06-01-2009, 01:50 AM
Gardenia Jasminoides
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Nước Nga tuyết trắng
Bà i gởi: 50
Thá»i gian online: 9 giá» 48 phút 53 giây
Thanks: 74
Thanked 7 Times in 6 Posts
Quyển 3
Chương 8 - Xa mã lân lân
Dịch thuáºt: VjtBeo
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH
Nguồn: TTV
Thổ Thổ Cáp ánh mắt thuỷ chung không đổi nhìn A Tuyết, đột nhiên nói:
- Lương Tiêu, ta rất thÃch muá»™i tá» cá»§a ngươi, ta chưa lấy vợ, để nà ng lấy ta được không?
Hắn là ngưá»i Mông Cổ, hà nh sá»± thẳng thắn, đối vá»›i hôn nhân nghÄ© thế nà o nói thế đó, hoà n toà n không hiểu. Má»i ngưá»i nghe thấy sá»ng sốt, Trung Äiá»u NgÅ© bảo ha ha cưá»i tháºt lá»›n, Hồ Lão Nhất kêu lên má»™t tiếng:
- Ngốc nha đầu phải láºp gia đình thôi, ha ha, tốt quá tốt quá!
A Tuyết sắc mặt á»ng hồng, mắng rằng:
- Các ngươi phóng.. phóng ..
Nhưng cô là con gái, không thể nói tiếp ra từ “thÆ(phóng thÃ= đánh rắm).
Hồ Lão Tháºp hiểu được ý cô muốn nói, cưá»i bảo:
- Ngươi phóng đi, phóng đi, ngươi là m thế nà o mà không phóng ra được thế..
Vừa là m trò cưá»i xong, mông Ä‘Ãt đã trúng má»™t cước cá»§a Lương Tiêu, năm ngưá»i ha ha cưá»i lá»›n, vÆ¡ lấy rượu thịt ăn uống nhồm nhoà m.
Thổ Thổ Cáp nói:
- Ta vốn không muốn lấy vợ, mẹ ta thưá»ng giáºn dữ vá»›i ta, nhưng ta không thÃch con gái Mông Cổ. Muá»™i tá» ngươi đối vá»›i má»i ngưá»i rất tốt, không giống như những cô con gái ngưá»i Hán thưá»ng hay nghi ngá» vô lý, ta vừa nhìn đã thấy yêu thÃch, nếu như nà ng đáp ứng, ta sẽ dùng chÃn con ngá»±a Khâm Sát là m sÃnh lá»….
Lương Tiêu nói:
- SÃnh lá»… có thể không cần, nhưng phải xem ý tứ cá»§a muá»™i tá» ta đã.
Nhìn A Tuyết một hồi nói, gã nói:
- A Tuyết, muội thấy thế nà o.
A Tuyết trên mặt đột nhiên mất hết huyết sắc, cắn môi nói:
- Ca ca bảo A Tuyết lấy chồng, A Tuyết sẽ lấy chồng.
Thổ Thổ Cáp nghe thấy, chỉ nghĩ đại sự đã định, vui vẻ nói:
- Tốt rồi, ta vỠbẩm cáo với mẹ ta, rồi sẽ đến đón nà ng.
Lương Tiêu nhìn A Tuyết một chặp, lắc đầu than thở nói:
- A Tuyết, muá»™i muốn lấy chồng thì lấy chồng, ta không muốn bức bách muá»™i, ta cứ tưởng muá»™i cảm thấy vui vẻ và thÃch thú.
A Tuyết đôi mắt xinh đẹp khẽ hồng, đột nhiên rÆ¡i lệ, lắc đầu tháºt mạnh nói:
- A Tuyết đã nói rồi, muội không lấy chồng, thà là m một lão cô nương..
Cô đột nhiên chạy và o trong phòng, cao giá»ng khóc to.
Thổ Thổ Cáp nhìn thấy ngây ngưá»i, không biết là m thế nà o cho phải. Lương Tiêu khẽ trầm ngâm, buồn bã nói:
- Thổ Thổ Cáp, muội tỠcủa ta không chịu, việc nà y bỠđi!
Thổ Thổ Cáp ngẩn ra, thở dà i nói:
- Äáng tiếc!
Nang Cổ Ngạt ngạc nhiên nói:
- Hán nhân các ngưá»i không phải là Tam Tòng Tứ Äức sao? Phụ tá» tòng huynh, Lương Tiêu ngươi đáp ứng không phải là xong rồi sao?
Lương Tiêu cưá»i lạnh nói:
- Tam Tòng Tứ Äức sao, hừ, toà n là rắm chó mà thôi.
Nang Cổ Ngạt cà ng ngạc nhiên, nói:
- TÃnh tình cá»§a ngươi không giống ngưá»i Hán, dưá»ng như giống ngưá»i Mông Cổ hÆ¡n.
Lương Tiêu mỉm cưá»i nói:
-Mẹ ta là ngưá»i Mông Cổ, ta có má»™t nữa là ngưá»i Mông Cổ.
Rồi nhấc rượu cưá»i nói:
- Tuy là không thà nh thân gia, nhưng có thể trở thà nh bằng hữu.
Thổ Thổ Cáp cÅ©ng nâng cốc rượu lên cưá»i nói:
- Äúng, trở thà nh bằng hữu.
Nang Cổ Ngạt cưá»i nói:
- Nếu má»i ngưá»i đồng ý như thế, cùng trao đổi tÃn váºt, kết thà nh huynh đệ.
Lương Tiêu cưá»i nhạt nói:
- Những quy ước ấy không cần thiết, trong lòng xem nhau là huynh đệ thì là huynh đệ!
Hai ngưá»i nghe xong nhiệt huyết dâng lên, đồng thá»i nói:
- Äúng, trong lòng xem nhau là huynh đệ thì là huynh đệ!
Nhất thá»i, bảy ngưá»i cùng lúc cưá»i to, nâng bát rượu trắng uống má»™t hÆ¡i hết sạch. Sau đó lại uống rượu cao giá»ng hát, ồn à o hết ná»a ngà y má»›i chịu tản Ä‘i.
Từ đó, Thổ Thổ Cáp, Nang Cổ Ngạt thưá»ng mang theo Ãt rượu thịt, cùng đến chá»— Lương Tiêu tụ táºp uống rượu. Nhìn thấy Triệu Tam Cẩu bốn ngưá»i luyện võ, hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy hâm má»™. Lương Tiêu thấy Hồ Lão Bách cÅ©ng không có việc gì là m, liá»n bảo hắn truyá»n thụ cho hai ngưá»i quyá»n cước vÅ© khÃ, tá»± mình tùy ý chỉ Ä‘iểm má»™t Ãt ná»™i gia công phu. Thổ Cáp vá»›i Nang Cổ Ngạt đổi lại, cÅ©ng Ä‘em thuáºt phi ngá»±a bắn tên truyá»n lại cho má»i ngưá»i.
Lương Tiêu ngà y đó phi ngá»±a bắn tên thua xa Thổ Thổ Cáp, trên miệng nháºn thua nhưng trong lòng có chút không phục. Hắn ngá»™ tÃnh rất cao, nhãn lá»±c tà lá»±c Ä‘á»u đạt đến hà ng nhất lưu, tiến bá»™ thần tốc, so vá»›i ngà y cùng Thổ Thổ Cáp thi đấu cưỡi ngá»±a bắn tên thì đã hÆ¡n xa không biết bao nhiêu mà kể. Trong mưá»i tráºn, Lương Tiêu đầu tiên thắng ba, thua bảy, nhưng sau má»™t tháng, liá»n thá»§ hoà Thổ Thổ Cáp không phân cao thấp. Thổ Thổ Cáp vốn dÄ© là kỳ tà i luyện võ trá»i sinh, được cao thá»§ chỉ Ä‘iểm quyá»n cước vÅ© khÃ, như hổ thêm cánh, Lý Äình Nhân bốn ngưá»i liên thá»§, váºy mà không địch nổi hắn.
Thấm thoát đã hai tháng trôi qua, đã đến độ cuối xuân. Hôm đó, Lương Tiêu sá»a lại chiếc quạt nan, đột nhiên Thổ Thổ Cáp, Nang Cổ Ngạt cùng Lý Äình Nhi bốn ngưá»i vừa cưá»i vừa nói, cưỡi ngá»±a Ä‘i đến. Sáu ngưá»i trước kia giống như kẻ thù, giá» thà nh hoà hảo, ngược lại gắn bó như keo sÆ¡n, đã thà nh bằng hữu cá»±c tốt.
Sáu ngưá»i xuống ngá»±a lên sưá»n núi, Lương Tiếu thấy sáu ngưá»i sắc mặt Ä‘á»u vui mừng, liá»n dừng việc, đứng dáºy cưá»i nói:
- Có việc gì mà vui mừng thế?
Thổ Thổ Cáp toét miệng cưá»i nói:
- Hoà ng thượng cuối cùng đã hạ thánh chỉ! Thiêm quân 20 vạn, đồng loạt Nam Chinh!
Lương Tiêu ngạc nhiên nói:
- Nam chinh à ?
Nang Cổ Ngạt cưá»i nói:
- Ừ, Nam chinh đấy! Trong quá khứ hai lần chinh phạt Äại Tống, Ä‘á»u có bất lợi, lần nà y thánh thượng tất nhiên là đã hạ quyết tâm, nếu không diệt Äại Tống, tuyệt không chịu cam lòng.
Lương Tiêu khẽ nhÃu mà y, thầm nghÄ©: "Äúng là vá»› vẩn, đánh giết há chẳng phải sẽ là m chết rất nhiá»u ngưá»i sao?†Hắn thưá»ng lãnh đạm vá»›i đại sá»± quốc gia. Äối vá»›i tranh chấp Hồ - Hán, tuy có chút nghi hoặc, nhưng cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u, chép miệng má»™t tiếng, lại há»i:
- Các ngươi Ä‘á»u đầu quân sao?
Thổ Thổ Cáp nói:
- Trước mắt đã được trưng dụng, ta và Nang Cổ Ngạt Ä‘á»u đã đăng ký gia nháºp và được tuyển rồi, trong vòng 100 dặm không có nhiá»u ngưá»i Mông Cổ, bất quá có má»—i 100 nhà . Phụ thân cá»§a Nang Cổ Ngạt chÃnh là bách há»™ ở đây, chúng ta theo ông ấy xuất chinh. Lương Tiêu, ta muốn nhá» ngươi chăm sóc mẹ cá»§a ta.
Lương Tiêu nhanh miệng đồng ý, nhìn Lý Äình Nhân và Vương Khả, nói:
- Các ngươi định thế nà o?
Lý Äình Nhân nói:
- Äáng ra lần nà y phụ thân ta Ä‘Ãch thân xuất chinh, nhưng do trong ngưá»i không khoẻ, vì váºy nên ta phải thay mặt ông ấy; cha cá»§a Vương Khả và i năm trước chết tráºn, ngoại trừ hắn ra cÅ©ng chỉ còn má»™t đệ đệ, cho nên hắn cÅ©ng đăng ký. Dương Tiểu Tước vá»›i Triệu Tam Cẩu tuy không phải quân há»™, nhưng lần nà y trưng binh rất nhiá»u, nam tá» ngoà i 16 tuổi, phà m võ nghệ tinh thục, Ä‘á»u có thể tòng quân. Bá»n hắn vốn có võ nghệ, đương nhiên đã lần lượt rá»§ nhau đăng ký.
A Tuyết cưá»i nói:
- Nếu tất cả má»i ngưá»i đã được như nguyện tòng quân, hôm nay nên vui vẻ mà uống rượu!
Thổ Thổ Cáp cưá»i nói:
- Nói rất đúng! Má»i ngưá»i vui vẻ đâm ra hồ đồ, lẽ ra nên sá»›m đánh bắt sói lang hay dã trư gì đó để A Tuyết chuẩn bị tiệc rượu, Thổ Thổ Cáp rất thÃch ăn cÆ¡m cá»§a A Tuyết nấu.
Äang nói ánh mắt lấp lánh, nhìn sang A Tuyết. A Tuyết sắc mặt á»ng hồng, cúi đầu không đáp. Thổ Thổ Cáp đối vá»›i nà ng vẫn không cầm lòng, lần nà y ra tráºn, mẫu thân bắt hắn lại phải lấy vợ thà nh hôn xong má»›i Ä‘i, hắn cÅ©ng không đồng ý, nhưng thấy A Tuyết bá»™ dạng như thế, bất giác trong lòng buồn bã than thở, miệng nói vui vẻ mà trong lòng chất chứa ná»—i buồn, không thể xua Ä‘i.
Má»i ngưá»i ngồi và o chá»— cá»§a mình, Lương Tiêu nói:
- Thưá»ng nghe nói: Sà nh sứ không tránh được vỡ, tướng quân ra tráºn khó tránh khá»i thương vong. Các ngươi Ä‘á»u phải cẩn tháºn đấy.
Má»i ngưá»i hô vang hưởng ứng, rồi má»›i bắt đầu bà n đến tương lai, bao nhiêu ước mÆ¡ Ä‘á»u chá» mong trước láºp công nÆ¡i sa trưá»ng, sau thu được công danh. Lương Tiêu đối vá»›i việc nà y tuy rất hứng thú, nhưng không nói gì, chỉ ngồi má»™t mình lắng nghe.
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, Trung Äiá»u NgÅ© Bảo từ đạo quan trên núi Ä‘i xuống, nghe đến việc tòng quân, ngay láºp tức nháo nhà o cả lÅ©. ChÃnh và o lúc hết sức ầm Ä©, bá»—ng nghe trên không truyá»n tá»›i má»™t tiếng chim kêu chói tai. Hồ Lão Nhất nghe được sá»ng sốt, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy má»™t con ká»n ká»n lượn quanh giữa không trung. Hắn sắc mặt không khá»i biến đổi, kêu to: “Äừng là m ồn nà o!â€
Bốn ngưá»i kia vừa thấy, cÅ©ng lá»™ ra vẻ mặt kinh ngạc, Hồ Lão Nhất chạy vá»™i tá»›i trên chá»— đất trống, chúm môi lại, tạo thà nh tiếng huýt sáo, chỉ thấy kên kên xuất hiện trên bầu trá»i, đáp xuống vai Hồ Lão Nhất. Hồ Lão Nhất gỡ ống trúc buá»™c trên chân cá»§a nó xuống, mở mẩu giấy ra kêu lên:
- Lão đại, Lão đại, lão tá» không biết chữ, ngươi giúp ta Ä‘á»c xem.
Lương Tiêu tiếp lấy mẩu giấy, Trung Äiá»u NgÅ© Bảo ồn à o đến gần, thần sắc có vẻ khẩn trương, Lương Tiêu trong lòng cảm thấy kỳ quái: "Năm tên nà y sao có vẻ khẩn trương thế?"
Hắn nhìn kỹ mẩu giấy nà y, Ä‘á»c: "Sông Tương mất dấu!â€
Bốn từ nà y viết có vẻ vụng vá», nhưng bút lá»±c cá»±c mạnh, giống như muốn xé nát tá» giấy ra.
Lương Tiêu chỉ thấy không thể nà o hiểu nổi, Trung Äiá»u NgÅ© Báo thấy thế nhảy dá»±ng lên, đồng thanh nhìn Lương Tiêu nói: “Lão đại, cáo từ.â€
Lương Tiêu ngạc nhiên nói:
- Sao vội cáo từ, mấu giấy nà y là ai viết đây?
Hồ Lão Nhất nói một tiếng:
- Äó là Tiêu Äại Gia Ä‘Ãch thân viết, nói tại sông Tương truy tìm đã mất dấu lão Cùng Toan, bảo chúng ta đến giúp ông ấy tìm kiếm.
Lương Tiêu láºp tức hình dung tình hình lúc ấy:
- Tiêu lão quái tá»± phụ bình sinh, vì truy tìm mất dấu kẻ khác, tất nhiên trong lòng có chút xấu hổ, không viết ‘Tại Sông Tương truy tìm Lão Cùng Toan mất dấu, các ngươi đến giúp ta truy tìm’ hoặc là ‘Äến đây giúp ta’, viết độc có bốn chữ nà y. Không ngá» bá»n ngốc lại hiểu được.
Trung Äiá»u NgÅ© Bảo nói xong, hướng vỠđám đồ đệ hét lên:
- Lão tỠđi rồi, các ngươi tự chăm lo cho tốt.
Má»i ngưá»i không hiểu ra sao, Ä‘ang muốn há»i rõ, năm ngưá»i sá»›m đã sốt ruá»™t vá»™i và ng chạy thẳng Ä‘i, đột nhiên má»™t bóng ngưá»i chạy ra, Lương Tiêu hoà nh thân chặn năm ngưá»i lại, cao giá»ng nói:
- Không được đi!
Hồ Lão Nhất nói:
- Vì sao thế?
Lương Tiêu cả giáºn nói:
- Ta là lão đại, không cho các ngươi đi giúp Tiêu Thiên Tuyệt.
Hồ Lão lắc đầu nói:
- Ngươi là lão đại, Tiêu đại gia lại là tổ tông, Lão đại dù thế nà o cũng kém hơn với tổ tông.
Lương Tiêu vô cùng giáºn dữ, vốn muốn dùng sức mạnh lưu lại năm ngưá»i, nhưng tÃnh ra ngà y tháng sá»›m chiá»u bên nhau, nên không thể nà o hạ thá»§. Äà nh phải nói:
- Tốt lắm, các ngươi phải nói, tại sao lại Ä‘i giúp Tiêu Thiên Tuyệt như váºy? Nếu không có khả năng khiến ta tâm phục, tuyệt không cho các ngươi Ä‘i.
Năm ngưá»i liếc nhìn nhau má»™t lượt, Hồ Lão Vạn đà nh chịu nói:
- Ngươi là lão đại, lão tá» má»›i nói cho ngươi biết, nhưng không thể nói cho ngưá»i khác biết.
Äoạn trừng mắt nhìn bốn ngưá»i má»™t lượt nói:
- Cút hết ra xa!
Bốn ngưá»i kia nhất nhất lùi ra xa lão, canh không cho má»i ngưá»i tiến đến gần. Lương Tiêu trông thấy, cảm giác vô cùng kinh ngạc.
Hồ Lão Vạn ho khan một tiếng, mới khẽ nói:
- Chúng ta năm ngưá»i huynh đệ, hồi trẻ đã từng ở Hà Nam lưu lạc. Tiết nguyên tiêu năm ấy, chúng ta đến Khai Phong xem Hoa Äăng. Trên đưá»ng ta phát hiện má»™t bóng ngưá»i trên nóc nhà phi thân, khinh công rất cao. Chúng ta nhất thá»i hứng khởi, len lén Ä‘i theo sau, nhìn hắn Ä‘i qua? Không ngá» tá»›i rồi ẩn nấp, tên nà y mở ra má»™t cái bao lá»›n Ä‘ang vác trên lưng, lôi từ bên trong ra má»™t con mụ ngưá»i Hồ, tên gia hoả đó giải khai huyệt đạo cho mụ, lại mặc kệ mụ khóc chết Ä‘i sống lại, xé luôn quần ra.
Lương Tiêu cưá»i lạnh má»™t tiếng, khinh thưá»ng nói:
- Ngưá»i đó chÃnh là Tiêu Thiên Tuyệt sao? Quả nhiên không phải là kẻ tốt đẹp gì.
Hồ Lão Vạn hai tay xua lên, lại nói:
- Nhầm rồi, nhầm rồi. Tiêu đại gia quang minh lỗi lạc, dám là m dám chịu, cho dù là xé quần của đà n bà , cũng dám xé ở đám đông chứ không thèm lẩn tránh.
Lương Tiêu hừ một tiếng, nói:
- Thế còn không phải là cùng một loại sao!
Hồ Lão Vạn hai mắt đảo một cái, nói:
- Sao có thể cùng má»™t loại chứ, ngươi mà đem Tiêu đại gia so sánh vá»›i tên xú tặc kia , lão tá» sẽ láºp tức trở mặt vá»›i ngươi.
Lương Tiêu đà nh nói:
- Thôi được, kể tiếp đi!
Tà i sản của Syberia
17-01-2009, 12:33 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Quyển 3
Chương 8 - Xa mã lân lân(Hồi 2)
Dịch thuáºt: VjtBeo
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH
Nguồn: TTV
Hồ Lão Vạn mới nói:
- Kết quả lão tá» nghÄ©, gia gia nói mấy mụ nữ nhân Ä‘á»u là há»a hại, không nên động và o. Năm đó cha vì nhất thá»i không tháºn trá»ng, trúng vòng rà ng buá»™c cá»§a mẹ nên má»›i có năm anh em lão tá», sau nà y cha hết sức hối háºn.
Lương Tiêu bây giá» má»›i hiểu bá»™ dạng không nói chuyện vá»›i nữ nhân cá»§a há» hoà n toà n không phải vì ghét bá», mà vì trong lòng sợ hãi, định cưá»i to, lại cảm thấy phải là m ra vẻ mặt nghiêm trang, đà nh cố nhịn.
Hồ Lão Vạn nói:
- Do đó lão tỠđại phát thiện tâm, nảy ra quan thiết cho tên kia, bảo hắn chá»› đụng và o bá»n nữ nhân, không thì sẽ giống ngưá»i cha kÃnh yêu cá»§a bá»n lão tá», hối háºn vô cùng. Không ngá» tên Ä‘iên ấy nổi cÆ¡n ná»™ há»a, bảo liên quan chó gì đến bá»n lão tá».
Lương Tiêu tuy không minh bạch lắm, nhưng cÅ©ng hiểu ngưá»i đó Ä‘ang là m chuyện thị phi, tá»± nhiên bị năm kẻ lạ mặt nhảy ra ngăn cản, tá»± nhiên phải tức giáºn. Lại nghe Hồ Lão Vạn nói:
- Lão tá» hảo tâm mà không được hảo báo, lúc đó vô cùng tức giáºn, chá»i mắng hắn má»™t tráºn, rồi song phương bắt đầu đánh nhau. Không ngá» tên đó võ công tháºp phần quái dị, thân hình cứ nghiêng bên đông ngả bên tây, lắc la lắc lư giống hệt má»™t con rắn săn chuá»™t mà u mè sặc sỡ.
Lương Tiêu tâm niệm chợt động:
- Cứ thế nà y mà nói thì giống tên chó săn Cáp Lý Tư của Thoát Hoan.
Hồ Lão Vạn tiếp tục nói:
- Lão từ vừa không cẩn tháºn, bị hắn bị hắn đẩy ngã. Bốn huynh đệ cùng lao cả lên, nhưng tên đó võ công quá đỗi quái dị, chỉ má»™t giây phút, cả bốn đứa kia Ä‘á»u bị đánh ngã.
Lương Tiêu nghĩ ngợi:
- Không đúng, nếu là Cáp Lý Tư, thì là m sao chống đỡ được sá»± liên thá»§ hợp kÃch cá»§a Tứ Bảo.
Lại nghe Hồ Lão Vạn kể:
- Tên đó sa sầm mặt mà y, muốn giết tất cả bá»n ta. Äúng lúc ấy, chợt nghe trên mái nhà có ngưá»i cưá»i lạnh. Lão tá» nhịn Ä‘au nhìn lên thì thấy trên mái nhà có má»™t cái bóng Ä‘en thui nhẹ nhà ng lươn lướt, lão tá» tưởng là gặp quá»·, sợ quá tà nữa hét toáng lên, nà o ngá» cái bóng mở miệng nói:
“Lão phu ghét nhất những loại ngưá»i sau : thứ nhất là kẻ mạo phạm lão phu, thứ hai là loại vong ân phụ nghÄ©a, thứ ba là hạng gian dâm phụ nữ. Hôm nay gặp đây coi như ngươi váºn khà không tệ, xem võ công ngươi không kém, ta giữ cho toà n thây, ngươi tá»± xá» Ä‘i…â€
Lương Tiêu hừ một tiếng, nói:
- Có phải Tiêu Thiên Tuyệt không?
Hồ Lão Vạn ngạc nhiên nói:
- Äại ca rất thông minh, lão tá» vốn định giữ bà máºt mà ngươi đã Ä‘oán ra được rồi!
Lương Tiêu nói:
- Cái giá»ng rắm chó đó, ngoà i Tiêu Thiên Tuyệt thì còn ai đánh ra được?
Hồ Lão Vạn gáºt đầu:
- Äúng rồi, khi đó lão tá» cÅ©ng cảm thấy lão già ấy đánh rắm hay quá, ây da!
Hắn tá»± bạt tai tháºt kêu.
– Nhầm nhầm, Tiêu đại gia, lão tỠnhầm!
Lương Tiêu vừa tức vừa buồn cưá»i:
- Tiêu Thiên Tuyệt ở sông Tương cơ mà , ngươi sợ cái gì?
Hồ Lão Vạn nghiêm mặt nói:
- Không quản ông ấy ở đâu, lão tỠcũng không thể nói xấu.
Lương Tiêu thầm thở dà i, há»i:
- Sau đó?
Hồ Lão Vạn đáp:
- Sau đó cÅ©ng cứ theo tình tiết mà diá»…n ra thôi. Tên kia không biết tốt xấu, động thá»§ vá»›i Tiêu đại gia, thua đến nước chảy hoa trôi, ôm Ä‘Ãt tháo chạy! Nhưng võ công hắn rất quái, tuy Tiêu đại gia đã đánh hắn bị thương, nhưng không giết hắn, thế là để hắn trốn mất.
Lương Tiêu nhÃu mà y nghÄ©:
- Ngưá»i nà y chạy thoát được khá»i sát thá»§ cá»§a Tiêu Thiên Tuyệt thì kể cÅ©ng rất khá.
Hắn há»i:
- Ngươi biết danh hiệu ngưá»i đó không?
Hồ Lão Vạn gãi đầu:
- Tiêu đại gia hình như nói là … Hoạt Lạc Äà .
Lương Tiêu nhăn nhó:
- Còn Tá» Lạc Äà nữa à ? Ngươi đến danh hiệu cá»§a đại cừu nhân mà không nhá»› được à ?
Hồ Lão Vạn cưá»i:
- Äằng nà o cÅ©ng là lạc đà cả, tá» cà ng tốt!
Ngừng một lát, hắn tiếp tục.
– Lúc ấy lão tá» không bò dáºy nổi, Hồ Lão Nhất và Hồ Lão Tháºp bị thương nặng, sắp chết đến nÆ¡i. Mắt thấy Trung Äiá»u NgÅ© Bảo sắp biến thà nh Trung Äiá»u NgÅ© Quá»·, chợt nghe Tiêu đại gia thở dà i, không Ä‘uổi theo con lạc đà thối tha kia,mà ở lại cứu ngưá»i, là má»™t việc hết sức mất mặt, đổi là chúng ta, nhất định phải đánh cho tà n tệ, nà o cần hay biết ngưá»i khác sống chết. Trôi qua mấy hôm, chúng ta là nh vết thương, nhất tâm xin bái Tiêu đại gia là m sư phụ.
Nói đến đây, Hồ Lão Vạn bá»—ng méo mồm khóc òa. Chúng nhân Ä‘á»u kinh ngạc. Hồ Lão Nhất mắng:
- Sao lại khóc sụt sùi nhếch nhác lên thế? Ngoà i ruộng chẳng cần tà nước ấy của ngươi đâu!
Ba Bảo kia nhao nhao khen phải, chỉ là sợ má»i ngưá»i nghe trá»™m truyện xấu nhà mình, không dám Ä‘i bá»™, cứ anh má»™t câu tôi má»™t câu từ đằng xa chá»i mắng lại, Hồ Lão Vạn không lý gì tá»›i há», chỉ khóc tháºt to.
Lương Tiêu Tiêu nghÄ© ngợi rồi há»i:
- Không phải lão ta nói năm anh em ngươi ngu quá, không thu nháºn bá»n ngươi chứ?
Hồ Lão Vạn láºp tức ngừng khóc, ngước cặp mắt long lanh nhìn Lương Tiêu:
- Ậy, sao ngươi biết?
Lương Tiêu nói:
- Chuyện thế nà y thì có gì mà không đoán ra.
Hồ Lão Vạn buồn bã nói:
- Äúng váºy, Tiêu đại gia ghét chúng ta ngốc nghếch, không cần chúng ta, lại nói ông có đồ đệ rồi, chẳng muốn thu nháºn nữa. Chúng ta không dừng ở đó, cứ quấn lấy ông ấy không rá»i, kết quả, Tiêu đại gia đã bị lòng thà nh tâm cá»§a chúng ta đánh động. Tiêu đại gia nói không thu đồ đệ, nhưng có thể chỉ Ä‘iểm công phu cho bá»n lão tá».
Hắn nhìn Lương Tiêu.
- Tiêu đại gia cứu tÃnh mệnh bá»n lão tá», lại dạy bá»n lão tá» công phu. Ngươi nói Ä‘i, ông ấy gá»i chúng ta Ä‘i, chúng ta có thể không Ä‘i ư?
Lương Tiêu trầm ngâm hồi lâu rồi xua tay thở dà i:
- Thôi váºy, các ngươi Ä‘i Ä‘i, đừng bao giá» quay lại nữa.
Năm ngưá»i cùng hoan hô, Hồ Lão Bách nói:
- Äại ca, ngươi đừng thương tâm. Lão tá» tìm được Cùng Nho rồi sẽ trở lại gặp ngươi.
Lương Tiêu khóe mắt chợt nóng, nhưng ngoà i miệng lại mắng:
- Thương tâm cái rắm chó! Các ngươi cuốn xéo Ä‘i thì là đại cát, ta mừng còn không kịp ấy. Cút Ä‘i mau, trông thấy các ngươi là ta tức giáºn rồi.
Năm ngưá»i hi hi ha ha, theo cÆ¡n gió chạy Ä‘i. Dương Tiểu Tước bốn ngưá»i chạy theo gá»i, mắt thấy không Ä‘uổi kịp, nhá»› tá»›i ân nghÄ©a truyá»n nghệ cá»§a năm ngưá»i, không kìm được sa nước mắt.
Lương Tiêu mắng:
- Có gì mà khóc? Các ngươi là đồ đệ cá»§a há», há» sá»›m muá»™n gì cÅ©ng quay vá».
Lúc nà y, chợt thấy Triệu Tứ hoảng sợ chạy lên núi, khuôn mặt hốt hoảng. Chưa tá»›i sưá»n núi, đã hét:
- Không hay rồi, không hay rồi!
Triệu Tam Cẩu chạy lên, há»i:
- Cha, xảy ra chuyện gì đấy?
Triệu Tứ thở gấp, gạt con trai ra, kéo tay Lương Tiêu bảo:
- Hảo hiá»n Ä‘iệt, Tứ thúc biết con thông minh minh nhất, tà i năng nhất, con... nhất định con sẽ có cách!
Lương Tiêu đạm đạm bảo:
- Tứ thúc, nói chầm cháºm thôi!
Triệu Tứ thở dốc, sợ sệt nói:
- Chẳng biết đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi có ngưá»i bên Tây Hoa uyển đến nói, triá»u đình thiêm binh, thiêm cả Tam Cẩu Nhi Ä‘i. Chúng ta rõ rà ng không thuá»™c quân há»™! Tại sao cÅ©ng bị triệu táºp?
Lương Tiêu liếc Dương Tiểu Tước và Tam Cẩu Nhi, hai ngưá»i Ä‘á»u sợ sệt cúi đầu. Lại nghe Triệu Tứ nói:
- Hảo hiá»n Ä‘iệt, gắng nghÄ© cách trút bá» nghÄ©a vụ nà y Ä‘i.
Lương Tiêu cau mà y nói:
- Con biết rồi, thúc vỠtrước đi!
Triệu Tứ nghe váºy , tim bá»›t Ä‘áºp rá»™n hÆ¡n, liếc Triệu Tam Cẩu, thở dà i, xiêu vẹo Ä‘i vá» nhà .
Khi đêm xuống, vợ chồng Triệu Tứ lại dẫn Tam Cẩu Nhi và tiểu muá»™i muá»™i cá»§a hắn là Hồ Lô, toà n gia bốn ngưá»i lại tìm Lương Tiêu. Triệu Tứ lo lắng lắm, nhìn chăm chăm Lương Tiêu, chỉ mong hắn nghÄ© ra cách nà o đó để thoát thiêm binh. Triệu Tam Cẩu sợ Lương Tiêu thò chân và o, là m há»ng việc tốt cá»§a mình, hai mắt cứ liếc đông liếc tây, tâm thần bất định.
Lương Tiêu im lặng một lúc lâu, mới nói:
- Tứ thúc, con không quản được việc nà y đâu
Triệu Tứ lo lắng:
- Äiệt tá» thông minh như váºy, là m sao lại không có cách?
Lương Tiêu lắc đầu:
- Việc nà y con không quản được, không phải con không có cách, mà là con không muốn quản.
Lương Tiêu há»i Triệu Tam Cẩu:
- Tam Cẩu Nhi, ngươi nghÄ© kỹ chưa? Tháºt sá»± ngươi muốn tòng quân à ?
Triệu Tam Cẩu nhìn cha mẹ, đỠmặt gáºt dầu. Triệu Tứ đại ná»™, túm lấy hắn xáng má»™t cái bạt tai tháºt mạnh, hét:
- Tiểu súc sinh, mà y hiểu cái gì! Lão tá» Vương Khả là Vương Äại SÆ¡n, năm xưa khá»e mạnh đến thế, má»™t bữa có thể ăn được đến ná»a con heo, má»™t lần ra Ä‘i là chẳng còn cả khúc xương mà mang vá»,lão tá» chỉ mong mà y tiếp nối tổ tông, dưỡng lão thá» chung. Tiểu súc sinh, mà y lại gáºt đầu nữa à ? – quyá»n đấm cước đá, Triệu Tam Cẩu cÅ©ng không né tránh, tùy cha đánh mắng, chỉ liá»u mạng gáºt đầu. Phụ tá» hai ngưá»i nhất thá»i giằng co không dứt.
Lương Tiêu thở dà i, giữ Triệu Tứ lại, nói:
- Con nghÄ© Tam Cẩu Nhi niên ká»· đã lá»›n, kiến thức cÅ©ng nhiá»u rồi, cuối cùng cÅ©ng không cam chịu ở mãi quê hương. Chim có cánh cứng cáp, cuối cùng phải bay lên trá»i, cá có lá»›n ra, thì ao nhá» không chứa được nữa.
Triệu Tứ nghe hắn nói như váºy, đỠra hồi lâu, đột nhiên nức lên, nói:
- Ta… ta không muốn nó táng mạng, trên sa tưá»ng, trúng gươm giáo là uổng mạng rồi.
Lương Tiêu ngồi khoanh chân trên giưá»ng, nhắm mắt nói:
- Má»—i ngưá»i khắc có chà riêng, đừng nên cưỡng cầu!
Triệu Tứ thấy Lương Tiêu không chịu giúp thì buồn bã thở dà i, vịn cá»a Ä‘i ra. Lương Tiêu bảo:
- Tam Cẩu Nhi, đưa cha ngươi vỠđi!
Triệu Tam Cẩu gáºt đầu, Ä‘i theo sau cha. Hồ Lô lạ lùng há»i:
- Cha khóc cái gì váºy?
Triệu Tứ Gia thở dà i, chỉ lắc đầu. A Tuyết lấy mấy cái kẹo mạch nha nhét cho Hồ Lô, cưá»i nói:
- Lại đây, ăn kẹo đi nà o!
Hồ Lô vui vẻ nói:
- Cám ơn tỷ tỷ.
A Tuyết ôm cô bé và o lòng:
- Chúng ta ra ngoà i chơi.
Rồi nhìn Lương Tiêu, quay mình Ä‘i ra cá»a.
Triệu Tứ Gia thá»§y chung không lên tiếng, chỉ cúi đầu ngồi bên bà n, má»™t lúc lâu sau, Lương Tiêu mở mắt há»i:
- Tứ thẩm thẩm, có lá»i định nói à ?
Triệu Tứ Gia nặn cưá»i:
- Không có, ta ngồi thôi!
Lương Tiêu đáp:
- À, váºy thẩm ngồi Ä‘i. – Rồi hắn lại nhắm mắt.
Triệu Tứ Gia ngồi má»™t lúc lâu, mấy lần định nói lại thôi, cuối cùng thở dà i đứng lên Ä‘i ra cá»a.
Một lúc lâu sau, A Tuyết nhẹ tay nhẹ chân đi và o, nhẹ nhà ng bảo:
- Muội đưa Triệu Tứ thẩm vỠnhà rồi!
Lương Tiêu mở mắt:
- Muội lại đây!
A Tuyết ngồi xuống cạnh Lương Tiêu, hắn trầm ngâm má»™t lát rồi cháºm rãi bảo:
- Ba ngà y nữa ta cũng sẽ tòng quân xuất chinh!
A Tuyết thân hình má»m mại run lên, miệng nhá» hÆ¡i hé, ánh mắt lá»™ vẻ sợ hãi. Lương Tiêu cưá»i khổ:
- Theo lý mà nói, đại thù chưa báo thì nên nhất tâm luyện võ, nhưng…
Nói tá»›i đây, ánh mắt hắn như ánh nến báºp bùng lắc lư, mặt lá»™ vẻ do dá»±, hồi lâu má»›i nói:
- Nhưng cuối cùng ta không yên tâm vá» sáu ngưá»i đó, nhất là Tam Cẩu Nhi, hắn là con trai Triệu Tứ thẩm. Tứ thẩm vốn đối vá»›i cha ta má»™t phiến si tâm, nhưng cha không hồi báo… Vừa rồi bất luáºn Tứ thúc khẩn cầu ta thế nà o, ta cÅ©ng không động tâm, nhưng Tứ thẩm má»™t lá»i cÅ©ng không nói, bá»™ dạng ấy là m ta nghÄ© đến mẹ, trong lòng buồn lắm.
Hắn lại thở dà i:
- Ta nghÄ© rất nhiá»u, cuối cùng vẫn nghÄ© là nên Ä‘i vá»›i theo bá»n há». Sau khi ta Ä‘i, muá»™i nhá»› đối đãi tốt vá»›i Tứ thúc Tứ thẩm, nói vá»›i há» bất kể thế nà o ta cÅ©ng đưa Tam Cẩu Nhi bình an trở vá».
A Tuyết đỠra, không nói má»™t lá»i, chỉ ngồi như thế. Ngồi má»™t lúc lâu sau má»›i buồn bã Ä‘i và o phòng trong, lên giưá»ng ngá»§. Lương Tiêu thì nghÄ© đến chuyện xuất chinh, việc nà y quả thá»±c đã trái hẳn vá»›i bản tÃnh hắn, hÆ¡n nữa để A Tuyết ở lại đây má»™t mình, quả thá»±c khiến hắn không sao yên tâm. Trong lòng hắn đầy mâu thuẫn, trằn trá»c suốt đêm không sao ngá»§ được.
Sau đó ba ngà y, Thổ Thổ Cáp, Nang Cổ Ngạt và bá»n Lý Äình Nhân báºn việc xuất chinh nên cÅ©ng không đến. Lương Tiêu lấy trúc gá»t má»™t cây thương, theo thương pháp cá»§a Trung Äiá»u NgÅ© Bảo truyá»n thụ cho sáu ngưá»i, cưỡi con ngá»±a cá»§a Thổ Thổ Cáp cho mượn, diá»…n luyện mãi. Trong các ban binh khÃ, ngắn thì Lương Tiêu thÃch nhất kiếm, loại dà i thì thÃch nhất là thương, võ há»c có câu: “Gáºy má»™t tháng Ä‘ao má»™t năm, thương má»™t Ä‘á»i.†Thương pháp phiêu dáºt kỳ ảo, rất khó luyện thà nh, nhưng luyện thà nh rồi thì rất khó chống đỡ. Thương pháp đối vá»›i ngưá»i thưá»ng mà nói thì cố nhiên khó luyện, nhưng võ công luyện đến trình độ cá»§a Lương Tiêu thì há»c má»™t biết trăm, kiếm hay thương Ä‘á»u gắn liá»n vá»›i hai chữ huyá»n ảo. Lương Tiêu táºp hai ngà y đã nắm được hết chá»— ảo diệu cá»§a thương thuáºt, sẵn sà ng Ä‘i chiến tráºn giết địch được rồi. Má»—i lần đến lúc hắn luyện thương, A Tuyết Ä‘á»u đứng bên xem, nhưng tâm sá»± trùng trùng, vẻ mặt lúc mừng lúc sợ, lúc sợ lúc mừng, không rõ là nghÄ© ngợi gì.A Tuyết Ä‘á»u đứng bên xem, nhưng tâm sá»± trùng trùng, vẻ mặt lúc mừng lúc sợ, lúc sợ lúc mừng, không rõ là nghÄ© ngợi gì.
Tà i sản của hung bo
Last edited by livan; 17-01-2009 at 03:52 PM .
Lý do: Văn bản trùng lặp hai lần!
06-02-2009, 02:02 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Quyển 3
Chương 8 - Xa mã lân lân(Hồi 3)
Dịch thuáºt: Fullhouse_love
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH
Nguồn: TTV
Tối thứ ba, sáu ngưá»i kia đến, mang theo rượu thịt, quyết không say không vá». Má»i ngưá»i cưá»i nói, nâng bát rượu, ai cÅ©ng phấn hứng. Thổ Thổ Cáp uống được mấy bát, bá»—ng cao giá»ng bảo:
- Lương Tiêu, chuyến nà y Ä‘i chẳng biết bao giá» má»›i được gặp lại nhỉ? Mấy hôm nay ta cứ nghÄ©, nếu có thể cưỡi ngá»±a vá»›i ngươi cùng giết địch thì cuá»™c Ä‘á»i nà y coi như sống không uổng.
Nang Cổ Ngạt cũng nói:
- Phải đó, Lương huynh võ công cao gấp hà ng chục lần chúng ta, ở mãi nÆ¡i đây thì tháºt đáng tiếc.
Lương Tiêu cưá»i:
- Ngươi há»c được mấy chữ Hán đã biết cách nói năng vòng vo rồi! Tối nay hai ngươi đến đây dưá»ng như rá»§ nhau dụ dá»— ta tòng chinh chứ gì?
Hai ngưá»i đưa mắt nhìn nhau, Thổ Thổ Cáp nhăn mặt:
- Chẳng có gì giấu được ngươi!
Lương Tiêu cưá»i:
- Thà nh toà n cho các ngươi váºy!
Thổ Thổ Cáp không cưá»i được nữa, những ngưá»i kia vô cùng kinh ngạc. Triệu Tam Cẩu kêu lên:
- Lương đại ca Ä‘i vá»›i bá»n đệ tháºt à ?
Lương Tiêu cưá»i nhạt:
- Rá»i lão tá» thì bốn đứa các ngươi có thể mất mạng lắm.
Bốn ngưá»i bắt đầu đỠhoe mắt lên, Lương Tiêu bảo:
- Không được khóc, không được mÃt ướt thế!
A Tuyết cÅ©ng cưá»i:
- Äúng đấy, các ngươi mà khóc thì ca ca cÅ©ng chẳng tránh khá»i mÃt ướt đâu.
Lương Tiêu đỠmặt trừng mắt nhìn A Tuyết. Thổ Thổ Cáp lúc nà y mới bình tĩnh lại được, kéo Lương Tiêu kêu lên:
- Ngươi nói tháºt đấy chứ?
Lương Tiêu vá» giáºn:
- Nói thế là thế nà o? Ngươi tưởng ta gạt ngươi à ?
Lý Äình Nhân cưá»i to:
- Có Thổ Thổ Cáp và Lương đại ca thì bảy ngưá»i chúng ta có thể đối kháng thiên quân vạn mã.
Lương Tiêu nghiêm mặt nói:
- Khi tòng quân, bốn ngưá»i các ngươi nên bá» tiểu danh, Lý Äình Nhân thà nh Lý Äình, Dương Tiểu Tước thà nh Dương Giốc, Triệu Tam Cẩu thà nh Triệu San, Vương Khả thì không cần đổi.
Gã vừa nói vừa dùng tay chấm rượu viết tên ba ngưá»i lên bà n, ba ngưá»i cùng thuáºn theo.
Thổ Thổ Cáp nói:
- Bây giá» có thêm ba ngưá»i nữa thì được má»™t đội mưá»i ngưá»i rồi, ta xin cá» Lương Tiêu là m Tháºp phu trưởng.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhất trà đồng lòng, Lương Tiêu cÅ©ng không tiện chối từ. Thổ Thổ Cáp lại nói:
- Nhà ta má»›i bán ba con ngá»±a, ba con để lại cho mẹ ta, còn ba con định Ä‘em sung công, nhưng Lương Tiêu là m Tháºp phu trưởng, không thể thiếu ngá»±a, ta tặng ngươi má»™t con, ta và Nang Cổ Ngạt sẽ sá» dụng má»™t con.
Nang Cổ Ngạt lắc đầu:
- Không cần, gia đình ta nhiá»u ngá»±a lắm, ta sẽ mang đến đây mưá»i bốn con để má»i ngưá»i cÅ©ng được ngồi. Thổ Thổ Cáp, ngươi không được từ chối đâu nhé.
Thổ Thổ Cáp cảm kÃch vá»— vai hắn, cưá»i bảo:
- ÄÆ°á»£c, lần nà y ta không chối từ, Lương Tiêu đã tòng quân rồi, cần phải nhá» mẹ ngươi chiếu cố cho mẹ ta.
Nang Cổ Ngạt đáp:
- Ngươi yên tâm.
Thổ Thổ Cáp tâm niệm chợt động, bèn há»i:
- Còn A Tuyết thì sao?
Lương Tiêu đáp:
- Muội ấy sống chung với nhà Tứ thúc.
Thổ Thổ Cáp gáºt đầu:
- Váºy cÅ©ng tốt, chúng ta gắng đánh giặc xong sá»›m rồi quay vá» sá»›m để ngưá»i thân khá»i trông mong.
Lương Tiêu gáºt đầu cưá»i, má»i ngưá»i nghe tin Lương Tiêu tòng quân Ä‘á»u mừng vui khôn xiết, vừa nói chuyện chiến sá»± vừa thá»a sức ăn uống, uống đến ná»a đêm, sáng ra nghe thấy trên trá»i tiếng sấm ì ầm má»™t lúc rồi lá»™p độp cÆ¡n mưa cuối cùng cá»§a mùa xuân rây rắc đổ tá»›i. Lúc ấy má»i ngưá»i má»›i tà n cuá»™c rượu, hát hò bá vai bá cổ vá» nhà .
Sáng sá»›m hôm sau, má»i ngưá»i Ä‘á»u đến chá»— Lương Tiêu tụ táºp. Triệu Tứ nghe tin Lương Tiêu cÅ©ng tòng quân để chiếu ứng bạn bè thì chuyển buồn thà nh vui, lại á»§y thác rất nhiá»u chuyện.
Lương Tiêu và má»i ngưá»i Ä‘i thẳng đến hiệu trưá»ng Ä‘iểm binh Tây Hoa uyển. Chỉ thấy trong trưá»ng ngưá»i đông nghìn nghịt, ồn ồn à o à o, đứng đông đúc là các ngưá»i thân đưa tiá»…n và quân sÄ©. Lần nà y Vạn há»™ Sá» Cách tại Hoa Âm chiêu má»™ tám trăm lÃnh, hợp vá»›i binh mã ở các nÆ¡i khác, tổng cá»™ng chừng ba nghìn hai trăm ngưá»i, nhất loạt tá» tá»±u ở Tây Hoa uyển.
Má»i ngưá»i từ biệt ngưá»i thân. Lương Tiêu muốn nói Ä‘iá»u gì đó, nhưng cảm thấy thiên ngôn vạn ngữ không cất được thà nh tiếng, chỉ nói:
- A Tuyết, đừng tiá»…n nữa! Ta đánh tráºn xong sẽ vá» ngay.
A Tuyết gáºt đầu, quay mình bá» Ä‘i. Lương Tiêu thấy nói là cô bá» Ä‘i ngay, trong lòng thầm lo: “Ngốc nha đầu nà y lại định gây ra chuyện ngá»› ngẩn gì nữa đây!â€
Lúc nà y tiếng trống vang lên, bá»n bảy ngưá»i Lương Tiêu kia lên ngá»±a, gia quyến má»i ngưá»i lùi ra khá»i thao trưá»ng. Ba hồi trống chấm dứt, quân sÄ© Ä‘i và o hà ng, chỉ thấy Sá» Phú Thông mình mặc áo giáp sắt, cưỡi chiến mã như má»™t cÆ¡n gió phóng ra khá»i uyển, Ä‘iểm quân số. Chế độ quân sÄ© nhà Nguyên là mưá»i ngưá»i má»™t đội, tá»± mình kết hợp. Má»™t khi kết thà nh đội mưá»i ngưá»i, thì cá» ra má»™t Tháºp phu trưởng, nếu không phải quân lệnh cá»§a đại tướng, không được tá»± tiện thay đổi, mưá»i ngưá»i phải đồng cam cá»™ng khổ, không được lìa nhau, kẻ nà o tá»± ý vứt bỠđồng đội thì sẽ bị cá»±c hình. Äá»™i Lương Tiêu đã có bảy ngưá»i, Vương Khả lại tìm thêm ba ngưá»i đồng bà o lâu năm cá»§a cha, mưá»i ngưá»i kết thà nh má»™t đội.
Äiểm binh xong, từ trong uyển phóng ra má»™t tướng quân áo bà o trắng, niên ká»· độ tứ tuần, mặt ngá»c râu Ä‘en, mà y dà i mắt to, khoác tấm áo da cáo trắng , phi phần pháºt trong gió. Lý Äình thúc ngá»±a tiến lên, ở bên tai Lương Tiêu thì thà o:
- Äây chÃnh là Sá» Cách.
Chỉ thấy Sá» Cách mắt sáng ngá»i ngá»i quét má»™t vòng khắp toà n quân, nói sang sảng:
- Phà m là danh tướng từ cồ phần lá»›n Ä‘á»u xuất thân quân ngÅ©. Trên chiến trưá»ng, tôn ti mạnh yếu Ä‘á»u phân theo chiến công, nhìn má»™t cái là rõ. Sá» gia ta đãi ngưá»i không bạc, chỉ cần có đại công là Sá» má»— nhất định sẽ là m cho ngưá»i đó được phú quý, nhưng nếu vi phạm quân lệnh thì giết chết không tha, ta không Ä‘a ngôn nữa, mong chư vị suy nghÄ©.
Nói rồi chia toà n quân ra là m bá»™ binh và kỵ binh, thao diá»…n má»™t lượt, phát binh khà giáp sắt cho má»i ngưá»i, láºp trại đóng quân khắp Tây Hoa uyển, chuẩn bị hôm sau xuất phát, đến hợp vá»›i đại quân cá»§a phụ thân Sá» Thiên Trạch.
Thổ Thổ Cáp trở vỠdoanh trướng, ngồi xuống, vừa thở vừa nói:
- Tên Sá» Cách nà y khiến ngưá»i ta tháºt tức giáºn. Thổ Thổ Cáp ta tòng quân là vì Hốt Tất Liệt hoà ng đế mà đánh giặc, còn Sá» gia nhà hắn là cái giống gì, cÅ©ng xứng cho ta đổ máu vì hắn ư?
Lương Tiêu cưá»i:
- Ngươi tức vá»›i hắn thì chi bằng đánh tráºn láºp công. Vá»›i khả năng cá»§a ngươi, địa vị tương lai sẽ có thể trên hắn.
Thổ Thổ Cáp nói:
- Lương Tiêu ngươi cũng thế.
Lương Tiêu lắc đầu:
- Ta chỉ muốn sá»›m sá»›m đánh xong tráºn, là trở vá» luyện võ, giải quyết oán thù, rồi dẫn mẹ ta và A Tuyết phiêu du thiên hạ, trả qua những ngà y bình đạm.
Thổ Thổ Cáp nÃn lặng rồi thở dà i:
- Ta nghe ngươi nói thế cÅ©ng muốn sống cuá»™c Ä‘á»i đấy.! Äáng tiếc A Tuyết không thÃch Thổ Thổ Cáp ta. - Nhá»› tá»›i A Tuyết, thần sắc hắn tối hẳn Ä‘i. Lương Tiêu vốn định an á»§i, nhưng A Tuyết không muốn thì hắn cÅ©ng bó tay, đà nh lặng thinh nằm xuống ngá»§.
Äêm trôi qua không có gì đáng nói, hôm sau quân đội khởi hà nh. Lương Tiêu theo quy định quân đội, trước lúc lên đưá»ng thì Ä‘iểm binh, bảo má»i ngưá»i báo số. Tá»± mình báo trước “Má»™tâ€, má»i ngưá»i từ hai đến mưá»i Ä‘á»u nhất nhất báo qua.
Äợi Tam Cẩu Nhi báo xong: “Mưá»i,†Lương Tiêu định chuyển mình Ä‘i báo cho Bách phu trưởng, chợt má»™t thanh âm nho nhá» cất lên:
- Mưá»i má»™t!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên. Lương Tiêu nhìn kỹ, thấy có má»™t tiểu binh đứng ẩn nấp sau lưng Tam Cẩu Nhi, mặc má»™t bá»™ y giáp không hợp cÆ¡ thể, mặt đẹp như ngá»c, lông mà y thanh tú. Má»i ngưá»i tưởng là có ngưá»i đứng nhầm đội, định đỠtỉnh hắn ta, Lương Tiêu đã nháºn ra là ai, không nói má»™t lá»i, vung tay nắm lấy “hắnâ€, cÅ©ng không để ý tên lÃnh ấy giãy giụa, đẩy hắn và o má»™t góc riêng, gằn giá»ng há»i:
- Muá»™i là m trò quá»· gì váºy?
A Tuyết mắt đỠhoe, nói:
- Muội muốn đi với ca ca.
Lương Tiêu nổi giáºn:
- Không phải như nấu canh là m cơm đâu? Cởi giáp ra, vỠnhà mau!
Nói xong chuyển mình định bước, A Tuyết ngồi xuống, òa khóc. Lương Tiêu nghÄ© bụng: “Bất kể muá»™i khóc thế nà o, ta cÅ©ng không má»m lòng đâu!†A Tuyết nói:
- Ca ca nói chẳng giữ lá»i.
Lương Tiêu ngẩn ngưá»i, không nhịn được ngoái đầu lại há»i:
- Ta không giữ lá»i thế nà o?
A Tuyết khóc nói:
- Ca ca từng nói chỉ muốn cho A Tuyết được sống vui vẻ.
Lương Tiêu nghÄ© bụng: “Äấy là lá»i ta nói hôm Thổ Thổ Cáp cầu hôn.†Gã bảo:
- Äã nói qua, thế thì sao?
A Tuyết khóc òa:
- Nhưng ca ca bỠđi thì A Tuyết không vui, A Tuyết buồn muốn chết, A Tuyết muốn ở bên ca ca. Hu hu, A Tuyết… không muốn ở lại đây… A Tuyết muốn đi theo ca ca…
Lương Tiêu đứng sững vì lá»i nói cá»§a cô gái, không nhịn được cÅ©ng ngồi xuống, nói:
- A Tuyết, đây là đi đánh tráºn, muá»™i là con gái, là m sao tòng quân được?
A Tuyết gạt nước mắt, cặp mắt to nhìn Lương Tiêu:
- Muá»™i không cần biết, ca ca đã nói chỉ muốn A Tuyết được sống vui vẻ. A Tuyết muốn theo ca ca tòng quân, ca ca không đáp ứng, là m muá»™i không vui, chÃnh là nói mà không giữ lá»i, ca ca nói không giữ lá»i thì không phải là nam tá» hán đại trượng phu.
Lương Tiêu trố mắt há mồm, trong lòng má»™t ý nghÄ© cứ chuyển Ä‘i chuyển lại: “Nha đầu chết tiệt ngu ngốc, vốn ngốc nghếch mà sao nghÄ© ra được những lá»i ấy..†Gã nà o ngá», A Tuyết tuy ngốc nhưng suốt ba ngà y nay, không lúc nà o không nghiá»n ngẫm là m sao để không phải xa Lương Tiêu. Lương Tiêu cho rằng cô ngốc, nhưng không ngá» ngưá»i ngốc cÅ©ng có cách cá»§a ngưá»i ngốc, uổng cho gã ngà y thưá»ng thông minh nhanh nhẹn, lúc nà y chỉ biết ngoà i trợn mắt ngây ra thì không nói được lá»i nà o. A Tuyết đã hạ quyết tâm, nhìn Lương Tiêu chằm chằm.
Hai ngưá»i cứ thế nhìn nhau hồi lâu, đằng xa có tiếng tù và vá»ng đến, đó là hiệu lệnh táºp hợp. Lương Tiêu giáºm chân, kéo A Tuyết dáºy, nghiến răng bảo:
- Nếu muá»™i là đà n ông, lão tá» sẽ đánh bét Ä‘Ãt.
A Tuyết nhìn vẻ mặt gã, biết là mưu kế đã đạt, tức thì tươi mặt lên. Lương Tiêu trừng mắt nhìn cô, lôi vá» hà ng. Má»i ngưá»i thấy hai ngưá»i Ä‘i rồi lại cùng trở vá» thì Ä‘á»u kinh ngạc.
Lý Äình Nhân nháºn ra A Tuyết, la lên:
- Ây da, đây chẳng phải…
Chưa nói dứt đã bị Lương Tiêu đá má»™t cái. Lương Tiêu giáºn dữ nói:
- Im mồm cho lão tá», ai dám nói nữa thì xá» theo quân pháp.
Gã đã giáºn sẵn bèn trút hết xuống má»i ngưá»i. Năm ngưá»i kia Ä‘á»u đã nháºn ra A Tuyết, nhưng thấy Lương Tiêu giáºn quá, biết rõ tất có ẩn tình, không dám chá»c giáºn gã thêm. Ba binh sÄ© còn lại kinh ngạc: “Rõ là đội mưá»i ngưá»i, tại sao lại có thêm má»™t ngưá»i nữa, lại còn lá»›n lên như con gái, có thể đánh tráºn được không?†Nhưng thấy Tháºp phu trưởng toà n thân sát khÃ, há» không dám hé răng.
Ba hồi tù và vừa vang lên, pháo trúc nổi lên, Ä‘uổi đánh tà ma. Hai ngà n binh mã, dẫn theo dân phu, cùng tiến vá» phÃa đông. Hai bên đưá»ng có nhiá»u ngưá»i đưa tiá»…n, cha mẹ khóc con, vợ khóc chồng, con khóc cha, nắm áo nÃu ngá»±a, khóc đến nghẹn lá»i, những ngưá»i tòng quân không há» thay đổi sắc mặt.
Äại quân cà ng Ä‘i cà ng xa, tiếng khóc không thể nghe được nữa, nhưng vẫn vang trong tai má»i ngưá»i. Lương Tiêu ngoái đầu nhìn lại, thấy núi đồi trùng trùng không má»™t bóng ngưá»i thân, bất giác buồn bã, nhá»› lại má»™t bà i thÆ¡ há»c hồi nhá», thở dà i ngâm:
Xa lân lân , mã tiêu tiêu ,
Hà nh nhân cung tiến các tại yêu .
Da nương thê tỠtẩu tương tống
Trần ai bất kiến hà m dương kiá»u
Khiên y đốn túc lan đạo khốc ,
khốc thanh trực thượng can vân tiêu
(Dịch nghĩa:
Xe lăn lăn, ngựa phi phi,
Hà nh nhân cung tiễn giắt bên lưng
Da nương thê tỠđi theo tiễn,
Trần ai không thấy Hà m Dương kiá»u,
Nắm áo giáºm chân chặn đưá»ng khóc
Tiếng khóc vang đến táºn tầng mây)
(Kiếp Nô tạm dịch thơ:
Xe lăn ngựa phóng dặm dà i.
Ngưá»i Ä‘i cung tiá»…n đã gà i thắt lưng,
Dạ nương thê tỠtheo chừng,
Hà m Dương kiá»u chẳng thấy đưá»ng trần ai,
Giáºm chân vịn áo khóc hoà i,
Cao xanh vá»ng đến mệt nhoà i khốc thanh!)
Nang Cổ Ngạt nghe tiếng, cau mà y:
- Bà i thÆ¡ đó không cát tưá»ng…
Lương Tiêu cưá»i khổ, không Ä‘á»c tiếp nữa, Triệu Tam Cẩu ngạc nhiên há»i:
- Không cát tưá»ng chá»— nà o?
Nang Cổ Ngạt cố ý khoe khoang, cưá»i nói:
- Äó là má»™t danh thiên cá»§a Hán nhân thi thánh Äá»— Phá»§, mấy câu cuối cùng là nói thế nà y:
TÃn tri sanh nam ác ,
Phản thị sanh nữ hảo ;
Sanh nữ do đắc giá bỉ lân ,
Sanh nam mai một tùy bách thảo ,
Quân bất kiến , thanh hải đầu ,
Cổ lai bạch cốt vô nhân thu ,
Tân quá»· phiá»n oan cá»±u quá»· khốc ,
Thiên âm vũ thấp thanh thu thu.
(Dịch nghĩa:
sinh con trai là không hay, ngược lại sinh con gái tốt hơn
Sinh con gái có thể gả cho ngưá»i hà ng xóm,
Sinh con trai má»™t mai là chôn xương trong cá»,
Ngưá»i có thấy không, ở nÆ¡i biển xanh,
xương ngưá»i rÆ¡i xuống không thể thu vỠđược,
quỷ mới ma cũ khóc lóc
Mưa rỠrỠcà ng thêm ai oán)
(Kiếp Nô tạm dịch thơ:
Sanh nam vốn dÄ© bất tưá»ng,
Còn sanh nữ tá» lại thưá»ng gặp hên,
Cao giò gả đến cạnh bên,
Thân trai xương lấp cá» Ä‘á»n núi sông,
Ai ơi thấy biển mênh mông,
Xương ngưá»i rÆ¡i trắng nà o mong trở vá»!
Ma sầu quỷ khóc lê thê,
Tiếng mưa rơi rớt não nỠlòng ai.)
Mấy câu thÆ¡ nà y thá»±c rõ rà ng, bá»n Thổ Thổ Cáp Ä‘á»u hiểu rõ, bèn mắng:
- Biết rõ là không cát tưá»ng mà còn Ä‘á»c ra nữa ? Hiểu mấy bà i thÆ¡ đánh rắm thì có gì là giá»i?
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
09-02-2009, 11:11 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Côn Luân
Phượng Ca
Quyển 3
Chương 9 - Phục Ngưu San Hạ (HỒI 1)
Dịch: VjtBeo
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH
Nguồn: TTV
Binh mã xuất phát từ Hoa Âm, hôm đó đã vượt qua Äông Quang, tối đến nghỉ tại Mẫn Hương. Ngà y hôm sau thì vượt Hoà ng Hà , hà nh quân hai ngà y thì đã tiến và o biên giá»›i Hà Nam, há»™i hợp vá»›i huynh đệ Sá» Cách là Sá» Nhược tại Lạc Dương. Binh mã tăng lên sáu nghìn, tiếp tục Ä‘i thẳng vá» hướng nam. Sau má»™t ngà y, tiến và o Thái Châu, lúc đó thì Sá» Thiên Trạch cÅ©ng đã đến nÆ¡i, hai anh em tham kiến phụ thân. Äến buổi trưa thì Sá» Cách quay vá» doanh trại, triệu táºp quân lÃnh.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đến trước quân trưá»ng, nhưng chỉ thấy Sá» Cách đứng đó, không má»™t lá»i nói, vẻ mặt âm trầm. má»i ngưá»i cảm thấy rằng sá»± việc không tốt lắm, nên Ä‘á»u im lặng. qua gần ná»a ngà y má»›i nghe Sá» Cách nói:
- Bổn nguyên soái đã gặp gia phụ, và gia phụ cho rằng, đội quân má»›i nà y quá yếu Ä‘uối, không thÃch hợp cho những tráºn đánh ác liệt. Ra lệnh cho bổn soái thá»§ ở thà nh nà y và luyện táºp nhiá»u hÆ¡n. Lương thá»±c cá»§a háºu phương sắp đến, lúc đó phối hợp váºn chuyển là được.
Má»i ngưá»i vừa vui vừa giáºn, những kẻ vui thì giống như Lương Tiêu, thấy không cần phải chiến đấu, tháºt nhà n hạ rảnh rá»—i, nhưng nhiá»u kẻ giáºn và dụ như Thổ Thổ Cáp và Nang Cổ Ngạt. Má»i ngưá»i quay vá» doanh trướng, Thổ Thổ Cáp chưa Ä‘i và o, đã bá» mÅ© giáp sắt xuống đất, nói má»™t cách giáºn dữ:
- Äạo binh cá»§a chúng ta dá»± định là tiến thẳng ra Tương Dương, là m má»™t cuá»™c đại chiến vá»›i ngưá»i Tống, tại sao bây giá» lại là váºn chuyển lương thảo?
Quay lại nhìn thì thấy Lương Tiêu đương ngồi trên đất, lấy má»™t cây đũa ra vẻ vá»i trên đất cát, đột nhiên quát:
- Lương Tiêu, tại sao ngươi không nói gì đi?
Lương Tiêu cưá»i và nói:
- Ta đâu phải là SỠThiên Trạch, nói thì có tác dụng gì?
Nang Cổ Ngạt nhìn thấy những ký hiệu trên cát thì nói:
- Lương Tiêu, ngươi đang là m toán hả?
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Ngươi cũng biết toán à …
Nang Cổ Ngạt lại nói:
- Biết má»™t chút, nhưng ngươi là m giá»i hÆ¡n, ta nhìn và o cÅ©ng không hiểu lắm.
Lương Tiêu nói:
- Ngồi đây không có chuyện gì là m nên ta tÃnh toán số lượng nháºp xuất cá»§a lương thảo, tiện thì tÃnh luôn nếu khai chiến thì bình quân má»™t tên lÃnh cần bao nhiêu lương thá»±c, quân bá»™ thì cần bao nhiêu lương thá»±c và quân mã thì cần bao nhiêu lương thá»±c. Nếu khai chiến ba ngà y thì lương thá»±c chia thế nà o, khai chiến bảy ngà y thì sao?
Thổ Thổ Cáp nói một cách kinh ngạc:
- Äiá»u ấy cÅ©ng tÃnh ra được hả?
Lương Tiêu cưá»i:
- ÄÆ°á»£c chứ, ngươi xem cái nà y nhé, má»™t ngưá»i thì cần 5 xô gạo, má»™t ngưá»i quân sỹ Ä‘em lương khô cá»§a 5 ngà y, má»—i ngà y má»™t ngưá»i ăn 2 xô, 2 ngưá»i thì có thể ăn 18 ngà y nhưng tÃnh cả Ä‘i lẫn vá» thì chỉ có thể ăn 9 ngà y, nếu 2 ngưá»i dân và má»™t ngưá»i lÃnh, lương thá»±c ăn mang theo nhiá»u hÆ¡n, nhưng miệng ăn cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n, tÃnh luôn Ä‘i lẫn vá» chỉ có thể ăn 13 ngà y, nếu 3 ngưá»i dân và má»™t tên lÃnh, thì chỉ có thể ăn 16 ngà y.
Thổ Thổ Cáp gãi đầu nói:
- Vẫn chưa đủ để cho ta ăn!
Lương Tiêu nói:
- Lần nà y, quân đội táºp hợp được 200.000 ngưá»i, cá»™ng thêm quân tiá»n tuyến, sẽ là 300.000 ngưá»i, thá»i gian chinh chiến cÅ©ng đâu chỉ là má»™t hai tháng, má»™t số ngưá»i ăn nhiá»u, như Thổ Thổ Cáp, ngà y ăn nhiá»u hÆ¡n má»™t thùng gạo, má»™t ngưá»i mà ăn được 2 con heo, không, ăn 2 con bò má»›i đúng. Nếu ngươi ăn như váºy cỡ 3 hay 5 tháng thì tháºm chà hai mươi ngưá»i dân cÅ©ng không thể nuôi ngươi được đâu.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i lá»›n.
Lương Tiêu cÅ©ng cưá»i và nói:
- Nếu như sá» dụng trâu bò, có thể giảm bá»›t má»™t chút, lạc đà có thể chở má»™t bao, ngá»±a thì má»™t bao rưỡi, lừa thì má»™t bao, nhưng súc sinh cÅ©ng cần đồ ăn thức uống, súc sinh nhiá»u hÆ¡n, còn có thể bệnh và chết Ä‘i, lương thá»±c ở đâu thì đà nh nát mục ở đó. Hà huống sá» dụng trâu ngá»±a, còn cần đưá»ng thông lối thoáng, nếu gặp hiểm trở thì còn phải mở đưá»ng đắp cầu. HÆ¡n nữa, ngưá»i Mông ăn rất nhiá»u lương thá»±c, lượng tiêu hao trâu bò sẽ cá»±c đại. Từ tất cả các Ä‘iá»u đó, qua sá»± tÃnh toán cá»§a ta, dùng xe ngá»±a váºn lương, 30 vạn đại quân và 100 ngưá»i thưá»ng phải gấp rút ngà y đêm Ä‘i
Là Äình than thở:
- Nghe Lương huynh nói váºy, chúng ta chỉ biết đến chiến tranh, nhưng lại không biết nuôi má»™t binh sÄ© như thế nà o, không biết rằng khó khăn như váºy.
Thổ Thổ Cáp cũng nói:
- Hèn gì hoà ng đế Hốt Tất Liệt không chịu chiêu quân, thì ra là vì cái là do nà y.
Lương Tiêu nói:
- Nếu như bà n vá» tiá»n và lương thá»±c, thì công sẽ lá»›n hÆ¡n thá»§, Ä‘i chinh phục xa thì cà ng bất lợi nhưng kẻ phòng thá»§ cÅ©ng có chá»— bất lợi, tháºt ra Ä‘eo lương thá»±c sau lưng khi ra tráºn là má»™t biện pháp ngu dốt. Cách tốt nhất là 'Nhân Lương Vu Äịch’, nghÄ©a là dùng lương thá»±c cá»§a đối phương để nuôi bản thân, khi đánh chiếm má»™t cái thà nh thì đương nhiên sẽ bóp nặn được lương thá»±c cấp dưỡng, bên thá»§ thì sẽ yếu hÆ¡n và phe công thì sẽ mạnh hÆ¡n vì có nhiá»u lương thá»±c.
Thổ Thổ Cáp nói:
- Äúng, má»™t đạo là đơn giản như váºy mà tại sao ta không nghÄ© ra?
Là Äình nói má»™t cách trầm ngâm:
- Nếu như váºy, nếu là quân phòng thá»§ thì tốt nhất là nên giấu hết lương thá»±c.
Lương Tiêu không trả lá»i gã, chỉ nhìn Thổ Thổ Cáp cưá»i nói:
- Thổ Thổ Cáp, còn ngươi bảo sao ?
Thổ Thổ Cáp nói:
- Ta nghÄ© là cắt đứt đưá»ng dây lương thá»±c cá»§a đối phương, ép chúng rút quân.
Lương Tiêu nói:
- So vá»›i tá» thá»§ thì xuất kÃch hay hÆ¡n. Dùng những đội binh tinh nhuệ, đánh du kÃch, cắt đứt lương thá»±c cá»§a địch, váºy má»›i là cách tốt nhất .
Thổ Thổ Cáp cưá»i lá»›n và nói:
- à ngươi nói là váºn chuyển lương thảo rất quan trá»ng, không thể xem thưá»ng đúng không?
Lương Tiêu mỉm cưá»i và nói:
- Sá»± việc tháºt ra cÅ©ng không phải như váºy, ta không biết ngưá»i Tống có gan không, nhưng cho kì binh Ä‘i sau, đánh du kÃch để quấy nhiá»…u đối phương, phá há»ng lương thá»±c cá»§a chúng, váºy má»›i là diệu kế, binh pháp nói thá»§ thà nh thì phòng thá»§ tốt hÆ¡n, nhưng tấn công thì đòi há»i cần má»™t đội quân tinh nhuệ, và dụ là ta, thì lấy yếu Ä‘iểm cá»§a ta xem như là điểm mạnh cá»§a địch, lấy cái mạnh cá»§a ta đánh và o cái yếu cá»§a địch. Äiểm yếu hiện nay là lương thá»±c. Hồi nãy ta đã tÃnh qua má»™t lần, nếu má»—i ngà y há» há»§y má»™t đội váºn chuyển lương thá»±c cá»§a chúng ta thì trong vòng 2 năm binh lÃnh cá»§a Nguyên triá»u sẽ chết hết, không cần đánh mà vẫn thắng.
Thổ Thổ Cáp nghe đến đây, chịu không nổi bèn nói:
- Lương Tiêu, tháºt ra ngươi bên phe nà o đó? Tại sao cứ nghÄ© cho ngưá»i Tống không váºy?
Lương Tiêu nói:
- Sao mà gấp rút thế? Chẳng qua là ta chán nản không có gì là m nên tÃnh toán chÆ¡i thôi mà .
Thổ Thổ Cáp nắm tay cá»§a Lương Tiêu nói má»™t cách kÃch động:
- Lương Tiêu, nếu ngươi là m tướng quân thì đối thá»§ chắc chắn sẽ hối háºn.
Lương Tiêu lắc đầu nói:
- Chiêu nà y không có tác dụng gì với Thà nh Cát Tư Hãn đâu.
Thổ Thổ Cáp nói:
- Không sai, thá»i Thà nh Cát Tư hãn, số lượng trâu bò song song vá»›i số lượng binh lÃnh nhiá»u vô kể.
Lương Tiêu nói:
- Hồi trước nghe mẹ ta nói, đà n ông Mông Cổ vừa là binh sÄ© vừa là nông dân, chiến đấu và nông nghiệp hai cái nghá» nà y không có liên quan gì, nhưng há» lại dùng phương pháp nà y thống nhất phương bắc, cà n quét tứ phương. Nhưng vì phương nam là nÆ¡i nhiá»u nước, không thể thả súc sinh được nếu muốn Ä‘em theo lương thá»±c thì phải dùng tà u thuyá»n
Trong lá»u yên lặng má»™t hồi, Thổ Thổ Cáp than thở:
- Lương Tiêu, ngươi tháºt thông minh, nếu là ta thì không cách nà o nghÄ© ra cái đạo là nà y.
Lương Tiêu lắc đầu, nói:
- Ta nghe má»™t lão già há» Minh nói, đại tướng quân không phải là má»™t ngưá»i mà đánh bại được, cà ng không phải dùng bạo lá»±c, mà phải dùng đầu óc để suy nghÄ©, nếu các ngươi muốn thà nh đại tướng quân thì phải biết nhiá»u binh pháp, binh pháp cá»§a Thà nh Cát Tư hãn rất lợi hại, nhưng binh pháp cá»§a ngưá»i Hán cÅ©ng không đơn giản, ta nghe ông già đó nói má»™t chút, hiện giá» rãnh rá»—i, để ta nói các ngưá»i biết.
Má»i ngưá»i nghe váºy Ä‘á»u vui mừng, ai cÅ©ng ngồi ngay ngắn nghe Lương Tiêu nói. A Tuyết không cảm thấy có hứng thú nghe, bắt lá»a bếp, xát muối lên 2 miếng thịt bò, lấy cay nÄ©a sắt đâm xuyên qua và nướng, để khi má»i ngưá»i nghe xong rồi chia cho hỠăn.
Má»i ngưá»i ở lại Thái Châu, ngà y thì luyện võ táºp bắn cung, tối thì nghe Lương Tiêu giảng võ, trên đưá»ng đà o thoát hôm đó, Minh Quy đã từng nói binh pháp vá»›i Lương Tiêu , giá» hắn kể lại cho sáu ngưá»i nghe, nhưng hắn rất lanh lẹ, từ trước đến nay cÅ©ng không dá»±a và o sách vở, nên nói cả cái mà mình váºn dụng được, trong đó ngưá»i tiếp thu nhiá»u nhất là Thổ Thổ Cáp và Là Äình, Thổ Thổ Cáp yêu thÃch dã chiến, Là Äình lại thÃch tÃnh toán và bà y binh bố tráºn.
Sá» Cách không được ở chiến trưá»ng, tâm tình không tốt lắm. Ban ngà y thì ăn chÆ¡i vá»›i các vÅ© nữ và thê thiếp, Thổ Thổ Cáp và Nang Cổ cÅ©ng khinh thưá»ng ông ta, qua hai mươi mấy ngà y, lương thảo cá»§a đại quân đã chuyển đến, có khoản 30 ngà n thạch. Sá» Cách chia ngưá»i và ngá»±a chia là m 30 nhóm , má»—i nhóm má»™t ngưá»i, lần lượt chuyển Ä‘i, mình thì Ä‘i sau, nhóm cá»§a Lương Tiêu thì bị sắp đặt Ä‘i trước, có ý đánh tiên phong, là m cho Thổ Thổ Cáp vui mừng, không ngá» ban đêm có má»™t tin tức, nói rằng Bách phu trưởng cá»§a nhóm há» là Sá» Phú Thông. Má»i ngưá»i nghe được Ä‘á»u cảm thấy buồn bã, luôn miệng chá»i cha mắng mẹ.
Quả nhiên đến ngà y thứ hai, Sá» Phú Thông đến nháºm chức, vừa má»›i lên chức thì bắt đầu tá» thái độ không vừa ý vá»›i ngưá»i cá»§a Lương Tiêu, gá»i qua kêu lại, hỡ má»™t chút là chá»i. Nhưng Lương Tiêu khác vá»›i má»i khi, hắn vẫn cưá»i nói dù bị chá»i rá»§a, dìu Sá» Phú Thông lên xuống ngá»±a, Ä‘iá»u gì cÅ©ng là m vừa lòng lão ta hết. Nhưng tình trạng tốt như váºy không kéo dà i bao lâu, khi vừa má»›i qua giỠăn trưa, khuôn mặt Sá» Phú Thông đột nhiên biến sắc, theo sau Lương Tiêu như má»™t con chó bám Ä‘uôi váºy, trông rất ngoan ngoãn , như Lương Tiêu trở thà nh Bách phu trưởng, ông ta là Tháºp phu trưởng váºy.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy ông ta tiá»n cứ háºu cung, tất cả Ä‘á»u cảm thấy ngạc nhiên, không biết Lương Tiêu đã dùng cách gì mà là m cho ông ta nghe lá»i, nhưng Sá» Phú Thông cứ bám theo Lương Tiêu, ngay cả lúc ngá»§ cÅ©ng váºy, nên má»i ngưá»i Ä‘á»u không có cÆ¡ há»™i há»i thăm vá» sá»± việc, đến ngà y thứ 2, má»i ngưá»i rất khó khăn để mà tìm được má»™t dịp tốt để há»i Lương Tiêu, Lương Tiêu cưá»i và trả lá»i :
- Tháºt ra rất đơn giản, ông ta kêu ta dìu ông ấy lên ngá»±a thì ta là m theo, nhưng ta nhanh tay là m thá»§ Ä‘oạn ở bao tá» cá»§a ông ta, là m cho ông ta buồn chán không thèm ăn uống, sau đó ta nói ông ta nghe rằng ta biết y thuáºt và xem ra mạng cá»§a ông không thá» bao lâu và nói ông ta nghe vá» bệnh tình cá»§a ông ấy. Ông ta má»›i nghe xong thì sợ mất hồn mất vÃa, ta lại nói : chỉ cần ông nghe lá»i ta, thì ta sẽ tìm cách cứu ông, nếu không thì tá»± mà bảo trá»ng nhé.
Ai nghe thấy cÅ©ng cưá»i không ngưng miệng, Thổ Thổ Cáp nói:
- Cách nà y tuy nhiên tốt, nhưng sợ lâu rồi thì SỠPhú Thông sẽ phát hiện là mình đã bị lừa gạt.
Lương Tiêu nói :
- Ta tá»± có cách giải quyết, hôm qua ta cho đại 2 viên thuốc cho lão ta uống và giả bá»™ bắt mạch cho lão, thừa lúc bắt mạch ta đã hóa giải cấm chế bao tá», và tại ruá»™t cá»§a lão ta là m má»™t chút thá»§ Ä‘oạn nữa, nên hôm nay lão ta không chán ăn nữa, mà lại bị tiêu chảy, má»—i ngà y ta Ä‘á»u thay đổi má»™t chút, hôm nay là đốc mạch, mốt là nhâm mạch và ngà y mốt nữa lại là kì kinh bát mạch, hì hì, không cần gấp, từ từ từng sợi mạch mà bắt…..Ôi, giá» lão đã Ä‘i vệ sinh, sau khi lão Ä‘i ra thì không được cưá»i rồi là m lá»™ kế hoạch cá»§a ta .
Lá»i vừa má»›i đứt thì thấy Sá» Phú Thông mặt xanh xao, tay nắm thắt lưng Ä‘i ra từ sưá»n núi, má»i ngưá»i Ä‘á»u quay lưng lại nén cưá»i má»™t cách khó khăn.
Tà i sản của dracupi
21-02-2009, 07:23 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Côn Luân
Phượng Ca
Quyển 3
Chương 9 - Phục Ngưu San Hạ (HỒI 2)
Dịch: kiss4444f4
Hiệu Ä‘Ãnh: BYH, Mắt nhung, Kiếp Nô
Nguồn: TTV
Sá» Phú Thông nắm lấy Lương Tiêu má»™t cách Ä‘au khổ, kể lể bệnh tình, má»›i nói 2 câu mà mặt mÅ©i đỠlừ, lại ôm bụng chạy xuống sưá»n núi, má»i ngưá»i thấy váºy Ä‘á»u cưá»i. Lương Tiêu cÅ©ng quay lại và tìm má»™t chá»— vắng ngồi cưá»i cho thá»a.
Vừa Ä‘i vừa nghỉ, đã qua 7 ngà y, Sá» Phú Thông không có bệnh nặng, nhưng bệnh nhá» nhặt thì thưá»ng xuyên, chút thì Ä‘au lưng, lúc thì má»i lưng, chổ nà y là nh thì bệnh chá»— kia giở bệnh. Lúc đầu còn nghi là Lương Tiêu giở trò, liên tiếp trên đưá»ng đã tìm và i ngưá»i đại phu, ai cÅ©ng thấy huyết mạch có vấn Ä‘á», nhưng lại không biết bệnh xuất phát từ đâu, châm cứu rồi uống thuốc, nhưng vẫn không khá»i, váºy mà lần nà o Lương Tiêu khám bệnh cho ông ta thì Ä‘á»u khá»e hÆ¡n, nhưng không bao lâu, cái bệnh nà y tan biến thì bệnh kia lại đến. Sá» Phú Thông lưu luyến phú quý và rất sợ chết, cảm thấy toà n thân mệt má»i, thưá»ng tá»± nghÄ© không lẽ mình đã mắc phải bệnh chứng nan y, sinh mệnh nằm trong tay Lương Tiêu, nên ông ta nghe lá»i Lương Tiêu hết má»±c, không dám nghÄ© đến chuyện trái ý.
Ngà y hôm đó, đại quân áp lương tiến và o vùng Phục Ngưu sÆ¡n, cách Tương Phiá»n (*) không xa, đột nhiên nhìn thấy bên phải xuất hiện 200 ngưá»i, Lương Tiêu cưá»i nói:
- SỠđại nhân, phÃa trước hình như có ngưá»i! Cần Ä‘i thăm dò má»™t chút không?
Sá» Phú Thông nằm trên má»™t đống lương khô, nghe câu nói nà y trong lòng nghÄ©: “Sá» và tá» (chết) là đồng âm, nó kêu ta là TỠđại nhân, chắc là có Ä‘iá»m báo không hay rồi.†NghÄ© đến đây thì mặt ông ta lá»™ vẻ buồn rồi nói lá»›n:
- Ngưá»i anh em tốt, ngươi cứ là m như váºy Ä‘i! Ta e rằng không thể chịu đựng được đến Tương Dương rồi, ngưá»i ta thưá»ng nói “nhân chi tương tá», kì ngôn dã thiện, Ä‘iểu chi tương tá», kì minh dã ai†(ngưá»i ta sắp chết, nói lá»i tốt là nh, con chim sắp chết, lá»i hót thiện lương). Ngươi chuyển lá»i cho Vạn Há»™ Gia nhé, nói là Phú Thông Ä‘i trước đây, nhưng đến phút cuối cùng cÅ©ng cung cúc táºn tụy cho Sá» gia. Sau khi ta chết, hy vá»ng ông ấy sẽ chăm sóc 4 ngưá»i vợ cá»§a ta. Ngưá»i anh em tốt ạ, ngoà i bốn ngưá»i đó thì còn sáu ngưá»i bên ngoà i nữa, lần nà y ta ra Ä‘i, nhà cá»a chắc chắn sẽ bị sáu con dâm phụ kia thừa cÆ¡ trục lợi, ngươi nói vá»›i Vạn Há»™ Gia là phải quay lại… quay lại để trông nom hai đứa con trÆ¡ trá»i cá»§a ta.
Ông ta báºt khóc. Má»i ngưá»i và sÄ© binh thấy ông ta chết mà giá»ng nói rất khá»e, nên cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên.
Lúc nà y, phÃa đằng trước có má»™t ngưá»i cưỡi ngá»±a chạy đến và nói:
- A Là Hải Nha đại nhân kêu tôi đến há»i thăm, các ngươi có phải Ä‘ang váºn chuyển lương thá»±c không?
SỠPhú Thông ngạc nhiên và buông Lương Tiêu ra:
- á»’, A Là Hải Nha đại nhân? Ngưá»i anh em tốt, dìu ta xuống, dìu ta xuống mau.
Tên lÃnh nhìn thấy bá»™ dạng kì lạ cá»§a ông ta, nên há»i:
- Ông là ngưá»i cầm đầu ở đây đúng không?
SỠPhú Thông gấp rút :
- Äúng, tôi là Bách phu trưởng.
Ngưá»i kia ná»a tin ná»a ngá» và nói:
- Váºy được rồi, để tôi nói vá»›i Hải Nha đại nhân.
Xong rồi hắn leo lên ngá»±a và đi, sau đó có má»™t đám ngưá»i ngá»±a đến gần, ngưá»i Ä‘i đầu mặc má»™t bá»™ áo mà u tÃm và đội má»™t chiếc nón da mà u tÃm.
Ngưá»i đó được sá»± chỉ Ä‘iểm cá»§a thá»§ hạ, liếc sang Sá» Phú Thông nói:
- Ngươi là Bách Phu trưởng hả?
Sá» Phú Thông nói má»™t cách mệt má»i:
- Tiểu tướng Sá» Phú Thông tham kiến Hữu thừa đại nhân, trên đưá»ng mắc bệnh, không thể nà o hà nh lá»…, hi vá»ng tướng quân bá» qua.
A là Hải nha nói:
- Nếu mắc bệnh thì phải giao trách nhiệm lại cho ngưá»i khác, cố giữ chức vụ là thế nà o? Mạng cá»§a ngươi là việc nhá», nhưng việc quân lương là việc lá»›n đấy.
SỠPhú Thông không dám nói năng gì.
A là Hải nha tá» vẻ khinh bỉ, nhìn và o đám lÃnh đó, trông thấy Lương Tiêu và Thổ Thổ Cáp, cảm thấy tướng mạo 2 ngưá»i mạnh mẽ, mặt mÅ©i lanh lẹ, trong lòng vui vẻ, liá»n dùng cây roi ngá»±a chỉ và o 2 ngưá»i và nói :
- Hai ngưá»i qua đây cho ta.
Lương Tiêu và Thổ Thổ Cáp nhìn nhau má»™t hồi rồi Ä‘i lên phÃa trước. A là Hải nha nói:
- Các ngươi đảm nhiệm chức vụ gì ?
Thổ Thổ Cáp nói:
- Tôi là lÃnh thưá»ng, còn vị nà y là tháºp phu trưởng cá»§a tôi.
A là Hải nha gáºt đầu nói vá»›i Lương Tiêu:
- Ta ra lệnh cho ngươi tạm thá»i đảm nhiệm Bách phu trưởng.
Và nói với Thổ Thổ Cáp
- Còn ngươi là m Tháºp phu trưởng.
Hai ngưá»i đà nh tuân mệnh. A là Hải nha lại há»i Sá» Phú Thông:
- Tại sao Sá» Cách lại chia binh ra váºn lương?
Sá» Phú Thông đứng đó vá»›i bá»™ mặt ngÆ¡ ngáo. Nguyên lai Sá» Cách tin và o binh sách nói rằng: Ngu binh dịch ngá»± (lÃnh ngu dá»… chế ngá»±), nên không bao giá» Ä‘em cách dụng binh kể cho thá»§ hạ nghe, vì váºy Sá» Phú Thông trước giá» không há» hay biết, trong lúc hoảng sợ, hắn hướng ánh nhìn và o Lương Tiêu tỠý cầu cứu. Lương Tiêu cưá»i cưá»i, bình tÄ©nh nói:
- Vì mùa nắng nóng sắp đến. Súc sinh cá»§a đội lại nhiá»u, nếu có bệnh dịch thì sẽ lây lan sang súc sinh khác, nếu chia ra 20 đội, và má»™t trong số 20 đội bị bệnh thì cÅ©ng không gây ảnh hưởng đến đội khác.
Sá» Phú Thông nghe váºy liá»n nói ngay:
- Äúng rồi, đúng là Vạn Há»™ Gia có nói thế.
A là Hải nha gáºt đầu:
- Quả nhiên là con cháu cá»§a minh tướng, suy nghÄ© chu đáo, nhưng má»i việc Ä‘á»u có mặt tốt và xấu.
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Không lẽ đại nhân sợ binh lÃnh chia cắt rồi sẽ yếu hÆ¡n, dá»… bị ngưá»i ta táºp kÃch à ? Nhưng nghÄ© kỹ chẳng gì cÅ©ng sắp đến Tương Dương, có chuyện gì lá»›n thì sẽ có ngưá»i tiếp cứu, cho dù là ngưá»i Tống cÅ©ng không dám gan dạ đến mức cướp lương trước má»™t vạn đại quân.
A là Hải nha nghÄ©: “Ta hồi nãy há»i chuyện nhưng Bách Phu trưởng không thể trả lá»i, váºy mà Tháºp Phu trưởng lại có thể trả lá»i. Ta má»›i nói tốt và xấu, nhưng Tháºp Phu trưởng nà y đã nói thẳng vá» vấn đỠxấu.†– Hắn nhìn Lương Tiêu lại nghÄ© tiếp: “Y chỉ là má»™t tên lÃnh bình thưá»ng, sao lại có kiến thức sâu xa như váºy.â€
Nhưng hắn không khen ngợi ra tiếng, và chỉ nói một cách thản nhiên:
- Ngươi nói quả nhiên không sai, nhưng chuyện gì cÅ©ng cần đỠphòng, nếu tháºt sá»± là có ngưá»i cướp lương thì phải là m sao?
Äôi mắt hắn gắn chặt và o Lương Tiêu.
Lương Tiêu cưá»i và nói:
- Tôi chỉ là má»™t tên lÃnh, thì biết là m sao? Nhưng có gì thì chia ra nhiá»u nhóm, 200 ngưá»i má»™t nhóm, đội ngÅ© không cách nhau xa lắm, trước sau há»— trợ lẫn nhau, má»—i nhóm cá» má»™t ngưá»i lÃnh truyá»n tin, nếu gặp nguy hiểm thì thông báo cho các nhóm khác. Và lúc đó sẽ xếp thà nh má»™t hà ng để đối phó, nếu phÃa trước bị đánh thì phÃa sau há»— trợ, phÃa sau bị đánh thì phÃa trước há»— trợ, nếu đánh chÃnh giữa thì coi như bá»n đó xui xẻo rồi. Vì nếu chúng táºp kÃch ở giữa thì mình trên dưới cùng đánh kẹp và o, cho bá»n chúng tan tác.
A Là Hải Nha nhìn Lương Tiêu một hồi và nói:
- Khi đến Tương Dương, ngươi hãy đến doanh trại gặp ta.
Sá» Phú Thông vô cùng sá»ng sốt, nhìn Lương Tiêu vá»›i ánh mắt đố kỵ.
Lương Tiêu chỉ mỉm cưá»i không nói gì, trong lòng nghÄ©: “Ta có việc quái gì đâu mà phải đến gặp ngươi.†A Là Hải Nha lại nói:
- Tương Dương là nơi giáp gianh giữa hai nước, gần nước mình nhưng cũng gần nước Tống. Các ngươi đi cùng với nhóm của ta, có gì giúp đỡ nhau luôn.
Hắn thấy Lương Tiêu không trả lá»i thì nói vá»›i giá»ng Ä‘iệu nghiêm túc:
- Bách Phu trưởng, nghe thấy không?
Lương Tiêu nói:
- Xin nghe lệnh đại nhân – trong lòng nghÄ©: “Thế thì cÅ©ng được, trách nhiệm cá»§a mình sẽ nhẹ nhà ng hÆ¡n.â€
A là Hải nha rất vừa ý, liá»n dẫn cả đám Ä‘i qua con đưá»ng núi trắc trở để đến Tương Dương. Sá» Phú Thông hồi nãy vừa bị yếu thế trước Lương Tiêu, bây giỠđột nhiên trở nên tỉnh táo, tìm cÆ¡ há»™i để Ä‘i đến bên cạnh A Là Hải Nha, nói má»™t cách nhẹ nhà ng:
- Tiểu nhân đã nghe Vạn Há»™ Gia nói, Hải nha đại nhân và A Thuáºt đại nhân là bà n tay trái và phải cá»§a Bá Nhan nguyên soái, vốn dÄ© quân Tống cÅ©ng có và i nhân váºt lợi hại như Là Äình Chi, Lữ Äức, năm xưa đã từng giao chiến vá»›i Hoà ng đế Hiến Tông, hiện nay cÅ©ng có thể xem là danh tướng, nhưng cÅ©ng không thể bản lÄ©nh bằng ngà i và A Thuáºt đại nhân.
A là Hải nha vốn tÃnh thẳng thắn, nhưng khi nghe những lá»i tâng bốc như váºy, cÅ©ng cảm thấy có chút khoan khoái, mỉm cưá»i nói:
- Ta sao bằng A Thuáºt đại nhân? A Thuáºt đại nhân dùng binh lợi hại, ngưá»i Tống gặp ông ta như gặp hổ báo. Tương Dương có được ngà y hÆ¡m nay cÅ©ng do ông ta láºp nên, công lao cá»§a ta cÅ©ng không là gì cả. Kể ra thì Là Äình Chi và Lữ Äức cÅ©ng dá»±a và o thà nh trì kiên cố, cố gắng cầm cá»±. Anh minh như thánh thượng nhưng năm xưa cứ công đánh ngưá»i Tống là cầm như thất bại, chỉ vì quân ta không quen thá»§y chiến, chứ không phải là 2 kẻ nà y lợi hại, hiện nay thánh thượng chỉnh sá»a khuyết Ä‘iểm, đẩy mạnh huấn luyện lÃnh thá»§y. Nam chinh lần nà y. đương nhiên phải bổ khuyết tăng ưu, để xem 2 ngưá»i nà y sẽ chống đỡ như thế nà o?
Nói đến đây, trên mặt hắn lộ chút kiêu ngạo.
SỠPhú Thông than thở và nói:
- Tiểu nhân sống ở vùng quê nghèo nà n xa xôi, không biết gì hết. Ôi, thánh thượng thần minh anh duệ, thánh ý cao thâm, chúng tôi không thể đoán được ý ngà i như đại nhân. Nếu có gì chưa hay chưa phải, xin đại nhân rộng lượng chỉ giáo.
A Là Hải Nha hồi trước là má»™t nông dân, xuất thân thấp hèn, tá»± mình khổ luyện thà nh tà i mà già nh được công danh. Vì váºy hắn rất ưa những ngưá»i hiếu há»c hay há»i như mình, bèn ngẩng đầu lên nói:
- Biết mình có chá»— chưa tốt và sá»a đổi thì sau nà y sẽ tốt hÆ¡n. Chỉ cần cố gắng tá»± há»c, tá»± rèn luyện thì chắc chắn sẽ có ngà y thà nh công.
Hắn chợt há»i thăm:
- Hmm, lúc trước không phải ngươi nói là bệnh sao? Giá» khá»e rồi à ?
SỠPhú Thông thở dà i và nói:
- Bệnh cá»§a tiểu nhân lúc tốt lúc xấu. ChÃnh Lương Tiêu thì biết rõ nhất đấy, chỉ e rằng không thể chữa khá»i.
A Là Hải Nha nhăn mặt nói:
- Ta biết má»™t và i vị y sinh trong quân đội, y thuáºt cÅ©ng không tệ, khi đến trại thì ta sẽ cho há» xem bệnh cho ngươi.
Sá» Phú Thông cảm thấy rất cảm kÃch chút nữa là xuống ngá»±a quỳ lạy, A Là Hải Nha ngăn anh ta lại an á»§i và i câu, quay lại thấy Lương Tiêu Ä‘ang Ä‘i chầm cháºm phÃa sau, bèn cưá»i và nói:
- Ngươi tên Lương Tiêu hả? Ngươi còn Ãt tuổi mà đã là nhân tà i như váºy thì tháºt là hiếm có.
------------------------------------------
(*):Tương Phiá»n thuá»™c tỉnh Hồ Bắc, ngụ tại trung du Hán Thá»§y, là dư mạch cá»§a ngá»n Tần LÄ©nh Äại Ba sÆ¡n. Bị Hán Thá»§y phân là m hai thà nh nam bắc, nam là Tương thà nh , bắc là Phiá»n thà nh – Kiếp Nô chú
.
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu con luan , âàëåíòèíà , áåñïëàòíûé , àâòîðàäèî , âèðòóàëüíûå , côn luân , côn luân 4vn , côn luân full , côn luân full 4vn , côn luân quyển 4 , côn luân quyển 5 , côn luân quyển 6 , côn luân quyển 7 , côn luân quyen 4 , côn luân tap cuoi , côn luân táºp 4 , côn luân vn4 eu , chuong 11 con luan , çíàêîìñòâ , codaokinhphong chuong4 , con lon tap 1 , con luan , con luan 4vn , con luan 4vn.eu , con luan 5 6 7 , con luan chuong 15 , con luan chuong 23 , con luan chuong 4 hoi 9 , con luan chuong moi nhat , con luan full , con luan full online , con luan het quyen 3 , con luan phuong ca ebook , con luan quyá»…n 4 , con luan quyen 1 full , con luan quyen 2 , con luan quyen 3 , con luan quyen 4 , con luan quyen 4 hoi 12 , con luan quyen 4 hoi 2 , con luan quyen 4 hoi 9 , con luan quyen 5 , con luan quyen 5 6 7 , con luan quyen 5 hoi 1 , con luan quyen 6 , con luan quyen 6 full , con luan quyen 7 , con luan tap 1 , con luan tap 4 , con luan tap 5 , con luan tren 4vn.com , con luan truyenhixx , con luanquyen 4 , conluan , ebook con luan , ëîãîòèï , ïñîðèàç , ìóçûêà , kiem hiep con luan , ñàëàòîâ , òîðãîâîå , phượng ca , quách thá»§ kÃnh , thap ma , truyen côn luân full , truyen con luan 4vn.eu , truyen con luan quyen 4 , truyen con luan quyen 7 , truyen con luon quyen 3 , truyenkiemhiepconluan , ýëåêòðîìîíòàæ , æàëþçè , ðàìáëåð