 |
|

25-10-2008, 11:36 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 6 -
Vụ Piotr đấu súng vá»›i Dolokhov đã được im Ä‘i và mặc dầu lúc bấy giá» nhà vua rất nghiêm khắc đối vá»›i các vụ đấu súng, cả hai đương sá»± cÅ©ng như những ngưá»i là m chứng cho há» Ä‘á»u không bị trừng phạt. Nhưng việc Piotr Ä‘oạn tuyệt vá»›i vợ đã xác nháºn là cuá»™c đấu súng có xảy ra, và tin nà y được truyá»n Ä‘i khắp giá»›i xã giao. Piotr trước đây bị ngưá»i ta nhìn trịch thượng và khoan dung khi còn là má»™t đứa con rÆ¡i, rồi được vuốt ve chiá»u chuá»™ng khi đã trở thà nh má»™t "đám" xuất sắc nhất cá»§a đế quốc Nga, thì sau khi cưới vợ chà ng đã xuống giá rất nhiá»u trong dư luáºn cá»§a giá»›i xã giao vì bây giá» những cô con gái đến tuổi lấy chồng cÅ©ng như các bà mẹ không mong đợi gì ở chà ng được nữa. Thêm và o đấy chà ng lại không biết và không muốn tranh thá»§ thiện cảm cá»§a giá»›i xã giao. Cho nên bây giá» ngưá»i ta cho rằng chà ng là ngưá»i duy nhất chịu trách nhiệm vá» việc xảy ra. Ngưá»i ta bảo chà ng là má»™t anh chồng ghen bóng ghen gió, cÅ©ng có những cÆ¡n giáºn diên cuồng khát máu như cha chà ng.
Sau khi Piotr ra Ä‘i, Elen trở vá» Petersburg và được tất cả những ngưá»i quen biết không những đón tiếp vá»›i má»™t thái độ niá»m nở mà còn ân cần xen lẫn vá»›i sá»± kÃnh trá»ng ná»—i bất hạnh cá»§a nà ng. Khi ngưá»i ta bà n tán đến chồng nà ng, nà ng láºp tức phô ra má»™t thái độ trang nghiêm đầy tá»± trá»ng mà tuy không hiểu ý nghÄ©a ra sao nà ng cÅ©ng táºp được nhá» cái trá»±c giác nhạy bén sẵn có xưa nay. Thái độ nói lên rằng nà ng đã quyết định chịu đựng ná»—i bất hạnh cá»§a mình không má»™t lá»i than thở, và đức ông chồng cá»§a nà ng là cây tháºp tá»± mà Thượng đế đã bắt nà ng phải vác trên vai. Công tước Vaxili bà y tỠý mình má»™t cách lá»™ liá»…u hÆ¡n. Má»—i khi nói đến Piotr ông ta lại nhún vai rồi chỉ lên trán mà nói:
- Thì tôi vẫn bảo là anh ấy hơi loạn óc mà .
- Tôi đã bảo từ trước kia. - Anna Pavlovna nói má»—i khi nhắc đến Piotr - Tôi đã nói ngay từ đầu, trước ai hết (phu nhân cố nhấn mạnh cái công đầu cá»§a mình), rằng anh ta là má»™t chà ng thanh niên Ä‘iên rồ, đầu óc hư há»ng vì những tư tưởng vô luân cá»§a thá»i đại. Tôi đã bảo thế ngay từ khi tất cả má»i ngưá»i còn tán dương anh ta, lúc anh ta má»›i ở ngoại quốc vá», và chắc hẳn các vị còn nhá»› đấy chứ, trong má»™t buổi tiếp tân ở nhà tôi, anh ta đến, ăn như má»™t Marat(1). Rốt cục là thế nà o? Ngay từ đầu tôi đã không tán thà nh cuá»™c hôn nhân và tôi đã Ä‘oán trước được tất cả những Ä‘iá»u sẽ xảy ra.
CÅ©ng như trước, trong những ngà y rảnh rang, Anna Pavlovna vẫn tổ chức những buổi tiếp tân ở nhà mình, những tối tiếp tân mà chỉ phu nhân má»›i có biệt tà i tổ chức được, trong đó táºp hợp trước hết, tất cả cái tinh hoa cá»§a xã há»™i thượng lưu chân chÃnh, cái tinh hoa cá»§a giá»›i trà thức trong xã há»™i Petersburg, như lá»i phu nhân vẫn thưá»ng nói. Ngoà i việc chá»n lá»c tân khách tinh vi như váºy, những buổi tiếp tân cá»§a Anna Pavlovna lại còn có má»™t Ä‘iểm đặc sắc nữa là má»—i lần phu nhân Ä‘á»u Ä‘em má»™t nhân váºt má»›i thú vị ra để thết khách, và không có nÆ¡i nà o có chỉ số cá»§a nhiệt kế chÃnh trị trong những giá»›i chÃnh thống(2) cá»§a triá»u đình Petersburg lại được biểu lá»™ rõ rệt và chắc chắn bằng những lối tiếp tân nà y.
Cuối năm 1806, khi ngưá»i ta đã biết rõ tất cả những chi tiết Ä‘au buồn vá» tráºn Napoléon tiêu diệt quân đội Phổ ở Jena và Auerstet và má»™t phần lá»›n các pháo đà i cá»§a Phổ Ä‘á»u đầu hà ng, trong khi quân đội ta xâm nháºp và o nước Phổ và cuá»™c chiến tranh chống Napoléon lần thứ hai cá»§a ta đã bắt đầu, thì Anna Pavlovna lại tổ chức má»™t buổi tiếp tân ở nhà mình. Tinh hoa cá»§a xã há»™i thượng lưu chân chÃnh gồm có nà ng Elen mê hồn và bất hạnh, đã bị chồng ruồng bá», tá» tước Mortemart, công tước Ippolit khả ái vừa má»›i ở Viên vá», hai nhà ngoại giao, bà dì cá»§a phu nhân, má»™t chà ng thanh niên mà ở phòng khách nà y ngưá»i ta gá»i vắn tắt là "má»™t con ngưá»i rất có giá trị", má»™t ngá»± tiá»n phu nhân vừa má»›i được bổ nhiệm cùng đến vá»›i mẹ, và má»™t và i ngưá»i khác Ãt nổi tiếng hÆ¡n.
Nhân váºt tối hôm ấy Anna Pavlovna Ä‘em ra thết khách, xem như là má»™t món ăn má»›i, là Boris Drubeskoy bấy giá» vừa má»›i ở quân đội Phổ vá» vá»›i tư cách tÃn sứ và hiện là m sÄ© quan phụ tá cho má»™t nhân váºt rất quan trá»ng.
Nhiệt độ trên nhiệt kế chÃnh trị buổi tiếp tân hôm ấy là như sau: dù tất cả các quốc vương và các tướng lÄ©nh ở châu Âu muốn nhân nhượng gì vá»›i Buônapáctê đỠlà m cho tôi, cho chúng ta nói chung, phải khó chịu và bá»±c bá»™i thì ý kiến cá»§a chúng ta vá» Buônapáctê vẫn không thay đổi. Chúng ta vẫn không ngừng nói thẳng cách suy nghÄ© tháºt cá»§a chúng ta vá» con ngưá»i nà y ra, và chúng ta chỉ có thể nói vá»›i vua Phổ và vá»›i những ngưá»i khác: "Mặc kệ ông, ông George Dandin ạ đó là vì ông đã muốn thế đấy, chúng tôi chỉ có thể nói như váºy". Nhiệt độ chỉ trên nhiệt kế chÃnh trị trong tối tiếp tân hôm ấy cá»§a Anna Pavlovna là như thế. Khi Boris, ngưá»i được dùng để chiêu đãi tân khách bước và o phòng, thì hầu hết giá»›i xã giao đã tá» tá»±u đông đủ, và câu chuyện do Anna Pavlovna Ä‘iá»u khiển Ä‘ang bà n vá» những quan hệ ngoại giao cá»§a ta vá»›i nước Ão và vá» mối hy vá»ng liên minh vá»›i Ão.
Boris chững chạc, hồng hà o, tươi tắn trong bá»™ quân phục sÄ© quan phụ tá bảnh bao, ung dung bước và o phòng khách, và theo thưá»ng lệ, chà ng được đưa đến chà o bà dì rồi lại nháºp và o nhóm chung. Anna Pavlovna giÆ¡ bà n tay khô héo ra cho chà ng hôn, giá»›i thiệu cho chà ng vá»›i má»™t và i nhân váºt mà chà ng chưa quen biết và chỉ thầm xác định cho chà ng rõ đặc tÃnh cá»§a từng ngưá»i.
Äây là công tước Ippoliy Khraghin, má»™t thanh niên khả ái, ông Kroug đại diện ở Copenhagen, má»™t trà thệ sâu sắc - và nói gá»n thon lá»n - Ông Sitot má»™t con ngưá»i rất có giá trị.
Nhá» công chạy chá»t cá»§a bà Anna Mikhailovna, nhá» những sở hiếu cá»§a thuá»™c tÃnh riêng trong cái tÃnh cách tháºn trá»ng cá»§a mình, Boris đã đưa mình và o má»™t địa vị có lợi nhất ở trong quân đội. Bây giá» chà ng là sÄ© quan phụ tá cá»§a má»™t nhân váºt quan trá»ng được phái sang Phổ vá»›i má»™t nhiệm vụ rất trá»ng yếu và vừa ở đấy vá» vá»›i tư cách tÃn sứ. Chà ng hoà n toà n thông thạo cái thứ tôn ti tráºt tá»± không ghi và o quy chế đã cám dá»— chà ng hồi ở Olmuytx, cái thứ tôn ti tráºt tá»± đã khiến cho má»™t anh thiếu uý có thể có ưu thế hÆ¡n hẳn má»™t viên tướng, và theo nó thì muốn thà nh công trong quân đội, chẳng cần phải cố gắng, chẳng cần gì phải là m việc, phải dÅ©ng cảm, phải kiên nhẫn, và chỉ cần biết khéo lấy lòng những ngưá»i nắm quyá»n thăng thưởng. Ngay bản thân chà ng thưá»ng cÅ©ng phải ngạc nhiên vá» những thà nh công nhanh chóng cá»§a mình và băn khoăn tá»± há»i tại sao những ngưá»i khác lại có thể không hiểu Ä‘iá»u đó. Sá»± phát hiện nà y đã hoà n toà n thay đổi cả cách sống cá»§a chà ng, tất cả những quan hệ cá»§a chà ng vá»›i những ngưá»i quen cÅ©, tất cả những dá»± định cá»§a chà ng vá» tương lai. Chà ng không già u, nhưng chà ng dùng hết số tiá»n chắt chịu được để ăn mặc lịch sá»± hÆ¡n những ngưá»i khác. Chà ng sẵn lòng thà chịu hy sinh nhiá»u sở thÃch còn hÆ¡n phải Ä‘i má»™t chiếc xe ngá»±a tồi tà n hay xuất hiện trên đưá»ng phố Petersburg trong má»™t bá»™ quân phục cÅ© kỹ. Chà ng chỉ tìm cách gần gÅ©i và kết thân vá»›i những ngưá»i ở địa vị cao hÆ¡n mình, và do đó, có thể có Ãch cho mình. Chà ng yêu Petersburg và khinh Moskva. Những ká»· niệm vá» gia đình Roxtov và mối tình thÆ¡ ấu cá»§a chà ng vá»›i Natasa khiến chà ng khó chịu, và từ khi nháºp ngÅ© chưa có lần nà o chà ng bước chân đến gia đình Roxtov. ÄÆ°á»£c má»i đến phòng tiếp khách cá»§a Anna Pavlovna, Ä‘iá»u mà chà ng cho là má»™t sá»± thăng tráºt quan trá»ng trên bước đưá»ng công danh, chà ng hiểu ngay vai trò cá»§a mình ở đây và trong khi để cho Anna Pavlovna táºn dùng mình để gây hứng thú cho buổi tiếp tân, chà ng vẫn chăm chú quan sát từng vị khách có mặt, những lợi lá»™c mà việc giao du vá»›i há» có thể Ä‘em lại cho mình và trù tÃnh xem mình có thể là m quen vá»›i những ngưá»i nà o! Chà ng ngồi ở chá»— ngưá»i ta chỉ cho chà ng, bên cạnh nà ng Elen kiá»u diá»…m, và lắng nghe chuyện má»i ngưá»i.
Viên đại biện Äan mạch nói:
- Thà nh Viên thấy những cÆ¡ sở cá»§a hiệp ước ấy viển vông đến ná»—i ngưá»i ta không thể nà o đạt được dù có những thắng lợi liên tiếp rá»±c rỡ nhất, và nó hoà i nghi những phương liện có thể cho phép chúng ta có được những thắng lợi ấy. Äó chÃnh là nguyên văn câu nói cá»§a ná»™i các thà nh Viên.
- Hoà i nghi cÅ©ng là đáng mừng - "con ngưá»i trà tuệ sâu sắc" nói, miệng mỉm nụ cưá»i tế nhị.
- Cần phải phân biệt ná»™i các Viên và hoà ng đế Ão - tá» tước MortÆ¡mar nói - Hoà ng đế Ão không bao giá» có thể có má»™t ý nghÄ© như thế, chỉ có ná»™i các là nói như váºy thôi!
- Ấy, tá» tước thân mến ạ! - Anna Pavlovna nói xen và o - l Urope(3) (không hiểu tại sao phu nhân lại nói lUrope, tưởng chừng như đó là má»™t cách phát âm đặc biệt tế nhị cá»§a tiếng Pháp mà phu nhân có thể dùng khi nói vá»›i má»™t ngưá»i Pháp) sẽ không bao giá» là bạn đồng mình thà nh thá»±c cá»§a chúng ta đâu!
Äoạn phu nhân lái câu chuyện sang tinh thần dÅ©ng cảm và kiên quyết cá»§a nhà vua Phổ, nhằm đưa Boris và o cuá»™c.
Boris lắng nghe má»i ngưá»i nói, đợi đến lượt mình, nhưng trong đó vẫn không quên đưa mắt nhìn ngưá»i ngồi bên cạnh là nà ng Elen diá»…m lệ. Má»—i lần gặp đôi mắt cá»§a chà ng sÄ© quan phụ tá trẻ tuổi và đẹp trai, Elen lại mỉm cưá»i.
Nhân nói đến tình hình nước Phổ, Anna Pavlovna quay sang Boris một cách rất tự nhiên, yêu cầu chà ng kể lại cuộc hà nh trình của chà ng đến Glogau và tình hình quân đội Phổ khi chà ng đến.
Boris nói thong thả, dùng má»™t thứ tiếng Pháp thuần tuý và rất đúng mẹo, kể lại rất nhiá»u chi tiết thi vị vá» quân đội, vá» triá»u đình, nhưng trong lúc kể chuyện chà ng vẫn tháºn trá»ng tránh không bà y tỠý kiến riêng cá»§a mình vá» những sá»± kiện mà chà ng trình bà y. Trong má»™t khoảng thá»i gian khá dà i, Boris là m cá» toạ rất chú ý và Anna Pavlovna cảm thấy cái món đầu mùa mình Ä‘em ra chiêu đãi tối nay đã là m cho tất cả các tân khách hà i lòng. Ngưá»i chú ý nhiá»u nhất đến câu chuyện cá»§a Boris là Elen. Nà ng mấy lần há»i chà ng vá» má»™t và i chi tiết trong cuá»™c hà nh trình cá»§a chà ng, và tá» ra hết sức quan tâm đến tình hình quân đội Phổ. Chà ng vừa nói dứt, nà ng đã quay vá» phÃa chà ng vá»›i nụ cưá»i quen thuá»™c và nói:
- Thế nà o ông cÅ©ng phải lại chÆ¡i đằng nhà tôi đấy! - Cứ nghe giá»ng nà ng nói, có thế tưởng chừng việc nà y là hết sức cần thiết vì má»™t và i lý do mà chà ng không thể nà o biết được. - Ngà y thứ ba từ 8 giỠđến 9 giá». ÄÆ°á»£c như váºy tôi rất vii lòng.
Boris hứa chiá»u theo ý muốn cá»§a nà ng và đã toan bắt đầu nói chuyện vá»›i nà ng nhưng Anna Pavlovna gá»i chà ng lại, mượn cá»› là "bà dì" cá»§a phu nhân cÅ©ng muốn nghe chà ng nói chuyện.
- Ông có quen chồng cá»§a phu nhân phải không? - Anna Pavlovna nói, nhắm mắt lại và chỉ Elen vá»›i má»™t cá» chỉ buồn rầu. - á»’ sao lại có ngưá»i đà n bà bất hạnh và đáng yêu đến thế! Trước mặt phu nhân xin chá»› nói gì đến ông ta, đừng nói thế! Nó khổ tâm quá.
Khi Boris và Anna Pavlovna quay trở lại nhóm tân khách, công tước Ippolit Ä‘ang là m má»i ngưá»i chú ý. Chà ng ta ngồi trong ghế bà nh, chồm ngưá»i ra phÃa trước nói:
- Vua Phổ ấy à ?- nói Ä‘oạn chà ng cưá»i phá lên. Má»i ngưá»i Ä‘á»u quay vá» phÃa chà ng. - Vua Phổ ấy à ?
Ippolit nhắc lại, giá»ng như muốn há»i Ä‘iá»u gì, Ä‘oạn cưá»i phá lên má»™t lần nữa, rồi lại Ä‘iá»m nhiên và nghiêm trang ngồi tụt sâu và o ghế bà nh.
Anna Pavlovna đợi một lát, nhưng hình như Ippolit nhất định không chịu nói thêm gì nữa, nên phu nhân bắt đầu kể chuyện tên Bonaparte vô đạo đã lấy trộm thanh kiếm của Fridrich ở Potxdam.
- Äó là thanh kiếm cá»§a Fridrich đại đế mà tôi… - phu nhân mở đầu, nhưng Ippolit đã ngắt lá»i:
- Vua Phổ ấy à ?- và cÅ©ng như lần trước, má»i ngưá»i vừa quay vá» phÃa chà ng, thì chà ng lại xin lá»—i và im bặt. Anna Pavlovna cau mà y. Montmorency, bạn cá»§a Ippolit: nói vá»›i chà ng giá»ng cương quyết:
- Xem nà o, cái ông vua Phổ nhà anh có chuyện gì nà o?
Ippolit lại cưá»i phá lên, nhưng hình như vừa cưá»i vừa thấy hổ thẹn vì tiếng cưá»i cá»§a mình.
- Nà o có gì đâu, tôi chỉ muốn nói là … - chà ng có ý muốn lặp lại một câu nói đùa mà chà ng đã nghe được ở Viên và trong suốt buổi tiếp tân chà ng vẫn tìm cách đưa và o câu chuyện. - Tôi chỉ muốn nói rằng chúng ta chiến đấu cho nhà vua nước Phổ là sai lầm.
Boris tháºn trá»ng mỉm cưá»i như thế nà o để ngưá»i ta có thể xem đó là má»™t nụ cưá»i chế nhạo hay tán thà nh lá»i bông đùa cÅ©ng được, tuỳ ý cá» toạ.
Má»i ngưá»i cưá»i rá»™.
- Cái trò chÆ¡i chữ cá»§a công tước há»ng quá, nó rất dà dá»m đấy nhưng không công bình! - Anna Pavlovna vừa nói vừa giÆ¡ ngón tay nhăn nheo lên hăm doạ. - Chúng ta không chiến đấu cho vua Phổ mà chiến đấu cho chÃnh nghÄ©a. Ô cái ông công tước Ippolit nà y ác tháºt!
Suốt buổi tối câu chuyện không lúc nà o lắng xuống chá»§ yếu xoay quanh những tin tức chÃnh trị. Và o cuối buổi tiếp tân, câu chuyện rôm rả hẳn lên khi nói đến những phần thưởng mà hoà ng đế đã ban tứ.
- Ông N.N năm ngoái đã được thưởng má»™t há»™p thuốc lá có khảm chân dung cá»§a hoà ng đế, - "Con ngưá»i có trà tuệ sâu sắc" nói, - tại sao ông S.S lại không được phần thưởng ấy nhỉ?
Nhà ngoại giao đáp:
- Xin ngà i thứ lỗi cho, một hộp thuốc lá có khảm chân dung của Hoà ng đế là một phần thưởng chứ không phải là một huân chương, đúng hơn, đó là một món quà tặng.
- Nhưng trước đây đã thà nh lệ rồi đấy, kia như Svartxenberg chẳng hạn…
- Không thể như thế được! - má»™t ngưá»i khác đáp. - Tôi sẵn sà ng đánh cuá»™c đấy. Huân chương danh dá»± ngoại hạng thì lại là việc khác…
Khi má»i ngưá»i đứng dáºy ra vá». Elen, trong suốt buổi tiếp tân hôm ấy vẫn nói rất Ãt, má»™t lần nữa lại má»i Boris ra cho chà ng má»™t mệnh lệnh âu yếm mà ngụ nhiá»u ý nghÄ©a dặn đến ngà y thứ ba phải có mặt ở nhà nà ng.
- Tôi rất cần gặp ông!
Nà ng nói và mỉm cưá»i, đưa mắt nhìn Anna Pavlovna, và Anna Pavlovna cÅ©ng mỉm cưá»i theo để xác nháºn ý muốn cá»§a Elen, vá»›i cái nụ cưá»i buồn buồn cá»§a phu nhân như má»—i khi nhắc đến vị ân nhân cao cả cá»§a mình(4). Có thể tưởng chừng tối hôm ấy Boris có nói những Ä‘iá»u gì đó vá» quân đội Phổ khiến Elen đột nhiên cảm thấy thế nà o cÅ©ng phải gặp chà ng. Nà ng có vẻ như hứa vá»›i chà ng là đến ngà y thứ ba khi chà ng đến, nà ng sẽ cho biết tại sao.
Sáng ngà y thứ ba, khi Boris và o gian phòng khách tráng lệ cá»§a Elen, ngưá»i ta chẳng giải thÃch gì rõ rà ng cho chà ng biết tại sao chà ng cần phải đến như váºy. Ở đây có mấy ngưá»i khách khác, bá tước phu nhân nói vá»›i chà ng rất Ãt, và mãi đến khi chà ng hôn tay nà ng để cáo từ ra vá», nà ng má»›i nói má»™t cách đột ngá»™t, giá»ng thì thà o, và có má»™t Ä‘iá»u kỳ dị là trên môi nà ng không thấy bóng dáng nụ cưá»i bất tuyệt thưá»ng ngà y.
- Ngà y mai anh đến ăn cÆ¡m nhé… và o buổi tối. Anh phải đếnv… Äến nhé…
Vá» Petersburg chuyến ấy, Boris đã trở thà nh má»™t ngưá»i thân trong nhà bá tước phu nhân Bezukhov.
Chú thÃch:
(1) Marat (1743-1773) một lãnh tụ của phái Jacchins (phái tả) trong cuộc cách mạng tư sản Pháp.
(2) Những ngưá»i tán thà nh quyá»n lá»±c vô hạn cá»§a nhà Vua.
(3) Urope: (đáng lý là Europe), châu Âu.
(4) Tức Hoà ng thái háºu
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 10:57 AM.
|

25-10-2008, 11:37 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 7 -
Chiến tranh đã đến kỳ ác liệt và chiến trưá»ng đã lan gần đến biên giá»›i Nga. Äâu đâu cÅ©ng chỉ nghe những lá»i nguyá»n rá»§a Bonaparte, kẻ thù cá»§a nhân loại; trong các là ng mạc ngưá»i ta tuyá»n dân quân và tân binh, và từ chiến trưá»ng đưa vá» những tin tức trái ngược nhau bao giá» cÅ©ng sai lạc, thà nh thỠđược má»—i ngưá»i thuyết minh lại má»™t cách.
Từ năm 1805 Ä‘á»i sống cá»§a lão công tước Bolkonxki, cá»§a công tước Andrey và cá»§a công tước tiểu thư Maria đã thay đổi nhiá»u.
Năm 1806, lão công tước được bổ nhiệm là m má»™t trong tám vị tổng tư lệnh dân quân trong toà n nước Nga lúc bấy giá».
Tuy tuổi đã già và sức khoẻ đã suy yếu rất nhiá»u, nhất là trong thá»i gian ông tưởng con trai mình đã tá» tráºn, lão công tước vẫn cho rằng mình không có quyá»n từ chối má»™t nhiệm vụ mà chÃnh hoà ng đế đã giao phó. Hướng hoạt động má»›i mẻ nà y cổ vÅ© ông và là m cho ông khoẻ khoắn ra. Ông luôn luôn Ä‘i kinh lý trong ba tỉnh dưới quyá»n ông cai quản. Ông chấp hà nh những nhiệm vụ cá»§a mình má»™t cách cẩn tháºn đến câu nệ, nghiêm khắc đến tà n nhẫn đối vá»›i các thuá»™c hạ, và thân hà nh kiểm tra, đôn đốc công việc cho đến những chi tiết nhá» nhặt nhất. Công tước tiểu thư Maria không há»c toán vá»›i ông cụ như trước nữa và chỉ và o phòng là m việc cá»§a cha và o buổi sáng cùng vá»›i ngưá»i vú em và tiểu công tước Nikolai (như ông ná»™i cáºu vẫn gá»i), những khi lão công tước ở nhà . Tiểu công tước Nikolai ở vá»›i ngưá»i vú già , những khi lão công tước ở nhà . Tiểu công tước Nikolai ở vá»›i ngưá»i vú cá»§a cáºu và bảo mẫu Xavisna trong phần tư thất trước kia cá»§a công tước phu nhân, và ngà y ngà y tiểu thư Maria già nh phần lá»›n thá»i giỠđể ngồi trong gian phòng cá»§a đứa cháu nhá», cố hết sức thay thế ngưá»i mẹ cá»§a đứa bé. Cô Burien cÅ©ng tá» ra rất yêu quý đứa bé, và tiểu thư Maria nhiá»u khi phải hy sinh phần mình nhưá»ng cho ngưá»i bạn gái hưởng cái thú được bế ẵm và chÆ¡i đùa vá»›i chú thiên thần tà hon (như nà ng vẫn thưá»ng gá»i đứa cháu nhá»).
Trong ngôi nhà thá» Lưxye Gorư cạnh bà n thá» Chúa, ngưá»i ta đã dá»±ng lên má»™t cái Ä‘iện thỠở trên ngôi má»™ cá»§a công tước phu nhân nhá» nhắn và đặt ở trong Ä‘iện má»™t pho tượng bằng cẩm thạch Ä‘em từ à vá». Äó là tượng má»™t vị thiên thần có cái môi trên hÆ¡i cong lên má»™t chút tá»±a hồ như sắp mỉm cưá»i, và có má»™t hôm, khi công tước Andrey và công tước tiểu thư Maria ở Ä‘iện thá» ra, hai ngưá»i bảo nhau không hiểu tại sao dung mạo cá»§a vị thiên thần y có má»™t cái gì gợi lại gương mặt cá»§a ngưá»i đã khuất. Nhưng còn má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ hÆ¡n mà công tước Andrey không nói vá»›i em gái, là trong vẻ mặt cá»§a vị thiên thần mà nhà nghệ sÄ© đã vô tình thể hiện trên nét khắc, công tước Andrey nhìn thấy chÃnh những lá»i trách móc dịu dà ng mà trước đây chà ng đã Ä‘á»c trên gương mặt cá»§a vợ khi tắt nghỉ: "Tại sao anh nỡ để em đến nông ná»—i nà y?"
Công tước Andrey vá» nhà được Ãt lâu thì lão công tước chia gia tà i cho con trai và cắt cho chà ng thôn Bogutsarovo, má»™t Ä‘iá»n trang lá»›n ở cách Lưxye Gorư bốn mươi dặm Nga. Má»™t phần vì Lưxye Gorư gắn liá»n vá»›i những ká»· niệm Ä‘au buồn, má»™t phần vì công tước Andrey đã nhân dịp ấy đến Bogutsarovo xây dá»±ng nhà cá»a và sống ở đây phần lá»›n thá»i gian.
Sau chiến dịch Austerlix, công tước Andrey đã quyết định dứt khoát từ nay sẽ không bao giá» trở vá» quân đội nữa; thế rồi khi chiến tranh bắt đầu và ngưá»i nà o cÅ©ng phải tòng quân, thì chà ng lÄ©nh nhiệm vụ táºp trung dân quân dưới quyá»n cha chà ng để khá»i gia nháºp quân thưá»ng trá»±c. Vai trò cá»§a lão công tước và cá»§a con trai hâu như đã đảo ngược lại sau chiến dịch 1805. ÄÆ°á»£c hoạt động cá»§a mình cổ vÅ©, lão công tước hy vá»ng rất nhiá»u ở chiến dịch sắp tá»›i; trái lại, công tước Andrey không tham dá»± và o chiến tranh, và mặc dầu trong thâm tâm chà ng rất tiếc Ä‘iá»u đó, chà ng vẫn chỉ thấy trước những kết quả không hay.
Ngà y hai mươi sáu tháng hai năm 1807 lão công tước Ä‘i kinh lý trong vùng. Công tước Andrey ở lại Lưxye Gorư như thưá»ng lệ má»—i khi cha chà ng vắng mặt. Cáºu bé Nicôluska ốm đã ba ngà y nay.
Những ngưá»i đánh xe đưa lão công tước lên tỉnh đã trở vá», mang giấy tá» và thư từ cho công tước Andrey. Ngưá»i hầu phòng tay cầm những phong thư không tìm thấy công ở trong phòng là m việc cá»§a chà ng liá»n và o phòng tiểu thư Maria, nhưng vẫn không thấy ở đấy. Ngưá»i ta nói vá»›i y rằng công tước ở phòng chà ng nuôi trẻ.
- Má»i đại nhân ra cho, Petrusa đã mang công văn vá» - má»™t ngưá»i đầy tá»› gái giúp việc u già nói vá»›i công tước Andrey trong khi chà ng run run, đôi mà y nhÃu lại, Ä‘ang nhá» từng giá»t thuốc và o trong cốc nước đầy đến má»™t ná»a.
- Có việc gì thế? - Chà ng há»i, giá»ng cáu kỉnh, và bà n tay vụng vá» vô ý rót quá má»™t và i giá»t thuốc và o trong cốc. Chà ng hắt cốc nước xuống đất rồi gá»i cốc khác. Ngưá»i đầy tá»› gái bưng nước đến cho chà ng.
Trong phòng chỉ kê má»™t cái giưá»ng nhá» cá»§a trẻ con, hai cái hòm, hai cái ghế bà nh, má»™t cái bà n lá»›n, má»™t cái bà n con và má»™t cái ghế nhá» cá»§a trẻ con mà công tước Andrey Ä‘ang ngồi. Cá»a sổ Ä‘á»u có rèm, và trên bà n, má»™t ngá»n nến Ä‘ang cháy dở, bên cạnh có dá»±ng má»™t quyển sách nhạc để tránh ánh sáng khá»i hắt và o giưá»ng con.
- Anh ạ - công tước tiểu thư Maria đứng bên giưá»ng đứa bé nói vá»›i anh - Anh nên đợi má»™t lát thì hÆ¡n, chốc nữa…
- Ờ! Thôi xin cô, cô thì chỉ vá»› vẩn, lúc nà o cÅ©ng cứ đợi vá»›i chá», đấy kết quá là thế đấy, - công tước Andrey nói, giá»ng thì thầm như có ý hằn há»c, hẳn là muốn là m cho em gái bá»±c mình.
- Anh ạ, đừng đánh thức nó dáºy thì hÆ¡n, tháºt đấy, nó má»›i thiếp Ä‘i được má»™t lát - công tước tiểu thư nói, giá»ng van lÆ¡n.
Công tước Andrey đứng dáºy và cầm cái cốc rón rén đến cạnh giưá»ng con.
- Hay thôi đừng thức nó nữa? - Chà ng nói, ngần ngại.
- Tuỳ anh đấy, kể ra… em nghÄ© rằng… thôi thì tuỳ anh… - tiểu thư Maria nói, hình như nà ng đâm ra sợ sệt và hổ thẹn khi thấy ý kiến cá»§a mình đã thắng. Nà ng chỉ cho anh nà ng thấy ngưá»i đầy tá»› Ä‘ang thì thầm gá»i chà ng.
Äêm nay là đêm thứ hai cả hai ngưá»i Ä‘á»u không ngá»§, lo săn sóc đứa bé Ä‘ang lên cÆ¡n sốt, ngưá»i nóng như sôi. Äã suốt hai ngà y nay, vì không tin ông thầy thuốc ở trong nhà , trong khi chỠđợi má»™t bác sÄ© má»i ở ngoà i tỉnh vá», hỠđã thá» dùng hết thuốc nà y đến thuốc khác. Mệt lả Ä‘i vì mất ngá»§ và lo lắng, cả hai Ä‘á»u trút ná»—i buồn bá»±c lên nhau, trách móc, cãi vã lẫn nhau.
- Petrusa đã mang giấy tá» cá»§a cụ vá», - ngưá»i đầy tá»› gái nói thầm.
Công tước Andrey bước ra.
- Có việc gì thế? - Chà ng há»i gắt, và sau khi đã nghe những lá»i nhắn miệng cá»§a lão công tước, nháºn bức thư cá»§a ông và những phong thư khác, chà ng quay trở lại phòng trẻ.
- Thế nà o rồi? - Công tước Andrey há»i.
- Vẫn thế, anh chịu khó đợi một chút. Karl Ivanits vẫn nói là chỉ có giấc ngủ là quý hơn cả. - Tiểu thư Maria thở dà i nói thì thầm.
Công tước Andrey đến bên đứa bé và sá» và o ngưá»i nó. Nó nóng như hòn than.
- Cô đem cái ông Karl Ivanits nhà cô đi đâu thì đi cho rảnh!
Chà ng cầm cái cốc nhá» thuốc và lại tiến đến bên giưá»ng.
- Äừng anh Andrey, - Tiểu thư Maria nói.
Nhưng chà ng cau mà y nhìn nà ng, vẻ giáºn dữ lại vừa Ä‘au khổ, là cầm cái cốc cúi xuống sát đứa bé.
- Nhưng tôi muốn thế - Nà o, tôi nhỠcô, cô cho nó uống đi.
Công tước tiểu thư Maria nhún vai, nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm lấy cái cốc và sau khi gá»i ngưá»i vú em lại, nà ng bắt đầu cho đứa bé uống thuốc. Äứa bé khóc thét lên và thở khò khè. Công tước Andrey cau mà y, giÆ¡ tay lên ôm đầu, bước ra khá»i phòng rồi ngồi xuống chiếc Ä‘i-văng đặt ở phòng bên…
Tay chà ng vẫn cầm táºp thư. Như má»™t cái máy, chà ng bóc các phong thư ra Ä‘á»c. Lão công tước viết thư trên giấy xanh, chữ viết rất to và nét chữ kéo dà i, thỉnh thoảng lại dùng cổ tá»± để viết tắt. Bức thư như sau:
"Ta vừa nháºn được qua liên lạc viên má»™t tin rất đáng mừng đối vá»›i lúc nà y, nếu đó không phải là má»™t tin sai lạc. Äâu như Benrigxen đã đại thắng Buônapáctê ở gần Ailau. Ở Petersburg má»i ngưá»i Ä‘á»u ăn mừng và vô số phần thưởng đã được gá»i đến cho quân đội. Mặc dù ông ấy là ngưá»i Äức, ta cÅ©ng có lá»i mừng ông ấy. Còn cái thằng cha thá»§ lãnh ở Kortsevo má»™t thằng Khandrilov nà o ấy, thì thá»±c ta không hiểu nó là m trò trống gì: mãi đến giá» mà số quân bổ sung cÅ©ng như lương thá»±c vẫn chưa được gá»i Ä‘i. Con phải phi ngá»±a đến đó ngay và nói vá»›i hắn rằng nếu trong tám ngà y công việc không xong thì ta lấy đầu. Còn vá» tráºn Proixich Ailau thì ta cÅ©ng đã nháºn được má»™t bức thư cá»§a Petyenka - nó có dá»± tráºn ấy - Tất cả các tin tức Ä‘á»u xác thá»±c. Khi những kẻ không nên can thiệp không can thiệp và o, thì ngay đến má»™t ngưá»i Äức cÅ©ng có thể đánh bại Buônapáctê. Nghe nói hắn bá» chạy khá hốt hoảng. Con phải nhá»› láºp tức phi ngá»±a đến Kortsevo và là m ngay Ä‘iá»u ta đã dặn".
Công tước Andrey thở dà i và bóc phong bì kia ra. Äó là bức thư cá»§a Bilibin gồm hai tá» giấy viết chữ nhá». Chà ng gấp bức thư lại không Ä‘á»c, rồi giở ra Ä‘á»c má»™t lần nữa bức thư cá»§a cha vá»›i câu cuối:
"Phi ngá»±a đến Kortsevo và là m ngay Ä‘iá»u ta đã dặn!"
"Không, xin lá»—i, bây giá» tôi không Ä‘i đâu cả, phải chá» thằng bé khá»i đã" - Chà ng tá»± nhá»§ rồi đến sát tiểu thư Maria vẫn ngồi bên giưá»ng và khe khẽ ru đứa bé.
"Nà o, thá» xem ông cụ con viết cho mình những Ä‘iá»u gì khó chịu nữa?" - Công tước Andrey nhá»› lại ná»™i dung bức thư cá»§a cha. Ừ quân đội ta đã đánh thắng Bonaparte chÃnh trong lúc ta không tại ngÅ©. Phải, số pháºn như chế nhạo mình… Thôi cứ mặc!" Và chà ng bắt đầu Ä‘á»c bức thư cá»§a Bilibin viết bằng tiếng Pháp. Chà ng Ä‘á»c nhưng không hiểu được má»™t ná»a, chà ng Ä‘á»c chỉ là để quên Ä‘i má»™t phút đừng nghÄ© đến cái Ä‘iá»u đã bắt chà ng suy nghÄ© quá lâu, choán hết tâm trà chà ng và là m cho chà ng khổ sở.
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 10:59 AM.
|

25-10-2008, 11:42 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 8 -
Bây giá» Bilibin giữ má»™t chức vụ ngoại giao bên cạnh Bá»™ tổng tư lệnh và tuy viết bằng tiếng Pháp vá»›i những câu bông đùa và những thà nh ngữ Pháp, ông ta vẫn miêu tả chiến dịch vá»›i má»™t thái độ can đảm đặc biệt cá»§a ngưá»i Nga, không sợ tá»± phê phán mình và tá»± chế nhạo mình. Bilibin viết rằng bổn pháºn phải kÃn đáo cá»§a nhà ngoại giao là m cho ông ta khổ sở và ông ta cảm thấy sung sướng vì có má»™t ngưá»i bạn trao đổi thư từ đáng tin cáºy là công tước Andrey mà ông ta có thể trút tất cả những Ä‘iá»u bá»±c tức đã tÃch luỹ bấy lâu vì phải chứng kiến những sá»± việc xảy ra trong quân đội. Bức thư nà y đã cÅ© viết từ trước khi xảy ra tráºn Proixich. Bilibin viết:
"Sau những thắng lợi cá»§a ta ở Austerlix, như anh đã biết, công tước thân mến, tôi không rá»i khá»i Bá»™ tổng tư lệnh nữa. Quả thá»±c tôi đã bắt đầu thấy thÃch chiến tranh rồi, và như thế cÅ©ng hay. Những Ä‘iá»u tôi được mục kÃnh ba tháng nay thá»±c là không thể nà o tin được.
Tôi xin nó "từ đầu". Kẻ thù cá»§a nhân loại, như anh đã biết, xông và o đánh quân Phổ. Quân Phổ là ông bạn đồng minh trung thà nh cá»§a ta, suốt ba năm nay, chỉ lừa ta có ba lần. Ta đứng vá» phÃa há» và trợ thá»§ cho há». Nhưng xem ra thì kẻ thù cá»§a nhân loại chẳng cần đếm xỉa gì đến những lá»i lẽ hay ho cá»§a chúng ta và vá»›i cái thói vô lá»… và dã man cá»§a hắn, hắn đã xông và o đánh quân Phổ không để lại cho há» có thì giá» kết thúc cuá»™c duyệt binh đã bắt đầu và chỉ trong nháy mắt, hắn đã đánh cho quân Phổ má»™t tráºn ê chá» rồi đến ngá»± ở Ä‘iện Potxdam. Vua Phổ viết cho Buônapáctê: "Tôi hết sức thiết tha mong má»i rằng Hoà ng đế sẽ hà i lòng vá» cách nghênh tiếp và chiêu đãi. Bệ hạ trong cung Ä‘iện cá»§a tôi, và tôi đã hết lòng lo lắng thi hà nh má»i biện pháp có thể thi hà nh được trong hoà n cảnh hiện nay. Mong sao những niá»m mong má»i cá»§a tôi được thá»±c hiện như ý!"
Tóm lại, chúng ta hy vá»ng rằng chỉ riêng cái tư thế quân sá»± cá»§a ta thôi cÅ©ng đủ khiến há» phải kiêng dè, nhưng kết quả hoá ra là chúng ta đã bị lôi cuốn và o má»™t cuá»™c chiến tranh thá»±c sá»±, hÆ¡n nữa lại là má»™t cuá»™c chiến tranh ở ngay biên giá»›i nước ta "Liên minh vá»›i vua Phổ". Lệ bá»™ Ä‘á»u hoà n toà n đà y đủ chỉ thiếu má»™t Ä‘iá»u nhá» nhặt thôi, đó là má»™t vị Tổng tư lệnh. Vì nháºn thấy rằng những thắng lợi ở Austerlix lẽ ra sẽ có giá trị quyết định hÆ¡n giá như vị Tổng tư lệnh không đến ná»—i trẻ con như Kutuzov, nên ngưá»i ta đã Ä‘iểm duyệt tất cả những cụ già tám mươi và giữa Proxovxki và Kamenxki thì ngưá»i ta đã chá»n Kamenxki. Tổng tư lệnh Ä‘i xe kibitka… đến gặp chúng tôi theo kiểu Xuvorov là đã được nghênh tiếp bằng những tiếng hoan hô mừng rỡ và đắc thắng.
Ngà y 4, chuyến thư đầu tiên từ Petersburg đến. Ngưá»i ta đưa các hòm thư và o phòng là m việc cá»§a nguyên soái, vì ông ta vốn thÃch thân hà nh là m tất cả má»i tiệc. Ngưá»i ta gá»i tôi và o giúp má»™t tay để phân loại các thư từ và nháºn lấy những bức thư nà o gá»i cho chúng tôi. Nguyên soái nhìn chúng tôi là m và chỠđợi những gói thư gá»i cho ngà i. Chúng tôi tìm mãi chẳng thấy bức thư nà o cả. Nguyên soái đâm sốt ruá»™t, tá»± mình bắt tay và o tìm thì thấy toà n những thư cá»§a hoà ng đế gá»i cho bá tước T., cho công tước V… và cho những ngưá»i khác. Thế là ông ta nổi giáºn lôi đình, má»™t trong những tráºn lôi đình kinh khá»§ng mà ông ta thưá»ng có. Ông ta nổi khùng thét lác chá»i bá»›i má»i ngưá»i, vồ lấy những bức thư, bóc ra và đá»c những bức Hoà ng đế gá»i cho ngưá»i khác. Äấy, ngưá»i ta đối xá» vá»›i tôi như thế đấy! Ngưá»i ta không tin tôi, cho ngưá»i theo dõi tôi. Tốt lắm, thôi cút Ä‘i! Và ông ta viết bản nháºt lệnh Trứ danh cho tướng Benrigxen: "Tôi bị thương không cưỡi ngá»±a được, cho nên không thể nà o cầm quân. Ông đã Ä‘em bại quân ở Pultuxt vá». Ở đấy nó phải ở giữa trá»i, không có cá»§i đốt, không có cá» cho ngá»±a ăn, vì váºy cần phải có biện pháp bổ cứu, và như hôm qua chÃnh ông đã nói vá»›i bá tước Bukxhevden, bây giá» cần phải rút lui vá» phÃa biên giá»›i nước ta, và việc ấy phải thá»±c hiện ngay hôm nay".
Ông ta lại viết thư gá»i hoà ng thượng:
"Qua những cuá»™c hà nh quân vừa rồi, tôi Ä‘i ngá»±a nhiá»u nên bị yên ngá»±a cá» sá»›t ra, vết thương đó thêm và o những cuá»™c chuyển quân trước đây đã khiến cho tôi tuyệt nhiên không thể nà o cưỡi ngá»±a và chỉ huy má»™t đạo quân to lá»›n như thế nà y được nữa. Vì váºy tôi đã giao quyá»n chỉ huy cho viên tướng thâm niên nhất sau tôi là bá tước Bukxhevden. Tôi đã trao cho ông tất cả các cÆ¡ quan quản lý quân đội cá»§a tôi và tất cả các bá»™ pháºn tuỳ thuá»™c. Tôi đã khuyên ông ta nếu thiếu bánh mì thì phải rút lui vá» phÃa biên giá»›i bằng cách thâm nháºp và o ná»™i địa nước Phổ bởi vì chỉ còn có đủ bánh mì cho má»™t ngà y và như các vị chỉ huy các sư Ä‘oà n Oxderman và Xedmoretxki đã báo cáo, thì trong má»™t và i trung Ä‘oà n chẳng còn gì nữa, còn như lương thá»±c cá»§a nông dân thì Ä‘á»u đã ăn hết. Vá» phần tôi, tôi sẽ ở lại bệnh viện Oxterman cho đến khi khá»i bệnh. Tôi xin kÃnh cẩn dâng trình bản báo cáo nà y lên bệ hạ và xin báo thêm vá»›i bệ hạ rằng nếu quân đội ta còn đóng trại lá»™ thiên ở đây mươi lăm ngà y nữa thì sang xuân sẽ không còn lấy má»™t ngưá»i nà o khoẻ mạnh.
Xin bệ hạ cho phép má»™t ngưá»i già cả được vá» quê, vá»›i niá»m sỉ nhục là đã không hoà n thà nh được cái sứ mệnh to lá»›n và quang vinh mà mình đã được chá»n là m ngưá»i thá»±c hiện. Ở đây, trong bệnh viện, tôi sẽ chá» lượng hải hà cá»§a bệ hạ ban Æ¡n cho tôi khá»i phải là m nhiệm vụ má»™t viên thư lại ở trong quân đội chứ không phải nhiệm vụ cá»§a má»™t ngưá»i chỉ huy. Việc tôi ra khá»i quân đội sẽ không gây nên những lá»i bà n ra tán và o, chẳng qua cÅ©ng chỉ như má»™t ngưá»i mù ra khá»i quân đội. Ở nước Nga những ngưá»i như tôi có đến hà ng ngà n".
Nguyên soái giáºn hoà ng đế và trừng phạt cả bá»n chúng tôi; như thế chẳng phải là hợp lẽ lắm ru!
Äó là hồi thứ nhất, sang các hồi sau dÄ© nhiên là cà ng thêm thú vị và buồn cưá»i. Sau khi nguyên soái Ä‘i rồi, chúng tôi bá»—ng thấy quân địch đã vá»›i trước mặt và thế nà o cÅ©ng phải giao chiến. Nếu tÃnh thâm niên thì Bukxhevden phải là Tổng tư lệnh, nhưng Benntgxen không tán thà nh Ä‘iá»u đó. HÆ¡n nữa, chÃnh ông ta và quân cá»§a ông ta Ä‘ang đối diện vá»›i địch, là ông ta muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y đánh má»™t tráºn "Aux eigener Hand" (chÃnh tay mình) như ngưá»i Äức thưá»ng nói. Ông ta khai tráºn. Äó là tráºn Pultuxk mà ngưá»i ta cho đây là má»™t tráºn thắng lá»›n, nhưng theo ý tôi thì chẳng thắng chút nà o. Như anh đã biết, bá»n dân sá»± chúng tôi có má»™t cái thói xấu khi nháºn định sá»± thắng bại cá»§a má»™t tráºn đánh. Chúng tôi nói như thế nà y, bên nà o rút lui sau tráºn đánh là bên đó thua, và nếu căn cứ và o Ä‘iá»u đó thì chúng ta đã thua tráºn Pultuxk. Tóm lại, chúng tôi rút lui sau khi đánh, nhưng chúng tôi lại phái ngưá»i vá» Petersburg mang tin thắng tráºn, và tướng Benntgxen không nhưá»ng chức tổng tư lệnh cho Bukxehevden vì hy vá»ng rằng để thưởng công cho ông ta đã chiến thắng, sẽ có lệnh từ Petersburg đến phong ông ta là m tổng tư lệnh. Trong cái thá»i gian quá độ ấy, chúng tôi bắt đầu má»™t kế hoạch hà nh binh hết sức thú vị và độc đáo. Mục Ä‘Ãch cá»§a chúng tôi không phải là tránh hay tấn công quân địch như theo đúng lẽ thưá»ng mà chỉ là là m sao tránh tướng Bukxehevden là ngưá»i mà vá» mặt thâm niên lẽ ra phải là tổng tư lệnh cá»§a chúng tôi.
Chúng tôi Ä‘eo Ä‘uổi mục Ä‘Ãch ấy má»™t cách kiên quyết đến ná»—i khi qua má»™t con sông không thể lá»™i qua được thì chúng tôi đốt cầu để chặn đưá»ng quân địch cá»§a chúng tôi - quân địch ở đây tạm thá»i không phải là Buônapáctê mà là Bukxehevden. Tướng Bukxehevden chỉ thiếu chút nữa thì bị lá»±c lượng địch mạnh hÆ¡n tấn công và bắt sống, cÅ©ng là do cuá»™c hà nh binh hay ho cá»§a chúng tôi rôi để trốn tránh ông ta. Bukxehevden Ä‘uổi theo chúng tôi, chúng tôi bá» chạy: Há»… ông ta sang bên nà y sông, vá» phÃa chúng tôi, là chúng tôi láºp tức sang bên kia sông.
Cuối cùng, kẻ địch cá»§a chúng tôi Ä‘uổi kịp và tấn công chúng tôi Hai vị tướng nổi giáºn. Tháºm chà Bukxhevden còn thách đấu súng và Benrigxen bị động kinh ngất Ä‘i. Nhưng vừaa đúng và o lúc tình hình Ä‘ang nguy ngáºp như váºy thì ngưá»i ta đã đưa tin chúng tôi thắng tráºn ở Pultuxk vá» kinh đô nay lại mang má»™t mệnh lệnh từ Petersburg đến phong chúng tôi là m tổng tư lệnh, và thế là kẻ địch thứ nhất cá»§a Bukxhevden đã bị tiên diệt. Bấy giá» chúng tôi có thể nghÄ© đến kẻ địch thứ hai là Buônapáctê. Nhưng ngay lúc ấy trước mắt chúng tôi lại xuất hiện má»™t kẻ địch thứ ba, đó là quân đội chÃnh giáo Ä‘ang lá»›n tiếng đòi bánh mì, thịt, lương khô, cá» ngá»±a những thứ gì nữa tôi nà o biết được. Các kho lương thá»±c thì trống không, còn đưá»ng xá thì không Ä‘i lại được. Äạo quân chÃnh giáo bắt đầu cướp bóc, và cướp bóc má»™t cách ghê gá»›m đến ná»—i chiến dịch trước chằng thấm và o đâu. Má»™t ná»a quân số các binh Ä‘oà n trở thà nh những đội quân tá»± do Ä‘i lùng khắp là ng, đốt sạch và phá sạch. Nhân dân khốn khổ Ä‘iêu đứng, các bệnh viện đầy ắp những ngưá»i bệnh, và nạn đói lan trà n khắp nÆ¡i. Bá»™ tổng tư lệnh cÅ©ng đã hai lần bị những đội quân ăn cướp tấn công và bản thân vị Tổng tư lệnh đã phải gá»i má»™t tiểu Ä‘oà n đến Ä‘uổi chúng. Trong má»™t cuá»™c tấn công như váºy ngưá»i ta đã Ä‘em cái hòm không và cái áo ngá»§ cá»§a tôi Ä‘i mất. Hoà ng đế muốn cho tất cả các sư Ä‘oà n trưởng được quyá»n xá» bắn bá»n ăn cướp, nhưng tôi e rằng là m thế thì chẳng khác nà o bắt buá»™c má»™t ná»a quân đội xá» bắn ná»a kia".
Lúc đầu công tước Andrey chỉ Ä‘á»c bằng mắt nhưng dần dần, tuy chà ng biết rõ nên tin Bilibin đến mức nà o, những Ä‘iá»u chà ng Ä‘á»c má»—i lúc má»™t khiến chà ng chú ý. Äá»c đến chá»— nà y, chà ng vò nát bức thư Ä‘i. Chà ng bá»±c tức không phải vì ná»™i dung bức thư mà vì nháºn thấy cái cuá»™c sống xa lạ ấy sao lại có thể là m cho chà ng xúc động. Chà ng nhắm mắt lại, lấy tay xoa lên trán như muốn xua Ä‘uổi hết mối quan tâm đối vá»›i những Ä‘iá»u chà ng vừa Ä‘á»c và lắng nghe xem trong phòng trẻ động tÄ©nh ra sao. Äá»™t nhiên chà ng thấy như đằng sau cánh cá»a có tiếng gì là lạ. Chà ng chợt thấy sợ hãi, chà ng sợ con chà ng có mệnh hệ nà o trong lúc chà ng Ä‘ang Ä‘á»c thư. Chà ng rón rén bước đến cá»a phòng đứa bé và mở ra. Ngay lúc bước và o chà ng thấy ngưá»i vú em vẻ hoảng hốt Ä‘ang che giấu chà ng má»™t váºt gì và không thấy công tước tiểu thư Maria ở cạnh giưá»ng con nữa.
- Anh Æ¡i - sau lưng chà ng có tiếng thì thầm cá»§a tiểu thư Maria mà chà ng có cảm giác là má»™t tiếng thì thầm tuyệt vá»ng. Như ngưá»i ta vẫn thưá»ng cảm thấy sau má»™t thá»i gian dà i mất ngá»§ và lo âu bứt rứt, má»™t ná»—i lo sợ vô cá»› đột nhiên trà n và o lòng chà ng: Chà ng chợt nảy ra ý nghÄ© là đứa bé đã chết. Tất cả những Ä‘iá»u chà ng nghe thấy và trông thấy xem chừng Ä‘á»u xác nháºn Ä‘iá»u chà ng lo sợ.
"Thôi thế là hết" - chà ng chợt nghÄ©, và trên trán bá»—ng toát mồ hôi lạnh. Chà ng bối rối đến gần giưá»ng con, chắc mẩm rằng sẽ thấy nó trống không, và ngưá»i vú em lúc nãy vừa che giấu đứa bé đã chết. Chà ng vén mà n lên và hồi lâu, cặp mắt hốt hoảng cá»§a chà ng cứ đưa từ váºt nà y sang váºt khác mà không tìm thấy đứa bé. Cuối cùng, chà ng nhìn thấy nó: thằng bé hồng hà o, hai tay dang ra nằm chéo góc trên giưá»ng, đầu tuá»™t ra khá»i gối; nó Ä‘ang bú suông trong giấc mÆ¡ mà ng, đôi môi mút mút, tiếng thở Ä‘á»u dặn.
Trông thấy đứa bé, công tước Andrey sung sướng quá, tưởng chừng như vừa rồi chà ng đã mất hẳn nó. Chà ng cúi xuống và là m như em gái chà ng đã có lần bà y cho chà ng, đặt đôi môi lên trán nó để xem nó có nóng hay không. Vầng trán mịn mà ng cá»§a thằng bé ươn ướt. Chà ng lấy tay sá» lên đầu: Cả tóc nó cÅ©ng ướt đẫm: đứa bé đổ mồ hôi nhiá»u. Không những nó không chết, mà bây giá» rõ rà ng là cÆ¡n bệnh đã qua và nó bắt đầu bình phục. Công tước Andrey muốn ôm lấy cái sinh váºt bé bá»ng yếu á»›t kia, giữ chặt lấy nó, ghì nó và o ngá»±c, nhưng chà ng không dám. Chà ng đứng im đưa mắt nhìn cái đầu đôi tay, đôi chân bé nhá», hiện rõ dưới lần chăn. Bên cạnh chà ng có tiếng sá»™t soạt và má»™t cái bóng in lên tấm mà n cá»§a chiếc giưá»ng con. Chà ng không ngoảnh lại, mắt vẫn nhìn và o mặt đứa bé và lắng nghe hÆ¡i thở Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a nó. Cái bóng Ä‘en ấy là công tước tiểu thư Maria. Nà ng rón rén bước lại gần, vén mà n lên rồi buông xuống sau lưng nà ng. Công tước Andrey không nhìn lại nhưng vẫn nháºn ra nà ng, và đưa tay vá» phÃa nà ng. Nà ng siết chặt bà n tay anh.
- Nó đã đổ mồ hôi rồi - Công tước Andrey nói. - Em đến tìm anh để nói cho anh biết thế đấy.
Äứa bé hÆ¡i cá»±a mình trong giấc ngá»§. Nó mỉm cưá»i và cá» trán và o gối.
Công tước Andrey nhìn em gái, đôi mắt trong sáng cá»§a tiểu thư Maria trong vùng ánh sáng dìu dịu cá»§a cái mà n con sáng hÆ¡n ngà y thưá»ng vì Ä‘ang long lanh những giá»t nước mắt sung sướng. Công tước tiểu thư Maria nghiêng ngưá»i vá» phÃa anh và hôn chà ng, mình khẽ vướng và o cái mà n phá»§ trên chiếc giưá»ng con. Hai ngưá»i ra hiệu bảo nhau im lặng, đứng má»™t lát nữa trong vùng ánh sáng dìu dịu cá»§a cái mà n, như còn luyến tiếc chưa nỡ dá»i bá» cái vÅ© trụ riêng cá»§a ba ngưá»i tách biệt hẳn vá»›i tất cả thế giá»›i bên ngoà i. Công tước Andrey rá»i khá»i giưá»ng trước tiên, tóc vướng và o cái mà n nhiá»…u.
"Bây giỠta chỉ còn có thế thôi" - Chà ng nói trong một tiếng thở dà i.
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 11:02 AM.
|

25-10-2008, 11:43 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 9 -
Và o há»™i Tam Ä‘iểm được Ãt lâu, Piotr mang theo má»™t bản chỉ dẫn đầy đủ do chà ng tá»± viết ra cho mình rồi, ghi rõ những Ä‘iá»u phải là m trong các Ä‘iá»n trang cá»§a chà ng, lên đưá»ng đến tỉnh Kiev là nÆ¡i phần lá»›n nông dân cá»§a chà ng sống.
Äến Kiev, Piotr triệu tất cả những ngưá»i quản lý cá»§a chà ng lại phòng giấy chÃnh và nói rõ cho há» biết những ý định và mong muốn cá»§a chà ng. Chà ng bảo há» là phải láºp tức thi hà nh những biện pháp nhằm hoà n toà n giải phóng nông dân khá»i chế độ nông nô phong kiến, và trong khi chỠđợi, không được bắt nông dân là m việc quá vất vả, không được bắt đà n bà có con má»n là m việc khổ dịch, phải giúp đỡ nông dân, khi cần trừng phạt chỉ được dùng lá»i răn Ä‘e, không được dùng roi vá»t. Ở má»—i Ä‘iá»n trang Ä‘á»u phải xây dá»±ng nhà thương, nhà cứu tế và trưá»ng há»c.
Má»™t và i viên quản lý (trong số nà y có những viên quản gia gần như mù chữ) nghe váºy rất hoảng sợ, cho rằng vị bá tước trẻ tuổi nói như váºy tức là không bằng lòng cách há» quản lý công việc và vì hỠăn mất tiá»n nong; có ngưá»i lúc đầu còn sợ hãi nhưng dần dần cảm thấy những câu nói xì xồ và lảm nhảm cá»§a Piotr và những danh từ má»›i mẻ cá»§a há» má»›i được nghe lần nà y là lần đầu cÅ©ng hay hay; có những ngưá»i chỉ cần được nghe ông chá»§ nói là đã thú rồi; cuối cùng những ngưá»i thông minh nhất, trong số đó có viên tổng quản, qua lá»i nói nà y đã hiểu ra được mình cần phải đối phó vá»›i ông chá»§ như thế nà o, để có thể đến mục Ä‘Ãch riêng cá»§a mình.
Viên tổng quản tỠý rất tán thà nh những ý định của Piotr nhưng lại bà n rằng ngoà i những cải cách kia, nói chung còn phải lo đến công việc là m ăn, mà công việc là m ăn thì hiện nay đang ở trong tình trạng bê trễ!
Mặc dầu gia tà i bá tước Bezukhov hết sức to lá»›n, nhưng từ ngà y Piotr nháºn được cái gia tà i ấy, và như ngưá»i ta nói, thu được má»—i năm năm mươi vạn rúp, nhưng chà ng cảm thấy mình còn nghèo hÆ¡n nhiá»u so vá»›i thá»i chà ng nháºn má»™t vạn rúp cá»§a lão bá tước đã quá cố.
Äại khái chà ng hình dung ngân sách cá»§a mình má»™t cách mÆ¡ hồ như sau: chà ng trả cho Há»™i đồng giám há»™(1) vá» tất cả các Ä‘iá»n trang gần tám vạn, những khoản chi phà cùng vá»›i khoản trợ cấp cho ba công tước tiểu thư mất hết khoảng ba vạn, những khoản tiá»n trợ cấp cho ngưá»i nà y ngưá»i ná» hết gần má»™t vạn rưởi; và tiá»n dùng và o công việc từ thiện cÅ©ng chừng ấy; mưá»i lăm vạn gá»i cho bá tước phu nhân để tiêu dùng; tiá»n lãi vá» các khoản nợ má»—i năm phải trả đến bảy vạn rúp, việc xây dá»±ng má»™t ngôi nhà thỠđã khởi công hai năm nay tốn mất gần má»™t vạn rúp; mưá»i vạn rúp còn lại thì tiêu hết nhẵn, chà ng cÅ©ng chẳng hiểu tiêu và o những việc gì, và hầu như năm nà o chà ng cÅ©ng bắt buá»™c phải vay. Äã thế, năm nà o viên tổng quản cÅ©ng viết thư cho chà ng, khi thì báo tin có hoả hoạn, khi thì báo tin mất mùa, khi thì lại bảo là cần phải xây dá»±ng lại xưởng máy và xưởng thá»§ công. Tóm lại, công việc đầu tiên mà Piotr phải lo lại chÃnh là cái việc mà chà ng Ãt có khả năng và Ãt thấy hứng thú nhất, đó là trông nom những công việc kinh tế.
Piotr ngà y nà o cÅ©ng là m việc vá»›i viên tổng quản. Nhưng chà ng cảm thấy những buổi "là m việc" cá»§a mình không là m cho chuyện là m ăn tiến lên má»™t chút nà o. Chà ng cảm thấy những buổi "là m việc" đó không dÃnh lÃu gì vá»›i công việc kinh doanh, nó không bám sát và o công việc kinh doanh, và không thể thúc đẩy cho công việc tiến hà nh. Má»™t mặt thì viên tổng quản trình bà y công việc dưới má»™t ánh sáng hết sức bi quan, vạch cho chà ng thấy cần phải trả nợ và phải dùng sức cá»§a nông nô và o những công việc má»›i, nhưng Piotr không nghe; mặt khác thì Piotr đòi phải bắt tay và o việc giải phóng nông nô, nhưng viên tổng quản lại trả lá»i rằng trước hết cần trả nợ cho Há»™i đồng giám há»™ và do đó không thể nà o thá»±c hiện kế hoạch nà y má»™t cách nhanh chóng được.
Viên tổng quản không nói rằng Ä‘iá»u đó hoà n toà n không thá»±c hiện được; hắn chỉ nói rằng muốn thá»±c hiện việc ấy phải bán những khu rừng ở tỉnh Koxtroma, bán những đất Ä‘ai ở hạ Volga và điá»n trang ở Krym. Nhưng tất cả những công việc nà y, theo như lá»i viên tổng quản nói, lại Ä‘i đôi vá»›i những thá»§ tục phức tạp, nà o là xin bãi miá»…n các lệnh cấm khiếu nại, xin phép v.v… đến ná»—i Piotr đâm hoang mang và chỉ biết đáp lại: "ÄÆ°á»£c, được, cứ là m như thế!".
Piotr không có cái tÃnh kiên nhẫn thiết thá»±c để có thể tá»± mình trá»±c tiếp bắt tay và o công việc, vì váºy chà ng không thÃch công việc nà y và chỉ cố giả vá» lo lắng đến công việc có mặt viên tổng quản.
Còn viên tổng quản thì trước mặt bá tước cứ cố là m như thể hắn cho rằng những buổi là m việc nà y rất có lợi cho ông chủ nhưng thực là rà y rà cho hắn quá.
Ở trong thà nh phố lá»›n. Piotr đã gặp được những ngưá»i quen; những ngưá»i chưa quen thì vá»™i và ng là m quen và niá»m nở tiếp đón nhà triệu phú má»›i đến, nhà trang chá»§ lá»›n nhất trong tỉnh. Những Ä‘iểm cám dá»— cái nhược Ä‘iểm chÃnh cá»§a Piotr, nhược Ä‘iểm mà chà ng đã thú nháºn khi được nháºn và o há»™i, cÅ©ng mạnh mẽ đến ná»—i chà ng không tà i nà o tá»± kiá»m chế nổi. Rồi cÅ©ng như ở Petersburg chà ng lại miệt mà i suốt ngà y, suốt tuần, suốt tháng trong những tối tiếp tân, những bữa tiệc, những buổi khiêu vÅ©, đến ná»—i không sao có thì giỠđịnh thần lại nữa. Thế là cuá»™c Ä‘á»i má»›i mà chà ng đã mong má»i vẫn không sao thá»±c hiện được; chà ng vẫn sống cuá»™c Ä‘á»i trước kia, chỉ có Ä‘iá»u là ở trong má»™t khung cảnh khác mà thôi.
Trong số ba Ä‘iá»u mà há»™i Tam Ä‘iểm yêu cầu, Piotr nháºn thấy mình không thá»±c hiện được cái Ä‘iá»u khoản yêu cầu má»—i đạo hữu phải là tấm gương đạo đức, và trong số bảy đức tÃnh tốt, chà ng hoà n toà n thiếu hẳn hai: đức hạnh và lòng yêu cái chết. Chà ng tá»± an á»§i rằng, trái lại chà ng đã thá»±c hiện được má»™t nhiệm vụ khác - cải tạo nhân loại, chà ng lại có những đức tÃnh khác là tình yêu đồng loại và đặc biệt là đại lượng.
Mùa xuân năm 1807, Piotr quyết định trở vá» Petersburg. Trên đưá»ng vá», chà ng có ý định tham quan các Ä‘iá»n trang cá»§a mình má»™t lượt và thân hà nh kiểm tra xem những mệnh lệnh cá»§a mình đã được chấp hà nh đến đâu, cÅ©ng như xem thá» cái đám dân mà Thượng đế đã giao phó cho chà ng, cái đám dân mà chà ng Ä‘ang tìm cách cải thlện cuá»™c sống, nay Ä‘ang sống ra sao.
Mặc dầu viên tổng quản xem tất cả những dá»± định cá»§a vị bá tước trẻ tuổi gần như là điên rồ, bất lợi cho hắn, cho ông ta cÅ©ng như cho nông dân, nhưng hắn cÅ©ng nhượng bá»™. Trong khi tiếp tục trình bà y rằng giải phóng nông dân là má»™t việc không thể thá»±c hiện được hắn vẫn ra lệnh xây dá»±ng trong tất cả các Ä‘iá»n trang những ngôi nhà lá»›n dùng là m trưá»ng há»c, nhà thương và nhà cứu tế, hắn chuẩn bị ở khắp nÆ¡i những cuá»™c đón tiếp chá»§ nhân, không tổ chức linh đình vì hắn biết Piotr không thÃch, nhưng lại là những cuá»™c đón tiếp theo lối cảm Æ¡n có tÃnh chất tôn giáo, có rước tượng thánh, có dâng muối và bánh mỳ. Theo như hắn quan niệm vỠông chá»§ thì cách nà y hẳn là có tác dụng đối vá»›i bá tước và sẽ lừa được ông ta.
Mùa xuân ở phương Nam, cuá»™c hà nh trình nhanh chóng và thoải mái trong má»™t cái xe ngá»±a kiểu Viên cùng vá»›i cảnh tÄ©nh mịch ở trên đưá»ng, là m cho Piotr rất sảng khoái, những Ä‘iá»n trang mà chà ng chưa hỠđến, má»—i nÆ¡i má»™t vẻ: nÆ¡i nà o trông cÅ©ng đẹp đẽ ngoạn mục, đâu đâu dân cư cÅ©ng có vẻ sung túc, và có má»™t tấm lòng biết Æ¡n rất cảm động đối vá»›i những ân huệ cá»§a chá»§ nhân. Äâu đâu cÅ©ng váºy, những cuá»™c đón tiếp cá»§a nông dân là m cho chà ng ngượng ngùng lúng túng, nhưng trong thâm tâm chà ng vẫn cảm thấy vui sướng. Ở má»™t nÆ¡i nông dân mang bánh mỳ, muối và hai tượng thánh Piotr và Pavel đến xin phép chà ng cho há» xuất tiá»n túi ra xây má»™t Ä‘iện thá» má»›i ở trong nhà thỠđể tôn kÃnh hai vị thiên thần cá»§a há» là Piotr và Pavel và để tá» lòng biết Æ¡n những công đức mà hỠđã nháºn được. Ở má»™t nÆ¡i khác đà n bà bế con nhá» ra đón tiếp và cảm Æ¡n chà ng đã ra lệnh miá»…n cho há» những công việc nặng nhá»c. Ở má»™t Ä‘iá»n trang thứ ba, má»™t tu sÄ© cầm tháºp tá»± giá ra tiếp chà ng, chung quanh là má»™t đám trẻ con mà nhá» Æ¡n đức cá»§a bá tước ông ta đã dạy dá»— cho biết chữ và biết giáo lý. Ở khắp các Ä‘iá»n trang Piotr Ä‘á»u nhìn thấy rõ rà ng những ngôi nhà bằng dá dá»±ng lên theo má»™t kiểu duy nhất và dùng để là m nhà thương, trưá»ng há»c, nhà cứu tế, chẳng bao lâu nữa sẽ được khánh thà nh. Äâu đâu xem báo cáo cá»§a những ngưá»i quản gia chà ng cÅ©ng thấy việc lao dịch đã giảm nhẹ hÆ¡n trước và đâu đâu chà ng cÅ©ng được nghe những lá»i tạ Æ¡n cảm động cá»§a những phái Ä‘oà n nông dân mặc kaftan xanh.
Chỉ có Ä‘iá»u là Piotr không biết rằng nÆ¡i mà ngưá»i ta Ä‘em bánh mỳ và muối ra dâng chà ng và xây Ä‘iện thá» hai vị thánh Piotr và Pavel chÃnh là má»™t thị trấn buôn bán và là nÆ¡i há»p phiên chợ và o ngà y thánh Piotr, còn cái Ä‘iện thá» thì đã được xây từ lâu bằng tiá»n cá»§a phú nông: chÃnh những ngưá»i đó đã đón chà ng, còn chÃn phần mưá»i nông dân trong là ng nà y thì hoà n toà n bị phá sản. Chà ng không biết rằng theo lệnh chà ng ngưá»i ta đã miá»…n lao dịch cho những bà mẹ có con má»n, nhưng những bà nà y bây giỠở nhà lại phải gánh lấy những phần việc nặng nhá»c nhất. Chà ng không biết rằng vị tu sÄ© tay cầm thánh giá ra tiếp đón chà ng đã bắt nông dân phải nai lưng ra ná»™p thuế tháºp phân và những đứa há»c trò đứng chung quanh là do cha mẹ chúng vừa khóc vừa giao cho ông ta, và phải trả những món tiên lá»›n cho ông ta má»›i được chuá»™c con vá».
Chà ng không biết rằng những ngôi nhà bằng đá xây theo má»™t kiểu duy nhất là do chÃnh tay nông dân cá»§a chà ng dá»±ng nên và do đó lao dịch cá»§a há» cà ng nặng thêm, có giảm bá»›t chăng chỉ là giảm trên giấy tá» mà thôi. Có nÆ¡i má»™t ngưá»i quản gia đưa sổ sách cho chà ng xem và chỉ cho chà ng thấy rằng theo lệnh cá»§a chà ng tô đã được giảm má»™t phần ba, nhưng chà ng có biết đâu trong khi đó lao dịch lại được tăng gấp rưỡi. Vì váºy, Piotr rất hà o hứng vá» cuá»™c hà nh trình qua các Ä‘iá»n trang cá»§a mình và hoà n toà n trở vá» vá»›i cái tâm trạng say sưa vá»›i công việc từ thiện khi chà ng rá»i khá»i Petersburg, chà ng viết những bức thư hân hoan cho vị đạo huynh báºc thầy cá»§a chà ng, như lá»i chà ng dùng để gá»i vị đại sư.
"Là m bao nhiêu việc tốt như váºy mà tháºt là dá»… dà ng, chẳng phải khó nhá»c gì mấy, - chà ng tá»± nhá»§ - Ấy thế mà chúng ta lại rất Ãt lo đến việc đó!".
Chà ng thấy sung sướng vì nông dân đã tá» lòng biết Æ¡n mình, nhưng lại thấy xấu hổ khi tiếp nháºn những lá»i cảm Æ¡n cá»§a há». Lòng biết Æ¡n nà y nhắc nhở chà ng rằng chà ng lẽ ra còn có thể là m nhiá»u hÆ¡n nữa cho những con ngưá»i giản dị, hiá»n là nh kia. Viên tổng quản: má»™t ngưá»i rất ngu dốt nhưng lại rất giảo quyệt, đã hoà n toà n hiểu rõ ông bá tước thông minh và ngây thÆ¡, nên hắn đùa bỡn ông ta, xem như má»™t trò chÆ¡i. Khi thấy những buổi tiếp đón có chuẩn bị sẵn kia ảnh hưởng đến Piotr như váºy, hắn biện luáºn má»™t cách quả quyết hÆ¡n nữa rằng việc giải phóng nông dân không thể thá»±c hiện được và nhất là không cần thiết, bởi vì nông dân chẳng cần được giải phóng cÅ©ng đã được hoà n toà n sung sướng rồi.
Trong thâm tâm Piotr cÅ©ng đồng ý vá»›i viên tổng quản rằng tháºt khó lòng mà hình dung ra được những ngưá»i sung sướng hÆ¡n, và có trá»i biết má»™t khi hỠđược tá»± do thì há» có thể gặp những tai ương gì; nhưng mặc dầu miá»…n cưỡng, Piotr cÅ©ng nhấn mạnh việc thá»±c hiện những Ä‘iá»u mà chà ng cho là công bình. Viên tổng quản hứa Ä‘em hết tâm lá»±c thá»±c hiện ý muốn cá»§a bá tước, mặc dù hắn vẫn thừa hiểu rằng bá tước không những không bao giá» có thể kiểm tra xem thá» tất cả những biện pháp để bán rừng và điá»n trang, để trả nợ tiá»n cho Há»™i đồng giám há»™ đã là m hay chưa, mà có lẽ sẽ không bao giá» há»i và biết được rằng những ngôi nhà đâ xây dá»±ng lên đấy vẫn bá» không, còn nông dân vân phải tiếp tục cung cấp công sức và tiá»n bạc như nông dân cá»§a các trang chá»§ khác, nghÄ©a là tất cả những gì há» có thể cung cấp được.
Chú thÃch:
(1) Tên gá»i má»™t cÆ¡ quan địa ốc ngân hà ng ở Nga.
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 11:05 AM.
|

25-10-2008, 11:47 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Chương - 10 -
Tinh thần hết sức khoan khoái trong khi Ä‘i du lịch ở miá»n Nam trở vá», Piotr thá»±c hiện cái ý định đã ấp á»§ từ lâu là đến thăm Bolkonxki, ngưá»i bạn mà đã hai năm nay chà ng chưa gặp lại.
Thôn Bogutsarovo ở và o má»™t miá»n chẳng có gì là ngoạn mục. Äó là má»™t nÆ¡i bằng phẳng, toà n những cánh đồng và những khu rừng tùng, rừng bạch dương, khu thì đã đẵn hết cây, khu thì hãy còn nguyên vẹn. Trang viên cá»§a chá»§ nhân ở cuối má»™t cái là ng chạy dà i thà nh má»™t đưá»ng thẳng dá»c theo đưá»ng cái lá»›n, sau má»™t cái hồ má»›i đà o nước đầy ăm ắp, bá» vẫn chưa má»c cá», giữa má»™t khóm rừng cây non chen lác đác và i cây thông lá»›n.
Trang viên gồm có cái sân gồm có cái sân Ä‘áºp lúa, mấy căn nhà phụ, mấy cái tà u ngá»±a, mấy gian buồng tắm, má»™t dãy nhà dá»c và má»™t ngôi nhà lá»›n bằng đá, mi nhà hình vòng cung còn Ä‘ang xây dở, chung quanh nhà là má»™t thá»a vưá»n má»›i trồng. Hà ng rà o và cổng Ä‘á»u má»›i và chắc chắn; dưới mái hiên có hai cái bÆ¡m cứu hoả và má»™t cái thùng tôn - nô sÆ¡n mà u xanh lá cây. ÄÆ°á»ng sá Ä‘á»u thẳng tắp, mấy cái cầu Ä‘á»u vững chắc và có tay vịn. Tất cả Ä‘á»u mang rõ dấu vết má»™t sá»± xếp đặt ngăn nắp cá»§a má»™t bà n tay biết cách là m ăn. Gặp mấy ngưá»i đầy tá»›, Piotr há»i há» xem công tước Andrey ở đâu, thì há» giÆ¡ tay chỉ dãy nhà dá»c nhá» má»›i xây ở ngay bên hồ. Anton, ngưá»i lão bá»™c cá»§a công tước Andrey đỡ Piotr xuống xe, nói rằng công tước hiện có nhà : và đưa chà ng và o má»™t gian tiá»n phòng nhá» rất sạch sẽ.
Piotr ngạc nhiên khi thấy vẻ má»™c mạc cá»§a ngôi nhà nhá» bé nhưng sạch sẽ, bởi vì lần gần đây nhất chà ng đã gặp bạn ở Petersburg trong má»™t khung cảnh cá»±c kỳ tráng lệ. Chà ng vá»™i và ng bước và o gian phòng nhá» chưa trát thạch cao, còn thÆ¡m mùi gá»— thông, và toan Ä‘i và o nhưng Anton đã rón rén chạy vượt lên trước chà ng và đến gõ cá»a.
- Cái gì thế? - Má»™t giá»ng nói Ä‘anh và khó chịu từ trong phòng vẳng ra.
- Bẩm có khách ạ - Anton đáp.
- Bảo đợi một chút, - tiếng nói ở trong nhà đáp, rồi kế theo sau có tiếng xô ghế.
Piotr bước nhanh vá» phÃa cá»a và suýt xô và o công tước Andrey Ä‘ang bước ra đón chà ng, mặt mà y cau có và trông già hẳn Ä‘i. Piotr ôm lấy bạn rồi cất kÃnh, hôn lên hai má chà ng và nhìn sát và o mặt chà ng.
- Tháºt là không ngá»! May mắn quá! - Công tước Andrey nói.
Piotr không nói gì, chà ng ngạc nhiên nhìn bạn không rá»i mắt. Sá»± thay đổi trên diện mạo công tước Andrey là m Piotr kinh ngạc. Lá»i nói cá»§a công tước Andrey vẫn rất dịu dà ng và thân máºt, đôi môi và cả gương mặt chà ng vẫn tươi cưá»i nhưng cái nhìn đã tắt, đã chết, và có thể thấy rõ rằng tuy rất muốn, chà ng vẫn không sao là m cho nó ánh lên tia sáng mừng rỡ, tươi vui được. Không phải vì chà ng đã gầy Ä‘i, xanh Ä‘i, rắn rá»i hÆ¡n trước nhưng cái nhìn kia và nếp nhăn trên trán biểu lá»™ má»™t tâm trà đã từ lâu đăm chiêu suy nghÄ© má»™t việc gì là m cho Piotr ngạc nhiên và thấy xa lạ, mãi vá» sau má»›i quen được.
Nhưng những ngưá»i bạn đã lâu ngà y xa cách nay má»›i được gặp lại há» nói chuyện hồi lâu mà vẫn chưa có chá»§ đỠgì nhất định. Há» há»i nhau rất vắn tắt và trả lá»i nhát gừng vá» những Ä‘iá»u mà chÃnh há» cÅ©ng biết là lẽ ra cần phải nói dà i. Cuối cùng dần dần câu chuyện Ä‘i sâu và o những việc mà lúc đầu há» chỉ má»›i nói lướt qua má»™t cách rá»i rạc; há» bắt đầu há»i nhau vá» quãng Ä‘á»i đã qua, vá» những dá»± định cho tương lai, vá» cuá»™c hà nh trình cá»§a Piotr, vá» những công việc cá»§a chà ng, vá» chiến tranh, v.v… Vẻ mặt đăm chiêu và chán nản mà Piotr đã nháºn thấy trong khoé mắt cá»§a công tước Andrey bây giá» còn được phản ánh rõ rệt hÆ¡n nữa trong nụ cưá»i cá»§a chà ng khi chà ng nghe Piotr nói, đặc biệt khi Piotr say sưa và phấn khởi nói vá» quá khứ và tương lai. Hình như công tước Andrey cÅ©ng muốn quan tâm đến những Ä‘iá»u Ä‘ang nói, nhưng không được, Piotr bắt đầu cảm thấy rằng, đứng trước công tước Andrey, nhiệt tình cá»§a mình, những mÆ¡ ước những hy vá»ng vá» hạnh phúc và vỠđạo đức cá»§a mình Ä‘á»u không đúng chá»—. Chà ng thấy xấu hổ khi phải nói đến tất cả những tư tưởng Tam Ä‘iểm má»›i mẻ cá»§a mình, nhất là những tư tưởng đã được cá»§ng cố và khÃch lệ, trong cuá»™c hà nh trình vừa qua. Chà ng tá»± kiá»m chế mình, sợ mình có vẻ ngây ngô; nhưng đồng thá»i chà ng lại hết sức nóng lòng muốn biết rằng bây giá» chà ng là má»™t Piotr khác hẳn trước, tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i chà ng Piotr ở Peterburg xưa kia.
- Tôi không sao nói hết cho anh rõ từ dạo ấy đến nay tôi đã trải qua bao nhiêu thay đổi. Ngay bản thân tôi cÅ©ng không nháºn ra mình nữa.
- Phải, từ bấy đến nay chúng ta Ä‘á»u thay đổi rất nhiá»u, rất nhiá»u công tước Andrey nói.
- Còn anh thì thế nà o? - Piotr há»i anh có những dá»± định gì?
- Dá»± định ư? - Công tước Andrey nói, giá»ng mỉa mai - Dá»± định cá»§a tôi ấy à . - Chà ng nhắc lại, tá»±a hồ ý nghÄ©a cá»§a danh từ nà y là m chà ng ngạc nhiên. - Äấy, cáºu thấy đấy, tôi Ä‘ang xây dá»±ng, tôi định sang năm sẽ dá»n đến ở hẳn nÆ¡i nà y.
Piotr im lặng, nhìn đăm đăm và o khuôn mặt già trước tuổi của công tước Andrey.
- Không tôi muốn há»i… - Piotr nói. Nhưng công tước Andrey đã ngắt lá»i chà ng.
- Thôi nói vá» tôi là m gì… Cáºu kể Ä‘i nà o, cáºu kể cho tôi nghe cuá»™c hà nh trình cá»§a cáºu Ä‘i và tất cả những việc cáºu đã là m ở cắc Ä‘iá»n trang cá»§a cáºu.
Piotr bắt đầu kể lại những việc chà ng đã là m trong các Ä‘iá»n trang cá»§a mình: đồng thá»i hết sức cố gắng che dấu phần mình đã đóng góp và o những việc cải thiện ấy. Công tước Andrey đã mấy lần nhắc trước cho Piotr những Ä‘iá»u chà ng sắp nói ra, tá»±a hồ như tất cả những việc Piotr đã là m chỉ là những chuyện cÅ© rÃch và không những chà ng không để ý lắng nghe mà lại còn thấy xấu hổ vá» những Ä‘iá»u Piotr kể nữa.
Piotr thấy ngượng và tháºm chà khó chịu trong khi nói chuyện vá»›i bạn. Chà ng im bặt.
- Nà y cáºu, bây giá» thế nà y nhé - công tước Andrey nói hẳn là cÅ©ng cảm thấy lúng túng và ngượng nghịu trước mặt bạn. - Tôi hiện nay chỉ tạm "trú quân" ở đây, tôi chỉ má»›i vỠđây để nhìn qua má»™t chút. Hôm nay tôi lại trở vá» nhà em gái. Tôi sẽ giá»›i thiệu cáºu vá»›i há». Vả chăng cáºu cÅ©ng biết cô ấy - chà ng nói, như để thù tiếp ngưá»i khách mà bây giá» chà ng cảm thấy không có gì giống mình nữa. - Ä‚n chiá»u xong chúng ta sẽ Ä‘i. Còn bây giá» cáºu có muốn Ä‘i xem Ä‘iá»n trang cá»§a tôi không?
Hai ngưá»i Ä‘i ra và dạo chÆ¡i cho đến bữa ăn chiá»u, nói chuyện vá» những tin tức chÃnh trị và vá» những ngưá»i quen chung, như hai ngưá»i không thân thiết. Công tước Andrey chỉ hà o hứng má»™t chút khi nói đến cái trang viên má»›i mà chà ng Ä‘ang sá»a sang và ngôi nhà đang xây dá»±ng. Nhưng ngay ở đây ngay giữa chừng câu chuyện khi há» Ä‘ang đứng trên dà n thợ ấy và công tước Andrey Ä‘ang tả cho Piotr nghe cách bố trà ngôi nhà sau nà y, chà ng bá»—ng ngừng bặt rồi nói:
- Vả lại việc nà y cÅ©ng chẳng có gì thú vị, thôi chúng ta vỠăn chiá»u Ä‘i!
Trong bữa ăn, câu chuyện chuyển sang cuộc hôn nhân của Piotr, công tước Andrey nói:
- Tôi rất ngạc nhiên khi nghe tin ấy.
Piotr bừng mặt như thưá»ng lệ má»—i khi có ai nhắc tá»›i việc nà y. Chà ng nói vá»™i vã:
- Tôi sẽ có dịp kể cho anh nghe đầu đuôi câu chuyện. Nhưng anh cũng biết đấy, bây giỠtất cả những chuyện ấy đã chấm dứt rồi và chấm dứt vĩnh viễn.
- Vĩnh viễn à ? - Công tước Andrey nói - Không có cái gì vĩnh viễn đâu.
- Nhưng anh đã biết câu chuyện kết thúc như thế nà o chưa? Anh đã nghe đến việc đấu súng rồi chứ?
- Có, cáºu cÅ©ng phải Ä‘i đến nước ấy?
- Má»™t Ä‘iá»u mà tôi cảm Æ¡n Thượng đế là tôi đã không giết chết ngưá»i ấy. - Piotr nói.
- Tại sao lại không giết? - Công tước Andrey há»i - Giết má»™t con chó dữ là má»™t Ä‘iá»u rất tốt chứ sao?
- Không, giết ngưá»i là không tốt, là bất công.
- Tại sao lại bất công? - Công tước Andrey vặn lại - Con ngưá»i không thể nà o phán xét được cái gì là bất công, cái gì là công bình. Vá» mặt nà y, ngưá»i ta bao giá» cÅ©ng sai lầm và vÄ©nh viá»…n sẽ còn sai lầm; và không có trưá»ng hợp nà o con ngưá»i lại sai lầm hÆ¡n là trong vấn đỠphân biệt công bình hay bất công.
- Cái gì đã là má»™t Ä‘iá»u ác đối vá»›i má»™t ngưá»i khác thì cái ấy là bất công - Piotr nói, vui mừng nháºn thấy lần đầu tiên từ khi đến thăm, công tước Andrey đã hoạt bát lên và bắt đầu nói, chà ng muốn bá»™c lá»™ ra cho bạn rõ tất cả những gì đã khiến cho chà ng thà nh con ngưá»i như hiện nay.
- Thế ai đã cho cáºu biết thế nao là điá»u ác đối vá»›i ngưá»i khác? - công tước Andrey há»i.
- Äiá»u ác? Äiá»u ác ấy à ? - Piotr nói. - Tất cả chúng ta Ä‘á»u biết cái gì là ác đối vá»›i chúng ta.
- Äúng rồi, chúng ta Ä‘á»u biết cả, nhưng cái mà tôi biết là má»™t Ä‘iá»u ác đối vá»›i tôi thì tôi không biết là điá»u ác đối vá»›i ngưá»i khác được - công tước Andrey cà ng nói cà ng hăng, hẳn là chà ng muốn trình bà y cho Piotr thấy quan niệm má»›i cá»§a chà ng vá» sá»± việc. Chà ng nói tiếng Pháp. - Tôi chỉ thấy trên Ä‘á»i có hai Ä‘iá»u ác sá»± thá»±c: đó là sá»± hối háºn và bệnh táºt. Và điá»u thiện chẳng qua chỉ là không có hai Ä‘iá»u ác nà y. Sống cho riêng mình và tránh hai Ä‘iá»u ác ấy, tất cả sá»± khôn ngoan cá»§a tôi hiện nay chỉ có thế.
- Thế còn tình yêu đồng loại, còn sá»± hy sinh thì sao. - Piotr nói. - Không, tôi không thể nà o tán thà nh quan Ä‘iểm cá»§a anh được! Chỉ sống thế nà o để đừng là m Ä‘iá»u ác, để đừng hối háºn thì Ãt quá. Trước đây tôi đã từng sống như thế, tôi đã sống cho riêng tôi và đã tá»± là m há»ng Ä‘á»i mình. Và chỉ có bây giá» tôi má»›i sống, hay nói cho đúng ra cố gắng sống (Piotr khiêm tốn chữa lại) cho những ngưá»i khác, chỉ có bây giá» tôi má»›i hiểu hết hạnh phúc cá»§a cuá»™c sống. Không, tôi không đồng ý vá»›i anh đâu mà cả anh nữa, anh cÅ©ng chẳng nghÄ© như anh nói đâu.
Công tước Andrey im lặng nhìn Piotr và mỉm cưá»i chế nhạo. Chà ng nói:
- Cáºu sẽ gặp cô em gái cá»§a mình, nữ công tước Maria, hai ngưá»i sẽ ý hợp tâm đầu lắm đấy. Có lẽ cáºu có lý vá» phần cáºu, - chà ng nói tiếp sau má»™t lát im lặng - Nhưng má»—i ngưá»i có má»™t cách sống riêng: cáºu đã sống cho riêng mình cáºu và cáºu nói rằng cái lối sống ấy đã là m cho cáºu suýt há»ng cả cuá»™c Ä‘á»i, và cáºu chỉ thấy hạnh phúc khi cáºu bắt đầu sống cho những ngưá»i khác. Còn tôi thì tôi lại trải qua má»™t kinh nghiệm ngược lại. Tôi đã sống để tìm vinh quang (mà vinh quang là cái gì? Chẳng qua cÅ©ng vẫn là tình yêu ngưá»i khác, muốn là m cho há» má»™t cái gì, muốn được há» khen ngợi). Tóm lại tôi đã sống cho những ngưá»i khác như thế và tôi không phải suýt là m há»ng mà chÃnh là đã hoà n toà n là m há»ng cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi. Và chỉ có từ khi tôi sống cho riêng mình thì tôi bắt đầu cảm thấy được yên tÄ©nh hÆ¡n.
- Nhưng là m thế nà o có thể sống cho riêng mình được? - Piotr bốc lên há»i - Thế còn anh, em gái anh, cha anh?
- Nhưng há» cÅ©ng vẫn là tôi mà thôi chứ không phải là những ngưá»i khác - Công tước Andrey nói - còn những ngưá»i khác, những kẻ đồng loại, Le prochain(1), như cáºu và nữ công tước Maria vẫn nói, thì lại là nguồn gốc chÃnh cá»§a sai lầm và điá»u ác. Le prochain chÃnh là những ngưá»i nông dân cá»§a cáºu ở Kiev mà cáºu muốn cải thiện cuá»™c sống.
Và chà ng nhìn và o mặt Piotr má»™t cái nhìn chế nhạo, có vẻ khiêu khÃch. Hẳn là chà ng muốn thách thức Piotr.
- Anh nói đùa đấy chứ. - Piotr nói, má»—i lúc má»™t thêm sôi nổi. - Trong những việc tôi muốn là m (tôi má»›i là m được rất Ãt, và là m rất kém) nà o có gì là sai lầm và độc ác đâu, tôi chỉ muốn là m Ä‘iá»u thiện và dù sao cÅ©ng đã là m được Ãt nhiá»u. Là m cho những con ngưá»i bất hạnh, những ngưá»i nông dân cá»§a chúng ta, những con ngưá»i như chúng ta, những ngưá»i lá»›n lên rồi chết Ä‘i mà không có má»™t khái niệm nà o khác vá» Thượng đế và chân lý ngoà i những lá»… nghi và những bà i cầu nguyện vô nghÄ©a, là m cho há» có được những niá»m tin đầy sức an á»§i vá» Ä‘á»i sống sau nà y, vá» sá»± trừng phạt, khen thưởng và an á»§i thì có gì là ác? Dân nghèo Ä‘ang chết vì bệnh táºt, vì thiếu săn sóc, trong khi ngưá»i ta có thể dá»… dà ng giúp đỡ há» vá» váºt chất; tôi cung cấp cho há» thầy thuốc, nhà thương, nhà dưỡng lão, thì có gì là độc ác là sai lầm? Tôi để cho nông dân, cho đà n bà có con má»n được rá»—i rãi nghỉ ngÆ¡i má»™t chút vì hỠđầu tắt mặt tối suốt ngà y đêm thì chẳng phải là má»™t Ä‘iá»u thiện rà nh rà nh ra đấy là gì còn nghi ngá» gì nữa? - Piotr nói lắp bắp, vá»™i và ng - và tôi đã là m như thế, tuy tôi là m tồi, là m được Ãt, nhưng dẫu sao cÅ©ng đã có là m má»™t cái gì vá» mặt ấy, còn anh nói thế nà o thì nói, chứ tôi thì tôi vẫn tin rằng những việc tôi là m là vlệc tốt, hÆ¡n nữa, tôi vẫn tin rằng bản thân anh không nghÄ© như những Ä‘iá»u anh nói. Nhưng cái chÃnh - Piotr nói tiếp - là tôi biết và tôi biết chắc rằng niá»m vui sướng khi là m việc thiện chÃnh là lạc thú duy nhất chân chÃnh trong cuá»™c Ä‘á»i.
- Phải, nếu đặt vấn đỠnhư váºy thì lại khác - công tước Andrey nói - Tôi xây má»™t ngôi nhà , tôi trồng má»™t khu vưá»n, còn cáºu thì cáºu là m nhà thương. Cả hai việc nà y Ä‘á»u có thể dùng để tiêu hao ngà y tháng. Còn cái gì là đúng, cái gì là tốt thì hãy để cho ngưá»i nà o biết tất cả phê phán chứ đó không phải là nhiệm vụ cá»§a chúng ta. Nhưng cáºu đã muốn tranh luáºn - công tước Andrey nói thêm - thì ta cứ tranh luáºn.
Hai ngưá»i rá»i khá»i bà n ăn đến ngồi ở trên cái thá»m thay thế bao lÆ¡n. Công tước Andrey nói tiếp:
- Nà o, ta thá» tranh luáºn xem. Cáºu nói đến trưá»ng há»c - Công tước Andrey vừa nói vừa gáºp đốt ngón tay, - giáo dục v.v… thế nghÄ©a là cáºu muốn kéo anh chà ng kia - Chà ng chỉ má»™t ngưá»i nông dân Ä‘ang cất mÅ© Ä‘i qua trước mặt hai ngưá»i - ra khá»i tình trạng súc váºt cá»§a hắn và là m cho hắn có được có được nhu cầu tinh thần, nhưng tôi cảm thấy cái hạnh phúc duy nhất có thể có được là hạnh phúc cá»§a súc váºt, ấy thế mà cáºu lại muốn tước mất cá»§a hắn cái hạnh phúc ấy. Tôi thèm muốn được như hắn, còn cáºu thì muốn là m cho hắn giống như tôi nhưng lại không cho hắn những phương tiện cá»§a tôi. Cáºu lại nói giảm nhẹ sức lao động cá»§a hắn. Nhưng theo ý tôi lao động thể lá»±c đối vá»›i hắn là má»™t Ä‘iá»u cần thiết, cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u kiện tồn tại như lao động trà óc đối vá»›i tôi. Cáºu không thể nà o không suy nghÄ©. Tôi Ä‘i ngá»§ lúc hai giá» sáng, bao nhiêu tư tưởng đến vá»›i tôi và tôi không tà i nà o ngá»§ được, trằn trá»c và thao thức mãi cho đến sáng bởi vì tôi suy nghÄ© và tôi không thể nà o không suy nghÄ© được; cÅ©ng như hắn không thể nà o không cà y, không cắt cỠđược; nếu không thì hắn sẽ và o quán rượu hay sẽ sinh bệnh. CÅ©ng như tôi sẽ không thể nà o chịu đựng được thứ lao động thể lá»±c ghê sợ cá»§a há» và sau má»™t tuần tôi sẽ chết, thì há» cÅ©ng không thể nà o chịu đựng được sá»± nhà n rá»—i vá» thể xác cá»§a tôi há» sẽ phát phì ra và sẽ chết. Còn vá» Ä‘iểm thứ ba thì cáºu nói thế nà o nhỉ?
Công tước Andrey gáºp ngón tay thứ ba lại.
- À phải rồi, cáºu nói đến nhà thương, nghÄ© đến thuốc men. Hắn bị trúng phong, hắn sắp chết, cáºu trÃch huyết cho hắn, cáºu chữa cho hắn khá»i. Hắn sẽ thà nh má»™t ngưá»i tà n phế trong mưá»i năm, là m thà nh má»™t gánh nặng cho má»i ngưá»i. Äể cho hắn chết chẳng phải là êm thấm hÆ¡n và đơn giản hÆ¡n không? Sẽ có những ngưá»i khác sinh ra, và cứ nguyên như thế nà y há» cÅ©ng đông lắm rồi. - Giá thá» cáºu tiếc vì mất thêm má»™t ngưá»i thợ thì còn nghe được - tôi quan niệm như thế đấy! Äằng nà y cáºu lại cứu hắn chỉ vì thương hắn mà thôi. Nhưng hắn có cần cáºu thương đâu? Lại còn cái ý nghÄ© vá»› vẩn tưởng thuốc trị được bệnh nữa. Thá» há»i y há»c đã có bao giá» cứu được ai chưa? Giết ngưá»i thì có! - chà ng cau mà y hằn há»c và quay mặt Ä‘i.
Công tước Andrey trình bà y những tư tưởng cá»§a mình má»™t cách rõ rà ng và chÃnh xác đến ná»—i có thể thấy rằng chà ng đã nhiá»u lần nghÄ© đến tất cả những Ä‘iá»u đó, và chà ng nói má»™t cách thÃch thú và nói rất nhanh như má»™t con ngưá»i đã lâu không có dịp nói.
Những lý luáºn cá»§a chà ng bi quan thì khoé mắt cá»§a chà ng lại cà ng linh hoạt lên.
- á»’ như váºy thì thá»±c là khá»§ng khiếp, khá»§ng khiếp! - Piotr nói. - Tôi không thể nà o quan niệm được rằng ngưá»i ta có thể sống vá»›i những tư tưởng như váºy. Riêng tôi, tôi cÅ©ng đã có những giây phút như váºy, gần đây thôi, khi ở Moskva và trong lúc Ä‘i đưá»ng. Nhưng lúc bấy giá» tôi Ä‘i đến tình trạng là tôi không sống nữa, cái gì tôi cÅ©ng thấy xấu xa quá… và nhất là cả bản thân tôi cÅ©ng thế. Thế rồi tôi không ăn, không tắm rá»a, còn anh - anh thế nà o?
- Tại sao lại không tắm rá»a, không tắm thì bẩn - Công tước Andrey nói, - Trái lại phải cố gắng là m sao cho cuá»™c sống cá»§a mình tháºt thú vị chứ? Tôi sống, và đó không phải là lá»—i cá»§a tôi, váºy thì phải tìm cách sống sao cho hết sức thoải mái, không là m phiá»n đến ai, sống mãi cho đến chết má»›i thôi…
- Nhưng đã có những tư tưởng như váºy thì cái gì là m cho anh thÃch sống kia chứ? Trong hoà n cảnh như thế ngưá»i ta sẽ ngồi yên không cỠđộng, không là m gì hết.
- Dẫu sao cuá»™c sống cÅ©ng không để cho anh ngồi yên. Tôi sẽ rất sung sướng nếu chẳng phải là m việc gì hết, nhưng má»™t mặt giá»›i quý tá»™c ở đây lại cho tôi cái vinh dá»± được chá»n là m đại biểu cá»§a há»: tôi phải từ chối mãi má»›i được. Há» không muốn hiểu rằng tôi không muốn có những đức tÃnh cần thiết, không có cái tÃnh hiá»n là nh và đon đả hÆ¡i dung tá»±c, là cái cần thiết cho công việc ấy. Rồi lại còn cái nhà nà y nữa, tôi phải xây dá»±ng nó lên để có má»™t chá»— mà sống cho yên ổn. Bây giá» lại sinh ra việc tuyển má»™ dân quân.
- Tại sao anh không và o quân đội?
- Sau tráºn Austerlix ấy à ? - Công tước Andrey nói, vẻ mặt sa sầm. - Không ạ, xin Ä‘a tạ, tôi đã tá»± hứa vá»›i mình là không gia nháºp quân đội chiến đấu cá»§a nước Nga nữa. Và tôi nhất định sẽ không gia nháºp, dù cho BuônapartÆ¡ có đến đây, gần Smolensk, uy hiếp Lưxye Gôrư, tôi cÅ©ng sẽ không nháºp ngÅ©. Nà y tôi nói tháºt vá»›i cáºu - công tước Andrey nói tiếp, dần dần trấn tÄ©nh lại - Bây giá» ngưá»i ta Ä‘ang tuyển dân quân, cha tôi là tổng tư lệnh khu ba, và biện pháp duy nhất đối vá»›i tôi để tránh quân địch và là m việc dưới quyá»n cha tôi.
- Như thế tức là anh là m việc quân rồi chứ còn gì?
- Phải, - chà ng im lặng một lát.
- Thế thì tại sao anh lại là m việc quân?
- Là vì thế nà y. Ông cụ tôi là má»™t trong những ngưá»i ưu tú nhất cá»§a thá»i đại trước. Ông cụ tôi đã già và tuy không phải là ngưá»i tà n ác tÃnh tình ông cụ quá hiếu động. Ông cụ đáng sợ vì đã quen nắm quyá»n lá»±c vô hạn, và bây giá» thì hoà ng đế lại giao cho những ngưá»i tổng tư lệnh dân quân má»™t quyá»n lá»±c như thế. Cách đây hai tuần, nếu tôi đến cháºm hai giá» thì ông cụ đã sai treo cổ má»™t lên thư lại ở Yukhnov - Công tước Andrey mỉm cưá»i nói
- Cho nên tôi ra là m việc bởi vì ngoà i tôi ra không có ai có uy tÃn đối vá»›i cha tôi, và thỉnh thoảng tôi có thể ngăn cản không để cha tôi là m những việc mà sau nà y ông cụ sẽ hối háºn.
- Äấy anh đã thấy chưa.
- Phải, nhưng không phải như cáºu quan niệm đâu! - công tước Andrey nói tiếp - Trước đây cÅ©ng như bây giá» tôi không há» có chút thiện cam nà o vá»›i cái thằng thư lại khốn nạn ấy, má»™t thằng đã ăn cắp già y cá»§a dân quân. Tháºm chà nếu được trông thấy nó lá»§ng lẳng trên giá treo cổ thì tôi sẽ rất lấy là m hà i lòng là đằng khác, nhưng tôi thương hại cho ông cụ - tức cÅ©ng vẫn là thương hại cho tôi.
Công tước Andrey cà ng nói cà ng hăng. Mắt chà ng sáng long lanh như Ä‘ang lên cÆ¡n sốt trong khi chà ng cố gắng chứng minh cho Piotr thấy rằng trong hoạt động, chà ng không há» có ý muốn là m Ä‘iá»u thiện cho đồng loại.
- Còn cáºu thì cáºu muốn giải phóng nông dân - chà ng nói tiếp - hay lắm. Nhưng đối vá»›i cáºu thì chẳng hay đâu (tôi chắc cáºu chưa bao gìỠđánh Ä‘áºp ai hay đà y ai Ä‘i Xibir cả). Còn đối vá»›i nông dân lại cà ng không hay há»›m gì. Nếu ngưá»i ta đánh Ä‘áºp há», nếu ngưá»i ta đà y há» Ä‘i Xibiri thì tôi cho rằng tình cảnh cá»§a há» không phải vì thế mà khổ hÆ¡n chút nà o. Ở Xibir há» cÅ©ng sẽ sống cái cuá»™c sống súc váºt như váºy, những vết roi vá»t trên ngưá»i sẽ thà nh sẹo và há» cÅ©ng sẽ sung sướng như cÅ©. Việc đó có cần là cần cho những kẻ nà o Ä‘ang sa Ä‘oạ vỠđạo đức, sống trong hối háºn tìm cách bóp nghẹt lòng hối háºn ấy và trở nên bạo ngược vì há» có quyển trừng phạt ngưá»i khác, thÃch đáng cÅ©ng được mà oan uổng cÅ©ng xong. Tôi thương hại là thương hại cho những con ngưá»i như váºy, và sở dÄ© tôi mong muốn giải phóng nông dân cÅ©ng là vì những ngưá»i đó. Có lẽ cáºu chưa thấy, nhưng tôi thì tôi đã thấy những ngưá»i tốt được giáo dục theo cái truyá»n thống quyá»n lá»±c vô hạn ấy, rồi dần dần trở thà nh bẳn tÃnh, tà n nhẫn, bạo ngược. Há» biết như váºy nhưng không thể nà o tá»± kiá»m chế được, và cà ng ngà y cà ng khổ sở.
Công tước Andrey nói những Ä‘iá»u đó má»™t cách say sưa đến ná»—i Piotr bất giác nghÄ© rằng chà ng có những tư tưởng nà y là vì nghÄ© đến cha chà ng. Piotr không đáp.
- Äấy tôi thương hại những ngưá»i như thế đấy. Tôi thương cho phẩm giá cá»§a con ngưá»i, cho sá»± yên tÄ©nh cá»§a lương tâm, cho sá»± trong sạch, chứ không phải là thương hại cái đầu hay cái lưng cá»§a nông dân mà dù ngưá»i ta có cạo trá»c, có quất roi bao nhiêu Ä‘i nữa cÅ©ng vẫn sẽ là những cái đầu và những cái lưng ấy.
- Không, không: ngà n lần không! Tôi sẽ không bao giỠđồng ý với anh - Piotr nói.
Chú thÃch:
(1)Kẻ đồng loại
Last edited by khungcodangcap; 02-11-2008 at 11:11 AM.
|
 |
|
| |