Các loại camera theo dõi này trong mắt của Thiệu Phong đều là phù vân! Chỉ cần gọi điện thoại đúng chỗ, cho dù ngày hôm nay ngươi đập phá nhà cục trưởng, đánh cục trưởng, Thiệu Phong bạn học cũng dám bảo đảm sáng sớm ngày hôm sau ngươi sẽ thấy một cười cục trưởng cười hi hi đứng ở trước mặt của ngươi xin lỗi ngươi, ngày hôm qua chỉ đánh má phải của ta. Hôm nay ta trở lại vỉ cảm thấy không cân. Mong ngài lại đánh mặt trái của ta...
Ba người ăn cơm tại một chỗ đặc biệt ở Tương Thành có tên là chợ sáng. Nơi này không có thứ gì quý, chỉ có đồ ăn vặt là đặc biệt tinh xảo.
Tử thần không để ý xem ăn cái gì. Thật ra đạt được trạng thái như của hắn bây giờ gần như đã không phải ăn nữa.
Đối với Thiệu Phong cũng không cần nhiều lời. Mặc dù Thiệu Phong là Thái Tử đảng, nhưng trên thực tế những năm này Lôi Minh đều dùng các loại phương pháp tôi luyện Thiệu Phong. Cho nên Thiệu Phong là kẻ ăn được khổ, cũng hưởng được phúc người.
Trong bữa ăn cơm hết sức bình thường này, Âu Dương tưởng tượng sẽ có mấy tên lưu manh xuất hiện nhìn thấy Lưu đại tiểu thư thì thèm nhỏ dãi tới đùa giỡn sau đó bị chỉnh tới mức muốn phun máu chó.
Điều này khiến Âu Dương có chút tiếc nuối. Hai người đi theo mình theo trâu bò như thế, bình thường trên lí luận mà nói, hẳn là xuất hiện đôi co. Sau đó lôi kéo các mối quan hệ tới đánh nhau. Cuối cùng ngay cả trưởng cục công an cũng phải xuất hiện, lại để Thiệu Phong bạn học vương bát thể hiện khí chất chấn động bốn phương. Cuối cùng để cho bọn họ kêu cha gọi mẹ mới đúng!
Nhưng sự thực chứng minh, số lượng tiểu lưu manh tại Tương Thành không nhiều. Trong thành thị, những night club cũng không quá mười nhà. Bởi vậy có thể tưởng tượng ra được số lượng tiểu lưu manh.
- Thật buồn chán. Nửa tháng nữa sẽ tới giải đấu Kinsey. Ba ba nói cuối tuần này chúng ta sẽ xuất phát. Như vậy sẽ tới đó sớm hơn một tuần lễ. Đến lúc đó ba ba sẽ cho chúng ta gặp mấy nhân vật!
Thời điểm Lưu Tĩnh nói đến mấy nhân vật còn cố ý thoáng nhìn về phía Thiệu Phong và Tử thần. Hai người kia vẫn đang húp một bát đậu hũ.
Nếu để cho người khác nhìn thấy Tử thần nổi tiếng nhất và Long Quân lãnh tụ tương lai ngồi ăn đậu hũ trong quán ăn vặt này, chắc hẳn phần lớn mọi người đều sẽ suy sụp! Dĩ nhiên, Thiệu Phong không hề mặc quân trang. Bằng không với quân hàm thiếu tướng của hắn chắc chắn sẽ làm người khác chú ý.
- Đi chứ. Dù sao đi nữa cũng phải đoạt giải quán quân! Có gặp người hay không cũng không quan trọng!
Âu Dương cũng không nói gì. Trước giờ đều do Lưu huấn luyện sắp xếp thi đấu cho hắn. Nơi nào có thể đi, nơi nào không thể đi, trận thi đấu nào có thể đánh, trận thi đấu nào không thể đánh, trận thi đấu nào sạch sẽ, Trận thi đấu nào không sạch sẽ, tất cả những việc này đều giao cho Lưu huấn luyện phụ trách.
- Tuy nhiên ba ba nói có khả năng trận thi đấu này sẽ xuất hiện chút vấn đề!
Sắc mặt Lưu Tĩnh có chút khó coi.
- Vấn đề? Vấn đề gì?
Âu Dương lại gọi thêm một bát đậu hũ. Không thể không nói, canh gà đậu hũ ở quán này rất ngon. Trong trí nhớ của Âu Dương, từ khi mình còn bé đã tới ăn đậu hũ của ông chủ quán này.
- Ba ba nói lần này có lẽ sẽ có ngoại vi. Chúng ta đến sớm cũng chính là điều này. Ba ba nói nếu quả thật có ngoại vi, vậy chúng ta đừng đánh!
Lưu huấn luyện là một người đặc biệt chán ghét hành động này
Không thể không nói, rất nhiều lúc thi đấu thể dục có chút quan hệ với đánh bạc ngoại vi. Bình thường ngoại vi đều lấy trận bóng để đánh cược. Lúc đánh cược thật sự đánh cực ít. Dù sao nhà cái ngoại vi không có cái gì không cá cược. Từ đua ngựa, trận bóng, quyền anh, thậm chí là thi đấu điền kính cũng có thể có ngoại vi. Chỉ cần xuất hiện hai chữ ngoại vi, vậy nhất định sẽ xuất hiện thi đấu không sạch sẽ. Đây là điều không cần phải nghi ngờ.
Dĩ nhiên, phần lớn các trận thi đấu vẫn chính quy. Nhưng không có ai có cách nào loại trừ được sự tồn tại của ngoại vi. Cho nên Lưu huấn luyện thông thường đều sẽ dùng các mối quan hệ của mình để hỏi thăm. Nếu như nghe nói có ngoại vi, hắn thà rằng không tham gia!
- Ngoại vi thì sợ cái gì. Chỉ cần thực lực đầy đủ, cho dù là Thiên vương lão tử cũng có thể kéo xuống ngựa!
Tử thần ngồi bên cạnh vừa húp đậu hũ vừa nói. Đối với người không sợ trời không sợ đất như hắn đừng nói là ngoại vi, cho dù là đầu lĩnh tập đoàn đánh bạc nổi tiếng nhất thế giới gặp lại hắn cũng bị doạ tè ra quần.
Giống như ngày hôm qua, Tử thần một người một ngựa xông vào Wilson, cũng chính là người quản lý cao nhất của ngân hàng Thụy Sĩ hiện nay. Wilson liếc mắt một cái liền nhận ra người khủng bố nhất trên thế giới này. Sau đó Wilson run rẩy nói:
- Tử... Tử thần tiên sinh. Ta nghĩ... Ta nghĩ chúng ta không có bất kỳ xung đột lợi ích nào đúng không?
- Đúng! Tuy nhiên xóa tất cả các chữ khác, sau đó chỉ lưu lại một chữ lợi! Ngươi hiểu được chưa?
Tử thần duỗi một tay ra. Nghe được câu này Wilson giống như lão tử chết một trăm năm đột nhiên sống. Sau đó nói cho hắn biết thật ra hắn hưng phấn như thế nào. Hai lời còn chưa nói hết, trực tiếp móc ra một tấm chi phiếu không!
Tử thần cũng không có lòng tham. Một tấm chi phiếu trống này nhiều nhất có thể rút ra được 1 tỉ đôla. Nhưng Tử thần chỉ thoải mái lấy một cái bút máy bằng vàng ròng trị giá mấy trăm ngàn đôla được gài trong chiếc áo véc của Wilson ra, thoải mái viết một chuỗi con số. Sau đó lại ăn của Wilson một hộp bánh quy. Cuối cùng vỗ vỗ vào vai của Wilson giống như một người bạn cũ rồi mới rời khỏi đó...
Không nghi ngờ chút nào, chuyện tối ngày hôm qua sẽ làm rất nhiều lão đại phải khiếp sợ. Nhưng không ai nói ra chuyện này. Bởi vì Tử thần đủ mạnh! Cho dù hắn làm gì, ngươi cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Còn nếu muốn trả thù Tử thần, chuyện này có người từng nghĩ tới, cũng có người từng làm. Tuy nhiên hiện tại bọn họ ngay cả hài cốt cũng không còn.
Đây chính là thực lực. Chỉ cần ngươi có đủ thực lực, không có chuyện gì là không làm được. Mà người dị năng thỉnh thoảng sẽ làm ra một vài chuyện khiến người ta không thể nào hiểu được. Chuyện như vậy gần như các quốc gia đều ngầm đồng ý. Giống như những chuyện Tử thần đã làm ngày hôm qua. Chỉ cần không phải quá đáng, các quốc gia đều biểu thị không áp lực.
Tiền! Không phải chỉ là tiền sao? Đối với rất nhiều người mà nói năm trăm triệu rất đáng sợ. Nhưng đối với cơ quan quốc gia mà nói, năm trăm triệu tính là gì? Năm trăm triệu chẳng qua chỉ là một tờ giấy. Không cần tốn bao nhiêu thời gian tờ giấy đó sẽ lại trở về trong tay của mình. Vì một tờ giấy mà phải đối đầu với Tử thần một viên đạn hạt nhân hình người như vậy thực sự không đáng. Nếu làm vậy thực sự không sáng suốt.
- Trong nước thường không thấy ngoại vi. Trong giải thi đấu vô địch cấp thế giới nhỏ như vậy cũng xem như có một chút chất lượng. Tuy nhiên chuyện này đối với lão đại thật sự mà nói chỉ có thể xem là vô bổ. Ăn thì không ngon bỏ thì tiếc. Lần này hẳn là do Thái Tử đảng làm ra chứ?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hóng Heart
Không sai. Với đối với hắn, Thái Tử đảng tất nhiên không để vào mắt. Thái Tử đảng? Thiệu Phong cũng là Thái Tử đảng. Nhưng không người nào dám nói hắn là Thái Tử đảng! Bởi vì Thiệu Phong đủ mạnh! Có thể ngày hôm nay ngươi nói xấu sau lưng Thiệu Phong một câu, ngày mai ngươi sẽ phải chạy trối chết! Cái này cũng là thực lực.
Tử thần dựa vào thực lực tuyệt đối của chính mình, thực lực như vậy ép người ta thở không nổi. Thiệu Phong dựa vào chính là đại thế! Đại thế như vậy cũng ép người ta thở không nổi.
Sau khi trải qua phong ba tại Tương Thành lần này, Lôi Minh trở lại nhất định sẽ nói chuyện Thiệu Phong ra, đầu tiên là rải đường cho tương lai của Thiệu Phong, thứ hai là giúp Thiệu Phong diệt trừ một vài thứ không hài hòa!
Lôi Minh không muốn Long Quân loạn. Lão đại cấp trên càng không hy vọng Long Quân loạn. Cho nên vì một mục tiêu chung, chỉ cần Thiệu Phong có thể kiên trì qua được mấy năm, như vậy sẽ có một đám lão đại dẹp tan chướng ngại vật trên con đường sau này của hắn. Điều hắn phải làm chính là leo lên chiếc bảo tọa kia nhìn muôn dân bằng nửa con mắt!
- Làm sao ngươi biết?
Mặc dù Lưu Tĩnh biết thiếu tướng này không bình thường, nhưng hiện tại thiếu tướng quản nhiều như vậy, vẫn khiến Lưu Tĩnh có chút giật mình
- Không nên so sánh với với đám quan quân bình thường. Trong quốc gia này, chuyện ta không biết thực sự rất ít!
Thiệu Phong nói câu này ngược lại có vài phần cảm giác nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt. Nhưng khi nhìn thấy trên mặt Lưu Tĩnh xuất hiện biểu hiện có tin ta ném mặt ngươi đi hay không, khí thế của Thiệu Phong lập tức yếu đi. Sau đó hắn lại vùi đầu tiếp tục rau muối và đậu hũ.
- Ngươi nói trâu bò như thế, ngươi có thể khiến những gia hoả kia không làm loạn hay không?
Lưu Tĩnh nhìn Thiệu Phong ngoan như thế, tính thăm dò một câu.
- Thật ra chuyện như vậy đối với ta mà nói rất đơn giản. Chỉ có điều có một số việc có thể làm, có một số việc không thể làm. Nước quá trong ắt không có cá. Có lúc một vài chuyện thấy được cũng phải giả vờ như không nhìn thấy.
Thiệu Phong lắc đầu. Đối với hắn mà nói, một trận ngoại vi, còn do Thái Tử đảng khống chế ngoại vi, hắn chỉ cần tùy tiện đi ra nói một câu, không ai không cho hắn mặt mũi. Cho dù là nhà cái thật sự siêu cấp, cũng sẽ không dễ dàng đắc tội với một người quyền quý siêu cấp trong tương lai này!
Nhưng Thiệu Phong cũng hiểu rõ, chuyện như vậy chỉ là chuyện nhỏ. Hắn không thể nào ra mặt chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt như vậy được. Đây không phải là công việc của hắn. Xã hội cần hài hòa, nhưng có hài hòa thì có không hài hòa. Điều hắn cần phải làm là không chế sự không hài hòa trong tay mình. Chỉ cần mình khống chế, cho dù không hài hòa cũng biến thành lợi.
- Nói nhiều như vậy, không ngờ lại chỉ thả cái rắm! Không có tác dụng!
Lưu Tĩnh trắng mắt với Thiếu Phong một cái. Cô nhìn ra, gia hoả này có sự thành thục không phù hợp với tuổi tác của hắn. Đây là một tên cáo già.
- Người không có tác dụng!
Tử thần ở bên cạnh còn thêm mắm dặm muối. Tuy nhiên Thiệu Phong không thèm để ý tới hắn. Thiệu Phong biết trong đám người ở đây, đừng thấy tay mắt của mình thông thiên. Thật sự mà nói mình không thể trêu chọc được bất kỳ ai. Thậm chí Thiệu Phong đau khổ phát hiện, trong một đám người này, không ngờ địa vị của mình lại thấp nhất...
Còn không phải sao! Không cần nói tới Tử thần. Nhân vật như vậy các quốc gia đều sợ hãi. Âu Dương lại càng không cần phải nói tới, sư phụ của Tử thần. Ôi cái tên tuổi này vừa nói ra lập tức có thể đập chết một nhóm người! Lưu Tĩnh nhìn qua mặc dù là một người bình thường, trên thực tế nhìn quan hệ giữa Lưu Tĩnh và Âu Dương, Thiệu Phong biết, nếu như ai dám động tới Lưu Tĩnh, vị thần này sẽ không ngần ngại thoáng động sơn hà liền nát tan!
Cho nên trong đám người này, hắn một thiếu tướng, người nối nghiệp Long Quân trong tương lai không ngờ lại có địa vị thấp nhất! Điều này mặc dù có chút đả kích, nhưng Thiệu Phong vẫn lắc đầu đón nhận...
Nếu như trước đây, Thiệu Phong khẳng định sẽ không phục. Nhưng sau khi trải qua một loạt chuyện với Lôi Minh, Thiệu Phong hiểu được đạo lý cứng thì dễ gãy. Làm người, kiêu ngạo là phải có. Nhưng kiêu ngạo chỉ được thể hiện ở chỗ có thể thể hiện. Trước mặt mấy người này, nên nhẫn nhịn thì phải nhẫn nhịn. Đây mới là đạo của người làm soái.
- Ba ba cũng bảo ta hỏi ý của ngươi một chút, xem ngươi nghĩ như thế nào!
Lưu Tĩnh nhìn Âu Dương nói. Hắn biết Lưu Khải Hàng nghĩ như thế nào. Âu Dương đã trưởng thành, không còn là một đứa trẻ mười lăm, mười sáu tuổi năm đó nữa. Hiện tại Âu Dương đã có thể làm chủ chính mình.
- Đơn giản. Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn!
Âu Dương tùy ý nói ra mấy chữ này, tùy ý giống như hắn uống đậu hũ vậy.
Nhưng Thiệu Phong ngồi ở bên cạnh Âu Dương lại biết, đây là một loại khí thế quyết chí tiến lên. Đồng thời trong lòng hắn cũng đang thầm cầu khẩn cho những Thái Tử đảng có thể sớm nhận được tin tức mà lăn cho xa. Bằng không không cần Âu Dương ra tay, một Tử thần cũng đủ để khiến lão đại kinh thành phải phát điên!
- Từ chối.... Ách... từ chối bạn học mỹ lệ như vậy thật sự vô cùng không phong độ!
Vừa nãy Thiệu Phong muốn gọi Lưu Tĩnh là tiểu thư xinh đẹp, nhưng liên tưởng đến câu nói cả nhà ngươi đều là tiểu thư, Thiệu Phong vẫn dừng lại đúng lúc!
Nhưng lúc này Thiệu Phong nhìn thấy Âu Dương nhìn mình, vẻ mặt giống như nhìn quái thú tiền sử, hắn liền thầm nghĩ chẳng lẽ mình lại nói gì sai sao? Lúc này trong lòng Thiệu Phong thầm nghĩ như vậy. Nhưng Thiệu Phong thực sự không nghĩ ra mình đã làm gì sai! Lưu Tĩnh chẳng qua chỉ yêu cầu bọn họ đi cùng mua ít đồ, vậy thì có gì đâu? Cho dù Lưu Tĩnh mua thứ gì đắt, đã có người giàu có Tử thần ở chỗ này, chúng ta còn có gì phải sợ?
- Vẫn là Tiểu Phong của chúng ta có phong độ...
Lưu Tĩnh nói xong không ngờ trực tiếp véo vào má Thiệu Phong một cái! Thiệu Phong liền cảm thấy bối rối! Trong nháy mắt này Thiệu Phong thật sự bối rối! Cảnh tượng như vậy nếu để cho những người quen biết với Thiệu Phong nhìn thấy, chắc hẳn những người kia sẽ phát điên!
Nói đùa, Thiệu Phong là thân phận thế nào! Dám gọi Tiểu Phong sau đó còn véo má Thiệu Phong một cái.
Cho dù là lão đại siêu cấp cũng không dám làm như thế. Nhưng hôm nay rốt cuộc lại có người dám làm. Hơn nữa người này còn là một tiểu cô nương nhỏ tuổi hơn Thiệu Phong...
Phụt...
Rốt cuộc Tử thần không nhịn được, liền phì cười. Đường đường là người nối nghiệp Long Quân trong tương lai không ngờ Thiệu Phong có thể bị người ta đùa giỡn như vậy. Sợ là từ trước tới nay chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy.
Nhưng Thiệu Phong không hề nổi giận. Bởi vì Thiệu Phong có thể thấy được vẻ đùa giỡn với bằng hữu trong mắt Lưu Tĩnh. Có lẽ chính ánh mắt đó đã khiến Thiệu Phong kìm chế sự tức giận trong lòng.
Bằng hữu! Hai chữ này đối với Thiệu Phong mà nói có vẻ rất xa lạ. Trước đây, Thiệu Phong rất sa đọa! Lúc còn rất nhỏ, Thiệu Phong là một bé trai rất ngoan.
Bởi vì Thiệu Phong biết, sinh ra trong gia đình như vậy, cha mình chết sớm, không có sự ủng hộ của cha, mình muốn ngẩng cao đầu chỉ có thể dựa vào sự cố gắng không ngừng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hóng Heart
Cho nên từ nhỏ Thiệu Phong đã là đứa trẻ ngoan rất cố gắng học tập. Từ âm nhạc, quản lý, quốc thuật, vũ đạo, bất kỳ điều gì có thể có ích cho tương lai Thiệu Phong đều sẽ đi học. Nhưng vô dụng. Trong thời đại này không phải nói ngươi có năng lực thì có thể leo lên cao. Thiệu Phong học càng ngày càng nhiều thứ, trái lại những người khác trong gia tộc càng ép hắn mạnh hơn. Càng lớn Thiệu Phong càng hiểu được đạo lý này.
Từ giây phút hiểu được điều đó Thiệu Phong bắt đầu tự giận mình. Từ đó mỗi ngày hắn đều lưu luyến với night club. Với tư thứ của một thái tử đảng, chơi đùa với minh tinh, tiêu xài tiền phung phí. Hắn hi vọng sau đó sẽ xảy ra chuyện khiến trong nhà tức giận. Nhưng trái lại không ai quan tâm tới Thiệu Phong. Chỉ cần hắn không phải phạm phải sai lầm lớn, trong tình huống bình thường mọi người trong nhà không ngờ cũng lười nói tới.
Trong một tình huống đặc biệt, Thiệu Phong đã gặp được Lôi Minh trong một night club! Lôi Minh chỉ dùng một câu nói đã khiến Thiệu Phong tỉnh ngộ!
- Nếu như ngươi không cần tới tính mạng của ngươi, lãng phía một phần tư thời gian nỗ lực, vậy đi theo ta!
Chính vì một câu nói như vậy, Thiệu Phong đã nhớ kỹ. Lúc đó Lôi Minh mặc thường phục, căn bản không mặc y phục tướng quân, nhưng câu nói của Lôi Minh lúc đó lại khiến Thiệu Phong sững sờ đứng ngây người tại chỗ.
Cũng có thể tất cả đều có liên quan đến cơ duyên. Thiệu Phong thật sự ngây ngốc đi theo Lôi Minh! Sau đó Lôi Minh quẳng Thiệu Phong vào bộ đội đặc chủng. Trong vòng ba năm, hắn đều phải thao luyện mỗi ngày thật sự khổ nhọc giống như một con chó! Trong thời gian ba năm này ngay cả một cái rắm Thiệu Phong cũng không thả! Thậm chí ngay cả một câu oán giận cũng không có.
Có lẽ chính vì vậy Thiệu Phong mới có thể khiến Lôi Minh muốn để hắn làm người nối nghiệp!
Tuy Thiệu Phong không rõ Lôi Minh có thân phận thế nào, nhưng hắn lại có thể hiểu rõ, Lôi Minh chắc chắn là một nhân vật khiễn lão gia trong nhà phải kinh sợ! Mình rời khỏi nhà ba năm, không ngờ lão già không nói một câu nào. Chỉ dựa vào điểm này, đã có thể nhìn ra được điều đó!
Sau khi Thiệu Phong không ngừng tiếp xúc, không ngừng nỗ lực, rốt cuộc từng bước tiến vào Long Quân, bắt đầu hiểu rõ lực lượng của Long Quân!
Mặc dù nói Long Quân là quân, nhưng Long Quân lại không hề có bộ đội tồn tại. Nhưng đừng tưởng rằng Long Quân thật sự không có bộ đội! Có thể nói, bất luận khu vực quân sự quan trọng nào cũng có sự tồn tại của Long Quân. Dĩ nhiên, danh sách này chỉ có một mình Lôi Minh mới biết. Cho dù là Thiệu Phong cũng chỉ biết được mấy người trong danh sách đó mà thôi.
Đây là một mạng lưới liên lạc khổng lồ tới mức nào! Thiệu Phong dám xin thề, nếu như Lôi Minh muốn làm phản, như vậy mệnh lệnh chỉ cần truyền đi trong đêm nay, ngày mai có ít nhất một nửa quân khu bị khống chế hoàn toàn. Một nửa quân khu, nói cách khác một cú điện thoại của Lôi Minh đủ khiến một nửa giang sơn của quốc gia này đổi chủ!
Quyền lợi to lớn này gần như đã vượt qua tất cả. Có lúc Thiệu Phong đã từng hỏi Lôi Minh, hắn có nghĩ tới chuyện làm phản hay không?
Lôi Minh trả lời rất thẳng thắn! Đương nhiên là có!
Câu trả lời này đã từng khiến Thiệu Phong giật mình rất lâu. Nhưng sau đó Thiệu Phong dần dần hiểu rõ. Sau khi Lôi Minh làm phản sẽ có ý nghĩa thế nào? Không nghi ngờ chút nào, nếu như chỉ nói quân hàm hoặc là chức vị công khai, rất nhiều người đều cao hơn Lôi Minh. Nhưng trong quốc gia này, thật sự người thực sự lên được địa vị cao đều biết rõ Lôi Minh là ai. Bọn họ cũng hiểu rõ Lôi Minh có thể làm cái gì! Có thể nói tại quốc gia này, thời điểm ban ngày quốc gia định đoạt, buổi tối lại do Lôi Minh định đoạt!
Như vậy Lôi Minh đã là một nhân vật cấp hoàng đế. Hắn còn cần phải làm phản sao? Có lẽ những lão đại trong đại nội cũng chính là hiểu rõ điểm này, nên mới có thể khiến Long Quân tồn tại, khiến Lôi Minh tồn tại. Hoặc là nói cách khác, Lôi Minh hoặc là Long Quân đã vượt ra khỏi phạm vi khống chế của bọn họ. Bọn họ cho dù muốn cũng không thể nhổ tận gốc được. Bởi vì làm như vậy hậu quả chính là ép Lôi Minh cá chết lưới rách...
Đó là một mùa hè, một mùa hè nóng bức, Lôi Minh tùy ý mặc chiếc áo sơ mi cộc tay, mở cửa một chiếc Santana, kéo Thiệu Phong xuống xe, tiến vào trong đại viện của Thiệu gia.
Thiệu Phong nhớ rõ ràng, Lôi Minh cứ như vậy dẫn theo hắn đứng ở trước cửa. Sau đó quay về phía cảnh vệ ở trước cửa nói một câu Lôi Minh tới. Sau năm phút, lão gia và tất cả những người trong nhà đều mặc trang phục nghiêm chỉnh từ trong nhà ra nghênh đón Lôi Minh!
Cũng chính vào thời khắc đó, Lôi Minh nhẹ nhàng vỗ vào vai Thiệu Phong nói cho Thiệu Phong biết, nếu như ngươi có thể trở thành một soái, như vậy tương lai vị trí này là của ngươi...
Từ sau ngày hôm đó, địa vị của Thiệu Phong ở trong nhà đã xảy ra sự thay đổi long trời lở đất. Đã không còn người nào dám đối xử với Thiệu Phong như trước kia. Bởi vì bọn họ đã biết được thân phận của Lôi Minh. Tuy rằng Lôi Minh không nói điều gì rõ ràng, nhưng Lôi Minh có thể tự mình dẫn theo Thiệu Phong đến đây, hơn nữa còn bảo Thiệu Phong ở bên cạnh hắn, người sáng suốt cũng biết, đây chính là người nối nghiệp của Lôi Minh. Người nào dám động tới Thiệu Phong nhất định là giết không tha!
Cũng chính từ đó về sau, sự kiêu ngạo của Thiệu Phong dần dần được hình thành, khiến bản thân hắn từng bước biến thành dáng vẻ như lần đầu tiên Âu Dương nhìn thấy hắn.
Nhưng không ai từng nghĩ tới, tại thời khắc quan trọng nhất, Thiệu Phong lại tỉnh ngộ được! Bắt đầu từ giây phút hắn tỉnh ngộ, hắn đã nắm chắc trong tay vị trí tướng quân Long Quân này. Việc tiếp theo hắn phải làm chính là chờ đợi Lôi Minh nói cho hắn biết hai chữ lên chức...
Quá khứ của Thiệu Phong đầy truyền kỳ. Đây không phải là sự phấn đấu của một nhân vật nhỏ nhưng điều này cũng tuyệt đối được xem là phấn đấu. Thậm chí lấy thân phận thái tử đảng của Thiệu Phong, còn gian khổ gấp trăm lần so với sự phấn đấu của một nhân vật nhỏ.
- Có đi hay không?
Lưu Tĩnh có phần căm tức khi thấy Thiệu Phong có chút thất thần. Sau đó cô kéo góc áo Âu Dương nói. Mà lúc này Âu Dương đã bắt đầu giả vờ không nhận ra Lưu Tĩnh.
Nói đùa, mua đồ? Mua đồ trong miệng Lưu Tĩnh chính là đi dạo phố, muốn mua đồ.
Muốn mua đồ gì bản thân mình có thể giúp biến ra cho cô. Nhưng căn bản nha đầu này hai ngày nay lại không nói chuyện, chỉ muốn ra ngoài đi dạo thôi.
- Hay là chờ tới khi đến Bắc Kinh hãy mua. Chờ đến khi đến Bắc Kinh ta sẽ cố gắng dẫn các ngươi đi dạo!
Rốt cuộc Thiệu Phong đọc ánh mắt Âu Dương đã có thể hiểu được, đồng thời hắn cũng vạch trần âm mưu của bạn học Lưu Tĩnh! Có thể nói, không có nam nhân nào thật sự nguyện ý cùng con gái đi dạo phố, đặc biệt là người như Thiệu Phong. Quan hệ giữa Lưu Tĩnh và hắn lại không phải là bạn bè trai gái, hắn càng không có nghĩa vụ phải làm điều này.
- Từ chối đi! Từ chối đi! Cố mà từ chối đi! Trêu chọc cô nãi nãi cuống lên, cô nãi nãi tăng tiền thuê nhà của các ngươi thêm 20%!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hóng Heart
Lưu Tĩnh biết mình bị người ta cự tuyệt. Nhìn Âu Dương đứng bên kia giống như đang ngắm tuyết, Lưu Tĩnh không kìm được tức giận nói:
- Ngươi nhìn cái gì! Ngươi muốn thanh toán tiền thuê nhà toán sao? Hai người bọn họ giao tiền thuê nhà, ngươi cũng phải giao!
- Đồ đệ! Đi! Ngươi lại làm công tác tối hôm qua một lần nữa đi!
Âu Dương đưa một ngón tay chỉ vào Tử thần nói. Trả tiền? Nói đùa. Bây giờ Âu Dương không thiếu tiền. Thật sự không thiếu tiền. Nếu như dùng cách nói của Thiệu Phong thời điểm trâu bò nhất chính là, tiền đối với ta từ trước đến nay đều không phải hỏi.
Không thể phủ nhận, câu nói này thật sự có chút ép người. Bằng không tối hôm qua Thiệu Phong cũng sẽ không nhờ Tử Thần giúp hắn cướp thêm một chút! Dĩ nhiên, Tử thần không thể nào làm không công. Cho nên giữa hai người này nhất định đã tồn tại giao dịch xấu xa. Nhưng Âu Dương không quan tâm tới những điều này.
Bốn người một đường ầm ĩ trở về nhà. Giờ phút này mọi người giống như đều bị Lưu Tĩnh cảm hoá.
Bọn họ đều quên mất mình chính là nhân vật lớn, đều cho rằng mình chính là người dân nhỏ bé trong thành phố này.
Chờ sau khi về đến nhà, Thiệu Phong mới đi tới bên cạnh Âu Dương, không ngờ quay về phía Âu Dương hơi cúi người nói một câu cảm ơn! Câu cảm ơn này là xuất phát từ nội tâm. Đồng thời, giờ phút này hắn cũng hiểu rõ tại sao Lôi Minh lại để hắn ở lại!
Muốn trở thành thần, trước tiên phải thành người. Trước đây, chưa bao giờ Thiệu Phong xem mình là một người bình thường. Nhưng chỉ trong chưa tới một ngày ngắn ngủi này, không ngờ Thiệu Phong lại cảm nhận được sự vui vẻ đâu lâu không thấy!
Không sai. Cảm giác vui vẻ này không phải là từ quyền cao chức trọng, cũng không phải là niềm vui nắm giữ được thiên hạ. Đây là niềm vui của một người bình thườngg! Cảm giác vui vẻ này khiến Thiệu Phong dù lĩnh hội chẳng được bao lâu, nhưng Thiệu Phong biết, chuyến đi này của mình thực sự đáng giá.
- Thần cũng muốn bình thường, đó không phải nói thần bình thường, mà là nơi này!
Âu Dương chỉ vào trái tim của Thiệu Phong nói:
- Thần thoáng động sơn hà nát tan thật sự quá dễ dàng. Bất cứ lúc nào ta cũng có thể làm được. Nhưng khiến tâm mình bình lặng như nước vô dục vô cầu, giống như một người bình thường, đây mới là điều khó làm nhất. Có lẽ lão đại của ngươi muốn ngươi hiểu rõ điểm này! Ta biết, tương lai ngươi nhất định sẽ làm một lão đại siêu cấp. Gia hỏa kia muốn ngươi hiểu rõ, muốn ngươi làm tốt. Muốn làm tốt những điều này, yêu cầu đầu tiên chính là bản thân có thể thật sự biến thành một người bình thường!
- Có lẽ ta đã hiểu. Chuyến đi này là sự kết hợp giữa động và tĩnh đúng không?
Thiệu Phong nhìn Âu Dương. Hắn cảm thấy Âu Dương cũng không có gì đáng sợ...
Âu Dương đáng sợ sao? Đối với rất nhiều người mà nói, Âu Dương là một sát thần, một ma quỷ giết người không chớp mắt. Mạng ngừoi trong tay của có thể tích tụ thành một toà trường thành! Máu dính trên tay hắn đủ để tạo thành một biển máu!
Nhưng trong mắt mấy người, Âu Dương lại không đáng sợ như thế. Những người này đều là bằng hữu của Âu Dương.
Làm kẻ địch của Âu Dương, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu ngươi cũng cảm thấy sợ hãi. Làm bằng hữu của Âu Dương, ngươi lại không cần nghĩ nhiều như thế. Thích chơi thế nào, ầm ĩ thế nào Âu Dương cũng sẽ không tức giận.
Mà bây giờ Thiệu Phong gần như đã hiểu rõ được đạo lý này. Hắn nhìn Âu Dương có chút xấu hổ hỏi:
- Chúng ta là bằng hữu sao?
- Ngươi nói đi?
Âu Dương không hề trả lời, trên mặt mang theo mỉm cười nhìn Thiệu Phong hỏi ngược lại một câu. Âu Dương tin tưởng Thiệu Phong có thể hiểu rõ được ý tứ của những lời này.
Quả nhiên, Thiệu Phong gật đầu cười nói:
- Ta hiểu, muốn làm bằng hữu của ngươi, vậy phải xem người là bằng hữu từ tận đáy! Ta sẽ cố gắng!
Thiệu Phong hiểu rõ đạo lý này. Muốn làm bằng hữu của người khác, ít nhất trong lòng ngươi phải thật sự xem người khác là bằng hữu. Cho dù là vị thần trước mắt này thần cũng vậy. Thiệu Phong tin tưởng, chỉ cần trong lòng mình xem Âu Dương là bằng hữu, vậy ngươi mới có thể được xem là bằng hữu của Âu Dương.
Mấy ngày kế tiếp dường như khá bình tĩnh. Mỗi ngày Thiệu Phong đều lên mạng chơi game. Không thể không nói, gia hoả này thật sự rất có thiên phú chơi game. Chỉ sau hai ngày tất cả trò chơi lưu trên máy tính của Lưu Tĩnh đã bị Thiệu Phong chơi hết. Sau đó Thiệu Phong download một trò chơi trực tuyến chơi cùng với Tử thần!
Chơi trò chơi trực tuyến, trong vòng một ngày hai người biến thái này đã trực tiếp ném xuống một triệu! Vẫn chỉ trong một ngày liền ném ra hai tài khoản biến thái đến cực điểm. Sau đó hai gia hỏa chẳng biết xấu hổ liền bắt đầu vừa cười một cách đáng khinh vừa bắt nạt người mới.
Âu Dương đứng ở phía sau hai người bọn họ thực sự không biết phải nói gì. Phải biết rằng, trước đây mình cũng đã từng chơi trò chơi trực tuyến, nhưng tuyệt đối không thể đập tiền dọa người như hai người này. Từ trước tới nay vận khí của mình đều rất khổ. Cho nên bất luận mình chơi trò chơi trực tuyến nào đều chơi rất thảm.
- Muội muội... Sau này ca ca sẽ che chở cho muội, khà khà khà...
Nếu như chỉ nghe được câu này, ngươi nhất định sẽ nghĩ đây là một gã nam tử lưu manh dung tục, đang đùa giỡn với tiểu cô nương!
Không sai người này chính là Thiệu Phong. Lúc này Thiệu Phong đang nói chuyện phiếm trên mạng. Trong màn hình chính là một tiểu cô nương có dáng dấp xinh đẹp...
Ai có thể nghĩ được, đường đường là người sẽ nắm giữ Long Quân trong tương lai lại có thể làm ra chuyện dung tục như vậy. Điều này khiến Âu Dương nảy sinh ra một loại ảo giác, mình không nhận ra hắn!
Âu Dương không để ý đến Thiệu Phong, mà tiếp tục truyền thụ cho Tử thần.
- Thật ra ta chỉ biết một chút về thế giới này. Đây là một lực lượng không tồn tại. Ngươi có thể khiến mình không ngừng trở nên mạnh mẽ, phương pháp duy nhất chính là tự mình rèn luyện, khiến lực lượng trong thân thể ngươi trong không ngừng lớn lên đúng không?
Âu Dương liếc mắt đã nhìn thấu phương thức tu luyện của Tử thần.
- Sư phụ nói không sai. Đệ tử thật sự dùng loại phương pháp này để tiến hành tu luyện.
Tử thần không hề giật mình. Âu Dương có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu như vậy thật ra rất bình thường. Chí ít trong mắt của Tử thần, điều này rất bình thường.
- Hôm nay ta dạy ngươi phương pháp tu luyện có một vài điểm tương tự với phương pháp tu luyện của ngươi. Tuy nhiên ngươi tu chính là lực lượng. Ta dạy cho ngươi tu một loại ý niệm lực không tồn tại!
Âu Dương giới thiệu sơ qua một chút về phương pháp thánh chiến.
Điều cực kỳ quan trọng trong phương pháp thánh chiến chính là tâm muốn thì niệm đạt. Chỉ cần trong lòng có thể nghĩ đến là có thể đủ khả năng làm được. Đây là một loại phương thức gần như thần.
Thật ra Âu Dương cảm thấy có chút nghi ngờ không biết Tử thần có thể tu luyện được phương thức này hay không. Dù sao phương pháp thánh chiến này quá mức huyền ảo.
- Trước tiên ta truyền cho ngươi một phần nhập môn. Nếu như ngươi có thể tu thành một phần nhập môn này, vậy ngươi đã cách vũ hóa phi tiên không xa!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Hóng Heart
Âu Dương chưa hề nói mạnh miệng. Phương pháp thánh chiến này chính là phương pháp tu luyện đỉnh phong nhất tại Tiên giới, là chí bảo trấn tộc của Chiến tộc. Cho dù chỉ là một phần mở đầu, cũng đủ để một phàm nhân vũ hóa phi tiên.
- Vũ hóa phi tiên...
Có thể nói, trong mắt Tử Thần, vũ hóa phi tiên là một loại chuyển đổi thần bí từ từ sinh tử đến vĩnh sinh.
Ba ngày sau, Lưu Khải Hàng để mấy người Âu Dương mua vé xe đi tới Bắc Kinh. Không phải bọn họ không muốn ngồi máy bay mà bởi vì ở địa phương nhỏ như Tương Thành này căn bản không có sân bay. Nếu ngồi xe chịu đựng sự hành hạ đi tới thành phố khác để lên máy bay, còn không bằng trực tiếp ngồi xe đi tới đó. Đây là ý kiến của Âu Dương.
- Còn ngồi xe làm gì. Không phải ngươi có thể bổ ra hư không sao? Ngươi trực tiếp mang chúng ta thuấn di có phải tốt hơn không!
Lưu Tĩnh cầm vé xe trừng mắt với Tử thần một cái nói. Mà Tử thần lại thực sự vàng thật không sợ lửa nói:
- Nếu như sư phụ ra tay, bổ ra hư không đưa chúng ta đi, trong nháy mắt liền đến Bắc Kinh. Đây là chuyện rất đơn giản."
- Thật sao?
Lưu Tĩnh không tin nhìn Âu Dương một chút. Nhưng Âu Dương lại hai tay nói:
- Không thể lãng phí. Vé xe đều đã mua. Không ngồi thật lãng phí...
Mọi người:
-...
Một ngày sau, kể cả Lưu Khải Hàng là tổng cộng năm người ngồi ô tô đi tới Bắc Kinh. Lần này bọn họ ngồi xe buýt sang trọng, điều kiện cũng không tệ. Nhưng ngươi không thể so sánh xe buýt sang trọng với những loại xe của phú hào được.
Trong những người ở đây, Tử thần bình thường đều bay. Thiệu Phong ra ngoài, tất nhiên không thiếu xe đặc chủng chuyên cơ các loại. Đây là lần đầu tiên hai người này hưởng thụ cảm giác chín nẫu cùng với vô số người trên xe buýt sang trọng như vậy.
- Từ trước đến nay ta cũng không biết, hóa ra từ Tương Thành đến Bắc Kinh lại xa như vậy!
Sau khi xuống xe buýt, mấy người đứng trên đường phố Bắc Kinh, nhìn quang cảnh người đến người đi thật náo nhiệt, cảm thụ sự phồn hoa của thủ đô Bắc Kinh.
- Đều nghe Bắc Kinh rất tốt, xem ra cũng chỉ có như thế mà thôi.
Lưu Tĩnh trừng mắt với Thiệu Phong một cái. Không phải cô thật sự có ý kiến đối với Bắc Kinh. Trên thực tế cô chỉ muốn đay nghiến Thiệu Phong mọt chút. Bởi vì hai ngày nay nam tử dung tục Thiệu Phong mỗi ngày đều nói với nàng Bắc Kinh tốt tới mức nào. Hiện tại Lưu đại tiểu thư đã tính khiến Thiệu Phong tổn thương một chút.
- Ở Bắc Kinh không nên nói chuyện lung tung. Nơi này không phải như ở phía dưới. Rất nhiều lúc một vài lời nói sẽ chọc ra phiền phức!
Lưu Khải Hàng trừng mắt với con gái một cái. Con gái của mình cái gì cũng tốt, chỉ có điều là nói quá nhiều. Lưu Khải Hàng lại không biết hai vị thần đi theo bên cạnh mình có thân phận cụ thể thế nào. Cho nên Lưu Khải Hàng chỉ có thể nhắc nhở con gái không nên nói chuyện lung tung.
- Cha, cha phải biết rằng, người nào đó nói với con, tại Bắc Kinh, chỉ cần con không phải là khủng bố đánh bom trong Nam Hải, như vậy hắn đều có thể bảo vệ được con! Đúng không?
Lưu Tĩnh liếc mắt nhìn Thiệu Phong một cái với vẻ khiêu khích.
- Haizzz...
Lưu Khải Hàng không khỏi nhìn Thiệu Phong thêm vài lần. Người trẻ tuổi này có một loại khí phách cao ngạo dường như đã ở vị trí cao một thời gian dài. Nhưng trên người hắn đồng thời cũng có khí tức của phàm nhân. Người trẻ tuổi như vậy thực sự rất ít gặp. Nhưng không nghi ngờ chút nào, người trẻ tuổi như vậy tuyệt đối không giàu sang thì cũng cao quý. Nghe thấy con gái của mình nói như vậy, Lưu Khải Hàng không khỏi nhìn Thiệu Phong thêm mấy lần.
- Đừng nghe Tiểu Bạch này khoác lác. Ta cho ngươi biết, ở chỗ này cho dù dùng thuốc nổ, phá tan Nam Hải, ta cũng có thể khiến ngươi an toàn đi ra ngoài! Ngươi có tin hay không!
Lần này Tử thần lại càng tỏ ra trâu bò hơn! Nhưng câu nói này của hắn đã bị Lưu Khải Hàng cho rằng là lời nói khoác...
Thật ra Tử thần không ó nói dối. Chuyện nổ bên trong Nam Hải chẳng khác nào đánh vào mặt. Nhưng chuyện như vậy nếu muốn tuyên bố với bên ngoài lại có vô số cách nói. Mà Tử thần biến thái này cũng có vô số phương pháp khiến người ta không dám nói gì.
Vì một cá nhân nho nhỏ đắc tội Tử thần sau đó đánh giết với Tử thần sao? So sánh giữa hai bên, người thông minh cũng sẽ lựa chọn im lặng.
- Đừng nói nữa. Trước hết chúng ta vẫn nên tìm một chỗ ở lại đã!
Lưu Khải Hàng biết hai người này đều không phải là người bình thường. Hắn còn biết, hai người này nhất định đều có quan hệ với Âu Dương. Lưu Khải Hàng hiểu rõ, như vậy là đủ rồi! Âu Dương là chính là người mình đã dạy dỗ. Tuy rằng Âu Dương không phải một người quá tôn sư trọng đạo, nhưng Lưu Khải Hàng tin tưởng, Âu Dương là một người có nguyên tắc. Chí ít hắn vĩnh viễn sẽ không làm chuyện gì gây hại cho mình. Như vậy là đủ rồi.
- Huấn luyện viên, lần này tại sao Lưu Phi và Tôn Dương đều không tới vậy? (share by Bàn Long Hội;copy lậu từ Soái Cẩu)
Thật ra từ sáng sớm Âu Dương đã muốn hỏi về vấn đề này. Loại giải thi đấu Kinsey này, trong danh sách Tương Thành bọn họ có bốn người. Nhưng tại sao chỉ có hai người hắn với Lưu Tĩnh tới đây?
- Lần thi đấu này có vấn đề. Lưu Phi và Tôn Dương không tồi. Nhưng loại thi đấu này không có bất kỳ lợi ích nào đối với bọn họ. Ta dẫn ngươi đến đây, chẳng qua chỉ muốn gặp một người thôi.
Dù sao Lưu Khải Hàng cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Biết rõ là một trận thi đấu có vấn đề, nhưng hắn có thể làm được gì.
- Ngoại vi?
Âu Dương nhìn Lưu Khải Hàng hỏi.
- Không sai. Nghe nói lần này có một người tên là Đặng Dương là Thái tử đảng liên hợp một vài Thái tử đảng khác làm ra! Được rồi. Đừng hỏi nhiều như vậy nữa. Em thi đấu cẩn thận một chút. Phát huy ra trình độ tốt nhất của em. Có bắn được hay không cũng không quan trọng.
Trong mắt Lưu Khải Hàng cũng có mấy phần bất đắc dĩ.
- Đặng Dương!
Khi Lưu Khải Hàng nói cái gì Dương Thiệu Phong leièn gật đầu nói:
- Đó đúng là một thái tử đảng có thế lực rất lớn. Dưới tay hắn có một đám hồ bằng cẩu hữu rất thích khống chế một vài thứ. Tuy nhiên đều là một vài thứ không thể đặt lên mặt bàn. Bọn họ hẳn sẽ không làm gì quá mức. Bởi vì có nhiều chỗ bọn họ cũng sợ!
- Cậu biết Đặng Dương?
Lưu Khải Hàng biết chuyện Thiệu Phong chính là một thiếu tướng. Bây giờ nghe Thiệu Phong nói như vậy, suy nghĩ đầu tiên của Lưu Khải Hàng chính là Thiệu Phong có quen biết với Đặng Dương.
- Có lẽ hắn biết tôi, nhưng tôi không nhận ra hắn!
Câu nói này của Thiệu Phong thực sự điên cuồng không biên giới. Hắn biết tôi, nhưng tôi không nhận ra hắn! Đây là ý gì? Ý này chính là tên Đặng Dương biết tôi là ai, nhưng trong suy nghĩ của tôi lại hoàn toàn không có hắn. Nói trắng ra chính là trong mắt Thiệu Phong, Đặng Dương căn bản không có tư cách quen hắn!
Tuy nhiên Lưu Khải Hàng rõ ràng không hiểu rõ ý tứ trong giọng nói của Thiệu Phong. Lưu Khải Hàng chỉ xem đó là một câu nói đùa, nên chỉ cười rồi bỏ qua.
Năm người tìm một khách sạn không tính là quá tốt. Kinh phí cho chuyến đi lần này vốn không ít.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart