 |
|

07-01-2009, 06:41 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 86 Giải oan
Thần tình trên mặt Thiên Tri Thần Quân bi ai Ä‘au thương hết sức khiến ngưá»i trông thấy phải má»§i lòng rÆ¡i nước mắt chứ không sai.
Chương VÄ©nh Kỳ ngẩn ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Vương Hoa cÅ©ng giáºt mình ngây ngưá»i ở đó.
Kêu keng một tiếng, con dao ngắn ấy đã rớt xuống đất.
Tiếng keng vang tá»›i bất thình lình nà y đã đánh thức tất cả má»i ngưá»i trong hiện trưá»ng, nhưng vẫn không có má»™t ngưá»i nà o mở miệng hết.
May rằng Vương Hoa đã ra tay chụp lấy con dao găm ấy nhanh như cắt nên lá»±c đâm và o cá»§a con dao găm được giảm bá»›t nhiá»u, bằng không Thiên Tri Thần Quân ắt phải chết ngay láºp tức chứ không sai.
Vết thương nơi bụng đã nhỠmáu tươi ra.
Thình lình...
Vương Hoa hét to má»™t tiếng, phóng tay phải Ä‘iểm tá»›i nhanh như cắt, phong tá»a huyệt mạch cá»§a Thiên Tri Thần Quân ngay, sau đó đặt Thiên Tri Thần Quân nằm trên đất tháºt nhẹ nhà ng.
Bỗng nhiên Chương Linh Linh lớn tiếng nói :
- Cha, chẳng lẽ cha chưa chịu tin sao?
Chương VÄ©nh Kỳ Ä‘au thương chẳng nói nên lá»i nà o hết.
Chương Linh Linh tức giáºn nói :
- Thưa cha! Có tháºt cha muốn trông thấy lão chết trước mắt cha sao?
Chương Linh Linh nói đến đây, không kìm lòng được nữa, nước mắt dã nhỠròng ròng xuống.
Vương Hoa đưa mắt nhìn Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Thưa Chương quan chủ, ngươi phải tin rồi chứ.
Toà n thân Chương Vĩnh Kỳ run lẩy bẩy, bất giác y nhỠxuống hai hà ng lệ.
Phải, lão đã hối háºn. Cuối cùng lão đã am hiểu hết... và có lòng tin vững mạnh rằng giữa Thiên Tri Thần Quân và Vương Thu Bình, phu nhân cá»§a lão vẫn là trong sạch.
Thế nhưng ở những chuá»—i ngà y trước kia, lão lại không bao giá» suy nghÄ© cho kỹ, và lão cÅ©ng chẳng tin tưởng việc như thế. Lão háºn thù vợ lão và cả ngưá»i đà n ông đó.
Bây giỠThiên Tri Thần Quân lấy cái chết để chứng tỠsự trong sạch, thế thì là m sao lão lại không tin chứ?
Thế nhưng lúc lão phát giác ra mình đã hiểu lầm thì sá»± việc đã thà nh hình rồi. Lão đã giết phu nhân lão, và nghi oan má»™t con ngưá»i khác nữa.
Lão biết là m thế nà o để ứng phó với con gái mình đây?
Lão là m sao còn mặt mũi đối diện với Vương Thu Bình nữa?
Äồng thá»i lão biết ăn nói thế nà o vá»›i Thiên Tri Thần Quân để biểu lá»™ sá»± ăn năn trong ná»™i tâm cá»§a mình đây?
Sự việc đã xảy ra rồi, nhưng không biết sẽ kết thúc ra sao đây?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chủ, ngươi có tin như thế hay chăng?
Chương VÄ©nh Kỳ Ä‘au thương khẽ gáºt đầu má»™t cái.
Vương Hoa nói :
- Chương quan chủ đã tin lão trong sạch, thế thì vãn bối xin được mang lão đi nha.
Nói xong, hắn cúi ngưá»i bồng Thiên Tri Thần Quân lên, Ä‘ang định quay ngưá»i Ä‘i thì Chương VÄ©nh Kỳ gá»i lại :
- Khoan đi đã.
Vương Hoa dừng bước lại há»i :
- Chương quan chá»§ còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa.
- Ngươi mang lão đi sao?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ tiá»n bối muốn giết chết lão tháºt chăng?
- Không, ngươi hiểu lầm rồi.
Vương Hoa nói :
- Thế thì tiá»n bối...
Chương Vĩnh Kỳ đau lòng nói :
- Ta sai lầm rồi... phải, lần đầu tiên Chương VÄ©nh Kỳ nà y nhìn nháºn lầm lá»—i như thế.
Ta... tin tưởng hỠtrong sạch...
Vương Hoa nói :
- Thế tại sao lúc nãy tiá»n bối chẳng tin chứ? Bắt buá»™c muốn lão tá»± sát để chứng tá» tá»± thân trong sạch rồi tiá»n bối má»›i tin?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
Ngươi không hiểu được tâm trạng ta đâu. Ta xem trá»ng việc đó thái quá, ta không thể nà o tin rằng sá»± việc đó là trong sạch được. nếu Thiên Tri Thần Quân không tá»± sát để chứng tá» sá»± trong sạch cá»§a y thì quả tháºt ta vẫn không thể tá»± nhiên tưởng được.
- Tại sao thế?
Nếu quả là con ngưá»i thuá»™c hạng gian dâm phi đồ thì y rất quý sanh mạng bản thân.
Nếu quả tháºt Thiên Tri Thần Quân đã là m việc ấy, ta suy nghÄ© rằng y quyết không bao giá» chịu tá»± sát đâu.
Y có can đảm tá»± sát chứng tá» rằng y là má»™t con ngưá»i có tâm địa quang minh chánh đại nên ta má»›i tin tưởng, và ta đã gây nên má»™t việc không thể tha thứ được.
Lá»i nói cá»§a y rất có lý.
Vương Hoa nói :
- Thế là tiá»n bối đã tha thứ cho lão rồi?
- Không, y thì trong sạch không có lá»—i gì hết. Ta má»›i là ngưá»i có lá»—i váºy...
- Thế tiá»n bối muốn là m gì bây giá»?
- Äể ta trị thương cho y.
- Trị thương ư?
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, đây là việc ta nên là m.
Vương Hoa nói :
- Tiá»n bối liệu có cứu trị lão được chăng?
- Ta có thứ dược liệu trị vết thương nà y, chỠkhi nà o thương thế y là nh hẳn thì ta sẽ đến thăm Vương Thu Bình luôn...
Chương Linh Linh buột miệng nói :
- Thưa cha... có tháºt cha đã bằng lòng thăm mẹ chăng?
- Äúng thế!
Chương Vĩnh Kỳ buồn bã nói :
- Cha nên đi thăm mẹ con. Lúc cha biết cha đã có lỗi lầm cha nên xin mẹ con tha thứ cho cha. Nếu mẹ con không tha thứ thì cha sẽ...
Chương Linh Linh nói :
- Thưa cha... mẹ con nhất định sẽ tha thứ chứ không sai.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Bất kể thế nà o Ä‘i nữa, ta cÅ©ng không còn đưá»ng nà o khác để tÃnh toán rồi.
Lão nói xong quay sang hướng Vương Hoa nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi hãy giao y cho ta.
- Äể vãn bối bồng lão cÅ©ng được.
- Thế thì đưa y và o phòng ta ngay.
* * * * *
Trong khoảng thá»i gian nà y, hình như Chương VÄ©nh Kỳ hoà n toà n thay đổi thà nh má»™t con ngưá»i khác. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đây là má»™t việc là m cho lão Ä‘au lòng nhất trong Ä‘á»i lão.
Lão táºn tình chăm sóc trị thương cho Thiên Tri Thần Quân.
Vương Hoa và Ngô Tinh đà nh tạm thá»i ở lại Thông Thiên quan thêm Ãt lâu nữa.
Ngô Tinh và Chương Linh Linh sống vá»›i nhau rất là hòa hợp. Còn bên kia Äiá»n sư gia và Từ U Lan cÅ©ng vui vẻ không kém. Rõ rà ng hỠđã biết quý trá»ng mối tình tìm gặp lại chẳng dá»… dà ng nà y.
Và i ngà y sau...
Thương thế cá»§a Thiên Tri Thần Quân đã hoà n toà n là nh hẳn. Thần sắc y vui tươi nhiá»u hÆ¡n trước rồi.
Rõ rà ng Chương VÄ©nh Kỳ đã tin tưởng giữa y và Vương Thu Bình là trong sạch nên Ä‘iá»u nà y đã mang tá»›i niá»m vui lá»›n nhất trong Ä‘á»i y.
Một hôm...
Vương Hoa nói với Thiên Tri Thần Quân :
- Hà n tiá»n bối, lão cảm thấy thế nà o rồi?
Hà n Phong cưá»i nhạt nói :
- Thương thế thì chẳng nói là m gì, nhưng tâm trạng ta thì không còn âm u nữa.
lão quay sang hướng Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Chương quan chủ, ta phải cảm ơn ngươi mới được.
Chương Vĩnh Kỳ áy náy thở dà i nói :
- Nà y Hà n huynh, tất cả lá»—i lầm Ä‘á»u do nÆ¡i ta cả. Ta nên xin bạn tha thứ cho ta thì phải hÆ¡n.
- Không! ChÃnh ta có lá»—i váºy. nếu trước kia ta không bá» Ä‘i luôn thì có lẽ chẳng xảy ra việc nà y rồi. nhưng nà y Chương quan chá»§, ta xin nói má»™t Ä‘iá»u nữa.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Chương mỗ sẵn sà ng lắng tai nghe nói đây.
- Nếu tôn phu nhân chưa chết thì Chương huynh nên đến thăm ngưá»i má»™t phen.
Chương VÄ©nh Kỳ gáºt đầu nói :
- Phải, ta sẽ đến thăm y.
- Theo ta thì tôn phu nhân ắt phải thông cảm Chương huynh chứ chẳng sai.
- Ta nợ y nhiá»u lắm, hình như không nên xin y tha thứ nữa...
Lão cưá»i cay đắng nói tiếp :
- Còn Hà n huynh thế nà o?
- Ta ư... ta thì vẫn phiêu bạt giang hồ!
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Ta muốn yêu cầu ngươi một việc!
- Việc gì thế!
- Äi thăm Vương Thu Bình vá»›i bá»n nà y được chăng?
- Äi thăm y chăng?
- Äúng thế.
- Tại sao váºy?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Ta sẽ thà nh tháºt xin lá»—i vá»›i các ngươi ở trước mặt y.
- Không cần thiết nữa, mình ngươi đi cũng được rồi.
- Việc quá khứ đã đi qua rồi, chúng ta nhắc là m gì nữa. Sau nà y biết đâu chúng ta lại chẳng trở nên bạn tri kỷ, ngươi và Vương Thu Bình cũng thế.
- Có cần thiết như váºy chăng?
- Phải, cần thiết lắm. Nếu Vương Thu Bình bằng lòng tha thứ ta, thì chúng ta nên ở gần với nhau để cùng nhau phấn đấu cho chánh nghĩa võ lâm.
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Có tháºt Chương quan chá»§ chẳng buồn bã chứ?
- Chương má»— thà nh tâm nói lá»i như thế!
- Thôi cũng được đi.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Thế thì bá»n ta hãy Ä‘i theo Vương Hoa đến thăm Vương Thu Bình luôn.
Vương Hoa nói :
- Thế là chúng ta đi ngay bây giỠchứ!
Chương VÄ©nh Kỳ nói vá»›i Äiá»n sư gia :
- Nà y Äiá»n sư gia!
- Có đệ tỠđây!
- Sau khi ta Ä‘i khá»i đây, má»i việc trong quan ná»™i giao lại cho ngươi quản lý nha.
- Xin Quan chủ cứ yên tâm.
- ÄÆ°á»£c.
Thế rồi Ä‘oà n ngưá»i Vương Hoa và Chương VÄ©nh Kỳ từ biệt Äiá»n sư gia ra khá»i Thông Thiên quan luôn.
Ngà y hôm đó...
HỠđã đến bá» hồ vùng núi lân cáºn. Vương Hoa dừng bước lại trước.
Chương VÄ©nh Kỳ cất tiếng há»i :
- Tại đây chăng?
- Vâng, há» sinh sống trong eo núi ở giữa hồ nà y. Äịa Ä‘iểm rất là ẩn máºt.
Chương Linh Linh nói :
- Thế thì chúng ta và o đó bằng cách nà o đây.
- Há» không có sẵn ghe thuyá»n, nhưng khi chúng ta muốn và o đó Ä‘á»u dùng cây khô thay thuyá»n Ä‘i và o mà thôi.
Chương VÄ©nh Kỳ gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c, thế thì chúng ta cÅ©ng y phương pháp mà và o thôi.
Thế rồi há» tìm được má»™t cây khô tháºt to đặt và o giữa hồ. Bá»n năm ngưá»i Vương Hoa lần lượt nhảy lên trên cây khô đó, rồi lướt nhanh trên mặt hồ mà đi.
Äi qua eo núi rồi đến vùng cốc địa bà ẩn gần bá» hồ.
Năm ngưá»i nhảy lên bá» phi thân chạy và o sÆ¡n cốc ngay.
Thình lình...
Tứ phÃa sau đống đá ngổn ngang, nhảy vá»t ra hai ngưá»i áo và ng, gầm lên nói :
- Dừng lại.
Vương Hoa láºp tức dừng bước lại ngay.
Khi hai ngưá»i áo và ng trông thấy đối phương là Vương Hoa há» vá»™i vái chà o nói :
Té ra là Vương thiếu hiệp, xin lượng thứ bá»n nà y đã thất lá»… nha.
Vương Hoa nói :
- Chủ nhân ngươi có mặt ở đây chăng?
- Thưa có, đồng thá»i có nhiá»u ngưá»i đến đây lắm!
- Nhiá»u ngưá»i đến đây?
- Vâng!
- Ai thế?
- Chẳng biết nữa, thiếu hiệp và o trong thì biết ngay.
Vương Hoa vừa cưá»i vừa hướng dẫn bốn ngưá»i chạy thẳng và o hang động.
Và o tới bên trong hang động, Chương Vĩnh Kỳ bất giác dừng bước lại. Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Lão bị thế nà o rồi?
- Ta ư?...
Chương Vĩnh Kỳ ấp úng không nói được gì nữa.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Tiá»n bối ngại gặp ngưá»i chăng?
- Äúng thế!
Vương Hoa nói :
- Trước sau gì tiá»n bối cÅ©ng phải gặp ngưá»i thôi, có phải váºy chăng?
Ngay lúc ấy...
Quá»· Diện Tiên Ông từ trong động bước ra, lão thoáng trông thấy Vương Hoa, bất giác ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó nói :
- Té ra là Vương thiếu hiệp.
Vương Hoa vội nói :
- Tham kiếm gia gia!
Quỷ Diện Tiên Ông đảo mắt nhìn thấy Chương Vĩnh Kỳ, mặt mà y biến sắc ngay.
Lão buột miệng kêu lên một tiếng :
- ChÃnh là ngươi ư?
|

07-01-2009, 06:41 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 87 Giá»t lệ thiên luân
Chương Vĩnh Kỳ ấp úng nói :
- Phải, chÃnh là ta đây.
Quỷ Diện Tiên Ông thoáng ngạc nhiên giây lát, mặt hơi biến sắc nói :
- Ngươi đến đây là m gì thế?
- Ta ư...
- Ngươi hãy cút khá»i đây cho ta ngay.
Chương Vĩnh Kỳ hớt hải thụt lùi ra sau một bước.
Chương Linh Linh chợt nói :
- Phụ thân ta đến đây để thăm mẹ ta!
- Mẹ ngươi! Ồ... ngươi là Linh Linh sao?
Chương Linh Linh khẽ gáºt đầu nói :
- Vâng... chắc ông là gia gia ư?
- Äúng thế... nhưng ta cấm cha ngươi và o đây.
Chương Linh Linh nói :
- Gia gia! Cha con đã biết lỗi rồi...
- Hừ...
Thình lình có tiếng nói cá»§a Võ Lâm Hoà ng Äế từ trong động vang ra :
- Việc gì đã xảy ra bên ngoà i thế?
Chỉ thấy Võ Lâm Hoà ng Äế và Thá»§y Tinh mỹ nhân cùng Chương Thanh Thanh đồng lúc bước ra ngoà i thạch động.
HỠtrông thấy mặt nhau bất giác lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Ngô Tinh kêu một tiếng mẹ, đã nhảy và o lòng Thủy Tinh mỹ nhân ngay.
Võ Lâm Hoà ng Äế thoáng ngạc nhiên nói :
- Ngươi chÃnh là Chương VÄ©nh Kỳ sao?
- Äúng thế...
Chương Vĩnh Kỳ đưa mắt chăm chăm ngắm Thủy Tinh mỹ nhân, sắc mặt buồn bã hết sức.
Thá»§y Tinh mỹ nhân cÅ©ng lấy là m xúc động vô cùng. Há» chẳng biết nên nói vá»›i nhau những gì đây. Hai ngưá»i lẳng lặng nhìn nhau chẳng nói gì hết, chân tình há» bi thương là m sao.
Bá»—ng Võ Lâm Hoà ng Äế há»i :
- Ngươi vẫn còn sống ư?
- Phải... Vương Hoa đã cứu sống ta.
- á»’...
Võ Lâm Hoà ng Äế quay sang hướng Quá»· Diện Tiên Ông nói :
- Nà y bạn già , ngươi không cho con rể ngươi và o sao?
Quỷ Diện Tiên Ông nói :
- Ta không có ngưá»i con rể như thế!
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Ngươi chá»› nói như thế là m gì, nà y bạn già ơi, con ngưá»i ai mà chẳng có lá»—i lầm, biết lá»—i mà ăn năn thế má»›i là quý. HÆ¡n nữa ngươi chưa nắm vững uẩn khúc sá»± việc bên trong.
Quá»· Diện Tiên Ông nghe lão nói thế bất giác ngẩn ngưá»i giây lát. Quả tháºt Võ Lâm Hoà ng Äế nói chẳng sai chút nà o. Rốt cuá»™c giữa con gái lão và Chương VÄ©nh Kỳ đã xảy ra việc thế nà o thì lão hoà n toà n chẳng biết gì.
Võ Lâm Hoà ng Äế mỉm cưá»i nói :
- Ngà y hôm nay náo nhiệt tháºt. Các ngươi đến Ä‘á»u đông đủ, chúng ta hãy và o bên trong ngay.
Vương Hoa há»i :
- Bệnh tình của Chương phu nhân..
- Không thấy khả quan chút nà o hết!
Lòng Vương Hoa trầm xuống ngay!
Bấy giá»...
Chương Linh Linh và Chương Thanh Thanh đưa mắt ngắm nhìn nhau, má»™t hồi tháºt lâu Chương Linh Linh lên tiếng nói :
- Ngươi... chÃnh là Thanh Thanh tá»· tá»· ư?
Chương Thanh Thanh cÅ©ng há»i :
- Ngươi là Linh Linh chăng?
- Vâng, ta là Linh Linh đây!
Thình lình cả hai ngưá»i ôm nhau khóc nức nở. Bấy giá» Võ Lâm Hoà ng Äế đưa mắt chăm chăm nhìn Thiên Tri Thần Quân nói :
- Ồ, hình như ta đã từng gặp ngươi ở đâu thì phải?
- Tại hạ là Hà n Phong!
- Hà n Phong ư?... ngươi chÃnh là Thiên Tri Thần Quân?
- Äúng thế.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Quả đây là một việc bất ngỠhết sức. Các hạ là kỳ tà i cái thế, không ngỠlại đến đây...
- Xin há»i tiá»n bối là ...
- Ta là Châu Mã!
Thiên Tri Thần Quân thất thanh kêu một tiếng :
- A! Tiá»n bối là Võ Lâm Hoà ng Äế?
- Äúng thế.
- Và i mươi năm trước gặp má»™t lần tại Vô Äịch bảo.
- Có phải hình như là việc mới ngà y hôm qua chăng?
- Vâng, nhưng mà tiá»n bối chẳng giống Võ Lâm Hoà ng Äế chút nà o hết?
- Lùn thấp nhiá»u chứ gì?
- Äúng thế.
- Việc nà y phải có nguyên do thôi. ChỠlát nữa ta sẽ nói cho ngươi được biết.
Lão nói tá»›i đây lại quay sang hướng má»i ngưá»i nói :
- Thôi, chúng ta hãy và o bên trong đi.
- ÄÆ°á»£c.
Thế rồi Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i và o thạch thất luôn.
Tiếp sau đó...
Trong động có ba ngưá»i bước ra nghinh đón há», má»™t trong ba ngưá»i đó chÃnh là Tiếu Tiếu thư sinh. Quả tháºt Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Còn hai ngưá»i kia là má»™t nam má»™t nữ. Ngưá»i nữa thì trạc tuổi ba mươi ngoà i, mặt mÅ©i hÆ¡i xanh xao hốc hác, ngưá»i nam thì trạc tuổi năm mươi. Kiểu cách ăn mặc như má»™t ngư ông.
Vương Hoa bước tới chỗ Tiếu Tiếu thư sinh, chắp tay hà nh lễ nói :
- Vương Hoa tham kiến tiá»n bối.
Tiếu Tiếu thư sinh mỉm cưá»i nói :
- Miá»…n lá»… váºy.
- Sao tiá»n bối cÅ©ng biết đến đây váºy?
- Võ Lâm Hoà ng Äế dẫn ta đến đây đấy.
Vương Hoa ngạc nhiên há»i :
- Hai vị nà y là ...
Tiếu Tiếu thư sinh giơ tay chỉ ngư ông ấy, nói :
- Thế nà o? Ngươi quên lão rồi sao? Lão từng giải nạn cho ngươi một lần.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên không nháºn ra lão là ai hết.
Lão ngư ông nói :
- Hôm trước ta xuất hiện với bộ mặt khác.
Vương Hoa nói :
- Xin lá»—i lão tiá»n bối...
Tiếu Tiếu thư sinh nói :
- Lão là bạn tri ká»· cá»§a phụ thân ngươi Thiết Äao Tiá»u Chá»§ đấy.
Vương Hoa sực nhớ lại ngay, nói :
- Té ra là lão tiá»n bối. kỳ trước Giáo chá»§ Võ Lâm giáo là Mai Hương giả đò bị thương, muốn theo dõi vãn bối, nếu chẳng nhá» lão tiá»n bối thì suýt nữa vãn bối đã trúng quá»· kế cá»§a y.
Thiết Äao Tiá»u Chá»§ nói :
- Ta có bổn pháºn như thế vì ta và phụ thân ngươi là bạn thâm giao mà .
- Tại sao lão tiá»n bối cÅ©ng đến đây ư?
- ChÃnh Võ Lâm Hoà ng Äế kéo bá»n ta đến đây đấy.
Vương Hoa cưá»i khoái chà nói :
- Thế thì nơi đây hóa ra là chỗ hổ nằm rồng ẩn rồi.
Bấy giá»...
Äoà n ngưá»i đã và o táºn trong thạch thất, sau khi má»i ngưá»i an tá»a xong, Võ Lâm Hoà ng Äế bèn há»i Thông Thiên quan chá»§ được Vương Hoa cứu thoát trong trưá»ng hợp nà o.
Chương VÄ©nh Kỳ láºp tức mang sá»± việc diá»…n biến thuáºt lại cho má»i ngưá»i nghe má»™t phen. Cuối cùng là Vương Hoa kể chuyện cá»§a hắn cho tất cả má»i ngưá»i nghe lại.
Nghe kể xong má»i ngưá»i Ä‘á»u lấy là m kinh ngạc hết sức.
Äiá»u thứ nhất, Cá»u Äá»™c Thần Quân Giáo chá»§ Huyết Thần giáo đã bị Vương Hoa diệt rồi.
Äiá»u thứ hai, là sá»± việc Kim Cúc phu nhân, Võ Lâm Hoà ng Äế há»i :
- Võ công cá»§a Kim Cúc phu nhân cao siêu đến thế tháºt sao?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, quả tháºt võ công cá»§a y cao cưá»ng gá»›m.
Võ Lâm Hoà ng Äế cau mà y gáºt đầu má»™t cái, sau đó nhìn Chương VÄ©nh Kỳ nói :
- Chương quan chủ, tại sao ngươi lại bằng lòng đến đây?
- Ta ư...
Chương Vĩnh Kỳ ấp úng không biết nói sao đây?
Chương Linh Linh tiếp lá»i nói :
- Tại vì cha ta biết lá»—i rồi, cho nên ngưá»i má»›i đến đây thăm mẹ ta.
Võ Lâm Hoà ng Äế há»i :
- Rốt cuá»™c chuyện xảy ra thế nà o váºy?
Chương Vĩnh Kỳ cảm khái thở dà i, Thiên Tri Thần Quân cũng than thở nói :
- Sá»± việc nà y thảy Ä‘á»u do ta mà nên cả!
- Tại ngươi?
Thiên Tri Thần Quân thở dà i má»™t tiếng, kế đó lão mang tất cả đầu Ä‘uôi câu chuyện thuáºt lại cho má»i ngưá»i nghe má»™t phen.
Nghe kể xong, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lấy là m kinh ngạc hết sức, Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Nói như thế, việc nà y hoà n toà n do sự hiểu lầm mà thôi.
Vương Hoa tiếp lá»i nói :
- Vâng, đây chỉ là sự hiểu lầm thôi.
Quỷ Diện Tiên Ông nói :
- Nà y Chương Vĩnh Kỳ, ngươi đã biết đây là việc hiểu lầm, thế ngươi còn mặt mũi nà o đến đây để gặp Thu Bình nữa?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Con đến đây cầu xin Thu Bình tha lỗi cho con.
- Liệu y có tha thứ cho ngươi không?
- Thế à ?
Võ Lâm Hoà ng Äế vá»™i giải hòa nói :
- Nà y bạn già , ngươi chá»› nổi cÆ¡n giáºn. Còn gì nữa, nói cho đúng thì má»i ngưá»i Ä‘á»u có lá»—i hết, chúng ta cÅ©ng không thể hoà n toà n đổ lá»—i cho má»™t mình Chương quan chá»§ được.
Vì Quá»· Diện Tiên Ông quá cưng yêu con gái nên lão má»›i háºn Chương VÄ©nh Kỳ. Trên thá»±c tế, sá»± việc nà y lão cÅ©ng không thể hoà n toà n há»n trách Chương VÄ©nh Kỳ được.
Và vì trong quá trình sá»± việc nà y, cả ba ngưá»i Ä‘á»u có lá»—i hết. Nếu năm xưa Vương Thu Bình và Thiên Tri Thần Quân không quá thân máºt như thế thì là m gì có chuyện ngà y hôm nay?
Thế rồi, Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Các ngươi hãy và o trong thăm y đi.
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Y thế nà o rồi?
- Theo ta thì y không còn sống được bao lâu nữa.
Vương Hoa kinh hãi há»i :
- Không còn cách nà o cứu trị nữa sao?
- Vô phương rồi!
Chương Linh Linh nói :
- Không... ta quyết không thể để mẹ chết được.
Võ Lâm Hoà ng Äế cưá»i nhạt không nói gì nữa, lão bèn theo Quá»· Diện Tiên Ông Ä‘i và o gian máºt thất ấy.
Chương VÄ©nh Kỳ, Thiên Tri Thần Quân, Thiết Äao Tiá»u Chá»§, Tiếu Tiếu thư sinh, Vương Hoa và hai chị em Chương thị cÅ©ng theo sau bước và o máºt thất ngay.
Vương Thu Bình vẫn nằm yên bất động trên chiếc giưá»ng trong máºt thất. Thương thế cá»§a y chẳng thấy khá hÆ¡n được chút nà o hết.
Chương Linh Linh chăm chăm nhìn bà mẹ mà nà ng đã quên hẳn từ lâu, tức thì nà ng lấy là m xúc động cất tiếng khóc tháºt thương tâm.
- Mẹ ơi...
Bá»—ng nhiên Chương Linh Linh nhảy tá»›i phá»§ phục trên ngưá»i cá»§a Vương Thu Bình.
Nà ng đã bi ai khóc má»™t cách thảm thiết, trông thấy tình cảnh nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u phải nhá» nước mắt luôn.
Bấy giỠChương Vĩnh Kỳ cũng lấy tay bịt mặt khóc nức nở.
Mặt mà y Vương Thu Bình xanh mét chẳng còn chút máu, y như ngưá»i đã chết rồi.
Vương Hoa đưa mắt nhìn Võ Lâm Hoà ng Äế, hắn chỉ thấy lão lẳng lặng cúi đầu xuống.
Vương Hoa lặng lẻ bước gần lão, hạ giá»ng há»i :
- Gia gia, có tháºt không còn cách nà o cứu chữa nữa ư?
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Ngươi đến há»i Thá»§y Tinh mỹ nhân xem sao?
Vương Hoa nhè nhẹ gáºt đầu.
Bấy giá»...
Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng bước tá»›i chá»— Võ Lâm Hoà ng Äế há»i :
- Lão tiá»n bối, có tháºt... y không còn cách nà o cứu chữa nữa sao?
Võ Lâm Hoà ng Äế cưá»i nhạt nói :
- Thế thì ngươi phải há»i tình nhân ngươi xem nà o!
- Tình nhân?
- Äúng thế, Thá»§y Tinh mỹ nhân chứ còn ai nữa. Lúc nãy các ngươi gặp nhau vẫn chưa chà o há»i vá»›i nhau nha, ngươi hãy sang đó há»i y Ä‘i.
Chương VÄ©nh Kỳ thương tâm hết sức, đà nh cất bước Ä‘i ra khá»i máºt thất.
Vương Hoa cũng đi theo sau lưng lão luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân, Ngô Tinh và nữ nhân hốc hác ấy đang ngồi ở trong thạch thất.
Vương Hoa sá»±c nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u. Nữ nhân có gương mặt hốc hác nà y ắt là tỳ nữ Mỹ Mỹ cá»§a Thá»§y Tinh mỹ nhân chứ không sai chút nà o rồi.
Bấy giá»...
Thá»§y Tinh mỹ nhân trông thấy Chương VÄ©nh Kỳ và Vương Hoa cùng Ä‘i sang bên đây, y bất giác run bắn ngưá»i lên, nhất thá»i chẳng biết nói gì hÆ¡n.
Chương Vĩnh Kỳ đi tới chỗ trước mặt Thủy Tinh mỹ nhân thì dừng lại, tình cảnh quá khứ bỗng nhiên lại hiện ra trước mặt y, khiến hỠphải cùng thương cảm.
Cuối cùng Chương Vĩnh Kỳ lên tiếng nói :
- Tương Quân, mưá»i mấy năm rồi...
Một câu nói ngắn ngủi đã diễn đạt hết tình ý vô biên!
Cặp mắt Thủy Tinh mỹ nhân đỠhẳn lên, suýt nữa đã nhỠnước mắt xuống, y buồn bã nói :
- Phải, mưá»i mấy năm trá»i rồi.
|

07-01-2009, 06:42 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 88 Äoạn trưá»ng trùng phùng
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Ta có lỗi với ngươi!
Thá»§y Tinh mỹ nhân nghe nói thế, hai mắt đã nhá» xuống hai hà ng lệ. Giữa hai ngưá»i há», ngưá»i nà o có lá»—i vá»›i ngưá»i nà o? ÄÆ°Æ¡ng nhiên tất cả lá»—i lầm phải nói rằng Ä‘á»u do Thá»§y Tinh mỹ nhân gây nên má»›i đúng.
Nếu y chẳng quáºt cưá»ng thì chẳng xảy ra chuyện ngà y hôm nay.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- VÄ©nh Kỳ, má»i việc cÅ©ng lá»—i tại ta hết!
HỠđã đồng nhìn nháºn mình có lá»—i lầm... nhưng mà muá»™n rồi. Ä‘iá»u nà y chỉ gây thêm cho há» nhiá»u thương cảm mà thôi, là m thế nà o vãn hồi được những sá»± việc ở quá khứ?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Năm xưa, đúng ra ta phải quay trở vá».
- Không, chÃnh ta là m khổ ngươi và cÅ©ng là m khổ cả ta nữa.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Có lẽ chúng ta Ä‘á»u có lá»—i cả.
Thá»§y Tinh mỹ nhân khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, hai ta Ä‘á»u sai cả.
Chao ôi, hỠđã thương tiếc quá khứ.
Thủy Tinh mỹ nhân thở dà i nói :
- Chúng ta chớ nhắc quá khứ là m gì nữa.
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, chá»› nhắc là m gì nữa... nà y Tương Quân, ta muốn há»i ngươi má»™t việc...
- Ngươi cứ nói.
- Há» Ä‘á»u biết chuyện cá»§a chúng mình rồi chăng?
- Phải, hỠbiết cả.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Mỹ Mỹ, nghe nói ngươi đã xuất giang hồ tìm kiếm ta?
- Äúng thế!
Thủy Tinh mỹ nhân thở dà i nói :
- CÅ©ng tại vì bảo y rá»i khá»i Thá»§y Tinh lầu để tìm kiếm ngươi mà ta đã hại y...
- Ồ, thế sao?
Bấy giỠVương Hoa cũng đã bước tới.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Nà y Vương Hoa, ta định tìm ngươi.
- Việc gì thế?
- Nghe Tinh nhi nói lại, ngươi và y đã...
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác run bắn ngưá»i lên.
Ngô Tinh lẳng lặng không nói gì hết.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vương Hoa phải hiểu rằng Thá»§y Tinh mỹ nhân đã muốn nói gì rồi, nhưng tức thá»i hắn không biết ăn nói thế nà o đây.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi tÃnh sao bây giá»?
- Ta...
- Sao... ngươi lại là m ra chuyện như thế được à ?
Chương VÄ©nh Kỳ ngạc nhiên há»i :
- Việc gì đã xảy ra thế?
Vương Hoa thoáng ngẩn ngưá»i giây lát, nói :
- Thế à ...
- Vương Hoa, ngươi cứ nói xem nà o!
Vương Hoa ấp úng nói :
- Vãn bối đã có lỗi...
- Chỉ nói ngươi có lỗi là được rồi sao?
- Lúc đó vãn bối đã trúng phải thuốc xuân tình của Kim Cúc phu nhân!
Thủy Tinh mỹ nhân lạnh lùng nói :
- Ta bất kể ngươi có phải trúng độc dược cá»§a y hay không, ta chỉ há»i ngươi tÃnh sao bây giá»?
Vương Hoa nói :
- Vãn bối phải xin cưới Ngô cô nương.
ChÃnh Thá»§y Tinh mỹ nhân đã muốn Vương Hoa trả lá»i câu nói nà y đây. Hình như tất cả má»i ngưá»i là m báºc cha mẹ Ä‘á»u quan tâm đến Ä‘iá»u nà y.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ngươi nói rằng ngươi xin cưới Tinh nhi ư?
- Vâng!
- Miễn cưỡng chăng?
- Không miễn cưỡng chút nà o hết.
- Thế thì được, nhưng mà Linh Linh và Thanh Thanh thì sao?
Vương Hoa nghe y há»i như thế, bất giác ngẩn ngưá»i tại chá»— luôn.
Chà ng không biết phải trả lá»i thế nà o câu há»i nà y nên ngẩn ngưá»i giây lát sau đó nói :
- Theo tiá»n bối thì sao?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- á»’! Lạ tháºt, sao ngươi lại há»i ta thế?
Chương VÄ©nh Kỳ hoang mang không hiểu gì hết, há»i :
- Rốt cuộc việc gì đã xảy ra thế?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ba đứa con gái của ngươi đã đồng thương yêu Vương Hoa.
- Ồ! Như thế sao?
- Cho nên ta há»i Vương Hoa muốn sao bây giá»?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Thế thì dễ thôi.
- Ngươi nói thỠxem?
- Mang cả ba đứa gả cho hắn thế là xong?
Thá»§y Tinh mỹ nhân mỉm cưá»i nói :
- Nà y Vương Hoa, ý của ngươi thì thế nà o?
Vương Hoa ấp úng nói :
- Con... cÅ©ng chỉ biết tÃnh thế mà thôi.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Nhưng mà ta phải nói trước...
- Xin tiá»n bối cứ dạy bảo!
- Mai sau, ngươi phải đối xỠvới hỠbình đẳng mới được.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, ta Ä‘á»u thương yêu cả ba ngưá»i hết.
- Thế thì tốt lắm!
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Nà y Tương Quân, ta há»i ngươi, ngươi xem thương thế cá»§a Thu Bình còn cứu chữa được chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân thở dà i nói :
- Khó hết sức!
- Có tháºt chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Chương Vĩnh Kỳ, ngươi cho rằng ta ghen tuông mà chẳng cứu trị y ư?
- Ta không nghÄ© thế, ta chỉ nói rằng rốt cuá»™c y còn hy vá»ng cứu sống lại được chăng?
Thủy Tinh mỹ nhân lắc đầu nói :
- Theo ta thì không còn hy vá»ng nữa.
Nghe nói thế, lòng Chương Vĩnh Kỳ trầm xuống ngay.
Vương Hoa há»i :
- Chẳng lẽ không còn chút hy vá»ng nà o hết?
- Còn chứ!
- Thế nà o?
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
Thứ nhất, cần phải Ä‘oạt lại Thá»§y Tinh Cầu, chỉ có Thá»§y Tinh Cầu má»›i có khả năng kéo dà i mạng sống cá»§a y thêm má»™t khoảng thá»i gian nữa, như thế má»›i có đủ thì giá» tìm thuốc để cứu trị cho y.
Vương Hoa nghe nói thế bất giác rùng mình lạnh toát mồ hôi luôn.
Rõ rà ng đây là má»™t vấn đỠvô cùng khó khăn vì Thá»§y Tinh Cầu đã lá»t và o tay cá»§a Vương Bán Tiên. Muốn cướp lại Thá»§y Tinh Cầu không phải là chuyện dá»….
Huống chi có ai biết Vương Bán Tiên hiện giỠở chỗ nà o đâu? Thế thì biết đi đâu tìm kiếm y bây gi�
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Ngoại trừ biện pháp nà y, ngoà i ra chẳng còn cách nà o khác sao?
- Äúng thế.
Vương Hoa há»i :
- Theo tiá»n bối thì Chương phu nhân sống được bao lâu nữa?
- Y chỉ sống được ná»a tháng mà thôi.
- Nếu trong vòng ná»a tháng tìm được Thá»§y Tinh Cầu thì y được thoát nạn ư?
- Äúng thế, ngươi là m được việc nà y chăng?
- Vãn bối sẽ cố gắng thỠxem.
Bấy giá»...
Äoà n ngưá»i Võ Lâm Hoà ng Äế đã ra khá»i máºt thất và bước và o trong thạch thất luôn.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Sao, các ngươi nói chuyện với nhau thế nà o rồi?
Hai má Thá»§y Tinh mỹ nhân á»ng đỠ:
- Tiá»n bối hay đùa thế.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói vá»›i Chương VÄ©nh Kỳ :
- Thế nà o?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Còn hy vá»ng cứu sống.
Quá»· Diện Tiên Ông cả mừng há»i :
- Tháºt chăng?
- Äúng thế, chỉ cần tìm được Thá»§y Tinh Cầu thì Chương phu nhân sẽ thoát chết ngay.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Theo ta thì đây là một việc là m gian nan hết sức. Thủy Tinh Cầu nằm trong tay của Vương Bán Tiên thì chúng ta biết dùng biện pháp gì đoạt hồi đây?
Vương Hoa nói :
- Cho dù sá»± việc nà y có gian nan thế nà o Ä‘i nữa, chúng ta cÅ©ng phải cố gắng thá» xem. Còn nữa, nếu để Hải Äà o kinh và Thá»§y Tinh Cầu nằm trong tay cá»§a Vương Bán Tiên lâu dà i thì rất nguy hiểm.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
Äây là sá»± tháºt, nhưng mà võ công cá»§a ngươi so vá»›i Vương Bán Tiên thì thế nà o?
- Kém y một bực.
- Thế thì gian nan rồi!
Vương Hoa bất giác im lặng không nói gì hết.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ngoà i ra ta quyết phải tìm cho ra má»™t ngưá»i nữa...
- Ai thế?
- Thù nhân của Mỹ Mỹ.
Vương Hoa sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vá»™i cất tiếng nói :
- Ngưá»i đó chÃnh là Cá»u Äá»™c Thần Quân mà .
- A... Y là Cá»u Äá»™c Thần Quân sao?
- Äúng thế, chÃnh y đã vâng mệnh lệnh cá»§a Kim Cúc phu nhân là m việc nà y váºy.
Vả lại ngưá»i dâm sát Tiểu Yến cÅ©ng chÃnh là Cá»u Äá»™c Thần Quân luôn.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Thế thì tất cả má»i việc Ä‘á»u do Kim Cúc phu nhân gây nên, ta phải đến tìm y má»›i được.
Vương Hoa nói :
- Nhưng mà võ công của y cao siêu lắm.
Bá»—ng nhiên, Võ Lâm Hoà ng Äế buá»™t miệng nói :
- À! Có cách rồi...
Vương Hoa há»i :
- Gia gia có cách gì chăng?
Võ Lâm Hoà ng Äế há»i :
- Nà y Thá»§y Tinh mỹ nhân, ta há»i ngươi Ä‘iá»u nà y.
- Tiá»n bối cứ dạy bảo.
- Ngươi há»c được bao nhiêu phần võ công trong Hải Äà o kinh?
- Một phần ba.
- Những phần còn lại thì sao?
- Không thể nà o tham ngộ được hết.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Ta biết có má»™t ngưá»i có khả năng tham ngá»™ được.
- Ai thế?
- HÃ n Phong!
Tất cả má»i ngưá»i ngẩn ngưá»i tại chá»— ngay. Lão nói chẳng sai chút nà o, mấy mươi năm nay Hà n Phong đã được giá»›i võ lâm tôn xưng là đương kim kỳ tà i, trà tuệ siêu quần. Bất cứ vấn đỠnan giải gì chỉ trong vòng ná»a tiếng đồng hồ y Ä‘á»u có thể hiểu ngá»™ được hết. Cho nên được danh hiệu Thiên Tri Thần Quân.
Thiên Tri Thần Quân khiêm tốn nói :
- Hà n Phong không dám trổ tà i.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Ngưá»i thiên hạ đồn đại rằng ngoại trừ những việc trên trá»i thì ngươi không biết, nhưng phà m những việc dưới đất thì ngươi thảy Ä‘á»u thông đạt hết, nhưng mà có Ä‘iá»u khó khăn là ...
- Äiá»u khó khăn thế nà o?
- Chẳng biết Thá»§y Tinh mỹ nhân có bằng lòng nói võ công trong Hải Äà o kinh ta chăng mà thôi.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Nếu là việc có thể cứu Vương Thu Bình thoát nạn thì ta sẵn sà ng ưng thuáºn ngay.
Võ Lâm Hoà ng Äế mỉm cưá»i nói :
- Bây giỠngươi đã khá rộng lượng khoan hồng, nếu như trước kia...
Thá»§y Tinh mỹ nhân cưá»i nhạt nói :
- Tiá»n bối lại cưá»i vãn bối nữa rồi.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Theo ý kiến của ta thì Thủy Tinh mỹ nhân ghi chép chiêu thức võ công ra để cho Thiên Tri Thần Quân tham cứu...
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Ta sẵn sà ng ra sức, đồng thá»i muốn thá» nghiệm xem sao, nhưng ai là ngưá»i luyện táºp đây?
|

07-01-2009, 06:42 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 89 Tin mừng
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Thế thì phải do Thủy Tinh mỹ nhân quyết định.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên việc nà y phải do Thá»§y Tinh mỹ nhân quyết định má»›i được, vì đây là võ công cá»§a y. Y muốn cho ai thì phải để y quyết định.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Trong số ngưá»i giữa chúng ta chỉ có Vương Hoa là có trà tuệ cao nhất, thì truyá»n cho Vương Hoa Ä‘i.
Võ Lâm Hoà ng Äế cưá»i hi hà nói :
- Ta đã đoán được như thế từ lâu rồi!
- Lão đã đoán được như thế ư?
Võ Lâm Hoà ng Äế cưá»i rồi nói tiếp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, truyá»n võ công cho con rể thì bảo đảm hÆ¡n.
Thủy Tinh mỹ nhân thẹn đỠmặt nói :
- Tiá»n bối lại đùa nữa rồi.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bất giác báºt cưá»i ngay.
Vương Hoa nói :
- Vãn bối ngại rằng không thể thà nh tựu thôi!
Võ Lâm Hoà ng Äế cưá»i nói :
- Nà y cháu ngoan, lá»i nói cá»§a nhạc mẫu quyết chẳng sai lầm đâu.
- Thế à ?
- Mau qua đây cảm ơn nhạc mẫu xem nà o!
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Tiá»n bối chá»› là m khó dá»… hắn nữa. nà y Vương Hoa, ngươi cứ việc há»c táºp thôi.
Vương Hoa cúi đầu vái chà o nói :
- Thưa tiá»n bối, vâng!
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Nà y cháu ngoan, ngươi còn gá»i tiá»n bối nữa sao?
Thá»§y Tinh mỹ nhân mỉm cưá»i nói :
- Thôi được, bây giỠta ghi chép các chiêu thức ra giao cho Thiên Tri Thần Quân ngay.
Thế rồi, Thá»§y Tinh mỹ nhân căn cứ và o ký ức, mang những võ công trong Hải Äà o kinh chép ra hết, sau đó giao lại cho Thiên Tri Thần Quân nghiên cứu.
Những trang sau Hải Äà o kinh gồm có mưá»i chiêu, tất cả những chiêu nà y Ä‘á»u thâm ảo hết sức. Số chiêu thức lại biến hóa vô cùng táºn, quả htth là những võ há»c hiếm thấy trong giá»›i võ lâm bấy giá».
Tánh ngá»™ thiên phú cá»§a Thiên Tri Thần Quân thông minh xuất chúng. Trong má»™t thá»i gian ngắn ngá»§i ba hôm y đã há»™i được bốn chiêu trong số mưá»i chiêu võ nà y.
Thiên Tri Thần Quân mang số chiêu đã tham ngá»™ được truyá»n lại cho Vương Hoa trong má»™t nÆ¡i bà máºt.
Vương Hoa mang số chiêu thức mà Thiên Tri Thần Quân đã tham ngá»™ được luyện táºp rất kỹ lưỡng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đây chẳng phải là việc má»™t và i ngà y có thể thà nh tá»±u được, thế nhưng dưới sá»± kiên trì chỉ đạo cá»§a Thiên Tri Thần Quân, Vương Hoa chỉ mất ba ngà y thá»i gian đã há»c được sáu chiêu, bây giá» chỉ còn lại bốn chiêu cuối mà thôi.
Sáu chiêu thức nà y kinh ngưá»i hết sức, má»—i má»™t chiêu có sá»± huyá»n ảo biến hóa riêng cá»§a nó. Còn bốn chiêu kia đương nhiên phải kinh thiên động thế hÆ¡n nữa rồi.
Nhưng Thiên Tri Thần Quân đã cảm thấy khó tham ngộ được bốn chiêu nà y.
Một hôm...
Ngô Tinh đến tìm Vương Hoa.
Chá»— luyện võ cá»§a há» là ở trong má»™t thạch động khác. Thach động nà y cách chá»— ở cá»§a Quá»· Diện Tiên Ông độ khoảng mưá»i trượng.
Trông thấy Ngô Tinh đến thăm, Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Vương Hoa vá»™i há»i :
- Có việc gì chăng?
Ngô Tinh há»i :
- Mẹ ta sai ta đến đây há»i thăm kết quả luyện táºp cá»§a ngươi thế nà o rồi?
Vương Hoa cưá»i nói :
- Äã luyện được sáu chiêu rồi.
- Chỉ luyện được sáu chiêu thôi à ?
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Thế là cố gắng lắm rồi.
- Nhưng mà không còn thì giỠnữa rồi.
Vương Hoa giáºt mình nói :
- Hết thá»i giá» rồi sao?
- Äúng thế, các ngươi đã ở đây luyện võ được mưá»i ngà y rồi.
Vương Hoa cả kinh nói :
- Hả, mưá»i ngà y rồi sao?
Ngô Tinh khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, vừa đúng mưá»i ngà y rồi.
- Thế là ... Chương phu nhân chỉ còn sống được năm ngà y nữa thôi sao?
- Có lẽ như thế.
Vương Hoa kinh hãi nói :
- Thế thì biết là m sao bây giá»? Trá»i Æ¡i, biết là m sao đây?
Thiên Tri Thần Quân nói :
- Theo ta thì ngươi với sáu chiêu võ công nà y đã đủ sức đối phó với Kim Cúc phu nhân hoặc Vương Bán Tiên rồi.
- Có tháºt như thế chăng?
- Ta bảo đảm trăm phần trăm là như thế.
- Thế thì ta phải đi ngay thôi.
- Äúng thế, ngươi nên Ä‘i ngay bây giá» Ä‘i.
Vương Hoa vá»™i Ä‘i theo Ngô Tinh ra khá»i thạch động chạy vá» chá»— ở cá»§a bá»n ngưá»i Quá»· Diện Tiên Ông.
Trên đưá»ng Ä‘i, Vương Hoa há»i :
- Nà y Ngô cô nương, có việc gì xảy ra chăng?
Ngô Tinh lắc đầu nói :
- Không có chi hết... ta cùng chị em hỠChương coi nhau khá thân thiết.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Thế là quà lắm, còn cha ngươi thì sao?
- Cha ư? Gia gia hết giáºn há»n cha rồi, bây giá» há» thân nhau lắm.
Vương Hoa hớn hở nói :
- Thế là quà hết sức.
Ngô Tinh xuống giá»ng há»i :
- Những ngà y gần đây có hoà i niệm ta không?
- Không!
- Hứ! Ba chúng ta ngà y nà o cÅ©ng tưởng niệm ngươi hết, thế mà chẳng ngá» ngươi chẳng nghÄ© gì đến bá»n ta hết.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Ta chẳng có thì giỠrảnh nà o hết.
- Chẳng lẽ cả thá»i gian suy nghÄ© cÅ©ng không có sao?
- Äúng thế, ta cứ mãi suy nghÄ© võ công mà thôi.
Ngô Tinh là m ra vẻ giáºn dá»—i nói :
- Thôi, xem như ngươi có lý đi.
- Ta nói tháºt đấy.
- Thế thì ta chẳng nói cho ngươi biết một tin hay.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Tin hay gì thế?
- Ta không nói.
- Tại sao ngươi không biết Ä‘iá»u vá»›i bá»n ta.
- Bá»n ngươi?
- Bá»n ta, tức là muốn nói chị em Chương thị và ta đây.
- Thôi được, sau nà y ta ắt phải tưởng niệm các ngươi hoà i, như váºy được chứ, ngưá»i vợ cưng yêu sắp cưới cá»§a ta.
Ngô Tinh thẹn đỠmặt, nói :
- Lẻo mép tháºt, ta chẳng nói ngươi biết đâu.
Nhưng thá»±c ra trong lòng nà ng nghe nói câu “ngưá»i vợ cưng yêu sắp cưới†mà cảm thấy sung sướng vô cùng.
Vương Hoa nói :
- Không nói thì vỠsau ta chẳng cưng ngươi đâu.
- Thế thì chịu.
Vương Hoa nóng ruột nói :
- Thế ngươi muốn sao bây gi�
- Sau nà y... sau nà y ngươi không được ăn hiếp ta nha.
- Thương thì có chứ là m gì có chuyện ăn hiếp ngươi!
- ÄÆ°á»£c, ta nói cho ngươi nghe, nhưng ngươi không được nói lại cho ngưá»i khác nghe nha.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
- CÅ©ng không được nói rằng chÃnh ta nói cho ngươi biết nha.
Vương Hoa nghe nói thế bất giác lấy là m ngạc nhiên hết sức, nói :
- Việc gì quan trá»ng lắm chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là việc quan trá»ng rồi.
- ÄÆ°á»£c, ta hứa vá»›i ngươi sẽ giữ bà máºt chứ không sai.
Ngô Tinh xuống giá»ng nói :
- Chương muội muội có thai rồi.
- Nói sao?
Vương Hoa buột miệng kêu lên một tiếng.
Ngô Tinh nói :
- Ta nói rằng chương muội muội có thai rồi.
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Có tháºt chăng?
- Chẳng lẽ ta nói dối với ngươi ư?
- Cá»§a ai váºy?
- Hỡi anh chà ng ngốc ơi, đương nhiên là của ngươi rồi!
- Ta ư?
- Thế nà o? Ngươi muốn giả khùng ư? ChÃnh là Chương Thanh Thanh.
Vương Hoa ngây ngưá»i luôn ra tại chá»—.
Äúng thế, Chương Thanh Thanh đã có quan hệ nhục thể vá»›i hắn, chẳng lẽ chỉ má»™t lần hôm đó mà có con rồi sao? Thế thì là m sao chẳng bảo Vương Hoa chẳng giáºt mình.
Vương Hoa ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó nói :
- Sao ngươi biết như thế?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta phải biết rồi.
- ChÃnh Thanh Thanh nói lại cho ngươi biết chăng?
- Phải, Thanh Thanh mưá»i chỉ nói lại cho ta và Linh Linh biết mà thôi, ngoà i ra không má»™t ngưá»i nà o biết hết.
- Tại sao thế?
- Thanh Thanh muội cho rằng và o lúc nà y không nên nói cho bất cứ một ai biết.
- Kể cả ta trong đó sao?
- Äúng thế.
- Tại sao váºy?
- Tại vì Thanh Thanh muá»™i sợ ngươi sẽ lo lắng cho y, hÆ¡n nữa ngươi sắp phải ra ngoà i, nếu để ngươi biết được tin nà y ngươi ắt phân tâm lo nghÄ© cho y chứ không sai, nên khi y nói cho ta và Linh Linh biết tin nà y đã căn dặn bá»n ta không được nói lại cho ngươi biết.
- Thế tại sao em lại nói cho anh biết?
- Em chỉ lén lút cho anh biết mà thôi, vì em cho rằng anh nên biết tin nà y...
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên huynh nên biết tin nà y rồi.
- Nhưng mà huynh không được nói cho Thanh Thanh biết rằng chÃnh muá»™i nói tin nà y cho huynh nghe nha.
- ÄÆ°á»£c, huynh sẽ ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y.
- Ngươi phải là m ra vẻ chẳng biết gì hết nghe.
- Tuân lệnh.
Thế rồi hai ngưá»i chạy tá»›i thạch động.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vương Hoa lấy là m vui sướng khi nghe được tin nà y, đồng thá»i chà ng cÅ©ng rất vui mừng khi biết ba chị em sống hòa hợp thương yêu vá»›i nhau.
Hai sá»± kiện nà y đã tháºt sá»± mang tá»›i niá»m vui cho chà ng không Ãt.
* * * * *
Ngà y hôm sau Vương Hoa từ giả má»i ngưá»i cùng Thá»§y Tinh mỹ nhân rá»i khá»i thạch động.
Vương Hoa đi tìm Thủy Tinh Cầu.
Thủy Tinh mỹ nhân thì phải đi tìm thuốc.
Tất cả má»i ngưá»i cùng tiá»…n đưa Vương Hoa và Thá»§y Tinh mỹ nhân lên đưá»ng.
Võ Lâm Hoà ng Äế nói vá»›i Vương Hoa :
- Nà y Vương Hoa. Tạm thá»i bá»n ta không rá»i khá»i đây đâu, vì theo ta nháºn xét có lẽ Võ Lâm giáo sắp sá»a phát động công kÃch, muôn má»™t có tháºt như thế thì chúng ta không thể chẳng lo bố trà trước.
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Thế cũng được.
- Thế thì hai ngươi thương lộ đi.
Vương Hoa quay sang nhìn Thanh Thanh một cái, chỉ thấy thần tình y u oán buồn bã vô cùng.
Vương Hoa cảm thấy rằng từ khi hắn đến đây mãi cho đến ngà y hôm nay hắn chưa từng nói má»™t lá»i nà o vá»›i y hết. Hắn đã lạnh lùng bá» quên Thanh Thanh, và đã là m cho y có vẻ thêm phần cô đơn hÆ¡n nhiá»u.
Vương Hoa bước sang hướng y, khẽ gá»i má»™t tiếng :
- Thanh Thanh!
Chương Thanh Thanh ngước đầu lên như là một oán phụ trong khuê các. Trong ánh mắt y phản chiếu những mà u sắc u oán thê lương. Y buồn bã lẳng lặng không nói gì hết.
Vương Hoa khẽ gá»i má»™t tiếng nữa :
- NÃ y Thanh Thanh!
- Có việc gì chăng?
- Ta...
Vương Hoa trông thấy đông ngưá»i quá, cÅ©ng chẳng biết nói gì đây, bèn cưá»i nhạt nói :
- Ngươi chá» ta má»™t lát nữa, ta có và i lá»i muốn nói vá»›i ngươi.
Thanh Thanh khẽ gáºt đầu đồng ý.
Bấy giá» Ä‘oà n ngưá»i đã ra tá»›i bá» hồ, thế rồi Thá»§y Tinh mỹ nhân nói :
- Các ngươi chớ tiễn đưa nữa, hãy quay trở vỠđi.
Dứt lá»i, y lượn mình nhảy xuống thuyá»n ngay.
|

07-01-2009, 06:42 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 90 Từ biệt bên bỠhồ
Võ Lâm Hoà ng Äế nói :
- Thôi được, chúng ta hãy quay trở vỠngay.
Äoà n ngưá»i quay trở vá» thạch động luôn.
Chương Vĩnh Kỳ nói với Vương Hoa :
- Nà y Vương Hoa, trong vòng năm ngà y ngươi ắt phải quay trở vá», trăm sá»± trông và o ngươi cả đấy.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Tiá»n bối cứ yên tâm, vãn bối sẽ vá» kịp chứ không sai.
- Thế ngươi hãy thân trá»ng nha.
Äoà n ngưá»i thảy Ä‘á»u chạy trở vá» hướng thạch động, chỉ có Ngô Tinh và chị em Chương gia vẫn còn đứng lại mà thôi.
Vương Hoa nói :
- Ngô cô nương và Linh Linh, hai ngưá»i hãy vá» thạch động Ä‘i.
Chương Linh Linh nói :
- Ngươi hãy bảo trá»ng.
Ngô Tinh cũng nói :
- Ngươi hãy cố gắng tranh thủ trở vỠnha.
- ÄÆ°á»£c, Thanh Thanh, ngươi hãy ở lại, ta có và i lá»i muốn nói vá»›i ngươi.
Hình như Ngô Tinh đã đoán biết Vương Hoa muốn nói những gì với Thanh Thanh rồi, y bèn đưa mắt nhìn Chương Linh Linh nói :
- Linh Linh muội, chúng ta quay trở và o thôi.
- Vâng.
Ngô Tinh vái chà o Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Thưa mẹ! Mẹ cũng tranh thủ vỠcho sớm nha.
- ÄÆ°á»£c, mẹ sẽ cố gắng vá» sá»›m, con hãy và o Ä‘i.
Ngô Tinh và Chương Linh Linh vẫn ngây ngưá»i đứng yên tại chá»— không nói gì hết.
Vương Hoa bước gần Thanh Thanh, hắn cảm thấy rằng giữa ba ngưá»i thì Thanh Thanh âu sầu nhất, có lẽ vì hoà n cảnh sinh sống cá»§a ba ngưá»i không giống nhau.
Vương Hoa cảm thấy bùi ngùi trong lòng, nói :
- Thanh Thanh...
Y nhè nhẹ ngước đầu lên nhìn Vương Hoa, há»i :
- Ngươi... có Ä‘iá»u gì muốn nói vá»›i ta chăng?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Chẳng lẽ ngươi không có gì để nói với ta sao?
- Ta ư?
Mối tình bi thương lướt nhanh và o tư tưởng y, cổ há»ng đã uất nghẹn, y có thiên ngôn vạn ngữ nhưng không sao thốt nên lá»i được.
Y đã có con của Vương Hoa, nhưng lại không dám nói cho Vương Hoa nghe. Y sợ rằng Vương Hoa phải lo lắng bất yên.
Vương Hoa nói :
- Có Ä‘iá»u gì ngươi cứ việc nói Ä‘i.
Cuối cùng Chương Thanh Thanh lên tiếng nói :
- Chà ng hãy bảo trá»ng nha.
- Ta sẽ bảo trá»ng, nà y Thanh Thanh, ngươi chỉ nói má»—i câu nà y vá»›i ta sao?
- Ngoà i ra chà ng hãy vỠcho sớm một chút.
- Rồi còn gì nữa?
- Chỉ có thế thôi.
- Ngoại trừ hai câu nà y, ngươi không còn nói gì nữa sao?
- Có chứ.
- Ngươi cứ nói.
- Thiếp sẽ tưởng niệm chà ng cho đến khi nà o chà ng quay trở vá».
Vương Hoa nói :
- Còn nữa chăng?
Nghe Vương Hoa nói thế, Chương Thanh Thanh lấy là m ngạc nhiên hết sức, đương nhiên y chẳng ngỠVương Hoa đã từ nơi Ngô Tinh biết được việc y đã có thai.
Y lắc đầu nói :
- Chỉ có bấy nhiêu lá»i thôi.
- Có tháºt không còn gì nữa chăng?
- Äúng thế.
Vương Hoa nói :
- Theo ta thì trong bụng ngươi có Ä‘iá»u gì muốn nói cho ta biết, nhưng lại chẳng muốn nói cho ta nghe.
Chương Thanh Thanh ngạc nhiên nói :
- Là m gì có chuyện đó chứ?
- Có tháºt như thế chăng?
- Ừ!
- Ngươi còn giấu giếm ta Ä‘iá»u gì nha!
- Thế ngươi cứ nói ra xem sao?
Vương Hoa nói :
- Nếu ta nói trúng thì ta phải phạt đánh ngươi má»™t cái và o Ä‘Ãt có được chăng?
- ÄÆ°á»£c, ngươi cứ nói xem sao?
Vương Hoa ghé và o tai y nói nhỠ:
- Ngươi có thai rồi, đúng chăng?
- A...
Chương Thanh Thanh khẽ kêu lên má»™t tiếng, vừa kinh hãi vừa bất ngá» há»i :
- Sao... ngươi lại biết thế?
- Có đúng như váºy chăng? Ngươi hãy trả lá»i ta trước Ä‘i.
Chương Thanh Thanh cảm thấy kinh ngạc hết sức, bỗng nhiên y ngã và o lòng Vương Hoa cất tiếng khóc nức nở.
- Ngươi có thai rồi phải váºy không?
Chương Thanh Thanh khẽ gáºt đầu không nói gì hết.
- Tại sao không thông báo cho ta hay?
- Ta ư?
- Sợ ta quan tâm chăng?
- Vâng!
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Dại ơi là dại, ngươi phải thông báo cho ta hay chứ, như thế ta mới biết rằng ta có một phần trách nhiệm với con.
Hình như Chương Thanh Thanh đã cảm động bởi câu nói nà y của Vương Hoa, ngoại trừ y chỉ biết khóc lóc, ngoà i ra y chẳng biết nói gì hơn.
Vương Hoa buồn bã nói :
- Nà y Thanh Thanh, có phải như thế chăng?
- Thiếp...
- Thanh Thanh, nà ng là vợ cá»§a ta, ta có trách nhiệm phải quan tâm váºy. Quả tháºt ta đã có lá»—i vá»›i nà ng.
- Chà ng chăng có lỗi gì hết.
- Không, ta đã có lá»—i. Khi má»™t ngưá»i đà n ông biết vợ mình mang thai mà không thể ở gần bên cạnh y, thì ngưá»i đà n ông ấy phải bất an. Ngược lại má»™t ngưá»i đà n bà đã là m vợ cÅ©ng mong má»i rằng khi y có thai thì ngưá»i chồng nên hầu cáºn bên y.
Chương Thanh Thanh nói :
- Nà y Vương Hoa, thiếp rất đồng ý lá»i chà ng đã nói. ÄÆ°Æ¡ng nhiên thiếp không muốn chà ng Ä‘i khá»i nhưng vì mẹ thiếp nên chà ng phải Ä‘i thôi. Thiếp không biết nói gì hÆ¡n chỉ mong chà ng nên vì thiếp mà tháºn trá»ng lấy mình.
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Thanh Thanh, nà ng nói phải, mặc dù ta biết nà ng mang thai, song không thể chẳng Ä‘i. Vì mẹ nà ng ta đà nh phải tạm thá»i rá»i khá»i nà ng trong má»™t thá»i gian ngắn, nà ng không buồn ta chứ?
Chương Thanh Thanh nói giá»ng uất nghẹn :
- Chà ng cứ yên tâm đi đi.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Váºy thì nà ng trở vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.
Thanh Thanh khẽ gáºt đầu nói :
- ÄÆ°á»£c, mong chà ng hãy trở vá» cho sá»›m.
- Nà ng phải bảo trá»ng lấy thân nha.
Thanh Thanh nói :
- Vâng, hẹn gặp lại!
- Xin từ biệt.
Chương Thanh Thanh vẫy tay nhè nhẹ, y chẳng muốn rá»i khá»i hắn chút nà o hết. Há» Ä‘á»u có đồng má»™t cảm tưởng...
Bấy giỠThủy Tinh mỹ nhân đi tới nói :
- Thế nà o, y đã có thai rồi chăng?
Vương Hoa giáºt mình nói :
- Sao... tiá»n bối lại biết ư?
- Chẳng phải lúc nãy ngươi đã há»i y như thế sao?
- Vâng.
Thủy Tinh mỹ nhân ra vẻ thắc mắc nói :
- Sao bá»n ta chẳng hay biết gì hết?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Vì y không muốn cho bất cứ má»™t ai biết việc nà y hết. Äồng thá»i y cÅ©ng ngại rằng nếu để vãn bối biết được tin nà y thì vãn bối phải lo lắng cho y. ChÃnh Ngô cô nương đã nói tin nà y cho vãn bối biết.
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Ba nữ hà i nhi nà y thảy Ä‘á»u hiá»n là nh hết sức. Trước kia ta cứ lo lắng há» chẳng sống hòa hợp được...
Y nói tá»›i đây mỉm cưá»i nói :
- Nà y Vương Hoa, ta há»i ngươi má»™t Ä‘iá»u, trong ba nữ hà i nhi nà y, ngươi thương ngưá»i nà o nhất?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Chương Linh Linh.
- Có phải tại vì y là ngưá»i tình đầu tiên cá»§a ngươi chăng?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Vâng, vãn bối không phá»§ nháºn Ä‘iá»u nà y.
Thá»§y Tinh mỹ nhân lẳng lặng không nói gì nữa, đương nhiên vì y cÅ©ng có quan Ä‘iểm nà y. tại vì cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i chỉ có mối tình đầu là trân quý nhất.
Chương Thanh Thanh vẫn lưu luyến đứng ở bỠhồ.
Thủy Tinh mỹ nhân khẽ nói :
- Chúng ta đi được rồi chứ?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Vâng, chúng ta đi thôi.
Chiếc thuyá»n con lướt nhanh trên mặt hồ ra khá»i eo núi.
Bóng ngưá»i Chương Thanh Thanh đứng bất động bên bá» hồ đã nhá» dần...
Bá»—ng nhiên Vương Hoa sá»±c nghÄ© ra má»™t vấn đỠkỳ lạ, bất giác mỉm cưá»i há»i :
- Thưa tiá»n bối, có phải vãn bối nên gá»i tiá»n bối bằng...
- Bằng tiếng nhạc mẫu?
- Thưa vâng!
Thủy Tinh mỹ nhân lắc đầu nói :
- Không, chá» khi nà o các ngươi kết hôn xong rồi hãy gá»i ta như thế cÅ©ng chưa muá»™n.
- Vâng, thế vãn bối xin há»i tiá»n bối má»™t Ä‘iá»u nữa.
- Ngươi cứ nói?
- Vãn bối trông tinh thần cá»§a tiá»n bối có vẻ khác hÆ¡n trước thì phải?
- Phải, Chương Vĩnh Kỳ đối xỠvới ta khá tốt.
- Thế tại sao tiá»n bối bằng lòng tìm thuốc chữa trị cho Chương phu nhân?
Thủy Tinh mỹ nhân ngạc nhiên nói :
- Tại sao không bằng lòng được?
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Nếu Chương phu nhân chết thì chẳng phải có lợi cho tiá»n bối sao?
Thá»§y Tinh mỹ nhân thoáng ngạc nhiên, sau đó mỉm cưá»i trả lá»i ngay.
- Thế là ngươi sai lầm rồi.
- Lầm ư?
- Phải, ngươi cho rằng nếu Chương phu nhân chết rồi thì ta có thể tái hưởng mộng đẹp năm xưa?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
- Bụng ngươi nghÄ© xấu như váºy được sao?
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Ngưá»i ta thưá»ng nói rằng tình địch như cây Ä‘inh đâm và o mắt, bất cứ má»™t ai cÅ©ng muốn nhổ phứt cây Ä‘inh nà y ra, tại sao tiá»n bối có cÆ¡ há»™i...
Thủy Tinh mỹ nhân nói :
- Lòng ta chẳng tệ bạc như thế được, hơn nữa ta phải cố gắng hết sức cứu trị y, cho dù ta phải đánh mất Chương Vĩnh Kỳ lần nữa ta vẫn sống rất vui vẻ.
Vương Hoa thầm kÃnh phục Thá»§y Tinh mỹ nhân có tâm địa hiá»n từ hết sức.
Hắn cưá»i nhạt nói :
- Nếu chẳng có quả Thá»§y Tinh Cầu, có tháºt chương phu nhân chỉ còn sống được năm ngà y nữa chăng?
- Äúng thế.
Bấy giá», chiếc thuyá»n nhỠđã cáºp bến, hai ngưá»i song song nhảy lên bá». Thá»§y Tinh mỹ nhân nói :
- Nà y Vương Hoa, mạng sống cá»§a Chương phu nhân Ä‘á»u trông cáºy và o ngươi hết, mong rằng ngươi phải nhá»› lấy Ä‘iá»u nà y.
- Vâng, vãn bối xin ghi nhá»› lá»i dạy cá»§a tiá»n bối.
- Váºy thì hai ta chia tay ngay tại đây thôi.
Thá»§y Tinh mỹ nhân nói xong, không đợi Vương Hoa trả lá»i gì hết, y đã phi thân chạy Ä‘i luôn.
Vương Hoa ngẩn ngưá»i đứng sững bên bá» hồ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn biết Thá»§y Tinh Cầu rất quan trá»ng đối vá»›i hắn, tại vì nó ảnh hưởng tá»›i sá»± sống chết cá»§a Chương phu nhân.
Hắn biết đi đâu tìm gặp Vương Bán Tiên đây?
Bỗng nhiên Vương Hoa nghĩ tới Mai Hương, Giáo chủ Võ Lâm giáo. Chỉ có Mai Hương mới tìm được Vương Bán Tiên, ngoại trừ biện pháp nà y ngoà i ra không còn cách nà o khác hơn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, qua biện pháp nà y có thể tìm được Thá»§y Tinh Cầu hay chăng vẫn còn là má»™t vấn đỠchưa thể tiên liệu được trước.
Vương Hoa suy nghÄ© đến đây láºp tức tung mình chạy vá» hướng tổng đà n Võ Lâm giáo ngay.
Một hôm...
Vương Hoa đã chạy tá»›i cổng ngoà i Võ Lâm giáo, thình lình có má»™t bóng ngưá»i lai tá»›i nhanh như Ä‘iện chá»›p, nhảy vá»t vá» hướng Vương Hoa. Vương Hoa trông thấy thế bất giác giáºt mình dừng bước lại ngay. Khi Vương Hoa nhìn kỹ ngưá»i vừa xuất hiện hắn đã thất thanh kêu lên kinh ngạc :
- Tá»· tá»·, chÃnh là ngươi ư?
- Ngưá»i vừa hiện thân chÃnh là U Linh Nữ.
U Linh Nữ khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, chÃnh là tá»· tá»· đây. Ta có việc cần Ä‘ang muốn tìm ngươi đây.
- Việc gì thế?
U Linh Nữ nói :
- Má»™t việc rất là quan trá»ng.
|
 |
|
| |