03-07-2008, 01:26 AM
Äá»™i Xung KÃch Trong đôi mắt anh Trúc là tất cả Là niá»m vui là hạnh phúc anh ước mong
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
Vô lại quần phương phố - Quyển 4 chương 5
Tà i sản của kedatinh1974
Chữ ký của kedatinh1974
Click quảng cáo là một cách ủng hộ sự phát triển của diễn đà n một cách hữu hiệu & thiết thực nhất!
03-07-2008, 06:25 PM
Äá»™i Xung KÃch Trong đôi mắt anh Trúc là tất cả Là niá»m vui là hạnh phúc anh ước mong
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
Vô lại quần phương phổ - New: Quyển 4 chương 5
Q4 Chương 6 – Nhu tình máºt ý
Dịch giả: cuuamky12
biên dịch:landac
biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Diệp Vô Ưu cuối cùng cÅ©ng phát hiện, muốn đối phó vá»›i Hà m Yên và Má»™ Dung Tiểu Tiểu hai ngưá»i nà y, Lãnh Sương Sương là thÃch hợp nhất. Hà m Yên ai cÅ©ng không sợ, chỉ sợ Lãnh Sương Sương, mà không có Hà m Yên bảo vệ, vá»›i thân thá»§ cá»§a hắn bây giá», muốn đánh Má»™ Dung Tiểu Tiểu má»™t tráºn là chuyện dá»… dà ng. Chỉ là mấy ngà y nay Má»™ Dung Tiểu Tiểu vẫn không có trêu chá»c hắn, hắn cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i.
“Sư tá»·, bá» Ä‘i, đừng để ý đến bá»n há», chúng ta nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.†Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng nói, hắn kì tháºt cÅ©ng không muốn Lãnh Sương Sương cùng Hà m Yên không ‘giao tranh’. Hắn biết rõ Lãnh Sương Sương nếu thá»±c muốn động thá»§, hÆ¡n phân ná»a sẽ không hạ thá»§ lưu tình. Hắn mặc dù rất bất mãn Hà m Yên, nhưng cÅ©ng không muốn nà ng thương tổn quá lá»›n. Dù sao, bá»n há» từ nhá» tá»›i lá»›n đã quen nhau lâu như váºy, Hà m Yên ngoại trừ bên ngoà i thÃch câu dẫn hắn, còn thì đối vá»›i hắn cÅ©ng tốt.
“Ừ.†sắc mặt Lãnh Sương Sương trong nháy mắt trở nên nhu hoà . Rồi sau đó, liá»n cùng Diệp Vô Ưu chui và o xe ngá»±a hà o hoa.
“Tháºt là kỳ quái, đối vá»›i Vô Ưu ca ca thì tốt, đối vá»›i ta lại dữ như váºy!†Hà m Yên nhá» giá»ng lầu bầu má»™t câu.
Ôm háºn lại ôm háºn, không còn cách nà o khác, nà ng chỉ có thể ngá»§ ở bên ngoà i.
Sau việc tối qua ôm nhau ngá»§, đêm nay Lãnh Sương Sương có vẻ tá»± nhiên hÆ¡n nhiá»u, không nói gì, liá»n trá»±c tiếp chui và o trong lòng Diệp Vô Ưu, mùi hương say lòng ngưá»i chui và o mÅ©i Diệp Vô Ưu, Diệp Vô Ưu không nhịn được có chút tâm viên ý mãn.
Nhẹ nhà ng ôm lấy thân thể yêu kiá»u má»m mại cá»§a Lãnh Sương Sương, Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng cúi đầu, hướng tá»›i gần đôi môi anh đà o, vừa má»›i chạm và o môi nà ng. Lãnh Sương Sương đột nhiên giáºt mình kinh hãi giống như con thá» nhá», đột nhiên từ trong lòng hắn nhảy dá»±ng lên, thiếu chút nữa đã nhảy khá»i xe ngá»±a.
Khi Diệp Vô Ưu Ä‘ang sững sá» không biết là m thế nà o, thân thể má»m mại cá»§a Lãnh Sương Sương lại tá»± động trở lại trong lòng hắn. Chỉ là , so vá»›i vừa rồi thì cứng nhắc hÆ¡n rất nhiá»u.
“Sư đệ, đừng, đừng như váºy, ta còn chưa quen.†Lãnh Sương Sương nhẹ giá»ng nói: “Ngươi, ngươi cứ như váºy ôm ta, giống hôm qua có được không?â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, sư tá»·.†Diệp Vô Ưu vẻ mặt khổ sở, rất bất đắc dÄ© nói, đáp ứng yêu cầu nà y cá»§a Lãnh Sương Sương, nghÄ©a là đêm nay hắn lại chịu dà y vò cả đêm, nhưng mà , hắn bây giá» cÅ©ng biết, Lãnh Sương Sương không phải là không thÃch hắn. Có Ä‘iá»u, nà ng quả thá»±c không cách nà o thÃch ứng vá»›i hà nh vi thân máºt hôn môi cá»§a hắn đối vá»›i nà ng, bây giá» mức độ lá»›n nhất hắn có thể là m chỉ sợ chÃnh là ôm nà ng mà thôi.
“Sư đệ, đợi qua mấy ngà y nữa, ta cần phải cháºm rãi thÃch ứng.†Lãnh Sương Sương yếu á»›t nói “Äến lúc đó, chúng ta…â€
Lãnh Sương Sương không tiếp tục nói, nà ng cảm thấy hai gò mà nóng bừng. Bởi vì nà ng biết, nà ng cùng Diệp Vô Ưu không chỉ riêng có quan hệ sư tá»· đệ, Lãnh Tâm Âm cÅ©ng không chỉ là đơn thuần tìm má»™t sư đệ cho nà ng. Bất quá hiện giá», nà ng sẽ không Ä‘em Ä‘iá»u đó nói cho Diệp Vô Ưu, chỉ khi tháºt đúng lúc nà ng má»›i có thể chân chÃnh nói ra.
“Sư tá»·, ta biết mà , yên tâm, ta sẽ không ép ngưá»i đâu.†Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng vuốt ve mái tóc Lãnh Sương Sương, ôn nhu nói.
Diệp Vô Ưu trong miệng nói ra dá»… dà ng, song trong lòng lại có ná»—i khổ nói không nên lá»i. CÅ©ng may đêm nay, ở trên xe ngá»±a, hắn còn táºn lá»±c ôm Lãnh Sương Sương chặt má»™t chút, hi vá»ng nà ng không loạn động. Nếu nà ng yên pháºn má»™t chút, váºy còn tốt, nếu không an pháºn giống như tối hôm qua, hắn có thể lại thê thảm thêm má»™t đêm rồi.
Không biết do đã có thói quen được Diệp Vô Ưu ôm trong lòng hay không mà đêm nay, Lãnh Sương Sương ngá»§ rất an bình trong lòng Diệp Vô Ưu. CÆ¡ hồ không có cỠđộng chút nà o, bởi váºy, đêm nay Diệp Vô Ưu xem như thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, tá»›i quá ná»a đêm, hắn cÅ©ng ngá»§ say mê mệt.
Ngà y thứ hai, khi Diệp Vô Ưu tỉnh lại, ngá»c thể má»m mại vẫn ở trong lòng. Chỉ là , hắn lại cảm giác xe ngá»±a Ä‘ang Ä‘i, mà Lãnh Sương Sương trong lòng, cÅ©ng Ä‘ang mở to con mắt xinh đẹp sáng long lanh, nhìn hắn đầy nhu tình.
“Sư tá»·, đây là lúc nà o?†Diệp Vô Ưu há»i có chút mÆ¡ hồ.
“Nhanh đến giữa trưa thôi, nhìn ngươi ngá»§ rất ngon, ta không muốn đánh thức ngươi.†Lãnh Sương Sương ôn nhu nói: “CÅ©ng may Lam Tiểu Phong còn không tÃnh là ngốc, coi như má»i chuyện, hắn đã xá» lý tốt.â€
“Ờ, xem ra tiểu hoa si nà y còn có Ä‘iểm hữu dụng.†Diệp Vô Ưu thuáºn miệng nói.
“Nếu thuáºn lợi, đêm nay chúng ta có thể tá»›i Vô Song cung.†Lãnh Sương Sương hiển nhiên đối vá»›i Lam Tiểu Phong không có hứng thú. “Äợi tá»›i Phiêu Miểu Phong, ta sẽ ở lại khách Ä‘iếm, ngươi cùng bá»n há» lên Phiêu Miểu Phong.â€
Phiêu Miểu Phong vốn là phong cảnh rất có danh tiếng bên trong Bách Hoa đế quốc, mà từ sau khi Vô Song cung xuất hiện, Phiêu Miểu Phong danh khà cà ng lá»›n. Bởi vì, Vô Song cung toạ lạc trên đỉnh Phiêu Miểu Phong, mà cÅ©ng bởi vì Vô Song cung xuất hiện, dẫn tá»›i bây giá» rất nhiá»u du khách du ngoạn tại Phiêu Miểu Phong không cách nà o thấy được toà n cảnh Phiêu Miểu Phong. CÅ©ng chÃnh vì, đỉnh núi là địa bà n cá»§a Vô Song cung, ngưá»i thưá»ng không cách nà o tiến và o.
Ảnh hưởng bởi lợi Ãch nà y, Phiêu Miểu Phong vốn chỉ có mưá»i há»™ gia đình, bây giá» cÅ©ng phát triển thà nh má»™t tiểu trấn, đồng thá»i cÅ©ng đổi tên thà nh Phiêu Miểu trấn. Phiêu Miểu trấn mặc dù không lá»›n song cÅ©ng như ‘chim sẻ tuy nhá» nhưng ngÅ© tạng Ä‘á»u đủ’, bất cứ thứ gì nÆ¡i nà y Ä‘á»u có. Từ quán trỠđến thanh lâu các loại Ä‘á»u không thiếu.
Nói đến thanh lâu, Phiêu Miểu trấn từng có má»™t tên ‘cần tiá»n không cần mạng’, mở má»™t thanh lâu, sau đó tuyên bố, trong thanh lâu cá»§a hắn có mỹ nữ đến từ Vô Song cung. Trong chốc lát, thanh lâu cá»§a hắn sinh ý hưng thịnh dị thưá»ng, có Ä‘iá»u không bao lâu, chuyện nà y truyá»n tá»›i Vô Song cung. Thanh lâu trong má»™t đêm biến mất không còn, mà ông chá»§ cá»§a thanh lâu, cÅ©ng không thấy bóng dáng đâu, từ đó vá» sau, rốt cục không có ai dám mượn tên tuổi cá»§a Vô Song cung kiếm tiá»n.
Cho dù tất cả má»i ngưá»i biết Vô Song cung không dá»… trêu và o, cÅ©ng biết muốn có được mỹ nữ Vô Song cung là vô cùng khó khăn, nhưng không ngá» có rất nhiá»u công tá» cáºu ấm hoặc là phong lưu lãng tá» muốn tìm cÆ¡ há»™i tiếp cáºn mỹ nhân. Sau hai mươi năm từ khi phát sinh sá»± kiện đó, ngưá»i tá»›i nÆ¡i nà y lại cà ng nhiá»u.
Hai mươi năm qua, Diệp Phi Phà m kẻ không tên tuổi lại có thể Ä‘oạt lấy chân tâm cá»§a mỹ nữ đẹp nhất Vô Song cung Yến Ngá»c Dao, mặc dù rất nhiá»u ngưá»i háºn Diệp Phi Phà m nghiến răng, song thà nh công cá»§a hắn, cÅ©ng kÃch thÃch tá»± tin cá»§a rất nhiá»u nam nhân. Hiển nhiên má»™t Ä‘iá»u Diệp Phi Phà m có thể lấy được Yến Ngá»c Dao, váºy bá»n há» muốn chiếm lấy phương tâm cá»§a má»™t mỹ nữ Vô Song cung cÅ©ng không khó. ChÃnh vì thế Phiêu Miểu trấn nà y hai mươi năm qua, cà ng trở nên phồn hoa.
Gần đến đêm, Ä‘oà n ngưá»i Diệp Vô Ưu Ä‘i tá»›i Phiêu Miểu trấn, mà Lam Tiểu Phong thì rất tá»± giác Ä‘i tìm khách sạn. Hà m Yên cùng Má»™ Dung Tiểu Tiểu bởi vì có chút sợ Lãnh Sương Sương, cÅ©ng cùng Ä‘i theo Lam Tiểu Phong, chỉ còn Diệp Vô Ưu cùng Lãnh Sương Sương, chui khá»i xe ngá»±a, cháºm rãi Ä‘i trên trấn.
Không biết có phải do Vô Song cung thưá»ng xuyên có ngưá»i xuống Phiêu Miểu Phong hay không, khiến cho ngưá»i trên trấn nà y đã nhìn qua nhiá»u mỹ nữ, cho nên Diệp Vô Ưu cùng Lãnh Sương Sương lại tá»±a hồ không có nhiá»u sức thu hút. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Diệp Vô Ưu mà nói, đó là chuyện cầu còn không được, hắn cÅ©ng không thÃch bị quá nhiá»u ngưá»i nhìn chăm chú, đặc biệt là chán ghét bị nhiá»u nam nhân dùng ánh mắt háo sắc nhìn hắn giống như là nhìn nữ nhân.
“Sư đệ, cháºm má»™t chút, không bằng đêm nay chúng ta ở lại chá»— nà y má»™t đêm, sáng mai ngươi trở lên Phiêu Miểu Phong.†Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng đỠnghị.
“Ừm, sư tá»·, ta nghe ngươi.†Diệp Vô Ưu gáºt gáºt đầu, đã Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà y rồi, hắn cÅ©ng không gấp như váºy có má»™t buổi tối thôi. HÆ¡n nữa, Phiêu Miểu Phong thá»±c sá»± là có chút cao, đưá»ng cÅ©ng không phải dá»… Ä‘i, ngưá»i thưá»ng phải hai ba canh giá» má»›i có thể trèo lên trên, mà hắn má»™t ngưá»i tu tiên vá»›i tu vi loại nà y, ước chừng cÅ©ng phải ná»a canh giá».
“Lãnh gia tỷ tỷ, khách sạn đã an bà i xong rồi, ngươi cùng Diệp gia ca ca có thể tới nghỉ ngơi!†Lam Tiểu Phong vội vã chạy tới, vẻ mặt nịnh bợ nó. Ở trước mặt Lãnh Sương Sương, hắn không dám phạm hoa si.
“Sư đệ, chúng ta Ä‘i thôi!†Lãnh Sương Sương nhẹ nhà ng gáºt đầu, hướng tá»›i Diệp Vô Ưu nói.
Giống như hai tối hôm trước, đêm nay, Lãnh Sương Sương vẫn nằm trong lòng Diệp Vô Ưu, như má»™t con mèo nhá» ngoan ngoãn, nà ng ngá»§ rất yên ổn, trên mặt còn lá»™ ra vẻ tươi cưá»i, tá»±a hồ trong má»™ng gặp chuyện gì đó vui vẻ.
Diệp Vô Ưu lại không ngá»§, có lẽ bởi vì ngà y mai tiến và o Vô Song cung, trong lòng có chút chá» mong, cÅ©ng có phấn khÃch, cho nên trong nhất thá»i không ngá»§ được.
Äá»™t nhiên lúc đó, hắn cảm thấy có gì đó không bình thưá»ng, bất ngá» ngẩng đầu lên, phát hiện, trong phòng không biết lúc nà o lại thừa ra má»™t ngưá»i. Bất quá, khi hắn nhìn rõ rà ng hình dáng ngưá»i nà y, tức thì thở dà i má»™t hÆ¡i, bởi vì ngưá»i đến không phải ai khác, đúng là Lãnh Tâm Âm.
“Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i đến đây lúc nà o?†Diệp Vô Ưu liá»n vá»™i và ng há»i.
Lãnh Tâm Âm lại không nói lá»i nà o, chỉ là thân thể chợt loé lên tá»›i trước giưá»ng, ngá»c chưởng phất nhẹ sau đầu Lãnh Sương Sương, nà ng má»›i mở miệng nói: “Ta má»›i tá»›i má»™t lúc, có má»™t số việc, ta muốn nói cho ngươi.â€
“Chuyện gì váºy?†Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng buông Lãnh Sương Sương ra, hắn biết Lãnh Tâm Âm vừa má»›i bá» thêm cấm chế trên ngưá»i Lãnh Sương Sương. Tạm thá»i Lãnh Sương Sương rÆ¡i và o trong giấc ngá»§ say, đối vá»›i chuyện bên ngoà i không hay biết chút gì.
“Ta để cho ngươi tá»›i Vô Song cung, không chỉ là để ngươi tá»›i chinh phục nữ nhân Vô Song cung, ta còn muốn ngươi giúp ta Ä‘iá»u tra má»™t việc.†Lãnh Tâm Âm cháºm rãi nói: “Căn cứ ta Ä‘iá»u tra nhiá»u năm qua, Bách Hoa đế quốc má»—i lần thưởng hoa đại há»™i thá»ng phái ra hoa nữ, cùng vá»›i Vô Song cung có quan hệ máºt thiết, ta cÆ¡ hồ có thể khẳng định, ngưá»i khống chế tất cả hoa nữ kia, là ở trong Vô Song cung, ta hoà i nghi nà ng chÃnh là cung chá»§ Vô Song cung hiện giá», nhưng ta không có chứng cá»› gì, cho nên ta muốn ngươi Ä‘i Ä‘iá»u tra.â€
“Là như thế sao?†Diệp Vô Ưu nhảy xuống giưá»ng, cau mà y há»i: “Nếu Vô Song cung thá»±c sá»± cùng hoa nữ có quan hệ, váºy bá»n há» không có lý nà o phái má»™t hoa nữ tá»›i bên ngưá»i ta.â€
“Äó cÅ©ng là chá»— ta tương đối khó giải thÃch được, nhưng ta tin tưởng Vô Song cung cùng hoa nữ cá»§a Thưởng hoa đại há»™i quả tháºt có quan hệ.†Lãnh Tâm Âm trầm ngâm má»™t chút nói: “Ta không cách nà o phái ngưá»i trá»±c tiếp tấn công và o trong Vô Song cung. Bất quá, vì ngươi và Vô Song cung có mối quan hệ, muốn tiến và o Vô Song cung cÅ©ng không khó, cho nên, nhiệm vụ nà y giao cho ngươi.â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, bất quá…†Diệp Vô Ưu đột nhiên dùng ánh mắt không có hảo ý nhìn Lãnh Tâm Âm, đột nhiên thò tay ra ôm lấy eo nhá» nhắn cá»§a nà ng, sau đó nói tiếp: “Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i cho ta lợi Ãch gì đây?â€
Tà i sản của kedatinh1974
04-07-2008, 01:58 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 4 Chương 7: Sư đồ đồng sà ng
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Lãnh Tâm Âm giáºn lắm định tặng cho Diệp Vô Ưu má»™t chưởng, nhưng nà ng cuối cùng cÅ©ng không đà nh xuống tay, nghiến răng há»i: “Ta cho ngươi bao nhiêu hảo xá» còn chưa đủ hay sao?“
“Sư phụ tá»· tá»·, hảo xỠđương nhiên là ngưá»i đã cho nhiá»u!“ Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi, nắm chặt lấy song thá»§ Lãnh Tâm Âm, bắt đầu không thà nh tháºt, tên tiểu tá» nà y thÃch nhất là ‘được là m tá»›i‘, thấy Lãnh Tâm Âm không đẩy tay hắn ra, tá»± nhiên lại cà ng muốn tiến thêm má»™t bước.
Song thá»§ Diệp Vô Ưu ôm khẽ eo Lãnh Tâm Âm rồi xoa nhè nhẹ, qua lá»›p y phục ép chặt có thể cảm nháºn được là n da má»m mại cá»§a nà ng, tay hắn có cảm giác mÄ© diệu dị thưá»ng.
“Ngươi còn muốn hảo xá» gì nữa?“ Lãnh Tâm Âm hÃt nhẹ và o má»™t hÆ¡i, không tức giáºn, nà ng như đã bình tÄ©nh lại không Ãt, ngữ khà cÅ©ng trở lại bình thưá»ng.
“Sư phụ tỷ tỷ, chẳng nhẽ nà ng không biết ta muốn gì nhất hay sao?“ Diệp Vô Ưu ôm sát lấy lưng Lãnh Tâm Âm, song thủ từ từ di chuyển xuống dưới, một tay dừng tại phong đồn, tay kia trượt nhẹ xuống đùi nà ng.
“Tiểu sắc lang, ngươi không còn nghÄ© đến gì khác ngoà i việc đó hay sao?“ Lãnh Tâm Âm tức tối nói, nà ng hối háºn ban đầu không kiểm tra rõ hắn. Nà ng cÅ©ng không nghÄ© hắn thá»±c sá»± là tên háo sắc đến như váºy, tháºm chà còn can đảm đến mức nà y. Kẻ khác nghe nói đến danh tÃnh cá»§a nà ng Ä‘á»u chạy xa ba trượng, váºy mà tên tiểu tá» nà y đến má»™t Ä‘iểm sợ hãi cÅ©ng không có, không chỉ không sợ mà còn dám chá»§ động ve vãn nà ng.
“Còn có việc gì tốt hÆ¡n việc nà y chứ?“ Diệp Vô Ưu ra vẻ vô tá»™i. Äảm lượng cá»§a hắn bây giá» ngà y cà ng lá»›n, động tác cÅ©ng cà ng lúc cà ng quá trá»›n, má»™t tay khẽ vuốt kiá»u đồn, tay kia luồn nhẹ và o trong đùi nà ng, sau đó đột nhiên thâm nháºp cấm khu.
Thân thể Lãnh Tâm Âm run lên, rồi đột nhiên vùng lên, nắm lấy Diệp Vô Ưu rồi ném cả ngưá»i hắn ra ngoà i.
Diệp Vô Ưu từ từ đáp xuống đất, rồi tiếp tục ngoan cố hướng vỠLãnh Tâm Âm bước tới.
“Tiểu sắc lang, ngươi đối vá»›i ta thà nh tháºt má»™t chút!“ Lãnh Tâm Âm quay đầu lại rồi trừng mắt nhìn hắn.
“Sư phụ tá»· tá»·, đừng có váºy mà , dù gì mình trước sau gì cÅ©ng sẽ là ngưá»i má»™t nhà mà .“ Diệp Vô Ưu má»™t chút cÅ©ng không sợ, còn Ä‘i tiếp đến trước mặt nà ng. Trong lúc Lãnh Tâm Âm không chú ý, hắn liá»n ôm chặt lấy, rồi cúi xuống hôn nà ng.
Lãnh Tâm Âm bị Diệp Vô Ưu khiến cho tâm phiá»n ý loạn, phản ứng trở nên cháºm chạp. Nhìn thấy hắn sắp hôn, nà ng nhất thá»i cÅ©ng không muốn đẩy hắn ra, chỉ muốn tránh nụ hôn cá»§a hắn. Nà ng gần như vô thức lắc đầu sang má»™t bên, chỉ là nà ng né không cho hắn hôn và o môi, nhưng khuôn mặt xinh đẹp thì không tránh khá»i, láºp tức bị Diệp Vô Ưu trá»±c tiếp hôn lên má nà ng.
Trong tim Lãnh Tâm Âm có má»™t cảm giác kì dị dâng mạnh lên. Tá»± hồ nhiá»u năm trước đó, nà ng cÅ©ng đã từng bị ai đó hôn và cÅ©ng hôn lên đúng vị trà đó. Tiếc là bây giá» kẻ đó cÅ©ng chỉ là má»™t đống xương trắng mà thôi.
Khi Lãnh Tâm Âm Ä‘ang chìm đắm trong Ä‘oạn hồi ức ngắn ngá»§i, Diệp Vô Ưu đã có những động tác khác, môi hắn nhanh chóng di xuống dưới rồi hôn lên cổ hÆ¡i á»ng hồng cá»§a nà ng.
Thân thể kiá»u mị cá»§a Lãnh Tâm Âm khẽ run lên, nà ng chưa bao giá» bị nam nhân hôn và o chá»— đó, thá»±c tế đó cÅ©ng là nÆ¡i mẫn cảm nhất trên ngưá»i nà ng. Dù nà ng đã sá»›m là nữ nhân trưởng thà nh, tuy nhiên hÆ¡n ba mươi năm đến nay vẫn chưa há» kinh qua chuyện nam nữ. Nhưng không chứng tá» là nà ng không có nhu cầu cá»§a má»™t nữ nhân bình thưá»ng. Chỉ là khả năng kiá»m chế cá»§a nà ng còn lá»›n hÆ¡n mà thôi.
Hiện tại bị Diệp Vô Ưu kÃch thÃch, khát vá»ng chôn kÃn trong tim tá»± hồ lại bùng lên. Không biết vì sao, dù rằng bản thân nà ng biết không nên để Diệp Vô Ưu tên tiểu sắc lang nà y tiếp tục là m báºy bạ trên thân thể nà ng, hÆ¡n nữa nà ng rõ rà ng có năng lá»±c ngăn hắn lại, nhưng nà ng vẫn để mặc hắn, tịnh không có chút kháng cá»± nà o.
Diệp Vô Ưu tá»± nhiên lại cà ng gan hÆ¡n, mấy ngà y trước Triệu Thiên Tâm có dạy hắn má»™t thá»§ pháp, hắn liá»n áp dụng ngay lên ngưá»i Lãnh Tâm Âm. Bắt đầu dùng cả hai tay lướt qua từng bá»™ vị mẫn cảm cá»§a nà ng.
“Mmm...“ Lãnh Tâm Âm cuối cùng khẽ rên lên. Nghe tiếng rên yếu Ä‘uối cá»§a nà ng, Diệp Vô Ưu đầy hưng phấn, trong lòng cà ng cảm thấy kÃch thÃch má»™t cách kì dị. Bở vì ma nữ ai nhìn cÅ©ng khiếp sợ nà y chung vu cÅ©ng bị hắn kÃch động dục tÃnh.
Chinh phục kiểu ma nữ như Lãnh Tâm Âm vá»›i hắn mà nói tháºm chà còn kÃch thÃch hÆ¡n chinh phục Vân Má»™ng tháºp tiên tá». Hà huống trước đây Lãnh Tâm Âm cÅ©ng đã từng là má»™t trong Vân Má»™ng tháºp đại tiên tá», vì thế lúc nà y Diệp Vô Ưu cảm thấy hưng phấn không sao kể xiết.
Hắn vẫn không ngừng hôn lên cổ Lãnh Tâm Âm, vì hắn cÅ©ng cảm thấy được nà ng vô cùng mẫn cảm ở đây. Hắn chỉ cần liếm nhè nhẹ thì nà ng cÅ©ng đã tá»± giác run rẩy rồi. Cùng lúc đó, hắn bế nà ng lên rồi ôm nà ng vá» phÃa giưá»ng. Äặt nhẹ nà ng lên giưá»ng, má»™t tay tiếp tục chu du trên các bá»™ vị mẫn cảm cá»§a nà ng, tay kia bắt đầu cởi áo nà ng.
Lãnh Tâm Âm mắt nhắm chặt, khẽ quay sang bên, không chút kháng cá»± động tác cá»§a Diệp Vô Ưu. Khuôn mặt xinh đẹp cÅ©ng xuất hiện những đốm hồng ngây ngất. Miệng chốc chốc lại phát ra những tiếng rên nho nhá».
Diệp Vô Ưu sao mà biết được, lúc nà y Lãnh Tâm Âm tâm tưởng Ä‘ang nghÄ© đến má»™t nam nhân khác. Mặc dù ngưá»i nà y vá»›i nà ng chưa bao giá» xảy ra những việc như hiện tại Ä‘ang diá»…n ra. Nhưng trong giấc mÆ¡ cá»§a nà ng, đã hÆ¡n má»™t lần xuất hiện tình cảnh cuồng nhiệt, nà ng cÅ©ng hÆ¡n má»™t lần huyá»…n tưởng vá» nam nhân đó vá»›i nà ng như váºy. Nà ng có cảm giác giấc mÆ¡ như đã trở thà nh hiện thá»±c. Má»™t khắc thá»i gian nà y, nà ng tá»± hồ đã quên mất, ngưá»i đà n ông nà ng từng yêu say đắm đã chết từ lâu, còn tên nam nhân hiện tại trên ngưá»i nà ng, danh nghÄ©a là đồ đệ, tuổi cÅ©ng chỉ suýt soát bằng má»™t ná»a cá»§a nà ng.
Diệp Vô Ưu khẽ ngẩng đầu lên, cởi áo yếm cá»§a nà ng ra, nhẹ nhà ng giải thoát khuôn ngá»±c Ä‘ang bị trói buá»™c khiến cho má»™t đôi ngá»c nhÅ© ngạo nhân liá»n hiện ra. Gian phòng lúc nà y như thêm mấy phần xuân sắc, xem ra ngá»c nhÅ© Lãnh Tâm Âm không há» nhá» hÆ¡n so vá»›i núi đôi phong mãn cá»§a Tạ Phinh Äình, lại còn có phần đầy đặn săn chắc hÆ¡n. Diệp Vô Ưu bất giác nuốt nước bá»t, rồi rất nhanh gục đầu và o giữa đôi song phong, hướng vá» nÆ¡i nhÅ© câu thâm sâu. Hô hấp cá»§a hắn tá»± hồ như không được thoải mái, nhưng cái cảm giác mÄ© diệu nà y tháºt là m hắn phải tham lam hÃt lấy hÃt để.
Lãnh Tâm Âm đột nhiên mở mắt ra, nà ng cuối cùng cÅ©ng đã tỉnh táo lại, khát vá»ng trong lòng tuy vẫn còn nhưng nà ng cÅ©ng đã minh bạch, nam nhân nằm trên ngưá»i không phải là ngưá»i nà ng đã từng mong má»i, mà là đồ đệ nà ng tìm được, má»™t tên tiểu nam nhân ‘sắc đảm bao thiên‘. HÆ¡n nữa còn có đệ tá» chân chÃnh cá»§a nà ng Ä‘ang nằm cạnh. CÅ©ng vì thấy mái tóc hoà ng kim cá»§a Lãnh Sương Sương như Ä‘áºp và o mắt, nà ng bất giác nghÄ© đến má»™t và i sá»± tình, sau đó nà ng đột nhiên đẩy mạnh Diệp Vô Ưu ra, tá»± mình cÅ©ng phi thân lên rồi nhẹ nhà ng đáp xuống đất, dùng tốc độ cá»±c nhanh mặc lại y phục.
“Hôm nay ta cho chà ng bấy nhiêu hảo xỠđã đủ nhiá»u chưa?“ Diệp Vô Ưu vẫn còn ngồi trên giưá»ng, Lãnh Vô Tâm quay lưng vá» phÃa hắn, khẽ há»i.
“Sư phụ tá»· tá»·, ta nói rồi, hảo xá» vÄ©nh viá»…n không bao giỠđủ hết.“ Diệp Vô Ưu trong lòng kêu thầm đáng tiếc. Sắp đắc thá»§ mà vẫn còn để Lãnh Tâm Âm thoát thân. Chỉ là hắn cÅ©ng biết trừ phi hắn tháºt sá»± dùng tiêu hồn bát chỉ đối phó nà ng. Còn khi nà ng không nguyện ý, hắn không há» có khả năng chiếm được nà ng. Chỉ là , tiêu hồn bát chỉ dù gì cÅ©ng chỉ nên dùng để đối phó địch nhân, nếu không phải bất đắc dÄ©, hắn cÅ©ng không bao giá» muốn dùng thá»§ pháp nà y đối phó vá»›i Lãnh Tâm Âm.
“Chỉ cần chà ng luôn nghe lá»i ta, đến ngà y nà o đó chà ng cÅ©ng có thể đạt được má»i thứ chà ng muốn.“ Lãnh Tâm Âm nhẹ nhà ng kết thúc câu nói: “Bao gồm cả ta.“
Không đợi Diệp Vô Ưu nói, Lãnh Tâm Âm đã nói tiếp: “Chỉ là , chà ng hiện tại chưa là m gì vì ta hết, chỉ toà n muốn hảo xỠthôi, nên giỠvẫn còn hơi sớm một chút.“
“Cho ta sá»›m má»™t chút cÅ©ng được mà !“ Diệp Vô Ưu từ trên giưá»ng nhảy lại, vẫn còn muốn ôm Lãnh Tâm Âm. Hắn vẫn còn hoà i niệm tư vị ban nãy. Trong lòng hắn vừa muốn áp bức cổ dục há»a lại vừa muốn phát tiết.
Bất quá, lần nà y váºn khà hắn không được tốt, chưa kịp ôm lấy thân thể Lãnh Tâm Âm thì nà ng đã tránh ra sau, trong chá»›p mắt thì đã xuất hiện ở cá»a.
“Äừng quên chà ng còn phải là m việc cho ta, muốn hảo xá», thì phải là m việc cho tốt nhé“ Lãnh Tâm Âm khẽ nói xong, quẹo nhanh ra ngoà i cá»a rồi biến mắt.
“Còn định gì nữa, dùng mÄ© sắc dụ ta chắc?“ Diệp Vô Ưu thầm cà u nhà u , trong đầu bất giác hiện lên ngá»c nhÅ© đầy đặn cá»§a Lãnh Tâm Âm, lòng tán thưởng: Vừa lá»›n vừa căng a!
Sáng hôm sau, khi Diệp Vô Ưu tỉnh dáºy, tinh thần á»§ rÅ©. Cái đó cÅ©ng không có gì lạ, hắn bị Lãnh Tâm Âm kÃch thÃch dục há»a, không thể phát tiết. Mặc dù hắn có thể ngá»§ ngon nếu cùng Lãnh Sương Sương thi hà nh hảo sá»±. Nhưng phút cuối hắn vẫn còn nhịn được, không phải do hắn là chÃnh nhân quân tá», chỉ là hắn có chút lo sợ. Nếu tháºt sá»± là m váºy vá»›i nà ng, nà ng có thể sẽ không cam tâm, vạn nhất sau nà y nà ng không lý gì đến hắn hoặc không cho hắn động chạm đến, đó chÃnh là ‘nhân tiểu thất đại’. Cố nhịn thêm và i ngà y nữa đến khi thá»i cÆ¡ chÃn mùi, đợi khi Sương Sương tá»± dâng hiến cho hắn sẽ tốt hÆ¡n.
Biết Lãnh Sương Sương không Ä‘i Vô Song Cung, cao hứng nhất chÃnh là Hà m Yên. Bởi vì nà ng ta nghÄ© không có Lãnh Sương Sương thì ai cÅ©ng không phải sợ. Nà ng lại còn có thể tiếp tục vá»›i Diệp Vô Ưu chÆ¡i trò câu dẫn. Chỉ là , nà ng ta cÅ©ng không ngỠđến, vì ý đồ nà y mà chẳng bao lâu sau nà ng phải chịu Ä‘au khổ.
Sau má»™t thá»i thần, Diệp Vô Ưu, Hà m Yên, Lam Tiểu Phong cùng Má»™ Dung Tiểu Tiểu, bốn ngưá»i xuất hiện phÃa ngoà i Vô Song Cung. Há» liá»n phát hiện nÆ¡i nà y Ä‘ang rất náo nhiệt.
Ở cá»a và o Vô Song Cung có hai tuyệt sắc mỹ nữ mặc váy trắng, má»—i ngưá»i Ä‘á»u cầm trưá»ng kiếm, đứng thá»§ hai bên cá»a. Lúc nà y, có rất nhiá»u gã trẻ tuổi đủ các loại cao thấp béo gầy Ä‘ang tiến tá»›i hai nà ng.
“Vị tiên tá» nà y, xin há»i quý tÃnh?
“Vị tiên tá» nà y, xin há»i nà ng bao nhiêu tuổi?“
Mấy loại câu há»i không đến đâu đó, mấy tên chán ngắt nà y cứ há»i Ä‘i há»i lại mãi. Chỉ là hai mỹ nữ tuyệt sắc nà y từ đầu đã không thèm để ý gì đến bá»n chúng.
“Ê, các ngươi không chán hay sao? Muốn chá»c bản cô nương tức chết hả!“ Tiếng hét bất mãn vang lên, là m nÆ¡i náo nhiệt nà y đột nhiên trở nên yên tÄ©nh.
Tà i sản của vnvn121212
Chữ ký của vnvn121212
05-07-2008, 11:57 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 4 Chương 8: Mỹ nữ như vân Ä‘Ãch tiên cảnh
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Chúng nhân Ä‘á»u nhìn vá» phÃa Hà m Yên, vì ngưá»i vừa má»›i phát há»a chÃnh là nà ng.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Ta nói bá»n ngươi đó, rầm rầm rì rì, bá»±c muốn chết!“ Hà m Yên tiếp tục chá»i bá»›i.
“Tiểu nha đầu đó ở đâu đến váºy? Chút lá»… mạo cÅ©ng không có.“ Có ngưá»i bất mãn thì thầm. Còn chưa dứt tiếng, hắn liá»n cảm thấy mắt nổ Ä‘om đóm, sau đó má Ä‘au rát như bị lá»a cháy. Những ngưá»i còn lại Ä‘á»u nghe thấy tiếng bạt tai vang lên.
Mấy tên nà y Ä‘a phần là đá»u là bá»n công tá» cáºu ấm rảnh rá»—i, không có việc gì là m. Lúc nà y vừa thấy có kẻ trong bá»n chịu thiệt, tức khắc cả bá»n im thin thÃt, còn có và i gã không tá»± chá»§ liá»n sá» sá» lên má, tá»± hồ lo Hà m Yên cÅ©ng sẽ ‘thưởng’ chúng và i cái tát. Sau đó hết thảy Ä‘á»u tá»± giác tránh đưá»ng. Nguyên lai, mấy tên Ä‘ang quấn lấy hai mÄ© nữ cÅ©ng thối lui.
Diệp Vô Ưu liá»n được dịp quan sát hai mÄ© nữ Ä‘ang đứng giữ cá»a, ngÅ© quan phối hợp vá»›i nhau trên khuôn mặt tháºt hoà n mÄ©, vóc ngưá»i yểu Ä‘iệu dụ nhân, quả tháºt động lòng ngưá»i. Trả trách Vô Song Cung có thể hấp dẫn được cả lÅ© nam nhân như vịt trá»i nà y đến đây. Má»›i chỉ có hai nà ng giữ cá»a mà đã há»a quốc ương dân như váºy, không biết bên trong còn đến mức nà o nữa?
“Xin chà o hai vị tá»· tá»·!“ Lam Tiểu Phong bước tá»›i trước, hướng vá» phÃa lưỡng nữ chà o há»i, Ä‘ang còn muốn nói tiếp thì bị Hà m Yên ngắt lá»i.
“Lam gia tiểu ca ca, huynh không được giở trò tán tỉnh.“ Hà m Yên bất mãn nói, “Chúng ta đi và o trước đã!“
Hà m Yên vừa nói vừa kéo Mộ Dung Tiểu Tiểu đi và o trong. Chỉ là , hai mĩ nữ hiển nhiên không cho nà ng ta đi và o.
“Không được chấp thuáºn, ngoại nhân không thể tiến nháºp Vô Song Cung.“ MÄ© nữ hÆ¡i mảnh dẻ ở bên trái nói, giá»ng nà ng tháºt êm tai, lại có phần ôn hòa.
“Hai vị tỷ tỷ, ta không phải là ngoại nhân mà !“ Hà m Yên lúc nãy vừa mới có vẻ hung hăng, bây giỠtự dưng trở nên cực kỳ khả ái.
“Cô không phải ngoại nhân?“ MÄ© nữ mảnh dẻ có vẻ hÆ¡i ngạc nhiên. “Váºy cô là ngưá»i gì?“
“Hi hi, ta đương nhiên là ngưá»i cá»§a Vô Song Cung!“ Hà m Yên có vẻ thÃch thú nói, “Ta chÃnh là thị nữ cá»§a Băng tá»· tá»·, Băng tá»· tá»· là thánh nữ Vô Song Cung, váºy ta đương nhiên là ngưá»i cá»§a Vô Song Cung!“
“Cô là thị nữ của thánh nữ?“ Mĩ nữ mảnh dẻ khẽ cau mà y, tựa như không tin lắm. Vừa lúc đó, mĩ nữ có phần phong mãn hơn lay lay nà ng một cái rồi chỉ tay vỠmột hướng khẽ nói: “Như Mi, muội nhìn kìa.“
MÄ© nữ tên Như Mi, nhìn theo hướng chỉ tay láºp tức nhìn thấy Diệp Vô Ưu, mặt bất giác biến sắc.
“Như Yên. Sao hắn ta lại ở đây?“ Như Mi ngữ khà có chút kinh ngạc, tiếp tục: â€Hắn muốn tìm thánh nữ thì cÅ©ng đâu cần phải đến đây. Chẳng nhẽ thánh nữ không nói cho hắn biết nà ng đã Ä‘i Phiêu Tuyết Äế Quốc sao?â€
Ngưá»i khác có thể không nháºn ra Diệp Vô Ưu, nhưng ngưá»i cá»§a Vô Song Cung Ä‘á»u biết rõ. Há» Ä‘á»u đã nhìn thấy há»a tượng cá»§a hắn, cÅ©ng biết quan hệ giữa Diệp Vô Ưu và Yến Băng CÆ¡, cho nên Như Yên và Như Mi vừa nhìn thấy Diệp Vô Ưu đã nháºn ra ngay.
“Hai vị tá»· tá»·, ta tên Diệp Vô Ưu, ta có chuyện muốn gặp cung chá»§ cá»§a hai vị, có thể cho chúng ta và o không?†Diệp Vô Ưu lúc nà y cÅ©ng bước tá»›i, hướng tá»›i lưỡng nữ hà nh lá»… vừa lịch sá»± nói. Hắn không muốn bị hai nà ng chặn ngoà i cá»a, và o trước rồi nói tiếp, đợi khi và o Vô Song Cung xong hắn muốn huyên náo bao nhiêu chẳng được.
“Diệp công tá», cung chá»§ hiện tại Ä‘ang bế quan, sợ là không thể gặp.“ Như Yên có vẻ do dá»± nói, “Còn các vị nếu muốn gặp thánh nữ, thì nên đến Phiêu Tuyết Äế Quốc, thánh nữ hiện giá» có lẽ Ä‘ang ở Phiêu Hương Thà nh.“
Phiêu Hương Thà nh chÃnh là đô thà nh cá»§a Phiêu Tuyết Äế Quốc, cÅ©ng là má»™t trong tứ đại danh thà nh cá»§a Vân Má»™ng Äại Lục, cùng tá» danh vá»›i Bách Hoa Thà nh cá»§a Bách Hoa Äế Quốc.
“Vị tá»· tá»· nà y. Ta không phải đến tìm Băng tá»· tá»·, ta có việc phải cầu kiến cung chá»§. Cung chá»§ nếu vẫn Ä‘ang bế quan, váºy cÅ©ng không cần phải gấp. Chúng ta có thể ở đây từ từ chá» cÅ©ng được“ Diệp Vô Ưu lúc đầu hÆ¡i ngẩn ra, vì hắn cÅ©ng không nghÄ© vô tình trung lại biết được hạ lạc cá»§a Yến Băng CÆ¡. Song hắn cÅ©ng nhanh chóng khôi phục lại bình thưá»ng, hắn tá»± biết đến đây tịnh không phải để tìm Yên Băng CÆ¡, hắn đến đây là để hoà n thà nh má»™t mục tiêu vÄ© đại, đó chÃnh là biến Vô Song Cung thà nh háºu cung cá»§a hắn.
“Việc nà y......“ Như Yên không khá»i cảm thấy do dá»±, cÅ©ng vì quan hệ cá»§a Diệp Vô Ưu vá»›i Vô Song Cung, nếu không cho hắn và o tá»± hồ có chút gì đó khó nói. Chỉ là , từ nhiá»u năm nay, nam nhân được phép và o Vô Song Cung chỉ đếm trên đầu ngón tay, nam nhân sống tại đây, căn bản là không có ai. Nếu để Diệp Vô Ưu và o, chỉ sợ hắn chÃnh là nam nhân đầu tiên được sống ở đây.
“Diệp công tá», xin chá» má»™t lát.“ Như Yên suy nghÄ© má»™t hồi rồi quyết định và o cung há»i, tuy nhiên cung chá»§ hiện Ä‘ang bế quan, trong cung tịnh không có ngưá»i để quản sá»±.
“Hảo, cảm Æ¡n tá»· tá»· nà y“. Diệp Vô Ưu miệng ngá»t ngà o nói.
Việc tiến nháºp Vô Song Cung cá»§a Diệp Vô Ưu khá thuáºn lợi, Hà m Yên vì có quan hệ vá»›i Yên Băng CÆ¡ nên cÅ©ng được và o, chỉ có Má»™ Dung Tiểu Tiểu và Lam Tiểu Phong bị cá»± tuyệt.
Diệp Vô Ưu tự nhiên không có ý kiến, mình hắn được và o cũng đủ rồi, vỠviệc Lam Tiểu Phong và Mộ Dung Tiểu Tiểu có được và o hay không với hắn cũng không liên quan. Chỉ có Hà m Yên tuy cảm thấy bất bình cho Mộ Dung Tiểu Tiểu nhưng cũng không dám lên tiếng, sợ bản thân lúc đó cũng không được và o.
“Tiểu Tiểu, muá»™i vá»›i Lam gia tiểu ca ca xuống núi trước, và i ngà y nữa ta vá»›i Vô Ưu ca ca sẽ xuống tìm bá»n ngươi nha!“ Hà m Yên chỉ biết an á»§i Má»™ Dung Tiểu Tiểu có váºy.
Mộ Dung Tiểu Tiểu tuy không vui nhưng cũng không còn cách nà o khác. Lam Tiểu Phong thì mặt như đưa đám, nguyên là hắn nghĩ có thể và o Vô Song Cung để mở mang kiến thức, để biết thế nà o quang cảnh mĩ nữ như mây, ai ngỠphút cuối lại thất bại.
“Tá»· tá»·, tá»· nhất định phải xuống tìm muá»™i đó, nếu không muá»™i sẽ chán chết đó!“ Má»™ Dung Tiểu Tiểu nắm tay Hà m Yên, không nỡ rá»i ra.
“Äừng lo, tá»· nhất định sẽ xuống tìm muá»™i!“ Hà m Yên liá»n đáp ứng: “Tiểu Tiểu, tá»· và Vô Ưu ca ca Ä‘i và o trước đây!“
“Diệp công tá», chúng ta Ä‘i và o trong thôi .“ Má»™t giá»ng nói nhu hòa truyá»n tá»›i.†Ngưá»i phát âm tịnh không phải Như Yên cÅ©ng không phải Như Mi, mà là má»™t lam y mÄ© nữ tuổi khoảng hai mươi. Lam y mÄ© nữ chÃnh là má»™t trong tứ đại há»™ pháp cá»§a Vô Song Cung, tên Lam Äồng Äồng. Vô Song Cung há»™ pháp địa rất cao, ở trong Vô Song Cung, há»™ pháp chỉ kém có cung chá»§ và thánh nữ, vì thân pháºn đặc thù cá»§a Diệp Vô Ưu sở dÄ© Lam Äồng Äồng phải tá»± thân nghênh tiếp hắn.
Thấy Lam Äồng Äồng thúc dục, Diệp Vô Ưu không dám cháºm trá»…, nhanh chóng theo nà ng bước và o trong Vô Song Cung. Hà m Yên tá»± nhiên cÅ©ng không lạc lại đằng sau. Rất nhanh, cả ba biến mất khá»i tầm mắt cá»§a chúng nhân.
“Lam tỷ tỷ, tỷ bao nhiêu tuổi rồi?“
“Lam tá»· tá»·, tá»· dùng loại phấn hương nà o váºy? ThÆ¡m quá!“
“Lam tỷ tỷ, ......“
Trên đưá»ng, Diệp Vô Ưu bắt đầu há»i hết cái nà y đến cái kia, bất quá toà n há»i đến chuyện riêng cá»§a Lam Äồng Äồng. Lâm Äồng Äồng cÅ©ng không tiện từ chối trả lá»i, hiển nhiên cÅ©ng vì nể mặt Yến Băng CÆ¡.
“Diệp công tá», quan hệ giữa ngà i và thánh nữ chúng tôi Ä‘á»u biết rõ, nÆ¡i nà y vốn là để thánh nữ lưu trú. Thánh nữ cÅ©ng rất Ãt khi ở đây. Hiện tại, để ngà i ở đây cÅ©ng không có vấn đỠgì.“ Lam Äồng Äồng đưa Diệp Vô Ưu đến má»™t biệt viện lá»™ng lẫy, rồi nói vá»›i hắn.
“Ồ, hảo. Cảm Æ¡n Lam tá»· tá»·.“ Diệp Vô Ưu gáºt đầu, trong lòng có chút gì không dá»… chịu, vì hắn phát hiện tòa biệt viện nà y tháºt đơn độc, hiển nhiên những ngưá»i khác trong Vô Song Cung không sống ở đây. Hắn ở chá»— nà y không phải là cách các mÄ© nữ rất xa sao.
Không dá»… chịu thì cÅ©ng đã không dá»… chịu, đối phương đã an bà i như váºy, hắn cÅ©ng không có cách phản đối, hÆ¡n nữa hắn vẫn còn có chân. Tuy sống ở đây hÆ¡i cách xa mÄ© nhân nhưng hắn có thể chá»§ động tiếp cáºn được.
“Lam tá»· tá»·, tá»· ở chá»— nà o váºy?“ Thấy mÄ© nữ nà y quả tháºt không tệ, đầu tiên hẵng tiếp cáºn nà ng đã, Diệp Vô Ưu tÃnh toán trong lòng, đợi Lam Äồng Äồng nói cho hắn biết chá»— nà ng ở rồi hắn sẽ có cách tiếp cáºn nà ng.
“Diệp công tá», chá»— ta ở cách đây khá xa, nói cho ngà i biết bây giá», ngà i cÅ©ng không rõ.“ Lam Äồng Äồng mỉm cưá»i, “Ta còn có chút việc phải Ä‘i trước, ta sẽ cho ngưá»i thu xếp việc ăn ở cá»§a hai vị, đợi cung chá»§ xuất quan xong ta sẽ phái ngưá»i đến thông báo cho ngà i.“
“Váºy cung chá»§ khi nà o xuất quan?“ Không dò há»i được nÆ¡i ở cá»§a Lam Äồng Äồng, Diệp Vô Ưu cÅ©ng không nản lòng, bắt đầu chuyển sang há»i thăm vá» các việc khác.
“Thá»i gian cung chá»§ bế quan trước giá» Ä‘á»u không cố định, lâu thì má»™t hai năm, nhanh thì mưá»i ngà y hoặc ná»a tháng. Cung chá»§ đã bắt đầu bế quan từ má»™t tháng trước rồi. Nói cách khác, cung chá»§ có thể hôm nay xuất quan mà cÅ©ng có thể má»™t hai năm nữa má»›i xuất quan.“ Lam Äồng Äồng tá» ra không còn cách nà o khác, “Sở dÄ©, ta cÅ©ng không biết cung chá»§ rốt cuá»™c khi nà o má»›i xuất quan.“
“Ra là thế, váºy Lam tá»· tá»·, ta há»i tá»· má»™t việc cuối cùng, tá»· nhất định phải nói thá»±c cho ta biết nha!“ Diệp Vô Ưu tá» ra có chút thất vá»ng.Giống kiểu bây giá», há»i Lam Äồng Äồng má»™t câu thì đã ba câu không biết. Vấn đỠhắn muốn biết nhất cÅ©ng không có đáp án, chẳng nhẽ lại không thất vá»ng?
“Diệp công tá», chỉ cần ta biết ta nhất định sẽ trả lá»i đúng sá»± tháºt.“ Lam Äồng Äồng khẽ mỉm cưá»i.
“Lam tá»· tá»·, lá»i tá»· nói không được quên nha!“ Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói: “Ta há»i tá»· má»™t việc cuối cùng, U Lan tiên tá» Hoa Nguyệt Lan sống ở chá»— nà o?“
“Nguyệt Lan?“ Lam Äồng Äồng hÆ¡i ngẩn ra, “Ngà i tìm Nguyệt Lan có việc gì?“
“Cũng không có gì, chẳng qua lúc trước chúng ta có gặp qua ở Bách Hoa Thà nh, hai ta cũng tương đối quen biết, ta hiện tại đã lại đây, tự nhiên cũng nên gặp mặt nà ng ta.“ Diệp Vô Ưu bộ dạng có vẻ như tùy ý.
Lam Äồng Äồng mà y liá»…u hÆ¡i nhÃu lại, trá»±c giác Ä‘oán là sá»± tình chắc không đơn giản như váºy.
“Diệp công tá», váºy nha, ta sẽ nói cho Nguyệt Lan biết việc ngà i đã đến đây, nếu đúng như ngà i nói, ta nghÄ© Nguyệt Lan sẽ chá»§ động đến tìm ngà i.“ Lam Äồng Äồng cân nhắc má»™t chút rồi nói.
“Váºy cÅ©ng được, cảm Æ¡n Lam tá»· tá»·.“ Diệp Vô Ưu thầm chá»i Lam Äồng Äồng nói không giữ lá»i, nhưng bên ngoà i cÅ©ng tá» ra không có việc gì.
Chốc lát sau, Lam Äồng Äồng ly khai biệt viện, nà ng tuyệt không phát hiện ra, Diệp Vô Ưu Ä‘ang ầm thầm bám theo sau.
Tà i sản của vnvn121212
06-07-2008, 02:52 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 4 Chương 9: Vô hạn xuân quang tại hiểm phong
Dịch giả: vivax
Biên táºp : chudu
Nguồn: www.***************.org
Hoa Nguyệt Lan bấy giá» Ä‘ang ở trên đỉnh ngá»n Phiêu Miểu, quang cảnh ở đây tháºt tú lệ, cảnh sắc đẹp đến mê ngưá»i, không khà lại cà ng tươi mát. Vô Song Cung tuy chiếm lấy Phiêu Miểu phong nhưng tịnh không há» gây tổn hại cho nÆ¡i đây. Má»—i ngưá»i trong Vô Song Cung Ä‘á»u có thể hưởng thụ phong cảnh hiếm có nÆ¡i đỉnh núi nà y.
Ly khai hoà ng cung, vứt bá» thân pháºn công chúa triá»u đình đầy phiá»n não, Hoa Nguyệt Lan tâm tình cảm thấy vô cùng khoan khoái. Tháºt sá»± mà nói, nà ng tuy không muốn liên quan nhiá»u đến sá»± tình cá»§a hoà ng cung, nhưng thân là đế quốc công chúa, có nhiá»u việc cÅ©ng không thể tránh khá»i. Lần nà y bị Diệp Vô Ưu quấn lấy kì thá»±c cÅ©ng không có biện pháp, thà cứ dứt khoát má»™t lần cho thoải mái.
“Sư tá»·, tá»· không thể trách ta không chiếu cố hắn, hắn hiện tại cÅ©ng không cần muá»™i chiếu cố, hà huống, muá»™i giá» tá»± lo cÅ©ng không xong, sao mà chiếu được hắn đây?†Hoa Nguyệt Lan lòng thầm nghÄ©: “Nếu chiếu cố hắn lần nữa, tám phần là mình sẽ còn chiếu cố hắn nhiá»u hÆ¡n.â€
Bạt xuất trưá»ng kiếm, cước bá»™ nhẹ di chuyển, Hoa Nguyệt Lan bắt đầu múa kiếm, tốc độ ban đầu cháºm rồi dần dần cà ng lúc cà ng nhanh. Nếu lúc nà y có ngưá»i đứng ngoà i xem, khẳng định Ä‘á»u sẽ chú mục lên thân ảnh tuyệt đẹp nà y, nhưng cuối cùng chỉ có thể thấy kiếm ảnh mÄ© lệ đầy trá»i.
Tuy là kiếm ảnh múa ra cá»±c kỳ mỹ lệ song xem ra kiếm pháp nà y không có mấy uy lá»±c, có Ä‘iá»u rất mÄ© lệ và mê hoặc, tá»± hồ như không phải là má»™t loại kiếm pháp, mà là má»™t Ä‘iệu múa đặc biệt.
Bá»—ng nhiên kiếm ảnh chợt tan, thân ảnh mÄ© lệ cá»§a Hoa Nguyệt Lan lại hiện ra. Nà ng xoay ngưá»i nhìn vá» phÃa thiếu nữ vừa xuất hiện, có chút kinh ngạc: “Äồng Äồng, tá»· không phải là không thÃch tá»›i đây sao?â€
“Tá»· đúng là không thÃch tá»›i đây, bất quá, tá»· biết muá»™i thÃch đến đây.“ Lam Äồng Äồng cưá»i nhẹ, “Nguyệt Lan, Phiêu Miểu kiếm pháp cá»§a muá»™i ngà y cà ng đẹp đó.“
“Äồng Äồng, tá»· không cần phải chá»c muá»™i, kiếm pháp đẹp thì có tác dụng gì chứ?“ Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i há»n dá»—i: “Chà , xem ra tá»· có ý đặc biệt gì má»›i đến tìm ta, là việc gì váºy? “
“À, nói sao bây giá», thá»±c ra có má»™t và i việc.“ Lam Äồng Äồng sắc mặt cổ quái: “Hôm nay có và i vị khách nhân đến Vô Song Cung cá»§a chúng ta.“
“Khách nhân? Khách nhân nà o?“ Hoa Nguyệt Lan khẽ nhÃu mà y.
“Trong số đó, là vị hôn phu cá»§a thánh nữ chúng ta, tên là Diệp Vô Ưu......“ Lam Äồng Äồng khóe miệng lá»™ ra nụ cưá»i gượng gạo. Tháºt ra mà nói, đối vá»›i Diệp Vô Ưu hảo cảm cÅ©ng có hạn, vá»›i lại Diệp Vô Ưu so vá»›i dá»± liệu cá»§a nà ng chênh lệch khá xa, bởi vì nà ng nghÄ© vị hôn phu cá»§a thánh nữ tuyệt đối không thể giống như Diệp Vô Ưu.
“A?“ Lam Äồng Äồng chưa nói xong, Hoa Nguyệt Lan đã kinh hãi kêu lên: “Hắn sao lại có thể đến Vô Song Cung?“
“Nguyệt Lan. Xem ra muá»™i quả thá»±c biết hắn!“ Lam Äồng Äồng có vẻ như cưá»i nhạo Hoa Nguyệt Lan, “Tá»· lúc đầu nghÄ© hắn đến tìm thánh nữ, bất quá, hắn lại nói muốn cầu kiến cung chá»§, vá»›i lại hắn còn há»i thăm ta vá» nÆ¡i hạ lạc cá»§a muá»™i nữa.“
“Váºy tá»· có nói cho hắn biết hay không?“ Hoa Nguyệt Lan hấp tấp há»i. Nhất thá»i, nà ng cảm thấy trong lòng đại loạn, cái gì cÅ©ng nghÄ© không ra. Diệp Vô Ưu đã đến Vô Song Cung, nếu gặp chỉ sợ nà ng khó thoát khá»i ma trảo cá»§a hắn.
“Tất nhiên là không rồi.“ Lam Äồng Äồng lắc đầu. Rồi láºp tức có chút kinh ngạc há»i: “Nguyệt Lan, muá»™i vá»›i Diệp Vô Ưu hình như không phải chỉ quen biết đơn giản phải không?"
“Äá»u là do thánh nữ sư tá»· là m ra hảo sá»±!“ Lam Nguyệt Lan tức tối nói tiếp: “Rồi bắt ta thay tá»· ấy chiếu cố vị hôn phu, hiện tại cÅ©ng tốt, tên tiểu vô lại nà y cứ quấn lấy muá»™i không ngừng, may mà tá»· không nói cho hắn biết muá»™i ở đây, nếu không thì chắc muá»™i tiêu mất!“
Tạm ngừng má»™t chút, nà ng nói tiếp: “À, Äồng Äồng, đừng nói muá»™i chưa nhắc nhở tá»·, vị hôn phu cá»§a sư tá»· thánh nữ đó không chỉ là vô lại bình thưá»ng. Tá»· tốt nhất là tránh xa hắn má»™t chút, đừng để hắn để mắt đến nếu không tá»· sẽ gặp phiá»n toái đó.“
“Nguyệt Lan, có khoa trương quá không? Như muá»™i nói thì hắn yêu thÃch muá»™i rồi à ?“ Lam Äồng Äồng hÆ¡i sững sá» :“Hắn nói gì cÅ©ng là vị hôn phu cá»§a thánh nữ, lẽ nà o hắn lại không sợ thánh nữ?“
“Khi sư tá»· ở bên cạnh, hắn tá»± nhiên cÅ©ng bá»›t phóng túng má»™t chút, vấn đỠlà sư tá»· lúc nà o cÅ©ng báºn rá»™n, sao mà có thể trông giữ hắn được?“ Hoa Nguyệt Lan mặt phiá»n não: “Tên tiểu vô lại nà y không biết có phải là có lòng đến tìm muá»™i không. Không được, muá»™i nghÄ© muá»™i dứt khoát phải li khai chá»— nà y.“
“Nguyệt Lan, muá»™i không cần phải sợ hắn váºy chứ?“ Cho dù hắn yêu thÃch muá»™i, chẳng nhẽ lại còn dám là m dữ vá»›i muá»™i.“
“Äồng Äồng, tá»· không biết đâu, tên tiểu vô lại nà y không chỉ da mặt cá»±c kỳ dà y, mà còn sắc đảm bao thiên, vá»›i lại, muá»™i cÅ©ng, muá»™i cÅ©ng......“ Hoa Nguyệt Lan có chút gì đó nói không ra, liá»n láºp tức chuyển đỠtà i: “Ai ya, tóm lại, nếu để muá»™i gặp hắn lần nữa, muá»™i khẳng định sẽ bị hắn ăn hiếp đó.“
Lam Äồng Äồng dùng nhãn thần cổ quái nhìn Hoa Nguyệt Lan, má»™t lúc lâu cÅ©ng không nói má»™t câu.
“Äồng Äồng, tá»· là m gì mà nhìn muá»™i váºy?“ Hoa Nguyệt Lan ngượng ngùng há»i.
“Nguyệt Lan, tá»· thấy muá»™i nói có chút gì không phù hợp, cho dù hắn vô lại, nếu muá»™i thá»±c sá»± chán ghét hắn, hắn khẳng định cÅ©ng không thể là m muá»™i giống như thế nà y.“ Lam Äồng Äồng có vẻ trầm ngâm, “Việc nà y xem ra chỉ có má»™t khả năng duy nhất, chÃnh là muá»™i căn bản không há» ghét hắn, có thể còn có chút yêu thÃch hắn nữa. Chẳng qua là hắn là vị hôn phu cá»§a thánh nữ nên muá»™i nghÄ© váºy sẽ có lá»—i vá»›i nà ng, sở dÄ© muá»™i vẫn sợ gặp mặt hắn như váºy.“
“Không có, không phải việc đó!“ Hoa Nguyệt Lan vá»™i và ng biện bạch, “Tên tiểu vô lại đó, muá»™i thấy tháºt đáng ghét!“
“Tốt, tá»· cÅ©ng không tranh cãi vá»›i muá»™i nữa. Tóm lại, hắn đã đến đây, hiện tại hắn Ä‘ang ở biệt viện cá»§a thánh nữ, nếu muá»™i nhá»› hắn thì có thể đến tìm hắn.“ Lam Äồng Äồng có vẻ mệt má»i, “Còn nữa, Ä‘i chung vá»›i hắn còn có má»™t tiểu nha đầu tên là Hà m Yên, nghe nói là thị nữ cá»§a thánh nữ.“
“Muá»™i biết rồi, Äồng Äồng, cảm Æ¡n tá»·.“ Hoa Nguyệt Lan khóe miệng khẽ nở nụ cưá»i gượng gạo.
“Váºy tá»· Ä‘i trước, Nguyệt Lan, muá»™i suy nghÄ© kÄ© nha, muá»™i bây giá» tránh hắn thì cÅ©ng không thể tránh được cả Ä‘á»i. Hoặc là dứt khoát cá»± tuyệt hắn hoặc là đừng tránh hắn nữa.“ Lam Äồng Äồng khẽ thở dà i, “Tuy là tá»· cÅ©ng không hiểu sá»± tình, chỉ là cảm thấy váºy, muá»™i cứ trốn tránh cÅ©ng không phải là biện pháp.“
“Muá»™i biết rồi, Äồng Äồng, tá»· đừng nói nữa, là tá»· tá»± nghÄ© váºy thôi.“ Hoa Nguyệt Lan khẽ than: “Tên tiểu vô lại đó đã nhìn thấy tá»·, hÆ¡n phân ná»a là đã xem trúng tá»· rồi đó, không bao lâu nữa tá»· cÅ©ng sẽ bị phiá»n khổ như muá»™i cho mà xem.“
“Tá»· cÅ©ng không sợ, hắn mà dám là m báºy, đừng nói là vị hôn phu cá»§a thánh nữ, dù là thánh nữ, tá»· cÅ©ng không nể mặt.“ Lam Äồng Äồng nhẹ giá»ng, “Tá»· Ä‘i trước đây, muá»™i cứ từ từ nhá»› hắn nha!“
Nhìn theo bóng ảnh cá»§a Lam Äồng Äồng, Hoa Nguyệt Lan thở dà i buồn bã, hảo tâm tình ban đầu giá» chỉ còn phiá»n não. Nà ng không biết bản thân có phải tháºt sá»± đã yêu thÃch Diệp Vô Ưu tên vô lại đó hay không. Song có thê khẳng định má»™t Ä‘iểm nà ng là bản thân đã không có cách nà o cá»± tuyệt hà nh vi thân máºt cá»§a hắn. Trong thá»i khắc đó, nà ng ngoà i việc chưa chân chÃnh thất thân vá»›i hắn, thân thể cÆ¡ bản đã hoà n toà n thuá»™c vá» hắn rồi.
“Kì tháºt tên tiểu vô lại nà y nếu không phải hoa tâm như váºy, ta gả cho hắn cÅ©ng không tệ, chà Ãt cÅ©ng hÆ¡n cái tên phụ hoà ng sắp đặt, cái tên hiếu thắng đáng ghét đó.“ Hoa Nguyệt Lan trong lòng không tá»± chá»§ phát sinh những ý nghÄ© như váºy, láºp tức nà ng cÅ©ng tá»± đỠtỉnh.
“Ta, ta sao lại có thể nghÄ© như váºy? Lẽ nà o ta tháºt sá»± đã chuẩn bị gả cho hắn rồi?“ Hoa Nguyệt Lan trong lòng rối bá»i, tâm thần không yên, không ý thức được rằng đằng sau lưng nà ng đã có má»™t ngưá»i đứng từ lâu.
Cho đến khi cả vòng eo bị má»™t ngưá»i ôm lấy, Hoa Nguyệt Lan má»›i giáºt mình tỉnh lại, trong ý thức má»™t cảm giác quen thuá»™c liá»n áºp đến. Tên vô lại mà nà ng sợ gặp nhất, cuối cùng đã đến.
“Công chúa lão bà , mấy ngà y không gặp rồi, có nhá»› ta không?“ Diệp Vô Ưu từ phÃa sau ôm trá»n lấy Hoa Nguyệt Lan, cuối đầu xuống tai nà ng cưá»i hi hi.
“Quỷ mới nhớ ngươi!“ Hoa Nguyệt Lan bực tức nói, “TỠvô lại, sao ngươi lại đến đây?“
Dù gì cÅ©ng đã bị Diệp Vô Ưu tìm thấy, Hoa Nguyệt Lan chỉ còn biết tiếp nháºn. Tuy rằng chÃnh mắt không thấy Diệp Vô Ưu là m sao tìm đến đây được. Bất quá chỉ là phá»ng Ä‘oán , hắn có thể tìm nà ng nhanh váºy, hÆ¡n phân ná»a chắc là do Ä‘i theo Lam Äồng Äồng.
“Những gì hai ngưá»i nói lúc nãy, ta Ä‘á»u đã nghe thấy hết rồi!“ Diệp Vô Ưu nhẹ nhà ng hôn lên *** tai Hoa Nguyệt Lan: “Công chúa lão bà , Lam tá»· tá»· cÅ©ng đã nói rồi đó, ta tháºt sá»± yêu thÃch nà ng. Ta cÅ©ng tin nà ng nhất định sẽ nhá»› ta.“
“Tá»± tác Ä‘a tình, ta còn lâu má»›i nhá»› ngươi!“ Thân thể má»m mại cá»§a Hoa Nguyệt Lan run lên, miệng phá»§ nháºn: “Ngươi không có Ä‘iểm nà o tốt hết, ta sao có thể thÃch ngươi? Ta thÃch ngưá»i không bằng thÃch Tạ Trưá»ng Phong!“
“Cha ta có nói, nữ nhân yêu thÃch nam nhân không cần phải có lý do, giống như cha ta so vá»›i ta cÅ©ng không bằng ai mà mẹ ta cÅ©ng đã yêu thÃch cha ta như váºy.“ Diệp Vô Ưu vênh mặt nói, “Cha ta còn nói, nam nhân nhất định phải có tá»± tin, nhìn thấy nữ nhân yêu thÃch nhất định phải theo Ä‘uổi, không quản nà ng ấy có thân pháºn gì. Năm đó, cha ta sao lại theo Ä‘uổi mẹ ta cÅ©ng là váºy.“
“Ê, tiểu vô lại, mẹ ngươi là mẹ ngươi, ta là ta. Ngươi không phải cha ngươi, ta cũng không phải mẹ ngươi, không được đem thủ đoạn cha ngươi đối phó với mẹ ngươi để đối phó ta!“ Hoa Nguyệt Lan không chút hảo khà nói.
“Không có, công chúa lão bà , ta tháºt sá»± là má»™t ngà y không gặp như cách ba thu, có ngưá»i còn nói tiểu biệt thắng tân hôn, chúng ta mấy ngà y không gặp, nà ng không cảm thấy chút gì sao? Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi, đồng thá»i quay thân thể kiá»u mị cá»§a nà ng lại.
“Ai với ngươi tiểu biệt thắng tân hôn?“ Hoa Nguyệt Lan vừa thẹn vừa tức, trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu.
Diệp Vô Ưu cưá»i đầy gian ý, song thá»§ kéo chặt thân thể má»m mại cá»§a nà ng và o ngưá»i hắn, rồi sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi anh đà o cá»§a nà ng.
Hoa Nguyệt Lan cÆ¡ hồ chỉ vùng vẫy lấy lệ, sau đó như lạc hướng trong nụ hôn nóng bá»ng cá»§a Diệp Vô Ưu, không biết trá»i đất là gì. Song thá»§ cá»§a nà ng cÅ©ng bá lấy cổ hắn, rồi bắt đầu hưởng ứng.
Môi lưỡi quấn lấy nhau, hai thân thể cá» sát, trong lòng hai ngưá»i mau chóng bùng lên những bông hoa lá»a dục tình. Diệp Vô Ưu song thá»§ đã tiến và o trong ná»™i y Hoa Nguyệt Lan. Lúc nà y má»™t đôi nhãn tình mÄ© lệ sáng ngá»i Ä‘ang quan sát, những gì Ä‘ang diá»…n ra khiến nà ng ta không khá»i thẹn thùng, tim Ä‘áºp dồn dáºp.
Tà i sản của vnvn121212
Từ khóa được google tìm thấy
diep vo uu , êàìàñóòðà , hinh nen phuong hoang , ïîòòåð , luu manh quan phuong pho , phung hoang , quần phương thổ , tranh phuong hoang , võ lâm quân phương , vo han quan phuong pho , vo lai quan , vo lai quan pho , vo lai quan pho phuong , vo lai quan phuong , vo lai quan phuong 4vn , vo lai quan phuong ho , vo lai quan phuong ho vo , vo lai quan phuong lau , vo lai quan phuong pho , vo lai quan phuong tho , vo lai quan phương pho , vo lai quan thuong , vo lai quan thuong pho , vo lai quan vuong pho , vo lai quan vuong tho , vo loai quan pg , volai quan , volaiquan , volaiquanchu , volaiquanduongpho.4vn