Lúc này đứng trên giữa đó chỉ còn Mẫn Lan, Tiêu Chiến cùng vài trưởng lão. Thiếu nữ lúc này lên tiếng: “Mọi người chuyện này là Huân Nhi tự mình đồng ý không liên can gì tới Tiêu Kiếm ca ca, lên các người có trách phạt gì một mình Huân Nhi sẽ chịu trách nhiệm”
“Huân Nhi ngươi” mấy người lên tiếng.
Tiêu Kiếm nhẹ nhàng bước về phía Huân Nhi ôm lấy nàng. Hắn mìm cười nhìn nàng: “Huân Nhi chơ lo lắng với thức lực của ta hiện này dù nàng có là trong Cổ tộc thiên kim đại tiểu thư gì đó ta không quan tâm ta chỉ biết nàng là thê tủ của ta mà thôi!”
“Kiếm nhi kohông được càn rỡ” Tiêu Chiến lên tiếng: “Việc này không phải do ngươi định đoạt là được”
“Hảo hảo” Trung niên lên tiếng hắn quay sang nhìn trung niên lớn tuổi: “hảo cho Bàn trưởng lão có một hảo tôn tử a!” Nghe thấy thế trung niên lớn tuổi thở dài cúi đầu xấu hổ.
Ngân phát thiếu niên cười lạnh lùng nhìn về phía trung niên nhân sau đó hắn bước về phía trung niên lớn tuổi: “hẳn ngài là ngoại gia gia của ta đi, Tiêu Kiếm ra mắt ngoại gia gia” Nghe thấy thế trung niên nhân lơn tuổi thở ra một hơi. Hắn nhìn Tiêu Kiếm sau đó mừng rỡ rồi lại thở dài.
Ngân phát thiếu niên tiến lại về phía Huân Nhi hắn vung tay lên một huyết da y bay đến. Hắn nhanh chóng mặc vào rồi ôm lấy thiếu nữ mỉm cười một các dịu dàng. Tiêu Kiếm nhìn thẳng trung niên nhân đưa kiếm lên chỉ “Ta nói này Cổ Đạo ta tôn trọng người là trưởng bối của ta nếu như hôm nay không có mặt phụ mẫu và ngoại gia gia của ta ở đây ta đảm bảo lão đã chết lâu rồi”
“Kiếm nhi không được càn rỡ” Tiêu Chiến, Mẫn Lan kinh hãi nhìn Tiêu Kiếm.
“Hảo hảo” Trung niên hán tử bây giờ trông vô cùng tức giận nhìn về phía Tiêu Kiếm: “Cổ Đạo ta đây cũng muốn biết ngươi lấy gì để giết ta” Cổ Đạo tụ tập đấu khí về phía bản thân định lao lên về phía Tiêu Kiếm. Mọi người kinh hãi nhìn về phía trước.
Tiêu Kiếm cười lạnh một câu: “Vậy sao” Đôi mắt hắn đỏ bừng phát ra uy thế thực lực hiện tại dùng luôn cả trợ lực của Ma Kiếm. Một uy áp cực mạnh đánh thẳng về phía mấy người Cổ Đạo trong đó hai người Cổ Tương cùng Lăng Ảnh không chịu được áp lực phun thẳng máu ngã xuống đất.
Mọi người kinh nghi nhìn về phía hắn. Huân Nhi cũng là run run nhìn về phía Tiêu Kiếm. Nàng biết thực lực của Tiêu Kiếm bất quá không nghĩ tới hắn mạnh đến như vậy. Nàng còn định nếu như Cổ Đạo tấn công Tiêu Kiếm nàng sẽ đứng ra ngăn cản.
Cổ Đạo run run nhìn về phía Tiêu Kiếm lên tiếng: “Cửu tinh đấu thánh đỉnh phong so với Cổ Nguyên tộc trưởng còn mạnh hơn một chút. Làm sao có thể???”
“Kiếm nhi ngươi??” Tiêu Chiến cùng Mẫn Lan lúc này ngây ngẩn nhìn về phía hắn.
Tiêu Kiếm thở dài: “Sao còn muốn đánh nữa không. Ta cần cảnh cáo ngươi, ngươi hiện nay không phải là đối thủ của ta” Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Nếu muốn thử thật giả có thể lên ta không ngại đầu”
Cổ Đạo kinh ngạc nhìn hắn. Làm sao có thể hắn chẳng lẽ luyện công từ trong bụng mẹ. Nhưng mà từ trong bụng mẹ cũng đâu thể trở thành đấu thánh được. Huyết da y thiếu niên phất phất tay: “thôi các ngươi trở về đi, sau sáu tháng nữa ta nhất định đi cổ tộc lúc đó sẽ có thứ đủ ăn nói với cổ tộc các ngươi”
Cổ Đạo nghe thấy vậy. Hắn biết lúc này không phải đối thủ của Tiêu Kiếm. Nếu như đắc tội với người này phải biết đáng sợ mức nào. Một tên mười năm mười sáu tuổi đấu thánh đỉnh phong đây nói lên điều gì a? Tiềm lực vô hạn. Hắn cũng không ngu ngốc như vậy. Quay ra nhìn mấy người, mọi người thở dài một hơi. Cổ Đạo lên tiếng: “nếu như ngươi đã nói vậy thì hẹn sáu tháng sau gặp ngươi ở Cổ tộc”
Cổ Đạo lúc này lấy ra một mảnh ngọc giản vứt cho Tiêu Kiếm. Hắn lên tiếng: “Nếu ngươi muốn đến đó hãy bóp nát ngọc giản này chúng ta sẽ đến tìm ngươi”
“Được thôi” Tiêu Kiếm cầm lấy ngọc giản gật đầu một cái. Mấy người thấy vậy đều rời đi. Duy chỉ có Mẫn Lan hơi hướng về trung niên nhân lớn tuổi nhìn theo. Đột nhiên Tiêu Chiên tiến đến gần Tiêu Kiếm lên tiếng: “Kiếm nhi mau kể cho chúng ta đây là chuyện gì?”
Tiêu Kiếm méo mặt nhìn mọi người: “Hai người thấy bây giờ không đúng lúc sao hai nhi còn có việc khác a!” Nói đến đây hắn không quá tâm hai ngươi nghĩ thể nào tiến về nắm tay Huân Nhi: “Huân Nhi đã làm ngươi sợ!”
“không sao” Huân Nhi nhìn hắn mỉm cười. Hai người Mẫn Lan Tiêu Chiên thở dài lắc đầu cũng là cùng nhau về phòng. Bất quá đầu Tiêu Kiếm lúc này to như cái đấu chuyện này với Tiên Nhi phải giải thích sao đây. Nan giải rồi a nha!
Last edited by deviltrigger; 25-03-2013 at 03:26 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Kể từ ngày Tiêu Kiếm đẩy ngã Huân nhi song dù sao hắn may mắn là dàn sếp có chút ổn thỏa. Hắn nghĩ đến đây lại toát cả mồ hôi. Mặc dù Tiểu Y Tiên đã chấp nhận bất quá lúc này nàng một tay đang bám chặt lấy một bên tay của hắn, một bên tay kia là một tử y thiếu nữ cũng đang bám chặt lấy tay của hắn. Tiêu Kiếm lúc này mồ hôi đầy sống lưng a. Huyết da y thiếu niên nhớ đến đã từng đọc một số cuốn tiểu thuyết mà ở đó hậu cung vô cùng an ổn a. Nhưng sao mà hắn xây dựng hậu cung lại hoàn toàn khác thể này hả trời.
Huyết da y thiếu niên thở ra một hơi: “ta nói rồi hai nàng không thể hòa hảo sao? Cả hai nàng dù gì cũng là lão bà của ta a!” Huyết da y thiếu niên lên tiếng nói bất quá hai thiếu nữ vẫn ngoảnh mặt đi không thèm nhìn hắn. Đôi tay hai nàng vẫn bám chặt lấy tay hắn như không rời a.
Huyết da y thiếu niên không biết đây là thiên đương hay địa ngục nữa. Đã vậy trên đường là đầy ánh mắt ghen tị của mấy nam nhân nhìn về phía hắn a. Thiếu niên toát cả mồ hôi. Huyết da y thiếu niên lẩm bẩm có vẻ hắn đang tính kế thoát ra khỏi vụ này a.
Đi trên con đường nhỏ hướng thẳng quảng trường Tiêu gia bước đi bất quá lúc này Tiêu Kiếm lại có cảm giác hôm nay chắc chắn có gì đó cực kỳ nguy hiễm xảy ra. Hắn sẽ cảm giác có một trận đánh lớn được diễn ra. Đặc biệt là sẽ có mộ sự kiện làm hắn toát một hôi hột.
Ba người lúc này đi về phía con đường hướng thẳng hướng đến quảng trường. Đột nhiên phía trước làm hắn toát mồ hôi lạnh. Huyết da y thiếu niên đột nhiên ôm bụng kếu lên: “A, ui, đột nhiên ta đau bụng quá!”
“Lão công người không sao chứ” hai thiếu nữ đồn thời hô lên.
Tiểu Y Tiên mỉm cười về phía Huân Nhi nói: “A, a, cảm ơn Huân Nhi muội đã quan tâm. Phu quân để mình ta được rồi!”
Huân Nhi nghe thấy vậy cùng mỉm cười nhìn về phía Tiểu Y Tiên: “Tiên tỷ tỷ, phu quân đau bụng như vậy hay là tỷ cứ đi trước đi. Ta đưa huynh ấy đi tìm đại phu”
“A, a không cần muội quên ta là đại phu ở đây rồi sao” Tiểu Y Tiên mỉm cười.
Tiêu Kiếm lúc này đầu to như cái đầu hắn nhìn ba thân ảnh phía trước mà thở dài. Không trốn chắc chết! Đây là câu trong lòng của hắn.
Vài phút trước.
Một lam y thiếu niên bước đi song song với một bạch y thiếu niên. Lam y thiếu niên lên tiếng: “Tứ đệ mấy ngày nay sắc mặt người không được tốt!?”
“Tam ca nhìn ra sao?” Bạch y thiếu niên thở dài.
Lam y thiếu niên tiến tới vỗ vỗ vai thiếu niên: “Tình cảm là không bắt ép được!”
“Đệ hiểu” bạch y thiếu niên lên tiếng.
“Tiêu Viêm biểu đệ không ngờ ngươi cũng ở đây!” Một âm thanh cắt đứt hai người nói chuyện. Hai người nhìn lại thì thấy một nữ tử mặc lam y thướt tha. Trên tay cầm một thanh kiếm vô cùng đẹp đặc biệt. Bộ y phục cùng kết hợp giàng dấp của nàng trông vô cùng quyến rũ. Đặc biệt cặp chân thon dài kia. Tiêu Viêm thở dài: “Lần này thì xong rồi a...”
Thiếu niên bên cạnh nghe được thì tưởng lầm người mà mọi người kể việc rình tắm Tiêu Ngọc là Tiêu Viêm. Do hắn hiểu lầm lên lúc này hắn nhìn về phía Tiêu Viêm cười nói: “không phải tam ca đã làm chuyện xấu gì đấy chứ??”
Tiêu Viêm thấy vậy cốc đầu hắn: “Đùng nói linh tinh”
“Nga” Tiêu Ngọc ngẩn người nhìn về phía Vân Dật: “Ngươi sao cũng ở đây?”
“Hai người quen nhau?” Tiêu Viêm lên tiếng.
Vân Dật thấy vậy mỉm cười với Tiêu Viêm: “trong một lần chúng ta đã từng gặp gỡ quen biết”
“A, a,a” Tiêu Ngọc mỉm cười: “Lúc đó ta cứ tưởng ngươi cũng là bọn chúng lên ra tay hơi nặng. Thật là xin lỗi!”
“không sao, không sao!” Vân Dật lúc này một bộ mặt xấu hổ nhìn nàng.
“Nga đúng rồi sao ngươi lại ở đây?” Tiêu Ngọc lên tiếng nghi hoặc hỏi Vân Dật.
Vân Dật một dạng vẫn là vui vẻ nhìn nàng cười: “ta nhưng là tứ thiếu gia của Tiêu gia”
“Nga” Tiêu Ngọc há hốc mồm nhìn về phía Vân Dật. Nàng càng nhìn càng cảm thấy hắn có chút đẹp trai. Bất quá sao vẫn cảm thấy so với lão công của mình kém kém thứ gì đó: “Thì ra ngươi là cái đò tứ thiếu gia”
“A,a” Tiêu Vũ Vân Dật lúc này định có chút trêu đùa: “Ta đã nghe nói đến Tiêu Ngọc biểu tỷ đã lâu a! Ta còn nghe được một truyện rất thú vị là lúc xưa biểu tỷ bị tên nào đó a...” Vân Dật thấy vậy nhìn sang hướng Tiêu Viêm. Tiêu Viêm lạ lùng như không hiểu chuyện gì.
Bất quá Tiêu Ngọc lúc này khuôn mặt đỏ bừng nhìn Vân Dật: “ sao sao ngươi biết chuyện này...”
“A” Vân Dật một bộ dạng như vô tội: “Cái đó là do mọi người nói lên ta mới biết a!”
“Ngach” Nghe thấy thế thiếu nữ càng đỏ bừng nhớ đến trước kia. Một hắc y nam tử đến phòng nàng dùng cái gì gọi là đấu khí ân cần săn sóc rồi làm những trò đồ bại với nàng. Dám đứng trước mặt nàng tuyên bố sau này nàng sẽ là thê tử của hắn. Nàng lại nhớ đến lúc nàng tắm ở dòng suối tên này còn đi nhìn nén nàng tắm. Bất tri bất giác nàng quên lúc này còn có hai người đứng cạnh, thiếu nữ lẩm bẩm: “hừ, tên đáng ghét đã rình người khác tắm rồi lại còn ăn trộm cái thứ đó, đó... nữa. Bị phát hiện rồi lại còn không biết xấu hổ dõng rạc tuyên bố là ăn trộm... cùng với chiếm tiện nghi lão bà của mình là việc thiên kinh địa nghĩa không có việc gì phải xấu hổ cả!” Thiếu nữ thấy hai người đang ngơ ngác nhìn nàng, thiếu nữ đỏ mặt.
Lúc này nàng lên tiếng: “Các ngươi nãy giờ đã nghe thấy gì rồi hả?” nghe thế hai thanh niên lắc đầu. Nàng đột nhiên nhớ tới gì đó: “Các ngươi có thấy hắn đâu không?”
“Hắn?”
Thiếu nữ lúc này lên tiếng: “hắn là lão công của ta cũng là Tiêu Kiếm ấy” tiêu Ngọc không ngượng ngùng gì mà lên tiếng. Bất quá mấy tiếng ồn ào làm nàng quay lại. Xuất hiện trước mắt nàng là một thiếu niên mặc huyết da y đang ôm bụng đòi đi nhà xí. Bên cạnh đó là hai thiếu nữ vô cùng xinh đẹp đang lo lắng cho hắn. Có vẻ như hắn đang có ý định rời đi đấu đó. Thiếu nữ hét lớn: “Tiêu Kiếm ngươi đứng lại cho ta”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lam y thiếu nữ nhẹ nhàng bước đi về phía Tiêu Kiếm. Đôi chân của nàng còn không ngừng vung vẩy tạo ra sự thon thả dài và quyến rũ. Đặc biệt khi đi thiếu nữ còn không ngừng cố gắng tạo ra những đường cong của cơ thể. Mọi nam nhân đều ngây người trước vẻ đẹp cở thể của nàng. So với vài năm trước thiếu nữ này còn đẹp hơn trước nhiều. Khuôn mặt trắng hồng, đôi môi đỏ mòng, cặp chân thon dài còn ẩn ẩn ra một làn da mịm màng trắng hồng.
Tiêu Viêm và Vân Dật cũng có chút thất thố. Thiếu niên nhẹ ngàng bước đến phía Tiêu Kiếm đang cười khan. Huyết da y thiếu niên lúc này đầu đầy mồ hôi, não hắn lúc này to như cái đấu. Huyết da y thấy lam y thiếu nữ nhẹ nhàng bước đến, hắn làm một bộ mặt vui vẻ nhìn về phía Tiêu Ngọc: “A, a, Ngọc nhi nàng càng ngày càng xinh đẹp a” Bất quá ngay sau đó bên hông hắn cảm thấy đau nhói. Thì ra một bên Tiểu Y Tiên đang vặn 180 độ có thừa với vòng eo của hắn. Thiếu niên lúc này nhăn nhó mặt nhìn về phía Tiểu Y Tiên.
Lam y thiếu nữ tiến đến mỉm cười, trong lòng nàng có chút ngọt ngào bất quá hai thiếu nữ trước mặt này có vẻ khá thân với Tiêu Kiếm. Huân Nhi thì nàng biết bất quá không phải hai người đã không có gì rồi sao. Còn một bạch y thiếu nữ bên cạnh còn xinh đẹp hơn so với Huân Nhi nàng là ai nha? Lam y thiếu nữ lên tiếng chào: “Huân Nhi hảo?”
“Ngọc tỷ tỷ” Huân Nhi cũng cúi đầu chào.
“không biết vị tiểu thư này là??” Tiêu Ngọc lúc này bộ mặt đề phòng nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên lúc này cũng phát huy nắm chặt tay Tiêu Kiếm bộ mặt có chút khiêu khích.
Bạch y thiếu nữ mỉm cười nói: “Ngọc tỷ tỷ hảo, muội là Tiểu Y Tiên cũng là vị hôn thê chính thức của Tiêu Kiếm ca ca” Ài thật ra thì Tiêu gia ai cũng biết chuyện của Tiêu Kiếm và Tiểu Y Tiên không sớm thì muộn cũng sẽ tiến hành. Bất quá giờ trên thực tế chỉ là nếu có chỉ tính là tổ chức cho nó có. Chứ hai người họ dù sao họ cũng biết cái gì thì cũng làm rồi. Người hầu thì cũng hay đi qua gọi Tiểu Y Tiên là phu nhân của Tiêu Kiếm.
“Quả nhiên a!” Tiêu Ngọc lúc này nhìn bộ mặt Tiêu Kiếm đang đổ mồ hôi. Nàng bộ mặt đỏ lên khuôn mặt cau có: “Tiêu Kiếm ta một mực tin ngươi vậy mà... vậy mà... Tiêu Ninh nó đã gửi cho ta một bức thư ta ban đầu không tin đấy ngươi không ngờ lại...” bộ ngực nàng liên tục phập phùng, nàng cắn môi nói: “Chẳng lẽ có ta chưa đủ cho ngươi sao?” Sau đó Tiêu Ngọc lại quay sang Huân Nhi giọng nói có chút mỉa mai: “A, a, không phải Huân Nhi đã quyết định rời xa Tiêm Kiếm rồi sao, không biết hôm nay sao lại gần hắn như vậy a?” Tử y thiếu nữ hơi cúi đẫu xuống
Tiêu Viêm tầm xa quan sát đã lâu. Hắn bây giờ thở dài ra một câu: “Đấy ta biết trước chuyện này sẽ xảy ra mà! Đoán có sai đâu cơ chứ!”
Thấy không khí bắt đầu khẩn trương, huyết da y thiếu niên hét lên một tiếng: “Đây là sao? Là sao đây?” Nghe thấy thiếu niên hỏi câu này tam nữ bắt đầu ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Thiếu niên lắc lắc đầu chăm chú nhìn càng nàng: “Các nàng nhìn xem lúc này mọi người ở đây còn ra thể thống gì nữa!” Huyết da y thiếu niên tức giận chỉ vào Tiêu Ngọc: “nàng...” sau đó chỉ Tiểu Y Tiên: “nàng...” kế đến là cả Huân Nhi: “cả nàng nữa ba người đều là thê tử của ta. Đều là thê tử mà ta yêu thương nhất nếu có chuyện gì về nhà giải quyết không được sao? Hừ, hừ...” Bộ mặt Tiêu Kiếm lúc này vô cùng tức giận tam nữ.
Một người trong đó không khỏi lẩm bẩm: “hừ, không phải tại chàng hoa si một dạng chúng ta sao có thể trở nên như thế này!”
Huyết da y thiếu niên thở dài: “ta biết ta tham lam, háo sắc, hoa si... Nhưng bất quá nếu các nàng nếu muốn có đối thủ ta làm đối thủ của các nàng được chưa. Các nàng không thể sống hòa bình với nhau được sao?”
Nghe thấy thế tam nữ bắt đầu ịm lặng. Tất nhiên họ bất mãn trong lòng, họ lúc này trong lòng đang nói: “Đúng là cái đồ đầu gỗ ai muốn nhất phu cộng phụ cơ chứ???”.
Bạch y thiếu nữ nghe vậy cúi đầu im lặng. Bất quá nàng vẫn một mực nắm chặt tay của Tiêu Kiếm. Hơn nữa nắm chặt tay Tiêu Kiếm chặt hơn. Hắn thấy vậy cũng là thở dài. Tiêu Ngọc thấy vậy cũng nhanh chóng bước đến không thèm để ý Huân Nhi cũng tiến lên nắm chặt tay của hắn. Bộ mặt hướng Tiểu Y Tiên giống như một dạng thị uy với đối thủ vậy.
Tiêu Kiếm lúc này đầu đầy mồ hôi hắn cực kỳ bực tức lòng thầm nghĩ: “Không phải ta vừa nói xong rồi sao có cần nhắc lại không đây?” Thiếu niên quay lại thấy ánh mắt hơi buồn bã của Huân Nhi thì thấy cực kỳ bực mình, hắn phất tay hai người hét lên: “Ta không cần ai dìu đi cả, ta không phải là một hài tử mà hai người các ngươi sợ lạc đường a!” Nói đến đây hắn bước nhanh lên trước. Huân Nhi cũng theo đó mà bước đi.
Hai thiếu nữ một lam y một bạch y lúc này quay ra nhìn nhau một cái. Sau đó quay mặt sang một bên lên tiếng: “hứ...”
Huyết da y thếu niên một đường đi lên phía trước. Hắn là một tay hắn đang lau mồ hôi trên trán, mồ hôi hắn lúc này ứa ra như tắm. Huyết da y thiếu niên vừa đi vừa suy nghĩ mau phải nhanh chóng giải quyết việc này a! Nói đến đây hắn bước về phía Tiêu Viêm cân bước. Mọi con người đang nhìn hắn với ánh mắt hâm mộ ghen ghét cùng với ánh mắt thông cảm của một số người khác a! Bạch y thiếu niên vân Dật lúc này nhìn hắn miệng không khỏi nhếch lên một tia khinh thường. Bất quá Tiêu Kiếm không có thèm để ý. Đã vậy Tiêu Viêm còn đưa ngón tay cái nên biểu hiện hai chữ “Bội phục ” trên ặt nữa chứ
Huyết da y thiếu niên cùng với hai người thiếu niên là Vân Dật và Tiêu Viêm cất bước về phía trước đi tới. Dù sao cũng sắp đến quảng trường rồi a. Lúc này quảng trường đã khá dài. Hôm nay dù gì cũng là lễ thành nhân cực kỳ quan trọng a. Huyết da y thiếu niên lúc này lại thấy được một trung niên uy vũ đứng trên đó đọc diễn cảm bài diễn thuyết bất hủ.Có vẻ như nó đại loại là thể loại: “Củ cà rốt và cây gậy”. Mà người đứng trên đó diễn thuyết hôm nay lại là phụ thân hắn a.
Tiêu Kiếm lúc này đứng cạnh tam nữ hắn thở dài một câu: “Ai, ta không ngờ được mồm mép công phu của phụ thân lại có tăng tiến a. Giờ đây còn thâm hậu hơn cả thực lực của phụ thân a! May mà lúc đó mà có mẫu thân không thì bây giờ ài...”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ thấy thế cũng tủm tỉm cười a. Họ lúc trước đã được nghe chuyện Tiêu Kiếm hay đi chọc ghẹo người khác cùng với các thiếu nữ xinh đẹp trong tộc a. Hắn tính khí có chút biểu hiện bề ngoài là như vậy ngưng thực tế thì lại khá là khác. Mấy thiếu nữ mỉm cười lên tiếng: “không phải tại chàng a, nếu như không có chuyện của chàng hồi trước sao Tiêu Chiến thúc thúc có thể đạt được như ngày hôm nay a!” Mấy thiếu nữ thấy thế mỉm cười tủm tỉm nhìn hắn.
“Các nàng còn không biết phụ thân công lực thâm hậu thế nào đâu a” nghe thấy thế mầy thiếu nữ bắt đầu nghi hoặc nhìn hắn. Huyết da y thiếu niên méo mặt: “Có chôm phụ thân nói từ sáng đến tối qua cẩ một ngày mà không ăn uống gì. Lúc đó ta đã phải quỳ nghe giảng bài ca bất hủ của phụ thân a! Hôm đó là ta suýt chết đói”
“Ắt xì...” Trung niên nhân đứng trên đài diễn thuyết bị hắt hơi liên tục. Mẫn Lan lo lắng hỏi: “Phu quân chàng sao vậy”
Trung niên nhân phất phất tay lên tiếng: “A, a ta không sao!” Lúc này hắn có vẻ xấu hổ nhìn về phía mọi người lại tiếp tục bài diễn thuyết.
Thấy thế vài thiếu nữ cũng mỉm cười. Đây thường là thói xấu của Tiêu Kiếm bất quá mấy nàng cùng là thành thói quen cùng hiểu hắn là muốn tìm mấy chuyện vô bỏ chọc cười mấy nàng tránh đi không khí gay cấn giữa tam nữ mà thôi!
Last edited by deviltrigger; 26-03-2013 at 01:04 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Huyết da y thiếu niên đứng khoanh tay lại. Thiếu niên bên cạnh là tam nữ. Bất quá hắn đang ngán ngẩm về buổi thuyết giảng hàng năm này của gia tộc. Hơn một canh giờ phụ thân hắn liên tục đứng đó bắt đầu thuyết giảng. Sau kế đến lại có một trung niên hán tử bước lên bắt đầu giảng giải về liên quan tới một chút lịch sử của Tiêu gia.
Trung niên nhân lúc này bước lên về phía đài quan sát. Tiến về phía trên, trung niên nhân tiến đến ngồi cạnh đó là một mỹ phụ tuyệt đẹp. Bên cạnh mỹ phụ này là một thiếu nữ khá trẻ mặc một bộ y phục màu đỏ bó sát người trông vô cùng hấp dẫn. Trung niên nhân mỉm cười hướng về đám người không phải Tiêu gia mà lên tiếng: “Cảm ơn các vị hôm nay tới Tiêu gia ta tham gia buổi lễ thành nhân của Tiêu gia ta”
Đấu bồng áo đỏ thiếu nữ lên tiếng: “A, a, Tiêu tộc trưởng quá lời. Hôm nay cũng là vinh hạnh của nhã Phi cũng là vinh hạnh của Mễ Đặc nhĩ gia tộc chúng ta khi được Tiêu tộc trưởng mời tham dự buổi lễ này!”
“Đúng vậy đúng vậy” Một trung niên hán tử so với vẻ bề ngoài thì lớn tuổi hơn Tiêu Chiến một chút lên tiếng: “Hôm này không ngờ Gia Liệt Tất ta lại được đến đây dự buổi lễ thành nhân này. Quả là vinh hạnh, vinh hạnh a!”
“Gia Liệt tộc trưởng quá lời rồi” Trung niên hán tử chắp hai tay nhìn trung niên hán tử vừa nói mỉm cười. Lúc này bộ mặt của hắn vô cùng đắc ý: “Lần trước nhi tử ta đả thương Gia Liệt Tất huynh, lần đó thật là ái ngại. Ta thay mặt nó xin lỗi Gia Liệt Tất huynh. Mong Gia Liệt Tất huynh đại nhân đại lượng không chấp nhặt con trẻ a!”
“không dám, không dám” Gia Liệt Tất liên tiếng. Bất quá trong lòng hắn cũng là nghiến răng nghiến lợi. Mặc dù Tiêu Chiến nói như lời xin lỗi nhưng trước mặt mọi người như thế này chẳng khác gì vả cho hắn một cái tát đau điếng. Chẳng khác gì bảo hắn nhiều tuổi như vậy rồi mà không bằng một tiểu hài tử mười năm mười sáu tuổi mặc dù tuổi thật của Tiêu Kiếm có mười hai tuổi.
“A, a...” Một hán nhân khác mỉm cười: “Tiêu Chiến huynh quả không hổ là hộ phụ không sinh khuyển tử. Tiêu Kiếm nhà huynh có được thực lực như vậy thật là phục phận cho Tiêu gia a!”
“Áo Ba Mạt huynh quá khen rồi quá khen rồi!” Nói đến đây Tiêu Chiến vuốt vuốt bộ râu. Một dạng hắn vô cùng thích thù. Hắn mỉm cười: “Các vị Kiếm nhi đã để mọi người chê cười rồi! Kiếm nhi mặc dù thiên tư hơn người khác một chút bất quá nó vẫn là cần học hỏi nhiều.”
Mọi người bắt đầu nói chuyện vui vẻ. Mục đích chính của Tiêu Chiến lúc này mời mọi người đến chẳng qua là thị uy với họ. Còn mấy tên này đến chẳng qua không thể không cho Tiêu Chiến mặt mày. Một số có vẻ không thích những cũng không thể làm khác. Giờ Tiêu gia đang mạnh muốn là hảo hảo vẫn cứ đánh tốt quan hệ là tốt nhất. Nếu lấy thực lực hai đấu hoàng hiện nay của Tiêu gia đủ một mình nuốt chọn hai nhà Gia Liệt và Áo Ba. May mắn là hai nay không biểu hiện chống lại Tiêu gia nếu không thì họ đã sớm bị diệt.
Huyết da y thiếu niên đang đứng đột nhiên hắn lạnh cả sống lưng. Thiếu niên quay lên đài quan sát. Hắn quan sát thấy một đấu bồng đỏ nữ nhân đang cắn răng nhìn về phía hắn. Nếu hắn cảm giác không sai thì nàng đang quan sát nàng đang quan sát hắn và một người nữa là Tiêu Ngọc lúc này đang bên cạnh hắn. Chẳng lẽ nàng nhìn ra cái gì.
Huyết da y thiếu niên run run người nhìn về phía đấu bồng thiếu nữ. Thiếu nữ lạnh nhát cười nhìn thẳng về phía hắn. Cả người hắn cảm giác như thiếu nữ sắp vồ lấy hắn mà ăn tươi nuốt sống vậy. Đấu bồng đỏ nữ nhân lúc này cười lạnh miệng lẩm bẩm: “Tên lường gạt!”
Trung niên nhân đã kết thúc. Lúc này một lão nhân mặc áo xám bước lên. Vẻ mặt của lão rất là hứng khởi trong tay cong cầm một bản danh sách. Huyết da y thiếu niên quan sát, thì ra là Tiêu Úc nhị trưởng lão hôm nay là người thay phụ trắc thí. Nhị trưởng lão trong tay cầm một bản giấy bắt đầu đọc:
Tiêu Sơn
...
Tiêu Hàn
...
Từng người bước đến kiểm tra, có người vui mừng tất nhiên cũng có người thở dài lo lắng. Huyết da y nhếch miệng cười lạnh một tiếng. Hắn quả thực không hiểu mấy tên này tốc độ luyện tập kiểu gì mà lại chậm như vậy????
“Tiêu Mị” một âm thanh từ trên đài vang vọng xuống phía dưới.
Huyết da y thiếu niên cùng tam nữ lúc này để ý phía dưới đài chỗ tập trung nhiều người nhất một thiếu nữ mặc hồng y bắt đầu nhẹ nhàng từ đám đông bước ra. Nàng lúc này mặc một bộ y phục màu hồng nhạt vô cùng bắt mắt. Nó hơi hở sau lưng để hiện một mảng da trắng. Nãy giờ hắn đang nói chuyện với tam nữ nên không thèm để ý. Hồng y thiếu nữ bộ áo dưới ánh sáng ban ngày trông vô cùng đẹp mắt. Trông cứ như nó phát ra ánh sáng lấp lánh vậy.
Lam y thiếu nữ nhìn về phía hồng y thiếu nữ: “Hôm nay Tiêu Mị biểu muội thật là đẹp nga”
“Chậc hôm nay Tiêu mị cô nàng này quả thực rất đẹp” Lam y thiếu niên gật đầu khen ngợi sau đó hắn quay đầu về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm nhún nhún vai không biểu hiện gì nữa khác.
“Ân” Hai thiếu nữ khác bên cạnh cũng gật đầu một cái. Sau đó bạch y thiếu nữ quay về phía Tiêu Kiếm mỉm cười lên tiếng: “không biết Onii-chan có cảm thấy hối hận chút nào không nha?”
Lam y thiếu nữ nghi hoặc nhìn về phía bạch y thiếu nữ, giờ phút này tam nữ quan hệ có vẻ có chút hòa hảo hơn: “Không biết Tiên nhi muội tại sao gọi phu quân là Onii-chan??”
“A, a...” Bạch y thiếu nữ mỉm cười cuốn lấy tay Tiêu Kiếm. Nàng nhìn nhị nữ nói: “Ngọc tỷ, Huân Nhi muội muội hai người không biết đó thôi!” Nói đến đây bạch y thiếu nữ nắm tay Tiêu Kiếm càng chặt: “Ta khi ở riêng với phu quân nha! Phu quân bắt ta gọi với rất nhiều cái tên nha nào là Onii-chan này, master-sama này, my honey này... còn nhiều nhiều nữa, đúng không lão công??”
Huyết da y thiếu niên méo mặt nhìn về phía hai thiếu nữ. Hắn quay sang nhìn thì thấy Vân Dật mặt mũi đỏ bừng nhìn hắn. Quay sang Tiêu Viêm thì thấy Tiêu Viêm thở dài lắc đầu quay đi cứ như làm lơ không quen biết hắn. Nếu như gần có thể nghe thấy Tiêu Viêm nói rất nhỏ: “Ngũ đệ ngươi thật càng ngày càng biến thái a!”
Tiêu Mị đột nhiên sau lưng xuất hiện một đôi cánh hồ điệp màu hồng nhạt. Nàng tung mình lên đài. Khi Tiêu Mị đập đập đôi cánh phát ra ánh sáng nhàn nhạt, thiếu nữ quay sang mọi người đặc biệt hướng Tiêu Kiếm ném cho hắn một nụ cười quyến rủ.
“A, a, thật là đẹp a! Chẳng lẽ là phi hành đấu kỹ!” Một thiếu niên la hết lên tiếng.
“Thật là đẹp!” nhiều nam nhân bắt đầu bị thiếu nữ hút lấy hồn phách mà đang ngây ngất.
“Tiêu Mị, ta nguyện vì nàng chết một ngàn lần cũng được!” một số thiếu niên không biết xuất hổ cũng hét lên.
Tiêu Chiến ngồi trên đải cũng kinh ngạc ngây ngốc quay sang Mẫn Lan lên tiếng: “phu nhân nàng đã bao giờ thấy loại phi hành đấu kỹ này chưa???”
Mẫn Lan lắc lắc đầu thở dài: “Phi hành đấu kỹ này rất đặc biệt. Nhìn đôi cánh kia ta thấy có khả năng nó tương đương với yêu thú cấp năm. Nhưng ta quả thực chưa thấy loại ma thú hồ điệp nào cấp năm cả chỉ có cấp một và cấp hai thôi!”
“Ài” Tiêu Chiến thở dài: “Nếu cần thiết ta sẽ hỏi Mị nhi xem sao?”
Tiêu Chiến lắc đầu. Hắn suy ngẫm một chút. Hay chẳng lẽ có ai đó tặng cho Tiêu Mị nha đầu này. Bất quá đấu bồng cô gái đứng bên cạnh Mẫn Lan lại đang cắn cắn môi nhìn về phía trước. Sau đó nàng quan sát nhìn về phía dưới hướng về huyết da y thiếu niên. Nang đang quan sát chiếc vòng cổ đang lơ lửng trên ngực hắn. Đấu bồng đỏ thiếu nữ lẩm bẩm: “hình săm kia, hừ suy đoán của mình không sai mà!” nói xong nàng cắn chặt môi...
Hồng y thiếu nữ nhẹ nhàng tiến đến đặt bàn tay tiếp xúc lên ma thạch bia. Thiếu nữ truyền mạnh nội lực vào. Chỉ thấy ma thạch bia liên tục lóe sáng. Nhị trưởng lão cũng ngơ ngác nhìn sau đó hắn mới lên tiếng: “Tiêu Mị đấu giả tam tinh”
“Nga” Mọi người bắt đầu hít lấy một hơi lạnh. Vừa qua một tháng thiếu nữ đã lên thêm hai tinh nữa. Điều này cũng quá kinh đi. Bất quá chẳng qua là si Tiểu Y Tiên khiêu khích nên lúc đó Tiêu Mị trở nên chăm chỉ hơn nhiều. Mặc dù nàng muốn phủ nhận bất quá trong tâm nàng muốn cho một người mà nàng thấy được rằng so với người kia nàng cũng không kém.
“Sách, sách, quả là không hổ là thiên tài của gia tộc chúng ta a!”
“Tiêu Mị biểu muội thật là tải giỏi không ngờ lại trong một tháng tăng đến hai cấp a?”
...
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Hồng y thiếu nữ lúc này mỉm cười nhìn về phía đám người. Thiếu nữ sải bước xuống tung mình về phía đám người Tiêu Kiếm. Đôi cánh bướm màu hồng của thiếu nữ hấp háy trong không trung trông cực kỳ mỹ lệ. Hồng y thiếu nữ tiến về phía Vân Dật cùng Tiêu Viêm. Thiếu nữ mở miệng: “Vân Dật ca ca, Tiêu Viêm ca ca...” bất quá sáu đó nàng cũng quay lại phía Tiêu Kiếm cũng chào hỏi qua loa rồi sau đó tiếp tục nói chuyện với đám người Tiêu Viêm.
“Nga” Vân Dật mỉm cười nhìn về phía Tiêu Mị: “Hôm nay Tiêu Mị biểu muội trông thật là đẹp nga?”
Thiếu nữ hơi ngước mắt về phía Tiêu Kiếm sau đó với Vân Dật mỉm cười: “Vân Dật ca ca người quá khen Mị nhi rồi!” Sau đó nàng quay hướng mặt mình về phía đám người Tiêu Kiếm: “Muội làm sao mà so với Tiêu Ngọc biểu tỷ, Huân Nhi biểu tỷ và Y Tiên tỷ tỷ được cơ chứ?”
“Không đúng đâu” Vân Dật mỉm cười nhìn Tiêu Mị: “Hôm nay, muội rất đẹp nha! So với mấy người Tiêu Ngọc biểu tỷ quả là không kém đấy!”
“Vậy sao?” Tiêu Mị lại hướng bạch y thiếu niên mỉm cười, đưa cho hắn nụ cười về mặt bề ngoại đẹp nhất. Thiếu nữ lên tiếng: “Vân Dật ca ca đã quá khen Mj nhi rồi!”
Lam y thiếu niên bên cạnh bạch y thiếu niên mỉm cười nhìn về phía Tiêu Mị. Hắn quan sát hồng y thiếu nữ. Ngay lập tức lam y thiếu niên mỉm cười lắc lắc đầu. Thiếu niên lên tiếng: “Hôm nay Tiêu Mị biểu muội rất giỏi nha trong vòng chưa đến một tháng tăng lên hai cấp nha! Không biết Tiêu Mị buổi muội làm sao mà làm được ậy có thể hướng mọi người nói không!” Lam y thiếu niên mỉm cười lại hướng về hồng y thiếu nữ quan sát một chút rồi mỉm cười: “A, a, không biết đấu kỹ phi hành và bộ y phục đẹp đẽ như vậy không biết Tiêu Mị biểu muội lấy được từ đâu nha, có thể cho Tiêu Viêm biểu ca ta đây cùng mọi người biết được không nhỉ?” Tiêu Viêm cố gắng tìm những câu nói dài nhất sau đó hắn ngước nhìn về phía huyết da y thiếu niên cười lạnh một tiếng.
Đột nhiên thấy mặt mày Tiêu Kiếm biên sắc. Hắn lúc này có vẻ vô cùng đau đớn. Bạch y thiếu nữ mỉm cười nhìn về phía Tiêu Mị nói: “Đúng đó Tiêu Mị biểu muội có thể nói cho chúng ta nghe được không?”
“Điều này” Tiêu Mị hơi ngấp ngứng.
Bạch y thiếu nữ cười lạnh một tiếng. Sau đó nàng quay sang lam y thiếu nữ. Nàng mỉm cười nói: “Tiêu Ngọc biểu tỷ, muội xem bộ trang phục của tỷ cùng của muội có vẻ cùng với y phục của Tiêu Mị biểu muội hình như xuất phát từ tay một người a!” Sau đó bạch y thiếu nữ quay về phía huyết da y thiếu niên: “Đúng không phu quân?”
“A” Huyết da y thiếu niên đầu to như cái đấu. Mồ hôi hắn chảy dài dài. Hắn mỉm cười nhìn tứ nữ: “A, Hahaha, ta làm sao biết được”
“Vậy sao” Tam nữ không cùng hẹn mà cùng đồng âm lên tiếng. Lam y thiếu nữ lúc này cũng tiến sát người hắn. Huyết da y thiếu niên chỉ cảm giác được hai bên eo của hắn đau đớn vô cùng. Huyết da y thiếu niên mỉm cười ra nước mawtst. Lam y thiếu niên lúc nayfddang nhìn hắn cười trộm.
“Tiêu VIêm” Lúc này một âm thanh vang lên.
Lam y thiếu niên nhẹ nhàng tung mình lên không trung. Hắn đặt nhẹ tay lên ma thạch bia. Ma thạch bia lóe sáng xuất hiện mấy chứ. Nhị trưởng lão há hốc nhìn vào phía trước lên tiếng: “Đại đấu sư tam tinh”
“Nga” Mọi người lạnh lùng hít lấy một hơi khí lanh. Trong vòng một tháng lại lên cấp. Mọi người nhìn về phía đám người Tiêu Kiếm như nhìn mấy quái vật vậy.
“A, a...” đấu bồng nữ nhân mỉm cười nhìn về phía Tiêu Chiến: “Tiêu tộc trưởng chúc mừng. Khéo chỉ mấy chục năm nữa thôi Tiêu gia có thể xuất hiện một tên đấu tông cũng nên”
“A, Hahaha...” trung niên nam tử ngồi giữa vuốt vuốt râu mỉm cười: “Nhã Phi tiểu thư quá khen rồi a!”
“Tiêu Huân Nhi” một âm thanh trên toàn trường vang lên từ phía Nhị trưởng lão.
Tử y thiếu nữ trông như một con bươm bướm màu tìm nho nhỏ tiến bước về phía thạch đài. Mội bước đi của nàng nam nhân trong quảng trường đều dõi bước theo. Có vẻ như thiếu nữ này vo cùng có nhiều nam nhân ái mộ nàng. Thiếu nữ mỉm cười nhìn về phía Tiêu Kiếm. Tiêu Kiếm thấy vậy cũng gật đầu một cái mỉm cười nhìn nàng. Hồng y thiếu nữ bên cạnh ngước nhìn hai người hơi hơi cắn môi.
Bạch y thiếu nữ lên tiếng châm chọc: “Phu quân không biết nhìn như vậy đã đủ chưa a?”
“A” Huyết da y thiếu niên quay lại thấy khuôn mặt khó chịu của bạch y thiếu nữ. Huyết da y thiếu niên mỉm cười. Sau đó ngay lập tức kéo nàng vào lòng. Nhân tiện lam y thiếu nữ bên cạnh cũng bị hắn kéo vào lòng ôm chặt vào. Hai nàng có chút dãy dụa bất quá đôi tay rắn chắc của hắn nào chịu buông tha. Hai thiếu nữ lúc này đỏ mặt mắng: “không biết xấu hổ!”
Huyết da y thiếu niên thấy vậy lên tiếng: “A, Ha, nam nhân không xấu phụ nữ không yêu nha!”
Tử y thiếu nữ bước lên đài đặt tay về phía ma thạch bia hiện lên mấy chứ. Nhị trưởng lão há hốc miệng nhìn về phía thạch bia lão hơi run người sau đó hô lớn: “Tiêu Huân Nhi đấu giả ngũ tinh”
“Nga” mọi người đã há hốc mồm: “trong vòng một thánh tăng lên đến hai cấp a. Quả không hổ thiên tài trong gia tộc a”
Thiếu nữ bước xuống thạch đài mỉm cười nhìn về phía Tiêu Kiếm. Lam y thiếu nữ lúc này mỉm cười nhìn về phía tử y thiếu nữ lên tiếng nhỏ nhẹ: “A, không ngờ Huân Nhi biểu muội vẫn giữ lại nhiều thực lực chưa biểu hiện ra nha!”
Tử y thiếu nữ mỉm cười nhìn về phía Tiêu Kiếm. Nàng nhẹ nhàng bước đến phía hắn. Tiêu Kiếm thấy thế đưa tay nàng kéo lại gẩn mỉm cười: “A, a thực lực hôm nay nàng so với Tiêu Ngọc không kém bao nhiêu a!”
“Nga” Huân Nhi hơi gạc nhiên nhìn về phía Tiêu Ngọc: “Tiêu Ngọc biểu tỷ giờ hẳn là một đấu linh đi”
“Ân” Tiêu Ngọc mỉm cười nhìn về phía Huân Nhi sau đó nàng quay sang bạch y thiếu nữ mỉm cười: “Không biết thực lực của Tiên muội lúc này thế nào a?”
Khi Tiêu Ngọc vừa lên tiếng thì Nhị trưởng lão cũng hô lên: “Tiểu Y Tiên”.
Thiếu nữ lúc này nhẹ nhàng tung mình bay lên đài giống hết một tiên nữ hạ phàm. Hơn nữa dải lựa trắng tung bay làm nàng càng trở nên phần nào đẹp hơn. Nam nhân trong quảng trường bắt đầu ngơ ngác nhìn về phía nàng. Bất quá nàng vẫn hướng Tiêu Kiếm mỉm cười một cái. Giờ hắn cảm giác bao ánh mắt hình viên đạn dduef hướng về hắn. Hắn nhún nhún vài hướng mọi người biểu hiên.
Thiếu nữ đặt bàn tay lên ma thạch bia mỉm cười hướng mọi người dưới đài. Nàng đặt tay lên trên đó, thạch bia lóe sáng. Nhị trưởng lão run lên hô lớn: “Tiểu Y Tiên đại đấu sư ngũ tinh”
Bạch y thiếu nữ mỉm cười nhẹ nhàng bước xuống thạch đài hướng về phía Tiêu Kiếm. Lam y thiếu nữ mỉm cười: “A, a, Tiên muội không tệ tuổi như vậy đã là đại đấu sư rồi a!”
Huyết da y thiếu niên lắc đầu: “Tiên nhi giờ thực lực chính xác là đại đấu sư cửu tinh bất quá nếu đánh thực sự thì thực lực đấu linh từ tam tinh trở xuống không có người là đối thủ cùa nàng đâu”.
“Nga, thực sự như vậy ta là không tin đây!” hai thiếu nữ lắc lắc đầu một mực không tin. Huyết da y thiếu niên lắc đầu.
“Tiêu Vũ Vân Dật” nhị trưởng lão lấy lại mức độ bình tĩnh hô lớn về xuống dưới thạch đài.
Bạch y thiếu niên lúc này mỉm cười nhì về phía hồng y nữ tử nói: “A, Tiêu Mị biểu muội nêu như lần này ta thắng muội. Muội sẽ phải hôn ta một cái. Nếu như ta thua ta sẽ đáp ứng muội một yêu cầu muội thấy thế nào?”
“Nga” mọi người ngơ ngác nhìn về phía Vân Dật. Hồng y thiếu nữ vô cùng sửng sốt ngạc nhiên. Sau đó nàng quay về phía huyết da y thiếu niên thấy hắn đang ngơ ngác nhìn, nàng cười lạnh một tiếng. Hồng y thiếu nữ hướng về phía bạch y thiếu niên mỉm cười: “hảo, ta hứa với Vân Dật ca ca nếu lần này Vân Dật ca thắng ta sẽ thưởng cho ca ca. Nhưng là ta còn không tin Vân Dật ca mới tháng trước là cửu đoạn đấu khí lại có thể thắng được ta đấy!”
“Hảo” Bạch y thiếu niên gật đầu. Hắn nhẹ nhàng bước lên đài. Lúc này thân thể hắn, từng trận gió thổi qua. Y phụ tung bay trông vô cùng tiêu sái. Nhiều thiếu nữ bắt đầu hồn phách mê sảng liên tục hô lớn. Bạch y thiếu niên còn quay lại với họ mỉm cười một cái. Có vẻ như nhiều thiếu nữ đang điều đứng a.
“Vân Dật ca ca thật là đẹp trai nha ta thấy trong ba huynh đệ thì huynh ấy là người đẹp trai nhất!”
“A, a, ngươi nói đúng nhưng là ta vẫn thích vẻ kiêu ngạo và ngổ ngáo của Tiêu Kiếm ca ca nhiều hơn” một thiếu nữ khác lên tiếng.
“người thì biết gì so với ba huynh đệ họ ta thấy Tiêu Viêm ca ca tuy không tính là đẹp trai nhất nhưng là huynh ấy thật là hiền, ta nếu được chọn sẽ chọn gả cho huynh ấy. Ta thấy Vân Dật ca thấy giả tạo thế nào ấy. Còn Tiêu Kiếm ca ca huynh ấy quá phong lưu là ta còn không thích!”
Đủ mọi chuyện nháo nhào lên. Mọi thiếu nữ lúc này liên tục nói chuyện với nhau về ba huynh đệ họ. Tiêu Chiến và Mẫn Lan lúc này lắc đầu thở dài đưa một chén trà lên miệng nói. Các vị khách mời thì liên tục khen ngợi. Duy chỉ có Nhã Phi lúc này cảm giác hơi lạ, nàng trở nên trầm hơn và ít nói.
Bạch y thiếu niên dặt bàn tay lên ma thạch bia. Nhị trưởng lão há hốc mồm khi thấy thạch bia lóe sáng, hắn hô lớn: “Tiêu Vũ Vân Dật đấu giả tứ tinh!”
“Nga” Mọi người há hốc mồm: “Mấy tên này đều là quái vật chắc!”
Bạch y thiếu niên nhẹ nhàng hướng đài thai hướng phía hồng y nữ tử bước xuống mỉm cười: “Tiêu Mị biểu muội còn là thực hiện lời hứa a!”
“Ta, ta” Thiếu nữ lúc này lúng túng. Sau đó nàng quay sang về phía Tiêu Kiếm thấy mặt mũi hắn hơi âm trầm. Bạch y thiếu niên thấy vậy cũng vô cùng khó chịu. Bất quá thiếu nữ còn là lên tiếng: “hảo, a sẽ thực hiện lời hứa với huynh!”
“Tiêu Kiếm’ nhị trưởng lão lại hô lên. Thấy mình hô lên mà Tiêu Kiếm vẫn đứng đấy, nhị trưởng lão một lần nữa lên tiếng: “Tiêu Kiếm!”
“Nga” giờ hắn mới tỉnh lại. Huyết da y thiếu niên bước lên đài. Mặt hắn âm trầm nhìn về phía Tiêu Mị đang thân mật với Vân Dật. Hắn là cái loại người tha thứ thì lòng tự trong không cho phép. Mà bỏ qua thì không bỏ được. Có vẻ như hắn cực kỳ mâu thuận. Huyết da y thiếu niên lắc đầu thở dài: “Làm người thật là khó!”
Hắn lên thạch đài nhẹ nhàng đặt tay xuống đài. Bất quá khi hắn nhìn xuống về phía dười thấy ánh mắt tam nữ còn là âm trầm. Hắn ngước nhìn về phía hồng y thiếu nữ thấy nàng đang chuẩn bị hướng má Vân Dật thượng một nụ hôn. Huyết da y thiếu niên cắn răng một cái. Đột nhiên một âm thanh phát ra làm mọi người giật mình: “Rầm”
Ma bia lóe sáng liên tục. Đột nhiên mọi người nhìn thấy khi nó phát sáng đến chứ đấu vương thi ma bia bắt đầu rạn nứt và vỡ tan: “Oành”
Mọi người bắt đầu ngơ ngác nhìn về phía hắn. Tiêu Chiên lúc này đang uống trà cũng phải phụt ra một ngụm nước về phía trước. Nhã Phi lẩm bẩm: “là hăn, là hắn...” sau đó nàng là còn hừ lạnh một tiếng.
Huyết da y thiếu niên ngơ ngác nhìn về phía mọi người. Sau đó hắn đưa tay lên phía đầu gãi gãi mỉm cười nhìn về phía mọi người: “Nga xin lỗi mọi người nha đã làm hỏng mất thạch bia của mọi người” sau đó hắn nhẹ nhàng lẳng lặng bước xuống đài mặc kệ ánh mắt hướng hắn nhìn như con quái vật.
Nhị trưởng lão còn là thở dài một câu lên tiếng hô: “Tiêu Kiếm đặc cách thông qua”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger