14-07-2009, 07:46 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam ( http://******.vn)
-------------o0o----------------
Chương 29: Sinh Thiên (2)
Yêu tá»™c thiên tâm há»—n độn, mệnh nguyên tạp nham không thuần, lệ khà quá mạnh bởi váºy kẻ có thể vượt qua thiên kiếp phi thăng thiên giá»›i từ xưa tá»›i nay lại cà ng Ãt hÆ¡n. Thà nh ra bá»n há» cá»±c kỳ đố kỵ vá»›i những sá»± ưu đãi cá»§a ông trá»i đối vá»›i loà i ngưá»i.
Thế nhưng Yêu tá»™c cÅ©ng có ưu thế riêng, ngưá»i trong Yêu tá»™c bình thưá»ng cá»§a bá»n há» cÅ©ng đã có sinh mệnh dà i gấp mấy lần con ngưá»i, sá»± mạnh mẽ cá»§a thân thể thì con ngưá»i lại cà ng không cách nà o bì được, có thể thÃch ứng vá»›i những hoà n cảnh sinh tồn vô cùng khắc nghiệt. So vá»›i sá»± yếu Ä‘uối cá»§a con ngưá»i tháºt như hổ báo so vá»›i cừu non. HÆ¡n nữa trong Yêu tá»™c, lại cà ng có nhiá»u cá thể bẩm sinh tá»± nhiên đã có thiên tÃnh, có cÆ¡ há»™i luyện khà tu hà nh, lấy riêng biệt những cá thể đó mà nói thì rõ rà ng vượt loà i ngưá»i rất xa.
Bởi váºy, dưới con mắt cá»§a Yêu tá»™c, bá»n há» chÃnh là những sinh linh ưu tú hÆ¡n loà i ngưá»i nên chÃnh bá»n há» má»›i có tư cách là m chá»§ đại địa.
Thái độ phục tùng kẻ mạnh, coi thưá»ng kẻ yếu cá»§a Yêu tá»™c vốn là tá»± nhiên rõ rà ng khồng cần phải nói.
Thế nên má»™t trưá»ng huyết chiến kinh thiên thá»i cổ vốn bởi nguyên nhân tá»± nhiên đó mà bùng nổ ra.
ÄÆ°á»£c là m vua, thua là m giặc, cái lý lẽ đó ở loà i ngưá»i thế nà o thì trong Yêu tá»™c cÅ©ng váºy thôi.
Ba ngà n năm qua, Nhân loại ở Cá»u châu phát sinh nhiá»u biến hóa lá»›n lao mà Yêu tá»™c di cư ra ngoà i đại dương cÅ©ng phát triển lá»›n mạnh vô số, hầu hết là cÅ©ng không còn là Yêu tá»™c cá»§a ngà y xưa nữa.
Còn chúng Yêu tá»™c chÃn bá»™ bị phong ấn, lại chỉ là những kẻ thất bại được trùng sinh.
Những kẻ thống trị tráºt tá»± trước kia còn có thể tiếp tục cầm đầu thá»i đại Yêu tá»™c má»›i chăng? Äó chÃnh là nghi vấn bất an ở trong lòng cá»§a chúng yêu chÃn bá»™.
Yêu hoà ng là kẻ bá giả không ai sánh bằng thá»i thượng cổ, tá»± nhiên cà ng hiểu rõ vấn đỠnà y. Nhưng những thứ mà ông ta đã có sao có thể dá»… dà ng từ bá»? Cái tôn nghiêm cá»§a kẻ cưá»ng giả, bá giả, vương giả sao có thể nói quên là quên được?
Hà nh động giải cứu cá»§a Long Dáºn rõ rà ng mang phong thái cá»§a má»™t kẻ cưá»ng giả, rõ rà ng có ý đồ ngấm ngầm khiêu chiến vá»›i Yêu hoà ng, năng lá»±c lãnh đạo chúng yêu chÃn tá»™c vá» cả sức mạnh lẫn trà tuệ Ä‘á»u vẹn toà n, và o lúc nà y bá»n há» có chá»n hắn cÅ©ng chẳng có gì phải nghi ngá».
Hiện tại, "Dương Chân" gầm lên má»™t tiếng đầu tóc đổi thà nh mà u đỠbầm không gió mà xổ tung, từng sợi tóc dá»±ng ngược lên trá»i uốn lượn như cuồng xà , tứ chi căng phồng thân hình khôi vỹ mạnh mẽ, cả thân thể lÆ¡ lá»ng trên đầu chúng yêu mà pháp lá»±c vô hình tá»±a hồ như đã tá»a ra khắp không gian rá»™ng lá»›n.
Có Ä‘iá»u tháºt không ngá», Yêu hoà ng sau ná»a khắc vẫn không thể nà o hoà n toà n hạ gục được gã thiếu niên Côn lôn đó.
Trong đám cầm đầu chÃn bá»™, đã có và i kẻ không nhẫn nại nổi nữa.
Long Dáºn Ä‘ang nắm Giang SÆ¡n Xã Tắc Äồ lúc nà y Ä‘ang ẩn trong bóng tối, trong lòng có má»™t sá»± thôi thúc mãnh liệt. Äó là thừa lúc Yêu hoà ng chưa thể hoà n toà n quy thể nháºp thần, xuất thá»§ tiêu diệt ông ta Ä‘i!
Suy xét nhiá»u lần, dưới sá»± nhất trà quy thuáºn cá»§a chúng yêu chÃn bá»™ không khá»i là m hắn lưỡng lá»± muốn hà nh động má»™t lần vinh danh thiên cổ.
Hắn tuyệt không dám khẳng định ý đồ cá»§a Mạc Vấn Thiên, cho dù là hắn vá»›i ông ta cÅ©ng chỉ là lợi dụng lẫn nhau nhưng hắn không có cách nà o nắm bắt được cái quyết tâm cá»§a Mạc Vấn Thiên, cÅ©ng giống như Mạc Vấn Thiên không có cách nà o nắm bắt được hắn váºy.
Giả sá» nếu lúc nà y hắn cùng vá»›i Yêu hoà ng lưỡng bại câu thương ắt sẽ là m chÃn bá»™ yêu tá»™c từ thượng cổ bị tan vỡ, đó má»›i là mục Ä‘Ãch cuối cùng cá»§a Mạc Vấn Thiên sao?
Từ thá»i xưa trong Yêu tá»™c đã có truyá»n tụng rằng Yêu hoà ng là tuyệt đại cưá»ng giả không thể chiến bại, không thể khiêu khÃch, không thể vá»ng ngôn.
Nói theo cách cá»§a ngưá»i Trung Nguyên thì thế nhân cÅ©ng Ä‘á»u vì lợi Ãch cá»§a mình mà thôi. Cái lợi Ãch ở đây chÃnh là sức mạnh và quyá»n uy trong Yêu tá»™c nói chung.
Trong tá»™c nhân chÃn bá»™ nÆ¡i đất cÅ©, hắn có vị trà chà cao vô thượng, không ai có thể khiêu chiến. Thế nhưng trong chÃn bá»™ thá»i thượng cổ, hắn bất quá chỉ là má»™t gã tiểu bối có đạo hạnh nhất định, tuyệt không há» có tư cách và uy quyá»n khiến cho vạn chúng quy tâm.
Hắn đột nhiên minh bạch, nếu hắn muốn sau nà y kiến tạo quyá»n lá»±c, nếu hắn muốn lợi dụng sức mạnh cá»§a lá»›p tiá»n bồi thượng cổ nà y thì nhất định phải có được sá»± á»§ng há»™ cá»§a bá»n há».
Chỉ có cách đánh đổ ngai vị cá»§a Yêu hoà ng và o lúc đỉnh cao nhât hắn má»›i có thể thu phục được toà n bá»™ chÃn bá»™ Yêu tá»™c, má»›i có thể khiến vạn chúng quy nhất. Trong giây lát đó, trong đầu hắn đã xoay chuyển vô số ý niệm.
Äá»™t nhiên trong khoảnh khắc đó, hắn cÅ©ng minh bạch ra mưu đồ cổ quái trong sá»± giao dịch cá»§a Mạc Vấn Thiên, mượn tay hắn để giải quyết Yêu hoà ng. NghÄ© tá»›i đó trong lòng hắn chợt phát lạnh.
Hắn có thể khẳng định, nếu hắn ngấm ngầm hạ sát thá»§, cho dù có thể kÃch sát được Yêu hoà ng Ä‘ang trong tình trạng chưa khôi phục hoà n toà n cÅ©ng nhất định không có được sá»± chấp nháºt cá»§a chúng yêu thượng cổ, tháºm chà còn trở mặt thà nh thù, Yêu tá»™c cà ng có khả năng bị tan rã, nếu Ä‘iá»u đó xảy ra thì...
Hơn ai hết, hắn hiểu rõ một Yêu tộc mạnh ai nấy là m so với một Yêu tộc vạn chúng quy tâm có khác biệt cực lớn.
Hắn lại chợt phát hiện ra trước đây mình tá»± tay sắp xếp tất cả tháºt đã quá coi thưá»ng Mạc Vấn Thiên bởi váºy má»›i bị gã ta lợi dụng nhược Ä‘iểm cá»§a mình mà kết thà nh má»™t cái bẫy liên hoà n vạn kiếp bất phục. Thế nhưng nếu bảo hắn hạ thá»§ giết chết hảo hữu từ nhá» tá»›i lá»›n cá»§a mình thì vô luáºn thế nà o hắn cÅ©ng không đà nh lòng.
Bá nghiệp của Yêu tộc mới chỉ là đang bắt đầu những bước đầu tiên thôi.
Long Dáºn thở dà i trong lòng, chuyển nhìn xuống phÃa dưới, thế cục trước mắt đã không thể để hắn tiếp tục do dá»± nữa.
"Chư vị thủ lĩnh, còn chần chừ gì nữa?"
"ÄÆ°á»£c rồi, các ngưá»i Ä‘i theo hắn Ä‘i." Yêu hoà ng cất tiếng.
Lúc nà y "Dương Chân" đã hoà n toà n mất Ä‘i vẻ tinh nhanh trước đây, khuôn mặt góc cạnh rõ rà ng như Ä‘ang nở rá»™ng ra, bắp thịt toà n thân cuồn cuá»™n sung mãn như hổ báo, cả ngưá»i cao lá»›n hẳn lên má»™t cách kỳ diệu, xem ra đã có thêm ba phần khà yêu tà bá đạo.
Äặc biệt là mái tóc như máu bầm xổ tung cùng cặp mắt đỠkhé khiến cho ngưá»i ta chẳng còn chút nà o liên hệ được vá»›i gã đệ tá» tiên gia cá»§a Côn Lôn nữa.
"Dạ, thưa Ngô hoà ng."
Bầy yêu thấy Yêu hoà ng sau khi có được nhục thân rõ rà ng đã mạnh mẽ hơn mấy phần thì mừng rỡ vô cùng không còn nỠhà gì nữa, kể cả mấy gã yêu không muốn cũng đà nh phải theo sau biến mất và o thiên môn của cuộn tranh trong nháy mắt.
"Chúc mừng Yêu hoà ng túc hạ." Long Dáºn vẫy tay thu hồi Giang SÆ¡n Xã Tắc Äồ bay xuống.
Yêu hoà ng cúi đầu xem xét lại thân thể má»›i cá»§a mình má»™t lượt rồi ngẩng lên cưá»i nói: "CÆ¡ thể cá»§a loà i ngưá»i tuy có phần yếu Ä‘uối má»ng manh, nhưng lại được tạo hóa ưu đãi, xem ra quả thá»±c là rất dá»… tu hà nh."
Ãnh mắt Long Dáºn quét suốt từ trên xuống dưới, do dá»± thốt: "Yêu hoà ng túc hạ, dưá»ng như..."
Yêu hoà ng chỉ cưá»i không đáp, phất tay phản chưởng má»™t cái.
Không khà trong chu vi ná»a dặm tức thì bắt đầu cuồng loạn, má»™t luồng cuồng phong theo chưởng thế cá»§a Yêu hoà ng nổi lên mãnh liệt xoay quanh, lấy thân ông ta là m tâm nháy mắt hình thà nh má»™t cái vòi rồng cá»±c lá»›n, phong lôi ầm ầm bao bá»c cả Yêu hoà ng và Long Dáºn và o giữa.
Äúng và o sát na Yêu hoà ng phất tay ra, Long Dáºn rõ rà ng cảm ứng được cả thiên địa Ä‘á»u bị dẫn động, cả thế giá»›i Ä‘á»u chịu sá»± váºn chuyển cá»§a Yêu hoà ng. Hắn biết đó tuyệt không phải là cảm nháºn sai lầm, đó chÃnh là má»™t pháp lá»±c mang tu vi thông thiên.
Bản thân cá»§a Yêu hoà ng tá»±a như má»™t tòa núi cao không thể vượt qua sừng sững trên mặt đất, ngạo nghá»… từ trên cao nhìn xuống chúng sinh, khà thế ngưng trá»ng ấy khiến Long Dáºn chỉ có thể ngước nhìn. Hắn đã minh bạch, Yêu hoà ng vẫn còn là má»™t Yêu hoà ng chà tôn vô thượng.
Vòi rồng từ nhá» hóa thà nh to nháy mắt đã bao bá»c cuá»™n xoáy khắp cả không gian phong ấn, cà n quét má»™t hồi rồi nhanh chóng chìm ngáºp và o trong biển dung nham xung quanh.
Trong tiếng nổ ầm ầm, cả khu vá»±c phong ấn trong lòng đất hoà n toà n tan rã, vòi rồng ở trong biển dung nham đã cuốn lên má»™t dòng nham thạch, đầy má»™t trá»i nham tương cùng độc há»a bắn tung tóe ra tám hướng.
Long Dáºn khẽ rung trong lòng, rõ rà ng Yêu hoà ng Ä‘ang thị uy vá»›i hắn, thần sắc láºp tức thu liá»…m Ä‘i mấy phần.
"Chưa được ba thà nh tu vi cá»§a lúc mạnh nhất, bất quá không phải là đám mÅ©i trâu ở mức Tán tiên trở lên thì khó có ngưá»i là m khó được má»—." Yêu hoà ng cưá»i đắc ý, tiếng cưá»i đột nhiên biến đổi, ánh mắt trừng nhìn Long Dáºn nói: "Ta biết ngươi muốn gì, chỉ cần ngươi có thể khiến cho yêu tá»™c thêm lá»›n mạnh, ta láºp tức để ngưá»i bước lên vị trà chà tôn cá»§a chÃn bá»™, thế nà o?"
Long Dáºn vá»™i và ng cúi đầu đáp: "Long Dáºn không dám."
Lúc nà y má»™t đóa mây tÃm và má»™t bóng xám bay vá»t lên, khi còn ở đằng xa má»™t ngưá»i đã cất tiếng: "Long Dáºn, cái đồ vô lương tâm nhà ngươi kia đừng có bá» nô gia lại chứ."
Thương Long Toa từ từ tế khởi, sắc và ng chiếu sáng rá»±c cả lòng đất đầy lá»a hừng há»±c rồi lao thẳng lên không.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
27-09-2009, 08:34 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: usa
Bà i gởi: 5,508
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 715
Thanked 6,344 Times in 1,509 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 29: Sinh Thiên (3)
Trá»i vừa há»ng sáng. Dương Kỳ SÆ¡n.
Trong dãy núi cháºp chùng uốn lượn, vô số phi cầm tẩu thú chạy như Ä‘iên cố sức rồi khá»i đó như đại nạn lâm đầu váºy. Äặc biệt là ở những nÆ¡i trống trải khoan khoát, vạn thú tranh nhau chạy, gà o rống Ä‘iên cuồng, kinh thiên động địa, khắp đất trá»i toà n là bụi bay mù mịt.
Äá»™t nhiên, giữa khoảng không trên Dương Kỳ SÆ¡n tinh quang lấp lánh, mây mù trùm phá»§ suốt mấy nghìn năm bổng chốc như không.
Khắp ba hướng Tây, Bắc và Nam phÃa ngoà i Dương Kỳ SÆ¡n trăm dặm Ä‘á»u hiện lên khoảng không mà u hồng, mấy tòa há»a sÆ¡n Ä‘ang thÃch phóng nhiệt lá»±c tÃch tụ hà ng vạn năm, mây mù ùn ùn bốc lên đầy kÃn cả bầu trá»i.
Ở phương đông, từng là n ánh sáng lóe lên từ đưá»ng chân trá»i, má»™t nhóm đạo nhân Ä‘ang tắm gá»™i trong thá»i khắc đất trá»i giao thiệp, dưới chân là núi đồi nguy nguy, giữ há» là hai vị dẫn đầu Tiên Vân Vong và Tá» Can chân nhân.
Tá» Can chân nhân nhìn xa xăm khắp Dương Kỳ SÆ¡n, mặt hiện vẻ xương đồng da sắt, đưa tay vuốt ve chòm râu dà i, ung dung nói: "Ngưá»i tÃnh không như trá»i tÃnh, địa mạch đã phát sinh biến hóa cá»±c lá»›n rồi, chúng ta cố gắng chiến đấu suốt má»™t đêm thế mà công không."
Tiêu Vân Vong chỉ và o trá»i đêm sáng choang vô cùng hiếm có trong suốt máy nghìn năm nay trên Dương Kỳ SÆ¡n, cưá»i khổ nói: "Chẳng lẽ Tây hoang chi biến nà y tháºt là ý trá»i hay sao? Sát khà ngưng tá»± mấy nghìn năm nay cuối cùng lại bị địa khà đánh tan sạch không còn chút nà o."
Má»™t trưởng lão ở phÃa sau chợt giáºn dữ nói: "Nếu như lão quá»· tôn đó không đảo loạn, chúng tôi cùng hiệp lá»±c xuất thá»§, chưa chắc đã không có cÆ¡ há»™i."
Má»™t vị trưởng lão khác lại nói: "Tán linh tráºn phần lá»›n đã bị phá, tinh lá»±c tụ táºp không được năm phần ngà y thưá»ng, Äịa há»a Mạch Thế Cưá»ng chỉ có thể lấy cái pháp cá»§a sÆ¡ đạo phân ra ba thà nh lá»±c đạo đã là kỳ tÃch rồi, thất bại là điá»u hiển nhiên.
Nhất Nhà n trưởng lão thở dà i, nói: "Phong ấn đã bị phá, yêu tá»™c sẽ nhanh chóng hiện thế, chúng ta cần táºn dụng thá»i gian chuẩn bị sá»›m má»™t chút má»›i được."
Äại trưởng lão đã lên tiếng, những trưởng lão khác Ä‘á»u đồng thanh phụ há»a.
"Nhất Nhà n sư thúc nói chà phải." Tá» Can chân nhân lắc đầu đà nh chịu, nhìn vá» phÃa Tiêu Vân Vong, tiếp: "Mấy tên gia há»a kia cho tá»›i giá» vẫn chưa có tin gì, chỉ sợ hung Ä‘a cát thiểu rồi."
Tiêu Vân Vong xoay lưng lại phÃa mặt trá»i, khoang tay đứng thẳng, dưới đôi mà y như kiếm ấy, đôi mắt láºp lòe u quang, chợt lên tiếng: "Phong ấn xong rồi."
Lá»i cá»§a y vừa dứt, đại địa phÃa dưới chợt vang lên những tiếng nổ trầm muá»™n liên miên không dứt.
Ngá»n Cá»u Dương Phong cao vòi vá»i trong dãy Dương Kỳ SÆ¡n chấn động kịch liệt, đột nhiên sụp xuống vỡ tan, luồng dung nham nóng bá»ng từ trong các lá»— trống cá»a động trà n ra như thác đổ, hà ng vạn há»a trùng bắn thẳng lên trá»i xanh, toản bá»™ dãy núi phút chốc bị há»a quang và khói độc bao trùm. Äịa há»a như rồng lan ra theo đưá»ng núi từ tám phương à o à o đổ xuống.
Núi đổ đất sụp, nham tương lan trà n, đất trá»i như biến thà nh má»™t mà u đỠchạch. Dương Kỳ SÆ¡n được Côn Lôn phái xây dá»±ng mấy nghìn năm cuối cùng rồi bị há»§y diệt triệt để trong nháy mắt.
Tá» Can chân nhân tiếp tục nâng Hạo thiên kÃnh lên, má»™t mặt kÃnh lá»›n chợt dá»±ng lên trước mắt má»i ngưá»i, sáng bóng hiện rõ hình từng ngưá»i má»™t. Theo linh quyết chú nháºp và o kÃnh, toà n bá»™ sinh linh cá»§a Dương Kỳ SÆ¡n giống như Ä‘om đóm láºp lòe trên mặt kÃnh, hầu hết Ä‘á»u Ä‘ang bay chạy tứ tán ra bốn phÃa, dà y đặt không còn chá»— trống, tinh thần hoảng loạn phi thưá»ng.
Y cưá»i lạnh nói: "Mấy con yêu thú nà y cÅ©ng cÆ¡ linh, sá»›m biết chạy hết ra ngoà i."
"Những nghiệt súc nà y nếu ở tây hoang chi địa thì không đủ sức là m loạn, hay nhìn kỹ má»™t chút, e rằng bá»n chúng sắp sá»a xuất ra." Tiêu Vân Vong đưa ánh mắt khẩn trương nhìn lên kÃnh, lòng y vốn không còn hy vá»ng gì đối vá»›i sinh mệnh cá»§a hai con gái bảo bối và hai tên đệ tá», nhưng rút cuá»™c há» cÅ©ng là máu huyết và đệ tá» cá»§a y, y là m sao có thể dá»… dà ng bá» qua cho được?
Lúc nà y, trên Hạo Thiên kÃnh xuất hiện má»™t Ä‘iểm sáng ngá»i, cà ng lúc cà ng sáng, đột nhiên dừng lại má»™t chút, rồi hóa ra thà nh mấy Ä‘iểm sáng nhá» hÆ¡n.
"Xuất ra rồi!" Hai ngưá»i trao đổi ánh mắt, đồng thanh nói.
Trên trá»i cao vạn trượng phÃa trên Dương Kỳ SÆ¡n.
"Yêu hoà n túc hạ, chúng ta nên Ä‘i đâu vỠđâu?" Long Dáºn thu hồi ánh mắt nhìn vá» phÃa Dao CÆ¡ và Nhất Kỳ Viá»…n, quay đầu lại nói.
"Chắc hẳn ngươi đã có tÃnh toán trước rồi, bổn hoà ng cứ nghe theo lá»i cá»§a ngươi là được." Yêu hoà ng hÃt sâu, tháºm chà tham lam hô hấp không khà đã trở nên lạ lẫm. Hay tay y dang ngang, sảy tay chân giống như muốn cùng lúc ôm cả đất trá»i, hưởng thụ cái thứ hỉ duyệt và hoan hỉ cùng thiên địa.
"Phần lá»›n cá»u bá»™ Ä‘á»u đã đến Quy Khư trước, táºn lá»±c khôi phục nguyên khÃ, lưu lại má»™t bá»™ pháºn yêu tá»™c tán ra các vùng đất thuá»™c cá»u châu Trung Nguyên để là m mưa là m gió, quáºy cho sóng cà ng to gió cà ng lá»›n cà ng tốt. Äến lúc đó vá» phÃa ma đạo sẽ ngầm tương trợ, chúng ta sẽ bình tÄ©nh chỠđợi thá»i cÆ¡, phát xuất cú đánh trà mạng." Long Dáºn cung kÃnh đáp.
Yêu hoà ng nháºp thần suy nghÄ© má»™t lúc, cưá»i trầm trầm bảo: "Xem ra ngưá»i trẻ tuổi suy nghÄ© khắc hẳn vá»›i ta. Nhưng mà , ngươi cần phải rõ Ä‘iá»u nà y, nhân tá»™c dù là ma hay là đạo Ä‘á»u không thể dá»±a và o, đánh giá sai địch thá»§ chÃnh là sai lầm lá»›n nhất năm xưa cá»§a ta."
Long Dáºn không cho đó là đúng: "Ma Äạo trưá»ng kỳ bị pháºt đạo lưỡng môn chèn ép, thiên hạ Cá»u châu nà y đối vá»›i bá»n chúng mà nói thì cà ng loạn cà ng tốt, chỉ cần chúng và yêu tá»™c chúng ta không xung đột vá» lợi Ãch, hợp tác vá»›i nhau cÅ©ng không há» gì, lần nà y có thể thuáºn lợi phá khai phong ấn cÅ©ng là có công lao cá»§a bá»n chúng."
Äôi mắt u ám cá»§a yêu hoà ng chợt lóe sáng, phất tay Ä‘iá»m nhiên nói: "Nếu như ngươi đã quyết định, váºy thì do ngươi váºy, bổn hoà ng cÅ©ng có tÃnh toán khác."
Long Dáºn ngạc nhiên, đột nhiên cảnh giác chuyển mục quang vá» phÃa đông, đó chÃnh là phÃa bị khói bụi từ há»a sÆ¡n che kÃn.
"Cá» mấy đứa yếu kém trong Cá»u tá»™c ra cho ta xem." Mắt yêu hoà ng lá»™ cuồng ý, ngạo nghá»… nhìn vá» phÃa đông.
Lòng Long Dáºn cảm giác kỳ quái, nhưng cÅ©ng không há»i nhiá»u, mở ra há»a trục "Giang sÆ¡n xã tác đồ", thao khống pháp lá»±c má»™t hồi, tráºn đồ mở ra má»™t thiên môn nho nhá», má»™t đám tiểu yêu rú rÃt phóng lên trá»i, bay đầy như mưa sa, rồi định bay tán Ä‘i.
Yêu hoà ng ngá»a cổ lên trá»i cưá»i, bà n tay vượn khẽ thá»ng, rồi theo thế chưởng phất lên trá»i, phương viên ná»a dặm tức thá»i méo mó.
"Các con đâu, xông hết lên cho ta!"
Các tiểu yêu vốn Ä‘ang cố sức kháng cá»± lại hấp lá»±c vô biên kia, chợt nghe yêu hoà ng triệu hoán, từc thá»i tá»± chá»§ bay xuống tu táºp lại má»™t chá»—.
Má»™t đám hắc khà vô biên trên thá»§ chưởng chỉa thẳng lên trá»i kia không ngừng bà nh trước giống như thứ váºt chất sống quấn quÃt trá»i không, chẳng mấy chốc sau đã có hà ng nghìn hà ng trăm tiểu yêu kỳ hình quái trạng bị hút và o trong vòng khói.
Vòng hắc khà đó không ngừng súc nhá» lại, cuối cùng bị thu lại trên chưởng tâm cá»§a yêu hoà ng, trở thà nh má»™t tiểu cầu mà u đỠxen lẫn mà u Ä‘en, không ngừng nhuyá»…n động dà y đặc, đồng thá»i có hà ng vạn tiếng quá»· khóc sói gầm nhói tim từ trong đó truyá»n ra, tán phát yêu lá»±c và linh khà cá»±c mạnh.
Yêu hoà ng niệm má»™t loại máºt chú cổ xưa đầy âm Ä‘iệu trúc trắc, tiểu cầu trong tay lưu chuyển ám quang, rồi nhanh chóng an tÄ©nh trở lại.
Äến lúc nà y, Thiên tru kiếm từ miệng yêu hoà n chợt bay ra, đáp lên cánh tay còn lại cá»§a y, bổn mệnh chân há»a không mà u đột nhiên cháy lên, má»™t Ä‘oà n Ä‘iện quang mà u xanh từ thân kiếm hai xÃch đột nhiên phùng lên, kiếm khà kham xưng là thần má»™c đó từ từ tiêu mất, hóa thà nh má»™t đám dịch thể mà u xanh.
Long Dáºn đứng kế bên chưa bao giá» nhìn thấy bà thuáºt nà y, cảm thấy vô cùng chấn kinh, vì thế có phần chẳng lo lắng gì vá» ngưá»i cá»§a Côn Luân Ä‘ang khe khẽ vây chặt lấy xung quanh.
"Thiên bá ngưng âm, chà cá»±c hóa dương, thần hồn như má»™t, thiên khà thần binh, ngưá»i nà o có thể địch?"
Yêu hoà ng tụng niệm máºt chú, Ä‘em hai Ä‘oà n quang cầu từ hai bà n tay trái và phải hợp lại thà nh má»™t, vố số luồng khà lá»›n nhá» huyá»n diệu và quang phù bay qua lại quấn quÃt và o nhau, các loại Ä‘iện quang bảy sắc đỠlục lam chà m tÃm Ä‘á»u phóng ra giao nhau, cuối cùng là má»™t đám hà o quang đỠhồng, rồi biến thà nh má»™t đám dịch ngưng tụ mà u và ng có mang sắc Ä‘á».
Theo quá trình ngưng hình biến hóa dần dần như trên, má»™t đạo kiếm khà mà u và ng đỠcó hà o quang nhu hòa tóe ra khắp bầu trá»i.
Yêu hoà ng cắn lưỡi lần nữa, phun ra một ngụm máu tưới lên kiếm khi còn đang lưu động.
Má»™t tráºn huyết quang phóng ra khắp nÆ¡i, kiếm khà được tu thà nh.
Tà i sản của hailua2523
Chữ ký của hailua2523
27-09-2009, 05:21 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Chương 29: Sinh Thiên (4)
"Äây chÃnh là Thiên bá máºt pháp thà nh binh cá»§a Oa hoà ng tá»™c chúng ta có được từ thá»§y tổ Nữ oa nương nương, lấy huyá»n là thứ, lấy kim là m vÃ, lấy vô là tối cao, vô hình vô chất, vạn pháp Ä‘á»u có." Yêu hoà ng đưa kiếm ra trước ngá»±c, minh linh lưu động trên kiếm thân, thân kiếm mà u và ng và kiếm mạch mà u đỠhồng giao xoa và o nhau, khiến cho khu thể như bức tượng bạch ngá»c cá»§a y phát ra thứ quang mang vừa thần thánh vừa yêu tà .
"Thỉnh yêu hoà ng túc hạ láºp tức triệt li, Côn Luân phái đã giao cấp Long Dáºn rồi."
"Ngưá»i đến hai mươi thà nh má»™t, má»™t là m âm, hai mươi là đạo, năm ngưá»i há»p thà nh má»™t." Yêu hoà ng không gấp không cháºm nói.
"Yêu hoà ng túc hạ quả nhiên là biết chuyện như thần minh, âm linh chi nhân chÃnh là cố hữu." Long Dáºn cố ép sá»± chấn kinh trong lòng xuống, vượt qua ngoà i ý liệu cá»§a y, yêu hoà ng so ra còn cưá»ng đại hÆ¡n sá»± tưởng tượng nhiá»u.
"Cố hữu? Quá»· khà sầm sầm, có phải là tá» lão quá»· thÃch chiếm tiện nghi cá»§a ngưá»i khác không?" Yêu hoà ng từ tốn đưa kiếm phong chuyển sang chỉ lên ngá»±c cá»§a Long Dáºn, hai ngưá»i đối mặt nhau.
"CHÃnh là quá»· tôn." Long Dáºn co ngưá»i, đầu óc rúng động.
Hai vị bá chá»§ má»™t má»›i má»™t cá»§ đối thoại vá»›i nhau, cùng lúc đó mưá»i tám đạo độn quang từ tứ diện bát phương nhanh chóng bao vây lại.
Trong giây phút trá»ng yếu đó, toà n thân yêu hoà ng chợt cứng lại, trên mi tâm ở trán đột nhiên xuất hiện má»™t vệt Ä‘ao sáng hình lưỡi liá»m, hai mắt lấp lánh ánh sáng quái dị, miệng không ngừng rống lên: "Giết ta Ä‘i! Giết ta Ä‘i!"
"Cái nà y?" Long Dáºn tức thá»i há hốc miệng, đó chẳng phải là thanh âm cá»§a tiểu tá» hay sao?
"Tiểu quá»·, đừng là m náo loạn, sức nhẫn nại cá»§a bổn hoà ng có giá»›i hạn đó..." Giá»ng nói già nua chợt quay trở lại.
"Hắn còn sống sao?" Tim Long Dáºn chợt Ä‘áºm mạnh liên hồi.
"Giết ta đi, giết..." Sắc mặt yêu hoà ng lại biến, lạnh lùng không thể tưởng, lại rống lên một tiếng.
Vạn yêu thoát khá»i tiên tráºn đồ, không còn bị gò bó và cố kỵ nữa, giỠđối vá»›i yêu hoà ng có nhược Ä‘iểm trà mệnh như thế, chÃnh là cÆ¡ há»™i có má»™t không hai để nhất cá» giải quyết tâm phúc đại hoạn. Chỉ có Ä‘iá»u, Long Dáºn lại má»™t lần nữa do dá»±.
Y chỉ sợ Mạc Vấn Thiên còn có đòn thòng khiến y không thể nà o ngá», khiến cho y sôi há»ng bá»ng sôi, tháºm chà thất bại hoà n toà n.
Y tá»± giả thuyết, nếu như yêu hoà ng đột nhiên khứ thế, Mạc Vấn Thiên trở vá» yêu tá»™c từ đó gây chia rẽ, lấy địa vị đặc thù là báºc trà giả cá»§a hồ tá»™c trong yêu tá»™c, nhất định sẽ quay trở lại thá»i đại loạn phân ly cá»u bá»™ như thượng cổ xa xưa, đến lúc đó thì má»i mưu kế cá»§a y Ä‘á»u không còn chá»— dùng.
Nếu như yêu hoà ng còn tại thế, một núi không dung hai hổ, yêu tộc tất phải trải qua một trà ng biến động gian nan.
Long Dáºn đột nhiên phát hiện bản thân rÆ¡i và o cục diện tiến thối lưỡng nan, chẳng lẽ má»i thứ Ä‘á»u là nằm trong mưu kế cá»§a Mạc Vấn Thiên?
Long Dáºn như bừng tỉnh cÆ¡n mê, thở dà i ảo não cho bản thân quả nhiên đã đánh giá quá thấp anh hùng trong thiên hạ.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
27-09-2009, 05:23 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Táºp 4: Long du thiển thá»§y
Chương 30: Chẳng biết là sao (1+2+3)
Táºp 4: Long du thiển thá»§y
Tóm tắt ná»™i dung cá»§a táºp:
Äể khôi phục má»™t phần pháp lá»±c, đại bá chá»§ cá»§a yêu tá»™c là yêu hoà ng không thể không tạm thá»i á»§y khuất bản thân, cùng chia sẻ má»™t thể xác vá»›i Dương Chân, còn đưá»ng hoà ng xông thẳng và o Côn Luân tiên phá»§, định lấy được thần phẩm thánh nguyên Ä‘an bất truyá»n, nhằm trong vòng má»™t đêm khôi phục lại nguyên khÃ.
Sau đó tuy chưởng môn chân nhân kịp thá»i trở vá» cản trở, nhưng Dương Chân vẫn vì tá»™i câu kết yêu nghiệt, đánh bị thương đồng môn mà bị phạt diện bÃch ba năm. Lúc nà y, thân và tâm cá»§a Dương Chân đã có những biến hóa tá»™t cùng, có được khả năng xoay trá»i đổi đất...
Lúc nà y, các thế lá»±c cưá»ng đại cá»§a yêu tá»™c đã dá»… dà ng đạt được mục tiêu mà chúng cần, các bá»™ pháºn yêu tá»™c tiếp nhau chiếm cứ hết dãy núi nà y đến vùng đất khác. Nhưng tá»™c quần nhân loại cÅ©ng phát triển cá»±c nhanh, khiến cho lãnh địa cá»§a yêu tá»™c từ từ thu nhá» lại. Äể sinh tồn, mâu thuẫn giữa nhân yêu hai tá»™c ngà y cà ng cao, cuối cùng biến thà nh thế nước lá»a khó dung, dẫn đến tráºn quyết chiến kinh thiên động địa sau đó.
Yêu hoà ng cà ng lúc cà ng mạnh, nhưng Hà sÆ¡n luân bị rÆ¡i và o tay nhân tá»™c, yêu tá»™c thảm bại chạy ra hải ngoại, sinh tá» Ä‘iêu linh. Yêu hoà ng đưá»ng đưá»ng là vương cá»§a cá»u bá»™, nhưng giá» chỉ còn là con rồng mắc cạn bị con hà ở sông lá»n, cho nên cái vui mừng vì thoát khốn phong ấn đã tiêu biến hết sạch.
Táºp 4. Chương 1. Chẳng biết là sao .
Trên má»™t ngá»n đồi giữa vùng đất như hoang mạc phÃa đông Dương Kỳ SÆ¡n hiện giá» có và i nhân ảnh rất cô đơn.
"Mẫu thân tháºt muốn đến Côn Luân sÆ¡n?"
"Nếu như con đã trở lại hồ tá»™c, trách nhiệm trên ngưá»i cá»§a mẹ đây không còn tồn tại nữa."
"Äó không phải là chá»— mẹ nên tá»›i, mẹ cần phải hiểu Ä‘iá»u đó."
Mạc Vấn Thiến và Bạch Tiêm Tình đứng đối mặt vá»›i gió mây, trên đầu đầy tinh quang, hạ giá»ng nói chuyện vá»›i nhau, không xa là mấy vị đệ tá» cá»§a Côn Luân.
"Thiên ca rốt cuộc vì sao mà chết?"
Mạc Vấn Danh lắc đầu đáp: "Phụ thân là đệ tá» Côn Luân, vì phản lại tông luáºt mà bị hạ lệnh luân hồi, chẳng lẻ ngưá»i muốn báo cừu hay sao?"
Bạch Tiêm Tình cưá»i ảm não: "Hồ tá»™c ta nếu như không tu được cảnh giá»›i cá»u vÄ© thiên hồ, là m sao dám tranh đấu vá»›i Côn Luân! Vi nương chỉ muốn đến chá»— mà năm xưa chà ng đã chỠđể xem qua má»™t lần mà thôi."
Mạc Vấn Danh dù đã tu hết năm trăm năm, nhưng không há» biết cảm tình nam nữ là cái thứ gì, đối vá»›i yêu cầu cá»§a tá»™c mẫu cảm thấy rất khó khăn. Y biết rõ Công Luân tiên phá»§ đối vá»›i yêu tá»™c có thái độ như thế nà o, và ngưá»i lần nà y Ä‘i ắt đã mang trong lòng ý chết, nhưng y không thể nà o nhẫn tâm cá»± tuyệt.
"Äể bà ấy Ä‘i vá»›i tôi." Thanh âm cá»§a má»™t thiếu nữ chợt cất lên, Tiêu Nguyệt Nhi đã bước tá»›i.
Mạc Vấn Thiên không còn cách nà o khác, thở dà i nhìn Tiêu Nguyệt Nhi, ngao ngán nói: 'Tiểu nha đầu, không lỗ mãng được đâu."
"Phản đồ không có tư cách giáo huấn ta, hừ!" Tiêu Nguyệt Nhi nhÃu nhÃu cái mÅ©i nhá» khả ái.
"Sư bá tố, nói cho Thanh nhi biết Chân sư đệ có còn sống hay không?" Tiêu Thanh Nhi cũng bám theo.
Mạc Vấn Thiên bị thiếu nữ có sắc mặt tiá»u tụy nà y há»i, lòng áy náy vô cùng, không còn cách nà o khác đà nh đánh trống lãng: "Có ngưá»i cá»§a Côn Luân tá»›i."
Hai đạo kiếm quang má»™t hồng má»™t tÃm từ trên trá»i đáp xuống, lóe lên trước mặt má»i ngưá»i, biến ra thà nh hai kẻ má»™t đạo má»™t tục. Äạo nhân ốm và cao, gương mặt bè bè, hai mắt thụt sâu, da mặt đỠnhư lá»a; ngưá»i kia trong trang phục văn sÄ©, khà độ cao nhã, cá» chỉ ung dung.
"Thanh nhi, Nguyệt nhi." Thanh y văn sÄ© bước tá»›i trước, giá»ng nói không giấu được vẻ vui mừng.
Tiêu Thanh nhi tá»· muá»™i nhìn ngưá»i Ä‘i tá»›i không chá»›p mắt, lòng dân lên niá»m á»§y khuất vô hạn, cuối cùng dồn hết và o má»™t tiếng gá»i: "Cha...."
Ba cha con ôm chầm lấy nhau, hai cô gái khóc rống lên, khiến cho Tiêu Vân Vong Ãt nhiá»u cÅ©ng được an á»§i, vuốt ve không ngừng, và có hÆ¡i lúng túng.
"Äây là Thiên nhi.... nó thế nà o rồi?" Tá» Can chân nhân ở cạnh bên lúc nà y Ä‘ang nhìn nam tá» cháy xém phÆ¡i giữa gió lạnh, gương mặt khẩn trương lá»™ vẻ thất sắc, cả kinh.
Sở Thắng Y vội vã bước lên tham kiến, sác mặt áy náy thưa: "TỠCan sư thúc, chúng tôi không chiếu cố tốt cho Nhạc sư đệ."
ChỠhai con gái phát tiết đủ rồi, Tiêu Vân Vong cũng chuyển thân sang một bên, nhẹ đẩy hai cô ra.
"Cha, nhiá»u yêu quái bức hiếp chúng con lắm, bức hiếp sư đệ nữa, sư đệ hắn..." Tiêu Nguyệt Nhi khóc òa, giấu đầu và o ngá»±c, hai tay ôm chặt lấy phụ thân, sợ chá»›p mắt sẽ không còn thấy được nữa.
"Chân nhi hắn thế nà o rồi?" Tiêu Vân Vong chỉ nhìn thấy được bốn môn đồ, xác tháºt là thiếu hết má»™t ngưá»i.
"Chân sư đệ bị yêu hoà ng bắt đi rồi." Tiêu Thanh nhi nói xong dâng trà o cơn bi thương, lại nhà o tiếp và o lòng Tiêu Vân Vong.
Lãnh Phong sau khi giao Nhạc Thiên cho Tá» Can chân nhân xong, bước lên trước khẽ gá»i: "Sư phụ."
"ÄÆ°á»£c, không có gì là tốt rồi." Tâm trạng cá»§a Tiêu vân Vong phức tạp vô cùng.
"Dương Chân tiểu tỠđó không chết được đâu, hắn xem ra Ä‘ang giao thá»§ cùng Côn Luân trưởng lão." Mạc Vấn Danh cùng Bạch Tiêm Tình đứng ngoà i vòng má»i ngưá»i.
Hai cô gái Tiêu và Thanh Nhi nÃn ngay cÆ¡n khóc, không tin quay đầu lại nhìn.
"Quay vỠbáo cho Nhất nguyên rằng, sứ mệnh của Nhất Kỳ đã kết thúc rồi, đến từ đâu thì sẽ quay vỠđó."
Mạc Vấn Thiên ngẩng nhìn vá» phương đông, ánh mắt giống như xuyên qua thiên sÆ¡n vạn thá»§y, nhìn rõ Cá»u châu đảo SÆ¡n Hà động phong vân nổi dáºy, thanh âm già cõi rầu rầu, thân hình từ từ mỠảo, cuối cùng hóa thà nh hư ảnh biến mất.
-------o0o-------
"Lão yêu quái, đừng cùng bá»n chúng dây dưa nữa, con huyá»n hồ kia sắp chôn há»a sÆ¡n rồi."
"Tiểu quỷ, dám dùng tâm nhãn đùa với bổn hoà ng, ngươi còn non lắm, ngươi một lòng một dạ lừa bổn hoà ng đến Côn Luân sơn, có mưu đồ gì?"
"Váºy ông có gan thì đừng có lúp lúp ló ló nữa!"
"Thứ đồ vô tri, coi má»— là m sao đùa cợt dắt mÅ©i bá»n lá»— mÅ©i trâu kia đây!"
Trong ý thức cá»§a Dương chân, Yêu hoà ng Ä‘ang cùng chánh chá»§ cá»§a thân thể mặc cả liên tục. Xuất hiện tình huống nà y tháºt ra là cỠđộng không còn cách nà o khác cá»§a song phương.
Dương Chân vốn là kẻ bị săn, nhưng dưới sá»± thá»§ há»™ cá»§a Cà n Khôn ấn, ngưá»i Ä‘i săn là yêu hoà ng chẳng thể nà o là m gì được vô thượng thần thức cá»§a chà ng.
Và lúc nà y, vô luân là Long Dáºn hay là ngưá»i cá»§a Côn Luân phái Ä‘á»u hoặc ám hoặc minh tìm cách đánh má»™t chiêu lấy luôn mạng cá»§a chà ng.
Trong tình huống nguy cÆ¡ tứ phục ấy, nhất đại bá chá»§ cá»§a yêu tá»™c - yêu hoà ng - không thể không tạm thá»i chịu á»§y khuất, cùng Dương Chân cá»™ng sinh má»™t thân thể, mượn nhục thể cá»§a chà ng khôi phục má»™t bá»™ pháºn pháp lá»±c để ứng đối vá»›i cục diện ác liệt trước mắt.
Và thế là má»™t đám kim vụ bao quanh yêu hoà ng, hóa thân thà nh má»™t tráºn cuồng phong vô định, chu du như quá»· mị trong kiếm tráºn Ä‘en kịt cá»§a Côn Luân trưởng lão, khiến cho má»—i khi kiếm quang bao phá»§ không còn chá»— trống nà y táºp kÃch đến, y dưá»ng như thần kỳ hóa giải trong tÃch tắc.
Trong chiến cuá»™c phÃa bên kia, Long Dáºn không ngừng gà o thét như rồng như hổ, pháp lá»±c như rồng Ä‘iên chuyển nhiá»…u khắp toà n thân, dùng mạnh chống mạnh, đánh gãy hết các chiêu công kÃch cá»§a Côn Luân trưởng lão vây quanh, từ chiêu từng thức Ä‘á»u sung mãn lá»±c lượng cao cưá»ng phách tuyệt.
Äiá»u khác biệt chÃnh là yêu hoà ng má»™t mình chống sáu ngưá»i, trong khi Long Dáºn má»™t mình chống mưá»i hai ngưá»i.
Các trưởng lão không biết rõ chân tướng hiển nhiên coi kẻ bá đạo huênh hoang nhất là Long Dáºn là m đại địch số má»™t, còn yêu hoà ng thì đối vá»›i chuyện nà y nhởn nhÆ¡ xem bằng thÃch. Mấy nghìn năm ngá»§ vùi, tÃnh cách cuồng bạo năm xưa cá»§a y đã tiêu biến chẳng còn lại mấy phần, cho nên y vừa chu toà n vá»›i mấy vị Côn Luân trưởng lão vây quanh, vừa cùng nguyên chá»§ cá»§a thân thể đà m phán bên trong ná»™i thể.
Chỉ cần có thể hoà n toà n chiếm hữu và là mchá»§ tháºt sá»± nhục thân, y má»›i có cÆ¡ há»™i khôi phục thá»±c lá»±c nguyên bổn.
"Yêu hoà ng túc hạ, thỉnh ngà i mau chóng rá»i khá»i nÆ¡i nà y, đám lão mÅ©i trâu kia cứ giao cho tôi được rồi." Long Dáºn tìm được má»™t cÆ¡ há»™i thoát thân khá»i vòng vây, bay đến cạnh yêu hoà ng, lá»›n tiếng réo gá»i.
"Cái tên chết bầm nà y dám tÃnh kế vá»›i bổn hoà ng!" Yêu hoà ng tức giáºn cùng cá»±c. Y tá»± biết thá»±c lá»±c bất quá chỉ má»›i khôi phục có hai thà nh, nếu như chÃnh diện giao thá»§ vá»›i Long Dáºn thì tất bại chẳng còn nghi ngá». Trước mắt, tên gia há»a nà y lại dùng mưu kế mượn Ä‘ao giết ngưá»i nữa.
Quả nhiên, các trưởng lão cá»§a Côn Luân nghe lá»i cá»§a Long Dáºn tức thá»i hiểu ra, láºp tức phân ra phân ná»a, chuyển sang bao vây yêu hoà ng.
"Lão yêu quái, còn không mau chạy!" bằng bản năng, Dương Chân sốt ruá»™t bảo. Chà ng thá»±c sá»± không muốn chết trong tay cá»§a ngưá»i nhà .
"Grừ, xem gia gia giết đám lỗ mũi trâu nà y, cho chút té *** té đái ra!"
Yêu hoà ng ngẩng đầu cưá»i dà i, đối diện vá»›i mấy chục đạo kiếm quang truy mạng vô cùng ác liệt là thế mà chẳng thèm tiếp tục tránh né nữa.
Thiên tru hóa thà nh luồng kim vụ quay vỠtay yêu hoà ng, kỳ quang lóe lên, thiên tru mới toanh đã biến thà nh một đại loan đao và ng chóe dà i một trượng, sáng láng lóe mắt như vòng và ng.
"Yêu nghiệt, ngươi chạy khá»i Dương Kỳ SÆ¡n, nhưng không thể chạy thoát được NgÅ© chỉ sÆ¡n cá»§a đạo gia!"
Má»™t trưởng lão nóng tÃnh mở lá»i rống ta, song chưởng hợp thà nh thế âm dương, má»™t Ä‘oà n âm lôi mà u tÃm hồng tức thá»i dá»±ng lên đánh mạnh ra, luồng sét ở giữa không trung chia là m sáu đạo, lôi cầu cùng phi Ä‘iện bắn lên trước sau phải trái quan yêu hoà ng, phụ trùm phương hướng y định trốn chạy.
Oà nh oà nh oà nh.... Dương cá»±c lôi há»a mà u đỠhồng nổ toạt cả trá»i, hắc sÃch cương phong có thể nóng chảy cả sắt là m tê liệt không khÃ, Ä‘iên cuồng rú rÃt, khiến cho yêu hoà ng không còn chút không gian dịch chuyển nà o. Äồng thá»i, mấy chục đạo tiên kiếm xé không cuốn tá»›i, không gian ná»a dặm quanh đó bị khà nóng và cương phong chặt chém thà nh vô số mãng vỡ, như khiến cho má»i thứ biến thà nh tro bụi.
"Châu bằng hạt gạo mà cũng đòi phát quang sao?"
Má»™t đạo kim luân quan uốn khúc, thân hình cá»§a yêu hoà ng cùng lúc biến mất, trên không phóng ra hà ng nghìng đạo loan Ä‘ao mà u đỠvà ng giống như linh xà uốn éo nhanh như Ä‘iện kÃch và o cương phong và kiếm quang, rồi cưỡi gió phá sóng xốc tá»›i.
Yêu hoà ng yểm tà ng khà tức, cùng hợp lại thà nh một thể với Thiên tru trong không trung, hoà n toà n không để lại dấu vết, có hay chăng chỉ là những vòng kim luân cà ng lúc cà ng đánh ra cực nhanh, khiến cho hà ng trăm đạo kiếm khà của Côn Luân trưởng lão bị hủy đi nhanh chóng.
Há» không há» biết rằng, trong số đó có má»™t đạo độn quang phóng thẳng vỠđưá»ng chân trá»i.
Dương Chân bị yêu hoà ng xâm nháºp ý thức cảm thụ được khà khái và dã tâm thế gian chẳng ai bì cá»§a tuyệt đại yêu vương trong ngưá»i, cảm thấy trong lòng ngá»±c dâng trà o má»™t thứ cảm giác chưa từng có trước đây, đó là má»™t cảnh giá»›i vô thượng vạn váºt Ä‘á»u thần phục trước ta, khiến cho tâm thầ chà ng chấn động giống như muôn đạo sóng trà o.
Chà ng rốt cuá»™c sẽ có ngà y cưá»ng mãnh như váºy! Má»™t thứ tÃn niệm trong thâm tâm Dương Chân không ngừng tá»± phát sinh, tá»± manh nha và ăn sâu và o từng đưá»ng gân thá»› thịt.
"Tiểu quỷ, muốn lực lượng theo dạng nà o?"
"Sư phụ và sư tổ ta mạnh hơn lão gấp trăm lần!" Dương Chân nà o chịu thua.
"Trong thá»i kỳ toà n thịnh cá»§a bổn hoà ng, Côn Luân tổ sư gia cá»§a ngươi chẳng phải là đối thá»§ cá»§a má»—, ha ha ha..."
"Khóac lác, ai tin được."
Trong lúc má»™t ngưá»i má»™t yêu đấu khẩu trong ý thức, trên trá»i không mây Ä‘en cuồn cuá»™n, sấm chá»›p giao hà o, má»™t luồng sóng khà long trá»i lở đất cuốn tá»›i, huyá»n quang mà u lam bạch thấu đến vạn dặm.
"Tên tiểu bối Long Dáºn nà y quả nhiên ẩn tà ng tháºt lá»±c, bổn hoà ng ngá»§ mấy nghìn năm nhưng vẫn đâu có ngu." Yêu hoà ng đứng giữa không trung quay nhìn trá»i đất, dưới chân không xa là má»™t biển lá»a ngáºp trá»i do há»a sÆ¡n phóng ra, vô số lưỡi lá»a như há»a long không ngừng bay Ä‘i khắp nÆ¡i.
Ở phÃa đông có thế núi khá thấp, má»™t cái hồ tÃch nước đã bị dong nham bức lại gần, và i đạo há»a long cá»±c lá»›n cháy phát ra lá»a độc phún những lưỡi lữa từ từ chảy thá»ng và o hồ, khiến cho hÆ¡i nước bốc hÆ¡i mù mịt.
Dương Chân chợt mừng rỡ trong lòng, vừa định quát lên lão yêu nà y, thì thấy má»™t đạo tá» sắc kiếm quang xé luồng mây mù như cái nắm cá»§a núi lá»a đột nhiên đánh tá»›i.
"Lại một tên không biết sống chết là gì!" Yêu hoà ng đạp lên Thiên tru, hóa hình thà nh kim vân, tĩnh lặng chỠđợi.
"Sư phụ!" Dương chân không há» phát thà nh tiếng, chỉ vang vá»ng trong tâm khảm.
Từ khá xa, Tiêu Vân Vong nhìn và đánh giá nam tá» trần truồng có tám chÃn phần tương tá»± tiểu sư đệ cá»§a y, nhưng là má»™t kẻ hoà n toà n xa lạ vá»›i khà tức hùng bá, yêu tà .
"Tôn giá có phải là yêu hoà ng tiá»n bối?"
"Có thể tìm được bổn hoà ng, ngươi cũng có và i phần bản lĩnh."
"Váºy xin tiá»n bối tha cho môn hạ cá»§a ta, ta và ông công bình quyết đấu."
Yêu hoà ng ngẩng đầu lên trá»i cưá»i, đáp: "Cái khu thể nà y thì ra là đồ đệ cá»§a ngươi, trả cho ngươi cái xác nà y còn dùng được gì? Hay là cứ để cho bổn hoà ng chút tình, sau nà y tái kiến, bổn hoà ng tha cho ngươi má»™t lần váºy."
Gương mặt tuấn nhã cá»§a Tiêu Vân Vong như có tráºn gió trốt thổi qua, chẳng mấy chốc giống như có sương lạnh đông lại, gằn từng lá»i má»™t: "Như váºy thì đánh nhau má»›i biết được kẻ mạnh!"
Trong lúc nói, Tá» thương tiên kiếm dà i ba xÃch đã xuất hiện trên tay, chỉ ngang lưng trá»i.
Yêu hoà ng chợt thấy má»™t luồng hoa quang mà u tÃm bay tá»›i, đầy rẫy khắp trá»i là má»™t thứ kiếm khà xuyên mây phá đá, hà ng vạn đạo kiếm quang hư thá»±c khó phân, đạo nà o cÅ©ng chém phá gãy vụn thiên không.
Thiên Tru lần nữa hóa thà nh kim luân, cái Ä‘ao lá»›n như Ä‘ao như phá»§ nà y trong tay cá»§a yêu hoà ng cứ nhằm thẳng trá»i không mà chém, phá khai má»™t vết cắt Ä‘en ngòm như không còn chút không khà nà o trong không trung, kiếm khà mà u tÃm đầy trá»i tức thá»i bị ngăn lại, sấm chá»›m ầm vang, hóa giải chiêu thăm dò đầy sát cÆ¡ cá»§a Tiêu Vân Vong thà nh vô hình.
"Ngươi mạnh hÆ¡n mấy tên tiểu đạo sÄ© ngu ngốc đó nhiá»u." Yêu hoà ng khoanh tay đứng yên, Thiên Tru tá»± bay vá» xoay quanh chu thân cá»§a lão, tạo thà nh má»™t đạo kim quang pha lẫn sắc đỠbao bá»c khắp ngưá»i.
"Tiểu đạo sÄ©?" Tiêu Vân Vong vừa tức vừa buồn cưá»i, má»™t đám trưởng lão sống mấy trăm năm thế kia mà bị "hắn" xem là tiểu đạo sÄ©, chỉ có Ä‘iá»u y không phản bác, vì lão yêu quái nà y xác tháºt có đủ tư cách nói như váºy.
"Má»— há»i ngươi, Côn Luân phái cá»§a ngươi có má»™t váºt gá»i là Thánh Nguyên Ä‘an hay không?" Yêu hoà ng há»i má»™t câu không đâu và o đâu.
Tiêu Vân Vong hÆ¡i ngẩn ra, thầm Ä‘oán xem lão yêu nà y Ä‘ang có ý gì? Nhưng dù sao, nếu như đã là đại địch, thì theo tác phong trước sau như má»™t không muốn dà i dòng cá»§a y, thoải mái đáp thẳng: "Äấy chÃnh là tiên Ä‘an thần phẩm bất truyá»n cá»§a Côn Luân ta, tôn giá chẳng phải là có chá»§ ý muốn Ä‘oạt chứ?"
"Ha ha, thì ra tên nhóc con không gạt ta." Yêu hoà ng cưá»i thoải mái.
"Äừng nói gì ngươi có thể tiến và o được Côn Lôn sÆ¡n, có CÆ¡ Hương tiên tỠở đó, thánh tông chi bảo là m gì tá»›i tay ngươi được chứ. HÆ¡n nữa, ngươi trước hết hãy vượt qua cá»a ải nà y cá»§a ta rồi nói tiếp." Tiêu Vân Vong hạ quyết tâm.
Yêu hoà ng nhếch miệng cưá»i, có mấy phần quá»· quyệt, lần nữa khởi động thiên tru.
"Lão yêu quái, ta không có lừa lão chứ? Äừng có đánh vá»›i sư phụ ta nữa. Trên Côn Lôn sÆ¡n có Thiên tiên tráºn, chỉ có huyá»n hồ ở dưới là có thể tá»± do xuất nháºp, qua khá»i mốc nà y không còn dừng lại được nữa." Dương Chân không nhịn được phiá»n mở lá»i khuyên nhá»§, chà ng thá»±c không muốn cùng sư phụ đối tráºn, vô luáºn là ai thắng ai bại, chà ng Ä‘á»u là ngưá»i chịu thiệt thòi.
"Tiểu quá»· sợ bổn hoà ng xÆ¡i tái sư phụ ngươi sao." Yêu hoà ng biết được có váºt chà bảo có thể giúp y khôi phục nguyên khà trong vòng má»™t đêm, cho dù có quá»· trước mắt cÅ©ng chẳng sợ. Có câu lỡ má»™t lần bị rắn cắn, mưá»i năm sợ dây thừng, năm xưa y bị trúng mưu kế cá»§a ngưá»i thuá»™c Côn Luân phái nên hãm nháºp và o tuyệt cảnh, bị nhốt và o phong ấn.
Dương Chân trầm mặc. Chà ng xác tháºt không biết lão yêu nà y cao sâu thế nà o. Lão nhìn có vẻ thô hà o, kỳ thá»±c rất kỹ tÃnh, chẳng có gì chắc chắn là sẽ dùng kế chống lại kế cá»§a chà ng như tình huống cá»§a Lý Bạc Băng váºy, để tá»± tạo cho mình má»™t tuyến sanh cÆ¡, và còn vì lá»i giao phó cá»§a Mạc Vấn Thiên, chà ng nhất định phải táºn toà n lá»±c.
"Tiểu quỷ, mỗ cho ngươi nói với hắn một câu." Yêu hoà ng đột nhiên bảo.
Dương Chân phát ngốc, lần trước chà ng đã xuất kỳ bất ý lợi dụng "Cà n khôn ấn Phong tá»± quyết" chiếm lại quyá»n chá»§ đạo cá»§a thân thể, chế tạo thá»i cÆ¡, khiến cho lão yêu quái hồn phi phách tán, phong trụ kỹ linh khiếu bách mạch, không để cho chà ng cÆ¡ há»™i nà o nữa.
Nhưng lần nà y lão lại tá»± động cho chà ng tá»± chá»§ là có ý đồ gì đây? Bất quản chà ng có tá»± nguyện hay không, lục thức trở vá» cÆ¡ thể đã khiến chà ng tiếp quản được má»™t bá»™ pháºn cá»§a thân thể, ánh mắt nhìn rõ sư phụ Ä‘ang đứng giữa hư không, tiên binh "Tá» thương" kêu rÃt Ä‘inh tai, từ má»™t biến thà nh chÃn bay thẳng lên trá»i.
Kiếm quyết nà y có khởi thá»§ thức quen quen, dưá»ng như là .... Cá»u diệu phi tiên quyết! Tỉnh thần lại, chà ng tức thá»i đại kinh thất sắc.
"Sư phụ.... là con!" Dương Chân bất chấp tất cả, hô to lên.
Quả nhiên, Tiêu Vân Vong dừng kiếm quyết, "Chân nhi.... là con sao?"
"Là con a.... sư phụ."
"Con yên tâm, sư phụ nhất định sẽ cứu con!"
"Khẹt khẹt...." Yêu hoà ng không có lòng chiến đấu chợt cưá»i lên quái dị, nhân cÆ¡ há»™i đó thoát ly kiếm tráºn, hóa thà nh má»™t luồng xÃch quang kim sắc độn thẳng xuống dưới, tiến và o huyá»n hồ đầy vụ khà ở phÃa đông nam.
Không kịp trở tạy, Tiêu Vân Vong chỉ biết đứng im thở dà i, ai có thể liệu được biến cố nà y? Y bún tay thu kiếm thế, không thèm nghÄ© nhiá»u, truy Ä‘uổi theo ngay.
"Lão yêu quái, mau lên, nước nóng sắp nấu chÃn tá»›i nÆ¡i rồi."
Trong nước hồ sâu không thấy đáy, yêu hoà ng lặn xuống dưới đã mất khoảng thá»i gian má»™t tuần trà , cà ng xuống sâu cà ng u ám, nước sâu xung quanh không ngừng sá»§i lên từng đám bá»t như trân châu, nhà o lá»™n không ngừng, khiến cho nước hồ sùng sục há»—n độn vô cùng.
Äặc biệt là những chá»— nước hồ bị dung nham thiêu đốt, ánh sáng đỠhồng cả má»™t phiến, nước ánh lên như vảy cá và ng, nước lạnh quanh năm giá» hấp thu nhiệt, khà hóa trà o lên, tạo ra từng cá»™t bá»t khà trắng không ngừng dá»™i ngược thẳng lên trên mặt hồ.
"Lão yêu quái, ngay cả thá»§y độn mà cÅ©ng không biết ư, hồ nà y sâu cả trăm trượng láºn đấy."
"Tiểu quỷ, dám quát nà y bảo nỠđối với bổn hoà ng hay sao."
Yêu hoà ng cứ mãi hà nh động trì hoãn giống như suy nghÄ© cái gì đó, nghe lá»i như thế chợt quạt đôi chân dà i, tạo ra má»™t đám bá»t sóng cuồn cuá»™n, tung tÃch liá»n biến Ä‘i đâu mất. Trong cá»u bá»™ yêu tá»™c, Nữ oa tá»™c và Äê nhân tá»™c Ä‘á»u là thá»§y tá»™c, kỹ năng ở trong nước không ai sánh bằng.
Chỉ cần độn má»™t cái như thế, má»™t xác hai hồn cá»§a hỠđã tiá»m nháºp và o sâu nÆ¡i đáy nước.
Trong đáy hồ Ä‘en kịt nhìn chẳng thấy gì thế mà lại có ánh sáng le lói đâu đó lá»™ ra sá»± cổ quái vô cùng, và Dương Chân láºp tức biết đã đến đúng chá»—, cất giá»ng nói trong trà não: "Lão yêu quái, chÃnh là nÆ¡i nà y."
Yêu hoà ng nghe lá»i láºp tức đình chỉ hà nh động, lững lá» trong là n nước sâu, đặt nhẹ chân lên lá»›p bùn má»m mịn.
"Tiểu quá»·, ngươi thà nh tháºt như thế nà y có mưu đồ gì? Bổn hoà ng tuy gấp khôi phục nguyên khÃ, tu bổ lại yêu thân, nhưng thứ cá»§a ngươi không phải là muốn là m nhục muốn gì cÅ©ng được, ép quá bổn hoà ng há»§y nhục thân cá»§a ngươi, mặc cho ngươi thà nh quá»·, như váºy chắc không tốt đẹp gì đâu."
Theo thần niệm bÆ¡i đến phÃa trước, má»™t cá»± thạch tráºn cổ xưa ánh nháºp và o ý thức cá»§a hai ngưá»i, đó là ba mươi sáu thạch trụ được bố trà chỉnh tá», bà y bố theo số tổ kỳ dị, trên thân thạch trụ trÆ¡n bóng chẳng có bất kỳ sinh váºt tạp nham nà o bám được và o.
Dương Chân trầm mặc, từ khi yêu hoà ng cùng cá»™ng sinh trong má»™t cÆ¡ thể vá»›i chà ng, má»i hà nh vi hay quang cảnh thu được từ các giác quan Ä‘á»u được chà ng cảm nháºn rất rõ, cà ng biết yêu hoà ng tuy có vẻ rất uy phong, nhưng chÃnh là thá»i khắc yếu á»›t nhất trong cuá»™c Ä‘á»i, cho nên đối vá»›i chút đạo hạnh bé nhá» như chà ng thế mà lão vẫn giá»›i bị rất nghiêm.
Ãn chiếu theo Mạc Vấn Thiên chỉ dẫn, chà ng chỉ cần dùng Cà n Khôn Ấn thá»§ thân, tá cÆ¡ quấy nhiá»…u nguyên lá»±c cá»§a trăm mạch, đồng thá»i nghÄ© táºn má»i biện pháp đưa yêu hoà ng đến Côn Lôn sÆ¡n để gặp được Nhất Nguyên tổ sư, thì bản thân chà ng sẽ có cÆ¡ há»™i được cứu.
Mạc Vấn Thiên trong thá»i khắc nguy cÆ¡ trong phong ấn, an bà i má»i chuyện cho chà ng, hiện giá» chà ng nghÄ© lại, cảm thấy đâu đâu cÅ©ng ẩn chứa huyá»n cÆ¡.
Từ Vạn thú cốc trở Ä‘i, biểu hiện cá»§a chà ng giả vá» như đối vá»›i lão đầu tá» chẳng thuáºn mắt chút nà o, nhưng kỳ thá»±c trong thâm tâm kÃnh bá»™i vô cùng, và luôn cho rằng lão chẳng thể nà o dùng kế đối phó chà ng, tháºm chà đến bây giá» chà ng cÅ©ng cho là váºy.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, khi chà ng bị yêu hoà ng há»i má»™t câu, hồi tưởng lại má»i chuyện kinh tâm động phách đã từng trải qua trước đây, cảm thấy dưá»ng như có Ä‘iá»u gì đó không thá»a?
"Tôi muốn sống tiếp, còn ông thì muốn trở lại là m yêu hoà ng tuyệt thế vô song, như váºy còn không đủ sao?" Dương Chân cuối cùng cÅ©ng trả lá»i má»™t câu nước đôi đầy tham vá»ng.
"Yêu hoà ng tuyệt thế vô song." Yêu hoà ng lặp lại lần nữa, rồi đột nhiên cả cưá»i Ä‘iên cuồng. Lão đột nhiên phát giác bản thân biến thà nh nhát gan đến như váºy, và đó là má»™t Ä‘iá»u không thể nà o chấp nháºn được!
Lão là yêu hoà ng, tung hoà nh thiên hạ, là vua có má»™t không ai cá»§a cá»u bá»™ chúng sinh. Trước đây là thế, hiện giá» vẫn thế, tương lai cÅ©ng sẽ thế.
Má»™t tráºn ầm ầm chợt truyá»n đến, các luồng ám lưu trong nước cuồn cuá»™ng sôi trà o, dung nham ngưng kết đã lăn truyá»n xuống đến trung tâm cá»§a hồ.
Äến lúc nà y, đáy sâu cá»§a trung tâm hồ chợt có má»™t đạo hà o quang tá» sắc Ä‘uổi theo.
Yêu hoà ng đứng yên trong trung tâm cá»§a thạch tráºn, án chiếu theo tráºn linh quyết do Dương chân truyá»n cho, má»™t đạo hà o quang mà u trắng sữa lưu chuyển lên xuống trên các thạch trụ, nhanh chóng bao phá»§ thạch tráºn thà nh má»™t vòng xoáy mà u trắng.
Tiêu Vân Vong Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, thì hà o quang trong thạch tráºn đột nhiên lóe vụt ra, chá»›p mắt toà n bá»™ hồ Ä‘á»u sáng rá»±c má»™t mà u.
Sau đó, mà n tối hắc ám và trầm tĩnh đã được trả trở lại, yêu hoà ng đã độn trốn biệt tâm.
Ngoà i Huyá»n hồ, ngoà i trừ tám vị trưởng lão không cam tâm vẫn tiếp tục truy Ä‘uổi theo Long Dáºn, những ngưá»i khác cá»§a Côn Luân phái đã tá» tụ lại vá» má»™t chá»— cạnh hồ, không ngưá»i nà o là không sầu não nhìn vá» Dương Kỳ SÆ¡n không còn dáng vẻ gì như thá»a xưa nữa.
Chuyến nà y hỠđã thất bại hoà n toà n, không những phong ấn bị phá, hÆ¡n nữa vạn yêu bị phong ấn trong đó bị cứu Ä‘i toà n bá»™, ngay cả yêu hoà ng cÅ©ng tẩu thoát vô ảnh ngay trước mắt há».
Quá»· tôn rình mò ở cạnh đó trong lúc Long Dáºn bị vây đã đột nhiênxuất thá»§ lần nữa, khiến cho kẻ chá»§ mưu cho đại biến ở Dương Kỳ SÆ¡n dá»… dà ng tẩu thoát, Côn Luân phái trở thà nh trắng tay, hÆ¡n nữa năm vị trưởng lão vì chuyện nà y mà bị thương không nhẹ.
Tiêu Vân Vong nhìn Nhạc Thiên hôn mê bất tỉnh trong tay Tá» Can chân nhân, nói: "Chuyện ở Tây hoang đã thà nh định cục, chúng ta trở vá» Côn Lôn sÆ¡n tiếp tục tÃnh toán."
Tiêu Nguyệt Nhi đứng hai bên phải trái cá»§a Tiêu Vân Vong vá»™i há»i: "Váºy chuyện cá»§a sư đệ tÃnh sao?"
Tá» Can chân nhân đột nhiên chen lá»i: "Tòa thạch tráºn dưới đáy nước kia chÃnh là tòa Truyá»n tống tiên tráºn có từ thá»i thượng cổ, còn truyá»n đến địa Ä‘iểm nà o thì khó nói lắm."
Tiêu Vân Vong trìu mến nhìn hai ngưá»i con gái lá»™ vẻ mặt chỠđợi và âu lo, lắc đầu nói: "Tráºn nà y là di chà cá»§a huyá»n môn chúng ta, có thể là Nhất Kỳ sư bá biết rõ nhất, nhưng rất tiếc..."
"Nhất Kỳ lão đầu tá» là ngưá»i hồ tá»™c, lại theo cái tên yêu quái Long Dáºn gì đó xưng huynh gá»i đệ, sư đệ nhất định là bị chúng tÃnh kế hãm hại rồi." Tiêu Nguyệt Nhi vừa nói vừa nhìn cá»u vÄ© tiểu bạch hồ trong lòng, thanh âm bất giác nhá» lại.
"Không được nói báºy!" Tiêu Vân Vong nghiêm mặt.
Tiêu Nguyệt Nhi thức thá»i láºp tức im miệng, lẻn đến bên cạnh tá»· tá»·, không dám nói lá»i nà o nữa.
"Truyá»n tống tiên tráºn nà y có tương thông vá»›i Côn Luân tiên phá»§ hay không?" Sở Thắng Y nãy giỠđứng yên lặng má»™t bên, đột nhiên nghÄ© ra há»i.
Tiêu Vân Vong và TỠCan chân nhân trao nhau ánh mắt, đột nhiên cùng kêu lên cả kinh: "Không xong!"
Ná»a khắc công phu sau, Dương Chân thoát khá»i cảm giác khó chịu giống như cả trá»i đất quay cuồng đó, phát hiện ra lần nữa đến má»™t nÆ¡i dưới đáy nước.
Äó là má»™t thạch tráºn đồng dạng, chỉ có Ä‘iá»u nước so vá»›i Huyá»n Hồ ôn noãn hÆ¡n nhiá»u, hÆ¡n nữa trong suốt và sạch hÆ¡n, còn chà ng thì lá»a thân nằm trên thạch đà i giữa tráºn.
Trong lúc Dương Chân suy nghÄ© xem bản thân Ä‘ang ở đâu, thì má»™t tiếng rồng gầm trầm thấp truyá»n đến từ trong nước. Nước các vùng phụ cáºn cá»§a thạch tráºn sôi réo liên hồi, khiến cho chà ng vừa nhá»m ngưá»i đứng dáºy cảm thấy có phần rất miá»…n cưỡng. Khi ngẩng đầu nhìn lên, chà ng thấy trong là n nước xanh xa xa có má»™t hắc ảnh cá»±c lá»›n Ä‘ang bÆ¡i tá»›i.
Là Vạn thú cốc! Tim Dương Chân Ä‘áºp thình thịch.
Äá»™t nhiên, chà ng tỉnh ngá»™ hẳn. Con quái thú Ä‘ang bÆ¡i đến chÃnh là thanh giao nghìn năm thá»§ há»™ trong hồ duy nhất ở cốc nà y.
"Lão yêu quái, đến lượt ông xuất thủ rồi!"
Dương Chân gá»i tá»›i gá»i lui mấy lượt, thấy rốt cuá»™c chẳng có động tÄ©nh gì. Con giao long kia chá»›p mắt đã bức đến gần năm trượng, tạo ra phÃa trước thân đầy ám triá»u, giống như sức nặng cá»§a núi Ä‘ang áp bức tá»›i. Còn chà ng thì hiện giá» bách mạch quanh chu thân còn chưa rÆ¡i và o vòng khống chế, trừ khi mở khai cấm chế cá»§a Cà n Khôn ấn, để cho kim Ä‘ang quy vá» tâm hải, lần nữa là m chá»§ tá» phá»§.
Và đây chÃnh là do Yêu hoà ng cố ý phóng túng chà ng, tạo thà nh thế dẫn xà xuất động, trong lúc Ä‘iện quang há»a thạch như thế nà y, chà ng má»›i kinh hoà ng nháºn ra.
"Grà ooo..." Má»™t tráºn thá»§y lưu à o ạt phóng tá»›i, Dương Chân không kịp phản ứng lăn lá»™n bay dạt ra, đồng thá»i má»™t đạo hắc ảnh hùng hổ phóng tá»›i, nhanh chóng khuyếch đại thân hình....
Tà i sản của DoctorCrazy
Last edited by DoctorCrazy; 04-10-2009 at 11:23 PM .
08-10-2009, 11:54 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: tuyệt vá»ng
Bà i gởi: 620
Thá»i gian online: 1 giá» 55 phút 51 giây
Thanks: 410
Thanked 572 Times in 124 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác:
Yến Minh.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
------------o0o--------------
Táºp 4: Long du thiển thá»§y
Chương 31: Äấu trà (1)
Thấy yêu hoà ng không chịu động, Dương Chân lấy hết kiên cưá»ng, mượng má»™t thân lão luyện thá»§y tÃnh ở Ná»™ Giang khi xưa, dá»±a và o sá»± xung kÃch cá»§a các dòng ám lưu, thân ngưá»i nhanh nhẹn vùng vẫy như con cá bÆ¡i trốn ra sau má»™t khối thạch trụ giữa tráºn, khiến cho con thanh giao lao tá»›i đớp và o khoảng không.
Thanh giao to dà i gần sáu bảy trượng, thế mà toà n bá»™ thân thể trong thạch tráºn lại linh động cùng cá»±c, dùng má»™t thế thần long bãi vÄ© (rồng thần quất Ä‘uôi), oặt ngưá»i má»™t cái đã vòng trở lại, Dương Chân chỉ kịp bÆ¡i lách sang má»™t thạch trụ khác, tìm kiếm cÆ¡ há»™i tốt để thoát thân.
Tiếp theo đó là má»™t tiếng rồng gầm như sét nổ chìm, toà n bá»™ thá»§y vá»±c trong thạch tráºn đột nhiên hình thà nh má»™t dòng xoáy ngầm cuồn cuá»™n, khiến cho đáy nước bị lôi cắt đến trá»i hôn đất ám, Dương Chân tức thá»i mất Ä‘i lá»±c tá»± chá»§, bị má»™t dòng kÃch lưu rối loạn luôn cuốn và o trong.
Dương Chân bị cuốn chạm thốc và o má»™t thạch trụ, nhân cÆ¡ há»™i đó mượn lá»±c ổn trụ thanh hình. Äến lúc nà y, con thanh giao đó lại bÆ¡i nhanh lại, hai con mắt như hai ngá»n đèn phóng ra luồng lục quang sáng ngá»i, mang theo áp lá»±c giống như núi cao áp xuống.
"Tiểu Thanh, là ta nè.,.... đừng đến đây... Thanh Long đại ca, tha mạng a...."
Rất tiếc, vô luáºn là chà ng cầu khẩn trong lòng như thế nà o, con thanh giao kia vẫn từ từ bức tá»›i y như cÅ©.
Liá»u rồi! Trong lúc hoảng loạn, Dương Chân nghÄ© tá»›i Thiên Tru kiếm mà yêu hoà ng vừa luyện chế trở lại, dưới sá»± ứng niệm cá»§a chà ng, xÃch quang quanh thân chợt lóe sáng lên, má»™t thanh loan Ä‘ao chợt hiện trước ngá»±c, trong dòng nước âm ám và đục ngầu ấy phảng phất như má»™t Ä‘oà n lưu quang linh động, trong đỠcó và ng, vô số huyết mang trong Ä‘ao láºp lòe uốn lượn như váºt sống váºy.
Yêu lá»±c cưá»ng đại khiến cho thanh giao đột nhiên thất kinh, không dám nhà o xuống.
Không có pháp lá»±c cá»§a yêu hoà ng chi trì, Dương Chân má»›i sâu sắc cảm thụ được pháp khà xa lạc trước mắt cổ quái và yêu tà như thế nà o. Trong thân Ä‘ao dưá»ng như có phong ấn vô số quá»· linh tà hồn, Ä‘iên cuồng quấy động, mãi mãi không ngưng.
Chà ng không còn cảm thụ được Thanh má»™c chi linh tồn tại trên đó nữa. Nó không còn là Thiên tru kiếm cá»§a chà ng, mà là má»™t món yêu khÃ, má»™t thứ yêu khà có thể biến hóa vạn thiên, vô định vô hình.
Rất may là , yêu lá»±c trong Thiên tru kiếm má»›i dưá»ng như kiến thanh giao sợ sệt, Dương Chân nà o quản nó là yêu hay là tà , Ä‘iá»u khiển Thiên Tru hướng giao long bức tá»›i, má»™t đạo kim quang hình Ä‘ao ẩn ẩn thấu xạ ra, ánh lên trên đầu cá»§a thanh giao.
"Tiểu quá»· xem ra cÅ©ng không ngốc." Âm thanh lặng lẽ tháºt lâu cá»§a Yêu hoà ng hiện giá» chợt phát ra, Dương Chân cÅ©ng mất Ä‘i sá»± khống chế đối vá»›i Thiên Tru, thân thể chợt có pháp lá»±c vô cùng, sá»± mạnh yếu giữa ngưá»i và giao long chá»›p mắt đổi chiá»u.
Trong ná»™i thể cá»§a thanh giao không phải là thứ huyết mạch thuần tịnh cá»§a bạch long tá»™c, khiến cho nó có được sá»± kiệt ngạo và bất khuất trá»i sanh. Nhưng khi đối diện vá»›i pháp lá»±c có tÃnh áp đảo cá»§a yêu hoảng, nó vẫn ngẩn cao đầu, gầm lên khe khẽ, phun ra ná»™i Ä‘an mà u đỠhồng, khiến cho thá»§y vá»±c chung quanh nhiá»…m hồng hết má»™t mà u, bắt đầu so cao thấp vá»›i luồng xÃch kim quang cá»§a Thiên tru kiếm.
"Con váºt ngu ngốc, ngươi có tÃnh khà cá»§a thá»§y tổ ngươi, nhưng lại không có bản lãnh như thá»§y tổ, thiên niên ná»™i Ä‘an nà y có còn hÆ¡n không, kiệt kiệt." Yêu hoà ng thò tay ra, Thiên tru tá»± bay và o tay, chuẩn bị má»™t đòn bắt gá»n thanh giao.
"Cháºm đã, lão yêu quái, con quái nà y dù sao cÅ©ng là đồng loại cá»§a lão a." Dương Chân nhá»› lại con giao long nà y là do lão quá»· đó nuôi dưỡng, không nhẫn tâm nhìn giao long khổ tu nghìn năm bị đánh trở vá» nguyên hình.
"Nữ oa tá»™c cá»§a ta chÃnh là tá»™c chà tôn chà cao vô thượng cá»§a yêu tá»™c, con thanh xà nhá» nhà nà y không bằng má»™t phần vạn cá»§a long tá»™c, là m sao có thể sánh vá»›i bổn hoà ng?" Lá»i cá»§a yêu hoà ng tuy là như váºy, nhưng vẫn thu lại Thiên Tru.
"Cái đó chưa hẳn, con tiểu thanh xà nà y má»™t ngà y nà o đó sẽ biến thà nh ôồng, những tán tiên thưá»ng Ä‘á»u không phải là đối thá»§." Äối vá»›i lão quái chiếm cứ thân thể cá»§a mình, Dương Chân có cÆ¡ há»™i là không tiếc dồn hết tâm trà đả kÃch lão.
"Vô tri, muốn thà nh long trước hết phải to long phách, đó chÃnh là mệnh thể mạnh nhất trong giá»›i nà y, khi đó chỉ bằng má»™t chút xÃu linh hồn tà n dư cÅ©ng có thể mượn thể xác tiếp tục tu long đạo, nhưng có Ä‘iá»u sá»± hung hiểm cá»§a thăng long cá»u biến không phải má»™t kẻ như ngươi có thể lưá»ng trước được." Yêu hoà ng thản nhiên đáp.
"Trong bách tá»™c trong đại địa, chỉ có nhân tá»™c là nháºn được sá»§ng ái cá»§a thượng thiên vạn bà n, ông bị giam ở Dương Kỳ SÆ¡n mấy ngà n năm, nếu có cÆ¡ há»™i đến Cá»u châu đảo Trung Nguyên cá»§a ta xem coi sá»± phồn hoa thịnh thế là như thế nà o, khi đó sẽ hiểu rõ yêu tá»™c cá»§a ông mãi mãi sẽ không bằng được."
Dương Chân có lòng muốn chá»c giáºn lão yêu quái nà y, vốn chà ng cho là lão nóng tÃnh như thiên lôi, ai ngá» nghe thế yêu hoà ng chợt trở nên trầm mặc, má»™t chốc sau má»›i lầm thầm tá»± nói: "Tháºt không biết ba ngà n năm sau, Cá»u châu đảo đó sẽ biến thà nh như thế nà o, tá» dân quê cÅ© cá»§a ta sẽ ra sao."
"Trong truyá»n thuyết yêu tá»™c cá»§a ông dã tÃnh khó thuần, bá»™i nghịch luân thưá»ng, chẳng khác gì dã thú, sau đó chịu sá»± giáo hóa cá»§a nhân tá»™c ta, há»c theo ngôn ngữ cá»§a tá»™c ta, sá» dụng món mà tá»™c ta ăn, cá» chỉ lá»… nghi Ä‘á»u theo cách cá»§a ngưá»i trong tá»™c ta mà há»c ra, năm xưa tá»™c quần di cÆ¡ ra hải ngoại chỉ sợ đã sá»›m thà nh man hoang thú rồi." Dương Chân nói xong nhịn không được cả cưá»i.
"Grừ.....ư ư ư ....." Ngay cả yêu hoà ng đã thông đạt hóa cảnh cá»§a vạn váºt cÅ©ng không thể nà o chịu được sá»± vÅ© nhục như váºy, tức giáºn phi thưá»ng, thanh giao bị áp chế không dám động Ä‘áºy tức thì có cảm ứng, Ä‘áºp Ä‘uôi nhóng ngưá»i, chuẩn bị phản kÃch.
Yêu hoà ng không có cách gì gây khó dá»… vá»›i Dương Chân, bao nhiêu khà giáºn Ä‘em trút hết lên đầu thanh giao đáng thương. Hổ chưởng cá»§a lão tống ra, má»™t đạo sóng xanh chợt hiện hình từ nhá» trở thà nh lá»›n, thá»§y vá»±c không ngừng mở rá»™ng đến gần như vô hạn.
Äây chÃnh là loại pháp thuáºt định thân, Ä‘em sá» dụng trên ngưá»i thanh giao khiến cho nó cho dù có Ä‘iên cuồng tránh né, cái Ä‘uôi rắn dà i giãy giụa Ä‘áºp đánh không ngừng, quáºt cả và o các thạch trụ ở tráºn xung quanh, tiếng ầm ầm không ngừng nổi dáºy, nhưng rồi xà khu cá»§a nó duá»—i thẳng ra, chẳng hỠđộng Ä‘áºy gì nữa. Nó ngoan ngoãn phục long đầu, thu lại tứ trảo đã vươn ra, ná»™i Ä‘an giỠđã lạc và o tay yêu hoà ng trong khu thể cá»§a Dương Chân.
Dương Chân nhìn rõ trong đôi mắt to sáng cá»§a thanh giao hiện vẻ khẩn cầu khuất phục, liá»n đột nhiên nhá»› lại con long mã thảm tỠở hang động trước kia, lòng dâng trà o nổi muá»™n phiá»n thương cảm, pha lẫn cảm giác đồng bệnh tương liên.
Trong lúc tâm tư chà ng bồi hồi xao động, thì yêu hoà ng chẳng hỠkhách khà cầm lấy đầu của giao long, móc lên kéo ra ngoà i, thúc nó bơi lên mặt hồ.
Má»›i đầu thanh giao có mấy phần tránh né, nhưng sau đó chẳng hiểu yêu hoà ng thi hà nh thứ máºt pháp gì đó, khi lên đến mặt hồ thì đã đỠngá»± chỉ huy nó giống như ngưá»i và ngá»±a đã ở bên nhau lâu ngà y.
Vạn Thú cốc lúc nà y ngáºp ánh bình minh, toà n sÆ¡n cốc an tÄ©nh tưá»ng hòa, trá»i mây núi gió hà i hòa như trong tiên cảnh.
Tuy nhiên, Dương Chân lại chẳng có cảm giác gì nhiá»u, yêu hoà ng thì ngẩn ngÆ¡ nhìn vá» phÃa xa xa đến xuất thần. Trong ánh mắt cá»§a lão hiện giá», tất cả má»i váºt phảng phất như đã trải qua và i vạn năm, trong cái má»›i lạ chỉ phảng phất lại và i Ä‘oạn hồi ức mÆ¡ hồ.
Những ngà y tháng xa xưa kia, yêu tá»™c đã từng sinh trưởng an là nh trong cảnh sÆ¡n minh thá»§y tú, mưa thuáºn gió hòa tại địa phương nà y. Trên đại lục cá»u châu không có chá»— nà o là không có ngưá»i cá»§a các bá»™ tá»™c sinh sống.
Lúc đó, lá»±c lượng cá thể cá»§a yêu tá»™c có thể dá»… dà ng chiếm được các váºt muốn săn, các bá»™ cá»§a yêu tá»™c kế tiếp nhau chiếm cứ đỉnh cao quyá»n lá»±c cá»§a cả sÆ¡n hà đại địa.
Lúc ấy, nhân loại tá»™c quần nhược tiểu ngáºm đắng nuốt cay cầu sinh trong những khoảng trống nhá» nhoi, bị yêu tá»™c ép bức và nô dịch đủ má»i thứ, cho đến khi nhân loại được khai hóa trà tuệ từ từ tạo ra những váºt khà cổ quái, trị ngÅ© khÃ, quy vá» bách nghệ, má»›i có được má»™t vùng đất cho riêng mình.
Nhân loại tá»™c quần phát triển cá»±c nhanh, khiến cho lÄ©nh địa cá»§a yêu tá»™c từ từ giảm súc. Hai bên không ngừng mở ra những cuá»™c chinh phạt lá»›n nhá», lấy ngắn nuôi dà i, nhân loại tá»™c quần trải qua dung hợp rồi phân liệt lâu dà i, dần dần trở nên lá»›n mạnh. Äể sinh tồn, hai tá»™c ngưá»i và yêu từ đó xung đột để rồi tạo ra khoảng cách ngà y cà ng sâu, cuối cùng ở thế nước lá»a không thể dung, má»›i dẫn đến tráºn quyết chiến kinh thiên động địa sau đó.
Cũng trong lúc đó, đại động Mạc Danh, Hà Sơn của yêu hoà ng rơi và o tay nhân tộc, yêu tộc lưu lạc ra hải ngoại, sanh tỠphiêu linh.
Lão đưá»ng đưá»ng là vua cá»§a cá»u bá»™, thế mà bị rÆ¡i và o thế rồng bÆ¡i nước cạn bị hà khinh nhá»n, niá»m vui vì thoát khốn chẳng mấy chốc tan biến hết sạch.
"Tiểu quá»·, ngươi nên biết, trong thá»i viá»…n cổ, nhân tá»™c chẳng qua là má»™t bá»™ cá»§a yêu tá»™c ta, nữ oa đại thần tạo váºt, chẳng há» phân ra tá»™c loại gì cả, vạn váºt cùng hưởng má»™t thế giá»›i." Và o chÃnh lúc Dương Chân không còn nhẫn nại được nữa, thì yêu hoà ng đã cất lá»i.
Dương Chân nghe mà cảm thấy cả kinh, lòng thầm nghÄ© lão yêu nà y thiệt là biết đùa, chà ng cÅ©ng không dám chá»c giáºn lão quá lố, tùy miệng ứng đối: "Äó là chuyện mấy vạn mấy ngà n năm vá» trước, hiện tại ai có thể nói rõ cho được, yêu tá»™c cá»§a ông có cách nói váºy, Côn Luân cá»§a ta cÅ©ng có má»™t cách nói khác."
Thanh gia uốn éo bÆ¡i lá»™i trên mặt nước như kÃnh, tạo ra má»™t sóng nước rẽ khá sâu, bá»t nước bắn tung tóe, yêu hoà ng vá»— nhẹ lên lưng giao long, long khu chợt chấn động, vô thanh vô tức phá nước bay lên, thoát ly khá»i mặt hồ.
Dương Chân đột nhiên cảm thấy ngoại thân mát lạnh, thần niệm quét quanh, cả kinh phát giác bản thân trần truồng như nhộng, gấp gáp lên tiếng: "Lão yêu quái, nơi đây là tiên phủ, lão đừng có đi loạn lên như thế, tìm cho ta bộ y phục mặc trước đi."
"Ha ha ha, nhân tá»™c các ngươi chẳng sạch sẽ gì, nhưng cái chá»§ng lá»™ thiên tá»± tại như thế nà y có gì mà chẳng tốt?" Yêu hoà ng cưá»i lá»›n, giÆ¡ chưởng ưỡn ngưá»i, vá»— bà nh bạch và o ngá»±c.
"Lão yêu quái, da thịt nà y là cá»§a ta, nếu như đồng môn nhìn thấy, ta sau nà y là m thế nà o gặp mặt ngưá»i đây?" Dương Chân quả thá»±c tức giáºn, trong lòng rất muốn ná»c yêu hoà ng ra đánh mạnh cho mấy trăm roi.
Yêu hoà ng cÅ©ng không thèm để ý xem chà ng kêu la thế nà o, ngá»± sá» thanh giao vượt qua hồ, khi vượt qua tá»›i thác treo trước rừng tùng má»›i dừng lại, chim bay vượn hót xa gần Ä‘á»u tránh Ä‘i hết, khiến cho cảnh váºt cà ng thêm yên tÄ©nh.
Lão phóng vút lên cao, như hổ báo xông và o trong rừng, chuyển qua lách lại một lúc, cuối cùng dừng lại dưới một cây từng già cõi, khẽ đánh ra một chưởng, toà n bộ vỠcây tùng già chợt kêu đánh bặt, rơi rụng xuống tơi tả.
Lão lại phất tay, tức thá»i có má»™t đạo toà n phong từ dưới đất bốc lên, cuốn toà n bá»™ vá» cây thà nh má»™t đám, hắc phong kêu vù vù má»™t hồi, cuối cùng bay vá» tay yêu hoà ng, tá»± nhiên xuất hiện má»™t cái áo giáp cổ quái chẳng ra vá» cây cÅ©ng chẳng ra dáng là da thú, nhưng lại vừa khéo yểm há»™ eo lưng và ná»a ngá»±c Dương Chân, ra dáng má»™t ngưá»i chuyên môn Ä‘i săn.
Dương Chân thấy lão yêu quái có bản lãnh dưá»ng như là thần kỳ nà y, kinh ngạc vô cùng.
"Lão yêu quái, lão chơi trò gì thế?"
"Thần thông đến đâu, vạn váºt tương sinh tương há»—, Ä‘iểm thạch thà nh kim, chẳng phải là thứ thần thoại gì."
Dương Chân láºp tức nháºn định lão yêu quái Ä‘ang lếu láo, không khá»i phì cưá»i nói: "Yêu năng cá»§a lão thế nà y sao không cấp cho bản thân má»™t nhục thân, hà cá»› gì mà chia sẻ cùng ta má»™t cái cho khổ váºy?"
Yêu hoà ng tiếp theo ngay: "Chỉ cần ngá»™ thông hết nháºt nguyệt sÆ¡n hà , không có gì mà không là m được cả."
Dương Chân tức cưá»i: "Nếu lão ngá»™ thông rồi thì hay lắm, phi thăng thiên giá»›i đê, đừng có lưu lại thế gian nà y là m hại lê dân, há»…?"
Tà i sản của tunglam1903
Chữ ký cá»§a tunglam1903 [MARQUEE]:0 (7): [B][I][SIZE="4"][COLOR="Red"]ÄẠI NÃO THIÊN CUNG CƯỚP HỘI BÀN ÄÀO [/COLOR]:0 (45):[/MARQUEE]
[/SIZE][/I][/B]
[B][SIZE="3"][COLOR="Green"][MARQUEE][COLOR="Green"]HIỀN ÄỆ CỦA NGƯU MA ÄẠI ÄẾ[/COLOR][/MARQUEE][/COLOR][/SIZE][/B]
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè