Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 80 : Chủ nhân,ta đến chậm
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Đương nhiên, cũng có không ít kẻ vui sướng khi người gặp họa.
Dù sao đây là chuyện của Võ Thần Điện, đệ tử Thông Thiên Kiếm Môn vui vẻ thấy đệ tử Võ Thần Điện tàn sát lẫn nhau.
Long Kình Thiên thấy Lôi Hạo Hiên đánh tới một chưởng thì biểu tình bình thản, trong ánh mắt kinh ngạc của các đệ tử, há mồm hút, giống như tuyệt thế mãnh thú miệng khổng lồ nuốt trăng, khí lưu không gian xung quanh cuồng bạo.
Chớp mắt không khí bị Long Kình Thiên nuốt vào trong người.
Long Kình Thiên hút xong lại phun ra mười mấy âm phù khó hiểu:
- Úm, bát, la, cáp, mật...
Chỉ thấy những âm phù này hóa thành chữ to như núi lớn, màu đỏ rực, xoay tròn như là một đại trận, va chạm với chưởng ấn của Lôi Hạo Hiên.
Đây chính là tiểu tiên thuật ở Tiên Giới, phần sơn mật âm.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Tiếng nổ không ngừng vang lên.
Đệ tử phía xa cảm thấy màng tai như bị xuyên thấu, đau óc cực kỳ đau đớn, bay ngược ra sau.
Long Kình Thiên cảm thấy có lực lượng mạnh mẽ đánh vào, thân thể rung lên, bay ngược ra ngoài. Cửu Vĩ Thiên Miêu hợp thể với Long Kình Thiên cũng tách khỏi người hắn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh kêu:
- Đại ca, không sao chứ?
Long Kình Thiên ổn định thân hình, biểu tình bình tĩnh nói:
- Không sao.
Mặc dù Lôi Hạo Hiên là đỉnh đế cấp nhưng chưa ra hết sức, chút lực công kích này không tổn thương được hắn.
Lôi Hạo Hiên thấy một kích khác của gã chỉ đẩy lùi được Long Kình Thiên chứ không tạo ra tổn hại nặng thực chất thì nhíu mày. Lôi Hạo Hiên nhìn rađược phòng ngự cơ thể của Long Kình Thiên rất mạnh, vượt qua sức tưởng tượng của gã.
- Không ngờ cơ thể của ngươi mạnh hơn thực lực bản thân ngươi nhiều như vậy.
Lôi Hạo Hiên cười lạnh nói:
- Nhưng dù cơ thể ngươi có mạnh hơn cũng vô dụng, ở trước mặt ta, muốn giết người của ta trước giờ không ai thoát khỏi lòng bàn tay ta.
Lôi Hạo Hiên đột nhiên đổi giọng, nói:
- Long Kình Thiên, bây giờ ta lại cho ngươi một lựa chọn, chỉ cần ngươi quỳ xuống thề trung thành, đi theo ta thì ta sẽ không giết ngươi.
- Tiểu tử, chỉ bằng vào ngươi sao? Chủ nhân của ta là viễn cổ thần vương chuyển thế, thứ giống như ngươi không có cả tư cách bưng trà, rót nước cho chủ nhân ta!
- Thế nhưng còn muốn khiến chủ nhân của ta đi theo ngươi?
- Đầu ngươi bị lừa đá chắc?
Giọng của Cửu Vĩ Thiên Miêu quanh quẩn trên không trung thật lâu.
Các đệ tử xung quanh nghe vậy thì đơ ra, biểu tình quái dị.
Đầu bị lừa đá?
Lôi Hạo Hiên thiên phú mạnh nhất trước giờ của Võ Thần Điện mà bị người chỉ ngay mặt nói là đầu bị lừa đá?
Lôi Hạo Hiên ngây ra, biểu tình âm trầm, cười khan sau đó là cười phá lên, cười to tiếng.
Lôi Hạo Hiên vừa cười vừa nói:
- Viễn cổ thần vương chuyển thế? Ha ha, viễn cổ thần vương chuyển thế?
Hoắc Phong đứng bên cạnh thấy vậy cũng cười hùa theo.
Lôi Hạo Hiên nói với Hoắc Phong:
- Con mèo thần kinh này nói chủ nhân của nó là viễn cổ thần vương chuyển thế?
Lôi Hạo Hiên chỉ vào Cửu Vĩ Thiên Miêu, cười to.
Hoắc Phong cười giả tạo hùa theo nói:
- Làm ta cười chết sặc, ta thấy không bằng nó nói là viễn cổ chủ thần chuyển thế cho rồi.
Phía xa đệ tử các phái nghe vậy cũng phì cười.
- Ai mà không biết nói khoác, nhưng con mèo này hơi ngu đi? Nói xạo vớ vẩn như vậy mà cũng nói được.
- Đúng vậy dù thiên phú của Long Kình Thiên có tốt hơn cũng không thể là viễn cổ thần vương chuyển thế.
- Ta thấy con mèo ngốc này nghe nói Lôi Hạo Hiên sư huynh là viễn cổ chiến thần chuyển thế nên mới nói câu vớ vẩn này.
Nghe các đệ tử trào phúng, Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên.
Ngược lại Cửu Vĩ Thiên Miêu sắc mặt giận dữ, mắt mèo dựng thẳng, lạnh lùng nhìn Lôi Hạo Hiên cười cực kỳ khoa trương và con chó Hoắc Phong bên cạnh gã.
Hình như Lôi Hạo Hiên cười đủ rồi, chậm rãi ngừng lại.
Lôi Hạo Hiên nhìn Long Kình Thiên, ánh mắt khinh thường nói:
- Viễn cổ thần vương chuyển thế? Viễn cổ chiến thần chuyển thế như ta sẽ giết chết viễn cổ thần vương chuyển thế nhà ngươi, ha ha ha ha!
- Chết đi!
Lôi Hạo Hiên nói xong bàn tay tỏa ánh sáng rực rỡ, trên bầu trời gió mây dâng lên, vỗ ra một chưởng. Chỉ thấy bàn tay to này mở rộng gấp hai lần một chưởng trước đó.
Cùng lúc đó, bầu trời bỗng tối sầm.
Thiên địa như chìm trong hắc ám vô tận.
- Hình như là hắc đế chưởng trong truyền thuyết?
- Hắc đế chưởng đã thất truyền mấy trăm năm, không ngờ Lôi Hạo Hiên sư huynh tu luyện thành công.
- Nghe nói mấy trăm năm trước Hắc Đế thi triển ra hắc đế chưởng thì trong phạm vi mấy trăm dặm chìm trong hắc ám.
Chưởng ấn đen to lớn không ngừng đè ép Long Kình Thiên, trướng to ra, lực lượng khủng bố phán tán từ chưởng ấn.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh.
Mắt thấy chưởng ấn đen to lớn sắp đập túng Long Kình Thiên thì bỗng có một thanh âm kinh thiên truyền đến:
- Làm càn!
Thanh âm ồm ồm như từ phái chân trời truyền đến, không có tận cùng.
Không gian Ma Vực rung động bất an.
Uy nhiếp cực kỳ khủng bố bao phủ toàn không gian Ma Vực.
Mỗi góc không gian Ma Vực, đệ tử lục phái và vô số ma tộc cực kỳ kinh khủng.
Lôi Hạo Hiên trông thấy một vuốt rồng to lớn từ không khí thò ra.
Lôi Hạo Hiên không thể hình dung móng vuốt rồng này to bao nhiêu.
Vuốt rồng to lớn thò ra từ không trung, nhẹ búng, chỉ thấy hắc đế chưởng ấn to lớn của Lôi Hạo Hiên bị đánh tan.
Tiếp theo vuốt rồng chộp hướng Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên biến sắc mặt.
- Cuồng quyền!
- Phệ thần chỉ!
- Bạch đế kim quang trảm!
Long Kình Thiên kinh ngạc bay ngược lại, liên tục oanh kích.
Những võ kỹ này đều là thánh cấp võ kỹ.
Nhưng vô dụng.
Chỉ thấy những quyền ấn, bóng ngón tay, trảm nhẫn đều không thể ngăn cản vuốt rồng to lớn. Những công kích đánh vào vuốt rồng to lớn như kiến lay cây.
Tiếp theo, Lôi Hạo Hiên thấy tầm mắt tối đi, vuốt rồng to lớn vỗ đến.
- Phụt.
Lôi Hạo Hiên bay ngược ra sau, máu bắn tung, chiến giáp, quần áo trên người gã đều xé rách. Khi Lôi Hạo Hiên té xuống đất thì người trần trụi.
Hoắc Phong và đệ tử xung quanh ngây ngốc nhìn hình ảnh này, đứng ngây như phỗng, đầu ngừng xoay chuyển, thật lâu không kịp phản ứng.
Không gian chấn động, vuốt rồng to lớn co rụt lại, một người đàn ông trung niên có hai sừng rồng dài, mặc long bào xuất hiện trên trời.
Người đàn ông trung niên kia xuất hiện, long uy vô biên khiến đám Hoắc Phong kinh sợ, kiềm không được sinh ra ý nghĩ quỳ lạy.
Lôi Hạo Hiên run rẩy đứng dậy, vẻ mặt kinh hoàng nói:
- Tại hạ là Lôi Hạo Hiên thuộc Võ Thần Điện, không biết ở chỗ nào đắc tội vị tiền bối Long tộc này?
Hiện giờ Lôi Hạo Hiên vẫn không liên tưởng 'tiền bối Long tộc' trong miệng gã với Long Kình Thiên.
Thực tế đừng nói là Lôi Hạo Hiên, dù là đám Hoắc Phong cũng không nghĩ tới.
Dù sao một người là đệ tử đệ tử tinh anh Võ Thần Điện, rất khó có ai liên hệ hắn với cao thủ Long tộc khủng bố như vậy.
Người đàn ông trung niên quay đầu, lắc người đi tới trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói:
- Chủ nhân, ta đã đến trễ!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 81 : Quỳ xuống cho ta
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
- Chủ, chủ, chủ nhân!
Lôi Hạo Hiên, mấy người Hoắc Phong như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng, cảm thấy nghẹt thở.
Hoắc Phong lảo đảo suýt ngã.
Lôi Hạo Hiên trợn tròn mắt.
Người đến là Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch chạy tới từ long mộ.
Long Kình Thiên cười tủm tỉm, bình tĩnh nói:
- Vẫn chưa muộn.
Đúng là chưa muộn.
Long Kình Thiên ngoái đầu nhìn Lôi Hạo Hiên.
- Ha ha ha ha!
Xung quanh bởi vì Tử Thiên Long Hoàng đến mà tĩnh lặng bỗng phát ra tiếng cười dài, thanh âm kia đột ngột khiến người kinh ngạc. Mọi người ngạc nhiên nhìn sang, chỉ thấy Cửu Vĩ Thiên Miêu cười ngã ngửa.
Khi mọi người nghi hoặc thì Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ vào thân dưới của Lôi Hạo Hiên.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười nói:
- Đại ca, ngươi xem, tiểu tử này chăm chút bề ngoài, con gà nhỏ bên dưới nhỏ xíu.
Đám người khó hiểu, kinh ngạc như trúng sét đánh, suýt hôn mê.
Tất cả kiềm không được liếc nhìn, lúc trước Lôi Hạo Hiên bị một vuốt của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cào rách y phục, chiến giáp, bên dưới của gã nhỏ xíu xiu.
Lúc trước mọi người tập trung vào Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nên không mấy chú ý.
Lôi Hạo Hiên biểu tình vừa xấu hổ vừa giận dữ, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào. Lôi Hạo Hiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, ánh mắt hận thù. Nếu ánh mắt có thể giết người thì sợ là Cửu Vĩ Thiên Miêu đã bị Lôi Hạo Hiên giết vô số lần.
Long Kình Thiên lắc đầu cười khổ, Cửu Vĩ Thiên Miêu chú ý thứ gì không tốt, cố ý nhìn chằm chằm chỗ kia của người ta.
Nhưng phải nói là thứ đó của Lôi Hạo Hiên nhỏ đến tội nghiệp.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch biểu tình quái lạ, một lát sau mở miệng nói:
- Chủ nhân, nên giải quyết tiểu tử này ra sao?
Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên nói:
- Mới rồi hắn muốn ta quỳ xuống nhận tội.
- Cái gì? Tiểu tử này dám kêu chủ nhân quỳ xuống nhận tội?
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch biểu tình tức giận, một chưởng đè xuống Lôi Hạo Hiên:
- Tiểu tử, ngươi quỳ xuống cho ta!
Uy nhiếp vô biên đè ép Lôi Hạo Hiên.
Lôi Hạo Hiên cảm thấy thân thể như bị ngọn núi to đè xuống.
Lôi Hạo Hiên muốn chống cự, muốn tránh thoát, muốn bay ngược, nhưng tất cả vô dụng, lưng gã không ngừng bién cong, đôi chân lún xuống.
Lôi Hạo Hiên rít gào:
- Long Kình Thiên, một đệ tử tinh anh nho nhỏ như ngươi đừng mơ khiến ta quỳ xuống!
Mắt Lôi Hạo Hiên giận trừng Long Kình Thiên.
Nhưng Lôi Hạo Hiên mới hét xong thì không chịu nổi áp lực trên người, chân mềm nhũn, quỳ xuống đất.
Giây phút Lôi Hạo Hiên quỳ xuống thì phía xa một bóng dáng yêu kiều bay đến.
Bóng dáng yêu kiều trông thấy hình ảnh trước mắt khiến nàng suốt đời khó quên.
Có đệ tử bỗng kêu lên:
- Là Mộ Dung Thiến!
- Mộ Dung Thiến đến!
Lôi Hạo Hiên quỳ trước mặt Long Kình Thiên nghe vậy thì người run lên, như bị sét đánh.
Gã, ở trước mặt người đàn bà mình yêu quỳ xuống chân tình địch!
Đây là sỉ nhục vô cùng!
Lôi Hạo Hiên siết chặt hai nắm đấm, nổi lên gân xanh, mắt biến đỏ ngầu, đỏ như nhỏ máu.
- Long- Kình- Thiên!
Lôi Hạo Hiên gằn từng chữ, nghiến răng nghiến lợi, thanh âm trầm thấp như đến từ địa ngục vô tận.
Lôi Hạo Hiên ngửa đầu gầm lên, như sư tử nổi điên:
- Ta phải giết ngươi!
Lực lượng cường đại bùng phát từ người Lôi Hạo Hiên, chỉ thấy trên trời bỗng thoáng hiện lôi vân, lực lượng diệt kiếp từ trên trời đánh xuống.
- Đó là thánh kiếp!
- Không ngờ Lôi Hạo Hiên sư huynh sắp đột phá!
- Lôi Hạo Hiên sư huynh đột phá thánh cấp?
Đệ tử xung quanh thấy vậy thì biểu tình giật mình.
Long Kình Thiên hơi ngoài ý muốn, không ngờ bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch áp lực, Lôi Hạo Hiên ở đỉnh thất tầng đế cấp đột phá.
Chỉ thấy thánh kiếp đánh xuống, quỷ dị bị Lôi Hạo Hiên hấp thu hết vào người, khí thế không ngừng dâng cao, thân thể xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Lôi Hạo Hiên bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đè quỳ xuống trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người chậm rãi, từng bước một, từng chút một đứng dậy.
Lôi Hạo Hiên gầm lên, như cọp như sư tử, trong thanh âm tràn ngập hận ý, sát ý và đắc ý.
Lôi Hạo Hiên lắc người, lại mặc lên một bộ chiến bào.
- Long Kình Thiên, chắc ngươi không ngờ ta đột phá thánh cấp?
Lôi Hạo Hiên cười to, biểu tình dữ tợn chỉ vào Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch:
- Long tộc thì sao? Ta đột phá thánh cấp là sẽ bắt đầu hồi phục viễn cổ chiến thần chi thể, chân chính viễn cổ chiến thần chi thể. Hồn chiến thần trong người ta bắt đầu hồi phục, dưới thánh cấp ta là vô địch!
Đột phá thánh cấp rồi Lôi Hạo Hiên có thể thi triển ra thánh vực không gian!
lực lượng chiến thần từ chiến thần không gian liên miên bất tận rót vào cơ thể Lôi Hạo Hiên.
- Chết đi, con chó rồng kia!
Lôi Hạo Hiên sắc mặt dữ tợn, quyền ấn phá không gian, mặt đất rung động theo.
Chính lúc này, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giơ lên tay phải, vỗ một cái. Trong ánh mắt khó tin của Lôi Hạo Hiên, cú vỗ từ Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đánh tan quyền ấn của gã. Lực lượng cực kỳ khủng bố từ bàn tay Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch hư không đánh ra.
- Phụt!
Máu bắn đầy trời, thân thể Lôi Hạo Hiên bay ngược ra xa.
Chiến thần không gian quanh người Lôi Hạo Hiên vỡ ra từng tấc, chiến bào gã mới mặc vào lại rách nát, lúc té xuống đất thì người trần truồng.
Ánh mắt các đệ tử đi theo Lôi Hạo Hiên bay ngược, không ngừng thụt lùi, khi gã bị đánh rơi xuống đất thì họ hít ngụm khí lạnh. Các đệ tử nhìn hướng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đứng cạnh Long Kình Thiên, trong mắt khó thể che giấu nỗi lòng vô cùng kinh sợ.
Phía xa sắc mặt của Mộ Dung Thiến giống như đệ tử khác.
Lôi Hạo Hiên lảo đảo cố gắng đứng dậy, nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, cực kỳ kinh sợ.
Lôi Hạo Hiên run giọng nói:
- Ngươi, không phải là thánh cấp!
Vốn Lôi Hạo Hiên cho rằng Long tộc chạy tới này chỉ là thánh cấp cường giả.
Các đệ tử ngây ra, không phải thánh cấp? Vậy là... Họ lại biến sắc mặt, cảm thấy chân nhũn ra.
Thần, thần cấp!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cười lạnh nói:
- Xem ra ngươi không tính quá ngu.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nói xong một chưởng hư không đè, quát:
- Quỳ xuống cho ta!
Lôi Hạo Hiên cảm thấy người lại bị núi to đè ép, chân run lên, lần nữa quỳ xuống. Lôi Hạo Hiên mặt đỏ rần đến tím ngắn, muốn đứng dậy nhưng phát hiện dù có cố gắng cỡ nào cũng không đứng lên được.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Tiểu tử, không phải ngươi nói muốn lột da ta, rút long cân của ta sao? Không phải ngươi đã nói muốn làm ta sống không bằng chết sao?
Lôi Hạo Hiên mặt tím ngắt, vừa xấu hổ vừa giận dữ, không cam lòng, thù hận.
Lôi Hạo Hiên là đệ tử có thiên phú mạnh nhất từ trước đến nay của Võ Thần Điện, vậy mà bị buộc quỳ hai lần.
Ngực Lôi Hạo Hiên phập phồng.
Phía xa Mộ Dung Thiến thấy tình hình như vậy trừ chấn kinh, không dám tin ra ra không có gì khác.
Mộ Dung Thiến lại nhìn bóng lưng Long Kình Thiên, Mộ Dung Thiến bỗngp hát hiện nàng không thể nhìn thấu, căn bản không hiểu người đàn ông đi vào lòng nàng.
Đây vẫn là người đàn ông lúc trước khiến Mộ Dung Thiến cho rằng toàn thân kinh mạch đứt đoạn, sau này nhất định không thể tu luyện, là phế vật sao?
Đây vẫn là người đàn ông lúc trước khiến Mộ Dung Thiến cảm thấy không có khả năng gặp lại sao?
Mộ Dung Thiến thì thào:
- Thần cấp cường giả?
Người đàn ông này lại có một thần cấp cường giả bảo vệ.
Không, thần cấp cường giả là thuộc hạ của hắn.
Có một thần cấp cường giả Long tộc làm thuộc hạ.
Long tộc, là một trong các chủng tộc mạnh nhất đại lục Thiên Lam.
Long tộc và nhân loại luôn không hợp nhau, nhưng bây giờ lại cam nguyện làm thuộc hạ cho một nhân loại? Điều này nghe như vớ vẩn nhưng là sựthật Mộ Dung Thiến chính mắt thấy.
Phút chốc bóng dáng Long Kình Thiên biến càng bí ẩn, to lớn, khiến Mộ Dung Thiến cảm thấy rất xa, xa xôi.
Bởi vì lực lượng cường đại dao động bên này, ngày càng nhiều đệ tử chạy tới.
Càng lúc càng nhiều đệ tử lục phái thấy Lôi Hạo Hiên quỳ.
- Đó là Lôi Hạo Hiên? Hắn quỳ ở đó? Ta không nhìn lầm chứ?
- Đúng vậy đúng là Lôi Hạo Hiên!
- Ha ha, ngươi xem kia, Lôi Hạo Hiên cơ bắp cục cục, nhìn cũng vạm vỡ nhưng thứ bên dưới nhỏ như vậy!
Đệ tử Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn trừ giật mình ra còn chỉ điểm, nghị luận, trào phúng, vui sướng khi người gặp họa.
Lôi Hạo Hiên dúi đầu sát ngực, gã có cảm giác xáu hổ muốn chết, cực kỳ xấu hổ.
Lôi Hạo Hiên hận không thể đập nát đệ tử các phái bàn tán, trào phúng.
Lôi Hạo Hiên hận không thể giết chết mọi người đi.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngoái đầu hỏi ý Long Kình Thiên:
- Chủ nhân...
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
- Giết đi.
Từ đầu tới cuối Long Kình Thiên không để Lôi Hạo Hiên trong lòng, bây giờ gã ở trước mặt đệ tử lục phái nhận hết trào phúng, sỉ nhục cũng đủ rồi.
Long Kình Thiên không tâm tình chơi với Lôi Hạo Hiên tiếp.
Lôi Hạo Hiên khiến Long Kình Thiên cảm thấy chán ngắt.
- Tuân lệnh, chủ nhân.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngoái đầu nhìn Lôi Hạo Hiên, giơ chưởng:
- Tiểu tử, may cho ngươi, vốn ta định để ngươi quỳ mấy ngày mấy đêm rồi mới cho ngươi chết!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch vỗ ra một chưởng, trảo ấn to lớn đập vào đỉnh đầu Lôi Hạo Hiên.
Chính lúc này, Lôi Hạo Hiên biểu tình điên cuồng ngửa đầu hét to:
- Lão tổ cứu ta!
Cùng lúc đó, trong người Lôi Hạo Hiên bắn ra một ngọc bài kích cỡ bằng bàn tay.
Ngọc bài nghênh đón trảo ấn của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, bỗng nổ tung.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ điếc tai phát ra từ bầu trời.
Thiên địa kịch liệt lay động.
Đệ tử xung quanh cảm thấy người lắc lư, bị lực lượng trùng kích mãnh liệt đánh bay ra xa.
Giọng của Lôi Hạo Hiên xuyên qua bầu trời truyền đến rất xa.
Khi Lôi Hạo Hiên dứt lời thì một luồng kiếm khí cực sắc bén xé rách không gian Ma Vực, một kiếm từ chân trời chém tới. Một kiếm này như muốn đâm thủng khung trời, như muốn chém thiên địa làm đôi.
Tất cả dường như đều không thể ngăn cản kiếm quang này.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch liếc một kiếm chém hướng mình, hừ lạnh, giơ tay phải hình vuốt cào.
- Long đằng!
Dưới vuốt của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, khí lưu trong không gian hội tụ tành một cự long, cự long nghênh đón kiếm quang.
- Grao!
Keng!
Cự long gầm rống!
Kiếm khí tận trời.
Từng tiếng va chạm mãnh liệt không dứt từ không khí.
Vì va chạm mà bầu trời lóe từng tia sáng chói lọi như pháo qua, rất rực rỡ, chiếu rọi khắp bầu trời Ma Vực.
Khi tiếng cự long gầm rống biến mất thì kiếm khí cũng mất, một bóng người xuất hiện trên bầu trời.
Một người đàn ông trung niên tóc đen.
Khi người đàn ông trung niên tóc đen xuất hiện thì không gian chợt lóe, bên cạnh người đàn ông trung niên xuất hiện một mỹ phụ nhân mặc váy xanh.
Người đàn ông trung niên và mỹ phụ nhân biểu tình nghiêm túc nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, hai người giật mình, trong mắt có nghi hoặc.
Lôi Hạo Hiên thấy người đến thì mừng rỡ, kêu lên:
- Lão tổ cứu ta!
Người đàn ông trung niên dời tầm mắt, nhướng mày, giơ ngón tay, kiếm khí kinh người vung ra, giải trừ áp lực trên thân thể Lôi Hạo Hiên.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch không ngăn cản.
Người đàn ông trung niên mở miệng nói:
- Các hạ là ai? Ta nhớ hình như Long tộc không có cường giả giống như ngươi.
Hai thần cấp cường giả ở ngũ trảo kim long là Long tộc Ngao Chí và thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực thì người đàn ông trung niên từng gặp, từkhi nào Long tộc xuất hiện thêm một vi gì thần cấp cường giả?
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch lạnh nhạt nói:
- Ta là ai? Hai tiểu bối các ngươi chưa có tư cách biết.
Người đàn ông trung niên và mỹ phụ nhân nét mặt sa sầm.
Người đàn ông trung niên mắt chớp lóe:
- Giọng điệu của các hạ thật lớn lối.
Dù là Long Hoàng hiện tại của Long tộc, Ngao Chí và thái thượng trưởng lão Ngao Vô Cực cũng không dám ăn nói như thế trước mặt gã!
Tại đại lục Thiên Lam chưa có ai dám cuồng vọng như vậy trước mặt gã!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch không nói chuyện.
Mỹ phụ nhân ngoái đầu hỏi Lôi Hạo Hiên:
- Có chuyện gì?
Lôi Hạo Hiên lại mặc vào chiến bào, bay tới trước mặt hai người, nghẹn ngào nói:
- Lão tổ, van cầu các ngươi làm chủ cho ta!
Lôi Hạo Hiên nói xong chỉ vào Long Kình Thiên, căm hận nói:
- Người này là gian tế Long tộc phái tới lẻn vào Võ Thần Điện chúng ta, lần này hắn tham gia rèn luyện ở Ma Vực mượn cơ hội tàn sát đệ tử Võ ThầnĐiện chúng ta!
- Lão tổ, ba mươi mấy người kia là đệ tử Cổ gia và Thiết gia tham gia rèn luyện ở Ma Vực, đều bị tên này giết hết, may mắn ta phát hiện chạy đến, nhưng không ngờ...
Lôi Hạo Hiên nói rất uất ức.
Các đệ tử nhìn nhau.
- Ta phi! Bà nội nó, tiểu tử, ngươi nói cái quái gì? Gian tế Long tộc phái tới?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy thì kiềm không được tức giận nói:
- Ta thấy ngươi mới là gian tế của ma tộc. Sự tình thế nào không lẽ đệ tử Võ Thần Điện không rõ ràng?
Long Kình Thiên giơ tay lên, lạnh nhạt nói:
- Không cần giải thích.
Cửu Vĩ Thiên Miêu há mồm định cãi lại nhưng lầu bầu hai câu rồi im miệng.
Người đàn ông trung niên, mỹ phụ nhân chính là hai người lúc trước ở trong võ thần không gian tại Võ Thần phong. Người đàn ông trung niên tên Trác Thường, là chưởng giáo hiện thời của Võ Thần Điện. Mỹ phụ nhân tên Bích Dao, là thê tử của gã.
Lôi Hạo Hiên nghe lời Cửu Vĩ Thiên Miêu nói, định cãi lại thì nghe Trác Thường lạnh lùng nói:
- Đừng nói nữa.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nói xong khí thế tăng vọt, uy nhiếp ùn ùn.
Bầu trời Ma Vực biến sắc.
Không gian Ma Vực vốn có màu nâu nhạt bắt đầu chuyển thành màu vàng lợt, sắc vàng không ngừng biến sâu.
Trác Thường hơi biến sắc mặt, đôi mắt co rút, phun ra câu:
- Thần vực không gian.
Thần vực không gian của thần cấp cường giả bởi vì cảm ngộ không gian pháp tắc và thời gian pháp tắc khác nhau nên có chia mạnh yếu. Trác Thường nhìn ra được không gian pháp tắc và thời gian pháp tắc trong thần vực không gian của Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đã tới trình độ cực cao.
Dù là Trác Thường cũng không thể với tới.
Mỹ phụ nhân Bích Dao biểu tình nghiêm túc, nói với trượng phu:
- Thường ca, chúng ta...?
Trác Thường phất tay, mở miệng nói:
- Không cần nói nhiều.
Trác Thường lạnh lùng nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, nói:
- Ta muốn mở mắt xem bí kỹ của Long tộc!
Trác Thường nói xong người lóe tia sáng.
Trên đầu Trác Thường xuất hiện một thanh kiếm sắc bén.
Một thanh kiếm tỏa ánh sáng bạc trắng rực cháy.
Tiếp theo thanh kiếm sắc bén kêu vù vù biến thành hai thanh, rồi bốn thanh, tám thanh, mười sáu thanh. Chỉ trong chớp mắt thanh kiếm sắc bén biến thành mấy vạn cây.
Mấy vạn kiếm bén trải rộng không gian quanh người Trác Thường.
Mỗi một thanh kiếm sắc bén kiếm khí kinh khủng, mấy vạn thanh tụ tập lại, có thể tưởng tượng kiếm khí khủng bố đến đâu.
Dường như chỉ cần Trác Thường công kích thì không gian Ma Vực sẽ bị mấy vạn kiếm bén đâm thành ngàn lỗ hổng.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thấy vậy thì mở miệng nói:
- Bát cực kiếm điển, thiên phú không sai, có thể đem bát cực kiếm điển tu luyện đến tầng thứ bảy vạn kiếm chi cảnh.
Trác Thường sắc mặt lạnh lùng nói:
- Ánh mắt không tệ, có thể biết đến bí kỹ thần cấp của Võ Thần Điện, bát cực kiếm điển. Nếu đã nhận ra thì ngươi nên biết tầng thứ bảy vạn kiếm chi cảnh lợi hại cỡ nào!
Trác Thường nói xong hai tay bỗng vung ra.
- Vạn kiếm xuyên tâm!
Chỉ thấy mấy vạn thanh kiếm sáng bén ngân lên, Ma Vực chấn động.
Các đệ tử trốn ra xa nhìn mấy vạn thanh kiếm rạch phá không khí, đổ ập lên Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch. Họ cảm giác như mấy vạn thanh kiếm công kích hướng bản thân.
Kiếm khí cường đại khiến linh hồn họ kinh sợ.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nhìn đối phương tấn công thì cười nhạt, giơ tay lên, lật tay lại, bỗng nâng lên trên.
- Phiên vân phúc vũ!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đánh ra một chưởng, trên bầu trời xuất hiện vô số kim long, những kim long lăn lộn, gầm rống.
Keng!
Keng!
Kim long và kiếm bén va nhau, một chuỗi tiếng vang dày đặc như mưa liên tục truyền ra.
Từng lực lượng trùng kích mạnh mẽ khuếch tán xung quanh.
Kiếm khí không ngừng bị đánh tan, bắn ra bốn phía.
Những kiếm khí tàn phá phá hủy các cây khô, rồi đánh xuống một số sơn mạch bên dưới. Những sơn mạch run bần bật.
Trên núi để lại một lỗ kiếm kinh khủng.
Những lỗ kiếm kích cỡ mấy thước, trải rộng trên núi, từ xa nhìn lại tựa như một lỗ tròn khổng lồ.
Cùng lúc đó, đệ tử lục phái phát hiện những kiếm khí xuyên qua núi, bắn ra sau núi.
Đệ tử lục phái thấy vậy thì hít ngụm khí lạnh.
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch phá vỡ một kích của đối thủ xong cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng đỡ một kích của bản long!
Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nói rồi vỗ ra một chưởng.
- Thiên long quần vũ!
Trên bầu trời xuất hiện vô số thiên long.
Những thiên long hình thành thiên long trận to lớn, múam ay, long lực cường đại bùng phát từ thiên long trận oanh kích hướng Trác Thường.
Trác Thường biến sắc mặt, đôi tay vung lên, mấy vạn kiếm khí tụ tập biến thành cột trụ kiếm to lớn, một kích bắn ra, va chạm với thiên long trận.
Kiếm trận to lớn bị đánh tan tác.
Trác Thường chịu không nổi thụt lùi, mặt trắng như giấy.
Phía xa, Long Kình Thiên đứng trên bầu trời, cùng Cửu Vĩ Thiên Miêu quan sát trận đấu.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh thán nói:
- Đại ca, con rồng già Tử Thiên Long Hoàng này có thực lực mạnh thật.
- Bây giờ thực lực của ta còn chưa hồi phục hoàn toàn, chút xíu thực lực đó không đỡ được một móng út của ngươi ta.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tới đây nhìn Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch phía xa, lại nói:
- Con rồng già này chắc còn chưa hoàn toàn hồi phục sức mạnh?
Long Kình Thiên gật đầu, ừ một tiếng.
Ma kha địa ngục đồ la chú trong người Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch mặc dù đã giải trừ mấy tháng, nhưng còn chưa hoàn toàn hồi phục đến thực lực đỉnh cao.
Trên đại lục Thiên Lam, thực lực cổ thần không chỉ dừng ở đây.
Nhưng Long Kình Thiên nhìn ra được thực lực của người đàn ông trung niên Võ Thần Điện cũng không tệ, đạt đến thần cấp lục tầng.
Trên bầu trời vang tiếng nổ điếc tai.
Trác Thường lại lần nữa bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch công kích thụt lùi.
Bích Dao, thê tử của Trác Thường kiềm không được tiến lên liên hợp với trượng phu, đối chiến cùng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch. Hai người liên hợp mới cản lại công kích vủa Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch.
Trên bầu trời đại chiến, đệ tử xung quanh đứng ngây ra, ngừng thở, không dám thở mạnh.
Cuộc chiến của thần cấp cường giả đã vượt qua phạm trù hiểu biết và tưởng tượng của những đệ tử.
Chính lúc này, bỗng từng khí thế kinh người xuất hiện ở chân trời, cực kỳ nhanh hướng đến bên này.
- Là chưởng giáo, chưởng giáo tới!
- Còn có rất nhiều thái thượng trưởng lão!
Khi vài chục bóng người không ngừng tới gần thì một số đệ tử Võ Thần Điện nhìn rõ người tới, vui mừng kêu lên.
Lôi Hạo Hiên cũng mừng rỡ.
Vài chục bóng người đi trước nhất là một người đàn ông trung niên mặc nhật nguyệt bào. Nhật nguyệt bào này chỉ có chưởng giáo Võ Thần Điện mặc, người đến là chưởng giáo hiện thời của Võ Thần Điện, Giang Biệt.
Sau lưng Giang Biệt đi theo vài chục thái thượng trưởng lão và một số nguyên lão ẩn tu trong Võ Thần Điện, nhiều năm không xuất hiện trước mặt mọi người.
Lần này Võ Thần Điện gần như xuát động lực lượng tất cả cao tầng.
Mộ Dung Thiến ở trong đám người nhìn thấy sư phụ của mình, Hàn Ngưng.
- Sư phụ cũng đến?
Mộ Dung Thiến do dự rồi bay tới trước.
Thấy rất nhiều cường giả Võ Thần Điện đến, Lôi Hạo Hiên biểu tình mừng rỡ, cùng đệ tử Võ Thần Điện xung quanh bay lên, cung nghênh chưởng giáo Giang Biệt và rất nhiều thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần ĐiệnĐiện.
- Bái kiến chưởng giáo, các thái thượng trưởng lão, nguyên lão!
Đệ tử Võ Thần Điện hô to.
Giang Biệt gật đầu, ý bảo đám Lôi Hạo Hiên đứng dậy. Các trưởng lão Võ Thần Điện vẻ mặt giật mình nhìn phía xa Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạchđối chiến với Trác Thường.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 84 : Lại là Long trảo to lớn
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Giang Biệt hỏi:
- Chuyện này là sao? Tại sao cường giả Long tộc xuất hiện ở đây?
Mặc dù Giang Biệt và các cường giả Võ Thần Điện nhận được lệnh Trác Thường kêu tới nhưng không hiểu tình hình sự thật.
Lôi Hạo Hiên tiến lên nói:
- Chưởng giáo, mọi chuyện là do phản đồ Võ Thần Điện chúng ta, Long Kình Thiên gây ra!
Lôi Hạo Hiên chỉ vào Long Kình Thiên phía xa, lạnh lùng báo cáo.
- Phản đồ? Long Kình Thiên!
Giang Biệt và các cường giả Võ Thần Điện nhìn hướng Long Kình Thiên phía xa.
Rất nhiều thái thượng trưởng lão, nguyên lão Võ Thần Điện chưa từng nghe cái tên Long Kình Thiên.
Nhưng Giang Biệt làm chưởng giáo thì có chút ấn tượng về Long Kình Thiên.
Giang Biệt nhướng mày, hỏi:
- Hắn chính là Long Kình Thiên trên lôi đài so tài đệ tử tinh anh, đánh bại đệ tử Cổ gia Cổ Phạn?
- Đúng vậy chưởng giáo.
Lôi Hạo Hiên nói:
- Long Kình Thiên này là gian tế Long tộc phái tới lẻn vào Võ Thần Điện chúng ta!
Lôi Hạo Hiên nói xong lại kể chuyện Long Kình Thiên đánh chết tất cả đệ tử Cổ gia và Thiết gia tham gia rèn luyện ở Ma Vực lần này.
Lôi Hạo Hiên nói xong lại kể chuyện Trác Thường và Bích Dao đến.
Cuối cùng Lôi Hạo Hiên tóm lại:
- Lão tổ vốn định đánh chết Long Kình Thiên nhưng không ngờ thực lực của cường giả Long tộc mạnh như vậy.
Giang Biệt gật đầu, bỗng kêu lên:
- Hạo Hiên, ngươi đột phá thánh cấp?
Các thái thượng trưởng lão, nguyên lão Võ Thần Điện nhìn hướng Lôi Hạo Hiên, thế mới chú ý thấy gã đã đột phá thánh cấp.
Lôi Hạo Hiên nhìn thấy ánh mắt giật mình từ Giang Biệt, thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện, lộ vẻ đắc ý.
Lôi Hạo Hiên khiêm tốn nói:
- Đệ tử mới vừa đột phá.
Giang Biệt biểu tình vui vẻ, nói:
- Tốt, tốt, từ nay Võ Thần Điện chúng ta lại thêm một vị thánh cấp cường giả.
Nói tới đây Giang Biệt chuyển đề tài, hỏi:
- Hạo Hiên, ngươi làm sao đột phá vậy?
Biểu tình đắc ý của Lôi Hạo Hiên đông lại, mặt như ăn cục nghen.
Làm sao đột phá?
Các đệ tử Võ Thần Điện biểu tình quái dị.
Trước mắt họ như hiện ra tình cảnh vừa rồi, Lôi Hạo Hiên người lỏa lồ bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đè ép không thể nhúc nhích, quỳ gối.
Nghĩ tới đây họ bất giác nhớ tới thứ bên dưới Lôi Hạo Hiên.
Những đệ tử Võ Thần Điện không dám lên tiếng.
Trong ánh mắt chăm chú của Giang Biệt và các cường giả Võ Thần Điện, Lôi Hạo Hiên lắp bắp nói:
- Đệ tử ngẫu nhiên ngộ đao nên mới đột phá.
- Ngộ đạo!
Giang Biệt nói:
- Người thường mấy chục năm, thậm chí một đời đều không có cơ hội ngộ đạo. Hạo Hiên, ta còn nhớ đây là lần thứ tư ngươi ngộ đạo? Thiên phú của ngươi đúng là tốt nhất trong các đệ tử ta từng gặp.
Các cường giả Võ Thần Điện cũng kinh ngạc, ngưỡng mộ nhìn Lôi Hạo Hiên.
Mặt Lôi Hạo Hiên hơi khó xem.
Lôi Hạo Hiên đổi giọng, kéo đề tài trở lại, hỏi:
- Chưởng giáo, nên xử lý Long Kình Thiên như thế nào?
- Đối với gian tế và phản đồ theo theo quy tắc Võ Thần Điện chúng ta trước tiên đánh gãy hai tay rồi lại bẻ đứt đôi chân!
Một thanh âm lạnh lùng nói:
- Đánh gãy tứ chi xong phế khí hải của hắn, thu lại những gì thuộc về Võ Thần Điện chúng ta!
Người lên tiếng là Cổ Hải, thúc tổ của Cổ Phạn trong Cổ gia.
Một lão già gầy gò đứng cạnh Cổ Hải lạnh lùng nói:
- Đúng vậy nhưng như vậy quá tốt cho tiểu tử này, sau khi phế khí hải của hắn thì đào mắt hắn ra, chém đứt tai!
Lão già gầy này là lão tổ Thiết gia, Thiết Dương.
Thiết Dương nhìn Long Kình Thiên, sát ý trong mắt như biến thực chất.
Lần này tiến vào rèn luyện ở Ma Vực đều là đệ tử ưu tú của Thiết gia, đặc biệt là Thiết Bất Động, gã là một trong đệ tử Thiết gia chú trọng nhất, nhưng tất cả đều bị Long Kình Thiên giết chết.
Có thể tưởng tượng sát ý của Thiết Dương đối với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên nghe lời Cổ Hải và Thiết Dương nói, cười nhạt.
Giang Biệt trầm ngâm, nói:
- Trước tiên bắt giữ Long Kình Thiên đã, chờ lão tổ tới rồi xử lý.
Giang Biệt nói với Lôi Hạo Hiên:
- Trước đừng giết hắn.
Lôi Hạo Hiên đáp:
- Vâng thưa chưởng giáo!
Lôi Hạo Hiên quay đầu, chậm rãi đi hướng Long Kình Thiên, cười lạnh, biểu tình dữ tợn.
Theo ý Giang Biệt nói là chỉ cần không giết Long Kình Thiên thì chuyện khác đều có thể tính.
Hành hạ, chà đạp cỡ nào cũng được.
Mộ Dung Thiến thấy vậy thì sốt ruột, định tiến lên nhưng bị thái thượng trưởng lão Hàn Ngưng kiềm lại.
Mộ Dung Thiến ánh mắt cầu xin:
- Sư phụ...
Hàn Ngưng thở dài, lắc đầu.
Mộ Dung Thiến trong mắt càng ướt át.
Lôi Hạo Hiên đi tới trước mặt Long Kình Thiên, lạnh lùng nói:
- Long Kình Thiên, giờ thì ngươi đừng hy vọng cường giả Long tộc kia đến cứu ngươi, bản thân hắn còn khó bảo đảm.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt nhìn đối phương.
- Bây giờ ngươi quỳ xuống cho ta!
Lôi Hạo Hiên bỗng đánh một chưởng vào Long Kình Thiên.
Áp lực mạnh mẽ đè ép Long Kình Thiên.
Lôi Hạo Hiên dữ tợn cười lạnh, nhớ tới lúc trước bị Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đè ép quỳ rạp, cực kỳ sỉ nhục, sát ý và hạn ý trong lòng gã như thủy triều dậy sóng.
Lôi Hạo Hiên phải trả lại mối nhục này gấp ngàn lần, vạn lần, ngàn vạn lần cho Long Kình Thiên!
Lôi Hạo Hiên muốn khiến Long Kình Thiên ở trước mặt Mộ Dung Thiến nhận hết sỉ nhục tột cùng!
Ngay khi Lôi Hạo Hiên một chưởng sắp vỗ vào đầu Long Kình Thiên thì bỗng vang tiếng rồng ngâm chấn trời, rồi thì hai, ba, vài chục luồng.
Các con rồng ngâm nga.
Tiếng rồng ngâm như sóng thần từ phía cuối trời thổi đến.
Đệ tử lục phái cảm thấy đầu óc ù vang.
Trong thiên địa tất cả thanh âm biến mất sạch chỉ còn lại tiếng rồng ngâm.
Giang Biệt và các cường giả Võ Thần Điện biến sắc mặt.
Lôi Hạo Hiên cảm thấy không gian cứng lại, một long trảo to lớn vươn ra từ trong không khí. Lôi Hạo Hiên thấy long trảo to thì chợt nhớ đến tình hình lúc trước, cực kỳ kinh hoàng, không rảnh xử Long Kình Thiên, bay lùi ra sau.
Nhưng Lôi Hạo Hiên vẫn chậm một bước.
Long trảo to lớn chớp mắt đập lên người Lôi Hạo Hiên.
- Phụt!
Máu hộc tung tóe, Lôi Hạo Hiên bị ném bay đi, đáng thương bộ y phục mới mặc vào lại rách bươm. Khi Lôi Hạo Hiên té xuống đất thì người không mảnh vải che thân.
Nhìn Lôi Hạo Hiên trần truồng nằm trên mặt đất, đệ tử Võ Thần Điện và mấy phái khác ánh mắt cực kỳ quái dị, biểu tình muôn màu muôn vẻ.
Giang Biệt, các cường giả Võ Thần Điện thì biểu tình kinh ngạc nhìn từ trong không khí thò ra long trảo to lớn.
Không gian chấn động, bầu trời xuất hiện vài chục bóng người.
Mỗi người trên đầu có đôi sừng rồng.
Long tộc!
Là mấy chục người.
Nhóm Giang Biệt hít thở dồn dập.
Trong ánh mắt chăm chú của đám Giang Biệt, đi trước nhất là thanh niên tóc vàng cùng ông lão áo tím tiến tới trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói:
- Bái kiến chủ nhân!
Mấy chục Long tộc sau lưng hai người đồng thanh kêu lên:
- Bái kiến chủ nhân!
Lôi Hạo Hiên mới giãy dụa bò dậy nghe tiếng kêu cảm thấy đầu ù vang, mắt tối tăm, chân mềm nhũn.
- Chủ... Chủ nhân~
Người xung quanh ngơ ngác.
Bao gồm Giang Biệt, đám thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện.
Đặc biệt là đám Giang Biệt, cường giả Võ Thần Điện chạy tới sau này, con mắt trợn to. Trước đó họ chưa thấy Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch bái chủ nhân là Long Kình Thiên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin