08-06-2011, 10:32 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 272: Tần gia gia chủ
:0 (129):
- Nà y, các cáºu Ä‘á»u nghe thấy rồi đó, trên hải đảo cách đây má»™t trăm dặm xuất hiện má»™t ma thú báºc chÃn, nghe thấy chưa? Ma thú báºc chÃn đó! Äó là tồn tại dạng gì có biết không? Nếu lấy được Ãt máu cá»§a nó, chúng ta có thể nâng cao được không Ãt thá»±c lá»±c đấy!
Má»™t thanh niên chưa đến ba mươi tuổi, cá» chỉ có chút lõ mãng, ánh mắt ngạo nghá»… nói. Mặc dù không phải là con cháu thế gia, nhưng hắn lại có thá»±c lá»±c ma kiếm sÄ© báºc sáu. Rất nhiá»u con cháu đại thế gia cùng không bằng. Vá»›i tuổi tác cá»§a hắn, đạt đến tu vi nà y, tháºt sá»± có lý do để kiêu ngạo.
- Äúng đó, là ma thú báºc chÃn ! Tuyệt vá»i, chúng ta, những tiểu môn phái, tiểu thế gia, nếu có thể kiếm được chút chá»— tốt ở đây, đã hưởng thụ vô cùng táºn đó, mà có lẽ trở thà nh tam lưu thế gia nữa.
Má»™t ngưá»i trẻ tuổi, chừng hÆ¡n hai mươi, cao hứng phấn chấn lá»›n giá»ng nói.
Nghe há» bà n luáºn, xung quanh không Ãt ngưá»i chăm chú nhìn sang, trong đó có ngưá»i là con cháu cá»§a tam lưu thế gia. Há» dùng ánh mắt châm chá»c để nhìn mấy ngưá»i trẻ tuổi nà y. Mấy ngưá»i trẻ tuổi không ngá» vẫn hồn nhiên lá»›n tiếng:
-Nhưng mà không biết thá»±c lá»±c cá»§a ma thú báºc chÃn mạnh đến đâu ta?
Ngưá»i trẻ tuổi hÆ¡n buồn rầu nói
- Không sợ chư vị chê cưá»i, khả năng cao nhất cá»§a gia tá»™c bá»n ta là săn bắt ma thú báºc bảy. Nhưng mà cùng bị tổn thất mất má»™t tiá»n bối Kiếm Tông. Tuy nhiên đó là chuyện đã xảy ra hÆ¡n má»™t trăm năm trước.
Lúc ngưá»i trẻ tuổi nà y nói, trên mặt không chút xấu hổ, ngược lại, vẻ mặt cá»±c kỳ ngạo nghá»….
Nhưng ngưá»i vừa cưá»i nhạo hắn Ä‘á»u không kìm nổi lá»™ ra vẻ mặt kÃnh trá»ng. Thá»±c lá»±c cá»§a ma thú báºc bảy đâu phải đơn giản, Ä‘a số đã vượt qua lá»±c lượng cá»§a Kiếm Hoà ng.
Có thể săn bắt má»™t ma thú báºc bảy! nếu thanh niên nà y không khoác lác, thì gia tá»™c cá»§a hắn Ãt nhất cùng có được má»™t cao thá»§ Kiếm Hoà ng báºc cao!
Kỳ tháºt rất nhiá»u thế gia môn phái nhá» có má»™t và i cưá»ng giả báºc cao trấn giữ. Chi là nhân lá»±c thưa thá»›t nên số lượng cưá»ng giả báºc cao trong há» cùng không nhiá»u. Cho nên tổng thể thá»±c lá»±c cá»§a há» cùng thưá»ng thôi.
Nhưng nói chung, có rất nhiá»u thế gia môn phái tam lưu trở lên theo bản năng Ä‘á»u khinh thưá»ng các môn phái nhá». Äây là má»™t táºp quán đương nhiên, bởi vì nếu so sánh việc sở hữu các loại tà i nguyên, các môn phái nhá» không đủ xách dép cho các thế gia môn phái tam lưu.
Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u tán dương ngưá»i trẻ tuổi có tổ tiên lợi hại, săn bắt được cả đến ma thú báºc bảy. Có ngưá»i há»i hắn:
- Nà y, xin há»i huynh đệ má»™t tý, vị săn bắt ma thú báºc bảy kia có còn sống không? Hiện nay ngưá»i đã là Kiếm Hoà ng báºc mấy?
Ngưá»i kia cưá»i mà không trả lá»i, bá»™ dáng có vẻ rất tá»± tin.
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt hai ngưá»i cúi đầu lặng nghe toà n bá»™ luáºn bà n bên trong tá»u lâu. Gần như má»i ngưá»i Ä‘á»u bà n luáºn vá» thịnh há»™i lần nà y, vá» việc đỠcá» minh chá»§ và các trưởng lão. Äa số con cháu cá»§a các đại thế gia môn phái Ä‘á»u quan tâm đến Ä‘iá»u nà y. Cùng bởi vì ná»™i dung nà y vừa má»›i được tuyên bố, trước kia không có thông tri gì vá» việc nà y cho các thế gia môn phái!
Nếu lão hoà ng đế cá»§a Äế quốc Lam Nguyệt còn tại thế, nghe được tin tức nà y, nhất chắc chắn sẽ cưá»i đến không ngáºm miệng lại được. Cái gá»i mưu kế thông minh đến từng Ä‘iểm, lão hoà ng đế hiển nhiên chÃnh là loại ngưá»i nà y. Cả Ä‘á»i Ä‘á»u tÃnh kế, đến đứa con trai cá»§a chÃnh mình cùng không buông tha, cuối cùng là m cho thái tá» tạo phản, thá»§ túc tương tà n, khi phụ thà mẫu...
Tuy nhiên, dưới cá»u tuyá»n, lão hoà ng đế cùng có thể cưá»i được. Mưu kế cuối cùng cá»§a lão nghÄ© ra trước khi chết để là m tan rã các đại thế gia môn phái, không ngỠđược chá»n dùng.
Còn lại mấy ngưá»i thuá»™c các thế gia môn phái nhá» phần đông Ä‘á»u bà n luáºn vá» con đại mãng xà ma thú báºc chÃn kia. Từ đó có thể thấy: cà ng là đại thế gia môn phái, cà ng tháºn trá»ng lá»i ăn tiếng nói.
Cùng lúc, trong phòng gia chá»§ Tần gia, hai cha con Tần Chiêu Nhiên và Tần Phong Ä‘ang ngồi. Tần Phong đã không còn bình tÄ©nh như lúc ở trên thuyá»n, khuôn mặt anh tuấn Ä‘ang vô cùng giáºn dữ.
-Cha, cái tên Lăng Tiêu kia, con nhát định không thê đê cho hắn còn sống rá»i khá»i hải đảo cá»§a Tần gia ta! Tần Phong cắn răng nói:
- Cả Tống Minh Nguyệt, con cùng không thể bở qua, cầu phụ thân thà nh toà n, con nhất định phải cưới cho được ả! Sau đó con sè cho ả cả Ä‘á»i sống trong hối háºn và sợ hãi!
Tần Chiêu Nhiên ảm đạm cưá»i, nói:
-Con ta không cần sốt ruá»™t, Hải vá»±c Tống gia kia khinh ngưá»i quá đáng, Tần gia chúng ta cùng không phải là quả hồng thối, há có thể tùy ý để bá»n há» nhà o Ä‘i nặn lại? Chẳng qua, chuyện nà y còn cần bà n bạc kỳ hÆ¡n má»›i tốt, lan truyá»n ra ngoà i, Tần gia ta cùng mất thể diện. Ta thấy, vá»›i tÃnh tình cá»§a tiểu tá» kia, hắn sẽ không bó qua trà ng náo nhiệt Ä‘i săn bắt ma thú đâu. Äen lúc đó, sẽ tìm cÆ¡ há»™i giết hắn Ä‘i. vá» phần Tống gia khuê nữ, ha hả, giữ lại Tần gia ta luôn! Dù sao cùng là dâu con Tần gia ta. Tống Nghị nếu còn nghÄ© đến con, phải tá»± mình tìm đến Tần gia ta! Lúc đó phải nói rò rà ng cho ta, Tống gia dá»±a và o cái gi mà dám là m nhục Tần gia!
Tần Phong cưá»i lạnh nói:
-Sao có thể để cho tên tiểu tá» kia chết nhẹ nhà ng được, nếu không tra tấn hắn má»™t năm ba tháng thì sao con có thể thá»a mãn đây. Tốt nhất con muốn trong đêm cùng tiểu thư Tống gia thà nh thân, để cho Tống Minh Nguyệt nhìn thấy táºn mắt con giết ngưá»i yêu cá»§a ả.
Tần Chiêu Nhiên gáºt gáºt đầu:
-Tâm tư cá»§a con, cha biết, con không cần phải lo lắng. Nam nhi đại trượng phu phải biết ân Ä‘á»n oán trả. Con nhóc Tống gia kia hẳn phải cho ả vÄ©nh viên sống trong hối háºn và sợ hãi.
Tần Chiêu Nhiên nói xong, trên mặt lá»™ ra ý cưá»i là nh lạnh, cổ quái. Hắn nói sợ hãi, nhưng ý tứ đó hoà n toà n bất đồng so vá»›i từ sợ hãi mà Tần Phong nói!
Chắc chắn đến lúc đó, ngay cả Tần Phong cùng phải kinh hãi. Tần Phong lúc nà y đột nhiên há»i:
-Cha. Con có chuyện vẫn không rõ, cÅ©ng muốn há»i há»i cha. Có phải là ma thú báºc chÃn kia Ä‘ang giao dịch cùng chúng ta không? Nếu không thì vì cái gì mà nó chưa bao giá» công kÃch chúng ta? HÆ¡n nữa, phụ thân đột nhiên đưa ra tin tức, tìm ngưá»i Ä‘i săn bắt ma thú báºc chÃn, nhưng ma thú báºc chÃn là m sao có thể giết? Äừng nói đến nhưng ngưá»i nà y, cho dù là ba lão tổ tông nhà chúng ta tá»± mình Ä‘i, cùng chưa chắc đã giết được nó!
Tần Chiêu Nhiên lặng lẽ cưá»i nói:
-Ta còn tưá»ng rằng con không dám há»i đến chuyện nà y chứ. Phong nhi, con biết không? Con từ nhỠđã tá» ra là má»™t thiên tà i, sá»± tình gì cùng không cần ta quan tâm. Cái gì cùng giấu trong lòng không chá»§ động trao đổi vá»›i má»i ngưá»i, chưa chắc đã là điá»u tốt, nếu như vừa rồi, chá»§ động há»i ta, có phải là rất tốt không? Lăng Tiêu kia đáng chết, nhất định phải chết. Tống gia dám nhục mạ Tần gia cùng Ä‘á»u đáng chết. Hừ, ma thú báºc chÃn chÃnh là thần thú thá»§ há»™ Tần gia ta.
-Trá»i đất!
Tần Phong sá»ng sốt, kinh ngạc nhìn phụ thân cá»§a mình, thấy trong mắt phụ thân có ý cưá»i, Tần Phong lắc đầu nói:
- Cha nhất định gạt con, ma thú báºc chÃn thá»±c lá»±c hùng mạnh, là m sao có thể trở thà nh thá»§ há»™ thần thú cá»§a Tần gia ta được?
Tần Chiêu Nhiên ảm đạm cưá»i, nói:
- Ma thú muốn tiếp tục hùng mạnh, muốn tiếp tục tu luyện, nó cần rất nhiá»u tà i nguyên. Mà loại tà i nguyên nà y thì Tần gia ta có thể cung cấp cho nó. Cho nên, ma thú báºc chÃn đáp ứng là m thá»§ há»™ thần thú cho gia tá»™c bá»n ta, cùng không phải là điá»u đáng ngạc nhiên. Còn nữa, nhưng ngưá»i đó muốn Ä‘i chịu chết, ha hả, bá»n chúng, chÃnh là má»™t bá»™ pháºn tà i nguyên đấy!
Tần Phong nghe xong, không kìm nổi phải gồng mình hút má»™t hÆ¡i tháºt sâu, có chút khó tin nhìn phụ thân:
- Như thế, chẳng phải chúng ta sẽ đắc tá»™i vá»›i tất cả các thế gia môn phái sao? Äiá»u nà y cùng quá Ä‘iên cuồng Ä‘i? HÆ¡n nữa, đến nÆ¡i đây hÆ¡n phân ná»a Ä‘á»u là kỳ vá»ng cá»§a các thế gia môn phái.
Cha! Chiêu nà y ... có điểm...có điểm...
- Có điểm rất độc, đúng không?
Tần Tiêu Nhiên tiếp giá»ng con trai, lạnh lùng cưá»i, đôi mắt chóp động hà o quang tà dị
- Cùng không độc má»™t chút nà o. Äi săn ma thú xuất phát từ sá»± tá»± nguyện, Tần gia ta chỉ yêu cầu há» hô trợ chứ không bắt buá»™c má»™t ai. Bá»n há» Ä‘i, bị ma thú ăn, liên quan gì đến Tần gia ta? Lẽ nà o còn cần chúng ta quản lý há»? Vá»›i lại, nếu không nhân dịp nà y tiêu diệt bá»›t kỳ vá»ng tương lai cá»§a các thế gia môn phái, Tần gia chúng ta là m sao có thể trở thà nh siêu cấp thế gia đây?
Tần Phong trợn mắt há hốc mồm nghe giá»ng Ä‘iệu hà o sảng cá»§a phụ thân, hắn không nghÄ© tá»›i, ngà y thưá»ng phụ thân khiêm tốn nho nhã, phong độ, không ngá» lại có dã tâm lá»›n như váºy!
-Còn cái gì minh chá»§, cái gì trưởng là o há»™i cùng do cha nghÄ© ra cả à ? Tần Phong sau khi trở vá» má»›i biết được tin tức nà y, bây giá» không kìm nổi há»i.
-Sáng kiến đó là cá»§a Tây Vá»±c Lý gia. Tây Vá»±c Lý gia ngà n năm qua thá»§y chung Ä‘á»u ở sau lưng Äê quốc Lam Nguyệt, trong tay tà i nguyên vô số, dã tâm cùng ngà y má»™t tăng dần lên theo thá»±c lá»±c. Trước kia Lý gia còn rất khiêm tốn, thuở Äế quốc Lam Nguyệt má»›i láºp quốc Lý gia chi là má»™t nhị lưu thế gia, nay, ta nghÄ©, cho dù không đến nhất lưu thế gia, cùng chi kém và i phần. Bá»n há» vừa đỠxuất, ta liá»n đồng ý ngay, hắc. lần nà y Lý gia Ä‘em đến đây mấy cưá»ng giả Kiếm Hoà ng, Ä‘iá»u nà y chứng tá» bá»n há» Ä‘ang thèm nhá» dãi cái vị trà minh chá»§, Có Ä‘iá»u, khi tin tức vá» ma thú báºc chÃn được đưa ra, tin tưá»ng, không bao lâu, mấy lão gia tá» mấy trăm năm không xuất thế nà y, sẽ ra Ä‘i để hóng gió! (nghÄ©a là sẽ Ä‘i chết đấy-DG)
Tần Phong kinh kinh ngạc nói:
- Cái nà y là mưu kế của phụ thân?
Tần Chiêu Nhiên "hừ" má»™t tiếng rồi cưá»i nhẹ tò ý bất mãn vá»›i phản ứng cháºm chạp cá»§a con trai.
Dù cho có ngưá»i sinh lòng khiếp đảm vá»›i ma thú báºc chÃn, không dám Ä‘i tìm phiá»n toái, nhưng vì cái danh vá»ng minh chá»§, các thế gia môn phái mà sè có hứng thú ra Ä‘i.
Báºc chà tôn cùng giống như báºc đế vương ở thế tục trong mắt ngưá»i thưá»ng.
Äen lúc đó, bá»n ngưá»i đã tá»›i đây, nếu từ chối không tham gia săn bắt ma thú, Tần Chiêu Nhiên cùng có biện pháp Ä‘em ma thú tiến và o hải đảo má»™t phen để thăm há»i bá»n há»...
Tần Phong lúc nà y phát hiện, phụ thân cá»§a mình trước mặt nho nhã, không ngá» sau lưng cất giấu nhiá»u chiêu độc như váºy. Quả thá»±c phụ thân mình... "sâu không lưá»ng được"!
Lăng Tiêu cùng Tống Minh Nguyệt ăn cÆ¡m chiá»u xong, bước ra khôi tá»u lâu, thấy trên trá»i mây Ä‘en cuồn cuá»™n, đè nén bầu trá»i xuống tháºt thấp, từng đạt, từng đạt gió lạnh thổi tá»›i.
-Xem ra, sắp có mưa to rồi! Lăng Tiêu nhẹ giá»ng nói.
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 11:25 AM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 278: Ai giảo hoạt hơn ai?
:0 (116):
Khuôn mặt Tống Minh Nguyệt lá»™ ra biểu tình phẫn ná»™. Không thể tưởng được ma thú nà y giảo hoạt như thế, cuốn hai ngưá»i xuống địa bà n cá»§a mình liá»n lá»™ nguyên hình. HÆ¡n ná»a, thoạt nhìn thì Vạn Niên Giao nà y cùng tin lá»i cá»§a Lăng Tiêu, nếu không cùng sẽ không phái mang hai ngưá»i tá»›i đây rồi má»›i bắt đầu uy hiếp.
Lăng Tiêu lại như thể đã Ä‘oán được từ trước. Hắn nghÄ© thầm, ngưá»i cà ng như váºy, khi vây khốn ngươi, ta cùng sẽ cảm thấy đỡ áy náy. HÆ¡n nữa, sau khi vây ngươi má»™t số năm, để lòng ngươi yên bình trở lại, cùng chÃnh là ta giúp ngươi.
- Trước hết hãy giao má»™t Ãt máu cá»§a ngươi cho ta đã!
Lăng Tiêu dưá»ng như không biết sống chết, hai tay nâng bình sứ, vẻ mặt thản nhiên tươi cưá»i:
- Äây là ngươi đã đáp ứng giao dịch rồi.
Vạn Niên Giao giương đôi mắt mà u đỠtươi lạnh lùng nhìn chằm chằm và o Lăng Tiêu, giá»ng nói già nua Ä‘iá»m nhiên cất lên:
- Nhóc con nhân loại, ngươi có biết mình đang nói gì không?
Lăng Tiêu cưá»i nói:
- Giao dịch công bình mà thôi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta biết mình Ä‘ang nói gì. Chẳng những ta biết mình nói gì mà ta còn biết, nếu ta không chế thuốc cho ngươi, ngươi sẽ chết rất nhanh! HÆ¡n nữa... nếu ngươi không nghe lá»i, tiếp tục cắn nuốt nhưng ngưá»i luyện vô nhân loại đó, ngươi sẽ chết cà ng nhanh hÆ¡n! Ha ha...
- Ngươi dám uy hiếp ta!
Vạn Niên Giao hướng vẻ phÃa Lăng Tiêu Ä‘iên cuồng rÃt gà o, đồng thá»i thân thể nó tản mát ra uy áp vô táºn, cắn răng nói:
- Dù sao bao nhiêu thế hệ chá»§ng tá»™c chúng ta Ä‘á»u như váºy. Hừ, nhóc con nhân loại hèn má»n nà y, lại dám nhiá»u lần uy hiếp ta. Nếu không cho ngươi nếm thá» chút lợi hai, ngươi còn không biết rằng Vạn Niên Giao ta lợi hai.
Má»™t sức mạnh vô biên ép thẳng vẻ phÃa Lăng Tiêu. sắc mặt Lăng Tiêu láºp tức trở nên cá»±c kỳ khó coi. Tống Minh Nguyệt ở bên canh lại không há» cảm giác thấy gì khác lạ, tá»± nhá»§ năng lá»±c khống chế tinh thần lá»±c cá»§a Vạn Niên Giao quả thá»±c là đáng sợ, đồng thá»i hoảng hốt kêu lên:
- Không được đả thương phu quân ta! Con bò sát to lá»›n nà y, huynh ấy có năng lá»±c cứu sống mạng ngươi, váºy mà ngươi lại đối xá» vá»›i huynh ấy như váºy sao?
- á»’, ha ha, thế nà o? Ta muốn giết hắn! Hắn dám cuồng vá»ng vá»›i ta, đúng là nhân loại nhá» bé vô tri. Dám nói chuyện vá»›i ta như váºy, thế thì đây chÃnh là kết cục!
Xương cốt toà n thân Lăng Tiêu bị chèn ép rung lên kéo kẹt. Tống Minh Nguyệt ở bên canh hoảng sợ quá trà o nước mắt, sau đó má»m giá»ng cầu xin Vạn Niên Giao:
- Cầu ngươi thả huynh ấy ra, ta cam đoan, chúng ta chắc chắn sẽ luyện chế đan dược cho ngươi. Chi cần ngươi buông tha huynh ấy, không được giết huynh ấy! Muốn giết... thì giết ta đi!
- Ha hả, cao thượng quá nhỉ! Tốt lắm, ta sẽ thà nh toà n cho ngươi! Vừa lúc nhân loại hôm qua có thá»±c lá»±c quá yếu, nuốt ngươi má»›i khiến ta tinh tiến nhiá»u hÆ¡n!
Vạn Niên Giao nói xong, thoắt cái biến đổi thân mình, hiện ra thân thể dà i hÆ¡n trăm thước, dưới thân có tứ chi, trên tứ chi là móng vuốt sắc bén. Toà n thân nó có vảy lá»›n mà u Ä‘en bao trùm, hai bên từ cổ xuống dưới mưá»i thước còn có lông dà i mà u trắng.
Trên cái đầu hình tam giác có má»™t đôi sừng cổ nhánh, khóe miệng còn có bảy, tám sợi râu tháºt dà i rá»§ xuống, đôi mắt mà u đỠtươi sáng đẹp vô cùng, trong miệng đầy răng nanh sắc nhá»n khiến ngưá»i ta cá»±c kỳ sợ hãi.
Vạn Niên Giao hiện ra bản thể nhưng miệng vẫn nói tiếng ngưá»i:
- Ta sẽ nuốt ngươi, để xem hắn là m gì!
Nói xong, nó há cái mồm như má»™t cháºu máu mạnh mẽ lao vá» phÃa Tống Minh Nguyệt.
Tống Minh Nguyệt sợ tá»›i mức thét lên má»™t tiếng chói tai nhưng vẫn không lùi bước, bởi vì nếu muốn trốn cùng chỉ có thể trốn ở sau lưng Lăng Tiêu. Cho dù sợ hãi, nà ng cùng thà rằng để quái váºt nuốt mình chứ không chịu để xâm phạm tá»›i ngưá»i Lăng Tiêu ná»a phần. Cho dù chết, nà ng cùng phải chết trước mặt Lăng Tiêu.
- Dừng tay!
Lúc nà y, Lăng Tiêu bông nhiên gầm lên giáºn dữ, má»™t luồng tinh thần lá»±c hình thà nh má»™t mÅ©i kim mạnh mè đâm và o.
- A.
Thân thể Vạn Niên Giao run lên lẩy bẩy hồi lâu. Nó căn hắn không ngá» nổi nhóc con nhân loại tưởng như bị mình ép sắp chết nà y lại có thể phản ứng mãnh liệt như váºy!
Mà sau khi Lăng Tiêu hóa niệm thà nh châm, toà n bá»™ tinh thân thức hải trở nên há»—n loạn. Phải đạt tá»›i Kim Äan háºu kỳ má»›i có thể tu luyện hóa niệm thà nh châm. Lần nà y hắn liá»u mạng dùng, đánh lên Vạn Niên Giao má»™t lần, đã là cá»±c hạn đối vá»›i Lăng Tiêu. Cho dù sá» dụng toà n lá»±c, tấn công má»™t kÃch Phù Quảng Lược Ảnh, Lăng Tiêu cùng căn bản không phải là đối thá»§ cá»§a Vạn Niên Giao. muốn đả thương nó là rất khó.
Vạn Niên Giao kêu gà o ầm Ä©. Lăng Tiêu triệu táºp ra Hà m Hà n Bảo Äỉnh, kéo Tống Minh Nguyệt tá»›i gần đỉnh. Sau đó, Lăng Tiêu đứng trên miệng đỉnh, lạnh lùng nhìn chăm chú và o Vạn Niên Giao Ä‘ang Ä‘iên cuồng gầm rú trong động ngầm.
- Ngươi muốn giết ta cùng không dá»… đâu. Ngươi là ma thú đã sống vạn năm, ta chỉ xin ngươi má»™t bình máu nhá» bà ng bà n tay mà cÅ©ng tiếc. Chẳng lẽ, ngươi tháºt sá»± muốn đến lúc đó bị những oan hồn cắn trả tinh thần thức hải cá»§a ngươi tá»›i mức tá» vong sao? Hừ, cảm thấy thoải mái chứ? Có biết tại sao ta nhá» yếu hÆ¡n ngươi nhiá»u lại có thể dá»… dà ng tổn thương ngươi không? Bởi vì bên trong tinh thần lá»±c cá»§a ngưá»i có đại bá»™ phản lá»±c lượng không thuá»™c vẻ bản thân ngươi. Chúng nó chi ước gì ta giết chết ngươi để chúng được giải thoát!
Lăng Tiêu cưá»i lạnh má»™t tiếng, nói tiếp:
- Váºy thì hiện tại, Vạn Niên Giao, ngươi còn muốn chúng ta giao dịch nữa hay không?
Vạn Niên Giao gà o rú thê lương khiến ngưá»i ta cá»±c kỳ sợ hãi. Lăng Tiêu bất đống đứng trên miệng Hà m Hà n Äỉnh. Chi cần Vạn Niên Giao hÆ¡i có dị động, Lăng Tiêu sẽ láºp tức nhảy và o.
Thá»±c lá»±c cá»§a Vạn Niên Giao tuyệt đối không thể phá nổi Hà m Hà n Äỉnh nà y! Cho nên việc đảm bảo sinh mạng là không thà nh vấn Ä‘á».
Vạn Niên Giao lại Ä‘iên cuồng rÃt gà o má»™t hồi lâu, muốn uy hiếp những oan hồn bị giam giữ trong tinh thần thức hải cá»§a mình, thông qua các loại biện pháp, hung hăng áp chế nhưng linh hồn bất an nà y. Äồng thá»i, nó cùng biết, tất cả nhưng Ä‘iá»u nhân loại nà y nói Ä‘á»u là sá»± tháºt.
Nếu mình không thể giải quyết được vấn đỠnà y, váºy thá»±c sá»± không cần phải nói tá»›i chuyện thiên uy nữa.
NghÄ© váºy, Vạn Niên Giao khôi phục hình ngưá»i, má»™t tay vẫn liá»u mang vò đầu, ánh mắt hung tợn nhìn Lăng Tiêu, rÃt lên:
- Nhân loại, ngươi thắng! Chẳng qua, nếu ngươi dám gạt ta, ta nhất định sẽ không bỠqua cho ngươi.
Giá» phút nà y, trong tinh thần thức hải cá»§a Lăng Tiêu cùng là má»™t mảng há»—n loạn. HÆ¡n nữa, thương thế cá»§a hắn còn nặng ná» hÆ¡n cả Vạn Niên Giao, nhưng Ä‘iá»u khác nhau chÃnh là Vạn Niên Giao không nhịn nổi, còn hắn... đã nhịn được!
Lăng Tiêu thản nhiên cưá»i, căn hắn không thèm nghÄ© tá»›i sá»± Ä‘au đớn khổ sở nói:
- Tốt lắm, trước hết lấy máu đã!
- Luyện Ä‘an trước! Vạn Niên Giao rÃt gà o.
- Lấy máu trước. Nói tháºt, ta không tin ngươi!
Khi nói nhưng lá»i nà y, khuôn mặt Lăng Tiêu thâm chà còn tá» vẻ thản nhiên, tươi cưá»i. Vạn Niên Giao tức giáºn vô cùng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trước mặt hắn, mấy lần không kìm nổi muốn nuốt chết tươi nhân loại đáng ghét nà y.
Nhưng cuối cùng lý trà cá»§a nó vân chiến thang sá»± xúc đông. Hừ, cho hắn và i giá»t máu thì sao nà o! Vạn Niên Giao liếc cái bình sứ nhá» trong tay Lăng Tiêu, thầm cưá»i lạnh: nhân loại vô tri, chẳng lẽ không thấy rằng cái bình nhá» nà y còn không đủ để đựng má»™t giá»t nước miếng cá»§a ta sao? Có Ä‘iá»u cùng tốt, là ngươi tá»± muốn lấy Ãt nha!
NghÄ© váºy, Vạn Niên Giao hiện ra bản thể, vây Lăng Tiêu ở bên trong, nói vá»›i vẻ rất thiếu kiên nhẫn:
- Lấy ở giữa hai cái vảy của ta... á....
Còn chưa dứt lá»i, nó đã hét thảm má»™t tiếng, sau đó giáºn dữ hét:
- Äáng chết! Chi lấy chút máu mà thôi, ai cho ngươi nhổ vảy cá»§a ta! Nói xong, nó quay cái đầu khổng lồ lại, căm tức nhìn Lăng Tiêu, miệng còn thở hổn hển. Nhưng hÆ¡i thở cá»§a nó không há» tanh hôi mà ngược lại còn có má»™t mùi thÆ¡m ngát tá»± nhiên, khiến ngưá»i ta rất khó tưởng tượng nổi ma thú nà y lại ăn thịt ngưá»i.
Lăng Tiêu vẻ mặt vô tá»™i, cầm lấy miệng vảy tháºt lá»›n nói:
- Không nhổ vảy, là m sao lấy máu được?
- ÄÆ°á»£c rồi được rồi! Ngươi nhanh lên! Äừng để cho ta hết kiên nhẫn!
Kỳ tháºt Vạn Niên Giao đã bắt đầu cảm thấy sốt ruá»™t, cáu kỉnh. Äây là thiên tÃnh cá»§a tất cả các ma thú. Nếu trong đánh nhau, đừng nói là má»™t chút máu, cho dù chảy ra cả đống máu lá»›n, nó cùng sẽ không cảm thấy gì, nhưng hiện giá» trong tình huống không bố trà phòng vệ, để ngưá»i ta lấy máu, nó cảm thấy cá»±c kỳ bất an.
Lăng Tiêu rất rõ rà ng, thân thể cá»§a Vạn Niên Giao nà y dùng Ä‘ao kiếm tầm thưá»ng không thể nà o xâm phạm nổi. Hắn cầm lấy mảnh vảy cứng rắn cá»±c kỳ sắc bén nà y, lá»±a đúng chá»— da thịt Vạn Niên Giao vừa lá»™ ra, hung hăng Ä‘am và o!
Thân thể Vạn Niên Giao hÆ¡i run lên. Kỳ tháºt, chút Ä‘au đớn nà y đối vá»›i nó cùng không tÃnh là gì, nhưng hÆ¡n vạn năm quả, nó gần như chưa bao giá» bị thương, lại cà ng không nói tá»›i việc đổ máu, cho nên hắn năng nó cÅ©ng hÆ¡i sợ hãi má»™t chút.
VỊ trà miệng vảy mà Lăng Tiêu nhổ ra từ ngưá»i Vạn Niên Giao là cá»±c kỳ chÃnh xác. Máu trên ngưá»i các ma thú Ä‘á»u chia là m máu thưá»ng và tinh huyết. Máu thưá»ng chÃnh là máu chảy giữa các mạch máu toà n thân, còn tinh huyết chÃnh là máu chảy giữa các đại kinh mạch có thể hấp thu thiên địa linh khÃ!
Lăng Tiêu cắt quả vị trà nà y đúng là vị trà rõ rà ng nhất mà tinh huyết chảy quả trên thân thể Vạn Niên Giao.
Mà Vạn Niên Giao đại khái cùng cùng không biết chuyện nà y, hÆ¡n ná»a, bá» ra má»™t chút máu đối vá»›i thân thể dà i hÆ¡n má»™t trăm thước cá»§a nó, quả tháºt chẳng có cảm giác gì.
Nhưng theo thá»i gian trôi Ä‘i, Vạn Niên Giao đã bắt đầu trở nên không còn kiên nhẫn. Nó quảy đầu lại, giương đôi mắt khổng lồ đỠlòe như máu, nói vá»›i Lăng Tiêu:
- Sao vẫn chưa xong à ?
Lăng Tiêu cầm cái bình nhỠtrong tay, hơi nhún vai nói với Vạn Niên Giao:
- Ngươi xem, đã đầy đâu!
Vạn Niên Giao sá»ng sốt hồi lâu, ánh mắt lá»™ ra vẻ hồ nghi. Nó nghÄ© thầm, cái bình kia nhá» như váºy, chi lấy hai giá»t máu cá»§a ta là đầy rồi chứ nhỉ. Nó thá» dừng tinh thần lá»±c cảm ứng má»™t chút, láºp tức phát ra má»™t tiếng rÃt gà o, thân mình chợt bay lên trá»i, sau đó biến thà nh hình ngưá»i, đưa tay ra lau dưới nách, rồi lại cúi đầu xuống liếm, tiếp đó nó lạnh lẽo nhìn Lăng Tiêu:
- Chết tiệt, ngươi dám lấy lỠkhông gian đến gạt ta!
Vạn Niên Giao bá»—ng nhiên hÆ¡i có cảm giác mê muá»™i. Äây chÃnh là cảm giác mà hÆ¡n vạn năm sống cá»§a mình, nó chưa bao giỠđược thể nghiệm.
Lăng Tiêu cưá»i nhạt, nhìn thẳng và o cặp mắt đỠtươi cá»§a Vạn Niên Giao, vẻ mặt vô tá»™i nói:
- Ngươi không há»i, ta cứ tưởng ngươi biết rồi.
Han cưá»i thầm trong bụng, chi chốc lát vừa rồi, Lăng Tiêu đã thu được khoảng hÆ¡n mưá»i cân Vạn Niên Giao tinh huyết.
Giao là cái gì? Giao là chi nhánh cá»§a rồng! Mà tinh huyết cá»§a Vạn Niên Giao không há» kém chút nà o so vá»›i máu cá»§a long tá»™c bình thưá»ng.
Lần nà y quả tháºt kiếm được mánh lá»›n. Nếu có thể giết chết Vạn Niên Giao, có lẽ sẽ lấy được hÆ¡n trăm cân tinh huyết. Nhưng vấn đỠlà , thá»±c lá»±c cá»§a nó thâm chà còn mạnh hÆ¡n Kiếm Thánh không biết báo nhiêu lần. Muốn giết nó, có lẽ phải rất nhiá»u năm nữa má»›i có thể thá»±c hiện.
Cho nên, trong lòng Lăng Tiêu đã vô cùng thá»a mãn rồi.
- Luyện chế Ä‘an dược nhanh lên cho ta! Nếu không, ta sẽ giết ngươi láºp tức!
Vạn Niên Giao phẫn ná»™ hướng vẻ phÃa Lăng Tiêu rÃt gà o, đồng thá»i ánh mắt rÆ¡i xuống trên mặt bảo đỉnh mà Lăng Tiêu vừa má»›i lấy ra kia. Cảm giác cá»§a Vạn Niên Giao cá»±c kỳ nhạy bén, đương nhiên biết chiếc đỉnh nà y có gì đó cổ quái, linh lá»±c trên mặt đỉnh dao đông rất mạnh mẽ. Có Ä‘iá»u tâm tư nà y cá»§a nó đã bị cÆ¡n phân ná»™ chiếm cứ, trong lòng nghÄ©, chá» hắn luyện chế Ä‘an dược cho ta xong, nhất định ta sẽ phải giết ngươi cho hả giáºn!
Không nên không nên, không thể giết hắn được. Hắn nói còn có thể có Ä‘an dược giúp ta tránh được thiên uy. Hừ, váºy cứ giữ hắn lại, để hắn vÄ©nh viá»…n không thể rá»i khá»i đông phá»§ cá»§a ta. Æ¡ đây ta có vô số tinh hạch ma thú, có vô số tà i bảo, để nhân loại như hắn ở đây đã là ban ân to lá»›n rồi.
Vạn Niên Giao thầm tÃnh toán, thấy Lăng Tiêu thu bảo đỉnh lại, đồng thá»i thả cô gái kia ra. lẽ lưá»i liếm môi, thầm nghÄ©, đợi lát nữa sẽ ăn thịt luôn nhân loại nà y. Chà , mùi vị thịt cá»§a cô nhóc nà y hẳn sẽ rất ngon đây!
Tống Minh Nguyệt nhìn thấy ánh mắt rất không hảo ý của Vạn Niên Giao, nói với Lăng Tiêu:
- Äã thu được tinh huyết cá»§a nó chưa? Chúng ta... Chúng ta phải như thế nà o má»›i có thể rá»i khá»i nÆ¡i nà y?
- Äừng có gấp.
Lăng Tiêu nhéo nhéo tay Tống Minh Nguyệt, khẽ an á»§i nà ng. Sau đó đảo mắt nhìn bốn phÃa, ánh mắt rÆ¡i và o đống sáng lòe lòe trên mặt đất, không kìm nổi báºt lên má»™t tiếng tán thưởng. Tống Minh Nguyệt nhìn theo ánh mắt Lăng Tiêu, cÅ©ng không kìm nổi kinh ngạc.
Vạn Niên Giao đắc ý cưá»i. Kỳ tháºt, nhưng gì hai nhân loại vừa nói vá»›i nhau, nó Ä‘á»u nghe thấy hết, nhưng căn hắn không có hứng thú chen và o. Hai tiểu tá» chẳng khác gì con kiến nà y, đã dám Tiểu đùa mình, còn muốn rá»i Ä‘i sao? Nằm mÆ¡!
Chẳng qua hai ngưá»i thán phục đối vá»›i kho tà ng cá»§a mình khiến Vạn Niên Giao vô cùng đắc ý. Thanh âm già nua cá»§a nó vang lên nhôn nhạo tháºt lâu trong động:
- Thế nà o, kho tà ng cá»§a ta cùng không tệ nhỉ! Ha ha... Má»™t chút tinh hạch báºc năm, ta đã thấy chướng mắt.
Lăng Tiêu Ä‘i tá»›i nhìn má»™t chút, tá»± nhá»§, quả tháºt Vạn Niên Giao không há» nói sai. Trong đống lá»›n nà y có hÆ¡n ngà n khối tinh hạch ma thú, thấp nhất cùng là báºc năm, cao nhất là báºc tám, chất đống lung tung ở đây. Thá»±c lá»±c tá»›i trình độ như Vạn Niên Giao nà y, gần như chẳng thèm hấp thu năng lượng từ tinh hạch bởi nhưng gì thu được là quá nhỠđối vá»›i nó.
Những long tá»™c thâm chà là chi nhánh cá»§a long tá»™c, Ä‘á»u vÄ©nh viá»…n thÃch những bảo váºt lấp lánh, không bao giỠđổi tÃnh.
Lăng Tiêu thầm nhá»§: Ä‘ang lo không biết tìm tinh hạch ở đâu để vây khốn ngươi! Ngươi có nhiá»u tinh hạch báºc cao như váºy thì tốt rồi, chá»— nà y đủ để vây ngươi ngà n năm, quá đủ!
Tin rằng, nếu Vạn Niên Giao biết số tinh hạch mà mình phải bao năm khổ sở, vừa phải cẩn thân né tránh sá»± tra xét cá»§a Thánh Vá»±c, vừa phải săn bắt ma thú để thu hoạch, đến cuối cùng không ngá» lại trở thà nh công cụ để vây khốn chÃnh mình, chi sợ nó sẽ không báo giá» dám chất đống tinh hạch nà y ở đây.
Lăng Tiêu nắm lấy má»™t Ãt tinh hạch, sau đó thản nhiên nói:
- Ta có thể tùy ý lấy chỗ nà y để luyện chế đan dược cho ngươi chứ?
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 12:15 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 279: Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn
:2 (4):
Vạn Niên Giao không nghi ngá» gì hắn. Dù sao trong tinh hạch ma thú ẩn chứa năng lượng rất mạnh, vì váºy dùng để luyện chế Ä‘an dược không có gì là không ổn. HÆ¡n nữa, hiện giá» nó có cảm giác đầu óc hÆ¡i choáng váng, mÆ¡ hồ thân thể biến thà nh nhân loại. ChÃnh nó cÅ©ng biết Ä‘iá»u nà y là do nhân loại đáng chết kia đã lấy cá»§a nó không Ãt máu.
Vạn Niên Giao vô cùng Ä‘au lòng nghÄ©: tiểu tá», chá» khi ngươi không còn có Ãch gì vá»›i ta nữa, xem ta sẽ tra tấn ngươi như thế nà o! Hừ, tra tấn nhân loại, ta chỉ cần có má»™t tay! Ta thÃch nhất là dá»a cho nhản loại sợ vỡ máºt sau đó má»›i ăn thịt. Như váºy cà ng có thể kÃch phát tinh huyết trong cÆ¡ thể há».
- Tiểu tá», ngươi nhanh lên, đừng là m ta mất hết kiên nhẫn!
Vạn Niên Giao cảm giác hÆ¡i mệt má»i, nói xong nó hiện ra bản thể khổng lồ, nằm ưá»n ra trên mặt đất
- Hy vá»ng khi ta tỉnh lại. ngươi đã luyện chế xong Ä‘an dược mà ta cần! Ngà n vạn lần đừng nghÄ© tá»›i việc chay trốn, như váºy, ta sẽ không chút do dá»± nuốt tươi các ngươi!
Vạn Niên Giao nói xong liá»n nhắm đôi mắt to lá»›n lại. bát đầu ngáy.
Lăng Tiêu mỉm cưá»i kéo tay Tống Minh Nguyệt, nói:
- Tá»›i đây. Giúp ta lẩy má»™t Ãt tinh hạch cá»§a ma thú, nếu phải luyện chế Ä‘an dược đương nhiên cà ng báºc cao cà ng tốt!
Bén kia truyá»n đến thanh âm hừ lạnh cá»§a Vạn Niên Giao. Nó nghÄ© thầm: hai nhóc con nhân loại tá»± cho mình là thông minh, đơn giản chỉ là muốn nhân cÆ¡ há»™i ăn trá»™m má»™t Ãt tinh hạch cá»§a ta mà thôi. Các ngươi vÄ©nh viá»…n không có cÆ¡ há»™i ra khá»i động. cho dù cất giấu những tinh hạch đó và o túi thì cÅ©ng có Ãch gì đâu? Vạn Niên Giao cảm thấy mình lại hiểu biết thêm và i phần vá» lòng tham lam cá»§a nhân loại.
Tống Minh Nguyệt thông minh sắc sảo, từ ánh mắt phát sáng cá»§a Lăng Tiêu khi nhìn thấy đổng tinh hạch kia, lòng nà ng đã biết Lăng Tiêu muốn gì. Nà ng mÃm cưá»i ngá»t ngà o, nam nhân cá»§a mình tháºt là bản lÄ©nh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nà ng biết, ở phá»§ Tá» tước cá»§a Lăng Tiêu trước kia, từng có má»™t cao thá»§ Kiếm Hoà ng gục ngã.
Kiếm Hoà ng cÆ¡ đấy! Tống Minh Nguyệt thầm cảm thắn. Cho dù là chÃnh phụ thân mình cÅ©ng má»›i chỉ đạt tá»›i đỉnh Kiếm Hoà ng báºc hai mà thôi, còn gã Kiếm Hoà ng chết trong phá»§ cá»§a Lăng Tiêu nghe nói hình như là báºc trung. Mà khi đó, Lăng Tiêu má»›i miá»…n cưỡng... tương đương vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a mình!
Lại cả lúc ở di tÃch thượng cồ, nÆ¡i chứng kiến sá»± thay đồi trong quan hệ cá»§a bá»n há», Lăng Tiêu tá»ng dừng mấy khối tinh hạch liá»n phong ấn má»™t căn phòng, hÆ¡n nữa nhìn bá» ngoà i còn không thể nà o phát hiện được gì khác la.
Tống Minh Nguyệt bá»™i phục chiểu thức xuất thần nháºp hóa nà y cá»§a Lăng Tiêu tá»›i cá»±c Ä‘iểm.
HÆ¡n nữa, Tống Minh Nguyệt mÆ¡ hồ cảm thấy, thứ được Lăng Tiêu gá»i là "tráºn pháp" gì đó hoà n toà n có thể giúp hắn chiến thẳng được cả những kẻ cao thá»§ hÆ¡n hắn gấp nhiá»u lần.
Tên Kiếm Hoà ng kia chÃnh là má»™t và dụ!
Tuy nhiên... ma thú trước mặt nà y là ma thú báºc chÃn, có hình thể cá»±c kỳ to lá»›n, lại còn có thể biến ảo thà nh nhân hình! Tống Minh Nguyệt thầm kinh hô trong lá»ng nhưng đồng thá»i cÅ©ng rất hưng phấn và khẩn trương vô cùng. Bà n tay nhá» nhắn má»m mại nằm trong lòng bà n tay Lăng Tiêu đã toát ra má»™t lá»›p mồ hôi mịn.
Tống Minh Nguyệt vừa nhặt nhanh các tinh hạch nhìn có vẻ báºc cao vừa đưa cho Lăng Tiêu, còn Lãng Tiêu thì thuáºn miệng nói:
- Cái nà y không được. Cái nà y cùng không được. À, cái nà y thì có thể...
Vừa nói, hắn vừa tùy tiện ném những viên tinh hạch mà hắn cho rằng không dùng được xuống đất. Vạn Niên Giao ở bên kia đã ngáy vang lên. Äổi vá»›i ma thú hùng mạnh tá»›i mức độ như nó, hai nhân loại như Lăng Tiêu và Tổng Mình Nguyệt quả thá»±c là quá nhá» bé. chằng khác gì mấy con kiến.
Không cần nói tá»›i gì khác, chà cần tinh thân lá»±c hùng mạnh cá»§a Vạn Niên Giao, Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt chà cần hÆ¡i có dị đông, nó có thể láºp tức phản ứng được ngay, cho nên lúc nà y hai ngưá»i tùy ý ném tinh hạch loan khắp nÆ¡i. nó chẳng thèm để ý. Nếu thÃch, nó có thể kiếm cả đống tinh hạch như váºy.
Tống Minh Nguyệt khẽ cắn môi, đôi mát nhấp nháy. Má»—i viên tinh hạch mà Lăng Tiêu ném ra nhìn như thể tùy tiện nhưng thá»±c ra Ä‘á»u đã xem xét kỹ lưỡng, hÆ¡n nữa thá»§ pháp cá»±c kỳ tinh chuẩn. Bởi vì Tống Minh Nguyệt thấy rất rõ, moi viên tinh hạch mà Lăng Tiêu ném ra Ä‘á»u nằm im tại chá»—. không há» văng ra ngoà i chút nà o.
Lăng Tiêu cứ tà mẩn tỉ mi xem xét từng viên tinh hạch rồi lại ném Ä‘i, rất nhiá»u, rất nhiá»u viên...
Tống Minh Nguyệt nhìn thấy cÅ©ng ngây ngưá»i, thầm nghÄ©, thá»±c sá»± là tra tấn! Là m sao mà huynh ẩy lại có thể biết nhiá»u thứ như váºy cÆ¡ chứ? Trong lúc Ä‘ang buồn chán, Tống Minh Nguyệt bá»—ng
nhá»› tá»›i những tin đồn vẻ Lăng Tiêu mà trước kia mình nghe được, không kìm nổi khẽ mÄ©m cưá»i, tá»± nhá»§: không thể tưởng tượng được nam nhân khiến ngưá»i ta nhìn không thấu nà y cÅ©ng có lúc cháºt váºt như váºy. Ả nữ nhân Ta Hiểu Yên kia không những không thức thá»i mà còn tâm địa như rắn rết.
Muốn từ hôn thì thiếu gì cách. Váºy mà không ngỠả ta lại dùng biện pháp vô cùng tà n nhẫn. thâm chà không tiếc tổn hại thanh danh hắn, tháºt đúng là quá ác độc! Ngẫm lại, ả ta cÅ©ng chỉ trạc tuổi Lăng Tiêu, khi đó đại khái má»›i chi 15, 16 tuổi, váºy mà có thể là m được chuyện như thế, quả thá»±c là rất khó tin. Má»™t cô bé còn nhá» tuổi mà đã có tâm tư như váºy, tháºt đúng là đáng sợ!
Tuy nhiên, phu quân cÅ©ng đã phế bá» tu vi toà n thân cá»§a ả. tháºt sá»± là xứng đáng! Chỉ sợ má»—i lần nghe tá»›i thà nh tá»±u cá»§a Lăng Tiêu, nữ nhân đó sẽ lại má»™t lần trà n ngáºp hối háºn.
Khi Tống Minh Nguyệt còn Ä‘ang suy nghÄ© miên man, Lăng Tiêu vẻ cÆ¡ bản đã bố trà xong tráºn pháp, chi còn thiếu má»™t và i vị trà mấu chốt là tráºn pháp có thể hoà n thà nh.
Tuy nhiên có mấy chỗ lại bị than thể to lớn của Vạn Niên Giao ngăn trở. Lăng Tiêu đi tới, đá thẳng và o thản Vạn Niên Giao, nói:
- Nà y, ngươi tránh ra!
Vạn Niên Giao nhìn như thể Ä‘ang ngá»§ gáºt nhưng thá»±c tế tinh thân lá»±c hùng mạnh cá»§a nó vẫn cảm nhản được rõ rà ng từng cỠđông nhá» cá»§a hai ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt. Nghe váºy, nó không kìm nổi mở to đôi mắt đỠnhư máu, có vẻ cá»±c kỳ bất mãn, nghi hoặc nhìn chằm chằm và o Lăng Tiêu, nghèn nghẹn nói:
- Tiểu tá», tốt nhất là ngươi đừng giở trò bịp bợm gì.
Tống Minh Nguyệt nghe liá»n cảm thấy căng thẳng. Dù sao nà ng không há» biết rằng kỹ năng nà y cá»§a Lăng Tiêu không thuá»™c vẻ thế giá»›i nà y, trong lòng nà ng chi cầu mong sao lão quái vạn năm nà y đừng nhìn thấu những gì Lăng Tiêu Ä‘ang là m.
Lăng Tiêu hơi nhún vai, vung tay nói:
- Äại bá»™ phản tinh hạch cá»§a ngươi Ä‘á»u không dùng được.Tháºt chẳng biết ngươi lưu trữ chúng là m gì, còn coi chúng là bảo bối cất giữ ở đây. Chẳng lẽ ngươi cho là luyện chế Ä‘an dược đơn giản lắm sao? Tháºt sá»± là ngu xuẩn! Tháºt không hiểu ngươi là m sao có thể sống được lâu tá»›i như váºy!
Vạn Niên Giao thở hồn hển, phẫn ná»™ rÃt lên:
- Nhân loại nhá» bé chết tiệt, dám cưá»i nhao ta à ? Hừ! Ta thu tháºp chúng vì thấy đẹp, không được sao?
- ÄÆ°á»£c, váºy thì phiá»n ngươi tránh ra. Ta vừa thấy có mấy viên tinh hạch bị ngươi nằm đè lên.
Lăng Tiêu vẻ mặt ván thản nhiên, bình tĩnh nói.
- A? Có à . sao ta không cảm thấy nhỉ?
Vạn Niên Giao lầu bầu, tuy nhiên nó cÅ©ng nghÄ©, thân thể khổng lồ cá»§a nó khi ngá»§, ngẫu nhiên đè lên mấy viên tinh hạch cùng là chuyện bình thưá»ng. NghÄ© váºy. nó liá»n biến ảo thà nh hình ngưá»i má»™t lần nữa.
Lăng Tiêu chỉ xuống chân Vạn Niên Giao, hừ một tiếng, nói:
- Nhìn nà y! Chẳng phải là đây sao?
Vạn Niên Giao cúi đầu, quả nhiên ở đó có mấy viên tinh hạch ma thú sáng lấp lánh. Nó vừa định cúi đầu xuống nhặt thì Lăng Tiêu xua tay nói:
- Quên Ä‘i quên Ä‘i, mấy viên nà y cÅ©ng không thÃch hợp!
Tống Minh Nguyệt cá»±c lá»±c che dấu sá»± kinh ngạc trong mắt mình. Chiểu thức nà y cá»§a Lăng Tiêu quả thá»±c đã tá»›i mức không thể dừng xuất quá»· nháºp thân để đủ hình dung, quả thá»±c là ... "vô cùng bá»™i phục"! Trước đó, rõ rà ng là dưới chân Vạn Niên Giao không há» có viên tinh hạch nà o.
Nói cách khác, chi có thể nói Lăng Tiêu đã ra tay, ném xuống đó. Nhưng nà ng đứng cạnh Lăng Tiêu, không ngá» cÅ©ng không thấy hắn ra tay lúc nà o. Tống Minh Nguyệt không kìm nổi khẽ lắc đầu. trong đầu bá»—ng nhiên nảy ra má»™t ý niệm kỳ quái: nếu Lăng Tiêu muốn Ä‘i là m bà n tay và ng, váºy thì những kẻ già u có... NghÄ© tá»›i đây. Tổng Mình Nguyệt không kìm nổi cưá»i thầm trong bụng.
- Hừ, nhản loại. ngươi ném bảo bối của ta lung tung khắp nơi. Tóm lại là ngươi muốn tìm loại tinh hạch nà o?
Rốt cục Vạn Niên Giao không kiá»m chế nổi, thấy nhản loại nà y ném bảo bối cá»§a mình lung tung khắp nÆ¡i, nó cÅ©ng cảm thấy Ä‘au lá»ng.
- Ta muốn tìm tinh hạch vô thuá»™c tÃnh! Ở đây ngươi có không? Lăng Tiêu thản nhiên nói, sau đó lại không ngá»ng chá»n lá»c trong đống tinh hạch:
- Ở đây ngươi có không phải há»a hệ thì thá»§y hệ, à , rất nhiá»u thá»§y hệ. Còn có cả rất nhiá»u thổ hệ nữa. Vô thuá»™c tÃnh, ngươi có hiểu hay không?
Tống Minh Nguyệt ở bén canh cưá»i thầm. Nêu thá»±c sá»± vây khốn được Vạn Niên Giao nà y, chỉ sợ nó sẽ phải vô cùng phẫn ná»™ tá»›i mức Ä‘iên lên mất.
Vạn Niên Giao hÆ¡i nhÃu mà y, suy nghÄ© má»™t hồi, sau đó lắc lắc đầu. nói:
- Vô thuá»™c tÃnh? Nhân loại. ngươi không phải định giỡn ta đấy chứ? Ngươi nói là loại tinh hạch cá»§a ma thú báºc má»™t tạo nên sao?
Lăng Tiêu gáºt đầu rất tháºt, nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là loại nà y! Ngươi có không?
- Ta không có.
Vạn Niên Giao cảm thấy rất kỳ quái, tuy nhiên vẫn chi có thể thà nh thà nh tháºt tháºt trả lá»i Lăng Tiêu, đừng nói ma thú báºc má»™t, ngay cả ma thú báºc năm, kỳ tháºt Vạn Niên Giao hiện tại Ä‘á»u rất Ãt để ý tá»›i!
Äại bá»™ phản trong đổng tinh hạch ma thú to lá»›n trước mặt nà y Ä‘á»u do Vạn Niên Giao thu hoạch được khi Ä‘i săn bắt ma thú lúc còn lịch lãm thuở ban đầu. TÃnh đến nay, Vạn Niên Giao đã hÆ¡n hai ngà n năm không Ä‘i săn bắt ma thú. Tháºm chÃ, ngay trên hòn đảo nà y cÅ©ng Ä‘ang có không Ãt ma thú báºc cao sinh sổng nhưng nó đã hoà n toà n chằng còn chút hứng thú đối vá»›i chúng.
Trừ khi là ma thú cùng cấp báºc vá»›i nó, may ra nó còn có hứng thú. Tuy nhiên, nếu ma thú cùng cấp báºc vá»›i nó, đương nhiên chi số thông minh cÅ©ng sẽ rất cao, căn bản sẽ không dá»… dà ng phát sinh xung đột.
- Nếu ngươi có má»™t quả tinh hạch loại đó là tốt nhất. Những tinh hạch có thuá»™c tÃnh khác không thÃch hợp đối vá»›i ngươi.
Lăng Tiêu thở dà i một tiếng như thể rất tiếc nuối, sau đó lại đà o bới trong đống tinh hạch, nói:
- Quên đi. Dừng thứ nà y cũng được!
Tống Minh Nguyệt thấy Lăng Tiêu lấy ra một viên tinh hạch to chừng nắm tay, tản ra hà o quang nhà n nhạt mà u trắng ngà .
Viên tinh hạch nà y nhìn giống như trứng cá»§a má»™t động váºt nà o đó. trông bóng loáng. Tống Minh Nguyệt có thể cảm nháºn được má»™t luồng năng lượng thá»§y hệ tinh thuần, dịu dà ng ẩn chứa trong đó.
Nà ng không kìm nổi tán thưởng nói:
- Tháºt đẹp quá!
- Quả nhiên khá tinh mắt, đây chÃnh là viên tinh hạch mà ta thÃch nhất!
Vạn Niên Giao có vẻ đắc ý nói:
- Äáy là tinh hạch cá»§a ma thú báºc tám Sứa Bạch Ngá»c Biển Sâu. HÆ¡n nữa nó đã có lịch sá» 8000 năm. Năm đó ta đánh nhau vá»›i nó còn bị thương khá nặng!
Lăng Tiêu thản nhiên à má»™t tiếng, cầm lấy viên tinh hạch, sau đó quay sang cưá»i nói vá»›i Tống Minh Nguyệt:
- Äáy tháºt sá»± là thứ tốt, đáng tiếc.
Tống Minh Nguyệt dưá»ng như biết Lăng Tiêu tiếc cái gì, liá»n mỉm cưá»i nói:
- Chá» sau nà y chúng ta cÅ©ng có thể săn bắt được ma thú như váºy.
- Nằm mÆ¡ Ä‘i, nhân loại nhá» bé yếu á»›t! Ha ha.... Vạn Niên Giao báºt cưá»i lá»›n má»™t cách trà o phúng:
- Dá»±a và o thá»±c lá»±c cá»§a các ngươi, cho dù má»™t ngà n năm nữa cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a ma thú báºc tám.
Lăng Tiêu khẽ nhếch miệng, nhìn Vạn Niên Giao cưá»i đầy thâm ý:
- Con bá» sát to lá»›n kia, hy vá»ng ngươi nhá»› kỹ, ngươi không thể bì nổi vá»›i trà thông minh cá»§a nhân loại. Ngươi vÄ©nh viá»…n không thể thông minh hÆ¡n nhân loại! HÆ¡n nữa, khi đối mặt vá»›i địch nhân hùng mạnh, trừ vÅ© lá»±c, nhân loại còn có vô số biện pháp có thể dồn hắn và o chá»— chết! Tuy rằng ngươi đã cắn nuốt rất nhiá»u ngưá»i luyện võ. nhưng ngươi nói đúng. Äầu tiên, chÃnh là do những ngưá»i đó tham lam, nếu bá»n há» không chá»§ động trêu thá»c ngươi thì đã không bị chết oan uổng. Có Ä‘iá»u, chÃnh vì váºy mà ngươi xem thưá»ng tất cả nhân loại, mà điá»u không nên nhất, chÃnh là ngươi đã xem thưá»ng ta.
- Ha ha ha ha!
Vạn Niên Giao nghe thì báºt cưá»i Ä‘iên cuồng, cặp mắt đỠnhư máu và vẻ mặt không há» có chút vui vẻ, lạnh lẽo nói vá»›i Lăng Tiêu:
- Äây là chÃnh ngươi muốn chết!
Äen lúc nà y.nó đã hoà n hiểu rằng là m gì có chuyện chế thuốc nà o đâu. Hai nhân loại kia không biết sống chết, dám trêu chá»c mình.
Vạn Niên Giao quả thá»±c không thể kìm nổi lá»a giáºn, nó chưa từng bị bất cứ kẻ nà o đùa như thế!
Cho dù là kẻ có quyá»n uy nhất trong gia tá»™c hà ng xóm ở hải đảo bên canh kia, khi nhìn thấy mình cÅ©ng tim Ä‘áºp chân run, toà n thân run rẩy. Váºy mà nhân loại trước mặt có thá»±c lá»±c không chút mạnh mẽ nà y lại dám trà o phúng mình không có trà thông minh. Vạn Niên Giao bị lá»a giáºn thiêu đốt tất cả lý trÃ, nó không thèm tÃnh đến chuyện giữ lại hai ngưá»i nà y nữa mà định ăn luôn. Bởi vì chá»§ng tá»™c cá»§a nó quả báo thể hệ từ trước tá»›i giá» Ä‘á»u như váºy.
Giá» phút nà y, trong lòng Vạn Niên Giao rất hối háºn. Lẽ ra phải ăn luôn hai kẻ nà y từ sá»›m! Chằng lẽ gần đây mình trở nên nhân từ sao? Hay là ... có nhân tÃnh?
Lăng Tiêu cưá»i dà i ha hả, vừa xuất ra khá»i nhẫn, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm láºp tức bùng lên khà thế hùng mạnh dị thưá»ng. Äối thá»§ cà ng mạnh, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm liá»n cà ng hưng phấn! (DG: lúc nà y Lăng Tiêu đổi tên kiếm thà nh Thượng cồ Hoà ng Giả kiếm rồi cÆ¡ mà , sao vạn để tên cÅ©? Chắc tác giả nhầm)
Tuy rằng sau khi được Lăng Tiêu cải tạo, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm sẽ không hút máu đối phương nữa, nhưng hắn tÃnh hiểu chiến mạnh mẽ cá»§a nó vẫn không há» thay đổi. Vạn Niên Giao vừa nhìn thấy Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, láºp tức sá»ng sốt, tuy nhiên trong mắt nó lại lá»™ vẻ mừng rỡ như Ä‘iên, sau đó báºt cưá»i lá»›n, nói:
- Ha ha, bản giao Ä‘ang không có vÅ© khà thuáºn tay, không ngá» nhân loại nà y lại mang tá»›i cho ta má»™t thanh kiếm. tháºt là không tồi! Váºy thì mang tá»›i đây!
Nói xong, tinh thần lá»±c khổng lồ cá»§a nó láºp tức ép thẳng tá»›i hai ngưá»i.
Lăng Tiêu láºp tức nắm lấy bà n tay nhá» nhắn cá»§a Tống Minh Nguyệt, nhảy lùi ra phÃa sau mấy trăm thước.
Nhưng khi mạnh mẽ xông qua tinh thân lá»±c cá»§a Vạn Niên Giao, hai ngưá»i Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu Ä‘á»u phải trả má»™t cái giá rất lá»›n. Tống Minh Nguyệt báºt phun ra má»™t ngụm máu tươi, thương thế vừa má»›i khống chế được giá» lại nghiêm trá»ng thêm và i phần, tuy nhiên trong mắt nà ng lại không há» có vẻ khẩn trương. Äổi vá»›i ngưá»i xuất thân từ đại thế gia như nà ng, khi đổi mặt vá»›i nguy hiểm không thể chiến thẳng thì đương nhiên là có sợ hãi, nhưng cÅ©ng biết rõ khi nà o nén kìm nén sá»± sợ hãi nà y lại.
Bởi vì mặc kệ sợ hãi tá»›i mức nà o Ä‘á»u không thể thay đồi được kết quả, chẳng há» có Ãch lợi gì đối vá»›i bân thân.
Kỳ tháºt, đổi mặt vá»›i tồn tại khá»§ng bổ như Vạn Niên Giao, đừng nói Tống Minh Nguyệt, chỉ sợ ngay cả lão tổ tông Tống Khê cá»§a Tống gia cÅ©ng sẽ phải run rẩy.
Tuy nhiên, vẫn còn một kẻ ngoại tộc là Lăng Tiêu không hỠquản tâm tới khà tức và uy áp hùng mạnh của Vạn Niên Giao.
Hai ngưá»i kiên cưá»ng xông ra khá»i tinh thần lá»±c cá»§a nó. lại nghe thấy tiếng Vạn Niên Giao gầm gừ:
- Muốn chay à ! Ha ha, đến đây!
Nói xong, nó ngoáo cái mồm như bồn máu, mạnh mẽ hút má»™t hÆ¡i vẻ phÃa Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt trên không trung.
Má»™t cÆ¡n lốc xoáy hình thà nh từ miệng Vạn Niên Giao. Giá» phút nà y, Vạn Niên Giao cá»±c kỳ căm háºn nhân loại nhá» bé mấy lần dám khiêu khÃch quyá»n uy cá»§a mình. Thá» không thèm nghe hắn nói những lá»i vô nghÄ©a nữa, nhất định phải ăn thịt hắn.
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt căn bản là không thể kháng cự được sức mạnh vô biên của Vạn Niên Giao, thân mình chợt rơi xuống.
Lăng Tiêu đột nhiên thét lớn một tiếng.
Cảnh giá»›i tầng thứ sáu cá»§a Äại Tá»± Tại Tâm Kinh khiến linh đà i cá»§a Lăng Tiêu bừng sáng, đồng thá»i tốc độ tim Ä‘áºp nhanh hẳn lên. Năng lượng từ viên tinh hạch ma thú mà u trắng ngà trong tay láºp tức từ bà n tay chay dá»c theo các kinh mạch khắp toà n thân, táºp trung vẻ hướng trái tim cá»§a Lăng Tiêu.
Nói thì chạm mà xảy ra thì nhanh, chân nguyên trong cÆ¡ thể Lăng Tiêu láºp tức váºn hà nh má»™t đại chu thiên chỉ trong nháy mắt, còn viên tinh hạch ma thú báºc tám trong tay Lăng Tiêu không ngá» trở nén ảm đạm. Tốc độ hấp thu tinh hạch ma thú khá»§ng bố như váºy tháºt sá»± khiến ngưá»i ta cảm thấy sợ hãi.
Äồng thá»i, má»™t sức mạnh chợt bùng nổ từ thân thể Lăng Tiêu.
Năng lượng từ viên tinh hạch kia cùng nương theo thân thể Lăng Tiêu, trong giây lát tuôn ra khà thế vô cùng hùng mạnh, giúp tốc độ rÆ¡i xuống cá»§a hai ngưá»i châm lại. Äồng thá»i, bá»—ng nhiên toà n bá»™ đáy động chiếu lên những chùm tia sáng thẳng tắp.
Láºp tức, toà n bá»™ hang động cá»§a Vạn Niên Giao bị bo vây trong ánh hà o quang, chiếu sáng ngưá»i tất cả các ngóc ngách.
Má»™t nguồn sức mạnh dao động chợt bùng lên khiến Vạn Niên Giao bá»—ng nhiên cảm thấy sợ hãi. Lúc nà y, cho dù là không há» hiểu biết chút gì vá» tráºn pháp. lão quái váºt đã sống tá»›i hÆ¡n vạn năm là Vạn Niên Giao cÅ©ng hiểu tình thế không ổn.
Nó gầm lên, thân mình uốn lượn, bốn móng vuốt quẫy đạp, Ä‘ang muốn bay lên trá»i thì những chùm sáng phÃa dưới bá»—ng nhiên há»™i tụ lại trên ngưá»i Lăng Tiêu, sau đó, tá»±a như ngưng kết thà nh má»™t cái lưới, mạnh mẽ bao lấy thân thể khổng lồ cá»§a Vạn Niên Giao.
Trên thá»±c tế, trong lòng Vạn Niên Giao không nghÄ© tấm lưới ánh sáng nà y có tác dụng gì, bởi vì nó chi cảm giác được năng lượng dao đông khá»§ng bố từ đáy động, nhưng không ngá» rằng... má»™t thanh âm chấn đông vang lên, thân thể Vạn Niên Giao đụng và o tấm lưới do ánh sáng tao thà nh nà y giống như đụng và o má»™t bức tưá»ng trên không trung, nó gà o lên kêu thảm thiết, thân hình to lá»›n rÆ¡i thẳng xuống mặt đất.
Äiá»u khiến Tống Minh Nguyệt trợn mát há hốc mồm chÃnh là . thân thể Vạn Niên Giao khổng lồ như thế nặng ná» rÆ¡i xuống đất nhưng không há» phát ra tiếng vang to lá»›n nà o. Lẽ ra cả hang đông ngầm nà y phải rung chuyển ầm ầm, bụi đất bắn tung tóe má»›i đúng, váºy mà tháºm chà nà ng không há» nghe thấy má»™t chút thanh âm nà o.
Ở phÃa sau, Lăng Tiêu sắc mặt vô cùng nghiêm nghị, miệng lầm bầm, sau đó cầm viên tinh hạch chụp và o vách tưởng.
Ngay láºp tức nÆ¡i đó xuất hiện má»™t cái lá»— nhá», tinh hạch gắn và o đó. Sau đó, tất các các tia sáng Ä‘á»u giống như hoa hướng dương hướng vá» mặt trá»i, bắn thẳng tá»›i phÃa lá»— nhá» trên vách tưá»ng đó.
Lăng Tiêu vá»— vá»— tay, đưa tay lên gạt mồ hôi đầm đìa trên trán. Trên thá»±c tế, hÆ¡n phân ná»a biểu hiện trấn định tá»± nhiên vừa rồi cá»§a hắn là do công hiệu cá»§a Äại Tá»± Tại Tâm Kinh, kỳ tháºt, Äại Tá»± Tại Tâm Kinh tầng sáu cÅ©ng suýt nữa không áp chế được cảm xúc khẩn trương trong lòng hắn.
Phải biết rằng, kẻ mà hắn dùng tráºn để vây khốn không phải mạnh cỡ Kiếm Hoà ng hay Kiếm Tôn mà chÃnh là má»™t ma thú có thá»±c lá»±c hùng mạnh như Kiếm Thánh, tháºm chà còn siêu việt hÆ¡n cả Kiếm Thánh!
Lá»±c lượng chênh lệch nhau quá xa, hÆ¡n nữa Lăng Tiêu chưa từng đụng phải đối thá»§ nà o có cấp báºc thế nà y, nhưng hắn vẫn rất tá»± tin đổi vá»›i Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn cá»§a mình. Bởi vì nghe nói tráºn pháp nà y là do tiên nhân truyá»n xuống, nếu bố trà thÃch đáng, tinh thạch đầy đủ, cho dù là cao thá»§ Äại Thừa kỳ bị dẫn và o tráºn, muốn vây hắn và i trăm năm cÅ©ng là chuyện dá»… dà ng.
Äặc Ä‘iểm lá»›n nhất cá»§a Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn là nó là má»™t tráºn pháp vây khốn, không phải là sát tráºn như Huyết Sát La Thiên Kiếm Tráºn! Tráºn pháp nà y không có lá»±c sát thương, ỉ có thể vây khốn đối phương, nhưng nếu muốn từ bên trong thoát vá»›i thá»±c lá»±c Vạn Niên Giao, tuyệt đối là không thể.
Vừa rồi Lăng Tiêu không bố trà Huyết Sát La Thiên Kiếm Tráºn. má»™t là thá»i gian khẩn cấp, hai là Lăng Tiêu không muốn giết chết Vạn Niên Giao. Giết nó bây giá» quả thá»±c là đáng tiếc.
Kỳ tháºt, ma thú đối xá» vá»›i nhân loại cÅ©ng chẳng khác gì nhân loại đối xá» vá»›i ma thú, cÅ©ng như ở Tu Chân Giá»›i, có những ngưá»i Ä‘i hà ng yêu trừ ma, săn bắt thú tu, còn ma thú thì ăn thịt ngưá»i, tất cả Ä‘á»u vì nâng cao thá»±c lá»±c.
Vạn Niên Giao nà y tuy rất đáng ghét nhưng nó cÅ©ng có tác dụng to lá»›n. Nếu có thể thu phục nó là m váºt cưỡi cho mình, má»›i có thể phát huy hết tác dụng cá»§a nó.
Bởi vì từ khi tiếp xúc vá»›i cái tên Thánh Vá»±c, Lăng Tiêu đã có ý tưởng, má»™t ngà y nà o đó, mình sẽ phải tá»›i Thánh Vá»±c. Mà đến lúc đó, nếu bên ngưá»i có thể có má»™t sá»§ng váºt, chắc chắn sẽ cá»±c kỳ hữu Ãch.
Cho nên, Lăng Tiêu chỉ muốn vây khốn nó, khi nà o mình có năng lực thu phục nó thì quay lại đây vẫn không muộn.
Lăng Tiêu nhếch miệng cưá»i. Ở phÃa dưới. Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn không ngừng lay động khe khẽ vì Vạn Niên Giao mãnh liệt va chạm và o nó. Tống Minh Nguyệt nhìn thấy nhấp nháy mắt kịch liệt. khóe miệng hÆ¡i co giáºt, bà n tay khẩn trương nắm chặt lấy cổ tay Lăng Tiêu, hÆ¡i run rảy há»i:
- Nó... nó tháºt sá»± không có biện pháp trốn thoát chứ?
Lăng Tiêu cưá»i nói:
- Ha ha... nếu không có ai phá giải đại tráºn nà y, nếu không tá»›i ngà n năm, nó không có cách nà o thoát khá»i cả...
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 12:38 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 280: Mục Ä‘Ãch tá»›i cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng
:2 (15):
Tống Minh Nguyệt nghe thấy như váºy liá»n lẽ lưá»i kinh ngạc, không ngá» lại lợi hại như váºy. Lăng Tiêu giải thÃch:
- Nguyên bản không có khả năng vây nó lâu như váºy. Ta còn Ä‘ang nghÄ© lần nà y sẽ phải váºn dụng cả tinh hạch trong tay nà ng kìa.
Tống Minh Nguyệt mÄ©m cưá»i dịu dà ng:
- Của ta chẳng phải cùng là của huynh sao?
Lăng Tiêu nhìn Vạn Niên Giao Ä‘ang Ä‘iên cuồng quẫy lá»™n trong Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn, hiểu ý cưá»i nói:
- Nếu muốn dùng cả tinh hạch trong tay nà ng thì phải tìm má»™t lý do tháºt tốt. Tháºt ra, Vạn Niên Giao nà y quả tháºt là phi thưá»ng thông minh, không dá»… bị mắc lừa. Nếu chúng ta không có biện pháp vây khốn nó, váºy chắc chắn không thể nà o thoát khá»i bà n tay nó. Cho nên, trước mặt thá»±c lá»±c hùng mạnh, hết thảy âm mưu quá»· kế Ä‘á»u không có tác dụng.
- Rất đáng tiếc phu quân của ta lại có biện pháp.
Tống Minh Nguyệt cưá»i khanh khách nhìn chăm chú và o mặt Lăng Tiêu. Bông nhiên nà ng rất muốn biết trong đôi mắt tang thương cá»§a Lăng Tiêu còn ẩn chứa báo nhiêu Ä‘iá»u bà máºt nữa. Bất chợt Tống Minh Nguyệt cong ngưá»i ho khụ khụ. Vừa rồi áp lá»±c tinh thần cá»§a Vạn Niên Giao đã khiến nà ng bị thương không nhẹ. Lăng Tiêu láºp tức ôm nà ng và o lòng, sau đó lấy mấy viên Ä‘an dược nhét và o mồm Tống Minh Nguyệt, dịu dà ng nói:
- Ăn mau.
Tống Minh Nguyệt dịu dà ng nhìn Lăng Tiêu trong lòng cảm thấy vô cùng hanh phúc, cùng dịu dà ng nói:
- Phu quân cùng bị thương, chà ng cùng phải ăn má»™t Ãt Ä‘an dược má»›i được.
Lăng Tiêu cưá»i cưá»i. Äiểm tốt nhất khi kim Ä‘an đại thà nh không phải là thá»±c lá»±c được nâng cao nhanh cỡ nà o, mà chÃnh là viên kim Ä‘an đó là đan dược tốt nhất trên Ä‘á»i. Bất kể thương thế nghiêm trá»ng mức nà o, chi cần kim Ä‘an không bị tổn hai, như váºy lá»±c lượng khổng lồ trong kim Ä‘an sẽ chữa chạy những thương tổn trong cÆ¡ thể rất nhanh chóng.
Sau khi ăn Ä‘an dược, Tống Minh Nguyệt cảm thấy mình tốt lên rất nhiá»u, láºp tức cảm thấy bá»™i phục thuáºt luyện Ä‘an thần kỳ cá»§a Lăng Tiêu. Nà ng quay đầu lại nhìn Vạn Niên Giao Ä‘ang Ä‘iên cuồng quẫy lá»™n trong đại tráºn lưới ánh sáng dưới kia, thấy má»—i lần nó va và o, lưới ánh sáng lại nổi lên má»™t tráºn dao đông như sóng nước nhưng lại biến mất rất nhanh.
Nà ng không kìm nổi hiếu kỳ há»i:
- Phu quân, tráºn pháp nà y sao thần kỳ thế? Nguyên lý cá»§a nó là gì?
Lăng Tiêu đương nhiên rất hiểu trình độ cá»§a nà ng nên chi cưá»i giải thÃch má»™t cách đơn giản:
- Tráºn pháp đó mượn sức mạnh thiên địa để vây hãm địch. Má»™t khi rÆ¡i và o trong tráºn pháp cùng tương đương vá»›i việc tranh đấu vá»›i thiên địa. Có tráºn pháp uy lá»±c rất khá»§ng bố, có thể há»§y thiên diệt địa, cùng có tráºn pháp lại có thể mở mang trá»i đất. Cho dù sống lâu mấy ngà n năm cùng chưa chắc có thể nắm giữ được toà n bá»™ bà máºt cá»§a tráºn pháp. Chỉ cần nắm giữ được hai, ba phần là đủ hưá»ng thụ không hết rồi.
Nếu nhưng lá»i nà y do ngưá»i khác nói ra thì Tống Minh Nguyệt chắc chắn sẽ cưá»i nhạo, nhưng do Lăng Tiêu nói thì trong lòng Tống Minh Nguyệt tin tưởng vạn phần. Nguyên nhân trá»ng yếu thứ nhất là nà ng cá»±c kỳ tin tưởng Lăng Tiêu, thứ hai là nà ng cùng đã nhiá»u lần được chứng kiến sá»± thần kỳ cá»§a hắn.
Vạn Niên Giao nà y có thá»±c lá»±c vô cùng hùng mạnh, chi cần má»™t cái móng vuốt cá»§a nó cùng đủ dá»… dà ng nghiá»n nát hai ngưá»i. Váºy mà ở trong Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn nhìn có vẻ vô cùng má»ng mạnh, bất kể nó dãy dụa thế nà o vẫn không thể thoát ra khá»i mà n hà o quảng đó. Äiá»u thần kỳ nà y khiến ngưá»i ta trợn mắt cứng lưỡi.
Phải khi nà o có ngưá»i tá»›i phá tráºn thì nó má»›i có thể thoát được ra ngoà i. Tống Minh Nguyệt nghÄ© thầm, dù Äông hải Tần gia cùng không phải yếu Ä‘uối gì nhưng nếu có ai muốn tìm tá»›i đây cùng sẽ không quá khó khăn. Äen lúc đó, nếu thả Vạn Niên Giao nà y ra, không riêng gì Lăng Tiêu và hải vá»±c Tống gia mà chỉ sợ toà n bá»™ đại lục Ä‘á»u khổ vá»›i nó. Trừ nhưng ngưá»i ở trong Thánh Vá»±c, có lẽ chẳng ai khống chế nổi loại ma thú thá»±c lá»±c mạnh mẽ tá»›i mức biến thái nà y.
Lăng Tiêu mÄ©m cưá»i há»i Tống Minh Nguyệt:
- Có phải nà ng Ä‘ang nghÄ© rằng nếu có ai gỡ viên tinh hạch báºc tám trên tưá»ng kia là Vạn Niên Giao có thể chay trốn không?
Tống Minh Nguyệt hÆ¡i ngẩn ngÆ¡, quả thá»±c đúng là nà ng Ä‘ang nghÄ© như váºy.
Lăng Tiêu nam lấy bà n tay mịn mà ng cá»§a Tống Minh Nguyệt, khẽ vuốt ve và cưá»i nhẹ nói:
- Nếu phá giải dẻ dà ng như váºy thì tráºn pháp chẳng được tÃnh là lợi hai. Nà ng xem đây.
Nói xong, Lăng Tiêu lấy viên tinh hạch báºc tám ra, lúc nà y hà o quang cá»§a nó đã nhạt Ä‘i má»™t Ãt, đưa cho Tống Minh Nguyệt nói:
- Cho nà ng nà y.
- A, như váºy sao được?
Tống Minh Nguyệt hơi kinh ngạc, không cầm lấy viên tinh hạch.
Lăng Tiêu vẫy tay chỉ vẻ phÃa tráºn pháp, cưá»i nói vá»›i Tống Minh Nguyệt:
- Nà ng xem có việc gì không? Tráºn pháp vẫn tốt đấy chứ!
- Äây là chuyện gì?
Tống Minh Nguyệt bị cảnh tượng trước mắt dá»a sợ ngây ngưá»i, hoà n toà n phá»§ định suy nghÄ© lúc trước cá»§a nà ng. Mặc dù nà ng không há» biết gì vá» tráºn pháp nhưng vẫn mÆ¡ hồ cảm thấy có gì đó mất mặt, bởi vì nà ng phát hiện tráºn pháp nà y dù không còn viên tinh hạch báºc tám nhưng lưới ánh sáng mà u lam vẫn sáng trưng như trước. Vạn Niên Giao vẫn Ä‘ang Ä‘iên cuồng quẫy lá»™n bên trong.
- Viên tinh hạch nà y chỉ dùng để phát đông đại tráºn. Má»™t khi tráºn pháp đã chuyển váºn thì nó cùng mất Ä‘i tác dụng.
Nhìn Tống Minh Nguyệt vẫn có vẻ má» mịt, Lăng Tiêu nắm lấy tay nà ng, kéo nà ng bay vá» phÃa cá»a động. Hang động nà y quả tháºt rất sâu, hai ngưá»i bay mất nữa ngà y má»›i ra đến cá»a đông. Lúc nà y, má»›i phát hiện trên bầu trá»i vẫn đầy sao lấp lánh, thá»i gian chưa trôi Ä‘i bao nhiêu nhưng bên trong động lại cảm giác như rất dà i.
Lăng Tiêu xuất ra Yêu Huyết Hồng Liên kiếm. Bảo kiếm đón gió biến thà nh đại kiếm rá»™ng hÆ¡n má»™t thước, dà i hÆ¡n mưá»i thước, chở hai ngưá»i bay vẻ phÃa hòn đảo cá»§a Tần gia. Lúc nà y Lăng Tiêu tiếp tục giải thÃch cho Tống Minh Nguyệt:
- Viên tinh hạch báºc tám có tác dụng giống như nhưng cây cá»™t để duy trì cân bằng. Nếu không có bốn bức tưá»ng thì cá»™t vẫn có tác dụng chống đỡ, nhưng sau khi tưá»ng đã phát huy tác dụng thì có thể không cần tá»›i cá»™tt nữa, vì váºy ta má»›i thu lấy viên tinh hạch báºc tám đó.
Tuy rằng miêu tả cá»§a Lăng Tiêu không thá»±c sá»± thá»a đáng nhưng Tống Minh Nguyệt vẫn hiểu được đại ý. Nà ng lại hôi:
- Váºy khi năng lượng cá»§a tinh hạch tiêu hao hết thì sao?
Lăng Tiêu cưá»i nói:
- Nà ng đã thấy tinh hạch ma thú tiêu hao hết năng lượng bao giỠchưa?
Tống Minh Nguyệt cau mà y nói:
- Tinh hạch là váºt chết mà ma thú là váºt sống, hai thứ là khác nhau.
Lăng Tiêu tán dương nhìn và o mắt Tống Minh Nguyệt, cưá»i nói:
- Äây chÃnh là điểm hùng mạnh cá»§a tráºn pháp. Nó sẽ váºn chuyển thiên địa linh khà cuồn cuá»™n không ngừng và o trong tinh hạch, cho nên ta nói Ãt nhất có thể vây khốn nó 1000 năm là đã tÃnh. sau 1000 năm nếu Vạn Niên Giao có đột phá lá»›n. Ngược lại, nếu không có tiến bá»™, ha ha... cho dù là má»™t vạn năm, nó cùng không thể trốn thoát được.
- Tháºt tốt quá.
Tống Minh Nguyệt nắm tay hưng phấn múa may.
- Váºy để xem Tần gia còn là m thế nà o để hại ngưá»i được nữa.
Lăng Tiêu hơi hơi lắc đầu nói:
- Nà ng đừng quên, chúng còn có một lão bất tỠKiếm Tôn đó.
- Váºy nên là m gì bây giá»?
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt cÅ©ng nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó, liá»n nói:
- Tuy rằng chúng ta đã vây khốn được ma thú kia, cứu được đại bá»™ phản ngưá»i muốn săn bắt nó, nhưng cứ như váºy, cùng không có biện pháp tiếtt lá»™ âm mưu cá»§a Tần gia ra ngoà i.
- Dã tâm cá»§a bá»n hỠđã bị đại bá»™ pháºn ngưá»i Ä‘á»i nhìn thấu rồi. Há» muốn trở thà nh siêu cấp thế gia, muốn trở thà nh bá chá»§ cá»§a tất cả các thế gia. Lần nà y bá»n chúng cùng không phải muốn là m minh chá»§ ngay mà muốn tất cả những đệ tá» nòng cốt cá»§a các thế gia môn phái tá»›i đây phải chết hết. Cứ như váºy, các thế gia môn phái đó nếu muốn bồi dưỡng ra má»™t thế hệ đệ tá» má»›i sẽ phải mất và i tháºp niên, thá»i gian nà y đủ để Tần gia là m rất nhiá»u chuyện. Ta nghÄ© công pháp tu luyện cá»§a Tần gia nhất định có liên quản tá»›i Vạn Niên Giao nà y. Từ Kiếm Tôn trở lên thì không dám nói nhưng nếu có đủ tinh huyết, nếu muốn bồi dưá»ng Kiếm Hoà ng thà nh Kiếm Tôn cùng không cần thá»i gian quá lâu.
Nói tới đây, Lăng Tiêu nhẹ nhà ng thở dà i một tiếng. Cơn gió lạnh ban đêm thổi vạt áo bay phất phới. Lăng Tiêu nói tiếp:
- Hiện tại, thông quả tin đồn mà ta phát ra, các thế gia môn phái đã bắt đầu hoà i nghi đối vá»›i Tần gia, nhiá»u ngưá»i thông minh tá»± nhiên sẽ nghÄ© tá»›i âm mưu nà y cá»§a chúng. HÆ¡n nữa, cao thá»§ Kiếm Tôn cá»§a Tần gia đột ngá»™t xuất hiện gần như khiến tất cả má»i ngưá»i cảm thấy không bình thưá»ng. Từ trước, Tần gia luôn khiêm tốn, ẩn nhẫn, tá»± nhiên không có mấy ngưá»i chú ý, nhưng hiện giá» Tần gia đưá»ng hoà ng đứng lên, muốn thông quả lần thịnh hôi nà y để Vạn Niên Giao giết chết nhưng ngưá»i tá»›i đây. Chúng ta vây khốn Vạn Niên Giao, kỳ tháºt vá» cÆ¡ bản đã phá há»§y âm mưu lần nà y cá»§a Tần gia.
Tống Minh Nguyệt thở dà i một tiếng:
- Nhưng các thế gia môn phái cùng không dễ dà ng trở mặt với chúng. Chúng ta đã là m được một việc tốt to lớn nhưng lại không thể nói ra được.
Lăng Tiêu nhìn vẻ tươi cưá»i nÅ©ng nịu cá»§a nữ nhân trước mặt mình, hÆ¡i mỉm cưá»i không nói gì. Hắn biết Tống Minh Nguyệt rất thông minh, nhiá»u khi chỉ giả vá» ngá» nghệch trước mặt mình, bởi vì nà ng quản tâm tá»›i mình nên má»›i có thể là m như thế. Lăng Tiêu cùng không phải là kẻ đầu gá»—, đương nhiên ghi tạc ân tình nà y cá»§a Tống Minh Nguyệt trong lòng.
Tống Minh Nguyệt bỗng nhiên nói:
- Tại sao thà nh Penzias cá»§a chúng ta không bố trà má»™t tráºn pháp lá»›n như váºy chứ? Nếu có, hừ.... đến lúc đó mặc kệ đối phương đến bao nhiêu ngưá»i, bất cứ ai tá»›i Ä‘á»u đảm bảo chúng chi có đến mà không có vá».
Lăng Tiêu đột nhiên nhất kinh thầm nhá»§, cô nà ng nà y cùng thông minh tháºt. Trên thá»±c tế, là m sao mà Lăng Tiêu lại không nghÄ© tá»›i chuyện kiến tạo má»™t tráºn pháp cho thà nh trì cá»§a mình chứ? Bốn khẩu ma tinh đại pháo ở bốn cá»a thà nh kỳ thá»±c Ä‘á»u để che mắt ngưá»i khác. Thá»±c ra thì Lăng Tiêu đã dùng rất nhiá»u tinh hạch báºc thấp, bố trà khắp thà nh Penzias má»›i được xây dá»±ng, hình thà nh má»™t tráºn pháp vô cùng to lá»›n, chÃnh là Băng Lam Thá»§y Quang Tráºn được phóng đại lên. Khi cần thiết, Lăng Tiêu có thể phát động nó bất cứ lúc nà o. Äến lúc đó, đừng nói là Kiếm Hoà ng, cho dù là Kiếm Tôn cùng đừng nghÄ© tá»›i việc từ bên ngoà i trên đánh và o. Cho tá»›i giá» Lăng Tiêu vẫn nắm chắc Ä‘iểm nà y, nếu không, hắn dá»±a và o cái gì mà dám không thèm để ý tá»›i hoà ng thất, dám chá»c cả đám thế gia, môn phái ẩn thế, đám đại khai sát giá»›i ở Chiết gia? Hắn đâu phải chi có má»™t mình. Hắn còn có ngưá»i nhà , cha mẹ, huynh muá»™i, còn cả mấy hồng nhan tri ká»·, chẳng lẽ Lăng Tiêu không nghÄ© tá»›i việc nếu địch nhân không tìm được mình sẽ tìm tá»›i nhưng ngưá»i thân sao?
Nguyên nhân chÃnh là Lăng Tiêu biết rõ việc nà y nên má»›i kiên trì kiến tao thà nh Penzias má»›i vô cùng khổng lồ. Äến lúc đó, chỉ cần phát động tráºn pháp sẽ có thể bảo vệ cho ngưá»i thân. Bên trong thà nh Penzias má»›i có kho hà ng chứa lượng hà ng hóa đủ cho mưá»i vạn ngưá»i ăn trong má»™t trăm năm. Mặc dù có đại tráºn phòng ngá»± nhưng vân không thể cam Ä‘oan tuyệt đối an toà n bởi địch nhân hoà n toà n có thể lén lút trên và o, tuy nhiên vá» tổng thể thì đã có thể xem là rất tốt rồi, tin rằng toà n bá»™ đại lục không có tòa thà nh nà o thứ hai tương tá»± như váºy.
- Bản thân thà nh Penzias má»›i chÃnh là má»™t đại tráºn phòng ngá»±. Lăng Tiêu vuốt vẻ mái tóc má»m mại cá»§a Tống Minh Nguyệt, nói.
Tống Minh Nguyệt nghe váºy liá»n vô cùng kinh ngạc nhưng cùng không nói thêm gì nữa, trong lòng tá»± nhá»§ chá» khi có thá»i gian, nhất định phải nói phu quân cấp cho hải đảo nhà mình má»™t đại tráºn phòng ngá»± như váºy. Äen lúc đó, kẻ địch có bao nhiêu cao thá»§ tá»›i cùng là vô dụng.
Hai ngưá»i yên lặng đứng đó. Trong thá»i khắc nà y, toà n bá»™ thiên địa và ngay cả nhưng con côn trùng cùng như im lặng trước hai ngưá»i.
Sau khi trở lại phòng, Tống Minh Nguyệt vẫn hưng phấn ngá»§ không yên, quấn quÃt lấy Lăng Tiêu, bắt hắn nói cho nà ng hồi lâu vá» tri thức tráºn pháp. Tuy nhiên tráºn pháp tri thức thâm ảo vô cùng sao có thể trong thá»i gian ngắn đã há»c được.
Tống Minh Nguyệt nghe hiểu báºp bõm, cho tá»›i táºn lúc mặt trá»i ló lên ở phÃa đông, nà ng má»›i tá»±a đầu và o lòng Lăng Tiêu ngá»§ thiếp Ä‘i.
Sáng sá»›m hôm sau, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u thức dáºy như thưá»ng lệ. Hai ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt thức dáºy rất muá»™n khiến không Ãt ngưá»i dùng ánh mắt mỠám nhìn há». Tống Minh Nguyệt hÆ¡i có vẻ thẹn thùng nhưng lại nghÄ© tâm mình ngay thẳng, tá»± nhá»§ chẳng cần để ý tá»›i ánh mắt cá»§a nhưng ngưá»i nà y. Nà ng vẫn ưỡn ngá»±c Ä‘i, không thèm để ý. Cứ như váºy, bá»™ ngá»±c cá»§a nà ng vốn đã căng đầy nhìn lại cà ng thêm đầy đặn hÆ¡n. Giá» phút nà y, gương mặt xinh đẹp quyến rÅ© cá»§a Tống Minh Nguyệt khiến không Ãt ngưá»i xem thầm nuốt nước miếng, đồng thá»i không kìm nổi hâm má»™ Lăng Tiêu không ngá» có thể tìm được nữ nhân yêu mị như váºy.
Hai ngưá»i xen lẫn trong trong đám ngưá»i tá»›i ăn sáng. Mà đỠtà i đà m luáºn cá»§a những ngưá»i nà y khiến Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt Ä‘á»u vui sướng. Lá»i đồn mà Lăng Tiêu phát ra vẻ hà nh động lần nà y cá»§a Tần gia rốt cục đã thu được hiệu quả. Hiện tại, rất nhiá»u ngưá»i đã bắt đầu công khai vá» dụng ý cá»§a Tần gia.
Ngay khi hai ngưá»i Lăng Tiêu vừa ăn xong, bông nhiên thấy Thượng Quan VÅ© Äồng và Thu Nguyệt Dao Ä‘i đến. Cả Thượng Quan VÅ© Äồng và Thu Nguyệt Dao Ä‘á»u không dịch dung. Thu Nguyệt Dao khà chất cao quý, nhất là khuôn mặt cá»±c kỳ xinh đẹp, Thượng Quan VÅ© Äồng lại trà n ngáºp sức sống thanh xuân, gương mặt khuynh quốc khuynh thà nh láºp tức thu hút ánh mắt cá»§a tuyệt đại Ä‘a số nam nhân quanh đó.
Mà ánh mắt cá»§a Thượng Quan VÅ© Äồng sau khi đảo qua má»™t vòng liá»n rÆ¡i xuống ngưá»i Lăng Tiêu. Lúc nà y xung quanh không ngá» nghe thấy rất nhiá»u tiếng thở dà i. Không Ãt ngưá»i đã nghÄ© thầm: mẹ nó, tiểu tá» kia nhìn còn không bảnh trai bằng lão tá», sao nữ nhân Ä‘á»u thÃch lại gần hắn như váºy?
Giữa ánh mắt cá»§a tất cả má»i ngưá»i, Thượng Quan VÅ© Äồng và mỹ phụ trung niên Thu Nguyệt Dao Ä‘i đến trước bà n cá»§a Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt, nhẹ nhà ng há»i:
- Chúng ta có thể ngồi ở đây được không?
Lăng Tiêu quay đầu nhìn thoáng qua. Tá»u lâu nà y tuy rằng không quá đông ngưá»i nhưng hiện tại đúng là không còn mấy chá»— trống, chi còn cách gáºt đầu nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể.
Thượng Quản Vù Äồng không nhìn ánh mắt bất thiện cá»§a Tống Minh Nguyệt, bá»—ng nhiên thấp thanh âm nói vá»›i Lăng Tiêu:
- Lát nữa Ä‘i theo chúng ta, có chuyện quan trá»ng cần báo.
Tà i sản của Minh Huệ
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Minh Huệ
08-06-2011, 12:48 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2010
Äến từ: tphcm
Bà i gởi: 78
Thá»i gian online: 5 ngà y 6 giá» 4 phút
Thanks: 26
Thanked 412 Times in 29 Posts
bác ơi sao ko có tư 273->276 thế
Tà i sản của langbat1
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé