Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 91: Kinh ngạc lần nữa.
Dịch: Vô Ưu.
Nguồn: banlong.us
Triệu Dung kích động che mặt khóc ròng nhưng Hoàng Hùng lại khá hơn một ít. Có điều nhìn thấy đứa con trai xa cách nhiều năm về nhà, còn trở thành tuyệt thế cường giả Thánh Vực mà hàng trăm triệu người trên đại lục Hằng Nguyên phải ngẩng đầu ngưỡng mộ, thân làm cha như ông cũng vô cùng xúc động đến nghẹn ngào không nói nên lời.
Tuyệt thế cường giả Thánh Vực!
Đừng nói là người khác, ngay cả Hoàng Hùng là người lãnh đạo Hoàng gia, đệ nhất gia tộc ở Vương quốc Lục Thông cũng phải nhìn lên sùng bái.
Bất kể đại gia tộc, đại thế lực nào trên đại lục Hằng Nguyên, chỉ cần xuất hiện một cường giả Thánh Vực, chỉ một cường giả Thánh Vực sơ giai thôi thì đã là chuyện vô cùng vinh quang rồi. Vậy mà con của ông, Hoàng Long và một đám đàn em lại chính là tuyệt thế cường giả Thánh Vực đấy!
Đây chính là chuyện đáng tự hào nhất trong cả đời Hoàng Hùng!
- Cha, mẹ!
Sau khi Hoàng Long và chúng Thánh đáp xuống liền hành lễ ra mắt Hoàng Hùng và Triệu Dung.
Thân thể này dù sao cũng do Hoàng Hùng và Triệu Dung ban cho. Bất kể sau này có đạt đến cảnh giới nào đi nữa, dù có đứng trên đỉnh thiên hạ thì hai người này vẫn trọn đời là song thân của Hoàng Long.
Sau khi nghe con trai gọi mình, thân hình Triệu Dung run lên, bước về phía trước mà tay chân không vững. Nhìn đứa con giờ đây đã cao hơn mình một cái đầu, bà run giọng: “Long nhi! Con là Long nhi của mẹ! Thật sự là Long nhi rồi, con đã về!”
Hoàng Long nhìn Triệu Dung bằng ánh mắt chứa chan tình cảm, đột nhiên trong lòng cảm thấy hổ thẹn.
Mấy năm qua, hắn cứ một mực tu luyện ở Ma Thú sơn mạch, chưa từng về nhà.
Mặc dù vẫn ra lệnh cho Bác Cách báo tin bình an cho Hoàng gia hai tháng một lần, vẫn nói khổ tu bên ngoài nhưng đối với hai người Hoàng Hùng và Triệu Dung mà nói, thế vẫn còn xa mới đủ.
- Vâng, mẹ! Con đã về rồi!
Có điều Hoàng Long vừa nói dứt lời thì Triệu Dung đột nhiên xông tới ôm chầm lấy hắn mà khóc ồ ồ.
Thấy thế, Hoàng Hùng tằng hắng một tiếng rồi sau đó kéo nhẹ người bạn đời của mình.
Giờ đây con trai đã là tuyệt thế cường giả Thánh Vực. Trước công chúng, làm vậy có vẻ không ổn.
Giờ đây Triệu Dung mới hoàn hồn. Hiểu ý của chồng mình, bà cố tự trấn tĩnh ngăn dòng nước mắt. Lúc này, Hoàng Lượng và Hoàng Dịch cũng chạy ùa đến, vui mừng gọi cha mẹ nhặng lên.
Triệu Dung lại từ từ kéo hai đứa trẻ đến rồi nhìn trước xem sau, hỏi này hỏi nọ xem có bị uất ức gì khi bị bắt đến hoàng cung của Đế quốc Long Ngữ hay không. Nói chung là đủ loại câu, hết loại từ.
Một lúc sau, Hoàng Long mới được đưa vào đại sảnh Hoàng gia trong vòng vây của mọi người.
Xa cách nhiều năm, khi một lần nữa trở về thì thấy Hoàng gia đã thay đổi không ít.
Diện tích của Hoàng gia đã mở rộng gần gấp đôi, đại sảnh cũng tráng lệ và rộng rãi hơn rất nhiều.
Sau khi Hi Nhĩ và Kiều Trì gia tộc suy tàn, Hoàng gia đã trở thành gia tộc số một của Vương quốc Lục Thông, toàn bộ gia tộc đều không ngừng phát triển nhanh như tên bắn.
Đại sảnh Hoàng gia.
Tất cả mọi người đều mời Hoàng Long ngồi ghế chủ tọa, cả nhóm Hoàng Hùng hay Triệu Dung bên cạnh, kể cả Đại Tu La Khải Địch lẫn Tô Lệ Tư đều đứng phía sau hắn.
Sau khi mọi người của Hoàng gia biết Khải Địch và Tô Lệ Tư là cường giả Đại Tu La ma tộc đều giật bắn người không dám ngồi xuống. Cả hai người Hoàng Hùng và Triệu Dung cũng phải gắng gượng lắm mới dám ngồi.
Đại Tu La của Ma tộc tương đương với cường giả Thánh Vực loài người. Ngay cả Đại đế của Ngũ đại đế quốc cũng phải khách khí mà ban thưởng một ghế.
Khải Địch và Tô Lệ Tư nhìn Hoàng Long. Sau khi thấy hắn gật đầu mới cẩn thận ngồi xuống bên cạnh.
Chúng chấp sự Hoàng gia thấy vậy càng thêm kính sợ Hoàng Long. Sau khi hai Đại Tu La vào chỗ, ngoại trừ Hoàng Hùng và Triệu Dung, tất cả các chấp sự khác dù có nói làm sao cũng không dám đặt mông xuống ghế.
Hoàng Hùng và Triệu Dung thấy vậy chỉ có thể cười khổ, có điều hai người cảm thấy thật kì quái. Chẳng biết con trai mình làm cách nào mà khiến cường giả như Đại Tu La của Ma tộc trung thành đến như vậy?!
Hơn nữa, họ còn nghe đồn lúc con trai mình thẳng tiến đến hoàng cung Đế quốc Long Ngữ thì mang theo tám ma sủng Thánh Vực và một Đại Tu La. Nhưng giờ đây trở về lại biến thành mười ma sủng Thánh Vực cộng thêm hai Đại Tu La!?
Ngoại trừ khiếp sợ, hai người phải rúng động sâu sắc.
- Long nhi!
Triệu Dung muốn nói nhưng lại thôi.
Hoàng Long cười rồi hỏi:
- Mẫu thân, người đang lo chuyện Đế quốc Long Ngữ sao?
Triệu Dung kinh ngạc gật đầu, không biết vì sao con trai lại hiểu thấu suy nghĩ của mình nữa.
Vốn muốn mở miệng khuyên con trai đừng nên hành động lỗ mãng, dù sao sau lưng Đế quốc Long Ngữ còn có Long tộc. Mặc dù biết con mình có lực lượng không yếu nhưng so với Long tộc thì vẫn kém rất xa. Có điều, con trai mình giờ đây đã có thân phận tuyệt thế cường giả Thánh Vực, nên vừa muốn cất lời trách móc thì lại thôi.
Hoàng Long nói:
- Phụ thân, mẫu thân… các người cứ yên tâm, không cần lo những chuyện này!
Nhìn vẻ mặt tự tin của con trai, Hoàng Hùng lẫn Triệu Dung đều há hốc mồm nhưng cuối cùng vẫn không hỏi tiếp. Sự thật rành rành, nếu con mình dám giết rốc đến hoàng cung Đế quốc Long Ngữ thì hẳn là phải nghĩ đến hành động của Long tộc sau lưng. Nếu đã vậy, chứng tỏ con mình đã có đối sách thích hợp.
Tiếp đến, Hoàng Long và Triệu Dung bèn hỏi han mọi chuyện liên quan đến cuộc sống sáu năm xa nhà của Hoàng Long một cách vô cùng cẩn thận.
Hoàng Long cứ nhất nhất tươi cười mà trả lời tất cả.
Trong câu chuyện, Hoàng Long đã nắm rõ tình hình Hoàng gia hiện giờ.
Đám chấp sự Hoàng gia xếp thành một hàng dọc đại sảnh, thần thái cung kính lắng nghe. Thỉnh thoảng bọn họ len lén liếc nhìn Hoàng Long bằng ánh mắt vô cùng sợ hãi.
- Nhà ta có phòng đấu giá chưa?
Hoàng Long đột nhiên nghĩ ra một chuyện, liền hỏi.
- Không sai, Long nhi! Kiều Trì gia tộc suy tàn, phòng đấu giá của chúng nhà ta đã mua ngay. Sau khi mở rộng, diện tích so với phòng đấu giá cũ của Kiều Trì gia tộc đã lớn hơn nhiều rồi.
Hoàng Hùng nói.
- Vậy thì… phụ thân, cũng vừa lúc con muốn đấu giá vài thứ linh tinh ở phòng đấu giá của gia tộc.
Hoàng Long nói không mặn không nhạt.
Hoàng Hùng lẫn Triệu Dung thoáng liếc nhau, đều thấy được ý ngờ: “Con trai… đấu giá vài thứ linh tinh?”
- Long nhi, con muốn đấu giá thứ gì?
Triệu Dung hỏi tiếp.
Hoàng Long cười thần bí:
- Đến lúc đó hai người sẽ biết!
Hoàng Hùng và Triệu Dung nghe vậy cũng không hỏi thêm. Hai tên nhóc nghịch ngợm Hoàng Lượng và Hoàng Dịch bên cạnh cũng rất ít khi mở miệng, đều mở to đôi mắt ngây thơ lấp lánh tinh quang nhìn Nhị ca.
Nhị ca giờ đây đã là tuyệt thế cường giả Thánh Vực!
Lúc ở hoàng cung Đế quốc Long Ngữ, cả hai nhóc đều cảm thấy không thể tin nổi.
Càng trưởng thành, cả hai dần dần hiểu được mấy viên kẹo mà mình vẫn quấn lấy vòi vĩnh Nhị ca chính là một loại đan dược có thể cải tạo thể chất. Mới mười ba tuổi, hai đứa bé hiện giờ chính là Ma pháp sư cấp sáu đỉnh phong. Phỏng chừng tốc độ tu luyện thần kì đến như thế hẳn có liên quan đến đan dược Nhị ca cho bọn chúng dùng thường xuyên rồi.
Hai đứa càng thêm có nhiều vấn đề muốn hỏi Hoàng Long.
Sau hơn hai giờ, Hoàng Long bước khỏi đại sảnh rồi sau đó trở về tiểu viện của mình.
Đã mấy năm qua, tiểu viện của hắn không cũng hề thay đổi chút nào.
Không lâu sau khi Hoàng Long về tiểu viện, không ngờ được Quốc vương của Vương quốc Lục Thông lại ủy thác cho Nhị vương tử Âu Đức tự thân đến bái phỏng vị tuyệt thế cường giả Thánh Vực là Hoàng Long mình.
Dưới sự hướng dẫn của Hoàng Hùng và Triệu Dung, Âu Đức vô cùng cẩn trọng đến trước mặt Hoàng Long, thần sắc cung kính bái một lễ, còn kính xưng “tiến bối”.
Hoàng Long thỉnh thoảng hỏi vài câu khiến Âu Đức bên cạnh được yêu mà sợ, không khỏi gật đầu như gà mổ thóc.
Sau khi Ân Đức cáo lui, Hoàng Long xuất ra Ngũ Ngục Thần Đỉnh, sau đó bắt đầu luyện đan và luyện khí.
Hiện giờ hắn muốn chuẩn bị “vài thứ linh tinh” để đấu giá.
Lần đấu giá này, hắn muốn cho tất cả thế lực lớn nhỏ trên đại lục Hằng Nguyên phải kinh ngạc thật lớn thêm lần nữa!
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 92: Thần đan xuất thế.
Dịch: Vô Ưu.
Nguồn: banlong.us
Ngày hôm sau, khi Hoàng Long đến đại sảnh thì đã thấy Hoàng Hùng và Triệu Dung đều có mặt.
Hoàng Hùng và Triệu Dung thấy con trai đến thì chảm thấy kì quái bèn hỏi:
- Long nhi, hôm nay con đến đây để…?!?
Đã nhiều năm qua, Hoàng Long cũng chưa từng tự vào đại sảnh một lần. Trừ phi hai người có việc mới phái người đưa hắn đến đây.
Hoàng Long cười nhạt:
- Hôm qua con đã nói có vài thứ linh tinh muốn gia tộc đấu giá. Hiện giờ con đã mang chúng đến đây.
Nói xong, hắn xòe bàn tay trống không ra. Hoàng Hùng và Triệu Dung chợt kinh ngạc khi nhìn thấy một thanh trọng kiếm đã nằm gọn trong tay hắn.
Không gian trữ vật giới chỉ!
Hai người không khỏi đưa mắt về chiếc nhẫn Hoàng Long đeo trên tay.
Hoàng Hùng mặc dù là người đứng đầu Hoàng gia nhưng Không gian trữ vật giới chỉ, loại xa xỉ phẩm này một chiếc ông cũng không có. Có điều sau khi nghĩ đến thân phận hiện thời của con trai, hai người cũng đều bình tâm lại.
- Long nhi, đây là?
Sau khi ngẩn người một lúc, hai người tiện đà quay lại nhìn thanh trọng kiếm trong tay Hoàng Long, hỏi bằng giọng ngờ vực.
Đây chính là “thứ linh tinh” mà con trai muốn gia tộc mang ra đấu giá? Một thanh trọng kiếm bình thường? Cả hai đều không nhận thấy nó có giá trị gì đáng để đấu giá cả.
Hoàng Long mở miệng nói:
- Đây là một thanh ma pháp kiếm!
Ma pháp kiếm? Hai người nghi hoặc.
Sao lại quen mắt thế? Có điều, đã qua chín năm từ ngày thanh ma pháp kiếm ấy được đấu giá, cho nên hai người trong một lúc cũng không thể nhớ ra ma pháp kiếm trong tay Hoàng Long chính là thanh kiếm năm đó đã khiến đại lục Hằng Nguyên rung chuyển.
Hai người chỉ thấy được, chỉ cho rằng nó là một kiện vũ khí ma pháp được rèn đúc bởi tài liệu bình thường mà thôi.
Hoàng Long thấy vậy cũng chỉ cười cười rồi ném thanh trọng kiếm trong tay tới. Hoàng Hùng tiếp lấy, ngờ vực chẳng biết thanh ma pháp kiếm này có chỗ nào đặc thù khó nhận ra không đây?
Có điều sau khi tiếp lấy, Hoàng Hùng đột nhiên giật nảy người dường như nhìn thấy một chuyện không thể tin nổi. Ông trợn cả hai mắt hết cỡ, nhìn chằm chằm vào thanh ma pháp kiếm.
Triệu Dung bên cạnh thấy vậy cũng thầm nghi ngờ: “Chẳng lẽ trên thanh ma pháp kiếm này có ẩn chứa trân bảo gì hiếm gặp, sao bạn đời của mình lại có vẻ mặt dạng này?” Nhưng ngay sau đó, Triệu Dung cũng bước tới nhìn trên nhìn dưới thử xem. “Không có gì khác biệt mà! Chẳng phải một thanh ma pháp kiếm bình thường hay sao?” Nhưng rồi bà cũng chợt há hốc mồm.
---o0o---
Hoàng Long nhìn vẻ mặt hai người rồi cười nhạt:
- Thanh kiếm này cũng tương tự như ma pháp kiếm năm xưa Kiều Trì gia độc đem ra đấu giá. Tài liệu rèn đúc cũng chỉ là quặng sắt bình thường, tất nhiên là uy lực so với thanh kiếm ấy còn hơn xa!
Hoàng Hùng và Triệu Dung một lần nữa há to mồm thành chữ “O” rồi trợn mắt nhìn con trai mình.
Ma pháp kiếm!
Cái thanh kiếm này vậy mà lại giống thanh ma pháp kiếm mà năm đó gia tộc Kiều Trì mang ra đấu giá!
Mặc dù hai người vừa mới phát hiện ra điểm giống và khác nhau giữa thanh trọng kiếm và ma pháp kiếm nhưng không liên tưởng được xuất xứ của nó và ma pháp kiếm từng gây rung chuyển đại lục Hằng Nguyên. Không phải họ không muốn nhưng chính là không dám phỏng đoán!
Nhưng giờ đây, tuy đang chịu sức nặng của thanh trọng kiếm mà cổ tay phải trầm xuống, nhưng Hoàng Hùng giống như đang nâng niu một trân bảo tuyệt thế, hơi thở dập dồn.
Có điều không giống như Hoàng Hùng, Triệu Dung tinh tế hơn rất nhiều nên hiển nhiên đã nghĩ ra được điều gì đó. Vẻ mặt bà hồ hởi, kinh hãi lẫn nghi ngờ nhìn con trai rồi hỏi:
- Long nhi, thanh ma pháp kiếm này con… con từ đâu có được? Chẳng lẽ?
Nói dứt lời, trong lòng Triệu Dung bỗng đánh thót, nhìn Hoàng Long bẳng thần sắc không thể tin nổi.
Lúc này Hoàng Hùng cũng bỗng nhiên ngẩng đầu, bừng tỉnh mà nhìn con trai mình.
- Không sai! Thanh ma pháp kiếm này do con luyện chế, năm xưa cũng vậy!
Hoàng Long vẫn giữ vẻ bình thản, nói một cách ung dung.
Trong khoảnh khắc, Hoàng Hùng và Triệu Dung chỉ còn cảm thấy trời đất quay cuồng, hoa mắt váng đầu.
Tim của hai người đập thình thịch.
Tin tức này còn khiến hai người kinh ngạc hơn chuyện Hoàng Long trở thành tuyệt thế cường giả Thánh Vực mấy ngày trước.
Ma pháp kiếm! Thanh ma pháp kiếm do gia tộc Kiều Trì bán đầu giá năm xưa, vật từng khiến đại lục Hằng Nguyên phải bùng nổ vậy mà lại do con trai mình luyện chế?!
Con mình chính là Thần tượng sư Ải nhân bí ẩn làm tất cả phải sôi sục huyên náo!
Triệu Dung ôm ngực lảo đảo lui lại mấy bước mà đứng không vững, dường như không chịu nổi sự cú sốc này. May mà có Hoàng Hùng bên cạnh tinh mắt mới đỡ lấy kịp thời.
Tuyệt thế cường giả Thánh Vực mặc dù có thực lực siêu tuyệt nhưng không phải đại lục Hằng Nguyên không có. Ma pháp kiếm lại không giống vậy, trong lịch sử đại lục Hằng Nguyên chưa từng xuất hiện. Nói cách khác, chưa hề có ai dùng quặng sắt bình thường để luyện chế ra ma pháp kiếm!
Sau khi hết kinh ngạc, Hoàng Hùng nhìn con trai bằng thần sắc vô cùng phức tạp.
Đây… thật là con trai mình sao?
Lúc trước, ông vốn không tin con mình đột nhiên biến thành tuyệt thế cường giả Thánh Vực. Và hiện giờ, cư nhiên con mình lại còn là vị Thần tượng sư kia?
Đột nhiên ông cảm thấy đứa con mình hơi “xa lạ”!
Giờ đây, ông đang nhớ lại chuyện lúc con mình còn bé vẫn thường phái hộ vệ Lăng Chí mua một lượng lớn quặng sắt. Khi ấy, ông cảm thấy đứa con này có phần “nghịch phá”. “Một đứa trẻ sáu tuổi học người ta chế tạo vũ khí?” Ông vì chuyện này còn nói với Triệu Dung một câu: “Tiểu tử này, ngay cả búa rèn cũng chẳng nhấc nổi nữa là!”
Hoàng Hùng đang nhớ về rất nhiều “hồi ức”.
Khi hai người còn khiếp sợ, tâm trạng rối rắm lẫn suy nghĩ lung tung thì trong tay Hoàng Long đã xuất hiện thêm một cái bình ngọc. Lúc thần sắc Hoàng Hùng và Triệu Dung còn kinh nghi, Hoàng Long nói:
- Những thứ đấu giá lần này, chẳng qua ma pháp kiếm chỉ là một trong số đó. Bình đan dược đây chính là kiện thứ hai.
Đan dược? Hoàng Hùng và Triệu Dung lại ngẩn người lần nữa nhưng ngay sau đó liền thoái mái. Con trai là Ma pháp sư toàn hệ, dĩ nhiên cũng là Luyện dược sư. Cho nên có thể luyện chế ra đan dược cũng chẳng phải là chuyện quá kì quái.
- Bình đan dược này, bất kể là ai, dù là phế vật trời sinh khi uống một viên cũng lập tức có khả năng tu luyện ma pháp và đấu khí.
Hoàng Long nói tiếp.
- Cái gì?
Hoàng Hùng và Triệu Dung sau khi thảng thốt thì lập tức la lên hoảng sợ.
Một viên đan, sau khi uống vào lại có thể tu luyện ma pháp và đấu khí? Đây là có ý gì? Chính là hàm nghĩa một viên đan có thể thay đổi thiên phú một con người?
Thiên phú trời sinh của một người có thể nói là cố định, bất luận là ai cũng không thể thay đổi. Dù chính tay cường giả Thánh Vực đỉnh phong hay Thần Vực cường giả trong truyền thuyết cũng không cách nào làm được.
Con cái vài vị cường giả Thánh Vực không có thiên phú tu luyện ma pháp hoặc đấu khí của chiến sĩ. Đã hàng vạn vạn năm nay, đây vẫn là vấn đề khiến chúng cường giả trên đại lục Hằng Nguyên phải đau đầu.
Hiện tại thì sao?
Hai người bốn mắt nhìn bình đan dược trong tay con mình mà kinh ngạc đến ngây người. Lịch sử của đại lục Hằng Nguyên sắp sửa thay đổi?
Trời ạ! Đây là loại đan dược gì? Quá sức khủng khiếp và nghịch thiên rồi!
Với kiến thức của hai người họ, dù nghe nói thậm chí vẫn còn chưa hề nghe qua có loại đan dược như thế này.
Đây… gọi là thần đan cũng không quá đáng mà!
- Long… Long nhi, chuyện này là thật?
Triệu Dung hỏi với vẻ hồ hởi.
Mặc dù biết con trai không mang chuyện như vậy ra đùa nhưng nó khiến cho người ta quá mức kinh hãi, đến nỗi Triệu Dung phải hỏi lại thêm một lần cho chắc.
Hoàng Long cười nói:
- Tam đệ, Tứ muội từ nhỏ đã dùng không ít đan dược này.
Kiểm tra thiên phú khi sáu tuổi. Hoàng Lượng và Hoàng Dịch đều có thiên phú cấp nghịch thiên.
Hoàng Hùng và Triệu Dung ngẩn ngơ, hai mắt đứng tròng. Chuyện này, chuyện nọ đều hiểu sạch!
"Thì ra Tam nhi tử và Tứ nhi nữ từ nhỏ đã dùng đan dược này rồi, khó trách được!" Hoàng Hùng và Triệu Dung thầm hô lớn. Hóa ra sự việc là như vậy, hai người họ lúc đầu còn tưởng rằng tổ tiên Hoàng gia hiển linh đấy!
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 93: Hắn chính là Thần tượng sư!
Dịch: Vô Ưu.
Nguồn: banlong.us
Một hồi lâu, rất lâu…
Hoàng Hùng và Triệu Dung mới trấn tĩnh lại, nuốt khan cái ực rồi hỏi:
- Long nhi, con luyện chế ra đan dược này? Tên là gì vậy?
Có điều sau khi nói xong, hai người cảm thấy câu vừa rồi hiển nhiên hơi thừa thãi.
Hoàng Long gật đầu, cười nhạt:
- Tẩy Tủy Đan, là một loại linh đan tẩy tủy phạt cân do con luyện chế.
Các đệ tử trong môn phái tu tiên ở thế giới Bàn Cổ dùng Tẩy Tủy Đan để thoát hai hoán cốt, cũng có khả năng một viên Trúc cơ. Sau khi phục dụng, tu luyện ma pháp và đấu khí tự nhiên là chuyện dễ như trở bàn tay.
Có điều, loại Tẩy Tủy Đan mang ra đấu giá thì Hoàng Long đã hạ dược hiệu xuống thấp hơn xa. Đến lúc đó, sau khi người đấu giá xong thì có thể tu luyện ma pháp và đấu khí nhưng hẳn sẽ không nghịch thiên đến thế, mà tư chất chỉ so được với thiên tài bình thường. Nhưng nếu sau khi dùng Tẩy Tủy Đan, muốn vào học viện Thần Phong, Ba Lỗ là chuyện không thành vấn đề.
Hoàng Hùng do dự một lúc mới nói:
- Long nhi, đan dược này quả thực hữu hiệu thế sao? Tốt hơn chúng ta cứ giữ lại, không nên đấu giá. Giữ lại cho bản thân dùng thôi!
Hoàng Hùng thật sự có phần tiếc nuối, không nỡ đấu giá loại thần đan này.
Hoàng Long cười cười:
- Đan dược tốt hơn loại này nhiều lần con cũng luyện ra được! Phụ thân không cần lo toan đâu!
Hoàng Hùng và Triệu Dung trợn tròn mắt. “Đan dược còn hoàn hảo hơn nhiều lần thần đan này?” Hai người không khỏi chấn động run rẩy. “Đó là đan dược phẩm cấp gì?”
Cấp thần đan?
Hoàng Long lại lấy ra hai bình đan dược trước mặt Hoàng Hùng và Triệu Dung, sau đó đưa cho mỗi người một lọ rồi giải thích:
- Đây là Tăng Nguyên Đan! Không chỉ có công hiệu gia tăng tu vi cho các người mà cũng có khả năng cải thiện thể chất, có hiệu quả rất lớn khi tu luyện. Nửa năm sau các người sẽ biết!
Gia tăng tu vi? Hoàng Hùng và Triệu Dung sáng mắt lên, vội vàng đón lấy.
Đan dược gia tăng tu vi trên đại lục Hằng Nguyên không phải không có, một vài Luyện dược sư Thánh Vực cũng chế ra được nhưng lại có giá trên trời. Một viên cũng mất mấy vạn kim tệ.
Tất nhiên họ không biết được, đan dược do Luyện dược sư trên đại lục Hằng Nguyên luyện chế làm sao so với Tăng Nguyên Đan này!
Nửa năm sau, họ mới biết được suy nghĩ của mình sai lầm đến nhường nào.
Hoàng Hùng và Triệu Dung đều có tu vi khá thấp. Hoàng Hùng tốt hơn, là cửu cấp sơ giai nhưng Triệu Dung chỉ mới là ma pháp sư bát cấp. Đến hiện giờ, Hoàng Long lại muốn tăng tu vi cho hai người lên một chút, sự dè dặt khi sợ phải mang đến phiền toái lớn lúc trước giờ đây đã không cần phải lo nữa.
Sau khi ra khỏi đại sảnh, Hoàng Long liền trở về tiểu viện.
Chuyện tuyên truyền buổi đấu giá ma pháp kiếm và Tẩy Tủy Đan thế nào sẽ do Hoàng gia xử lí, hắn không cần quan tâm.
Có điều trước khi đi khỏi, Hoàng Long đã để lại cho Hoàng Hùng và Triệu Dung hai chiếc không gian giới chỉ. Khi hai người thấy được hai chiếc giới chỉ này có diện tích không gian đến mấy dặm vuông thì đều há hốc mồm.
Không gian giới chỉ có diện tích mấy dặm vuông?
Thông thường, không gian giới chỉ trên đại lục Hằng Nguyên cũng chỉ có mấy trăm thước vuông thôi.
Chủ thần trên trời! Bọn họ lại thấy được thần tích!
Tất nhiên bọn họ không biết, về sau còn nhiều thần tích sẽ không ngừng xuất hiện trước mắt mình.
Hơn nữa, lúc biết được không gian giới chỉ này còn có tác dụng tăng phúc công kích và phòng ngự, đôi mắt họ như bốc cháy và nắm chiếc nhẫn trong tay mình thật chặt, dường như sợ con trai mình sẽ đòi lại.
Họ cương quyết chỉ định hai chiếc không gian giới chỉ này trở thành chí bảo truyền thừa của gia tộc.
Nếu hai người biết được chỉ một ngày Hoàng Long đã luyện được một nắm thế này, chẳng hiểu họ sẽ nghĩ thế nào nữa.
Ngày hôm sau kể từ khi Hoàng Long trở về từ đại sảnh, lúc Hoàng gia loan truyền tin tức sẽ đấu giá ma pháp kiếm và Tẩy Tủy Đan đi khắp nơi, cả vương thành của vương quốc Lục Thông tức thì đều rúng động!
Mặt đất vương thành của vương quốc Lục Thông dường như động đất liên hồi.
- Cái gì? Đấu giá ma pháp kiếm? Ma pháp kiếm giống như gia tộc Kiều Trì đấu giá chín năm trước?!?
- Hoàng Long tiền bối lại là Thần tượng sư năm xưa? Ma pháp kiếm năm đó và hiện giờ đều do người chế tạo?
- Trời ơi, Hoàng Long tiền bối chính là Thần tượng sư!
- Đấu giá ma pháp kiếm, còn thêm một loại đan dược Tẩy Tủy Đan! Bất kể ai dùng một viên đan này đều có thể tu luyện ma pháp và đấu khí!
- Loại Tẩy Tủy Đan này cũng do Hoàng Long tiền bối luyện chế!
Đấu giá ma pháp kiếm! Ma pháp kiếm không dùng bất kì vật liệu ma pháp nào để luyện chế!
Hoàng Long chính là Thần tượng sư bí ẩn!
Tẩy Tủy Đan, loại thần đan có thể khiến tất cả mọi người có khả năng tu luyện ma pháp và đấu khí!
Cả đại lục Hằng Nguyên đều sôi sục hẳn lên.
Chuyện Hoàng Long mang theo một đám ma sủng Thánh Vực giết rốc tới hoàng cung đế quốc Long Ngữ, mỗi góc nhỏ trên đại lục Hằng Nguyên còn đang khen ngợi không dứt lời. Nhưng tin này so với chuyện chém giết ở đế quốc Long Ngữ còn mãnh liệt hơn xa, càng khiến người người phải kinh ngạc!
Náo động!
Cả đại lục Hằng Nguyên đều trở nên xôn xao.
Bất kể là tin tức Hoàng gia đấu giá ma pháp kiếm hay Hoàng Long chính là vị thần tượng sư thần bí, hoặc Tẩy Tủy Đan nghịch thiên kia… Mỗi loại đều khiến cả đại lục Hằng Nguyên như bốc lửa ngùn ngụt, phóng thẳng tận trời cao.
Không một ai hoài nghi độ chân thật của tin tức này, bởi thân phận Hoàng Long hiện giờ sờ sờ ra đó.
Một tuyệt thế cường giả Thánh vực nói giỡn với cả đại lục Hằng Nguyên? Đây là chuyện không thể!
Ngày thứ hai sau khi tin tức này truyền ra, phủ đệ Hoàng gia đã bị các đại thế gia của vương quốc Lục Thông đến chen chúc ầm ầm.
Những người này đều muốn moi được từ miệng Hoàng Hùng và Triệu Dung những thông tin liên quan đến cuộc đấu giá lần này, càng cặn kẽ càng tốt.
Khi tin tức ấy truyền đến Triệu gia ở đế quốc Bạo Tuyết, Triệu Thủ vốn phụng lệnh phải lên đường tới vương quốc Lục Thông mời đứa cháu Hoàng Long, đang ngây ngốc ở đại sảnh Triệu gia cùng với lão gia tử Triệu Dương và Triệu Thiên.
Mọi người trước mặt còn chưa kịp phản ứng gì, lão gia tử Triệu Dương đột nhiên cười sảng sảng đầy kích động như điên cuồng.
Thần tượng sư! Cháu ngoại ta là Thần tượng sư chế tạo ra ma pháp kiếm ấy!
Tẩy Tủy Đan, thần đan!
Hồi lâu, lão gia tử Triệu Dương trấn tĩnh xong xuôi mới đột nhiên nói:
- Đi, chúng ta đi vương quốc Lục Thông!
Triệu Thủ và Triệu Thiên hết hồn. “Lão gia tử muốn đích thân đến mời?”
Triệu Dương trừng mắt với hai người:
- Sao hả? Thân phận cháu ngoại ta đến thế, chẳng lẽ không xứng đáng để ta tự thân đến mời?
Triệu Thủ và Triệu Thiên cùng nhìn nhau lắc đầu.
Bằng thân phận hiện tại, Hoàng Long cũng đáng giá để Ngũ đại đế quốc tranh nhau đến thỉnh cầu. Nếu không so về tu vi, sức ảnh hưởng và địa vị của Hoàng Long đã có thể so với nhân vật cỡ Giáo hoàng của Quang Minh giáo đình.
Trước đó, hai người phản ứng vì không ngờ được lão gia tử lại đích thân đến vương quốc Lục Thông mời mà thôi.
Có điều, lúc mọi người chuẩn bị khời hành thì sắc mặt Triệu Thủ lại trở nên do dự. Ở lần đại thọ tám mươi của lão gia tử, sau khi đồng hành cùng với đứa cháu Hoàng Long của mình về vương quốc Lục Thông, hắn nhớ rất rõ mình đã nói với tên nhóc ấy:
- Nếu con có thể luyện được thanh ma pháp kiếm đó, nhị cữu ta cứ đập đầu thẳng vào đậu hủ chết cho xong!
Nhưng hiện giờ cháu mình chính thật là Thần tượng sư kia!
Lúc này đối diện với nó, không phải là mất hết thể diện sao?
Đập đầu vào đậu hủ chết, thật là khó nha!
Vấn đề là, đập đầu vào đậu hủ không thể chết được mà!
Trước khi nhóm người Triệu Dương lên đường đến vương quốc Lục Thông, tin tức cũng đã truyền đến Thánh sơn. Trong Thánh điện, Giáo hoàng Hải Đức Tư vốn giữ vẻ mặt ôn hòa trăm năm không đổi rốt cuộc cũng biến sắc mặt hẳn, thất thanh nói:
- Cái gì? Hoàng Long… hắn chính là Thần tượng sư?!
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 94: Khắp nơi triều bái.
Dịch: Vô Ưu.
Nguồn: banlong.us
Không thể tin nổi! Không thể nào tin được!
Hoàng Long. Tuyệt thế cường giả Thánh Vực mười lăm tuổi vừa mới làm toàn bộ Đại lục Hằng Nguyên kinh ngạc, không ngờ cũng chính là Thần tượng sư đã chế tạo ra Ma Pháp Kiếm mà Kiều Trì gia tộc tổ chức đấu giá chín năm trước.
Chín năm trước Hoàng Long bao nhiêu tuổi?
Sáu tuổi!
Thần tượng sư sáu tuổi!
Điều làm cho Giáo Hoàng Hải Đức Tư của Quang Minh Giáo Đình kinh ngạc và khiếp sợ chính là Tẩy Tủy Đan có thể thay đổi thiên phú của một người, làm cho ai cũng có thể tu luyện Ma pháp và Đấu khí.
Việc này nói lên điều gì, trong lòng y hiểu rõ.
Nếu có một thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên nhận được phương pháp điều chế đan dược này, sau đó luyện chế ra một trăm vạn viên, không, dù là mười mấy vạn viên thôi, chắc chắn bản đồ thế lực của Đại lục Hằng Nguyên sẽ bị thay đổi.
Cướp đoạt? Uy hiếp? Không phải là Hải Đức Tư không có ý nghĩ này, nhưng ý nghĩ chỉ vừa lóe lên, y lập tức cảm thấy đó là một ý nghĩ ngu xuẩn. Không nói đến thực lực của Hoàng Long, chỉ riêng sức ảnh hưởng và địa vị của Hoàng Long hiện giờ cũng đủ để y không dám có hành động này.
Hải Đức Tư cảm thấy vô cùng hối hận. Nếu năm đó Thái Nhược có thể thành công thu nhận thiên tài tuyệt thế này vào Học viện Thánh Chiến, mọi chuyện giờ đều tốt đẹp rồi. Nghĩ đến Thái Nhược, Hải Đức Tư không khỏi cau mày.
Trên Thánh điện, toàn bộ cao tầng của Giáo đình đều im lặng nhìn Hải Đức Tư.
Quân đoàn trưởng Quân đoàn Cuồng Chiến Đạt Tây không nhịn được, mở miệng hỏi:
- Giáo hoàng Bệ hạ, buổi đấu giá này, Giáo đình chúng ta có tham gia không?
Hải Đức Tư trầm ngâm rồi nói:
- Khoa Nhĩ, Đột Lôi. Các ngươi đi một chuyến.
Khoa Nhĩ là một trong sáu Hồng Y Đại giáo chủ, tu vi cao nhất trong số sáu người, là Thánh Vực Cao giai. Đột Lôi là Đoàn trưởng Hoàng Kim Thánh kỵ sĩ đoàn, mặc dù chỉ là Thánh Vực Sơ giai, nhưng thực lực không đơn giản như vẻ bên ngoài.
Khoa Nhĩ và Đột Lôi đứng lên cung kính trả lời:
- Vâng thưa Giáo hoàng Bệ hạ.
- Ma pháp kiếm có thể không lấy được, nhưng Tẩy Tủy Đan thì nhất định phải lấy được một viên!
Vẻ mặt Hải Đức Tư trở nên nghiêm trọng, ra lệnh.
Y muốn nghiên cứu Tẩy Tủy Đan xem có thể phát hiện ra công thức luyện chế hay không.
Y có thể tưởng tượng được ở lần đấu giá này, các thể lực lớn đều muốn có phần, do đó y cũng chỉ yêu cầu hai người lấy được một viên Tẩy Tủy Đan mà thôi.
Khoa Nhĩ và Đột Lôi thận trọng gật đầu xác nhận.
Tiếp đó, Hải Đức Tư thảo luận một số chuyện với cao tầng Giáo đình, tất nhiên, trung tâm câu chuyện vẫn xoay quanh Hoàng Long.
Mà Thần tượng sư Hoàng Long, sau này còn được toàn Đại lục xưng tụng là Thần dược sư.
Thần tượng sư, Thần dược sư không phải là danh hiệu mà bất kỳ ai cũng có thể lấy được.
Hai danh hiệu này cần phải được Thiết Tượng Sư Công hội và Luyện Dược Sư Công hội đồng ý công nhận. Mà việc Hoàng Long luyện chế ra Ma Pháp Kiếm và Tẩy Tủy Đan đã làm chấn động toàn bộ Đại lục Hằng Nguyên, tất nhiên là xứng đáng nhận được hai danh hiệu này.
…
Một tòa thành bảo thẳng tắp được bao phủ bởi mây mù, nằm trên một khu vực rộng mấy vạn dặm của một đỉnh núi cao chọc trời ở Địa Ngục.
Đây cũng là khu vực trọng yếu của Địa Ngục, Ma Vương Thần bảo.
Đây là thành bảo của Ma Vương Uy Phất. Cả tòa thành có hình trụ, rộng đến vài ngàn dặm, được bao phủ bởi một tầng mây mù. Trong lớp sương mù đen, có một loại ánh sáng nhàn nhạt, chiếu sáng Vương bảo thần bí cổ xưa.
Nói là thành bảo nhưng diện tích thực tế của nó so với Hoàng thành của năm Đại Đế quốc không khác biệt là bao.
Trên tường bao của thành bảo, có thể nhìn thấy bóng dáng các Dạ Xoa và Tu La đang đi lại tuần tra.
Trung tâm Thành bảo có một kiến trúc rộng lớn, giống với kiến trúc của Hoàng cung Đế quốc, có hàng ngàn hàng vạn cung điện, đèn dầu sáng rực rỡ. Mà xung quanh những ngọn đèn rực rỡ có từng đoàn mây đen lững lờ, khiến cho tòa kiến trúc lộ ra nét huyền ảo.
Trên Đại điện của Thành bảo Ma cung có một người mặc Ma Vương Thần bào, đó là Ma Vương Uy Phất chí cao vô thượng của Ma Vương Bảo điện. Toàn thân Ma Vương Uy Phất giống như có mực đen bao phủ, ma khí vần vũ, chỉ lộ ra đôi mắt khiến cho người khác không dám nhìn thẳng vào.
Đứng ở bên dưới Đại điện là mấy hàng cao thủ của Ma tộc. Trên người những cao thủ này tỏa ra khí tức cường đại và sâu thẳm, chứng tỏ đều là cường giả Đại Tu La.
Nơi này tập trung các Đại Thống lĩnh, Đại Tu La và Hoàng thất Ma tộc.
Dưới uy áp của Ma Vương Uy Phất, chúng Ma tướng đều cảm thấy bất an. Đột nhiên, Ma Vương Uy Phất lên tiếng:
- Lôi nhi!
Công chúa Ma tộc An Lôi bước ra, cung kính đáp:
- Có con thưa phụ hoàng!
- Lần đấu giá này của Nhân tộc ở Vương quốc Lục Thông, con dẫn theo một vài cường giả tộc ta đến quan sát một chút. Cố gắng chiếm được Ma Pháp Kiếm và Tẩy Tủy Đan.
Quanh thần Ma Vương Uy Phất tỏa ra ma khí cuồn cuộn.
- Tuân lệnh phụ hoàng!
An Lôi cung kính nhận lệnh.
- Hoàng Long? Ta biết chuyện năm đó. Không nghĩ tới, đứa trẻ chín năm trước nay đã trở thành cường giả Thánh Vực tuyệt thế.
Ma Vương Uy Phất vừa nhớ lại vừa cảm thán.
An Lôi không mở miệng, biết phụ thân ám chỉ việc năm đó Hoàng Long tới Địa Ngục thu phục Thiên Thanh Mãng Ngưu đã cùng mình đánh nhau một trận kịch liệt. Chuyện năm đó phụ hoàng biết cũng không lấy làm lạ, hơn nữa năm đó mình còn bại trận.
Nhớ lại trận chiến năm đó ở biển Tử Vong, An Lôi không khỏi thở dài.
- Nhớ kỹ, lần này không thể sinh sự.
- Vâng thưa phụ hoàng.
An Lôi hiểu ý của phụ hoàng Uy Phất.
…
Phía Tây Nam của Đại lục Hằng Nguyên, mấy ngàn dặm phía ngoài Hoàng thành Đế quốc Ám Sâm là một khu rừng rậm có từ thời viễn cổ, bên trong ẩn chứa một tòa kiến trúc cổ xưa.
Bên trong tòa kiến trúc này có một gốc đại thụ cao chọc trời, không biết đã bao nhiêu tuổi, gốc cây to tới mức không biết cần bao nhiêu người mới có thể ôm được một vòng.
Rễ cây tỏa ra xung quanh, kéo dài trên mặt đất. Cành lá xum xuê, các nhánh cây kết lại với nhau giữa không trung, ít cũng có đến trăm cái, mỗi cái tạo thành một bức tường đại thụ.
Mà ở trên một cành đại thụ cao mấy trăm trượng so với mặt đất có một tòa cung điện tọa lạc.
Xung quanh cung điện, từng đoàn sương mù nhàn nhạt phiêu dật, uyển chuyển như Tiên cung.
Đây chính là Thần điện của Đế quốc Ám Sâm.
Đối với Đế quốc Ám Sâm, Thần Điện có vị trí quan trọng giống như Long tộc sau lưng Đế quốc Long Ngữ. Nữ Tế Tư đứng đầu Thần Điện có địa vị cao nhất trong Đế quốc Ám Sâm, còn cao hơn cả Đại đế của Đế quốc.
Ngồi trên Điện thai của Thần điện, một nữ nhân mặt che một tấm lụa mỏng, da trắng như tuyết, vóc người nhỏ nhắn. Đây chính là Nữ Tế Tư thần bí của Thần điện.
Ngoài Nữ Tế Tư, bên dưới Thần điện còn có mấy chục thiếu nữ trẻ tuổi, đều vô cùng mỹ lệ. Loại mỹ lệ này không gì có thể sánh được. Cả Thần điện tỏa ra một sự thánh khiết khác hẳn với vẻ thánh khiết của Quang Minh Giáo Đình, là sự thánh khiết đầy tự nhiên.
- Ôn Lỵ Ti.
Nữ Tế Tư thần bí lên tiếng, thanh âm vang vọng từ bốn phía, khiến cho người khác có cảm giác huyền ảo.
Ở dưới thần điện, một thiếu nữ mặc trang phục tế tư màu trắng bước ra, cúi đầu thi lễ rồi nói:
- Có thuộc hạ thưa Đại nhân.
- Hành trình đến Vương quốc Lục Thông, ngươi tùy ý sắp xếp. Còn nữa, nửa năm sau, Thần Điện cử hành tuyển chọn Thần nữ, cũng là lúc Đế quốc cử hành tỷ võ. Đây là Thần Điện Thạch phù, ngươi tự mình tặng cho Hoàng Long, mời hắn đến làm khách quý của Thần điện và Đế quốc.
Nữ Tế Tư thần bí vừa nói xong, cũng không biết bằng cách nào mà một khối Ngọc Thạch trắng noãn to cỡ bàn tay chậm rãi lơ lửng trên không trung, sau đó rơi vào tay của Ôn Lỵ Ti.
Nhìn Thần Điện Thạc phù trong tay, Ôn Lỵ Ti ngẩn ngơ, giây lát sau mới cung kính nhận lệnh.
Nàng biết lần này đã có mấy cái Thần Điện Thạch phù được xuất ra. Cái thứ nhất là tặng cho Đại trưởng lão của Long tộc, cái thứ hai tặng cho Thủ lĩnh của các Đại Thống Lĩnh Ma tộc, cái thứ ba tặng cho Đại Tế Tự của Thần Miếu Đế quốc Thú Nhân, cái thứ tư tặng cho Đệ tứ thánh của Hải tộc ở Hải ngoại là La Thiên Thánh Vương.
Ngoài Quang Minh Giáo Đình, Địa Ngục Ma tộc, Đế quốc Ám Sâm, còn có Đế quốc Thú Nhân, Đế quốc Đại Thảo Nguyên, Đế quốc Bạo Tuyết, Thiên Hạ Minh và toàn bộ các thế lực lớn trên Đại lục đều cho sứ giả tới Vương quốc Lục Thông.
Trong khoảng thời gian ngắn, Vương thành Vương quốc Lục Thông trở thành điểm đến của các dòng người từ khắp Đại lục.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 95: Thập Nhị Tổ Vu.
Dịch: Vô Ưu.
Nguồn: banlong.us
Dường như tất cả các thế lực lớn nhỏ trên Đại lục Hằng Nguyên đều hướng về phía Vương quốc Lục Thông. Nhưng Đệ nhất cường giả trấn giữ Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ là Ma Lạc lại cưỡi chiến sủng của y là Hoàng Kim THánh Long Phỉ Đặc bay ra hải ngoại.
Chủng tộc được Đại lục Hằng Nguyên công nhận là cường đại nhất, Long tộc, đang sống trên một hòn đảo ngoài hải ngoại, Long đảo.
- Không nghĩ tới Hoàng Long lại chính là Thần Tượng Sư, hơn nữa còn có thể luyện chế ra loại Thần đan như Tẩy Tủy Đan.
Đứng trên thân thể của Hoàng Kim Thánh Long Phỉ Đặc, ánh mắt của Ma Lạc lóe lên.
- Hừ! Hiện tại Hoàng Long công khai thân phận Thần Tượng Sư, còn mang Tẩy Tủy Đan ra đấu giá, đơn giản là lo sợ Long tộc chúng ta trả thù, nên muốn dùng việc này lôi kéo liên minh loài người.
Ánh mắt của Phỉ Đặc tỏ ra oán hận. Với địa vị cao quý của y, trong mấy ngàn năm qua chưa từng chịu sự sỉ nhục lớn như vậy.
- Lần sau trở lại, nhất định ta sẽ trả lại hắn gấp trăm ngàn lần.
Phỉ Đặc phẫn hận gầm lên.
- Lấy thân phận của Long Hoàng đại nhân, chỉ sợ sẽ không ra tay.
Ma Lạc cau mày. Hiện tại, nhìn khắp Long tộc, chỉ có Long Hoàng đại nhân mới có khả năng giết được Hoàng Long.
Thời điểm Ma Lạc và Phỉ Đặc chạy về Long đảo, Hoàng Long đang ở trong tiểu viện của mình luyện chế pháp bảo Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ
Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ dùng để bố trí Thập Nhị Đô Thiên Sát Thần đại trận!
Ở thế giới Bàn Cổ, Thập Nhị Đô Thiên Sát Thần đại trận là trận pháp mạnh nhất của Thập Nhị Tổ Vu, lấy giết chóc làm chủ đạo, uy lực còn mạnh hơn Chu Thiên Tinh Đấu đại trận một bậc.
Hoàng Long tế ra Ngũ Ngục Thần Đỉnh, hai tay vung lên, mang tài liệu luyện chế đưa vào bên trong Thần Đỉnh, lấy Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt. Cả đống pháp quyết được tung ra.
Một thời gian sau, từ miệng của Ngũ Ngục Thần Đỉnh bắn ra một cột sáng, một lá cờ từ miệng Thần Đỉnh chậm rãi bay lên.
Lá cờ to cỡ bàn tay, thân cờ giống như lụa, cột cờ tỏa ra ánh sáng vàng kim. Có một ngọn lửa màu da cam bao quanh lá cờ. Trên mặt cờ có hình một con quái vật mặt người thân thú, hai lỗ tai là hai con Hỏa Xà, cưỡi trên hai con Hỏa Long, vẻ mặt dữ tợn, vô cùng kinh khủng.
Đây chính là Hỏa kỳ trong Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ.
Cơ thể lạ lùng trên Hỏa Kỳ là bản thể của Hỏa Tổ Vu Chúc Dung.
Tiếp đó, Hoàng Long lần lượt luyện chế các Minh Vương Kỳ còn lại đến khi đủ Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ. Với tu vi hiện tại của Hoàng Long cũng không tránh khỏi mệt nhoài, toàn thân không còn chút sức lực nào.
Nhìn Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ giữa không trung, Hoàng Long gật đầu hài lòng.
Năm đó, Vu tộc và Yêu tộc đại chiến, uy lực khủng khiếp của Thập Nhị Đô Thiên Sát Thần Đại Trận và Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận đã được Hoàng Long nghiên cứu qua.
Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ này mặc dù chỉ là bảo khí thượng phẩm, nhưng khi đến lúc bố trí nó thành Thập Nhị Đô Thiên Sát Thần Đại Trận ở Vương thành Vương quốc Lục Thông, từ Thánh Vực Đỉnh phong trở xuống đừng mơ tưởng phá nổi.
Có điều, hiện tại Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ vẫn chưa thể sử dụng được.
Hoàng Long thu Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ vào bên trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh, biến Thần Đỉnh về hình dáng chiếc nhẫn ở ngón tay, sau đó cưỡi lên Thiên Thanh Mãng Ngưu bay thẳng đến các quốc gia ở biên cảnh. Đại lục Hằng Nguyên vốn không có yên bình như vẻ bề ngoài. Các Vương quốc và Công quốc ở biên cảnh không ngừng giao tranh với nhau. Hiện tại, Hoàng Long muốn để cho Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ thu nạp đầy đủ tử khí, oán khí, chiến khí và sát khí , để cho Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ có thể hoạt động được.
Đi tới một Vương quốc ở biên cảnh, Hoàng Long vận chuyển Thiên Nhãn Thông, quét ra trăm dặm xung quanh, sau đó dừng lại, cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu bay về phía Bắc.
Đi về phía Bắc khoảng hai trăm dặm liền thấy có hai Vương quốc đang giao chiến.
Hai Vương quốc, ba bốn mươi vạn chiến sĩ hò hét, kêu là thảm thiết. Oán khí, sát khí không ngừng bốc lên, bao khủ trăm dặm xung quanh.
Tư thế hào hùng, tiếng thét vang trời.
Máu tanh tràn ngập, khói lửa ngút trời.
Những thứ sát khí, oán khí và huyết khí này quện vào nhau tạo thành một loại âm sát khí.
Tiến đến giữa cuộc chiến, Hoàng Long lấy Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ từ trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh ra, hai tay vung lên, Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ bay lên cao, không ngừng xoay tròn, mỗi lá cờ phát ra một luồng sáng chói mắt có màu sắc khác nhau.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Thiên Thanh Mãng Ngưu, những quái vật kinh khủng trên Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ như sống lại, không ngừng há to miệng, liên tục hút lấy từng đoàn âm sát khí vào trong cơ thể.
- Chủ nhân, đây là…?
Thiên Thanh Mãng Ngưu kinh ngạc hỏi.
- Thập Nhị Tổ Vu.
Hoàng Long mở miệng nói. Sau khi thấy vẻ mặt nghi ngờ của Thiên Thanh Mãng Ngưu, Hoàng Long bèn đem sự tích của Thập Nhị Tổ Vu ở thế giới Bàn Cổ kể cho nó nghe.
Thiên Thanh Mãng Ngưu nghe được sự tích của Thập Nhị Tổ Vu, Không gian tốc độ Tổ Vu mở ra một cánh cửa có thể bay được chín vạn dặm, Thủy Tổ Vu Cộng Công có thể điều khiển nước trong thiên hạ, chỉ một cái đập đầu đã làm sập cả tòa Bất Chu Sơn cao vạn trượng thì há hốc mồm, ngây ra.
Bất Chu Sơn cao vạn trượng, chỉ một cái đập đầu liền bị đánh sập. Đây là loại lực lượng gì?
Mở ra đôi cánh có thể bay chín vạn dặm. Trời ạ, chỉ sợ Chủ thần Vị diện cũng không có tốc độ nhanh như vậy.
- Chủ nhân, chẳng lẽ Thập Nhị Tổ Vu chính là Chủ thần Vị diện?
Thiên Thanh Mãng Ngưu mang một vẻ mặt sùng bái hỏi.
Hoàng Long chần chờ một chút, sau đó nói:
- Cứ cho là vậy đi.
Hoàng Long không biết thực lực của Chủ thần ở thế giới này mạnh yếu ra sao, nhưng hắn biết, sức mạnh của Thập Nhị Tổ Vu tương đương với Tổ Long của Long tộc.
Hoàng Long nhìn về phía Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ đang không ngừng hút lấy âm sát khí, sau đó để cho Thiên Thanh Mãng Ngưu làm hộ pháp, bản thân thì khoanh chân ngồi ở trung tâm của trận kỳ, vận chuyển pháp lực, đẩy nhanh tốc độ thu nạp âm sát khí của Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ.
Được pháp lực của Hoàng Long thúc dục, lấy mắt thường cũng có thể nhìn thấy từng đạo âm sát khí không ngừng bay vào miệng bản thể của Thập Nhị Tổ Vu trên Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ. Từng đoàn khí lưu không ngừng gào thét, xoay tròn giữa không trung, tạo thành một vòng xoáy.
Thời gian trôi qua, bản thể của Thập Nhị Tổ Vu càng thêm sống động, phát ra tiếng gầm thét như sấm rền, mơ hồ phát ra một cỗ lực lượng thiên địa từ thuở Hồng Hoang, đầy hung uy. Thiên Thanh Mãng Ngưu đang hộ pháp cũng bị làm cho sợ hãi, vội vàng lùi ra xa.
Bản thể của Thập Nhị Tổ Vu giống như một cái động không đáy, liên tục hút lấy âm sát khí. Hai giờ trôi qua, bản thể vẫn há mồm, tham lam hút lấy âm sát khí, phát ra tiếng gầm đầy hưng phấn.
Hành động của Hoàng Long cũng làm kinh động đến một cường giả Vong Linh Ma pháp sư đang tu luyện.
Chiến trường luôn luôn là nơi tu luyện tốt nhất của Vong Linh Ma pháp sư, là nơi mà các Vong Linh Ma pháp sư thích nhất. Hôm nay, Mạt Đặc đến chỗ này để tu luyện Vong Linh Ma pháp thì nhìn thấy có người cũng tu luyện Vong Linh Ma pháp lại dám đến địa bàn của y đánh cướp vong linh, trong lòng không khỏi giận dữ, lập tức bay đến. Y muốn nhìn cho rõ cái tên tiểu tử không biết trời cao đất dày, dám xâm phạm uy nghiêm của mình.
Phải biết rằng, xung quanh chiến trường của mười mấy Vương quốc ở biên cảnh này, luôn luôn là chỗ y tu luyện. Các Vong Linh Ma pháp sư khác có đến đây cũng phải nhanh chóng bỏ đi.
Vậy mà hôm nay lại gặp phải một tên mù.
Khi Mạt Đặc bay đến, y lập tức nhìn thấy một đoàn âm sát khí rất kinh khủng giữa không trung, mơ hồ như có mười hai cỗ khí tức của mười hai con quái vật cường đại đang gầm thét.
Đây là loại vong linh gì mà có khí tức cổ quái như vậy?
Là một Vong Linh Thánh Vực Cao giai, gần đạt đến Thánh Vực Đỉnh Phong nhưng Mạt Đặc chưa từng thấy qua người nào có thể triệu hồi ra loại sinh vật Vong Linh này.
Mặc dù khí tức của từng cá thể không quá mạnh, chỉ ngang với Thánh Vực Sơ giai, nhưng cả tổ hợp lại khiến cho y cảm thấy khó thở.
Loại khí tức này giống như của Viễn Cổ Ma Thần vậy.
Mặt Đặc nhìn về phía Hoàng Long đang ngồi xếp bằng giữa mười hai sinh vật Vong Linh, hai mắt lóe lên. Có điều, y không thể nhìn ra đẳng cấp của Hoàng Long, chỉ có thể nhìn xuyên qua lớp sương mù âm sát khí. Điều làm cho y cảm thấy ngạc nhiên, chính là người có thể gọi ra mười hai sinh vật Vong Linh trước mặt không ngờ còn rất trẻ.
Do thu nạp âm sát khí đã đạt đến giới hạn, cho nên Minh Vương Kì biến mất, chỉ còn lại bản thể của Thập Nhị Tổ Vu, khiến cho Mạt Đặc hiểu nhầm bản thể của Thập Nhị Tổ Vu là sinh vật Vong Linh.
- Hắc hắc! Mười hai sinh vật Vong Linh này không tệ, mặc dù chỉ là Thánh Vực Sơ giai, nhưng phẩm chất cũng khá cao. Tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, lại chạy đến địa bàn của lão nhân gia ta đánh cướp vong linh, thật đúng là tiện nghi cho lão nhân gia ta.
Trong lòng Mạt Đặc cười lạnh, trong đầu hiện lên sát ý.
Thiên Thanh Mãng Ngưu sử dụng kỹ năng ẩn thân ở một bên, Mạt Đặc bị bản thể của Thập Nhị Tổ Vu thu hút nên nhất thời không phát hiện ra.
Thấy Mạt Đặc tiến tới, Thiên Thanh Mãng Ngưu đột nhiên đứng dậy.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina