Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1023: Tự cho là đúng. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Tiểu tử, muốn mượn đao giết người, xem ta bị chê cười sao? Phần tâm tư này của ngươi, nhất định là sẽ thất bại. Hơn nữa, ta còn có thể tiên đoán, ngươi, nhất định sẽ chết ở trên tay của ta! Nhất định?
Tô Triệt khinh miệt cười, đáp lễ nói:
- Ngươi bất quá chỉ là Huyền Tiên mà thôi, đại biểu không được thượng thiên, không có tư cách sử dụng từ 'nhất định' này. Chúng ta trong lúc đó không cần nói nhảm, chờ xem sẽ biết.
- Chậm rãi chờ chết đi!
Lâm Cứu cười lạnh một tiếng, mượn nhờ xu thế tránh né, đột nhiên tung bay đến bên Tô Triệt, hơn nữa bộc phát ra một cổ khí lãng vô hình, oanh một cái, đánh Tô Triệt bay cách mặt đất, giống như bóng cao su quẳng đến xa xa.
Một kích này cũng không phải là sát chiêu gì, Lâm Cứu thầm nghĩ cho Tô Triệt một ít khổ mà thôi, dưới sự bảo vệ của Đạo khí tuyệt phẩm, Tô Triệt lông tóc không thương, nhưng mà, loại cảm giác này tất nhiên là tương đối khó chịu.
Hành vi này của Lâm Cứu rõ ràng đang nói: tùy tiện phun một bãi nước bọt cũng có thể phun chết ngươi! Hiện tại không giết ngươi, chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi.
- Ta phi!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục tức giận đến nổi trận lôi đình:
- Huyền Tiên mà thôi, có gì đặc biệt hơn người. Đợi cho chủ nhân ta phi thăng Tiên Giới, mặc dù chỉ là một Nhân Tiên, có thể vượt cấp xử lý Huyền Tiên!
Bá bá bá. . .
Mấy người Liên Y, Vân Phiến lập tức bay tới, bảo vệ Tô Triệt ở bên trong, miễn cho hắn đụng phải Lâm Cứu lăng nhục lần nữa.
Tô Triệt lại là thần sắc như thường, không thèm để ý, trong nội tâm còn đang cân nhắc: mình đến cùng có phải là 'người kia' theo lời của Ngưu Đầu ma quái hay không?
- Nghe nó nói, tất cả Ma tộc trong Tiên Ma chiến trường đang đợi người nào đó đến, giả thiết ta chính là người kia, như vậy, ta có thể mang cho chúng nó cái gì, là hủy diệt, hay là hi vọng?
- Nếu như là hủy diệt, ta sẽ trở thành tử địch bất cộng đái thiên trong mắt chúng nó; Nếu là hi vọng, nhất định sẽ được rất nhiều đãi ngộ.
- Chỉ là, ta có thể mang cho chúng nó hi vọng gì? Phải biết rằng, chúng nó là Khởi Nguyên Ma tộc, là công địch của thế gian vạn vật, ta cuối cùng không có khả năng giúp đỡ chúng nó, trái lại đối phó Tiên Giới a?
- Cái này có thể không nhất định đâu chủ nhân.
Lão Hắc tiếp lời nói:
- Ngươi có khả năng giúp Vu tộc hủy diệt Linh giới, thì có thể giúp đỡ Ma tộc hủy diệt Tiên Giới. Dù sao, ở trong mắt người khác, ngươi đã sớm biến thành tuyệt thế ma đầu, đơn giản, vậy thì suất lĩnh Khởi Nguyên Ma tộc, đả đảo Tiên Giới! Làm một đại ma đầu muốn làm gì thì làm, cũng là rất đã ghiền.
Tô Triệt không có lên tiếng, chỉ biết lời nói này của lão Hắc là chê cười, nói nhảm, căn bản không có khả năng cho là thật.
Đả đảo Tiên Giới, ngược lại là chuyện tình không sao cả, nhưng mà, ý nghĩa tồn tại của Khởi Nguyên Ma tộc chính là giết chóc cùng hủy diệt, chính là công địch của tất cả sinh linh trên thế gian. Cùng chúng nó thông đồng làm bậy, đã không phù hợp nhân tính của mình, cũng triệt để đi ngược lại với đạo của mình.
- Không thể vi phạm thiên ý, nếu phải giúp Khởi Nguyên Ma tộc, ta có thể nghĩ đến duy nhất, đó chính là thu bọn nó vào Tiên Ngục, sáng tạo cho chúng nó một hoàn cảnh sinh tồn càng tốt hơn Khởi Nguyên Ma Vực. . .
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Nếu như nói, Tiên Ngục bảo tháp chính là một bảo vật dưỡng dục ra Đại Vũ trụ, như vậy, thân là người có được nó, ta cần phải trả một cái giá lớn chính là, gánh vác một phần trách nhiệm trầm trọng nhất!
- Từ đạo lý mà nói, hình như là như vậy. . .
Lão Hắc không hề vui đùa, cúi đầu bắt đầu cân nhắc.
Cùng lúc đó, Ngưu Đầu ma quái huy vũ chiến kích đã oa oa gầm rú, không ngừng chửi bới Lâm Cứu là quỷ không có can đảm, không dám chính diện giao thủ cùng hắn, chỉ biết được tránh nặng tìm nhẹ, ứng phó cho qua. . .
Lâm Cứu lại bất vi sở động, trong nội tâm âm thầm đắc ý:
- Sở dĩ làm người thứ nhất lên sân khấu, thực cho rằng ta là chịu không nổi tiểu tử thúi Thiên Vũ kia khích tướng sao? Hừ hừ, nếu là xa luân chiến, người thứ nhất lên sân khấu căn bản không cần chiến thắng, ứng phó cho xong chuyện là được rồi!
Xa luân chiến nha, càng là người sắp xếp sau, trách nhiệm càng lớn, áp lực càng lớn; Người thứ nhất lên sân khấu, mặc dù thua trận, cũng sẽ không bị quá nhiều chỉ trích.
Oanh!
Sau năm sáu chục hiệp, Lâm Cứu giả bộ như làm ra một sơ sẩy, bị Ngưu Đầu ma quái đánh một kích, đánh lui mấy trăm trượng. Kỳ thật, dưới sự bảo vệ của Đại Phòng Ngự Thuật, một sợi lông cũng không có bị thương.
Hắn giả bộ như khí tức hỗn loạn, sắc mặt khó coi trầm giọng nói:
- Ta không phải là đối thủ của ngươi, trận này, ta thua!
- Nhân loại ti bỉ!
Ngưu Đầu ma quái không phải người ngu, những tâm tư kia của Lâm Cứu không thể gạt được hắn. Bất quá, dưới tình huống thực lực tương đương, đối phương hoàn toàn không có ý định động thật, trong thời gian ngắn, Ngưu Đầu ma quái cũng tìm không thấy cơ hội đoạt tánh mạng của hắn, chỉ có thể trừng hai mắt đỏ hồng, âm thanh hung dữ mắng:
- Nhân loại là chủng tộc thấp kém, nên giết hại hầu như không còn!
- Ta chính là Chân Tiên, không phải nhân loại.
Lâm Cứu cười nhạt một tiếng, thoáng cái thu liễm phòng ngự quang thuẫn, lâng lâng lui trở về trong đội ngũ, minh xác tỏ vẻ: kế tiếp, không có chuyện gì của ta!
Kế tiếp, ai sẽ tới?
U Lâm? Hay là Quang Khải?
- Đấu pháp như vậy, có ý nghĩa gì sao?
Tô Triệt dưới sự bảo vệ của bọn người Liên Y, chậm rãi nói ra:
- Mục đích của chúng ta là vì tầm bảo, là vì thu hoạch cơ duyên, cũng không phải chạy tới không lý tưởng. Giống như ngươi xuất công không xuất lực, rõ ràng ứng phó cho qua, thuần túy chính là một tiểu nhân, một phế vật!
- Thiên Vũ, ngươi đây là có chủ tâm muốn chết phải không?
Lâm Cứu chịu không được Tô Triệt mỉa mai, biểu lộ nhàn nhã tự đắc lập tức biến đổi, mục quang âm tàn nói:
- Tin hay không, hiện tại ta liền làm thịt ngươi? Mấy bảo tiêu tạm thời kia của ngươi, trong mắt ta, không hề có tác dụng!
- Đừng nóng vội.
Tô Triệt khoát khoát tay, không nhanh không chậm nói:
- Ta còn chưa nói xong đâu, ngươi, Lâm Cứu, không chỉ là một phế vật, còn là một tên tự cho là đúng, đồ ngu mà tự cho là thông minh. Cách làm này của ngươi, chỉ có thể triệt để chọc giận đối thủ của ngươi, chờ xem đi, kế tiếp, các ngươi sẽ thấy!
Quả nhiên, lời nói này của Tô Triệt vừa mới chấm dứt, liền nghe được tiếng nói trầm thấp của Ngưu Đầu ma quái như sấm rền nổ vang ở trong lòng mọi người:
- Cho các ngươi một cơ hội giao chiến công bình, nhưng những nhân loại ti tiện, nhu nhược các ngươi lại muốn trêu đùa ta. Tốt lắm, ta liền cho các ngươi biết rõ, cái gì gọi là hối hận không kịp!
- Rống!
- Rống!
- Rống!
Ngưu Đầu ma quái ngửa đầu, phát ra gầm rú rung trời, đương nhiên không nghĩ muốn đánh chết ai, mà là. . .
Sắc mặt bọn người U Lâm, Quang Khải lập tức xuất hiện thay đổi, ai cũng có thể đoán được, Ngưu Đầu ma quái cải biến chủ ý, không nghĩ đơn đả độc đấu cùng mọingười, hắn liên thanh gầm rú, hiển nhiên là triệu hoán đồng bạn.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1024 : Diễn thuyết của một con kiến hôi (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Trong Tiên Ma chiến trường, hoàn toàn là thiên hạ của Ma tộc, kể từ đó, ai biết sẽ đưa tới nhiều ít yêu ma quỷ quái?
Lần này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Lâm Cứu, tràn đầy khiển trách không tiếng động, nén giận, thậm chí là phẫn hận, mà ngay cả mục quang của Quang Khải cũng có chút bất thiện.
Lâm Cứu càng là sắc mặt khó coi, biểu lộ phức tạp đến cực điểm.
Đây là thông minh quá sẽ bị thông minh hại, tự cho là đắc ý, lại làm ra một chuyện ngu xuẩn. Vừa rồi trận giao chiến kia, thua cũng không quan trọng, nhưng mà tối thiểu nhất cũng có thể chăm chú đối đãi, cho đối thủ đủ tôn trọng.
Tuy Ngưu Đầu ma quái lớn lên như hình con trâu, nhưng không phải kẻ ngu, chỉ số thông minh của hắn so với bất kỳ ai khác cũng không thấp. Muốn trêu đùa hắn, thực xin lỗi, vậy thì phải trả một cái giá lớn mới được.
Hiện tại, thời khắc trả một cái giá lớn, đã tới rồi!
- Đồ ngu!
Tô Triệt sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào có thể đả kích hắn, giờ phút này nói ra:
- Tục ngữ nói, không sợ địch nhân tài trí như thần, chỉ sợ đồng đội giống như heo, mà ngươi, ngươi là con lợn chỉ biết gây tai họa cho mọi người kia!
- Không sai!
Bọn người Liên Y cũng là trong nội tâm tức giận, đều nói ra:
- Thật là một tiểu nhân quá ngu xuẩn, lại ở chỗ này dương dương đắc ý.
- Thành sự không có, bại sự có dư!
- Ta đã sớm lo lắng, hắn chính là con sâu làm rầu nồi canh!
Sau một khắc, mọi người biết sẽ gặp phải rất nhiều Ma tộc tầng tầng vây quanh, việc đã đến nước này, bọn người Liên Y ngược lại yên tâm không thèm cố kỵ những Phong Ma sứ Tiên Giới kia.
Mắng chửi đi, thừa dịp thời gian còn kịp, hung hăng mắng hắn một trận, ít nhiều gì cũng có thể giải hết giận. . .
Chỉ hơn mười tức sau, trên bầu trời liền có thể chứng kiến vài chục đoàn mây đen dày đặc hướng bên này tụ tập mà đến, đều là từ những cự thạch phụ cận kia chạy tới.
Không hề nghi ngờ, đây đều là hàng xóm của Ngưu Đầu ma quái, thậm chí là hảo hữu.
Rầm rầm rầm oanh. . .
Trong chớp mắt, một đám Ma tộc muôn hình muôn vẻ trước sau hạ xuống tòa cự thạch này, hùng hổ trừng mắt nhìn bọn người Tô Triệt, bắt đầu xoi mói:
- Tiên nhân từ bên ngoài đến? Ha ha, đã nhiều năm như vậy, rốt cục gặp được người từ bên ngoài đến!
- Bọn họ là vào như thế nào?
- Tên gia hỏa này, thực lực thật yếu a!
- Nhìn kỹ xem, có người kia hay không?
- Bắt lại tất cả, hảo hảo tra hỏi một phen, nếu chỉ là hạng người vô dụng, vậy thì làm thịt hết, làm đồ nhắm cho chúng ta uống một bữa.
- Hống hống, ta còn chưa có ăn qua thịt tiên nhân là cái tư vị gì. Hai nữ nhân kia, có thể ăn ngon hơn thịt công hay không?
Bị một đám Ma tộc hình thái khác nhau, diện mục đáng sợ, thực lực đều là cường hãn vây vào giữa như vậy, loại cảm giác này tất nhiên sẽ làm cho người ta kinh hồn táng đảm.
Mặc dù tất cả mọi người là người tu luyện, ngày bình thường nhìn quen yêu ma quỷ quái, chỉ là, những cái gọi là yêu ma quỷ quái kia so với Khởi Nguyên Ma tộc, căn bảnlà không được lên mặt bàn.
Mấu chốt là, giờ phút này thân ở trong Tiên Ma chiến trường, hoàn toàn là địa bàn của Ma tộc, trong nội tâm có rất nhiều lo lắng, đây mới là nơi phát ra tâm tình e ngại chủ yếu.
Ngưu Đầu ma quái giơ ba xiên đại kích lên, chỉ vào bọn người Tô Triệt oanh thanh nói:
- Tên gia hỏa này dõng dạc thuyết là tới nơi này tầm bảo, muốn cướp đi tất cả những vật phẩm trong huyệt động kia của chúng ta. Buồn cười chính là, bọn họ có ý nghĩ này, nhưng không có đảm lượng chính diện giao chiến cùng ta. Các huynh đệ, đối đãi loại người nhu nhược cùng phế vật như vậy, phải làm gì?
- Làm thịt, ăn hết!
- Trước khi làm thịt, phải hảo hảo tra tấn một phen.
- Đây là khẳng định, ha ha ha ha. . .
Chúng yêu ma quỷ quái nói như lôi.
Kỳ thật, Khởi Nguyên Ma tộc tôn trọng giết chóc chính là bản tính của bọn nó, cũng không phải là vì sinh tồn mà cần thức ăn, cái gọi là 'ăn hết' chỉ là một thói quen chúng nó đọng ở bên miệng mà thôi.
Ăn hết ngươi, biến thành phân của ta! Chúng nó cho rằng, đây là một loại đe dọa có lực uy hiếp mạnh nhất...
Nhưng bất kể nói thế nào, nhóm Ma tộc này đã minh xác tỏ thái độ, sẽ không chơi công bình quyết đấu gì cùng bọn người Tô Triệt, kế tiếp, sẽ là một hồi hỗn chiến tàn khốc huyết tinh, kết cục cuối cùng, tất nhiên là một đám tiên nhân tới nơi này tầm bảo, sẽ bị xâm lược vô tình.
Nếu thật là đánh nhau, đây là một loại kết cục không cần suy nghĩ.
Phần phật, mười mấy Ma tộc thân thể cao lớn vây tụ tới, những bóng đen chậm rãi vây bọn người Tô Triệt vào giữa, biểu thị, tiền đồ của bọn hắn sẽ lâm vào trong bóng tối.
Triệt để hắc ám, vĩnh viễn không có ngày mai!
- Đây là đại kỳ ngộ, đại phúc nguyên của Tiên Ma chiến trường sao? Đối với chúng ta mà nói, đây quả thực là một chỗ hẳn phải chết a!
Bọn người U Lâm, Lâm Cứu, Liên Y, mặc dù còn có thể bảo trì biểu hiện ra vững vàng, trong nội tâm đã hiện lên cảm giác tuyệt vọng trình độ bất đồng. Dưới loại cục diện này, mặc dù mọi người còn có lực đánh cược một lần, cũng đã nhìn không được bất luận hi vọng gì, căn bản nghĩ không ra bất luận đường hóa giải nào.
Tính nguy hiểm trong Tiên Ma chiến trường, so với trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn nghìn lần, vạn lần, vô số lần, căn bản nhìn không được khả năng sống sót.
Nguyên bản, mọi người cho rằng Ma Hồn cùng ma vật, đều là chút ít Ma tộc cấp thấp, hẳn là dùng Hôi dực cùng Hắc dực làm chủ, Đồng dực không có khả năng có quá nhiều, đại bộ phận đều là ma vật có chút ít trí tuệ du đãng bốn phía, hoàn toàn có thể sớm tránh đi chúng nó, ở trong Tiên Ma chiến trường lặng yên tiến lên, có thể tận tình thu hoạch rất nhiều rất nhiều tiên khí pháp bảo. . .
Trên thực tế, hoàn toàn không phải có chuyện như vậy, những ma vật khôi lỗi trong tưởng tượng kia, đã sớm tiến hóa thành Đồng Dực Ma tộc số lượng to lớn, nói không chừng còn sẽ có Ngân dực cùng Kim dực càng thêm khủng bố!
- Chết chắc rồi!
Nhìn vài chục đầu Ma tộc khổng lồ trước mắt, phe phẩy cánh chim của chúng nó chậm rãi tới gần, Hắc Nha giống như thất thần ấp úng nói:
- Thiên Vũ huynh đệ, nếu ngươi không có biện pháp tốt gì, chúng ta thật sự sẽ xong đời!
Vài chục đầu Đồng Dực Ma tộc, bằng mười mấy Huyền Tiên, dưới tình huống bọn nó bao vây, không có khả năng sống sót. Tối thiểu nhất, mấy người Hắc Nha sẽ tử vong là không cần suy nghĩ.
Hai người Lâm Cứu cùng Quang Khải, lén lút lấy ra một quả Tiên phù màu tím sậm nấp ở trong lòng bàn tay, đây là Phá Giới Phù mà bọn họ dựa vào cuối cùng. Nếu như không có kỳ tích gì phát sinh, bọn họ chỉ có thể kích phát tiên phù.
Không nói trước sau khi kích phát tiên phù, có thể thật sự thoát ly khỏi Tiên Ma chiến trường hay không, nhưng hành động tầm bảo lần này, nhất định là thất bại trăm phần trăm.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1025: Diễn thuyết của một con kiến hôi. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Giờ khắc này, Lâm Cứu, Quang Khải cùng những người khác đồng dạng, chỉ có thể ký thác hi vọng lên trên người Tô Triệt, kỳ vọng người hữu duyên như hắn có thể sáng tạo kỳ tích, chính thức thể hiện ra thần thoại 'cơ duyên trong người' kia.
Đây cũng là nguyên nhân mà hai người bọn họ còn không có động thủ với Tô Triệt, nếu không, đã sớm là theo tay vung lên, Tô Triệt biến thành tro tàn.
Đúng lúc này, Tô Triệt ung dung xoay người, hướng về phía Lâm Cứu cùng Quang Khải cười ngạo nghễ, phảng phất đang nói: lại đến thời điểm ta xuất hiện, hai người các ngươi đều mở to mắt nhìn cho ta, hảo hảo nhìn xem. . .
Những cử động này của Tô Triệt cũng không phải tiểu nhân đắc chí, mà là vì đánh thức Lâm Cứu và Quang Khải: nhất định phải phân rõ chủ thứ, không cần phải làm tiếp chuyện ngu xuẩn.
Nói thật, Tô Triệt một mực cũng đang lo lắng, nếu hai người bọn họ nhận thức không rõ tình thế, thật sự động thủ với mình, đó mới là đại phiền toái không thể hóa giải! Hai Huyền Tiên hạ sát thủ, mình gánh vác được sao? Đáp án dĩ nhiên là: không có khả năng!
- Chờ một chút!
Tô Triệt tung bay đến, huyền phù trên đỉnh đầu bọn người Lâm Cứu, cái độ cao này, cũng coi như ngang hàng cùng nhiều Ma tộc khác.
Những người này đều là thân cao mấy trượng, giống như một tòa nhà cao năm tầng vậy.
- Lại là hắn!
Ngưu Đầu ma quái chỉ vào Tô Triệt, nhìn những Ma tộc khác nói ra:
- Các ngươi xem, mỗi một lần đều là phàm nhân này bỗng xuất hiện đối thoại với ta, những tiên nhân bên ngoài kia, có phải là tu vi càng cao, lá gan càng nhỏ không?
- Ai mẹ nó biết rõ!
Ma tộc nào đó thô giọng nói, đại biểu mọi người trả lời:
- Ta đây là lần đầu tiên nhìn thấy tiên nhân, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy phàm nhân. Bất quá, con kiến nhỏ này, thật là quá yếu, quá yếu, nhẹ nhàng đụng một cái, ta cũng lo lắng, có thể đụng chết hắn hay không.
Con kiến nhỏ!
Ở trong mắt chúng nó, Tô Triệt chỉ là một con kiến nhỏ không chịu nổi đụng, không muốn giết hắn, làm không tốt cũng có thể lỡ tay làm chết.
Đối với những lời này của chúng nó, Tô Triệt không thèm để ý chút nào, ngược lại cao giọng hỏi:
- Trong Tiên Ma chiến trường, có thống lĩnh quần ma hay không?
- Tiểu tử kia, hỏi cái này làm gì?
Một Ma tộc trước ngực to lớn, xem ra là giống cái, lớn giọng hỏi.
- Ta nghĩ, địa phương nào cũng sẽ tồn tại một thống soái, Tiên Ma chiến trường cũng không ngoại lệ mới đúng.
Tô Triệt trầm ổn như núi, hướng về phía 'mỹ nữ Ma tộc' kia triển lộ mỉm cười:
- Phiền toái ngươi giúp ta thông báo một tiếng, nói, người mà các ngươi chờ, đã đến.
- Người kia?
Mỹ nữ Ma tộc biểu lộ như là sửng sốt một chút, lại hỏi:
- Nghe giọng điệu này của ngươi, chớ không phải là đang nói, người kia chính là ngươi chứ?
- Không sai.
Tô Triệt mặt không đổi sắc, bình tĩnh gật đầu:
- Chính là ta!
- A?
Ma tộc mỹ nữ trừng đồng tử màu đỏ tím của nàng, nhìn những Ma tộc chung quanh khác, biểu lộ cực kỳ quái dị. . .
- Ha ha ha ha. . .
- Hoắc hoắc hoắc hoắc. . .
- Cạc cạc cạc két. . .
- Hống hống hống rống. . .
Hít thở không thông một lát, mười mấy Ma tộc bộc phát ra một hồi cuồng tiếu, giống như nghe được tiếu thoại bất khả tư nghị vậy.
- Một phàm nhân như ngươi?
Ma tộc mỹ nữ cười đến ba đào mãnh liệt, dữ tợn loạn chiến, chỉ vào Tô Triệt nói ra:
- Một con kiến hôi yếu đuối nho nhỏ, dĩ nhiên là người cứu vớt mà chúng ta chờ đợi vô số năm kia? Cạc cạc cạc két, ngươi làm sao cứu ta, chỗ này của ta ngứa, có thể giúp ta gãi một cái hay không? Ngứa thật nhiều năm, toàn bộ trông cậy vào ngươi gải ngứa giúp ta, cạc cạc cạc két. . .
- Cười cái gì cười!
Sắc mặt Tô Triệt phát lạnh, bộc phát ra một tiếng như lôi gào. Phần phật một cái, tiếng cười của mười mấy Ma tộc bị áp chế xuống. Tiếng cười bỗng nhiên trì trệ. . .
- Thoạt nhìn rất uy phong, nhưng chỉ là quá nhỏ!
Ma tộc mỹ nữ nói một câu thô tục, lập tức lại dẫn phát ra trận cười thứ hai.
- Tiên Ma chiến trường tồn tại hơn bảy nghìn vạn năm. . .
Tô Triệt không đếm xỉa chúng nó cười vang, ngữ khí bình thản, lại vô cùng rõ ràng nói:
- Hơn bảy nghìn vạn năm! Một đoạn tuế nguyệt dài dòng buồn chán như vậy, có lẽ các ngươi căn bản đã không có khái niệm thời gian, cũng không hiểu được, hơn bảynghìn vạn năm ý vị như thế nào, đúng không?
- Thời gian lâu như vậy, một mực đều không có người từ bên ngoài tiến vào Tiên Ma chiến trường, chúng ta là nhóm người đầu tiên đúng không? Đối với chuyện này, các ngươi không có liên tưởng một chút sao?
- Nói thật cho các ngươi biết, trên trời dưới đất, cả Đại Vũ trụ thế giới, bên trong vô số sinh linh, người có thể mở Tiên Ma chiến trường ra, chỉ có một mình ta. Là ta, mở ra Tiên Ma chiến trường, mang theo bọn họ xuất hiện ở trước mặt các ngươi!
- Vì cái gì nhiều năm như vậy, đều không có những người khác tiến vào Tiên Ma chiến trường? Đây là bởi vì, không có ta, bọn họ căn bản vào không được! Thậm chí, cũng không có cách nào tìm được cửa vào của Tiên Ma chiến trường.
- Vì cái gì nhiều năm như vậy, các ngươi chờ mong người kia, một mực đều không có xuất hiện? Đây là bởi vì, ta chính là người kia, nếu ta không đến, các ngươi vĩnh viễn đợi không được hắn!
- Đợi lâu như vậy, hôm nay, rốt cục có người đứng ở trước mặt của các ngươi, đủ đảm lượng hét to ra, ta chính là người kia! Như vậy, ta có đảm lượng nói như vậy,các ngươi lại không có đảm lượng nghiệm chứng sao?
- Nếu các ngươi cảm thấy chuyện này rất tức cười, vậy thì tận tình cười đi, nhưng sau khi cười đủ rồi, phiền toái các ngươi động não ngẫm lại, nếu hiện tại ăn ta, các ngươi còn cần ở đây bao nhiêu năm, mới xem như một kết thúc?
Theo lời nói này của Tô Triệt, mỗi một câu nói ra, đám yêu ma quỷ quái kia đã sớm đình chỉ cười vang, từng người đều là ngậm miệng không tiếng động, thần sắc âm trầm.
Đương nhiên, chúng nó âm trầm, không phải là làm ra sắc mặt hung ác, kỳ thật, đây là một loại biểu lộ mà chúng nó chăm chú suy nghĩ. . .
Tô Triệt diễn thuyết xong, trôi qua hồi lâu, Ma tộc mỹ nữ kia đại biểu quần ma, thấp giọng nói ra:
- Nói thật, ta rất hi vọng, ngươi chính là hắn. . . Chỉ là, ngươi quá yếu!
- Hết thảy vĩ đại, đều bắt đầu từ nhỏ bé.
Tô Triệt cười hỏi:
- Những lời này, ngươi hiểu không?
- Hết thảy vĩ đại, đều bắt đầu từ nhỏ bé. . .
Mỹ nữ Ma tộc giống như không có nghe nói qua những lời này, nhưng chỉ cần thoáng tưởng tượng, cũng có thể lĩnh hội được hàm nghĩa trong đó.
Hơi do dự một lát, nàng mới lên tiếng:
- Ta có thể giúp ngươi thông báo cho Ma Vương đại nhân một tiếng, bất quá, nếu ngươi dám trêu chọc ta, một khi bị Ma Vương đại nhân phát hiện, như vậy, kết quả của ngươi sẽ vô cùng thê thảm! Ta sẽ nghĩ tất cả biện pháp tra tấn ngươi thật lâu thật lâu, mới có thể cho ngươi chết.
- Ta hiểu rõ.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu, nhẹ giơ tay phải lên, mời nàng tùy ý.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1026 : Khởi Nguyên Ma Vương
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Vẻ mặt của Ma tộc mỹ nữ run rẩy vài cái, tựa hồ có chút do dự, nhưng ở mấy hơi sau, nàng vẫn phất tay bắn ra một đạo không khí ngăm đen, vạch phá Trường Không, trong nháy mắt tan biến ở trong ánh mắt của tất cả mọi người.
Không hề nghi ngờ, khối không khí ngăm đen này chính là một loại phương thức thư từ qua lại đặc biệt của Ma tộc.
Căn cứ biểu hiện do dự cùng cẩn thận của những Ma tộc này, Tô Triệt có thể đoán được, tính tình của Ma Vương đại nhân mà nàng vừa mới nâng lên kia, tất nhiên là không thế nào tốt, nếu như tình báo có sai, lãng phí thời gian quý giá của Ma Vương đại nhân, phỏng chừng, nàng sẽ gặp phải trừng phạt trình độ nào đó.
Lập công cùng bị phạt, đôi khi cũng là một hồi đánh bạc, ngoại trừ phán đoán của mình, còn phải xem vận khí như thế nào. Ma tộc mỹ nữ này rõ ràng cho thấy một người có thực lực cao nhất bên trong đám này, cử động của nàng cũng không có bị những yêu ma khác ngăn cản. Giờ phút này, ý tưởng của nàng là: đám người trước mắt này, xác thực là nhóm đầu tiên xâm nhập Tiên Ma chiến trường, hơn nữa, phàm nhân cực kỳ nhỏ yếu kia, xác thực là một gia hỏa duy nhất tự xưng là 'người kia'.
Tổng hợp lại hai nhân tố này, nàng cho rằng, thà rằng tin là có, không thể tin là không, cần phải bẩm báo cho Ma Vương đại nhân một tiếng. Bất luận đúng sai, loại chuyện này cũng không phải mình có thể làm ra quyết đoán. . .
Mười mấy Ma tộc có thực lực cường hãn, vây tụ bốn phía, nhìn chằm chằm, nhưng cũng may, trong chốc lát này cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, đều kiên nhẫn chờ Ma Vương đại nhân truyền chỉ thị.
- Hắn thực đúng là người kia sao?
Không riêng gì những Ma tộc này, kể cả bọn người Liên Y, U Lâm cùng Lâm Cứu, trong đầu tất cả mọi người đều chớp động lên suy đoán như thế.
Sáu người Liên Y cùng ba người U Lâm, đương nhiên hi vọng Tô Triệt chính là 'người hữu duyên', chỉ có như vậy, mọi người mới có thể giữ được tánh mạng, mới có thể đi theo hắn thu hoạch những phúc duyên kia.
Nếu hắn không phải, hết thảy thành không, kết cục bi thảm!
Nhưng mà Lâm Cứu cùng Quang Khải, giờ phút này trạng thái tâm lý lại phức tạp nhiều lắm. Bọn họ đã hi vọng Tô Triệt chính là người kia, có thể bảo trụ tánh mạng mọi người, đồng thời, còn có chút ghen ghét, cùng với đủ loại không công bằng khó có thể ức chế.
- Chỉ là một phàm nhân, dựa vào cái gì cho hắn chiếm được một phần cơ duyên như thế, 'người kia' dựa vào cái gì không phải là ta?
- Ta mới là thượng thiên chi tử, ta hẳn là phải bất phàm, tương lai của ta hẳn là vô cùng huy hoàng mới đúng. . .
Bọn họ thân là Huyền Tiên, trong nội tâm đều có một phần tự ngạo, hoặc là nói, đều tự cho mình là siêu phàm, mình hẳn là người có phúc duyên thâm hậu nhất mới đúng!
Ánh mắt của Lâm Cứu thỉnh thoảng sẽ nhìn thẳng bóng lưng của Tô Triệt, trong nội tâm một mực tính toán: như thế nào mới có đoạt lấy tất cả phúc duyên cùng vận khí trên người hắn. . .
- Chủ nhân, ánh mắt tên hỗn đản Lâm Cứu này mỗi lần nhìn về phía ngươi, rõ ràng đều là không có ý tốt, tâm hại ngươi, vĩnh viễn sẽ không chết a.
Lão Hắc nhắc nhở:
- Kế tiếp, một khi chứng thực ngươi chính là người hữu duyên kia, ta đề nghị việc cần phải làm đầu tiên của ngươi, chính là lợi dụng lực lượng của Khởi Nguyên Ma tộc, lập tức diệt sát Lâm Cứu cùng Quang Khải, chấm dứt hậu hoạn!
Lão Hắc càng hi vọng bắt bọn họ vào Tiên Ngục, nhưng có thể lý trí ý thức được, điều này khó có thể thực hiện. Huống hồ, tiên phàm khác biệt, cách xa quá lớn, mặc dù bắt vào Tiên Ngục, cũng không có khả năng áp dụng linh hồn nô dịch với bọn họ, thậm chí, lực lượng trước mắt của Tiên Ngục cũng không nhất định có thể đem triệt để trấn áp bọn họ.
Biện pháp thích hợp nhất, chính là trực tiếp giết chết!
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, ý nghĩ trong lòng đồng dạng như lão Hắc, nếu có cơ hội, nhất định phải diệt sát mấy người này!
Đợi ước chừng một khắc, một đoàn hắc khí từ đàng xa bay tới, lập tức chui vào lòng bàn tay của Ma tộc mỹ nữ. Ai cũng có thể đoán được, khẳng định là Ma Vương hồi phục.
- Cạc cạc!
Ma tộc mỹ nữ này lập tức phát ra tiếng cười chói tai, nhìn Tô Triệt nói ra:
- Cũng không tệ lắm, Ma Vương đại nhân quyết định muốn gặp ngươi một lần, lệnh chúng ta mang tất cả các ngươi đi qua!
- Đi thôi!
Mấy Ma tộc khác cùng kêu lên.
Không có gì có thể nói, bọn người Tô Triệt chỉ có thể phục tùng, không hề có lựa chọn khác.
Phần phật a. . .
Mười mấy nhân loại, ở dưới mười mấy Ma tộc áp giải, hướng về một hướng khác bắt đầucực tốc phi hành.
Tiên Ma chiến trường còn lớn hơn cả bọn họ suy đoán, y theo tốc độ phi hành của bọn người Tô Triệt, nửa canh giờ ít nhất có thể bay mấy trăm ức dặm, nhưng vẫn nhìn không được bất luận giới hạn gì, chỉ có thể loáng thoáng có một loại cảm giác, hình như đi tới khu vực hạch tâm của Tiên Ma chiến trường.
Trước mắt chứng kiến, giữa thiên không, lơ lửng một tòa cự thạch vô cùng lớn. Khối cự thạch này tuyệt đối lớn hơn bất luận một tòa tinh cầu nào của Tu Tiên giới thế gian, là một đại lục lơ lửng chân chân chính chính, chỉ là diện tích bên trên, đủ để cho mấy vạn ức sinh linh sinh tồn.
- Một khối cự thạch thật lớn, lại không phải là tinh cầu, quả thực là quá khoa trương!
Trong lòng Tô Triệt và lão Hắc đồng thời phát ra sợ hãi than:
- Cái này là tiên nhân đẳng cấp thế nào, sau khi vẫn lạc, mới có thể xứng đôi một phần mộ như vậy a?
Lúc sợ hãi than, còn không có đợi bọn họ hạ xuống trên cự thạch, liền có một cổ lực lượng vô hình hoàn toàn không thể kháng cự bao phủ mọi người ở trong, giống như đại thủ cự nhân, cưỡng chế mười mấy con kiến từ chỗ nào đó đi đến một chỗ khác. . .
Hô một cái, Tô bọn người Triệt giống như đã trải qua một hồi truyền tống, trong nháy mắt vượt qua cự ly vài trăm vạn dặm, nhưng trong nội tâm tất cả mọi người rất tinh tường, đây không phải là truyền tống, mà là bị cường giả nào đó tiện tay dắt tới.
Trong một tòa điện phủ hùng vĩ màu xám, mười sáu người Tô Triệt đứng ở trong đại điện, đối diện là bậc thang khổng lồ vài chục bước, mỗi một bộ đều cao hơn một trượng, rõ ràng cho thấy vì phối hợp cự nhân thân cao vài chục trượng mà thiết lập.
Trên đỉnh bậc thang là bảo tọa vương quyền, mơ hồ ngưng hiện ra một đoàn bóng tối cự đại, nhưng mà, vô luận là năng lực dò xét của Lão Hắc, hay là thần thức của đám người Lâm Cứu, cũng không thể nhìn rõ ràng toàn cảnh chân thật của đoàn bóng tối này.
Nói cách khác, ai cũng không biết, vị Ma Vương đại nhân này là loại diện mục nào.
- Ít nhất, cũng là một Kim Dực Ma tộc a?
Mọi người chỉ có thể hàm hồ suy đoán như vậy.
Kim Dực Ma tộc, thực lực của hắn tương đương với Đại La Kim Tiên ở Tiên Giới, ở Khởi Nguyên Ma tộc có được tôn hào Ma Vương. Đương nhiên, phía trên còn có Ma Đế cùng Ma Tôn càng cường đại hơn, tương đương với cường giả đỉnh cao trên Tiên Giới.
ai ??
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1027 : Ta muốn giết ngươi! (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Trên bảo tọa vương quyền, truyền đến một tiếng trầm thấp. Một chữ vô cùng đơn giản, đầy dẫy áp bách cùng uy nghiêm khó có thể hình dung.
- Là ta.
Tô Triệt đương nhiên hiểu rõ hắn hỏi cái gì, vượt lên trước vài bước, từ trong đội ngũ đi ra.
- Hảo!
Tiếng oanh minh trầm thấp, có đủ uy năng chấn triệt quanh mình, rung chuyển linh hồn:
- Những người khác, có thể chết rồi!
- A?
Mười lăm vị tầm bảo giả bên người Tô Triệt, kinh hãi biến sắc, đều là kinh hãi: Ma Vương này, quá độc ác a?
Oanh!
Căn bản không để cho ngươi cơ hội biện hộ, lập tức có một cổ lực lượng cuồn cuộn rơi xuống đầu, sắp sửa nghiền áp mọi người thành bùn, phân thân toái cốt.
- Chậm đã!
Lâm Cứu, Quang Khải, U Lâm đồng thanh hô to, muộn một bước đều sẽ lập tức chết hết.
Hô. . .
Cũng không tệ lắm, cổ lực lượng kia rõ ràng ngừng lại, nhưng lại tùy thời có khả năng rơi xuống. Không cần nói rõ, cũng có thể không tiếng động biểu đạt ra: chỉ cho các ngươi một cơ hội tranh thủ!
- Dựa vào cái gì xác định người kia chính là hắn, mà không phải chúng ta, giết sai người thì làm sao bây giờ?
Dưới tình thế cấp bách, Lâm Cứu dắt cuống họng la lớn. Một câu cứu mạng này, cũng có thể ở một mức độ nào đó đại biểu tiếng lòng của hắn.
Hô!
Lực lượng vô hình trên đỉnh đầu tùy theo tán đi, rất hiển nhiên, những lời này của Lâm Cứu vẫn còn có chút hiệu quả. Vị Ma Vương đại nhân kia, cho bọn họ một cơ hội sống thêm trong chốc lát.
Thình thịch thình thịch. . .
Đừng nói là bọn người Lâm Cứu suýt nữa chết đi, giờ khắc này, ngay cả Tô Triệt cũng kinh hoàng khó có thể tự kiềm chế. Khá lắm, không hổ là Khởi Nguyên Ma Vương, nói giết liền giết, quả thực chính là người phát ngôn của hai chữ 'tử vong'.
Tiên Ma chiến trường, thật sự là đáng sợ, thật là cơ duyên chi địa trong truyền thuyết sao?
Nơi này có cơ duyên gì, có khả năng nhìn qua, ngoại trừ tử vong, lại có nữa chính là tuyệt vọng. . .
- Ta đang chờ. . .
Tiếng nói trầm thấp của Ma Vương đại nhân vang lên lần nữa, rõ ràng cho thấy đang thúc giục bọn người Tô Triệt, lập tức lấy ra chứng cớ, chứng minh mình chính là người kia.
Người không có cách nào chứng minh, chỉ có thể nhận lấy cái chết!
Chứng cớ gì?
Đừng nói là mấy người bên kia, ngay cả Tô Triệt cũng không biết, mình phải lấy ra loại chứng cớ nào mới có hiệu quả. 'Người kia' rốt cuộc có loại ý nghĩa nào, mình còn không có làm cho tinh tường nữa kìa.
Bọn người Liên Y, U Lâm càng là lòng nóng như lửa đốt, Ma Vương trước mắt này hoàn toàn không cách nào phỏng đoán, căn bản không biết trong nháy mắt sau, hắn có thể tùy tùy tiện tiện lấy đi tánh mạng của mình hay không.
Nếu không thể mau chóng thuyết phục hắn, nói không chừng, kế tiếp vài chục lần hô hấp, chính là một đoạn thời gian cuối cùng mà những người mình có khả năng hưởng thụ đến. . .
- Chủ nhân, có nên cố ý kéo dài trong chốc lát, lợi dụng Ma Vương này, giết chết đám người Lâm Cứu, xong hết mọi chuyện, vĩnh trừ hậu hoạn hay không.
Lão Hắc u ám đưa ra đề nghị.
- Ta đương nhiên rất hi vọng chứng kiến Lâm Cứu chết đi, nhưng mà bởi như vậy, mấy người Liên Y cũng sẽ cùng nhau chết. . .
Trong lòng Tô Triệt lắc đầu nói:
- Ít nhiều gì, ta đã xem nàng thành bằng hữu, thật sự làm không được vô tình như thế.
Lão Hắc không nói gì nữa, kỳ thật, đã sớm đoán được chủ nhân sẽ không làm như vậy, nhưng thân là thuộc hạ, lời nên nói, nhất định phải nói, có chút thời điểm nhất định phải đứng ra làm người xấu, cái này là một trong những chức trách của mình.
Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên có một người vượt qua trước vài bước, sóng vai mà đứng cùng Tô Triệt, hướng về phía Khởi Nguyên Ma Vương trên đài cao trầm giọng nói:
- Đối với thân phận của ngươi, ta tỏ vẻ hoài nghi, ngươi thực đúng là chưởng khống giả cao nhất trong Tiên Ma chiến trường sao?
Bá!
Kể cả Tô Triệt ở trong, ánh mắt của tất cả mọi người toàn bộ đều tập trung vào trên thân người này, hắn đúng là Mông La, đã rất lâu rồi cũng không có mở miệng nói chuyện!
Cử động đột ngột của Mông La, khiến cho mọi người cảm thấy rất kinh ngạc, Tô Triệt cũng giống như vậy.
Mặc dù đã sớm đoán được gia hỏa giữ yên lặng này có phần không đơn giản, nhưng còn không có nghĩ đến, hắn sẽ ở lúc này bỗng nghi vấn thân phận của Ma Vương.
- Hỗn đản, ngươi tính toán muốn chết, không cần phải liên lụy chúng ta!
Lâm Cứu lập tức truyền âm cho Mông La, sợ hắn chọc giận Ma Vương, một cái búa tạ vô hình nện xuống, tất cả mọi người sẽ thành thịt nát.
Mông La căn bản không có phản ứng đến hắn, nhìn trên đài cao, hướng về phía Ma Vương trầm giọng nói:
- Ta có thể thấy rõ chân thân của ngươi, tuy ngươi là Kim Dực Ma Vương, nhưng chỉ đứng ở phía trên, cũng không dám thật sự ngồi trên bảo tọa vương quyền kia. Ta đoán không sai chứ?
Trên đài cao, đoàn bóng tối mơ hồ kia có hiệu quả cách trở thần thức, thần thức của bọn người Tô Triệt cách xa trăm trượng, cũng không có cách nào thẩm thấu, xác thực nhìn không được, vị Ma Vương đại nhân này có ngồi ở trên bảo tọa hay không.
Rất rõ ràng, Mông La có năng lực nào đó, có thể nhìn ra Ma Vương chân thân đằng sau đoàn bóng tối kia, cùng với tất cả động tác, thần thái của hắn, chỉ là. . .
- Chỉ là, Khởi Nguyên Ma Vương đứng cũng tốt, ngồi cũng được, này đều là tự do của hắn, chỉ dựa vào điểm khác nhau này, liền đủ để nghi vấn thân phận của hắn sao?
Trong lòng Tô Triệt nói thầm:
- Hơn nữa, cho dù hắn không phải chưởng khống giả cao nhất của Tiên Ma chiến trường, này thì thế nào? Dù sao hắn cũng là một Kim Dực Ma Vương, tương đương với Tiên Giới Đại La Kim Tiên, có đủ thực lực khủng bố tiện tay diệt sát những người mình này. Nói giết ngươi, có thể giết ngươi, cái này còn chưa đủ sao?
Bọn người Liên Y, U Lâm cũng nghĩ giống như Tô Triệt, đối với hành vi quái dị của Mông La, đều có chút không cách nào lý giải.
Nhưng mà, vượt quá mọi người đoán trước chính là, cử động lỗ mãng của Mông La cũng không có dẫn phát Ma Vương đại nhân nổi giận lôi đình, trên đài cao vô thanh vô tức, một hồi lâu cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Mông La còn là biểu lộ chất phác, lúc này lại lặng lẽ truyền âm cho Tô Triệt nói ra:
- Không cần phải lo lắng, vừa rồi hắn chỉ là dọa người mà thôi, trước khi làm ra sự thật tinh tường, hắn sẽ không giết chết bất kỳ một người nào trong chúng ta.
Phải không?
Tô Triệt trần thấp ân một tiếng, rất muốn hỏi hắn:
- Làm sao ngươi có thể xác định những chuyện này?
Rồi lại nén vấn đề ngu xuẩn như thế trở về. Mỗi người đều có được bí mật thuộc về mình, người khác không có chủ động nói ra, tốt nhất không cần hỏi nhiều.
Oanh!
Bóng tối trên đài cao đột nhiên biến mất, sau đó, một tiếng ầm vang đập đến trước mắt Tô Triệt cùng Mông La. Một ác ma thân cao hơn mười trượng, Kim Dực Ma Vương!
Người này cũng là hình người đứng thẳng, hình tượng cũng không ghê tởm, thậm chí có thể nói là sinh vật kỳ dị dung hợp lực lượng, uy nghiêm, huyền diệu cùng mỹ cảm.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden