10-04-2008, 07:43 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 8 Chương 5
Huynh muội chi mê.
Dịch giả: KeyofLife
Biên Dịch: kakesi kenji
Biên táºp: chudu + vodanh84
Má»i ngưá»i sau khi giá»›i thiệu danh tÃnh xưng hô cùng nhau tiến nháºp Viá»…n Dưong tiêu cục. Hoà ng đại hải cùng Xuân Yến Ä‘i tá»›i má»™t chá»—, Hi Bình đã cùng Hoà ng Dương song song bước đến. Trên đưá»ng, Hoà ng Dương lặng lẽ há»i Hi Bình: "Bình nhi, nÆ¡i nà y nhiá»u mỹ nữ như váºy, có bao nhiêu ngưá»i là con dâu cá»§a ta váºy?
Hi Bình đáp lá»i: "Cha, các nà ng Ä‘á»u không phải, lão bà cá»§a con Ä‘á»u ở tại Trưá»ng Xuân đưá»ng chuẩn bị sinh hà i tá»!"
Hoà ng Dương cả kinh nói: "Trưá»ng Xuân đưá»ng?"
Hi Bình cưá»i nói: "Vâng, đúng là tại sư môn cá»§a cha."
Hoà ng Dương cà ng kinh ngạc hơn, nói: "Tới việc nà y ngươi cũng biết?"
Hi Bình đắc ý nói: "Con còn lấy nữ nhân cá»§a sư huynh cha - Hoa Tiểu Mạn, nà ng trong bụng cÅ©ng Ä‘ang mang tiểu tôn tá» cá»§a cha đó, giá»i không?"
Hoà ng Dương hà i lòng gáºt gáºt đầu, cưá»i nói: "Nữ nhân cá»§a sư huynh không phải gá»i là Hoa Tiểu Thiến sao?"
Hi Bình nói: "Äó là ngưá»i con lá»›n, con cưới là tiểu nữ nhân cá»§a ông ấy, cha không phải vừa má»›i gặp qua Hoa Tiểu Ba sao? nhạc mẫu đã có thể sinh ra Hoa tiểu tá», đương nhiên cÅ©ng có thể sau khi ngưá»i rá»i khá»i trưá»ng sinh đưá»ng, sinh ra lão bà cá»§a con hoa Tiểu Mạn."
Hoà ng Dương tiếc rẻ nói: "Tại là m sao ngươi lại không Ä‘em Hoa Tiểu Thiến cùng cưới vá»? cha rất thÃch nà ng ta."
Hi Bình nản lòng nói: "Không có biện pháp, khi con tá»›i Trưá»ng Xuân đưá»ng, nà ng đã được gả cho Triệu Tá» Hà o, còn sinh cho hắn má»™t tiểu tá», con thế nà o có thể Ä‘oạt vợ cá»§a hắn đây?"
Hoà ng Dương tuy nghÄ© có chút tiếc nuối, nhưng qua má»™t khắc lại cưá»i nói: "Nói ra sợ ngươi không tin, ngươi khi má»›i sanh ra không lâu, nà ng ta ôm ngươi nói ngươi rất là đáng yêu, còn nói khi nà ng lá»›n lên nhất định sẽ gả cho ngươi, khi đó gá»i ngươi là tiểu lão công, ta còn cho các ngươi có má»™t Ãt duyên pháºn, không thể tưởng được đứa con dâu há» nà y nhanh di tình biệt luyến váºy.
Hi Bình cả kinh nói: "Nà ng khi đó bao nhiêu tuổi?"
Hoà ng Dương nghĩ nghĩ nói: "Năm tuổi!"
Hi Bình báºt cưá»i nói: "Nà ng ta tháºt sá»›m phát dục."
Hoà ng Dương nói má»™t cách tà dị: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng còn thưá»ng xuyên chÆ¡i đùa vá»›i con tiểu kê cá»§a ngươi nữa!"
Hi Bình vừa là cả kinh nói: " Có việc nà y nữa?"
Hoà ng Dương thấp giá»ng nói và o bên tai Hi Bình: "Có cÆ¡ há»™i ngươi có thể nói xa nói gần há»i Triệu Tá» Hà o xem Tiểu Thiến lúc gả cho hắn còn có là xá» nữ hay không."
Hi Bình không hiểu được, há»i: "Sao lại thế?"
Hoà ng Dương cà ng nhá» tiếng hÆ¡n, nói: "Ngươi có biết là ngưá»i bản thân trá»i sanh dị chá»§ng, mặc dù lúc ấy má»›i có sanh được và i tháng, nhưng má»—i lần Tiểu Thiến chÆ¡i đùa con gà con cá»§a ngươi, ngươi Ä‘á»u phát huy uy lá»±c rồi, hÆ¡n nữa tiểu hà i đó có lòng hiếu kì, liá»n tá»± mình ngồi lên. Thân xá» nữ cá»§a nà ng đúng là trong lúc ấy bị há»§y. Lúc ấy còn chảy rất nhiá»u máu, nà ng ta khóc không ngừng, khi chúng ta chạy tá»›i thì má»i việc đã xong rồi, may là cá»u dương trá»ng thể cá»§a ngươi không có bị nà ng dẫn thoát ra, bằng không cái mạng nhá» cá»§a ngươi cÅ©ng đã hết. Bình nhi, ngươi là m như thế nà o qua được kiếp nạn đó váºy?"
Hi Bình suy nghÄ© má»™t hồi, liá»n Ä‘em từ lúc gặp hồ Ä‘iệp lục cÆ¡ kể lại má»™t lần.
Hoà ng Dương nghe xong, nói: "Ngươi tháºt sá»± là phúc đại mệnh đại."
Hi Bình đắc ý cưá»i nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thế, con là nhi tá» cá»§a ngưá»i mà !"
Hai cha con vừa Ä‘i vừa nói theo má»i ngưá»i Ä‘i, không biết khi nà o đã và o tá»›i Viá»…n Dương đưá»ng, Hi Bình cùng vợ chồng Lôi DÅ©ng trao đổi vá» việc cá»§a Lôi Phượng, liá»n hướng vợ chống già Lôi Chiến Ä‘iá»m ngôn máºt ngữ má»™t phen, khiến hai lão vui tá»›i mặt mà y há»›n hở. Lúc nà y, các thà nh viên trong gia đình Ä‘i tá»›i há»i thăm, kể chuyện tại sao lại quay vá»? Bá»n há» nói chuyện vá» những lão bà nương cùng nữ nhân, tá»± nhiên đã uống rất nhiá»u nước. Cuối buổi tiệc tà n, má»i ngưá»i bắt đầu náo nhiệt, bà n bạc việc ngà y mai lên đưá»ng Ä‘i tìm Thi Trúc Sinh tÃnh nợ. Sau yến há»™i, má»i ngưá»i trở vá» ngá»§, chuẩn bị sức lá»±c cho ngà y mai cùng má»i ngưá»i lên đưá»ng - mẹ nó, ăn no không có chuyện gì, chẳng là bất diệu lắm sao?
Hi Bình trước là chạy tá»›i khuê phòng cá»§a Lôi Phượng nằm má»™t lúc, sau đó bắt đầu Ä‘i ra ngoà i gõ cá»a phòng vợ chồng Hoà ng Dương, tiến và o trong phòng ngồi xuống.
Xuân Yến há»i: "Bình nhi, tìm chúng ta có việc sao?"
Hi Bình trầm mặc má»™t hồi, rốt cuá»™c hạ quyết tâm, nói: "Cha mẹ, lần trước Nguyệt nhi trong khi vá» nhà , các ngưá»i có phải là cổ vÅ© nà ng yêu con?"
Xuân Yến sá»ng sốt má»™t hồi, má»›i nói : "Không có nha!"
Hi Bình nói: "Nhưng Nguyệt nhi nói vá»›i con, các ngưá»i không có cấm nà ng yêu con."
Hoà ng Dương giải thÃch, nói: "Nà ng là muá»™i muá»™i ngươi, yêu quý ngươi là điá»u đương nhiên."
Hi Bình nản chà nói: "Là như thế nà y sao?"
Xuân Yến nhẹ giá»ng nói: "Bình nhi, ngươi rất thÃch nguyệt nhân?"
Hi Bình thà nh thá»±c trả lá»i: "ChÃnh váºy."
Hoà ng Dương cưá»i nói: "Váºy cứ thế Ä‘i, huynh muá»™i nên tương thân tương ái, chúng ta cÅ©ng không có nói khác đâu!"
Hi bình nói: "nhưng, nhưng...ai! bá» Ä‘i, xem ra là không có kết quả. Cha mẹ, con thầm há»i hai ngưá»i má»™t câu, vì sao con lá»›n lên lại không có giống hai ngưá»i chút nà o váºy? con tháºt sá»± là nhi tá» thân sanh cá»§a hai ngưá»i?"
Xuân Yến đi tới vuốt lên hai gò má đầy đặn tuấn mĩ của hắn, nói: "ngươi đương nhiên là nhi tỠcủa chúng ta, ai quy định nhi tỠphải giống với cha mẹ?"
Hi Bình thở dà i má»™t tiếng, nói: "Con biết rồi. cha mẹ, con trở vá» ngá»§, các ngưá»i ngá»§ ngon!" dứt lá»i, hắn liá»n cáo từ rá»i Ä‘i.
Hi Bình đi rồi, vợ chồng Hoà ng Dương lại nằm xuống đống chăn.
Xuân Yến nhẹ giá»ng nói: "Dương ca, Bình nhi có biết thân thế cá»§a hắn không?"
Hoà ng Dương suy ngẫm một hồi, nói: "Có thể còn chưa biết, bất quá có lẽ trong lòng đang hoà i nghi."
Xuân Yến nói: "Chúng ta có nên đem thân thế của hắn nói ra không?"
Hoà ng Dương thở dà i: "Giấy không gói đựoc lá»a, sau nà y giấy sẽ cháy đến lá»a, chúng ta tin rằng má»i chuyện sẽ tốt đẹp.
Xuân Yến nói: "Lúc trước, khi tiểu thư Ä‘em hắn giao cho ta, bảo ta không được dạy hắn võ công, cÅ©ng không cho hắn giao thiệp vá»›i giang hồ, là bởi vì hắn di truyá»n ma tÃnh cá»§a cha hắn, sẽ khiến giang hồ 'tinh phong huyết vÅ©', nhưng không ngá» số pháºn trêu ngưá»i, hắn cuối cùng cÅ©ng trở thà nh ngưá»i trong võ lâm, hÆ¡n nữa lại còn là thá»§ lÄ©nh cá»§a đám thanh niên trẻ tuổi cá»§a võ lâm tứ đại gia. Äã như váºy còn lấy nhiá»u thê tá» võ lâm, hắn nhất cá» nhất động Ä‘á»u có thể liên quan tá»›i an nguy cá»§a võ lâm, tháºt sá»± là má»›i đầu không thể dá»± Ä‘oán được. Mặc dù hắn không phải là nhi tá» thân sanh cá»§a chúng ta, nhưng mà chúng ta nhìn thấy Bình nhi ra Ä‘á»i, lại má»™t tay nuôi dưỡng thà nh ngưá»i, ta đối vá»›i hắn thâm tình còn hÆ¡n cả vá»›i Tiểu Nguyệt cùng Äại Hải, ta tháºt sá»± sợ hắn khi biết được thân thế cá»§a mình sẽ không còn nháºn ta là mẹ nữa.
Hoà ng Dương cưá»i nói: "Nà ng không cần phải tá»± mình lo lắng quá, hắn cuối cùng vẫn là nhi tá» cá»§a chúng ta, so vá»›i thân sanh nhi tá» còn muốn thân hÆ¡n. Lão nói tháºt, hắn ngoại trừ không giống ta ở bá» ngoà i, song tÃnh cách lại không có khác chi cả. Cứ như Äại Hải! bị Äá»— Thanh Phong lão há»—n đản nuôi dạy thà nh má»™t đứa ngốc tá», tháºt không biết Äá»— há»—n đản nà y nuôi dạy con ta kiểu gì, lần sau mà có gặp hắn, ta nhất định phải mắng hắn cẩu huyết lâm đầu. Há»—n đản nà y, năm đó còn cùng ta theo Ä‘uổi Äá»™c Cô Tuyết, nghÄ© tá»›i việc nà y, ta tháºt không có cam lòng. Tá»›i bây giá» lại Ä‘em nhi tá» ta dá»±ng lên hình tượng anh hùng cẩu thÃ, kì tháºt anh hùng có cái gì sung sướng chứ, Hứ?"
Xuân Yến chá» hắn "hứ" xong, má»™t tay kia liá»n dắt hắn cái lá»— tai, oán giáºn nói: "Quái không được lúc ta gả cho chà ng, chà ng lại trong má»™ng thưá»ng có kêu A Tuyết ATuyết, ta còn tưởng rằng chà ng đặc biệt thÃch mùa đông tuyết rÆ¡i, bây giá» má»›i biết được chà ng lúc ấy còn không có được tình nhân ban đầu, nhìn chà ng từ nay vá» sau còn dám ở trước mặt ta nhắc tá»›i 'Tuyết' nà y má»™t chữ!"
Hoà ng Dương cầu xin, nói: "Xuân Yến, ta bây giá» trong lòng chỉ có nà ng má»™t nữ nhân mà thôi, Ä‘á»u lão phu lão thê cả rồi, nà ng còn ghen tuông cái gì? Nhi tá» chúng ta còn có má»™t Ä‘oà n lão bà , ta cÅ©ng chỉ có má»™t lúc cao hứng, chỉ có trong má»™ng nghÄ© tá»›i Äá»™c Cô Tuyết mà thôi, nà ng tìm ta tÃnh nợ thế nà y, tháºt là không có công bình."
Xuân Yến mỉm cưá»i nói: "Công bình? Chà ng có má»™t phần mưá»i tà i năng cá»§a Bình nhi hả? Chà ng lại có thể trước mặt ta mắng đỗ thanh phong, tưởng nhá»› Äá»™c Cô Tuyết, ta không có trừng trị chà ng, chà ng lại tâm nghÄ© tá»›i ngưá»i khác"
Hoà ng Dương biết không thể thuyết phục được nà ng, đà nh phải lảng sang chuyện khác, nói: "Xuân Yến, vừa rồi ta quan sát thần sắc cá»§a Bình nhi, giống như là Tiểu Nguyệt tháºt sá»± đã nghe chúng ta nói chuyện qua, lá»›n máºt yêu bình nhi, hình như tình cảm giữa huynh muá»™i bá»n chúng đã vượt qua tình cảm huynh muá»™i thông thưá»ng"
Xuân Yến nói: "Sao có thể như thế? Bình nhi cùng Tiểu Nguyệt không phải thân huynh muá»™i, ta tháºt hi vá»ng Tiểu Nguyệt gả cho Bình nhi, hắn là loại nam nhân có thể khiến cho nữ nhân sung sướng,
Hoà ng Dương cưá»i nói: "Ta Ä‘em tinh lá»±c cá»§a mình Ä‘á»u truyá»n hết cho Bình nhi cả, là m sao có thể hung mãnh như trước được? Huống hồ nà ng cà ng ngà y trẻ ra, đối vá»›i phương diện kia lại cà ng lúc cà ng đòi há»i khẩu vị lá»›n hÆ¡n, ta đâu có thá»i gian dưỡng sức để cấp cho nà ng má»™t lần thá»a mãn?"
Xuân Yến cưá»i duyên nói: "Xấu chưa, bình nhi không phải ngươi thân sinh, ngươi như thế nà o di truyá»n cho hắn? hÆ¡n nữa trong khi ngươi còn trẻ, cÅ©ng chẳng thấy nÆ¡i nà y cưá»ng gì cả, chỉ miá»…n cưỡng đạt tiêu chuẩn mà thôi."
Hoà ng Dương ỉu xìu nói: "Xuân Yến, tốt xấu đã hai mươi năm vợ chồng, nà ng để lại cho ta mặt mÅ©i! Nói má»™t câu: Lão công, chà ng tháºt khá»e, sẽ khiến ta sướng chết được."
Xuân Yến sẵng giá»ng: "Ta chết cÅ©ng chẳng có nói buồn nôn như váºy nha."
Hoà ng Dương cưá»i nói: "Ta nhá»› rõ hai mươi năm trước, nà ng thưá»ng xuyên nói váºy mà ."
Xuân Yến nghe váºy đại phát xuân tình, xoay ngưá»i nằm lên trên ngưá»i Hoà ng Dương, miệng hướng hắn, nói: "Chà ng là tá» lão quá»·, dám tÃnh nợ cÅ© vá»›i ta? Nếu ngưá»i có thể trở lại hùng phong năm đó, ta đêm nay liá»n nói cho ngươi nghe, được không?"
Hoà ng Dương cưá»i lá»›n, nói: "Ta không phải Bình nhi, sao có thể thưá»ng xuyên khởi hùng phong đại tác?"
Xuân Yến nói: "Chà ng nói xem, Bình nhi cho dù có già , hùng phong cũng không có giảm?"
Hoà ng Dương nóilâ€ta không biết, bất quá, y thư thưá»ng nói, nếu như nó tá»›i lúc già , nó vẫn có thể bảo lưu thân thể cưá»ng tráng cùng tÃnh dục mãnh liệt. đương nhiên, dung mạo tuấn mÄ©, vô luáºn sau nà y thế nà o, đối vá»›i nữ nhân vẫn tán phát mị lá»±c nam nhân.
Xuân Yến nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hắn là nhi tá» cá»§a ta, ta nói hắn là thiên địch cá»§a nữ nhân chúng ta."
Hoà ng Dương nói: "Ta cũng nói ta là thiên địch của nà ng."
Xuân Yến tại trong bóng tối đột nhiên yêu kiá»u hô: "Chà ng muốn chết nha!"
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:37 PM .
10-04-2008, 08:00 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 8 Chương 6
Mân côi chi dạ.
dịch : huydq5000
biên táºp: chudu
Sau khi Hi Bình Ä‘i ra, tâm tình suy sụp cá»±c Ä‘iểm. Hắn trong đầu rất loạn, hắn tuy cÅ©ng có má»™t chút hoà i nghi chÃnh mình không phải là nhi tá» do phụ mẫu thân sanh, nhưng sá»± tháºt hắn cÅ©ng là do bá»n há» sinh ra.
Nương nói đúng, ai quy định rằng nhi tá» nhất định lá»›n lên phải giống phụ mẫu ? kỳ tháºt hắn lúc ấy cÅ©ng sợ phụ mẫu nói rằng hắn không phải do bá»n há» thân sanh, tuy nhiên bá»i vì sá»± việc hắn dây dưa cùng vá»›i Tiểu Nguyệt, nên hắn cÅ©ng lại hy vá»ng chÃnh mình cùng Tiểu Nguyệt không phải thân huynh muá»™i, nhưng bảo hắn thế nà o tiếp thụ sá»± tháºt nà y chÃnh mình không phải nhi tá» phụ mẫu thân sanh? nếu hắn không phải phụ mẫu thân sanh, thì rốt cuá»™c ai má»›i là phụ mẫu thân sanh cá»§a hắn?
Tư tưởng nà y chợt lóe qua, sau đó cÅ©ng bị nhất nhất loại trừ, cuối cùng hắn cÅ©ng tin tưởng chÃnh mình là nhi tá» phụ mẫu thân sanh. Nhưng bây giá» hắn cùng Tiểu Nguyệt là m sao cho tốt? Tiểu Nguyệt là quyết tâm yêu thương hắn, thân Ä‘ang là đại ca hắn tuyệt không thể nháºn tấm chân tình nà y cá»§a nà ng được.
Phải là m sao bây giỠđây?
Bất tri bất giác, hắn đẩy cá»a phòng mình ra, đã thấy Dã Mân Côi ngồi ở trên giưá»ng nhìn hắn!
Hi Bình trước tiên là kinh ngạc, sau đó nói: "Nà ng chỠta lâu chưa?"
Dã Mân Côi nói: "Chỉ vừa má»›i thôi, chà ng không ở đây, cá»a lại không khóa, nên thiếp tá»± tiến đến đây."
Hi Bình ngồi tại bên ngưá»i nà ng, Ä‘em nà ng ôm và o trong ngá»±c, nhẹ giá»ng nói: "Không bồi tiếp bá»n há» sao?"
Dã Mân Côi ỉ ôi trong ngá»±c hắn, hồi lâu má»›i buồn bã nói: "Từ cái đêm thiếp bị Triệu Tá» Uy Ä‘oạt Ä‘i thân xá» nữ, tim thiếp đã thà nh hoang dại, trong hai ba năm ngắn ngá»§i trôi qua, thiếp thay đổi rất nhiá»u nam nhân. Chẳng biết vì sao, tÃnh dục lúc nà o cÅ©ng rất mạnh, thưá»ng xuyên phải cùng nam nhân âu yếm kÃch thÃch, thiếp từng gặp qua và i nam nhân, có chút Ãt thất vá»ng, nhưng cÅ©ng miá»…n cưỡng có thể thá»a mãn ta. Bằng hữu cá»§a chà ng tháºt là nam nhân trong nam nhân, bá»n há» cÆ¡ hồ khiến thiếp rất vui sướng mê mang, nhưng mà thiếp biết chỉ chà ng má»›i có thể khiến Mân Côi không còn hoang dại. chà ng là nam nhân khiến nữ nhân vừa thấy đã nghÄ© cùng chà ng lên giưá»ng, vẻ bá» ngoà i tuấn mÄ© cùng vá»›i thân hình cưá»ng tráng cá»™ng thêm cách ăn nói ngá»— ngược, Ä‘á»u phát tán ra má»™t loại ma lá»±c khiến nữ nhân vô phương kháng cá»±. Thiếp biết, chỉ cần chà ng nguyện ý, chà ng có thể chinh phục bất cứ má»™t nữ nhân nà o. Tim cá»§a thiếp sá»›m đã bị chà ng chinh phục, thiếp chá» mong chà ng có thể má»™t bước chinh phục thân thể ta. Hi Bình, đêm nay chà ng có muốn thiếp không?"
Hi Bình ngá»i thấy mùi hương nhà n nhạt từ ngưá»i nà ng, hÃt sâu nói: "Sau khi từ Äịa Ngục Môn trở vá», ta lại muốn nà ng, được không?"
Dã Mân Côi khăng khăng nói: "Không, thiếp bây giá» muốn chà ng, thiếp sợ tráºn chiến ngà y mai thiếp sẽ không có mạng trở vá». Nên, đêm nay thiếp nhất định phải có được sá»± sá»§ng ái cá»§a chà ng, trừ phi chà ng e ngại thân thể Mân Côi dÆ¡ bẩn, Mân Côi sẽ láºp tức rá»i Ä‘i."
Hi Bình liá»n ôm chầm lấy ngưá»i nà ng, cưá»i nói: "Ngốc tá», ta thế nà o có thể e ngại nà ng? Nam nhân có thể cùng rất nhiá»u nữ nhân tác ái, nữ nhân đương nhiên cÅ©ng có quyá»n cùng vá»›i nhiá»u nam nhân hoan hảo, nữ nhân lúc nà o cÅ©ng khó có thể thá»a mãn, mà nam nhân lại không giống, bình thưá»ng nam nhân chỉ cần mấy mươi lần và o ra liá»n có thể đạt đến cao trà o thoả mãn nhục thể, cho nên nữ nhân khó có thể tìm được thá»a mãn dưới khố cá»§a má»™t nam nhân, vì váºy mà đi tìm má»™t nam nhân khác, đó cÅ©ng là chuyện đương nhiên. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u luôn tìm kiếm thứ mình muốn, để mà thá»a mãn nhu cầu chÃnh mình. Nà ng từng có bao nhiêu nam nhân, ta cÅ©ng không để ý, tịnh không phải ta không có để ý tá»›i nà ng, mà là ta không có quyá»n quản nà ng, vì đó là tá»± do cá»§a nà ng. Nhưng nếu tháºt sá»± Ä‘i theo ta, nà ng sẽ mất Ä‘i sá»± tá»± do nà y, bởi vì ta tá»± tư mà ."
Dã Mân Côi xúc động nói: "Qua đêm nay, chà ng sẽ có quyá»n quản thiếp, vì thiếp đã quyết định trở thà nh má»™t phần trong những thê tá» cá»§a chà ng, sẽ chỉ là thê tá» cá»§a má»™t mình chà ng thôi. Từ nay vá» sau chỉ trung thà nh vá»›i má»™t nam nhân, đó là chà ng , thân thể ta sẽ chỉ cho má»™t mình chà ng hưởng dụng."
Hi Bình nhìn chăm chú và o nà ng, nói: "Vì cái gì lá»±a chá»n ta?"
Dã Mân Côi buồn bã nói: "Thiếp cÅ©ng không rõ, chỉ biết là sá»± lá»±a chá»n cá»§a mình sẽ không lầm. Lãng Vô Tâm cùng đám bằng hữu cá»§a chà ng luáºn từ bá» ngoà i lẫn năng lá»±c cá»§a há» mà nói, Ä‘á»u là nam nhân có thể khiến nữ nhân say mê, đặc biệt là phương diện tình dục, Ä‘á»u khiến nữ nhân cùng há» tác ái có thể thá»a mãn triệt để, động tác cá»± căn cá»§a bá»n há» sau khi ở tại trong thân thể cá»§a thiếp, Mân Côi tháºm chà có chút Ãt Ä‘au đớn, nhưng mà tháºt sá»± là vô cùng khoái lạc. Má»—i ngưá»i đà n bà đá»u thÃch nam nhân tiến và o khẩu máºt cá»§a bá»n há» ra và o ma xát cưá»ng mãnh, mà bá»n há» tán tỉnh nữ nhân vui vẻ cÅ©ng có thể xếp là nhất lưu. Nhưng, thiếp hoà n toà n chá»n chà ng là m tình nhân cuối cùng cá»§a Mân Côi, cÅ©ng có thể gá»i lão công."
Hi Bình cưá»i nói: " Bá»n há» Ä‘Ãch tháºt là nam nhân rất tốt, nà ng vì sao lại không chá»n lấy má»™t trong số há»?"
Dã Mân Côi hôn hắn má»™t cái, nói: "Bởi vì chà ng so vá»›i há» tốt hÆ¡n, thiếp tá»± nhiên chá»n lấy cái tốt nhất."
Hi Bình nói: "Khẳng định như váºy? nà ng không sợ sau khi thá» qua má»›i biết được ta so vá»›i bá»n há» kém hÆ¡n sao?"
Dã Mân Côi khẳng định, nói: "Thiếp tin tưởng và o trực giác của mình!"
Hi Bình thở dà i: "Vô luáºn nữ nhân như thế nà o, cÅ©ng Ä‘á»u luôn luôn dá»±a và o trá»±c giác để xác định đúng sai."
Dã Mân Côi nói: "Chà ng hãy thay thiếp chứng tháºt trá»±c giác cá»§a mình nhé?"
Hi Bình trong lòng lúc nà y không còn chút ưu tư nói: "Có gì không thể?†Nói vừa xong, bà n tay đã chuyển tới bên trên ngực của Mân Côi.
Dã Mân Côi tùy ý hắn vuốt ve, rên rỉ nói: "Thiếp muốn chà ng cấp cho Mân Côi má»™t hà i tá», thiếp tuy cùng rất nhiá»u nam nhân đã là m qua, nhưng thiếp cho tá»›i bây giá» không có nghÄ© tá»›i vì bá»n há» sinh hà i tá», bây giá» thiếp tháºt nghÄ© rằng muốn có hà i tá» cá»§a thiếp vá»›i chà ng, hà i tá» cá»§a chúng ta."
Hi Bình nói: "Qua đêm nay, nà ng trong bụng sẽ có má»™t hà i tá»."
Dã Mân Côi đột nhiên đẩy tay hắn ra, đứng ở trước giưá»ng, nói: "Mân Côi thÃch tại trước mặt chà ng thoát y."
Nà ng quả nhiên tá»± thoát khởi y phục, động tác vừa má»m dẻo vừa cuồng dã, quyến rÅ© vô cùng.
Hi Bình dõi theo từng động tác cá»§a nà ng mắt cÅ©ng không cỠđộng, cho đến khi toà n bá»™ y phục cá»§a nà ng Ä‘á»u đã rÆ¡i xuống xung quanh chân nà ng.
Dã Mân Côi đôi mắt quyá»n rÅ© nhìn tá»›i hi bình, dịu dà ng nói: "Chà ng thÃch không?"
Hi Bình gã lá»— mãng nà y lại bắt đầu trở thà nh thi nhân, hắn nói: "Thân thể giống như đóa mân côi nở rá»™, tháºt sá»± so vá»›i Mân Côi như há»a diá»…m mê ngưá»i."
Dã Mân Côi ngá»t ngà o cưá»i, nụ cưá»i tháºt kiá»u diá»…m, ôn nhu nói: "Thiếp cởi áo cho chà ng, được không?"
Hi Bình đứng dáºy, Dã Mân Côi chỉ cao tá»›i bá»™ ngá»±c cá»§a hắn, nhưng Hi Bình không cảm thấy nà ng lùn, bởi vì nữ nhân nà y có quá nhiá»u những chá»— đặc biệt, là m ngưá»i ta dá»… dà ng bá» qua chiá»u cao cá»§a nà ng.
Dã Mân Côi thuần thục cởi áo cho Hi Bình, động tác như ve vãn tán tỉnh, chẳng mấy chốc, hai ngưá»i Ä‘á»u trần như nhá»™ng đối diện vá»›i nhau.
Hi Bình khoe khoang nói: "Nữ nhân cá»§a ta Ä‘á»u nói khi ta cởi bá» y phục, bá»™ dạng cà ng khiến bá»n há» say mê hÆ¡n, nà ng có nghÄ© váºy không?"
Dã Mân Côi gáºt gáºt đầu, nhìn lại cÆ¡ thể nam nhân trước mặt, tuy không phải là lần đầu nhìn thấy, nhưng nà ng vẫn cảm thấy sá»± rung động không giảm.
Nam nhân nà y có má»™t thân thể tháºt cưá»ng tráng hoà n mÄ©, toà n thân má»—i má»™t chá»— nhìn thấy Ä‘á»u là biểu tượng cho sức mạnh, Ä‘á»u khiến nữ nhân cảm thấy kÃch động hưng phấn, má»—i má»™t tấc cÆ¡ thể Ä‘á»u trà n ngáºp lá»±c lượng cưá»ng mãnh. Hình thể hoà n mÄ© phối hợp vá»›i khuôn mặt tuấn mÄ© tuyệt luân, đủ để khiến má»—i ngưá»i nữ nhân Ä‘iên cuồng, huống chi hắn cÅ©ng không chỉ có thế nà y?
Hi Bình nà ng ôm nà ng lên, đè xuống giưá»ng, Ä‘iên cuồng hôn hÃt vuốt ve, sau đó nhẹ nhà ng nắn bóp bá»™ ngá»±c cá»§a nà ng, nói: "Sợ hay không sợ Ä‘au?"
Dã Mân Côi nắm tá»›i dương căn thô dà i cá»§a hắn, nói: "Chà ng cho dù Ä‘em Mân Côi vùi hoa dáºp liá»…u, Mân Côi cÅ©ng là không có sợ."
Hi Bình cưá»i nói: "Không có nghiêm trá»ng như váºy đâu."
Hai ngưá»i vừa má»™t phen ve vuốt, Dã Mân Côi đã động tình rên rỉ không thôi, hạ thể cá»§a nà ng đã là má»™t phiến ướt át.
Hi Bình dò há»i: "Bắt đầu được chưa?"
Dã Mân Côi mê mê hồ hồ "Vâng" một tiếng, hai mắt nhắm lại, rên rỉ nói: "Chà ng, hãy tiến đến đây."
Hi Bình tiến nhanh và o, Dã Mân Côi hét má»™t tiếng kêu lá»›n, mưá»i ngón tay cà o lên lưng Hi Bình thà nh mưá»i vệt máu, sau đó thì dừng lại.
Hi Bình thương tiếc nói: "Äau không?"
Dã Mân Côi cắn răng nhịn đau "vâng" một tiếng, hạ thể vặn vẹo, nói: "chà ng không cần quản thiếp, thiếp cảm giác chỗ nà y phảng phất như bị tê liệt."
Hi Bình hai tay nắm lấy cặp mông nẩy nở của nà ng, động tác bắt đầu trở nên có tiết tấu, Dã Mân Côi rên rỉ kêu lên cũng theo tiết tấu đó, khi Hi Bình động tác trở lên mãnh liệt, nà ng như quên hết tất cả hét loạn.
Dã Mân Côi tuy dâm đãng không bằng được Lãnh Tinh Oánh, nhưng là nữ nhân cÅ©ng đã trải qua khá nhiá»u nam nhân, nà ng cho tá»›i bây giá» không có gặp qua nam nhân đáng sợ như bây giá», khá»e mạnh tá»›i khiến cho nà ng kinh ngạc.
Cho dù hắn không có cái bá»™ pháºn sinh dục to dà i kia, thể lá»±c cùng sức chịu đựng cá»§a hắn cÅ©ng là kinh ngưá»i, má»—i má»™t lần tiến và o Ä‘á»u là mạnh mẽ vô cùng, huống chi hắn sá» dụng vÅ© khà công kÃch tháºt cưá»ng hãn không thể chịu nổi?!
TÃnh trên phương diện nà y đủ trở thà nh nam nhân cá»§a nà ng, biết khoái lạc tá»± trên thân hình nam nhân nà y muốn ban cho, nam nhân khác không thể nà o cho được.
Nói cÅ©ng kỳ quái, nà ng thế nà o lại có thể cảm giác được tâm tư cá»§a hắn, hắn trong lòng giá» phút nà y toà n bá»™ Ä‘á»u là nà ng.
Äó là má»™t nam nhân kỳ quái, khi hắn cùng má»™t nữ nhân hoan hảo, trong lòng hắn dưá»ng như chỉ có má»™t nữ nhân đó trong lòng. Nhưng, má»™t khi hắn rá»i khá»i thân thể nà ng, hắn có hay không còn có thể nghÄ© tá»›i nà ng?
Hắn như váºy có nhiá»u nữ nhân, bình thưá»ng hắn Ä‘á»u nghÄ© tá»›i ai? có lẽ nghÄ© tá»›i tất cả, cÅ©ng có khi chẳng nghÄ© ai hết.
Khiến Dã Mân Côi cảm thấy hạnh phúc chÃnh là , tại giá» phút nà y trong tâm hắn chỉ có nà ng, như váºy cÅ©ng là đủ rồi.
Má»—i má»™t nữ nhân trong lúc nà y, Ä‘á»u hi vá»ng nam nhân nghÄ© tá»›i chÃnh mình, đó là đối vá»›i các nà ng má»™t loại tôn trá»ng tối thiểu. Nữ nhân chán ghét nam nhân nà o trong khi hoan hảo cùng bá»n há», trong lòng lại nghÄ© tá»›i ngưá»i khác.
Dã Mân Côi thÃch cái loại thân thể cùng tâm linh tương thông như thế nà y, cái nà y nam nhân khác không thể nà o cho nà ng được.
Hi Bình đột nhiên nói: "Thay đổi tư thế nhé, được không?"
Dã Mân Côi mạnh dạn nói: "váºy để thiếp chá»§ động nhé!"
Hi Bình ôm nà ng xoay ngưá»i, thân mình nằm dưới, để Dã Mân Côi phÃa trên, hắn vừa buông tay, Dã Mân Côi liá»n ngồi lên eo hắn, bắt đầu nhún nhảy lên xuống, trước ngá»±c hai ngá»n nhÅ© phòng cÅ©ng lay động kịch liệt, Hi Bình đưa hai tay đặt lên chá»— má»m mại nà y cá»§a nà ng, sau đó hắn nhắm hai mắt lại, hưởng thụ sá»± phục vụ cá»§a Dã Mân Côi.
Chẳng bao lâu, Dã Mân Côi đã đạt tá»›i cao trà o tình dục, không còn lá»±c tiếp tục, Hi Bình ngồi dáºy, ôm lấy nà ng, từ bị động chuyển sang chá»§ động, từ đó thâm nháºp trùng kÃch nà ng, khiến cho nà ng khoái cảm không ngừng tá»a ra khắp má»—i má»™t dây thần kinh trên thân mình nà ng, khiến cho nà ng toà n thân rã rá»i vô lá»±c, dưá»ng như thân thể không còn tại mặt đất mà đang phiêu du tại giữa không trung.
Khi Dã Mân Côi tê liệt ở trong lòng hắn, hắn ôm nà ng nằm xuống, nói: "Còn muốn nữa không?"
Dã Mân Côi thở gấp, nói: "Äể thiếp nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, chà ng tháºt là nam nhân cá»±c độ đáng sợ."
Hi Bình hôn lên trán nà ng, cưá»i nói: "Tháºt sá»± rất đáng sợ?"
Dã Mân Côi liếc hắn, nói: "Äối vá»›i má»™t nữ nhân mà nói, trên phương diện nà y, má»™t nam nhân đáng sợ cÅ©ng chÃnh là má»™t nam nhân đáng yêu nhất."
Hi Bình cưá»i nói: "Nà ng cÅ©ng là má»™t nữ nhân khả ái."
Dã Mân Côi nói: "Má»—i má»™t nam nhân cùng thiếp trên giưá»ng Ä‘á»u nói váºy, nhưng chà ng nói, thiếp rất thÃch nghe nhất. Chà ng có biết không? trước chà ng, thiếp gặp được nam nhân tối cưá»ng nhất là Lãng Vô Tâm, nhưng mà sau khi gặp chà ng, không có má»™t nam nhân nà o so vá»›i chà ng có thể khiến Mân Côi khoái lạc, thiếp cÅ©ng sẽ không cho phép nam nhân nà o khác tiến nháºp và o thân thể mình, thiếp trước luôn tìm kiếm má»™t nam nhân, giỠđây đã tìm thấy chà ng, thiếp Ä‘á»i nà y kiếp nà y chỉ có 1 nam nhân là chà ng mà thôi, thiếp cho tá»›i bây giá» chưa có bao giá» khoái lạc như váºy, chà ng là nam thiếp gặp có thú tÃnh nam nhân tối cưá»ng nhất."
Hi Bình báºt cưá»i nói: "Ta đây như váºy không phải biến thà nh dã thú sao?"
Dã Mân Côi nói: "Cùng chà ng tác ái, thiếp có thể cảm thấy chà ng trong lòng tháºt ôn nhu cùng thương tiếc, thiếp biết chà ng tháºt sá»± không có e ngại ngưá»i ta, nhưng động tác cá»§a chà ng tháºt là rất thô bạo, đương nhiên, cÅ©ng không mất Ä‘i dịu dà ng thắm thiết."
Hi Bình hôn nà ng loạn lên, nói: “ Nà ng tâng bốc ta phải không?â€
Dã Mân Côi cắn nhẹ *** tai hắn, nói: "Thiếp chỉ là nói tháºt mà thôi. Thiếp bây giá» má»›i biết được chà ng vì cái gì lại có nhiá»u nữ nhân như váºy, mà má»i ngưá»i thá»§y chung không có má»™t chút dấu hiệu tranh phong, toà n tâm toà n ý yêu thương chà ng. Chà ng chÃnh là má»™t nam nhân có thể khiến rất nhiá»u nữ nhân tìm được thá»a mãn cao nhất, có thể cấp cho má»—i nữ nhân má»™t thể nghiệm khác nhau. Má»—i má»™t nữ nhân sở dÄ© ghen ghét, là vì nà ng lo lắng nam nhân cá»§a mình má»™t khi yêu thương nữ nhân khác, sẽ không có thá»i gian cùng tinh lá»±c bồi tiếp nà ng thá»a mãn nữa, nà ng ta sợ từ đó vá» sau sẽ bắt đầu thống khổ, tịch mịch cùng khổ muá»™n chÃnh là địch nhân lá»›n nhất cá»§a nữ nhân. Nhưng chà ng là má»™t nam nhân tháºt đặc biệt, cho tá»›i bây giá» chưa há» khiến cho nữ nhân thất vá»ng, cho dù cả Ä‘á»i chỉ cùng chà ng tương hảo má»™t lần, cÅ©ng có thể so vá»›i cùng nam nhân khác hoan hảo vô số lần khác. Thiếp suy nghÄ©, trên Ä‘á»i nà y, còn có nữ nhân nà o là chà ng không thể chinh phục được đây?"
Hi bình nhá»› tá»›i thá»§y khiết thu, cưá»i khổ nói: "Äá»u không phải là tất cả nữ nhân ta Ä‘á»u có thể chinh phục. Ta kì tháºt rất bình thưá»ng, chỉ là sinh ra có dá»… nhìn má»™t chút, trên phương diện nà y cÅ©ng có thể khoa trương sức mạnh má»™t chút mà thôi.â€
Dã Mân Côi nói: “Tất cả má»i nữ nhân Ä‘á»u thÃch sá»± cưá»ng hãn trên giưá»ng cá»§a nam nhân, e rằng đến nữ nhân tối kiên trinh cÅ©ng không ngoại lệ.â€
Hi Bình lại chợt nhớ tới một số sự việc, nói: "Nà ng theo ta, Tiểu Ba chắc sẽ tịch mịch khó chịu lắm đấy."
Dã Mân Côi gắt: "Hắn mà tịch mịch mới là lạ."
Hi Bình nói: "Hắn gần đây có cùng ai hảo hảo sao?"
Dã Mân Côi nói: "Chúng thiếp Thần Äao Tứ Hoa ai mà không bị hắn ngá»§ qua? Bất quá, từ nà y vá» sau, chúng thiếp đã quyết định rồi, Dạ Lai Hương theo Tứ Cẩu, Bạch Mạt Lị theo Äá»™c Cô Minh, Cốc U Lan theo Hoa Tiểu Ba, thiếp cÅ©ng nguyện cả Ä‘á»i là m nữ nhân cá»§a chà ng."
Hi Bình nói: "Thế thì Triệu TỠUy không phải đã thất bại rồi?"
Dã Mân Côi lạnh nhạt nói: "Chúng thiếp Thần Äao Tứ Hoa trinh thao Ä‘á»u là bị hắn Ä‘oạt Ä‘i cả, hắn nếu muốn chúng thiếp thì má»i ngưá»i đã thà nh thê tá» cá»§a hắn từ lâu rồi, hà tất dợi đến báºy giá»? Hắn chỉ là cố tình cùng chúng thiếp chÆ¡i đùa, Ä‘á»u không phải là muốn chúng thiếp trở thà nh nữ nhân cá»§a hắn. Từ nay vá» sau chúng thiếp cÅ©ng sẽ không cùng hắn lên giưá»ng nữa, hắn tá»± nhiên cÅ©ng có mục tiêu má»›i, hÆ¡n nữa đối vá»›i Má»™ng Hương Minh Nguyệt phong, hắn có nhất vãng tình thâm, chỉ có thể hôn lấy mùi hương cá»§a ngưá»i ta mà thôi."
Hi Bình nói: "Tiểu Ba với Cốc U Lan nghiêm túc, Thi nhi có biết không?"
Dã Mân Côi nói: " Thi nhi thì sá»›m đã biết rồi. Chỉ là , nà ng không có thèm để ý, mặc dù nà ng cÅ©ng có má»™t chút má»™t chút Ä‘iểm thÃch Tiểu Ba, nhưng mà chúng thiếp Ä‘á»u biết nà ng trong lòng yêu nhất chÃnh là vị tá»· phu nà y thôi, chà ng cÅ©ng lấy luôn nà ng vá» Ä‘i nha! nà ng cÅ©ng tháºt đáng thương, tuổi còn trẻ mà đã thà nh quả phụ, nam nhân nà ng yêu, lại má»™t lòng Ä‘em nà ng cho nam nhân khác.â€
Hi Bình nghÄ© nghÄ©, nói: "Ta không thể lấy nà ng được, như váºy Tiểu Ba sẽ không vui, ta có thể Ä‘oạt cá»§a ngưá»i sở ái cá»§a ngưá»i khác, nhưng quyết không thể Ä‘oạt Ä‘i ngưá»i sở ái cá»§a huynh đệ được.â€
Dã Mân Côi nói: "Nếu chà ng lấy Thi nhi, Tiểu Ba có lẽ còn cảm tạ chà ng. Hắn lúc trước bị Äá»™c Cô Minh bức phải theo Ä‘uổi nà ng, liá»n phát giác nà ng đã nhất tâm để ý đến chà ng, rất hối háºn đã chá»c tá»›i nà ng rồi. Hắn lúc cùng thiếp hoan ái có nói qua, hắn sợ nhất gặp được nữ nhân đã gặp qua tá»· phu hắn, chÃnh vì Bạch Tuệ cá»§a hắn không có quên được chà ng mà có khi nằm mÆ¡ cÅ©ng kêu tên chà ng. Hắn nói kỳ tháºt hắn đã là rất cưá»ng hãn rồi, nhưng Bạch Tuệ nói hắn còn không đủ tiêu chuẩn, đó chÃnh là tại sao Bạch Tuệ không có quên được chà ng Ä‘i, mà Bạch Linh cá»§a Äá»™c Cô Minh cÅ©ng phát sinh ra cái tình huống như thế. Tiểu Ba nói, má»™t Bạch Tuệ đã khiến hắn Ä‘au đầu, nếu có hÆ¡n nữa má»™t Thi nhi, hắn sẽ không có cuá»™c sống tốt đẹp nữa, hắn muốn tìm nữ nhân, cÅ©ng là tìm nữ nhân mà tá»· phu hắn chưa có động tá»›i, như váºy má»›i có thể khiến cho hắn thể hiện được uy phong lẫm lẫm cá»§a mình."
Hi Bình cưá»i nói: "Tiểu tá» nà y tháºt sá»± là đáng chán, ta trước đâu có động tá»›i Thi nhi, hắn tá»± mình khẩn trương cái gì cÆ¡ chứ?"
Dã Mân Côi sẵng giá»ng: "Thi nhi yêu thÃch chÃnh là chà ng, chà ng không phải là không biết."
Hi Bình nói: "Vô luáºn Thi nhi nguyện ý thÃch ai. Ta Ä‘á»u sẽ là m cho nà ng được như sở nguyện."
Dã Mân Côi động tình, nói: "Chà ng tháºt sá»± là má»™t nam nhân Ä‘a tình, Mân Côi có được như váºy má»™t đêm đã là đủ rồi, cho dù ngà y mai tá» tráºn tại Äịa Ngục Môn, Mân Côi cÅ©ng không có tiếc nuối Ä‘iá»u gì nữa."
Hi Bình tháºt sá»± nói: "Nà ng sẽ còn có vô số đêm như thế nà y nữa."
Nói xong, Hi Bình bà n tay lại bắt đầu đặt lên trên ngưá»i Mân Côi bắt đầu chuyển động. Dã Mân Côi cảm thấy cái cá»± váºt cứng rắn trong cÆ¡ thể nà ng bắt đầu chuyển động, nà ng bất giác lại phải rên lên.
Hi Bình xoay ngưá»i áp nà ng nằm xuống dưới, giống như má»™t con dã thú Ä‘ang tấn công mãnh liệt tá»›i thân thể má»m mại cá»§a nà ng, có khi tháºt ôn nhu, có khi lại quá cuồng dã.
Má»™t đêm nà y, bá»n há» hoán đổi nhiá»u tư thế, Dã Mân Côi thu hoạch nhiá»u phương thức khoái lạc, quả qua năng lá»±c và tư thế cuồng hoan bất đồng và tầm thưá»ng cá»§a nam nhân nà y, nà ng biết được mình cả dá»i nà y không thể rá»i khá»i nam nhân nà y, đó là nam nhân duy nhất có thể nắm giữ cả cÆ¡ thể và tâm linh cá»§a nữ nhân.
Dã Mân Côi đẹp lạ thưá»ng dưới những động tác yêu thương cá»§a hắn, dần dần hôn mê Ä‘i. Äây là lần đầu tiên nà ng có thể hoan ái tá»›i hôn mê bất tỉnh, cho tá»›i bây giá» không có nam nhân nà o khiến nà ng khoái lạc tá»›i hôn mê, nhưng mà hiện tại đã có nam nhân nà y là m được, chÃnh như lá»i nà ng nói, đó là má»™t nam nhân vừa đáng sợ vừa đáng yêu.
Hi Bình ôm lấy cÆ¡ thể má»m mại như nước, thì thà o và o tai nà ng: "Ngà y mai, nà ng hãy lưu lại nÆ¡i đây chá» ta khải hoà n trở vá»."
Hắn là cố ý khiến cho Mân Côi phải mê Ä‘i, sau khi nà ng hôn mê chỉ má»™t khắc, hắn Ä‘em tinh hoa Ä‘i và o trong cÆ¡ thể nà ng, hắn đã từng đáp ứng qua cấp cho nà ng má»™t hà i tá».
Ngà y mai, khi hắn rá»i Ä‘i, nà ng chắc là sẽ không biết. Hắn muốn khi nà ng tỉnh dáºy đã có thể thấy hắn từ Äịa Ngục Môn trở vá», hoặc là lẳng lặng tại nÆ¡i đây lẳng lặng nhá»› vá» hắn, cÅ©ng đợi hắn trở vá». Trải qua má»™t đêm Ä‘iên cuồng, nà ng đã không còn năng lá»±c chiến đấu được nữa rồi.
Hắn nhẹ hôn nà ng, rồi sau đó bình tĩnh ngủ đi.
Mặt trá»i đã má»c từ phương đông, tia sáng ban đầu như huyết.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:39 PM .
11-04-2008, 05:40 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 8 - Chương 7
Äịa Ngục Huynh Muá»™i
Dịch giả : KeyOfLife
Biên dịch : kakesi_kenji
Biên táºp :chudu
Nguồn : ***************.org
Mặt trá»i trên cao.
Thi Trúc Sinh từ trong luyện công phòng Ä‘i ra, từ khi hắn không thể luyện địa tang hoà ng vì giấc má»™ng xưng bá võ lâm, hắn dứt khoát dẫn Ä‘ao tá»± cung để tu luyện “ tuyệt tình luân hồi Ä‘aoâ€. Lần Ä‘em ngưá»i Ä‘i Thần Äao môn, má»™t là vì cướp Ä‘oạt lại con gái cá»§a mình, hai là vì thá» kiếm.
Sau khi trở vá», cà ng chuyên tâm tu luyện song tu luyện trở nên cháºm chạp, Ä‘iá»u nà y nhiá»u Ãt cÅ©ng khiến hắn có chút buồn bá»±c. hắn vốn muốn bắt đầu từ thần Ä‘ao môn, từng bước xâm chiếm các phái võ lâm. Nhưng mà cuối cùng lại không thể luyện thà nh “tuyệt tình luân hồi Ä‘ao†tá»›i tuyệt đỉnh cảnh giá»›i, khiến hắn không dám hà nh động thiếu suy nghÄ©.
Hắn hướng nhị kiệt nói: “ các nà ng Ä‘ang ở đâu?â€
Thiên Kiệt trả lá»i, nói: “ tại háºu hoa viên Tróc mê tà ngâ€
Thi Trúc Sinh cưá»i, nói: “ tất cả đã sắp xếp ổn chưa?â€
Thiên Kiệt nói: “ môn chá»§, bố trà đã xong, nhân mã cá»§a tứ đại gia mà tá»›i, đảm bảo bá»n chúng có Ä‘i mà không vá».â€
Thi Trúc Sinh hà i long. nói: “các ngưá»i hãy đỠcao cảnh giác, ta muốn tá»›i háºu hoa viênâ€
Nhị kiệt đồng thanh nói: “ vâng, môn chá»§.â€
Tại háºu hoa viên cá»§a địa ngục môn, Tuyết Nhi ở bên trong vưá»ng Ä‘ang chạy và i vòng, chợt dừng lại hô: “a di, Tuyết Nhi tìm không thấy ngưá»i, ngưá»i mà không ra, Tuyết Nhi sẽ không chÆ¡i nữa đâu.â€
Dứt lá»i, cô bế nhìn khắp chung quanh, cÅ©ng không có nhình thấy ngưá»i mà cô bé muốn tìm, cái miệng nhá» nhắn cong lên, dáºm chân nói: “chân con bị sái rồi?â€
Cô bé vá»— bá»— và o mông, quả nhiên hướng cá»a hoa viên Ä‘i đến, Ä‘i chưa được mấy bước, liá»n quay đầu lại nhìn, miệng nhá» mÃm lại, rồi quay đầu bước từng bước nhá» Ä‘i vá» phÃa trước.
Ở đà ng sau giả sÆ¡n xuất hiện má»™t thiếu nữ, bá»™ dạng cá»§a má»™t thiếu nữ mưá»i bảy tuổi, tư sắc tuyệt mỹ, nà ng nhẹ nhà ng Ä‘i lại phÃa sau Tuyết Nhi, vươn hai tay che lấy hai mắt cô bé, trên mặt hiện ra nụ cưá»i tháºt xinh tươi.
Tuyết Nhi nói: “a di, ngưá»i từ ná»i nà o Ä‘i ra váºy? ngưá»i còn che mắt Tuyết Nhi nữa, sẽ bắt ngưá»i phải hôn Tuyết Nhi .â€
Thiếu nữ buông đôi tay Ä‘ang bịt mắt Tuyết Nhi, Tuyết Nhi láºp tức xoay ngưá»i lại, reo lên: “a di, Tuyết Nhi tìm được ngưá»i rồi.â€
Thiếu nữ hôn lên khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Tuyết Nhi má»™t cái, cưá»i nói: “Tuyết Nhi, a di là chÃnh mình Ä‘i tá»›i để ngưá»i tìm thấy, Tuyết Nhi thua rồi, chúng ta chÆ¡i lại.â€
Tuyết Nhi trá» môi ra nói: “ con không chÆ¡i, má»—i lần Ä‘á»u là con thua, ngưá»i Ä‘á»u không nhưá»ng Tuyết Nhi.â€
Thiếu nữ nháy nháy mắt, nói: “đúng là má»—i lần Ä‘á»u là ta chÃnh mình Ä‘i ra ư!â€
Tuyết Nhi giả bá»™ dạng đáng yêu, nói: “ nếu ngưá»i nhưá»ng Tuyết Nhi. A di ngưá»i muốn Tuyết Nhi cám Æ¡n như thế nà o?â€
Thiếu nÅ© ngồi xuống, nói: “như váºy nha! Hôn a di má»™t cái tháºt kêu.â€
Tuyết Nhi nhảy và o long thiếu nữ hôn thiếu nữ má»™t cái, nói: “ a di, con nhá»› mẫu thân, Tuyết Nhi khi nà o má»›i có thể thấy mẫu thân?â€
Thiếu nữ khó xá» nói: “ Tuyết Nhi, chuyện nà y đã há»i qua nhiá»u lần rồi mà , a di tháºt sá»± không có biết!â€
Tuyết Nhi nói: “ a di, phụ thân Tuyết Nhi từ khi nhảy xuống dưới núi không thấy nữa, mẫu thân rất là thương tâm! Bây giá» lại vắng mặt Tuyết Nhi, mẫu thân nhất định cà ng them thương tâm đó, Tuyết Nhi tháºt muốn vá» bên ngưá»i, a di có thể Ä‘em Tuyết Nhi Ä‘i tìm mẫu thân được không?â€
Thiếu nữ nói: “ Tuyết Nhi, a di từ nhỠđến lá»›n còn chưa Ä‘i qua bên ngoà i, a di không có biết đưá»ng mà !â€
Tuyết Nhi không tin nà ng, nói: “ ngưá»i lừa tuyeets nhi, a di lá»›n thế nà y rồi, sao lại còn chưa Ä‘i ra ngoà i? Tuyết Nhi và mẫu thân Ä‘i đến nhà ngoại công, nhưng lại gặp được ba ba. A di, ngưá»i biết không? Phụ thân lúc đầu tháºt xấu a, vá» sau lại trở nên xinh đẹp lắm, mẫu thân vá»›i nhiá»u a di cÅ©ng thÃch ba ba. Phụ thân đối Tuyết Nhi rất tốt, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có đánh Tuyết Nhi, còn phụ thân đối mẫu thân và các a di tháºt là hung dữ, má»—i đêm còn đánh các nà ng rất là đau, rõ rà ng các nà ng bị đánh mà còn thÃch nữa!â€
Thiếu nữ ngạc nhiên nói: “ phụ thân Tuyết Nhi tháºt là hung dữ à ?â€
Tuyết Nhi tưởng rằng thiếu nữ là sợ cha nà ng, nói: “ a di, ngưá»i đừng sợ, phụ thân rất thương Tuyết Nhi, Tuyết Nhi bảo phụ thân không có đánh ngưá»i, phụ thân nghe Tuyết Nhi nói sẽ không có đánh a di đâu.â€
Thiếu nữ cưá»i nói: “ta là không có biết hắn, ta sẽ không có sợ hắn đâu!â€
Tuyết Nhi tá»± co mình thong minh, nói: “ đúng váºy a di mà thấy ba ba, nhất định cÅ©ng sẽ thÃch ba ba, chỉ là không biết phụ thân có trở vá» không.â€
Thiếu nữ quở trách: “ a di không thể tùy tiện thÃch nam nhân, Tuyết Nhi không biết sao?â€
Tuyết Nhi ấm ức nói: “ đó là Tuyết Nhi thÃch ba ba, a di cÅ©ng không thể thÃch sao?â€
Thiếu nữ nói: “không thểâ€
Tuyết Nhi là m bá»™ rất là tức giáºn.
Thi Trúc Sinh Ä‘i đến, cưá»i nói: “Tuyết Nhi, ai dám là m con tức giáºn váºy?â€
Tuyết Nhi nói: “thúc thúc, a di là m Tuyết Nhi tức giáºn đó!â€
Thi Trúc Sinh Ä‘em Tuyết Nhi ôm ở trong long. Má»—i lúc như thế nà y, hắn sá»›m đã biết đỗ tư tư vì hắn mà sinh ra cho mình con gái nà y, đúng là trước đây đối đỗ tư tư tháºt không có tình ý, cÅ©ng rất Ãt khi nhá»› tá»›i đứa con nà y.
Nhưng mà từ khi hắn dẫn Ä‘ao tá»± cung, hắn bắt đầu nhá»› đến ngưá»i con gà i mà mình chưa từng gặp mặt, có lẽ là vì muốn cho thi gia lưu háºu, hắn xông và o thần Ä‘ao môn Ä‘oạt lại đứa con cá»§a mình.
Lúc đầu, Tuyết Nhi cả ngà y lúc nà o cÅ©ng khóc, nhưng mà dù sao cÅ©ng là tÃnh trẻ con. Cuối cùng cÅ©ng quên mất rằng mình bị bắt tá»›i đây, hÆ¡n nữa cô bé lại thấy Thi Trúc Sinh hai huynh muá»™i cùng vá»›i má»i ngưá»i nÆ¡i nà y đối vá»›i mình rất tốt, cÅ©ng dần dần thÃch ứng vá»›i cuá»™c sống ở địa ngục môn.
Thi Trúc Sinh tịnh không có cho má»i ngưá»i biết quan hệ giữa hắn và Tuyết Nhi, ngay cả muá»™i muá»™i hắn là Thi Nhu Vân cÅ©ng không biết Tuyết Nhi là con gái thân sinh cá»§a đại ca mình. Äúng váºy, Thi Trúc Sinh hắn có thể là m thương tổn rất nhiá»u ngưá»i, nhưng hắn nhất định không là m thương tổn chÃnh con gái mình, nếu Tuyết Nhi biết cha đẻ mình là kể bất nam bất nữ, cô bé chịu được đả kÃch nà y không?
Thi Trúc Sinh hiểu được hiện tại như thế nà y là rất tốt rồi, chỉ cần Tuyết Nhi ở tại bên ngưá»i hắn là được. Hắn phát giác ra từ khi dẫn Ä‘ao tá»± cung, dã tâm đã dần dần biến chuyển, rất dá»… tìm được thá»a mãn, không như lúc trước hung tâm tráng chÃ.
Thi Trúc Sinh thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: “Tuyết Nhi, nhá»› mẫu thân sao?â€
Tuyết Nhi nói: “ thúc thúc, ngưá»i Ä‘em Tuyết Nhi tá»›i nÆ¡i nà y, Tuyết Nhi ở chá»— nà y rất vui vẻ, chỉ có mẫu thân không biết, ngưá»i nhất định sẽ lo lắng cho Tuyết Nhi, ngưá»i Ä‘em Tuyết Nhi Ä‘i tìm mẫu thân, được không?â€
Thi Trúc Sinh thở dà i nói: “ có lẽ không lâu nữa Tuyết Nhi sẽ trở lại bên ngưá»i mẫu thân.â€
Tuyết Nhi vui mừng nói: “ tháºt thế sao?â€
Thi Trúc Sinh đột nhiên cảm thấy thê lương ảm đạm, đứa nhá» nà y yêu mẫu thân nhiá»u hÆ¡n là yêu hắn. kì tháºt chuyện nà y vốn rất bình thưá»ng, chỉ là trong long hắn có chút không thoải mái.
Tuy nói hắn không dám cùng Tuyết Nhi nháºn nhau, nhưng cuối cùng vẫn là cha cá»§a Tuyết Nhi, hắn cÅ©ng có tình yêu cá»§a má»™t ngưá»i cha, cÅ©ng hi vá»ng Tuyết Nhi yêu thÃch mình. Nhưng mà hắn bây giá» không còn là nam nhân nữa, là m sao bảo Tuyết Nhi gá»i cha đây?
Vì luyện “ tuyệt tình luân hồi Ä‘ao†hắn đã phải trả má»™t cái giá tháºt lá»›n.
Mẫu thân sau khi sinh hạ Thi Nhu Vân ba năm thì tạ thế, cha bởi vì biết được hắn tu luyện ‘tuyệt tình luân hồi Ä‘ao†cÅ©ng tức giáºn đến ná»—i tẩu há»a nháºp ma mà chết, nhưng cái tin Thi Viá»…n Lệnh chết còn chưa truyá»n ra giang hồ, cho nên Ãt ngưá»i biết được.
Từ khi tu luyện “ tuyệt tình luân hồi Ä‘aoâ€, hắn chẳng những không có dứt được ‘tình’, mà ngược lại còn sinh ra rất nhiá»u tình cảm không nên có, võ công cà ng cao, hắn lại đố vá»›i việc xưng bá võ lâm cà ng lãnh đạm.
Thá»i gian hÆ¡n ná»a Ä‘á»i ngưá»i qua, hắn chỉ má»™t long cầu đến má»™t ngà y có được cảnh giá»›i chà cao cá»§a võ đạo, dã tâm xưng bá võ lâm. Cho nên vì để vượt lên, hắn không tiếc bất kể thá»§ Ä‘oạn ti bỉ ác độc, nhằm chiếm lấy tình cảm cá»§a đỗ tư tư, tháºm chà tá»± tà n hại thân thể.
Hắn không phải là kẻ vô tình, Ãt nhất đối vá»›i muá»™i muá»™i Thi Nhu Vân cá»§a mình, hắn hết má»±c yêu thương. Äến giá» xuất hiện them má»™t Tuyết Nhi, con gái thân sinh cá»§a mình, hắn sao lại có thể không thương ái?
Thi Trúc Sinh nói: “Tuyết Nhi, nói cho Tuyết Nhi biết má»™t tin tức tốt là nh, phụ thân cá»§a Tuyết Nhi đã trở lại, hắn bây giá» Ä‘ang chuẩn bị đón Tuyết Nhi trở vỠđó!â€
Tuyết Nhi nhảy lên hoan hô, kêu lên: “thúc thúc, phụ thân cá»§a ta tháºt sá»± đã trở vá» rồi?â€
Thi Trúc Sinh cưá»i nói: “thúc thúc sao lại lừa con chứ?â€. Trong long hắn nghÄ© thầm: “hắn nếu không chết, có thể đúng là tat hi trúc sinh nà y chết.â€
Tuy nói tu luyện “tuyệt tình luân hồi Ä‘aoâ€, song Thi Trúc Sinh đối vá»›i lôi kiếp thần Ä‘ao cá»§a hi bình vẫn có chút sợ hãi, đó là má»™t lá»a võ công không thể Ä‘oán được, hÆ¡n nữa hi bình nà y vốn cÅ©ng là má»™t kẻ không thể dá»± Ä‘oán- nam nhân nà y, cả ngưá»i tán phát ra má»™t lá»±c lượng cùng mị lá»±c không thể kháng cá»±.
Thi Nhu Vân có chút không hiểu nói: “ ca, Tuyết Nhi tháºt sá»± phải rá»i chúng ta Ä‘i sao?â€
Thi Trúc Sinh nhìn chăm chú muá»™i muá»™i đáng yêu cá»§a mình, gương mặt cá»§a nà ng rất giống vá»›i nương, nhưng nà ng so vá»›i nương thì má»m yếu hÆ¡n, phảng phất có má»™t chút gió thổi tá»›i có thể Ä‘em nà ng xa táºn mưá»i tám ngà n dặm.
Hắn khi 10 tuổi thì nhu vân sinh ra, muá»™i muá»™i nà y trên thá»±c tế cÆ¡ thể quá yếu, không thÃch hợp luyện công, nên dù sinh ra ở má»™t võ lâm thế gia má»™t Ä‘iểm võ công cÅ©ng không biết, chÃnh như váºy nà ng phải á»· lại và o hắn, nếu tại tráºn chiến trước mắt, hắn gặp bất trắc gì nà ng phải biết dá»±a và o ai đây?
Thi Trúc Sinh trầm giá»ng nói: “có lẽ váºy!â€
Thi Nhu Vân cÅ©ng chăm chú nhìn Thi Trúc Sinh, nà ng trong Ä‘á»i yêu nhất là hai ngưá»i nam nhân, má»™t là cha nà ng Thi Viá»…n Lệnh, má»™t là ngưá»i đại ca trước mặt. Cha chết Ä‘i, nà ng vô cùng thương tâm, cho đến khi đại ca Ä‘em Tuyết Nhi trở vá», nà ng luôn luôn cùng Tuyết Nhi chÆ¡i đùa cùng má»™t chá»—, dần dần sá»± bi thống khi mất cha cÅ©ng dần dần được giải tá»a.
Nà ng tháºt không biết rõ lắm tại sao cha lại đột nhiên tá» vong, cha nà ng vốn tháºt là khá»e mạnh má»™t chút dấu hiệu tuổi già cÅ©ng không có, nhưng mà ngưá»i lại đột nhiên ra Ä‘i.
Nà ng cÅ©ng biết rõ rang thay đổi cá»§a đại ca, đại ca cà ng ngà y cà ng không giống nam nhân nữa, không có râu, yết hầu cÅ©ng dần dần biến mất, thanh âm trước đây nghe trầm ổn giá» biến thà nh má»™t âm Ä‘iệu chói tai, hÆ¡n nữa còn có ra khá»i nhà má»™t chuyến, trở vá» thì mang theo Tuyết Nhi.
Từ lần trở vỠđó, đại ca khôi phục nguyên trạng y phục nam nhân, không há» trang Ä‘iểm theo kiểu nữ nhân nữa, nhưng có rất nhiá»u chá»— vẫn không thể giống nam nhân. Nà ng cÅ©ng không tìm hiểu kỹ, mặc kệ đại ca biến thà nh hình dạng gì, tại trong lòng nà ng, đại ca Ä‘á»u là tá»± mình má»™t trang nam tỠđỉnh thiên láºp địa.
Thi Nhu Vân nói: “ca, Tuyết Nhi sau khi cùng phụ thân nà ng Ä‘i rồi, liệu có thể còn quay lại chÆ¡i cùng vá»›i nhu vân không?â€
Thi Trúc Sinh cưá»i nói: “ đương nhiên có thể.â€
Thi Nhu Vân yên tâm rồi, đột nhiên nhá»› lại má»™t Ä‘iá»u, nói: “ca, đại tẩu nhá» ta nói, thấy ca thì gá»i ca Ä‘i sang đó xemâ€
Thi Trúc Sinh cảm thấy má»™t tráºn kinh hoảng, lại ra vẻ trấn tÄ©nh nói: “phải không? Ngươi cùng Tuyết Nhi chÆ¡i tiếp Ä‘i, ca ra đây má»™t chút.â€
Dứt lá»i, Thi Trúc Sinh đặt Tuyết Nhi xuống đất, xoay ngưá»i Ä‘i khá»i háºu hoa viên.
Tuyết Nhi hoan hô: “ tốt quá, phụ thân đã trở lại, tuyeets nhi lại có thể thấy phụ thân rồi. A di, ngưá»i và Tuyết Nhi cùng Ä‘i nhé! Phụ thân sẽ thÃch ngưá»i đấy, phụ thân bên ngưá»i cÅ©ng có rất nhiá»u a di xinh đẹp.â€
Thi Nhu Vân đỠmặt nói: “ a di nÆ¡i nà y không có Ä‘i đâu, Tuyết Nhi, chúng ta lại chÆ¡i trò trốn tìm, được không?â€
Tuyết Nhi vểnh môi lên nói: “ ta không chÆ¡i nữa.â€
Thi Nhu Vân nói: “ váºy muốn chÆ¡i gì nà o?â€
Tuyết Nhi nói: “a di thổi tiêu cho Tuyết Nhi nghe, được không?â€
Thi Nhu Vân do dá»± má»™t chút nói: “ được rồi.â€
bảng đả tự do ZZzzz đưa lên
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:44 PM .
11-04-2008, 05:49 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 8 - Chương 8
Äịa Ngục Phu Phụ
Dịch giả : KeyOfLife
Biên dịch : Thsonn
Biên táºp :hongphuong98
Nguồn : www.***************.org
T
hi Trúc Sinh gõ cá»a, bên trong truyá»n ra má»™t thanh âm nhu mì: “ ai?â€
Thi Trúc Sinh nói: “ Túy tá»·, là ta.â€
Thanh âm bên trong nói: “ tiến và o Ä‘i, cá»a không có khóa.â€
Thi Trúc Sinh đẩy cá»a bước và o, Ä‘i đến trước mặt má»™t thiếu phụ hình dạng giống như nữ nhân, sinh ra đã thiên kiá»u bá mị, đúng là thê tá» Thi Trúc Sinh – Vưu Túy. Ngưá»i trong giang hồ tưởng rằng Thi Trúc Sinh không có vợ, đó là không chÃnh xác.
Kì tháºt Vưu Túy từ nhỠđã được thi gia nuôi dưỡng, nà ng so vá»›i Thi Trúc Sinh còn lá»›n hÆ¡n 3 tuổi, bây giỠđã ba mươi, má»›i nhìn thấy tháºt sá»± còn tưá»ng là thiếu nữ má»›i hai mươi, chỉ là hÆ¡n 1 tháng trước nà ng má»›i chÃnh thức trở thà nh thê tá» cá»§a Thi Trúc Sinh , má»›i hà nh động và ăn mặc giống thiếu phụ.
Vưu Túy nói: “khi nà o chúng đến?â€
Thi Trúc Sinh nói: “có thể là đêm nay, cÅ©ng có thể là ngà y mai, nói chung là sẽ đến, nà ng không cần lo lắng.â€
Vưu Túy nói: “chúng ta có thể thắng không?â€
Thi Trúc Sinh bình tÄ©nh nói: “ta cÅ©ng không có nắm chắc được bao nhiêu phần.â€
Vưu túy nói: “ bá»n chúng rất mạnh?â€
Thi Trúc Sinh nói: “ ta chỉ sợ má»™t ngưá»i trong bá»n chúng, tất cả còn lại Ä‘á»u không phải là đối thá»§ cá»§a ta tuy nói võ lâm thất đại công tá» có bốn kẻ trong bá»n chúng nhưng bá»n chúng tuyệt không là m ta phải e ngại, ngược lại không biết từ đâu xuất hiện má»™t tên tiểu tá» vô lại khiến ta cảm thấy khó địch.â€
Vưu Túy ngạc nhiên nói: “ hắn là ai váºy?â€
Thi Trúc Sinh nói: “ Hoà ng Hi Bìnhâ€
Vưu Túy nói: “chưa há» nghe qua, võ công cá»§a hắn tháºt sá»± rất cao à ?â€
Thi Trúc Sinh cưá»i khổ nói: “ta cÅ©ng không biết rõ vá» hắn, chỉ biết là có lúc hắn riêng má»™t tên cá»u lưu cÅ©ng đánh không thắng, có lúc thá»±c sá»± là m ngưá»i ta cảm thấy hắn là bất khả chiến bại.â€
Vưu Túy nói: “hắn sá» dụng võ công gì?â€
Thi Trúc Sinh nói: “ chÃnh là Lôi Kiếp Thần Äao cá»§a Cuồng Äao Lôi Liệt, chỉ là có nhiá»u lúc giống như thất thố.â€
Vưu Túy nói: “ đến lúc đó để ta gặp hắn nha! Xem coi hắn có bao nhiêu bản sá»±.â€
Thi Trúc Sinh không nói tiếp, đối vá»›i nữ nhân trước mặt nà y, hắn là vừa kÃnh vừa yêu. Nếu như nói Nhu Vân là má»™t tay hắn và Vưu Túy nuôi lá»›n, thì hắn cÅ©ng là má»™t tay Vưu Túy nuôi lá»›n.
Nữ nhân nà y nếu nói vá» thiên phú võ há»c thì hắn tá»± nháºn không bằng, võ công nà o để nà ng há»c qua má»™t lần Ä‘á»u thà nh, từ trước đến nay hắn không phải là đối thá»§ cá»§a nà ng, cho dù luyện tuyệt tình luân hồi Ä‘ao, hắn cÅ©ng chưa phải là đối thá»§ cá»§a nà ng.
Nữ nhân nà y rất yêu hắn, hắn từ trước tá»›i giá» chưa có chạm qua nà ng, nếu như có thể, thì hắn đã không lừa gạt Äá»— Tư Tư mà hắn không yêu. Nhưng mà muốn tu luyện Äịa Tà ng Chi KhÃ, tháºt sá»± phải là song phương nam nữ Ä‘á»u không có cảm tình má»›i được, tháºt sá»± năm đó hắn mà biết Äá»— Tư Tư thình lình gặp gỡ trong ba ngà y đối vá»›i hắn đã phát sinh tình cảm sâu Ä‘áºm, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phà Äịa Tà ng Hoà n cá»§a hắn trên ngưá»i nà ng.
Có đôi khi tình cảm cá»§a nữ nhân trao tặng có phần quá dá»… dà ng, đối vá»›i Ä‘iá»u nà y, Thi Trúc Sinh trong long chỉ có thể cưá»i khổ mà thôi.
Vưu Túy nói: “ vì sao lại im lặng thế?â€
Thi Trúc Sinh nói: “ ta rất cảm kÃch nà ng.â€
Vưu Túy báºt cưá»i nói: “ ngươi nói cái gì váºy, chúng ta là phu phụ, ta không giúp ngươi, thì giúp ai?â€
Thi Trúc Sinh xấu hổ nói: “Túy tá»·, nà ng không trách ta chứ? Ta trước giá» Ä‘á»u chưa là m tròn trách nhiệm cá»§a phu quân.â€
Vưu Túy ảm đạm, lá»i nói Thi Trúc Sinh vừa động tá»›i ná»—i Ä‘au cá»§a nà ng. Thi Trúc Sinh có má»™t thá»i gian ăn mặc giống nữ nhân, nà ng đã nhìn thấy qua, nhưng nà ng lại cho rằng hắn chỉ là nhất thá»i hứng thú, nên không lưu ý đến hắn.
Quả nhiên, sau khi hắn từ Thần Äao môn trở vá», hắn khôi phục lại nam trang, nhưng không còn cái khà khái nam nhi nữa, ngược lại ngà y cà ng có nhiá»u tư vị cá»§a nữ nhân. Hắn vừa trở vá», liá»n bảo nà ng kết hôn. Khi Thi Viá»…n Lệnh còn tại thế, cÅ©ng nhiá»u lần nói qua vá» hôn sá»±, nhưng hắn Ä‘á»u nói cứ để từ từ, vì hắn còn nhiá»u việc phải là m, tạm thá»i không có nghÄ© đến cưới vợ sinh con. Khiến Vưu Túy sinh ra nghi hoặc, huống hồ hắn tá»± thân thay đổi hÆ¡n nữa sau khi cưới hắn lại không cùng nà ng động phòng, cho dù nà ng tháºt sá»± không còn cảm xúc, nà ng từng và i lần há»i qua hắn, hắn lúc nà o cÅ©ng lấy luyện công là m nguyên nhân.
Rốt cuá»™c là vì luyện võ công gì? Khiến cho hắn chẳng những không muốn cùng nà ng đồng sang lại cà ng ngà y cà ng giống nữ nhân. Nà ng mặc dù biết được rất nhiá»u lưu phái võ công, tháºm chà là ngay cả những võ công Thi Viá»…n Lệnh cÅ©ng không biết như các loại võ công thất truyá»n nà ng cÅ©ng biết được má»™t hai. Nhưng nà ng lại không biết Äịa Ngục Môn hai đại trấn sÆ¡n tuyệt há»c Äịa Tà ng Chi Khà cùng tuyệt tình luân hồi Ä‘ao chỉ độc gia tu luyện, cho nên nà ng không biết Thi Trúc Sinh đã vung Ä‘ao tá»± thiến.
Nà ng nghÄ© chỉ là luyện công đến giai Ä‘oạn khẩn yếu không thể phân tâm đây là hiện tượng tất nhiên, đợi đến ngà y hắn thà nh công cÅ©ng tốt, nhưng Thi Trúc Sinh cÅ©ng đã nói như thế, nà ng cÅ©ng đã tin, bởi vì nà ng nhìn thấy hắn lá»›n, từ nhá» thanh mai trúc mã, nà ng rất yêu hắn, cÅ©ng tin Thi Trúc Sinh cÅ©ng yêu nà ng như váºy.
Không sai, Thi Trúc Sinh chÃnh thị rất yêu nà ng, nhưng trên sá»± việc nà y, đà nh phải lừa dối nà ng.
Tại đêm tân hôn động phòng đó, Thi Trúc Sinh nói trong lúc luyện công không thể động phòng, cho nên đêm đó không có qua đêm vá»›i nà ng, cho đến táºn bây giá» cÅ©ng không có động phòng cùng nà ng.
Äã ná»a tháng rồi, nangf có lúc nghÄ©. Thi Trúc Sinh có hay không có vì nguyên do luyện công, đã trở nên không cong tÃnh dục cá»§a nam nhân? Nhưng nghÄ© kỹ thì không thể như thế được, hắn rốt cục là nam nhân. Chỉ cần là nam nhân, bất luáºn hắn luyện công như thế nà o, cái kia cá»§a hắn vẫn còn, thì cÅ©ng còn hữu dụng, như thế nà o lại không có tÃnh dục đây?
Rất nhiá»u năm qua, sau nhiá»u lần chỠđợi cÅ©ng được như sở nguyện, đó là nà ng luôn luôn muốn vì Thi gia mà sinh ra và i hà i tá», nhưng Thi Trúc Sinh không chạm tá»›i nà ng, nà ng không biết là m thế nà o có thể vì Thi gia nối dõi tong đưá»ng đây?
Bây giỠđại chiến cáºn ká». việc nà y có lẽ không thể trì hoãn nữa, nà ng nói: “ việc nà y ta Ä‘á»u không trách ngươi, nam nhân nên lấy sá»± nghiệp là m trá»ng, ta ở chá»— nà y, ngưá»i lúc nà o muốn cÅ©ng Ä‘á»u có thể tá»›i. nếu chỉ là việc cá»§a cá nhân ta, ngươi cả Ä‘á»i cÅ©ng không cùng ta động phòng, ta cÅ©ng không trách gì ngươi cả, nhưng ngươi nên biết rằng, ta tịnh không còn là nữ nhi, do váºy, ngươi nên vì Thi gia lưu lại háºu thế chăng?â€
Thi Trúc Sinh khuôn mặt chợt co rút, đè nén thống khổ nói: “ việc nà y hãy để nói sau.â€
Vưu Túy thở dà i nói: “không thể lại chá» nữa, ngưá»i trong tráºn chiến nà y nếu vô sá»± là tốt nhất, nhưng nếu có tam trưá»ng lưỡng Ä‘oạn, Thi gia sẽ tuyệt háºu. Ta chỉ cầu ngươi cùng ta hoan hảo má»™t lần thôi, nếu ta có thể hoà i thai, dù liá»u mạng ta cÅ©ng phải sống sót, để hà i tá» cá»§a chúng ta được sinh ra, Ãt nhất thì không hổ thẹn vá»›i liệt tổ liệt tông cá»§a Thi gia.â€
Thi Trúc Sinh nói: “ Túy tá»·, ta không nhất định sẽ thất bại.â€
Vưu Túy nói: “ có lẽ ngươi sẽ nghÄ© rằng ta lắm Ä‘iá»u, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết, hai ngà y nay ta trong lòng luôn có cái cảm giác nà y. Lần nà y ta tháºt sá»± rất lo cho ngươi. Ngươi phải biết rằng, trá»±c giác cá»§a nữ nhân có đôi khi là không thể tưởng tượng, ta không thể nà o gạt bỠđược ý nghÄ© đó! Trúc Sinh !â€
Thi Trúc Sinh cÅ©ng biết rõ Vưu Túy lo lắng không phải là không có cÆ¡ sở, bởi vì đối vá»›i tráºn chiến nà y, đến ngay cả hắn chÃnh mình cÅ©ng không có tin tưởng, má»™t khi không có lòng tin, hắn đã thua má»™t ná»a rồi.
Nhưng hắn là m sao có thể đáp ứng thỉnh cầu của Vưu Túy đây?
Hắn căn bản là không thể hoà n thà nh sứ mệnh của nam nhi, từ căn bản trên mà nói, hiện tại hắn đã không còn là nam nhân nữa rồi.
Hắn áy náy nói: “ nhưng…†ChỠmột hồi lâu hắn không thể nói tiếp được.
Vưu Túy nói: “ đừng có “nhưng nhị†nữa, tóm lại là Túy tá»· vì Thi gia liệt tổ liệt tông cầu ngươi má»™t lần thôi, có được ko ?â€
Thi Trúc Sinh trầm mặc, qua hồi lâu, dưá»ng như rốt cục cÅ©ng hạ quyết tâm, nói: “Túy tá»·, được rồi! ta đáp ứng nà ng, trong đêm nay, nà ng không cần phải đóng cá»a phòng, hÆ¡n nữa phải tắt tất cả đèn trong phòng Ä‘i, sau đó cởi sẵn quần áo trên giưá»ng đợi ta, ta sẽ đến, bất luáºn trong tình huống nà o, Ä‘á»u không được cùng ta nói chuyện, nà ng có thể là m được chăng?â€
Vưu Túy kinh ngạc nói: “ vì cái gì?â€
Thi Trúc Sinh nói: “ không vì cái gì cả, chỉ vì ta yêu nà ng.â€
Vưu Túy trầm tư má»™t lát, nói: “được, ta sẽ đáp ứng ngươi.â€
Thi Trúc Sinh nói: “ta Ä‘em nay sẽ tá»›i tìm nà ng, bất luáºn phát sinh sá»± tình gì, ta Ä‘á»u sẽ tá»›i.†dứt lá»i, xoay ngưá»i Ä‘i ra khá»i phòng.
Vưu Túy nhìn hắn rá»i Ä‘i, không há» giữ hắn lại, cÅ©ng không có nói cái gì, chỉ là nghi vấn trong lòng như thế nà o cÅ©ng không thể giải nổi.
Thi Trúc Sinh từ trong phòng Vưu Túy Ä‘i ra, sắc mặt trầm trá»ng, hắn cho ngưá»i gá»i Äịa Kiệt và o bà thất, nói: “ Äịa Kiệt, ngươi cùng Thiên Kiệt Ä‘á»u biết rõ tình huống hiện tại cá»§a ta, ta muốn ngươi giúp ta là m má»™t việc.â€
Äịa Kiệt được sá»§ng ái mà lo sợ nói: “ môn chá»§, tôi thá» chết trung thà nh vá»›i ngà i, cho dù là m việc gì, Äịa Kiệt tôi cÅ©ng sẽ tuyệt không nhÃu mà y.â€
Thi Trúc Sinh nhìn Äịa Kiệt cao gầy nghÄ© thầm: “ chỉ mong Túy tá»· sẽ không cảm giác thấy Ä‘iá»u gì bất ổn má»›i tốt†trong miệng lại nói: “ ta đã không còn là nam nhân nữa, nhưng phu nhân nhất định phải cùng ta “tương hảo†má»™t lần, đêm nay ngươi hãy thay ta tá»›i phòng phu nhân cùng phu nhân động phòng.â€
Äịa Kiệt láºp tức quên ngay lá»i vừa phát thệ cá»§a hắn, láºp tức nhÃu mà y, kinh hãi nói: “ môn chá»§, việc nà y là m sao mà được ?â€
Thi Trúc Sinh buồn rầu nói: “ nà ng là thê tá» cá»§a ta, ta cÅ©ng là m được, ngươi có gì lại không được ?â€
Äịa Kiệt nói: “phu nhân sẽ giết tôi mấtâ€
Nguyên lai là như thế, còn tưởng rằng hắn rất có đạo đức, rất có nghĩa khà nữa! hừ, sợ chết tất yểu mệnh!
Thi Trúc Sinh sau má»™t phên giải thÃch, nói: “ nà ng đối vá»›i thân thể ta rất xa lạ, ngươi không có nói, trong bóng tối đó, nà ng sẽ không phát hiện ra đâu, sau khi là m xong việc thì láºp tức Ä‘i ra, ngươi nếu muốn ngá»§, ngươi vÄ©nh viá»…n không thể nà o tỉnh dạy được nữa.â€
Äịa Kiệt cÅ©ng lo lắng nói: “ vạn nhất phu nhân phát giác, tôi tất sẽ không còn mạng bồi môn chá»§ đánh thiên hạ nữa rồi.â€
Thi Trúc Sinh nói: “ cho nên ngươi tốt nhất đừng để nà ng phát giác ra cái gì không đúng, bằng không ta cÅ©ng không thể nà o cứu được ngươi đâu.â€
Äịa Kiệt mặt mà y Ä‘au khổ nói: “ tháºt sá»± phải Ä‘i à ?†tuy nói Vưu Túy là má»™t đại vưu váºt khuynh quốc khuynh thà nh, nhưng rốt cuá»™c sinh mạng vẫn trá»ng yếu hÆ¡n.
Thi Trúc Sinh nói: “ ta Ä‘ang nói đùa sao?â€
Nhưng bởi vì không phải váºy má»›i phiá»n toái!
Äịa Kiệt liá»n là m bá»™ anh hung nghÄ©a khà nói: “ được rồi! môn chá»§, tôi Ä‘i!†trong lòng thầm nghÄ© “ xem ra lần nà y là m quá»· cÅ©ng phong lưu rồiâ€
Thi Trúc Sinh nói: “ sá»± việc nà y nhất định phải giữ bà máºt, chỉ có trá»i biết đất biết ngươi biết ta biết, hiểu không ?â€
Äịa Kiệt không biết là m sao đà nh gáºt gáºt đầu.
Thi Trúc Sinh phất tay nói: “ Ä‘i ra ngoà i Ä‘i!â€
Äịa Kiệt xoay ngưá»i Ä‘i tá»›i hai ba bước.
Thi Trúc Sinh đột nhiên kêu hắn dừng lại, nói: “ ngươi có thể trụ được bao lâu?â€
Äịa Kiệt nhất thá»i không nghÄ© ra, lại không rõ ý Thi Trúc Sinh, há»i lại: “ cái gì ạ?â€
Thi Trúc Sinh lại nói: “ con lừa ngu, ta há»i ngươi và nữ nhân là m cái việc ấy có thể duy trì được bao lâu?â€
Äịa Kiệt xấu hổ nói: “ đại khái có thể là ná»a giá»!â€
Thi Trúc Sinh nghÄ© thầm rằng: “ nên để cho Túy tá»· má»™t ký ức khó quên, miệng liá»n nói: “ cấp cho ta má»™t Ä‘iểm hung phong, đừng con mẹ nó ra sá»›m quá, ngươi nhất định phải cho phu nhân khoái lạc, đừng là m mất mặt Thi Trúc Sinh ta.â€
Lợi hại như thế nà y, ngươi vì sao không Ä‘iâ€
Äịa Kiệt đà nh phải đưa đầu ra đỡ nói: “ vâng, môn chá»§, ta nhất định chống chịu tá»›i cùng!†dứt lá»i liá»n bước ra.
Thi Trúc Sinh chá» Äịa Kiệt Ä‘i khuất, hổ thẹn áy náy nói: “ Túy tá»·, xin lá»—iâ€
Äêm dần buông xuống.
Viá»…n Dương Tiêu Cục ở trong thà nh Phượng Tiên, Äịa Ngục Môn tại thà nh bắc, ra khá»i thà nh là má»™t phiến thảo nguyên, lúc trước Hi Bình đúng là chạy theo ngá»±a cá»§a Lôi Phượng Ä‘i tá»›i thảo nguyên nà y.
Ở đầu cuối thảo nguyên chÃnh là Äịa Ngục Môn, sau lưng Äịa Ngục Môn là Thanh SÆ¡n.
Mặt trá»i lặn phÃa tây.
Trong bà thất Äịa Ngục Môn .
Thi Trúc Sinh cùng nhị kiệt chÃnh Ä‘ang máºt đà m.
Lúc nà y Thiên Kiệt nói: “ môn chá»§, bá»n hỠđã tá»›i thảo nguyên rồi, cách chúng ta không xa, sau ná»a giá» có thể tiến tá»›i.â€
Thi Trúc Sinh nói: “ chỠđợi lâu như váºy, rốt cục cÅ©ng đã tá»›i.â€
Thiên Kiệt nói: “ nhưng bá»n hỠđặt trướng doanh trên thảo nguyên, mà không phải trá»±c tiếp tấn công chúng ta.â€
Thi Trúc Sinh nói: “ tác chiến trong đêm, đối vá»›i bá»n há» tuyệt không có lợi, đêm nay bá»n há» có thể án binh bất động, phải chá» tá»›i bình minh má»›i có thể phát động công kÃch.â€
Äịa Kiệt láºp tức hiến kế nói: “ chúng ta có thể đánh lén bá»n chúng.†Äối vá»›i chÃnh mình có thể nghÄ© ra phương pháp hay như váºy, trong lòng có và i phần đắc ý.
Thi Trúc Sinh ngay láºp tức mắng: “ ngươi cho rằng ngưá»i khác Ä‘á»u là lÅ© ngu xuẩn giống ngươi thế nà y hả? bá»n hỠđã dám ở trước mắt chúng ta hạ trại, đương nhiên phòng bị nghiêm cẩn, đã có kế sách vẹn toà n, chúng ta nếu bá» qua địa hình có lợi mà mạo hiểm xuất kÃch, chẳng phải là trúng và o tâm ý bá»n chúng. Äến lúc đó đánh lén không thà nh mà ngược lại bị bá»n chúng phản kÃch đến chạy trốn tá»›i quần cÅ©ng không có mà mặc. Äánh lén? Cám Æ¡n ngươi đã nghÄ© ra con đưá»ng chết nà y, Ä‘i là m việc chÃnh cá»§a ngươi Ä‘i! Äồ trư bát giá»›i nhà ngươi, nhà ngươi còn nghÄ© mình là Gia Cát Lượng nữa à ? Ta khinh, tháºt là con mẹ nó mất hứng!â€
Äịa Kiệt hoảng hốt nói: “ vâng, vâng, môn chá»§, ta láºp tức Ä‘i là m chánh sá»±!†liá»n nhanh chóng xoay ngưá»i đà o tẩu, trong nháy mắt biến khá»i bà thất.
Nói cÅ©ng kỳ quái, môn chá»§ sau khi cắt tiểu kê kê, cÅ©ng dần trở nên giống như là nữ nhan thÃch chá»i ngưá»i, và i ngà y gần Ä‘ay, hắn cung Äịa Kiệt – Thiên Kiệt đúng là không có chá»i thiếu má»™t ai, có thể tránh xa được bao nhiêu thì tránh xa bấy nhiêu!
Äịa Kiệt Ä‘i rồi, Thi Trúc Sinh nói: “ tùy thá»i mà đỠcao cảnh giác, bá»n chúng có thể tại trước sáng sá»›m má»™t khắc sẽ phát động công kÃch, bởi vì thá»i gian đó chÃnh là thá»i khắc tinh thần ngưá»i ta kém nhất, bá»n chúng cho rằng chúng ta còn trong má»™ng, tháºt sá»± là má»™t đám trư.â€
Thiên Kiệt lĩnh mệnh đi ra ngoà i.
Thi Trúc Sinh liá»n nhắm mắt lại, bồi dưỡng tinh lưc, chuẩn bị nghênh tiếp tráºn chiến sang sá»›m mai.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:48 PM .
12-04-2008, 09:53 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 8 - Chương 9
Nhất Dạ Phu Thê
Cảm ơn bạn ZZzzz của 4vn.eu đã đả tự lại chương nà y
Trên thảo nguyên,má»™t tráºn ầm Ä©.
Từ Bạch Lá»™ nhìn xung quanh truy vấn tá»›i cùng nói: “ Hoà ng Hi Bình há»—n đản kia chạy Ä‘i đâu rồi?â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u lắc đầu.
Từ Bạch Lá»™ tức giáºn nói: “ há»—n đản nà y má»—i lần Ä‘á»u là như thế nà y, chẳng nói vá»›i ngưá»i ta má»™t tiếng đã bá» chạy vô tung vô tÃch.†Nà ng nhá»› tá»›i lúc ban đầu tại phá miếu bị Hi Bình hôn, hắn cái gì cÅ©ng không giải thÃch liá»n nhảy xuống ôn tuyá»n.
Äá»™c Cô Thi má»™t tráºn mặt đỠbừng.
Từ Phiêu Nhiên nói: “ các ngưá»i không cần là m nhá»™n lên, chúng ta tá»›i nÆ¡i nà y không phải chỉ có tìm ngưá»i, tất cả trở vá» ngá»§ lấy tinh thần cả Ä‘i, sáng sá»›m ngà y mai láºp tức phát Ä‘á»ngo tấn công.â€
Hắn trước giá» không có thÃch Hi Bình, lúc nà y biết được Hi Bình cùng Äá»™c Cô Thi tá»±a hồ có quan hệ, đồng thá»i Hi Bình chÆ¡i trò gì vô cá»› mất tÃch, cà ng khiến hắn tức đến Ä‘iên đầu.
Hoa Tiểu Ba nghÄ© thầm: “ nhìn tÃnh cách cá»§a ngưá»i nà y, còn tưởng rằng mình là lão đại chắc! cho dù tá»· phu không ở đây cÅ©ng không đến lượt phiên tá» lão đầu ngươi đánh rắm? Äừng cho rằng cứ tuổi lá»›n là là m lão đại, tháºt không biết xấu hổ!
Tuy là như thế, má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu được Từ Phiêu Nhiên nói rất có đạo lý, vì váºy cÅ©ng không có gì phản đối.
Hi Bình nếu muốn trở lại thì tá»± nhiên trở lại, cho dù không trở lại, hà nh động ngà y mai vẫn chiếu theo kế hoạch mà tiến hà nh. Nhưng mà bá»n há» từ trước tá»›i giá» tất cả Ä‘á»u theo sá»± chỉ dẫn cá»§a Hi Bình, giá» phút nà y thiếu Ä‘i Hi Bình, trong lòng Ãt nhiá»u có chút không thoải mái, cÅ©ng thấy thiếu má»™t loại cảm giác an toà n không tên.
Rốt cuộc Hi Bình đi đâu nữa?
Bầu trá»i tối Ä‘en, lúc nà y Hi Bình chÃnh Ä‘ang ở mặt sau Äịa Ngục Môn, hắn nghÄ© cÅ©ng giống vá»›i lần toà n thân không mặc gì lén lút trở vá» nhà và o năm đó ở Hoà n SÆ¡n Thôn, cá»±c kỳ giống như chuyện hắn trôm gà bắt cho, lẫn tránh đến chá»— nà y.
Kì tháºt hắn đối vá»›i lần hà nh động báo thù nà y tháºt sá»± rất không nhiệt tình, chỉ là muốn Ä‘em Tuyết Nhi từ trong tay Thi Trúc Sinh bế trở vá». Nên lần nà y hắn ly khai má»i ngưá»i má»™t mình hà nh động, cÅ©ng muốn là tìm được Tuyết Nhi trước tiên.
Bổn lai hắn nghÄ© mình còn chưa Ä‘i tá»›i phÃa trước Äịa Ngục Môn, sẽ bị môn nhân chặn lại, nhưng Äịa Ngục Môn lại giống như chẳng có chút phòng thá»§ nên hắn rất dá»… dà ng vòng ra được phÃa sau lưng Äịa Ngục Môn.
Sá»›m biết như thế, hắn đã đỠnghị mioj ngưá»i láºp tức phát động tổng tấn công, nhưng hắn không thể cÅ©ng không nghÄ© quay trở vá» báo tin, chỉ nghÄ© tìm má»™t chá»— có thể tiến nháºp và o trong Äịa Ngục Môn. Có Ä‘á»u tưá»ng bao tháºt sá»± cao, hắn trèo không lên được.
Äang lúc phát rầu, thì chợt thấy dưới chân có má»™t cái lá»— chó chui lá»›n, tá»±a hồ có thể đủ cho má»™t ngưá»i bò và o.
Hắn láºp tức nghÄ©, không biết có chó canh giữ ở bên trong không? Thế là , hắn đà nh nằm bò xuống đất nhìn nhìn và o bên trong, chỉ thấy má»™t mảnh tối Ä‘en, hắn chỉ đà nh nằm xuống bò và o bên trong – Thi Trúc Sinh là m sao có thể nghÄ© được địch nhân mà hắn muốn thấy nhất, lại có thể chui qua cái lá»— chó và o nhà hắn chứ?
Là m Hi Bình có cảm giác an á»§i là bên trong không có chó. Xem ra chó ở Äịa Ngục Môn nà y giống như chá»§ nhân Thi Trúc Sinh cá»§a nó cÅ©ng cao ngạo, đại địch đến trước mặt cÅ©ng có thể gối cao đầu mà ngá»§.
Hi Bình cÅ©ng không biết nên Ä‘i đâu, hắn không thể biết hiện tại chỡ mình Ä‘ang đứng là háºu hoa viên cá»§a Äịa Ngục Môn. Äá»™t nhiên có tiếng bước chân vang lên, hắn vá»™i và ng trốn và o má»™t chá»—, liá»n thấy Äịa Kiệt lén lút Ä‘i tá»›i.
Tá»›i bên cạnh hòn giả sÆ¡n, Äịa Kiệt giương mắt nhìn tứ phÃa, sau đó má»›i cởi bá» khố tá» tá»± bản thân tạo khoái cảm, đắc ý lẩm bẩm tá»± nói: “ môn chá»§ cÅ©ng quá coi thưá»ng Äịa Kiệt lão tỠở chá»— nà y tá»± mình giải quyết má»™t lần, đợi đến khi gặp gỡ cÅ©ng có thể lên đến má»™t thá»i thần, cho dù là bà nương tối tao tối dâm đãng nhất cÅ©ng phải kêu lá»›n “ ta lên thiên đưá»ngâ€. Huống chi là phu nhân chưa qua nam nhân?â€
Äịa Kiệt tưởng tượng tá»›i hoa dung mỹ lệ cá»§a Vưu Túy, cà ng động tình hÆ¡n, động tác cà ng mãnh liệt hÆ¡n, không phải dạng tá»± thá»a mãn nữa, mà dưá»ng như Ä‘ang cùng vá»›i Vưu Túy phiên vân phúc vÅ©.
Hi Bình có chút bối rối không tên, bất quá nhìn qua cÅ©ng thấy thú vị, muốn cưá»i mà không dám cưá»i, hắn nÃn thở nhẹ nhà ng bước tá»›i đà ng sau lưng Äịa Kiệt, dung ngón tay gá» gá» lên lưng hắn.
Äịa Kiệt toà n thân chấn động, quay đầu lại nhìn, sắc mặt đại biến, kinh hô: “ ngươi…â€
Không đợi hắn nói hết, quyá»n cá»§a Hi Bình đã tá»›i ngay trước mặt Äịa Kiệt. hắn trúng quyá»n ngã xuống.
Hi Bình không dám tin nhìn và o nắm quyá»n cá»§a mình, nói: “ nguyên lai quyá»n đầu cá»§a ta cÅ©ng có thể đánh trúng võ lâm cao thá»§, hÆ¡n nữa so vá»›i dung Ä‘ao thuáºn tiện giảm lá»±c hÆ¡n nhiá»u, vá» sau phải nhiá»u lần phát dương má»›i được. Từ lúc rá»i Hoà n SÆ¡n Thôn đến giá» luôn dung Ä‘ao, thiếu chút nữa quên mất mình là quyá»n vương rồi, tháºt sá»± là quên gốc.â€
Hắn lắc lắc đầu, nhìn trên mặt đất từ Äịa Kiệt Ä‘ang váºn động kịch liệt giá» nằm im bất động trên đất, xoay ngưá»i hướng cá»a háºu hoa viên Ä‘i tá»›i, đương nhiên là phải tháºt là nhẹ tay nhẹ chân. Hi Bình lần mò Ä‘i loạn, có lúc chạm phải ngưá»i cá»§a Äịa Ngục Môn, ngưng Ä‘á»u là mấy đứa nha hoà n, tịnh không thấy nam nhân ăn mặc theo võ sÄ©. Äiá»u nà y khiến hắn rất là kỳ quái, chẳng lẽ võ sÄ© Äịa Ngục Môn trốn hết bên ngoà i rồi sao?
Kỳ tháºt hắn không thể ngá» nÆ¡i nà y là háºu cung cá»§a Äịa Ngục Môn, ở bên trong Ä‘á»u là nữ quyến. có đại địch ở trước mặt, Thi Trúc Sinh hạ lệnh chúng võ sÄ© ngá»§ sá»›m lấy tinh thần sang sá»›m mai nghênh địch, phụ trách tuần tra chỉ có má»™t Ãt võ sÄ©, không Ä‘i và o nÆ¡i đây.
Chúng nha hoà n nhìn thấy hắn và i lần, hÆ¡i ngạc nhiên vì vẻ tuấn mÄ© hung tráng cá»§a hắn, mà cÅ©ng không nháºn ra hắn cuối cùng là ai, các nha hoà n gặp lại hắn cÅ©ng có đến hai ba lần song cÅ©ng chẳng há»i han gì, hắn thoải mái mà đi.
Cái nà y chứng minh hắn rất có thiên phú trộm gà bắt chó, nhưng kô thể để hắn biết, bằng không hắn lại muốn kiêu ngạo.
Cũng có chút tấu xảo, Hi Bình nơi nà o không đi lại nhắm đúng chỗ Vưu Túy đi tới, hơn nữa trong lúc hồ là hồ đò lại tiến và o trong phòng.
Kỳ tháºt cÅ©ng không thể hoà n toà n trách hắn, bởi vì cá»a phòng kia mở rá»™ng, trong phòng tối Ä‘en như má»±c, ai biết bên trong sẽ có má»™t nữ nhân toà n thân lõa thể nằm ở trên gưá»ng?
Trong bong tối, Vưu Túy nghe được tiếng bước chân cá»±c nhá», mừng rỡ nói: “ ngươi tháºt sá»± đến đây?â€
Hi Bình cả kinh, đứng ngưá»i lại, nghÄ© thầm: “ nà ng sao mà biết ta đêm nay sẽ đến? nà ng ta là ai? Chẳng lẽ lại biết ta? Nhưng mà thanh âm cá»§a nà ng tháºt êm tai ---
Chẳng chá» hắn xuất đầu tiến lại, Vưu Túy đã nói: “ Trúc Sinh, đã đến đây, vì cái gì chà ng lại đứng ở đó bất động?â€
Hi Bình cuối cùng hiểu ra, nguyên lai là nữ nhân nà y nằm ở đây chá» Tá» Súc Sinh, đột nhiên giáºt mình: Tá» Súc Sinh cÅ©ng sẽ tá»›i đây, không chừng sẽ đụng đầu lão tá», ta phải Ä‘i trốn nhanh chóng.
Hắn vừa chuyển thân, Vưu Túy lại nói: “ chuyện ngươi đáp ứng vá»›i Túy tá»· còn chưa là m, lại muốn Ä‘i sao? Vô luáºn như thế nà o, ta cuối cùng vẫn là thê tá» cá»§a ngươi, cho dù ngươi không nguyện ý, ngươi cÅ©ng phải có trách nhiệm cá»§a trượng phu, chỉ là là m má»™t lần cÅ©ng được.â€
Hi Bình trong lòng lại nghÄ©: “ nữ nhân nà y nhất định là vô cùng xấu, bằng không tên Tá» Súc Sinh kia sao lại không muốn cùng nà ng ta động phòng? Äúng, nếu là như thế nà y, hắc, xem ra Tá» Súc Sinh cÅ©ng là bởi vì nà ng mà tá»± nguyện Ä‘em tiểu đệ đệ cá»§a mình cắt Ä‘i.
Hắn nghÄ© như váºy, cước bá»™ tá»± nhiên lại cà ng nhanh hÆ¡n.
Äá»™t nhiên, má»™t tráºn hương phong à o tá»›i, Hi Bình nhân thấy thân mình đã bị ngưá»i khác từ sau lưng ôm giữ lại, hắn có thể cảm giác được ngưá»i ôm hắn là má»™t nữ nhân trần như nhá»™ng, hắn có má»™t loại cảm giác đại nạn lâm đầu.
Vưu Túy buồn bã nói: “ Trúc Sinh, ngươi đã đáp ứng Ä‘em nay cho ta mà , nếu ngươi tháºt sá»± không để ý tá»›i lá»i hứa, ta sẽ không cho ngươi Ä‘i, tháºm chà ép buá»™c ngươi cùng ta động phòng, cho dù vá» sau ngươi mắng Túy tá»· dâm tiện cÅ©ng không tiếc.
Hi Bình không dám lên tiếng, cÅ©ng không dám giãy dụa, trong lòng chỉ dám kêu to: “ ta không phải là Tá» Súc Sinh cá»§a nà ng! Nà ng đừng có loạn lên tìm ngưá»i phát tiết thú dục nha! Ê ê! Tá» Súc Sinh, mau lại cứu ta, lão bà cá»§a ngươi vụng trá»™m vá»›i ngưá»i nà y!â€
Äang lúc hắn phiá»n não, đột nhiên nhá»› tá»›i Thi Trúc Sinh cÅ©ng không thể nhân đạo, vì sao lại đáp ứng cái yêu cầu nà y cá»§a nà ng mà hắn ki thể là m được? tiếp theo hắn lại nghÄ© tá»›i Äịa Kiệt lúc nãy trong bong tối ở háºu hoa viên, cuối cùng thì hiểu được Thi Trúc Sinh đêm nay tuyệt sẽ không tá»›i nÆ¡i nà y, láºp tức hối háºn quyá»n đầu cá»§a mình tại sao lại quá uy mãnh, xem ran guy cÆ¡ xuất hiện Ä‘em nay do chÃnh bản thân má»™t tay gây ra rồi, ai!!
Hắn hÆ¡i cá»±a quáºy má»™t chút, liá»n phát hiện hai tay nữ nhân nà y giống như là dây trói váºy, không phải dá»… dà ng mà thoát ra. Hắn vừa định váºn toà n lá»±c thoát ra, đột nhiên có cảm giác là m thế nà y sẽ chấn hai tay nữ nhân ở phÃa sau rá»i khá»i thân, dù sao nữ nhân nà y vá»›i hắn cÅ©ng vô oán vô cừu, hắn sao có thể thương tổn nà ng đây?
Vưu Túy lại nói: “ Trúc Sinh, chúng ta đến bên giưá»ng Ä‘i!â€
Hi Bình chỉ cảm thấy thân hình nặng ná» cá»§a mình váºy mà bị nâng lên khá»i mặt đất, nữ nhân xấu xà nà y khà lá»±c thá»±c sá»± quá lá»›n.
Hắn bị nữ nhân láºt chuyển qua lại đè xuống giưá»ng, đã không còn biện pháp vùng vẫy đà o thoát được nữa, bởi vì hắn muốn để nữ nhân trên ngưá»i tá»± động đạp hắn xuống giưá»ng.
Vưu Túy phát hiện hạ thân nam nhân nà y đã có biến, vui mừng nói: “ Trúc Sinh, ta đã biết là ngươi rất thương Túy tá»· mà , để Túy tá»· thay ngươi cởi áo. Ai, lại nhá»› tá»›i, ta đã có mưá»i năm nay không có cởi áo cho ngươi rồi.â€
Nà ng vừa nói vừa cởi bá» trang giáp phòng vệ trên ngưá»i Hi Bình, không bao lâu, Hi Bình cÅ©ng trở nên giống nà ng trần truồng cả.
Hi Bình chỉ cảm thấy hai bà n tay má»m mại cá»§a nà ng đã đặt lên trên ngá»±c hắn vuốt ve, rồi cảm thây má»™t tráºn nhiệt khà phà tá»›i mặt, bất giác, hắn xoay mặt má»™t bên, nữ nhân liá»n hôn và o bên má cá»§a hắn – sao có thể để nữ nhân xấu xà nà y hôn lên đôi môi nhạy cảm cá»§a hắn chứ? Tưởng tượng cùng má»™t nữ nhân xấu xà hôn nhau, hắn đã muốn á»e rồi.
Vưu Túy u uất nói: “ Trúc Sinh, ngươi không nguyện ý cùng ta thân máºt phải không? Túy tá»· cÅ©ng không nghÄ© được ngươi lại cưá»ng tráng thế nà y, cÆ¡ nhục cá»§a ngươi cưá»ng tráng đến ná»—i khiến Túy tá»· vuốt ve đến tâm túy thần mê, Túy tá»· đã hÆ¡n mưá»i năm rồi không có nhìn thấy ngươi thoát quang y phục, nếu không phải ngươi không cho phép ta châm đèn, ta bây giá» tháºt sá»± muốn nhìn ngươi lõa thể, nhất định là rất có mị lá»±c. Bây giá» ngươi là má»™t nam nhân để nữ nhân gặp má»™t lần là muốn cưỡng gian.â€
Nà ng dung thá»§ pháp vụng dại cá»§a mình muốn khÆ¡i dáºy dục vá»ng trong ngưá»i Hi Bình, chợt phát giác Hi Bình không có phản ứng gì, lại thá» dung miệng cá»§a mình thá» Ä‘i thá» lại, cÅ©ng hoà n không được.
Vưu Túy đình chỉ hết thảy động tác, thở dà i nói: “ ta cuối cùng cÅ©ng biết ngươi vì cái gì lại trốn tránh ta, kỳ tháºt Túy tá»· không có trách ngươi, Túy tá»· bổn mệnh vốn khổ mà .â€
Hi Bình thầm nghÄ© rằng, nữ nhân nà y đối đãi vá»›i Tá» Súc Sinh cÅ©ng tháºt là má»™t má»±c hết lòng, gặp được sá»± tình nà y cÅ©ng không thể trách Tá» Súc Sinh được, phải tá»± oán số mệnh cá»§a mình thôi. Ai! Vốn muốn cho nà ng phẫn ná»™ má»™t cước đạp mình xuống giưá»ng, bây giá» xem ra không thể thá»±c hiện được rồi.
Vưu Túy nói: “ dù sao ngươi không thể cho Túy tá»·, Túy tá»· cÅ©ng không có cưỡng cầu, bây giá» chỉ nhá»› tá»›i hình dáng cá»§a ngươi, có lẽ chỉ là nhìn thấy ngươi, cÅ©ng có thể cho ta má»™t loại hạnh phúc!†nói xong, từ trên ngưá»i Hi Bình vùng dáºy, chuẩn bị xuống giưá»ng.
Hi Bình nghe được sá»ng sốt má»™t chút, đột nhiên tỉnh ngá»™ là nà ng ta muốn Ä‘i thắp đèn, liá»n vung đại thá»§ lên, Ä‘em kiá»u thể đầy đặn mà má»m mại vô hạn ôm và o trong lòng, xoay ngưá»i áp nà ng xuống giưá»ng, vừa định nhổm ngưá»i dáºy bá» Ä‘i, nhưng lại nghỉ đến toà n thân mình trần như nhá»™ng, y phục ở nÆ¡i nà o cÅ©ng không biết, lại không thể châm đèn tìm y phục, cÅ©ng không thể há»i được là m sao bây giá»? Hắn do dá»±.
Vưu Túy nói: “ Trúc Sinh, ngươi muốn Túy tá»· rồi sao? Thế nhưng ngươi không là m được mà ! Túy tá»· bây giá» mãn nguyện rồi, chỉ cần được thân hình cưá»ng tráng cá»§a ngươi đè lên cÅ©ng là má»™t loại hạnh phúc đối vói Túy tá»·.â€
Hi Bình không chú ý tay đưa qua khuôn mặt nà ng, cảm thấy có má»™t Ãt ươn ươt nóng ấm, hắn biết đó là nước mắt, nước mắt nữ nhân.
Nữ nhân nà y cÅ©ng tháºt là si tình, nhưng cÅ©ng là mệnh khổ, tá»± nhiên lấy phải má»™t thái giám.
Vì muốn thuáºn lợi thoát thân, Hi Bình quyết định trừ khi là m cho nữ nhân nà y hôn mê thì không thể, cÅ©ng tốt để cho nữ nhân mệnh khổ nà y có má»™t hồi ức cuồng hoan sâu sắc.
Vưu Túy đột nhiên cảm giác được nam nhân loạn lên, kinh hỉ, nói: “Trúc Sinh, ngươi có thể?â€
Hi Bình trong lòng nói thầm: “Tá» Súc Sinh không thể, lão tỠđương nhiên là có thể rồi.â€
Hắn tách hai chân nữ nhân ra, sau rồi mạnh mẽ tiến và o.
Cho dù hạ thể Vưu Túy đã có má»™t chút ướt át, nhưng vẫn là không thể chịu được xâm nháºp đột nhiên cá»§a Hi Bình, hạ thể nà ng giống như là bị phanh ra, Ä‘au đớn đến ná»—i nà ng phản xạ cắn mạnh và o bả vai hắn. Hi Bình bị nà ng cắn tá»›i, há»± lên má»™t tiếng Ä‘au nhức, sau đó chuyển động có tiết tấu, cÅ©ng tuyệt không chạm tá»›i mặt nà ng.
Vưu Túy Ä‘iên cuồng hét má»™t tiếng, rồi má»›i rên rỉ nói: “Trúc Sinh, chà ng có rất nhiá»u nữ nhân đúng không? Túy tá»· có thể cảm giác rõ rang trong lòng chà ng Ä‘ang tưởng nhá»› tá»›i nữ nhân khác, ngươi rất yêu thương bá»n há», tháºt sá»± là vì cái gì lại không có má»™t Ä‘iểm yêu thương cho Túy tá»· sao? Ngươi tháºt sá»± là chán ghét ta sao? Trúc Sinh, ngươi cháºm má»™t chút, ngươi lá»›n quá, lại còn không ngừng lá»›n lên, Túy tá»· sợ không thể chịu được ra và o cá»§a ngươi.†Tiếp theo nà ng là má»™t tráºn hoan khiếu cuồng loạn.
Hi Bình có chút kỳ quái, lão bà cá»§a Tá» Súc Sinh kỳ tháºt lại là xá» nữ, sau lại cảm thấy chuyện đó cÅ©ng kô có gì kỳ quái, chÃnh là nữ nhân nà y quá xấu xÃ! Chỉ là là m hắn kỳ quái chÃnh là , nữ nhân nà y ở đây cất giấu rất nhiá»u bà máºt đặc biệt, hÆ¡n nữa thong đạo cá»§a nà ng tùy theo khoái cảm mang đến không ngừng mở rá»™ng, hắn không tá»± giác tăng lá»›n kÃch cỡ cá»§a mình, liá»n bị nữ nhân nháºn biết.
Vưu Túy nói: “ Trúc Sinh, cho dù ngươi trên ngưá»i Túy tá»· còn nghÄ© tá»›i nữ nhân khác, Túy tá»· cÅ©ng không ghen tuông đâu, ngươi là má»™t nam nhân vô cùng cưá»ng tráng, có thể cấp cho thân thể Túy tá»· hoan lạc vô cùng, Túy tá»· yêu ngươi cá»±c kỳ, ngươi muốn cưới bao nhiêu nữ nhân thì cưới bấy nhiêu, Túy tá»· chỉ mong ngươi có thá»i gian thì đến bồi tiếp ta cÅ©ng được.â€
Hi Bình không rảnh trả lá»i, đương nhiên cÅ©ng sẽ không ngốc mà mở miệng nói chuyện, chỉ là cà ng thêm mãnh liệt trùng động, muốn rằng Ä‘em nữ nhân nà y từ bóng đêm hắc ám đưa lên tá»›i thiên đưá»ng tươi đẹp. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, chuyện nà y thì hắn quả nhiên có thể là m được.
Khi Vưu Túy cảm thấy như không thể chịu được them các kÃch thÃch vô táºn ấy, hai chân nà ng kẹp lấy mông hắn, hai tay ôm ghì lấy thân hình cưá»ng tráng cá»§a Hi Bình, thân thể má»m mại run rẩy dữ dá»™i, Ä‘iên cuồng kêu lên: “Trúc Sinh, ta không muốn ngươi rá»i ta Ä‘i!†sau rồi mê man Ä‘i.
Hai canh giỠđã trôi Ä‘i tháºt nhanh.
Hi Bình cuối cùng cÅ©ng thở được ra má»™t hÆ¡i, hổn hển nói: “ cuối cùng cÅ©ng đã có thể khiến nữ nhân xấu xà nà y hôn mê Ä‘i rồi, cả Ä‘em kêu gà o bên tai ta, tai Ä‘á»u chảy ra, sau nà y nà ng đến trước Tá» Súc Sinh mà kêu ây ây a a! lão tá» không thể phụng bồi.â€
Hắn chuẩn bị đứng dáºy, chợt phát giác tứ chi nữ nhi đã ôm chặt lấy thân thể hắn, tưởng như nà ng là má»™t bá»™ pháºn trên ngưá»i hắn không thể phân khai, chứ đừng nói là thoát thân.
Hi Bình cả giáºn nói: “ nà ng xú tam bát nà y, ngất Ä‘i rồi lại còn không tha cho ta, nếu không phải thấy nà ng đáng thương, lão tá» không phế tứ chi nà ng không được, tháºt con mẹ nó ngưá»i vướng vÃu, ai mà cưới nà ng thì xui xẻo cả Ä‘á»i, Tá» Súc Sinh đúng là má»™t tấm gương tốt.â€
Không có biện pháp nà o khác, hắn đà nh phải ở trên ngưá»i nữ nhân xấu xà nà y ngá»§ má»™t giấc.
Qua không biết là bao nhiêu lâu, Hi Bình bị má»™t loạt âm thanh há»—n tạp đánh thức, tiếp đến là tiếng hét chém giết, Ä‘ao kiếm chạm và o nhau, tiếng ngá»±a hÃ, tiếng kêu thảm thiết---
Hi Bình nhìn ra ngoà i cá»§a sổ thì thấy, trá»i Ä‘em đã gần sang, biết bá»n ngưá»i Äại Hải đã phát động tổng công kÃch, mà hắn má»™t mình lại vẫn còn ở trên thân thể cá»§a lão bà Thi Trúc Sinh, tháºt là má»™t kẻ vô tÃch sá»± mà .
Hắn cố vùng vẫy, cÅ©ng không thể thoát khá»i sá»± trói buá»™c cá»§a nữ nhân, tùy tiện hét lá»›n: “Thi Trúc Sinh chết rồi.â€
Nữ nhân vừa nghe, láºp tức tỉnh lại hoảng hốt hét: “ Trúc Sinh!†đột nhiên phát giác nam nhân còn ở trên ngưá»i nà ng, thở ra má»™t hÆ¡i, sau đó lại cÅ©ng nghe được tình huống bên ngoà i, tùy tiện nói: “bá»n hỠđến rồi, Trúc Sinh, chúng ta Ä‘i ra ngoà i há»— trợ.â€
Hi Bình cuối cùng cÅ©ng thoát ly được sá»± Ä‘eo bám cá»§a nữ nhân nà y, nhảy xuống giưá»ng, quay xung quang tìm kiếm quần áo cá»§a mình, mò quanh chẳng thấy, lo lắng lên tiếng há»i: “quần áo ta đâu rồi?â€
Vưu Túy nghe thấy không phải thanh âm cá»§a Thi Trúc Sinh, trong lòng hoà i nghi – chả lẽ thanh âm cá»§a Thi Trúc Sinh chỉ trong má»™t đêm đã từ giá»ng nữ biến lại trở thà nh giá»ng nam sao?
Nà ng muốn ngồi dáºy, chợt phát giác toà n thân Ä‘au nhức vô lá»±c, tÃnh toán trong đầu, nói: “ ta cÅ©ng không biết ở nÆ¡i nà o, ngươi châm đèn lên mà tìm xem!â€
Sau đó nói ra vị trà ngá»n đèn.
Hi Bình cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, y lá»i thắp đèn lên, trong phòng láºp tức vang lên tiếng Vưu Túy kêu lên sợ hãi: “ dâm tặc, ngươi là ai?â€
Hi Bình quay đầu vừa thấy, má»™t thiếu phụ quốc sắc thiên hương chÃnh Ä‘ang trừng mắt nhìn hắn, trên ngưá»i nà ng đã phá»§ má»™t cái chăn, đôi tay khẩn cấp giữ chặt lấy tấm chăn, hắn nhìn có chút buồn cưá»i – nữ nhân nà y và hắn ngay cả việc kia cÅ©ng đã là m rồi, lại còn sợ hắn nhìn thấy thân trần cá»§a mình nữa?
Hắn cưá»i nói: “ nà ng là ai?â€
Vưu Túy tức giáºn đến sắc mặt tÃm tái, tức giáºn nói: “đồ vô sỉ ngươi, cưá»i cái gì?â€
Hi Bình quả muốn nhảy múa lên, nói: “ ta cao hứng, cho nên ta cưá»i. Tối hôm qua ta còn tưởng bị má»™t nữ nhân xấu xà cưỡng gian, hôm nay má»›i biết hóa ra là má»™t nữ nhân xinh đẹp như hoa nên muốn cưá»i nữa.â€
Vưu Túy nói: “ ngươi rốt cuá»™c là ai?â€
Hi Bình cưá»i nói: “ ta sao lại phải cho nà ng biết chứ? Nà ng gá»i là Túy tá»·, đúng không?â€
Vưu Túy cả giáºn nói: “ dâm tặc, Túy tá»· lại để ngươi gá»i a? ngươi câm miệng cho ta! Nói, tại sao lại ở chá»— nà y?â€
Hi Bình nói: “ vừa muốn ta câm miệng, vừa muốn ta nói, cái nà y tháºt sá»± là là m khó ta mà . Ta không cùng nà ng chÆ¡i nữa, ta phải mặc quần áo Ä‘i ra ngoà i.â€
Hắn tìm y phục ở bốn phÃa giưá»ng, cÅ©ng chẳng thể tìm thất, rất ngạc nhiên: “ chẳng lẽ quần áo cÅ©ng có chân?â€
Hắn Ä‘i đến trước giưá»ng, nói: “nà ng Ä‘em y phục ta giấu ở chá»— nà o rồi?â€
Vưu Túy nhìn co thể hùng tráng trước mặt, mặc dù là chưa từng gặp qua nhưng khuôn mặt tháºt sá»± vô cùng tuấn mÄ© khiến nà ng có má»™t chút mÆ¡ mà ng, Ä‘ay đúng là nam nhân, tối hôm qua đã thay Thi Trúc Sinh cấp cho nà ng má»™t sá»± hoan lạc lá»›n nhất. Äá»™t nhiên, nà ng nhá»› lại trong lúc kÃch tình nà ng từng nói vá»›i hắn: “ Trúc Sinh, cấp cho Túy tá»· má»™t hà i tá».†và nam nhân nà y tá»± nhiên nghe theo lá»i nà ng, cấp cho nà ng rất nhiá»u tinh hoa sinh mệnh, nà ng có thể như váºy hoà i thai hà i tá» cá»§a hắn chăng?
Hi Bình nhịn không được, nói: “ nà ng rốt cuá»™c có nói hay không?â€
Vưu Túy cÅ©ng cuồng loạn hét lên: “ dam tặc vô sỉ, ngươi đã há»§y ta rồi, còn dám đối vá»›i ta gà o thét? Ngươi tưởng có thể chạy dá»… dà ng, ta không giết ngươi không được.â€
Hi Bình nói: “ nà ng nên biết rõ rà ng, là nà ng chÃnh mình ôm ta tá»›i giưá»ng ép buá»™c ta lão tá» còn không tố nà ng cưỡng gian đã là đại cát rồi, bây giá» nà ng còn oan uổng cho ngưá»i tốt nữa, a?â€
Vưu Túy má»™t tay chỉ tá»›i Hi Bình, nói: “ngươi, ngươi…†đột nhiên nhụt chÃ, khóc lên nói: “ ta vốn cho rằng ngươi là Trúc Sinh, ta má»›i có thể… Ä‘á»u tại ngươi sai, ai cho ngươi chạy và o trong phòng cá»§a ta?â€
Hi Bình biện bạch: “ ta sao mà biết đây là phòng ai? Nà ng nữ nhân nà y cÅ©ng kém nữa, đến lão công cá»§a mình như thế nà o cÅ©ng không biết, tháºt sá»± lão tá» sống đến giá» má»›i thấy!â€
Vưu Túy Ä‘iên cuồng chá»™p lấy, nói: “ngươi vô sỉ, hạ lưu…†sắc mặt biến đổi, nói: “ ngươi nói Trúc Sinh không có à ?â€
Hi Bình nói: “ sá»›m đã bị hắn tá»± cắt Ä‘i rồi.â€
Vưu Túy hét lá»›n: “ ta không tin!â€
Hi Bình nói: “cho dù nà ng không tin, nà ng cÅ©ng phải Ä‘em y phục trả lại cho ta, ta không có muốn cùng vá»›i nà ng nhiá»u lá»i nữa.â€
Vưu Túy nói : " Ngươi đừng có mơ . "
Hi Bình nói : " Nà ng không sợ ta lại cưởng gian nà ng nữa à ? "
Vưu Túy tức giáºn hừ má»™t tiếng , xoay mặt sang má»™t bên không có nhìn hắn . Hi Bình phẩn ná»™ giáºt lấy cái chăn trên ngưá»i nà ng , nhìn thấy má»™t thân hình lõa thể tuyệt mỹ cá»§a nữ nhân , thân hình lõa thể Ä‘ang đè lên bá»™ y khố , chÃnh là y phục cá»§a hắn .
Hắn hiểu được liá»n mỉm cưá»i , Ä‘em nữ nhân lõa thể đẩy sang má»™t bên , cầm lấy y phục cá»§a hắn , trong lúc vô ý nhìn thấy thảm trạng hạ thể cá»§a nà ng cùng và i giá»t máu xá» nữ , nói : " Lần sau tìm lấy má»™t lão công , đừng có lại tìm má»™t thái giám nhé . "
Vưu Túy sắc mặt đỠbừng , dùng tay che lấy chổ kÃn cá»§a mình , nói : " Không cho phép nhìn . "
Hi Bình cố ý trêu nà ng nói : " Cái gì không cho phép nhìn ? Äã thấy từ sá»›m rồi ! "
Vưu Túy tức giáºn đến không nói được gì .
Hi Bình nhanh chóng mặc y phục , nói : " Chuyện giữa chúng ta , coi như là má»™t lần hiểu lầm , lần sau gáºp mặt , ai cÅ©ng không biết ai , hiểu không ? "
Vưu Túy cả giáºn nói . " ngươi là m cho ta trở thà nh kẻ mất trinh , chỉ cần gáºp lại ngươi , ta sẽ giết ngươi ! "
Hi Bình nói : " Sao lại không phải bây giỠ? "
Vưu Túy nói : " Ngươi đừng đắc ý , chỉ cần cho ta má»™t thá»i thần . Cho dù không thể khôi phục lại như cÅ© , ta vẫn có đủ khà lá»±c để giết ngươi , ngươi dám chá» không , dâm tặc ? "
Hi Bình nói rất dá»… dà ng : " Ta phải Ä‘i đánh cái tên Tá» Súc Sinh kia , không có thá»i gian chá» nà ng . "
Dứt lá»i đã mặc quần áo xong , cất bước muốn Ä‘i ra .
Vưu Túy hét : " ngươi đứng lại cho ta , ngươi dám động tá»›i má»™t cá»ng lông cá»§a Trúc Sinh , ta sẽ bổ ngươi má»™t kiếm . "
Hi Bình cưá»i lạnh nói : " Bằng nà ng ? Tỉnh lại Ä‘i ! Ta Hoà ng Hi Bình bây giá» sẽ Ä‘i Ä‘áºp hắn thà nh má»™t cái đầu heo . "
Vưu Túy cả kinh nói : " Ngươi là Hoà ng Hi Bình ? "
Hi Bình đột nhiên nở nụ cưá»i tà dị : " ThÃch không ? "
Vưu Túy công môi , vừa định chữi hắn và i câu , đã thấy hắn Ä‘i hưá»ng ra cá»a phòng , nà ng láºp tức Ä‘em từ " Cẩu Thà " từ yết hầu nuốt xuống bụng , hét lá»›n : " Dâm tặc , chuyện giữa chúng ta còn chưa xong , ngươi không được Ä‘i ! Hoà ng Hi Bình , đại há»—n đản , ngươi trở lại cho ta ta cùng ngươi quyết đấu ! "
Hi Bình má»›i bước ra tá»›i cá»a phòng cÅ©ng không có quay đầu lại nói : " Ta sợ nhất là cùng nữ nhân quyết đấu đó , Túy tá»· ! "
Vưu Túy nhìn lục quang cá»§a bối ảnh hắn , trong lòng tức giáºn , ngoan độc nói :" Lần tá»›i ta không giết ngươi không được ! "
Nà ng khó khăn quay ngưá»i , mặt ép xuống giưá»ng , lưng hướng lên trên , sau đó cố gắng nhất hai chân lên , má»›i được má»™t nữa đã không chịu được hạ xuống , đà nh phải dùng hai tay trợ giúp Ä‘em hai chân kéo lên tá»›i vai , sau đó lại cà ng khó khăn xoay ngưá»i , đặt hai chân ở sau lưng , như trên hai vai dưá»ng như vừa má»›i sanh ra đôi chân váºy , hai tay đặt lên bà n chân , để lòng bà n tay bà n chân đối nhau , cứ như thế mà váºn công .
Nữ nhân kỳ lạ , võ công kỳ lạ .
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:51 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè