- Cha mẹ của đệ tử đã khuất núi, hiện tại trong tông phái chủ yếu là cô cô chiếu cố đệ tử. Đệ tử không thể mất đi người. Bất luận đối thủ là ai, bất luận đối mặt khó khăn đến bao nhiêu, đệ tử đều không có khả năng buông tay! Hơn nữa, Liệt Dương Tông tổn thất ba tên trưởng lão Long Lực. Bất luận đệ tử có đến Liệt Dương Tông hay không, bọn họ đều sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Trong âm thanh của Lâm Hi lộ ra một niềm tin kiên định.
Tại thế giới này, có vài thứ có khả năng dùng giá trị để cân nhắc, đáng giá hoặc là không đáng. Mà có vài thứ, là bất kể tất cả vốn liếng thì cũng phải đi làm.
Đại trưởng lão trầm lặng. Lão cảm nhận ra được, chính mình không có khả năng khuyên can được Lâm Hi.
- Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?
Đại trưởng lão hỏi.
Lâm Hi không nói gì, hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn không trung, tầm mắt tựa hồ xuyên qua không gian vô tận, nhìn về phía xa xăm:
- Công bố rộng rãi chuyện Mạnh Quân và trưởng lão Liệt Dương Tông cấu kết với nhau, truyền đi cho cả giới tông phái sáng tỏ. Mặt khác, chuẩn bị một phong thư để Liệt Dương Tông mau chóng trả lại cô cô cho ta.. .
Trong mắt Đại trưởng lão xẹt qua một vẻ buồn bã. Giới tông phái vốn là cá lớn nuốt cá bé, cho tới bây giờ đều không phải là nơi để diễn giải đạo đức. Những phương sách này, chỉ có thể coi là có chút ít còn hơn không có gì, tận lực ngăn cản Liệt Dương Tông. Còn hiệu quả thực tế chỉ sợ rất khó lòng được như ý muốn.
Có điều những lời này lão sẽ không nói với Lâm Hi. Lão không muốn vào lúc này lại đả kích sự tự tin của Lâm Hi.
-.. . Mặt khác, nếu như trong vòng ba ngày Liệt Dương Tông chưa có thư trả lời, hoặc là giao trả người. Thì tìm người thay đệ tử đưa một phong chiến thư đến núi Liệt Dương Tông. Sau nửa tháng, ta sẽ tự mình lên núi Liệt Dương Tông, mang Tam trưởng lão về! !
- ! ! !
Đại trưởng lão như bị sét đánh, toàn thân kịch chấn. Lão ngẩng phắt đầu nhìn Lâm Hi, cái miệng của lão mấp máy, như muốn nói điều gì, rồi lại không biết nên nói cái gì.
Lâm Hi không nhìn Đại trưởng lão, ánh mắt vẫn cứ nhìn vào không trung, nhưng vẻ mặt cũng thư thái trước nay chưa từng có:
- Đại trưởng lão, ta (Lâm Hi đã trở thành chưởng môn nên đổi cách xưng hô) biết ngài muốn nói cái gì. Nhưng đây là biện pháp cuối cùng, cũng là duy nhất. Trước khi ta đặt chân lên núi Liệt Dương Tông, Xích Luyện Tông sẽ không hạ thủ cô cô, đây là thủ đoạn duy nhất có khả năng đảm bảo tính mạng của người.
Trong lòng Đại trưởng lão phát ra một tiếng thở thật dài, cả người đều tựa hồ già nua đi rất nhiều. Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng lão cũng phải tự thừa nhận điều Lâm Hi nói, là biện pháp duy nhất có thể được.
Chỉ có như vậy, Liệt Dương Tông mới không hạ thủ Lâm Như Vân.
- Nửa tháng.. . , đủ sao?
Đại trưởng lão thở dài hỏi.
Lâm Hi trầm lặng, không nói gì.
.. .
Một ngày sau, một phong thư xuất phát từ núi Ngũ Lôi, chạy tám trăm dặm khẩn cấp, đêm ngày gấp rút để đưa đến núi Liệt Dương Tông.
Cùng lúc đó, Ngũ Lôi Phái công bố cho cả giới tông phái chuyện Liệt Dương Tông và Mạnh Quân cấu kết làm loạn, cùng với bắt người là trưởng lão môn phái Lâm Như Vân. Đồng thời, chuyện Ngũ Lôi Phái yêu cầu Liệt Dương Tông trả lại Tam trưởng lão Lâm Như Vân cũng cùng được công bố.
Chuyện này trong giới Tông phái, đã dẫn đến chú ý không nhỏ.
Ngũ Lôi Phái chỉ là tiểu phái, trong giới Tông phái không đáng để ý. Nhưng mà chuyện động tới Liệt Dương Tông liền không giống nữa. Đặc biệt, kết quả cuối cùng, là Ngũ Lôi Phái đã thắng được một lần. Mà hai tên trưởng lão Long Lực kia tung tích không rõ, kết quả không cần nói cũng biết.
Trưởng lão Võ đạo Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng, đối với bất cứ tông phái nào đều là lực lượng trung kiên. Một lần mà ngã xuống hai tên, ảnh hưởng không thể coi là không lớn.
Nhưng mà, giới tông phái không phải chốn từ thiện, giảng giải không phải nhân nghĩa đạo đức mà là thực lực. Cá lớn nuốt cá bé vĩnh viễn là qui luật không thay đổi, nếu muốn tông phái nào đó đứng ra, thay Ngũ Lôi Phái chủ trì công đạo thì đó là không có khả năng.
Điều đích thực dẫn đến giới tông phái bùng nổ, là ba ngày sau có một phong chiến thư.
Người khiêu chiến, là chưởng môn kế nhiệm của Ngũ Lôi Phái, đứa cháu Lâm thị đời thứ ba tên là Lâm Hi. Mà đối tượng khiêu chiến chính là Tông chủ Liệt Dương Tông Xích Luyện Tông.
Cường giả Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ, cao cao tại thượng, đại biểu cho vũ lực có lực lượng tối cao. Trong giới Tông phái, đã qua rất nhiều năm, không người nào dám khiêu chiến cường giả Lôi Minh Kỳ .
Đặc biệt, đối tượng lại là hậu sinh trẻ tuổi của một môn phái nhỏ.
.. .. ..
Phanh!
Một bàn tay trắng nõn như ngọc, nhưng lại trầm trọng như núi nặng nề chụp lên trên bàn. Trong khoảnh khắc bàn tay chụp xuống, cả đại điện nặng trịch do Thanh Đồng tạo ra đều nhảy dựng lên mãnh liệt.
- Hoang đường!
Một âm thanh hùng hồn uy nghiêm, vang lên trong đại điện. Tại Thượng phương của Đại điện, một nam nhân trung niên có lẽ độ ba bốn mươi tuổi, ngồi ở trên ngai vàng đồng thau đại mã kim đao, trong đôi mắt phun ra một ý định giết người làm trái tim người khác băng giá.
Tên nam nhân trung niên tóc đen nhánh, sắc mặt hồng hào, nhìn vào đôi mắt nghiêm nghị sinh uy, phảng phất có thể chỉ liếc mắt đã xuyên thủng linh hồn kẻ khác.
Hắn chỉ là tùy ý đi tới nơi đó ngồi xuống, liền phảng phất như một con mãnh thú hồng hoang chiếm cứ chỗ đó. Nó tản mát ra một cỗ khí tức ngập trời ngập biển, hung ác ngang ngược.
Người này chính là Tông chủ Liệt Dương Tông - Xích Luyện Tông.
Tông chủ Liệt Dương Tông Xích Luyện Tông nổi danh trong toàn bộ giới Tông phái là nhân vật cực kỳ hung hãn. Vào hơn mười năm trước, hắn cũng đã đạt tới Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ, từ đó về sau không người nào dám khiêu chiến hắn.
Tuy nhiên vào giờ này khắc này, trong bàn tay to bè bè như nham thạch của Xích Luyện Tông rõ ràng là một lá chiến thư màu đỏ sậm.
- Một Ngũ Lôi Phái nho nhỏ lại dám phát chiến thư cho bổn tọa. Chuyện này, đã qua hai mươi năm không hề phát sinh!
Giữa đôi mày rậm của Xích Luyện Tông đang ấp ủ một cơn lôi đình bão táp. Trong cả tòa đại điện, không khí đều như biến thành nham thạch, đọng lại bất động.
- Chưởng giáo, có muốn chúng ta lập tức triệu tập đệ tử, tiêu diệt Ngũ Lôi Phái hay không? Hai vị trưởng lão Long Lực của chúng ta đã ngã xuống trên núi Ngũ Lôi, thù này không thể không báo a. Chỉ cần chưởng giáo ra lệnh một tiếng, chúng ta nhất định sẽ giết Ngũ Lôi Phái đến phiến giáp không lưu.
Một người trưởng lão Long Lực mặc áo bào trắng có thêu hình Liệt Diễm lên tiếng.
- Đúng vậy, chưởng giáo. Nếu mà dễ dàng tha thứ Ngũ Lôi Phái tùy tiện như vậy, đối với danh dự cả tông phái chúng ta đều có ảnh hưởng rất lớn.
Một vị trưởng lão Long Lực khác góp thêm.
Trong cả tòa đại điện xanh vàng rực rỡ, tổng cộng có sáu tên trưởng lão Long Lực như vậy.
Liệt Dương Tông là Đại tông phái trong chốn giang hồ, có gần vạn môn nhân đệ tử. Nhưng mà trưởng lão cảnh giới Long Lực cũng không nhiều, hiện nay chỉ còn lại có sáu tên.
Lâm Hi một mình đã giết một phần ba trưởng lão của Liệt Dương Tông, đả kích đối với Liệt Dương Tông có thể nghĩ. Cũng khó trách các vị trưởng lão Liệt Dương Tông lòng đầy căm phẫn, muốn tiêu diệt Ngũ Lôi Phái.
- Đủ rồi!
Xích Luyện Tông quát khẽ một tiếng mà giống như tiếng sấm, âm thanh khiến cho mấy tên trưởng lão Long Lực cảm thấy bên tai chấn động không thôi.
Võ Giả võ đạo Đệ Cửu Trọng vốn cũng là rất cường đại, phát ra lực lượng liền giống như Cự Long. Tuy nhiên ở trước mặt Xích Luyện Tông lại có vẻ hèn mọn mà nhỏ bé.
Nếu như nói trưởng lão Long Lực Kỳ chính là những con Cự Long, như vậy Xích Luyện Tông chủ chính là mãnh thú Địa Ngục so với Cự Long càng cường đại hơn. Nó từ trong vực sâu địa ngục tràn ngập lưu hoàng và khí tức của lửa.
- Hai tên trưởng lão Long Lực, có trưởng lão Ngũ Lôi Phái tiếp ứng, lại còn đeo Pháp Kiếm bổn tọa ban cho. Nhưng vẫn bại trước trưởng lão đồng cấp của Ngũ Lôi Phái, ngay cả Pháp Kiếm đều bị mất. Phế vật như vậy, coi như là còn sống trở về thì bổn tọa cũng không tha cho bọn họ được. Các ngươi bây giờ còn muốn đi trả thù cho bọn họ, là ngại thể diện của bổn tọa còn chưa đủ mất sao?
Trong đôi mắt của Xích Luyện Tông có ánh sáng lành lạnh chớp động. Tổn thất hai tên trưởng lão Long Lực mặc dù đáng tiếc, nhưng càng làm cho hắn đau lòng hơn, cũng là thanh Pháp Kiếm bị thất lạc này.
Cả Liệt Dương Tông cũng chỉ có một thanh như vậy!
- Có điều là, chẳng lẽ chúng ta liền buông tha bọn chúng như vậy ?
Một người trưởng lão hỏi.
- Buông tha? Làm sao có thể buông tha! Không phải Ngũ Lôi Phái đã hạ chiến thư sao? Truyền mệnh lệnh của ta, trong vòng nửa tháng nghiêm cấm bất luận kẻ nào dấy lên xung đột với đệ tử Ngũ Lôi Phái. Sau nửa tháng, bổn tọa tự mình xuất thủ. Ta muốn trên dưới Ngũ Lôi Phái không có một ngọn cỏ, chó gà không tha!
Trên mặt Xích Luyện Tông hoàn toàn là u ám lạnh lẽo. Bàn tay hắn nện một nhịp, ầm vang một tiếng, cả đại điện đều tựa hồ đã thấp xuống một phân.
.. .
Cùng lúc đó, không ai chú ý tới, một con khoái mã xuất phát từ Ngũ Lôi Phái tới vùng núi mãnh thú.
Sau khi tiến hành đơn giản một hồi nghi thức lên ngôi, chính thức trở thành chưởng môn Ngũ Lôi Phái, Lâm Hi ủy nhiệm tất cả công việc trong môn phái cho Đại trưởng lão, sau đó ra roi thúc ngựa, tiến đến vùng núi mãnh thú.
Tông chủ Liệt Dương Tông vốn đã nổi danh nhiều năm là thần thoại võ đạo. Nếu Lâm Hi muốn trong khoảng thời gian ngắn vượt qua hắn, thì cơ hội duy nhất liền tại vùng núi mãnh thú.
Xoạt!
Trong tay Lâm Hi hàn quang chợt lóe, một con Bạch Tí Cự Viên ( vượn tay trắng) Đệ Bát Trọng Kim Cương Kỳ, lập tức bị chém ngang eo đứt đôi. Bàn tay Lâm Hi duỗi ra, liền moi từ trong cơ thể con Bạch Tí Cự Viên này một viên Thú Đan màu tím sẫm.
Lâm Hi tay nắm Thú Đan, hắn hơi nhắm mắt. Từng đợt mây tía bốc lên, Nguyên Khí Thiên Địa cuồn cuộn liền từ Thú Đan tràn vào đến trong cơ thể Lâm Hi.
Đến lúc cả viên Thú Đan bị hấp thu sạch sẽ, ánh sáng màu đồng thau bên ngoài thân Lâm Hi cũng dần dần biến mất một phần.
Đây là dấu hiệu Võ Giả từ Đệ Bát Trọng Kim Cương Kỳ, bắt đầu tiến tới Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng.
Lâm Hi tu luyện "Quân Lâm Thiên Hạ Thế", trực tiếp hấp thu nguyên khí từ thiên địa, rồi chứa đựng bên trong tế bào. Cảnh này khiến cho tố chất thân thể của hắn vượt xa Võ Giả đồng cấp. Nhưng mà vì nguyên nhân đó mà lực lượng Lâm Hi cần thiết để đạt tới cảnh giới giống nhau cũng vượt xa Võ Giả ngang cấp.
Lực lượng hơn một vạn cân, dựa theo tiêu chuẩn của giới tông phái hẳn đã là tu vi Long Lực Kỳ. Nhưng mà Lâm Hi lại vẫn còn chỉ là tu vi Kim Cương Kỳ Đệ Bát Trọng.
Có thể hiện như vậy, nguyên nhân rất đơn giản. Cường giả Long Lực Kỳ có lực lượng kín đáo, không hề biểu hiện ra loại ánh sáng màu đồng thau như Kim Cương Kỳ nữa.
Mà quan trọng hơn là, Võ Giả Đệ Bát Trọng vẫn là rèn luyện lực phòng ngự của cơ bắp thân thể, mà cường giả Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng đã từ bên ngoài vào mà bên trong, bắt đầu rèn luyện đến nội tạng thân thể.
Đúng là bởi vì loại phương hướng cường hóa không giống nhau, cho nên cường giả Long Lực Kỳ có được sức sống cường đại vượt xa Kim Cương Kỳ Võ Giả. Thậm chí lúc Lâm Hi bóp nát trái tim một vị cường giả Long Lực Kỳ, nhưng hắn còn có thể sống thêm một hồi, sau đó mới bị bỏ mạng.
- Mãnh thú Đệ Bát Trọng vẫn quá yếu, ta nhất thiết phải xâm nhập càng sâu.
Lâm Hi hấp thu xong Thú Đan rồi hơi cảm giác một phen, sau đó hắn thầm nghĩ trong lòng.
Thú Đan của mãnh thú Đệ Bát Trọng đã rất cường đại, nhưng đối với Lâm Hi thì vẫn là không đủ. Nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn mà đối phó được với cường giả Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ, Lâm Hi cần phải săn bắt Thú Đan loại cường đại hơn.
- Đi! Đi vào chỗ càng sâu hơn.
Tâm niệm Lâm Hi vừa nghĩ tới, lập tức chuyển hướng vào chỗ sâu hơn trong vùng núi mãnh thú.
Lần này đây so sánh với lần trước thì hắn càng xâm nhập vào sâu hơn. Cái lạnh trong không khí càng ác liệt như muốn kết băng. Sương mù cũng bắt đầu càng ngày càng dày, khắp nơi đều tản ra một cỗ khí tức hung hiểm.
- Phừng phừng!
Đột nhiên, màn sương mù dày đặc bị tách ra, một mảng biển lửa dậy sóng đập vào mặt mà đến. Phía sau biển lửa là một con mãnh thú cực lớn rất cao đến năm trượng. Nó giống như sư tử mà không phải sư tử, giống như thú mà không phải thú.
- Mãnh thú Đệ Cửu Trọng đỉnh cao!
Trong lòng Lâm Hi phát lạnh, đây là một con Bạch Cốt Hỏa Sư Thú, miệng phun ra lửa, lực lớn vô cùng. Coi như cường giả Long Lực Kỳ mà đụng tới nó thì cũng phải đau đầu.
Mặc dù Pháp Kiếm trong tayLâm Hi chém sắt như bùn, nhưng mà phải đến gần người Hỏa Sư Thú thì mới có chỗ dùng.
Xoạt xoạt!
Trước hết Lâm Hi liên tục lắc người, khó khăn lắm mới tránh né được một mảnh biển lửa bùng cháy hung tợn này.
Bạch Cốt Hỏa Sư Thú phụt ra ngọn lửa cháy mạnh trong thời gian rất dài, nội đan của nó dung hợp với Nguyên Khí Thiên Địa mà biến thành ngọn lửa có thể nung chảy cả kim loại Kim Thước Thiết, đến Võ Giả Long Lực cũng không chắn được. Thấy Lâm Hi bật ngược sang một bên, ngọn lửa của Bạch Cốt Hỏa Sư Thú lại đổi hướng theo, cùng quét ngang truy kích.
Lâm Hi lợi dụng thân pháp khéo léo, liên tục nhảy nhót giữa đám nham thạch để không ngừng lẩn tránh.
Ngọn lửa hung tợn quét qua một khối nham thạch có độ cứng rắn sánh ngang sắt thép. Bốp một tiếng, khối nham thạch nổ tung, chia năm xẻ bảy. Bề mặt bên ngoài của nó nám đen, thể hiện rõ sự thiêu trụi hoàn toàn.
- Ngọn lửa thật đáng sợ!
Trong lòng Lâm Hi kinh hoàng.
Có điều, ngọn lửa của Bạch Cốt Hỏa Sư Thú mặc dù lợi hại, nhưng rồi vẫn có lúc ngừng nghỉ. Liền đúng dịp con mãnh thú Đệ Cửu Trọng này hóp miệng lại, chuẩn bị phụt ra ngọn lửa một lần nữa thì thân hình Lâm Hi bắn ra nhanh như chớp giật. Trong nháy mắt liền xuất hiện ở bên cạnh Bạch Cốt Hỏa Sư Thú.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Trong tiếng gầm gừ thật lớn, một cái bạch cốt móng vuốt với lực lớn vô cùng từ trên trời giáng xuống, lấy thế Lôi Đình Vạn Quân bổ về phía Lâm Hi.
Phanh!
Thân hình Lâm Hi bắn lên, một chiêu "Đảo Quyển Châu Liêm" để ngăn cản cự trảo của con mãnh thú. Sau đó hắn lại bắn lên, lập tức nhằm đầu con cự thú lao tới.
Xoạt!
Một đạo kiếm quang vòng cung lạnh lùng thoáng vụt qua ở trong không khí. Sau đó, thân hình cường tráng đồ sộ của con Bạch Cốt Hỏa Sư Thú đờ đẫn chỉ chốc lát. Phải một hồi lâu sau, một cái đầu thú cực lớn mới chịu rơi xuống, rất nhiều máu phun ra từ chỗ cổ bị gãy lìa, liên tục dâng trào ra.
Pháp Kiếm do Võ Giả cảnh giới Luyện Khí tế luyện chém sắt như bùn, cho dù Bạch Cốt Hỏa Sư Thú là mãnh thú cường đại như vậy mà cũng không chịu nổi một chiêu của Pháp Kiếm.
Lần này Lâm Hi dám không mượn lực lượng của Đại trưởng lão giúp đỡ, hắn liền độc thân một mình xâm nhập vùng núi mãnh thú. Sự tự tin lớn nhất vẫn là thanh Pháp Kiếm này.
Võ Giả săn thú trong vùng núi mãnh thú có hai nguy hiểm lớn nhất.
Cái thứ nhất chính là rất nhiều mãnh thú đều chứa kịch độc trong mình, hơn nữa độc tính không giống nhau. Nếu như không có đủ đan khử độc hoặc là Phách Độc Đan thì chỉ cần bị cắn một cái, rất dễ dàng trúng độc tử vong; Nguy cơ thứ hai chính là mãnh thú ở chỗ sâu trong vùng núi mãnh thú đều rất cường đại. Mặc dù giết chết một con thì cũng bị tiêu hao lượng lớn thể lực, vào lúc này nếu như gặp lại con mãnh thú thứ hai, thứ ba, chỉ sợ sẽ là một con đường chết.
Cho nên trong vùng núi mãnh thú, mặc dù là cường giả Lôi Minh Kỳ cũng không dám liên tục săn thú.
Có điều, hai vấn đề này đối với Lâm Hi đều không thành vấn đề.
Trên người hắn có lượng lớn đan khử độc có thể giải quyết vấn đề kịch độc của mãnh thú, mà "Quân Lâm Thiên Hạ Thế" có khả năng trong khoảng thời gian ngắn trực tiếp hấp thu nguyên khí từ Thú Đan, nhanh chóng bổ sung năng lượng và thể lực. Như vậy là hắn có thể "Dĩ chiến dưỡng chiến" (lấy chiếu đấu để nuôi chiến đấu).
Ở trong chiến đấu, Lâm Hi chỉ biết càng ngày càng mạnh, mà sẽ không phải càng ngày càng yếu. Đó cũng là nguyên nhân khiến cho Lâm Hi có thể liên tục xâm nhập vùng núi mãnh thú.
Một kiếm bổ đôi đầu lâu của Bạch Cốt Hỏa Sư Thú, Lâm Hi nhanh chóng moi ra từ bên trong một viên cửu cấp Thú Đan đỏ như lửa, hừng hực thiêu đốt. Sau khi hấp thu xong viên Thú Đan này, lực lượng của Lâm Hi đã tăng rất nhiều, đạt đến ba vạn một ngàn cân.
Lực lượng như vậy, đã có khả năng so sánh với cường giả Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng từng trải.
- Vẫn không đủ!
Ánh mắt Lâm Hi nheo lại, tiếp tục đi tới chỗ càng sâu hơn.
Cường giả Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ có lực lượng đạt mười vạn cân trở lên. Tông chủ Liệt Dương Tông nổi danh nhiều năm, bước vào Lôi Minh Kỳ cũng đã rất lâu nên lực lượng ắt cũng phải từ tiêu chuẩn này trở lên.
Liên tiếp mấy ngày, Lâm Hi đều đi lại trong vùng núi mãnh thú, không ngừng săn lùng nội đan mãnh thú.
Đến thời gian sau tám ngày thì Lâm Hi đã săn được hai con Long Lực Sâm Mãng, bốn con Kịch Độc Sư Hạt ( đầu sư tử đuôi bọ cạp), hai con Bạch Cốt Hỏa Sư Thú ( sư tử phun lửa), ba con Hổ Hống trưởng thành, còn có một con Cương Giáp Cự Hình Chu ( nhện khổng lồ).. . , tổng cộng săn bắt được hơn mười viên nội đan mãnh thú cửu cấp.
Thu hoạch như vậy, quả thực sánh bằng thành quả hai năm của Liệt Dương Tông tại vùng núi mãnh thú. Đương nhiên, công lao chủ yếu vẫn là do có Pháp Kiếm.
Pháp Kiếm do cường giả cảnh giới Luyện Khí tế luyện là khắc tinh của tất cả Võ Giả và mãnh thú có thân thể dũng mãnh! Thân thể cứng rắn tới đâu cũng không ngăn được Pháp Kiếm quét một nhát.
Đến ngày thứ mười.
Ầm!
Trong óc Lâm Hi chấn động, ý thức thu lại, lập tức thấy nội tạng toàn thân đều tản mát ra một luồng nhàn nhạt kim quang, đúng là kình đạo luyện đến nội tạng, đạt tới Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng dấu hiệu.
Mà cùng lúc đó, một dòng chảy nhỏ giọt mảnh mai đột nhiên sinh ra bên trong kinh mạch của Lâm Hi.
- Nội Khí!
Trong lòng Lâm Hi mừng như điên.
Hắn tới thế giới này lâu như vậy, phép Nội Gia Quyền rốt cục luyện ra một luồng Nội Khí ở trong kinh mạch. Trong kinh mạch của cơ thể sinh ra Nội Khí, dựa theo tiêu chuẩn một thế giới khác cũng là phép Nội Gia Quyền đã đại thành.
Phải biết rằng tại thế giới võ thuật truyền thống khác, Nguyên Khí Thiên Địa đạm bạc, Nội Khí chỉ là truyền thuyết, không ai đạt tới được. Nhưng ở chỗ này, Lâm Hi mượn Nguyên Khí Thiên Địa đậm đặc rốt cục cô đọng được ra Nội Khí.
Đồng thời với việc cô đọng ra Nội Khí, Lâm Hi cũng cảm giác được lực lượng của mình rốt cục đạt tới mười vạn cân Cự Lực!
Mười vạn cân, thế này đã là tiêu chuẩn của cường giả Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ!
Lâm Hi tu luyện "Quân Lâm Thiên Hạ Thế" mấy tháng, rốt cục đã thể hiện ra hiệu quả. Đồng dạng là Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng, lực lượng của Lâm Hi ước chừng là gấp đôi Đại trưởng lão Triệu Hùng trở lên.
Mười vạn cân!
Đây là một ranh giới để hiện tại Lâm Hi, rốt cục có tư cách khiêu chiến cường giả Lôi Minh Kỳ Đệ Thập Trọng ! Mà phối hợp "Chuy Kích Tam Liên Thức" để làm tăng hiệu quả gấp bội, coi như đối phương so sánh Lâm Hi mà mạnh hơn gấp hai thì cũng vô dụng.
Chỉ có điều là, "Chuy Kích Tam Liên Thức" cũng có nhược điểm. Nó cực kỳ hao tổn thể lực, nên không thể liên tục thi triển. Nhưng mà như vậy cũng đã là đủ rồi.
Ầm!
Dưới chân Lâm Hi, đất đá bắn tung toé, một con Địa Hành Đại Lực Mãng cực lớn ngửi thấy mùi vị huyết khí mãnh liệt trên người Lâm Hi. Vì vậy nó đã xuyên qua địa tầng, nhằm vể hướng Lâm Hi định cắn một cái.
- Hay cho súc sinh, bắt ngươi để thử xem khí lực của ta cũng rất tốt!
Hai tay Lâm Hi dang ra, cũng không sử dụng Pháp Kiếm mà chỉ là một chiêu, lập tức nắm được đôi sừng của con Địa Hành Đại Lực Mãng này.
- Lên cho ta!
Hai tay Lâm Hi phát lực, chỉ thấy bề mặt đất nổ tung. Lực lượng này có khả năng bóp chết một con mãnh thú Cửu Trọng Long Lực. Lập tức lực lượng dời núi lấp biển này đã miễn cưỡng kéo nó ra từ dưới lòng đất.
Thân hình Con Địa Hành Đại Lực Mãng này dài ước chừng gần hai trăm thước, nặng mấy vạn cân. Lúc trước nó chỉ lộ ra có một cái đầu. Nhưng hiện tại bị Lâm Hi cứ như thế cậy mạnh kéo lên từ dưới đất, rồi ném trên mặt đất.
- Tử!
Hai tay Lâm Hi giật một cái, lập tức hai ngạc sừng trên dưới của con mãng xà này bị một cỗ lực lớn cứ như thế xé toạc ra. Một vòi mãng huyết phun tới, làm toàn thân Lâm Hi ướt sũng.
Mười vạn cân Cự Lực, muốn xé đôi một con mãnh thú Long Lực Kỳ cửu cấp, thật sự là dễ dàng.
Hắn liền một lèo nắm lấy thân rắn, giống như uống rượu mà uống sạch mãng huyết, sau đó hấp thu nội đan và huyết nhục tinh hoa. Con Địa Hành Đại Lực Mãng này lập tức liền chỉ còn lại có một bộ khung xương chằng chịt.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Đồng dạng là cửu cấp mãnh thú. Nhưng lúc trước kia, Lâm Hi có thể gia tăng lực lượng đến gần vạn cân. Nhưng hiện tại chỉ có thể gia tăng lực lượng không đến một ngàn cân, hiệu quả có thể nói suy yếu rất nhiều.
Nhưng mà chỉ hơi suy tư, Lâm Hi cũng đã hiểu.
Hiện tại Lâm Hi đạt tới Long Lực Kỳ Đệ Cửu Trọng, lại hấp thu nội đan mãnh thú có cấp ngang nhau, nên đương nhiên tác dụng sẽ suy yếu rất nhiều. Thế này giống như là một người gầy trơ cả xương ăn trứng gà đều béo lên.
Nhưng sau khi biến thành một tên mập, nếu lại ăn một quả trứng gà rồi muốn béo lên sẽ rất khó. Mãnh thú cấp bậc càng cao, nguyên khí ẩn chứa trong nội đan sẽ có cấp độ lại càng cao. Tác dụng đối với Võ Giả cảnh giới thấp lại càng rõ ràng. Nhưng nếu như đến cảnh giới cao, tác dụng của những Thú Đan này sẽ suy yếu rất nhiều.
Chỉ có Thú Đan cảnh giới cao hơn mới có thể gia tăng lực lượng của Võ Giả lên rất nhiều. Nếu không như được như vậy, hiệu quả sẽ phải giảm rất mạnh.
Lâm Hi có khả năng dự liệu, với thực lực bây giờ của hắn, nếu như tiếp tục săn bắt Cửu Cấp mãnh thú thì tác dụng sẽ càng ngày càng yếu.
- Xem ra, chỉ có săn bắt mãnh thú có nội đan Đệ Thập Trọng thì mới có tác dụng.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Mãnh thú Đệ Thập Trọng, lực lượng đều phải mười vạn cân trở lên. Hơn nữa đều ở chỗ sâu hơn trong vùng núi mãnh thú. Mỗi một con mãnh thú đều cực kỳ mạnh mẽ, cuồng bạo. Thực lực của hắn, căn bản không phải mãnh thú Cửu Trọng có thể so sánh.
Cho dù là Tông chủ Liệt Dương Tông Xích Luyện Tông cũng không dám nói, sau khi tiến vào trong vùng núi mãnh thú là có thể săn bắt những con mãnh thú Đệ Thập Trọng này rồi toàn thân trở lui.
Đó là khu vực có độ nguy hiểm cao trong vùng núi mãnh thú, cần phải cẩn thận, cẩn thận, lại cẩn thận.
Đặc biệt, càng đi vào trung tâm của vùng núi mãnh thú, khu vực lại càng thu nhỏ lại.
Điều này có ý nghĩa mật độ mãnh thú lại càng gia tăng. Nếu chỉ gặp một con mãnh thú thì còn có thể toàn thân trở lui. Nhưng nếu là một đám mãnh thú Lôi Minh Kỳ, vậy thì liền khá là nguy hiểm.
- Ầm!
Thân hình Lâm Hi bật tung lên, lần này chính là bắn lên cao mấy trăm trượng. Hắn nhanh chóng hóa thành một chấm đen nhỏ, ở trên không trung xẹt qua một đường cong thật lớn, sau đó rơi xuống chỗ sâu hơn trong vùng núi mãnh thú.
- Vùng núi mãnh thú thật hùng vĩ!
Lâm Hi tại mấy trăm trượng trong không trung, hắn nhìn về hướng xa xa. Sở dĩ hắn nhảy dựng lên cao như vậy, chính là để từ chỗ cao hơn quan sát tình huống chủ yếu trong vùng núi mãnh thú.
Bên ngoài vùng núi mãnh thú mặc dù sương mù rất dầy bao phủ, nhưng ở chỗ trung tâm nhất của vùng núi mãnh thú ngược lại phai nhạt hơn nhiều. Có khả năng thấy bốn dãy núi chính cực lớn nối liền với nhau ở chính giữa. Dãy núi uốn lượn, như con Cự Long im lặng nằm phục ở đó.
Có khả năng thấy rất nhiều mãnh thú. Chúng như những con Cự Kình trong đại dương, khi thì ẩn khi thì lặn. Những mãnh thú này thân hình không hề ngoại lệ, đều dị thường khổng lồ. Mãnh thú Đệ Cửu Trọng so sánh với nó, quả thực chính là con giun tầm thường.
Lúc Lâm Hi quan sát từ không trung, chỉ có thể nhìn thấy rất nhiều bộ phận thân thể ẩn hiện của mãnh thú. Căn bản vô phương hoàn toàn thấy rõ gương mặt của những con mãnh thú này lộ ra.
- Không trách được cường giả Lôi Minh Kỳ tiến vào nơi này, cũng rất có thể ngã xuống. Nơi này mãnh thú đã hùng mạnh đến tình trạng khó có thể tin nổi!
Trong lòng Lâm Hi âm thầm khiếp sợ.
Hắn hiện tại có được mười vạn cân Cự Lực, cơ hồ có khả năng quét ngang mãnh thú Cửu Trọng. Nhưng sau khi bước chân vào khu trung tâm của vùng núi mãnh thú, lập tức nhỏ bé như một hạt dẻ trong biển cả.
Mãnh thú ở nơi này, lực lượng thấp nhất đã là mười vạn cân. Một chút hung tợn hơn, trong cảm giác của Lâm Hi chỉ sợ có trăm vạn cân Cự Lực. Cho dù là Lâm Hi, ở trước mặt loại mãnh thú mạnh mẽ này cũng có cảm giác vô lực sâu sắc.
Còn có chút mãnh thú khổng lồ đã vô phương chỉ đơn độc dùng bao nhiêu lực lượng để hình dung. Vẻn vẹn chỉ một cái nhúc nhích của nó, đều khiến cho cả dãy núi rung động.
Lâm Hi cũng luôn luôn biết, vùng núi mãnh thú cực kỳ nguy hiểm. Nhưng chỉ đến khi đích thực chính mắt trông thấy, lúc ấy mới biết trong vùng núi mãnh thú có nhiều khủng bố tới đâu.
- Mãnh thú như vậy nếu như có thể bắt giết được, thu hoạch Thú Đan của bọn chúng thì lợi ích quả thực không thể tưởng tượng.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Cái loại mãnh thú khủng bố với trên trăm vạn cân Cự Lực thì Lâm Hi không có cách nào đi đánh giết. Nhưng mà loại mãnh thú bên dưới cấp số đó thì Lâm Hi vẫn có biện pháp đánh giết. Mà những mãnh thú yếu ớt, chính là mục tiêu săn bắt của Lâm Hi. Trong lòng suy xét qua những ý nghĩ này, thân hình Lâm Hi nhanh chóng lao xuống phía dưới.
- Quác!
Đột nhiên, có một tiếng rít cao vút, truyền đến từ giữa vòm trời. Âm thanh như sấm sét, cuồn cuộn không dứt, làm rung động cả vùng núi mãnh thú.
Trong lòng Lâm Hi cả kinh, ngẩng phắt đầu nhìn lại. Chỉ thấy một con Kim Bối Bằng Điểu đỏ chót thật lớn đang giang hai cánh ra, nó đang bay qua vùng núi mãnh thú, cứ nhằm hướng về phía chính mình. Chỉ thấy hai trảo của con Kim Bối Bằng Điểu này quắp lại, tựa hồ đang túm lấy cái gì.
- Cứu mạng a!
Có tiếng la khóc của một tiểu cô nương truyền đến từ bên dưới con Kim Bối Bằng Điểu.
- Hả? Có người.
Lâm Hi lấy làm kinh hãi, âm thanh là từ dưới trảo của con Kim Bối Bằng Điểu truyền đến. Âm thanh non nớt, rõ ràng là của thiếu nữ tuổi còn rất nhỏ.
- Vùng núi mãnh thú nguy hiểm chập trùng, làm thế nào mà lại có tiểu cô nương xuất hiện ở nơi này?
Trong lòng Lâm Hi thất kinh, không kịp ngẫm nghĩ nữa, hai chân dùng sức bật một cái. Một cổ kình khí nổ ra, sau một khắc, Lâm Hi như viên đạn pháo lại phóng lên cao lần nữa.
Kim Bối Bằng Điểu tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã bay đến chếch trên đầu Lâm Hi.
- Lên!
Lâm Hi quát lên một tiếng lớn, toàn thân huyết khí sôi sùng sục, lưng xương sống rung động "rắc rắc", lại là sử dụng đến "Chuy Kích Tam Liên Thức". Lúc trước lực lượng của hắn chỉ có mười vạn cân, nhưng mượn Chuy Kích Tam Liên Thức thì lực lượng trong nháy mắt tăng vọt đến mức độ ba mươi vạn cân.
- Khí Trùng Ngưu Đấu!
Thân hình Lâm Hi rung lên, trong khoảng khắc đạt tới điểm cao nhất trên không trung thì hắn sử dụng thức thứ hai của "Khí Thôn Bát Hoang Quyền".
Một cỗ khí tức hào hùng, ngập trời ngập biển, vô biên vô hạn, tỏa ra từ trên người Lâm Hi.
Ầm vang!
Sau một khắc, một cột khí to lớn màu xanh mênh mông cuồn cuộn phóng lên cao. Chỉ nháy mắt, nó liền xuyên qua không gian mấy trăm trượng, hoàn toàn đuổi theo kịp con Kim Bối Bằng Điểu đang bay qua không trung.
Lâm Hi tính toán thời cơ vừa vặn, trong chớp mắt lúc quyền kình xuất ra thì cũng là khi con Kim Bối Bằng Điểu bay đến ngay trên đỉnh đầu.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Một kích này trời long đất lở, thế như chớp giật. "Khí Trùng Ngưu Đấu" là một chiêu duy nhất trong Khí Thôn Bát Hoang Quyền để công kích đối không, hơn nữa cự ly của chiêu thức này cũng rất xa. Chỉ nghe oanh một tiếng, quyền kình màu xanh do Lâm Hi phát ra lập tức đuổi theo Kim Bối Bằng Điểu, nặng nề đánh vào bụng con Kim Bối Bằng Điểu.
- Quác!
Một tiếng kêu đau đớn, Kim Bối Bằng Điểu làm sao chịu đựng nổi quyền của Lâm Hi đạt tới lực lượng mấy chục vạn cân. Lập tức nó rên rỉ một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, rất nhiều lông chim vàng rực rơi xuống từ không trung.
Hai cánh của con Kim Bối Bằng Điểu này rung lên, nó còn muốn cất cao thân thể. Nhưng lại chỉ thấy trong quyền kình của Lâm Hi có một đạo kiếm quang hiện lên. Nó lập tức xuyên thủng thân thể của con Kim Bối Bằng Điểu này, khi đi vòng khắp thân nó thì cũng chặt đứt thân thể nó.
Trong một kích vừa rồi của Lâm Hi, không chỉ ẩn chứa lực lượng toàn thân. Hắn lại còn bao bọc thêm cả Pháp Kiếm vào trong đó rồi đồng thời phát ra. Do đó mới tạo thành lực sát thương lớn như thế.
- A! Sư.. . Cứu.. . Ta.. .
Cùng với một tiếng thét cao vút chói tai, con Kim Bối Bằng Điểu cực lớn kia lập tức rơi rụng thẳng tắp từ trong không trung xuống như cọc gỗ.
Lâm Hi nheo đôi mắt lại, hắn đang muốn lại lần nữa bay dựng ngược lên để đón tiếp được tiểu cô nương bị Kim Bối Bằng Điểu bắt kia. Đột nhiên, chỉ nghe từ phía xa xa truyền đến một tiếng động trời nổ. Lâm Hi rõ ràng cảm giác được, mặt đất bên dưới đều đang run rẩy một hồi.
Vút!
Ngay phía trên đỉnh đầu Lâm Hi, hào quang lóe lên, một đạo tàn ảnh xanh bỗng chợt xuất hiện. Lại trong nháy mắt, lập tức oanh một tiếng rồi rơi trên mặt đất. Đến tận lúc này, xác chết to lớn của con Kim Bối Bằng Điểu mới ầm vang một tiếng mà rơi trên mặt đất.
Lâm Hi khiếp sợ nhìn một bóng người vừa xuất hiện ra ở phía trước. Trong tích tắc vừa mới rồi, khi đối phương bắt đầu thì vẫn còn ở ngoài mấy ngàn trượng. Nhưng chỉ nháy mắt, liền đã nhảy nhót trong không trung phía trên Lâm Hi. Hơn nữa về độ cao thì lại ra ngoài tầm của Lâm Hi rất xa. Lực nhảy bật lên kinh người như vậy, căn bản không phải Võ Giả Lôi Minh Kỳ có thể bằng được.
- Cường giả cảnh giới Luyện Khí!
Trong óc Lâm Hi xẹt qua một ý niệm như thế. Ngoại trừ cường giả cảnh giới Luyện Khí, không ai có khả năng gây ra gây ra cảm giác áp chế mãnh liệt cho hắn như thế.
Đối phương chỉ vẻn vẹn hướng tới nơi đó để đứng, mà như thể có một ngọn núi đồ sộ hùng tráng vắt ngang phía trước mặt. Loại áp lực nặng nề mạnh mẽ này làm cho người ta có cảm giác đến một bước đều khó có thể di động.
Xoạt!
Chớp xanh chợt lóe, Pháp Kiếm lúc trước Lâm Hi phóng ra liền rơi bịch ngay trước người hắn. Chuôi kiếm nhô ra trên mặt đất vẫn còn hơi rung động.
- Ngươi là đệ tử tông phái nào đó?
Nam nhân áo xanh hơi nghiêng người, quay lưng về phía mặt trời nên không nhìn rõ khuôn mặt. Trong âm thanh của hắn lộ ra vẻ cảnh giác, tựa hồ tuyệt không yên lòng đối với Lâm Hi.
Lâm Hi nhíu nhíu mày, rồi đáp lời:
- Ngũ Lôi Phái.
Lâm Hi đối với tên nam nhân áo xanh trước mắt này thì cũng không có thiện cảm, cho nên chỉ nói ba chữ, cũng không hề nói rõ.
- Ngũ Lôi Phái?
Nam nhân áo xanh cau mày, lộ ra vẻ nghĩ ngợi, tựa hồ đang chăm chú suy nghĩ vấn đề.
Một lúc lâu sau hắn lắc đầu:
- Chưa từng nghe qua.
- Sư huynh, làm thế nào mà huynh có thể nói với người khác như vậy a? Vị đại ca kia chính là người đã cứu mệnh của muội a!
Một âm thanh thiếu nữ mang theo nửa oán giận truyền ra từ trong lòng nam nhân áo xanh.
Đó là một tiểu cô nương mười hai, mười ba tuổi, vóc người xinh đẹp như hoa như ngọc, khờ khạo hồn nhiên, trên đầu thắt hai cái bím tóc sừng dê, mắt to vụt sáng nhấp nháy, xem ra phi thường dễ thương.
Nó chỉ là vừa nhảy, liền thoát ra khỏi ngực của nam nhân áo xanh, đi tới trước người Lâm Hi. Nó ngẩng đầu lên, ánh mắt chớp chớp:
- Đại ca ca, ca thật tốt. Cám ơn ca vừa mới cứu muội muội.
- Chỉ là tiện tay mà làm thôi, không có gì.
Lâm Hi thản nhiên nói.
- Cường giả cảnh giới Luyện Khí làm hộ vệ, lai lịch của tiểu cô nương này không đơn giản a.
Trong lòng Lâm Hi âm thầm tự đánh giá.
Tên nam nhân áo xanh rõ ràng là hộ vệ của tiểu cô nương này. Với thực lực của đối phương, coi như chính mình không ra tay thì hắn cũng tới kịp cứu viện. Cho nên đối phương hiển nhiên không phải thật sự tiếp nhận thiện ý của mình.
- Tiểu thư, đã đến giờ, chúng ta cần phải đi. Người đã quên à, mấy vị sư thúc vẫn còn chờ đó.
Nam nhân áo xanh nói. Ánh mắt của hắn nhìn Lâm Hi, trong thần thái lộ ra một loại mùi vị không thân thiện.
- Gia hỏa này xem ra hiểu lầm.
Lâm Hi liếc mắt nhìn Pháp Kiếm trên mặt đất, thái độ của đối phương rõ ràng bởi vì thanh Pháp Kiếm này mà đến. Nhưng mà, Lâm Hi cũng là kẻ tính tình kiêu ngạo. Người đạt cảnh giới Luyện Khí mặc dù khó có thể nhìn thấy, nhưng mà Lâm Hi tự tin dựa theo tốc độ tu luyện của hắn thì việc đạt tới cảnh giới Luyện Khí cũng chỉ là vấn đề thời gian.
- Ừ, được rồi.
Tiểu cô nương nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, đột nhiên móc ra một món đồ, nhét vào trong tay Lâm Hi:
- Đại ca ca, cám ơn ca đã cứu muội. Đây là lệnh bài của muội. Sau này nếu ai dám khi dễ ca. Ca liền nói cho muội biết, muội sẽ giúp ca hung hăng giáo huấn hắn.
Lâm Hi cúi đầu nhìn, là miếng lệnh bài màu vàng lợt có khắc hoa văn theo phong cách cổ xưa, trong đó một mặt có khắc một chữ "Tiên".
Lúc đầu Lâm Hi muốn cự tuyệt, nhưng khi thấy vẻ mặt chờ mong của tiểu cô nương thì lại không đành lòng làm trái ý nàng. Hắn do dự một chút, rồi gật đầu:
- Được rồi, Tiểu muội muội, ta đây liền nhận.
Ở một bên, nam nhân áo xanh nhìn thấy tiểu cô nương đưa miếng lệnh bài này cho Lâm Hi thì sắc mặt cũng đại biến:
- Tiểu thư! !...
- Được rồi, không cần phải nói. Ta đã đưa đi rồi. Sư huynh, nếu như huynh lại ngăn cản, ta có thể sẽ mất hứng.
Tiểu cô nương bĩu môi, tức giận, vẻ mặt lộ rõ "ta rất tức giận".
Nam nhân áo xanh do dự một chút, rốt cục gật đầu:
- Được rồi. Nhưng mà tiểu thư không thể ở chỗ này. Chúng ta đi thôi.
Nam nhân áo xanh cũng không để ý tới Lâm Hi, ôm lấy tiểu cô nương, bật tung người lên thật mạnh, lập tức bay lên trời. Hắn hóa thành một điểm đen, dưới bầu trời vẽ ra một đường cong thật lớn rồi biến mất ở phía chân trời.
- Thật sự là tổ hợp kỳ quái.
Lâm Hi lắc đầu, hắn nhìn lệnh bài vàng lợt trong tay mà lắc đầu, rồi cất vào trong ngực.
Nam nhân áo xanh lai lịch không rõ này và tiểu cô nương khờ khạo hồn nhiên, ngay cả tên cũng không hề báo, lại cũng không nói rõ đến từ phương nào. Cho dù lệnh bài này có ích lợi gì thì Lâm Hi cũng không dùng được, hắn chỉ có thể là mỉm cười một tiếng như vậy.
- Trước cứ thu Thú Đan rồi hãy nói.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555