- Không thể nào. Thế giới này không có gì khiến ta lưu luyến. Thế giới này cũng không có thứ gì ràng buộc được ta. Trong mắt ta, các ngươi đều là phàm nhân, mà ta là thần!
Trên mặt Tử Thần lộ vẻ kiêu ngạo. Sự cao ngạo này chính là thần linh nhìn xuống phàm nhân.
Chiến Lang rất ghét dáng vẻ này của Tử Thần. Nhưng hắn không thể không thừa nhận, người đàn ông trước mặt hắn đúng là một thần linh sống. Hắn quá mạnh mẽ. Cho dù là mình khi đối mặt với hắn cũng không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào, đã bị giết chết!
- Nếu như ta cho ngươi biết ở phía đông xa xôi kia đã xuất hiện một người còn cường đại hơn cả ngươi?
Khi Chiến Lang nói tới đây, liền nhìn thấy Tử Thần đột nhiên ngẩng đầu. Qua một hồi lâu Tử Thần mới nói ra ba từ này.
- Không thể nào!
Sau đó hắn dùng một loại ánh mắt hài hước nhìn Chiến Lang nói:
- Nếu như phía đông xa xôi kia sinh ra một nhân vật cường đại, ta có thể tiếp thu được. Nhưng không ai có thể mạnh hơn ta. Ta bây giờ đã là cực hạn của thế giới này. Nếu là một chưởng cường đại, ta có năng lực đánh vỡ hư không!
- Đánh vỡ hư không! Tử Thần ngươi không phải đã điên chứ...
Chiến Lang còn chưa nói xong, hắn liền dừng lại. Hắn liền nhìn thấy Tử Thần tùy ý vung ra một quyền. Một quyền này giống như mang theo lực lượng cắn nuốt tất cả. Nắm đấm của hắn lướt qua không ngờ xuất hiện một không gian bị xé rách. Một hố đen nho nhỏ lộ ra trước mặt của hắn một chút. Nhưng ngay sau đó lập tức bị thế giới này tu bổ!
- Ngươi... Ngươi làm sao làm được...
Chiến Lang bối rối. Hắn thật sự bối rối. Lần trước hắn đến gặp Tử Thần là cách đây năm năm. Năm năm trước. Tử Thần tuyệt đối không cường đại như vậy. Nhưng ngày hôm nay sau năm năm không ngờ Tử Thần có thể đánh vỡ hư không. Có thể Tử Thần nói đúng, lực lượng của hắn đã là cực hạn của thế giới này. Thế giới này không thể có hiện hữu nào siêu việt hơn hắn.
- Chiến Lang, ngươi còn có mười lăm năm để tỉnh ngộ. Nếu như ngươi có thể quên đi tất cả tới đây tu luyện với ta, có lẽ sau mười lăm năm nữa ngươi có thể theo ta rời khỏi thế giới này, đi chứng kiến một thế giới chỉ tồn tại trong phim ảnh! Suy nghĩ một chút đi ông bạn. Thử tưởng tượng, cường giả bay đầy trời có thể thoáng cái đã xé nát phong vân, trong nháy mắt hủy cự thú to bằng một thành thị. Đó mới là thứ giứoi chúng ta truy tìm. Ông trời cho chúng ta năng lực này, các ngươi dùng nó để giữ gìn hòa bình của thế giới. Các ngươi đã sai. Loại lực lượng này không phải là cố định. Nó giống như một hạt giống. Trong một thời điểm nào đó, nó có thể không ngừng sinh trưởng. Thời điểm hạt giống này lớn lên thành một cây nhỏ, chúng ta có thể phá tan hư không truy tìm lực lượng vô tận kia!
Tử Thần lý giải phạm trù đạt được của một tu luyện giả.
Hắn đã từ một người có năng lực đặc biệt hóa thành một tu luyện giả. Hắn đã có một loại hệ thống tự tu luyện. Chỉ có điều loại hệ thống này vẫn quá yếu ớt. Tuy nhiên không thể không thừa nhận, lúc này Tử Thần đã nắm được tư cách tiến vào thế giới tiếp theo.
Chiến Lang đốt cháy một nén hương sau đó ngồi ở bên cạnh Tử Thần. Hắn cầm một nén hương trong tay không nói một lời. Thật ra nhữn lời Tử Thần vừa nói lúc này đã khiến hắn xúc động. Hắn không phải là người ngu. Tuy rằng hắn không biết thế giới tiếp theo kia có tồn tại hay không, nhưng Tử Thần nói về những điều khác thật sự tồn tại.
- Ông bạn già, một tiểu thế giới như vậy có ý nghĩa thế nào? Nếu như ta nguyện ý, ta có thể thống trị toàn thế giới. Nhưng như vậy lại có ý gì? Cùng một đám người sống chung một chỗ không phải là sự truy cầu của ta. Ta tin tưởng đây cũng không phải là sự truy cầu của ngươi đúng không?
Rõ ràng Tử Thần rất xem trọng Chiến Lang.
Chiến Lang hít một chút mùi hương, sau đó nhìn Tử Thần nói:
- Ta tin tưởng ngươi. Tuy nhiên phía đông thật sự xuất hiện một gia hỏa cường đại. Ngươi biết Lạc Phu không?
- Chính là con chuột đất kia sao?
Tử Thần tùy ý nói. Toàn thế giới này chỉ có một mình hắn dám gọi Lạc Phu là con chuột đất.
- Không sai!
Chiến Lang gật đầu bất đắc dĩ nói:
- Lạc Phu bị người ta đánh bại!
- Điều đó rất bình thường. Không cần ta ra tay, tùy tiện tìm một người giống như ngươi đã có thể đánh khiến mẹ hắn cũng không nhận ra hắn!
Tử Thần nói rất tùy ý. Rõ ràng hắn không cho rằng đây là chuyện gì lớn!
- Ta biết ý của ngươi. Nhưng ngươi có thể tưởng tượng một người dùng lôi điện hóa thân, tại khoảng cách rất xa khống chế đại địa khiến con chuột đất... A không! Là Lạc Phu! Khiến Lạc Phu thậm chí không có nổi một cơ hội xuất thủ?
Chiến Lang nói xong, hắn liền phát hiện giờ phút này mắt Tử Thần đã phát ra tia sáng. Đây mới là điều hắn muốn. Lúc này toàn thế giới, chỉ có người dị năng mới dám ngồi cùng với Tử Thần nói chuyện. Bởi vì trong mắt Tử Thần, ngoại trừ người dị năng, những người khác sợ là không dám nghĩ tới!
- Ta cũng có thể làm được. Chuyện này chỉ có thể là một loại biểu hiện đỉnh phong! Xem ra đã có thêm một người nữa cùng ta rời khỏi thế giới này!
Tử Thần tỏ ra rất kích động.
- Được rồi ông bạn già! Nếu như ta cho ngươi biết hắn nói hắn không phải là người dị năng, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Sau khi Chiến Lang nói ra câu này Tử Thần lập tức đứng phắt dậy! Giờ phút này Chiến Lang biết hắn đã đạt được mục đích của mình!
- Xem ra ta phải đi ra ngoài đi một chút!
Tử Thần biết, nếu như những lời Chiến Lang nói là sự thật, người kia thật sự không phải là người dị năng, vậy hắn chỉ có một khả năng chính là một tu luyện giả! Đúng vậy, Tử Thần khổ sở tìm tu luyện giả vô số năm! Tu luyện giả này có công pháp tu luyện, có thể không ngừng trưởng thành, có thể truy tìm trường sinh. Tương lai ở thế giới khác thật sự có thể dời núi lấp biển!
Tử Thần biết, tại phía đông xa xôi vẫn tồn tại truyền thừa, chỉ có điều quá mức ít ỏi. Hắn đã từng muốn tìm truyền thừa như vậy sau đó bái sư. Nhưng hắn vẫn không tìm được.
Đừng nói là hắn, lần trước Âu Dương sống lại cũng không tìm được truyền thừa như vậy. Thật ra truyền thừa như vậy đã biến mất khỏi địa cầu. Lần này Âu Dương chuyển sinh chẳng qua chỉ là dịch chuyển một bánh răng của thời gian. Cho nên truyền thừa trên địa cầu vẫn không tồn tại.
- Chúng ta lập tức lên đường thôi!
Tử Thần thoáng nhìn về phía Chiến Lang. Không ngờ hắn liền nhìn thấy Chiến Lang lúc này đã lấy ra điện thoại vệ tinh liên hệ với máy bay trực thăng!
- Ông bạn già, những phương tiện giao thông hiện đại quá chậm, Ta dẫn ngươi đi!
Tử Thần lập tức nắm lấy Chiến Lang, sau đó một tay hắn chém vào không gian. Cú chém kia khiến cho nhà tù được xây dựng kiến cố như vậy lập tức bị xé nát. Không ngờ Tử Thần nắm lấy Chiến Lang trực tiếp bay lên không trung giống như hỏa tiến bắn về phía đông!
Trên không trung, Chiến Lang thật sự cảm phục. Sự cường đại của Tử Thần đã vượt quá khả năng nhận thức của hắn. Bay trong không gian, không phải bất kỳ người có dị năng nào cũng làm được điều này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Hơn nữa điều này cũng chỉ hạn chế với vài loại dị năng. Chiến Lang biết Tử thần không cách nào bay, Nhưng bây giờ Tử thần sử dụng không phải là dị năng bay, hắn lấy lực lương trong thân thể chuyển hóa thành một loại năng lượng thôi động bắn hắn đi vê phía trước!
- Ông bạn già...
Chiến Lang lớn tiếng kêu:
- Xem ra ta thật sự phải theo ngươi tu luyện một thời gian. Ngươi thật sự quá cường đại rồi!
- Ha ha, đây mới là bắt đầu. Nếu như đến thế giới kia ngươi sẽ thấy cái gì gọi là dời núi lấp biển!
Tử thần biết, nếu quả thật đến thế giới kia, năng lực hiện tại của hắn thật sự không tính là gì.
- Ngươi bay nhanh nhất có thể đạt được tốc độ là bao nhiêu?
Chiến Lang cảm thấy cảnh vật phía dưới giống như ánh đèn chiếu trong phim điên cường chớp động. Hắn biết, hiện tại cho dù chiến cơ nhanh nhất cũng tuyệt đối không có cách nào đuổi theo bọn họ!
- Tốc độ! Đây mới là bắt đầu! Tốc độ nhanh nhất của ta có thể khiến vệ tinh cũng không thể quay chụp được!
Tử thần giống như cũng muốn cảm giác được điều đó. Hắn lại tăng tốc một lần nữa. Lần này tốc độ của hắn gần như đạt được tốc độ cao nhất của thế giới này. Nếu thêm một chút nữa đã có thể giống như Âu Dương bổ ra hư không mà đi. Không thể không nói, Tử thần quá cường đại. Tắn thậm chí vượt qua khả năng của Âu Dương lúc trước khi còn là cường giả trong tiểu thế giới kia. Bất kể là Sở Tương Hợp hay là Lam Thông lúc trước cũng không thể nào so sánh với Tử thần bây giờ. Bởi vì thiên phú của Tử thần thật sự quá tốt. Hắn sinh ra đã có lực lượng thất giai trở lên. Hơn nữa Tử thần vô cùng toàn diện.
Bất kể là bay trên trời hay chui xuống đất đều có thể làm được.
Nếu thật sự muốn phân loại, Tử thần có lẽ được xem như một loại Trận Đồ Sư. Dĩ nhiên, mỗi thế giới đều có sự phân loại của thế giới đó.
- Thật quá kích thích!
Trong nháy mắt Chiến Lang bỗng nhiên muốn biết, nếu như mình tu luyện giống như Tử thần, có phải mình cũng có thể đạt được cảnh giới như vậy hay không?
Sau nửa ngày, trong phân khu Tương Thành, Lôi Ô mặc quân trang trên mặt mang theo một nụ cười mỉm nhìn hai người đàn ông đứng đối diện mình.
Lôi Ô biết, người đàn ông hơn bốn mươi tuổi này chính là Tử thần trong truyền thuyết. Vừa nãy khi thủ hạ hồi báo không ngờ lại nói cho Lôi Ô biết bọn họ từ phía xa bay tới!
Dùng thân thể để bay, hơn nữa tốc độ nhanh đến mức khiến Rada của bọn họ cũng không thể phát hiện. Lôi Ô biết hắn thật sự gặp phải một cường giả siêu cấp.
- Ta không cảm ứng được khí tức của cường giả siêu cấp. Các ngươi xác định hắn vẫn còn ở đây sao?
Tử thần không nói chuyện khách sáo với Lôi Ô. Hắn tới nơi này không phải vì hỗ trợ. Hắn tới vì muốn tìm được truyền thừa viễn cổ, muốn tìm được phương pháp tu luyện kia!
- Chắc chắn đang ở đây!
Lôi Ô trả lời rất chắc chắn. Mấy ngày nay tuy rằng bọn họ không dám tới gần, nhưng bọn họ vẫn có thể biết, mỗi ngày Âu Dương đều sống như một người bình thường. Ngoại trừ mỗi ngày phải biến ra Cáp Căn Đạt Tư cho Lưu Tĩnh, trên căn bản không có ý khác với người bình thường!
Không thể như vậy! Đây là lần đầu tiên Tử thần nảy sinh sự nghi ngờ đối với chính mình. Cho tới nay, trước sau Tử thần vẫn cho rằng mình chính là người mạnh nhất trên tinh cầu này. Nếu như hắn muốn động thủ, trừ phi là dùng đạn hạt nhân bắn nổ hắn, bằng không hắn chẳng sợ cái gì.
Mà Tử thần biết, với cảm giác của mình, trên căn bản nếu như trong một thành thị có sự tồn tại của một người dị năng, hắn có thể phát hiện trước tiên. Mà bây giờ Lôi Minh lại nói cho hắn biết Âu Dương không hề rời. Nhưng bản thân hắn lại không cách nào cảm ứng được khí tức của Âu Dương? Vậy nghĩa là gì?
Thật ra không riêng gì Tử thần, Âu Dương cũng không cảm ứng được khí tức của Tử thần. Đối với Tử thần mà nói, Âu Dương quá cường đại, cường đại đến mức hắn không có cách nào cảm ứng được.
Còn đối với Âu Dương mà nói, Tử thần lại quá nhỏ bé, yếu ớt đến mức hắn có thể bỏ qua.
- Ta vẫn muốn ăn nữa!
Lưu Tĩnh chẳng biết xấu hổ nằm nhoài trên người Âu Dương. Dáng vẻ lười biếng kia thật sự rất mê người.
- Đi sang một bên. Ngươi không sợ ăn tới mức bội thực mà chết sao?
Âu Dương trừng mắt với Lưu Tĩnh một cái. Hắn không quan tâm Lưu Tĩnh lộ ra bộ dạng mê hoặc tới mức nào. Trên căn bản Âu Dương đều đã miễn dịch. Bản thân Âu Dương hiểu rõ ràng nhất hắn chẳng qua chỉ là một người bạn. Một khi cô muốn cái gì, đều sẽ biểu hiện vẻ thục nữ. Sau đó cô giống như một con mèo nhỏ tiếp cận ngươi. Chỉ cần sau khi cô nhận được thứ mình muốn, tiếp theo chính là một cước đá văng ngươi, sau đó cười lớn giống như một Ma Vương, nói cho ngươi biết, ngươi đã bị lừa...
Thủ đoạn như vậy Lưu Tĩnh cũng chỉ sử dụng với Âu Dương. Dù sao trong mắt Lưu Tĩnh, Âu Dương mới là người duy nhất an toàn. Nếu như nàng dùng một chiêu này đối phó với một người đàn ông xa lạ, chưa chừng sẽ thật sự có chuyện...
- Lực lượng của ta dùng để giữ gìn hòa bình của địa cầu, là tồn tại chính nghĩa để giữ gìn vũ trụ, chứ không phải biến ra Cáp Căn Đạt Tư cho ngươi!
Âu Dương dùng lời lẽ nghĩa chính, khiến mình giống như siêu nhân.
- Vậy có muốn lão nương may cái quần đỏ, lại làm cái chăn đơn rách, sau đó khoác lên người ngươi cho ngươi bay ra ngoài hay không?
Lưu Tĩnh biết mềm dẻo không được, bắt đầu dùng cứng rắn. Với cách thức mềm cứng đều được sử dụng, cuối cùng Lưu Tĩnh đã nhận được cái mình muốn...
Trong ti vi không ngại phiền phát hình mười người lãnh đạo đang ở vị trí đứng đầu. Trong mười phút mọi người trong toàn quốc đều rất hạnh phúc. Sau mười phút là tin tức về tình hình rất hỗn loạn ở nước ngoài. Trên căn bản Âu Dương đã miễn dịch với những thứ này. Nếu như mỗi ngày đều xem những thứ này, cho dù tư duy của ngươi rất rõ ràng cuối cùng cũng nhất định sẽ bị người ta lừa dối.
- Những ngày qua, đám lính kia không tới sao?
Trong mắt Lưu Tĩnh, những người mặc quân trang đều là lính. Cô căn bản không phân biệt được các loại quân hàm.
- Vẫn có!
Lưu Tĩnh vừa ăn vừa nói:
- Nếu như bọn họ thật sự trở lại, ngươi tính làm sao bây giờ? Giết người sao?
Lúc Lưu Tĩnh nói ra từ giết người có vẻ rất bình tĩnh. Dù sao đối với một người bình thường mà nói, giết người vẫn chỉ là chuyện tồn tại trong kịch truyền hình. Không thật sự tiếp xúc qua, căn bản không biết ý nghĩa thật sự của hai chữ giết người này.
Nhưng Âu Dương cảm giác mình hẳn đã từng giết người. Nói cách khác mình thật giống như là một ma quỷ leo từ trong địa ngục ra. Đối với chuyện này Âu Dương đã từng tự hỏi mình, rốt cuộc có phải mình bị xuyên qua hay không!
Cái gì gọi là bị xuyên qua? Trước đây nhân vật chính đều xuyên qua, sau đó linh hồn số *** chó cắn nuốt chủ nhân. Tiếp đó, đi tới con đường tranh hùng thiên hạ. Âu Dương hoài nghi có phải mình đã từng xuyên qua hay không? Kết quả có phải mình đã chiếm lấy một thân thể, sau đó trở thành nhân vật chính tranh hùng thiên hạ hay không?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Dĩ nhiên, điều này chỉ là suy đoán của riêng Âu Dương. Mặc dù nói con người không xuyên qua cuộc sống không tính là hoàn chỉnh, nhưng cho tới bây giờ xuyên qua vẫn chỉ được giới hạn bên trong các phim truyện truyền hình!
- Chuyện lần trước ngươi nói cho ta biết, ngươi có thể bổ ra thời không có phải là thật hay không? Vậy ngươi có thể xuyên qua sao?
Những ngày qua Lưu Tĩnh đã dần dần quen với sự biến hóa của Âu Dương, hoặc là nói cách khác Âu Dương căn bản không thay đổi.
Đột nhiên có lực lượng như vậy, nếu quả thật chỉ là một học sinh bình thường, đương nhiên là vô cùng phiền phức. Có những lực lượng này có thể biến thành một ma vương siêu cấp. Nhưng Âu Dương chỉ thuần túy là người chuyển thế sống lại. Cho dù đã quên mất một vài thứ nên quên, nhưng tâm tính vẫn là kẻ được mài luyện từ trong vô số thây chất thành núi, máu chảy thành sông.
Trên căn bản, Âu Dương có thể giữ được tâm tĩnh lặng như nước. Hơn nữa hiện tại dường như Âu Dương còn rất thích với cuộc sống an tĩnh như vậy. Thật ra bản thân Âu Dương cũng có một nghi vấn, mình thật sự thích cuộc sống yên tĩnh sao?
Khi ở trong cửa hàng KFC gặp phải nhóm cướp kia, tại sao mình lại việc nghĩa chẳng từ nan lao ra? Nếu như mình thật sự thích cuộc sống yên tĩnh, đáng ra lúc đó mình nên nằm sát mặt đất sau đó chờ cảnh sát tới xử lý những chuyện kia chứ? Như vậy mình sẽ là một người không liên quan, bình yên rời đi.
Nhưng thời khắc đó, cuối cùng mình lại đứng lên. Thậm chí khi đó mình căn bản còn không biết mình có lực lượng như thế này. Nó giống như một loại bản năng, một bản năng cứu vớt tất cả.
- Có một câu nói rất hay. Không muốn làm Chúa cứu thế, vậy ngươi không phải là người tốt!
Âu Dương lắc đầu, đương nhiên câu nói này chỉ là do bản thân hắn nói bừa. Làm chúa cứu thế sao có thể dễ dàng như vậy được
- Giải Kinsey tháng sau, ngươi có tham gia không?
Lưu Tĩnh không biết với thực lực của Âu Dương hiện nay, có phải hắn vẫn thích bắn cung hay không. Dù sao với lực lượng giống như thần linh của Âu Dương hiện tại, hẳn là cung tên vẫn quan trọng như trước chứ?
Sau khi Âu Dương nghe cô nói xong câu này, hắn tất nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lưu Tĩnh. Âu Dương quay về phía Lưu Tĩnh nở nụ cười xấu xa, sau đó hắn liền bắt đầu cỡi quần áo!
Đột nhiên thấy Âu Dương cởi quần áo, Lưu Tĩnh cảm thấy sửng sốt. Cô có chút không rõ rốt cuộc Âu Dương muốn làm gì. Nhưng khi cô nhìn thấy nụ cười gian trên mặt Âu Dương thật giống như quái thúc thúc, cô cảm giác dường như mình bị ảo giác!
- Ngươi làm gì thế?
Lưu Tĩnh chỉ có cảm giác này trong nháy mắt. Cô quá quen với tính cách của Âu Dương. Cô biết Âu Dương không phải là loại người như thế. Cho nên nàng lẳng lặng nhìn Âu Dương muốn biết rốt cuộc Âu Dương tính làm gì!
- Đùa với ngươi thực sự không gì thú vị. Nếu như thay bằng một nữ hài khác, nhìn thấy vẻ mặt và động tác của ta vừa nãy dù thế nào cũng phải cảm thấy hoảng sợ. Nhưng tại sao ngươi lại còn bình tĩnh hơn cả ta vậy...
Âu Dương không nói gì lắc đầu. Sau đó hắn quay người đi về phía Lưu Tĩnh, tiếp đó quay sau lưng của mình về phía Lưu Tĩnh.
Khi Lưu Tĩnh nhìn thấy phía sau lưng Âu Dương, không ngờ cô trực tiếp ngây người đứng tại chỗ!
Đó là một cây cung! Không sai, là một cây cung. Nhưng cung này quá hoa lệ. Màu sắc của nó đỏ giống như màu máu. Hai con cú dường như còn sống cúi lưng đứng hai bên. Phía trước cung là một lưỡi dao sắc bén. Phía trên thân cung diống như có một loại hỏa diễm thiêu đốt, đoạt hồn phách con người vậy!
Không ngờ một cây cung như vậy lại khắc ở phía sau lưng Âu Dương. Lưu Tĩnh nhìn cái cung này. Cô hiểu rõ, lúc này không ngờ cô đã bị cây cung này đoạt lấy tâm thần. Giờ phút này Lưu Tĩnh bất ngờ vươn tay muốn chạm vào phía sau lưng Âu Dương. Nhưng thời điểm bàn tay đến giữa không cô lại dừng lại.
Lưu Tĩnh có cảm giác, nếu như ngón tay của mình chạm vào chiến cung này, có khả năng linh hồn của mình sẽ bị hỏa diễm phía trên thiêu hủy. Tuy rằng đây chỉ là một hình vẽ được khắc trên người Âu Dương, nhưng Lưu Tĩnh thấy thế nào cũng cảm thấy đây chính là một cái cung thật, một cái cung còn sống!
- Ta mới phát hiện ra nó! Lực lượng của ta có lẽ có quan hệ với nó! Nó thật giống như đang sống. Hình như ta có thể lấy nó từ phía sau lưng ra bắt vậy. Chỉ có điều hiện tại ta vẫn chưa biết phải làm như thế nào!
Âu Dương đã thử mấy lần. Năng lực của hắn gần như có thể thầm nghĩ chuyện gì là làm được chuyện đó. Nhưng bất luận hắn nghĩ thế nào cũng không thể lấy được cái cung trên lưng này ra.
- Nó là cái gì vậy?
Lưu Tĩnh nhìn Âu Dương chậm rãi mặc quần áo vào. Cô biết cái cung này tuyệt đối không có đơn giản như vậy. Từ trước đến nay Lưu Tĩnh chưa từng thấy cái cung nào có khí phách có sinh mạng như vậy.
Thứ Kiêu Cung! Hình vẽ sau lưng Âu Dương tất nhiên là Thứ Kiêu Cung. Cho dù là Âu Dương chuyển thế, Thứ Kiêu Cung vẫn sẽ làm bạn với Âu Dương. Chỉ có điều một khắc khi Âu Dương lựa chọn chuyển thế, hắn đã lựa chọn cuộc sống yên tĩnh. Bắt đầu từ một khắc đó, Thứ Kiêu Cung đã không muốn xuất hiện nữa. Trừ phi có một ngày Âu Dương thật sự có thể trở lại thành Tiễn Thần, một lần nữa có lại khí phách của một vị thần dám chiến đấu cửu thiên, Thứ Kiêu Cung mới sống lại.
Điều này có nghĩa là chỉ có Tiễn Thần mới có tư cách cầm chiến cung. Năm đó cho dù Âu Dương ngã xuống, Thứ Kiêu Cung rơi vào trong tay Vệ Thi, Vệ Thi cũng chỉ có thể dùng Thứ Kiêu Cung như một chiến đao.
Muốn kéo dây cung của Thứ Kiêu Cung, trong thiên hạ chỉ có Âu Dương mới có thể làm được! Thứ Kiêu Cung đã thông linh. Muốn kéo dây cung Thứ Kiêu Cung, căn bản không phải chỉ cần có lực lượng, mà phải có tâm của một Tiễn Thần!
Chỉ có khích phách thiên hạ vô địch mới là chìa khóa duy nhất để mở ra Thứ Kiêu Cung. Mà bây giờ Âu Dương không có điều này, trên đời này cũng không có ai có.
- Ta luôn cảm thấy trước đây hình như ta đã từng cầm nó!
Trong lòng Âu Dương có một hình ảnh, trên cửu thiên, mình giống như một thần linh, cầm cây cung này trong tay, kéo cung đủ để bắn thủng bầu trời. Nhưng hắn lại không rõ tại sao giờ phút này mình lại không có năng lực cầm cái cung này.
- Ngươi là Tiễn Thần sao? Hình như chỉ có Tiễn Thần mới có thể sử dụng được cây cung này!
Lưu Tĩnh nói ra ý nghĩ trong lòng mình. Thời điểm nhìn thấy cái cung này, Lưu Tĩnh liền cảm thấy, chỉ có Tiễn Thần trong lòng mang theo chiến ý vô địch mới có thể cầm lấy cây cung này.
- Chỉ có Tiễn Thần mới có thể cầm lấy cung?
Chân mày Âu Dương nhíu lại. Hai chữ Tiễn Thần này quen thuộc tới mức nào. Chẳng lẽ mình đã từng là Tiễn Thần. Mà bây giờ mình không còn vô địch chiến ý nữa, nên cây cung này từ bỏ mình.
Từ trước đến nay Thứ Kiêu Cung chưa từng từ bỏ Âu Dương. Nói một cách chính xác là Âu Dương từ bỏ Thứ Kiêu Cung. Từ lúc hắn từ dỏ ý chí dám chiến đấu với thiên hạ, hắn đã từ bỏ Thứ Kiêu Cung. Từ thời khác hắn lựa chọn đi tới luân hồi, thương tâm nhất có lẽ chính là Thứ Kiêu Cung.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Từ một tiểu thế giới, từ một chiến cung nho nhỏ không có ai biết, một đường đi theo một nhân vật nhỏ không có tiếng tăm gì chinh chiến. Trên con đường này Âu Dương không hề từ bỏ. Trên con đường này Thứ Kiêu Cung chưa bao giờ từng phản bội hắn. Bất luận có nguy cấp đến mấy, cho dù Tiễn Thần Âu Dương lúc trước ở trì mạc, Thứ Kiêu Cung cũng không hề từ bỏ. Nó đang đợi chủ nhân sống lại, chờ đợi chủ nhân một lần nữa trở lại làm Tiễn Thần lại cầm lấy nó.
Tnh cả lần này, Âu Dương đã hai lần từ bỏ Thứ Kiêu Cung. Lần đầu tiên là trì mạc, lần thứ hai lại là luân hồi. Nếu như Âu Dương có thể hiểu rõ tâm ý của Thứ Kiêu Cung, lúc này có lẽ sẽ cảm giác được bi thương nhàn nhạt bám trên Thứ Kiêu Cung này.
- Cũng không biết tại sao, ta giống như cảm giác được một nỗi bi thương của chiến cung sau lưng ngươi. Một cảm giác bi thương khi bị vứt bỏ...
Lưu Tĩnh nhìn rất chuẩn. Bởi vì một khắc kia nàng thật sự bị cung kích thích tới nơi sâu thẳm trong linh hồn. Nàng có thể cảm nhận được sự bi thương tản mát ra từ cây cung này.
- Bi thương của cung...
Đầu Âu Dương từ từ cúi thấp xuống. Hắn không rõ tại sao khi nghe đến sự bi thương của cung hắn lại có một cảm giác hổ thẹn. Cảm giác hổ thẹn này dường như đến từ sâu trong linh hồn. Nhưng hắn muốn cầm lại cũng không có cách nào cầm được.
- Có thể không phải nó từ bỏ ngươi, mà là ngươi từ bỏ nó!
Lưu Tĩnh nhìn thấy Âu Dương đã mặc quần áo xong, nàng nói ra ý nghĩ trong lòng.
- Ta từ bỏ nó...
Âu Dương nở nụ cười, cũng không tiếp tục bàn luận về vấn đề này.
Năm đó Âu Dương đi theo trung đội số 7, bất ngờ khi nhận được Thứ Kiêu Cung. Bắt đầu từ một khắc kia, Âu Dương đã một đường trưởng thành, một đường đi lên con đường truyền kỳ của mình. Lúc đó Âu Dương tràn ngập nhiệt huyết, chưa bao giờ từng từ bỏ. Sau khi trở thành Yêu Cung Thủ đầu tiên từ thời viễn cổ, trong mắt rất nhiều người Âu Dương đã đi con đường chưa từng có người nào đi. Cho dù gặp khó khăn đến mức nào Âu Dương cũng chưa hề nghĩ tới chuyện từ bỏ, không hề từ bỏ Thứ Kiêu Cung trong tay.
Có lẽ chính vì loại kiên trì này khiến Thứ Kiêu Cung hoàn thành thông linh, khiến Thứ Kiêu Cung hiểu rõ ý nghĩa của sự tồn tại. Một đường chém giết, một đường tự tin, Âu Dương dựa vào cố gắng của mình và Thứ Kiêu Cung trong tay từng bước đi tới đỉnh phong của thế giới. Nhưng chính vào thời điểm cuối cùng khi chỉ còn một bước nữa là tới cửa hắn lại rút lui, hắn lại lựa chọn từ bỏ.
Nếu như Âu Dương có thể nhớ được tất cả những điều này, Âu Dương nhất định có thể hiểu rõ tại sao Thứ Kiêu Cung lại bi thương như vậy.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Thứ Kiêu Cung thật ra đã trở thành một bộ phận trên thân thể của Âu Dương. Thời điểm cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, mỗi giờ mỗi khắc tâm của Âu Dương có thể cảm thấy bình tĩnh. Khi hắn kéo dây cung trong tay, hắn sẽ xuất hiện một ý chí quyết tiến lên, một ý niệm tất sát. Đây mới thực là người cung hợp nhất.
Loại cảnh giới này không khác gì với Thiên Nhân Hợp Nhất. Chỉ có điều đối với Thứ Kiêu Cung mà nói Âu Dương là trời. Còn đối với Âu Dương mà nói Thứ Kiêu Cung là trời. Đây là một sự kết hợp hoàn mỹ nhất.
Hai lần từ bỏ, đều là do Âu Dương từ bỏ. Thứ Kiêu Cung chưa bao giờ từng từ bỏ. Cho dù Âu Dương quyết định quên đi tất cả tiến vào luân hồi, Thứ Kiêu Cung cũng không hề từ bỏ. Nó vẫn đang đợi. Nó vẫn tin tưởng, chủ nhân nhất định sẽ một lần nữa đứng lên, sau đó mang theo nó xông tới Thiên Đình, bắn chết tất cả kẻ địch dám ngăn cản trước mặt bọn họ!
Đây là một chiếc ma cung. Đối với một chiếc ma cung như vậy, nếu như dùng thần cung để hình dung Thứ Kiêu Cung thật sự không chuẩn xác. Bởi vì Thứ Kiêu Cung có ma khí quá mạnh. Nó đã thành ma. Trên đời này chỉ có Âu Dương mới có thể khiến vị ma thần này phải hạ mình.
- Giải thi đấu có tiền thưởng như vậy đương nhiên phải tham gia rồi. Hơn nữa ta nhất định sẽ nắm lấy giải quán quân!
Âu Dương nhìn Lưu Tĩnh, bỗng nhiên nói ra những lời như vậy. Khi hắn nói ra câu này, trong mắt mang theo sự tự tin khiến Lưu Tĩnh có chút chấn động.
Sự tự tin này không phải tự tin mù quáng mà là tự tin xuất phát từ trong lòng, khiến người ta có thể cảm nhận được niềm tin tuyệt đối.
- Có thể ngươi đúng là Tiễn Thần chuyển thế! Bây giờ lực lượng của ngươi đã thức tỉnh!
Lưu Tĩnh nói ra cảm giác của mình. Cô phát hiện, bất luận Âu Dương đang ở trong tâm trạng xấu tới mức nào, mỗi khi nhắc đến cung và mũi tên, Âu Dương đều tự tin như vậy.
- Tiễn Thần chuyển thế? Không! Ta chính là Tiễn Thần!
Âu Dương nắm chặt nắm đấm nói ra câu này. Đúng vào lúc này Âu Dương liền cảm nhận được cây cung sau lưng mình đột nhiên chấn động một chút. Sự chấn động này chính là chấn động của tâm linh.
Nhưng chấn động này chỉ diễn ra trong nháy mắt. Thời điểm Âu Dương muốn gọi cái cung này đến trong tay mình, cái cung này lại hoàn toàn không có động tĩnh. Điều này khiến Âu Dương cảm thấy có chút khó hiểu. Thật ra hắn cũng không cần khó hiểu. Bởi vì hiện tại hắn vẫn chưa đạt được cảnh giới kia, vẫn không có cách nào đánh thức được Thứ Kiêu Cung.
Hai người không bàn về chuyện Thứ Kiêu Cung nữa mà tiếp tục xem ti vi. Chỉ có điều TV hoặc là điện ảnh bây giờ hoặc là tác phẩm lớn cũng khiến người ta căn bản xem không hiểu.
Theo Âu Dương thấy, có lẽ bộ phim xem không hiểu chính là nghệ thuật. Âu Dương thực sự khó có thể lý giải được, các nhà nghệ thuật hiện tại nghĩ như thế nào! Trong mắt Âu Dương, nghệ thuật thật sự chính là phải khiến tất cả mọi người đều có thể hiểu rõ. Như vậy mới được gọi là là nghệ thuật.
Càng không cần phải nói tới kịch truyền hình. Các vở kịch với nội dung máu chó lại được trình diễn. Cái gì mà ngươi yêu ta, ta yêu ngươi? Một vai nam chính mở màn vẫn thề non hẹn biển với nhân vật nữ chính. Xoay mặt một cái liền động tình với một nữ nhân vật khác.
Đã có lúc Âu Dương muốn hỏi một câu, chẳng lẽ nói vì không thể đắc tội với người, nên không thể không cho nhân vật chính làm ngựa giống mới chính là vương đạo sao? Từ đầu chỉ theo một người, bất luận có bao nhiêu gian khổ, bất luận có bao nhiêu rối rắm, nên từ bỏ vẫn phải dứt khoát từ bỏ. Đây mới là suy nghĩ trong lòng Âu Dương.
Một mình Lưu Tĩnh ngồi trên ghế sô pha xem ti vi. Âu Dương lại một mình ngồi trước máy vi tính tìm đọc một vài thứ. Tuy nhiên thứ Âu Dương muốn tìm rõ ràng không thể tra được trên internet.
Những thứ tra được trên internet về dị năng chỉ là một vài điều vô căn cứ, hoặc chính là một vài tiểu thuyết. Tài liệu thật sự căn bản không tồn tại.
Âu Dương cũng không có quá kinh ngạc về điều này.
Ngay lúc tiếng chuông đồng hồ vang lên chín lần, nhắc nhở mọi người đã tới chín giờ. Âu Dương đang ngồi trên ghế dài bỗng nhiên ngồi phắt dậy. Hắn thoáng nhìn về phía Lưu Tĩnh. Lúc này Lưu Tĩnh vẫn ngồi một mình trên sô pha xem ti vi kịch. Hiện tại cô đang xem cảnh một nam nhân phản bội một nữ nhân.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Lúc này cô xem có chút giận dữ. Thỉnh thoảng cô còn dùng ngón tay của mình gõ gõ lên bắp đùi của mình một chút biểu thị sự phẫn nộ của mình.
Âu Dương thoáng nhìn về phía Lưu Tĩnh nói:
- Ta ra ngoài đi dạo. Ngươi tiếp tục xem đi!
- Ừ!
Lưu Tĩnh không hề nhìn Âu Dương, nhẹ giọng ừ một tiếng, sau đó gật đầu. Âu Dương liền mở cửa biệt thự đi ra ngoài.
Từ sau khi Âu Dương phát hiện ra năng lực của mình, Lưu Khải Hàng liền bảo Âu Dương rời khỏi ký túc xá đi tới ở lại trong biệt thự cùng với con gái của mình. Bình thường người làm cha đều sợ con gái chịu thiệt. Nhưng trong lòng Lưu Khải Hàng lại nghĩ nếu như Âu Dương thật sự phát sinh chuyện gì với con gái mình thì đã ttó. Lão đầu này đã sớm xem Âu Dương là con rể tương lai...
Đi ra khỏi biệt thự, khuôn mặt tươi cười của Âu Dương đã biến mất. Hắn thoáng nhìn về phía tinh không thản nhiên nói:
- Ra đi, các ngươi muốn chết vậy đừng có trách ta! Ta thật sự không muốn giết các ngươi!
Giọng nói của Âu Dương rất thản nhiên, nhưng trong lời nói của hắn lại lộ ra sát khí vô tận.
Khi Âu Dương vừa nói xong, trong không trung xuất hiện hai người đàn ông. Hai người đàn ông này đều là người nước ngoài. Một người để tóc dài, một người thì đầu trọc lóc. Nhưng khí chất của hai người lại vô cùng lớn. Một người giống như một vị quý tộc anh tuấn. Một cái khác nhìn thế nào cũng giống với một sát thần cực kỳ dũng mãnh!
- Chiến Lang!
- Tử thần!
Sau khi hai người xuất hiện đều rất lễ phép giới thiệu mình. Thật ra đây là cách thức gặp mặt của người dị năng lúc đó. Nếu như là người quen biết vậy không cần nhiều lời. Nếu như chưa quen câu đầu tiên khi gặp mặt chính là nói ra tên của mình hoặc là nói ra danh hiệu của mình cho đối phương biết.
- Ta cho các ngươi một cơ hội. Trong vòng ba giây, lập tức biến mất khỏi mắt ta, như vậy có lẽ ta sẽ không giết các ngươi!
Âu Dương nói rất bình tĩnh. Nhưng lúc này một thanh niên nhìn qua chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi quay về phía hai người đã trưởng thành nói như thế ngược lại có vẻ rất buồn cười.
Nhưng Tử thần và Chiến Lang lại không hề cảm thấy điều này có gì buồn cười. Từ lúc Tử thần xuất hiện đến bây giờ vẫn cau mày. Một khắc từ sau khi Âu Dương đi ra khỏi biệt thự hắn đã lập tức quan sát Âu Dương. Trong mắt Tử thần đây chính là một người bình thường, bình thường đến mức không tìm được bất kỳ ưu điểm nào.
Nhưng người trẻ tuổi này vừa đi ra khỏi biệt thự, chỉ liếc mắt một cái liền tìm được bọn họ. Điều này khiến Tử thần biết, đây tuyệt đối không phải là một người bình thường!
Từ lúc Tử thần xuất đạo tới nay, chưa bao giờ hắn gặp phải tình huống như hiện nay. Ngay cả thực lực của người khác cũng không thể thấy rõ. Chuyện này đối với Tử thần nói chắc chắn chưa bao giờ xảy ra.
- Ngài đừng hiểu lầm. Chúng ta tới không phải để gây sự!
Chiến Lang tiến lên một bước nhẹ giọng nói. Hắn mới nói được một nửa đã bị Tử thần kéo trở lại.
Tử thần đứng ở đối diện Âu Dương. Đầu tiên hắn ôm quyền hành lễ với Âu Dương, sau đó mở miệng nói:
- Chào ngài. Ta có danh hiệu là tử thần, tên thật gọi là Zeke. Ta muốn hỏi, ngài có phải là Tu luyện giả hay không?
- Tu luyện giả?
Khi Tử thần mở miệng nói ra ba chữ kia, Âu Dương liền cảm giác mình dường như dây thần kinh nào đó trong đầu mình bị kích thích. Mình có ký ức đối với ba chữ tu luyện giả này.
- Đúng! Năng lực của ta đã đạt đến đỉnh phong của thế giới này. Ta biết sau mười lăm năm nữa thế giới này sẽ mở ra một thông đạo đi tới một thế giới khác. Ta sẽ rời khỏi thế giới này tiến vào thế giới mới. Nhưng đây chỉ là một loại cảm ứng của ta. Ta biết phía đông này đã từng có Tu luyện giả tồn tại. Hẳn là một tu luyện giả như ngài biết càng nhiều hơn so với ta u đúng không?
Tuy rằng Tử thần nhìn qua cực kỳ hung ác, nhưng trước mặt Âu Dương hắn lại nói những lời rất mềm mỏng.
- Thế giới này là một tiểu thế giới. Trên tiểu thế giới còn có hai thế giới nữa. Thế giới kế tiếp ngươi sẽ đi tới chỉ là một thế giới trong số ngàn vạn thế giới. Sau đó ngươi sẽ trải qua Thánh Thể, Pháp Thân, Đạo Nhất, cuối cùng chính là cấp ý chí! Sau tứ đại ý chí cuối cùng chính là vũ hóa phi tiên tiến vào Tiên giới!
Âu Dương giống như bản năng lập tức nói ra nhiều điều như vậy. Thời điểm hắn nói ra những lời này Tử thần lập tức liền ngây người. Tử thần biết mình đã tìm đến đúng người! Đây chắc chắn là một tu luyện giả. Hơn nữa còn là một tu luyện gia biết rất nhiều chuyện.
Một người khác cũng sửng sốt chính là Âu Dương! Âu Dương không biết tại sao mình lại nói ra những điều này. Dường như những điều này nằm sẵn ở trong đầu hắn vậy. Hắn hoàn toàn chỉ nói theo bản năng. Nhưng chờ sau khi nói xong, hắn lại không rõ mình đã nói những gì.
- Thánh Thể! Pháp Thân! Đạo Nhất! Tứ đại ý chí! Vũ hóa phi tiên! Cái gì là vĩnh sinh?
Lúc này Tử thần giống như một học sinh tiểu học hoàn toàn bỏ xuống tên tuổi đệ nhất cường giả của hắn cung kính thỉnh giáo Âu Dương.
- Vĩnh sinh chính là phi tiên! Trước phi tiên không có vĩnh sinh, Thánh Thể có tuổi thọ ngàn năm. Pháp Thân có tuổi thọ ba ngàn năm. Đạo Nhất có tuổi thọ năm ngàn năm trở lên. Mỗi khi có thêm một đạo ý chí sẽ tăng thêm một ngàn. Vũ hóa phi tiên chính là vĩnh sinh bất diệt!
Âu Dương lại một hơi nói ra những điều này...
- Vĩnh sinh bất diệt!
Bốn chữ này không chỉ có khiến Tử thần kinh hãi, mà ngay cả Chiến Lang đang đứng bên cạnh cũng cảm thấy kinh hãi! Trước kia Chiến Lang chỉ nghe Tử thần nói ra suy đoán của hắn. Chiến Lang căn bản cũng không tin trên thế giới này thật sự có vĩnh sinh bất tử! Mà bây giờ Âu Dương nói ra những điều này tỉ mỉ như vậy, Chiến Lang chợt phát hiện trước mặt mình mở ra một con đường mới.
- Vũ hóa phi tiên...
Trong mắt Tử thần chợt phát sáng. Hắn biết mình lại có điều mới để theo đuổi. Vĩnh sinh bất diệt, đây chính là điều mọi người đều theo đuổi.
- Trong vạn người khó tìm được một người có thể Vũ hóa phi tiên ức. Trong ngàn vạn cường giả có thiên phú trác việt, từ xưa người vũ hóa phi tiên đã ít lại càng ít..
Âu Dương lại nói ra mấy câu này, giống như đang đả kích Tử thần. Tuy nhiên không thật sự trải qua thế giới tiếp theo, làm sao có thể hiểu rõ được tất cả những điều này?
Tử thần quay về phía Âu Dương lại làm một lễ tiết. Đây là lễ tiên của một người học sinh! Trong mắt Tử thần, tu luyện giả phía đông thật ra là những người thần kỳ nhất. Hắn đã tìm hiểu được từ trong một vài sách cổ, rất nhiều tu luyện giả phía đông có thể giữ được thanh xuân mãi mãi. Lúc này Tử thần nghi ngờ tiểu tử trước mắt cái này chính là một lão quái vật.
- Tiên sinh, tu vi của ngài đến mức độ nào?
Tử thần lại hỏi dò.
- Không biết...
Trong đầu Âu Dương có chút bối rối. Hắn không nói dối. Lúc này hắn thật sự không biết rốt cuộc mình có cấp bậc thế nào. Thậm chí ngay cả những điều mình mới vừa nói ra là gì Âu Dương cũngkhông rõ ràng lắm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart