Tuyết Ngọc cười tự giễu, trên mặt lộ ra vẻ buồn bã:
- Mặc dù ta phi thường không muốn buông tha ngươi, nhưng vì giữ mạng, ta phải nhịn đau làm ra quyết định như vậy. Tô Triệt, tađi rồi mấy trăm năm sau, không nên quá nhớ ta nha!
Tuyết Ngọc đi rồi.
Trước khi đi, nàng ném cho Tô Triệt một câu nói:
- Hơn mười Đại Thừa kỳ vì ngươi mà chết, còn lại ba người, bao gồm ta ở bên trong, cũng đều là bởi vì tốc độ trưởng thành của ngươi mà lòng tin tiêu tán sạch... Tô Triệt, có thành tựu này, ngươi đủ để tự ngạo!
- Nàng thực sự đi rồi?
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục nói thầm:
- Có thể là đang chơi chiến thuật tâm lý nào đó hay không, nói là phi thăng Tiên Giới, kỳ thực, không biết ẩn núp ở nơi nào, tùy thời ám toán ngươi đây!
- Ta thật ra rất mong đợi nàng làm như vậy, có thể cho ta tại lúc tấn chức Độ Kiếp, đem nàng nhất cử diệt sát...
Tô Triệt trong lòng lắc đầu:
- Chỉ tiếc, một nữ nhân giảo hoạt như vậy, sẽ không cho ta cơ hội này. Lần này nàng không có nói sai, hẳn là đi thật... Đáng tiếc a, chỉ kém có vài ngày cuối cùng như vậy!
- Đúng vậy, lại có vài ngày nữa, chủ nhân có thể tấn cấp Độ Kiếp kỳ.
Lão Hắc cũng là lắc đầu cảm thán:
- Thực sự không nghĩ ra, Tuyết Ngọc là làm như thế nào đoán được, có thể để thời gian chuẩn bị chính xác như vậy?
- Đây là chỗ khó đối phó của nàng.
Tô Triệt trong lòng trả lời:
- Nữ nhân này trên nhiều phương diện, đều lộ ra cảm giác thần bí không thể giải thích được, cho tới bây giờ, chúng ta đối với nàng hiểu biết cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi.
- Có khó chơi, có thần bí đi nữa, vậy cũng là không dùng được, cũng là bị chủ nhân làm cho phi thăng Tiên Giới đi sao!
Lão Hắc ha hả cười nói:
- Càng buồn cười hơn là, theo như lời nàng dự định tại Tiên Giới chờ ngươi, đã định trước là muốn triệt để thất bại. Bên trong Tiên Giới, chúng ta có Thiên Âm tỷ tỷ vị đỉnh cấp Đại Vu này có thể dựa vào, Tuyết Ngọc tiểu nhân vật như thế, Thiên Âm Đại Vu tùy tiện rống một tiếng là có thể đánh chết mấy trăm kẻ.
Lời này của Lão Hắc nhìn như rất có đạo lý, Tô Triệt cũng không hề đáp lại, bởi vì suy nghĩ trong lòng cũng không có lạc quan như lão Hắc vậy.
Đi Tiên Giới, có thể được Thiên Âm bảo hộ và chiếu cố sao?
Vu Thần kia sẽ để bản thân dễ dàng như vậy sao?
Trừ phi chính mình nguyện ý gia nhập Vu tộc, bằng không, coi như là muốn nhìn thấy Thiên Âm một lần, hắn đều muốn đưa ra một đống lý do tìm mọi cách ngăn cản đi sao...
Tô Triệt có thể tưởng tượng được, đợi tương lai, ngày chính mình tiến nhập Tiên Giới, vẫn là phải từng bước kinh tâm, khắp nơi hung hiểm, đó là đặc thù số phận của mình đã sớm xác định.
Gia nhập Vu tộc, tự nhiên sẽ cải biến được số phận này, dưới Vu tộc che chở, ít khả năng gặp phải nguy hiểm quá lớn, thế nhưng tại Vu Thần khống chế, tương lai thành tựu chắc chắn dừng lại ở một đời Đại Vu. Vu Thần hắn, không cho phép không cho phép bất cứ một Vu tộc nào cùng hắn ngang hàng, thậm chí siêu việt hắn.
Lý tưởng của Tô Triệt, sao có thể thỏa mãn là một Đại Vu, lại càng không nguyện khuất phục dưới trướng người khác, lúc nào cũng bị người khác ức chế. Thân là người nắm giữ Tiên Ngục bảo tháp, sao có thể sống được nghẹn khuất như vậy.
Tô Triệt còn có thể nghĩ đến, đứng ở lập trường của Vu Thần, hắn ước gì lúc chính mình tiến nhập Tiên Giới, khắp nơi nguy hiểm nửa bước khó đi, sớm muộn có một ngày sẽ hướng đau khổ khuất phục, cuối cùng lựa chọn gia nhập Vu tộc.
Hắn đưa cho chính mình mai Vu Thần Lệnh đã báo trước xảy ra rất nhiều chuyện.
Vu Thần Lệnh công năng cầu cứu ý nghĩa cái gì?
Tô Triệt thật ra có thể thông qua điểm này để suy đoán ra, hắn tuyệt không cho phép Thiên Âm lấy thân phận Đại Vu làm bạn ở bên cạnh mình, vì bản thân bảo hộ.
Bởi vậy, ở trong Tiên Giới muốn dựa vào thực lực cường đại của Thiên Âm đến đối phó địch nhân của mình, chuyện tốt như vậy, Tô Triệt căn bản là không có trông cậy vào nó thực hiện.
Nhân sinh của bản thân, con đường của mình những lý tưởng đó nói đến cùng, vẫn là phải dựa vào tự mình nỗ lực đi thực hiện.
Trừ chính mình ra, bất kỳ ai khác cũng không thể dựa vào được!
- Sự tình tương lại, tương lai lại nói, lúc này then chốt chính là trùng kích Độ Kiếp kỳ!
Tô Triệt xóa bỏ tất cả tạp niệm, ngưng thần tĩnh khí điều chỉnh trạng thái, lúc này dự định trùng kích Độ Kiếp kỳ.
Muốn tấn cấp Độ Kiếp kỳ, trừ cường độ nguyên thần và tu vi chân nguyên cảnh giới hai phương diện này phải đạt được trình tự nhất định. Quan trọng hơn là đối với lĩnh ngộđạo phải tiến nhập cảnh giới siêu phàm thoát tục chân chính, thiết thực chạm đến được Thiên Đạo...
Dùng một khái niệm rõ ràng nhất để lý giải, có thể nói thành: lấy nhất giới phàm nhân chi thân kinh động thiên đạo.
Trong thường ngày, thiên đạo chí cao vô thượng căn bản không có khả năng lưu ý đến nhất giới phàm nhân như mình, chỉ có kinh động nó, tựa như gõ cửa vậy, nói cho hắn: ta nghĩ muốn tấn chức đến hình thái sinh mệnh càng cao hơn, ta muốn thành tiên, muốn thu được sinh mệnh vĩnh hằng, ta đã chuẩn bị cho tốt, đối mặt tất cả khảo nghiệm ngươi đánh xuống.
Vì vậy, thiên kiếp phủ xuống!
Trong khoảng thời gian này, sắp sửa đối mặt thượng thiên đánh xuống các loại khảo nghiệm, không nhất định sẽ là thiên kiếp nào đó, chậm thì ba lần, lâu thì năm lần, vì người mà đi.
Đoạn thời gian này được Tu Tiên Giả gọi là Độ Kiếp kỳ.
Toàn bộ kiếp nạn đều vượt qua được, các phương diện tu vi sẽ tự nhiên mà tấn chức đến đại thành cảnh giới, đó là Đại Thừa kỳ tràn ngập hi vọng, tĩnh chờ phi thăng Tiên Giới cũng có thể.
Trong lúc này, chỉ cần không chết, khẳng định có thể phi thăng Tiên Giới, điểm này không hề ngoại lệ, sẽ không lại có khó khăn nào khác.
Do đó, đối với những Đại Thừa kỳ vì ta mà chết kia, Tô Triệt chỉ biết một tiếng: đáng đời không may! Tự làm bậy, không thể sống được!
Hiện nay mà nói, tu vi chân nguyên và cường độ nguyên thần của Tô Triệt đều đã thỏa mãn yêu cầu tấn cấp, nhất là cường độ nguyên thần đã sớm vượt lên trước tiêu chuẩn Độ Kiếp trung kỳ, gần đạt được Độ Kiếp hậu kỳ.
Sau Hóa Thần Kỳ, đối với Tu Tiên Giả mà nói, tối trọng yếu chính là nhân tố nguyên thần, cái này liền ý nghĩa tấn cấp Tô Triệt chắc chắn là độ khó giảm xuống, so với những người khác dễ dàng hơn rất nhiều.
Mấy ngày nay muốn làm sự tình, chỉ còn cảm ngộ đại đạo, chạm đến Thiên Đạo...
Tô Triệt vô thanh vô tức, nhắm mắt nhắm mắt:
- Ta đã nói từ lâu minh xác, đó chính là ý nghĩa tồn tại của Tiên Ngục bảo tháp. Thượng thiên sáng tạo ra nó có ý nghĩa gì, mục đích gì, ta đã nói là cái gì...
- Ta nói, đó chính là...
Tô Triệt trong lòng một lần lại một lần nhắc tới những lời này, giống như đang tự nói cho mình nghe, lại tựa như hướng thượng thiên nói ra.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 969: Lôi kiếp của ngươi, tính ta cái rắm!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tô Triệt nắm giữ Tiên Ngục, dù sao đều là đặc thù, không cần như Tu Tiên Giả khác, đối với bản thân tu hành là cực kỳ nghiêm khắc, cực kỳ chăm chỉ, nỗ lực nỗ lực hơn vạn năm, cảnh giới tư tưởng mới có thể siêu thoát phàm tục, được Thiên Đạo tán thành.
Bất quá, dù vậy, Tô Triệt nhắc tới tròn ba ngày, cũng không có cảm giác được, thượng thiên phản ứng ra sao, chẳng lẽ là...
- Lão thiên gia có phải là quá bận, nhất thời nửa khắc không quan tâm ngươi được a?
Lão Hắc vừa mới ăn no xongg, ở trong Tiên Ngục nửa nằm ở trên một cái ghế thật lớn, buồn chán thầm nói:
- Chủ nhân có phải là đem suy nghĩ trong lòng ngươi, lớn tiếng hô lên. Hắn mới có thể nghe được.
Tô Triệt lười cùng hắn phét lác, ánh mắt chuyển tới khỏa ngân sắc viên cầu thật lớn kia, trong lòng suy nghĩ: có thể bởi vì nơi này hoàn cảnh đặc thù, không thích hợp để ta chịu đựng khảo nghiệm thiên kiếp hay không?
Nghĩ đến liền làm, thân hình Tô Triệt khẽ động, tức khắc rời khỏi không gian nơi này, đồng thời, bằng tốc độ nhanh nhất bay ra khỏi Lôi Thần Điện.
Quả nhiên là đoán đúng!
Mới vừa ra tới, Tô Triệt liền cảm giác được, thiên kiếp của chính mình sẽ đến!
Tô Triệt theo đó thầm nghĩ:
- Cả tòa Lôi Thần Điện dùng để dùng để phong bế không gian kia, vì bảo hộ ngân sắc viên cầu không bị thương hại, bên trong khẳng định bố trí trận pháp nào đó cực kỳ cao minh, ngay cả thiên kiếp cảm ứng cũng có thể cắt đứt ở bên ngoài được. Không có gì bất ngờ xảy ra cả tòa Lôi Thần Điện, cả Lôi Đình Tinh, hẳn là xuất từ thủ bút của một đỉnh cấp cường giả nào đó, tương tự như Vu Thần... Tấn chức Độ Kiếp kỳ sở muốn đối mặt trận đầu thiên kiếp khảo nghiệm, nhất định sẽ lôi kiếp!
Điểm này, mỗi một Tu Tiên Giả đều là như vậy, Tô Triệt cũng không ngoại lệ.
- Trên Lôi Đình Tinh độ lôi kiếp, là tốt, hay là xấu đây?
Vừa nghĩ đến chuyện này. Tô Triệt không khỏi cười.
Vốn là Lôi Đình Tinh khắp nơi đều có thiên lôi, lại bộc phát ra một hồi lôi kiếp cỡ nào đây?
Trên Lôi Đình Tinh vốn là thiên lôi đông đúc, dưới hoàn cảnh như vậy xuất hiện lôi kiếp, rất có khả năng dị thường mãnh liệt, gần như là lửa cháy đổ thêm dầu.
Sở dĩ Tô Triệt còn có thể cười được, hơn nữa thần sắc thoải mái, chỗ dựa trong lòng đương nhiên đến từ Đại Lạc Lôi Thuật.
Đại Lạc Lôi Thuật chính là đại đạo thuật của Tiên Giới, hóa giải lôi kiếp thế gian, mà hẳn thì rất thành thạo. Nguyên nhân chính là như thế, lôi kiếp mà người khác cũng có thể vượt qua, mình có đủ nhiều ưu thế như vậy, nếu như còn không độ qua được, chỉ có thể dùng hai từ phế vật để đánh giá.
Tô Triệt mới từ trong Lôi Thần Điện đi ra, trên đỉnh đầu liền xuất hiện một đoàn kiếp vân dày đặc, chỉnh thể màu nâu đen, bên trong có tất cả màu sắc lôi điện, phát ra ánh sáng mơ hồ lập loè.
Bằng vào Đại Lạc Lôi Thuật, Tô Triệt có thể rõ ràng cảm ứng được lôi điện chi lực trong đó, trong nội tâm nói với lão Hắc:
- Căn cứ quy mô đoàn kiếp vân này để phán đoán, hẳn là lục trọng lôi kiếp.
Theo như thường quy mà nói, lúc tấn chức Độ Kiếp kỳ, tu tiên giả gặp phải kiếp nạn khảo nghiệm, không ngoại lệ đều là lôi kiếp; nhưng thông thường mà nói, phần lớn là trình độ rất nhẹ tam trọng lôi kiếp.
Tam trọng lôi kiếp, chỉ chính là mỗi một trọng chín đạo thiên lôi, tổng cộng cần chịu đựng hai mươi bảy đạo thiên lôi khảo nghiệm.
Lục trọng lôi kiếp, chính là năm mươi bốn đạo thiên lôi khảo nghiệm, chỉ có một chút tu tiên giả nhân quả hơi nặng, mới có thể ở lúc trùng kích Độ Kiếp kỳ, gặp phải khảo nghiệm nghiêm trọng như thế. Nói trắng ra là, cũng lộ ra chút ít ý tứ thượng thiên trừng phạt.
- Chủ nhân, xem ra, nhân quả của ngươi rất nặng a!
Lão Hắc trầm giọng thở dài.
- Đây là khẳng định !
Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng, trong nội tâm trả lời:
- Mặc dù ta không chủ động làm ác, nhưng mà Khải Nguyên Tinh bị hủy diệt, trận kiếp số này của Linh giới, đều có quan hệ trực tiếp cùng ta, trên người của ta gánh vác nhân quả, không nặng mới là lạ! Trước mắt chỉ đụng phải lục trọng lôi kiếp, lão thiên gia đã là phi thường chiếu cố ta rồi. . .
Người sống trên đời, rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỷ. Bây giờ quay đầu lại nhìn xem, mặc dù trên lưng có nhân quả lớn lao, Tô Triệt cũng là không hối hận, nếu như có thể làm lại từ đầu, hắn cũng sẽ làm như vậy.
Tô Triệt đã sớm thừa nhận, mình có tư tâm rất nặng, cực độ khuyết thiếu loại cao thượng lấy đại cục làm trọng mà hy sinh cái tôi kia.
Lão Hắc cười nói:
- Chủ nhân, may mắn ngươi không có cao thượng như vậy, nếu không, ta đây làm khí linh, có lẽ đã xong đời.
Nói xong câu này, lão Hắc lại nói:
- Lúc trước, Tiên Ngục bảo tháp không lựa chọn một ác nhân, cũng không lựa chọn một đại thiện nhân, trở thành chủ nhân của nó, hết lần này tới lần khác chọn trúng tiểu nhân vật có đủ tư tâm như ngươi, trong chuyện này, cũng là có nguyên nhân. Chủ nhân, ngươi có từng nghĩ tới đạo lý trong này không?
- Nghĩ tới!
Trong lòng Tô Triệt cười nói:
- Cho nên nói, ta không hối hận.
Răng rắc!
Chủ tớ hai người nói chuyện phiếm, đồng thời đạo thiên lôi thứ nhất đã chậm lại, kim sắc lôi điện, thời điểm trong lòng Tô Triệt nói ra 'ta cũng không hối hận', chuẩn xác đánh vào người hắn.
Thân hình Tô Triệt chấn động, toàn thân tê dại, lại chăm chú cắn răng, không rên một tiếng.
Một đạo thiên lôi này, Tô Triệt không có chọn lựa bất luận biện pháp phòng ngự gì, giống như thích chịu ngược đãi, hoàn toàn là rộng mở nghênh đón nó buông xuống.
Hô!
Lôi điện chi lực cuồng bạo điên cuồng tàn sát bừa bãi trong người một phen, Tô Triệt hộc ra một ngụm khói trắng nhàn nhạt, trong nội tâm còn nói giỡn cùng lão Hắc:
- Nhìn xem a, lão thiên gia cũng cho rằng, ta nói có đạo lý.
- Cắt!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục mãnh liệt khoát tay chặn lại:
- Này còn dùng sét đánh ngươi?
- Ha ha, nên đánh!
Tô Triệt ngửa mặt lên trời mà cười, nhìn kiếp vân phía trên, trong mắt lại là một mảnh bình thản.
Kiếp lôi trước tam trọng, uy lực yếu kém, Tô Triệt tính toán không chống cự, chỉ dùng nhục thân ngạnh kháng. Làm như vậy, đương nhiên không phải là vì luyện thể, nếu muốn luyện thể, trên Lôi Đình Tinh có rất nhiều thiên lôi, không cần phải cầm kiếp lôi làm thí nghiệm.
Sở dĩ làm như vậy, là vì Tô Triệt ôm tâm tính hối lỗi, dùng kiếp lôi chi lực, chém giết một ít tâm ma vốn là không nhiều lắm trong lòng mình.
Chịu vài đạo kiếp lôi như vậy, có thể hối lỗi được sao? Có thể xóa sạch tất cả khuyết điểm trước kia đi sao?
Tô Triệt biết rõ: đương nhiên là không thể!
Này chỉ là một cảm nhận trong tâm lý mình mà thôi, tận khả năng làm trong nội tâm không thẹn, không hối hận, về phần người khác nghĩ thế nào, căn bản không trọng yếu.
Thử hỏi, bên trong tu tiên giới, có mấy tu tiên giả có thể làm được thân không nhân quả, một điểm tội lỗi cũng không có?
Ma tu giết người vô số, đồng dạng cũng có thể vượt qua thiên kiếp, đồng dạng có thể phi thăng Tiên Giới. . .
Đây là tu tiên, mà không phải tu đạo thuần túy!
Oanh! Oanh! Oanh. . .
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 970: Lôi kiếp của ngươi, tính ta cái rắm!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Thiên lôi lục tục đánh xuống, tần suất ước chừng là mười tức thời gian đánh xuống một đạo, Tô Triệt tất cả đều là thản nhiên thừa nhận, chỉ có điều thừa nhận được tám đạo thiên lôi, cũng đã không còn hình người, giống như một cây than cốc đứng ở nơi đó.
Cũng may, cường độ nhục thân của Tô Triệt cũng đủ cứng cỏi, hơn nữa, có thể dùng năng lực tự lành cực kỳ khoa trương của Thôn Thiên Thử, huống hồ, còn có được sinh mệnh lực vô tận để hao tổn. . .
Thương thế như vậy, chỉ là nhìn xem dọa người, nhưng căn bản thương tổn không đến Tô Triệt.
Nhớ ngày đó, thời điểm thi triển Phá Diệt chi quyền, mỗi một quyền đều phải trong nháy mắt tiêu hao hai phần ba khí huyết, đánh ra mấy trăm quyền, như vậy bên trong bị thương, so với hiện tại nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Mặc dù như thế, Tô Triệt đều là tập mãi thành thói quen, hiện tại chút tra tấn ấy, không đáng kể chút nào.
- Chủ nhân, tạo hình hiện tại của ngươi, nhìn thật là đẹp trai.
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục vểnh hai cái đùi lên, cũng có chút thoải mái trêu chọc:
- Đẹp trai đến rối tinh rối mù!
Tô Triệt hừ hừ hai tiếng, chẳng muốn nói nhảm cùng hắn, chỉ là ở trong lòng tính toán:
- Tám đạo thiên lôi, rất nhẹ nhàng có thể thừa nhận, hai mươi bảy đạo thiên lôi trước tam trọng, đối với ta không tạo thành bất cứ uy hiếp gì; Sau tam trọng, cũng không cần dựa vào phòng ngự gì, chỉ bằng Đại Lạc Lôi Thuật, là có thể chuyển dời những kiếp lôi thế gian này đến nơi khác. . .
- Cố ý làm cho mình thành như vậy, ngoại trừ có chút tâm lý hối lỗi, cũng là làm cho lão thiên gia nhìn xem, ta là cam tâm tình nguyện tiếp nhận ngươi trừng phạt, ta đã biết sai, từ nay về sau, cũng đừng có lại trừng phạt ta?
- Ha ha. . .
Lão Hắc cười to nói:
- Làm cho nửa ngày, chủ nhân ngươi còn ôm tâm tư như vậy? Ngươi nghĩ lão thiên gia này, là lão cha của ngươi sao, có thể hướng hắn xin khoan dung, nhận lầm, như vậy được sao?
- Ngươi biết cái gì!
Tô Triệt cũng cảm thấy ý nghĩ của mình có chút buồn cười, thậm chí có thể nói là tương đối ngây thơ, chỉ có thể ở trong nội tâm mình giải thích:
- Vấn đề mấu chốt là một thái độ, tối thiểu nhất, có thể hướng lên trời chứng minh mình. . .
Đang nói đến đó, đột nhiên dừng lại, bởi vì Tô Triệt chứng kiến chân trời xa xa bay tới vài đạo độn quang, rõ ràng cho thấy là tu tiên giả tu vi cực cao.
Trên Lôi Đình Tinh, thiên lôi đông đúc như mưa, mặc dù là những lôi tu thường niên trú đóng ở nơi này, cũng phải mượn nhờ những thực vật trên mặt đất có thể hấp thu lôi điện kia yểm hộ, mới có thể rất nhanh hành tẩu. Như vậy, người có đảm lượng, lại có bản lĩnh, có thể trên không trung cao tốc phi hành, ít nhất cũng phải là Độ Kiếp kỳ.
Lúc Độ Kiếp, rất kiêng kỵnhững người khác quấy rầy, vì có thể dẫn phát thiên kiếp biến dị, làm ra hậu quả không thể dự đoán.
Bởi vậy, đối với Tô Triệt mà nói, vài đạo độn quang này xuất hiện, thật là không được tốt lắm!
Cái này cũng chưa tính, đằng sau vài đạo độn quang kia, còn có thể chứng kiến ba thân ảnh cực lớn.
Đối với thân ảnh này, Tô Triệt có thể nói là cực kỳ quen thuộc, đã từng vào xem người Vu tộc trên Vu Hoàng tinh, tùy ý cũng có thể nhìn thấy thân ảnh như vậy.
Dũng sĩ Vu tộc!
Tu tiên giả độn quang phía trước, thân ảnh dũng sĩ Vu tộc ở phía sau, tràng diện này phi thường sáng tỏ, xem xét liền biết, nhất định là ba dũng sĩ Vu tộc ở trên Lôi Đình Tinh phát hiện vài tu tiên giả Luyện Hư kỳ trở lên, tính toán cướp đoạt nguyên thần của bọn hắn.
Rơi vào đường cùng, mấy tu tiên giả này chỉ có thể chạy trốn tứ phía, vừa vặn chạy tới địa phương mình Độ Kiếp.
- Không phải là trùng hợp như vậy chứ?
Lão Hắc lập tức ở trong Tiên Ngục ồn ào lên:
- Sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác ngay thời điểm ngươi Độ Kiếp gặp được chuyện như vậy, mười phần, con mẹ nó, đều là lão gia hỏa Vu Thần kia giở trò quỷ!
Trong lòng Tô Triệt nghi hoặc:
- Đường đường là Vu Thần, không đến mức chơi mờ ám như vậy a?
Răng rắc, lại một đạo thiên lôi rơi xuống, bổ Tô Triệt đến toàn thân phát run, giống như người thường bị đá đập vào đầu.
- Chủ nhân a, đừng xem lão gia hỏa kia quá cao, hồ ly già như vậy, chỉ cầu mục đích, bất kể thủ đoạn, chuyện gì đều làm được.
Lúc này Lão Hắc phản bác nói:
- Ngươi nói một chút, chúng ta du lịch ở bên trong Linh Giới hơn mười năm, đều chưa bao giờ gặp tràng diện dũng sĩ Vu tộc đuổi bắt tu tiên giả, hôm nay, lôi kiếp của ngươi vừa mới xuất hiện, bọn họ bỗng nhiên xuất hiện gây sự, làm sao có chuyện tình trùng hợp như vậy a!
Tô Triệt trầm mặc không nói, trong nội tâm cũng hiểu được việc này quá mức trùng hợp, có chút khả nghi.
Năm đạo độn quang này càng bay càng gần, cự ly bên này đã không quá vạn trượng, mượn nhờ năng lực dò xét của lão Hắc, Tô Triệt có thể tinh tường đoán được hình dạng cùng thực lực của đối phương, dĩ nhiên là hai Đại Thừa kỳ, ba Độ Kiếp kỳ.
Năm tu tiên giả thực lực như thế, lại bị ba dũng sĩ Vu tộc đuổi giết giống như chó nhà có tang, cái này liền có thể suy đoán ra, sức chiến đấu của dũng sĩ Vu tộc là cường hãn bực nào.
Theo như thường quy mà nói, một dũng sĩ Vu tộc có thể chiến thắng hai tu tiên giả Đại Thừa kỳ, thậm chí có khả năng rất lớn diệt sát một người; Nhưng mà mặt khác, mặc dù là năm Đại Thừa kỳ tu tiên giả liên thủ, cũng rất khó giết chết một dũng sĩ Vu tộc.
Vu tộc vốn là không nên tồn tại ở thế gian, Tiên Giới mới là nơi bọn hắn dung thân, chỉ có điều, bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, bị thiên đạo vây hãm ở thế gian mà thôi. Giờ phút này, năm tu tiên giả bay ở phía trước cũng không biết ôm loại tâm tư nào, xa xa thấy có người ở bên cạnh Độ Kiếp, cũng không biết lảng tránh, lại trực tiếp về phía bên này, rõ ràng muốn kéo Tô Triệt xuống nước.
- Chẳng lẽ, bọn họ gửi hi vọng ở trên người ta, lợi dụng thiên kiếp của mình đối phó Vu tộc sao?
Trong lòng Tô Triệt cân nhắc nói:
- Cái ý nghĩ này quá mức buồn cười, lôi kiếp mà tu tiên giả Độ Kiếp kỳ cũng có thể thừa nhận, bổ tới trên người dũng sĩ Vu tộc, gãi ngứa cũng ngại độ mạnh không đủ, đốivới bọn họ căn bản vô dụng a!
Trong khoảng thời gian ngắn, Tô Triệt hoàn toàn đoán không ra ý đồ của đối phương, nhưng bất kể thế nào nói, bọn họ đã bay tới.
Vì vậy, Tô Triệt nhìn về phía bên kia truyền âm cản trở:
- Chư vị đạo hữu, ta đang Độ Kiếp, bản thân còn khó bảo toàn, làm phiền chư vị đường vòng mà đi. . .
Không đợi Tô Triệt nói hết lời, bên kia đã có người cực độ táo bạo truyền âm hô:
- Vu tộc xuất hiện, đây mới là kiếp nạn của chúng ta, chút lôi kiếp này của ngươi, tính toán cái rắm!
- Chút lôi kiếp này, tính toán cái rắm!
Người lên tiếng kia, là một cường giả Đại Thừa kỳ diện mục hung hãn, mặt mũi tràn đầy râu quai nón, toàn thân cao thấp đầy dẫy một cổ hung sát chi khí, rõ ràng cho thấy là một ma tu.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 971 : Độ kiếp mà thôi (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Ma tu đồng dạng có thể tu luyện tới Đại Thừa kỳ, đồng dạng có thể phi thăng Tiên Giới, số lượng còn không ít, điểm này ngược lại chẳng có gì lạ.
Lúc này, năm người bọn họ đã bay gần đến cự ly không đủ ngàn trượng, ba dũng sĩ Vu tộc phía sau từng bước lao tới, cũng đã tiếp cận không đủ vạn trượng.
Đối với cự nhân thân cao ngàn trượng mà nói, cự ly một vạn trượng, đồng đẳng với gần trong gang tấc, loại cảm giác áp bách che khuất bầu trời, đừng nói là tới chiến đấu, chỉ là nhìn lên một cái, cũng sẽ sợ đến mức hồn phi phách tán.
Bất quá, Tô Triệt gặp qua quá nhiều dũng sĩ Vu tộc, ngày đó đánh vỡ Thiên Bích, mười triệu đại quân Vu tộc hội tụ trước mắt cũng tận mắt nhìn thấy qua, giờ phút này chỉ là ba Vu tộc, đối với Tô Triệt mà nói, căn bản là không hề xúc động.
Cũng không biết xuất phát từ loại nguyên nhân nào, năm tu tiên giả bỏ mạng mà chạy này, một khi đi đến nơi Tô Triệt Độ Kiếp, dĩ nhiên lại ngừng lại. Chẳng lẽ, bọn họ cho rằng, tăng thêm Tô Triệt, là có thể chống lại ba dũng sĩ Vu tộc sau lưng sao?
Bọn họ cũng không nghĩ, Tô Triệt có nguyện ý ra tay giúp đỡ hay không sao?
Răng rắc! Lại là một đạo thiên lôi nhằm thẳng vào đầu hắn.
Gặp được loại chuyện này xảy ra, Tô Triệt đương nhiên không có khả năng tiếp tục dùng nhục thân ngạnh kháng thiên lôi, yên lặng vận chuyển Đại Lạc Lôi Thuật, ở trong lúc vô hình, dẫn đạo thiên lôi này qua hướng khác, trên mặt đất ở bên ngoài hơn mười trượng, bổ ra một cái động lớn sâu không thấy đáy.
Di?
Năm tu tiên giả vừa mới dừng lại đều sững sờ, trong nội tâm cảm thấy kỳ quái, kiếp lôi cũng sẽ xuất hiện thành kiến, bổ không trúng mục tiêu sao?
Theo như thường quy mà nói, thiên lôi bình thường còn có thể tránh né, nhưng mà, kiếp lôi có chứa tính nhằm vào minh xác, đó là tuyệt đối tránh không khỏi, chỉ có thể ngạnh kháng, hoặc là dùng thủ đoạn công kích triệt tiêu nó...
Giờ phút này, loại kỳ quan 'kiếp lôi đánh lệch' này, bọn họ là những Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ, đều đã trải qua vô số lần độ kiếp, chẳng những là lần đầu nhìn thấy, cũng chưa từng nghe nói qua, còn có loại việc lạ này phát sinh.
Phát giác được bọn họ kinh ngạc vô cùng, trong lòng Tô Triệt cười thầm:
- Ta có Đại Lạc Lôi Thuật trong người, đừng nói là dẫn động kiếp lôi đánh lệch, coi như là lợi dụng kiếp lôi công kích các ngươi, này cũng rất dễ dàng.
Tu Tiên giới thế gian, đại đạo thuật khó gặp, rất nhiều người cuối cùng cả đời cũng không có được chứng kiến bất luận một loại nào trong Tam Thiên Đại Đạo, bởi vậy, cũng không thể nói bọn họ cô văn quả lậu.
Bất quá, dù sao năm người đối phương đều là Đại Thừa kỳ cùng Độ Kiếp kỳ kiến thức rộng rãi, tuyệt đối không phải ngu xuẩn, mặc dù còn không có công nhận ra đây là Đại Lạc Lôi Thuật làm ra một loại kỳ quan, nhưng có thể mơ hồ đoán được: người độ kiếp trước mắt này không đơn giản!
Oanh! Oanh! Oanh!
Đúng lúc này, ba dũng sĩ Vu tộc đã rơi xuống, giống như ba hòn núi lớn rơi đập mặt đất, cả Lôi Đình Tinh tựa hồ cũng run rẩy liên tục.
- Ha ha, vận khí không tệ, lại thêm một cái!
Một dũng sĩ Vu tộc Hắn trong đó cao giọng cười to, tiếng nói to lớn át cả tiếng sấm sét ầm ầm trên thiên không kia.
Tô Triệt biết rõ, 'lại thêm một cái' chỉ đúng là mình, ba dũng sĩ Vu tộc này không nhận biết mình, cho rằng lại thêm một con mồi.
Tô Triệt cũng không có vội vã đưa ra Vu Thần Lệnh, thừa dịp này, còn truyền âm hỏi năm tu tiên giả kia:
- Các vị đạo hữu, vì sao phải ta kéo xuống nước? Ta đang Độ Kiếp, như thế nào trợ giúp được các ngươi? Làm như vậy, có phải là có chút không có suy nghĩ không?
Lẽ ra, Tô Triệt còn chưa tính là Độ Kiếp kỳ chính thức, không có tư cách bình khởi bình tọa cùng năm tu tiên giả đối diện, nhất là hai cái Đại Thừa kỳ này, hẳn là xưng hô bọ họ là tiền bối mới đúng.
Chỉ là, sau Độ Kiếp, Tô Triệt có thể có được chiến lực thoải mái chém giết bọn hắn, chỉ bằng phần tự ngạo trong lòng này, làm sao chịu xưng hô bọn họ là tiền bối, xưng một tiếng 'Đạo hữu' đã rất nể tình!
Năm người đối diện kia bằng vào trực giác đặc biệt của người tu luyện, đã sớm đoán được Tô Triệt không tầm thường, trong nội tâm sớm đã không còn khinh thị, hơn nữa giờ phút này trong lúc nguy cấp, còn để ý xưng hô có cái gì không ổn sao.
Một lão giả Đại Thừa kỳ diện mục tương đối hiền lành trong đó, hướng về phía Tô Triệt chắp tay nói:
- Chúng ta đều là Lôi tu thường trú Lôi Đình Tinh, hôm nay, bất hạnh bị Vu tộc phát hiện, bằng vào thủ đoạn bình thường là khó có thể địch nổi, liền muốn mượn trận thiên kiếp này của đạo hữu, tạm thời bố trí ra một vạn lôi đại trận, mới có hi vọng đánh lui bọn họ.
Nghe được đáp án này, Tô Triệt nhướng mày, lúc này mới phản bác:
- Một khi Thiên kiếp của ta cải biến tính chất, thiên kiếp qua đi, ta còn xem như tấn chức Độ Kiếp kỳ sao?
- Cái này đến lúc nào rồi, ngươi còn lo lắng những chuyện này?
Đại Thừa kỳ râu quai nón, diện mục hung hãn kia có phần thiếu kiên nhẫn quát:
- Không đánh lui Vu tộc, cái mạng nhỏ của ngươi cũng mất, khách quan mà nói, tu vi lên một chút, tính toán cái rắm a!
“Tính toán cái rắm” hình như là một câu đầu lưỡi của người này, Tô Triệt xoay chuyển ánh mắt, nhìn hắn nhàn nhạt nói ra:
- Không sai, sinh tử của các ngươi, với ta mà nói, ngay cả cái rắm cũng không bằng, dựa vào cái gì lợi dụng thiên kiếp của ta giúp các ngươi chạy trối chết?
Răng rắc!
Lại một đạo thiên lôi rơi xuống, lại bị Tô Triệt dùng Đại Lạc Lôi Thuật dẫn tới trên đầu râu quai nón, lập tức thiên kiếp bố đến đầu hắn.
Bất quá, đối phương không hổ là Đại Thừa kỳ, hơn nữa là một lôi tu tạo nghệ thâm hậu, loại kiếp lôi tấn chức Độ Kiếp này đối với hắn mà nói, đương nhiên là không hề uy hiếp, hắn chỉ vung tay lên, liền trừ khử vô hình.
- Đại Lạc Lôi Thuật?
Lần này, năm người đối diện cuối cùng công nhận ra thủ đoạn của Tô Triệt, dĩ nhiên là Đại Lạc Lôi Thuật trong truyền thuyết, cũng chính là một loại đại đạo thuật mà những lôi tu bọn họ tha thiết ước mơ nhất.
- Đạo hữu ngươi. . .
Đại Thừa kỳ lão giả diện mục hiền lành kia thần sắc biến đổi, lập tức đoán được, Tô Triệt có thể là tiên nhân chuyển thế, thần sắc ngữ khí mới có thể lộ ra tài trí hơn người, khí tức ngạo nhiên.
Ba Vu tộc dũng sĩ bên kia, lại là trên cao nhìn xuống, rất có hứng thú mà nhìn xem hết thảy, hơi có chút ý tứ mèo đùa giỡn chuột, tạm thời không nóng nảy động thủ.
Sở dĩ Tô Triệt một mực không có lấy ra Vu Thần Lệnh, cũng là muốn nhìn một chút, năm người đối diện này có đáng giá được mình ra tay cứu giúp hay không.
Trước mắt mà nói, ấn tượng đầu tiên đối với bọn họ thật không tốt, lại mưu toan lợi dụng thiên kiếp của mình hóa giải nguy cơ cho bọn họ, kéo người khác xuống nước này, nhất định là không thế nào tốt được.
Mặc dù bọn họ có được lý do 'tự cứu mình', nhưng đứng ở trên lập trường của Tô Triệt, không có khả năng sinh ra hảo cảm đối với bọn họ.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 972: Độ kiếp mà thôi. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Nhất là ma tu râu quai nón kia, mở miệng là một tiếng “tính toán cái rắm”, diện mục hung ác, không làm cho người có hảo cảm, tên gia hỏa như vậy bị đập chết trước mắt mình, Tô Triệt cũng sẽ không nháy mắt một cái.
Hiện nay, tâm tư của Tô Triệt, cũng bởi vì đủ loại chuyện tình, tôi luyện được như sắt thép, cơ hồ đã không có tình cảm hy sinh vì người.
Trọng yếu hơn là, Tô Triệt cùng lão Hắc đều cho rằng, hai bang nhân mã một đuổi một chạy kia, thời cơ xuất hiện quá mức trùng hợp, rất có thể tồn tại âm mưu nào đó đối với mình. Trước khi không có làm cho tinh tường sự thật, càng không nóng nảy đưa ra Vu Thần Lệnh.
Giờ phút này, nhìn thấy Tô Triệt thi triển ra Đại Lạc Lôi Thuật hư hư thực thực, năm người đối diện cũng có vẻ rất là biết điều, ánh mắt nhìn về phía Tô Triệt, càng cẩn thận hơn rất nhiều.
- Vị đạo hữu này, hành vi của chúng ta quả thật có một ít lỗ mãng. . .
Đại Thừa kỳ lão giả chắp tay nói ra:
- Nhưng chúng ta xác thực không có ý gia hại ngươi, chỉ là muốn mượn trận lôi kiếp chi lực này, để mà tự cứu, đây cũng là dưới tình thế cấp bách, có chút bất đắc dĩ. Kính xin đạo hữu thứ lỗi.
- Đi!
Tô Triệt nhàn nhạt gật đầu:
- Ta có thể thứ lỗi, cũng có thể coi như không có phát sinh, các ngươi có thể đi, không cần phải quấy rầy ta Độ Kiếp.
Răng rắc!
Một đạo thiên lôi cuối cùng của lôi kiếp trước tam trọng rơi xuống, theo tay Tô Triệt vung lên, giống như đuổi ruồi dẫn đi nơi khác. Đương nhiên, động tác phất tay này, phối hợp lời trong miệng đang nói, cũng như là cố ý xua đuổi năm người đối diện kia.
- Chỉ là. . .
Đại Thừa kỳ lão giả lộ ra một nụ cười khổ, buông tay nói ra:
- Việc đã đến nước này, chẳng lẽ đạo hữu cho rằng, chúng ta ly khai nơi này, ba Vu tộc kia sẽ bỏ qua ngươi sao?
- Đây là chuyện của ta, không nhọc các ngươi.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, nhìn lên kiếp vân trên đỉnh đầu, nhẹ nói:
- Độ kiếp mà thôi, tại sao phải làm ra chút ít chuyện hư hỏng như vậy?
- Ha ha. . .
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục cười to:
- Xem ra, lúc trước chủ nhân ngươi tự làm khổ mình, cũng không có cảm động trời xanh, hắn vẫn là muốn thông qua thủ đoạn khác trừng phạt ngươi.
- Đừng dài dòng cùng hắn nhiều như vậy !
Lúc này, liền nghe được Đại Thừa kỳ râu quai nón kia rống lớn nói:
- Trông nom hắn có phải là tiên nhân chuyển thế, quản hắn có thể biết Đại Lạc Lôi Thuật hay không, giờ phút này đã chẳng cần quan tâm nhiều như vậy, vì bảo vệ tánh mạng, chúng ta phải dẫn động Vạn Lôi đại trận, mới có thể đánh lui Vu tộc. Nếu không, chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Tuy là rống to, nhưng vẫn là dùng phương pháp truyền âm, không để ba dũng sĩ Vu tộc cách mấy ngàn trượng kia nghe được.
Lời vừa nói ra, Đại Thừa kỳ lão giả cùng ba cái Độ Kiếp kỳ khác liếc mắt nhìn nhau, đều là không tiếng động gật đầu, đồng ý quan điểm của tên râu quai nón.
Đúng vậy a, bảo vệ tánh mạng mới trọng yếu nhất, người độ kiếp trước mắt này dù không tầm thường thế nào, cũng chỉ là vừa mới bước vào Độ Kiếp kỳ mà thôi, khẳng định không đoạt tính mệnh năm người chúng ta được.
Mà ba dũng sĩ Vu tộc kia, lại là uy hiếp trí mạng bày ở trước mắt, tùy thời có thể lấy đi mạng nhỏ chúng ta.
Đang nghĩ ngợi, lại nghe được bên kia truyền đến tiếng nói của một tên dũng sĩ Vu tộc nào đó:
- Các ngươi những con kiến nhỏ này, cũng không phải cần tuyệt vọng như vậy. Vu Thần đại nhân có lệnh, lúc này đây tiến quân Linh giới, lúc cướp lấy nguyên thần, tận khả năng không diệt sạch. Nói cách khác, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn phối hợp, chỉ đoạt nguyên thần, còn có thể giữ lại hồn phách của các ngươi, cho các ngươi một cơ hội có được trí nhớ chuyển thế trùng tu.
- Không sai!
Một dũng sĩ Vu tộc khác cao giọng phụ họa:
- Giữ lại trí nhớ, chuyển thế trùng tu! Các ngươi cả đời này ở phương diện tu luyện có lưu tiếc nuối, kiếp sau ngược lại có thể đền bù, nói không chừng còn là chuyện tốt!
- Chuyện tốt cái rắm!
Đại Thừa kỳ râu quai nón lập tức mắng:
- Chúng ta đều đã là người sắp phi thăng Tiên Giới, đắc đạo thành Tiên ở trước mắt, còn có cái gì tiếc nuối! Chết ở trên tay của các ngươi, đi không được Tiên Giới, đây mới là tiếc nuối lớn nhất!
- Ha ha, lời ấy hữu lý!
Trong lòng Tô Triệt cười to, ấn tượng đối với râu quai nón này lập tức chuyển biến tốt đẹp một ít, tính cách người này thẳng thắn, dám nói dám làm, cũng được xưng tụng là một hảo hán!
Ấn tượng của Tô Triệt đối với râu quai nón kia hơi có chút đổi mới, nhưng mà, cái này cũng không có đại biểu, sẽ cho phép bọn họ làm ra cái gì Vạn Lôi Đại Trận, ảnh hưởng mình Độ Kiếp bình thường.
Nếu Độ Kiếp thất bại, ai biết tu vi cảnh giới của mình sẽ phải chịu loại ảnh hưởng nào, cái này đều là một sự tình không cách nào đoán trước được.
Đồng dạng, mặc dù năm người kia đoán được Tô Triệt không tầm thường, có thể là Tiên nhân chuyển thế, nhưng vì tự bảo vệ mình, bọn họ cũng chẳng quan tâm những này những kia, phải mượn nhờ lôi kiếp chi lực của Tô Triệt, mới có lực đối kháng cùng dũng sĩ Vu tộc.
Đây cũng là nói, mâu thuẫn giữa Tô Triệt cùng bọn họ, đã sa vào hoàn cảnh không thể hài hòa, phải dùng thủ đoạn bạo lực, cưỡng chế trấn phục một phương trong đó.
Lão Hắc nói ra:
- Chủ nhân, ngươi vừa phải ứng phó thiên kiếp, lại phải đối phó năm người bọn họ, loại cục diện này rõ ràng là một cách tự làm khổ mình, còn không bằng lập tức lấy Vu Thần Lệnh ra, mệnh lệnh ba dũng sĩ Vu tộc này cưỡng chế di dời bọn họ, thậm chí xử lý toàn bộ, này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu, xem như không tiếng động tiếp thu đề nghị của lão Hắc.
Kỳ thật, sau khi Tô Triệt lấy Vu Thần Lệnh ra, có thể tuyên bố ba loại mệnh lệnh cho dũng sĩ Vu tộc: một là cưỡng chế di dời năm tu tiên giả này, không cho bọn hắn quấy rầy mình Độ Kiếp.
Hai là xử lý bọn họ, xong hết mọi chuyện, đều không có hậu hoạn.
Ba là mệnh lệnh dũng sĩ Vu tộc lập tức rời khỏi Lôi Đình Tinh, không thương tổn bất luận kẻ nào trên tinh cầu này.
Tin tưởng, ba loại mệnh lệnh này, ba dũng sĩ Vu tộc kia đều tiếp nhận, bởi vì Vu Thần Lệnh ở trình độ nhất định đại biểu bản thân Vu Thần, bọn họ không cần phải vì việc nhỏ ấy mà đắc tội Tô Triệt.
Bất quá, loại mệnh lệnh thứ ba, Tô Triệt tuyệt đối sẽ không chọn dùng. Nguyên nhân rất đơn giản, kết cục phụ người chi nhân, thường thường đều hại chết mình.
Mệnh lệnh dũng sĩ Vu tộc lập tức rời khỏi Lôi Đình Tinh, năm tu tiên giả này tất nhiên cũng sẽ biết, người trước mắt chính là Thiên Vũ thanh danh hiển hách, trong tay hắn có được một vật bảo vệ tánh mạng trân quý nhất, Vu Thần Lệnh.
Kết quả sau đó, rất có thể sẽ là những tu tiên giả được Tô Triệt cứu vớt này, sẽ quay đầu lại liên thủ đối phó Tô Triệt, muốn từ trong tay Tô Triệt đoạt lấy Vu Thần Lệnh. Không nhất định tất cả mọi người là vong ân phụ nghĩa như vậy, nhưng ở trước mặt nguy cơ, tuyệt đối sẽ có một nhóm lớn người, sẽ triển lộ ra sắc mặt hung tàn đối với Tô Triệt.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden