12-06-2011, 05:26 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 29: Có công cứu giá(2).
Dịch: Apologize
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Phương Lệnh TÃn sá»ng sốt, Hoà ng Thượng mấy năm nay cả tinh thần lẫn thể lá»±c Ä‘á»u kém, không để ý tá»›i công việc liên quan tá»›i triá»u chÃnh, nhưng hình như có vẻ nắm rõ thông tin vá» tiểu nhi tá» cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng, xem ra trước đây bản thân mình đã quá xem nhẹ thiếu niên nà y. Phương Lệnh TÃn nhìn Sở Tranh, cà ng nhìn cà ng cảm thấy hứng thú.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cảm thấy bất an trong bụng, giáo úy bất quá chỉ là má»™t chức quan thấp trong quân, ngay cả Binh Bá»™ Thị Lang cÅ©ng có thể quyết định cấp báºc nà y, Hoà ng Thượng tá»± nhiên biết tá»›i, lại ở trước mặt má»i ngưá»i nói ra, bảo đảm không bao lâu sau cái tên Sở Tranh má»i ngưá»i trong triá»u Ä‘á»u biết đến.
Sở Tranh không thể là m khác hÆ¡n phải sá»a lại lá»i nói cá»§a mình:
- Tiểu thần tham kiến Hoà ng Thượng.
Triệu Vương quan sát hắn một lúc lâu, đột nhiên than thở:
- Thảo nà o.
Nghe Hoà ng Thượng nói váºy, tất cả má»i ngưá»i chẳng hiểu chuyện gì, chỉ có Sở Danh ÄÆ°á»ng và Sở Tranh mÆ¡ hồ Ä‘oán Hoà ng Thượng chắc than thở thay cho Triệu Mẫn. Sở Tranh nhịn không được lại liếc nhìn nà ng, chỉ thấy Triệu Mẫn đầu cà ng ngà y cà ng cúi thấp.
Cách đó không xa vang đến má»™t loạt tiếng ồn rối loạn, Sở Tháºn An dẫn theo má»™t đội cấm vệ quân áp giải đám ngưá»i Lý Vạn SÆ¡n đã bị trói gô lại Ä‘i tá»›i.
- Vi thần Thiên tướng cấm vệ quân Sở Tháºn An tham kiến Hoà ng Thượng.
Triệu vương nhìn thoáng qua, nói:
- Mấy tên nà y chÃnh là đám thÃch khách bị bắt?
Sở Tháºn An đáp:
- Dạ đúng váºy.
Triệu Vương có chút thất vá»ng, thốt:
- Tại sao chỉ có sáu ngưá»i?
Sở Tháºn An đáp:
- Hồi bẩm Hoà ng Thượng, đám thÃch khách nà y hung hãn vô cùng, hết sức chống lại lệnh bắt. Cấm vệ quân không thể là m gì khác hÆ¡n phải dùng cung tiá»…n bắn chết hầu hết bá»n chúng, còn lại sáu ngưá»i nà y tất cả Ä‘á»u là nhân váºt thá»§ lÄ©nh cá»§a đám thÃch khách.
Sở Tháºn An trong bụng Ä‘ang cao hứng, má»›i vừa rồi Sở Danh ÄÆ°á»ng đã nói qua vá»›i hắn ta, công lao lần nà y tất cả Ä‘á»u thuá»™c vá» hắn và đám cấm vệ quân Ä‘i theo, bản thân coi như láºp được đại công, gia quan tấn tước là chuyện tất nhiên má»™t ngà y không xa.
Triệu Vương hừ má»™t tiếng, thấy cả sáu ngưá»i mÅ©i Ä‘á»u cao, mắt to sâu, hiển nhiên không phải là ngưá»i Trung Nguyên. Ông thấy Lý Vạn SÆ¡n có vẻ lá»›n tuổi nhất trong sáu ngưá»i, ăn mặc quần áo đẹp quý giá, liá»n chỉ lão ta nói:
- Tên nà y có thể chÃnh là thá»§ lÄ©nh cá»§a đám thÃch khách?
Sở Tháºn An mặt lá»™ ra vẻ kÃnh phục, nói:
- Hoà ng Thượng anh minh, ngưá»i nà y tên là Lý Vạn SÆ¡n, chÃnh là kẻ dẫn đầu đám thÃch khách nà y. Vi thần lục soát được má»™t khối lệnh bà i trên ngưá»i hắn, trên lệnh bà i có khắc bốn chữ "Äại ná»™i nhất phẩm", má»i Hoà ng Thượng xem qua.
Triệu Vương tiếp nháºn khối lệnh bà i từ tay má»™t ngưá»i hầu mang lên, xem xét kỹ rồi nói:
- Không sai, đúng là váºt cá»§a Tây Tần, xem ra tên nà y thân pháºn không thấp, dẫn hắn tá»›i, trẫm có chuyện há»i hắn.
Sở Tháºn An khoát tay ra hiệu, hai tên cấm vệ quân áp giải Lý Vạn SÆ¡n tiến tá»›i gần. Sở Tranh nháºn ra hai binh lÃnh nà y chÃnh là Trần Chấn Chung và má»™t cao thá»§ Ưng đưá»ng tên Sở Phẫn, nguyên nhân chắc là vì Lý Vạn SÆ¡n võ công cao cưá»ng, binh lÃnh thưá»ng sợ hắn vùng chạy thoát.
Triệu Vương nhìn Lý Vạn SÆ¡n há»i:
- Ngươi tên là Lý Vạn Sơn?
Lý Vạn SÆ¡n nhếch miệng cưá»i, há»i lại:
- Ngươi chÃnh là Triệu Vương?
Trần Chấn Chung quát:
- Lá»›n máºt!
Rồi đấm má»™t quyá»n và o mặt Lý Vạn SÆ¡n, Lý Vạn SÆ¡n kêu thảm má»™t tiếng, miệng phun ra má»™t búng máu tươi có lẫn và i cái răng trong đó.
Triệu Vương không quan tâm, nói:
- Lý Vạn SÆ¡n, chỉ cần ngươi thà nh tháºt trả lá»i, trẫm có thể sai ngưá»i cho ngươi chết được toà n thây.
Lý Vạn Sơn vẻ mặt quái dị, nói:
- Nếu đã chết, chết toà n thây hay bị phanh thây muôn đoạn có khác gì nhau?
Má»›i vừa rồi Hoà ng Thượng sai ngưá»i áp giải Lý Vạn SÆ¡n đến trước mặt, Sở Tranh mÆ¡ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, chỉ tá»™i hắn chức quan thấp, không được tùy tiện mở miệng. Sở Tranh dù gì cÅ©ng xuất thân Ma Môn, Ngô An Nhiên từng nói qua vá»›i hắn, trong Ma Môn có rất nhiá»u công phu tà môn, tháºm chà có thể lấy mạng đổi mạng, có và i loại võ công trước khi chết có thể đỠcao công lá»±c gấp mấy lần, trong nháy mắt cùng đối thá»§ đồng quy vu táºn. Lý Vạn SÆ¡n là trưởng lão cá»§a Ma Môn, đương nhiên không thể không biết mấy tà môn công phu nà y. Sở Tranh không thể là m gì khác hÆ¡n ngoại trừ nhìn chằm chằm Lý Vạn SÆ¡n, táºp trung toà n bá»™ tinh thần đỠphòng.
Nhưng Triệu Vương vẫn không biết sống chết, cưá»i lạnh nói:
- Phải không? Nhưng ngươi hẳn biết trên Ä‘á»i có rất nhiá»u phương pháp đủ để cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong?
Lý Vạn SÆ¡n mặt lúc hồng lúc trắng, cưá»i thảm nói:
- Cùng lắm thì thù đồ đồng quy (trăm sông đổ vá» má»™t biển hay nôm na theo ngôn ngữ hiện đại là đưá»ng nà o cÅ©ng tá»›i La Mã).
Triệu vương không nghe rõ rà ng há»i lại:
- Ngươi nói cái gì?
Lý Vạn SÆ¡n trầm giá»ng nói:
- Lý Vạn SÆ¡n ta ngay cả chịu cá»±c hình "bách xà xuyên khổng" (trăm con rắn cắn xuyên thá»§ng dạ dà y), "vạn nghÄ© phệ tâm" (ngà n con kiến cắn tim), cuối cùng cÅ©ng chỉ là má»™t chữ "chết", Triệu Khang Bình ngươi là đế vương, hưởng vinh hoa phú quý suốt Ä‘á»i ngưá»i, hôm nay cÅ©ng không thoát khá»i chết, cái nà y gá»i là ...
- Thù... đồ... đồng... quy...
Lý Vạn SÆ¡n vừa nói dứt chữ “đồngâ€, sợi dây thừng trói trên ngưá»i đứt rá»i, nói đến chữ “quy†thì cả ngưá»i đã nhà o vá» phÃa Triệu Vương.
Trần Chấn Chung sợ đến mức dÅ©ng khà hoà n toà n mất sạch, gắng gượng váºn công lá»±c toà n thân đánh má»™t quyá»n vá» phÃa Lý Vạn SÆ¡n. Lý Vạn SÆ¡n cÅ©ng không thèm né tránh, váºn kình ra sau lưng ngạnh chịu má»™t quyá»n. Quyá»n nà y tụ hợp công lá»±c cả Ä‘á»i cá»§a Trần Chấn Chung, Lý Vạn SÆ¡n cảm thấy trước mắt tối sầm, miệng phun ra thêm má»™t búng máu tươi, tuy nhiên lão ta mượn lá»±c quyá»n kình cá»§a Trần Chấn Chung, tốc độ lao vá» phÃa Triệu Vương nhanh hÆ¡n gấp bá»™i.
Lý Vạn SÆ¡n nhìn nét mặt già nua Ä‘ang thất kinh cá»§a Triệu Vương, trong lòng mừng thầm, cÅ©ng không ngá» má»™t thân ảnh đột nhiên che ở trước mặt Triệu Vương. Lý Vạn SÆ¡n liá»n nháºn ra đó là thiếu niên đỡ má»™t chưởng cá»§a Hách Liên Tuyết trước đó, trong lòng không khá»i phát lạnh, bản thân vừa cưá»ng váºn tâm pháp “Thù đồ đồng quy†đỠthăng công lá»±c gấp lên mấy lần, nhưng khốn ná»—i lão ta Ä‘ang trong tình trạng thế suy sức yếu, má»›i vừa rồi gồng mình giáºt đứt dây thừng, lại trúng má»™t quyá»n cá»§a Trần Chấn Chung khiến công lá»±c giảm Ä‘i, công lá»±c lúc nà y so vá»›i lúc bình thưá»ng chỉ nhỉnh hÆ¡n đôi chút.
Tâm tình Sở Tranh lúc nà y má»™t mảng trống không sáng như gương, tả chưởng thá»§ ở phÃa trước, hữu quyá»n thu vá» phÃa sau, đây chÃnh là thức mở đầu cá»§a Long Tượng NgÅ© Thức hắn tá»± gá»i là “Tiá»m long xuất uyênâ€. Hắn biết mình tuyệt không thể né tránh, nếu như Hoà ng Thượng quả tháºt bị Lý Vạn SÆ¡n giết, Sở gia nhảy xuống Hoà ng Hà cÅ©ng không thể rá»a sạch tá»™i.
Lý Vạn SÆ¡n hiểu rõ kế hoạch hôm nay không thể dừng lại, tiểu tá» nà y mặc dù không phải là đối thá»§ cá»§a mình, nhưng dư sức kéo dà i tráºn đấu trong chốc lát. Lý Vạn SÆ¡n không còn đưá»ng lui, song chưởng liên hoà n bổ vá» phÃa Sở Tranh.
Sở Tranh phun ra má»™t luồng khà báºt thà nh tiếng, song quyá»n xuất ra liên tục đỡ liá»n năm chưởng cá»§a Lý Vạn SÆ¡n, nhưng hai mắt chợt cảm thấy tối sầm, cổ há»ng ngòn ngá»t, má»™t ngụm máu trà o lên nằm ngay giữa há»ng. Sở Tranh không dám phun ra, sợ má»™t khi nhổ ra khà lá»±c liá»n tiết ra theo, đà nh cắn răng ngáºm chặt trong miệng, kiên cưá»ng đỡ sáu bảy chưởng tiếp theo cá»§a Lý Vạn SÆ¡n, nhưng chợt thấy má»™t chưởng cá»§a lão ta quá nhẹ, chưởng thế dần dần vô lá»±c trở nên má»n nhÅ©n. Sở Tranh cảm thấy kỳ quái, thấy sắc mặt cá»§a Lý Vạn SÆ¡n trắng bệch, nhãn thần tản mác, trong lòng không khá»i vui vẻ, tả thá»§ cản song chưởng cá»§a lão ta, hữu quyá»n đánh má»™t phát như trá»i giáng và o ngá»±c Lý Vạn SÆ¡n.
Lý Vạn Sơn hét thảm một tiếng, thân thể bay ra xa.
Sở Tranh rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, miệng phun ra một búng máu. Triệu Mẫn thấy thế kinh hãi, cũng không thèm để ý đến lễ nghi công chúa gì nữa, vội và ng chạy tới đỡ lấy Sở Tranh. Võ công của nà ng vốn không kém, mới vừa rồi tâm thần hoảng hốt cho nên không có phản ứng gì khi Sở Tranh và Lý Vạn Sơn giao thủ.
Lý Vạn Sơn gắng gượng đứng vững, nhìn chằm chằm Sở Tranh nói:
- Lão phu và hòa thượng Linh SÆ¡n cổ tá»± đấu đá cả Ä‘á»i, không ngá» lão phu chết dưới Long Tượng phục ma công. Chà ng trai trẻ, ngươi còn nhá» tuổi mà đã luyện đến tầng thứ năm, theo lão phu biết xưa nay chưa từng có ai. Trên Ä‘á»i không có bức tưá»ng nà o chắn được gió, Linh SÆ¡n tá»± sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ tìm đến ngươi, ngươi tốt nhất tá»± lo lấy mình.
Sở Tranh có chút không rõ, nói:
- Linh Sơn cổ tự là địa phương nà o?
Lý Vạn SÆ¡n tháºt lâu sau vẫn không trả lá»i, Sở Tranh được Triệu Mẫn đỡ Ä‘i tá»›i phÃa trước, phát hiện lão ta không ngỠđã tắt thở từ lúc nà o.
Chợt nghe Sở Danh ÄÆ°á»ng ho khan má»™t tiếng, Sở Tranh nhìn vá» phÃa phụ thân, thấy phụ thân Ä‘ang giáºn dữ nhìn mình, Phương Lệnh TÃn ở bên cạnh giống như Ä‘ang cưá»i châm biếm.
Sở Tranh lúc nà y má»›i phát hiện công chúa đương triá»u Ä‘ang đỡ mình, lại ở ngay trước mắt bao nhiêu ngưá»i, vẻ mặt cá»§a má»i ngưá»i bốn phÃa vô cùng kỳ quặc, có hâm há»™, có kinh sợ.
Sở Tranh ngượng ngùng vặn vẹo thân mình, Triệu Mẫn hình như cũng phát hiện ra, đỠmặt buông cánh tay Sở Tranh ra.
Chợt nghe Triệu vương nói:
- Sở Tranh, ngươi qua đây.
Sở Tranh Ä‘i tá»›i trước mặt Triệu Vương, thấy thần sắc Triệu vương như thưá»ng, cảm thấy bất ngá», lòng thầm nghÄ© vị Hoà ng đế nà y cÅ©ng không đến ná»—i quá tệ.
Triệu vương nhìn hắn, gáºt đầu nói:
- Tuổi còn nhá» mà có dÅ©ng khà như váºy, quả thá»±c hiếm có!
Sở Tranh thi lễ nói:
- Hoà ng thượng quá khen. Bảo vệ hoà ng thượng vốn là trách nhiệm cá»§a tiểu thần.â€
Triệu vương nói:
- Ngươi đã có chức quan trong ngưá»i, trẫm liá»n phong ngươi là m phó tướng cấm vệ quân, lãnh thưởng nghìn lạng và ng.
Sở Tranh đáp:
- Äa tạ hoà ng thượng.
Triệu Vương thấy vẻ mặt Sở Tranh cũng không có vẻ mừng rỡ bao nhiêu, thản nhiên nói:
- Ban thưởng nà y đối vá»›i ngưá»i dưá»ng như cÅ©ng không có ý nghÄ©a gì!
Sở Tranh cả kinh, vá»™i và ng cúi ngưá»i nói:
- Tiểu thần tuyệt không có ý nà y.
Triệu Vương nhìn thoáng qua Triệu Mẫn, rồi quay sang nhẹ giá»ng nói vá»›i Sở Tranh:
- Phần thưởng ngươi muốn trẫm tạm thá»i không thể cho ngươi. Hoà n thà nh tốt nhiệm vụ, biết đâu ngưá»i sẽ có cÆ¡ há»™i.
Sở Tranh thấy Triệu Vương lại hiểu sai ý mình, có chút xẩu hổ, nhưng lại thấy Triệu Mẫn ở bên cạnh cưá»i tươi như hoa, hắn tá»± dưng có và i phần động tâm, trong đầu chợt có ý nghÄ© tháºt muốn lấy nà ng là m vợ, nhưng rồi lại có và i phần lưỡng lá»±.
Triệu Vương nhìn qua Sở Tháºn An sắc mặt trắng bệch Ä‘ang đứng bên cạnh, nói:
- Sở Tháºn An.
Sở Tháºn An quỳ phịch xuống, run giá»ng nói:
- Dạ có thần. Thuộc hạ dưới trướng canh giữ hung phạm bất lực, thần có tội!
Triệu Vương hừ một tiếng, nói:
- Ngươi cũng đã minh bạch? Hai tên cấm vệ quân kia ngươi chuẩn bị xỠtrà như thế nà o?
Sở Tháºn An nhất thá»i không biết nói gì, nếu hai ngưá»i kia thá»±c sá»± là thuá»™c hạ cá»§a hắn, hắn không chút do dá»± mang bá»n há» ra chém, nhưng hai ngưá»i nà y là ngưá»i cá»§a Sở phá»§, hắn cÅ©ng không thể đắc tá»™i được.
Sở Tranh thấy chuyện liên quan đến tÃnh mạng Trần Chấn Chung, bất chấp khó khăn nói:
- Hoà ng Thượng, tiểu thần cho rằng việc nà y không thể trách hai ngưá»i kia. Má»›i vừa rồi sá»± hung hãn cá»§a thÃch khách kia Hoà ng Thượng cÅ©ng thấy được, hai tên lÃnh nà y cÅ©ng không phải thất trách, chỉ là không kịp ra tay ngăn cản.
Triệu Vương trong lòng hiểu rõ, ông mặc dù không biết võ công, nhưng thân thá»§ má»›i vừa rồi cá»§a Trần Chấn Chung há có thể là má»™t tên quân sÄ© tầm thưá»ng? Thấy Sở Tranh cầu xin cho hai ngưá»i, trong lòng cà ng thêm khẳng định, không khá»i cưá»i lạnh nói:
- Váºy tá»™i thất trách nà y do ai gánh, Sở Tháºn An gánh chịu được không?
Sở Tranh lung ta lúng túng nói:
- Nhưng Sở tướng quân hôm nay ra sức tiệu diệt thÃch khách, cÅ©ng đã láºp đại công.
Triệu Mẫn thấy Sở Tranh có chút khó xá», nhịn không được nói:
- Phụ hoà ng, nữ nhi nghÄ© lá»i cá»§a Sở công tá» cÅ©ng có lý. Tặc tá» Lý Vạn SÆ¡n nữ nhi cÅ©ng nghe thấy danh tiếng cá»§a lão ta, là má»™t trong tam đại trưởng lão cá»§a Tây Vá»±c Ma Môn, là má»™t cao thá»§ thiên hạ Ä‘á»u biết, cÅ©ng không trách được Sở tướng quân.
Triệu Vương không khá»i tức giáºn trong lòng. Má»›i vừa rồi Triệu Mẫn không để ý tá»›i thân pháºn công chúa Ä‘i ra nâng đỡ Sở Tranh, chuyện nà y quả tháºt không thÃch hợp chút nà o, không ngá» lúc nà y nà ng lại ở trước mặt má»i ngưá»i nói giúp cho Sở Tranh, ngưá»i chỉ cần để ý má»™t chút tức thì nhìn ra hai ngưá»i đã có tư tình. Sở gia là má»™t đại thế gia đầy thế lá»±c, sau nà y ngoại trừ Sở Tranh ra còn có ai dám lấy nà ng.
Nhưng nhìn thấy khuôn mặt gầy nhá» nhắn cá»§a nữ nhi, Triệu vương lại cảm thấy má»m lòng, thầm nghÄ© con mình đã thÃch ai thì cứ mặc, dù sao so vá»›i cô cô nà ng cả Ä‘á»i cô đơn tá»›i già như váºy vẫn tốt hÆ¡n.
Triệu Vương nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, công tá»™i cá»§a Sở Tháºn An bù đắp nhau, lần nà y công lao cá»§a Binh bá»™ coi như bá» qua. Ngưá»i đâu, khởi giá hồi cung.
Thái giám bên cạnh kêu lên the thé:
- Khởi giá!
Sở Tranh chắp tay nhẹ giá»ng vá»›i Triệu Mẫn:
- Công chúa, xin đa tạ!
Triệu Mẫn nói:
- Cảm tạ cái gì, ngươi cứu phụ hoà ng nên bản cung tạ ơn ngươi mới phải. Thương thế của ngươi thế nà o rồi?
Sở Tranh nói:
- Äa tạ công chúa quan tâm, thương thế cá»§a tiểu thần không còn quá đáng ngại.
Triệu Mẫn nhìn hắn nói:
- Không ngá» ngươi chịu đòn giá»i như thế, ngà y đó đã trúng má»™t chưởng cá»§a cô cô lại không xảy ra việc gì.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Cái nà y có nhằm nhò gì, tối hôm qua ta phải đỡ một chưởng của cô cô nà ng, hôm nay còn không phải tốt lắm sao?
Sở Tranh biết Triệu Mẫn có tình ý vá»›i mình, hắn hiểu rõ tâm lý cá»§a tiểu cô nương, do đó ăn nói không kiêng kỵ hay kÃnh cẩn gì nữa.
Triệu Mẫn liếc hắn một cái, nói:
- Khoác lác.
Sở Tranh nói:
- Không tin nà ng cứ há»i cô cô Ä‘i.
Triệu Mẫn thấy vẻ mặt hắn không giống như Ä‘ang đùa giỡn, không khá»i trợn tròn hai mắt:
- Ngươi nói tháºt ư?
Sở Tranh gáºt đầu, đột nhiên nói:
- Công chúa, nà ng có thể thay ta van cầu cô cô cá»§a nà ng được hay không? Không nên cứ theo dõi ta sÃt sao như thế.
Triệu Mẫn nhẹ giá»ng cưá»i nói:
- Ngươi rất sợ cô cô ta?
Sở Tranh gục gặc liên tục, đối vá»›i nữ tá» có thể lấy tÃnh mạng cá»§a mình bất cứ lúc nà o nà y, hắn quả có chút sợ hãi.
Triệu Vương chá» không được, trầm giá»ng kêu:
- Mẫn nhi.
Triệu Mẫn lè lưỡi, nói:
- Ta trở vá» sẽ thá» xem sao, nhưng cô cô không phải dá»… nghe ngưá»i ta khuyên như thế, ngươi tá»± cầu phúc cho mình Ä‘i.
Nói xong, nà ng mỉm cưá»i xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
12-06-2011, 05:29 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 30: Thưởng phạt phân minh(1).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh nhìn Triệu Mẫn Ä‘ang Ä‘i xa dần, đột nhiên bị ai đó gõ má»™t cái tháºt Ä‘au lên đầu.
Sở Tranh giáºn dữ, xiết chặt nắm tay quay đầu lại để xem kẻ nà o ăn phải gan hùm mà táo tợn thế, nhưng chỉ thấy khuôn mặt trầm tÄ©nh cá»§a phụ thân ngay cạnh mình. Sở Danh ÄÆ°á»ng quát nhá»:
- Còn không hồi phủ?
Sở Tranh buông nắm tay ra rồi ngoan ngoãn Ä‘i theo phÃa sau Sở Danh ÄÆ°á»ng.
VỠđến phá»§, Sở Danh ÄÆ°á»ng dẫn Sở Tranh và o thư phòng, há»i thẳng:
- Sư phụ con đâu?
Sở Tranh cưá»i cưá»i nói:
- Phụ thân đã Ä‘oán được, sao còn há»i con là m gì?
Sở Tranh lúc đầu muốn giấu phụ thân chuyện nà y, nhưng nghÄ© Sở Danh ÄÆ°á»ng là ngưá»i thông minh nhanh trÃ, sợ rằng lúc ở bên ngoà i phá»§ ÄÆ°á»ng Cam Giang đã hoà i nghi.
Sở Danh ÄÆ°á»ng gáºt đầu nói:
- Quả nhiên là ông ta. Ông ta là đưá»ng chá»§ Huyết Ảnh Tông, tất có qua lại vá»›i Ma môn Tây Vá»±c. Váºy con có cùng hai vị tiên sinh Long - Lục Ä‘uổi theo ông ta không?
Sở Tranh đáp:
- Hà i nhi có Ä‘uổi theo sư phụ, nhưng không để hai vị tiá»n bối Long - Lục biết.
Sở Danh ÄÆ°á»ng biết Sở Tranh muốn che giấu cho sư phụ mình liá»n há»i:
- Váºy coi như ông ta quyết định dứt áo ra Ä‘i không trở lại phải không?
Sở Tranh nói:
- Lúc đầu sư phụ quả có ý nà y, nhưng sau khi hà i nhi khổ sở khuyên giải, sư phụ đồng ý sẽ nhanh chóng quay vỠphủ.
Sở Danh ÄÆ°á»ng há»i:
- Váºy giỠông ta Ä‘ang ở đâu?
Sở Tranh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Lúc nà y chắc hẳn đã đưa Hách Liên Tuyết ra khá»i thà nh.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Sở gia ta đối đãi với ông ta không tệ, vì sao ông ta phải là m như thế?
Sở Tranh nói:
- Năm xưa Hách Liên Tuyết và sư phụ có mối quan hệ sinh tá». Sư phụ không đà nh lòng đứng ngoà i nhìn lão ta bị hại, vì váºy má»›i cố ra tay cứu giúp.
Sở Danh ÄÆ°á»ng hÆ¡i giáºn nói:
- Nhưng ông ta là m như thế còn coi Sở gia ra gì?!
Sở Tranh nhìn phụ thân nói:
- Phụ thân, ngưá»i cùng Binh bá»™ thượng thư Quách bá bá năm xưa cÅ©ng là bạn tri ká»·, hiện giá» mặc dù đã trở mặt, nhưng nếu có ngưá»i muốn giết Quách bá bá, phụ thân có thể không ra tay tương trợ không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng im lặng không nói gì.
- Sư phụ biết rõ nếu mình ra tay thì sau đó sẽ không thể dung thân ở Sở phủ, sư phụ cũng biết Xuân Doanh tỷ tỷ và hai đứa con của mình vẫn còn đang ở trong phủ chúng ta.
Sở Tranh tiếp tục nói:
- Nhưng sư phụ vẫn không chút do dá»± ra tay cứu Hách Liên Tuyết, có thể thấy được sư phụ là má»™t ngưá»i trá»ng tình nghÄ©a. Nếu đặt mình và o hoà n cảnh cá»§a sư phụ, hà i nhi cÅ©ng sẽ là m giống như sư phụ váºy.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Sư phụ con bây giá» cÅ©ng coi như là ngưá»i cá»§a Sở phá»§, nước có phép nước, nhà có lệ nhà , việc nà y nếu không xá» trÃ, con bảo ta sau nà y là m sao phục chúng?
Sở Tranh nói:
- Hà i nhi cÅ©ng biết đạo lý nà y, sở dÄ© lúc đó hà i nhi cố tránh hai vị tiá»n bối Long - Lục cÅ©ng là vì muốn phụ thân không phải khó xá». Hà i nhi khẩn cầu phụ thân đừng truy cứu chuyện nà y nữa.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Váºy con là m sao giải thÃch chuyện sư phụ con mấy ngà y qua không có trong phá»§? Lý Trưá»ng Tiếu đã hoà i nghi.
Sở Tranh tỉnh bơ nói:
- Bên trong phá»§ chỉ có mấy ngưá»i biết lai lịch thá»±c sá»± cá»§a sư phụ. Má»™t mặt hà i nhi đánh tiếng nói ra là sư phụ Ä‘ang Ä‘i là m việc cho phụ thân, còn phụ thân thì không phá»§ nháºn, cho dù ngưá»i khác có lòng nghi ngá» cÅ©ng không dám nói ra miệng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn nhi tá» cá»§a mình, đột nhiên than thở:
- Tranh nhi, con xá» trà theo cảm tÃnh quá!
Sở Tranh cưá»i nói:
- Xin phụ thân yên tâm, hà i nhi xá» trà theo cảm tÃnh quanh quẩn chỉ có mấy ngưá»i mà thôi. Huống hồ nếu có thể lạnh lùng dùng lý trà xá» trà má»i việc, không thiên tư hay vị tình riêng, là m thế có còn là con ngưá»i được ư?
Sở Danh ÄÆ°á»ng trầm mặc má»™t hồi, nói:
- Chuyển lá»i cho sư phụ con, chỉ má»™t lần nà y thôi!
Sở Tranh thở phà o nhẹ nhõm, cưá»i nói:
- Äa tạ phụ thân đại nhân.
Sở Danh ÄÆ°á»ng nói:
- Việc nà y coi như xong. Còn có má»™t việc phụ thân muốn há»i con, rốt cuá»™c con và Mẫn công chúa lúc đó đã xảy ra chuyện gì?
Sở Tranh chỉ biết kêu trá»i, uá»· khuất nói:
- Phụ thân, hà i nhi vẫn cẩn tháºn tuân theo lá»i giáo huấn cá»§a ngưá»i, chẳng bao giỠđối xá» vá»›i công chúa chỉ vì nhan sắc, nhưng công chúa cứ muốn đối tốt vá»›i hà i nhi, hà i nhi biết là m thế nà o?
Sở Danh ÄÆ°á»ng nhìn hắn cưá»i nhạt nói:
- Nhìn bộ dạng của con chắc đang đắc ý lắm hả?
Sở Tranh ngượng ngùng nói:
- Hà i nhi sao dám có ý nghĩ nà y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng có chút buồn bá»±c, Ä‘i Ä‘i lại lại nói:
- Äúng là hai tiểu hà i tá», trước mặt má»i ngưá»i cÅ©ng không biết giữ ý. Chuyện nà y không cần đợi đến lúc trá»i tối đã được truyá»n Ä‘i khắp kinh thà nh, sáng mai lâm triá»u nếu bá quan há»i việc nà y, con bảo phụ thân phải trả lá»i há» như thế nà o đây?
Sở Tranh lúng ta lúng túng nói:
- Lúc đó giữa hà i nhi và công chúa thực sự không có xảy ra chuyện gì.
Sở Danh ÄÆ°á»ng trừng mắt nhìn hắn:
- Như thế mà còn nói là không có gì? Chẳng lẽ nhất định hai đứa phải tư thông với nhau, sinh…
Sở Danh ÄÆ°á»ng nghÄ© lại, nếu nói như váºy vá»›i má»™t tiểu hà i tá» thì có chút bất nhã, hÆ¡n nữa còn là m mất thân pháºn cá»§a mình nên đà nh thôi không nói tiếp.
Sở Tranh nghe xong suýt chút nữa báºt cưá»i thà nh tiếng, vá»™i và ng ngáºm chặt miệng, phụ thân lúc nà y Ä‘ang rất tức giáºn, cẩn tháºn má»™t chút thì hÆ¡n.
Sở Danh ÄÆ°á»ng đột nhiên há»i:
- Váºy con cảm thấy Mẫn công chúa thế nà o?
Sở Tranh sá»ng sốt, nói:
- Phụ thân, ngưá»i nói tháºt đấy chứ, tháºt muốn hà i nhi lấy công chúa sao?
Sở Danh ÄÆ°á»ng trách mắng:
- Con hãy trả lá»i câu há»i cá»§a ta trước.
Sở Tranh gãi gãi đầu nói:
- Hà i nhi gặp mặt Mẫn công chúa cÅ©ng không nhiá»u, trò chuyện chỉ được đôi ba câu, lần đầu tiên gặp mặt ở Thái Bình phá»§ còn nghÄ© công chúa rất đáng ghét, nhưng sau khi tá»›i kinh thà nh thấy công chúa đối vá»›i hà i nhi rất tốt, hà i nhi phát hiện nà ng cÅ©ng chỉ là má»™t nữ tá», chẳng qua không hiểu chuyện, không biết Ä‘iá»u má»™t chút thôi.
Sở Tranh nói những lá»i tháºt từ đáy lòng, thế gian rất hiếm nam nhân có thể ghét ngưá»i con gái thÃch mình, đặc biệt đây lại là thá»i đại tam thê tứ thiếp, trừ phi nà ng kia tháºt sá»± không thể chịu nổi cảnh nà y.
Sở Danh ÄÆ°á»ng than thở:
- Äáng tiếc tiểu Mẫn lại là công chúa, bằng không cưới nà ng cho con cÅ©ng dá»… dà ng. Hoà ng đế các thá»i đại từ xưa đến nay Ä‘á»u rất kiêng kỵ mấy đại thế gia trong triá»u, chưa bao giá» có chuyện hứa gả công chúa cho các đại thế gia bao giá». Con muốn kết hôn vá»›i công chúa quả tháºt khó cà ng thêm khó.
Sở Tranh bất đắc dĩ nói:
- Phụ thân, hà i nhi còn nhá», hiện tại nói những Ä‘iá»u nà y có hÆ¡i sá»›m quá không?
Sở Danh ÄÆ°á»ng lắc lắc đầu, không muốn nghÄ© đến những chuyện nà y nữa, chuyển đỠtà i há»i:
- Mới rồi con giao thủ với Lý Vạn Sơn, hiện tại thương thế ra sao rồi?
Sở Tranh lấy tay ôm ngực nói:
- Phụ thân sao lại nhắc đến chuyện nà y, hà i nhi tự nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Sở Danh ÄÆ°á»ng cưá»i mắng:
- Äừng ra vẻ nữa, trên đưá»ng Lý tiên sinh đã xem mạch cho con, có nói vá»›i ta không có gì đáng lo, chỉ cần nghỉ ngÆ¡i và i ngà y là ổn. Con Ä‘i vá» trước Ä‘i, muốn gì thì nói Khinh Như đến Lý quản sá»± mà lấy. Còn nữa, Hoà ng Thượng đã phong cho con là m phó tướng cấm vệ quân, chá» thương thế con khá»i hẳn thì phải Ä‘i nháºm chức ngay, không nên mượn cá»› thoái thác.
Sở Tranh vá» tá»›i Äạp Thanh viên đã thấy Trần Chấn Chung và má»™t ngưá»i nữa Ä‘ang chá» mình trong thư phòng.
Sở Tranh nhìn hai ngưá»i má»™t lúc, thầm nghÄ© hôm nay thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện lá»›n, nếu Hoà ng Thượng không may xảy ra chuyện gì, Sở gia sẽ lâm và o cảnh vạn kiếp bất phục. Ưng đưá»ng chịu sá»± quản lý cá»§a Sở gia, tuy nói vẫn Ä‘ang âm thầm hà nh sá»±, nhưng đại Ä‘a số những chấp sá»± cao cấp trong đưá»ng ai cÅ©ng có chức vị thân pháºn riêng, công việc bình thưá»ng là tạo uy phong thanh thế cho Sở gia, ngoà i ra có thể thu tháºp thêm tin tình báo, nhưng những chấp sá»± cao cấp như Trần Chấn Chung nà y, mặc dù võ công cao cưá»ng nhưng kinh nghiệm giang hồ rất kém, sá»± hung hãn so vá»›i ngưá»i cá»§a Ma môn cà ng thua kém xa, việc nà y cần phải chỉnh đốn lại cho tốt.
Trần Chấn Chung thấy Sở Tranh trở lại, liá»n cùng ngưá»i nỠđứng lên khom mình hà nh lá»…, nói:
- Thuá»™c hạ tham kiến đưá»ng chá»§, Ä‘a tạ Æ¡n cứu mạng cá»§a đưá»ng chá»§.
Sở Tranh hừ một tiếng:
- Miễn đi.
Hai ngưá»i Trần Chấn Chung thấy Sở Tranh vẻ mặt lãnh đạm thì không khá»i sá»ng sốt. Hai ngưá»i bá»n há» hôm nay đã trải qua nhiá»u chuyện kinh hãi, nếu không phải Sở Tranh và Triệu Mẫn nói đỡ vá»›i Hoà ng Thượng, chỉ cần má»™t câu cá»§a Hoà ng Thượng là hai ngưá»i bá»n há» mất mạng. Hai ngưá»i trong lòng cảm kÃch nên má»›i đặc biệt đến đây cảm tạ Sở Tranh, không ngá» Sở Tranh lại lạnh lùng vá»›i há» như váºy.
Sở Tranh ngồi xuống tiếp lấy trà Tá» Quyên đưa tá»›i, nhấp má»™t ngụm, sau đó quay sang hai ngưá»i nói:
- Ngồi.
Trần Chấn Chung nghe thế không dám ngồi, dè dặt nói:
- Thuá»™c hạ để cho Lý Vạn SÆ¡n vùng thoát khá»i tay, là m liên luỵ đưá»ng chá»§ bị thương, thuá»™c hạ tá»™i thá»±c đáng chết vạn lần.
Sở Tranh nhìn hắn ta một cái nói:
- Ngươi nghĩ ta vì chuyện bị thụ thương nên mới trách tội các ngươi sao?
Trần Chấn Chung vội nói:
- Thuộc hạ không dám.
Sở Tranh lạnh nhạt nói:
- Các ngươi Ä‘á»u là ngưá»i trong Ưng đưá»ng cá»§a ta, ta nếu đã là ngưá»i đứng đầu Ưng đưá»ng, đương nhiên sẽ vì các ngươi cầu tình trước mặt Hoà ng Thượng. Nhưng trở lại chuyện ngà y hôm nay, trong đưá»ng cÅ©ng có quy cá»§ cá»§a đưá»ng, tá»™i hai ngưá»i quả rất khó tha thứ. Trần Chấn Chung, XÃch đưá»ng cá»§a các ngươi chuyên phụ trách xá» lý hình phạt cá»§a Ưng đưá»ng, tá»± mình Ä‘i lÄ©nh tá»™i Ä‘i.
Hai ngưá»i Trần Chấn Chung mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hôm nay nếu tháºt truy cứu, hai ngưá»i mất đầu cÅ©ng không oan. Trần Chấn Chung nghiêm nghị nói:
- Thuộc hạ lĩnh mệnh.
Sau đó cháºm rãi quay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Sở Tranh đột nhiên nói:
- Cháºm đã. Trần tiên sinh, ngươi có biết hôm nay ngươi mắc tá»™i gì không?
Trần Chấn Chung sá»ng sốt nói:
- Là thuộc hạ bất tà i, khiến Lý Vạn Sơn kia vùng thoát, là m kinh sợ đến Hoà ng Thượng.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Lý Vạn SÆ¡n lúc đó xá» dụng Ma môn thần công "Thù đồ đồng quy", môn thần công nà y sẽ là m ngưá»i thi triển có sức mạnh ngưng tụ lại trong và i chiêu, cho nên vô luáºn Lý Vạn SÆ¡n có đắc thá»§ hay không, mạng sống cá»§a lão ta cÅ©ng không kéo dà i được bao lâu. Lão ta đã có ý định liá»u chết, hai ngưá»i các ngươi đương nhiên không ngăn được hắn, cho nên lá»—i nà y không phải tại các ngươi.
Trần Chấn Chung mê hoặc nói:
- Váºy thuá»™c hạ sai ở chá»— nà o, xin đưá»ng chá»§ chỉ bảo.
Sở Tranh nhìn sang ngưá»i bên cạnh Trần Chấn Chung, há»i:
- Vị nà y là ai?
Trần Chấn Chung vội nói:
- Äây là sư đệ cá»§a thuá»™c hạ, Lưu Chấn Phong, là chấp sá»± má»›i nháºm chức cá»§a XÃch đưá»ng thay thế cho Uý SÄ©.
Sở Tranh gáºt đầu:
- XÃch đưá»ng các ngươi từ trước tá»›i nay nhiệm vụ chá»§ yếu là bảo vệ Sở phá»§, cÆ¡ há»™i gặp gỡ ngưá»i trong giang hồ cÅ©ng không nhiá»u lắm. Nếu không phải hôm nay sá»›m có chuẩn bị, triệu táºp cao thá»§ trong đưá»ng dùng cung tiá»…n đối phó vá»›i Ma môn, thì vá»›i sá»± hung hãn cá»§a Ma môn sợ rằng Ưng đưá»ng sẽ bị thương vong nặng ná».
Trần Chấn Chung và Lưu Chấn Phong rét run trong lòng khi nghÄ© lại cảnh ngưá»i Ma môn mặc dù trong là n mưa tên vẫn hung hãn không sợ chết lao tá»›i.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:30 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 30: Thưởng phạt phân minh(2).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
- Lý Vạn SÆ¡n lúc bị bắt biết mình phải chết, vá»›i tÃnh cách cá»§a ngưá»i Ma Môn chắc chắn sẽ liá»u mạng đánh má»™t tráºn. Trần Chấn Chung ngươi là má»™t chấp sá»±, lại không cân nhắc suy xét chu đáo, Lý Vạn SÆ¡n là ngưá»i như thế, bắt được lão ta trước tiên phải phế võ công cá»§a lão, sau đó há»§y Ä‘i kinh mạch tứ chi để đỠphòng. Lưu Chấn Phong là phó chấp sá»±, có nhiệm vụ trợ giúp cho chấp sá»±, nếu chấp sá»± thiếu suy xét thì ngươi ở bên cạnh phải nhắc nhở, nhưng hai ngưá»i các ngươi lại không ngá» tá»›i Ä‘iểm nà y. Trần Chấn Chung, ngươi nói cho ta biết, vì sao không phế Ä‘i võ công cá»§a Lý Vạn SÆ¡n?
Trần Chấn Chung cúi đầu nói:
- Ngưá»i trong giang hồ nếu không có thâm cừu đại háºn, rất Ãt khi phế Ä‘i võ công cá»§a ngưá»i khác. Thuá»™c hạ nhất thá»i hồ đồ, xin đưá»ng chá»§ thứ tá»™i.
Sở Tranh cưá»i nhạt nói:
- XÃch đưá»ng các ngươi là ngưá»i trong giang hồ ư? Äã không có quan hệ vá»›i ngưá»i giang hồ lại Ä‘i giữ cái quy định thối tha đó, cho nên má»›i có cái hoạ ngà y hôm nay. Äúng là chuyện tốt thì không có, chuyện xấu thì có thừa.
Trần Chấn Chung chắp tay nói:
- Thuá»™c hạ rõ rồi, Ä‘a tạ đưá»ng chá»§ chỉ bảo. Thuá»™c hạ sẽ quay vá» trong đưá»ng lÄ©nh tá»™i.
Sở Tranh nói:
- Lĩnh tội gì biết không?
Trần Chấn Chung chần chừ nói:
- Tội thuộc hạ đã thất trách.
- Thất trách?
Sở Tranh nói tiếp:
- Váºy có ngưá»i nà o trong đưá»ng bị thương vì lá»—i thất trách cá»§a ngươi hay không?
Trần Chấn Chung đột nhiên hiểu ra ý của Sở Tranh, hết sức vui mừng đáp:
- Trong đưá»ng không có ngưá»i nà o bị thương vong.
- Trưá»ng hợp nà y đưá»ng quy xá» trà thế nà o?
Trần Chấn Chung không nghĩ ngợi đáp:
- Bẩm đưá»ng chá»§, theo đưá»ng quy thì thuá»™c hạ và Lưu sư đệ sẽ bị nhốt hai mươi ngà y đóng cá»a tá»± trách.
Sở Tranh trầm ngâm nói:
- Trần Chấn Chung là đưá»ng chá»§ má»™t đưá»ng, trong đưá»ng còn nhiá»u chuyện cần xá» lý, tạm thá»i không thể vắng mặt. Lưu Chấn Phong, ngươi thay Trần chấp sá»± chịu phạt đóng cá»a tá»± trách bốn mươi ngà y, ngươi có bằng lòng hay không?
Lưu Chấn Phong mỉm cưá»i đáp:
- Thuộc hạ cam tâm tình nguyện.
o0o
Ngô An Nhiên thay y phục cho Hách Liên Tuyết, đà o má»™t cái hố rồi chôn bá»™ y phục dÃnh máu loang lổ xuống.
Hách Liên Tuyết chỉ bị mất sức, trên ngưá»i không có vết thương nghiêm trá»ng nà o, má»›i vừa rồi nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc tinh thần lẫn thể lá»±c đã có dấu hiệu khôi phục, không cần Ngô An Nhiên dìu lão ta nữa. Hách Liên Tuyết lấy từ trong bụng ra mấy bình nhá», đổ ra và i thứ bôi lên mặt, khuôn mặt vốn Ä‘ang tái nhợt trở thà nh đỠtÃa, đôi mắt hổ dữ dằn cÅ©ng không biết gắn thứ gì và o tức thì biến thà nh đôi mắt hình tam giác.
Ngô An Nhiên nhịn không được há»i:
- Hách Liên huynh, huynh sao há»c được mấy cà i trò nà y?
Hách Liên Tuyết cưá»i khổ nói:
- Trước khi tá»›i Triệu quốc, có má»™t cô nương bên cạnh Tần Vương chỉ cho ta. Ta vốn không muốn há»c mấy thứ nà y, không ngá» nha đầu kia tháºt lợi hại, không biết dùng biện pháp gì khiến chÃnh môn chá»§ tá»›i khuyên ta. Ta cÅ©ng không thể không nể mặt môn chá»§, đà nh phải há»c qua loa đại khái cho xong. Tá»›i Triệu quốc ta còn chưa kịp dùng tá»›i thì đã bị quan binh bao vây, nếu không phải lão Ngô ngươi xuất thá»§ cứu ra, có lẽ ta đã chết từ lâu rồi, hiện tại dùng cÅ©ng tốt, đỡ phải liên luỵ tá»›i ngươi.
Ngô An Nhiên hÆ¡i giáºn nói:
- Hách Liên huynh, huynh nói váºy là sao? Nếu Ngô An Nhiên ta sợ liên luỵ thì vừa rồi sao còn phải xuất thá»§.
Hách Liên Tuyết xin lá»—i rối rÃt, nói:
- Lão Ngô, Hách Liên Tuyết ta có chút khách sáo rồi, xin lá»—i. Nhưng ta có má»™t chuyện không rõ, ngưá»i trong giang hồ bốn biển là nhà , ngươi theo ta tá»›i Tây Tần thì quá tốt rồi, cá»› sao còn lưu luyến ở lại Triệu quốc?
Ngô An Nhiên cưá»i khổ má»™t tiếng, nói:
- Nếu ta chỉ có má»™t thân má»™t mình thì Ä‘i đâu cÅ©ng có thể được, nhưng hôm nay ta đã là cha cá»§a hai đứa nhá», chúng nó còn Ä‘ang ở trong phá»§ cá»§a đồ nhi cá»§a ta, ngươi bảo ta là m sao theo ngươi?
Hách Liên Tuyết ngạc nhiên, lão ta cÅ©ng biết chuyện hồi xưa cá»§a Ngô An Nhiên và nữ đệ tá» cá»§a Thiên Mị môn, hôm nay lại nghe Ngô An Nhiên đã láºp gia đình, liá»n cảm thấy rất hứng thú.
Ngô An Nhiên không chịu nổi cảnh Hách Liên Tuyết sống chết quấn lấy há»i thăm, đà nh phải kể sÆ¡ qua, nhưng Hách Liên Tuyết đã thà nh tinh, Ngô An Nhiên nói úp úp mở mở là m sao có thể lừa gạt được lão, lão há»i Ä‘i há»i lại buá»™c Ngô An Nhiên phải kể chi tiết chuyện cá»§a mình ra.
Hách Liên Tuyết nghe xong chuyện cưá»i ha hả, chá»c Ngô An Nhiên không còn chút mặt mÅ©i nà o.
- Thì ra là thế, khó trách tại sao ngươi không thể ly khai Triệu quốc.
Hách Liên Tuyết cố gắng nhịn cưá»i nói tiếp:
- Xem ra đồ nhi cá»§a ngươi cÅ©ng không tệ, hắn vì ngươi phải chịu không Ãt mạo hiểm.
Ngô An Nhiên cưá»i cưá»i nói:
- Ta rất hiểu đồ đệ nà y cá»§a mình, hắn đối vá»›i ngưá»i bên cạnh luôn luôn má»m lòng, bằng không ta đã không giả vá» kiệt lá»±c dừng lại chá» hắn là m gì.
Hách Liên Tuyết ngơ ngác nhìn Ngô An Nhiên, than thở:
- Lão Ngô Æ¡i là lão Ngô, bao nhiêu năm nay ngươi vẫn không thay đổi tà nà o, vẫn cứ thÃch tÃnh toán thiệt hÆ¡n, năm xưa ta bị ngươi ăn hiếp cÅ©ng không oan mà .
Ngô An Nhiên lắc đầu nói:
- Nhưng chÃnh vì như váºy ta má»›i không có mặt mÅ©i nà o rá»i khá»i Sở gia. Hách Liên huynh, nếu Thánh môn đã nghe theo lệnh Tần Vương, sau nà y ta và huynh gặp lại khó tránh khá»i cảnh Ä‘ao thương chém giết.
Hách Liên Tuyết sá»ng sốt, rồi cưá»i lá»›n nói:
- TÃnh mệnh nà y cá»§a ta hôm nay là do ngươi cứu, nếu tháºt sá»± có ngà y đó, Hách Liên Tuyết ta sẽ Ä‘em tÃnh mệnh nà y trả lại cho ngươi, tuyệt không là m khó lão Ngô ngươi. HÆ¡n nữa chuyện Thánh môn giúp sức cho Tần Vương, ta cÅ©ng không tán thà nh, nhưng Tây Vá»±c dù sao cÅ©ng là lãnh địa cá»§a Tần quốc, Tần Vương hùng tà i đại lược, Thánh Môn không thể không nghe lệnh cá»§a hắn, môn chá»§ bất đắc dÄ© má»›i phải là m váºy.
Ngô An Nhiên gáºt đầu nói:
- Từ xưa đến nay trừ phi triá»u đình suy yếu thối nát, bằng không các môn phái trong giang hồ chẳng bao giỠđủ sức chống đối lại triá»u đình, môn chá»§ là m như thế cÅ©ng vì muốn tránh cho Thánh Môn cái hoạ diệt vong.
Hách Liên Tuyết bất đắc dĩ nói:
- Äúng thế, cao thá»§ bên cạnh Tần Vương đông đảo, phÃa sau lại có ngưá»i cá»§a Khấu gia và Linh SÆ¡n cổ tá»± tương trợ, Thánh môn ta không còn con đưá»ng nà o khác. Môn chá»§ thấy tình thế không thể là m gì khác được, không muốn đệ tá» phải chịu chết, chỉ đà nh nghe lệnh cá»§a Tần Vương.
Ngô An Nhiên nhịn không được há»i:
- Khấu gia có phải là háºu nhân cá»§a "Bất động minh sÆ¡n" Khấu Phá»§ Viá»…n không?
Hách Liên Tuyết đáp:
- Không sai. Nghe nói Triệu quốc cũng có Diệp môn, hình như ở ngay tại kinh thà nh nà y, chẳng hay lão Ngô ngươi đã gặp qua chưa?
Ngô An Nhiên đáp:
- Ta chưa gặp qua, nhưng đồ đệ của ta đã gặp rồi, còn trúng của bà ta một chưởng.
Hách Liên Tuyết ngẩn ngơ nói:
- Ngươi có mấy đồ đệ?
Ngô An Nhiên cưá»i cưá»i đáp:
- Một thôi chứ mấy.
Hách Liên Tuyết cả kinh nói:
- Váºy hắn không chết?
Vừa nói xong Hách Liên Tuyết biết mình nói lá»i thừa, nếu chết rồi thì thiếu niên lúc nãy là ai.
Ngô An Nhiên mỉm cưá»i gáºt đầu, trong lòng có chút đắc ý.
Hách Liên Tuyết suy nghĩ một chút rồi nói:
- Äúng váºy, hôm nay đồ đệ cá»§a ngươi tiếp má»™t chưởng cá»§a ta, cÅ©ng chỉ kém ta có má»™t chút thôi. Nhưng tại sao hắn lại dùng Long Tượng Phục Ma công cá»§a Linh SÆ¡n cổ tá»±?
Cho dù Hách Liên Tuyết có hạch há»i đến đâu, Ngô An Nhiên nhất định không hé má»™t lá»i. Hách Liên Tuyết bất đắc dÄ© nói:
- Váºy ngươi có thể giải thÃch vì sao hắn má»›i tà tuổi mà đã luyện thà nh tầng thứ năm cá»§a Long Tượng Phục Ma công không? Linh SÆ¡n Cổ Tá»± chỉ có trưởng lão nhất cấp là lão lừa trá»c má»›i đột phá được tầng thứ năm.
Ngô An Nhiên tay là m pháºt hiệu, nói:
- Pháºt nói: không thể nói, không thể nói.
Hách Liên Tuyết tức quá nhảy dựng lên, nói:
- Lão Ngô ngươi có tin ta báo việc nà y cho Linh SÆ¡n Cổ tá»± biết hay không? Ta đảm bảo lão lừa trá»c chưởng giáo Phà m Trần kia sẽ không quản ngại đưá»ng xá xa xôi mò tá»›i kinh thà nh má»™t chuyến.
Ngô An Nhiên nghiêm nghị nói:
- Hách Liên huynh, vá»›i giao tình mấy chục năm cá»§a ta và ngươi, Ngô má»— khẩn cầu ngươi giữ bà máºt chuyện nà y, không thể tiết lá»™ vá»›i bất kỳ ai.
Hách Liên Tuyết nhìn ông ta, đột nhiên chán nản nói:
- Yên tâm Ä‘i, không chịu nói thì thôi, Hách Liên Tuyết ta không phải loại ngưá»i lắm miệng.
Ngô An Nhiên biết Hách Liên Tuyết từ trước đến nay nói là giữ lá»i, liá»n không đỠcáºp đến nữa, nói:
- Váºy Ngô má»— xin Ä‘a tạ. Tuy nhiên Hách Liên huynh, Thánh môn nghe lệnh Tần Vương là chuyện không thể tránh được, nhưng chuyện xảy ra vá»›i môn chá»§ Ä‘á»i trước cá»§a Thiên Mị môn các ngươi là m hÆ¡i quá, cá»› gì phải Ä‘uổi táºn giết tuyệt như váºy? Äể cho nà ng má»™t con đưá»ng sống không được sao?
Hách Liên Tuyết cưá»i khổ nói:
- Thánh môn nghe lệnh Tần Vương đã bảy tám năm, ngươi cho rằng quan hệ hai bên vẫn máºt thiết như váºy sao? Việc nà y tất cả Ä‘á»u do Lý Vạn SÆ¡n và Äồng Khả Thà nh hai ngưá»i bá»n há» tá»± chá»§ trương, bá»n hỠđã âm thầm đầu nháºp dưới trướng Tần Vương từ lâu. Nếu không phải có rất nhiá»u đệ tá» Thánh môn trung thà nh vá»›i môn chá»§, hÆ¡n nữa gia chá»§ Khấu gia Khấu Hải Thiên và lão lừa trá»c Phà m Trần cÅ©ng không nắm chắc có thể dồn môn chá»§ và o tỠđịa, thì má»™t trong hai tên Lý Vạn SÆ¡n và Äồng Khả Thà nh đã sá»›m thay thế môn chá»§. Hách Liên Tuyết ta trước tá»›i nay vẫn giữ khoảng cách vá»›i Tần Vương, vì váºy hắn má»›i phái Huyết Äao tông chúng ta tá»›i đây, còn phái Lý Vạn SÆ¡n Ä‘i theo, ý muốn giám thị chúng ta. Lão tiểu tá» Lý Vạn SÆ¡n cho rằng vá»›i võ công cá»§a lão, nếu việc hà nh thÃch không thà nh thì cÅ©ng có thể chạy thoát thân, không ngá» chỉ có ta má»›i may mắn giữ được mạng, còn Huyết Äao Tông coi như xong.
Ngô An Nhiên an ủi nói:
- Chỉ cần Hách Liên huynh còn đó, má»™t thá»i gian sau Huyết Äao Tông nhất định có thể oai phong như xưa.
Hách Liên Tuyết than thở:
- Ta không có được má»™t đồ đệ tốt như ngươi, tuổi còn nhá» mà võ công đã tá»›i cảnh giá»›i như váºy.
Ngô An Nhiên cưá»i khổ nói:
- Hách Liên huynh nói xem tiểu tỠnà y có chút nà o giống đệ tỠHuyết Ảnh Tông không?
Hách Liên Tuyết sá»ng sốt, thà nh tháºt nói:
- Không giống.
Hai ngưá»i Ä‘i tá»›i cá»a thà nh, phát hiện cấm vệ quân còn Ä‘ang vây kÃn cổng thà nh không cho bất kỳ ai ra khá»i thà nh, mấy ngưá»i bán hà ng rong gấp đến ná»—i Ä‘i Ä‘i lại lại như kiến bò chảo nóng.
Ngô An Nhiên Ä‘i lên phÃa trước, đưa ra tấm lệnh bà i cá»§a Sở phá»§. Ngưá»i cầm đầu là phó tướng cấm vệ quân cả kinh láºp tức đối vá»›i Ngô An Nhiên cung kÃnh hẳn ra, nhưng khi Ngô An Nhiên nói muốn ra khá»i thà nh thì tên phó tướng kia lá»™ ra bá»™ mặt Ä‘au khổ, nói là cấp trên đã có nghiêm lệnh, cho dù là ai cÅ©ng không được ra khá»i thà nh.
Ngô An Nhiên mò kiếm tấm lệnh bà i mà u và ng Sở Tranh cho ông ta, ông ta biết tấm lệnh bà i nà y chỉ có má»™t và i ngưá»i trong Sở phá»§ má»›i có, nếu trình tấm lệnh bà i nà y ra, tên phó tướng kia ắt phải cho Ä‘i, nhưng sau khi suy nghÄ© kỹ lại, Ngô Anh Nhiên không lấy ra nữa. Tấm lệnh bà i nà y rất dá»… nháºn ra, chẳng may lúc nà o đó có ngưá»i tra há»i, tên phó tướng chỉ cần khai trên tấm lệnh bà i có khắc chữ “NgÅ©â€, thì chắc chắn có thể tra ra nó là cá»§a Sở Tranh. Ngô An Nhiên không muốn đồ đệ cá»§a mình có thêm phiá»n phức, thà đợi đến khi trá»i tối rồi hai ngưá»i lén ra khá»i thà nh thì hÆ¡n.
Ngô An Nhiên và Hách Liên Tuyết đợi đến lúc trá»i tối Ä‘en, dá»±a và o bóng đêm yểm trợ, né tránh đám quân sÄ© canh gác trên thà nh, dá»… dà ng rá»i khá»i kinh thà nh.
Hách Liên Tuyết nói:
- Lão Ngô, tới đây thôi. Ngươi nếu còn lo lắng thì là m sao có thể từ biệt được.
Ngô An Nhiên than thở:
- Hách Liên huynh, từ biệt bây giỠkhông biết huynh đệ ta có còn cơ hội gặp lại hay không?
Hách Liên Tuyết cưá»i cưá»i đáp:
- Khẳng định là có, nhưng không biết đến lúc đấy hai ta có phải là đối thá»§ cá»§a nhau hay không thôi. Tần Vương hùng tâm bừng bừng, Tần - Triệu đến lúc đó chắc chắn sẽ phải đánh nhau má»™t tráºn, đồ đệ kia cá»§a ngươi tuy còn nhá» tuổi, nhưng không đến mấy năm nữa sẽ có cÆ¡ há»™i bá»™c lá»™ tà i năng, Sở gia cao thá»§ đông đảo, sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ đối đầu vá»›i Thánh môn ta, đến lúc đó lão Ngô ngươi cÅ©ng không cần phải lo lắng, ai vì chá»§ nấy, ta vá»›i ngươi cứ thoải mái đại chiến má»™t tráºn.
Ngô An Nhiên lắc đầu nói:
- Năm xưa ta đến Tây Vá»±c, môn chá»§ và ngươi đối vá»›i ta có đại ân, nếu tháºt sá»± có ngà y nà y, Ngô má»— tuyệt đối sẽ không nhúng tay và o.
Hách Liên Tuyết nói:
- Việc nà y để đến lúc đó hẵng hay. Ngô huynh, ta với huynh cũng phải từ biệt rồi.
Ngô An Nhiên nhìn Hách Liên Tuyết, cháºm rãi nói:
- Bảo trá»ng.
Hách Liên Tuyết cất tiếng cưá»i lá»›n, không quay đầu lại nhún ngưá»i rá»i Ä‘i, thân hình nhấp nhô và i cái đã hoà lẫn và o trong đêm tối.
Ngô An Nhiên ngơ ngẩn đứng tại chỗ một lúc lâu, sau đó thở dà i quay trở vỠthà nh.
Gần tới phòng của mình, Ngô An Nhiên đột nhiên dừng lại, nói:
- Ra Ä‘i. Ngươi há»c được ở đâu cái kiểu lén lén lút lút như thế?
Chỉ nghe má»™t tiếng cưá»i khẽ, Sở Tranh từ trong bóng tối Ä‘i ra nói:
- Äồ nhi cứ thắc mắc, sư phụ tại sao giá» nà y còn chưa quay lại? Có phải đã muốn bá» vợ bá» con cao chạy xa bay rồi hay không?!
Ngô An Nhiên nghe bước chân cá»§a Sở Tranh lúc nặng lúc nhẹ, không nhịn được há»i:
- Sao rồi, ngươi bị thương à ?
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Không việc gì, chỉ trúng mấy chưởng của Lý Vạn Sơn thôi.
Ngô An Nhiên hừ một tiếng nói:
- Khẩu khà cá»§a ngươi bây giá» thá»±c sá»± cà ng lúc cà ng lá»›n. Nếu ngươi tháºt sá»± có năng lá»±c đấy, thì hãy đứng yên không cỠđộng để mặc cho Lý Vạn SÆ¡n đánh ngươi mấy chưởng thá» xem.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Lão ta không còn cơ hội nà y nữa.
Ngô An Nhiên trầm mặc, má»™t lúc lâu sau má»›i há»i:
- Hắn chết rồi à ?
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- Lý Vạn SÆ¡n dồn hết sức váºn "Thù đồ đồng quy" tâm pháp, mưu toan ám sát Hoà ng Thượng, đáng tiếc là không được như ý. Thá»§ cấp cá»§a lão ta đồ nhi đã sai ngưá»i mang đến Vạn Hoa Lâu, coi như trả cho Thiên Mị môn má»™t cái nhân tình.
Sở Tranh ngáp một cái, nói:
- Sư phụ trở vá» rồi đồ nhi cÅ©ng an tâm, ngưá»i hãy Ä‘i ngá»§ sá»›m Ä‘i.
Nói xong liá»n xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Ngô An Nhiên nói với theo sau lưng hắn:
- Ngươi tới chỉ để xem ta đã vỠhay chưa thôi sao?
Sở Tranh dừng lại, nhưng vẫn không quay đầu lại cháºm rãi nói:
- Gia phụ nhỠđồ nhi nhắn với sư phụ một câu: chỉ có lần nà y, không được có lần sau.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:31 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 31: Äi nháºm chức (1).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Tây viện.
Tây viện giá» trở thà nh nÆ¡i vắng vẻ quạnh quẽ nhất trong Sở phá»§. Khi Sở Thiên Phóng dá»n đến đây ở, và i ngà y đầu có không Ãt ngưá»i đến bái kiến, hÆ¡n nữa chá»§ yếu là đến để phà n nà n kêu than vá»›i Sở Thiên Phóng. Má»™t thá»i gian sau, căn cÆ¡ cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng trong triá»u ngà y cà ng vững chắc, số ngưá»i đến Tây viện thưa thá»›t dần, má»i ngưá»i từ từ hiểu ra, vị thế cá»§a Sở gia kinh thà nh giỠđã sa sút không còn như xưa.
Lúc nà y Sở Thiên Thà nh vừa tá»›i trước cá»a phòng cá»§a Sở Thiên Phóng, từ trong phòng xá»™c ra mùi thuốc đông y nồng nặc, ông ta khẽ chau mà y, gõ gõ mấy cái và o cá»a phòng.
Má»™t thị đồng hầu hạ bên cạnh Sở Thiên Phóng bước ra mở cá»a, thị đồng thấy Sở Thiên Thà nh vá»™i khom ngưá»i hà nh lá»… nói:
- Nhị gia!
Sở Thiên Thà nh gáºt đầu rồi bước và o trong, Ä‘áºp và o mắt ông ta là nét mặt già nua cá»§a đại ca Sở Thiên Phóng Ä‘ang khổ sở uống thuốc. Thấy nhị đệ cá»§a mình tá»›i thăm, Sở Thiên Phóng như vá»› được cứu tinh, liá»n quay sang nói vá»›i hai tiểu đồng bên cạnh:
- Hai ngươi lui ra ngoà i trước đi.
Tiểu đồng đang bưng chén thuốc có vẻ khó xỠnói:
- Nhưng lão nhân gia ngưá»i còn chưa uống hết thuốc.
Sở Thiên Phóng gượng cưá»i nói vá»›i tiểu đồng:
- Äợi chút nữa lão phu uống tiếp có được không? Ngươi xem, bây giá» lão phu còn có việc cần xá» lý.
Tiểu đồng kia nghe váºy nhìn sang Sở Thiên Thà nh, sau đó miá»…n cưỡng Ä‘i ra, rồi đóng cá»a phòng lại.
Sở Thiên Phóng thở phà o nhẹ nhõm, nói với Sở Thiên Thà nh:
- Nhị đệ, đã trá»… thế nà y rồi còn có chuyện gì quan trá»ng sao?
Sở Thiên Thà nh không đáp, ông ta bước tá»›i ngồi xuống bên cạnh giưá»ng, há»i:
- Äại ca, thân thể khá hÆ¡n chút nà o chưa?
- Mấy ngà y nay cÅ©ng khá lên nhiá»u.
Sở Thiên Phóng thở dà i nói tiếp:
- Cứ tưởng sau khi nhượng lại chức tông chá»§ thì có thể yên tâm hưởng tuổi già , không ngá» ngưá»i đã già yếu thế, vừa rảnh rá»—i má»™t chút là bệnh táºt thi nhau kéo tá»›i. Ngươi xem, cả ngà y quanh quẩn vá»›i mấy cái ấm sắc thuốc. Mấy ngà y trước ta còn có thể đến phá»§ cá»§a Vương Liệt câu và i con cá vá»›i lão ta, bây giá» chỉ có thể nằm má»™t đống trong phá»§ chả là m được gì cả.
Sở Thiên Thà nh nói:
- Äại ca, Vân ÄÆ°á»ng và Tháºn Bình hai đứa nhá» nà y lại tá»›i là m phiá»n đại ca sao?
Sở Thiên Phóng hừ một tiếng nói:
- Mấy tên súc sinh nà y bây giá» là m gì còn có tâm tư đến là m phiá»n ta, lão phu ốm Ä‘au liệt giưá»ng, chúng không biết tá»›i thăm há»i má»™t câu, cả ngà y chỉ biết lêu lổng ở bên ngoà i, lão phu đúng là tá»± mình là m tá»± mình chịu. Sở Danh ÄÆ°á»ng nghe nói lão phu bị bệnh còn đến thăm và i lần, hÆ¡n nữa còn má»i cả thái y tá»›i chẩn và chữa bệnh cho lão phu, xem ra lần nà y tuy lão phu không may bị bệnh, nhưng cÅ©ng nhá» váºy má»›i nhìn thấy được bá»™ mặt súc sinh cá»§a hai tên kia.
Sở Thiên Thà nh nghe xong trầm mặc không nói gì. Sở Thiên Phóng thấy nhị đệ cá»§a mình dưá»ng như có tâm sá»± bèn nói:
- Nhị đệ, đệ có chuyện gì thì cứ việc nói thẳng, đừng để ở trong lòng như thế.
Sở Thiên Thà nh do dự nói:
- Äại ca, lúc trước đại ca Ä‘em chức tông chá»§ truyá»n lại cho Sở Danh ÄÆ°á»ng có phải vá»™i và ng quá không?
Sở Thiên Phóng nhìn nhị đệ mình nói:
- Nói tiếp đi.
Sở Thiên Thà nh bất chấp khó khăn nói tiếp:
- Thiên Thà nh vẫn luôn nghe theo lá»i cá»§a đại ca. Năm đó đại ca nói Sở gia sắp gặp phải khốn cảnh, ngoại trừ Sở Danh ÄÆ°á»ng không ai có thể giải quyết được, tiểu đệ liá»n hết sức á»§ng há»™. Nhưng Sở Danh ÄÆ°á»ng đã tá»›i kinh thà nh lâu như váºy, cÅ©ng chưa há» gặp phải chuyện gì to tát khó giải quyết cả. Không biết hắn ta có thá»§ Ä‘oạn gì khiến cho Hoà ng Thượng chưa ra tay động thá»§ vá»›i Sở gia, ngược lại vị trà cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng cà ng ngà y cà ng vững chắc, hắn ta không kiêng nể loại trừ ngưá»i cá»§a Sở phá»§ kinh thà nh thẳng tay, đám ngưá»i Tháºn Bình cho đến giá» cÅ©ng không có việc gì là m, nhà n rá»—i ở nhà ngồi chÆ¡i xÆ¡i nước. Äại ca nói xem, quyết định lúc đó có nhầm lẫn hay không?
Sở Thiên Phóng thở dà i:
- Nhị đệ, có phải đệ Ä‘ang hối háºn?
Sở Thiên Thà nh gáºt đầu.
Sở Thiên Phóng nói:
- Váºy đệ cÅ©ng nên biết, từ khi Äại Triệu láºp quốc đến nay chưa từng có chuyện ba nhà Sở - Vương - Phương liên minh vá»›i nhau, Ä‘iá»u nà y khiến cho Hoà ng Thượng không biết phải là m thế nà o cho phải. Từ lúc Sở Danh ÄÆ°á»ng nháºp kinh, Hoà ng Thượng không dám vá»ng động bởi vì phÃa sau Sở Danh ÄÆ°á»ng còn có lão tiểu tá» Vương Liệt, thế lá»±c cá»§a Vương gia ở trong quân vô cùng to lá»›n, Triệu quốc lúc nà y quả tháºt không ai có khả năng khống chế nổi. Còn Phương Lệnh TÃn huynh trước kia quả có xem thưá»ng hắn, ngưá»i nà y nháºn định thá»i thế vô cùng minh bạch nhanh nhạy, quyết định không Ä‘i đầu nháºp dưới trướng Hoà ng Thượng ngược lại nghị hòa vá»›i Danh ÄÆ°á»ng, vì váºy thế cục trong triá»u trở nên ổn định, chỉ cần Sở Danh ÄÆ°á»ng không có ý là m phản, từ nay tam đại thế gia sẽ cùng nhau nắm giữ triá»u chÃnh.
Sở Thiên Phóng hắng giá»ng nói tiếp:
- Ngoại trừ Sở Danh ÄÆ°á»ng, Sở gia chúng ta liệu có ngưá»i nà o là m được như thế? Vương gia có thể tương trợ Sở gia không? Nếu như đổi lại là Danh Äình, Phương Lệnh TÃn có tìm Danh Äình để nghị hòa không? Äệ nghÄ© Danh ÄÆ°á»ng không có thá»§ Ä‘oạn gì, chẳng qua vì đệ không phải là địch nhân cá»§a hắn. Sở Danh ÄÆ°á»ng má»›i ra chút sức, liá»n hóa giải nguy cÆ¡ cá»§a Sở gia ta thà nh vô hình, tuy trong đó cÅ©ng có công cá»§a Vương Tú Hà , thê tá» cá»§a hắn, nhưng Sở Danh ÄÆ°á»ng há lại là loại ngưá»i tầm thưá»ng?
Sở Thiên Phóng lắc đầu:
- Việc đã đến nước nà y, có hối háºn cÅ©ng không được. Äệ nếu còn muốn đối phó vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng, ngay cả hai nhà Vương - Phương cÅ©ng không tha cho đệ.
Sở Thiên Thà nh vội la lên:
- Nhưng đại ca nhìn mấy đứa cháu ruá»™t, cháu há» cá»§a mình trong phá»§ xem, cả đám không có chút cÆ¡ há»™i ló mặt ra ngoà i. Hôm qua nhi tá» cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng bãi chức chấp sá»± cá»§a Danh Tá, Danh Tá giá» còn Ä‘ang chá» chịu tá»™i…
Sở Thiên Phóng khoát tay nói:
- Huynh biết phụ thân cá»§a Danh Tá cùng đệ thân vá»›i nhau từ nhá», đáng tiếc hắn mất lúc còn tráng niên, để lại Danh Tá cho đệ nuôi lá»›n thà nh ngưá»i, vì thế đệ rất thương yêu Danh Tá. Nhưng việc ngà y hôm qua, tuy lá»i nói cá»§a Sở Tranh có chút ngang ngược, song chuyện xá» lý Danh Tá Ä‘á»u là m đúng theo đưá»ng quy, tất cả Ä‘á»u dá»±a theo chữ “lý†mà là m, có muốn trách thì trách Danh Tá thưá»ng ngà y ngang ngược kiêu ngạo thà nh thói, không biết tá»± kiá»m chế.
Sở Thiên Thà nh nghe váºy sá»ng sốt nói:
- Äại ca cÅ©ng biết việc nà y?
Sở Thiên Phóng nói:
- Äệ nghÄ© huynh chuyện gì cÅ©ng không quản đến sao? Vá» phần đám Tháºn Bình, quan viên Lại bá»™ đã từng thu xếp cho bá»n chúng mấy chức quan, váºy mà bá»n chúng chê ngược chê xuôi chức quan quá nhá», hừ, toà n lÅ© bã Ä‘áºu không não, còn tưởng lúc nà y là lúc lão phu tại vị chắc, huống chi vá»›i năng lá»±c cá»§a bá»n chúng, xứng đáng đảm nháºn mấy chức quan cao kia sao?
Sở Thiên Phóng nói tiếp:
- Hiện giá» Danh Äình ở U Châu cÅ©ng tốt. Từ khi trải qua kinh biến, hắn dưá»ng như đã thay đổi không Ãt, giá» giữ chức Thái Thú cÅ©ng là m được không Ãt chuyện. Sở gia kinh thà nh đã đợi lâu lắm rồi, tìm đỠmắt trong đám con cháu cÅ©ng không thấy có đứa nà o dùng được. Nếu không dùng được thì cho bá»n chúng tá»›i U Châu cÅ©ng tốt, để bá»n chúng an cư lạc nghiệp ở đấy, tránh cái cảnh ở kinh thà nh không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì, không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng xảy ra chuyện lá»›n.
Sở Thiên Thà nh trong lòng vẫn không cam chịu, nói:
- Váºy Danh Tá thì sao? Chẳng lẽ cứ để bá»n chúng bị đá ra khá»i Ưng đưá»ng như thế ư?
Sở Thiên Phóng nhìn đệ đệ của mình, nói:
- Vá» việc cá»§a Danh Tá, đệ yên tâm, còn lão phu ở đây Sở Danh ÄÆ°á»ng sẽ không để Sở Tranh xá» lý toà n bá»™ chuyện Ưng đưá»ng. Ưng đưá»ng đã quyết định giao cho bá»n hắn, chắc chắn bá»n hắn cÅ©ng không muốn bị vướng chân vướng tay chá»— nà y chá»— kia. Dù sao Sở Danh ÄÆ°á»ng má»›i là tông chá»§ hiện thá»i cá»§a Sở gia, thuá»™c hạ trước kia mặc dù rất trung thà nh vá»›i đệ, nhưng hiện nay bá»n chúng không còn dá»±a và o đệ được nữa, sá»›m hay muá»™n thì bá»n chúng cÅ©ng sẽ theo Sở Danh ÄÆ°á»ng. Còn Sở Tranh vô thanh vô tức cướp trong tay đệ hÆ¡n phân ná»a thế lá»±c cá»§a Ưng đưá»ng, thá»§ Ä‘oạn tà n nhẫn so vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng không khác là bao, lúc nà y đệ còn Ä‘ang tương trợ hắn, hắn có thể còn nể tình, nhưng nếu đệ trở mặt tranh chấp vá»›i hắn, ngưá»i chịu thiệt thòi nói không chừng chÃnh là đệ.
Sở Thiên Thà nh hừ một tiếng nói:
- Lẽ nà o huynh cho rằng đệ đấu không lại má»™t đứa con nÃt?
Sở Thiên Phóng không đáp, từ từ lấy ra cuộn giấy đưa cho Sở Thiên Thà nh, nói:
- Äệ không nên xem thưá»ng hắn, đệ nhìn xem hôm nay đứa con nÃt nà y là m được những gì.
Sở Thiên Thà nh hôm nay đến Ưng đưá»ng tìm Sở Danh Nam, chuyện ở phá»§ ÄÆ°á»ng Cam Giang ông ta không hay biết gì. Nháºn cuá»™n giấy cá»§a đại ca đưa, ông ta cà ng Ä‘á»c cà ng không giấu được vẻ kinh ngạc.
- Còn có chuyện thế nà y sao? Hắn lại có thể cứu mạng Hoà ng Thượng?
Sở Thiên Phóng cưá»i khổ nói:
- Mẫn công chúa dưá»ng như có tình ý vá»›i hắn, rất có thể tên tiểu tá» nà y sẽ trở thà nh vị phò mã đầu tiên trong lịch sá» cá»§a tam đại thế gia.
Sở Thiên Thà nh nói:
- Nhưng Hoà ng Thượng sao có thể đồng ý chuyện nà y? Chẳng lẽ không sợ thế lá»±c Sở Danh ÄÆ°á»ng cà ng thêm mạnh sao?
Sở Thiên Phóng cưá»i cưá»i, nói:
- Trước khác nay khác, hiện giá» Hoà ng Thượng không thể là m gì tam đại thế gia, nhưng nếu gả Mẫn công chúa cho Sở Tranh, ngược lại có thể dùng kế để ly gián tam đại thế gia. Cho nên huynh khuyên đệ không nên tranh chấp vá»›i Sở Tranh là vì váºy, tiểu tá» nà y chÃnh là cháu ngoại cưng nhất cá»§a Vương Liệt, Hoà ng Thượng cÅ©ng á»§ng há»™ hắn vì cái lợi cá»§a bản thân, cho nên thế lá»±c phÃa sau Sở Tranh không phải là thứ đệ có khả năng đối phó.
o0o
Má»i chuyện quả tháºt không khác những gì Sở Danh ÄÆ°á»ng lo lắng, Sở Tranh trong má»™t đêm thanh danh vang dá»™i, từ chá»— không ai biết NgÅ© công tá» cá»§a Sở gia là ai trở thà nh ngưá»i nổi báºt nhất ai ai cÅ©ng biết.
Sá»± việc lần nà y cÅ©ng là m xáo động mạnh đến doanh mưá»i hai cá»§a cấm vệ quân, nguyên nhân chÃnh là vì vị Sở công tá» sắp tá»›i đây nháºm chức.
Doanh mưá»i hai cá»§a cấm vệ quân chÃnh là hai nghìn năm trăm cấm vệ quân lúc trước theo Sở Tháºn An đến ÄÆ°á»ng phá»§ tróc nã hung thá»§ ám sát Lương đại nhân. Trong đám quân sÄ© nà y có không Ãt ngưá»i đã táºn mắt chứng kiến tráºn chiến giữa Sở Tranh vá»›i Lý Vạn SÆ¡n, sau đó đám quân sÄ© còn thêu dệt câu chuyện vá» vị thiếu niên được chÃnh Hoà ng Thượng sắc phong là m phó tướng thà nh má»™t truyá»n kỳ, đương nhiên chuyện được nói đến nhiá»u nhất chÃnh là chuyện xảy ra giữa Sở phó tướng và Mẫn công chúa ở trước mặt má»i ngưá»i. Còn má»™t số quân sÄ© đứng ở xa tuy không nhìn rõ nhưng cÅ©ng phát huy sức tưởng tượng cá»§a mình đến cá»±c Ä‘iểm, say sưa kể lại rõ rà ng từng chi tiết cho đám quân sÄ© không có may mắn chứng kiến nghe.
Tuy nhiên mấy tin đồn thất thiệt nà y nhanh chóng bị ngăn lại, Thiên tướng quân Sở Tháºn An có nghiêm lệnh, trong doanh không ai được bà n luáºn việc nà y, ngưá»i nà o vi phạm sẽ bị phạt đánh ba mươi gáºy. Má»i ngưá»i tuy trong lòng bất mãn nhưng không dám nói lung tung nữa, bị đánh ba mươi gáºy coi như mất ná»a cái mạng chứ chẳng chÆ¡i.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
12-06-2011, 05:32 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 2: Bộc Lộ Tà i Năng
Chương 31: Äi nháºm chức (2).
Dịch: htph
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Hôm nay Sở Tháºn An đến quân doanh từ rất sá»›m, lệnh cho quân sÄ© dá»n dẹp sạch sẽ xung quanh cổng doanh. Sở Tháºn An lúc đầu định đứng ở ngoà i cổng chá», nhưng sau suy nghÄ© lại liá»n quay trở vá» trướng. Hắn ta dù sao cÅ©ng là chá»§ tướng trong doanh, cứ đứng ở cá»a nghênh tiếp thuá»™c hạ đến nháºm chức thì có vẻ không hợp lý cho lắm, vì váºy lệnh cho mấy quân sÄ© ra ngoà i cổng doanh canh chừng, nếu thấy Sở Tranh đến thì cho ngưá»i và o báo.
Sở Tháºn An trong lòng hÆ¡i thấp thá»m, lần trước đối mặt vá»›i Sở Hiên, Sở Nguyên, hắn ta cÅ©ng không có cảm giác nà y. Con cháu thế gia ở Äại Triệu từ trước đến nay xem trá»ng cả văn lẫn võ, Sở Tháºn An từ bé từng theo ngưá»i luyện táºp chút công phu, nhưng lúc Sở Tranh đỡ má»™t chưởng cá»§a Hách Liên Tuyết, chỉ má»›i có chưởng phong thôi đã khiến hắn ta đứng không vững, chứ chưa cần nói đến tráºn đấu ác liệt đến nghẹt thở giữa Sở Tranh và Lý Vạn SÆ¡n, Sở Tháºn An tá»± ngẫm, dẫu có mưá»i ngưá»i như hắn ta cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a Sở Tranh, huống chi thân pháºn cá»§a thiếu niên nà y vô cùng cao quý, là đứa con mà phu thê Sở Thái Úy thương yêu nhất, đến cả Mẫn công chúa đương triá»u cÅ©ng có tình ý vá»›i hắn. Má»™t ngưá»i như váºy lại đến là m thuá»™c hạ dưới trướng, Sở Tháºn An quả tháºt không biết là phúc hay há»a.
Một gã cấm vệ quân chạy và o bẩm báo Sở phó tướng đã tới.
Sở Tháºn An đợi má»™t lúc thì thấy Sở Tranh tiến và o cổng doanh, liá»n bước nhanh ra cưá»i nói:
- Ngũ đệ đã tới, huynh đợi đệ đã lâu.
Sở Tranh thi lễ nói:
- Tiểu đệ ra mắt đưá»ng huynh.
- Äá»u là ngưá»i trong nhà cả, đệ Ä‘a lá»… như váºy là m gì.
Sở Tháºn An vừa đỡ Sở Tranh dáºy vừa nói:
- Sao trong phá»§ không có ai há»™ tống NgÅ© đệ đến đây váºy?
Sở Tranh cưá»i khổ nói:
- Có, nhưng đến cổng doanh đệ đã cho bá»n há» trở vá».
Bốn ngưá»i Sở Phương Hoa là Ưng đưá»ng tứ kiếm tỳ, nhất định phải theo bảo há»™ cho Sở Tranh, Sở Phương Hinh còn có ý tưởng kỳ lạ, muốn giả dạng nam nhân để theo Sở Tranh và o cấm vệ quân, nhưng bị Sở Tranh cá»± tuyệt mắng cho má»™t tráºn.
Dá»c đưá»ng Ä‘i và o trong doanh, thỉnh thoảng có ngưá»i quay sang Sở Tranh chỉ trá», Sở Tháºn An thấy váºy trong lòng rất tức giáºn, đã dặn Ä‘i dặn lại bá»n chúng, nhưng bá»n nhãi nhép nà y tháºt vô pháp vô thiên, quay vá» phải trừng trị má»™t phen.
Sắc mặt Sở Tranh thản nhiên như không, hắn biết nếu mình đã tá»›i đây, chắc chắn không tránh khá»i bị quan sát bà n luáºn. Mấy ngà y hôm trước lúc hắn còn ở trong phá»§ dưỡng thương, có không biết bao nhiêu quan viên mượn cá»› đến há»i thăm để quan sát hắn, Sở Tranh ngạc nhiên khi lần đầu biết được Äại Triệu lại có nhiá»u đại quan từ tam phẩm trở lên như thế.
Sở Tháºn An vừa Ä‘i vừa nói:
- NgÅ© đệ, doanh mưá»i hai do huynh đứng đầu, ngoà i ra còn có bốn ngưá»i cùng cấp phó tướng như đệ, bá»n há» là Lý Trì Hoa, Äặng Thừa Võ, Hoà ng Phi và Sở Tháºn Thá»§...
Sở Tranh sá»ng sốt há»i:
- Sở Tháºn Thá»§? Gã cÅ©ng ở chá»— nà y?
Sở Tranh thầm nghĩ đúng là oan gia ngõ hẹp.
Sở Tháºn An nghe váºy cÅ©ng ngạc nhiên:
- Ngũ đệ biết gã?
Sở Tranh cưá»i nói:
- Äệ má»›i chỉ thấy gã má»™t lần, nhưng nắm đấm cá»§a đệ thì lại quen thuá»™c vá»›i gã hÆ¡n đệ, đã từng tiếp xúc qua và i lần.
Sở Tháºn An nghe váºy bừng tỉnh, cưá»i nói:
- Thảo nà o mấy ngà y trước quân vụ báºn rá»™n như thế mà gã vẫn cáo bệnh ở nhà , hóa ra là bị tiểu đệ giáo huấn. Tháºt ra tên nà y huynh nhìn cÅ©ng không vừa mắt tà nà o, không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì, luôn luôn đối nghịch vá»›i tụi huynh. Tuy nhiên huynh đã hạ tá» lệnh cho gã hôm nay phải có mặt trong doanh.
Sở Tranh há»i:
- Gã sẽ đến chứ?
Sở Tháºn An tá»± tin cưá»i nói:
- Huynh tốt xấu gì cÅ©ng là ngưá»i đứng đầu doanh mưá»i hai, Sở Tháºn Thá»§ dù có gan là m gì Ä‘i nữa cÅ©ng không dám là m trái quân lệnh.
Hai ngưá»i tiến và o trong trướng, bên trong các quan quân thấy Sở Tháºn An tá»›i, đồng loạt rầm rầm đứng thẳng nghiêm trang. Sở Tranh nghÄ© thầm, lúc trước nghe nói quân ká»· trong cấm vệ quân không nghiêm, hôm nay trông thấy cÅ©ng không phải hoà n toà n như váºy, tuy rằng không thể so vá»›i Nam tuyến đại doanh và Hắc kỵ quân, nhưng nói chung cÅ©ng không kém bao nhiêu, xem ra Triệu quốc có yêu cầu rất nghiêm đối vá»›i quân đội.
Sở Tháºn An bước tá»›i ngồi xuống bà n cá»§a mình, má»i ngưá»i hà nh lá»… nói:
- Tham kiến Sở tướng quân!
Sở Tranh đứng ở vị trà thứ hai trong hà ng các quan quân bên phải, đứng đối diện là má»™t gã mặt mÅ©i xanh xao, trên đầu quấn khăn, đó chÃnh là Sở Tháºn Thá»§. Sở Tranh thấy gã căm tức nhìn mình chỉ đà nh cưá»i khổ, trên Ä‘á»i sao lại có những ngưá»i không biết thức thá»i đến thế, vá»›i địa vị và thân pháºn cá»§a Sở Tranh ngà y hôm nay, muốn ép chết má»™t phó tướng nho nhá» như gã kia quả tháºt quá dá»… dà ng, tháºt không biết gã dá»±a và o cái gì mà có thái độ như thế?!
Sở Tháºn An nhìn lướt qua má»i ngưá»i, nói:
- Hôm nay cho má»i các vị đồng liêu tá»›i, vì chuyện gì thì các vị Ä‘á»u đã biết, phó tướng quân Sở Tranh đến báo danh. Sở phó tướng do Ä‘Ãch thân Hoà ng Thượng khẩu dụ ngá»± ban, lần nà y lại có công cứu giá, quả tháºt đáng cho chúng ta há»c há»i. Sở phó tướng tá»›i doanh mưá»i hai cá»§a cấm vệ quân nháºm chức, chÃnh là vinh dá»± cho tướng sÄ© trong doanh chúng ta, từ nay vá» sau trở thà nh đồng liêu cá»§a các vị, mong rằng má»i ngưá»i há»— trợ phối hợp chặt chẽ vá»›i nhau, đối xá» vá»›i nhau hòa thuáºn thân ái.
Sở Tranh ôm quyá»n hướng vá» phÃa má»i ngưá»i biểu lá»™ thà nh ý. Má»i ngưá»i cÅ©ng không dám cháºm trá»… Ä‘á»u hoà n lá»… vá»›i hắn, Sở Tháºn Thá»§ suy nghÄ© má»™t chút cÅ©ng miá»…n cưỡng ôm quyá»n trả lá»….
Sở Tháºn An chá» Sở Tranh chà o há»i má»i ngưá»i xong, nói:
- Lần nà y Sở phó tướng đến đây có chút cáºp ráºp, trên dưới doanh mưá»i hai không có vị trà nà o khuyết. Bản tướng quân đã bẩm báo qua vá»›i Binh bá»™, để Sở phó tướng tạm thá»i phụ tá bản tướng quân, giúp bản tướng quân xá» lý sá»± vụ trong doanh, nếu bản tướng quân có việc không ở trong doanh, má»i chuyện sẽ do Sở phó tướng toà n quyá»n định Ä‘oạt.
Binh bá»™ lúc đầu nháºn lệnh sắp xếp Sở Tranh là m má»™t giáo úy, Sở Tháºn An cÅ©ng đã an bà i đâu đó xong xuôi. Không ngá» ngà y hôm đó Hoà ng Thượng đột nhiên phong Sở Tranh là m phó tướng, bốn chức phó tướng trong doanh mưá»i hai Ä‘á»u đã có ngưá»i đảm nhiệm, quả tháºt là m cho Sở Tháºn An nhức đầu không thôi, cuối cùng không biết là m sao hÆ¡n đà nh phải sắp xếp như váºy.
Việc nà y Sở Tháºn An và Sở Tranh cÅ©ng đã thương lượng qua, Sở Tranh không có dị nghị gì, công việc má»—i ngà y cá»§a hắn rất nhiá»u, không có khả năng có mặt cả ngà y trong cấm vệ quân, thôi thì cứ giữ má»™t chức quan cho có như váºy cÅ©ng tốt.
Mấy phó tướng còn lại nghe Sở Tháºn An nói xong thì ngạc nhiên vô cùng, nhưng ngay láºp tức hiểu ra, Sở Tháºn An là m váºy chÃnh là để lấy lòng Sở phá»§, biết thì biết váºy nhưng không ai có ý kiến gì. Những đại gia công tá» như Sở Tranh thăng quan tiến chức trong quân cá»±c nhanh, hÆ¡n nữa Sở Tranh lại có công cứu giá, ngay cả Hoà ng Thượng cÅ©ng tán thưởng không Ãt, từ nay vá» sau chắc chắn tiá»n đồ vô lượng, mấy ngưá»i há» chỉ cần có quan hệ tốt vá»›i thiếu niên nà y, ngà y sau có khi còn cần hắn chiếu cố cho, vì váºy tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lÄ©nh mệnh không phản đối.
Chỉ có Sở Tháºn Thá»§ hừ lạnh má»™t tiếng, gã thầm nghÄ© tiểu tá» kia lúc đầu chỉ là má»™t giáo úy, không ngá» chẳng mấy chốc đã được thăng chức ngang bằng mình, do váºy trong lòng cảm thấy cá»±c kỳ bất mãn.
Sở Tháºn An nhìn Sở Tháºn Thá»§ có chút chá» mong, hắn ta rất mong gã kia không nhịn được liá»n náo loạn gây sá»±. Hắn ta bất mãn vá»›i tên đưá»ng huynh đệ kia đã lâu, nhưng sợ ngưá»i trong tá»™c lá»i ra tiếng và o nói hắn đối xá» tà n nhẫn vá»›i huynh đệ trong tá»™c, cho nên má»›i buông tha không xuống tay vá»›i Sở Tháºn Thá»§. Hôm nay có Sở Tranh là m lá chắn, Sở Tháºn An quả muốn giáo huấn cho tên đầu bã Ä‘áºu kia má»™t tráºn cho nên thân.
Không ngá» Sở Tháºn Thá»§ thưá»ng ngà y là ngưá»i dá»… bị kÃch động nhưng hôm nay lại biết kiá»m chế như váºy, gã biết má»™t mình khó là m ra chuyện gì, cho nên sắc mặt dù biến đổi mấy lần nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.
Sở Tháºn An đợi má»™t lúc lâu vẫn không thấy có động tÄ©nh gì, trong lòng thất vá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, chÃnh sá»± cÅ©ng đã xong, hôm nay Sở phó tướng vừa má»›i nháºm chức, bản tướng quân xuất tiá»n túi má»i má»i ngưá»i đến Phiêu Hương Các cùng chúc mừng Sở phó tướng.
Tức thì trong phòng âm thanh hưởng ứng vang dội như sấm.
Sở Tranh có vẻ khó xỠnói:
- Sở tướng quân, tiểu đệ vẫn còn nhá» tuổi, đến thanh lâu không thÃch hợp cho lắm, nếu phụ thân biết việc nà y chắc chắn sẽ quở trách.
Má»i ngưá»i cÅ©ng bình tÄ©nh lại, vị phó tướng quân trước mắt vẫn còn là má»™t thiếu niên, nếu cứ hồ đồ dẫn y đến thanh lâu, lúc Sở Thái Úy trách tá»™i thì không ai có thể đảm đương nổi.
Sở Tháºn An cưá»i nói:
- NgÅ© đệ cứ yên tâm. Thái Úy đại nhân công vụ báºn rá»™n, hà ng ngà y phải lo hà ng trăm nghìn việc, là m sao có thá»i gian quan tâm những việc nhá» thế nà y?! Trước đây huynh cùng hai vị ca ca cá»§a đệ thưá»ng đến Phiêu Hương Các, Thái Úy đại nhân cÅ©ng đâu có biết. NgÅ© đệ nếu không Ä‘i, huynh thì không có vấn đỠgì, nhưng không thể là m mất hứng cá»§a các huynh đệ khác như váºy chứ! Chỉ cần huynh đệ trong doanh mưá»i hai không ai nói, trong Phiêu Hương Các liệu có ai biết đệ là công tá» cá»§a Sở Thái Úy?!
Sở Tranh trong lòng hiểu rõ, nếu muốn hoà nháºp và o má»™t táºp thể nà o đó, đương nhiên phải tham gia và o các hoạt động cá»§a táºp thể đó. Quan quân trong cấm vệ quân Ä‘a phần là con cháu thế gia ở kinh thà nh, nếu không cần thiết thì không nên là m mất lòng bá»n há», huống hồ Sở Tranh vẫn còn nhá»›, Phương Trung Thà nh đã từng giá»›i thiệu Phiêu Hương Các vá»›i hắn, do váºy trong bụng cÅ©ng có chút mong đợi. Hắn đã từng đến Vạn Hoa Lâu nhưng đó là địa bà n cá»§a Thiên Mị môn, má»—i lần hắn đến Ä‘á»u bà n chuyện chÃnh sá»±, ngay cả tay cá»§a các cô nương cÅ©ng chưa từng cầm qua. Phiêu Hương Các từ xưa đến nay nổi danh cùng Vạn Hoa Lâu, lần nà y Ä‘i lại có nhiá»u tay sà nh sõi thanh lâu như váºy dẫn đưá»ng, hắn có thể thá» qua cảm giác được các cô nương hầu rượu tiếp chuyện.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Váºy cÅ©ng được, có Ä‘iá»u các vị phải đáp ứng tiểu đệ má»™t chuyện, bằng không tiểu đệ tuyệt đối không Ä‘i.
Sở Tháºn An nói:
- Có chuyện gì Ngũ đệ cứ nói.
Sở Tranh cưá»i nói:
- Tiểu đệ vừa má»›i gia nháºp và o doanh, lần đầu tiên gặp mặt các vị đồng liêu, tuổi lại nhá» nhất, váºy chầu nà y xin các vị để cho tiểu đệ chi tiá»n, có như váºy trong lòng tiểu đệ má»›i cảm thấy thoải mái.
Sở Tháºn An vốn định cá»± tuyệt, nhưng lại nghÄ© tiá»n bạc đối vá»›i Sở Tranh chẳng có nghÄ©a lý gì, hÆ¡n nữa hắn đã nói như váºy, hiển nhiên là con ngưá»i sảng khoái, mình nếu chiá»u theo ý hắn, có thể khiến hắn cảm thấy táºn hứng.
NghÄ© váºy, Sở Tháºn An cao giá»ng nói:
- Tốt! Sở phó tướng đã có lá»i, các huynh đệ, nếu các ngươi không tiêu hết số bạc trên ngưá»i Sở phó tướng, coi như các ngươi không nể mặt Sở phó tướng.
Quan quân nghe váºy liá»n ầm ầm vá»— tay hưởng ứng.
Sau khi quyết định đến Phiêu Hương Các, quan quân liá»n thay đổi y phục hà ng ngà y. Cấm vệ quân dù có kiêu ngạo thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không dám ngang nhiên mặc quan phục đến thanh lâu, nếu không Ngá»± Sá» mà dâng tấu lên Hoà ng Thượng, không ai dám chắc có thể giữ được "chá»— đó".
Sở Tháºn Thá»§ vá»™i và ng cáo lui vá»›i Sở Tháºn An lấy lý do trong ngưá»i còn yếu, vết thương trên mặt vẫn chưa khá»i hẳn. Sở Tháºn An cÅ©ng không là m khó dá»… gã, dù sao Ä‘i cùng vá»›i ngưá»i có khuôn mặt như thế thì tháºt mất mặt quá.
Sở Tranh gặp phải chút rắc rối, hắn mặc quan phục tá»›i báo danh, nói chung không nghÄ© đến hôm nay còn có hoạt động gì khác. Nếu bây giá» quay vá» phá»§ thay đồ thì cÅ©ng phiá»n phức, mấy ngưá»i Sở Phương Hoa sẽ lại đòi theo hắn thì nguy. CÅ©ng may trong doanh có ngưá»i vóc dáng thấp bé như Sở Tranh, Sở Tháºn An lấy má»™t bá»™ y phục đưa cho Sở Tranh, áy náy nói:
- Ngũ đệ, y phục không được tốt, chỉ sợ không vừa mắt đệ.
Vải vóc xấu kém Sở Tranh cÅ©ng không để ý là m gì, chỉ tá»™i lúc cầm lấy bá»™ y phục , mùi mồ hôi khắm xá»™c và o mÅ©i. Sở Tranh nhÃu mà y, chịu không được phải bảo thân binh cá»§a Sở Tháºn An giặt Ä‘i giặt lại bá»™ y phục đó mấy lần rồi Ä‘em treo lên. Sau đó Sở Tranh váºn công kẹp lấy bá»™ y phục kia vuốt qua vuốt lại hai lần, bá»™ y phục láºp tức bốc hÆ¡i khô ráo như vừa được bà n là là qua cho thẳng.
Sở Tranh thay y phục hà i lòng gáºt đầu, bá»™ y phục thá»±c sá»± đã không còn mùi gì khác lạ. Sở Tháºn An bên cạnh cưá»i nói:
- Quả tháºt là hảo công phu, có Ä‘iá»u NgÅ© đệ là m như váºy chả khác nà o dùng dao mổ trâu Ä‘i cắt tiết gà .
Sở Tranh cưá»i nói:
- Sư phụ thưá»ng dạy tiểu đệ, muốn nhuần nhuyá»…n phải thưá»ng xuyên sá» dụng.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê