Anh Biết thừa! :))
.................
..........
Em thích được mặc váy cô dâu
Được chạy dài trên bờ cát trắng
Em thích dầm mưa dai dẳng
Ốm sụt sịt để rồi được anh chăm.
...Em thích giọng anh vang trầm ấm
""Muộn rồi đấy, ngốc à ! Ngủ đi""
Em còn thích giả vờ ngủ li bì
Để anh gọi mãi ""Vợ ơi dậy !
Dậy!""
...
Em cứ thích ngồi nghĩ đến tương lai
Rồi tỉ tê nói với hiện tại
Chỉ cần anh vẫn còn ở đó
Em sẽ thích dài, thích mãi tận ngày mai ♥
I'm gonna give u my love... Forever be with u
Không biết tự lúc nào, em đã ngự trị trái tim của anh. Chẳng được chuẩn bị nên anh luôn hành động thiếu tự tin. Mỗi ngày anh đều chuẩn bị một câu thật hay. Trong dòng tin nhắn viết đi viết lại hàng ngàn lần. Và đợi chờ hồi âm của em.
Mỗi lần ở cạnh em. Anh cứ mặc thời gian trôi mãi. Bởi anh lo lắng, Liệu đây có phải khoảng khắc cuối cùng của đôi ta. "Em yêu anh". Câu nói ấy thốt ra khiến trái tim anh như ngừng đập. Anh đã bối rối mỗi lần em rạng ngời xuất hiện trước mặt anh.
My girl! Chúng ta đã bên nhau rất lâu, dù chỉ mới nói tạm biệt. Vậy mà anh đã lại muốn nghe giọng nói của em. Và ta lại nói chuyện điện thoại với nhau suốt đêm dài. Tình yêu thật trẻ con. Và khiến chúng ta có những nhận định sai lầm. Nhưng anh vẫn muốn bên em vào ngày mai. Và những ngày tiếp đó. Nếu có khi nào đó, ta như sắp buông lơi bàn tay nhau. Anh sẽ nắm tay em thật chặt, như lúc này đây.
Anh muốn mỗi sớm mai thức dậy. Bắt đầu bằng câu nói "Anh ngủ ngon chứ" của em. Mỗi lần ở cạnh em. Anh cứ mặc thời gian trôi mãi. Bởi anh lo lắng. Liệu đây có phải khoảnh khắc cuối cùng của đôi ta. "Em yêu anh". Câu nói ấy thốt ra khiến trái tim anh như ngừng đập. Anh đã bối rối mỗi lần em rạng ngời xuất hiện trước mặt anh.
Người đã cho anh tất cả... chính là em..Khi anh thấy chán chường, lạc lõng, và trái tim anh mệt nhoài. Em đã luôn mỉm cười và ở bên mỗi khi anh khóc... Em là người con gái đã luôn gần bên anh...
Cảm ơn vì tất cả. Và cảm ơn vì em đã có mặt ở nơi đây. Em mong manh và nhỏ bé. Em đã nguyện cầu cho anh bằng một tình yêu bao dung. Người không thể thay thế trong anh là em đó. Người mà anh luôn mang ơn... Đó là sự thật. Nếu anh không có em. Anh như con thuyền không bến...
Luôn nắm chặt tay anh. Anh biết rằng khoảnh khắc này thật quý giá. Anh biết. Tựa như những ngày đầu tiên. Luôn gần bên anh.... Vẫn là em thuở ấy. Vì em là báu vật vô giá mang vẻ đẹp diệu kỳ. Dù nước mắt em lặng rơi khi anh nói tiếng cảm ơn...
Cảm ơn vì mọi thứ. Cảm ơn vì em đã có mặt nơi đây. Đã luôn bình an và chưa từng phải chịu tổn thương. Phớt nhẹ một nụ hôn đôi má em ửng hồng. Thật là đáng yêu. Anh thầm nguyện ước cho em. Một người anh luôn mang ơn. Đó là sự thật. Nếu anh không có em. Anh như con thuyền không bến...
Luôn nắm chặt tay anh... Anh biết rằng khoảnh khắc này thật quý giá. Anh biết... Tựa như những ngày đầu tiên... Luôn gần bên em. Vẫn là em thuở ấy. Vì em là báu vật vô giá, mang vẻ đẹp diệu kỳ. Dù là nước mắt em rơi khi anh nói tiếng cảm ơn. Em biết không. Trong trái tim anh. Anh cảm nhận rằng. Chỉ có mình em thôi. Với anh nó gọi là hạnh phúc. Anh sẽ đối mặt và khẽ mỉm cười. Em có nghe thấy chăng? Sự ấm áp trong từng hơi thở... Và rồi anh sẽ chở che đôi vai gầy bằng vòng tay siết chặt. Anh sẽ ở nơi đây. Sẽ mãi ở bên em mỗi ngày... Tình yêu này anh dành cho em đó, bằng tất cả trìu mến và vô bờ bến. Anh sẽ ở bên em...