Trương Hằng không khỏi sửng sốt. không cần kiểm tra Tiên Thiên Hỏa Linh Thể sao? Như thế nào đột nhiên bắt đầu hỏi chuyện chứ?
- Xin hỏi.
Trương Hằng tự nhiên không làm trái tượng đá dường như có sinh mệnh.
Trong Hỏa Nguyên Châu lập tức tràn ra một luồng hồng quang nhu hòa, bao lấy Trương Hằng lại.
Trước mặt tối sầm, Trương Hằng phát hiện mình đột nhiên đi tới một nơi khác, mọi thứ chung quanh đều có màu đỏ. mình thì đứng trên mặt đất. Tòa tượng đá bên cạnh mình vẫn như ban đầu. nhưng trong đôi mắt lại mang theo sự kích động nhàn nhạt.
- Vấn đề ta hỏi là, nếu ngươi chiếm được viên Hỏa Nguyên Châu này ngược lại sẽ hạn chế sự phát triển sau này của ngươi, nhưng là có thể bảo đảm ngươi sẽ đạt tới cấp tiên nhân ngươi có còn nguyện ý có được vật ấy hay không?
Vào lúc này, pho tượng kia giống như sống động, trong đôi mắt cũng mang theo mấy phần ý chờ mong.
Cấp tiên nhân? Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng không khỏi tim đập thình thịch.
Tiên nhân! Đây gần như là mục tiêu phấn đấu cuối cùng của tất cả tu sĩ Đông Vân đại lục.
Nhưng nghe theo Ý tứ pho tượng. Hỏa Nguyên Châu ngược lại sẽ hạn chế sự trưởng thành ngày sau của mình. Trương Hằng do dự.
- Có thể nói cụ thể một chút không?
Trương Hằng hỏi với vẻ bất động thanh sắc.
Hắn tu luyện Luyên Thiên Hóa Địa Công chỉ cần có thể luyện hóa bảo vật. quán cái gì hạn chế hay không hạn chế.
Pho tượng lấy giọng điệu bình thản giải thích:
- Mỗi khi sinh ra một giới, trong thế giới đó sẽ sinh ra một số Tiên Thiên Linh Bảo. mà Hỏa Nguyên Châu này là viên châu căn nguyên do thiên địa bắt đầu sinh ra. Một thế giới nhỏ có thể có một viên, một thế giới lớn có chín viên, từ đó về sau. mỗi ngàn ức năm sẽ sinh ra một Lần.
- Hỏa Nguyên Châu này là thứ căn Nguyên của thế giới, không quản ngươi có được thân thể cứng rắn như thế nào. sau khi hấp thu lực lượng căn nguỵên trong đó. thể chất sẽ tự động chuyển hóa thành thân thể hỏa Nguyên chân chính. Từ đó về sau liền có thể tùy ý thao túng lực lượng hỏa nguyên vô cùng vô tận trong thiên địa
- Nếu ta hấp thu năng lượng ở trong này, cũng sẽ chuyển biến thành thân thể hỏa nguyên sao?
Trương Hằng hỏi.
- Ta vừa rồi quan sát qua thân thể của ngươi, đích thật là như thế, Cho dù là Yêu Long Hoàng hấp thu Hỏa Nguyên Châu này, cũng không thể cam đoan thân thể mình sẽ không phát sinh biến hóa.
- Vì sao ngươi nói những chuyện này cho ta?
Trương Hằng hỏi với vẻ khó hiểu.
Pho tượng thở dài một hơi. sau đó ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trương Hằng:
- Thể chất của ngươi rất đặc biệt, Tuy rằng Không phải Tiên Thiên Hỏa Linh Thể nhưng cũng có thể thu Hỏa Nguyên Châu dùng cho mình, Tuy nhiên nếu như vậy, lại sẽ hạn chế sự trưởng thành sau này của ngươi.
Không phải Tiên Thiên Hỏa Linh Thể? Trương Hằng hơi hơi sửng sốt, nhưng cũng không thấy kỳ quái.
- Ta không biết ngươi tu luyện công pháp gì? Thứ thần bí tồn tại trong đầu ngươi đang bảo vệ linh hồn ngươi, khiến ta không thể tiến hành dò xét ngươi một cách cụ thể.
Thứ thần bí? Đó khẳng định là thần bí ngọc giản không thể nghi ngờ, Trương Hằng thầm nghĩ.
- Khi ta quan sát thân thể của ngươi, ta có một loại dự cảm. một ngày nào đó. trình độ thân thể của ngươi sẽ vượt qua Yêu Long Hoàng.
- Yêu Long Hoàng?
Trương Hằng có lẽ lần đầu tiên nghe tên này.
- Người này được xưng là Long Thần bất diệt thể đệ nhất thân thể ba mươi sáu giới.
Khi nói tới đây, trong giọng nói pho tượng mang theo mấy phần không cam lòng, dường như có cái gì khúc mắc với Yêu Long Hoàng này.
Long Thần bất diệt Đệ nhất thân thể ba mươi sáu giới! Sau khi nghe tên này. Trương Hằng hoàn toàn bị chấn kinh.
- Mình thật sự có thể vượt qua hắn sao?
Nhưng lập tức nghĩ đến đủ loại biến thái của Luyện Thiên Hóa Địa Công, trong lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra một loại tự tin.
Pho tượng thở dài nói:
- Năm đó ta muốn đi khiêu chiến hắn cuối cùng thì thất bại, rơi xuống tình huống như hôm nay, không chỉ thân thể hoàn toàn bị chết, ngay cả linh hồn cũng gặp bất trắc
- Vậy ngươi... Ngươi là ai?
Trương Hằng lập tức cảm giác thân phận pho tượng này không đơn giản, rất có thể là người cỏ thực lực cường đại không thua gì Huyết Sát Thần Đế.
Pho tượng nói:
- Ngươi không cần biết ta là ai. chỉ cần biết rằng ta là bằng hữu của Huyết Sát Thần Đế là được.
Bằng hữu của Huyết Sát Thần Đế? Trương Hằng thầm nghĩ, Quả nhiên không ngoài suy đoán.
- Hiện tại ngươi cũng thành ra như vậy, Huyết Sát Thần Đế kia có báo thù cho ngươi không?
Trương Hằng đột nhiên muốn nghĩ đến Hạo Thiên Xà Long Vương.
Nghe nói xà quái này đến từ yêu Hoàng Giới, có thể bị Huyết Sát Thần Đế thuận tay hàng phục.
- Vô Danh hắn đã đi qua một lần từ đó về sau liền không còn có tin tức của hắn
Trong giọng nói của pho tượng mang theo vẻ bi ai tràn ngập.
Yêu Long Hoàng này thật dáng sợ, không ngờ ngay cả Huyết Sát Thần Đế cũng thật bại, hiện tại cũng không biết rơi vào hết cục nào.
- Đều do ta hại hắn. Lúc trước nhất thời hiếu thắng, đi khiêu chiến Yêu Long Hoàng.
Trên mặt pho tượng hiện ra vẻ hối hận, một trận vẻ mặt hổ thẹn.
- Huyết Sát Thần Đế kia bây giờ đã chết rồi sao?
Trương Hằng không kiểm nổi hỏi.
Ánh mắt pho tượng trừng lên. nói với giọng điệu tự tin:
- Có lẽ hắn không thể chiến thắng Yêu Long Hoàng, nhưng tuyệt đối sẽ không chết.
- Đều do ta gây phiền hà cho hắn
Ánh mắt pho tượng không ngừng ảm đạm, trong giọng nói mang theo loại tình cảm u uất vô tận.
Trương Hằng trầm mặt. ánh mắt lại dừng trên tấm bia đá bên cạnh:
“Một kiếm trong tay. mặc ta tiêu dao. tung hoành thiên địa. duy ngã độc tôn!
Sinh tử tương giao một vạn năm, cố nhân một đi không trở về”.
Có thể tưởng tượng thực lực của pho tượng này năm đó. hắn có tình hữu nghị sâu sắc Như thế nào với Huyết Sát Thần Đế.
- Ngươi có tiềm lực to lớn trưởng thành sẽ vượt qua Yêu Long Hoàng, nhưng sau khi có được Hỏa Nguyên Châu này, Tuy rằng ngươi có thể thẳng tiến đến cấp bậc tiên nhân, nhưng từ đó về sau. có khả năng không gian tăng lên của ngươi sẽ càng ngày càng nhỏ.
Sau khi nói xong những lời này. pho tượng yên lặng nhìn chăm chú Trương Hằng.
- Nếu như thật là vậy, ta đương nhiên không cần có vật này.
Trương Hằng nói với vẻ không chút do dự.
- Tốt, tốt! Đây là đáp án ta muốn nghe!
Trên mặt pho tượng lộ ra vé vui mừng, kích động.
- Ta rất mong có một ngày nào đó. có một người có thể đánh vỡ thần thoại của Long Thân bất diệt đệ nhất thân thể ba mươi sáu Giới . khi một người đánh đánh bại phương diện sỡ trường nhất của Yêu Long Hoàng, không biết hắn sẽ có biểu tình như thế nào, ha ha ha...
Pho tượng phát ra một tràng cười điên cuồng, dường như đã thấy được ngày đó.
- Vì sao ngươi có tự tin với ta như vậy. ta chỉ là một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ mà thôi.
Trương Hằng thình lình hỏi một câu.
Pho tượng sửng sốt. cười nói:
- Ta và Yêu Long Hoàng đã từng giao thủ. nhất định có chút hiểu biết với thân thể của hắn. nhưng khi ta cận thận quan sát thân thể của hắn. phát hiện thân thể của ngươi còn muốn hoàn mỹ hơn Yêu Long Hoàng, ta có dự cảm, một ngày nào đó. ngươi sẽ vượt qua hắn.
- Thực lực cao thấp cũng không quyết định sự phát triển sau này của ngươi, trước đây Huyết Sát Thần Đế có khởi điểm còn thấp hơn ngươi, nhưng hắn lại quật khởi chỉ trong vạn năm ngắn ngủi, không có địch thủ ở trong một Giới này.
- Hiện tại ngươi rốt cục là tồn tại ra sao?
Trương Hằng nhìn chằm chằm pho tượng này, hỏi với vẻ không kìm nổi.
Thần sắc pho tượng lạnh lùng:
- Ta không có thân thể. linh hồn bị diệt, sinh mệnh ấn ký bị phần liệt thành hai nửa, có thể tính là tử vong, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất trong thiên địa này.
Trương Hằng gật đầu nửa hiểu nửa không.
- Ngươi đã không cần Hỏa Nguyên Châu, như vậy ta liền chi cho ngươi một con đường sáng.
Pho tượng lại khôi phục vẻ bình tình không đổi.
Trương Hằng vội thu liễm tâm thần.
- Khi thiên địa bắt đầu, ngoại trừ sinh ra một số viên châu căn nguyên, còn có thể sinh, ra hai thứ dáng sợ của thế gian, phần là Tịnh Thế Lưu Lỵ Hỏa và Diệt Thế Thần Phạt Lôi.
- Khi thân thể của ngươi cường đại đạt đến mức nghịch thiên, có thể thông qua hai thứ này để ngưng luyện thân thể của mình, sau khi trải qua ngưng luyện của nó. thân thể của ngươi Mới có thể đạt tới mức vượt qua Yêu Long Hoàng.
Tịnh Thế Lưu Ly Hỏa, Diệt Thế Thần Phạt Lôi? Trương Hằng nhớ kỳ hai thứ này.
- Tốt lắm! Chúng ta liền nói đến đây, chung quy có một ngày. ngươi sẽ đứng trên đỉnh chúng sinh, đến lúc đó chúng ta sẽ gặp lại
Trước mắt tối sầm, Trương Hằng cảm giác mình lại về tới thực tại, mà tay mình vẫn còn đặt trên Hỏa Nguyên Châu.
Nhưng trong lòng Trương Hằng lại sinh, ra một loại ảo giác, Tuy rằng mình và pho tượng kia đàm luận một lát, nhưng thời gian bên ngoài dường như không thay đổi chút nào.
Thấy vẻ mặt Trương Hằng có chút kinh ngạc. Triệu Thụy ở bên cạnh không kìm nổi hỏi:
- Đại ca! Huynhlàm sao vậy?
Trương Hằng thu hồi tay mình, nói với Triệu Thụy ở bên cạnh :
- Ngươi cũng thử xem.
- Đại ca! Huynh không phải người hữu duyên sao?
Triệu Thụy nói với vẻ khó hiểu.
- Ta không phải! Nhị đệ cũng thử xem đi.
Trương Hằng cười nói.
Triệu Thụy cũng không hoài nghi, tay của mình cũng đặt trên Hỏa Nguyên Châu.
“Ong” một trận hồng quang kịch liệt phóng lên cao. thân thể Trương Hằng cũng bị bắn ra xa mấy chục thước.
Từng luồng hồng quang nhu hòa bao lấy cả thân thể Triệu Thụy.
Đột nhiên nghe thấy pho tượng kia “a” một tiếng, sau đó không nhìn thấy cái gì nữa.
Trương Hằng thầm nghĩ, chỉ sợ Triệu Thụy này mới chính là người hữu duyên hàng thật giá thật, cũng chính là người có Tiên Thiên Hỏa Linh Thể.
Qua hơn nửa ngày, rốt cục có thể nhìn thấy thân thể Triệu Thụy được bọc trong hồng quang, mà một viên hạt châu màu lửa đỏ lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, chính là Hỏa Nguyên Châu.
Đám tu sĩ chung quanh đều lộ ra vẻ tham lam ghen tị.
Thời gian trôi qua một chút, hồng quang từ trong Hỏa Nguyên Châu không ngừng cải tạo thân thể của Triệu Thụy, ngay cả tu vi của hắn cũng nhanh chóng tăng lên.
Trương Hằng cứ ngồi xếp bằng trên mặt đất. lặng lẽ cùng đợi, hắn cảm giác lúc này lúc này không ngắn.
Mười ngày mười đêm. mỗi thời mỗi khắc, Hỏa Nguyên Châu hơi ngưng lại một chút, rốt cục dung nhập vào trong cơ thể Triệu Thụy .
Triệu Thụy rất nhanh mở mắt, nói với Trương Hằng ở cách đây không xa:
- Đại ca!
- Nhị đệ! Chúc mừng.
Trương Hằng cười ha ha.
Mà đúng lúc này, mười mấy tu sĩ chung quanh đang áp sát tới.
Trương Hằng liếc mắt lạnh, nhìn mấy người này :
- Trước tiên để đại ca giải quyết hết bọn họ.
- Không! Đại ca nhường cho ta tới đi.
Triệu Thụy lộ ra chút hưng phấn nhìn những đám tu sĩ bị lòng tham che mắt.
Trương Hằng cũng rất muốn biết, lúc này thực lực Triệu Thụy rốt cục tăng lên bao nhiều.
Hiện tại Triệu Thụy cho Trương Hằng cảm giác, giống như đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ. Nhưng lại giống như thiếu một cái gì đó.
Chỉ thấy ngón tay Triệu Thụy nhẹ đánh ra mấy pháp quyết, trong không khí rất nhanh ngưng kết ra một gió lốc Hỏa Diễm cỡ nắm tay.
Trương Hằng sửng sốt. đây không phải là pháp thuật mà lúc trước hắn đối phó với “La Sơn bát ác” sao? Trương Hằng vẫn nhớ rất rõ. Uy lực của pháp thuật này thậm chí có thể so với pháp thuật bậc ba.
Triệu Thụy lần này sử dụng pháp thuật này. gần như hoàn thành trong chớp mắt. tốc độ đặc biệt nhanh.
Gió lốc Hỏa Diễm cỡ nắm tay phát tán ra nhiệt độ kinh người, nếu không phải vì lực lượng Hỏa Diễm ngưng tụ rất lớn ở nơi này, nhiệt độ chung quang chỉ sợ trong nháy mắt tăng lên mấy trăm độ.
-Đi!
Gió lốc Hỏa Diễm này bay ra khỏi tay Triệu Thụy.
Giống như một âm hồn, một đoàn gió lốc Hỏa Diễm nhỏ nhanh chóng bay tới trước mặt hai tu sĩ.
Hai tu sĩ này dù sao cũng là Tinh anh cùng cấp, không chút coi thường gió lốc hỏa điểm bé nhỏ không dáng kể trước mặt. liên tục xuất ra phòng ngự, thân hình lùi nhanh.
Nhưng mà gió lốc hỏa điểm này trong nháy mắt tăng trưởng trăm ngàn lần, ánh lửa tận trời che khuất phạm vi mấy chục thước. Hai tu sĩ kia cũng không thoát ra phạm vi này.
Ầm!
Vô số hỏa diễm màu đỏ bạo liệt bắn ra chung quanh, tiếng bạo vang hồn loạn đỉnh tai nhức óc. trong lúc nhất thời cuồng phong rít gào giận dữ, Hỏa Diễm tán khắp nơi.
Hồng quang chói mắt khiến chung quang đều là màu đỏ.
Không một tiếng động, hai tu sĩ không có Linh khí phòng ngự kia trực tiếp bị giết chết.
Vèn vẹn Chỉ một pháp thuật liền có được uy lực có thể so với pháp thuật bậc ba. còn phát ra với tốc độ nhanh như vậy, dễ dàng miễu sát hai tu sĩ tinh anh cùng cấp.
Hơn nữa xem dáng vẻ Triệu Thụy thi triển pháp thuật một cách nhẹ nhàng. Pháp thuật này đối với hắn dường như không khó gì.
Đám tu sĩ chung quanh không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Ngay lúc bọn họ do dự có nên tiếp tục hay không, hành động tiếp theo của Triệu Thụy dọa bọn họ sợ hãi.
Chỉ thấy hai tay Triệu Thụy huyễn hóa ra từng đạo hư ảnh, quanh thân hắn lập tức xuất hiện mười mấy cái giống gió lốc Hỏa Diễm vừa rồi như đúc.
Một cái có thể giết chết tu sĩ tinh anh cùng cấp. nếu mười mấy cái thì sao? Những đám tu sĩ này ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, một đám lấy ra thủ đoạn của mình và bảo vật bảo mệnh.
Mười mấy pháp thuật bậc ba đan xen nhau sẽ sinh ra hiệu quá nào? Cho dù mặc Linh khí phòng ngự, cũng tránh né không được vận mệnh bị giết chết.
Triệu Thụy được mười mấy gió lốc Hỏa Diễm bao chung quang thấy đám tu sĩ này đột nhiên chạy, không khỏi tò mò nói:
- Như thế nào bọn họ đều chạy?
Trương Hằng đứng một chỗ với hắn, nhìn mười mấy gió lốc Hỏa Diễm có thể so với pháp thuật bậc ba, đều có chút đề phòng lo lắng.
Nếu Triệu Thụy khống chế không được mười mấy gió lốc Hỏa Diễm, vậy tình huống rất không tốt nha!
- Nhị đệ! Đệ sẽ không dùng mấy kỹ xào này giỡn chứ? Hãy thu mấy thứ này lại đi.
Trương Hằng nhắc nhở.
-Dạ!
Triệu Thụy vừa động ý niệm, gió lốc hỏa diễm này đều hóa thành một cỗ hỏa linh lực thuần khiết, dung nhập vào cơ thể hắn.
Trương Hằng không khỏi cảm khái, có được Hỏa Nguyên Châu thật không tầm thường, có thể nhẹ nhàng thao túng linh lực hệ hỏa trong thiên địa.
Thấy hơn hai mươi Huyết Sát ấn ký lơ lửng trên đỉnh đầu Triệu Thụy, Trương Hằng không khỏi hỏi:
- Nhị đệ! Vừa rồi đệ đã chém giết hai nhân loại tu sĩ đó nha?
Nhiều Huyết Sát ấn ký tập hợp trên đỉnh đầu, tu sĩ bình thường chỉ sợ cũng không đám tiếp cận Triệu Thụy.
Thần sắc Triệu Thụy hơi hơi tối sầm lại:
- Bọn họ có nhiều người như vậy, đệ sợ bọn họ tổn thương đại ca. cho nên đành phải dùng pháp thuật
Trương Hằng không nghĩ tới Triệu Thụy ra tay giết người do nguyên nhân này. trong lòng hận không thể giáo huấn người này mấy câu. nhưng vừa nghĩ đến tính cách người này, cũng liền thôi.
Có lẽ chờ sau khi chém giết trong thần điện, hắn sẽ chuyển biến một chút.
- Nhị đệ! Đệ đã chiếm được Hỏa Nguyên Châu này. vậy đệ có thể dùng nó không?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Nếu có thể điều khiến Hỏa Nguyên Châu này, vượt cấp giết người tựa như chặt cây cải.
- Có thể! Nhưng sẽ trả giá rất lớn, không chỉ tu vi thụt lùi mấy bậc, thân thể còn có thể bị tan biến
Triệu Thụy nói với vẻ có chút sợ hãi
Trương Hằng thầm than một tiếng, sau lưng cường đại thì trá giá càng nhiều.
Kỳ thật Trương Hằng có được phương pháp trong thời gian ngắn tăng thực lực mình lên giống như vậy, nhưng giá phải trả nhỏ hơn Triệu Thụy nhiều.
Sau khi giải quyết hết những đám tu sĩ mưu toan cướp Hỏa Nguyên Châu, ánh mắt Trương Hằng đột nhiên rơi lên trên pho tượng đá kia.
Sau khi mất đi Hỏa Nguyên Châu, pho tượng này rõ ràng mất đi sức sống trước đây. nhưng Trương Hằng cảm giác vật ấy không phải vật phẩm.
Nghĩ đến đó, Trương Hằng đi tới trước mặt pho tượng này.
Lấy tay cận thận phủi một chút, cảm giác cuồn cuộn hỏa linh lực không ngừng truyền từ trên đó.
- Tượng đá này cũng không tác động gì với ta. có lễ có chút tác dụng cho ngươi
Một âm thanh trầm tháp vang lên bên tai Trương Hằng, rất nhanh biến mất không thấy.
Trương Hằng suy tư một hồi. cũng không khách khí. trên tay xuất hiện một đoàn Hỏa Diễm màu bạc.
- Phốc!
Hỏa Diễm màu bạc này bắt đầu thiêu đốt pho tượng này.
Trong cơ thể Trương Hằng lập tức sinh, ra một viên màu bạc. nhưng tốc độ thôn phệ cũng không quá nhanh, tương đương nội đan do Hạo Thiên Xà Long Vương lưu lại.
- Ừ! Thứ này giống như Huyết Sát Thiên Bi, cũng là thứ tốt.
Tay đánh ra một cái linh quyết, pho tượng này lập tức bị Trương Hằng thu vào túi trữ vật.
Mới tiến vào động phủ hơn mười ngày, Trương Hằng liền chiếm được ba thứ tốt: Huyết Sát Thiên Bi, nội đan Hạo Thiên Xà Vương Long, lúc này là pho tượng.
Không biết mấy thứ này cộng lại, có thể cho mình tu luyện thời gian bao lâu. Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng.
- Đai ca! Huynh đang làm gì vậy?
Triệu Thụy tò mò hỏi.
Trương Hằng cười nói:
- Thứ này có lẽ có ích cho ta. trước thu vào rồi nói sau.
Hả?
Triệu Thụy cũng không hỏi nhiều, ánh mắt đột nhiên rơi xuống dãy núi phía xa:
- Đại ca! Chúng ta đi nhanh đi. thời gian chậm trễ mười ngày, chỉ sợ Lạc sư tỷ không chờ được.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Được rời! Ta cũng sinh ra một chút hứng thú với “Nhà” của vị Lạc tiên tử kia.
- Vậy tốt quá!
Triệu Thụy cao hứng hoan hô một câu.
Hai bóng người rất nhanh phi hành đến đỉnh núi băng Tuyết dưới tầng trời.
Dùng thực lực hai người lúc này, Cho dù gặp một lượng lớn tu sĩ tập kích, cũng có thể ứng phó được.
Chỉ chốc lát, hai người liền biến mất cuối vùng thảo nguyên này.
Trong một động phủ bí mật lâm thời ở tầng bên ngoài của Huyết Sát động phủ, Ô Lăng đang nhắm mắt ngồi xếp bằng dưới đất.
Chung quanh hắn Thiết lập nhiều tầng cấm chế, đủ để khiến tu sĩ Trúc Cơ Kỳ chùn bước. Ngoài ra, bên cạnh hắn còn cắm một ít trận kỳ đặc biệt, một tầng ảo cảnh bao phủ động phủ này không thể dùng mắt thường thấy.
Người bên ngoài nhìn vào, nơi này chẳng qua là một sườn núi nhỏ.
Từng đạo thanh quang phun ra hút vào trong miệng Ô Lăng, trông khí tức từ trên người hắn. lúc này tu vi của hắn cũng đạt tới cảnh Giới Luyện Khí đại viên mãn.
Mới có thời gian hơn mười ngày, tu vi của hắn tăng lên một bậc nhỏ. lúc này nếu Trương Hằng gặp khẳng định sẽ trợn mắt há hốc miệng.
Vào một thời điểm nào đó. hắn đột nhiên lấy ra mấy viên linh đan từ tui trữ vật, động tác để vào miệng thành thục.
Ước chừng sau mấy canh giờ, trên người hắn đột nhiên bộc phát ra một cỗ thanh quang.
Ở sâu trong đan điền, có chín quả quang cầu màu xanh bị áp súc.
Những quang cầu màu xanh này giống như đang ngủ say. vẫn không nhúc nhích, dường như mấy thứ này căn bản không phải ở trong cơ thể hắn.
Không khí rung động một trận, Ô Lăng đột nhiên mở mắt. ngón tay nhanh chóng bay múa, Lần lượt điểm qua các bộ vị trên cơ thể.
Sau khi làm xong những chuyện này. thân thể hắn đột nhiên bành trưởng, tựa như một khí cầu sắp bùng nổ.
Hé miệng, một quả quang cầu được nhổ ra ngoài cơ thể. sau đó hắn lại nhả ra quả quang cầu thứ hai.
Từng quang cầu được hắn nhả ra cơ thể. thẳng đến khi nhả ra quả quang cầu thứ tám. hắn mới dừng lại.
Lúc này đan điền trong cơ thể hắn còn lại một quang cầu màu xanh.
Tay lại đánh ra từng đạo thanh quang, trói buộc tám quả quang cầu màu xanh bên ngoài cơ thể trong không khí
- Thời khắc mấu chốt đã tới
Ô Lăng thấp giọng líu ríu.
Theo sau, hắn lại nhắm mắt lại tu luyện, hóa thành một pho tượng đá lặng yên bất động
Đây là một dãy núi Tuyết liên miên vài chục dặm, từ rất xa nhìn lại, có thể nhìn thấy mây mù lượn lở trên đỉnh núi mông lung, cả ngọn núi đều bị một tầng băng tuyết bao phủ giống như đi tới cực Bắc.
Trương Hằng và Triệu Thụy phi hành một nén hương, đi đến nơi này.
Dưới sự chiếu rọi của mặt trời màu máu. ngọn núi được băng tuyết bao phủ bắn ra sắc thái xinh đẹp như rặng mây đò, trong sự hùng vĩ đồ sộ mang theo vẻ mộng ảo và mê Lý.
- Nơi này thật là đẹp mắt. khiến đệ nhớ đến nhà của mình
Triệu Thụy tò mò nhìn núi Tuyết ở phương xa. trong mắt rất nhanh lộ ra vẻ hồi tưởng.
Mới vừa tiếp cận những Tuyết Sơn này, Trương Hằng liền cảm giác được một cỗ hàn khí rét buốt, cùng với thảo Nguyên nóng đỏ tạo thành một sự tương phản dữ dội.
Nếu như trên địa cầu, Trương Hằng khẳng định sẽ sinh, ra nghi ngờ với khí hậu này, nhưng nơi này là động phủ Huyết Sát. chỉ cần thứ tồn tại ở đây, đều hợp Lý.
Theo đó hai người bay gần một chút, cổ khí băng hàn trong không khí càng ngày càng rõ. tu sĩ bậc thấp bình thường phỏng chừng đều chịu không nổi.
Cũng may, hai người Trương Hằng không phải người thưởng, một người có thể chất siêu cường đến biến thái, một người là người may mắn có được Tiên Thiên Linh Bảo Hỏa Nguyên Châu.
Khi hai người tiếp cận núi tuyết khoáng cách trăm thước, mặt đất dưới chân ngưng kết một tầng băng cũng không mỏng lắm.
Nhìn vào đỉnh cao nhất trong dãy núi tuyết này. Triệu Thụy kinh hỉ nói:
-Hẳn là nơi đó!
Trương Hằng gật đầu. nói:
- Tốt lắm! Chúng ta bay đến đó đi!
- Được!
Triệu Thụy gia tốc đi trước một bước.
Nhưng mà đúng lúc này, thân thể Trương Hằng đột nhiên ngừng lại.
Trong túi trữ vật truyền đến một luồng tinh thần dao động kinh ngạc vui mừng đan xen.
- Đại ca! Huynh làm sao vậy?
Sau khi Triệu Thụy bay ra mấy chục thước, liền bay ngược trở lại.
Trương Hằng cảm thụ được Tinh thần dao động truyền từ túi trữ vật, thầm nghĩ, vì sao sau khi Tuyết liên này đến đây, lại sinh ra phản ứng.
Duỗi tay ra, Trương Hằng lấy đóa tuyết liên trong túi trữ vật ra.
Tuyết liên run nhè nhẹ. trên đóa hoa trong suốt như Tuyết lóe lên bạch quang dịu dàng, truyền đến Trương Hằng một Cỗ tinh thần dao động hưng phấn và vui sướng.
- Đại ca! Tuyết liên trong tay huynh...?
Triệu Thụy nhìn Tuyết liên trong tay Trương Hằng với vẻ khó tin.
Trương Hằng kinh ngạc hỏi:
- Chẳng lẽ sự Đệ từng trông thấy loại tuyết liên này?
Triệu Thụy liên tục gật đầu. nói:
- Đúng vậy! Lần trước Lạc sư tỷ biến thành bộ dáng này, may mắn đệ gặp được một thế ngoại cao nhân, mới khiến nàng khôi phục hình người.
Trương Hằng kinh hãi không thôi, không nghĩ tới Lạc Ngưng Tuyết cũng từng biến thành một đóa Tuyết liên, Như thế xem ra. nàng có thân phận rất giống với Ninh Tuyết Dung.
- Ninh sư muội! Nơi này cũng chính là nhà của muội phải không?
Trương Hằng trông thấy tuyết liên được phóng ra trước mặt băng thiên tuyết địa. thấy một loại mỹ lệ khác thường hơi rung động.
Tuyết liên nghe hiểu được lời nói của Trương Hằng, cánh hoa Tuyết trắng rung động lên xuống mấy cái. điều này chứng minh sự thật suy đoán của Trương Hằng.
Trương Hằng âm thầm suy tư trong lòng, cái gọi là Băng Sơn Tuyết Liên, ý này biểu lộ nơi sinh ra của Tuyết liên.
Tuy rằng Tuyết liên của thế Giới này khác với trên địa cầu, nhưng hoàn cảnh sinh, trường cũng không xảy ra biến hóa.
Lần trước giao chiến với Lạc Ngưng Tuyết, cô nàng này suýt chút nữa đưa Trương Hằng vào chỗ chết, nhưng bản thân cũng chịu một cái giá phải trả rất lớn, hóa thành Tuyết liên không khác gì Ninh Tuyết Dung lúc này.
Trương Hằng cũng không thu tuyết liên này vào túi trữ vật, tiếp tục bay lên một tòa đỉnh Tuyết cao nhất.
- Nhị đệ! Trước đây Lạc sư muội biến thành tuyết liên là do ai cứu sống?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Triệu Thụy cũng không giấu diếm, nói với vẻ mang theo một chút hồi tưởng:
- Hình như là một lão nhân tàn phế. trong cơ thể ông không có pháp lực. lúc đầu đệ còn năn nỉ ông cứu Lạc sư tỷ. nhưng ông không muốn. Sau đó ông ấy... là ông ấy cứu Lạc sư tỷ, hiện tại đệ vẫn không biết tên của ông ta.
Trương Hằng thầm thở dài một hơi:
- Lần trước không giết chết Lạc ngưng Tuyết. vậy cũng do mệnh lệnh của thiên mệnh
- Đại ca! Huynh có mâu thuẫn gì với Lạc sư tỷ? Các người lần này gặp mặt không nên động thủ được không?
Triệu Thụy năn nỉ Trương Hằng.
sắc mặt Trương Hằng hơi hơi trầm xuống, nhân tiện nói:
- Nhị đệ! Do Lạc tiên tử kia của đệ muốn đẩy huynh vào chỗ chết, chẳng lẽ huynh còn không trả đòn sao?
Triệu Thụy vội la lên:
- Đại ca! Lạc sư tỷ đã từng suýt chết trong tay huynh rồi. nàng đã từng nói với đệ. không bao giờ đối nghịch với huynh nữa.
Trương Hằng hừ lạnh, nói:
- Lần trước thiếu chút nữa ta chết trong tay nàng
Lần đó Trương Hằng rơi xuống vực sâu vạn trượng, bị cả tòa băng sơn đè xuống, suýt nữa ném cái mạng nhỏ ở đó.
Tuy nhiên, Trương Hằng cũng nhân họa đắc phúc, trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy mà tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, còn khiến công lực tầng một bậc.
- Đại ca! Hiện tại không phải huynh vẫn sống tốt sao? Thực lực của huynh cũng tăng lên nhiều như vậy. Lần này Lạc sư tỷ khẳng định sẽ chiêu đãi huynh chu đáo.
Triệu Thụy dường như rất muốn thúc đẩy Trương Hằng hòa giải với Lạc Ngưng Tuyết.
Trương Hằng nói với vẻ không mặn không nhạt:
- Hết thảy xem tâm tình của ta.
Trên mặt Triệu Thụy hiện ra vẻ buồn bưc, cúi đầu ủ rũ bay theo Trương Hằng.
Chỉ chốt lát, hai người Trương Hằng bay đến một ngọn đỉnh tuyết cao lớn nhất, nhiệt độ nơi này rất thấp, thậm chí còn đạt tới mức nước đóng thành băng.
- Đệ có chút lạnh!
Trên người Triệu Thụy lưu chuyển một tầng hồng quang nhàn nhạt, để chống cự với hàn khí nơi này.
Nhìn thấy Trương Hằng đứng bên cạnh mình với vẻ không sao cả. Triệu Thụy kinh ngạc nói:
- Đại ca! Huynh không lạnh sao?
Trương Hằng đang thưởng thức cảnh Tuyết, nói rất tùy ý:
- Không cảm giác!
Không cảm giác? Triệu Thụy hoàn toàn bị đả kích, cận thận nhìn chằm chằm quan sát Trương Hằng mấy lần, phát hiện hắn không hề có dấu hiệu dùng bất cứ pháp thuật gì.
- Nhị đệ! Chúng ta đã tới nơi rồi. vi Lạc tiên tử kia của để đầu làm sao mà vẫn chưa đi ra?
Trương Hằng với thần thái bình tĩnh, không ngại gì chung quanh nhiệt độ thấp, nói với vẻ hờ hững.
- Í! Đệ thiếu chút nữa đều quên rồi!
Triệu Thụy vội lấy ra một tấm ngọc phù trong túi trữ vật.
Ngọn phù này rất nhỏ. lộ ra màu tuyết trắng, trên chất liệu lóe ra sáng bóng nhàn nhạt, vừa nhìn liền biết không phải vật phẩm.
Tay Triệu Thụy đánh ra mấy linh quyết đơn giản, miệng lẩm bẩm.
-Vèo!
Ngọc phù này hóa thành một luồng quang ảnh trên bầu trời, theo sau lại tràn ra khắp nơi.
Lập tức, hào quang trắng như tuyết cũng bao trùm toàn bộ đỉnh núi này.
Ầm ầm ầm! Toàn bộ ngọn núi đều chấn động nho nhỏ. khiến hai người Trương Hằng hơi kinh động.
Bạch quang biến mất, lộ ra tình cảnh trước mặt khiến Trương Hằng rất kinh ngạc.
Nơi này là một quốc gia mộng ảo được tạo thành từ băng tinh.
Nơi này có kiến trúc nhà ở nhỏ hơn phòng của nhân loại một chút. Có băng tháp nhọn cao sừng sững. Có cầu hình vòm lóe ra hào quang mê người dưới vầng Huyết Nhật...
Tuy nhiên, mọi thứ ở nơi này đều từ một loại băng tinh đặc biệt tạo thành.
Đồng thời, có một tầng bạch quang bao phủ mọi thứ nơi này. Trương Hằng và Triệu Thụy đã tiến vào trong bạch quang này.
Mắt nhìn băng Tinh phát sáng rực rở dưới Huyết Nhật. Trương Hằng đột nhiên muốn nhớ lại băng sơn từng đè mình dưới khe sâu. Tòa băng sơn kia cũng do băng tinh tạo thành.
Tuy nhiên, hai thứ này rõ ràng không phải là cùng một loại vật chất.
- Đại ca! Huynh xem!
Triệu Thụy đột nhiên kinh hô với Trương Hằng.
Trương Hằng nhìn theo ánh mắt của Triệu Thụy, phát hiện một sinh vật hình người do băng Tuyết tạo thành,
Đây ... Đây chẳng lẽ là người Tuyết?
Tuy nhiên, khi Trương Hằng trông thấy người tuyết này đang di động tới bên này rất nhanh, lập tức liền phủ định suy đoán vừa rồi.
Sinh vật hình người này có hình dáng không khác nhân loại lắm. nhưng hơi lùn hơn một nứa, ngũ quan cũng giống nhân loại, con ngươi cũng màu đỏ nhạt.
Cót két cót két! Người Tuyết này bay nhanh tới chỗ Trương Hằng.
- Tu sĩ nhân loại! Các ngươi làm sao xâm nhập quốc gia Tuyết Lĩnh Tộc của chúng ta?
Người Tuyết này không ngờ có thể nói ra ngôn ngữ nhân loại, điều này khiến cho Trương Hằng có chút bất ngờ.
Tuyết Lĩnh Tộc? Trương Hằng hơi hơi sửng sốt. không nghĩ tới hai người bọn họ không ngờ xâm nhập địa bàn của một chủng tộc xa lạ.
Đối với Tuyết Lĩnh Tộc. Trương Hằng chưa từng nghe nói qua, có lẽ không phải sinh vật trong nhất giới.
- Vị Tuyết Lĩnh Tộc đại ca này! Chúng ta được mời đến nơi này. cũng không phải vô tình xâm nhập.
Khuôn mặt Trương Hằng mang Ý cười, tò mò đánh giá người của Tuyết Lĩnh Tộc này
- Mời? Điều đó không có khả năng! Nghìn năm qua. Tuyết Lĩnh Tộc chúng ta chưa từng mời bất cứ tu sĩ nhân loại nào đến đây.
Ánh mắt của vị Tuyết Lĩnh Tộc này trở nên lạnh. giá. trên người phát ra khí băng hàn.
sắc mặt Trương Hằng hơi đổi. theo khí thế trên người Tuyết Lĩnh Tộc này mà xem, dĩ nhiên vượt qua tu sĩ Luyện Khí Kỳ. đủ để chống lại với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
- Chẳng lễ chúng ta đến sai chỗ?
Trương Hằng nhìn Triệu Thụy với vè rất khó hiểu, dường như cũng không quá lo lắng về sinh, vật hình người có thể so với tu sĩ Trúc Cơ này.
- Chính là nơi này, chắc sẽ không sai.
Triệu Thụy nói một cách tự tin.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Tấm ngọc phù vừa rồi dẫn chúng ta vào đây, chắc cũng Không phải là sự trùng hợp.
Nói tới đây. ánh mắt Trương Hằng nhìn về một tầng bạch quang trên bầu trời đang bao phủ thế Giới băng tuyết này.
Tầng bạch quang này chắc là một loại cấm chế thủ hộ cường đại. Không có tấm ngọc phù vừa rồi của Triệu Thụy thì hai người Trương Hằng muốn vào nơi này sợ rằng cũng không có khả năng.
Thấy hai người Trương Hằng và Triệu Thụy không nhìn về mình, tên tộc nhân Tuyết Lĩnh Tộc Hiển nhiên tức giận đến đỏ cả mắt. dường như có Ý định ra tay.
Từng mảnh hàn khí lạnh lẽo quán quanh thân hắn, băng tuyết xung quanh cũng theo đó mà Phiêu động.
Trương Hằng hỏi đóa tuyết liên trên tay:
- Ninh sư muội! Nơi này từng là cố hương của muội sao?
Đóa tuyết liên làm động tác như đang gật đầu, xem như khẳng định lời Trương Hằng nói.
Tên Tuyết Lĩnh Tộc cũng thấy được đóa tuyết liên trên tay Trương Hằng, sắc mặt đột nhiên biến đổi:
- Tiểu Ninh! Sao cô đã biến trở lại nguyên hình? Chẳng lễ hai tên nhân loại kia ức hiếp cô tới mức này hay sao?
Khi nói tới đây, ánh mắt tên Tuyết Lĩnh Tộc này nhìn về phía hai người Trương Hằng mang đẩy vẻ địch ý, trên người hắn cũng tán phát ra một cỗ khí thế như có như không.
Hiển nhiên, Ninh Tuyết Dung có quan hệ nào đó với những người Tuyết Lĩnh Tộc kia.
Đóa tuyết liên vội vàng phát ra tinh thần dao động đặc biệt về phía tên Tuyết Lĩnh Tộc.
Tên Tuyết Lĩnh Tộc kia dường như có thể trao Đối với đóa tuyết liên, trong khi nói chuyện thì liên tiếp gật đầu. địch ý với hai người Trương Hằng và Triệu Thụy cũng dần biến mất nhưng vẫn còn vài tia cảnh giác.
Rốt cục, đóa tuyết liên và tên Tuyết Lĩnh T ộc đã trao đổi xong.
Tên Tuyết Lĩnh Tộc nói với hai người Trương Hằng:
- Cảm ơn các ngươi mang Tiểu Ninh về tới đây, nàng chính là bằng hữu của Tuyết Lĩnh Tộc chúng ta!
Vừa nghe lời này, thần sắc Trương Hằng hơi đổi. Hắn cũng không muốn giao đóa Tuyết liên này lại cho người khác. Tác dụng của nó đối với hắn cũng không nhỏ.
- Lạc sư tỷ... Ặc, Lạc Ngưng Tuyết nàng có ở chỗ các ngươi không?
Triệu Thụy không kìm nổi hỏi.
T ên Tuyết Lĩnh T ộc kia nói với vẻ mặt ôn hòa:
- Mấy ngày trước nàng đã về tới đây, vẫn đang ở chỗ Thánh giả.
Khi nói tới tên Thánh giả. đóa tuyết liên trong tay Trương Hằng lại rung rung mấy cái.
- Thánh giả đại nhân?
Trương Hằng thầm nghĩ, đây là nhân vật phương nào?
Ngay khi Trương Hằng đang suy tư. tên Tuyết Lĩnh Tộc kia nói với Trương Hằng:
- Mong ngài giao Tiểu Ninh lại cho ta!
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Ta không thể giao nàng cho ngươi được.
sắc mặt tên Tuyết Lĩnh Tộc đại biến, nói với Trương Hằng với thanh âm lạnh như băng:
- Nếu ngươi không giao nàng cho ta thì dừng trách ta không khách khí
Trương Hằng cười lạnh một tiếng. Nếu đối phương là một tu sĩ Kim Đan Kỳ. có thể hắn còn dễ dàng tha thứ một chút. Nhưng chỉ là đối phương không có được thực lực như vậy!
- Không đưa!
Trương Hằng nói chắc như đỉnh đóng cột!
Tên Tuyết Lĩnh Tộc vừa Mới chuẩn bị động thủ thì đóa Tuyết liên trên tay Trương Hằng đột nhiên phát ra một Cỗ tinh thần dao động, dường như đang cố gắng khuyên giải.
Tên Tuyết Lĩnh Tộc rốt cục khôi phục bình tĩnh nhưng địch Ý với đám người Trương Hằng còn chưa giảm xuống.
- [tiếng hô đặc biệt]...
Tên Tuyết Lĩnh Tộc đột nhiên hướng lên bầu trời phát ra một loại thanh âm cô quái, bao trùm cả thế giới băng Tuyết này.
Chi—
Từ những căn phòng băng tuyết có vô số tộc nhân Tuyết Lĩnh Tộc đi ra, bọn họ đều hướng về tên Tuyết Lĩnh T ộc này cúi đầu.
Trương Hằng dùng thần thức đảo qua phát hiện những tộc nhân Tuyết Lĩnh Tộc này thực lực đa phần đều ở ngoài Luyện Khí hậu kỳ, nhưng thể chất bọn họ còn muốn mạnh hơn tu sĩ cấp thấp bình thường nhiều lắm.
“Chẳng lẽ người này chính là Tộc trưởng của Tuyết Lĩnh Tộc?”
Trương Hằng không khỏi đưa mắt đánh giá lại tên Tuyết Lĩnh Tộc đứng không xa mình này. phát hiện khổ người của hắn còn lớn hơn những tộc nhân khác.
- Những người này đều là con dân của ta, mà ta chính là Tộc trưởng Tuyết Lĩnh Tộc!
Trương Hằng mỉm cười hỏi:
- Thánh giả đại nhân có địa vị như thế nào trong tộc ngươi?
Tên Tuyết Lĩnh Tộc trưởng hơi sửng sốt rồi nói:
- Thánh giả đại nhân chính là thần thủ hộ của cả Tuyết Lĩnh Tộc chúng ta. Ngài cũng như các ngươi, là tu sĩ nhân loại!
- Tu sĩ nhân loại?!
Trương Hằng hơi nhíu mày, trong lòng lại nổi lên suy nghĩ.
Trong Huyết Sát động phủ từ khi nào lại tồn tại tu sĩ nhân loại chứ? Giống như Lạc Ngưng Tuyết và Ninh Tuyết Dung, nghiểm khắc mà nói thì cũng không được tính là tu sĩ nhân loại.
Chẳng lẽ vị tu sĩ nhân loại này lại có quan hệ gì đó với Huyết Sát Thần Đế cho nên mới có thể ở lại trong này?
- Ngươi có thể dẫn chúng ta đi gặp Lạc sư tỷ không?
Triệu Thụy có chút nôn nóng hỏi.
Tuyết Lĩnh Tộc trưởng do dự một chút rồi nói:
- Nàng ở trong động phủ của Thánh giả đại nhân, các ngươi không thể tùy tiện đi vào được!
Trên mặt Triệu Thụy lộ ra biểu tình thất vọng.
Đúng lúc này, một thanh âm của nam nhân đột nhiên truyền tới nơi này:
- Để cho bọn họ tới chỗ ta đi!
Trương Hằng đảo mắt nhìn bốn phía, phát hiện không có bất cứ người nào. Người vừa lên tiếng không biết đang cách xa bao nhiều.
- Vâng! Thánh giả đại nhân!
T ên Tuyết Lĩnh Tộc trưởng vô cùng kích động, quay về một hướng cúi đầu nói.
- Thánh giả đại nhân đã có lời, các ngươi đi theo ta đi.
Tuyết Lĩnh Tộc trưởng cười nói với hai người Trương Hằng rồi đi trước dẫn đường.
-Đại ca! chúng ta đi!
Triệu Thụy vui mừng đi tới.
Trương Hằng hơi cân nhắc một chút rồi cũng đi theo. Hắn tin tưởng rằng tầng bên ngoài của động phủ cũng sẽ không có nhiều nhân vật biến thái. Dù có thực lực thông thiên thì cũng sẽ bị Huyết Sát Thần Đế trói buộc.
Lúc trước, Hạo Thiên Xà Long Vương chính là một ví dụ.
Tuyết Lĩnh Tộc trưởng dẫn hai người Trương Hằng đi tới lưng chừng núi. Nơi này cũng không thấy có gì đặc biệt.
- Thánh giả đại nhân! Chúng ta tới rồi!
Tuyết Lĩnh Tộc trưởng cung kính nói với vách núi.
- Hai vị khách nhân! Mời vào!
Một thanh âm ôn hòa từ bên trong truyền ra.
Cảnh vật trước mắt Trương Hằng lập tức biến đổi. Nơi vốn là vách núi đã biến thành một đình viện nho nhỏ.
Đình viện này cũng không dùng băng tuyết để tạo thành, nhìn qua rất bình thường.
Tộc trương Tuyết Lĩnh Tộc lui ra sau mấy bước, nói với hai người Trương Hằng:
- Các ngươi vào đi!
Chi—
Cái cửa gồ trước mặt tự động mở ra.
Trương Hằng đi đầu bước vào bên trong, trong lòng cũng không có gì kinh hoảng, ánh mắt đánh giá mọi thứ chung quanh.
Đúng lúc này, một cô gái tuyệt mỹ mặc váy màu Tuyết trắng đi ra. Nàng tươi cười chào đón hai người Trương Hằng.
- Lạc sư tỷ!
Triệu Thụy kinh hỷ. liền tiến về phía trước.
- Không nghĩ tới Đường sư huynh cũng tới đây. Ngưng Tuyết ở nơi này hướng sư huynh nhận lỗi đối với chuyện lần trước.
Lạc Ngưng Tuyết hơi khom người về phía Trương Hằng, trên mặt hiện ra vẻ rất thành khẩn.
Trương Hằng cảm thấy hơi sửng sốt, không nghĩ rằng vừa gặp mặt thì Lạc Ngưng Tuyết đã xin lỗi mình rồi.
Phải biết rằng nơi này chính là địa bàn của đối phương, hoàn toàn không cần phải tự nhận là mình làm sai trái gì đó.
- Đường mỗ là không mời mà tới!
Thần sắc Trương Hằng lạnh nhạt, giọng điệu cũng bình thản như nước.
- Ninh muội muội! Muội cũng đã trở lại. chuyện trước đây đều do ta không đúng...
Lạc Ngưng Tuyết đưa mắt nhìn về đóa Tuyết liên trong lòng bàn tay Trương Hằng, vẻ mặt mang theo vài phần thương cảm.
Đóa tuyết liên hơi rung rung mấy cái. truyền ra một cỗ tinh thần dao động.
Lạc Ngưng Tuyết thở dài nói:
- Ninh sư muội! Muội không tha thứ cho ta sao?!
Trương Hằng cảm giác hai người này trước đây đã từng có ân oán gì đó với nhau nhưng cũng không hỏi nhiều.
- Lạc Hà đại ca ở bên trong, muội hẳn là rất nhớ huynh ấy chứ... Các người theo ta!
Khuôn mặt xinh như hoa của Lạc Ngưng Tuyết mang theo vài tia tiếc nuối, chậm rãi đi trước dẫn đường.
Trương Hằng có chút ngạc nhiên nhìn bóng dáng Lạc Ngưng Tuyết. Giờ phút này. hắn cảm giác được nàng không giống với Lạc tiên tử cao cao tại thượng như trước mà đă biến thành một cô gái xinh đẹp bình thường.
“Hết thảy những điều này đều là vì người được xưng là Thánh giả đại nhân kia sao?!”
Trương Hằng thầm nghĩ.
Lạc Ngưng Tuyết nhẹ nhàng đẩy cửa ra. dẫn hai người vào trong phòng.
Mới đi vào căn phòng, hai người đã nghe được một giọng nam rất êm tai:
- Hoan nghênh hai vị khách quý! Thật sự vào mười ngày trước, ta đã chú ý tới các ngươi rồi!
“Mười ngày trước? Không phải là khi Tiên thiên linh bảo Hỏa Nguyên Châu xuất thế sao?!”
Trong lòng Trương Hằng thất kinh.
Vị Thánh giả đại nhân này lại có thể quan sát hai người ở ngoài trăm dặm, thực lực như thế quả không tầm thường.
Thực lực của hắn mạnh như thế nào?! Là Kim Đan, hay là Nguyên Anh, hay còn cao hơn nữa?!
Với ánh mắt tò mò, hai người Trương Hằng đưa mắt nhìn về phía nam nhân vừa lên tiếng.
Trong căn phòng đơn giản có bày biện một ít bộ sách. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng khiến người ta có cảm giác vô cùng tự nhiên.
ở một góc của căn phòng có một gã thư sinh chừng ba mươi tuổi, ăn mặc nho nhã, tưởng mạo vô cùng tuấn lãng, đôi mắt bình tĩnh như nước, mái tóc dài tung bay sau lưng. Trên mặt hắn mang Ý cười ôn hòa. dường như tràn ra bốn phía. Khi đối mặt với hắn. dù là người có thâm cừu đại hận chỉ sợ cũng không nổi lên được bao nhiều hận ý.
Trương Hằng lần đầu nhìn thấy thư sinh mặc nho bảo này thì thầm nhủ đầy đủng là mỹ nam tử! Nhưng lập tức. hắn lại mắng thầm:
“Từ đầu lại toát ra một tên mặt trắng thế này?!
- Ta gọi là Lạc Hà, mấy ngàn năm trước đã tới Huyết Sát động phủ. Hai vị đi tới nơi này, cũng là một phen duyên phận! Mời hai vị ngồi.
Thanh âm tên thư sinh, ôn hòa dễ nghe, khiến người ta có cảm giác như làn gió mát. những phiền não trong lòng cũng tan theo mây khói.
Trương Hằng cũng không khách khí. đặt mông ngồi xuống ghế, tự giới thiệu:
- Ta gọi là Đường Phong, vừa tới Huyết Sát động phủ được hơn mười ngày!
Triệu Thụy cũng hơi ngượng ngùng nói:
- Ta gọi là Triệu Thụy, hắn là đại ca của ta.
- Triệu huynh đệ chớ khách khí. Ngươi có thể được Tiên thiên linh bảo quyến luyến đã định là người có phúc duyên vô hạn. Con đường tu luyện sau này của ngươi cũng sẽ càng thêm bằng phẳng.
Lạc Hà đưa ánh mắt hâm mộ liếc nhìn Triệu Thụy một cái rồi lại nhìn sang Trương Hằng.
Thật ra mà nói thì hắn không phải nhìn Trương Hằng mà nhìn đóa Tuyết liên trong tay Trương Hằng.
- Tuyết Dung! cách xa chín năm. muội lại về tới nơi này. Chỉ là không nghĩ tới muội lại lấy bộ dáng này về gặp ta...
Trong mắt Lạc Hà tràn đầy vẻ phức tạp nhìn vào đóa tuyết liên trên tay Trương Hằng.
Đóa tuyết liên trên tay Trương Hằng run nhẹ mấy cái. hướng về Lạc Hà truyền tới một cỗ tinh thần dao động.
Lạc Hà dường như cũng có khả năng trao Đối với nàng, sau một lúc mới thở dài một hơi.
- Không nghĩ tới muội cũng giống Ngưng Tuyết. đều gặp phải bất hạnh! Nhớ lại ngày đó. ta thật không nên truyền hai người ra khỏi động phủ.
Trương Hằng lẳng lặng lắng nghe, cảm giác quan hệ giữa Lạc Hà và hai cô gái trước mặt này quả không đơn giản. Càng khiến Trương Hằng giật mình chính là Lạc Hà lại có nàng lực truyền hai người này ra khỏi Huyết Sát động phủ.
- Lạc Hà đại ca! trong tay huynh còn có Thiên Linh Dịch không? Không bằng để cho Tuyết Dung muội khôi phục nhân thân đi!
Lạc Ngưng Tuyết ở một bên nhắc nhở.
- Đáng tiếc trong tay ta đã không còn Thiên Linh Dịch nữa! Hai giọt lúc trước cũng là cơ duyên xảo hợp mới thu được ở trong Huyết Sát động phủ.
Trong mắt Lạc Hà hiện lên vẻ tiếc nuối.
Triệu Thụy nghi hoặc nói:
- Không có Thiên Linh Dịch thì không được sao? Lão nhân ta gặp lần trước. Hắn không dùng chút pháp lực gì nhưng có thể khiến Lạc sư tỷ khôi phục nhân thân.
- Thế ngoại cao nhân như vậy. ở giới này cũng khó gặp mấy người! Ta cũng chỉ là một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mà thôi...
Lạc Hà thở dài nói.
- Độ Kiếp Kỳ?
Trái tim Trương Hằng giật nảy lên. nhìn tên thư sinh trước mặt với vẻ không đám tin.
Những giai đoạn người tu chân phải trải qua là:
- Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh, Phần Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.
Một khi vượt qua Độ Kiếp Kỳ là đạt tới Đại Thừa Kỳ, hoàn toàn có thể trở thành tiên nhân trong truyền thuyết, từ đó thoát khỏi sinh tử luân hồi, đạt tới cảnh Giới vĩnh sinh bất tử.
Khi Trương Hằng còn ở Phương Vân Sơn, nhìn thấy Âu Dương lão tổ với tu vi Kim Đan Kỳ đã kinh hãi run rẩy. Giờ phút này hắn đối diện với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, trong lòng lập tức sinh ra một cỗ kính sợ.
Trên con đường tu tiên, có thể đạt tới Nguyên Anh KỲ đã là thiên tài thế gian hiếm có. về phần đạt tới Độ Kiếp Kỳ thì mấy vạn năm cũng khó gặp.
Theo cổ tịch truyền lưu ở Tam Tinh Vực, ngoại trừ Huyết Sát Thần Đế không rõ thực lực. trăm vạn năm qua, đạt tới Độ Kiếp Kỳ cũng Chỉ có mười mấy người, về phần phi thăng thành tiên nhân thì dường như chưa từng có ai.
Lịch sử tu chân trăm vạn năm qua, cũng Chỉ có mười mấy người đạt tới Độ Kiếp Kỳ. từ đó có thể thấy được thiên tư của người đàn ông mặc nho bảo trước mặt này.
Đông Vân đại lục hiện tại cũng chưa hẳn có tu sĩ Độ Kiếp Kỳ thứ hai. về phần Tam Tinh Vực. tu sĩ có thực lực cao nhất dường như cũng mới là Phần Thần Kỳ.
- Tiền bối ngài nếu đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ thì ở trong động phủ này không phải là vô địch sao?
Thần sắc Triệu Thụy kinh hãi hỏi.
- Hai người các ngươi cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, thành tựu đạt được chỉ sợ cũng sẽ không thấp hơn ta. không cần lấy hai từ “tiền bối” để xưng hô.
Lạc Hà cười khẽ:
- Các ngươi gọi ta một tiếng “Lạc đạo hữu” là được rồi!
- Được!
Triệu Thụy cũng không từ chối, lập tức đồng ý.
Trương Hằng hơi sửng sốt! Tu sĩ đỉnh cấp mà bình dị, gần gũi như Lạc Hà quá thật vô cùng hiếm có trong Tu Tiên Giới.
Đương nhiên, đây cũng liên quan tới tiềm lực của hai người Trương Hằng. Đặc biệt là Triệu Thụy, hắn không ngờ đạt được bảo bối tối cao là Tiên thiên linh bảo. thành tựu sau này khẳng định vô cùng kinh nhân.
- Huyết Sát động phủ này có thể được xem là một không gian độc lập, cũng có được hệ thống pháp tắc riêng biệt. Loại tu sĩ đạt tới Độ Kiếp KỲ như ta không thể ra tay với những tu sĩ tham gia thí luyện. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là những tu sĩ kia cũng không trêu chọc ta.
Trương Hằng đột nhiên nhớ tới quỵ định khi tiến nhập động phủ. Mỗi tu sĩ tham gia thí luyện đều phải lấy được ba Huyết Sát ấn ký, nếu không sẽ vĩnh viễn ở lại trong động phủ.
- Lạc đạo hữu cũng là tu sĩ tham gia thí luyện trước đây sao?
Trương Hằng không khỏi hỏi.
Lạc Hà gật đầu nói:
- Không sai. ta từng là một gã tu sĩ Luyện Khí Kỳ của Sở Quốc Tiên Nho Trai, may mắn tham gia một Lần thí luyện, lúc ấy cũng Chỉ có đồng môn một phái chúng ta tiến vào. Trong động phủ cũng không có yêu thú gì. Sau khi Lạc Hà ta tiến vào động phủ. không đành lòng giết hại đệ tử đồng môn nên Mới phái lưu lại đây.
- Sở Quốc Tiên Nho Trai? Động phủ không phải là ở Phương Vân Sơn sao?
Trương Hằng kinh ngạc hỏi.
Lạc Hà hơi trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Động phủ này cũng không phải cố định. Trong mấy ngàn năm tu luyện nơi này, ta từng gặp rất nhiều tu sĩ của các môn phái khác nhau tiến vào. Bình thường cứ cách trăm năm sẽ có một đám tu sĩ tiến vào. Nhưng đôi khi, có tới ngàn năm cũng không thấy có ai vào.
Trương Hằng giật mình, ba môn phái của Phương Vân Sơn cũng Mới chỉ phát hiện Huyết Sát động phủ này trong mấy trăm năm qua. Mà thời gian lập phái của Phương Vân Sơn cũng đã tới gần ngàn năm. Có thể nơi mở ra Huyết Sát động phủ mới chỉ xuất hiện ở Phương Vân Sơn trong mấy trăm năm qua mà thôi.
- Động phủ này nếu có hệ thống pháp tắc của chính mình, bản thân Lạc đạo hữu cũng không thể đi ra thì làm sao có thể truyền Lạc sư muội và Ninh sư muội ra ngoài được?!
Trương Hằng lập tức nói ra nghi vấn trong lòng.
- Đây là bởi vì sự tồn tại của thiên kiếp!
Lạc Hà thở dài một tiếng.
- Thiên kiếp?
Trương Hằng hơi sửng sốt. Lạc Hà đạt tới Độ Kiếp Kỳ quá thực phải đối mặt với Thiên kiếp.
Tuy nhiên, đối với những tu sĩ bậc tháp như Trương Hằng mà nói thì Thiên kiếp là chuyện quá xa vời.
- Cái này có quan hệ như thế nào với Thiên kiếp?
Triệu Thụy khó hiểu hỏi.
- Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ tổng cộng phái trải qua bốn Lần Thiên kiếp phần làm Sơ kiếp, Tiểu kiếp, Trung kiếp và Đại kiếp! Uy lực bốn Lần Thiên kiếp này tăng dần. Mà ta hiện đã hữu kinh vô hiểm vượt qua ba lượt Thiên kiếp.
Lạc Hà hơi dừng một chút.
- Huyết Sát động phủ này tuy rằng tự có một hệ thống pháp tắc nhưng không thoát khỏi quy định của thiên địa quý tắc. Mỗi lần Thiên kiếp xuất hiện, hệ thống pháp tắc của động phủ lại xuất hiện một khe hở ngắn ngủi. Khi ta bị Thiên kiếp tập trung thì không thể rời đi, nhưng ta có thể tiêu hao một ít pháp lực đưa một người ra ngoài động phủ. Hai lần Độ Kiếp trước, ta lần lượt đã đưa Tuyết Dung và Ngưng Tuyết ra khỏi động phủ.
Lạc Hà tự giễu cười:
- Không nghĩ tới bọn họ lại gặp được bất trắc như thế ở ngoài động phủ.
Trương Hằng hơi thở phào một hơi. Không ngờ Lạc Hà lại có thể thông qua phương thức này để truyền người khác ra khỏi động phủ. Chỉ sợ ngay cả Huyết Sát Thần Đế cũng không thể suy tính tới điểm này.
Một tu sĩ tiến vào động phủ, tâm địa thiện lương, không đành lòng giết người, đạt tới Độ Kiếp Kỳ mà không ai có thể đạt tới.
- Đường đạo hữu! cảm tạ ngươi dẫn Tuyết Dung vẻ"lơi này, mời ngươi giao nàng cho ta.
Lạc Hà ôn hòa cười, khẽ đưa tay ra.
.... . ....... Vu
Trong lòng Trương Hằng có chút do dự. Hắn hoàn toàn có thể không giao đóa tuyết liên cho Lạc Hà. Tuy rằng thực lực của Lạc Hà đạt tới Độ Kiếp Kỳ nhưng là ở trong Huyết Sát động phủ. hắn không thể ra tay với Trương Hằng.
Đóa tuyết liên này cũng có ơn cứu mạng Trương Hằng. hơn nữa có được sự trợ giúp rất lớn đối với hắn. Nếu phải giao ra thì Trương Hằng quá thật không nguyện ý.
- Đường đạo hữu có chỗ nào khó xử sao?
Thấy Trương Hằng dường như không muốn giao ra đóa Tuyết liên. Lạc Hà khẽ cau mày.
Trương Hằng vừa chuẩn bị lên tiếng thì đóa tuyết liên trong tay hắn rung động mấy cái. truyền tới Lạc Hà một Cỗ tinh thần dao động.
Lạc Hà trầm mặc, cuối cùng ánh mắt phức tạp nhìn Trương Hằng khá lâu rồi mới thản nhiên nói:
- Đường đạo hữu sau này phải chiếu cố Tuyết Dung thật tốt! Nàng là một cô gái rất thiện lương!
Trương Hằng hơi sửng sốt. Ninh Tuyết Dung này dường như nguyện ý đi theo bên mình. Đây là vì sao?
Đúng lúc này, trong thiên địa sinh, ra một cỗ rung động đặc thù, thiên uy lẫm lẫm buông xuống khu vực này.
Thần sắc Lạc Hà đại biến:
- Thiên kiếp!?
Trong mấy người, Chỉ có Lạc Hà là đạt tới ĐỘ Kiếp Kỳ.
Hơn nữa. Lần này hắn lại gặp phái một Lần độ kiếp cuối cùng.
Thành sẽ vũ hóa phi thăng, bại sẽ hồn phi phách tán, không chỗ nương thân.