_ Ông anh, chơi tẹt ga đê .
Lâm Quân nhấp 1 ngụm bia rồi quay qua Cẩu Thánh nói .
_ Ờ, anh nói này, …………..cái nước này của chú giống nước …..nước …đái mèo phết nhỉ, mà uống nó cũng ngon……… ngon, ………anh uống hồi…..hồi…. thấy ……thật sảng cmn khoái .
Cẩu Thánh ú ớ đáp, tay cầm 1 ly bia cho vào miệng .
_ Còn phải nói, cái này gọi là bia, hàng mới đấy có em có thôi, em thấy ông anh hợp lắm mới lấy ra đó .
Lâm Quân cười cười nói .
_ Hắc, thằng em,………. Chú được lắm, chú đã coi anh là ……..anh thì ……..thì ……chú có gì anh mày sẽ giúp……….cạn…….cạn………cạn .
Cẩu Thánh cười nói rồi tiếp tục uống, hắn cảm giác uống cái gọi là bia này thật sảng khoái, uống xong đầu óc phê phê tê tê .
_ Ông anh nói quá, chúng ta cạn cmn đi .
Lâm Quân có chút lâng lâng nói, đoạn hắn quay sang Tiểu Cẩu :
_ Ngươi lại đây uống chút đi .
Tiểu Cẩu vội vàng chạy tới, 2 chân trước với lên ly bia đổ xuống đất, sau đó bắt đầu liếm nước .
…………………..
2 người 1 chó hứng trí bừng bừng vừa uống vừa chém gió, chẳng mấy chốc khi bia đã ngấm vào người thì đều nằm vật ra đất mà ngủ . Chỉ truyền ra từng tiếng “ khò “ “ khò “, “khẹt “, “khẹt “ . Riêng Lâm Quân thì tửu lượng cũng khá cao, và vì những tiếng ngáy khó nghe này nên không tài nào ngủ được .
Đã 7 ngày rồi, 2 người 1 chó sống với nhau cực kỳ thoải mái . Vì trong người Lâm Quân có rất nhiều đồ ăn và thức uống nên cả bọn cả ngày đều ăn chơi chè chén, chém gió trên trời dưới đất, không biết chán là cái quái gì . 2 người 1 chó thật hợp ý nhau, chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống kết bái kim lan như 3 anh em Lưu Bị .
Qua những gì mà Lâm Quân moi ra được từ miệng Cẩu Thánh gần đây thì hắn mới hiểu ra được tiền căn hậu quả .
Thì ra Cẩu Thánh lúc trước cũng là người Việt Quốc, vì tranh đấu với Long Thánh của Tung Quốc nên đã bị rơi xuống dưới này . Còn vì sao mà hắn không leo lên thì bởi vì tên Long Thánh chó má kia đã sử dụng 1 cái trận pháp trọng lực .
Đáng thương cho Cẩu Thánh, lúc trước hắn có gần 1 vạn con chó nhưng đã bị hắn ăn thịt hết . Nếu không phải 1 tuần trước Lâm Quân rơi xuống đây thì chắc bây giờ Cẩu Thánh chỉ ăn xong Tiểu Cẩu là hết sạch thức ăn . Tiếp đó chắc chắn hắn sẽ cũng lên bàn thờ ngồi ngắm gà . Nhưng may mắn là Lâm Quân mang rất nhiều thức ăn nên Cẩu Thánh không phải đi chết .
Lâm Quân cũng không phải muốn ở dưới này nhưng rất tiếc là hắn không có cách nào, mặc dù nhờ Sky Walk nhưng muốn đi lên cũng là điều không thể . Mặc dù Sky Walk có thể giúp hắn nhảy lên rất cao nhưng rất tiếc là chỉ lên được vài m, tới đó thì trọng lực lại kéo hắn xuống dưới đất .
Còn về phần trận pháp thì Lâm Quân cũng có hiểu biết được 1 2 . Nói chung đây là cái đặc sản của bọn Tung Quốc . Trận pháp được biết là nhờ vào bố trí hay sắp xếp các vật theo 1 thứ tự nhất định mà sinh ra tác dụng . Thường thì dựa vào Bát Quái Ngũ Hành Âm Dương mà bày trận hay có thể dùng con người, hoặc là đồ vật . Ngay cả Lâm Quân hắn cũng học được La Hán Trận hay Bát Quái Trận từ thế giới TLBB .
Trận Pháp trọng lực thì Lâm Quân không biết tên Long Thánh kia dùng cái gì tạo thành nhưng nghe Cẩu Thánh nói thì tên Long Thánh phải trả giá rất lớn mới tạo được cái trận này . Còn về phần tác dụng của nó thì qua thực tế Lâm Quân cũng đã rất tường tận . Mỗi khi hắn nhảy lên được tầm 10m là trọng lực lại tăng gấp đôi . Cứ lên 10m thì tăng 1 lần nữa . Mà cái Vạn Cẩu Vực này thì chắc bèo lắm cũng sâu gần 1000m, hắn muốn đi lên thì cũng là việc lực bất tòng tâm .
Đã thế cái trận này làm mất tác dụng của truyền âm phù, nên hắn không thể nào báo cho bọn Thiên Vũ, Đặng Tùng tới giúp đỡ được . Vì quá buồn bực nên Lâm Quân mới kéo theo tên Cẩu Thánh và con chó nhỏ kia nhậu nhẹt cho đỡ tức .
……………………………………..
Đang xuất thần suy tư thì Lâm Quân chợt cảm giác mắc wc, cũng phải thôi uống nhiều bia thế cơ mà . Lâm Quân vội vàng vọt dậy, chui vào 1 cái bụi rậm, kéo quần xuống chuẩn bị xả tại chỗ .
_ Không có gì thoải mái bằng đi đái kịp thời .
Lâm Quân vừa thì thầm vừa đi đái, đang thoải cmn mái thì chợt hắn nghe trên trời có tiếng hét của 1 ai đó . Kèm theo đó là thân ảnh đang làm superman bay thẳng xuống .
……………………….
Hồ Kim Linh cảm giác hôm nay nàng có vẻ cực kỳ xui xẻo . Đang yên đang lành tự dưng nàng lại trượt chân rớt xuống cái vực vớ vẩn này . Mà cũng phải kể tới cái chuyện vì lúc nãy uống quá nhiều nước nên nàng mắc wc . Lẽ dĩ nhiên là phải kiếm cái chỗ giải quyết rồi . Nhưng vì quá vội vàng lên nàng bay thằng xuống đây .
Nàng vừa bay vừa hét lớn, trong lòng chỉ mong sao có thể sống sót qua khỏi cái tai nạn khốn khiếp này . Nàng vừa bay vừa cầu trời khấn phật . Tuy nàng cũng sử dụng 1 ít thủ đoạn giảm tốc độ nhưng mà tốc độ vẫn cứ nhanh như cũ . Sắp tới gần mặt đất thì nàng chợt nhìn thấy 1 cảnh thô bỉ cực kỳ .
Chỉ thấy dưới mông nàng là 1 thằng nhóc vừa mới đi wc xong, đang vẫy vẫy cái của nợ của hắn . Nhưng bất chấp tất cả, nàng hét lên :
_ Cứu ta với .
Lâm Quân thì đang thắc mắc, nhưng khi nghe giọng nói và 1 thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt thì vội vàng phi về phía Kim Linh đang rơi xuống, hắn dang rộng tay, 2 chân hơi khụy xuống để chuẩn bị đỡ . Dù sao hắn không thể nào thấy chết không cứu được .
_ Ầm .
Tuy canh rất chuẩn nhưng có vẻ vì trời tối quá nên mục tiêu hơi bị trật . Kim Linh rơi xuống, đưa cái mông xinh đẹp đập thẳng vào mặt Lâm Quân . Hắn chỉ cảm giác nổ đom đóm mắt và trời đất như tối sầm . Trong đầu đau từng trận như búa bổ, nếu không phải hắn thường xuyên rèn luyện chắc cái cổ cũng gãy cmnl . Lâm Quân úp mặt xuống đất, còn Kim Linh thì ngồi ngay trên đầu hắn .
Chưa kịp làm gì thì Lâm Quân có cảm giác từng trận nước ấm áp truyền vào miệng hắn, nói sao nhỉ . Có vẻ ngái ngái, khai khai, hơi hôi hôi nữa . Chợt Lâm Quân rùng mình 1 phát . Ném Kim Linh ra ngoài, vội vàng đứng bật dậy .
Bất chấp cái đầu đang đau và con mắt còn nổ đom đóm, hắn vội vàng nhổ 1 đống nước bọt ra ngoài . Nhổ đi nhổ lại nhưng cái vị mặn trong miệng không có gì là bớt đi . Sau cùng có vẻ đỡ đỡ được 1 chút, hắn quay sang kẻ chủ mưu quát lớn :
_ Đồ khốn khiếp, ông mày cứu mày mà chơi tao ……….. ách .
Chưa nói hết câu thì Lâm Quân chợt dừng lại, dại mặt ra nhìn . Bởi vì người trước mặt rất quen, nói đúng hơn là hắn đã từng quen biết . Nhưng là ở kiếp trước của hắn .
Trong ký ức Lâm Quân hiện lên thân ảnh 1 người con gái, tuy không tính là xinh đẹp nhưng cũng khá xuất sắc . Thân ảnh đẹp động lòng người, khuôn mặt trắng bóc, lúc cười có 2 cái lúm đồng tiền . Đôi mắt cận đeo kính nhìn rất trí thức . Người con gái đó dạy Lâm Quân rất nhiều thứ, giống như là 1 người chị . Đó chính là mối tình đầu của hắn, nhưng 1 phút sai lầm hắn đã mất đi tất cả .
Lâm Quân đang suy nghĩ về hồi ức đau khổ của mình . Đôi mắt hắn nhìn Kim Linh tràn ngập áy náy và yêu thương, miệng như muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời . Sau cùng, như hạ quyết tâm, hắn tiến lên trước, nhẹ nhàng hỏi :
_ Cô có sao không ? có đau không ? ở đây tôi có thuốc này .
Kim Linh lắc đầu ngầy ngậy, nàng hối hận muốn chết . Tại sao lại không kiềm chế được chứ, hắn cứu ta mà ta đi wc ngay cái miệng của hắn . Nghe hắn hỏi có vẻ ân cần mặt nàng ngày càng đỏ bừng, chỉ hận không có 1 cái lỗ để chui xuống .
Thấy Kim Linh im lặng lắc đầu, Lâm Quân không biết làm gì hết . Nhưng chợt nhớ tới cái việc lúc nãy thì hắn biết nàng đang ngượng . Như làm phép thuật, Lâm Quân lấy ra 1 cái phòng tắm hiện đại và 1 bộ đồ nữ . Hắn quay sang Kim Linh nói :
_ Đây là 1 phòng tắm, cô đi tắm đi . À vặn nút đỏ là nước nóng, nút xanh là nước lạnh, còn vừa vừa thì nút xanh lá cây . Chỗ tôi không có đồ nữ nên cô mặc tạm đồ tôi nhé . Cái bình trắng đó gọi là dầu gội, cô cho lên đầu 1 ít rồi lấy tay xoa, sau đó xối nước thì tóc sạch hơn .
Nói rồi Lâm Quân lủi đi mất . Hắn không biết tâm trạng lúc này của hắn là thế nào, tuy biết Kim Linh chỉ là bản sao mối tình đầu của hắn nhưng hắn không thể kìm được lòng hắn có cảm giác đau đớn và tràn ngập hối hận . Tuy hắn đã cố gắng quên đi nhưng tại sao lại không thể quên được .
Nhìn thân ảnh đơn bạc, thất hồn lạc phách bước đi của Lâm Quân . Tự nhiên trong lòng Kim Linh nhói lên kỳ lạ . Nhưng chỉ 1 phút sau thì nàng đã vui vẻ quên trời quên đất với cái nhà tắm mà Lâm Quân đưa cho . Nàng chưa bao giờ được thử 1 cái mới lạ như này, thật hết sức thú vị . Lúc này nàng chỉ hận không thể đem cái này cất vào túi . Nhưng mà nàng không làm thế được .
Khi đã tắm xong thì nàng vội vàng đi tìm Lâm Quân, dù sao nàng cũng là 1 cô gái, rất sợ ma . Với cả nàng nghe cái Vạn Cẩu Vực này là 1 cái Vực có ma nên càng gấp .
viết mà nhớ vl tình đầu của em đó mấy bác à
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 81 : Hơ ny à, lâu thế, em đợi chàng nãy giờ
Tác giả : Ant
Kim Linh chạy 1 chút đã tìm được Lâm Quân, nhưng khi tới nơi thì chỉ thấy 2 người 1 chó đều đã ngủ rồi . Nàng im lặng tính kiếm 1 chỗ nằm xuống, dù sao khi người ta đang ngủ thì đánh thức hay làm phiền gì cũng đều không phải phép . Nàng nhìn xung quanh tìm kiếm 1 chút thì thấy tự dưng có 1 túp lều để sẵn .
_ Sao có cái này mà còn nằm dưới đất nhỉ ?
Thắc mắc nên nàng mới tiến lại nhìn xem, chỉ thấy đó là 1 túp lều nhìn rất bình thường, ai cũng có thể có được . Nhưng cái đều chính yếu là trước cửa lều có treo 1 tờ giấy, trên đó ghi :
_ Cô nương, ngươi là phụ nữ nên ta ưu tiên đó, có gì cứ ngủ trước rồi mai nói ^^ .
Kim Linh thấy thế trong lòng thầm cảm động, “ anh chàng này ngược lại rất galăng nha, cũng hiểu tâm lý phụ nữ ra phết “ .
Kim Linh vui mừng tiến vào lều, tuy trong lều cái gì cũng không có nhưng lại có sẵn 1 chiếc giường ở giữa . Nàng không nghĩ nhiều mà leo lên giường bắt đầu ngủ .
1 đêm im lặng không có chuyện gì .
………………………..
Trong cùng thời gian đó tại SaiGon thành .
_ Ngươi nói sao ? 3 ngày sau thành chủ đám cưới à .
Người qua đường A hỏi .
_ Đúng, thiên chân vạn xác .
Người qua đường B trả lời .
_ Cưới ai thế ? Con gái nhà nào à ? Xinh không ?
Người A hỏi dồn .
_ Không phải con gái, mà là………à gé tai vào đây ta nói cho .
Người B định nói nhưng vì xung quanh rất nhiều người nên kéo người A lại, thì thầm bên tai :
_ Thành chủ thích đàn ông .
_ Cái gì ? phải không đó .
Người A thét lên kinh hãi .
_ Ấy ấy cái mồm be bé thôi .
Người B vội vàng bịt miệng người A, sau đó nói :
_ Ta xem cáo thị ngay phủ thành chủ mà .
……………………………
Đây là 1 màn diễn ra ở khắp mọi nơi ở cái SaiGon thành này, hầu hết mọi người không tin nhưng sau khi được xác thực thì ai cũng tin ầm ầm . Dù sao họ cũng không thấy có gì lạ lắm, chỉ là hơi bất ngờ thôi . Đây là thế kỷ 21 rồi, chuyện đàn ông yêu nhau cũng chả có gì là lạ .
Nhưng sau khi biết người thành chủ cưới là ai thì họ đều hô to “ tội vl “ . Số là người Lê Thiếu Phong muốn cưới là 1 tên nhóc học sinh của trường DongDa, nghe nói tên này chỉ mới 17 18 gì đó . Với lại tên nhóc này cũng không phải là tình nguyện . Không hiểu sao lại lọt vào tay Lê Thiếu Phong .
Mặc dù là thế nhưng chuyện đó cũng chả liên quan gì tới họ, ai nấy đều chạy tới phủ thành chủ chúc mừng 1 câu, đồng thời cũng bắt đầu trang trí lại nhà cửa . Việc đám cưới của thành chủ là 1 chuyện cực kỳ to lớn . Cái SaiGon thành này cũng phải trang trí mừng hỉ sự mới được .
Cả thành chẳng mấy chốc đều bận rộn lên, mà không hay giờ phút này nhân vật nam chính trong câu truyện tình yêu đồng tính kia chỉ muốn đâm đầu tự sát .
Thiên Vũ đang ngồi trong 1 căn phòng lộng lẫy ở phủ thành chủ . Mặc dù mấy hôm trước phủ thành chủ mới bị cướp, nhưng là vì phòng dành riêng cho chú rể nên được ưu tiên lên hàng đầu . Chỉ thấy trong căn phòng toàn bộ đã được bổ sung các đồ vật xa hoa và quý giá . Chỗ kia có 1 tượng rùa bằng ngọc dưới biển trị giá hàng trăm cây vàng, chỗ nọ thì là 1 bức tranh vẽ 2 mỹ nam đang ôm ấp nhau của 1 danh họa thích đàn ông nào đó ……….. chỗ kia nữa thì là …………….
Tuy căn phòng rất lộng lẫy nhưng chú rể Thiên Vũ chả mang theo 1 chút mừng rỡ nào trên mặt, thậm chí còn mang theo 1 chút chán nản kèm với ý muốn tự sát .
_ Đậu má nó, tại sao bố mày lại rơi vào cái cảnh này chứ, đẹp trai có gì sai sao ?
Lê Vũ thầm nghĩ trong lòng mà uất ức muốn chết .
Số là ngày hôm đó, tuy đã thoát được rồi . Nhưng vì chưa tìm ra tung tích của Lâm Quân nên mọi người tỏa ra đi kiếm . Nhờ vào những dấu vết trên đường thì họ cũng đã tới được ngay cái Vạn Cẩu Vực mà Lâm Quân rớt xuống . Mừng rỡ chưa lâu thì Lê Thiếu Phong không hiểu sao lại xuất hiện tại đó . Chuyện bọn họ làm đầu tiên tất nhiên là chạy trốn . Nhưng không hiểu sao Lê Thiếu Phong chỉ bắt mỗi mình Thiên Vũ, còn cái đám còn lại thì tha cho .
Sau khi hỏi ra mới biết thì ra Lê Thiếu Phong muốn cưới Lê Vũ làm chồng . Tại sao ư ? Bởi vì Thiên Vũ là thằng đẹp trai nhất trong số đó .
Khi nghe tới câu này Thiên Vũ sém chút nữa phun máu chết tại chỗ . Đẹp trai có gì sai ? tại sao ? tại sao ?
Không phải Thiên Vũ chưa nghĩ cách trốn, chẳng qua là làm rồi nhưng bị tóm lại thôi . Lần trước sau khi thi triển “ mĩ nam kế “ , thề non hẹn biển đủ điều thì đã lừa gạt Lê Thiếu Phong . Lê Thiếu Phong cũng bị hắn bỏ thuốc mê thành công . Nhưng Lê Thiếu Phong là ai chứ, là võ thánh hàng thật giá thật đó nha . Chỉ chạy được mấy bước thì Thiên Vũ đã bị tóm trở lại .
Từ ngày hôm đó tới bây giờ hắn sống không bằng chết . Đi đâu sau đít cũng có 1 đám cốt đột đi theo, kể cả đi wc hay đi tắm . Cho dù là lừa gạt hay dụ giỗ đủ điều thì bọn cốt đột này cũng không thèm tin . Thậm chí ngay khi hắn đi tắm bọn này cũng đi theo . Đã thế thì cũng thôi đi nhưng không ngờ bọn này là gay . Mỗi lần hắn thi triển sắc đẹp và cơ bắp con chuột của hắn bọn này lúc nào cũng suýt xoa không ngớt, trong mắt còn kèm theo những tia lửa nóng mãnh liệt, như hận không thể đè hắn xuống làm bông cúc nở hoa .
Nếu không phải hắn là phò mã của cái đám gay này chắc bông cúc của hắn giờ này đã nở thành hình 1 cái chày rồi . Càng nghĩ hắn càng hận, càng hận hắn càng uất ức . Nếu có thể quay ngược thời gian bảo đảm hắn sẽ làm cho mặt mình vài vết sẹo, ít nhất cũng phải xấu hơn Đặng Tùng hoặc Hoàng Khải thì mới được .
_ Phò mã gia, đã đến giờ đi tắm ạ .
Đang suy cmn tư thì 1 tên cốt đột tiến tới chắp tay nói .
_ Không, không, hôm nay ta hơi mệt để mai tắm đi .
Thiên Vũ rùng mình 1 cái, kể từ khi chứng kiến sắc đẹp của hắn thì bọn này tối nào cũng rủ hắn đi tắm cho bằng được .
_ Ấy, ngài phải đi chứ, để người dơ thế lát nữa làm sao uống rượu ngắm trăng với thành chủ của chúng ta .
Tên cốt đột cố gắng thuyết phục .
_ Không, hôm nay ta mệt, bảo thành chủ để khi khác đi .
_ Không được, thành chủ muốn là ngài phải làm . Còn về cái việc tắm thì ngài cứ yên tâm, chúng em tắm giúp ngài được mà .
Tên cốt đột nũng nịu nói, trong ánh mắt hiện lên sự mừng rỡ .
_ Ặc, ta tự đi được, tự đi được .
Thiên Vũ rùng mình nhưng không chống cự được liền cất bước theo sau, trong lòng thầm rủa đám chó má này 1000 lần, nếu không phải hắn đánh không lại bọn này thì chắc chắn sẽ dạy dỗ bọn này lại 1 chút .
Chẳng mấy chốc mà đã đi tới cái phòng tắm . Đây là 1 phòng tắm chỉ xài thùng gỗ, giống như trong các phim cổ trang của Trung Quốc . Thiên Vũ đành đâm lao theo lao, cởi đồ bay thẳng vào thùng gỗ . Bắt đầu tắm rửa, hắn đành mặc kệ cái đám cốt đột xung quanh .
Nhưng mà trời không chiều lòng người, bọn cốt đột xung quanh hứng thú đánh giá người của Thiên Vũ, thỉnh thoảng lại cười lên 1 tiếng dâm tà .
_ Ta nói này, vị phò mã gia này khoai thật to nha, nếu tiến vào ta chắc ta sướng chết mất .
_ Nhìn cơ bắp của ngài ấy kìa, tuy hơi nhỏ nhưng chắc mạnh mẽ lắm nhỉ .
_ Ôi, nếu không phải ngài là phò mã chắc ta cũng yêu ngài ấy quá .
…………………………….
Thiên Vũ nghe nhưng cũng không coi ra gì . Ông bà ta thường bảo “ Cuộc sống cứ như bị hiếp dâm, không chống cự được thì tận hưởng thôi “ Nghĩ thế nên hắn không thèm để ý chút nào, chỉ hy vọng bọn bên ngoài sẽ nghĩ cách cứu hắn . Đặc biệt là Lâm Quân, hắn biết bạn mình có cái bổn sự này .
Nhưng mà bây giờ thì đành hưởng thụ vậy, ít ra hắn cũng là 1 thằng đẹp trai khoai to nên bọn gay mới thích như thế . An ủi mình 1 chút thì Thiên Vũ cũng tắm xong, bước ra khỏi cái thùng, mặc lại quần áo .
_ Phò mã gia, chúng ta qua chỗ thành chủ nhé .
1 tên cốt đột chắp tay nói .
_ Ừ .
Thiên Vũ lạnh lùng đáp rồi bước đi . Biết sao được thằng cha Lê Thiếu Phong tuy gay nhưng cũng là 1 thằng thích ra vẻ . Hắn bày ra cái trò “ công tử làm thơ, thiếp đánh đàn, tình yêu thật đẹp “ À tất nhiên thiếp ở đây là thằng cha Lê Thiếu Phong rồi . Ngày nào Thiên Vũ cũng phải vắt óc làm ra vài bài thơ thì hắn mới vừa lòng cho đi ngủ . Mà phải là thơ ca ngợi chuyện tình của Thiên Vũ và hắn nữa chứ .
Chỗ làm thơ là 1 cái đình, bên cạnh có 1 hồ nước nuôi cá . Khi tiến tới thì đã thấy Lê Thiếu Phong chờ ở đó từ bao giờ, hắn đang ngồi thảnh thơi uống rượu ngắm trăng . Thấy Thiên Vũ bước tới thì hắn vội vàng đứng lên nói :
_ Hơ ny à, lâu thế, em đợi chàng nãy giờ .
Vừa nói hắn tiến tới kéo tay Thiên Vũ như 1 người con gái thực thụ .
Tuy hơi buồn nôn nhưng Thiên Vũ vẫn phải cắn răng nói :
_ À, anh mới tắm xong .
_ Ừ, ngồi xuống đây thiếp với chàng chúng ta làm thơ đánh đàn tiếp nhé .
Lê Thiếu Phong cười nói, dẫn Thiên Vũ ngồi xuống .
p/s : hôm qua mệt quá không viết được anh em thông cảm .
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Thiên Vũ miễn cưỡng ngồi xuống, đưa tay lấy 1 ly rượu, cho thẳng vào mồm . Chỉ khi nào uống rượu hắn mới có can đảm ngồi với cái tên biến thái như này .
_ Chàng à, làm thơ đi .
Lê Thiếu Phong nũng nịu nói, đồng thời đá lông nheo . Hắn đang chứng tỏ mình là phụ nữ thực thụ .
Thiên Vũ đang uống rượu sém chút nữa phọt thẳng ra ngoài . Trong lòng thầm nghĩ “ cái **** mày, đồ biến thái, đồ biến thái, đồ cú có gai “ . Nhưng mặt ngoài thì đành thỏa hiệp cười nói :
_ Đợi ta suy nghĩ 1 lát .
_ Mau lên nhé chàng .
Lê Thiếu Phong chớp chớp mắt nói .
Uống xong vài ly rượu thì Thiên Vũ cũng can đảm hẳn lên, bắt đầu vắt óc suy nghĩ làm thơ con cóc .
Đoạn như đã nghĩ ra hắn mới nói :
_ Nghe ta đọc nhé .
_ Ừ, chàng đọc đi .
Lê Thiếu Phong cười tít mắt nói .
_ Hèm, hèm .
Em người phụ nữ .
Là người đẹp nhất .
Đồ con gái đẹp .
Biến thành nàng tiên .
Thái hành thành tiên .
Đồ tiên cũng đẹp .
Cú phải theo em .
Có 1 tấm lòng .
Gai mọc lung tung .
Thiên Vũ đọc ra 1 bài thơ rắm thối, vần điệu cũng chả có cái quái gì hết . Nhưng cốt yếu là tên Lê Thiếu Phong nghe xong lại cười tít cả mắt . Hắn chỉ quan tâm cái câu “ là người đẹp nhất “, chứ chả quan tâm được mấy cái vấn đề đằng sau .
_ Tiếp đi anh, hay quá à .
Lê Thiếu Phong reo lên .
Thiên Vũ cố gắng nhịn cười, bắt đầu đọc cái bài tiếp theo . Chỉ có như thế này hắn mới thanh trừ được cái oán khí trong lòng . Mà ai kêu thằng này ngu làm gì, chửi nó là cú có gai nó cũng chả biết .
Chỉ thấy Thiên Vũ tiếp lời đọc thêm 1 bài nữa :
Lê là họ em .
Thiếu là chữ lót .
Phong là tên em .
Là 1 vần điệu .
Một cái tên hay .
Thằng nào cũng khen .
Gay go làm sao .
Ngu ngơ anh thích .
Như 1 thiên thần .
Chó cũng theo em .
Lê Thiếu Phong tiếp tục vỗ hay phành phạch, miệng cười không ngớt . Hắn quả thật là khoái mấy cái vụ này lắm nên quay sang Thiên Vũ nói tiếp :
_ Làm nữa đi anh .
Thiên Vũ đáp lời :
_ Ừ, tuy sức anh có hạn, không làm được những bài thơ hay tặng em . Nhưng những bài thơ này anh làm bằng chân tình, mong em hay giữ nó . Đối với anh em như 1 thiên thần hạ phàm, đã cướp mất trái tim nhỏ bé của anh, anh nguyện yêu em mãi mãi . Em nhớ lồng khung kính treo lên nhé, đừng phụ lòng anh .
Thiên Vũ giả vờ nói, trong lòng buồn cười không ngớt . Nếu thằng này mà treo trước cổng nhà thì hay rồi nhỉ .
Nhưng vượt dự đoán của Thiên Vũ là Lê Thiếu Phong lại cười nói :
_ Em biết, em không những treo trong nhà còn cho cả cái SaiGon thành này biết tình yêu của anh dành cho em . Mai em sẽ treo cho cả thành xem, đồng thời còn treo lúc đám cưới nữa .
_ Ok ok cứ như thế đi .
Thiên Vũ thầm nhịn cười đưa ngón tay lên nói .
………………………………….
Sau đó 2 người ngồi tâm cmn sự với nhau, đồng thời đối ẩm, trên miệng 2 người lúc nào cũng kèm theo 1 nụ cười vui vẻ, Lê Thiếu Phong thì vui cười, còn Thiên Vũ thì là cười âm hiểm . Khi sức chịu đựng đã quá hạn thì Thiên Vũ đành phải kiếm cớ chuồn về . Hắn không muốn ở cái chỗ này với cái tên biến thái này 1s 1 phút nào nữa .
_ Ta về trước nhé, ta có cảm giác say rồi .
Thiên Vũ tìm cớ nói .
Lê Thiếu Phong nghe thế đáp :
_ Đi thôi thiếp dẫn chàng về .
Tuy hơi ngạc nhiên nhưng Thiên Vũ cũng đành phải đồng ý . Bởi vì đây là lần đầu Lê Thiếu Phong đòi đưa hắn về .
Nghĩ thì nghĩ nhưng hắn không chống cự được nên đành đứng dậy bước đi . Lê Thiếu Phong cũng nối gót theo sau, nhưng trong mắt lại ánh lên 1 tia thẹn thùng .
Chẳng mấy chốc đã quay lại cái phòng lúc nãy, chỉ thấy đứng canh cửa là 2 tên cốt đột . Thấy 2 người tiến tới thì vội vàng cung kính nói :
_ Chào công chúa, phò mã gia .
Lê Thiếu Phong phất tay nói :
_ Các ngươi lui ra, à mai đem cái này theo, ta muốn nó có ở khắp nơi .
Đồng thời Lê Thiếu Phong cũng đưa 2 tập thơ tình yêu mà Thiên Vũ sáng tác cho 2 tên đó .
_ Vâng, công chúa .
2 tên đó đáp rồi lui ra sau .
Khi 2 tên đó đã đi rồi thì Lê Thiếu Phong mới quay sang Thiên Vũ nói :
_ Chàng à, mau vào nghỉ đi, để thiếp giúp .
_ Ừ, nàng về đi, ta tự vào được .
Thiên Vũ cắn răng tiếp tục viện cớ .
_ Vào đây, ta cho chàng 1 niềm vui bất tận .
Lê Thiếu Phong thỏ thẻ đáp xong ép Thiên Vũ đi vào trong .
_ Niềm vui, ***** nó chứ, không lẽ là hắn muốn ……
Thiên Vũ rùng mình 1 phát nhưng vẫn bước vào, chỉ hy vọng là cái điều hắn nghĩ không có xảy ra .
Nhưng ai dè, trời không chiều lòng người . Vừa tiến vào thì Lê Thiếu Phong cấp tốc làm tắt những cái đèn ma pháp xung quanh . Sau đó thỏ thẻ nói :
_ Chàng, yêu thiếp đi, thiếp muốn chàng .
_ Không không không không, đừng mà, đừng mà .
Thiên Vũ vội vàng lui ra sau, xua tay nói . Đùa gì chứ, không lẽ cúc nở hoa từ đây .
Lê Thiếu Phong nghe thế vẫn không buông tha nói :
_ Ta yêu chàng, ta muốn chàng rồi .
_ Đừng phải đợi tới đêm tân hôn chứ .
_ Ta chịu không nổi rồi .
_ Đừng mà đừng mà .
Thiên Vũ càng ngày càng lui về sau nhưng Lê Thiếu Phong vẫn không buông tha . Giờ phút này trên mặt Lê Thiếu Phong đỏ bừng, hơi thở càng ngày càng nặng nề như 1 con trâu động dục .
Lúc trước tuy Lê Thiếu Phong đã dính cái boom tình yêu và tình d*c của Lâm Quân . Chỉ vì lúc đó hắn áp chế dục vọng của mình xuống nên mới không nhảy tới hấp diêm Lâm Quân . Chỉ là truy đuổi vì tình yêu thôi . Nhưng tới hôm nay thì hắn đã sắp áp chế không nổi nữa rồi . Dục hỏa tràn lan ra khắp toàn thân, đốt nóng toàn bộ thân thể hắn . Chỉ có 1 cái lạ là cái của nợ của hắn vẫn không có độn lên .
Thiên Vũ càng lui thì càng kích thích cái dục vọng của hắn . Sau cùng hắn quyết định dùng sức mạnh . Chỉ thấy hắn tóm Thiên Vũ như tóm 1 con gà . “ xoẹt “, “ xoẹt “ 2 tiếng, quần áo trên người hắn và Thiên Vũ đều rớt xuống . Trong phòng hiện ra 2 thân hình lõa thể đang đứng đối diện nhau .
Thiên Vũ chỉ cảm thấy như trời đất sụp đổ, hắn không muốn vậy đâu . Lần đầu tiên của hắn phải cho 1 em gái xinh tươi cơ . Nhưng khi Thiên Vũ nhìn tới thân hình của Lê Thiếu Phong thì chợt vui mừng như điên .
Tại sao ư ? Tại vì Lê Thiếu Phong không có cái đó . Nếu thế tức là hoa cúc của hắn vẫn có thể còn nguyên vẹn .
_ Chàng à, hành hạ thiếp đi .
Lê Thiếu Phong ngượng ngùng như 1 thiếu nữ nói .
_ Ta ….. ta phải làm sao đây ?
Thiên Vũ có điểm không hiểu hành hạ là như nào .
_ Lấy cây gậy của chàng, chọt vào đây đi .
Lê Thiếu Phong chu mông ra, đồng thời 2 cái tay banh cái a** ra .
_ Là sao ? Cây gậy, cậy gậy gì ?
Thiên Vũ xét cho cùng cũng chỉ là 1 thằng ngây thơ thôi nên tiếp tục hỏi . Hắn chả hiểu thằng này nói cái quái gì . Còn cái vụ cúc hoa là do Lâm Quân đầu độc nên hắn mới biết, nếu không thì hắn làm sao mà biết được .
_ Gậy của chàng đó .
Lê Thiếu Phong ngượng ngùng muốn chết, muốn lắm rồi mà gặp phải 1 thằng ngu .
_ Gậy, à nàng nói cái này phải không ?
Thiên Vũ móc từ trong đống quần áo rớt dưới đất ra 1 cây đoản côn, cái này là di vật của ba hắn nên hắn lúc nào cũng mang theo, không nghĩ tới tên này lại biết . Cây đoản côn này là 1 cây gỗ dài gần 3 tấc, trên mình xù xì lồi lõm, cái chu vi thì cũng hơi bị to, thậm chí có 1 số chỗ còn gắng thêm vài cây đinh nhỏ nhỏ .
_ Đúng, đúng .
Lê Thiếu Phong vì gấp quá nên chả thèm quay lại nhìn, cứ tưởng Thiên Vũ hiểu rồi nên đành hô to là đúng .
_ Vậy ta phải làm thế nào đây .
Thiên Vũ tiếp tục hỏi .
_ Chọt vào, mau lên .
Nói rồi Lê Thiếu Phong đưa cái a** tới gần Thiên Vũ .
_ Cái này hả ?
Thiên Vũ hỏi tiếp, tên này có sở thích thật quái lạ, muốn đem cây đoản côn chọt vào đó, không lẻ hắn muốn hoa cúc của hắn thành hình cái chày à . Mà trên này còn có đinh nữa đó nha .
_ Đúng, làm đi
_ Nàng chắc chứ .
_ Chắc chắn .
_ Vậy được, ta bắt đầu .
Nói rồi Thiên Vũ cầm cây đoản côn của hắn, vận hết 12 thành công lực chọt thẳng vào cái hoa cúc đang đưa ra . Hắn cũng chả quan tâm cái a** của tên này có làm sao không nhưng nếu đã muốn thì sẵn sàng thôi .
_ Ngaoooooo .
Lê Thiếu Phong gầm lên 1 tiếng, hắn chỉ cảm thấy có 1 vật to to cứng cứng xâm nhập vào người hắn, thậm chí có 1 số chỗ có vẻ hơi rát . Mặc dù là thế những cũng có 1 ít cảm giác thoải mái nên hắn tiếp tục hô lên :
_ Nhanh nhanh, nhanh lên .
Thiên Vũ nghe thế thì càng ngày càng ra sức, hắn cứ tưởng đây là sở thích của Lê Thiếu Phong chứ hồn nhiên không biết rằng nếu không phải Lê Thiếu Phong là võ thánh chắc chắn đã rách a** chết tại chỗ rồi .
………………………………
1 người ra sức gào, còn 1 người ra sức chọt . Chẳng mấy chốc trong phòng chỉ có từng đợt tiếng gào điếc tai, khoảng nửa tiếng sau, khi Thiên Vũ có cảm giác mệt mệt thì Lê Thiếu Phong mới kêu 1 tiếng thỏa mãn :
_ Ớ ớ ớ, không ngờ cảm giác thật mĩ diệu, cảm ơn chàng .
p/s : mình thấy cũng bựa thật nhưng thôi kệ
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Vừa nói xong câu đó bỗng dưng từ hoa cúc mới nở của Lê Thiếu Phong chảy ra 1 đống máu đỏ lòm thấy ghê . Hắn chỉ có cảm giác như dần dần mất đi sức lực . Máu trong người như 1 cơn hồng thủy thoát ra từ hoa cúc của hắn .
Hoảng quá Lê Thiếu Phong hét lên :
_ clgt, sao thế này ?
Chợt hắn đưa tay ra sau mông thì thấy 1 đám máu đỏ lòm . Hắn hoảng quá vội vàng điểm huyệt cầm máu . Nhưng rất tiếc là làm gì có cái huyệt nào sau mông mà điểm, cho dù là có thì với cái tay với không tới cũng không thể nào điểm được .
Sau cùng tuy hắn là võ thánh nhưng cũng không phải là bác sĩ . Máu vẫn cứ chảy và hắn vẫn cứ bó tay . Lê Thiếu Phong gấp đến độ khóc không ra nước mắt . Lúc nãy dục hỏa đốt thân thì cảm giác sướng lắm, nhưng ôi thôi, khi xong rồi thì cảm giác vừa đau vừa rát vừa thốn . Đã thế còn chảy máu nữa chứ .
Lê Thiếu Phong gấp quá quay sang Thiên Vũ quát hỏi, quên cả cái vụ chàng chàng thiếp thiếp :
_ Ngươi có cách gì không ?
Thiên Vũ cảm thấy vừa quái dị vừa hài hước, lúc nãy ai kêu thằng này đòi cảm giác mạnh, bây giờ hỏi bố sao bố biết . Nhưng Thiên Vũ vẫn trả lời :
_ Ngươi là võ thánh cơ mà, sao lại hỏi ta .
_ Bởi vì ta không có cách nào . Ngươi có cách nào khả thi không ?
Lê Thiếu Phong gấp gáp nói .
Thiên Vũ nhún vai đáp :
_ Thông cống thì anh thông được, chứ cống bị hỏng nước chảy ra thì làm sao ta biết sửa . Ta không phải thợ sửa ống nước đâu nha .
_ Được, được lắm, đi gọi bác sĩ cho ta .
Lê Thiếu Phong thét lên, hắn cảm giác càng ngày càng mất sức nên không nghĩ gì nhiều nữa . Chỉ bảo Thiên Vũ đi gọi bác sĩ mà không có tính tới cái chuyện để chú rể biến mất .
_ Ta ? ta sao ? được không đó ? ta chạy chậm lắm à, ngươi tự đi đi .
Thiên Vũ tuy mừng húm nhưng vẫn phải ra vẻ hỏi lại .
Nghe thế Lê Thiếu Phong điên tiết hét lớn :
_ Cút ngay cho bố .
Nói xong hắn cảm giác thân thể đã hết sức nên ngất xỉu ngay tắp lự .
_ Được được ta cút, ta cút .
Thiên Vũ thấy thế mừng húm, sau khi mặc lại quần áo và nhặt 1 số thứ thì 3 chân 4 cẳng chạy mất tích . Chỉ để lại trong phòng 1 nạn nhân mới bị bạo cúc máu chảy dầm dề nằm tại chỗ .
……………………….
Ra khỏi cửa Thiên Vũ thở phào 1 cái, sau đó cấp tốc rút 1 số thứ ra để cải trang . Biết sao được, tuy rằng trời đã tối om nhưng cẩn thận vẫn hơn . Chỉ thấy hắn cấp tốc trút bỏ xiêm y, chỉ chừa lại 1 cái quần đùi . Sau đó hắn lấy ra 1 cái áo mưa mặc vào người, trên tay còn cầm theo 1 đống đồ lót . Đồng thời lấy 1 cái quần xịp trùm lên đầu .
Đây đều là những thứ Lâm Quân đưa cho hắn lúc bắt đầu làm nhiệm vụ . Theo lời Lâm Quân nói thì đây đều là thần khí, giúp cho con người ta tàng hình . Có thể nghêng ngang bước đi mà không ai thấy được . Lần trước hắn chưa kịp mặc thì đã bị tóm lại nên bây giờ quyết tâm làm thử .
Tuy hắn thấy hơi quái dị và cái quần xịp hơi khăm khắm nhưng vì cái mạng và tránh xa thằng cha Lê Thiếu Phong biến thái nên hắn đành nhắm mắt làm liều .
Lê Thiên Vũ nhờ có thần khí trong người nên không sợ chi, cứ nghêng ngang mà đi . Hên cho hắn là vì trời tối nên hắn chả gặp phải ai cả, đi ra thẳng tới cửa lớn dẫn ra phía ngoài . Khi hắn vừa tới nơi thì chỉ thấy 2 tên lính gác ngủ gà ngủ gật đang làm nhiệm vụ cảnh giới .
Thiên Vũ không thèm nhìn bước thẳng tới cửa, bởi vì hắn cứ tưởng là không ai nhìn thấy hắn . Nhưng khi sắp ra tới nơi thì 1 trong 2 tên lính nói :
_ Đứng lại tên quái dị kia, ngươi đi đâu thế ?
Cái thể loại gì thế này, mặc 1 cái áo trong suốt nhìn thấy hết, đã thế trên đầu còn đội 1 cái quần, chả biết của ai nhưng có vẻ dơ dơ . Tay còn cầm vài cái áo yếm nữ nhân phe phẩy . *** thể loại gì đây .
Thiên Vũ dừng lại theo quán tính, đưa tay chỉ mặt mình hỏi :
_ Ngươi hỏi ta ?
_ Đúng, không thì bố hỏi ma à, giờ này đi đâu mà ăn mặc quái dị thế .
Tên lính buồn bực nói, không ngờ là 1 thằng ngu . Mày ăn mặc thế bố không thấy thì bố mù à .
_ Đệch, thấy rồi à .
Thiên Vũ thầm nghĩ trong lòng nhưng may mắn là lúc nãy Thiên Vũ đã liệu trước tình hình nên đã kịp chuẩn bị .
_ À, thành chủ sai ta ra ngoài có việc . Đây là lệnh bài .
Nói rồi hắn giơ ra 1 cái lệnh bài hoàng kim, đây là cái thứ lúc nãy hắn chôm trên người Lê Thiếu Phong, cái này là lệnh bài đặc biệt chỉ tâm phúc của Lê Thiếu Phong mới có .
_ Đại nhân, thuộc hạ thất kính, ngài đi thong thả ạ .
Tên lính thấy thế kinh hãi cung tay nói, hắn biết cái lệnh bài này không phải là đồ thường nên lập tức cung cung kính kính tiển Thiên Vũ đi ra ngoài .
_ À còn cái ta đang mặc là mốt đấy biết chưa .
_ Vâng, vâng, là mốt, là mốt .
Tên lính cung tay nói, thầm nghĩ vị nào bên cạnh thành chủ cũng có 1 cái sở thích thật quái cmn dị .
Thiên Vũ bước ra ngoài mà run gần chết . May mắn là hắn trấn tĩnh kịp thời nên bình tĩnh bước đi . Đến khi ra tới ngoài cửa thì Thiên Vũ cực kỳ vui mừng thở phào 1 hơi dài .
Nhưng vui chưa được bao lâu thì trong phủ thành chủ phát ra 1 tiếng thét chói tai :
_ AAAAAAAAAAAAAAA, có thích khách, thành chủ bị ám sát rồi .
Cuối cùng cũng có người phát hiện ra Lê Thiếu Phong . Thiên Vũ biết là không giấu được nhưng may mắn là hắn ra khỏi cửa rồi nên bắt đầu chạy bán sống bán chết .
2 tên lính bên trong nghe có người hét thế thì bắt đầu cảm giác Thiên Vũ có chút đáng nghi . Khi chạy ra khỏi cửa nhìn thì chỉ thấy Thiên Vũ đã chạy ra tít đằng xa, sắp sửa mất đi bóng dáng .
Có tật giật mình, chắc chắn là hắn rồi .
2 tên lính đồng thời đều nghĩ thế rồi hét lớn lên :
_ Thích khách đằng này, mau đưa người ra truy .
Đồng thời 1 trong 2 tên bắt đầu đuổi theo . Còn 1 tên còn lại quay vào trong kéo thêm người tới . Tên đuổi theo vì thực lực quá thấp nên chỉ đuổi 1 lúc là đã theo không kịp . Bất đắc dĩ hắn đành đợi người tới, chia ra tìm kiếm .
Chẳng mấy chốc mà từ bên trong tràn ra gần 100 tên lính . Bắt đầu ra ngoài, người thì đuổi theo, còn người thì móc ra truyền tin phù gọi người . Bởi vì chuẩn bị cho đám cưới nên hầu hết các tinh anh trong phủ đều ra ngoài làm việc, rất ít người ở trong phủ . Với cả Lê Thiếu Phong thích đàn ông nên một số thuộc hạ của hắn sợ hắn thích nên đều đi ra ngoài trốn .
Nếu không phải là thế thì làm sao 1 thằng ăn mặc quái dị như Thiên Vũ nghênh ngang đi ra ngoài mà không bị phát hiện được chứ .
Chỉ 1 lúc sau toàn SaiGon thành đều biết tin tức thành chủ bị ám sát . Tất cả quân lính đều phong tỏa mọi lối đi . Đồng thời lùng sục vào trong nhà dân khám xét khắp nơi . Làm cho gà bay chó sủa loạn thành 1 đoàn . Mục tiêu của bọn họ chỉ có 1, là tên biến thái đội hình tam giác lên đầu, tay cầm áo yếm phụ nữ .
Nhưng sau 1 tiếng đồng hồ khám xét thì cảm giác như tên biến thái đó đã bốc hơi . Không tìm ra được cái quái gì cả .
Bọn chúng tuy thất vọng nhưng ai nấy đều ra sức lục soát không biết mệt . Tại sao ư, chủ yếu là lục soát trong lầu xanh, cứ nhằm cái chỗ nào có tiếng kỳ kỳ lạ lạ là lại lao vào . Ít nhất hung thủ không kiếm được thì cứ bổ mắt 1 phen cái đã . Trong tối hôm nay không biết 1 cái lầu xanh đã bị lục xoát qua lại bao nhiêu lần, cũng không biết bao nhiêu nam thanh nữ tú bị phá hoại khi đang làm việc có ý nghĩa .
Tới sáng hôm sau bọn chúng mới rút đi . Nhưng trên mặt tên nào tên nấy cũng cực kỳ thỏa mãn . Phải chi cứ được lục xoát hoài nhỉ xem bổ mắt thật . Bọn lính tên nào tên nấy đều nghĩ như thế, chỉ hận không thể lục thêm vài lần cho sướng . Thậm chí có tên còn mong ước thành chủ bị ám sát thường xuyên nữa cơ .
Không hiểu Lê Thiếu Phong mà biết được mấy cái này không biết hắn có cảm nghĩ như nào nhỉ .
……………………………
Thấy bọn lính rút đi, trên cửa sổ 1 ngôi nhà trọ, Thiên Vũ thở phào 1 hơi nói :
_ Cảm ơn mọi người .
_ Không có chi, chúng ta là bạn mà .
Hoàng Khải cười thật tươi nói .
Thì ra bọn Đặng Tùng đã sớm muốn cứu Thiên Vũ ra, chỉ là chưa kịp thực hiện kế hoạch thì Thiên Vũ cũng đã trốn ra được mất rồi . Bởi vì bọn hắn cho Ảo Ảnh theo dõi gần đó nên mới phát hiện Thiên Vũ kịp thời mà đưa hắn đi . Chứ nếu cứ chạy loạn trong thành chắc chắn sẽ bị phát hiện .
_ Ừ, lần này ta cảm ơn trước, lần sau có gì anh cứu lại .
Thiên Vũ lại cười nói .
_ Ừ, cũng khá may là bọn lính chỉ là những tên cùi pắp, nếu không chắc chúng ta cũng toi cmn rồi .
Ngọc Tú đế thêm 1 câu, dừng lại trong chốc lát hắn quay qua Thiên Vũ hỏi :
_ Mà Vũ nè, anh hỏi mày thật nhá .
_ Ừ, hỏi đi .
_ Mày có cái sở thích này khi nào vậy ?
Ngọc Tú đánh giá từ đầu đến chân Thiên Vũ 1 lượt rồi cười nói .
_ Mày tự soi gương đi .
Ngọc Tú cố gắng nhịn cười nói .
Thiên Vũ thắc mắc đi tới cái gương soi thử . Chỉ thấy trong gương là 1 thằng mặc 1 cái áo mưa rách nát, trên đầu trùm 1 cái quần xịp nhưng đã lệch qua 1 bên . Trên vai còn treo vắt vẻo 1 đống áo yếm .
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 84 : Thằng nhóc này dựa dẫm quá, bố sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ
Tác giả : Ant
Lâm Quân, đợi đó cho bố, aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa .
Thiên Vũ nhìn đến đây thì đã biết mình bị lừa . Thần khí cái chó má gì chứ, thuần túy là trêu chọc lừa gạt người thôi .
…………………………………………
Dưới đáy Vạn Cẩu Vực .
_ Hơ hơ, ắt xì .
Tự dưng Lâm Quân hắt xì 1 cái, hắn sờ sờ mũi mình lẩm bẩm “ Không lẽ có em nào đang nhớ thương ta “ .
Sáng sớm nay thì hắn cũng đã thức dậy rồi, vì hôm qua mãi nghĩ tới cái ký ức đau thương nên ngủ không được . Càng thêm nữa là nhờ cái tiếng ngáy và nghiến răng quái dị của Cẩu Thánh nên hắn thức dậy rất sớm . Bây giờ hắn đang ngồi làm 1 món ăn sáng phi thường quen thuộc . Chính là trứng ốp la và thịt xông khói .
Chỉ thấy hắn tay đang chiên trứng còn 1 tay đang chiên thịt, trong khi đó còn không quên pha cho mỗi người 1 tách café, còn con Tiểu Cẩu thì hắn cho 1 ít sữa . Chẳng mấy chốc mà mùi thơm của thịt và trứng đã bay ra khắp nơi . Chỉ 1 lát sau Cẩu Thánh là tên thức dậy đầu tiên, hắn hít hà 2 cái rồi đứng dậy nhìn về phía Lâm Quân hỏi :
_ Lão đệ à, hôm nay ngươi cho chúng ta ăn cái chi mà thơm thế .
Vừa nói hắn vừa đưa tay điều khiển thủy nguyên tố đưa qua đưa lại trong miệng hắn, hay nói trắng ra là súc miệng . Dù sao thế giới này cũng rất khác Địa Cầu, con người có thể làm được rất nhiều việc mà người ta không nghĩ tới . Như lợi dụng sức mạnh bản thân làm tất cả mọi việc .
Lâm Quân thấy thế quay sang mỉm cười nói :
_ Trứng ma thú ốpla, và thịt ma thú xông khói .
_ Ốp la ? xông khói ? là cái gì thế ?
_ Èo lão ca ăn đi rồi biết, bảo đảm ngon .
Lâm Quân cười nói rồi đưa thành phẩm qua, cũng không quên đưa 2 cái bánh mỳ . Tuy Cẩu Thánh chả biết ăn làm sao nhưng sau 1 vài lần được Lâm Quân chỉ dẫn thì đã thông suốt . Bánh mỳ chấm lòng đỏ, ăn kèm chút thịt và dưa leo .
Ăn xong 1 miếng đầu tiên Cẩu Thánh đã vỗ đùi nói :
_ Ngon vkl, chú em, đời anh chưa bao giờ được ăn ngon như này, kể ra gặp được chú em đúng là phúc của anh, haha, không lo việc ăn nữa .
_ Lão ca cứ nói quá, anh ăn đi, em coi anh là anh em rồi, có gì cứ nói em .
Qua những lần nhậu nhẹt gần đây Lâm Quân cảm giác Cẩu Thánh là 1 người đáng để kết giao, tuy 2 người tuổi tác cách khá xa nhau nhưng cũng không làm mất đi cảm giác đó . Người ta thường bảo đàn ông kết bạn nhờ rượu bia còn gì .
Lâm Quân cùng Cẩu Thánh ngồi ăn rất ngon lành, tiếng nói chuyện rất to nên chẳng mấy chốc cũng đánh thức được Kim Linh và Tiểu Cẩu . Kim Linh vừa bước ra đã nghe được mùi thơm mãnh liệt, nàng nuốt nước miếng cái “ ực “ rồi quay ra nói :
_ Món gì thế ? cho ăn với .
_ Có phần cho cô đây, cứ ăn đi .
Lâm Quân cười nói rồi đưa cái đĩa sang cho nàng .
Kim Linh vì hảo cảm với Lâm Quân đêm qua nên không chút nghi ngờ nào cầm lên ăn thử 1 miếng .
Chỉ có Cẩu Thánh nhìn nàng từ đầu tới chân, sau đó quay sang Lâm Quân giơ ngón tay cái lên nói :
_ Chú em thật cao minh, còn mang theo gái tùy thân cơ đấy, sao ? hôm qua lao lực nhiều nên phải bồi bổ hả .
_ Phụt .
Lâm Quân đang uống café phun cái “ phụt “ ra ngoài, kể cả Kim Linh cũng vậy, ăn mỗi miếng trứng mà cũng sắp ngẹn .
_ Sặc, sặc, lão ca, ngươi nói cái gì thế ?
Lâm Quân đỏ bừng mặt nói .
_ Gì ? không phải sao ? ta nói nè, ngươi mang cả đống thứ bên người thì chắc cô nàng này cũng giấu được chứ .
Cẩu Thánh ra vẻ không tin nói .
_ Ách, chuyện là như này …………… tối hôm qua…………em đi wc………gặp cô nàng này………….em cứu………..hết chuyện .
Lâm Quân đành đau khổ kể ra, tất nhiên là lượt bỏ bớt cái khúc mà lỡ uống 1 ngụm nước thánh của Kim Linh . Nhưng Cẩu Thánh nghe xong 1 mặt tỏ vẻ hiểu ra, còn 1 mặt thì không ngừng đánh giá lại Kim Linh . Sau cùng hắn phang ra 1 câu :
_ Mà ta nhớ là cái bộ đồ này hình như hôm trước đệ mặc mà, sao cô bé này lại mặc nhỉ ?
_ Ách, cái đó …………..
Lâm Quân đau khổ tìm lý do cho qua, nhưng chưa kịp làm gì thì Kim Linh vội vàng vọt tới, bịt miệng Lâm Quân lại .
Tất nhiên là nàng tưởng Lâm Quân nói cái việc xấu hổ hôm qua rồi, nàng quay sang Cẩu Thánh nói :
_ Đồ ta bị dơ, hắn đưa cho ta thay .
Nàng vừa nói mặt nàng vừa đỏ bừng, hiển nhiên là cái lý do này không được hay lắm . Xác thực là nàng làm dơ nhưng tại sao dơ thì …………..
_ Ừ, ta hiểu ta hiểu .
Cẩu Thánh thấy thế cười ám muổi, ý như là ta đã hiểu . Còn cái việc tại sao bị dơ thì tất nhiên lão già này thiên về cái hướng vận động kịch liệt, xxoo rồi .
Kim Linh thấy thế càng đỏ bừng mặt, nàng trừng mắt đe dọa Lâm Quân, nói nhỏ bên tai hắn :
_ Ngươi không được nói ra chuyện hôm qua biết chưa, coi như là bí mật đi .
Nàng nói xong thả tay ra quay lại chỗ ngồi tiếp tục ăn sáng . Chỉ có Lâm Quân là đau khổ không biết làm như nào, tay nàng bóp sém nữa làm hắn vẹo cả mồm . Hắn chỉ buồn bực ngồi 1 bên uống café và hút thuốc .
Chỉ có Cẩu Thánh là nụ cười trên mặt hắn ngày càng ám muội . Tất nhiên là hắn nghe ra cái câu Kim Linh nói rồi . Dù sao hắn cũng có thực lực trên cấp Võ Thánh nha . Hắn vừa cười vừa thưởng thức cái bữa sáng .
Duy nhất chỉ có Tiểu Cẩu là ngồi im ăn không phát ra cái tiếng nào .
Cuối cùng, mọi người cũng đã ăn xong bữa sáng . Sau đó vì không có gì làm nên ngồi lại với nhau . Kim Linh là người mở lời trước :
_ Làm sao để đi ra khỏi chỗ này ?
2 người Lâm Quân lắc đầu coi như không biết .
_ Không lẽ phải tiếp tục sống ở đây sao ?
Kim Linh thất vọng hỏi, dù sao nàng chỉ là 1 người con gái, thực lực cũng khá thấp nên chắc chắn là chui ra khỏi đây không được .
Thấy Kim Linh thất vọng, lòng Lâm Quân như thắt lại, hắn không muốn kiếp này lập lại sai lầm như lúc trước nữa . Vì vậy hắn vội vàng nói :
_ Ta chắc chắn sau 1 tháng có thể ra ngoài .
Lâm Quân vì có Thẻ Bài Thiên Long nên mới dám nói như thế, dù sao chỉ 1 tháng là sẽ sử dụng lại được như bình thường . Hắn không tin tên Tiểu Thần Đèn sẽ không có cách nào thoát khỏi cái chỗ khốn khiếp này .
_ Cái gì ? lão đệ ngươi không đùa chứ ?
Cẩu Thánh là người đầu tiên tỏ thái độ, hắn có đại thù chưa báo nên tất nhiên là cấp tốc muốn ra ngoài rồi . Không phải hắn không tin Lâm Quân nhưng dù sao chuyện này đối với hắn quan hệ thật sự quá lớn nên mới hỏi .
_ Tất nhiên, lão ca tưởng ta là ai chứ, ta không xạo với ngươi đâu .
Lâm Quân dương dương tự đắc nói .
_ Thế ngươi tính làm sao ? Ta nói trước ngay cả ta mạnh như trâu thế này mà cũng có thoát ra được quái đâu .
Cẩu Thánh thấy thế nhưng vẫn hỏi lại .
_ Lão ca à, ngươi yên tâm, ta nói được làm được .
Lâm Quân nói tiếp, hắn tin tưởng 10 phần về Tiểu Thần Đèn, hay nói đúng hơn là tin vào cái Lệnh Bài của hắn . Cơ hồ đều là có những tác dụng nghịch thiên . Mới đầu hắn chỉ muốn giống như chơi game thôi, nhưng sau đó thì lại phát hiện ra những công năng tuyệt vời của nó .
Cho dù là công năng đổi đồ hoặc mắt thần thì đều rất nghịch thiên . Hắn cũng từng xem hết danh mục đổi rồi . Cao nhất trong đó có thể trở thành 1 vị thần chân chính . Nhưng về cái giá tiền thì mắc vl ra, ít nhất bây giờ hắn bán sạch gia sản của mình cũng chưa bằng 1 phần tỷ cái giá tiền đó .
Còn về mắt thần thì nghe nói có thể nâng cấp thêm . Theo lời Tiểu Thần Đèn nói cấp cao nhất có thể nhìn thấu được vũ trụ, hay nhìn thấu tương lai . Nhưng nói chung tới lúc đó thì chả biết là ngày tháng năm nào .
Tuy vậy nhưng Lâm Quân cũng khá là thỏa mãn rồi . Dù sao làm người vẫn không thể quá tham lam được .
_ Ừ, ta tin đệ, dù sao đời này ta cũng hết hy vọng rồi, cứ tưởng sẽ sớm chết đi, chứ không nghĩ lại gặp được đệ .
Cẩu Thánh cảm thán 1 tiếng nói, xác thực hắn đã tự xây mộ cho mình rồi, chỉ chờ chết thôi, không nghĩ tới lúc này lại gặp được Lâm Quân .
_ Lão ca yên tâm, ta sẽ cố hết sức .
Lâm Quân cười an ủi nói .
………………………….
Trong Thiên Long Lệnh Bài,
Tiểu Thần Đèn nhìn 1 màn này mà thất vọng vl . Hắn ở trong này đã chứng kiến tất cả việc mà Lâm Quân đã tao ngộ . Cho dù là Lệnh Bài đã khóa lại nhưng vì Thần Đèn đã nhờ hỗ trợ nên tất nhiên hắn phải chú ý cái thằng nhóc này rồi .
_ Thằng nhóc này dựa dẫm quá, bố sẽ cho mày biết thế nào là lễ độ .
Nghĩ thế Tiểu Thần Đèn truyền âm cho Lâm Quân nói :
_ Nhóc, ngươi đừng mơ, cái này ngươi tự làm đi . Nếu ngươi làm không được thì Lệnh Bài sẽ khóa lại mãi mãi, vĩnh viễn ngươi sẽ không xài được .
Tuy hắn không ra ngoài được nhưng dù sao Thiên Long Lệnh Bài vẫn ở ngay trong đầu Lâm Quân, việc truyền âm là 1 việc rất không khó .
…………………………….
Bên ngoài ,
Lâm Quân đang dương dương tự đắc, chợt nghe giọng nói của Tiểu Thần Đèn truyền ra thì thần tính cứng lại, như bị dội 1 chậu nước lạnh siêu lớn vào mặt .
Hắn khóc không ra nước mắt . Hắn biết tên này tuy hay đùa giỡn nhưng nói được là làm được, hắn lỡ hứa rồi bây giờ làm như nào đây . ***** nó, ta mà gặp mày đừng hòng bố cho coi phim con heo, **** nó .
Lâm Quân hung hăng nghĩ thầm trong lòng đồng thời bắt đầu tìm cách . Dù sao cũng phải dựa vào hắn rồi .
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg