Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1008 : Cơ duyên buông xuống
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Lại hơn mười năm nữa trôi qua, một ngày này, Tô Triệt lại lấy ra một quả Ngũ Thải Linh quả, mình cũng đã nhớ không rõ, tổng cộng nuốt bao nhiêu trái.
Nhưng mà hôm nay sau khi ăn trái Ngũ Thải Linh quả, lập tức sinh ra một loại biến hóa càng rõ ràng, giống như là tổng sản lượng đạt đến tiêu chuẩn nào đó, sẽ dẫn phát ra biến hóa nào đó.
Linh quả vừa xuống, Tô Triệt liền cảm thấy một cổ thanh lưu từ bụng lên đầu, dũng mãnh vào trong hai mắt, sau đó, nguyên bản Khởi Nguyên ma khí nhìn không được, sờ không đến, thần thức cũng là không có cảm giác, vậy mà cực kỳ rõ ràng phơi bày ở trước mắt, giống như vụ khí nhàn nhạt, tràn ngập bốn phía. . . Hơn nữa, chúng nó đang không ngừng ăn mòn thân thể những người kia, ý đồ ma hóa bọn họ, cải tạo bọn họ thành Khởi Nguyên Ma tộc. Đương nhiên, cũng kể cả mình ở trong.
- Ta có thể chứng kiến Khởi Nguyên ma khí !
Tô Triệt biểu hiện ra bình tĩnh như thường, nhưng trong nội tâm lại có chút kích động hô với lão Hắc:
- Cái này có phải là ý nghĩa, cơ duyên buông xuống, cơ hội hiện ra hay không?
- Rất có thể chủ nhân!
Lão Hắc càng là kích động:
- Đi nhanh đi, ta sớm ngốc đủ ở chỗ này rồi.
Tô Triệt bình phục nỗi lòng, tinh tế nhận thức loại cảm giác giờ phút này, không đến mười tức công phu, thì phát giác được một cảm ứng vi diệu như có như không, phảng phất ở địa phương xa xôi vô hạn, có đồ vật gì đó kêu gọi mình. . . Một loại cảm giác khó có thể hình dung, giống như ảo ảnh trong đầu, lực chú ý hơi chút thư giãn, loại cảm giác này sẽ tùy theo biến mất. Nhưng Tô Triệt rất xác định, nó là tồn tại chân thật!
Không sai, quả thật có một loại cảm ứng kỳ diệu đang gọi mình. . .
- Là thời điểm ly khai!
Giờ khắc này, trong lòng Tô Triệt phi thường xác định, thuận theo loại cảm ứng này, khẳng định có thể tìm được lối vào Tiên Ma chiến trường, vô luận nó ở phương nào.
Bá!
Ở trong mắt bọn người U Lâm, Liên Y, Tô Triệt lại cực kỳ đột ngột đứng lên, nhìn mọi người bình bình đạm đạm nói ra hai chữ:
- Đi thôi.
- Làm sao vậy?
- Chẳng lẽ là. . .
Bọn người Liên Y lập tức kích động, như thế nào ý thức không đến, hắn nhất định là thu hoạch được cơ duyên, mới có thể nói ra như vậy.
- Khoảng cách có chút xa, chỉ là chạy đi, cũng phải hao phí không ít thời gian.
Tô Triệt gật đầu nói.
- Thật tốt quá!
Ba người Vân Phiến công tử, Hắc Nha cùng Lão Ngưu cực kỳ hưng phấn mà nhảy lên, thần sắc cử chỉ như là ba tiểu hài tử.
Mấy người Liên Y cũng là mặt đầy hỉ sắc, chỉ có Mông La tu luyện Đại Huyễn Ảnh Thuật, vẫn là một bộ không âm không dương, biểu lộ ôn hòa chết lặng, giống như thế gian này không có chuyện gì có thể làm cho hắn kích động vậy.
Nói đi là đi, không có gì có thể lưu luyến. U Lâm tự mình làm phép, tất cả lỗ hổng trên viên cầu ngân sắc đều được gia cố lại.
Ma khí trong không gian nơi này lập tức biến thành mỏng manh, loại điện quang hơi mờ kia lại lần nữa sinh động lên, có chúng nó ở đây, sẽ không còn chút ma khí nào cóthể khuếch tán đi ra ngoài. . .
Sưu! Sưu! Sưu. . .
Mười đạo thân ảnh rất nhanh bay khỏi Lôi Đình Tinh, lao vào trong tinh không mênh mông.
Theo một ngày này bắt đầu, đoàn đội mười người không ngừng xuyên qua các Truyền Tống Trận, thuận theo cảm ứng vi diệu của Tô Triệt, không ngừng tiếp cận địa phương không biết xa bao nhiêu.
- Vũ trụ tinh không, thật là quá lớn!
Càng đi về phía trước, cảm ứng vi diệu trong lòng Tô Triệt càng phát ra dày đặc hơn.
Mỗi một lần truyền tống, cũng có thể vượt qua vạn ức dặm tinh lộ, không ngừng xuyên qua Truyền Tống Trận, giằng co suốt mười ngày, loại cảm ứng kia vẫn là loáng thoáng, như có như không. Cái này nói rõ, trên cự ly mà nói, cũng không có biến hóa quá lớn, mục đích vẫn là xa không thể chạm. . .
Cứ như vậy duy trì liên tục không ngừng chạy đi, trong lúc này căn bản không cần nghỉ ngơi, hơn ba trăm ngày, dùng gần một năm, rốt cục, Tô Triệt có thể xác định: nó ở trong vùng tinh vực này!
Sắp đến rồi, cuối cùng đã sắp tới rồi!
- Duy trì liên tục hơn ba trăm ngày xuyên qua Truyền Tống Trận, không gian vượt qua đã sớm không thể dùng con số cụ thể để tính toán.
Tô Triệt nhìn tinh không xa xa, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Nhưng mà đối với thực lực như Vu Thần mà nói, chút cự ly này, hắn chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể đạt tới. Cái này là khái niệm bực nào? Hạng chênh lệch gì?
Lão Hắc lại nói ra:
- Hiện tại ta nghĩ đến, không nói tới tên gia hỏa Vu Thần kia, mà là nói, đợi đến tương lai, không gian Tiên Ngục của chúng ta cũng trở nên lớn như vậy, hai người chúng ta làm sao có thể quản được. Nhiều tinh lực hơn nữa, bổn sự lớn hơn nữa, này cũng không có khả năng tất cả đều xem tới được a.
- Dùng sức người trông nom, khẳng định không được, đây là không hề nghi ngờ.
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Cho nên, hết thảy sự tình đều phải thành lập quy củ, phải dựa vào quy củ để quản lý toàn bộ thế giới, những quy củ này, cũng chính là thiên đạo!
Nói xong lời này, Tô Triệt ngược lại là ngây ngẩn cả người, trong giây lát ngẩn người tại chỗ.
Nguyên bản, cũng chỉ là nói chuyện phiếm cùng lão Hắc mà thôi, lời nói nói ra, cũng không phải là đạo lý thâm ảo gì, chẳng qua là dùng ngôn ngữ, giảng thuật ra tác dụng cùng ý nghĩa mà thiên đạo tồn tại mà thôi.
Nhưng mà sau cái này, Tô Triệt thật giống như trong nháy mắt đốn ngộ, trong đầu tự nhiên hiện ra rất nhiều rất nhiều tin tức, rất nhiều rất nhiều thứ. . .
- Thiên đạo. . .
Tô Triệt ấp úng nói ra hai chữ này, thì vô thanh vô tức, yên lặng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích.
Bá! Bá! Bá. . .
Lão Hắc đương nhiên biết được nặng nhẹ trong chuyện này, lập tức thả năm nô bộc Đại Thừa kỳ Lục Hạo từ trong Tiên Ngục ra, vây tụ ở chung quanh Tô Triệt.
- Thực xin lỗi chư vị tiên trưởng, chư vị tiền bối.
Lục Hạo nhìn bọn người U Lâm lễ phép hành lễ, trầm giọng nói ra:
- Chủ nhân của ta đang ở vào giai đoạn đặc thù, không nên quấy nhiễu. . .
Không đợi Lục Hạo nói, bọn người U Lâm đã sớm nhìn ra, Tô Triệt đang đứng ở trong đốn ngộ khó được trên con đường tu luyện, xác thực không thể bị quấy rầy, liền phi thường phối hợp, phi thường tự giác phân tán ra, chủ động nhận việc hộ pháp.
Hiện tại, Tô Triệt có thể nói là đối tượng được mọi người trọng điểm bảo vệ, ai có việc đều không sao cả, duy chỉ có hắn, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì. Nhất là, lối vào Tiên Ma chiến trường đang ở trước mắt. . .
Đốn ngộ chi cảnh, thời gian không có khả năng quá dài, phỏng chừng, mười ngày nửa tháng là có thể xong việc, chút kiên nhẫn ấy, ai cũng không thiếu. Bọn người U Lâm, ai cũng không có một câu oán hận.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, theo trong óc Tô Triệt không ngừng hiện lên các loại tin tức càng ngày càng nhiều, bên trong Tiên Ngục, dần dần sinh ra một loại lực lượng vô hình.
Tuy nhìn không được, sờ không đến, tất cả sinh vật trong Tiên Ngục đều không có cảm giác, nhưng mà, chỉ có Tô Triệt cùng lão Hắc biết rõ, nó xác thực tồn tại, hoàn toàn chính là quy tắc chi lực của Tiên Ngục thế giới.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1009 : Độc thủ phía sau màn (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Quy tắc chi lực vừa mới đản sinh ra, cũng chính là thiên đạo của Tiên Ngục thế giới mới thành lập, dưỡng dục ra một tồn tại quản lý thiết thực.
Thiên đạo hình thành, quy tắc chi lực sinh ra, rốt cuộc có thể mang đến loại thay đổi nào cho Tiên Ngục thế giới, loại chỗ tốt nào, đây không phải nói vài câu có thể nói hết. Nói tóm lại, nó có thể làm tốc độ phát triển của Tiên Ngục thế giới nhanh hơn, hơn nữa, mượn nhờ lực lượng thiên đạo, Tô Triệt và lão Hắc còn có thể làm được rất nhiều chuyện tình mà trước kia căn bản làm không được.
Nói thí dụ như, có thể tùy ý điều tiết khống chế thời gian của thế giới Tiên Ngục, ngoại giới một năm, trong Tiên Ngục có thể là trăm năm, ngàn năm, thậm chí trên vạn năm.
Tuy nhiên, bản thể Tô Triệt không thể tiến vào Tiên Ngục, điều chỉnh tốc độ thời gian với hắn mà nói không có chỗ tốt trực tiếp, bất quá, lại có thể mở cho những nô bộc vĩnh viễn sẽ không phản bội kia một không gian tu luyện tốt, cho bọn hắn đi vào tu luyện.
Ngoại giới một năm, bên trong ngàn năm, dùng không được bao lâu, Tô Triệt có thể có được một nhóm lớn nô bộc Đại Thừa kỳ, chờ tương lai tiến vào Tiên Giới, bọn họ sẽ chuyển biến thành một nhóm lớn nô bộc Tiên nhân.
Còn có, những thân bằng hảo hữu tu vi cảnh giới xa xa lạc hậu hơn Tô Triệt kia, cũng có thể đuổi kịp Tô Triệt, tuy không có khả năng siêu việt Tô Triệt, nhưng tối thiểu nhất, cự ly giữa mọi người có thể tận khả năng gần hơn một ít. . .
Khống chế thời gian, đây chỉ là một trong những năng lực của thiên đạo, chỗ tốt phương diện khác, đều chậm rãi bày biện ra. Đây cũng là một bước dài trong tiến hóa của Tiên Ngục thế giới, hơn nữa, đây là một loại tiến hóa tự nhiên, cùng Tiên Ngục bảo tháp từng bước mở ra, có khác nhau rất lớn.
Thời gian Tô Triệt đốn ngộ, so với những người khác dự đoán dài hơn một ít, dùng hơn hai mươi ngày mới tuyên cáo chấm dứt.
- Làm phiền mọi người đợi lâu, không có ý tứ.
Vừa mới thanh tỉnh, Tô Triệt hướng về phía bọn người U Lâm nói một câu khách khí, đây cũng là lễ phép cơ bản nhất. Ngay sau đó, liền thu hồi bọn người Lục Hạo vào trong Tiên Ngục.
- Thiên Vũ, lần đốn ngộ này của ngươi, có quan hệ cùng cơ duyên của Tiên Ma chiến trường sao?
U Lâm dẫn đầu hỏi, đương nhiên, cái này cũng có thể đại biểu lòng hiếu kỳ của những người khác.
Tô Triệt hàm hồ gật đầu, đưa tay chỉ vào tinh không xa xa, trầm giọng nói ra:
- Cửa vào Tiên Ma chiến trường đã không xa, đường đi kế tiếp, cần chúng ta phi hành.
Bọn người U Lâm, Liên Y đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, nếu không cần xuyên qua Truyền Tống Trận, này liền ý nghĩa, cửa vào Tiên Ma chiến trường đã gần trong gang tấc.
Không cao hơn vạn ức dặm tinh lộ, đối với những tiên nhân bọn họ mà nói, cùng ngày là có thể bay đến.
Quả nhiên, ở dưới sự dẫn dắt của Tô Triệt, mọi người chỉ phi hành vài canh giờ, liền tìm được rồi một tinh cầu hoang vu có núi lửa rậm rạp, dung nham tàn sát bừa bãi. Như loại tinh cầu này, hoàn toàn không thích hợp sinh linh trú ngụ, trong vũ trụ tinh không chỗ nào cũng có, như thế chẳng có gì lạ. Thông thường mà nói, cũng không có bất kỳ giá trị thăm dò gì.
- Ta cho rằng, cửa vào Tiên Ma chiến trường ở trên tinh cầu này, vị trí cụ thể, còn cần chúng ta tra tìm.
Tô Triệt cũng không có nói dối, giờ khắc này, loại cảm ứng triệu hoán cực kỳ rõ ràng, khẳng định là trên tinh cầu này.
- Rất tốt, đa tạ ngươi, đã mang chúng ta đến nơi đây!
Câu đáp lại này cực kỳ đột ngột, bởi vì, nó không phải xuất phát từ bọn người U Lâm, mà là vang vọng ở trong tinh không, trong phạm vi mấy vạn dặm đều có thể rõ ràng nghe được.
Người nào?
Kể cả Tô Triệt ở trong, sắc mặt bọn người U Lâm, Liên Y đại biến, rất hiển nhiên, các nàng cũng thật không ngờ, còn có những người khác một mực theo đuôi phía sau, mà mọi người lại không hề biết được.
Hô hô hô. . .
Một chỗ tinh không ngoài ngàn dặm, nổi lên một hồi không gian vặn vẹo, sau đó liền chứng kiến sáu đạo thân ảnh ngưng hiện ra.
- Huyền Tiên?
Liên Y thấp giọng kinh hô:
- Tất cả đều là Huyền Tiên!
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, xác thực, có thể theo đuôi phía sau, một mực đến nơi đây, làm cho ba người U Lâm đã là cấp bậc Huyền Tiên cũng không hề phát giác được, tối thiểu nhất cũng phải là Huyền Tiên mới có thể làm được.
- Lâm Cứu, Quang Khải, sao các ngươi tới đây?
Sắc mặt của U Lâm lập tức lạnh xuống, rất hiển nhiên, nàng nhận ra hai người trong đó.
Thậm chí có khả năng, sáu người đối phương, nàng đều nhận ra tất cả, chỉ có điều gọi ra tên của hai người cầm đầu mà thôi.
- U Lâm, ngươi có thể tới, vì cái gì chúng ta không thể tới.
Một thanh niên tuấn mỹ ăn mặc hoa lệ trong bọn hắn, mỉm cười nói:
- Giám thị thông đạo Khởi Nguyên, là tam đại Chính sứ chúng ta cùng làm, chuyện mở ra Tiên Ma chiến trường này, càng không thể bỏ xuống chúng ta a.
Tam đại Chính sứ?
Thông qua lời này của hắn, Tô Triệt cùng bọn người Liên Y có thể đoán được, giờ phút này xuất hiện sáu người, thân phận đồng dạng như ba người U Lâm, tất cả đều là Tiên Giới Phong Ma sứ, phụ trách giám thị chín không gian thông đạo ở thế gian liên thông Khởi Nguyên Ma Vực.
U Lâm vừa mới hô lên hai danh tự Lâm Cứu cùng Quang Khải này, không thể nghi ngờ chính là hai đại chính sứ khác, còn lại bốn người, theo thứ tự là trợ thủ của bọn hắn.
Không hề nghi ngờ, bọn họ nhất định là lợi dụng chức vụ, đoán được, hoặc là dò xét được nguyên nhân ba người U Lâm Hạ giới, thông qua thủ đoạn nào đó, lặng lẽ Hạ giới, theo đuôi tới đây.
Thân là Huyền Tiên, thủ đoạn theo dõi người khác tất nhiên là rất nhiều, không nhất định cần phải nhắm mắt theo đuôi chặt chẽ đi theo, mặc dù cách xa nhau vạn ức dặm tinh lộ, vẫn có thể đi theo chính xác.
Bọn họ có đủ năng lực như vậy, Tô Triệt cũng không cảm thấy kỳ quái. Dù sao, đã từng có Tuyết Ngọc kia, vẫn chỉ là Đại Thừa kỳ, có thể ở trong tinh không mịt mờ tùy thời tìm được mình, bọn họ là Huyền Tiên, lợi dụng tư cách quản chế thế gian, càng có thể làm được.
Chỉ là, sự xuất hiện của bọn hắn, nhất định sẽ dẫn phát ra biến số không thể nào đoán trước, nếu bọn họ gia nhập vào, cái này liền ý nghĩa. . .
Năm người Liên Y, Vân Phiến, Huyết Sát, Hắc Nha, Lão Ngưu lúc này mặt sắc, cái này thật là rất khó coi, vì sao khó coi, vì một khi sáu Phong Ma sứ này lẫn vào tiến đến, ởđâu còn đường sống cho những người mình nữa.
Thật vất vả tranh thủ đến một phần cơ duyên, mắt nhìn thấy đến thời khắc cuối cùng, lại phải chắp tay dâng cho người khác, loại cảm giác này, thật là. . .
Duy chỉ có Mông La âm âm nặng nề kia, còn là một bộ vạn năm không thay đổi, giống như thiên đại sự tình, hắn cũng sẽ không để ý. Làm cho người ta không khỏi hoài nghi, trênmặt của hắn mang một mặt nạ da người gia công vụng về, ngay cả công năng biến hóa biểulộ cũng không có.
U Lâm ngược lại là trong nội tâm tinh tường, Lâm Cứu cùng Quang Khải xuất hiện, cũng không cướp đoạt cơ duyên của ba người mình, chỉ là bị người theo dõi, mình lại không thể phát giác, loại cảm giác này, lại khiến người ta tương đối khó chịu.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1010 : Độc thủ phía sau màn (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Nàng lạnh giọng nói ra:
- Ta Hạ giới, chính là Đường chủ đại nhân tự mình phê chuẩn, sáu người các ngươi, chỉ sợ là tự mình Hạ giới a?
- Sai!
Thanh niên hoa bào tên là Lâm Cứu kia cười ngạo nghễ, trả lời:
- Nói thật, bám theo một đoạn mà đến, muốn hoàn toàn giấu diếm được thần trí dò xét của ngươi, mấy người chúng ta thật đúng là không có lòng tin làm được. Nếu không phải là Đường chủ đại nhân cho chúng ta mượn một kiện pháp bảo ẩn thân, sao có thể dễ dàng như vậy.
- Cái gì?
U Lâm lộ ra một loại thần sắc khó có thể tin:
- Đường chủ đại nhân bày mưu đặt kế cho các ngươi theo dõi ta, điều này sao có thể? Ta không tin!
- Đừng không tin!
Lâm Cứu cười ha ha nói:
- Không sai, ngày bình thường Đường chủ đại nhân đối với ngươi xác thực là càng thêm ân sủng một ít, nhưng mà lúc này, Đường chủ đại nhân nói, phần cơ duyên Tiên Ma chiến trường này, tiện nghi những người khác, còn không bằng cho chúng ta. Đương nhiên, sau khi trở về, chúng ta phải lấy ra ít nhất một nửa thu hoạch, hiếu kính lão nhân gia mới phải.
U Lâm nhướng mày, lập tức hiểu rõ toàn bộ.
Không riêng gì nàng hiểu rõ, ngay cả bọn người Tô Triệt cũng đều nghe hiểu. Làm cho nửa ngày, chuyện này còn có một độc thủ phía sau màn thao túng hết thảy, cũng chính là người lãnh đạo trực tiếp của bọn người U Lâm, Đường chủ đại nhân gì đó.
Không có đoán sai, vị Đường chủ đại nhân này quản lý chín tên thủ hạ, phân biệt giám thị chín không gian thông đạo thế gian. Lối đi trên Lôi Đình Tinh này, là do U Lâm phụ trách.
Phần cơ duyên này Tiên Ma chiến trường, không chỉ là chín Phong Ma sứ cấp bậc Huyền Tiên như U Lâm coi trọng, mà ngay cả vị Đường chủ đại nhân tu vi cùng địa vị càng cao hơn kia, cũng là trong lòng có tính toán, tình thế bắt buộc.
Vì vậy, hắn cho chín tên thủ hạ xuống dưới, để bọn hắn chiếm hết chín danh ngạch tiến vào Tiên Ma chiến trường, hơn nữa, chín người chia làm ba tổ, còn có thể giám sát lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau. Kể từ đó, số lượng bảo vật mà tất cả mọi người thu hoạch trong Tiên Ma chiến trường, cũng không dám có chỗ giấu diếm đối với Đường chủ đại nhân.
Mỗi người thu hoạch, đều phải nộp lên trên cho Đường chủ ít nhất một nửa, tính đến cuối cùng, người được lợi ích lớn nhất trong trận cơ duyên này, dĩ nhiên là Đường chủ đại nhân bên trong Tiên Giới đang uống trà thơm, thảnh thơi tiêu dao kia.
- Quả thật là hảo thủ đoạn, giỏi tính toán a!
Trong lòng Tô Triệt cảm thán:
- Không thẹn với danh xưng độc thủ phía sau màn!
Nghĩ thấu tâm tư của Đường chủ đại nhân này, U Lâm không lời nào để nói , tuy có chút ít tức giận vì bị tính toán, cũng không dám rõ rệt lộ ra ngoài. Dù sao, đây là người lãnh đạo trực tiếp của mình, tương lai còn sẽ có một đoạn tuế nguyệt cực kỳ dài dòng buồn chán, phải ở dưới tay hắn kiếm cơm ăn. . .
Bọn người Liên Y cũng không ngốc, chuyện tình nên nghĩ đến, cũng có thể nghĩ ra được. Giờ phút này, Liên Y hướng về phía Tô Triệt lắc đầu cười khổ, truyền âm nói ra:
- Trả giá nhiều cố gắng như vậy, kết quả còn là công dã tràng, đây cũng là bi ai của một tiểu nhân vật. Hảo đệ đệ, nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này, một ngày kia, trở thành nhân vật đỉnh phong chính thức, thì không có người nào còn dám tính toán ngươi.
Không nghĩ tới, Tô Triệt lại là thần sắc ngưng trọng hỏi ngược lại:
- Nguyền rủa suy yếu trên người của ta, thật không phải là ngươi làm?
- Tỷ tỷ có thể thề với trời, thật không phải là ta.
Mặt Liên Y lộ ra thần sắc buồn bả:
- Ta cũng không có dã tâm lớn như vậy, vọng tưởng thay thế ngươi! Tính toán như thế, không phải tiểu nhân vật như ta có thể gánh nổi.
- Hảo, ta tin ngươi!
Bằng vào trực giác, Tô Triệt tin tưởng nàng, liền nói ra:
- Chuyện còn lại, ngươi cũng không cần quản, cái gì cũng không cần nói, cái gì cũng không cần làm. Đáp ứng chuyện của các ngươi, đã nói ra khỏi miệng, ta sẽ làm!
Những lời cuối cùng này, Tô Triệt không chỉ là nói cho Liên Y nghe, năm người Vân Phiến cùng Huyết Sát, đều có thể nghe được.
- Hảo đệ đệ, không nên đối kháng cùng bọn họ.
Liên Y đoán được Tô Triệt muốn làm cái gì, vội vàng lắc đầu khuyên giải.
- Ta mới là nhân vật mấu chốt trong trận cơ duyên này, bọn họ không dám như thế nào với ta.
Sở dĩ phải trợ giúp bọn người Liên Y, Tô Triệt cũng không phải từ đồng tình đối với bọn họ, cũng không phải thuần túy nói ra cần phải làm, mà trọng yếu hơn là, không cam lòng bị những người này tính toán, tính toán mình trở thành một công cụ tùy ý người sai xử.
Mượn ngôn luận mà lão Hắc giờ ở trong Tiên Ngục bộc phát nói:
- Con bà nó, ta mới là người thiên mệnh sở quy, những tiểu gia hỏa các ngươi, tính toán cái rắm!
Giờ khắc này, khí thế cùng động tác mà Tô Triệt biểu hiện ra ngoài, tự nhiên dẫn phát sáu người Lâm Cứu, Quang Khải chú ý. Vì vậy, Lâm Cứu cười hỏi:
- Thiên Vũ tiểu hữu, đối với sự xuất hiện của chúng ta, hình như ngươi không cao hứng a, là thế này phải không?
- Đã đoán đúng!
Thần sắc Tô Triệt lạnh như băng nói:
- Chín người mở ra Tiên Ma chiến trường, đều là đồng bọn hợp tác của ta, hơn nữa, phải do ta thật tình tán thành, mới có thể được chia một phần cơ duyên trong đó. Chính ngươi tự soi gương, tự vấn lòng, thời điểm ngươi xuất hiện, ngươi dương dương đắc ý, dựa vào cái gì được đến sự tán thành của ta?
- A?
Lâm Cứu không thèm để ý chút nào cười nói:
- Muốn được đến sự tán thành của ngươi, còn cần chú ý nhiều như vậy sao?
- Chú ý không nhiều lắm, suy bụng ta ra bụng người mà thôi.
Tiếng nói của Tô Triệt không cao, lại lộ ra một cổ khí thế không thể xâm phạm:
- Là ai nói qua cho ngươi, ta là một người không có tôn nghiêm, không có chí khí, có thể tùy ý cho các ngươi sai sử, tùy ý tính toán? Nếu có người nói qua với ngươi như vậy, hiện tại ngươi có thể trở về chỉ vào mũi của hắn, thay ta mắng hắn một trận, mắng càng hung ác càng tốt.
- Ha ha. . .
Lâm Cứu đầu tiên là ngửa mặt lên trời cười lớn, sau đó sắc mặt trong nháy mắt kéo xuống, mục quang băng hàn thấu xương nhìn trên mặt Tô Triệt, gương mặt tuấn mỹ càng lộ ra hung ác rõ ràng:
- Tin đồn về ngươi quả không sai, Thiên Vũ, ngươi thật đúng là to gan lớn mật!
Đối mặt ánh mắt âm ngoan của hắn, Tô Triệt không sợ hãi, đồng dạng dùng mục quang trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Thì tính sao?
Lông mày Lâm Cứu run lên, áo bào đẹp đẽ quý giá không gió mà bay, phảng phất đang cố nén sát ý trong nội tâm, tùy thời có khả năng ra tay trừng phạt Tô Triệt: chỉ là một phàm nhân, một Độ Kiếp kỳ vô cùng nhỏ bé, lại dám dùng thái độ như thế nói chuyện với mình. . .
Một vị Phong Ma chính sứ Quang Khải khác, tướng mạo đường đường, uy phong lẫm lẫm, giờ phút này lại là mặt mỉm cười, giống như xem kịch vui, lộ ra biểu lộ trêu tức rõ ràng.
Bọn người Liên Y thì âm thầm lo lắng, sợ Tô Triệt sẽ thật sự kích nộ Lâm Cứu, dẫn phát ra cục diện không thể vãn hồi.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1011 : Chửi má nó thì như thế nào
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Nàng lạnh giọng nói ra:
Mặc dù, mọi người đều biết, cơ duyên Tiên Ma chiến trường thắt ở trên người Tô Triệt, nhưng đó cũng không phải nói, đường đường Huyền Tiên Tiên Giới sẽ không có biện pháp bắt hắn.
Phải biết rằng, mấy người Lâm Cứu thân có thiên chức, chính là Tiên nhân hạ phàm hợp pháp, có thể thi triển ra toàn bộ thực lực, thu thập một phàm nhân như Tô Triệt, biện pháp cùng thủ đoạn thật sự là rất nhiều.
Không nhất định phải giết chết Tô Triệt, nhưng có thể thông qua chút thủ đoạn đặc thù luyện chế Tô Triệt thành một khôi lỗi. Kể từ đó, là có thể bảo trụ cơ duyên không mất, hết thảy sự tình cũng có thể theo lẽ thường mà tiến hành.
Bọn họ đều cho rằng, Tô Triệt lộ ra tâm tình khiêu khích cùng phản kháng rõ ràng như thế, đúng là không khôn ngoan!
Liên Y vội vàng truyền âm nói ra:
- Hảo đệ đệ, không cần phải kích nộ hắn, càng không nên đánh giá thấp một Huyền Tiên, việc đã đến nước này, chúng ta tự biết là được.
Tô Triệt không có trả lời nàng, thậm chí, ánh mắt đang bình tĩnh đối mặt cùng Lâm Cứu cũng không có biến hóa chút nào, nhưng trong nội tâm, hảo cảm đối với Liên Y lại tăng lên lần nữa, sơ bộ nhận định, nàng đáng giá cho mình kết giao.
- Ngươi tự biết, chúng ta còn không nhận thức đâu!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục thầm nói:
- Ta cũng không tin, hắn dám động thủ đối với chủ nhân! Đám hỗn đản này đã coi trọng chuyện lần này như vậy, khẳng định không cho phép bất luận sai sót gì phát sinh, nếu làm hư hại sự tình, bọn họ trở về bàn giao cho tên Đường chủ rắm chó kia như thế nào?
Cơ duyên to lớn, không thể cho mất! Nếu bọn họ thật sự động tay chân đối với Tô Triệt, thật sự một điểm phong hiểm cũng không có sao?
Loại sự tình này, ai cũng không dám trăm phần trăm đánh cược. Cho nên, trong nội tâm Tô Triệt cùng lão Hắc lo lắng, liệu định, đoán chắc mười phần, trước khi Tiên Ma chiến trường mở ra, bọn họ tuyệt đối sẽ không dám động thủ với mình.
Coi như mình làm ra một ít cử động tương đối quá phận, bọn họ cũng cố nén xuống. Tối thiểu nhất giai đoạn trước mắt này, bọn họ phải nhịn!
- Chỉ vào mũi của hắn chửi má nó, thì thế nào.
Lão Hắc kêu gào nói.
- Được rồi, vậy thì mắng hắn.
Trong lòng Tô Triệt đáp.
Lão Hắc cũng chỉ là nói mà thôi, vội vàng thêm vào một câu:
- Bất quá, làm như vậy mà nói, sau khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, chúng ta nhất định phải lập tức chạy trối chết.
- Ngươi cho rằng, không chửi má nó, hắn sẽ bỏ qua ta sao?
Trong nội tâm Tô Triệt lại là cười lạnh:
- Ngươi nói xem, ta có nên hoài nghi, dã tâm của bọn hắn không chỉ là nhập cảnh tầm bảo, còn có tính toán khác hay không?
Tô Triệt chỉ chính là, bắt sống mình, áp dụng sưu hồn, hiểu rõ tất cả bí mật của mình, cuối cùng cướp đoạt hết thảy! Không có loại khả năng này sao?
- Đúng vậy a, lòng cảnh giác như vậy, tuyệt đối phải có!
Lão Hắc lập tức đáp.
- Không sai.
Trong lòng Tô Triệt trả lời:
- Bọn họ sớm muộn gì cũng ra tay với ta, thừa dịp hiện tại mắng thống khoái, lại có gì ngại?
Lão Hắc cười hắc hắc nói:
- Vấn đề là chủ nhân ngươi, trình độ chửi người căn bản không được, nếu đổi lại là lão Hắc ta, tuyệt đối có thể mắng hắn đến mất đi lý trí, hạ sát thủ đối với chúng ta!
- Không nhiều lời với ngươi.
Trong lòng Tô Triệt cười cười, đương nhiên cũng không có khả năng thật sự nâng cuống họng mắng ra, chỉ là thông qua phen đối thoại này cùng lão Hắc, có thể nghĩ sự tình càng thấu triệt một ít.
Đối thoại suy tư, cái này đã trở thành một tập quán của Tô Triệt. Giờ phút này, kết luận đạt được là, không trông nom xử lý như thế nào, sau khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, cũng có thể gặp phải bọn người Lâm Cứu ám toán.
Đã như vậy, thái độ đối với bọn hắn, không cần thân mật cùng khách khí, mắng cũng không sao!
Tô Triệt cùng lão Hắc tâm linh giao lưu, chỉ là phát sinh ở trong một sát na, cho đến lúc này, lúc này Lâm Cứu ở đối diện mới mở miệng lần nữa.
Trong ánh mắt của hắn lộ ra sát khí rõ ràng, âm trầm hỏi:
- Tiểu tử, ý của ngươi là, không chào đón sự gia nhập của chúng ta, phải không?
- Đây cũng không phải.
Tô Triệt lắc đầu nói ra:
- Không chào đón thì phải làm thế nào đây, ngươi còn có thể mặt dày mày dạn lẫn vào, ai cũng ngăn không được. Thần Tiên không đáng sợ, sợ nhất chính là, Thần Tiên không biết xấu hổ tuyệt đối vô địch ở thế gian, ai có thể làm gì ngươi chứ.
Lời nói này nghe như rất buồn cười, nhưng mà, mọi người ở đây không có người vì vậy mà bật cười.
Mấy người Liên Y là không dám cười, sợ sẽ vì thế mà gặp phải Lâm Cứu giận chó đánh mèo; Ba người U Lâm cũng cười không nổi, bởi vì, ba người các nàng gia nhập, đồng dạng cũng là không nói đạo lý, đồng dạng có đủ tính chất 'mặt dày mày dạn', so với sáu người Lâm Cứu, chỉ là chó chê mèo lắm lông mà thôi.
- Hỗn trướng!
Lâm Cứu lập tức nổi giận, hô hô hô hô, khí thế cường giả khủng bố bành trướng ra, khiến cho phạm vi mấy ngàn dặm hư không đều trở nên đọng lại.
Bá!
Một vật thể không rõ kích phát ra!
Nhưng mà, làm tất cả mọi người rất cảm thấy kinh ngạc chính là, người ra tay trước, không phải Lâm Cứu, mà là Tô Triệt.
Tô Triệt từ trong Tiên Ngục ném ra một quả cà chua thối, tu vi Độ Kiếp kỳ ném mạnh ám khí, mặc dù là một quả cà chua thối, lực sát thương cũng có thể xuyên thấu một tòa núi lớn.
Đương nhiên, quả cà chua thối này không có khả năng đụng phải Lâm Cứu, cách hắn trăm trượng, đã là nước vẩy ra, nấu nhừ như bùn, ngay cả khí thế cường giả của hắn cũng không thể xuyên thấu.
Không phải là vì đánh hắn, chỉ là vì biểu đạt miệt thị của mình. Miệt thị ngươi, ngươi có thể làm gì ta?
- A!
Lâm Cứu hoàn toàn bị kích nổi giận, khuôn mặt anh tuấn trong nháy mắt biến thành dữ tợn, bạo rống một tiếng, cánh tay vừa nhấc, muốn ra tay. . .
- Chậm!
Quang Khải đứng ở bên cạnh hắn, một phát bắt được cổ tay của hắn, hướng về phía hắn lắc đầu, khẳng định còn có truyền âm khuyên can mà những người khác nghe không được.
Nội dung cụ thể người khác không nghe được, nhưng ý tứ đơn giản chính là: hiện tại, còn không phải thời điểm thu thập hắn!
- Thật đúng là bị ta đoán đúng.
Trong lòng Tô nói với Triệt Hắc:
- Hiện tại bọn họ càng nhịn, càng có thể chứng minh, tên gia hỏa này đối với ta tuyệt đối không có hảo tâm.
- Chủ nhân anh minh.
Lão Hắc đầu tiên là nịnh hót một câu, lập tức lại nói ra:
- Nhưng ta cảm thấy được, chỉ là một quả cà chua thối không đủ để biểu đạt tâm tình của chúng ta, ta muốn nói, hẳn là giội một đống phân người đi ra ngoài.
Tô Triệt đương nhiên không có lên tiếng, một đống phân người từ trong đầu mình phun ra, không đợi làm người khác chán ghét, ngã xuống trước nhất, nhất định sẽ là mình...
Lâm Cứu ở đối diện, đường đường Huyền Tiên, có thiên chức trong người, lồng ngực rõ ràng phập phồng, biểu lộ cũng là cực độ khó coi, hiển nhiên là kiềm nén lửa giận. Bị một phàm nhân vũ nhục như thế, mình lại không thể chế tài, chỉ là một phần biệt khuất này, bên trong đời này, hắn thật đúng là lần đầu thể nghiệm.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1012 : Đại khả thử một lần (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Ta hi vọng, các ngươi có thể nhận ra tình huống trước mắt rõ ràng.
Tô Triệt ung dung nói ra:
- Cơ duyên Tiên Ma chiến trường, có quan hệ tới ta, ta mới là nhân vật mấu chốt trong chuyện này. Mà các ngươi, lần lượt tính toán ta, có phải là cảm thấy ta là một quả hồng mềm tùy ý nắn đó hay không?
- Được rồi, cho dù ta là một quả hồng mềm, ta cũng có đảm lượng như vừa rồi, cho mình vỡ thành phân thân toái cốt; Mà các ngươi, có can đảm này hay không?
Theo hai câu hỏi này của Tô Triệt, Lâm Cứu ngược lại lập tức bình tĩnh lại, hắn đã hiểu rõ, Tô Triệt đã nhìn thấu tất cả, mới có thể biểu hiện ra một loại thái độ cực đoan như thế, quyết tuyệt như thế.
Đúng vậy a, những người mình rõ ràng muốn bức hắn đến tuyệt lộ, chẳng lẽ, còn không cho phép đối phương phản kháng sao?
Giờ khắc này, Lâm Cứu chẳng những là lửa giận tiêu tán toàn bộ, ngược lại sinh ra một ít hối hận, xem ra, loại tính cách cường ngạnh như Thiên Vũ, thà gãy chứ không khom người. Phương thức xuất hiện của nhóm người mình có chút quá đáng, vừa lên đã bức hắn . . .
Đương nhiên, Lâm Cứu hối hận, tuyệt đối không phải lương tâm cắn rức, mà là cảm thấy vừa mới lộ mặt đã không có xử lý tốt sự tình, nếu như bị Đường chủ đại nhân biết được, đánh giá cùng ấn tượng đối với mình, khẳng định sẽ giảm xuống vài phần.
Không riêng gì hắn, Quang Khải ở một bên cũng âm thầm lo lắng, hơn nữa trong nội tâm tổng kết nói:
- Luôn theo thói quen cho rằng, chúng ta chính là Chân Tiên cao cao tại thượng, một khi buông xuống thế gian, là có thể trấn trụ bất luận tràng diện gì trong nháy mắt, con kiến hôi ở thế gian, thở mạnh cũng không dám thở gấp, tuyệt sẽ không dám phản kháng.
Phải biết rằng, mặc dù là con kiến hôi, cũng có được chút tại tự ái của bọn hắn cùng tính tình; Huống chi, cái này Thiên Vũ còn là nhất chích phi thường đặc thù con kiến hôi. . .
Kể từ đó, tràng diện tạm thời địa cứng lại rồi, qua một hồi lâu, đều là không người lên tiếng.
Lâm Cứu cùng Quang Khải khẳng định là cân nhắc thu thập cục diện như thế nào, như thế nào mới có thể trấn an Tô Triệt. Chỉ có điều, một người phàm tục khó chơi như thế,to gan lớn mật như thế, bọn họ còn là lần đầu gặp được, nhất thời nửa khắc, khó có thể nghĩ ra thượng sách hữu hiệu.
Mấu chốt là, Tô Triệt đã nhìn thấu tất cả, bây giờ nói ra từ giả tạo, qua loa, đều khó có khả năng được hắn nhận động.
Cái này có thể như thế nào cho phải?
Giờ khắc này, bọn người U Lâm, Liên Y, Vân Phiến thân là những người đứng xem, ánh mắt nhìn về phía Tô Triệt, đều tràn đầy kính nễ.
Không hổ là tuyệt thế ma đầu hủy diệt Linh giới trong truyền thuyết, không luận tu vi thực lực cao bao nhiêu, chỉ là một phần đảm lượng này, một phần dũng khí này, quả thật không phải người bình thường có thể làm được.
Vẫn chỉ là một người phàm tục Độ Kiếp kỳ, trái lại, có thể trấn trụ sáu Huyền Tiên vừa mới hạ phàm, quả nhiên không hổ là nhân vật duy nhất có thể dùng thân phận phàm nhân kết giao cùng Vu Thần.
- Danh hào Thiên Vũ, không thể khinh nhục!
Từ giờ khắc này bắt đầu, bọn người U Lâm đều sinh ra giác ngộ như thế.
Cục diện xấu hổ cũng không có duy trì liên tục bao lâu, vẫn là Tô Triệt chủ động mở miệng, nhìn Lâm Cứu cùng Quang Khải nói ra:
- Hai vị, chớ có ở đó thương lượng. Dù thương lượng thế nào cũng vô dụng, Thiên Vũ ta, không phải là người nào cũng có thể tùy tiện gạt gẫm!
- Bất quá, ta có thể cho các ngươi một bậc thang, tất cả chúng ta nhường một bước, trước tiên mở Tiên Ma chiến trường ra rồi nói sau. . .
- Các vị, quyết định như thế nào?
Tất cả nhường một bước?
Bọn người Lâm Cứu không có nghe hiểu Tô Triệt nói là có ý gì, tuy nói, bọn họ ước gì mau chóng mở Tiên Ma chiến trường ra, nhưng vẫn là đoán không ra dụng ý của Tô Triệt rốt cuộc là cái gì.
- Hắn rõ ràng đã đoán được, sau khi mở ra Tiên Ma chiến trường, nhóm người mình sẽ ra tay đối với hắn, như vậy, hắn vì cái gì nguyện ý chủ động nhượng bộ?
Mang nghi vấn như thế, bọn người Lâm Cứu chỉ có thể đoán được, kế tiếp, Tô Triệt khẳng định còn có thể nói ra yêu cầu khác.
Quả nhiên, chợt nghe Tô Triệt tiếp tục nói:
- Ta chỉ có một yêu cầu!
Đang khi nói chuyện, chỉ chỉ bọn người Liên Y:
- Ta muốn mang bọn họ vào, đây là chuyện tình chúng ta trước đó đã sớm nói.
- Cái này chỉ sợ không được!
Quang Khải một mực chưa từng nói chuyện, ngữ khí có chút ôn hòa nói:
- Mở ra Tiên Ma chiến trường, phải là đúng mười người, nhiều hơn một cái, hoặc là thiếu một cái, đều không được. Trừ khi, ngươi trước thu bọn họ vào không gian tùy thân, trong lúc này đừng cho bọn họ lộ mặt. . .
- Không sai.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Ta chính là ý tứ này.
Nói đến đây, Tô Triệt quay đầu nhìn về phía bọn người Liên Y, trầm giọng hỏi:
- Nếu sáu vị tin được ta, ta là có thể mang các ngươi vào Tiên Ma chiến trường; nếu như không tin được, vậy lập tức rời đi.
Sáu danh ngạch vào Tiên Ma chiến trường, chắc chắn sẽ bị sáu người Lâm Cứu cướp đi, điểm này không hề nghi ngờ, bởi vì bọn người Liên Y không có thực lực, cũng không có đảm lượng chống lại cùng bọn họ.
Như vậy, bọn họ muốn đi vào Tiên Ma chiến trường, cũng chỉ có thể tạm thời trốn vào trong không gian pháp bảo nào đó, để cho Tô Triệt mang vào.
Điều kiện tiên quyết là, bọn họ phải tin được nhân phẩm của Tô Triệt.
- Hảo đệ đệ, ta đương nhiên tin ngươi!
Liên Y không hề do dự, là người thứ nhất tỏ thái độ. Vì Tiên Ma chiến trường, nàng trả giá quá nhiều cố gắng, giờ phút này, hi vọng ở trước mắt, chỉ cần có một đường hy vọng, nàng cũng sẽ không buông tha cho.
Mấy người Vân Phiến công tử cùng Hắc Nha, Huyết Sát liếc nhau một cái, đều gật đầu nói:
- Đúng vậy, Thiên Vũ huynh đệ, chúng ta tin được ngươi!
Vì tiến vào Tiên Ma chiến trường, đừng nói là một ít chuyện này, lại phong hiểm hơn nữa, bọn họ cũng nguyện ý nếm thử.
- Tốt lắm.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, tiện tay lấy ra một kiện đạo khí hạ phẩm, ý bảo bọn người Liên Y tiến vào bên trong pháp bảo này.
Chứng kiến đạo khí hạ phẩm này, bọn người Liên Y đã xem hiểu Tô Triệt biểu đạt ra một phen thiện ý. Chỉ là đạo khí hạ phẩm mà thôi, căn bản trói không được bọn người Tiên nhân như Liên Y, mặc dù Tô Triệt không muốn thả bọn họ ra, bọn họ cũng có thể thoải mái phá vỡ không gian của pháp bảo này, căn bản không có bất luận hiệu quả vây hãm gì.
Liên Y đưa cho Tô Triệt một cái ánh mắt ôn nhu vô hạn, xem như tỏ vẻ cảm tạ.
Vân Phiến hướng về phía Tô Triệt hành lễ cảm tạ, cảm tạ hắn vì mọi người mà làm hết thảy.
Mà ngay cả Mông La biểu lộ chết lặng kia, lúc này cũng chắp tay thi lễ, truyền âm nói với Tô Triệt:
- Ngươi làm người, rất không tồi!
Tiếng nói của hắn hơi có vẻ khàn khàn, ngữ khí cũng tương đối trầm thấp, bất quá, Tô Triệt lại có thể nghe được một phần cao ngạo trong đó.
- Mông La này, có phần không đơn giản, nói không chừng sau khi tiến vào Tiên Ma chiến trường, sẽ cho mọi người một phần kinh hỉ. . .
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden