 |
|

07-01-2009, 06:38 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 81 Vì háºn tầm thù Thông Thiên quan
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, buột miệng nói :
- Nói sai sá»± tháºt hết ư?
- Phải, chẳng có chuyện như thế!
Vương Hoa nói :
- á»’! Còn nữa, ngưá»i đó nhá» vãn bối chuyển má»™t câu nói đến tiá»n bối luôn...
- Câu nói thế nà o?
- Y bảo tiá»n bối hãy tin tưởng những Ä‘iá»u đã viết trong thư nà y.
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i lạnh lùng nói :
- Y bảo ta phải tin tưởng ư?
- Vâng!
Chương VÄ©nh Kỳ nói giá»ng lạnh lùng :
- Ta không thể nà o tin tưởng được hết.
Hắn trông thấy thần tình kỳ lạ cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ liá»n biết chắc trong lá thư nà y đã nói đến những việc khá quan trá»ng chứ không sai, bằng không Chương VÄ©nh Kỳ chẳng tá» ra má»™t thần sắc kỳ quặc như thế đâu.
Vương Hoa há»i tiếp :
- Thưa Chương quan chá»§, ngưá»i có thể nói cho vãn bối biết trong thư đã viết những gì chăng?
- Chẳng có gì đáng nói cả.
Vương Hoa nghe nói thế, thẹn đỠmặt, thấy bất tiện há»i nữa nên đà nh nói tiếp :
- Thế thì tiá»n bối chẳng tin những Ä‘iá»u đã viết trong thư rồi.
- Phải, ta không tin chút nà o cả.
Vương Hoa đà nh chuyển sang đỠtà i khác nói :
- Hình như hôm nay quý Quan sắp xảy ra việc gì thì phải?
Chương VÄ©nh Kỳ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
- Việc gì đã xảy ra thế?
- Có ngưá»i sẽ đến bản quan bây giá».
- Ồ! Ai thế?
- Sát Nhân đội.
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên nói :
- Sát Nhân đội ư?
- Phải!
Äiá»n sư gia thở dà i tiếp lá»i nói :
- CÅ©ng vì ta mà Sát Nhân đội phải xâm phạm đến bản quan. Tất cả Ä‘á»u do lá»—i tại ta hết.
Vương Hoa nhướng cao đôi mà y kiếm nói :
- Äá»™i trưởng Sát Nhân đội là ai thế?
Äiá»n sư gia khẽ thở dà i má»™t tiếng nói :
- Hắc Nữ Hiệp Từ U Lan mà năm xưa ta bá» rÆ¡i y! Tất cả lá»—i lầm Ä‘á»u do ta gây nên cả, ta phải đứng ra đảm đương hết.
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Nói sao, Sát Nhân đội đã chẳng xem bản quan ra gì hết, ngươi là ngưá»i cá»§a bản quan, đương nhiên ta phải có trách nhiệm nà y rồi.
Vương Hoa nói :
- GiỠnà o Sát Nhân đội mới đến đây?
- Äêm nay.
Vương Hoa nói :
- Sự việc nà y khó giải quyết rồi!
- Khó giải quyết ư?
- Äúng thế, nghe đồn rằng võ công cá»§a Äá»™i trưởng Sát Nhân đội rất cao cưá»ng. Vãn bối Ä‘ang muốn đụng thá» vá»›i y xem sao!
Chương Vĩnh Kỳ nói với Chương Linh Linh :
- Nà y Linh Linh, con hãy dẫn tỷ tỷ và o trong nghỉ ngơi đi.
Chương Linh Linh gáºt đầu há»i :
- Thưa cha! Con muốn há»i cha má»™t việc.
- Việc gì thế?
- Cha có đi thăm mẹ con không?
- Thăm mẹ con ư?
Chương Linh Linh khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế!
Chương Vĩnh Kỳ lắc đầu nói :
- Không!
Chương Linh Linh ngạc nhiên nói :
- Tại sao thế?
- Cha không tha thứ cho y!
Chương Linh Linh buồn bã nhá» xuống hai giá»t lệ nói :
- Không, thưa cha. Cha phải Ä‘i thăm ngưá»i má»›i được.
- Căn cứ Ä‘iá»u gì thế?
- Quả tháºt cho dù mẹ con đã gây nên việc xấu, nhưng cha đã giết ngưá»i, chẳng lẽ chưa đủ sao?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Cha chẳng muốn gặp y mà thôi.
Chương Linh Linh nói :
- Cha!... quả tháºt con không ngá» cha lại là má»™t con ngưá»i tà n nhẫn như thế...
- Nói sao?
- Cha tà n nhẫn lắm... cha giết mẹ con, bây giá» mẹ con chưa chết, thế mà cha đà nh lòng không đến thăm ngưá»i được sao...
Chương Linh Linh thương tâm hết sức, không nói được gì nữa.
Vương Hoa nói :
- Chương quan chá»§, theo vãn bối ngưá»i nên đến thăm bá mẫu má»™t lần thì phải hÆ¡n!
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Không, ta không Ä‘i. Giữa chúng ta không còn gì để nói nữa. Linh Linh, con cÅ©ng chá»› nói phà lá»i là m gì nữa.
Chương Linh Linh quay sang hướng Vương Hoa há»i :
- Nà y Vương Hoa, ngươi có bằng lòng dẫn ta đến gặp mẹ ta ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi.
- Thế thì sáng mai chúng ta đi có được không?
- ÄÆ°á»£c.
Chương Linh Linh u oán đưa mắt nhìn Chương VÄ©nh Kỳ má»™t cái, sau đó dẫn Ngô Tinh Ä‘i và o háºu thất luôn.
Và o khoảng canh ba...
Xung quanh phạm vi Thông Thiên quan được tăng cưá»ng canh phòng hết sức nghiêm ngặt, hình như sắp có đại địch xâm phạm đến nÆ¡i.
Ở đây dùng hai chữ “đại địch†không quá đáng chút nà o hết. Quả tháºt Sát Nhân đội ở chốn giang hồ nà y là má»™t môn phái khiến ngưá»i nghe nói đến tiếng tăm phải sá»n lòng rợn tóc gáy.
Nhất là võ công cá»§a Äá»™i trưởng Sát Nhân đội cà ng oai trấn giang hồ hÆ¡n.
Mối ân oán nà y thảy Ä‘á»u do Äiá»n sư gia mà nên.
Äiá»n sư gia lừa gạt tình cảm cá»§a Từ U Lan và đã bá» rÆ¡i y, đương nhiên Từ U Lan thá» chết sống cÅ©ng phải trả mối thù hằn nà y không sai.
Trên đại môn tưá»ng rà o bên ngoà i đứng cả và i chục môn nhân Thông Thiên quan.
Chương VÄ©nh Kỳ, Äiá»n sư gia và và i môn nhân cao cấp cÅ©ng Ä‘ang chỠđợi tại đấy.
Thình lình...
Từ nÆ¡i xa xa Thông Thiên quan bá»—ng vang tá»›i má»™t tiếng sáo tháºt dà i, kế đó có mưá»i mấy bóng ngưá»i bay vá»t vá» hướng Thông Thiên quan nhanh như Ä‘iện chá»›p.
Äoà n ngưá»i vừa đến tất cả là mưá»i ba ngưá»i.
Mưá»i ba ngưá»i nà y Ä‘á»u dùng khăn bịt mặt hết. Há» xếp thà nh hà ng chữ nhất, ngưá»i đứng giữa là má»™t ngưá»i bịt mặt báºn chiếc áo xanh.
Không cần phải há»i nữa, ngưá»i nà y chÃnh là Äá»™i trưởng Sát Nhân đội rồi.
Äá»™i trưởng Sát Nhân đội từng bước má»™t tá»›i trước, mưá»i hai môn nhân (đúng ra thì có mưá»i ba môn nhân, vì lần trước đã có má»™t ngưá»i đã chết trong tay cá»§a môn nhân Huyết Thần giáo) bám sát sau lưng y cÅ©ng từ từ tiến tá»›i luôn.
Chương Vĩnh Kỳ rảo bước nhảy tới trước, nói :
- Có phải tôn giá là Äá»™i trưởng Sát Nhân đội chăng?
Äá»™i trưởng Sát Nhân đội lạnh lùng nói :
- Äúng thế.
- Ngươi đã hạ chiến thư khiêu chiến với bản quan vì lý do gì thế?
Äá»™i trưởng Sát Nhân đội lạnh lùng nói :
- Ngươi chÃnh là Chương VÄ©nh Kỳ ư?
- Äúng thế.
- Chương quan chá»§, quả tháºt ngươi là kiết nhân thiên tướng...
- NhỠơn trên thôi.
Äá»™i trưởng Sát Nhân đội lạnh lùng nói :
- Ta đến đây vá»›i hai mục Ä‘Ãch...
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng tằng hắng một tiếng nói :
- Ta sẵn sà ng nghe đây.
- Thứ nhất, xin ngươi giao ra Thủy Tinh Cầu.
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng kêu hừ một tiếng nói :
- Còn vấn đỠthứ hai thì thế nà o?
- Hãy giao Äiá»n Kỳ cho ta luôn!
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i lạnh lùng nói :
- Hai việc nà y ta khó có thể phụng hà nh được.
Äá»™i trưởng Sát Nhân đội cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, đưa mắt ngắm nhìn Äiá»n sư gia nói :
- Nà y Äiá»n Kỳ, ngươi đã biết ta là ai rồi chứ?
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói :
- Là m sao ta không nháºn ra ngươi chứ? Từ U Lan, tất cả Ä‘á»u do lá»—i nÆ¡i ta hết...
Từ U Lan cưá»i lạnh lùng nói :
- Thế nà o? Ngươi cũng biết lỗi rồi sao?
Äiá»n sư gia buồn bã nói :
- Từ U Lan, nếu ngươi dung thứ há», Äiá»n Kỳ nà y sẵn sà ng chịu má»i tá»™i lá»—i vá»›i ngươi...
- Muộn lắm rồi!
Äiá»n sư gia thương tâm khẽ gá»i :
- Từ U Lan...
- Äiá»n Kỳ, ngươi chá»› nói nhiá»u lá»i nữa. ngươi đã lừa dối và há»§y cả Ä‘á»i con gái ta, còn đánh cắp cả Kiếm Phổ cá»§a ta nữa. cả Ä‘á»i nà y ta không thể nà o tha thứ cho ngươi được hết, ta phải giết ngươi má»›i xong.
Äiá»n sư gia lẳng lặng không nói gì hết.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Từ Äá»™i trưởng, rốt cuá»™c hôm nay ngươi đến đây để tìm Äiá»n sư gia trả thù hay là chỉ vì Thá»§y Tinh Cầu?
- Cả hai Ä‘á»u có hết!
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Hai sá»± việc nà y không thể nháºp chung mà nói được.
Từ U Lan Äá»™i trưởng Sát Nhân đội lạnh lùng nói :
- Phải, việc nà y không thể nháºp chung vá»›i việc Thá»§y Tinh Cầu mà nói, nhưng đợi ta giết chết Äiá»n Kỳ xong, ta má»›i lấy Thá»§y Tinh Cầu cÅ©ng được.
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Thế thì ngươi xem bản quan chẳng ra gì rồi?
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Thông Thiên quan có đáng kể là cái gì đâu?
- ÄÆ°á»£c, thế thì thá» xem nà o.
Từ U Lan xuất lãnh mưá»i hai đội viên, từng bước má»™t lướt tá»›i.
Ngay lúc ấy...
Hai mươi mấy môn nhân cá»§a Thông Thiên quan cÅ©ng từ từ vây tá»›i, tình hình hiện trưá»ng trở nên ngá»™t ngạt khó thở vô cùng.
Äiá»n sư gia tiến nhanh lên ba bước.
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Nà y Äiá»n Kỳ, chúng ta giải quyết vấn đỠgiữa hai ta trước cÅ©ng được.
Äiá»n sư gia nói :
- Từ U Lan, ngươi...
- Ta phải giết ngươi mới xong.
Äiá»n Kỳ nói :
Từ U Lan, quả tháºt Äiá»n Kỳ nà y đối vá»›i ngươi có tá»™i đáng chết. Ngươi muốn giết chết ta, Äiá»n Kỳ nà y quyết không có lá»i háºn gì hết...
- Thế thì, ngươi chịu chết đi!
Từ U Lan dứt lá»i, kêu keng má»™t tiếng, trưá»ng kiếm đã rút ra khá»i bao. Mưá»i hai đội viên Sát Nhân đội cÅ©ng cùng lúc rút binh khà ra hết.
Từ U Lan gầm lên một tiếng nói :
- Nà y Äiá»n Kỳ, hãy xem kiếm nà o.
Kêu veo một tiếng, thanh kiếm đã đâm tới nhanh như cắt.
Äiá»n sư gia lượn mình tránh sang má»™t bên, hét lá»›n tiếng nói :
- Khoan đã!
Từ U Lan nói :
- Äiá»n Kỳ, ngươi muốn nói gì nữa?
Äiá»n sư gia nói :
- Từ U Lan, ta cho ngươi được tá»± xá» quyết, nhưng ngươi phải lui khá»i Thông Thiên quan. ÄÆ°á»£c chứ?
- Không thể được.
- Từ U Lan, ngươi hà tất tạo nên sát kiếp nà y là m gì nữa?
Từ U Lan cháºm rãi nói :
- Äiá»n Kỳ, ngươi chá»› nói nhiá»u lá»i là m gì nữa, hãy rút binh khà ra Ä‘i!
Äiá»n sư gia lắc đầu thở dà i má»™t tiếng.
Trưá»ng kiếm cá»§a Từ U Lan giÆ¡ cao lần nữa, hét lá»›n tiếng nói :
- Äiá»n Kỳ, tiếp ta má»™t kiếm xem nà o.
Ãnh kiếm chá»›p nhoáng má»™t cái, thanh kiếm cá»§a y chém và o hướng Äiá»n sư gia nhanh như cắt.
Bấy giá» Äiá»n sư gia bất đắc dÄ© phải vung kiếm tá»›i đỡ. Kêu đến keng má»™t tiếng, hai thanh kiếm đã chạm và o nhau phát ra má»™t tiếng kêu chát chúa.
Nhưng kiếm pháp cá»§a Từ U Lan quả tháºt thần tốc hết sức, Äiá»n sư gia vừa đỡ được má»™t kiếm cá»§a y thì kiếm thứ hai đã chém tá»›i nhanh như cắt.
Thế kiếm thần tốc nà y kinh hồn hÆ¡n thế kiếm vừa rồi rất nhiá»u, Äiá»n sư gia bất giác đã bị đẩy lùi ra sau. Bá»—ng nhiên Chương VÄ©nh Kỳ gầm lên má»™t tiếng :
- Hãy dừng tay lại!
Lão cầm kiếm trong tay lướt tới nhanh như điện chớp.
Từ U Lan thu thế nhảy lùi ra sau, nói :
- Nà y Chương quan chủ, ngươi muốn là m gì thế?
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Äiá»n sư gia, ngươi hãy lui sang má»™t bên, để ta thá» tà i y xem sao.
|

07-01-2009, 06:39 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 82 Äánh cuá»™c đấu chiêu
Từ U Lan nói :
- Nà y Chương quan chủ, ngươi cũng định ra tay xen và o chuyện tư của hai ta sao?
- Äúng thế.
- Khá lắm!
Từ U Lan gầm lên một tiếng, đảo kiếm tấn công tới nhanh như cắt.
Ngay lúc Từ U Lan xuất thá»§ tấn công thì đội viên số má»™t và số hai đã lượn mình lao và o Äiá»n sư gia nhanh như Ä‘iện chá»›p.
Võ công cá»§a hai đội viên số má»™t và số hai nà y rất cao cưá»ng nên má»™t kÃch liên thá»§ nà y tháºt mãnh liệt kinh ngưá»i.
Trong lúc hai đội viên xuất thá»§ tấn công Äiá»n sư gia thì số môn nhân còn lại cá»§a Thông Thiên quan cÅ©ng lao mình nhảy tá»›i tấn công và o mưá»i vị đội viên Sát Nhân đội kia luôn.
Tức thá»i tiếng chém giết la hét kêu lên rá»n trá»i.
Má»™t tráºn há»—n chiến kịch liệt diá»…n ra láºp tức.
Bấy giá»...
Từ U Lan và Chương VÄ©nh Kỳ đấu vá»›i nhau rất là ác liệt. Võ công cá»§a hai ngưá»i tháºt tương xứng, không hÆ¡n không kém.
Äiá»n sư gia độc đấu vá»›i hai đội viên Sát Nhân đội đã gặp khó khăn.
Ngay lúc ấy...
Và i tiếng kêu thảm vang lên, bóng ngưá»i bay liệng nhanh như Ä‘iện chá»›p, tức thì đã có và i môn nhân Thông Thiên quan té ngã ra đất chết ngay láºp tức.
Từ U Lan gầm lên một tiếng như sấm nổ, công ra ba kiếm thần tốc không tưởng.
Từ U Lan đã gom hết công lực bình sanh tấn công ra ba kiếm nà y cho nên oai lực của nó mãnh liệt kinh hồn hết sức.
Chương VÄ©nh Kỳ đã bị đẩy lùi ra sau hÆ¡n mưá»i bước liá»n, nhưng dù sao Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng là má»™t ngưá»i có võ công cá»±c cao siêu, trong trưá»ng hợp tháºt hiểm nghèo lão vẫn trầm tÄ©nh tiếp tục công chiêu đón đánh đối phương.
Bên nà y Äiá»n sư gia độc đấu hai đội viên Sát Nhân đội bắt đầu cảm thấy yếu sức, đối phó chẳng xuể rồi.
Thình lình...
Một tiếng hét lạnh lùng vang tới.
- Hãy dừng tay lại!
Tiếp theo tiếng gầm hét thì Vương Hoa đã lao và o đấu trưá»ng.
Tiếng gầm hét lá»›n như sấm nổ cá»§a Vương Hoa đã là m cho má»i ngưá»i Ä‘ang động thá»§ ở hiện trưá»ng phải Ä‘inh tau nhức óc và tất cả má»i ngưá»i đã dừng tay, nhảy lùi ra sau hết.
Vương Hoa tiến sang hướng Từ U Lan.
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Các hạ muốn là m gì thế?
- Ngươi chÃnh là Từ Äá»™i trưởng ư?
- Äúng thế, ngươi là ai váºy?
Äá»™i viên số mưá»i bước ra nói :
- Hắn chÃnh là Vương Hoa!
Từ U Lan nghe nói thế, run bắn ngưá»i lên vì trong và i tháng gần đây, tiếng tăm cá»§a Vương Hoa đã danh lừng cả má»™t ná»a thiên hạ.
Mặc dù y từng phái môn nhân truy sát hắn, nhưng bản thân y chưa từng gặp Vương Hoa bao giá». Ngà y hôm nay bá»—ng nghe thấy danh tá»± Vương Hoa là m sao y chẳng giáºt mình kinh hãi chứ?
Từ U Lan ngạc nhiên há»i :
- Ngươi chÃnh là Vương Hoa ư?
- Äúng thế.
- Quả tháºt hân hạnh được gặp ngươi váºy.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Từ Äá»™i trưởng, ta cÅ©ng đã nghe danh ngươi từ lâu rồi. Má»™t khoảng thá»i gian trước đây ngươi cÅ©ng đã từng phái môn nhân truy sát ta.
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Ngươi muốn là m gì thế?
- Tại hạ muốn lãnh giáo và i chiêu thôi.
- Tại sao thế?
- Vì cáºu ruá»™t cá»§a tại hạ.
- á»’, phải rồi! Äiá»n Kỳ là cáºu cá»§a ngươi ư?
- Äúng thế.
Từ U Lan cưá»i lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»£c, ta cÅ©ng muốn lãnh giáo và i chiêu tuyệt há»c cây các hạ đây.
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Nhưng mà ta có má»™t Ä‘iá»u muốn thương lượng vá»›i ngươi...
- Äiá»u gì thế?
- Hai chúng ta động thá»§ vá»›i nhau, nếu ngươi thắng được ta thì ta sẽ giao cáºu ta và Thá»§y Tinh Cầu cho ngươi...
- ÄÆ°á»£c!
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Còn nếu như ta hạ được ngươi thì sao?
- Ngươi hạ được ta ư?
- Äúng thế.
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Nếu ta bại thì ngươi muốn thế nà o?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi phải để ta tự xỠquyết lấy.
- Ngươi được tự xỠquyết ta?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Quả tháºt Từ U Lan không nắm vững phần thắng chút nà o hết. Y bất giác lấy là m do dá»± khó xá» vô cùng.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Thế nà o? Ngươi không dám chăng?
- Có gì đâu mà không dám chứ?
Vương Hoa há»i tá»›i :
- Thế là ngươi bằng lòng Ä‘iá»u kiện đánh cuá»™c cá»§a ta chứ?
- Phải, ta bằng lòng như thế.
- Ngươi không được nuốt lá»i nha.
- Nói đùa ư, là m gì có chuyện nuốt lá»i được.
- Thế thì ngươi bảo các đội viên ngươi lui sang một bên đi.
Từ U Lan cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Các ngươi hãy lui ra cho ta.
- Vâng!
Mưá»i hai đội viên từ từ lui ra, cung kÃnh đứng nghiêm tại chá»—.
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Bây giỠcó thể động thủ được rồi. Ngươi lấy binh khà ra đi.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, thò tay và o ngá»±c áo lấy ra má»™t thanh thiết bổng duy nhất còn lại ra, lạnh lùng nói :
- Ngươi cứ việc xuất thủ trước.
- ÄÆ°á»£c.
Từ U Lan dứt lá»i, lượn mình nhảy vá»t tá»›i hướng Vương Hoa nhanh như cắt, đồng thá»i xuất thá»§ công ra ba kiếm liá»n.
Vương Hoa cũng vung thiết bổng tới phản công ba chiêu luôn.
Hai ngưá»i thoáng vừa xuất thá»§ đã đồng thá»i tấn công nhau ba chiêu mãnh liệt và thần tốc hết sức.
Ba chiêu ba kiếm nà y chỉ đánh trong má»™t hiệp tÃc tắc. Hai bên tấn công vá»›i nhau được má»™t lúc, sau đó song song lại nhảy lui ra má»™t bên.
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Chiêu thức lợi hại tháºt.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Còn những chiêu lợi hại hơn thế nữa.
- Ngươi cứ việc thi triển ra, chẳng hỠchi.
Dứt lá»i, y lượn mình lướt tá»›i lần nữa.
Nhà nghá» thoáng vừa ra tay thì biết hư tháºt ra sao rồi. tuy rằng Từ U Lan không tìm hiểu được chút nà o vá» tháºt lá»±c cá»§a Vương Hoa trong ba chiêu thoáng đụng nhau lúc nãy, nhưng y biết võ công cá»§a Vương Hoa tháºt kinh ngưá»i hết sức.
Trong ba chiêu lúc nãy Vương Hoa chỉ mới sỠdụng bảy thà nh công lực mà thôi.
Thình lình...
Từ U Lan hét to một tiếng :
- Xem kiếm nà o!
Thế kiếm công ra mãnh liệt và thần tốc hết sức.
Vương Hoa trầm giá»ng hét to má»™t tiếng, thiết bổng quét tá»›i nhanh như cắt, kêu keng má»™t tiếng, thanh kiếm cá»§a Từ U Lan bị đánh bạt ra ngay.
CÅ©ng đồng thá»i lúc ấy, Vương Hoa chuyển mình lướt tá»›i tấn công ra năm chiêu liá»n, hắn xuất thá»§ thần tốc chẳng khác nà o sóng gió ba đà o à o à o táp tá»›i.
Quả tháºt Từ U Lan không là m sao chịu nổi thế công mạnh như vÅ© bão nà y cá»§a Vương Hoa, tức thì y bị đẩy lùi ra sau ngay.
Thình lình...
Trong lúc Từ U Lan bị đẩy lui ra sau, mũi kiếm của y nghiêng nghiêng quét tới đã phản công hai chiêu nhanh như điện chớp.
Bấy giá» Từ U Lan đã liá»u mạng tấn công nên y đã gom hết công lá»±c bình sanh phản công ra hai kiếm nà y, oai lá»±c cá»§a hai chiêu nà y mãnh liệt kinh hồn hết sức.
Tức thì má»™t tráºn quyết đấu khốc liệt diá»…n ra láºp tức.
Mưá»i chiêu.
Hai mươi chiêu.
Chỉ trong chốc lát hỠđã đụng nhau cả ba mươi chiêu.
Hình như Vương Hoa không muốn đánh thắng ngay láºp tức nên hắn đã giằng co vá»›i Từ U Lan má»™t hồi lâu.
Thình lình...
Vương Hoa gầm lên một tiếng :
- Buông tay nà o!
Má»™t bóng sáng trắng toát chá»›p má»™t cái và kêu keng má»™t tiếng, thanh kiếm trong tay cá»§a Từ U Lan đã bị Vương Hoa đánh văng ra khá»i tay, đồng thá»i Từ U Lan đã lui ra sau luôn.
Từ U Lan đảo mình lùi ra sau ba, bốn bước liá»n, sau đó má»›i kinh hãi đứng vững lại được.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Từ Äá»™i trưởng nhưá»ng bước rồi.
Từ U Lan ngớ ngẩn đứng tại chỗ không nói gì hết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi chịu thua rồi chứ?
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Ai bảo ta thua rồi chứ?
Vương Hoa mặt hơi biến sắc, nói :
- Ngươi muốn nuốt lá»i chăng?
Từ U Lan lạnh lùng nói :
- Ta chưa có thua đâu.
- Thế thì phải là m sao ngươi mới chịu thua?
- Mạng sống của ta vẫn còn sỠsỠở đây.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- à của ngươi là ...
- Lấy được mạng sống cá»§a ta, ta má»›i tháºt sá»± là thua.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, nói :
- Từ Äá»™i trưởng, có cần thiết như thế chăng?
Từ U Lan nói :
- Nếu như thế ta mới chịu thua.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Thế thì dễ thôi, ngươi hãy cầm kiếm lên lần nữa nà o.
Từ U Lan lẳng lặng không nói gì hết, nhặt thanh kiếm lên, sau đó lạnh lùng đưa mắt ngắm nhìn Vương Hoa.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nà y Từ Äá»™i trưởng, ngươi hà tất...
- Xem kiếm nà o.
Từ U Lan gầm lên má»™t tiếng, ngắt lá»i nói cá»§a Vương Hoa, vung kiếm quét và o ngưá»i Vương Hoa luôn.
Vương Hoa gầm lên nói :
- ÄÆ°á»£c, ta cho ngươi được toại nguyện luôn.
Vương Hoa gầm lên một tiếng, vung thiết bổng tới đỡ ngay.
Từ U Lan tá»± biết võ công mình không phải là địch thá»§ cá»§a Vương Hoa cho nên y phải đà nh liá»u mạng thôi.
Thế kiếm của Từ U Lan đã công tới liên tục như điên như cuồng.
Bất luáºn Từ U Lan có đánh liá»u mạng hay chăng, cuối cùng võ công cá»§a y vẫn không phải là địch thá»§ cá»§a Vương Hoa. Hắn gầm lên má»™t tiếng :
- Buông kiếm ra nà o.
Bóng sáng trắng toát chá»›p lần nữa, tức thì trưá»ng kiếm cá»§a Từ U Lan bị đánh văng ra khá»i tay luôn.
Vương Hoa gầm lên một tiếng :
- Tiếp ta một chiêu nà o...
Thân ngưá»i hắn lao tá»›i nhanh như cắt, đồng thá»i tay trái Ä‘iểm tá»›i bất thình lình luôn.
Äá»™ng tác cá»§a Vương Hoa nhanh song song vá»›i khoảng thá»i gian thanh kiếm cá»§a Từ U Lan bị đánh tuá»™t ra khá»i tay. Chỉ nghe y khẽ kêu há»± má»™t tiếng...
Tay phải của Vương Hoa nhanh như cắt đã xách bổng Từ U Lan kẹp dưới nách luôn.
Thình lình...
Má»™t tiếng hét lạnh lùng vang tá»›i, mưá»i hai đội viên Sát Nhân đội đã cùng lúc rút binh khà ra và nhảy tá»›i hướng Vương Hoa tấn công nhanh như Ä‘iện chá»›p.
|

07-01-2009, 06:39 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 83 Láºp kế giải oan gia
Thế hợp công cá»§a mưá»i hai đội viên Sát Nhân đội kinh ngưá»i hết sức.
Vương Hoa vừa hất ra một chưởng vừa nhảy lùi ra sau, gầm lên một tiếng :
- Hãy dừng tay lại!
Nghe tiếng hét như sấm nổ cá»§a Vương Hoa, mưá»i hai đội viên Sát Nhân đội bất giác dừng tay lại hết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Các ngươi muốn là m gì thế?
Äá»™i viên số má»™t lạnh lùng nói :
- Hãy bá» Äá»™i trưởng bá»n nà y xuống đã nà o.
- Các ngươi ỷ lại cái gì thế?
Äá»™i viên số má»™t gầm lên nói :
- Ngươi có buông Äá»™i trưởng ta không thì nói?
- Không thể được.
- Thế thì thỠxem nà o?
Äá»™i viên số má»™t vừa dứt lá»i thì cả mưá»i hai đội viên đồng thá»i lượn mình lướt tá»›i ngay.
Vương Hoa lạnh lùng hét lớn :
- Các ngươi dám ra tay xem nà o!
- Có gì đâu mà không dám chứ!
- Các ngươi không cần thiết đến mạng sống cá»§a Äá»™i trưởng các ngươi chăng?
Mưá»i hai đội viên Sát Nhân đội nghe nói thế bất giác giáºt mình dừng bước lại ngay.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nếu các ngươi dám xuất thủ thì ta giết chết y trước.
Äá»™i viên số má»™t há»›t hải nói :
- Ngươi dám chăng?
Vương Hoa cưá»i khẩy đáp :
- Có gì đâu mà không dám!
Mưá»i hai đội viên hoảng hốt đưa mắt nhìn nhau, nhất thá»i chẳng biết phải là m thế nà o đây.
Từ U Lan hét lớn tiếng nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi muốn sao bây gi�
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Bây giỠngươi chịu thua rồi chứ?
- Không!
- Nói sao?
- Ta vẫn không chịu thua.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Ngươi nằm trong tay ta, thế mà ngươi vẫn chưa chịu thua sao?
- Mạng sống ta còn thì ta vẫn chưa chịu thua.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi muốn ta giết chết ngươi thì ngươi mới cho là thua chăng?
- Äúng thế.
- Thế thì dễ dà ng thôi...
- Như váºy thì ngươi cứ việc hạ thá»§ Ä‘i.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, bá»—ng nhiên hắn quay sang hướng Äiá»n sư gia há»i :
- Thưa cáºu, cháu có nên giết chết y chăng?
Äiá»n sư gia nghe há»i như thế, bất giác ngây ngưá»i luôn tại chá»—.
Nhất thá»i, hình như Äiá»n sư gia chưa lãnh há»™i được tại sao Vương Hoa lại há»i như thế.
Từ U Lan gầm hét nói :
- Ngươi muốn giết ta có quan hệ gì đến y đâu?
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có can hệ rồi!
- Ngươi nói can hệ thế nà o xem sao?
- Vì ngươi là ngưá»i yêu cá»§a cáºu ta.
- Yêu cái mả bà ngươi!
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Sao ngươi lại mắng chá»i ngưá»i như thế?
- Nà y Vương Hoa, ngươi hà tất phải là m nhục ta như thế?
- Ta nói tháºt đấy! Thưa cáºu, cháu có nên giết y chăng...
Äiá»n sư gia ngẩn ngưá»i giây lát nói :
- Ta...
- Cáºu chỉ nói má»™t câu là đủ rồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Äiá»n sư gia chẳng biết Vương Hoa Ä‘ang là m trò huyá»n ảo gì rồi, y bèn nói :
- Không!
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Không nên giết y ư?
- Äúng thế.
- Thế thì cáºu vẫn còn thương yêu Từ Äá»™i trưởng rồi?
Từ U Lan gầm lên nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi hãy câm cái mồm chó của ngươi lại!
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Sao miệng lưỡi ngươi chẳng chịu tha thứ ai hết, ta nói toà n những lá»i tháºt tình đấy.
Ồ! Phải rồi, ta phải xem gương mặt của ngươi ra thế nà o mới được.
- Không!
- Chẳng lẽ ngươi không gặp được mặt ngưá»i sao?
- Cấm ngươi không được gỡ khăn bịt mặt ta ra nha!
- Tại sao thế?
- Ta nói cấm thì cấm chứ chẳng tại sao hết.
- Nhưng ngươi chớ quên rằng ngươi đang nằm trong tay ta nha.
Dứt lá»i, Vương Hoa tiện tay gỡ khăn bịt mặt cá»§a y ra, hắn trố mắt nhìn kỹ, bất giác ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Trông gương mặt cá»§a Từ U Lan chỉ trạc tuổi ba mươi ngoà i thôi, dáng vẻ xinh đẹp mê ngưá»i hết sức.
Hai mắt Từ U Lan bốc ra lá»a giáºn, căm phẫn ngắm nhìn Vương Hoa.
Vương Hoa nói :
- Nà y từ Äá»™i trưởng Æ¡i, ngươi đẹp hết sức.
Từ U Lan gầm lên nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi cứ việc hạ thủ đi. Ngươi là m nhục ta là m gì nữa?
Vương Hoa nói :
- Ta không thể giết ngươi...
- Thế thì ngươi muốn sao bây gi�
- Muốn ngươi nhìn nháºn rằng ngươi đã thua rồi.
- Không.
- ÄÆ°á»£c, thế thì ta đà nh phải sá» dụng biện pháp khác mà thôi.
Vương Hoa nói xong, cất bước định chạy và o quan nội thì đội viên số một gầm lên nói :
- Äứng lại nà o.
Vương Hoa dừng bước lại, lạnh lùng nói :
- Các ngươi muốn gì thế?
- Hãy buông Äá»™i trưởng bá»n nà y ra.
- Nếu không thì sao?
- Chúng ta đà nh liá»u mạng vá»›i ngươi thôi.
Vương Hoa nói :
- Chá»› liá»u mạng là m gì. Nói cho các ngươi biết, ta chẳng giết y, ta chỉ muốn nói chuyện vá»›i y mà thôi. Bất kể thế nà o Ä‘i nữa, trong vòng má»™t tiếng đồng hồ ta nhất định sẽ thả y ra. Äến lúc đó các ngươi muốn liá»u mạng thì hãy động võ sau.
- Là m sao bá»n nà y tin tưởng được lá»i nói cá»§a ngươi chứ?
- Nếu ta muốn giết y, bây giỠta vẫn động thủ được chứ?
Quả tháºt Vương Hoa nói không sai chút nà o. Nếu hắn muốn giết Từ U Lan thì hắn đã giết y từ lâu rồi, cần gì bắt y mang và o Thông Thiên quan là m chi cho tốn công.
Äá»™i viên số má»™t lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»£c, bá»n ta chá» ngươi má»™t tiếng đồng hồ.
- Bất kể thế nà o Ä‘i nữa, trong vòng má»™t tiếng đồng hồ thì Äá»™i trưởng các ngươi sẽ trở ra.
Dứt lá»i, hắn quay sang hướng Äiá»n sư gia nói :
- Thưa cáºu, chúng ta và o quan ná»™i thôi!
Äiá»n sư gia khẽ gáºt đầu Ä‘i theo hắn luôn.
Từ U Lan gầm lên nói :
- Nà y Vương Hoa, rốt cuộc ngươi muốn chơi trò gì đây?
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Ngươi sẽ biết ngay bây giá».
Dứt lá»i, hắn phi thân chạy và o Thông Thiên quan ná»™i luôn.
Và o tá»›i đại Ä‘iện, quẹo sang hướng căn phòng cá»§a Äiá»n sư gia, hắn chạy thẳng tá»›i luôn.
Sau khi Ä‘i và o căn phòng cá»§a Äiá»n sư gia thì Äiá»n Kỳ hình như đã hiểu hắn muốn là m gì rồi.
Thế nhưng Từ U Lan vẫn không biết việc gì sắp xảy ra hết, y lạnh lùng gầm lên nói :
- Nà y Vương Hoa, rốt cuộc ngươi muốn là m gì thế?
Vương Hoa đặt Từ U Lan xuống, sau đó nói :
- Xin lá»—i Từ Äá»™i trưởng nhiá»u lắm, vì tại hạ đã mang ngưá»i và o đây.
Tuy Vương Hoa đã đặt Từ U Lan xuống nhưng mà huyệt đạo của y vẫn còn bị điểm.
Thế rồi Vương Hoa cất tiếng nói tiếp :
- Nà y Từ Äá»™i trưởng, tại hạ xin há»i ngươi má»™t việc...
- Việc gì thế?
- Có phải cáºu ta từng bá» rÆ¡i ngươi chăng?
- Äúng thế.
- Ngươi háºn cáºu ta ư?
- Lá»i nói bằng thừa.
- Tháºt ra yêu và háºn vÄ©nh viá»…n không bao giá» tách rá»i ra được hết.
Từ U Lan ngạc nhiên nói :
- Ngươi nói sao?
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Ta nói rằng nếu như ngươi còn háºn cáºu ta, tức là ngươi ắt phải còn yêu thương cáºu cá»§a ta.
- Ngươi ăn nói hồ đồ thế.
- Chẳng lẽ ngươi phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y ư?
- Phải, ta phá»§ nháºn như thế.
- Nà y Từ Äá»™i trưởng, ta xin lá»—i há»i ngươi năm nay ngươi được bao nhiêu tuổi rồi.
- Ta bao nhiêu tuổi mặc kệ ta.
- à ta muốn nói ngươi có phải còn má»™t khoảng thá»i gian dà i để sinh sống phải chăng, Từ Äá»™i trưởng? Mặc dù cáºu ta đã bá» rÆ¡i ngưá»i và chà đạp xuân xanh cá»§a ngươi, nhưng con ngưá»i có ai mà chẳng có lá»—i lầm đâu! ngưá»i đã nháºn lá»—i vá»›i ngươi, ngươi vẫn chưa hà i lòng sao?
- Không hà i lòng chút nà o hết.
- Thế ngươi muốn sao bây gi�
- Giết chết y thì ta má»›i hả giáºn được.
Vương Hoa lạnh lùng há»i :
- Có tháºt ngươi quyết phải giết chết ngưá»i má»›i xong ư?
- Äúng thế.
- Thôi được, ngươi đã không tha thứ cáºu ta thì ngươi cứ giết chết y được rồi.
Vương Hoa nói xong, giơ tay giải huyệt đạo của Từ U Lan ngay.
Hình như Từ U Lan cảm thấy ngạc nhiên hết sức.
Äiá»n sư gia bước tá»›i nói :
- U Lan, ta có lỗi với ngươi. Thôi, bây giỠngươi hãy giết chết ta đi.
Vương Hoa im lặng đứng ở một bên.
Äiá»n sư gia Ä‘i tá»›i chá»— cách Từ U Lan còn khoảng ba xÃch thì dừng lại. Y chẳng khác nà o như má»™t liệt sÄ© hà o hiệp ung dung sẵn sà ng chịu chết váºy.
Thanh kiếm của Từ U Lan từ từ giơ cao lên.
Tức thì bầu không khà hiện trưá»ng trở nên khẩn trương hết sức.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Giết chết y thì ngươi chá»› hối háºn nha.
- Tại sao ta phải hối háºn chứ?
- Tại vì ngươi yêu y.
- Nói báºy.
Từ U Lan dứt lá»i, y láºp tức đâm mÅ©i kiếm và o ngưá»i Äiá»n sư gia ngay. Hình như Äiá»n sư gia chẳng há» nhìn thấy gì hết, vẫn cứ đứng yên bất động.
Ãnh kiếm chá»›p lên má»™t cái đã lướt tá»›i trước ngá»±c cá»§a Äiá»n sư gia...
Thình lình...
Thanh kiếm cá»§a Từ U Lan đã dừng lại trước ngá»±c cá»§a Äiá»n sư gia, hình như nhất thá»i y không thể nà o hạ thá»§ được hết.
Gương mặt Vương Hoa lá»™ ra nụ cưá»i đắc ý.
Äiá»n sư gia vẫn ngẩn ngưá»i đứng ngay tại chá»—.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Nà y Từ Äá»™i trưởng, hai ngươi hãy nói chuyện vá»›i nhau, ta xin phép ra ngoà i trước nha.
Từ U Lan ngạc nhiên nói :
- Ngươi ra ngoà i để là m gì?
- Ly biệt lâu rồi bây giá» tái trùng phùng, hai ngươi nên nói chuyện cho thá»a lòng má»™t phen.
- Chúng ta chẳng có gì để nói hết.
Dứt lá»i y hạ kiếm xuống luôn.
Äiá»n sư gia nói :
- U Lan, ta biết lỗi rồi, nếu ngươi bằng lòng tha thứ ta, vỠsau ta phải khéo chăm sóc ngươi...
Äiá»n sư gia nói chưa hết lá»i, kêu bốp má»™t cái, thì ra Từ U Lan đã tát má»™t bá»™p tai và o má bên trái cá»§a y ngay. Tức thì Äiá»n sư gia đã phải loạng choạng lùi ra sau và i bước liá»n.
Từ U Lan hét lên nói :
- Äiá»n Kỳ, ta háºn ngươi!
Äiá»n sư gia thoáng ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó cưá»i nhạt nói :
- U Lan, nếu ngươi còn háºn ta, thì cứ việc tát thêm và i và i cái nữa Ä‘i.
- Dứt lá»i, y lại bước tá»›i trước ngay.
|

07-01-2009, 06:40 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 84 Xuân hồi
Từ U Lan gầm lên nói :
- ÄÆ°á»£c!
Y vung tay trái lên, kêu lốp bốp hai cái. Từ U Lan lại tát hai bá»™p tai và o má Äiá»n sư gia tiếp. Äiá»n sư gia mặc dù bị đánh và i bá»™p tai liá»n nhưng vẫn đứng yên bất động tại chá»—.
Từ U Lan trông thấy Äiá»n sư gia đã tháºt tình đưa má bên phải y đánh xong rồi lại đưa má bên trái cho y đánh luôn, đã phải bất giác ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Äiá»n sư gia nói :
- U Lan, nếu ngươi chưa hả giáºn thì hãy tiếp tục đánh nữa Ä‘i.
Từ U Lan giÆ¡ tay trái lên, nhưng cuối cùng y đã bá» tay xuống, gầm lên giáºn dữ nói :
- Äiá»n Kỳ, ta háºn ngươi cho đến chết.
Thình lình...
Äiá»n sư gia xúc động lướt tá»›i ôm Từ U Lan và o lòng.
Từ U Lan thất thanh kêu lên một tiếng :
- Ngươi là m gì thế?
- U Lan...
Äiá»n sư gia đã ôm chặt Từ U Lan và o lòng, y đã hôn Từ U Lan... Từ U Lan đã bất giác vùng vẫy nhẹ...
Nhưng đây không phải hà nh động từ chối mà là bằng lòng ngầm.
Từ U Lan đã má»m nhÅ©n cả tay chân.
Những gì trước kia đã mất, bây giỠđã chợt trở lại với y... y hà i lòng và run lẩy bẩy không dừng...
Vương Hoa khẽ cưá»i nói :
- Hay... hay lắm!
Nghe Vương Hoa kêu lên như thế, Từ U Lan đã bị đánh thức ngay. Y giáºt mình bất giác đẩy Äiá»n sư gia ra, hai má thẹn đỠcả lên.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Từ Äá»™i trưởng... á»’, ta phải gá»i ngươi bằng tiếng mợ má»›i phải...
- Vương Hoa, ngươi...
- Thưa mợ, mợ cÅ©ng chá»› háºn cáºu chu cháu là m gì nữa. Từ rà y vá» sau là ngà y mai trá»i lại sáng rồi!
Từ U Lan thở dà i nói :
- Ngươi tưởng ta yêu y tháºt sao? Hừ, ta chỉ cảm thấy lá»i nói cá»§a ngươi hữu lý thế thôi, ta đã già rồi...
- Không già chút nà o, mợ còn đẹp lắm!
- Ngươi dám chế giễu ta ư?
- Cháu không dám...
Äiá»n sư gia nói :
- Nà y Vương Hoa, lần nà y cáºu phải cảm kÃch ngươi nhiá»u lắm.
- Không, cáºu hãy cảm Æ¡n mợ thì phải hÆ¡n...
Từ U Lan nói :
- Ngươi chá»› gá»i ta bằng mợ có được chăng?
- Thế thì cháu phải gá»i bằng cách nà o đây?
- Sau khi kết hôn thì ngươi má»›i gá»i như thế cÅ©ng chẳng muá»™n...
Hình như Từ U Lan sá»±c cảnh giác rằng mình đã nói lỡ lá»i nên hai má á»ng đỠngay.
Vương Hoa nói :
- ÄÆ°á»£c, hãy nhá»› má»i cháu uống ly rượu mừng nha.
Äiá»n sư gia cưá»i ha hả, nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không mất phần cá»§a cháu rồi.
Vương Hoa nói :
- Thưa Từ Äá»™i trưởng, ta muốn há»i ngươi...
- Việc gì thế?
- Theo ý kiến ta, Từ Äá»™i trưởng cứ ở lại Thông Thiên quan và cả môn nhân cá»§a ngươi cÅ©ng nên ở lại đây luôn.
Từ U Lan cau mà y ra vẻ ngại ngùng, nói :
- Thế cũng được, chỉ ngại rằng Chương quan chủ...
- Ngươi sợ rằng Chương quan chủ không bằng lòng chăng?
Từ U Lan khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
- Không sao đâu.
- Lúc nãy ta từng động thủ với y.
- Chương quan chủ ắt phải thông cảm thôi.
- Là m sao ngươi biết chắc như thế? Vả lại quả Thủy Tinh Cầu...
- Nếu ngươi chẳng tin thì ta sẽ Ä‘i má»i Chương quan chá»§ đến đây...
Vương Hoa vừa dứt lá»i, bá»—ng nhiên ngoà i cá»a vang tá»›i tiếng cưá»i ha hả và tiếng nói cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ luôn :
- Nà y Từ Äá»™i trưởng, Chương má»™ chúc mừng hai vị nha.
Chương Vĩnh Kỳ vừa nói vừa bước và o phòng ngay.
Từ U Lan thoáng ngẩn ngưá»i giây lát.
Vương Hoa nói :
- Chương quan chủ, ngươi đã nghe hết câu chuyện chúng ta vừa nói chứ?
- Äúng thế!
Chương Vĩnh Kỳ chắp tay vái chà o Từ U Lan nói :
- Từ Äá»™i trưởng, chúng ta rất hoan nghinh ngươi đến bản quan, đồng thá»i Chương má»— xin cáo lá»—i vá»›i ngươi vá» việc động thá»§ vừa qua luôn.
Từ U Lan nói :
- Thưa Chương quan chá»§, tất cả Ä‘á»u do lá»—i tại ta cả.
- Không dám!
- Ngươi không trách ta ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Từ U Lan nói :
- Thế thì Chương quan chủ đại lượng khoan hồng vô cùng.
- Phải như thế má»›i được, chá» má»i việc xong xuôi ta sẽ chá»n ngà y là nh tháng tốt hoà n tất hôn sá»± cho cặp lão tình nhân hai ngươi luôn.
- Chương quan chá»§ cưá»i bá»n nà y ư?
- Ngươi chá»› hiểu lầm, ta nói lá»i tháºt tình đấy.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Thôi được rồi, Từ Äá»™i trưởng hãy bảo các môn nhân cá»§a ngươi và o quan Ä‘i. Ngà y mai Vương Hoa nà y cÅ©ng phải lên đưá»ng rồi.
* * * * *
Ngà y hôm sau.
Vương Hoa phải từ giã bá»n ngưá»i Chương VÄ©nh Kỳ.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Nà y Vương Hoa, sao ngươi chẳng ở lại thêm và i ngà y nữa?
- Ta có việc phải đi ngay!
Chương VÄ©nh Kỳ buồn bã khẽ gáºt đầu không nói gì hết.
Vương Hoa há»i :
- Chương quan chá»§, có tháºt lão không Ä‘i thăm bá mẫu ư?
- Không!
- Thế thì vãn bối cũng không miễn cưỡng là m gì nữa!
Chương Linh Linh nói :
- Thưa cha! Con muốn cha đi thăm mẹ con.
- Cha không đi.
- Cha...
- Linh Linh, con chá»› nói nhiá»u là m gì nữa.
Chương Linh Linh buồn bã nói :
- Thế thì con đi với Vương Hoa thôi!
- ÄÆ°á»£c, các ngươi cứ Ä‘i Ä‘i.
Thế rồi Vương Hoa, Ngô Tinh và Chương Linh Linh từ biệt bá»n ngưá»i Chương VÄ©nh Kỳ, Äiá»n sư gia và Từ U Lan ra khá»i Thông Thiên quan luôn.
Sau khi ra khá»i tưá»ng rà o Thông Thiên quan, Chương Linh Linh bất giác lấy là m thắc mắc há»i :
- Nà y Vương Hoa, có tháºt mẹ ta còn sống chăng?
- Äúng thế, bá mẫu vẫn còn sống.
- Theo ngươi thì mẹ ta có tháºt đã là m ra những việc như thế chăng?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Là m sao ta biết được chứ?
- À...
Chương Linh Linh cảm khái thở dà i, hình như y muốn nói Ä‘iá»u gì nhưng lại không muốn nói ra.
Thình lình...
Từ trong rừng có tiếng chân bước vang tá»›i, bá»n Vương Hoa giáºt mình dừng bước lại, phóng mắt nhìn tá»›i trước thấy má»™t bóng ngưá»i áo xám từ từ chạy sang hướng nà y.
Vương Hoa và Ngô Tinh giáºt mình kinh hãi.
Ngưá»i nà y chÃnh là thư sinh mặc áo xám đã nhá» Vương Hoa giao lá thư cho Chương VÄ©nh Kỳ hôm trước.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- ChÃnh là ngươi?
Thư sinh mặc áo xám khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, chÃnh là ta đây.
Vương Hoa cảm thấy thư sinh áo xám nà y có chút thần bÃ.
Thư sinh mặc áo xám há»i :
- Xin há»i các hạ đã giao lá thư cho Chương quan chá»§ rồi chứ?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Phải, ta đã giao lá thư đó cho lão rồi.
- Y có Ä‘á»c lá thư đó chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Thư sinh áo xám ra vẻ hấp tấp há»i :
- Y nói thế nà o?
Vương Hoa há»i :
- Xin há»i ngươi đã viết những gì trong thư váºy?
Thư sinh áo xám nói :
- Chẳng có gì quan trá»ng hết... ta chỉ cần biết sau khi Ä‘á»c xong lá thư thì y đã nói những gì?
- Lão bảo rằng nói sai sá»± tháºt hết!
Thư sinh áo xám mặt mà y tái mét, nói :
- Y nói thế nà o?
- Lão bảo rằng thư nà y nói sai sá»± tháºt hết!
Thư sinh áo xám tỠra đau lòng hết sức nói :
- Y không tin tưởng chút nà o hết?
- Phải, lão chẳng tin tưởng gì hết!
Gương mặt thư sinh áo xám hiện ra thần tình buồn bã và bi thương.
Vương Hoa nói :
- Việc nà y rất quan trá»ng đối vá»›i ngươi phải chăng?
- Äúng thế.
Hình như Vương Hoa muốn há»i Ä‘iá»u gì nhưng nhất thá»i chẳng biết mở miệng nói thế nà o đây.
Thư sinh áo xám cảm khái thở dà i nói :
- Thế thì... ta đà nh phải Ä‘Ãch thân đến tìm y mà thôi.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Ngươi muốn đến tìm Chương quan chủ?
- Phải, ta muốn y tin tưởng sự việc đó.
- Sự việc gì thế?
Thư sinh áo xám há»i :
- Ta muốn há»i ngươi má»™t việc...
- Ngươi cứ nói.
- Ngươi có biết Chương Vĩnh Kỳ từng giết vợ y chăng?
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Biết...
- Ngươi có biết tại sao chăng?
Vương Hoa ngẩn ngưá»i ngay tại chá»— luôn.
Chương Linh Linh cất tiếng nói :
- Cha ta bảo rằng mẹ ta lấy trai!
- Lấy trai ư?
Chương Linh Linh khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế!
Äối phương cưá»i nhạt nói :
- Ngươi là con gái của Chương Vĩnh Kỳ ư?
- Vâng.
Thư sinh áo xám thở dà i nói :
- Cha ngươi đã hiểu lầm rồi!
- Hiểu lầm ư?
- Phải, cha ngươi đã hiểu lầm, vì mẹ ngươi chẳng có lấy trai gì hết!
Chương Linh Linh kinh ngạc há»i :
- Sao ngươi lại biết như thế?
Thư sinh áo xám đó thoáng ngạc nhiên giây lát, sau đó nói :
- Tại vì ngưá»i đó chÃnh là ta đây!
- Nói sao?
Vương Hoa và Chương Linh Linh đã thất thanh kêu lên hoảng hốt.
Quả tháºt Vương Hoa và Chương Linh Linh đã giáºt mình kinh hãi hết sức, không ngá» ngưá»i nà y lại chÃnh là ngưá»i mà Chương VÄ©nh Kỳ đã cho rằng y là tình nhân cá»§a Vương Thu Bình.
Vương Hoa ngẩn ngưá»i ra tại chá»— luôn. Thư sinh áo xám cưá»i nhạt nói :
- Ta chÃnh là ngưá»i đà n ông mà phụ thân ngươi cho rằng đã không trong sạch vá»›i mẫu thân ngươi!
Chương Linh Linh ngẩn ngưá»i ra tại chá»— luôn. Hình như đây là má»™t việc không thể nà o ngỠđược lại bá»—ng nhiên xảy ra, là m sao không bảo hai ngưá»i chẳng kinh ngạc ư!
Thư sinh áo xám nói :
- Các ngươi không tin chăng?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Ngươi chÃnh là ngưá»i đà n ông ấy chăng?
Thư sinh áo xám nói :
- Äúng thế.
- Thế thì các ngươi...
- Chúng ta không là m gì hết, y hiểu lầm thôi.
- Hiểu lầm ư?
- Äúng thế, lá thư mà ta đã phó thác ngươi mang tá»›i cho y, chÃnh là nói cho y biết rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện nà y đây, quả nhiên y không tin chút nà o hết.
|

07-01-2009, 06:40 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 85 Di tứ thị thanh bạch
Vương Hoa ngẩn ngưá»i tại chá»— không nói gì hết.
Thư sinh áo xám nói tiếp :
- Việc nà y do ta mà nên, ta phải Ä‘Ãch thân đến gặp y má»›i được.
Dứt lá»i, y xoay ngưá»i bước Ä‘i luôn.
Vương Hoa lá»›n tiếng gá»i y lại :
- Khoan đã.
Thư sinh áo xám dừng bước lại, há»i :
- Ngươi còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa?
Vương Hoa nói :
- Ta còn một số việc muốn thỉnh giáo ngươi?
- Ngươi cứ việc nói!
- Chương quan chủ có quen biết ngươi chăng?
- Quen biết chứ!
- Thế hai ngươi là bạn thân rồi?
- CÅ©ng chẳng thân mấy, nhưng y biết tư cách là m ngưá»i cá»§a ta, nhưng mà y chẳng biết ngưá»i đà n ông đó là ta.
- Lão không trông thấy sao?
- Äúng thế, y không trông thấy vì ta không để cho y trông thấy.
- Tại sao thế?
- Nói cho ngươi biết cÅ©ng chẳng há» chi, ta và Vương Thu Bình là má»™t cặp tình nhân đã yêu thương từ thá»i niên thiếu. Vá» sau ta vì há»c võ công mà đã rá»i khá»i y cả sáu năm trá»i.
Sau đó y đã lấy Chương Vĩnh Kỳ.
Tám năm sau ta tìm gặp lại y, lúc đó y ở trong Thông Thiên quan. Chiá»u tối hôm đó ta vì muốn gặp mặt Vương Thu Bình đã thừa lúc Chương VÄ©nh Kỳ vắng mặt lẻn và o phòng y.
Hai ta chẳng có niệm tưởng tà dâm gì hết, thế nhưng hai ta có tâm trạng đau thương và buồn bã hết sức.
Ngoại trừ hai ta an á»§i nhau và hoà i niệm vá»›i nhau, ngoà i ra bá»n ta không biết nói gì hÆ¡n!
Vá» sau lúc ta sắp sá»a rá»i khá»i y, Vương Thu Bình đã xúc động ôm choà ng lấy ta.
Cũng ngay lúc đó thì Chương Vĩnh Kỳ vỠtới...
Vương Hoa nói :
- Thế rồi ngươi sợ quýnh lên mà bỠđi chứ gì?
- Äúng thế.
- Vì thế mà Chương Vĩnh Kỳ đã giết Vương Thu Bình?
Äối phương khẽ gáºt đầu, nói :
- Sau khi bá» Ä‘i, đáng lý ta nên quay trở lại má»›i phải, nhưng mà lúc đó ta chẳng ngá» Chương VÄ©nh Kỳ lại giáºn đến đỗi đã giết chết Vương Thu Bình như thế.
- Ngươi chẳng biết gì sao?
Äối phương lắc đầu nói :
- Phải, ta không biết gì hết. Từ đó ta rá»i khá»i Trung nguyên đến sinh sống tại quan ngoại luôn. Ta cứ cho rằng sá»± hiểu lầm sẽ có má»™t ngà y được phÆ¡i bà y ra thôi, mãi cho đến ngà y hôm trước ta má»›i nghe được tin Vương Thu Bình đã bị Chương VÄ©nh Kỳ giết chết. Nếu ta biết xảy ra việc nà y thì ta cÅ©ng chẳng rá»i khá»i Trung nguyên đâu.
Vương Hoa nói :
- Nói như thế, quả tháºt Chương VÄ©nh Kỳ đã hiểu lầm rồi?
- Phải, ta nên đến gặp y, bằng không Vương Thu Bình chết ở nÆ¡i chÃn suối khó bá» nhắm mắt chẳng sai.
Chương Linh Linh nói :
- ÄÆ°á»£c, ngươi Ä‘i vá»›i ta đến gặp cha ta.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên vá»›i Chương Linh Linh thì rất sẵn sà ng thÃch thú nghe nói đến việc nà y, vì trong đầu óc y, mẫu thân bao giá» cÅ©ng lương thiện hết sức, hôm nay nghe biết mẫu thân bị hiểu lầm, là m sao chẳng bảo y xúc động mà cảm thấy vui mừng ư?
Thư sinh áo xám trầm giá»ng nói :
- ÄÆ°á»£c, ngươi hãy dẫn đưá»ng!
Vương Hoa cÅ©ng tiếp lá»i nói :
- Ta cũng đi theo các ngươi luôn.
thế rồi ba ngưá»i lại hấp tấp trở vá» Thông Thiên quan ngay.
Bấy giỠVương Hoa sực nghĩ ra một việc, hắn quay sang hướng thư sinh áo xám nói :
- Xin há»i tiá»n bối, chẳng lẽ ngươi không biết Chương phu nhân còn sống sao?
- Ngươi nói sao?
Äối phương nghe nói thế, bá»—ng nhiên dừng bước lại, thất thanh kêu lên hoảng hốt.
Vương Hoa nói :
- Tiá»n bối không biết Chương phu nhân còn sống sao?
- Ngươi... nói rằng Vương Thu Bình còn sống ư?
- Äúng thế!
- Không thể được.
- Ta nói sá»± tháºt đấy.
- Không thể như thế được, ta nghe nói rằng y đã được chôn cất mưá»i mấy năm rồi.
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Quả tháºt Ä‘iá»u đó không sai chút nà o, nhưng sá»± tháºt y chưa chết.
- á»’... thế hiện bây giá» y ở đâu váºy?
- Ở một nơi nà o đó!
- Chương quan chá»§ có biết Ä‘iá»u nà y chăng?
- Biết, nhưng mà lão không bằng lòng đi thăm y.
Äối phương lại thở dà i nói :
- Ta biết, cũng chỉ vì ta mà thôi.
- Phải, lão không tin.
Bấy giá»...
HỠđã đến Thông Thiên quan.
Äi và o đại Ä‘iện, thấy Chương VÄ©nh Kỳ vẫn còn ở tại sảnh đưá»ng.
Y thoáng trông thấy Ä‘oà n ngưá»i Vương Hoa Ä‘i rồi lại quay trở vá», bất giác lấy là m ngạc nhiên hết sức, nói :
- Ủa! Sao các ngươi lại quay trở vỠnhư thế?
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Có chút việc!
Chương Vĩnh Kỳ thoáng trông thấy tại sao áo xám ngạc nhiên nói :
- Ủa... chẳng phải ngươi là Thiên Trà Thần Quân... Hà n huynh đó sao?
Thư sinh áo xám khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, chÃnh là ta đây.
Chương Vĩnh Kỳ cả mừng nói :
- Ngá»n gió nà o đã đưa ngươi đến đây? Ha ha ha... mưá»i mấy năm chẳng gặp nhau rồi, dáng vẻ Hà n huynh vẫn như xưa. á»’! Má»i ngồi... má»i và o ngồi...
Thiên Tri Thần Quân mỉm cưá»i nói :
- Không ngồi cũng được, Chương quan chủ, ta đến đây nói cho ngươi hay một việc...
- Có việc gì lát nữa hãy nói, Hà n huynh...
- Không, việc nà y quan trá»ng hết sức...
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ việc gì quan trá»ng lắm sao? Ta cÅ©ng nghÄ© như thế, Hà n huynh cách biệt hÆ¡n mưá»i mấy năm trá»i, hôm nay thình lình đến đây, ắt phải có việc gì trá»ng đại chứ không sai...
Thiên Tri Thần Quân khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Chương VÄ©nh Kỳ nói vá»›i bá»n Vương Hoa rằng :
- Nà y Vương Hoa, hai ta là cố hữu trùng phùng, các ngươi hãy đi đi.
Chương Linh Linh nói :
- Không, thưa cha, chá» hai ngưá»i nói chuyện cho xong thì các con má»›i Ä‘i.
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên nói :
- Việc gì thế nà y?
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Chương quan chá»§, ngươi nháºn được thư rồi chứ?
- Thư ư?
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Thư gì ư?
- Lá thư mà ta đã phó thác cho Vương Hoa mang giao cho ngươi đó.
- Nói sao?
Chương Vĩnh Kỳ buột miệng kêu lên một tiếng.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- ChÃnh ta đã viết lá thư đó.
Chương VÄ©nh Kỳ giáºt mình nói :
- Nói sao? Ngươi... bảo rằng chÃnh ngươi viết lá thư đó?
- Äúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ kinh hãi run lẩy bẩy không dừng.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Chương quan chủ, ngươi cảm thấy bất ngỠư?
Thần tình trên gương mặt Chương Vĩnh Kỳ thay đổi lia lịa, y nói :
- Ngươi... ngươi...
Chương VÄ©nh Kỳ đã xúc động đến đỗi chẳng nói ra lá»i nà o hết.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Ngưá»i đà n ông đó chÃnh là ta đây.
- Ngươi... chÃnh là ngưá»i đà n ông đó?
- Äúng thế... Chương quan chá»§, đây là sá»± hiểu lầm thôi!
Sắc mặt Chương Vĩnh Kỳ thay đổi liên tục, trước thì y ngạc nhiên, kế đó kinh hãi hết sức, sau cùng là căm phẫn...
Thình lình...
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i lên tháºt lạnh lùng...
Thiên Tri Thần Quân mặt hơi biến sắc nói :
- Chương quan chủ...
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng gầm lên nói :
- Ta tìm ngươi đã lâu lắm rồi, đồng thá»i ta lấy là m ngạc nhiên hết sức vá» việc nà y.
Nà y Hà n Phong, ngươi là m cho ta phải kinh ngạc vô cùng.
Thiên Tri Thần Quân cưá»i nhạt nói :
- Chương quan chủ, ta nói rằng ngươi đã hiểu lầm rồi...
- Hiểu lầm cái gì?
- Việc ta và Vương Thu Bình!
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Ngươi hãy nói thỠxem.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Nà y Chương quan chủ, ngươi có biết giữa ta và Vương Thu Bình có quan hệ thế nà o không?
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Ngươi là tình phu của y?
- Không, ta muốn nói quan hệ trước kia của hai ta, cũng có nghĩa là trước kia, khi ngươi chưa kết hôn với Vương Thu Bình.
- Ồ, các ngươi đã có...
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Không, ngươi hiểu lầm rồi. Ta không phá»§ nháºn rằng hai ta từng là má»™t cặp tình nhân đã yêu nhau từ thá»i niên thiếu.
- á»’! Äây là má»™t việc ta chẳng ngá» váºy.
Thiên Tri Thần Quân nói tiếp :
- Ta vì luyện táºp má»™t môn võ công mà rá»i khá»i y...
Thế rồi Thiên Tri Thần Quân bèn mang má»i việc quá khứ thuáºt lại cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe má»™t phen, sau đó lại nói :
- Cho nên, ta bảo rằng ngươi đã hiểu lầm ta.
Chương VÄ©nh Kỳ ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Äây là sá»± tháºt...
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i lạnh lùng nói :
- Hừ! Sá»± tháºt ư?
- Ta mong rằng ngươi nên tin như thế!
- Tin ư? Ha ha ha... Hà n Phong, chÃnh ta đã mục kÃch các ngươi ôm nhau hôn tha thiết, ta tin tưởng được ngươi sao?
Thiên Tri Thần Quân đau lòng nói :
- Những gì tiểu đệ vừa nói toà n là sá»± tháºt hết!
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Ngươi chá»› nói nhiá»u lá»i là m gì nữa...
Thiên Tri Thần Quân bi thương nói :
- Thôi rồi... tất cả tá»™i lá»—i thảy Ä‘á»u do ta gây nên hết. Nà y Chương quan chá»§, ta đà nh lấy cái chết để chứng tá» sá»± trong sạch cá»§a hai ta...
Vương Hoa nghe nói thế, mặt mà y biến sắc.
Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng giáºt mình kinh hãi nói :
- Ngươi nói sao?
Thiên Tri Thần Quân bi ai nói :
- Tiểu đệ đà nh chịu chết để chứng tỠsự trong sạch của đệ thôi.
Hiển nhiên câu nói cá»§a Thiên Tri Thần Quân đã là m cho má»i ngưá»i phải kinh hãi hết sức.
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Ngươi cần gì phải diễn tuồng chứ?
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Như váºy phải là m thế nà o ngươi má»›i tin đây?
Chương VÄ©nh Kỳ nghe y nói thế, bất giác ngẩn ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Rõ rà ng đây là má»™t sá»± việc khó khăn hết sức. Chương VÄ©nh Kỳ đã có thà nh kiến thâm sâu vá» vụ nà y, vì lão đã mục kÃch Thiên Tri Thần Quân và Vương Thu Bình đã ôm choà ng lấy nhau.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Nà y Chương quan chá»§, nếu quả tháºt ngươi chẳng tin lá»i nói cá»§a tiểu đệ, thế thì tiểu đệ đà nh nhất tá» tạ tá»™i mà thôi!
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Ta thì chẳng tin ngươi có can đảm là m thế!
Thiên Tri Thần Quân cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng, thình lình y thò tay và o ngá»±c áo lấy má»™t con dao găm ra, rồi đưa lên cao.
Vương Hoa trông thấy thế cả kinh biến sắc.
Với Vương Hoa thì hắn hoà n toà n tin rằng vị Thiên Tri Thần Quân nà y là trong sạch, thế nhưng Chương Vĩnh Kỳ thì chẳng tin chút nà o hết.
Thình lình...
Con dao găm trong tay cá»§a Thiên Tri Thần Quân đã đâm và o bụng cá»§a chÃnh y nhanh như cắt.
Bỗng nhiên, Vương Hoa gầm lên một tiếng nói :
- Khoan đã!
Thế nhưng Thiên Tri Thần Quân chẳng dừng tay lại, y vẫn cầm dao găm đâm và o bụng tiếp.
Vương Hoa trông thấy thế đã cả kinh thất sắc.
Hắn láºp tức phi thân lướt tá»›i, nhắm tay phải cá»§a Thiên Tri Thần Quân bấu tá»›i. kêu sá»™t má»™t tiếng, tay áo cá»§a Thiên Tri Thần Quân đã bị xé rách má»™t mảng khá lá»›n.
Kêu hự một tiếng, dao găm đã đâm thủng và o bụng của Thiên Tri Thần Quân luôn.
Vương Hoa hoảng hốt lùi ra sau ba bước liá»n.
Chương Vĩnh Kỳ cũng thất thanh kêu lên hoảng hốt.Thiên Tri Thần Quân đã đánh rớt dao găm trên đất nói :
- Chương... Quan chủ... xin ngươi hãy tin tưởng vợ ngươi... hai chúng ta hoà n toà n trong sạch...
Y nói tá»›i đây đã thương tâm nhá» xuống hai hà ng nước mắt, đồng thá»i thân mình y loạng choạng suýt nữa té ngã xuống đất.
|
 |
|
| |