tiến mau lại trá» tay và o Cam ÄÆ°á»ng quát lên:
- Thằng lá»i kia! Mạng ngÆ°Æ¡i lá»›n đấy. NhÆ°ng bữa nay là ngà y cuối cùng của ngÆ°Æ¡i rồi.
Cam ÄÆ°á»ng quắc mắt lên mắng lại:
- Lão thất phu! Nghe đây! Má»™t là bản nhân đòi mi phải trả những món nợ máu chồng chất lên đã bao nhiêu tầng. Hai là con gái NgÅ© Thiên Tà i là NgÅ© Nhược Lan lúc lâm tá» có ủy thác cho bản nhân báo thù thay nà ng. Tất cả má»i món bữa nay mi phải thanh toán...
- Liệu ngươi có là m được chăng?
- Sá»± thá»±c sẽ trả lá»i mi.
- Ngươi định kết thúc cách nà o?
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng đáp:
- Lấy máu rá»a sạch Ngá»c Äiệp Môn.
Tây Môn Tung cÆ°á»i khẩy nói:
- Chà khà của ngươi cũng lớn đấy.
Cam NhÆ° Bình đứng bên cất giá»ng the thé nói:
- Tây Môn Tung! Ta không ngá» mi là con chó sói Ä‘eo mặt nạ loà i ngÆ°á»i.
Huỳnh Kiá»u Kiá»u mà y liá»…u dá»±ng ngược lá»›n tiếng quát há»i:
- Mi là ai?
Cam Như Bình nhìn mụ rồi lại quắc mắt lên nhìn Tây Môn Tung, bà nói:
- Ta tưởng mi chẳng lạ gì ta.
Tây Môn Tung đảo cặp mắt thâm hiểm nhìn và o mặt Cam Như Bình mấy lần.
Äá»™t nhiên hắn kinh hãi lùi lại má»™t bÆ°á»›c, run lên há»i:
- Ngươi... là ... Như Bình ư?
- ChÃnh phải! Mi ngạc nhiên lắm phải không?
- Quả là ra ngoà i ý nghĩ của ta.
- Mi đã tam phen tứ thứ dùng cả những thủ Ä‘oạn đê mạt toan giết Cam ÄÆ°á»ng, lại còn mang lòng dạ ác Ä‘á»™c phao ngôn y không phải con gia huynh là có mục Ä‘Ãch gì?
- Ngươi muốn biết chăng?
- Chẳng những ta muốn biết mà còn muốn đòi nợ mi nữa.
Tây Môn Tung cÆ°á»i má»™t cách rất khả ố, hắn nói:
- Äược rồi! Äể bản tòa là m xong việc sẽ cho bá»n ngÆ°Æ¡i biết rõ mục Ä‘Ãch.
Cam ÄÆ°á»ng tức nhÆ° vỡ máºt, chà ng hằn há»c nói:
- Lão thất phu kia! Äêm nay mi không chết thì ta hết sống.
Dứt lá»i chà ng phóng chưởng đánh ra.
Cam NhÆ° Bình đảo mắt nhìn toà n trÆ°á»ng rồi trợn mắt lên nhìn Huỳnh Kiá»u Kiá»u nói:
- Con tiện tỳ kia! Tiếp chiêu đây!
Bà nói xong phóng ra một chưởng cực kỳ ghê gớm.
Thế là hai đôi khởi cuá»™c chiến đấu kịch liệt. Má»™t bên Cam ÄÆ°á»ng cùng Tây Môn Tung tuy bá» ngoà i trông không có gì là dồn dáºp, khủng khiếp mà thá»±c ra nguy hiểm muôn phần. Công lá»±c cả hai bên đã đến chá»— xuất thần nháºp hóa. Từ cái giÆ¡ tay, cất chân Ä‘á»u cao đến tá»™t Ä‘á»™ của những môn tuyệt há»c võ lâm.
Cam NhÆ° Bình cùng Huỳnh Kiá»u Kiá»u đã qua lại năm chiêu. Huỳnh Kiá»u Kiá»u mất hết tiên cÆ¡, hiện đã lâm và o tình trạng nguy hiểm.
Cam Như Bình quát lên:
- Nộp mạng đi thôi!
Huỳnh Kiá»u Kiá»u rên lên má»™t tiếng lùi lại mấy bÆ°á»›c liá»n, miệng vá»t máu tÆ°Æ¡i.
Tiếng binh khà rÃt lên veo véo. Hai thanh trÆ°á»ng kiếm quẫy lên nhÆ° con thần long múa vuốt. Hai tên võ sÄ© áo gấm nhảy vá»t và o vòng chiến.
Cam Như Bình vung hai tay theo hình cánh cung phóng ra một luồng kình khà đẩy lui được thế kiếm của đối phương. Bà lùi lại mấy bước rút kiếm ở sau lưng ra đánh soạt một tiếng.
Hai tên võ sÄ© áo gấm rượt tá»›i nhÆ° bóng theo hình. Äồng thá»i là n sóng ngÆ°á»i à o ạt tiến ra. Các Ä‘Æ°á»ng chủ, hÆ°Æ¡ng chủ trong phủ lục tục siết chặt vòng vây chung quanh trÆ°á»ng đấu.
Những tiếng rú thê thảm lại vang lên. Má»™t trong hai tên võ sÄ© đánh nhau vá»›i Cam NhÆ° Bình bị ngã lăn ra. Tên kia vá»™i tiến lên thay thế và vẫn còn hai ngÆ°á»i đánh má»™t.
Cam ÄÆ°á»ng cùng Tây Môn Tung Ä‘ang từ từ ra chiêu bá»—ng biến thà nh thế chiến đấu kịch liệt. Những luồng kình khà xô ra bốn mặt là m cho đất đá bay tung nhÆ° má»™t bức mà n che phủ lấy hai ngÆ°á»i. Những viên đá bay Ä‘i xa đến năm trượng.
Mới chớp mắt hai bên đã qua lại năm mươi chiêu.
Bên nà y Cam NhÆ° Bình đã giết xong hai tên võ sÄ© áo gấm, nhÆ°ng còn rất nhiá»u tay cao thủ vây bá»c tấn công. Dù ná»™i lá»±c của bà cao thâm, nhÆ°ng chiến đấu đã khó khăn.
Những kẻ bị thÆ°Æ¡ng trong trÆ°á»ng được Ä‘Æ°a và o phủ Ä‘iá»u trị. Huỳnh Kiá»u Kiá»u vẫn đứng ngoà i vòng theo dõi cuá»™c chiến đấu. Mụ bị thÆ°Æ¡ng khá nặng. Bây giá» mụ không thể đứng vững được nữa.
|
07-08-2008, 12:39 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 84
Ngá»c Äiệp Phủ Äầu RÆ¡i Máu Chảy
Hai tiếng rên Æ° Æ° đồng thá»i vang lên. Cam ÄÆ°á»ng cùng Tây Môn Tung Ä‘á»u loạng choạng lùi lại, miệng ứa máu tÆ°Æ¡i.
Bóng ngÆ°á»i xa ra rồi lại gần và o. Tháºt là má»™t cuá»™c tá»· đấu kinh tâm Ä‘á»™ng phách.
Tây Môn Tung thi triển chưởng lá»±c quái dị “Bế Nhân Chân Nguyênâ€, Cam ÄÆ°á»ng nhá» há»c được Ä‘oạn thứ chÃn trong Thiên Tuyệt võ há»c, ná»™i lá»±c mất Ä‘i lại tiếp tục có ngay, nên Tây Môn Tung không là m gì được. Còn Tây Môn Tung má»—i lần thi triển chưởng lá»±c kỳ bà là má»™t lần ná»™i lá»±c tiêu hao, dần dần Ä‘i đến chá»— sút kém. NhÆ°ng Cam ÄÆ°á»ng không muốn hạ sát ngay, nên có nhiá»u cÆ¡ há»™i giết hắn được mà chà ng cÅ©ng bá» qua.
Hai ngÆ°á»i lại đấu hai chục hiệp nữa. Rút cục hai bên Ä‘á»u thà nh những cây cung cứng giÆ°Æ¡ng đến Ä‘á»™ chót. Chiêu thức đã giảm uy lá»±c mà cách phòng vệ bản thân cÅ©ng sÆ¡ hở rất nhiá»u.
Những tiếng “sầm sầm†chói tai vang lên không ngớt. Chưởng lực hai bên đụng nhau hoà i.
Tây Môn Tung thu hết tà n lực quát lên một tiếng, phóng ra một chưởng.
Cam ÄÆ°á»ng loạng choạng, máu tÆ°Æ¡i từ miệng phun ra nhÆ° suối và o đầy mặt mÅ©i Tây Môn Tung, khiến hắn không mở mắt ra được.
- Nằm xuống!
Cam ÄÆ°á»ng vừa quát vừa phóng chưởng phản kÃch.
Sầm! Tây Môn Tung ngã ngá»a xuống đất. Cam ÄÆ°á»ng dùng sức quá mạnh cÅ©ng ngồi phệt xuống.
Một bóng đen nhảy xổ và o sau lưng chà ng.
Bóng đen tới gần đột nhiên bắn ngược trở lại.
Một tiếng rú thê thảm vang lên! Bóng đen rớt xuống ngoà i ba trượng.
Bóng Ä‘en chết rồi. Lão chÃnh là Hình ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chúa Triệu Khôi Quan.
Lão thấy Cam ÄÆ°á»ng không gượng được phải ngồi xuống bèn thừa cÆ¡ Ä‘á»™t kÃch.
Không ngỠchà ng chưa đến nỗi bị thương nặng, luồng phản lực còn ghê gớm vô cùng.
Chà ng giơ tay một cái cũng đủ là m cho một tay cao thủ mất mạng.
Bên nà y Cam NhÆ° Bình hết sức gắng gượng chiến đấu. Nhiá»u tên võ sÄ© bị chết vá» lưỡi kiếm của bà , áp lá»±c cÅ©ng giảm bá»›t Ä‘i. NhÆ°ng chân nguyên trong bản thân của bà bị hao tổn khá nhiá»u, nên bây giá» bà ra chiêu không mãnh liệt nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Cam ÄÆ°á»ng cùng Tây Môn Tung cÅ©ng đứng dáºy được rồi và bắt đầu tái chiến.
Máu tÆ°Æ¡i từ miệng hai ngÆ°á»i vẫn tiếp tục ứa ra. HÆ¡i thở hồng há»™c toà n trÆ°á»ng Ä‘á»u nghe rõ. Mồ hôi lẫn vá»›i máu Æ°á»›t đẫm cả ngÆ°á»i, trông chẳng khác hai tên quá»· sứ hung dữ.
Cuá»™c chiến đấu kinh ngÆ°á»i tiếp tục được trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà ...
Tiếng quát tháo, tiếng rên la đồng thá»i vang lên. Cam ÄÆ°á»ng lảo đảo ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° muốn té. Tây Môn Tung cÅ©ng lùi lại luôn mấy bÆ°á»›c ngồi phệt xuống đất không dáºy được nữa.
HÆ¡i thở Ä‘iá»u hòa má»™t chút, Cam ÄÆ°á»ng cất bÆ°á»›c đến gần Tây Môn Tung, chà ng nói:
- Lão thất phu! Sang năm ngà y hôm nay là ngà y giỗ đầu của ngươi đó.
Tây Môn Tung da mặt co rúm, hắn cố gượng đứng lên nhưng lại phải ngồi phệt xuống ngay.
Huỳnh Kiá»u Kiá»u chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, nhÆ°ng lúc nà y mụ không còn chút hÆ¡i sức để ra tay cứu viện, liá»n thét tả hữu:
- Các ngươi tiến lên!
MÆ°á»i mấy tên đệ tỠđồng thá»i quát vang rồi nhảy xổ và o Cam ÄÆ°á»ng.
“Huỵch huỵnh†mấy tiếng! Ba gã đi đầu ngã lăn ra. Những gã đi sau phải dừng lại.
Cam ÄÆ°á»ng còn cách Tây Môn Tung chừng tám thÆ°á»›c, Tây Môn Tung mặt xám nhÆ° tro tà n, hắn ráng sức la lên:
- Ta là Võ Thánh... khi nà o lại chịu chết dÆ°á»›i tay thằng lá»i.
Cam ÄÆ°á»ng hằn há»c nói:
- Mi nhất định phải chết!
Giữa lúc ấy, một tiếng quát vang lên:
- Hãy dừng tay!
Tiếp theo tiếng quát, má»™t bóng ngÆ°á»i nhảy vá»t và o trÆ°á»ng. Äúng là má»™t chà ng thiếu niên mặt trắng chừng hai mÆ°Æ¡i tuổi.
Huỳnh Kiá»u Kiá»u vừa kinh hãi vừa mừng thầm la lên:
- Tuấn đệ! Hiá»n đệ tá»›i nÆ¡i vừa khéo!
Há»™ pháp Huỳnh Tuấn đảo mắt nhìn toà n trÆ°á»ng má»™t lượt. Gã rút thanh trÆ°á»ng kiếm ra đánh soạt má»™t cái chém tá»›i Cam ÄÆ°á»ng. Vá» chiêu thức cÅ©ng nhÆ° vá» khà thế, nhát kiếm nà y thuá»™c hà ng kiếm thủ thượng thặng.
Cam ÄÆ°á»ng thu tà n lá»±c phóng ra má»™t chưởng để nghinh địch.
Roạc! Vạt áo trÆ°á»›c Cam ÄÆ°á»ng bị rách dà i đến hÆ¡n thÆ°á»›c. May nhá» phát chưởng ngăn thế kiếm lại, không thì nhát kiếm kia đã rạch bụng chà ng rồi.
- Nạp mạng đi thôi!
Huỳnh Tuấn vừa thét vừa vung trÆ°á»ng kiếm chém tá»›i.
- Tên chuột nhắt nà y láo thiệt!
Tiếng quát chÆ°a dứt, má»™t luồng kiếm quang đã từ mé bên vá»t lên phóng tá»›i, thế mạnh phi thÆ°á»ng.
Huỳnh Tuấn bắt buộc phải biến chiêu xoay kiếm lại đón lấy.
Choang! Hai thanh kiếm đụng nhau tóe lá»a.
NgÆ°á»i đã ra tay giải vây cho Cam ÄÆ°á»ng chÃnh là Cam NhÆ° Bình.
Cam Như Bình vội nói:
- Hà i tá»! Chúng ta hãy rút lui mau. Những món nợ nà y để ngà y khác sẽ thanh toán.
Bà vừa nói vừa vung kiếm chém liá»n ba chiêu nhÆ° bão táp, bắt buá»™c Huỳnh Tuấn phải lùi lại năm sáu bÆ°á»›c.
Cam ÄÆ°á»ng lá»›n tiếng quát:
- Tây Môn Tung! Rồi ta sẽ gặp mi. Ta hy vá»ng mi đừng chết vá»™i.
Tây Môn Tung thét lên:
- Ngăn chúng nó lại.
Những tên đệ tỠđứng bên nghe lá»i nhảy xổ và o.
Trong Ngá»c Äiệp Môn, bản lãnh cao nhất là những tay võ sÄ© áo gấm, nhÆ°ng hiện trÆ°á»ng trừ những kẻ bị chết ra, không thấy tông tÃch má»™t võ sÄ© áo gấm nà o nữa.
Cam ÄÆ°á»ng tuy đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đối phó vá»›i bá»n nà y không thà nh vấn Ä‘á».
Bá»n đệ tá» Ngá»c Äiệp Môn trông thấy chà ng đã đủ khiếp sợ. HÆ¡n nữa nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ thà nh ra vÆ°á»›ng vÃu, mà lại tiện cho Cam ÄÆ°á»ng ra tay. Hai tay chà ng vung lên, tiếp theo là những tiếng rú rùng rợn. Kẻ bị chết ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng, Cam ÄÆ°á»ng phá vòng vây mà đi.
Tây Môn Tung cùng Huỳnh Kiá»u Kiá»u tức giáºn mắt tóe lá»a mà không là m gì được.
Cam NhÆ° Bình phải Ä‘i sau để yểm há»™ cho Cam ÄÆ°á»ng rút lui. Bà nghiến răng cố gắng chống đỡ, bị Huỳnh Tuấn đánh tá»›i tấp không còn sức trả đòn.
Bây giá» sÆ° phụ Huỳnh Tuấn là Bảo KÃnh Phu Nhân má»›i xuất hiện. Bà nhìn Tây Môn Tung run run há»i:
- Môn chủ! Lão thân vì nghÄ© tá»›i địa vị của môn chủ, không tiện xen và o vòng chiến. Môn chủ có bằng lòng cho lão thân góp chút sức má»n chăng?
Tây Môn Tung nghiến răng đáp:
- Nếu được tiá»n bối tiếp tay diệt trừ háºu há»a thì tháºt may mắn vô cùng!
- Äược lắm!
Bảo KÃnh Phu Nhân vá»t ngÆ°á»i Ä‘i nhÆ° Ä‘iện chá»›p Ä‘uổi theo Cam ÄÆ°á»ng.
Cam NhÆ° Bình thấy váºy liá»n đánh luôn ba kiếm bức bách Huỳnh Tuấn phải dừng bÆ°á»›c rồi chạy trốn nhanh nhÆ° gió.
Huỳnh Tuấn gầm lên:
- Bá»n mi chạy đâu cho thoát?
Äoạn gã hối hả rượt theo.
Ãnh sáng ban mai đã xuất hiện. Trong miếu Quan Äế, Cam ÄÆ°á»ng, Cam NhÆ° Bình, Huỳnh Tuấn, Bảo KÃnh Phu Nhân và bá»n Nam Cung trưởng lão mấy chục ngÆ°á»i lại tụ há»p.
Huỳnh Tuấn giả bá» những đồ hóa trang ra khôi phục lại chân tÆ°á»›ng. Cam ÄÆ°á»ng rá»a tay rá»a mặt rất mau lẹ rồi lại giả là m Huỳnh Tuấn. Thiên Oai viện chúa Trình Kỳ cải trang là m Bảo KÃnh Phu Nhân cất tiếng cÆ°á»i khanh khách, bà nói:
- Trưởng lão! Nếu má»i việc Ä‘á»u thuáºn lợi thì chỉ trong và i ngà y là phanh phui được hết má»i chuyện bà máºt vá» Tây Môn Tung.
Nam Cung trưởng lão gáºt đầu nhìn Cam ÄÆ°á»ng há»i:
- Thiếu chủ! Sau cuá»™c chiến vừa rồi, thiếu chủ nháºn thấy thế nà o?
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng đáp:
- Suýt nữa nếu tại hạ không nhịn được thì đã hạ sát Tây Môn Tung rồi.
- Công lực hắn ra sao?
- Nhiá»u lắm là trong vòng trăm chiêu tại hạ có thể giết hắn được.
Cam NhÆ° Bình lau mồ hôi nhá»… nhãi tá» ra bà mệt nhá»c vô cùng. Bà nói:
- May mà đa số võ sÄ© áo gấm không ở trong phủ. Nếu há» có mặt thì tráºn đấu vừa rồi không chừng mình bị thua mất.
Nam Cung trưởng lão tủm tỉm cÆ°á»i nói:
- Lão phu đã an bà i Tôn viện chúa của tệ phái để chỠcơ hội viện trợ.
- Không hiểu Tây Môn Tung có Ä‘oán ra việc giết ngÆ°á»i lấy thủ cấp là do cô cháu lão thân tầm cừu là do phái Thiên Tuyệt an bà i không?
- Có khi hắn biết rồi!
- Váºy thì Bạch trưởng lão đại biểu cho quý môn ở Võ Minh có bị hắn trả thù không?
- Tạm thá»i hắn không dám, vì vụ nà y hắn không tiện Ä‘Æ°a ra trÆ°á»›c Võ Minh sợ ảnh hưởng đến thanh danh của hắn.
Giữa lúc ấy, một tên đệ tỠphụ trách việc tuần tiễu chạy nhanh và o miếu lớn tiếng nói:
- Bẩm trưởng lão! Äã phát giác ra tông tÃch bên địch.
- Ủa! Bá»n chúng bao nhiêu tên?
- Bốn tên, từ phÃa chÃnh Bắc Ä‘i tá»›i.
- Hình dạng thế nà o?
- Chúng mặc áo gấm.
- Äược rồi! NgÆ°Æ¡i hãy lui ra.
Cam ÄÆ°á»ng đã cải trang xong, chà ng lên tiếng:
- Canh ba đêm qua tại hạ dẫn tám tên võ sĩ áo gấm. Chung chia hai ngã tìm kiếm.
Bốn tên nà y chắc là một toán.
Nam Cung trưởng lão chau mà y nói:
- Trừ khỠchúng đi để giảm bớt trở lực.
Cam ÄÆ°á»ng mắt lá»™ sát khà nói:
- Tại hạ đi đây!
Ngoà i miếu đã có tiếng quát vang.
Nam Cung trưởng lão láºt Ä‘áºt lấy ra má»™t cái bá»c đẫm máu nói:
- Thiếu chủ! Thiếu chủ cùng Trình viện chúa xong việc rồi láºp tức quay vá».
Nhưng nơi đây không dùng là m nơi liên lạc được nữa, địa điểm liên lạc sẽ thông tri sau.
Cam ÄÆ°á»ng đón lấy cái bá»c máu rồi cùng Thiên Oai viện chúa song song chạy ra cá»a miếu.
Bốn tên võ sĩ áo gấm đang cùng các đệ tỠphái Thiên Tuyệt đánh nhau không phân thắng bại.
Cam ÄÆ°á»ng cùng Trình Kỳ nhảy xổ và o trong trÆ°á»ng.
Một tên võ sĩ áo gấm la:
- Bẩm hộ pháp! Nơi đây rất khả nghi.
Cam ÄÆ°á»ng đáp lại má»™t tiếng. Chà ng cầm kiếm trong tay tiến và o, vung kiếm lên.
Hai tên kiếm sĩ áo gấm chưa kịp kêu la đã ngã lăn trong vũng máu.
Hai tên kia thấy váºy hoảng hồn la lên:
- Huỳnh hộ pháp...
Trình viện chúa hóa trang là m Bảo KÃnh Phu Nhân ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p Ä‘iểm và o tá» huyệt má»™t tên. Còn tên nữa kinh hãi quá chừng dừng tay lại liá»n bị Thần Võ viện chúa KhÆ°Æ¡ng Minh Tùng phóng chưởng đánh vỡ đâu.
Thế là bốn tên kiếm sĩ áo gấm bị mất mạng một cách oan ức.
Cam ÄÆ°á»ng ngó Trình viện chúa ra hiệu rồi tra gÆ°Æ¡m và o vá», cầm cái bá»c đẫm máu băng băng chạy Ä‘i.
Mặt trá»i má»›i má»c. TrÆ°á»›c cá»a Thấu Ngá»c Biệt Phủ đã thu dá»n sạch sẽ, dÆ°á»ng nhÆ° không có việc gì xảy ra.
Bốn tên võ sÄ© áo gấm kia đã tuân mệnh, trá»i sáng quay trở vá».
Cam ÄÆ°á»ng cùng Trình Kỳ và o phủ rồi chạy luôn ra háºu viện. Hai ả thị tỳ vừa thấy Cam ÄÆ°á»ng và Trình Kỳ vá» tá»›i vá»™i thi lá»… nói:
- Lão tiá»n bối cùng há»™ pháp đã vỠđấy Æ°?
Hai ả ngá»ng đầu lên nhìn thấy trong tay Cam ÄÆ°á»ng cầm má»™t cái bá»c đẫm máu thì sợ quá mặt tái mét.
Cam ÄÆ°á»ng há»i ngay:
- Môn chủ ở đâu?
- Vừa mới đi nghỉ.
- Và o nói là bản tòa cần ra mắt.
- Dạ!
Trình Kỳ và o phòng nghỉ ngÆ¡i. Má»™t mình Cam ÄÆ°á»ng đứng chá» ngoà i cá»a sảnh.
Lát sau Tây Môn Tung cùng Huỳnh Kiá»u Kiá»u song song bÆ°á»›c ra. Cam ÄÆ°á»ng thi lá»… nói:
- Ty tòa đã trở vá».
Tây Môn Tung mắt sáng lên trá» và o cái bá»c há»i:
- Váºt chi đó?
- Äầu ngÆ°á»i?
- Ai váºy?
- Cam ÄÆ°á»ng!
Tây Môn Tung cùng Huỳnh Kiá»u Kiá»u kinh hãi la lên:
- Thủ cấp Cam ÄÆ°á»ng Æ°?
Cam ÄÆ°á»ng trầm giá»ng gáºt đầu đáp:
- ChÃnh thị!
Huỳnh Kiá»u Kiá»u lại gần cầm lấy tay Cam ÄÆ°á»ng há»i:
- Tuấn đệ!... Tuấn đệ... giết Cam ÄÆ°á»ng rồi Æ°?
- Äúng thế! Ty tòa phải má»™t phen cá»±c kỳ cháºt váºt. Ấy là may mà gã đã bị thÆ°Æ¡ng vá» tay môn chủ. Ty tòa không phải là tay đối thủ của gã.
- Sư phụ Tuấn đệ đâu?
- VỠphòng yên nghỉ rồi!
Tây Môn Tung Ä‘á»™t nhiên ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, hồi lâu má»›i ngừng lại nói tiếp:
- Trừ được thằng lá»i ấy thì không còn lo gì nữa.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng căm háºn đến cá»±c Ä‘iểm, nhÆ°ng không dám lá»™ ra nét mặt, vì chà ng giả trang là m Huỳnh Tuấn.
Tây Môn Tung lại há»i tiếp:
- Còn mụ Cam Như Bình đâu?
- Mụ cũng chết rồi!
- Hay lắm, hay lắm! Thủ cấp mụ đâu?
- Ty tòa thấy mụ là đà n bà tưởng không cần cắt thủ cấp.
- Mở ra!
Cam ÄÆ°á»ng mở bá»c ra, má»™t đầu ngÆ°á»i máu vẫn chÆ°a khô. Äúng là tÆ°á»›ng mạo Cam ÄÆ°á»ng. ChÃnh chà ng trông thấy cÅ©ng phải kinh hãi. NhÆ°ng đây chỉ là má»™t trong bảy chiếc đầu lâu đã cắt ở những xác chết trong Thấu Ngá»c Biệt Phủ cải trang mà thôi.
Tây Môn Tung ngây ngÆ°á»i ra mà nhìn chiếc thủ cấp. Hồi lâu hắn má»›i ngẩng đầu lên há»i:
- Xác gã đâu?
- Chôn rồi!
- Có ai nhìn thấy không?
- Chắc không ai thấy.
- Tuấn đệ! Công lao của ngươi thiệt lớn.
- Nhá» hồng phúc của môn chủ ty tòa má»›i là m xong pháºn sá»±.
- Bất tất phải xÆ°ng hô nhÆ° váºy. Äây ở trong ná»™i viện, Tuấn đệ cứ kêu bằng thÆ° phu là được.
Cam ÄÆ°á»ng mắng thầm:
- Lão thất phu đê tiện.
Nhưng ngoà i miệng vẫn đáp:
- Dạ!
- Chớ tiết lộ vụ nà y ra ngoà i.
- Vâng! Nhưng...
- Sao?
- Äệ tá» bản môn có nhiá»u ngÆ°á»i tham gia cuá»™c chiến đấu nà y, e rằng khó mà bÃt kÃn được.
- Ta đã có cách an bà i.
Cam ÄÆ°á»ng ngấm ngầm kinh hãi há»i:
- An bà i thế nà o?
Tây Môn Tung nở má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm đáp:
- Tuấn đệ! NgÆ°Æ¡i vá»›i ta là chá»— chà thân, ta má»›i nói tháºt. Những kẻ tham dá»± cuá»™c chiến đêm qua trừ những tên bị chết rồi, số còn lại đại khái không đến ba chục tên.
Cách hay nhất là là m cho chúng vĩnh viễn không mở miệng được nữa.
- Ủa!
Cam ÄÆ°á»ng bất giác á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Bá» ngoà i ai dám bảo Tây Môn Tung là má»™t kẻ dữ hÆ¡n sà i lang, không còn chút nhân tÃnh nà o. Nếu không cần Ä‘iá»u tra ra những vụ nghi án thì chà ng đã phân thây hắn ra là m muôn Ä‘oạn rồi.
Cam ÄÆ°á»ng la lên má»™t tiếng kinh hãi rồi giả vá» nói:
- Nếu váºy thì Thấu Ngá»c Biệt Phủ không còn lá»±c lượng phòng vệ nà o nữa hay sao?
Tây Môn Tung thản nhiên đáp:
- Trong phủ còn hÆ¡n chục tên đệ tá» thân tÃn cÅ©ng đủ bảo vệ rồi. Ta sẽ lấy thêm bá»n đệ tỠở bảo ra thay thế dần dần. Tuấn đệ má»™t đêm nhá»c mệt nên Ä‘i nghỉ ngÆ¡i.
- Dạ! Ty tòa xin lui vá».
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘i ra rồi, Tây Môn Tung cùng Huỳnh Kiá»u Kiá»u lại nói chuyện vá»›i nhau má»™t lúc nữa. Äoạn hắn cầm chuông rung.
Bốn tên võ sÄ© áo gấm nghe tiếng chuông liá»n xuất hiện trÆ°á»›c cá»a sảnh Ä‘Æ°á»ng. Tây Môn Tung trầm giá»ng nói:
- Bá»n ngÆ°Æ¡i truyá»n lệnh của bản tòa cho toà n thể đệ tá» trong phủ ăn cÆ¡m chiá»u rồi phải táºp trung trong nhà máºt thất số ba để chá» lệnh.
- Tuân lệnh dụ!
- Còn nữa! Bắt đầu từ giá» nà y không cho má»™t ngÆ°á»i nà o ra khá»i biệt phủ. Bao nhiêu đồn canh cÅ©ng gá»i vá» hết. Bốn ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i phải thay thế tuần phòng bên ngoà i. Kẻ nà o trái lệnh ra khá»i biệt phủ cứ hạ sát ngay. Còn việc cảnh bị trong phủ thì vẫn bố trà nhÆ° trÆ°á»›c.
- Dạ!
Bốn tên võ sĩ thi lễ rồi lui ra.
Ở dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng hầm sau viện có tất cả năm gian máºt thất, gian số ba rá»™ng nhất, bốn mặt Ä‘á»u ghép bằng những thanh sắt đúc. Phòng nà y rá»™ng chừng ná»a trượng. Cá»a phòng cÅ©ng bằng thép đúc. Ai đã và o trong phòng thì chẳng khác gì ba ba chui ống.
Giữa khoảng giá» mùi và giá» thân, toà n thể đệ tá» Ngá»c Äiệp Môn tụ táºp cả trong phòng máºt thất số ba. Äây là má»™t mệnh lệnh trÆ°á»›c nay chÆ°a từng có, nên ai cÅ©ng kinh hãi không hiểu môn chủ có huấn thị gì nghiêm trá»ng, nhÆ°ng há» chẳng tà i nà o Ä‘oán ra được.
Cam ÄÆ°á»ng tuân lệnh qua lại trông nom các nẻo Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i hầm.
Giữa giá» thân, Tây Môn Tung đã xuất hiện bên ngoà i nhà máºt thất số ba. Các đệ tá» theo lá»… nghi im lặng chỠđợi.
Tây Môn Tung bình tĩnh nói:
- Bản tòa có hà nh Ä‘á»™ng nà y là để khảo nghiệm các vị má»™t phen. Hà đưá»ng chúa đâu?
Một hán tỠbước ra khom lưng nói:
- Ty tòa đây!
- Bao nhiêu đệ tỠđã táºp trung và o đây hết chÆ°a?
- Trừ những kẻ bị thương không hà nh động được còn thì ở đây cả rồi.
- Äược lắm!
Tây Môn Tung bấm nút Ä‘á»™ng cÆ¡ đánh choang má»™t tiếng, cá»a nhà máºt thất đóng lại.
Tây Môn Tung mở cá»a nhà máºt thất số bốn. ChÃnh tay hắn thắp cây đèn hạc đồng lên rồi chõ má» và o má»™t lá»— nhá» thông sang bên phòng số ba. Má» con hạc đồng phun khói ra.
Cam ÄÆ°á»ng thấy thế lông tóc đứng dá»±ng cả lên, chà ng nghÄ© thầm:
- Tên thất phu nà y là m trò táºp thể đồ sát rồi.
Chá»›p mắt, trong gian nhà máºt thất số ba có tiếng đụng và o vách hay và o cá»a.
Tình trạng bên trong khiến ngÆ°á»i không thể tưởng tượng được.
Cam ÄÆ°á»ng chân tay run lên nhÆ°ng chà ng không thể ngăn trở hà nh Ä‘á»™ng thảm hại vô nhân đạo của tên bất lÆ°Æ¡ng. Chà ng muốn nhìn xem Tây Môn Tung tá»± Ä‘Ã o lá»— chôn mình.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàííû, åâðîïåéñêèé, ãëàìóð, çíàêè, êàçàíü, êðàñíîÿðñê, huyet thiep, huyet thiep vong hon ky, ìåðëåí, ïîäìîñêîâüÿ, ñàíòåõíèêà, ñòðèì, óãîëîâíûé, õåíòàé, æèâûõ |
| |