12-06-2011, 05:17 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 27: Má»™t mẻ lưới bắt gá»n(1).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Trước cá»a Äạp Thanh Viên, Trần Chấn Chung Ä‘i Ä‘i lại lại, hắn Ä‘ang đứng đợi Thuý Linh và o trong thông báo.
Äạp Thanh viên nằm ở phÃa đông viện trong Sở phá»§, đông viện lúc trước là nÆ¡i ở cá»§a Sở Danh Äình, thông thưá»ng đông viện là nÆ¡i ở cá»§a ngưá»i kế chỉ sau tông chá»§ cá»§a Sở gia. Trần Chấn Chung nghÄ©, việc nà y đúng là ngoà i ý muốn cá»§a Sở Danh Äình, không những không thể kế nhiệm chức tông chá»§, mà còn bị Ä‘iá»u Ä‘i là m Thái Thú ở vùng U Châu lạnh lẽo kinh khá»§ng.
Äông viện ngoà i phá»§ chÃnh ở giữa còn có năm toà đình viện lá»›n bao quanh, vừa vặn đủ cho nhà Sở Danh ÄÆ°á»ng má»—i ngưá»i má»™t viện, từ bắc tá»›i nam lần lượt là Sở Hiên, Sở Nguyên, Sở Tranh, Sở Hân và Sở Thiến năm ngưá»i. Trần Chấn Chung nghÄ© mãi cÅ©ng không thông, Sở phá»§ từ trước tá»›i nay tồn tại má»™t quy cá»§ bất thà nh văn, chỉ có con trưởng cá»§a chá»§ nhân đông viện má»›i được ở Äạp Thanh viên, con trưởng cá»§a tiá»n nhiệm chá»§ nhân đông viện Sở Danh Äình là Sở Tháºn Bình cÅ©ng đã từng ở đây, nhưng không biết vì sao đương nhiệm tông chá»§ Sở đại nhân lại nhất quyết để đứa con nhá» nhất cá»§a mình ở đó.
Mãi sau nà y Trần Chấn Chung má»›i dần dần hiểu ra, Sở tông chá»§ bố trà như váºy chắc chắn đã có thâm ý. Hiện nay đại công tá» và tam công tá» Ä‘á»u đã Ä‘i xa táºn phÃa nam, NgÅ© công tá» trong viện lại là ngưá»i nắm giữ thế lá»±c ngầm bà máºt lá»›n nhất Sở gia - Ưng đưá»ng, trong phá»§ chỉ cần ngưá»i để ý là phát hiện ra chá»— ảo diệu trong đó. Trần Chấn Chung chÃnh là má»™t trong những ngưá»i may mắn đã sá»›m nhìn ra con đưá»ng cá»§a mình, bởi thế hiện nay hắn đã thà nh đệ nhất cao cấp chấp sá»± trong Ưng đưá»ng ra sức cho NgÅ© công tá», bây giá» hắn không chỉ đạt được mÆ¡ ước trở thà nh XÃch đưá»ng chá»§, mà trong lúc NgÅ© công tá» bị thương, đã vô hình chung trở thà nh nhân váºt số hai trong Ưng đưá»ng. Sở Danh Nam vốn có quyá»n lá»±c rất lá»›n ở Ưng đưá»ng cÅ©ng đã thà nh tù nhân, xem ra ngà y Sở Danh Nam ở Ưng đưá»ng không còn được bao lâu nữa.
Hắn Ä‘ang chìm trong suy nghÄ© thì “kẹt†má»™t tiếng, Thuý Linh mở cá»a bước ra, Trần Chấn Chung đột nhiên phát hiện hai mắt tiểu nha đầu nà y hÆ¡i sưng Ä‘á», không khá»i cảm thấy kỳ quái. Hắn vốn là khách quen cá»§a Äạp Thanh viên, có chút quen biết vá»›i Thúy Link, Ä‘ang muốn trêu ghẹo và i câu thì đã thấy Sở Tranh dẫn theo Âu Dương Chi Mẫn và Sở Phương Hoa bốn kiếm tỳ từ cá»a Ä‘i ra.
Trần Chấn Chung khom mình hà nh lễ nói:
- Tham kiến NgÅ© công tá».
Sở Tranh gáºt đầu, vừa Ä‘i vừa nói:
- Trần tiên sinh, má»i việc trong Ưng đưá»ng đã bố trà ổn thoả chưa?
Ở đây không phải Ưng đưá»ng, bởi váºy Sở Tranh và Trần Chấn Chung xưng hô theo quy cá»§ ở trong phá»§.
Trần Chấn Chung nói:
- Thuá»™c hạ và Uý SÄ© đã cho ngưá»i giám sát nghiêm ngặt phá»§ cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang, chỉ chá» công tá» hạ lệnh, cao thá»§ cá»§a XÃch đưá»ng và Ưng đưá»ng trong kinh cÅ©ng đã ở xung quanh ÄÆ°á»ng phá»§ chá» lệnh.
Äêm qua Sở Tranh đột nhiên hạ lệnh giám sát chặt chẽ phá»§ cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang, Trần Chấn Chung và Uý SÄ© hai ngưá»i nghÄ© mãi mà cÅ©ng không hiểu, chẳng biết vì sao Sở Tranh lại coi trá»ng má»™t viên quan bình thưá»ng như váºy. Hai ngưá»i liá»n Ä‘iá»u tra kỹ lại lý lịch cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang má»™t phen, cuối cùng cÅ©ng phát giác ra có chá»— không hợp lý, hai ngưá»i Ä‘oán Sở Tranh là m váºy chắc chắn có thâm ý, láºp tức không dám cháºm trá»… chia nhau là m việc.
Sở Tranh ừ một tiếng, sau đó quay đầu lại nói với Âu Dương Chi Mẫn:
- Ngươi đi trước đi.
Âu Dương Chi Mẫn hiểu ý, biết công tá» muốn hắn khẩn cấp tá»›i Vạn Hoa Lâu, liá»n hà nh lá»… vá»›i Sở Tranh và Trần Chấn Chung rồi xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Sở Tranh quay sang nói với Trần Chấn Chung:
- Chúng ta cÅ©ng Ä‘i thôi, phụ thân đại nhân lúc nà y chắc Ä‘ang đợi ở cá»a rồi.
Sở Tranh vừa đi vừa nói:
- Uý SÄ© và Nam Phong Thiá»n đại diện hai đưá»ng Lam - Tá», việc ta giao bá»n há» là m thế nà o rồi?
Trần Chấn Chung nói:
- Trước mắt má»i việc coi như thuáºn lợi. Ưng đưá»ng dù sao cÅ©ng là má»™t tổ chức bà máºt, đặc biệt là ba đưá»ng Thanh - Lam - Tá», những việc trá»ng yếu trong đưá»ng Ä‘á»u dùng máºt hà m để liên lạc, Úy SÄ© và Nam Phong Thiá»n theo lá»i công tá» phân phó, hôm qua sau khi rá»i khá»i Ưng đưá»ng liá»n táºp hợp các chấp sá»± các chi nhánh trong đưá»ng lại, tuyên bố chỉ thị cá»§a công tá» bổ nhiệm há» là m đại chấp sá»± hai đưá»ng Lam - Tá». Hai ngưá»i bá»n há» vốn là cao thá»§ cá»§a XÃch đưá»ng, thuá»™c hạ cÅ©ng đã cho phép bá»n há» dẫn theo mấy đệ tỠđắc lá»±c bên ngưá»i, trong hai đưá»ng Lam - Tá» có mấy ngưá»i không phục Ä‘á»u đã bị tước ấn tÃn.
Sở Tranh nghe váºy hà i lòng gáºt đầu.
Khi mấy ngưá»i bước ra cá»a chÃnh cá»§a Sở phá»§, đã thấy Sở Tháºn An dẫn theo hÆ¡n hai nghìn cấm vệ quân đứng chá» từ bao giá». Cấm vệ quân nà y có phải đội quân tinh nhuệ hay không tạm chưa bà n tá»›i, nhưng chắc chắn đây là đội quân được trang bị tốt nhất Triệu quốc, trong tay cầm trưá»ng kÃch, thắt lưng giắt dao găm, áo giáp trên ngưá»i sáng loáng, phản chiếu ánh sáng mặt trá»i là m Sở Tranh thiếu chút nữa không mở mắt ra được.
Trần Chấn Chung chau mà y, thấp giá»ng nói:
- Công tá», sao vẫn còn dùng đến cấm vệ quân? Bá»n há» Ä‘á»u là má»™t đám công tá» ca, là m sao có thể đối phó được vá»›i má»™t đám cao thá»§?
Sở Tranh hÃp mắt lại, nói:
- Cao thá»§ cÅ©ng không thể địch được nhiá»u ngưá»i, đám cấm vệ quân nà y tuy không phải là má»™t lá»±c lượng lá»›n, nhưng nếu dùng để ngăn cản thÃch khách trong chốt lát thì không thà nh vấn Ä‘á». Dù sao Ưng đưá»ng cÅ©ng không thể lá»™ ra cho ngưá»i ngoà i biết, lần nà y Ä‘i tróc nã hung phạm hoà n toà n lấy danh nghÄ©a cá»§a cấm vệ quân. Trong đám cấm vệ quân nà y phần lá»›n là con em đệ tá» cá»§a Sở gia, để bá»n há» cảnh giá»›i ở bên ngoà i cÅ©ng ngăn được những ngưá»i hiếu kỳ muốn xem náo nhiệt.
Sở Tranh thấy Lại bá»™ thượng thư ÄÆ°á»ng Hiếu Khang và Sở Tháºn An đứng cách đó không xa liá»n tiến đến hà nh lá»… nói:
- Tham kiến ÄÆ°á»ng đại nhân, Sở tướng quân.
Sắc mặt ÄÆ°á»ng Hiếu Khang có chút hốc hác tiá»u tuỵ, hiển nhiên là việc cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang khiến ông ta phiá»n lòng. Thấy Sở Tranh tá»›i, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang gượng cưá»i nói:
- Ngũ công tỠkhông cần đa lễ.
Äây là lần đầu Sở Tháºn An gặp mặt Sở Tranh, thấy Sở Tranh thi lá»… bèn vá»™i và ng nâng Sở Tranh dáºy, cưá»i nói:
- NgÅ© đệ, ngươi là m cái gì váºy, sao lại khách sáo vá»›i ca ca như váºy?â€
Sở Tranh cưá»i nói:
- Và i ngà y nữa đệ sẽ là thá»§ hạ dưới quyá»n cá»§a huynh, không quy cá»§ lá»… độ coi sao được?
Sở Tháºn An cÅ©ng cưá»i nói:
- Má»i chuyện trong quân vi huynh đã chuẩn bị chu đáo cho đệ rồi, chỉ chỠđệ tá»›i nháºm chức thôi.
Sở Tranh lắc đầu cưá»i nói:
- Chỉ là má»™t chức quan nho nhá», gì mà nháºm chức vá»›i không nháºm chức.
Sở Tháºn An nói:
- Nghe tam ca cá»§a đệ nói đệ dÅ©ng mãnh phi thưá»ng, trong quân lại coi trá»ng nhất vÅ© lá»±c, chuyện đệ thăng chức chẳng qua chỉ là vấn đỠthá»i gian thôi.
Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì Sở Danh ÄÆ°á»ng từ trong phá»§ Ä‘i ra, theo sau là ba lão giả, chÃnh là ba vị đại nghệ nhân cá»§a Ưng đưá»ng là Lý Trưá»ng Tiếu, Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang và Sở huynh đệ hai ngưá»i vá»™i vã Ä‘i lên phÃa trước. Sở Tranh nhìn ra ba ngưá»i phÃa sau phụ thân, liá»n hà nh lá»… vá»›i ba vị lão giả, nói:
- Lần nà y là m phiá»n các vị tiá»n bối.
Hắn vẫn chưa phải là đưá»ng chá»§ chÃnh thức cá»§a Ưng đưá»ng, nên không tiện sai phái ba lão nhân nà y, chỉ có thể nhá» Sở Danh ÄÆ°á»ng đứng ra má»i bá»n há» tương trợ.
Lý Trưá»ng Tiếu cưá»i nói:
- Tông chá»§ có lệnh, ba lão già chúng ta đương nhiên phải vâng theo. Huống gì lần nà y còn vì đối phó vá»›i ngưá»i trong ma giáo.
Äá»™t nhiên Lục Bá Xuân ở bên cạnh kêu lên má»™t tiếng, tay chỉ chỉ vá» phÃa trước nói:
- Tại sao lão tiểu tỠnà y cũng tới đây?
Sở Tranh nghe váºy quay đầu nhìn lại, thấy má»™t lão già râu tóc hoa râm dẫn theo má»™t đám ngưá»i áo xám Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i nói:
- Xin ba vị lão tiên sinh đừng trách, lần nà y truy bắt hung phạm ám sát Lương đại nhân, cÅ©ng không phải chỉ do mình Sở gia phụ trách. Tam đại thế gia hiện nay đã kết thà nh liên minh, Vương gia tất nhiên cÅ©ng phái Cao lão tiên sinh dẫn ngưá»i đến đây tương trợ.
Lục Bá Xuân thấy Sở Danh ÄÆ°á»ng ra tiếng thì đà nh thôi không nói nữa, bước xuống báºc thang nhìn lão nhân kia nói lá»›n:
- Cao SÄ© Anh, ngươi đã không xuất hiện ở kinh thà nh mưá»i năm, còn tưởng ngươi đã chết rồi. Ba huynh đệ chúng ta thấy các ngươi ba ngưá»i thiếu má»™t, cảm thấy ngượng nếu ra tay bắt nạt, mấy năm nay ngươi chạy Ä‘i đâu váºy?
Cao SÄ© Anh năm xưa chÃnh là Cao tổng quản cá»§a Sở phá»§ ở Bình Nguyên thà nh, từ khi ngưá»i cá»§a Ưng đưá»ng đảm nhiệm là m tuỳ tùng cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, vì để tránh tị hiá»m ông ta đã không xuất hiện tại Sở phá»§ trong kinh thà nh nữa, lúc nà y nghe Lục Bá Xuân nói thế thì cưá»i nhạt đáp:
- Yên tâm Ä‘i, thân thể dù có ốm yếu thế nà o cÅ©ng sẽ không chết trước ba lão già các ngươi được. Lão phu ở kinh thà nh cÅ©ng đã mấy tháng, vốn cÅ©ng muốn gặp mặt mấy lão bằng hữu, nhưng ba ngưá»i các ngươi cả ngà y chỉ rúc đầu trong phá»§, hiện nay hai nhà Sở - Vương cÅ©ng không còn bất đồng nữa, lão phu không muốn tá»›i táºn cá»a xin lãnh giáo, tránh cho cô gia thêm phiá»n toái.
Lục Bá Xuân lúc nà y má»›i nhá»› Sở Danh ÄÆ°á»ng còn là con rể cá»§a Vương gia, giá»ng nói vì thế hoà hoãn hÆ¡n rất nhiá»u, nói: “Tốt lắm. Hôm nay ta và ngươi lần đầu liên thá»§, chÃnh là để đối phó vá»›i mấy thằng nhãi Ma môn, không bằng nhân đây chúng ta đánh cuá»™c má»™t phen, xem ai là ngưá»i bắt được thằng nhãi Ma môn kia trước.
Cao SÄ© Anh cưá»i dà i má»™t tiếng, nói:
- Tốt, má»™t lá»i đã định.
Lục Bá Xuân nói theo:
- Má»™t lá»i đã định.
Hai ngưá»i kÃch chưởng láºp thệ, “bách†má»™t tiếng, song chưởng cùng hợp cùng má»™t chá»—. Lục Bá Xuân và Cao SÄ© Anh khuôn mặt đồng thá»i đỠlên, ống tay áo không có gió mà vẫn bay phần pháºt.
Sở Tranh nhÃu mà y, Ä‘i tá»›i bên cạnh hai ngưá»i thi lá»… nói:
- Nhị vị tiá»n bối không phải nói để đến ÄÆ°á»ng phá»§ rồi má»›i tỉ thà sao, động thá»§ ở chá»— nà y không chỉ tổn thương hoà khÃ, mà còn tổn hại đến công lá»±c, chẳng phải là tiện nghi cho ngưá»i cá»§a Ma môn ư?
Lục Bá Xuân và Cao SÄ© Anh nghe Sở Tranh nói, hừ má»™t tiếng, ống tay áo hai ngưá»i bay cà ng lúc cà ng mạnh, Sở Tranh lắc đầu cưá»i khổ, đà nh lui vá» phÃa sau mấy bước.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng nổ lá»›n, tay áo hai ngưá»i bị chấn nát bấy, bay tán loạn và o không trung. Lục Bá Xuân và Cao SÄ© Anh cùng lùi lại mấy bước, hÆ¡i thở gấp gáp.
Sở Danh ÄÆ°á»ng thấy mấy lão đầu tuổi mặc dù đã cao, nhưng tÃnh tình cương trá»±c nóng nảy, thì không khá»i lo lắng trong lòng, liá»n tiến tá»›i nói:
- Thá»i gian cÅ©ng không còn sá»›m, chúng ta cÅ©ng nên Ä‘i thôi. Nếu đến cháºm, không biết là sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Hai nghìn cấm vệ quân cùng vá»›i cao thá»§ hai đưá»ng Ưng - Lang cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa phá»§ đệ cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang. Tuy váºy dá»c đưá»ng Ä‘i cÅ©ng chẳng có ngưá»i dân nà o ra xem, cấm vệ quân hôm qua đã là m ầm Ä© kinh thà nh má»™t ngà y má»™t đêm, bách tÃnh trong thà nh đã quá quen vá»›i chuyện nà y.
ÄÆ°á»ng Cam Giang chẳng qua chỉ là má»™t viên quan bình thưá»ng, do váºy phá»§ đệ cÅ©ng không lấy gì là m lá»›n lắm. Sở Tháºn An hạ lệnh má»™t tiếng, hai nghìn cấm vệ quân láºp tức bao vây kÃn ÄÆ°á»ng phá»§. Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘ang định tiến lên gõ cá»a thì thấy Sở Tranh kéo nhẹ vạt áo mình từ đằng sau, nói nhá»:
- Phụ thân, xin chỠmột chút.
Sở Danh ÄÆ°á»ng ngẩn ra, Sở Tranh nói rằng:
- Phụ thân, hai đưá»ng Ưng - Lang cÅ©ng không phát hiện ra trong nà y có ngưá»i cá»§a Ma môn, chúng ta nếu cứ như váºy xông và o tra há»i cÅ©ng không có kết quả gì. Xin phụ thân chá» má»™t chút, hà i nhi sẽ cho má»i má»™t ngưá»i có hiểu biết vá» Ma môn ra đây.
Sở Tranh sáng nay đột nhiên nhá»› tá»›i việc nà y, liá»n lệnh cho Âu Dương Chi Mẫn Ä‘i gặp Từ Cảnh Thanh má»i má»™t trưởng lão đến đây. ÄÆ°á»ng Cam Giang chẳng qua chỉ là má»™t viên quan nhá», trong phá»§ có không quá ba mươi ngưá»i, nếu cứ xông và o sẽ là m ngưá»i ta sinh nghi, nhưng nếu những ngưá»i nà y tháºt sá»± là ngưá»i cá»§a Ma môn thì vị trưởng lão cá»§a Thiên Mị môn kia nhìn má»™t cái sẽ biết ngay.
Sau cuá»™c gặp vá»›i Triệu MÃnh đêm qua, Sở Tranh trong lòng có chút động tâm, nếu hôm nay có thiên đạo cao thá»§ nà y ở đây, thì sá»± tình chắc chắn thuáºn lợi hÆ¡n rất nhiá»u. NghÄ© thì nghÄ© váºy, nhưng nếu nà ng ta ở đây, lúc ngưá»i cá»§a Thiên Mị môn tá»›i, vá»›i nhãn lá»±c cá»§a nà ng ta sẽ sá»›m nháºn ra mấy ngưá»i Từ Cảnh Thanh là ngưá»i trong Ma môn, đến lúc đó Sở gia sẽ khó ăn khó nói. Bà nương nà y đối vá»›i hắn đã rất bất mãn, nếu lại phát hiện hắn cùng Ma môn cấu kết thì quả tháºt phiá»n phức vô cùng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nghe xong ngẫm thấy có lý, liá»n há»i:
- Thế vì sao con không má»i sư phụ Ä‘i cùng, sư phụ con đối vá»›i Ma môn không phải cÅ©ng rất quen thuá»™c sao?
Sở Tranh cưá»i khổ, nếu Ngô An Nhiên đồng ý, thì hắn sao phải cất công Ä‘i má»i Thiên Mị môn, nghÄ© váºy nhưng miệng lại nói:
- Phụ thân, sư phụ ở đây có chút không tiện, tam đại nghệ nhân cá»§a Ưng đưá»ng lúc nà o cÅ©ng không có thiện cảm vá»›i Ma môn, để sư phụ âm thầm hà nh động thì thá»a đáng hÆ¡n.
Chỉ má»™t lát sau, Âu Dương Chi Mẫn cầm theo lệnh bà i cá»§a Sở phá»§ dẫn tá»›i má»™t ngưá»i đà n ông vừa Ä‘en vừa gầy. Sở Tranh sá»ng sốt, đây là ai sao hắn chưa từng gặp qua, lẽ nà o Thiên Mị môn còn có nam trưởng lão sao?
Hán tỠkia đi tới trước mặt Sở Tranh hà nh lễ nói:
- Tham kiến NgÅ© công tá».
Giá»ng nói tuy thô hà o nhưng để ý kỹ vẫn có chút má»m mại, hiển nhiên là do ngưá»i nà y Ä‘ang cố che dấu.
Sở Tranh nhìn xuống cổ cá»§a hắn thì không thấy có yết hầu nhô ra, liá»n biết ngay ngưá»i nà y chắc chắn là nữ giả nam, Sở Tranh nói:
- Miá»…n lá»….
Sau đó cẩn tháºn nhìn kỹ mặt ngưá»i ná», tinh tế quan sát má»™t lúc. Ngưá»i nà y mặc dù có là n da ngăm Ä‘en, nhưng ở má»™t và i chá»— vẫn mÆ¡ hồ nhìn thấy được là n da trắng như tuyết ẩn ở bên dưới.
Ngưá»i kia thấy Sở Tranh cứ nhìn mình chăm chú thì báºt cưá»i, nhẹ nhà ng nói:
- NgÅ© công tá» không nháºn ra ta sao?
Thấy ngưá»i ná» cưá»i, Sở Tranh tức thì nháºn ra, đây chÃnh là môn chá»§ Thiên Mị môn Từ Cảnh Thanh
Sở Tranh cả kinh đáp:
- Sư thúc, ngưá»i sao lại tá»± mình tá»›i đây?
Từ Cảnh Thanh cưá»i khổ nói:
- Thiên Mị môn mặc dù xuất thân Ma môn, nhưng do cư trú ở Trung nguyên đã lâu, nên cÅ©ng Ãt qua lại vá»›i Ma môn Tây Vá»±c. Trong Thiên Mị môn cÅ©ng chỉ có ta và sư phụ đã từng đến Tây Vá»±c, gặp mặt không Ãt ngưá»i trong Ma môn. Hôm nay công tá» có lệnh, bản môn chá»§ không còn cách nà o khác hÆ¡n đà nh phải tá»± mình đến đây.
Sở Tranh nói:
- Váºy những đệ tá» cá»§a sư thúc đâu?
Từ Cảnh Thanh nói:
- Äá»u ở gần đây cả, cÅ©ng may Âu Dương Chi Mẫn có lệnh bà i cá»§a Sở phá»§, chứ không thì bá»n hỠđã bị cấm vệ quân Ä‘uổi Ä‘i.
Sở Tranh cưá»i há» há» nói:
- Váºy là m phiá»n sư thúc, để tiểu chất đưa ngưá»i Ä‘i gặp gia phụ.
Sở Tranh dẫn Từ Cảnh Thanh đến gặp Sở Danh ÄÆ°á»ng. Sở Danh ÄÆ°á»ng gáºt đầu, nhìn Từ Cảnh Thanh nói:
- Là m phiá»n tôn giá há»— trợ.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 05:18 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 27: Má»™t mẻ lưới bắt gá»n (2).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Từ Cảnh Thanh nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng, má»™t trong những ngưá»i quyá»n thế lá»›n nhất Triệu quốc, thoạt nhìn thì chưa quá bốn mươi tuổi, khà độ bất phà m, trong lá»i nói cá» chỉ trà n ngáºp mị lá»±c thu hút ngưá»i khác. Từ Cảnh Thanh chợt thấy trong lòng bối rối, bèn cúi đầu nói:
- Có thể vì Thái úy đại nhân góp chút sức lực, thực sự là may mắn của tiểu nhân.
Sở Tranh rất mẫn cảm, cảm thấy có chút khác lạ thì vội nói:
- Phụ thân, Từ tiên sinh đã tá»›i, váºy để hà i nhi dẫn tiên sinh và ba vị nghệ nhân tiến và o ÄÆ°á»ng phá»§.
Long Kinh Thiên nghe váºy vá»™i nói:
- Tiểu công tá» không thể tiến và o được, bên trong nếu thá»±c sá»± có ngưá»i cá»§a Ma môn thì tháºp phần hung hiểm. Tiểu công tá» thân thể ngà n và ng, cần gì phải dấn thân và o chá»— nguy hiểm.
Sở Tranh nói:
- Äa tạ Long lão tiá»n bối quan tâm. Nhưng bên cạnh có nhiá»u tiá»n bối như váºy, phụ thân, hãy để con cùng các vị tiá»n bối cùng tiến và o.
Sở Danh ÄÆ°á»ng hÆ¡i do dá»±, nhưng nghÄ© Sở Tranh là ngưá»i đứng đầu Ưng đưá»ng, ngà y sau muốn thống lÄ©nh quần hùng, rụt đầu rụt Ä‘uôi là m sao có thể phục chúng? Vì váºy nói:
- ÄÆ°á»£c rồi. ÄÆ°á»ng đại nhân, Tháºn An, hai ngưá»i cùng vá»›i Tranh nhi tiến và o Ä‘i.
Hai ngưá»i ứng tiếng đáp lá»i, dẫn ngưá»i Ä‘i tá»›i trước cá»a ÄÆ°á»ng phá»§, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang nói vá»›i má»™t ngưá»i bên cạnh:
- Tá»›i gõ cá»a Ä‘i.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang trong lòng hiểu rất rõ, vì việc cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang mà Sở Danh ÄÆ°á»ng đối vá»›i mình có chút không vừa lòng.
Theo lý mà nói, cho dù có chứng cá»› hay chưa có chứng cá»› xác thá»±c, thì việc bắt má»™t viên quan thưá»ng thưá»ng như ÄÆ°á»ng Cam Giang cÅ©ng không cần đến má»™t Lại bá»™ thượng thư như ÄÆ°á»ng Hiếu Khang ra mặt, chỉ cần Hình bá»™ tuỳ tiện chá»n má»™t thị lang tá»›i là đã quá nể nang ÄÆ°á»ng Cam Giang rồi. Sở Danh ÄÆ°á»ng là m thế nà y rõ rà ng là ngầm cảnh báo ÄÆ°á»ng Hiếu Khang, nhưng tháºt ra chÃnh như váºy ÄÆ°á»ng Hiếu Khang má»›i cảm thấy nhẹ nhõm, Ãt nhất như váºy cho thấy Thái uý còn có ý chỉ bảo mình, bằng không thì cÅ©ng chẳng quan tâm đến là m gì. Sở Danh ÄÆ°á»ng má»™t khi đã biết chuyện nà y thì khi lâm triá»u chỉ cần má»™t ngưá»i dâng tấu chương cÅ©ng đủ để ÄÆ°á»ng Hiếu Khang mất chức. Bây giá» trong triá»u cÅ©ng không còn ai dám trái lệnh Sở Danh ÄÆ°á»ng. Trước kia đối đầu vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng còn có Phương Lệnh TÃn, nhưng hiện nay hai ngưá»i đã ngấm ngầm cấu kết vá»›i nhau. Năm xưa ÄÆ°á»ng Hiếu Khang đã góp phần tÃch cá»±c trong việc láºt đổ Thang Thụ Vá»ng, vì váºy Phương Lệnh TÃn rất bất mãn đối vá»›i ÄÆ°á»ng Hiếu Khang, nếu Sở Danh ÄÆ°á»ng không muốn cho ÄÆ°á»ng Hiếu Khang là m Lại bá»™ thượng thư nữa thì đúng rất hợp vá»›i tâm ý cá»§a Phương Lệnh TÃn.
Tuy váºy, mồ hôi lạnh trên lưng ÄÆ°á»ng Hiếu Khang vẫn chảy ra ròng ròng, nếu như dá»± liệu không sai, bên trong phá»§ viện nà y che giấu má»™t đám sát thá»§. ChÃnh bá»n ngưá»i nà y không lâu trước đó đã giết sạch hÆ¡n mưá»i ngưá»i nhà Lương Thượng Duẫn, rõ rà ng là má»™t đám giang hồ không sợ chết. Cấm vệ quân bao vây nÆ¡i đây cÅ©ng đã gần ná»a canh giá», nhưng trong phá»§ lại không há» có động tÄ©nh gì, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang nghÄ© Ä‘iá»u nà y quả không hợp lý, như váºy bên trong phá»§ hoặc là không có ngưá»i, hoặc là đám sát thá»§ bên trong phá»§ Ä‘ang chuẩn bị liá»u chết.
Lúc nà y tên Cấm vệ quân kia Ä‘ang cầm cái tay nắm cá»a nặng ná» gõ ba lần, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cảm thấy trong lòng run lên bần báºt, nhịn không được lùi vá» sau ná»a bước.
Sở Tranh cưá»i thầm trong bụng, nhưng nghÄ© lại thấy cÅ©ng hợp lý, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang dù gì cÅ©ng chỉ là quan văn, cho nên lá gan hÆ¡i nhá» má»™t chút, vì váºy quay sang nói:
- ÄÆ°á»ng đại nhân, đám thÃch khách kia cùng lắm chỉ khoảng ba mươi tên, chúng ta dẫn theo hÆ¡n hai nghìn ngưá»i, có phải dùng dao to búa lá»›n coi trá»ng bá»n chúng như váºy hay không?
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cÅ©ng biết mình hÆ¡i thất thố, thầm nghÄ© ngay cả má»™t tiểu hà i tá» cÅ©ng không sợ, mình đưá»ng đưá»ng là má»™t Lại bá»™ thượng thư thì sợ gì? Vá»™i và ng lấp liếm nói:
- NgÅ© công tá», Thái uý đại nhân là m thế tất có lý do, đám thÃch khách nà y rất dã man hung ác, chúng ta cẩn tháºn má»™t chút cÅ©ng tốt.
Äá»™t nhiên từ má»™t căn phòng bên trong phá»§ truyá»n ra má»™t tiếng kêu thảm thiết khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u cả kinh.
Nghệ nhân Lý Trưá»ng Tiếu cá»§a Ưng đưá»ng chau mà y, nói:
- Chúng ta và o bên trong thôi.
Nói xong tiến lên hai bước tung ra má»™t chưởng, chỉ nghe má»™t tiếng nổ, hai cánh cá»a chÃnh cá»§a ÄÆ°á»ng phá»§ láºp tức bị chấn bay ra xa.
Má»i ngưá»i láºp tức Ä‘i và o. Trước sân ÄÆ°á»ng phá»§ có hai mươi mấy ngưá»i đứng đấy, dẫn đầu là hai lão giả dáng vẻ bình tÄ©nh. PhÃa trước hai ngưá»i nà y có má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm sấp trên mặt đất, thân thể không ngừng vặn vẹo, tiếng thét vừa rồi chắc là do ngưá»i nà y phát ra.
Từ Cảnh Thanh ở phÃa sau Sở Tranh kinh hô lên má»™t tiếng nhá», nghiến răng nói:
- NgÅ© công tá», lão già lùn hÆ¡n kia chÃnh là Phong Hà nh Vạn Lý Lý Vạn SÆ¡n.
Sở Tranh thở phà o nhẹ nhõm, mình không có Ä‘oán sai, đám thÃch khách nà y quả nhiên là ngưá»i cá»§a Ma môn, dẫn đầu chÃnh là Phong Hà nh Vạn Lý Lý Vạn SÆ¡n cÅ©ng Ä‘ang có mặt ở đây.
- Váºy ngưá»i kia có phải là "Kiếm Nhược Du Long" Äồng Khả Thà nh?
Lục Bá Xuân ở bên cạnh há»i.
Vừa rồi tuy Từ Cảnh Thanh nói nhá», nhưng Lục Bá Xuân ná»™i lá»±c thâm háºu, cÅ©ng nghe được má»™t Ãt. Những ngưá»i có địa vị trong hai đưá»ng Ưng - Lang đã sá»›m biết sá»± tồn tại cá»§a Thiên Mị môn, song từ lâu đã có má»™t quy luáºt bất thà nh văn, chỉ cần Thiên Mị môn không có hà nh động gì quá pháºn, thì hai đưá»ng Ưng - Lang tuyệt sẽ không nhúng tay. Sở Tranh má»i Từ Cảnh Thanh đến, mấy vị nghệ nhân cÅ©ng đã nháºn ra đây là ngưá»i cá»§a Thiên Mị môn.
Từ Cảnh Thanh nhìn một chút rồi nói:
- Không phải, nhưng nhìn hình dạng loan Ä‘ao bên hông cá»§a hắn, có lẽ đây là Hách Liên Tuyết cá»§a Huyết Äao Tông.
Sở Tranh gáºt đầu, tay phải đưa ra phÃa sau ra hiệu, má»™t phó tướng cấm vệ quân hiểu ý, cho hai ngón tay lên miệng huýt lên má»™t tiếng báo hiệu, tức thì xung quanh tưá»ng ÄÆ°á»ng phá»§ xuất hiện đầy cấm vệ quân, trong tay cầm cung lăm lăm chỉa và o đám ngưá»i Ma môn dưới sân.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang sốc lại tinh thần, tiến lên má»™t bước nói:
- Bản quan là Lại bá»™ thượng thư ÄÆ°á»ng Hiếu Khang, ÄÆ°á»ng Cam Giang ở đâu? Mau mau mang hắn ra đây gặp ta.
Lão già cao hơn lạnh nhạt nói:
- Các ngươi nếu đã tá»›i đây, nên biết trên Ä‘á»i từ lâu đã không có ngưá»i tên lÃ ÄÆ°á»ng Cam Giang.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang nghe váºy trong lòng vui vẻ, ÄÆ°á»ng Cam Gian nếu bị đám ngưá»i nà y giết chết, thì trách nhiệm cá»§a ông ta phải gánh giảm Ä‘i rất nhiá»u, tuy váºy ngoà i miêng vẫn tá» ra giáºn dữ nói:
- Các ngươi tháºt to gan, dám lá»›n máºt giết hại mệnh quan triá»u đình?
Lão già lùn hÆ¡n khinh thưá»ng nói:
- Hắn là mệnh quan triá»u đình Äại Triệu, có quan hệ gì vá»›i chúng ta chứ?â€
Sở Tranh cưá»i nói:
- Nghe khẩu khà cá»§a lão tiên sinh nà y thì có vẻ các ngươi không phải là ngưá»i nước Triệu, váºy các ngươi có thể nói các ngươi đến từ nÆ¡i nà o và vì sao phải giết quan viên cá»§a Äại Triệu ta không?
Lão già lùn kia hừ má»™t tiếng, không đáp lại câu há»i cá»§a Sở Tranh.
Lục Bá Xuân không nhịn được châm chá»c nói:
- Không ngỠđưá»ng đưá»ng là trưởng lão "Phong Hà nh Vạn Lý" Lý Vạn SÆ¡n cá»§a Ma Môn cÅ©ng chỉ là hạng giấu đầu lòi Ä‘uôi.
Lý Vạn Sơn sắc mặt sầm xuống, nói:
- Các hạ là ngưá»i phương nà o? Äã từng gặp mặt ta bao giá», sao lại nháºn ra được lão phu?
Lục Bá Xuân chắp tay nói:
- Tại hạ Lục Bá Xuân.
Lý Vạn Sơn ngẩn ra, lão già cao hơn bên cạnh chắp tay nói:
- Thì ra là Trưá»ng Sinh Kiếm, tại hạ là Thánh môn Huyết Äao tông Hách Liên Tuyết, tuy tại hạ sinh sống ở Tây Vá»±c, nhưng cái tên Trưá»ng Sinh Kiếm tại hạ ngưỡng má»™ đã lâu.
Nói xong nhìn sang Lý Trưá»ng Tiếu Ä‘ang đứng cạnh Lục Bá Xuân nói:
- Nếu váºy vị nà y có lẽ cÅ©ng là cao nhân, Lục huynh có thể giá»›i thiệu má»™t chút cho tại hạ mở mang tầm mắt được không?
Lý Trưá»ng Tiếu nói:
- Không cần Lục huynh giá»›i thiệu, để lão phu tá»± nói, "Bát Diện Lai Phong" Lý Trưá»ng Tiếu chÃnh là tại hạ.
Long Kinh Thiên mỉm cưá»i tiếp lá»i:
- Tại hạ là "Lục Thượng Du Long" Long Kinh Thiên, đáng tiếc trưởng lão "Kiếm Nhược Du Long" Äồng Khả Thà nh cá»§a quý môn lại không tá»›i, nếu không chỉ vá»›i biệt hiệu cá»§a hắn, lão phu đã muốn cùng hắn so chiêu luáºn bà n má»™t chút.
Cao SÄ© Anh cưá»i nhạt má»™t tiếng, ôm quyá»n nói:
- Danh tiếng cá»§a lão phu không uy phong bằng ba ngưá»i bá»n há», tại hạ "Thiết Chỉ Thá»§" Cao SÄ© Anh.
Từ Cảnh Thanh đứng bên cạnh nghe thấy mấy ngưá»i xưng danh thì sắc mặt trắng bệch, cÅ©ng may trên mặt có dịch dung. Nà ng ngÆ¡ ngác nhìn Sở Tranh, thế nà o cÅ©ng không ngá» bên cạnh thiếu niên nà y lại có nhiá»u nhân váºt cấp tông sư đã thà nh danh từ lâu như váºy, đáng cưá»i cho mình còn muốn cùng hắn cò kè mặc cả, chỉ cần dá»±a và o bốn lão giả nà y xuất thá»§ thì việc tiêu diệt Thiên Mị môn là chuyện dá»… như trở bà n tay.
Lý Vạn SÆ¡n và Hách Liên Tuyết cà ng nghe lòng cà ng trầm xuống, bốn ngưá»i trước mặt Ä‘á»u là cao thá»§ đã thà nh danh từ lâu, bất luáºn là ai trong số đó cÅ©ng ngang tà i ngang sức vá»›i mình, hôm nay xem ra dữ nhiá»u là nh Ãt.
Hách Liên Tuyết nhìn quanh bốn phÃa, những ngưá»i đứng trên tưá»ng mặc dù mặc trang phục cá»§a cấm vệ quân, nhưng nhìn cách má»—i ngưá»i giương cung lắp tên Ä‘á»u nhẹ nhà ng bình tÄ©nh, đầu mÅ©i tên không há» dao động, hiển nhiên Ä‘á»u là nhất lưu cao thá»§. Lão ta tuy không biết những cấm vệ quân nà y Ä‘á»u là cao thá»§ Ưng đưá»ng giả trang, nhưng cÅ©ng hiểu được hôm nay mình đã rÆ¡i và o đưá»ng cùng, vì váºy không khá»i nhếch miệng cưá»i thảm, quay lại nói vá»›i Lý Vạn SÆ¡n:
- Vạn Sơn huynh, là do giáo chúng của tiểu đệ vô dụng, là m liên luỵ đến Vạn Sơn huynh.
Lý Vạn Sơn hừ lạnh một tiếng nói:
- Giá» nói những lá»i nà y có Ãch gì?
Äệ tá» Ma Môn từ lúc sáng sá»›m đã phát hiện bên ngoà i phá»§ có nhân váºt khả nghi Ä‘i qua Ä‘i lại, nhưng vẫn chưa chú ý lắm. Bởi vì bên cạnh Ä‘á»u là phá»§ đệ cá»§a các quan lại trong triá»u, Cấm vệ quân hôm qua đã cho ngưá»i đến đây tăng cưá»ng cảnh giá»›i, để phòng ngừa không có chuyện gì xảy ra vá»›i các quan viên trong các phá»§. Lý Vạn SÆ¡n mặc dù thấy có Ä‘iểm không hợp lý, nhưng cÅ©ng không có cách nà o phái ngưá»i Ä‘i ra ngoà i Ä‘iá»u tra rõ rà ng thá»±c hư. Ngưá»i trong Ma môn Ä‘a số là ngưá»i Tây Vá»±c, tướng mạo cá» chỉ so vá»›i ngưá»i Trung Nguyên có nhiá»u khác biệt, khi xưa trà trá»™n và o kinh thà nh Ä‘á»u đã dịch dung, hÆ¡n nữa trà trá»™n và o kinh thà nh là m hạ nhân cá»§a má»™t viên quan nhá» nên cÅ©ng không có ai để ý, thế nhưng hôm nay thì khác, cấm vệ quân đã giá»›i nghiêm toà n thà nh, bất cứ ai Ä‘i trên đưá»ng Ä‘á»u bị quan phá»§ cho ngưá»i kiểm tra, nếu có gì khác biệt thì rất dá»… nháºn ra. Lý Vạn SÆ¡n suy nghÄ© kỹ lại, đà nh thôi không phái ngưá»i ra ngoà i Ä‘iá»u tra nữa.
Chỉ đến lúc đại đội cấm vệ quân bao vây xung quanh ÄÆ°á»ng phá»§, Hách Liên Tuyết và Lý Vạn SÆ¡n má»›i biết có chuyện không ổn, định rút lui thì phát hiện bên ngoà i đã bị bao vây tầng tầng lá»›p lá»›p. Hai ngưá»i nghÄ© mãi mà cÅ©ng không hiểu, những cấm vệ quân nà y rõ rà ng là có chuẩn bị từ trước, Äại Triệu là m thế nà o lại biết được bá»n há» trốn trong ÄÆ°á»ng phá»§? Hai ngưá»i đột nhiên nhá»› tá»›i sau khi giết Lương Thượng Duẫn, đại Ä‘a số đệ tá» Ä‘á»u theo hai ngưá»i trở vá», chỉ còn ba tên đệ tá» Trung thổ ở bên ngoà i Ä‘iá»u tra tin tức, vì váºy liá»n tra há»i ba ngưá»i kỹ cà ng. Lúc đó Lý Vạn SÆ¡n phát hiện vẻ mặt má»™t tên đồ đệ đắc ý cá»§a Hách Liên Tuyết có Ä‘iểm khác lạ, nổi lên lòng nghi ngá» liá»n nghiêm hình bức cung tên đệ tỠđó mặc cho Hách Liên Tuyết ngăn cản. Lý Vạn SÆ¡n có má»™t tuyệt kỹ độc đáo là “Nhiếp hồn thá»§â€, cùng vá»›i “Äại sưu hồn thủ†cá»§a Ngô An Nhiên là hai tuyệt kỹ khác nhau nhưng có cùng công dụng, Ä‘á»u là những thá»§ Ä‘oạn bức cung nổi danh trên giang hồ. Tên đệ tá» kia chịu không nổi cá»±c hình tra khảo đà nh phải khai ra. Hoá ra hôm qua hắn thấy hai ngưá»i từ Sở phá»§ Ä‘i ra, đám hạ nhân đối vá»›i hai ngưá»i nà y thì cá»±c kỳ kÃnh cẩn, trong đó ngưá»i thiếu niên quần áo trang nhã hà o hoa phú quý, Ä‘iệu bá»™ mưá»i phần kiểu cách, rõ rà ng là con nhà thế gia. Hắn biết Sở thị là thế gia lá»›n nhất Triệu quốc, vì thế trong lòng nổi lên sát tâm, thầm nghÄ© nếu giết được ngưá»i nà y nhất định sẽ là m cho sư phụ vui lòng, vì thế hắn âm thầm Ä‘i theo Sở Tranh và Ngô An Nhiên định tìm thá»i cÆ¡ ra tay. Nhưng hắn không ngá» lại bị Sở Tranh phát giác, nếu không phải Ngô An Nhiên hạ thá»§ lưu tình thì hắn đã bị bắt là m tù binh. Sau khi trở lại ÄÆ°á»ng phá»§, tên đệ tá» nà y trong lòng bối rối, lần nà y đã không đắc thá»§ lại còn là m lá»™ ra hà nh tung, nếu nói chuyện nà y cho sư phụ biết thì sư phụ chắc chắn sẽ không tha, hÆ¡n nữa trưởng lão Lý Vạn SÆ¡n lại là ngưá»i có thá»§ Ä‘oạn độc ác, nếu trong cÆ¡n giáºn muốn giết hắn thì sư phụ cÅ©ng không cản được. Hắn thầm nghÄ© may mắn, vì không quá hai ngà y nữa là ngưá»i trong Ma môn sẽ rá»i khá»i kinh thà nh, cho nên giấu biệt chuyện nà y không nói ra.
Hách Liên Tuyết nghe xong giáºn tÃm mặt, Lý Vạn SÆ¡n cà ng không kìm được cÆ¡n thịnh ná»™, thi triển “Nhiếp hồn thủ†đến mức táºn cùng, Ä‘iểm và o mưá»i tám cấm huyệt trên ngưá»i tên đệ tá» kia, ném hắn xuống đất như con chó chết, để mặc hắn tá»± sinh tá»± diệt.
Hách Liên Tuyết nhìn tên đệ tỠcủa mình đang nằm trên đất, than thở:
- Tên đồ đệ nà y cá»§a ta thưá»ng ngà y Ä‘á»u thÃch là m chuyện lá»›n, vì muốn ta vui lòng mà hao tổn tâm tư. Bình thưá»ng ta cÅ©ng rất sá»§ng ái hắn, không ngá» tá»›i hôm nay hắn lại là m hại đến nhiá»u đồng môn như váºy.
Lý Vạn SÆ¡n cÅ©ng không trả lá»i, nhìn sang đám ÄÆ°á»ng Hiếu Khang quan sát má»™t lúc, ánh mắt đột nhiên dừng lại trên ngưá»i Sở Tranh. Sở Tranh thấy váºy không thèm để ý, nhếch miệng cưá»i nhìn trả lại lão ta.
MÅ©i chân Lý Vạn SÆ¡n hất má»™t cái, tên đồ đệ cá»§a Hách Liên Tuyết Ä‘ang nằm trên mặt đất liá»n đứng thẳng dáºy, nhưng thân thể má»m nhÅ©n lại muốn đổ xuống. Lý Vạn SÆ¡n đưa tay giữ hắn đứng vững, chỉ Sở Tranh há»i:
- Thiếu niên hôm qua ngươi muốn giết là tiểu tỠnà y?
Tên đệ tỠhai mắt mỠmịt, nhìn Sở Tranh một lúc, yếu ớt nói:
- Dạ đúng, xin trưởng lão tha mạng.
Lý Vạn SÆ¡n cưá»i lá»›n nói:
- Cho dù lão phu có tha ngươi thì những ngưá»i Triệu quốc nà y cÅ©ng không tha ngươi, ngươi đừng mÆ¡ má»™ng hão huyá»n nữa.
- Thiếu niên trước mặt kia, ngươi tên là gì?
Hách Liên Tuyết nhìn chằm chằm Sở Tranh, há»i tiếp:
- Ngưá»i đồng hà nh vá»›i ngươi hôm qua là ai? Vì sao phải hạ thá»§ lưu tình vá»›i nghịch đồ cá»§a ta?
Äây chÃnh là điểm Hách Liên Tuyết nghÄ© mãi cÅ©ng không thông, hôm qua ngưá»i kia hoà n toà n có thể bắt giữ tên đồ đệ cá»§a ông ta, vá»›i tÃnh cách cá»§a tên đồ đệ nà y thì không bao lâu sẽ khai ra toà n bá»™. Vì sao ngưá»i kia lại mạo hiểm thả hắn Ä‘i? Nếu tên đồ đệ nà y có má»™t chút dÅ©ng khà nói ra sá»± tháºt thì Ma môn dù liá»u chết cÅ©ng xông ra khá»i thà nh từ đêm qua.
Sở Tranh cưá»i khổ. Sau khi Ngô An Nhiên để ngưá»i nà y chạy Ä‘i, hắn đã mặc cho số pháºn, chỉ hy vá»ng Ma môn á»· y khinh thưá»ng, cho rằng chá»— ẩn thân cá»§a mình cá»±c kỳ bà ẩn, sẽ không để ý tá»›i, nếu không bá»n há» muốn ra khá»i thà nh, trừ phi chá»n cách xông thẳng Ä‘i ra. Kinh thà nh đã phát lệnh giá»›i nghiêm toà n thà nh, ngay cả Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng không dá»… dà ng ra ngoà i được, nếu bá»n há» cứ nhất quyết xông ra khá»i thà nh, Sở Tranh cÅ©ng đà nh chịu không có cách nà o để cản. Nhưng xem ra tên đệ tá» trên mặt đất kia hôm qua đã không bẩm báo lại sá»± tình, quả tháºt rất hợp vá»›i ý cá»§a Sở Tranh, Sở Tranh cà ng nhìn hắn cà ng thấy vừa mắt, thầm nghÄ© váºn khà mình tháºt tốt, có lẽ nên Ä‘i thắp hương bái Pháºt. Có Ä‘iá»u Pháºt giáo đến nay còn chưa phổ biến ở Trung Nguyên, má»›i chỉ phát triển ở bên Tây Vá»±c mà thôi, muốn bái Pháºt cÅ©ng không có chá»— mà bái.
Sở Tranh chợt nghÄ©, hay là vì mình luyện công phu cá»§a nhà Pháºt, môn công phu rất hiếp gặp ở trung thổ, vì thế Pháºt tổ má»›i chiếu cố đến mình?!
Hách Liên Tuyết thấy Sở Tranh Ä‘ang đầu óc vá»› vẩn đâu đâu, nhắm mắt là m ngÆ¡ không trả lá»i câu há»i cá»§a mình thì sinh ra tức giáºn. Lão ta ở Tây Vá»±c cÅ©ng là má»™t nhân váºt oai phong má»™t cõi, há lại để cho má»™t thiếu niên khinh thưá»ng? Vì thế sải má»™t bước lá»›n vá» phÃa trước, nhắm Sở Tranh tung má»™t chưởng.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang suýt chút nữa báºt cưá»i thà nh tiếng, thầm nghÄ© lão già kia là dân là m xiếc tứ chiêng giang hồ hay sao, cách xa như váºy mà khoa chân múa tay gì chứ?
Äám ngưá»i Lý Trưá»ng Tiếu, Lục Bá Xuân vẻ mặt đông cứng lại, Ä‘ang muốn thay Sở Tranh tiếp má»™t chưởng nà y, không ngá» Sở Tranh cÅ©ng tiến lên má»™t bước, tung ra má»™t quyá»n, quả là muốn dùng cứng đối cứng vá»›i Hách Liên Tuyết. Sau khi tiếp má»™t chưởng cá»§a Triệu MÃnh đêm qua, lòng tá»± tin cá»§a Sở Tranh tăng lên rất nhiá»u, Hách Liên Tuyết cho dù lợi hại, nhưng xem ra vẫn còn hÆ¡i kém so vá»›i Triệu MÃnh.
Chỉ nghe má»™t tiếng nổ trầm đục vang lên, hai ngưá»i thân hình loạng choạng, Sở Tranh không chịu được phải lùi vá» sau má»™t bước. Trước mặt hai ngưá»i tức thì khói bụi bay mù mịt, quần áo má»i ngưá»i bên cạnh cÅ©ng bị kình phong thổi bay phấp phá»›i.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang bị kình phong thổi xém chút nữa ngã sấp xuống đất, trong lòng vô cùng kinh hãi, những ngưá»i nà y là loại ngưá»i thế nà o? Nếu quyá»n vừa rồi mà đánh và o ngưá»i mình, cho dù có mưá»i cái mạng thì cÅ©ng không còn.
Lý Trưá»ng Tiếu đưa tay đỡ lấy ÄÆ°á»ng Hiếu Khang, thấy mặt ông ta cắt không còn há»™t máu, biết ông ta vừa bị doạ sợ vỡ máºt, liá»n quay sang Sở Tháºn An nói:
- Ở đây tương đối nguy hiểm, ngươi đưa ÄÆ°á»ng đại nhân Ä‘i ra ngoà i Ä‘i.
Nếu ÄÆ°á»ng Cam Giang đã được chứng thá»±c thÃch khách là do ngưá»i Ma môn giả dạng, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang có ở lại đây cÅ©ng không còn quan trá»ng nữa.
Hách Liên Tuyết mặc dù chiếm thượng phong, nhưng vẻ mặt lại không bình tĩnh được như Sở Tranh, lộ ra vẻ kinh hoà ng, quay đầu lại nói lớn với Lý Vạn Sơn:
- Vạn SÆ¡n huynh, tiểu tá» nà y hình như luyện được Long Tượng Phục Ma công cá»§a Pháºt môn , hÆ¡n nữa đã luyện đến tầng thứ năm!
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:21 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 28: Ra tay cứu mạng(1).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Lý Vạn Sơn suýt nữa nhảy dựng lên, nói:
- Không thể nà o, hắn má»›i có bấy nhiêu tuổi, đám ngốc trá»c đầu ở Linh SÆ¡n Cổ Tá»± kia cho dù thiên tư tuyệt đỉnh muốn luyện đến tầng thứ năm cÅ©ng phải mất ba mươi năm!
Hách Liên Tuyết nói:
- Ta giao thá»§ vá»›i hoà thượng cá»§a Linh SÆ¡n tá»± không biết bao nhiêu lần, là m sao có thể nháºn lầm cho được?
Ba vị nghệ nhân cá»§a Ưng đưá»ng thấy Sở Tranh có thể tiếp được má»™t chưởng cá»§a Hách Liên Tuyết, hÆ¡n nữa chỉ hÆ¡i rá»›t và o thế hạ phong, tất cả Ä‘á»u vuốt râu cưá»i. Ưng đưá»ng trải qua hÆ¡n trăm năm rốt cuá»™c cÅ©ng có được má»™t đưá»ng chá»§ võ công cao cưá»ng, cÅ©ng không phải nói các đưá»ng chá»§ trước kia cá»§a Ưng đưá»ng là hạng vô năng, chỉ có Ä‘iá»u ngưá»i bình thưá»ng không có võ công lãnh đạo đám ngưá»i trong nghá» như Lý Trưá»ng Tiếu đôi khi có chút trái khoáy, không đúng.
Lục Bá Xuân thấy Hách Liên Tuyết và Lý Vạn Sơn thất thố như thế, hừ một tiếng nói:
- Lâu nay nghe tiếng Huyết Äao ÄÆ°á»ng chá»§ Hách Liên Tuyết là nhất đại tông sư, hôm nay gặp mặt quả là m cho Lục má»— thất vá»ng.
Hách Liên Tuyết nghe Lục Bá Xuân nói váºy, giáºn tÃm mặt nói:
- Hôm nay Thánh Môn ta tuy sa lầy tại Triệu quốc, nhưng Hách Liên Tuyết ta tá»± nháºn mình vẫn là má»™t nhân váºt, Lục huynh má»™t khi đã coi thưá»ng tại hạ như váºy, tại hạ xin quyết đấu má»™t tráºn vá»›i Lục huynh. Hách Liên Tuyết cho dù chết cÅ©ng phải bảo vệ thanh danh cá»§a mình.
Lục Bá Xuân đang muốn đáp ứng, Sở Tranh lại nói:
- Lục tiá»n bối cháºm đã, không thể nóng vá»™i trúng kế cá»§a lão ta. Ma Môn bá»n há» bây giỠđã là cá trong rá», Hách Liên Tuyết muốn đấu má»™t tráºn sinh tá» vá»›i tiá»n bối, mục Ä‘Ãch chÃnh là muốn là m rối tinh rối mù cục diện để tìm cÆ¡ há»™i đà o thoát.
Lý Trưá»ng Tiếu gáºt đầu nói:
- Ngũ công tỠnói rất có lý. à của tông chủ cũng không muốn buông tha bất cứ một tên nà o, may ra trước mặt hoà ng thượng còn có thể trình tấu rõ rà ng.
Cao Sĩ Anh cũng lạnh lùng nói:
- Lục Bá Xuân, ngươi không nhá»› đã cùng lão phu đánh cuá»™c coi xem ai bắt được nhiá»u nhãi nhép yêu ma hÆ¡n rồi ư? Ngươi bây giỠđối phó vá»›i Hách Liên Tuyết kia Ä‘i, để lão phu còn rảnh tay tróc nã mấy tên yêu ma nhiá»u hÆ¡n má»™t chút.
Hách Liên Tuyết thấy Lục Bá Xuân không chịu đáp ứng, trong lòng vô cùng lo lắng. Lão ta biết hôm nay tình hình cá»±c kỳ hung hiểm, tiá»…n thá»§ bao vây bốn phÃa nếu là binh lÃnh bình thưá»ng thì không cần bà n tá»›i, nhưng tất cả Ä‘á»u là cao thá»§, chỉ cần bắn ra má»™t lượt tên, không biết bao nhiêu ngưá»i cá»§a bên mình sẽ phải Ä‘i chầu trá»i. Tình hình trước mắt chỉ hy vá»ng có thể há»—n chiến cùng cao thá»§ bên địch, tiá»…n thá»§ bốn phÃa ném chuá»™t sợ vỡ đồ, nhá» váºy bên mình má»›i có hy vá»ng đà o thoát được và i ngưá»i.
Sở Tranh nhìn Hách Liên Tuyết và Lý Vạn Sơn chắp tay nói:
- Nhị vị Ä‘á»u là cao nhân tiá»n bối, chắc cÅ©ng biết tình hình hôm nay quả không thể nà o là m khác hÆ¡n. Hách Liên tiá»n bối muốn đấu má»™t tráºn vá»›i Lục tiá»n bối chắc cÅ©ng biết được, Lục tiá»n bối không phải sợ ông, chỉ cần ông ra lệnh cho ngưá»i phe mình ở phÃa sau thúc thá»§ chịu trói, Lục tiá»n bối quyết sẽ tá» chiến má»™t tráºn vá»›i ông.
Hách Liên Tuyết trong lòng biết đối phương đã nhìn ra suy nghÄ© tÃnh toán cá»§a mình, quay đầu lại nhìn Lý Vạn SÆ¡n.
Lý Vạn Sơn nói:
- Còn có thể nói gì nữa, liá»u mạng Ä‘i.
Hách Liên Tuyết nhìn Sở Tranh lắc lắc đầu, nói:
- Thánh Môn ta tranh chấp vá»›i chÃnh đạo gần ngà n năm, chưa từng có chuyện má»™t và i đệ tá» buông khà giá»›i đầu hà ng.
Sở Tranh nhá»› tá»›i bản thân mình cÅ©ng có thể tÃnh là má»™t ná»a ngưá»i ở trong Ma Môn, không tránh khá»i có và i phần hổ thẹn, nói:
- Hách Liên tiá»n bối, vãn bối tháºp phần kÃnh ngưỡng tiá»n bối, chỉ tiếc các ngưá»i không phải là ngưá»i Triệu.
Sở Tranh xoay ngưá»i sang Lý Trưá»ng Tiếu gáºt đầu, Lý Trưá»ng Tiếu giÆ¡ tay lên quát:
- Bắn tên!
Trong lúc nhất thá»i tên bắn xuống như mưa, ngưá»i cá»§a Ma Môn luống cuống tay chân, vừa đón đỡ vừa chá»i ầm lên: nà o là ngưá»i Triệu hèn má»n vô sỉ, không thèm coi võ lâm quy cá»§ và o đâu, không dám đơn đả độc đấu.
Sở Tranh nhìn tình cảnh trước mắt, đột nhiên quay lại phÃa sau cưá»i nói vá»›i Từ Cảnh Thanh:
- Sư thúc cảm thấy bá»n há» mắng đúng không?
Từ Cảnh Thanh nhìn ngưá»i cá»§a Ma Môn gặp phải thảm trạng, tinh thần có chút hoảng hốt, nghe Sở Tranh đột ngá»™t há»i mình như thế bất giác gáºt gáºt đầu.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư thúc quả nhiên nghĩ như thế!
Từ Cảnh Thanh cả kinh, tức thì tỉnh táo lại, vá»™i há»i:
- NgÅ© công tá», ta không phải có ý nà y.
Nhìn thiếu niên mi thanh mục tú trước mắt, Từ Cảnh Thanh lại cảm thấy trong lòng phát lạnh từng cơn.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư thúc hiểu lầm rồi, tiểu chất thừa nháºn đám ngưá»i Ma Môn nà y nói không sai, chúng ta không cùng bá»n chúng đơn đả độc đấu, nhưng không phải chúng ta không dám mà là không muốn. Bá»n chúng giết đám ngưá»i Lương Thượng Duẫn đại nhân má»™t loạt hÆ¡n mưá»i ngưá»i, chẳng lẽ lúc đó cÅ©ng chiếu đúng theo quy cá»§ võ lâm? Gia phụ vá»›i danh nghÄ©a quan phá»§ tá»›i bắt bá»n chúng, từ khi nà o quan quân tróc nã tá»™i phạm phải tuân theo cái quy cá»§ võ lâm gì gì đó?
Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Tiểu chất mặc dù bái sư phụ là m môn hạ, nhưng lại không tÃnh là ngưá»i trong võ lâm, đối vá»›i quy cá»§ võ lâm không biết gì cả. Tiểu chất chỉ biết Äại Triệu ta có luáºt pháp quy định giết ngưá»i phải Ä‘á»n mạng, từ xưa đến nay nhà nho thì dùng văn là m loạn pháp luáºt, ngưá»i hiệp khách thì dùng võ phá rối luáºt cấm, ngưá»i luyện võ tá»± cho mình có võ công, thưá»ng hay rêu rao cái gì mà thay trá»i hà nh đạo, chẳng lẽ luyện táºp võ nghệ là có thể thay thế đại diện cho trá»i? Váºy còn quốc pháp để đâu? Ãt nhất Äại Triệu ta chưa cần tá»›i cái loại ngưá»i thay trá»i hà nh đạo nà y.
Sở Tranh nói đến phần sau vẻ mặt nghiêm trang không có má»™t tà đùa giỡn hay châm biếm nà o, Từ Cảnh Thanh không ká»m nổi lui vá» phÃa sau ná»a bước, ngáºp ngừng nói:
- Thuá»™c hạ cá»§a công tá» toà n ngưá»i tà i giá»i, không biết vì sao còn muốn Thiên Mị Môn cá»§a ta đến đây trợ giúp?
Sở Tranh cưá»i nhẹ, nói:
- Tiểu chất vốn muốn cùng Ma Môn chân chÃnh Ä‘o sức má»™t phen, bởi váºy má»›i má»i sư thúc tá»›i há»— trợ. Tuy nhiên hôm nay sư thúc tá»›i đây cÅ©ng không phải tay không mà vá», Lý Vạn SÆ¡n cùng sư thúc có huyết hải thâm thù, sư thúc có thể lấy đầu cá»§a lão ta tế Ä‘iện sư thúc tổ.
Sở Tranh ná»a tháºt ná»a giả nói, vì chuyện Võ Mị Nương hắn thiếu Thiên Mị Môn má»™t cái nhân tình, bắt Lý Vạn SÆ¡n xem trả được má»™t ná»a. HÆ¡n nữa lần nà y tung ra toà n bá»™ tinh anh cá»§a Ưng đưá»ng, hắn muốn cho Thiên Mị Môn nhìn thấy, cÅ©ng muốn bất ngá» là m cho Từ Cảnh Thanh hết do dá»± chần chừ, chân chÃnh lãnh đạo Thiên Mị Môn đầu nháºp nghe lệnh cá»§a mình. Thế lá»±c cá»§a Thiên Mị Môn không yếu, huống chi có má»™t số việc nữ nhân xá» lý lo liệu thuáºn lợi dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i nam nhân.
Từ Cảnh Thanh miá»…n cưỡng cưá»i nói:
- Äa tạ NgÅ© công tá» lo lắng.
Tiá»…n thá»§ cá»§a Ưng đưá»ng vây quanh bốn phÃa nhanh chóng bắn xong má»™t loạt tên đầu tiên, đám ngưá»i Ma Môn ở giữa sâ bị trúng tên ngã xuống hÆ¡n phân ná»a, nằm trên mặt đất không biết sống hay chết, chỉ còn khoảng sáu bảy ngưá»i vẫn còn gắng gượng đứng.
Lý Trưá»ng Tiếu nhìn Hách Liên Tuyết và Lý Vạn SÆ¡n Ä‘ang xất bất xang bang nói:
- Nhị vị mau hà ng Ä‘i, hy vá»ng còn có thể lưu lại tánh mạng.
Hách Liên Tuyết cưá»i ha hả, nói:
- Hà ng? Lý Trưá»ng Tiếu, ngươi cÅ©ng là má»™t nhân váºt thà nh danh, tại sao lại khinh thưá»ng Hách Liên Tuyết ta như thế? Nếu như ngươi ở trong tình cảnh cá»§a Hách Liên Tuyết ta, e rằng đã đầu hà ng từ lâu, ha ha...
Lý Trưá»ng Tiếu mắt lá»™ vẻ khâm phục, nói:
- Hách Liên huynh quả nhiên là một hảo hán, chỉ tiếc ta và ngươi thỠkhác chủ, không biết Hách Liên huynh còn có thể tiếp Lý mỗ mấy chiêu, đắc tội!
Nói xong một chưởng chụp xuống Hách Liên Tuyết.
Hách Liên Tuyết gắng gượng nghiêng ngưá»i né tránh má»™t chưởng cá»§a há» Lý, vung thanh tuyết hồ loan Ä‘ao uy chấn Tây Vá»±c bên hông chém má»™t nhát vá» phÃa Lý Trưá»ng Tiếu. Lý Trưá»ng Tiếu tả chưởng láºt qua, chụp ngay thanh tuyết hồ loan Ä‘ao trước mặt. Hách Liên Tuyết cảm thấy thanh loan Ä‘ao suýt chút nữa bay khá»i tay, loạng choạng lùi vá» phÃa sau bảy tám thước má»›i gắng gượng đứng vững lại.
Lý Trưá»ng Tiếu lắc đầu nói:
- Hách Liên huynh, cần gì phải là m tội mình như thế.
Hách Liên Tuyết hoà ng ngang thanh Ä‘ao thá»§ trước ngá»±c, thở hổn hển. Lão ta biết hôm nay đại nạn đã tá»›i, quay đầu lại nhìn hÆ¡n mưá»i tên đệ tá» bị liên lụy, cả đám nằm trên mặt đất trên ngưá»i trúng Ãt nhất mưá»i lăm mưá»i sáu cái tên, đã Ä‘oạn khà bá» mình từ lâu. Hách Liên Tuyết không nén được Ä‘au thương trong lòng. Lão lang thang phiêu bạt giang hồ bao nhiêu năm nay, không con không cháu, đối vá»›i đám đệ tá» nà y có chút yêu thương, thưá»ng ngà y đám đệ tá» lưá»i nhác, lại biết rõ tâm ý cá»§a lão đối vá»›i bá»n chúng như con, luôn là m ngÆ¡ trước những thiếu sót khuyết Ä‘iểm cá»§a bá»n chúng, không ngá» kết quả ngà y hôm nay chẳng những không giúp gì mà còn hại bá»n chúng, hại chÃnh bản thân mình, hại chết biết bao nhiêu huynh đệ.
Hách Liên Tuyết mÆ¡ hồ cảm giác được Lý Trưá»ng Tiếu Ä‘ang bước vá» phÃa mình, tay nắm chặt tuyết hồ loan Ä‘ao, lão thà rằng tá»± váºn, quyết không rÆ¡i và o tay đối phương.
Sở Tranh nhìn chăm chăm Hách Liên Tuyết, để ý nhất cá» nhất động cá»§a lão ta, thấy lão đột nhiên nắm chặt Ä‘ao, tức thì hiểu được tâm ý cá»§a lão, thầm nghÄ© có lẽ giải pháp nà y là kết quả tốt nhất cho lão. Hách Liên Tuyết quả tháºt phù hợp vá»›i hình tượng hà o kiệt Ma Môn trong lòng Sở Tranh, vá» phần Lý Vạn SÆ¡n đã sá»›m như con chó chết bị Long Kinh Thiên Ä‘iểm huyệt kéo bá» sang má»™t bên. Dù sao hắn cÅ©ng đã bắt được Lý Vạn SÆ¡n, đủ để tra há»i tin tức tình huống cá»§a Ma Môn Tây Vá»±c, còn Hách Liên Tuyết cứ để cho lão ta là m anh hùng.
Äá»™t nhiên, bên bức tưá»ng phÃa tây truyá»n đến má»™t tráºn kinh hô.
Sở Tranh quay đầu nhìn lại thấy má»™t tên cấm vệ quân che mặt trong tay cầm trưá»ng kÃch, Ä‘ang lia trưá»ng kÃch đánh ngã đám cung tiá»…n thá»§ trên tưá»ng tạo thà nh má»™t khoảng trống lá»›n. Äám ngưá»i Lý Trưá»ng Tiếu cả kinh, đám cung tiến thá»§ nà y Ä‘á»u là cao thá»§ tinh anh cá»§a Ưng đưá»ng, đứng trước mặt ngưá»i bịt mặt kia giống như những tá» giấy bị quét bay mất sạch.
Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân liên thá»§ tiến lên ngăn trở, trưá»ng kÃch cá»§a ngưá»i ná» quét ngang, hai ngưá»i cùng lúc bước lui vá» sau, tránh Ä‘i mÅ©i kÃch nhá»n công tá»›i. Long Kinh Thiên múa quyá»n, Lục Bá Xuân xuất ra Trưá»ng Sinh kiếm, nhắm ngưá»i bịt mặt công tá»›i. Không ngá» ngưá»i ná» chống mạnh trưá»ng kÃch xuống đất, tức thì lướt qua trên đầu hai ngưá»i.
Ngưá»i nỠở trên không trung rút trưá»ng kÃch vá», váºn lá»±c nhanh như chá»›p đâm má»™t kÃch thế nặng như núi thẳng vá» phÃa Lý Trưá»ng Tiếu. Lý Trưá»ng Tiếu biết rõ ngưá»i nỠý muốn giúp Hách Liên Tuyết, nhưng vẫn không dám đón đỡ kÃch nà y, đà nh phải lùi lại sau mấy bước.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:23 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 28: Ra tay cứu mạng(2).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Ngưá»i ná» sau khi rÆ¡i xuống đất tay trái chá»™p lấy áo cá»§a Hách Liên Tuyết, tay phải phóng trưá»ng kÃch cái vù. Trưá»ng kÃch bay chưa tá»›i kình phong đã vù vù là m Lý Trưá»ng Tiếu cÆ¡ hồ muốn nghẹt thở, định né tránh nhưng không kịp chỉ còn cách váºn toà n bá»™ công lá»±c và o song chưởng chá»™p lấy trưá»ng kÃch Ä‘ang bay tá»›i. Lúc nà y Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân đánh tá»›i sau lưng ngưá»i bịt mặt, ngưá»i ná» xốc Hách Liên Tuyết lên, thân hình linh hoạt không há» giảm, hai chân Ä‘iểm xuống đất cả ngưá»i bay lên, trên không trung lá»™n má»™t vòng lướt qua đầu hai ngưá»i Long - Lục, rÆ¡i ngay xuống trên đầu tưá»ng, không cháºm trá»… nhảy xuống sau tưá»ng phóng chạy Ä‘i.
Toà n bá»™ tình cảnh xảy ra chỉ trong tÃch tắc giống như tia lá»a xẹt ra từ cục đá đánh lá»a, nghệ nhân Cao SÄ© Anh cá»§a Lang đưá»ng đứng cách đó hÆ¡i xa, cÅ©ng không kịp tiến lên chặn đưá»ng, toà n bá»™ tình hình ngưá»i bịt mặt cứu ngưá»i lão thấy rõ rà ng không sót má»™t chi tiết, trong lòng cá»±c kỳ bá»™i phục nhịn không được hô lên má»™t tiếng:
- Tuyệt!
Vừa vặn cùng lúc vá»›i tiếng "tuyệt", má»™t bóng trắng lướt qua bức tưá»ng cao nhắm hướng ngưá»i bịt mặt kia Ä‘uổi theo, trên không trung còn văng vẳng tiếng nói vá»ng lại:
- Lý tiá»n bối, Cao tiá»n bối ở lại đây, hai vị Long - Lục tiá»n bối Ä‘i theo vãn bối.
Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân thấy Sở Tranh Ä‘uổi theo, không dám cháºm trá»… vá»™i phóng theo sát phÃa sau, nhưng mặc cho hai ngưá»i váºn hết toà n công lá»±c, lại không có cách chi rút ngắn khoảng cách vá»›i Sở Tranh. Hai ngưá»i quay ra nhìn nhau vừa kinh vừa sợ, tiểu đưá»ng chá»§ là m sao luyện được công phu như thế?
Sở Tranh mặt mà y tái mét, Long Tượng Phục Ma công váºn đến cá»±c Ä‘iểm, dữ tợn nhìn chằm chằm ngưá»i bịt mặt chạy phÃa trước không xa. Ngưá»i khác có thể nhìn không ra, nhưng Sở Tranh nhìn thấy rõ rà ng rà nh mạch, ngưá»i bịt mặt mặc dù xá» dụng trưá»ng kÃch, nhưng thá»§ pháp chÃnh là "Mãn Thiên thần linh", thức cuối cùng cá»§a Huyá»…n Thiên chưởng, đương thá»i ngoại trừ Ngô An Nhiên không còn ngưá»i thứ hai có thể đánh ra chiêu nà y.
Sở Tranh không ngá» Ngô An Nhiên rõ rà ng nói sẽ không nhúng tay và o, nhưng và o thá»i Ä‘iểm cuối cùng lại ra tay cứu Hách Liên Tuyết, trong lòng nhất thá»i có cảm giác mình bị lừa gạt. Từ trước tá»›i nay Ngô An Nhiên là ngưá»i hắn tÃn nhiệm nhất, nhưng ngưá»i hắn tối tÃn nhiệm lại cố tình phản bá»™i hắn, Sở Tranh trong lòng tức giáºn, cho dù Ngô An Nhiên chạy đến chân trá»i góc biển, hắn nhất định phải Ä‘uổi theo cho bằng được để há»i cho rõ rà ng.
Cấm vệ quân tuần tra trên đưá»ng nhanh chóng phát hiện ra chuyện khác lạ, tức thì hô hoán báo động, huy động nhân lá»±c ngăn trở. Nhưng đám cấm vệ quân sao có thể theo kịp tốc độc cá»§a đám ngưá»i Sở Tranh bốn ngưá»i, đám lÃnh nghe hô hoán còn chưa kịp chạy tá»›i thì bốn ngưá»i đã sá»›m bá» chạy xa.
Ngô An Nhiên dù sao trong tay phải ôm má»™t ngưá»i, khinh công không tránh khá»i cháºm Ä‘i má»™t chút. Trong khi đó công phu khinh công cá»§a Sở Tranh luyện được cá»±c tốt, hÆ¡n nữa Long Tượng Phục Ma công cá»§a hắn vừa má»›i đột phá tầng thứ năm, khà lá»±c dồi dà o bá»n bỉ, khoảng cách hai ngưá»i cà ng ngà y cà ng gần lại.
Ngô An Nhiên ngoặt sang má»™t con phố, đột nhiên chạy vòng vo ngoằn ngoèo, khi chạy tá»›i trước má»™t hẻm nhỠđột nhiên dừng lại. Sở Tranh không kịp dừng chân chạy vượt qua, ngay láºp tức lá»™n ngược lại và i bước tá»›i trước đầu con hẻm nhá», nhìn và o thấy Ngô An Nhiên thả Hách Liên Tuyết xuống, tay kéo khăn bịt mặt ra, lẳng lặng nhìn Sở Tranh.
Sở Tranh trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không biết là m thế nà o cho phải, hai thầy trò cứ như váºy nhìn nhau.
Từng đợt thở dốc rất nhá» lúc xa lúc gần truyá»n tá»›i, Sở Tranh biết Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân Ä‘ang chạy đến. Không biết tÃnh là m sao, hắn rốt cuá»™c theo bản năng chạy tá»›i trước và i bước, hai tay vịn hai đầu gối gáºp ngưá»i xuống thở hổn hển.
Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân thấy Sở Tranh đứng cách đó không xa, trong lúc gất rút cÅ©ng không phát hiện ra Ngô An Nhiên Ä‘ang trốn tránh ở trong con hẻm nhá», vá»™i chạy tá»›i phÃa sau Sở Tranh nói:
- Công tá», ngưá»i bịt mặt kia đâu?
Hai ngưá»i Long - Lục nói gì thì nói tuổi cÅ©ng đã lão, truy Ä‘uổi má»™t Ä‘oạn đưá»ng có chút chịu không thấu.
Sở Tranh mệt má»i nói:
- Bá» chạy phÃa trước mặt, thỉnh nhị vị tiá»n bối tiếp tục Ä‘uổi theo hắn, vãn bối quả mệt muốn đứt hÆ¡i.
Long Kinh Thiên nói:
- Váºy thỉnh Lục huynh ở lại chiếu cố công tá», lão phu Ä‘uổi theo ngưá»i ná».
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Không cần, hiện giá» toà n bá»™ thÃch khách đã bị bắn chết, huống chi vãn bối còn chút sức lá»±c có thể tá»± bảo vệ mình. Ngưá»i bịt mặt kia võ công quả tháºt cao cưá»ng, má»™t mình Long lão tiá»n bối vị tất có thể bắt được hắn, Lục tiá»n bối nên cùng Ä‘uổi theo.
Long Kinh Thiên và Lục Bá Xuân cảm thấy lá»i Sở Tranh nói có lý liá»n gáºt đầu, ngay sau đó tiếp tục Ä‘uổi theo. Hai ngưá»i khi rá»i Ä‘i trong lòng tá»± nhiên cảm thấy thoải mái hÆ¡n, thầm nghÄ© tiểu đưá»ng chá»§ dù sao vẫn còn là má»™t đứa nhá», sức chịu đựng quả tháºt còn kém hÆ¡n mình.
Sở Tranh thấy hai ngưá»i đã chạy xa liá»n quay ngược trở lại chá»— Ngô An Nhiên, thấy Ngô An Nhiên Ä‘ang băng bó vết thương cho Hách Liên Tuyết, nhịn không được hừ má»™t tiếng, nói:
- Sư phụ, ngưá»i đây là ý gì?
Ngô An Nhiên vừa định nói chuyện, Hách Liên Tuyết bên cạnh tinh thần đã tỉnh táo lại, nghe thiếu niên trước mặt gá»i Ngô An Nhiên sư phụ, cả kinh liá»n lá»›n tiếng ho khan, nói:
- Lão Ngô, tiểu tỠnà y... là đồ đệ ngươi?
Ngô An Nhiên xấu hổ vô cùng, gáºt đầu.
Hách Liên Tuyết ngạc nhiên không thể tin nổi, nhìn trân trân Ngô An Nhiên cả ná»a ngà y rồi má»›i nói:
- Lão Ngô, lão giáo huấn đồ đệ như thế nà o mà tại sao hắn lại luyện được long tượng phục ma công?
Ngô An Nhiên hà m hồ nói:
- Việc nà y nói đến, khụ... khụ... nói đến dà i dòng lắm.
Sở Tranh nhìn nhìn hai ngưá»i, nói:
- Sư phụ, hai ngưá»i đã quen biết nhau từ trước?
Ngô An Nhiên gáºt đầu nói:
- Äúng váºy. Ta từng nói vá»›i ngươi trước đây, Hách Liên huynh chÃnh là huynh đệ sinh tá» duy nhất cả Ä‘á»i nà y cá»§a ta.
Sở Tranh hÆ¡i giáºn nói:
- Nhưng sư phụ đã từng nói không nhúng tay và o chuyện nà y, vì sao hôm nay lại ra tay cứu lão ta? Äồ nhi biết ăn nói sao bây giá»?
Ngô An Nhiên nói:
- Ta mặc dù đã từng nói như thế, nhưng khi ta nhìn thấy Hách Liên huynh sắp sá»a bị giết, ta không cách chi nhắm mắt là m ngÆ¡ được.
Sở Tranh nhìn Ngô An Nhiên, tháºt lâu sau má»›i mệt má»i nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, sư phụ. Việc nà y coi như con không thấy gì hết, ngưá»i mang Hách Liên tiá»n bối Ä‘i Ä‘i. Tuy nhiên, Hách Liên tiá»n bối, vãn bối hy vá»ng tiá»n bối đừng tiết lá»™ việc ngà y hôm nay vá»›i bất kỳ ai.
Hách Liên Tuyết cả giáºn nói:
- Ngươi há»i sư phụ ngươi thì biết Hách Liên Tuyết ta là hạng ngưá»i nà o. Chỉ cần lão Ngô nói má»™t câu, dù núi Ä‘ao biển lá»a ta cÅ©ng xông và o.
Ngô An Nhiên nói:
- Hách Liên huynh, việc nà y quả thá»±c khó xá» cho hắn. Sở gia ở trong triá»u bị ngưá»i khác dò xét cá»±c kỳ đố kỵ, nếu có má»™t ai biết hắn tá»± mình thả ngươi Ä‘i, đối vá»›i hắn và Sở gia là má»™t đại há»a.
Hách Liên Tuyết gáºt gáºt đầu, quay sang Sở Tranh nói:
- Ngươi yên tâm, Hách Liên Tuyết lúc nà y thá» vá»›i trá»i, việc hôm nay ta tuyệt không tiết lá»™ cho bất luáºn kẻ nà o biết.
Sở Tranh nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, hai ngưá»i Ä‘i Ä‘i, con sẽ đánh lạc hướng cấm vệ quân ở quanh đây. Tuy nhiên sư phụ, ngưá»i có định trở vá» phá»§ hay không?
Ngô An Nhiên ngỡ ngà ng nói:
- Ta còn có thể trở vá» sao? Xuân Doanh cùng hai hà i tá» cá»§a ta trước hết nhá» ngươi trông nom săn sóc há»™, chá» khi ta ổn định nÆ¡i chốn, mong ngươi niệm tình thầy trò bấy lâu nay thả bá»n há» Ä‘i.
Sở Tranh giáºn dữ, nói:
- Ngưá»i quả tháºt muốn hại chết con phải không, sư phụ?
Ngô An Nhiên sá»ng sốt, nói:
- Ta là m sao mà hại ngươi?
Sở Tranh nói:
- Trong kinh thà nh ngưá»i có bản lÄ©nh cứu ngưá»i từ trong tay tam vị tiá»n bối có thể đếm được trên đầu ngón tay, sư phụ chÃnh là má»™t trong số đó, ngưá»i đột nhiên biến mất, ngay cả đứa ngốc cÅ©ng nghÄ© ra là ngưá»i cứu Hách Liên tiá»n bối Ä‘i. Hoà ng Thượng nếu truy cứu ngá»n ngà nh, ngưá»i lại là sư phụ con, như váºy không phải cố tình hại chết con sao?
Ngô An Nhiên nói:
- Ngươi nói cÅ©ng đúng. Xem ra ta suy xét chưa được chÃn chắn. Váºy ta nên là m thế nà o cho phải?
Sở Tranh nói:
- Hách Liên tiá»n bối chỉ bị thương ngoà i da thịt, chỉ cần tÄ©nh dưỡng má»™t thá»i gian có thể Ä‘i lại như thưá»ng, sư phụ sau khi mang Hách Liên tiá»n bối ra ngoà i thà nh liá»n quay vá» phá»§ là được.
Ngô An Nhiên nghe Sở Tranh nói mình vẫn có thể quay vá» Sở phá»§, không khá»i ngây ngốc cả ngưá»i, nói:
- Tranh nhi, bên trong phá»§ cÅ©ng có ngưá»i biết ta là ngưá»i cá»§a Ma Môn, hôm nay ta lại cứu Ä‘i Hách Liên huynh, chỉ sợ hỠđã bắt đầu hoà i nghi ta.
Sở Tranh nói:
- ChÃnh là vì có ngưá»i hoà i nghi sư phụ, do đó sư phụ má»›i không thể bá» Ä‘i. Nếu sư phụ bá» Ä‘i không lá»i từ giã, ngưá»i có con mắt tinh Ä‘á»i nhanh chóng nhìn ra sư phụ là ngưá»i cứu Hách Liên tiá»n bối. Trên Ä‘á»i nà y không có bức tưá»ng nà o chắn nổi gió lùa, tin tức sẽ nhanh chóng truyá»n ra ngoà i, nếu không may Hoà ng Thượng biết được, khẳng định sẽ không bá» qua việc nà y.
Ngô An Nhiên nói:
- Nhưng những ngưá»i biết rõ tình hình thì là m sao bây giá»? Ngưá»i nà o khác ta không biết, nhưng lệnh tôn nắm rõ lai lịch cá»§a ta như lòng bà n tay.
Sở Tranh nói:
- Ở trong phá»§ ngưá»i biết lai lịch cá»§a sư phụ không nhiá»u, cho dù ba vị lão tiá»n bối vừa rồi cÅ©ng không rõ rà ng lắm. Vá» phần gia phụ, đồ nhi cÅ©ng không định giấu diếm, huống hồ việc nà y nói ra cÅ©ng không thể gạt được gia phụ, chỉ đà nh báo cáo rõ rà ng sá»± tháºt vá»›i ngưá»i. Gia phụ nếu bị ai há»i tá»›i, có thể nói là đồ nhi nhá» sư phụ ra ngoà i là m việc, bên trong phá»§ chắc cÅ©ng không có ai dám dị nghị đặt Ä‘iá»u nà y ná».
Ngô An Nhiên mặc dù không chút do dá»± ra tay cứu Hách Liên Tuyết, nhưng ông ta cÅ©ng không muốn Xuân Doanh và hai hà i tá» phiêu bạt giang hồ chịu khổ chịu cá»±c vá»›i mình. Ông ta thầm suy tÃnh trong lòng, nếu cứ như váºy mà rá»i Ä‘i, coi như không thể ở lại Triệu quốc, quay vá» Nam Tá» cÅ©ng không xong, ở Nam Tá» kẻ thù khắp nÆ¡i, còn Äông Ngô phạm vi lãnh thổ quá nhá», lại ở sát ngay Nam Tá», do đó cÅ©ng không thể Ä‘i. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại chỉ còn cách Ä‘i theo Hách Liên Tuyết vá» Tây Tần, nhưng ở Tây Tần ngay cả Ma Môn cÅ©ng phải nghe lệnh cá»§a Tần Vương, ông ta đến Tây Tần chẳng lẽ có thể không đếm xỉa ngó ngà ng gì đến? Nếu như thế, chi bằng ở lại Triệu quốc.
Ngô An Nhiên thở dà i:
- Thôi được, đà ng phải là m theo lá»i ngươi váºy. Tranh nhi, ta thiếu ngươi má»™t cái nhân tình.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư phụ, sao ngưá»i còn nói như váºy. Äây là má»™t chuyện nhá», có đến mức kia sao?
Sở Tranh lấy từ trong tay áo ra một khối lệnh bà i mà u và ng, nói:
- Sư phụ, đồ nhi biết ngưá»i có lệnh bà i cá»§a Sở phá»§, nhưng lúc nà y kinh thà nh cấm vệ quân tra xét rất gắt gao, có lệnh bà i nà y cá»§a con, cho dù lÃ ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cÅ©ng phải nể mặt nể mÅ©i đôi ba phần, nhưng cá»±c chẳng đã thì má»›i dùng đến nó. Sư phụ cùng Hách Liên tiá»n bối trốn tạm ở má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh nà o đó, cố gắng trốn ra khá»i thà nh.
Ngô An Nhiên gáºt đầu, tiếp nháºn lệnh bà i rồi đỡ Hách Liên Tuyết Ä‘i ra khá»i con hẻm nhá».
Khi Ä‘i ngang qua bên cạnh Sở Tranh, Sở Tranh đột nhiên nhẹ giá»ng nói:
- Có má»™t số việc trong Sở phá»§ xin sư phụ giữ bà máºt há»™.
Ngô An Nhiên chỉ đà nh cưá»i khổ, tên đồ đệ nà y còn có chút lo lắng vá» mình, tuy nhiên hôm nay hắn có thể là m như váºy, xem như đã táºn tình táºn nghÄ©a.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:26 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 29: Có công cứu giá(1).
Dịch: Apologize
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh trở lại phá»§ cá»§a ÄÆ°á»ng Cam Giang, Sở Danh ÄÆ°á»ng và má»i ngưá»i vẫn chưa rá»i Ä‘i. Sở Tranh nhìn thoáng qua, phát hiện Phương Lệnh TÃn chẳng biết đã tá»›i đó từ bao giá».
Sở Tranh tiến lên phÃa trước thi lá»…, nói:
- Ra mắt Tể Tướng đại nhân.
Phương Lệnh TÃn cưá»i ha hả, nâng Sở Tranh đứng lên ung dung nói:
- Quả nhiên là thiếu niên anh hùng, tháºt tuyệt!
Sở Tranh nghe váºy chẳng hiểu ra sao, chỉ thấy vẻ tươi cưá»i cá»§a Phương Lệnh TÃn rất cổ quái, nhìn thoáng qua Sở Danh ÄÆ°á»ng thì thấy vẻ mặt phụ thân Ä‘ang cưá»i khổ.
Lúc Sở Danh ÄÆ°á»ng xác định được bên trong phá»§ quả thá»±c có đám thÃch khách ám sát Lương Thượng Duẫn, liá»n phái ngưá»i khẩn cấp thông báo cho Phương Lệnh TÃn việc đã tìm ra hà nh tung cá»§a đám thÃch khách. Dù sao Phương Lệnh TÃn cÅ©ng là Tể Tướng đương triá»u, lại là ngưá»i chá»§ yếu phụ trách vụ việc nà y, hai nhà Sở - Phương không còn đối địch giống như trước kia, Sở Danh ÄÆ°á»ng má»i ông ta tá»›i, khi viết tấu chương cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n: Tể Tướng đại nhân và Thái Úy đại nhân tá»± dẫn đầu cuá»™c vây bắt, bình tÄ©nh sáng suốt chỉ huy, má»™t mẻ lưới bắt hết hung phạm ám sát Lương đại nhân. Và đây quả là tin mừng lá»›n cho má»i ngưá»i!
Nha môn cá»§a Hình bá»™ cách nÆ¡i nà y cÅ©ng không xa, Phương Lệnh TÃn sau khi nháºn được tin tức ngay cả kiệu cÅ©ng không ngồi, leo lên má»™t chiếc xe ngá»±a cùng đám gia tướng vá»™i và ng chạy tá»›i. Phương Lệnh TÃn vừa xuống xe ngá»±a ở bên ngoà i phá»§ ÄÆ°á»ng Cam Giang, đúng lúc nhìn thấy Sở Tranh nhảy qua tưá»ng Ä‘uổi theo Ngô An Nhiên. Tốc độ Sở Tranh cá»±c nhanh, Phương Lệnh TÃn đương nhiên không thấy rõ, nhưng cÅ©ng có mấy cao thá»§ theo há»™ vệ bên ngưá»i, trong đó có má»™t ngưá»i tên là Thiết Nam Tinh cÅ©ng là má»™t cao thá»§ nổi danh ở Triệu quốc bao lâu nay, tuyệt không dưới cÆ¡ mấy nghệ nhân cá»§a hai đưá»ng Ưng - Lang, hôm qua hắn ta theo bên cạnh Phương Lệnh TÃn đã gặp qua Sở Tranh, không nhịn được sá»ng sốt la lên má»™t tiếng:
- Hảo khinh công, đây không phải là Ngũ công tỠcủa Thái Úy đại nhân sao?
Phương Lệnh TÃn nghe váºy chấn động, há»i:
- Ngươi không nhìn nhầm chứ?
Thiết Nam Tinh đáp:
- Tuyệt đối không nhìn lầm. Tuy nhiên thuá»™c hạ cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, hắn là công tá» nhà quan, tại sao lại luyện võ công đến trình độ như váºy?
Phương Lệnh TÃn vá»™i há»i tiếp:
- Hắn so với Thiết tiên sinh ngươi thì sao?
Äối vá»›i ngưá»i trong giang hồ, Phương Lệnh TÃn há»i như thế quả tháºt vô lá»…, nhưng Thiết Nam Tinh biết Phương Lệnh TÃn không rà nh võ công, cÅ©ng không biết quy cá»§ giang hồ, chần chá» má»™t hồi má»›i đáp:
- Khing công của Ngũ công tỠSở gia tuyệt đối không kém thuộc hạ.
Phương Lệnh TÃn biết, Thiết Nam Tinh ở trong mắt má»i ngưá»i trong Phương gia tuyệt đối là cao thá»§, vừa nghe hắn ta tán thưởng Sở Tranh như thế, không khá»i cảm thấy khiếp sợ.
Sau khi Phương Lệnh TÃn gặp Sở Danh ÄÆ°á»ng, há»i sÆ¡ qua tình hình má»›i biết đám thÃch khách nà y ngoại trừ má»™t ngưá»i chạy thoát còn lại toà n bá»™ Ä‘á»u bị tiêu diệt, hÆ¡n nữa cÅ©ng đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng lai lịch cá»§a đám thÃch khách. Hai ngưá»i thở phà o nhẹ nhõm, cuối cùng vụ việc cÅ©ng kết thúc, vá» phÃa Hoà ng thượng tin hay không thì tùy ông ta.
Phương Lệnh TÃn như trút được tảng đá trong lòng, quay sang Sở Danh ÄÆ°á»ng há»i bóng gió chuyện cá»§a Sở Tranh. Sở Danh ÄÆ°á»ng nghe và i câu liá»n biết lão ta ám chỉ chuyện gì, không khá»i thầm kêu khổ, mắng thầm trong bụng Sở Tranh không biết nặng nhẹ lại là m ra chuyện nổi báºt như thế.
Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘ang định nói và i câu qua loa bưng bÃt cho xong. Ông cÅ©ng biết Phương Lệnh TÃn là hạng ngưá»i như thế nà o, hÆ¡n nữa tam đại thế gia xưa nay không lấy võ công là m trá»ng, Sở gia xuất ra má»™t nhân váºt như thế, lão già kia là m sao không muốn biết rõ rà ng cho được.
Hai lão già đầu sá» Ä‘ang đấu trà vá»›i nhau, thì nhân váºt chÃnh Sở Tranh quay trở lại. Phương Lệnh TÃn kéo hắn sang má»™t bên, yêu cầu hắn thuáºt lại tình hình thá»±c tế xảy ra như thế nà o.
Sở Danh ÄÆ°á»ng vá»™i ho khan má»™t tiếng, nói:
- Tranh nhi, con qua đây, vị nà y chÃnh là Thiết Nam Tinh Thiết tiên sinh, má»›i vừa rồi tiên sinh thấy con nhảy qua tưá»ng truy nã tặc nhân, rất tán thưởng võ công cá»§a con. Thiết tiên sinh là cao thá»§ tiếng tăm lừng lẫy trong võ lâm cá»§a Äại Triệu, con phải lãnh giáo há»c há»i tiên sinh nhiá»u hÆ¡n.
Phương Lệnh TÃn ở bên cạnh tức thì hừ má»™t tiếng.
Sở Tranh tuổi tác cÅ©ng không nhá» gì mà không biết, Sở Danh ÄÆ°á»ng ở bên cạnh nhắc nhở má»™t câu, hắn cÅ©ng minh bạch dụng ý cá»§a Phương Lệnh TÃn, nhất thá»i lâm và o thế khó xá» không biết đối đáp sao.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng the thé sắc nhá»n cứu Sở Tranh:
- Hoà ng thượng giá lâm!
Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃnh không khá»i cả kinh khi thấy Hoà ng Thượng giá lâm. Hai năm nay long thể không khá»e, Hoà ng Thượng rất Ãt khi rá»i cung, không ngá» vì vụ thÃch khách nà y lại có thể Ä‘Ãch thân tá»›i đây.
Phương Lệnh TÃn tháºp giá»ng há»i:
- Danh ÄÆ°á»ng, là ngươi thông báo cho Hoà ng Thượng tá»›i?
Sở Danh ÄÆ°á»ng lắc đầu, nói:
- Ta chỉ sai ngưá»i báo cho quan viên túc trá»±c trong triá»u biết, dù sao hôm nay phải Ä‘iá»u động rất nhiá»u cấm vệ quân, nhưng vẫn chưa bẩm báo cho Hoà ng Thượng biết, Hoà ng Thượng chắc biết được từ quan viên túc trá»±c kia.
Äoà n ngưá»i Triệu Vương đã tá»›i trước mặt, Sở Danh ÄÆ°á»ng cùng Phương Lệnh TÃn dẫn má»i ngưá»i bái lạy:
- Chúng thần tham kiến Hoà ng Thượng.
Sở Tranh ở phÃa sau phụ thân len lén nhìn, thấy đương kim Hoà ng Thượng vẻ mặt ốm yếu xanh xao, hai mắt vô thần, nếu không phải mặc long bà o tăng thêm được và i phần sức sống, quả thá»±c nhìn ông ta giống như má»™t lão già sắp chầu trá»i. Sở Tranh không hiểu thầm nghÄ© trong bụng, theo lý tuổi tác cá»§a Hoà ng Thượng cÅ©ng không lá»›n hÆ¡n phụ thân bao nhiêu, nhưng nhìn bá» ngoà i quả khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Má»™t nữ tá» mặc đồ trong cung đứng bên cạnh Triệu Vương. Sở Tranh nhìn thoáng qua nà ng, thấy khuôn mặt hÆ¡i quen quen, nhìn kỹ lại má»›i nháºn ra nữ tá» nà y chÃnh là Triệu Mẫn. Sở Tranh mấy lần trước đây nhìn thấy nà ng toà n mặc võ phục, lúc nà y nà ng mặc trang phục công chúa, hắn trong lúc nhất thá»i không thể nháºn ra.
Mấy tháng không gặp Triệu Mẫn gầy Ä‘i rất nhiá»u, vẻ mặt có chút tiá»u tụy. Nà ng đảo mắt nhìn nháºn ra Sở Tranh ở trong đám ngưá»i, ánh mắt hai ngưá»i giao nhau, Triệu Mẫn mặt đỠbừng cúi đầu xuống.
Triệu vương che miệng ho khan mấy tiếng, nói:
- Nhị vị ái khanh, nghe nói hung thá»§ ám sát Hình bá»™ Lương Thượng Duẫn ở bên trong phá»§, việc nà y có đúng hay không?â€
Sở Danh ÄÆ°á»ng tiến lên má»™t bước nói:
- Hồi bẩm Hoà ng Thượng. Việc nà y đã được xác thá»±c, thÃch khách tổng cá»™ng có hai mươi chÃn ngưá»i, Ä‘á»u đã bị bắt.
Hách Liên Tuyết má»›i vừa rồi được cứu Ä‘i Sở Danh ÄÆ°á»ng không tÃnh và o, ông dù sao vẫn cảm thấy không thể bắt lão kia lại được.
Triệu vương nói:
- A? Váºy đã Ä‘iá»u tra rõ là do ngưá»i phương nà o sai đến chưa?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Dạ bẩm đã thẩm tra, đám thÃch khách nà y Ä‘á»u là ngưá»i Tây Vá»±c, vi thần đã sai ngưá»i mang bá»n chúng đến. Theo lá»i khai cá»§a má»™t tên trong bá»n chúng trước đây, cả bá»n lãnh mệnh cá»§a Tần Vương đến Äại Triệu ta, mưu toan ám sát trá»ng thần, khÆ¡i mà o má»™t cuá»™c ná»™i loạn trong triá»u cá»§a ta.
Triệu vương trầm ngâm nói:
- Tây Tần? Tà tâm cá»§a hoà ng mao tiểu tá» kia đối vá»›i vương triá»u ta vẫn chưa chết. Lần nà y không ngá» lại sá» dụng thá»§ Ä‘oạn hèn hạ như váºy, quả đáng giáºn.
Tần vương Trịnh Quýnh đăng cÆ¡ lúc chưa được mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, Triệu Vương vẫn có chút xem thưá»ng. Hiện giá» Tần Vương Trịnh Quýnh đã là má»™t thanh niên hai mươi lăm sáu tuổi, nhưng ở trong mắt Triệu Vương vẫn chỉ là má»™t hoà ng mao tiểu tá».
Trong đôi mắt vẩn đục của Triệu vương đột nhiên xẹt qua một tia tinh quang, Triệu Vương ngẩng đầu lên nói:
- Phương Tể Tướng, truyá»n ý chỉ cá»§a trẫm áp giải tất cả sứ giả Tây Tần ở Äại Triệu đến biên giá»›i Triệu – Tần, cắt lấy má»™t tai rồi trục xuất, cấm trá»n Ä‘á»i không được bước và o Äại Triệu ná»a bước.
Sở Danh ÄÆ°á»ng bước lên trước má»™t bước nói:
- Hoà ng Thượng cháºm đã. Thần cho rằng Tây Tần phái ngưá»i tá»›i ám sát trá»ng thần Äại Triệu ta, trục xuất sứ giả là việc danh chÃnh ngôn thuáºn, nhưng hà nh động cắt tai thần cho rằng không ổn. Äại Triệu ta cÅ©ng có sứ giả tại Tần quốc, nếu đúng như thế, sứ giả Äại Triệu cÅ©ng khó thoát khá»i bị nhục, huống chi hà nh động nà y cÅ©ng không giúp tăng thêm uy cho Triệu quốc.
Phương Lệnh TÃn cÅ©ng nói thêm và o:
- Thần cho rằng Sở Thái úy nói có lý, thỉnh hoà ng thượng suy nghĩ lại.
Triệu Vương thầm nghÄ©, vẫn biết các ngươi hai ngưá»i kẻ xướng ngưá»i há»a, tuy nhiên ngẫm lại Sở Danh ÄÆ°á»ng nói cÅ©ng có lý, bất đắc dÄ© nói:
- Váºy được rồi, chỉ trục xuất sứ giả Tây Tần vá» nước cho xong chuyện.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cùng Phương Lệnh TÃn cúi đầu lÄ©nh mệnh.
Triệu Vương nhìn hai ngưá»i, nhìn tá»›i nhìn lui thế nà o cÅ©ng không vừa mắt, tức giáºn nói:
- Sở Thái Úy, đám thÃch khách nà y là m thế nà o trà trá»™n và o kinh thà nh, ngươi lại là m sao Ä‘iá»u tra được?
Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘em chuyện ngưá»i cá»§a Ma Môn giết ÄÆ°á»ng Cam Giang ra sao, giả trang thà nh quan viên và o kinh nháºm chức như thế nà o thuáºt lại má»™t lượt:
- Hoà ng Thượng, đám thÃch khách nà y tuy gian trá giảo hoạt, nhưng may mắn Lại bá»™ thượng thư ÄÆ°á»ng đại nhân tra xét từng li từng tÃ, khám phá ra ÄÆ°á»ng Cam Giang sau khi nháºp kinh vẫn cáo bệnh ở nhà , vả lại cÅ©ng không tiếp xúc vá»›i ngưá»i ngoà i, ÄÆ°á»ng đại nhân liá»n báo cho vi thần biết. Theo vi thần suy Ä‘oán, ngà y hôm qua cấm vệ quân đã lục soát láºt tung toà n thà nh, nhưng vẫn không há» thấy bóng dáng má»™t tên thÃch khách nà o, chỉ có phá»§ đệ cá»§a quan viên trong triá»u chưa từng bị lục soát, ÄÆ°á»ng Cam Giang hà nh sá»± cổ quái như váºy, thần nghÄ© tất có Ä‘iá»u gì đó khác lạ, sáng sá»›m hôm nay liá»n sai cấm vệ quân đến ÄÆ°á»ng phá»§ lục soát. Nhá» hồng phúc cá»§a hoà ng thượng, đám thÃch khách nà y quả nhiên ở đây, ÄÆ°á»ng đại nhân cùng cấm vệ quân Sở tướng quân bình tÄ©nh chỉ huy cấm vệ quân anh dÅ©ng giết địch, má»™t mẻ lưới bắt gá»n đám thÃch khách.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang ở má»™t bên trong lòng thầm cảm kÃch, có Sở Danh ÄÆ°á»ng tương trợ, cá»a ải khó khăn cuối cùng nà y cÅ©ng qua.
Triệu Vương lên ngôi đã hÆ¡n hai mưa năm, các thá»§ Ä‘oạn gian trá cá»§a đại thần ông gặp qua không Ãt, biết lá»i Sở Danh ÄÆ°á»ng vừa nói xong có giấu diếm má»™t và i Ä‘iểm nhá», bên trong nà y tất có chá»— không tháºt, tuy nhiên ông cÅ©ng không tiếp tục truy cứu, nói:
- Việc nà y ÄÆ°á»ng Hiếu Khang tuy có công, nhưng trước đó cÅ©ng sÆ¡ xuất lÆ¡ là việc kiểm tra. Ngươi lại là quan viên trá»±c thuá»™c Lại bá»™ chưa tá»›i má»™t tháng, ngươi cÅ©ng chẳng quan tâm há»i han, phạt ngươi từ quan viên nhất phẩm xuống thà nh nhất phẩm, tạm thá»i vẫn giữ chức Lại bá»™ thượng thư, để xem hiệu quả sau nà y ra sao rồi xét lại.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cúi ngưá»i nói:
- Thần tạ ơn Hoà ng Thượng.
Triệu Vương ngẩng đầu nhìn má»i ngưá»i, thấy má»™t thiếu niên đứng phÃa sau Sở Danh ÄÆ°á»ng, bụng nảy ra má»™t ý, nói:
- Sở Thái Úy, đứng phÃa sau ngươi có phải là con út cá»§a nhà ngươi, Sở Tranh?
Sở Danh ÄÆ°á»ng khom ngưá»i đáp:
- ChÃnh là khuyển tá».
Triệu Vương vẫy tay gá»i Sở Tranh:
- Ngươi qua đây.
Sở Tranh không nhịn được nhìn thoáng qua Triệu Mẫn, cÅ©ng không biết nà ng ở bên tai Hoà ng Thượng nỉ non chuyện gì, như thế nà o đến ngay cả tên cá»§a hắn Hoà ng Thượng cÅ©ng biết. Sở Tranh trong lòng bồn chồn, bất đất dÄ© Ä‘i tá»›i trước ngưá»i Triệu Vương nói:
- Tiểu dân tham kiến Hoà ng Thượng.
Triệu Vương cưá»i nói:
- Tại sao còn tự xưng là tiểu dân? Binh bộ không phải đã bổ nhiệm ngươi là m giáo úy cấm vệ quân rồi hay sao?
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê